Luyện Khí Phường Phùng Thị chân chính có thể luyện chế pháp khí phẩm chất cao, nghe nói trước đây chỉ có một người phường chủ, nhưng Luyện Khí Phường Phùng Thị từ các Luyện Khí Điếm khác lấy đi một số Luyện Khí Sư, vì thế sản lượng của bọn họ tăng nhiều. Nhưng bởi vì trong thời kỳ chính ma đại chiến nhu cầu đối với pháp khí tăng nhiều, Luyện Khí Phường Phùng Thị đề nghị với liên minh, để bảo đảm số lượng luyện khí, cưỡng chế thành lập một liên minh luyện khí, đồng thời tiến hành quản chế tài liệu cao cấp.
Dưới ủng hộ của Chính Đạo Liên Minh. Luyện Khí Phường Phùng Thị liên tục xác nhập mấy Luyện Khí Điếm nổi danh. Liên minh lại quyết định tài liệu luyện khí cao cấp làm vật tư chiến lược, Luyện Khí Phường Phùng Thị nắm giữ quyền phân phối tài liệu cao cấp, vì thế các Luyện Khí Điếm khác không thể không hợp tác với họ.
Hiện giờ, ở giới tu tiên Tây Thổ đại lục, Luyện Khí Phường Phùng Thị một nhà độc quyền. Bởi vì bọn họ nắm giữ tài liệu cao cấp, lại ưu đãi cho vài đại phái trong Chính Đạo Liên Minh, người tu tiên khác thực rất khó thu được pháp khí vào tay, cho nên trong thời gian chính ma đại chiến, đệ tử môn phái trung nhỏ cùng tán tu bị bắt tham chiến bị thương vong càng thêm nghiêm trọng.
Long Tiêu Diêu nghe được lái buôn kia giới thiệu, trong lòng đã kết luận Luyện Khí Phường Phùng Thị tám phần chính là tên đê tiện tiểu nhân Phùng Hướng Huy kia khai mở, các loại phương pháp thực hiện này cùng với Phùng Hướng Huy trong miệng Thượng Quan đại ca vô cùng giống nhau, hắn vội hỏi người lái buôn vị trí của Luyện Khí Phường Phùng Thị.
Tây Thổ đại lục có một trọng trấn giới tu tiên là Vân Đô Thành, bởi vì nơi đó có một linh mạch khổng lồ, siêu cấp đại phái tu tiên Vân Đô Phái lấy nơi đó làm căn cứ của môn phái. Hiện giờ trong lúc chính ma đại chiến, Chính Đạo Liên Minh dùng Vân Đô Thành làm tổng bộ, mà Luyện Khí Phường Phùng Thị vì để thuận tiện giao dịch và an toàn, CŨNG di dời tới Vân Đô Thành.
Vân Đô Thành hiện giờ là Thành thị tu tiên lớn an toàn nhất, phồn hoa nhất ở Tây Thổ đại lục, nhưng vì để kiểm soát số lượng người tu tiên, người tu tiên thường trú ở Vân Đô Thành phải đạt tới tu vi Kim Đan Kỳ trở lên. Mặt khác tu sĩ tạm thời tiến vào Vân Đô Thành giao dịch, nhiều nhất chỉ có thể ở lại trong thành ba ngày, hơn nữa cũng phải đạt tới tu vi Trúc Cơ Kỳ trở lên.
Long Tiêu Diêu hỏi rõ ràng tình huống, lại dạo qua một vòng phường thị, mua một tấm bản đồ giới tu tiên Tây Thổ đại lục, còn mua rất nhiều dược thảo. Có thể do vì chính ma đại chiến đã tạo thành thiếu thốn tài nguyên, nên giá hàng ở giới tu tiên Tây Thổ đại lục đắt gấp ba lần so với Thần Châu đại lục, giá cả pháp khí và đan dược còn tăng cao gần gấp năm lần, hơn nữa hàng hóa bậc cao tương đối thiếu.
Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc rời phường thị, dựa theo bản đồ tu tiên, bay đi về hướng Vân Đô Thành. Nếu hiện nay Luyện Khí Phường Phùng Thị có quan hệ chặt chẽ cùng siêu cấp đại phái Tây Thổ đại lục, hắn muốn tìm Phùng Hướng Huy tính sổ, tự nhiên không thể trực tiếp lỗ mãng nhào tới cửa, hắn tính toán trước tiên ngụ lại ở Vân Đô Thành rồi tìm kiếm cơ hội báo thù.
Vân Đô Thành cách vị trí chỗ Long Tiêu Diêu hiện giờ chừng mấy chục vạn dặm, hai người thẳng một đường đi tới. Dọc đường tới mỗi phường thị hắn đều ghé lại mua thêm nhiều dược thảo. Sản vật tu tiên của Tây Thổ đại lục phần lớn cũng giống như Thần Châu đại lục, cũng có dược thảo và tài liệu đặc sản của nó, chẳng qua là tài liệu cao cấp gần như hoàn toàn bị liên minh chi phối độc quyền, cho dù hắn có thần thông Giám Bảo cũng không tìm được vật phẩm gì có giá trị.
Hơn hai mươi ngày sau, hai người Long Tiêu Diêu bay đến bên ngoài Vân Đô Thành. Vân Đô Thành chiều ngang chiều dọc tới hơn mười dặm, khiến hai người giật mình kinh ngạc chính là một tòa thành thị rộng lớn như thế không ngờ được bao bọc trong một kết giới Pháp trận, linh lực tiêu hao để vận hành một Pháp trận cỡ lớn như thế đương nhiên cũng vượt quá tưởng tượng. Bởi vì ngăn cách của kết giới, trong Vân Đô Thành linh khí tụ tập dày đặc, mật độ linh khí bên trong thành cao hơn mấy chục lần so với bên ngoài kết giới.
Thì ra, dưới Vân Đô Thành có một linh mạch to lớn, năng lượng cần thiết để vận hành Pháp trận cũng đều do chính linh mạch này. Tuy rằng Pháp trận tiêu hao rất nhiều năng lượng, nhưng cũng có tác dụng ngăn chặn không để cho linh khí tiết ra ngoài, so ra lại còn tiết kiệm được năng lượng.
Hai người Long Tiêu Diêu dừng ở trước cửa thành Vân Đô Thành, lúc này hắn hiển lộ tu vi là Kim Đan bậc trung. Chỗ cửa thành có một tu sĩ Kim Đan bậc cao chỉ huy hơn mười đệ tử Trúc Cơ Kỳ canh gác, tu sĩ ra vào cửa thành đều phải qua kiểm tra.
Hai người Long Tiêu Diêu vừa đi đến trước cửa thành, những đệ tử Trúc Cơ kia không chút sợ hãi thân phận Kim Đan Kỳ của họ, một người trong đó ngăn hai người lại, dùng một mặt gương trong tay chiếu vào hai người, đồng thời lớn tiếng hỏi:
- Đạo hữu từ đâu tới đây? Vào thành có chuyện gì? Định ở lại thời gian bao lâu?
Long Tiêu Diêu đáp:
- Chúng ta là tán tu Lục Dã Sơn Mạch, hiện giờ nơi đó không an toàn, định tới ở lại trường kỳ trong Vân Đô Thành để tu luyện.
Đệ tử kiểm tra kia nói:
- Vào thành một trăm linh thạch, nếu định ở lại trong vòng ba ngày mời đến Quản Lý Điện.
Long Tiêu Diêu giao ra hai khối linh thạch trung cấp, sau đó thủ vệ kia giao cho hai người hai khối trúc bài, rồi không hề quan tâm tới bọn họ nữa, lại bắt đầu đưa ra câu hỏi với tu sĩ kế tiếp, đồng dạng dùng tấm gương trong tay chiếu vào người kia.
Thì ra, tấm gương đó là pháp khí Giám Ma Kính, nếu người bị chiếu trong cơ thể có ma khí, trên tấm gương sẽ hiện ra hắc quang, là phương pháp trực tiếp nhất để phân biệt Ma tu. Bởi vì chính ma đại chiến đang bừng bừng như dầu sôi lửa bỏng, Vân Đô Thành là tổng bộ của Chính Đạo Liên Minh, tự nhiên phải phòng bị gian tế Ma đạo trà trộn vào thám thính tin tình báo.
Hai người Long Tiêu Diêu tiến vào Vân Đô Thành cứ dựa theo bản đồ trên trúc bài, đi thẳng tới Quản Lý Điện. Quản Lý Điện là một tòa cung điện cao lớn, hai bên đại sảnh tầng một có mấy chục cái phòng nhỏ, ở giữa đại sảnh có một cái bàn tiếp đón, phía sau bàn có bốn tu sĩ tiếp khách.
Long Tiêu Diêu nói rõ với một tu sĩ tiếp khách ý đồ mình dự định thường trú ở lại Vân Đô Thành. Tu sĩ tiếp khách mời hắn đến gian phòng Mậu Tuất xử lý việc này. Trên các cửa phòng hai bên Đại sảnh đều có viết số hiệu của phòng, khi hai người tới gian phòng Mậu Tuất, trong phòng đang có tu sĩ đang làm thủ tục công việc, hai người chờ tu sĩ kia rời đi, sau đó mới đi vào trong phòng.
Trong phòng ngồi một lão già Kim Đan bậc thấp, sau khi nghe Long Tiêu Diêu nói rõ ý đồ đến, lão già kia chỉ lười biếng nói:
- Ngụ lại bản thành một năm, mỗi người giao nộp phí quản lý ba trăm linh thạch, nếu định thuê động phủ ở lại tu luyện có thể đến phòng Giáp xử lý công việc. Phàm là tu sĩ ở lại bản thành, phải phục tùng quản lý của Chính Đạo Liên Minh, chấp hành nhiệm vụ của liên minh an bài.
Long Tiêu Diêu nghe vậy không khỏi khẽ nhíu mày, liên minh an bài nhiệm vụ, hắn lo lắng mình sẽ lại bị dùng làm vật hi sinh. Hắn lại hỏi:
- Đạo hữu! Nếu ta muốn thuê một cửa hàng của phường thị, không biết thủ tục CÔNG việc thế nào?
Lão già nghe vậy dường như có chút hứng thú, nói:
- Đạo hữu định kinh doanh cái gì?
Long Tiêu Diêu sớm đã có kế hoạch, sở dĩ trên đường đi ngang qua phường thị hắn đều ghé lại thu mua rất nhiều dược thảo, chính là định kinh doanh một cái cửa hàng luyện đan ở Vân Đô Thành, chỉ có như vậy mới có thể tiếp cận Luyện Khí Phường Phùng Thị, cũng mới có thể tìm được cơ hội báo thù cho Thượng Quan gia tộc.
Lão già kia nghe nói Long Tiêu Diêu muốn kinh doanh cửa hàng luyện đan, liền lộ ra vẻ tươi cười hiếm thấy, nhưng lại tự mình dẫn hai người hắn đến phòng Giáp Dần làm thủ tục công việc.
Long Tiêu Diêu đi theo lão già vào phòng Giáp Dần, tu sĩ phụ trách tiếp khách nơi này chính là một vị trung niên Kim Đan bậc cao, hơn nữa thân phận dường như thực không tầm thường. Lão già thân là tu sĩ Kim Đan ở trước mặt người kia lại có vẻ rất khiêm tốn, sau khi giới thiệu bọn họ lão già liền biết điều cáo từ rời đi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thông qua lão già giới thiệu. Long Tiêu Diêu biết tu sĩ trung niên họ Vương, là Chấp sự của Quản Lý Điện chuyên môn phụ trách quản lý phường thị. Vương chấp sự thấy hắn chỉ để lộ ra tu vi Kim Đan bậc trung, cũng không tha thiết lắm, lãnh đạm hỏi:
- Đạo hữu định mở cửa hàng luyện đan, không biết đạo hữu đã luyện chế được đan dược cấp bậc gì?
Long Tiêu Diêu bởi vì Vân Đô Thành chỉ cho phép Kim Đan Kỳ tu sĩ thường trú, mà chính lúc này hắn cũng chỉ biểu hiện là tu sĩ Kim Đan Kỳ, cho nên đáp:
- Đan dược Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ, tại hạ phần lớn cũng có thể luyện chế.
Vương chấp sự nghe vậy sắc mặt đang lạnh như băng dường như hòa tan một ít, nói:
- Nếu đạo hữu có thể luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, thuê một gian Luyện Đan Điếm tự nhiên không thành vấn đề. Đạo hữu hẳn là biết trước mắt là thời điểm chính ma đại chiến, tất cả tu sĩ thường trú ở Vân Đô Thành đều phải hoàn thành nhiệm vụ của liên minh phân công. Đương nhiên, đạo hữu chỉ cần mỗi tháng hoàn thành nhiệm vụ luyện chế đan dược do liên minh chỉ định.
Long Tiêu Diêu nghe vậy trong lòng liền nhẹ nhõm, nếu như thế, hắn cũng không cần phải ra tiền tuyến làm vật hi sinh. Hắn đối với Ma tu có một chút hiểu biết, công pháp của Ma tu thập phần quỷ dị, với phương thức tu luyện dẫn ma nhập thể. Cái gọi là ma khí kỳ thật là yêu khí của yêu thú hoặc là hồn phách của tu sĩ chuyển hóa thành, chẳng những tích tụ ma khí, hơn nữa sử dụng ma khí rèn luyện thân thể, thuộc loại trong ngoài song tu.
Tuy nhiên, Ma tu không thể tinh lọc tà khí trong yêu khí, hồn phách, phần lớn tâm tính biến đổi thành tàn nhẫn khát máu. Hơn nữa, trong tu luyện của Ma tu có phương thức phụ trợ hấp huyết cùng nuốt hồn các loại... cũng có Ma tu trực tiếp cắn nuốt Kim đan và Nguyên anh của người tu tiên để tăng lên tu vi bản thân. Cũng chính vì phương thức tu luyện tà ác này, Ma tu vẫn luôn là công địch của giới tu tiên.
Long Tiêu Diêu đối với các loại hành vi cắn nuốt tu sĩ nhân loại của Ma tu cũng vô cùng căm phẫn, cũng không phải muốn chạy trốn trách nhiệm đối kháng Ma tu. Nhưng bản thân hắn có quá nhiều bí ẩn, ở thời điểm tác chiến đoàn thể bởi vì có nhiều cố kỵ nên không thể phát huy ưu thế của mình. Hơn nữa, hắn cũng không muốn trở thành công cụ sử dụng của người khác, lại càng không muốn để Bạch Như Ngọc mạo hiểm, hiện giờ nghe được có thể hoàn thành nhiệm vụ luyện đan, tự nhiên rất yên tâm.
