Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Truyện dịch - 4vn.eu >

Tàng Thư Lâu

> Truyện dịch - SÆ°u Tầm > Truyện Kiếm Hiệp > Kiếm hiệp truyá»n thống > Truyện Tác Giả Khác
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 03-06-2008, 09:49 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 26

Chu Thái




Ráng chiá»u nhuá»™m má»™t màu vàng nhạt lên khu má»™ địa DÆ°Æ¡ng Châu. Trong màu vàng chiá»u nhàn nhạt đó, má»™t cá»— xe Ä‘á»™c mã dừng trÆ°á»›c khu má»™ địa. Trên xe bÆ°á»›c xuống đất là má»™t mỹ nhân, tay cầm má»™t cánh hoa phong lan trắng toát. Mỹ phụ ung dung bÆ°á»›c vào má»™ địa. Äôi thủ nhãn sáng và trong của mỹ phụ thoạt lia qua tất cả má»i ngóc ngách trong khu má»™ địa này, nhÆ° thể sợ có ngÆ°á»i nào đó tò mò theo dấu chân mình, hay chú nhãn vào mình. NhÆ° đã biết chắc không có ai trong khu má»™ địa DÆ°Æ¡ng Châu theo dõi mình, mỹ phụ má»›i Ä‘i thẳng má»™t mạch đến ngôi má»™ của Diệp Diệp.
Mỹ phụ đứng trÆ°á»›c ngôi má»™ của Diệp Diệp nhÆ° thể Ä‘ang tâm thành khấn vái ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i má»™. Mỹ phụ đứng má»™t lúc thật lâu, rồi bÆ°á»›c đến tấm bia đá.
Quan sát tấm bia má»™ má»™t lúc, mỹ phụ má»›i bÆ°á»›c ra sau nấm má»™. Mỹ phụ ngồi xuống, toan lật khối đá sau nấm má»™ thì má»™ gã đạo tỳ bÆ°á»›c lên. Gã đạo tỳ ôm quyá»n nói:
- Phu nhân có cần tại hạ giúp gì không?
Äôi chân mày lá liá»…u của mỹ phụ hÆ¡i nhíu lại biểu lá»™ thái Ä‘á»™ phật ý trÆ°á»›c sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của gã đạo tỳ. Mặc dù vậy vẫn cất lá»i ôn nhu:
- Bổn nương đến viếng Diệp Diệp tiểu thư. Không có chuyện gì lớn đến cần các hạ.
Gã đạo tỳ nhìn mỹ phụ từ tốn nói:
- Tại hạ là Chu Thái… NgÆ°á»i được Thượng Quan Äại Phu biệt phái chăm sóc má»™ phần cho Diệp Diệp tiểu thÆ°.
Äiểm má»™t nụ cÆ°á»i mỉm, mỹ phụ nói tiếp:
- Mộ của Diệp Diệp tiểu thư còn có Chu các hạ chăm sóc mộ phần, nhưng không biết sau này ai sẽ chăm sóc mộ phần cho Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất.
Chu Thái nhìn thẳng vào mắt mỹ phụ:
- Hóa ra phu nhân đây là Di Hoa Tiên Tử… Chủ nhân của Di Hoa cung.
Chu Thái ôm quyá»n:
- Tại hạ không nhận ra phu nhân… mong phu nhân miễn thứ.
Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất nhìn Chu Thái:
- Bổn nÆ°Æ¡ng đâu dám bắt lá»—i ngÆ°á»i của Thượng Quan Äại Phu tiên sinh. Vá»›i lại các hạ chÆ°a có làm gì khiến bổn nÆ°Æ¡ng bắt lá»—i các hạ.
- Chú Thái Ä‘a tạ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Tại hạ rất hân hạnh tiếp kiến nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Nhân tiện đây, tại hạ thỉnh má»i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng vào chá»— tá túc của tại hạ để dùng chén trà.
Di Hoa Tiên Tử khoát tay:
- Bổn nương rất muốn dùng chén trà của túc hạ nhưng bây giỠkhông tiện lắm.
Di Hoa Tiên Tử suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Túc hạ cứ vào trÆ°á»›c Ä‘i. Äể bổn nÆ°Æ¡ng thắp cho Diệp Diệp tiểu thÆ° nén hÆ°Æ¡ng siêu tịnh, rồi sẽ vào sau vậy.
Chu Thái nhìn Di Hoa Tiên Tá»­ ôm quyá»n nói:
- Nương nương không có đem theo nhang, thì làm sao thắp hương cho Diệp Diệp tiểu thư được?
Thất Thất cau mày bởi lá»i nói này của Chu Thái. Lá»i nói của há» Chu kia khiến Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất phải sượng sùng. Di Hoa Tiên Tá»­ đến má»™ địa DÆ°Æ¡ng Châu lần này trên tay chẳng có lấy nén nhang nào, thế thì lấy gì để thắp nén hÆ°Æ¡ng siêu tịnh cho Diệp Diệp.
Thất Thất miễn cưỡng nói:
- Chu các hạ chú ý vào bổn nÆ°Æ¡ng quá. Äúng là bổn nÆ°Æ¡ng không có Ä‘em theo nén nhang nào. NhÆ°ng vá»›i tấm lòng của bổn nÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể gá»i là nén hÆ°Æ¡ng siêu tịnh dành cho Diệp Diệp tiểu thÆ°. Cái chết của Diệp Diệp tiểu thÆ°, ái nữ của Vạn Xuân trang chủ, khiến cho bổn nÆ°Æ¡ng phải quá vãng đến đây để viếng má»™ phần. Bây nhiêu đó Chu túc hạ đủ biết tấm lòng của bổn nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào.
Chu Thái ôm quyá»n:
- Nếu nương nương cần, tại hạ xin được đốt nhang cho nương nương thắp tên mộ phần của Diệp Diệp tiểu thư.
Di Hoa Tiên Tử khoát tay:
- Bổn nương không thích câu nệ.
Chu Thái ôm quyá»n từ tốn nói:
- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã có ý nhÆ° vậy, Chu má»— không dám làm phiá»n nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Y xá Dư Thất Thất rồi nói:
- Chu mỗ cáo từ.
Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất khoát tay.
- Phu nhân có Ä‘iá»u chi muốn thỉnh giáo cho tại hạ?
Di Hoa Tiên Tử nhìn vào mắt Chu Thái, ôn nhu nói:
- Bổn nÆ°Æ¡ng lấy làm lạ là chÆ°a từng gặp qua túc hạ lần nào. Theo bổn nÆ°Æ¡ng biết, phàm những kẻ sÄ© dÆ°á»›i Thượng Quan Äại Phu tiên sinh Ä‘á»u là những kỳ danh trong thiên hạ… Thế nhÆ°ng vá»›i các hạ…
Chu Thái Ä‘iểm nụ cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i của y biểu lá»™ tất cả những nét giả tạo không thật ra ngoài. Y vừa nhếch môi tạo nụ cÆ°á»i sởi lởi thì cÅ©ng cắt ngay nụ cÆ°á»i đó. Y ôm quyá»n vá»›i vẻ thật thành kính đối vá»›i Di Hoa Tiên Tá»­:
- Tại hạ chỉ là kẻ vô danh trong giá»›i võ lâm Trung Nguyên, chỉ may mắn được Thượng Quan Äại Phu để mắt đến mà thôi. Vá»›i lại má»™t ngÆ°á»i chỉ giữ chức phận chăm sóc má»™ phần cho Diệp Diệp tiểu thÆ° thì cÅ©ng không cần phải nhỠđến những cao nhân trong chốn võ lâm giang hồ.
Di Hoa Tiên Tử khẽ gật đầu, rồi nói:
- Có lẽ Chu túc hạ nói đúng.
Chu Thái ôm quyá»n. Cứ nhÆ° gã là quen vá»›i lối khách sáo, má»—i lá»i thốt ra là phải ôm quyá»n để cho ngÆ°á»i đối diện biết thân phận nhá» nhoi thấp kém của gã.
- Tại hạ cáo từ… Nếu có gì mạo phạm mong phu nhân bỠqua.
Sá»± khách sáo của Chu Thái khiến Di Hoa Tiên Tá»­ phải bá»±c bá»™i ít nhiá»u. Bởi nhận ra nét giả trá và tiá»m ẩn cái gì đó rất Æ° lạnh lùng từ gã há» Chu này.
Di Hoa Tiên Tử miễn cưỡng nói:
- Bổn nÆ°Æ¡ng không phải là kẻ tiểu nhân… chỉ biết chăm chẳm tìm chá»— nhược của ngÆ°á»i khác. Nếu sau này có cÆ¡ há»™i gặp lại, bổn nÆ°Æ¡ng hy vá»ng túc hạ không quá khách khí nhÆ° hôm nay.
- Tại hạ xin được ghi nhận lá»i chỉ giáo của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Chu Thái ôm quyá»n xá Di Hoa Tiên Tá»­. Äá»™ng thái của há» Chu khiến Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất khoát tay:
- Bổn nương không bắt lỗi các hạ đâu.
- Äa tạ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Nói rồi Chu Thái quay lÆ°ng bá» Ä‘i. Y thả những bÆ°á»›c chân thật khẽ nhÆ°ng sau má»—i bÆ°á»›c chân y để lại dấu giày trên mặt đất. Dấu này nối tiếp dấu kia vá»›i những khoảng cách cá»±c kỳ chính xác, không sai lệch vá» khoảng cách. Nhìn những dấu giày của Chu Thái để lại trên mặt đất, đôi chân mày lá liá»…u của Di Hoa Tiên Tá»­ phải cau hẳn lại vá»›i câu há»i trong đầu: “Gã há» Chu này là ai?â€
Cùng vá»›i ý niệm thầm kín đó, Di Hoa Tiên Tá»­ cảm nhận sắc mặt tá»­ thần rá»n rợn toát ra từ gã đạo tỳ há» Chu này. Khi Chu Thái đã mất dạng hẳn rồi má»›i nhìn lại ngôi má»™ của Diệp Diệp Sau khi đã biết chắc không còn ai để mắt tá»›i mình, Di Hoa Tiên Tá»­ má»›i lật phiến đá. Ngay lập tức dÆ°á»›i phiến đá là chiếc tráp Ä‘á»±ng tấm Da Dê và khối Ngá»c Kỳ Lân. Lấy chiếc cho vào ống tay áo, Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất đứng thêm má»™t lúc nữa sau má»™ phần của Diệp Diệp rồi má»›i bá» Ä‘i má»™t mạch trở lại cá»— xe Ä‘á»™c mã.
Khi vầng nhật quang lặng nhÆ° má»™t ngôi má»™ Ä‘á» á»­ng cuối Ä‘Æ°á»ng chân trá»i, Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất má»›i đánh cá»— Ä‘á»™c mã lặng lẽ rá»i khu má»™ địa DÆ°Æ¡ng Châu. Không dừng lại để thích thú ngắm phong cảnh DÆ°Æ¡ng Châu trong buổi chiá»u tà mà lặng lẽ rá»i ngay khá»i DÆ°Æ¡ng Châu ngay trong buổi chiá»u đó.
Rá»i khá»i thành DÆ°Æ¡ng Châu, Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất đánh cá»— xe Ä‘á»™c mã má»™t mạch Ä‘i thẳng đến tòa trang viên nằm ở ngoại ô DÆ°Æ¡ng Châu trấn.
BÆ°á»›c xuống xe, ngÆ°á»i Ä‘i luôn má»™t mạch vào gian biệt sảnh.
NgÆ°á»i đón Di Hoa Tiên Tá»­ trong biệt sảnh Ä‘Æ°á»ng chẳng phai ai xa lạ mà chính là Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh cùng tám ả cung nữ vân trang phục cung trang màu hồng nhạt.
Tám ả cung nữ đồng ôm quyá»n cúi xuống xá Di Hoa Tiên Tá»­:
- Tham kiến cung chủ.
Thất Thất khoát tay:
- Miá»…n lá»….
Nhìn lại Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh, DÆ° Thất Thất từ tốn há»i:
- Cát bang chủ có nghe Chu Thái trên chốn võ lâm giang hồ bao giỠchưa?
Cát Hinh cau mày vuốt râu, ra vẻ đăm chiêu rồi lắc đầu:
- Bổn bang chủ chưa từng nghe cái tên này.
Lão nhìn Di Hoa Tiên Tá»­ há»i:
- Tục danh Chu Thái kia có gì khiến cung chủ lo lắng như vậy?
- Bổn nÆ°Æ¡ng vừa gặp gã há» Chu này trong má»™ địa DÆ°Æ¡ng Châu. Phong thái của gã khiến bổn cung chủ cảm nhận có Ä‘iá»u gì đó bất an.
Sá»± ngạc nhiên lá»™ ngay ra ngoài mặt Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh. Lần đầu tiên Kim Tiá»n bang chủ má»›i nghe lá»i nói này của Di Hoa cung chủ DÆ° Thất Thất. Di Hoa cung chủ DÆ° Thất Thất có bao giá» thốt ra câu nói đó và có bao giá» e dè bất cứ nhân vật võ lâm nào đâu. Nếu nói thẳng thừng ra thì ngÆ°á»i võ lâm không dè chừng Di Hoa Tiên Tá»­ thì thôi, nếu không muốn nói là không dám mạo phạm đến vị cung chủ Di Hoa cung, chứ có đâu Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất lại dè chừng gã há» Chu vô danh tiểu tốt ná».
Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh từ tốn nói:
- Lần đầu tiên lão phu thấy Di Hoa Tiên Tá»­ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tá» ra lo lắng. Chắc hẳn gã há» Chu kia là con ngÆ°á»i rất đặc dị. Di Hoa Tiên Tá»­ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cứ yên tâm… Tòa biệt trang của Kim Tiá»n bang là nÆ¡i bất khả xâm nhập. Không má»™t ngÆ°á»i nào khả dÄ© vào được đâu.
- Bổn cung biết nhÆ° thế rồi. NhÆ°ng vá»›i gã Chu Thái này, bổn cung chủ thấy có cái gì đó mà linh tính mách bảo phải dè chừng. Nói ra Ä‘iá»u đó, bổn cung không có ý xem thÆ°á»ng Kim Tiá»n bang chủ mà muốn cảnh cáo bang chủ cẩn thận Ä‘á» phòng.
Cát Hinh vuốt râu từ tốn nói:
- Tiểu tử quá lo xa rồi. Cứ yên tâm.
Lão nói rồi, vỗ tay một tiếng.
Ngay lập tức những cao thủ Kim Tiá»n bang xuất hiện chẳng khác nào từ trong những vách tÆ°á»ng bÆ°á»›c ra, chẳng mấy chốc đã bao kín toàn bá»™ tòa biệt sảnh.
Kim Tiá»n bang chủ vuốt râu:
- Bây giỠtiên tử đã tin rồi chứ?
Di Hoa Tiên Tử gật đầu:
- Hy vá»ng đây chỉ là linh cảm của bổn cung chủ thôi.
Nói rồi Di Hoa Tiên Tá»­ bÆ°á»›c thẳng đến bức hoành phi. NgÆ°á»i đẩy tấm hoành phi qua bên. Ngay lập tức má»™t vòm cá»­a bí mật dịch chuyển, Di Hoa Tiên Tá»­ quay lại nói vá»›i Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh:
- Cát bang chủ… Gã há» Chu đó tá»± nhận là ngÆ°á»i của Thượng Quan Äại Phu. Nếu gã có đến đây cÅ©ng không được để gã bÆ°á»›c qua tấm hoành phi này.
- Y sẽ không bước chân vào tòa biệt sảnh này được thì làm sao có thể bước chân vào nội thất của cung chủ?
Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm:
- Bổn cung tin vào bang chủ.
Nói rồi Di Hoa Tiên Tá»­ lần ngay qua vòm cá»­a để vào mật thất. Tấm hoành phi trượt ngay lại nhÆ° cÅ© che kín vòm cá»­a mật thất. Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh vá»— tay hai cái, ngay lập tức bá»n cao thủ Kim Tiá»n bang lần lượt quay vào những ngách cá»­a biệt sảnh.
Bá»n cao thủ vừa ẩn sau những ngách cá»­a bí mật thì Chu Thái cÅ©ng lừng lững đẩy cá»­a bÆ°á»›c vào. Y vẫn vận bá»™ đạo tỳ.
Sá»± xuất hiện của Chu Thái khiến Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh phải cau mày. Lão nhìn Chu Thái toan mở miệng nói thì há» Chu đã cất lá»i nói trÆ°á»›c:
- Tại hạ là Chu Thái.
Y nói rồi cÅ©ng nhÆ° thông lệ, lại ôm quyá»n xá Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh. Y vừa xá vừa nói:
- Tại hạ không mạo phạm đến Cát bang chủ chứ?
Lão bang chủ Kim Tiá»n bang vuốt râu nhìn Chu Thái. Lão nhìn há» Chu vá»›i ánh mắt tò mò thì đúng hÆ¡n. Trong mắt Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh thì rõ ràng gã há» Chu này chẳng có đặc Ä‘iểm gì khiến cho lão phải e dè cả. Chính nhận định đó, Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh phải nhủ thầm: “Gã này đâu có Ä‘iểm gì đặc biệt mà khiến cho Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất phải e dè nhÆ° vậy nhỉ?â€
Vừa nghÄ© vậy Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh vừa bÆ°á»›c đến má»™t bá»™, lão vuốt râu ôn nhu nói:
- Chu các hạ hẳn đã đi lầm chỗ rồi.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Bang chủ chỉ giáo thêm cho tại hạ.
- Lão phu nói Chu các hạ đã Ä‘i lầm chá»— là Ä‘i lầm chá»—. Bởi trong biệt trang của lão phu không có ngÆ°á»i chết để Chu các hạ phải lo hậu sá»±. Các hạ là đạo tỳ mà Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bÆ°á»›c vào biệt sảnh của lão phu, hẳn là lầm chá»—, nếu không thì có ý định gì hay muốn gieo sá»± xúi quẩy đến cho lão phu.
Chu Thái ôm quyá»n từ tốn nói:
- Cát bang chủ hiểu lầm cho tại hạ. Tại hạ không có ý gieo sá»± xúi quẩy cho Cát bang chủ và cÅ©ng hoàn toàn không lầm chá»—. Nếu làm chức phận của má»™t đạo tỳ, Ä‘iá»u trÆ°á»›c tiên phải biết nÆ¡i mình đến. Nếu đến không đúng chá»— cần đến, nhất định sẽ bị thiên hạ nguyá»n rủa. Chức nghiệp của những đạo tỳ nhÆ° Chu Thái đây là Ä‘em sá»± an ủi và bình yên đến cho ngÆ°á»i khuất, gieo sá»± yên vui cho ngÆ°á»i sống… Nên không thể đến lầm chá»— được.
Mặt của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh sa sầm khi nghe lá»i nói này của Chu Thái. Lão vuốt râu ôn nhu nói:
- Lão phu nói các hạ đến lầm chá»— là Ä‘i lầm chá»—. Bởi trong biệt trang của lão phu không có ngÆ°á»i chết hay Chu các hạ muốn ta nguyá»n rủa các hạ?
- Kim Tiá»n bang đúng là không có ngÆ°á»i chết. Biệt trang của bang chủ đúng là không có ngÆ°á»i chết nhÆ°ng bang chủ Ä‘ang giữ má»™t ngÆ°á»i buá»™c phải chết. Mà ngÆ°á»i đó thì Chu Thái có chức nghiệp phải Ä‘Æ°a Ä‘i.
Äôi chân mày của Cát Hinh nhíu hẳn lại:
- Lão phu chÆ°a từng thấy má»™t gã đạo tỳ nào hồ đồ nhÆ° các hạ. Hồ đồ thốt ra những lá»i nói nhÆ° vừa rồi.
Chu Thái ôm quyá»n nhu hòa nói:
- Nếu như Chu Thái mạo phạm mong Cát bang chủ bỠqua cho tại hạ.
Vẻ nhún nhÆ°á»ng của Chu Thái khiến Cát Hinh phải cau mày bất nhẫn.
Kim Tiá»n bang chủ giỠđã nhận ra phía sau vẻ nhún nhÆ°á»ng và tá»± hạ mình đó là sắc nét rá»n rợn của má»™t sát thủ máu lạnh.
Lão miễn cưỡng nói:
- Chu các hạ đã nói thế thì hãy nói rõ cho lão phu biết… NgÆ°á»i mà các hạ muốn nói đến là ai?
Chu Thái ôm quyá»n, từ tốn nói:
- Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong.
Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh cÆ°á»i khẩy rồi buá»™t miệng lập lại:
- Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong.
Chu Thái ôm quyá»n nhã nhặn nói:
- Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong chính là ngÆ°á»i tại hạ muốn nói đến và cÅ©ng chính là ngÆ°á»i tại hạ muốn dẫn Ä‘i.
Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh gắt giá»ng nạt ngang. Sau tiếng hừ nhạt biểu lá»™ thái Ä‘á»™ bất nhẫn của mình.
- Hẳn Chu các hạ được Thượng Quan Äại Phu tiên sinh phái đến và cho rằng Kim Tiá»n bang của lão phu che dấu gã tồi nhân bại hoại đó.
Lão vuốt râu, nhếch môi nói tiếp:
- Lão phu là bằng hữu của Vạn Xuân trang Hoàng Nguyên Khôi thì sao che giấu gã tiểu tử bại hoại vô lương kia chứ?
Chu Thái ôm quyá»n:
- Cát bang chủ cho Thượng Quan Äại Phu tiên sinh phái tại hạ đến đây tìm Khắc Vị Phong là hiểu lầm tại hạ và Thượng Quan Äại Phu tiên sinh rồi. Tại hạ đến biệt trang của trang chủ tìm Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong là do Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘Æ°a tại hạ đến đó. Má»™t khi Chu Thái đến thì không bao giá» lầm chá»— được.
Y lại ôm quyá»n xá Kim Tiá»n bang chủ. Thái Ä‘á»™ của Chu Thái đúng là thái Ä‘á»™ của những kẻ biết thân phận bá» dÆ°á»›i của mình. Y nhá» nhẹ nói:
- Tại hạ cầu mong bang chủ cho tại hạ làm chức phận của mình. Chu Thái vô cùng cảm kích nghiêng mình thành bái trước Cát bang chủ.
Cát Hinh chau mày, vuốt râu. Lão chăm chẳm nhìn vào Chu Thái, rồi gằn giá»ng nói:
- Thôi được… nếu Chu các hạ cho Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong có ở đây mà muốn làm chức nghiệp đạo tỳ của mình… Lão phu cÅ©ng rất sẵn lòng để các hạ làm chức phận đạo tỳ… NhÆ°ng trÆ°á»›c tiên… lão phu muốn biết các hạ có đủ bao nhiêu lá»±c để chôn cất ngÆ°á»i ta đã.
Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên miệng thì Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh vá»— tay má»™t tiếng. Ngay lập tức cao thủ Kim Tiá»n bang đồng loạt bÆ°á»›c ra từ những cái ngách sau vách tÆ°á»ng biệt sảnh.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Có bao nhiêu ngÆ°á»i chết thì tại hạ có bao nhiêu chuyện phải làm, bang chủ đã cho tại hạ cÆ¡ há»™i để làm phận chức nhân của mình… Chu Thái không dám từ chối.
Má»™t gã đạo tỳ thốt ra câu đó thì y đúng là bóng sắc của thần chết. Mặc dù giá»ng nói của Chu Thái rất từ tốn nhÆ°ng rõ ràng tiá»m ẩn trong đó là lá»i phán quyết lạnh lùng vá»— cằm của phán quan dÆ°á»›i a tỳ địa ngục.
Gã há» Chu dứt câu, y chỉ hÆ¡i xoay ná»­a vòng. Cả má»™t màn tinh sa phát ra từ hữu thủ của gã chụp ngay đến bá»n cao thủ Kim Tiá»n bang. Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh giật mình quát:
- Cẩn thận…
Lá»i cảnh cáo của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh quá muá»™n so vá»›i màn tinh sa rào rào chụp tá»›i các cao thủ Kim Tiá»n bang. HÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i đổ sụp ngay xuống sàn gạch mà tuyệt nhiên chẳng có chút phản xạ gì. HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i cao thủ còn lại kịp thối bá»™ đến Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh. Tất cả đồng loạt rút binh khí chá» hiệu lịnh của Cát Hinh.
Chu Thái ôm quyá»n từ tốn nói:
- Cát bang chủ muốn bao nhiêu ngÆ°á»i chết nữa?
Sắc diện của Cát Hinh tái như chàm. Lão miễn cưỡng nói:
- NgÆ°Æ¡i sát hại cao thủ Kim Tiá»n bang thì ngÆ°Æ¡i đâu thể còn chá»— đứng trên Ä‘á»i này.
Chu Thái lắc đầu nói:
- Bang chủ làm Chu Thái… tại hạ thật lòng không dám làm kinh Ä‘á»™ng đến Kim Tiá»n bang của Bang chủ. Bởi tại hạ biết Kim Tiá»n bang là bang phái lá»›n được cả võ lâm Trung Nguyên xem nhÆ° tay hòm chìa khóa của võ lâm… NhÆ°ng bang chủ đã cho tại hạ cÆ¡ há»™i đảm trách chức phận đạo nhân, tại hạ không thể không nhận lá»i. Nếu Chu Thái không nhận lá»i hóa ra bất kính vá»›i bang chủ… Mong bang chủ miá»…n thứ.
Nghe lá»i nói này của Chu Thái, mặc dù y thốt ra bằng chất giá»ng rất nhu hòa, nhÆ°ng sắc diện của lão bang chủ Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh từ màu chàm chuyển qua màu tím thẫm. Lão giận đến Ä‘á»™ run cả ngÆ°á»i, toát mồ hôi Æ°á»›t đẫm mặt.
Huyết lÆ°u trong ná»™i thể của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh sôi lên sùng sục. Lão nhìn Chu Thái nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống, rồi nhÆ° không tìm được lá»i nào để đối đáp vá»›i Chu Thái, Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh rống lên:
- Giết hắn…
Lịnh của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh phán ra chẳng khác nào lịnh truyá»n cho tÆ°á»›ng sÄ© mở cuá»™c tá»­ sát. Vá»›i vị thiếu gia Kim Tiá»n bang má»™t lá»i phán ra đủ uy lá»±c khiến cho thuá»™c hạ phải bán mạng mình thì lịnh truyá»n của Cát Hinh còn có quyá»n năng hÆ¡n thế nữa.
Ba gã cao thủ Kim Tiá»n bang đồng loạt lao thẳng vào Chu Thái. Há» lao vào Chu Thái nhÆ° những con sói đói mồi, vá»›i ba ngá»n khoái Ä‘ao bổ thẳng vào y.
TrÆ°á»›c sá»± hung hãn của ba gã cao thủ Kim Tiá»n bang, Chu Thái lại rất dá»­ng dÆ°ng. Y cứ nhÆ° chá» cho ba ngá»n khoái Ä‘ao đó chụp gần tá»›i má»›i khẽ đảo tả thủ. Má»™t đạo khí kình phát sinh đánh bật ba ngá»n khoái Ä‘ao kia ra khá»i tay ba gã cao thủ Kim Tiá»n bang. Binh khí ba gã cao thủ Kim Tiá»n bang chÆ°a kịp rÆ¡i xuống sàn gạch thì tam tinh của chúng đã bị đục thủng bởi má»™t thứ ám tiêu vô danh, vô sắc và vô hình. Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh chỉ kịp thấy ba gã thuá»™c hạ Kim Tiá»n bang giật ngÆ°á»i, những âm thanh khô khốc phát ra.
Cả ba gã đó chúi đầu đổ ngay xuống trÆ°á»›c mÅ©i giày Chu Thái cứ nhÆ° những thân cân chuối bị phạt ngang bởi má»™t ngÆ°á»i phát quang.
Ba gã cao thủ Kim Tiá»n bang vừa đổ xuống thì bốn gã khác xông tá»›i. NhÆ°ng lần này, Chu Thái không để cho bốn gã này kịp múa binh khí phát Ä‘á»™ng chiêu công, mà vừa nhích Ä‘á»™ng thân ảnh thì tam tinh đã bị vỡ toang cÅ©ng bằng thứ ám tiêu vô hình, vô thanh và vô sắc.
Äến bây giá» thì Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh má»›i giật mình, biến sắc. Lão bất giác thối bá»™.
Khi Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh vừa thối bá»™ chÆ°a kịp trụ thân thì tất cả những gã cao thủ Kim Tiá»n bang còn lại lần lượt nhÆ° những thân chuối bị cÆ¡n giông dữ cuốn qua rá»m rợp đổ xuống sàn gạch biệt sảnh.
Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi, toàn bá»™ biệt sảnh chẳng khác nào má»™t cái nhà chứa xác chết. Có Ä‘iá»u tất cả những xác chết trong tòa nhà này Ä‘á»u có chung má»™t cái chết là tam tinh bị đục thủng.
Mồ hôi xuất ra Æ°á»›t đẫm mặt Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh. Lão nhìn Chu Thái gần nhÆ° không chá»›p mắt.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Cát bang chủ… Tại hạ đã nhận xong sá»± ban ân của bang chủ. Giá» là lúc tại hạ phải thá»±c thi chức nghiệp đó vá»›i Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong. Tại hạ cung kính nghiêng mình thỉnh bang chủ cho tại hạ Ä‘i gặp Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong.
Giá»ng nói của Chu Thái nghe thật ôn nhu từ tốn nhÆ°ng khi nói lá»t vào thính nhÄ© của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh thì lại khiến xÆ°Æ¡ng sống lão gây lạnh cùng vá»›i những lá»›p gai ốc nổi lên chi chít. Lão bất giác rùng mình, cùng vá»›i cái rùng mình đó, Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh cảm nhận tam tinh mình có cảm giác lành lạnh. Lão muốn thốt ra lá»i để khá»a lấp cảm giác kia nhÆ°ng không nổi, cổ há»ng lại đặc quánh những tưởng nhÆ° có khối đá chặn ngang không thể thốt ra lá»i được. Tất cả những cảm giác hiện hữu trong tâm thức lẫn thân thể đặt Kim Tiá»n bang chủ vào suy tưởng vá» những lá»i nói của Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất.
Lão nhủ thầm: “Di Hoa cung chủ có linh cảm không sai vá» gã há» Chu này.â€
Trong khi Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh nghÄ© thầm thì Chu Thái lại ôm quyá»n ôn nhu nói:
- Tại hạ thỉnh cầu bang chủ giúp tại hạ thá»±c hiện chức phận vá»›i Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong. Chu Thái đã nhận sá»± ban phát của bang chủ… Rất mong bang chủ cÅ©ng nhÆ°á»ng tại hạ má»™t bÆ°á»›c.
Mặc dù nghe Chu Thái nói rõ từng lá»i, nhÆ°ng Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh cứ đứng phÄ©nh ra nhÆ° pho tượng, chẳng Ä‘á»™ng đậy, thân thể cÅ©ng chẳng nói lá»i nào. Cứ nhÆ° sau những cái chết của bá»n thuá»™c hạ dÆ°á»›i chân mình thì sát thần của Chu Thái đã tÆ°á»›c mất cái thức trong ngÆ°á»i Cát Hinh, khiến lão phải biến thành tượng. Má»™t pho tượng vô tri, vô giác khi đối mặt vá»›i bóng sắc tá»­ vong của cõi a tỳ. CÅ©ng đúng thôi, thà là biến thành tượng còn hÆ¡n phải nhận sá»± sợ hãi khôn cùng từ sắc mặt thần chết toát ra từ con ngÆ°á»i của Chu Thái.
Chu Thái đến trÆ°á»›c mặt Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh. Y lại ôm quyá»n từ tốn nói:
- Bang chủ giúp tại hạ chứ?
Lá»i nói của há» Chu nhÆ° đánh Ä‘á»™ng Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh phải quay lại vá»›i thá»±c tại. Phải quay lại vá»›i thá»±c tại để tận mắt chứng kiến bóng sắc thần chết Ä‘ang sừng sững đứng trÆ°á»›c mặt mình. Sá»± quay lại thá»±c tại của Cát Hinh khiến lão chẳng khác nào ngÆ°á»i Ä‘ang bị chìm vào cÆ¡n ác má»™ng khủng khiếp nhất, nay giật mình tỉnh ngá»™, thì bản năng sinh tồn trá»—i lên buá»™c lão phải Ä‘á»™ng thủ để bảo tồn sá»± sống.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng của Chu Thái thì bất ngá» Kim Tiá»n bang chủ vá»— trảo thá»™p đến yết hầu gã. Thao tác của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh cá»±c kỳ nhanh và hoàn toàn bất ngá», nhÆ°ng Chu Thái còn nhanh hÆ¡n lão gấp bá»™i.
Trảo công của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh chÆ°a chạm đến đích thì chỉ khí của Chu Thái đã Ä‘iểm thủng trung tâm trảo công của lão.
- Chát…
Chỉ pháp của Chu Thái xuyên qua trung tâm trảo công của Kim Tiá»n bang chủ chẳng khác nào mÅ©i dùi thép, vừa nhá»n vừa sắc xuyên qua má»™t khối bùn nhão.
Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh nhăn mặt thốt lên:
- Ôi!
Chu Thái không rút chỉ pháp của mình lại mà còn đảo cổ tay nhÆ° muốn ngoắt trảo thủ của lão bang chủ Kim Tiá»n bang vỡ toác ra.
Mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm mặt bởi phải nhận cái Ä‘au khủng khiếp từ tâm trung bản thủ dá»™i lên tá»›i trên đầu. Kim Tiá»n bang chủ rống lên má»™t tiếng. Cùng vá»›i tiếng rống đó, lão vá»— chưởng công vào mặt Chu Thái. NhÆ°ng lần này cÅ©ng giống lần trÆ°á»›c, chỉ pháp hữu thủ của Chu Thái lại kịp Ä‘iểm ra đâm thẳng vào trung tâm bản thủ chưởng ảnh của Cát Hinh.
Lão rùng mình, run bần bật, giá» thì lão bang chủ Kim Tiá»n bang chẳng khác nào bị đóng Ä‘inh vào đôi bản thủ và hoàn toàn bị khống chế bởi Chu Thái.
Lão liên tục rùng mình, thậm chí không thể nào ká»m chế được bản thân mình mà phát ra má»™t tiếng trung tiện cùng vá»›i sá»± bài tiết nÆ°á»›c tiểu tuôn ra Æ°á»›t đẫm Ä‘Å©ng quần.
Kim Tiá»n bang chủ rên lên:
- Ôi…
Chân diện của Chu Thái vẫn trÆ¡ trÆ¡ khi nghe tiếng rên của Cát Hinh. Y đúng là có chân diện của má»™t gã đạo tỳ, trÆ¡ trụi trÆ°á»›c cái chết, lạnh lùng vá»›i sá»± thÆ°Æ¡ng tâm và Ä‘au Ä‘á»›n của ngÆ°á»i khác.
Chu Thái từ tốn nói:
- Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong Ä‘ang ở đâu?
Tài sản của dth_abcd

  #27  
Old 03-06-2008, 09:54 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 27

Tục nhân




Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh có nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© có lúc mình lại rÆ¡i vào tình cảnh này. Võ công của lão đâu phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng so vá»›i Chu Thái thì chẳng khác nào má»™t đứa trẻ múa rìu qua mắt thợ. Chỉ vá»›i hai chiêu công, lão đã hoàn toàn bị khống chế bởi chỉ công của Chu Thái nếu không muốn nói là thảm bại. Má»™t sá»± thảm bại mà cao thủ nhÆ° Cát Hinh hoàn toàn không ngá» tá»›i được. Khi lão đã hoàn toàn rÆ¡i vào tình huống thảm bại, cái chết treo trên đầu rồi má»›i nhận ra Ä‘iá»u đó. Nhận ra thì đã muá»™n, hiện tại trÆ°á»›c mặt lão không còn là má»™t gã đạo tỳ vô danh tiểu tốt mà là má»™t sát nhân vÆ°Æ¡ng có bá»™ mặt lạnh lùng, vô tâm vô cảm. Äôi chỉ pháp của Chu Thái vẫn khống chế tâm trÆ°Æ¡ng bản thủ của Cát Hinh tạo ra cái Ä‘au buốt đến tận óc. Cái Ä‘au mà lão không thể nào chịu nổi đến Ä‘á»™ trung tiện và tiểu tiện ra quần.
Chu Thái nhìn vào mắt Cát Hinh:
- Bang chủ hãy chỉ cho Chu Thái biết Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong Ä‘ang ở đâu. Nếu không chỉ, tại hạ đành phải thất lá»… vá»›i bang chủ.
Nói dứt câu, Chu Thái lại ngoáy đôi chỉ pháp. Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh co rúm ngÆ°á»i lại, mặt nhăn nhó trông thật thảm bại. Lão trợn đôi mắt hết cỡ. Dung diện của Cát Hinh giá» chẳng còn chút uy phong của má»™t lão bang chủ Kim Tiá»n bang, mà thay vào đó là những nét thảm hại trông thật khốn khổ vô cùng.
Lão bang chủ Kim Tiá»n bang thá»u thào nói vá»›i ngÆ°á»i bị hụt hÆ¡i:
- Chu túc hạ… lão phu nói… lão phu nói.
Chu Thái nhìn lão cất giá»ng từ tốn:
- Tại hạ Ä‘ang lắng nghe bang chủ chỉ giáo. Má»™t lá»i chỉ giáo của Cát Hinh bang chủ chẳng khác nào khuôn vàng thÆ°á»›c ngá»c đối vá»›i tại hạ.
Bang chủ Kim Tiá»n bang nhăn mặt, rút ngÆ°á»i lại. Lão rít vào má»™t luồng chân khí căng phồng lồng ngá»±c, toan mở miệng nói thì tam tinh phong dịch chuyển. Di Hoa Tiên Tá»­ từ trong mật thất bÆ°á»›c ra. DÆ° Thất Thất lên tiếng nói:
- Túc hạ không cần phải đầy Ä‘á»a Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh làm gì nữa.
Chu Thái nhìn lại Di Hoa Tiên Tá»­. Y vẫn giữ giá»ng nói thật ôn nhu từ tốn:
- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã xuất hiện trở lại… Tại hạ hẳn không đầy Ä‘á»a Kim Tiá»n bang chủ nữa.
Y nói dứt câu, rút ngay song chỉ lại, kéo theo hai vòi máu phun từ đôi bản thủ của lão bang chủ Kim Tiá»n bang. Lão bang chủ của Kim Tiá»n bang lảo đảo thối bá»™, dá»±a lÆ°ng vào vách biệt sảnh. Chu Thái quay lại đối mặt vá»›i Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất, đồng thá»i phất hữu thủ.
Má»™t âm thanh khô khốc đập vào thính nhỉ của Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất. Cùng vá»›i âm thanh đó thì Di Hoa Tiên Tá»­ cÅ©ng thấy lão bang chủ Kim Tiá»n bang hÆ¡i nảy ngÆ°á»i. Hai mắt lão trợn trừng, môi thì bặm chặt vào giữa tam tinh đã xuất hiện má»™t nốt ruồi đỠối.
LÆ°ng lão bang chủ Kim Tiá»n bang Cát Hinh vẫn dá»±a vào tÆ°á»ng, nhÆ°ng đầu gối từ từ khụy xuống cho đến khi lão ngồi bệt dÆ°á»›i sàn gạch biệt sảnh. Thủ pháp giết ngÆ°á»i của Chu Thái khiến Di Hoa Tiên Tá»­ phải sững sá».
Dư Thất Thất buột miệng nói:
- Sao túc hạ lại giết lão bang chủ?
Chu Thái ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» phía nàng nhá» nhẹ nói:
- Cung chủ đã lệnh cho tại hạ không được hành hạ lão bang chủ Kim Tiá»n bang. Äể cho lão bang chủ Cát Hinh không phải Ä‘au Ä‘á»›n thì chỉ còn má»—i cách duy nhất biến lão thành má»™t xác chết. Äã là xác chết thì không còn Ä‘au Ä‘á»›n gì cả.
Chân diện của Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất sa sầm hẳn lại khi phải nghe lá»i nói này của Chu Thái. Má»™t lá»i nói vá»›i những ý nghÄ© chết chóc và vô tâm được biểu đạt bằng má»™t giá»ng nói đầy chất nhu hòa, từ tốn thậm chí nghe nhÆ° chuốc mật vào tai ngÆ°á»i ta.
Di Hoa Tiên Tá»­ nhìn Chu Thái gần nhÆ° không chá»›p mắt. Mãi má»™t lúc má»›i gằn giá»ng nói:
- à của bảng cung không có ý bảo túc hạ giết lão bang chủ Cát Hinh.
- Tại hạ không giết lão thì không thể khiến lão khá»i Ä‘au Ä‘á»›n được.
- Túc hạ có thể tha mạng cho lão bang chủ Cát Hinh.
Chu Thái lắc đầu, ôm quyá»n nhá» nhẹ nói:
- Tại hạ là má»™t đạo tỳ có chức nghiệp chôn xác chết chứ không phải là má»™t đại phu cứu ngÆ°á»i khá»i Ä‘au… Mong cung chủ hiểu cho Chu Thái.
Mặt Di Hoa Cung Chủ cau hẳn lại. NgÆ°á»i gằn giá»ng nói:
- Túc hạ chỉ biết giết ngÆ°á»i thôi à?
NhÆ°ng tưởng đâu câu há»i này của Di Hoa Tiên Tá»­ buá»™c Chu Thái phải phản bác lại nhÆ° gã thản nhiên gật đầu thừa nhận. Gã ôm quyá»n, từ tốn đáp lá»i nàng:
- Cung chủ đã hiểu Chu Thái… Äúng nhÆ° vậy… Chu Thái chỉ biết giết ngÆ°á»i thôi. Bởi vì không có ngÆ°á»i chết thì Chu Thái không thể giữ chức nghiệp đạo tỳ của mình.
Lá»i nói này của Chu Thái khiến sắc diện của Di Hoa Cung Chủ Ä‘á» bừng. Cùng vá»›i màu Ä‘á» hiện lên chân diện thì xÆ°Æ¡ng sống của DÆ° Thất Thất cÅ©ng gáy lạnh. Di Hoa Tiên Tá»­ nghÄ© thầm: “Linh tính của ta nghÄ© vá» gã không sai chút nào.â€
Di Hoa Tiên Tử từ từ thở ra rồi nói:
- Thôi được, bản nÆ°Æ¡ng không bàn đến chuyện này. Túc hạ muốn giết ngÆ°á»i là quyá»n của túc hạ. Túc hạ dám lấy mạng lão bang chủ Kim Tiá»n bang xem nhÆ° đã mở lá»i thách thức võ lâm. Túc hạ tá»± gieo nhân tất gặp quả, mà cái quả đó sẽ không đến lâu đâu.
Chu Thái ôm quyá»n từ tốn đáp lá»i Di Hoa cung chủ:
- Tại hạ đã khoát nghiệp đạo tỳ, không nỠhà đến chuyện nhân quả.
Lá»i nói của Chu Thái thốt ra chẳng khác nào má»™t lá»i cảnh báo đối vá»›i Di Hoa Tiên Tá»­. Tiếp nhận lá»i nói này của Chu Thái. Di Hoa tiên tá»­ càng cảm nhận rõ ràng hÆ¡n vá» con ngÆ°á»i của Chu Thái. Má»™t con ngÆ°á»i lạnh lùng, xem cái chết hay chuyện giết ngÆ°á»i nhÆ° má»™t thứ sở thích cần có trong cuá»™c sống của gã.
Di Hoa Tiên Tử nhìn vào mặt Chu Thái, từ tốn nói:
- Túc hạ phải bắt cho được Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong Æ°?
Chu Thái gật đầu:
- Äúng nhÆ° vậy.
- Thượng Quan Äại Phu tiên sinh phái túc hạ?
Chu Thái lưỡng lự một lúc rồi nói:
- Nương nương nghĩ ai phái Chu Thái cũng được.
- Nếu như bổn nương không giao Khắc Vị Phong cho túc hạ thì sao?
- Nương nương phải trao y cho túc hạ.
- Nếu như ta không trao, túc hạ sẽ làm gì bổn nương nào?
Chu Thái ôm quyá»n xá Di Hoa Tiên Tá»­, rồi nhu hòa nói:
- Di Hoa Tiên Tá»­ là ngÆ°á»i Chu Thái rất ngưỡng má»™. Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất là hồng nhan kỳ tài của võ lâm Trung Nguyên làm sao Chu Thái không ngưỡng má»™ được chứ. Tại hạ nghiên mình mong nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đừng để cho tại hạ thất lá»… vá»›i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.
Di Hoa Tiên Tá»­ cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Nếu như bổn nương muốn túc hạ thất lễ với bổn nương thì sao?
Chu Thái ôm quyá»n, dồn vã nói:
- Tại hạ đắc tá»™i… Tại hạ không dám, không dám mạo phạm đến nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Tại hạ khẩn thiết cầu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đừng để tại hạ đắc tá»™i, mạo phạm, thất lá»… vá»›i ngÆ°á»i.
Giá»ng nói lẫn thái Ä‘á»™ hạ mình của Chu Thái khiến Di Hoa Tiên Tá»­ phải cau mày.
DÆ° Thất Thất nghiêm giá»ng nói:
- Phải chăng túc hạ sợ mạo phạm bổn nÆ°Æ¡ng nhÆ° sợ đã mạo phạm lão bang chủ Kim Tiá»n bang Cát Hinh.
Chu Thái ôm quyá»n gật đầu:
- Tại hạ sợ như vậy.
Äôi chân mày lá liá»…u của Di Hoa Tiên Tá»­ cau hẳn lại khi phải nghe lá»i nói đó của Chu Thái. Di Hoa Tiên Tá»­ gằn giá»ng nói:
- Túc hạ có thể lặp lại một lần nữa cho bổn nương nghe được không?
Chu Thái ôm quyá»n:
- Tại hạ sợ sẽ thất lá»…, đắc tá»™i mạo phạm vá»›i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nhÆ° đã đắc tá»™i mạo phạm vá»›i lão bang chủ Kim Tiá»n bang Cát Hinh.
Sắc diện Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘á» bừng khi tiếp nhận lá»i nói này của Chu Thái. Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất mím chặt hai cánh môi rồi nói:
- Chu túc hạ nghĩ Di Hoa Tiên Tử này là ai chứ.
Liá»n ngay sau câu nói bâng quÆ¡ đó thì cánh hoa phong lan trong tay Di Hoa Tiên Tá»­ cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp, hÆ°á»›ng thẳng đến yết hầu của Chu Thái.
Mặc dù chỉ là má»™t cánh hoa nhÆ°ng trong tay Di Hoa Tiên Tá»­ nó trở thành má»™t chiếc ám tiêu chết ngÆ°á»i vá»›i uy lá»±c sát nhân buá»™c bất cứ cao thủ nào trên chốn võ lâm giang hồ thảy Ä‘á»u phải e dè, nể sợ.
Tiếng rít gió do cánh hoa phong lan tạo ra, nghe buốt cả cột sống, biểu thị uy lực chết chóc mà Di Hoa Tiên Tử đã dồn vào trong nói:
- Dùng má»™t cánh hoa làm ám tiêu để nhát tá»­ đối phÆ°Æ¡ng thì ná»™i lá»±c của Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất đâu phải tầm thÆ°á»ng, nếu không muốn nói là đã đạt đến cảnh giá»›i lÆ° há»a thuần thanh.
Tất nhiên là Chu Thái làm sao không biết Ä‘iá»u đó. Y đã chứng tá» mình là má»™t hảo thủ tất biết đối phÆ°Æ¡ng của mình nhÆ° thế nào, huống chi y còn biết rõ đối phÆ°Æ¡ng của mình là Di Hoa Tiên Tá»­, má»™t hồng nhan kỳ tài của võ lâm Trung Nguyên. Má»™t đại cao thủ thượng thặng mà ngay những chưởng môn bang chủ phải kiên dè nể mặt.
Mặc dù biết như vậy, nhưng Chu Thái vẫn đón lấy cánh hoa phong lan chết chóc của Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất.
Äóa hoa phong lan còn cách y đúng hai gang tay thì Chu Thái khoa hữu thủ lên đón lấy nó. Hữu thủ của y nhÆ° vẽ má»™t tấm màn khí huyá»n ảo, để hứng lấy cánh hoa phong lan rồi má»›i bắt lấy nó nhÆ° ngÆ°á»i ta hứng má»™t đóa hoa rÆ¡i, sợ nó bị gãy cánh hay dập nát.
Y vừa bắt lấy cánh hoa phong lan thì Di Hoa Tiên Tá»­ đã lÆ°á»›t đến. Ngá»c thủ của Di Hoa Tiên Tá»­ nhắm ngay vùng thượng đẳng của Chu Thái vá»— luôn má»™t chưởng vá»›i tám thành công lá»±c.
Vừa phát động chưởng công, Di Hoa Tiên Tử vừa nói:
- Túc hạ cũng khéo bắt hoa đó.
Chu Thái lách bá»™ buá»›c ngang trái, để tránh chưởng công của Di Hoa Tiên Tá»­ vừa từ tốn đáp lá»i nàng:
- Äóa hoa của nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ban tặng, tại hạ đâu nỡ dùi dập nó.
Chu Thái vừa tránh được thế chưởng đó, thì Di Hoa Tiên Tá»­ đã đảo bá»™, tả trảo bổ ngay vào vùng trung đẳng của y. Thủ pháp biến hóa chiêu công của Di Hoa Tiên Tá»­ cá»±c nhanh nhÆ°ng phản xạ của Chu Thái còn nhanh hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c. Cứ nhÆ° y đã Ä‘oán được sá»± biến hóa trong chiêu công của Di Hoa Tiên Tá»­ mà có sá»± phản ứng từ trÆ°á»›c. Y hóp bụng lại, để trảo công của Di Hoa Tiên Tá»­ không chạm được đến đích, đồng thá»i khom ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c. Cánh hoa phong lan trên tay Chu Thái ghim ngay vào búi tóc của Di Hoa Tiên Tá»­.
Thao tác của y cá»±c kì chính xác và cá»±c nhanh. Di Hoa Tiên Tá»­ những tưởng đó là sát chiêu của đối phÆ°Æ¡ng liá»n tràn bá»™, Ä‘iểm mÅ©i hài lÆ°á»›t ra xa hai trượng.
Chu Thái ôm quyá»n, hÆ°á»›ng vá» phía Di Hoa Tiên Tá»­ từ tốn nói:
- Nương nương rất đẹp.
Lá»i nói của gã buá»™t Di Hoa Tiên Tá»­ phải Ä‘Æ°a tay lên búi tóc và nhận ra đóa hoa lan đã ghim trên búi tóc mình.
Chu Thái ôm quyá»n nhã nhặn nói:
- Cung chủ đã không có ý tặng hoa cho Chu Thái… Chu Thái trả hoa lại cho nương nương.
Sắc diện Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất Ä‘á» bừng. Di Hoa Tiên Tá»­ vừa thẹn vừa bồi hồi. Rõ ràng vừa rồi Chu Thái vừa tránh trảo công của Di Hoa Tiên Tá»­ vừa nhÆ°á»ng má»™t chiêu. Nếu nhÆ° y có ý sát tá»­ Di Hoa Tiên Tá»­ thì đã có thể thá»±c hiện sát chiêu đó rồi chứ không phải chỉ cắm hoa lên búi tóc.
Di Hoa Tiên Tử sững sỠnhìn Chu Thái.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Chu Thái không dám thất kính với nương nương mà chỉ muốn biểu đạt sự ngưỡng mộ của mình đối với nương nương.
Nghe giá»ng nói vá»›i ngôn phong đó, bất giác Di Hoa Tiên Tá»­ phẫn ná»™ thét lá»›n:
- Chu Thái đủ rồi… bổn nương không cần sự ngưỡng mộ của ngươi mà cần sự thất kính của ngươi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Di Hoa Tiên Tá»­ xoay tròn thân ảnh nhÆ° chiếc bông vụ. Má»™t màn khí công há»™ thể xuất hiện bao bá»c chung quanh thể pháp Di Hoa Tiên Tá»­.
Äôi chân mày Chu Thái hÆ¡i cau lại, nhÆ°ng mắt vẫn Ä‘iá»m nhiên đăm chiêu nhìn vào vòng khí công Ä‘ang vần vÅ© xuất hiện bao bá»c lấy thể pháp của Di Hoa Tiên Tá»­.
Một đạo khí từ vòng hộ thể đó cuồn cuộn phát ra chụp tới Chu Thái. Hai chân Chu Thái chỉ hơi xoạc ra, rồi song thủ dựng lên đón thẳng lấy đạo cuồng phong đó.
- Ầm…
Tiếng sấm động làm rung chuyển cả gian biệt sảnh thì một điểm sáng xuất hiện, ẩn trong màn khí công hộ thể của Di Hoa Tiên Tử.
Ngay lập tức cả một màn mưa sa rào rào chẳng khác nào bay đón rào rào chụp tới Chu Thái.
Chu Thái xoay tròn song thủ, một màn ảo khí huyệt diệu xuất hiện tợ tấm màn chắn hứng lấy vùng tinh sa của Di Hoa Tiên Tử. Hằng hà sa số những chiếc ám tiêu mịn như bụi phấn hoa rải rác đầy trước mũi giầy Chu Thái.
Sự biến đó vừa ngưng lại thì Chu Thái cũng phát động hai đạo chỉ công công thẳng vào màn hộ khí của Di Hoa Tiên Tử.
- Chát chát…
Hai đạo chỉ công của y xuyên thẳng qua màn há»™ khí há»™ thể của Di Hoa Tiên Tá»­ nhÆ° hai mÅ©i dùi xuyên qua má»™t lá»›p vải má»ng manh. Màn khí há»™ thể của Di Hoa Tiên Tá»­ vụt biến mất, còn ngÆ°á»i thì lảo đảo thối bá»™.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Di Hoa Tiên Tử nương nương đã cho Chu Thái thất lễ, tại hạ mạn phép thất lễ với nương nương.
Lá»i nói vừa dứt trên cá»­a miệng, Chu Thái lắc vai, bằng má»™t thứ bá»™ pháp cá»±c kì linh há»at và nhanh nhẹ. Y lÆ°á»›t ngay đến Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất, phối hợp vá»›i bá»™ pháp thần kỳ, là đôi song thủ vá»›i những tiết chỉ liên hoàn công vào tất cả những yếu huyệt trên ngÆ°á»i Di Hoa Tiên Tá»­, bất kể những yếu huyệt đó là vùng cấm kị của nữ nhân.
Äối phó vá»›i những thể chỉ liên hoàn của Chu Thái, Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất không khá»i lúng túng và liên tục thối bá»™. Di Hoa Tiên Tá»­ vừa thối bá»™ vừa chống đỡ mà tuyệt nhiên không thể nào phản kích lại đối phÆ°Æ¡ng. Chỉ pháp của Chu Thái bất ngá» chia làm hai Ä‘Æ°á»ng công ; má»™t tập kích ngay vào vùng thượng đẳng bên trái, má»™t thì thá»c vào vùng hạ đẳng của Di Hoa Tiên Tá»­. Thế công này gã khiến DÆ° Thất Thất Ä‘á» mặt.
Nếu là má»™t cao thủ quang minh chính đại, khi giao thủ vá»›i nữ nhân thÆ°á»ng không dùng thế công tập kích vào những vùng cấm kị của nữ nhân, nhÆ°ng Chu Thái bất cần đến Ä‘iá»u đó và thậm chí những chiêu công của y nhất nhất Ä‘iá»u dồn vào những vùng cấm của Di Hoa Tiên Tá»­.
Di Hoa Tiên Tử đỠmặt, buột miệng nói:
- Ngươi…
Vừa thốt ra câu nói đó, Di Hoa Tiên Tá»­ vừa hoành ngÆ°á»i né tránh, nhÆ°ng Chu Thái nhÆ° thể đón trÆ°á»›c bá»™ pháp của Di Hoa Tiên Tá»­. Nên Di Hoa Tiên Tá»­ vừa nhích Ä‘á»™ng thân pháp, y biến ngay chỉ pháp thành trảo công.
Má»™t thá»™p lấy vai Di Hoa Tiên Tá»­, buá»™t nàng phải gạt đỡ. Thủ pháp của y má»™t lần nữa lại biến hóa khác thÆ°á»ng, thá»™p tá»›i vùng nhÅ© hoa của nàng, còn hữu trảo thì vÆ°Æ¡n ra nhÆ° năm chiếc vuốt chim Æ°ng thá»™p vào vùng hạ đẳng. Thủ pháp của Chu Thái đủ nhanh để buá»™t Di Hoa Tiên Tá»­ chỉ còn má»™t cách duy nhất phải thối bá»™ để né tránh.
Chu Thái nhÆ° thể đã dá»± đón trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng phải phản ứng nhÆ° thế nào trÆ°á»›c những chiêu công của y. Nên Di Hoa Tiên Tá»­ vừa thối bá»™ thì y trÆ°á»n ngÆ°á»i tá»›i, tả thủ phát Ä‘á»™ng chỉ công, hữu thủ thì dụng trảo. Chỉ pháp của Chu Thái Ä‘iểm ngay vào tịnh huyệt, còn trảo thủ thì thá»™p trúng vào vùng kín của Di Hoa Tiên Tá»­.
Di Hoa Tiên Tử buột miệng nói:
- Ngươi…
Di Hoa Tiên Tá»­ đứng thừ ra nhÆ° tượng, sắc diện Ä‘á» tía chẳng khác nào than hồng, không thể thốt hết lá»i. Mặt DÆ° Thất Thất nóng bừng, nhÆ° thể Ä‘ang phải nhận cả má»™t chậu nÆ°á»›c sôi xối từ trên đầu xuống đến tận chân. Làm sao Di Hoa Tiên Tá»­ không thẹn thùng khi cảm giác trảo công của Chu Thái đã bấu vào vùng kín của mình.
Chu Thái không rút trảo công lại mà vẫn bấu vào vùng kín của Di Hoa Tiên Tử. Y nhã nhặn nói:
- Cung chủ đã cho tại hạ thất lễ thì tại hạ đành thất lễ với cung chủ.
Y vừa nói vừa gia tăng nội lực vào trảo thủ bấu lấy vùng hạ đẵng của Di Hoa Tiên Tử.
Di Hoa Tiên Tử buột miệng nói:
- Ngươi…
Chỉ má»—i má»™t tiếng ngÆ°Æ¡i thôi và cổ há»ng nhÆ° bị chặn lại bởi sá»± thèn thùng và phẫn uất.
Chu Thái ná»›i lá»ng trảo công, từ tốn nói:
- Di Hoa cung chủ nương nương không thể trách Chu Thái được. Tại hạ làm theo ý của nương nương.
Y vừa nói vừa Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i thật gian trá và giả tạo.
Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất miễn cưỡng nói:
- Ngươi thật là đê tiện và hạ lưu.
Äôi chân mày của Chu Thái nheo lại. Y từ tốn nói:
- Chu Thái hành sá»± theo ý của cung chủ sao lại gá»i là đê tiện và hạ lÆ°u được. à nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng không muốn nhÆ° vậy à.
Tiếp nhận câu nói này của Chu Thái, chân diện Di Hoa Tiên Tử càng đỠhơn với những nét thẹn chín. Nàng có cảm tưởng đang bị gã hỠChu nung trong một lò rèn hừng hực lửa.
Chu Thái nhạt nhẽo nói:
- Nếu cung chủ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đổi ý không muốn Chu Thái thất lá»… thì hãy nói cho tại hạ biết Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong Ä‘ang ở đâu?
Di Hoa Tiên Tá»­ buông tiếng thở dài để khá»a lấp sá»± thẹn thùng của mình. Sau tiếng thở ra, DÆ° Thất Thất má»›i nói:
- Trước tiên, ngươi hãy rút trảo công nhơ nhuốc của ngươi lại đã.
Chu Thái khẽ gật đầu rồi rút trảo công vá». NhÆ°ng trÆ°á»›c khi trảo công của gã rút ra thì Di Hoa Tiên Tá»­ cảm nhận rõ y cố tình bấu vào vùng kín của nàng má»™t lần nữa.
Chu Thái rút trảo công vá», ôm quyá»n nhá» nhẹ nói:
- Tại hạ đã làm theo ý của nương nương.
Di Hoa Tiên Tá»­ vừa thẹn vừa giận nhÆ°ng chẳng biết làm gì được Chu Thái trong hoàn cảnh này. Nàng chỉ còn biết nhìn Chu Thái bằng ánh mắt hằn há»c và bất nhẫn.
Di Hoa Tiên Tử nói:
- ÄÆ°a ta vào mật thất.
Chu Thái lại ôm quyá»n, cúi ngÆ°á»i nói:
- Tại hạ tuân lệnh nương nương.
Y cắp Di Hoa Tiên Tá»­ bÆ°á»›c vào mật thất. Y và Di Hoa Tiên Tá»­ vừa bÆ°á»›c qua mật thất thì thạch môn đóng sụp xuống. Chu Thái chỉ hÆ¡i ngoái đầu nhìn lại. Y đặt Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất dá»±a vào vách đá, đảo mắt nhìn quanh nhÆ°ng tuyệt nhiên không thấy ngÆ°á»i nào.
Chu Thái nhìn lại Di Hoa Tiên Tử:
- Sao tại hạ không thấy Äạo vÆ°Æ¡ng?
Dư Thất Thất hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Chu Thái… NgÆ°Æ¡i đã Ä‘oán ra Ä‘iá»u gì rồi chứ?
Chu Thái ôm quyá»n nhún nhÆ°á»ng nói:
- Cung chủ nương nương muốn nói gì…? Tại hạ rất muốn cung chủ chỉ giáo.
Dư Thất Thất nhếch môi nói:
- Ngươi không đoán ra à…
Chu Thái lắc đầu:
- Tại hạ làm biếng suy nghĩ lắm… Chỉ làm theo ý của cung chủ nương nương.
Di Hoa Tiên Tử hừ nhạt một tiếng, rồi nói:
- Bổn cung chủ và ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở trong má»™t thạch lao kiên cố không có lối thoát ra đâu. Chỉ có bổn cung má»›i có thể Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i ra khá»i thạch lao này.
Chu Thái ôm quyá»n, nhún ngÆ°á»i nói:
- Chỉ có cung chủ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng má»›i có thể Ä‘Æ°a Chu Thái ra khá»i đây… Vậy thì sao?
Di Hoa Tiên Tử nhìn vào mắt Chu Thái:
- Ngươi muốn ta đưa ngươi ra thì trước tiên hãy giải huyệt cho bổn cung.
Chu Thái ôm quyá»n:
- Sau đó tại hạ làm gì nữa nào?
Thốt ra lá»i nói này giá»ng của Chu Thái rất ung dung tá»± tại không biểu lá»™ chút gì lo âu. Thậm chí chân diện của gã cÅ©ng rất lạnh lùng chẳng biết cảm giác nữa. Cứ nhÆ° mặt gã được phủ má»™t lá»›p sáp vô hồn vô cảm.
Nhìn khuôn mặt dửng dưng của Chu Thái, Di Hoa cung chủ cảm thấy bồn chồn lo lắng.
Chu Thái ôm quyá»n nhìn DÆ° Thất Thất nói:
- Tất cả những gì Chu Thái muốn là gặp đạo vÆ°Æ¡ng. Ngoài mục đích đó ra tại hạ chẳng có mục đích nào khác. NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sẽ Ä‘Æ°a tại hạ ra khá»i đây, còn dẫn tại hạ đến gặp Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong nữa.
Di Hoa Tiên Tá»­ lắc đầu, gắt giá»ng nói:
- Bổn cung nghĩ khác ngươi.
Chu Thái ôm quyá»n nói:
- Nương nương nghĩ khác như thế nào, xin chỉ giáo cho Chu Thái?
- Bổn cung nghĩ, bổn cung và ngươi sẽ cùng chết ở đây.
Chu Thái ôm quyá»n hÆ°á»›ng vào mặt Di Hoa Tiên Tá»­, nhạt nhẽo nói:
- Một ý nghĩ rất hay. Một kẻ vô danh tiểu tốt như Chu Thái lại được chết chung với Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất, trang hồng nhan kỳ tài của võ lâm Trung Nguyên. Chu Thái chấp nhận ý nghĩ của cung chủ nương nương.
Y nói rồi ôm quyá»n xá Di Hoa Tiên Tá»­:
- Chu Thái xin được nhận ý nghÄ© của DÆ° Thất Thất nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Vậy trong hai ngÆ°á»i chúng ta, ai là kẻ chết trÆ°á»›c nào. Chẳng lẽ tại hạ và cung chủ cùng chết má»™t lúc à…
Y nói rồi lắc đầu, nói tiếp:
- Tại hạ không tin có sá»± trùng hợp ngẫu nhiên nhÆ° vậy. Chu Thái và Thất Thất cung chủ không có duyên có phận thì đâu thể làm đôi uyên Æ°Æ¡ng chết má»™t thá»i khắc, chôn má»™t lá»— huyệt chứ. Cung chủ có nghÄ© tại hạ và cung chủ là đôi uyên Æ°Æ¡ng không?
Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất Ä‘á» mặt nhÆ°ng im lặng không đáp lá»i Chu Thái.
Thấy Di Hoa Tiên Tá»­ im lặng. Chu Thái ôm quyá»n há»i:
- Sao nàng không trả lá»i ta?
- Ta và ngươi không thể là đôi uyên ương.
- Nếu vậy phải có ngÆ°á»i chết trÆ°á»›c, ngÆ°á»i chết sau. Vậy chắc nàng là ngÆ°á»i chết trÆ°á»›c phải không?
- Ai chết trước cũng vậy thôi.
- Không… Tại hạ muốn nàng là ngÆ°á»i chết trÆ°á»›c.
- Ngươi muốn sao cũng được.
- Äa tạ cung chủ đã cho phép Chu Thái tống tiá»…n ngÆ°á»i.
Y nói rồi vươn trảo tới xé toạt trang phục Di Hoa Tiên Tử, phơi chiếc yếm màu hồng nhạt ra trước mặt Chu Thái. Di Hoa Tiên Tử biến sắc đỠrần buột miệng nói:
- Ngươi muốn gì?
- Cung chủ đã nói tại hạ muốn gì cũng được mà.
Y vừa nói vừa xé toạt nốt chiếc yếm:
- Xoạt…
Äôi nhÅ© hoa ngồn ngá»™n nhÆ° hai quả tuyết lê căng mật trào nhá»±a sống phÆ¡i ra trÆ°á»›c mặt Chu Thái.
Chu Thái nhìn đôi nhũ hoa của Dư Thất Thất. Y từ từ dựng đứng song thủ với hai ngón chỉ chìa ra chẳng khác nào hai chiếc nanh, từ từ ví tới đầu nhũ hoa của Dư Thất Thất.
Chu Thái từ tốn nói:
- Nương nương sẽ ra đi đau đớn lắm.
Mồ hôi rịn ra, Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất khi đôi chỉ pháp của Chu Thái chạm nhẹ vào đầu cặp nhũ hoa của nàng. Nàng cảm nhận đôi chỉ pháp kia giống như hai mũi dùi nung đỠví vào đầu nhủ hoa của mình.
Di Hoa Tiên Tử nhắm mắt lại.
Chu Thái nhạt nhẽo nói:
- Nương nương muốn sao, tại hạ sẽ chìu như vậy.
Hắn vừa nói vừa thá»c tiếp chỉ công vào đầu nhÅ© hoa của Di Hoa Tiên Tá»­ thì má»™t giá»ng nói nhát gừng cất lên từ sau thạch môn:
- Dừng tay…
Chu Thái dừng tay, nhưng không nhìn lại.
Y nhạt nhẽo nói:
- Các hạ có thể mở cửa thạch môn cho Chu Thái không?
- Tất nhiên Khắc Vị Phong sẽ mở thạch môn cho túc hạ rồi. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi mở thạch môn, thì túc hạ phải thả Di Hoa Tiên Tá»­ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c. Äược chứ?
- Chu Thái sẽ thả Di Hoa Tiên Tử nương nương.
Dư Thất Thất mở mắt nhìn vỠphía thạch môn:
- Khắc công tá»­ đừng lo cho bổn cung. Hãy Ä‘i Ä‘i… Äến gặp ngÆ°á»i công tá»­ gặp. Hắn sẽ không thả ngÆ°á»i nào đâu.
Vị Phong nói:
- Chu túc hạ hứa thả nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không phải thả nhÆ° đã từng thả lão bang chủ Kim Tiá»n bang đó.
Chu Thái quay lại đối nhãn với thạch môn. Y nhạt nhẽo nói:
- Chỉ cần Khắc Vị Phong đồng ý theo tại hạ đến gặp má»™t ngÆ°á»i… Ta sẵn sàng bồi tiếp ngay ý của Khắc Vị Phong.
- Túc hạ muốn Ä‘Æ°a tại hạ đến gặp Thượng Quan Äại Phu.
- Khắc Vị Phong chỉ cần theo tại hạ thôi. Còn gặp ai, không phải là lúc nào ta cũng có thể nói với Khắc Vị Phong.
- Äược… Khắc Vị Phong đồng ý vá»›i các hạ.
Chu Thái gật đầu:
- Tốt. Hãy mở thạch môn đi.
- Nếu túc hạ không giữ lá»i.
- Chu Thái không phải là kẻ bội ngôn nhưng nếu Khắc túc hạ muốn ta là kẻ bội ngôn thì Chu Thái sẵn sàng là kẻ bội ngôn.
Y vừa nói vừa lòn hữu thủ ra sau lưng, với ngón chỉ pháp điểm ngay vào đầu nhũ hoa bên phải của Di Hoa Tiên Tử. Lần này Chu Thái như đã có chủ đích trước, mà dồn công vào ngón chỉ đó. Một đạo khí chỉ như mũi dùi chích thẳng vào đầu nhũ hoa của Dư Thất Thất.
Tiếp nhận đạo chỉ khí phát tát từ đầu ngón chỉ pháp của Chu Thái đâm thẳng vào đầu nhũ hoa, Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất rú lên:
- A…
Khắc Vị Phong hốt hoảng thét lớn:
- Tại hạ nói tôn giá dừng tay mà… Tại hạ đâu có nói tôn giá là ngÆ°á»i bá»™i ngôn đâu.
Chu Thái rút ngay chỉ pháp vá», ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» thạch môn:
- Nếu Khắc Vị Phong Äạo vÆ°Æ¡ng không nghÄ© Chu Thái là kẻ bá»™i ngôn hai lá»i thì hãy mở thạch môn gặp tại hạ.
Im lặng má»™t lúc rồi thạch môn dịch chuyển, Khắc Vị Phong Ä‘ang đứng sững ngay ngưỡng cá»­a thạch môn. Trên tay chàng là chiếc tráp chứa Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê.
Äôi chân mày Chu Thái hÆ¡i nhíu lại khi nhận ra Khắc Vị Phong. Y ôm quyá»n nói:
- Chu Thái gá»i Khắc Vị Phong là tiểu đệ được chứ?
Vị Phong từ tốn đáp lá»i:
- Vị Phong rất hoan há»· nếu được Chu huynh gá»i là tiểu đệ.
Di Hoa Tiên Tử lừ mắt nhìn Vị Phong:
- Ngươi thật là hồ đồ tin vào gã hỠChu này.
Chu Thái nhìn lại Di Hoa Tiên Tá»­ ôm quyá»n nhá» nhẹ nói:
- Nếu Khắc tiểu đệ không tin Chu Thái thì bây giỠcung chủ nương nương chẳng còn đôi nhũ hoa xinh đẹp này.
Gã nói rồi bước thẳng đến trước mặt Vị Phong:
- Tiểu đệ đi theo ta chứ?
Vị Phong gật đầu:
- Vị Phong không muốn cung chủ nương nương chết nên buột phải theo Chu huynh rồi.
- Thế thì ta và tiểu đệ cùng đi vậy?
- Tiểu đệ còn áy náy bởi Di Hoa Tiên Tử còn chưa được giải huyệt.
- Huynh sẽ giải huyệt cho cung chủ nương nương.
Y nói rồi phất hữu thủ ra sau lưng.
Vị Phong chỉ nghe Di Hoa Tiên Tử bật ra tiếng kêu:
- Ôi…
Chàng lo lắng nhìn Chu Thái:
- Chu huynh…
Chu Thái nhìn Vị Phong, từ tốn nói:
- Yên tâm… Chu huynh không phải là kẻ bội ngôn. Tiểu tử tin ta chứ.
Vị Phong buông tiếng thở dài. Chàng miễn cưỡng gật đầu:
- Tin.
- Tin thì đừng chần chỠnữa. Cung chủ nương nương sẽ không sao đâu.
Y nói rồi nắm ngay lấy tay Khắc Vị Phong. Năm ngón chỉ của Chu Thái bấm ngay vào mạch môn của chàng. Vị Phong cảm nhận đầu những ngón chỉ chẳng khác nào đầu những mÅ©i dùi cứng nhÆ° sắt bấu lấy trá»ng huyệt của mình. Chàng khẽ rùng mình.
Chu Thái nhỠnhẹ nói:
- Äừng hoài nghi… Sá»± hoài nghi lúc nào cÅ©ng Ä‘em đến cho ta Ä‘iá»u phiá»n muá»™n không đáng có.
Y nhếch môi nặn má»™t nụ cÆ°á»i thật giả lã và gian trá.
- Chu huynh nói đúng chứ?
Vị Phong buột phải gật đầu.
Chàng liếc nhanh vỠphía Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất. Dư Thất Thất đã bắt đầu nhúc nhích rồi mở bừng hai mắt.
Vị Phong thở hắt ra một tiếng như trút được gánh nặng trên vai mình.
Chàng nói với Chu Thái:
- Vị Phong đã có thể yên tâm đi theo Chu huynh được rồi.
Chu Thái vẫn khống chế mạch môn của Vị Phong. Y từ tốn nói:
- Chu Thái lúc nào cũng là kẻ đáng tin cậy.
Tài sản của dth_abcd

  #28  
Old 03-06-2008, 09:58 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 28

Sóng gió giang hồ




TrÆ°á»›c mặt Vị Phong là những mảnh lụa kết lại nhÆ° má»™t tấm lá»u. Chàng tò mò nhìn ngÆ°á»i ngồi trong tấm lá»u bằng lụa đó mà nghÄ© thầm.
- Vị cô nương trong mảnh lụa kia là ai?
Bốn chiếc chân đèn dá»±ng ở bốn góc biệt sảnh không đủ cho Vị Phong chiêm nghiệm dung mạo của nữ nhân ngồi trong lá»u, nhÆ°ng cách bố trí những vật dụng trong tòa biệt Ä‘Æ°á»ng này đủ cho chàng nhận định, nữ nhân ngồi trong lá»u lụa phải là má»™t trang thiên kim tiểu thÆ° đài các. Nếu không thì cÅ©ng là bậc phú quý trưởng thượng trong xã há»™i này.Vị Phong liếc trá»™m qua Chu Thái. Gã có vẻ nhẫn nhục, chẳng khác nào má»™t gã nô nhân đứng hầu.
Tiếng nữ nhân cất lên nghe thật nhu hòa:
- Chu hộ pháp đã có thể lui được rồi.
Chu Thái ôm quyá»n xá, rồi lui bÆ°á»›c vá»›i vẻ thành kính rá»i khá»i gian biệt sảnh, Khi Chu Thái Ä‘i rồi, nữ nhân má»›i từ tốn nói tiếp:
- Khắc công tử… má»i ngồi.
Vị Phong lưỡng lá»± má»™t chút rồi bÆ°á»›c đến chiếc đôn kê sát vá»›i lá»u lụa yên vị.
Chàng và lá»u lụa chỉ cách đúng hai gang tay, mÅ©i có thể ngá»­i được mùa xạ hÆ°Æ¡ng từ trong lá»u tá»a ra, hòa quyện vá»›i mùi trầm Ä‘ang tá»a ra từ chiếc lÆ° đồng
Vị Phong nhìn vá» phía túp lá»u bằng lụa, ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tại hạ mạo phạm mạn phép há»i mình Ä‘ang được diện kiến ai?
- Công tá»­ đã há»i thì ta cÅ©ng không dấu công tử… Công tá»­ Ä‘ang diện kiến đại sứ thần của Äại Liêu.
Äôi chân mày Vị Phong hÆ¡i nhíu lại. Chàng suy nghÄ© rồi nói:
- Tại hạ rất vinh hạnh được tham kiến đại sứ thần Äại Liêu.
Nói rồi Vị Phong ôm quyển đứng lên.
Túp lá»u bằng lụa từ từ dịch chuyển ra hai bên. Giá» thì Khắc Vị Phong đã có thế nhìn rõ chân tÆ°á»›ng vị đại sứ thần Äại Liêu. Khi chứng nghiệm rõ chân tÆ°á»›ng của đại sứ thần Äại Liêu. Khắc Vị Phong cứ trố mắt nhìn. Chàng gần nhÆ° không thể tin vào mắt mình nên cứ thao láo hai con ngÆ°Æ¡i nhìn vào mặt vị đại sứ thần Äại Liêu nhÆ° thể nhìn má»™t hiện tượng ngoài sức tưởng tượng của chàng.
Làm sao Khắc Vị Phong không ngÆ¡ ngẫn được khi vị đại sứ thần Äại Liêu có chân diện lẫn nhân dạng giống hệt vá»›i Tuyết Cầm. Vị Phong cố tìm nét gì khác biệt giữa hai ngÆ°á»i nhÆ°ng không thể nào tìm được. Cuối cùng phải buá»™t miệng nói:
- Vị Phong có nằm mơ không?
Nàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i. Má»™t nụ cÆ°á»i mỉm thật quyến rÅ© chẳng khác Di Tuyết Cầm. Tiếp nhận nụ cÆ°á»i của nàng Vị Phong lại buá»™t miệng nói:
- Di tá»· tá»·.
- Thốt ra câu nói đó. Khắc Vị Phong nhÆ° quên hẳn Di Tuyết Cầm đã chết và chính tay chàng đã chôn Di Tuyết Cầm vá»›i lão Há»±u. Nàng rá»i tràng kỹ đứng lên dá»i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Vị Phong. Những bÆ°á»›c Ä‘i của nàng cÅ©ng chẳng khác gì Di Tuyết Cầm. Nó vừa uyến chuyển vừa quyến rÅ© lạ thÆ°á»ng.
Nàng dừng bước trước mặt Vị Phong từ tốn nói:
- Ta giống Di tuyết Cầm tỷ tỷ của công tử lắm à?
Vị Phong ngÆ¡ ngẫn đáp lá»i nàng:
- Tại hạ đang nằm mơ chăng… hay… Vị Phong bỠlững câu nói giữa chừng.
Nàng nhìn chàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm thật tÆ°Æ¡i rồi từ tốn nói:
- Sá»± thật thì công tá»­ không nằm mÆ¡ đâu. Khi nhìn ta, công tá»­ buá»™c phải nhá»› đến Di Tuyết Cầm thôi. Bởi ta và Di Tuyết Cầm giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c. Äá»u đó hẳn làm cho công tá»­ ngạc nhiên lắm phải không?
Vị Phong gật đầu:
- Tại hạ không nghÄ© trên Ä‘á»i này lại có sá»± giống nhau nhÆ° vậy, nên má»›i nghÄ© mình nằm mÆ¡.
- GiỠthì Khắc công tử hẳn đã tin mình không mơ rồi chứ…?
Vị Phong nhìn nàng:
- Vị Phong đã tin mình không nằm mơ.
Nàng mỉm cÆ°á»i, rồi quay bÆ°á»›c lại tràng kỹ ngồi xuống. HÆ°á»›ng mắt nhìn Vị Phong. Tiếp nhận ánh mắt của nàng Vị Phong liên tưởng đến Di Tuyết Cầm. Chàng nhá»› lại những thá»i khắc ở bên Di Tuyết Cầm, nhá»› lại những gì đã xảy ra giữa chàng và nàng.
Vị Phong buốt miệng há»i:
- Cô nương và Di Tuyết Cầm tỷ tỷ hẳn có mối quan hệ với nhau?
Nàng khẽ gật đầu:
- Äúng. Nếu công tá»­ biết được Di Tuyết Cầm và Di Tuyết Hân là tá»· muá»™i song sinh hẳn còn ngạc nhiên hÆ¡n nữa.
Vị Phong sững sá» khi, nghe đại sứ thần Äại Liêu Quốc thốt ra lá»i nói này.
Chàng buá»™t miệng há»i:
- Vậy… Cô nương là Di Tuyết Hân?
Nàng khẽ ngật đầu, vừa nhu hòa nói:
- Công tử không còn ngạc nhiên vỠsự giống nhau giữa Di Tuyết Cầm và Di Tuyết Hân nữa chứ?
Vị Phong buông một tiếng thở ra rồi nói:
- Tuyết Hân tiểu thÆ° đã giải tá»a sá»± thắc mắc của Khắc Vị Phong.
Nàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, nhìn Vị Phong từ tốn nói:
- Tại hạ đã từng có thá»i gian ở bên cạnh Di Tuyết Cầm tá»· tá»·.
Buông miệng thở dài, Vị Phong nói tiếp:
- Tuyết Cầm tỷ tỷ của tiểu thư đã chết rồi.
- Äiá»u đó Tuyết Hân đã biết. Bởi Tuyết Hân đã nhận được chim thÆ° của tá»· tá»· ấy mà thân hành cùng há»™ pháp Chu Thái vào Trung Nguyên tìm Khắc Vị Phong Äạo vÆ°Æ¡ng.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Tuyết Cầm cô nÆ°Æ¡ng tìm tại hạ và Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê của Thượng Quan tiên sinh?
- Tuyết Hân không phủ nhận Ä‘iá»u đó.
- Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê mà tại hạ đã lấy trá»™m tại Vá»ng Nguyệt Lầu đã trao lại cho Chu Thái há»™ pháp rồi.
Tuyết Hân mở ngăn bí mật trên tràng kỹ lấy ra chiếc tráp, rồi nói:
- Hai thứ đó đang ở đây.
Vị Phong nhìn nàng:
- Hai thứ đó đã quay lại với tiểu thư rồi, vậy Tuyết Hân tiểu thư có muốn giao Khắc Vị Phong cho Thượng Quan tiên sinh không?
Nàng lắc đầu:
- Không.
- Không có ý giao Khắc Vị Phong cho Thượng Quan tiên sinh, vậy Khắc Vị Phong có thể đi được rồi chứ?
Nàng từ từ đứng lên, rồi chấp tay sau lưng đến trước mặt Vị Phong. Nhìn vào mặt Vị Phong, Tuyết Hân từ tốn nói:
- Phải chăng Khắc công tá»­ hối hả rá»i khá»i đây để tìm sá»± trong sạch của mình à?
Vị Phong nhìn nàng, từ tốn nói:
- Di tiểu thư đã biết chuyện của Khắc Vị Phong?
- Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, sao Tuyết Hân lại không biết.
- Tại hạ vô tình rÆ¡i vào chuyện này mà muốn gá»™i rá»­a sá»± nhÆ¡ nhuốc mà ngÆ°á»i ta khoát lên mình.
- Bất cứ ai rÆ¡i vào tình của Khắc Vị Phong cÅ©ng thảy Ä‘á»u muốn Ä‘i tìm sá»± trong sạch để trả lại cho bản thân mình. NhÆ°ng nếu chỉ biết Ä‘i tìm mà không biết sá»± khởi đầu bắt nguồn từ đâu thì mãi mãi Khắc công tá»­ sẽ rÆ¡i vào má»™t má»› bồng bông không lối thoát. Má»™t má»› bồng bông vá»›i muôn vàn cạm bẩy giăng ra để Ä‘Æ°a công tá»­ vào ma trận.
Äôi chân mày Vị Phong nhíu lại.
Nàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi nói tiếp:
- Khắc công tá»­ có tin lá»i của Tuyết Hân nói không?
- Tại hạ muốn tin, nhưng phải tin như thế nào?
Nàng quay bÆ°á»›c Ä‘i đến kệ để dãy vò ruợu. Chá»n lấy vò ruợu Thiệu nữ nhi hồng, chuốc đầy hai chén, rồi bÆ°ng đến đặt vào tay Vị Phong.
- Nếu Khắc công tử tin Tuyết Hân, hãy uống với Tuyết Hân một chén rượu.
Vị Phong ngập ngừng há»i:
- Tại hạ rất muốn tin nhưng không biết tin như thế nào?
- Chỉ cần công tá»­ tin là đủ rồi, má»i công tá»­.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Tuyết Hân Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, nụ cÆ°á»i của nàng lá»t vào mắt Vị Phong buá»™c chàng phải nghÄ© đến Tuyết Cầm, cùng vá»›i hình bóng của Tuyết Cầm hiện ra trong tâm thức, Vị Phong lại miên man nghÄ© đến tình yêu mà Tuyết Cầm đã chá»±c trao cho mình.
Chàng buống giá»ng thở dài rồi há»i:
- Tuyết Hân cô nÆ°Æ¡ng… Nếu Vị Phong đặt niá»m tin vào cô nÆ°Æ¡ng, thì tại hạ sẽ làm gì?
- Phàm những ngÆ°á»i trong cuá»™c không có sá»± minh mẫn của ngÆ°á»i đứng ngoài cuá»™c. Muốn gỡ má»› bồng bông rối rắm vây bá»c quanh Khắc Vị Phong trÆ°á»›c tiên Vị Phong phải tìm ra đầu mối khởi đầu sá»± rắc rối đó ở đâu.
- Tại hạ muốn tìm sá»± khởi đầu đó, nhÆ°ng mình chẳng khác nào kẻ mò mẫm trong má»™t Ä‘Æ°á»ng âm u tối mà chẳng thấy ánh sáng cuối mật đạo đó. Tại hạ không dám nói mình rÆ¡i vào má»™t ma trận trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, muốn thoát ra nhÆ°ng không tìm được lối ra.
- Ai nhÆ° Khắc Vị Phong cÅ©ng nhÆ° thế thôi. Công tá»­ có khi nào nghÄ© mình đã lá»t vào mắt mê cung, thì chỉ có má»—i má»™t lối thoát duy nhất là Ä‘i thẳng vào mê cung đó. Chỉ Ä‘i vào mê cung má»›i là lối thoát cho công tá»­ không?
Chân diện Vị Phong nghiêm hẳn lại.
Chành nhìn thẳng vào mắt nàng.
Tiếp nhận ánh mắt của Khắc Vị Phong, Tuyết Hân Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm.
- Công tử đã hiểu ý Tuyết Hân rồi chứ?
Vị Phong dá»i bÆ°á»›c đến bên chiếc bàn để tráp Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê.
Chàng nhìn Tuyết Hân từ tốn nói:
- Tuyết Hân… phải chăng sá»± khởi đầu bắt nguồn từ Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê.
Nàng dá»i bÆ°á»›c đến bên Vị Phong. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng từ cÆ¡ thể nàng tá»a ra nhè nhẹ xông vào khứu giác của Vị Phong.
Nàng mở nắp chiếc tráp lấy khối Ngá»c Kỳ Lân và Bức Há»a Da Dê. Äặt hai thứ đó lên bàn, Tuyết Hân nói:
- Khắc công tử đã bắt đầu nghiệm ra mình phải làm gì?
Tuyết Hân trải bức há»a ra bàn, rồi ôn nhu nói:
- Bức Há»a Da Dê này sẽ dẩn đến Tá»­ Cấm Thành. Bất cứ ai làm chủ Tá»­ Cấm Thành sẽ làm chủ võ lâm. NhÆ°ng để mở Tá»­ Cấm Thành cần có ba báu vật.
Nàng nhìn Vị Phong, hai ngÆ°á»i đối nhãn nhìn nhau.
Vị Phong buá»™t miệng há»i:
- Ba báu vật đó là gì?
- Ngá»c Kỳ Lân này là má»™t, Long Kiếm là hai và báu vật thứ ba là Phụng Tiên.
Vị Phong gượng cÆ°á»i rồi nhìn Tuyết Hân nói:
- Thú thật vá»›i tiểu thư… Khắc Vị Phong không phải là ngÆ°á»i của võ lâm, nên nghe tên những báu vật kia chẳng khác nào sẽ mù Ä‘i thăm thú phong sÆ¡n.
Chàng lắc đầu:
- Tại hạ chẳng biết gì đến những thứ đó.
Chàng lưỡng lự rồi nói:
- Thượng Quan Äại Phu tiên sinh hẳn biết những gì tiểu thÆ° biết.
Tuyết Hân hật đầu.
- Thượng Quan Äại Phu tiên sinh tất nhiên là biết.
Äôi chân mày Vị Phong nhíu lại.
- Lão ấy biết sao lại trao bức há»a đến Tá»­ Cấm Thành cho Di Tuyết Cầm tá»· tá»·?
- Äó là sá»± bắt buá»™c. Hay nói khác Ä‘i là sá»± trao đổi hoàn toàn có lợi cho Thượng Quan Äại Phu tiên sinh.
Vị Phong nhìn thẳng vào mắt Tuyết Hân. Chàng nhìn nàng mà nghÄ© thầm: “Nàng hẳn không biết chuyện gì đã xảy ra trong đêm Vá»ng Nguyệt Lầu.â€
Tuyết Hân nhÆ° Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Vị Phong. Nàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi từ tốn nói:
- Công tử…
Buông một tiếng thở dài, Tuyết Hân nói tiếp:
- Chắc chắn Khắc công tá»­ đã chứng kiến tất cả má»i Ä‘iá»u biến xảy ra giữa Di Tuyết Cầm tá»· tá»· và Thượng Quan Äại Phu tiên sinh?
Vị Phong miễn cưỡng gật đầu:
- Äúng… Tại hạ đã chứng kiến tất cả má»i diá»…n biến xãy ra trong đêm đó… nhÆ°ng tại hạ không biết có nên nói ra không… Tại hạ nghÄ© không nên nhắc lại thì hay hÆ¡n, bởi vì Di Tuyết Cầm đã chết.
Tuyết Hân gượng cÆ°á»i rồi nói:
- Khắc công tá»­ không nói nhÆ°ng Tuyết Hân có thể Ä‘oán biết những gì xảy ra trong đêm đó. Thật ra ngÆ°á»i đến phó há»™i vá»›i Thượng Quan Äại Phu tiên sinh không phải là Di Tuyết Cầm tá»· tá»· mà là Tuyết Hân má»›i đúng, nhÆ°ng Tuyết Hân đã biết cá tính của Thượng Quan Äại Phu tiên sinh nhÆ° thế nào rồi.
Vị Phong cÆ°á»›p lá»i Tuyết Hân:
- Tuyết Hân tiểu thư đã nhỠđến Tuyết Cầm tỷ tỷ?
- Tuyết Cầm tá»· tá»· dù sao cÅ©ng đã từng là má»™t thiên hạ đệ nhất kiá»u nữ. Tá»· ấy tá»± nguyện thay cho Tuyết Hân.
Nàng nói rồi quay mặt nhìn vỠphía chiếc chân đèn dựng trong góc biệt sảnh để che dấu nổi bức xúc hiện trên chân diện mình. Tuyết Hân từ từ nhắm mắt lại. Hai hàng lệ rịn ra khuôn mặt nàng.
Tuyết Hân nghẹn lá»i nói:
- Tuyết Cầm đã vì Tuyết Hân.
Vị Phong buông tiếng thở dài:
- Tại hạ không muốn khui lại nổi đau cho tiểu thư.
Nàng quay mặt nhìn lại Vị Phong. Thu nhãn của Tuyết Hân còn long lanh màn lệ thương cảm. Nàng ôn nhu nói:
- Tuyết Hân biết Khắc Vị Phong không phải là kẻ vô tình băng giá. Tất cả những gì vỠVị Phong, Tuyết Cầm tỷ tỷ đã viết trong thư nói với Tuyết Hân cả rồi.
Vị Phong buông tiếng thở dài:
- Tiểu thư… Vị Phong bất tài không giúp được gì cho Tuyết Cầm tỷ tỷ.
Ai cÅ©ng có số phận riêng cho mình, đâu thể vì số phận mà trách ngÆ°á»i được.
Hai ngÆ°á»i đối nhãn nhìn nhau. Vị Phong từ tốn nói:
- Theo ý của tiểu thư… Sắp đến Vị Phong phải làm gì?
- Long Kiếm và Phụng Tiên.
- Tại hạ phải lấy hai báu vật đó?
Tuyết Hân nhìn chàng, khẽ gật đầu:
- Công tử phải buộc có hai thứ đó mới có thể đi sâu vào mê cung ma trận.
- Hai thứ đó đang ở đâu?
- Nếu công tử tìm được Cốc Khụ tiên sinh, tất biết Long Kiếm đang ở đâu và ai đang giữ Phụng Tiên.
Vị Phong nheo mày.
Chàng buá»™t miệng nhẩm nói: “Cốc Khụ… Tiểu thÆ° hẳn biết tại hạ quan hệ thế nào vá»›i Cốc Khụ tiá»n bối chứ?â€
Nàng nhìn vào mắt chàng gật đầu:
- Biết… Khắc Vị Phong trở thành Äạo vÆ°Æ¡ng của DÆ°Æ¡ng Châu trấn chính là ở Cốc Khụ. Lão đạo chính vang danh thiên hạ. Hành tung xuất quá»· nhập thần. Có thể ra vào bất cứ nÆ¡i nào, cho dù đó là hậu cung của thiên tá»­.
Äôi chân mày Khắc Vị Phong nheo lại, chàng suy nghÄ© rồi nói:
- VÆ°Æ¡ng Mãn biết Cốc tiá»n bối Ä‘ang ở đâu, nhÆ°ng rất tiếc tại hạ đã giết VÆ°Æ¡ng Mãn rồi.
Tuyết Hân chấp tay sau lưng. Nàng suy nghĩ rồi nói:
- Khắc công tử… Công tá»­ hãy suy nghÄ© xem… Tại sao VÆ°Æ¡ng Mãn biết tung tích của Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong. Y biết Khắc Vị Phong và buá»™c Khắc Vị Phong phải Ä‘á»™t nhập Vá»ng Nguyệt lầu trá»™m bức há»a đồ Tá»­ Cấm Thành và Ngá»c Kỳ Lân.
Nàng mỉm cÆ°á»i rồi nói tiếp:
- Chỉ có Cốc Khụ má»›i biết được tung tích của Khắc công tá»­. Chỉ có Cốc Khụ má»›i biết được Äạo vÆ°Æ¡ng trấn DÆ°Æ¡ng Châu là Khắc Vị Phong.
Vị Phong sa sầm mặt, buột miệng nói.
- Chẳng lẽ…
Chẳng bỠlửng câu nói giữa chừng mà lắc đầu. Vị Phong nhìn Tuyết Hân nói:
- Tuyết Hân cô nÆ°Æ¡ng… Vị Phong không tin những suy luận Ä‘iá»u giải Ä‘ang diá»…n ra trong tâm tưởng mình.
- Khắc công tá»­ nghi ngá» Cốc Khụ tiá»n bối đã Ä‘Æ°a công tá»­ vào mê trận này?
Vị Phong miễn cuỡng gật đầu rồi chàng lắc đầu nói:
- Vị Phong không tin Cốc tiá»n bối có ý hại Vị Phong… Vị Phong biết Cốc tiá»n bối là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào.
- Tất cả má»i con ngÆ°á»i tồn sinh trên cõi Ä‘á»i này Ä‘á»u là má»™t dấu há»i để chúng ta lý giải nó đó. Ngay cả bản thân mình, có bao ngá» công tá»­ há»i mình là ai chÆ°a? Nếu Ä‘i tìm câu trả lá»i ta là ai… E rằng đến bây giá» Khắc công tá»­ cÅ©ng chÆ°a thể tìm được câu trả lá»i đó.
Nàng mỉm cÆ°á»i rồi nói tiếp:
- Bản thân ta còn phải đặt câu há»i để tá»± giải đáp, huống chi là má»™t ngÆ°á»i khác.
Vị Phong buông tiếng thở dài.
Tiếng thở dài còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi chàng thì có tiếng binh khí vang lên ngoài biệt sảnh.
Tuyết Hân nghe tiếng binh khí quay mặt nhìn ra cửa. Chân diện xinh đẹp của nàng hiện ngay những nét lo âu.
Rầm…
Cá»­a biệt sảnh bật tung ra. Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh khiến Vị Phong chau mày.
Äàm Quốc Vinh ôm ngá»n khoái Ä‘ao trÆ°á»›c ngá»±c. Khuôn mặt dài ngoằn của gã rá»i vào Vị Phong và Tuyết Hân.
Tuyết Hân nhìn Thiên Ma Äao từ tốn nói:
- Bốn cô nÆ°Æ¡ng không má»i, sao tôn giá tá»± tiện xông vào biệt sảnh của bổn cô nÆ°Æ¡ng?
Thiên Ma Äao nhìn Tuyết Hân chằm chằm. Y cÅ©ng có vẻ ngạc nhiên khi có sá»± giống nhau giữa Tuyết Hân và Tuyết Cầm. Y nhạt nhẽo nói:
- Sao lại có sá»± giống nhau lạ thÆ°á»ng nhÆ° thế nhỉ. Äàm má»— há»i… cô nÆ°Æ¡ng có phải là ngÆ°á»i từ Äại Liêu sang?
- Bổn cô nÆ°Æ¡ng từ Äại Liêu sang thì đã sao nào.
- Äàm má»— có chức nghiệp phải giết cô nÆ°Æ¡ng.
Äôi chân mày Tuyết Hân nhíu lại.
- Ta và tôn giá không thù không oán sao lại muốn lấy mạng ta. Tôn giá nên biết bổn cô nÆ°Æ¡ng là “đại sứ thần†của Äại Liêu chứ.
- Äiá»u đó không quan trá»ng vá»›i Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh. Ta chỉ làm theo những gì ngÆ°á»i ta đã đặt cho ta phải làm.
- Nếu tôn giá lấy mạng ta chẳng khác nào gieo sóng to gió lớn trong mối bang giao giữa Liêu Quốc và Trung Nguyên.
Thiên Ma Äao lắc đầu.
- Äàm má»— không màng đến Ä‘iá»u đó.
Tuyết Hân sa sầm mặt. nàng nhìn Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh:
- Äó là Ä‘iá»u hệ trá»ng… sao tôn giá không màng đến được?
- Äàm má»— hành sá»± theo thiên chức của má»™t sát thủ võ lâm. Nếu cô nÆ°Æ¡ng không muốn chết bởi Ä‘ao pháp của Äàm má»— thì hãy tá»± kết liá»…u mình Ä‘i.
- Ta đâu muốn chết.
- Äó là ý của cô nÆ°Æ¡ng, chứ không phải là của Äàm má»—. Còn ý của Äàm má»— là muốn tiểu thÆ° phải chết.
- Äòi há»i của Äàm tôn giá quá hồ đồ. Tại sao Äàm tôn giá không tá»± kết liá»…u mình mà lại buá»™c ngÆ°á»i khác tá»± kết liá»…u mạng sống của mình chứ. Tôn giá biết quý sinh mạng của mình cá»› gì lại không cho ngÆ°á»i khác biết quý mạng của ngÆ°á»i ta chứ? Äòi há»i của tôn giá không ai có thể chấp nhận được.
Vị Phong hừ nhạt rồi nói tiếp:
- Hôm nay Äàm tôn giá buá»™c ngÆ°á»i ta phải chết thì ngày mai cÅ©ng có ngÆ°á»i buá»™c tôn giá phải nhận lãnh cái chết đó.
Äàm Quốc Vinh nhìn Vị Phong:
- Äàm má»— không để tâm đến lá»i của ngÆ°Æ¡i. Ta còn để dành lại cho ngÆ°Æ¡i cái mạng, bởi chÆ°a có ai đặt cược cái mạng của ngÆ°Æ¡i đó.
Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh nói dứt câu từ từ chuyển ngá»n khoái Ä‘ao hÆ°á»›ng thẳng đến Di Tuyết Hân.
Vị Phong gắt giá»ng nói:
- Tôn giá đã lấy mạng Tuyết Cầm rồi, còn định giết luôn cả Tuyết Hân sao?
Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh nhạt nhẽo đáp lá»i chàng:
- Tại sao không lấy được khi có ngÆ°á»i đã đặt cái mạng của vị quý nÆ°Æ¡ng đây vào ngá»n thiên ma Ä‘ao của Äàm má»—.
Nghe gã thốt ra câu này, Tuyết Hân biến sắc thối bộ ra sau lưng Vị Phong.
Nàng nhá» giá»ng nói:
- Khắc công tử… Tuyết Hân không muốn chết.
Nghe nàng thốt ra câu này. Vị Phong liá»n lá»›n tiếng thét lên:
- Chu huynh… Cứu ngÆ°á»i… Cứu ngÆ°á»i.
Khi Khắc Vị Phong thét lên ra lá»i cầu cứu đó thì màn kiếm quang trùng trùng, Ä‘iệp Ä‘iệp của Äàm Quốc Vinh cÅ©ng chụp đến, nhÆ°ng nhân dạng của Chu Thái thì không thấy xuất hiện. Äối mặt vá»›i màn Ä‘ao quang đầy dặc và đầy uy lá»±c sát nhân đó. Vị Phong và Tuyết Hân chẳng khác nào rÆ¡i vào vòng lÆ°á»›i tá»­ thần. Tình thế chẳng đặng đừng, Vị Phong buá»™c phải xốc Di Tuyết Hân lên lÆ°ng, thi triển luôn Vô Ảnh cÆ°á»›c. Lần thi triển bá»™ pháp thần kỳ này, Khắc Vị Phong chỉ cầu may chứ không tin mình có thể thoát qua được vòng lÆ°á»›i Ä‘ao quang của há» Äàm.
Thế nhÆ°ng khi chàng thi triển bá»™ pháp Vô Ảnh cÆ°á»›c vừa lách tránh vừa vuợt qua vừng Ä‘ao quang gần nhÆ° bít kín má»i khoảng không trÆ°á»›c mắt thì Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh phải sững sá». Y Ä‘á»™t ngá»™t thu hồi Ä‘ao pháp, đứng thừ ra trong khi Vị Phong đã cõng Di Tuyết Hân vuợt qua ngưỡng cá»­a tòa biệt sảnh.
Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh trố mắt nhìn Vị Phong thoát Ä‘i mà cứ nhÆ° biến thành tượng, hay bị chôn chân xuống sàn gạch tòa biệt sảnh. Y phải rÆ¡i vào trạng thái đó thôi, bởi khi Khắc Vị Phong thi triển bá»™ pháp Vô Ảnh cÆ°á»›c thì nhãn quang của há» Äàm bị hoa lên, chẳng còn biết công vào đâu. Trong tầm mắt gã nhÆ° có muôn vạn bóng hình Khắc Vị Phong nhoang nhoáng vượt qua màn Ä‘ao pháp đầy đặc cứ nhÆ° bóng quá»· ma chÆ¡i đùa cợt vá»›i lưỡi hái tá»­ thần. Chính sá»± kỳ diệu của Vô Ảnh cÆ°á»›c khiến gã đứng thừ ra nhÆ° vậy. Nhung nét sá»­ng sốt, ngÆ¡ ngẫn hiện lên mặt gã. Äàm Quốc Vinh lắc đầu nhÆ° thể xua Ä‘uổi những ý tưởng vu vÆ¡ trong đầu mình. Làm sao gã có thể tin vào hiện tượng Ä‘á»™c nhất vô nhị này.
Trở lại vá»›i Khắc Vị Phong, khi chàng cõng Di Tuyết Hân vuợt qua ngưỡng cá»­a tòa biệt sảnh má»›i biết bên ngoài là má»™t bãi tha ma của bá»n nha sai há»™ tống cho Di Tuyết Hân. Chứng kiến tượng này, Khắc Vị Phong càng lo âu hÆ¡n. Chàng không đừng bÆ°á»›c mà vẫn tiếp tục gia tăng ná»™i lá»±c vào cÆ°á»›c bá»™, thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c băng mình rá»i ngay khá»i biệt trang của Di Tuyết Hân.
Khi Vị Phong đã Ä‘oán chắc mình ly khai hẳn khá»i Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh, má»›i để Di Tuyết Hân xuống đất. Mặc dù đã qua được kiếp há»a diệt vong bởi Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh nhÆ°ng trên chân diện Di Tuyết Hân vẫn còn in những nét bồi hồi pha trá»™n sá»± hoảng loạn, sợ hãi.
Vị Phong thở ra, dùng ống tay áo lại mồ hôi trên mặt mình, rồi nói với nàng
- Tiểu thư… Tất cả đã qua rồi.
Nàng bồi hồi, xúc động nói:
- Không có Khắc công tử… Tôi đã chết bởi tay gã đao thủ đó rồi.
- Tại hạ không để tiểu thÆ° chết bởi tay Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh được.
Buông một tiếng thở dài, chàng nói tiếp:
- Di tỷ tỷ đã chết bởi đao pháp của gã đó. Tại hạ nguyện sẽ trả lại mối hận cho Di Tuyết Cầm tỷ tỷ… nhưng…
Vị Phong bỠlửng câu nói giữa chừng nhìn nàng.
Hai ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau.
Tuyết Hân quâng quơ nói:
- Má»™t ngày nào đó, há» Äàm kia phải trả món nợ này.
- Ngày nào đó chưa biết, nhưng bây giỠtiểu thư sẽ đi đâu?
Tuyết Hân nghiêm giá»ng há»i:
- Khắc công tá»­ nghÄ© xem… Chu Thái có bán đứng Tuyết Hân cho Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh không?
- Tại hạ cÅ©ng không biết… NhÆ°ng sá»± mất tích của Chu huynh buá»™c phải đặt câu há»i. Hay Chu huynh cÅ©ng đã bị Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh lấy mạng.
Tuyết Hân lắc đầu:
- Tuyết Hân không tin Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh có thể lấy mạng Chu Thái. Nếu võ công của Chu Thái tầm thÆ°á»ng, y không bao giỠđược theo Tuyết Hân để bảo há»™ cho Tuyết Hân.
- Chuyện này rồi sẽ hiểu sau mà. Bây giỠtiểu thư định đi đâu?
- Tuyết Hân sẽ đưa công tử đến một nơi, nhưng nơi này công tử tuyệt đối không được nói với ai.
- Tại hạ hứa.
- Tai mắt võ lâm có khắp má»i nÆ¡i, không thể không Ä‘á» phòng.
Nàng buông tiếng thở dài, rồi nói tiếp:
- Tuyết Hân rất muốn biết ai đã phái Thiên Ma Äao đến lấy mạng Tuyết Hân?
Nàng nhÆ° thể nhận ra sá»± lỡ lá»i của mình mà nhìn Vị Phong miá»…n cưỡng chống chế:
- Tuyết Hân nghÄ© Thiên Ma Äao muốn tạo ra đại nghiệp qua mối liên quan giữa Äại Liêu và Trung Nguyên.
Vị Phong cau mày:
- Tại hạ cũng không thể nhận hết chuyện gì đang xảy ra chung quanh mình.
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn chàng từ tốn nói:
- Dù sao thì Khắc công tử cũng đã làm được một chuyện lớn.
Chàng gượng cÆ°á»i nói:
- Tại hạ làm được chuyện lớn gì?
- Công tử đã cưới Di Tuyết Hân.
- Äó là bổn phận của Vị Phong. Nếu để tiểu thÆ° mất mạng bởi Ä‘ao pháp của Thiên Ma Äao, lại có Khắc Vị Phong tại hiện trÆ°á»ng, không chừng tại hạ lại nhận thêm cái há»a từ Äại Liêu giáng xuống đầu mình. Tiểu thÆ° đừng nghÄ© đến cái ân mà hãy nghÄ© tại hạ tá»± cứu mình.
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Chúng ta đi.
* * *
Lão nô dẫn Tuyết Hân và Vị Phong đến tòa biệt lầu nằm trong hoa viên, rồi khom ngÆ°á»i từ tốn nói:
- Chủ nhân có sai khiến gì lão nô tài?
Tuyết Hân khoát ray:
- Không còn gì nữa. Lão hãy phái ngÆ°á»i canh phòng cẩn mật, tuyệt đối không cho bất cứ ngÆ°á»i lạ mặt nào vào biệt trang.
- Tuân lịnh chủ nhân.
Lão quay bước trở ra. ChỠlão đi ra hẳn rồi, Tuyết Hân mới bước đến tấm bình phong che ngang chính điện tòa đại sảnh biệt lầu. Nàng dịch chuyển bức bình phong. Một cánh cửa bí mật lộ ra. Quay lại Tuyết Hân nói với Vị Phong:
- Công tử… chúng ta hãy mau vào mật thất.
- Ở đây cũng không an toàn cho tiểu thư.
- Cẩn thận vẫn hơn.
Hai ngÆ°á»i len qua vòm cá»­a bí mật, để xuống mật thất. Trong gian mật thất có đầy đủ tất cả những thứ vật dụng bằng bạc, gian mật thất này chẳng khác nào má»™t tòa thượng khách phòng.
Nàng và Vị Phong ngồi xuống chiếc thạch bàn, đối mặt với nhau.
Tuyết Hân chuốc rượu từ trong chiếc tịnh bình bằng lam ngá»c ra hai chiếc chung cÅ©ng bằng lam ngá»c. Nàng bÆ°ng chung rượu nhìn Vị Phong nói:
- Chung rượu này, Tuyết Hân xin má»i Khắc công tá»­ để bày tá» tấm lòng tri ân của mình.
Vị Phong gượng cÆ°á»i, khẽ lắc đầu:
- Tại hạ tiếp nhận chung rượu má»i của tiểu thÆ° nhÆ°ng không phải tiếp nhận sá»± tri ân của nàng.
- Vậy cũng được.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chung rượu.
Vị Phong đặt chung rượu xuống bàn rồi nói:
- Tiểu thư… Bức Há»a Da Dê và Ngá»c Kỳ Lân chắc chắn đã rÆ¡i vào tay Thiên Ma Äao Äàm Quốc Vinh rồi… sau này phải làm gì lấy lại?
- Có Bức Há»a Da Dê đó, thậm chí có cả Ngá»c Kỳ Lân nhÆ°ng cÅ©ng vô ích nếu không có Long Kiếm và Phụng Tiên.
Nàng vừa nói vừa bÆ°ng tịnh rượu chuốc ra chén mỉm cÆ°á»i nói:
- Tuyết Hân nghĩ, trước tiên phải tìm ra Cốc Khụ.
- Tại hạ không biết Cốc tiá»n bối ở đâu mà tìm.
Nàng bưng chung rượu nhìn chàng:
- Nếu trên thế gian này, tất cả má»i sinh linh Ä‘á»u có cái để ăn, để mặc thì chẳng ai Ä‘i tìm cái ăn cái mặc làm gì.
Nàng mỉm cÆ°á»i vá»›i câu nói của mình.
Vị Phong giả lã đáp lá»i nàng.
- Nàng cho tại hạ nhÆ° kẻ Ä‘ang cần cái ăn cái mặc mà Cốc tiá»n bối là ngÆ°á»i cho tại hạ ăn và mặc.
Tuyết Hân gật đầu:
- Không biết ý niệm của Tuyết Hân đúng hay là sai.
- Dù sao nàng cÅ©ng là ngÆ°á»i đứng ngoài cuá»™c tất minh mẫn hÆ¡n Khắc Vị Phong rồi.
Tuyết Hân lắc đầu:
- Không… Tuyết Hân đã là ngÆ°á»i trong cuá»™c rồi. Nếu Tuyết Hân không là ngÆ°á»i trong tấm kịch tranh Ä‘oạt này thì ngÆ°á»i ta đã không phái Thiên Ma Äao lấy mạng Tuyết Hân.
Nàng đứng lên, nhìn Vị Phong nói:
- Trước đây Di Tuyết Cầm tỷ tỷ đối với Vị Phong như thế nào?
Nhìn Tuyết Hân, Vị Phong mỉm cÆ°á»i từ tốn nói:
- Vị Phong đã nhận Tuyết Cầm tỷ tỷ của mình.
Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Vậy công tá»­ phải gá»i Tuyết Hân bằng tá»· tá»· giống nhÆ° đã từng gá»i Tuyết Cầm vậy.
Vị Phong phá lên cÆ°á»i, rồi nói:
- Nếu tiểu thư muốn.
- NhÆ° thế có lẽ gần gÅ©i hÆ¡n. Không phải Tuyết Hân muốn Vị Phong gá»i mình hai tiếng tá»· tá»· mà muốn vượt trá»™i làm kẻ cả đâu. Mà và Tuyết Hân và Di tá»· tá»· là tá»· muá»™i song sinh đó. Tuyết Cầm là tá»· tá»· của Vị Phong tất Tuyết Hân cÅ©ng phải là tá»· tá»· của Vị Phong.
- Vị Phong không nỠhà.
Chàng ôm quyá»n nói tiếp:
- Tuyết Hân tỷ tỷ.
Nghe Vị Phong thốt ra câu này, Tuyết Hân bật cÆ°á»i thành tiếng. Tiếng cÆ°á»i của nàng nghe thật trong chẳng khác nào tiếng suối róc rách vá»— vào nghá»nh đá tạo ra thứ tấu khúc vừa êm ái, vừa quyến rủ lạ thÆ°á»ng.
Nàng cắt ngang tiếng cÆ°á»i nhu hòa nói:
- Kể từ hôm nay, Tuyết Hân và Vị Phong là những ngÆ°á»i chung má»™t xuồng rồi đó. Nếu Thượng Quan Äại Phu tiên sinh muốn bắt Khắc Vị Phong thì cÅ©ng có ngÆ°á»i lấy mạng Di Tuyết Hân. Có lẽ Tuyết Hân, và Vị Phong sẽ cùng chèo chống con thuyá»n qua cÆ¡n giông dữ này.
Vị Phong gật đầu, nhìn nàng nói:
- Có tỷ… Vị Phong hy vá»ng sẽ chèo được con thuyá»n định mệnh của mình.
Nàng bưng chung rượu:
- Hai số phận trên má»™t con thuyá»n.
Vị Phong lập lại lá»i nói của nàng:
- Hai số phận trên má»™t con thuyá»n.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Nàng đặt chén xuống bàn Ä‘iểm nụ cÆ°á»i nhiá»u ẩn ý trao cho Khắc Vị Phong.
Tài sản của dth_abcd

  #29  
Old 03-06-2008, 10:02 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 29

Tri diện bất tri tâm




Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn từ trong Trung Châu đệ nhất lâu bÆ°á»›c ra. Trông dung mạo y có vẻ thật thÆ° thái và hoan há»·. Y bÆ°á»›c xuống những bậc tam cấp và dừng lại, quay mặt nhìn vào tòa đại kỹ lâu của Kim Tiá»n bang Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tá»± mãn.
Hàn Tuấn nhẩm nói: “Cát Thiếu TÆ°á»ng… NgÆ°Æ¡i đã trở thành phế nhân rồi, thì tòa đại kỹ lầu sẽ thuá»™c vá» bổn thiếu gia không bao lâu nữa.â€
Nói dứt câu Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn vuốt cằm. Y vừa vuốt cằm vừa ngắm nghía tòa đại kỹ lâu vá»›i những dãy hoa đăng treo khắp má»i noi chẳng khác nào những con mắt Ä‘en má»i chào khách tìm hoa.
Chắp tay sau lưng, Di Hoa công tử Hàn Tuấn toan quay bước bỠđi thì một ả kỹ nữ vận bạch y từ trong đại kỹ lâu Trung Châu đệ nhất hối hả bước ra.
Thấy ả kiá»u nữ vá»™i vã bÆ°á»›c vá» phía mình, Hàn Tuấn vá» nhÆ° không biết mà lÆ¡ Ä‘á»…nh chú ý dãy hoa đăng treo ngoài mái hiên.
Ả kiá»u nữ bÆ°á»›c đến bên gã. Nàng nhún nhÆ°á»ng khom ngÆ°á»i rồi nhá» nhẹ nói:
- Thiếu gia định bỠđi à…
Hàn Tuấn nhìn lại nàng kiá»u nữ. Y ve cằm rồi nói:
- Ở đây chẳng có gì cho bổn thiếu gia thích thú cả. Có lẽ kể từ lúc Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh chết bởi sát chiêu của sát thủ, thì chẳng còn ai đủ bản lÄ©nh chăm sóc tòa đại kỹ lâu Trung Châu này.
Y buột miệng thở dài, chắt lưỡi nói:
- Tiếc thật, Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia thì đã là phế nhân… Sao có thể quán xuyến nổi cÆ¡ nghiệp của Kim Tiá»n bang?
Y nhìn nàng kiá»u nữ, từ tốn nói:
- Bổn thiếu gia nghÄ© chủ nhân đại kỹ viện Trung Châu nay mai hẳn phải thay đổi má»›i có thể gầy dá»±ng lại thá»i huy hoàng của Cát lão bang chủ trÆ°á»›c đó. Còn bây giá», bổn thiếu gia chẳng còn chút hứng thú gì khi đặt chân đến tòa đại kỹ lâu nức tiếng trên giang hồ này.
Y buông tiếng thở dài nhÆ° thể biểu lá»™ sá»± hối tiếc nhÆ°ng lại Ä‘iểm nụ cÆ°á»i thật đắc phát ban cho nàng kiá»u nữ. Hàn Tuấn nói tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng có gặp Cát thiếu gia thì bảo vá»›i Cát thiếu gia rằng có Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn đến thăm… NhÆ°ng rất tiếc không gặp được Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia.
Y chắt lưỡi nhìn ả kỹ nữ từ tốn nói:
- Hàn Tuấn rất tiếc phải rá»i bÆ°á»›c mà không gặp được Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia. Thất lá»… vô cùng.
Ả kỹ nữ rối rít nói:
- Hàn thiếu gia… Cát thiếu gia không biết Hàn thiếu gia đến nên không kịp nghinh tiếp. Cát thiếu gia khi biết liá»n phái ngay Thúy Ãi đón Hàn thiếu gia.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn ve cằm rồi cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng giả lả nói:
- Cát thiếu gia là ngÆ°á»i tàn phế, sao có thể tiếp tại hạ được?
Thúy Ãi khom ngÆ°á»i, từ tốn nói:
- Cát thiếu gia nói… Cho dù ngÆ°á»i có phải nằm dài trên tràng ká»· cÅ©ng phải tiếp Hàn thiếu gia… Nếu không sẽ thất lá»… vá»›i Hàn thiếu gia.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn ve cằm Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm. Gã vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Không ngá» Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia Kim Tiá»n bang chủ nhân đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu nhiệt tình vá»›i bổn công tá»­ nhÆ° vậy.
Y chắt lưỡi dè bỉu nói tiếp:
- Nhiệt tâm của Cát Thiếu TÆ°á»ng đại thiếu gia Kim Tiá»n bang khiến cho bổn công tá»­ không thể dá»i bÆ°á»›c Ä‘i được.
Thúy Ãi nghe Hàn Tuấn nói câu này vô cùng phấn khích. Nàng nhún ngÆ°á»i ra vẻ yểu Ä‘iệu thục nữ rồi từ tốn nói vá»›i Hàn Tuấn:
- Lòng thành của Cát Thiếu TÆ°á»ng đã được Hàn thiếu gia chấp nhận, Thúy Ãi thỉnh má»i công tử… Cát Thiếu gia Ä‘ang chá» công tá»­ tại biệt lầu Du Tình Dạ Má»™ng.
Äôi chân mày của Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn nhÆ°á»›ng lên. Y nói vá»›i giá»ng thật há» hững:
- Kim Tiá»n bang còn có tòa biệt lầu Du Tình Dạ Má»™ng à. Thế mà bổn công tá»­ không biết. Thế thì tại hạ phải đến đó xem tòa biệt lầu Du Tình Dạ Má»™ng kia nhÆ° thế nào má»›i được.
Thúy Ãi và Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn Ä‘i vào hoa viên. Nàng Ä‘Æ°a Di Hoa công tá»­ đến má»™t tòa má»™c lầu tá»a lạc biệt lập vá»›i những vòng tÆ°á»ng bao chung quanh. Tòa má»™c lầu đó được trang hoàng bằng má»™t dãy hoa đăng có mạ vàng trÆ°á»›c mái hiên. Những chiếc hoa đăng được chạm khắc cá»±c kỳ tinh tế và sống Ä‘á»™ng.
Mặc dù Hàn Tuấn chưa bước vào trong tòa mộc lầu nhưng đã ngửi được mùi trầm danh mộc phả vào khứu giác mình. Y chắp tay sau lưng ngắm nhìn dãy hoa đăng treo ngoài mái hiên, nhẩm nói:
- Äúng là danh lầu… Có lẽ tòa danh lầu này chỉ có má»™t… và chỉ có Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia Kim Tiá»n bang má»›i có thể nghÄ© ra.
Thúy Ãi nhá» nhẹ nói:
- Hàn công tử… Cát thiếu gia đang chỠcông tử trong Du Tình Dạ Mộng.
Äôi chân mày Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn nhíu lại. Gã nhạt nhẽo nói:
- Ồ… Bổn công tá»­ không dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t bÆ°á»›c vào đâu. Tòa lâu danh má»™c này quá tráng lệ, khiến bổn công tá»­ phải chùn chân. Nếu không có Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia ra đón… Tại hạ hẳn phải lui bÆ°á»›c không dám đặt chân vào.
Y thốt ra câu nói ẩn ý hạ mình nhÆ°ng miệng thì lại Ä‘iểm nụ cÆ°á»i cao ngạo.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn vừa thốt dứt câu thì Cát Thiếu TÆ°á»ng ngồi trên chiếc ghế có bánh xe, do Má»™ng Thùy Cát ÄÆ°Æ¡ng đẩy tiến ra ngoài mái hiên.
Hàn Tuấn nhìn Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Cát Thiếu TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, ôm quyá»n từ tốn nói:
- Hàn huynh… miễn thứ cho Cát mỗ… Bởi không thể đứng được trên đôi chân của mình mà buộc phải ngồi trên chiếc ghế đặc chủng ra tiếp Hàn huynh.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y vừa cÆ°á»i vừa bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Hây… Ta làm gì dám trách Cát thiếu gia được…Cát thiếu gia chẳng qua vì há»a kiếp nên má»›i ra nông ná»—i phải ngồi trên chiếc ghế này mà thôi. Má»™t kẻ bình thÆ°á»ng ra tiếp Hàn Tuấn đã là quý, nay Cát thiếu gia bị tàn phế ra tiếp Di Hoa công tá»­ càng khiến cho Hàn Tuấn cảm kích hÆ¡n nữa đó.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n:
- Äa tạ Hàn huynh đã thấu hiểu cho Cát Thiếu TÆ°á»ng. Thiếu TÆ°á»ng thỉnh má»i Hàn huynh vào Du Tình Dạ Má»™ng.
Di Hoa công tá»­ nhìn vào mắt Cát Thiếu TÆ°á»ng, nặn má»™t nụ cÆ°á»i thật giả lả rồi nói:
- Äây là tòa lầu danh má»™c Du Tình Dạ Má»™ng Æ°?
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Äúng… Äây là tòa lầu danh má»™c Du Tình Dạ Má»™ng.
Hàn Tuấn chau mày nói:
- Tòa lầu đẹp nhÆ° thế này, huy hoàng và tráng lệ nhÆ° thế này mà trÆ°á»›c đây ta lại không biết đến. Äến bây giá» má»›i biết tá»›i. Äúng là muá»™n màng.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn Hàn Tuấn từ tốn nói:
- Tòa lầu Du Tình Dạ Mộng trước đây chỉ có lão nhân gia được bước vào và được dùng để khoản đãi những cao nhân trong chốn võ lâm giang hồ. Ngay cả đệ cũng không được vào đây.
Äôi chân mày của Di Hoa công tá»­ nhíu lại.
Y hừ nhạt má»™t tiếng rồi nhìn Thiếu TÆ°á»ng nói:
- Thế thì lão bang chủ Kim Tiá»n bang thân phụ của Thiếu TÆ°á»ng trÆ°á»›c đây hẳn chẳng xem Di Hoa công tá»­ ra gì. Ta không phải là cao nhân nên lão không cho ta vào tòa danh lầu này Æ°?
Hàn Tuấn vừa nói vừa nghiêm mặt biểu lộ sự bất nhẫn của mình.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Äó là chuyện trÆ°á»›c đây của trưởng bối. Còn bây giá»â€¦ Thiếu TÆ°á»ng là chủ nhân tất phải xem Hàn huynh là cao nhân rồi. Rất mong Hàn huynh bá» qua chuyện Ä‘á»i trÆ°á»›c của trưởng bối.
Hàn Tuấn gượng cÆ°á»i, nhạt nhẽo nói:
- Có trách lão bang chủ cÅ©ng không được, bởi vì ngÆ°á»i đã chết rồi. Còn Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia xem trá»ng ta nhÆ° vậy, thì làm sao ta còn trách thiếu gia.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n xá:
- Thiếu TÆ°á»ng vô cùng cảm kích, Ä‘a tạ Hàn huynh đã rá»™ng lượng.
- Cát thiếu gia đừng khách sáo như vậy… ta ái ngại lắm
Nói rồi, Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn chắp tay sau lÆ°ng nhìn lên tấm bảng vàng sÆ¡n son thếp vàng treo trÆ°á»›c cá»­a biệt sảnh. Y Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm bâng quÆ¡ nói tiếp:
- Phải chi tấm bảng sơn son thếp vang khác bốn chữ Du Tình Dạ Mộng thay bằng tấm bảng khác nhỉ.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Hàn huynh muốn thay bằng tấm bảng gì?
- À… Theo ý của ta thì nên thay bằng tấm bảng mới, khắc ba chữ thôi. Nhưng ba chữ đó có đầy đủ ý nghĩa hơn bốn chữ này.
- Cát Thiếu TÆ°á»ng rất mong Hàn huynh chỉ giáo.
Di Hoa công tá»­ nhìn lại Thiếu TÆ°á»ng:
- Nếu không đúng thì thôi… Nếu nhÆ° ta có Ä‘iá»u gì thất lá»… Cát Thiếu TÆ°á»ng cÅ©ng phải bá» qua cho ta đó.
- Cát Thiếu TÆ°á»ng đâu dám bắt lá»—i Hàn huynh.
- Vậy thì được. Theo ý của bổn công tử thì nên thay tấm bảng sơn son thếp vàng khắc bốn chữ Du Tình Dạ Mộng bằng tấm bảng khác, khắc ba chữ Di Hoa Lầu.
Những tưởng đâu Cát Thiếu TÆ°á»ng sẽ phản bác lại lá»i nói của Hàn Tuấn nhÆ°ng y lại ôm quyá»n từ tốn nói:
- Äa tạ Hàn huynh đã chỉ giáo… Cát đệ sẽ lÄ©nh há»™i ý của Hàn huynh mà cho thay lại tấm bảng Du Tình Dạ Má»™ng.
Di Hoa công tử nhướng mày:
- Hả… ta không có ép Cát thiếu gia đâu đó.
- Chỉ ngôn của Hàn huynh rất đúng… Cát đệ phải lĩnh hội.
- Nhiệt tâm của Cát thiếu gia khiến ta phải áy náy đó.
- Cát đệ đâu muốn Hàn huynh áy náy. Má»i Hàn huynh vào trong.
- Tốt.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn và Cát Thiếu TÆ°á»ng vào trong tòa lầu danh má»™c Du Tình Dạ Má»™ng. Chá» cho Hàn Tuấn yên ngồi, Cát Thiếu TÆ°á»ng má»›i ôm quyá»n nói:
- Hàn huynh Ä‘á»™t ngá»™t đến Äại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu, Thiếu TÆ°á»ng không biết… nên không kịp nghinh đón. Rất mong huynh miá»…n thứ cho Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Hàn Tuấn khoát tay:
- Nhiệt tâm của Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia nhÆ° thế đã quá đủ cho bổn công tá»­ đây phải áy náy lắm rồi. Ta còn được đặc ân vào Di Hoa Lầu nữa. Bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ cho ta hoan há»· rồi. Ta đâu còn gì để bắt lá»—i Cát thiếu gia Kim Tiá»n bang. Äúng không nào?
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng Ä‘a tạ Hàn huynh.
Hàn Tuấn khoát tay:
- Äừng khách sáo quá nhÆ° vậy. Ta và Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia Ä‘á»u là ngÆ°á»i của võ lâm kia mà. Cho dù sau này Cát Thiếu TÆ°á»ng không còn là chủ nhân của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu thì ta vẫn xem Cát Thiếu TÆ°á»ng là bằng hữu của mình.
Äúng ra khi Cát Thiếu TÆ°á»ng nghe câu nói này của Di Hoa công tá»­ thì y phải biểu lá»™ ngay sá»± bất nhẫn của mình, nhÆ°ng tuyệt nhiên Thiếu TÆ°á»ng không biểu lá»™ Ä‘iá»u gì cả. Chân diện của y vẫn khoác nét ôn nhu. Có lẽ y đã biết và nhận ra thân phận mình.
Thiếu TÆ°á»ng từ tốn nói:
- Nếu được nhÆ° vậy… Cát Thiếu TÆ°á»ng hoan há»· vô cùng.
Hàn Tuấn nhìn Thiếu TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Biết được mình, biết được cao nhân tất sẽ không bị lụy và trở nên hoan hỷ như trút được gánh nặng trên vai mình.
- Thiếu TÆ°á»ng sẽ ghi nhận chỉ ngôn của Hàn huynh.
Y ôm quyá»n nhá» nhẹ nói tiếp:
- Hàn huynh là cao nhân của Cát Thiếu TÆ°á»ng… Cát Thiếu TÆ°á»ng thỉnh má»i Hàn huynh đến Du Tình Dạ Má»™ng lầu để khoản đãi… Huynh thích gì cứ lịnh cho Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Di Hoa công tá»­ cau mày biểu lá»™ thái Ä‘á»™ bất nhẫn trÆ°á»›c câu nói của Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Y nhún vai, ve cằm nhạt nhẽo nói:
- Khi nãy Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia nói tòa lầu danh má»™c này tên gì nhỉ?
Thiếu TÆ°á»ng ôn nhu đáp lá»i:
- Äây là lầu danh má»™c Du Tình Dạ Má»™ng.
- Thế mà ta cứ ngỠđâu nó đã đổi tên thành Di Hoa Lầu rồi chứ.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Thiếu TÆ°á»ng mạo phạm… Äúng nhÆ° vậy… Tòa lâu danh má»™c này sẽ là Di Hoa Lầu.
Thiếu TÆ°á»ng nói dứt câu, vá»— tay má»™t tiếng.
Sau tiếng vá»— tay của Cát Thiếu TÆ°á»ng, Tiểu Lan và Tiểu Cúc bÆ°ng vào má»™t tấm bảng sÆ¡n son thếp vàng. Hai ngÆ°á»i dá»±ng tấm bảng trÆ°á»›c mặt Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn.
Tấm bảng sơn son thếp vàng với ba chữ được khắc thật cẩn thận và mạ một lớp vàng ròng Di Hoa Lầu.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Hàn huynh hãy xem qua.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn lia mắt liếc nhìn qua tấm bảng đó rồi ve cằm gật đầu. Y nhìn lại Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Bây giá» ta má»›i cảm thấy hoan há»· vô cùng. À mà hình nhÆ° Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia đã biết trÆ°á»›c.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n:
- Vá»›i cao nhân nhÆ° Di Hoa công tá»­ Hàn huynh đây mà k hông biết trÆ°á»›c, không dá»± Ä‘oán được ý của Hàn huynh thì đúng là kẻ hồ đồ lá»— mãng, thấy mặt trá»i mà ngỡ Ä‘om đóm.
Hàn Tuấn phá lên cÆ°á»i. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Hậy… trong mắt ta, Cát đệ mới là cao nhân đó.
- Thiếu TÆ°á»ng không dám nhận lá»i nói này của Hàn huynh. So vá»›i Hàn huynh, Cát Thiếu TÆ°á»ng chẳng khác nào ánh Ä‘om đóm so vá»›i vầng nhật quang.
Hàn Tuấn mỉm cÆ°á»i:
- Äệ đã chiêm nghiệm, Ä‘iá»u gì sẽ đến tất phải đến rồi… ta cÅ©ng không cần phải khách sáo bày tá» vá»›i Cát đệ làm gì.
Y ve cằm, nhướng mày nói:
- Hẳn Cát đệ đã chứng nghiệm chủ nhân ngày mai của Kim Tiá»n bang và đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu, kiêm luôn cả Di Hoa lâu này là ai?
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n:
- Thiếu TÆ°á»ng đã là phế nhân rồi… Có lẽ không thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được trá»ng trách cai quản đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu. Tất cả những trá»ng trách đó hình nhÆ° Ä‘ang vượt ra ngoài tầm tay của Cát đệ… Nên Thiếu TÆ°á»ng rất cần má»™t cao nhân đến thay thế mình. NhÆ°ng hôm nay thì Cát Thiếu TÆ°á»ng vẫn là chủ nhân của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu. Vẫn còn là ngÆ°á»i kế nhiệm lão nhân gia quản xuyến Kim Tiá»n bang.
- Ta không phủ nhận Ä‘iá»u đó.
Thiếu TÆ°á»ng gượng cÆ°á»i, ôm quyá»n nói:
- Vậy Hàn huynh cho đệ cái quyá»n được làm chủ nhân tòa lầu danh má»™c này để bồi tiếp huynh chứ?
- Má»™t ngày đối vá»›i Di Hoa công tá»­ có đáng gì. Hôm nay, Cát Thiếu TÆ°á»ng bồi tiếp Hàn má»— nhÆ° thế nào thì ngày mai ta cÅ©ng sẽ bồi tiếp Cát Thiếu TÆ°á»ng nhÆ° thế đó.
- Äa tạ huynh.
Cát Thiếu TÆ°á»ng xua tay ra hiệu cho Tiểu Lan và Tiểu Cúc bÆ°ng tấm biển Di Hoa Lầu lui ra khá»i tòa danh má»™c. Chá» cho hai nàng kia lui ra rồi, Thiếu TÆ°á»ng má»›i nói:
- Nếu nhÆ° Cát Thiếu TÆ°á»ng có bồi tiếp Ä‘iá»u gì không thá»a mãn Hàn huynh mong Hàn huynh miá»…n thứ.
- Ta là khách sao có thể trách được chủ nhân, nhất là vị chủ nhân đó lại là Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia. NgÆ°á»i nổi tiếng nhất Trung Châu này, cho dù hiện thá»i đã là phế nhân.
Thiếu TÆ°á»ng vẫn giữ vẻ từ tốn trÆ°á»›c những lá»i nói xúc xiểm của Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn.
Thiếu TÆ°á»ng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi vá»— tay má»™t tiếng.
Một hàng cung nữ vận bạch y trắng toát. HỠđúng là những nàng tiên với những bước chân trần, uyển chuyển tiến ra từ hai cửa hậu đi thẳng đến trước mặt Di Hoa công tử Hàn Tuấn.
NgÆ°á»i thứ nhất bÆ°ng má»™t cái thau bằng đồng sáng ngá»i, trong thau bằng đồng sáng ngá»i, trong thau là nÆ°á»›c đã được tẩm hÆ°Æ¡ng liệu tá»a mùi thÆ¡m ngào ngạt. Nàng ta cẩn thận Ä‘Æ°a tay Hàn Tuấn vào chậu nÆ°á»›c, rồi kỳ rá»­a, thao tác thật trau chuốt và kỹ lưỡng, những tưởng nhÆ° sợ sẽ làm tróc da há» Hàn.
Di Hoa công tá»­ thản nhiên để cho nàng ta rá»­a đôi tay của mình, nhÆ°ng thỉnh thoảng lại liếc trá»™m Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Sau khi làm xong phận sá»± của mình, ả cung nữ bÆ°ng chiếc thau lui bÆ°á»›c. Äến nàng cung nữ thứ hai thì cầm khăn, lau đôi tay của Di Hoa công tá»­. NgÆ°á»i thứ ba thì dùng phấn hÆ°Æ¡ng thoa lên hai bàn tay của y.
Hai ả cung nữ cuối cùng thì bước ra sau lưng Di Hoa công tử, dùng tay nắn nót đôi vai gã. Sự chăm chút của những nàng cung nữ khiến Di Hoa công tử Hàn Tuấn biểu lộ ngay sự khoan khoái ra mặt.
Y nhìn Thiếu TÆ°á»ng giả lả nói:
- Cát đệ quá chu đáo với ta đó.
Thiếu TÆ°á»ng nhá» nhẹ đáp lá»i gã:
- Hàn huynh quá khen Thiếu TÆ°á»ng.
- Ta không thể không cho Cát đệ má»™t lá»i khen được.
Thiếu TÆ°á»ng lại vá»— tay hai tiếng. Lần này má»™t hàng cung nữ từ hai cá»­a hậu bÆ°á»›c ra cùng vá»›i những bá»™ cánh trắng muốt. Những bá»™ cánh được may bằng thứ lụa hàn châu má»ng để ánh sáng từ những chiếc chân đèn rá»i xuyên qua tôn tạo những Ä‘Æ°á»ng cong của cÆ¡ thể. Ngoài lá»›p lụa má»ng tanh, trắng mịn, thì những nàng cung nữ kia chẳng có ná»™i y bên trong nên ánh sáng từ những chiếc chân đèn nhÆ° tôn tạo, gợi thêm sá»± quyến rÅ© toát ra từ những cÆ¡ thể đầy chất xuân tình đó.
Những ả cung nữ bày những dÄ©a thức ăn cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị ra bàn. Nếu má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nếu thấy những Ä‘Ä©a cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị bày ra bàn chắc có lẽ không dằn nổi cÆ¡n đói trá»—i dậy trong tâm thức mình.
Di Hoa công tử Hàn Tuấn vẫn dửng dưng chống tay lên đùi thỠơ những đĩa thức ăn đó. Thậm chí y cũng chẳng màng đến những thân hình quyến rũ của những nàng cung nữ như tiên nơi thượng giới giáng xuống cõi hồng trần dung tục để phục vụ cho gã.
Äại yến được bày ra, các nàng cung nữ lại lui bÆ°á»›c, chỉ chừa lại hai ngÆ°á»i đẹp nhất đứng sau lÆ°ng Hàn Tuấn.
Cát Thiếu TÆ°á»ng liếc qua Hàn Tuấn. Y ra dấu cho hai ả cung nữ đứng hầu sau lÆ°ng Hàn Tuấn. NhÆ°ng khi hai ả cung nữ vừa bÆ°ng lấy tịnh rượu bằng lam ngá»c thì Hàn Tuấn chặn lại:
- Khoan…
Thiếu TÆ°á»ng sững sá» nhìn Hàn Tuấn:
- Hàn huynh có Ä‘iá»u gì e dè?
Di Hoa công tử khoát tay:
- Không không… ta làm gì phải e dè chứ. Nếu nhÆ° ta e dè thì đã không bÆ°á»›c vào Di Hoa Lầu làm gì. Äúng không nào?
- Thiếu TÆ°á»ng không có ý hại Hàn huynh đâu… mà dùng đại lá»… thượng khách để bồi tiếp cao nhân.
- Ta biết thịnh tâm của Cát thiếu gia.
- Thế sao Hàn huynh lại không cho Tiểu Lan và Tiểu Cúc hầu rượu huynh?
- Ta không để cho Tiểu Lan và Tiểu Cúc chuốc rượu hầu mình bởi vì ta thích má»™t ngÆ°á»i chuốc rượu cho ta để bồi tiếp Cát huynh đệ.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Ở đây tất cả má»i cung nữ Ä‘á»u muốn được hầu hạ huynh.
- Tất cả Ä‘á»u muốn được hầu hạ Hàn Tuấn bổn công tử… NhÆ°ng ta chỉ muốn má»™t ngÆ°á»i duy nhất hầu hạ mình.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n nói:
- Vậy Hàn huynh chá»n ai?… Cát Thiếu TÆ°á»ng rất sẵn lòng để ngÆ°á»i đó hầu hạ Hàn huynh… để Hàn huynh được vui vẻ.
Di Hoa công tá»­ mỉm cÆ°á»i nhìn Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng.
Nụ cÆ°á»i giả lả rồi nói:
- Nếu Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia không ngại, Hàn Tuấn muốn nhá» Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng chuốc rượu cho mình.
Chân diện Thiếu TÆ°á»ng sa sầm hẳn lại. Lần này y biểu lá»™ ngay vẻ bất nhẫn ra ngoài.
Mộng Thùy Cát Dương nhỠnhẹ nói:
- Cát thiếu gia… Hàn huynh đã muốn vậy, Cát Dương phải bồi tiếp Hàn huynh.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn Hàn Tuấn bất nhẫn nói:
- Hàn huynh… Thiếu TÆ°á»ng luôn giữ phận nếu so vá»›i Hàn huynh. Thiếu TÆ°á»ng lúc nào cÅ©ng lui bÆ°á»›c, để chỠở Hàn huynh sá»± kính trá»ng lại. Mong Hàn huynh hiểu Thiếu TÆ°á»ng.
Hàn Tuấn cau mày:
- Hàn mỗ chỉ muốn Mộng Thùy Cát Dương phục rượu thôi, có gì khiến Cát thiếu gia lại bối rối như vậy?
Sắc diện Thiếu TÆ°á»ng Ä‘á» bừng:
- Hàn huynh… Mộng Thùy Cát Dương là…
Hàn Tuấn nhướng mày nói:
- À… ta biết rồi… à của Cát thiếu gia muốn nói Mộng Thùy Cát Dương từng là ái thiếp của lão bang chủ chứ gì?
Y lắc đầu, nhìn Thiếu TÆ°á»ng nói:
- Cát thiếu gia khách sáo quá. Hàn mỗ biết Mộng Thùy Cát Dương là ái thiếp của lão bang chủ rồi. Chính vì biết nên Hàn mỗ mới thỉnh Mộng Thùy Cát Dương bồi tiếp mình. Nếu như lão bang chủ Cát Hinh còn sống thì có lẽ, lão bang chủ phải bồi tiếp Hàn Tuấn chứ không phải Cát thiếu gia đâu.
Y Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, nhÆ°á»›ng mày nhìn Thiếu TÆ°á»ng:
- Nay lão bang chủ chẳng may vong mạng thì Mộng Thùy Cát Dương phải thay lão bang chủ bồi tiếp Hàn mỗ rồi. Ta nói đúng chứ?
Mặt Thiếu TÆ°á»ng Ä‘á» bừng:
- Thiếu TÆ°á»ng…
Mộng Thùy Cát Dương từ tốn nói:
- Cát thiếu gia… Hàn huynh nói rất đúng. Cát Dương sẽ thay lão nhân gia bồi tiếp Hàn công tử.
Hàn Tuấn mỉm cÆ°á»i nhìn Cát DÆ°Æ¡ng:
- Cát Dương mới đúng là cao nhân trong mắt tại hạ.
Hai cánh môi của Thiếu TÆ°á»ng mím lại. Y miá»…n cưỡng nói:
- Má»™t ngày không xa Hàn huynh sẽ trở thành chủ nhân ở đây… Thiếu TÆ°á»ng xin được chìu theo ý của huynh.
Mộng Thùy Cát Dương thay vào chỗ của Tiểu Lan và Tiểu Cúc. Nàng bưng tịnh rượu chuốc đầy hai chén.
Thiếu TÆ°á»ng bÆ°ng chung rượu nói:
- Thiếu TÆ°á»ng má»i huynh.
Hàn Tuấn cÆ°á»i khảy, bÆ°ng chung rượu nhìn Thiếu TÆ°á»ng nói:
- Ta chỉ có thể dùng với Cát đệ chén rượu này thôi.
Thiếu TÆ°á»ng buông tiếng thở ra nhÆ° muốn trút sá»± phẫn uất Ä‘ang dâng tràn trong Thiếu TÆ°á»ng, khẽ gật đầu.
Thiếu TÆ°á»ng cÆ°á»i nói:
- Äược đối ẩm vá»›i Hàn huynh má»™t chén đã quá đủ vá»›i Cát Thiếu TÆ°á»ng phế nhân. Má»i.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Uống cạn chén rượu, Thiếu TÆ°á»ng đặt chén xuống bàn nhìn Hàn Tuấn từ tốn há»i:
- Thế chừng nào Hàn huynh má»›i đến thay vào chá»— của Cát Thiếu TÆ°á»ng?
Hàn Tuấn mỉm cÆ°á»i nói:
- Không còn xa lắm đâu.
Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng bÆ°ng tịnh rượu chuốc ra chén của Hàn Tuấn. Khi nàng rót đầy chén rượu, toan dá»i tịnh rượu qua chung của Thiếu TÆ°á»ng thì Hàn Tuấn cản lại.
Hàn Tuấn nhìn Cát Dương nói:
- Ồ không…
Thiếu TÆ°á»ng cau mày, tay y bấu xuống tay chiếc ghế đặc chủng.
Hàn Tuấn từ tốn nói:
- Ta chỉ có thể uống vá»›i Cát thiếu gia má»™t chén rượu thôi. Má»™t kẻ phế nhân nhÆ° Cát thiếu gia đây thì không nên Ä‘a tá»­u, sẽ tai hại thêm đến chân ngÆ°á»i trong ná»™i thể.
Thiếu TÆ°á»ng miá»…n cưỡng nói:
- Äa tạ huynh đã lo lắng cho Cát Thiếu TÆ°á»ng. NhÆ°ng Cát Thiếu TÆ°á»ng có thể bồi tiếp Hàn huynh trăm cân rượu cÅ©ng không ngại gì.
- Nhưng ta thì không có cái thú uống rượu như Cát thiếu gia.
Äôi bản thủ của Thiếu TÆ°á»ng bấu vào tay cầm chiếc ghế phát ra những âm thanh răng rắc.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm. Y nhìn Thiếu TÆ°á»ng nói:
- Cát thiếu gia đừng làm gì khiến cho cuá»™c há»™i kiến hôm nay giữa ta và Cát thiếu gia không được trá»n vẹn đó. Ngày sau ta cÅ©ng bồi tiếp Cát thiếu gia bằng đại lá»… thượng khách.
Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng nhìn Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Cát thiếu gia… bang đại kỹ viện đang cần thiếu gia.
Thiếu TÆ°á»ng buông tiếng thở ra, rồi ôm quyá»n nói vá»›i Hàn Tuấn:
- Thiếu TÆ°á»ng phải rá»i khá»i đây để qua đại kỹ viện… Nếu có gì Thiếu TÆ°á»ng mạo phạm, rất mong Hàn huynh bá» qua.
- Ta không bắt lỗi Cát thiếu gia đâu.
- Äa tạ huynh. Äúng ra Cát Thiếu TÆ°á»ng còn muốn cho huynh tiếp nhận má»™t báu vật vô giá tại Di Hoa Lầu này nữa. NhÆ°ng…
Hàn Tuấn khoát tay cÆ°á»›p lá»i Thiếu TÆ°á»ng:
- Không cần Cát đệ phải bận tâm lo cho ta như vậy đâu… Ta nghĩ trong Di Hoa Lầu có báu vật thì tự khắc nó sẽ thuộc vỠta mà.
Y nhìn lên Mộng Thùy Cát Dương:
- Nàng sẽ cho thấy báu vật mà Cát Thiếu TÆ°á»ng vừa nói đến chứ?
Cát Dương nhỠnhẹ nói:
- Nếu Hàn công tử thích.
- Tất nhiên ta phải thích rồi. Tất cả những gì ở Di Hoa Lầu ta Ä‘á»u thích cả.
Y nói rồi nhìn lại Thiếu TÆ°á»ng:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng hẳn đồng ý vá»›i ta chứ?
- Thiếu TÆ°á»ng từng giống nhÆ° Hàn huynh.
- NhÆ°ng số phận của Hàn Tuấn thì lại không giống nhÆ° Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Y nói rồi phá lên cÆ°á»i khanh khách.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng trong khi Hàn Tuấn cất tràng tiếu ngạo khành khạch. Cát DÆ°Æ¡ng khẽ gật đầu vá»›i Cát Thiếu TÆ°á»ng. Chá» cho Hàn Tuấn vừa dứt tràng tiếu ngạo tá»± thị đầy vẻ cao ngạo đắc ý, Thiếu TÆ°á»ng má»›i ôm quyá»n nói:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng xin được cáo lui.
Hàn Tuấn khoát tay:
- Äúng nhÆ° vậy.
Hai cánh môi của Thiếu TÆ°á»ng mím lại, rồi gượng nụ cÆ°á»i thật khó hiểu, y miá»…n cưỡng nói:
- Rất mong Hàn huynh sẽ nhớ mãi cuộc hội kiến này.
- Cuộc hội kiến hôm nay Hàn Tuấn ta sẽ không quên.
- Äa tạ huynh.
Thiếu TÆ°á»ng tá»± lăn chiếc ghế đặc chủng có bánh xe rá»i tòa lầu danh má»™c.
Hàn Tuấn chợt gá»i lại:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng lão đệ!
Thiếu TÆ°á»ng dừng chiếc ghế, quay lại há»i:
- Hàn huynh có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Hàn Tuấn nói:
- Há»a kiếp khiến cho Cát lão đệ thành phế nhân là lá»i cảnh báo của Thượng Quan Äại Phu tiên sinh đối vá»›i võ lâm đó. Cát Thiếu TÆ°á»ng lão đệ đừng làm gì thêm để Thượng Quan Äại Phu tiên sinh gởi tiếp má»™t lá»i cảnh báo nữa đến võ lâm thánh chủ. Cát Thiếu TÆ°á»ng lão đệ khó tồn vong đó.
Sắc diện Thiếu TÆ°á»ng Ä‘á» bừng. Mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm mặt gã. Y miá»…n cưỡng dùng ống tay áo lau mồ hôi mặt rồi nói:
- Thiếu TÆ°á»ng sẽ ghi tạc lá»i chỉ ngôn này của huynh.
Thiếu TÆ°á»ng chợt đổi giá»ng nghiêm trá»ng:
- Có má»™t Ä‘iá»u này Thiếu TÆ°á»ng rất mong thỉnh giáo Hàn huynh để được chỉ Ä‘iểm thêm.
Hàn Tuấn gật đầu:
- Cứ há»i.
- TrÆ°á»›c đây lão nhân gia có nói… muốn Cát Thiếu TÆ°á»ng chuyển má»™t vò rượu đến cho Cốc Khụ… Không biết Hàn huynh có giúp được Thiếu TÆ°á»ng không?
Hàn Tuấn gật đầu:
- Äiá»u đó không khó… hãy chuẩn bị vò rượu cho bổn công tá»­.
Thiếu TÆ°á»ng má»›i ôm quyá»n:
- Äa tạ Hàn huynh.
Y nói rồi dịch chuyển chiếc ghế đặc chủng có hai bánh xe rá»i tòa lầu danh má»™c.
Khi Thiếu TÆ°á»ng Ä‘i rồi, Hàn Tuấn má»›i xua tay Ä‘uổi nốt Tiểu Lan và Tiểu Cúc ra khá»i tòa lầu, chỉ chừa lại Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng. Y bÆ°ng chén rượu há»i Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng:
- Nàng biết vì sao Thiếu TÆ°á»ng nhún nhÆ°á»ng trÆ°á»›c bổn công tá»­ chứ?
Mộng Thùy Cát Dương khẽ gật đầu:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng biết Hàn công tá»­ sẽ là chủ nhân tÆ°Æ¡ng lai của chốn này.
Hàn Tuấn ve cằm gật đầu:
- Äúng nhÆ° vậy.
Y nói rồi bừng chung rượu dốc lên miệng. Äặt chén rượu xuốgn bàn, Hàn Tuấn từ tốn nói:
- Vậy nàng nghĩ xem Di Hoa công tử có xứng đáng với chỗ này không?
- Hàn công tử không chỉ xứng đáng làm chủ nhân của Di Hoa Lầu mà còn hơn thế nữa.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y vừa cÆ°á»i vừa vòng tay qua tiểu yếu của Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng:
- Nàng nói rất hay và cÅ©ng biết nhìn xa nữa. Không chỉ ta làm chủ Kim Tiá»n bang, làm chủ Di Hoa Lầu mà còn có thể trở thành võ lâm thánh chủ trong má»™t ngày không xa.
Y vừa nói vừa vuốt ve bỠlưng của Mộng Thùy Cát Dương:
- Oan hồn của Kim Tiá»n bang chủ Cát Hinh hẳn không biết má»i dá»± tính của lão Ä‘á»u không đâu được Di Hoa cung chủ…
Hàn Tuấn đứng lên. Y đối mặt với Mộng Thùy Cát Dương, ôn nhu nói:
- À… Khi nãy Thiếu TÆ°á»ng nói trong Di Hoa Lầu này có báu vật… Vậy thứ báu vật đó là gì nào?
Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi nói:
- Hàn công tử muốn biết… hãy theo Cát Dương.
- Rất sẵn lòng.
Cát Dương xoay chiếc bàn đại yến. Một vòm cửa bí mật được mở ra.
Hàn Tuấn cau mày:
- Trong đây cũng có mật đạo?
- Tất cả má»i ngóc ngách trong đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu thẩy Ä‘á»u có mật thất, mật đạo.
Hàn Tuấn chau mày rồi trở lại ghế:
- Ta không thích vào mật đạo kia.
Cát Dương từ tốn nói:
- Hàn công tá»­ đừng ngại… Thiếu TÆ°á»ng không dám hại công tá»­ đâu… Bởi vì y biết thân phận mình. Huống chi công tá»­ đấy thì Di Hoa Tiên Tá»­ cÅ©ng đã biết.
- Ta chỉ sợ Cát Thiếu TÆ°á»ng không nghiệm ra Ä‘iá»u đó.
Má»™ng Thùy Cát DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, nắm lấy tay Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn dẫn vào vòm cá»­a Ä‘i xuống mật thất. Hàn Tuấn không khá»i bất ngá» khi nhận ra tòa mật thất này đầy đủ những dụng cụ cần thiết nhÆ° má»™t gian loan phòng. HÆ¡n thế nữa, gian mật thất nhÆ° thể có mùi xạ hÆ°Æ¡ng ngào ngạt khiến cho cai bÆ°á»›c vào cÅ©ng nảy sinh tâm tưởng giao tình.
Y quay lại Mộng Thùy Cát Dương:
- Ta đã hiểu ý nàng.
Vừa nói Di Hoa công tử Hàn Tuấn vừa toan lột bỠtrang phục của Mộng Thùy Cát Dương nhưng nàng đã cản tay y lại.
- Hàn công tử chỠmột chút.
Cát DÆ°Æ¡ng nói rồi ấn tay vào vách đá. Vách tÆ°á»ng mật thất dịch chuyển tách ra hai bên nhÆ° chiếc vá» sò. Ngồi trong chiếc hốc đá là má»™t mỹ nữ vá»›i nhan sắc hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn. HÆ¡n thế nữa, nàng lại chẳng có má»™t mảnh lụa nào trên ngÆ°á»i.
Mỹ nữ đó chẳng phải là ai khác mà chính là Dao Yến Bình. Tấm thân trinh nữ của nàng như toát ra một hấp lực mê hồn khiến Di Hoa công tử Hàn Tuấn phải ngây ngất ngắm nhìn.
Dao Yến Bình nép mình trong hốc đá nhÆ° thể cố che đậy phần thân thể của nàng trÆ°á»›c ánh mắt cú vá», hau háu của Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng từ gian mật thất xông vào khứu giác Hàn Tuấn, trong khi nhãn quang của gã thì thâu tóm lấy thân thể của Dao Yến Bình, cùng vá»›i những cái đó thì trong ná»™i thể của gã nhÆ° có má»™t luồng há»a khí bất ngá» xuất hiện, xông thẳng lên tá»›i đỉnh đầu. Äầu óc gã mÆ¡ hồ cùng vá»›i những ý tưởng dung tục.
Mộng Thùy Cát Dương ghé miệng vào tai Hàn Tuấn nhỠnhẹ:
- Nàng ta đẹp chứ?
Như một đứa bé ngây ngô, Hàn Tuấn bất giác gật đầu thừa nhận, rồi nói:
- Äúng là báu vật của Di Hoa Lầu.
Gã thốt ra câu nói đó chẳng khác nào thừa nhận những cảm xúc dục tình đang âm ỉ cháy trong nội thể gã. Một sự…
[thiếu hai trang 137-138 cuốn 6 hồi 29]
… hai cánh môi, lộ vẻ phẫn uất ra mặt. Cùng với những nét phẫn uất là tiếng thở dài, lắc đầu.
Y thò tay xuống nắn đôi chân vô cảm của mình. Y nắn đôi chân bất Ä‘á»™ng để nhá»› lại cảnh hôm nào. Y làm sao quên được đêm ân ái vá»›i Tần Ãi Mỵ. Má»—i lần nhá»› đến đêm hôm đó, Cát Thiếu TÆ°á»ng lại tá»± trách mình. Cát Thiếu TÆ°á»ng tưởng đâu số phận của mình đã được định Ä‘oạt chỉ để làm chủ thiên hạ, hoặc không làm chủ võ lâm thì cÅ©ng làm chủ tòa đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu, và Kim Tiá»n bang nhÆ°ng từ cái đêm hôm đó má»i sá»± đã thay đổi. Thay đổi đến Ä‘á»™ y cảm thấy hụt hẫng và hoàn toàn chán nản. Y đâu muốn làm con ngÆ°á»i phế nhân để phải chôn thân ngồi trong chiếc ghế này. Y cÅ©ng đâu phải là ngÆ°á»i thiếu bóng sắc nữ nhân, nếu không muốn nói là thừa mứa. Thừa mứa đến Ä‘á»™ y xem nữ nhân rất tầm thÆ°á»ng, chẳng khác nào những công cụ để y phát dÆ°Æ¡ng đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu, nhÆ°ng rồi y lại bị chính nữ nhân biến thành tàn phế ngồi mãi mãi trong chiếc ghế đặc chủng này để tất cả những hoài vá»ng sá»›m dần trôi tuá»™t khá»i tầm tay.
Cát Thiếu TÆ°á»ng nhẩm nói:
- Thiếu TÆ°á»ng… NgÆ°Æ¡i không thể nào mất tất cả được. NgÆ°Æ¡i phải lấy lại những gì ngÆ°Æ¡i đã mất đáng ra nó đã thuá»™c vá» ngÆ°Æ¡i. Mất đôi chân nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i còn có đôi tay và cái đầu. Ta biết ngÆ°Æ¡i làm được. NgÆ°Æ¡i phải chuá»™c lại những sai lầm mà ngÆ°Æ¡i đã mắc phải cho dù ngÆ°Æ¡i phải làm lại từ đầu đến chiếm Ä‘oạt những gì đã mất.
Thiếu TÆ°á»ng nói rồi buông má»™t tiếng thở dài. Y nghe tiếng Ä‘á»™ng sau lÆ°ng mình. Y không quay lại mà lên tiếng há»i:
- Äại sứ thần đến rồi à?
Má»™t tiếng tằng hắng, nhÆ°ng không phải là giá»ng tằng hắng mà Cát Thiếu TÆ°á»ng chỠđợi. Y buá»™c xoay chiếc ghế đặc chủng để nhìn lại. Äập vào mắt Cát Thiếu TÆ°á»ng là má»™t ngÆ°á»i vận hắc y bó chẽn, che mặt.
Äôi chân mày của Cát Thiếu TÆ°á»ng cau lại:
- Các hạ là ai?
Hắc Y Nhân ôm quyá»n xá Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Cát công tá»­ không cần biết tại hạ là ai. NhÆ°ng chắc chắn tại hạ là ngÆ°á»i mà Cát thiếu gia Ä‘ang chá».
Thiếu TÆ°á»ng nheo mắt nhìn hắc nhân:
- Bổn thiếu gia không có ý chỠcác hạ…
- Äại sứ thần Liêu quốc phái tại hạ đến.
Hắc Y Nhân lấy trong ngá»±c áo ra má»™t chiếc lục bình cỡ nắm tay trao đến trÆ°á»›c mặt Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Tuyết Hân đại sứ thần không thể đến đây được… mà phái tại hạ đến trao cho Cát thiếu gia chiếc tịnh bình này.
Thiếu TÆ°á»ng đón lấy chiếc tịnh bình. Y quan sát chiếc tịnh bình rồi ngẩng mặt nhìn vào mắt hắc y nhân:
- Äại sứ thần hẹn tại hạ sao lại không đến?
- Tai mắt võ lâm đâu đâu cÅ©ng có… Tuyết Hân sứ thần sợ liên lụy đến Cát Thiếu TÆ°á»ng thiếu gia khi xuất hiện ở chá»— này. NgÆ°á»i nói chỉ cầm lá» tịnh bình này Cát thiếu gia đã có thể tin tại hạ là ngÆ°á»i của Di Tuyết Hân đại sứ thần.
Cát Thiếu TÆ°á»ng khẽ gật đầu:
- Tôn giá có thể cho bổn thiếu gia biết tục danh của tôn giá chứ?
Hắc Y Nhân ôm quyá»n, từ tốn nói:
- Cát thiếu gia có thể cho tại hạ bất cứ cái tên gì cÅ©ng được. Tục danh của tại hạ không quan trá»ng bằng cuá»™c há»™i ngá»™ kiến vá»›i Cốc Khụ tiên sinh.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn thẳng vào mắt Hắc Y Nhân:
- Thiếu TÆ°á»ng đã làm tất cả vì đại sứ thần, nhÆ°ng không biết Äại sứ thần có thể cho ta sá»± hy vá»ng từ nÆ¡i ngÆ°Æ¡i hay không?
- Tại hạ biết khi Äại sứ thần nói tất sẽ giúp cho thiếu gia giữ lại được cÆ¡ nghiệp Kim Tiá»n bang của lão bang chủ. Chiếc tịnh bình kia là niá»m tin mà đại sứ thần muốn trao cho thiếu gia.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn lại lá» tịnh bình:
- Thôi được, bổn thiếu gia sẽ tin.
Y buông tiếng thở dài, rồi nói:
- Di Hoa công tử Hàn Tuấn sẽ đưa đại sứ thần đến gặp Cốc Khụ tiên sinh.
Hắc Y Nhân cau mày:
- Tại sao lại là Di Hoa công tử mà không là Cát công tử, chỉ Cát công tử nói Cốc Khụ tiên sinh đang ở đâu là được.
- Không má»™t ngÆ°á»i nào biết Cốc Khụ Ä‘ang ở đâu… ngoại trừ Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn. Bổn thiếu gia đã chuẩn bị tất cả buá»™c y phải dẫn Äại sứ thần đến gặp Cốc Khụ tiên sinh.
Hắc Y Nhân khẽ gật đầu. Y ngập ngừng rồi há»i:
- Có bao giỠCốc Khụ tiên sinh đang ở tại Di Hoa cung?
- Cho dù Cốc Khụ có ở tại Di Hoa cung, thì cũng không ai tìm được. Bởi Di Hoa cung như một tòa mê cung thiên la địa võng. Biết Cốc Khụ tiên sinh ở đâu mà tìm.
Hắc Y Nhân ôm quyá»n nói:
- Tại hạ đã hiểu.
Cát Thiếu TÆ°á»ng vuốt chiếc tịnh bình. Y vừa vuốt ve chiếc tịnh bình vừa nói:
- Tại hạ sẽ trao lỠtịnh bình này cho Di Hoa công tử.
Hắc Y Nhân gật đầu.
Thiếu TÆ°á»ng nói:
- Chừng nào bổn thiếu gia má»›i có thể gặp được đại sứ thần Äại Liêu?
- Khi nào có cơ hội nhứt định Tuyết Hân đại sứ thần sẽ đến gặp thiếu gia.
- Ta rất mong ngóng chỠđại sứ thần.
Hắc Y Nhân ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Cát Thiếu TÆ°á»ng. Nhìn Cát Thiếu TÆ°á»ng, Hắc Y Nhân biểu lá»™ sá»± thÆ°Æ¡ng cảm của mình qua ánh mắt đó. Thiếu TÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»c được ý niệm của Hắc Y Nhân qua ánh mắt đó liá»n giá»ng cÆ°á»i nói:
- Ta sẽ nhớ mãi ánh mắt của các hạ.
- Cát thiếu gia bảo trá»ng, miá»…n thứ. Tại hạ không dám làm phiá»n Cát công tá»­.
Hắc Y Nhân rá»i gian phòng xá, lẩn ngay vào hoa viên là mất dạng cứ nhÆ° y chui xuống đất, hoặc tan vào không chẳng để lại dấu tích gì.
Thiếu TÆ°á»ng mân mê lá» tịnh bình.
Y nhẩm nói:
- Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn… NgÆ°Æ¡i tưởng có thể Ä‘oạt được Kim Tiá»n bang và đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu của bổn thiếu gia là dá»… lắm hay sao?
Cát Thiếu TÆ°á»ng chợt nheo mày vì nghe có những bÆ°á»›c chân tiến ra phía mình. Y ngồi thừ ra dá»±a lÆ°ng vào chiếc ghế đặc chủng và cho chiếc lá» tịnh bình vào ngá»±c áo.
Những ngÆ°á»i xuất hiện chẳng ai khác mà chính là tứ đại há»™ pháp Ä‘Æ°á»ng võ lâm.
Bốn ngÆ°á»i đứng án ngữ ngay trÆ°á»›c mặt Cát Thiếu TÆ°á»ng. Giang Hào rút má»™t tấm kim bài Ä‘Æ°a trÆ°á»›c cho Cát Thiếu TÆ°á»ng xem. Y vừa chìa tấm kim bài võ lâm thánh chủ vừa nói:
- Lịnh bài võ lâm thánh chủ.
Cát Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tứ đại há»™ pháp đàn miá»…n thứ cho vãn bối. Thấy kim bài lịnh chủ võ lâm nhÆ°ng Cát Thiếu TÆ°á»ng không tiện hành lá»… khấu đầu.
Giang Hào vuốt râu nói:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng đã bị tàn phế, miá»…n cho quy giá»›i khấu đầu trÆ°á»›c lịnh bài thánh chủ võ lâm.
Thiếu TÆ°á»ng ôm quyá»n:
- Äa tạ Giang tôn giá.
Giang Hào khoát tay nói:
- Không cần ngÆ°Æ¡i khách sáo thốt lá»i Ä‘a tạ. Hẳn ngÆ°Æ¡i thấy kim bài thánh chủ nhÆ° thấy võ lâm thánh chủ.
- Thiếu TÆ°á»ng luôn tâm niệm Ä‘iá»u đó và lão nhân gia cÅ©ng đã răn dạy vãn bối giá»›i quy của võ lâm để không mạo phạm gây trá»ng tá»™i vá»›i trưởng bối.
Giang Hào vuốt râu:
- Tốt… vậy Cát Thiếu TÆ°á»ng đại thiếu gia Kim Tiá»n bang hãy nghe phán lịnh của võ lâm thánh chủ. Kể từ hôm nay ngÆ°Æ¡i sẽ không còn là ngÆ°á»i chấp chưởng Kim Tiá»n bang thay lão chủ Cát Hinh. Mà phải giao lại toàn bá»™ Kim Tiá»n bang lẫn đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu cho tứ đại há»™ pháp đàn.
Mặt Thiếu TÆ°á»ng sa sầm hẳn khi nghe Giang Hào thốt ra câu nói này. Mồ hôi từ từ rịn ra trán Thiếu TÆ°á»ng. Y từ từ đặt tay xuống tá»±a chiếc ghê đặc chủng, từ tốn nói:
- Tứ đại há»™ pháp Ä‘Æ°á»ng… sao lại gấp nhÆ° vậy?
- Äó là ý của võ lâm thánh chủ.
Thiếu TÆ°á»ng gượng cÆ°á»i. Y từ tốn nói:
- à của Võ lâm Thánh chủ muốn Cát Thiếu TÆ°á»ng phải bàn giao ngay trá»ng trách mình Ä‘ang giữ?
Giang Hào gật đầu:
- Không sai!
- Thế võ lâm thánh chủ sẽ cho tại hạ làm những việc gì?
- Bổn hộ pháp chưa nghe thánh chủ nói đến.
- Má»™t ngÆ°á»i không đảm nhận việc gì thì chẳng khác nào xác chết mà biết thở.
Giang Hào cÆ°á»›p lá»i Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Äó là ý của ngÆ°Æ¡i, còn lịnh của võ lâm thánh chủ là lịnh của võ lâm thánh chủ.
Thiếu TÆ°á»ng khẽ gật đầu:
- Vãn bối hiểu Ä‘iá»u đó. Khi ngÆ°á»i ta đã là phế nhân rồi thì chẳng còn làm được gì trong cõi Ä‘á»i này. Äó là ý của vãn bối nhÆ°ng còn ý của tứ đại há»™ pháp Ä‘Æ°á»ng hẳn có thể cho vãn bối má»™t việc gì để làm đặng không biến thành xác chết vô ích chỉ biết sống và để thở.
Giang Hào cau mày. Lão lưỡng lự rồi nói:
- Bổn há»™ pháp chÆ°a há» nghÄ© đến Ä‘iá»u đó.
- Nếu bốn vị há»™ pháp chÆ°a nghÄ© đến Ä‘iá»u đó thì vãn bối có thể nghÄ© dùm cho bốn vị trưởng lão vậy.
DÆ° Chấn Hoa há»i:
- Ngươi nghĩ gì nào?
Thiếu TÆ°á»ng nheo mày rồi nói:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng không thể để mất Kim Tiá»n bang lẫn đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu khá»i tay mình.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng, Cát Thiếu TÆ°á»ng lắc nhẹ hai tay tá»±a chiếc ghế đặc chủng.
DÆ°á»›i lÆ°á»n ghế, bốn ngá»n phi tiêu bắn xét ra nhanh ngoài tầm mắt. Khi bốn vị há»™ pháp đàn võ lâm kịp phát hiện được kỳ biến đó thì sá»± việc đã quá muá»™n rồi.
Cả bốn ngÆ°á»i có cùng má»™t cảm giác nhÆ° có má»™t lưỡi tầm sét bổ thẳng vào đúng ngay tâm tinh mình.
Cả bốn ngÆ°á»i giật nảy mình, lảo đảo thối bá»™.
Äôi mắt Giang Hào trợn trừng nhìn Thiếu TÆ°á»ng:
- Ngươi… Ngươi dám…
Y chỉ nói được đến đây thì bổ nhào đầu xuống đất.
Những ngÆ°á»i còn lại lần lượt đổ theo Giang Hào nhÆ° những thân cây chuối bị phạt ngang đến tận gốc.
Thiếu TÆ°á»ng vẫn ngồi bệ vệ trên chiếc ghế đặc chủng. Y nhìn bốn cái xác của tứ đại há»™ pháp đàn võ lâm, nhẩm nói:
- Bá»n các ngÆ°Æ¡i đâu thể Ä‘oạt được Kim Tiá»n bang của bổn thiếu gia.
Tài sản của dth_abcd

  #30  
Old 03-06-2008, 10:04 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 30

Long tà hổ độc




Chiếc kiệu hoa do tám gã phu kiệu dừng lại trÆ°á»›c ngôi tam quan tòa Di Hoa cung. Từ ngoài ngôi tam quan dẫn vào cá»­a tòa đại Ä‘iện Bách Hoa cung là hai dãy chân đèn bằng đá, hừng há»±c cháy tá»a ánh sáng soi sáng cả bầu trá»i bên trên. Ngoài hai dãy chân đèn bằng đá đó là má»™t tấm thảm đỠđược trải từ ngôi tam quan kéo dài vào tá»›i bên trong tòa đại Ä‘iện Di Hoa. Äứng bên những chiếc chân đèn là những gã võ phu vận võ phục bó chẻn, chân diện nhÆ° trét sáp trông thật vô hồn và vô cảm. Trông há» mà tưởng nhÆ° những hàng tượng đá bất Ä‘á»™ng trang hoàng cho không gian tòa Di Hoa cung thêm phần uy nghiêm. Thượng Quan Äại Phu vén rèm kiệu bÆ°á»›c ngay xuống tấm thảm Ä‘á». Lão vuốt râu lia mắt nhìn qua cục trÆ°á»ng, rồi ung dung thả bÆ°á»›c theo tấm thảm tiến vá» phía tòa Di Hoa cung.
Hai hàng cung nữ từ trong tòa đại Ä‘iện Bách Hoa cung tiến ra. HỠđón Thượng Quan Äại Phu bằng những lẳng hoa tÆ°Æ¡i rải lên tấm thảm để lão dẫm lên những cánh hoa đó.
Thượng Quan Äại Phu hÆ¡i đừng bÆ°á»›c để những nàng cung nữ Ä‘á» rải hoa lên thảm rồi má»›i bÆ°á»›c tiếp. Sá»± nghinh đón này biểu đạt sá»± ngưỡng má»™ của Di Hoa Tiên Tá»­ đối vá»›i Thượng Quan tiên sinh.
Di Hoa Tiên Tá»­ đã đứng sẳn ngay ngưỡng cá»­a tòa đại Ä‘iện Bách Hoa cung đón Thượng Quan Äại Phu. Lão dừng chân trÆ°á»›c mặt Di Hoa Tiên Tá»­ nhìn nàng.
Di Hoa Tiên Tá»­ ôm quyá»n, hÆ¡i cúi ngÆ°á»i xuống rồi nhá» nhẹ nói:
- Di Hoa cung vô cùng hân hạnh đón tiếp Thượng Quan tiên sinh.
Lão ôm quyá»n đáp lá»…, rồi từ tốn nói:
- Lão phu vô cùng cảm kích trước đại lễ nghinh tiếp của cung chủ. Sự nghinh tiếp của cung chủ hôm nay càng khiến lão phu đây ngưỡng mộ.
Lão vuốt râu nhìn Dư Thất Thất như thể ngắm một bức tranh tố nữ tuyệt đẹp rồi nhu hòa nói:
- Giá»›i võ lâm đồn đãi đúng là không sai, trên giang hồ chỉ có Di Hoa Tiên Tá»­, cung chủ Di Hoa cung má»›i đáng là bậc anh thÆ° tài sắc vẹn toàn, trí lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i. Má»™t hồng nhan kỳ tài của võ lâm hiện thá»i. Lão phu ngưỡng má»™, rất ngưỡng má»™.
- Cho dù Dư Thất Thất có được bằng hữu võ lâm ngợi khen là anh thư, hồng nhan kỳ tài cũng không thể nào sánh với uy danh lừng lẫy của tiên sinh.
ThÆ°Æ¡ng Quan Äại Phu vuốt râu, nhÆ°á»›ng mày nói:
- Tiên tử khách sáo rồi.
Lão nói rồi vuốt râu, Ä‘iếm má»™t nụ cÆ°á»i ban phát.
Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất ôm quyá»n nói:
- Má»i tiên sinh vào trong đại Ä‘iện Bách Hoa cung.
- Lão hủ rất ngại đến những nÆ¡i được nghinh tiếp nhÆ° thế này. NhÆ°ng vì nhận được thiệp má»i của tiên tử… Lão hủ không thể từ chối mà không đến đây được. Lão hủ đã đến rồi… Di Hoa Tiên Tá»­ cung chủ đừng quá trong thị, mở đại yến linh đình sẽ khiến cho lão hủ áy náy thêm đó.
- Dư Thất Thất sẽ làm theo ý của tiên sinh.
Hai ngÆ°á»i cùng song hành bÆ°á»›c vào tòa đại Ä‘iện Bách Hoa cung. Hai ngÆ°á»i ngồi xuống hai chiếc ngai sÆ¡n son thiếp vàng đặt ngang bằng vá»›i nhau.
Thượng Quan Äại Phu nhìn sang Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất từ tốn nói:
- Hẳn tất cả vá»— lâm Ä‘á»u biết lão hủ đến Di Hoa cung.
- Tiên sinh đến Di Hoa cung là niá»m vinh hạnh của Di Hoa cung. Tất nhiên niá»m vinh hạnh đó, DÆ° Thất Thất đã cùng chia sẽ vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Lão vuốt râu, gượng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i rồi nói:
- Di Hoa cung chủ làm cho lão hủ áy náy thêm đó.
Di Hoa Tiên Tử vổ tay một tiếng.
Sau tiếng vá»— tay của Di Hoa Tiên Tá»­ thì quần hào võ lâm theo hai lối cá»­a sau lần lượt bÆ°á»›c vào. Từng ngÆ°á»i má»™t đến ôm quyá»n hành lá»… Thượng Quan Äại Phu.
Äầu tiên là bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn. Y có bá»™ dạng núc na nú ních và đôi gò má chảy xệ thật ná»±c cÆ°á»i. Äổng Toàn ôm quyá»n xa và nói:
- Bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn tham kiến Thượng Quan tiên sinh.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu nhìn LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn. Lão từ tốn nói:
- Lão hủ có nghe tiếng Lương bang chủ từ lâu… Rất tiếc chưa một lần quá bước đến tổng đàn Diện bang ở Hồ Nam. Nhưng thế nào một ngày nào đó lão hủ sẽ ghé đến.
- Diện bang vô cùng hân hạnh đón tiên sinh.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gật đầu.
LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn ôm quyá»n xá rồi lui bÆ°á»›c.
Sau LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn lần lượt đến những ngÆ°á»i khác. Gần nhÆ° tất cả những bang phái tồn tại trên giá»›i giang hồ Ä‘á»u có mặt tại tòa đại Ä‘iện Bách Hoa cung này.
Khi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã yên vị rồi Thượng Quan Äại Phu má»›i đứng lên trịnh trá»ng nói:
- ChÆ° vị bang chủ. Lần này lão hủ Ä‘á»™t ngá»™t đến Di Hoa cung không chuẩn bị thứ gì để bồi đáp lại sá»± ngưỡng má»™ của chÆ° vị. Lão hủ cÅ©ng không Ä‘oán được tất cả má»i ngÆ°á»i lại có mặt ở đây. Lão hủ vô cùng áy náy trÆ°á»›c sá»± ngưỡng má»™ của các vị mà không có gì đáp lại. Rất mong chÆ° vị bang miá»…n chấp cho lão hủ.
Di Hoa Tiên Tá»­ nhìn Thượng Quan Äại Phu Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, chá» cho Thượng Quan Äại Phu ngồi xuống, nàng má»›i đứng lên hÆ°á»›ng vá» phía quần hùng trịnh trá»ng nói:
- Thượng Quan tiên sinh chẳng khác nào vị Phật sống, tất cả giá»›i võ lâm không phân biệt Hắc đạo hay Bạch đạo Ä‘á»u ngưỡng má»™, chỉ cần diện kiến được tiên sinh, chÆ° vị bang chủ đã thá»a mãn tâm nguyện rồi.
Nhìn lại Thượng Quan Äại Phu, Di Hoa Tiên Tá»­ nói tiếp:
- Tiên sinh có mặt ở đây, má»i ngÆ°á»i đã hoan há»· rồi.
- Cung chủ làm sao cho lão hủ phải bối rối rồi đó.
Nếu Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất khiến cho tiên sinh bối rối, rất mong tiên sinh miễm thứ cho Dư Thất Thất.
- Lão hủ bối rối nhưng không thể bắt bẻ gì cung chủ.
- Äa tạ tiên sinh.
Dư Thất Thất ngồi xuống rồi phán lịnh:
- Dâng rượu.
Rượu được những nàng cung nữ bÆ°ng ra bày khắp đại Ä‘iện Bách Hoa cung. Di Hoa Tiên Tá»­ trịnh trá»ng chuốc rượu ra chén của Thượng Quan Äại Phu:
- Di Hoa cung thỉnh má»i tiên sinh chén rượu giao kiến.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu:
- Rượu của tiên tử… Lão hủ không thể không nhận, nhưng nhận rồi chẳng biết đáp lại bằng cái gì. Lão hủ đã áy náy càng áy náy hơn.
- Tiên sinh nhận chén rượu này của Di Hoa cung, đã là niá»m vinh hạnh cho Di Hoa cung của DÆ° Thất Thất.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gật đầu. Lão hÆ°á»›ng xuống các vị bang chủ trịnh trá»ng nói:
- Lão hủ mượn chén rượu Di Hoa Tiên Tá»­ má»i các vị bằng hữu cùng nâng chén.
Có ngÆ°á»i cao hứng quá khi được vị tiên sinh nổi tiếng trong Trung Nguyên má»i má»™t chén rượu mà buá»™t miệng nói:
- Uống được chén rượu má»i này của tiên sinh, tại hạ có chết cÅ©ng cam lòng không oán than gì cả.
Thượng Quan Äại Phu tiên sinh nhìn xuống ngÆ°á»i đó.
Tiếp nhận ánh mắt của Thượng Quan Äại Phu, ngÆ°á»i đó ôm quyá»n nói:
- Tại hạ là Dư Chí Lộc, bang chủ Vạn Mã bang.
Thượng Quan Äại Phu phá lên cÆ°á»i. Lão vừa cÆ°á»i vừa vuốt râu nhìn Chí Lá»™c nói:
- Lão hủ sẽ nhá»› hoài lá»i nói này của DÆ° bang chủ Vạn Mã bang. Nhất định lão hủ sẽ đến Vạn Mã bang tham kiến bang chủ.
Lão nói dứt câu dốc chén rượu uống cạn. Äặt chén xuống bàn, Thượng Quan Äại Phu tiên sinh nhìn sang Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất:
Lão hủ quả là quá bất ngá» khi đến Di Hoa cung của tiên tá»­ lại gặp quá nhiá»u Ä‘iá»u thú vị nhÆ° thế này.
- Sẽ còn nhiá»u Ä‘iá»u thú vị nữa để DÆ° Thất Thất bồi tiếp tiên sinh. NhÆ°ng cho dù DÆ° Thất Thất có nghinh tiếp trá»ng thể thế nào thì cÅ©ng không sánh bằng sá»± hiện diện của tiên sinh tại Di Hoa cung này.
- Lão hủ không nghÄ© mình là ngÆ°á»i quá hệ trá»ng nhÆ° thế đâu.
- Tiên sinh qua khiêm nhÆ°á»ng rồi. Sá»± có mặt của tiên sinh má»›i khiến cho tất cả những vị bang chủ và những hào kiệt có mặt tại Di Hoa cung. Bấy nhiêu đó đủ minh chứng sá»± ngưỡng má»™ của võ lâm đối vá»›i tiên sinh nhÆ° thế nào rồi.
Lá»i nói này của tiên tá»­, Thượng Quan Äại Phu áy náy vô cùng. NhÆ°ng dù sao lão hủ cÅ©ng biết được chá»— đứng của mình trong giá»›i võ lâm giang hồ.
Lão ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» nàng:
- Âu cũng nhỠở tiên tử.
Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, rồi từ tốn đáp lá»i lão.
- Äược tiên sinh ngợi khen… DÆ° Thất Thất vô cùng hoan há»·. Xin được má»i tiên sinh má»™t chén rượu. Di Hoa Tiên Tá»­ uống cạn chén rượu, rồi má»›i đứng lên nhìn xuống quần hùng võ lâm.
Di Hoa Tiên Tử từ tốn nói:
- ChÆ° vị bằng hữu. Sá»± hiện diện của Thượng Quan tiên sinh hôm nay là niá»m vinh dá»± cho giá»›i võ lâm của chúng ta. Vậy trong chÆ° vị hào kiệt anh hùng, có ai muốn thi thố tài nghệ cho Thượng Quan tiên sinh thưởng lãm không?
Nàng vừa nói dứt câu thì bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn bÆ°á»›c ra.
Y ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Di Hoa cung chủ và Thượng Quan Äại Phu:
- Bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn, xin được thi thố chút võ há»c thô thiển của Diện bang để cho Thượng Quan tiên sinh thưởng lãm.
Thượng Quan Äại Phu gật đầu:
- Rất mong được bang chủ cho lão hủ mở mắt thấy tài nghệ tuyệt luân của Diện bang.
Lão vuốt râu nói tiếp:
- Má»i bang chủ.
Bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn thi triển má»™t bài quyá»n, tạo ra những đạo quyá»n phong vùn vụt. Há» LÆ°Æ¡ng nhÆ° dồn tất cả tâm huyết lẫn kiến văn có được vào bài quyá»n đó mà sắc diện Ä‘á» au bởi dùng quá nhiá»u công lá»±c. Diện bang chủ LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn thi thố xong bài quyá»n má»›i từ từ thu hồi chân ngÆ°Æ¡n, và vận Ä‘á»™ng Ä‘iá»u tức.
Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất nói:
- Bang chủ quả là có quyá»n phong cái thế võ lâm.
Nàng nhìn qua Thượng Quan Äại Phu.
Thượng Quan Äại Phu tiên sinh vuốt râu ôm quyá»n há»i:
- Lão hủ mạn phép há»i bang chủ… Tên của bài quyá»n vừa rồi là gì?
LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn ôm quyá»n, trang trá»ng nói:
- Không dám nói ngoa, vá»›i tiên sinh và Di Hoa cung chủ, bài quyá»n vừa rồi có tên là Phong Lôi quyá»n. Quyá»n công trấn võ của Diện bang phái suốt trăm năm nay chÆ°a có đối thủ nào có khả dÄ© địch lại. Chính nhá» có Phong lôi quyá»n mà Diện bang thành danh trong giang hồ. Chỉ vá»›i Phong Lôi quyá»n LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn xuôi ngược khắp giang hồ, cứu Ä‘á»™ bá tánh mà chÆ°a gặp má»™t tà nhân nào kháng cá»± lại.
Thượng Quan Äại Phu tiên sinh vuốt râu nhìn LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn:
- Quyá»n thuật của Diện bang chủ đáng được lão hủ chấp bút ghi vào văn tá»± võ lâm Trung Nguyên.
Nghe lá»i nói của Thượng Quan Äại Phu tiên sinh bang chủ Diện bang vô cùng phấn kích ôm quyá»n nói:
- Äa tạ tiên sinh đã cho Diện bang cÆ¡ há»™i được lÆ°u danh hậu thế. Bút tá»± của Thượng Quan tiên sinh sẽ là bút tá»± trấn võ Diện bang. Là báu vật của Diện bang.
Y nói rồi ôm quyá»n xá. Cùng lúc đó thì có tiếng hừ nhạt. Ngay sau khi tiếng hừ nhạt, Vạn Mã bang chủ DÆ° Chí Lá»™c bÆ°á»›c ra ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Thượng Quan Äại Phu tiên sinh và Di Hoa Tiên Tá»­.
Y trịnh trá»ng nói:
- Tiên sinh, những gì tiên sinh vừa thấy chỉ là miếng võ biá»n của bá»n mãi võ sÆ¡n đông. Phong Lôi quyá»n của bang chủ Diện bang chẳng có gì hay ho cả. Trong lịch sá»­ võ lâm Trung Nguyên chÆ°a bao giá» nghe nói đến Diện bang. Chẳng qua Diện bang chỉ là má»™t bá»n ngÆ°á»i theo đóm ăn tàn thôi. Bút tá»± của tiên sinh là di tá»± quý giá vô ngân đâu thể dành cho những thế quyá»n mãi võ sÆ¡n đông đó.
Nghe DÆ° Chí Lá»™c nói, sắc diện của bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn Ä‘á» bừng. Y quay ngoắc lại trừng mắt nhìn DÆ° Chí Lá»™c, vá»›i vẻ phẩn ná»™ lá»™ rõ ra mặt. Bá»™ mặt núc na núc ních của Diện bang chủ LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn cứ giật nảy lên trong thật ná»±c cÆ°á»i.
Mãi má»™t lúc sau y má»›i có thể bật ra lá»i:
- Ngươi……
DÆ° Chí Lá»™c không cho LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn thốt hết câu nói của mình mà khoát tay dè bÄ©u nói:
- Múa tay, múa chân nhÆ° bang chủ đâu thể gá»i là võ công chân chính. Bang chủ có muốn giao đấu vá»›i DÆ° má»— không?
Lương mỗ tại sao không dám chứ.
DÆ° Chí Lá»™c hừ nhạt rồi nhìn lên Thượng Quan Äại Phu từ tốn nói:
- Thượng Quan tiên sinh… muốn biết võ công chân chính hay không chân chính thì phải kinh qua những cuá»™c sát hạch. Còn chỉ để múa và nói thì rằng thứ võ công chỉ có ở những hạng ngÆ°á»i bị thịt, không đáng tiên sinh quan tâm đến.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gật đầu:
- Bang chủ nói rất đúng.
Vạn Mã bang chủ DÆ° Chí Lá»™c ôm quyá»n:
- DÆ° má»— xin được dung võ công của Vạn Mã bang để tiên sinh chứng nghiệm Phong Lôi quyá»n của Diện bang có đáng được ngÆ°á»i chấp bút ghi vào văn tá»± lÆ°u truyá»n hậu nhân hay không?
Y ôm quyá»n xá Thượng Quan Äại Phu rồi nhìn lại bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn:
- DÆ° má»— thỉnh giáo LÆ°Æ¡ng bang chủ. LÆ°Æ¡ng bang chủ phải ná»› dung đến tuyệt há»c võ công Phong Lôi quyá»n của Diện bang đó.
Bang chủ Diện bang LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn nhìn DÆ° Chí Lá»™c bằng ánh mắt đằng đằng sát khí. Y gằn giá»ng nói:
- DÆ° Chí Lá»™c, ngÆ°Æ¡i quá tá»± thị rồi đó. LÆ°Æ¡ng mổ phải mở mắt cho ngÆ°Æ¡i biết thế nào là Phong Lôi quyá»n của Diện bang.
Nói dứt câu, LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn rống lên má»™t tiếng. Cùng vá»›i tiếng rống đó há» LÆ°Æ¡ng dẫn đến ba bá»™, tung luôn má»™t thoi quyá»n vá»›i tám thành công lá»±c công thẳng vào vùng thượng đẳng của Vạn Mã bang chủ.
Quyá»n kình của LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn phát xuất ra trong lúc tức giận vô cùng mãnh liệt, nhÆ°ng DÆ° Chí Lá»™c xem chừng rất tá»± thị chẳng xem quyá»n công của đối phÆ°Æ¡ng ra gì. Cái miệng chúm chím của gã hÆ¡i nhếch lên. Äồng thá»i Ä‘ang đứng hữu chưỡng đón thẳng đỡ thẳng vào quyá»n công của Diện bang chủ LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn.
- Chát….
Sau âm thanh khô khốc đó khi chưởng và quyá»n chạm thẳng vào nhau, Diện bang chủ LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn thoát toàn bá»™, nhÆ°ng chưởng pháp của há» DÆ° đã biến thành trảo bấu lấu thoi quyá»n của y kéo lại.
DÆ° Chí Lá»™c kéo LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn tá»›i trÆ°á»›c. Y vừa kéo vừa nói:
- Phong Lôi quyá»n của Diện bang đúng lả chỉ đắc dụng đối vá»›i bá»n mãi võ sÆ¡n đông.
Bị Dư Chí Lộc kéo đến trước, bang chủ Diện bang mất thăng bằng, chúi vỠphía hỠDư. Không một chút đắn đo, Vạn Mã bang chủ hoành tả thủ biến thành một thế chém, bổ thẳng vào yết hầu hỠLương.
Y vừa tung ra sát chiêu vừa nói:
- Äây má»›i là võ công chân chính trên giang hồ.
Lá»i còn dá»ng trên miệng Vạn Mã bang chủ DÆ° Chí Lá»™c thì LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn rống lên chẳng khác nào tiếng kêu của má»™t con lợn khi nhận lãnh má»™t nhát dao tÆ°á»›c mạng mình.
- Ồ…
Vừa chém vào yết hầu của Diện bang bang chủ LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn, Vạn Mã bang chủ vừa buôn trảo công ra khá»i thoi quyá»n của há» LÆ°Æ¡ng, khiến cho LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn lật ngã ngá»­a ngÆ°á»i ra sau.
Ót của LÆ°Æ¡ng Äổng Toàn nện thẳng xuống sàn gạch. Miệng há hốc phát ra những âm thanh ồ ồ, mắt thì trợn trừng, cùng vá»›i nÆ°á»›c giãi trào ra hai bên mép. Y ôm lấy yết hầu, toàn thân giần giật má»™t lúc rồi má»›i nằm Æ°á»n ra trông tợ má»™t con heo chết sình.
Thượng Quan Äại Phu nheo mày.
Lão vuốt râu, xoa trán rồi nói:
- Lão hủ không quen với cảnh tượng này… Chóng mặt quá.
DÆ° Chí Lá»™c nghe Thượng Quan Äại Phu tiên sinh thốt ra câu nói đó, liá»n vồn vã nói:
- Tiên sinh… Dư mỗ không có ý làm kinh động tiên sinh.
Thượng Quan Äại Phu khoát tay:
- Không không… Lão hủ không có ý trách Vạn Mã bang chủ. NgÆ°á»i mang nghi nghiệp võ phải có cái giá của nó. Có nhÆ° vậy võ há»c má»›i tăng tiến và có sá»± phân định ngÆ°á»i cao kẻ thấp. Chỉ tại lão hủ không quen thôi.
Di Hoa Tiên Tử Dư Thất Thất đứng lên:
- Tiên sinh không quen, vậy Dư Thất Thất sẽ đưa tiên sinh vào thượng khách sảnh nghỉ ngơi.
- Lão hủ muốn như vậy…
Lão ôm quyá»n hÆ°á»›ng xuống quần hùng:
- Chư vị bang chủ miễn thứ… Lão hủ thấy khó chịu không tiện ngồi đây. Rất mong sẽ có dịp gặp lại chư vị bang chủ và anh hùng hào kiệt của giới võ lâm.
Di Hoa Tiên Tá»­ Ä‘Æ°a Thượng Quan Äại Phu xuống tòa biệt lầu của Di Hoa cung. BÆ°á»›c chân vào biệt lầu, Thượng Quan Äại Phu liá»n nói:
- Di Hoa Tiên Tử… tất cả quần hào võ lâm Ä‘á»u có mặt ở đại diện Bách Hoa cung nhÆ°ng sao lão hủ vẫn còn thấy thiếu má»™t ngÆ°á»i.
Di Hoa Tiên Tá»­ DÆ° Thất Thất mỉm cÆ°á»i:
- NgÆ°á»i mà tiên sinh Ä‘ang chá» cÅ©ng Ä‘ang chá» tiên sinh.
Nàng Ä‘Æ°a Thượng Quan Äại Phu đến trÆ°á»›c cá»­a gian thượng sảnh, rồi nhá» nhẹ nói:
- Má»i tiên sinh.
Nàng vừa nói vừa mở của gian thượng sảnh phòng đó nhÆ°ng không bÆ°á»›c vào. Thượng Quan Äại Phu bÆ°á»›c vào gian thượng sảnh phòng. Äập ngay vào mắt lão là chủ nhân Thiên Vân trang, Thiên Vân trang chủ.
Thiên Vân trang chủ ôm quyá»n từ tốn nói:
- Ngô Tự xin tham bái Thượng Quan huynh.
Khi ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau. Thượng Quan Äại Phu nhìn Ngô Tá»± từ tốn nói:
- Chúng ta không cần phải khách sáo nữa. Mục đích của lão phu đến Di Hoa cung thế nào thì võ lâm thánh chủ cũng đã biết.
- Những gì Thượng Quan huynh muốn nói thì đã nói vá»›i Ngô má»— rồi và Ngô má»— cÅ©ng đã làm theo ý của Thượng Quan huynh, Kim Tiá»n bang sau này sẽ không còn trong tay Cát Hình và Cát Thiếu TÆ°á»ng nữa. à của Thượng Quan huynh nhÆ° thế nào thì Ngô má»— làm theo nhÆ° vậy.
Thượng Quan Äại Phu bÆ°á»›c đến đối mặt vá»›i Ngô Tá»±:
- Ta cÅ©ng đã nhÆ°á»ng võ lâm thánh chủ má»™t bÆ°á»›c khi trút vụ huyết án tại Vá»ng Nguyệt lầu lên đầu Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong.
- Số phận của y là phải như vậy.
Ngô Tự chỉ chiếc ngai, từ tốn nói:
- Má»i Thượng Quan huynh.
Thượng Quan Äại Phu ngồi xuống chiếc ngai, Ngô Tá»± an tá»a vào chiếc ngai đối diện.
Tá»± tay Ngô Tá»± chuốc trà ra hai chiếc chén. Mùi trà thÆ¡m tá»a ra ngào ngạt.
Y vừa chuốc trà vừa nói:
- Hẳn Thượng Quan huynh đã biết ý của Ngô Tá»± khi gởi thiệp má»i Thượng Quan huynh thân hành đến Di Hoa cung này phải không?
Thượng Quan Äại Phu gật đầu:
- Ngô tôn giá cÅ©ng thừa Ä‘oán ra không cần thiệp má»i thì lão hủ cÅ©ng đến đúng không nào?
Ngô Tá»± đẩy chén trà qua Thượng Quan Äại Phu. Y bÆ°ng chén của mình.
- Chén trà này sẽ rất ngon nếu nếu hai ngÆ°á»i đối ẩm hiểu nhau và cùng tÆ°Æ¡ng đồng vá»›i má»™t ý nghÄ©, má»™t mục đích.
Thượng Quan Äại Phu bÆ°ng chén trà Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»­i rồi nhìn Ngô Tá»±:
- Ta nghĩ chén trà này ngon đó, mùi trà rất thơm, nên ý nghĩ và phong thái của chủ nhân nhận chén trà này cũng thơm tho như nó vậy.
Ngô Tá»± phá lên cÆ°á»i. Thượng Quan Äại Phu cÅ©ng phá lên cÆ°á»i.
Chỉ qua những lá»i nói bóng gió đó thôi, hai ngÆ°á»i nhÆ° thế đã hiểu ý nhau rồi.
Hai ngÆ°á»i cùng nhấp má»™t ngụm trà, rồi đặt chén xuống bàn.
Thượng Quan Äại Phu nhìn Ngô Tá»± từ tốn nói:
- Ta muốn thấy những thứ mà mình đã mất.
Ngô Tự gật đầu.
Ngô Tự lấy chiếc tráp trong ống tay áo đặt lên bàn:
- Má»i Thượng Quan huynh xem qua.
Thượng Quan Äại Phu lắc đầu:
- Không cần. Ta muốn biết Khắc Vị Phong đang ở đâu?
- Có lẽ gã Ä‘ang ở trong tay đại sứ thần Äại Liêu quốc Di Tuyết Hân.
Ngô Tự vuốt râu:
- Thượng Quan huynh yên tâm… Nếu huynh cần thì ngày mai, Ngô Tá»± sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thủ cấp của gã đến trao cho Thượng Quan huynh.
Thượng Quan Äại Phu nghiêm giá»ng nói:
- Ta muốn Ä‘iá»u đó.
- Võ lâm sẽ làm tất cả vì huynh.
- Võ lâm thành chủ cũng muốn ta đáp lại.
Ngô Tá»± ôm quyá»n:
- Ngô mỗ không khách sáo.
- Võ lâm thánh chủ đã có Ngá»c Kỳ Lân, bức há»a đồ Tá»­ Thành và cả Phụng Tiên. Chỉ còn thiếu má»™t thứ là Long Kiếm.
Ngô Tá»± ôm quyá»n nói:
- Vậy Ngô má»— mạo phạm há»i Thượng Quan huynh, Long Kiếm Ä‘ang ở đâu?
- Ta tưởng võ lâm thánh chủ biết Long Kiếm đang ở đâu rồi chứ.
- Nếu Ngô má»— biết thì đã cho ngÆ°á»i Ä‘i lấy nó rồi.
- Cốc Khụ không ở trong tay võ lâm thánh chủ à?
Äôi chân mày của Ngô Tá»± nhìu lại:
- Cốc Khụ biết Long Kiếm đang ở đâu à?
- Võ lâm thánh chủ thá»­ há»i lão Cốc xem.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu rồi từ từ đứng lên:
- Lão phu tin lão Cốc không nói với Ngô tôn giá đâu.
- Ngô Tự sẽ buột lão Cốc đó nói.
Thượng Quan Äại Phu nhìn lại Ngô Tá»±.
- Sinh ra làm ngÆ°á»i đã khó nhÆ°ng để thành ngÆ°á»i phát dÆ°Æ¡ng quang đại trong cõi Ä‘á»i này càng khó hÆ¡n. Ta mạn phép há»i võ lâm thánh chủ, sau khi thánh chủ làm chủ Tá»­ Thành sẽ xem ta nhÆ° thế nào?
Ngô Tá»± đứng lên ôm quyá»n nói:
- Mối giao hảo hôm nay sẽ là ná»n tảng cho ngày mai. Nếu trở thành chủ nhân Tá»­ Thành, Ngô má»— chỉ giữ phận làm chủ võ lâm mà không chen vào lãnh địa của Thượng Quan huynh. Võ lâm thì vẫn là võ lâm còn Thượng Quan huynh má»›i là chủ nhân đích thá»±c của thiên hạ mà ai ai cÅ©ng xem nhÆ° vị Phật sống.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu nhìn vào mắt Ngô Tá»±, từ tốn nói:
- Ta sợ má»™t ngày nào đó khi đã tá»±u thành chí nguyện của mình, Ngô tôn giá sẽ quên lá»i nói hôm nay.
- Ngô má»— làm sao quên được lá»i nói của mình. Nhất là lá»i nói đó lại được thốt ra trÆ°á»›c mặt Thượng Quan huynh.
Ngô Tá»± ôm quyá»n, từ tốn nói:
- Rất mong Thượng Quan huynh nhÆ°á»ng Tá»­ Thành cho võ lâm Trung Nguyên.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu rồi nói:
- TrÆ°á»›c đây ta cÅ©ng có ý làm chủ Tá»­ Thành. NhÆ°ng bây giá» ta sẽ trao nó lại cho thánh chủ. NhÆ°ng lấy gì để ta có thể tin vào lá»i nói của thánh chủ nhỉ?
Ngô Tá»± ôm quyá»n từ tốn nói:
- Ngô má»— thỉnh má»i Thượng Quan huynh đến mê cung.
Thượng Quan Äại Phu khẽ gật đầu.
Hai ngÆ°á»i theo mật đạo xuống má»™t mê cung được kiến tạo ngay bên dÆ°á»›i biệt lầu.
Thượng Quan Äại Phu rút ngá»n trầm phiến phe phẩy ra vẻ rất ung dung tá»± tại. Lão vừa Ä‘i vào mê cung vừa nói:
- Ai đã làm cái chuyện bại hoại đối với Diệp Diệp, ái nữ của Vạn Xuân trang chủ Hoàng Nguyên Khôi?
- Thượng Quan huynh nghÄ© ai nào, ngoài Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong?
Thượng Quan Äại Phu cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Nói như thế tội nghiệp cho gã tiểu tử đó. Ta nghĩ y không có hành vi như vậy đâu.
- Vậy Thượng Quan huynh nghĩ la ai nào?
Thượng Quan Äại Phu dừng bÆ°á»›c nhìn sang Ngô Tá»±:
- Võ lâm thánh chủ biết?
Ngô Tá»± gượng cÆ°á»i, vuốt râu rồi nói:
- NgÆ°á»i nào có thể Ä‘Æ°a được cái xác của Diệp Diệp vào Vá»ng Nguyệt lầu thì ngÆ°á»i đó là hung thủ bại hoại.
Chân diện Thượng Quan Äại Phu Ä‘anh lại:
- Ta đã biết ngÆ°á»i đó là ai rồi. Thì ra tất cả má»i việc Ä‘á»u đã được sắp đặt từ trÆ°á»›c, chủ đích để buá»™c ta nhÆ°á»ng lại võ lâm.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào má»™t gian mật thất có tám vòm cá»­a. Ngay giữa gian mật thất đó là má»™t chiếc cÅ©i, trong đó có ngÆ°á»i.
Ngô Tự bước đến chiếc cũi, từ tốn nói:
- Lạc An phu nhân nhìn xem… Ai vào thăm phu nhân đây.
Khổ phụ bị nhốt trong lồng củi từ từ nhìn lên. Chân diện khổ ải héo hắt của khổ phụ lộ rõ những nét căm phẫn và sát khí:
- Thượng Quan Lân… Ngươi cũng đã đến rồi à.
Thượng Quan Äại Phu chau mày nhìn khổ phụ.
Lão vuốt râu nói:
- Ta bây giỠđã là Thượng Quan Äại Phu tiên sinh không còn là Thượng Quan Lân nhÆ° ngày nào nữa.
Lạc An rít giá»ng nói:
- Ngươi có thay tên đổi hỠthì cũng là Thượng Quan Lân, làm sao ta không nhận ra ngươi được. Ngươi là kẻ bại hoại, bất nghĩa, bất đạo. Ngươi đã hại tướng công ta.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu nói:
- Ta không phủ nhận Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng những gì của dÄ© vãng thì ta cÅ©ng đã quên rồi. Quên luôn cái tục danh Thượng Quan Lân của mình.
Lạc An phu nhân thét lớn:
- Ngươi quên nhưng ta không quên ngươi đâu.
- Cho dù Lạc An tá»· tá»· có nhá»› cÅ©ng không thể đảo ngược được số phận của mình. Không thể kéo thá»i gian quay lại. Tất cả đã chôn vào dÄ© vãng.
Ngô Tá»± nhì Thượng Quan Äại Phu lắng nghe lão nói rồi má»›i nhìn lại Lạc An phu nhân.
- Phu nhân… Ngô má»— đã tìm ra tung tích của đứa bé là giá»t máu của phu nhân rồi.
Lạc An khẩn thiết nói:
- Ngươi đã tìm ra rồi ư… Nó đang ở đâu…Hai ngươi đã làm gì nó?
Ngô Tá»± vuốt râu mỉm cÆ°á»i nói:
- Ngô má»— nói ra Ä‘iá»u này chắc chắn sẽ khiến Thượng Quan tiên sinh đây rất bất ngá».
Lão nhìn Thượng Quan Äại Phu.
- Thượng Quan huynh… Äứa bé năm xÆ°a mà huynh luôn nghÄ© nó là hậu há»a của huynh chính là Äạo vÆ°Æ¡ng Khắc Vị Phong đó.
Thượng Quan Äại Phu sững sá».
- Sao lại là Khắc Vị Phong…có gì chứng minh?
Ngô Tự từ tốn nói:
- Lá»i nói của Cốc Khụ thì tất nhiên Thượng Quan huynh phải tin chứ. Nếu nhÆ° Khắc Vị Phong không phải là đứa bé năm xÆ°a thì hẳn Cốc Khụ đã không tìm đến y.
Chân diện Thượng Quan Äại Phu Ä‘anh hẳn lại:
- Ta thật là bất ngá».
Lạc An vồn vả nói:
- Hai ngươi đã làm gì Khắc Vị Phong?
ThÆ°Æ¡ng Quan Äại Phu nhìn Lạc An phu nhân nói:
- Bây giỠthì chưa, nhưng Khắc Vị Phong phải chết.
Lạc An biến sắc:
- Ta xin ngÆ°Æ¡i.
Nói rồi Lạc An phu nhân sụp lạy:
- Ta xin hai ngÆ°Æ¡i.
Thượng Quan Äại Phu buông tiếng thở dài:
- Äúng ra gã tiểu tá»­ đó phải chết từ lâu rồi, bởi vì gã là giá»t máu của tá»· và Ma Kiếm Âu Trung Văn.
Thượng Quan Äại Phu vừa dứt lá»i thì Lạc An phu nhân sụp lạy nhÆ° tế sao. Vừa lạy Thượng Äại Phu và Ngô Tá»±. Lạc An khổ phụ vừa khẩn thiết van nài:
- Ta xin hai ngÆ°á»i hãy tha thứ cho con của ta. Ta cầu khẩn dập đầu lạy hai ngÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i có thể giết ta, ta cÅ©ng không má»™t lá»i oán trách. Äày Ä‘á»a ta thế nào thì ta cÅ©ng không há»n không oán. Chỉ cần hai ngÆ°á»i tha cho con của ta, thì kiếp sau ta sẽ làm thân trâu ngá»±a hầu hạ hai ngÆ°á»i.
Ngô Tá»± nhìn Thượng Quan Äại Phu ôn tồn nói:
- Thượng Quan huynh nghĩ sao vỠsự thỉnh cầu của Lạc An phu nhân?
Thượng Quan Äại Phu thở dài.
- Không thể kéo thá»i gian quay lại, cÅ©ng không thể đảo ngược được số phận đã định theo ý trá»i.
Ngô Tự vuốt râu gật đầu.
Y nói rồi mở cửa chiếc củi, nhìn Lạc An phu nhân:
- Lạc An phu nhân… Ta cho phu nhân má»™t cÆ¡ há»™i rá»i khá»i nÆ¡i này để tìm Khắc Vị Phong Äạo vÆ°Æ¡ng, mà dẫn hắn rá»i khá»i Trung Nguyên.
Nghe Ngô Tự thốt ra câu nói này Lạc An phu nhân dập đầu khẩn thiết đáp lễ:
- Äa tạ Ngô tôn giá… Äa tạ Ngô tôn giá… kiếp sau Lạc An sẽ làm thân trâu chó bái tạ ân Ä‘iểm hôm nay.
Nói rồi Lạc An phu nhân chui ra khá»i chiếc củi vá»™i vã bÆ°á»›c Ä‘i.
Ngô Tá»± và Thượng Quan Äại Phu nhìn Lạc An phu nhân.
Ngô Tự nói:
- Thượng Quan huynh nghÄ© sao. Chúng ta sẽ cùng ngồi chung má»™t thuyá»n chứ?
- Äúng nhÆ° vậy.
Lá»i vừa dứt trên cá»­a miệng thì cả Ngô Tá»± lẫn Thượng Quan Äại Phu cùng đồng loạt phát xuất chiêu công tập kích thẳng đến sau lÆ°ng khổ phụ Lạc An.
Ngá»n trầm phiến của Thượng Quan Äại Phu thì đâm thẳng vào đại huyệt thiên linh cái, còn chỉ công của Ngô Tá»± thì Ä‘iểm vào tá»­ huyệt bách há»™i.
- Bốp bốp…
Lạc An phu nhân ngã nhào đến trÆ°á»›c, đập đầu xuống sàn mật thất. NgÆ°á»i chá»i tay, cố gượng ngồi lên nhÆ°ng rồi á»i ra má»™t bụm máu, từ từ gục đầu xuống nằm bất Ä‘á»™ng.
Ngô Tá»± nhìn Thượng Quan Äại Phu.
- Những lá»i của Ngô má»— nói, hẳn bây giá» Thượng Quan huynh đã tin?
Thượng Quan Äại Phu gật đầu:
- Ta và võ lâm thánh chủ cùng má»™t hạng ngÆ°á»i nhÆ° nhau. Tất phải tin nhau.
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, doc co hong vnthuquan, ìåäèöèíà



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™