Hai mắt từ từ nhắm lại, trên mặt Nam Cung Thương hiện ra vẻ tươi cười bất đắc dĩ.
Chíu!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng nhỏ vang lên, Đạo Hoàng Kiếm rõ ràng đã bay trở về.
Nam Cung Thương sững sờ, nhanh chóng mở to mắt.
Chíu!! Chíu!! Chíu!!
Những thanh Đạo Hoàng Kiếm nhanh chóng nhỏ đi, bay vào trong đan điền Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
- Ngươi không giết ta?
Nam Cung Thương nhìn Dương Thạc, cảm thấy hơi mờ mịt.
Đối với hắn, Đại Bằng Kim Sí Vương chính là cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ, cho dù phụ thân Nam Cung Phá Thiên của hắn thì cũng không phải là đối thủ của người này. Cho nên người này cũng có thể không hề cố kỵ gì, trực tiếp chém giết hắn. Hiện tại “Đại Bằng Kim Sí Vương” này lại không giết hắn, hắn tự nhiên thấy nghi hoặc.
- Giết ngươi? Vì sao phải giết ngươi?
Âm thanh ồm ồm của Dương Thạc truyền tới.
- Bổn tọa với ngươi, với Thiên Kiếm Môn của ngươi không oán không cừu, cần gì phải giết ngươi? Huống hồ ngươi cho rằng một vãn bối như ngươi, bổn tọa phải bẩn tay giết ngươi sao?
Liếc nhìn Nam Cung Thương, Dương Thạc trầm giọng nói ra.
- Chuyện ta chém giết phân thân Thần Long của ngươi…
Nam Cung Thương nhìn thoáng qua phân thân Thần Long ở phụ cần.
- Nó có hơn chín ngàn phân thân, tổn thất hơn mười cái hay tám cái thì cũng không phải chuyện gì lớn. Chẳng qua là sau này ngươi đừng động thủ với nó!
Dương Thạc nói.
- Tiểu tử, tiểu gia đại nhân của ta đại lượng, không chấp nhặt với ngươi, còn không cám ơn tiểu gia của ta?
Giờ phút này, phân thân Thần Long bên cạnh cũng nói giúp.
- Vãn bối đa tạ Đại Bằng tiền bối rồi!
Giờ phút này, đáy lòng Nam Cung Thương khẽ thở dài một hơi, một tay chống lên mặt đất, vội vàng đứng lên làm lễ vãn bối với Dương Thạc, nói ra.
- Tuy tiểu bối không có bản lãnh gì. Nhưng sau này tiền bối có gì phân phó, tiểu bối nhất định sẽ đem hết khả năng trợ giúp tiền bối!
Đồng thời Nam Cung Thương cũng nói vài câu tình cảnh. Đại Bằng Kim Sí Vương người ta là nhân vật bậc nào? Có thể không giết hắn đã là cho hắn mặt mũi rồi. Hắn đồng ý với người ta một cái ngân phiếu khống thì cũng không có gì. Dù sao đối với Nam Cung Thương, Đại Bằng Kim Sí Vương có năng lực thông thiên triệt địa, cũng không có chuyện gì phải nhờ hắn giúp.
- Có gì phân phó thì sẽ đem hết khả năng giúp đỡ bổn tọa sao?
Trong lòng Dương Thạc không khỏi cười thầm.
- Tiểu tử, quả nhiên nói được. Được rồi, bổn tọa chính xác có một việc muốn ngươi giúp. Nghe nói sư tổ Thiên Kiếm Môn các ngươi đã làm tục gia đệ tử trong Đại Lâm Tự, đã chiếm được bộ Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn…
Dương Thạc chậm rãi nói ra.
- Tiền bối, ngươi muốn Cửu Dương Huyền Công?
Lông mày Nam Cung Thương không khỏi nhíu một cái.
Đang muốn uyển chuyển từ chối, âm thanh của Dương Thạc lại truyền đến lần nữa.
- Bổn tọa chính xác muốn Cửu Dương Huyền Công này.
- Nhưng yên tâm. Bổn tọa là cao nhân tiền bối, sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi. Đây là công pháp Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng. Bổn tọa dùng nó để đổi lấy Cửu Dương Huyền Công của Thiên Kiếm Môn các ngươi. Nếu không đủ, bổn tọa còn có những thứ khác đền bù tổn thất!
Nói xong, Dương Thạc giơ một tay lên. Một cuốn sách nhỏ nhanh chóng xuất hiện, ba một tiếng rơi xuống trước mặt Nam Cung Thương. Đúng là bí tịch Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Huyền Công!
- Cái gì? Là tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công sao?
Thấy quyển sách nhỏ trước mặt này, hai mắt Nam Cung Thương lập tức trừng to.
Có thể nói tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công là bộ công pháp mà Nam Cung Thương vẫn luôn mong ước.
Bất kì một bộ công pháp nào thì tầng thứ nhất cũng đều là bộ phận trụ cột nhất. Có thể, tu thành tầng thứ nhất không giúp người ta có được thực lực cực mạnh, nhưng cần phải biết, nếu không có tầng thứ nhất trụ cột thì dù công pháp của các tầng sau có mạnh mẽ thế nào thì cũng không lâu dài và không thể tu thành được.
Trong tay Nam Cung Thương có Cửu Dương huyền công tầng thứ hai.
Chính vì hắn có tầng thứ hai của bộ công pháp này nên tầng thứ nhất càng thêm trân quý hơn.
Có bộ công pháp kia thì có thể tu luyện được cả tầng thứ nhất và tầng thứ hai.
Nếu không có thì không thể tu luyện được cả hai tầng.
Ngoài ra, còn một điều nữa là, Nam Cung Thương nghe ông lão ở Thiên Kiếm Môn dạy mình Tử Tiêu quyết nói rằng, Tử Tiêu quyết cũng là võ công thuộc loại thần công.
Mà kiếm pháp Thiên Kiếm Môn thiếu nhất chính là nội công.
Thực tế, các đời chưởng môn của Thiên Kiếm Môn đều tự nghĩ ra hoặc tự tìm kiếm một số công pháp mạnh mẽ để bù vào sự thiếu hụt nội công của Thiên Kiếm Môn. Chỉ tiếc, bọn họ đã tìm được không ít công pháp nội công, cũng đã tu luyện chúng nhưng lại phát hiện không có một bộ nào phù hợp với các chiêu thức của Thiên Kiếm Môn. Kết quả, những bộ công pháp này đều bị bỏ phí.
Dù là chưởng môn đương nhiệm của Thiên Kiếm Môn là Nam Cung Phá Thiên cũng chỉ tu luyện một bộ công pháp cấp cao mà thôi.
Hắn sáng tạo ra Phá Thiên nhất kiếm, có thành tựu trên con đường võ đạo, nên bây giờ mới bước vào cảnh giới Võ Thánh được. Chứ nếu chỉ dựa vào công pháp thì không thể nào tiến vào cảnh giới Võ Thánh được.
Mà bộ võ công nội công Tử Tiêu quyết này lại rất phù hợp với các chiêu thức của Thiên Kiếm Môn.
Nếu có thể tu luyện thì Nam Cung Thương có thể bù vào chỗ thiếu hụt của công pháp Thiên Kiếm Môn. Thậm chí, hắn có thể vượt qua Nam Cung Phá Thiên, đi vào tầng cao hơn, kéo theo Thiên Kiếm Môn cũng đi lên một độ cao mới.
Đáng tiếc, Tử Tiêu quyết xuất phát từ tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công nên vẫn có chỗ thiếu sót.
Ông già kia từng nói, muốn bù đắp cho chỗ thiếu hụt thì cách tốt nhất chính là lấy được tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công.
Nam Cung Thương tuyệt đối không ngờ, không cần mình đi tìm thì tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công đã tự mình tìm đến cửa rồi.
Trong lòng run lên.
Một lát sau, Nam Cung Thương gần như không thể khống chế sự hưng phấn trong lòng.
Cầm lấy quyển sách có chứa tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công, Nam Cung Thương liên tục thở ra mấy hơi mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh lại.
- Tiền bối, ngài muốn dùng tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công để đổi lấy Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn sao?
Nam Cung Thương ngẩng đầu lên nhìn về phía Dương Thạc, hỏi.
- Đúng vậy.
Dương Thạc nhẹ gật đầu.
Theo như Dương Thạc thấy thì việc trao đổi công pháp đều có lợi với mình và Thiên Kiếm Môn nên Nam Cung Thương chắc sẽ không từ chối.
Huống chi, giá trị tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công của mình còn cao hơn phần của Thiên Kiếm Môn rất nhiều.
Dương Thạc cũng không biết Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn là tầng thứ mấy.
Nếu như cũng là tầng thứ nhất thì giao dịch lần này cũng như không. Còn nếu là tầng thứ hai thì… Dương Thạc lấy được tầng thứ hai, Nam Cung Thương lấy được tầng thứ nhất, vậy là cả hai đều có cơ hội tu luyện thành cả hai tầng. Đây là hợp tác cùng có lợi. Hơn thế nữa, dù sao thì Nam Cung Thương cũng có lợi hơn. Bởi nếu Dương Thạc không có tầng thứ hai thì ít nhất hắn có thể tu thành tầng thứ nhất, mà Nam Cung Thương thì không tu luyện được tầng nào cả.
Nếu công pháp của Thiên Kiếm Môn là từ tầng thứ ba trở về sau thì dù Dương Thạc có lấy được cũng không thể tu luyện được, còn Nam Cung Thương lấy được tầng thứ nhất thì ít nhất có thể tu luyện được tầng thứ nhất này.
Tính ra, Nam Cung Thương đều là bên có lợi hơn.
Cho nên, trong cuộc giao dịch lần này, Nam Cung Thương có lợi mà không có hại.
Dương Thạc tin, Nam Cung Thương cũng biết điều này.
- Tiểu tử, ngươi có thể tu luyện bộ công pháp kia của ta tại đây, xem nó có phải là thật hay không.
Dương Thạc nói với Nam Cung Thương.
Như Dương Thạc thấy thì Nam Cung Thương không phải loại người không giữ chữ tín.
Nam Cung Thương tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện xem hết công pháp rồi bỏ chạy. Huống hồ, bây giờ Dương Thạc đã thế chủ động, Nam Cung Thương muốn chạy là chạy được sao?
- Vậy vãn bối cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Nam Cung Thương không hề khách khí, trực tiếp mở tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công ra xem.
- Hả?
Chỉ mới mở xem một chút mà hai mắt Nam Cung Thương đã sáng lên.
Một lát sau, Nam Cung Thương chợt nhắm hai mắt, khép lại sách, bắt đầu lĩnh ngộ.
- Đốn ngộ sao?
Dương Thạc kinh ngạc.
Tên Nam Cung Thương này vậy mà là thiên tài tuyệt đỉnh, không thể ngờ được, chỉ nhìn thoáng qua tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công một lát mà đã tiến vào trạng thái đốn ngộ rồi.
Dương Thạc không biết, Nam Cung Thương vì tu luyện Tử Tiêu quyết nên bản thân đã có trụ cột. Bây giờ, hắn nhìn đến tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công, nên lúc trước có chỗ nào của Tử Tiêu quyết mà hắn cho là sai thì đều dựa theo tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công mà làm theo, nên mới hiểu được ngay. Tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công giống như chiếc kéo vậy, đâm thủng cánh cửa cuối cùng là Nam Cung Thương có thể sáng tỏ thông suốt hết.
Nhìn Nam Cung Thương đốn ngộ, Dương Thạc không khói có chút ghen tị. Chẳng qua, Dương Thạc vẫn không hề di chuyển, chờ Nam Cung Thương đốn ngộ xong.
Đúng năm sáu canh giờ.
Oanh!
Đột nhiên, trên người Nam Cung Thương toả ra một luồng khí thế cường đại.
Hai mắt lập tức mở ra, tràn đầy hưng phấn.
- Đột phá rồi sao?
- Không ngờ mình lại đột phá, từ Võ Tôn đỉnh phong đến cảnh giới Đại Tông Sư rồi.
Giờ khắc này, Nam Cung Thương không nhịn được mà ngửa mặt lên trời hét lên.
Một lần lĩnh ngộ liền đột phá.
Quan trọng nhất là, Nam Cung Thương phát hiện, những chỗ còn thiếu hụt của Tử Tiêu quyết của mình giờ đây đã tự động bù đắp hết.
- Nếu ông già kia biết được điều này thì sẽ vui vẻ đến mức nào.
- Tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công này đúng là thật.
Bây giờ Nam Cung Thương đã biết quyển sách viết tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công là thật.
Hắn nhìn về phía Dương Thạc, trong mắt tràn ngập cảm động.
- Đa tạ tiền bối truyền thụ công pháp.
Nam Cung Thương nói xong, liền cúi đầu trước Dương Thạc, làm một lễ với trưởng bối.
Dương Thạc vội di chuyển thân hình, tránh cái lễ này. Dương Thạc và Nam Cung Thương là người cùng một thế hệ, mà hắn còn phải gọi người ta một tiếng sư huynh. Bây giờ, hắn giả trang thành Đại Bằng Kim Sí Vương, lại để Nam Cung Thương gọi mình một tiếng tiền bối đã coi như có lợi lắm rồi. Hiện tại, Nam Cung Thương còn muốn bái lạy mình nữa thì Dương Thạc chịu không nổi.
- Không cần đa lễ. Không phải ta truyền công pháp cho ngươi mà là muốn trao đổi cùng ngươi. Nếu ngươi không giao ra Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn thì bổn toạ cũng không tha cho ngươi.
Dương Thạc nói:
- Huống hồ, nếu ngươi hành đại lễ với ta thì cũng coi như đệ tử của bổn toạ. Mà ngươi là con trai độc nhất của Nam Cung Phá Thiên, là đệ tử Thiên Kiếm Môn, còn bổn toạ là Pháp Vương của Kim Phật tự nên sẽ không thu nhận ngươi.
- Vãn bối đã hiểu.
Nghe Dương Thạc nói vậy, Nam Cung Thương mới đứng thẳng dậy.
- Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn gồm phần sau của tầng thứ nhất, toàn bộ tầng thứ hai và phần đầu của tầng thứ ba. Toàn bộ công pháp đã được khắc ghi trong đầu vãn bối. Vãn bối sẽ viết ra cho tiền bối.
Nam Cung Thương nói.
Thực ra, vừa rồi Nam Cung Thương cũng đã so sánh giữa phần sau của tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công mà Dương Thạc đưa cho hắn rồi.
Giống y như đúc với phần của Thiên Kiếm Môn.
Bởi thế, Nam Cung Thương càng tin tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công là thật.
- Toàn bộ tầng thứ hai sao?
Nghe Nam Cung Thương nói vậy, hai mắt Dương Thạc sáng ngời.
Bây giờ, Dương Thạc thiếu nhất chính là tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công.
Đã có tầng thứ hai thì cũng có thể tu luyện được tầng thứ ba. Ba tầng công pháp này có thể giúp Dương Thạc tu luyện đến cảnh giới Võ Thánh rồi.
- Không cần viết, cứ nói đi, bổn toạ nghe.
Dương Thạc nói.
- Dạ.
Nam Cung Thương nhẹ gật đầu. Hắn biết, cao thủ tuyệt đỉnh như Đại Bằng Kim Sí Vương thì thần hồn rất mạnh mẽ, và có khả năng gặp qua là không thể quên.
Suy nghĩ một chút để sắp xếp các thông tin trong đầu, sau đó, Nam Cung Thương mới nói ra tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công.
Tuy Dương Thạc không có khả năng gặp qua là không quên, nhưng trong không gian Thập Phương Ca Sa có Tiểu Địch, cửu dương chân thân của mình nghe, rồi làm cho thân thể của mình trong Thập Phương Ca Sa nhắc lại một lần là Dương Địch sẽ nhớ kĩ.
Một lát sau, Nam Cung Thương đã đọc xong tầng thứ hai Cửu Dương huyền công.
Tiếp theo là nửa phần đầu tầng thứ ba của Cửu Dương huyền công.
Dương Thạc liền lấy ra tầng thứ ba Cửu Dương huyền công của Ẩn Giao Vương để so sánh.
Nửa phần đầu tầng thứ ba Cửu Dương huyền công mà Nam Cung Thương đọc rất giống với bộ mà Ẩn Giao Vương lưu lại. Chỉ là do vấn đề phiên dịch nên một số chi tiết nhỏ khác nhau, nhưng không ảnh hưởng toàn cục được.
- Được rồi.
Đợi khi Nam Cung Thương nói xong, Dương Thạc nhẹ gật đầu.
Về cơ bản, Dương Thạc có thể xác định tầng thứ hai và tầng thứ ba Cửu Dương huyền công do Nam Cung Thương nói là không có vấn đề gì.
- Tiền bối, tầng thứ hai Cửu Dương huyền công là muốn dùng huyết nhục của Thần Long làm tài liệu tu luyện. Bởi vậy, tôi mới giết phân thân của Thần Long. Chẳng qua, mặc dù không có máu thịt của Thần Long thì chỉ cần máu thịt của cao thủ có cảnh giới cao, huyết nhục có thể diễn hoá thì cũng có thể làm được.
Tiền bối ngài đã đến trạng thái nửa diễn hoá, vậy nên sẽ không khó để tu luyện tầng thứ hai Cửu Dương huyền công.
Sau khi nói hết, Nam Cung Thương lại thành khẩn nói thêm.
- Tầng thứ hai Cửu Dương huyền công là Thần Long chân thân, phải hấp thu, dung hợp máu thịt Thần Long.
Chỉ đơn giản là vì làm cho huyết nhục có thể diễn hoá mà thôi. Dù không có huyết nhục của Thần Long thì huyết nhục của các cao thủ tuyệt đỉnh khác cũng được.
Năm đó, một vị tiền bối tu thành Cửu Dương huyền công là do hắn bị rơi xuống vách núi gần Thập Vạn Đại Sơn, vô tình gặp được hài cốt của Man Văn Thiên Tượng nên mới tu thành chân thân.
Dương Thạc nhẹ gật đầu.
Không cần máu Thần Long ư? Hình như cửu dương chân thân của mình đã có máu của thượng cổ Huyền Ưng rồi.
Cảnh giới của thượng cổ Huyền Ưng chắc là có thể đi vào cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi.
- Còn nữa, tiền bối, tầng thứ ba của Cửu Dương huyền công là ngưng tụ thành Xá Lợi chân thân.
- Nghe đồn, khi Đại Lâm tự bị diệt, toàn bộ Xá Lợi đã bị mất. Chẳng qua, có tin đồn rằng, hoàng thất Đại Yến đã chiếm được một phần Xá Lợi Tử trong đó, khoảng ba đến năm trăm viên. Về sau, Đại Chu diệt Đại Yến, nếu như không có ngoài ý muốn thì những Xá Lợi Tử này chắc chắn ở trong quốc khố của hoàng thất Đại Chu.
Chợt Nam Cung Thương nói thêm.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 287: Tầng thứ hai Cửu Dương, luyện thành Huyền Ưng chân thân
Nguồn: VIP
Trong quốc khố hoàng cung Đại Chu có Xá Lợi Tử sao?
Nghe Nam Cung Thương nói vậy, Dương Thạc liền suy nghĩ.
Trước đây, Đại Lâm Tự bị vương triều Đại Yến tiêu diệt. Trong Tháp Lâm của Đại Lâm Tự có mấy nghìn viên Xá Lợi Tử. Khi Đại Lâm Tự bị tấn công, các hoà thượng của Đại Lâm Tự muốn đem tất cả những viên Xá Lợi Tử này đi là việc rất khó. Vậy nên, số Xá Lợi Tử còn lại bị hoàng thất Đại Yến lấy đi cũng là điều bình thường.
Xá Lợi Tử là do máu của cao tăng Phật Môn ngưng tụ mà thành, cũng được coi là một bảo vật. Nhưng người bình thường lại không thể sử dụng nó.
Cho nên những viên Xá Lợi Tử này được đặt trong quốc khố của hoàng thất Đại Yến cũng rất bình thường.
Mà trăm năm trước, khi Đại Chu diệt Đại Yến, chiếm cứ hoàng cung, thì quốc khố của hoàng thất Đại Yến liền trở thành quốc khố của hoàng thất Đại Chu. Thế nên, trong quốc khố này rất có khả năng có mấy trăm viên Xá Lợi Tử.
- Như vậy, nếu rảnh thì bổn toạ cũng nên đến thăm quốc khố của hoàng thất Đại Chu một chút.
Dương Thạc nhẹ giọng nói.
Nam Cung Thương ở bên cạnh nghe được lời này của Dương Thạc liền không khỏi sợ hãi, cảm thán thực lực của ‘Đại Bằng Kim Sí Vương’ này.
Đối với Đại Bằng Kim Sí Vương, quốc khố của hoàng thất Đại Chu giống như sân vườn nhà mình vậy, muốn đến thì đến muốn đi thì đi.
- Được rồi, tiểu tử, tiếp tục ở đây tìm kiếm bảo vật đi, bổn toạ đi trước đây.
Dương Thạc không nói thêm gì nữa, vươn tay xé rách hư không rời đi.
Trong một hang động đá vôi dưới sâu, Dương Thạc hiện ra.
Roạt!
Sau khi đến nơi này, Dương Thạc lại mở ra hư không, tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
- Hoàng thất Đại Chu lại có Xá Lợi Tử ư. Đáng tiếc, quan hệ giữa mình với Phụ Chính Vương không đủ thân mật, nếu giống như Lục ca cũng gia nhập phe của hoàng thất Đại Chu thì có lẽ chỉ cần nói với Phụ Chính Vương rằng mình cần những viên Xá Lợi Tử đó, thì Phụ Chính Vương sẽ lập tức tặng cho mình thôi. Chẳng qua, muốn mình gia nhập phe của Phụ Chính Vương là rất khó. Vậy nên, phải từ từ nghĩ cách lấy những viên Xá Lợi Tử này thôi. Nếu không được thì trực tiếp đi giết cao tăng của Kim Phật tự, đốt bọn chúng thu Xá Lợi Tử vậy.
Vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc thầm nghĩ.
- Đúng rồi.
Đang suy nghĩ, hai mắt Dương Thạc chợt sáng ngời.
- Dương Tử Mặc đã chiếm được Thiên Đạo Thần Hoàng giáp cùng Tam Thiên đạo hoàng kiếm, mà Dương Thiên cũng lấy được huyết nhục của Thần Long. Vậy không lâu nữa, Dương Tử Mặc sẽ khởi binh ở Nam Tỉnh. Sau đó, Mạc Vân Cốc ở Đại Hành Sơn cũng sẽ hưởng ứng theo. Đại quân của chúng sẽ trực tiếp đánh tới kinh thành.. Nếu kinh thành không bảo vệ được mà bị công phá thì lúc đó sẽ có một cuộc đại loạn. Đến lúc đấy, nếu mình có thể đục nước béo cò thì chắc chắn mình sẽ lấy được những viên Xá Lợi Tử kia và một số bảo vật khác nữa.
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
Dương Thạc cảm giác, Dương Tử Mặc sẽ khởi binh mưu phản nhanh thôi.
Chỉ cần Dương Tử Mặc khởi binh thì nhất định sẽ trực tiếp tấn công về kinh thành. Mà Mạc Vân Cốc ở Đại Hành Sơn sẽ trở thành quân tiên phong cho Dương Tử Mặc.
Dương Thạc cảm giác, bên hoàng thất Đại Chu, dù là hoàng đế Đại Chu Càn Minh Chân hay Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ thì đều không coi trọng kinh thành Đại Chu này.
Càn Minh Chân đi đến Huyền Vũ sơn cũng được hai năm rồi.
Gần đây, hình như Phụ Chính Vương cũng biến mất.
Bây giờ, chính sự Đại Chu đều do đám học sĩ Trương Chu Chính xử lý.
Với tình hình này thì bên Dương Tử Mặc rất có khả năng đánh bại quân đội Đại Chu, chiếm giữ kinh thành. Lúc đấy, kinh thành khó mà tránh khỏi hỗn loạn được.
Đục nước béo cò trong hỗn loạn là điều Dương Thạc thích nhất.
Cần phải biết, thực lực của hoàng thất Đại Chu cũng không thua kém bất kì thánh địa võ đạo nào, không nói đến công pháp, võ công, chỉ riêng các loại bảo vật thiên địa, linh đan, vũ khí, áo giáp đã hơn các thánh địa Võ Thánh rồi. Khi kinh thành Đại Chu bị phá mà đục nước béo cò thì chắc chắn sẽ thu được nhiều lợi ích hơn trong trận chiến ở Nam Lâm Tự trv kia.
- Không nghĩ nhiều nữa. Bây giờ, phải ngưng tụ được cửu dương chân thân tầng thứ hai trước đã.
Dương Thạc lắc lắc đầu, loại bỏ những ý nghĩ này.
Trận chiến ở kinh thành chắc chắn sẽ có nhiều vận may.
Nhưng nếu không có thực lực mạnh mẽ thì sẽ không bắt được loại vận may này.
Cho dù Càn Minh Chân và Càn Minh Vũ không coi trọng kinh thành thì cũng không chắp tay dâng tặng Dương Tử Mặc. Đến lúc đó, kinh thành sẽ có nhiều binh lính canh gác, có Đại Tông Sư Trương Chu Chính toạ trấn, có thống lĩnh Ngự Lâm quân Lưu Ngự Thanh làm tay sai… Kinh thành Đại Chu chắc chắn sẽ như một con mãnh thú, quân sĩ bình thường đến bao nhiêu thì nó sẽ giết chết bấy nhiêu.
Mà bên Dương Tử Mặc cũng sẽ có không ít cao thủ.
Hắc đạo nam bắc Thập Tam tỉnh Tổng Biều Bả Tử Mạc Vân Cốc, cao thủ cảnh giới Võ Thánh.
Thuộc hạ của hắn có vô số tội phạm, không thiếu những kẻ có cảnh giới Đại Tông Sư như Địa Sát.
Sau này, trong kinh này có nhiều cao thủ như vậy đánh nhau, mà Dương Thạc không có đủ thực lực thì làm sao có thể đục nước béo cò ở trong đó được.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Bên cạnh con sông nhỏ, cửu dương chân thân của Dương Thạc cùng Dương Địch đang ngồi xếp bằng ở đó.
- Độ phù hợp giữa Cửu Dương huyền công tầng hai với tiểu Địch chỉ có 20% thôi sao?
Vốn Dương Thạc cũng muốn để Dương Địch tu luyện một chút Cửu Dương huyền công. Tuy cô đã có Thiên Đạo thần âm công, nhưng càng nhiều thần công thì càng tốt, nếu kiêm tu Cửu Dương huyền công thì thực lực của Dương Địch có thể tăng cao hơn nữa.
Chỉ tiếc…
Dù là Cửu Dương huyền công tầng thứ nhất hay tầng thứ hai thì độ phù hợp với Dương Địch cũng rất thấp , chỉ khoảng 20%, 30% mà thôi.
Mặc dù thiên phú cao nhưng với độ phù hợp như vậy thì hiệu suất tu luyện cũng rất thấp. Cho dù cô luyện thành nhưng khi sử dụng cũng không biết có thể phát huy được bao nhiêu uy lực.
Vậy nên, đối với Dương Địch thì bộ Cửu Dương huyền công này cũng chỉ như gân gà mà thôi.
Mỗi người có một sở trường, Dương Địch thích hợp với truyền thừa của Đạo Hoàng, còn về bộ công pháp Cửu Dương huyền công này thì cũng không nên miễn cưỡng.
Bởi vậy, Dương Thạc cũng không bảo Dương Địch tu luyện mà chỉ mình tu luyện.
- Ngưng tụ chân thân tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công chia làm hai bước sao?
Dương Thạc xem qua trình tự tu luyện chân thân của tầng thứ hai.
- Bước đầu tiên là hấp thu huyết mạch.
- Trong bảy bảy bốn mươi chín ngày phải dung hợp máu thịt của Thần Long hoặc của các cao thủ khác.
- Bước thứ hai, kích phát huyết mạch, rèn luyện thân thể. Hoàn thành xong bước này, đã coi như ngưng tụ thành công chân thân tầng thứ hai Cửu Dương huyền công. Hấp thu huyết mạch của cao thủ nào thì chân thân sẽ có đặc tính của cao thủ đó. Không những thế, về mặt nào đó thì những đặc tính này còn có thể gia tăng.
- Bước này cần tám tám sáu tư ngày.
Những điều này rất đơn giản nên Dương Thạc hiểu rất nhanh.
Last edited by huynhba; 03-05-2014 at 01:59 AM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Gần như giống với biến thân Huyền Ưng và Hắc Hùng.
Đơn giản là hấp thu huyết mạch, kích phát huyết mạch, sau đó, tôi luyện ra chân thân có liên hệ với huyết mạch đã hấp thu.
Nếu ngưng tụ thành Thần Long chân thân thì chân thân sẽ có đặc tính của Thần Long.
Nếu ngưng tụ thành Huyền Ưng chân thân thì chân thân sẽ có đặc tính của Huyền Ưng.
Không những thế, những đặc tính này thường sẽ mạnh mẽ hơn.
- Toàn bộ quá trình mất hơn một trăm ngày. Chẳng qua, bây giờ, chân thân của mình đã hấp thu huyết mạch của thượng cổ Huyền Ưng nên đã giảm bớt được bước thứ nhất, có thể trực tiếp bắt đầu bước thứ hai. Trong hai tháng, có thể ngưng tụ xong cửu dương chân thân tầng thứ hai, bước vào cảnh giới Đại Tông Sư rồi.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Dương Thạc không muốn ngưng tụ phân thân Thần Long.
Không phải vì quan hệ giữa Dương Thạc với Thần Long tốt nên không muốn huyết nhục của nó, mà là…cửu dương chân thân tầng thứ hai hấp thu thượng cổ huyết mạch có độ phù hợp càng cao thì càng tốt. Độ phù hợp giữa Dương Thạc với Huyền Ưng đã rất cao rồi, mà không biết độ phù hợp với Thần Long là bao nhiêu, nên không cần bỏ gốc lấy ngọn.
- Trực tiếp bắt đầu, kích phát huyết mạch.
Trong lòng nghĩ, Dương Thạc liền khoanh chân ngồi xuống, dựa theo phương pháp trong cuốn sách về Cửu Dương huyền công tầng thứ hai, bắt đầu kích phát huyết mạch.
Một khắc… hai khắc… ba khắc…
Đã qua nửa canh giờ, Dương Thạc cảm giác được bên trong mạch máu của mình sinh ra một tia năng lượng mới.
Năng lượng này nhanh chóng rót vào bên trong cơ thể Dương Thạc, khiến Dương Thạc cảm giác được cường độ của cửu dương chân thân của mình đã tăng thêm một chút xíu.
Có tăng lên tức là phương pháp kia có hiệu quả.
- Đúng rồi, thể xác của mình cũng dung hợp huyết mạch của thượng cổ Hắc Hùng nên cũng có thể thử tu luyện tầng thứ hai Cửu Dương huyền công, có thể không ngưng thành chân thân được nhưng cũng có thể kích phát một ít huyết mạch, tăng cường sức khoẻ thì vẫn được.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Độ phù hợp giữa Cửu Dương huyền công với thân thể Dương Thạc rất thấp.
Nhưng nếu dựa theo phương pháp này để kích phát huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, nhằm rèn luyện thân thể thì vẫn có hiệu quả.
Dù sao, trong quá trình tu luyện Cửu Dương huyền công cũng không phân biệt tư chất, ngộ tính, độ phù hợp.
Một thiên tài có độ phù hợp 240% muốn ngưng tụ thành chân thân tầng thứ hai cũng phải mất hơn một trăm ngày. Một kẻ ngu có độ phù hợp 10% thì khi tu luyện cũng mất từng đó ngày. Chỉ là người có độ phù hợp cao thì sau khi luyện thành sẽ phát ra uy lực lớn hơn mà thôi.
- Thân thể cũng tu luyện.
Không hề do dự, thân thể Dương Thạc cũng bắt đầu tu luyện.
Bắt đầu kích phát huyết mạch của thượng cổ Hắc Hùng trong cơ thể.
Một ngày… hai ngày…
Dương Thạc cảm giác cả cửu dương chân thân và thân thể của mình đều nhanh chóng gia tăng cường độ khí lực.
Nhất là thân thể.
Thân thể kích phát huyết mạch của thượng cổ Hắc Hùng.
Mà thượng cổ Hắc Hùng mạnh mẽ nhất chính là sức mạnh. Dùng tầng thứ hai Cửu Dương huyền công để tu luyện nên Dương Thạc có thể kế thừa đặc tính của thượng cổ Hắc Hùng để gia tăng sức mạnh.
Không cần đến ngày thứ sáu mươi tư, mới chỉ đến ngày thứ hai mươi mốt mà sức mạnh cơ thể Dương Thạc đã tăng lên gấp đôi.
Âm khiếu trong cơ thể từ hơn 16 nghìn đã tăng thêm hơn tám nghìn cái.
Trực tiếp đi vào cảnh giới Võ Tôn sơ kỳ.
Không những thế, Dương Thạc cảm thấy, theo thời gian trôi qua, số lượng huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng được kích phát ngày càng nhiều thì sức mạnh thân thể của mình còn có thể tăng lên.
Còn sức mạnh của cửu dương chân thân lại không gia tăng rõ rệt như vậy.
Ưu điểm của Huyền Ưng không phải ở mặt sức mạnh, mà chắc phải đợi khi ngưng tụ xong Huyền Ưng chân thân thì đặc tính của nó mới được thể hiện rõ ràng.
Rất nhanh đã đến ngày thứ sáu mươi tư.
Oanh! Rầm rầm rầm!
Giữa trưa ngày thứ sáu mươi tư, Dương Thạc đang khoanh chân ngồi thì trên cả cửu dương chân thân và cơ thể liên tiếp tràn ra hai luồng khí thế mạnh mẽ. Trong đó, khí thế từ trên cơ thể phát ra yếu hơn, còn khí thế phát ra từ cửu dương chân thân lại cực kỳ mạnh mẽ.
Rất giống với khí thế khi Nam Cung Thương đột phá lúc trước.
Tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư.
Có thể thấy, giờ khắc này, cửu dương chân thân của Dương Thạc đã hoàn toàn ngưng tụ xong cửu dương chân thân tầng thứ hai, thăng cấp lên cảnh giới Đại Tông Sư.
Ngưng tụ thành Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân, bước vào Đại Tông Sư sơ giai!
Phải biết rằng sáu mươi tư ngày trước, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc chẳng qua chỉ là cấp độ Võ Tôn cao giai. Ngắn ngủi sáu mươi tư ngày, vậy mà đã vượt qua hai giai, trực tiếp tiến vào cấp độ Đại Tông Sư. Tu luyện như vậy, chỉ sợ cho dù Dương Địch tu luyện bình thường, không có đốn ngộ thì cũng đều không đuổi kịp.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Trên người, năm trăm mười hai huyệt khiếu nổ vang ầm ầm.
Tiến vào cấp độ Đại Tông Sư, số lượng huyệt khiếu trên người lại giảm bớt, trực tiếp chỉ còn năm trăm mười hai chỗ.
Tuy số lượng huyệt khiếu giảm bớt nhưng Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng năm trăm mười hai huyệt khiếu này, mỗi chỗ đều vô cùng cứng cỏi.
Huyệt khiếu cộng hưởng nổ vang ông ông, lực lượng của Dương Thạc đã được tăng cường trên phạm vi lớn.
- Cửu Dương Chân Thân tăng lên hai cấp độ!
Sau khi tu thành Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân, Dương Thạc vô cùng hài lòng đối với thực lực bản thân biến hóa.
- Thân thể dứt khoát tăng lên ba cấp độ!
Cùng lúc đó, thân thể Dương Thạc cũng nhảy ra từ trong sông nhỏ.
Rôm rốp!
Hai tay nắm lại, lực lượng mênh mông liền xuất hiện.
Cửu Dương Chân Thân kích phát huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ, lực lượng đã tăng lên hai cấp độ. Mà thân thể Dương Thạc đã kích phát huyết mạch Hắc Hùng thượng cổ, lực lượng tăng lên càng rõ ràng hơn. Từ ngày thứ hai mươi mốt đã tăng lên một giai, tiến vào Võ Tôn sơ giai. Mà bây giờ lại tiến lên hai giai, trực tiếp đạt tới thực lực Võ Tôn cao giai, còn tăng mạnh hơn cả Cửu Dương Chân Thân.
Rống!
Miệng hơi mở, một tiếng bạo rống vang lên.
Tạch tạch tạch!
Mỗi tấc huyết nhục trên thân thể Dương Thạc đều phát ra tiếng bạo vang răng rắc. Xương cốt cơ bắp nhanh chóng sinh trưởng. Gần như là trong một chớp mắt, thân thể đã biến thành một cự nhân cao hai trượng, hình thể cường tráng. Một mái tóc trắng phiêu tán sau đầu Dương Thạc.
Biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng!
Tuy Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công cũng có thể kích phát huyết mạch nhưng huyết mạch kích phát lập tức dung nhập vào trong thân thể Dương Thạc, cũng không ảnh hưởng đến Dương Thạc biến thân. Cho nên hiện tại Dương Thạc biến thân vẫn là Đệ Nhị Trọng.
Mặc dù vẫn là biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng, nhưng dù sao thực lực trước khi biến thân đã tăng lên, sau khi biến thân, thực lực cũng tự nhiên tăng lên tương ứng.
- Lực lượng này cũng tăng lên bốn giai, cũng chính là một cảnh giới lớn, tiến vào Đại Tông Sư cao giai rồi!
Dương Thạc cảm thụ được lực lượng thân thể cường đại.
Uỳnh!
Hắn đánh ra một quyền về phía trước.
Rầm rầm rầm! Hống hống hống!
Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm bỗng nhiên phát ra. Nếu nói lúc trước Dương Thạc chém giết A Mục Đạt Vượng, đuổi giết bọn người Địa Sát, trong đó có sử dụng mưu đồ thì hiện tại, cho dù không sử dụng bất cứ bí pháp gì, không lợi dụng bất kỳ pháp khí nào, Dương Thạc chỉ bằng biến thân cũng đủ để đuổi giết A Mục Đạt Vượng, giết chết bọn người Địa Sát!
Phải biết rằng trong Địa Sát, lão Đại mạnh nhất cũng mới chỉ có thực lực Đại Tông Sư cao giai mà thôi! Ngắn ngủi hơn sáu mươi ngày, thực lực Dương Thạc quả thật là đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Đây vẫn chỉ là biến hóa thân thể. Mà con át chủ bài mạnh nhất của Dương Thạc, Cửu Dương Chân Thân cũng tăng lên rất nhiều.
- Biến thân Huyền Ưng!
Khẽ quát một tiếng, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bắt đầu biến thân thành Đệ Nhị Trọng Huyền Ưng.
Tạch tạch tạch! Rắc rắc!
Lân giáp màu đen nhanh chóng bao phủ thân thể Dương Thạc.
Hô! Hô!
Hai tiếng trầm đục vang lên. Hai cái cánh cực lớn cũng hiện ra sau lưng Dương Thạc.
Sau khi Dương Thạc biến thân, so với lúc trước, về ngoài hầu như không có bất kỳ biến hóa gì. Lực lượng cũng chỉ tăng lên một giai, tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư trung giai.
So với thân thể biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng, thậm chí còn thấp hơn cả một tầng.
Chỉ cần xem xét về những phương diện này, tu thành Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân, Cửu Dương Chân Thân này của Dương Thạc tăng lên thật sự không được đặc biệt rõ ràng lắm.
Nhưng…
- Lân giáp của ta…
Dương Thạc nhíu mày, hai mắt nhìn chằm chằm lân giáp trên người hắn.
Keng! Keng!
Hai cánh tay khẽ chạm vào nhau thoáng một phát, âm thanh kim loại liền vang lên.
Một tay khẽ động, một thanh trường đao chíu một cái liền bay vào trong tay Dương Thạc. Thanh trường đao này chính là thanh mà lão Thập Địa Sát đã sử dụng lúc trước, không khác biệt lắm với Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn, là một thanh trường đao gần như đạt tới cấp độ Tam Cấp Thần Binh.
Hắn trực tiếp bắt lấy lưỡi đao của thanh trường đao này, khẽ nắm chặt lại.
Két…!
Bị Dương Thạc nắm chặt như vậy, lưỡi đao của thanh trường đao cấp độ Tam Cấp Thần Binh này cũng không cứa vào mà phát ra một tiếng vang nhỏ. Toàn bộ lưỡi đao lập tức bắt đầu quăn xoắn lại. Sau một khắc, Dương Thạc mở lòng bàn tay ra. Lớp lân giáp trên tay gần như không để lại không chút dấu vết!
Hiện tại lân giáp của Dương Thạc còn cứng hơn cả Tam Cấp Thần Binh, chắc hẳn đã đạt tới cấp độ Tứ Cấp Thần Binh.
Tuy lúc trước ở kinh thành Đại Chu, lúc đánh một trận với Dương Môn của Chân Vũ Môn, Dương Thạc cũng từng bắt lấy Thiên Cương Kiếm của Dương Môn, cường ngạch bẻ gãy thanh kiếm Thiên Cương Kiếm kia. Nhưng lúc đó, Dương Thạc dựa vào lực lượng bản thân cường đại chứ không phải bởi vì độ cứng thân thể của hắn đã vượt qua Thiên Cương Kiếm.
Như là một người bình thường.
Cường độ thân thể hiển nhiên không mạnh mẽ như sắt thép.
Nhưng cầm được một miếng gang rồi chế thành miếng sắt mỏng, dùng sức bẻ ra thì miếng sắt mỏng này cũng sẽ lập tức đứt đoạn.
Lúc ấy Dương Thạc bẻ Thiên Cương Kiếm chính là như vậy.
Mà bây giờ, Dương Thạc cũng không cần bẻ thanh trường đao Tam Cấp Thần Binh này nữa. Hắn chỉ dùng tay, trực tiếp nắm chặt lưỡi đao sắc bén cứng cỏi nhất của nó. Hắn còn dựa vào độ cứng lân giáp, trực tiếp khiến lưỡi đao của thanh trường đao Tam Cấp Thần Binh này quăn xoắn. Việc này đủ để nói rõ độ cứng lân giáp của Dương Thạc đã sớm vượt qua cấp độ Tam Cấp Thần Binh!
Phốc!
Sau một khắc, Dương Thạc giơ hai ngón tay ra, mạnh mẽ đâm tới.
Thanh trường đao Tam Cấp Thần Binh này, trên thân đao trầm trọng lại bị hai ngón tay của Dương Thạc đâm vào xuất hiện hai lỗ nhỏ.
Trước mặt lân giáp của Dương Thạc, Tam Cấp Thần Binh giống như tờ giấy.
- Ít nhất cũng là cấp độ Tứ Cấp Thần Binh.
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, không áp chế hưng phấn chút nào.
Quả nhiên sau khi Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Chân Thân ngưng tụ thành công sẽ đạt được đặc tính huyết mạch, hơn nữa đặc tính này còn có thể đề thăng ở trình độ nhất định.
Đặc tính huyết mạch của Huyền Ưng chính là kiên cố sắc bén!
Mỏ nhọn, móng vuốt sắc bén, cánh như sắt thép!
Nhưng đặc tính này, trên cơ bản đều dung nhập vào trong thân thể hiện tại của Dương Thạc. Thân thể trực tiếp biến thành Tứ Cấp Thần Binh, cấp độ biến hóa này tuyệt đối có thể xưng tụng là kiên cố, phong duệ!
Công kích của Tứ Cấp Thần Binh bình thường trở xuống đều trực tiếp bỏ qua!
Đồng thời ai có trang bị áo giáp Tứ Cấp Thần Binh trở xuống, bị một Dương Thạc công kích một trảo thì trực tiếp chính là như không có gì, lập tức bị đâm thủng.
Phải biết rằng không phải người nào cũng có Tứ Cấp Thần Binh.
Lân giáp của Đại Bằng Kim Sí Vương, trạng thái Ngũ Cấp Thần Binh gần như có thể tung hoành thiên hạ rồi. Mạnh mẽ như Dương Thạc, giao thủ với hắn cũng chưa hẳn có thể gây tổn thương đến hắn.
Tuy lân giáp của Dương Thạc thấp hơn một tầng, nhưng ít ra cấp độ cùng giai cũng gần như vô địch!
Đương nhiên nếu gặp được địch nhân cao hơn Dương Thạc hai ba giai thì phòng ngự có mạnh hơn nữa cũng vô dụng. Như Dương Thiên, nếu toàn lực đánh ra một quyền thì Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc sẽ trực tiếp bị nứt vỡ, độ cứng cao hơn cũng vô dụng. Một đứa trẻ, cho dù mặc áo giáp sắt, cầm kiếm sắt trong tay thì hiển nhiên cũng không thể đánh lại một người lớn. Đây chính là chênh lệch lực lượng tuyệt đối, chỉ có thể dựa vào không ngừng tu luyện, không ngừng đề thăng để đền bù.
- Vô địch cùng giai, vậy là đủ rồi!
- Hơn nữa không phải Võ Thánh nào cũng có thực lực khủng bố như Dương Thạc. Võ Thánh bình thường chưa hẳn có thể phá vỡ được phòng ngự của ta. Cho dù phá được một thoáng, Cửu Dương Chân Thân của ta sẽ lập tức ngưng tụ lại. Khi đó, dưới tình huống hắn không kịp đề phòng, ta phát động công kích cũng có thể khiến Võ Thánh bình thường ăn thiệt thòi lớn!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Đối với thực lực hiện tại tăng lên, Dương Thạc vô cùng hài lòng.
Thân thể chỉ có lực lượng, nhưng lực lượng này có thể so sánh với cường giả Đại Tông Sư cao giai.
Cửu Dương Chân Thân, lực lượng cũng không phải mạnh mẽ, nhưng bằng vào cường độ lân giáp, dưới Đại Tông Sư gần như vô địch, đều có thể tạo thành uy hiếp đối với Võ Thánh bình thường.
Chíu!! Chíu!! Chíu!!
Trong đan điền Dương Thạc, Đạo Hoàng Kiếm nhanh chóng xuất hiện.
Đinh đinh đinh!
Đánh trên người hắn chẳng qua chỉ lưu lại một chút dấu vết mà thôi. Đạo Hoàng Kiếm đã là tuyệt đỉnh thần binh đương thời rồi mà cũng khó có thể phá vỡ phòng ngự của Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân cấp độ như vậy còn có gì lo lắng sao?
Đương nhiên nếu Đạo Hoàng Kiếm ở trong tay cao thủ Võ Thánh, hiệu quả phát huy tăng lớn vẫn có thể khiến Dương Thạc bị thương. Chỉ có điều cường giả Võ Thánh, có mấy người có thể có nhóm vũ khí Đạo Hoàng Kiếm này?
- Thiếu gia, thực lực của ngươi lại tăng lên!
Lúc Dương Thạc đột phá, Dương Địch cũng rời khỏi trạng thái tiềm tu, lặng lẽ nhìn Dương Thạc, một mực đợi đến khi Dương Thạc đột phá xong. Hơn nữa nàng còn đợi sau khi Dương Thạc thí nghiệm thực lực thân thể xong, lúc này mới mỉm cười tiến tới nói chuyện với Dương Thạc.
- Tiểu gia, rất mạnh mẽ!
Cùng lúc đó một con rồng vô cùng lớn cũng đi tới trước mặt Dương Thạc, đúng là Thần Long!
Mấy hôm trước, từ khi Dương Thạc vừa mới bắt đầu ngưng tụ chân thân, ngàn vạn phân thân Thần Long liền tập trung lại rồi tạo thành một Thần Long nguyên vẹn. Tuy tổn thất hơn trăm phân thân nhưng đối với tổng thể lực lượng của Thần Long, đây chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi. Thần Long hiện tại so với lúc vừa xuất thế, thực lực cũng không tổn thất quá lớn.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 289: Xông thẳng vào doanh trướng cấm quân Đại Chu!
Nguồn: VIP
Đương nhiên chẳng qua chỉ là khí huyết mạnh mẽ mà thôi, cảnh giới võ đạo còn chưa đạt tới Võ Tôn!
- Tiểu Địch, thực lực của ngươi cũng tăng lên rất nhanh đấy. Võ Tôn đỉnh phong, cách Đại Tông Sư cũng không xa? Những ngày này lại có đốn ngộ à?
Dương Thạc cười nhạt một tiếng, nói với Dương Địch.
- Ừm.
Dương Địch gật gật đầu, xông lên khẽ lè lưỡi với Dương Thạc.
Nàng được truyền thừa của Đạo Hoàng thượng cổ, thực lực tăng lên cũng là đột nhiên tăng mạnh, chỉ có điều so sánh với Dương Thạc hiện tại thì vẫn là kém nhiều. Vì thế nàng hơi tự ti. Hiện tại nghe thấy Dương Thạc tán dương, trong lòng cảm giác ngọt lịm, tự ti cũng biến mất không ít.
- Chỉ có điều, Thần Long!
Dương Thạc liếc nhìn Thần Long.
- Giữa chúng ta vốn không oán không cừu. Lúc trước ta bắt ngươi, vốn định dựa vào ngươi để tự nghĩ ra Thần Long Quyết. Trải qua mấy tháng này, cho dù chúng ta không là bằng hữu thì cũng có chút giao tình. Ta cũng không giữ ngươi nữa. Nếu ngươi muốn rời khỏi thì lúc nào cũng có thể rời đi!
Dương Thạc nói.
- Tiểu gia, ngươi để ta đi đâu đây?
Hai chân trước của Thần Long quấn quấn lại, hơi bất đắc dĩ nói.
- Nhớ năm đó văn minh nhân đạo còn chưa thành lập, khắp nơi đều là khu vực của Yêu tộc. Nếu ta xuất thế khi đó, khắp nơi đều là địa bàn của ta, toàn bộ tứ hải đều là nhà của ta!
- Hiện tại, đây là thế giới loài người của các ngươi, nơi nào có chỗ cho ta dung thân?
- Huống hồ ta không có lực lượng, không có cảnh giới, cho dù có trốn đến loạn lưu hàn băng Bắc Vực hay bên cạnh gió lốc lôi vân của Đông Hải, nói không chừng vẫn có cao thủ như Dương Thiên, Đại Bằng đến tìm ta gây phiền toái, đoạt huyết nhục của ta. Nếu như vậy thì không bằng ở lại trong Thập Phương Ca Sa, theo tiểu gia ngươi đi lăn lộn!
Cắn răng một cái, Thần Long dứt khoát nói ra.
Thất phu vô tội, giữ ngọc có tội.
Thần Long có một thân huyết nhục mạnh mẽ nhưng lại không có năng lực bảo vệ thân huyết nhục này. Ở trong mắt một số cường giả Võ Thánh, nó chính là một miếng bánh trái thơm ngon. Bất cứ kẻ nào gặp phải, chỉ sợ cũng đều mơ tưởng đánh một trận với Thần Long, lấy một chút huyết nhục từ trên người nó.
Huyết nhục Thần Long, tốt xấu gì thì cũng coi như là một loại thiên tài dịa bảo. Tuy Võ Thánh bình thường lấy được huyết nhục Thần Long cũng không có tác dụng gì quá lớn. Nhưng phải biết rằng lực lượng khí huyết trong huyết nhục Thần Long có thể so sánh với Huyết Tinh Thạch Nhũ. Lấy được huyết nhục Thần Long, hầm cách thủy cho hậu bối đệ tử ăn cũng tốt!
Chính là bởi vì như vậy, Thần Long cũng không dám đi dạo lung tung bên ngoài.
Ở lại trong Thập Phương Ca Sa là một lựa chọn tương đối khá.
Dương Thạc cũng không có hứng thú gì với nó.
Nhiều nhất cũng chỉ để nó hỗ trợ để chế diễn Thần Long Quyết mà thôi.
Mà đối với Thần Long, quá trình chế diễn Thần Long Quyết này cũng có rất nhiều chỗ tốt, có thể trợ giúp nó tăng nhanh việc đề thăng cảnh giới võ đạo. Khoảng hai ba người nghiên cứu với nhau tốt hơn so với việc bản thân nó bế môn rời xa thực tế.
Dương Thạc nắm giữ Cửu Dương Huyền Công, Dương Địch nắm giữ truyền thừa của Đạo Hoàng, lại có thiên tư cực cao.
Cùng nghiên cứu võ đạo với bọn hắn, đối với Thần Long mà nói, có trăm lợi mà không có một hại.
Huống hồ bên cạnh Dương Thạc còn có những loại thú như Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng.
Đều là cầm thú, cùng nhau nghiên cứu võ đạo, cộng động cùng tiến bộ. Chuyện tốt như vậy, đến đâu cũng tìm không thấy. Đi ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, Thần Long lại muốn tìm mãnh thú cấp độ như Huyết Phi, Hắc Hùng thì thật khó khăn!
Kết hợp các loại nhân tố này lại, Thần Long dứt khoát quyết định đầu nhập vào Dương Thạc!
Không phải là kêu một tiếng “tiểu gia” sao?
Nó đã sớm thành thói quen!
- Ngươi thật sự quyết định ở lại cạnh ta?
Dương Thạc mỉm cười. Hắn cũng có thể đoán ra vài phần tâm tư của Thần Long này.
- Liền ở cạnh tiểu gia!
Thần Long vô cùng khẳng định nói.
- Nhưng mà…
Sau một khắc, con ngươi Thần Long này đảo một vòng, xoay chuyển lời nói.
- Tiểu gia, ngươi cũng không thể biến ta thành kẻ hầu để sử dụng được. Gặp phải cường giả Võ Thánh mà ngươi không đối phó được, ta có thể không ra tay. Thực lực hiện tại của ta, chống lại Võ Thánh, tuy người ta không giết được ta nhưng bang bang vài quyền cũng có thể hao tổn không ít lực lượng khí huyết của ta!
Thần Long nói.
- Yên tâm!
Dương Thạc mỉm cười.
- Cường giả Võ Thánh tuyệt đối không để ngươi đối phó, nhiều nhất là lúc ta ra tay đánh cấp độ Đại Tông Sư chó rơi xuống nước, bảo ngươi đi ra hỗ trợ thôi!
Thần Long này cũng có tác dụng đấy.
Nếu Dương Thạc gặp phải Võ Thánh không đối phó được, để nó đi ra làm khiên thịt, Dương Thạc cũng có thể thừa cơ nhẹ nhàng đào tẩu. Dù sao ngay cả nhóm cường giả Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương cũng đều không giết được Thần Long này.
Nhưng nói là như vậy, Thần Long lần lượt mấy lần, mặc dù cuối cùng chạy trốn thì cũng khó tránh khỏi tổn thất một chút lực lượng khí huyết.
Một hai lần thì không sao.
Nhiều lần, lực lượng Thần Long sẽ tổn hao nhiều!
Dương Thạc tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống kia xảy ra!
Hiện tại đơn giản không cho Thần Long ra tay, đây là đang giữ lại lực lượng của Thần Long. Đợi đến tương lại, cảnh giới võ đạo của Thần Long tăng lên có thể khống chế lực lượng bản thân, sau đó nó có thể dựa vào lực lượng tuyệt đối cường đại của bản thân để nghiền ép những Võ Thánh kia.
Sớm khiến nó hao tổn lực lượng thì trong tương lai, đợi cảnh giới võ đạo của nó tăng sẽ khiến năng lực khống chế lực lượng giảm đi. Như vậy đúng là bi kịch!
Không cho nó ra tay, thả dây câu dài câu con cá lớn, khiến nó phát huy ra tác dụng càng lớn.
Dương Thạc cũng không giấu diếm Thần Long, nói đạo lý này cho Thần Long. Thần Long cũng gật đầu đồng ý. Hiện tại Dương Thạc bảo vệ nó, tương lai đợi nó cường đại rồi đương nhiên sẽ không ngại trợ giúp Dương Thạc đi nghiền ép những Võ Thánh kia. Dù sao là tiện tay mà thôi, bắt nạt người khác, Thần Long nó rất thích làm!
Đã có Thần Long, không thể nghi ngờ gì là lực lượng của Dương Thạc trong tương lai sẽ càng mạnh mẽ
Cho dù là hiện tại, gặp phải Đại Tông Sư bình thường thì cũng có thể để Thần Long xuất hiện rồi đánh một trận với những Tông Sư này.
Thần Long đầu nhập Dương Thạc thành công, cao hứng bừng bừng đi tìm bọn Huyết Phi luận bàn giao lưu.
Thân thể Dương Thạc và Dương Địch cũng trở về trong sông nhỏ, tiếp tục tu luyện.
Phốc!
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc xé rách hư không, xuất hiện trong động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn.
- Lần tu luyện này tốn hơn hai tháng!
- Hơn hai tháng đều không tầm bảo. Bí bảo thượng cổ lưu lại dưới lòng đất Yến Sơn này trên cơ bản cũng bị lấy đi rồi…
Trong miệng thở ra một hơi, Dương Thạc thầm nghĩ.
Hai tháng này, phân thân Thần Long đã ra bên ngoài hoạt động một thời gian ngắn.
Lúc trước Thần Long cũng đề cập qua với Dương Thạc. Trong hai tháng này có mấy cường giả đã phát hiện vài món bí bảo trong động đá vôi dưới lòng đất này, cũng có mấy trận tranh đoạt chém giết.
Nhưng đẳng cấp của những bí bảo kia cũng không cao.
Thứ tốt nhất cũng đừng so sánh với Đạo Hoàng Kiếm và Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp, chính là so sánh với chiến xa Thiên Binh của Âu Dương Ngự thì cũng kém một bậc. Bởi vì không có thứ gì tốt, Thần Long dứt khoát không thông báo cho Dương Thạc, quấy rầy Dương Thạc tu luyện.
Hiện tại bí bảo dần dần xuất thế, bí bảo lưu lại dưới lòng đất Yến Sơn cũng càng ngày càng ít. Đồng thời Dương Thạc cũng phát hiện ra dưới lòng đất Yến Sơn này hầu như cũng không còn bao nhiêu cường giả ở đây. Nhiều nhất cũng chỉ có một số Võ Tôn còn muốn thử vận khí, vẫn ở lại đây tìm kiếm mà thôi.
- Chắc cũng nên rời khỏi nơi này rồi!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Hành trình đến Yến Sơn này, bí bảo mà Dương Thạc lấy được cũng không tính là quá nhiều, chẳng qua chỉ là Đạo Hoàng Kiếm và Hộ Tâm Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp mà thôi.
Nhưng phải biết rằng bí bảo ở đây tổng cộng chỉ có mười mấy món.
Bản thân Dương Thạc đã chiếm được hai kiện trong đó, là trân quý nhất. Thành tựu như vậy đã là tương đối khả quan rồi.
Hơn nữa bí bảo chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là Dương Địch đã đạt được truyền thừa của Đạo Hoàng, Dương Thạc đổi được Đệ Nhị Trọng Cửu Dương Huyền Công. Lại có một Thần Long, chiến lực siêu cường trong tương lai gia nhập vào Dương Thạc. Thậm chí có thể nói Thần Long xuất thế lần này, người thắng lợi nhất chính là Dương Thạc.
Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương cũng không thể so sánh được!
Những bí bảo bình thường kia không lấy được cũng không ảnh hưởng tới toàn cục.
Tiếp tục tầm bảo trong động đá vôi dưới lòng đất Yến Sơn này trên cơ bản không có bất kỳ ý nghĩa gì. Trước mắt Dương Thạc cũng muốn hiểu rõ thời cuộc Đại Chu một phen. Cho nên Dương Thạc quyết định tới kinh thành Đại Chu xem xét.
Chíu!! Chíu!!
Đang muốn phá toái hư không rời đi thì đột nhiên trong động đá vôi phía trước có hai hư ảnh hiện lên.
Hình như là hai võ giả cấp độ Võ Tôn đến Yến Sơn tầm bảo.
- Tôn Cửu, gần đây kinh thành không yên ổn. Chúng ta tầm bảo hai ngày nữa, không tìm thấy bí bảo thì cũng trở về thôi.
Một võ giả trong đó nói.
- Không yên ổn?
Nghe được ba chữ kia, trong lòng Dương Thạc khẽ động. Thân thể hắn chíu một cái, nhoáng lên, đi theo sau hai võ giả này. Hắn thu liễm khí tức, chỉ dựa vào cảm giác lực rất mạnh của bản thân để nghe trộm bọn hắn nói chuyện.
Hai võ giả trong động đá vôi tối đen này chẳng qua chỉ là cấp độ Võ Tôn, căn bản không phát hiện ra Dương Thạc.
- Đúng vậy đấy. Phùng ca, nghe nói trưởng tử của Trấn Quốc Công, Dương Tử Mặc đã khởi binh ở Nam Tỉnh, lấy cờ hiệu Đại Thần. Hắn đã đánh chiếm Bát Xuyên Nguyên, thẳng tiến tới tỉnh Sơn Dương. Mười ba tỉnh nam bắc, hắc đạo Tổng Biều Bả Tử Mạc Vân Cốc làm đại nguyên soái quân binh mã Đại Thần, khởi binh ba mươi vạn, tiến thẳng vào kinh thành. Kinh thành đã nguy cấp rồi. Mấy ngày nữa sẽ xảy ra một trận đại chiến, chờ đợi ở phụ cận kinh thành này cũng không tốt…
Một võ giả Tôn Cửu khác mở miệng nói.
- Ừm.
Phùng ca kia khẽ gật đầu.
- Lần này, Mạc Tổng Biều Bả Tử đối với kinh sư Đại Chu là tình thế bắt buộc!
- Ba mươi vạn đại quân cũng không là gì. Dù sao kinh thành cũng có mười vạn cấm quân, trang bị tốt, dựa vào lợi thế thành trì, có lẽ có thể giữ được. Nhưng bên cạnh Mạc Tổng Biều Bả Tử này lại có vô số cao thủ lục lâm đạo trợ trận, cường giả Đại Tông Sư có hơn mười người. Mà bên kinh sư chẳng qua chỉ rải rác có mấy người thôi. Trương Chu Chính tuy là tông sư Nho môn nhưng chưa hẳn đã giữ được kinh sư.
- Huống hồ Hoàng thượng và Phụ Chính Vương đều đã rời khỏi kinh sư. Hiện tại nguyên soái binh mã tam quân của kinh sư là một tên Dương Thành miệng còn hôi sữa. Nghe nói lúc trước hắn đạt được một ít kỳ ngộ, cảnh giới tăng mạnh, hiện tại nhiều nhất cũng chỉ là Đại Tông Su sơ giai. Muốn ngăn cản Mạc Vân Cốc? Đúng là châu chấu đá xe!
Phùng ca nói.
- Phùng ca, nghe nói đệ nhất Võ Bạt Đại Chu, Dương Thạc kia đang ở dưới mặt đất Yến Sơn?
Tôn Cửu kia lại lên tiếng.
- Dương Thạc và Mạc Vân Cốc có mối thù giết con. Đợi đến lúc dẹp xong kinh thành, Mạc Vân Cốc tất nhiên muốn dẫn cao thủ đến lòng đất Yến Sơn lùng bắt Dương Thạc. Hay là chúng ta sớm rời khỏi đây đi, miễn cho rơi vào vũng nước đục này…
Tôn Cửu nói.
- Ừm. Mau rời khỏi đây thôi!
Phùng ca cũng nói.
Hai người tăng tốc độ lên, trong chớp mắt đã vượt hơn mười trượng, vòng qua một hang động đá vôi, biến mất không thấy.
Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc dĩ nhiên dừng lại.
Lơ lửng giữa không trung, hai hàng lông mày của Dương Thạc hơi nhíu lại.
- Mạc Vân Cốc đã binh lâm thành hạ, đã sắp đánh đến kinh thành Đại Chu?
- Cừu hận giữa ta và người kia cũng coi như là không đội trời chung. Hắn sớm đã có ý muốn giết ta. Nếu hắn thật sự chiếm được kinh thành, đầu tiên sẽ đến lùng bắt ta. Hơn nữa thật không ngờ Lục ca cũng có kỳ ngộ, tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, hiện tại chỉ huy binh mã kinh thành ngăn cản Mạc Vân Cốc. Lần này kinh thành đánh một trận, Lục ca chỉ sợ lành ít dữ nhiều…
Sắc mặt Dương Thạc có chút âm trầm.
- Mà thôi!
- Lục ca là thân huynh đệ của ta. Lần này kinh thành đánh một trận, ta cũng phải làm người đứng đầu rồi!
- Lúc trước Phụ Chính Vương cũng coi như là có chút ân huệ với ta. Lần này giúp hắn giữ kinh thành cũng coi như báo đáp hắn. Có thể giữ thì giữ, giữ không được, lúc thành bị phá sẽ mang Lục ca rời đi, tuân theo ý trời!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Ngược lại là Mạc Vân Cốc kia…
- Hắn không tới tìm ta, ta cũng đi tìm hắn. Lúc này ở kinh thành, tất nhiên phải đánh một trận với hắn! Mặc dù kinh thành bị công phá, ta cũng nhất định phải nghĩ cách chém giết người này!
Hai mắt Dương Thạc hơi nheo lại.
Cứu Lục ca, báo đáp Phụ Chính Vương, giết Mạc Vân Cốc, đồng thời còn vào lúc kinh thành bị công phá, tận lực đục nước béo cò, vào trong kho tàng trong Hoàng Thành tìm một ít thứ như thiên tài địa bảo, thần binh áo giáp, Xá Lợi Tử… Đây là một hành động rất hiếm có, Dương Thạc tất nhiên phải muốn tới kinh thành Đại Chu một chuyến.
- Tập trung Lục ca!
Trong lòng nghĩ vậy, Dương Thạc lập tức lợi dụng Thập Phương Ca Sa, tập trung vào Lục ca Dương Thành.
Phốc!
Phá toái hư không, Dương Thạc trực tiếp đến kinh thành Đại Chu, chỗ của Dương Thành.
Kinh thành Đại Chu.
Thành đông, một doanh trướng trong cấm quân.
Dương Thạc đang ngồi ngay ngắn ở vị trí cao nhất, cau mày nhìn tấm “thành phòng đồ kinh sư Đại Chu”. Hai bên doanh trướng còn có vài tên tướng lãnh mặc áo giáp, đều là trung niên ba bốn mươi tuổi, khí huyết khổng lồ, ít nhất là cấp độ Võ Tôn.
Trong đó thống lĩnh ngự lâm quân Lưu Ngự Thanh thình lình xuất hiện.
Ngoài ra, trong doanh trướng này còn có vài thị vệ hình thể tháo vát, đều là cấp độ Võ Tôn, cảnh giới hộ vệ an toàn cho tướng lãnh Đại Chu.
- Lúc này chắc Mạc Vân Cốc muốn bắt đầu công thành từ thành đông chúng ta…
Dương Thành chỉ vào thành phòng đồ, nói ra.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 290: Chỉ bằng ngươi mà cũng dám học Dương Thiên?
Nguồn: VIP
- Ồ?
Đột nhiên Dương Thành nhướng mày, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại hướng chính giữa doanh trướng.
Xoẹt!
Một mảnh hư không đột nhiên mở ra, một thân ảnh xuất hiện.
- Người nào?
Thị vệ xung quanh đều nhướng mày, lập tức cảnh giới.
- Người đến ở phương nào? Mau chóng bảo vệ an toàn cho nguyên soái!
Mấy thị vệ quát lớn, thân hình khẽ nhoáng lên, keng keng vài tiếng rút ra binh khí tùy thân, mãnh liệt nhào về phía người nọ vừa xuất hiện trong doanh trướng.
- Lục ca, chính là ở đây hoan nghênh tiểu đệ sao?
Âm thanh đạm mạc chợt truyền ra từ trong miệng thân kẻng kia.
Keng!
Một tiếng vang nhỏ, tay của một gã thị vệ trực tiếp bị thân ảnh kia thò tay bắt lấy.
Cang! Cang! Cang!
Mấy lưỡi dao sắc bén trong tay mấy thị vệ cấp độ Võ Sư kia liền chém đến trước mặt Dương Thạc chỉ trong chớp mắt, hung hăng đánh trúng Huyền Ưng Giáp hơi tàn phá trên thân thể Dương Thạc.
Lúc quyết định về kinh thành Đại Chu tìm kiếm Lục ca Dương Thành, Dương Thạc đã để nhục thể bản thân vào trong không gian Thập Phương Ca Sa. Dương Thạc hiện tại là thân thể chân thân hợp làm một, bề ngoài nhìn vào chính là một thân thể mặc Huyền Ưng Giáp, mà chân thân lại giấu trong thân thể.
Mấy lưỡi dao sắc bén này đâm vào Huyền Ưng Giáp, phát ra tiếng giòn vang.
Nhưng toàn bộ đều không chém rách được hàng phòng ngự của Huyền Ưng Giáp!
- Cút ngay!
Một tiếng quát nhẹ truyền ra từ trong miệng Dương Thạc.
Một luồng uy áp mênh mông cường đại mạnh mẽ tuôn ra từ trên người như thủy triều cuồn cuộn vậy, trong chớp mắt đã cuốn tới trước mặt một số thị vệ cấp độ Võ Sư này.
- Không tốt!
Dưới khí thế nghiền ép của Dương Thạc, sắc mặt những thị vệ này đều biến đổi.
Mặc dù thân thể Dương Thạc không tiến hành biến thân Hắc Hùng nhưng cũng là tu vi cấp độ Võ Tôn cao giai, khống chế Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm, cho dù gặp phải cường giả mới tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư bình thường thì cũng có sức liều mạng. Mấy vị vệ này chẳng qua chỉ là cấp độ Võ Sư, đâu chỉ thấp hơn Dương Thạc một đẳng cấp. Dưới khí thế uy áp của Dương Thạc, da đầu bọn hắn đều run lên, tóc gáy dựng đứng, một cảm giác vô cùng nguy hiểm xuất hiện từ đáy lòng.
Nhưng những thị vệ Võ Sư này đều là những nhân vật vô cùng hung hãn, không sợ chết.
Giờ phút này, tuy cảm giác vô cùng nguy hiểm nhưng bọn hắn vẫn không lui bước chút nào, ngược lại còn liên tục quát lớn, kiên trì. Lưỡi dao sắc bén trong tay lại mạnh mẽ chém ra, đánh vào vị trí yếu hại của Dương Thạc.
- Hả? Ta không làm các ngươi bị thương, các ngươi còn muốn được một tấc lại lấn một bước sao?
Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền ra từ trong miệng Dương Thạc.
- Cút!
Quát khẽ một tiếng, Dương Thạc mạnh mẽ đánh ra một chưởng!
Ông…! Ông…!
Một chưởng này đánh ra, chưởng phong phát động không khí phát ra nhiều tiếng sóng âm.
Sau một khắc, những sóng âm này dĩ nhiên biến thành Phạm âm lượn lờ, nhanh như chớp truyền vào trong tai mấy thị vệ cấp độ Võ Sư này. Nghe thấy Phạm âm lượn lờ, những thị vệ này đều liên tục ngẩn ngơ. Khí thế lăng lệ ác liệt hung hãn không sợ chết kia cũng lập tức biến mất không còn một mảnh.
Thật giống như thần hồn hoàn toàn tĩnh lặng vậy.
Uỳnh!
Ngay sau đó, kình khí trên người Dương Thạc bắn ra, như cuồng phong quét qua người những tên thị vệ này.
Những tên thị vệ này bị kình phong của Dương Thạc quét trúng, thân thể bị ném bay thẳng ra ngoài. Bang bang vài tiếng, bọn hắn ngã trên mặt đất bên ngoài mấy trượng. Lúc ngã xuống đất, những tên thị vệ này mới phục hồi tinh thần, cảm giác đầu óc tỉnh táo không ít.
Đại Phạm Âm Chưởng!
Một chưởng vừa rồi của Dương Thạc đúng là Đại Phạm Âm Chưởng.
Dương Thạc toàn lực thi triển Đại Phạm Âm Chưởng để đối phó một người, cho dù là cao thủ cấp độ Đại Tông Sư thì cũng phải cảm thấy đầu óc đau xót, vô cùng khó chịu.
Những tên thị vệ này chẳng qua chỉ là cường giả Võ Sư, tuy tâm chí kiên định, thần hồn cường đại nhưng cũng không chịu được Đại Phạm Âm Chưởng của Dương Thạc. Một chưởng đánh ra, mặc dù không giết chết toàn bộ thần hồn của những thị vệ này nhưng cũng khiến đầu óc bọn hắn trống rỗng trong nháy mắt, mất đi năng lực phản kháng.
- Yêu nhân khá lắm!
- Sát!
- Bảo vệ đại nguyên soái!
Liên tục ngã xuống đất, những tên thị vệ này lập tức tỉnh táo lại.
Mặt lộ ra hung quang, những thị vệ cấp độ Võ Sư này lập tức nhảy lên, chuẩn bị tấn công Dương Thạc.
- Dừng tay!
Nhưng đúng này, một tiếng quát khẽ lạnh như băng vang lên.
Những thị vệ Võ Sư này đều dừng lại, theo bản năng nhìn về phía doanh trướng cao nhất của Dương Thành.
Tiếng quát khẽ vừa rồi đúng là truyền ra từ trong miệng Dương Thành.
- Đều lui ra đi. Đây là huynh đệ Dương Thạc của ta, có giao tình rất sâu với Phụ Chính Vương, không phải người ngoài!
Dương Thành trầm giọng nói với những thị vệ xung quanh. Đồng thời Dương Thanh cũng lạnh lùng nhìn lướt qua những tướng lãnh cấm quân Đại Chu trong doanh trướng này. Lúc trước, những tướng lãnh này cũng đều tràn đầy địch ý nhìn Dương Thạc, hầu như đều muốn rút bảo kiếm sắc bén mang theo tùy thân để chém giết với Dương Thạc.
- Dương Thạc? Đệ nhất nhân Võ Bạt Đại Chu, lúc ở quảng trường Thiên Vũ Môn trong kinh thành đã một quyền chém giết Mạc Địch, nhi tử của Mạc Vân Cốc, lại chém giết cao thủ Ba Ma Long của Kim Phật Tự sao?
Nghe thấy Dương Thành giới thiệu, lúc này những võ tướng mới khẽ thở ra, không hề cảnh giác nữa. Có một số tướng lãnh thậm chí còn tò mò đánh giá Dương Thạc vài lần.
- Dương Thạc, nghĩ sao mà đến chỗ Lục ca hả?
Nhìn Dương Thạc, dáng vẻ tươi cười hiện ra trên mặt Dương Thành, ân cần hỏi han.
- Nghe nói lúc trước ngươi ở lòng đất Yến Sơn đã giao thủ với Dương Tử Mặc? Đáng tiếc ta lãnh đạo phòng ngự kinh thành, không tiện rời đi. Nếu không thì ta đã sớm đến lòng đất Yến Sơn tìm ngươi rồi!
Dương Thành nói.
Lần cuối Dương Thành và Dương Thạc gặp nhau chính là lúc ở Vũ Cử Đại Chu. Về sau Dương Thạc luôn bôn ba bận rộn, ngược lại hầu như không có thời gian gặp mặt Dương Thành. Lúc trên võ đài diễn võ, Dương Thành cũng chỉ là cách xa mấy trăm trượng liếc nhìn Dương Thạc mà thôi.
Hiện tại Dương Thạc nhìn thấy Dương Thành, mới phát hiện ra khí độ trên người Lục ca ngày xưa đã có biến hóa cực lớn.
Lúc trước Dương Thành chẳng qua chỉ là con vợ kế trong phủ Trấn Quốc Công.
Là một thiếu niên cố gắng tu luyện vì mẫu thân.
Mà hiện tại Dương Thành đã thực lực đại tiến, dĩ nhiên đã đạt tới cấp độ Đại Tông Sư, hơn nữa khí độ cũng tràn đầy, nắm giữ toàn bộ quân vụ kinh sư Đại Chu. Tuy hắn không tính là chư hầu một phương nhưng cũng là tọa trấn một phương, là đại tướng quân khí phái.
- Lục ca, những ngày này ta vốn đã tìm ngươi rồi. Đáng tiếc cứ có chuyện trì hoãn, không có thời gian đến. Lúc trước ta ở lòng đất Yến Sơn nghe một số võ giả nói ngươi đã trở thành thống soái tam quân kinh sư Đại Chu, hơn nữa còn sắp giao thủ với Mạc Vân Cốc, thủ hạ của Dương Tử Mặc. Vừa rồi ta cũng có chút ân oán với Mạc Vân Cốc nên trực tiếp tìm đến đây, hi vọng có thể hiệp trợ Lục ca đối phó Mạc Vân Cốc, cố gắng giữ kinh thành Đại Chu!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba