Điệp Vũ Xương thở dài một tiếng rồi bước ra khỏi căn nhà hoang tàn . Yến Phi Phi , Ngọc Băng Tâm và Huyền Tuyết Sương cùng chạy theo . Yến Phi Phi túm áo hắn hỏi :
-Ngươi định đi đâu ?
Vũ Xương triệu hồi phi kiếm nhìn về phía Thu Phong Sơn nói :
-Ta lên đấy !
Ba nữ nhân nhíu mày nhìn hắn , chân diện họ biến đổi liên hồi , cuối cùng Yến Phi Phi cũng thả hắn ra . Bốn người như ánh chớp bay thẳng đến Thu Phong Sơn .
Đồng Đại Thiên không biết từ bao giờ đã đứng đợi ở cổng Thu Phong phái , thấy bốn người đồng hành với nhau thì chân diện không khỏi đăm chiêu , lão đưa mắt nhìn Yến Phi Phi ra ý muốn dò hỏi . Yến Phi Phi lén nhìn lão một cái nói :
-Mọi chuyện cũng là do ta bất cẩn !
Vũ Xương mỉm cười nhìn lão hỏi :
-Môn chủ sao lại đứng đây ?
Đồng Đại Thiên trầm tư nhìn Yến Phi Phi đáp :
-Là ta đợi Yến nha đầu !
Khi nãy lão nhìn thấy Huyền Tuyết Sương cùng Ngọc Băng Tâm đi cùng Vũ Xương thì tám phần cũng đoán ra hắn đã nói chuyện của mình cho hai nàng rồi nên hỏi :
-Chuyện đó ngươi tính ra sao ? Định vẫn dự đại hội hay sao ?
Vũ Xương thở dài :
-Mọi chuyện là do đệ tử mà ra cho nên đệ tử sẽ tự mình giải quyết !
Đồng Đại Thiên lạnh nhạt hỏi :
-Ngươi nghĩ mình đủ sức hay sao ?
Vũ Xương không trả lời , hắn đứng lặng lẽ như tượng đá , đôi mắt mấy phần thẫn thờ . Lại nghe Đồng Đại Thiên than thở :
-Chuyện của Lục Đại Từ và Nam Cung Phi Vân thật không biết giải quyết thế nào , nhưng nhìn qua có thể thấy rằng gã đệ tử Triêu Dương phái vô cùng bí hiểm , chân tu thì thập phần biến hóa !
Yến Phi Phi cười gượng :
-Hẳn là nghĩa phụ ta đã nói chuyện của hắn với các vị chưởng môn còn lại rồi !
Đồng Đại Thiên gật đầu , nét mặt trở nên u ám , nhìn vào ngọc diện lão người ta có cảm nhận như cả thế giới không vương lại chút ánh sáng . Lão cười khổ :
-Đúng là có nói nhưng hắn vin rất nhiều lý do thoái thác . Chuyện này liên quan đến hai đại phái lớn nhất trên giang hồ , chưởng môn họ đã đứng ra bảo đảm thì dù Thu Nhược Tuyền chưởng môn có muốn làm lớn chuyện e rằng cũng không xong ...
Mọi người trầm mặc , không khí lại trở nên tĩnh lặng . Cuối cùng thì năm người cũng bước vào biệt phòng của mình .
Kể từ lần họp các vị chưởng môn lại suy xét vụ Lục Đại Từ với Nam Cung Phi Vân thì không khí trên Thu Phong Sơn trở nên căng thẳng khác thường . Tâm trạng ai nấy trở nên u ám , kể cả Nhậm Bá Lân lẫn Nhất Tiêu chân nhân .
Kim Tình Văn do được lệnh của Nhậm Bá Lân nên cũng không đóng cửa như gái cấm cung nữa ! Nàng ta đã đi lại thỏai mái trên Thu Phong Sơn . Tuy nhiên thái độ với Vũ Xương chẳng thấy gì biến chuyển . Còn Tiểu Tường , Lục Đại Từ và Nam Cung Phi Vân chẳng mấy khi thấy mặt , hầu như họ cả ngày ở trong biệt phòng để tránh con mắt dò xét của đám người chính đạo đông như kiến trên Thu Phong Sơn !
Ngày mai sẽ diễn ra vòng loại của đại hội , đêm nay trăng sáng như gương . Thi thoảng từng cơn gió nhẹ thổi đến làm bay bay mấy lọn tóc hoa râm trên ngọc diện Thu Nhược Tuyền . Mấy ngày nay trông lão như già đi cả trăm tuổi . Lão rất ít khi đóng cửa sổ thư phòng , lão thích ngắm đêm đen và đêm trăng qua song cửa nhỏ bé . Song cửa ấy dường như là vật kết nối tâm hồn lão với thiên nhiên ...
Đột nhiên chân diện lão đại biến , lão đặt quyển sách xuống rồi bước ra ngoài . Dãy hành lang lấp lánh ánh trăng như muôn đời nay nó chưa hề tối . Lão cất bước ngày càng nhanh hơn , phía trước là biệt phòng của Lục Đại Từ ...
Hắn bước ra nhìn Thu Nhược Tuyền bâng quơ hỏi :
-Đêm hôm khuya khoắt , không hiểu Thu Minh chủ đến tìm ta có việc gì ?
Thu Nhược Tuyền đẩy cửa lách qua người hắn bước vào phòng rồi ngồi xuống cái bàn lớn ở giữa phòng . Lục Đại Từ mặt không biến sắc , cũng chẳng cản lão . Hắn đến ngồi đối diện với lão hỏi lại một lần nữa :
-Ta vẫn chưa rõ ý tứ của thu Minh Chủ khi đến đây !
Thu Nhược Tuyền cười nhạt :
-Ngươi diễn tuồng rất khéo !
Lục Đại Từ thở dài :
-Chẳng phải các vị đã quyết định rồi sao ? Thu Minh chủ nói vậy là ý tứ gì đây ?
Thu Nhược Tuyền trầm mặc nhìn sâu vào mắt Lục Đại Từ nói :
-Ta đã biết rõ ngươi là ai rồi , đừng nên diễn trò nữa ...
Chân diện Lục Đại Từ mấy phần biến đổi , hắn hừ nhạt :
-Chẳng phải ta là Lục Đại Từ hay sao ?
Thu Nhược Tuyền cười cuồng dại nói :
-Lục Đại Từ đã bị ngươi giết rồi , ngươi có thể lừa ai chứ không lừa nổi ta , dù sao chúng ta cũng đã có tình bằng hữu chi giao mấy trăm năm , ngươi thế nào ta hiểu rất rõ ...
Lục Đại Từ thất sắc , hắn trấn tĩnh cười gượng :
-Làm sao ngươi khám phá ra chuyện này ?
-Thuật đổi xác chỉ có mình gia tộc ngươi biết , thiên hạ không thể có người thứ hai ...
-Và còn gì nữa ?
-"Cái chết" của ngươi hết sức thần bí và kẻ đưa tin lại còn thần bí hơn , kể từ đó ta đã có lòng nghi vấn ... chỉ có điều không ngờ ngươi lại là giáo chủ Tiên Tri giáo ...
Lục Đại Từ cười lớn nói :
-Không ngờ Điệp Vũ Hồng này cuối cùng vẫn không qua được ánh mắt ngươi ...
Thu Nhược Tuyền trầm mặc hỏi :
-Ta vẫn không hiểu một điều ...
-Điều gì ?
-Tại sao ngươi đã nuôi dưỡng Vũ Xương suốt mười lăm năm rồi lại đẩy hắn vào con đường chết ?
Điệp Vũ Hồng cười man dại nói :
-Ta nuôi hắn mười lăm năm cũng là mong kiếm tìm hoặc khám phá ra bí mật Tiên Ma Chi Hồn nhưng cuối cùng là vô ích , ta rất hận hắn về điều này ... một kẻ sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh mà cuối cùng chẳng hiểu cái cóc khô gì về Tiên Ma Chi Hồn ...
Thu Nhược Tuyền cười thảm :
-Một người ngay cả vợ mình cũng muốn đem đi đánh đổi để lấy danh vọng thì lẽ ra ta phải hiểu được sớm có ngày hôm nay mới phải !
Điệp Vũ Hồng gầm lên :
-Không vì bọn chính đạo khốn kiếp các ngươi van nài thì há ta lại làm ra cái chuyện bỉ ổi ấy hay sao ? Giờ xong việc rồi lại đổ thừa cho ta !
