08-08-2013, 01:07 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 289: Một đao không thể tưởng tượng nổi
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Bãi đá Äinh Cốc Trần Huyện, Lá»— Thiên Hữu thức dáºy rất sá»›m, sau khi thức dáºy tắm rá»a, liá»n Ä‘i tá»›i chá»— Hầu Mạc TÃn. Hầu Mạc TÃn Ä‘ang tá»±a trên ghếngủ say, mãi đến khi Lá»— Thiên Hữu ghé và o lá»— tai gá kêu hai tiếng, gã má»›i giáºt mình tỉnh lại.
Hầu Mạc TÃn nhìn thấy Lá»— Thiên Hữu tá»›i, nhÃu mà y, nhìn ngoà i cá»a sổ, trá»i đã sáng, há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i vẫn tiếp tục trói ta nhÆ° váºy?
Tối qua gã đợi cả đêm, Tầm Vũ một mực chưa tới, trong lòng biết Tần Vũ chưa đắc thủ, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại.
Äến lúc nà y Lá»— Thiên Hữu vẫn không có ý cởi dây, chỉ mỉm cÆ°á»i nói:
- Hầu huynh, hôm qua huynh đáp ứng, sẽ Ä‘i liên lạc Äạo Môn, ta Ä‘i cùng huynh thế nà o?
Hầu Mạc TÃn khẽ giáºt mình, láºp tức nói:
- Hôm nay không được.
- á»’?
Lông mà y Lá»— Thiên Hữu nhÃu lại:
- Vì sao?
- Äạo Môn đâu phải muốn liên lạc là có thể liên lạc.
Hầu Mạc TÃn nói:
- Vì an toà n bà ẩn, má»—i tháng chỉ có thá»i gian đặc biệt má»›i có thể liên lạc, cách thá»i gian liên lạc còn và i ngà y.
- Còn bao nhiêu ngà y?
Lá»— Thiên Hữu há»i.
Hầu Mạc TÃn thuáºn miệng nói:
- Còn ba tới năm ngà y.
Tháºt ra gã tùy thá»i Ä‘á»u có thể tìm tá»›i mạng lÆ°á»›i của mình, nhÆ°ng đã hẹn trÆ°á»›c vá»›i Tần VÅ©, tất nhiên sẽ không nói tháºt vá»›i Lá»— Thiên Hữu.
Lá»— Thiên Hữu muốn cùng Ä‘i vá»›i gã, hiển nhiên là không tin được gã, có lòng phòng bị đối vá»›i gã, Hầu Mạc TÃn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể để Lá»— Thiên Hữu Ä‘i theo biết được phÆ°Æ¡ng thức liên lạc.
- La ba hay là năm ngà y?
Hầu Mạc TÃn cau mà y nói:
- Vì sao ngÆ°Æ¡i vá»™i vã nhÆ° váºy?
- Chuyện liên quan tá»›i tiá»n đồ Sáp Huyết Há»™i, không thể không vá»™i.
Lỗ Thiên Hữu nghiêm mặt nói:
- Hiện giá» Nhị thúc và NgÅ© ca Ä‘á»u trong tay quan phủ, cÅ©ng cần thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i Äạo Môn nên là m thế nà o.
Hầu Mạc TÃn trầm ngâm má»™t lát, má»›i nói:
- Nhanh nhất cũng phải ba ngà y sau.
Trong lòng gã lại nghÄ©, thá»i gian ba ngà y, cÅ©ng đủ để Tần VÅ© tìm được thuốc giải, đến lúc đó ta đã rá»i khá»i nÆ¡i nà y, xem ngÆ°Æ¡i tìm ai.
Sắc mặt Lá»— Thiên Hữu hÆ¡i khó coi, cháºm rãi đứng dáºy, cÅ©ng không nói nhiá»u, Ä‘i ra cá»a.
Khà sắc của gã nhìn qua không quá tốt, dÆ°á»ng nhÆ° đêm qua ngủ không ngon giấc, rá»i cá»a, lại nhìn Cừu NhÆ° Huyết Ä‘ang Ä‘i qua cách đó không xa,Ä‘Æ°a tay kêu lên:
- Cừu đại ca, chà o buổi sáng!
Cừu NhÆ° Huyết nhìn thấy Lá»— Thiên Hữu, cÆ°á»i nói:
- Äệ cÅ©ng dáºy sá»›m. Ta Ä‘ang muốn tìm má»™t chá»— luyện Ä‘ao.
Lá»— Thiên Hữu tiến tá»›i, cÆ°á»i nói:
- Äao pháp đại ca cao minh, xem ra không phải ngẫu nhiên. Äao pháp của huynh đã lợi hại nhÆ° thế, còn kiên trì táºp luyện má»—i ngà y, huynh đệ mặc cảm.
Cừu NhÆ° Huyết khoát tay cÆ°á»i nói:
- Tục ngữ nói hay, lên núi kiếm ăn, xuống sông kiếm nước, đại ca ta dựa và o đao ăn cơm, tay nghỠnà y không thể giảm xuống.
Gã lại nói:
- Không bằng huynh đệ cùng luyện đao với ta, tỷ thà với nhau một chút thế nà o?
Lá»— Thiên Hữu cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ đang có ý đó.
Tháºt ra bãi đá Äinh Cốc Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Sáp Huyết Há»™i, phần lá»›n táºp võ, cho nên tuy rằng sắc trá»i còn sá»›m, nhÆ°ng ngÆ°á»i luyện công sáng sá»›m cÅ©ng không Ãt, hai ngÆ°á»i tá»›i má»™t chá»—, liá»n luáºn bà n Ä‘ao pháp.
Cừu NhÆ° Huyết thân là đao khách, Ä‘ao pháp tất nhiên không kém, Ä‘ao pháp Lá»— Thiên Hữu thá»±c sá»± sắc bén, chênh lệch không lá»›n vá»›i Cừu NhÆ° Huyết, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là kẻ luyện Ä‘ao, Ä‘á»u có cách nhìn riêng đối vá»›i Ä‘ao pháp, không thiếu được Ä‘Ã m luáºn vá»›i nhau.
Cừu NhÆ° Huyết thấy trong bãi đá thỉnh thoảng truyá»n đến tiếng hô quát, đó là tiếng phát ra lúc luyện công, liá»n há»i:
- Huynh đệ, ta thấy trong nà y của đệ có không Ãt huynh đệ Ä‘á»u có căn cá»› võ công, hÆ¡n nữa không Ãt ngÆ°á»i thân thủ cÅ©ng không yếu, sẽ không phải là đồng môn sÆ° huynh đệ chứ?
Lá»— Thiên Hữu cÆ°á»i lắc đầu nói:
- Không phải. Nếu nhÆ° đồng môn, ta lại là đồng môn vá»›i Äại Nhi, phụ thân Äại Nhi là nghÄ©a phụ tiểu đệ, Ä‘ao pháp của ta và Äại Nhi, Ä‘á»u do nghÄ©a phụ truyá»n thụ.
- Thì ra là thế.
Cừu NhÆ° Huyết gáºt đầu nói:
- Nói nhÆ° váºy, lệnh nghÄ©a phụ cÅ©ng là má»™t danh gia Ä‘ao pháp, không biết hiện giỠở đâu?
Lỗ Thiên Hữu thần sắc ảm đảm nói:
- NghÄ©a phụ đã tạ thế nhiá»u năm.
- á»’?
Cừu Như Huyết vội đáp:
- Là vi huynh lỡ lá»i, huynh đệ chá»› trách.
Lỗ Thiên Hữu lắc đầu nói:
- Tất nhiên không trách.
- Váºy lão nhân gia là ngÆ°á»i rao sao?
Cừu NhÆ° Huyết hiếu kỳ há»i:
- Äao pháp của huynh đệ rất cao, Ä‘ao pháp của lão nhân gia chắc chắn không bừa bãi vô danh, vi huynh lại muốn biết đại danh lão nhân gia.
Lá»— Thiên Hữu do dá»±, Cừu NhÆ° Huyết nhìn ra Lá»— Thiên Hữu dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i khó khăn, vá»™i nói:
- Huynh đệ không cần khó xá», nếu không tiện mà nói, có thể không nói.
- Äại ca cùng ta nghÄ©a khà hợp nhau, vốn không nên giấu diếm.
Lỗ Thiên Hữu thở dà i:
- Chỉ là sau khi nghÄ©a phụ tiến và o giang hồ, liá»n ném tên ban đầu Ä‘i, không để cho chúng ta nhắc lại, đây là mệnh lệnh của lão nhân gia, tiểu đệcÅ©ng không nên vi phạm ý của lão nhân gia ngà i.
Cừu NhÆ° Huyết gáºt đầu nói:
- Thì ra là thế. Xem ra lão nhân gia tất có một đoạn chuyện cũ không muốn nhớ lại.
Lá»— Thiên Hữu gáºt đầu, cÅ©ng không nói nhiá»u.
Lâm Äại Nhi không dáºy muá»™n hÆ¡n Lá»— Thiên Hữu, trên thá»±c tế tối qua vẻn vẹn nghỉ má»™t lát, mấy lần Ä‘á»u tá»›i cá»a chÃnh Bằng Trại há»i thăm, xem những ngÆ°á»i khác có trở vá» hay không.
Äoạn Ä‘Æ°á»ng nà y tuy rằng cuối cùng nà ng thoát hiểm an toà n, nhÆ°ng lúc ấy vì mê hoặc quan binh, chia ra và i Ä‘Æ°á»ng, mãi đến lúc hừng đông, vẫn có ba ngÆ°á»i chÆ°a trở vá».
...
...
Ngà y hôm nay Hầu Mạc TÃn lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, mặc dù có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thức ăn nÆ°á»›c uống tá»›i đúng giá», tháºm chà có ngÆ°á»i cở dây cho gã, nhÆ°ng cá»a chÃnh lại bị cà i chốt bên ngoà i, từ bên trong căn bản không cách nà o mở cá»a chÃnh ra.
Gã không biết tình hình Tần VÅ© bên ngoà i rốt cuá»™c thế nà o, chỉ ngóng trông Tần VÅ© sá»›m lấy được thuốc giải, có thể sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i quá»· quái nà y.
Vừa nghÄ© tá»›i Lâm Äại Nhi bình thÆ°á»ng không thèm nhìn gã, trong lòng Hầu Mạc TÃn rất phức tạp, gã rất căm tức thái Ä‘á»™ lạnh lùng của Lâm Äại Nhiđối vá»›i gã, bản thân gã là Äạo Sứ, Lâm Äại Nhi lại chÆ°a từng cho gã sắc mặt tốt, trong lòng muốn cho Lâm Äại Nhi má»™t giáo huấn tháºt lá»›n. NhÆ°ng trong đầu vừa hiện ra tÆ° thái khêu gợi xinh đẹp có lồi có lẽm cùng khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp, ná»™i tâm cà ng rục rịch, cá»±c kỳ thèm thuồng sắc đẹp của Lâm Äại Nhi.
Thá»i gian trôi qua trong lo lắng và chỠđợi của Hầu Mạc TÃn, mãi đến đêm khuya hôm đó, Hầu Mạc TÃn ngồi trong phòng lo lắng vạn phần rốt cuá»™c nghe được tiếng nói truyá»n tá»›i từ ngoà i cá»a.
Gã ghé sát qua, nghe được Tần vũ nói:
- Ta có việc muốn tìm Äạo Sứ, ngÆ°Æ¡i mở cá»a để ta Ä‘i và o.
Thủ vệ đáp:
- Äại Nhi tá»· đã phân phó, không có lá»i của nà ng, ngoại trừ Lá»— đại ca, ai cÅ©ng không thể và o.
- ChÃnh là Äại Nhi tá»· phái ta tá»›i.
Tần Vũ nói:
- NgÆ°Æ¡i nhanh mở cá»a.
- Äại Nhi tá»· phái ngÆ°Æ¡i tá»›i?
Thủ vệ hoà i nghi há»i.
Giá»ng Tần vÅ© truyá»n tá»›i:
- Tá»± ngÆ°Æ¡i Ä‘i há»i, Äại Nhi tá»· không ở chá»— nà y... !
Gã cung kÃnh gá»i má»™t tiếng:
- Äại Nhi tá»·... !
Hầu Mạc TÃn xiết chặt lòng, còn tưởng rằng Lâm Äại Nhi tháºt sá»± tá»›i.
Bá»—ng nghe được má»™t tiếng vang bên ngoà i, láºp tức chợt nghe tiếng chốt cá»a kéo ra, cá»a phòng mở ra, Tần VÅ© nhìn thăm dò bên trong, thấp giá»ng nói:
- Äạo Sứ, thuốc giải đã tá»›i tay, chúng ta Ä‘i mau!
Hầu Mạc TÃn mừng rỡ, cÅ©ng không nói nhiá»u, lách mình ra cá»a, nhìn thấy thủ vệ ngoà i cá»a má»m nhÅ©n ngã trên mặt đất, không nhúc nhÃch, không khá»i thấp giá»ng há»i:
- Ngươi... Ngươi giết hắn rồi?
- Không có, giÆ°Æ¡ng đông kÃch tây, đánh hắn bất tỉnh.
Tần VÅ© thấp giá»ng nói:
- Nếu đánh chết hắn, sau nà y sẽ không dễ là m...
Trong lòng của gã còn muốn dá»±a và o thế lá»±c Äạo Môn trở thà nh thủ lÄ©nh Sáp Huyết Há»™i, nên cÅ©ng không dám giết chết ngÆ°á»i của Sáp Huyết Há»™i.
