26-04-2009, 03:12 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (25/04/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (25/04/2009)
TÃnh mạng Diêu Tình mong manh như tÆ¡, sinh cÆ¡ đã dứt cạn, món thuốc "Hoạt Tham lá»™" nà y dẫu là linh dược, nhưng đã để quá hai trăm năm, chẳng biết có còn giữ được công dụng nữa không, hai ngưá»i Lục, Cốc chả có gì bảo đảm, há» chỉ đà nh chăm chú nhìn không chá»›p mắt và o gương mặt Diêu Tình, chẳng mấy chốc, thấy thân thể cô ấm dần lại, vầng trán giãn ra, hô hấp dần dà nhẹ nhà ng ổn định, không còn thoi thóp bất định như vừa rồi. Quá sức mừng rỡ, Lục Tiệm nÃu chặt và o tay Cốc Chẩn, xúc động nói:
- Cốc Chẩn ... Ta ... ta thực không biết phải cám ơn ngươi như thế nà o cho đủ!
Cốc Chẩn vui vẻ bảo:
- Cám Æ¡n đệ là m quái gì? Muốn cảm Æ¡n, huynh hãy cảm Æ¡n Hoa tổ sư, tấm lòng bà trà n trá» nhân háºu, hết sức mẫn cảm.
Lục Tiệm đáp:
- Dĩ nhiên phải cảm ơn Hoa tổ sư rồi, thế nhưng nếu không có ngươi tìm ra chốn nà y, thì là m sao đã có thể xoay chuyển được tình thế ...
Gã bỗng hiện nét đau khổ trên mặt, rầu rĩ nói:
- Thế nhưng theo sách nói, linh dược nà y chỉ có thể duy trì tÃnh mạng được dăm ngà y, không trừ tuyệt táºn gốc rá»… cÆ¡n bệnh, muốn trừ cho tuyệt thì phải ...
Nói ngang đấy, gã nhÃu tÃt hà ng chân mà y, bặm môi. đầy vẻ khổ não.
Cốc Chẩn âm thầm gượng má»™t nét cưá»i, gã hiểu rõ, đối vá»›i việc luyện nô, Lục Tiệm mang má»™t vết thương lòng cá»±c lá»›n, vá»›i gã, chuyện tối kỵ nhất Ä‘á»i là phải Ä‘em ngưá»i gã thương yêu nhất luyện thà nh kiếp nô! Trước giá», gã chưa khi nà o có ý niệm đó trong đầu, bây giá» cà ng quyết không dám nghÄ© tá»›i.
Lục Tiệm lặng yên má»™t lúc, gã ngẩng đầu há»i:
- Cốc Chẩn, sao ngươi không nói năng gì hết váºy?
Cốc Chẩn đáp:
- Việc đó là chuyện cá»§a hai ngưá»i, đệ nói năng gì được đây? Nếu phải là m kiếp chá»§ cho đại mỹ nhân, ngoà i huynh ra, đừng nghÄ© có thể tìm được ngưá»i thứ hai trong thiên hạ . Cho dù là thế, mình còn phải xem chá»§ ý cá»§a đại mỹ nhân ra sao, nếu cô ấy thà chết không là m kiếp nô, huynh sẽ hà nh xá» thế nà o?
Lục Tiệm bất giác run ngưá»i, gã cứ nghÄ© tìm được "Tương Vong táºp" là giải quyết được tất cả vấn nạn, đâu có ngá» y thư lại đỠxuất cái nan đỠcòn khó khăn hÆ¡n trước nhiá»u, đưa ngưá»i ta đến mâu thuẫn cùng cá»±c.
Cốc Chẩn nhăn mà y nhÃu mi, gã cầm sách lên, đưa ngón tay láºt, Ä‘á»c qua thêm dăm ba trang trong "Tương Vong táºp" nữa, rồi gã buồn bã nói:
- Thì ra là váºy!
Lục Tiệm vá»™i há»i:
- LÃ sao?
Cốc Chẩn đáp:
- Äá»c qua phần dẫn ở đầu sách, những gì ở đây là Hoa tổ sư lúc vá» già viết nên, lúc ấy, bà ở cách xa Trung thổ, bà bị tách xa khá»i há» hà ng thân thÃch, mà không má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘oà n tụ, đúng theo câu nói cá»§a Trang Tá», "Äẫ không thể Ä‘em sức má»n ra giúp ráºp được ngưá»i và o lúc há» Ä‘ang cần được giúp, thì chỉ đà nh tìm quên lãng chốn giang hồ". Äá»c trong sách nà y, toà n là những gì vá» y há»c bà nghiá»n ngẫm được trong lúc tuổi già , tá»· như chuyện Ä‘em thay óc, thay tim, hoán chuyển kinh mạch, tẩy rá»a tuá»· sống, cÅ©ng là những gì bà đã không thể Ä‘iá»u trị trong quãng Ä‘á»i trước kia, đến lúc phải sống cách xa nhân loại, bà má»›i tưởng tượng ra, đỠnghị phương thức Ä‘iá»u trị mà không sao kiểm chứng bằng thá»±c nghiệm. Tất nhiên toà n là những suy tưởng cá»§a bà , thá»±c khó mà lấy đó là m chuyện có cÆ¡ sở Ä‘Ãch xác. Tư Cầm tiên sanh đã đốt rụi sách nà y, có khi ông muốn tránh lưu truyá»n háºu thế những ý tưởng dá»… đưa đến suy nghÄ© sai lầm.
Lục Tiệm không dằn được, gã há»i:
- Thế nhưng chuyện tu luyện ẩn mạch Ä‘Ãch xác có tháºt, chuyện luyện nô, Hoa tổ sư cùng Tư Cầm tiên sinh Ä‘á»u không nghÄ© tá»›i, nhưng chúng là sá»± tháºt.
Gã còn chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe tiếng kêu yếu á»›t cá»§a Diêu Tình
- Lục Tiệm!
Lục Tiệm nhô mình ra, Diêu Tình gắng mở mắt, khi cô thấy gương mặt Lục Tiệm, cô thầm thì:
- Ngươi ... ngươi đừng là m chuyện ngỠnghệch, đừng có đi theo ta!
Nói xong, không chá» gã trả lá»i, cô đã nhắm nghiá»n đôi mắt, chìm và o hôn mê.
Lục Tiệm chăm chăm nhìn và o Diêu Tình, gã ngơ ngẩn một lúc, tròng mắt đỠquạch, gã thở ra một hơi dà i, rầu rầu nói:
- Cốc Chẩn, lòng ta hiện rất khó chịu, ta dẫu không chết theo cô ấy, cũng không có cách nà o khác đứng nhìn cô ấy chết đi!
Cốc Chẩn đưa mắt liếc gã, há»i:
- Huynh đã lấy quyết định rồi ư?
Lẳng lặng gáºt đầu, Lục Tiệm đưa má»™t đạo chân khà truyá»n và o cÆ¡ thể Diêu Tình, đồng lúc, gã gá»i lá»›n tên cô.
Diêu Tình mở bừng mắt, nhìn trừng trừng và o Lục Tiệm, sau má»™t lúc, cô hiểu ra, bèn cưá»i, bảo:
- Ngươi chưa chết! Ta cũng chưa chết à ?
Lục Tiệm gáºt gáºt đầu, gã ngồi thụp xuống, Ä‘em những Ä‘iá»u viết trong "Tương Vong táºp" trình bà y ra, rồi nói:
- A Tình, phương pháp nà y tháºt khó mà tin được, nhưng qua những gì suốt Ä‘á»i tôi từng trải, nó cÅ©ng không hoà n toà n phi lý, chỉ là là m theo hay không, toà n do cô quyết định, cô không muốn, tôi cÅ©ng đà nh chịu thôi!
Diêu Tình nghe giải thÃch, cô không nói gì, rá»§ thấp hà ng mi suy nghÄ©, rồi cô ngước nhìn Lục Tiệm, từ đồng tá» Ä‘en nhánh hiện nét thê lương, cô rầu rÄ© há»i:
- Thảng hoặc luyện nô xong, vẫn không sống sót được, thì sao?
Lục Tiệm bất giác nghẹn lá»i, không sao trả lá»i.
Diêu Tình nở nụ cưá»i, vẻ bất đắc dÄ©, cô nhắm mắt, buồn bã:
- Äến nước đó, chẳng bằng chết ngay cho xong. Thế nhưng, ta tháºt tình không muốn chết đâu!
Nói đến đấy, cô lại mở to mắt,:
- Lục Tiệm, ngươi khi là m kiếp chủ ta rồi, liệu có khi phụ ta hay không?
Lục Tiệm cảm giác lồng ngá»±c phát nóng, gã giÆ¡ tay, thá»:
- Tôi thá» trước trá»i đất, nếu tôi mà khi phụ cô, thể nà o ...
Diêu Tình ngắt ngang:
- ÄÆ°á»£c rồi! Ngốc tỠạ, buông lá»i thá» nguyá»n là m gì, ta tin ngươi là xong, nếu ngươi khi phụ ta mà ta không sao cá»± lại, thì ta sẽ nhảy xuống biển chết phứt cho xong!
Lục Tiệm nhăn nhó:
- Cô lo lắng quá đấy thôi, tôi là m sao có thể khi phụ cô cho được?
Diêu Tình bÄ©u môi, còn chưa kịp trả lá»i, bá»—ng Cốc Chẩn cưá»i ồ:
- ÄÆ°á»£c rồi ... ÄÆ°á»£c rồi ... Diêu đại mỹ nhân, cô muốn nói gì thì cÅ©ng đã nói hết cả rồi, đã giữ được đầy đủ thể diện rồi, cô biết chắc rõ gã không khi nà o khi phụ cô, mà cô cứ còn khổ sở nói tá»›i nói lui kiểu đó, là m gã bấn lên, nếu cô còn chưa yên tâm, để tôi đứng ra bảo đảm, gã mà dám khi phụ cô, tôi sẽ thay cô đá cho gã má»™t đá và o Ä‘Ãt, được chưa?
