La Trung Hoa không ủng hộ không phản đối việc Vương Trạch Vinh tham gia Hội chợ thương mại, tất cả mọi việc đều do Ủy ban huyện làm. Hắn cũng biết tình hình của Vương Trạch Vinh. Bây giờ Vương Trạch Vinh đang được bí thư thị ủy coi trọng, lúc này mà đối đầu với Vương Trạch Vinh là không sáng suốt.
Vương Trạch Vinh thấy thái độ này của La Trung Hoa, hắn rất hài lòng. Dù sao chỉ cần La Trung Hoa không cản trở là được.
Hội nghị thường trực ủy ban được triệu tập.
Nhìn mọi người, Vương Trạch Vinh nói:
- Mục đích của hội nghị hôm nay chỉ có một, lần này Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá đạt được thành công không nhỏ, tài chính đạt được sẽ chia cho nông dân. Việc này sẽ do tôi tự mình đến Thị trấn Vương Gia Bá chủ trì. Ngoài ra một số người thuê đất cũng sẽ tới, Thị trấn Vương Gia Bá rất nhanh sẽ nghênh đón đợt khai phá. Mọi người nhất định phải có chung nhận thức, toàn lực phối hợp trong công việc ở Thị trấn Vương Gia Bá. Thị trấn Vương Gia Bá là trọng điểm trong công tác Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường, có thể thành công sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc triển khai ở nơi khác hay không? Tôi sẽ đưa ra quy định, ai làm loạn gây ảnh hưởng thì dù là ai cũng cách chức.
Mọi người rất coi trọng lời Vương Trạch Vinh nói. Với thực lực của Vương Trạch Vinh ở trong Huyện ủy, hắn muốn cách chức ai cũng không có gì khó.
Các phó chủ tịch huyện về cơ bản đều là người của Vương Trạch Vinh. Sau khi tham gia Hội chợ thương mại, Chiêm Lệ Quyên và Khương Khai Đại đều một lòng một dạ đi theo hắn.
Mã Giới Yên cười nói:
- Chủ tịch Vương lần này coi như lập công lớn cho Huyện Đại Phường. Từ số liệu mà phòng Tài chính cung cấp có thể thấy được lần Luân chuyển đất đai này ở Thị trấn Vương Gia Bá đạt được thành quả rất lớn. Chúng tôi đã tính toán sơ bộ và thấy 89% người dân Thị trấn Vương Gia Bá không cần số tiền cứu trợ của quốc gia, coi như biến cả thị trấn thoát nghèo. Đây là một thành công rất lớn. Chúng ta là các đồng chí lãnh đạo nhất định phải bảo vệ thành quả này.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Chủ tịch Vương, có một chuyện cần phải chú ý. Đó là lần này Thị trấn Vương Gia Bá đạt được thành công lớn như vậy, tôi lo lắng các xã, thị trấn khác trong huyện sẽ có ý kiến.
Vương Trạch Vinh nghe xong cười nói:
- Chuyện này tôi đã sớm nghĩ tới. Chỉ cần nông dân Thị trấn Vương Gia Bá nhận được tiền, các nơi khác nhất định sẽ yêu cầu được thực hiện. Huyện Đại Phường chúng ta phải chuẩn bị tiến hành Luân chuyển đất đai trong toàn huyện.
Các Phó chủ tịch nghe Vương Trạch Vinh nói vậy đều giật mình. Không ngờ Chủ tịch Vương thấy một thị trấn là không đủ.
Chiêm Lệ Quyên nói:
- Quan niệm của chúng ta quá lạc hậu. Lần này lên tỉnh coi như tôi được mở rộng tầm mắt, rất nhiều chuyện chỉ là không nghĩ ra mà thôi, không có việc gì không làm được. Trước kia chúng ta đều cho rằng Huyện Đại Phường không có ưu thế về tài nguyên nên nghèo là chuyện tất nhiên. Nhưng sau khi Chủ tịch Vương đưa vào các quan niệm mới thì tôi đã hiểu rõ. Làm việc phải có suy nghĩ trước thời cuộc. Chỉ cần theo sát Chủ tịch Vương, tôi tin rằng toàn Huyện Đại Phường sẽ thoát cảnh nghèo khó.
Hứa Tại Bảo nhìn Chiêm Lệ Quyên một cái, ả này bây giờ coi như túm chặt lấy Chủ tịch Vương rồi. Hắn không khỏi phục những việc mà Vương Trạch Vinh đã làm gia. Việc này đúng là do Vương Trạch Vinh làm thành.
Vương Trạch Vinh nói:
- Phó chủ tịch Mã nói đúng, sau việc này nông dân Thị trấn Vương Gia Bá đã có 89% thoát nghèo, nhưng còn một bộ phận người chưa thể xóa nghèo. Ở chuyện này huyện cần phải tích cực nghĩ biện pháp giúp bọn họ thoát nghèo.
Sau khi cẩn thận tính toán, các thôn ở Thị trấn Vương Gia Bá đều nhận được thông báo. Chỉ cần nông dân tham gia Luân chuyển đất đai là có thể nhận được tiền cho thuê đất.
Mới đầu không nhiều người chú ý, nhưng khi thị trấn dán thông báo mỗi người được bao tiền ở trụ sở thì mọi người liền náo động.
Tên mọi người được viết rất rõ ràng. Có bao nhiêu đất, cho thuê bao nhiêu đất, giá tiền cho thuê, một năm được bao nhiêu, một tháng được bao nhiêu. Tất cả nội dung đều viết trên bản danh sách.
Hoàng Đại Hải thôn Đại Thạch Đầu đang rất buồn phiền vì vấn đề cơm ăn của gia đình. Lão đã già nên không còn sức lực mà cày cấy mấy mẫu đất nữa. Cháu gái năm nay vào cấp hai mà không có tiền để đi học. Nhìn cô cháu gái mặt mày buồn rười rượi, lão cũng rất buồn. Con trai, con dâu lão ra ngoài làm thuê mà không đủ nuôi sống bản thân thì đâu ra mang được tiền về nhà. Lần trước đất ruộng của lão cũng tham gia Luân chuyển đất đai, lão có một hy vọng. Nghe nói Chủ tịch huyện là quan tốt, đi theo Chủ tịch huyện sẽ có cơm ăn.
Hôm nay lão bị cháu gái kéo đến trụ sở thôn, trong tai lại nghe cô cháu gái đọc tình hình nhà mình.
- Hoàng Đại Hải, đất ruộng ba mẫu, đất đồi mười một mẫu. Đất ruộng được 750 tệ, đất đồi được 715 tệ, tổng cộng 1465 tệ. Hoàng Dũng đất ruộng ba mẫu, đất đồi mười mẫu. Đất ruộng thu 750 tệ, đất đồi 650 tệ, tổng cộng 1400 tệ. Tô Lệ Tiên đất ruộng hai mẫu, đất đồi chín mẫu ....
Nghe cháu gái đọc tiền cho thuê đất mà đầu lão cứ ong ong lên. Con số này quá lớn với lão. Lão run giọng nói với cháu gái:
- Cháu mau tính xem tổng cộng bao tiền.
- 3950 tệ ông ạ.
Cô cháu gái đã sớm tính ra.
- Cái gì 3950 tệ.
Lão chút nữa thì ngất. Chuyện tốt như vậy sao chạy đến nhà mình.
- Cháu mau tính xem một tháng nhà ta có thể được bao tiền?
- 330 tệ ạ.
Lần này cháu gái phải dùng gạch viết con số chia một trận mới ra.
- Chủ tịch Vương là quan tốt. Chủ tịch Vương là quan tốt.
Lão không ngừng lẩm bẩm. Thu nhập một tháng gần bằng tiền cứu trợ cả năm. Lão xoay người ôm cháu gái mà khóc:
- Cháu, gia gia có tiền cho cháu đi học rồi.
Thị trấn Vương Gia Bá đúng là như dịp tết. Người tham gia Luân chuyển đất đai lần này đều rất hưng phấn, người không tham gia lại đỏ mắt.
Theo yêu cầu của Vương Trạch Vinh, văn phòng Luân chuyển đất đai chuyên môn phát tiền cho nông dân theo từng tháng, tùy tình hình từng nhà mà xem xét có phát thêm hay không.
Vương Trạch Vinh tự mình đến Thị trấn Vương Gia Bá chỉ huy việc này, nông dân lĩnh được hai tháng tiền. Đây là do Vương Trạch Vinh nghĩ đến mọi người có thể đang vay tiền nên mới phê duyệt như vậy.
Lúc này Lưu Tân Dân – giảng viên Học viện Nông nghiệp tỉnh đã đến Thị trấn Vương Gia Bá.
Lưu Tân Dân nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Chủ tịch Vương, lần này tôi mang cả nhà tới chuẩn bị làm lớn.
Vương Trạch Vinh cầm chặt tay Lưu Tân Dân mà nói:
- Giáo sư Lưu. Ông cũng thấy đó, điều kiện Huyện Đại Phường chúng tôi rất gian khổ. Hy vọng ông có thể giúp nông dân một chút.
Lưu Tân Dân nói:
- Tôi biết. Lần này đến đây tôi dự định trồng hoa, tôi cũng sẽ cố gắng giúp người dân địa phương về kỹ thuật.
Vương Trạch Vinh nói:
- Rất cảm ơn giáo sư.
Lưu Tân Dân nói:
- Tôi đã xem qua thì thấy đất ở đây không tốt lắm, cần phải cải tạo đất.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chủ yếu là không có tài chính nên mới như vậy.
Lưu Tân Dân nói:
- Vấn đề điện và thông tin cũng cần giải quyết nhanh mới được.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cách đây khoảng mười cây có một con sông không nhỏ. Lần này có một nhà đầu tư ký hợp đồng xây dựng Nhà máy phát điện, rất nhanh trạm phát điện nhỏ sẽ xong. Đến lúc đó vấn đề điện sẽ được giải quyết. Còn vấn đề thông tin thì huyện nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết.
Lưu Tân Dân cười nói:
- Vừa nhìn tôi đã biết cậu là người làm thật.
Lục tục có các nhà đầu tư đến Thị trấn Vương Gia Bá. Thị trấn Vương Gia Bá như là một công trường, các loại xe đến đây đều bắt đầu bận rộn. Bọn họ có người đến nuôi gia súc, có người trồng trọt, có người trực tiếp cải tạo đất để trồng cây lương thực, trồng hoa quả. Có những người dồn tiền để cải tạo các ngọn núi. Thị trấn Vương Gia Bá đúng là đã thấy được rất nhiều thứ mới lạ. Không ít nông dân được thuê thành công nhân và được trả tiền công.
Đang khi Vương Trạch Vinh ở đây chỉ huy mọi người phát triển kinh tế thì Mã Giới Yên gọi điện tới, sau đó là La Trung Hoa gọi tới giục Vương Trạch Vinh mau về huyện.
Qua giọng của Mã Giới Yên, Vương Trạch Vinh biết lãnh đạo các xã, thị trấn đã lên huyện yêu cầu thực hiện chính sách Luân chuyển đất đai.
Khi đến Huyện ủy, La Trung Hoa kéo Vương Trạch Vinh vào phòng làm việc của mình rồi nói:
- Trạch Vinh, việc có chút khó khăn. Bí thư và Chủ tịch các xã, thị trấn đều tới. Mục đích của bọn họ khi lên huyện đó là hy vọng huyện đối xử công bằng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Sao lại là đối xử công bằng.
La Trung Hoa cười khổ nói:
- Nghe bọn họ nói bây giờ nông dân các xã thấy nông dân Thị trấn Vương Gia Bá thu nhập tăng nhiều, vì vậy nông dân chạy đến trụ sở xã yêu cầu tiến hành Luân chuyển đất đai như Thị trấn Vương Gia Bá. Các nông dân rất bất mãn vì huyện chỉ giúp Thị trấn Vương Gia Bá, hy vọng trên huyện đối xử công bằng. Yêu cầu của nông dân rất kịch liệt, bọn họ không dám về.
Nghe như vậy, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm vui mừng, ngày này rốt cuộc đã đến. Chỉ cần nông dân gây áp lực thì tin rằng trên thành phố rất nhanh có chỉ thị.
Vương Trạch Vinh nói với La Trung Hoa;
- Bí thư La, việc này tôi thấy nên báo cáo lên Thị ủy.
La Trung Hoa nói:
- Trước khi anh tới thì tôi đã báo cáo với Bí thư Tiền và Thị trưởng Ngũ, bọn họ rất nhanh sẽ có câu trả lời.
Vương Trạch Vinh nói:
- Như vậy chờ quyết định trên thành phố rồi nói.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kedochanh
Trong hội trường lớn của Huyện ủy, các lãnh đạo từ xã thị trấn lên đây không ít. Bọn họ đang thảo luận rất kịch liệt về chuyện Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá. Từ sau khi Thị trấn Vương Gia Bá thực hiện biện pháp Luân chuyển đất đai, có rất nhiều nông dân Huyện Đại Phường đều đến Thị trấn Vương Gia Bá thăm quan. Có những người có họ hàng ở Thị trấn Vương Gia Bá càng động tâm hơn. Trước kia nông dân Thị trấn Vương Gia Bá không có cơm ăn mà bây giờ đã xoay người triệt để. Trước kia mỗi tháng được có 30 tệ tiền cứu đói của quốc gia, bây giờ hàng tháng biến thành hơn trăm tệ, thậm chí còn nhiều hơn. Thay đổi ở ngay trước mặt mọi người, người dân Thị trấn Vương Gia Bá bây giờ nhắc đến Chủ tịch Vương đều rất kính trọng. Truyện "Quan Khí " được copy từ diễn đàn
Bởi vì Thị trấn Vương Gia Bá thay đổi nhiều như vậy, nông dân các xã sau khi về dlieefn tụ tập lại với nhau với một mục đích là yêu cầu Ủy ban huyện, yêu cầu Chủ tịch Vương nhân rộng biện pháp Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá đến xã, thị trấn mình.
Mới đầu chỉ còn có một số ít nhà dân yêu cầu. Nhưng thời gian gần đây càng lúc càng nhiều, có những nông dân tính cách nóng nảy nên phản ứng quá khích. Việc này làm cho lãnh đạo các xã rất đau dầu.
Cũng có lãnh đạo xã tự mình đến Thị trấn Vương Gia Bá thăm quan một chút. Bọn họ cũng rất động tâm vì tình hình của Thị trấn Vương Gia Bá. Là một lãnh đạo, có ai không hy vọng khu vực do mình quản lý phát triển mạnh. Bọn họ cũng hy vọng phát triển xã của mình. Sau khi thấy tình hình Thị trấn Vương Gia Bá, đám người hy vọng phát triển liền liên lạc với nhau rồi kéo lên Huyện ủy. Mục đích chính là hy vọng trên huyện đồng ý thực hiện Luân chuyển đất đai ở xã bọn họ. Mặc dù bọn họ không hiểu thực hiện việc này như thế nào, nhưng Huyện Đại Phường đang có Chủ tịch Vương là người rất có năng lực. Chỉ cần huyện đồng ý, như vậy Chủ tịch Vương sẽ giúp xã, thị trấn bọn họ phát triển.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào phòng họp, mọi người liền trở nên náo nhiệt.
- Chủ tịch Vương, ngài không thể bất công như vậy.
- Chủ tịch Vương, các xã không thể chấp nhận như vậy.
- Chủ tịch Vương, nghe nói lần này còn rất nhiều người trên tỉnh không thuê được đất mà. Thị trấn chúng tôi có rất nhiều đất bỏ hoang.
- Chủ tịch Vương, trong huyện dù như thế nào cũng phải giúp xã chúng tôi. Nông dân bây giờ chẳng làm gì hết mà dồn nhau lên trụ sở xã, bây giờ đang đợi một câu nói của huyện.
....
Âm thanh hỗn loạn truyền vào tai La Trung Hoa và Vương Trạch Vinh. Nghe mọi người không ngừng tranh nhau nói, La Trung Hoa cau mày nói:
- Các đồng chí nhìn mình xem có giống cán bộ lãnh đạo không? Nghĩ phòng họp như cái chợ sao?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tâm trạng của mọi người, tôi và Bí thư La rất hiểu. Ý kiến của mọi người Bí thư La đã báo cáo lên Thị ủy. Bây giờ trên Thị ủy đang nghiên cứu. Xin mọi người chờ một lát đợi quyết định của Thị ủy rồi nói.
Nghe Vương Trạch Vinh nói đã báo cáo lên Thị ủy, mọi người biết việc này không phải do Huyện ủy quyết định được nên đành im lặng.
Chủ tịch xã Kim Sơn – Điền Giác Tiên nói:
- Không biết trên Thị ủy sẽ có câu trả lời như thế nào. Chẳng may không đồng ý thì tôi không biết về nói với người dân như thế nào.
Chủ tịch thị trấn Ánh Hồng – Cố Minh cũng đồng ý:
- Bây giờ nông dân đang vây kín văn phòng của tôi. Nếu như không được áp dụng thì có lẽ công tác rất khó khăn.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chuyện phát triển đến bây giờ thì chỉ có thể chờ quyết định của Thị ủy mà thôi. Thị trấn Vương Gia Bá thực ra cũng chỉ là thí điểm công tác Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường, mọi việc đều trong giai đoạn tìm tòi, có thể thành công hay không cũng không thể nói rõ. Nếu áp dụng trong toàn huyện thì khá mạo hiểm.
Bí thư thị trấn Thạch Kiều - Trương Quả Minh nói:
- Tình hình thị trấn chúng tôi bây giờ rất không tốt. Cho dù mạo hiểm thì cũng không thể nào kém hơn bây giờ được. Nếu Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá có thể làm cho cuộc sống nông dân tốt hơn trước một chút, điều này nói rõ khả năng thành công của biện pháp. Nếu như trên thành phố không đồng ý, chúng tôi vẫn xin Chủ tịch Vương cho tiếp tục thực hiện việc này. Dù như thế nào cũng phải tìm ra một con đường chứ.
La Trung Hoa và Vương Trạch Vinh không ngừng trấn an các lãnh đạo xã, thị trấn.
Trên thành phố bây giờ cũng đang rất chú ý chuyện diễn ra ở Huyện Đại Phường.
Tiền Dịch Tài và Ngũ Toa Đức đều nhận được báo cáo là nông dân Huyện Đại Phường đang mãnh liệt yêu cầu tiến hành Luân chuyển đất đai trong toàn huyện. Sau khi nhận được báo cáo của La Trung Hoa, hai người có phản ứng đầu tiên đó là không thể làm cho nông dân gây náo loạn được. Nếu nông dân thật sự náo loạn thì bọn họ không biết báo cáo với cấp trên như thế nào.
Tiền Dịch Tài thấy việc này không hề nhỏ, không biết chừng thành cuộc biểu tình trên quy mô lớn. Vì vậy sau khi bàn bạc với Ngũ Toa Đức, Tiền Dịch Tài quyết định triệu tập hội nghị thường ủy.
Trong phòng họp Thị ủy, Tiền Dịch Tài nói:
- Tôi xin thông báo một chuyện. Bởi vì Thị trấn Vương Gia Bá – Huyện Đại Phường tiến hành Luân chuyển đất đai, bây giờ nông dân các xã, thị trấn Huyện Đại Phường rất không hài lòng nên tìm đến trụ sở chính quyền yêu cầu thực hiện Luân chuyển đất đai. Việc này không chỉ Huyện Đại Phường gặp khó khăn, Thị ủy cũng khó xử. Luân chuyển đất đai chưa có chính sách của Trung ương cho phép, đến hôm nay vẫn không có chính sách cụ thể về việc này. Nhưng nếu như không giải quyết tốt vấn đề nông dân Huyện Đại Phường thì sẽ xảy ra vấn đề khác.
Nghe Tiền Dịch Tài nói đến chuyện Luân chuyển đất đai, mọi người trong lúc nhất thời không dám nói xen vào. Việc này là do Vương Trạch Vinh Huyện Đại Phường làm ra, lúc đó còn được Tiền Dịch Tài ủng hộ. Bây giờ mọi người xem như hiểu hơn nhiều về Vương Trạch Vinh. Trên mạng có hai loại lời nói dành cho Vương Trạch Vinh. Một cho rằng Vương Trạch Vinh là người cải cách, là tri kỷ của nông dân. Nhưng ý kiến còn lại đó là Vương Trạch Vinh phá vỡ hài hòa ở nông thôn, dẫn nông thôn đến con đường nguy hiểm. Nói thật, rất nhiều thường vụ ngồi đây không hiểu rõ chuyện Luân chuyển đất đai.
Thấy phòng họp khá nặng nề, Thị trưởng Ngũ Toa Đức rất hài lòng với việc này. Điều này nói rõ Luân chuyển đất đai mà Vương Trạch Vinh làm ra không được mọi người đồng ý, rất nhiều người phản đối.
Đợi Tiền Dịch Tài nói xong, Ngũ Toa Đức nói:
- Vương Trạch Vinh tiến hành Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường là quá bốc đồng. Không có cấp trên ủng hộ, không có chính sách của Trung ương mà đã tiến hành. Bây giờ xảy ra chuyện thì chúng ta cần phải kiểm tra vấn đề tư tưởng mới được.
Lời này rõ ràng là có ý chỉ trích Vương Trạch Vinh. Ngũ Toa Đức dừng một chút rồi nói tiếp:
- Luân chuyển đất đai ngay cả Trung ương cũng chưa có quyết định. Cho dù muốn thực hiện cũng chỉ có thể tiến hành thí điểm. Nhưng đồng chí Vương Trạch Vinh lại chạy lên tỉnh và tiến hành thu hút đầu tư cùng với tuyên truyền. Cả nước bây giờ đều biết có một “Hiện tượng Đại Phường” Nhưng bây giờ nông dân các xã, thị trấn Huyện Đại Phường gây náo loạn. Điều này nói rõ việc gì? Nói rõ Luân chuyển đất đai Huyện Đại Phường đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự bình thường của nông thôn. Xem ra phải mạnh mẽ sửa sai mới được.
Lời này còn sắc bén hơn đó là phê bình chuyện tiến hành Luân chuyển đất đai của Vương Trạch Vinh.
Nghe Thị trưởng Ngũ Toa Đức nói như vậy, Phó thị trưởng Triệu Minh Tích từ trước đến nay vẫn không hài lòng với Vương Trạch Vinh liền nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của Thị trưởng Ngũ. Có một số đồng chí không có tổ chức, không có kỷ luật. Đây là tôi nói Vương Trạch Vinh, lần lên tỉnh tham gia Hội chợ thương mại này, không thông qua đoàn của thành phố, tự mình đi xin vị trí gian hàng. Chuyện Luân chuyển đất đai khi chưa được kiểm chứng sao lại có thể tiến hành tuyên truyền như vậy? Cái gì mà “Hiện tượng Đại Phường”, cái gì mà “Nhà tiên phong cải cách nông thôn” Tôi thấy đây là một chủ nghĩa cá nhân rất không tốt. Huyện Đại Phường vốn là huyện nghèo, vấn đề cơm ăn của nông dân đã là chuyện rất lớn. Luân chuyển đất đai có thể giải quyết vấn đề cơm ăn của nông dân sao? Tôi đề nghị Thị ủy tiến hành chỉnh đốn bộ máy lãnh đạo Huyện Đại Phường, không thể để cho tình hình này tiếp diễn.
Triệu Minh Tích tức giận một thời gian dài bây giờ rốt cuộc tìm được cơ hội phát tiết. Hắn nhấp ngụm trà rồi nói tiếp:
- Tôi thấy Vương Trạch Vinh đang gây tổn hại đến lợi ích nông dân. Cho thuê đất như vậy thì đâu có coi lợi ích của nông dân vào đâu. Muốn thành tích cũng không nên làm chuyện không vì lợi ích của nông dân như vậy chứ?
Tiền Dịch Tài nghe Triệu Minh Tích nói như vậy không khỏi nhíu mày. Tên Triệu Minh Tích này lòng dạ quá hẹp hòi, sao có thể nói như vậy. Tiền Dịch Tài rõ ràng Triệu Minh Tích đang muốn trả thù Vương Trạch Vinh.
Không khí hội nghị thường ủy lập tức trở nên khẩn trương. Thị trưởng, Phó thị trưởng thay nhau công kích Vương Trạch Vinh. Điều này đã nói rõ một vấn đề đó là bên Ủy ban thành phố đang không tán thành cách làm này của Vương Trạch Vinh.
Thấy không khí như vậy, Phó bí thư Lưu Kiến nói:
- Tôi không hoàn toàn tán thành lời của Phó thị trưởng Triệu. Sao có thể nói Vương Trạch Vinh không vì lợi ích của nông dân. Đúng thế, giá đất cho thuê ở Huyện Đại Phường là rẻ hơn các nơi khác rất nhiều. Không ít người cho rằng cho thuê như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của nông dân. Nhưng chúng ta phải đối mặt tình hình ở từng huyện. Huyện Đại Phường vốn có thu nhập rất thấp. Chuyện khác không nói, khoản cứu trợ hàng năm đã rất lớn. Tôi nghĩ các đồng chí ngồi đây cũng cảm thấy đỏ mặt vì hàng năm đều xin tiền cứu trợ từ ngân sách chứ. Nói thật, mỗi lần khi lên tỉnh họp và nghe nhắc đến huyện nghèo, tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng. Điều này nói rõ là chúng ta không làm tốt công tác. Trước kia tôi không thấy nhiều như vậy, nhưng lần này thông qua chuyện Luân chuyển đất đai Huyện Đại Phường, tôi coi như biết một ít. Không phải huyện nghèo là không thể phát triển, mà là tư tưởng, quan niệm của chúng ta không phát triển. Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường mặc dù có vẻ không đủ, nhưng thông qua việc này ít nhất có thể khiến một năm nông dân Thị trấn Vương Gia Bá – Huyện Đại Phường không cần tiền cứu trợ, đây là thành tích. Tôi vẫn cảm thấy Vương Trạch Vinh có công với nông dân, bây giờ có nhiều nông dân đưa ra yêu cầu tiến hành Luân chuyển đất đai, điều này đã đủ nói rõ vấn đề.
Tiền Dịch Tài không khỏi rung lên, không ngờ Phó bí thư Lưu Kiến lại đứng về phía mình. Việc này là chuyện khá đột nhiên với y.
- Mọi người nói chuyện.
Có Lưu Kiến đứng về phía mình, Tiền Dịch Tài tự tin hơn rất nhiều.
Triệu Minh Tích lại phát hiểu:
- Lời Phó bí thư Lưu tuy có lý, nhưng không có chính sách của Trung ương, một mình làm ra biện pháp này, điều này đã nói rõ một vấn đề đó là đồng chí Vương Trạch Vinh thiếu tính kỷ luật, thiếu tổ chức. Nông dân Huyện Đại Phường trở nên náo loạn, việc này nếu không giải quyết tốt thì tôi cho rằng Huyện Đại Phường sẽ xảy ra vấn đề.
Phòng hội nghị đã hình thành hai quan điểm khác hẳn nhau.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 263 : Bí thư thị ủy Tiền Dịch Tài mạnh mẽ ủng hộ Vương Trạch Vinh
Nguồn: Sưu tầm
Bí thư thị ủy và Thị trưởng có ý kiến đối lập nhau vốn đã làm các thường vụ ở đây đau đầu. Bây giờ Triệu Minh Tích và Lưu Kiến nhảy ra phát biểu ý kiến khiến mọi người càng không biết việc này sẽ đi đến đâu.
Các thường vụ trên thành phố khác hẳn cấp huyện. Đến cấp bậc của bọn họ thì rất nhiều chuyện đều có chính kiến của mình. Ai mà không có chỗ dựa, không có chỗ dựa thì sao lên được vị trí này. Nhiều lúc bọn họ phải cân nhắc lợi hại.
Thấy tình hình trong hội nghị như vậy, Ngũ Toa Đức biết ý đồ của mình đã thành công. Ngũ Toa Đức đưa ra ý kiến phản đối là do nghĩ chuyện này không có chính sách của Trung ương, các thường vụ ngồi đây đều là người khôn khéo thì không dễ dàng gì mà đứng về phía Tiền Dịch Tài.
Bí thư thị ủy Tiền Dịch Tài lúc này cũng không biết kết luận cuối cùng sẽ như thế nào, y không biết các thường vụ sẽ nghĩ như thế nào. Chẳng qua ủng hộ biện pháp Luân chuyển đất đai do Vương Trạch Vinh đưa ra thì sẽ lấy được lợi ích. Đây là chuyện mà Tiền Dịch Tài sớm đã biết. Trong mấy lần nói chuyện với Hạng Nam, Tiền Dịch Tài đã biết được Trung ương sẽ có động tác trong việc này.
Trưởng ban Tuyên giáo Dương Ngọc Phân là một người phụ nữ khoảng 37, 38 tuổi. Anh rể của cô ta là phó chủ tịch tỉnh nên mấy năm nay cô phát triển rất nhanh. Thấy mọi người trao đổi việc này, cô ta nói:
- Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, Bí thư Phùng đã có chỉ thị chính là “trăm nhà tranh nhau”. Chẳng qua đứng từ góc độ tuyên truyền tôi cho rằng phải nắm giữ ở một mức độ nhất định. Gần đây trên mạng không ngừng đưa tin về việc này khiến Thành phố Quán Hà đứng ra trước sóng gió. Tôi cho rằng việc này không được quá liều lĩnh. Đối với Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường tốt nhất là khống chế ở Thị trấn Vương Gia Bá thôi. Nếu mở rộng ra toàn Huyện Đại Phường sẽ ảnh hưởng không tốt đến hoàn cảnh cục trưởng Thành phố Quán Hà.
Dương Ngọc Phân nói như vậy làm cho Tiền Dịch Tài sa sầm mặt. Là người bên Thị ủy nên trưởng ban Tuyên giáo Dương Ngọc Phân mặc dù không dựa vào Tiền Dịch Tài, nhưng hầu hết các cuộc họp đều ủng hộ y. Không ngờ chuyện Luân chuyển đất đai Huyện Đại Phường, Dương Ngọc Phân lại có ý kiến phản đối.
Tiền Dịch Tài từ trước đến nay rất coi trọng Dương Ngọc Phân. Bởi vì anh rể cô ta là phó chủ tịch tỉnh. Quan điểm của cô ta thực ra là đại biểu cho ý ông anh rể. Từ trong lời nói của Dương Ngọc Phân có thể thấy chuyện Luân chuyển đất đai này trên tỉnh cũng đang có nhiều ý kiến trái chiều. Có lẽ anh rể Dương Ngọc Phân phản đối Luân chuyển đất đai.
Tiền Dịch Tài tính toán những thường vụ ở tình hình bình thường sẽ ủng hộ mình. Tiền Dịch Tài cảm thấy chuyện này sẽ bị lực cản không nhỏ.
- Lời trưởng ban Dương nói đúng là làm cho người ta tỉnh ngộ.
Ngũ Toa Đức không bỏ lỡ thời cơ mà lên tiếng. Hắn thấy thái độ của Dương Ngọc Phân là như vậy, trong lòng đã sớm mừng rỡ. Xem ra hôm nay có thể thắng rồi.
Điền Hải Sinh – Bí thư huyện ủy Phượng Hoàng cũng là một trong các thường vụ thị ủy. Huyện mà hắn phụ trách chính là huyện giàu nhất Thành phố Quán Hà.
Điền Hải Sinh có tiếng nói rất mạnh trong Thị ủy. Hắn thấy mọi người đều nói ra quan điểm của mình, hắn cũng không thấy hài lòng với biện pháp Luân chuyển đất đai của Vương Trạch Vinh. Điền Hải Sinh nói:
- Tôi ủng hộ ý kiến của Thị trưởng Ngũ, phải mau chóng chấm dứt biện pháp Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Tôi cho rằng dùng phương pháp cho thuê đất như vậy sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực của nông dân. Nếu như nông dân không trồng trọt thì lương thực của quốc gia sẽ như thế nào? Hơn nữa nông dân đều nghĩ cho thuê đất mà lấy tiền, cứ kéo dài như vậy thì nông dân sẽ loạn. Hơn nữa cho thuê với giá 65 tệ một mẫu thì quá rẻ. Các hộ nông dân tùy tiện trồng gì đó cũng thu được nhiều hơn.
Âm thanh phản đối không ngừng vang lên, mà người ủng hộ không có bao nhiêu.
Thấy hội nghị thường ủy như vậy, Tiền Dịch Tài đành cầm cốc lên uống ngụm nước. Y thấy hội nghị thường ủy hôm nay đúng là không thể thắng.
Ngay khi Tiền Dịch Tài cảm thấy người có thể ủng hộ Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường càng lúc càng nhỏ thì trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy Thu Ứng Vũ nói:
- Tôi là người từ Huyện Đại Phường đi ra, như vậy tôi cũng có ít nhiều quyền lên tiếng về tình hình Huyện Đại Phường. Tôi muốn nói chuyện một chút về những gì mình hiểu ở Huyện Đại Phường.
Thu Ứng Vũ từ trước đến giờ vẫn luôn bỏ phiếu trắng, không ai biết hắn muốn nói gì.
Thu Ứng Vũ giơ cốc lên nhấp một ngụm, hút một hơi thuốc rồi nói với mọi người:
- Từ khi tôi công tác ở Huyện Đại Phường đến nay, đất ở Huyện Đại Phường vẫn không thể nuôi sống người. Lúc đầu chúng ta đã thử rất nhiều biện pháp, kết quả cuối cùng là thất bại. Bây giờ không thể không nói quan niệm của chúng tôi quá trì trệ và lạc hậu. Huyện Đại Phường là huyện nghèo khó, hàng năm chính phủ phải dồn rất nhiều tài chính để cứu trợ. Đúng như lời Phó bí thư Lưu đã nói, là cán bộ lãnh đạo thì chúng ta quá mất mặt. Đương nhiên ở Huyện Đại Phường cũng tốn tại một vài chỗ không bằng người, tồn tại những người tham ô tiền cứu trợ. Bản thân tôi rất thẹn với lòng mình, chẳng lẽ chúng ta muốn ăn tiền cứu trợ mãi sao? Không đúng, chúng ta cũng hy vọng nông dân Huyện Đại Phường có cuộc sống tốt lên. Đồng chí Vương Trạch Vinh Huyện Đại Phường phổ biến biện pháp Luân chuyển đất đai làm cho tôi thấy được hy vọng thoát nghèo của Huyện Đại Phường. Từ tình hình ở Thị trấn Vương Gia Bá có thể thấy từ sau khi tiến hành Luân chuyển đất đai thì đã có 89% người dân không cần tiền cứu trợ nữa. Đây là điều mà trước đó chúng ta muốn nghĩ cũng không dám nghĩ đến. Dù nói như thế nào thì Vương Trạch Vinh cũng đạt được thành tích rất tốt ở việc này. Tôi cho rằng đó là thành tích. Một lãnh đạo có thể làm nông dân thoát nghèo, đây là thành tích quá rõ ràng. Thành tích này hơn nhiều các thành tích khác. Có lẽ có người không cho là đúng, nhưng cá nhân tôi cho rằng đây là thành quả lớn. Nếu nông dân toàn Huyện Đại Phường đều có thể giống như Thị trấn Vương Gia Bá không cần sống nhờ tiền cứu trợ nữa mà là sai lầm, thì tôi tình nguyện mắc sai lầm đó. Ở việc này tôi ủng hộ ý kiến của Bí thư Tiền, tốt nhất là phổ biến biện pháp Luân chuyển đất đai trong toàn Huyện Đại Phường.
Thu Ứng Vũ chưa bao giờ kích động phát biểu như vậy ở trong hội nghị thường ủy. Hắn nói xong liền hung hăng hít sâu một hơi thuốc.
Phó thị trưởng thường trực Phan Di Tiến đặt cốc xuống bàn, ngồi thẳng lưng mà nói:
- Xã hội đang tiến bộ, chúng ta cũng không dám khẳng định Luân chuyển đất đai là biện pháp chính xác trăm phần trăm, nhưng có một điều khẳng định được là nó có thể giải quyết vấn đề đất đai bỏ hoang ở Huyện Đại Phường, có thể làm cho Huyện Đại Phường thoát khỏi tình hình khó khăn và dựa vào tiền cứu trợ. Tôi tán thành biện pháp Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Từ tình hình mà tôi biết thì sau khi cho thuê đất, Ủy ban huyện không phải là bỏ qua không để ý nữa. Giá tiền thuê đất cũng không phải cố định trong toàn bộ thời gian cho thuê mà là dựa vào tình hình thị trường mà định giá hàng năm. Nông dân ngoại trừ cho thuê đất ra, đồng thời cũng có thể thuê lại đất, mở rộng sản xuất. Ngoài ra những nhà đầu tư từ bên ngoài sẽ mang tới tri thức, kỹ thuật. Tôi cho rằng có thể thí điểm trong toàn Huyện Đại Phường.
Không ai ngờ Thu Ứng Vũ và Phan Di Tiến vẫn luôn ở phái trung lập lại đột nhiên đứng về phía Tiền Dịch Tài. Điều này đã hoàn toàn làm sụp đổ ý đồ đả kích Tiền Dịch Tài của Ngũ Toa Đức.
Có hai người này ủng hộ, xu thế bên phía Tiền Dịch Tài liền trở nên rõ ràng. Sau khi mấy thường vụ phát biểu, Tiền Dịch Tài cười nói:
- Mọi người tranh lậu về biện pháp Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường là chuyện tốt, như vậy nói rõ mọi người đều cẩn thận đối đãi với việc này. Nếu đại đa số các đồng chí ủng hộ Luân chuyển đất đai trong toàn Huyện Đại Phường, tôi xem việc này để bọn họ đi làm. Nếu như có thể đạt được một ít kinh nghiệm thì không chỉ có ý nghĩa với riêng Thành phố Quán Hà mà đối với cả nước.
Thấy mình đã yếu thế, Ngũ Toa Đức nói:
- Nếu đại đa số thường vụ ủng hộ Luân chuyển đất đai trong toàn Huyện Đại Phường, tôi phục tùng nhưng bảo lưu ý kiến.
Triệu Minh Tích cũng nói theo:
- Tôi cũng bảo lưu ý kiến.
Điền Hải Sinh, Dương Ngọc Phân cũng nói bảo lưu ý kiến.
Tiền Dịch Tài thấy mình đã thắng trong hội nghị thường ủy lần này nên khá vui vẻ mà nói:
- Cứ quyết định như vậy đi.
Ngũ Toa Đức nói thêm:
- Hiện nay Trung ương chưa có chính sách về Luân chuyển đất đai. Quán Hà lúc này đồng ý để Huyện Đại Phường triển khai việc này, tôi cho rằng nên báo cáo biên bản hội nghị thường ủy này lên Tỉnh ủy.
Tiền Dịch Tài cười nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của Thị trưởng Ngũ, ở việc này nếu như xảy ra vấn đề thì tôi là Bí thư thị ủy sẽ xin chịu trách nhiệm chủ yếu.
Tiền Dịch Tài thầm nghĩ nếu Ngũ Toa Đức không muốn gánh trách nhiệm thì để mình gánh. Từ giọng nói của Hạng Nam, Tiền Dịch Tài biết việc này dù có làm sai thì cũng không sao? Không biết chừng y lại có cái tiếng ủng hộ cải cách.
Quyết định của hội nghị thường ủy Quán Hà rất nhanh được báo lên Tỉnh ủy.
Phùng Nhật Hoa nhìn biên bản hội nghị thường ủy Quán Hà, y rất lưu ý đến việc Thị trấn Vương Gia Bá trong một năm có thể không cần tiền cứu trợ. Vì vậy liền gọi điện cho Tiền Dịch Tài.
- Tiền Dịch Tài, anh thành thật nói cho tôi biết. Thị trấn Vương Gia Bá – Huyện Đại Phường thông qua lần Luân chuyển đất đai này thì trong vòng một năm sẽ không cần tiền cứu trợ nữa sao?
- Bí thư Phùng, việc này là thật. Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá đã làm cho 89% nông dân không cần tiền cứu trợ nữa.
Tiền Dịch Tài đúng là đã xác minh rõ việc này.
- Rất tốt. Tỉnh ủy về nguyên tắc đồng ý với suy nghĩ của Thị ủy Quán Hà. Nhất định phải làm tốt, làm triệt để việc này. Trong công việc chủ yếu thăm dò là chính, không được sơ suốt, có tình hình gì phải kịp thời báo cáo với Tỉnh ủy.
Tiền Dịch Tài không ngờ Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa lại có thái độ như vậy, hắn liền yên tâm hơn. Nếu Phùng Nhật Hoa đã đồng ý, như vậy Huyện Đại Phường có thể mạnh tay mà tiến hành biện pháp Luân chuyển đất đai này.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
La Trung Hoa cũng không biết trên thành phố nghĩ như thế nào mà lại đồng ý biện pháp Luân chuyển đất đai áp dụng trong toàn Huyện Đại Phường.
Nhìn các lãnh đạo xã, thị trấn ngồi đó đợi tin tức; La Trung Hoa nói:
- Tôi vừa nhận được điện thoại của Bí thư Tiền, Thị ủy đã quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai trong toàn Huyện Đại Phường.
Nhìn các lãnh đạo xã, thị trấn rất hưng phấn, La Trung Hoa nói tiếp:
- Việc này Huyện ủy toàn quyền giao cho Ủy ban huyện tiến hành. Cách thức cụ thể sẽ do Chủ tịch Vương quyết định.
Nghe La Trung Hoa nói như vậy, Vương Trạch Vinh biết hắn vẫn có ý né trách trách nhiệm. Hắn cũng biết La Trung Hoa trước khi hiểu rõ ý đồ của cấp trên thì không thể nào nói rõ mình tham dự vào. Cho nên hắn cũng không quá mức để ý suy nghĩ của La Trung Hoa. Chỉ cần tên La Trung Hoa này không quấy rầy hắn là được.
Vương Trạch Vinh vung tay lên nói:
- Sáng mai mời mọi người đến phòng họp lớn ở Ủy ban huyện nghiên cứu công tác Luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh vừa vào nhà, Long Hương Băng đã mang một cốc trà Tiên vụ lên. Long Hương Băng ở đây mấy tháng nên đã thay đổi nhiều, cả người trông càng lúc càng đẹp hơn.
Vương Trạch Vinh nhấp một ngụm trà rồi bắt đầu suy nghĩ về công tác ở Huyện Đại Phường. Luân chuyển đất đai là một biện pháp giải quyết vấn đề cơm ăn của nông dân, nhưng công việc này không phải thuốc vạn năng. Huyện Đại Phường thông qua Luân chuyển đất đai có thể xử lý đất bỏ hoang. Nhưng mà muốn kinh tế Huyện Đại Phường phát triển thì chỉ riêng Luân chuyển đất đai là không đủ, phải có những sản phẩm có tính trụ cột mới được. Như vậy tài chính Huyện Đại Phường mới có thể thay đổi về bản chất. Lần này trên Thị ủy đồng ý Luân chuyển đất đai trong phạm vi toàn Huyện Đại Phường, đây là chuyện tốt. Hắn phải dùng hết khả năng lợi dụng việc này để điều chỉnh cơ cấu sản phẩm.
Vương Trạch Vinh gõ gõ ngón tay lên thành ghế, hắn càng nghĩ càng nhiều và tiền hành phân tích tình hình các xã, thị trấn.
Long Hương Băng đang làm việc thấy Vương Trạch Vinh chăm chú suy nghĩ như vậy, trong lòng nàng cảm thấy rất ấm áp. Từ sau khi đến làm bảo mẫu ở nhà Vương Trạch Vinh, nàng đã yêu cuộc sống này. Mỗi ngày thấy được Vương Trạch Vinh, nàng như thấy được người đàn ông của mình về nhà vậy.
Trong phòng họp Ủy ban huyện, lãnh đạo các xã, thị trấn đều tươi cười ra mặt. Hôm qua bọn họ gọi điện thoại về thông báo, lãnh đạo xã đều thở phào nhẹ nhõm. Thấy Thị trấn Vương Gia Bá phát triển, bọn họ đều nóng lòng. Thường thường kinh tế phát triển sẽ quyết định đến chiếc mũ trên đầu lớn hay nhỏ. Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá - Tấn Tổ Nghĩa đã đi đầu trong việc này, nếu như để cho bọn họ tiếp tục phát triển thì chênh lệch giữa mọi người sẽ càng lúc càng lớn. Nhưng tình hình bây giờ thì tốt hơn rồi. Chỉ cần trên huyện đồng ý tiến hành Luân chuyển đất đai ở xã của họ, họ tin rằng địa bàn của mình phát triển không kém gì Thị trấn Vương Gia Bá.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, đám lãnh đạo xã đều vội vàng đứng lên. Vương Trạch Vinh trong mắt mọi người bây giờ không khác gì thần tài. Sau khi Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường, Huyện Đại Phường phát triển thấy rõ. Huyện thành phát triển lại càng mạnh hơn. Bây giờ Vương Trạch Vinh lên tỉnh một chuyến mà đã khiến cho Thị trấn Vương Gia Bá phát triển như vậy. Mọi người đều biết chỉ có đi theo Vương Trạch Vinh thì mới có cơ hội.
Khương Khai Đại vừa dựa vào Vương Trạch Vinh đã lên làm phó chủ tịch huyện, Chiêm Lệ Quyên thì được vào thường vụ huyện ủy. Hác Duệ Quân thì cũng trở thành bí thư đảng ủy và trưởng phòng Công an huyện; Lưu Kiến phòng Tài chính cũng có quyền càng lúc càng lớn.
Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Hôm nay tôi muốn nói về chuyện tiến hành Luân chuyển đất đai trong toàn huyện. Trên thành phố bây giờ đã đồng ý với việc này. Nhưng Luân chuyển đất đai không phải vạn năng, nếu như ai có suy nghĩ chỉ cần làm Luân chuyển đất đai là đủ thì nhất định không thể làm tốt. Luân chuyển đất đai chỉ là một biện pháp để phát triển kinh tế. Nếu muốn chính thức phát triển xã, thị trấn của các anh thì phải lợi dụng Luân chuyển đất đai để điều chỉnh cơ cấu sản xuất. Lợi dụng Luân chuyển đất đai để tạo ra các ngành sản xuất trụ cột.
Vương Trạch Vinh nói đến đây liền nhìn quanh xem các lãnh đạo bên dưới có coi trọng lời mình nói không? Bây giờ các vị lãnh đạo xã này có lẽ chỉ là xem làm như thế nào học tập Thị trấn Vương Gia Bá mà thôi?
Thấy tình hình như vậy, Vương Trạch Vinh nói với Mã Giới Yên:
- Lão Mã, công tác thống kê đất ở các xã, thị trấn vẫn do anh tiến hành, nhất định phải phân chia tốt. Mỗi nơi có tình hình khác nhau, không thể theo cùng một mô hình.
Mã Giới Yên gật đầu nói:
- Các xã, thị trấn rất nhanh sẽ có phân chia rõ ràng.
Mã Giới Yên gần đây vẫn làm công tác này nên đã quen. Vì vậy hắn không thấy có áp lực gì hết.
Vương Trạch Vinh nhìn Tấn Tổ Nghĩa rồi nói:
- Lão Tấn. Anh là Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá, đồng thời cũng là chủ nhiệm tổ lãnh đạo công tác Luân chuyển đất đai, anh phải quan tâm một chút về chuyện cho thuê đất ở các xã. Lần trước khi lên tỉnh thành, các thương nhân trên tỉnh đã để lại cách liên lạc, anh cần phải phối hợp với các xã để thu hút các thương nhân này đến Huyện Đại Phường.
Tấn Tổ Nghĩa lập tức đáp ứng.
Thấy công việc được phân phối khá tốt, Vương Trạch Vinh nói thêm:
- Công tác Luân chuyển đất đai lần này nhất định phải chú ý đến sản xuất trụ cột. Tôi đề cập mấy điểm quan trọng sau, mọi người khi làm việc nên chú ý. Thị trấn Liên Sơn vốn là nơi trồng trà chính trong huyện, trà Tiên vụ là loại có phẩm chất rất tốt. Các anh không thể bỏ qua ngành sản xuất này. Tôi đề nghị thị trấn dành nhiều công sức trong việc này, biến ngành trồng chè và tiêu thụ là sản phẩm trụ cột của thị trấn.
Vương Trạch Vinh bây giờ rất chú ý đến trà Tiên Vụ, hắn hy vọng có thể phát triển loại trà này.
Bí thư thị trấn Liên Sơn gật đầu nói:
- Chúng tôi cũng nghĩ như vậy nhưng do trước đó không có tài chính. Nếu như có nhà đầu tư lớn đi vào, tôi nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Nhìn lãnh đạo thị trấn Vân Xuất, Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trấn Vân Xuất vốn không có đặc sản, nhưng đường cao tốc lại trực tiếp đi qua thị trấn, giao thông rất thuận tiện. Bây giờ các nhà đầu tư sẽ đến Huyện Đại Phường nhiều hơn, các anh phải cố gắng trong mấy lĩnh vực như phục vụ, ăn uống, nhà nghỉ...
Nhìn lãnh đạo thị trấn Khê Thủy, Vương Trạch Vinh nói:
- Thị trấn các anh có điểm đặc biệt là tài nguyên núi phong phú, không nên nghĩ tất cả đất đều có thể cho thuê. Phát triển các Nhà máy phát điện cũng là ưu thế của các anh. Đến lúc đó tôi sẽ giúp các anh kéo mấy nhà đầu tư thủy điện tới.
Hắn tin rằng chỉ cần tuyên truyền đúng mức thì sẽ có không ít nhà đầu tư đến dồn tiền xây Nhà máy phát điện ở Huyện Đại Phường.
Trương Trường Dân – Chủ tịch thị trấn Khê Thủy nói:
- Không có cách nào mà, đất ở thị trấn chúng tôi kém các nơi khác, núi nhiều, sông nhiều nên chỉ có thể phát triển ở phương diện này.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Thị trấn các anh về sau sẽ chiếm tỉ lệ rất lớn trong cơ cấu sản xuất của Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh rất chú ý đến việc phát triển thủy điện. Bây giờ Quán Hà đang rất thiếu điện, nếu thực sự có thể xây dựng Nhà máy phát điện thì sẽ rất lãi.
Tấn Tổ Nghĩa vội vàng nói:
- Chủ tịch Vương, Thị trấn Vương Gia Bá chúng tôi có gì tốt để phát triển?
Bí thư thị trấn Thạch Kiều - Trương Quả Minh bực mình nói:
- Ông phải biết đủ chứ. Bây giờ cái gì tốt đều chạy đến Thị trấn Vương Gia Bá, ông bây giờ còn là chủ nhiệm nữa. Vì vậy phải suy nghĩ cho mọi người chứ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bí thư Quả Minh nói đúng, Tổ Nghĩa phải biết rõ vị trí của mình. Anh bây giờ là chủ nhiệm văn phòng Luân chuyển đất đai toàn huyện, nghĩ chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho lợi ích toàn huyện mới được. Xu thế phát triển của Thị trấn Vương Gia Bá bây giờ rất được, tôi đoán trồng hoa sẽ thành ngành trụ cột của các anh, phải chú ý ngành này mới được. Nếu như nắm bắt tốt thì Thị trấn Vương Gia Bá sẽ phát triển mạnh. Ngoài ra than ở Thị trấn Vương Gia Bá cũng rất phong phú, nhất định phải phát triển ngành khai thác than.
Vương Trạch Vinh nói với Bí thư thị trấn Thạch Kiều:
- Bí thư Quả Minh cũng không cần gấp. Thị trấn các anh có tài nguyên đá rất phong phú, lần này trong danh sách lưu lại thì có hai người làm trong ngành nay. Bọn họ hy vọng có thể đến Huyện Đại Phường gia công đá. Đây là cơ hội đối với các anh, phải kéo bọn họ đến.
Cố Minh – Chủ tịch xã Ánh Hồng cười nói:
- Xem ra chúng tôi làm ngành du lịch rồi.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Xã các anh có tài nguyên suối nước nóng phong phú, cảnh các nơi cũng đẹp. Nếu như có thể thu hút khách du lịch thì tin rằng sẽ phát triển rất nhanh.
Vương Trạch Vinh nhắc đến từng xã, thị trấn. Tám thị trấn, ba xã đều được xác định các mục tiêu trọng điểm.
Nghe Vương Trạch Vinh phân tích, lãnh đạo các xã, thị trấn đều hưng phấn. Vương Trạch Vinh đã chỉ cho bọn họ một con đường để phát triển.
Hội nghị rất nhanh kết thúc, lãnh đạo các xã, thị trấn lập tức về triển khai công việc.
Vương Trạch Vinh gọi Tấn Tổ Nghĩa vào phòng mình rồi nói:
- Lão Tấn, biết sao tôi gọi mình anh tới đây không?
Tấn Tổ Nghĩa lắc đầu nói:
- Có thể là do công tác Luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Tấn, tôi rất hy vọng vào anh, hy vọng anh có thể đạt được thành tích trong công việc. Tôi biết anh là Bí thư Thị trấn Vương Gia Bá, trong lòng nhất định sẽ suy nghĩ đến sự phát triển của thị trấn mình. Tôi hy vọng anh nhìn xa hơn. Sau khi công tác toàn huyện phát triển, anh cũng có thành tích.
Tấn Tổ Nghĩa là người thông minh, hắn biết Vương Trạch Vinh đang chỉ điểm mình nên cảm kích nói:
- Xin Chủ tịch Vương yên tâm. Trong công tác, tôi đầu tiên là chủ nhiệm văn phòng, tôi quyết không làm Chủ tịch Vương thất vọng.
Vương Trạch Vinh nói:
- Công tác Luân chuyển đất đai ở Thị trấn Vương Gia Bá về cơ bản đã xong, bước tiếp theo là ổn định phát triển. Công tác chủ yếu của anh chính là giúp đỡ và hướng tới ngành sản xuất mũi nhọn. Bây giờ còn ai có nhu cầu thuê đất thì anh chuyển đến các nơi khác.
Tấn Tổ Nghĩa gật đầu nói:
- Chủ tịch Vương yên tâm, tôi nhất định làm tốt.
Nhìn Tấn Tổ Nghĩa đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Tấn Tổ Nghĩa này rốt cuộc như thế nào thì phải xem xem thao tác Luân chuyển đất đai trong toàn huyện. Nếu như hắn công tâm làm cũng được thì sẽ trọng dụng.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Vương Trạch Vinh đang rất bận rộn thì đột nhiên nhận được điện do Nhâm Trạch Hải gọi:
- Trạch Vinh, có một cơ hội lớn rất có lợi cho sự phát triển của huyện các cậu. Cậu phải hết sức tranh thủ mới được.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Nhâm ca, cơ hội gì vậy?
- Là như thế này, trên tỉnh vừa triệu tập hội nghị. Bởi vì quốc gia bây giờ đang thiếu điện trầm trọng nên chuẩn bị đầu tư một loạt Nhà máy phát điện lớn ở tỉnh Sơn Nam. Tôi nghe cậu nói tài nguyên nước ở Huyện Đại Phường rất phong phú, cậu cần phải hết sức tranh thủ một chút. Nếu như có thể kéo vài trăm triệu đến Huyện Đại Phường xây dựng Nhà máy phát điện, điều này sẽ có tác dụng rất lớn để kéo kinh tế Huyện Đại Phường lên.
Tin tức này đối với Vương Trạch Vinh mà nói là rất quan trọng. Nếu quả thật có thể xây dựng một Nhà máy phát điện khổng lồ ở Huyện Đại Phường, Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển rất mạnh.
Vương Trạch Vinh nghe thấy tin tức này liền hưng phấn nói:
- Hai thị trấn Khê Thủy, Đào Lâm và xã Ngõa Phòng đều có tài nguyên nước phong phú. Hoàn toàn có thể xây dựng một Nhà máy phát điện khổng lồ ở đây.
Vương Trạch Vinh nói vài câu với Nhâm Trạch Hải thì mới biết một chút tình hình. Người phụ trách công việc lần này ở trên tỉnh là Phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng.
Vương Trạch Vinh cảm thấy đây là cơ hội rất lớn? Vì vị phó chủ tịch tỉnh phụ trách lần này hắn đã gặp. Lần trước Hạng Nam đã mang hắn đến giới thiệu cho Bạch Hán Tùng. Hắn cho rằng có thể liên lạc với Bạch Hán Tùng một chút.
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Hạng Nam rồi nói thẳng:
- Bố, lần này tỉnh Sơn Nam muốn xây dựng một loạt Nhà máy phát điện trong tỉnh, con nghe nói người phụ trách là phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng. Con nên làm như thế nào?
Hạng Nam nói:
- Trong công việc mà dùng đến quan hệ là rất quan trọng. Con có thể nghĩ đến việc lợi dụng mối quan hệ này đã nói rõ con tiến bộ. Bố sẽ nói mấy câu với Bạch Hán Tùng. Chỉ cần Huyện Đại Phường đủ điều kiện thì sẽ ưu tiên một chút. Con cũng lên tỉnh gặp anh ta, nghe ý kiến rồi làm.
Hạng Nam nói một chút chuyện liên quan đến Bạch Hán Tùng.
Hạng Nam mặc dù sẽ nhắc nhở Bạch Hán Tùng, nhưng quan trọng là phải xem tình hình ở Huyện Đại Phường có thuận lợi hay không? Xây dựng Nhà máy phát điện lớn như vậy thì điều kiện là quan trọng nhất.
Vương Trạch Vinh giao công việc trong huyện cho Mã Giới Yên, sau đó hắn đến báo cáo với La Trung Hoa về kế hoạch đầu tư thủy điện của tỉnh. La Trung Hoa rất chú ý đến việc này nên nói:
- Nếu như thật sự có thể kéo một công trình thủy điện về Huyện Đại Phường, điều này là động lực rất lớn để phát triển kinh tế. Anh đi tìm hiểu tình hình một chút xem huyện chúng ta có khả năng hay không?
Vương Trạch Vinh mang theo Hác Duệ Bân và Ôn Hòa Lâm cùng lên trên tỉnh.
- Lão Ôn, trà nhất định phải loại tốt nhất.
Ôn Hòa Lâm cười nói:
- Xin Chủ tịch Vương yên tâm, lần này lên tỉnh nên tôi phải mang theo loại trà tốt nhất chứ.
Vương Trạch Vinh rất hài lòng với năng lực làm việc của Ôn Hòa Lâm nên nói:
- Trụ sở trên tỉnh của huyện đã được bỏ, biệt thự thì bán đi. Lần này chúng ta lên tỉnh thì vào trụ sở của thành phố ở, coi như ủng hộ công tác của thành phố.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Giá nhà đất đang tăng lên, nếu bán thì hơi tiếc.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này anh xem rồi tự quyết định. Căn nhà đó dù cho thuê thì sau này huyện chúng ta cũng không dùng đến mà.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Vâng.
Vương Trạch Vinh tìm số điện thoại cả Bạch Hán Tùng rồi gọi.
Thư ký của Bạch Hán Tùng tên là Trịnh Cương. Mấy ngày gần đây hắn nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, rất nhiều người gọi tới hỏi chuyện Nhà máy phát điện. Thấy số máy lạ, hắn có chút kỳ quái. Số điện thoại này của Phó chủ tịch Bạch chuyên dùng để liên lạc với người quen, người bình thường không biết số này. Sao lại có số máy lại gọi tới vậy nhỉ? Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Trịnh Cương vẫn vội vàng nghe điện:
- Xin hỏi ai đó?
Thấy không phải Bạch Hán Tùng tự mình nghe điện, Vương Trạch Vinh đoán là thư ký của đối phương nên nói;
- Tôi là - Vương Trạch Vinh Chủ tịch Huyện Đại Phường. Tôi cần tìm Phó chủ tịch Bạch.
- Vương Trạch Vinh.
Thư ký Trịnh Cương coi như cũng biết tình hình. Việc này đúng là hắn cũng biết. Lần trước khi Hạng Nam dẫn Vương Trạch Vinh đi gặp mấy lãnh đạo, hắn đã nghe nói Vương Trạch Vinh là con rể của Hạng Nam. Nghe thấy Vương Trạch Vinh gọi điện tới, hắn cảm thấy Phó chủ tịch Bạch sẽ coi trọng cuộc điện này nên nói:
- Bây giờ Phó chủ tịch Bạch đang họp, tôi đi thông báo.
Vương Trạch Vinh nói:
- Làm phiền anh.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh có thể trực tiếp gọi vào điện thoại di động của Phó chủ tịch Bạch, Ôn Hòa Lâm không khỏi thầm than Chủ tịch Vương quá lợi hại, không ngờ có số máy của Phó chủ tịch Bạch.
Bạch Hán Tùng thời gian này rất bận. Trung ương muốn đầu tư Nhà máy phát điện ở tỉnh Sơn Nam, điều này sẽ là cơ hội lớn phát triển kinh tế toàn tỉnh. Mỗi ngày đều có rất nhiều người đến để kéo Nhà máy phát điện về chỗ họ. Bạch Hán Tùng vừa họp xong rồi ngồi xuống ghế thì thư ký Trịnh Cương đi vào:
- Phó chủ tịch, vừa nãy Vương Trạch Vinh – Chủ tịch Huyện Đại Phường gọi điện tới muốn gặp ngài. Không biết ngài có gặp anh ta không?
- Vương Trạch Vinh?
Bạch Hán Tùng suy nghĩ một chút rồi nói:
- Là người ở Huyện Đại Phường kia?
Trịnh Cương nói:
- Đúng vậy, là con rể của Bộ trưởng Hạng.
Bạch Hán Tùng liền đoán được ý đồ đến đây của Vương Trạch Vinh.
- Hôm nay có lịch gì không?
- Tối nay có lãnh đạo huyện Khai Hà mời ngài dùng bữa.
- Ừ, vậy thì từ chối lời mời của huyện Khai Hà, bảo Vương Trạch Vinh tìm địa điểm.
Bạch Hán Tùng phải nể mặt Hạng Nam chứ, vì vậy y rất coi trọng Vương Trạch Vinh. Hôm qua Hạng Nam còn gọi điện tới nhắc đến Vương Trạch Vinh.
Thấy Trịnh Cương gọi điện báo Bạch Hán Tùng đồng ý nhận lời mời dùng bữa, Vương Trạch Vinh liền có chút khó xử. Trên tỉnh hắn đúng là khó tìm địa điểm ăn cơm. Mời người bình thường ăn cơm thì dễ làm, nhưng mời một phó chủ tịch tỉnh thì phải chọn địa điểm, quá ồn ào thì không được, quá rõ ràng không được, không đặc sắc không được, quá xa hoa cũng không được.
Xem ra phải nhờ Nhâm Trạch Hải rồi.
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Nhâm Trạch Hải rồi nói:
- Nhâm ca, giới thiệu cho thằng em này địa điểm mời lãnh đạo ăn cơm đi.
Nhâm Trạch Hải cười nói:
- Thằng ranh này được đó, muốn mời lãnh đạo nào ăn cơm vậy?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Cấp phó chủ tịch tỉnh.
Nhâm Trạch Hải nghe vậy liền giật mình. Hắn nghĩ đến Vương Trạch Vinh lên tỉnh là vì chuyện Nhà máy phát điện là biết mời ai. Mặc dù trong lòng có chút ghen ghét nhưng Nhâm Trạch Hải vẫn vui vẻ giới thiệu:
- Như vậy đến Đạm Bạc Viên đi, nơi này thích hợp mời lãnh đạo cấp bậc đó dùng bữa. Tôi sẽ dặn bên dưới dành một phòng yên tĩnh tốt nhất cho cậu. Còn thanh toán thì cậu không cần lo.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền nói:
- Nhâm ca, như vậy sao được?
Bạch Hán Tùng cười nói:
- Cứ quyết định như vậy đi.
Hai người nói chuyện một chút rồi dập máy.
Vương Trạch Vinh rất yên tâm vào việc mà Nhâm Trạch Hải nhận lời. Nghĩ đến việc mời Phó chủ tịch Bạch ăn cơm, Vương Trạch Vinh rất coi trọng nên nói với Ôn Hòa Lâm:
- Anh và Tiểu Hác lập tức chạy đến Đạm bạc viên, nhất định phải làm tốt mọi việc. Hôm nay tôi mời Phó chủ tịch Bạch phụ trách đợt phê duyệt Nhà máy phát điện.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh sẽ mời được Phó chủ tịch Bạch dùng bữa, Ôn Hòa Lâm rất bội phục năng lực của Chủ tịch Vương. Một Chủ tịch huyện nhỏ bé không ngờ có thể mời phó chủ tịch tỉnh ăn cơm. Năng lực của Chủ tịch Vương đúng là quá mạnh.
Bạch Hán Tùng người không gầy không béo. Lúc đến, y dẫn theo thư ký cùng đi.
Vương Trạch Vinh sớm chờ ở cửa liền vội vàng đi lên đón.
- Cảm ơn Phó chủ tịch Bạch đã đến.
Vương Trạch Vinh bắt tay Bạch Hán Tùng mà nói.
Bạch Hán Tùng cười nói:
- Trạch Vinh làm rất được. Nghe nói công tác Luân chuyển đất đai của cậu làm rất tốt. Về cơ bản nông dân ở thị trấn Vương Gia Bá đã không cần tiền cứu trợ, đây là thành tích rất lớn.
Vương Trạch Vinh mời Bạch Hán Tùng ngồi xuống rồi nói:
- Bây giờ mới là giai đoạn thí nghiệm. Huyện Đại Phường là huyện nghèo khó nên phải cố gắng.
- Ừ, mấy hôm nữa sẽ có một tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường khảo sát. Các cậu phải tiếp đón cho tốt.
Bạch Hán Tùng đột nhiên nói.
Nghe Bạch Hán Tùng nói như vậy, những lời Vương Trạch Vinh đã chuẩn bị từ trước bây giờ không cần nêu ra. Phó chủ tịch Bạch đã biết ý hắn đến, phái tổ chuyên gia đến Huyện Đại Phường cũng là có mục đích rõ ràng. Chính là muốn xem có thể xây dựng Nhà máy phát điện hay không?
- Cảm ơn Phó chủ tịch Bạch đã ủng hộ Huyện Đại Phường.
Bạch Hán Tùng cười ha hả mà nói:
- Cũng không thể nói như vậy. Các cơ quan chuyên môn đã tiến hành khảo sát tình hình toàn tỉnh. Từ tài liệu có thể thấy Huyện Đại Phường hoàn toàn có thể xây dựng Nhà máy phát điện khổng lồ. Lần này chủ yếu là muốn đi xác minh một chút xem có thể xây dựng Nhà máy phát điện ở quy mô nào.
Vương Trạch Vinh đoán có lẽ Hạng Nam đã sớm liên lạc với Bạch Hán Tùng. Hắn không khỏi thầm cảm ơn ông bố vợ này.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius