Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 25-04-2008, 11:06 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
H.26. Hoá ra kẻ thù lại là "Cha"


Lá»™ Vân Phi tỉnh lại và cảm nhận được ngay có má»™t bàn tay rất má»m mại

đang mơn man trên má mình.

Chàng không dám mở mắt nhìn vì đoán biết bàn tay đó là của ai.

Chợt thấy có một viên dược hoàn được nhét vào miệng, chàng không chút

do dự nuốt ngay vào rồi mở mắt ra.

Chàng đã đoán không sai, trước mặt là Lãnh Thanh Nga.

Nàng cất giá»ng hết sức dịu dàng: -Lá»™ đại hiệp đừng lo. ThÆ°Æ¡ng thế không

nghiêm trá»ng lắm đâu, chỉ bị tán lá»±c thôi, sẽ nhanh chóng hồi phục.

Lá»™ Vân Phi há»i: - Äây là nÆ¡i nào?

Lãnh Thanh Nga nhoẻn miệng cÆ°á»i đáp: - Äịa Tạng Miếu.

- À…

Lộ Vân Phi à một tiếng. Chàng chợt nhớ rằng Lãnh Thanh Nga đã giấu

một vật ở đây, nhưng không biết đó là vật gì.

Lãnh Thanh Nga nói: - Lộ đại hiệp cứ nằm ở đây, để tôi đi kiếm thứ gì ăn.

NhÆ°ng chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, lắc đầu: - Không được! Lỡ ra có ngÆ°á»i đến…

À… Tốt rồi! Dưới bệ thỠcó một nơi ẩn mình rất tốt!

Rồi không chỠLộ Vân Phi đồng ý hay không, nàng bế thốc chàng lên đưa

tới đặt dưới bệ thỠPhật xong mới quày quả đi ra, vừa đi vừa quay lại nói: - Tôi

sẽ trở vỠngay!

Lộ Vân Phi thầm nghĩ: - Mình từng cứu cô ta, bây giỠcô ấy lại cứu mình,

thế là không ai nợ gì ai. Nay ở đây không còn việc gì nữa, cần phải rá»i khá»i đây

Ä‘uổi theo Äá»— Phi Hùng và truy tìm Bốc Äại Khánh má»›i được.

Quyết định xong, chàng lập tức tập trung thần trí vận tâm pháp, hy vá»ng

sẽ hành Ä‘á»™ng được trÆ°á»›c khi Lãnh Thanh Nga quay vá».

Qua chừng ná»­a canh giỠđã thấy thiếu nữ trở lại, đến bên bệ thá» cất giá»ng

dịu dàng nói: - Lá»™ đại hiệp! Tôi đã vỠđây! Äã tìm được đồ ăn rồi, chúng ta sẽ

điểm tâm một chút!

Tim Lộ Vân Phi đập rộn lên.

Lúc này công lực của chàng khôi phục được ba thành, thầm hối hận không

Ä‘i khá»i đây sá»›m hÆ¡n, bây giỠđã không kịp nữa.

Lãnh Thanh Nga đưa thức ăn vừa mua được bày lên bên bệ thỠnói: - Lộ

đại hiệp khôi phục lại công lực thật nhanh! Nào chúng ta ăn kẻo nguội!

Lộ Vân Phi chỉ gật gật đầu.

Äá»™t nhiên Lãnh Thanh Nga nhìn ra cá»­a, gấp giá»ng nói khẽ: - Có ngÆ°á»i

đến! À… bá»n võ sÄ© ở Tu La Cung rồi! Huynh cứ ở đây đừng lên tiếng, cứ để

mặc tôi đối phó.

Nói xong bÆ°á»›c ra chặn trÆ°á»›c bệ thá».

Lúc này đã có bảy tám tên võ sĩ hiện ra trước cửa điện.

Lá»™ Vân Phi tính nhanh trong đầu, lÆ°á»ng trÆ°á»›c những tình huống nguy hiểm

nhất có thể xảy ra.

Quyết không thể để sá»± việc Ä‘á»™t biến trÆ°á»›c, chàng liá»n khẩn trÆ°Æ¡ng vận

công, cố khôi phục được công lực càng nhanh càng tốt.

Vì sợ Lộ Vân Phi bị đối phương phát hiện, Lãnh Thanh Nga chủ động

bÆ°á»›c ra khá»i miếu Ä‘iện.

Bá»n võ sÄ© lập tức tạo thành thế bao vây, lúc này tăng thêm tá»›i mÆ°á»i mấy

ngÆ°á»i.

Không ai nói tiếng gi, chừng nhÆ° bá»n võ sÄ© Ä‘ang chá» ai đến.

Lãnh Thanh Nga cũng im lặng chỠsự việc diễn tiến.

Lúc sau bên ngoài có tiếng ngá»±a hí rồi má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i tiến vào.

Dẫn đầu là một lão nhân bận cẩm y, chừng năm mươi tuổi, diện mạo và

phong thái hết sức uy nghiêm.

Bá»n võ sÄ© trong viện Ä‘á»u cúi ngÆ°á»i hành lá»….

Äôi má của Lãnh Thanh Nga chợt trắng bạch lại, ánh mắt phát ra những

tia căm hận nhếch mép cÆ°á»i nói: - Không ngá» Tu La Lệnh chủ thân tá»± quang

lâm, thật vinh hạnh!

Vòng ngÆ°á»i giãn ra, ngÆ°á»ng chá»— cho Tu La Lệnh chủ bÆ°á»›c vào, Ä‘i thẳng

tới trước mặt Lãnh Thanh Nga: - Cô nương là Vô Danh Hoa?

Lãnh Thanh Nga lạnh lùng đáp: - Không sai!

Tu La Lệnh chủ lại há»i: - Lai lịch thế nào?

- Không nói được!

- Cô nÆ°Æ¡ng không phải là đồng bá»n của Bốc Äại Khánh chứ?

Lãnh Thanh Nga đáp: - Không há»i nhiá»u. Äã nói không là không!

Giá»ng Tu La Lệnh chủ trở nên nghiêm khắc: - Cô nÆ°Æ¡ng theo lệnh của ai

tới Tu la Cung trộm bảo vật trấn cung?

Lãnh Thanh Nga lắc đầu: - Äó là tá»± ý của ta, không theo lệnh ai cả.

Tu la Lệnh chủ hừ má»™t tiếng nói: - Bây giá» có nÆ°Æ¡ng có má»c cánh cÅ©ng

không thoát khá»i đây được. Hãy trả lá»i ta mấy câu. Cô nÆ°Æ¡ng làm thế vá»›i mục

đích gì?

Lãnh Thanh Nga đáp gá»n: - Äể giết ngÆ°Æ¡i!

MÆ°á»i mấy tên võ sÄ© Ä‘á»u tức giận hừ má»™t tiếng, nhÆ°ng Tu La Lệnh chủ vẫn

giữ vẻ uy nghiêm như trước, không lộ chút gì tức giận cả.

- Cô nÆ°Æ¡ng muốn giết bổn tá»a?

- Không sai!

Tu La Lệnh chủ nhÆ°á»›ng mày há»i: - Vì sao?

Lãnh Thanh Nga nghiến răng đáp: - Äể phục thù!

Tu la Lệnh chủ à má»™t tiếng, lại há»i: - Thù gì vậy?

- Khi nào sắp chết, ta sẽ cho ngươi biết.

- Cô nÆ°Æ¡ng tá»± tin rằng có thể giết được bổn tá»a?

- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!

- Trước hết cô nương hãy trả lại vật đã lấy trộm đã!

- Äừng hòng!

Tu La Lệnh chủ trầm mặt khoảnh khắc, cuối cùng phất tay ra lệnh: - Bắt

lấy nó!

Một lão đạo đứng bên lệnh chủ nhún mình như làn gió lao vút tới Lãnh

Thanh Nga vung trảo chộp ngang uyển mạch nàng.

NgÆ°á»i đó là Ngoại vụ tổng quản Tu La Cung Cung Thiên TÆ°á»›c.

Là một trong số vài cao thủ thượng thặng ở Tu la Cung nên thân thủ Cung

Thiên Tước có thể nói là siêu phàm, xuất thần nhập hóa.

Khoảng cách song phương chỉ có năm sáu thước, xuất trảo thần tốc như

thế, rõ sỠsỠlà không thể tránh được.

Vậy mà thật bất ngá», Lãnh Thanh Nga không biết dùng thứ thân pháp gì,

chớp mắt đã xuất hiện ở bên cạnh, dễ dàng thoát được cú trảo.

Má»i ngÆ°á»i không kịp nhận ra cá»­ Ä‘á»™ng của thiếu nữ, mặt Ä‘á»u biến sắc.

Cung Thiên Tước lại xuất thủ lần nữa.

Bây giỠlão vung cả hai tay với tốc độ khác nhau và góc độ cũng khác

nhau, giống nhÆ° mÆ°á»i cao thÅ© đồng thá»i xuất trảo.

Lãnh Thanh Nga thân thể nhÆ° không có trá»ng lượng, lÆ°á»›t mình tránh khá»i

những cú trảo liên tục phát ra dày đặc nhÆ° mạng nhện, thân pháp cá»±c kỳ huyá»n

ảo.

Nhìn chuyển Ä‘á»™ng của nàng, ngÆ°á»i ta liên tưởng đó chỉ là bóng quá»· mị

chứ không phải ngÆ°á»i thật.

Lúc này Lá»™ Vân Phi vẫn nấp dÆ°á»›i bệ thá», không nhìn thấy gì quang cảnh

ở bên ngoài, vẫn chú đâm vận công.

Không những Lá»™ Vân Phi mà đám ngÆ°á»i ở tiá»n viện không ai phát hiện

được lúc đó có một lão nhân nấp trên mái điện.

Tu La Lệnh chủ nói: - Theo bổn tá»a được biết thì giống thân pháp đó trên

giang hồ chỉ có má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™c nhất là lão thần trá»™m! Cô nÆ°Æ¡ng có quan hệ thế

nào với vị đó?

Lãnh Thanh Nga thản nhiên đáp: - Quan hệ sư đồ!

Tu La Lệnh chủ trầm ngâm nói: - Nếu vậy thì lạ thật… Bổn cung với

Thần Thâu Diệu Thủ vô oán vô cừu, vậy cô nương phục thù gì chứ?

Thá»±c tế Lãnh Thanh Nga chỉ được sÆ° phụ truyá»n lại má»™t câu di ngôn của

mẫu thân nàng giết Tu La Lệnh chủ Vưu Bính Liết mà thôi, còn đó là oán cừu gì

thì chính nàng cũng không biết.

NhÆ°ng trong trÆ°á»ng hợp này không thể không giải thích đành trả lá»i: -

Việc này không quan hệ gì đến gia sÆ°. Äến lúc cần ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i rõ.

- Có lý nào lại như thế? Nếu cô nương không chịu nói rõ nguyên do, bổn

tá»a đành phải bắt buá»™c.

Dứt lá»i bÆ°á»›c lên.

Lãnh Thanh Nga lùi sau mấy bước.

Tu La Lệnh chủ quát to một tiếng, không biết dùng thủ pháp gì khiến

Lãnh Thanh Nga kêu lên một tiếng, hai đầu gối cong lại quỳ xuống đất.

Lập tức hai tên vệ sĩ xông tới giữ chặt lấy.

Tu La Lệnh chủ há»i: - Bây giá» thì cô nÆ°Æ¡ng hãy nói, vật lấy trá»™m được

đem giấu ở đâu?

Lãnh Thanh Nga gào lên: - Ta không nói!

Giá»ng Tu La Lệnh chủ tá» ra hăm dá»a: - Nếu cô nÆ°Æ¡ng là nam nhân, bổn

tá»a không khách khí đâu! NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng chá»› bức bách bổn tá»a phải dùng thủ

đoạn….

Lãnh Thanh Nga chợt nói: - Ngươi sẽ không dám!

Tu La Lệnh chủ sầm mặt há»i: - Vì sao?

Lãnh Thanh Nga cÆ°á»i đáp: - Ta biết rằng bảo Ä‘iệp của Tu La Cung là

thánh vật truyá»n phái, vật còn phái còn, vật mất phái tiêu. Nếu ngÆ°á»i giết ta tức

là không bao giỠtìm được bảo điệp nữa, Tu La Cung từ nay vĩnh viễn trừ danh

trên giang hồ.

Trên mặt các cao thủ Tu La Cung Ä‘á»u hiện sát cÆ¡.

Tu La Lệnh chủ ra lệnh: - Cứ đưa nó vỠcung rồi sẽ liệu!

Chợt có tiếng nói vang lên: - Khoan đã!

Lộ Vân Phi từ trong điện từ từ bước ra.

Công lực của chàng vẫn chưa khôi phục hết, nhưng lúc này chàng không

thể không hiện thân bá» mặc ngÆ°á»i của Tu La Cung Ä‘Æ°a Lãnh Thanh Nga Ä‘i

được.

Má»i ánh mắt dồn vá» Lá»™ Vân Phi.

Tu La Lệnh chủ nhíu mày.

Lãnh Thanh Nga kêu lên: - Ai bảo huynh dẫn xác ra đây làm gì chứ?

Lộ Vân Phi bình thản đáp: - Tại hạ không thể bỠmặc cô nương bị hỠđưa

Ä‘i.

Tu La Lệnh chủ Ä‘Æ°a mắt quan sát Lá»™ Vân Phi má»™t lúc rồi há»i: - Các ngÆ°á»i

là đồng bá»n?

Lãnh Thanh Nga đáp: - Không phải! Chúng ta không có quan hệ gì với

nhau. Các ngươi hãy để anh ấy đi, ta sẽ theo các ngươi vỠcung.

Lá»™ Vân Phi trầm giá»ng nói: - Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, đừng để sai lạc vấn Ä‘á»!

Sau đó nói với Tu la Lệnh chủ: - Các vị thả cô ấy ra, tại hạ sẽ đảm nhiệm

việc trả lại bảo hiệp.

Lãnh Thanh Nga gào lên: - Huynh không được làm thế! Tôi có chết làm

quỷ cũng không tha đâu!

Rồi quay sang Tu La Lệnh chủ khẩn thiết nói: - Anh ấy đã giết Âu Thiếu

Bạch tiá»m phục trong Tu La Cung làm ná»™i gián, còn giết nhiá»u trợ thủ khác Bốc

Äại Khánh, đập tan mÆ°u đồ của hắn khống chế để chiếm Ä‘oạt Tu La Cung. Anh

ấy là ân nhân của các ngươi, Tu La Cung không được đối địch với anh ấy.

Má»i ngÆ°á»i lại nhìn Lá»™ Vân Phi.

Trông vẻ mặt bệnh hoạn của chàng không có vẻ gì là ngÆ°á»i đã làm nên

những chuyện phi thÆ°á»ng nhÆ° Lãnh Thanh Nga vừa nói.

Ngoại vụ tổng quản Cung Thiên TÆ°á»›c ngá» vá»±c há»i: - Hắn có bản lÄ©nh thần

thông nhÆ° thế sao không xuất thủ cứu ngÆ°á»i?

Lãnh Thanh Nga đáp: - Sau khi tiêu diệt bá»n thủ hạ của Bốc Äại Khánh,

anh ấy bị yêu nữ Bách Äá»™c Xà TrÆ°Æ¡ng Nhị NÆ°Æ¡ng ám toán, nếu không tất cả

các ngươi không đáng là đối thủ một chiêu của anh ấy đâu! Nếu không tin các

ngÆ°Æ¡i cứ đến Liên HÆ°Æ¡ng Am hoặc Tam Thanh Quán mà há»i thì biết! Anh ấy

chính là quái khách đội nón lá rộng mà các ngươi muốn tìn đó!

Má»i ngÆ°á»i cùng ồ lên má»™t tiếng.

Tu La Lệnh chủ gật đầu nói: - Äược, bổn tá»a tin lá»i cô nÆ°Æ¡ng. HÆ¡n nữa

những việc trên bổn tá»a đã biết. À… má»›i rồi vị đó gá»i cô là Lãnh cô nÆ°Æ¡ng …

Như vậy cô nương hỠLãnh ư?

- Không sai! Ta là Lãnh Thanh Nga. Mẹ ta đã di mệnh cho ta phải giết

ngÆ°Æ¡i!

Tu la Lệnh chủ mặt chợt tái Ä‘i, há»i: - Mẹ cô là ai?

- Bạch Phát Mỹ Nhân Lãnh Xảo Nương!

Tu La Lệnh chủ nhÆ° bị chá»c má»™t kiếm vào tim, lảo đảo lùi liá»n mấy bÆ°á»›c,

từng thớ thịt trên mặt giật giật, trông dáng bộ hết sức kinh dị.

Lãnh Thanh Nga nghiến răng há»i: - Bây giá» thì ngÆ°Æ¡i biết vì sao ta giết

ngươi rồi chứ?

Lá»™ Vân Phi không hiểu gì cả, đứng ngẩn ngÆ°á»i.

Vừa lúc ấy có má»™t nhân ảnh lao vào giữa vòng ngÆ°á»i nói to: - Cha, để con

lấy khẩu cung nó!

NgÆ°á»i đó là thiếu cung chủ Tu La Cung VÆ°u Tá»­ Mẫn.

Chợt nhận thấy vẻ kinh dị của phụ thân, y hốt hoảng há»i: - Cha sao thế?

Tu La Lệnh chủ trấn tÄ©nh lại, vung tay ra lệnh: - Thả ngÆ°á»i ra! Tất cả lùi

khá»i miếu.

Vưu Tử Mẫn King ngạc kêu lên: - Cha…

Bá»n thủ hạ ngẩn mặt nhìn nhau.

Tu la Lệnh chủ quát: - Các ngươi định kháng lệnh sao?

Có ai dám kháng lệnh?

Ngoại vụ tổng quản Cung Thiên Tước phất tay, ra hiệu hai tên vệ sĩ buông

Lãnh Thanh Nga rồi suất lãnh thủ hạ lùi xa khá»i miếu.

Chốc lát, ngÆ°á»i của Tu La Cung chỉ còn lại cha con lệnh chủ.

Lãnh Thanh Nga cũng đứng phát ngơ.

Tu La Lệnh chủ toàn thân run rấy, hồi sau má»›i há»i: - Mẹ cô...

Lãnh Thanh Nga Ä‘anh giá»ng: - Mẹ ta chết rồi, phải chịu thống khổ suốt

Ä‘á»i...

Tu La Lệnh chủ cất giá»ng từ hòa: - Hài nhi! Ta chính là VÆ°u Bính Liệt,

cha đẻ của con đây!

Rồi chỉ tay vào Vưu Tử Mẫn giới thiệu: - Nó là Vưu Tử Mẫn, em cùng cha

khác mẹ của con. Ta… có tội với mẹ con….

Tới đó, hai hàng nước mắt lã chã lăn xuống.

Mặt Lãnh Thanh Nga tái nhớt đi như sáp, không nói được câu nào.

NgÆ°á»i mà nàng cần phải giết chính là cha đẻ của nàng.

VÆ°u Tá»­ Mẫn cÅ©ng kinh ngạc hết nhìn ngÆ°á»i này lại nhìn ngÆ°á»i khác.

Tu La Lệnh chủ thở dài nói tiếp: - Hài nhi! Việc năm xưa có lẽ mẹ con

không nói cho con biết. Mà có nói thì con chẳng hiểu vì con còn nhá»â€¦.

Ông Ä‘Æ°a tay chấm mắt, giá»ng run run nói tiếp: - Cha năm xÆ°a đã lấy mẹ

con, nhưng bị bức hiếp đến cùng cực sống phận trâu chó nên lén bỠnhà trốn đi,

tới đầu nhập vào Tu La Cung với mục đích phục thù. Vì giữ bí mật thân thế mà

đến Tu La Cung, cha nói rằng mình chÆ°a lấy vợ. Sau má»™t thá»i gian, cha nhá» có

chút bản lÄ©nh hÆ¡n ngÆ°á»i mà được lão cung chủ Æ°u ái tỠý gả ái nữ cho để thành

ngÆ°á»i thừa kế môn hộ….

Lãnh Thanh Nga tức giận há»i: - Vá» sau thế nào?

Tu La Lệnh chủ rầu giá»ng: - Ta rất hối hận vì đã trót nói dối, mấy lần trở

vá» cố hÆ°Æ¡ng tìm mẹ con. NgÆ°á»i ta nói rằng chỉ sau khi ta trốn Ä‘i hÆ¡n ná»­a năm,

nàng sinh ra một nhi nữ… nhưng chỉ sau đó ít lâu đã mang con đi mất. Ta hết

sức tìm kiến nhưng không dò được chút manh mối nào….

- Sao nữa?

Tu La Lệnh chủ nhìn sang Vưu Tử Mẫn nói: - Ta không còn cách nào từ

chối đành chấp nhận…. VỠsau mẫu thân Tử Mẫn bất hạnh lìa trần vì bệnh

dịch. TrÆ°á»›c khi chết có tiết lá»™ má»™t Ä‘iá»u bí mật là có lần mẹ con đến Tu La Cung

tìm ta nhưng bị bà ấy giấu biệt không cho biết…. Từ đó ta sống trong nổi thống

khổ dày vò…. Mẹ con di mệnh cho con giết ta là đáng tội. Ta thừa nhận mình

đã là ngÆ°á»i bất nghÄ©a.