Thu Nhược Tuyền đứng dậy , lão buông ánh mắt vào đêm sâu lấp loáng bóng trăng không nói gì . Điệp Vũ Hồng cười nhạt :
-Ngươi đã biết ta là ai rồi sao không gọi bọn chính đạo nữa mà lại đi một mình ? Không sợ ta giết người diệt khẩu hay sao ?
Thu Nhược Tuyền lắc đầu :
-Ngươi dù cao cường đến đâu thì cũng khó thắng được ta ngay trong vài chiêu . Ta cũng đã nói rồi , chính vì nghĩ đến tình bằng nữa nên ta muốn ngươi hãy quay đầu ...
Điệp Vũ Hồng cười nhạt :
-Tiên Tri giáo là tâm huyết cả đời của ta , ngươi nghĩ muốn nói bỏ nó thì bỏ được luôn hay sao ?
Thu Nhược Tuyền hừ lạnh , lão đứng lên bước ra ngoài nói :
-Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ !
Lão đi thẳng về phòng , còn mình Điệp Vũ Hồng đứng đó , lão lặng lẽ đưa mắt ngó đêm trăng , ánh mắt đột nhiên thay đổi quát :
-Còn không ra đây ?
Yến Phi Phi từ từ bước ra khỏi hành lang , đêm sâu lành lạnh chiếu rọi lên chân diện trắng trong như ngọc của nàng . Nàng đứng đó đăm đăm nhìn chân diện méo mó của Điệp Vũ Hồng trong lốt Lục Đại Từ , tâm tư dường như vạn phần khó hiểu .
Điệp Vũ Hồng lạnh lẽo nói :
-Khốn kiếp ! Ngươi thật là kẻ chẳng ra gì , luôn luôn thích trọc ngoáy vào chuyện người khác !
Yến Phi Phi không để tâm đến lời nói đó , nàng nhíu mày cười nhạt :
-Không hiểu Vũ Xương khi hay người đẩy hắn vào tuyệt lộ lại chính là nghĩa phụ mà hắn từng tôn kính thì sẽ phản ứng ra sao ?
Điệp Vũ Hồng nheo mắt , lão bước đến hai bước , song mục lộ sát quang hỏi :
-Ngươi nghĩ còn cơ hội sao ?
Yến Phi Phi lùi lại , nàng trừng mắt quát :
-Ngươi định giết ta sao ?
Điệp Vũ Hồng cười gằn :
-Ngươi đã phá hỏng rất nhiều chuyện của ta , không giết đi thì thật không phải Điệp Vũ Hồng !
Yến Phi Phi tái ngọc diện :
-Lão vẫn không chịu hồi tâm chuyển ý ư ?
-Điệp Vũ Hồng này đã quyết chuyện gì thì không bao giờ thay đổi !
Nét mặt Điệp Vũ Hồng hoàn toàn thay đổi , đôi mắt huyết quang đại thịnh . Trông lão như một con dã thú hoang dại dưới trăng khuya . Hữu thủ bùng cháy thanh quang từ từ tiến lại ...
Yến Phi Phi chân tay mềm nhũn , trước ánh mắt nhuốm đầy huyết lệ ấy nàng cơ hồ hồn phách lạc lên mây , chân khí như tiêu tán . Nàng hét một tiếng rồi trôi dạt vào góc phòng như chiếc lá khô , thân hình bất động !
Điệp Vũ Hồng thu chưởng pháp . Huyết quang cũng lặn dần trên mắt hắn , không gian một màu lạnh lẽo buông xuống . Đột nhiên bên ngoài một bóng trắng dạt vào như chớp quát :
-Lục Đại Từ ! Ngươi đã làm gì Yến cô nương ?
Điệp Vũ Hồng đăm đăm nhìn Vũ Xương , lão lạnh lùng hỏi :
-Tại sao ngươi biết ả ở đây ?
Vũ Xương trừng mắt nhìn hắn :
-Vừa rồi ta còn nghe thấy tiếng hét của nàng ...
Tiếng nói của hắn bị cắt ngang , đôi mắt hắn đã nhìn thấy Yến Phi Phi nằm bất động trong góc phòng , hắn băng mình đến nhưng Điệp Vũ Hồng phóng chưởng cản lại . Vũ Xương như con thú hoang , đôi mắt hắn hoang dại tám phần nên vận hết chân lực đẩy ra . Một tiếng động lệch đất vang lên , cả hai cùng thối lui mấy bước . Điệp Vũ Hồng trầm mặc giây lát rồi phóng mình qua cửa sổ bay đi .
Vũ Xương không đuổi theo hắn mà bước đến bên Yến Phi Phi , nàng hoàn toàn bất động , hơi thở đã ngắt từ độ nào ...
Bên ngoài , ánh trăng lạnh như băng len lỏi qua song cửa rọi soi lên mình hắn . Đôi mắt hắn giật giật liên hồi , ngoài kia vọng đến mấy tiếng nói mơ hồ :
-Thu chưởng môn , tiếng chưởng pháp ấy trong phòng Lục Đại Từ phát ra ! Chúng ta hãy vào đó !
Vũ Xương ôm Yến Phi Phi lên nói :
-Chẳng có kẻ nào trong các ngươi tử tế ngoài nàng ...
Hạ Hữu Lục Thủy Chi Ba Lãng (Nước Trong Ngọn Sóng Lao Xao Gió Ngàn)
Vũ Xương bay thẳng một mạch đến căn nhà hoang trong làng ven Hoa Lân thành . Hắn từng nghe Yến Phi Phi nói đấy là nhà của nàng nên lúc này hắn muốn đưa nàng về...
Yến Phi Phi ngẹo đầu sang một bên , mái tóc dài đen láy thi thoảng bung vài sợi phất phơ trên ngọc diện nhợt nhạt . Vũ Xương đặt nàng ngồi xuống giường rồi vận chân nguyên như triều dâng thác đổ truyền vào nội thể nàng . Qua hơn một khắc tình hình cũng chẳng có gì biến chuyển , mồ hôi rịn trên trán Vũ Xương , tâm tư hắn bắt đầu bấn loạn ! Hắn thúc mạnh chân nguyên vào , chân dạng méo mó , kèm theo mỗi cái trút dữ dội ấy nước mắt hắn rơi tả tơi . Dưới ánh trăng lạnh lẽo mồ hôi hòa lẫn nước mắt khiến ngọc diện hắn như bị ai đấy túm lấy mà nhấn vào chậu nước . Có điều hắn không ngộp thở vì thiếu hơi mà ngộp trong muôn ngàn sầu đau cắn xé .
Từ khi kể cho Yến Phi Phi nghe chuyện của mình ở Dương Bình trấn , hắn cơ hồ cảm nhận thấy mình có thứ tình cảm gì đấy rất đặc biệt với nàng . Thứ tình cảm đó không giống như đối với Băng Tâm hay Huyền Tuyết Sương . Lúc đấy hắn chưa dám chắc đó có phải tình yêu mà nhân gian vẫn gọi hay không ! Nhưng phút giây này , cái cảm giác Yến Phi Phi vĩnh viễn ra đi khiến hắn hiểu ra rằng mình yêu nàng ta nhiều hơn những gì mình tưởng .
Chân nguyên trong người hắn dường như cạn sạch , hắn thở dốc liên tục kèm theo những cái nấc ngẹn bi ai .
Hắn thấy truyền chân nguyên như vậy hẳn cũng không ăn thua nên vận ngũ hành chi lực dồn nén lên thân thể nàng . Hắn từng nghe qua Lục Đại Từ luyện Hấp Tinh Chưởng được thu nạp từ chân nguyên ngũ hành trên người Ngũ Hung . Chắc vừa rồi hắn đã xuất thủ với nàng bằng loại chưởng pháp lợi hại đó . Trong đầu hắn nhen nhóm lên hy vọng có thể đè nén được Ngũ Hành của Hấp Tinh Chưởng !
Một khắc nữa trôi qua , đêm đang chuyển mình về sáng , Vũ Xương bây giờ mặt cắt không còn một giọt máu , môi khô nứt nẻ nhưng mái tóc thì ướt đẫm như dội nước . Hắn thở dốc toan bỏ cuộc thì cảm nhận thấy có tiếng thở nhẹ truyền qua lòng bàn tay . Tâm tư hắn phấn khích tột cùng , vội dồn toàn bộ chút chân nguyên ít ỏi còn lại khiến hỏa quang quang người Yến Phi Phi đại thịnh !