Diêu Tình lưá»m Cốc Chẩn, bảo:
- Rồi ... Äã có xú hồ li đứng ra đảm bảo váºy, ta cÅ©ng đà nh miá»…n cưỡng mà tin lá»i ngươi, thế nhưng, nếu phải luyện nô ... như thế nà o, ta hổng biết, ngươi chá»› có mà biến ta ra hình dạng quái đản, kiểu như má»™t lÅ© Tiết NhÄ©, Mạc Ất ... thà không luyện ... hay hÆ¡n.
Thấy cô đồng ý, Lục Tiệm trong lòng buồn vui lẫn lá»™n, mắt gã cay cay, trà o lệ lai láng. Hiểu rõ những mâu thuẫn trong gã, Diêu Tình không nói lá»i nà o, cô rúc đầu và o lòng Lục Tiệm.
Cốc Chẩn đưa quyển "Tương Vong táºp" cho Lục Tiệm, nói:
- Lục Tiệm, cái nà y kêu là đá»c nhiá»u thì biết nhiá»u, những phương pháp cá»§a Hoa tổ sư có khi hữu dụng, huynh cÅ©ng nên Ä‘á»c qua!
Äón táºp sách, Lục Tiệm Ä‘á»c sÆ¡ qua, gã phát giác cách tu luyện kiếp lá»±c mà Hoa Hiểu Sương tưởng tượng ra, cùng "Hắc Thiên thư" rõ rà ng khác nhau, bà đỠxuất cách thức má»›i lạ, nhiá»u thá»§ pháp kỳ thú khác thưá»ng. Phép luyện nháºp môn cá»§a "Hắc Thiên thư", là phải tu luyện nhằm trục mạch, đến khi luyện xong cả ba mươi mốt ẩn mạch, thì "Kiếp Hải" tá»± động xuất hiện, thế nhưng xuất hiện ở đâu, còn tuỳ theo ngưá»i luyện, má»—i kiếp nô má»™t khác, thế nhưng trong "Tương Vong táºp", Hoa Hiểu Sương lại là m ngược hẳn lại, bà đem ẩn mạnh cÅ©ng như kiếp lá»±c đánh đồng vá»›i hai dòng chảy âm dương trong biển cả, bà lại nói ẩnmạch không hoà n toà n giống kinh mạch con ngưá»i, chuyện khẩn yếu nhất cá»§a tu luyện ẩn mạch, là trong vùng cá»§a ẩn mạnh, phải tạo trước má»™t cái khà hải Äan Äiá»n, tức là cái mà "Hắc Thiên thư" gá»i là "Kiếp Hải ".
Bà n luáºn đến đấy, Hoa Hiểu Sương Ä‘em đặt tương quan giữa việc chế tạo Tiá»m Long vá»›i tu luyện kiếp lá»±c tu luyện ngang nhau: "Tiá»m Long nguyên là má»™t khối trùng trùng những cÆ¡ quan trên đảo, Lương Tiêu dá»±a theo lý thuyết vá» kinh mạch con ngưá»i, trong từng tảng đá, đã cho đục khoét nhiá»u rãnh, nhiá»u lá»—, muôn rãnh, ngà n lá»—, kết nối nhau, giữa chúng lại đặt các loại cÆ¡ quan khác nhau, tổng thể đó sau khi được cho dẫn nháºp các dòng âm dương cá»§a biển, nước sau khi xuyên qua các rãnh, lá»—, sẽ thoát ra ngoà i, hệt như phép thở hÃt cá»§a cao thá»§, tÃch luỹ năng lá»±c lá»›n, rồi sau đó được nạp trở lại các cÆ¡ quan, dẫn tá»›i "Âm Dương trì", váºn chuyển và i vòng như váºy, Ä‘em tống ra ngoà i các lá»— hổng, lúc ấy, lá»±c lúc ra mạnh hÆ¡n lá»±c lúc và o, đã có thể dùng cho chảy ngược vá»›i dòng nước, theo dương lưu mà phát sinh biến hoá, thế nhưng, chu trình không chỉ là m má»™t lần, mà phải lặp Ä‘i lặp lại không ngừng. biến năng lá»±c cà ng lúc cà ng tăng trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, đến kết quả cuối cùng có thể dùng nó hô phong hoán vÅ©, là m nghiêng lệch biển cả, là m đảo lá»™n sông hồ.
Giải thÃch theo lẽ ấy, đại hải có thể xem như má»™t cao thá»§ võ há»c, Tiá»m Long là huyệt Äan Äiá»n cá»§a cao thá»§. Còn nếu Ä‘em Tiá»m Long và như má»™t cao thá»§ võ há»c, cái ao "Âm Dương trì" sẽ là huyệt Äan Äiá»n, đưa ba thức hợp nhất và o má»™t, cá»™ng thêm tương quan ná»™i ngoại. Cái mà Hoa Hiểu Sương gá»i là "Äan trung chi Äan, Äiá»n trung chi Äiá»n", chẳng phải phép tu luyện ná»™i công, mà cách chÃnh thống là phải trước hết tạo dá»±ng Äan Äiá»n. Äem Äan Äiá»n là m cốt yếu tổng cương, Ä‘em kinh mạch là m mắt cá, váºn chuyển kinh mạch cho phần Äan Äiá»n, đưa phần tổng cương lên, cái trước thúc đẩy cái sau, ắt sẽ đạt thà nh tá»±u. (Chú: phì ... khúc nà y khó hiểu quá, đà nh dịch lược qua!)
Những nguyên lý ấy , vừa hà m chứa triết lý, lại ngầm chứa y lý, gốc gác thá»±c huyá»n ảo khôn cùng, Lục Tiệm lÄ©nh há»™i dần, ban đầu cá»±c kỳ gian nan, nhưng nhá» gã có luyện qua "Hắc Thiên thư" trước đó, sau lại đả thông các hiển mạnh cùng ẩn mạch, trong quá trình gẫ gặp đầy dẫy kiếp nạn, gã hiểu rõ vá» chân khÃ, lại cÅ©ng có hiểu biết vững và ng vá» kiếp lá»±c, má»—i má»—i Ä‘á»u sâu rá»™ng, trên Ä‘á»i nà y không kiếm được ngưá»i thứ hai như gã. Lúc nà y, gã Ä‘em ấn chứng những gì gã từng trải vá»›i sách vở, đã thu được lợi Ãch không Ãt, là m gã bất giác than thầm "Cái sai lầm cá»§a "Hắc Thiên thư" là đây! Kiếp Hải là m cái cốt lõi cá»§a ẩn mạch, mà cốt lõi đó lại không do Kiếp nô tá»± Ä‘iá»u động, thì là m sao Kiếp nô lại có thể váºn dụng theo ý muốn! Cái gá»i là định mạch, chỉ là sá»± bổ cứu đến sau, mà không được Ä‘em ra là m bước đầu nháºp môn, khi đã sắp đặt Kiếp Hải xong xuôi rồi, Ä‘em Kiếp Hải thống lÄ©nh ẩn mạch, chẳng phải hay gấp mưá»i lần sá» dụng phép "định mạch" sao!"
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
03-05-2009, 12:37 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (02/05/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (02/05/2009)
Suy nghÄ© đến đấy, đầu óc Lục Tiệm bừng hiểu hoà n toà n, thấu rõ quan hệ trá»ng đại cá»§a "Hắc Thiên thư", gã nhất thá»i mừng đến phát Ä‘iên, nét hoan hỉ hiện trà n đầy trên mặt, gã khó khăn lắm má»›i trấn tÄ©nh được tâm thần, rồi gã suy ngẫm, giản lược những ý niệm, Ä‘em trình bà y trá»n vẹn cho Diêu Tình nghe.
Diêu Tình sợ nhất khi luyện nô sẽ biến dạng kỳ quái, cô nghÄ© đến hình dạng Mạc Ất, Tiết NhÄ©, Tô Văn Hương, tá»± dưng không rét mà run, sau khi cô nghe những lá»i giải thÃch ấy , cô vui mừng vô cùng, láºp tức quyết định sẽ đặt "Kiếp hải" tại ngón út bà n chân trái. Cô cho rằng, cho dù chá»— ngón chân ấy biến dạng kỳ lạ ra sao, dà i ra cÅ©ng được, ngắn Ä‘i cÅ©ng xong, Ä‘á»u chẳng có gì đáng e ngại lắm. Thấy cô nghÄ© ra biện pháp thÃch hợp khôn khéo ấy, Cốc Chẩn không dằn được, cả tiếng cưá»i ha hả, gã thừa cÆ¡ chá»c ghẹo Diêu Tình má»™t hồi, là m Diêu Tình tuy hết sức bá»±c tức, nhưng cô vô lá»±c mắng chá»i lại gã, chỉ đà nh nuốt món háºn bị chá»c phá đó xuống, nhá» Lục Tiệm thi triển thần thông, tạo cho cô má»™t "Kiếp hải" trong vùng ẩn mạch cá»§a cô.