Tu La Lệnh chủ ngước mắt đẫm lệ nhìn nhi nữ, tiếp: - Tất cả những gì cần

nói đã nói hết. Con… cứ theo ý định của mình mà hành sự đi, hoàn thành di

nguyện của mẹ con….

Lãnh Thanh Nga nước mắt vòng quanh.

Làm sao nàng đương tâm giết phụ thân mình?

Vưu Tử Mẫn kích động nói: - Thư thư, đó là… sự hiểu lầm. Sai là ở gia

mẫu đã quá ích kỷ.

Lãnh Thanh Nga cắn chặt răng không đáp.

Tu La Lệnh chủ thống khổ nói: - Hài nhi, con có thể tha thứ cho cha

không?

Lãnh Thanh Nga khóc òa lên, đưa tay bưng mặt: - Tôi….

Lộ Vân Phi chợt thở dài nói: - Lãnh cô nương, với thân phận của lệnh tôn

trên võ lâm quyết không thể nói dối. Cô nương nên tin và tha thứ cho lệnh tôn.

Lãnh Thanh Nga bá» tay ra, nghẹn ngào há»i: - Còn di mệnh của mẹ…

Lá»™ Vân Phi đáp: - Nếu lệnh Ä‘Æ°á»ng biết rõ sá»± việc, tại hạ tin rằng bà ấy

cũng sẽ tha thứ. Hơn nữa cô nương không thể làm chuyện đại nghịch để ôm nổi

thống khổ suốt Ä‘á»i…

Lãnh Thanh Nga nhìn chàng há»i: - Lá»™ đại ca, huynh muốn muá»™i làm gì

đây?

Lộ Vân Phi đáp: - Hãy tha thứ cho lệnh tôn!

- Tôi…

Lá»™ Vân Phi ngắt lá»i, ôn tồn nói: - Lãnh cô nÆ°Æ¡ng, hãy theo lệnh tôn vá» Tu

La Cung Ä‘i!

Tu La Lệnh chủ tiếp lá»i: - Hài nhi, hãy tha thứ cho cha! Cùng cha trở vá»

Tu La Cung để giảm bớt nổi thống khổ của cha, hai cha con ta sẽ hàn gắn lại

một phần nổi đau thương ngày trước!

Lãnh Thanh Nga cắn môi, trầm mặc một lúc thất lâu mới khẽ gất đầu rồi

nhìn Lá»™ Vân Phi há»i: - Lá»™ đại ca, muá»™i xin theo lá»i huynh. NhÆ°ng… huynh có

thể cho muội nhìn diện mục thật của mình không?

- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể!

Chàng nói xong đưa tay gỡ lớp hóa trang, để lộ khuôn mặt tuấn tú.

Mắt Lãnh Thanh Nga sáng rực lên.

Tu La Lệnh chủ chăm mắt nhìn chàng, há»i: - Các hạ há» Lá»™ đúng không?

Lộ Vân Phi gật đầu: - Chính phải!

Tu La Lệnh chủ há»i tiếp: - Có phải là Kim Bài Sát Thủ Lá»™ đại hiệp?

- Äúng thế, chỉ là không dám nhận hai từ đại hiệp!

Tu La Lệnh chủ cÆ°á»i nói: - Äúng ra nên nói không dám nhận hai từ sát

thủ, còn hai tiếng đại hiệp thì không chút hổ thẹn nào! Xin Lộ đại hiệp hạ cố

đến Tu La Cung một chuyến cho lão phu biểu lộ một chút ít lòng ngưỡng mộ và

sự tri ân đã chiếu cố đến tiểu nữ và tác thành cho sự đoàn viên của gia đình….

Lá»™ Vân Phi cÆ°á»i đáp: - Tiá»n bối quá Ä‘á» cao. Tại hạ vô cùng vinh hạnh

trÆ°á»›c lá»i má»i nhÆ°ng hiện tại chÆ°a thể tòng mệnh, xin tiá»n bối, cô nÆ°Æ¡ng và VÆ°u

huynh lượng thứ, tại hạ có cấp sá»± phải làm không thể trì hoãn. Sau này có thá»i

gian rảnh rá»—i xin bái phá»ng quý cung…

Tu La Lệnh chủ há»i: - Lá»™ đại hiệp bây giỠđịnh Ä‘i đâu?

- Tại hạ phải truy tìm Bốc Äại Khánh.

VÆ°u Tá»­ Mẫn chen lá»i: - Bốc Äại Khánh cÅ©ng là cừu gia. Lẽ ra tiểu đệ

nên theo Lộ huynh…

Tới đó nhìn sang Lãnh Thanh Nga.

Lá»™ Vân Phi hiểu ý, cÆ°á»i nói: - Quý gia nay Ä‘oàn viên, nên mở đại tiệc.

Sau này chúng ta còn có dịp, Vưu huynh vội gì?

Nói xong chắp tay cáo biệt ba ngÆ°á»i rồi Ä‘i nhanh khá»i Äịa Tạng Miếu.

Lãnh Thanh Nga lÆ°u luyến nhìn theo, gá»i vá»›i: - Lá»™ đại ca đừng quên xong

việc nhớ ghé thăm muội nhé!

Bóng chàng đã khuất xa….

o O o
Tài sản của meongo75

  #27  
Old 25-04-2008, 11:07 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
H.27. HOÀNG Y TAM MA


Lá»™ Vân Phi ngồi uống rượu má»™t mình trong tá»­u lâu ở Thiên ÄÆ°á»ng Trấn.

Chàng vừa từ quan ngoại vá».

Những cừu nhân tham gia vào vụ Huyết yến năm xưa ở Trung Nguyên

hầu như chàng đã tiêu diệt hết, chỉ còn Quan Ngoại Nhất Bá, nhưng khi ra quan

ngoại, chàng được tin hắn đã vào Trung Nguyên.

Tìm tòi suốt hai tháng trá»i nhÆ°ng vẵn không tìm ra tung tích chàng đành

phải trở vá», tá»›i Thiên ÄÆ°á»ng Trấn này hy vá»ng gặp được hai vị huynh đệ của

mình là Phong Báo Tá»­ và Hàn Tinh Nhất Kiếm Äinh Triệu Hùng và Xuyên

Thành Thử Tam Lang.

Lá»™ Vân Phi đến Thiên ÄÆ°á»ng Trấn đã hai ngày nhÆ°ng vẫn không gặp

được ai trong hai ngÆ°á»i này cả.

Lúc này mới qua giỠthân nhưng trong tửu lâu đã đông khách.

Lộ Vân Phi ngồi uống một mình, chớt thấy một thanh y hán tử đến bên

há»i: - Dám há»i các hạ có phải là Kim Bài Sát Thủ Lá»™ Vân Phi không?

Lộ Vân Phi ngước nhìn tên hán tử.

Chỉ nhìn dáng bên ngoài cÅ©ng có thể xác định đó là ngÆ°á»i trong võ lâm,

nhưng không có nét gì đặc biệt.

Lộ Vân Phi nhíu mày nói: - Không sai. Các hạ có việc gì?

Thanh y hán tá»­ cÆ°á»i nói: - Không có gì! Chỉ là chúng tôi ngưỡng vá»ng đại

danh Kim Bài Sát Thủ, hôm nay má»›i được diện kiến tôn nhan, má»›i há»i cho biết

vậy thôi!

Nói xong quay sang bàn bên có bốn năm tên hán tử khác cũng bận thanh y

hướng cả ánh mắt nhìn Lộ Vân Phi.

Chàng gất đầu cÆ°á»i nói: - Thì ra thế… má»i các hạ cùng ngồi uống vá»›i Lá»™

mỗ vài chén!

Nói xong rót đầy chén rượu trao cho hán tử.

Thanh y hán tử không dám ngồi, cung kính bưng lấy chén rượu hai tay

nâng cao nói: - Tại hạ vô cùng vinh hạnh! Äược má»™t lần Lá»™ đại hiệp nhìn đến

thật là tam sinh hữu hạnh! Xin cung chúc Lộ đại hiệp…

Rồi ngửa cổ uống tận.

Bá»n thanh y hán tá»­ bàn bên nhìn cả sang, ánh mắt lá»™ vẻ ghen tỵ.

Lộ Vân Phi không ngạc nhiên.

Ãt lâu này chàng thÆ°á»ng gặp chuyện tÆ°Æ¡ng tá»±.

Mấy tháng qua chàng gặp không ít cừu nhân cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i

ngưỡng mộ mình.

Nhất là sau khi tiêu diệt Trung Châu Ngũ Tuyệt, danh tiếng chàng vang

khắp giang hồ, hầu nhÆ° ngÆ°á»i trong võ lâm không ai là không biết.

Uống thêm vài chén, chàng trả tiá»n rượu rồi rá»i khá»i tá»­u Ä‘iếm.

Lá»™ Vân Phi vừa ra khá»i cá»­a Ä‘iếm chợt thấy má»™t ngÆ°á»i từ phía đối diện

chạy nhanh tá»›i kêu lên: - Äại ca!

Lộ Vân Phi ngước nhìn, buột miệng: - Nhị đệ!

NgÆ°á»i đó chính là má»™t trong hai vị bái đệ của Lá»™ Vân Phi - Phong Báo Tá»­

Äinh Triệu Hùng gặp giang hồ thÆ°á»ng gá»i là Hàn Tinh Sát Thủ.

Lá»™ Vân Phi nhìn Äinh Triệu Hùng, chợt nhíu mày há»i: - Nhị đệ dùng song

kiếm từ bao giỠthế?

Ngoài thanh kiếm bình thÆ°á»ng, bên trái y còn Ä‘eo thêm má»™t thanh trÆ°á»ng

kiếm nữa, chuôi kiếm được buộc kín bằng một tấm vải xanh.

Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng ngoái rá»™ng miệng ra cÆ°á»i nói: - Chính

thế! Nào đi, tiểu đệ sẽ nói chuyện cho đại ca hay.

- Äi đâu?

- VỠTrịnh Châu chứ còn đi đâu nữa? Chẳng lẽ đại ca không nhớ đại tẩu?

Lộ Vân Phi đỠmặt quát: - Nói bậy!

Äinh Triệu Hùng vẫn cÆ°á»i cợt: - Không bậy chút nào! NgÆ°á»i ta ngày đêm

mong ngóng đại ca, thế mà đại ca làm như vô tình…

Rồi chỉ tay vào mặt chàng, cÆ°á»i hô hô nói: - Xem mặt đại ca Ä‘á» tía lên cả

thế kia, thế mà còn chối!

Lộ Vân Phi không biết nói gì. Chàng cũng chợt thấy trong lòng mình trào

lên má»™t cảm giác ngá»t ngào…

Quả tình chàng rất nhớ vị thiếu nữ xinh đẹp nhưng có phần lạnh lùng đó.

Trong thá»i gian hành khứ giang hồ, Lá»™ Vân Phi từng gặp nhiá»u nữ nhân và

không ít trong số đó tài sắc vẹn toàn nhưng không có ai làm chàng xao xuyến

nhÆ° ÄÆ°á»ng Du Bình, kể cả những thiếu nữ không giấu giếm lòng ái má»™ đối vá»›i

chàng nhÆ° Ngạo Ngá»c SÆ°Æ¡ng hay Lãnh Thanh Nga cÅ©ng thế.

Hai ngÆ°á»i hÆ°á»›ng ra ngoài trấn.

Lá»™ Vân Phi há»i: - Tam lang đâu? Nhị đệ có thÆ°á»ng gặp hắn không?

Äinh Triệu Hùng lắc đầu: - Không há»! Ná»­a năm trÆ°á»›c hắn bảo mình Ä‘i

há»c kiếm, chẳng biết há»c ai và ở đâu, từ đó biệt tích chẳng há» thấy mặt. Tuy

nhiên gần đây có nghe phong thanh Xuyên Thành Thử làm mấy chuyện khá

Ä‘á»™ng trá»i đấy!

Lá»™ Vân Phi há»i: - Hắn đã làm chuyện gì Ä‘á»™ng trá»i vậy?

Äinh Triệu Hùng đáp: - TrÆ°á»›c đây hắn không há» Ä‘á»™ng đến ai, vậy mà

nghe nói tháng trÆ°á»›c ở TrÆ°á»ng Bạch, hắn má»™t mình giết chết TrÆ°á»ng Bạch Tam

Hung ở ngay sào huyệt, thế có ghê không?

Lá»™ Vân Phi nhÆ°á»›ng mi há»i: - TrÆ°á»ng Bạch Tam Hung?

- Chính thế! Bà lão ma này cũng có danh đầu trên giang hồ, một tên là

Hắc Sát Thần Äào Duy Quát, lão nhị Äịa Sát Thần Vạn Ưng, còn lão tam là Lôi

Sát Thần Tư Mã Hàm, thân thủ vào hàng nhất lưu cả…

Lộ Vân Phi nói: - Như vậy chứng tỠkiếm thuật của Tam Lang thuộc hàng

thượng thặng rồi…

Äinh Triệu Hùng gật đầu: - Chỉ sợ hắn còn qua mặt cả lão nhị Hàn Tinh

Sát Thủ của mình rồi!

Lá»™ Vân Phi chợt há»i: - Qua mặt lão nhị ngÆ°Æ¡i Æ°? Xem ra bây giá» ngÆ°Æ¡i

không nên gá»i hắn là Hàn Tinh Sát Thủ nữa mà xÆ°ng là Song Kiếm Sát Thủ thì

đúng hơn.

Rồi chỉ tay vào thanh kiếm buá»™c vải xanh trên sÆ°á»n Äinh Triệu Hùng.

Phong Báo Tá»­ lắc đầu, thấp giá»ng: - Không phải thế! Äại ca, đây là Ma

Âm Kiếm!

Lộ vân Phi chợt thấy lòng rung động, kêu lên: - Ma Âm Kiếm? Ngươi

làm sao có được thanh bảo kiếm này?

Äinh Triệu Hùng thấp giá»ng, vẻ thần bí: - Không phải do tiểu đệ lấy

được!

Lá»™ Vân Phi cÆ°á»i nói: - Thôi ngÆ°Æ¡i chá»› làm ra vẻ bí ẩn nữa, ta biết rồi!

Äinh Triệu Hùng trố mắt há»i: - Äại ca biết thế nào?

- ÄÆ°á»ng đại lão lão Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i chứ gì?

- Chính thế! Nhưng sao đại ca biết được chứ?

Lá»™ Vân Phi đáp: - Äại lão lão trÆ°á»›c đây có nói vá»›i ta rằng vị Phượng Cầm

Nương Tử là bằng hữu….

Äinh Triệu Hùng ngắt lá»i, vẻ hiểu biết: - Không phải bằng hữu. Hai ngÆ°á»i

là biểu thư muội. Phượng Cầm Nương Tử ở trong một tuyệt cốc cách Trịnh

Châu chỉ ba chục dặm.

- NgÆ°Æ¡i cùng Ä‘i vá»›i Äại lão lão tá»›i đó Æ°?

Äinh Triệu Hùng gật đầu vẻ đắc ý: - Chính thế!

- Vị Phượng Cầm NÆ°Æ¡ng Tá»­ ấy Ä‘Æ°a ngay Ma Âm Kiếm cho Äại lão lão

ngay sao?

Äinh Triệu Hùng gật đầu: - Sau khi biết đại ca là truyá»n nhân của Trung

Nguyên Tiên Kiếm La tiá»n bối, Phượng Cầm NÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘Æ°a ngay, nhÆ°ng vá»›i

má»™t Ä‘iá»u kiện.

- Äiá»u kiện thế nào?

- Äiá»u kiện là phài giết má»™t ngÆ°á»i tên là Khúc Quân VÅ©!

Lá»™ Vân Phi nhíu mày há»i: - Khúc Quân VÅ© là ai vậy?

- Là một tên ngoại điệt của Ma Âm Kiếm Vương. Hắn đã dùng thủ đoạn

ám toán nhi tử độc nhất của Ma Âm Kiếm Vương…

- Ãm toán? Vì sao vậy chứ? Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng tâm giết vị biểu huynh đệ của

mình với mục đích gì?

- Bá»i vì tiêu chỉ của Ma Âm Kiếm Pháp chỉ Ä‘á»™c truyá»n cho má»™t ngÆ°á»i duy

nhất. Tên há» Khúc này muốn mình trở thành truyá»n nhân duy nhất của Ma Âm

Kiếm Vương nên mới dùng thủ đoạn đó.

Lá»™ Vân Phi lại há»i: - Tại sao trÆ°á»›c đây Ma Âm Kiếm VÆ°Æ¡ng không giết

hắn?

Äinh Triệu Hùng đáp: - Chuyện đó Khúc Quân VÅ© làm hết sức bí mật và

khéo léo không ai phát hiện ra được, cứ tưởng là má»™t tai nạn bình thÆ°á»ng. Sau

này khi Ma Âm Kiếm VÆ°Æ¡ng và ngay cả Trung Nguyên Kiếm Tiên La tiá»n bối

chết đi, có lần hắn đến bức bách Phượng Cầm Nương Tử để đoạt Ma Âm Kiếm,

vô tình hắn đã để lộ việc này. Sau đó, Phượng Cầm Nương Tử mới bí mật đến

gần Trịnh Châu sống trong một tuyệt cốc hết sức hẻo lánh, chỉ giao du với một

mình ÄÆ°á»ng đại lão lão và mang hoài vá»ng phục thù.

- Chẳng lẽ ÄÆ°á»ng đại lão lão cÅ©ng không giúp gì được vị đó phục thù?

Äinh Triệu Hùng lắc đầu: - Äại lão lão nói rằng mình và phụ mẫu ÄÆ°á»ng

Du Bình có lưu tâm tra xét tung tích của nhân vật này nhưng không ai biết hắn

cả. Nhưng Phượng Cầm Nương Tử tin rằng hắn vẫn còn sống…

- Hình như trước đây có nghe nhắc đến danh hiệu Khúc Quân Vũ…

Äinh Triệu Hùng đáp: - TrÆ°á»›c đây Khúc Quân VÅ© là má»™t tên đại ma đầu,

tuy võ nghệ không phải là cái thế nhÆ°ng thủ Ä‘oạn hết sức tàn Ä‘á»™c, nhÆ°ng mÆ°á»i

lăm năm nay tuyệt tích giang hồ. Lá»›p tiá»n bối nhiá»u ngÆ°á»i biết hắn, cả ÄÆ°á»ng

đại lão lão cũng biết.

- ÄÆ°á»ng đại lão lão trả lá»i thế nào?

- ÄÆ°Æ¡ng nhiên đại lão lão nhận lá»i, nói rằng cừu nhân của Phượng Cầm

Nương Tử đương nhiên Lộ Vân Phi có trách nhiệm báo phục, hơn nữa vị độc nhi

tử của Ma Âm Kiếm Vương có thể coi là sư bá của đại ca nữa…

Lộ Vân Phi gật đầu: - Chính thế!

Äinh Triệu Hùng nói thêm: - HÆ¡n nữa ÄÆ°á»ng đại lão lão hứa má»™t cách rất

quả quyết, nói rằng đại ca nhất định sẽ làm được việc đó. Chắc rằng căn cứ vào

bản lĩnh của đại ca.

Lá»™ Vân Phi trầm ngâm nói: - ÄÆ°á»ng đại lão lão kiến Ä‘a thức quảng, biết

đâu được tung tích nào đó…

- Cái đó thì tiểu đệ không biết, nhưng Phượng Cầm Nương Tử cũng rất tin

tưởng kích Ä‘á»™ng nói rằng chỉ cần đại ca làm được Ä‘iá»u này thì bà ấy không còn

di hận nào nữa.

Lộ Vân Phi cũng thấy trong lòng hiện lên một nỗi quyết tâm cao độ quyết

diệt cho được tên ma đầu bất nhân bất nghĩa này.

Äinh Triệu Hùng cởi thanh kiếm trao cho chàng nói: - Äại ca nhận Ä‘i!

Phượng Cầm NÆ°Æ¡ng Tá»­ dặn rằng chỉ khi gặp Khúc Quân VÅ© hoặc trong trÆ°á»ng

hợp đặc biệt nhất má»›i được dùng đến nó để tránh tai há»a.

Lá»™ Vân Phi gật đầu, tay run run nhận bảo kiếm truyá»n môn mà đến cả

nghĩa phụ của mình cũng không có được, lẩm bẩm: - Sư tổ mẫu, tôn nhi quyết sẽ

hoàn thành ý nguyện của lão nhân gia, trả thù cho sư bá.

Nói xong chàng mở kiếm ra xem.

Trên chuôi kiếm có khảm ba chữ Ma Âm Kiếm bằng bích ngá»c, lưỡi kiếm

màu đen, toát ra hàn khí kinh nhân.

Äinh Triệu Hùng thầm thì: - Quả là má»™t thanh bảo kiếm!

Lộ Vân Phi gật gật đầu, lấy mảnh khăn kín chuôi lại như cũ rồi đeo vào

bên trái.

Hai ngÆ°á»i Ä‘i thêm má»™t quãng, bá»—ng thấy có bốn ngÆ°á»i đứng giữa Ä‘Æ°á»ng,

trong đó ba lão nhân bận hoàng y và một thanh y hán tử đưa tay chỉ vỠphía Lộ

Vân Phi.

Ba hoàng y lão nhân tuổi chừng lục tuần, vóc ngÆ°á»i cao thấp gầy béo

khác nhau, vẻ mặt trông hung ác.

Lộ Vân Phi nhận ra tên thanh y hán tử là một trong mấy tên ngồi ở bàn

gần mình trong tá»­u lâu, thầm nghÄ©: - Thì ra bá»n chúng là những tên dá» thám,

nhưng chúng là thuộc hạ của ai đây?

Chàng không biết ai trong ba hoàng y đó.

Lão nhân cao ngoẵng đứng trÆ°á»›c tiên bÆ°á»›c đến chặn trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i

há»i: - Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i là Kim Bài Sát Thủ Lá»™ Vân Phi?

Lá»™ Vân Phi nhíu mày nhìn đối phÆ°Æ¡ng há»i: - Không sai. Các hạ có gì chỉ

giáo?

Lão nhân cao ká»u nói: - ChÆ°a có gì chỉ giáo đâu. TrÆ°á»›c hết xin tá»± giá»›i

thiệu. Tiểu tử ngươi có nghe nói đến đại danh Hoàng Y Tam Ma chúng ta rồi

chứ?

Cả Lá»™ Vân Phi lẫn Äinh Triệu Hùng Ä‘á»u thấy chấn Ä‘á»™ng cả tâm thần.

Hoàng Y Tam Ma danh chấn võ lâm, không ai không biết. Danh tiếng của

ba ngÆ°á»i này còn hÆ¡n cả Trung Châu NgÅ© Tuyệt, hành vi lại rất thần bí.

Hoàng Y Tam Ma gồm lão đại Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân, lão nhị Phê

Sương Chưởng Lữ Hoàng và lão tam Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp.

Ba lão quái nhân này là sát thủ chuyên nghiệp nhưng tính tình rất cổ quái,

ná»™ hỉ thất thÆ°á»ng, không dùng binh khí nhÆ°ng dùng chưởng trảo Ä‘á»u có Ä‘á»™c và

độc công của chúng lợi hại nhất võ lâm.

Theo truyá»n ngôn thì Hoàng Y Tam Ma không ham giết ngÆ°á»i, chỉ hạn

chế trong những cao thủ nhất lưu, bất kể hắc đạo hay bạch đạo.

Bởi thế giết má»™t mạng ngÆ°á»i, thân chủ phải trả má»™t món tiá»n rất lá»›n, và

Hoàng Y Tam Ma thá»a thuận trÆ°á»›c giá cả, đối tượng và buá»™c phải mang tiá»n

đến hiện trÆ°á»ng trÆ°á»›c.

Tuy là sát thủ chuyên nghiệp nhưng Hoàng Y Tam Ma có một luật lệ rất

Ä‘á»™c đáo là chúng không bao giá» liên thủ giết ngÆ°á»i, cứ từng ngÆ°á»›i má»™t luân

phiên, nếu ngÆ°á»i cuối cùng bại trận, chúng vẫn không liên thủ mà để mặc cho

đối phương xử trí, thậm chí có giết hỠcũng được.

Nếu không, Hoàng Y Tam Ma sẽ Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i bị giết toàn bá»™ số tiá»n thù

lao, trong đó thân chủ chịu một nửa phí tổn, còn chính Hoàng Y Tam Ma phải

chịu một nửa.

Tiếng thì vậy nhưng hầu như chưa bao giỠHoàng Y Tam Ma thất thủ,

ngoại trừ một lần.

Äó là chuyện hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, ngÆ°á»i của Thất Tinh Bảo thuê Hoàng Y

Tam ma giết Cái Äại Kiếm Thánh TÆ° Äồ Doãn, má»™t ngÆ°á»i võ công trác tuyệt

thá»i bấy giá».

Lần đó số tiá»n thuê lên đến năm vạn lượng hoàng kim.

Cái Äại Kiếm Thánh tuy thắng lần lượt cả ba ngÆ°á»i, nhÆ°ng tá»± lượng sức

không thắng nổi cả ba cùng liên thủ.

Theo quy củ, Hoàng Y Tam Ma tỠý sẵn sàng chấp nhận sự phán xử của

đối phương.

Thấy Hoàng Y Tam Ma tuy là sát thủ chuyên nghiệp nhưng vẫn không

mất Ä‘i sá»± quang minh chính đại và bản sắc anh hùng, đồng thá»i biết nếu Hoàng

Y Tam Ma liên thủ thì mình không thắng nổi, Cái Äại Kiếm Thánh Tá»± Äồ Doãn

đã chấp nhận lấy hết số tiá»n thù lao là năm vạn lạng hoàng kim.

Lần đó không những Thất Tinh Bảo mất số tiá»n hai vạn rưỡi lượng hoàng

kim (Hoàng Y Tam ma giữ đúng lá»i hứa trả lại cho Thất Tinh Bảo hai vạn rưỡi

lạng vì không hoàn thành cam kết), mà sau má»™t thá»i gian thất tinh bảo còn bị trừ

danh trên giang hồ.

Äã là sát thủ chuyên nghiệp mà còn có bản sắc anh hùng và hành vi

quang minh chính đại thì đúng là quái sự.

Quả thật trên giang hồ chẳng có chuyện kỳ quặc nào là không có.

Vì thế những ai đã bị Hoàng Y Tam Ma nhận thuê giết là coi như tận

mạng không oán thán gì, mặc nhiên thừa nhận đó là phán quyết của một thứ

Diêm Vương Sống.

HÆ¡n nữa Ä‘iá»u đó cÅ©ng xứng đáng, vì Hoàng Y Tam Ma chỉ nhận những

đối tượng đã giết từ mÆ°á»i cao thủ trở lên.

Hoàng Y Tam Ma uy danh chấn động võ lâm không những chỉ vì võ công

cao cÆ°á»ng mà còn những quy định kỳ quặc đó, bởi thế đã là ngÆ°á»i giang hồ

không ai không nghe danh ba lão quái này và những luật lệ của chúng.

Lão nhân cao ngoẵng nói: - Lão phu là Ngô Công Thủ Ta Thúc Nhân.

Lão nhân lùn mập bên trái bước lên: - Lão phu là Phi Sương Chưởng Lữ

Hoàng.

Quái nhân thứ ba bên phải tạ thúc nhân đầu to tÆ°á»›ng, hai tay quá»u quào

như tay vượn nói: - Còn lão phu là Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp!

Lá»™ Vân Phi há»i: - Ba vị cần cả hai chúng tôi?

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân lắc đầu nhìn Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu

Hùng nói: - Ta không biết tiểu tử này là ai nên miễn. Vả lại hắn cũng chưa giết

nổi má»™t cao thủ, đừng nói là mÆ°á»i…

Äinh Triệu Hùng Ä‘Æ°a ánh mắt tức giận nhìn đối phÆ°Æ¡ng định cãi nhÆ°ng Tạ

Thúc Nhân đã nói tiếp: - Còn tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i, chỉ cần Quan Äông Thất Quái và

Trung Châu Ngũ Tuyệt là dư rồi, thừa nhận chứ?

Lá»™ vân Phi cÆ°á»i gật đầu: - Tại hạ không phủ nhận!

- Khí khái lắm!

Lá»™ Vân Phi lại nói: - Tuy nhiên tại hạ xin há»i má»™t câu….

- Nói đi. Lão phu sẽ không giấu giếm bất cứ việc gì, coi như đó là đặc ân

cuối cùng.

- NgÆ°á»i mua đầu tại hạ là ai?

- Võ lâm chí tôn!

Lá»™ vân Phi nhíu mày há»i: - Äó là nhân vật nào?

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân đáp: - Chúng ta không gặp hắn, chỉ một

ngÆ°á»i bịt mặt đến gặp phụng mệnh Võ Lâm Chí Tôn mua đầu ngÆ°Æ¡i.

Lá»™ Vân Phi há»i: - Chẳng lẽ chỉ má»™t ngÆ°á»i bịt mặt mà làm Hoàng Y Tam

Ma tin được hay sao?

Tạ Thúc Nhân cÆ°á»i đáp: - Có gì mà không được? Hắn đáp ứng hai Ä‘iá»u

kiện, má»™t là Ä‘Æ°a sẵn má»™t ná»­a số tiá»n trÆ°á»›c, hai ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đủ danh tiếng và giết

trên mÆ°á»i cao thủ.

Lá»™ vân Phi lại há»i: - Xin há»i câu nữa: cái đầu của tại hạ giá bao nhiêu?

- Vá»›i tiểu tá»­ gần đây rất nổi danh nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì số tiá»n đặc biệt đấy….

NhÆ°ng lần này thì hÆ¡i khác thÆ°á»ng…

- Khác thÆ°á»ng thế nào?

- Lần này không mua bằng tiá»n mà bằng hiện vật…

Lộ Vân Phi tỠvẻ tò mò: - Theo tại hạ biết thì mỗi vụ làm ăn của Hoàng Y

Tam Ma không dưới năm nghìn lượng hoàng kim. Vật gì mà có giá trị lớn như

thế?

Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp chen lá»i: - Äừng nói năm nghìn lạng mà đến

năm vạn lạng hoàng kim cũng không mua nổi.

- Vật gì vậy?

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân lấy trong túi ra ba viên trân châu to bằng

mắt rồng màu đen nhánh mân mê trên tay nói: - Cái đầu của tiểu tử ngươi đáng

giá bảy viên trân châu thế này cũng nên tự hào là đắt nhất thiên hạ rồi đó.

Lộ Vân Phi nghe nói đến bảy viên trân châu, trong đầu chợt lóe lên một ý

niệm há»i: - Có phải bảy viên Hắc trân châu mà theo truyá»n ngôn ngày xÆ°a có

trong phủ Thượng Thư?

Tạ thúc Nhân gật đầu: - Không sai! Hai năm trước ở phủ Thượng Thư mất

bảo vật mà ngÆ°á»i trên giang hồ ai cÅ©ng ao Æ°á»›c này. Nếu chúng hợp bích thì có

thể trị được bách Ä‘á»™c, riêng má»™t viên cÅ©ng giải được rất nhiá»u loại Ä‘á»™c vật xâm

thân…

Lá»™ Vân Phi nghÄ© nhanh: - Khi mình má»›i vào ÄÆ°á»ng gia lão Ä‘iếm chính vì

bảy viên Hắc trân châu này mà vất vả một phen đối nổi Phong Báo Tử suýt

chết. VỠsau Võ Lâm Công Tử truy bắt được Lôi Vô Kỵ, không ngỠbảy viên

trân châu đó bây giỠlại ở đây. Không biết Lôi Vô Kỵ đã giao nó cho ai? Võ

Lâm Chí Tôn lại là nhân vật vào? Nếu lần này may thắng được Hoàng Y Tam

Ma thì có thể phát hiện được một vụ án của Võ Lâm Công Tử và chưa chừng

biết thêm vá» nhân vật Võ Lâm Chí Tôn bí ẩn mà vài năm nay trên võ lâm ngÆ°á»i

ta chỉ nghe danh nhưng chưa ai biết mặt…

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân lại nói: - Bá»n lão phu vốn luyện Ä‘á»™c công

nên cần thứ này, tìm suốt hai năm nay nhưng không phát hiện được chút dấu vết

gì. Nay có ngÆ°á»i mang đến thượng môn, có lý nào lại bá» qua?

Lá»™ Vân Phi chợt nảy quyết tâm, há»i: - Còn lại bốn viên, chắc sẽ được giao

tại hiện trÆ°á»ng chứ?

Phi SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng cÆ°á»i to đáp: - ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Ai dám thất Æ°á»›c

vá»›i bá»n lão phu chứ?

Lá»™ Vân Phi há»i: - Ba vị, Lá»™ má»— xin há»i câu này nữa…

- Nói đi!

- Nếu tại hạ may thắng được lần lượt cả ba vị, khi đó thế nào?

Ngô công Thủ cÆ°á»i hô hô nói: - NgÆ°Æ¡i cho Hoàng Y Tam Ma chúng ta là

hạng bội ngôn thất tín hay sao? Nếu ngươi thắng được, đừng nói cả bảy viên

Hắc trân châu thuộc vỠtay ngươi mà muốn giết muốn mổ gì chúng ta xin cứ

việc. Hoàng Y Tam Ma không liên thủ đối phó lại với ngươi đâu.

- Nếu vậy ba vị sẽ lấy gì hoàn lại một nửa số giá trị của bảy viên trân

châu này cho thân chủ?

Tạ Thúc Nhân đáp: - Tiểu tử ngươi đừng lo! Vì đây là bảo vật vô giá nên

chúng ta đã thá»a thuận trÆ°á»›c nếu việc không thành cÅ©ng không bồi hoàn ná»­a số

trân châu, coi như Võ Lâm Chí Tôn mất trắng. Tiểu tử ngươi rõ rồi chứ?

Là kẻ giết ngÆ°á»i chuyên nghiệp mà lại có Ä‘iá»u kiện công bằng, thậm chí

một cuộc quyết đấu cũng công bằng.

Quả là những tay sát thủ kỳ dị cổ kim chưa từng có!

Lá»™ Vân Phi há»i: - Hiện trÆ°á»ng ở đâu?

- Cách đây chừng năm dặm. Má»i!

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân nói xong quay lại Ä‘i trÆ°á»›c. Hai lão kia chá»

chàng rồi mới theo sau như sợ chàng thừa cơ trốn mất.

Thá»±c ra chúng làm Ä‘iá»u đó là thừa, vì hÆ¡n lúc nào hết chàng chấp nhận

cuộc đấu sinh tử này.

Thêm nữa nếu không thắng được Hoàng Y Tam Ma thì nói đến chuyện

thoát khá»i tay chúng cÅ©ng không phải dá»….

Lúc này tên thanh y hán tử không biết đã lủi đi đâu mất.

Thấy Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng Ä‘i theo, Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp

chặn lại nói: - Thế nào? Tiểu tử ngươi chán sống rồi sao?

Äinh Triệu Hùng đáp: - Ta cÅ©ng muốn đến hiện trÆ°á»ng.

- Nhưng ngươi không đủ tư cách.

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân quay lại nói: - Cứ để hắn đi theo không hại

gì!

Äi thêm chừng ba dặm, Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân rá»›i quan lá»™ rẽ vào

má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá».

Lộ Vân Phi không hỠnao núng, quay mặt nhìn lui rồi bám theo.

Äi thêm hai dặm tá»›i má»™t cốc khẩu, Ta thúc Nhân không chút do dá»± Ä‘i

thẳng vào cốc.

ÄÆ°a mắt nhìn địa thế trÆ°á»›c mặt, thấy cốc rá»™ng bảy tám trượng, dài ba bốn

mươi trượng, hai bên là vách đá dựng đứng, hết sức hiểm trở.

Nếu ở đây đặt phục binh thì đúng là má»™t nÆ¡i lý tưởng, ngÆ°á»i trong cốc chỉ

còn là cái bia thịt sống.

Lộ Vân Phi dừng lại, ái ngại đưa mắt nhìn quanh.

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân cÆ°á»i hô hô nói: - Tiểu tá»­! Chúng ta hành

nghỠnày tuy àn ác nhưng chưa bao giỠlừa ai cả. Ngươi yên trí đi!

Giữa cốc có má»™t ngÆ°á»i bận thanh bào, mặt che kín bằng má»™t tấm vải xanh

chỉ chừa có đôi mắt.

Äoàn ngÆ°á»i do Tạ Thúc Nhân dẫn đầu, kế đó là Lá»™ Vân Phi và Phong

Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng, sau rốt là Phi SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng và Xuyên

Phúc Trảo Phù Lạp đi thẳng và cốc.

o O o
Tài sản của meongo75

  #28  
Old 25-04-2008, 11:09 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
H28. BIẾN THÙ THÀNH BẠN


Äến giữa cốc, Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân nhìn thanh y nhân bịt mặt há»i

to: - Chu tổng quản, hàng đâu?

Thanh y nhân lấy ra bốn viên minh châu cÅ©ng màu Ä‘en tuyá»n óng ánh nói:

- Tạ đại hiệp yên trí đi! Trên giang hồ không ai dám không tuân thủ luật lệ của

Hoàng Y Tam Ma!

Tạ Thúc Nhân nói: - Tốt tốt! NgÆ°Æ¡i cứ sang bên ngồi đợi. Má»i việc sẽ

được tiến hành theo thá»a thuận.

Lá»™ Vân Phi Ä‘Æ°a mắt nhìn thanh y nhân, thấy ngÆ°á»i nay tuổi Ä‘á»™ lục tuần,

mình cao bẩy thÆ°á»›c, uy nghi tráng kiện, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, ánh mắt sáng

quắc, thái dÆ°Æ¡ng huyệt nhô cao, hiển nhiên là má»™t cao thủ võ há»c thượng thừa.

Khi Hoàng Y Tam Ma nói đến chuyện mua đầu chàng với vẻ tỉnh khô như

má»™t vụ làm ăn bình thÆ°á»ng, Lá»™ Vân Phi không lấy oán hận hay thù địch.

Trái lại khi gặp tên thanh y nhân này, lòng chàng trào dâng lòng thù hận.

Tuy nhiên trÆ°á»›c ba địch thủ cao cÆ°á»ng này, chàng không thể làm gì được

hắn, đành phải theo quy củ trên võ lâm. Nhưng trong thâm tâm, Lộ Vân Phi tự

thỠrằng nếu may thắng trong trận này chàng nhất định bắt thanh y nhân phải trả

giá.

Lộ Vân Phi đưa mắt nhìn Phong Báo Tử rồi nhìn sang thanh y nhân ra

hiệu. Äinh Triệu Hùng hiểu ý cÅ©ng lùi sang bên, vừa cách thanh y nhân chừng

một trượng.

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân cÆ°á»i to nói: - Tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i chá»› làm sá»±

việc rắc rối thêm. Chúng ta hành sự, trước nhất bảo đảm an toàn cho thân chủ.

Hơn nữa chỉ nhìn cũng biết ngươi không đủ bản lĩnh khống chế Chu tổng quản

đâu!

Rồi nhìn Phê Song Chưởng Lữ Hoàng ra lệnh: - Lão nhị!

Lữ Hoàng liá»n đến bên thanh y nhân, nhÆ°ng xem ra hắn giám sát tên là

Chu tổng quản này hÆ¡n là trông chừng Äinh Triệu Hùng.

Không khí trong cốc lặng đi.

Một lúc, Lộ Vân Phi mới lên tiếng: - Vị nào xuất thủ trước?

Xuyên Phúc Trảo liá»n bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt chàng nói: - Nếu ngÆ°Æ¡i đã vá»™i,

lão phu cÅ©ng chiá»u. Tiểu tá»­, xuất kiếm Ä‘i!

Rồi nhìn thanh kiếm bên trái Lá»™ Vân Phi há»i: - NgÆ°Æ¡i dùng song kiếm Æ°?

Buộc lại như thế có ý gì?

Lá»™ Vân Phi đáp: - Có ý dành cho má»™t ngÆ°á»i, không liên quan gì đến các

hạ!

Phù Lạp cÆ°á»i nói: - Hắc hắc! Äó là việc của ngÆ°Æ¡i. Lão phu không quan

tâm đến chuyện đó. Nào!

Lộ Vân Phi rút kiếm.

Chàng chấp nhận tới đây hoàn toàn không gượng ép vì linh cảm rằng việc

này hết sức quan trá»ng đối vá»›i mình.

Trước nay chàng chủ động tìm đến địch nhân chứ chưa lần nào bị địch

nhân tìm đến thượng môn.

Mặc dù Hoàng Y Tam Ma không có oán cừu gì với chàng, nhưng nhất

định ngÆ°á»i bá» tiá»n ra mua đầu chàng là đại địch.

Võ Lâm Chí Tôn là ai?

Câu há»i đó ám ảnh tâm trí chàng, cÅ©ng là Ä‘iá»u mà rất nhiá»u ngÆ°á»i trên võ

lâm muốn biết.

Chỉ căn cứ vào danh hiệu đủ biết tên này có tham vá»ng lá»›n bao nhiêu.

Không những tham vá»ng lá»›n mà nhất định nhân vật này có thế lá»±c cÅ©ng

rất lớn.

Hắn không tiếc một bảo vật tối thượng là Hắc trân châu để đổi lấy đầu

chàng chứng tá» Ä‘iá»u đó.

Nhưng thuê Hoàng Y Tam Ma giết chàng, việc đó chỉ đơn giản là tiêu diệt

một thế lực ngăn cản ý đồ trở thành Võ lâm Chí Tôn cũa hắn hay còn nguyên

nhân gì khác?

Nhân vật bí ẩn đó có oán cừu riêng gì với chàng không?

Rất có thể việc đó giải quyết những bí ẩn mà mấy tháng nay chàng phải

nhá»c công Ä‘i tìm.

Lá»™ Vân Phi thấy lòng rất khẩn trÆ°Æ¡ng. Äây không phải chuyện thÆ°á»ng mà

cả vấn đỠsống chết.

Không chỉ một lần chàng dối mặt với cái chết. Chàng không sợ chết.

Nhưng bằng linh cảm, Lộ Vân Phi tới rằng trận sống mái này có ý nghĩa rất lớn.

Có thể thắng được ba nhân vật lừng lẫy giang hồ này không?

Lá»™ Vân Phi không tin rằng Hoàng Y Tam Ma lợi hại hÆ¡n cả Ãm Khí Vô

Äịch Tôn Hạnh VÅ© trong Trung Châu NgÅ© Tuyệt.

Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp quát lên: - Xem chiêu!

Lá»i dứt, hai bàn tay tạo thành mÆ°á»i móc câu chá»™p tá»›i.

Phù lạp có hai bàn tay dài ngoẵng quá»u quào nhÆ° tay vượn nhÆ°ng vô cùng

kinh hoạt, một tay từ trên chộp xuống huyệt King tỉnh ở vai phải Lộ Vân Phi, tay

kia chá»™p ngang sÆ°á»n trái.

Lộ Vân Phi vội vàng vung kiếm chống đỡ.

Phù Lạp biến chiêu rất nhanh, tay phải từ sÆ°á»n thu vá» má»™t chút rồi chá»™p

thẳng vào ngực, còn tay trái xoay nửa vòng rồi chộp vào nách phải đang hở của

Lộ Vân Phi.

Nói thì chậm, nhưng diễn biến chỉ trong chớp mắt.

Kiếm của Lộ Vân Phi vốn thần tốc nhưng vẫn không biến chiêu kịp, vội

lùi vỠmột bước.

Phù Lạp như ảnh tuỳ ảnh sấn vào rất nhanh.

Lần này trảo thức không nhưng thần tốc mà còn hết sức uy mãnh, phát ra

hàn khí kinh nhân.

Lộ Vân Phi biết rằng nếu xuất một chiêu Lôi Thần Bích Lịch Kiếm thì có

thể đả thương được đối phương nhưng mình cũng bị trúng một trảo, và Hoàng Y

Tam Ma Ä‘á»u luyện Ä‘á»™c công nên chỉ cần trúng vào ngÆ°á»i cÅ©ng đủ táng mạng.

Buộc lòng chàng phải phòng thủ.

MÆ°á»i chiêu, rồi hai mÆ°Æ¡i chiêu qua Ä‘i, nhÆ°ng Lá»™ Vân Phi vẫn không tìm

được cách hóa giải trảo thức đối phương.

Trong lúc đó Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp vẫn công kích như bão táp, mỗi

chiêu thức chứa rất nhiá»u biến hóa.

Äừng nói kiếm trong tay có lợi thế dá»… dàng đả thÆ°Æ¡ng địch nhân, chỉ nhìn

song trảo múa trÆ°á»›c vá»n sau cÅ©ng đủ hoa cả mắt, chẳng biết đâu là hÆ° đâu là

thá»±c, xuất kiếm bên này trảo đã chuyển vừa bên khác, nếu ngÆ°á»i thần trí không

kiên định cũng đủ hồn xiêu phách lạc mà thúc thủ từ lâu.

Lá»™ Vân Phi vừa lùi, trÆ°á»ng kiếm nhÆ° bàn long bái vÄ© che kín toàn thân nhÆ°

một bức màn thép dày đặc.

Bấy giỠchàng mới biết quan niệm lúc trước của mình là sai lầm.

Chàng từng đối địch vá»›i Thần Tuyá»n Quách TrÆ°á»ng Khê và Ãm Khí Vô

Äịch Tôn Hạnh VÅ© nhÆ°ng chÆ°a đến nổi sa vào hiểm thế nhÆ° vậy.

Bên ngoài xem đấu, Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng vô cùng lo lắng, còn

thanh y nhân chủ tổng quản thì ánh mắt lộ vẻ đắc ý.

Lại thêm hai mươi chiêu…

Bỗng nhiên Lộ Vân Phi thét to một tiếng, thân ảnh vừa lùi vỠmột bước

đột nhiên như ánh chớp lao vút qua đầu đối phương rồi từ trên không quay ngoắt

lại, mÅ©i kiếm Ä‘iểm liá»n ba kiếm!

Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp hốt hoảng quay lại, nhưng Lộ Vân Phi đã lùi

vỠba bước, kiếm hoành ngang trước ngực.

Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân quát to: - Dừng tay !

Bấy giỠmới trông thấy lưng áo Phù Lạp bị thủng ba lỗ ngay ở hậu tâm.

Tạ Thúc Nhân Ä‘á»u giá»ng nói: - Tuyệt hảo! Lá»™ thiếu hiệp hạ thủ lÆ°u tình,

nếu không Phù lão tam đã mất mạng. Trận thứ nhất lão tam bại trận!

Không chá» sai bảo, Phê SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng bÆ°á»›c ra đấu trÆ°á»ng.

Xuyên Phúc Trảo không hỠtỠra tức giận, mặt chỉ xìu đi đến đứng ở vị trí

của nhị ca vừa rồi.

Phi Sương Chưởng Lữ Hoàng đã đứng ở cự ly xuất thủ.

Hai đối thủ ánh mắt nhìn nhau thăm dò.

Chợt một tiếng quát: - Tiểu tử xuất chiêu đi!

Lộ Vân Phi tuy hết sức trấn tĩnh nhưng tiếng quát cũng khiến chàng

choáng váng, tai ù đi!

May mà đối phương không xuất thủ ngay, nếu không có lẽ ngay chiêu

đầu tiên chàng đã khó lòng đối phó.

Chàng cố trấn tÄ©nh, rồi nhÆ° thÆ°á»ng lể xuất má»™t chiêu hÆ° không tá» ra mình

đã phát kiếm.

Phi SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng hừ má»™t tiếng, ngÆ°á»i nhún nhảy mấy bÆ°á»›c

mới phát chiêu.

Ngay lập tức, trước mặt Lộ Vân Phi hiện ra hằng hà sa số chưởng ảnh.

Lá»™ Vân Phi không lùi bÆ°á»›c, ngÆ°á»i hÆ¡i cúi xuống, kiếm phát má»—i lúc má»™t

nhanh che kín toàn thân phía trước.

Lần này chàng đối phó không vất vả như tận đấu với Xuyên Phúc Trảo

Phù Lạp.

Lữ Hoàng ngÆ°á»i lùn mập, cao chÆ°a tá»›i năm thÆ°á»›c, bởi thế mặc dù chưởng

lực cực nhanh nhưng khó uy hiếp thượng vị đối phương, chủ yếu nhằm vào hạ

bàn và vùng ngực.

Nhưng mới qua mấy chiêu thì tình hình đã không còn đơn giản như trước

nữa.

Lữ Hoàng xuất chưởng nhưng thân ảnh không ngừng nhún nhảy, chừng

nhÆ° bổ sung cho chiá»u cao hạn chế của mình.

ChÆ°a tá»›i mÆ°á»i chiêu, lão không còn giữ nguyên má»™t vị trí nữa mà bắt đầu

di chuyển.

Vừa phát liá»n mÆ°á»i mấy chưởng phía trÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên không hiểu bằng

thân pháp thế nào, đã thất lão xuất hiện bên trái Lá»™ Vân Phi phát liá»n năm sáu

chưởng.

Chưởng phong tạo nên hàn khí kinh nhân.

Lá»™ Vân Phi nhảy lùi sang phải, cÅ©ng đồng thá»i xuất năm sáu kiếm.

Chợt thấy đối phương đã xuất hiện bên phải, một chưởng đánh tạt vào

sÆ°á»n.

Lộ Vân Phi không kịp dùng kiếm đỡ đành lùi một bước tránh, chưởng lực

đã sạt qua nghe phập má»™t tiếng làm Lá»™ Vân Phi chao cả ngÆ°á»i phải di chuyển

hai bước mới trụ vững.

Lại thêm mÆ°á»i mấy chiêu nữa phát ra, Lữ Hoàng không bá» lỡ cÆ¡ há»™i tấn

công như bão táp.

Kiếm pháp của Lộ Vân Phi vô cùng thần tốc, nhưng vẫn không sao theo

kịp đối phÆ°Æ¡ng mÆ°á»i mấy chưởng.

Chàng lại buộc lòng lùi lại.

Äã năm mÆ°Æ¡i chiêu trôi qua.

Tuy liên tục phải phòng thủ nhưng Lộ Vân Phi vẫn chưa tỠvẻ bại thế.

Nói cho công bằng chỉ vì phòng bị đối phương dùng độc công nên chàng

không dám để chưởng chỉ đối phÆ°Æ¡ng chạm vào ngÆ°á»i, nếu không chàng có thể

liá»u trúng má»™t chưởng là có thể đâm trúng đối phÆ°Æ¡ng má»™t kiếm.

NhÆ°ng trong trÆ°á»ng hợp này chàng không thể mạo hiểm.

Trăm hiệp qua đi.

Bấy giá» trá»i đã hoàng hôn.

Lúc này không những Äinh Triệu Hùng lo lắng mà cả Chu tổng quản và

Hoàng Y Tam Ma Ä‘á»u tá» ra sốt ruá»™t, kể cả ngÆ°á»i Ä‘ang trong cuá»™c đấu là Phi

Sương Chưởng Lữ Hoàng.

Lão dồn dập công vào trước mặt Lộ Vân Phi hai mươi bốn chưởng rồi đột

ngột lão sang trái.

Không thể nhận thấy lão di chuyển thế nào, cũng như con ngựa chạy

nhanh bao nhiêu cũng đếm được bước chân nhưng nhìn con thỠchạy biến thì

không sao trông rõ bước chân của nó.

Chợt kiếm quang lóe lên.

Lữ Hoàng vừa xuất má»™t chưởng đánh vào sÆ°á»n trái Lá»™ Vân Phi thì chợt lùi

phắt lại, đứng thẫn thá». Trên ngá»±c áo lại bị kiếm chá»c đúng ba lá»—.

Không có huyết quang!

Hiển nhiên chàng đã hạ thủ lưu tình, bởi vì đổi ba kiếm, nếu chàng chỉ

đâm một kiếm nhưng sâu vào hai tấc là đối phương đã không còn mạng.

Phi Sương Chưởng thừ mặt nói: - Lão phu thua rồi!

Lá»i chÆ°a dứt, bá»—ng nghe Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp la lên: - Chạy đâu?

Má»i ngÆ°á»i kinh ngac quay lại nhìn.

Chỉ thấy thanh y nhân Chu tổng quản chạy như bay vỠhướng cốc khẩu.

Xuyên Phúc Trảo lao mình đuổi theo.

Nhưng thân pháp Chu tổng quản không chậm, chỉ chốc lát đã mất hút ở

khúc ngoặt rẽ vào cốc.

Xuyên Phúc Trảo cũng đã tới ngay cốc khẩu.

Äá»™t nhiên…

Một loạt tên từ những mõm đá hai bên cốc khẩu bắn xuống như mưa, châu

cả vào ngÆ°á»i Phù lạp.

ThÆ°Æ¡ng hại thay cho Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp, bị trúng luôn mÆ°á»i mấy

mÅ©i tên cắm khắp ngÆ°á»i, kêu to má»™t tiếng rồi lăn ngược xuống sÆ¡n cốc.

TrÆ°á»ng đấu chỉ cách cốc khẩu chừng mÆ°á»i trượng, tên bắt đầu chuyển

hÆ°á»›ng bắn vá» phíc bốn ngÆ°á»i vẵn còn đứng ngây ra trÆ°á»›c tình huống bất ngá».

Phi Sương Chưởng đang định lao vỠphía tam đệ thì Tạ Thúc Nhân quát to:

- Quay lại!

Cả bốn ngÆ°á»i chừng nhÆ° Ä‘á»u nghe theo lệnh lão ta, lùi xa cốc khẩu thêm

năm sáu trượng.

Tên vẫn tiếp tục bắc tới, mỗi lúc một thêm dữ dội.

Bốn ngÆ°á»i vừa dùng chưởng, kiếm đối phó vừa tiếp tục lui.

Bỗng một loạt tên khác từ hướng đối diện vù vù bay tới.

Cả bốn ngÆ°á»i thất kinh.

Như vậy là hỠđã bị bao vây.

Hai phía cốc khẩu Ä‘á»u có cung thủ mai phục, và căn cứ vào số lượng tên

bắn xuống thì má»—i bên không ít hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, xông vào má»™t trong hai Ä‘á»™i

cung thủ giữa địa hình trống trải nhÆ° thế mong thoát thân là Ä‘iá»u không tưởng.

Hai bên sÆ°á»n cốc là vách đá dá»±ng đứng nhẵn nhÆ° gÆ°Æ¡ng cao cả trăm

trượng không một vết lồi lõm có thể nép mình.

Sơn cốc phẳng như sa mạc, rộng bảy tám trượng, dài ba mươi trượng, cung

thủ phục hai đầu cốc thì bất cứ nơi nào trong cốc cũng nằm trong sự uy hiếp.

Ãnh thái dÆ°Æ¡ng chiếu xuống những tia cuối cùng.

Bốn cao thủ bậc nhất giang hồ đưa mắt nhìn nhau.

Lúc này giữa há» không còn chút nào xung khắc nữa mà trở thành ngÆ°á»i

đồng cảnh.

Hoàn cảnh đã thay đổi, bây giỠkẻ thù của hỠlà Chu tổng quản và Võ

Lâm Chí Tôn.

Từ đầu cốc, giá»ng Chu tổng quản vang lên: - Lá»™ Vân Phi! Ngày này năm

sau sẽ là giỗ đầu của ngươi, đừng trông mong vào kỳ tích.

Quả nhiên bốn ngÆ°á»i trong cốc lúc này nào khác gì kiá»n nằm trên chảo.

Giá»ng nói thêm Ä‘á»™c của Chu tổng quản lại vá»ng xuống: - Tạ Thúc Nhân!

Hiện đã Võ Lâm Chí Tôn, giang hồ không cần loại phán quan như Hoàng Y

Tam Ma nữa.

Tạ Thúc Nhân tức giận gầm lên: - Äồ chuá»™t thối! Ra khá»i đây ta sẽ xé

xác ngươi, cả Võ Lâm chết tiệt nữa!

Vì tức giận, lão gá»i Võ Lâm Chí Tôn là Võ lâm chết tiệt.

Tiếng nói từ khẩu cốc vẳng ra: - Hắc hắc! Äừng nằm má»™ng, số phận các

ngươi cũng như tên hỠPhù kia thôi!

Rồi một loạt tên nữa bắn xuống, còn chưa dứt thì tên từ bên kia lại bắn

sang.

Bốn ngÆ°á»i quay lÆ°ng lại thành má»™t vòng tròn đối phó.

Lá»™ Vân Phi vừa vung kiếm gạt tên vừa há»i: - Tạ lão anh hùng! Các vị quả

thật không biết gì vỠVõ Lâm Chí Tôn cả hay sao?

Tạ Thúc Nhân đáp: - Không! Cách đây mÆ°á»i ngày, tên tổng quản há» Chu

đó mang bảy viên trân châu đến tìm chúng ta để mua đầu bằng hữu ngươi.

Chúng ta có quy củ không bao giỠđến chỗ thân chủ.

Bây giá» Lá»™ Vân Phi không còn gá»i các hạ mà gá»i là lão anh hùng, còn đối

phÆ°Æ¡ng gá»i chàng là bằng hữu, xem ra quan hệ giữa há» cÅ©ng đã thay đổi hẳn.

Lá»™ Vân Phi lại há»i: - Vậy tên hán tá»­ bận thanh y lúc chiá»u cùng Ä‘i vá»›i ba

vị là ngÆ°á»i của ai?

Tạ Thúc Nhân đáp: - NgÆ°á»i của chúng tất. Bá»n lão phu hôm qua còn ở

Trịnh Châu, thì được tin cấp báo bằng hữu ngÆ°Æ¡i đã tá»›i Thiên ÄÆ°á»ng Trấn.

Chúng nói rằng ngÆ°Æ¡i má»›i từ quan ngoại vỠđây được mÆ°á»i mấy ngày.

Nguyên Hoàng Y Tam Ma không có thủ hạ để co thám vì chúng chỉ giết

những cao thủ danh tiếng nên việc đó không cần thiết, việc này nếu thân chủ có

Ä‘iá»u kiện thì cung cấp tin tức chứ không cần thá»i hạn.

Lá»™ Vân Phi nghÄ© thầm: - Quả thật mình từ quan ngoại vỠđây vừa mÆ°á»i hai

ngày, xem ra đối phương tin tức rất linh thông, đủ biết thế lực không phải tầm

thÆ°á»ng.

Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng nói: - Xem ra tên thanh y nhân đó nói há»

Chu cũng là mạo xưng thôi!

Tạ Thúc Nhân đáp: - Cái đó thì chúng ta không biết!

Phi SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng nghiến răng nói: - Lần này ra khá»i đây, lão

tử nhất định sẽ lột da hắn, lo gì không biết là ai?

Trá»i tối dần, tên bắn xuống má»—i lúc má»™t dồn dập hÆ¡n, cả bốn ngÆ°á»i phải

dốc toàn lục đối phó nhưng vẫn không xuể.

Phi SÆ°Æ¡ng Chưởng Lữ Hoàng bị má»™t mÅ©i tên trúng vào sÆ°á»n, còn Äinh

Triệu Hùng trúng một mũi vào vai trái.

Tạ Thúc Nhân thở dài nói: - Xem ra khó hy vá»ng ra được khá»i đây…

Lữ Hoàng há»i: - Lão đại xem có thể vượt được sÆ°á»n núi không?

Tạ Thúc Nhân đáp: - Vách đá cao trăm trượng, dù võ công cao cÆ°á»ng bao

nhiêu cũng không leo nổi. Mà dẫu có lên được cũng chỉ thành cái bia sống cho

bá»n cung thủ thôi.

Lữ Hoàng lại há»i: - Có thể liá»u xông ra cốc khẩu không?

Lộ Vân Phi nói: - Căn cứ vào lượng tên thì mỗi cửa ít nhất có ba mươi tên

cung thủ. Tự lao vào đó thì cầm chắc cái chết.

Äinh Triệu Hùng ngán ngẩm: - Chẳng lẽ chúng ta đành chá» chết?

Tạ Thúc Nhân thở dài: - Cũng na ná như thế, nếu không có kỳ tích xuất

hiện…

Lá»™ Vân Phi nói: - Chúng ta cố duy trì thêm má»™t lúc ná»­a. Khi trá»i sập tối

giả vỠnghi binh phía bên này rồi tất cả nhất loạt thi triển hết thân pháp lợi dụng

trá»i tối lao sang phía đối diện, may ra thoát được.

Xem ra phÆ°Æ¡ng cách đó có chút hy vá»ng.

Cả bốn ngưới cố sức chống trả với tên.

Trá»i tối dần…

Cả bốn ngÆ°á»i ai nấy mồ hôi Æ°á»›t đẫm, có lẽ không còn nhiá»u hÆ¡i sức.

Phi Sương Chưởng Lữ Hoàng lại bị trúng thêm một mũi tên nữa vào vai.

Giữa tình huống nghìn cân treo sợi tóc đó, đột nhiên từ phía cốc khẩu nơi

Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp bị giết bỗng vang lên tiếng nhốn nháo, tiếng la hét

và tên lập tức lặng đi.

Quả là kỳ tích xuất hiện.

Lộ Vân Phi kêu lên: - Chạy ra nhanh!

Lập tức cả bốn ngÆ°á»i lao nhÆ° bay vá» hÆ°á»›ng cốc khẩu.

Phi Sương Chưởng Lữ Hoàng chân ngắn nhất nhưng chạy trước tiên.

Lão vừa cúi xuống thi thể Phù Lạp thì có má»™t ngÆ°á»i từ cốc khẩu lao

xuống, phía sau còn một nhân ảnh khác vung kiếm đuổi theo.

- Chạy đâu?

- Tên hỠChu!

NgÆ°á»i gá»i thứ nhất là hắc y nhân từ cốc khẩu lao xuống Ä‘uổi phía sau, còn

câu thứ hai là của Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân, lão này kêu xong phóng ra một

chưởng.

Quả nhiên ngÆ°á»i Ä‘ang chạy chính là thanh y nhân gá»i là Chu tổng quản.

Hắn bị Tạ Thúc Nhân đánh một chưởng phải nhảy tránh sang bên, phía

sau còn Lá»™ Vân Phi và Äinh Triệu Hùng tay lăm lăm kiếm bức tá»›i nên đành

dừng lại.

Còn ngÆ°á»i Ä‘uổi phía sau chẳng phải ai xa lạ, chính là Võ Lâm Công Tá»­

Lỗ Nguyên Khánh.

Trên cốc khẩu vẫn liên tiếp vang lên những tiếng rú thảm khốc, nhất định

đó là đồng bá»n của Võ Lâm Công tá»­ Ä‘ang tàn sát bá»n cung thủ.

Tên thanh y nhân lập tức bị vây giữa năm cao thủ.

Lá»™ Vân Phi ôm quyá»n cÆ°á»i nói: - Lá»— huynh khá»e luôn chứ?

Võ Lâm Công Tá»­ hoàn lá»… cÆ°á»i nói: - Nhá» phúc! Lá»™ huynh vẫn thÆ°á»ng…

- Vẫn thÆ°á»ng! Lá»— huynh Ä‘i đâu mà tá»›i được đây cứu chúng tôi thế?

Võ Lâm Công Tử chỉ thanh y nhân bịt mặt nói: - Huynh đệ truy theo tên

súc sinh hỠBốc này…

Lá»™ Vân Phi ngạc nhiên há»i: - Há» Bốc?

Võ Lâm Công Tử gật đầu: - Phải, hắn chính là Bốc Thần, tổng quản của

Bàn Long Sơn Trang!

Lúc ấy chỉ một mình Lữ Hoàng cúi xuống bên thi thể của Phù lạp, còn ba

ngÆ°á»i Tạ Thúc Nhân, Lá»™ Vân Phi và Äinh Triệu Hùng nghe vậy cùng kêu lên: -

Bàn Long Sơn Trang?

Võ Lâm Công Tử gật đầu: - Không sai!

Chỉ thấy thanh y nhân ánh mắt lóe lên như rắn độc, nhưng thân thể tự

nhiên run bắn lên một cái.

Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng thấy mình ở đây không cần nữa liá»n nói

vá»›i Lá»™ Vân Phi: - Äại ca, tiểu đệ lên giúp vị bằng hữu trên cốc má»™t tay truy sát

bá»n cung thủ.

Lộ Vân Phi gật đầu.

Äinh Triệu Hùng còn quay sang Võ Lâm Công Tá»­ há»i: - Lá»— đại hiệp, bằng

hữu trên đó là ai thế?

Võ Lâm Công Tá»­ cÆ°á»i bí ẩn: - CÅ©ng là bằng hữu cả. NgÆ°Æ¡i lên đó thì

biết.

Äinh Triệu Hùng chạy vụt Ä‘i.

Thừa cÆ¡, thanh y nhân lao chạy vá» hÆ°á»›ng Äinh Triệu Hùng vừa rá»i khá»i

sang cốc khẩu đối diện.

- Äứng lại!

Võ Lâm Công Tử quát to một tiếng rồi phi thân lao vút qua đầu thanh y

nhân đứng chặn trước mặt hắn, chỉ kiếm nói: - Bốc Thần! Ngươi bằng cách nào

lấy được bảy viên trân châu đó?

Thanh y nhân không đáp, vung kiếm nhảy bổ vào Võ Lâm Công Tử đâm

liá»n năm kiếm.

Võ Lâm Công Tá»­ cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, xuất má»™t chiêu Kiếm phá thiên

mang.

Kiếm quang lóe lên nhÆ° ánh chá»›p, đồng thá»i má»™t âm thanh vang dậy và

một đốm lửa bùng lên.

Thanh y nhân bị đánh bật kiếm khá»i tay lảo đảo lùi lại.

Võ Lâm Công Tử chỉ nhãy một bước đã tới trước mặt đối phương, tay phải

chỉ kiếm vào yết hầu, tay trái vung trảo chộp tấm khăn bịt mặt.

Thanh y nhân kêu lên một tiếng.

Quả nhiên chính là Bốc Thần, tổng quản Bàn Long Sơn Trang mà có lần

từng giao thủ vơi Lộ Vân Phi.

Tuy Lộ Vân Phi đã nghe nói nhưng vẩn không giấu được sự sửng sốt: - Thì

ra là ngươi…

Võ Lâm Công Tá»­ gằn giá»ng: - NgÆ°Æ¡i đã giết Lôi Vô Kỵ và cÆ°á»›p Ä‘i bảy

viên trân châu thế nào nói nhanh?

Bốc Thần quắc mắt nói: - Cách nào thì ngÆ°Æ¡i không cần biết. Äó nguyên

là vật của bổn trang…

Võ Lâm Công Tá»­ ngắt lá»i: - Hừ! Của bổn trang! Chủ tá»› các ngÆ°Æ¡i đã

dùng thủ đoạn ti tiện vào phủ Thượng Thư lấy trộm gây nên hậu quả thế nào

còn chưa chịu thừa nhận sao?

Bốc Thần đáp: - Cha ngươi bất tài để mất báu vật, chết là đáng là còn

trách ai nữa?

Võ Lâm Công Tử nghiến răng đâm kiếm vào.

Bốc Thần há»±c má»™t tiếng, má»™t vòi máu bắn lên trá»i, thân thể từ từ ngã

ngửa xuống.

Cả Lộ Vân Phi và Tạ Thúc Nhân cùng kêu lên một tiếng

Lộ Vân Phi vội cúi xuống thử sỠmạch đối phương, nhưng tim đã ngừng

đập, mạch yếu dần rồi tắt hẳn, đôi mắt trợn ngược đã giãn ra hết cỡ.

Chàng lắc đầu đứng lên nói: - Lá»— huynh vá»™i quá, huynh đệ định há»i…

Chàng dừng lại giữa chừng. Chàng biết trong trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế không

thể trách Võ Lâm Công Tử được.

Võ Lâm Công Tử đứng cúi đầu không đáp, lát sau cúi xuống thi thể Bốc

Thần lấy ra bốn viên hắc minh châu, cầm mân mê trên tay với thần sắc thẫn

thá»â€¦

Ngô Công Thủ Ta Thúc Nhân nhìn Lá»™ Vân Phi há»i: - Lá»™ bằng hữu, vị này

là chủ nhân của mấy viên minh châu hay sao?

Lộ Vân Phi gật đầu: - Chính thế! Lúc ở phủ thượng Thư bảy viên Hắc

minh châu ngày trước ở phủ Thượng Thư do phụ thân vị này bảo quản. Sau bị

ngÆ°á»i của Bàn Long SÆ¡n Trang lấy mất, vị đó đã vì việc này mà chết…

Tạ Thúc Nhân há»i: - Có phải phụ thân vị đó là Lá»— tổng quản ở phủ

Thượng Thư không?

- Chính phải!

Tạ Thúc Nhân lấy trong túi ra ba viên minh châu nói: - Lẽ ra Hắc minh

châu thuộc vỠLộ bằng hữu vì Hoàng Y Tam Ma không ai thắng được bằng hữu,

đó là luật lệ. Nhưng nay vật đã có chủ, hơn nữa không được vị Lỗ công tử này

cứu giúp thì chúng ta khó sống sót ra khá»i cốc, vì thế theo lão phu thì tốt nhất

vật nên quy vỠchủ.

Vị đứng đầu sát thủ của Hoàng Y Tam Ma phán xử như vậy thật công

bằng.

Lộ Vân Phi lắc đầu nói: - Tạ lão anh hùng phân xử thế rất phải. Tại hạ

không có công lao gì trong việc đó, bởi nói rằng thắng cả ba vị là không đúng.

Tại hạ chắc đấu không qua Tạ lão anh hùng, vả lại Lỗ huynh đã có đại ân cứu

mạng…

Võ Lâm Công Tá»­ bấy giá» má»›i ngẩng lên nói: - Việc đó chỉ là tình cá». Lá»™

huynh nhận lấy minh châu, chắc rằng tiên phụ sẽ được an ủi nơi chín suối…

Võ Lâm Công Tử định nói gì nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ nhận lấy ba viên

Hắc minh châu cất vào túi.

Bấy giá» tiếng la hét của bá»n cung chủ cÅ©ng đã lặng Ä‘i, từ cốc khẩu lao

xuống hai ngÆ°á»i, chÆ°a đến nÆ¡i đã gào to: - Äại ca!

Lá»™ Vân Phi nhìn lên, thấy Ä‘i trÆ°á»›c là Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng,

phía sau lại là Xuyên Thành Thử Tam Lang.

Thì ra ngÆ°á»i cùng Ä‘i vá»›i Võ Lâm Công Tá»­ đại khai sát giá»›i trên kia là

Xuyên Thành Thử.

Lá»™ Vân Phi nhìn Võ Lâm Công Tá»­ há»i: - Lá»— huynh, Tam Lang cùng Ä‘i vá»›i

huynh tới đây ư?

Võ Lâm Công Tử lắc đầu: - Không!

Rồi nhìn thi thể Bốc Thần nói tiếp: - Tên hỠBốc này vốn thông đồng với

lão độc vật Lôi Vô Kỵ, nhân lúc huynh đệ sơ hở cứu hắn ra đến nơi cất giấu bảo

vật cÆ°á»›p đã rồi giết luôn Lôi Vô Kỵ. Huynh đệ Ä‘iá»u tra cả tháng nay má»›i phát

hiện được. Hắn đưa vào Bàn Long Sơn Trang mà huynh đệ lại chẳng có chứng

cứ gì nên không biết làm thế nào được. Sau nghe nói đến chuyện mua đầu Lộ

huynh, tại hạ theo dõi tới đay chỠsuốt hai ngày, may mà đến kịp. Còn Tam

Lang vừa từ Bàn Long Sơn Trang tới, vừa gặp huynh đệ trước đây vài khắc…

Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang vừa đến đã nói ngay: - Äại ca, Vô Tình Lão

Nhân bảo đại ca vỠBàn Long Sơn Trang gấp!

Lá»™ Vân Phi nhÆ°á»›ng mày lên há»i: - Có chuyện gì thế!

- ÄÆ°á»ng đại lão lão và ÄÆ°á»ng đại tiểu thÆ° trúng Ä‘á»™c, bị ngÆ°á»i của Bàn

Long Sơn Trang khống chế.

Lá»™ Vân Phi giật mình há»i: - Thật Æ°? Chuyện xảy ra từ lúc nào thế?

Tam Lang đáp: - Trưa nay. Lão lão và đại tiểu thư bị đầu độc ngay ở

Ä‘Æ°á»ng gia lão Ä‘iếm.

Lá»™ Vân Phi ngÆ¡ ngác há»i: - Bị trúng Ä‘á»™c ở ngay ÄÆ°á»ng gia lão Ä‘iếm?

Chẳng lẽ có nội gián?

Tam Lang gật đầu: - Chính thế!

Lá»™ Vân Phi há»i nhanh: - Ai thế?

- Nhị tổng quản Khâu Tử Dực. Hắn lén đầu độc vào thức ăn, trong ứng

ngoài hợp cùng ngÆ°á»i của Bàn Long SÆ¡n Trang khống chế đại tổng quản Phạm

Giang rồi đưa lão phu nhân cùng đại tiểu thư vỠBàn Long Sơn Trang.

Lộ Vân Phi nghiến răng nói: - Thì ra tên quái vật đó…. Lão đệ có biết

hắn đã dùng thứ độc dược gì không?

Tam Lang đáp: - Vô Tình Lão Nhân nói rằng đó là Tý ngỠhoá cốt đan.

Lộ Vân Phi kêu lên: - Tý ngỠhóa cốt đan? Loại độc này kịch độc thiên

hạ, chỉ có loại tuyết sâm ở Thiên SÆ¡n má»›i giải được…. Nếu uống vào giá» ngá»,

qua giá» tý đã không còn cứu được nữa rồi…. Chỉ còn ba canh giá», lão phu nhân

và Du Bình nguy mất!

Trong lúc nguy cấp, chàng không gá»i đại tiểu thÆ° mà buá»™t miệng gá»i là

Du Bình, đủ biết tình cảm chàng đối vá»›i ÄÆ°á»ng Du Bình thế nào.

Bấy giá» Ngô Công Thủ Tạ Thúc Nhân má»›i chen lá»i: - Tý ngá» hóa cốt Ä‘an

tuy là thứ kịch độc trong thiên hạ, nhưng hiện tại có một thứ có thể giải được….

Cả Lộ Vân Phi lẫn Võ Lâm Công Tử hiểu ý, cùng gật đầu.

Lá»™ Vân Phi nói: - NhÆ°ng hai ngÆ°á»i bị giam giữ trong Bàn Long SÆ¡n Trang,

nhất định rất nghiêm mật, có cách gì tiếp cận được?

Tam Lang đáp: - Việc này không lo. Vô Tình Lão Nhân vốn là ngÆ°á»i của

Bàn Long Sơn Trang, sẽ lo liệu việc này.

Lộ Vân Phi giục: - Vậy thì chúng ta đi thôi!

Lại quay sang Tạ Thúc Nhân há»i: - Tạ lão anh hùng cÅ©ng Ä‘i chứ?

Tạ Thúc Nhân tức giận đáp: - Nếu tên Bốc Thần đã là thuộc hạ của Bàn

Long Sơn Trang, có lý đâu lão phu không tìm chủ nhân hắn trả thù cho Phù lão

tam? Nhưng các bằng hữu cứ tới đó trước, lão phu cùng Lữ lão nhị lo hậu sự cho

lão tam trước rồi sẽ đến sau, quyết san bằng Bàn Long Sơn Trang mới được.

Lá»™ Vân Phi gật đầu rồi cùng Äinh Triệu Hùng, Tam Lang và Võ Lâm

Công Tá»­ rá»i sÆ¡n cốc thi triển tuyệt định khinh công lao vá» Bàn Long SÆ¡n Trang.

o O o
Tài sản của meongo75

  #29  
Old 25-04-2008, 11:12 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
H.29.VÕ LÂM CHà TÔN


Bấy giỠđã cuối canh hai, nhưng trong Bàn Long Sơn Trang đèn đuốc vẫn

sáng choang như ban ngày.

TrÆ°á»›c bảo môn mÆ°á»i tên hán tá»­ đứng dàn thành hai bên, tay cầm đại Ä‘ao,

mắt hằm hằm nhìn ra cổng.

Thật ra lúc đó chẳng còn ai vào ra cổng nữa, vì tất cả những ngÆ°á»i cần có

mặt đầu đã vào bên trong.

Ở phía trái tiá»n viện rá»™ng cả mẫu đất dùng làm võ trÆ°á»ng có tá»›i gần hai

trăm ngÆ°á»i lố nhố.

Tiá»n sảnh, hậu sảnh, nhất là khu vá»±c võ trÆ°á»ng treo mấy chục chiếc đèn

lồng tá»a ánh sáng rợp mắt.

Bàn Long Sơn Trang là một đại bang phái trên giang hồ nên việc tổ chức

yến tiệc má»i hiệp khách xa gần là chuyện bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng hôm nay xem ra

đặc biệt huyên náo.

Vừa có cuộc đại yến gì vậy?

Hãy xem tình cảnh bên trong.

Vòng ngoài có hơn trăm hắc y võ sĩ mang đầy đủ binh khí vây chặt lấy võ

trÆ°á»ng.

Vòng trong ít hơn, chỉ có bốn chục võ sĩ trên ngực áo thêu một đóa hoa

hồng, cũng mang đầy đủ binh khí nhưng đứng quay mặt ra đối diện với hơn trăm

hắc y võ sĩ, thái độ có vẻ thù địch chứ không thân thiện.

Như vậy chắc là cuộc tỉ võ chứ không phải đại yến.

Giữa võ Ä‘Æ°á»ng vốn có má»™t võ đài cao năm thÆ°á»›c, rá»™ng má»—i bá» năm trượng

đặt hai dãy ghế.

Dãy ghế trÆ°á»›c ngay sau bàn có năm ngÆ°á»i ngồi, chính giữa là má»™t lão

nhân bận cẩm y, tuổi chừng năm mươi, dáng vẻ uy phong nhưng ánh mắt thỉnh

thoảng lóe lên những tia tàn độc.

Bên tả cẩm y lão nhân là Quan Ngoại Nhất Bá Bốc Äại Khánh.

Bên tả Bốc Äại Khánh còn má»™t lão nhân khác tuổi chừng ngÅ© tuần, chân

Ä‘i dép cả quấn xà cạp, trang thúc theo kiểu ngÆ°á»i quan ngoại.

Bên hữu cảm y lão nhân gồm hai ngÆ°á»i, má»™t là chủ nhân Bàn Long SÆ¡n

Trang lão trang chủ Tào Thế VÅ©, còn ngÆ°á»i thứ hai là kẻ duy nhất còn sống sót

trong Trung Châu NgÅ© Tuyệt – lão NgÅ© Tiên Kiếm Äá»— Phi Hùng.

Ngồi ghế sau còn có bốn năm trung niên nhân và một thiếu niên bận hoa

y, thiếu niên diện mạo tuấn tú, nhưng có ẩn chứa nét gì ác độc.

Xem tá»a vị thì rõ ràng trang chủ Tào Thế VÅ© không phải chủ tá»a mà chính

là cẩm y lão nhân.

Xét vá» danh vá»ng và địa vị thì Bàn Long SÆ¡n Trang là đại bang phái bậc

nhất của võ lâm đương đại, hơn nữa đây là bổn địa của Tào Thế Vũ, tại sao lại

để cho má»™t ngÆ°á»i lạ làm chủ tá»a?

Trừ phi ngÆ°á»i đó là minh chủ võ lâm, nhÆ°ng Ä‘Æ°Æ¡ng đại đâu có võ lâm

minh chủ?

Thêm nữa, cho dù là minh chủ võ lâm hay chưởng môn phái lớn bao nhiêu

chăng nữa cũng nên ngồi ở chỗ tân khách mới phải chứ?

Có má»™t Ä‘iá»u lạ nữa là ngồi dẫy chủ tá»a còn có Bốc Äại Khánh và Äá»— Phi

Hùng, hai tên ác ma trên giang hồ.

Dãy ghế đối diện dành cho tân khách thỉ trống vắng, trong lúc đó những vị

khách xứng đáng nhất là phụ tử Tu La Cung chủ thì đứng trước võ đài trên một

khu đất rộng.

Tu La Cung chủ Vưu Bính Liệt và thiếu cung chủ Vưu Tử Mẫn đứng song

song giữa vòng hồng hoa võ sĩ mắt trừng trừng nhìn lên võ đài, phía sau là Lãnh

Thanh Nga, còn ngoại vụ tổng quản Cung Thiên TÆ°á»›c đứng sát sau bá»n Hồng

hoa võ sĩ mắt nhìn vào võ đài.

Cung chủ Vưu Bính Liệt chỉ tay vào trang chủ Tào Thế Vũ nói: - Tào Thế

Vũ! Tu La Cung và Bàn Long Sơn Trang mấy chục năm nay quan hệ tuy không

sâu đậm nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a xảy ra chuyện hiá»m khích nào. Thá»i gian qua tên

gian tặc Bốc Äại Khánh dùng má»i âm mÆ°u hòng thôn tính Tu La Cung, cho

nhiá»u tay chân tiá»m phục trong bổn cung để ám toán, mua chuá»™c hòng biến Tu

La Cung thành công cũa của hắn. Vậy mà bây giỠngươi vẫn thao túng hắn

nghĩa là cớ làm sao?

Tào Thế VÅ© chÆ°a nói gì thì cẩm y lão nhân ngồi chính giữa đã tranh lá»i: -

Vưu Bính Liệt! Ngươi nghe cho rõ đây! Trên võ lâm hiện nay chỉ còn Tu La

Cung của ngươi và một vài môn phái khác không chịu quy phục bổn Võ Lâm

Chí Tôn. NgÆ°Æ¡i thấy đấy, các vị bang chủ, bảo chủ Ä‘á»u quy thuận bổn Võ Lâm

Chí Tôn. NgÆ°Æ¡i thấy đấy, các vị bang chủ, bảo chủ Ä‘á»u quy thuận bổn Võ Lâm

Chí Tôn cả.

Nói tới đó lão nhìn sang hai bên và quay lại hàng ghế phía sau.

Bấy giỠmới nhận ra ngoài trang chủ Tào Thế Vũ, phía sau còn bốn năm

vị đứng đầu các môn phái khác là bảo chủ công tử Bảo Hạo Trấn Viên, môn chủ

Quách Gia Môn Quách Lập Ngữ, Hội chủ Kim Vân Hội, Hoàng Phi Nghiêu và

hai trang chủ Mai hoa trang Thôi Hạc Vỹ và Hứa Gia Trang Hứa Vĩnh Khê.

NhÆ° vậy cẩm y lão nhân chính là ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng Võ Lâm Chí Tôn mà mấy

năm gần đây danh truyá»n Ä‘i khắp giang hồ nhÆ°ng chÆ°a ai biết mặt mÅ©i.

Xem chừng hắn đã ngấm ngầm thu phục được không ít nhân vật và bang

phái trên giang hồ kể cả đại môn phái Bàn Long Sơn Trang và có vẻ như hôm

nay bắt đầu công khai lộ diện.

Cẩm y lão nhân dừng một lúc rồi nói tiếp: - Bốc tổng hộ pháp đã cảnh cáo

ngÆ°Æ¡i. Vậy mà ngÆ°Æ¡i không biết thức thá»i, dám má»™t mình đối địch vá»›i bổn Võ

Lâm Chí Tôn. Bổn tá»a cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, Ä‘em toàn bá»™ Tu La

Cung đặt dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u khiển của bổn tá»a, từ Tu La Cung đổi thành phân đà Tu

La, ngươi là chủ phân đà đó, nếu không…

Cung chủ VÆ°u Bính Liệt Ä‘anh giá»ng nói: - Nếu không thì sao?

Mắt cẩm y lão nhân ánh lên tia tàn độc: - Nếu không thì …hắc hắc! Từ

hôm nay Tu La Cung sẽ trừ danh trên giang hồ, tất cả những ai muốn chống lại

Ä‘á»u bị tiêu diệt.

Khắp hàng ngũ Hồng hoa võ sĩ cùng ồ lên một tiếng kêu phẫn nộ.

Lúc sau cẩm y lão nhân há»i: - Thế nào? NgÆ°Æ¡i trả lá»i ngay Ä‘i!

VÆ°u Bính Liệt cÆ°á»i nhạt đáp: - Bổn cung chủ trả lá»i rằng tuy biết hiện giá»

Tu La Cung ngÆ°á»i ít thế cô nhÆ°ng quyết không chịu để kẻ khác khi hiếp, và

không bao giỠtrở thành chó săn cho bất cứ thế lực nào.

Bốn chục tên hồn hoa võ sĩ đồng thanh hưởng ứng.

Cẩm y lão nhân cÆ°á»i nhạt nói: - Äược lắm! Bổn tá»a sẽ thành toàn cho các

ngÆ°Æ¡i!

Rồi quay sang Bốc Äại Khánh ra lệnh: - Bốc tổng há»™ pháp, thá»±c hiện nốt

nhiệm vụ của mình đi!

Bốc Äại Khánh đứng lên xốc lại kiếm rồi nhún mình nhảy phắt xuống

khá»i võ đài.

Cẩm y lão nhân quay lại tên thiếu niên bận hoa y đứng sau mình nói: - Äồ

nhi khai kiếm đi, thu thập tiểu tử kia!

Hoa y thiếu niên dạ má»™t tiếng, vút ngÆ°á»i lên hÆ¡n trượng sà xuống trÆ°á»›c

mặt thiếu cung chủ Vưu Tử Mẫn.

Bốc Äại Khánh lạnh giá»ng nói: - Các hạ nên nghÄ© lại lần cuối cùng. Tuy

Tu La Cung đã hạ sát mấy tên thuộc hạ thân tính của bổ bộ pháp nhưng nếu các

hạ chấp nhận…

VÆ°u Bính Liệt ngắt lá»i: - Há»i thanh kiếm này chấp thuận hay không!

Dứt lá»i kiếm khí rít lên, kiếm quang chói lòa, vị Tu La Cung chủ đã phát

kiếm.

Quan Ngoại Nhất Bá Bốc Äại Khánh cÅ©ng xuất kiếm tiếp chiêu.

Bên kia hoa y thiếu niên và thiếu cung chủ Vưu Tử Mẫn cũng bắt đầu

động kiếm.

Kiếm thuật của Quan Ngoại Nhất Bá chẳng phải không có cơ sở, chiêu

thức độc lạt, xuất thủ thần tốc, biến ứng linh hoạt, có thể liệt vào cao thủ số một

không hai ở Trung Nguyên.

Nhưng Tu la kiếm pháp mấy chục năm dương danh trên giang hồ cũng hết

sức lợi hại, biến ảo khôn lÆ°á»ng, tiến lui đúng phép, công thủ kiêm lược, hai ba

mươi chiêu kiếm qua đi nhưng không hỠlộ ra chút sơ hở nào.

Vưu Tử Mẫn cũng dùng Tu La kiếm pháp, vỠkiếm thuật thì không kém

phụ thân bao nhiêu, nhÆ°ng nhìn vào có thể nhận ra há»a hầu thua vài thành.

Tuy vậy cũng đũ ứng phó với hoa y thiếu niên.

Hai cặp đối thủ ngang tài ngang sức, dùng tất cả những kỳ chiêu dị thức

khiến toàn trÆ°á»ng chú mục nhìn vào và trầm trồ thán phục.

Bốn mÆ°Æ¡i tên Hồng hoa võ sÄ© bấy giá»› đã quay mặt cả vào trÆ°á»ng đấu nhìn

bốn ngÆ°á»i quấn lấy nhau, trên mặt ai nấy lá»™ rõ nét căng thẳng.

Tất cả ngÆ°á»i của Tu La Cung Ä‘á»u nhận thức được rằng tình cảnh hôm nay

đối vá»›i há» là dữ nhiá»u lành ít, tuy cÅ©ng nhÆ° cung chủ, tất cả bốn mÆ°Æ¡i mấu ngÆ°á»i

đống tâm nhất trí, dù phải chịu hy sinh đến ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng quyết không

khuất phục.

Lãnh Thanh Nga mới vỠvới Tu La Cung chưa lâu, nhưng nàng được phụ

thân thÆ°Æ¡ng yêu hết má»±c, được má»i ngÆ°á»i trong xung quý mến nên chỉ thá»i gian

ngắn đã tìm được vị trí của má»™t ngÆ°á»i trong gia đình, đặc biệt anh em cùng cha

khác mẹ và cùng mồ côi chỉ còn phụ thân nên càng quý mến nhau.

Lãnh Thanh Nga không há»c võ nghệ chỉ giá»i khinh công, mặc dù chẳng

hiểu gì kiếm thuật cũng bị hút chặt vào trận đấu.

Nhoại vụ tổng quản Cung Thiên Tước vẻ mặt lại càng lo lắng, kiếm đã

tuốt vỠcầm tay, sẵn sàng lao vào cuộc.

Năm mươi chiêu…

Rồi một trăm chiêu qua đi.

Song phương càng đấu càng hung mãnh, càng khốc liệt.

Lúc này há» Ä‘á»u đã thi thố hết bản lÄ©nh.

Hai trăm chiêu…

Bấy giỠthắng thua đã bắt đầu hé lộ.

Bốc Äại Khánh tuy chiêu thức Ä‘á»™c lạt nhÆ°ng kiếm thuật lại không tinh kỳ

và chuẩn xác bằng cung chủ Vưu Bính Liệt nên dần dần lùi vỠbị động, thủ

nhiá»u công ít.

Trái lại qua trăm chiêu, hoa y công tử chợt dùng những chiêu thức rất kỳ

dị, chỉ qua vài chục chiêu, Vưu Tử Mẫn đã tỠra lúng túng khó vỠứng phó.

Ngoại vụ tổng quản Cung Thiên Tước cầm chặt thanh kiếm, chỉ cần tình

thế bất lợi là hô bá»n hồng hoa võ sÄ© xông vào trận chiến, cho dù sau đó sẽ bị hÆ¡n

trăm hắc y võ sĩ ùa vào tàn sát…

Vừa lúc đó ngoài cửa bào chợt nghe tiếng lao xoa, tiếng binh khí chạm

nhau và tiếp theo là tiếng rú thảm khốc tiếp liá»n.

Chỉ trừ bố đối thủ, còn hầu hết quay mặt nhìn ra trang môn, thấy có ba

nhân ảnh vung kiếm loang loáng, chỉ trong một vài chiêu đã đánh ngã bảy tám

tên hắc y võ sÄ© canh công, xông ùa vào võ trÆ°á»ng nhÆ° má»™t cÆ¡n lốc.

Trang chủ Tào Thế VÅ© quát to: - Äá»™i vệ sÄ© chặn lại!

Hai mÆ°Æ¡i tên hắc y võ sÄ© từ sau võ đài tuốt kiếm lao ra giữa tiá»n viện chặn

ngang ba ngÆ°á»i.

Tên đầu mục quát: - Äứng lại!

Ba ngÆ°á»i không ai nói má»™t câu, vung kiếm chém bừa.

NgÆ°á»i đầu tiên trúng kiếm là tên đầu mục.

NhÆ°ng hai mÆ°Æ¡i tên vệ sÄ© vẫn quây lấy ba ngÆ°á»i vừa đến, kiếm đâm ngang

chém dá»c.

Ba ngÆ°á»i kia xông xáo nhÆ° chá»— đông ngÆ°á»i, chỉ phút chốc đã hã sát mÆ°á»i

hai tên vệ sÄ© dÆ°á»›i kiếm, tiếp tục lÆ°á»›t tá»›i võ Ä‘Æ°á»ng.

Bảy tám tên còn lại mặt không còn giá»t máu, đành ngẩn mặt nhìn theo.

Trang chủ Tào Thế Vũ kêu lên: - Kim Bài Sát Thủ!

Quả nhiên ba ngÆ°á»i vừa đến là Kim Bài Sát Thủ Lá»™ Vân Phi, Phong Báo

Tá»­ Hàn Tinh Sát Thủ Äinh Triệu Hùng và Võ Lâm Công Tá»­ Lá»— Nguyên Khánh.

Không thấy Xuyên Thành Thử Tam Lang đâu.

Cẩm y lão nhân nhíu mày há»i: - Lá»™ Vân Phi?

Tào Thế Vũ gật đầu: - Chính hắn!

Cẩm y lão nhân rít lên trong cổ: - Äồ ăn hại! Bốc Thần đâu chứ? Bố trí

cả trăm ngÆ°á»i mai phục khắp nÆ¡i sao để hắn thoát vào đây được?

Tào Thế VÅ© ngạc nhiên nói: - Lúc chiá»u nhận được tín thÆ° bồ câu Ä‘Æ°a vá»

nói rằng đã phát hiện được Lộ Vân Phi, Hoàng Y Tam Ma đã đưa hắn tới nơi

mai phục rồi mà?

Cẩm y lão nhân tức giận nói: - Vậy thì sao hắn lại tới đây chứ? Hay tín

thư nói sai?

Tào Thế Vũ đáp: - Tuyệt đối không sai! Có tới hai tín thư tiếp nhau. Cái

thứ nhất của má»™t tên đầu mục ở Thiên ÄÆ°á»ng Trấn nói rằng đã cùng Hoàng Y

Tam Ma chặn Ä‘Æ°á»ng Lá»™ Vân Phi, cái thứ hai của chính Bốc Thần báo rằng đối

phương sắp đi vào nơi mai phục…

- Chẳng lẽ với thân thủ của Hoàng Y Tam Ma mà để tên tiểu tử đó tẩu

thoát?

Rồi chợt hạ lệnh: - Mau Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng gia tổ tôn ra đây, phải sai ngÆ°á»i tâm

phúc quản chế hết sức nghiệm ngặt!

Tào Thế Vũ vội đứng lên đi ra sau võ đài.

Giữa đấu trÆ°á»ng chiến cuá»™c vẫn nổ ra ác liệt.

Bốc Äại Khánh bị má»™t kiếm đâm vào sÆ°á»n, máu loang Ä‘á» cả vạt áo.

Trái lại thiếu cung chủ Vưu Tử Mẫn cũng bị thương vào cánh tay trái,

nhÆ°ng vẫn tiếp tục chiến đấu, tuy Ä‘Æ°á»ng kiếm đã không cẩn mật linh diệu nhÆ°

trước nữa, trong lúc đó hoa y thiếu niên càng xuất chiêu càng nguy dị tàn độc.

Võ Lâm Công Tá»­, Lá»™ Vân Phi và Äinh Triệu Hùng nhảy qua đầu vòng

ngÆ°á»i đứng ngay phía trÆ°á»›c Lãnh Thanh Nga và Cung Thiên TÆ°á»›c.

Lãnh Thanh Nga nhận ra Lá»™ Vân Phi, cÆ°á»i nói: - Lá»™ đại hiệp…

Rồi không đợi chàng trả lá»i, lại Ä‘Æ°a mắt chăm chú quan sát đấu trÆ°á»ng.

Lúc này bào huynh của nàng Ä‘ang gặp hiểm cảnh, Ä‘iá»u đó quan trá»ng hÆ¡n

tình cảm với Lộ Vân Phi.

HÆ¡n nữa thá»i gian bây giá» không phải để dành cho vấn Ä‘á» tình cảm.

Bấy giỠlão trang chủ Tào Thế Vũ cũng đã trở vỠngồi vào chỗ cũ.

Má»›i lÆ°á»›t mắt nhìn lên võ đài, Lá»™ Vân Phi đã hiểu ra địa vị của từng ngÆ°á»i,

mắt nhìn thẳng vào cẩm y lão nhân há»i: - Các hạ có phải tá»± xÆ°ng là Võ Lâm Chí

Tôn?

Giá»ng của chàng không lá»›n nhÆ°ng rất âm vang dá»™i vào tai tất cả má»i

ngÆ°á»ii trong võ trÆ°á»ng ong ong nhức cả lá»— nhÄ©.

Bốn đấu thủ lập tức dừng tay quay cả lại nhìn.

Toàn trÆ°á»ng đấu lặng phắc.

Cẩm y lão nhân kinh hãi nghĩ thầm: - Tiểu tử này công lực kinh nhân.

Không hiểu làm thế nào thoát khá»i được Hoàng Y Tam Ma và ổ phục kích?

Nếu không tìm cách trừ khá»­ hắn tất sẽ sinh đại há»a.

Liá»n đáp: - Chính bổn tá»a là Võ Lâm Chí Tôn!

Lá»™ Vân Phi lại há»i: - Vì lý do gì các hạ muốn lấy mạng Lá»™ má»—?

- Căn cứ vào đâu mà ngÆ°Æ¡i há»i câu đó chứ?

Lộ Vân Phi hừ một tiếng, vẻ khinh thị: - Tự xưng là Võ Lâm Chí Tôn,

muốn giết ta thì cứ việc hiện thân hoặc sai thủ hạ của mình…

Chàng lướt mắt nhìn qua khắp lượt hai hàng ghế trên võ đài, nhận ra hầu

hết những ngÆ°á»i ở đó, tiếp: - Xem ra các hạ giấu mặt mấy năm, thế nhÆ°ng mua

chuộc được không ít nhân vật tiếng tăm làm vây cánh…

Chàng nhìn thẳng vào mắt cẩm y lão nhân nói tiếp: - Binh hùng tướng

mạnh, ưng khuyển không thiếu gì sao lại phải thuê Hoàng Y Tam Ma lấy đầu

ta?

Cẩm y lão nhân bá»—ng rung Ä‘á»™ng trong lòng, há»i: - Chẳng lẽ Hoàng Y Tam

Ma thả cho ngươi ư?

Lộ Vân Phi định vạch mặt đối phương nhưng trong đầu lóe lên một ý nghĩ,

đáp: - Có thể nói thế!

Cẩm y lão nhân chợt thấy lòng nhẹ hẳn Ä‘i, thầm nghÄ©: - Äúng là tên này

đã chuồn mất, nhÆ° vậy thì chÆ°a đến nổi há»ng việc. Thế nào Hoàng Y Tam Ma

cũng đuổi đến đây. Cùng lắm phải mất bảy viên Hắc trân châu là cùng, nhưng

thế nào cũng lấy được mạng hắn. Nhưng tốt nhất hãy chỠHoàng Y Tam Ma

đến…

NghÄ© thế liá»n há»i: - NgÆ°Æ¡i tá»›i đây vá»›i ý đồ gì?

Lá»™ Vân Phi đáp gá»n: - Äòi lại công đạo!

Cẩm y lão nhân cÆ°á»i nhạt há»i: - NgÆ°Æ¡i định xuất thủ chống lại bổn tá»a?

- Các hạ mua ngÆ°á»i khác lấy đầu tại hạ, bây giá» tại hạ tá»± mình mượn đầu

các hạ, đó là lẽ công bằng!

- Hắc hắc…. Chỉ sợ ngươi không dễ!

Lộ Vân Phi tuốt kiếm định nhảy lên võ đài.

Ngay lúc ấu chợt vang lên một tiếng quát: - Dừng lại!

Tiếp đó tiếng nữ nhân lạnh lảnh: - Vân Phi!

Lộ Vân Phi ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy từ hậu đài hai tên hắc y võ sĩ tay

cầm Ä‘ao áp sát vào cổ há»ng ÄÆ°á»ng đại lão lão và ÄÆ°á»ng Du Bình từ từ bÆ°á»›c lên

võ đài, phía sau cón có hai tên vệ sĩ khác ta cầm kiếm lăm lăm, mặt đầy sát khí.

Lá»™ Vân Phi chợt đứng ngẩn ngÆ°á»i, mồ hôi vài ra.

Cẩm y lão nhân lạnh giá»ng nói: - NgÆ°Æ¡i đã thấy rồi đấy! Chỉ cần ngÆ°Æ¡i

vá»ng Ä‘á»™ng, hai nữ nhân này sẽ bị giết ngay lập tức!

Rồi phất tay ra lệnh: - Giải hỠđi!

ÄÆ°á»ng Du Bình giãy giụa kêu lên: - Vân Phi! Chàng đừng quản, hãy

trả….

Nàng chưa nói hết câu thì bị một tên vệ sĩ đưa tay phũ phàng bóp chặt lấy

miệng.

Lộ Vân Phi mắt long lên, răng nghiến chặt, lòng tức giận điên cuồng định

bất chấp tất cả nhảy lên quyết một trận đấu sinh tử.

NhÆ°ng chợt có má»™t giá»ng nói vang rất nhá» vào tai: - Tiểu tá»­, đừng vá»ng

Ä‘á»™ng!

Lộ Vân Phi quay lại nhìn, thất bên cạnh Lãnh Thanh Nga có một lão nhân

lưng gù, tóc rối bù xõa đầy mặt.

Chàng không nhận ra lão nhân đó.

Lão nhân lại dùng thuật truyá»n âm nhập mật nói vào tai chàng: - Hiện tại

ÄÆ°á»ng gia tổ tôn Ä‘ang gặp nguy hiểm. Vô Tình Lão Nhân Ä‘ang tìm cách cứu

giải, ngÆ°Æ¡i phải tìm cách kéo dài thá»i gian càng lâu càng tốt. Khi nào bà cháu

an toàn lão phu sẽ báo tin ngay cho ngươi biết.

Lộ Vân Phi đang ngập ngừng thì chợt thất Lãnh Thanh Nga quay lại kêu

lên: - Sư phụ!

Lão nhân tóc rối lưng gù không nói tiếng nào, chợt lỉnh vào đám đông rồi

biến mất.

Nghe Lãnh Thanh Nga gá»i, Lá»™ Vân Phi má»›i hiểu rằng lão nhân vừa rồi là

Thần Thâu Diệu Thủ, sư phụ của Lãnh Thanh Nga.

Chàng cau mày nghĩ: - Lão vua trộm kia sao cũng đến đây? À…nhất định

là giúp ái đồ của mình…

Hơn nữa chàng cũng biết Thần Thâu Diệu Thủ và Vô Tình Lão Nhân tuy

tính tình Ä‘á»u kỳ quặc nhÆ°ng hai ngÆ°á»i giao tình rất thâm hậu.

Cẩm y lão nhân từ võ đài nói vang xuống: - Lộ Vân Phi! Ta nhắc lại, chỉ

cần ngÆ°Æ¡i xuất thủ, ÄÆ°á»ng gia tổ tôn sẽ bị giết ngay lập tức. Mau lùi ra khá»i

trÆ°á»ng đấu.

Lộ Vân Phi vô cùng lo lắng.

Nếu chàng ra khá»i trÆ°á»ng đấu, câm y lão nhân nhất định sẽ hạ lệnh sát

thủ, khi đó ngÆ°á»i của Tu La Cung cùng vá»›i Võ Lâm Công Tá»­ và Äinh Triệu

Hùng không thể đối phó nổi.

Trên võ đài lúc này còn rất nhiá»u cao thủ.

Chưa kể năm tên môn chủ, hội chủ và trang chủ phía sau, chỉ riêng phía

trÆ°á»›c ba ngÆ°á»i Tào Thế VÅ©, Äá»— Phi Hùng và hắc y nhân ngồi bên tả cẩm y lão

nhân đã đủ sức thắng hỠrồi.

Cẩm y lão nhân mai danh ẩn tích đã lâu nay, chỉ nghe tiếng mà không

xuất đầu lá»™ diện, lại thao túng được nhiá»u bang phái thế kia, ngay cả nhân vật

như trang chủ Bàn Long Sơn Trang Tào Thế Vũ cũng phải nghe lệnh hắn, đủ

biết hắn không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng.

Nếu chàng xuất thủ, đương nhiên tình hình có khả quan hơn, nhưng đối với

ÄÆ°á»ng gia tổ tôn hậu quả sẽ khó lÆ°á»ng.

Äành phải thá»±c hiện kế hoãn binh nhÆ° lá»i Thần Thâu Diệu Thủ là đúng

sách.

Ãt ra có thể kéo dài đến khi Hoàng Y Tam Ma xuất hiện.

Lúc này hiển nhiên đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a biết ná»™i tình, nhÆ° vậy vẫn yên trí vá»

bảy viên Hắc trân châu à tin rằng Hoàng Y Tam Ma là đồng minh của chúng.

Quyết định xong, chàng cao giá»ng nói: - Tại hạ sẽ ra khá»i trÆ°á»ng đấu,

nhưng trước hết cần được các hạ giải thích!

Cẩm y lão nhân nhíu mày há»i: - Giải thích việc gì?

- Lý do các hạ mua tính mạng tại hạ?

- Vì ngÆ°Æ¡i luôn luôn cản trổ ý đồ của bá»™n tá»a.

- à đồ đó là gì?

- Thống lĩnh toàn bộ lực lượng trên giang hồ, trở thành Võ Lâm Chí Tôn

với đầy đủ ý nghĩa.

Lá»™ Vân Phi cÆ°á»i nhạt nói: - Rất hùng hồn! Tiếc rằng má»™t ngÆ°á»i có tham

vá»ng to lá»›n nhÆ° vậy mà không dám nhìn mặt thiên hạ, không bá»™c lá»™ ý muốn của

mình thì làm sao trách được ngÆ°á»i khác ngăn trở? Má»™t bóng ma không xuất hiện

trên Ä‘Æ°á»ng thì hành nhân cứ Ä‘i qua coi nhÆ° không trông thấy và không tồn tại

bóng ma đó.

Cầm y lão nhân giận tím mặt, nhÆ°ng giá»ng lưỡi không biết biện bác thế

nào, hồi lâu mới chống chế: - Tuy ta không xuất hiện, nhưng thuộc hạ dưới

quyá»n của ta xuất hiện, và ngÆ°Æ¡i ngăn cản chúng.

Lá»™ Vân Phi chỉ Äá»— Phi Hùng há»i: - Cụ thể nhÆ° tên há» Äá»— kia đúng không?

Cẩm y lão nhân gật đầu: - Äúng!

Lộ Vân Phi phản vấn: - Vậy các hạ thừa nhận Trung Châu Ngũ Tuyệt là

thuộc hạ của mình?

Cẩm y lão nhân không đáp.

Lá»™ Vân Phi tiếp tục dồn ép: - Nếu thế, các hạ chỉ là kẻ đứng đầu bá»n sát

thủ, võ lâm Ä‘á»i nào thừa nhận má»™t kẻ nhÆ° vậy là bậc chí tôn?

Những lá»i đó làm cho không những cẩm y lão nhân mặt tím Ä‘i mà tất cả

những ngÆ°á»i ngồi trên hai hàng ghế Ä‘á»u biến sắc.

Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng khoái chí la to: - Chí phải! Hắn chí là

trùm của lục lâm thảo khấu, đồ tể sát nhân. Nếu hắn là Võ Lâm Công Tử thì

Phong Báo Tử ta sẽ là Võ Lâm Chí Tổ.

Hoa y nhân nghe nói vậy liá»n vung kiếm xông vào tấn công Äinh Triệu

Hùng.

Phong Báo Tử to gan lớn mật, không chút sợ hãi xuất kiếm tiếp chiêu.

Cẩm y lão nhân quát: - Lộ Vân Phi! Ta đếm đến ba tiếng, nếu ngươi

không chịu ra khá»i trÆ°á»ng đấu thì ta sẽ hạ lệnh giết ÄÆ°á»ng gia tổ tôn ngay!

- Má»™t!

Lá»™ Vân Phi suy tính: - Nếu bây giá» công vào bên trong để cứu hai ngÆ°á»i

thì mình không thông thuộc địa hình. Và hỠđã bị phong bế võ công, việc đó vô

cùng nguy hiểm, chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng phát lệnh má»™t tiếng là hai ngÆ°á»i bị sát hại

ngay. Di mệnh của sÆ° phụ đến trả ân cho ÄÆ°á»ng đại lão lão, nếu vì mình mà vị

ân nhân đó bị sát hại thì mình còn mặt mũi nào đứng trước anh linh của sư phụ?

Tạm thá»i đứng bên ngoài chỠđợi, trong vài chục chiêu tất có thể há» có thể đối

phó được…

Trong đầu chàng vừa lóe lên như thế, tiếng đếm lại vang lên: - Hai…

Chính lúc ấy ở trang môn lại xảy ra một cảnh tượng hổn loạn.

Chỉ thấy bá»n vệ binh vừa được tăng cÆ°á»ng bảo vệ cá»­a trang hoảng hốt

chạy lui, hai ba tên bị trúng chưởng giãy đành đạch, sắc mặt biến dần sang màu

tím, toàn thân cứng Ä‘á».

Hai nhân ảnh bận hoàng y lao nhÆ° bay vào võ trÆ°á»ng.

Tiếng kêu thảng thốt nhất loạt vang lên: - Hoàng Y Tam Ma!

Mấy trăm ánh mắt cùng hướng ra cửa.

Quả nhiên hai nhân ảnh đang đến là lão đại và lão nhị trong Hoàng Y

Tam Ma, không thấy lão tam Xuyên Phúc Trảo Phù Lạp đâu cả.

Cẩm y lão nhân nhìn sang Tào Thế Vũ nói: - Làm sao chúng xông vào

một cách hung bạ như thế? Bốc Thần đâu?

Hoàng SÆ¡n Nhị Ma không hỠđể mắt đến bá»n vệ sÄ© đứng đặc bên ngoài

nhún chân nhảy vút vào đứng ngay trÆ°á»›c võ đài quét mắt nhìn Tào Thế VÅ© há»i:

- Tên nào là Võ Lâm Chí Tôn?

Cẩm y lão nhân lập tức hiểu rằng cÆ¡ sá»± đã há»ng bét, liá»n phất tay ra lệnh:

- Phát tín hiệu! Sát!

Một tiếng pháo nổ vang.

Trên đài dưới đài lập tức chấn động.

Trừ cẩm y lão nhân, bá»n ngÆ°á»i ngồi trên hai hàng ghế Ä‘á»u phát binh khí

nhảy xuống đài.

HÆ¡n trăm hắc y võ sÄ© tay vung Ä‘ao kiếm sáng lòa bắt đầu xông vào bá»n

hồng hoa võ sĩ.

Vang lên tiếng thét Ä‘iên cuồng, khắp võ trÆ°á»ng rá»™ng hÆ¡n mẫu đất liá»n

diễn ra một cuộc huyết chiến khốc liệt.

Lộ Vân Phi thấy tình thế không thể cứu vãn được nữa, việc an nguy của

lão phu nhân đành phó mặc cho số phận, cũng xông vào cuộc đấu.

o O o
Tài sản của meongo75

  #30  
Old 25-04-2008, 11:16 AM
meongo75's Avatar
meongo75 meongo75 is offline
Nghịch Thiên Quá»· Äế
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Ha Long
Bài gởi: 419
Thá»i gian online: 1 ngày 8 giá» 29 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 1 Post
TRÂN CHÂU TRỊ ÄỘC

ÄÆ°á»ng đại lão lão và đại tiểu thÆ° ÄÆ°á»ng Du Bình bị bốn tên hán tá»­ giải

vào hậu viện trong một gian mật thất.

Trong gian phòng chỉ loe lét má»™t ngá»n đèn nhỠđã có ngÆ°á»i đứng đợi. Äó

là một hán tử bận hắc y.

NgÆ°á»i kia khoát tay ra lệnh cho bốn tên vệ sÄ©: - Ra canh giữ bên ngoài,

đóng chặt cửa phòng lại. Khi nào có hiệu lệnh thì hãy vào hành sự!

Gian mật thất nằm sâu trong cấm địa của Bàn Long Sơn Trang, lối vào rất

bí mật, xung quanh được canh giữ nghiêm mật nên không sợ ngoại nhân đột

nhập.

Trong phòng hắc y hán tá»­ cất giá»ng Ä‘á»™c địa: - Lão phu nhân, chỉ còn

chùng má»™t canh giá» nữa là tá»›i giá» tý, mạng của hai ngÆ°á»i sẽ chấm dứt, nếu

không kể sá»± việc có thể đến sá»›m hÆ¡n. Vì thế đây là thá»i cÆ¡ tối hậu để đáp ứng

yêu cầu của Võ Lâm Chí Tôn…

ÄÆ°á»ng đại lão lão cất giá»ng khó nhá»c nói: - Khâu Tá»­ Dá»±c! NgÆ°Æ¡i trở

thành tay sai của BÀn Long Sơn Trang khi nào?

Quả nhiên hắc y hán tử chính lá Khâu Tử Dực, nguyên nhị tổng quản của

ÄÆ°á»ng gia lão Ä‘iếm.

Khâu Tá»­ Dá»±c đáp: - Bổn nhân chÆ°a bao giá» là ngÆ°á»i của Bàn Long SÆ¡n

Trang cả!

- Vậy ngươi…

Khâu Tá»­ Dá»±c cÆ°á»i hắc hắc đáp: - Bổn nhân là chấp sá»± của Võ Lâm Chí

Tôn, còn Bàn Long Sơn Trang chỉ là một phân đà mà thôi.

DÆ°á»ng Du Bình chá»›t há»i: - Phân đà đó gá»i là gì?

- Phân đà Trịnh Châu!

ÄÆ°á»ng Du Bình há»i tiếp: - NhÆ° vậy Tào Thế VÅ© sẽ không còn là trang chủ

Bàn Long SÆ¡n Trang nữa mà thâu tóm toàn bá»™ quyá»n hành ở vùng Trịnh Châu

này?

Khâu Tử Dực gật đầu: - Chính thế!

ÄÆ°á»ng Du Bình lại há»i: - Và buá»™c ngÆ°á»i giang hồ trong toàn thành Trịnh

Châu phải làm theo mệnh lệnh của mình?

- Không sai!

- NghÄ©a là tất cả những ai chống đối sẽ bị tiêu diệt và Ä‘Æ°a ngÆ°á»i của mình

vào đó?

Khâu Tá»­ Dá»±c cÆ°á»i đắc ý: - Äại tiểu thÆ° Ä‘oán rất đúng !

ÄÆ°á»ng Du Bình há»i tiếp: - Việc đó bắt đầu được tiến hành lúc nào?

- Hai năm trước!

ÄÆ°á»ng Du Bình chợt há»i thêm má»™t câu: - NghÄ©a là đúng thá»i gian ngÆ°Æ¡i

đầu nhập vào bổn điếm?

Äến lúc đó Khâu Tá»­ Dá»±c má»›i hiểu ra thâm ý của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng cãi lá»i

thì đã muộn.

Hắn ấp úng: - Việc đó…

ÄÆ°á»ng Du Bình nghiêm giá»ng: - Khâu Tá»­ Dá»±c! Bây giá» ta có thể giải

thích cho ngÆ°Æ¡i rõ tất cả má»i việc. Hai năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i đầu nhập vào bổn Ä‘iếm

làm tiêu sư, chính là nằm trong âm mưu khống chế của thượng cấp ngươi. Cũng

trong thá»i gian đó, tiên phụ có nói vá»›i ta rằng Bàn Long SÆ¡n Trang đã nhiá»u lần

gây áp lực để bốn điếm hạn chế quy mô làm ăn, không ngoài ý đồ nhằm làm

cho ÄÆ°á»ng gia lão Ä‘iếm suy yếu dần và lệ thuá»™c vào Bàn Long SÆ¡n Trang.

Nhưng tiên phụ đã kiên quyết cự tuyệt. Sau chừng nửa năm, ngươi được cất

nhắc làm nhị tổng quản, đó là lúc ngươi định thực hiện ý đồ thôn tính. Trong

chuyến tiêu định mệnh hơn một năm trước, chính ngươi đã báo cho Bàn Long

SÆ¡n Trang biết rõ hành trình, đồng thá»i đến tiểu thôn Miêu Trúc, má»™t tên tiêu sÆ°

đầu nhập sau ngÆ°Æ¡i ít lâu đã lến đầu Ä‘á»™c phụ mẫu ta đúng lúc ngÆ°á»i của Bàn

Long SÆ¡n Trang tấn công. NgÆ°Æ¡i thừa nhận tiêu sứ Hứa Mẫn là đồng bá»n của

ngươi chứ?

Khâu Tử Dực kêu lên: - Sao ngươi biết?

ÄÆ°á»ng Du Bình nghiến răng nói: - Bởi vì Hứa Mẫn không phải chết vì tay

đối phương mà bị Hàn phong chỉ của phụ thân ta. Sau đó hắn còn bị một kiếm

đâm trúng ngá»±c nhÆ°ng sau khi Ä‘iá»u tra ở hiện trÆ°á»ng, ta biết vết thÆ°Æ¡ng đó

không phải là trí mạng, chỉ là bằng chứng giả mà thôi để chúng ta không nghi

ngỠcó nội gián, nhưng hành động quá sơ suất.

Khâu Tử Dực biến sắc không biết nói gì.

ÄÆ°á»ng Du Bình lại tiếp: - Lúc đó ta hoài nghi rằng có ngÆ°á»i trong bổn

điếm đã tiết lộ cuộc hành trình, nhưng trong điếm, chỉ có ngươi và Phạm đại

tổng quản mới biết lộ trình mà thôi. Tuy vậy vì không có bằng chứng, ta đành

an ủi bằng má»™t ý nghÄ© rằng đó chỉ là má»™t cuá»™c Ä‘á»™t kích tình cỠđể khá»i hàm oan

ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nhÆ° Phạm tổng quản. Không ngỠđến hôm nay thì má»i việc đã lá»™ rõ.

Khâu Tá»­ Dá»±c cố trấn tỉnh, cÆ°á»i hắc hắc nói: - Bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i biết thì

còn ích gì chứ? Cùng lắm chỉ sống thêm được một canh giỠnữa.

ÄÆ°á»ng Du Bình hàn giá»ng: - Câm mồm! Tuy bị trúng Ä‘á»™c nhÆ°ng vá»›i thân

thủ của cha mẹ ta, muống thương được hỠkhông phải chuyện dễ. Có phải chính

Tào Thế Vũ đã hạ thủ không?

- Hắc hắc! Ngươi biết như vậy là tốt!

Vừa lúc đó từ bên ngoài vang lên một tiếng pháo lệnh.

Ãnh mắt của Khâu Tá»­ Dá»±c chợt lóe lên nham hiểm nhÆ° mắt loài rắn Ä‘á»™c,

hắn rít lên qua kẽ răng: - GiỠtận số của các ngươi đã điểm, hãy cứ mang theo

Ä‘iá»u bí mật đó xuống mồ!

Cửa phòng bật mở, hai nhân ảnh lao vào.

Khâu Tử Dực quay ra nói: - Các ngươi…

Lá»i chÆ°a dứt, hắn bá»—ng há»±c lên má»™t tiếng, hai tay chá»›i vá»›i Ä‘Æ°a lên rồi đổ

ụp xuống ná»n nhà.

Hai ngÆ°á»i vừa xuất hiện là Vô Tình Lão Nhân và Thần Thâu Diệu Thủ.

Thần Thâu Diệu Thủ nói: - Má»i việc ổn rồi! Vô Tình Lão Nhi! NgÆ°Æ¡i cứ

thi triển bản lÄ©nh cứu ngÆ°á»i, để lão phu ra ngoài báo cho tên Lá»™ tiểu tá»­ mặc sức

đại khai sát giới và cứu tiểu đồ luôn thể.

Nói xong cúi xuống nhìn Khâu Tá»­ Dá»±c nằm bất Ä‘á»™ng trên ná»n phòng.

ÄÆ°á»ng Du Bình kêu lên: - Tiá»n bối đừng giết hắn!

Thần Thâu Diệu Thủ cÆ°á»i đáp: - Lão trá»™m ta đâu có giết ngÆ°á»i? Chẳng

qua chỉ cho hắn nếm mùi Nhất chỉ sưu hồn mà thôi!

Dứt lá»i liá»n xuất hai chỉ.

Khâu Tử Dực vừa tỉnh thì bị tiếp ngay một chỉ nữa, đau đớn lăn lộn,

miệng phát ra những thét như đứt ruột đứt gan.

Vô Tình Lão Nhân quát lên: - Lão trộm ngươi chỉ làm rách việc. Mau

điểm á huyệt hắn mà chạy ra ngoài xem tình hình!

Thần Thâu Diệu Thủ vá»™i Ä‘iểm á huyệt Khâu Tá»­ Dá»±c rồi lao khá»i phòng,

tới cửa còn dặn: - Tiểu tử ngươi canh giữa cho cẩn thận, trong phòng không còn

ai chi viện đâu!

Rồi không nghe thấy âm thanh nào nữa.

Chẳng biết Thần Thâu Diệu Thủ dặn dò ai ngoài đó.

Bấy giỠVô Tình Lão Nhân mới lấy ra bảy viên Hắc minh châu đưa cho

ÄÆ°á»ng đại lão lão nói: - Äây là bây viên Hắc minh châu Ä‘á»™c bá»™ thiên hạ có thể

trị bách Ä‘á»™c, lão phu nhân bá» má»™t viên vào miệng, vận công bức Ä‘á»™c ra, cứ mÆ°á»i

nhịp thở thì nhổ ra một búng, lão phu sẽ trợ giúp một tay. Cứ luân phiên dùng

hết cả bảy viên minh châu sẽ bức hết tý ngỠhóa cốt đan.

Rồi cÅ©ng Ä‘Æ°a cho ÄÆ°á»ng Du Bình má»™t viên.

ÄÆ°á»ng đại lão lão há»i: - Thất hắc minh châu ứ? Có phải đây là bảo vật ở

phủ Thượng Thư ngày trước bị mất trộm không?

Vô Tình Lão Nhân gật đầu: - Chính thế!

ÄÆ°á»ng đại lão lão lại há»i: - Ở đâu ra vậy?

Vô Tình Lão Nhân đáp: - Lão phu chÆ°a kịp há»i rõ việc này. Bây giá» gần

sang giỠtý rồi, lão phu nhân mau vận công bức độc ra đi.

ÄÆ°á»ng đại lão lão không nói nữa, ngồi xếp bằng lại nhắm mắt vận công.

ÄÆ°á»ng Du Bình cÅ©ng làm nhÆ° thế.

Vô Tình Lão Nhân đặt má»™t tay vào hậu tâm ÄÆ°á»ng đại lão lão, tay kia đặt

lên thiên linh cái trợ công cho ÄÆ°á»ng đại lão lão bức Ä‘á»™c chất ra.

ÄÆ°á»ng đại lão lão được Vô Tình Lão Nhân trợ công nên chỉ sau mấy chục

nhịp thở đã nhổ ra được lần toàn thứ nước đen đặc sệt bốc mùi rất khó chịu.

Äến lần đổi hắc minh châu thứ hai, tình trạng của ÄÆ°á»ng đại lão lão đã

khá hÆ¡n nhiá»u.

Bà nói: - Äại hiệp qua trợ giúp tôn nhi Ä‘i, lão thân có thể tá»± mình hành

công bức độc được.

Vì không được trợ lá»±c nên việc vận công bức Ä‘á»™c của ÄÆ°á»ng Du Bình khó

khăn hơn.

Nàng công lực bị phân tán vì thế chỉ nhỠviên trân châu hút độc ra thôi,

nhổ ra ba ngụm chỉ là thứ nÆ°á»›c loãng sá»n sệt.

Vô Tình Lão Nhân tá»± mình cÅ©ng cảm thấy lúc đó ÄÆ°á»ng đại lão lão đã Ä‘á»

tụ được công lá»±c hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u nên chuyển sang trợ công cho ÄÆ°á»ng Du Bình.

Chừng sau thá»i gian má»™t tuần trà, ÄÆ°á»ng đại lão lão đã dùng đủ bảy viên

Hắc trân châu, độc dịch được nhổ ra một bãi lớn.

Bấy giỠngoài cửa chớt nghe tiếng ồn ào và có cả tiếng binh khí chạm

nhau.

Nguyên trước đó vì Vô Tình Lão Nhân vất thông thuộc địa hình ở Bàn

Long SÆ¡n Trang, lại có thêm Thần Thâu Diệu Thủ thiện nghệ đào tÆ°á»ng khoét

vách nên dá»… dàng tìm được nÆ¡i giam giữ ÄÆ°á»ng gia tổ tôn.

Tuy vậy việc cầu giải dược cho hai ngÆ°á»i là vô vá»ng.

Khi Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang đến báo cho Lá»™ Vân Phi biết tin ÄÆ°á»ng

gia tổ tôn bị ngÆ°á»i của Bàn Long SÆ¡n Trang bắt và chính tên phản môn Khâu Tá»­

Dực đã dùng tý ngỠhóa cốt đan đầu độc, lão đại trong Hoàng Y Tam Ma là Ngô

Công Thủ Tạ Thúc Nhân nói rằng bảy viên Hắc trân châu có thể giải được tý

ngỠhóa cốt đan.

Võ Lâm Công Tử không ngần ngại đưa bảy viên trân châu cho Xuyên

Thành Thử, Lộ Vân Phi và Võ Lâm Công Tử trở vỠBàn Long Sơn Trang, nhưng

không vào cổng chính mà theo một lối bí mật khác đến gặp Vô Tình Lão Nhân.

Vô Tình Lão Nhân được Hắc trân châu rất mừng, định tức tốc cứu cho

ÄÆ°á»ng nhị tổ tôn nhÆ°ng há» lại bị dẫn ra ngoài võ đài để uy hiếp Lá»™ Vân Phi.

Thá»i gian vô cùng cấp bách, nhÆ°ng Vô Tình Lão Nhân dù có sốt ruá»™t bao

nhiêu cÅ©ng đành chá» chúng dẫn hai ngÆ°á»i trở lại má»›i có thể Ä‘á»™ng thủ.

Ba ngÆ°á»i không khó khăn gì giải quyết nhanh gá»n bốn tên vệ sÄ© canh giữ

bên ngoài rồi đột nhập vào mật thất, để Tam Lang bên ngoài canh cửa.

Lúc đó gần nửa đêm, khi cấm địa của Bàn Long Sơn Trang hết sức yên

tĩnh.

Äá»™t nhiên Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang phát hiện thất có ba ngÆ°á»i Ä‘ang

tiến lại gần.

DÆ°á»›i ánh trăng má», hắn nhận ra má»™t lão nhân và hai tên vệ sÄ©, cùng Ä‘eo

trÆ°á»ng kiếm, tất cả Ä‘á»u bận hắc y hòa lẫn trong bóng đêm.

Chợt lão nhân đi trước lên tiến: - Thanh châu?

Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang biết đối phÆ°Æ¡ng há»i mật hiệu nên đáp bừa: -

Má»— thá»­!

Hắn không biết trả lá»i thế nào, buá»™t miệng nói ra hiệu xÆ°ng của mình: -

Mỗ thử? Ngươi là ai?

Lão nhân đi trước đưa mắt nhìn quanh, chớt phát hiện thấy thi thể bốn tên

vệ sĩ, quát to: - Ngươi là ai?

Xuyên Thành Thá»­ cÆ°á»i đáp: - Má»— thá»­, tức ta là Xuyên Thành Thá»­!

Lão nhân mắt phát hàn quang, lùi lại má»™t bÆ°á»›c há»i: - Xuyên Thành Thá»­?

Ngươi là Tam Lang?

Bấy giỠTam Lang cũng đã nhận ra lão nhân chính là quản sự Lưu Thiện

Thá», kẻ đã có lần được chàng cho giải dược cứu mạng, nhÆ°ng vá» sau lấy oán trả

ân, định lấy mạng ân nhân khi tla mạng ân nhân khi Tam Lang đưa thi thể tên

hắc y hán tử có mắt cú vỠtheo dõi chuyến tiêu đến khu rừng gần tiểu trấn để

chôn cất.

- Ha ha! Thì ra gặp lại cố nhân! Lưu quản sự! Ngày xưa tại hạ cho giải

dược cứu mạng ngươi, ngươi chẳng biết báo ân thì chớ lại còn muốn lấy mạng

tại hạ. Thật là oan gia gặp nhau trong lộ hẹp…

Lưu Thiện ThỠvung tay ra lệnh: - Bắt lấy nó!

Hai tên hắc y vệ sĩ lập tức tuốt kiếm lao vào.

Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang tính toán: - Không biết thân thủ bá»n này thế

nào. Nếu đối địch với Lưu Thiện ThỠđể trả thù chỉ sợ hai tên vệ sĩ thừa cơ đột

nhấp vào mật thất trong lúc ÄÆ°á»ng đại lão lão và đại tiểu thÆ° chÆ°a trị Ä‘á»™c xong

thì há»ng chuyện. Nếu đối địch vá»›i hai tên vệ sÄ© mà LÆ°u Thiện Thá» thừa cÆ¡ xông

vào thì còn nguy hại hơn. Chỉ nên phòng vệ trước cửa là tốt nhất.

Nghĩ đoạn chàng dựa lưng vào cửa vung kiếm chống đỡ.

Hai tên vệ sÄ© thân thủ không phải tầm thÆ°á»ng, kiếm nhằm hai hÆ°á»›ng tấn

công như vũ bão.

Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang sau ba tháng há»c kiếm, vốn là ngÆ°á»i thông

minh và có khinh công trác tuyệt nên kiếm thuật luyện rất nhanh.

Hai tên vệ sĩ tuy thân thủ không nhược nhưng làm sao sánh được với

TrÆ°á»ng Bạch Tam Hung?

Chỉ mÆ°á»i chiêu kiếm, bá»n vệ sÄ© chẳng những không khống chế được đối

phương mà còn bị bức lùi.

Tam Lang không đuổi theo.

Tên quản sự Lưu Thiên ThỠvô cùng sửng sốt.

Trước đây Xuyên Thành Thử không dùng binh khí, lần trước có xuất thủ

đánh tên đệ tử của Bàn Long Sơn Trang một chưởng nhưng xem ra công lực chỉ

vào loại tầm thÆ°á»ng.

Thế mà nay xem ra chẳng những kiếm thuật đối phương rất linh diệu thần

tốc mà công lực còn rất cao.

Hắn còn nhận ra má»™t Ä‘iá»u là Tam Lang không chịu rá»i khá»i cá»­a phòng mà

giống như là đang làm nhiệm vụ canh giữ.

Khi mới đến, vì biết Xuyên Thành Thử Tam Lang vốn là một tên tặc đạo,

hắn cho rằng Tam Lang định ăn trộm thứ bảo vật gì đó, nhưng nay xem lại, Lưu

Thiện ThỠphán đoán rằng tình hình không phải đơn giản như thế.

Xem ra trong mật thất đã xảy ra biến cố.

Nếu gặp chuyện gì bất trắc, quản sự Lưu Thiện ThỠchỉ còn biết lắc đầu

mình để trả lá»i thôi.

Hắn liá»n nói vá»›i hai tên thủ hạ: - Các ngÆ°Æ¡i hãy tìm cách Ä‘á»™t nhập vào

phòng, nếu có hai nữ nhân trong đó thì lập tức hạ sát không được để thoát!

Dứt lá»i vung kiếm lao vào Tam Lang.

Xuyên Thành Thử không ngần ngại vung kiếm nghênh chiêu.

Choang… choang!

LÆ°u Thiện Thá» dốc hết bình sinh võ há»c tấn công nhÆ° bão táp nhằm đánh

bật Tam Lang khá»i cá»­a để hai tên vệ sÄ© Ä‘á»™t nhập vào mật thất nắm tình hình.

Bởi vậy hắn không ngần ngại dùng những chiêu sát thủ, dùng hết mÆ°á»i

thành công lực nên khí thế uy mãnh kinh nhân.

LÆ°u Thiện Thá» là má»™t trong mÆ°á»i cao thủ nhất đẳng trong Bàn Long SÆ¡n

Trang nên không dễ đối phó.

Lần trước khi ngăn cản chuyến tiêu của Lộ Vân Phi, Lưu Thiện ThỠđã

trúng má»™t kiếm vào sÆ°á»n trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không chết, bởi thế hắn càng căm

tức Lộ Vân Phi nhưng biết sức mình không làm gì được chàng nên quyết trả thù

bằng cách rắp tâm giết hai vị huynh đệ của Kim Bài Sát Thủ là Phong Báo Tử

Äinh Triệu Hùng và Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang.

NhÆ°ng trong hai ngÆ°á»i thì Phong Báo Tá»­ Äinh Triệu Hùng được mệnh

danh là Hàn Tinh Sát Thủ, tuy Lưu Thiện ThỠchưa đối đầu nhưng biết kiếm

thuật không tầm thÆ°á»ng.

Bởi thế mục tiêu lý tưởng nhất là Xuyên Thành Thử Tam Lang.

Tam Lang còn là nổi nhục của hắn, ngÆ°á»i hắn phải chịu Æ¡n nhÆ°ng đã từng

có lần định hạ sát thủ nhưng không được.

Bởi thế hắn càng manh tâm giết ngÆ°á»i diệt khẩu để khá»i lá»™ chuyện nhục

nhã đó ra ngoài.

Không ngá» qua mÆ°á»i chiêu kiếm vẫn không buá»™c được đối phÆ°Æ¡ng rá»i

khá»i cá»­a phòng, LÆ°u Thiện Thá» vô cùng sốt ruá»™t.

Hắn quát to má»™t tiếng, Ä‘Æ°a hết bản lÄ©nh công xuất liá»n mÆ°á»i kiếm!

Tam Lang đành lùi một bước.

LÆ°u Thiện Thá» thừa cÆ¡ xuất tiếp mÆ°á»i kiếm nữa bức lùi đối phÆ°Æ¡ng thêm

má»™t bÆ°á»›c.

Hai tên vệ sĩ nhanh chóng lao tới cửa.

Trong mật thất, ÄÆ°á»ng đại lão lão đã phục hồi chân lá»±c.

Vô Tình Lão Nhân vẫn đặt một tay ở hậu tamn, tay kia lên thiên linh cái

ÄÆ°á»ng Du Bình.

Trước mặt nàng là một vũng nước đặc quánh bốc lên mùi hôi khó chịu.

Trên đầu ÄÆ°á»ng Du Bình tá»a ra má»™t làn khói trắn, chứng tá» ná»™i lá»±c đã quy

tụ tột đỉnh.

Vô Tình Lão Nhân nhổ ra một ngụm cuối cùng, đã không còn đen đặc như

trước nữa.

Như vậy độc chất đã bị bức hết.

ÄÆ°á»ng đại lão lão đến bên Khâu Tá»­ Dá»±c vẫn còn lăn lá»™n dÆ°á»›i đất nhÆ°ng

không nói được.

Bà xuất chỉ giải á huyệt cho hắn.

Bấy giỠKhâu Tử Dực mới kêu lên đau đớn, vừa kêu vừa thở hồng hộc.

Âm thanh của hắn không đủ lớn nữa, chừng như đã hết hơi sức.

ÄÆ°á»ng đại lão lão Ä‘anh giá»ng há»i: - Khâu Tá»­ Dá»±c! Nếu muốn không kéo

dài sá»± Ä‘au Ä‘á»›n thì nói nhanh, viên ngá»c bá»™i của ÄÆ°á»ng Ä‘iếm chủ hiện ở đâu?

Khâu Tử Dực rên rỉ: - Lão lão… tôi biết tội… xin cho được… chấm dứt…

nổi đau đớn.

- Nói!

- Dạ… viên ngá»c bá»™i… của ÄÆ°á»ng Ä‘iếm chủ… trên ngÆ°á»i… Tào trang

chủ.

ÄÆ°á»ng đại lão lão rít lên: - NhÆ° vậy chính Tào Thế VÅ© sát hại ÄÆ°á»ng

điếm chủ và phu nhân?

- Chính phải!

- Sau khi ngươi đầu nhập vào bổn trang còn thêm một trợ thủ khác là Hứa

Mẫn. Hiện trong bổn trang còn tên nào làm nội gián cùng các ngươi nữa không?

Khâu Tử Dực nghiến răng.

Hắn vẫn tiếp tục lăn lá»™n, mồ hôi Æ°á»›t đẫm khắp ngÆ°á»i, mặt biến dạng vì

Ä‘au Ä‘á»›n.

Sưu hồn chỉ của Thần Thâu Diệu Thủ quả thất lợi hại, trên giang hồ ngoài

dùng loại Ä‘á»™c công này không nhiá»u, khiến ngÆ°á»i bị Ä‘iểm cảm thấy khắp ngÆ°á»i

nóng ran như bị hàng trăm con kiến lửa thi nhau đốt.

Thật là một cách tra tấn hữu hiệu.

Bấy giá» ÄÆ°á»ng đại tiểu thÆ° cÅ©ng đã bức hết Ä‘á»™c chất, công lá»±c không

phục lại hoàn toàn.

Nàng cảm tạ Vô Tình Lão Nhân, đưa trả viên Hắc trân châu rồi đến bên

Khâu Tử Dực.

ÄÆ°á»ng đại lão lão hằn giá»ng: - Nói nhanh!

Khâu Tử Dực vẫn yên lặng.

ÄÆ°á»ng đại lão lão lại quát lên: - Khâu Tá»­ Dá»±c! Nếu ngÆ°Æ¡i không chịu

nói, ngươi sẽ phải chịu thống khổ đến ngày mai. Ngươi biết rằng Nhất sưu chỉ

không mấy ngÆ°á»i trên giang hồ giải được.

Khâu Tử Dực thở hổn hển nói: - Dạ… chỉ xin lão lão… gia ân lần cuối

cùng… chấm dứt nỗi đau đớn…

- Nói đi! Lão thân nhắn lại, hiện trong bổn điếm còn ai đồng phạm với

ngươi nữa?

- Chỉ còn… tiêu sư… Lý Lâm…

- Còn ai nữa?

- Hết … hết rồi!

ÄÆ°á»ng đại lão lão thở hắt ra má»™t hÆ¡i rồi há»i tiếp: - NgÆ°Æ¡i nói rằng chủ

nhân của ngươi là Võ Lâm Chí Tôn. Hắn rốt cuộc là ai?

Khâu Tử Dực nghiến răng không đáp.

Vô Tình Lão Nhân chợt chen lá»i: - Nếu hắn không chịu nói, để lão phu

cho lãnh giáo thêm công phu độc yết công tâm xem hắn chịu đựng được bao

nhiêu?

Dứt lá»i liá»n xuất chỉ.

Khâu Tá»­ Dá»±c hét lên má»™t tiếng, ngÆ°á»i co quắp lại, Ä‘Æ°a tay cấu vào ngá»±c

trái đến bật máu, mồ hôi toát ra ròng ròng như tắm.

Có lẽ không ngÆ°á»i nào chịu bất cứ nổi thống khổ gì mà phải biểu hiện nhÆ°

thế.

ÄÆ°á»ng Du Bình nhá» giá»ng nói: - Tiá»n bối giải cho hắn Ä‘i!

Khâu Tá»­ Dá»±c thẳng ngÆ°á»i lại nhÆ°ng vẫn lăn lá»™n.

ÄÆ°á»ng đại lão lão nói: - Äó là câu há»i cuối cùng. Nói Ä‘i! Võ Lâm Chí

Tôn là ai? Ngươi đã làm chấp sự tất phải biết hắn.

Khâu Tá»­ Dá»±c thở hồng há»™c má»™t lúc má»›i trả lá»i, giá»ng đứt quãng: - Là…

là… Khúc …

Rồi ngừng lại.

ÄÆ°á»ng đại lão lão ánh mắt long lên, gấp giá»ng há»i: - Khúc Quân VÅ©, đúng

vậy không?

Khâu Tá»­ Dá»±c thở ra má»™t hÆ¡i má»›i trả lá»i: - Phải!

ÄÆ°á»ng đại lão lão nói: - ÄÆ°á»ng gia đối vá»›i ngÆ°Æ¡i không bạc, cất nhắc lên

tới tổng quản, thế mà còn lấy oán báo ân, chết là đáng tội. Nay lão thân chấm

dứt nỗi đau khổ cho ngươi!

Dứt lá»i xuất chỉ Ä‘iểm vào tá»­ huyệt Khâu Tá»­ Dá»±c.

Ngay lúc ấy có hai bóng đen lao vào phòng, tay vung kiếm sáng loáng.

Ngá»n đèn nhá» vẫn tá»a ánh sáng ảm đạm trong thạch thất.

Vừa thấy cảnh tượng trong phòng, hai tên hắc y vệ sĩ chỉ kịp hự lên một

tiếng rồi gục ngay xuống.

Cả ba ngÆ°á»i lập tức lao ra khá»i phòng.

Bên ngoài hai nhân ảnh vẫn bám chặt lấy nhau trong một cuộc chiến

quyết liệt.

Äó là Xuyên Thành Thá»­ Tam Lang và quản sá»± Bàn Long SÆ¡n Trang LÆ°u

Thiên Thá».

Cuộc chiến xem ra vẫn chưa phân thắng bại.

ÄÆ°á»ng Du Bình thấy vậy lo lắng há»i: - Tam Lang , có cần giúp gì không?

Xuyên Thành Thá»­ đỡ má»™t kiếm của đối phÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i hô hô nói: - Äại tẩu

hồi phục rồi chứ? Äệ không sao đâu, đủ sức giáo huấn tên vô ân bá»™i nghÄ©a này.

Ba vị ra trước đi!

ÄÆ°á»ng Du Bình xem má»™t lát, rất ngạc nhiên trÆ°á»›c kiếm pháp thần diệu

của Xuyên Thành Thá»­ liá»n yên tâm cùng ÄÆ°á»ng đại lão lão theo Vô Tình Lão

Nhân hÆ°á»›ng ra tiá»n viện.

Tam Lang trÆ°á»›c đó thất thủ má»™t chiêu bị đối phÆ°Æ¡ng bức khá»i cá»­a, vốn

chưa dùng hết tuyệt chiêu, lại hết sức lo lắng khi thấy hai tên hán tử xông được

vào phòng nên không tập trung hết thần trí, vì thế Lưu Thiên thỠmới giữ được

bình thủ.

Lúc này thất ba ngÆ°á»i đã thoát hiểm, tinh thần Tam Lang càng phấn chấn.

Kiếm thuất của y được một cao nhân ẩn sĩ là Lãng Tích Thiên Nhân Ngô

Công Kiệt danh chấn giang hồ ba mÆ°Æ¡i năm truyá»n thụ nên vô cùng thần diệu.

Chỉ sau mÆ°á»i chiêu, LÆ°u Thiên ThỠđã hoàn toàn lạc vào bại thế.

Xuyên Thành Thá»­ vẫn dồn dập công kích, cÆ°á»i hô hô nói: - Thế nào? LÆ°u

lão anh hùng? Tại hạ cứu mạng ngươi một lần là đủ rồi chứ?

LÆ°u Thiên Thá» biết mình hôm nay dữ nhiá»u lành ít, chỉ còn biết tá»± trông

mong vào bản lĩnh của mình nữa mà thôi.

Hắn trÆ°á»›c đây có hy vá»ng sẽ có ngÆ°á»i của Bàn Long SÆ¡n Trang đến trợ

lá»±c, nhÆ°ng nay lại có thêm Vô Tình Lão Nhân và ÄÆ°á»ng gia tổ tôn tham gia vào

cuá»™c chiến, chỉ sợ tình cảnh ở tiá»n viện không khả quan gì.

Với kiếm thuật của đối phương, cho dù có vài tên trong đội vệ binh đến

tiếp ứng cũng khó lòng xoay chuyển tình thế.

Quả nhiên có hai tên hắc y hán tử từ phía chạy tới.

Một tên kêu lên: - Lưu quản sự!

Lưu Thiện ThỠquát to: - Xông vào giết hắn!

Hai tên vệ sĩ lập tức xuất kiếm lao vào.

Xuyên Thành Thá»­ cÆ°á»i hô hố nói: - Rất tốt!

Rồi quay sang xuất liá»n bốn kiếm, đánh bạt cả hai thanh kiếm của hai tên

vệ sĩ, thừa thế đâm tiếp hai kiếm. Lưu Thiên ThỠthừa cơ lao mình bỠchạy.

Xuyên Thành Thá»­ vừa rút kiếm khá»i ngá»±c má»™t tên vệ sÄ© thì LÆ°u Thiên

ThỠđã chạy mất rồi.

Liá»n quát to: - Chạy đâu?

Rồi co chân đuổi theo.

Xuyên Thành Thử vốn là một tên trộm danh gia, chẳng những khinh công

cao cÆ°á»ng mà mắt nhìn vào bóng đêm cÅ©ng mÆ°á»i phần linh diệu.

Chỉ cần năm bước, Tam Lang đã chặn trước Lưu Thiên ThỠquát: - Lão

thất phu! Buông kiếm nhận mệnh đi!

Dứt lá»i liá»n xuất kiếm.

Lưu Thiên ThỠkhông còn hồn vía nào nữa, miễn cưỡng xuất chiêu đón

đỡ.

Bản lĩnh đã kém đối phương, tinh thần lại suy sụp thì còn mong gì lật được

thế c�

Chỉ chÆ°a tá»›i mÆ°á»i chiêu, Xuyên Thành Thá»­ đã đánh bạt kiếm đối phÆ°Æ¡ng,

dí mũi kiếm vào yết hầu Lưu Thiên ThỠnói: - Hạnh vô ân bạc nghĩa sống tiếp

chỉ làm mặt đất nhơ nhớp thêm thôi. Ngoài ra làm nanh vuốt cho hạng ác ma lại

càng đáng giết!

Dứt lá»i chá»c sâu mÅ©i kiếm vào. Thân thể LÆ°u Thiên ThỠđổ xuống, má»™t

vòi huyết bắn lên trá»i. Xuyên Thành Thá»­ lau kiếm vào ngÆ°á»i LÆ°u Thiên Thá»

cho sạch dấu máu rồi không Ä‘i vá» phía tiá»n viện mà lại hÆ°á»›ng tá»›i hậu sảnh.

Không biết hắn tới đó làm gì? Chẳng lẽ còn phải cứu ai nữa? Hay tìm thù nhân

nào khác?

o O o
Tài sản của meongo75

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ëåòóàëü, êåðàìîãðàíèò, ìîñêîâñêîé, ôîòîãðàôèè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™