Tần VÅ© nhìn chung quanh má»™t chút, lại vịn thủ vệ kia ngồi dÆ°á»›i đất, mang tá»›i cá»a phòng, cà i chốt cá»a, lÆ°ng thủ vệ tá»±a và o cá»a phòng, nhìn qua, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang dá»±a và o cá»a phòng ngủ.
Hầu Mạc TÃn nhẹ nhà ng thở ra, tháºt ra gã cÅ©ng biết, lúc nà y còn không đến mức kết thù sống chết vá»›i Sáp Huyết Há»™i, tháºt sá»± muốn trở mặt thà nh thù, đối vá»›i Thiên Môn Äạo cùng Sáp Huyết Há»™i Ä‘á»u không có chá»— tốt gì, hợp cùng có lợi, phân thì cùng bại.
Tần Vũ khẽ nói:
- Äạo Sứ, thuốc giải đã lấy tá»›i tay, vừa rồi ta đã Ä‘i má»™t vòng trong Bằng Trại, phần lá»›n má»i ngÆ°á»i đã ngủ, chúng ta Ä‘i mau.
- Chạy đi đâu đây?
Hầu Mạc TÃn thấp giá»ng nói:
- Cá»a chÃnh không thể Ä‘i, chá»— đó có thủ vệ, chúng ta không ra được.
Gã nhìn chung quanh, thân trong sÆ¡n cốc, trái phải và sau lÆ°ng chÃnh là dãy núi hình móng ngá»±a, núi non trùng Ä‘iệp, vách núi dốc đứng, trong đêm tối, toà n bá»™ sÆ¡n cốc giống nhÆ° cổ thú hồng hoang há to miệng, ngáºm Bằng Trại bên trong.
Tần Vũ nói:
- Äạo Sứ Ä‘i theo ta.
Hai ngÆ°á»i rón rén rá»i khá»i Bằng Trại, Ä‘i tá»›i sau núi, Tần VÅ© chỉ và o má»™t chá»— nói:
- Äạo Sứ, ngà i xem, nÆ¡i nà y nhìn nhÆ° dốc đứng, nhÆ°ng tÆ°á»ng đá Ä‘á»u có chá»— giẫm chân, có thể leo lên, chúng ta có thể leo lên từ nÆ¡i nà y rá»i Ä‘i.
Hầu Mạc TÃn ngẩng đầu nhìn, Äinh SÆ¡n nà y tuy không cao và hiểm trở giống nhÆ° rất nhiá»u ngá»n núi, nhÆ°ng quả tháºt cÅ©ng không thấp, đứng dÆ°á»›i chân núi nhìn lên, quả tháºt hÆ¡i hiểm trở, không khá»i lo lắng nói:
- Có chút không an toà n, nếu đá núi không vững, lỡ tay má»™t cái, sẽ có nguy hiểm tá»›i tÃnh mạng.
Tần VÅ© thấy Hầu Mạc TÃn lá»™ ra vẻ do dá»±, vá»™i nói:
- Äạo Sứ, bản thân ta đã thá» qua, có thể leo lên, tuyệt đối không có nguy hiểm.
Gã lại nói:
- Äạo Sứ, chúng ta đã đánh bất tỉnh thủ vệ, không có Ä‘Æ°á»ng lui.
Hầu Mạc TÃn cắn răng má»™t cái, không nói thêm lá»i nà o, gáºt nhẹ đầu. Vì biểu hiện trung thà nh, Tần VÅ© đã tiến lên trÆ°á»›c, dán và o vách núi dốc đứng len lên, Hầu Mạc TÃn theo ở phÃa sau, cÅ©ng cẩn tháºn bò lên trên.
Hai ngÆ°á»i mất ná»a ngà y, rốt cuá»™c bò lên đỉnh núi, ánh trăng trong trẻo nhÆ°ng lạnh lùng, cây cối trên núi ráºm rạp chằng chịt, bóng cây nặng ná», ánh trăng xuyên qua ngá»n cây tiến và o trong rừng, ánh sáng loang loáng, lại cá»±c kỳ tối má».
Tần VÅ© nhanh nhÆ° mèo, dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, Hầu Mạc TÃn theo phÃa sau, cẩn tháºn xuyên qua rừng cây tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Rừng cây nà y có nhiá»u cá» dại cây khô, Tần vÅ© mang theo má»™t cây Ä‘oản Ä‘ao trên ngÆ°á»i, bổ Ä‘Æ°á»ng mà đi, Hầu Mạc TÃn cÅ©ng không nói chuyện, trong lòng nghÄ© sau khi trở vá» Äạo Môn, nên bẩm báo thế nà o.
Thế xuống núi dốc đứng, hai ngÆ°Æ¡i xuyên qua rừng cây, lá» má» thấy được chân núi, đúng lúc nà y, Hầu Mạc TÃn Ä‘á»™t nhiên lôi kéo Tần VÅ©, Tần VÅ© lắp bắp kinh hãi, liá»n thấy thân thể Hầu Mạc TÃn hạ thấp xuống, chỉ chỉ phÃa trÆ°á»›c, là m ra thủ thế ý bảo Tần VÅ© ngồi xổm xuống.
Tần VÅ© hÆ¡i kỳ quái, nhÆ°ng trong lòng biết có chuyện, vá»t đến đằng sau má»™t cây lá»›n, hÆ¡i ló ra nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c mặt. Tuy rằng thị lá»±c của gã không phải quá tốt, nhÆ°ng cÅ©ng không kém, nÆ°Æ¡ng theo ánh trăng nhà n nhạt, nhìn thấy trong rừng cây chân núi, có má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang đứng ở nÆ¡i đó.
NgÆ°á»i ná» hai tay khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chá» cái gì.
Tà i bắn cung của Hầu Mạc TÃn vô cùng tốt, luyện cung trÆ°á»›c luyện mắt, thấy ngÆ°á»i ná», quả tháºt lắp bắp kinh hãi, nghÄ© thầm: “Chẳng lẽ Lâm Äại Nhiđã phát hiện chúng ta rá»i Ä‘i, cho nên phái ngÆ°á»i lục soát?â€
Gã ghé sát và o Tần VÅ©, Tần VÅ© hạ thấp ngÆ°á»i, giá»ng nói nhẹ vô cùng:
- Äạo Sứ, ngÆ°á»i ná»... NgÆ°á»i ná» dÆ°á»ng nhÆ° là nghÄ©a huynh của Lá»— Thiên Hữu!
- Nghĩa huynh?
Hầu Mạc TÃn nghi ngá» nói:
- Nghĩa huynh gì?
- Nghe nói là nghĩa huynh vừa kết bái.
Tần VÅ© thấp giá»ng nói:
- CÅ©ng không biết là lai lịch gì, chỉ biết há» Cừu, Lá»— Thiên Hữu gá»i hắn là Cừu đại ca, nhìn thân hình nà y, dÆ°á»ng nhÆ° chÃnh là há» Cừu.
Cừu NhÆ° Huyết yên lặng đứng chá» trong rừng, Hầu Mạc TÃn cùng Tần VÅ© nhất thá»i không dám Ä‘á»™ng, chỉ sợ Lâm Äại Nhi phái ngÆ°á»i tá»›i chặn.
- Có ngÆ°á»i đến!
Hầu Mạc TÃn thấp giá»ng nói, gã đã nhìn thấy, lại má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, ngÆ°á»i ná» Ä‘á»™i mÅ©, nhất thá»i nhìn không rõ hình dạng.
Cừu NhÆ° Huyết nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i, đã bÆ°á»›c nhanh tá»›i đón, Hầu Mạc TÃn tin tưởng nói:
- Quả nhiên là cùng má»™t đám, xem ra Ä‘á»u Ä‘ang truy tìm ông. Lâm Äại Nhi, ngÆ°Æ¡i tháºt là ngoan Ä‘á»™c!
Äúng lúc đó, trÆ°á»›c mắt lại xuất hiện má»™t chuyện khiến gã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ thấy ngÆ°á»i Ä‘á»™i nón Ä‘i vá» phÃa Cừu NhÆ° Huyết, Cừu NhÆ° Huyết nà y dÆ°á»ng nhÆ° không có bất kỳ Ä‘á» phòng gì, đợi gã tá»›i gần, ngÆ°á»i Ä‘á»™i nón ra tay nhÆ° Ä‘iện, má»™t thanh hà n Ä‘ao trong tay bổ xuống Cừu NhÆ° Huyết trÆ°á»›c mắt.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của prof.
08-08-2013, 01:08 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 290: Mất tÃch
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
NgÆ°á»i mang nón má»™t Ä‘ao chém xuống. Cừu NhÆ° Huyết hiển nhiên không để cho đối phÆ°Æ¡ng có cÆ¡ há»™i xuất Ä‘ao, nhÆ°ng lúc nà y ngay cả cÆ¡ há»™i né tránh cÅ©ng không kịp nói gì tá»›i chuyện rút Ä‘ao. Mắt thấy đại Ä‘ao Ä‘ang tá»›i, gã chỉ có thể Ä‘Æ°a cánh tay trái lên đỡ. Phốc má»™t tiếng, má»™t cánh tay bay ra. Cánh tay trái của Cừu NhÆ° Huyết đã bị chém ngang khuá»·u, máu tÆ°Æ¡i bắn tung tóe.
Cừu Như Huyết cũng không hổ là đao khách nổi tiếng. Cánh tay trái bị đoạn, đối phương trì hoãn đao thế, tay phải của gã đã trong nháy mắt rút bộiđao bên hông ra, nhanh như tia chớp, rạch qua bụng đối phương.
NgÆ°á»i ná» vốn tưởng rằng má»™t Ä‘ao chém xuống Cừu Nhu Huyết chết không thể nghi ngá», lại không thể tưởng được gã có thể dùng cánh tay ngăn cản. Tháºm chà trong nháy mắt rút Ä‘ao phản công, ánh Ä‘ao lạnh nhÆ° băng. NgÆ°á»i mang nón hiển nhiên hiểu Cừu NhÆ° Huyết quyết đấu má»™t mất má»™t còn, thân hình gã lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c, tránh thoát Ä‘ao của Cừu NhÆ° Huyết.
Cừu NhÆ° Huyết bức lui đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không tiếp tục tấn công, xoay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa trong núi. Gã tuy bị đứt cánh tay, máu chảy xối xảnhÆ°ng cắn răng chịu Ä‘au Ä‘á»›n, toà n lá»±c chạy trốn.
Chứng kiến cảnh tượng kinh tâm Ä‘á»™ng phách, Tần VÅ© mặt không còn chút máu. Hầu Hà n TÃn cÅ©ng trà n đầy kinh hãi, không dám nhúc nhÃch cá» Ä‘á»™ng, sợ bị đối phÆ°Æ¡ng phát hiện.
Cừu NhÆ° Huyết xoay ngÆ°á»i chạy trốn, ngÆ°á»i mang nón cầm Ä‘ao Ä‘uổi theo phÃa sau. Trong khu rừng ráºm nà y chạy đã khó mà đuổi bắt còn khó hÆ¡n. Hầu Mà n TÃn và Tần VÅ© thấy hai ngÆ°á»i Ä‘uổi nhau khuất dạng trong rừng cây sau ná»a ngà y má»›i hồi phục tinh thần.
Cuối cùng, Hầu Mà n TÃn thở hắt ra:
- Không phải đuổi bắt chúng ta.
Tần Vũ lòng vẫn còn sợ hãi:
- NgÆ°á»i ná» là ai? Vì sao phải giết há» Cừu?
- Äừng Ä‘a sá»± nữa!
Hầu Mà n TÃn nói:
- Chúng ta đi mau!
Gã lúc nà y cảm thấy rừng cây âm khà um tùm, không dám nán lại lâu. Hai ngÆ°á»i không thấy bóng Cừu NhÆ° Huyết và ngÆ°á»i mang nón nữa, Ä‘oán rằng bá»n hỠđã Ä‘i xa. CÅ©ng không biết Cừu NhÆ° Huyết có bị ngÆ°á»i mang nón Ä‘uổi kịp không nữa.
Gã bị ngÆ°á»i mang nón chém đứt cánh tay, nếu không xá» lý kịp thá»i, mất nhiá»u máu, cuối cùng kiệt sức, chỉ sợ không tránh khá»i bị Ä‘uổi kịp. Tuy nhiên,Äinh SÆ¡n nà y có vẻ rá»™ng lá»›n, trên núi má»c đầy cây, hÆ¡n nữa, trá»i tuy có trăng, nhÆ°ng trong rừng hôn ám, tầm nhìn rất thấp, kết quả thế nà o cÅ©ng không biết.
Tần VÅ© nắm chặt Ä‘oản Ä‘ao, hÆ°Æ¡ hÆ°Æ¡ vá» phÃa trÆ°á»›c, Hầu Mà n TÃn cẩn tháºn Ä‘i phÃa sau Tần VÅ©, vừa Ä‘i vừa ngoái đầu nhìn lại, nhÆ° sợ Ä‘á»™t nhiên nhảy ra má»™t ngÆ°á»i cho mình má»™t Ä‘ao.
Tuy rằng có thể thấy chân núi lá» má», nhÆ°ng nếu muốn xuống núi, cÅ©ng không há» Ä‘Æ¡n giản. Äang nóng ruá»™t muốn ra khá»i núi, Hầu Mà n TÃn chợt nghe phÃa trÆ°á»›c truyá»n đến tiếng kêu, lòng thót lên, vá»™i và ng nhìn kỹ, phát hiện Tần VÅ© vẫn Ä‘i phÃa trÆ°á»›c bất chợt không còn tung tÃch.