"Kiếp hải" là chá»— tụ há»p cá»§a kiếp lá»±c, trước khi tạo nên nó, phải ra sức gom các kiếp lá»±c lại, mà kiếp lá»±c cÅ©ng tương tá»± thần, trước giá» ngưá»i ta chỉ dùng thần mà ngá»± khÃ, không thể dùng khà ngá»± thần. Những gì là chân khà hay thần lá»±c, Ä‘á»u không thể dùng để chế ngá»± kiếp lá»±c, muốn chế ngá»± chúng, là phải dùng kiếp lá»±c chế ngá»±, là cần má»™t kiếp chá»§ thuá»™c loại cao thá»§ nhất lưu vá» luyện thần. Loại ngưá»i nà y hiếm thấy, cả trăm năm má»›i gặp má»™t lần, ngược lại, số kiếp nô rất nhiá»u, nhưng chân khi kiếp nô lại do kiếp chá»§ chá»§ trương, kiếp nô mà đi luyện nô, tât phải mượn kiếp lá»±c Ä‘em biến thà nh chân khÃ, thể theo luáºt thứ hai cá»§a "Hắc Thiên thư", sẽ rất dá»… đưa kiếp nô đến vong mạng. Bởi lý do đó, chưa há» thấy có kiếp nô nà o nghÄ© đến chuyện luyện nô. Từ sau khi được Thiên Äá»™c, các mạch hiển và ẩn cá»§a Lục Tiệm tương thông, chuyện mượn kiếp lá»±c tạo chân khà vá»›i gã không phải là vấn đỠto tát gì, nhưng chế tạo "Kiếp Hải" lại là việc lá»›n, quan hệ đến sống chết, cần sá»± táºp trung tinh thần. CÆ¡ thể Diêu Tình lại rất hư nhược, khi mở ẩn mạch, cô cần thu hút chân khà từ hiển mạch, trong tình huống đó, tay tả Lục Tiệm chuyển kiếp lá»±c, chế tạo kiếp hải, tay hữu truyá»n ná»™i lá»±c, để bổ sung tinh nguyên cá»§a hiển mạch trong cô, má»™t lúc hai công việc, gã tháºt không dám lÆ¡ là chút nà o.
Cốc Chẩn là m há»™ pháp cho hai ngưá»i, trong lúc rảnh rang, gã xem kỹ bên trong rương sắt, trước tiên lấy thanh trưá»ng kiếm ra, chẳng dè, kiếm ra khá»i vá», thấy thân kiếm sét rỉ loang lổ, rất không ưa nhìn. Cốc Chẩn khẽ than thầm:
- Äây mà là thanh kiếm đỉnh đỉnh đại danh "Thiên Phạt kiếm" sao?
Gã chém má»™t nhát, ná»n đá cứng đã bị lưỡi kiếm chặt đứt đôi, tá»±a như ta Ä‘em dao cắt và o Ä‘áºu hÅ©.
Thấy thế, Cốc Chẩn hoảng đến lÃu lưỡi, gã nghÄ© bụng "Có câu 'Äánh giá ngưá»i không thể bằng nhìn qua dung mạo', thì ra cÅ©ng chẳng thể đánh giá thanh kiếm nà y bằng và o hình dạng bên ngoà i cá»§a nó. Coi thì thiệt xấu xÃ, mà có uy lá»±c nhưá»ng ấy!' NghÄ© thế, gã đút kiếm đánh xoẹt trở và o vá», nhìn trở lại đáy rương, gã thấy má»™t táºp "Ngá»± Long sách" cùng má»™t quyển trục xếp cạnh nhau.
Mở rá»™ng quyển trục ra xem, Cốc Chẩn vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, thấy đó là bản vẽ "Vạn Quốc hải đồ", trong ấy ghi tưá»ng táºn tên các lục địa, các hòn đảo, các dòng chảy cá»§a đại dương, má»—i má»—i Ä‘á»u rõ rà ng đầy đủ, có nhiá»u địa danh mà Cốc Chẩn chưa từng nghe đến, vá»›i gã hệt như những vùng đất hoang. Mé sau bản đồ có ghi chép mấy dòng "Con Ä‘i du lịch phương xa, được chứng kiến nhiá»u cảnh váºt, địa lý, Ä‘á»u Ä‘em ghi chép và o tấm bản đồ nà y, là m món quà má»n dâng chúc thá» cha. Äứa con bất tiếu là Lương Ẩm Sương kÃnh trình."
"Lương Ẩm Sương là ai nhỉ?", Cốc Chẩn thoáng ngẫm nghÄ©, bá»—ng gã nhìn ra, ông Lương Ẩm Sương nhất định là con trai Tây Côn Lôn, bố thân sinh cá»§a Lương Tư Cầm. Xem tình hình, ông nà y Ä‘am mê nghá» Ä‘i biển, nếu không, sao lại có thể vẽ nên má»™t bức hải đồ như thế. Chỉ có Ä‘iá»u, Tây Côn Lôn, Lương Tư Cầm Ä‘á»u dương danh nÆ¡i Trung thổ, ông nà y lại viá»…n du các vùng đất lạ xa xôi, tên tuổi đã không lưu truyá»n Ä‘á»i sau. Thế nhưng, coi váºy, ba Ä‘á»i há» Lương, ngưá»i nà y lại hợp tì vị Cốc Chẩn nhất.
Cốc Chẩn cầm bức hải đồ xem tá»›i xem lui, thÃch thú đến không muốn rá»i tay, má»™t lúc tháºt lâu sau má»›i đặt xuống, gã mở táºp "Ngá»± Long sách", bên trong chÃnh là giải thÃch cách xá» dụng Tiá»m Long. Äại khái nói "Tiá»m Long tròn tá»±a quả bóng, bên trong có bốn trăm chÃn mươi hai lá»—, má»™t trăm hai mươi tám mạch, má»™t cưả và o, sáu mươi bốn cÆ¡ quan, cách thao tác rất rắc rối, chỉ cần là m sai má»™t chút, sẽ thà nh muốn chỉ đà ng đông lại lạc vỠđà ng tây, muốn Ä‘i nam lá»t tuốt vá» bắc, tạo nên đại hoạ khá»§ng khiếp. Còn vá» uy lá»±c mà nói, tổng cá»™ng Tiá»m Long có bẩy trạng thái: "TÄ©nh, Thá»§ , Hà nh, Kinh, Thương, Phá, Diệt", cưá»ng độ tăng lên theo thứ báºc đó, trạng thái "Diệt" ở mức uy lá»±c mạnh tuyệt đối, chưa từng thá» qua, má»›i chỉ thỠđến trạng thái "Phá", đã há»§y diệt mất ba hòn đảo. Uy lá»±c cá»§a Tiá»m Long cÅ©ng có liên quan đến Ä‘iá»u địa lợi, nếu được dùng và o chá»— hai dòng hải lưu ấm lạnh giao hoà , uy lá»±c cá»§a nó sẽ mạnh mẽ khôn cùng. Và o lúc đó, nếu dìm Tiá»m Long quá ná»a trong nước, nó sẽ tạo nên xoáy nước xuyên khá»i mặt biển, mang má»™t lá»±c hấp hút không đứt Ä‘oạn.
Hiện thá»i, Tiá»m Long Ä‘ang trong trạng thái "Thá»§", nếu muốn là m bình lặng hải tráºn bên ngoà i đảo, chỉ cần đưa nó vá» trạng thái "TÄ©nh" là xong.
Vừa Ä‘á»c, Cốc Chẩn vừa suy ngẫm "Uy lá»±c cá»§a Tiá»m Long có dÃnh dáng nhiá»u đến các hải lưu, má»™t khi Ä‘em phối hợp cùng tấm "Vạn Quốc hải đồ", sức mạnh cá»§a nó sẽ lá»›n đến mức độ nà o đây? Hèn chi cả sách chỉ dẫn cùng hải đồ Ä‘á»u được tà ng trữ cùng má»™t nÆ¡i, rõ rà ng có thâm ý lá»›n". Gã lại xoay chuyển ý nghÄ©, cho rằng, vá»›i Tiá»m Long, ba Ä‘á»i há» Lương đúng là vừa yêu vừa háºn, yêu ở chá»— thiên tà i bên trong, bá» không dùng thì đáng tiếc, háºn vì uy lá»±c nó quá to tát, dùng sai chá»— sẽ gây đại hoạ, cái tâm tư ấy truyá»n suốt ba Ä‘á»i, đến háºu thế mà chá»§ ý vẫn hãy còn bị khốn quẫn, bất định! Nếu không vì thế, Tư Cầm tiên sinh đâu đã chẳng khổ công nhá»c trà tạo tám bà ngữ giấu trong tám bức hoạ đồ?" Gấp sách lại rồi, gã trầm ngâm suy nghÄ©, tâm tình gã cứ theo âm thanh quái dị lúc vang lúc tắt cá»§a Tiá»m Long mà lên lên xuống xuống, mãi không quyết định được!
Bá»—ng nhiên, trong tim Cốc Chẩn rá»™ lên má»™t loạt, trong đầu gã thoáng hiện hình ảnh Vạn Quy Tà ng. Lần nà y, sá»± việc xảy quá đột ngá»™t, nhưng Cốc Chẩn trên Nữ Vương hiệu từng trải qua trạng thái đó, gã biết, dấu hiệu ấy là do Vạn Quy Tà ng khởi động thần thức, dùng môn "Äồng Khà tương cầu" dò tìm gã, trong má»™t sát na, cái dị cảm ấy má»—i lúc má»™t mạnh, Cốc Chẩn mưá»ng tượng "thấy" Vạn Quy Tà ng chân trụ trên chiếc tam bản, nhá» chút ánh sao, lão đưa thuyá»n di chuyển thẳng hướng hòn đảo nà y.
CÅ©ng lúc ấy, hình ảnh Vạn Quy Tà ng hốt nhiên biến mất, Cốc Chẩn thở hắt má»™t hÆ¡i, đưa tay áo quệt mặt, trán gã đẫm ướt mồ hôi lạnh, gã vụt hiểu, Vạn Quy Tà ng do nắm được huyá»n cÆ¡ cuả thá»§y tráºn, đã thoát khá»i sá»± kiá»m toả cá»§a nó, Ä‘ang chạy thẳng đến đây. Nếu gã còn tiếp tục lưu lại chốn nà y, ắt sẽ bị lão dò tìm ra, khi đó, không những tÃnh mạng cá»§a ba ngưá»i gã không sao bảo đảm nổi, mà cả Tiá»m Long cÅ©ng sẽ lá»t và o tay Vạn Quy Tà ng.
NghÄ© đến đấy, bất giác Cốc Chẩn nhẩy nhổm lên, gã đảo mắt má»™t vòng, thấy hai ngưá»i Lục, Diêu Ä‘ang lúc mặt nhăn mà y nhÃu, thần sắc sầu thảm, đỉnh đầu Lục Tiệm lẩn quẩn má»™t vừng bạch khà tụ mãi không tan, hiển nhiên gã Ä‘ang hà nh công đến chá»— sinh tá» quan đầu. Cốc Chẩn hiểu rõ, sá»± tu luyện ná»™i công nà y ưa tÄ©nh kỵ động, má»™t khi bị quấy nhiá»…u, sẽ là m tan tà nh những thà nh quả đạt được trước đó, mà còn là mối nguy cho tÃnh mạng. Mà Diêu Tình yếu á»›t lụn bại ngang mức đó, cô cà ng không thể bị náo loạn.
à niệm xoay chuyển đến đấy, Cốc Chẩn láºp tức lấy quyết định, gã thi triển thân pháp, chạy à o à o qua thông đạo. Thông đạo ấy là lối và o duy nhất đến chá»— Tiá»m Long, dẫn đến chá»— đưá»ng hầm vách thuá»· tinh. Muốn khởi động Tiá»m Long, lối và o ấy là phải đóng kÃn, từ chá»— hầm thuá»· tinh và o ắt là địa Ä‘iểm ba Ä‘á»i há» Lương đã trù liệu trước, dà nh cho các trà giả Ä‘á»i sau. Lúc nà y, thân hình Cốc Chẩn di chuyển nhanh như sấm chá»›p, trong nháy mắt, gã đã ra đến bên ngoà i cá»a động, nghe gió thổi ù ù, da mặt chá»›m lạnh, gót chân Cốc Chẩn vẫn không ngừng nghỉ, gã chạy thẳng ra biển.
Bóng dáng cây cối nhạt dần đà ng sau, lòng nóng như bị lá»a đốt, Cốc Chẩn vừa há»™c tốc chạy, vừa suy nghÄ© trong đầu, Ä‘oán xem Vạn Quy Tà ng hiện Ä‘ang ở đâu, đâu dè, ý niệm vừa phát xuất, hình ảnh Vạn Quy Tà ng đã hiện trong óc, gã nhìn rõ mặt mà y, râu tóc, cho đến ná»—i má»™t thoáng sầu muá»™n cá»§a lão gã cÅ©ng thấy rà nh rà nh trên ánh mắt. Do đó, Vạn Quy Tà ng thân mình Ä‘ang ở chá»— nà o, xa hay gần, Cốc Chẩn Ä‘á»u nắm vững, hiểu rõ mồn má»™t.
Cảm giác nà y kỳ diệu khôn tả, từ khi Cốc Chẩn luyện Chu Lưu lục hư công đến giá», gã toà n bị Vạn Quy Tà ng dùng mánh nà y truy tầm gã, khống chế được gã bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nà o, lão đã là m Cốc Chẩn bị quẫn bách, đánh gã thua tÆ¡i bá»i. Không ngá», hôm nay gã vừa má»›i ngưng trụ tâm thần má»™t chút là đã dò được hà nh tung cá»§a Vạn Quy Tà ng, cái kỳ diệu cá»§a cảm giác nà y, gã chưa khi nà o nếm qua! Lòng Cốc Chẩn mừng tá»±a nở hoa, gã Ä‘oán, má»™t phen khổ luyện công phu trên thuyá»n ắt đã đưa gã vượt qua Vạn Quy Tà ng, nếu không, là m sao gã có được rất rõ rệt sá»± tương thông kỳ diệu nà y!
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
09-05-2009, 12:02 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (08/05/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (08/05/2009)
,
Lúc ấy đêm đã khuya lắm, sao trá»i thưa thá»›t, má»™t dải ngân hà treo trên cao, toả khá sáng, nhìn hệt má»™t mÅ©i tên bạc, Ä‘ang đâm xuyên qua tầng mây loa loá tinh quang, mÅ©i tên tưởng chừng muốn xuyên thẳng và o mặt gã. Cốc Chẩn chạy nhanh chừng nà o, mÅ©i tên bạc dưá»ng như gấp rút phóng đến gã mau chừng nấy, Chu Lưu bát kình trong Cốc Chẩn mang cảm giác tương ứng đồng thanh cùng thứ kình khà tương tá»±, nó phát phấn khÃch, vụt khởi động mạnh mẽ hẳn lên. Từ luồng chân khà mãnh liệt trong ná»™i thể, Cốc Chẩn cảm giác hưng phấn bá»™t phát tá»™t độ, gã chẳng nhịn được, bung ngưá»i vá»t lên không trung, vượt quá khá»i rừng ráºm, cú nhảy đó đạt chiá»u cao đến độ tạo ảo giác trong đầu Cốc Chẩn, ảo giác các mảnh tinh tú Ä‘ang áp sát và o gã, khiến gã sảng khoái, tay giương bổng, cất giá»ng hú thanh thoát tá»±a má»™t trà ng cưá»i dà i. Láºp tức, vầng mây cuồn cuá»™n đùn mạnh lên, các thân cây đà ng sau lưng trút lá à o à o, trong ánh sáng trăng bà ng bạc, mảnh lá tung chói ngá»i tá»±a ngá»c thạch, chúng bay phÆ¡i phá»›i như tuyết.
- Giá»i!
Từ phÃa sau vá»ng đến má»™t tiếng cưá»i rá»™, Cốc Chẩn kinh hoà ng tá»™t độ, vừa rồi, gã cảm nháºn rõ rệt thân mình Vạn Quy Tà ng còn Ä‘ang nổi trôi trên mặt biển khÆ¡i, chẳng dè, trong khoảnh khắc má»™t trà ng cưá»i cá»§a gã, lão đã hiện tá»›i ngay sau lưng, thân pháp nhanh nhẹn đạt mức độ thần sầu quá»· khốc đó là m ngưá»i ta sợ đến thót tim.
Nhanh như cắt, Cốc Chẩn xoay mình, gã thấy Vạn Quy Tà ng thân ảnh Ä‘en như má»±c, đứng trên đỉnh má»™t cây cao, phần dưới thân mình lão pháºp phù bất định, đà ng sau lưng, gió xoáy vụt xoà n xoạt, thổi tốc tà áo lão, loang loáng như ánh gươm Ä‘ao. HÆ¡i thở pháºp phồng gấp gáp, Cốc Chẩn nháºn định chá»— lão Ä‘ang đứng, đối phương đã chiếm được chiá»u gió, Ä‘iạ thế vô cùng tuyệt diệu. Trong năm Ä‘iểm cốt yếu cá»§a Chu Lưu, ai Ä‘oạt được bốn sẽ vô địch, và o lúc khẩn trương nà y, hai Ä‘iểm đã bị lão chiếm mất, chỉ còn "Pháp", "Thuáºt" và "KhÃ", nếu chiếm thêm má»™t Ä‘iểm nữa, coi như lão định Ä‘oạt được tÃnh mạng Cốc Chẩn.
Ãnh mắt xoay chuyển, Cốc Chẩn vá»— tay, la lá»›n:
- Lão đầu tá», bình sinh lão rất ưa khÃch bác Khổng Phu tá», tại sao bữa nay lại đổi tÃnh nết, chẳng há»c được gì hay, mà lại Ä‘i cóp theo cái tệ hại cá»§a lão Phu tỠđó?
Vạn Quy Tà ng "hừ" má»™t tiếng, cưá»i, há»i lại:
- Ta cóp cái gì của lão, ngươi nói coi thỠcoi!
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- Khổng Tá» dạy há»c trò "Chiêm chi tại tiá»n, hốt yên tại háºu" (Liếc sÆ¡ nÆ¡i trước mặt, lỉnh liá»n ngay ra đà ng sau lưng), Phu tá» vốn dÄ© má»™t thứ mánh mung đệ nhất, lão từng dạy ta Ä‘iá»u đó, sao giá» lão giở mánh khóe đó ra vá»›i ta? Rõ rà nh rà nh, lão Ä‘ang ở trước mặt ta, thoắt cái, đã lẻn ra ngay đà ng sau lưng tức thì!
Vạn Quy Tà ng cưá»i, bảo:
- Thứ con nÃt nhà ngươi mà cÅ©ng muốn chÆ¡i trò khÃch tướng ư? Ngươi thấy ta chiếm lÄ©nh địa thế tốt, sợ thua, đã giở cái giá»ng đó ra kÃch bác ta, ô ồ ... ngươi nghÄ© lão phu đây dá»… bị ngươi đưa và o tròng hay sao?
Cốc Chẩn cưá»i :
- Trò vặt vãnh của ta, thực không sao qua mặt được tôn ông, phục lắm ... phục lắm!
Vạn Quy Tà ng báºt cưá»i ha hả, tiếng cưá»i chưa dứt, luồng khà bên dưới lão bốc vụt lên, thân ảnh Vạn Quy Tà ng đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện trở lại giữa thinh không, táy áo lão đã tóm gá»n lại, thế xông đến còn nhanh hÆ¡n chim cắt.
Vạn Quy Tà ng mượn trà ng cưá»i để ngầm tung đòn quá»· quyệt, nhưng Cốc Chẩn cÅ©ng không phải hạng ngốc nghếch, gã đã sá»›m ngầm váºn chuyển tâm thần, theo dõi khà cÆ¡, Vạn Quy Tà ng vừa biểu lá»™ má»™t thoáng sát cÆ¡, Cốc Chẩn hay biết láºp tức, thân mình Vạn Quy Tà ng vừa chuyển động, Cốc Chẩn cÅ©ng di chuyển theo, thân trên không nhúc nhÃch, tả cước lại đã lùi má»™t bước dà i ra sau, đưa thân mình gã lui vá» má»™t trượng sáu xÃch năm thốn ba phân, vừa sát và o mé nước.
Trong con mắt ngưá»i ngoà i quan chiến, bước lùi đó cá»§a Cốc Chẩn trông tháºt tầm thưá»ng, nhưng không dè, vá»›i hai ngưá»i trong cuá»™c, cá»± ly ấy lại vi diệu khôn cùng, nếu gã lui thiếu Ä‘i mất má»™t phân, cái khà thế giữa cả hai sẽ tăng nhiá»u tá»±a dây cung kéo thẳng hết cỡ, giúp Vạn Quy Tà ng Ä‘oạt lợi thế cá»§a mÅ©i tên giương sẵn trên dây cung, thế và lá»±c lão gom góp tá»›i mức đó sẽ không có gì đương cá»± nổi, còn nếu Cốc Chẩm lui dư thêm má»™t phân, khà thế trong thể ná»™i gã sẽ toát ra, tạo sÆ¡ hở, ắt sẽ bị lãnh gá»n má»™t chiêu lăng lệ tiếp theo cá»§a Vạn Quy Tà ng. Nhưng khoảng cách đôi bên lúc nà y không dà i, không ngắn, nó đã không cho Vạn Quy Tà ng tom góp thế và lá»±c đủ mạnh, đồng thá»i nó giúp Cốc Chẩn tránh bị phát tiết chân khà ná»™i thể, gã vẫn còn giữ được cÆ¡ há»™i phản công.
Tuy thân mình Ä‘ang lưng chừng trên không, Vạn Quy Tà ng cÅ©ng nháºn biết Ä‘iá»u ấy, lão Ä‘ang bá»±c tức muốn há miệng chá»i rá»§a bá»—ng ká»m lại được, thế Ä‘ang bay tá»›i chợt hoà hoãn, nhè nhẹ đáp chân xuống đứng trên đỉnh má»™t tảng đá lá»›n, cưá»i vang, giá»ng sang sảng:
- Thằng nhóc con nà y đạt buá»›c tiến triển lá»›n ... nhanh tháºt!
Vừa rồi, đà bay cuả lão mà đưa lão tiến tá»›i thêm chừng má»™t xÃch nữa, Cốc Chẩn đã có cách phản công rồi, nhìn tình hình, bụng gã than thầm "Uổng quá", nhưng miệng vẫn vui vẻ nói:
- Äó là đã được lão đầu tỠông dạy dá»— tháºt giá»i cho!
Vạn Quy Tà ng khẽ hé môi cưá»i, vuốt râu, nói:
- Bá»›t vuốt Ä‘uôi Ä‘i, trò "Thiên Tá» vá»ng khÃ, đà m tiếu sát nhân" , đừng tưởng ta vừa qua đã không nhìn ra rõ!
Vừa rồi, Ä‘Ãch thá»±c Cốc Chẩn trổ thuáºt "Thiên tá» vá»ng khÃ", bá»—ng bị Vạn Quy Tà ng láºt tẩy, gã bất giác không khá»i thót tim, chân khà ná»™i thể vụt rá»™ lên, tạo cảm giác sắp rối loạn to, láºp tức gã lùi nhanh hai bước tháºt dà i, đôi gót chân đã nhấn chìm sâu trong nước biển.
Bước lùi đó, Cốc Chẩn đã bá»™c lá»™ sÆ¡ hở, vừa ranh ma khuấy phá là m loạn được khà cÆ¡ cá»§a Cốc Chẩn, Vạn Quy Tà ng láºp tức xuất thá»§, nhanh như ma như quá»·, lão áp sát và o. Cốc Chẩn vung chưởng quét xuống, nuá»›c biển bắn tung lên, đẩy má»™t cÆ¡n sóng to nhanh như sấm sét áºp và o Vạn Quy Tà ng.
Vạn Quy Tà ng khẽ khà ng vá»— má»™t chưởng, coi thì tưởng là lão tuỳ tiện đánh ra, nhưng kình lá»±c lão chặn và o cÆ¡n sóng, gặp nước thì sẻ nước, gặp đá thì Ä‘áºp tan tà nh đá, sức mạnh ấy nghiêng trá»i lệch đất, nó huá»· diệt tất cả má»i đối kháng cho dù chúng dÅ©ng mãnh đến đâu .
Sóng nước bị ép và o giữa hai luồng kình lá»±c, vỡ vụn tan tà nh thà nh mảnh nhá», tạo má»™t mà n sương mù giăng ngút trá»i, trong má»™t chá»›p mắt, Äan Äiá»n Vạn Quy Tà ng thót lại, kinh mạch trong lão thoáng rúng động, là m lão bất giác kinh hoảng tá»™t độ, thần trà lão nhất thá»i xao lãng, đến khi sương tan, sóng lặng, đã thấy thân hình ướt lướt thướt cá»§a Cốc Chẩn đứng sừng sững trên đỉnh má»™t má»m đá.
Mà Vạn Quy Tà ng thì đang ở trên mặt nước.
Biển cả mênh mông tá»±a như má»™t khách quan chiến, mang lòng dạ nóng nảy, mặt nước khuấy động, cuồng phong khi thì thổi từ đà ng đông, lúc bốc đến tá»± phÃa tây, đầu sóng xoay chuyển toán loạn. Trong thá»i gian tà n má»™t nén hương, cả hai ngưá»i không má»™t chút cỠđộng, mé trên Cốc Chẩn, bên dưới là Vạn Quy Tà ng, bốn mắt chong nhau, sắc mặt lạnh băng tá»±a hồ muốn nuốt chá»ng đối phương.
Má»™t sát na ấy, Cốc Chẩn đã chiếm ưu thế, cÅ©ng là lần đầu từ khi thần công lão đại thà nh đến giá», mà Vạn Quy Tà ng đã chưa há» liệu trước được, thần thông cá»§a Cốc Chẩn đạt mức độ cao cưá»ng đến thế, khiến lão đã tá»± mình là m chân khà ná»™i thể khẽ loạn, Ä‘Ãch thá»±c và o sát na đó, Vạn Quy Tà ng bừng tỉnh, lão hiểu rõ, tráºn chiến nà y lão mà không thắng, thanh danh cả má»™t Ä‘á»i lão sẽ buông trôi theo dòng nước.
Trong lòng hai đối thá»§ Ä‘á»u khẩn trương, Vạn Quy Tà ng gạt bá» hết má»i tạp niệm, Cốc Chẩn cÅ©ng không suy nghÄ© tÃnh toán gì khác nữa.
Gió nổi, sóng trà o, má»™t đợt sóng cả bừng lên, vá»— mạnh và o đá ngầm, tạo muôn Ä‘oá hoa nước tung bay đầy trá»i, long lanh lóng lánh sáng như luồng gió bạc trắng thổi cát bay mù, bá»t nước tạt sà n sạt xuống mặt cả hai ngưá»i.
Chợt thân hình Vạn Quy Tà ng vùng lên, lão đá xoèn xoẹt và o nước, phóng mình chạy vùn vụt và o bá».
Cốc Chẩn cÅ©ng chao mình nhảy xeo xéo xuống, cánh tay Vạn Quy Tà ng vung lên, vá»— ra má»™t phát chưởng sấm sét, cước bá»™ Cốc Chẩn khẽ đình trệ, phát chưởng phóng ra từ mé dưới ngá»±c vẽ má»™t ná»a vòng cung, hai luồng lá»±c đạo Chu Lưu bát kình kÃch mạnh và o nhau trong thinh không, chúng tổn cưá»ng bổ nhược, phát âm thanh xùy xuỳ như tiếng rắn gầm, má»™t khoảnh khắc, hai luồng kình khà hợp nhất, cái lá»›n nuốt gá»n cái nhá», cái mạnh hút chá»ng cái yếu, Vạn Quy Tà ng đã chiếm được thượng phong, lão tung má»™t cá»— chân khà hung bạo tá»±a sấm sét nhà trá»i, phá không xông tá»›i.
Ãnh mắt Cốc Chẩn sáng rá»±c, không chá»›p mi, cước bá»™ nhanh như gió giáºt, gã uốn cong thân mình như má»™t cà nh cung, là m luồng chưởng lá»±c đánh trượt ra đà ng sau, nó quáºt và o má»™t tảng đá to, nghe ầm má»™t tiếng, đá vụn bắn tung toé, lúc bình lặng trở lại, thấy tảng đá đó đã bị bạt Ä‘i mất má»™t ná»a.
Bây giá», Vạn Quy Tà ng đứng vững trên má»™t gò cát, Ä‘oạt ưu thế trên cao, trong khi Cốc Chẩn lá»t tuốt xuống biển, búi tóc gã xổ tung, mấy vạt tóc Ä‘en nhánh xoã đầy ngang vai, từ vết thương trên tay tả gã, máu nhá» giá»t chảy xuống nước, sau má»™t là n sóng quét qua, vết máu đã biến mất tung tÃch.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
16-05-2009, 07:35 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 74: Äan Äiá»n (15/05/2009 - Kết thúc)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 74: Äan Äiá»n (15/05/2009 - Kết thúc)
,
Vạn Quy Tà ng tái chiếm ưu thế, lão đứng trên đất bằng, nhưng vừa qua, má»™t phát chưởng mà lão chắc mẩm đắc thắng đã bị Cốc Chẩn né tránh được. Gã nà y cuối cùng mỉm cưá»i, nét mặt trà n đầy vẻ hoan hỉ, toả từ góc miệng, từ trên hà ng mi, từ đôi nhãn châu long lanh thăm thẳm, hai đối thá»§ chuyển từ thế cá»±c động sang cá»±c tÄ©nh, bầu khà quyển thoảng đượm má»™t thế quân bình vi diệu.
Lý lẽ rốt cùng rất đơn giản, trong hai ngưá»i Cốc, Vạn, Bát bá»™ thần thông dẫu huyá»…n hoặc đến đâu, kỳ diệu đến đâu, giá» Ä‘á»u trở thà nh thứ trò ảo má» mịt giả tạo, giá» phút nà y, tráºn thế nà y, kẻ nà o đắc thá»i, Ä‘oạt được ưu thế, nhìn thấu tâm ý đối phương, kẻ đó có nhiá»u cÆ¡ há»™i toà n thắng.
Dẫu thân mình bất động, thần thức Cốc Chẩn hệt như nước vá»— dưới gót chân, nó ồ ạt trà o ra, không ngừng tìm chá»— sÆ¡ hở cá»§a đối thá»§, toà n thân thể, ná»™i lá»±c, tinh thần gã, từ trong ra đến ngoà i,Ä‘á»u rình ráºp, chụp bắt bất cứ má»™t cÆ¡ há»™i nà o.
Thuáºt "Thiên tá» vá»ng khÃ, đà m tiếu sát nhân" cá»§a gã, và o má»™t đối thá»§ nà o khác, đã sá»›m quỳ gối xin hà ng rồi, tiếc thay, kẻ đứng trên bá» kia lại là Vạn Quy Tà ng, song thá»§ lão giấu dưới ống tay áo, dáng đứng há» hững, đôi gót chân dưá»ng như đã má»c rá»… đâm sâu xuống đất cái, mưá»ng tượng từ thưở trá»i đất được kiến tạo đến giá», lão đã có mặt sẵn tại đấy rồi, đã hoà nháºp và o thiên nhiên, không má»™t chút gượng gạo thiếu tá»± nhiên, coi như lão đã hoà n toà n hoà hợp thà nh má»™t thể vá»›i tá»± nhiên rồi, Cốc Chẩn chẳng tìm ra được chá»— sÆ¡ hở nà o!
Sóng cả lại nổi lên, Cốc Chẩn cảm giác khà thế từ phÃa trước mặt gã má»—i lúc má»™t nặng ná», dưá»ng như bóng núi đè nặng xuống, phút chốc nữa đây, nó sẽ đổ sầm sáºp và o gã. Nét cưá»i trên khoé môi, cặp mắt Vạn Quy Tà ng còn nhá»n bén hÆ¡n trước đấy nhiá»u.
Cốc Chẩn hiểu tháºt rõ rà ng, Vạn Quy Tà ng quyết chẳng để cho gã tá»± mình tiến nháºp và o cảnh giá»›i ấy, nước không hai vua, trá»i không hai vầng nháºt, tráºn chiến nà y chỉ dung nạp duy nhất má»™t ngưá»i sống còn.
Vầng trăng đã ngả vá» tây, khà thế Vạn Quy Tà ng lại không ngừng tăng trưởng, tưởng chừng không còn chá»— nà o là m giá»›i hạn. lão đã sá»›m từ bỠý định xuất thá»§ nóng nảy, lão biết, cứ cà ng thúc đẩy cho khà thế gia tăng, áp đảo được thần thức cá»§a Cốc Chẩn, là m cho gã kiệt quệ má»i mòn, không sao dùng được thuáºt "Thiên tá» vá»ng khÃ" để chống phá "Khsi Tam Tà i" cá»§a lão, hòng tìm lối thoát sống còn từ cõi chết.
Tiếng sóng bá»§a ì ầm trong tai, lông măng toà n thân Cốc Chẩn dá»±ng đứng dáºy, má»—i cÆ¡ bắp trong gã trà n trá» sinh lá»±c, sau má»™t lúc lâu, đã bắt đầu có phần Ä‘au nhức, tuy gã gắng gượng xốc tinh thần lên để trấn tÄ©nh, nhưng trước uy thế dá»i non lấp biển cá»§a Vạn Quy Tà ng, tình thế gã dần dà trở nên như bóng trăng đáy nước, nó Ä‘ang oằn oại trong sóng gà o gió giáºt.
Trong thế đấu tranh cá»§a hai ngưá»i, thá»i khắc tưởng chừng khá ngắn ngá»§i, thá»±c ra, thì giỠđã kéo dà i lâu lắm rồi. Dải ngân hà trên cao má» nhạt dần, vầng trăng bên tây cÅ©ng sắp lặn mất, bá»—ng Vạn Quy Tà ng triệt hồi khà thế, lão nhảy vá»t ra trước má»™t bước, Cốc Chẩn vừa định co ngưá»i để lùi, nước biển dưới gót chân gã bá»—ng như có gông cùm, nó riết chặt lấy, là m gã muốn lui má»™t bước nhá» cÅ©ng tháºt quá sức nặng nhá»c.
Rú lên má»™t tiếng, mắt Cốc Chẩn vụt tối sầm, má»™t bóng rợp Ä‘en ngòm đã che phá»§ kÃn tất cả ánh trăng, tinh thần, ná»™i lá»±c Vạn Quy Tà ng Ä‘á»u đã đến mức độ đăng phong tạo cá»±c, lão ra tay lần nà y, khà thế như dá»i non lấp biển, Cốc Chẩn đã bị vây khổn, gã như Ä‘ang chìm ngáºp xuống đáy má»™t vÅ©ng lầy, mắt trông lên, thấy đá núi sầm sáºp đổ xuống mà gã không còn đâu sức lá»±c để tránh né.
Chá»— cách biệt giữa đôi bên, chẳng phải do thần thông yếu kém, mà cÅ©ng chẳng phải vì non ná»›t trà tuệ, chỉ là vì tuổi tác, má»™t cụm đại thụ trải dà i gần năm chục năm, so vá»›i cái mầm non Cốc Chẩn chưa quá tuổi mưá»i chÃn.
Thắng bại sắp định đoạt xong, hốt nhiên, từ sau lão có một tiếng quát thét như sấm sét:
- Vạn ... Quy ... Tà ng!
Âm thanh chấn động đầy tai, Vạn Quy Tà ng cản giác từ đấy má»™t cá»— kình lá»±c kỳ quái, các chân khà há»™ thể cá»§a Cốc Chẩn đã bị đánh tan, miệng gã ứa máu tươi, các bát kình Chu Lưu cá»§a gã đã bị lão thu tóm sạch, lão chỉ cần nhẹ nhà ng phẩy tay, là đánh nát bét thịt xương Cốc Chẩn, thế nhưng không hiểu tại sao, Vạn Quy Tà ng đã bị cá»— kình lá»±c kỳ quái đó chế ngá»± mất, má»™t thoáng bất ổn rá»™ lên trong tim, đã là m giảm thiểu Ä‘i mất quá ná»a thần thông cá»§a lão. Lão quay nhanh đầu trông lại, thì thấy đó là Lục Tiệm .
Cước bá»™ Lục Tiệm nhanh nhẹn đến kỳ lạ, chẳng còn thấy vẻ hùng hồn cá»§a bước chân, mà nó lại phiêu hốt nhẹ nhà ng như không còn trá»ng lượng nữa, tay gã cầm má»™t thanh kiếm han rỉ, trong bóng đêm, phần sắt thép chen giữa các vết rỉ sét vẫn còn thấy tá»a ánh tim tÃm.
- Thiên Phạt kiếm?
à nghÄ© vừa thoáng qua óc, Vạn Quy Tà ng kêu ồ má»™t tiếng, vung tay tung ra má»™t chưởng phá không, kình lá»±c "Thiên vô táºn tà ng" rầm rá»™ phóng ra.
Khác nhau giữa Lục Tiệm và Cốc Chẩn là Cốc Chẩn luyện xong thuáºt "Thiên tá» vá»ng khÃ", có thể soi thấu các cÆ¡ cấu Tam tà i, dù không địch nổi, gã cÅ©ng hãy còn có đưá»ng né tránh. Trước tuyệt chiêu đó cá»§a Vạn Quy Tà ng, Lục Tiệm có muốn tránh cÅ©ng không xong, gã chỉ còn đưá»ng ngạnh tiếp, kiếm trong tay vung lên, đưa tất cả tinh thần và o kiếm ý, gã nghênh tiếp cá»— kình lá»±c khá»§ng khiếp đó, sức lá»±c toà n thân đưa và o mÅ©i kiếm, gã đâm mạnh ra.
Là thần thông má»™t Ä‘á»i cá»§a Vạn Quy Tà ng, "Thiên vô táºn tà ng" trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp đẩy ra, vừa và o đến ná»™i thể gã, Äại Kim cương thần lá»±c tá»±a như băng giá bị đánh vỡ vụn, Chu Lưu lục hư công như má»™t mÅ©i nhá»n hoắt đâm xuyên và o cÆ¡ thể gã.
Lục Tiệm cảm giác cỗ ngoại lực chấn động toà n thân thể gã, xương cốt trong gã nát nhừ, cặp mắt choa choá chói sáng đầy ánh kim quang.
Äúng lúc nà y, trong lòng Lục Tiệm máy động má»™t tia kỳ dị nhẹ, là cái dị cảm cá»§a con tim Ä‘ang tìm cách bắt nhịp, má»™t cảm giác ấm nồng vụt truyá»n bá đến tứ chi. Thể ná»™i Lục Tiệm láºp tức nảy sinh má»™t biến chuyển tháºt lá»›n, cá»±c không cá»±c đại, phảng phất như không gì bao gồm nó được, không gì chứa chấp nó được. Khi ná»™i kình cá»§a Vạn Quy Tà ng xâm nháºp và o cÆ¡ thể gã, tức thì chúng bị biến là m kiếp lá»±c, kiếp lá»±c nà y mù trá»i dáºy đất, thần thức cuả Lục Tiệm sáng rá»±c lên, má»™t cảm giác gã chưa từng thấy trong Ä‘á»i! Äất dầy bao nhiêu, biển sâu bao lăm, trá»i cao đến đâu, gã Ä‘á»u cảm nháºn được hết, trong má»™t sát na, gã thấy mình hoá thà nh chá»— trung tâm cá»§a vÅ© trụ, bên đông là Thanh Long, mé tây có Bạch Hổ, phương nam là Chu Tước, Huyá»n VÅ© á» phÃa bắc, má»i tinh tú trên vòm trá»i, cháºm chạp xoay chuyển quanh gã, phát tiếng động tá»±a sấm sét.
Bá»—ng chốc, má»i ảo giác biến mất tiêu, bao nhiêu kiếp lá»±c trong gã dồn nén lại, chuyển toà n bá»™ và o thân thanh kiếm han rỉ.
Vạn Quy Tà ng thấy tháºt tưá»ng táºn chiêu thức cá»§a lão kÃch trúng Lục Tiệm, ai dè, gã không những thá» tá», mà lại còn phản công mạnh ngược và o lão, trước mắt lão, Chu Lưu bát kình Ä‘á»u đã trở thà nh đồ bá». Từng đánh bại không biết bao nhiêu cao thá»§, lão chưa khi nao gặp tình huống như bây giá», muốn tìm phương chống cá»±, mà không sao nghÄ© ra cách, cứ như bao nhiêu chân khà khắp thiên hạ, má»™t khi và o cÆ¡ thể Lục Tiệm, Ä‘á»u bị chuyển hoá thà nh kiếp lá»±c, thứ hùng mạnh như Chu Lưu lục hư cÅ©ng không là ngoại lệ.
Thần thông má»™t Ä‘á»i đột nhiên mất hiệu lá»±c, ruá»™t gan Vạn Quy Tà ng nảy sanh má»™t thoáng hãi kinh, lòng loạn thì khà tan, thần thức cá»§a Lục Tiệm vốn sâu sắc, gã chụp ngay lấy cÆ¡ há»™i, kiếm ý đưa hết và o thanh "Thiên Phạt kiếm, nó láºp tức phá tan thần công há»™ thể cá»§a lão, nghe "sá»™t" má»™t tiếng, mÅ©i kiếm đã đâm xuyên suốt lồng ngá»±c Vạn Quy Tà ng.
"Chu Lưu lục hư công" hoà nh hà nh ba trăm năm nay, rốt cuộc đã thua và o tay "Hắc Thiên kiếp lực".
Thanh trưá»ng kiếm đâm suốt cả cÆ¡ thể, mưá»ng tưá»ng má»™t là n gió thảm vừa tạt qua, mang theo má»™t chút lạnh giá, tay Vạn Quy Tà ng vung lên, Ä‘áºp trúng và o bắp tay Lục Tiệm. Toà n thân Lục Tiệm chỉ có kiếp lá»±c, không còn ná»™i công há»™ thể, nghe rắc má»™t tiếng, xương cánh tay bị gẫy, thanh kiếm rá»i khá»i tay gã.
Má»™t tay nắm và o kiếm, Vạn Quy Tà ng loạng choạng lui, nhưng tay kia vẫn còn nÃu chặt lấy Cốc Chẩn.
Thân mang thương tÃch nặng, Cốc Chẩn thần thức mê man, gã mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thấy Ä‘ang nằm trong nước biển, bị Vạn Quy Tà ng kéo ra sau. Phát kiếm vừa qua đã là m khô cạn má»i tinh lá»±c trong ngưá»i, Lục Tiệm đôi chân èo uá»™t, gã té quỵ tại chá»—. Giương mắt bất lá»±c nhìn hai ngưá»i, gã không sao đứng lên nổi.
Bá»—ng nhiên Vạn Quy Tà ng dừng bước, lão cúi nhìn và o mặt Cốc Chẩn, bốn mắt ngó nhau, Cốc Chẩn trông tháºt rõ rà ng, khoé miệng Vạn Quy Tà ng mỉm má»™t nét cưá»i kỳ lạ, vẻ như tá»± trà o, lại có phần như vừa được giải thoát, nét cưá»i vụt tắt tháºt nhanh chóng, nhưng nó đã ghi khắc tháºt sâu trong tâm khảm Cốc Chẩn. Bá»—ng Vạn Quy Tà ng vung tay đẩy ra, thả Cốc Chẩn xuống, lão nắm và o thanh kiếm, bước rảo đôi ba bước ra vùng biển khÆ¡i, rồi nhảy à o lên má»™t cái, thân hình lão sà và o mặt nước, vạt áo mà u xanh nổi dáºp dá»nh theo cÆ¡n sóng và i ba dạo, rồi nó biến mất tăm tÃch
Cốc Chẩn Ä‘ang định đứng lên, nhưng vô lá»±c, gã ngã ụp mặt xuống, nước biển trà n và o miệng, vừa mặn vừa chát. Cảm giác nghẹt thở, Cốc Chẩn thấy thân thể nặng ngà n cân, không gượng nổi, gã Ä‘ang chìm sâu xuống, má»™t tia sáng mặt trá»i phá mà n đêm chiếu rá»i lên mặt nước mé trước. Nhìn mặt biển Ä‘ang sáng dần lên, đầu óc Cốc Chẩn ngáºp trà n ná»—i niá»m tuyệt vá»ng.
Äúng lúc đó, đà ng sau có ngưá»i kéo mạnh, rồi gã bị má»™t ai đó ôm chầm lấy. Tai Cốc Chẩn ù lên, đầu gã bị kéo nổi lưng chừng trên mặt nước, báºp bá»nh trong biển má»™t lúc, gã cảm giác cát bá» biển dưới thân mình. Cốc Chẩn nằm dà i trên đất, thần trà mÆ¡ hồ, rồi hai mắt tối sầm lại, gã chìm sâu và o hôn mê.
--- Hết hồi 74 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 16-05-2009 at 12:55 PM .
18-05-2009, 01:59 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi chót 75: Minh nguyệt (17/05/2009 - Mở đầu)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi cuối 75: Minh nguyệt (17/05/2009 - Mở đầu)
,
Lúc Cốc Chẩn tỉnh lại, phương đông đã rạng, nắng sá»›m chiếu rá»i khắp bầu trá»i, má»™t luồng kình khà dÅ©ng mãnh không ngừng luân chuyển khắp thể ná»™i gã, tạo má»™t cảm giác êm dịu ấm áp khó tả nên lá»i. Thấy gã đã tỉnh dáºy, Lục Tiệm triệt hồi ná»™i lá»±c, cất giá»ng ân cần há»i:
- Ngươi tỉnh rồi ư?
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- Tỉnh rồi!
Gã bá»—ng nhắm nghiá»n mắt, váºn khà đi má»™t vòng, rồi chầm cháºm nhá»m dáºy. Lục Tiệm vươn tay giúp đỡ gã.
Cốc Chẩn chăm chú nhìn ra ngoà i khÆ¡i, má»™t lúc tháºt lâu, gã không nói năng gì. Thấy thần tình kỳ lạ cá»§a gã, Lục Tiệm chẳng nhẫn nhịn được nữa, lên tiếng há»i:
- Ngươi đang nghĩ ngợi gì thế?
Cốc Chẩn nhoẻn miệng cưá»i, há»i trở lại:
- Huynh là m sao đã kịp đến đây?
Lục Tiệm đáp:
- Ta tạo xong "Kiếp Hải" cho A Tình rồi, quay ra không thấy ngươi, không hiểu tại sao, trong lòng bá»—ng dưng sốt ruá»™t quá. "Kiếp Hải" A Tình tạo xong, tá»± cô ấy có thể váºn chuyển các ẩn mạch lá»›n, phần tu luyện "Kiếp Lá»±c" đã có chút thà nh tá»±u, ta bèn thôi chăm sóc cô ấy, để Ä‘i tìm ngươi. Lúc ra Ä‘i, ta chợt thấy thanh trưá»ng kiếm bá» bê mé dưới đống đồ váºt bá» bá»™n, quỉ thần xui khiến ta nhặt lấy nó lên cầm theo, không ngá» lại có công dụng cá»±c lá»›n. Nếu không có thanh kiếm đó, chưa kể ngón "Thiên kiếp ngá»± binh pháp" cá»§a ta không có cách thi triển, mà không nhá» kiếm đó, cÅ©ng chưa chắc đủ sức phá vỡ chân khà há»™ thể cá»§a Vạn Quy Tà ng được.
Cốc Chẩn thở dà i, rồi cưá»i, nói:
- Kiếm ấy đúng là "Thiên Phạt kiếm" của Tây Côn Lôn rồi, bây giỠnó biến mất tiêu, huynh chẳng thể nà o lên là m Thà nh chủ ở Tây Thà nh được nữa!
Lục Tiệm lắc đầu, bảo:
- Ta chẳng ham thÃch gì cái chức Thà nh chá»§ đó, chỉ cần sao cho tất cả Ä‘á»u được bình an là tốt lắm rồi!
