Hạo Nguyệt Thành, là một trong số rất ít thành thị dành cho tu tiên giả cách đại phái Vấn Đạo Môn một trăm dặm. Có bán kính gần mười dặm, bao quanh Hạo Nguyệt Thành là một tầng cấm chế tuy rằng không có tác dụng gì đối với tu tiên giả nhưng chỉ cần là phàm nhân tiến vào phạm vi cấm chế, liền đi lòng vòng một hồi lại đi ra mà không rõ nguyên do, đây chỉ là một loại cấm chế ngăn cách tránh làm ảnh hưởng nhân gian thế tục mà thôi. Trưa hôm nay tại cổng thành một thiếu niên tuổi chừng hai mươi thân vận lam bào, mái tóc dài thả lỏng tự nhiên, trên dây lưng đeo một túi trữ vật kim sắc. Dù trên người có chút phong sương nhưng trên miệng vẫn động lại một nét cười nhẹ vốn có, không phải Dương Tử thì còn ai.
Dương Tử mất gần một tháng mới đi hết chặn đường hơn hai ngàn dặm, dù trên người còn chút thương tích nên đi có chậm hơn so với dự tính nhưng hắn cũng không dám dừng lại một nơi nào quá lâu. Hôm nay cuối cùng cũng đến Hạo Nguyệt Thành chỉ còn cách Vấn Đạo Môn một trăm dặm, phải biết rằng vì có sự tồn tại của Vấn Đạo Môn nên trong Hạo Nguyệt Thành nghiêm cấm tu tiên giả đấu pháp nên đến được đây Dương Tử mới thở phào nhẹ nhõm. Dễ dàng tìm được một quán trọ liền thuê một căn phòng ở gốc khuất, Dương Tử liền một mực bế quan chữa thương. Hai hôm sau thương thế hoàn toàn hồi phục thì trên tay cầm túi trữ vật vẻ mặt không thể che giấu phấn khởi trong lòng thầm nói:"Giờ phút kiểm tra bảo vật đã tới a".
Sau hai canh giờ hắn mới kiểm tra được hết năm túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông, kim bào trung niên kể cả ba người Trần Linh. Chỉ tính riêng túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông cũng có hơn mười khối trung phẩm linh thạch và hơn ba trăm hạ phẩm linh thạch, phải biết một trung phẩm linh thạch giá quy đổi là mười hạ phẩm linh thạch cộng thêm hai trăm hạ phẩm linh thạch trong các túi trữ vật còn lại thì Dương Tử đang sở hữu hơn bảy trăm hạ phẩm linh thạch. Cảm giác trở thành người có tiền làm Dương Tử hưng phấn cả buổi mới bình ổn lại tinh thần. Ngoài ra còn có một số linh thảo, tài liệu trên người các loại yêu thú để chế đan, luyện phù Dương Tử tùy tiện vứt một vào một gốc trong túi trữ vật phòng khi cần sử dụng.
Trong ba túi trữ vật của ba người Trần Linh ngoài số linh thạch đã kể trên còn có ba thanh hạ phẩm linh khí phi kiếm và hai đạo linh phù. Lôi Kích Phù, tạo ra một đạo lôi điện công kích kẻ địch tương đương một kích toàn lực của Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư và Phong Nhận Phù, tạo ra một đạo phong nhận tương đương một kích toàn lực của Luyện Khí Kỳ tầng năm.
Còn trong túi trữ vật của kim bào trung niên có một thanh lam sắc tiểu kiếm và một đạo hắc sắc linh phù. Phi kiếm dài chừng năm tấc tên Vân Linh Kiếm, là trung phẩm linh khí loại phi kiếm. Lưu Tinh Kiếm lúc trước vì vượt sức dẫn động thiên lôi giết chết kim bào nam tử mà hư tổn quá nhiều cơ bản không thể khôi phục, vừa kịp có Vân Linh Kiếm thay thế, chất lượng còn cao hơn một cái cấp bậc. Nên nhớ rằng cùng lúc đó Thanh Vân Bội là hạ phẩm linh khí cũng vỡ nát mà không thể ngăn cản Vân Linh Kiếm một chút nào. Về phần hắc sắc linh phù tên Hắc Ám Phù khi sử dụng sẽ tạo ra một vòng hắc quang phạm vi bao trùm hai mươi trượng trong ba giây, đứng trong phạm vi này ngoài người sử dụng và người có tu vi trên Luyện Khí Kỳ tầng bảy còn lại đều thấy một mảnh tối đen cơ bản là như mù. Tới đây thì Dương Tử lại cười có vẻ quái dị:"Làm mù kẻ địch dưới Luyện Khí tầng bảy trong ba giây? dùng để đánh lén giết người thì hiệu quả vô cùng. Trong chiến đấu chỉ cần một giây sơ suất liền mất mạng huống chi là ba giây a".
Nhưng thu hoạch không chỉ bấy nhiêu, chân chính bảo vật nằm trong túi trữ vật của nữ tu giả Cực Lạc Tông, sau khi xem xong làm Dương Tử tưởng như mình đang nằm mộng.
Lôi Lân Giáp, hạ phẩm linh khí loại phòng ngự toàn thân. Là một bộ chiến giáp màu lam sắc, tạo hình khắc trên thân giáp thành từng tầng vảy trên đó còn có từng tia lôi điện mỏng manh tựa như một con Kỳ Lân đang thu mình lại. Không nên xem thường Lôi Lân Giáp chỉ là hạ phẩm linh khí, phải biết linh khí loại phòng ngự toàn thân rất khó đoán tạo và cực độ hao tốn tài liệu nên giá trị thường gấp ba lần linh khí cùng cấp loại khác. Vừa hợp với Dương Tử vì khả năng phòng ngự của hắn quá kém.
Tiếp theo là một quyển sách huyết sắc hướng dẫn tu luyện một loại độn pháp gọi là: Huyết Độn Thuật, dùng tất cả tinh huyết trong người điều động trực tiếp độn xa trăm dặm trong một cái nháy mắt, tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ trong ngày chỉ có thể huyết độn một lần, Kim Đan Kỳ có thể huyết độn ba lần trong ngày. không nói cũng biết đây là một loại công pháp bỏ chạy khi gặp tình thế nguy hiểm tuy nhiên cần cân nhắc khi sử dụng bởi vì sau khi dùng Huyết Độn Thuật vì tiêu hao một lượng tinh huyết rất lớn nên cơ thể sẽ rơi vào tình trạng cực độ suy yếu không thể tái chiến đấu.
Một quyển sách cũ nát trên đầu trang ghi: Luyện Thần Thuật. Tu tiên giả khi đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Kỳ trở lên thì linh thức tự động chuyển hóa thành thần thức, diệu dụng không phải linh thức có thể so sánh. Ngoài phạm vi rộng hơn thần thức còn có thể cách không truyền âm cho tu tiên giả khác, áp chế tu tiên giả có thần thức thấp hơn còn có thể tra xét cấm chế, trận pháp,... Quan trọng nhất là thần thức càng nhiều số lượng linh khí tu tiên giả có thể điều động càng cao. Ngoài linh lực trong cơ thể thì thần thức trực tiếp quyết định chiến lực của tu tiên giả cấp cao. Mà trong Luyện Thần Thuật ghi rõ tu tiên giả cấp thấp nếu tu luyện Luyện Thần Thuật sẽ trực tiếp chuyển hóa linh thức thành thần thức. Luyện Thần Thuật chia làm ba tầng, tầng thứ nhất gia tăng gấp đôi thần thức vốn có của tu luyện giả, tầng hai gia tăng gấp bốn và tầng ba gia tăng gấp tám. Dương Tử mừng như điên thầm nghĩ:" tuyệt đối là nghịch thiên công pháp a".
Một trận cảm thán Dương Tử nói:" một tu tiên giả bằng này công pháp nghịch thiên lại bỏ mình tại một mật động u tối, đúng là thiên đạo vô thường".
Cảm xúc phiền muộn đi qua, đầu tiên Dương Tử chọn tu luyện Huyết Độn Thuật chỉ sau năm ngày bế quan hắn đã nắm giữ được yếu quyết. Dương Tử đứng lên, hai tay bấm những ấn quyết kì lạ rồi thân ảnh hắn biến mất tại chổ sau một cái nháy mắt liền xuất hiện tại con đường lớn trước cửa quán trọ chỉ cách phòng hắn hai trăm mét có dư, điều đáng nói là hắn nằm sấp trên đường như một con cóc trông cực kỳ thê thảm làm một trận ngỡ ngàng cho những tu tiên giả đang đi đường.
Quá xấu hổ hắn đứng lên chấp tay nhìn những người xung quanh nói:"Làm phiền rồi, ta chỉ muốn thử chút độ cứng của con đường thành Hạo Nguyệt thôi a". Một trận cười giòn tan vang lên làm hắn không dám ngước đầu đi về lại phòng mình thầm mắng:"Thật là xấu hổ chết người mà, Huyết Độn Thuật yêu cầu cơ thể phải đạt tiêu chuẩn Trúc Cơ Kỳ, Luyện Khì Kỳ tầng thứ tư như ta lại dám sử dụng đúng là tự chuốc nhục vào thân mà". Quá xấu hổ lại thêm sau khi sử dụng Huyết Độn Thuật tiêu hao quá lớn tinh huyết Dương Tử nằm xuống ngủ một cái là năm ngày.
Ngày thứ sáu Dương Tử tỉnh dậy, với vẻ mặt như ai thiếu tiền hắn lâu năm không trả y theo lộ tuyến hướng dẫn Luyện Thần Thuật mà chuyển hóa linh thức trong người thành thần thức. Một ngày, hai ngày lại ba ngày cho đến sau một tháng lẻ tám ngày Dương Tử thành công chuyển hóa toàn bộ linh thức thành thần thức mà chỉ Trúc Cơ Kỳ lão quái vật mới có. Lúc này vẻ mặt hắn mới khôi phục một chút tự tin sau lần thất bại khi thi triển Huyết Độn Thuật.
Dương Tử phóng thần thức ra xung quanh liền là một dặm, phải biết là thần thức hiện tại của Dương Tử chỉ là vừa chuyển hóa từ linh thức sang thần thức, chưa hề chạm đến tầng một của Luyện Thần Thuật lại tiến bộ vượt xa trước đây nếu dùng linh thức nhiều nhất là năm mươi mét. Trong bán kính một dặm xung quanh Dương Tử dùng thần thức có thể nhìn thấy rõ những động tác của từng con côn trùng nhỏ nhất. Nếu thật sự phải so sánh thì khi dùng linh thức cảm quan thế giới xung quanh như nhìn qua một tấm kiếng mờ mà thôi. Dù là chất lượng hay số lượng thần thức đều vượt xa.
Nghĩ liền làm trong túi trữ vật bay ra bốn thanh phi kiếm, Dương Tử liền dùng thần thức điều động năm thanh phi kiếm bay ngang dọc trong phòng mình, năm phi kiếm chém ngang xẻ dọc như chính tay hắn đang cầm.
Cảm giác điều khiển nhiều phi kiếm một lần làm Dương Tử sung sướng trên chín tầng mây. Nhớ đến các nhân vật chính trong tiểu thuyết Tiên Hiệp kiếp trước hắn đọc, một lần điều khiển liền có trăm thanh phi kiếm phóng ra làm Dương Tử quyết tâm tiếp tục bế quan tu luyện tầng thứ nhất Luyện Thần Thuật.
Một lần bế quan liền ba tháng, tại tháng đầu tiên hắn liền tu luyện thành công tầng thứ nhất Luyện Thần Thuật thần thức đạt bán kính hai dặm. Dùng thần thức đảo qua, làm các Luyện Khí Kỳ tu tiên giả quanh hắn toát mồ hôi lạnh cứ tưởng lão quái vật Trúc Cơ Kỳ nào hỏi thăm mình. Tiếp tục cố gắng thêm hai tháng lại không có chút tiến bộ nào, xem ra không có kỳ ngộ thì khó mà đột phá tầng hai. Dương Tử cũng không lấy đó làm bất mẫn vì lúc này so với những tu tiên giả cùng cấp thì hắn là quái thai rồi.
Nghĩ đến khi tu tiên giả có được thần thức liền có thể nội thị, thời gian trước vì mãi mê tu luyện Luyện Thần Thuật Dương Tử lại quên mất. Hắn liền dùng một tia thần thức tiến vào cơ thể mình lại hướng về phía đan điền vì nơi đây là nơi tập hợp tất cả tinh hoa của tu tiên giả, linh lực đều chứa tại đây. Trong đan điền linh lực đậm đặc tới mức tạo thành sương mù phiêu đãng không có trật tự. Trong đầu Dương Tử như có một vụ nổ lớn khi nhìn vào trung tâm đan điền vì tại nơi đó có một tiểu hắc châu nhẹ nhàng xoay tròn, cứ xoay một vòng lại sinh ra một tia linh lực tuy rằng rất nhỏ bé nhưng quả thật linh lực lại gia tăng thêm một chút. Chính là nó, hắc châu thần bí đã kết thúc sinh mạng Dương Tử ở kiếp trước, chính nó đã làm linh hồn hắn sống lại trong cơ thể Dương Tiết Sinh ở kiếp này. Ngay lúc này Dương Tử đã rõ ràng tại sao khi tu luyện Nhật Nguyệt Quyết một loại công pháp trong võ lâm thế tục lại có hiệu quả đặc biệt cường thân kiện thể, tại sao một kích của trung phẩm linh khí Vân Linh Kiếm lại không thể xuyên qua đan điền hắn, tại sao cho dù hắn có rất ít thời gian tu luyện tu vi lại cứ nhẹ nhàng tăng tiến trong khi hắn tự biết tư chất của mình thuộc loại thấp nhất trong các loại tư chất tu tiên mà theo như trong Tu Tiên Bách Giám Sơ Lược người bình thường với tư chất như hắn cả đời tối đa chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng ba. Mọi thắc mắc đã rõ ràng như bức màn bí mật đã được vén lên, tất cả sự bất thường phát sinh trên người Dương Tử đều vì có sự tồn tại của hắc châu trong đan điền hắn mà ra.
Mơ hồ Dương Tử đoán được đây tuyệt đối là thần khí nghịch thiên quyết định thành tựu sau này của hắn. Nếu tiểu hắc châu này lộ ra ngoài không chỉ hắn chắc chắn phải chết mà toàn bộ tu tiên giới sẽ rơi vào tràng cảnh ngàn năm gió tanh mưa máu. Vì trong Tu Tiên Bách Giám Sơ Lược có ghi lại vào ba vạn năm trước cường giả các vị diện xé rách không gian tiến vào Nhân Giới chiến một trận long trời lỡ đất khiến Nhân Giới đến vạn năm sau mới có thể dần khôi phục chỉ vì tranh đoạt một tiểu hắc châu thần bí.
Quyết tâm tìm hiểu rõ hắc châu, Dương Tử liền điều khiển tia thần thức tiến vào hắc châu thì không ngờ bên trong nó lại có thể tự thành một không gian bán kính khoản hai mươi trượng, tại trong không gian này ngoài mặt đất thì xung quanh bị bao phủ bởi một loại vật thể như mây như khói màu hắc sắc. Trong đầu chợt lóe lên ý tưởng Dương Tử liền điều khiển một thanh phi kiếm từ trong túi trữ vật bây ra ngoài rồi lại dùng một tia thần thức câu thông với hắc châu, thanh phi kiếm liền bị hút vào không gian bên trong hắc châu. Liên tục thử nghiệm liền cho ra một kết quả làm Dương Tử mừng như điên, không gian bên trong hắc châu có khả năng tương tự như túi trữ vật ngoài ra có điểm khác vượt trội là vật thể có sinh mệnh cũng có thể tiến vào, không như túi trữ vật chỉ có thể chứa những thứ không có sinh mệnh bằng chứng là chính Dương Tử đang đứng trong không gian này mà không phải như lúc đầu chỉ là một tia thần thức.
Dương Tử không tin một bảo vật như vậy chỉ có bấy nhiêu tác dụng nhưng hắn biết muốn hiểu rõ hắc châu không phải một sớm một chiều là có thể. Sau khi chuyển hết bảo vật trong túi trữ vật tiến vào hắc châu trên dây lưng Dương Tử vẫn nguyên túi trữ vật ở đó để tránh bị nghi ngờ.
Buông bỏ việc tu luyện nhàm chán Dương Tử liền nằm xuống ngủ hết một ngày một đêm. Sáng hôm sau hắn đi xuống tầng trệt quán trọ quyết tâm thưởng thức một bữa ăn no say tiện thể nghe những tu tiên giả xung quanh đàm đạo làm tăng thêm kiến thức cho mình.
Sau một tuần trà thì Dương Tử nghe được một tin tức khá thú vị là tại nơi này một tháng sau sẽ tổ chức một đấu giá đại hội do chính Vấn Đạo Môn đứng sau tổ chức,thầm nghĩ nhất định sẽ tham gia hắn liền gọi tiểu nhị tính tiền không ngờ một bàn ăn lại tốn của hắn năm hạ phẩm linh thạch. Tại lúc câu thông cùng hắc châu định lấy ra linh thạch thì hắn biến sắc, giữa trán nhăn thành hình chữ xuyên nhưng chính Dương Tử cũng biết đang ở chốn đông người liền trả linh thạch rồi vội vàng trở về phòng trọ của mình.
Đứng bên trong không gian của hắc châu. Trước mắt Dương Tử là bốn thanh phi kiếm, một hắc sắc tiểu phiến và một lam sắc chiến giáp. Không ngờ ngoại trừ Thất Hồn Phiến và Vân Linh Kiếm cả bốn món hạ phẩm linh khí còn lại liền trực tiếp tấn cấp thành trung phẩm linh khí. Ngược lại tất cả tài liệu yêu thú và linh thảo thì biến mất không thấy đâu. Một trận choáng váng trong đầu Dương Tử mơ hồ biết nếu như đúng theo hắn suy đoán thì hắn giàu to rồi, hai mắt như biến thành hai viên linh thạch sáng lấp lánh.
Dương Tử vội vàng chạy ra phường thị mua mười thanh hạ phẩm linh khí và một ít tài liệu yêu thú, linh thảo làm hắn mất hơn năm trăm hạ phẩm linh thạch. Bước ra khỏi hắc châu Dương Tử liền đem tất cả linh khí, tài liệu, linh thảo thu vào trong không gian hắc châu rồi để lại một tia thần thức theo dõi. Liên tục dùng thần thức quan sát, đến đêm thì Dương Tử phát hiện các hắc sắc vụ khí bao quanh không gian hắc châu lại thả vào không gian đó, dùng thần thức tiến vào trong một thanh phi kiếm quan sát thì ra hắc sắc vụ khí đang lọc đi tạp chất bên trong các loại tài liệu. Đến sáng hôm sau trước mặt Dương Tử là mười thanh trung phẩm linh khí vừa mới ra lò, hắn liền rõ ràng mọi chuyện. Vạn vật trong thiên địa không có cái gì là không có tạp chất, tạp chất quá nhiều thì chất lượng của vật đó sẽ thấp đi, còn hắc sắc vụ khí về đêm lại có diệu dụng tẩy rửa đi tập chất nên biến chất hạ phẩm linh khí thành trung phẩm linh khí, các loại tài liệu và linh thảo vì không chịu nổi áp lực khi hắc sắc vụ khí tẩy rửa liền trực tiếp tan vỡ. Nguyên nhân trung phẩm linh khí không thể trong một đêm thăng cấp vì tạp chất trong trung phẩm linh khí ít hơn nhiều so với hạ phẩm linh khí, theo tốc độ tẩy rửa của hắc sắc vụ khí bên trong trung phẩm linh khí mà tính toàn thì phải đến hơn ba năm mới có thể thăng cấp.
Suy nghĩ một chút Dương Tử dùng thần thức thử điều động hắc sắc vụ khí thì cảm thấy một tia kháng cự. Dương Tử liền hiểu ít nhất hắn phải đạt tu vi Trúc Cơ Kỳ khi đó thần thức của hắn sẽ mạnh gấp mười lần hiện tại may ra mới dễ dàng điều động được hắc sắc vụ khí. Đến lúc đó cũng không sợ các loại tài liệu và linh thảo để bên trong bị hư hại, cho nên hiện tại ngoài linh khí thì tất cả các loại vật phẩm khác hắn đều để trong túi trữ vật.
Dương Tử thầm nghĩ:" nếu dùng hắc sắc vụ khí tẩy rửa tập chất bên trong cơ thể chính mình thường xuyên không phải mình sẽ đạt thành tựu tương tự bất diệt kim thân sao?". Rồi bất giác rùng mình lắc đầu nói:" Đúng là dám nghĩ dám liều, ngay cả các loại tài liệu yêu thú còn bị tẩy thành tro bụi huống chi là cơ thể nhân loại chính là chê mạng quá dài a. Nếu có thể tôi luyện cơ thể đạt đến trình độ hạ phẩm linh khí thì may ra có thể thử".
Hiện tại hắn có mười bốn thanh trung phẩm linh khí phi kiếm, một trung phẩm linh khí Thất Hồn Phiến và một trung phẩm linh khí phòng ngự Lôi Lân giáp. Với lượng thần thức hiện tại thì Dương Tử chỉ có thể điều động mười thanh phi kiếm cùng lúc mà không bị rối loạn, không phải hắn không muốn tạo ra trung phẩm linh khí đem bán rồi mua thượng phẩm linh khí sử dụng hắn sẽ càng mạnh hơn, chỉ là muốn sử dụng thượng phẩm linh khí thì tu vi ít nhất phải là Luyện Khí Kỳ tầng bảy trở lên. Đắn đo một hồi Dương Tử quyết định tạm thời sử dụng mười thanh trung phẩm linh khí, ba năm sau những trung phẩm linh khí này khi biến chất thành thượng phẩm linh khí có thể lúc đó tu vi của hắn vừa kịp đột phá đến tầng bảy Luyện Khí Kỳ. Để kỷ niệm Lưu Tinh Kiếm, thanh phi kiếm đầu tiên khi Dương Tử bước chân vào tu tiên giới, hắn liền đặt tên cho bộ mười thanh trung phẩm phi kiếm là: Lưu Tinh Thập Kiếm.
Còn dư ba thanh trung phẩm linh khí phi kiếm hắn liền đem ra phường thị bán, nhìn ánh mắt kinh ngạc của lão bản khi mua ba trung phẩm linh khí phi kiếm Dương Tử thầm hô không ổn. Vẻn vẹn một Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư một lần liền đem bán ba thanh trung phẩm linh khí, một hai lần không sao nhưng việc buôn bán linh khí sẽ là công việc thường xuyên của hắn sau này nếu không có phương pháp giải quyết tận gốc thì cơ bản không thể liên tục bán ra linh khí, tránh một số kẻ lòng tham nổi lên nghi ngờ giết người đoạt bảo.
Một hạ phẩm linh khí giá năm mươi hạ phẩm linh thạch. Trung phẩm linh khí giá gấp mười lần hạ phẩm linh khí cũng chính là năm mươi trung phẩm linh thạch. Thượng phẩm linh khí giá gấp trăm lần trung phẩm linh khí chính là năm trăm thượng phẩm linh thạch. Lần này bán ra ba thanh trung phẩm linh khí Dương Tử thu lại được một trăm năm mươi trung phẩm linh thạch.
Một tháng thời gian gần đây bên trong Hạo Nguyệt Thành lan truyền một hắc y nhân thần bí chuyên thu mua các loại hạ phẩm linh khí và một bạch y nhân chuyên bán ra các loại trung phẩm linh khí. Theo như các tu tiên giả trong Hạo Nguyệt Thành suy đoán có lẽ là một đại thế lực nào đó bán ra trung phẩm linh khí để mua hạ phẩm linh khí về cho môn nhân sử dụng. Nếu các tu tiên giả biết được đại thế lực mà họ suy đoán chỉ là một Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư chắc sẽ trực tiếp lâm vào điên cuồng. Đúng vậy, cả hắc y nhân và bạch y nhân đều chính là Dương Tử, liên tục buôn bán tuy có chút nguy hiểm nhưng để chuẩn bị vốn liếng cho đấu giá hội ba ngày sau hắn chỉ có thể liều mạng. Dù sao sau này Dương Tử cũng không tính sẽ tiếp tục buôn bán linh khí tại Hạo Nguyệt thành. Trong một tháng tổng linh thạch Dương Tử thu vào được gần hai ngàn năm trăm trung phẩm linh thạch cũng chính là hai vạn năm ngàn hạ phẩm linh thạch. Nhìn linh thạch xếp thành tòa núi nhỏ bên trong hắc châu Dương Tử có chút choáng ngợp thầm nghĩ:" cho dù là kẻ giàu nhất trong số Trúc Cơ Kỳ lão quái trong thấy cũng tuyệt đối phải đỏ mắt a".