Quyển Thứ Ba
Chương 26: Huấn luyện đặc biệt (trung)
Nhóm dịch: Phong Nguyệt Cung
Nguồn: sưu tầm
Sau cuộc tỷ thí của Tinh Diệu và Lộ Tạp Tây, hai người đều theo thiên hướng chiến sĩ hệ, trận tỷ thí tiếp theo sẽ bắt đầu bằng hai người hệ phụ trợ đó là Hồng Khanh và Băng Thanh Thanh.
Binh khí của hai người đều là kiếm, vũ khí của Hồng Khanh là Hỏa hồng sắc trường kiếm, của Thanh Thanh chính là Tử thanh song kiếm, bởi vì không được sử dụng chân nguyên lực và công dụng đặc thù của vũ khí, cho nên linh khí trong tay bọn họ hiện nay chỉ tương đương với binh khí phổ thông mà thôi.
Khổng Hạo Thiên dạy kiếm pháp cho hai người cũng bất đồng, kiếp pháp của Hồng Khanh tương đối kiên cường, còn kiếm pháp của Thanh Thanh lại nhẹ nhàng linh hoạt, chú trọng kỹ xảo.
“Sư muội, bắt đầu đi!”
“Sư huynh, mời chỉ giáo!”
Hai người vừa dứt lời thì cùng xuất kiếm, nếu so sánh thì tốc độ xuất kiếm của Băng Thanh Thanh nhanh hơn một chút, trong chớp mắt đã đánh đến trước người Hồng Khanh, Hồng Khanh đưa kiếm gạt, đem song kiếm bạt ra, lập tức cổ hay khẽ rung, đem toàn thân phòng thủ chắc chắn, công kích trên diện rộng về phía Băng Thanh Thanh. Song kiếm của Băng Thanh Thanh cũng xuất ra, hoành kiếm ngăn cản công kích của Hồng Khanh, Nhưng khí lực của Hồng Khanh quá lớn, tuy rằng Băng Thanh Thanh ngăn cản được nhưng cũng cảm thấy cánh tay có chút tê dại.
Băng Thanh Thanh rất nhanh thoái lui, cũng không định cùng Hồng Khanh cường ngạnh. Tử thanh song kiếm giống như con rắn nhỏ vô cùng linh hoạt, phát động công kích sắc bén. Tốc độ của Hồng Khanh không nhanh bằng Băng Thanh Thanh, hắn dự định lấy khỏe ứng mệt, chỉ ngăn chặn công kích, đợi đến khi thể lực Băng Thanh Thanh giảm xuống sẽ tiến hành công kích mãnh liệt. Băng Thanh Thanh rất nhanh đã hiểu được điều này, công kích linh hoạt cũng dần gia tăng uy lực, tuy rằng bởi vậy nên tốc độ sẽ chậm lại, nhưng không thể nghi ngờ, hiệu quả phát huy quả nhiên rất tốt.
“Sư huynh, hãy xem Song giao xuất hải!”
Băng Thanh Thanh cầm song kiếm trong tay giống như giao long xuất hải, gào thét công tới!
“Hay lắm, tiểu sư muội cũng tiếp chiêu Khốn long thăng thiên này của ta!”
Song giao xuất hải phong bế hai bên và thân dưới của Hồng Khanh, mà một chiêu Khốn long thăng thiên của Hồng Khanh lại vừa vặn là chiêu thoát vây tốt nhất. Hồng Khanh rất nhanh đã chuyển thân, Hỏa hồng sắc trường kiếm giống như thần long phun lửa chắn trước thân cùng với Tử thanh song giao va chạm.
Băng Thanh Thanh nhìn thấy Hồng Khanh ngăn chặn công kích của mình, không chút chần chờ, lập tức thay đổi chiêu thức, song kiếm thu về, chém ngang về phía Hồng Khanh.
Hồng Khanh chỉ có một kiếm trong tay, căn bản không có biện pháp ngăn trở. Giữa lúc lưỡng kiếm sắp đến gần người, Hồng Khanh tung người nhảy lên, để công kích của Băng Thanh Thanh rơi vào khoảng không.
Nhưng Băng Thanh Thanh cũng không hề thất vọng, trái lại khẽ cười nói: “Hi hi, sư huynh, lần này ngươi bại chắc rồi!”
Hồng Khanh hiện nay bất quá chỉ là thực lực Trúc cơ trung kỳ, căn bản không thể dùng pháp bảo ngự không, trong nháy mắt đã lập tức rơi xuống. Băng Thanh Thanh chớp lấy thời cơ, một tay chặn lại kiếm của Hồng Khanh, tay còn lại cầm kiếm hướng về phía Hồng Khanh!
“Hi hi, để ta xem ngươi còn có biện pháp nào!”
Hồng Khanh nhìn thanh kiếm đánh tới khẽ cười, đột nhiên thu hồi hỏa kiếm chắn ngang trước ngực, vừa đúng lúc chặn lại song kiếm của Băng Thanh Thanh!”
“Hắc hắc, tiểu sư muội, sư huynh cũng không dễ bại như vậy đâu!”
“Tốt, trở lại đây nào!” Khổng Hạo Thiên gật đầu, đối với khả năng sử dụng kiếm của hai hài tử này vô cùng vừa ý, Băng Thanh Thanh chiêu thức biến ảo dồn dập, còn Hồng Khanh trong nháy mắt đã nghĩ ra kế sách phá giải lại càng không đơn giản.
Sư phụ, chúng ta vẫn chưa phân thắng bại mà!” Băng Thanh Thanh không phục nói.
“A a, cũng không phải giao chiến sinh tử, có thể tạo được hiệu quả đề thăng thực lực là tốt rồi!” Khổng Hạo Thiên cười ha hả nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, tiểu sư muội, ngươi cứ xem như lần này ta thua là được rồi!” Hồng Khanh đại nhân đại lượng nói.
“Băng Thanh Thanh làm mặt quỷ với Hồng Khanh nói: “Hừm, ai cần!”
“Hắc hắc!” Hồng Khanh xấu hổ cười.
Năm hài tử đã có bốn người so tài, chỉ còn lại một mình Á Lịch Khắc Tư.
“Sư phụ, chỉ còn lại mình ta, vị huynh đệ nào sẽ luyện tập với ta?” Á Lịch Khắc Tư hỏi.
“A a, bọn họ vừa chiến đấu cần nghỉ ngơi, để sư phụ bồi tiếp ngươi tập luyện vậy!” Khổng Hạo Thiên bật cười nói.
Á Lịch Khắc tư cười khổ nói: “Sư phụ, nếu như ta không đỡ được một chiêu của người thì sao?”
Khổng Hạo Thiên vỗ vai Á Lịch Khắc Tư cười nói: “Ta cũng không cùng đánh với ngươi, chỉ là huấn luyện kỹ xảo cho ngươi mà thôi. Ngươi chuyên tu chính là pháp thuật, nhưng kỹ xảo sử dụng kiếm phải nắm vững thật tốt, bởi vì có rất nhiều pháp thuật cao cấp đều bắt nguồn từ kiếm, cho nên ta mới tự mình bồi tiếp ngươi huấn luyện.”
“Uhm ta hiểu rồi, cảm ơn sư phụ!” Á Lịch Khắc Tư xuất kiếm ra, bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.
Đây là lần đầu tiên Á Lịch Khắc Tư sử dụng kiếm để chiến đấu, hơn nữa còn cùng với sư phụ của mình, trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
“Lão sư, ta tới đây!” Á Lịch Khắc Tư nâng kiếm phát ra công kích đầu tiên.
Khổng Hạo Thiên khẽ cười rồi cầm lấy một cành cây, đứng yên tại chỗ chờ Á Lịch Khắc Tư công tới.
Á Lịch Khắc Tư đem trường kiếm đâm thẳng tới ngực Khổng Hạo Thiên, Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng chuyển thân né tránh, cành cây trong tay chính xác chậm rãi gạt ra.
Mấy hài tử không rõ tại sao Khổng Hạo Thiên chỉ dùng một cành cây bình thường lại có thể gạt được trường kiếm, mọi người đều mang theo nghi hoặc quan sát trận chiến trong sân.
“Vạn vật đều có thể làm kiếm, các ngươi bây giờ chiến đấu vẫn còn suy nghĩ chiêu tiếp theo phải xuất thủ như thế nào, một là bởi vì thời gian sử dụng kiếm của các ngươi còn ngắn, còn chưa hoàn toàn quen thuộc, hai là ngươi vẫn dùng tay xuất chiêu, chưa đạt đến trình độ dùng tâm xuất chiêu.”
Khổng Hạo Thiên đang nói, Á Lịch Khắc Tư từ phía sau công tới! Khổng Hạo Thiên cũng không xoay người lại, tay phải nhẹ nhàng trở ngược về sau ngăn cản, đã đem kiếm của Á Lịch Khắc Tư chặn lại!
“Vũ khí cần dùng tâm để đối xử, bất luận là kích, đao hay là kiếm, tất cả toàn bộ đều là một bộ phận trên thân thể ngươi, là bằng hữu tốt nhất của ngươi, là trái tim của ngươi, chỉ có như thế ngươi mới có thể hoàn toàn làm theo ý mình, vô chiêu thắng hữu chiêu!”
Tay trái Khổng Hạo Thiên chắp sau lưng, tay phải nhẹ nhàng nâng cành cây, cành cây bình thường trong tay hắn phảng phất trở thành loại binh khí cường đại nhất thế gian, làm mọi người sinh ra cảm giác không thể ngăn chặn.
“Tuy rằng linh khí có thể nhận chủ, có thể dựa theo suy nghĩ của ngươi mà công kích, nhưng chỉ khi các ngươi cùng nó hòa thành một thể, vũ khí cùng ngươi hợp nhất, thì mới có thể chân chính hiểu rõ thế nào là kiếm thuật, đến lúc đó, các ngươi mới có thể chạm được đến rìa của đại đạo!”
Dứt lời, khí thế Khổng Hạo Thiên đột nhiên biến đổi, hắn nhắm mắt lại, cành cây trong tay vũ động không hề có quy luật, nhưng mỗi lần công kích đều không thể đánh trúng, mặc cho Á Lịch Khắc Tư vận dụng kỹ xảo như thế nào cũng đều bị Khổng Hạo Thiên nhắm mắt dễ dàng đòn đỡ!
“Tâm so với con mắt còn quan trọng hơn! Rơi!” Thanh âm Khổng Hạo Thiên vừa dứt, thanh kiếm của Á Lịch Khắc Tư đã bị cành cây đánh rớt trên mặt đất!
Mấy người quan sát chiến đấu trước mắt, ngây ngây ngốc ngốc, dường như bọn họ không phải nhìn thấy đao thật kiếm thật giao đấu, mà là một buổi trình diễn, một kẻ thoải mái biểu diễn, một lúc sau buổi biểu diễn của kẻ đó đã khiến mọi người hoàn toàn chấn động....
“Quả là lợi hại, đây là đạo trong truyền thuyết sao?” Tinh Diệu nhìn công kích của Khổng Hạo Thiên, trong lòng sinh ra một cảm giác không nói nên lời.
“Thiên đạo mênh mông, không thể cưỡng cầu cũng không thể bất cầu, tùy tâm sở dục, đại đạo rất đơn giản, chờ đến khi các ngươi từ từ lĩnh ngộ được bản chất của quy tắc ở thế giời này thì các ngươi cũng sẽ giống như ta, cùng thiên địa hòa làm một thể, cùng thế gian thành một vật!” Khổng Hạo Thiên đã chắp tay đứng bên cạnh Khổng Hạo Thiên, bạch sắc trường bào bay phất phới trong gió.
Tư tưởng về đạo của Khổng Hạo Thiên dần dần từng chút một quán nhập vào năm đồ đệ, thiên đạo thật sự vô cùng mờ ảo, Khổng Hạo Thiên cũng không thể biết được năm hài tử này sẽ mất bao lâu để lĩnh ngộ được một phần nhỏ trong đó. Mặc dù cảnh giới của Khổng Hạo Thiên rất cao, đã chạm đến thiên đạo, nhưng loại cảm giác này cũng không thể nói ra, mỗi người đối với thiên đạo đều có lý giải khác nhau, nếu giảng giải quá nhiều về nó sẽ làm cho những hài tử này đi vào ngõ cụt, cuối cùng không tìm được đại đạo của chính mình.
Đặc huấn lần này so với những lần tu luyện bình thường còn có nhiều ý nghĩa hơn, những hài tử vừa học tập được pháp thuật mới, về phương diện khác đã rõ ràng thực lực của bản thân, kỹ xảo của mình được đề thăng, càng quan trong hơn chính là Khổng Hạo Thiên đã dùng hành vi của mình giải thích cho bọn họ hiểu rõ ý nghĩa của đạo.
Đám người Khổng Hạo Thiên bên này cũng không khiến người khác chú ý, trái lại một số người còn cười nhạt. Không sử dụng chân nguyên lực để chiến đấu giống như chiến đấu không sử dụng đấu khí vậy, hoàn toàn vô ích, từ bên ngoài nhìn vào giống như những tiểu hài tử đánh nhau, ở đây đều là những hài tử mười tuổi, căn bản không thể nhìn ra kỹ thuật ẩn chứa bên trong.
Trời dần tối, Khổng Hạo Thiên nói: “Các đồ đệ, chúng ta đi thôi! Về nhà nào!”
“Được, về nhà thôi!” Mấy hài tử cầm vũ khí vừa cười vừa nói ly khai khỏi diễn võ trường.
Nhân số của toàn bộ diễn võ trường vô cùng đông đảo, tuy rằng Khổng Hạo Thiên tìm một nơi không người, nhưng vẫn không tránh khỏi có cường giả trong học viện chú ý đến tình hình bên này.
“Khổng Hạo Thiên này quả thật không đơn giản, tuy rằng không sử dụng đấu khí, nhưng từ chiêu thức mà xem, mặc dù thân là thánh cấp chiến sĩ, nhưng ta cũng không nhất định sẽ mạnh hơn hắn!” Một trung niên nam tử bề ngoài khoảng bốn năm mươi tuổi cảm thán nói.
Nam tử này chính là thánh cấp cường giả! Xem ra đế quốc ma vũ học viện quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long! Vị thánh cấp cường giả này nhìn thấy Khổng Hạo Thiên sử dụng chiêu thức từ lý giải của bản thân đối với thiên đạo, bất quá từ đánh giá của hắn, xem ra đã đề cao bản thân mình quá rồi!
Last edited by DoctorCrazy; 29-07-2010 at 11:22 AM.
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận
“Bất luận là tỷ thí ở sân thi đấu hay là trên chiến trường đều phải đem tất cả những người tạo thành uy hiếp bản thân mà chiến đấu hết mình, lúc chiến đấu không tránh khỏi sẽ có nguy hiểm phát sinh, cho nên các ngươi cũng nên học tập một số thủ đoạn chạy trốn.” Sáng sớm hôm sau Khổng Hạo Thiên dẫn các đồ đệ đến một rừng cây ít người trong đế đô.
“Sư phụ, cho dù chúng ta cần phải học tập thủ đoạn trốn chạy cũng không cần phải đến nơi hẻo lánh này chứ?”
Khổng Hạo Thiên cười nói: “Ta hôm nay không chỉ dạy các ngươi thủ đoạn trốn chạy, mà còn là một phương pháp giúp thoát khốn nhanh chóng, có thể có chút khó hiểu, nhưng nếu như người khác nhìn thấy chúng ta thì không xem chúng ta là thần thì cũng cho là quái vật mất thôi!”
“Hi hi, sư phụ, chúng ta hôm nay sẽ học gì? Chẳng lẽ là phi hành?” Băng Thanh Thanh phỏng đoán.
“Đương nhiên là không phải, bằng vào thực lực của các ngươi vẫn chưa thể phi hành, ít nhất cũng phải Kim Đan kì thì mới có thể, ngày hôm nay ta muốn dạy các ngươi chính là Thổ độn, được sử dụng nhiều nhất trong ngũ hành độn thuật!”
“Ngũ hành độn thuật? Là pháp thuật gì vậy?” Những hài tử này đều biết cái gì là ngũ hành, nhưng ngũ hành độn thuật vẫn chưa bao giờ nghe thấy Khổng Hạo Thiên nói qua.
Khổng Hạo Thiên chậm rãi giải thích: “Ngũ hành độn thuật chia làm Kim độn, Mộc độn, Thủy độn, Phong độn, Thổ độn, năm loại độn thuật này không hoàn toàn giống ngũ hành nhưng dù sao bản chất vẫn không thay đổi, chỉ cần có chất môi giới thì đều có thể sử dụng độn thuật, trong đó thường sử dụng nhất chính là Thổ độn.”
“Thổ độn thuật có thể ngày đi nghìn dặm, hơn nữa là di chuyển dưới lòng đất, ngoài tốc độ rất nhanh còn có tác dụng che giấu thân phận, hơn nữa chân nguyên lực tiêu hao tương đối ít, chất môi giới khắp nơi đều có, bởi vậy dưới Kim Đan kì thì Thổ độn chính là một trong những sự lựa chọn tốt nhất!”
“Ngày đi nghìn dặm? Như vậy so với phong hệ ma pháp sư phi hành còn nhanh hơn a!” Hồng Khanh cảm thán nói.
“A a, Thổ độn bởi vì chất môi giới có nhiều nhất nên cũng được sử dụng nhiều nhất, nếu muốn nói về tốc độ, thì trong độn thuật, Lôi độn mới nhanh nhất! Nếu như sử dụng Lôi độn thì có thể đạt đến trình độ thuấn di, nhưng đây là công pháp vô cùng hiếm có, hơn nữa trong cơ thể còn phải câu thông được với tính chất lôi điện, toàn bộ tu chân giới cũng không có bao nhiêu người như vậy.”
“Lão sư người thì sao?”
“Ta sao?” Khổng Hạo Thiên cười nói: “A a, pháp quyết ta có, nhưng không sử dụng được, bởi vì trong cơ thể ta căn bản không thể câu thông được với lôi điện đó. Được rồi, không nói nhảm nữa, ta trước hết sẽ biểu diễn cho các ngươi xem một lần, nhìn kỹ là được rồi!”
Khổng Hạo Thiên bắt quyết hô: “Thổ độn!”
“Mọi người đang định chăm chú theo dõi, thì đã không phát hiện được bóng dáng Khổng Hạo Thiên đâu nữa!
“Oa, thật là lợi hại! Cứ như vậy biến mất không chút tăm hơi, khiến mọi người không biết sư phụ đang ẩn thân ở nơi nào!” Lộ Tạp Tây hưng phấn nói.
Vài người cẩn thận tìm kiếm trên mặt đất, nhưng căn bản không nhìn thấy có chút kỳ lạ gì.
“Các ngươi đã nhìn rõ rồi chứ?” Khổng Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn họ hỏi.
“Uhm, nhìn rõ rồi, ta thử trước xem sao!” Á Lịch Khắc Tư – tiểu thiên tài pháp thuật tự nhiên xung phong dẫn đầu!
Á Lịch Khắc Tư bắt pháp quyết, vận hành tâm pháp Thổ độn thuật.
“Thổ độn!”
“Lão tam thật lợi hại!” Tinh Diệu nhìn Á Lịch Khắc Tư trong nháy mắt đã tiêu thất, luôn mồm khen ngợi.
Á Lịch Khắc Tư quả nhiên không hổ là thiên tài tu luyện pháp thuật, lần đầu tiên đã có thể sử dụng được Thổ độn.
Nhưng ngay lập tức, “Bịch!” một tiếng Á Lịch Khắc Tư đã xuất hiện! Á Lịch Khắc Tư lần đầu tiên sử dụng Thổ độn thuật hiển nhiên không được thuận lợi giống hôm qua, đi được không xa đã va phải vào một bức tường đất!
Á Lịch Khắc Tư vuốt đầu mình, xem ra va chạm không nhẹ.
“A a, Á Lịch Khắc Tư, ở dưới đất ngàn vạn lần đừng bao giờ ngừng vận chuyển chân nguyên lực trong cơ thể, bằng không sẽ gặp phải tình huống như vừa rồi đấy.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Vẫn vận chuyển chân nguyên lực thì không phải nhất tâm nhị dụng sao, nếu như muốn bỏ chạy thì làm sao nghĩ đến vận chuyển chân nguyên lực?” Lộ Tạp Tây ngây thơ hỏi.
“Lộ Tạp Tây, ngươi hiện nay tu luyện tâm pháp vẫn còn cần nhớ lại khẩu quyết và lộ tuyến vận chuyển sao?” Khổng Hạo Thiên cười hỏi.
“Đương nhiên không cần!” Lộ Tạp Tây đáp: “Ta đã sớm không cần như vậy rồi, mỗi ngày đều vận hành mấy trăm chu thiên, dù có ngu ngốc như thế nào cũng quen thuộc, không cần nhớ làm gì nữa!”
“A a, như vậy không phải là được rồi sao? Thổ độn và tu luyện tâm pháp là cùng một đạo lý, chỉ cần luyện nhiều tự nhiên cứ như vậy mà sử dụng, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì cả!”
Nói đơn giản một chút là làm nhiều quen tay, nhưng hài tử này đều là người chăm chỉ, chỉ cần Khổng Hạo Thiên hướng dẫn phương pháp cho bọn họ, những chuyện còn lại đều do bản thân bọn họ quyết định.
“Thổ độn thuật!”
“Thổ độn thuật!”
..........
Thổ độn thuật của các hài tử có thể nói là đủ loại, một phần thân thể tiến nhập vào trong đất, phần còn lại vẫn lộ trên mặt đất, có người xuống đất nhưng trên người vẫn dính một lớp bụi đất, giống như bát tiên vượt biển đại triển thần thông!
Tu luyện tròn một ngày một đêm, mấy hài từ đối với việc nắm vững Thổ độn thuật hiển nhiên không nắm vững bằng Thiên lôi thuật ngày hôm qua. Thiên lôi thuật thoạt nhìn có chút tương đồng với các loại ma pháp, nhưng Thổ độn thì lại hoàn toàn không theo bất cứ hệ thống nào.
Khổng Hạo Thiên hai ngày nay dạy cho năm đồ đệ Thiên lôi thuật và Thổ độn thuật, hắn không dự định sẽ dạy những thứ khác, hai loại pháp thuật này nếu có thể luyện tốt đã không dễ dàng rồi.
“Những pháp thuật này cũng giống linh khí, chỉ ngoại trừ lúc bất đắc dĩ thì sau một thời gian nữa các ngươi mới có thể sử dụng đến, hơn nữa ta đã chuẩn bị cho các ngươi vài cái ma pháp quyển trục, đến lúc đó có thể dùng nó để che giấu, ta nghĩ bọn họ hẳn cũng sẽ không nhìn ra được gì.” Khổng Hạo Thiên nhắc nhở một lượt.
“Sư phụ, người thật thông minh, lại có thể nghĩ ra được phương pháp tốt như vậy!” Băng Thanh Thanh nói.
“Hắc hắc, sư phụ sao có thể kém thông minh hơn mấy tên gia hỏa các ngươi!” Khổng Hạo Thiên nhéo khuôn mặt Băng Thanh Thanh, tiếp tục nói: “Còn mười ngày nữa là đến thời gian khảo hạch hàng năm, những ngày này, buổi sáng các ngươi luyện tập pháp thuật, buổi chiều tiến hành đối luyện vũ kỹ, buổi tối tu hành, không có vấn đề chứ?”
Chỉ còn lại mười ngày, cho nên Khổng Hạo Thiên mỗi ngày đều cùng năm đệ tử luyện tập, chỉ đạo, dưới sự nỗ lực của sáu người, thực lực tất cả đều được đề thăng rất nhiều.
Về chuyện khảo hạch hàng năm thì hai ngày này học viện đã an bài xong, Tinh Diệu và Hồng Khanh tự nhiên bị phân tới trung cấp tổ, Băng Thanh Thanh, Á Lịch Khắc Tư và Lộ Tạp Tây thì phân đến sơ cấp tổ. Hiện nay mọi người đều vô cùng tự tin, mặt khác trong lòng cũng có chút kích động.
“Ngày lấy lại thể diện rốt cục cũng đến rồi, năm người chúng ta nhất định phải khiến cho những người trước đây vẫn khinh thường chúng ta hoàn toàn chấn động!”
“Đúng, những người từng khi dễ ta, ta cũng không tìm bọn họ tính sổ làm gì, đến lúc đó bọn họ sẽ dùng con mắt kinh ngạc để nhìn ta, oa, thật là hưng phấn!” Lộ Tạp Tây tưởng tượng nói.
Suy nghĩ của năm hài tử này khiến cho Khổng Hạo Thiên có chút buồn cười, nhưng hắn hiểu rằng đây là tâm tình của những thanh thiếu niên, bản thân hắn cũng đã từng trải qua tuổi trẻ nhiệt huyết cuồng ngạo như vậy, lúc này cứ để bọn họ cuồng ngạo một hội, thời gian bọn họ có thể lưu lại trong học viện cũng không còn nhiều, triệt để thay đổi hình tướng mới là điều đáng quan trọng!
Hai ngày trước khảo hạch hàng năm, có rất nhiều lão sư dẫn những học viên đồ đệ của mình đi chơi giải khuây, nói rằng đó là để bảo trì trạng thái tốt nhất. Khổng Hạo Thiên lại cảm thấy không cần, lẽ nào còn phương pháp gì so với tu luyện có thể nâng cao tinh thần hơn sao?
Thời gian tu luyện qua rất nhanh, bất tri bất giác đã đến ngày khảo hạch hàng năm, Khổng Hạo Thiên từ sớm đã rời giường làm một chút cơm cho những hài tử đó, dù sao vài ngày đã không ăn gì rồi, để phòng ngừa vạn nhất tốt nhất nên bổ sung một chút thực vật mới tốt.
“Uhm, sư phụ, người làm cơm rất ngon!” Mấy đồ đệ vừa ăn vừa khen.
“Tất nhiên rồi, nhớ năm đó vi sư ngươi làm rất nhiều cơm a, để các sư huynh của các ngươi có thể toàn tâm tu luyện, bọn họ trước Tích Cốc kì không phải đều do ta phục vụ thức ăn cho bọn họ sao!” Khổng Hạo Thiên hồi tưởng lại, cuộc sống lúc đó so với hiện nay cũng không khác biệt lắm a!
“Sư phụ, chúng ta khi nào mới có thể đến Tích Cốc kì? Không cần ăn gì, không phải rất chán sao, nhiều thứ ngon đều không thể ăn được!” Băng Thanh Thanh có chút tiếc nuối nói.
“A a, các ngươi đến Tích Cốc kì tự nhiên có thể không cần ăn! Thật ra thực vật không phải là không ăn được, chỉ có điều tu chân giả ngại phiền phức nên mới không muốn ăn mà thôi, chỉ cần các ngươi muốn ăn, thì những món ngon gì đó mà Thanh Thanh nói đều có thể ăn được!” Khổng Hạo Thiên cười nói.
Mấy người rất nhanh đã ăn xong cơm, đây chính là cơm do sư phụ nấy nên không thể lãng phí được!
Ngày hôm nay là báo danh khảo hạch hàng năm, mọi người ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút rồi cùng nhau đến quảng trường!
Last edited by DoctorCrazy; 29-07-2010 at 11:23 AM.
Đã có 63 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận
Khảo hạch hàng năm tổ chức một lần của Đế quốc ma vũ học viện là để khảo hạch trình độ dạy học của lão sư và tiến độ tu luyện của học viên, bởi vì học viên đông đảo, ba năm gần đây số lượng lên đến vạn người, cho nên học viện cũng không yêu cầu từng học viên tham gia, mỗi vị lão sư chỉ được đem ba học sinh của mình tham gia. Nguyên nhân chính là vì học viện ở phương diện này có quy định, cho nên nhân số tổ chức hàng năm chỉ khoảng năm trăm đến một ngàn người, như vậy thì thời gian tổ chức thi đấu sẽ rút ngắn hơn rất nhiều, đại khái bảy tám ngày sẽ kết thúc.
Những đợt khảo hạch trước đây, đám người Tinh Diệu cũng tham gia một hai lần, nhưng bởi vì vấn đề thực lực, nên vừa bắt đầu thì đã bại trận, cho dù có vận khí tốt thì cũng không thể vượt qua đến vòng thứ hai!
Báo danh ngày hôm nay, học viên muốn tham gia và không muốn tham gia đều đến đây xem náo nhiệt. Khổng Hạo Thiên dẫn theo năm đồ đệ nghênh ngang đi đến chỗ báo danh.Trải qua cuộc chiến lần trước của bọn họ và Bì Ai La, trong mắt những học viên trong học viên đối với năm người đều đã có cái nhìn khác, nhưng năm người nếu muốn triệt để phá bỏ hình tượng trước đây để chiếm được sự tôn trọng của mọi người thì vẫn còn quá xa vời, có thể lần khảo hạch năm nay sẽ là cơ hội tốt nhất.
Căn cứ theo báo danh, học viên được chia thành ba tổ, phân biệt là sơ cấp tổ, trung cấp tổ và cao cấp tổ. Năm đồ đệ của Khổng Hạo Thiên ngoại trừ Tinh Diệu và Hồng Khanh là trung cấp tổ, những người khác đều là sơ cấp tổ. Năm người cũng được chia vào những tổ khác nhau.
“Tên, tuổi, ban, tên của lão sư.” Lão sư phụ trách báo day hỏi.
“Tinh Diệu, không có ban, lão sư Khổng Hạo Thiên.” Tinh Diệu từ tốn đáp.
Lão sư phụ trách báo danh ngẩng đầu lên hỏi: “Không có ban sao?”
Tinh Diệu xấu hổ nói: “Ta quả thật là không có ban.”
Lúc này, một lão sư khác bên cạnh lão sư đó nghe thấy báo danh của Tinh Diệu thấp giọng nói vào tai lão sư đó vài câu, lão sư phụ trách báo danh lập tức tỉnh ngộ.
“Ta biết rồi, tiếp theo!” Lão sư phụ trách báo danh đăng ký tin tức của Tinh Diệu xong, bắt đầu đăng ký những học viên phía sau.
“Hồng Khanh, mười sáu tuổi, không có ban, lão sư Khổng Hạo Thiên.” Hồng Khanh đáp.
Lần này lão sư đó đã hiểu nguyên nhân chuyện này, cũng không hỏi nhiều liền nhanh chóng đăng ký cho Hồng Khanh.
Những lão sư bên chỗ Ba người nhóm Á Lịch Khắc Tư đối với chuyện của bọn họ sớm đã nghe qua, cho nên cũng không giống như những lão sư ở trung cấp tổ, kinh ngạc đến như vậy.
Năm người rất nhanh đều đã báo danh xong, chỉ có khi sắp xếp thi đấu xong mới có thể ra ngoài.
Khổng Hạo Thiên và năm đồ đệ đến phòng nghỉ của chỗ báo danh tán gẫu chờ lịch thi đấu phát ra. Đúng lúc này thì Nỗ Tạp Lợi dẫn theo Bì Ai La sau khi báo danh xong cũng vào phòng nghỉ để nghỉ ngơi.
Nỗ Tạp Lợi vẫn cao ngạo như vậy, mái tóc dài màu vàng che lấp con mắt đang híp lại nhìn đám người Khổng Hạo Thiên, nói với học sinh của hắn: “Ai, học viện của chúng ta luôn luôn có những người không biết tự lượng sức mình, liên tục mười năm không tiến nhập được vào hàng ngũ sơ cấp chức nghiệp cũng đến tham gia vào khảo hạch thi đấu, quả thực là chết cười mất!”
Âm thanh kỳ quái của Nỗ Tạp Lợi đối với năm người đám Tinh Diệu tràn đây khiêu khích và miệt thị, nghe hắn nói xong, hơn mười người phía sau Bì Ai La cũng phá lên cười ha hả, trong miệng không ngừng phát ra những lời ô uế thô tục.
Khổng Hạo Thiên nhàn nhạt cười: “Người không biết tự lượng sức mình cũng không ít, một trong số đó là mười người này, ta quả thực là xấu hổ thay cho bọn chúng a!”
“Hi hi, lão sư nói đúng, ngày hôm nay ta rốt cuộc cũng dã nhìn thấy cái gì gọi là không biết xấu hổ, một đám chỉ biết nhao nhao lắm mồm cũng đến tham gia thi đấu khảo hạch hàng năm, ai, đúng là....” Băng Thanh Thanh trước cười sau cảm thán, vừa vặn đối diện đám Nỗ Tạp Lợi, căn bản không chút kiêng kỵ nào.
“Các ngươi nói cái gì?!” Bì Ai La quay đầu nhìn Khổng Hạo Thiên trừng mắt giận dữ.
Khổng Hạo Thiên nhún vai, hỏi ngược lại: “Chúng ta cũng không nói tên bọn chúng, lẽ nào các người biết chúng ta đang nói ai sao?”
Bì Ai La còn muốn phản bác, bất quá Nỗ Tạp Lợi lại ngăn cản nói: “Không nên kích động, rác rưởi vĩnh viễn vẫn là rác rưởi, đợi đến khi thi đấu khảo hạch, để xem bọn chúng sẽ như thế nào, chúng ta đi!”
Bì Ai La hung hăng trừng mắt nhìn đám người Tinh Diệu, phẫn nộ theo Nỗ Tạp Lợi rời khỏi nơi nghỉ ngơi của đám người Khổng Hạo Thiên.
Sau khi đám người Khổng Hạo Thiên bóa danh xong thì đã có hơn phân nửa người đã báo danh xong, cho nên bọn họ cũng chỉ đợi khoảng một giờ, đến khi báo danh kết thúc. Bởi vì phân tổ ngẫu nhiên, cho nên tốc độ rất nhanh, không đến mười phút lịch thi đấu vòng loại đã được sắp xếp.
Bất quá, lịch thi đấu này vẫn chưa được công bố, bởi vì hoạt động trọng yếu nhất còn chưa được tiến hành – bài diễn thuyết của viện trưởng đại nhân!
Lúc này viện trưởng Ba Nhĩ Đốn, giáo sư chủ nhiệm Hi Nhĩ Khắc và một số lãnh đạo cấp cao của học viện mà Khổng Hạo Thiên không nhận ra đều đã đi đến trung tâm quảng trường.
Viện trưởng Ba Nhĩ Đốn phất tay ý bảo mọi người yên lặng, vừa cười vừa nói: “Từ hôm nay trở đi, khảo hạch của ma vũ học viện đế quốc Lai Nhân sẽ bắt đầu! Đối với những học viên cũ mà nói, thi đấu khảo hạch cũng không có gì xa lạ, nhưng rất nhiều tân học viên vẫn chưa rõ ràng lắm rốt cuộc sẽ thi đấu khảo hạch gì, bây giờ trước hết ta sẽ giới thiệu đơn giản một chút.”
Viện trưởng đại nhân nói xong, Lộ Tạp Tây bên cạnh Khổng Hạo Thiên cũng thầm nói: “Thi đấu khảo hạch hàng năm tên như ý nghĩa, là để khảo hạch công tác của lão sư và tu luyện của học viên. Thông qua lần thi đấu khảo hạch này có thể cho lão sư dạy học biết ưu khuyết điểm và chất lượng của những khóa học, song song cũng có thể để học viện rõ ràng về trình độ tu luyện, khích lệ để càng thêm nỗ lực tu luyện tốt đạt được thành tích cao hơn! Ngoài ra còn để tân học viên cảm nhận một chút bầu không khí tu luyện sôi nổi của học viện chúng ta, từ đó tạo thành mục tiêu chính của mỗi người!”
Khổng Hạo Thiên kinh ngạc nhìn Lộ Tạp Tây hỏi: “Tiểu ngũ, ngươi chẳng lẽ có công năng đặc dị biết trước sự việc sao?!”
“Phụt!” Băng Thanh Thanh nghe thấy Khổng Hạo Thiên nói, liền bật cười, trả lời: “Lão sư, loại công năng này ta cũng có, người nghe nè!”
“Khảo hạch năm nay của chúng ta là một cuộc thi đấu, thuộc về lão sư, học viên luận bàn trên võ đài, trên võ đài này các ngươi có thể thỏa thích phát huy, thỏa thích biểu hiện bản thân, để càng nhiều biết đến ngươi hơn, cũng như tiền đồ sau này của các ngươi sẽ được cấp một tờ giấy thông hành! Hơn nữa, thi đấu khảo hạch của chúng ta năm nay còn có phần thưởng lớn cho người chiến thắng, quán quân tổ sơ cấp sẽ được một viên ma tinh tứ cấp! Quán quân tổ trung cấp sẽ được một viên ma tinh ngũ cấp! Quán quân tổ cao cấp sẽ được một viên ma tinh lục cấp! Học viên không đạt được quán quân, nhưng nếu có biểu hiện tốt cũng sẽ được trọng thưởng!”
Khổng Hạo Thiên nghe Băng Thanh Thanh nói xong thì nói: “Xem ra viện trưởng đại nhân của chúng ta diễn thuyết năm nào cũng giống nhau, các ngươi đã sớm thuộc làu rồi!”
Năm người cũng không lắc đầu, vị viện trưởng này quả là lười biếng, mấy chục năm rồi mà bản diễn thuyết cũng không thay đổi chút nào!
Viện trưởng nói xong các đồng chí lãnh đạo cấp cao cũng phát biểu qua loa một vài lời để chúc mừng thi đấu khảo hạch hàng năm rồi cũng kết thúc.
“Cuối cùng, ta mong đợt khảo hạch năm nay sẽ thành công viên mãn!”
“Bốp bốp!” Tân học sinh năm nay vừa nhập học nghe thấy bài diễn văn cảm động của viện trưởng mà cảm xúc dâng trào, không ngừng dùng sức vỗ tay, mà các học sinh cũ đều cúi thấp đầu, cũng không dám nhìn bộ dạng của những học đệ học muội như thế nào!
Nghi thức khai mạc quả thực rất đơn giản, sau khi kết thúc, các tuyển thủ đều bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến của mình.
Học viên tham dự thi đấu sơ cấp có hơn trăm người, trung cấp thi đấu khoảng năm trăm người, cao cấp thi đấu có hơn năm trăm người, cho nên cùng lúc tiến hành trên ba mươi võ đài. Vòng thi đấu thứ nhất chia ra từng tổ khác nhau, khoảng hai mươi người, tranh thủ trong bốn ngày sẽ kết thúc, cho nên an bài quá trình thi đấu rất cẩn thận.
Để công bằng, lúc thi đấu sẽ không thi đấu luân phiên, nếu như học viên dự thi bị lẻ ra, sẽ phái một học viên khác có thực lực tương đương trong phần lớn các học viên tiến nhập vào cuộc thi cho đủ số, cho nên những người có vận khí cực tốt, chỉ sợ lần này khó mà thoát khỏi phải thi đấu!
Năm đồ đệ của Khổng Hạo Thiên cũng đã nhận được lịch thi đấu, bởi vì trận thi đấu đầu đều được xếp trước hai ngày. Cuộc thi đấu nhiệm kỳ trước có rất nhiều học viên bởi vì thụ thương trong thi đấu mà không thể tiếp tục tham gia nữa đành phải bỏ cuộc, cho nên học viện mới dám cam đoan là cuộc thi đấu khoảng bảy tám ngày sẽ kết thúc.
Năm người Tinh Diệu trận thi đấu đầu tiên được cử hành, phân biệt là thi đấu tổ trung cấp Hồng Khanh và tthi đấu tổ sơ cấp Á Lịch Khắc Tư, còn ba người kia sẽ bắt đầu trận đầu tiên vào ngày thứ hai.
Lúc Hồng Khanh và Á Lịch Khắc Tư kiềm chế kích động trong lòng, thì đã được tham gia thi đấu, đây là thời khắc mà bọn họ mong chờ nhất trong một tháng thời gian qua! Bọn họ chưa bao giờ vội vàng như vậy, lúc này bọn họ đã đánh mất sự trầm mặc lúc xưa, bày ra một bộ dáng hào khí đứng trước mặt hơn vạn học viên!
Đã có 63 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận
Buổi sáng hoàn thành báo danh thì liền an bài thi đấu, ngay buổi chiều hôm đó thi đấu khảo hạch hàng năm cuối cùng cũng khai mạc!
Hồng Khanh và Á Lịch Khắc tư đều thi đấu vào buổi chiều, hai người đều bắt đầu chuẩn bị. Biểu hiện của Hồng Khanh tương đối bình đạm thản nhiên, còn Á Lịch Khắc Tư thì lại có chút kích động xen lẫn hưng phấn.
“Á Lịch Khắc Tư, hãy thả lỏng một chút, không cần lo lắng, bằng thực lực của ngươi cho dù gặp phải đối thủ cực mạnh cũng có thể liều mạng một phen!” Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng cổ động tinh thần cho hắn.
“Sư phụ, người nói đúng rồi, đối thủ đầu tiên của ta chính là thiếu nữ thiên tài đệ nhất học viện tên là Bạch Hinh!” Á Lịch Khắc Tư có chút cười khổ nói.
“Cái gì, là nàng!” Mọi người nghe thấy tên của Bạch Hinh, biểu tình đều có chút mất tự nhiên.
Khổng Hạo Thiên nghi hoặc hỏi: “Bạch Hinh này lai lịch thế nào? Hình như các người đều có chút sợ hãi nàng ta thì phải?”
“Sư phụ, người mới tới không lâu nên vẫn chưa gặp qua nàng. Bạch Hinh năm nay mười lăm tuổi, nàng và Á Lịch Khắc Tư đều cùng năm đó tiến vào học viện, khi đó nàng mới chỉ bảy tuổi đã là sơ cấp ma pháp sư rồi! Càng ghê gớm hơn là nàng đến mười tuổi đã đạt được thực lực trung cấp ma pháp sư, bây giờ chỉ sợ khoảng cách đến cao cấp ma pháp sư cũng không còn xa nữa!” Băng Thanh Thanh liền giải thích.
Khổng Hạo Thiên sau khi nghe xong cũng biết được sự lợi hại của thiếu nữ này, nghĩ rằng Bố Lai Nhã hai mươi tuổi đạt đến cao cấp ma pháp sư đã là thiên tài rồi, nhưng đó một phần cũng là nhờ gia gia nàng chỉ dạy, mà thiếu nữ gọi là Bạch Hinh này chỉ mới mười lăm tuổi đã gần đạt đến trình độ cao cấp ma pháp sư, quả thật không hổ với cái danh thiên tài chút nào.
“Tám năm gần đạt đến cao cấp ma pháp sư, uhm, thiên phú quả thật không tệ, nhưng đừng quên rằng, các ngươi bây giờ đã không phải là các ngươi năm đó nữa rồi, trong hai tháng này các ngươi đã từ sơ cấp thực lực đạt đến trung cấp thực lực, chẳng lẽ nàng còn thiên tài hơn các ngươi hay sao?” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Đúng vậy, Á Lịch Khắc Tư, thực lực ngươi bây giờ đã trên trung cấp ma pháp sư, hơn nữa pháp khí và pháp thuật sư phụ dạy ngươi thì ngay cả cao cấp ma pháp sư cũng chưa chắc đã là đối thủ của ngươi, ngươi còn gì phải sợ nữa!” Tinh Diệu cũng lên tiếng cổ vũ.
Á Lịch Khắc Tư sửng sốt nói: “Đúng vậy, thực lực của ta bây giờ so với cao cấp ma pháp sư cũng không kém bao nhiêu, ta sợ nàng làm gì chứ!”
Mấy hài tử lập tức cảm thấy nhẹ nhàng hơn, bóng ma trong lòng lúc này đã hoàn toàn tan biến. Xem ra mấy hài tử này còn chưa thích ứng được với việc thực lực đột nhiên tăng mạnh a.
“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, trận thi đấu của Hồng Khanh sẽ bắt đầu ngay bây giờ, chúng ta cùng đi xem thôi!” Khổng Hạo Thiên dẫn theo đám người đi đến sân thi đấu của Hồng Khanh.
Thi đấu của Hồng Khanh được an bài ở lôi đài thi đấu trung cấp số ba, vài người đến lôi đài số ba vẫn đang đứng ở bên ngoài.
“Lão nhị, cố lên, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đả bại đối phương, để bọn họ kiến thức được sự lợi hại của chúng ta!” Tinh Diệu vỗ Hồng Khanh một cái rồi nói.
“Đúng vậy, nhị ca, nhất định phải thay mặt chúng ta tỏ rõ khí thế khi đánh trận đầu này, để cho tam ca có thêm lòng tin!” Lộ Tạp Tây phụ họa nói.
“Uhm, bất quá, nhị ca này, ngàn vạn lần không nên lỡ tay làm chế người, như vậy không hay đâu!” Băng Thanh Thanh cũng trêu đùa.
Hồng Khanh vỗ ngực bảo chứng: “Các vị huynh đệ tỷ muội cứ yên tâm đi, ta nhất định sẽ vượt qua trận thi đấu này nhẹ nhàng đơn giản mà thôi!”
“Sư phụ, ta lên đây!”
“Uhm!” Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng gật đầu, dẫn theo mấy người đến phòng dành cho khán giả ngồi xuống.
Lôi đài hình vuông, mỗi mặt dài năm trượng, cao hai thước, đối với chiến đấu của học viên bình thường mà nói là quá đủ rồi.
Hồng Khanh học theo bộ dáng của Khổng Hạo Thiên, nhẹ nhàng nhảy lên lôi đài, một chiêu nhẹ nhàng dứt khoát không khỏi khiến cho mọi người trầm trồ khen ngợi.
Đối phương khoảng mười tám mười chín tuổi, là một chiến sĩ, vóc người cao lớn, lưng hùm vai gấu, cũng không biết thực lực như thế nào. Động tác lên lôi đài của hắn có vẻ tồi tệ hơn rất nhiều, động tĩnh hắn gây ra dường như cũng khiến cho lôi đài lay động một chút!
Hồng Khanh ôm quyền nói: “Tại hạ Hồng Khanh, mời chỉ giáo!”
“Hồng Khanh? Ta biết ngươi, ngươi là lão nhị của tổ năm tên phế vật phải không, hôm nay ngươi gặp ta quả đúng là bất hạnh, nói cho ngươi biết, Lý Khoa Phu ta sắp đột phá trung cấp chiến sĩ, không muốn thụ thương thì nhanh chóng tự động rút lui chịu thua, ta cũng không muốn người khác nói ta khi dễ một ma pháp sư thực tập!” Lý Khoa Phu căn bản không để Hồng Khanh vào mắt, dù sao bọn họ trong lòng phần lớn học viên đều chỉ biết cuộn mình trốn trong ký túc xá, không dám ra ngoài để chịu cái tiếng là phế vật.
Hồng Khanh cũng không để ý đến khiêu khích của Lý Khoa Phu, quay đầu nói với trọng tài: “Lão sư, có thể bắt đầu được chưa?”
Trọng tài có chút sửng sốt, hắn không nghĩ rằng Hồng Khanh lại sốt ruột như vậy, liền hô: “Uhm, cuộc đấu chính thức bắt đầu!”
Trọng tài vừa dứt lời thì Hồng Khanh lập tức tấn công về phía Lý Khoa Phu, thực lực hắn mạnh hơn đối thủ rất nhiều, hơn nữa lại thuộc phong hệ cho nên tốc độ so với người khác còn muốn nhanh hơn, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lý Khoa Phu!
Hồng Khanh khóe miệng khẽ nhếch: “Bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là phế vật!”
“Ầm!” Lý Khoa Phu căn bản không kịp ngăn cản, một quyền cứng rắn của Hồng Khanh đã đánh lên trước ngực hắn!
Lý Khoa Phu tuy rằng tố chất thân thể rất mạnh, nhưng một quyền của Hồng Khanh căn bản không để cho hắn chút dư địa nào, toàn lực tấn công, tuy rằng không sử dụng chân nguyên lực, nhưng cũng không phải là với trình độ của sơ cấp chiến sĩ có thể chống đỡ được!
Hồng Khanh thu quyền, khóe miệng còn để lộ nụ cười nhàn nhã, xoay người đi xuống lôi đài, ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn Lý Khoa Phu một cái!
“Oa, nhị sư huynh thật uy phong! Thật ngông cuồng!” Băng Thanh Thanh thấy biểu hiện của Hồng Khanh không ngừng lên tiếng khen ngợi.
“Uhm, đẹp, đẹp đến ngây người!” Lộ Tạp Tây gật đầu mạnh liên tục nói: “Chờ đến lúc ta lên sân khấu cũng sẽ bày ra bộ dáng như vậy, một kích đánh bại đối thủ!”
Khổng Hạo Thiên vô cùng hài lòng với cách làm của Hồng Khanh, đối với loại người ngu ngốc không có thực lực còn nói năng lỗ mãng, thì phải giáo huấn một phen thật tốt mới được.
Ngoại trừ mấy người Khổng Hạo Thiên hoan hô, các học viên khác còn chưa biết chuyện gì xảy ra, bọn họ chỉ nhìn thấy Hồng Khanh nhanh chóng đánh ra một quyền đã đi xuống lôi đài, căn bản là không nhìn ra ai thắng ai thua!
Ánh mắt của trọng tài so với các học viên tất nhiên cao minh hơn nhiều, hắn kinh ngạc thoáng nhìn Hồng Khanh đi xuống lôi đài, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc khó tin, nhưng kết quả vẫn phải tuyên bố liền nói: “Trung cấp thi đấu, cuộc thi ở lôi đài số ba, Hồng Khanh thắng!”
Lý Khoa Phu rốt cục cũng không cầm cự được nữa, “Ầm” một tiếng liền ngã trên mặt đất, ôm ngực rên rỉ thống khổ!
“Nhanh, nhân viên y tế, đưa bị học viên này đi trị liệu!”
Lúc này các khán giả đều rõ ràng, một quyền vừa rồi của Hồng Khanh đã hoàn toàn đánh bại Lý Khoa Phu!
“Hắn rốt cuộc là ma pháp sư hay chiến sĩ vậy? Lúc nãy giới thiệu có phải nói sai rồi hay không, một phong hệ ma pháp sư tại sao lại sử dụng thủ đoạn của chiến sĩ, hơn nữa thực lực lại còn mạnh hơn rất nhiều!”
“Lẽ nào hắn là thiên tài ma vũ song tu?!” Một học viên đoán.
“Ma vũ song tu cái đầu ngươi, toàn bộ học viên ai chẳng biết bọn họ là phế vật, bọn họ nhất định là dùng phương pháp bí mật nào đó mới thủ thắng được! Ta đề nghị học viện nhất định phải điều tra rõ ràng!”
Đám người Khổng Hạo Thiên cũng không để ý đến những lời bàn tán thảo luận của các học viên, sau khi bọn họ ngạc nhiên xong, một bộ phận lớn vẫn còn chưa hoàn toàn tin tưởng!
“Á Lịch Khắc Tư, nhìn cuộc thi đấu của Hồng Khanh hẳn ngươi đã hết lo lắng rồi phải không? Yên tâm đi, sư phụ và mấy sư huynh đệ sẽ ở đây cỗ vũ cho ngươi, cố gắng thi đấu tốt, ngươi nhất định sẽ vượt qua!” Khổng Hạo Thiên cỗ vũ.
“Uhm, sư phụ yên tâm, trong lòng ta bây giờ đã tin tưởng mười phần, nhất định sẽ không để các ngươi thất vọng!” Á Lịch Khắc Tư nghiêm trang nói.
Cuộc thi của Á Lịch Khắc Tư diễn ra ở lôi đài sơ cấp, khoảng cách từ lôi đài trung cấp số ba đến đó khoảng ba bốn trăm mét, mấy người theo dòng người, cùng chạy đến nơi đó.
Lúc nhóm Khổng Hạo Thiên đến nơi, trên lôi đài đã bắt đầu tiến hành trận thi đấu thứ hai, mà Á Lịch Khắc Tư phải tham gia chính là trận thứ ba.
Hai gã trên sân thi đấu là ma pháp sư chỉ mười hai mười ba tuổi dường như đang giằng co với nhau, hai người cách xa nhau, một người sử dụng một ma pháp nhỏ bay tới bay lui, nếu như còn tiếp tục duy trì liên tục như vậy, thì đối phương bên kia nhất định sẽ chiếm thượng phong về ma pháp mà thủ thắng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, cuối cùng gã ma pháp sư kia không am hiểu kỹ thuật chiến đấu đã dùng hết tia khí lực cuối cùng, liền bại trận!
Hai trận thi đấu đều nhẹ nhàng kết thúc, khán giả sở dĩ đến nơi này xem, hoàn toàn là bởi vì trận thi đấu thứ ba! Đương nhiên không phải là để nhìn Á Lịch Khắc Tư, mà siêu cấp thiên tài thiếu nữ Bạch Hinh!
“Bạch Hinh! Bạch Hinh! Bạch Hinh....” Trận thi đấu của hai vị tiểu học viên kia còn chưa kết thúc, trong phòng theo dõi sớm đã có những học viên bắt đầu hô tên Bạch Hinh.
“Lão tam, xem ra đối thủ của ngươi rất được nhiều người thích a, người sắp được chú ý rồi!” Hồng Khanh đùa giỡn nói.
“Cũng không phải không có chỗ cho ta, chỉ cần sư huynh quát thật to, chẳng lẽ không thể bằng được bọn họ sao?” Á Lịch Khắc Tư cười nói, xem tâm tình hắn lúc này cũng không tệ lắm.
Bên này vẫn còn đang đùa giỡn, thì trong phòng quan sát lại lần nữa rộ lên những tiếng hoan hô ầm ĩ! Chỉ thấy một thiếu nữ áo trắng như tuyết khoảng mười bốn mười lăm tuổi, nhẹ nhành thoát tục, đầu ngón chân khẽ điểm đã lướt lên lôi đài! Trên đầu thiếu nữ buộc một búi tóc nhỏ, tóc dài trong gió nhẹ nhàng bay bay, ma pháp trượng trong tay nâng lên ngang ngực, đôi mắt đẹp trong veo như nước quan sát xung quanh, nét mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, bất luận là dung mạo hay khí chất, đều khiến tất cả mọi người kinh hãi thán phục.
Tiểu tử Lộ Tạp Tây nhìn Bạch Hinh một cái, rồi liếc mắt nhìn Băng Thanh Thanh, nói: “Sư tỷ, nếu như ngươi bình thường có thể thục nữ một chút chỉ sợ sẽ không còn ai liếc nhìn Bạch Hinh nữa đâu!”
“Ngươi muốn chết! Lộ Tạp Tây, ngươi muốn nói là ta xấu tính phải không!?” Băng Thanh Thanh gõ đầu hắn một cái, tức giận nói.
Lộ Tạp Tây xua xua tay nói: “Ai, xem ra hy vọng này chỉ là hão huyền mà thôi, muốn để sư tỷ thục nữ so với lên trời còn khó hơn a!”
“A a, đừng lộn xộn nữa, như Thanh Thanh gọi là hoạt bát, hai người có những ưu điểm riêng, chỉ bất quá Bạch Hinh kia trong lòng mọi người đều được xem như thiên sứ mà thôi.” Khổng Hạo Thiên cũng cười nói.
“Sư phụ, ngay cả người cũng trêu ta!” Băng Thanh Thanh dẩu môi lên, cả giận nói.
“A a, bộ dạng của tiểu sư muội thật đáng yêu!” Tinh Diệu thấy bộ dạng của Thanh Thanh cũng trêu ghẹo.
“Được rồi, đừng làm loạn nữa, cô nương nhà người ta đã lên đó đứng nửa phút rồi, Á Lịch Khắc Tư ngươi cũng lên được rồi đấy.”
“Uhm!” Á Lịch Khắc Tư cũng nhẹ nhàng lên lôi đài, cùng Bạch Hinh có phần tương xứng, nhưng Á Lịch Khắc Tư có chút mập, cho nên mọi người vừa nhìn đều cảm thấy có chút hoạt kê (buồn cười).
Á Lịch Khắc Tư cũng không để ý đến tiếng cười nhạo bên dưới, Ngân sắc trường kiếm trong tay được ánh dương quang chiếu rọi phát ra từng trận quang mang!
Hai người đứng đối diện nhau, trận chiến mọi người chờ mong đã sắp bắt đầu!
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận
Hai người đơn giản giới thiệu một chút, trọng tài ra lệnh một tiếng, chiến đấu lập tức bắt đầu!
Đối tượng chiến đấu của Á Lịch Khắc Tư không phải cùng một đẳng cấp với đối thủ của Hồng Khanh, cho nên hắn cũng không vội vàng xuất thủ, mà chuẩn bị dùng một số thủ đoạn của ma pháp sư để phán đoán được thực lực của đối phương.
“Toàn Băng Chi Nhận!” Bạch Hinh phát động công kích trước tiên, ma pháp trượng trong tay linh quang chợt lóe, mấy đạo băng nhận gần như trong suốt bay vụt về phía Á Lịch Khắc Tư.
Huyền Băng Chi Nhận là trung cấp ma pháp, nhưng rõ ràng tốc độ lúc này rất nhanh, cho dù là cao cấp ma pháp sư cũng không có khả năng phóng xuất ra được như vậy, chỉ thấy kỹ xảo ma pháp của Bạch Hinh phóng xuất ra tuyệt đối trên cao cấp ma pháp sư!
Dùng trung cấp ma pháp để đối phó với Á Lịch Khắc Tư quả thật ngoài dự đoán của khán giả, chẳng lẽ để đối phó với hắn còn cần sử dụng ma pháp cường đại như vậy sao?
Vẻ mặt của Á Lịch Khắc Tư rất nghiêm túc, không dám có chút nào phân tâm, trong nháy mắt lập tức chém ra một kiếm về phía những băng nhận! Linh khí của Ngân sắc bảo kiếm cùng băng nhận va chạm, không người nào nghĩ rằng trong âm hưởng phát ra đó, Á Lịch Khắc Tư cũng không bị phản chấn bay đi, sau khi kiếm cùng băng nhận giao phong, băng nhận lại dễ dàng bị một kiếm đánh cho nát bấy!
“Trung cấp ma pháp cũng không thể chế trụ được hắn sao? Tên phế vật này từ lúc nào lợi hại như vậy? Hắn không phải muốn trở thành ma pháp sư sao, sao bây giờ lại khuất phục, muốn trở về làm một chiến sĩ!” Vị học viên này đối với lai lịch của Á Lịch Khắc Tư tương đối rõ ràng.
Tất cả băng nhận đều dễ dàng bị phá hủy, Bạch Hinh cũng có chút kinh ngạc, nàng quả thật không ngờ nhân vật xếp hàng số ba – Á Lịch Khắc Tư trong nhóm phế vật ở ký túc xá lại có thể ngăn cản được một chiêu này.
“Đến lượt ta, Viêm bạo đạn!” Á Lịch Khắc Tư ngoài dự đoán của mọi người, tốc độ phóng xuất hỏa hệ ma pháp trung cấp so với Bạch Hinh chậm hơn nhiều, toàn trường nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt!
Bạch Hinh cũng sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phục hồi lại, lập tức phát động trung cấp băng hệ ma pháp – Bức tường băng!
Bức tường băng là một băng hệ trung cấp ma pháp phòng ngự, ngay lập tức một bức tường phòng ngự trong suốt dày ba thước đã xuất hiện trước người Bạch Hinh!
“Bang bang bang!” Viêm bạo đạn của Á Lịch Khắc Tư mãnh liệt oanh kích trên tường băng, khiến bức tường băng liên tục rung rinh, tùy lúc đều có thể tan vỡ!
“Gia cố!” Bạch Hinh huy động ma pháp trượng, không ngừng dẫn động băng nguyên tố dung nhập vào bức tường băng, sau khi Viêm bạo đạn oanh kích xong liền được tu bổ lại hoàn hảo.
“Viêm bạo đạn!” Á Lịch Khắc Tư nhìn thấy đối phương rất nhanh đã tu bổ xong bức tường băng, lập tức phát ra một cái Viêm bạo đạn khác, uy lực lần này so với lần trước còn mạnh hơn gấp nhiều lần!
“Rầm!” Lần này chỉ phát ra một thanh âm, bởi vì Viên bạo đạn đã xuyên thấu bức tường băng rắn chắc đó mà công kích lên người Bạch Hinh!
“Hả?” Á Lịch Khắc Tư nhíu mày một chút, một kích vừa rồi của bản thân đã dùng linh lực để phát động ma pháp, uy lực lớn đến vậy, không ngờ Bạch Hinh bị mình đánh chính diện lại không hề bị thương chút nào!
“Lão tam, hay lắm, tiếp tục tấn công!”
“Tam ca, cố lên!”
Các sư huynh đệ dưới đài nhìn thấy biểu hiện của Á Lịch Khắc Tư đều vỗ tay hoan hô. Mà những khán giả lúc này cũng đã an tĩnh lại, bọn họ không biết lúc này nên làm cái gì nữa! Biểu hiện trên lôi đài lúc này đã hoàn toàn tương phản với dự liệu của bọn họ, lẽ nào đây là vấn đề tỷ lệ trong truyền thuyết? để Á Lịch Khắc Tư lừa gạt mọi người?
“Ngươi rất lợi hại, không giống với đồn đại chút nào, quả thực một trời một vực! Nếu như không có ta, có thể quán quân lúc này đã là của ngươi! Bất quá thật đáng tiếc, ngươi không có khả năng thắng được ta!” Bạch Hinh đối với bản thân dường như rất có tự tin.
Á Lịch Khắc Tư bình thản cười, con mắt tuy rằng không nhỏ, nhưng trên khuôn mặt mập mạp thì chỉ còn lộ ra một khe hở nhỏ nói: “Nếu như ta lấy không được quán quân, ngươi cũng sẽ không được, bởi vì hai người sư đệ và sư muội của ta, thực lực so với ta còn mạnh hơn!”
Bạch Hinh nghe Á Lịch Khắc Tư nói xong, mày liễu khẽ cau lại, bất quá lập tức thoải mái nói: “Trên đời này làm gì có nhiều kỳ tích phát sinh như vậy, biểu hiện của ngươi theo ta đã là kỳ tích lớn nhất rồi, không cần phải nói những lời này để khích ta! Vừa rồi bất quá chỉ làm nóng cơ thể một chút mà thôi, bây giờ mới bắt đầu chiến đấu!”
Bạch Hinh vừa dứt lời, ma pháp trượng trong tay lần thứ hai huy động, nhưng lần này so với vừa rồi lại bất đồng, nhè nhẹ toát ra quang mang nhu hòa, hoàn toàn không còn cảm giác băng lãnh nữa!
“Nước xoáy!”
Lần này Bạch Hinh phát ra chính là trung cấp thủy hệ ma pháp, không ngờ nàng lại là một song hệ ma pháp sư cực kỳ hiếm có!
“Ngươi không phải hỏa mệ ma pháp sư sao, ta vừa lúc có thể khắc chế ngươi!”
Thủy nguyên tố mềm mại dưới sự khống chế của Bạch Hinh đã biến thành xoáy nước, cuộn trào mãnh liệt, cuồng bạo, mơ hồ kèm theo một loại khí thế thôn phệ địch nhân.
Toàn trường lúc này đều hoan hô rầm rộ: “Bạch Hinh, Bạch Hinh! Quá tuyệt vời! Song hệ ma pháp sư a, quá lợi hại rồi!”
Sự náo nhiệt bên ngoài cũng không có ảnh hưởng chút nào đến cuộc chiến của hai người trên lôi đài, xoáy nước chảy đến trước người Á Lịch Khắc Tư, Bạch Ninh dường như thấy thắng lợi đang ở trước mặt, nhưng mà nàng vui vẻ quả thật vẫn còn hơi sớm.
“Tường đất!” Dòng nước xoáy đang chảy đột nhiên bị một bức tường đất bao phủ lấy Á Lịch Khắc Tư chặn lại, vừa lúc cản lại đòn tấn công của nước xoáy! Tường đất không ngừng hấp thu nước xoáy, rất nhanh dòng nước xoáy ở bán kính xung quang đã hoàn toàn bị hấp thu!
“Ngươi, ngươi cũng là song hệ ma pháp sư!” Bạch Hinh kinh ngạc nói.
Á Lịch Khắc Tư nhẹ nhàng cười, không phủ nhận cũng không thừa nhận.
“Hả, chuyện gì vậy?” Mới vừa rồi các thiếu nam vẫn còn hăng hái ủng hộ Bạch Hinh, bây giờ rất nhanh đã hoàn toàn kinh ngạc, bọn họ lúc này đã không còn nhận thức được phế vật và thiên tài đến tột cùng có gì bất đồng!
Chiến đấu trên tràng diện thoáng đã lâm vào trạng thái giằng co, công kích của Bạch Hinh đối với Á Lịch Khắc Tư mà nói đã hoàn toàn không có tác dụng, ma Á Lịch Khắc Tư cũng không dám hiển lộ thực lực của mình rõ ràng quá, cho nên mới dẫn đến tình cảnh hai người nhìn nhau, không biết phải làm thế nào cho phải!
“Được rồi, cũng chỉ có thể làm như vậy!” Bạch Hinh khẽ cắn môi anh đào, dường như đã hạ quyết tâm rất lớn.
Bạch Hinh thu hồi pháp trượng, không biết niệm chú ngữ gì, ma pháp trượng trong tay liền thay đổi hình dạng, trở thành một thanh trường kiếm, hàn khí bức người!
“Á Lịch Khắc Tư, ta đã nói rồi, ngươi nhất định phải bại, bởi vì ta không những là song hệ ma pháp sư, mà ta còn là ma vũ song tu!”
Lời nói của Bạch Hinh như một mồi lửa châm vào một khối thuốc nổ trong phòng kín an tĩnh, “Hả hả.” Những người vẫn đang quan sát thoáng cái trong lòng đã chấn động mãnh liệt.
“Thiên lý ở đâu, thiên lý đâu rồi! Song hệ ma pháp sư còn là ma vũ song tu! Vì sao một thiên tài như vậy lại tồn tại chứ! Hơn nữa vũ khí trong tay nàng, đó là thánh khí a, thánh khí a, Bạch Hinh rốt cuộc có địa vị gì, vì sao lại có thể nghịch thiên đến như vậy!” Một ít học viên trong lòng đã bắt đầu nhỏ máu, không ngớt than thở.
Mà không ít lão sư lúc này đã bắt đầu tập trung về bên này, bọn họ đều biết Bạch Hinh là một thiên tài, có lão sư còn biết Bạch Hinh là song hệ ma pháp sư, nhưng tuyệt không ai ngờ rằng nàng còn là ma vũ song tu, càng không biết trong tay nàng lại còn là một thánh khí!
Bạch Hinh đối với loại tràng diện lúc này hiển nhiên cũng không hài lòng lắm, nàng đang chuẩn bị tốc chiến tốc thắng!
“Vạn lý băng phong!” Bạch Hinh huy động hàn băng kiếm trong tay, trong nháy mắt đã tấn công về phía Á Lịch Khắc Tư, tốc độ cực nhanh có thể so vơi cao cấp chiến sĩ! Không chỉ vậy, Bạch Hinh huy động hàn băng kiếm từ từ đan vào nhau tạo thành tấm võng (lưới), từng đạo hàn khí hợp thành một phong ấn băng thiên tuyết địa!
Nếu như Á Lịch Khắc Tư là trung cấp ma pháp sư, bị Bạch Hinh công kích tốc độ nhanh như vậy chắc chắn sẽ bị trúng đòn, lúc mọi người đều nghĩ vậy, Á Lịch Khắc Tư đã chuyển thân, Ngân sắc trường kiếm trong tay bạo phát quang mang hồng sắc rực rỡ, đón lấy Vạn lí băng phong!
“Khốn long thăng thiên!” Đây là một chiêu mà Khổng Hạo Thiên đã dạy cho các đồ đệ, Á Lịch Khắc Tư vận chuyển linh lực chuyển hóa thành hỏa nguyên tố xuất ra một chiêu này!
“Hay, thông minh lắm!” Khổng Hạo Thiên khen ngợi.
Kiếm quang tỏa ra hàn khí bức người gặp kiếm võng liền va chạm phát ra âm hưởng kịch liệt, hỏa có thể làm tan chảy băng, nhưng băng đến cực hạn cũng có thể đóng băng hỏa! Á Lịch Khắc Tư bởi vì theo trình tự chuyển hóa, uy lực căn bản so ra vẫn kém hơn dùng linh lực phát động hỏa quyết, hơn nữa vũ khí không được gia cố hỏa hệ vào như vũ khí của Lộ Tạp Tây, bây giờ chỉ có thể cùng võng kiếm của Bạch Hinh bình hòa mà thôi.
Hôm này ở trong phòng quan sát nhìn lên lôi đài, giống như đang biểu diễn pháo hoa vậy, hỏa quang rợp trời, ngân sắc quang mang và hỏa diễm không ngừng thôn phệ lẫn nhau, hai người cùng một chỗ tổ hợp thành một cảng tượng đồ sộ vô cùng hào nhoáng!
Nhưng hai người ở trong sân thì vô cùng khổ cực, lực lượng công kích ngang nhau, hai người cũng không ai dám triệt(dừng) công kích trước, nếu làm như vậy, bản thân nhất định sẽ thụ thương! Linh lực và đấu khí của hai rất nhanh tiêu hao, nhưng đừng quên rằng trên kiếm của Á Lịch Khắc Tư có một cái Hối linh trận, có thể không ngừng bổ sung linh lực vào!
“Phải nghĩ biện pháp mới được!” Á Lịch Khắc Tư và Bạch Hinh đều thầm nghĩ.
“Ta đếm một hai ba, hai người chúng ta cùng triệt chiêu, ngươi thấy thế nào?” Bạch Hinh quả thực không còn biện pháp nào khác, không thể làm gì khác hơn là đưa ra đề nghị.
Á Lịch Khắc Tư không muốn bởi vì đợi đến khi đối phương kiệt lực mà giành được chiến thắng, gật đầu: “Được, ta đồng ý!”
“Một..... hai.... ba!” Đếm đến ba, hai người cùng rút lại công kích!
Mặc dù như vậy, hai người vẫn bị phản chấn, Bạch Hinh lùi về phía sau tám bước, khóe miệng chảy máu! Mà Á Lịch Khắc Tư cũng lui về sau ba bốn bước, trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo, nhưng hắn vẫn nhịn xuống không có phun huyết!
Lôi đài trước mặt hai người đã bị công kích phá hư, khắp nơi đầy dấu vết tàn phá, lồi lõm, đá vụn rơi vãi khắp nơi!
Khán giả lúc này đã quên mất hai người đang thi đấu, bọn họ quả thật không biết Á Lịch Khắc Tư tại sao vốn là phế vật, vậy mà bây giờ đã giống như Bạch Hinh, trở thành thiên tài song hệ ma pháp và ma vũ song tu a!
Chiến đấu trên lôi đài đã không còn ai quan tâm nữa, mấy nghìn người lúc này đến xem chiến đấu của Á Lịch Khắc Tư và Bạch Hinh đã đông nghịt, bọn họ đều muốn biết, trong hai thiên tài này, rốt cuộc người nào sẽ giành được chiến thắng cuối cùng!
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Thuận