Yến Phi Phi mơ hồ mở mắt quan sát , nàng nhận thấy phía sau lưng có luồng chân luyên ấm áp đang lan tỏa vào nội thể thì quay người lại ... Vũ Xương cười nhợt nhạt buông tay xuống :
-Cuối cùng nàng cũng tỉnh , tạ ơn trời đất !
Yến Phi Phi thấy xưa nay hắn vẫn lạnh nhạt không hề nói cảm kích với ai , vậy mà hôm nay vì mình thái độ trở nên nhu hòa khác lạ . Nàng đưa bàn tay trắng trong áp lên má hắn rồi íu ớt vươn người lại ôm lấy hắn . Giữa đêm sâu , hai bóng người lẳng lặng bất động tựa vào nhau , không một lời nói nào phát ra miệng , nhưng con tim thì chan chứa tình ý ...
Lại nói Thu Nhược Tuyền cùng các vị chưởng môn nghe tiếng chưởng phong chấn động màn đêm thì kéo nhau đến phòng Lục Đại Từ , lão thấy cửa mở tung , trong phòng không một bóng người cũng lấy làm kinh hãi . Nhậm Bá Lân thần tình sốt ruột nhất , ngày mai đã là ngày đại hội rồi , vậy mà gã Lục Đại Từ , niềm hy vọng lớn nhất của Triêu Dương phái lại mất tích . Lão đứng ngồi cũng không yên liền hối thúc Thu Nhược Tuyền cho người đi tìm .
Sau khi sai phái nguời tìm kiếm , chúng nhân lại mấy phần ngạc nhiên khi không thấy Yến Phi Phi và Điệp Vũ Xương . Thu Nhược Tuyền , Đồng Đại Thiên , Nhậm Bá Lân cùng chúng đệ tử tìm kiếm cả đêm , đến khi trời sáng thì cơ hồ ai nấy đều mệt mỏi trông thấy . Thu Nhược Tuyền đành sai bảo mấy đệ tử đi tìm còn mình cùng các vị chưởng môn về Thu Phong phái chuẩn bị đại hội .
Ngọc Băng Tâm và Huyền Tuyết Sương tâm tư mười phần bấn loạn , họ lục tìm khắc cả Hoa Lân thành vẫn không tìm ra bóng dáng của Vũ Xương lẫn Yến Phi Phi thì hết sức lo lắng . Tuy nhiên đại hội hai mươi năm mới có một lần nên họ không thể không theo ý các vị chưởng môn quay về ...
Phía hậu sơn Thu Phong phái mới sáng sớm tinh mơ đã đông nghẹt chúng nhân từ dưới Hoa Lân thành lên . Họ dường như cũng chưa biết đến biến sự trên Thu Phong sơn nên ai nấy mắt mày hớn hở ngước lên đài cao .
Sau khi kết thúc bài múa lân , Thu Nhược Tuyền dáng vẻ mệt mỏi bước lên đài , lão hướng xuống chúng nhân nói :
-Thiếu niên anh hùng hội đáng lẽ định kỳ hai mươi năm mới tổ chức một lần , tuy nhiên gần đây giang hồ xảy ra rất nhiều biến sự nên các vị chưởng môn họp bàn quyết định sẽ tổ chức sớm hai năm ! Hôm nay , tại hậu sơn Thu Phong phái , ta tuyên bố chính thức bắt đầu khai mạc Thiếu Niên Anh Hùng Hội !
Chúng nhân phía dưới hoan hô dậy đất , tiếng trống nổi lên ầm ầm , rồi tiếng pháo nổ xé nát không gian . Thu Nhược Tuyền đứng trên đài cao , chân diện mười phần lo lắng , bên cạnh lão , Tào Mạnh Cường cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu , cả đêm hôm qua hắn như người mất hồn , chạy đi chạy lại tìm kiếm biểu muội nhưng cuối cùng vẫn vô vọng .
Thu Nhược Tuyền săm soi một hồi không thấy bóng dáng Yêu Vương đâu thì cũng lấy làm mừng trong lòng . Tuy nhiên lão cũng chẳng mừng được lâu . Khoảng hơn nửa khắc sau khi lão tuyên bố đại hội . Phía trời cao mây đen nổi lên cuồn cuộn rồi Yêu Vương xuất hiện !
Đa số khách giang hồ trên Thu Phong sơn chưa hề gặp qua Yêu Vương , chỉ là một vài kẻ cao niên chỉ trỏ xì xầm mà truyền nhau tâm sự , ai nấy thất sắc lo sợ . Thu Nhược Tuyền nhíu mày nhìn Yêu Vương , nhưng thủy chung không mở miệng nói một lời ... hắn đáp xuống bước đến hàng ghế đầu từ từ ngồi xuống nói với chúng nhân :
-Ta chỉ là đến xem náo nhiệt , các ngươi không cần căng thẳng !
Chúng nhân không phản ứng gì với câu nói của hắn , tuy nhiên không khí trở nên tĩnh lặng hơn khi nãy rất nhiều . Trên đài Thu Nhược Tuyền còn đăm đăm nhìn Yêu Vương thì phía xa xa xuất hiện một nhân ảnh , lão nhìn thấy người này thì không khỏi nhíu mày . Kẻ đó chính là Lục Đại Từ , hắn ngự kiếm bay đến phiêu hốt và tự tại như thể trên đời này không có bất cứ điều gì khiến hắn phải để tâm !
Mọi người chú mục quan sát , chân diện Nhậm Bá Lân mấy nét giãn ra còn Đồng Đại Thiên và Thu Nhược Tuyền nhìn nhau không nói gì . Ngọc Băng Tâm hướng đến Lục Đại Từ nói lớn :
-Ngươi đã làm gì Trần Long rôì ?
Lục Đại Từ cười nhạt hỏi :
-Cô nương hỏi ta như vậy là ý làm sao ?
Thu Nhược Tuyền ngắt ngang :
-Hôm qua có tiếng chưởng phong va chạm trong phòng , rồi ngươi và Trần Long cùng Yến Phi Phi mất tích là lý do gì ?
Điệp Vũ Hồng nhíu mày , lão cười vang nói :
-Ta đi chuẩn bị cho các ngươi một món quà ...
Thu Nhược Tuyền đăm chiêu , chân diện lão u ám trông thấy .
-Rốt cục ngươi có ý gì ?
Điệp Vũ Hồng chưa kịp đáp lời thì phía trời cao có hai đạo bạch quang bay đến . Huyền Tuyết Sương , Ngọc Băng Tâm và Tào Mạnh Cường trông lên thì mững rỡ ra mặt .
-Vũ ... Trần Long !
-Yến Biểu muội !
Tất thảy mọi người đều ngước mắt lên ! Điệp Vũ Xương cùng Yến Phi Phi đáp xuống cạnh Thu Nhược Tuyền , lão nhìn hai người hỏi :
-Các ngươi đi đâu ? Có biết mọi người lo lắng lắm hay không ?
Huyền Tuyết Sương và Ngọc Băng Tâm định bay lên đài nhưng Tống Tiểu Lan và Đồng Đại Thiên cản lại . Trên đài nghe Yến Phi Phi chỉ Điệp Vũ Hồng nói :
-Chính ...lão đã định giết con , may mà Trần Long đến kịp ...
Vũ Xương đã được nghe Yến Phi kể qua mọi chuyện nên cũng không tỏ ra ngạc nhiên lắm với cách xưng hô của nàng , hắn buông ánh mắt u ám nhìn Điệp Vũ Hồng trân trân . Chỉ có chúng nhân phía dưới và Thu Nhược Tuyền là lấy làm ngạc nhiên . Họ đưa mắt nhìn nhau ...
Điệp vũ Hồng trong lốt Lục Đại Từ liên cất tiếng cười vang như điên dại , hắn móc trong người ra một trái pháo hoa bắn thẳng lên trời . Khi tiếng nổ cùng tàn khói pháo hoa biến mất thì bầu trời đột nhiên u tối bởi vô số bóng đen choán ngợp lấy vầng thái dương . Rồi lập tức vô số huyền y nhân ngự kiếm bay đến bao vây hậu sơn Thu Phong sơn .
Chúng nhân , kể cả Yêu Vương đều thất sắc , họ không ngờ lực lượng Tiên Tri giáo lại đông và ghê gớm đến thế !
Lại thấy Điệp Vũ Hồng chỉ tay về phía Nam Cung Phi Vân vẫy :
-Lên đây cho ta !
Nam Cung Phi Vân băng mình nhảy lên đài cao đứng cạnh Lục Đại Từ tuốt kiếm ra thủ thế ! Nhất Tiêu chân nhân hoảng hồn gọi :
-Vân nhi ! Về đây , con làm cái gì vậy ?
Nam Cung Phi Vân khinh khỉnh nhìn ông ta không thèm phản ứng . Thu Nhược Tuyền cười nhạt quát :
-Điệp Vũ Hồng , lẽ nào ngươi vẫn chưa thấy đủ hay sao ?
Ai nấy nghe lão gọi Lục Đại Từ bằng Điệp Vũ Hồng thì chân diện thập phần thay đổi , họ đưa mắt nhìn nhau rồi hướng hết về phía Lục Đại Từ .
Thần sắc Nam Cung Phi Vân biến loạn trông thấy , nàng chỉ Lục Đại Từ nói :
-Ngươi ... tại sao ngươi lại là ...
Điệp Vũ Hồng cười hoang dại , lão cất tiếng oang oang :
-Phải ! Ta chính là Điệp Vũ Hồng , mấy năm trước hãy còn được giang hồ xưng tụng đệ nhất đại hiệp !
Chúng nhân nhìn nhau . Điệp Vũ Hồng lại cười gằn :
-Ta mượn xác Lục Đại Từ để di hồn , cho nên ai muốn quy thuận Tiên Tri giáo vẫn được ta coi trọng ...
Điệp Vũ Xương hai mắt đỏ ngầu quát :
-Im miệng !
Điệp Vũ Hồng nhìn hắn cười gằn :
-Tên khốn kiếp ! Vì ngươi mà ta tốn bao nhiêu công sức ! Hôm nay ta không giết được ngươi thì cũng chẳng thiết làm người nữa !
Nam Cung Phi Vân xuất kiếm lao đến Điệp Vũ Hồng quát :
-Ngươi thật đáng chết !
Chúng nhân lại một phần nữa ngơ ngác trước hành động kỳ quái của cô gái này . Khi nãy nàng ta sẵn sàng từ bỏ phe chính đạo để đứng cùng hàng ngũ với hắn . Giờ lại đòi giết hắn là cớ làm sao ?
Nam Cung Phi Vân cười nhạt :
-Đúng vậy ! Ta chính là ái nữ của lão và nữ nhân Lưu Khanh mà hai trăm năm trước các ngươi đem đến Cô Nhĩ Sơn !
Thu Nhược Tuyền lắc đầu :
-Sao có thể như vậy được ?
Nam Cung Phi Vân trừng mắt gắt :
-Bọn khốn kiếp các ngươi mang mẫu thân đến đấy mà đâu biết người đã hoài thai ta ba tháng . Cũng do uất ức trong tâm can mà một trăm tám mươi năm sau mới sinh được ra ta ?
Yêu Vương thở dài nói :
-Thảo nào ta thấy nàng ta rất lạ !
Điệp vũ Hồng cười nhạt , hắn đưa mắt nhìn bọn huyền y nhân đang xiết chặt vòng vây không thèm nói gì . Chúng nhân phía dưới dường như quá bất ngờ với chuyện một nữ nhân hoài thai suốt một trăm tám mươi năm , nhưng sau lại đưa mắt nhìn Phi vân , thấy dung mạo nàng ta thóat tục phi phàm không một nữ nhân nào sánh được thì phản ứng cũng dần dà bớt đi phần nào . Thu Nhược Tuyền trầm ngâm hỏi :
-Tại sao cô nương theo hắn rồi giờ lại muốn giết hắn ?
Phi Vân ngước cao đầu , môi nàng đôi phần nhợt nhạt đáp :
-Ban đầu ta theo hắn tìm kế trả thù là vì tưởng hắn là giáo chủ Tiên Tri giáo , nhưng giờ đã vỡ lẽ thì kẻ ta muốn giết nhất chính là hắn !
Thu Nhược Tuyền lắc đầu :
-Dù hắn có đáng tội chết nhưng dù sao cũng là cha ruột , cô nương làm vậy là mang tội rất nặng ...
-Câm mồm , lũ ngụy quân tử các ngươi không đáng để nói ta như vậy , hôm nay ở đây dù ta có chết cũng phải chết trong việc báo thù !
Nói đoạn hoành kiếm lao đến Điệp Vũ Hồng xuất chiêu như chớp . Lão nhíu mày lùi lại vận chân nguyên khiến thanh quang đại thịnh . Phi vân vừa xuất kiếm quang tựa hình dạng ba tia chớp chéo nhau tới thì lão cũng đẩy chưởng ra . Nam Cung Phi Vân thất sắc khi nhận ra chưởng phong đầy uy mãnh . Nàng ta hốt hoảng thu chiêu lại nhưng vẫn chậm , đạo thanh quang dạt đến bạt ngang kiếm khí đè đến ngực nàng ...
Đúng lúc đó một bóng trắng như khói mờ đến đẩy nàng ra đón chiêu . Một tiếng nổ kinh thiên vang lên , Phi Vân thất kinh , quả thật nàng ta mà trúng chiêu ấy chưa hẳn đã toàn mạng . Nàng căm phẫn nhìn Điệp vũ Hồng , rõ ràng ngay ái nữ của mình mà lão còn xuống tay như vậy thì nhân tính đối với lão chỉ là một khái niệm quá ư xa vời !
Quần hùng ngơ ngẩn nhìn nhau ... Điệp Vũ Xương sau khi đỡ chiêu liền hừ giọng , ánh mắt hắn điên dại nhìn Điệp Vũ Hồng hỏi :
-Hai trăm mạng người trong Hồ Điệp sơn trang phải chăng cũng là chính tay lão hạ thủ ?
Điệp Vũ Hồng mặc nhiên đáp :
-Đúng vậy ! Làm việc lớn không thể nói đến tình nghĩa !
Thu Nhược Tuyền nghe đối đáp vậy thì nảy mối nghi ngờ , lão nhìn Điệp vũ Hồng hỏi :
-Chàng trai này là ai ? Phải chăng ...
-Đúng đấy ! Hắn chính là Điệp Vũ Xương !
Thu Nhược Tuyền thở dài , tâm tư lão dao động nhìn Vũ Xương rồi tiến đến nói :
-Thật bao nhiêu năm qua đã oan uổng cho ngươi rồi !
Vũ Xương vẫn bất động , hắn đưa mắt nhìn bọn huyền y nhân đang xiết vòng vây nói :
-Minh chủ nên chuẩn bị đi thôi !
Thu Nhược Tuyền gật đầu rồi phất tay ra hiệu , ba sư đệ của lão và Nhất Tiêu chân nhân phi thân bay lên án bốn góc hậu sơn . Tiếp đấy Tào mạnh Cường bắn một dải pháo tím ngát lên trời cao , lập tức muôn ngàn bạch quang lấp lóa trên bầu trời . Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng thất sắc , Đấy toàn là những đại cao thủ của các đại phái đến từ Quan Nội lẫn Quan Ngoại . Vũ Hồng hừ lạnh nhìn Thu Nhược Tuyền :
-Ngươi thật không đơn giản !
Chúng nhân phía dưới thấy phe chính đạo cao thủ xuất hiện như mây thì tâm thần phấn khích trở lại . Vũ Xương nhận thấy xa xa trong đám bạch quang ấy có dáng hình của Hồ Hán Thương , Bích Phù Dung và rất nhiều đệ tử Tu Luyện Phòng , lòng hắn bỗng thấy xúc động vô ngần . Thu Nhược Tuyền nắm tay Yến Phi Phi lôi nàng bay khỏi đài nói :
-Vũ Xương , Nam Cung cô nương , hãy xuống dưới !
Nam Cung Phi Vân không động đậy , Vũ Xương buông ánh mắt đầy huyết quang nhìn Điệp Vũ Hồng . Yến Phi Phi gọi lớn :
-Xương huynh , nhanh xuống đây !
Thân hình hắn vẫn không lay chuyển ! Thu Nhược Tuyến đáp xuống đất nói lớn :
-Hãy nhanh xuống đây , ta sắp phát động Hỏa Quang Sa rồi !
Nam Cung Phi Vân nghe thế thì cau mày rồi băng mình khỏi đài , nàng ta không hướng tới đám đệ tử Đồng Tước phái mà tách ra đứng lẻ loi một mình . Lúc này lại nghe Yêu Vương cười hoang dại . Hắn nhảy lên đài hướng đến Vũ Xương xuất chiêu như bão táp quát :
-Hãy mau giao nộp Tiên Ma Chi Hồn !
Quần hào rúng động trước hắc quang khủng bố của hắn . Vũ Xương vận chân nguyên xuất "Ngục Hỏa Phong Sơn" đỡ , lôi đài vững chãi rung chuyển liên hồi , đây đó vài tiếng rắc rắc như muốn sập . Mọi người ở dưới hoảng hồn trước uy thế động thiên của hai đại cao thủ . Thu Nhược Tuyền phất tay , liền sau đấy những cao thủ bạch đạo xuất chưởng tấn công bọn Huyền y nhân dồn dập , kể cả quần hùng đến dự náo nhiệt cũng lao đến liều sống chết .
Hậu sơn Thu Phong sơn đẫm máu ...
Trên đài , Điệp Vũ Hồng thấy Yêu Vương muốn chiếm tiện nghi thì tức giận xuất thủ mắng :
-Loại người chẳng ra người như ngươi cũng xứng giữ nó sao ?
Khung cảnh hỗn chiến giữa ba đại cao thủ làm trời đất như rung chuyển ! Huyền Tuyết Sương , Ngọc Băng Tâm tuy cùng những cao thủ khác hỗn chiến với bọn huyền y nhân do Âu Dương Tu và Lao Hà cầm đầu nhưng mắt vẫn không ngớt quan sát lôi đài , tâm tư họ vạn phần lo lắng .
Bên kia Yến Phi Phi toan nhảy lên đài nhưng bị Tào Mạnh Cường và Thu Nhược Tuyền cản lại . Lão nhìn Mạnh Cường nói :
-Hãy giữ chặt , không cho Phi Nhi lên đài !
Lão băng mình lên không , thân hình lơ lửng niệm bùa chú . Bốn người canh giữ bốn tháp phía hậu sơn thấy vậy cũng vận chân nguyên . Yến Phi Phi gào lên , âm hưởng nghe não ruột khiến chúng nhân đang trong cảnh sinh tử cũng phải ngước lên .
-Không được ! Nghĩa phụ làm vậy là giết cả Xương huynh đấy !
Thu Nhược Tuyền hai giọt lệ bật khỏi bờ mi , lão tiếp tục niệm chú , trên bầu trời lôi đài dần dần xuất hiện những vầng lửa đan chéo nhau như một tấm lưới khổng lồ của dân chài .
Tấm lưới ấy bắt nguồn từ bốn ngọn tháp đặt ở bốn góc Đông , Tây , Nam , Bắc trên Thu Phong sơn . Những tháp này nghe chú thì hỏa quang đại thịnh rồi phóng thẳng xuống lôi đài đan chằng chịt vào nhau . Các vị canh giữ tháp lập tức vận chân nguyên dồn vào như bão táp .
Hỏa quang ngày càng kinh tâm , tấm lưới ngày càng áp sát xuống lôi đài . Phía dưới tấm lưới Yêu Vương và Điệp Vũ Hồng cùng có dã tâm nên dồn hết sức lực ào ạt tấn công Vũ Xương , hắn chống trả một hồi thì cơ hồ sức lực không cự nổi . Khí huyết nhộn nhạo tuôn ra khỏi người thấm đẫm ngực áo . Có lẽ đêm qua trị thương cho Yến Phi Phi đã khiến hắn tốn quá nhiều chân lực . Còn Yến Phi Phi sau một hồi gào thét đã ngất đi từ độ nào . Huyền Tuyết Sương cùng Ngọc Băng Tâm hợp công đẩy lui mấy tên huyền y nhân rồi dạt mình bay lên đài , nhưng hỏa quang trấn áp từ Hỏa Quang Sa đã đánh bật họ xuống ...
Điệp Vũ Xương thở dốc , hắn lùi vào sát lôi đài khụy gối xuống , miệng liên tục thổ huyết , Hỏa Quang Sa đè sát đầu khiến Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng thập phần biến loạn , chúng vận toàn bộ chân nguyên đẩy lên khiến bốn người giữ tháp lay động thân mình , Thu Nhược Tuyền thất kinh hồn phách , lão tiếp tục niệm chú rồi xuất một đạo chân nguyên hòa nhập vào tấm lưới , lập tức nó lại giữa được thế bình ổn . Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng vùng vẫy một hồi cũng đẩy được tấm lưới cao lên mấy thước , rồi cùng vận chân nguyên tấn công Vũ Xương ...
Hắn quan sát phía dưới thấy Yến Phi Phi đã ngất đi , Nam Cung Phi Vân thì bàng quang đứng nhìn , còn ngoài kia Nhậm Bá Lân cùng Kim Tình Văn tức giận trước cái chết của Lâm Trấn Nam và Lục Đại Từ nên xuất thủ điên cuồng . Hồ Hán Thương và Bích Phù Dung cũng đang cùng Đồng Đại Thiên đại chiến với Âu Dương Tu và Lao Hà . Phe chính đạo dường như chiếm ưu thế rõ rệt . Tuy nhiên xác người vẫn chất thành núi , mãu chảy thành dòng .
Vũ Xương rúng động thân mình , đột nhiên hắn cảm thấy ngực mình cục cựa , sau đấy tấm vải trắng tinh thấm đầy máu tỏa hoàng quang bay lên lơ lửng . Điệp Vũ Hồng cùng Yêu Vương nhìn nhau nói :
-Tiên Ma Chi Hồn !
Hai lão thu chiêu đằng không như chớp đến tấm vải , nhưng sắc vàng chói chang đẩy chúng bay vọt lại . Vũ Xương còn bàng hoàng thì một tiếng nổ lớn vang lên , Tiên Ma Chi Hồn tan biến thanh muôn ngàn dải sáng phất phơ như lưu tinh tiếp nhập cơ thể Vũ Xương . Hắn cảm thấy khí huyết phương cương khác lạ , sau đấy chân nguyên trong người vận động như muốn tuôn trào ra ngoài khiến thân xác hắn lâng lâng . Hắn vận chân lực hét lên một tiếng rú kinh động trời xanh , nghe như tiếng hoang thú thời tiền sử vọng về .
Khí quyển quanh người hắn vần vũ rồi ngưng đọng xuống hữu thủ , hắn đưa tay đẩy mạnh chưởng phong lên trời cao , uy lực của chưởng phong thật kinh tâm động phách . Tấm Hỏa Quang Sa như mây mù tan biến , Bốn vị canh tháp và Thu Nhược Tuyền thổ huyết rơi xuống đất , Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng do đứng quá gần kề hắn mà bị dư chấn của chưởng phong đánh cho hộc máu , bay lui đến mấy trượng .
Lại thấy đạo chưởng phong động tâm ấy bay thẳng lên cao , không biết bao lâu thì một tiếng nổ kinh hồn dội xuống , tàn lửa trên cao ầm ầm tiếp đất như mưa , không gian rung chuyển . Quần hùng lẫn bọn huyền y nhân sợ hãi tháo chạy như điên khỏi hậu sơn Thu Phong sơn , Đồng Đại Thiên cùng các cao thủ phải vận lực đẩy dạt lưu tinh lạc thạch để giải cứu Yến Phi Phi , Thu Nhược Tuyền , cùng bốn vị canh tháp . Quần áo họ vì vậy cũng cháy xém nghi ngút .
Khi lưu tinh kết thúc thì trên trời cao dội lại một tiếng cười hoang dại đầy thú tính :
-Số trời , ha ha ! Đúng là số trời !
Tiên Ma Chi Hồn
Nguyên Tác : Văn Càn Khôn
Hiệu Đính : Vũ Dạ Tiêu Tử
Quyển Hai
Tam Giới Phân Tranh
Chương Một
Tai Kiếp Nhân Gian
Mọi người còn đang mải mê giải cứu cho nạn nhân thì bầu trời như trùng xuống , trên cao mây đen vần vũ liên hồi . Chúng nhân thất sắc ngước mắt lên ...
Mây đen vẫn tiếp tục chuyển động không ngừng , cuồng phong nổi lên dữ dội . Kim Tình Văn , Nhậm Bá Lân , Hồ Hán Thương , Đồng Đại Thiên , Tống Tiểu Lan , Lục An Vân , Trần Tuấn Hào , Lãnh Phiêu Dương , Lâm Ngọc Hài ,... cùng những người còn lại trông thấy như vậy thì hoảng kinh hồn vía . Vô hình chung họ dồn hết lại phía Thu Nhược Tuyền tựa đầu vào nhau mà nhìn .
Trên trời mây đen đại thịnh , sau đấy cô đọng thành một tấm thảm lớn . Ngự trên tấm thảm này là một hắc y nhân đầu tóc đỏ hoe như máu , mặt mày hắn mấy phần đanh ác , thâm trầm nhưng lúc này quan sát chỉ thấy sự sung sướng tột cùng .
Phía dưới ai nấy nhìn nhau , dường như đối với con người lạ lẫm này không ai quen biết cả .
Ma Hoàng nhìn đám người dưới đất , song mục tỏa hắc quang bức nhân , hắn day sâu vào Điệp Vũ Xương nói :
-Người bạn trẻ , gần hai mươi năm rồi không gặp , xem ra ngươi đã đạt được thành tựu đáng nể rồi !
Điệp Vũ Hồng cùng Yêu Vương bất chợt đối nhãn , ánh mắt hai lão bây giờ hoàn toàn mất đi vẻ tự kiêu , hống hách . Trong ấy lẩn quất vướng vài nét sợ hãi !
Yêu Vương đưa bàn tay bọc đầy một thứ vảy xanh lét lên ấp úng :
-Ngươi ... ngươi là Ma Hoàng ...
Chúng nhân mới nghe hắn nói xong thì thẫn thờ , chân diện ai nấy thập phần đại biến !
Tại sao lại có tai kiếp khủng khiếp này ? Yêu Vương cùng Tiên Tri giáo đã là mối sợ hãi kinh tâm rồi . Ma Hoàng lại là chúa tể Ma Giới , sự lợi hại và tàn ác làm sao kể hết ! Thu Nhược Tuyền tuy thương thế còn nặng nhưng mấy lời nói ấy lão nghe trọn vẹn . Bên tai lão tựa như có tiếng sét ầm ầm đánh vào , khuôn mặt vốn đã tái nhợt bây giờ trông xanh như tàu lá chuối . Lão run run hỏi :
-Tại sao ... tại sao lại nên cơ sự này ?
Ngọc diện quần hào âu lo lẫn hoảng sợ bao trùm . Lại nghe Ma Hoàng cười như điên dại , hắn chỉ Vũ Xương nói :
-Tiên Ma Chi Cảnh ngàn vạn năm nay đã được dùng để ngăn cách Tiên Giới , Ma Giới và Nhân Giới ! Vừa rồi hắn đã trong cơn tức giận mà bạo phát chân nguyên khiến Tiên Ma Chi Cảnh sụp đổ ...
Vũ Xương như chết đi nửa người , hai chân hắn run run . Chúng nhân dồn ánh mắt về phía hắn , không hiểu họ nghĩ gì ? Căm hận hắn hay trách móc hắn ? Hắn thấy trời đất như sụp xuống !
Ngọc Băng Tâm cùng Huyền Tuyết Sương định bước lại phía hắn , nhưng một lần nữa họ bị các chưởng môn ngăn cản . Ma Hoàng cười nhạt nhẽo :
-Ngươi vốn dĩ được sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh , ngưng đọng toàn bộ tinh hoa của Tiên Giới lẫn Ma Giới mà định hình , nay cũng đã qua cảnh giới Chân Tiên , nếu theo ta chinh phạt Nhị Giới sẽ dưới một người , trên vạn người ...
Quần hùng nghe hắn nói như đinh đóng cột thì thất sắc lo âu .
Lục An Vân và Trần Tuấn Hào nhìn nhau , bây giờ họ đã hiểu những lời Băng Nhân nói trước kia ... Yến Phi Phi tỉnh dậy từ lâu , nàng nghe qua cơ sự thì vùng tay thoát khỏi Tào Mạnh Cường chạy đến níu áo hắn nói :
-Huynh không thể theo hắn được , dù thế nào trong mắt muội huynh vẫn là một con người !
Một tiếng sấm vang dội bầu trời , mây đen kéo đến ngày càng nhiều , nhân gian như rơi vào ngày tận thế . Vũ Xương ngửa mặt nhìn trời , song mục hắn huyết quang bao phủ , chân nguyên quanh người bắt đầu bạo phát dữ dội đẩy Yến Phi Phi văng ra xa hơn trượng . Nàng buông đôi mắt thất thần nhìn thân xác hắn đang cháy sáng rực rỡ , miệng không ngừng gào thét . Vũ Xương đưa đôi mắt lấp lánh huyết quang nhìn Ma Hoàng gằn từng chữ :
-Tai kiếp này là do ta mà ra ! Ta phải đích tay kết thúc nó !
Hắn vận chân nguyên như triều dâng thác đổ xuất "Băng Thiên Tuyết Địa" đến Ma Hoàng , trời đất như nghiêng ngã , không gian đảo điên , chúng nhân ôm đầu trấn định tâm can .
Ma Hoàng nhếch mép , hắn bay khỏi đám mấy vận công đánh thẳng " Hắc Ám Chi Hồn Tử Thần " hét :
-Khốn kiếp ! Ngươi dám phản ta sao ?
Vũ Xương cười nhạt :
-Ta vốn chưa bao giờ quy thuận ngươi thì sao lại nói đến chuyện phản ?
Toàn thân Ma Hoàng biến ảo , cả người lẫn chưởng hòa nhập thành một khối đầu ngập tràn hắc quang trông như khối xương Rồng giữa đại mạc hoang tàn . Hai luồng chưởng phong chạm nhau . Mây đen bị áp lực đẩy dạt ra , mặt đất một màu tươi sáng nhưng Vũ Xương thì bị thổi bay đi như chiếc lá ! Hắn rơi xuống đất miệng thổ huyết không ngừng . Yến Phi Phi chạy đến đỡ hắn dậy , chân diện nàng cũng nhợt nhạt như chưa từng xuất hiện sắc hồng .
Tào Mạnh Cường đứng từ xa , khuôn mặt hắn sầu đau bao phủ , dường như hắn chưa bao giờ thấy nàng lo lắng cho một ai nhiều đến vậy . Lúc này hắn mới nhận ra nàng chưa bao giờ yêu mình ! Hắn thấy mình cô đơn hơn bao giờ hết , hắn có cảm tưởng mình đang đối diện với lôi đài rộng lớn , ở đó chỉ có gió nhẹ thi thoảng thổi và văng vẳng tiếng nói vọng từ ngàn xa của biểu muội...
Lúc Vũ Xương rơi xuống thì quần hùng thất sắc , còn Yêu Vương và Điệp Vũ Hồng nhìn nhau rồi cùng lao đi như gió . Ma Hoàng cười nhạt :
-Các ngươi tâm địa đều không nhỏ , để sống sót tất sẽ di họa !
Nói đoạn hắn lao đi như gió phóng chưởng phong đen lay lay kéo tuột hai kẻ đào tẩu lại . Yêu Vương cùng Điệp Vũ Hồng đang bay thì cảm thấy khí quyển quanh người bị co bóp rồi tốc độ bay chậm dần , cuối cùng chúng bay lùi lại , cả hai thất kinh hồn phách nhưng kháng cự kiểu gì cũng là vô ích !
Ma Hoàng nhếch mép , hắn đẩy mạnh chân nguyên khiến hai lão bị bao phủ trong hắc quang , thân hình méo mó trông thật đáng sợ . Hai khối cầu vàng chói lóa định hình trên người các lão . Chúng nhân phía dưới , nhất là Tào Mạnh Cường và Yến Phi Phi hoảng hốt hét :
-Hấp Tinh chưởng !
Ma Hoàng cười nhạt :
-Bọn này đã luyện loại võ công của ta thì giờ ta sẽ dùng chính nó để giết chúng , ha ha !
Hai khối cầu từ từ tiếp nhập cơ thể Ma Hoàng , hắc quang đại thịnh hơn trước vạn phần , Ma Hoàng phóng chưởng đánh tan cái xác vô hồn của Điệp Vũ Hồng và Yêu Vương . Nam Cung Phi Vân nãy giờ vẫn đứng bàng quang quan sát , trông thấy cơ sự ấy chân mày nàng nhíu lại nói :
-Đáng lắm !
Nói xong băng mình đi thẳng , Ma Hoàng cũng không cản , hắn điều tức dung hòa chân nguyên rồi hướng xuống chúng nhân hỏi :
-Trong các ngươi ai đồng ý tiếp nhập Ma Giới ?
Mấy chục người còn vương lại Thu Phong sơn đều là tinh hoa của bạch đạo , cái chết đối với họ thật cũng ít điều bận tâm , không ai đáp trả . Vũ Xương run run người đứng dậy nhưng lại khụy xuống . Đôi mắt hắn khắc khổ vạn phần nhìn Ma Hoàng chảy máu tươi , Yến Phi Phi đỡ cánh tay hắn , chân diện đổi sắc liên tục .
Ma Hoàng cười hoang dại :
-Rất có chí khí !
Hắn vận chân nguyên định xuất thủ thì phía trời cao một đạo bạch quang chói lòa lao đến , liền đấy một đạo nhân phiêu dật xuất hiện . Ma Hoàng cười gằn :
-Ngươi rất thích làm kỳ đà cản mũi ta thì phải ?
Tiên Hoàng thở dài :
-Sát nghiệp của ngươi quá nặng ! Tiên Hoàng ta không thể không theo áp chế ngươi !
Mọi người thấy đạo nhân tự xưng là Tiên Hoàng thì ai nấy giãn chân diện , nét lo lắng phần nào giảm đi . Lại nghe Ma Hoàng cười đắc ý nói :
-Hắc ! Hắc ! Ngươi nghĩ mình áp chế được ta hay sao ?
Tiên Hoàng phẩy phất trần cười nhạt :
-Không được ta cũng muốn thử !
Ma Hoàng không nói gì mà vận hắc quang lao đến Tiên Hoàng xuất thủ , cây cối trên Thu Phong sơn lốc rễ đổ rạp trước uy kực kinh thiên . Tiên Hoàng cau mày , trên nét mặt tưởng như vô ưu vô lo ấy xuất hiện vài nếp nhăn khác lạ . Rõ ràng so với trước đây võ công Ma Hoàng đã đại tiến trông thấy !
Ông vận mười hai thành chân lực xuất chiêu chống đỡ . Chưởng phong chạm nhau khiến không gian chao đảo liên hồi , mấy trang viện gần đấy rung động rồi đổ sập , Hậu sơn Thu Phong sơn tưởng như đanh sụp xuống ...
Tiên Hoàng nhợt nhạt chân diện còn Ma Hoàng nhíu mày , hắn nhằm hướng Nam Cương bay đi không nói câu gì . Bóng Ma Hoàng đi xa rồi Tiên Hoàng mới thổ ra một búng huyết tươi , thân hình chao đảo rơi xuống .
Chúng nhân thất thần , ngay cả Tiên Hoàng còn kháng cự không nổi Ma Hoàng thì nhân gian rồi sẽ ra sao ?
Trên cao tám đạo bạch quang đáp xuống cạnh Tiên Hoàng , nhìn lại họ ăn vận theo một lối như Tiên Hoàng , có điều trẻ tuổi hơn rất nhiều . Có ba nam và năm nữ , nam nhân ngọc thụ lâm phong , nữ nhân hạc nội mây ngàn .
Tiên Hoàng thều thào :
-Bát Đại Thiên Vương cũng tới rồi , hãy đưa ta hồi cung ...
Tám người nhanh chóng vận chân nguyên áp xuống Tiên Hoàng rồi nhấc ông ta bay thẳng lên cao mất dạng ...
Vũ Xương nhìn theo xuất thần , hắn buông tiếng cười cuồng dại rồi phóng mình bay đi . Yến Phi Phi vội gọi :
-Xương huynh ! Rồi cũng băng theo !
Không gian đôi phần yên tĩnh , mọi người đưa mắt nhìn nhau . Mây đen cũng đã dạt đi , bầu trời cao xanh vời vợi ...
Tiên Ma Chi Hồn
Nguyên Tác : Văn Càn Khôn
Hiệu Đính : Vũ Dạ Tiêu Tử
Quyển Hai
Tam Giới Phân Tranh
Chương hai
Dù Huynh Có Là Đại Ác Ma ...
Huyền Tuyết Sương nhìn Đồng Đại Thiên và hai vị cung chủ hỏi :
-Sao các vị không cản Xương đệ lại ?
Đồng Đại Thiên lắc đầu :
-Cản mà được sao ? hãy để từ từ rồi nó sẽ tĩnh tâm !
Hồ Hán Thương cùng Bích Phù Dung gật đầu đồng tình . Mọi người đưa mắt nhìn quang cảnh thương tâm trước mắt . Thu Nhược Tuyền quay sang nói với Tào Mạnh Cường :
-Con hãy cho chúng đệ tử thu dọn xác chết nơi đây , dù Tiên Tri giáo hay người chính đạo thì cũng chôn cất cho tử tế !
Tào Mạnh Cường cúi đầu bước đi , trông dáng dấp hắn mấy phần khắc khổ !
Mọi người nhìn xác chết nằm ngổn ngang lòng đầy u ám ...
Nhậm Bá Lân nheo mắt nghi hoặc nói :
-Tiên Ma Chi Cảnh vạn năm vững chãi , ngay cả Ma Hoàng lợi hại như vậy cũng không thể phá hủy . Vậy mà tên Điệp Vũ Xương kia lại làm sụp đổ được thì kể cũng lạ !
Thu Nhược Tuyền lắc đầu :
-Các vị chắc ít người biết , Vũ Xương được sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh , tất nhiên cũng có cái đặc biệt không thể nói hết !
Nhất Tiêu chân nhân thương thế chưa khỏi hẳn nhưng vẫn thều thào nói :
-Vừa rồi ngay cả Tiên Hoàng cũng thụ thương trước Ma Hoàng , e rằng khắp Nhị giới không còn ai là đối thủ của hắn !
Ông nói xong vẫy tay gọi Tiểu Tường đến đỡ mình đi vào , nội thương chưa lành lặn cùng nỗi thương tâm với chuyện của Nam Cung Phi Vân khiến ông ta thập phần tiêu điều !
Vũ Xương băng mình đi , thi thoảng hắn lại khựng người thổ ra một búng huyết , tuy vậy sau khi Tiên Ma Chi Hồn tiếp nhập cơ thể , chân tu của hắn đã vạn phần tiến triển , có lẽ vì thế mà Yến Phi Phi gia tăng hết tốc lực vẫn không thể nào đuổi kịp .
Ánh tà dương dần dần buông xuống , Vũ Xương dừng lại trước một cánh rừng già cỗi . Theo như hắn nhớ thì Yến Phi Phi khi trước cố công đuổi theo hắn , nhưng bây giờ hắn không thấy nàng đâu cả ! Chắc hẳn nàng đã bị hắn bỏ xa , lúc này đây hắn thấy có chút hối hận khi bỏ lại nàng .
Vũ Xương ngồi xuống thảm cỏ mềm mại bên bìa rừng , hắn vận công điều tức , khoảng một khắc sau thì cơ hồ thương thế phần lớn được lành lặn . Bóng đêm trầm lặng bao phủ không gian , ôm ấp , ve vút lên thân hình hắn , bao trọn hắn trong nỗi cô đơn . Hắn thấy mình thật lạc lòai , thật đáng chết !
Hắn nghĩ vốn dĩ mình đã không nên tồn tại trên thế gian này , bây giờ lại vô tình phá hủy đi Tiên Ma Chi Cảnh gieo rắc tai họa cho nhân gian , tội lỗi này làm sao rửa hết cho được ?
Tim hắn trùng hẳn xuống , hắn nghĩ đến những người của Thiên Vũ Môn , đến Yến Phi Phi , Ngọc Băng Tâm ,... thì không khỏi thắt lòng . Còn Điệp Vũ Hồng thì sao ? Trong lòng hắn rốt cuộc cũng chẳng hận thù nổi lão . Dù sao lão cũng nuôi mình khôn lớn , tuy rằng chẳng có ý tốt đẹp . Hắn ngước mắt nhìn ánh trăng lạnh lẽo dật dờ trôi . Giờ hắn phải làm gì đây ? Đi tiêu diệt Ma Hoàng hay chăng ?
Đột nhiên đằng xa có tiếng bước chân nhẹ nhàng , hắn quay lại ...
Yến Phi Phi đứng lặng lẽ nhìn hắn dưới sương khuya , đôi mắt nàng long lanh như muốn biến thành nước , hắn cầm lòng không nổi liền quay đi hỏi :
-Cô nương đến đây làm gì ?
Yến Phi Phi không đáp trả câu hỏi của hắn , nàng bước đến ôm lấy lưng hắn thổn thức . Vũ Xương cựa mình thoát ra nhưng Yến Phi Phi càng ôm chặt hơn . Hắn thở dài :
-Tào huynh là người tốt , cô nương nên về Thu Phong phái đi ... Ta bây giờ đã trở thành tội nhân , giang hồ cả chính đạo lẫn hắc đạo đều căm hận ta ...
Yến Phi Phi thì thào nói :
-Dù huynh có là đại ác ma thì muội cũng không rời bỏ huynh ! Muội cũng không quên dưới ánh trăng lạnh lẽo ai đã trút cạn chân nguyên cứu mình !
-Cô nương theo ta đến đây là vì chuyện đó ?
-Thân xác muội đến đây là vì chuyện đấy , còn con tim muội đến đây vì ... đây là nơi cần phải đến !
Vũ Xương méo mó , lời nói của nàng mấy phần làm lòng hắn ấm lại , nhưng chung quy hắn vẫn có một trái tim nhân đạo vô tình được Điệp Vũ Hồng bồi đắp :
-Ta cũng chẳng phải là một con người , cô nương còn đi theo ta sẽ mang họa ...!
Yến Phi Phi xoay đến trước mặt hắn , nàng đặt lên môi hắn một nụ hôn ấm nồng rồi vin cổ hắn nói :
-Huynh là một con người , dù sinh ra ở đâu thì cũng thế cả !
Vũ Xương trầm ngâm , hắn nhìn sâu vào mắt Yến Phi Phi rồi ghì chặt và hôn nàng một cách điên cuồng , Yến Phi Phi có chút rúng động trước thái độ đấy của hắn nhưng nàng mặc nhiên không phản đối . Đến khi hắn đưa bàn tay run run lên muốn trút bỏ y phục của nàng , nàng mới nắm lấy tay hắn cản lại . Tuy vậy trước ánh mắt si dại ấy nàng từ từ thả ra ...
Ánh trăng lành lạnh rọi soi xuống hai thân hình lõa thể , giờ phút này , ai bảo hắn không phải một con người ?
Sau khi Tào Mạnh Cường xong xuôi mọi việc liền đến báo qua tình hình với Thu Nhược Tuyền , số người tử nạn ở hậu sơn phần lớn đều là người của Tiên Tri giáo . Trong số những người tử nạn phe chính đạo , Thu Phong phái bị nhiều nhất , gần một trăm người , điều đấy sẽ làm suy giảm chân lực của phái này nghiêm trọng .
Tuy nhiên Thu Nhược Tuyền cũng không phải là kẻ tầm thường đến nỗi chỉ biết ngồi than thở , sáng hôm sau mới tinh mơ lão đã cho người đến vời các vị chưởng môn đến để bàn kế hoạch chống lại Ma Hoàng .
Nhất Tiêu chân nhân sau một đêm điều tức thì thần sắc đã trở nên hồng hào trở lại . Ông thở dài nhìn mọi người nói :
-Bây giờ bọn yêu nhân dưới trướng Yêu Vương ở Cô Nhĩ sơn hay tin này nhất định cũng sẽ làm loạn , còn tàn dư của Tiên Tri giáo chưa hay sẽ ra sao ! Nguyên đối phó với hai thế lực này cũng đã đủ mệt rồi , bây giờ phải đối phó với Ma Hoàng nữa thì thật chẳng khác nào lấy trứng chọi đá !
Mọi người gật đầu cho rằng câu nói ấy rất chính xác . Thần sắc ai nấy u ám bao phủ . Vận mệnh bạch đạo giờ thật chẳng khác nào chỉ mành treo chuông đồng . Thu Nhược Tuyền trầm ngâm nói :
-Các vị quên chúng ta còn đồng minh Tiên Giới rồi hay sao ? Họ cũng là những người Bạch đạo phi thăng lên đấy , tất nhiên không thể khoanh tay ngồi nhìn thế cuộc như vậy được !
Câu nói này quả thật khơi lên rất nhiều hy vọng trong lòng chúng nhân , ai nấy giãn chân diện . Nhưng vẫn đề bây giờ là không biết Tiên Giới ngự ở phương nào thì nói gì đến chuyện gặp Tiên Hoàng ? Sự tình này chắc phải chờ ông ta đến tìm chúng nhân chứ thật chẳng còn biết phải làm sao nữa !
Triêu Dương phái tuy rằng trong cuộc đại chiến vừa rồi không bị thiệt hại nhiều như Thu Phong phái nhưng chuyện của Lâm Trấn Nam và Lục Đại Từ vẫn khiến Nhậm Bá Lân buồn bực trong lòng . Lão cau chân diện nói :
-Bây giờ chúng ta phải tập trung truy quét mấy tàn dư còn lại của bọn Tiên Tri giáo , để chúng sống e rằng sau này sẽ gây đại họa !
Tống Tiểu Lan nãy giờ băng lạnh không phản ứng , giờ thấy Nhậm Bá Lân nói lời hung hăng như thế thì nhìn lão hừ nhạt :
-Chúng ta làm thế có khác nào bọn tà mà ngoại đạo !
Nhậm Bá Lân cứng miệng , lão dơ tay lên định phản ứng nhưng cuối cùng rũ áo không nói gì . Thu Nhược Tuyền vội mỉm cười xen vào :
-Tiên Tri giáo chỉ còn lại dư đảng , không có người lãnh đạo thì tất sẽ phân tán , việc trước mắt cần làm nhất bây giờ là tiêu trừ bọn yêu ma trên Cô Nhĩ Sơn ! Nếu để chúng làm loạn thì e rằng họa lớn , hơn nữa Ma Hoàng mà thu phục đựơc chúng thì chưa biết sẽ nguy hại ra sao ?
Mọi người gật đầu cho là phải , nhưng rồi cuối cùng lại buông mắt nhìn nhau . Rốt cuộc là ai đi đến Cô Nhĩ Sơn đây ?
Chưa ai ý kiến thì phía xa xa một đạo bạch quang xuất hiện , tiếp đấy Tiên Hoàng thần thái phiêu dật bước vào . Chúng nhân thấy ông đến thì đồng loạt đứng dậy cúi chào , trên nét mặt mấy phần mừng rỡ !
Tiên Hoàng vẩy phất trần nói :
-Các vị đâu cần làm thế !
Đợi cho chúng nhân ngồi xuống xong xuôi Tiên Hoàng mới trầm ngâm :
-Tiên , Ma , Nhân Tam giới từ xưa vốn dĩ chẳng bao giờ qua lại với nhau , nhưng hiện tại Tiên Ma Chi Cảnh đã sụp đổ , Ma Hoàng có ý bành trướng lên đứng đầu Tam Giới ... cũng vì vậy mà ta mới đích thân xuống đây mời các vị cùng bắt tay để chống lại hắn , không hiểu mọi người nghĩ thế nào ?
Thu Nhược Tuyền ôm quyền :
-Nếu có sự tương trợ của Tiên Giới thì bọn ta vẫn còn chút hy vọng tồn tại vậy !
-Các vị ở đây phải chăng đang bàn kế hoạch tác chiến với Ma Hoàng ?
Thu Nhược Tuyền gật đầu đáp rồi kể qua ý định của chúng nhân . Tiên Hoàng gật đầu nói :
-Các vị bàn tính như vậy cũng đúng ! Về việc cử người đến Cô Nhĩ Sơn ta sẽ phụ trách !
Thu Nhược Tuyền thấy Tiên Hoàng là người võ công tối thượng quyền uy trấn áp mà đối với chúng nhân tỏ ra vô cùng khoan hòa thì trong lòng mười phần bội phục . ông ta nhân cơ hội này đến bên Tiên Hoàng hỏi :
-Theo Tiên Hoàng thì chúng ta nên tập hợp tất cả các đại phái thành một phòng tuyến hay phái nào sẽ trở về phái đó ? Còn cả chuyện Thiếu Niên Anh Hùng Hội bị bỏ dở nữa , mong ngài chỉ điểm !
Tiên Hoàng trầm mặc suy nghĩ rồi đáp :
-Thành một chiến tuyến cũng hay nhưng sẽ có nhiều bất lợi , tạm thời các vị nên về ổn định lại môn phái , sau này có gì biến chuyển sẽ tính cũng chưa phải muộn ! Còn chuyện Thiếu Niên Anh Hùng Hội của nhân giới tuy ta chưa rõ lắm nhưng thiết nghĩ lúc này nó cũng không quan trọng bằng việc chống Ma Đạo !
Chúng nhân gật đầu tán thành , dù sao họ cũng không muốn vứt môn phái của mình để mặc cho kẻ thù trà đạp . Chuyện tranh hùng tranh bá lúc này thì lại càng lạnh nhạt . Tiên Hoàng chào mọi người rồi lăng mình nhằm hướng Đông bay đi ......