Hầu Mà n TÃn chấn Ä‘á»™ng, lÆ°ng lạnh toát, thấp giá»ng gá»i:
- Tần Vũ, ngươi ở đâu?
Trong rừng tĩnh mịch một mảnh, không có tiếng đáp của Tần Vũ.
Hầu Mà n TÃn biết sá»± tình không ổn, trong tay gã không có bất kỳ binh khà nà o. Nếu có cung tiá»…n là thứ vÅ© khà gã sá» dụng thà nh thạo có lẽ gã cÅ©ng còn lo sợ. Tiếc rằng ngay cả má»™t mÅ©i tên bây giá» gã cÅ©ng không có, tim gã Ä‘áºp thình thịch, thuáºn tay bẻ má»™t nhánh cây cầm trên tay cả gan nói:
- Là ai? Ta nhìn thấy ngươi rồi, đi ra đi!
Giá»ng gã không lá»›n, tất nhiên không phải là đã thấy ai, chỉ là Tần VÅ© Ä‘á»™t nhiên biến mất, gã cảm thấy quá»· dị, nên lên tiếng thăm dò.
Xung quanh im ắng, không một tiếng động.
Hầu Mà n TÃn cả gan Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy từ đằng sau thân cây đại thụ bên cạnh Ä‘Æ°á»ng có má»™t ngÆ°á»i bổ nhà o ra. Gã phất tay lên đánh tá»›i, nắm tay trúng ngay và o ngÆ°á»i ná». NhÆ°ng ngÆ°á»i ná» sau khi trúng đòn không có chút phản ứng. Hầu Mà n TÃn thấy mình đánh trúngÄ‘ang hoan hỉ, bất chợt cảm thấy có chuyện không ổn, quay đầu nhìn kỹ, láºp tức thấy có chút quen thuá»™c. NgÆ°á»i từ phÃa sau thân cây bổ nhà o và o gã chÃnh là Tần VÅ©.
Tần VÅ© hai mắt trợn trừng, sắc mặt cá»±c kỳ khủng bố, Ä‘iá»u là m cho Hầu Mà n TÃn giáºt mình chÃnh là yết hầu Tần VÅ© máu chảy không ngừng. Yết hầu Tần VÅ©, có ai ngỠđã bị cắt đứt.
Hầu Mà n TÃn quá sợ hãi, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy sau lÆ°ng có ngÆ°á»i tá»›i gần. Gã vá»™i và ng quay lại, nhÆ°ng không kịp, gáy gã đã bị Ä‘áºp mạnh và o, láºp tức choáng váng té dáºp đầu xuống đất....
Cách Äinh SÆ¡n bất quá chỉ hÆ¡n mÆ°á»i dặm cÅ©ng có má»™t ngá»n núi. Diện tÃch của nó so vá»›i Äinh SÆ¡n tuy không thể so sánh được, nhÆ°ng bà n vá» Ä‘á»™ cao thì không kém nhau là mấy. Trong cái lạnh lẽo của gió đêm, Sở Hoan lúc nà y Ä‘ang ở trong rừng, nÆ°Æ¡ng và o ánh trăng có thể lá» má» quan sát hình dạng của Äinh SÆ¡n phÃa xa xa…
Thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i, Sở Hoan căn bản không biết mục Ä‘Ãch là đi đến đâu. Suốt lá»™ trình Ä‘á»u là Lâm đại nhân chỉ thị.
NhÆ°ng ở trên Ä‘Æ°á»ng, má»—i khi gặp lối rẽ, Lâm đại nhân Ä‘á»u dừng lại, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang chá»n Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, sau đó má»›i quyết định rẽ vá» hÆ°á»›ng nà o.
Kỳ tháºt và o ban đêm, năm ngÆ°á»i Lâm đại nhân đã Ä‘i đến ngá»n núi nhá» nà y. Từ đó vá» sau không há» rá»i Ä‘i. Sở Hoan không hiểu vì sao Lâm đại nhân lại lÆ°u lại ở chá»— nà y, nhÆ°ng nhìn thấy Lâm đại nhân thỉnh thoảng lại trông vá» ngá»n núi phÃa xa xa, Sở Hoan dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng đã Ä‘oán ra cái gì.
Sở Hoan tuy đã tá»›i Thông châu, nhÆ°ng không ghé qua Trần huyện. VỠđịa lý địa hình của Trần huyện không quen thuá»™c. Hắn có thể nÆ°Æ¡ng theo ánh trăng để quan sát đỉnh Äinh SÆ¡n nhÆ°ng không thể thấy hết toà n bá»™ ngá»n núi. Chẳng qua cÅ©ng lá» má» thấy hình dạng ngá»n núi nhÆ° móng ngá»±a. Giữa móng ngá»±a, hồ nhÆ° có má»™t sÆ¡n cốc, khi đêm xuống, sÆ¡n cốc bắt đầu sáng đèn. Tuy cá»± ly rất xa nhÆ°ng những ngá»n đèn giống nhÆ° vì sao nên vẫn có thể thấy khá rõ.
LÆ°u lại trong ngá»n núi nhá» khoảng má»™t hai canh giá» thì nhóm ngÆ°á»i thứ hai đã Ä‘uổi kịp tá»›i. Từ giá» Dáºu khi Sở Hoan và o núi, nhóm Vệ Thiên Thanh là nhóm đầu tiên đến nÆ¡i. Bá»n há» cải trang thà nh phu khuân vác, có gần 30 ngÆ°á»i. Từ sau đó, cứ cách má»™t thá»i gian ngắn lại có má»™t nhóm ngÆ°á»i ngá»±a lặng lẽ không má»™t tiếng Ä‘á»™ng đến ngá»n núi nhá» nà y.
Sau khi và o núi, Lâm đại nhân phân phó má»i ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i tạm trong bóng tối, dùng lÆ°Æ¡ng khô mang theo, nghiêm cấm nói chuyện, lại cà ng không cho phép đốt lá»a. HÆ¡n nữa, Vệ Thiên Thanh còn cắt cá» tám gã dÅ©ng sÄ© thủ vệ khắp nÆ¡i. Mục Ä‘Ãch không phải là phòng bị có ngÆ°á»i tiến đến mà là ngăn cản bất luáºn kẻ nà o Ä‘i ra ngoà i.
Tất cả má»i ngÆ°á»i chỉ có thể ở yên trong núi, cá»± ly hoạt Ä‘á»™ng đúng năm bÆ°á»›c chân.
Äến canh ba, giá» Sá»u, tám Ä‘á»™i nhân mã đã tụ táºp đầy đủ trong rừng, hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i sau khi và o núi Ä‘á»u lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Cả khu rừng yên tÄ©nh nhÆ° đã chết.
Bãi đá Äinh Cốc.
Lâm Äại Nhi má»™t đêm không ngủ, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng có chút tiá»u tụy, cuối cùng và i ngÆ°á»i lục tục trở vá». Äến hiện tại cÅ©ng chỉ có má»™t ngÆ°á»i chÆ°a vá». Lâm Äại Nhi biết ngÆ°á»i ná» tám chÃn phần là gặp bất trắc, nếu không dá»±a và o hà nh trình lúc nà y cÅ©ng đã phải vỠđến bãi đá.
Nà ng không biết ngÆ°á»i ná» còn sống hay đã chết, cà ng không biết là có phải hay không Ä‘ang bị quan phủ nghiêm hình khảo vấn.
NhÆ°ng Lâm Äại Nhi tin tưởng, ngÆ°á»i đó cho dù chết cÅ©ng sẽ không bán rẻ huynh đệ của mình.
Trong áng sáng cô Ä‘á»™c lẻ loi của ngá»n đèn dầu, Lâm Äại Nhi ngồi yên trên ghế, toà n trại vô cùng yên tÄ©nh, lòng nà ng trÄ©u xuống.
Chợt nghe có tiếng Ä‘áºp cá»a, Lâm Äại Nhi láºp tức đứng dáºy há»i:
- Ai?
- Ta!
Từ ngoà i cá»a truyá»n đến giá»ng nói Lá»— Thiên Hữu:
- Äại Nhi, muá»™i chÆ°a ngủ sao?
Lâm Äại Nhi tá»›i bên cá»a, Ä‘ang định mở cá»a, nhÆ°ng ngay láºp tức rụt tay lại, đêm khuya nhÆ° váºy, mặc dù mình và Lá»— Thiên Hữu là thanh mai trúc mã, nhÆ°ng cô nam quả nỠở chung má»™t phòng luôn không ổn. Nà ng nhẹ giá»ng há»i:
- Thiên Hữu ca, huynh còn chưa ngủ? Có chuyện gì sao?
Giá»ng Lá»— Thiên Hữu có chút lo lắng:
- Muội có thấy Cừu đại ca không?
- Cừu đại ca?
Lâm Äại Nhi cau mà y lại, mở cá»a, thấy Lá»— Thiên Hữu bồn chồn lo lắng đứng trÆ°á»›c cá»a không kìm nổi há»i:
- Không thấy Cừu đại ca sao?
- Äúng váºy!
Lỗ Thiên Hữu cau mà y nói:
- Hôm nay cùng Cừu đại ca luáºn bà n Ä‘ao pháp, huynh ấy có chỉ Ä‘iểm cho ta mấy chá»—, ta có chút chÆ°a hiểu, muốn tìm huynh ấy há»i thêm, thì thấy cá»a phòng khép há», ngÆ°á»i chẳng thấy đâu. Ta đã tìm khắp má»™t vòng trại rồi…
Lâm Äại Nhi vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng hẳn, trong lòng Ä‘á»™t nhiên có linh cảm không tốt.
Lá»— Thiên Hữu thấy Lâm Äại Nhi nhÃu mà y, biết Lâm Äại Nhi cÅ©ng không thấy Cừu NhÆ° Huyết, liá»n nói:
- Thôi Äại Nhi, muá»™i nghỉ Ä‘i. Ta ra ngoà i tìm huynh ấy. Có khi bà bách quá huynh ấy Ä‘i ra ngoà i trại cÅ©ng nên.
Lâm Äại Nhi nghÄ© đến cái gì, há»i:
- Huynh đã há»i các huynh đệ gác cá»a trại chÆ°a? Xem bá»n há» có thấy Cừu đại ca Ä‘i ra không?
Lỗ Thiên Hữu mắt sáng lên, vỗ trán nói:
- Tháºt là hồ đồ, ta quên mất, chỉ biết tìm trong trại, tháºt hồ đồ. Äại Nhi, may mắn muá»™i đã nhắc nhở, ta Ä‘i há»i liá»n.
Lâm Äại Nhi nói:
- ChỠmột chút!
Nà ng trở vỠphòng, cầm đao của mình lên:
- Muội đi cùng huynh.
Lá»— Thiên Hữu ôn nhu cÆ°á»i, gáºt gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i đến cá»a trại, trong lúc nà y, ngÆ°á»i gác cá»a trại Ä‘ang thay ca, Lâm Äại Nhi trá»±c tiếp há»i:
- Các ngươi có nhìn thấy Cừu đại ca đi ra ngoà i không?
Cừu NhÆ° Huyết và o bãi đá, ngÆ°á»i trong trại ai cÅ©ng biết. Má»™t ngÆ°á»i gáºt đầu:
- Má»™t canh giá» trÆ°á»›c có Ä‘i qua, có nói rất nhanh sẽ trở vá», nhÆ°ng đến hiện tại vẫn chÆ°a thấy tung tÃch.
Lá»— Thiên Hữu nhÃu mà y, mồm lẩm bẩm: Huynh ấy Ä‘i ra ngoà i là m gì nhỉ?
Lâm Äại Nhi lại tá» ra lo lắng, nhìn Lá»— Thiên Hữu định nói gì đó, cuối cùng lại vẫn im lặng.
- Ta đi ra ngoà i xem!
Lá»— Thiên Hữu trầm ngâm má»™t lát, Ä‘i ra cá»a trại. Lâm Äại Nhi Ä‘i theo sau:
- Muội đi cùng huynh!
Rồi nà ng quay lại dặn dò:
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i thông báo cho má»i ngÆ°á»i, tối nay không được ngủ, cảnh giác cao Ä‘á»™!
NgÆ°á»i ná» ngạc nhiên há»i:
- Äại Nhi tá»·, chẳng lẽ há»™i gặp nguy hiểm?
Lâm Äại Nhi nói:
- Cẩn tháºn không bao giá» thừa!
Rồi cÅ©ng không nhiá»u lá»i, nà ng chạy Ä‘uổi theo Lá»— Thiên Hữu.
Lá»— Thiên Hữu nhìn Lâm Äại Nhi há»i:
- Äại Nhi, muá»™i vì sao muốn má»i ngÆ°á»i cảnh giác! Chẳng lẽ muá»™i cảm thấy có gì không ổn?
Lâm Äại Nhi im lặng má»™t lát, rốt cuá»™c nói:
- Cũng cần phòng bị!
- Muội hoà i nghi Cừu đại ca?
Lá»— Thiên Hữu cau mà y lại há»i.
- Thiên Hữu ca, huynh không cần nghÄ© nhiá»u.
Lâm Äại Nhi trong lòng kỳ tháºt vẫn nghi ngá» Cừu NhÆ° Huyết. NhÆ°ng vì Cừu NhÆ° Huyết đã cùng Lá»— Thiên Hữu kết bái huynh đệ nên nà ng cÅ©ng không tiện nói, chỉ nhẹ nhà ng:
- Hôm nay có biến, chung quy lại cũng nên đỠphòng.
