Tử Hồng tuyệt của Cổ Bàn tựu chung chỉ đến bốn tầng, hiện giờ hắn đang ở hậu kỳ của tầng bốn, tự mình nghĩ làm cách nào để tiến sang tầng năm của Tử Hồng tuyệt. Đối với tầng năm của Tử Hồng Tuyệt, Cổ Bàn chỉ có khái niệm mơ mơ hồ hồ. Tầng bốn như dành cho nhân gian giới tu luyện, từ tầng năm trở đi là dành cho Tiên giới tu luyện. Muốn sau này tu luyện lên tầng cao hơn, trong lần độ kiếp này Cổ Bàn phải từ trong độ kiếp ngộ ra phương pháp tu luyện của tầng năm. Độ kiếp hậu kỳ, trong đan điền của Cổ Bàn cũng chỉ có một mảnh tử quang và tại La bàn thì lại có một Nguyên Anh nhỏ bé, bên trong là hỗn độn mầu sắc như trước tịnh không có thay đổi gì, vẫn chầm chầm di chuyển.
Cổ bàn không biết là Tử Hồng Tuyệt bốn tầng đều chú trọng nền móng, hắn tu luyện nhiều năm và có thành tựu như vậy đích thực chỉ phục vụ cho La bàn, từ tầng một tới tầng ba có thể nói là vì La bàn mà tu luyện. Thẳng đến tầng thứ tư Độ kiếp hậu kỳ mới bình thường như người Tu chân.
Khoanh chân mà ngồi ba mươi năm, rốt cuộc Cổ bàn cũng có điểm minh ngộ, Lần đầu tiên Nguyên Anh la bàn rời khỏi tay của Cổ Bàn bay tới trước ngực Cổ Bàn. Một cổ nguyên anh lực tiến vào La bàn và quay trở lại tay của Cổ Bàn
- Nguyên lai là như thế, cuối cùng ta cũng hiểu được Tu luyện Tử Hồng Tuyệt không phải là tu luyện Nguyên Anh mà là cái la bàn này. Cổ Bàn nhếch môi định cười bỗng nhướng mày
- Ba trăm ngày, còn có ba trăm ngày là thiên kiếp sẽ tới qua Cửu cửu thiên kiếp là có thể phi thăng lên Tiên Ma Yêu giới mà Hồng Quân từng đề cập tới.
- Tiểu Quân
Hồng Quân đang cùng Phượng Hi uống rượu trong thạch đình, trong ba mươi năm qua họ chỉ ra ngoài hơn chục lần, còn lại là an an tĩnh tĩnh tu luyện đến gần hết thời gian ba mươi năm qua.
- Tiểu Bàn, đến đây có phải là có thu hoạch?? Hồng Quân gọi Cổ Bàn đến bên cạnh, nhìn từ trên xuống dưới quả thật có điểm không giống bình thường.
Ba mươi năm qua tuy Hồng Quân không chuyên tâm tu luyện nhưng cũng đã tới Độ kiếp trung kỳ. Cho dù Hồng Quân không tu luyện thì Vô danh vật chất trong đan điền vẫn tiếp tục tăng trưởng, có thể nói tu vi của hắn đích thực cũng tăng trưởng.
- Tiểu Quân, ba trăm ngày nữa ta sẽ độ Cửu cửu thiên kiếp. Cổ Bàn nhẹ nhàng cười, ngữ khí rất bình tĩnh, không chút nào thể hiện vì sắp đối diện với thiên kiếp mà lo lắng.
- Cái gì ??Tiểu Bàn ngươi nói ngươi sẽ độ kiếp trong ba trăm ngày nữa?? Chúng ta có thể nói là tốt, có thể cùng nhau độ kiếp. Ngươi thế nào mà lại sắp độ kiếp rồi nhỉ?? Ba trăm ngày, ba trăm ngày… vẫn còn kịp..Tiêu Phượng, ngươi ở cùng Tiểu Bàn, ta đi bế Quan, ta muốn cùng Tiểu Bàn độ kiếp
Hồng Quân nói đi là đi, chạy thẳng vào Hồng Quân đạo tràng bên trong bắt đầu dụng tâm tu luyện.
- Này Tiểu Quân, mới nói thể đã bỏ chạy rồi hả? Cổ Bàn đứng bên ngoài điện nhìn HQ mỉm cười, trong lòng nổi liền một tia cảm động. Hồng Quân từng nói qua thân thể hắn phòng ngự đích thực cường đại, nếu cùng Cổ Bạn độ kiếp thì có thể gánh bớt lôi kiếp cho Cổ Bàn, có thể đảm bảo phần trăm thành công cao hơn cho Cổ Bàn. Cổ bàn cũng biết hai người cùng độ kiếp thì Thiên kiếp đích thực cường hãn hơn nhiều so với một người độ kiếp.
-"Bàn ca, quân ca đã nói như thế, huynh không cần lo lắng, quân ca thân thể phòng ngự cực kỳ cường đại, các người cùng nhau đồng thời độ kiếp, đối với huynh là rất có lợi!" Phượng hi đã Thoái vị Bằng Ma đảo chủ, cười cổ bàn rồi khuyên nhủ.
Ba mươi năm, Phượng Hi đối với sự hiểu biết sâu rộng của Hồng Quân đích thực bội phục, mãi về sau Phượng Hi mới biết được Hồng Quân cùng Cổ Bàn hai người đã sống vô số ngàn năm, đem tuổi mà so với hai gã quái vật này quả thực không thể so sánh.
- Tiểu Phượng, ta cũng hiểu được mục đích của Tiểu Quân, nhưng chỉ còn ba trăm ngày nữa ta sợ Tiểu Quân không thể cùng ta độ kiếp. Ta muốn tự mình đi chuẩn bị cho tốt cuộc độ kiếp này.
- Không, nhất định Quân ca có thể cùng huynh độ kiếp, tốc độ tu luyện của Quân ca quả thật rất nhanh thực sự có thể cùng huynh đồng thời độ kiếp.
Phượng Hi là Siêu cấp thần thú mười hai kiếp tán yêu, nếu Hồng Quân vượt qua Thiên kiếp thì Phượng Hi đương nhiên cùng Hồng Quân phi thăng vì nàng là linh thú của Hồng Quân. Nàng tưởng rằng như bản thân mình độ kiếp trước rồi sau đó chờ đợi bọn.Hồng Quân cùng độ kiếp đồng thời cùng phi thăng. Xem ra chuyện này thì bọn Hồng Quân độ kiếp còn mình thì chờ đợi.
Hai tháng sau, Phượng Hi đang cùng cổ bàn đánh cờ thì Hồng Quân cười to chạy đến
- Tiểu Bàn, ngươi chờ đợi chúng ta cùng nhau độ kiếp nhé
- Tiểu Quân, không lẽ ngươi cũng cảm nhận thấy thời gian độ kiếp? Cổ Bàn kinh ngạc hỏi một câu, chỉ ngắn ngủi hai tháng sau khi Hồng Quân bế quan, tu vi cũng đã đến Độ Kiếp Hậu Kỳ.
- Không sai, đúng là còn hai trăm bốn mươi ngày nữa ta sẽ độ kiếp, đúng vào ngày ngươi độ kiếp ha ha.Hồng Quân đắc ý cười to, vốn không nghĩ có thể cùng Cổ bàn độ kiếp một ngày.
- Tiểu Phượng, ngươi cũng muốn độ kiếp lắm hả?? Lần này cả ba người chúng ta cùng độ kiếp, cùng phi thăng xem cảm giác đó như thế nào ha ha ha
- Quân ca, không cần đâu, chỉ cần huynh cùng Cổ Bàn độ kiếp là được, nếu ba người cùng độ kiếp thì nguy hiểm còn lớn hơn nữa. Phượng Hi trong lòng cảm động, Hồng Quân trong khi độ kiếp không vì nàng là Linh thú mà quên nàng.
- Tiểu Phượng, ngươi còn không biết bản lãnh của ta sao, lần này độ thiên kiếp mình ta cũng có thể kháng lại không việc gì, Thiên kiếp không thể gây tổn thương cho ta được.
Thời gian hai trăm ngày trôi qua thật nhanh, cuối cùng ngày ba người độ kiếp tại Tử Huyền Tinh cuối cùng cũng đến.Lần này ba người chọn một hòn đảo nhỏ trên biển để độ kiếp.Tại nhân gian giới, đối với Cửu cửu thiên kiếp Hồng Quân thập phần tự tin. Nhìn lên bầu trời mây trắng lãng đãng trôi, nhưng ba người bọn Hồng Quân đã cảm giác được một loại áp lực. không có bao lâu, không trung bắt đầu xuất hiện hắc áp áp đích lôi vân, rất nhanh sấm chớp giăng kín cả bầu trời, trên đảo giống như đêm tối không còn nhận ra là chỉ đó ít lâu, mây trắng còn bay lượn.
- Như thế nào mà trời bỗng nhiên tối om thế này?? Hai Kim Đan kỳ yêu thú vốn tới Hải để ngoài khơi du ngoạn, bỗng dưng phát hiện hắc vân bao trùm toàn bầu trời, bầu trời trở nên tối đen như đêm tối.
- Không phải là trời tối đâu, nhìn những đám mây kia đích thực là Thiên kiếp. Một yêu thú chạy lên trên cao ngoài khơi nhìn những quang lôi lập lòe cùng mây đen tạo thành một dòng suối nối thành một thông đạo nối giữa trời và đất.
- Thiên kiếp, chúng ta mau chạy đi, kiếp vân này so với lúc trước ta độ kiếp thì cường đại hơn nhiều, không chừng là lục cửu thiên kiếp hay Cửu cửu thiên kiếp. Một đạo tán lôi cũng có thể đánh cho chúng ta tan nát Kim Đan. Nhìn vào một điểm của kiếp vân, yêu thú nhìn kiếp vân càng kinh sợ nhanh chóng lôi kéo đồng bọn hướng Hải để chạy đi.
Ba người cùng nghênh đón thiên kiếp so với một người thì cường đại gấp nhiều lần, đặc biệt là Phượng Hi siêu cấp thần thú mười hai kiếp, lần này độ kiếp thành công có thể phi thăng trực tiếp trở thành yêu vương
"Oanh long long"
Thiên Kiếp lần này so với lần Phượng Hi độ kiếp thì mạnh hơn gấp nhiều lần, trên không gian một tiếng nổ lớn, một đạo thiên lôi từ trên cao hướng ba người phóng tới.
- Tiểu Bàn, Tiểu Phượng, các ngươi lui về phía sau cẩn thận. Hồng Quân vừa nhắc nhở xong thì đạo thiên lôi đã đánh thẳng vào người. Hồng Quân thân thể nhoáng lên, thối lui vài bước trên người điện quang chớp nhoáng nhưng không có vẻ gì là chật vật cả.
- Tiểu Quân, ngươi không sao chứ? Cổ Bàn cuống quýt đỡ lấy Hồng Quân rồi vội vàng hỏi. Chỉ một đạo thiên lôi so với mình độ Lục cửu thiên kiếp còn kinh khủng hơn.
- Không việc gì, cứ giao cho ta ngươi yên tâm đi. Hồng Quân nhếch môi cười ý bảo mình không sao cả. Đạo thiên lôi này nhìn có uy lực rất lớn nhưng so với cơ thể Trung Phẩm thần nhân thì không đáng là gì. Mây đen vần vũ, dòng suối kiếp vân tiếp tục đại tăng, vô số điện quan lập lòe hòa cùng nhau hòa xuống dòng suối điện quang, đạo thiên lôi thứ hai lớn gấp đôi đạo thiên lôi thứ nhất nhằm người Hồng Quân bổ xuống. Hồng Quân hét lớn một tiếng phi thân lên trời nghênh đón đạo thiên lôi này, Tại không trung Hồng Quân và thiên lôi va chạm, hắn bị đánh bật ngược trở lại lao xuống đất. Với phản lực cường hãn đó, hắn đã tạo trên mặt đất một hố to hơn mười thước lún sâu vào đất.
- Quân ca. Phượng hi hét to một tiếng vội vàng chạy đến.
- Tiểu Phượng, muội vẫn không tin tưởng ta sao? Hồng Quân vẫn còn nguyên hình dáng, chỉ có quần áo là bị chấn nát, quanh người vẫn còn bị linh lực bao vây, Phượng Hi đã nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn.
Một lần nữa hắn lại lao lên, Cổ Bàn nhìn hắn với con mắt lo lắng.
- Tiểu Quân, đạo thiên lôi sau giao cho ta.
- Không việc gì, Tiểu Bàn, đạo thiên lôi này căn bản không gây tổn thương cho ta.
Dòng suối lôi điện lại tiếp tục gia tăng, ngoài khơi phía bên dưới Hải để Yêu thú, các yêu thú triệt để tránh xa vùng biển này, ai nấy đều phát run. Chỉ một đạo thiên lôi tùy tiện đánh xuống vùng biển này cũng có thể khiến cho tất cả yêu thú hồn phi phách tán.
Đạo thiên lôi thứ ba so với hai đạo đầu có vẻ yếu hơn, Hồng Quân thân thể không hề cử động nghi hoặc nhìn bầu trời.Đạo thiên lôi thứ Tư, thứ Năm, thứ Sáu, thứ Bảy bốn đạo thiên lôi liên tục đánh xuống nhưng cũng giống như đạo thứ ba, cũng đều yếu như vậy. Cả bảy đạo thiên lôi đánh xuống không có phần hơn so với Tứ cửu thiên kiếp. Cổ Bàn cùng Phượng Hi cũng phát hiện trong việc này có điều gì đó không đúng. Nhiều đạo thiên lôi như vậy cùng với tiếng sấm cường đại nhưng những đạo thiên lôi thì không phải nói Hồng Quân mà ngay cả một Yêu thú Động Hư Kỳ cũng có thể ngăn lại.
Hồng Quân cũng thu lại nét cười trên mặt, nghiêm túc nhìn bầu trời đầy kiếp vân, bày đạo thiên lôi đã qua đi, cuối cùng trong lòng Hồng Quân cũng xuất hiện một cảm giác dị thường. Kế tiếp có hai đạo thiên lôi, tuyệt không thể giống những đạo thiên lôi trước đó
- Oanh long long
Bầu trời chấn động kịch liệt, tiểu đảo cũng bị chấn động rung lên bần bật, đạo thiên lôi thứ tám cũng yếu như đạo thiên lôi thứ bảy, chỉ có tiếng sấm là cường đại mà thôi chậm rãi đánh xuống.
Trông thấy đạo thiên lôi như vậy, cả ba người không xem ra gì, coi thường đạo thiên lôi này. Thiên lôi đánh xuống không gian, những luồn lôi điện bên ngoài bị oanh phá, dần dần thu nhỏ lại chầm chầm rớt xuống. Đạo thiên lôi giảm đi một nửa đột nhiên gia tốc, hung hăng công kích thẳng vào người Hồng Quân. Cổ Bàn cùng Phượng Hi đứng bên cạnh Hồng Quân bị dư lôi đánh bay ra xa.
- Bình , bình, bình
Ba tiếng nổ, ba người đều bị đánh ngập sâu trong lòng đất.
- Hực, Cổ Bàn áp chế không được bị lôi điện công kích trong nội thể liền phun ra một búng máu, Phượng Hi đỡ hơn một chút nhưng khóe miệng cũng vương tơ máu, chứng tỏ nàng cũng bị nội thương không nhẹ.
Hồng Quân nằm trong hố sâu, ngực đau như muốn ngừng thở. Trong lòng thầm mắng “ Khốn kiếp, đây mà là thiên lôi của nhân gian giới sao? triệt phá không gian xung quanh của thiên lôi, so với Thần Kiếp thiên lôi thì uy lực cũng không nhỏ hơn bao nhiêu.
Ba người với nhau đồng thời độ kiếp, tạo ra đạo đạo dị biến thiên lôi, Hồng Quân phỏng đóan đạo thiên lôi này có thể so sánh với sáu cấp Tiên đế toàn lực công kích, không gian Nhân gian giới không giống Tiên Ma Yêu giới về phần ổn định, Tiên đế cấp bậc cao thủ có thể tàn phá Nhân gian giới chỉ bằng tiếng sấm. Lúc trước, Tần Vũ tùy tiện động tay, đã có thể phá tóai không gian của nhân gian giới.
- Tiểu Quân, ngươi thế nào rồi? Cổ Bàn cùng Phượng Hi kéo Hồng Quân đứng dậy và nói.
Liên tục bị Cổ Bàn đập cho vài cái, cuối cùng cũng đẩy được hết dư kình ra ngoài, da tay hồng hơn so với những chỗ khác, thế mới thấy thiên lôi uy lực thế nào, phá nát hộ thể cương khí, trực tiếp đánh lên thân thể Trung phẩm thần nhân mà còn khiến cho Hồng Quân bị tống sâu vào đất tạo cho hắn một chút thương tổn.
- khốn kiếp, thiên lôi kiểu chó má biến thái gì thế này? Hồng Quân trong lòng giận dữ, nhảy dựng lên, chỉ thẳng lên trời mà mắng.
Trông thấy Hồng Quân còn có thể mắng chửi, Cổ Bàn cùng Phượng Hi cười cười vì biết hắn còn có thể chửi người thì rõ ràng là không sao. Đối với phòng ngự cường đại của thân thể Hồng Quân lại càng giật mình kinh ngạc.
- Tiểu Quân, đừng mắng nữa, nhanh nhanh chuẩn bị, lại có đạo thiên lôi sắp tới kìa. Cổ Bàn chỉ lên trời không ngừng nhắc nhở Hồng Quân, vì vẫn đang còn một đạo thiên lôi nữa.
Hồng Quân ngừng chửi, vì biết có chửi nữa cũng chẳng được gì. Đạo thiên lôi cuối cùng từ từ đánh xuống.
Đạo thiên lôi này, so với đạo thiên lôi thứ nhất thì yếu giống như nhau, dường như tất cả uy lực của thiên lôi đều dồn vào đạo thứ tám, đạo thiên lôi cuối cùng này trông rất bình thường.
Kiếp thiên lôi hạ xuống, ba người không thấy cảm giác gì, cùng nhau tung chưởng chống lại.
- Cha, mẫu thân, đại ca sao các người lại tới đây? Hồng Quân cùng Tiểu Bàn qua đối chưởng bỗng thấy Tần Vũ, Khương lập, Tần Tư xuất hiện tại đây thì cực kỳ kinh ngạc. Thấy họ mỉm cười với mình, Hồng Quân cao hứng chạy tới.
- Còn dám trở về? Chỉ là một lôi kiếp nhỏ nhoi của Nhân gian giới mà đã vui sướng như vậy, Tần gia ta không có thứ người vô dụng như ngươi? Tần Tư vung tay lên, Hồng Quân bị thối lui mấy bước không thể tiếp cận Tần Vũ và Khương Lập. Còn Tần Tư với nụ cười kỳ dị nhìn Hồng Quân
- Đại ca, không phải như vậy. ta không có tự mãn, ta luôn cố gắng. Cha, người phải tin tưởng con, con không phải là kẻ vô dụng. Hồng Quân lớn tiếng kêu lên, nhìn ba người đang dần dần xoay lưng chuyển mình bỏ đi, không để ý đến hắn.
- Cha, mẫu thân, đại ca các người phải tin tưởng con, con không phải là đồ vô dụng, các người phải tin tưởng con…Hồng Quân cấp tốc lao đến, còn ba người thì thong thả hướng phía xa bay mất, chỉ còn lại tiếng của Tần Vũ vang vọng.
- Tần gia ta bây giờ tu vi của ngươi là thấp nhất, còn không phải vô dụng?
- Cha. Hồng Quân không chịu nổi đứng dậy khóc lớn.
- Tiểu Sương. Khương Lan đột nhiên xuất hiện ở chỗ này.
- Lan ông nội. Hồng Quân hướng tới Khương Lan khóc ròng
- Tiểu Sương, ta đi. Đừng tự trách chính mình nữa, tại trong Tần gia tu vi của con là kém cỏi nhất. Khương Lan mỉm cười, khuôn mặt dần biến thành nghiêm túc. Lần này xuất hiện là Tả Thu Lâm, không nhìn Hồng Quân mà chỉ lắc đầu liên tục
- Tả Thu Lâm thần vương còn nói như vậy, ngoại trừ đem Tần gia ra dọa người khác, ta có tài cán gì chứ?? Hồng Quân hai mắt lộ ra tia tuyệt vọng, vô thần nhìn về nơi xa xăm
Linh lực trong cơ thể Hồng Quân ngày càng phát tán, nguyên anh không thành hình cũng yên lặng, chỉ còn Phong thần Bảng đột nhiên chấn động, một đạo vô danh thẳng tắp đánh thẳng vào não bộ của Hồng Quân.
- Oanh
Hồng Quân đột nhiên chợt bừng tỉnh, tòan thân túa ra mồ hôi lạnh. Đạo thiên lôi thứ chín này uy lực không phải là Lôi Kiếp mà là Tâm kiếp. Vừa rồi chỉ là ảo ảnh, nếu vừa rồi không phải trong lúc mấu chốt có Phong Thần Bảng thức tỉnh Hồng Quân thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Nhờ có Phong Thần Bảng trợ giúp nên Hồng Quân là người tỉnh lại đầu tiên. Nhìn Cổ Bàn và Phượng Hi vơi gương mặt thống khổ, Hồng Quân nghĩ lại lúc chịu khổ trong viễn cảnh, thực sự là quá đáng sợ. Hồng Quân tâm cảnh tu vi rất cao, không có ma tâm chỉ có những ủy khuất trong lòng nên trong khi Hồng Quân bị ảo giác thừa cơ tấn công, làm rối loạn thực tế, ảnh hưởng trực tiếp tới thân chủ.
Một lúc sau Phượng Hi tỉnh lại, thiên Lôi Tâm Kiếp đại bộ phận công kích vào người Hồng Quân, Phượng Hi và Cổ Bàn chỉ bị dư kình nên cũng không có vấn đề gì.
Không bao lâu sau, Cổ Bàn cũng tỉnh lại, nhìn về hai người cười cười, một lần nữa nhắm mắt ngồi xuống điều tức.
- Cổ Bàn, ngươi sao vậy? Thiên kiếp qua đi, Hồng Quân không nghĩ Cổ Bàn có thể ngay lập tức tu luyện như vậy.
Cổ Bàn không trả lời Hồng Quân, thiên kiếp đi qua thì nguyên anh trong la bàn của Cổ Bàn có phát sinh dị biến. Trong la bàn, hỗn độn vô danh vật chất ngưng kết lại thành một chỗ, ngày càng đậm hấp thụ thiên địa linh khí sau khi Cổ Bàn độ kiếp. Địa tiên linh khí sinh ra một chút thì bị hấp thụ một chút, Cổ Bàn không biết phải nói gì nữa.
Hồng mông không gian, dưới tán lá cây quế, Hồng Mông, Lâm Mông, Tần Vũ, ba người ngồi dưới thạch bàn bên cạnh quan sát Hồng Mông không gian quả thực có điểm biến hóa.
- Tam đệ, đệ đã gặp qua Cổ Bàn, cũng nhận được Hồng Mông sấm liễu, hắn với đệ quả thật không giống nhau, hắn chỉ thông qua cái la bàn …ha ha ha. Lâm Mông ha ha cười. Vũ trụ phát sinh những biến hóa, nhưng Lâm Mông nắm được trong tay vũ trụ nên biết Cổ Bàn có thể đả thông Hồng Mông không gian.
- Một người luyện Tử Hồng Tuyệt với pháp quyết đến từ địa cầu, đáng để cho người ta mong đợi…Hồng mông gật đầu, khẽ cười nói.
- Ngoại trừ đệ tử của Tam đệ, đây là người thứ hai có thể tiếp nhận được Hồng Mông Không gian. Xem ra người nắm trong tay chưởng khống giả không có mấy người, chỉ cần thời gian thôi. Tần Thạch và Cổ bàn, không biết là ai đây? Đáng giá chờ mong à. Lâm mông thật cao hứng nói.Tam đệ Tần vũ vừa xuất hiện không lâu, người thứ tư cũng nhanh chóng xuất hiện.
- Đại ca, trong cơ thể của Tiểu Sương có một cỗ lược lượng mà đệ tra thế nào cũng không ra, thế là thế nào?? Lần trước trong cơ thể Tần Sương phát sinh dị biến, là một lực lượng kỳ lạ. Tần Vũ dùng Hồng mông không gian cũng không thể tới gần, chuyện này khiến ba người thảo luận một hồi lâu vẫn không đi đến kết luận, cuối cùng chỉ để cho mình Hồng Mông nghiên cứu.
- Còn nếu là không có, Tần Sương đích thực tu luyện loại công pháp tương tự như Hồng Mông lực lượng, Tần Sương vẫn tu luyện loại vật chất này, tương lai đích thực có thể so sánh với chúng ta.
Tử Huyền Tinh, Cổ Bàn ngồi như vậy bảy ngày liền. Bất luận Hồng Quân cùng Phượng Hi nói thế nào Cổ Bàn cũng không có phản ứng. Trong bảy ngày qua, Cổ Bàn không ngừng hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ thể và bổ xung cho La bàn cũng đang hấp thụ không ngừng. Trong la bàn hấp thu ngày càng mạnh tạo thành một hồ không gian không xác định.
Hồng mông không gian, ở một nơi Hồng mông vật chất bỗng nhiên bị thu hút, không ngừng đổ về lỗ nhỏ trong không gian. Cổ Bàn cuối cùng cũng tiến nhập Hồng Mông không gian.
La bàn cùng Hồng Mông không gian vẫn tiến nhập tới bây giờ, không hề tiếp thu lực lượng từ nội thể của Cổ Bàn, La bàn cùng không gian vô danh vật chất trong công pháp Tinh Thần Biến của Tần Vũ hoạt động giống nhau, giống như tạo thành một hồ không gian vật chất không xác định. Cổ Bàn nhìn hồ vật chất với con mắt kỳ lạ, muốn khám phá hồ vật chất không gian nhưng bị lực phản chấn thiếu chút nữa làm cho Cổ Bàn bị thương. Linh thức cũng không thể tiến nhập vào hồ không gian đó.
- Tiểu Quân. Cổ Bàn tình dậy thấy Hồng Quân đang lo lắng cho mình thì trong lòng bỗng nhiên cảm động. Tuy cảm động nhưng ngữ khí thì không thay đổi.
- Ta đã đợi ngươi mấy ngày rồi, Tiểu Bàn cuối cùng ngươi đã tỉnh. Ngươi có biết làm chúng ta lo lắng lắm không? Ai mà giống như ngươi, độ kiếp xong ngồi luôn xuống đó tu luyện. Chỉ sợ ngươi ngồi đó cả ngàn năm, chúng ta phi thăng rồi mà ngươi vẫn chưa tỉnh.
- Cảm ơn ngươi, Tiểu Quân, chỉ là công pháp của ta có chút vấn đề, bây giờ thì ổn rồi ta không sao cả.
- Còn có hai tháng là chúng ta phi thăng, Tiểu Bàn ngươi tỉnh lại là tốt rồi, ta chỉ sợ Tiểu bàn ngươi là người đầu tiên được phi thăng mà không biết cảm giác phi thăng như thế nào. Cổ Bàn không có vấn đề gì, Hồng Quân cũng cảm thấy trong lòng thanh thản hơn. Không nhịn được Hồng Quân lại chọc cho Cổ Bàn cười vang.
Trên Tử Huyền tinh, bọn Hồng quân chẳng lưu luyến gì cả, chỉ còn lại hai tháng, bọn họ an tĩnh chờ đợi phi thăng tại Hồng Quân phủ.
Tiên ma yêu giới so với nhân gian giới còn rộng lớn hơn nhiều, ngoại trừ phi thăng Tiên Ma yêu giới ngoài ý muốn thì tất cả đều phi thăng lên Ám tinh giới
Hồng Quân đã từng xác định phi thăng của bọn họ sẽ không cùng một địa phương, họ ấn ước với nhau dù gì cũng sẽ tụ tập nhau lại. Nhưng Hồng Quân không thể nghĩ được rằng mình sẽ phi thăng lên Ám Tinh Giới
Khi phi thăng lên Thiên giới, Hồng Quân bị một Kim Chúc thú tấn công, ở địa phương này Hồng Quân đều gặp Kim chúc thú. Và chính điều này hắn đã từng nghe cha mình giảng giải qua, đó chính là Ám Tinh Giới
Hồng Quân bực mình vì không hiểu sao mình lại có mặt trên tinh cầu này, bản thân hắn cũng không phải người Ám Tinh giới. Nếu là người của phi thăng giới xuất hiện ở địa phương này, nếu gặp người của Ám Tinh Giới thì không biết phải ăn nói về thân phận mình thế nào.
Khoảng cách từ Ám tinh giới đến các tinh hệ khác rất xa, Hồng Quân không thể dùng đại na di rời khỏi, chỉ có thể dùng Truyền tống trận mà đi.mà muốn sử dụng truyền tống trận thì phải có thân phận của Ám Tinh Giới. Cũng hay hắn có “thân phận tinh Toản”. Hồng Quân từng nghe cha hắn nói về Ám Tinh Giới, bây giờ thừa hưởng thân phận Tinh Toản nhưng phải là cư dân Ám tinh giới gốc. Trước đây Tần Vũ được thừa nhận Tinh toản vì hắn luyện được Ám Tinh giới công pháp. Đối với công pháp của Ám Tinh giới, Hồng Quân không biết chút nào..
Nơi này xuất hiện Kim chúc thú, ắt hẳn là Kim Hình Tông – Ám Tinh giới tinh cầu. Hơn nữa chắc chắn tinh cầu này có người tồn tại, còn địa phương này không biết là ở đâu, chỉ biết là địa này Kim chúc thú rất nhiều.
Hồng Quân cảm thấy hối hận vì lúc trước không theo cha học Kim Hình Tông công pháp. Đối với Sưu hồn công pháp, Hồng Quân cho rằng đó là Ma pháp nên cũng không chịu học. Đó là điều đáng tiếc, Hồng Quân cơ thể có thể nói là phòng ngự cường ngạnh, đối phó với người Ám tinh giới không vấn đề gì. Nhưng vấn đề đau đầu là Hồng Quân tu luyện Hồng Quân công pháp, không có nét gì là giống với Kim Hình tông công pháp, ở trên địa phương này ắt hẳn sẽ bị bại lộ.
Ám tinh giới Kim Hình Quân bây giờ là Văn Phong, hắn là mười tám tinh đế cấp cao thủ, phỏng chừng chỉ không còn bao lâu nữa là đón độ kiếp phi thăng Thần Giới.
Hồng Quân không biết Kim Hình Quân chủ bây giờ là Văn Phong, mà dù hắn có biết đi chăng nữa cũng không có cách gì nhìn thấy được Văn Phong. Vừa mới phi thăng, Hồng Quân chỉ là một bậc Tiên thiên cảnh giới, ngay cả người thấp nhất của Ám Tinh giới cũng không bằng. Nếu không nhờ cơ thể cứng rắn, có lẽ hắn đã bị trọng lực của Ám tinh giới làm cho khốn đốn. Sau khi giết ba Kim chúc thú, trong đó có một Kim chúc thú vương, thu kim hạch vào giới chỉ Hồng Quân lại tiếp tục hành tẩu. Chỉ có thể là hành tẩu, hắn còn có thể làm gì hơn chứ? Chỉ là một bậc Tiên thiên, hắn căn bản không thể phi hành được.
Đi ba ngày, giết mười Kim chúc thú cuối cùng hắn gặp người của Ám tinh giới
- Bực mình, Hầu gia nghĩ thế nào mà lại thu ngươi làm đồ đệ. Hầu phí không biết đã bao nhiêu lần đánh ra Kinh thiên tam thập lục côn pháp, nhưng trong gần một trăm năm qua Tôn ngộ Không chưa lần nào đi hết được tam thập lục côn đó.
- Tiểu Hòang Ngư, Tôn Ngộ Không vừa xong Tiên thiên cảnh giới, người để cho hắn luyện thành Yêu vương thì mới có thể luyện thành tam thập lục côn được chứ, như vậy không phải là làm khó hắn sao? Mỗi lần Hầu Phí trách cứ Tôn Ngộ Không thì đều được Hồng Vân khuyên nhủ
Hai thầy trò nhà Hầu Phí quả lạ sự phối kết tuyệt vời, thày thì suốt ngày mắng trò, còn trò thì chẳng thèm để ý đến thầy. Hầu Phí ngồi với Tôn Ngộ Không chưa bao giờ nói được đến ba câu là đứng lên giận dữ. Mỗi lần như vậy, Hồng Vân đều đứng về phía bảo vệ cho Tôn Ngộ Không.
- Tốc độ, tốc độ, ngươi đánh cái kiểu gì vậy?
- Bổn đàn, côn ý, ngươi gọi cái này mà là Kinh thiên tam thập lục côn sao? Ngươi phải chú trọng côn ý, sao mà ngươi ngốc thế ….
- Tức chết ta mất thôi, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, phải là tốc độ, trong lòng ngưng thần, Kinh thiên tam thập lục côn nặng nhất là côn ý. Ngươi đánh như thế thì làm sao mà có thành tựu được, ngừng.
Mỗi lần Hầu phí giận dữ quát to, Hồng Vân âm thầm bật cười không nói gì.
Tôn Ngộ Không luyện công cực khổ, Hồng Quân cũng chẳng hơn gì hắn. Tại Ám tinh giới đi mấy ngày mà không gặp được một người, vừa mới gặp là đội quân hơn trăm người. Thấy Hồng Quân không phải là người của Ám tinh giới, ngay lập tức hắn bị bắt giữ.
Từ chỗ bọn họ nói chuyện với nhau, Hồng Quân biết rõ đây là thôn dân của Tang nguyên tinh. Họ tập thể đi đông như vậy là để bắt ngoại lai đột nhập. Mà tại Ám tinh giới có thể xử lý ngoại lai là các trưởng lão. Trước mắt, bọn họ đã thông tri cho trưởng lão, Hồng Quân không biết mình được đưa đến gặp vị trưởng lão nào.
- Tang nguyên tinh? Nơi này sao nghe quen thế nhỉ? Hồng Quân vừa đi vừa nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra, Tần Vũ ngày xưa tới Ám tinh giới chính là Tang Nguyên tinh – Tang nạp thôn
- Đầu lĩnh chính là nam tử hán Lục cấp tinh vương - Tư Đạt đưa tin cho trưởng lão : “Tu Nhã trưởng lão, ngoại nhân chúng tôi đã đưa tới”. Hơn trăm người đưa Hồng Quân dừng lại dưới chân núi.
- Tư Đạt à, các ngươi có thể lui, để cho hắn tự mình đi lên. Trên núi truyền xuống xuống âm thanh, đích thị là âm thanh của trưởng lão Tu Nhã.
- Rõ, đại nhân, chúng ta cáo lui. Hơn trăm người rút lui cũng không thèm liếc mắt tới Hồng Quân một cái. Nhiệm vụ của họ là đưa Hồng Quân tới đây, còn xử trí hắn như thế nào không liên quan đến họ, đó là việc của trưởng lão.
- Ngoại nhân kia, Vương cấp ngươi còn chưa đạt đến làm sao có thể đến được Ám tinh giới? Một tràng âm thanh dễ nghe truyền đến bên tai. Hồng Quân
- Cái này là cách tiếp khách của người Ám tinh giới sao? Lại còn đứng trên cao nói chuyện với ta nữa chứ.
- Tiểu tử ngươi khẩu khí khá lắm, được, ta mời ngươi đi lên
Âm thanh cương mãnh vừa truyền đến, Hồng Quân cảm thấy không ổn, một cỗ lực cường mãnh ập đến, Hồng Quân không tự chủ được hướng trên cao bị hút tới. Lên tới đỉnh núi thì cỗ đại lực đó bỗng nhiên biến mất khiến Hồng Quân ngã lăn ra đất, tóc tai tán loạn.
- Ngươi thân thể tu luyện không tệ, có bị đòn nghiêm trọng cũng không sao, thân thể ngươi có thể so sánh trình độ với thượng vương cấp, thật kỳ lạ.
Hồng Quân bực mình, đứng dậy toan chỉ lên cao để chửi. Nhưng hắn chưa kịp chửi đã bị một cỗ cường lực hút lên trên cao giáng mạnh xuống đất. Lần này phải đến nửa ngày hắn mới đứng dậy nổi.
- Đế cấp thân thể quả nhiên cường đại, ngươi tới đây cùng ai? Thâm nhập Ám tinh giới ta với mục đích gì? Trên đài cao, Tu Nhã trưởng lão đang ngồi ngay ngắn đột nhiên đứng dậy nhíu mày hỏi.
Tu nhã trưởng lão chính là nữ tử mà khi xưa Tần vũ gặp lần đầu tiên ở Ám Tinh giới, khi đó là Vương cấp cảnh giới, bây giờ là mười bốn cấp Tinh đế cảnh giới. Kim Hình Quân Văn Phong có vài lần muốn mời Tu Nhã đến Kim Hình Tinh Thánh sơn đảm nhiệm chức Phó tông chủ, nhưng đều bị Tu Nhã cự tuyệt. Tại đây, Tần Vũ đã để lại bảy tinh đế cấp Kim chúc thú linh hạch, đích thực giúp Tu Nhã đột phá cảng giới Tinh đế cấp. Tu nhã thừa kế chức trưởng lão đã mấy trăm ngàn năm nay.
- Cái này là đạo đãi khách của người Ám Tinh giới sao? Nói cho ngươi cũng không sao, ta chính là phi thăng giả lên đây. Hồng Quân như thế nào bị du nhập địa phương này, bị mười bốn cấp Tinh đế xuất thủ quả thật không thể so sánh với thiên lôi của nhân gian giới, Hồng Quân cũng đã cảm giác được thế nào là đau đớn.
- Nói nhảm. Tu Nhã lạnh lùng cười, từ trước tới giờ chưa từng nghe nói người phi thăng lại lên Ám tinh giới, làm sao chịu nổi trọng lực ở đây chứ?
- Quả thật, tình huống ta có chút đặc thù. Chỉ tại thân thể ta có chút cứng rắn thôi. Về vấn đề này Hồng Quân cũng không biết phải trả lời như thế nào, cũng không thể nói cho người này mình là người của Thần giới, và có nói chuyện công pháp tu luyện thì cũng chẳng có ai tin.
- Hừ, nói nhảm. ngươi là thuộc hạ của ai trong Tiên Ma Yêu giới? Hiển nhiên là Tu Nhã không tin lời của Hồng Quân nói. Nàng nghi ngờ hắn là thuộc hạ của ai đó ở Tiên Ma yêu giới.
- Ta nói rồi, ta là phi thăng giả có thân thể cứng rắn mà thôi, được rồi, bây giờ cho ta biết, Kim Hình Quân bây giờ là ai? Có phải là Văn Phong đã phi thăng rồi không? Hồng Quân bây giờ chỉ biết có Văn Phong, trên Ám tinh giới không biết một ai, chỉ còn biết trông cậy vào mối quan hệ. Nếu Văn Phong đã phi thăng rồi thì hắn không còn có biện pháp gì cả.
- Đó là tên húy của Người, ngươi Tiên Ma Yêu giới cũng dám trực tiếp nói ra? Nói mau, là ai phái ngươi tới? Hồng Quân nói ra tên của Văn Phong làm Tu Nhã càng thêm nghi ngờ.
- Vẫn chưa phi thăng, thật là tốt quá, ngươi nói cho Văn Phong ta là bằng hữu của Hình Viễn, khẳng định hắn sẽ gặp ta. Hồng Quân cao hứng kêu lên, không ngờ vừa dứt lời đã bị một chưởng của Tu Nhã văng tít ra xa, tóc tai rối bù.
- Ngươi coi ta là cái gì hả? Hình Viễn bệ hạ đã phi thăng ngàn ngàn năm, ngay cả Lưu Tinh bệ hạ cũng đã phi thăng, ngươi chỉ là tiên thiên cảnh giới nho nhỏ mà dám nói là bằng hữu của Hình Viễn bệ hạ?
Hồng Quân bị một chưởng này đánh cho chấn động, khóc không ra nước mắt. Hắn cùng Hình Viễn ở Vân Vụ thành có biết nhau, đồng thời cùng cha hắn nói chuyện với nhau không ít lần. Nhưng sợ rằng dù lần này có nói thật cũng không ai tin được.
- Được, ta không nói nhiều, chỉ cần ngươi cho ta gặp Văn Phong là được. Hồng Quân đi lên, liên tục bị đánh cho ba lần, trong lòng không khỏi thầm than mình xui xẻo.
- "Ngươi quả thật rất thú vị, vẫn muốn gặp bệ hạ, chẳng lẽ thấy bệ hạ là có thể cứu ngươi? Ta nói cho ngươi, ngươi lại không nói thật đi, ta Tu Nhã có thể trực tiếp xử ngươi tử tội!" Tu Nhã nói không phải là thách Hồng Quân, nếu không có Vô ảnh đao, Tu Nhã hòan tòan có thể giết chết Hồng Quân, thân thể Hồng Quân đích thực phòng thủ cường ngạnh có thể so sánh với chuyên môn tu luyện của Kim Hình Tông, so sánh với mười sáu tinh đế cấp cao thủ không sai biệt lắm. Bình thường thân thể trung phẩm thần nhân phòng ngự có thể còn mạnh hơn một chút so với trung phẩm thần khí
- Tu Nhã, người là Tu Nhã? Chính là tang nguyên tinh Tu nhã đó sao? Hồng Quân biết, Tu Nhã tại Ám tinh giới có biết cha hắn, và chính cha hắn cũng đã từng giúp đỡ nàng.
- Đúng vậy, ta chính là Tang Nguyên tinh Tu Nhã, ngươi đừng có nói ta với ngươi là bằng hữu chứ? Tu Nhã cười lạnh nói.
- Ta biết, ta với cô lần đầu tiên gặp mặt thì sao là bằng hữu được chứ, nhưng ta có biết cô có biết một người, hơn nữa quan hệ còn rất thân thuộc, cô có muốn biết người đó là ai không?
- Ngươi nói xem người với ta rất thân thuộc là ai?
- Lưu tinh, tinh tế khổ tu giả Lưu Tinh, cũng chính là Kim Hình Quân Lưu Tinh. Hồng Quân còn nhớ rõ lúc trước cha hắn có nói qua, trước đây đến Ám Tinh giới cha hắn lấy thân phận là tinh tế khổ tu giả.
- Lưu tinh bệ hạ! Vẻ mặt của Tu Nhã có chút thay đổi…ánh mắt mông lung phức tạp, suy nghĩ lại, ánh mắt ánh lên vài tia oán hận.
- Này …! Hồng Quân nhìn thấy ánh mắt đó cũng choáng váng, không biết sau lưng mẫu thân cha hắn đã làm cái gì. Hồng Quân đối với cha thập phần tin tưởng, nhưng nhìn vẻ mặt của Tu Nhã thì hắn cũng không thể không miên man suy nghĩ được.
- Ngươi nói bậy, Lưu Tinh bệ hạ đã phi thăng ngàn ngàn năm nay, ngươi thế nào mà lại gặp qua được người? Tu Nhã có chút điên cuồng đứng dậy, trong tay xuất hiện một vật, đích thị là một mũi kiếm.
- Thần khí! Hồng quân đồng tử mở rộng, vẻ mặt nghiêm túc đứng lên. Có thần khí thì Tu Nhà hòan tòan có khả năng giết chết Hồng Quân, vô ảnh đao cũng âm thầm chuẩn bị, thấy tình thế bất lợi có thể tùy cơ ra tay.
- Tu Nhã, ngươi nên tỉnh táo, thật không dám dấu diếm, ta ở Thần giới có gặp qua và Diện kiến người. Ta có tình huống đặc thù mới tới nhân gian giới, vì tu vi đảo thối nên mới phải trở thành người nhân gian giới, chỉ còn lại thân thể cứng rắn. Hồng Quân không muốn nghĩ tới cha hắn với người này là địch nhân. Với tu vi của hắn hiện nay, dù có vô ảnh đao cũng chưa chắc có thể giết được Tu Nhã.
- Ngươi có gì để chứng minh ngươi là người từ Thần giới xuống, nếu nói sai thì không ai có thể cứu được ngươi . Tu Nhã bay đến bên cạnh Hồng Quân, trên tay vẫn đích thực cầm một thanh kiếm. Trong lòng Hồng Quân quả thực sự hãi, từ trước tới bây giờ, đây là lần hắn cảm thấy nguy hiểm nhất.
- Ta nhớ kỹ Lưu Tinh bệ hạ từng nói qua, ngài từng cứu ngươi, còn tặng cho ngươi ba khỏa Kim Chúc thú hạch làm lễ ra mắt
- Ba khỏa kim hạch…!Tu Nhã sửng sốt, mũi kiếm trong tay cũng chầm chậm thu về, Lưu Tinh đã đưa cho nàng ba khỏa Kim chúc thú linh hạch, chuyện này chỉ có hai người biết. Tu Nhã chỉ nói cho thôn nhân rằng Lưu Tinh giúp nàng giết ba Kim chúc thú, chứ chưa từng nói cho ai biết Lưu Tinh tặng nàng Kim chúc thú linh hạch.
Tu Nhã lật tay liền xuất hiện ba khỏa kim hạch, nàng si ngốc nhìn ba khỏa kim hạch thì thào nói: “Lưu Tinh bệ hạ, người này thật sự có gặp qua Người sao? Nếu không, làm sao hắn biết Người tặng ta ba khỏa kim hạch?
Hồng Quân thu lại khẩu khí, nhìn rõ hình dáng nàng, trông dáng vẻ đó có vẻ như sẽ không cùng hắn động thủ.
- Một lát sau, nàng thu hồi ba khỏa kim hạch,mỉm cười nhìn Hồng Quân. Vẻ mặt không còn lãnh đạm như lúc trước : “Vị tiểu huynh đệ này, ngươi tên là gì?”
- Tu Nhã tiểu thư, người tin tưởng ta rồi chứ??
- Không phải ta tin ngươi, mà là ta tin tưởng Lưu Tinh bệ hạ. Nếu ngươi đã biết ba khỏa kim hạch này, mặc kệ ngươi ở địa phương nào gặp qua Người, ta đều không giết ngươi. Tu Nhã nhẹ nhàng nói, xoay người bay lên ghế trên cao, trong lúc xoay người đó, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, chỉ có điều Hồng Quân không để ý thấy.
- Vậy là tốt rồi, Tu Nhã tiểu thư, ta tên gọi là Hồng Quân, người có thể gọi ta là Tiểu Quân cũng được.
- Tiểu Quân, ngươi nói ngươi trực tiếp phi thăng lên Ám Tinh Giới? Từ trước tới giờ ta chưa từng biết có phi thăng giả nào sau khi phi thăng lại xuất hiện ở Ám Tinh giới cả.
Nói về chuyện này lại khiến Hồng Quân bực mình, phi thăng nơi nào cũng được, phi thăng ngay lên Ám tinh giới, mà bản thân Ám tinh giới với người phi thăng cũng không có quan hệ tốt cho lắm
- Tiểu Quân này, sự kiện này quả thật là ngạc nhiên à nha, ngươi định ở lại với chúng ta hay đi Tiên Ma Yêu giới? Tu Nhã cười cười, với cương vị là một trưởng lão, nàng có khả năng để xử lý tình huống của Hồng Quân
- Tu Nhã tiểu thư, muốn về lại Tiên Ma Yêu giới thì ta quả thực không có khả năng, chỉ biết trông chờ vào sự giúp đỡ của tiểu thư
- Không có gì, không xa ở Tinh cầu này có một cỗ Truyền tống trận, có thể truyền tống trực tiếp tới Tiên Ma Yêu giới, nếu ngươi muốn đi ta có thể giúp cho ngươi đi.
- Vậy đa tạ tiểu thư. Chuyện lo lắng nhất cuối cùng cũng được giải quyết, Hồng Quân trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
- Không cần khách khí, nếu ngươi sau này gặp lại Lưu Tinh bệ hạ chỉ cần ngươi chuyển lời hộ ta là Tu Nhã cảm ơn Người và luôn nhớ kỹ về chuyện ba khỏa kim hạch
Tu nhã nói chuyện này trên mặt bỗng ửng hồng. Thấy thế, Hồng Quân trong lòng sợ hãi thầm nghĩ: “ Phụ thân à, con không nghĩ cha ở hạ giới lại có hồng nhan chờ đợi, mãi mãi không quên. Tu Nhã, xin lỗi nàng, vì phụ mẫu ta không thể chuyển những lời này được."
Ở Tiên Ma yêu giới, những người đồng lứa với Tần Vũ đều đã phi thăng, Long tộc cũng được Ngao vô Danh mang đi hơn một nửa, sinh sống ở Tiên Ma Yêu giới Tần Mông vũ trụ.Tại Tiên Ma yêu giới Long Hoàng chính là Phương Điền. Tại Tử Huyền Tinh, Phương Điền biết Hồng Quân là hậu nhân của Tần Gia nên cũng có chút bất đắc dĩ, Phương Điền từ lâu đã biết Tần Vũ là người rất kinh khủng. Không cần phải tìm hiểu nhiều, thông qua Ngao Vô Danh đã biết Tần Vũ bây giờ đã siêu việt trên mức Thiên Tôn.
Tẩu thú nhất tộc, sau khi Hầu Phí cùng Đại Viên Hoàng phi thăng không xuất hiện một siêu cấp thần thú nào.Hiện tại thế lực của Tử đồng Ngưu ma hoàng không bằng trước kia, bất quá không có Bàn Man tọa trận nhưng cũng có một bát cấp yêu đế Ngưu Oa nên địa vị cũng không bị ảnh hưởng gì lớn.
Phi điểu nhất tộc, Bằng ma hoàng siêu cấp thần thú ám điện Phương Lam, cùng phượng hoàng nhất tộc đều ẩn cư. Nhưng hiện tại bây giờ phượng hoàng nhất tộc xuất hiện một người, là một bát cấp yêu đế, đó là bát cấp yêu đế kim sí đại bằng Tông Quật. Tông quật yêu thích một người của phượng hoàng nhất tộc là Nghê Minh và hai người đã thành vợ chồng. Vì yêu Nghê Minh, Tông Quật vẫn áp chế công lực của mình ở mức bát cấp yêu đế, không lên cửu cấp yêu đế. Nếu không, Tông Quật đã sớm phi thăng. Hiện tại hai vợ chồng họ đều là bát cấp yêu đế, ngay cả Bằng ma hoàng cũng không dễ dàng đắc tội với họ.
Tiên giới sau khi Lâm Ẩn phi thăng, Ẩn đế tinh cũng không có nhiều thay đổi, bây giờ xuất hiện một vị tân Ẩn đế mới, đó là bát cấp tiên đế Lâm Lâm. Ẩn đế tinh lại một lần nữa củng cố thế lực của mình. Tiên giới trước đây thế lực do Vũ Hoàng cùng Huyền Đế nắm giữ, bây giờ do bát cấp tiên đế Ngũ Hành nắm trong tay. Ngũ Hành là một kiếm tiên, lực công kích so với cửu cấp Tiên đế còn có phần mạnh hơn. Hơn nữa, dưới tay còn có nhiều Tiên đế cao thủ, chính vì thế ở Tiên giới đây là thế lực mạnh nhất. Ngoại trừ thế lực của Ngũ Hành, tiên giới còn xuất hiện một thế lực nữa, đó là thế lực của Kim đế. Kim đế Kim Minh xuất phát từ thế lực của Thanh Đế xưa kia. Sau khi Liễu Đế độ thần kiếp thất bại, địa bàn của Thanh đế xuất hiện nổi loạn, sau khi Kim đế Kim Minh diệt trừ những phần tử bạo loan, cùng với những bộ hạ của Liễu đế tạo thành một phương thế lực.
Ma giới. Sau khi Ngộ Long phi thăng lại phân chia thành ba thế lực, điều đó chứng tỏ Ma giới không còn đoàn kết nữa. Nhưng trong Tiên Ma Yêu giới, ma giới là là thế lực mạnh nhất.
Phải mất suốt ba năm Hồng Quân mới chạy được đến Lưu Tuyền tinh hệ, nhưng cũng bù lại hắn cũng nắm rõ được các thế lực của Tiên Ma Yêu giới. Nhiều người quen biết với cha hắn như Bàn Man, Tông Quật …đều là những người mà tại nhân gian giới cùng với cha hắn có quan hệ.
Cổ Bàn sau khi phi thăng cũng không xuất hiện trên Huyền Tinh hệ, mà lại xuất hiện ở Phong Tháng Tinh và đã đến chỗ này sớm hơn so với Hồng Quân đến ba tháng. Còn Phượng Hi thì phi thăng tới địa phương của Phượng hoàng nhất tộc.. Nghê Minh biết Phượng Hi là Linh thú nên liên tục cho ăn hỏa khí nhằm phá giải phong ấn của Linh thú Quyển. Nhưng sau khi Tông Quật biết Phượng Hi là linh thú của hậu nhân Tần gia nên khuyên nhủ Nghê Minh bỏ qua, không tiếp tục phá giải lời chú nữa.
Lần này Tông Quật cùng Nghê Minh đích thân đưa Phượng Nghi đi gặp bọn Hồng Quân, Tông Quật cũng có cảm giác người này là hậu nhân của Tần gia, người mà luôn gây cho người khác cảm giác không bình thường
Ở tại Tuyền Tinh hệ, Ngư Dương tinh. Cổ Bàn đang ở trong một tiểu khách điếm. Ở chỗ này cao thủ so với hắn nhiều vô số, Cổ Bàn từng nghe Hồng Quân dặn dò rằng Cực phẩm tiên khí không nên để lộ liễu quá nên ngay cả đến cực phẩm linh khí Khai Thiên Phu cũng chưa từng dùng qua. Chính vì vậy có một số tiên thiên khinh thường Cổ Bàn là người mới phi thăng, Cổ Bàn không sợ mấy Tiên thiên đó nhưng lại nhớ tới lời Hồng Quân nên nhẫn nhịn.
Một tòa tửu lâu ở Ngư Dương Tinh, Hồng Quân cùng Cổ Bàn đang ngồi uống rượu, vì Phượng Hi là linh thú của Hồng Quân nên hắn cảm nhận được Phượng Hi đang trên đường đến. Hai người cảnh giới đều là nhất câp Tiên thiên, nên ngay cả tiểu nhị cũng không muốn phục vụ bọn họ. Ngồi chờ mãi mới có rượu và thịt mang lên, Hồng Quân bực tức thiếu chút nữa đập nát cả cái bàn.
- Tiểu quân, ngươi còn nóng tính hơn cả ta sao? À mà ngươi phi thăng lên địa phương nào vậy? Cổ Bàn giữ chặt lấy Hồng Quân sợ hắn bạo nộ, cười cười hỏi.
- Thật khốn kiếp mà, không biết sao mà xui xẻo thế không biết. ta phi thăng ngay lên Ám Tinh giới, thiếu chút nữa là không về đây được. Nhắc tới địa phương mà hắn phi thăng, Hồng Quân lại cảm giác buồn bực. Lên nơi nào cũng được, ai ngờ lại phi thăng ngay lên Ám Tinh giới, hắn chính là người đầu tiên phi thăng lên địa phương này.
- Ám tinh giới là địa phương nào? Cổ Bàn không biết địa phương này liền hỏi
Hồng Quân còn chưa kịp trả lời thì đã có một hắc y đại hán vỗ bàn cười to.
- Tiểu tử kia, trâu bò cũng không ngu ngốc như ngươi, phi thăng lên Ám tinh giới? ha ha chẳng biết ngươi nghe ai nói tới Ám Tinh giới mà dám đến đây bốc phét, định chọc giận đại gia ta sao??
Hắc ý đại hán là bốn cấp Kim tiên, tại ngư dương tinh cũng có chút danh tiếng, nghe đến tên Ám tinh giới và lại nghe từ một kẻ mới phi thăng lên là Hồng Quân nên buông lời trêu chọc.
- Vị đại ca này, Ám tinh giới là nơi nào? Rất nhiều người không biết nên vây quanh hắc y đại hán hỏi.
Hắc y đại hán sau khi nói cho những người tò mò biết càng thêm hưng phấn, liền quay sang Hồng Quân cười nói. “Tiểu tử này nói dối mà không biết đỏ mặt, Ám tinh giới là một địa phương thần bí, nếu không có thân phận của người Ám tinh giới, tiểu tử này nhất định phải chết.”
- Tiểu tử mới phi thăng kia, chọn địa phương nào để nói không chọn, lại chọn ngay Ám tinh giới, từ trước tới giờ ta chưa từng nghe có người phi thăng nào phi thăng lên Ám Tinh giới cả. Đại hán ngồi bên cạnh người kia cũng nói lớn.
- Chỉ một bậc thiên tiên, không khai thật nơi tu luyện lại chạy đến đây nói nhăng nói cuội, ở đây toàn là nhân gian giới phi thăng giả, người nào người nấy đều là một phương hào kiệt tại nhân gian giới, là nơi mà ngươi có thể ăn nói vớ vẩn thế sao? Một thiên tiên cửu cấp đi theo thấy náo nhiệt liền lên tiếng, khiến cho bọn Hồng Quân trở thành trò cười.
Hồng Quân vẻ mặt càng trở nên khó coi, nụ cười của Cổ Bàn cũng biến mắt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn nguời trong quán đang cười lớn châm chọc họ.
- Tiểu tử kia, gọi ta ba tiếng Ông nội ta sẽ không truy cứu những lời hồ ngôn loạn ngữ của ngươi hồi nãy. Hắc y đại hán ha hả cười to, cả tửu lâu thấy thế cũng cười theo.
- Ngươi không biết thế nào là sống chết. Hồng Quân tức giận hừ lạnh một tiếng. Như vậy có nghĩa là Hồng Quân coi đại hán như là người chết. Lần này hắc y đại hán không những vũ nhục hắn mà còn vũ nhục cả người nhà của hắn chính vì điều đó đã khiến trong lòng hắn nổi lên sát ý.
- Tiểu tử ngươi nói cái gì? Ngươi chán sống thật rồi. tiếng cười vừa dứt, đại hán đã biến mất, xuất hiện ngay bên cạnh Hồng Quân. Tiên kiếm đã kề ngay cổ hắn.
- Gọi ta ba tiếng ông nội, lão tử tha cho ngươi một cái mạng chó.
Hồng Quân giận dữ, đại hán cùng kiếm của hắn Hồng Quân không để vào mắt, thân thể giữ nguyên cứ thế tiến tới va chạm, kim đao được xuất nhằm thẳng ngực đại hán đâm tới.
Hắc y đại hán coi như không có gì, nhanh chóng thuấn di bay thẳng ra ngoài, kim đao lóe lên thì đại hán đã phát giác và nhanh chóng tránh khỏi.
- Aizz, đúng là thiên tiên có khác, phản ứng nhanh thật, tu vi của hắn đã bị đảo thối, chỉ cần có được lục cấp thiên tiên thôi thì đại hán kia chắc chắn là không tránh khỏi cái chết.
- Nguơi dám tấn công ta? Đại hán kinh hô, sống lưng toát mồ hôi lạnh, trực giác cho hắn biết thanh đao kia không hề tầm thường chút nào. Điều mà làm hắn tức giận hơn chính là một kẻ mới nhất cấp thiên tiên mà dám dùng đao đâm hắn.
Hét to một tiếng, tiên kiếm trong tay đại hán nhằm thẳng Đan điền Hồng Quân bay tới. Đại hán tưởng rằng chỉ một kiếm này có thể đâm thủng đan điền, phá vỡ nguyên anh của Hồng Quân, bắt hắn phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
- Tử
Hắc y đại hán dùng kiếm tiên đánh thằng vào người Hồng Quân nhưng chỉ làm hắn thối lui mấy bước, đẩy hết dư kình ra cái bàn. Còn thanh tiên kiếm thì không tiến thêm được một tấc nào.
Kim đao hiện lên, thanh tiên kiếm nhanh chóng bị chia làm hai nửa, rơi ngay xuống đất
Mọi người ở tửu lâu ngay lập tức nhìn Hồng Quân với con mắt khác. Một thanh đao có thể dễ dàng chém đứt một kiện tiên khí tiên kiếm thì tuyệt đối là một tiên khí cao cấp, nói không chừng là một kiện cực phẩm tiên khí. Không những thế, bị tiên kiếm đâm vào người mà không có một vết tích gì thì có lẽ trên mình hắn còn một kiện cao cấp tiên giáp
Một nhất cấp thiên tiên mà trên người toàn là bảo vật, ai nấy trong tửu lâu con mắt đều sáng rực lên, giống như Hồng Quân phi thăng để đem bảo vật cho chúng vậy, ai nấy đều muốn xông tới cướp đoạt tiên khí.
- Tiểu Bàn, trước mắt ngươi hãy vào trong Hồng Quân Hành Phủ. Hồng Quân âm lãnh nói. Hắn biết rằng đại hán bị bẽ mặt như thế thì không đời nào tha cho hắn, còn những người khác đã có ý nhòm ngó tới hắn. Nhất định họ cũng không dễ dàng để cho hắn đi.
Tiểu quân, ta không sao đâu, những người này ta có thể ứng phó được, chẳng hay ho gì trong khi ngươi chiến đấu ta lại phải trốn trong Hồng Quân Hành Phủ. Cổ Bàn cảnh giới tu vi cao hơn những gì người khác có thể thấy, tại Không Minh kỳ đã có thể đối phó với Tán tiên nên trong giới thiên tiên, đối với hắn hòan tòan không có uy hiếp.
“ Tốt lắm, nhưng ngươi cũng phải cẩn thận một chút” Hồng Quân nhìn Cổ Bàn dặn dò, hắn biết hắc y đại hán đang nhằm họ làm mục đích công kích.
Thần khí đã xuất hiện, chắc chắn những người này sẽ không rời đi. Nơi này tu vi cao nhất ngoại trừ hắc y đại hán là bốn cấp kim tiên còn có một gã là sáu cấp kim tiên. Nhưng điều đó cũng không khiến cho Hồng Quân lo lắng, vì ngoài thần khí ra Hồng Quân còn rất nhiều cực phẩm nguyên linh thạch, có thể khởi động Kiếm tiên khôi lỗi bất cứ lúc nào.
“Chờ một chút, mọi người đừng vội vã. Tiểu tử, cái…chuôi đao của ngươi là dạng tiên khí gì?” Hắc y đại hán ngăn cản mọi người xúc động, nhìn chằm chằm kim đao trong tay Hồng Quân hỏi.
“ Không phải tiên khí, nhưng mà muốn giết mạng chó của ngươi đơn giản.
Hồng Quân vừa dứt lời, kim đao lại được xuất ra. Lần này đại hán không dám trực diện đón đỡ hàn quang của kim đao, vội vàng lui về phía sau vài bước tránh khỏi hàn quang. Sau khi kiếm khí đi qua, đại hán lập tức thuấn di tới trước mặt Hồng Quân, tiên kiếm trực tiếp đâm tới.
“Ngươi… thế nào mà ngươi không chết…? Đây là lời cuối cùng của hắc y đại hán, nói xong những lời này, đại hán không cam lòng gục ngay trên mặt đất.
Tiên kiếm của đại hán đâm trúng cổ Hồng Quân, trong khi hắn đang trong lòng mừng thầm thì một tiểu kiếm từ tay Hồng Quân xuẩt ra, xuyên qua đan điền của hắc y đại hán. Nguyên nhân là khi đại hán dùng tiên kiếm quyết đâm qua cổ Hồng Quân, trong lòng mừng thầm nên buông lỏng phòng bị, bị Hồng Quân dùng tiểu kiếm xuyên qua đan điền chết mà vẫn không tin mình bị giết.
Chỉ một giây thôi mà đại hán đã chết trong tay Hồng Quân, mọi người xung quanh không vì thế mà động nộ, ngược lại không khí lại rất yên tĩnh, không ai dám ra tay trước, …chỉ sợ mình sẽ là xác chết thứ hai nằm trên đất.
“ Tiểu huynh đệ, tiểu kiếm trên tay người là cực phẩm tiên khí? Và cả bả đao kia cũng là cực phẩm tiên khí phải không?? Không cần mở miệng nói, người kia trực tiếp đứng dậy chính là sáu cấp kim tiên. Mỉm cười nhìn Hồng Quân trước mặt nói: “ Như vậy đi, hai kiện vũ khí của ngươi ta mua”
“ Mục đích chẳng tốt đẹp gì, ta không có ý định bán hai món đồ này” Hồng Quân hướng phía Cổ Bàn bước đến
“ Khốn kiếp, tiểu tử ngươi còn không biết ta là ai, mua đồ cho ngươi là nể mặt ngươi lắm rồi, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt??
Sáu cấp kim tiên mà bị một tên tiểu tử không nể mặt một chút nào, trực tiếp xoay người nói lớn, nộ khí lan tràn.
Sáu cấp kim tiên này tên là Triệu Cường, là con trai của chưởng môn Dương Ngư tinh đệ nhất phái – Phi Thiên môn. Phi Thiên chưởng môn là bốn cấp tiên đế, là một tiên đế trọng yếu của Ngũ Hành.
“ Ta mặc kệ các ngươi là ai, chỉ có một câu nói dành cho các ngươi, muốn sống thì đừng chọc vào ta, còn muốn chọc vào ta thì bất kể là kẻ nào cũng không thể cứu ngươi được.” Hồng Quân sau khi nói xong liền lôi Cổ Bàn rời khỏi tửu lâu, tất cả mọi người đều nhìn Triệu Cường, nếu Triệu Cường đã nói như vậy thì mọi người đều rõ ràng rằng dù rất ham muốn Thần Khí thì cũng không dám tranh đoạt cùng hắn.
“ Lưu Hai, ngươi hãy đi thăm dò nơi cư trú của bọn họ, bằng mọi cách không thể để họ rời khỏi Ngư Dương tinh, buổi tối tìm cho ta người đến làm thịt hắn, lấy về cho ta hai kiện cực phẩm tiên khí kia”. Đến bây giờ, Triệu Cường hòan toàn tin tưởng kia la hai kiện cực phẩm tiên khí.
“Rõ, thiếu môn chủ”. Hai cấp kim tiên nhanh chóng nhận lệnh, lao nhanh ra ngoài, chỉ một loáng đã mất dạng.
Có hai người đều là nhất cấp thiên tiên, trong đó có một người sở hữu hai kiện cực phẩm tiên khí, tin tức này nhanh chóng lan truyền ra khắp Ngư Dương tinh. Triệu Cường ảo não thất vọng vì đã không bắt tất cả những người có mặt ở tửu lâu hôm đó, mà buổi tối phải động thủ với bọn chúng, điều đó khiến chúng không thể không đề phòng hắn.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn trở về khách sạn, không biết tình hình bên ngoài vì thông tin của mình mà trở nên náo loạn. Trở về khách sạn, nghe Cổ Bàn hỏi, hắn liền một mạch kể cho Cổ Bàn nghe về những sự việc trên Ám Tinh giới. Hồng Quân đang giảng giải cho Cổ Bàn nghe về tình hình Kim Hình Quân thì Triệu Cường dẫn hơn mười, xuất hiện nơi khách sạn.
“ Tiểu tử, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, có chịu bán hai kiện cực phẩm tiên khí cho ta hay không?” Hơn mười người bên ngoài đã bao vây kín khách sạn, ngay cả một con ruồi cũng không thể lọt qua.
Hồng Quân thở dài trong lòng, đi ra phòng ngòai, đứng ở không trung đối mặt với Triệu Cường nói: “ Xem ra ngươi không hề để ý tới những lời cảnh cáo của ta?”
“ Ngươi đừng nghĩ rằng sử dụng cực phẩm tiên khí giết chết bốn cấp thiên tiên là ta sợ ngươi, một lát nữa ngươi sẽ biết. Ngươi thật là ngu ngốc, tự nhiên mua lấy những rắc rối vào người.”
“ Lưu Hai, ngươi lên trước, cẩn thận cực phẩm tiên khí trong tay hắn”. Triệu Cường ra lệnh, chỉ cần người chết thì chắc hẳn binh khí kia sẽ nằm trong tay hắn.
Triệu Cường mang theo mười mấy người, đều là một hai cấp kim tiên. Đối phó với một nhất cấp thiên tiên, căn bản là không cần phải đi nhiều người như vậy. Lưu Hai hưng phấn vọt nhanh lên trước, đứng trước mặt thiếu chủ nhân mà lập công thì ắt hẳn trong tương lai sẽ có nhiều thuận lợi.
“Tiểu Quân, người này để cho ta. Ngươi nhìn hắn chằm chằm như thế định đối phó với hắn sao?”
Hồng Quân đang định tiến lên liền bị Cổ Bàn giữ chặt, đây là lần đầu tiên Cổ Bàn đề nghị đích thân xuất thủ.
“ Tốt lắm, Tiểu Bàn ngươi phải cẩn thận, vật mà ta đưa cho ngươi hãy sử dụng trong trận này. Nếu cảm thấy không ổn thì lập tức tiến nhập Hồng Quân hành phủ.” Hồng Quân mỉm cười, gật đầu với Cổ Bàn. Đây là lần đầu tiên Hồng Quân để cho Cổ Bàn xuất trận đầu tiên.
“ Hai tên tiểu tử các ngươi, kẻ nào lên trước chết trước”. Lưu Hai khinh thường nói.
Lưu Hai hòan tòan không nhúc nhích trước hành động của Cổ Bàn. Cổ Bàn sau khi tiến nhập tầng năm của Tử Hồng Tuyệt, lại còn sơ nhập Hồng Mông không gian, lúc này lực công kích của Cổ Bàn là không thấp, so với Hồng Quân không có thần khí hỗ trợ thì có thể nói là hòan tòan mạnh hơn.
Không gian chung quanh bị bọn Triệu Cường bao vây làm Cổ Bàn không thể Thuấn Di, nhưng tốc độ của Cổ Bàn rất nhanh, chỉ nháy mắt đã tới bên cạnh Lưu Hai, tòan lực công kích. Cổ Bàn không sử dụng Khai Thiên Phu, trực tiếp sử dụng cực phẩm tiên khí mà Hồng Quân đưa cho.
Một đạo quang mang lóe lên, xoẹt qua bên người Lưu Hai, tất cả mọi người đều bị tốc độ của Cổ Bàn làm cho chấn kinh, chỉ có Triệu Cường là thấy được động tác của Cổ Bàn. Hắn thấy tiên kiếm bỗng xuất hiện trong tay Cổ Bàn, chém chéo từ trên xuống. Tiên kiếm trên tay của Cổ Bàn thế chém không giống như là chém bằng kiếm, mà giống như dùng búa đập xuống.
Lưu Hai phản ứng cũng không chậm, nhưng tốc độ của Cổ Bàn làm hắn bất ngờ, không có nghĩ đến. Hạ phẩm tiên kiếm cương ngạnh hướng ngược lên đã bị kiếm của Cổ Bàn tiện làm đôi, một nửa phía trên văng luôn ra ngoài.
Cuối cùng trước mắt, bằng bản năng, Lưu Hai di động một chút mới không bị Cổ Bàn phá nát nguyên anh, chỉ với một kích đã khiến Lưu Hai bị trọng thương, ngay lập tức người của Triệu Cường phải đưa hắn về.
“ Tốt lắm, không nghĩ các ngươi còn cực phẩm tiên khí, thực ra các ngươi là ai”? Từ đâu đến?
Triệu Cường lúc này không tin được hai người này là người phi thăng, cực phẩm tiên khí từng kiện, từng kiện một xuất hiện. Một bậc thiên tiên mà tốc độ so với Kim tiên còn nhanh hơn, điều này nói ra ai mà tin nổi? Điều này chỉ có một lý do để giải thích đó chính là chúng dùng thuật ngụy trang để che dấu thân phận.
“ Ta tên là Cổ Bàn, người kia tên là Hồng Quân, đều là người nhân gian mới phi thăng được ba năm” Cổ Bàn rất thành thật kể rất chi tiết, nhưng chính điều đó lại làm Triệu Cường tức muốn ói máu.
“ Các ngươi đừng nghĩ dùng thuật ngụy trang là cao minh, đừng tưởng ta không dám giết các ngươi, các ngươi cùng lắm là ba bốn cấp kim tiên. Các ngươi phải biết rằng Ngư Dương tinh chính là địa bàn của ta.”
Triệu Cường suy nghĩ nửa ngày trời cũng không nghĩ ra được lai lịch của hai người này,hắn chỉ có thể nghĩ bọn họ chính là người phi thăng. Nghĩ đến phần này, hai mắt hắn sáng rực lên. Bất luận hai kẻ này ở nhân gian giới có mạnh thế nào chăng nữa, lên tiên giới đều giống nhau, đặc biệt là không có thế lực nào đứng sau lưng bảo vệ sẽ nhanh chóng trở thành đối tượng cho những kẻ khác săn giết.
Triệu Cường nhìn Cổ Bàn nói: “ Cổ Bàn, ngươi tốc độ rất nhanh ta rất bội phục, quả thực ngươi khiến ta rất bội phục, ta sẽ cho bọn họ cùng lên” Quay về phía bọn tùy tùng nói.
“ Động thủ, gã họ Hồng để cho ta tự mình giải quyết” Triệu Cường mạnh mẽ hét lên, tiên thức của hắn đã phát hiện ra mấy người đều là Kim tiên cảnh giới đang cấp tốc hướng này bay tới. Hắn cần nhanh chóng giải quyết bọn Hồng Quân tránh để đêm dài lắm mộng.
Mười mấy người đều hai-ba cấp kim tiên vây chặt Cổ Bàn, Cổ Bàn được tốc độ ưu việt hỗ trợ nên có thể cùng mười mấy người du đấu. Tạm thời cũng không nguy hiểm tới tính mạng. Hồng Quân đã cùng Triệu Cường vài lần công kích, trên tay triệu cường chính là một kiện thượng phẩm tiên khí. Với lực công kích đó đã khiến Hồng Quân bị phản chấn mà phải thối lui, ngoài ra không gây được một chút thương tổn nào trên cơ thể Hồng Quân.
Kim đao, tiểu kiếm lần lượt được xuất ra. Uy lực của hai món binh khí này Triệu Cường từng thấy qua nên thượng phẩm tiên khí trên tay hắn cũng không dám trực tiếp ngạnh đấu với binh khí của Hồng Quân, chính vì thế hắn chỉ còn biết dùng thân pháp tránh né. Cục diện trông có vẻ như Hồng Quân và Cổ Bàn bất lợi, nhưng cũng thành một loại giằng co dai dẳng.
Cổ Bàn dù sao kinh nghiệm đánh nhau cũng chưa đủ, mười mấy người hơi biến hóa phương thức công kích cũng khiến Cổ Bàn cảm thấy áp lực gia tăng. Mười mấy người không một mạch công kích, phân thành từng tuyến tấn công, cứ ba người công kích chấm dứt, lại có ba người khác thay vào. Không bao lâu trên người Cổ Bàn đã xuất hiện nhiều vết thương, nhưng cũng may đó chỉ là những vết thương nhẹ, nhưng đổi lại Cổ Bàn cũng làm bị thương ba người, hủy đi hai kiện tiên khí của bọn họ.
Triệu Cường càng lúc càng kinh ngạc, vô số lần công kích vào thân thể Hồng Quân nhưng không thể làm cho hắn có một chút thương tổn. Ngược lại mấy lần xém chút bị Hồng Quân đả thương. Mà lúc này xung quanh trận chiến đã có hơn mười tiên nhân đang xem cuộc chiến, hiển nhiên là họ đã nhận ra Triệu Cường.
Thời gian càng kéo dài càng bất lợi, Triệu Cường ngay lập tức đưa tin về môn phái, thỉnh cầu mấy người đưa cao thủ tới đây viện trợ. Phó môn chủ Vương Tư Minh nhận được tin tức liền phái ra hai người chín cấp kim tiên đi trợ giúp.
Biết được có hai người cửu cấp kim tiên đến trợ giúp, Triệu Cường trong lòng cực kỳ mừng rỡ. Chỉ cần hai cửu cấp kim tiên này tới, dù tiên giáp của Hồng Quân có cường đại đến mức nào cũng không thể chịu nổi ba người đẳng cấp kim tiên liên thủ. Bên cạnh còn có những kẻ muốn **c nước béo cò, chỉ cần có hai người này thì bọn chúng sẽ không còn một chút cơ hội.
Ngay lúc đó Hồng Quân bị một chưởng của Triệu Cường, thối lui về phía sau lưng Cổ Bàn, ngay đó là một tử y kim tiên, đao trước kiếm sau, tử y kim tiên sau khi tránh được kim đao nhưng ngay lập tức bị tiểu kiếm xuyên thấu, không cam lòng rơi trên mặt đất.
“ Tiểu Bàn, không nên cùng bọn họ liều mạng đánh bừa, giả vờ không địch lại sau đấy tung ra sát chiêu.” Hồng Quân âm thầm truyền âm cho Cổ Bàn, vì cách đánh của Cổ Bàn quá mức chính thống còn những người này thì chỉ muốn giết hắn cho bằng được.
“ Đệ đệ…” Tử y kim tiên vừa chết, vây công Cổ Bàn là một hoàng y kim tiên liền phi thân xuống, ôm được thi thể tử y kim tiên rưng rưng kêu lên.
“ Ta muốn giết ngươi” Hoàng y kim tiên sau khi thu hồi thể xác của tử y kim tiên liền bỏ qua không thèm công kích Cổ Bàn, hướng Hồng Quân bay tới, quyết tâm giết hắn để trả thù cho đệ đệ của mình