Long Tiêu Diêu hỏi:
- Xin hỏi mỗi tháng cần luyện chế bao nhiêu đan dược? Tài liệu cùng đan phương giải quyết như thế nào?
Người trung niên nói:
- Đạo hữu hãy yên tâm, liên minh tuyệt đối sẽ không để đạo hữu bỏ ra tài liệu. Nhiệm vụ luyện đan căn cứ tu vi và luyện chế mỗi cấp bậc đan dược không giống
nhau. Nếu đạo hữu luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ, mỗi tháng chỉ cần nộp lên 30 viên thành phẩm, nhưng xác xuất thành công phải cam đoan ở sáu thành trở lên, nếu không đạt được, tài liệu lãng phí sẽ do đạo hữu tự trả tiền; nếu có số đan dược và dược thảo còn thừa thì thuộc về đạo hữu.
Hiện nay Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược Kim Đan Kỳ sớm đã có thể đạt tới xác xuất thành công trăm phần trăm, xác xuất thành công và phẩm chất của luyện đan tối trọng yếu là thao tác thần thức, năng lực khống chế độ nóng và lực cảm ứng về dược thảo, mấy phương diện này hắn đều tuyệt đối đạt tới trình độ của tông sư Luyện Đan. Hỏa diễm dung hợp phẩm chất cao, mộc linh căn cấp một, thần thức cường đại, người tu tiên của nhất giới này chỉ sợ còn không có người nào hơn được hắn.
Tuy nhiên, đan phương trong tay Long Tiêu Diêu phần lớn là cổ phương, hiện giờ ở giới tu tiên phổ biến đều chọn dùng đan phương đơn thuộc tính lại rất có hạn, cho nên, hắn còn muốn hỏi về vấn đề đan phương.
Vương chấp sự thấy khi Long Tiêu Diêu nghe được tỷ lệ đan dược thành phẩm mà sắc mặt vẫn như thường, liền nói tiếp:
- Liên minh tuyệt đối sẽ không để đạo hữu chịu thiệt, đan phương sẽ do liên minh cung cấp, đạo hữu luyện chế đan dược liên minh cũng sẽ trả thù lao nhất định, đương nhiên không thể so sánh với giá bán ra đan dược. Nhưng đạo hữu hẳn là biết, giá trị của đan phương cũng phải tính giá phí dụng chênh lệch đủ để trung hòa.
Vương chấp sự bổ sung:
- Đương nhiên, liên minh cần trắc nghiệm kỹ xảo luyện đan của đạo hữu. Đạo hữu hẳn cũng hiểu, liên minh không thể tùy tiện để đan phương lộ ra ngoài, hơn nữa hiện tại tài nguyên tu tiên càng ngày càng khan hiếm, dược thảo cũng không thể lãng phí. Nếu kỹ xảo luyện đan của đạo hữu không thể đạt tới cấp đại sư, liên minh cũng không thể giao cho đạo hữu làm nhiệm vụ luyện đan.
Long Tiêu Diêu đối với chuyện có thể thông qua trắc nghiệm luyện đan hay không nhưng thật ra không lo lắng chút nào, hắn ngược lại có chút lo sợ mình biểu hiện nổi bật quá mức. Hắn thản nhiên nói:
- Không biết khi nào trắc nghiệm? Tại hạ bất cứ lúc nào cũng nghe theo an bài.
Vương chấp sự thấy vẻ mặt bình tĩnh của Long Tiêu Diêu, tự nhiên biết hắn có nắm chắc, vì thế, tự mình dẫn hai người hắn tới một gian phòng trên tầng hai Quản Lý Điện, giao cho hắn một tấm đan phương cùng ba phần dược thảo.
Long Tiêu Diêu nhìn thoáng qua đan phương, chỉ là đan dược phụ trợ tu luyện thuộc tính mộc bình thường nhất của Kim Đan bậc thấp, sở dĩ cấp ba phần dược thảo, tự nhiên là bởi vì lần đầu tiên luyện chế đan dược nào đó, đối với mức chịu đựng sức nóng của dược thảo, tính dung hợp của đan dược đều không biết, thực dễ dàng thất bại liên tục.
Long Tiêu Diêu nhưng không lo lắng trong luyện đan xuất hiện thảo dược xa lạ, mộc linh căn cấp một giúp hắn đối với dược thảo có được lực cảm ứng rất mạnh, có thể cảm ứng được rõ ràng đặc tính của dược thảo, luyện chế đan dược Kim Đan
Kỳ với hắn mà nói căn bản không có khó khăn gì. Huống chi hiện tại dược thảo sử dụng để luyện chế đan dược niên đại chỉ mới có một trăm năm, linh lực ẩn chứa trong đó có hạn, độ khó của luyện đan giảm bớt nhiều hơn nữa.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu chỉ sử dụng nhị muội chân hỏa của Kim Đan Kỳ, cũng không sử dụng Thái Dương Thần Hỏa, trong quá trình tinh luyện dược thảo củng cố ý chí khống chế độ chiết xuất ở năm thành, cũng không theo đuổi độ tinh thuần trăm phần trăm, luyện chế ra đan dược phẩm chất cũng chỉ đạt tới trung phẩm.
Long Tiêu Diêu giao hai viên đan dược luyện chế thành phẩm cho một vị tu sĩ lão niên chủ trì trắc nghiệm. VỊ tu sĩ kia trước nhìn thoáng qua, lại ngửi ngửi, sau đó thản nhiên nói với Vương chấp sự:
- Trình độ Luyện đan đại sư, thông qua thí nghiệm.
Vương chấp sự nghe vậy nói lời cảm tạ, rồi dẫn Long Tiêu Diêu trở lại phòng Giáp Dần, trước lấy ra một khối ngọc phù giao cho hắn, một mặt có khắc chữ “Đan”, một mặt có khắc “Ất Tam”.
Tiếp theo, Vương chấp sự lại giao cho hắn hai khối ngọc bài nói:
- Hai vị đạo hữu ở Vân Đô Thành mang theo ngọc bài là được tự do ở lại, cầm ngọc phù có thể đến phường thị mở ra cửa hàng sử dụng luyện đan loại bảng hiệu Ất Tam, hàng năm là ba vạn linh thạch. Nếu đạo hữu định thuê động phủ riêng để tu luyện, có thể đến phường thị thuê khách phòng: hoặc dùng ngọc bài đến phòng Giáp của bản điện để làm thủ tục thuê động phủ.
Long Tiêu Diêu nói lời cảm tạ, sau đó rời Quản Lý Điện, hắn định trước đi xem qua cửa hàng: nếu như có phòng riêng có thể tu luyện, hắn không nghĩ thuê thêm động phủ làm gì. Vân Đô Thành tụ tập rất nhiều tu sĩ bậc cao, địch bạn khó phân biệt. Tuy rằng trong Vân Đô Thành nghiêm cấm tư đấu, nhưng hắn cũng không muốn Bạch Như Ngọc rời xa mình, để tránh phát sinh chuyện phiền toái không cần thiết.
Vân Đô Thành không hổ là tổng bộ của Chính Đạo Liên Minh, quy mô phường thị vượt hơn xa phường thị lớn nhất Long Tiêu Diêu từng thấy trước đây. Loại cửa hàng luyện đan chia làm Giáp Ất Bính Đinh bốn dãy, vị trí đan điếm chữ Giáp là tốt nhất, cửa hàng có bốn tầng. Cửa hàng loại Ất vị trí hơi kém một chút, cửa hàng có ba tầng, mỗi tầng có gần một trăm thước vuông.
Cửa hàng có sẵn cấm chế Pháp trận, Long Tiêu Diêu dùng ngọc phù mở ra cấm chế, hai người nhìn một vòng cửa hàng: thương lượng dùng hai gian phòng khách quý trên lầu ba sửa lại thành phòng riêng tu luyện.
Đúng lúc này một vị tu sĩ Kim Đan bậc trung không mời mà đến ung dung đi vào cửa hàng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Cửa hàng vẫn chưa chính thức mở cửa, căn bản không có khách hàng tới cửa. Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu phát hiện ở trước ngực tu sĩ có đeo dấu hiệu Vân Đô Phái, cũng liền khách sáo tiếp đón tu sĩ kia.
Tu sĩ kia khách sáo nói:
- Chúc mừng đạo hữu lấy được quyền kinh doanh đan điếm này. Ta họ Tiền là chấp sự của nhà phường thị này, nếu đạo hữu cần thuê người trợ giúp tiếp đón khách hàng, ta có thể giới thiệu cho đạo hữu.
Thì ra, Vân Đô Thành cho phép tu sĩ tu vi Kim Đan Kỳ trở lên thường trú, chỉ tính là người tu tiên từ ngoài đến. Mà Vân Đô Phái và người trước vốn ở trong Vân Đô Thành thì CŨNG không hạn chế. Đệ tử bậc thấp của Vân Đô Phái thường ngày đều sử dụng tài nguyên tu tiên của môn phái cấp cho để chuyên tâm tu luyện, mà tán tu thì phải tự lực cánh sinh, phần lớn là làm lái buôn ở phường thị hoặc trợ giúp để kiếm thêm linh thạch.
Hiện nay trong thời điểm chính ma đại chiến, thu nhập của Vân Đô Phái cũng bị ảnh hưởng, cộng thêm tiêu phí gia tăng, tài nguyên tu tiên phân phối cấp cho đệ tử CŨNG giảm xuống trên diện rộng, mà giá hàng còn tăng thêm. Vì thế đệ tử của Vân Đô Phái CŨNG chỉ phải nghĩ biện pháp kiếm thêm linh thạch, đan dược cho mình.
Tiền Chấp sự làm người phụ trách ở phường thị Vân Đô Phái, đương nhiên CŨNG hy vọng tìm thêm một ít lối thoát cho đồ tử đồ tôn của mình. Tu sĩ cần thiết nhất chính là đan dược, nếu có thể làm công ở đan điếm, khẳng định sẽ dễ dàng thu được đan dược hơn so với người khác.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không muốn vì kinh doanh đan điếm mà làm chậm trễ việc tu luyện của Bạch Như Ngọc, hắn nghe Tiền chấp sự giải thích, cũng vui mừng khôn xiết, vì thế liền biết thời biết thế đáp ứng thuê đệ tử của đối phương đề cử, một hơi thuê hai gã Trúc Cơ Kỳ, bốn gã Luyện Khí Kỳ làm nhân viên cửa hàng, đồng thời đáp ứng dùng đan dược để quyết toán làm tiền thuê.
Nếu người thuê đều là tu sĩ bậc thấp, Long Tiêu Diêu không lo lắng bọn họ phát hiện bí mật của bản thân. Đương nhiên hắn phải tự mình bố trí lại một ít Pháp trận, nhất là phòng riêng tu luyện ở lầu ba, càng cần thêm phòng ngự nghiêm ngặt. Đương nhiên hắn CŨNG tiến hành luyện đan ở trong phòng riêng, cho dù tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng không thể nhìn trộm, huống chi là mấy tên tu sĩ bậc thấp.
Sau khi Tiền chấp sự hài lòng rời đi, Long Tiêu Diêu lập tức một lần nữa bắt tay vào làm bố trí. Hắn cũng không cải tạo các tầng trệt phía dưới, chỉ là tăng thêm một cái Pháp trận ngăn cách thần thức tra xét ở tầng ba, chủ yếu là cải tạo ở hai gian phòng riêng tu luyện, phân biệt bố trí mấy Pháp trận: Tuệ Linh Trận, Yểm Linh Trận, Cách Tuyệt Trận cùng hai cái Pháp trận phòng ngự, lúc này mới có thể an tâm CÙNG Bạch Như Ngọc tu luyện.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc đã sớm cho rằng đối phương là bạn đời của mình, nhưng trước khi Bạch Như Ngọc còn chưa có kết anh hắn cũng không nghĩ tới chuyện song tu với nàng. Nếu không, một khi thân thể nguyên âm của Bạch Như Ngọc bị phá, độ khó kết anh sẽ nhân lên. Hắn quyết tâm sống cả đời cùng Bạch Như Ngọc, nên tuyệt đối sẽ không vì chút tính ái nhất thời mà tổn hại về sau. Vì tránh cho dẫn tới tâm ma, cho nên hai người vẫn luôn tách biệt ở hai phòng riêng tu luyện.
Không đến một canh giờ sau. Tiền chấp sự đã mang đến người đề cử giúp đỡ. Long Tiêu Diêu trước phân phó cho mấy người đi tới các chỗ tiêu thụ đan dược và dược thảo trong phường thị tìm hiểu rõ ràng về giá cả, hắn thì bắt đầu luyện chế đan dược cho đan điếm tiêu thụ.
Long Tiêu Diêu hiện giờ năng lực khống chế hỏa và kỹ xảo vận dụng thần thức đều tăng cao rất nhiều, luyện chế đan dược cần thiết cho tu sĩ bậc thấp, chẳng những thời gian rất ngắn, hơn nữa có thể một lần luyện chế mấy viên đan dược, cấp bậc đan dược cũng đều đạt tới thượng phẩm. Đây còn là điều kiện tiên quyết hắn tận lực không dùng tới dược thảo vạn năm trong Vạn Thú Lệnh, chỉ là xen lẫn vào một, hai loại dược thảo gần tới vạn năm.
Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược như thế, linh lực vượt hơn xa đan dược bình thường. Tuy nhiên, kể từ đó, linh lực nguyên liệu của đan dược chênh lệch rõ ràng, sức sống chênh lệch quá lớn, độ khó luyện chế cũng tăng lên trên diện rộng. Tuy nhiên, những điều này đối với hắn ngược lại không phải là nan đề, thậm chí hắn còn cố ý gia tăng độ khó luyện đan, để tăng lên kỹ thuật luyện đan và kỹ xảo vận dụng thần thức của mình.
Bởi vì Long Tiêu Diêu luyện chế đan dược phẩm chất, hiệu quả tuyệt hảo, đan điếm của hắn khai trương không lâu đã nhanh chóng được rất nhiều tu sĩ tìm tới. Tuy rằng hiện nay giá cả đan dược bình thường cao hơn trước đây năm thành, nhưng đan dược của hắn vẫn luôn cung không đủ cầu.
Nhiệm vụ luyện đan của Chính Đạo Liên Minh, vào ngày thứ ba đan điếm khai trương cũng được phát xuống, lúc ban đầu chỉ là từ một gã Chấp sự Kim Đan bậc thấp đưa tới dược thảo, đan phương. Đan dược luyện chế đều là phụ trợ tu luyện cho Kim Đan bậc thấp, bậc trung rất bình thường. Mỗi tháng chỉ cần luyện chế 30 viên đan dược, phần lớn hắn đều nộp lên đan dược chính là thượng phẩm.
Thời gian qua thật rất nhanh, đảo mắt trôi qua thời gian ba năm. Bạch Như Ngọc hiện giờ chỉ chuyên tâm tu luyện, không có ai quấy rầy, lại có cực phẩm đan dược phụ trợ sung túc, chỉ hơn hai năm nàng liền thăng cấp Kim Đan bậc trung.
Hiện nay mỗi ngày ít nhất Long Tiêu Diêu cần năm, sáu canh giờ để luyện chế đan dược, tuy rằng tu luyện cực hạn có trợ giúp tăng lên tu vi, nhưng hắn lại cảm giác tu vi tiến cảnh của mình cực kỳ chậm chạp.
Đương nhiên điều này cũng nằm trong dự liệu của Long Tiêu Diêu, vốn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ muốn tăng lên tu vi đã rất chậm, mà chân nguyên của hắn lại thâm hậu hơn xa so với tu sĩ khác, hiện giờ hắn thăng cấp cần số lượng chân khí thậm chí còn vượt hơn tu sĩ Nguyên Anh bậc cao bình thường, tu vi tiến bộ chậm chạp hắn cũng không lấy làm lạ lẫm.
Tuy nhiên, luyện đan siêu cường độ cũng mang đến cho Long Tiêu Diêu thu hoạch không nhỏ: Đầu tiên, luyện đan rèn luyện đối với độ bền bỉ của thần thức, cộng thêm tẩm bổ của Dưỡng Hồn Châu, giúp cho nguyên thần của hắn càng thêm lớn mạnh, thần thức trưởng thành khỏe mạnh, vận dụng kỹ xảo lại tăng lên trên diện rộng.
Long Tiêu Diêu ở thời điểm luyện đan không ngừng chủ động tăng thêm độ khó, khiến kỹ xảo luyện đan của hắn cũng nhanh chóng tăng cao. Hơn nữa, bởi vì giá cả đan dược tăng nhiều, mỗi ngày bận rộn luyện đan, cũng mang đến cho hắn tài phú thật lớn.
Bản tính của Long Tiêu Diêu cũng không phải là người khoa trương, hắn làm như thế nguyên nhân chủ yếu là để Phùng Hướng Huy thấy rõ thế lực và ích lợi chủ động tiếp xúc với mình. Thế nhưng Luyện Khí Phường Phùng Thị vẫn không hề có động tĩnh, khiến hắn cảm giác vừa tiếc nuối vừa nghi hoặc.
Trong thời gian ba năm này, chính ma đại chiến nhưng thật ra có vẻ rất bình thản. Tuy không ngừng xảy ra xung đột, nhưng đều là quy mô nhỏ giới hạn ở tu sĩ dưới Kim Đan Kỳ, cũng không có phát sinh loại hình chiến đấu lớn hơn, song phương bị vây ở trạng thái giằng co ngay vùng biên giới. Không biết có phải trước đây một đoạn thời gian chiến đấu thực lực hao tổn quá lớn mà đang tĩnh dưỡng, hay là đang chuẩn bị cho chiến tranh đại quy mô.
Tuy nhiên Chính Đạo Liên Minh cũng không lơi lỏng cảnh giác, chẳng những đặt hàng đan dược không có giảm bớt, còn gia tăng lên mỗi tháng 50 viên. Ba năm hợp tác, liên minh cũng dần dần tăng thêm tín nhiệm đối với Long Tiêu Diêu.
Một ngày này, Vương chấp sự đích thân tới cửa hàng của Long Tiêu Diêu, sau khi khách sáo một phen, trước lấy ra ba vạn linh thạch khen thưởng cho hắn ba năm hợp tác, tiếp theo, lại lấy ra một tấm đan phương cho hắn xem.
Những năm gần đây, nhiệm vụ luyện đan của liên minh giao cho Long Tiêu Diêu đã tăng lên tới đan dược của tu sĩ Kim Đan bậc cao, nhưng lần này giao đan phương cho hắn không ngờ là Hồi Anh Đan hồi phục chân khí cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, khiến hắn cũng không khỏi có chút giật mình.
Hiện nay Hồi Anh Đan đối với Long Tiêu Diêu đương nhiên không là vấn đề gì khó, từ mấy năm trước hắn đã luyện chế được Hồi Anh Đan thượng phẩm, nhưng loại đan dược này thuộc loại đan dược bậc cao, trước không nói mức độ quý hiếm của đan phương, mà tu sĩ có thể luyện chế Hồi Anh Đan cơ bản đều là tu vi Nguyên Anh Kỳ. Cho nên hành động của Vương Chấp sự, làm hắn cảm thấy khó hiểu và dự cảm có nguy cơ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Vương chấp sự nhìn ra vẻ nghi ngại của Long Tiêu Diêu, vội cười giải thích:
- Đạo hữu không cần nghi ngờ, trưởng lão Luyện đan của liên minh thấy rằng Luyện Đan Thuật của đạo hữu đã đạt tới tiêu chuẩn đại sư cao cấp, hy vọng đạo hữu thử nghiệm vượt cấp luyện đan, cũng không có ý muốn làm khó đạo hữu, nếu đạo hữu quả thật có điều khó xử, như vậy coi như việc này bỏ đi.
Long Tiêu Diêu thoáng trầm tư suy nghĩ: “Tuy rằng tu sĩ Kim Đan Kỳ có thể luyện chế Hồi Anh Đan rất hiếm thấy, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng. Lần này liên minh giao cho hắn đan phương là Hồi Anh Đan thuộc tính kim, nếu hắn tiếp nhận loại nhiệm vụ luyện đan này, chẳng những có thể thu được một ít đan phương bình thường khó gặp, cũng có thể tăng lên danh tiếng của mình, tên tiểu nhân Phùng Hướng Huy này càng có thể chủ động tiếp cận với mình.”
Nghĩ thông suốt những điều này, Long Tiêu Diêu nói:
- Vương đạo hữu! Tuy rằng ta không nắm chắc lắm luyện chế đan dược phẩm bậc Nguyên Anh, nhưng nếu liên minh cần, tại hạ thật ra nguyện ý thử một lần xem sao, chẳng qua ta cũng không dám bảo đảm xác xuất thành công.
Vương chấp sự nghe vậy trên mặt lộ vẻ tươi cười nói:
- Nếu Long đạo hữu quyết định thử một lần, ta mong chờ tin tốt của đạo hữu. Đạo hữu cứ yên tâm, bởi vì lần này là luyện đan vượt cấp, liên minh không có yêu cầu xác xuất thành công với đạo hữu, cho dù toàn bộ thất bại, liên minh cũng tuyệt đối sẽ không trách tội, đạo hữu cũng bất tất phải gánh nặng tâm lý gì.
Long Tiêu Diêu tiễn bước Vương chấp sự, sau đó lại rơi vào trầm tư, cân nhắc hai ba lần, rồi hắn luyện chế ra ba mươi viên Hồi Anh Đan, trong đó một nửa là đan dược hạ phẩm, một nửa đạt tới trung phẩm. Hắn tin rằng lần đầu tiên luyện chế đan dược Nguyên Anh Kỳ có thể đạt tới loại trình độ này, tuyệt đối có thể chấn động liên minh, nhưng thành tích thế này cũng là Đại sư luyện đan Kim Đan Kỳ có thể miễn cưỡng đạt tới.
Quả nhiên, sau khi Long Tiêu Diêu giao lên đan dược, lập tức thanh danh của hắn nổi bật ở trong Chính Đạo Liên Minh, ngay cả tông sư Luyện Đan xếp hạng đệ nhất của Chính Đạo Liên Minh và Phó minh chủ liên minh cũng đích thân tới thăm viếng, liên minh giao cho hắn thêm nhiều nhiệm vụ luyện chế đan dược của Nguyên Anh Kỳ, giúp hắn thu được một ít đan phương bậc cao, sinh ý của đan điếm càng thêm thịnh vượng, có thể xem như danh và lợi thu cả đôi đường.
Sau năm tháng Long Tiêu Diêu luyện chế Hồi Anh Đan, trưởng lão của Phùng gia Luyện Khí Phường lần đầu tiên đi vào đan điếm, sau khi mua một ít đan dược, kiên trì xin gặp mặt hắn, nhưng không có đưa ra yêu cầu gì nhiều, chẳng qua là lưu lại một khối lệnh bài, nói rõ chỉ cần hắn cần bất kỳ pháp khí gì, Luyện Khí Phường Phùng thị sẽ ưu tiên luyện chế cho hắn.
Tiếp sau đó năm tháng, Luyện Khí Phường Phùng Thị liên tục đặt hàng mua rất nhiều đan dược bậc cao, nhưng cũng chưa yêu cầu bái kiến Long Tiêu Diêu. Ngay lúc trong lòng hắn đầy nghi hoặc, trưởng lão của Luyện Khí Phường Phùng Thị phụ trách mua đan dược, cùng một vị trung niên tráng hán tới mua đan dược, đồng thời lại yêu cầu gặp mặt hắn.
Long Tiêu Diêu chính là đang chờ đợi Luyện Khí Phường Phùng Thị tới, đương nhiên đáp ứng gặp mặt, chỉ vì để không lộ ra sơ hở, hắn cố ý kéo dài gần nửa canh giờ mới ra gặp mặt đối phương.
Thông qua trưởng lão của Luyện Khí Phường Phùng Thị giới thiệu, Long Tiêu Diêu biết tu sĩ trung niên trước mắt lại chính là Phùng Hướng Huy người mình phải trả thù. Càng khiến hắn bất ngờ là chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến hai trăm năm, Phùng Hướng Huy đã đạt tới tu vi Nguyên Anh bậc cao.
Phùng Hướng Huy nhanh chóng tăng lên tu vi một mặt nhờ bản thân hắn là thiên linh căn, thuộc loại tư chất tu luyện tốt nhất của người tu tiên hiện nay. Mà trọng yếu hơn là hắn thu được rất nhiều phụ trợ của đan dược bậc cao.
Ở Tây Thổ đại lục tuy rằng còn có hai tộc trưởng gia tộc luyện khí có thể luyện chế Cổ bảo, nhưng xác xuất thành công cũng không tới một phần mười, chia đều năm ba năm mới có thể luyện chế ra một kiện cổ bảo, còn phải lãng phí rất nhiều tài liệu.
Mà thiên phú luyện khí của Phùng Hướng Huy quả thật không tệ, lại học được bí quyết luyện khí của Thượng Quan gia tộc, xác xuất thành công luyện chế cổ bảo đã tiếp cận năm thành.
Luyện chế pháp khí bậc cao ngoại trừ phương pháp chính xác và khí phù ra, yêu cầu Luyện Khí Sư phải có năng lực khống chế độ nóng của lửa, khí lực cường kiện và thần thức cường đại.
Bình thường tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể vận dụng tam muội chân hỏa, theo đạo lý có thể luyện chế pháp khí đẳng cấp đỉnh cao chẳng qua cũng chỉ là cổ bảo hạ phẩm. Phùng Hướng Huy bởi vì cơ duyên xảo hợp, tìm được hỏa diễm căn nguyên của địa hỏa, dựa theo bí pháp của Thượng Quan gia tộc, hắn hấp thu luyện hóa địa hỏa này, chẳng những tu vi bản thân tăng mạnh, dung hợp khống chế phẩm chất hỏa diễm cũng tăng nhiều, có thể đạt tới cảnh giới luyện chế cổ bảo thượng phẩm.
Nhờ vậy năng lực luyện chế pháp khí của Phùng Hướng Huy tăng cao trên diện rộng, hàng năm đều có thể luyện chế ra một hai kiện cổ bảo, còn đã từng luyện chế ra một kiện cổ bảo thượng phẩm tính năng tuyệt hảo, cũng vì thế hắn thành tựu danh tiếng Tông sư luyện khí đệ nhất của Tây Thổ đại lục.
Bình thường giá trị của cổ bảo hạ phẩm đều là hơn một trăm vạn linh thạch, mà tài liệu phí tổn không tới một phần năm, tính cả tài liệu lãng phí thất bại, Phùng Hướng Huy luyện chế một kiện cổ bảo hạ phẩm cũng có thể được lợi đến gần cả trăm vạn linh thạch, có linh thạch dồi dào, mua đan dược đương nhiên không thành vấn đề.
Mà trọng yếu hơn là, giới cao tầng Chính Đạo Liên Minh vì có thể thu được pháp khí bậc cao như ý, tự nhiên hy vọng tu vi của Phùng Hướng Huy tăng lên. Hàng năm liên minh ký kết với hắn luyện chế rất nhiều pháp khí, ngoại trừ cung cấp tài liệu, kết toán linh thạch, còn cung cấp cho hắn một ít đan dược thượng phẩm hiếm có, lúc này mới giúp hắn có thể tăng tiến tu vi vùn vụt.
Phùng Hướng Huy giả ý làm ra thái độ luyến tài, tiếc hận gặp nhau muộn màng, còn đưa tặng một cái đan đỉnh cao cấp do hắn tự tay luyện chế: Linh Mộc Đỉnh.
Long Tiêu Diêu đương nhiên biết mục đích của Phùng Hướng Huy chính là muốn lôi kéo mình. Là một kẻ tiểu nhân ham quyền thế và ích lợi, trước không nói hiện giờ Long Tiêu Diêu đã được Chính Đạo Liên Minh coi trọng vượt bậc, kỹ thuật luyện đan của Long Tiêu Diêu cũng có thể bảo đảm thu nhập kếch xù, huống chi Phùng Hướng Huy hiện tại là tu vi Nguyên Anh bậc cao, đan dược Nguyên Anh Kỳ đối với hắn mà nói cũng là vật phẩm tu luyện không thể thiếu.