Lá»— Thiên Hữu gáºt đầu, chỉ hÆ°á»›ng bên phải nói:
- Chúng ta đi đến bên kia xem. Bên kia có một con sông, không biết Cừu đại ca có đến đó không?
Bên ngoà i mÆ°á»i dặm, trong núi rừng, hai trăm ngÆ°á»i đã tụ táºp má»™t chá»—, lúc nà y Ä‘ang nghiêm túc đứng nhìn Lâm đại nhân chắp tay sau lÆ°ng vừa Ä‘i vừa cháºm rãi nói:
- Các ngÆ°Æ¡i là tinh nhuệ Cấm Vệ quân, là con dao găm sắc bén của Äại Tần ta, của Tây SÆ¡n đạo. Bản quan mượn con dao nà y trong tay Kiá»u Tổngđốc, tất nhiên là muốn dùng và o việc giết ngÆ°á»i.
Tất cả má»i ngÆ°á»i nắm chặt lấy chuôi Ä‘ao.
- Má»—i má»™t cây Ä‘ao, Ä‘á»u có giá trị của nó.
Lâm đại nhân ánh mắt sắc bén, sẵng giá»ng nói:
- Lưỡi Ä‘ao má»™t khi rút ra khá»i vá», máu tÆ°Æ¡i ba thÆ°á»›c. Tối nay khi các ngÆ°Æ¡i rút Ä‘ao khá»i vá», cÅ©ng là thá»i khắc các ngÆ°Æ¡i được tưởng thưởng. Kiểm kê chiến lợi phẩm, bản quan chỉ nhìn lá»— tai, má»™t lá»— tai 50 lượng bạc. Cái nà y chÃnh là giá trị của việc các ngÆ°Æ¡i rút Ä‘ao khá»i vá».
Trong Cấm Vệ quân láºp tức có ngÆ°á»i lá»™ ra vẻ hÆ°ng phấn.
50 lượng bạc, đối vá»›i đại bá»™ pháºn bá»n há» mà nói, má»™t năm quân lÆ°Æ¡ng cÅ©ng không bằng.
Lâm đại nhân lấy từ trong tay áo ra một dây lưng mà u trắng, quấn lên cánh tay:
- Các ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c khi lâm tráºn cÅ©ng sẽ có má»™t cái dây lÆ°ng thế nà y. Hiện tại có thể quấn và o tayi. Bản quan hy vá»ng các ngÆ°Æ¡i lúc trở vá», dây lÆ°ng sẽ nhuốm mà u hồng. Bản quan nhắc lại: má»™t lá»— tai 50 lượng bạc, ngay cả lá»— tai già hay yếu bản quan cÅ©ng không quan tâm.
Câu nói sau cùng, đại bá»™ pháºn má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lÆ¡ Ä‘á»…nh, nhÆ°ng Sở Hoan nghe thấy trong lòng chấn Ä‘á»™ng.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của prof.
08-08-2013, 01:08 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 291: Lá»— tai
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
TrÆ°á»›c cổng lá»›n bãi đá Äinh Cốc, bốn gã thủ vệ mặc giáp lúc nà y ngồi dÆ°á»›i đất, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói.
Bá»n há» không phải binh sÄ© chÃnh quy, tất nhiên không có quy củ tham gia quân ngÅ© kia, đã đêm hôm khuya khoắt, chung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh,đứng gác tại cá»a trại vô cùng quạnh quẽ, cho nên mấy ngÆ°á»i táºp trung má»™t chá»—, ngồi nói cÆ°á»i đùa.
Má»™t ngÆ°á»i nói hai tiết mục ngắn, đứng dáºy nói:
- Các ngÆ°Æ¡i cứ nói trÆ°á»›c, ta Ä‘i tiểu, chá» ta trở lại, nói chuyện cà ng thêm kÃch thÃch cho các ngÆ°Æ¡i nghe, đây chÃnh là chuyện tháºt.
- Chuyện tháºt gì?
- Mấy năm trước gặp một quý phụ nhân, nam nhân là đại tà i chủ, bà nương nà y rất phóng đáng... !
NgÆ°á»i ná» cÆ°á»i ha ha:
- Trở vỠnói cho các ngươi nghe.
Gã loạng choạng Ä‘i tá»›i chá»— hẻo lãnh, kéo quần xuống, móc đồ chÆ¡i ra, Ä‘ang vung sÆ°á»›ng, cảm thấy yết hầu mát lạnh, có ngÆ°á»i bất tri bất giác tá»›i gần, ghé
NgÆ°á»i nà y còn tưởng đồng bạn đùa giỡn, muốn quở trách, dao găm kéo lại, máu phun ra cổ há»ng, ngÆ°á»i nà y muốn hô, yết hầu không phát ra được âm thanh nà o, má»™t tay che yết hầu, tay kia quÆ¡ quÆ¡ không trung và i cái, tháºm chà không thấy rõ rốt cuá»™c là ai Ä‘á»™ng thủ, đã ngã xuống đất.
Trong đêm tối, bóng Ä‘en giống nhÆ° u linh nhà o qua bãi đá Äinh Cốc, ba ngÆ°á»i ngồi trÆ°á»›c cá»a trại Ä‘ang cÆ°á»i suy Ä‘oán ngÆ°á»i ná» có những hoạt Ä‘á»™ng gì vá»›i quý phụ nhân, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được sát khà đánh tá»›i.
Mấy ngÆ°á»i kia Ä‘á»u lăn lá»™n nhiá»u năm trong giang hồ, tÃnh cảnh giác không kém, có ngÆ°á»i nhìn thấy và i bóng ngÆ°á»i nhà o qua, thuáºn tay sá» Ä‘ao, kêu lên:
- Không tốt, có ngÆ°á»i đánh lén!
Hai ngÆ°á»i khác gần nhÆ° cầm Ä‘ao cùng lúc, chá» bá»n hỠđứng dáºy, ánh Ä‘ao đã đánh thẳng tá»›i bá»n há». Ba ngÆ°á»i cầm Ä‘ao chống lại, nhÆ°ng những bóng ngừa tá»±a u linh lại tuôn tá»›i giống nhÆ° sóng triá»u, nhân số rất đông, hÆ¡n nữa võ công Ä‘á»u không kém, trong nháy mắt đã có má»™t ngÆ°á»ich ết dÆ°á»›iÄ‘ao, má»™t ngÆ°á»i trong đó biết chuyện lá»›n không ổn, ngăn cản má»™t Ä‘ao, phi thâ nchạy và o trong hà ng rà o, lá»›n tiếng kêu lên:
- Không tốt, không tốt, có ngÆ°á»idđánh lén, má»i ngÆ°á»i... !
Gã còn chÆ°a nói xong, sau lÆ°ng có ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, má»™t Ä‘ao chém và o vai gã, gã Ä‘ang muốn chém ngược má»™t Ä‘ao, bên cạnh có ngÆ°á»i chém xuống, chặt đứt cánh tay gã, má»™t ngÆ°á»i nữa lại tá»›i, ánh Ä‘ao hiện lên, liá»n cắt đứt yết hầu ngÆ°á»i nà y.
NgÆ°á»i nà y ngã xuống đất, còn Ä‘ang run rẩy, hai lá»— tai đã bị lưỡi Ä‘ao sắc bén cắt lấy.
Tiếng hô của ngÆ°á»i nà y, đã khiến má»i ngÆ°á»i trong bãi đá giáºt mình tỉnh lại, những ngÆ°á»i ở nÆ¡i nà y phản ứng cá»±c nhanh, trong chốc lát có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nhấc Ä‘ao giết tá»›i.
Lúc nà y Sở Hoan cÅ©ng không xông lên phÃa trÆ°á»›c, hắn chứng kiến các Cấm Vệ Quân nhÆ° lang nhÆ° hổ xông và o bãi đá Äinh Cốc, má»™t đám vô cùng hung hán, ban thưởng 50 lạng bạc má»™t lá»— tai khiến ý chà chiến đấu của há» sục sôi, sát tÃnh nồng Ä‘áºm.
Lúc Sở Hoan tiến và o cá»a trại, đã có trên trăm tên binh sÄ© Cấm Vệ Quân xông tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, hắn chỉ thấy thi thể nằm lung tung trên mặt đất, hai lá»— tai Ä‘á»u bị cắt Ä‘i.
Tiếng chém giết phÃa trÆ°á»›c hết sức vang dá»™i, đám ngÆ°á»i nà y là tinh nhuệ lá»±a chá»n ra từ Cấm Vệ Quân, vốn Ä‘á»u là hạng ngÆ°á»i hung hãn dÅ©ng mãnh, hÆ¡n nữa đánh lén đêm khuya, nhân số cÅ©ng chiếm Æ°u thế, tuy Sáp Huyết Há»™i không thiếu kẻ dÅ©ng mãnh, nhÆ°ng từ khi bắt đầu giao thủ, Cấm VệQuân đã chiếm thượng phong rất lá»›n.
Các nam nhân của Sáp Huyết Há»™i đã lao tá»›i liá»u chết chém giết, phụ nữ và trẻ em thì hô khóc chạy tá»›i góc sÆ¡n cốc.
...
...
Lâm Äại Nhi cùng Lá»— Thiên Hữu má»™t má»±c Ä‘i tá»›i bên phải, ven Ä‘Æ°á»ng quạnh quẽ, cÅ©ng không phát hiện tung tÃch Cừu NhÆ° Huyết. Lá»— Thiên Hữu lá»™ vẻ lo lắng, thần sắc Lâm Äại Nhi từ đầu đến cuối Ä‘á»u ngÆ°ng trá»ng.
Äi thêm chốc lát, Lâm Äại Nhi rốt cuá»™c dừng bÆ°á»›c nói:
- Thiên Hữu ca, có phải chúng ta tìm sai hướng rồi hay không?
Lỗ Thiên Hữu nghĩ nghĩ, thở dà i:
- Sẽ không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?
- Cừu đại ca là ngÆ°á»i từng trải, sẽ không gặp chuyện không may.
Lâm Äại Nhi nói:
- Chắc hẳn bản thân hắn có chuyện gì, ra ngoà i là m, là m xong chuyện, sẽ tá»± mình trở vá».
Lá»— Thiên Hữu gáºt đầu nói:
- Chỉ hy vá»ng nhÆ° thế.
- Chúng ta trở vỠtrước chỠxem.
Lâm Äại Nhi nói:
- Nếu ngà y mai còn không có tin tức Cừu đại ca, chúng ta lại phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm. Hiện giỠđêm hôm khuya khoắt, chúng ta cÅ©ng không tìm thấy hắn.
- Äà nh phải nhÆ° thế.
Lỗ Thiên Hữu nói.
Hai ngÆ°á»i quay đầu lại trở vè hà ng rà o, bá»n há» Ä‘i đã xa, cách bãi đá má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng. Lá»— Thiên Hữu Ä‘i má»™t lát, má»›i nhẹ giá»ng há»i:
- Äại Nhi, muá»™i nói thù của nghÄ©a phụ, khi nà o chúng ta có thể báo được?
Lâm Äại Nhi nắm chặt đôi tay trắng nhÆ° phấn, nói:
- Cho dù thế nà o, rồi sẽ có thể báo được thù lớn.
Lỗ Thiên Hữu nói:
- Tuy Äạo Môn má»™t má»±c mÆ°u đồ, nhÆ°ng thá»±c sá»± muốn thà nh công, tuyệt đối không phải chuyện hai năm ba năm.
Lâm Äại Nhi thở dà i:
- Chúng ta muốn là m, vốn đã là việc cá»±c kỳ khó khăn, cho dù có Äạo Môn, cÅ©ng chÆ°a chắc thà nh công. Chỉ là chúng ta táºn tâm là m việc, thà nh hay không thà nh, liá»n xem ý trá»i.
Lỗ Thiên Hữu nghiêm nghị nói:
- NghÄ©a phụ đối vá»›i ta ân trá»ng nhÆ° núi, cuá»™c Ä‘á»i nà y ta không tiếc bất cú giá nà o, Ä‘á»u phải báo được thù lá»›n cho nghÄ©a phụ.
Gã nói như chém đinh chặt sắt, chực kỳ kiên định.
Lâm Äại Nhi dịu dà ng nhìn Lá»— Thiên Hữu, nở nụ cÆ°á»i khó được, nói:
- Thiên Hữu ca, chúng ta nhất định sẽ thà nh công.
Hai ngÆ°á»i tiến vá» phÃa trÆ°á»›c trong chốc lát, lông mà y Lâm Äại Nhi Ä‘á»™t nhiên nhÃu chặt, thất thanh nói:
- Không tốt!
Lá»— Thiên Hữu khẽ giáºt mình, Lâm Äại Nhi đã nói:
- Thiên Hữu ca, huynh nghe, bãi đá bên kia... có tiếng giết!
Không đợi Lá»— Thiên Hữu nói chuyện, hai đùi ngá»c thon dà i căn lên, vá»™i và ng chạy vá» phÃa bãi đá.
Lông mà y Lá»— Thiên Hữu nhÃu chặt, bÆ°á»›c nhanh theo.
Hai chân Lâm Äại Nhi cá»±c kỳ có lá»±c, tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, thân pháp nhẹ nhà ng, tá»›i cá»a cốc, đã nhìn thấy từng nÆ¡i chém giết trong cốc, lá» má» chứng kiến bóng ngÆ°á»i giao chiến bên trong, bóng Ä‘ao ánh kiếm, tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết, tiếng la khóc Ä‘an xen, há»—n loạn khác thÆ°á»ng.
Lâm Äại Nhi biết bãi đá có biến, muốn xông và o, lại cảm thấy cánh tay xiết chặt, bị má»™t bà n tay thô ráp có lá»±c của Lá»— Thiên Hữu nắm lấy. Lâm Äại Nhi lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, Lá»— Thiên Hữu đã kéo nà ng qua má»™t bên, ngÆ°ng trá»ng nói:
- Äại Nhi, không nên hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh.
- Hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh?
Lâm Äại Nhi dá»±ng thẳng lông mà y lên:
- Thiên Hữu ca, bãi đá bị đánh lén, nhất định là tay sai quan phủ tìm đến nơi nà y.
Lỗ Thiên Hữu nói:
- Trước khi chưa rõ tình hình, chúng ta không nên tùy tiện xông và o, muội đi theo ta.
Gã lôi kéo Lâm Äại Nhi, Ä‘i lên trên núi. Trong lòng Lâm Äại Nhi vừa vá»™i vừa giáºn, Lá»— Thiên Hữu không buông tay, Lâm Äại Nhi Ä‘Ã nh Ä‘i theo lên núi. Bá»n há» tá»›i gần bên cạnh sÆ¡n cốc, có thể từ chân núi chứng kiến tình cảnh trong sÆ¡n cốc, cà ng lên cao cà ng có thể chứng kiến rõ rà ng chuyện xảy ra trong sÆ¡n cốc.
Lâm Äình Huấn nhìn thấy, trong sÆ¡n cốc, thi thể khắp nÆ¡i Ä‘á»u có, có rất nhiá»u kẻ tay quấn vải mà u trắng thấy ngÆ°á»i là giết, trong sÆ¡n cốc Ä‘áºm đặc mùi máu tÆ°Æ¡i trôi nổi trong không khÃ, Lâm Äại Nhi có thể ngá»i thấy rõ rà ng.
Nà ng vô cùng bi phẫn, nắm chặt Ä‘ao, muốn thoát khá»i tay Lá»— Thiên Hữu lao xuống sÆ¡n cốc cứu viện. Lá»— Thiên Hữu thần sắc nghiêm túc nói:
- Äại Nhi, muá»™i không nên vá»ng Ä‘á»™ng, muá»™i xem chúng có bao nhiêu ngÆ°á»i?
Trong sÆ¡n cốc, bóng ngÆ°á»i giao thoa, thi thể nằm lung tung, tuy Lâm Äại Nhi ở trên núi, có thể thấy đại khái tình cảnh sÆ¡n tốc, nhÆ°ng không thể xem rõ rà ng, chỉ có thể phân rõ địch ta từ miếng vải trắng trên cánh tay.
Thi thể nằm trên mặt đất, không Ãt hÆ¡n hai ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i tay quấn vải trắng, nhÆ°ng phần lá»›n Ä‘á»u là huynh đệ nhà mình, tráºn chém giết nà y hiển nhiên đã giằng co má»™t thá»i gian ngắn, ngÆ°á»i Sáp Huyết Há»™i tá» thÆ°Æ¡ng thảm trá»ng, lúc nà y chỉ còn lại hai ba mÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i vẫn Ä‘ang chém giết, nhÆ°ng những kẻ tay quấn vải trắng lại nhiá»u hÆ¡n Sáp Huyết Há»™i mấy lần, ngÆ°á»i Sáp Huyết Há»™i, thÆ°á»ng xuyên má»™t ngÆ°á»i phải đối mặt ba bốn đối thủ vây công.
Nhìn huynh đệ của mình từng ngÆ°á»i má»™t ngã xuống, tim Lâm Äại Nhi nhÆ° bị Ä‘ao cắt, rốt cuá»™c không chịu Ä‘á»±ng nổi, giãy khá»i Lá»— Thiên Hữu, cầm Ä‘ao muốn lao xuống núi.
Lúc nà y nà ng bất chấp gì khác, nà ng không thể trÆ¡ mắt nhìn huynh đệ và o sinh ra tá» bị ngÆ°á»i ta chém giết.
Lá»— Thiên Hữu lại giống nhÆ° báo săn ôm Lâm Äại Nhi từ phÃa sau, hai tay Lâm Äại Nhi bị ôm lấy, muốn giãy dụa, nhÆ°ng khà lá»±c Lá»— Thiên Hữu vô cùng lá»›n, tuy võ công của nà ng không kém, nhÆ°ng cuối cùng là thân nữ nhân, là m sao có thể thoát khá»i Lá»— Thiên Hữu sức lá»±c gấu hổ.
- Huynh muốn là m gì?
Lâm Äại Nhi khà n giá»ng nói:
- Thả ta ra, ta muốn đi giết sạch đám cẩu tặc kia!
- Äại Nhi, muá»™i tỉnh táo má»™t chút.
Giá»ng Lá»— Thiên Hữu run lên, hiển nhiên cÅ©ng Ä‘ang chịu Ä‘á»±ng ná»—i Ä‘au rất lá»›n:
- Chúng ngÆ°á»i đông thế mạnh, hiện giá» chúng ta tiến lên, không thể nghi ngá» là chịu chết.
- Chết cũng phải đi.
Lâm Äại Nhi nói nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt.
- Chết, ai báo thù thay nghĩa phụ?
Lá»— Thiên Hữu ôm chặt Lâm Äại Nhi, không cho nà ng rá»i Ä‘i:
- Chết, ai báo thù cho các huynh đệ chết ở đây hôm nay?
Lâm Äại Nhi khẽ giáºt mình, không tiếp tục giãy dụa.
- Äại Nhi, má»™t ngÆ°á»i muốn chết, rất dá»… dà ng, muốn sống, lại rất khó.
Giá»ng Lá»— Thiên Hữu trầm trá»ng khác thÆ°á»ng:
- NgÆ°á»i đã chết, cái gì cÅ©ng không cần nghÄ©, nhÆ°ng ngÆ°á»i sống, lại phải gánh chịu trách nhiệm cà ng lá»›n, còn khó chịu Ä‘au khổ hÆ¡n so vá»›i cái chết... !
Toà n thân Lâm Äại Nhi run rẩy kịch liệt, tiếng giết trong sÆ¡n cốc dần ngừng lại, nÆ°á»›c mắt chảy xuôi xuống theo gò má trắng nõn của nà ng.
Lá»— Thiên Hữu cảm giác được Lâm Äình Huấn dÆ°á»ng nhÆ° tỉnh táo lại, hÆ¡i buông tay ra, thấp giá»ng nói:
- Chúng ta phải sống, phải sống tháºt tốt, thù hôm nay, chúng ta phải trả lại gấp mÆ°á»i lần!
Lâm Äại Nhi chịu Ä‘á»±ng Ä‘au thÆ°Æ¡ng rất lá»›n, nhìn lại sÆ¡n cốc lần nữa, liá»n thấy đám địch nhân Ä‘ang vây tá»›i má»™t góc sÆ¡n cốc, nÆ¡i đó, có và i chục phụ nữ trẻ em và già trẻ.
...
Sở Hoan cảm thấy tối nay chÃnh là má»™t hồi tà n sát.
Tuy ngÆ°á»i Sáp Huyết Há»™i chống cá»± Æ°Æ¡ng ngạch, tháºm chà giết hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tên Cấm Vệ Quân tinh nhuệ, nhÆ°ng dÆ°á»›i Ä‘ao của rất nhiá»u Cấm VệQuân được huấn luyện nghiêm chỉnh, ngÆ°á»i Sáp Huyết Há»™i vẫn từng ngÆ°á»i ngã xuống.
Còn lại năm sáu tên nam Ä‘inh Sáp Huyết Há»™i máu tÆ°Æ¡i toà n thân, đôi mắt mang theo cừu háºn thấu xÆ°Æ¡ng nhìn quan binh trÆ°á»›c mắt.
Äao bá»n há» cầm trong tay vẫn rất vững, phÃa sau bá»n há», là gia quyến Sáp Huyết Há»™i.
NgÆ°á»i già , trẻ em, phụ nữ Ä‘á»u chen chúc má»™t chá»—, trong mắt há» trà n đầy cừu hạn, lại mang theo hoảng sợ rất lá»›n.
Từ đầu đến cuối, Lâm Äại Nhi Ä‘á»u chắp hai tay sau lÆ°ng, nhìn cảnh giết hại thá»±c lá»±c cách xa nhau nà y, bình tÄ©nh tá»± nhiên, tráºn chém giết tanh máu nà y, trong mắt gã, lại giống nhÆ° Ä‘ang ngắm cảnh váºy.
Các Cấm Vệ Quân đã giết Ä‘á» mắt, không Ãt ngÆ°á»i góp nhặt rất nhiá»u lá»— tai, nhÆ°ng vẫn có má»™t nhóm ngÆ°á»i chÆ°a có được má»™t cái lá»— tai, ngÆ°á»i có lá»— tai hy vá»ng tìm được nhiá»u hÆ¡n, ngÆ°á»i không có lại không muốn tay không mà vá».
Lâm đại nhân nói rất rõ rà ng, đám ngÆ°á»i kia là loạn đảng, là phản tặc, quan binh giết tặc, thiên kinh địa nghÄ©a.
Trên áo giáp Lý Tông Toà n trà n đầy máu tÆ°Æ¡i, gã đã có được ba lá»— tai, nhÆ°ng má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i lạng bạc vẫn không lấp đầy khẩu vị của gã, trong mắt gã là thần sắc hÆ°ng phấn nóng bá»ng, nắm Ä‘ao, bÆ°á»›c tá»›i phÃa trÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t, các Cấm Vệ Quân bên ngÆ°á»i Ä‘á»u tham lam nhìn những ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt kia, trong mắt há», đây không phải tÃnh mạng, mà là bạc.
Vệ Thiên Thanh không tiến lên, gã chém giết mấy ngÆ°á»i, nhÆ°ng không cắt má»™t lá»— tai, lúc nà y đại cục đã định, đối mặt vá»›i má»™t số ngÆ°á»i già yếu, gã lại không muốn giết tiếp.
Huynh đệ Sáp Huyết Há»™i bảo vệ trÆ°á»›c nhà trẻ liếc nhìn nhau, má»™t ngÆ°á»i trong đó quát to má»™t tiếng, vung Ä‘ao phóng tá»›i Cấm Vệ Quân đông nghìn nghịt, Ä‘á»™ng bạn của gã cÅ©ng hung hãn không sợ chết, xông theo. NhÆ°ng đối mặt vá»›i Cấm Vệ Quân mạnh mẽ, năm ngÆ°á»i lần lượt ngã xuống.
Bảy tám Ä‘Æ°a bé được ngÆ°á»i lá»›n ôm trong lòng, sáu bảy ông lão thì đứng ra, bá»n hỠđã rất già , nhÆ°ng vẫn nhặt Ä‘ao dÃnh máu trên mặt đất, phẫn ná»™ nhìn xem quan binh nhÆ° lang nhÆ° hổ.
Lý Tông Toà n lau khô vết máu trên đao, khinh miệt nhìn xem ông lão.
Tuy trong Cấm Vệ Quân có má»™t đám ngÆ°á»i không ra tay nữa, nhÆ°ng vẫn có không Ãt Cấm Vệ Quân giết Ä‘á» mắt vẫn tiếp tục tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, Lý Tông Toà n lau khô Ä‘ao, lá»›n tiếng nói:
- Má»i ngÆ°á»i nhá»› kỹ, má»™t lá»— tai năm mÆ°Æ¡i lạng bạc, không phân biệt lá»›n nhá» già trẻ.
Gã là ngÆ°á»i đầu tiên xông lên, chém xuống má»™t ông lão. Ông lão nà y ra sức nhấc Ä‘ao, đại Ä‘ao Lý Tông Toà n đánh trúng, đánh bay Ä‘ao trong tay ông lão nà y, gã đạp qua má»™t cÆ°á»›c, đạp lão ngã lăn trên mặt đất, tiến tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i bổ xuống má»™t Ä‘ao, mắt thấy đại Ä‘ao chém và o ngÆ°á»i lão, hà n quang bên cạnh lóe lên, má»™t tiếng keng vang lên, má»™t cây đại Ä‘ao đã lÆ°á»›t qua từ bên cạnh, chặn Ä‘ao Lý Tông Toà n.
Lý Tông Toà n cảm thấy cổ tay tê rần, lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, quay đầu nhìn, liá»n thấy ngÆ°á»i xuất Ä‘ao đúng là Sở Hoan.
Äôi mắt Sở Hoan lạnh nhÆ° băng, lạnh lùng nói:
- Ngươi giết đã đủ chưa?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của prof.
08-08-2013, 01:09 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 292: Bán đứng
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Sở Hoan Ä‘á»™t nhiên ra tay ngăn cản Ä‘ao của Lý Tông Toà n, Ä‘iá»u nà y khiến các Cấm Vệ Quân khác Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, vốn có không Ãt Cấm Vệ Quân xông lên theo Lý Tông Toà n, lúc nà y không nhịn được mà dừng bÆ°á»›c.
Lý Tông Toà n cả giáºn nói:
- Sở Hoan, ngươi là m cái gì?
Sở Hoan thản nhiên nói:
- Äáng chết đã giết, không nên giết, còn muốn Ä‘uổi cùng giết táºn sao?
- Những kẻ nà y Ä‘á»u là loạn đảng.
Lý Tông Toà n quát:
- Ngươi muốn bao che cho loạn đảng sao? Ngươi muốn tạo phản phải không?
Sở Hoan lắc đầu nói:
- Những kẻ già yếu nà y, không há» có uy hiếp đối vá»›i triá»u đình, Ä‘ao của Cấm Vệ Quân, chẳng lẽ dùng để giết già yếu phụ nữ và trẻ em?
Hắn Ä‘Æ°a tay chỉ đứa bé năm sáu tuổi, trầm giá»ng nói:
- Nó má»›i bao nhiêu tuổi? Có lẽ ngay cả khác biệt giữa binh lÃnh và thổ phỉ nó cÅ©ng không hiểu, ngÆ°Æ¡i cảm thấy nó sẽ là loạn đảng sao?
Sở Hoan sẽ không ngăn cản Cấm Vệ Quân giết chóc những tráng niên kia, dù sao chức trách của quan binh chÃnh là tiêu diệt, nhÆ°ng hắn lại không thể chịu được những ngÆ°á»i cầm Ä‘ao máu chém giết ngÆ°á»i già và trẻ nhá».
Cho dù đại Ä‘ao bổ vá» phÃa những ngÆ°á»i già và trẻ nhá» nà y không phải hắn ra tay, nhÆ°ng hắn cảm thấy, bất luáºn má»™t cây Ä‘ao nà o bổ vá» phÃa bá»n há», mình chÃnh là đồng lõa, mình chÃnh là đao phủ giết chóc những ngÆ°á»i nà y.
Lý Tông Toà n nâng Ä‘ao lên, Sở Hoan cÅ©ng nắm chặt Ä‘ao. Äúng lúc nà y, liá»n thấy Lâm đại nhân chắp hai tay sau lÆ°ng cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Má»i ngÆ°á»i nhÆ°á»ng ra con Ä‘Æ°á»ng, Lâm đại nhân Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, nhìn chằm chằm Sở Hoan, trầm ngâm má»™t lát, rốt cuá»™c nói:
- Bản quan đã nói, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là quân nhân, biết rõ quân pháp, bản qua còn nói, không hi vá»ng bởi vì có ngÆ°á»i cãi lệnh mà khiến bản quan khó xá».
Hai mắt gã như dao, nhìn chằm chằm và o mắt Sở Hoan, thản nhiên nói:
- Sở Hoan, loạn đảng chÃnh là loạn đảng!
Sở Hoan thu đap chắp tay nói:
- Äại nhân, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i già cùng phụ nữ và trẻ em không có lá»±c phản kháng, nếu chúng ta Ä‘á»™ng Ä‘ao vá»›i bá»n há», sau nà y lan truyá»n ra ngoà i, thanh danh của Cấm Vệ Quân chắc chắn bị tổn hại!
- Loạn đảng chÆ°a diệt trừ, Äế quốc Äại Tần ta sẽ bị tổn hại.
Lâm đại nhân thản nhiên nói, phất phất tay, ý bảo Sở Hoan tránh ra.
Sở Hoan lại quì xuống, chắp tay nói:
- Äại nhân, những phụ nữ và trẻ em nà y đã không tạo thà nh uy hiếp, nếu đại nhân cảm thấy bá»n há» là loạn đảng, có thể bắt bá»n há» trở vá», nhốt và ođại lao. Ty chức khẩn cầu đại nhân giÆ¡ cao đánh khẽ, buông tha bá»n há».
Những ngÆ°á»i già yếu nà y tháºt sá»± không thể tưởng tượng được, trong Cấm Vệ Quân lại có ngÆ°á»i thỉnh cầu cho bá»n há», hai mắt nhìn nhau.
Lâm Äại Nhi chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n rất lá»›n, từ chân núi thấy được mà n nà y, nà ng xem thấy Lý Tông Toà n xuất Ä‘ao, chứng kiên Sở Hoan Ä‘á»™t nhiên ngăn cản Ä‘ao của Lý Tông Toà n, tháºm chà bảo vệ trÆ°á»›c ngÆ°á»i má»™t đám già trẻ.
Nà ng cũng không tin một mà n nà y.
Nà ng không biết ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o lại Ä‘á»™ng thân mà ra lúc nà y, tuy xem mÆ¡ hồ, nhÆ°ng vẫn lá» má» cảm giác được thân hình ngÆ°á»i ná» dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i quen thuá»™c.
Lý Tông Toà n tháy Sở Hoan nhÆ° thế, láºp tức chắp tay nói vá»›i Lâm đại nhân:
- Äại nhân, Sở Hoan quấy nhiá»u trừ giặc, chÃnh là tá»™i lá»›n, nếu không trừng phạt, trong lòng các huynh đệ không phục.
Lý Tông Toà n là ngÆ°á»i lâu năm trong Cấm Vệ Quân, quan hệ trong Cấm Vệ Quân lá»›n hÆ¡n Sở Hoan rất nhiá»u, gã vừa nói nhÆ° váºy, láºp tức có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Xin đại nhân trị tội Sở Hoan!
Vệ Thiên Thanh nhÃu mà y, trầm giá»ng quát:
- Im miệng, Lâm đại nhân ở đây, tự có chừng mực, còn cần các ngươi lắm mồm sao?
Vệ Thiên Thanh nói nhÆ° váºy, các Cấm Vệ Quân không dám nói lá»i nà o.
SÆ¡n cốc trà n ngáºp máu tanh, Lâm đại nhân thần sắc lạnh lẽo, cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Sở Hoan, ngồi xổm xuống, gần Sở Hoan trong gang tấc, giá»ng nói cá»±c lạnh cÅ©ng rất nhá»:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, bản quan thÃch đánh cá», trắng Ä‘en phân rõ, liá»u chết tranh chấp, cÅ©ng sẽ không hạ thủ lÆ°u tình.
- Ty chức không hiểu quân cá».
Mặc dù mắt Lâm đại nhân lạnh lẽo, Sở Hoan lại không chút sợ hãi, bình tĩnh nói:
- Hai quân đối chá»i, tuy ngÆ°Æ¡i chết ta sống, nhÆ°ng là kẻ nhân nghÄ©a, lại không thể giết hại dân chúng. Những ngÆ°á»i nà y không chút chút sức hoà n thủ nà o, ty chức khẩn cầu đại nhân hạ thủ lÆ°u tình.
Lâm đại nhân lạnh lùng cÆ°á»i, tay trái Ä‘á»™t nhiên đánh ra. Sở Hoan cảm thấy kình phong đánh tá»›i, chấn Ä‘á»™ng muốn né tránh, nhÆ°ng tay Lâm đại nhânđã đánh tá»›i đầu vai hắn.
Sở Hoan chỉ cảm thấy kình khà đạp và o mặt, đầu vai đau nhức kịch liệt, dĩ nhiên bị đánh ngã trên mặt đất.
Tay cầm Ä‘ao của hắn xiết chặt, nhÆ°ng láºp tức buông ra.
Lúc nà y Vệ Thiên Thanh đã phi thân tiến tá»›i, bảo vệ trÆ°á»›c ngÆ°á»i Sở Hoan, quì xuống chắp tay nói:
- Lâm đại nhân, xin hạ thủ lưu tình. Sở Hoan cũng không phải cố ý cãi quân lệnh, xin đại nhân tha cho hắn lần nà y!
Vệ Thiên Thanh có địa vị cùng uy vá»ng rất cao không thể rung chuyển trong Cấm Vệ Quân Tây SÆ¡n Äạo, gã nói nhÆ° váºy, trong nháy mắt chung quanh có và i chục ngÆ°á»i quỳ rạp xuống đất, cùng kêu lên:
- Khẩn cầu đại nhân hạ thủ lưu tình!
Lý Tông Toà n nhÃu mà y, đám ngÆ°á»i bên cạnh gã cungxn hìn nhau, cuối cùng Ä‘á»u quỳ xuống, miá»…n cưỡng nói:
- Äại nhân hạ thủ lÆ°u tình.
Lý Tông Toà n thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quỳ xuống cầu tình, bản thân gã tá»± nhiên không thể Ä‘i đứng má»™t mình. Äắc tá»™i Sở Hoan gã cÅ©ng không quan tâm, nhÆ°ng gã không dám đắc tá»™i Vệ Thiên Thanh, gã không tình nguyện mà quỳ xuống, nghẹn ra má»™t câu:
- Äại nhân khai ân!
Lâm đại nhân tá»›i bên ngÆ°á»i Sở Hoan, nói khẽ:
- Vốn thiếu nợ ngươi một nhân tình, lần nà y tha cho ngươi một mạng, xem như thanh toán xong.
Sở Hoan hiểu rõ ý tứ của gã, biết nhân tình theo lá»i gã, tám chÃn phần mÆ°á»i là chỉ Phùng Ngá» Mã. Trung NghÄ©a SÆ¡n Trang bản thân Phùng Ngá» Mã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, hắn cứu Phùng Ngá» Mã, giống nhÆ° có má»™t ân tình đối vá»›i Thần Y Vệ.
Vệ Thiên Thanh nói:
- Äại nhân, tuy Sở Hoan mạo phạm, nhÆ°ng hắn nói quả tháºt không sai. Hiện giá» chủ lá»±c loạn đảng đã giết hết, nhÆ°ng ngÆ°á»i già phụ nữ trẻ em nà y có thể giam và o ngục, chá» Tổng đốc đại nhân xá» lý. Nếu Cấm Vệ Quân chém giết ngÆ°á»i già phụ nữ và trẻ em tay không tấc sắt, lan truyá»n ra ngoà i, quảtháºt tổn hại thể diện triá»u đình.
Lang tướng Quách Dương cũng nói:
- Äại nhân, Cấm Vệ Quân giết địch, thiên kinh địa nghÄ©a, chỉ là những ngÆ°á»i già yếu nà y, tháºt sá»±... !
Gã nghẹn lá»i trong cổ, không nói ra, hiển nhiên cÅ©ng bất mãn đối vá»›i việc tru sát già yếu.
Lâm đại nhân liếc nhìn má»i ngÆ°á»i, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, rốt cuá»™c nói:
- NgÆ°á»i tá»›i, trÆ°á»›c tiên trói chúng lại, tạm thá»i giao cho quan phủ địa phÆ°Æ¡ng Trần Huyện tạm giam, sau đó áp giải vá» phủ Vân SÆ¡n, nghe theo Kiá»u Tổng đốc xá» lý.
Cấm Vệ Quân có ngÆ°á»i mừng có kẻ phẫn ná»™, những ngÆ°á»i không muốn lạm sát già yếu thở ra nhẹ nhà ng, nhÆ°ng trong lòng những kẻ muốn láºp công được thưởng nhÆ° Lý Tông Toà n lại có và i phần oán giáºn, Ä‘á»u hung hăng nhìn vá» phÃa Sở Hoan.
Lâm đại nhân xoay ngÆ°á»i, nhìn thi thể đầy đất, nói:
- Kiểm kê số lượng loạn đảng, chất lại, má»™t mồi lá»a thiêu Ä‘i. Thi thể ngÆ°á»i má»™t nhà , tạm thá»i dà n xếp tốt, sau nà y sẽ tá»›i chuyển trở vá», bản quan sẽ nói rõ vá»›i Kiá»u Tổng đốc, trợ cấp gia đình. Sau khi dà n xếp, còn có chuyện muốn là m, trÆ°á»›c hừng đông, rá»i khá»i nÆ¡i nà y!
Và i tên Lang tÆ°á»›ng Quách DÆ°Æ¡ng láºp tức chia đám đông ra là m hai, má»™t nhóm trói tạm giam những kẻ già yếu kia, má»™t nhóm thì kiểm kê thi thể, lục soát Bằng Trại trong bãi đá còn che giấu tà n dÆ° hay không.
Vệ Thiên Thanh nâng Sở Hoan dáºy, há»i:
- Sở huynh đệ, thương thế ra sao? Có nặng lắm không?
Sở Hoan lắc đầu.
Vừa rồi Lâm đại nhân ra tay, nhìn qua cá»±c kỳ sắc bén, ngay từ đầu Sở Hoan thá»±c sá»± cảm thấy đầu vai Ä‘au nhức kịch liệt, nhÆ°ng loại Ä‘au nhức nà y biến mất rất nhanh, hắn bá»—ng nhúc nhÃch cánh tay, không có gì không ổn, xem ra Lâm đại nhân cÅ©ng không phải thá»±c sá»± muốn đả thÆ°Æ¡ng mình.
NhÆ°ng Lâm đại nhân ra tay nhìn qua hung ác sắc bén, lại không tạo thà nh thÆ°Æ¡ng tổn, bợi váºy có thể thấy được Lâm đại nhân nắm giữ há»a hầu chưởng pháp đã là tùy tâm sở dục, ngÆ°á»i nà y tu luyện thể thuáºt, tu vi thể thuáºt của gã chắc hẳn đã đạt đến cảnh giá»›i khiến ngÆ°á»i ta khủng bố.
Sở Hoan hiểu rõ trong lòng, Lâm đại nhân nà y chắc chắn là ngÆ°á»i Thần Y Vệ, nhìn từ võ công và quyá»n thế của gã, tuyệt đối phÃa trên đám Bách há»™ Phùng Ngá» Mã Lý Mão Thá» nà y.
Sở Hoan không biết ngÆ°á»i nà y lại là Vệ đốc Thần Y Vệ.
Mãi đến giá» phút nà y, chỉ sợ ngay cả trá»ng thần trong triá»u cÅ©ng không mấy ngÆ°á»i biết Vệ đốc Thần Y Vệ rốt cuá»™c là ai, bắt đầu từ khi sinh ra, Thần Y Vệ đã có vẻ thần bà khác thÆ°á»ng.
Có má»™t số ngÆ°á»i tá»± cho là hiểu rất rõ Thần Y Vệ, nhÆ°ng khi bá»n há» thá»±c sá»± nghÄ© kỹ, lại phát hiện hoà n toà n không biết gì vá» Thần Y Vệ cả.
Là m Vệ đốc Thần Y Vệ, thân pháºn của gã không phải chuyện đùa, Sở Hoan cÅ©ng không biết vị Vệ đốc kia lại ra ngoà i chỉ huy tiá»…u trừ loạn đảng, hắn khẳng định trong lòng, Lâm đại nhân nà y tám chÃn phần mÆ°á»i chÃnh là má»™t trong Tứ Äại Thiên Há»™ Thần Y Vệ.
- Tháºt sá»± không thể tưởng được, Tổng đốc đại nhân cùng Lâm đại nhân sá»›m có bố trÃ, má»™t mẻ hốt gá»n loạn đảng.
Vệ Thiên Thanh nhẹ giá»ng khen:
- Hiện giá» ta đã biết rõ, pháp trÆ°á»ng cố ý lá»™ sÆ¡ hở để chúng chạy mất, chẳng qua là buông dây dà i câu cá lá»›n mà thôi.
Sở Hoan Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i cái gì, nhìn qua thi thể trong bãi đá, lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘ang kiểm kê thi thể, Sở Hoan cháºm rãi Ä‘i qua, nÆ¡i Ä‘i qua thi thểnằm lung tung.
Sở Hoan biết rõ, nhóm ngÆ°á»i nà y chắc chắn là đồng đảng của Lâm Äại Nhi, chỉ là cừa rồi chiến đấu há»—n loạn, dÆ°á»ng nhÆ° không chứng kiến bóng dáng Lâm Äại Nhi.
Hắn không biết trong những thi thể nà y, sẽ có má»™t chiếc là của Lâm Äại Nhi hay không.
...
Lâm Äại Nhi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ở trong đó, nà ng vốn tưởng rằng dao mổ của những quan binh kia sẽ bổ vá» những phụ nữ và trẻ em kia, tim nhÆ° bịdao cắt, cá»±c kỳ bi phẫn, tháºm chà muốn má»c ra má»™t đôi cánh, nhảy xuống từ trên núi, giết chết đám quan binh kia má»™t tên cÅ©ng không tha.
Chứng kiến quan binh dÆ°á»ng nhÆ° thay đổi chủ ý, cÅ©ng không tiếp tục giết chóc, chỉ trói các gia quyến lại, Lâm Äại Nhi hết sức kinh ngạc, nhÆ°ng tình cảnh vừa rồi nà ng thấy rõ, những gia quyến kia tìm được Ä‘Æ°á»ng sống trong chá»— chết, dÆ°á»ng nhÆ° chÃnh là do thân ảnh quen thuá»™c vá»›i nà ng kia.
Äôi mắt Lá»— Thiên Hữu cÅ©ng hÆ¡i Ä‘á» lên, nhìn xem thi thể huynh đệ Sáp Huyết Há»™i bị chất đống, có ngÆ°á»i tìm được bình dầu trong trại tÆ°á»›i dầu lên thi thể chuẩn bị đốt cháy, hai mắt Lá»— Thiên Hữu nhắm lại, hai tay nắm chặt run run, mu bà n tay nổi lên gân xanh, cÆ¡ trên mặt vặn vẹo, hiển nhiên trong lòng thừa nháºn thống khổ và bi phẫn rất lá»›n.
Lâm Äại Nhi nhìn xem lá»a lá»›n bùng lên, nhìn thấy đám Cấm Vệ Quân giống nhÆ° ma quá»· trong mắt nà ng kia, đôi mắt nà ng nÆ°á»›c mắt nhÆ° mÆ°a, thì thà o tá»± nói:
- Các ngươi sẽ phải trả giá rất lớn... Các ngươi sẽ phải trả giá rất lớn... !
Miệng vừa nói, nữ tá» xÆ°a nay kiên cÆ°á»ng nà y chợt thấy được má»™t dòng máu xông lên đầu, đầu váng mắt hoa, thân thể lảo đảo muốn té ngã. Lá»— Thiên Hữu thấy thế giáºt mình, đỡ lấy nà ng từ phÃa sau, cả kinh nói:
- Äại Nhi, muá»™i... muá»™i là m sao váºy?
Lâm Äại Nhi cảm thấy trÆ°á»›c mắt mÆ¡ hồ, căm háºn nói:
- Là hắn... Cừu NhÆ° Huyết, Thiên Hữu ca, Cừu NhÆ° Huyết bán rẻ chúng ta, nhÆ°ng quan binh nà y... Ä‘á»u là hắn Ä‘Æ°a tá»›i, Cừu NhÆ° Huyết... Cừu NhÆ° Huyết là ngÆ°á»i của quan phủ!
Thân thể Lá»— Thiên Hữu chấn Ä‘á»™ng, nhìn qua lá»a lá»›n hừng há»±c đốt cháy thi thể trong sÆ¡n cốc, trong mắt hiện ra vẻ ác lạnh.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của prof.
08-08-2013, 01:10 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 293: Giấu diếm
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Trần Huyện là huyện nghèo, Huyện lệnh Trần Huyện cÅ©ng là chuyện khổ sai, đặc biệt mấy năm gần đây, bởi vì Trần Huyện phát sinh dân biến nhiá»u lần, vị trà Huyện lệnh Trần Huyện cà ng là má»™t hố lá»a.
Ba bốn năm ngắn ngủn, Huyện lệnh Trần Huyện nà y tá»±a nhÆ° đèn cù, liên tục bảy tám Huyện tá»›i đến nháºm chức rồi Ä‘i.
Không ngÆ°á»i nà o nguyện ý ngồi ở vị trà nà y, triá»u đình bổ nhiệm lại không thể không Ä‘i nháºm chức, nhÆ°ng và i vị quan Huyện Lệnh tiá»n nhiệm sau khi tá»›i nháºm chức, không phải lo lắng thống trị má»™t huyện thế nà o, mà là dùng bạc thăm há»i quan hệ, cố gắng rá»i khá»i nÆ¡i nà y, tháºt sá»± không được, thì thà rằng là m ra chút sai lầm, bị giáng chức rá»i Ä‘i.
Là m quan tất nhiên là chuyện tốt, nhÆ°ng rất Ãt ngÆ°á»i nguyện ý là m quan không có nÆ°á»›c luá»™c, lại còn phải gánh chịu dân biến, nguy hiểm rÆ¡i đầu.
Trần Trùng Huyện lệnh Trần Huyện hiện giỠmỗi ngà y chỠđợi lo lắng.
Tuy gã há» Trần, nhÆ°ng tuyệt đối không phải ngÆ°á»i Trần Huyện, sau khi Ä‘iá»u tá»›i nÆ¡i nà y, bởi vì an toà n, vợ con già trẻ cÅ©ng không dám mang tá»›i, tuy rằng cÅ©ng muốn sá»›m rá»i khá»i địa phÆ°Æ¡ng quá»· quái nà y, nhÆ°ng gia cảnh không tốt, không có bạc mở Ä‘Æ°á»ng quan hệ, ở nÆ¡i nà y đã gần má»™t năm.
Trá»i còn tảng sáng, tiếng Ä‘áºp cá»a dồn dáºp khiến Trần Trùng bừng tỉnh. Nghe được tiếng Ä‘áºp cá»a, Trần Trùng phản xạ có Ä‘iá»u kiện đứng lên từ trên giÆ°á»ng, cÅ©ng không để ý tá»›i quần áo, nhấc bao trên đầu giÆ°á»ng, chạy tá»›i cá»a sau, mở cá»a sổ ra, lúc nà y má»›i quay đầu lại sợ hãi há»i:
- LÃ ai?
Gã không biết khi nà o sẽ xảy ra dân biến, nhưng gã nhớ rõ rà ng, trong và i vị Huyện lệnh trước, có một bị Huyện lệnh thiếu chút nữa mất mạng bởi vì dân biến, tuy rằng cuối cùng vẫn sống sót, nhưng hai đùi lại tà n phế.
Vừa nghÄ© tá»›i cảnh ngá»™ của vị đồng nghiệp kia, trái tim Trần Trùng Ä‘áºp thình thịch, cho tá»›i giá», gã Ä‘á»u đặt tiá»n tà i của mình trong bao, lúc ngủ để đầu giÆ°á»ng, chỉ đợi ngà y nà o đó tháºt sá»± xảy ra biến cố, cầm bao chạy trốn.
- ÄÆ°á»ng Tôn, là tiểu nhân.
Bên ngoà i truyá»n đến âm thanh.
Trần Trùng nghe ra ra Huyện úy quản lý đám nha sai của Huyện nha, đầu tiên thở ra nhẹ nhà ng, nhÆ°ng láºp tức lại căng thẳng:
- Canh giá» nà y, gõ cá»a là m cái gì?
Trá»i còn chÆ°a sáng Huyện úy đã tá»›i gõ cá»a, Ä‘iá»u nà y khiến Trần Trùng cảm thấy chuyện vẫn không ổn.
Trần Huyện không giống vá»›i những huyện khác, bởi vì địa phÆ°Æ¡ng lá»™n xôn, vì an toà n, nha sai Huyện nha Ä‘á»u từ mấy huyện khác tá»›i, Nha môn huyện ngà y đêm Ä‘á»u có ngÆ°á»i canh gác, bảo vệ an toà n cho Huyện lệnh.
Huyện úy ở bên ngoà i nói:
- Hồi bẩm ÄÆ°á»ng Tôn, ngÆ°á»i từ phủ thà nh đến, luôn ÄÆ°á»ng Tôn láºp tức tá»›i gặp!
- NgÆ°á»i từ phủ thà nh tá»›i?
Nghe nói không phải dân chúng bạo Ä‘á»™ng, lúc nà y Trần Trùng má»›i chÃnh thức thở nhẹ ra, cất bao đồ Ä‘i, tiến tá»›i cá»a nói:
- Ai tá»›i lúc nà y? Có há»i há» muốn là m gì không?
Huyện úy nói:
- Äại nhân, hình nhÆ° là quan lá»›n, tiểu nhân cÅ©ng không rõ rà ng lắm, chỉ nói để đại nhân tranh thủ thá»i gian Ä‘i tá»›i, hiện giá» bá»n há» Ä‘ang chỠở trắc Ä‘Æ°á»ng!
Trần Trùng đảo mắt, nói:
- ChỠmột chút, lão gia ta mặc quần áo xong sẽ tới.
...
...
Giá» phút nà y Vệ Thiên Thanh ngồi tại trắc Ä‘Æ°á»ng cùng Lâm đại nhân, ánh rạng đông má»›i hiện, trá»i đất có có chút Ãt ánh sáng.
Lúc Trần Trùng tá»›i, nhìn thấy cách ăn mặc của Vệ Thiên Thanh cùng Lâm đại nhân, không khá»i nhÃu mà y. Lâm đại nhân ăn mặc kiểu thÆ°Æ¡ng nhân, Vệ Thiên Thanh thì cà ng Ä‘Æ¡n giản, dÆ°á»ng nhÆ° giống dân phu, nhìn thấy hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy ngồi ngông nghênh ở trắc Ä‘Æ°á»ng, Trần Trùng tức giáºn quay đầu lại hung hăng trừng mắt vá»›i Huyện úy, thấp giá»ng mắng:
- Ãnh mắt ngÆ°Æ¡i không dùng được sao? Äây là ngÆ°á»i tá»›i từ phủ thà nh sao?
Huyện úy cúi đầu nói:
- ÄÆ°á»ng Tôn, lúc bá»n há» tá»›i, lá»™ ra dấu hiệu... chiếc Ä‘ao đặt bên bà n kia, chÃnh là dấu hiệu của Cấm Vệ Quân!
- á»’?
Trần Trùng nhìn qua, trên bà n trà bên cạnh Vệ Thiên Thanh, đặt một cây đại đao.
Gã cÅ©ng không kịp nghÄ© nhiá»u, Ä‘i và o cá»a, cÆ°á»i tủm tỉm chắp tay nói:
- Hạ quan Huyện lệnh Trần Huyện Trần trùng, không biết hai vị đại nhân xưng hô thế nà o?
Vệ Thiên Thanh nhìn vá» phÃa Trần Trùng nói:
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Huyện lệnh Trần Huyện?
- Äúng là hạ quan.
Trần Trùng thấy Vệ Thiên Thanh lưng hùm vai gấu, tuy ăn mặc đơn giản, nhưng cũng có một cỗ uy thế, thân thể vốn rất thẳng, không kìm lòng được mà khom xuống.
Vệ Thiên Thanh nói:
- Bổn tướng là Thống chế Cấm Vệ Quân Vệ Thiên Thanh!
Gã nói xong, lấy một tấm lệnh bà i từ trong tay áo, đưa ra trước mắt Trần Trùng.
Trần Trùng khẽ giáºt mình, tuy rằng gã chÆ°a từng gặp mặt Vệ Thiên Thanh, nhÆ°ng đã từng nghe nói tên, lúc nà y lệnh bà i trong tay Vệ Thiên Thanh, Trần Trùng tá»± nhiên cà ng không hoà i nghi, thần sắc cà ng thêm cung kÃnh.
Gã là má»™t Huyện lệnh nho nhá», mà Vệ Thiên Thanh chÃnh là Thống chế Cấm Vệ Quân Tây SÆ¡n Äạo, là tâm phúc thân tÃn của Tổng đốc Tây SÆ¡n Äạo, thân pháºn hai ngÆ°á»i kém nhau rất lá»›n, lÆ°ng khom cà ng thấp, nghiêm nghị cung kÃnh:
- Hạ quan bái kiến Vệ Thống chế, không biết Vệ Thống chế đại giá quang lâm, có gì phân phó?
Lâm đại nhân cũng không nói chuyện, chỉ ngồi bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.
Vệ Thiên Thanh ý bảo Trần Trùng ngồi xuống. Trần Trùng cẩn tháºn ngồi xuống bên cạnh, chỉ ngồi non ná»a mông bên cạnh mặt ghế, tất cung tất kÃnh, nghÄ© tá»›i cái gì, gã nói vá»›i Huyện úy trÆ°á»›c cá»a:
- Còn không... Còn không mau dâng trà !
Huyện úy nà y vội và ng đi pha trà .
Vệ Thiên Thanh xuất thân quân nhân, là m việc gá»n gà ng linh hoạt, trá»±c tiếp há»i:
- Trần Huyện lệnh, bãi đá Trần Huyện, chắc hẳn ngươi cũng biết?
Trần Trùng không biết vì sao Vệ Thiên Thanh há»i chuyện nà y, nhÆ°ng vẫn cung kÃnh nói:
- Hạ quan cũng biết.
- Bản quan há»i ngÆ°Æ¡i, Trần Huyện tổng cá»™ng có bao nhiêu bãi đá?
- Äiá»u nà y... !
Trán Trần Trùng toát ra mồ hôi, suy nghĩ một chút, mới nói:
- Hồi bẩm đại nhân, trong danh sách ghi chép, có tổng cá»™ng hai mÆ°Æ¡i bảy bãi đá, bãi đá lá»›n trong đó có tám, bãi đá cỡ trung có năm, bãi đá nhá» thì có mÆ°á»i bốn.
Vệ Thiên Thanh thần sắc nghiêm nghị nói:
- Ngươi xác định?
Trần Trùng khẽ giáºt mình, nhÆ°ng láºp tức gáºt đầu nói:
- Hạ quan... hạ quan xác định.
Gã lại nói:
- Bên nà y hạ quan có lưu trữ bản chuyên môn ghi chép bãi đá, hạ quan đi lấy!
Vệ Thiên Thanh đứng lên nói:
- Bản quan đi cùng ngươi.
Trần Trùng vá»™i khom ngÆ°á»i nói:
- Má»i đại nhân, má»i đại nhân!
Trong lòng gã thầm nghÄ©: “Chẳng lẽ phủ thà nh phái ngÆ°á»i tiến đến, là đặc biệt Ä‘iá»u tra chuyện bãi đá?
Vệ Thiên Thanh nắm đao, thản nhiên nói:
- Vẫn là Trần đại nhân dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c Ä‘i!
Trần Trùng không dám kháng lại, dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, Vệ Thiên Thanh theo phÃa sau, lúc nà y Lâm đại nhân cÅ©ng đã đứng dáºy, Ä‘i theo cuối cùng.
Lục phòng Huyện nha đặt ở ngoại viện Huyện nha, má»—i ngà y tất cả các phòng Ä‘á»u sẽ có ngÆ°á»i là m việc, chỉ là hôm nay sắc trá»i còn sá»›m, ngÆ°á»i các phòng còn chÆ°a đến, Trần Trùng trá»±c tiếp dẫn hai ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c cá»a há»™ phòng, cá»a chÃnh há»™ phòng đã khóa, liá»n Ä‘i lấy chìa khóa, mở cá»a chÃnh há»™ phòng, dẫn hai ngÆ°á»i Vệ Thiên Thanh Ä‘i và o.
Trong phòng rất tối, Trần Trùng thắp đèn, trong nà y rất nhiá»u văn án, chẳng qua đã phân loại, rất chỉnh tá». Trần Trùng má»i hai ngÆ°á»i ngồi xuống, tìm chốc lát, tìm được má»™t phần công văn, dâng cho Vệ Thiên Thanh.
Từ đầu đến Ä‘uôi Lâm đại nhân không nói lá»i nà o, Trần Trùng cÅ©ng không biết chi tiết của lâm đại nhân, nhÆ°ng đã có thể ngồi cùng má»™t chá»— vá»›i Vệ Thiên Thanh, chắc hẳn cÅ©ng không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, gã không dám há»i, lại cà ng không dám ngồi xuống, cúi đầu khom ngÆ°á»i đứng bên cạnh, cẩn tháºn nói:
- Vệ Thống chế, đây là danh sách các bãi đá lá»›n của Trần Huyện, bên trên khi chép thá»i gian khai thác cùng số lượng nhân công lấy quặng của các bãi đá lá»›n, còn có công tác thống kê váºt liệu đá khai thác ra trÆ°á»›c mắt, Há»™ Bá»™ Ti Thông Châu cùng Sở Thạch quáng cÅ©ng Ä‘á»u có má»™t bá»™ văn án nhÆ° váºy.
Vệ Thiên Thanh dá»±a và o ngá»n đèn dầu, nhìn kỹ má»™t lần, lông mà y nhÃu chặt, Ä‘Æ°a công văn cho Lâm đại nhân nói:
- Äại nhân, ở đây quả tháºt không có bản ghi chép.
Nói xong, gã cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, liếc Trần Trùng.
Lâm đại nhân tiện tay mở ra, liếc và i lần, mặt không biểu tình, dÄ© nhiên Ä‘Æ°a phần công văn nà y đặt trÆ°á»›c ngá»n đèn dầu đốt Ä‘i.
Trần Trùng chấn động, thất thanh nói:
- Äại nhân, Ä‘iá»u nà y... !
Vệ Thiên Thanh không đợi gã nói xong, đã lạnh lùng nói:
- Trần Trùng, ngÆ°Æ¡i có biết, nếu giấu diếm không báo, ngÆ°Æ¡i gánh không nổi tá»™i, phần công văn nà y, quả nhiên là tháºt sao?
Trần Trùng thấy Vệ Thiên Thanh tức giáºn, quỳ rạp xuống đất, run giá»ng nói:
- Vệ Thống chế, hạ quan... hạ quan không biết ý của ngà i.
- Ngươi luôn miệng nói danh sách bãi đá nà y ghi chép tất cả bãi đá trong đó, nhưng bản quan lại cảm thấy ngươi đang nói dối.
Vệ Thiên Thanh lạnh lùng nói:
- Ngươi nói, ngươi rốt cuộc che giấu cái gì?
Trần Trùng run giá»ng nói:
- Hai vị đại nhân, hạ quan không dám giấu diếm!
- Trần Trùng, ngÆ°Æ¡i tháºt to gan, đến giá» còn giấu diếm.
Thân thể Vệ Thiên Thanh nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c, lạnh lùng nói:
- Bản quan há»i ngÆ°Æ¡i, Äinh Cốc có má»™t bãi đá, ngÆ°Æ¡i có biết không?
Trần Trùng nghe váºy, sắc mặt trắc bệch, dáºp đầu xuống đất:
- Äại nhân, hạ quan... hạ quan biết tá»™i, hạ quan biết tá»™i... !
...
...
Khi Lâm Äại Nhi tỉnh lại, phát hiện sắc trá»i đã sáng, nà ng nằm trong má»™t căn phòng, trên ngÆ°á»i đắp chăn má»n.
Lâm Äại Nhi lắp bắp kinh hãi, ngồi dáºy, vén chăn lên, phát hiện quần áo chỉnh tá», ngay cả cây Ä‘ao của nà ng cÅ©ng đặt ở bên cạnh, lúc nà y má»›i nhẹ nhà ng thở ra, quay đầu nhìn lại, thấy Lá»— Thiên Hữu Ä‘ang ngồi trên má»™t chiếc ghế, lúc nà y Ä‘ang ngủ gục xuống bà n, ngòn đèn dầu trên bà n vẫn nhảy lên, ánh sáng ngÆ°á»i cá»a sổ đã xuyên và o.
Nà ng ngồi trên giÆ°á»ng, ngây ngÆ°á»i hồi lâu, cÆ¡n ác má»™ng đêm qua vẫn không ngừng hiện lên trong đầu, nà ng chỉ hi vá»ng đó là má»™t giấc má»™ng, nhÆ°ng trong lòng lại hiểu được, đó là chuyện tháºt sá»± đã xảy ra.
Lá»— Thiên Hữu hà nh tẩu giang hồ, rất cẩn tháºn, cho dù Ä‘ang ngủ cÅ©ng mở to má»™t mắt, nghe được Ä‘á»™ng tÄ©nh đã tỉnh lại, thấy Lâm Äại Nhi ngồi bên giÆ°á»ng, nói:
- Äại Nhi, muá»™i đã tỉnh rồi.
Lâm Äại Nhi thần sắc ảm đạm, há»i:
- Chúng ta đang ở đâu?
- Ở một chỗ trên trấn, đây là một khách sạn.
Lỗ Thiên Hữu đứng lên nói:
- Muội đói bụng chưa, ta đi tìm đồ ăn.
Lâm Äại Nhi lắc đầu, lại há»i:
- Bãi đá... bãi đá bên kia... !
Lỗ Thiên Hữu thần sắc ảm đạm xuống, nói:
- Sau khi chúng rá»i khá»i, ta trở vá» má»™t chuyến, già trẻ Ä‘á»u bị giải Ä‘i, những ngÆ°á»i khác... Ä‘á»u không thể sống sót... !
Nói đến đây, gã oán háºn mà nắm chặt quả đấm.
Và nh mắt Lâm Äại Nhi lại á»ng hồng, ảm đạm nhắm mắt lại.
Lỗ Thiên Hữu thở dà i nói:
- Äại Nhi, không nên Ä‘au lòng nữa.
Lâm Äại Nhi mở to mắt, mê mang nói:
- Thiên Hữu ca, chúng ta, tiếp theo chúng ta nên là m thế nà o? Chúng ta Ä‘i cứu bá»n há» ra?
Lá»i vừa ra khá»i miệng, nà ng cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, biết rõ chỉ dá»±a và o lá»±c của hai ngÆ°á»i, tuyệt đối không thể thà nh công.
Lá»— Thiên Hữu thần sắc ngÆ°ng trá»ng, cÅ©ng không nói lá»i nà o.
Lâm Äại Nhi láºp tức nghÄ© tá»›i cái gì, nói:
- Cừu Như Huyết... chúng ta nhất định phải tìm được hắn, bằm thây vạn đoạn hắn.
Lỗ Thiên Hữu thở dà i:
- Äại Nhi, nếu tháºt sá»± là Cừu đại... Cừu NhÆ° Huyết bán rẻ chúng ta, tất cả Ä‘á»u là lá»—i của ta. là ta cả tin hắn, ta... tá»™i ta đáng chết vạn lần!
Gã láºp tức nắm chặt tay, lạnh lùng nói:
- Nhất định phải tìm được hắn, nếu quả tháºt là hắn bán đứng chúng ta, ta chắc chắn phải lấy đầu của hắn.
Hai ngÆ°á»i trầm mặc má»™t hồi, nhìn nhau không nói gì.
- Chúng ta cần liên lạc vá»›i Äạo Môn.
Sau một lát, Lỗ Thiên Hữu mới nói:
- Sáp Huyết Há»™i đã hủy rồi, chúng ta chỉ có thể tìm Äạo Môn, để bá»n há» giúp đỡ chúng ta.
Lông mà y Lâm Äại Nhi nhÃu lại, nói:
- Thiên Hữu ca, chúng ta... chúng ta không cầu cạnh ai, Ä‘i kinh thà nh, chỠđợi thá»i cÆ¡, ám sát gian tặc.
Lỗ Thiên Hữu hơi trầm ngâm, lắc đầu nói:
- Äại Nhi, ta biết rõ tâm tình của muá»™i, nhÆ°ng hiện giá» Sáp Huyết Há»™i chỉ còn lại ta và muá»™i, thù lá»›n của nghÄ©a phụ bá»n há», chỉ có thể do chúng ta Ä‘i báo, trÆ°á»›c khi báo được thù lá»›n, má»—i bÆ°á»›c chúng ta Ä‘á»u phải cẩn tháºn, tuyệt đối không thể hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh, mất mạng vô Ãch.
Gã dừng một chút, nói:
- Chúng ta nghÄ© biện pháp trÆ°á»›c tiên cứu Nhị thúc cùng NgÅ© ca ra, có bá»n há», lại cùng bà n kế lá»›n, nhÆ°ng muốn cứu được bá»n há», chúng ta chỉ có thể Ä‘i tìm Äạo Môn giúp đỡ.
Lâm Äại Nhi cÆ°á»i lạnh nói:
- Lúc Sáp Huyết Há»™i chúng ta ngÆ°á»i đông thế mạnh, há» cÅ©ng chÆ°a từng ra tay giúp đỡ, hiện giá» chỉ còn lại ta và huynh hai ngÆ°á»i, há»... cà ng sẽ không giúp chúng ta!
Lỗ Thiên Hữu nói:
- Là m việc Ä‘á»u phải thá» má»™t lần.
Lâm Äại Nhi nói:
- Cho dù chúng ta muốn tìm há», chỉ là đi tìm nÆ¡i nà o? Chỉ có Hầu Mạc TÃn cùng Nhị thúc biết rõ liên lạc vá»›i há» thế nà o, chúng ta... chúng ta không có biện pháp.
Lá»— Thiên Hữu nghÄ© nghÄ©, dán tá»›i gần, thấp giá»ng nói:
- Äại Nhi, trÆ°á»›c khi nghÄ©a phụ mất, đã nói gì vá»›i muá»™i? Hoặc là lÆ°u lại thứ gì cho muá»™i? Năm đó nghÄ©a phụ từng gặp Thiên Công, phải chăng ông ấy để lại manh mối gì cho muá»™i, muá»™i lại không biết rõ?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của prof.
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü