Hai người Akira cùng với Tsunade trực tiếp tiến vào bên trong căn phòng. Khi mà họ tiến vào trong một căn phòng lớn thì đám người Tsunade thấy được một đám người đang nằm la liệt ở đó. Một đám người kunoichi mặc một thân y phục màu trắng. Đám người này thấy được hai người nhất thời kêu lên: “Ngài Tsunade, ngài Akira!”
Ánh mắt Akira quét qua đám người. Trong số đám Ninja bị thương có một nam nhân khá đẹp trai. Hắn khoảng hơn ba mươi tuổi. Mái tóc của người nam nhân này có màu bạc có gai nhọn và một mớ tóc gần băng bảo vệ có ký hiệu làng Lá. Con ngươi đen nhánh. Vòng quanh mắt là một nếp nhăn. Con ngươi ánh nên nét sắc bén. Hắn mặc một thân Ninja y phục của làng Lá. Trên người hắn tràn đầy vết thương.
Bàn tay của hắn ôn nhu đưa về sờ đầu của một cậu bé khoảng chín, mười tuổi. Thấy được hai người thì ngay lập tức người nam nhân nhìn sang nói: “Tsunade, Akira”
Hai tay Akira ngay lập tức kết ấn: “Ảnh phân thân thuật!” Nhất thời có sáu người Akira xuất hiện.
Người nam nhân lớn tuổi có mái tóc màu bạc kia lên tiếng hỏi: “Akira, Cháu phân thân nhiều như vậy có được không?”
Đôi mắt Akira lẳng lặng nhìn về phía người nam nhân ngoài ba mươi tuổi này mở miệng nói: “Chú Sakumo, chakra cháu vấn đủ. Chú không cần phải lo lắng!” Nói đến đây một ảnh phân thân của Uchiha Akira trực tiếp tiến về phía Hatake Sakumo đem bàn tay đặt lên vết thương, từ bàn tay phát ra một chút ánh sáng nhu hòa màu xanh lá.
Phía dưới trên giường bệnh có khoảng năm người Ninja nữa. Tsunade đi về phía một nam nhân bị thương nặng nhất. Ở phía nam nhân này đang được vẽ một đám phù trú dẫn lên người. Tsunade mở miệng quát lớn: “Akira, mau đến đây!”
Thân mình Akira trực tiếp vọt về phía người Ninja này. Người này là một nam nhân có mái tóc màu đen, con ngươi màu xám. Trên khuôn mặt khá là anh tuấn độ tuổi khoảng hơn ba mươi tuổi. Hắn chính là một trong tám huyền thoại nổi danh bát sắc. Người này chính là Mitarashi Murasaki. Hai hàng lông mày Akira nhăn lại lẩm bẩm: “Thương thế ngài Murasaki như thế nào lại nặng như vậy!?”
Đầu Tsunade quay về phía Akira mở miệng nói: “Uầy, Akira, mau qua đây giúp một tay!”
“Được!” Bàn tay Akira được nên trực ngước đầu lên làm một cái kiêu ngạo. Với khả năng nhẫn thuật của hắn hiện giờ hắn tin tưởng không gì mình không làm được. Chỉ cần đối phương có một hơi thở hắn cũng có tự tin kéo hắn từ địa ngục. Đây chính là sự tự tin đến mức tự ty của hắn. Bởi vì số lượng Ninja chết vào trong tay hắn gần như con số không. Đến hiện nay tài y thuật hắn tăng cao, một năm gần đây thì số lượng Ninja bị chết vì hắn cứu chữa đạt đến mức con số không nói đúng hơn là số người sống sót đạt đến mười thành.
“Tsunade, để việc này cho tôi đi!” Akira tự tin tiến về phía Tsunade. Bàn tay hắn ngay lập tức đặt ở giưa tim của người nam nhân Murasakiayaka kia. Một cỗ năng lượng cực kỳ nhu hòa truyền vào tim của hắn. Cỗ năng lượng này không ngờ lại mang theo sự dào dạt sinh cơ. Thứ này là chakra hòa tan cùng với chân khí của trường sinh quyết mà tạo ra.
Tay kia hắn đảo một cái, từng dòng nước hội tụ trong khốn khí. Ngay sau đó nước bắt đầu biến thành giống như có sinh mạng. Chúng hội tụ đến những vị trí vết thương nhanh chóng đem vết bẩn loại bỏ. Đồng thời từ trên bàn tay của hắn xuất hiện một con dao bằng ánh sáng.
Phụt!
Dao của hắn trực tiếp cắt lên một chỗ vết thương. Từ chỗ vết thương một đám máu màu đen phun ra ngoài. Những thứ này Akira đều biết, những thứ này đều là độc mà các Ninja dùng trong ám khí. Akira cũng không ngờ người này lại bị trúng độc nặng như thế..
Akira ngay lập tức quay về phía Tsunade mở miệng nói: “Tsunade, mau giúp tôi giữ vững hơi thở và cầm màu. Đồng thời đừng để độc lan tràn…”
“Được!” Tsunade gật đầu một cái. Bàn tay của nàng xuất hiện ra ánh sáng màu xanh vô cùng nồng đậm.
Con người Akira khẽ quét qua Murasakiayaka thấy được từ miệng người nam nhân này phát ra tiếng hừ một tiếng. Akira thấy thế cùng hừ lạnh một tiếng. Hai tay ngay lập tức kết ấn. Ba ảnh phân thân lại xuất hiện. Lần này ba người đứng tại ba góc của ba thân thể Murasakiayaka. Một người đặp vào đầu giữ vững đầu óc. Một người có nhiệm vụ bao quát khiến cho độc tố không lan rộng. Một người dùng để khu trừ độc tố. Bản thể thì tập trung ổn định nhịp tim.
Sau hơn nửa tiếng, khuôn mặt đang đen lại của Murasakiayaka nhanh chóng chuyển thành màu hơi hồng. Mặc dù khuôn mặt vẫn còn trắng bệch nhưng xem ra cũng đã có huyết sắc. Trên trán của Akira chảy ra từng giọt mồ hôi lấm tấm. Từ vết thương của Murasakiayaka , hắn lấy ra được một chén nhỏ màu đen sì đậm đặc.
“Ha… Ha…” Akira thở hổn hển. Hắn chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này. Nếu như hôm nay không có hắn chỉ sợ Tsunade cũng khó mà cứu kíp tình trạng này. Đôi môi Akira hơi mím lại. Hắn chưa bao giờ gặp phải trường hợp trúng độc nặng như vậy. Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc.
Trong lúc này Tsunade lên tiếng nói: “Akira để việc này cho tôi!”
“Được!” Akira nhẹ nhàng gật đầu của mình xuống. Hắn cầm lấy một chiếc khăn lau mồ hôi do một thiếu nữ có mái tóc màu vàng có vài phần xinh đẹp đưa cho. Nàng khá là xinh đẹp không ngờ đến tuổi này nàng bắt đầu da dáng thiếu nữ rồi. Nàng mặc một thân quần áo màu trắng y tá quả thực có vài phần xinh đẹp. Đôi môi Akira hơi mấp máy lên tiếng nói: “Cảm ơn cô Mebuki!”
Trên khuôn mặt Mebuki có phần lo lắng hỏi: “Akira, cậu không sao chứ? Có cần một chút nghỉ ngơi hay không?”
Người thanh niên tóc bạch kim ngay lập tức lên tiếng nói: “Akira, cậu lên nghỉ một chút đi! Việc chữa thương có thể giao cho Tsunade là được!” Cậu bé tóc bạch kim con trai của Hatake Sakumo là Kakashi không biết chạy đi đâu thì phải mà không có đây?
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn lên tiếng nói: “Mọi người không cần quá lo lắng!” Trong lúc này toàn bộ ảnh phân thân giải trừ. Akira không ngờ lại cảm giác được một trận đầu hoa mắt choáng. Hắn trực tiếp đi ra bên ngoài. Thân mình của hắn không nhịn được bắt đầu lảo đảo.
Hắn tựa lên một bờ vài của một nam nhân có mái tóc vàng. Khung cảnh bắt đầu có chút hoa mắt. Bất chợt hắn nghe được âm thanh nho nhỏ vang lên: “Akira, cậu không sao chứ?” Bên cạnh hắn là một nữ nhân khá là xinh đẹp có mái tóc màu đỏ.
Đôi môi Akira hơi giật giật, hắn lên tiếng nói: “Minato?” Hắn lảo đảo muốn ngã. Hắn thấy một thanh niên tóc bạch kim đang đứng ở phía xa nói chuyện với một đám nhi đồng. Khi mà hắn ngã xuống thì ngay lập tức người thanh niên này cũng biến thành khói trắng đồng thời đám nhi đồng cũng nhìn về phía này.
Cảnh sắc mờ ảo bắt đầu hiện ra phía ngoài. Đầu Akira có cảm giác choang choáng. Quả thực bởi vì mấy ngày nay mệt mỏi cộng thêm cơ thể bắt đầu tiếp nhận ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama mà tinh thần mệt mỏi. Lần này lại cứu chữa người như vậy khiến cho tinh thần của Akira cực kỳ mệt mỏi. Hắn hiển nhiên muốn ngủ một giấc.
Huyết kế giới hạn của Hokage đệ nhất Senju Hashirama chính là Mộc Độn. Loại Mộc Độn do hai loại năng lượng chakra có thiên tính thuộc thổ và thủy kết hợp với nhau tạo ra Mộc Độn. Nói dễ hiểu là Độn Thổ và Độn Thủy tạo ra Độn Mộc. Tuy nhiên không phải ai cũng có chakra ở hai hệ Thổ và Thủy sẽ có thể sử dụng Mộc Độn. Giống như Akira chẳng hạn, hắn ban đầu có chakra thuộc về Thổ, Hỏa, Thủy Phong. Trong đó có Thổ và Thủy nhưng hắn không có sử dụng được Mộc Độn bởi vì hắn không có huyết kế giới hạn.
Huyết kế giới hạn được di truyền từ đời này sang đời khác giống như gia tộc Uchiha chính là Sharingan. Trong đó gia tộc Senju có huyết kế chính là Mộc Độn. Theo như Akira hiểu thì huyết kế giới hạn được cấu tạo bởi AND. Nó cho phép kết hợp hai loại chakra trở nên cũng có thể do tế bào tạo ra một loại năng lượng dung hợp hai loại chakra tạo ra một loại độn mới. Đây là những lý giải của Akira về loại huyết kế giới hạn.
Đôi mắt từ từ mở ra, cảnh sắc cũng rõ ràng dần. Không ngờ trời đã sáng. Thân hình một thiếu nữ với mái tóc màu vàng, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp đang tựa bên chăn của hắn. Đôi môi Akira không ngờ lại xuất hiện một nụ cười hạnh phúc.
Akira cười khổ phát hiện được mình không ngờ lại nằm ở trên giường bệnh trong bệnh viện. Hiển nhiên Tsunade đã ở đây suốt đêm. Ánh mắt hắn đảo qua thấy được mấy món ăn còn bốc ra hơi nóng cùng với một đóa hoa. Xem ra hình như có vài người qua đây. Mùi hương này hắn khá quen thuộc chính là Ayumi nấu. Xem ra nàng còn rất quan tấm tới hắn.
Nhìn xem Tsunade đang tựa đầu trên tay của Akira ngủ. Cách ngủ của nàng quả thực khiến cho Akira có vài phần cảm khái. Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt đi nọn tóc đang che đi khuôn mặt của Tsunade. Làn da trắng hồng mềm mại của nàng phản chiếu dưới ánh sáng càng mê người. Đặc biệt là đôi môi hơi mím lại khi còn ngủ kia. Ngoài ra chiếc áo ngủ hơi trễ xuống để lộ ra bộ ngực trắng nõn, rãnh vú sâu hoắm như muốn hút hồn Akira vào. Nhìn thấy rãnh vú sâu hoắm của Tsunade thì Akira không nhịn được lại nhớ đến đêm điên cuồng đó khiến cho máu hắn sôi sục.
Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Vẫn phải sớm chinh phục Tsunade để nàng trở thành bạn gái hoặc đem nàng cưới về nhà a”. Akira không nhẫn nhịn được. Hắn nhẹ nhàng cúi xuống. Mặt mình dích lại gần mặt của Tsunade. Miệng của hắn muốn hôn lên đôi môi của Akira.
Bất chợt âm thanh một tiếng vang lên: “Akira, Onii-chan!” Nhất thời bởi vậy khiến cho Akira giật mình lại. Cánh cửa ngay lập tức mở ra. Một cố bé xinh đẹp và đáng yêu với cái mặt tròn trịa, con ngươi giống như hồng ngọc trực tiếp mở cửa ra. Nàng lớn tiếng hô gọi tên của Akira.
Nhất thời Akira giật bắn cả người lại. Hắn vội vã rụt đầu lại. Nghe được tiếng hô khiến cho Tsunade tỉnh dậy. Nàng đưa bàn tay rụi rụi mắt của mình. Tuy nhiên trong thoáng chốc một người nam nhân hơn ba mươi tuổi. Hắn có một mái tóc màu đen cùng với con ngươi màu đỏ như hồng ngọc hơi cau mày lại.
Thấy được Akira đã tỉnh thì ngay lập tức cô bé xuất hiện một nụ cười trên khuôn mặt, hai tay rang rộng ra trực tiếp chạy đến: “Akira Onii-chan, anh đã tỉnh!” Cô bé trực tiếp chạy đến. Bàn tay vươn ra đem hắn trực tiếp ôm lấy. Akira cũng không ngần ngại đem cô bé ôm vào trong người.
“Akira, em đã tỉnh rồi!” Tsunade thấy được Akira bị cô bé đáng yêu khoảng chín, mười tuổi này ôm lấy thì trong ánh mắt lóe lên một tia không vui. Tuy nhiên nàng nhanh chóng mở miệng hỏi thăm.
Akira nhìn về phía người nam nhân gầy gò có con ngươi màu đỏ như hồng ngọc kia lên tiếng nói: “Chú Shinku, chú đã đến rồi à?” Hắn nhìn thấy được một cô bé có mái tóc xanh đen nghiêng về màu xám hơn và con ngươi màu nâu. Cô bé khoảng bảy, tám tuổi mặc áo khoác màu vàng và áo lưới ở bên trong. Cô bé mặc một cái quần cụt để hiện lộ cả bắp chân. Đi một chiếc dày cùng với tất chân. Bộ dạng cực kỳ hoạt bát và đáng yêu. Ngón chỏ Akira nhẹ nhàng gãi gãi sống mũi của mình lên tiếng hỏi: “Mitarashi Anko, em cũng tới đây hả?”
Người nam nhân có khuôn mặt gầy gò lên tiếng nói: “Lần này chúng tôi qua đây thăm Murasakiayaka, nhân tiện thăm cậu luôn!”
Nhất thời cô bé Anko nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Cảm ơn anh Akira Onii-chan. Cảm ơn anh vì đã cứu chú của em!” Vừa nói cô bé vựa đặt hai tay chắp lại để xuống phía dưới chân sau đó cúi đầu hành lễ tỏ rõ biết ơn.
Bàn tay Akira nhẹ nhàng phất ra, trên khuôn mặt hắn xuất hiện một nụ cười ngạo nghễ: “Không có việc gì chẳng qua nó là trọng trách anh cần làm mà thôi!”
Bất chợt trong lúc này Tsunade đang ngồi ở bên cạnh lên tiếng nói: “Akira, lần này em lao lực quá độ lại dùng hết quá nhiều chakra lên cơ thể mệt mỏi. Lần sau chú ý điều dưỡng cơ thể của mình một chút đừng có cố gắng quá!”
“Thân thể của em, em biết! Cô đừng lo lắng quá. Chỉ cần nghỉ một chút là sẽ khỏe hơn thôi!” Akira bình thản đáp lại lời của Tsunade. Hắn nhìn về phía cô bé có đôi mắt có con ngươi màu đỏ như ngọc lên tiếng nói: “Xin lỗi Kurenai-chan, chúng ta sẽ đi chơi vào lần sau được không?”
Nguyên nhân bởi vì tin tức của Sakumo làm nhiệm vụ trở về. Trong số người bị thương có Mitarashi Murasakiayaka là chú của Mitarashi Anko cùng với Hatake Sakumo cha của Kakashi. Cả hai người này đều là bạn thân của Kurenai. Hiển nhiên Kurenai sau khi nghe được thì muốn đi cùng họ đến nơi này rồi. Thế nên lần này Akira muốn dẫn cô bé đi chơi liền trở nên thất bại.
“Được!” Trên khuôn mặt cô bé thì hai mắt híp lại, đồng thời trên miệng hơi nhếch lên. Hiển nhiên nàng đang cười. Cô bé trực tiếp bá lấy tay của Akira dùng đầu tựa vào tay của hắn. Nụ cười của nàng trông vô cùng hạnh phúc.
“Được rồi, Kurenai con đừng làm phiền anh Akira nữa!” Trên khuôn mặt của Yuuhi Shinku nhất thời xuất hiện vẻ nghiêm nghị. Thấy được khuôn mặt vẻ nghiêm nghị của Shinku khiến cho con mắt Kurenai ảm đạm xuống.
Trong lúc này ngồi ở bên cạnh hắn thì Tsunade đã mở miệng đáp lại: “Tốt rồi! Akira, cô xem em không có việc gì nữa. Cô cần trở về!”
Thấy được Tsunade muốn rời đi thì Akira. Thân mình Tsunade trực tiếp xoay người rời đi. Ánh mắt Akira chăm chú về phía nàng. Bất chợt Tsunade nghe được hắn lớn tiếng gọi nói: “Tám giờ tối hẹn gặp lại!” Bước chân Tsunade hơi dừng lại một chút sau đó nàng cũng không có đáp lời của hắn nhanh chóng xoay người rời đi.
Đôi mắt Shinku cũng cau mày lại, hắn lên tiếng nói: “Được rồi, Akira-chan, đám người chú cũng không làm phiền cháu nữa!” Nói xong Shinku hướng về phía Kurenai mở miệng nói: “Kurenai, con mau trở lại chúng ta đi thăm bác Sakumo!”
“Nếu vậy chúng ta cùng đi đi chú Shinku!” Chợt Shinku nghe được âm thanh phát ra. Hắn quay lại đã thấy được Akira tự mình rời xuống giường. Bàn tay hắn xoay nhẹ nhàng sau đó nhìn về phía chỗ móc treo. Akira trực tiếp cầm lấy một chiếc áo khoác đem khoác lên người.
Đôi mắt Akira nhìn về phía cô bé Kurenai lên tiếng nói: “Kurenai-chan, chúng ta cùng nhau đi!” Đồng thời Akira nhìn về phía Shinku hỏi: “Chú không phiền chứ? Chúng ta cùng đi?” Hắn chỉ thấy đầu Shinku nhẹ nhàng gật xuống. Sau đó Shinku xoay người rời đi. Cô bé Kurenai cực kỳ yêu thích nắm lấy tay Akira trực tiếp đi bên cạnh hắn. Akira cúi xuống thấy cô bé cũng thỉnh thoảng hay nhìn mình khi mình nhìn về phía cô bé thì cô bé đỏ mặt cúi đầu xuống. Akira nhẹ nhàng lắc lắc đầu của mình.
Ánh sán chiếu qua các cánh cửa xổ khiến cho hành lang của bệnh viện trở nên sáng sủa hơn. Akira đem lẳng lặng mang theo Kurenai, Anko đi theo phía sau Shinku. Hắn loáng thoáng nghe được mấy tiếng bàn tán. Trong đó không ngờ có hai Kunoichi nữ mặc y phục màu trắng đang bàn tán với nhau.
Một Kunoichi nữ có mài tóc màu nâu dùng tay đặt lên miệng nhỏ giọng nói: “Này em nghe gì chưa? Lần này bởi vì ngài Nanh Trắng tự ý bỏ nhiệm vụ dẫn đến nhiệm vụ thất bại có không biết bao nhiêu Ninja làng Lá chúng ta bỏ mình. Ngoài ra khiến cho làng Lá chúng ta cùng với Hỏa Quốc tổn thất không biết bao nhiêu. Nghe nói con số lên đến hàng tỷ Ryo…”
“Cái gì?” Trên khuôn mặt của người thiếu nữ Kunoichi đang nói chuyện bên cạnh xuất hiện vẻ kinh ngạc. Nàng mở miệng nói: “Ngài Nanh Trắng làm sao có thể thất bại được. Không phải ngài Nanh Trắng chính là huyền thoại của làng Lá chúng ta sao? Tại sao ngài lại tự tiện bỏ nhiệm vụ!”
Người nữ nhân có mái tóc màu nâu kia lại tiếp tục nói tiếp: “Hừ… Em không biết thôi! Nghe nói ngài Nanh Trắng vì cứu đồng đội nên mới từ bỏ nhiệm vụ. Lần nhiệm vụ này thất bại khiến cho không ít tổn thất cho làng ta cùng với Hỏa Quốc.”
Trên khuôn mặt thiếu nữ Kunoichi đối diện mở miệng đáp lại: “Không nghĩ đến ngài Nanh Trắng lại là người như vậy?”
Thiếu nữ Kunoichi có mái tóc màu nâu kia tiếp tục nói: “Huyền thoại cái quái gì chứ? Một Ninja mà không chấp hành mệnh lệnh chẳng khác nào rác rưởi cả. Không nghĩ đến hắn từng là người mà chị sùng bái lại là người như vậy. Bởi vì hắn từ bỏ nhiệm vụ khiến cho làng ta tổn thất không hề nhỏ?”
Đôi mắt Akira nhíu mày lại. Hẳn lẳng lặng liếc nhìn về phía hai thiếu nữ. Thấy được Akira nhất thời hai người này ngay lập tức cúi chào. Tuy nhiên trên đường đi họ vẫn nghe được âm thanh bàn tán xì xào của đám người. Tình cảnh này diễn ra khắp nơi. Shinku chỉ khe khẽ thở dài một hơi.
Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Xem ra là chú Nanh Trắng vì cứu đồng đội nên mới từ bỏ nhiệm vu của mình. Không ngờ chỉ mới như vậy mà tin đồn lan nhanh như thế. Cái này có gì đó không ổn? Không phải là Nanh Trắng mới trở về ngày hôm qua sao? Tại sao tin đồn lại lan nhanh như vậy. Hình như có người đang cố ý nhắm vào chú Sakumo đi!” Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc. Hắn xem ra cái chuyện này không đơn giản như hắn nghĩ. Ngay cả cái nhiệm vụ lần này sợ rằng cùng có bàn tay đen ở phía sau.
Cả bốn người lẳng lặng đi về phía trước. Tất cả đám người đều dừng lại trước một cánh cửa. Từ trong cánh cửa không ngờ có âm thanh vọt ra. Đôi mắt Akira nhíu lại. Hắn không nghĩ đến được rằng những lời này lại là những lời chỉ trích.
Đôi tai Akira hơi vểnh lên, mày hắn nhăn lại. Âm thanh đó là một tiếng khó chịu nói: “Sakumo, ngươi tại sao lại từ bỏ nhiệm vụ chứ? Tại sao ngươi lại phải đến cứu ta? Tại sao chứ? Ngươi có biết không? Nhiệm vụ lần này thất bại khiến cho Hỏa Quốc chúng ta tổn thất thảm trọng. Thật không ngờ vì ngươi mà ta đeo danh sỉ nhục. Con trai tôi nó sẽ nhìn tôi thế nào đây? Ta thà làm một Ninja thật sự chết trận chứ không muốn làm Ninja không biết nghe mệnh lệnh cấp trên!”
Hai mắt Akira nhíu mày lại. Hắn nghe được rõ ràng người này được Sakumo cứu nhưng lại phản phái. Trong lòng Akira có một cỗ căm tức khó nói trong lòng. Cánh cửa ngay lập tức mở ra, một nam nhân tầm ba mươi tuổi, trên mặt có vẻ bực tức. Hắn hừ lạnh một tiếng sau đó rời đi.
Akira nhíu mày lại. Bởi vì người này đang mặc một thân quần áo bệnh nhân. Akira nhớ được loáng thoáng người này rất quen mặt. Đột nhiên đôi mắt của hắn nhìn về phía người nam nhân ngoài ba mươi này rời đi. Hắn sực nhớ đến người nam nhân này hẳn chính là Ninja cùng trở về với Sakumo. Trên người thương thế của hắn là nhẹ nhất.
Trong khi đi hắn không ngờ đá phải một cây chổi đang lăn dưới đất. Hắn không nhịn được khuôn mặt giận dữ. Dường như cái vật nằm dưới đất trở thành vật mà hắn chút giận. Bàn chân hắn đưa lên đem cây chổi đá bay.
Shinku đem cánh cửa đẩy ra. Đoàn người Akira trực tiếp tiến về phía bên trong. Ánh mắt Akira quan sát được sự đờ đẫn của Sakumo. Đầu Sakumo cúi xuống. Trên mái tóc bạch kim nếu như ai có con mắt nhìn rõ sẽ phát hiện được từng sợi tóc bạch kim đã biến thành tóc bạc. Tóc bạc của người già mà không phải tóc bạch kim. Trên khuôn mặt Sakumo giống như có thể thấy được sự đờ đấn. Nếu ví tâm trạng hắn lúc này giống như một người đứng trên con thuyền lênh đênh giữa biển khơi không xác định được phương hướng.
Thấy được đám người Akira mở cửa ra bước vào thì Sakumo nâng đầu lên nhìn về phía đám người Akira. Người đầu tiên mở miệng không ngờ là Shinku. Trên khuôn mặt gầy gò của Shinku thoáng qua nét thông cảm. Hắn mở miệng nói: “Anh Shinku…”
Ngồi bên cạnh Sakumo là Hatake Kakashi cũng cúi đầu xuống trầm lặng. Khi thấy được sự đám người này tới thì Hatake Kakashi ngẩng đầu lên nhìn về phía đám người Akira tới. Hatake Kakashi mở miệng nói: “Chú Shinku, anh Akira, Kurenai, Anko…”
Akira cũng lên tiếng chào lại: “Chú Sakumo, Kakashi-kun!” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười thân thiện. Hai người Anko cùng với Kurenai cũng lên tiếng chào. Trong tay Anko cầm một bó hoa trực tiếp tiến về phía chỗ đựng bình hoa. Ánh mắt Akira đảo qua thấy được bình hoa có khá nhiều hoa xem ra cũng đã có khá nhiều người đến thăm.
Shinku tiến về phía Sakumo. Hắn ngồi lẳng lặng bên cạnh giường bệnh Sakumo mở miệng khuyên giải. Nghe được mấy lời tâm tình của Shinku thì Sakumo chỉ lẳng lặng im lặng lắng nghe thi thoảng thì giật mình lại.
Đột nhiên Hatake Kakashi nhìn về phía Akira. Đôi mắt của hắn tràn ngập chờ mong. Bất chợt Kakashi mở miệng hỏi: “Anh Akira! Có phải một Ninja đúng nghĩa là không được có tình cảm. Ninja phải đặt nhiệm vụ hàng đầu lên trên hết. Kẻ không chấp hành mệnh lệnh chính là một rác rưởi có phải không?”
Nghe được những lời này thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Hatake Kakashi. Trong mắt của mọi người đều thấy sự mê mang của Kakashi. Đầu Sakumo cúi xuống, hắn cũng không có dám đối mặt với con trai của chính mình. Ngay lập tức Anko có vài phần giận dữ sau khi liếc mắt thấy Sakumo, hai tay cô bé nắm lại quơ quơ nói: “Sao cậu có thể nói như vậy hả Hatake Kakashi?”
Nhất thời đầu của Kakashi cúi xuống, hắn không biết đáp lại lời của Anko như thế nào cho phải. Trong mắt Kakashi tràn ngập sự mất phương hướng. Nghe thấy lời này thì Akira cũng nhíu mày lại. Tuy nhiên ngay sau đó trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười.
Hắn khoanh tay trước ngực. Ánh mắt đảo qua Sakumo đang nằm trên giường bệnh. Vài ống dung dịch nước cất được tiếp vào trong cơ thể của Sakumo. Akira còn thấy được chiếc dây đang run rẩy lên, hiển nhiên Sakumo sợ câu trả lời của Akira. Akira cười đáp lại: “Ha… Kakashi muốn nghe ý kiến của anh sao?”
Đầu Kakashi nhẹ nhàng gật xuống một cái. Ngay sau đó đáp lại hắn là một nụ cười bình thản của Akira. Hai tay Akira khoanh trước ngực, sau đó một tay để trước ngực còn bàn tay kia nắm cằm của mình, bộ mặt Akira trở nên nghiêm nghị nói: “Trong trường hợp của cha em thì không thể nói ai đúng ai sai được. Nếu đứng trên cương vị của một nhà lãnh đạo nói đúng hơn chính là hy sinh cái nhỏ để lấy được lợi ích lớn hơn thì cha em đã hoàn toàn sai rồi! Bởi vì lần này việc cha em cứu họ không những không được sự thông cảm mà còn khiến cho họ đổ hết tội lỗi và cha em hơn nữa còn khiến cho làng và Hỏa Quốc bị tổn thất nghiêm trọng…”
Nhất thời thân mình Sakumo run lên. Shinku cũng nhíu mày nhìn về phía Akira. Không khí cả phòng trở nên bất ổn. Không khí trở nên âm u.
“Tuy nhiên… dù sao Ninja cũng là con người mà không phải công cụ. Sự khác nhau giữa con người và công cụ chính là có tình cảm.” Trên khuôn mặt Akira xuất hiện nụ cười, hắn đưa bàn tay lên xoa đầu Hatake Kakashi, hắn nói: “Nếu đứng trên mức độ con người thì cha em làm đúng. Tính mạng đồng đội vô cùng quan trọng. Vậy anh giả sử trong trường hợp của em nếu lựa chọn giữa nhiệm vụ và tính mạng bạn bè, em sẽ lựa chọn thế nào?”
Nhất thời Kakashi không biết đáp lại thế nào, cậu bé chỉ ngẩng đầu lên nhìn về phía Akira nói: “Em…”
“Hà…” Akira thở ra một hơi khá dài. Hắn xoa xoa tóc Kakashi sau đó tiếp tục nói: “Một Ninja không chấp hành nhiệm vụ, tuân thủ kỷ cương thì đúng là rác rưởi nhưng mà kẻ mà không biết quý trọng đồng đội của mình so với rác rưởi còn không bằng. Nếu như trong trường hợp ấy anh thà làm rác rưởi còn hơn là rác rưởi cũng không bằng!”
Trong con mắt Kakashi không ngờ lại sáng lên một tia ánh sáng, hắn lên tiếng nói: “Cảm ơn anh, anh Akira!”
Đầu Akira lắc lắc, hắn lên tiếng nói: “Trên đời rất khó nói cái gì là đúng! Cái gì là sai!” Bàn tay hắn vỗ vỗ đầu Kakashi. Thấy được bộ mặt ảm đạm của Hatake Sakumo thì Akira không nhịn được lên tiếng hỏi: “Chú Sakumo, chú có từng hối hận khi từ bỏ nhiệm vụ hay không?”
“A…” Nghe được lời này thì Sakumo chỉ kinh ngạc mở miệng khẽ phát ra âm thanh. Sau đó đầu lẳng lặng cúi xuống. Hắn cũng không có trả lời Akira.
“Hài…” Akira khe khẽ thở dài. Hắn lại hỏi Sakumo một câu khác: “Vậy giả dụ chú không từ bỏ nhiệm vụ khiến cho nhiệm vụ thành công. Toàn bộ làng Lá cùng với Hỏa Quốc đều đạt được lợi ích lớn. Tuy nhiên toàn bộ đồng đội của chú sẽ chết. Khi nhìn thấy toàn bộ đồng đội của chú bởi vì chú tập trung cho nhiệm vụ sẽ chết, vậy chủ có hối hận hay không?”
Shinku trong lúc này không ngờ lại nắm tay lại đặt trước miệng ho khan, đồng thời ánh mắt trừng về phía Akira, hắn mở miệng cảnh cáo Akira: “Khụ, khụ… Akira…”
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc. Hắn cũng không có tiếp tục nói nữa. Hắn chỉ lẳng lặng ngồi xuống phía dưới. Trong lúc này Kurenai đã lấy ra một chiếc dao đem đám hoa quả gọt lấy. Một lúc sau thì Sakumo ngẩng đầu nhìn về phía Akira. Hắn ngay lập tức đáp lại lời Akira: “Cảm ơn cháu Akira, chú đã hiểu!”
“Không có gì!” Trên khuôn mặt Akira lắc lắc đầu. Hắn mỉm cười nói: “nếu giả sử bạn thân, chiến hữu của cháu rơi vào tình trạng như vậy. Phải lựa chọn giữa nhiệm vụ và đồng bạn, vậy cháu sẽ lựa chọn đồng bạn mà không phải nhiệm vụ. Tuy nhiên chú Sakumo thứ cho cháu nói thêm vài lời…” Sakumo nhẹ nhàng gật xuống. Akira lên tiếng nói: “Có những đồng bạn đáng để ta làm vậy có những đồng bạn không đáng để ta làm như vậy. Cháu chỉ nói vậy thôi!”
Đầu Sakumo nhẹ nhàng gật xuống, hắn lẳng lặng nhìn về phía Akira nói: “Akira, chú hiểu mà!”
Akira lẳng lặng nhẹ nhàng gật đầu đáp lại. Cuộc trò chuyện bắt đầu từ những việc thăm hỏi. Sau khoảng nửa giờ đồng hồ thì Shinku mới cúi chào đám người Sakumo: “Xin phép anh Sakumo, cháu Kakashi! Chúng tôi cần trở về!”
“Vâng, mọi người ra về!” Từ miệng Sakumo phát ra một tiếng xã giao.
Akira mỉm cười đáp lại lời nói Sakumo: “Cháu cũng cần phải về đây! Vừa mới hoàn thành nhiệm vụ nên cháu muốn nghỉ một thoáng đây. Hahaha…” Bàn tay đưa lên vỗ vỗ đầu Kakashi đồng thời nói: “Nếu em có gì rắc rối và khó khăn cứ đến tìm anh nhé Kakashi!” Đầu Kakashi nhẹ nhàng gật xuống.
Đám người Akira sau khi thực hiện các lễ tiết thì cũng rời khỏi căn phòng. Kế tới lại có một vài đám người khác đến thăm Sakumo. Akira quay đầu nhìn về phía họ, xem ra đám người này đều bạn bè của Sakumo. Bốn người lẳng lặng ra khỏi phòng.
Cô bé đáng yêu Anko ngay lập tức hướng về phía ba người lên tiếng nói: “Cháu xin phép mọi người! Cháu muốn đi chăm sóc cho chú của cháu!”
Bàn tay gầy gò của Shinku nhẹ nhàng phất ra, hắn lẳng lặng nói: “Được rồi, cháu Anko rời đi đi!” Akira cùng với Kurenai cũng mỉm cười nhìn về phía Anko. Sau khi cô bé khom người một cái thì xoay người chạy rời khỏi.
Ba người lẳng lặng đi với nhau. Shinku bất chợt lên tiếng hỏi: “Akira, cậu có thời gian rảnh hay không?”
“A” Akira ngạc nhiên kêu lên một tiếng nhỏ. Đầu hắn quay về phía Shinku thấy được đôi mắt màu đỏ như hồng ngọc nhìn về phía hắn. Đôi mắt kiên nghị và đầy nghiêm tục. Con người Akira tò mò nhìn về phía Shinku. Đôi mắt hắn chớp nhẹ. Hắn mở miệng hỏi: “Chú Shinku có việc gì sao?”
Chiếc cằm nhọn gầy guộc của Shinku nhẹ nhàng gật xuống, hắn lẳng lặng đáp lại lời Akira: “Tôi muốn gặp riêng cậu một chút!”
Những lời này vào tai Akira khiến cho Akira nhíu mày lại. Hắn suy nghĩ một chút rồi gật đầu đáp ứng: “Được a! Chú Shinku chúng ta tìm một chỗ riêng để nói chuyện đi!”
Shinku nhìn về phía Kurenai nói: “Kurenai, hiện giờ con được nghỉ vậy thì trở về nhà trước đi! Cha sẽ về nhà sau.”
Kurenai chớp đôi mắt to tròn dễ thương của mình nhìn về phía Akira nói: “Akira Onii-chan, anh trở lại dùng cơm trưa cùng gia đình em nhé. Kurenai sẽ nấu thật nhiều món ngon cho anh Akira!” Đôi mắt Kurenai híp lại, trên khuôn mặt của cô bé xuất hiện một nụ cười ngọt ngào.
Mặt Shinku xuất hiện sự nghiêm nghị nhìn về phía Kurenai. Ánh mắt của hắn biến thành ánh mắt của sự cảnh cáo. Hắn mở miệng nói: “Kurenai, con đừng làm phiền anh Akira như vậy? Con cũng không còn nhỏ nữa đâu!”
Khuôn mặt Kurenai nhất thời ảm đạm cúi xuống, khuôn mặt tròn trịa của cô bé trong lúc này giống như một cái bánh thiu. Akira cười khổ dùng ngón tay chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Hắn mở miệng nói: “Không sao chú Shinku. Tính ra từ chiều tối hôm qua cháu còn chưa có ăn gì!” Hắn nhìn về phía Kurenai nói: “Hôm nay để anh thưởng thức món ăn do Kurenai nấu thế nào?” Bàn tay hắn đưa lên xoa đầu Kurenai.
Nhất thời bộ mặt của Kurenai xuất hiện nụ cười như thái dương. Nàng gật đầu nói: “Tốt a!” Nói xong cô bé nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
“Hài…” Từ miệng Shinku khe khẽ thở dài. Hắn nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Được rồi, chúng ta tìm một chỗ không người nói chuyện!” Nói xong thì Shinku xoay người rời đi. Akira lẳng lặng đi theo phía sau của Shinku.
Hai người đi về phía bên trong một khu vực hẻo lánh. Đến lúc này Shinku mới dừng lại. Ánh mắt Shinku nhìn về phía Akira tò mò lên tiếng hỏi: “Câu… cậu rốt cuộc có mối quan hệ thế nào với ngài Tsunade?”
Đôi môi Akira hơi mím lại. Hắn ngẫm nghĩ trong lòng: “Xem ra chú Shinku nhìn ra cái gì đó! Tính ra nếu không sớm thì muốn hắn cũng biết được quan hệ này. Làm thế nào để thuyết phục được chú Shinku bây giờ? Người cha nào cũng không hy vọng con gái của mình chung chồng với người khác!” Khóe miệng Akira hơi cong lên sau đó hắn khe khẽ thở dài lên tiếng hỏi: “Chú Shinku, chú nhìn ra cái gì sao?”
Đầu Shinku nhẹ nhàng gật, trên khuôn mặt gầy gò đầy xương xẩu kia nhẹ nhàng đáp lại lời của Akira: “Mỗi lần thấy được ngài Tsunade ở bên cạnh cậu. Ngài ấy đều cười rất vui vẻ. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là tỉnh cảm thầy trò bình thường nhưng có vẻ như tôi đã nhầm. Việc sáng nay, cậu biết đấy…”
Nghe được lời của Shinku, Akira chỉ cười khổ một tiếng. Hắn lẳng lẳng ngước nhìn lên bầu trời trong xanh không một gợn mây. Akira mở miệng đáp lại: “Chú Shinku… Có lẽ chú cũng nhìn ra rồi! Vậy cháu cũng không dám dấu diếm thật ra thì quan hệ của chúng cháu đúng là không bình thường. Do một lần đưa đẩy mà quan hệ hai bên đã xác định…” Nói đến đây Akira chỉ ho khan vài tiếng nói: “Cháu có ý định theo đuổi Tsunade dù sao thì cháu và cô ấy cũng có quan hệ xác thịt rồi!”
“Cái gì?” Nghe được lời này thì Shinku kinh ngạc há miệng đáp lại lời của hắn. Khóe miệng Shinku liên tục co quắp và giật giật. Ngón tay Shinku chỉ thẳng về phía Akira hỏi: “Cậu… cậu và ngài Tsunade…”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật, hắn lại lần nữa thở dài sau đó đáp lại lời của Shinku: “Cháu định sau khi theo đuổi Tsunade sau đó sẽ cưới cô ấy! Mong chú Shinku sẽ thông cảm?”
“hà…” Từ miệng Shinku phát ra tiếng khe khẽ thở dài. Hắn lên tiếng nói: “Cái này tôi hiểu! Nhưng cậu có nghĩ đến Kurenai hay không? Mặc dù con bé mới lớn nhưng nó thực sự thích cậu. Có lẽ cậu thấy được con bé chẳng qua chỉ là một cô bé chưa hiểu thế nào là yêu thích người khác giới nhưng tôi nhìn ra con bé quả thực phụ thuộc vào cậu quá nhiều. Thời gian này nó bắt đầu lớn, nó cũng sẽ đối với tình cảm có biến chuyển. Cậu là người thông minh nên cậu hiểu ý tôi mà phải không?”
Đôi mắt Akira nhắm nghiền lại. Hắn thấy trái tim mình đập chậm lại, trong lòng có một khối đá nặng trĩu. Hơi thở của hắn có vài phần khó khăn. Hắn nhìn về phía Shinku sau đó đáp lại lời của Shinku: “Chú Shinku cháu biết chứ? Cháu biết đối với bé Kurenai cùng với Tsunade, bất cứ ai trong số họ cháu cũng cảm giác mình có lỗi. Cháu nghĩ việc cháu muốn kết hôn với Tsunade cháu nhất định sẽ làm, sẽ khiến cho cô ấy kết hôn cùng với cháu. Còn về việc Kurenai…”
Nói đến đây Akira khe khẽ thở dài, hắn mở miệng nói: “Cháu có lẽ sẽ để tùy duyên. Quả thực cháu cũng yêu thích Kurenai. Không những yêu thích mà còn là yêu. Cháu muốn trờ Kurenai đến mười sáu tuổi sẽ cưới con gái chú về nhà…”
Nghe được lời này thì trong mắt Shinku thoáng qua một tia kinh ngạc. Mặc dù hắn không có phản đối việc Akira sẽ cưới con gái của mình nhưng mới mười sáu tuổi đã cưới con gái của mình như vậy có hơi sớm quá. Tuy nhiên Akira là một thiên tài có tiềm lực bất kể nhân phẩm còn là khả năng đều đáng giá gửi gắm con gái của mình. Đầu Shinku hơi gật xuống nhưng hắn cũng đồng thời hỏi: “Vậy cậu định tính làm sao?”
Lại một tiếng thở dài nữa từ miệng Akira: “Hà…” Hắn nhìn về phía Shinku sau đó nói: “Nếu vậy… cháu trước hết sẽ kết hôn với Tsunade đây là kế hoạch của cháu. Sau đó chờ Kurenai lên mười sáu tuổi nếu nàng thực sự yêu thích cháu, cháu nghĩa cháu vẫn sẽ cưới Kurenai về nhà!”
Con mắt Shinku nhất thời trợn tròn. Tên thiếu niên này cũng quá vô sỉ rồi. Hai mắt Shinku hơi nheo lại, vẻ mặt Shinku tỏ rõ sự không vui. Hắn lên tiếng hỏi: “Cái gì? Cậu định cười cả hai người!”
Akira nhẹ nhàng gật đầu, hắn mở miệng nói: “Xin lỗi chú Shinku! Nếu chú bắt cháu từ bỏ Tsunade mới có thể cưới Kurenai, cháu không thể làm được. Bất cứ ai trong hai người cháu tuyệt sẽ không từ bỏ. Có lẽ chú nghĩ cháu là người chẳng ra sao nhưng cháu sẽ không từ bỏ bất cứ một ai trong hai người cho dù chú có ngăn cản đi nữa!”
“Hài…” Không biết lần thứ mấy thở dài của Shinku rồi, một tiếng thở dài từ miệng hắn phát ra. Hắn nhớ được con gái mình bây giờ mới bắt đầu lớn đi. Xem ra tình cảm tùy duyên. Nếu như tên nhóc trước mặt mình có thể đem lại hạnh phúc cho con gái mình hắn cũng không có phản đối. Shinku cảm giác được mình già đi mấy tuổi. Hắn nhìn về phía Akira nói: “Việc này… Chú cũng không xen vào nữa. Xem ra chú thật già rồi. Tuy nhiên chú cảnh cáo cháu…” Ngón tay chỏ của Shinku hướng về phía Akira cảnh cáo: “cháu tuyệt đối không được làm cho con gái chú đau khổ?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Vâng!”
Đầu Shinku nhẹ nhàng lắc lắc, hắn lại thở dài tiếng nữa. Shinku xoay người rời đi. Akira lẳng lặng tiến về phía sau của hắn. Thấy được Akira vẫn đi theo mình thì Shinku đột nhiên quay lại hỏi: “Sao cháu còn tiếp tục đi theo ta!?”
“Ách” Akira cười khổ đáp lại: “Chú Shinku hiện giờ là giữa trưa! Kurenai-chan nói muốn tự mình nấu bữa trưa cho chúng ta a!”
Bàn tay Shinku đưa lên vỗ vỗ trán của mình sau đó mở miệng nói: “Phải… phải rồi!”
Chỉ khoảng thời gian ngắn nói chuyện mà cả người Akira toát hết cả mồ hôi. Hắn cảm giác so với trải qua các trận chiến dài đằng đẵng còn mệt mỏi hơn nhiều. Cái cuộc nói chuyện giữa cha vợ và con rể trẻ tuổi được dự định trước cho con gái của Shinku quả thực khiến cho cả hai người căng thẳng thần kinh đến tột cùng. Khóe miệng Akira hơi kéo lên, hắn ngẫm nghĩ: “Trước cứ dấu Kurenai và Tsunade việc này đi. Sau đó đem Tsunade kết hôn rồi nhanh chóng làm cho Tsunade to bụng là được. Kế tới chờ Kurenai lớn một chút cũng đem nàng làm cho to bụng vậy là…. Hắc… hắc… Chậc từ khi nào mà mình có ý nghĩ đen tối vậy nhỉ?” Bàn tay hắn đưa lên vỗ vỗ đầu của mình.
Hiển nhiên Shinku không có biết ý định đen tối trong đầu Akira nếu biết chắc chắn Shinku sẽ thịt sống Akira. Tuy có thể nói kế hoạch Akira có vài phần bỉ ổi nhưng quả thực rất hiệu quả. Hiện giờ Akira cũng không nghĩ được cách nào hoàn hảo hơn. Phải biết được rằng các nữ Ninja, các nàng cũng rất có cá tính. Muốn các nàng chung một chồng là chuyện vô cùng, vô cùng khó.
Chương 27: Vĩnh cửu Mangekyou Sharingan của Uchiha Akira
Trong một căn nhà nhỏ và ấm cúng. Một chiếc bàn ở giữa ba người. Trên bàn bày đầy đủ các món ăn trông khá là đẹp mắt và đặc sắc. Trong đó các món ăn đều có màu cực kỳ tươi sáng làm cho người ta có cảm giác tươi mát. Hơn nữa những món ăn này còn được bày rất bắt mắt.
Ngồi trung quanh chiếc bàn gồm hai nam và một nữ. Một nam nhân hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt gầy gò. Mái tóc màu đen nhánh, từng đoạn tóc tạo ra những đường khá nhọn. Mái tóc vuốt ngược lại về phía sau. Khuôn mặt khá là gầy gò. Con mắt có con người đỏ như hồng ngọc. Hắn mặc một thân quần áo kimono đơn giản.
Đối diện với hắn là một thanh niên khoảng mười năm, mười sáu tuổi khá là cao lớn. Mái tóc bạch kim ôm lấy khuôn mặt của hắn. Mày như kiếm, trán cao thẳng, con ngươi màu đen, ánh mắt cực kỳ sắc bén. Sống mũi cao thẳng tắp đồng thời mũi khá nhỏ. Miệng của hắn hơi hồng hào và khá là ướt át. Bất cứ nữ nhân nào nhìn cũng hy vọng hôn lên đôi môi của hắn. Làn da của hắn khá là trắng so với nữ nhân cũng không khác gì. Tuy nhiên thân hình của hắn trông khá to con. Qua lớp áo có thể thấy từng khối cơ cuồn cuộn trên người hắn. Người nam nhân này có chút kỳ quái, làn da trắng hồng như nữ nhân nhưng lại có cơ bắp cùng sự bùng nổ của một chiến binh. Ánh mắt của hắn toát lên vẻ cao ngạo.
Một cô bé khác khá là đáng yêu cũng mặc một bộ kimono màu hồng nhạt. Thắt lưng màu đỏ cùng với viến tay áo và viền cổ có màu đỏ. Cô bé có mái tóc và con mắt giống như người nam nhân ngoài ba mươi tuổi kia. Làn da trắng hồng, đôi môi đỏ hồng, con mắt to tròn. Khuôn mặt tròn trịa béo mập. Mái tóc dài tới tận lưng giống như dòng suối.
Cả ba người đang chắp tay lại nhìn về phía bữa ăn. Hai mắt nhắm nghiền lại.
Hai tay Akira chắp lại trước một bàn ăn thịnh soạn. Hắn nhắm mắt lại khe khẽ lẩm bẩm: “Itadakimasu!”. Đồng thời một người nam nhân khoảng hơn ba mươi tuổi cùng với một cô bé chín, mười tuổi vô cùng đáng yêu cũng chắp tay lại với nhau cùng mở miệng đồng thanh. Hiển nhiên đây là lễ nghĩa trước khi bắt đầu ăn một món ăn rồi.
Chiếc đũa Akira đưa lên gắp lấy một con tôm sau đó nhẹ nhàng cắn một cái. Cô bé mở to đôi mắt màu đỏ giống như hồng ngọc. Đồng thời trên khuôn mặt cô bé tràn ngập hưng phấn nói: “Thế nào? Thế nào Akira, Onii-chan? Món ăn do em làm có mùi vị thế nào?”
Miệng Akira nhẹ nhàng nhai miếng tôm tẩm bột. Món này thực sự chính là khoái khẩu của Akira. Không ngờ Kurenai lại biết làm món này. Cảm giác vị của nó cũng không tệ chút nào. Mặc dù thua xa so với các cửa hàng bán ra nhưng Akira cảm nhận được sự cố gắng trong việc làm của cô bé cùng với tình cảm mà cô bé dành cả vào món ăn.
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nói: “Kurenai-chan, em làm không tệ chút nào. Cảm ơn em Kurenai! Xem ra Kurenai bé bóng của chúng ta sắp trở thành một cô dâu được rồi!”
“Nga” Cô bé kinh ngạc hô lên, ngay sau đó trên mặt cô bé xuất hiện một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Trên hai má không ngờ xuất hiện hai rặng mây đỏ ửng.
Nhất thơi Akira cười khổ ngẫm nghĩ trong lòng: “Xem ra Kurenai còn quá ngây thơ a!”
“Vậy, Akira Onii-chan, anh ăn nhiều một chút vào nha!” Đôi mắt cô bé hóp lại, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Bàn tay nhỏ bé trắng nõn và mềm mại đưa tay gắp lấy một cái tôm tẩm bột gián đưa về phía bát của Akira.
Đầu Akira cũng nhẹ nhàng gật xuống, hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em cũng ăn nhiều một chút. Em đang trong tuổi lớn ăn nhiều mới có thể trưởng thành được a!”
“Vâng!” Đầu cô bé nhẹ nhàng gật xuống. Cô bé nhận được một món ăn từ Akira đưa cho nàng. Xem ra tình cảm của hai người khá là tốt.
“Khụ, khụ…” Bất chợt người nam nhân ngoài ba mươi tuổi Shinku kia nắm lại tay đặt trước miệng ho khan vài tiếng. Nhất thời hai người quay ra nhìn về phía người nam nhân này. Shinku chăm chú nhìn về phía Akira sau đó lẳng lặng hỏi: “Akira, nghe nói cậu vẫn là một Genin (hạ nhẫn)?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mở miệng đáp lại: “Vâng, cháu vẫn là một Genin!”
Shinku nghe thấy vậy cũng không có phản bác mà chỉ gật nhẹ đầu xuống sau đó Shinku lên tiếng hỏi tiếp: “Vậy cậu bao giờ định thi kỳ thi tiến vào Jounin (thượng nhẫn)?”
“Trở thành Jounin sao?” Hai mắt Akira nhíu mày lại. Hắn thực sự không hiểu ý nghĩ của Shinku như thế nào. Cái danh hiệu Jounin quan trọng như vậy sao? Hiện giờ với thực lực của hắn mở ra Mangekyou Sharingan lại dựa vào năng lực bản thân mình. Hắn còn chưa khám phá hết chức năng của đôi mắt mình. Nếu tính uy lực đôi mắt của hắn thì Kage cũng không phải là đối thủ của hắn.
Akira đã sống hơn mười lăm năm ở cái thế giới này thì hắn cũng hiểu ra được mấy cái danh hiệu này chẳng qua chỉ là người đặt ra mà thôi. Ở nơi như thế này thì cấp bậc sức mạnh phân biệt rất rõ ràng nhưng thực tế nó chẳng qua chỉ dựa vào danh hiệu mà thôi. Nói ví dụ một chút Gennin (hạ nhẫn) hoàn toàn có thể giết được một Jounin (thượng nhẫn) nếu như Jounin bất cẩn. Cấp bậc Genin, Chuunin và Jounin cùng với Kage là do các làng đề ra mà thôi.
Một người có lượng chakra cao khủng khiếp có thể sáng với các Kage có khi là so với Kage còn cao hơn. Tuy nhiên chiến lực của người này thì lại chỉ đạt đến Genin mà thôi. Thực lực của một Ninja phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố. Trong đó chakra chỉ là một phần mà thôi. Có những người có chakra thấp hơn với người khác nhưng người đó lại đạt được tư cách Jounin trong khi người khác vẫn chỉ được đánh giá là Chuunin.
Bởi vì những lý do trên mà Akira khá là coi thường mấy cái danh hiệu. Với thực lực của hắn hiện giờ sợ rằng hoàn toàn có thể giết chết Jounin rất bình thường. Có thể không coi là miễu sát nhưng chẳng có khó khăn là mấy. Muốn dùng số lượng Jounin để lấy mạng Akira là cực khó. Hiện giờ hắn có nhẫn thuật thời không lại thêm chakra bá đạo so với Kage còn cao hơn. Tổng cộng những thứ này thì ngay cả một Kage sợ rằng cũng phải bỏ mạng trước thực lực Akira. Có thời không nhẫn thuật thì sợ rằng dùng số lượng Ninja để tiêu hao chiến với Akira là một chuyện không thể nào thực hiện được.
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cháu không có thời gian! Chỉ có thời gian rảnh một chút là ngài Đệ Tam lại sai phái cháu đi với nhiệm vụ một Kunoichi!”
Hai mắt Shinku nhíu lại, hắn tò mò lên tiếng hỏi: “Hiện giờ thực lực của cháu đã đạt đến mức nào rồi?”
Akira mỉm cười đáp lại: “Cháu cũng không rõ! Tuy nhiên nếu lấy thực lực của mọi người so sánh thì có lẽ cháu thắng Minato một chút bởi vì chúng cháu thường giao đấu với nhau. Nếu sinh tử quyết chiến thì cháu có tám thành đánh thắng được Minato. Tính ra Minato bây giờ là Tinh Anh Jounin (thượng nhẫn) đi. Cháu hoàn toàn có thể thắng được cậu ấy tuy nhiên cũng rất khó giết được Minato bởi vì cậu ấy có thời không nhẫn thuật: Phi lôi thần thuật!”
Khóe miệng Shinku liên tục giật giật. Điều này nói rõ gì? Tuổi của Akira mới là mười bốn, mười năm tuổi đi. Với tuổi ấy mà đạt được Tinh Anh Jounin điều này nói lên cái gì. Không sớm thì muốn thực lực của hắn đạt đến mức Kage chỉ là chuyện sớm hay muộn. Shinku lên tiếng nói: “Mạnh như vậy sao?”
Đột nhiên Akira cảm giác được trong không khí có một trận sóng động. Khung cảnh bắt đầu xuất hiện tráng thái sóng gợn. Hắn thấy được mình đang đứng ở một rừng cây. Bàn tay Akira đưa lên che mặt của mình lướt qua một cái đồng thời khóe miệng hắn chỉ mỉm cười. Ngay sau đó hắn xuất hiện tại trở lại căn phòng. Akira lại tiếp tục nhấc đũa lên ăn món ăn.
Thấy được Akira dễ dàng phá giải ảo thuật của mình như thế khiến cho Shinku cực kỳ kinh hãi. Phải biết được rằng Shinku là một Tinh Anh Jounin có khi nói đúng hơn thực lực đạt đến bán Kage. Bất cứ người nào ngay cả gia tộc Uchiha cũng khó thoát khỏi ảo ảnh do Shinku dựng ra vậy mà Akira chỉ bình thản lướt qua là có thể phá giải ảo thuật của Shinku khiến cho Shinku khiếp sợ nhìn về phía Akira.
Thật ra thì Akira cũng không có dễ dàng thắng được ảo thuật của Shinku như vậy. Tất cả những thứ này là nhờ vào vĩnh cửu Mangekyou Sharingan mà hắn đã đánh thức. Sức mạnh của Mangekyou Sharingan của Akira có được sáu loại sức mạnh vô cùng khủng bố. Mắt phải lấy được ba loại năng lực chính và mắt trái cũng có ba khả năng chính.
Mắt phải với năng lực thứ nhất: “Thời không nhẫn thuật cho phép Akira tiến hành hư hóa thân thể đặt thân thể ở một chiều dị không gian khác khiến cho đối phương không thể tấn công hắn. Đồng thời hắn có khả năng dịch chuyển bản thân tới nơi khác khá giống với Phi Lôi Thần Thuật nhưng so với Phi Lôi Thần Thuật cao cấp hơn nhiều. Ngoài ra có thể tạo ra một lỗ xoáy không gian hút cơ thể đối phương khiến cho cả cơ thể đối phương xé thành mảnh vụn.”
Mắt phải với năng lực thứ hai: “Gia cường sức mạnh của ảo thuật! Nó khiến cho uy lực cùng với đô chân thật của ảo thuật gia tăng gấp năm lần. Đối với bất cứ loại ảo thuật nào thì uy lực nó sau khi phát động đều sẽ ra tăng gấp năm lần. Nếu sử dụng với ảo thuật khác có sức mạnh vô cùng lớn.”
Mắt phải với năng lực thứ ba: “Vô hiệu hóa mọi loại ảo thuật. Khả năng đặc biệt này chính là vô hiệu hóa mọi loại ảo thuật của bất cứ một ai thi triển ra. Nói đúng hơn người thi triển ảo thuật với người có năng lực này hoàn toàn vô dụng. Năng lực có thể tiến hành bắn ngược lại ảo thuật nếu như người mang Mangekyou Sharingan muốn”
Mắt trái với năng lực thứ nhất: “Hư huyễn đại thế giới. Tùy lượng chakra mà người sử dụng đưa vào có thể kéo dài bao lâu. Theo lý thuyết thì thời gian có thể tính là vô hạn nếu như người đó sử dụng lượng chakra là bao nhiêu. Tỉ lệ thời gian trong thế giới hư huyễn cùng với trong thực tế tỉ lệ tùy thuộc vào người sử dụng Mangekyou Sharingan quyết định. Thời gian tỉ lệ chênh lệch càng lớn thì lượng chakra càng mạnh. Năng lực này dựa trên ký ức của đối phương cùng với khả năng điều khiển của người sử dụng Mangekyou Sharingan mà xây dựng lên thế giới. Thế giới này hoàn toàn do người sử dụng Mangekyou Sharingan làm chủ. Khi sử dụng có thể biết được toàn bộ ký ức ngay cả những ký ức sâu nhất trong não bộ người trúng thuật. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Mắt trái với năng lực thứ hai: “Dục hỏa phương hoàng. Nhẫn thuật phát động một ngọn lửa màu đỏ rực lên người khác hoặc chính bản thân mình. Nó thuộc một loại Âm Dương độn khôi phục cơ thể của mình. Nó đem toàn bộ thương thế chữa khỏi dù cho còn một hơi thở khi phát động Dục Hỏa Phượng Hoàng cũng có thể cứu được. Đem toàn bộ thương thế chữa khỏi nhưng không có năng lực khôi phục năng lượng đã mất. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Mắt trái với năng lực thứ ba: “Ảo thuật mạnh nhất Koamatsukami. Ảo thuật này cho phép người sử dụng xâm nhập vào tâm chí của kẻ địch và điều khiển họ tự do theo ý thức của bản thân, các nạn nhân còn không biết được mình đang bị điều khiển. Nó hoàn toàn có thể sửa đổi ý chí một người. Mười năm sử dụng một lần tuy nhiên khi dung nhập ADN của Hokage đệ nhất Senju Hashirama thì thời gian giảm xuống một ngày.”
Ngoài những năng lực trên thì Akira cũng chỉ biết được Mangekyou Sharingan của mình mang năng lực thứ bảy: Susanoo. Trong đó Susanoo với sáu cái cánh tay. Mỗi cánh tay lại cầm một thứ khác nhau. Akira cũng không có tìm hiểu kỹ. Hắn chỉ biết được sáu cánh tay lần lượt là: Một quả cầu, một cái chum, một cụm lửa đen, một cái khiên, một thanh kiếm cùng với một cái hô lô. Hắn chưa sử dụng mấy thứ này nên không có rõ ràng uy lực của chúng.
Tuy nhiên khiến cho Akira cười khổ không dứt đó chính là năng lực Dục Hỏa Phượng Hoàng, cái năng lực này khiến cho hắn trở thành một cái nhà máy chuyên sản xuất Mangekyou Sharingan. Hắn chỉ cần nhổ ra mắt phải sau đó dùng Dục Hỏa Phương Hoàng thì cơ thể sẽ khôi phục với một con mắt Mangekyou Sharingan mới. Hắn lại nhỏ con mắt ấy đi rồi lại dùng Dục Hỏa Phương Hoàng. Tuy nhiên hắn phát hiện được Dục Hỏa Phượng Hoàng cũng không có tốt như hắn nghĩ. Nó hoạt động khá giống với nguyên tắc thằn lằng đứt đuôi rồi mọc đuôi. Nguyên tắc là các tế bào phân chia từ tế bào gốc, nói đúng hơn là tê bào hốc mắt sau đó dài ra một con mắt. Điều này hiển nhiên làm tuổi thọ của hắn giảm xuống mặc dù không đáng kể nhưng hắn cũng không nguyện ý mình trở thành cái nhà máy sản xuất Mangekyou Sharingan.
Bất chợt cô bé Kurenai ngồi bên cạnh tò mò lên tiếng hỏi: “Akira, Onii-chan, em nghe nói Phi Lôi Thần Thuật rất mạnh. Anh có thể dạy nó cho em được không?”
Phi Lôi Thần Thuật chính là thời không nhẫn thuật thành danh của Hokage đệ nhị Senju Tobirama. Nguyên tắc của thuật này là dựa vào một ký hiệu được đánh dấu làm tọa độ sử dụng nghịch chuyển thông linh thuật đem bản thân di chuyển tới vị trí được đánh dấu. Các ký hiệu thường được vẽ lên trên cán phi tiêu sau đó ném đi.
Phi Lôi Thần Thuật tu luyện có hai đoạn. Đoạn thứ nhất di chuyển tới vị trí của phi tiêu trong khi phi tiêu ở trạng thái cố đinh. Đoạn thứ hai thì di chuyển tới vị trí phi tiêu trong khi phi tiêu đang bay. Mặc dù Akira có thể sử dụng Phi Lôi Thần Thuật đến đoạn thứ hai nhưng hắn so với độ thuần thục mà Minato sử dụng thì kém xa. Tuy nhiên Akira biết được Phi Lôi Thần Thuật nếu như phát triển có lẽ đến đoạn ba và đoạn bốn.
Theo như hắn phỏng đoán thì đoạn ba sẽ là dịch chuyển vật trong tay đến vị trí phi tiêu đang ở đó. Dịch chuyển đồ vật mà không phải cả bản thân cũng chuyển đến. Nếu sử dụng chiêu này có thể hỗ trợ cho một số nhẫn thuật có sức tấn công mạnh như cực phong la toàn phong, cực viêm la toàn phong hoặc các loại bùa nổ v… Đoạn thứ tư sẽ là sự tự do di chuyển căn cứ vào các phi tiêu tọa độ cắm trên đất. Dùng sự logic về tính toán và hình học mà di chuyển đến những vị trí muốn có trong hình học. Tuy nhiên Akira cũng chẳng có nhiều thời gian như vậy mà nghiên cứu, Về mặt lý luận có thể được nhưng hắn tập trung phần lớn thời gian để cường hóa thân thể và tinh thần lực cùng với Trương Sinh Quyết là chính.
Shinku không nghĩ ra được con gá của mình mở lời trực tiếp lại muốn kỹ năng thành danh của Hokage đệ nhị Phi Lôi Thần Thuật thì cực kỳ kinh ngạc. Hắn ngay lập tức mở miệng nói: “Kurenai, con không được như vậy! Nhẫn thuật không phải tùy tiện truyền ra ngoài như thế, đặc biệt là những loại nhẫn thuật như Phi Lôi Thần Thuật!”
Khuôn mặt cô bé nhất thời trở nên ảm đạm như cái bánh thiu. Akira cười dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Hắn lên tiếng nói: “Không sao? Nếu như Kurenai muốn học anh cũng có thể dạy cho em. Tuy nhiên em nên biết những nhẫn thuật này vô cùng khó học. Nếu nó dễ học như vậy thì mấy vị như Hokage đệ tam, Jiraiya hay Tsunade cũng sẽ học tập. Nguyên nhân bởi vì nó phi thường khó học nếu như không có thiên phú tốt là không có cách nào có thể luyện thành Phi Lôi Thần Thuật! Anh nghe nói được Minato mất thời gian mấy năm mới có thể hoàn thành thuật này. Em xác nhận muốn học thuật này sao?”
Nghe thấy vậy khuôn mặt cô bé nhất thời trở nên ảm đạm. Xét về thiên phú của Kurenai sợ rằng nàng thua xa Minato. Nói thế nào nhỉ? Nếu như không có Akira dạy cho nàng Nội Gia Quyền cùng với Dịch Cân Kinh sợ rằng lượng chakra của nàng không có cách nào tăng nhanh như vậy. Nếu như tự mình nàng tu luyện như bình thường có lẽ cả đời này cũng chỉ đạt đến đặc biệt Jounin (thượng nhẫn) là cùng. (Đặc biệt thượng nhẫn là một Ninja có năng lực khá đặc biệt có thể đánh bại thượng nhẫn nhưng lại không mạnh bằng thượng nhẫn. Lấy ví dụ về Kurenai chẳng hạn. Nếu như theo con đường ảo thuật thì sau này khả năng của nàng cũng có thể tiến vào Jounin nhưng nó là dựa vào ảo thuật mạnh mẽ. Nàng không có thể thuật mạnh mẽ cùng không có nhẫn thuật mạnh mẽ. Cả đời nàng đi xa cũng chỉ đạt đến đặc biệt thượng nhẫn mà thôi!)
“Vậy…” Đầu cô bé Kurenai nhẹ nhàng lắc lắc, nàng mở miệng nói: “Em vẫn không luyện tập là hơn!”
Nghe thấy vậy Akira xuất hiện một nụ cười trên mặt. Đầu hắn nhẹ nhàng lắc lắc. Hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em chỉ dựa vào thiên phú ảo thuật cùng với nhẫn thuật của em hoàn toàn có khả năng trở thành một Tinh Anh Jounin”.
Trên khuôn mặt béo mập của Kurenai xuất hiện một nụ cười tự tin, nàng lên tiếng nói: “Thật? Thật sự em có thể trở thành một Tinh Anh Jounin hay sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật lần nữa, ngón tay hắn nhẹ nhàng vẫn vê giữa trán của Kurenai nói: “Tất nhiên rồi! Hiển nhiên Kurenai sẽ trở thành một Tinh Anh Jounin chỉ cần em chăm chỉ là được!”
Đôi mắt cô bé híp lại, một nụ cười tràn đầy tự tin trên khuôn mặt béo mập của cô bé. Cô bé lên tiếng nói: “Cảm ơn anh, Akira onii-chan!” Ngay sau đó cô bé chần chờ một lát rồi lên tiếng nói: “Akira onii-chan, chiều nay anh có thể luyện tập cùng với em được không?”
“Việc này?” Akira đưa tay lên túm nhẹ cằm của mình.
“Khụ, khụ…” Shinku nắm lại tay của mình bắt đầu liên tục ho khan. Hắn trừng mắt nhìn về phía cô bé nói: “Kurenai, con không được lúc nào cũng làm phiền anh Akira như vậy!”
Ánh mắt Akira thấy được bộ mặt ỉu xìu như cái bánh thiu của cô bé, hắn lại cười khổ trong lòng, đầu nhẹ nhàng gật xuống. Đôi mắt Akira chớp nhẹ một cái sau đó hơi nghiêng đầu nhìn về phía Kurenai nói: “Kurenai-chan, chiều nay anh bẩn rồi! Anh để ảnh phân thân dạy cho em được không?”
Trên khuôn mặt Kurenai có xuất hiện một chút buồn bực. Mặc dù ảnh phân thân không có khác gì bản thể cả. Khi mà ảnh phân thân biến mất thì toàn bộ ký ức của ảnh phân thân cũng như mệt mỏi trở về với thân thể. Hiển nhiên những ký ức trải qua với Kurenai thì Akira vẫn nhớ. Tuy nhiên dù sao ảnh phân thân cũng không phải là người thật thế nên có chút khác biệt rồi. Đây là chướng ngại về tâm lý mà thôi. Tuy nhiên cô bé vẫn nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Shinku khe khẽ thở dài nhìn về phía Kurenai, hắn lên tiếng nói: “Lại làm phiền cháu rồi, Akira!”
Akira nhẹ nhàng mỉm cười nhìn về phía Shinku đáp lại: “Không có gì đâu chú Shinku!”
Một người thanh niên mặc một thân quần áo màu trắng của một Kunoichi. Bàn tay hắn nâng cốc nước lên uống. Hắn phả ra một hơi khá dài. Bất chợt có một người con gái khá là xinh đẹp với mái tóc màu vàng. Nàng trang điểm trông khá là xinh đẹp hướng về phía người thanh niên đi tới. Thiếu nữ mở miệng nói: “Akira, cậu có rảnh hay không?”
“Hử…” Ánh mắt Akira nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp hỏi: “Mebuki-senpai, có chuyện gì không? Tôi có thể giúp gì cho chị sao?” (Senpai có nghĩa là tiền bối. Tiền bối chỉ người dưới gọi với người trên cung kính. Mebuki-senpai có nghĩa là tiền bối Mebuki.)
Nghe được Akira gọi mình là chị thì trong lòng Mebuki có chút khó chịu. Nàng đường đường chính là kunoichi xinh đẹp của bệnh viện vậy mà Akira không có thèm để ý đến làng. Đứng trước Akira thì nàng cực kỳ tự ti. Phải biết được rằng Mebuki nhìn được Akira khi còn bé đầu khá to. Hắn chưa chổ mã thì nàng đã đánh dấu bản quyền rồi tuy nhiên Akira lại không để ý đến nàng.
Bực nhất là mấy năm gần đây Akira bắt đầu trổ mã, dáng dấp càng ngày càng đẹp trai mê không biết bao nhiêu Kunoichi nữ trong bệnh viện. Tuy nhiên bộ dạng lạnh nhạt của Akira khiến cho không ít kunoichi nữ trong lòng cảm giác đau khổ. Mặc dù là thế thì số người theo đuổi Akira cũng không nhỏ chút nào.
Mebuki mím mím đôi môi của mình sau đó lên tiếng nói: “Cậu có thể gọi mình là Mebuki mà! Tuổi tác của mình cùng với cậu cũng không chênh nhau nhiều a!”
Đôi mắt Akira chớp nhẹ, hắn tò mò nhìn về phía Mebuki nói: “Có chuyện gì sao Mebuki-senpai? Em có thể giúp gì cho chị không?”
“Ừm…” Mebuki có vài phần ấp úng. Cô nàng không vì Akira gọi mình là Senpai mà tức giận. Từ trong túi áo nàng rút ra hai tấm vé xem phim. Nàng lên tiếng nói: “Akira, tôi nay cậu có rảnh hay không? Hai chiếc vé xem phim này…”
“Chị muốn tặng tôi vé xem phim sao?” Akira nhíu mày nhìn về phía Mebuki hỏi.
Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt sau đó nhẹ nhàng ưm một tiếng, đầu gật nhẹ một cái. Khóe miệng Akira hơi nhếch lên. Hắn cười khổ đưa bàn tay ra cầm lấy hai vé. Hắn mở miệng nói: “Cảm ơn chị, Mebuki-senpai. Tôi đang khổ sở kiếm không ra hai vé xem phim tối nay. Vậy phải cảm ơn chị rồi!” Bàn tay Akira đem hai chiếc vé thu vào. Hắn mở miệng đáp lại Mebuki nói: “Không thể để chị lãng phí mua hai vé như vậy. Hai vé này hết bao nhiêu tôi trả lại cho chị tiền!”
Nghe được lời này thì cả người Mebuki cứng lại, nàng hoàn toàn hóa đá. Nàng không biết phải trả lời Akira ra sao? Chẳng lẽ nàng nói: “Akira-chan, chúng ta hẹn hò cùng nhau đi!” Nghe được lời này thì Akira sẽ phản ứng ra sao? Tuy nhiên Akira đã rút ví của mình ra sau đó lấy một lượng lớn tiền Ryo. Đồng thời trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười. Mebuki vội vã đưa tay lên tiếng nói: “Ưm… Akira… không phải… chúng ta…”
Tuy nhiên bàn tay của Mebuki đã bị Akira nắm lấy, từng đồng tiền đã đưa vào tay Mebuki. Ngay sau đó Akira ngay lập tức hành lễ với Mebuki nói: “Cảm ơn chị, Mebuki-senpai!” Ngay sau đó trước mặt Mebuki hắn dùng Phi Lôi Thần Thuật bay đi. Dù sao giờ trực của hắn đã hết hiển nhiên hắn có thể ra về rồi.
Mebuki ngơ ngác nhìn về phía Akira đã rời đi. Từng viên tiền Ryo lẳng lặng lăn tròn trên tay của nàng. Nó nhanh chóng rơi xuống đất. Âm thanh tiền va chạm xuống đất phát ra những tiếng leng keng vô cùng lạnh lẽo.
Bên dòng suối, một cô bé với mái tóc màu đen bồng bềnh, đôi môi đỏ hồng, con ngươi màu đỏ giống như hồng ngọc. Từng giọt mồ hôi lã trã lăn tăn trên trán của cô bé. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở từng hơi thở hồng hộc phát ra. Bước chân của nàng di chuyển uyển chuyển theo bộ pháp. Từng quyền đánh ra cực kỳ có lực không những vững vàng mà đầy sức mạnh bộc phát.
Sau khi đánh đến cả người toàn bộ ướt đẫm mồ hôi làng mới thu tay lại. Hô hấp thật sâu, từ chiếc miệng xinh đẹp và đáng yêu phả ra một hơi khí nóng. Ánh mắt của nàng quay sáng nhìn về phía một thanh niên đang ngồi trên tảng đá chăm chú quan sát nhìn về phía nàng. Cô bé mím môi, trên khuôn mặt của cô bé có chút lo lắng hỏi: “Akira, Onii-chan, bài quyền vừa rồi em đánh ra thế nào?”
Trên khuôn mặt người thiếu niên tuấn tó, mái tóc bạch kim nhẹ nhàng bay trong gió. Nụ cười của hắn không biết mê đảo bao nhiêu thiếu nữ. Hắn mở miệng nói: “Kurenai-chan, em đánh rất tốt đây. Nếu như em có thể đột phá tới Âm Kính và Hóa Kính anh sẽ dạy cho em một loại tu luyện mới sẽ có tác dụng đề cao cơ thể cực tốt thế nào?”
Nghe được lời này thì cô bé không khỏi ủ rũ. Bởi vì tiên thiên tư chất của Kurenai quá yếu nên cô bé hiện giờ mới đạt đến một phần mà thôi. Mặc dù thân thể tư chất tăng lên không ít khiến cho Kurenai sớm đã là thiên tài trong thiên tài. Danh tiếng của cô bé tuyệt đối không kém chút nào so với Kakashi nhưng nếu so sánh với Akira còn kém xa.
Đôi môi hồng hào của Akira mấp máy, hắn hướng về phía Kurenai nói: “Một khi Kurenai, em tiến vào Âm Kính và Hóa Kính đến lúc đó thân thể tư chất sẽ tăng lên rất mạnh đến khi đó em không cần sợ mình không có chakra để sử dụng. Anh xem số lượng chakra của em bây giờ so với bạn cùng lứa tuổi cao hơn rất nhiều!”
Cô bé có chút buồn bã, đôi môi đỏ mọng đáng yêu kia mấp máy nói: “Akira Onii-chan, em bao giờ có thể đạt đến cấp độ của anh?”
“Hả…” Nghe được lời này thì Akira kinh ngạc hô lên. Hắn tiến về phía cô bé. Từ trong tay áo hắn lấy ra một chiếc khăn trắng đem mồ hôi trên mặt cô bé lau đi. Khóe miệng hắn nhếch lên, khuôn mặt có vài phần khiêu khích: “Thế nào bé Kurenai của anh muốn vượt qua anh sao?”
Khuôn mặt cô bé đỏ ửng, hai rặng mây hồng xuất hiện ở hai bên má phúng phính. Ánh mắt cô bé không dám nhìn thẳng Akira. Akira cười khổ. Bởi vì trong khi tập mồ hôi của cô bé đã làm cho quần áo cô bé ướt đẫm. Một đôi ngọc thổ mới nhú lên ở trước ngực của cô bé. Trong lòng Akira thàm nghĩ: “Xem ra nội gia quyền có tác dụng nâng cao khí huyết dẫn đến tốc độ dậy thì của Kurenai tăng nhanh a!”
“Em.. em không còn nhỏ nữa Akira, onii-chan!” Cô bé mấp máy đôi môi phản bác lời của Akira.
Khóe miệng Akira nhếch lên, hắn lấy cái khăn trùm lên đầu của cô bé sau đó cười lớn: “Hahaha… Xem ra Kurenai của anh sắp lớn rồi đây. Sắp có thể trở thành cô dâu của người khác rồi!” Hắn mở miệng trêu đùa cô bé.
Chiếc bàn tay mập tròn có chút thon dài kia vươn lên kéo lấy chiếc khăn để lộ ra đôi mắt to tròn của cô bé. Ánh mắt cô bé nhìn về phía Akira, đột nhiên Kurenai mở miệng nói: “Akira onii-chan, sau này… anh… để… để em làm cô dâu của anh nhé!?”
“A” Akira có chút ngạc nhiên kinh ngạc nhìn về phía cô bé. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, ánh mắt hướng ngước chéo nhìn lên. Cô bé Kurenai hít thở chờ đợi câu trả lời của Akira. Trên mặt Akira xuất hiện một nụ cười thỏa mãn. Hắn lên tiếng nói: “Vậy được rồi, anh sẽ chờ Kurenai đến mười sáu tuổi. Tại mười sáu tuổi anh sẽ hỏi cưới Kurenai nha. Nếu đến lúc đó Kurenai vẫn yêu thích anh vây chúng ta sẽ làm đám cười thế nào!” Bàn tay hắn đưa lên bẹo má mập mạp của cô bé.
Hai má Kurenai đỏ ửng. Đầu cô bé hơi gật xuống nhẹ nhàng nói: “Ưm!” Sau đó nàng trực tiếp dùng tay ôm lấy cánh tay của Akira.
Akira thở dài một hơi, hắn nhìn về phía Kurenai sau đó lên tiếng nói: “Được rồi, hiện giờ em nghỉ ngơi một chút sau đó chúng ta tập kết ấn được không. Chúng ta sẽ thi xem ai kết 100 ấn các loại hoàn thành trước thế nào?”
Cô bé mỉm cười gật đầu nói: “Vâng!” Hai mắt cô bé híp lại. Trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười cực kỳ hạnh phúc.
Ngón chỏ Akira đưa lên gãi gãi sống mũi, hắn thầm nghĩ: “Cái này gọi là quái thúc thúc quải la lỵ thành công sao?” Hắn lại nghĩ đến cảnh một tên quái thúc thúc với cái râu đầy dâm dê đưa ra một cây kẹo hướng về một đứa bé nói: “Cháu bé đáng yêu. Nếu cháu đi theo ta cây kẹo này dành cho cháu…” Akira sởn hết cả gai ốc ra. Hắn cảm giác được mình giống như quái thúc thúc mà Kurenai chính là bé la lỵ.
Bàn chân Akira dẵm trên một mặt đất. Đôi mắt hắn nhìn về phía dưới đất. Bàn tay hắn cầm một cái que sau đó ở trên đất viết một đống chữ: “Gà, chó, lợn, rồng, rắn, dê, dê, dê, hổ, gà, rắn, chó…” Đúng đủ tổng số một trăm chữ.
Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười nhìn về phía Kurenai. Hắn lên tiếng nói: “Kurenai đến đây đi. Anh sẽ chấp Kurenai năm giây đồng thời anh đứng ngược ở đám chữ viết thế nào?”
Khuôn mặt béo mập có chút dài ra của Kurenai. Bộ mặt cô bé đã bắt đầu hướng về phía người trưởng thành phát triển. Cô bé lên tiếng nói: “hừ, hôm nay em nhất định sẽ thắng được anh, Akira onii-chan!”
“Chà, vậy sao! Vậy được đến đây đi nào bé con của anh!” Akira đưa tay ra đầy khiêu khích hướng về phía Kurenai hất đi. Cô bé hừ lạnh một tiếng. Bàn chân nàng trực tiếp đứng ở trước đám chữ. Trong tay Akira xuất hiện một viên đá búng ra nó trực tiếp rơi cạch xuống phía dưới đất.
Cạch!
Khi mà viên đã trực tiếp chạm vào đất ngay lập tức bàn tay Kurenai đảo cực nhanh trước mặt Akira. Nhất thời khóe miệng Akira co quắp lại bởi vì tốc độ kết ấn của Kurenai lần này đã đạt tới năm ấn một giây. Trong khi tốc độ kết ấn của Akira vẫn chỉ đạt được bảy ấn một giây. Mặc dù hắn đã thuộc lòng chỗ này nhưng thời gian kết ấn của hắn hết 100 ấn cũng mất hết trên dưới khoảng 17-18 giấy. Kurenai kết ấn một giây năm ấn thì mất khoảng trên hai mươi giây. Tổng thời gian mà Akira chấp nàng là năm giây tương đương với hai mươi ba giây. Akira hẳn bại không thể nghi ngờ.
Khóe miệng Akira nhếch lên nói: “Phải tung ra toàn bô thực lực sao?”. Khi mà Kurenai đạt đến ấn thứ hai mươi năm cũng là lúc mà Akira kết ấn: “Gà, chó, lợn, rồng, rắn, dê, dê, dê, hổ, gà, rắn, chó…”.
“Hô…” Kurenai kết ấn hoàn thành trong khi Akira chỉ kém một ấn. Hắn thở dài ra một hơi.
Trên khuôn mặt Kurenai không nhịn được xuất hiện một nụ cười: “Hì hì hì… Akira onii-chan, lần này là em thắng a!” Trên mặt của cô bé tràn ngập vui sướng. Bởi vì nàng phát hiện lần đầu tiên mình đã chiến thắng Akira. Phải biết được rắng trước đây Akira cũng không có tung thực lực chân chính của hắn hiện giờ tốc độ của Akira dường như đã đạt đến mức độ cao hơn bảy ấn một giây. Nó nằm khoảng giữa bảy và tám. Akira muốn tăng tốc độ lên tám ấn một giây là cực kỳ khó khăn.
Hai tay Akira trực tiếp chống eo. Cô bé Kurenai trực tiếp chạy đến bên cạnh Akira. Hai tay cô bé quàng ra kéo tay Akira ôm chặt lấy. Akira cảm giác được cánh tay có chút nhu nhuyễn khi mà chạm vào ngực cô bé. Kurenai cười híp mắt nhìn về phía Akira nói: “Akira onii-chan, em đã chiến thắng! Bây giờ Akira Onii-chan anh phải thưởng cho em”.
Hít một hơi thật sâu sau đó phả ra, hắn cười khổ, trong lòng thầm nói: “Akira onii-chan ha… Làm onii-chan cũng thật là khổ a!” Hắn nhìn về phía khuôn mặt mấp mạp đáng yêu của Kurenai hỏi: “Vậy Kurenai-chan, em muốn anh thưởng cho cái gì đây?”
Hai má Kurenai đỏ ửng lên, nàng lên tiếng nói: “Buổi tối tám giờ ba mươi phút ngày hôm nay có một bộ phim về tình yêu. Em muốn Akira, onii-chan dẫn em đi xem bộ phim này!”
Khóe miệng Akira nhất thời co quắp lại. Hắn hình như nhớ đến được bộ phim này chính là bộ phim mà hắn rủ Tsunade đi xem cùng mình đây mà. Khóe miệng Akira nhếch lên. Hắn muốn mở miệng từ chối thì thấy được con mắt ngây thơ, to tròn mở ra, Ánh mắt đầy mong chờ của Kurenai nhìn về phía mình. Hắn nuốt nước miếng ực một cái, hắn không hiểu thế nào lại gật đầu một cái: “Ưm!”
Thấy như vậy thì khuôn mặt Kurenai xuất hiện một nụ cười tràn ngập hạnh phúc. Cô bé trực tiếp ôm lấy Akira. Đầu cô bé tựa vào ngực của Akira. Cô bé mở miệng nói với Akira: “Akira onii-chan. Em biết mà, Akira onii-chan chính là người tốt nhất với em. Hì hì hì… Akira onii-chan,Kurenai yêu anh nhất. Kurenai muốn trở thành cô dâu của Akira onii-chan!”
Bàn tay Akira đưa lên vỗ vào mặt của mình một cái. Hắn trong lòng tự chửi mình: “Ôi cái đệt!”
Mặt trời từ từ lặn xuống để ánh sáng màu đỏ rực rỡ chiếu lên trên làng Lá của Hỏa Quốc…
Akira nhìn về mặt trời đang lặn xuống, hắn cười khổ ra một tiếng nói: “Ôi đệt mẹ… sao cái thằng ngu ấy lại tự đồng ý với Kurenai nhỉ? Hiện giờ làm sao bây giờ? Phải biết mình cũng hẹn hò Tsunade tại tám giờ đến rạp chiếu phim xem phim a. Giờ làm thế nào bây giờ? Đệt mẹ thằng ngu lại hứa như vậy thì mình phải làm sao đây?” Akira không biết được rằng mình đang chửi ảnh phân thân chẳng khác nào tự chửi hắn cả.
Trời đã bắt đầu trở về tối…
Akira mặc một thân quần áo cực kỳ đẹp trai. Hắn mặc một bộ quần áo cổ điển người nhật giống như khi đi lễ hội. Làn da trắng hồng kết hợp với mái tóc bạch kim đầy khí chất khiến cho khuôn mặt Akira tràn ngập nam tính mị hoặc.
Ayumi thấy được Akira chăm chú dùng lược trải vuốt như vậy thì bàn tay của nàng đưa lên che miệng cười. Nàng nhìn về phía Akira lên tiếng nói: “Akira, xem ra Akira đã lớn rồi a! Biết làm đẹp cho bản thân đây. Akira ăn mặc đẹp như vây là đi hẹn hò sao?”
Hai má Akira có chút ửng đỏ. Hắn có vài phần xấu hổ. Ngón chỏ đưa lên gãi gãi sống mũi sau đó cười nói: “Không có gì! Cô Ayumi, cháu muốn đi ra ngoài. Hôm nay có lẽ cháu sẽ về muộn…” Ánh mắt Akira đảo đi tránh ánh mắt của Ayumi.
Ayumi che miệng cười duyên nói: “Akira-kun, nên về sớm một chút đừng có đi qua đếm đấy nhé!”
Đầu Akira quay lại nhìn về phía Ayumi nói: “Cô Ayumi, cháu đã mươì năm tuổi rồi!”
Đầu Ayumi nhẹ nhàng gật xuống, nàng lên tiếng nói: “Phải rồi, Akira-kun cũng mười năm tuổi rồi nhỉ?”
Trời trở về tối, ánh đen lung linh khắp nơi làng Lá. Tại ban đêm thì làng Lá cũng cực kỳ nhộn nhịp mà không phải im ắng không người. Ánh mắt Akira đảo qua hắn trực tiếp hướng về phía căn nhà Yuuhi Shinku. Khóe miệng Akira liên tục co quắp lại. Tại trong gốc tối, hắn hít một hơi thật sâu sau đó quát nhẹ một tiếng nói: “Ảnh phân thân thuật!”
Bùm!
Một ảnh phân thân ngay lập tức xuất hiện trước mặt Akira.
Nhất thời hai người nhìn về phía nhau một chút. Ảnh phân thân ngay lập tức kết ấn.
Bùm!
Ảnh phân thân ngay lập tức thay đổi. Ảnh phân thân trực tiếp với bộ dáng kiểu tóc mới cùng với một bộ trang phục mới. Sau khi quan sát giữa mình và ảnh phân thân thấy được sự khác nhau rất lớn. Mặc dù cả hai người đều đẹp trai nhưng nếu như nhìn sau lưng sẽ rất khó nhận ra. Akira chuẩn bị thứ này nhưng rất kỹ. Làm như vậy có lẽ hắn sẽ thành công lừa dối qua vụ việc này.
Hi người nhìn ề phía nhau gật đầu mỉm cười. Akira lên tiếng chỉ về phía ảnh phân thân của mình nói: “Ngươi đi về phía nhà Kurenai dẫn cô bé đi theo cửa chính. Ta sẽ dẫn theo Tsunade đi theo cửa sau thế nào?”
“Cứ giao cho ta đi!” Ánh mắt ảnh phân thân đầy tự tin nhìn về phía Akira. Nhất thời khóe miệng Akira co quắp lại. Hắn thầm mắng nói: “Bởi vì lần trước tự tin giao cho các ngươi nên mới gặp phải cái tình huống như thế. Thật sự là không thể nào mà nói được…”
Bước chân Akira bình thản đạp lên trên con đường. Ngôi làng Lá không hổ là làng hòa bình và phồn vinh nhất tại năm nước lớn. Nếu xét tổng thể chung thì ngôi làng Lá có lẽ có những mặt đen tối nấp dưới vỏ bọc ngoài hòa bình nhưng có thể thấy được ngôi làng Lá này đối với những Ninja bình thường là hết sức như ý. Nó so hơn sa với những ngôi làng khác. Những ngôi làng khác trị an thường bất ổn chính sách có vài phần cường thế khiến cho người dân rất khó sống, cảm giác được tâm lý đè nặng.
Bàn chân Akira trực tiếp dừng lại trước một cánh cửa lớn. Ánh mắt hắn lẳng lặng nhìn về phía căn nhà. Nơi này so với khu vực ồn ào trong làng thì cảm giác được không khí vắng lặng và yên tĩnh hơn nhiều. Akira biết được Tsunade thích yên tĩnh khi ở nơi như thế này.
Hắn dừng chân trước cửa nhưng không có ý định rời đi. Đôi tai hắn vểnh lên nghe được loáng thoáng tiếng nước chảy cùng với tiếng gội nước sối xả. Thời gian xem ra còn rất sớm. Hắn cũng lẳng lặng chờ đợi Tsunade có ra hay không.
Tuy nhiên khiến cho Akira kinh ngạc là đến hơn tám giờ thì Tsunade mới xuất hiện. Tính ra bộ phim cũng sắp bắt đầu rồi.
Roạt!
Cánh cửa mở ra, Tsunade mặc một thần quần áo Kimono màu trắng khá là xinh đẹp. Trên quần của nàng còn có những hoa văn khá là xinh đẹp. Hai nọn tóc ôm chọn lấy mặt của nàng. Bộ tóc của nàng được búi ở đằng sau tạo ra một chiếc đuôi tóc khá là xinh đẹp. Đôi môi nàng được tô một lớp son đỏ cực kỳ mê người. Mi mắt của nàng được kẻ vô cùng tỉ mỉ. Nàng chăm chút chỉnh sửa toàn bộ bản thân xem ra nàng cũng rất để ý đến cuộc hẹn hò lần này.
Bất chợt một âm thanh vang lên khiến cho Tsunade giật mình: “Em tới trễ!”
“A” Tsunade kinh ngạc hô lên một tiếng. Dường như theo bản năng Ninja, nàng đưa ra thủ thế. Tuy nhiên sau đó nhìn thấy một thiếu niên anh tuấn, đẹp trai với ánh mắt đầy nhu tình nhìn về phía nàng thì Tsunade khẽ thở dài một hơi. Bàn tay nàng vỗ vỗ ngực của mình nói: “Là ngươi a? Tại sao ngươi lại ở đây? Không phải chúng ta đã hẹn nhau tại rạp chiếu phim sao?”
“Được rồi đi thôi!” Akira lên tiếng đáp lại. Hai tay hắn lẳng lặng đút về phía túi quần.
Tsunade nhìn về phía Akira, nàng cảm giác được hắn có chút không vui. Tsunade nhíu mày lại nhưng cũng đi lên tiến song song với Akira. Tsunade lên tiếng hỏi: “Ngươi từ khi nào đến nơi gặp ta!”
Akira đáp lại nói: “Cũng được khoảng một giờ rồi!”
Tsunade có vài phần kinh ngạc. Nàng không nghĩ được Akira lại chờ nàng lâu như vậy. Thực sự thì Tsunade ban đầu có chút xoắn xít có quyết định hay không hẹn hò với Akira. Dù sao thì hai người chẳng qua có mấy năm tình nghĩa thầy trò mà không phải là yêu. Chẳng qua thời gian gần đây Akira có quan hệ xác thịt với nàng nên tình thầy trò mới biến tướng đi một chút thế nên khiến cho nàng cực kỳ xoắn xít. Muốn nàng hẹn hò với người kém nàng nửa số tuổi làm cho nàng rất khó bỏ ra mặt mũi của mình.
Đôi môi Tsunade hơi mím lại sau đó nhìn về phía Akira nói: “Xin lỗi! Ta không nghĩ tới ngươi chờ ta lâu như vậy!”
“Em không cần phải xin lỗi! Chờ em là anh tự nguyện. Hơn nữa…” Ánh mắt Akira kình về phía Tsunade. Ngón chỏ hắn gãi gãi sống mũi, đầu hắn quay đi, Tsunade nghe được Akira nói: “Em rất đẹp. Tsunade, hôm nay em rất đẹp. Nếu như lần sau có thể nhìn em trong bộ dạng xinh đẹp như thế này thì anh có thể chờ bao lâu cũng nguyện ý!”
“A” Nghe được lời này thì Tsunade có vài phần ngạc nhiên. Nàng không nghĩ được Akira lại nói ra những lời hoa mỹ như vậy. Bộ dạng đỏ mặt quay đầu đi của hắn lúc này trông vô cùng đáng yêu. Tsunade không hiểu tại sao trong tim của mình đập ra liên hồi. Hai má của nàng có chút ửng đỏ. Nàng không có đáp lại lời của hắn chỉ lẳng lặng đi theo hắn mà thôi.
Bất chợt nàng cảm giác được một đôi tay kéo lấy tay của nàng. Tsunade cảm giác được bàn tay của mình giống như có một luồng điện tê dại truyền tới tay của nàng. Nàng giật mình thì thấy được bàn tay mà đang nắm lấy tay của nàng không ngờ lại là tay của Akira. Bàn tay nàng muốn rụt lại nhưng bị Akira nắm chặt lấy.
Akira nhìn về phía Tsunade sau đó mở miệng nói: “Chúng ta đi thôi!” Hắn lẳng lặng nắm lấy tay Tsunade giảo bước trên con đường cái lớn.
Tsunade trong phút chốc ngỡ ngàng. Ánh mắt nàng quan sát thấy được ánh mắt tràn ngập yêu thương đặc biệt có vài phần ham muốn của Akira nhìn về phía nàng. Tsunade không hiểu tại sao mình lại không ghét cái cảm giác này. Bàn tay của nàng bị hắn nắm chặt nhẹ nhàng kéo đi.
Hai người đi rất lâu đến khi họ dừng lại trước một cánh cửa. Tsunade có vài phần không hiểu lên tiếng hỏi: “Akira, tại sao chúng ta lại đi cửa sau? Không phải cửa chính đi sẽ đỡ tốn thời gian hơn sao?”
Akira nhìn về phía nàng nói: “Anh chỉ muốn đi cùng em lâu hơn một chút mà thôi!” Bàn tay hắn đưa tay Tsunade đang nắm chặt lên. Thấy được ánh mắt mọi người nhìn về phía mình thì hai má Tsunade đỏ ửng lại. Nàng đưa tay ra trực tiếp kéo giật tay của Akira đi.
Akira cảm giác được tay mình có chút tê dại, một con mắt hắn nhắm lạim bàn tay lắc lắc. Tsunade cũng không có thèm để ý đến hắn mà lên tiếng nói: “Chúng ta vào thôi!” Akira khe khẽ thở dài lẳng lặng đi theo sau lưng của Tsunade.
Trước đó…
Một cô bé khoảng chín mười tuổi bộ mặt đáng yêu mở ra cánh cửa đồng thời nói: “Cha, con đi đây!”
Từ trong nhà vọng ra âm thanh: “Kurenai, con nhớ trở về sớm nhé!”
Đầu cô bé quay lại đáp lại lời âm thanh kia: “Vâng, cha, con đã biết!”
Khi mà cô bé chạy ra bên ngoài đã thấy được một thanh niên có mái tóc màu bạch kim. Hắn mặc một thân quần áo đẹp, mái tóc vuốt ngược lại phía sau. Trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười cực kỳ thân thiện. Hắn mở miệng nói: “Kurenai!”
“Akira, onii-chan!” Trên mặt cô bé xuất hiện một nụ cười hạnh phúc. Cô bé trực tiếp chạy đến ôm lấy cánh tay Akira.
Ánh mắt Akira thấy được đôi mắt Kurenai híp lại như vậy thì thở dài một hơi. Hắn mở miệng nói: “Chúng ta đi thôi!”
“Vâng!” Cô bé gật đầu đáp lại.
Akira thấy được Kurenai hôm nay mặc một bộ quần áo màu trắng có những bông hoa màu đỏ tuyệt đẹp. Mái tóc đen nhánh bồng bềnh như suối. Con mắt to tròn đáng yêu. Đôi môi của cô bé không ngờ lại tô nên lớp son đỏ nhạt. Mí mắt của cô bé lại sử dụng một lớp phấn hồng hào. Khuôn mặt dài của cô bé bắt đầu hiện lên vẻ nữ tính. Ngón chỏ Akira gãi nhẹ sống mũi của mình, hắn mỉm cười nói: “Kurenai-chan, hôm nay em rất đẹp!”
“Akira onii-chan!” Hai má Kurenai xuất hiện rặng mây đỏ. Nàng cười híp mắt lại, đầu tựa vào tay của Akira. Cô bé cũng lẳng lặng nói: “Akira onii-chan. Hôm nay anh cũng rất đẹp trai!
“Thật sao?” Akira mỉm cười nói.
“Ừm!” Cô bé nhẹ nhàng gật đầu.
Ánh mắt Akira nhìn xung quanh. Hắn thấy được có rất nhiều nữ nhân nhìn về phía mình. Đặc biệt những đôi mắt của nữ nhân đều thể hiện ra lửa nóng. Nguyên nhân bởi vì Akira luyện tập trường sinh quyết, nội gia quyền, dịch cân kinh nên bất kể về khí chất còn là dung mạo đều cực kỳ đẹp trai. Nguyên nhân do Akira ban đầu có biệt hiệu đầu to nhưng khi lớn lên thì cơ thể của cậu hoàn toàn hợp với cái đầu. Đầu của cậu so với hình thể không còn to nữa mà cực kỳ cân đối khiến cho Akira trở thành nam nhân đẹp trai nhất trong làng so với Minato còn đẹp trai hơn quá nhiều.
Thi thoảng hắn nghe được mấy Kunoichi nữ bình luận về những người đàn ông hấp dẫn nhất trong làng thì Akira không ngờ lại là người xếp số hai trong những người đó. Minato xếp thứ nhất. Nguyên nhân bởi vì Minato thể hiện ra thực lực xuất sắc nên số lượng bầu chọn của Minato cao hơn so với Akira nhiều nhưng xét về độ đẹp trai thì Minato thua xa Akira.
Hôm nay hắn ăn mặc cực kỳ đẹp lại thêm mái tóc vuốt ngược lại khi thấy được Akira ăn mặc như thế thì đám nữ nhân ở đây hiển nhiên chăm chú nhìn về phía hắn rồi. Akira khe khẽ thở phào một hơi.
Tại một chỗ khác, Akira trực tiếp đưa hai tấm vé cho người xoát vé. Người xoát vé dùng tay xé rách lấy đi một phần của chiếc vé. Akira cùng với Tsunade trực tiếp ngồi lại gần với nhau trên một chiếc ghế. Ánh sáng đã trở nên mờ tối. Bộ phim đã tới gần sự giới thiệu. Mặc dù trong bóng tối nhưng đôi mắt của Ninja vẫn rất tinh chuẩn đặc biệt là đôi mắt đã luyện Cực Tử Ma Đồng của Akira.
Tuy nhiên khi mà ngồi xuống thì Akira toát ra cả mồ hôi hột. Akira nhìn thấy chính bản thân của mình cách vài hàng ghế. Khóe miệng Akira liên tục co quắp lại. Nhất thời hai Akira nhìn về phía nhau. Hai người bắt đầu ra dấu cho nhau ngay sau đó gật đầu một cái.
Tsunade tò mò thấy hành động kỳ quái của Akira khi tò mò lên tiếng hỏi: “Akira, đằng đó có gì sao?”
Akira lắc lắc đầu che chắn lại cái nhìn của Tsunade, hắn bình thản nói: “Vừa rồi anh nhìn thấy được một dáng dấp người quen. Sau đó anh nhìn kỹ mới phát hiện được mình nhìn lầm.” Trong lúc này thì bộ phim giới thiệu đã kết thúc. Akira mỉm cười nói: “Tsunade, bộ phim đã bắt đầu chiếu rồi kìa!”
Hai hàng lông mày xinh đẹp của Tsunade khẽ nhăn lại. Sau đó nàng lẳng lặng nhìn về phía màn ảnh. Bộ phim đã chính thức bắt đầu. Cả người Akira vã ra cả mồ hôi. Hắn không nghĩ đến được một điều rằng hai vé mà Mebuki đưa cho mình lại sát gần với ghế mình cùng với Tsunade như vậy. Cái này có phải là do ông trời cố ý trừng phạt hắn vì tội hắn đùa bỡn tình cảm nữ nhân hay không? Từng hạt mồ hôi to như hạt đồ lăn tăn trên trán Akira.
(Xin lỗi mọi người bởi vì mình viết nhầm họ của Kakashi và Sakumo. Mình đã sửa lại bản viết này rồi! Yêu cầu các bạn không sao chép chuyện của mình đi các forum khác nhé. Mình rất bực mình bởi vì bây giờ có rất nhiều diễn đàn đưa các truyện mình viết lên. Các diễn đàn này chưa được sự đồng ý của tác giả đã chuyển sang các diễn đàn khác. Quả thực là không coi bản quyền của tác giả ra gì!)
Tại hàng ghế ngồi trong lúc này đã chật ních số người ngồi. Ánh sáng trên màn ảnh đã sáng rực khiến đám người đều chú ý lại. Akira nheo mắt lại chăm chú về phía màn ánh sáng. Tsunade ngồi lẳng lặng, con người màu nâu xinh đẹp chăm chú nhìn về phía màn ảnh ở phía trước.
Akira có chút cảm khái về thế giới này. Thế giới này có một số quy tắc đặt ra đó chính là chiến tranh trong nhẫn giới diễn ra dường như không liên quan tới thế hệ quý tộc. Các quý tộc vẫn có thời gian rảnh rỗi đến xem phim hoặc tạo ra các trò mua vui cho chính bản thân họ. Một trong những thứ này chính là thứ trước mắt Akira đây: Phim ảnh.
Bất kể các quốc gia năm nước lớn Thổ, Thủy, Hỏa, Phong, Lôi đánh chiến thế nào đi nữa thì sau khi bại trận họ vẫn sẽ rút về. Quý tộc cùng lãnh chúa của các quốc gia đều vẫn an hưởng trong lạc thú. Có lẽ thu nhập của họ sẽ giảm xuống tùy thuộc vào chiến thắng của họ trong đại chiến Nhẫn giới. Tuy nhiên về mặt nào đi nữa thì giới quý tộc vẫn đều có thể hưởng cuộc sống xa hoa của mình. Toàn bộ gánh nặng họ đặt vào những người bình thường như nông dân, thợ thủ công hay thương nhân.
Điều này làm cho Akira có vài phần khó chịu. Mấy quý tộc đó dựa vào cái gì mà có thể làm như vậy. Cái thế giới này khác hẳn so với Akira biết. Có lẽ thế giới cũ của hắn cũng tràn ngập tội ác và dơ bẩn nhưng chí ít nó không giống như thế giới này. Thế giới này mạng người quá rẻ mạt rất dễ chết bất cứ khí nào.
Hiện giờ thế giới đang hưởng thời kỳ hòa bình nhưng chẳng mấy chốc Nhẫn giới lại sóng gió nổi lên đến lúc đó Lãnh Chúa và các quý tộc thì vẫn vui vẻ trong khi bất kể là trong chiến tranh và sau chiến tranh thì người chịu khổ vẫn là nhân dân. Điều này hiển nhiên làm cho Akira cảm giác khó hiểu. Tại sao Nhẫn giả có sức mạnh như vậy lại không kiểm xoát ngược lại quý tộc đem toàn bộ những gì quý tộc có thu vào trong tay mình.
Cái gì mà danh dự, cái gì mà bản chất của Ninja, Akira không có để ý tới. Phải biết quy tắc là kẻ nào nắm đấm lớn thì kẻ đó chính là đạo lý. Người thắng làm vua người thua làm giặc. Giống như trong lịch sử người thắng có thể viết lên lịch sử còn kẻ bại trận thì bị người đời thóa mà khinh bỉ bị viết vào trong lịch sử chính là hôn quân, tội ác tày đình… dù khi còn sống hắn thực chất là minh quân đi nữa.
Khi mà Akira nhớ đến điêu này thì hắn không khỏi nhớ đến hình ảnh lão già có ba mắt kia. Lão già mở miệng nói hy vọng hắn sẽ đưa thế giới này đến hòa bình. Trong lòng Akira thi thoảng củ kết những lời nói này của lão già Lục Đạo Tiên Nhân. Hắn cũng biết muốn đưa thế giới này tới hòa bình cách tốt nhất đó chính là hợp nhất năm đại quốc gia. Xóa bỏ lãnh chúa và quý tộc. Đem toàn bộ lực lượng tập trung vào Hokage. Hokage có tiền nhiệm theo thời gian nhiệm kỳ. Hokage sẽ do người dân bỏ phiếu mà bầu ra. Đây chính là phương hướng dẫn đến thế giới hòa bình vĩnh viễn dù có phân tranh cũng chỉ là những cuộc phân tranh nhỏ mà thôi không dẫn đến cứ một thời gian ngắn thì các quốc gia lai dẫn phát chiến tranh với nhau.
Màn ảnh sáng lên thể hiện những khung cảnh xuất hiện trong bộ phim. Trong những bộ phim này thì khiến cho Akira nhớ tới mấy bộ phim kiểu cổ điển của Nhật Bản. Chỉ khác những bộ phim này chính là có một thứ sức mạnh của chakra. Thời này các võ sĩ và Ninja đều sử dụng chakra làm sức mạnh của bản thân. Trong đó các bộ phim nội dung chủ yếu về tình yêu đó chính là những chàng Samurai đẹp trai đem lòng yêu các công chúa hoặc tình yêu giữa một vị công tử con trai lãnh chúa với một nữ Ninja xinh đẹp hoặc là một người nữ nhân có thân phận thấp hèn… Những đều tài này cực kỳ ăn khách trong thời đại này.
Hiển nhiên bộ phim Akira đang xem chính là tình yêu giữa một vị con trai lãnh chúa cùng với một nàng nữ Ninja xinh đẹp. Hiện giờ phim đang đến đoạn nữ Ninja bởi vì bảo hộ con trai của vị lãnh chúa mà bị thương khắp mình mẩy. Trong khi con trai lãnh chúa hoàn toàn vô dụng, cả người hắn đang run rẩy cầm trong tay một thanh kiếm katana đề phòng với đám người đến ám sát mình.
Cả người nữ Ninja xinh đẹp đã có thương tích đầy mình. Toàn thân nàng run lên lẩy bẩy tuy nhiên nàng vẫn cầm trong tay thang kiếm katana đứng run rẩy chắn trước người con trai của vị lãnh chúa.
Rầm!
Bất chợt một âm thanh khá lớn vang lên. Ánh mắt Akira trợn tròn nhìn về phía âm thanh phát ra. Không ngờ trong lúc này Tsunade tức giận tung ra một nắm đấm đem tay vịn ghế đánh nát. Tsunade đồng thời quát lớn: “Tên nam nhân vô dụng kia còn làm gì vậy? Còn không mau đi cứu Haruna đi?” (Haruna tên nữ Ninja đồng thời cũng là nhân vật chính trong phim!)
Tại bên ảnh phân thân kia thì khi mà Kurenai thấy được nữ Ninja vì bảo hộ con trái vị lãnh chúa thì bàn tay siết chặt lại. Bởi vì đang nắm tay Akira nên tay Akira bị cô bé siết chặt lại. Ảnh phân thân Akira chỉ mỉm cười nhìn về phía cô bé. Tuy nhiên khiến cho ảnh phân thân Akira giật mình là âm thanh lớn phát ra.
Trong lúc này ảnh phân thân Akira quay sang thì thấy được Tsunade đã tức giận đứng dậy quát lớn một tiếng. Cảnh này khiến cho ảnh phân thân Akira trợn tròn mắt nhìn về phía cảnh này. Ngay cả Kurenai cũng bị tò mò tuy nhiên bị thân mình ảnh phân thân chắn lại. Cô bé lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì vậy Akira, Onii-chan!?”
Ảnh phân thân Akira thấy được Kurenai ngước đầu muốn xem chuyện gì thì ảnh phân thân toát ra mồ hôi hột. Hắn cắn răng một cái sau đó vươn tay tới đem Kurenai kéo tới. Đôi môi của hắn trực tiếp áp lên đôi môi của Kurenai. Một nụ hôn thật sâu hôn lên đôi môi Kurenai.
“Ưm!” Cô bé Kurenai chỉ kịp kêu lên một tiếng. Hai má trở thành đỏ bừng. Tuy nhiên khi thấy được Akira đang dùng tay đợ lấy lưng mình, hắn hôn cô bé thật sâu thì nhất thời Kurenai có chút luống cuống. Tuy nhiên cảm giác ở đôi môi khiến cho cô bé cực kỳ thoải mái. Hai mắt Kurenai nhắm nghiền lại hưởng thụ nụ hôn của Akira.
Akira cảm giác được đôi môi Kurenai cực kỳ mềm mại đồng thời nó cùng cực kỳ ấm áp. Nhất thời hắn không nhịn được bắt đầu đưa chiếc lưỡi của mình vào sâu trong miệng của cô bé. Hắn cảm giác được hơi thở nóng bỏng mê người của cô bé.
Kurenai cảm giác được đầu mình như nổ tung. Cô bé không nhịn được bắt đầu đáp lại chiếc lưỡi của Akira. Mặc dù đáp lại có chút vụng về. Hai má của nàng ửng đỏ như ứ máu.
Bên kia Akira đang ngồi với Tsunade. Hắn vội vàng đưa tay ra sau đó cười trừ với mọi người nói: “Mọi người không có gì rồi. Hahaha…” Nhất thời đám người trở nên im lặng. Tsunade cũng có vài phần xấu hổ. Hai má trắng nõn của nàng dâng lên một đóa mây màu đỏ. Nàng từ từ ngồi xuống. Thấy như thế khiến cho Akira thở phào một hướng.
Tuy nhiên làm cho Akira giật mình là đám người trong lúc này không ngờ lại từ sự chú ý của Akira chuyển sang một bên khác. Mà bên này hiển nhiên chính là Kurenai cùng với Akira đang hôn nhau. Một người trong đó lên tiếng nói: “Bọn trẻ bây giờ cũng lớn lên quá nhanh đi…” Tiếng bàn tán xì xào vang lên.
Tsunade chớp nhẹ đôi mắt xinh đẹp của mình. Nàng có chút tò mò hỏi Akira nói: “Chuyện gì vậy?” Đầu Tsunade ngẩng lên muốn nhìn xem chuyện gì.
“A, không có gì đâu, Tsunade, chúng ta tiếp tục xem phim!” Akira đứng chắn mặt trước cảnh này. Nhất thời khiến cho Tsunade đã hoàn toàn chắn không nhìn thấy được cảnh đẹp trước mặt.
Hai hàng lông mày xinh đẹp của Tsunade nhíu lại. Càng dấu nữ nhân hiển nhiên nữ nhân càng tò mò. Tsunade ngẩng đầu muốn tránh thoát Akira chắn ngang. Tuy nhiên Akira lại chắn ngang không cho nàng nhìn thấy. Tsunade có vài phần khó chịu. Nàng đang muốn lách đầu sang một bên nhìn thì Akira ngay lập tức kéo lấy Tsunade vào trong ngực. Hắn hôn lấy một nụ hôn thật sâu lên đôi môi đỏ mọng của Tsunade.
Một nụ hôn thật là sâu lên miệng Tsunade khiến cho nàng đỏ ửng cả má. Làn da của nàng trở nên phất hồng. Nàng cảm nhận được hơi thở nóng rực từ cơ thể của Akira tỏa ra khiến cho nàng lạc mất tâm trí. Đặc biệt là chiếc lưỡi mềm mại tràn đầy tính ma thuật nhẹ nhàng tách đôi môi của nàng ra. Nó luồn vào bên trong cuốn lên chiếc lưỡi mềm mại của nàng.
“Ưm…” Tsunade bị hôn một cách đột ngột chỉ kịp kêu lên một tiếng. Nàng cảm nhận được vòng tay Tiêu Sơn trực tiếp vòng qua lưng của nàng đem nàng hơi nghiêng người về phía sau. Một nụ hôn sâu lên đôi môi của nàng. Bởi vì hai bên trông khá lớn tuổi nên không có ai để ý đến đám người Akira cùng Tsunade. Dù sao đến nơi này cũng có khá nhiều là các đôi tình nhân hoặc các cặp vợ chồng lớn tuổi muốn hâm lòng tính cảm của họ.
Bàn tay mềm mại mà lại xinh đẹp của Tsunade đưa ra muốn đẩy Akira ra nhưng Tsunade đẩy Akira có vài phần động tác mà không có lực. Nàng chỉ đẩy Akira vài cái sau đó Tsunade nhắm mắt lại bắt đầu hưởng thụ nụ hôn sâu của Akira.
Tại bên kia ảnh phân thân Akira cùng với Kurenai đã tách ra. Trên khuôn mặt Kurenai đỏ ửng nên. Trong lúc này lớp son mòng trên môi Kurenai đã dính lên môi của ảnh phân thân Akira. Đôi mắt Kurenai ngậm nước nhìn về phía ảnh phân thân Akira. Đặc biệt là cái nhìn của đám người ở đây khiến cho nàng vô cùng xấu hổ.
Kurenai không nghĩ đến tại trong rạp chiếu phim, Akira lại trực tiếp hôn môi nàng. Phải biết đây là nụ hôn đầu đời của nàng. Kurenai lên tiếng nhỏ giọng nói: “Akira onii-chan…”
Ảnh phân thân Akira nhỏ giọng nói: “Kurenai đừng bận tâm tới họ. Hôm nay anh mang Kurenai đến đây để em vui vẻ phải không nào? Thế nên đừng bận tâm tới họ được chứ.” Nói xong ảnh phân thân Akira nắm lấy bàn tay nhỏ bé và mềm mại của cô bé Kurenai. Ánh mắt của hắn ngước lên nhìn về phía màn ảnh đang chiếu phim.
Hai má Kurenai ửng đỏ, ngay sau đó nàng cười híp mắt lại, bàn tay trực tiếp vòng lấy cánh tay của Akira đem nó ôm vào trong ngực của mình. Bởi vì Akira khá cao to thế lên tính toán cái cánh tay mà cô bé kéo tới không ngờ lại sát vào bộ ngực của cô bé. Bàn tay hắn trực tiếp trạm vào nơi tư mật nhất của Kurenai. Mặc dù cách một tầng vải nhưng Akira vẫn biết nó chính là nơi bí hiểm nhất của Kurenai mà sau này hắn muốn khám phá. Tuy nhiên Kurenai bây giờ vẫn còn khá nhỏ hắn chưa thể ăn ngay nàng được. Đối với Kurenai làm việc đó cùng với Akira sớm rất có thể ảnh hưởng tới khả năng dậy thì của Kurenai. Mặc dù là thế nhưng bộ ngực chớm lớn của Kurenai cũng khiến cho máu trong người ảnh phân thân Akira sôi trào.
Tại bên Akira và Tsunade đã tách nhau ra. Đôi môi Tsunade hơi mím lại, hai má nàng xuất hiện rặng mây đỏ. Bàn tay Tsunade nhẹ nhàng gạt hai bên tóc của mình. Sau đó nàng không có trách móc Akira mà lẳng lặng ngồi im lên ghế. Bất chợt một âm thanh già nua vang lên: “Khụ, khụ… tuổi trẻ thật là tốt a!”
Tsunade cùng với Akira quay sang thì thấy được ngồi bên cạnh họ là một cặp bà lão và ông lão đã khá lớn tuổi. Bà lão ngồi bên cạnh Tsunade đeo một chiếc kính lão khá dày. Bã lão lên tiếng nói: “Tôi vẫn nhớ đến ông nhà tôi cũng đưa tôi đi xem phim vào buổi lễ. Nhớ đến hồi đó có phim đen trắng đâu có giống như phim ngày nay. Lúc đó ông ấy cũng giống như cậu trai trẻ đây ôm hôn tôi thật sâu. Chính vì nụ hôn này mà tôi mới chịu gả cho ông ấy…”
“Cái bà già này…” Ngồi ở bên cạnh là một ông lão cũng khá lớn tuổi đeo kính, tay run. Ông lão mở miệng nói: “Xin lỗi hai người! Hai người đừng trách bà ấy. Ngày hôm nay là kỷ niệm ngày hôn lễ của chúng tôi nên tôi mới dẫn bà ấy tới đây!”
Akira mỉm cười nhẹ nhàng nhỏ giọng đáp lại: “Hahaha… Không sao đâu ông! Xem ra tình cảm của ông bà rất tốt a!”
Ông lão nhìn về phía Akira và Tsunade. Bởi vì ánh sáng lờ mờ lại lớn tuổi rồi nên hai người rất khó nhìn được hai người Tsunade cùng với Akira. Ngoài ra Akira cùng với Tsunade cũng mặc một thân quần áo bắt mắt lại trang điểm nữa nên họ không nhận ra cũng là đúng thôi. Ông lão lên tiếng mỉm cười, giọng nói có chút ồm ồm bởi vì dù sao ông lão lớn tuổi rồi. Ông lão nói: “Thật hâm mộ cho hai người đấy! Hồi con trẻ chúng tôi cũng yêu nhau thắm thiết như vậy?”
Dưỡng như tìm được người chút bầu tâm sự, bà lão cũng mở miệng nói với Akira và Tsunade: “haha… hồi đó ông nhà tôi mỗi khi còn run run tay khi bị tay tôi nắm lấy nữa cơ. Chẳng giống như cô cậu đây. Ông ấy làm sao mà so sánh được với cậu trai trẻ đây được…”
“Cái bà này…” Ông lão gắp giọng nói. Đồng thời ông lão mở miệng cảnh cáo nói: “Bà này, sao bà hôm nay lại như vậy? Vợ chồng người ta đang xem phim cớ sao lại xen vào như vậy. Bà chẳng có ý tứ gì cả?”
Ngay sau đó đám người ở trung quanh có chút bất mãn. Một người trong đó hô lên: “Hai bác xin làm ơn giữu trật tự cho chúng tôi được không?”
Ông lão lại ca cẩm với bà lão: “Cái bà này cứ đi làm phiền vợ chồng người khác. Bây giờ bị người ta nhắc rồi thấy không?” Nhất thời bà lão trừng mắt nhìn về phía ông lão. Ông lão im lặng thở dài chẳng thèm cái nhau với bà lão nữa. Ông lão tiếp tục xem phim của mình. Bà lão cũng hừ một tiếng dài rồi lầm bẩm cái gì đó người ta không nghe rõ sau đó ngẩng đầu tiếp tục xem phim.
Kurenai nghe được âm thanh ồn ào. Nàng có chút tò mò muốn ngẩng đầu lên ai dè bị ảnh phân thân Akira chắn ngang. Hắn mở miệng nói: “Kurenai, em có muốn ăn món khoai rán ròn hay không?”
Không biết trong lúc nào trong tay Akira xuất hiện một túi khoái rán được hắn đưa về phía Kurenai. Kurenai vươn nhẹ tay cầm lấy chiếc túi khoai gián ròn. Cô bé mỉm cười ngọt ngào nhìn về phía Akira: “Cảm ơn Akira, onii-chan!”
Đầu ảnh phân thân Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mỉm cười nói: “Kurenai, chỉ cần em thích là được rồi!”
Tại một chỗ không xa một người nam nhân béo tốt chửi um lên: “Ơ… khoai rán mình vừa mới bóc ra đã đâu rồi?” Hắn ngoảnh ngang trung quanh thì không có phát hiện gì. Ngay sau đó hắn chửi: “Đ*t mẹ đứa nào ăn trộm khoai rán của tao. .”
Rốp!
Đôi môi bé nhỏ xinh xắn của Kurenai nhẹ nhàng há ra đem chiếc khoai rán ròn bò vào miệng của mình. Cô bé cảm nhận vị ngon ngọt béo của khoai rán. Tuy nhiên khi thấy được ảnh phân thân chăm chú nhìn về phía mình thì cô bé không nhịn được tò mò lên tiếng hỏi: “Akira onii-chan, anh cũng muốn ăn sao?”
Akira lắc lắc đầu của mình sau đó lên tiếng nói: “Không có! Anh đang nhìn Kurenai-chan!”
Đôi mắt to tròn của cô bé chớp chớp, hai má ửng đỏ. Cô bé Kurenai lên tiếng hỏi: “Tại sao anh nhìn em như vậy?”
Akira lên tiếng nói: “Bởi vì Kurenai-chan rất xinh đẹp rất đáng yêu nên anh muốn ngày ngày được ngắm Kurenai-chan” Lời này nói ra khiến cho hai má cô bé ửng đỏ lên. Akira mỉm cười nhìn về phía cô bé.
Trong lúc này Tsunade không nghĩ đến bị hai người già nhận định mình cùng với Akira chính là vợ chồng. Hai má của Tsunade đỏ ửng như ứ máu. Nàng đang muốn phản bác kết quả là bà lão và ông lão bực tức với nhau khiến cho Tsunade không thể nên tiếng được. Khi mà nàng quay sang thì thấy được Akira xuất hiện một nụ cười khoái trá trên miệng thì Tsunade trừng mắt nhìn về phía hắn một cái. Nhất thời ngón chỏ Akira đưa lên gãi gãi sống mũi nói: “Chúng ta tiếp tục xem phim được không?”
“Hừ…” Tsunade hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó nàng biểu hiện ra không có thèm để ý đến hắn. Tuy nhiên thi thoảng nàng len lén nhìn về phía chỗ Akira. Mà điều khiến cho nàng cảm giác vô cùng xấu hổ là trên môi Akira có lưu trữ son môi của mình. Hắn đang len lén dùng ngón chỏ và ngón giữa chạm vài lần vào đôi môi. Vẻ mặt của hắn dường như cực kỳ hứng thú với nụ hôn của Tsunade.
Tsunade thấy được hình ảnh này thì cảm giác được trái tim của mình đập vô cùng nhanh. Nó làm cho nàng liên tưởng tới nụ hôn vừa rồi. Xem ra lại thêm lần nữa trái tim của nàng mạnh mẽ đập khi nghĩ về phía Akira. Đặc biệt khi mà ông lão và bà lão gọi nàng cùng với Akira chính là vợ chồng thì hai chữ này đã in sâu vào trong đầu của nàng.
Bộ phim kết thúc với sự phập phồng trong lo sợ của ảnh phân thân và bản thể Akira. Đến khi bộ phim kết thúc thì Akira mới thở phào một hơi. Hắn nhanh chóng kéo tay Tsunade đi còn ảnh phân thân thì đem cô bé Kurenai ôm vào trong ngực. Hiển nhiên hai người đã ra dấu cho nhau.
Tsunade bị Akira nắm trong tay. Ban đầu nàng có chút rùng rằng nhưng bi Akira nắm chặt lấy thì nàng biểu hiện phản đối một chút sau đó mới ngoan ngoãn chịu cho Akira kéo đi. Nàng cảm giác được khi mà Akira nắm lấy tay của nàng có cảm giác cực kỳ thoải mái và cực kỳ thích. Không biết tại sao trong lúc này nàng lại có ý nghĩ: Nàng muốn bị hắn mãi mãi nắm tay như thế này.
Kurenai bị Akira ôm vào trong ngực. Cô bé cảm giác được hơi thở cùng với khí nam nhân tỏa ra. Kurenai cực kỳ thích mùi của Akira. Đầu cô bé tựa đến khi toàn bộ đám người ra khỏi hẳn thì Akira mới vỗ đầu nhẹ của Kurenai. Hắn mỉm cười nói: “Kurenai-chan, anh dẫn em đi quán ăn ở đây nhé? Em muốn gì nào?”
Kurenai mỉm cười lên tiếng nói: “Em muốn ăn một cốc kem!”
Akira nhẹ nhàng gật đầu nói: “Được rồi vậy anh sẽ dẫn em đi ăn kem!”
Tại trong một quán phục vụ đồ uống tại làng Lá…
Hai người Tsunade cùng với Akira ngồi đối mắt với nhau. Bàn tay Akira đưa lên sau đó nói: “Cho chúng tôi một ly kem socola cùng với một cốc sữa!” Thế giới này cũng khá phát triển trong đó cũng bắt đầu phát triển có những thứ mà Akira cũng từng nhìn thấy ở thế giới cũ của hắn. Ban đầu khi trọng sinh ở thế giới này thì hắn từng nghĩ đến nơi này sẽ giống như Nhật Bản cổ đại nhưng xem ra hắn đã lầm. Một số khoa học kỹ thuật mặc dù kém hơn so với thế giới hắn sống nhưng thực sự có khá nhiều thứ vẫn rất tiến bộ.
Tuy nhiên khi Akira gọi đồ thì đám người đều nhìn về phía Akira một cách kỳ quái khiến hắn nhíu mày lại. Tsunade đỏ bừng mặt vì xấu hổ. Nàng lên tiếng cảnh cáo nói: “Akira, mau lau son môi trên miệng ngươi đi!” Bàn tay nàng đưa ra một chiếc khăn tay
“A” Akira ngẩn người ra. Ngay sau đó hắn vươn tay cầm lấy chiếc khăn tay của Tsunade nói: “Cảm ơn!” Đôi môi hắn trực tiếp hôn nhẹ lên chiếc khăn tay của Tsunade đem son môi in lại trên đó. Tuy nhiên khiến cho Tsunade xấu hổ là hắn sau khi lau sạch son môi trên miệng của mình lại đem chiếc khăn tay trực tiếp đút vào trong ngực áo.
“Của hai vị đây!” Nữ nhân có vài phần xinh đẹp đem hai món đồ uống đặt trước mặt Akira và Tsunade.
Thấy được món ăn cực kỳ hợp khẩu vị của mình Tsunade bắt đầu cầm thìa lên thưởng thức món kem socola do Akira gọi. Bởi vì Tsunade mới khai phát một thuật gọi là Âm Ấn mặc dù đang trong giai đoạn thử nghiệm. Trên trán của nàng có cái ấn ký lờ mờ nhưng khiến cho sức ăn của Tsunade tăng vọt không biết bao nhiêu lần. Phần lớn Chakra của nàng tạo ra cũng được lưu trữ tại trán của nàng.
Thấy được Akira chăm chú nhìn về phía mình thì Tsunade tò mò hỏi: “Ngươi tại sao còn không ăn đi!”
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Nhìn em ăn là quá đủ với anh rồi!”
Trong quan có vài tiếng xì xào to nhỏ. Bởi vì cách ăn mặc của Akira cùng với cách trang điểm của hắn nên hắn cực kỳ già so với trước tuổi. Hiển nhiên vẻ đẹp trai của hắn trong lúc này khiến cho bất cứ nữ nhân nào cũng đều tò mò ngắm nhìn. Một số người không nhịn được nhỏ giọng nói: “Người kia là ai a? Thật là đẹp trai! Đó là bạn trai của ngài Tsunade sao?”
Mấy lời này rơi vào tai của Tsunade khiến cho Tsunade đỏ ửng mặt vì xấu hổ. Nàng cúi đầu bắt đầu ăn mấy món kem socola mà mình thích. Akira chỉ cười nhẹ dùng ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Tuy nhiên con mắt to tròn của Akira mở lớn hết cỡ sau đó cúi đầu xuống tiếp tục ăn.
“Onii-chan!” Âm thanh cô bé vang lên. Bàn tay cô bé ôm lấy cánh tay của một thiếu niên độ tuổi khoảng mười bốn, mười năm tuổi cực kỳ đẹp trai. Khác hẳn với Akira có khí chất chững chạc thì người thanh niên này lại toát ra vẻ hơi thở giống như thanh xuân tràn ngập sức sống. Tuy nhiên khuôn mặt người này giống hệt Akira. Hắn không phải là ảnh phân thân Akira hay sao?
Ảnh phân thân Akira cùng với Akira nhìn thấy nha nhất thời hoảng hốt. Kurenai ngồi phía ghế đằng sau Tsunade. Trong khi đó Akira cùng với ảnh phân thân của mình đối mặt với nhau. Cả hai toát hết cả mồ hôi. Nhất thời cuộc ăn uống diễn ra trong thầm lặng. Dù sao đầy là hẹn hò. Cả buổi Akira đã nói chuyện lên nắm quyền chủ động. Tsunade thấy Akira không có mở miệng lên cũng không có hỏi. Kurenai thấy được Akira không có nói chuyện lên nhất thời cô bé cũng im lặng. Đối với Kurenai ăn cùng với Akira là rất hạnh phúc rồi.
“Ừm, ừm…” Akira ho khan vài tiếng với Tsunade đồng thời đầu hơi cúi xuống.
Tsunade mở miệng hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Akira lên tiếng khò khè giống như người ốm nói: “Tsunade, anh cảm giác được mình giống như không được khỏe trong người. Toàn thân có chút nóng chút lạnh,” Cả người Akira trong lúc này đã toát mồ hôi.
Thấy bộ dạng này của Akira thì Tsunade có chút lo lắng lên tiếng nói: “Có phải hay không bị bệnh rồi! Không được mau cùng với ta đến bệnh viện!”
Akira run run sau đó gật đầu nói: “Tốt a!” Akira cũng không nhịn được trong lúc này đưa bàn tay ra lấy ra ví tiền đem tiền đặt ở trên bàn. Tsunade có chút lo lắng vội vàng tiến tới đỡ lấy thân thể của Akira.
Ảnh phân thân trong lúc này mỉm cười nhìn về phía Kurenai. Hắn di chuyển bản thân ngồi sang bên cạnh Kurenai. Hắn cầm thực đơn chỉ vào thực đơn nói: “Kurenai, em thích uống gì nào?”
Ngón tay bé xinh trắng nõn của Kurenai chỉ vào món kem dâu tây. Cô bé lên tiếng nói: “Onii-chan, em muốn ăn kèm dâu tây!”
Tuy nhiên trong lúc này Tsunade đã tựa thân mình Akira rời đi. Thấy được Akira bóng dáng ở khá xa đồng thời đầu ngửa về một chỗ. Mặc dù Tsunade cảm giác được Akira không giống bị bệnh nhưng toàn thân toát mồ hôi có lẽ nhất định có liên quan gì tới ADN của Senju Hashirama khi cấy vào trong cơ thể của Akira. Nói đến đây nàng muốn đem hắn đến bệnh viện.
Thấy bóng dáng hai người đã đi ở phía trước thì Kurenai tò mò nhìn về phía trước nói: “Đó có phải là ngài Tsunade hay không?”
“Hahaha… chắc là người giống người mà thôi!” Ảnh phân thân Akira cười nhẹ nhàng. Ngón tay đưa về phía mấy món đồ thức uống này rồi nói: “Kurenai-chan, em muốn thưởng thức kem dấu tây kết hợp hay chỉ là thuần dâu tây không thôi!” Hắn tìm cách đánh trống lảng.
Kurenai lại chăm chú nhìn về phía thực đơn nói: “Cho em vị kem thuần dâu tây đi!”
Đầu Akira gật nhẹ, hắn mỉm cười nói: “Được rồi vậy thì để anh gọi…”
“Akira-kun, ngài Tsunade, thế nào mà hai người ở chỗ này!” Âm thanh vang lên làm cho thân mình Akira co quắp một cái. Ánh mắt Akira ngước lên thì thấy được một thanh niên tóc vàng đẹp trai đi cùng với một thiếu nữ cũng cực kỳ xinh đẹp với mái tóc màu đỏ rực như trái cà chua chín đỏ. Khóe miệng Akira liên tục giật giật.
Akira trong lòng lúc này đang chửi lớn: “Ôi đệt… sao hết lúc nào mà lại chọn vào lúc này hả trời? Để ta ra khỏi quan một đoạn nữa đụng độ không được à? Khốn kiếp…Tên Minato không kiếp. Sao ngươi chọn thời gian đúng lúc thế hả? Để chúng ta đi xa một đoạn rồi bắt gặp nhau thì chết à mà chọn đúng lúc này?”