Long Tiêu Diêu đối với Linh Mộc Đỉnh căn bản cũng không để ở trong lòng, hắn sử dụng Thần Mộc Đỉnh là đan đỉnh đỉnh cấp, mà đan đỉnh cao cấp chính hắn cũng luyện chế được, hơn nữa phẩm chất tuyệt đối ở trên Linh Mộc Đỉnh.
Nếu chỉ nói riêng về tiêu chuẩn luyện khí, khẳng định Long Tiêu Diêu có thể tính là cấp tông sư, dùng hỏa diễm do Thái Dương Thần Hỏa dung hợp tam muội chân hỏa mà thành, phẩm chất còn cao hơn hỏa diễm dung hợp địa hỏa của Phùng Hướng Huy; nếu so về thể chất, chỉ sợ nhất giới này cũng không có người nào có thể sánh ngang với hắn, cho dù là Ma tu hay Võ tu, so với hắn cũng kém khá xa; về kỹ xảo luyện khí hắn cũng nhận được chân truyền của Thượng Quan gia, trình độ luyện khí dĩ nhiên không phải Phùng Hướng Huy có thể so sánh được.
Nhưng Long Tiêu Diêu vì để tiếp cận Phùng Hướng Huy, giả ý làm ra vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng, còn tỏ ý muốn dùng linh thạch để mua, hoặc dùng đan dược đồng giá để trao đổi.
Phùng Hướng Huy thấy thế, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia mỉm cười, hắn nghĩ rằng mình đã đạt được mục đích lôi kéo Long Tiêu Diêu, làm ra vẻ phóng khoáng từ chối Long Tiêu Diêu đưa ra đồng giá trao đổi. Lại cùng Long Tiêu Diêu nói chuyện phiếm một hồi, mới vừa lòng cáo từ rời đi.
Long Tiêu Diêu đương nhiên càng hài lòng hơn, hắn tỉ mỉ bày ra kế hoạch câu cá đã bước đầu có hiệu quả. Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên, trước không nói tu vi của Phùng Hướng Huy đã đạt tới Nguyên Anh bậc cao, nếu muốn giết chết đối phương vạn phần khó khăn. Mà trọng yếu hơn là ở trong Vân Đô Thành cấm tư đấu, ở trong thành liên minh có tu sĩ Phi Thăng Kỳ tọa trấn, chỉ sợ hắn cũng không có cơ hội ra tay.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu cũng không nóng nảy hành động, hắn phải bảo đảm có nắm chắc trăm phần trăm mới ra tay, nếu không sẽ đả thảo kinh xà. Phùng Hướng Huy tất nhiên sẽ đặt mình dưới bảo hộ trong liên minh, rốt cuộc khó có cơ hội báo thù. Huống chi hắn còn cần lo cho sự an toàn của Bạch Như Ngọc. Nếu Chính Đạo Liên Minh phát hiện hắn ra tay giết chết Phùng Hướng Huy mà tiến hành trả thù với hắn, thì với thực lực của Bạch Như Ngọc căn bản không có khả năng chạy trốn.
Long Tiêu Diêu vẫn như cũ, mỗi ngày luyện đan tu luyện. Hắn vì câu dẫn Phùng Hướng Huy, lại tăng cao một chút tiêu chuẩn đan dược của mình luyện chế ra. Luyện chế đan dược Nguyên Anh Kỳ cũng dần dần toàn bộ đạt tới trung phẩm.
Chính Đạo Liên Minh tự nhiên càng thêm coi trọng Long Tiêu Diêu, cho dù là Đại sư luyện đan Nguyên Anh Kỳ trong liên minh cơ bản cũng chỉ đạt tới trình độ này. Đương nhiên chủ yếu là bởi vì đương kim Luyện Đan Sư khuyết thiếu năng lực cảm ứng thuộc tính mộc. Mà hắn chỉ biểu hiện là tu vi Kim Đan bậc trung, sự phát triển trong tương lai cũng sẽ càng đáng giá chờ mong, đương nhiên liên minh phải lung lạc lôi kéo nhân tài vào trận doanh của mình.
Long Tiêu Diêu được liên minh coi trọng, chuyên môn luyện chế đan dược Nguyên Anh Kỳ, khiến hắn tiếp xúc không ít đan phương cao cấp, địa vị và thu nhập đồng thời cũng tăng cao trên diện rộng. Phùng Hướng Huy đương nhiên lại hướng hắn tung cành ô- liu, tuy rằng không có tiếp tục đích thân tới bái phòng, nhưng định kỳ lại cho một vị trưởng lão thủ hạ tới thăm hỏi đặt hàng mua đan dược.
Đương nhiên điều này cũng không phải Phùng Hướng Huy không muốn tiếp cận làm tốt quan hệ, chung quy hắn là đệ nhất nhân luyện khí của Tây Thổ đại lục, tu vi CŨNG cao hơn rất nhiều so với Long Tiêu Diêu, thậm chí dựa theo lệ thường ở giới tu tiên có thể xem là trưởng bối của Long Tiêu Diêu, nên dù hắn có muốn chiêu hiền đãi sĩ, cũng cần tự trọng thân phận của mình. Nếu không, sẽ làm cho các tu sĩ khác nghi ngờ mục đích của hắn.
Vì thế, Long Tiêu Diêu đến tận nơi thăm viếng Phùng Hướng Huy, cũng đưa tặng năm viên Hồi Anh Đan trung phẩm làm lễ vật. Hai người trò chuyện với nhau thật vui vẻ! Khi hắn cáo từ ra về, Phùng Hướng Huy đáp lễ một phần quà là một thanh phi kiếm Pháp bảo thượng phẩm thuộc tính hỏa, còn cấp cho hắn một khối lệnh bài họ Phùng, chẳng những có thể bất cứ lúc nào tìm tới Phùng Hướng Huy, CŨNG có thể mua bất kỳ pháp khí gì ở Luyện Khí Phường Phùng Thị với chiết khấu tám phần.
Cũng không phải Phùng Hướng Huy keo kiệt, mà ngược lại, hắn làm như vậy đã là rất hào phóng. Nên biết rằng tu sĩ Kim Đan bậc trung điều khiển Pháp bảo thượng phẩm đều thực miễn cưỡng, mà trong thời điểm chính ma đại chiến, pháp khí của Luyện Khí Phường Phùng Thị cũng là cung không đủ cầu, cơ bản không có phá bỏ tiền lệ tiêu thụ, đương nhiên, hắn làm như thế chính vì thấy được tiềm lực của Long Tiêu Diêu, cho nên mới cố hết sức lôi kéo nhân tài về với mình.
Long Tiêu Diêu cũng không thường xuyên bái phòng Phùng Hướng Huy, để tránh khiến đối phương sinh ra lòng nghi ngờ sẽ phản tác dụng. Hắn nhìn qua vẫn như trước mỗi ngày luyện đan, tu luyện, cuộc sống bận rộn mà Phong phú.
Đảo mắt lại trôi qua ba năm, chính ma đại chiến sau một đoạn thời gian ngắn ngủi trải qua yên ả, đột nhiên Ma đạo lại phát động công kích đại quy mô. Chính Đạo Liên Minh mất cảnh giác bị đánh một cái trở tay không kịp, liên tiếp vứt bỏ mười mấy thành thị, còn có hơn hai mươi trưởng lão Nguyên Anh Kỳ cũng rất nhiều tu sĩ bậc thấp bậc trung bị chết trong công kích bất ngờ của Ma đạo, thậm chí còn có một vị cao thủ Phi Thăng Kỳ bị thương nặng.
Ma đạo bởi vì hàng năm bị giới tu tiên liên hợp bao vây tiễu trừ, căn bản không tuân thủ quy tắc gì của giới tu tiên, còn bởi vì đặc tính của Ma tu là cuồng bạo giết chóc, phàm là thành thị bị Ma đạo chiếm lĩnh, tu sĩ chính đạo phụ trách phòng ngự gần như toàn quân bị diệt, thậm chí phàm nhân trong thành thị cũng bị bọn họ tàn sát.
Theo chính ma đại chiến leo thang, rất nhiều tu sĩ bậc cao ở lại trong Vân Đô Thành đều bị Chính Đạo Liên Minh điều động đến chiến trường chính ma. Long Tiêu Diêu cùng Luyện Khí Phường Phùng Thị đều thuộc loại kẻ chế tạo vật tư chuẩn bị chiến đấu, có thể miễn trừ nhiệm vụ ra tiền tuyến chiến đấu nhưng số lượng nhiệm vụ luyện đan của hắn tăng cao gấp hai.
Long Tiêu Diêu ở Vân Đô Thành cũng nghe được đủ loại hành vi tàn ác của Ma đạo, đương nhiên hắn vô cùng tức giận, thậm chí muốn lặng lẽ ra tiền tuyến đánh lén tiêu diệt Ma tu. Nhưng bởi vì nhiệm vụ luyện đan hiện tại trở thành mười ngày giao hàng một lần, nên hắn không thể rời đi, cộng thêm lo lắng an nguy của Bạch Như Ngọc. hắn cũng chỉ đành ở lại Vân Đô Thành.
Long Tiêu Diêu từ trong cổ đan phương chọn một loại Cuồng Bạo Đan, có tác dụng làm cho thực lực của tu sĩ Kim Đan Kỳ tăng lên gấp đôi trong một canh giờ. Đương nhiên, loại đan dược này cũng có tác dụng phụ, sau khi phục đan trong vòng mười ngày, chỉ có thể vận dụng được tu vi năm thành. Tuy nhiên, ở trong chiến đấu thực lực gia tăng trên diện rộng, chẳng những tăng lên năng lực tự bảo vệ mình, tự nhiên cũng tăng cao lực sát thương đối với địch nhân.
Long Tiêu Diêu luyện chế mấy viên Cuồng Bạo Đan nộp lên liên minh, lập tức được coi trọng. Liên minh thu thập rất nhiều dược liệu, để hắn cấp tốc luyện chế ra rất nhiều Cuồng Bạo Đan. Không lâu sau trong một lần chiến đấu phát huy công hiệu thần kỳ của đan dược, liên minh lần đầu tiên đánh cho Ma đạo tổn thương nặng, cuối cùng tạm thời đứng vững gót chân.
Chính Đạo Liên Minh vô cùng mừng rỡ, lại đặt hàng với Long Tiêu Diêu mua một lượng lớn Cuồng Bạo Đan, cũng phá lệ trao tặng hắn đãi ngộ như trưởng lão Luyện đan của liên minh.
Long Tiêu Diêu thuở nhỏ đọc sách thư thánh hiền, biết nặng biết nhẹ, tuy rằng hắn một lòng muốn giết chết Phùng Hướng Huy để báo thù cho Thượng Quan gia tộc, nhưng hiện giờ đang ở thời điểm chính ma đại chiến kịch liệt nhất. Luyện Khí Phường Phùng Thị luyện chế pháp khí cực kỳ trọng yếu đối với Chính Đạo Liên Minh, vì để chống lại Ma đạo, hắn cũng chỉ đành tạm thời buông tha cho việc báo thù, thậm chí vì luyện chế đan dược, ngay cả thời gian tu luyện đều giảm tới mỗi ngày chỉ còn bốn năm canh giờ.
Không lâu, chính ma đại chiến rơi vào trạng thái giằng co, Chính Đạo Liên Minh chiêng trống rùm beng chuẩn bị phản kích, đối với đơn đặt hàng của vật tư chiến lược không giảm mà còn tăng lên. Mỗi ngày Long Tiêu Diêu đều luôn bận rộn, thời gian luyện chế đan dược cho đan điếm cũng rất ít. Tuy nhiên, vì để giảm bớt tổn thất cho tán tu cùng đệ tử trong các môn phái nhỏ tham chiến, mỗi ngày hắn vẫn rút ra một ít thời gian luyện chế một số Liệu Thương Đan thượng phẩm tiêu thụ ở đan điếm.
Nguyên vốn Liệu Thương Đan này Chính Đạo Liên Minh cũng muốn mua toàn bộ, nhưng Long Tiêu Diêu biết rằng những đan dược này nếu bị liên minh mua đi, CŨNG chỉ chia cho đệ tử đại phái, cuối cùng với lý do đan điếm kinh doanh cần vì danh, kiên trì giữ lại Liệu Thương Đan tiêu thụ ở đan điếm, đồng thời quy định mỗi một khách hàng nhiều nhất được mua ba viên, giúp cho tu sĩ bình thường cũng có thể mua được Liệu Thương Đan cứu mạng.
Chính Đạo Liên Minh tuy rằng có chút bất mãn với chuyện này, nhưng Cuồng Bạo Đan của Long Tiêu Diêu đúng là dẫn lên tác dụng mấu chốt trong chính ma đại chiến, hơn nữa, hắn nộp lên số lượng đan dược cũng số một số hai đúng kỳ hạn, liên minh cũng chỉ đành để mặc cho hắn tùy tiện.
Sau khi Chính Đạo Liên Minh chuẩn bị chín muồi liền phát động một trận phản công đại quy mô. Bởi vì chính ma đại chiến bắt đầu tới nay, luôn là Ma đạo công kích, chính đạo bị động phòng ngự, Ma tu căn bản không nghĩ tới chính đạo có gan phản kích, nên không hề chuẩn bị liền bị chính Đạo tu sĩ bao vây tiêu diệt không ít Ma tu.
Chính Đạo Liên Minh nhân vì Ma đạo chiếm đoạt một phần lớn tài nguyên tu tiên, nên lần này phản kích đều dùng hết toàn lực, tu sĩ Phi Thăng Kỳ cũng xuất động hơn mười người, trong đó còn có năm vị Phật tu, không ngờ lại phá lệ giết chết hai gã Phi Thăng Kỳ Ma tu, thu được chiến quả thật lớn.
Chính Đạo Liên Minh đang lúc tinh thần hăng hái, thừa thắng xông lên, với tu sĩ bậc cao hợp thành một chi đội đột kích, đánh giết thẳng vào sào huyệt của Ma đạo. Từ khi Cổ Ma bị tiêu diệt, nhất giới này được cổ tu thượng giới rót xuống linh khí, hiện giờ ma khí trên nhất giới này đã dần dần biến mất, tài nguyên ma vật lại khan hiếm. Đội đột kích định thẳng tiến phá hủy căn cứ, cướp đoạt tài nguyên ma vật của Ma đạo.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào