24-01-2009, 03:39 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7 chÆ°Æ¡ng 90
Chương 569 – Nguy hiểm chi sơ (nguy hiểm mới đầu)
Dịch : humanity
Biên dịch: humanity
Biên táºp: Diepkiemanh
Hiệu Ä‘Ãnh: Humanity
Nguồn: TTV
Lâm Vân Phong thấy váºy, ánh mắt xoay chuyển, nói nhá»:
- Khiết à , muá»™i nhắm mắt lại Ä‘i, huynh tặng muá»™i má»™t lá»… váºt, bảo đảm muá»™i sẽ thÃch.
Hứa Khiết nghi ngá» nhìn gã, giá»ng có chút hoà i nghi:
- Huynh không gạt muội đó chứ? Huynh mà dám gạt muội, đừng hòng muội tha thứ cho huynh.
Nói rồi còn trừng mắt gã một cái, sau đó nhè nhẹ nhắm đôi mắt chớp động lại.
Lâm Vân Phong thấy mÆ°u kế đã đạt, trong lòng reo lên, nhẹ nhà ng áp sát khuôn mặt, hôn lên đôi môi của nà ng. Hứa Khiết thân thể run lên, hai mắt nhắm chặt lại, khuôn mặt bắt đầu á»ng hồng, liên tục quay đầu tá»›i lui muốn thoát khá»i tình huống thẹn thùng nà y. Lâm Vân Phong hai tay váºn sức nắm chặt, tham lam nhÆ° muốn thưởng thức mùi vị của cống phẩm nÆ°á»›c Tá», mặt bừng lên vẻ vui mừng kinh ngạc khôn cùng.
Tháºt lâu, hai ngÆ°á»i tỉnh khá»i u mê. Hứa Khiết lấy tay đẩy gã ra, quay lÆ°ng lại vá»›i gã, thẹn thùng giáºn dữ nói:
- Huynh hư đốn dám lừa muội, từ nay vỠsau muội không thèm quan tâm đến huynh nữa.
Tuy nói là không thèm quan tâm, thân thể lại bất động. Có lẽ đây là tâm lý của thiếu nữ.
Lâm Vân Phong ban đầu có chút bất an, nhÆ°ng thấy nà ng đứng yên cÅ©ng từ từ Ä‘oán được và i phần tâm tÆ° tình cảm, láºp tức nịnh ná»t:
- Khiết à , huynh dám lừa muá»™i đâu. Vừa nãy bất quá chỉ nhất thá»i không nhịn được, vì thế … he … he … Äừng giáºn mà , huynh đã nói có lá»… váºt cho muá»™i thì nhất định có, huynh sao lại lừa muá»™i?
Nói rồi cẩn tháºn xoay mình nà ng lại, vừa nhá» giá»ng to nhá» chá»c cÆ°á»i nà ng, vừa lấy trong mình ra má»™t đóa hoa sen ba mà u rất tinh tế Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mắt của nà ng.
Giáºn dữ liếc gã má»™t cái, Hứa Khiết còn chút thẹn thùng chÆ°a hết, thấy gã Ä‘Æ°a lá»… váºt ra liá»n cầm lấy, bắt đầu cẩn tháºn xem xét.
Xem má»™t lúc, Hứa Khiết có chút kinh ngạc há»i:
- Vân Phong, đóa hoa sen ba mà u nà y rất đặc biệt, huynh mua ở đâu váºy?
Lâm Vân Phong cÆ°á»i ha hả, nhẹ giá»ng nói:
- Äây là váºt có má»™t không hai trong thiên hạ, không thể nà o mua được đâu. Äây chÃnh là Tam Sắc U Liên trong truyá»n thuyết, nổi tiếng ngang vá»›i NgÅ© Thái Tiên Lan đó.
Hứa Khiết khuôn mặt thất kinh, rồi vô cùng mừng rỡ nói:
- Tháºt không? Váºy thì tháºt quý báu! Cái nà y huynh tháºt lòng tặng cho muá»™i sao?
Ãnh mắt nhu tình nhìn thẳng và o gã, đợi chá» gã hồi đáp.
Lâm Vân Phong ngÆ°ng không cÆ°á»i nữa, nghiêm túc nói;
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt lòng tặng cho muá»™i rồi. Ngà y đó huynh và sÆ° tá»· cùng nhau lấy được váºt nà y, vốn định Ä‘Æ°a cho sÆ° tá»·, nhÆ°ng sÆ° tá»· không cần, cuối cùng nhÆ°á»ng lại cho huynh. Lúc đó huynh đã nghÄ© đến việc tặng cho muá»™i, để biểu đạt tấm lòng của huynh đối vá»›i muá»™i. Muá»™i có thÃch không?
Hứa Khiết cÆ°á»i thẹn thùng yêu kiá»u, gáºt đầu nói:
- ThÃch, chỉ cần là huynh tặng, váºt gì muá»™i cÅ©ng thÃch cả.
Nói dứt liá»n cầm Tam Sắc U Liên ngắm mãi, vẻ mặt rất cao hứng.
Äá»™t nhiên, Hứa Khiết dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© đến Ä‘iá»u gì, há»i dồn:
- Äúng rồi, đóa hoa nà y nếu đúng là Tam Sắc U Liên, hẳn phải có công dụng ẩn thân chăng?
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Äiá»u nà y là đương nhiên, nếu không còn tÃnh là thần dị thế nà o được?
Nắm lấy Tam Sắc U Liên, Lâm Vân Phong cÆ°á»i thần bÃ, chá»›p mắt gã đã biến mất ngay trÆ°á»›c mắt của Hứa Khiết.
ÄÆ°a tay dò dẫm, thấy Lâm Vân Phong vẫn đứng nguyên tại chá»—, Hứa Khiết không nhịn được cÆ°á»i nói:
- Tháºt là thần kỳ, má»™t Ä‘iểm nhá» cÅ©ng không phát giác được, tháºt là tuyệt vá»i.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nhẹ hai tiếng thân thể xuất hiện trở lại, hai tay không ngá» Ä‘ang ôm lấy gò má nà ng, ánh mắt nồng nhiệt nhìn nà ng nói:
- Chỉ cần muá»™i thÃch, chỉ cần muá»™i hạnh phúc, huynh sẽ thá»a mãn liá»n.
Hứa Khiết vẻ mặt hÆ¡i Ä‘á» lên, là n thu thủy rung Ä‘á»™ng lấp lánh vẻ thẹn thùng, ánh lên nét kiá»u mỵ khôn tả, chỉ thấy Lâm Vân Phong muốn mê man.
Tình ý âm thầm của cả hai trao đổi, hai ngÆ°á»i lại mê Ä‘i trong nồng nhiệt luyến ái.
Äá»™t nhiên, Lâm Vân Phong nhá»› đến nhiệm vụ của mình, ngại ngùng rá»i khá»i thân thể của Hứa Khiết, nhanh giá»ng nói:
- Không tốt, chút nữa đã quên mất nhiệm vụ.
Hứa Khiết không hiểu nhìn gã, cất tiếng há»i:
- Nhiệm vụ, nhiệm vụ à , ai giao cho huynh váºy?
Lâm Vân Phong bình tÄ©nh trở lại, lên tiếng giải thÃch:
- Chuyện là thế nà y, huynh và sÆ° tá»· muá»™i tối hôm qua đã bà n bạc rồi, để Ä‘á» phòng lão Cá»u Dã đó gây Ä‘iá»u bất lợi cho sÆ° tá»·, huynh muốn nhân lúc lão Ä‘ang trị thÆ°Æ¡ng cho sÆ° tá»·, âm thầm Ä‘á»™t nháºp và o đó, giám thị hà nh Ä‘á»™ng của lão, không cho lão có bất cứ cÆ¡ há»™i nà o là m sÆ° tá»· bị thÆ°Æ¡ng.
Hứa Khiết nghe loáng qua đã hiểu, cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy huynh vốn cố ý diá»…n kịch để không là m ngÆ°á»i khác chú ý đến, sau đó âm thầm tiến và o.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Thông minh, huynh đúng là có ý đó. Bây giá» muá»™i cho huynh mượn lại Tam Sắc U Liên, đợi khi huynh đã hoà n thà nh má»i chuyện sẽ chÃnh thức tặng cho muá»™i.
Hứa Khiết hạnh phúc cÆ°á»i yêu kiá»u nói:
- Äược, cứ cho huynh mượn trÆ°á»›c, bất quá sau nà y sẽ tÃnh thêm lãi.
Ngắm nhìn dáng vẻ yêu kiá»u của nà ng, Lâm Vân Phong cÆ°á»i ha hả nói:
- Äược, cùng lắm thì huynh lấy chÃnh thân mình để Ä‘á»n bù lãi cho muá»™i váºy. Ha ha ha.
Hứa Khiết vẻ mặt hồng lên, mắng yêu:
- HÆ° quá, ai mà cần huynh. Äược rồi, không nói thêm nữa, huynh Ä‘i nhanh Ä‘i, muá»™i cÅ©ng quay vá» gặp mấy ngÆ°á»i sÆ° tá»· nữa.
Lâm Vân Phong nắm nà ng lại, lắc đầu nói:
- Muá»™i không thể quay lại. Muá»™i nên ở lại chá»— nà y. Có nhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i má»›i nháºn định là huynh Ä‘ang ở trong phòng.
Hứa Khiết nghÄ© thấy cÅ©ng đúng, gáºt đầu nói:
- Thế nà y cÅ©ng tốt. Muá»™i ở trong đây đợi huynh, cẩn tháºn đó.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Yên tâm, huynh có Tam Sắc U Liên trong tay, chắc sẽ không gặp chuyện gì đâu. Äược rồi, muá»™i ngồi Ä‘i, huynh Ä‘i đây.
Nói rồi thân thể láºp tức biến mất tá»±a nhÆ° má»™t cÆ¡n gió, chá»›p mắt đã không còn tung tÃch.
Rá»i khá»i phòng, Lâm Vân Phong dò xét lÆ°á»›t qua má»™t lượt liá»n biết ngay vị trà của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, má»™t mình âm thầm Ä‘á»™t nháºp và o bên trong.
Äến biệt viện của tam phái, Lâm Vân Phong thấy xa xa có mấy ngÆ°á»i ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, chỉ không thấy Kiếm Vô Trần, chuyện nà y khiến gã thấy kỳ quái. Tuy nhiên, gã cÅ©ng không suy nghÄ© quá nhiá»u, trá»±c tiếp phi thân vượt qua khá»i đầu bá»n há» hạ mình xuống trong viện. Vừa hạ chân xuống đất, Lâm Vân Phong liá»n cau chặt mà y, cảm nháºn được hà nh tung của Cá»u Dã, nhịn không được liá»n Ä‘uổi theo khà tức đó. Gã lại phát hiện cứ má»—i khoảng cách nhất định, Cá»u Dã lại vẽ trên mặt đất má»™t đồ án cổ quái, không biết có ý gì.
Vì sợ kinh Ä‘á»™ng Cá»u Dã, Lâm Vân Phong chỉ ở xa xa theo dõi. Sau khi lão vẽ được và i nÆ¡i, Lâm Vân Phong liá»n theo lão cùng và o trong má»™t căn phòng, thấy có TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Lúc nà y TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết yên tÄ©nh nằm trên má»™t giÆ°á»ng đá, vẻ mặt an bình phảng phất nhÆ° ngủ sâu, Ä‘Æ°á»ng cong khi Ä‘á»™ng Ä‘áºy phát ra sức hấp dẫn kinh ngÆ°á»i.
Lâm Vân Phong liếc sÆ¡ hai lượt, ánh mắt khi nhìn đến nÆ¡i nà ng nằm, liá»n phát hiện trong phòng trống rá»—ng hoà n toà n, ngoại trừ và i đồ cúng tế chỉ còn má»™t cái bồn ngáºp đầy máu tÆ°Æ¡i nóng ngùn ngụt bốc hÆ¡i lên.
Lúc nà y, Cá»u Dã đóng cá»a phòng cẩn tháºn, đến bên thân hình TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết ngÆ°ng thần nhìn hồi lâu, ánh mắt hÆ¡i hÆ¡i có chút hối háºn. Bất quá vẻ mặt đó chỉ hiện lên trong chá»›p mắt rồi biến mất không còn, thay thế và o đó là nhãn thần âm lạnh.
Lùi lại và i bÆ°á»›c, Cá»u Dã lấy những đồ cúng bà y biện chỉnh tá». Sau đó tay trái nâng bồn máu dÆ°á»›i đất lên, tay phải phát ra má»™t luồng sức mạnh là m dáºy lên má»™t cá»™t máu từ trong bồn, dÆ°á»›i sá»± khống chế tùy ý của lão không ngừng bay lượn trên mặt đất, phảng phất nhÆ° rồng rắn bay lên, khi đến nÆ¡i kia thì phủ lên ba thốn hình thà nh má»™t kênh máu.
Lâm Vân Phong kinh hãi nhìn thấy cảnh đó, trong lòng suy tÃnh, Cá»u Dã nà y tháºt tâm trị bệnh hay còn có mÆ°u đồ gì đây? Äoán không ra mục Ä‘Ãch của lão, Lâm Vân Phong chỉ còn nÆ°á»›c ngồi yên xem diá»…n biến, quan sát lão để có thể tìm ra được gì chăng. Trong phòng, thân ảnh Cá»u Dã lắc lÆ° di chuyển, tay phải nhÆ° rồng bay phượng múa. Giây lát sau trên mặt đất toà n bá»™ căn phòng đã vẽ đầy hình ảnh tạo thà nh huyết tráºn lấp lánh.
Cuối cùng khi tráºn pháp đã hoà n thà nh, máu tÆ°Æ¡i trong kênh máu dÆ°á»›i mặt đất Ä‘á»™t nhiên lóe sáng dÆ°á»ng nhÆ° sống Ä‘á»™ng giống y nhÆ° lá»a. Äúng và o lúc đó, Lâm Vân Phong còn cảm thấy rõ rà ng, những bức vẽ đồ án cổ quái ở bên ngoà i cÅ©ng phối hợp lóe sáng, hình thà nh má»™t kết giá»›i phòng ngá»± thần bÃ, chia cắt hoà n toà n biệt viện của tam phái vá»›i bên ngoà i.
Không an lòng bắt đầu nổi lên trong lòng Lâm Vân Phong. Lúc đó gã Ä‘á»™t nhiên có dấu hiệu không tốt, nhÆ°ng đó là gì? Gã Ä‘oán không ra, cÅ©ng không đủ thá»i gian vãn hồi.
Trong phòng, Cá»u Dã hoà n thà nh má»i bà i trà rồi, liá»n Ä‘i và o giữa huyết tráºn, chá»n má»™t vị trà há»™i tụ nhiá»u nhất ngồi xuống, hai tay bắt đầu kết ấn trÆ°á»›c ngá»±c, chuẩn bị thi triển pháp quyết thần bà của lão.
Lâm Vân Phong bất Ä‘á»™ng, yên tÄ©nh quan sát, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cá»u Dã, đợi xem lão bắt đầu. Äúng lúc đó, Lâm Vân Phong vẫn y nhÆ° lúc trÆ°á»›c, không thể khẳng định ý nghÄ© trong lòng Cá»u Dã, Ä‘oán không ra lão có lòng tốt trị bệnh hay còn có lòng muốn hại ngÆ°á»i.
Trong phòng tÄ©nh lặng, lúc nà y toà n thân Cá»u Dã lấp lánh quang mang quá»· dị, hà o quang ba mà u tro, xanh, Ä‘en Ä‘an xen lóe hiện, phối hợp vá»›i ánh Ä‘á» máu chói mặt trên mặt đất là m cho cả gian phòng nhÆ° trong chÃn tầng địa ngục, âm hiểm khiếp ngÆ°á»i. Thá»i gian từ từ trôi qua, khi Cá»u Dã toà n thân quang mang ba mà u dung hợp hình thà nh hà o quang xám tro, vô số phù chú cổ quái phát xuất từ thân ngÆ°á»i lão bay ra, múa lượn giữa không trung, phảng phất nhÆ° má»™t quang cầu Ä‘ang tan rã giữa không trung, cuối cùng biến thà nh má»™t ác quá»· hung sát, mãnh liệt bắn thẳng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Ngắm nhìn cảnh nà y, Lâm Vân Phong trong lòng chấn Ä‘á»™ng, cÅ©ng cố gắng yên tÄ©nh xem xét biến hóa sau đó, thân thể ẩn nấp mãnh liệt bắn tá»›i trÆ°á»›c muốn ngăn cản ác quá»· đó tiếp cáºn được TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. NhÆ°ng khi Lâm Vân Phong đến gần Cá»u Dã, huyết tráºn trên mặt đất Ä‘á»™t nhiên hà o quang sáng rá»±c lên má»™t cái đã đẩy bắn Lâm Vân Phong bay ngược lại. Lúc đó Cá»u Dã Ä‘ang nhắm mắt cÅ©ng mở mắt ra, âm tà trừng mắt và o không trung, thân thể im lặng bất Ä‘á»™ng, tiếp tục chuyện của mình.
Phát hiện huyết tráºn trên mặt đất có chút cổ quái, Lâm Vân Phong vừa kinh ngạc vừa giáºn dữ, dÄ© nhiên cÅ©ng khẳng định Cá»u Dã ẩn chứa mÆ°u mô quá»· kế. Äối vá»›i chuyện nà y, lòng gã giáºn vô cùng, váºn toà n thân chân nguyên chuẩn bị tiêu diệt Cá»u Dã trÆ°á»›c. NhÆ°ng đúng và o lúc đó, Lâm Vân Phong Ä‘á»™t nhiên kêu lên má»™t tiếng kinh sợ, thân thể chá»›p mắt đã rá»i Ä‘i má»™t trượng, nhìn mãi vị trà mình trÆ°á»›c đó. NÆ¡i đó, Kiếm Vô Trần mặt không chút biểu hiện ngạo nghá»… đứng yên, nhãn thần lấp lánh hà n quang lạnh nhÆ° băng.
Giáºn và sợ nhìn hắn, Lâm Vân Phong gầm lên:
- Thì ra là ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tháºt là bỉ ổi nhá» nhen quá mức rồi.
Kiếm Vô Trần không nhìn thấy thân thể của Lâm Vân Phong, nhÆ°ng hắn lại có thể cảm ứng được vị trà của gã, vì thế quay mặt nhìn vá» phÃa gã, lạnh lùng nói:
- Bỉ ổi? Tháºt là quá ná»±c cÆ°á»i, ta chỉ hy vá»ng không có ngÆ°á»i quấy rối Cá»u Dã đại sÆ° thi triển pháp thuáºt, để ông có thể an tâm cứu chữa được TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Lâm Vân Phong giáºn dữ nói:
- Äánh rắm! Kiếm Vô Trần ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thế nà o trong lòng ta hiểu rất rõ rà ng! NgÆ°Æ¡i tá»± mình biết từ ban đầu đã mê thÃch sắc đẹp của sÆ° tá»· ta, luôn có ý không tốt vá»›i tá»· ấy trong lòng. Lần nà y, nhân dịp tá»· ấy trá»ng thÆ°Æ¡ng hôn mê, ngÆ°Æ¡i liá»n cấu kết vá»›i Liá»…u Tinh Hồn tìm ngÆ°á»i mê hoặc tâm trà sÆ° tá»· ta, để có khả năng đạt được tá»· ấy. Ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết đó tháºt là si tâm vá»ng tưởng, có ta ở đây quyết không cho ngÆ°Æ¡i có má»™t Ä‘iểm cÆ¡ há»™i.
Kiếm Vô Trần con ngươi co rút lại, âm hiểm nói:
- Những ngÆ°á»i quá thông minh tÃnh ra mạng sống không dà i, huống gì giữa chúng ta vốn lại có không Ãt cừu háºn.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
24-01-2009, 04:08 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7 chÆ°Æ¡ng 91
Chương 570 – Kỳ diệu cầm âm (khúc đà n kỳ diệu)
Dịch : humanity
Biên dịch: humanity
Biên táºp: X1999_vn
Hiệu Ä‘Ãnh: Humanity
Nguồn: TTV
Lâm Vân Phong quát lên:
- Nói váºy là ngÆ°Æ¡i đã thừa nháºn rồi?
Kiếm Vô Trần cÆ°á»i lạnh, đáp:
- Ta thừa nháºn cái gì? Äó chỉ là ngÆ°Æ¡i hồ ngôn loạn ngữ, má»™t Ä‘iểm bằng chứng cÅ©ng không có. Ta đến đây, vốn có mục Ä‘Ãch bảo đảm không để bất cứ ngÆ°á»i nà o quấy rầy Cá»u Dã đại sÆ°, để ông ta thuáºn lợi thi triển pháp thuáºt cứu tỉnh TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Lâm Vân Phong trong lòng nặng trÄ©u, liếc nhìn Cá»u Dã, phát hiện lão lúc nà y toà n thân lấp lánh quang mang sáng rá»±c vô cùng, miệng Ä‘ang cất tiếng ngâm:
- U minh địa phủ, huyá»n âm vô cá»±c, nhiếp hồn cá»u u, hoà n dÆ°Æ¡ng tùy ý. Ngã chủ thần uy, nhất thể song sanh, vu tuyệt thiên hạ, vô sở bất năng... (1)
Cùng vá»›i tiếng ngâm của lão, ác quá»· hung sát giữa không trung đã bắt đầu phát sinh biến hóa. Chỉ trong thá»i gian ngắn đã hóa thà nh má»™t quang ảnh cổ quái, má»™t thân thể hai sinh mạng bán nam bán nữ.
Pho tượng Vu thần đó vừa hiện, toà n bá»™ khà tức trong phòng liá»n biến đổi Ä‘á»™t ngá»™t. Má»™t loại khà lÆ°u quái dị, huyá»n diệu khó dò, khiến ngÆ°á»i khác không thể nắm bắt lÆ°u chuyển trong phòng. Sau đó, toà n thân bức tượng Vu thần ấy phát tán ra năm loại quang mang xám tro, xanh lục, Ä‘en, và ng sáºm, và ng kim. Má»—i loại biến hoá thà nh má»™t loại phù chú, sắp xếp theo phÆ°Æ¡ng vị ngÅ© hà nh, tạo ra má»™t luồng quang phù xoay tròn thà nh cá»™t sáng, từ trên cao hạ xuống, bao phủ đầu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Cứ thế, gÆ°Æ¡ng mặt TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết vốn Ä‘ang hôn mê lá»™ ra má»™t sắc thái Ä‘au khổ, trong miệng phát ra những thanh âm Ä‘au Ä‘á»›n.
Nhìn thấy váºy, Lâm Vân Phong khó lòng nhẫn nại, miệng quát lá»›n:
- Cá»u Dã Ä‘á»™c ác, tốt nhất lão nên dừng tay ngay. Nếu không ta sẽ Ä‘em lão chặt thà nh vạn mảnh, muốn sống không được muốn chết không xong.
Hai tay bắt quyết chân nguyên chuyển Ä‘á»™ng, má»™t luồng kiếm quang từ hÆ° không hiện ra chém thẳng xuống đỉnh đầu Cá»u Dã. Thấy váºy, Kiếm Vô Trần cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, tay phải tùy ý vẫy lên, má»™t luồng khà thế mạnh mẽ Ä‘á»™t nhiên bá»™c phát, chỉ má»™t đòn đã đánh tan tiến công của Lâm Vân Phong, vững chắc phong tá»a gã giữa không trung.
Phát giác sá»± mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần, Lâm Vân Phong tâm trà chấn Ä‘á»™ng, không thể ngỠđược lâu ngà y không gặp, tu vi của hắn Ä‘á»™t nhiên tăng đến mức khó tin nhÆ° váºy. Cứ thế nà y, ngà y hôm nay sợ rằng bản thân mình là nh Ãt dữ nhiá»u.
NghÄ© đến đó, Lâm Vân Phong Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại lá»i của Huyá»n Âm chân nhân tối qua. Cái gì gá»i là từ bá», không lẽ là muốn ám chỉ sá»± việc nà y? Không, không thể từ bỠđược! Chỉ cần không chết thì nhất định không để bất cứ ai là m tổn hại TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Còn Ä‘ang trầm tÆ°, âm thanh của Kiếm Vô Trần truyá»n đến:
- Lâm Vân Phong, dừng trò hý lá»™ng của ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i. Tuy ta không thấy bóng dáng ngÆ°Æ¡i, bất quá nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i ta rõ nhÆ° lòng bà n tay, hà tất phải ẩn tà ng nhÆ° váºy. Hôm nay ta biết ngÆ°Æ¡i không nghÄ© đến việc bá» qua. CÅ©ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i, khó có cÆ¡ há»™i nhÆ° thế nà y, nên ta không có ý định để ngÆ°Æ¡i sống lâu hÆ¡n, tránh việc ta luôn bị đối kháng. NhÆ° váºy, chúng ta nên thẳng thắn giao chiến, để xem ngÆ°Æ¡i có thể thoát khá»i tay ta hay không?
Loại bá» tạp niêm, Lâm Vân Phong tức giáºn nói:
- Dùng kế khÃch tÆ°á»›ng để khÃch ta hả? Äáng tiếc, ta lại không ngu ngốc. Luáºn tu vi ta Ä‘Ãch xác không bằng ngÆ°Æ¡i, bất quá chỉ cần ta ở đây, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có cách nà o quang minh chÃnh đại hại sÆ° tỉ của ta. Muốn nói phân cao thấp, tÆ°Æ¡ng lai Lục Vân sẽ tá»± biết thu tháºp ngÆ°Æ¡i, đến lúc đó ta xem ngÆ°Æ¡i có khóc cÅ©ng không khóc được.
Lá»i nói còn Ä‘ang vang vá»ng giữa không trung, thân thể Lâm Vân Phong đã liên tục thay đổi hai mÆ°Æ¡i bốn phÆ°Æ¡ng vị, dùng tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh phát ra hai mÆ°Æ¡i bốn luồng kiếm mang, hình thà nh má»™t cá»™t kiếm, má»™t lần nữa đánh lén Cá»u Dã trên mặt đất.
Äáp lại, Kiếm Vô Trần chỉ cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, vá»›i tu vi hiện tại của hắn muốn đối phó Lâm Vân Phong thì quá Ä‘Æ¡n giản và dá»… dà ng. Chỉ thấy toà n thân hắn tá» quang bà nh trÆ°á»›ng ra ngoà i, má»™t luồng sức mạnh chấn Ä‘á»™ng không gian chá»›p mắt đã đến, là m cho toà n bá»™ khà tức bên trong gian phòng đông cứng hoà n toà n, trừ Cá»u Dã trên mặt đất không chịu ảnh hưởng từ bên ngoà i chút nà o. Trên không trung, Lâm Vân Phong dÆ°á»ng nhÆ° bị đóng băng toà n bá»™, mặc cho gã né tránh thế nà o cÅ©ng vô Ãch.
Ãnh mắt hý lá»™ng nhìn Lâm Vân Phong ở giữa hÆ° không, Kiếm Vô Trần âm trầm nói:
- Có lẽ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nháºn thấy, ta lúc nà y vá»›i trÆ°á»›c đây có sá»± khác biệt rất lá»›n. Äáng tiếc là tất cả đã quá muá»™n, bởi vì ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n không có cÆ¡ há»™i chạy thoát. Kết thúc rồi Lâm Vân Phong, má»i ân oán giữa chúng ta đến thá»i khắc nà y sẽ tan ra nhÆ° mây khói. Ha ha ha.
Lâm Vân Phong vừa sợ vừa giáºn vô cùng, gã cÅ©ng không thể tưởng tượng được, Kiếm Vô Trần lúc nà y quá mạnh mẽ đến ná»—i khiến gã lâm và o tình trạng không thể chống lại. NhÆ° thế, hôm nay đã định là ngà y mình chết rồi chăng? Chết, không có quan trá»ng, nhÆ°ng bản thân gã chết nhÆ° thế nà y rồi, còn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘ang hôn mê thì là m sao, Hứa Khiết chỠđợi mình thì là m thế nà o? NghÄ© đến đó, Lâm Vân Phong trong lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, liên tục chống cá»± thất bại nhÆ°ng vẫn không từ bá».
Phát hiện sá»± phản kháng của gã, Kiếm Vô Trần cÆ°á»i âm Ä‘á»™c, toà n thân khà thế Ä‘á»™t nhiên tăng lên. Lúc nà y, áp lá»±c xung quanh Lâm Vân Phong cÅ©ng tăng mạnh, lá»±c lượng theo không gian và thá»i gian Ä‘ang xâm thá»±c dần dần thân thể gã. Cảm giác toà n thân bị trói chặt, khà huyết trong ngÆ°á»i chuyển Ä‘á»™ng ngược lại, miệng Lâm Vân Phong phát ra tiếng kêu giáºn dữ không cam lòng, rống đến ngÆ°ng trá»i nát đất.
Sanh tá» gần ká», Lâm Vân Phong không chút lo lắng, trái lại ý niệm phản kháng trong lòng cà ng lúc cà ng mạnh mẽ. Gã nhanh chóng niệm chú ngữ của Âm DÆ°Æ¡ng Pháp kiếm:
- Cà n khôn vạn váºt, âm dÆ°Æ¡ng thiên địa, tam giá»›i ngÅ© hà nh, duy ngã hà o lệnh. Âm dÆ°Æ¡ng pháp kiếm, diệt quá»· trảm tiên! Tà n, liệt, phá, diệt! (2)
Chú ngữ không phát ra âm thanh là m nổi lên má»™t cÆ¡n cuồng phong trong yên tÄ©nh. Cuối cùng, thiếu niên không cam lòng đã phát ra má»™t chiêu cá»±c mạnh, Ä‘em sanh mệnh của mình ra đặt cược, dùng sức mạnh tấn công không gian ngÆ°ng Ä‘á»ng của Kiếm Vô Trần.
Giữa không trung hà o quang lóe lên, Âm DÆ°Æ¡ng Pháp kiếm ẩn chứa hai khà âm dÆ°Æ¡ng sá» dụng công hiệu thần kì có má»™t không hai ngang ngạnh Ä‘á»™t phá cấm cố của Kiếm Vô Trần, xuất hiện trong phòng ốc. Vì váºy, Kiếm Vô Trần bị bất ngá», trong tâm linh liá»n xuất hiện má»™t khe hở. NhÆ°ng chỉ má»™t khe hở đã đủ để Lâm Vân Phong ngay tức khắc thoát khá»i trói buá»™c tinh thần của hắn, vô thanh vô tức tan biến và o hÆ° không. Giáºn dữ hừ lạnh má»™t tiếng, Kiếm Vô Trần đảo mắt xung quanh tìm kiếm tung tÃch Lâm Vân Phong, nhÆ°ng sau má»™t lúc vẫn không thu được kết quả, khiến cho ánh mắt của hắn lá»™ ra má»™t chút nghiêm túc thá»±c sá»±.
Cùng lúc đó, Cá»u Dã trên mặt đất cÅ©ng gần đến lúc khẩn cấp. Toà n thân huyết khà lan trà n, vừa nhanh chóng hấp thu huyết tráºn trên mặt đất để thâu tóm năng lượng, vừa Ä‘Æ°a lá»±c lượng ấy, thông qua chuyển hoá thân thể, biến thà nh loại năng lượng khác phát đến tượng Vu thần trên không trung, để nó tiếp tục bảo trì nguyên trạng. Trên giÆ°á»ng đá, đầu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bị quang trụ đó bao phủ, khuôn mặt mỹ lệ đầy thống khổ, da thịt run lên, miệng không ngừng phát ra tiếng rên khe khẽ.
Từ lúc Dã Cá»u bắt đầu thi triển pháp thuáºt đã được má»™t khắc, đôi lông mà y xinh đẹp của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cau lại, mồ hôi chảy xuống khuôn mặt mỹ lệ, má»™t ná»—i thống khổ phát ra từ sâu thẳm ná»™i tâm Ä‘ang hà nh hạ tâm linh nà ng.
Ban đầu, bức tượng Vu thần cổ quái ấy phát ra quang trụ, ẩn chứa sức mạnh không ngừng nuốt lấy kà ức của nà ng, để lại trong não nà ng má»™t khoảng trống rá»—ng. Tuy nhiên, những thứ khó diệt lại nằm sâu thẳm trong tâm linh, dÆ°á»›i sá»± tấn công của sức mạnh hủy diệt biến thà nh sức mạnh phản kháng, hoà n toà n tá»± phát chống lại sá»± xâm nháºp của luồng tà lá»±c đó.
Äiá»u nà y, bá» ngoà i nhìn không ra, nhÆ°ng thá»±c chất lại là má»™t loại hiện tượng tá»± nhiên, bởi vì đó là má»™t loại phản ứng bản năng khi con ngÆ°á»i gặp phải nguy hiểm.
Äã có phản kháng của bản năng, Cá»u Dã tá»± nhiên có thể cảm ứng rõ rà ng. Äồng thá»i lão cÅ©ng hiểu rõ đạo lý ấy, vì váºy lại tăng thêm mức Ä‘á»™ sức mạnh, toà n tâm toà n ý thúc Ä‘á»™ng ảo tượng Vu thần, dùng Vu thuáºt thần bà từng bÆ°á»›c xoá bá» kà ức của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, khiến nà ng hoà n toà n chịu sá»± khống chế của mình.
Ngược lại, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘ang hôn mê cÅ©ng cảm nháºn sá»± gia tăng của ngoại lá»±c, có Ä‘iá»u trong tình huống bây giá» của nà ng, chỉ có thể chống cá»± yếu á»›t, hoà n toà n không thể giống nhÆ° Cá»u Dã, có ý thức tiến hà nh phản kÃch.
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, khi lá»±c phản kháng tá»± phát của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết không cách nà o chống lại sá»± xâm nháºp của ngoại lá»±c, má»i thứ liá»n không cách nà o tránh khá»i phát sinh rồi.
Vu thần ảo tượng phát ra vu lá»±c, rất nhanh lại nuốt lấy kà ức của nà ng, truy theo nÆ¡i ẩn chứa những Ä‘iá»u thâm sâu trong tâm linh nà ng. Má»™t khi lá»±c lượng đó tiến nháºp và o nÆ¡i sâu thẳm trong linh hồn của nà ng, xoá bá» hết quá khứ của nà ng. NhÆ° thế, từ lúc nà y, nà ng không còn là TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, mà chỉ là má»™t ngÆ°á»i không có kà ức.
Thá»i khắc nà y, nguy hiểm lại tiến đến, mà TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘ang trong trạng thái vô ý thức, căn bản không biết để chống lại. NhÆ°ng trong não của nà ng lại bắt đầu lá» má» chấn Ä‘á»™ng, đó chÃnh là tinh thần lá»±c sâu thẳm trong não nà ng.
Hôn mê chỉ là má»™t loại triệu trứng, tuyệt đối không biểu thị TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết hoà n toà n không còn tri giác. Vì thế lúc nà y, khi ngoại lá»±c xâm nháºp, tinh thần lá»±c ẩn tà ng sâu thẳm trong não TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết liá»n tá»± Ä‘á»™ng phòng ngá»±, hình thà nh má»™t đạo kết giá»›i, chống lại ngoại lá»±c Ä‘ang tìm cách xâm nháºp.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bị hôn mê, ý niệm phản kháng vốn cá»±c yếu, nên khó chống lại sá»± xâm nháºp của ngoại lá»±c ấy. NhÆ°ng nà ng lại khác vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, bên trong cÆ¡ thể của nà ng có Cá»u Thiên Hồng Liên tồn tại, dÄ© nhiên là má»™t loại năng lượng có ý thức, có thể chống lại sức mạnh tà ác thế gian.
Tuy nhiên, lá»±c công kÃch do Vu thần phát ra hoà n toà n không phải thá»±c thể, không thuá»™c vá» phạm trù của lá»±c tà ác. NhÆ°ng ngoại lá»±c đó trá»±c tiếp uy hiếp đến an toà n của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, vì thế Cá»u Thiên Hồng Liên Ãt nhiá»u cÅ©ng có ý niệm phản kháng.
Quan trá»ng hÆ¡n nữa, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết lần trÆ°á»›c lên Hoa SÆ¡n, đã từng may mắn gặp được cây ngá»c to lá»›n vô cùng, ý thức đã tiến nháºp và o bên trong hấp thu lá»±c lượng kinh ngÆ°á»i. Lá»±c lượng đó tá»±a nhÆ° luôn luôn bảo tồn ở trong sâu thẳm não nà ng, bảo vệ cho linh trà của nà ng.
Hai Ä‘iá»u nà y tổng hợp lại vá»›i nhau, là m cho phòng ngá»± của tâm trà nà ng so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng mạnh hÆ¡n nhiá»u lần. Tuy nhiên, bất chấp mạnh mẽ nhÆ° thế nà o, vá»›i trạng thái vô ý thức của nà ng, đối diện vá»›i vu thuáºt cổ quái, cuối cùng vẫn là từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c thất bại, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c tiến và o tuyệt cảnh.
Rõ rà ng ngoại lá»±c đó sắp sá»a Ä‘á»™t phá phòng ngá»± tâm linh của nà ng, nuốt lấy linh trà của nà ng. Äá»™t nhiên, má»™t khúc Ä‘Ã n kỳ diệu vang lên trong đầu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Khúc Ä‘Ã n đó chợt nổi lên, không có má»™t Ä‘iểm dấu hiệu báo trÆ°á»›c. NhÆ°ng khúc Ä‘Ã n vang lên từ trong đầu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết liá»n ba lần vút lên táºn trá»i, phảng phất nhÆ° có má»™t thanh âm luôn luôn ẩn trong sâu thẳm tâm linh nà ng reo hò, không ngừng Ä‘á» tỉnh nà ng không được đánh mất kà ức.
Äồng thá»i, khúc Ä‘Ã n đó lại chứa má»™t luồng ma lá»±c, có thể lợi dụng lượng lá»›n sức mạnh tinh thần của não nà ng, tổ chức lại đủ thức đủ dạng phòng ngá»±, bảo vệ vững chắc Ä‘iểm linh tÃnh trong táºn cùng sâu thẳm ná»™i tâm của nà ng!
Giằng co tiến hà nh trong yên lặng. Nhìn từ bên ngoà i và o, Cá»u Dã lúc nà y thần uy bất phà m, nhÆ°ng trong lòng lão kinh hãi vô cùng, bởi vì sá»± kiên nhẫn của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết khiến lão kinh hãi cá»±c Ä‘á»™.
Cấm cố chi lá»±c lần trÆ°á»›c Kim Thạch lÆ°u lại ở trong đầu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đã bị lão giải khai, còn chuyển hoá thà nh lá»±c lượng bản thân, toà n lá»±c muốn Ä‘á»™t phá phòng ngá»± của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. NhÆ°ng sau và i lần thá» chỉ có thể đạt được má»™t Ä‘iểm mà không cách gì tiến lên, khiến cho Cá»u Dã kinh ngạc và có chút bất lá»±c.
--------------------------------------------------
Ghi chú
(1) - U minh địa phủ, huyá»n âm vô cá»±c, nhiếp hồn cá»u u, hoà n dÆ°Æ¡ng tùy ý. Ngã chủ thần uy, nhất thể song sanh, vu tuyệt thiên hạ, vô sở bất năng... : Cõi U Minh địa phủ, tối và lạnh vô cùng, Cá»u U bắt hồn ngÆ°á»i, quay vá» dÆ°Æ¡ng thế tùy Æ°. Chủ thần uy của ta, má»™t thân thể hai sinh mạng, pháp thuáºt đệ nhất thiên hạ, không gì không thể …
(2) Cà n khôn vạn váºt, âm dÆ°Æ¡ng thiên địa, tam giá»›i ngÅ© hà nh, duy ngã hà o lệnh. âm dÆ°Æ¡ng pháp kiếm, diệt quá»· trảm tiên! tà n, liệt, phá, diệt! : Vạn váºt cà n khôn,trá»i đất âm dÆ°Æ¡ng, ba giá»›i năm hà nh, chỉ có ta hiệu lệnh. Âm dÆ°Æ¡ng pháp kiếm, diệt quá»· chém tiên! Tà n sát, gây thÆ°Æ¡ng tÃch, phá hủy, diệt trừ!
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
24-01-2009, 04:08 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7 chÆ°Æ¡ng 92
ChÆ°Æ¡ng 571 – Cá»u Dã bị diệt (Cá»u Dã bị tiêu diệt)
Dịch : humanity
Biên dịch: humanity
Biên táºp: Diepkiemanh
Hiệu Ä‘Ãnh: Humanity
Nguồn: TTV
Suy nghÄ© tìm hiểu nguyên nhân, Cá»u Dã nháºn thấy chuyện nà y chỉ có thể là do TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết khác vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, có đạo tâm vô cùng kiên định. Vì thế, nà ng đã phong bế cá»a và o tâm trà thì cho dù vu thuáºt mạnh mẽ to lá»›n đến đâu cÅ©ng khó có thể xâm nháºp được.
NghÄ© đến đó, lão cÅ©ng không muốn lại uổng phà tâm cÆ¡, chuyển sang Ä‘iá»u chỉnh sức mạnh vu thuáºt, tÃnh toán thấy việc trÆ°á»›c tiên là phải tạo cÆ¡ sở bằng cách thiết láºp cấm cố tâm linh của nà ng, để ngay cả nếu không tìm được cách loại bá» hoà n toà n ký ức của nà ng, Ãt ra cÅ©ng là m cho nà ng không có khả năng khôi phục ký ức, trở thà nh má»™t ngÆ°á»i tâm không tạp niệm, má»™t ngÆ°á»i má»›i hoà n toà n.
Lúc nà y, Kiếm Vô Trần Ä‘ang tìm kiếm tung tÃch của Lâm Vân Phong. Tháºt là kỳ quái, từ lúc Lâm Vân Phong trốn thoát đến nay, hắn tra xét không ra được gì. Äiá»u nà y là m cho hắn có phần chấn Ä‘á»™ng hoảng sợ. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm hắn có thể khẳng định, đó là Lâm Vân Phong vẫn còn ở trong căn phòng nà y, bởi vì hắn đã tạo má»™t kết giá»›i mạnh mẽ xung quanh đây, nếu ngÆ°á»i nà o muốn xuyên qua để thoát Ä‘i thì hắn cảm ứng được liá»n.
Äiểm đó hắn phán Ä‘oán rất đúng, Lâm Vân Phong cÅ©ng đã thá» tìm cách thoát ra. Có Ä‘iá»u lúc nà y Lâm Vân Phong Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, lại ẩn trốn má»™t góc trên trần nhà , toà n lá»±c tìm cách khôi phục chân nguyên, đồng thá»i cẩn tháºn xem xét Ä‘á»™ng tÄ©nh của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Khi hắn đã khôi phục được ba phần chân nguyên, thì Cá»u Dã cÅ©ng tÃnh toán việc thi triển thuáºt tạo cấm cố tâm linh.
Lúc đó, tâm niệm Lâm Vân Phong chuyển đổi liên tục, trốn chạy là cách thoát duy nhất. NhÆ°ng gã không thể bá» trốn bởi vì gã không thể nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết rÆ¡i và o tay của Kiếm Vô Trần. Liá»u, gã cÅ©ng đã liá»u rồi nhÆ°ng má»™t khi liá»u là chắc chắn chết. Cục diện nhÆ° váºy ép Lâm Vân Phong và o tình trạng nan giải, nóng lòng vô cùng.
NghÄ© không ra biện pháp, Lâm Vân Phong nóng ruá»™t đến phát Ä‘iên, trong lòng chỉ thấy má»™t ý niệm duy nhất là hủy diệt. NhÆ°ng đúng và o lúc đó, trong đầu gã Ä‘á»™t nhiên lóe lên tia sáng, nếu Cá»u Dã chết Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tiếp tục hôn mê, Kiếm Vô Trần ngay cả có ý đồ Ä‘en tối gây bất lợi cho nà ng cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i thá»±c hiện. NhÆ° váºy, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết vẫn còn chút hy vá»ng, nói không chừng có thể chỠđến khi Lục Vân đến kịp.
Äã có quyết định, Lâm Vân Phong không còn do dá»± nữa, lặng lẽ di Ä‘á»™ng thân thể âm thầm đến ngay đỉnh đầu của Cá»u Dã. Nhìn kỹ địch nhân bên dÆ°á»›i, Lâm Vân Phong thấy tráºn pháp trên mặt đất có phần cổ quái, tá»± biết không có thá»i gian để nghiên cứu cách phá giải. Vì váºy, gã chỉ còn tìm cách tấn công má»™t chiêu là phải diệt được ngay, Ä‘iá»u nà y muốn là m được thì quá sức của gã. Khả năng phải vượt trên mức bình thÆ°á»ng nhÆ° thế nà o, không chịu sá»± ngăn trở của tráºn pháp tiêu diệt Cá»u Dã được không? Vấn đỠđó tháºt là quan trá»ng, cần xem xét cẩn tháºn.
Lâm Vân Phong suy nghÄ© lÆ°á»›t qua nhiá»u chuyện, bản thân lúc nà y Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng sức yếu, muốn phá tráºn diệt địch, hiển nhiên là không là m được, chỉ còn cách là mượn lá»±c. NhÆ°ng mượn lá»±c từ đâu đây? NghÄ© tá»›i đó liá»n nhá»› đến Kiếm Vô Trần. Suy nghÄ© trong giây lát, Lâm Vân Phong liá»n có kế má»n, thân thể âm thầm Ä‘i ngang qua sáu xÃch, lặng lẽ hạ xuống trên mặt đất, hoà n toà n chăm chú và o Ä‘á»™ng tÄ©nh của Kiếm Vô Trần.
Cách vị trà Lâm Vân Phong hạ mình khoảng năm xÃch, huyết tráºn trên mặt đất Ä‘á»™t nhiên sáng bừng. Ngay lúc đó, Kiếm Vô Trần quát to:
- Lâm Vân Phong, ta coi thá» ngÆ°Æ¡i có cách nà o thoát khá»i tay ta.
Nói xong liá»n xoay tay phải đánh ngang, lá»±c mạnh mẽ vô cùng dÆ°á»›i sá»± khống chế của hắn lại sắc bén nhÆ° phá không, chỉ má»™t cái đã chém nát được phòng ngá»± của huyết tráºn, cắt nát má»i thứ gặp phải.
Äúng và o lúc đó, Lâm Vân Phong láºp tức nắm lấy cÆ¡ há»™i, chân nguyên toà n thân nghịch chuyển, là m cho sức lá»±c tăng lên gấp ba, đánh trúng ngay đỉnh đầu của Cá»u Dã phá hủy nguyên thần, không cho lão kêu lên má»™t tiếng.
Tháºt ra và o lúc đó Lâm Vân Phong rất may mắn. ChÃnh lúc đó là lúc Cá»u Dã Ä‘ang thi triển vu thuáºt đến lúc quan trá»ng nhất, chỉ thêm chút thá»i gian lão sẽ hoà n thà nh thuáºt cấm cố tâm linh. Sau đó nếu Lâm Vân Phong có tấn công thà nh công, cÅ©ng chỉ tối Ä‘a là m lão trá»ng thÆ°Æ¡ng, căn bản không có cách gì hủy diệt.
CÅ©ng có lẽ Lâm Vân Phong nhá» có váºn khà tốt chỉ sá» dụng má»™t chưởng đã hủy diệt được Cá»u Dã. Tuy nhiên sau khi diệt được Cá»u Dã, Lâm Vân Phong cÅ©ng lá»™ nguyên hình, bị Kiếm Vô Trần khóa chặt, không cách nà o di Ä‘á»™ng dù chỉ má»™t phân.
Nhìn thấy Cá»u Dã ngã trên mặt đất, Kiếm Vô Trần muốn phát Ä‘iên, giáºn dữ quát:
- Lâm Vân Phong, ngÆ°Æ¡i tháºt Ä‘á»™c ác, ta quyết cho ngÆ°Æ¡i chết không có thây chôn.
Nói rồi không nói thêm, hai tay Ä‘iá»u khiển pháp quyết hÆ°á»›ng và o trong ép chặt, láºp tức Lâm Vân Phong bị ép giữa báºt lên tiếng kêu thảm thiết.
Và o lúc đó, nhá» có Tam Sắc U Liên, Lâm Vân Phong vẫn còn ẩn thân được, nhÆ°ng toà n thân gã tháºt ra lại bị luồng khà mạnh mẽ phát xuất từ hai tay của Kiếm Vô Trần ép chặt từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c, hÆ°á»›ng tẩu thoát từ từ bị khóa chặt.
Lúc nà y, Lâm Vân Phong lại nghÄ© nhiá»u chuyện, nghÄ© đến Lục Vân, nghÄ© đến sÆ° phụ, nghÄ© đến Hứa Khiết, nghÄ© đến rất nhiá»u ngÆ°á»i. Gã tá»± biết hy vá»ng trốn thoát má»™t chút cÅ©ng không có, cÅ©ng cảm nháºn được khà tức tá» vong Ä‘ang từ từ tiến đến gần. Tuy nhiên gã không hối háºn, bởi vì đã giết chết Cá»u Dã, ngăn không cho lão tiếp tục là m hại TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Nếu ngà y hôm nay phải chết, thì cÅ©ng được xem nhÆ° cái chết có giá trị.
Chỉ là trong lòng gã còn oán háºn, háºn Kiếm Vô Trần, cÅ©ng háºn cả ông trá»i, vì cả hai mà gã phải mất Ä‘i sinh mạng, mất Ä‘i bằng hữu tốt, mất Ä‘i sÆ° phụ cÅ©ng nhÆ° mất Ä‘i cÆ¡ há»™i kết duyên cùng ngÆ°á»i yêu! Gã không cam lòng, nhÆ°ng đáng tiếc gã không có cách nà o né tránh, chỉ còn cách đối diện. Gã không phục, cho dù không muốn không phục, thì ông trá»i cÅ©ng không cho gã cÆ¡ há»™i khác.
Sinh mệnh Ä‘ang Ä‘ang từ từ mất Ä‘i, Lâm Vân Phong vẫn ngoan cÆ°á»ng chống lại. Cho dù là vì bản năng hay vì không cam lòng, lúc đó gã vẫn không chịu đầu hà ng. Lúc nà y, dÆ°á»›i áp lá»±c mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần, gã còn có thể chạy trốn số mệnh chăng? Có lẽ …
*****************
Bên ngoà i cổng biệt viện của tam phái, TÄ©nh Nguyệt đại sÆ°, Huyá»n Âm chân nhân, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, Là Hoà nh Phi, Tất Thiên, Liá»…u Tinh Hồn, tất cả cÅ©ng Ä‘ang nôn nóng chỠđợi, chỠđợi cho được kết quả cuối cùng.
Thiên Túc đạo trưởng đứng yên má»™t bên, ánh mắt vô tình lÆ°á»›t qua má»i ngÆ°á»i và i lần, vô tình thở dà i nhè nhẹ.
Cá»u Dã đã Ä‘i được gần tà n nén hÆ°Æ¡ng, xung quanh không chút Ä‘á»™ng tÄ©nh, Ä‘iá»u nà y là m cho má»i ngÆ°á»i chỠđợi có chút bất an. Bất ngá» và o lúc đó, ở giữa biệt viện xuất hiện khà tức mạnh mẽ thấu trá»i. Láºp tức toà n bá»™ biệt viện của tam phái cÅ©ng bị bao phủ má»™t tầng kết giá»›i, ngăn cách hoà n toà n.
Nhìn thấy Ä‘iá»u đó, Huyá»n Âm chân nhân cất tiếng than:
- Má»i chuyện đã bắt đầu.
TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° nghe không ra được ý tứ, gáºt đầu nói:
- Äúng thế, tất cả đã bắt đầu, hy vá»ng Ngạo Tuyết có thể thuáºn lợi hoà n toà n.
Má»™t bên, Là Hoà nh Phi trầm giá»ng nói:
- SÆ° thúc bình tâm, đệ tá» tin sÆ° muá»™i nhất định là ngÆ°á»i tốt tÆ°á»›ng trá»i, sẽ an nhiên tỉnh lại.
TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° nhìn hắn má»™t cái, bất ngá» gáºt đầu, chắc có lẽ có cùng tâm tình.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt bất Ä‘á»™ng, thần sắc có chút trầm trá»ng, nhìn Huyá»n Âm chân nhân, rồi nhìn qua Thiên Túc đạo trưởng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Liá»…u Tinh Hồn, ý nhÆ° than thở nói:
- Tất cả má»i thứ Ä‘á»u bị cô láºp, không ngá» lại do y thuáºt là m ra, hoặc cÅ©ng là nhằm không cho ai phát hiện được Ä‘iá»u gì chăng?
Liá»…u Tinh Hồn nhảy dá»±ng trong lòng, cố gắng trấn định, nhẹ giá»ng nói:
- Những quái nhân ở trong núi hoang cÅ©ng có chút tÃnh cách khác thÆ°á»ng, các vị trÆ°á»›c đây cÅ©ng đã từng biết chuyện nà y, phải không?
- Váºy sao? Äược nhÆ° chưởng giáo nói thì tốt rồi.
Há»i ngược lại má»™t câu rồi ThÆ°Æ¡ng Nguyệt lạnh lẽo nhìn thẳng và o Liá»…u Tinh Hồn vá»›i ánh mắt sắc nhÆ° dao muốn soi rõ tâm tình của lão, là m cho lão hoang mang quay nhìn chá»— khác.
- ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng có định kiến vá»›i đại sÆ° rồi, vấn Ä‘á» nà y chúng ta có tranh luáºn cÅ©ng vô nghÄ©a. Hãy đợi đến khi cứu tỉnh được TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết rồi bà n luáºn lại cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
NgÆ°ng lại giây lát, khu vá»±c bên ngoà i cá»a viện lại biến thà nh im lặng trầm mặc. Tất cả má»i ngÆ°á»i cùng nhìn và o kết giá»›i đó, chú ý dò xét Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Ban đầu, tá»±a hồ nhÆ° không có má»™t chút biến hóa, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i nhìn cẩn tháºn, phát hiện ra thá»i gian trôi qua, ánh sáng của kết giá»›i ngà y cà ng sáng lên, ẩn hiện chuyện gì đó.
Trong khi má»i ngÆ°á»i trong lòng nóng nảy, kết giá»›i Ä‘á»™t nhiên chấn Ä‘á»™ng, bất ngỠánh sáng trở nên u ám, là m cho má»i ngÆ°á»i cùng bị thất kinh, không hiểu rõ chuyện gì xảy ra bên trong.
Ai nấy Ä‘Ã m luáºn xôn xao, nhÆ°ng bảy ngÆ°á»i đứng bên ngoà i không ai dám vá»ng Ä‘á»™ng, chỉ nóng nảy chỠđợi Ä‘oán già đoán non, sợ không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Giây lát, Thương Nguyệt ưu tư thốt:
- Ta thấy nên tiến và o xem thỠthôi.
Tĩnh Nguyệt đại sư vội và ng ngăn lại, khuôn mặt u ám nói:
- Chúng ta cÅ©ng rất lo lắng, nhÆ°ng Cá»u Dã đã từng nói, chúng ta thấy gì cÅ©ng phải chỠđợi, nếu không có biến hóa gì, chúng ta Ä‘i và o cÅ©ng không muá»™n.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt có chút không đồng tình, nhìn qua Huyá»n Âm chân nhân, Ä‘á»™t nhiên phát hiện ông bất ngá» lại nhìn lên trá»i, mặt trá»i rá»i trên khuôn mặt, vẻ là m cho ngÆ°á»i khác khó giải thÃch.
Ngây ngốc nhìn má»i ngÆ°á»i rồi ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cụp mắt xuống, liên tục thở dà i, không quay lại vấn đỠđó nữa. Vì váºy, bảy ngÆ°á»i vì váºy tiếp tục chỠđợi, cảnh bên ngoà i viện lại tiếp tục rÆ¡i và o trạng thái tịch mịch.
Trong phòng, Kiếm Vô Trần mặt lá»™ vẻ cÆ°á»i là nh lạnh, cất tiếng cÆ°á»i đắc ý. Phản kháng của Lâm Vân Phong ngà y cà ng yếu Ä‘i, Ä‘iá»u đó là m cho hắn hiểu rõ, Lâm Vân Phong sẽ vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i trên thế gian nà y, từ nay vá» sau sẽ không ai dám cÆ°á»i nhạo thẳng và o mặt hắn nữa. NghÄ© tá»›i đó, hắn không ká»m được sá»± đắc ý, khóe miệng xuất hiện nét cÆ°á»i lạnh lẽo, toà n thân hắn hiện lên chút gì đó tà ác quá»· dị.
Liên tục phản kháng, Lâm Vân Phong trong lòng đã hiểu rõ, khoảng cách giữa gã và Kiếm Vô Trần không thể vượt qua được. Có thể thấy rõ tu vi của gã muốn nghÄ© đến chuyện chống lại Kiếm Vô Trần, cho dù là có cÆ¡ há»™i Ä‘i nữa, cÅ©ng phải đến mÆ°á»i năm hoặc có khi cả trăm năm nữa má»›i được.
NghÄ© đến đó, Lâm Vân Phong kinh hoà ng thấy cái chết Ä‘ang đến, đồng thá»i cÅ©ng có chút lo lắng cho Lục Vân. Sá»± tăng tiến mạnh mẽ của Kiếm Vô Trần quá ly kì, má»™t khi Lục Vân gặp lại hắn, nếu không lÆ°u ý sẽ rÆ¡i và o nguy khốn ngay.
NghÄ© đến đó, Lâm Vân Phong lại nghÄ© đến má»™t số chuyện kỳ lạ khác. Có lẽ ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c cái chết Ä‘á»u thÃch suy nghÄ© lung tung, nhÆ°ng nếu không suy nghÄ© lung tung thì là m gì nữa bây giá»?
Trong lòng gã xuất hiện sá»± thất vá»ng, chỉ má»™t khắc sau tâm hồn gã lại trở nên tÆ°Æ¡i sáng, dÆ°á»ng nhÆ° má»i chuyện Ä‘á»u xảy ra ở nÆ¡i nà o xa lắm, thâm tâm gã trở nên trắng xóa, má»™t Ä‘iểm Ä‘en nhá» cÅ©ng không tìm thấy.
Äúng và o lúc đó, giữa sá»± tÄ©nh lặng của căn phòng có tiếng rên rỉ truyá»n đến, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết trên giÆ°á»ng đá Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t chút, dÆ°á»ng nhÆ° trong chốc lát sẽ hồi tỉnh lại.
Tiếng rên rỉ nghe rất nhỠnhẹ, lại là m cho Kiếm Vô Trần và Lâm Vân Phong đang giao chiến bị thất kinh.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết muốn tỉnh lại rồi, nà ng sẽ hoà n hảo nhÆ° trÆ°á»›c đây hay lại thay đổi phần lá»›n tâm thần, Ä‘iá»u đó cả hai Ä‘á»u không nắm chắc. Bởi vì không hoà n toà n chắc chắn, Kiếm Vô Trần lẫn Lâm Vân Phong Ä‘á»u cảm thấy lo âu, má»—i ngÆ°á»i nghÄ© đến chuyện khác nhau.
Äối vá»›i Kiếm Vô Trần mà nói, má»™t khi TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại thấy tình cảnh của mình nhÆ° hiện nay, chắc chắn sẽ muốn há»i cho rõ. Nếu nhÆ° nà ng trở lại bình thÆ°á»ng, sau đó tất nhiên sẽ xuất thủ há»— trợ Lâm Vân Phong để đánh vá»›i hắn. Tuy tu vi hắn đã tăng rất nhiá»u hoà n toà n không sợ nà ng, nhÆ°ng trong trÆ°á»ng hợp đó, diệu kế trong lòng hắn sẽ không là m được, sá»± tình nhÆ° váºy hắn không thÃch chút nà o.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
24-01-2009, 04:11 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7 chÆ°Æ¡ng 93
Chương 572 – Nghiêu hạnh đà o thoát (may mắn trốn thoát)
Dịch : humanity
Biên dịch: humanity
Biên táºp: Diepkiemanh
Hiệu Ä‘Ãnh: Humanity
Nguồn: TTV
Äối vá»›i Lâm Vân Phong mà nói, chuyện gã lo lắng nhất chÃnh là TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết có bị vu thuáºt của Cá»u Dã khống chế hay không. Nếu nhÆ° nà ng tỉnh lại bình thÆ°á»ng hoà n toà n, Ä‘iá»u đó tháºt quá tốt. Chỉ có Ä‘iá»u Lâm Vân Phong cÅ©ng biết, khả năng xảy ra chuyện đó rất thấp, bởi vì Cá»u Dã không phải là ngÆ°á»i tốt là nh gì. Ngược lại, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại mà thay đổi tÃnh tÃnh hoà n toà n, rồi sau đó bị Kiếm Vô Trần mê hoặc theo hắn, Ä‘iá»u đó thì vô cùng tồi tệ.
Lúc đó, tiếng rên của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tuy hãy còn rất yếu, lá»t và o tai của hai ngÆ°á»i lại tá»±a nhÆ° sấm nổ, là m cho cả hai kinh sợ tâm thần mất ổn định. Mà do tâm thần mất ổn định, cả hai không tá»± chủ được là m lá»™ ra nhiá»u sÆ¡ hở, má»—i ngÆ°á»i có khác nhau.
Vá» phÃa Kiếm Vô Trần mà nói, để ngăn không cho TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phát hiện chuyện trÆ°á»›c mắt, hắn quyết định phải nhanh chóng giải quyết, quan trá»ng nhất là phải hủy diệt Lâm Vân Phong láºp tức. Lâm Vân Phong tuy lo lắng vô cùng, cÅ©ng hiểu được tình huống của mình, trừ phi được ông trá»i giúp đỡ nếu không thì không thể là m được chuyện gì khác.
Biến hóa tâm linh chỉ trong chá»›p mắt, tuy chỉ là trong nháy mắt, tháºt ra cÅ©ng có thể biến chuyển nhiá»u chuyện.
Ngay lúc Kiếm Vô Trần bị tiếng rên rỉ của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết là m cho giáºt mình, tuy tác dụng trong lòng chỉ rất ngắn cÅ©ng đủ để xao Ä‘á»™ng tâm linh phát sinh biến hóa rất nhiá»u, xuất hiện sÆ¡ hở rất lá»›n.
Äối vá»›i Lâm Vân Phong tá»± nhiên cÅ©ng có tình trạng nhÆ° váºy, nhÆ°ng cùng dạng lại khác chiá»u hÆ°á»›ng. Kiếm Vô Trần Ä‘ang ở thế thượng phong, khống chế hoà n toà n, còn Lâm Vân Phong ở thế hạ phong, biến hóa của gã vỠđại cục mà nói lại có ảnh hưởng không nhiá»u nhÆ° Kiếm Vô Trần.
Khi chuyện đó xảy ra, khác biệt xuất hiện, tâm linh Kiếm Vô Trần xao Ä‘á»™ng trong nháy mắt, Lâm Vân Phong liá»n nắm lấy cÆ¡ há»™i nhá» nhoi nà y, lợi dụng trong lòng Kiếm Vô Trần có chút tạp niệm vá» TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, Ä‘á»™t nhiên thoát được thế ká»m kẹp của hắn, hÆ°á»›ng ra ngoà i bay Ä‘i liá»n.
Biến hóa xảy ra rất nhanh, khi Kiếm Vô Trần phát hiện ra, Lâm Vân Phong đã thoát khá»i sá»± bao vây tinh thần của hắn, Ä‘á»™t phá được kết giá»›i hắn tạo ra, chạy thoát ra bên ngoà i.
Lúc đó, Kiếm Vô Trần căn bản không kịp suy nghÄ©, chỉ quyết không để cho Lâm Vân Phong sống sót, cần nhất Ä‘Æ°a Lâm Vân Phong và o đất chết ngay. Vì váºy, Kiếm Vô Trần nhanh chóng truy Ä‘uổi ra ngoà i, linh thức tìm kiếm tung tÃch của Lâm Vân Phong.
Vừa tìm kiếm, Kiếm Vô Trần vừa phân tÃch hÆ°á»›ng trốn chạy của Lâm Vân Phong, láºp tức nghÄ© đến hÆ°á»›ng có TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° Ä‘ang đứng ở ngoà i viện. Phát hiện thấy Ä‘iá»u không hay nà y, Kiếm Vô Trần trÆ°á»›c tiên phát ra sức mạnh to lá»›n phong tá»a hoà n toà n mặt đó, sau đó chân nguyên bắt đầu trà n ra bốn phÃa, tÃnh bao vây Lâm Vân Phong trong kết giá»›i của hắn.
Tuy nhiên Lâm Vân Phong khi thoát ra khá»i phòng, trÆ°á»›c tiên đã nghÄ© đến việc tìm TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° để kể rõ âm mÆ°u quá»· kế của Kiếm Vô Trần. NhÆ°ng láºp tức thay đổi ý định vì nhÆ° váºy sợ không ổn thá»a. Bởi vá»›i tu vi hiện nay của Kiếm Vô Trần, nếu tháºt sá»± muốn là m cho má»i ngÆ°á»i bên ngoà i biết được, không chừng có thể là m cho hắn nổi giáºn, cuối cùng có thể gây đại há»a cho những ngÆ°á»i đó.
NghÄ© đến đó Lâm Vân Phong láºp tức chuyển hÆ°á»›ng, nhá» và o hiệu quả kỳ diệu của Tam Sắc U Liên để ẩn thân, nhắm hÆ°á»›ng phòng của gã chạy trốn.
Nhưng hướng thoát của gã lại nhắm đúng ngay kết giới mà Kiếm Vô Trần tùy tiện tạo ra. Kết giới nà y tuy không vây được hắn, nhưng khi chạm và o hắn đã là m lộ vị trà của mình.
CÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, Kiếm Vô Trần chá»›p mình đến liá»n, tuy không nhìn thấy thân ảnh của gã, chỉ mÆ¡ hồ phát hiện được và i phần hÆ°á»›ng Ä‘i của gã, nhÆ°ng nhanh chóng Ä‘uổi theo vá» hÆ°á»›ng phòng của Lâm Vân Phong.
Lâm Vân Phong Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng cá»±c nặng lại há»›t hải chạy vá» phòng vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, thấy đã đánh Ä‘á»™ng Hứa Khiết má»™t chút, liá»n lấy tay bịt chặt miệng nà ng lại, nhá» giá»ng nói:
- Äừng lên tiếng, huynh đã bị Kiếm Vô Trần đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng, hắn lại Ä‘ang truy tìm huynh rất gắt. Chúng ta phải rá»i khá»i chá»— nà y ngay tức khắc, nếu không sẽ chết chắc.
Hứa Khiết mặt mà y biến sắc hẳn, gỡ tay gã ra rồi truyá»n âm há»i:
- Chuyện đó là thế nà o, hắn vì sao muốn giết huynh?
Lâm Vân Phong hoảng hốt nói:
- Huynh không có thá»i gian để giải thÃch cho muá»™i, chỉ há»i muá»™i má»™t câu thôi, muá»™i có đồng ý theo huynh rá»i khá»i nÆ¡i nà y hay không thôi.
Hứa Khiết ngây ra một chút, ngần ngại nói :
- Muội … Muội …
Lâm Vân Phong nói không kịp thở:
- Hắn đã đến gần rồi, không còn thá»i gian đâu, trả lá»i nhanh Ä‘i!
Hứa Khiết bất ngá» gáºt đầu, kiên quyết nói:
- Muá»™i chấp nháºn!
Lâm Vân Phong hết sức vui mừng hồi hộp nói:
- Tháºt tốt, chúng ta nhanh chóng Ä‘i thôi, sau nà y quay lại tìm Kiếm Vô Trần tÃnh toán.
Nói rồi liá»n sá» dụng Tam Sắc U Liên ẩn luôn thân ảnh của Hứa Khiết, tá»±a trên vai của nà ng, hối thúc nà ng nhắm cá»a Ä‘i ra.
Tá»›i trÆ°á»›c cá»a, Hứa Khiết chấn Ä‘á»™ng trong lòng, Kiếm Vô Trần bất ngỠđứng chắn giữa viện, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng và o nà ng.
Phát hiện thấy sát khà trông mắt của hắn, Hứa Khiết láºp tức Ä‘á» phòng âm thần váºn khà tức toà n thân lên, từ từ hÆ°á»›ng vá» má»™t bên mà đi. NhÆ°ng tháºt là kỳ quái, nà ng di chuyển theo hÆ°á»›ng nà o, ánh mắt Kiếm Vô Trần láºp tức nhắm theo hÆ°á»›ng đó, có vẻ nhÆ° tác dụng ẩn thân của Tam Sắc U Liên bị mất Ä‘i trong nhất thá»i.
NhÆ°ng tháºt ra Tam Sắc U Liên vẫn có tác dụng, chỉ là lúc đó Kiếm Vô Trần Ä‘ang mạnh mẽ phi thÆ°á»ng, linh thức cá»±c kỳ sắc bén kinh ngÆ°á»i.
Phát giác tình huống không hay, lòng Hứa Khiết thắc thá»m không yên, Lâm Vân Phong ở sau lÆ°ng nà ng láºp tức truyá»n âm nói :
- Không cần sợ, trấn tÄ©nh lại Ä‘i. Hắn chỉ má»›i hoà i nghi, nếu hắn phát hiện được thì chắc chắn đã sá»›m ra tay rồi. Trong nà y không bị giá»›i hạn, không có kết giá»›i nà o có thể che phủ được âm thanh đâu, nếu hắn tháºt sá»± tấn công, sẽ là m cho ngÆ°á»i khác chú ý ngay.
Hứa Khiết nghe váºy, không hiểu liá»n há»i lại:
-Nếu tháºt nhÆ° váºy, tại sao chúng ta không liá»u mạng thá» là m cho má»i ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c đến đây giúp đỡ.
Lâm Vân Phong than thở nói:
-Xét vá» tÃnh cách của Kiếm Vô Trần, chuyện nhÆ° váºy mà xảy ra, chắc chắn là m hắn bá»±c bá»™i, cà ng khó khăn cho chúng ta bá»™i phần. Huynh không muốn vì chuyện của huynh mà là m hại sÆ° phụ, sÆ° thúc các ngÆ°á»i. Tốt thôi, không nói chuyện đó nữa, chúng ta từ từ di chuyển, nhắm hÆ°á»›ng sau núi mà thoát Ä‘i, nhá»› không được phát ra tiếng nà o hết.
Hứa Khiết không nói nhiá»u nữa, chỉ theo lá»i hà nh Ä‘á»™ng, chỉ thấy ánh mắt của Kiếm Vô Trần tá»±a nhÆ° kiếm sắc dao bén, dÆ°á»ng nhÆ° có khả năng thấy được hai ngÆ°á»i.
Chuyện nà y là m Hứa Khiết kinh hãi trong lòng, ngây ngốc đứng yên tại chá»—, cảnh giác nhìn kỹ và o Kiếm Vô Trần. NhÆ°ng Kiếm Vô Trần cÅ©ng không di Ä‘á»™ng, chỉ nhìn kỹ, tá»±a hồ Ä‘ang dò tìm và phán Ä‘oán, hiển nhiên hắn cÅ©ng không khẳng định được nhiá»u.
Thá»i gian hai bên giằng co má»™t hồi, ánh mắt Kiếm Vô Trần bức bách Hứa Khiết là m cho nà ng không chịu Ä‘á»±ng nổi, bất ngá» tiếng tranh chấp của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt từ xa vá»ng tá»›i.
Nghe thấy, Kiếm Vô Trần quay đầu nhìn vá» phÃa biệt viện của tam phái, thần sắc có chút trù trừ, cuối cùng lắc mình Ä‘i mất.
Chuyện đó cuối cùng cÅ©ng là m Hứa Khiết thở dà i nhẹ nhõm, liá»n mang theo Lâm Vân Phong trá»ng thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng nhắm phÃa sau núi Ä‘Ã o thoát, may mắn vượt qua kiếp nạn đó.
************************************************** *********************************
Ngoà i cá»a biệt viện, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt vẫn đợi, cuối cùng không đợi được, kiên quyết muốn tiến và o.
Thấy váºy, Huyá»n Âm chân nhân và Thiên Túc đạo trưởng không có ý kiến, Liá»…u Tinh Hồn cÅ©ng có má»™t chút lo lắng, liá»n lên tiếng bà n luáºn vá»›i nà ng. Tuy ngữ khà ThÆ°Æ¡ng Nguyệt kiên quyết lại không muốn tá»± tiện xông và o, gặp Liá»…u Tinh Hồn có chút cản trở, không tránh được bắt đầu tranh chấp. Má»i ngÆ°á»i bên cạnh cÅ©ng liên thanh khuyên bảo, cuối cùng quyết định sẽ bá» phiếu bằng cách giÆ¡ tay.
Khi Kiếm Vô Trần đến được biệt viện, chÃnh là lúc phÆ°Æ¡ng án tiến và o của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt đạt được toà n bá»™ phiếu thông qua, áp đảo hoà n toà n Liá»…u Tinh Hồn, là m cho lão không cách nà o phản bác được. Kiếm Vô Trần há»i rõ nguyên do rồi cÅ©ng không nói má»™t tiếng, láºp tức đồng ý vá»›i ý kiến của ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, cùng vá»›i má»i ngÆ°á»i bắt đầu tiến và o. Liá»…u Tinh Hồn tuy có phần không đồng ý vá»›i chuyện đó, nhÆ°ng cÅ©ng không nói được gì, chỉ câm nÃn Ä‘i theo sau cùng.
Và o đến trong sân, TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° tá» ra kÃch Ä‘á»™ng và lo lắng, bÆ°á»›c chân rất gấp gáp. Bên cạnh, Là Hoà nh Phi, Tất Thiên cÅ©ng giống nhÆ° váºy, chỉ có Huyá»n Âm chân nhân thần sắc khó Ä‘oán, thÆ°á»ng ngá»ng đầu nhìn trá»i, mÆ¡ hồ xuất hiện nét bi thÆ°Æ¡ng vô cùng.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt phát hiện được sá»± dị thÆ°á»ng của ông, ánh mắt nghi hoặc nhìn thẳng ông, nhÆ°ng Huyá»n Âm chân nhân chỉ Ä‘au buồn lắc đầu, cÅ©ng không thể khẳng định thế nà o được.
Äến bên ngoà i phòng, má»i ngÆ°á»i bất ngá» dừng bÆ°á»›c, không ai dám ngang nhiên tiến và o, biểu tình thể hiện rất phức tạp. Má»i ngÆ°á»i cảm thấy bồi hồi không biết kết quả thế nà o, thá»i Ä‘iểm nà y là thá»i Ä‘iểm cho biết kết quả, má»i ngÆ°á»i lại do dá»±, bởi vì má»i ngÆ°á»i hết sức lo lắng, nếu chuyện đáng sợ xảy ra, ai cÅ©ng không chắc có thể nắm vững được tình huống trong phòng.
Tốt xấu tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, cái nà o cÅ©ng có xác suất xảy ra má»™t ná»a. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i trong lòng tháºt sá»± kÃch Ä‘á»™ng, không thể nà o thản nhiên tiếp nháºn được sá»± tình xảy ra ngoà i ý muốn.
Sá»± trầm mặc nặng nỠđè lên là m má»i ngÆ°á»i không nén được tiếng thở dà i, cà ng lo lắng cà ng sợ hãi hÆ¡n, TÄ©nh Nguyệt đại sá»± đứng đầu ngay trÆ°á»›c cá»a lo lắng không quyết định được, Ä‘Æ°a hai tay lên mở cá»a nhÆ°ng bất Ä‘á»™ng, từ từ lùi lại không dám mở cá»a.
Kiếm Vô Trần cÅ©ng có chút nóng nảy, bởi vì trong lòng hắn cÅ©ng có chút sợ hãi, chẳng qua tháºt ra hắn đã biết TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại rồi, chỉ không biết tỉnh lại tình trạng nhÆ° thế nà o, Ä‘iá»u nà y rất khó để mà phán Ä‘oán.
NghÄ© đến đó, Kiếm Vô Trần hiểu tình trạng nhÆ° thế nà y không phải là cách hay liá»n mở miệng nói:
- Má»i ngÆ°á»i trong lòng chắc Ä‘ang nhÆ° nhau, bởi vì TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° không dám mở cá»a, váºy thì để bản minh chủ nhá»c sức má»™t phen váºy.
Nói rồi liá»n tiến lên má»™t bÆ°á»›c, đẩy mạnh mở cá»a phòng tiến và o trong má»™t bÆ°á»›c. Lúc đó, TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° và má»i ngÆ°á»i tuy còn có chút do dá»± cÅ©ng không thể chần chá», láºp tức tiến và o trong phòng, ánh mắt tìm kiếm xem TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhÆ° thế nà o.
Vừa tiến và o, mùi máu tanh xông lên mÅ©i má»i ngÆ°á»i, tiếp liá»n sau đó, Liá»…u Tinh Hồn quan tâm nhất đến sá»± an nguy của Cá»u Dã liá»n thấy được thi thể không đầu của lão láºp tức thất thanh la lá»›n, má»i ngÆ°á»i nhìn thấy liá»n cÅ©ng la lên kinh hoà ng.
Thấy Cá»u Dã đã chết, má»i ngÆ°á»i liá»n nghÄ© đến ngay TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, chỉ thấy TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt toà n thân xoay chuyển cùng đến bên giÆ°á»ng, ánh mắt nhìn và o TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Äúng và o lúc đó, Kiếm Vô Trần nhanh chóng tiến đến giÆ°á»ng trÆ°á»›c, ánh mắt lạ lùng nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết.
Trên giÆ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bất Ä‘á»™ng mở mắt, ngạc nhiên nhìn thẳng Kiếm Vô Trần, thần tình có phần hiếu kì, dÆ°á»ng nhÆ° má»i váºt trong mắt nà ng Ä‘á»u rất thần bÃ.
Khi TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt tiến đến gần, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phát hiện được hai ngÆ°á»i, ánh mắt chuyển đến hai ngÆ°á»i, nhìn rất cẩn tháºn, khóe miệng cÅ©ng xuất hiện chút tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại, TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° kÃch Ä‘á»™ng dị thÆ°á»ng, run run nói:
- Ngạo Tuyết, con cuối cùng cÅ©ng đã tỉnh lại, chúng ta đã lo lắng nhiá»u lắm.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cÅ©ng rất cao hứng, chỉ không có thá»i gian mở miệng cÆ°á»i, bất ngá» thần sắc kinh hãi, Ä‘Æ°a tay nắm chặt tay của TÄ©nh Nguyệt đại sÆ°, nóng nảy nói:
- Không tốt rồi, Ngạo Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° không nháºn ra được chúng ta.
Tĩnh Nguyệt đại sư thất kinh, toà n thân như bị dội một gáo nước lạnh, nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
24-01-2009, 04:12 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết Quyển 7 chÆ°Æ¡ng 94
Chương 573 – Ngạo Tuyết thất ức (Ngạo Tuyết mất ký ức)
Dịch : humanity
Biên dịch: humanity
Biên táºp: Diepkiemanh
Hiệu Ä‘Ãnh: Humanity
Nguồn: TTV
Cẩn tháºn quan sát thần tình của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, thấy nà ng chỉ nhìn ba ngÆ°á»i ở bên giÆ°á»ng, hết quay qua lại quay lại cÆ°á»i ngá» nghệch, không nói gì mà cÅ©ng không đứng dáºy, dÆ°á»ng nhÆ° không còn nhá»› chuyện gì nữa.
Nhìn thấy váºy, Kiếm Vô Trần có phần thất vá»ng, bất quá cÅ©ng có chút an ủi. Việc TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết mất trà nhá»› đối vá»›i hắn thì lợi nhiá»u hÆ¡n hại, hắn muốn đạt được ngÆ°á»i trong má»™ng so vá»›i lúc xÆ°a sẽ dá»… hÆ¡n nhiá»u. Äối vá»›i TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt mà nói, chuyện nà y nhÆ° sét đánh ngang tai, cả hai cảm thấy bất an liá»n.
Quay đầu liếc nhìn Liá»…u Tinh Hồn, Kiếm Vô Trần cÆ°á»i cÆ°á»i hÆ°á»›ng vá» TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, ra vẻ tá»± phụ tiêu sái nói:
- Ngạo Tuyết sÆ° muá»™i cứ nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, ta Ä‘i há»i thêm vá» tình huống trong nà y rồi sẽ quay lại vá»›i muá»™i.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn hắn ánh mắt có phần ngây ngốc lại pha chút mừng rỡ, dÆ°á»ng nhÆ° nét anh tuấn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của hắn đã hấp dẫn nà ng.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt thấy tình thế không tốt, láºp tức di chuyển đến vị trà Kiếm Vô Trần vừa Ä‘i, che hẳn hÆ°á»›ng nhìn của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, nhẹ nhà ng nói:
- Ngạo Tuyết, ta là Thương Nguyệt, tỷ có nhớ không?
Bên kia, Lý Hoà nh Phi và Tất Thiên Ä‘ang toà n tâm nghÄ© đến TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, tuy phát hiện cái chết của Cá»u Dã cÅ©ng chỉ liếc qua má»™t cái rồi chuyển thân hÆ°á»›ng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bÆ°á»›c tá»›i.
Äến bên giÆ°á»ng đúng lúc ThÆ°Æ¡ng Nguyệt vừa mở miệng há»i, cả hai sững sỠđồng thanh há»i:
- Chuyện gì thế? Chẳng lẽ sÆ° muá»™i không nháºn ra tá»· nữa à ?
Trên giÆ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tá»± nói:
- Thương Nguyệt? Thương Nguyệt là gì?
Lá»i vừa nói ra đã là m sáng tá» má»i chuyện liá»n.
ThÆ°Æ¡ng Nguyệt cÆ°á»i khổ sở, sắc mặt trầm trá»ng. TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° không chịu thua, nắm lấy tay của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, nôn nóng há»i:
- Ngạo Tuyết, ta là sÆ° phụ của con, ta là sÆ° phụ nè, con cÅ©ng không nháºn ra ta được à ?
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nhìn và o bà , ngây ngô há»i:
- SÆ° phụ ? Ta không nháºn ra ngÆ°á»i.
Là Hoà nh Phi muốn nổi Ä‘iên lại không tiện nổi nóng vá»›i TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, ráng trấn áp cÆ¡n giáºn há»i lại:
- Sư muội, huynh là Là Hoà nh Phi, muội có thể nhớ lại được không?
Bên cạnh, Tất Thiên cÅ©ng tá»± báo tên, đáng tiếc là TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết vẫn nhÆ° váºy, rõ rà ng đã mất hết ký ức.
Äằng kia, Kiếm Vô Trần nhìn thi thể của Cá»u Dã, nhÆ°á»›ng mà y nói:
- Chuyện gì đã xảy ra váºy, cá»a nẻo phòng nà y vẫn đóng chặt, lại không có dấu vết đánh nhau, chẳng lẽ Cá»u Dã đại sÆ° khi cứu TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết gặp chuyện bất ngá» rồi bị sức mạnh của mình phản lại đến chết sao?
Thiên Túc đạo trưởng khuôn mặt không chút biểu tình nói:
- Lá»i nói của minh chủ tháºt là chà lý, cá»a trÆ°á»›c chúng ta liên tục đứng túc trá»±c, không há» thấy có ngÆ°á»i nà o khả nghi đến gần. Vì váºy việc Cá»u Dã chết chắc hẳn chỉ vì chÃnh mình.
Liễu Tinh Hồn phản bác lại:
- Nếu nói rằng ông ấy bị sức mạnh của chÃnh mình phản lại, sao thân thể hoà n toà n không có tổn hại mà chỉ bị vỡ não thôi. Hoà n toà n chiếu theo phân tÃch tình huống, má»™t khi bị lá»±c lượng bản thân phản công ngược lại, kinh mạch trong thân bắt buá»™c phải bị đứt Ä‘oạn, và sẽ há»—n loạn không chịu được. NhÆ°ng ta đã kiểm tra kỹ cà ng rồi, thân thể ông ấy má»™t chút cÅ©ng không há» thấy có chuyện gì khác thÆ°á»ng, chuyện nà y căn bản là có mâu thuẫn vá»›i nhau.
Huyá»n Âm chân nhân bình thản nói:
- Theo nhÆ° phân tÃch của Liá»…u chưởng giáo, chuyện đã xảy ra nhÆ° thế nà o đây?
Liá»…u Tinh Hồn suy tưởng má»™t chút, có phần kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Chắc chắn là có ngÆ°á»i âm thầm phục kÃch trong đây, nhằm lúc Cá»u Dã đại sÆ° Ä‘ang trị thÆ°Æ¡ng cho TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết ra tay đánh lén, chỉ nhÆ° thế má»›i có thể hình thà nh cục diện nhÆ° váºy.
Huyá»n Âm chân nhân vẫn bất Ä‘á»™ng há»i ngược trở lại:
- Nếu đúng nhÆ° lá»i của Liá»…u chưởng giáo, kẻ phục kÃch đó đã núp lúc nà o, hắn ẩn nấp trong đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Liễu Tinh Hồn nói:
- Hẳn là trong tâm có ý đồ không tốt, muốn tạo bất lợi cho Cá»u Dã đại sÆ° chăng?
Huyá»n Âm chân nhân tiếp tục há»i:
- Theo ý kiến của Liá»…u chưởng giáo, trong Chánh Äạo liên minh ở Hoa sÆ¡n, ai là ngÆ°á»i muốn hại Cá»u Dã? Rồi vì sao muốn hại lão? Có ai lại không phải là ngÆ°á»i hy vá»ng sÆ° Ä‘iệt của ta tỉnh lại nên cố ý giết chết Cá»u Dã? Nếu quả là nhÆ° váºy, ai trong chúng ta có lòng muốn nhÆ° váºy, không muốn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết tỉnh lại chăng?
Liá»…u Tinh Hồn sững sá», muốn mở miệng phản bác, Kiếm Vô Trần liá»n nói lá»›n:
- Äược rồi, sÆ° thúc, ta biết Cá»u Dã đại sÆ° là bạn hữu của ngÆ°á»i, lão chết Ä‘i ngÆ°á»i chắc phải Ä‘au lòng. NhÆ°ng lá»i nói của Huyá»n Âm chân nhân cÅ©ng có lý. Má»—i ngÆ°á»i trên dÆ°á»›i trong chúng ta Ä‘á»u vô cùng lo lắng cho bệnh tình của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, có ai lại không hy vá»ng nà ng tỉnh lại đâu? Vì váºy, Æ°á»›c Ä‘oán của ngÆ°á»i hẳn là cÅ©ng có phần có lý, chỉ trong hoà n cảnh trÆ°á»›c mắt, lại có nhiá»u mâu thuẫn. Bây giá», ngÆ°á»i cÅ©ng đã chết rồi, chúng ta trÆ°á»›c tiên hãy an táng lão cho tốt, sau đó rồi từ từ tìm hiểu sá»± tình cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Liá»…u Tinh Hồn cảm thấy rất bất bình, chỉ có Ä‘iá»u Kiếm Vô Trần đã nói, bên cạnh lại không có ngÆ°á»i ủng há»™ ý kiến, lão cÅ©ng chỉ biết nhẫn nhịn nuốt ngược lá»i và o trong, không nói thêm gì nữa. Chuyện Cá»u Dã đã bà n xong, bốn ngÆ°á»i cùng quay qua nhìn TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Cùng trong má»™t phòng, cùng bị kinh ngạc trÆ°á»›c chuyện TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bị mất ký ức, má»—i ngÆ°á»i trong lòng lại có cảm xúc khác nhau, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u có chút than thở.
Äến gần bên giÆ°á»ng, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt giúp TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đứng dáºy, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã nghe qua những lá»i há»i đáp, hoà n toà n xác định TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết mất Ä‘i ký ức. Chuyện nhÆ° váºy ai cÅ©ng muốn tìm hiểu nguyên nhân. NhÆ°ng Cá»u Dã đã chết rồi, việc nà y cà ng là m cho má»i ngÆ°á»i cảm thấy lo lắng và hối háºn.
Äứng trÆ°á»›c giÆ°á»ng, Kiếm Vô Trần thể hiện phong Ä‘á»™ ôn hòa nho nhã, nói vá»›i má»i ngÆ°á»i:
- Bởi vì Ngạo Tuyết sÆ° muá»™i đã tỉnh lại, ta nghÄ© muá»™i ấy chỉ tạm thá»i mất Ä‘i ký ức. Vì váºy, hãy để cho muá»™i ấy được tÄ©nh tâm nghỉ ngÆ¡i, hà ng ngà y phân công nhau lần lượt đến chÆ¡i vá»›i muá»™i ấy, cùng muá»™i ấy nhắc lại chuyện xÆ°a, ta nghÄ© nhÆ° váºy việc muá»™i ấy khôi phục lại ký ức sẽ không thà nh vấn Ä‘á». Lúc nà y, má»i ngÆ°á»i nên Ä‘Æ°a muá»™i ấy vá» phòng, ta sẽ nhanh chóng cho ngÆ°á»i chuẩn bị các thứ bồi bổ để tá»± thân mang đến phòng cho muá»™i ấy.
Äối vá»›i nhiệt tình của Kiếm Vô Trần, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt và TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° cÅ©ng có phần không thÃch, nhÆ°ng từ chối thì không tốt, chỉ nhá» nhẹ má»™t tiếng rồi mang TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết quay vá».
ÄÆ°a má»i ngÆ°á»i Ä‘i rồi, Kiếm Vô Trần lệnh cho Liá»…u Tinh Hồn ngay láºp tức chuẩn bị đồ ăn, sau đó nhìn Thiên Túc đạo trưởng há»i:
- Tiá»n bối,ngÆ°á»i xem thá» khả năng TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết khôi phục lại ký ức có lá»›n không?
Thiên Túc đạo trưởng né cái nhìn của hắn, trầm ngâm nói:
- Bây giá» rất khó để nói, chẳng qua nà ng đã tỉnh lại, việc khôi phục lại ký ức không phải là không có khả năng, có lẽ chỉ cần thêm thá»i gian mà thôi.
Kiếm Vô Trần nhÃu mà u, có phần không an tâm, miệng lại nói:
- Thế cũng tốt, thế cũng tốt.
Thiên Túc đạo trưởng nghe được, nhẹ giá»ng than:
- Má»i chuyện đã qua rồi, ta cÅ©ng nên Ä‘i thôi, xin cáo từ.
Kiếm Vô Trần cÆ°á»i nụ cúi đầu, tá»± mình tiá»…n ông Ä‘i ra tá»›i cá»a rồi quay trở và o phòng ngay láºp tức.
Giây lát, Liá»…u Tinh Hồn đã quay lại trong phòng, đóng cá»a phòng lại rồi nhẹ giá»ng nói:
- Minh chủ, tháºt ra Cá»u Dã vì chuyện gì mà chết, minh chủ không phải đã …
Kiếm Vô Trần lắc đầu nói:
- Không phải ta, chÃnh là Lâm Vân Phong hạ thủ. ChÃnh ra ta đã có cÆ¡ há»™i giết chết hắn, chỉ bất ngá» TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại là m cho ta giáºt mình, nhỠđó Lâm Vân Phong có được cÆ¡ há»™i Ä‘Ã o thoát. Chuyện đó ta đã tìm hiểu qua rồi, Lâm Vân Phong không để lá»™ hÆ°á»›ng Ä‘i đâu, chỉ biết là hắn đã tá»± mình chạy thoát. Vì váºy chuyện nà y sau nà y không cần nói đến nữa để Ä‘á» phòng có ngÆ°á»i biết được sá»± tình.
Liá»…u Tinh Hồn dạ má»™t tiếng, sắc mặt rất khó coi, có chút nổi giáºn nói:
- Lâm Vân Phong tháºt là quá ác, hắn là m hÆ° hết đại sá»± của chúng ta. Hiện giá» TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đã tỉnh lại, không còn bị chúng ta khống chế nữa, ngược lại còn bị mất trà nhá»›, chuyện nà y là m cho kế hoạch chúng ta có phần khó thá»±c hiện.
Kiếm Vô Trần thở dà i má»™t tiếng nhẹ, giá»ng thất vá»ng lên tiếng:
- Äúng váºy, hà nh Ä‘á»™ng của Lâm Vân Phong đúng là thá»c gáºy bánh xe, là m cho má»i việc vượt khá»i tÃnh toán của chúng ta. Chỉ có việc TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết mất ký ức là còn được, chuyện đó cÅ©ng giúp việc định hÆ°á»›ng lại cho nà ng Ãt nhiá»u dá»… hÆ¡n.
Liá»…u Tinh Hồn hoà n toà n không đồng ý vá»›i nhìn nháºn của hắn, láºp tức nhắc nhở hắn:
- Minh chủ cÅ©ng đã rõ, lòng ngà i đối vá»›i TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết thế nà o thì ThÆ°Æ¡ng Nguyệt và TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° cÅ©ng Ä‘á»u minh bạch. Hiện tại TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đã mất Ä‘i ký ức, bá»n há» chắc chắn giữ chặt TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đến chết, không cho chúng ta cÆ¡ há»™i dù nhỠđể tiếp cáºn cô ấy. Äến lúc đó, minh chủ là m sao lấy được TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đây? Sá» dụng sức mạnh thì rõ rà ng là không thể được, ngoà i cách đó ra, chúng ta còn có khả năng là m chuyện khác được chăng?
Kiếm Vô Trần nghe thấy rất tức giáºn, giá»ng đầy giáºn dữ nói:
- SÆ° thúc nói nhÆ° váºy thì sÆ° thúc không biết cách nà o vãn hồi má»i chuyện sao?
Liá»…u Tinh Hồn trầm mặc, ánh mắt nhìn và o Kiếm Vô Trần ẩn hiện má»™t chút lạnh lẽo tà n ác. Chỉ có Ä‘iá»u ánh lạnh lẽo đó chỉ lóe lên liá»n mất Ä‘i ngay, vì váºy Kiếm Vô Trần không há» phát hiện.
- Phương pháp tự nhiên không nghĩ được, nhưng cũng không phải hoà n toà n không có.
Má»™t lá»i vừa ra liá»n là m cho Kiếm Vô Trần trở nên hứng thú.
- Phương pháp nà o, sư thúc nói nhanh đi.
Kiếm Vô Trần nóng nảy quay nhìn Liễu Tinh Hồn, lúc đó hắn hoà n toà n không ý thức được hắn đã rơi và o bẫy của Liễu Tinh Hồn.
Ngược lại, Liá»…u Tinh Hồn lại vô cùng cẩn tháºn, liên tục an ủi:
- Minh chủ không cần gấp quá, sÆ° thúc đã nói là sẽ giúp minh chủ hoà n thà nh tâm nguyện, táºn hưởng phúc pháºn hai vợ, tá»± nhiên sẽ toà n tâm toà n lá»±c là m chuyện đó.
Nói rồi liá»n Ä‘Æ°a tay và o ngÆ°á»i rút ra má»™t cái trống nhá», nhè nhẹ di Ä‘á»™ng.
Nhìn thấy cái trống hoa trong tay lão, Kiếm Vô Trần có chút hoà i nghi nói:
- Sư thúc nói cái nà y chăng, có tác dụng gì không đó?
Liá»…u Tinh Hồn cÆ°á»i nói:
- Vô Trần à , chá»› xem thÆ°á»ng váºt nà y. Äây chÃnh là bảo bối thu được từ trong ngÆ°á»i Cá»u Dã có tên là Äoạt Hồn cổ (1), váºt nà y có khả năng nhiếp hồn Ä‘oạt phách. TrÆ°á»›c mắt TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết mất Ä‘i ký ức, cho dù vì nguyên nhân nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng có quan hệ máºt thiết vá»›i Cá»u Dã. Vì váºy trong não của TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết hẳn còn lÆ°u giữ sức mạnh của Cá»u Dã. Chỉ cần minh chủ đến gần cô ta thá» lắc cái trống, tá»± nhiên có thể là m cho lá»±c trong đầu phát Ä‘á»™ng, có thể có cÆ¡ há»™i nà o đó Ä‘oạt được ý thức của cô ta.
Kiếm Vô Trần rất vui mừng, vá»™i chụp lấy trống hoa quan sát cẩn tháºn liá»n phát hiện trống nà y có vẻ cổ quái, trên mặt có vẽ má»™t đạo phù chú khúc khuá»·u, mặt kia đối lại là má»™t bản vẽ hung sát, hình dạng rất đáng sợ.
Hiểu rõ được sá»± trá»ng yếu của cái trống, Kiếm Vô Trần cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy, ta cần thiết phải tìm cách tiếp cáºn vá»›i TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết, là m cho nà ng nháºn được tiếng trống. Sau đó chúng ta sẽ theo kế mà hà nh sá»±.
Liễu Tinh Hồn lắc đầu nói:
- Không cần gấp, còn rất nhiá»u chi tiết quan trá»ng mà chúng ta phải hết sức cẩn trá»ng.
Kiếm Vô Trần sững sá», há»i dồn:
- Chi tiết? Chi tiết nà o? Cũng ….
Liễu Tinh Hồn dặn dò:
- Minh chủ không nên xem nhẹ tiểu tiết, chÃnh vì tiểu tiết sẽ quyết định thắng thua, nếu không lÆ°u ý thì sẽ bị mất hết công sức trÆ°á»›c giá». Äoạt Hồn cổ chỉ là má»™t chuyện, cần thiết phải giữ kÃn trong tay của minh chủ, không để cho bất kỳ ngÆ°á»i khác phát hiện, có nhÆ° thế má»›i có thể khống chế TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết. Má»™t khi bá»n TÄ©nh Nguyệt đại sÆ° phát hiện rồi, minh chủ tưởng còn có cÆ¡ há»™i sao? Cái chÃnh là giải quyết vấn Ä‘á» nhÆ° thế nà o thì minh chủ nên chuẩn bị trÆ°á»›c Ä‘i, rồi váºn dụng tháºt xảo diệu, khi đó thiên thá»i địa lợi nhân hòa kết hợp, có thể chỉ nhấc tay má»™t cái là thà nh công thôi.
Ghi chú:
(1) Äoạt Hồn cổ: trống Ä‘oạt hồn
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 7 gioi truyen thuyet , ãåîìåòðèÿ , áîäèáèëäèíã , bach luyen thanh tien , çàêîí , êàìàñóòðà , hauthatgioiutruyenthuyet , hua tien chi 4vn , ñòðèì , öåëêè , tâm má»™ng vô ngân , that gioi , that gioi site:4vn.eu , that gioi thuyen thiet , that gioi truyen thuyen , that gioi truyen thuyet , that giok , that gjoi , thatgioi , thatgioitruyenthuyet , thất giá»›i , thất giá»›i truy , truyen that gioi , truyen thuyet that gioi , truyen thuyet that giÆ¡i , truyen thuyet the gioi , truyen thuyet thet gioi , truyen tien hiep 7 gioi , vietsn phim bo , ÷àñîâîé