Cốc Chẩn cưá»i ha hả má»™t trà ng dà i, rồi nói:
- Diêu đại mỹ nhân Ä‘ang bÆ¡ vÆ¡ trÆ¡ trá»i má»™t mình trong ấy, thân thể cô không khoẻ, sợ dá»… xảy nguy biến, hai ta phải trở vá» cho mau.
Lục Tiệm đồng ý, gã giúp đỡ Cốc Chẩn trở vá» bên bá» ao "Âm Dương trì", rồi thay phiên giúp hai ngưá»i Cốc, Diêu liệu thương, báºn tÃu tÃt mất má»™t lúc. Hay tin Vạn Quy Tà ng đã chết, Diêu Tình vừa ngạc nhiên lẫn vui mừng, Ä‘iá»u đó chẳng cần phải nói!
Sau hÆ¡n ná»a ngà y, thấy cả hai Ä‘á»u không còn gì phải e ngại nữa, Lục Tiệm bèn sá»a sang chiếc tam bản, vượt thuá»· tráºn, từ xa xa đã nhìn thấy Ä‘oà n ngưá»i Tiên BÃch. Bá»n há» nháºn ra Lục Tiệm, lúc ban sÆ¡ thì rất kinh hãi, nhưng sau khi Ä‘oán được sá»± tình trên đảo, tất cả Ä‘á»u mừng vui muốn phát Ä‘iên. Lục Tiệm Ä‘iá»u khiển cho thuyá»n ghé và o chá»— má»m đá ngầm ấy, gã đón má»i ngưá»i lên tam bản xong, bèn thuáºt lại tình hình cuá»™c chiến.
Khi hay tin Vạn Quy Tà ng đã chết, ai nấy Ä‘á»u vừa kinh vừa mừng, tình cảm cá»§a Tiên BÃch dà nh cho Vạn Quy Tà ng khá phức tạp, vừa cưá»i vui xong, đã thấy cô ngoảnh mặt nhìn ra ngoà i khÆ¡i, nước mắt tuôn lai láng.
Lên đến đảo, sau khi xem xét Tiá»m Long, má»i ngưá»i bà n bạc xem sẽ phải là m gì vá»›i nó.
Ngu Chiếu bảo:
- Công cuá»™c tìm kiếm món nà y tháºt đã không dá»…, giá» có được Tiá»m Long rồi, chi bằng mình Ä‘em nó vá» Trung thổ.
Tả Phi Khanh, Diêu Tình Ä‘á»u biểu đồng tình, nhưng Tiên BÃch lại kịch liệt phản đối, cô nói:
- Món nà y mang sát khà nặng quá, nếu lỡ để lá»t và o tay kẻ ác, sẽ chẳng khá»i gây tai ách!
Lục Tiệm, Ninh Ngưng đối vá»›i việc nà y thì sao cÅ©ng được, không có chá»§ ý. Má»i ngưá»i bà n tán má»—i ngưá»i má»™t ý, không Ä‘i đến nhất trÃ, thấy Cốc Chẩn vẫn lặng thinh, Ngu Chiếu không sao dằn được, bèn há»i gã:
- Cốc lão đệ, ý kiến đệ là sao? Cá»› gì không thấy đệ phát biểu váºy?
Cốc Chẩn tá»§m tỉm cưá»i, rồi đáp:
- Äệ Ä‘ang nghÄ© đến chuyện Tư Cầm tiên sinh đốt sách vở, trước khi lâm chung, tiên sinh có nói "Dân trà chưa khai phóng, chưa đến mức có thể dùng trà tuệ cá»§a ta". Äệ muốn há»i các bạn, thế bây giá», dân trà đã mở mang nhiá»u chưa váºy?
Má»i ngưá»i nhìn nhau, Tả Phi Khanh thở dà i:
- Sợ rằng chưa mở mang chút nà o! Minh triá»u hiện nay ngà y cà ng thối nát, còn không bằng được vá»›i thá»i cuả Chu Hồng VÅ© nữa!
Cốc Chẩn gáºt đầu, bảo:
- Tây Côn Lôn đặt tên váºt nà y là "Tiá»m Long", chÃnh là đã có thâm ý, Các quẻ Cà n sÆ¡ cá»u bảo "Tiá»m Long váºt dụng", nói váºt dụng, tức là nói không dùng được váºy. Tây Côn Lôn đặt tên như thế, nghÄ©a là trong thâm tâm ngà i, ngà i tháºt không muốn dùng đến nó, mà ngà i sở dÄ© đã không huá»· diệt nó Ä‘i, chẳng qua ngà i hy vá»ng thế giá»›i mai sau sẽ không còn chiến tranh nữa, khi dân trà đã mở mang rá»™ng rồi, có ngưá»i chà sÄ© sẽ dùng nó tạo phúc cho muôn dân, tỉ dụ dùng nó chế ngá»± nạn sóng thần, khu trừ các đà n cá kình, tạo hanh thông cho công việc đồng áng... Lấy tình hình hiện giá» mà coi, cái ngà y lý tưởng đó còn xa xôi lắm, có khi không đến nữa là khác! Äem váºt nà y vá» Trung thổ, nhất định sẽ gây loạn lạc trong thiên hạ.
Gã nói đến đấy, má»i ngưá»i ai nấy Ä‘á»u lặng thinh.
Bá»—ng Ngu Chiếu cưá»i ầm lên, đưa tay vá»— vá»— và o vai Cốc Chẩn, gã vui vẻ bảo:
- Lão đệ nói đúng lắm, ta nghe lá»i đệ!
Tả Phi Khanh cÅ©ng khe khẽ gáºt đầu, Lục Tiệm quay sang há»i Diêu Tình:
- A Tình, ý cô là sao?
Diêu Tình lưá»m Lục Tiệm má»™t phất, cưá»i nhạt, nói:
- Xú hồ li xưa giá» tá»± coi mình là nhất, có khi nà o gã đã sai lệch đâu? Chẳng Ä‘em vá» thì chẳng Ä‘em vá», cóc ai cần!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý váºy, để đỠphòng bất trắc, Cốc Chẩn dá»±a theo cách thức chỉ dẫn trong "Ngá»± sách", đã đưa Tiá»m Long vá» trạng thái "TÄ©nh", dẹp yên Thuá»· tráºn, khoá chặt lối và o, rồi má»›i cùng má»i ngưá»i ra Ä‘i, Ä‘em các sách vở kinh Ä‘iển là những di váºt cá»§a tổ sư, giao cho ngưá»i Tây Thà nh đưa trở vỠđấy. Bức "Vạn Quốc hải đồ" do Cốc Chẩn quản lý.
Ra khá»i vùng thuá»· tráºn, đã có Nữ Vương hiệu thả neo nÆ¡i xa xa, lúc và o đến gần, thì thấy cả năm đại kiếp nô cùng Thanh Nga, Lan U Ä‘ang đứng nÆ¡i đầu thuyá»n, táºn lá»±c hươ tay. Má»i ngưá»i trùng phùng sau cÆ¡n tai ách, khi há» hay tin cưá»ng địch thảm bại, Ä‘á»u vui mừng khôn xiết.
Không thấy thuá»· thá»§ nà o trên thuyá»n, Cốc Chẩn lấy là m lạ, bèn há»i Mạc Ất. Gã nà y trả lá»i:
- Các vị vừa ra Ä‘i, là lÅ© tiểu quá»· nhát gan đó tÃnh bá» chạy, Drake vừa nói không được, thế là đã bị bá»n chúng hùa nhau và o đả gã, bắt Ä‘em gã giam dưới đáy thuyá»n. Tôi thấy tình hình bất diệu, đã nhá» tên "mÅ©i ưng to" phóng mê hương ra, là m bá»n chúng mê man, rồi tôi Ä‘em cả lÅ© nhốt xuống khoang dưới đáy thuyá»n, giá» vẫn hãy còn ngá»§ mê ở cả đấy!
Cốc Chẩn cưá»i bảo:
- CÅ©ng không trách tụi nó được! Chuyến viá»…n du nà y, tụi nó cÅ©ng đã chịu khá nhiá»u khổ ải rồi!
Nói xong, gã phóng tầm mắt ra xa, chẳng thấy lÅ© má»±c ma đâu cả, bèn há»i Mạc Ât. Gã nà y thưa:
- Chẳng hiểu tại sao, buổi sá»›m chúng còn ở đấy, qua khá»i giá» ngá», là đã biến mất sạch.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lấy là m lạ, Cốc Chẩn thì Ä‘oán, khi đưa Tiá»m Long vá» "TÄ©nh", lÅ© má»±c ma bèn giải tán, đà n cá voi săn Ä‘uổi má»±c, cÅ©ng tức thì giải tán theo luôn.
Cốc Chẩn suy nghÄ© má»™t hồi, rồi quay sang há»i Tiên BÃch:
- Äệ muốn nhá» tỉ tỉ giúp cho má»™t việc hay ho nà y, được không?
Tiên BÃch há»i:
- Việc gì thế?
Cốc Chẩn đáp:
- Mấy ngưá»i Anh nà y được chứng kiến các kỳ tÃch vừa qua, thể nà o trong lòng cÅ©ng sẽ chẳng khá»i hiếu kỳ, sau nà y nhất định há» sẽ lại trở vỠđây thám hiểm lần nữa. Nếu để bá»n há» tìm ra Tiá»m Long, đệ sợ có chuyện không hay! Äệ cầu xin tỉ tỉ thi triển thuáºt 'Diệt trÃ", xoá sạch Ä‘oạn ký ức vừa qua cá»§a há».
Tiên BÃch vui vẻ đáp nói:
- Cách thức đó tốt đấy, bảo đảm được an toà n cho má»i chuyện.
Rồi cô ôm con Bắc Lạc Sư Môn lên, trổ thuáºt pháp đó ra.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå