![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:33 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 26: Äông Môn sa lÆ°á»›i
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Hoà ng Thanh cÅ©ng láºp tức chuyển thân chạy theo và gá»i :
- Lão bá tá»! Äể tại hạ kÃnh Ä‘Æ°a lão bá tá» má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp :
- Äa tạ! Äâu dám là m phiá»n đến thế, xin Hoà ng tổng quản cứ để tá»± nhiên cho.
Hoà ng Thanh vẫn bám theo, nói :
- Không hỠchi! Tại hạ cũng và o trấn mà !
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh mỉm cÆ°á»i :
- Hoà ng tổng quản cẩn tháºn quá!
Hoà ng Thanh cÅ©ng mỉm cÆ°á»i :
- Ồ! Có chi...
Vừa nói, hắn vừa rảo bÆ°á»›c bám theo Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh gợi chuyện :
- Hoà nh SÆ¡n thế gia kỳ nà y huy Ä‘á»™ng đông đảo nhân mã lại do chÃnh Lá»— thiếu chủ thân hà nh xuất lãnh, ắt là chuyện chẳng tầm thÆ°á»ng. đối thủ chắc là má»™t nhân váºt tối lợi hại?
Hoà ng Thanh có vẻ khó xá», nhăn nhó :
- Cái đó... cái đó...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh cÆ°á»i lạt nói :
- Hoà ng tổng quản, nếu có chỗ bất tiện thì...
Thình lình má»™t bóng ngÆ°á»i áo tÃa xẹt đến nhÆ° tên bắn. ChÃnh là lão mắt hÃ.
Lão ôm quyá»n thi lá»… và đon đả mở lá»i ngay :
- Bản gia Thiếu chủ có chuẩn bị má»™t bình trà sen, kÃnh thỉnh Ịông Môn TrÆ°á»ng Thanh đại nhân dá»i gót ngá»c đến giải lao và đà m đạo chốc lát.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ngÆ°ng Ä‘á»™ng mục quang, nói :
- Tháºt không ngá» cÅ©ng có mặt má»™t trong lưỡng vị đại há»™ pháp của Hoà nh SÆ¡n thế gia tại tiểu trấn nà y! Xin kÃnh chà o Bạch há»™ pháp!
Lão nhân lùn mắt hà đáp :
- Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đại nhân biết đến Bạch Quân NhÆ¡n, tháºt là điá»u vinh hạnh cho Bạch má»—!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ôm quyá»n thi lá»… đáp :
- Nhá» Bạch há»™ pháp chuyển lá»i của tại hạ xin Ä‘a tạ thịnh tình mà Lá»— thiếu chủ đã dà nh cho. NhÆ°ng rất tiếc là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh chỉ xin tâm lãnh chá»› không tiện đến uống mấy chén trà ngon cùng Lá»— thiếu chủ vì Ä‘ang mang công vụ, chẳng dám chểnh mảng. Tuy nhiên, khi xong việc xin sẽ đến ra mắt Lá»— thiếu chủ...
Hoà ng Thanh xen và o :
- Bạch lão! Äông Môn lão bá tỠđến đây bắt Lý Tam Lang đấy!
Bạch Quân Nhơn “ủa†một tiếng :
- Äông Môn đại nhân đến đây để tróc nã Lý Tam Lang Æ°? Lý Tam Lang hiện có tại Long Hổ trấn sao?
Hoà ng Thanh lại nói :
- Äông Môn lão bá tỠđã cho biết nhÆ° thế đấy!
Bạch Quân NhÆ¡n lại há»i :
- Lý Tam Lang hiện có mặt ở Long Hổ trấn nà y tháºt không? Äông Môn đại nhân không lầm đấy chứ?
Hoà ng Thanh cứ nhanh nhẩu, tiếp lá»i, khoe :
- Äông Môn lão bá tá» má»›i vừa đánh cuá»™c vá»›i tiểu đệ đấy! Nếu Äông Môn láo bá tá» mà tóm được Lý Tam Lang tại tiểu trấn nà y thì tiểu đệ sẽ thua đúng má»™t trăm lạng bạc, bằng nhÆ° ngược lại, tiểu đệ sẽ ăn đủ, cÅ©ng má»™t trăm lượng bạch ngân.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh Ä‘iá»m nhiên nói :
- Lý Tam Lang tinh thâm thuáºt dịch dung, hóa trang tuyệt kỹ có thể ngụy biến dÆ°á»›i trăm ngà n hình thức, đã lắm ngÆ°á»i quyết tâm tìm kiếm Lý Tam Lang nhÆ°ng Lý Tam Lang có khi ở sát bên mình há» mà há» tuyệt chẳng hay biết gì hết.
Bạch Quân NhÆ¡n há»i gặng :
- Äã nhÆ° thế, Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đại nhân là m sao biết chắc ai là Lý Tam Lang?
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh quả quyết :
- Tại hạ đã từng lao khổ theo Ä‘uổi hắn suốt mấy năm trÆ°á»ng nay, dù hắn có cháy thà nh tro, tại hạ cÅ©ng nháºn ra hắn nhÆ° thÆ°á»ng. Tuyệt kỹ dịch dung của hắn có thể qua mắt được ngÆ°á»i khác chá»› không thoát khá»i song nhãn tại hạ đâu!
Bạch Quân NhÆ¡n gáºt gù :
- Bằng và o sá»± cả quyết của Äông Môn đại nhân thì ra Lý Tam Lang có thể đã đến Long Há» trấn nà y rồi cÅ©ng nên!... Bạch má»— tháºt chẳng dám ngăn trở công vụ của Äông Môn đại nhân tuy nhiên... bản gia Thiếu chủ đã chân tình thà nh ý dá»n sẵn bình trà ngon, cốt đón má»i Äông Môn đại nhân cho kỳ được nên phái Bạch má»— thay mặt ra thỉnh đại nhân, váºy chẳng lẽ...
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Ấu là nhÆ° thế nà y... Tại hạ xin chiá»u ý Bạch há»™ pháp đến há»™i kiến Lá»— thiếu chủ rồi xin Ä‘i ngay, tưởng cÅ©ng chẳng đến ná»—i mất bao nhiêu thá»i giá» công vụ.
Bạch Quân NhÆ¡n ôm quyá»n, nói :
- Äa tạ Äông Môn đại nhân, má»i tiến bÆ°á»›c. Bạch má»— xin mở Ä‘Æ°á»ng!
Lão chuyển thân, nhắm hướng đông lướt vèo đi.
Hoà ng Thanh cũng ân cần :
- Lão bá tá» thuáºn ý dá»i gót đến dùng trà cùng bản gia Thiếu chủ, tháºt vinh hạnh cho Hoà nh SÆ¡n thế gia. Xin má»i!...
Lá»i chÆ°a dứt, hắn đã vá»t nhanh tá»›i trÆ°á»›c rồi.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp lá»i :
- Hoà ng tổng quản quá thÆ°Æ¡ng mà nói nhÆ° váºy chá»› lão phu đâu dám nghÄ© nhÆ° váºy.
Lão cũng khoa chân, nhắm hướng đông nối bước.
Xem ra thì lão chỉ Ä‘i má»™t cách ung dung, bình thÆ°á»ng nhÆ°ng thân pháp tá»±a hà nh vân lÆ°u thủy, chỉ chá»›p mắt đã vượt qua Hoà ng Thanh khiến hắn phải cố sức thi triển khinh công má»›i miá»…n cưỡng theo kịp phÃa sau. Hắn không khá»i ngấm ngầm đâm hoảng!
Trong chốc lát đã đến tòa đại viện.
Bạch Quân NhÆ¡n đứng đón sẵn ngoà i cá»a lá»›n, trân trá»ng ôm quyá»n thi lá»…, nói :
- Bản gia Thiếu chủ Ä‘ang đợi đại nhân phÃa trong.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh lên tiếng cảm tạ và tiếp :
- NhÆ° thế bảo lão phu là m sao khá»i áy náy!
Lão tiến và o. Thanh niên tá» y quả Ä‘ang đứng đợi sẵn ở báºc thá»m đại sảnh.
Vừa thấy Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh, thanh niên tá» y liá»n rảo bÆ°á»›c tiến lại, há»i khẽ :
- Xin lá»—i, có phải Äông Môn lão nhân gia?
Ịông Môn TrÆ°á»ng Thanh đáp :
- Äúng váºy, chÃnh là Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh!
Thanh niên tỠy nghiêng mình thi lễ :
- Lá»— Thiếu Hoa xin ra mắt Äông Môn lão nhân gia!
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh trân trá»ng đáp lá»… :
- Lá»— thiếu chủ xỠđẹp thế nà y khiến Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh vạn phần tháºm cảm.
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- Nà o có chi! Nghe gia phụ nói, lão nhân gia đã cùng gia phụ có mối giao tình trá»ng háºu, lẽ dÄ© nhiên Thiếu Hoa phải giữ đúng lá»… của hà ng háºu bối mà lạy mừng báºc tiá»n bối...
Giá»ng y nghe hết sức chân thà nh.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh vá»™i xua tay :
- Ồ! Chỗ tình thân không nên khách sáo!
Äôi bên xem chừng rất tÆ°Æ¡ng đắc, vừa nói chuyện, vừa tiến và o đại sảnh.
Äằng sau bức bình phong bây giỠđã dá»n sẵn má»™t bà n trà tháºt trang trá»ng.
Chủ khách cùng nhau an tá»a.
Không thấy Cẩm bà o lão nhân gầy đét đâu cả, chẳng biết lão đã đi đà ng nà o biệt dạng.
Má»™t tá» y nhân cung kÃnh bÆ°á»›c ra dâng trà .
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt, khen ngợi :
- Không ngỠHoà nh Sơn thế gia lại có sẵn dinh cơ đồ sộ, sản nghiệp to lớn như thế nà y ở một địa phương xa cách với quý thế gia cả ngà n dặm! Thế mới đúng là uy danh viễn chấn, thế lực trùm thiên hạ!
Lỗ Thiếu Hoa khiếm tốn :
- Lão nhân gia quá đỠcao, chớ Hoà nh Sơn thế gia với chút thanh danh nà o đáng chi trong mắt lão nhân gia.
Vừa nói, y vừa nâng chén trà má»i :
- Lão nhân gia dùng và i há»›p trà gá»i là giải nhiệt sau quãng Ä‘Æ°á»ng xa lặn lá»™i dÆ°á»›i trá»i nắng gắt.
Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh mỉm cÆ°á»i :
- Äa tạ Lá»— thiếu chủ, quả tình lão phu Ä‘ang khát tháºt!
Lão chẳng chút khách sáo, hồn nhiên nâng chén trà , uống liá»n mấy ngụm rồi “khà †má»™t cách khoái trá :
- Ngon tháºt! Äang khát mà được uống thế nà y còn ngon hÆ¡n ngá»c dịch quỳnh tÆ°Æ¡ng!
Trà đã ngon mà thịnh tình của chủ nhân cà ng cam máºt hÆ¡n khiến lão phu vô cùng cảm kÃch!
Dứt lá»i, lão không nhịn được lại uống thêm hai ngụm nữa rồi cạn chén luôn.
Rồi lão vẫn hồn nhiên, thân thiện, uống liên tiếp mấy chén liá»n và không ngá»›t khen trà ngon luôn miệng.
Lá»— Thiếu Hoa vừa ân cần thù tạc, vừa thoát hiện những tia nhìn kỳ dị nhÆ°ng Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh dÆ°á»ng nhÆ° chẳng để ý.
Lại đổi trao thêm và i lá»i nữa, Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh viện cá»› báºn công vụ, không tiện ở thêm xin cáo biệt.
Lão đứng lên. Äá»™t nhiên lại loạng choạng ngồi xuống.
Lão cố đứng lên lần nữa, lại cũng ngồi phịch xuống. Lão biến sắc, trợn tròn mắt, điểm mặt Lỗ Thiếu Hoa quát không còn rõ tiếng :
- Lỗ Thiếu Hoa! Ngươi dám...
Lão hầm hầm chồm dáºy, định là m dữ vá»›i Lá»— Thiếu Hoa nhÆ°ng khà lá»±c đã hết, từ từ quị ngã trên ghế, đôi mắt nhắm nghiá»n, mê man...
Lá»— Thiếu Hoa hất mặt lên cÆ°á»i rá»™.
CÆ°á»i thÃch thú má»™t hồi, y nói :
- Quần hùng thiên hạ bon chen tranh Ä‘oạt Ä‘á»u phà công uổng mạng mà chẳng được cái quái gì, còn Lá»— Thiếu Hoa nà y chỉ cần ngồi yên má»™t chá»—, mất mấy chén trà là đã cầm bằng sắp được và o tay cả kho tà ng châu báu Hoà ng Kim thà nh! Mệnh trá»i đã an bà y! Ha ha...
Cẩm bà o lão nhân gầy đét vá»›i vẻ mặt Ä‘á» bá»—ng từ má»™t cá»a ngách sau tÆ°á»ng bÆ°á»›c ra.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét vòng tay, sắc mặt rạng rỡ thốt :
- Cung hỉ Thiếu chủ! Cung hỉ Thiếu chủ!
Lỗ Thiếu Hoa đưa tay chỉ và o lão :
- Kim lão lại có công lớn, bà y mưu đặt kế tuyệt diệu, đạt chóng vánh, sẽ sớm có ngà y tìm ra Hoà ng Kim thà nh, ta bảo đảm sẽ dà nh một phần xứng đáng cho Kim lão!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét lễ phép nói :
- Ân Ä‘iển của Thiếu chủ còn chi quý bằng!... Rõ rà ng Thiếu chủ cao số, phúc đức hÆ¡n nhiá»u ngÆ°á»i khác chẳng biết bao nhiêu mà kể: cứ nhà n hạ mà đương nhiên thâu tóm Ä‘uợc chìa khóa và địa đồ Hoà ng Kim thà nh! Mà chẳng chỉ bấy nhiêu thôi, còn cái khác nữa, cÅ©ng tối quý giá!...
Lá»— Thiếu Hoa “ủa†má»™t tiếng, há»i dồn :
- Còn cái gì khác nữa?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Thiếu chủ chắc không quên lá»i cá»™ng Æ°á»›c bấy lâu nay của toà n thể võ lâm giang hồ: há»… ai hạ sát được Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh thì sẽ được tôn là m Tổng đầu Ä‘Ã n?
Lá»— Thiếu Hoa bừng to lưỡng nhãn, sắc diện cá»±c kỳ hoan hỉ, gáºt đầu lia lịa :
- Phải rồi! Phải rồi!... Nếu Kim lão không nhắc thì ta đã quên mất. Ha ha! Hảo sá»±! Äại hảo sá»±! Chỉ chá» Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh bảo đồ đệ giao chìa khóa và địa đồ xong, ta sẽ tặng lão má»™t Ä‘ao! Hà hà ... kho tà ng Hoà ng Kim thà nh vá» ta, địa vị Ä‘á»™c tôn võ lâm cÅ©ng thuá»™c vá» ta!...
Cẩm bà o lão nhân gầy đét chìa hai ngón tay cái, nói :
- Cái đó kêu là song hỉ lâm môn, Hoà nh Sơn thế gia sẽ phú quý nhất thế gian. Thiếu chủ là đệ nhất anh hùng thiên hạ. Như thế, còn gì hơn?
Lá»— Thiếu Hoa mừng rỡ đến tưởng chừng nhÆ° tâm trung rá»™ nở hoa, cứ hất mặt lên trá»i mà cÆ°á»i rá»™.
Cháºp sau má»›i vung tay ra lệnh :
- Äem lão Æ°ng khuyển xuống địa lao! Mở tiệc khao thà nh công!
Hoà ng Thanh ứng tiếng “phụng mạng†và vẫy tay gá»i hai tá» y đại hán và o khiêng Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh Ä‘i, Ä‘oạn hắn chuyển thân toan ra ngoà i.
Bá»—ng Cẩm bà o lão nhân gầy đét gá»i giáºt lại :
- Hoà ng lão đệ! Hãy khoan đi!
Hoà ng Thanh quay ngÆ°á»i lại há»i :
- Kim lão có việc chi cần cắt đặt?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét há»i lại :
- Ta muốn há»i thăm lão đệ má»™t chút, vừa rồi hẳn lão đệ có nghe lão Æ°ng khuyển nói là lão đến Long Hổ trấn để là m gì chứ?
Hoà ng Thanh đáp :
- Tại hạ há»i thì có há»i và lão ta trả lá»i thì cÅ©ng có trả lá»i đấy nhÆ°ng lão Æ°ng khuyển dÆ°á»ng nhÆ° toà n nói trá»i nói đất, khó mà tin nổi.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét lại há»i :
- Lão ưng khuyển nói sao?
Hoà ng Thanh không nÃn cÆ°á»i được :
- Lão ta nói rằng đến đây để bắt Lý Tam Lang!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét sá»ng sốt, kêu :
- Lý Tam Lang?
Cả Lá»— Thiếu Hoa cÅ©ng kinh ngạc nhÆ°ng liá»n nói :
- Quỉ thoại! Hoà n toà n là quỉ thoại! Lý Tam Lang là m sao và o trong Long Hổ trấn được khi mà con muá»—i cÅ©ng bay không lá»t nổi lá»±c lượng của ta đã bố trà quanh trấn từ mấy hôm nay?
Hoà ng Thanh nói :
- Thuộc hạ cũng đưa ra cái lý vững chắc ấy song lão ưng khuyển lại...
Hắn bèn Ä‘em hết những lá»i đối đáp vá»›i Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh ban nãy ra mà kể lại tháºt rõ rà ng.
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i dà i :
- Hoà ng Thanh, bất luáºn thế nà o, ngÆ°Æ¡i cứ biết cho rằng hiện giá» chúng ta có lợi quá lá»›n!
Hoà ng Thanh cÅ©ng cÆ°á»i :
- Bẩm phải. NhÆ°ng đáng tiếc là thuá»™c hạ đã thấy ăn chắc trÆ°á»›c mắt cả trăm lạng bạc mà bá»—ng chốc mối lợi ấy biến thà nh bá»t nÆ°á»›c!
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- Äừng tiếc! Chá» chẳng bao lâu nữa, khi đã hoà n thà nh đại sá»±, ta sẽ thưởng ngÆ°Æ¡i ba trăm lạng!
Hoà ng Thanh khom lưng :
- Äa tạ Thiếu chủ, thuá»™c hạ xin tin tưởng nhÆ° váºy.
Lá»— Thiếu Hoa lại cÆ°á»i dà i :
- Tin là phải! Hảo sự chỉ còn chỠkhẽ cất tay nữa là xong.
Cả hai cùng cao hứng nhìn nhau cÆ°á»i rá»™.
Trong lúc ấy, bên cạnh, Cẩm bà o lão nhân gầy đét cứ cau mà y trầm ngâm.
Một hồi, không nhẫn nại được, lão lên tiếng :
- Thiếu chủ, coi váºy chá»› lá»i nói của lão Æ°ng khuyển có thể tin được lắm!
Lá»— Thiếu Hoa ngÆ°ng cÆ°á»i, trố mắt há»i :
- Sao?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét phân giải một loạt dà i :
- Theo chá»— lão phu biết thì lão Æ°ng khuyển đã theo Ä‘uổi Lý Tam Lang suốt nhiá»u năm nay rồi nhÆ°ng cứ bị Lý Tam Lang cho những vố Ä‘au nên lão ta háºn Lý Tam Lang đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy. Há»… nghe tin có Lý Tam Lang ở đâu là nhứt định ngà n sông muôn núi, Ä‘ao rừng giáo biển lão ta cÅ©ng mò đến bằng được. Chẳng hạn nhÆ° lão ta còn lạ gì việc chúng ta phong tá»a Long Hổ trấn, đâu phải chá»— hay ho gì cho lão. Ấy thế mà lão vẫn cố dấn thân và o cho kỳ được đấy!
Lỗ Thiếu Hoa lắc đầu :
- Ta không nghĩ như thế mà ta hoà i nghi lão định can dự và o công việc của chúng ta ở đây.
Cẩm bà o lão phu gầy đét cũng lắc đầu :
- Lão phu vẫn chẳng hết ái ngại. Cứ theo nhÆ° lá»i vừa rồi của Thiếu chủ, nếu lão Æ°ng khuyển định can dá»± công việc của chúng ta ở đây thì lão còn có cÆ¡ há»™i đâu mà can dá»± gì được nữa vì lão đã sa lÆ°á»›i chúng ta rồi. NhÆ°ng còn kẻ khác cà ng đáng ngại hÆ¡n là Lý Tam Lang!
Lá»— Thiếu Hoa há»i :
- Lý Tam Lang thế nà o?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét có vẻ khẩn trương :
- Thiếu chủ thá» nghÄ© Long Hổ trấn nà y là má»™t địa phÆ°Æ¡ng xa xôi mà cÅ©ng chẳng có gì quan trá»ng, váºy bá»—ng nhiên Lý Tam Lang đến đây là m gì? Cố nhiên hắn phải có chủ ý quan trá»ng chứ!
Lá»— Thiếu Hoa bắt đầu biến sắc, lÆ°u ý, lại há»i :
- Kim lão hoà i nghi hắn có mưu đồ can dự công cuộc hiện tại của chúng ta phải không?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét gáºt đầu :
- Äúng vây!
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- NhÆ°ng Kim lão đừng quên khắp bát phÆ°Æ¡ng tứ hÆ°á»›ng Long Hổ trấn đã bị chúng ta phong tá»a đến giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng khó chảy lá»t...
Cẩm bà o lão nhân gầy đét lắc đầu :
- Lão phu xin cả gan nói má»™t sá»± tháºt, xin Thiếu chủ chá»› nổi nóng: lão Æ°ng khuyển đã nói không sai. Lang nha bổng của Hoà nh SÆ¡n thế gia có thể ngăn Ä‘Æ°á»ng anh hùng thiên hạ nhÆ°ng chÆ°a chắc đã cản nổi Lý Tam Lang. Tưởng chừng nhÆ° so sánh vá»›i lão Æ°ng khuyển thì bản lãnh, cÆ¡ trà của Lý Tam Lang còn ghê gá»›m hÆ¡n má»™t bá»±c. Hắn hà nh Ä‘á»™ng xuất quá»· nháºp thần nên chỉ e rằng hắn Ä‘ang lẫn lá»™n, có mặt bên cạnh chúng ta mà ngÆ°á»i chúng ta chẳng má»™t ai hay biết!
Lỗ Thiếu Hoa nhướng cao đôi mà y lưỡi kiếm :
- Kim lão! Cứ giả sá» là Lý Tam Lang Ä‘ang có mặt tại Long Hổ trấn Ä‘i, thì đã sao? ChÆ°a chi mà Kim lão đã mô tả hắn ghê gá»›m đến thế. Hóa ra ngÆ°á»i của chúng ta chÆ°a đối đầu vá»›i hắn mà chỉ nghe Kim lão nói thì đã đâm ra mất nhuệ khà rồi! Cái gì mà quá lắm nhÆ° thế?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét nói :
- Không phải lão phu Ä‘á» cao hắn thái quá đâu! Cứ xem lão Æ°ng khuyển, võ công và cÆ¡ trà cao cÆ°á»ng là thế mà còn đối phó không xuể Lý Tam Lang từ nhiá»u năm nay rồi thì đủ biết hắn ra sao rồi. Chúng ta cần hiểu rõ đối phÆ°Æ¡ng má»›i phòng bị chu đáo chứ!
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i lạt :
- So với lão ưng khuyển thì Lý Tam Lang bằng hoặc hơn phần nà o từ võ công đến cơ trà phải không?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét gáºt đầu :
- Äúng thế.
Lá»— Thiếu Hoa bá»—ng cÆ°á»i ha hả :
- Váºy mà lão Æ°ng khuyển đã sa lÆ°á»›i nằm gá»n trong tay chúng ta rồi! Còn nhân váºt cỡ lão hay hÆ¡n chút đỉnh liệu có ăn nhằm gì mà lo?...
NhÆ°ng Lá»— Thiếu Hoa chÆ°a nói câu ấy còn đỡ. Khi y vừa nói xong, bá»—ng dÆ°ng sắc diện Cẩm bà o lão nhân gầy đét Ä‘ang xanh lại biến thà nh xám ngắt. Lão hÆ¡ hãi đứng phắt dáºy, hấp tấp nói :
- Xin phiá»n Bạch lão vá»›i Ịồng lão xuống ngay đại lao xem xét tháºt kỹ coi sao?
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:35 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 27 : Xú văn sĩ
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Lá»— Thiếu Hoa ngạc nhiên, há»i gấp :
- Kim lão, chuyện gì váºy?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét đáp :
- Lá»i vừa rồi của Thiếu chủ là m lão phu sá»±c nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u đáng lo ngại. Lão phu e rằng lão Æ°ng khuyển đã giả vá»...
Lá»— Thiếu Hoa ngắt lá»i :
- Lão Æ°ng khuyển giả vá» Æ°? Kim lão nói váºy, là ngụ ý thế nà o?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét nói :
- Cả Lý Tam Lang lẫn lão Æ°ng khuyển, Ä‘á»u là hạng nhân váºt khó đối phó bá»±c nhất hiện nay, cá»› sao vừa rồi lão Æ°ng khuyển lại sa lÆ°á»›i chúng ta quá dá»… dà ng? Äó là điá»u không thể coi thÆ°á»ng.
Lá»— Thiếu Hoa báºt cÆ°á»i :
- Kim lão Ä‘a nghi thái quá rồi! Trên Ä‘á»i, tá»± cổ chà kim, nà o thiếu chi những bá»±c trà giả thượng thặng, cÅ©ng có lúc lầm; những tay Ä‘a mÆ°u túc kế cao tuyệt, vẫn không tránh khá»i khi sÆ¡ suất? Cho dù là ngÆ°á»i thông minh đến mấy, cẩn tháºn ngần nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng có trÆ°á»ng hợp hồ đồ, bất cáºp nhÆ° thÆ°á»ng. Huống chi, vừa rồi chúng ta đã xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị, thá» há»i lão Æ°ng khuyển là m sao biết mà đỠphòng, là m sao kịp chuẩn bị sá»± trá ngụy được?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét vẫn lắc đầu :
- Lão Æ°ng khuyển là tay siêu hạng, chuyên hà lá»™ng quá»· thần; lão nảy sinh phản ứng cá»±c kỳ mau lẹ trong má»i trÆ°á»ng hợp khẩn cấp... chúng ta không thể không cảnh giác Ä‘á» phòng; lão phu thấy Bạch lão vá»›i Äổng lão nên chịu phiá»n Ä‘i xem kỹ lại má»™t chút, vẫn hÆ¡n.
Lá»— Thiếu Hoa lắc lắc đầu, cÆ°á»i hì hì, nói :
- CÅ©ng được! Bạch, Äổng nhị lão cần Ä‘i coi lại má»™t chút, cho Kim lão hết băn khoăn!
Bạch Quân Nhơn cùng lão nhân mặt đỠlãnh mạng đi ngay xuống địa lao.
Chỉ trong chốc lát, hai lão đã trở lại.
Bạch Quân NhÆ¡n lên tiếng liá»n :
- Lão Æ°ng khuyển ngủ nhÆ° chết! Nhứt định không phải lão ngủ giả vá»! Cho tá»›i hiện tại, lão Æ°ng khuyển vẫn còn nằm vùi trong xó địa lao!
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i, há»i :
- NhÆ° váºy, Kim lão đã an tâm chÆ°a?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét thở phà o nhẹ nhõm :
- Hay lắm! Thế là vững bụng! Có như thế, Thiếu chủ mới thực sự nắm chắc trong tay bảo tà ng Hoà ng Kim thà nh và bảo tòa võ lâm tổng đầu đà n.
Lá»— Thiếu Hoa khoái trá, cÆ°á»i ha hả, lại há»i :
- Sao? Bây giỠKim lão đã chịu tin là lão khuyển ưng không hỠcó sự trá ngụy? Và Lý Tam Lang không hẳn là tương đối bất khả đối phó? Chúng ta đã nhốt được lão ưng khuyển và o địa lao, thì cũng sẽ đủ sức đương đầu với Lý Tam Lang, chớ hắn đâu quá đáng sợ như Kim lão nói, phải không?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét mÃm môi, nÃn lặng, trầm ngâm má»™t lúc, má»›i nói :
- Võ lâm thế sá»± không thiếu chi việc bất ngá», cứ nên luôn luôn cẩn tháºn Ä‘á» phòng, vẫn hÆ¡n. Äã Ä‘Ã nh không nên khiếp sợ trÆ°á»›c đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng đừng coi thÆ°á»ng...
Lá»— Thiếu Hoa ngắt lá»i :
- Phải rồi! Không nên khiếp sợ, vì khiếp sợ là chưa chi đã bại, là là m tăng uy phong địch, giảm nhuệ khà ta!
Y bá»—ng chuyển mắt ngó Bạch Quân NhÆ¡n, há»i :
- Bạch lão, bây giỠlà giỠnà o?
Bạch Quân Nhơn đáp :
- Bẩm Thiếu chủ, vừa hết giá» Ngá»!
Lá»— Thiếu Hoa lại Ä‘Æ°a mắt sang Cẩm bà o lão nhân gầy đét há»i tiếp :
- Kim lão, bây giỠcó thể đi được chưa?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét trả lá»i :
- Thiếu chủ, vụ ấy không nên gấp rút, vì gấp rút cũng chẳng được nà o! Hai ngà y đã đợi được, thì một buổi nữa, ráng chỠcũng chẳng sao!
Lá»— Thiếu Hoa nhÃu mà y :
- Không đợi trá»i tối, không được Æ°?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét khẽ gáºt đầu :
- Từ lâu rồi, lão phu đã ngấm ngầm theo dõi và đã quan sát tháºt kỹ quy luáºt xuất hiện của luồng ánh sáng kỳ bà ấy: cứ cách ba ngà y thì xuất hiện má»™t lần, mà lần nà o cÅ©ng chỉ xuất hiện và o lúc trá»i tối, khoảng đầu hôm. NhÆ° váºy, dù chúng ta Ä‘i sá»›m cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Lỗ Thiếu Hoa không thể là m sao hơn, đà nh chép miệng :
- Nói gì rồi cũng không qua là phải chỠđợi!
Bạch Quân Nhơn góp ý :
- Äi sá»›m, cố nhiên chẳng Ãch lợi gì, Ä‘i muá»™n thì cà ng không được. NhÆ°ng nên cẩn tháºn, thủ cho chắc vẫn hÆ¡n. Vì việc quan trá»ng mà đi sá»›m, cÅ©ng chẳng hại chi. Theo lão phu thì chúng ta nên khởi hà nh bây giá», là tốt nhứt.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét nói :
- Äi sá»›m, là cẩn tháºn, tá»± nhiên không sợ lỡ cÆ¡ há»™i. Tuy nhiên, hiện giá» trá»i còn quá sá»›m, chỉ má»›i quá Ngá», Thiếu chủ có Ä‘iá»u chÆ°a rõ, nếu chúng ta kéo nhau Ä‘i, dù có khéo léo thế nà o, cÅ©ng không tránh khá»i con mắt tò mò, để ý của cÆ° dân trong trấn, há» sẽ dị nghị, đồn đãi rùm beng ra, tháºt bất lợi. Chi bằng chỠđến khi trá»i vừa chạng vạng, nhà nhà đá»u đóng cá»a, trong trấn không còn ai lai vãn nữa, chúng ta Ä‘i, kÃn đáo hÆ¡n, mà cÅ©ng chẳng trể nãi gì.
Tá» y lão nhân mặt Ä‘á» gáºt đầu tán thà nh :
- Kim lão nói phải, giỠấy sẽ tránh được sự xôn xao trong dân chúng.
Lỗ Thiếu Hoa không nói gì nữa, bèn đứng lên, bước ra đại sảnh chấp tay sau lưng, đi tới đi lui...
* * * * *
Ãnh tịch dÆ°Æ¡ng vừa tắt, mà n đêm má»›i nhuốm mà u, là nhà nhà khắp Long Hổ trấn đã lo đóng cá»a cà i then tháºt kỹ rồi. Ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố vắng tanh, không còn má»™t bóng ngÆ°á»i!
Má»i khi, và o giá» nà y, Long Hổ trấn rất náo nhiệt, má»›i đúng là giá» bắt đầu nhá»™n nhịp, tÆ°ng bừng vỠđêm.
NhÆ°ng cái nếp sinh hoạt bình thÆ°á»ng ấy đã bị đổi thay, biến mất Ä‘i từ mÆ°á»i ngà y nay.
Tại sao thế?
Vì hÆ¡n mÆ°á»i ngà y gần đây, dân cÆ° trong trấn đâm ra sợ quá»·, sợ ma!
Vì tại má»™t tòa dinh thá»± cổ, hoang phế từ lâu, bá»—ng dÆ°ng xuất hiện sá»± quái dị, mà ai nấy Ä‘á»u xôn xao bà n tán, là quá»· hiện, là yêu tinh sắp phá hại ngÆ°á»i trong trấn.
Sá»± quái dị ấy là má»™t luồng ánh sáng, quả nhiên rất lạ lùng, cứ cách ba đêm, há»… trá»i sụp tối má»™t lúc, thì từ dÆ°á»›i đất, trong khu dinh thá»± cổ hoang tà n ấy, lại vá»t lên, chói lá»i tá»±a ánh kim ngân. “Nó†hiện lên má»—i lần nhÆ° thế trong thá»i gian khá lâu, lá»ng lá»ng lÆ¡ lÆ¡, nhÆ° biết cá» Ä‘á»™ng trong khoảng không.
Má»™t số ngÆ°á»i hiếu kỳ, gan dạ, đã rủ nhau và o táºn nÆ¡i xem thá», nhÆ°ng chỉ thấy toà n cảnh hoang phế, vắng lặng, rợn ngÆ°á»i, chỉ thấy Ä‘om đóm cháºp chá»n và chỉ nghe côn trùng rên rỉ.
Và ngÆ°á»i ta chỉ còn biết cho đó là quá»·, là yêu quái!
Và cái sợ lan trà n khắp dân cư trong trấn.
Nên nhà nhà , cứ đêm sắp đến là đóng cá»a tháºt sá»›m; và ai cÅ©ng có cảm tưởng nhÆ° ngà y tá»›i quá muá»™n, mà lại mở cá»a tháºt muá»™n!
Từ mÆ°á»i hôm nay há»… ngà y tà n là Long Hổ trấn trở thà nh má»™t trấn chết.
Lá»— Thiếu Hoa đã huy Ä‘á»™ng lá»±c lượng của Hoà ng SÆ¡n thế gia, đến phong tá»a Long Hổ trấn, chÃnh vì “ánh sáng ma quỷ†ấy.
Äêm nay là đúng chu kỳ ba đêm, ánh sáng ma quá»· lại xuất hiện.
Lá»— Thiếu Hoa dẫn Ä‘oà n thủ hạ xuất phát. Äúng ra, há» không Ä‘i đông lắm, chỉ gồm năm ngÆ°á»i: Lá»— Thiếu Hoa, Cẩm bà o lão nhân gầy đét, Bạch Quân NhÆ¡n, Tá» Y lão nhân mặt Ä‘á» và Hoà ng Thanh.
Thoạt nhìn qua, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng má»™t ai mang theo binh khà cả. Kỳ thá»±c, trừ Lá»— Thiếu Hoa ra, cả bốn nhân váºt kia Ä‘á»u mang kỹ thứ gì đó, cồm cá»™m trong lÆ°ng cả.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Năm ngÆ°á»i, Ä‘á»u là cao thủ hạng nhất, nhắm hÆ°á»›ng Nam Long Hổ trấn mà tiến tá»›i.
Lỗ Thiếu Hoa cởi mở, gợi chuyện :
- Kim lão nói không sai, quả nhiên thá»i khắc nà y khắp trấn chẳng còn má»™t ai léo lánh ra Ä‘Æ°á»ng! Xem chừng há» nhá» gan, lÆ°ng máºt hÆ¡n bá»n giang hồ chúng ta nhiá»u!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cÆ°á»i, đáp :
- Cái đó là đương nhiên. Chúng ta cả ngà y vá»c Ä‘ao, giởn kiếm, chẳng giết ngÆ°á»i thì cÅ©ng giao tranh hoà i, còn há», đâu từng quen không khà chết chóc.
Hoà ng Thanh khe khẻ lên tiếng :
- Cả ngà y nay có má»™t chuyện, tiểu đệ muốn há»i thăm Kim lão mà chÆ°a tiện, nhân đây xin Ä‘Æ°a ra: Kim lão có biết sá»± thá»±c ra, luồng ánh sáng dị thÆ°á»ng ấy, vốn là cái gì không?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét lắc đầu :
- Cho tá»›i bây giá» vẫn chÆ°a biết! Lão phu chỉ phá»ng chừng, đó có thể là ánh sáng xuất phát từ má»™t bảo váºt gì đó, chôn dÆ°á»›i đất, nhÆ° là báu kiếm, báu Ä‘ao chẳng hạn, vì thÆ°á»ng nghe nói há»… má»—i khi sắp xuất thế, loại ấy vẫn hay chiếu kỳ quang dị tuyến ngất trá»i, vá» lúc đêm.
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- CÅ©ng có thể là má»™t kho tà ng châu bảo. NhÆ°ng thá»±c tình mà nói, tại hạ chẳng mong đó là kho tà ng, mà chỉ hy vá»ng gặp được má»™t thanh thần Ä‘ao, báu kiếm, cÅ©ng quý lắm rồi.
Chúng ta là ngÆ°á»i võ lâm, nếu được thần Ä‘ao báu kiếm thì cà ng hay, vì bất kỳ ngÆ°á»i luyện võ nà o, há»… có thần Ä‘ao, báu kiếm trong tay là đương nhiên công lá»±c gia tăng gấp bá»™i.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cÆ°á»i, phụ há»a :
- Có câu thà nh ngữ “Kỳ trân dị bảo chỉ dà nh cho ngÆ°á»i hữu đứcâ€, vụ nà y, đúng là ứng hiệu rõ rà ng. Thiếu chủ đã Ä‘oán được lão Æ°ng khuyển, tất nhiên là kho tà ng Hoà ng Kim thà nh đã nằm trong tay; và cả bảo tòa tổng đầu Ä‘Ã n võ lâm thiên hạ cÅ©ng cầm bằng thủ đắc; nếu nay mà tìm thấy thanh Ä‘ao báu kiếm nữa, thì Thiếu chủ quả là cao đức, đại mệnh, nên trá»i xui khiến “Tam hÄ© lâm mônâ€.
Lá»— Thiếu Hoa lấy là m khoái chà vá»›i lá»i tây bốc ấy, nhÆ°ng nảy giá» là m nhÆ° thản nhiên, tá»›i lúc nà y không còn nhịn được, bèn hất mặt nhìn trá»i, cÆ°á»i ha hả má»™t hồi, rồi khen :
- Kim lão thông suốt nhiá»u Ä‘iá»u, tháºt là bá»±c trà dÅ©ng kiêm toà n! Nếu nay mai mà má»i sá»± việc thà nh đúng theo lá»i Kim lão vừa nói, thì tại hạ nhứt định sẽ cho tổ chức đại lá»… mà phong Kim lão là m Äại quân sÆ° của Hoà nh SÆ¡n thế gia ngay!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cung kÃnh :
- Lão phu xin đa tạ trước lòng chiếu cố và ân điển của Thiếu chủ.
Lá»i vừa thốt xong, bất thần lão dừng phắt lại.
Lão đã ngừng bÆ°á»›c, tá»± nhiên Lá»— Thiếu Hoa cÅ©ng nhÆ° ba ngÆ°á»i phÃa sau cÅ©ng dừng lại.
Ngay lúc ấy, cả năm ngÆ°á»i Ä‘á»u trông thấy phÃa trÆ°á»›c mặt sừng sững má»™t tòa dinh thá»±.
Trong bóng đêm, tòa dinh thá»± đượm má»™t vẻ thần bÃ, nhÆ° ngầm chứa cái gì đầy khủng bố, đáng sợ; và cÅ©ng cá»±c kỳ thê lÆ°Æ¡ng, thảm đạm!
Chiếc cổng đồ sá»™, tháºt cao, nhÆ°ng đã lệch xuống má»™t bên, hao lủng đầy những lá»— lá»›n có, nhá» có và đóng chẳng ra đóng, mở không thà nh mở.
Trên đầu cổng có tấm biá»…n, nhÆ°ng không còn Ä‘á»c được trên biá»…n viết những chữ gì.
Nhìn ra hai bên cổng là tÆ°á»ng vây chạy quanh, song loang lổ, sụp đổ khắp nÆ¡i, chỉ còn nguyên mấy Ä‘oạn ngắn, thì tÆ°á»ng cao vòi vá»i, đến quá trượng.
Do đó, có tÆ°á»ng vây mà cÅ©ng nhÆ° không, ngÆ°á»i đứng từ ngoà i dá»… dà ng trông thấu và o bên trong, có Ä‘iá»u chỉ có thể thấy toà n cá» um tùm, cao quá đầu ngÆ°á»i. Cá» hoang lan trà n, xâm chiếm khắp nÆ¡i, từ những khoảng tÆ°á»ng vây sụp đổ, đến bên trong dinh thá»± Ä‘iêu tà n đã lâu ngà y.
CÅ©ng từ những khoảng tÆ°á»ng xây sụp đổ, còn có thể thấy lố nhố bên trong những phòng ốc, Ä‘inh viện, lầu gác... hết sức âm u, cái thì sụp đổ hẳn, cái còn miá»…n cưỡng tồn tại, cái thì tà n phá quá nữa... Tuy nhiên, nếu tinh mắt, có thể hình dung được thuở Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, chắc chắn đây là má»™t tòa dinh thá»± phú lệ, huy hoà ng, đầy sang cả và uy quyá»n...
Cẩm bà o lão nhân bất thần đình bá»™, vá»›i dáng sững sốt không phải do những cái vừa kể ấy, mà vì má»™t hiện tượng bất thÆ°á»ng ở cổng dinh thá»±.
Trên đại môn lồ lá»™ má»™t cái gì Ä‘á» Ä‘á» mà vá»›i cặp mắt bén nhạy tá»™t Ä‘á»™ của lão, cÅ©ng nhÆ° bốn cao thủ cùng bá»n, Ä‘á»u nháºn biết ngay, đó là vết máu tÆ°Æ¡i!
Äúng hÆ¡n, là má»™t chữ “Quỷ†khá lá»›n, viết bằng máu.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét rung Ä‘á»™ng biến sắc, vừa xạ nhãn tuyến dán chặt và o chữ máu ấy, vừa thấp giá»ng nói :
- Lạ chÆ°a! Thiếu chủ, đã có ngÆ°á»i biết vụ nà y rồi!
TỠy lão nhân mặt đỠ“hừ†một tiếng lạnh tợ băng và chớp động thân hình, toan lao tới.
Lỗ Thiếu Hoa vội đưa tay giữ lão lại :
- Hãy khoan! Chúng ta lại đây xem cái đã!
ChÃnh y khoa chân tiến lên trÆ°á»›c hết.
Tá» y lão nhân mặt Ä‘á», Bạch Quân NhÆ¡n lẹ là ng lạng ngÆ°á»i tá»›i, há»™ vệ sát hai bên Lá»— Thiếu Hoa.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét và Hoà ng Thanh rão bước kế đó.
Äến gần xem, quả nhiên là chữ “quỷ†viết bằng máu, vết máu tÆ°Æ¡i rói, còn chÆ°a khô, mùi tanh nồng sặc sụa.
Lá»— Thiếu Hoa trầm giá»ng nói khẽ :
- NgÆ°á»i nà y chắc chắn còn quanh quẩn gần đây!
Vừa nói, y vừa quét ánh mắt sắc lạnh khắp tứ phÃa.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét bá»—ng hÆ¡i nghiêng mình tá»›i trÆ°á»›c, chá»›p nhoáng phóng chỉ Ä‘iểm ra. NhÆ°ng không phải để tấn công ai hết, mà lão quẹt má»™t Ãt máu trên chữ “quỷ†và o ngón tay và đưa và o... miệng, nếm thá», Ä‘oạn cho biết :
- Thiếu chủ, không phải máu ngÆ°á»i.
Ai nấy đồng chÆ°ng há»ng.
Lỗ Thiếu Hoa khẽ bảo :
- Chúng ta chia ra, sục tìm coi!
Hoà ng Thanh, Bạch Quân NhÆ¡n và Tá» y lão nhân mặt Ä‘á» láºp tức tuân lệnh.
NhÆ°ng Cẩm bà o lão nhân gầy đét liá»n ngăn :
- Không nên khua Ä‘á»™ng! Thiếu chủ, chúng ta cần êm thắm tinh tế và hà nh sá»±, kẻo há»ng việc mất.
Lá»— Thiếu Hoa bá»±c dá»c :
- Không sục tìm thì là m sao biết “hắn†ẩn núp ở đâu mà đối phó?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét thoáng hiện sát khà trên sắc diện đã sẵn âm trầm nói :
- Cứ để yên cho hắn có mặt tại đây Ä‘i, cà ng tốt, để xem hắn muốn gì. Chúng ta năm ngÆ°á»i, chẳng sợ má»™t mình “hắnâ€!
Miệng nói, cặp mắt sắc bén của lão không ngớt chuyển động quan sát.
Thình lình nhãn tuyến của lão ngÆ°ng Ä‘á»ng lại má»™t hÆ°á»›ng, nhãn tuyến trở nên nhÆ° sấm sét, nhÆ° Ä‘ao kiếm, lão xạ nhìn lên má»™t góc tấm biển trên đầu cổng.
Hoà ng Thanh, Bạch Quân NhÆ¡n, Tá» y lão nhân mặt Ä‘á» Ä‘á»u xoay mục quang nhìn theo hÆ°á»›ng ấy.
Hoà ng Thanh chá»›p Ä‘á»™ng thân ảnh, nhÆ°ng Cẩm bà o lão nhân gầy đét đã nhanh hÆ¡n, tợ má»™t lằn chá»›p xẹt, êm nhẹ nhÆ° má»™t tia khói, đã vá»t lên phÃa tấm biển đầu cổng.
Lão vá»t Ä‘i đã nhanh, mà trở vá» chá»— cà ng lẹ hÆ¡n.
Lút vá»t Ä‘i, hai tay lão trống không, khi trở lại hữu thủ lão đã nắm giữ má»™t váºt gì đó.
- Thì ra, lão xách một... con gà !
Con gà cồ, cổ bị cắt đứt.
Vừa rồi, lão đã tưởng là ngÆ°á»i núp, bây giá» má»›i biết là con gà , mà là ... gà chết!
Sắc diện lão trông tháºt lỡ cÆ°á»i, lỡ nhăn nhó. Lão lên tiếng :
- Thiếu chủ, “hắn†đã dùng huyết gà viết chữ “quá»·â€. Con gà nà y má»›i chết đây thôi, vì mình gà ấm và cả huyết tÃch vẫn còn ri rỉ.
Lá»— Thiếu Hoa bá»—ng báºt cÆ°á»i :
- Äáng tiếc là quên mang rượu theo! Phải chi có rượu, chúng ta nÆ°á»›ng ngay chú gà cồ nà y lên, đánh chén má»™t bữa. Khung cảnh nà y mà uống rượu vá»›i thịt gà nÆ°á»›ng thì tuyệt!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cất giá»ng đầy khẩn trÆ°Æ¡ng :
- Thiếu chủ! Lão phu hoà i nghi, “hắn†có thể là ...
Lá»— Thiếu Hoa tiếp lá»i ngay :
- Lý Tam Lang?
Cẩm bà o lão nhân tháºn trá»ng gáºt đầu :
- Long Hổ trấn chỉ có thể tiến và o được có hai nhân váºt: Äông Môn TrÆ°á»ng Thanh và Lý Tam Lang!
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- Hay lắm! Cà ng tốt! Tại hạ được dịp chạm mặt má»™t nhân váºt đại danh, thần bà nhất thiên hạ! Kim lão, thá»i khắc không dÆ° dả, chúng ta tiến và o Ä‘i thôi!
Lá»i chÆ°a dứt, y phi thân đánh “vù†má»™t cái, theo má»™t khoảng tÆ°á»ng vây sụp đổ mà bay và o.
TỠy lão nhân mặt đỠvới Bạch Quân Nhơn cũng lướt theo như hình với bóng.
NhÆ° thế là Lá»— Thiếu Hoa đã ứng phó rất tháºn trá»ng, y không và o bằng ngá» chánh môn, vì ngại khi xô cánh cá»a ra, có thể bị cÆ¡ quan táºp kÃch, hoặc bên trong cá»a có ngÆ°á»i mai phục.
Vượt khá»i tÆ°á»ng vây, và o đến khu vá»±c dinh thá»± Ä‘á»n các cÅ©ng gặp đầy những cá» hoang cao quá đầu, che lấp tầm mắt má»i ngÆ°á»i.
Lỗ Thiếu Hoa luôn luôn hăm hở dẫn đầu.
Má»i ngÆ°á»i vừa vạch cá», vừa tiến tá»›i.
Thình lình Lá»— Thiếu Hoa cất tả thủ vá» phÃa trái, vừa hô khẽ :
- Hoà ng tổng quản!
HÆ°á»›ng y chỉ là tà ng má»™t cây đại thá», tuy gốc cây má»c ở mãi phÃa ngoà i tÆ°á»ng vây, nhÆ°ng phần lá»›n cà nh lá lại nghiêng hẳn và o bên trong, tháºt um tùm ráºm rạp.
Chẳng má»™t tiếng Ä‘á»™ng, Hoà ng Thanh đã phi thân xẹt lên, chá»›p mắt liá»n chìm mất trong cà nh lá um tùm.
Nhưng một chốc lát sau, hắn lại phi thân đáp xuống, gần Lỗ Thiếu Hoa và lắc lắc đầu.
Lỗ Thiếu Hoa chẳng lộ vẻ gì cả, lại tiếp tục vạch cỠsấn bước.
Äi được mấy chục bÆ°á»›c nữa, trÆ°á»›c mắt bá»—ng hiện ra má»™t khoảng trống.
Thì ra, là tòa đình viên tháºt lá»›n.
Tòa đình viên nà y cÅ©ng đổ nát, hoang tà n; mặc dù có thể nháºn ra má»™t số phòng ốc, song chẳng chá»— nà o còn nguyên vẹn.
Lá»— Thiếu Hoa vá»t ngÆ°á»i và o phÃa đình viên nà y ngay.
Má»™t khoảng khá rá»™ng không có cá», đúng ra là cá» không má»c được, vì là ná»n gạch hoa.
NhÆ°ng không có cá», thì khoảng ná»n gạch hoa nà y lợp đầy phân chim.
Lá»— Thiếu Hoa tháºt khẽ tiếng, há»i :
- Kim lão, luồng ánh sáng ấy từ chỗ nà o bốc lên?
Cẩm bà o lão nhân gầy đét đáp :
- PhÃa sau. Qua khá»i đây còn khu háºu viện.
Lá»— Thiếu Hoa láºp tức chuyển Ä‘á»™ng thân mình nhẹ nhà ng lÆ°á»›t tá»›i.
NhÆ°ng, láºp tức, y khá»±ng lại và biến hẳn sắc mặt.
Bởi vì...
Äến đây để tìm kiếm luồng ánh sáng mà chÆ°a tìm thấy, lại thấy... hai bà n chân!
Äúng là hai chân ngÆ°á»i, hai chân của nam nhân, mang đôi già y má»ng, vá»› trắng, đáng đứng yên.
Hai bà n chân ló ra từ má»™t đám cá» ráºm, cách chá»— Lá»— Thiếu Hoa chừng ba trượng, chẳng chút Ä‘á»™ng Ä‘áºy, dÆ°á»ng nhÆ° má»™t kẻ nà o đó, Ä‘ang đứng núp rình trong cá».
Lá»— Thiếu Hoa giá»ng băng lãnh cất tiếng :
- Các hạ! Äã đủ rồi! Äừng hà lá»™ng quá»· thần nữa! Má»i lá»™ diện Ä‘i thôi!
Không thấy cỠlay động.
CÅ©ng chẳng thấy hai bà n chân nhúc nhÃch.
Lỗ Thiếu Hoa cà ng giá băng hơn :
- Hoà ng tổng quản! BÆ°á»›c tá»›i coi thá», có phải là kẻ chết chÆ°a chôn không?
Hoà ng Thanh “dạ†má»™t tiếng, lao vù tá»›i ngay. Vừa chuyển thân, hắn vừa ngấm ngầm váºn công lá»±c toà n thân và o hai cánh tay, tinh thần cảnh giác cá»±c Ä‘á»™, sẵn sà ng Ä‘á»™ng thủ ứng phó...
Äặt chân cách mục tiêu trên dÆ°á»›i má»™t trượng, Hoà ng Thanh lên tiếng :
- Bằng hữu...
Bất thần trong đám cá» nghe “rà o†má»™t tiếng, hai bà n chân ngÆ°á»i Ä‘ang đứng bất Ä‘á»™ng nảy giá» bá»—ng ngồi thụp xuống.
Hoà ng Thanh tuy cảnh giác cao Ä‘á»™, nhÆ°ng trÆ°á»›c chuyển biến hoà n toà n bất ngá», trái hẳn dá»± liệu nhÆ° váºy, không khá»i giá»±t mình, hấp tấp nhảy lùi má»™t cái, đến ba bÆ°á»›c.
NgÆ°á»i trong đám cá» vẫn chẳng đứng lên, cứ ngồi ỳ, hai tay ôm gối, hà hà mắt, cất giá»ng lè nhè :
- Tháºt là kỳ cục! NgÆ°á»i ta đã mất bao nhiêu công lao má»›i kiếm được má»™t chá»— yên tÄ©nh, vắng vẽ nhÆ° thế nà y, để mà ngủ cho sÆ°á»›ng, can cá»› gì cứ kêu réo?
Con ngÆ°á»i nà y mặc chiếc áo dà i kiểu văn sÄ©, hình vóc dong dá»ng cao, trông có vẻ tiêu sái, khoáng đạt, nhÆ°ng đáng tiếc nét mặt lại khó coi quá!
Äôi chân mà y y hình chữ bát, mắt má»™t mà tum húp, mÅ©i cao thẳng, nhÆ°ng miệng quá rá»™ng, da mặt và ng khè, nhÆ° bị Ä‘au gan, thiếu máu lâu ngà y...
Y lÆ°á»i biếng nhÆ°á»›ng mắt lên, ngó Hoà ng Thanh má»™t cái, há»i bông lông :
- Có chuyện gì váºy, a?
Trong chá»›p mắt ấy, Lá»— Thiếu Hoa, vá»›i ba nhân váºt kia đã nhứt tá» xẹt đến sát bên Hoà ng Thanh rồi.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét cất giá»ng là m nhÆ° cố bình tÄ©nh :
- Tôn giá quý tánh đại danh xưng hô như thế nà o?
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:37 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 28 : Kim Sắc Kỳ Nữ
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Văn SÄ© Bạch Y nhÃu mà y, lẩm bẩm :
- Lạ dữ a! Tại sao má»›i thấy có má»™t ngÆ°á»i đó, mà thoắt cái đã biến thà nh đông quá váºy? Ãi chà , trông hoa cả mắt! Äể xem... má»™t, hai, ba... có mÆ°á»i cái chân cả thảy, tức là năm ngÆ°á»i! NhÆ°ng là ngÆ°á»i hay quá»· sứ?
Tá» y lão nhân mặt Ä‘á» cất giá»ng băng giá :
- Dẹp lại cái trò giả ngây giả dại vô duyên ấy đi! Hãy nói mau, các hạ đến đây để là m gì?
Văn SÄ© Bạch Y nhÆ°á»›ng cặp mắt tum húp má»™t mÃ, dòm dòm ngó ngó từng ngÆ°á»i má»™t, bá»—ng kêu “ủa†má»™t tiếng, lá»™ vẻ mừng rỡ :
- Là ngÆ°á»i, không phải quá»·! Váºy mà là m ngÆ°á»i ta muốn đứng tim! Coi, há»i chi, cứ há»i hoà i thế, vừa rồi ta đã chẳng nói rồi là gì? Ta và o đây để ngủ! Kiếm được chá»— thanh tịnh nhÆ° thế nà y đâu phải dá»…, nhÆ°ng...
Y quác miệng ra, ngáp má»™t cái Ä‘Ãch đáng, Ä‘oạn tiếp lá»i, cà u nhà u :
- Nhưng nãy giỠồn à o quá, chả còn ngủ nghê gì được, chán quá!
Tá» y lão nhân mặt Ä‘á» cÆ°á»i lạt :
- Các hạ! Äã không muốn nói chuyện tá» tế, thì lão phu Ä‘Ã nh đắc tá»™i váºy. Chuẩn bị Ä‘i, lão phu Ä‘á»™ng thủ đây!
Lão khoa chân sấn tới.
Cẩm bà o lão nhân gầy đét liá»n ngăn lại và soi mói nhìn Văn SÄ© Bạch Y, há»i :
- Tôn giá có phải là Lý Tam Lang không?
Văn SÄ© Bạch Y há»i lại :
- Lý Tam Lang ư? Phải thì sao? Không phải thì sao?
Rồi y cất tay chỉ Hoà ng Thanh, nói :
- Các hạ thế nà o cÅ©ng thua ngÆ°á»i ta má»™t trăm lạng bạc. Äáng tiếc!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét sững sốt.
Hoà ng Thanh kinh ngạc biến sắc, quát :
- Các hạ thực sự là ai? Sao các hạ biết...
Văn Sĩ Bạch Y đè ngón tay lên môi “suỵt, suỵt†mấy tiếng, khẽ bảo :
- Nói nhá» nhá» má»™t chút! Äừng om sòm! NgÆ°á»i ngoà i mà nghe thấy là há»ng việc hết!
Hoà ng Thanh bị Ä‘á»™ng, liá»n nÃn khe.
Văn SÄ© Bạch Y lại nhìn hắn, cÆ°á»i nói :
- Tại sao ta biết vụ đánh cá ấy Æ°? Gì mà không biết? Lúc các hạ đánh cuá»™c vá»›i ngÆ°á»i ta, đôi bên đã nói oang oang, ta Ä‘ang có mặt gần đấy, cố nhiên ta nghe rõ cả.
Lỗ Thiếu Hoa đột nhiên khai khẩu :
- Tôn giá thá»±c sá»± là ai? Sao cứ giấu đầu giấu Ä‘uôi, chỉ có cái tên cÅ©ng không dám cho biết váºy?
Văn SÄ© Bạch Y cÆ°á»i mát :
- Äúng là thiếu chủ của Hoà nh SÆ¡n thế gia, nên miệng lưỡi giống y nhÆ° dao búa má»™t thứ, má»—i câu nói ra chỉ chá»±c giết ngÆ°á»i!
Y bá»—ng chỉ tay vá» phÃa Hoà ng Thanh, nói tiếp luôn :
- Vị Äại tổng quản ấy sắp phải thua má»™t trăm lạng bạc đấy, Lá»— thiếu chủ nên chuẩn bị giúp cho y, kẻo mang tiếng chÆ¡i quỵt, kỳ lắm!
Lá»— Thiếu Hoa gằn giá»ng :
- Tôn giá là Lý Tam Lang ư?
Văn SÄ© Bạch Y gáºt đầu :
- Không sai! Lý Thanh Cuồng hay Lý Tam Lang Ä‘á»u là tại hạ.
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy :
- Äúng là nghe danh không bằng gặp mặt, vì có gặp má»›i biết cái danh kia là ... quá lố!
Lâu nay thiên hạ vẫn đồn Lý Tam Lang tuấn tú lắm mà !
Lý Tam Lang vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Lá»— thiếu chủ thì chắc còn lâu má»›i biết chân diện mục Lý Tam Lang! Tại hạ hóa trang thiên hình vạn trạng. Ngay nhÆ° tại hạ, còn chẳng nhá»› rõ bá»™ mặt nà o là chân diện mục của mình thay, huống chi là ngÆ°á»i khác! Tưởng gì, chá»› muốn thà nh ngÆ°á»i tuấn tú, dá»… quá mà !
Bất cứ lúc nà o, há»… cần trở nên tuấn tú, là tại hạ tuấn tú ngay, mà lại tuấn tú đến Ä‘á»™ các mỹ nam tá» trên Ä‘á»i nà y phải ghen tức lá»™n ruá»™t cÆ¡!
Lý Tam Lang lạnh lùng :
- Váºy thì ngay bây giá» các hạ là m thá» nhÆ° thế, cho tại hạ được mở rá»™ng tầm mắt xem nà o!
Lý Tam Lang lắc đầu :
- Tại hạ không thÃch chuốc lấy sá»± phiá»n phức, rắc rối đâu! Vì ngay lúc nà y mà tại hạ đổi lại thà nh con ngÆ°á»i tuấn tú thì đố khá»i bị Thiếu chủ hạ sát liá»n.
Lá»— Thiếu Hoa há»i :
- Tại sao tại hạ phải hạ sát các hạ?
Lý Tam Lang cÆ°á»i hì hì :
- Vì khi thấy vẻ tuấn tú của tại hạ, Thiếu chủ sẽ hoảng hồn mất vÃa, sẽ tá»± thẹn cái bá»™ mặt... không ra gì của mình, tất nổi lên ý sát nhân...
Lá»— Thiếu Hoa toan nổi nóng, nhÆ°ng Cẩm bà o lão nhân gầy đét bá»—ng hắng giá»ng má»™t tiếng.
Vốn thông minh, Lá»— Thiếu Hoa ngầm hiểu ý ngay, bèn nén giáºn, đổi hÆ°á»›ng câu chuyện :
- Chữ “Quỷ†ngoà i cá»a, là do các hạ viết phải không?
Lý Tam Lang là m nhÆ° bẻn lẻn, cÆ°á»i gượng :
- Từ bé, tại hạ đã có cái táºt lÆ°á»i viết chữ rồi, thà nh thá» cho đến bây giá», tuồng chữ tệ lắm. Chữ “Quỷ†ấy, tại hạ viết không đẹp tà nà o, các vị đừng cÆ°á»i!
Lá»— Thiếu Hoa lại há»i :
- Các hạ viết như thế, nhằm dụng ý gì?
Lý Tam Lang ngẩn ngÆ¡ há»i lại :
- Thiếu chủ há»i vá» vụ chữ “Quỷ†ấy, hở?
Lỗ Thiếu Hoa lạnh lùng :
- Phải rồi!
Lý Tam Lang cÆ°á»i nhăn nhó, phân trần :
- Ấy là tại hạ vì các vị đấy! Mà thá»±c ra, cÅ©ng vì tại hạ nữa. Chẳng giấu gì các vị, tại hạ má»›i vừa lẻn và o nhà dân chúng trong xóm, bắt trá»™m được con gà cồ, Ä‘em ra đây, Ä‘ang cắt cổ, định nÆ°á»›ng lên ăn má»™t bữa, nhÆ°ng bá»—ng dÆ°ng trông thấy các vị từ xa xa hăm hở tiến lại, tại hạ đâm cuống lên, liá»n nãy sáng kiến bèn dùng ngay huyết gà , viết má»™t chữ “Quỷ†to tổ bố lên cánh cổng, dụng ý dá»a cho các vị ngán sợ quá»· mà lui ra, để tại hạ yên ổn xÆ¡i thịt con gà , rồi ngủ má»™t giấc. Nà o ngá» các vị Ä‘á»u là hạng to gan lá»›n máºt, chẳng những không sợ quá»·, mà còn tiến và o là m tại hạ cÅ©ng không ngủ nghê gì được!
TỠy lão nhân mặt đỠâm trầm lên tiếng :
- Dông dà i nói cả ná»a ngà y, rốt lại cÅ©ng chỉ vì các hạ mà thôi, chá»› đã vì bá»n ta ở chá»— nà o?
Lý Tam Lang cải liá»n :
- Ai bảo thế? Äừng vá»™i chứ, tại hạ nói chÆ°a hết mà !
TỠy lão nhân mặt đỠcà ng âm trầm hơn :
- Váºy thì các hạ nói tiếp Ä‘i, bá»n ta Ä‘ang rá»a tai lắng nghe đây.
Lý Tam Lang nói :
- Lá»i lẽ nhã nhặn quá chừng! Äại há»™ pháp Äổng Bá KÃch của Hoà nh SÆ¡n thế gia đã có thái Ä‘á»™ nhã nhặn khiến tại hạ phải lấy là m cảm kÃch, mà xin báo cho Äổng há»™ pháp biết rằng, tại tòa trang viện hoang nà y vốn có quá»·!
Tá» y lão nhân mặt Ä‘á», tức Äổng Bá KÃch, cÆ°á»i lạt :
- Tháºt thế à ?
Lý Tam Lang gáºt đầu :
- Tháºt trăm phần!
Äổng Bá KÃch lại há»i :
- Còn vụ các hạ vì bá»n ta, là vì thế nà o?
Lý Tam Lang há»i lại :
- Coi! Äã nói váºy mà còn chÆ°a hiểu Æ°? Ở đây có quá»·, mà là quá»· rất đáng sợ, tại hạ viết chữ ngoà i cá»a, để báo cho các hạ biết mà trở vá», há chẳng vì các vị đó sao?
Hoà ng Thanh bỗng chen và o :
- Riêng phần các hạ, bộ không sợ quỷ à ?
Lý Tam Lang lắc đầu :
- Hoà ng đại tổng quản đừng lo, tại hạ từng theo thầy há»c phù phép trên Long Hổ SÆ¡n, nên biết pháp thuáºt trừ quá»·, Ä‘uổi tà ; nhá» váºy, kể chung lÅ© yêu ma quá»· quái không dám lại gần tại hạ.
Hoà ng Thanh cÆ°á»i gằn :
- Váºy mà Hoà ng má»— không biết, tháºt là thất kÃnh!
Lý Tam Lang mỉm cÆ°á»i, xua tay :
- Hoà ng đại tổng quản không nên khách sáo!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét thình lình nhắc khéo :
- Thiếu chủ! Thá»i giá» không còn sá»›m...
Lý Tam Lang liá»n xen và o :
- Äúng đó! Tá»›i lúc rồi đó! Lang Tâm Tú SÄ© Kim Bà ng thúc giục Lá»— thiếu chủ nên sá»›m Ä‘á»™ng thủ, giết ngÆ°á»i là phải; để còn lo vụ kia chứ, kẻo trá»…!
Cẩm bà o lão nhân gầy đét biến sắc :
- Lý đại hiệp nháºn biết nhiá»u ngÆ°á»i quá nhỉ!
Lý Tam Lang mỉm cÆ°á»i :
- Có chi lạ, còn ai chẳng biết Lam Tâm Tú Sĩ Kim Bà ng!
Kim Bà ng đưa mắt ra hiệu cho Lỗ Thiếu Hoa.
Lá»— Thiếu Hoa lại ngầm chuyển nhãn quang sang Hoà ng Thanh, Äổng Bá KÃch và Bạch Quân NhÆ¡n.
Lý Tam Lang nghiên đầu, nheo mắt, nói :
- Cả năm vị nên nhứt tá» Ä‘á»™ng thủ Ä‘i thôi! NhÆ°ng nhÆ° váºy, e có Ä‘iá»u bất tiện, vì nếu hạ được tại hạ ngay thì chẳng nói chi, rủi mà tráºn đấu cù nhằn kéo dà i, không khéo lỡ việc của các vị Ä‘i; lại là m náo Ä‘á»™ng ở đây, luồng ánh sáng kia không dám xuất hiện, cà ng bất lợi, phải không?
Kim Bà ng vá»™i lấy mắt bảo má»i ngÆ°á»i đừng ra tay tấn công, lại quay nhìn Lý Tam Lang, há»i :
- Nghe khẩu khà của đại hiệp, hình nhÆ° cÅ©ng đến đây vì luồng ánh sáng đó? Váºy, chắc Lý đại hiệp biết rõ đó là thứ gì chứ?
Lý Tam Lang mỉm cÆ°á»i :
- Biết rõ thì không dám nói là rõ được, chỉ biết và i ba điểm thôi.
Kim Bà ng sáng mắt lên, há»i dồn :
- Nói váºy Lý đại hiệp đã biết luồng ánh sáng ấy là cái gì rồi? Chẳng hay là thứ chi váºy?
Lý Tam Lang há»i lại :
- Há»i nhÆ° thế, có nghÄ©a là Lang Tâm Tú SÄ© chÆ°a biết, phải không?
Kim Bà ng tỠra thà nh khẩn :
- Vâng, tại hạ quả chÆ°a biết tháºt; nên nhân đây xin thỉnh giáo Lý đại hiệp.
Lý Tam Lang khẽ lắc đầu :
- Xin mạn phép, không thể nói cho các vị biết được! NhÆ°ng, tại hạ xin cho các vị hay Ä‘iá»u nà y: bất luáºn luồng ánh sáng ấy là cái gì, khi nó xuất hiện, các vị cứ an tâm, tá»± do hà nh Ä‘á»™ng, muốn là m sao mặc ý, tại hạ thá» sẽ tuyệt đối đứng ngoà i mà xem chÆ¡i thôi, chá»› không can dá»± và o, không tranh Ä‘oạt; chỉ đến khi nà o các vị hoà n toà n bất lá»±c, chẳng còn biện pháp nà o lấy váºt ấy được nữa, bấy giá» có thể tại hạ sẽ tÃnh tá»›i việc ra tay, nếu tại hạ cảm thấy hứng thú. Äấy, đã nói thế, các vị rảnh trÃ, vững bụng chÆ°a?
Kim Bà ng tròn mắt ngạc nhiên :
- Lý đại hiệp nói tháºt chứ?
Lý Tam Lang nghiêm chỉnh :
- Tháºt! Các vị cứ tá»± tiện. KÃnh chúc các vị may mắn.
Kim Bà ng nói :
- Lý đại hiệp, đại trượng phu khi đã thốt lá»i, xin nhá»› lấy!
Lý Tam Lang gáºt đầu :
- Cứ yên tâm! Lý Tam Lang tuy chẳng tốt là nh gì, nhÆ°ng xÆ°a nay chÆ°a từng nói sai lá»i bao giá»!
Kim Bà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- Hay lắm! Bá»n tại hạ xin tin nhÆ° váºy, và Lý đại hiệp có thể tùy tiện đứng xem bá»n tại hạ hà nh Ä‘á»™ng.
Lão vừa dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên từ phÃa háºu viện xuất hiện má»™t luồng ánh áng, và ng rá»±c rỡ, từ dÆ°á»›i đất vá»t lên.
Lý Tam Lang tá»±a hồ sau óc có mắt liá»n giụp :
- Äấy! Nó xuất hiện đấy! Các vị lẹ lẹ Ä‘i! Diên trì coi chừng lỡ việc!
Kim Bà ng hấp tấp hô khẽ :
- Äi! Mau!
Và chÃnh lão chá»›p Ä‘á»™ng thân ảnh, lao Ä‘i trÆ°á»›c, nhắm hÆ°á»›ng háºu viện. Bốn ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng phóng vù theo ngay.
Cả năm nhân váºt nà y Ä‘á»u thuá»™c hạng đệ nhất cao thủ, nên thân pháp chẳng những mau le, lại nhẹ nhà ng. Há» xuyên trong cá» mà tiến tá»›i dần, không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng; chỉ khoảng khắc hỠđã đến khu háºu viện và cùng láºp tức phục ngÆ°á»i xuống, rình ráºp.
Quan sát chung quanh và trÆ°á»›c mặt, khu háºu viện cÅ©ng có những phòng ốc hoang tà n, đổ phế và đầy những cá» dại. Äồng thá»i, còn có má»™t cái giếng.
Luồng ánh sáng mà u và ng rá»±c rỡ vốn vá»t từ miệng cái giếng ấy ra.
Cà ng lúc, ánh sáng cà ng rực rỡ hơn.
Năm ngÆ°á»i nÃn thở, ngÆ°ng thần theo dõi, không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Chỉ má»™t chốt lát, bá»—ng xảy ra chuyện bất ngá»...
Từ miệng giếng, lại từ từ vá»t lên má»™t váºt.
Không phải “váºtâ€! Mà là má»™t ngÆ°á»i!
Äúng là má»™t con ngÆ°á»i, lóng lánh sắc và ng.
Xem rõ ra, lại là má»™t nữ nhân. Từ đầu chà gót nữ nhân Ä‘á»u là má»™t sắc kim, không pha lẫn chút mà u sắc nà o khác, nhÆ° má»™t khối và ng to lá»›n, không ngá»›t chá»›p lòa ánh sáng và ng rá»±c rỡ.
Nữ nhân từ dÆ°á»›i giếng vá»t lên rồi, liá»n từ từ rá»i khá»i miệng giếng, đáp xuống mặt đất, cách thà nh giếng chừng má»™t trượng.
Thoạt tiên, nà ng đứng im má»™t lúc, rồi cả thân hình Kim sắc lại từ từ ngồi xuống, chân xếp thà nh vòng, hai tay đặt lên đầu gối, rồi không nhúc nhÃch, cá» Ä‘á»™ng gì nữa.
Từ dÆ°á»›i miệng giếng tá»± dÆ°ng thăng xuất má»™t Kim Sắc Kỳ Nữ, quả là má»™t hiện tượng quái lạ, chÆ°a từng có bao giá», nhứt là ngÆ°á»i con gái bằng và ng ấy lại linh hoạt, cá» Ä‘á»™ng được, nhÆ° bất cứ ngÆ°á»i tháºt nà o!
Nếu không chÃnh mắt trông thấy, mà chỉ nghe nói thôi, chắc năm ngÆ°á»i bá»n Lá»— Thiếu Hoa không thể nà o tin là có chuyện kỳ dị nhÆ° thế.
Năm ngÆ°á»i giÆ°Æ¡ng tháºt to mắt lên mà nhìn, nhìn hoà i không chán.
Trong khi đó, Kim Sắc Kỳ Nữ nhÆ° chẳng há» hay biết ở phÃa tả, gần nà ng, Ä‘ang có ngÆ°á»i.
Nà ng vẫn ngồi xếp bằng, bất động.
Lúc ấy, Kim Bà ng là ngÆ°á»i đầu tiên trấn định tinh thần, bèn nhè nhẹ Ä‘Æ°a tay kéo Lá»— Thiếu Hoa, Bạch Quân NhÆ¡n, Äổng Bá KÃch và Hoà ng Thanh, cho bá»n há» trấn tÄ©nh lại.
Lá»— Thiếu Hoa, dù váºy, giá»ng nói vẫn chÆ°a hết kinh dị, ká» và o tai Kim Bà ng há»i tháºt khẽ :
- Kim lão, như thế, nghĩa là ... cái gì?
Kim Bà ng đè ngón tay lên môi, ngầm ý bảo Lỗ Thiếu Hoa đừng lên tiếng...
Kim Sắc Kỳ Nữ ngồi bất Ä‘á»™ng khá lâu, bá»—ng từ từ đứng dáºy và từ từ cất bÆ°á»›c tiến tá»›i.
Nà ng luôn luôn từ từ, động tác nà o cũng từ từ.
Nhưng, đang từ từ tiến tới, mới và i ba bước, thình lình nà ng quay phắt lại, trở vỠmiệng giếng, đi vòng quanh thà nh giếng.
Không nhẫn nại được, Lá»— Thiếu Hoa lại há»i :
- Thị định là m gì thế?
Kim Bà ng lắc lắc đầu, lão cũng chả biết, thực sự chả biết!
Lỗ Thiếu Hoa giương mà y, nói khẽ :
- Bất luáºn gì thì gì, đây vẫn là má»™t hiện tượng hy hữu chÆ°a từng nghe thấy trong sách vở hay ai nói đến, bây giá»; chúng ta hãy Ä‘á»™ng thủ bắt cho được Kim Sắc Kỳ Nữ nà y cái đã, rồi sẽ tÃnh thêm. Äổng lão, Bạch lão, hãy vòng qua bên kia, cháºn Ä‘Æ°á»ng rút lui của thị, phải hết sức cẩn tháºn; còn má»™t mặt bên nà y, để ta vá»›i Kim lão và Hoà ng tổng quản hà nh Ä‘á»™ng. Ghi nhá»›, đừng là m thị kinh Ä‘á»™ng nhé, Ä‘i lẹ Ä‘i!
Äổng Bá KÃch, Bạch Quân NhÆ¡n đồng gáºt đầu nháºn lịnh và trÆ°Æ¡n nhanh tá»›i, nhÆ° hai con mãng xà , lÆ°á»›t trên cá», không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Lại má»™t chốc lát kế đó, Kim Sắc Kỳ Nữ không Ä‘i vòng quanh giếng nữa, mà từ từ trở lại chá»— ban nãy, nhÆ°ng không ngồi xuống nhÆ° trÆ°á»›c, mà đứng bất Ä‘á»™ng. Cùng khoảng khắc ấy, Äổng Bá KÃch và Bạch Quân NhÆ¡n đã tiến tá»›i chá»— dá»± định, phục sẵn để cháºn ngá» rút lui của nà ng rồi.
Mà n đêm tối Ä‘en, nhÆ°ng tại chá»— Kim Sắc Kỳ Nữ đứng vẫn sáng rá»±c, ánh sáng và ng lóng lánh từ thân thể nà ng không ngá»›t tá»a chiếu ra, dù ai cách xa năm bảy trượng cÅ©ng nhìn thấy nà ng tháºt rõ rà ng.
Lỗ Thiếu Hoa khẩn trương bảo :
- Ba ngÆ°á»i chúng ta nên tản khai ra, Ä‘á» phòng thị chạy trốn ra hai bên.
Hoà ng Thanh và Kim Bà ng láºp tức di chuyển đến, phục kÃch lưỡng biên tả hữu.
Bất thần Kim Bà ng vô tâm gây chạm má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá».
Kim Sắc Kỳ Nữ liá»n đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt và khoa chân lùi lại phÃa miệng giếng.
Lá»— Thiếu Hoa không dám cháºm trể, vá»™t quát lên :
- Cháºn Ä‘Æ°á»ng rút lui của thị!
Lồng trong tiếng quát, Tá» y vá»›i Kim Bà ng, Hoà ng Thanh đã lạng ngÆ°á»i sấn lên ngay rồi.
Ở mặt nà y, ba ngÆ°á»i đã nhanh, mà đằng mặt kia, Äổng Bá KÃch và Bạch Quân NhÆ¡n cà ng nhanh hÆ¡n, khiến Kim Sắc Kỳ Nữ Ä‘ang lui vá» miệng giếng, phải dừng chân lại.
Và , thình lình Kim Sắc Kỳ Nữ ngồi thụp xuống, vẫn ngồi theo tư thế xếp thà nh vòng và đặt hai tay lên đầu gối.
Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u chÆ°ng há»ng ngạc nhiên.
Lá»— Thiếu Hoa Ä‘Æ°a hai tay ra, ngăn Hoà ng Thanh và Kim Bà ng lại. Và ba ngÆ°á»i đã đứng thà nh hình cánh cung trÆ°á»›c mặt Kim Sắc Kỳ Nữ, cách chừng ná»a trượng.
Vì đứng gần nhÆ° váºy, nên há» nhìn thấy cà ng rõ rà ng hÆ¡n. TrÆ°á»›c mặt há», Kim Sắc Kỳ Nữ quả đúng là ngÆ°á»i tháºt, diện mạo diá»…m lệ tuyệt trần.
Lá»— Thiếu Hoa tá»± trấn át mau lẹ cÆ¡n ngạc nhiên, cất tiếng há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có phải là ngÆ°á»i không?
Kim Sắc Kỳ Nữ thình lình khai khẩu, há»i lại :
- Các ngÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i không?
Giá»ng nà ng tháºt thanh cao, lánh lót, nghe rất lá»t tai.
Cả năm ngÆ°á»i lại thêm má»™t phen kinh dị sững sốt, đến há hốc mồm mà chẳng thốt nên lá»i, không ngá» Kim Sắc Kỳ Nữ lại nói được, nói tiếng ngÆ°á»i hẳn hoi.
Lá»— Thiếu Hoa hắng giá»ng má»™t tiếng, há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng hiển nhiên là ngÆ°á»i tháºt; vì lẽ gì lại có hình dạng nhÆ° thế?
Kim Sắc Kỳ Nữ lại há»i lại :
- Các ngÆ°Æ¡i hiển nhiên là ngÆ°á»i tháºt, vì lẽ gì lại có hình dạng nhÆ° thế?
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i lạt :
- Cô nương bất bất phải giả bộ...
Kim Sắc Kỳ Nữ ngắt lá»i, há»i :
- Ngươi xem kỹ lại đi, ta giả bộ ở chỗ nà o?
Nà ng nói đúng! Nà ng chẳng giả bá»™ giả tịch gì hết. Tháºm chà trên gÆ°Æ¡ng mặt thiên kiá»u bá mị của nà ng cÅ©ng chẳng há» tô Ä‘iểm má»™t chút phấn son nà o. Nà ng hoà n toà n là con ngÆ°á»i tháºt, má»™t mỹ nhân đúng nghÄ©a!
Duy chỉ có khác lạ chăng là toà n thân nà ng, không biết vì lẽ gì, lại óng ánh sắc kim.
NhÆ°ng lại cÅ©ng là và ng tháºt nốt, chẳng phải thứ giả.
Lá»— Thiếu Hoa lại há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng, lại sao mà óng ánh sắc và ng nhÆ° thế? Do cái gì mà tá»a chiếu kim quang được váºy?
Kim Sắc Kỳ Nữ há»i lại :
- Các ngươi, tại sao không chiếu kim quang? Vì lẽ gì mà chẳng có óng ánh sắc và ng?
Lỗ Thiếu Hoa nói :
- Trên thế gian, chỉ có má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng là có hình dạng nhÆ° ngÆ°á»i và ng nhÆ° thế mà thôi, chá»› còn...
Kim Sắc Kỳ Nữ bĩu môi :
- NgÆ°Æ¡i thì biết gì! Cho ngÆ°Æ¡i hay, tại chá»— ta ở, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»a chiếu kim quang nhÆ° ta hết!
Lá»— Thiếu Hoa há»i :
- Tháºt thế Æ°? Má»i ngÆ°á»i tại chá»— cô nÆ°Æ¡ng ở, Ä‘á»u giống nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng cả? Thế thì cô nÆ°Æ¡ng ở đâu đến đây?
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:38 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 29 : Cá»u U địa phủ
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Kim Sắc Kỳ Nữ trừng mắt :
- Tại sao ta phải cho ngươi biết chỗ ta ở chứ?
Lá»— Thiếu Hoa lại há»i :
- Cô nương không thể nể tình mà cho biết được sao?
Kim Sắc Kỳ Nữ “hừ†một tiếng :
- Các ngươi từ đâu đến, thuộc nhóm phái nà o, các ngươi có báo cáo với ta chưa, mà tại sao lại muốn ta cho các ngươi biết?
Lá»— Thiếu Hoa cÆ°á»i lạt :
- Cái đó cũng chả ai ép buộc cô nương!
Bất thần y vÆ°Æ¡n tay chụp tá»›i, trảo thế cá»±c nhanh và chÃnh xác, nhắm đúng và o đại huyệt Kiên Tỉnh bên tả của Kim Sắc Kỳ Nữ.
Kim Bà ng cÅ©ng nhÆ° Bạch Quân NhÆ¡n, Äổng Bá KÃch và Hoà ng Thanh Ä‘á»u thấy rõ chiêu trảo ảo diệu của Lá»— Thiếu Hoa nhứt định đã chụp trúng Ä‘Ãnh rồi. Nà o ngá» khi năm ngón tay nhÆ° móc câu bằng thép ấy chạm và o vai Kim Sắc Kỳ Nữ, liá»n trợt luôn xuống và bị hất tạt qua má»™t bên, y nhÆ° vừa chụp và o má»™t khối pha lê trÆ¡n tuá»™t.
Lá»— Thiếu Hoa vừa chÆ°ng há»ng, vừa kinh hãi.
Bá»n Kim Bà ng bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng tâm thần.
Kim Sắc Kỳ Nữ tuyệt nhiên chẳng buồn phản kÃch.
Nà ng chỉ giÆ°Æ¡ng mắt lên, ngó Lá»— Thiếu Hoa má»™t cái, cháºm rãi há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i là loại ngÆ°á»i gì mà xem chừng ham Ä‘á»™ng thủ Ä‘á»™ng cÆ°á»›c quá váºy? Nếu vừa rồi ta thừa dịp phản kÃch, liệu ngÆ°Æ¡i còn giữ nổi cái mạng nhá» xÃu của ngÆ°Æ¡i không? Biết Ä‘iá»u, hãy Ä‘em bá»n thủ hạ của nhà ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i nÆ¡i đây Ä‘i thôi! NgÆ°Æ¡i đã nghe rõ chÆ°a?
Lá»— Thiếu Hoa giáºn dữ gầm lên :
- Vô lễ! Hãy xem đây!
Y lại dá»±ng đứng hữu chưởng lên, toan xuất thủ lần thứ hai. Kim Bà ng Ä‘á»™t nhiên thò tay ngăn lại, vừa nhìn Kim Sắc Kỳ Nữ, vừa tÆ°Æ¡i cÆ°á»i dịu dà ng lên tiếng :
- Cô nương! Xin cô nương vui lòng cho lão phu được biết, cô nương đã từ địa phương nà o đến đây?
Kim Sắc Kỳ Nữ đưa nhãn tuyến sang Kim Bà ng, nói :
- Coi bá»™ lão nà y ăn nói nghe được hÆ¡n gã kia đấy! Äược! Ta cho lão biết...
Kim Bà ng hà há»ng cất giá»ng thân máºt :
- Xin đa tạ cô nương.
Kim Sắc Kỳ Nữ bá»—ng chau mà y, há»i :
- Lão trở thà nh khách sáo quá rồi! NhÆ° váºy là thiếu thà nh tháºt, phải không?
Ngừng một chút, nà ng lại tiếp :
- NhÆ°ng chẳng há» chi! Dù sao thì ta cÅ©ng thÃch hạng ngÆ°á»i biết lá»…, vì dù kẻ Ä‘a lá»… khách sáo đến mấy, vẫn không đến ná»—i giết ngÆ°á»i nhÆ° phÆ°á»ng vô lại, vÅ© phu. Äược rồi! Äể ta cho lão biết nÆ¡i ta ở.
Lỗ Thiếu Hoa tái mặt, muốn quát tháo.
NhÆ°ng Kim Bà ng đã cÆ°á»i thà nh tiếng, để ngăn cản khéo Lá»— Thiếu Hoa, và nói :
- Vâng, cô nương đã hứa, là lão phu tin.
Kim Sắc Kỳ Nữ há»i :
- Ta từ dưới giếng ấy mà lên đây, bộ lão không thấy sao?
Kim Bà ng cÆ°á»i nhăn nhó :
- Cái đó thì lão phu có thấy rồi, nhÆ°ng chẳng lẽ cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i đã chà o Ä‘á»i dÆ°á»›i đáy giếng và lá»›n lên cÅ©ng dÆ°á»›i giếng?
Kim Sắc Kỳ Nữ há»i lại :
- Ai bảo vá»›i lão là ta chà o Ä‘á»i dÆ°á»›i giếng? Äã nhiá»u tuổi nhÆ° lão mà cÅ©ng không Ä‘oán được ở dÆ°á»›i giếng có ngỠăn thông đến má»™t nÆ¡i khác Æ°?
Kim Bà ng “ủa†má»™t tiếng và há»i ngay :
- DÆ°á»›i giếng lại có con Ä‘Æ°á»ng thông đến nÆ¡i khác? Chẳng hay đó là địa phÆ°Æ¡ng nà o?
Kim Sắc Kỳ Nữ đáp gá»n :
- Cá»u U địa phủ!
Kim Bà ng chÆ°ng há»ng, rồi lão lại cÆ°á»i :
- Lão phu thá»±c tình há»i thăm mà sao cô nÆ°Æ¡ng nỡ đùa giỡn?
Kim Sắc Kỳ Nữ gắt :
- Ai đùa giỡn với lão?
Kim Bà ng cÆ°á»i nhăn nhó :
- Thế... cô nÆ°Æ¡ng nói tháºt à ?
Kim Sắc Kỳ Nữ lạnh lùng :
- Chá»› không lẽ nói láo? Ta cho biết sá»± tháºt nhÆ° thế, tin hay không, tùy lão. Tại sao dÆ°á»›i đáy giếng không thể có thông lá»™ đến chá»— khác? Tại sao chá»— đó không thể là Cá»u U địa phủ? Lão không tin, cà ng tốt!
Kim Bà ng há»i :
- Nếu váºy, tức là cô nÆ°Æ¡ng đã từ Cá»u U địa phủ đến đây?
Kim Sắc Kỳ Nữ gáºt đầu :
- Äúng! Lão đã từng đến Cá»u U địa phủ chÆ°a?
Kim Bà ng khẽ lắc đầu, mỉm cÆ°á»i đáp :
- ChÆ°a! Cho tá»›i bây giá», và chắc là còn lâu, lão phu may mắn chÆ°a đến đó đâu!
Kim Sắc Kỳ Nữ nói :
- Thế là đáng tiếc! Lão mà đến đó rồi, ắt sẽ không muốn trở vá» nữa. Ở đó, so vá»›i địa phÆ°Æ¡ng nà y của các ngÆ°Æ¡i, tốt đẹp hÆ¡n nhiá»u. Ở đó nhứt định không có hạng ngÆ°á»i xú ác, gian hiểm nhÆ° các ngÆ°Æ¡i đâu. Ở đó, ai nấy Ä‘á»u chân thà nh, Ä‘á»u hiá»n hòa, thân ái...
Kim Bà ng há»i vặn lại :
- Nếu đúng như thế, tại sao cô nương còn tìm lên đây là m gì, cho bực mình?
Kim Sắc Kỳ Nữ hững hỠ:
- Há»i thế mà cÅ©ng há»i! Có câu “đi má»™t tất Ä‘Ã ng, há»c má»™t sà ng khônâ€. Tại sao ta không Ä‘i đó Ä‘i đây cho biết thêm chuyện ná» chuyện kia?
Kim Bà ng cÆ°á»i :
- À, thì ra là như thế!
Kim Sắc Kỳ Nữ gáºt đầu :
- Chứ sao! HÆ¡n nữa, còn má»™t nguyên do quan trá»ng khác.
Kim Bà ng liá»n há»i :
- Ấy là nguyên do gì?
Kim Sắc Kỳ Nữ đáp :
- TrÆ°á»›c đây, ta ngỡ cái xứ của các ngÆ°Æ¡i không đến nổi tệ, nà o hay khi đến đây rồi, ta má»›i phát giác ra, ở đây có nhiá»u kẻ tà gian, xú ác quá, nên ta nghÄ© mà tá»™i nghiệp, ta phải là m má»™t cuá»™c cầu khẩn, van vái Äấng Äế Quân cải hóa các ngÆ°Æ¡i sá»›m trở nên hiá»n là nh nhÆ° ngÆ°á»i ở Cá»u U địa phủ của ta váºy.
Kim Bà ng cÆ°á»i lạt :
- Cô nÆ°Æ¡ng quả là ngÆ°á»i lanh lợi, khôn ngoan! Lại khéo miệng lưỡi lắm! Cô nÆ°Æ¡ng vừa kể má»™t chuyện cổ tÃch thần thoại, nghe cÅ©ng khá đấy!
Kim Sắc Kỳ Nữ chưng hững :
- Sao? Lão không tin những lá»i ta vừa nói?
Kim Bà ng lạnh lùng :
- Lão phu rất lấy là m tiếc mà ... hoà n toà n không tin!
Kim Sắc Kỳ Nữ bĩu môi :
- Cà ng tốt! Ta đâu cần lão tin. Mà lão không tin cÅ©ng phải, vì lão đã ở má»™t nÆ¡i có quá nhiá»u kẻ hung tợn, gian tà , tất nhiên quen Ä‘i rồi, thà nh ra tâm não lúc nà o cÅ©ng cứ nghÄ© toà n chuyện gian tà , hung tợn, là m sao chịu tin là có những ngÆ°á»i khác, ở chá»— khác, tốt hÆ¡n, lÆ°Æ¡ng thiện hÆ¡n? Ta chẳng buá»™c lão phải tin ta. Bây giá», tốt nhứt là các ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i chá»— khác, trả lại yên tÄ©nh cho ta cầu khấn Äế quân! Cứ ba đêm ta khấn cầu má»™t lần, ta định cầu khấn thêm đêm nay nữa, là trở vá» Äịa phủ.
Kim Bà ng cÆ°á»i sắc lạnh :
- Cô nÆ°Æ¡ng đã không nói tháºt thì... e rằng cô nÆ°Æ¡ng đừng hòng rá»i nÆ¡i đây mà đi đâu được nữa!
Kim Sắc Kỳ Nữ bá»—ng đổi hẳn sắc diện, từ bình thản hiá»n là nh trở thà nh giáºn dữ quát :
- Cút hết Ä‘i! Ta không muốn thấy mặt các ngÆ°Æ¡i nữa! Tại sao bá»—ng dÆ°ng các ngÆ°Æ¡i đến quấy rầy ta, há»i han lung tung, ta đã tá» tế nói chuyện ná» chuyện kia cho các ngÆ°Æ¡i nghe, các ngÆ°Æ¡i lại không chịu tin? Thôi! Cút hết Ä‘i! Cút lẹ Ä‘i! Ta cần trở xuống giếng đây!
Dứt lá»i, nà ng liá»n đứng dáºy.
Kim Bà ng lạnh lùng :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Äi không được đâu!
Kim Sắc Kỳ Nữ chẳng lý gì đến Kim Bà ng, mà xạ nhãn quang chầm cháºp nhìn Lá»— Thiếu Hoa, bảo :
- Hãy ra lịnh bá»n thủ hạ nhà ngÆ°Æ¡i dang ra!
Lỗ Thiếu Hoa chẳng nói chẳng rằng, diện mục cũng chẳng biểu hiện một chút tình cảm nà o; y cứ trân trân ngó Kim Sắc Kỳ Nữ, đến xuất thần.
Kim Sắc Kỳ Nữ lại thúc giụp :
- Bảo thủ hạ của ngươi dang ra! Nghe rõ chưa?
Lỗ Thiếu Hoa vẫn ngưng thần nhìn Kim Sắc Kỳ Nữ.
Nà ng cũng quắc mắt ngó lại y.
Thình lình Lỗ Thiếu Hoa khai khẩu :
- Dang ra hết!
Äổng Bá KÃch vá»›i Bạch Quân NhÆ¡n chÆ°ng há»ng.
Hai lão tuyệt nhiên không ngá» Lá»— Thiếu Hoa lại có thể ra lịnh hai lão phải “dang raâ€.
NhÆ°ng, không ngá» là má»™t việc, còn lệnh của Thiếu chủ là việc khác, không thể cưỡng, không được há»i han lôi thôi, cà ng không quyá»n chần chá». Cho nên, Ä‘ang nét mặt ngÆ¡ ngác, hai lão Ä‘Ã nh riu rÃu dang ra, lùi lại ngay.
Kim Sắc Kỳ Nữ chuyển thân, bước lại miệng giếng.
Kim Bà ng vô cùng kinh dị, vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, đến đứng sững, há hốc mồm ra mà chẳng dám hó hé ná»a tiếng. Lão không hiểu nổi tại sao để cho Kim Sắc Kỳ Nữ ra Ä‘i.
Kim Sắc Kỳ Nữ bÆ°á»›c luôn xuống khoảng trống miệng giếng Ä‘en ngòm, khiến cả vùng miệng giếng bá»—ng trở nên sáng lòa vì ánh kim quang từ ngÆ°á»i nà ng tá»a ra.
Mãi tá»›i bấy giá», hết nhẫn nại được nữa, Kim Bà ng đánh bạo mở miệng gá»i :
- Thiếu chủ...
Vừa gá»i, lão vừa trân trối nhìn và o diện mục Lá»— Thiếu Hoa.
Lão bá»—ng biến hẳn thần sắc vì chợt nháºn ra sắc mặt Lá»— Thiếu Hoa Ä‘ang ngây ngây dại dại má»™t cách khác thÆ°á»ng.
Lão báºt tiếng la hoảng :
- Nữ tỠấy biết Nhiếp Hồn pháp! Mau cháºn thị lại!
NhÆ° chá»›p nhoáng cùng má»™t lúc vá»›i lá»i hô hoán của lão, láºp tức Äổng Bá KÃch vá»›i Bạch Quân NhÆ¡n đã nhanh tợi chá»›p, vung tay chụp tá»›i ngay.
Cả hai trảo chiêu đã nhứt tỠbấu thẳng và o tả hữu hai vai Kim Sắc Kỳ Nữ.
NhÆ°ng, cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì Lá»— Thiếu Hoa ban nãy, cả mÆ°á»i ngón tay tưởng chừng chụp và o đá cÅ©ng tan, và ng cÅ©ng nát của cả hại lại bị hai bá» vai thon nhÆ°ng cứng rắn nhÆ° thép và trÆ¡n tuá»™t nhÆ° mỡ của Kim Sắc Kỳ Nữ hất văng ra và trợt xuống, hóa ra chỉ chụp và o khoảng không.
Kim Sắc Kỳ Nữ vẫn bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Kim Bà ng cà ng cuống quýt, lão váºn toà n lá»±c khinh công, lao vù đến miệng giếng.
NhÆ°ng đã cháºm mất rồi!
Lão chỉ còn biết đứng trên thà nh giếng ngó xuống.
Kim Sắc Kỳ Nữ đã biến dạng. Ãnh sáng chói lá»i cÅ©ng biến mất!
Cả một lòng giếng thăm thẳm, tối om!
Lão dáºm chân tiếc rẻ...
Giữa lúc ấy, bỗng nghe Lỗ Thiếu Hoa lên tiếng :
- NgÆ°á»i đâu? Kim Sắc Kỳ Nữ! NgÆ°á»i đâu rồi?
Äổng Bá KÃch, Bạch Quân NhÆ¡n, Hoà ng Thanh Ä‘á»u câm nhÆ° hến, chẳng dám thÆ°a thốt gì hết.
Kim Bà ng xoay lại, nói :
- Thiếu chủ! Thiếu chủ đã bị Nhiếp Hồn pháp của thị, nên vừa rồi Thiếu chủ hạ lịnh để cho thị đi mất, còn chi!
Lỗ Thiếu Hoa biến sắc :
- Tháºt không? Ta bảo để thị Ä‘i Æ°? Ta mà lại...
Thình lình từ phÃa bên hữu, cách xa má»™t quãng, vang lên giá»ng quen thuá»™c :
- Phải rồi! Tại hạ xin là m chứng!
Năm ngÆ°á»i hấp tấp quay phắt lại.
TrÆ°á»›c mắt, sừng sững con ngÆ°á»i văn sÄ© áo trắng tá»± xÆ°ng là Lý Thanh Cuồng, Lý Tam Lang Ä‘ang đứng chấp tay sau lÆ°ng, mỉm cÆ°á»i, nói tiếp :
- Tháºt thế mà ! Năm đại nam tá» mà đối phó không lại má»™t nữ lÆ°u thì nên để nà ng Ä‘i, là phải! Có Ä‘iá»u, từ nay vá» sau chỉ ngại khắp giang hồ sẽ đồn rùm, rằng Hoà nh SÆ¡n thế gia đã... nhÆ° váºy, nhÆ° váºy... thì cÅ©ng... hÆ¡i kỳ! Mà thôi! Chuyện đó hãy... mặc kệ, ai muốn nói gì thì nói! Cái cần đặt thà nh vấn Ä‘á» ngay, là thá» há»i xem, nếu Kim Sắc Kỳ Nữ ấy là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng thì chẳng sao, nhÆ°ng nếu thị là ngÆ°á»i từ Hoà ng Kim thà nh đến, thì có phải là các vị đã thiệt thòi quá lá»›n rồi không? Sao lại để thị Ä‘i mất nhÆ° thế?
Lỗ Thiếu Hoa hoang mang ra mặt, la lớn :
- Kim lão! Thị đã chạy vỠhướng nà o?
Kim Bà ng thở dà i não ruá»™t, Ä‘Æ°a tay chỉ miệng giếng, chẳng đáp bằng lá»i.
Lỗ Thiếu Hoa vụt phóng lại, khom khom nhìn xuống giếng một lúc, bỗng quyết liệt lên tiếng :
- DÆ°á»›i đáy giếng nhứt định có chá»— cho thị núp, má»™t ngÆ°á»i mau xuống dÆ°á»›i, tóm thị lên!
Hoà ng Thanh muốn tá» ra dÅ©ng cảm, liá»n “dạ†và sá»a sá»an nhảy xuống giếng.
Bất chợt Lý Tam Lang cÆ°á»i khảy :
- Hãy khoan, Hoà ng tổng quản! Vừa rồi cả năm ngÆ°á»i đối phó không nổi ngÆ°á»i ta, bây giá» liệu má»™t ngÆ°á»i là m gì được ngÆ°á»i ta chứ? NgÆ°á»i ta biết má»™t loại võ công quái dị, thi triển được cả Nhiếp Hồn pháp nữa, e rằng... e rằng từng vị má»™t mà dẫn xác xuống đó thì chỉ có xuống mà không có lên!
Hoà ng Thanh đã dừng lại lắng nghe, nghe chÆ°a hết lá»i, tá»± dÆ°ng đã êm ếm lùi lại má»™t bÆ°á»›c lúc nà o chẳng tá»± biết.
Không lẽ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Äại tổng quản của Hoà nh SÆ¡n thế gia mà lúc lâm sá»± lại nhát sợ? NhÆ°ng... hắn phải thầm nhìn nháºn Lý Tam Lang nói chà lý. Vừa rồi, chÃnh mắt hắn đã thấy quả nhiên võ công của Kim Sắc Kỳ Nữ quái dị tháºt, đến cả ba đại cao thủ cỡ Lá»— Thiếu Hoa, Bạch Quân NhÆ¡n, Äổng Bá KÃch Ä‘á»u bất lá»±c, mà rồi Lá»— Thiếu Hoa lại bị trúng Nhiếp Hồn pháp nữa... Äã thế, má»™t mình hắn là m sao địch nổi Kim Sắc Kỳ Nữ? Huống chi, dÆ°á»›i đáy giếng vừa cháºp hẹp, vừa tối Ä‘en, nếu thị núp sẵn, ra tay ám toán thình lình, thì tránh né thế nà o cho khá»i?
Chẳng riêng gì Hoà ng Thanh suy nghÄ© nhÆ° thế, mà cả bốn ngÆ°á»i kia cÅ©ng ngấm ngầm suy luáºn giống nhÆ° váºy.
Lá»— Thiếu Hoa vốn thông minh, ứng phó bén nhạy, liá»n ra hiệu ngăn Hoà ng Thanh lại.
Nhưng, để giữ thể diện với Lý Tam Lang, y đưa ra quyết định mới ngay :
- Không cần mất công xuống dÆ°á»›i. Ta có cách khác, gá»n hÆ¡n. Năm ngÆ°á»i chúng ta cùng lấp bằng giếng nà y lại. Vừa rồi chÃnh thị đã bảo chúng ta là xú ác, thì bây giá» cho thị nếm mùi ác xú, coi thị còn sống nổi bao lâu nữa!
Ngay đó, bá»n năm ngÆ°á»i nhứt tá» Ä‘á»™ng thủ, lấp giếng tháºt.
Lý Tam Lang vẫn ung dung đứng nguyên chá»— cÅ©, gáºt gù, mỉm cÆ°á»i, nói bâng quÆ¡ :
- CÅ©ng có lý! Äã xú ác thì xú ác nhÆ° thế, má»›i đáng! TÃnh kiểu ấy, là “chắc ăn†lắm!
Năm ngÆ°á»i, mÆ°á»i cánh tay, cố nhiên khi chung sức hà nh Ä‘á»™ng thì phải đắc lá»±c. Cạy gở gạch cÅ©ng mau, khuân vác đá cÅ©ng lẹ...
Chẳng bao lâu, lòng giếng đã bị lấp gần đầy, rồi miệng giếng biến mất, trở thà nh mặt đất bằng!
Rốt cuá»™c, cả năm ngÆ°á»i lại hợp lá»±c khiêng thêm những tảng đá to, chất thà nh má»™t đống lá»›n, ngay trên miệng giếng, cao đến ba bốn thÆ°á»›c!
Lá»— Thiếu Hoa vừa phủi tay, vừa cÆ°á»i thá»a mãn, há»i Lý Tam Lang :
- Hiện tại, các hạ xem bá»n nà y ác cở đó đã đủ chÆ°a?
Lý Tam Lang cÅ©ng cÆ°á»i :
- Cho tá»›i lúc nà y, có lẽ thị đã thá»±c sá»± trở vá» tá»›i Cá»u U địa phủ rồi cÅ©ng nên!
Nghe Lý Tam Lang nói, Lá»— Thiếu Hoa thÃch chà quá, cất tiếng cÆ°á»i rá»™.
NhÆ°ng, cÆ°á»i má»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên y ngÆ°ng bặt, ném ánh mắt sắc lạnh sang Lý Tam Lang, há»i :
- Các hạ sao còn chưa chịu đi?
Lý Tam Lang nhún vai, đáp :
- Tại hạ là má»™t thứ cô hồn dã quá»·, chẳng có nhà để mà vá», không có nÆ¡i nà o là m trụ sở nhứt định cả. Vừa rồi, tại hạ đã chẳng bảo vá»›i các vị đó sao? Tại hạ chá»n chá»— hoang vắng nà y để ngủ!
Nói chưa dứt, y lại ngoác miệng ra, ngáp một cái.
Trên môi Lá»— Thiếu Hoa hiện ra nét nhÆ° cÆ°á»i lạt, mà chẳng phải cÆ°á»i, và không nói gì thêm nữa.
Lý Tam Lang chầm cháºp nhìn sang, há»i :
- Các vị sao còn chưa chịu đi?
Lá»— Thiếu Hoa nÃn không được, lạnh lùng trả lá»i :
- Bá»n tại hạ tuy không phải là hạng cô hồn dã quá»· vô gia cÆ°, nhÆ°ng đâm ra Æ°a thÃch địa phÆ°Æ¡ng thanh tịnh nà y, cÅ©ng muốn ở đây thưởng thức má»™t đêm!
Lý Tam Lang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui mừng :
- Nếu váºy, là tối hảo! Có thêm các vị, thì đỡ cho tại hạ, khá»i teo gan, lÆ°ng máºt vì hồi há»™p, mà tại hạ cứ nên thẳng giấc cho sÆ°á»›ng! Ở đây tháºt là thanh tịnh; các vị ở đây chÆ¡i má»™t đêm, nhứt định sẽ muốn ở lại luôn cho mà xem... Thôi, tại hạ xin phép ngủ trÆ°á»›c, nhé!
Lại ngáp dà i nữa, y tá»± đấm và o lÆ°ng mấy cái và từ từ ngồi phệt xuống, rồi nằm dà i ra trên nệm cá», bắt đầu ngủ tháºt.
Vẻ mặt Lỗ Thiếu Hoa trở nên khó coi, mấp máy môi định nói thêm, nhưng lại thôi.
Kim Bà ng bỗng láy mắt ra hiệu, nói :
- Thiếu chủ, đằng kia có một cái tiểu đình, chúng ta nên đến đó ngồi nghỉ chân, tưởng cũng tiện...
Lỗ Thiếu Hoa hội ý ngay, tán thà nh :
- Phải đấy, nà o, đến đó, đi!
Y liá»n dẫn đầu, lÆ°á»›t tá»›i má»™t tòa tiểu đình, cÅ©ng đã bị tà n phá hÆ¡n phân ná»a rồi. Tháºt ra, năm ngÆ°á»i há» không cốt tìm chá»— nghỉ chân, mà để bà n tÃnh việc riêng vá»›i nhau.
Kim Bà ng tháºt khẽ tiếng :
- Thiếu chủ ngại hắn nán lại để hà lộng quỷ thần, phải không?
Lá»— Thiếu Hoa gáºt đầu :
- Kim Sắc Kỳ Nữ ấy, nếu quả là ngÆ°á»i từ Hoà ng Kim thà nh đến, thì hắn lÆ°u lại đây nhứt định để chá» chúng ta bá» Ä‘i rồi, sẽ khai quáºt cái giếng kia.
Kim Bà ng phụ há»a :
- Thiếu chủ cẩn tháºn nhÆ° váºy là phải. Không nên bá» quên hắn, phiá»n phức lắm.
Äổng Bá KÃch lạnh lùng :
- Có gì mà phiá»n phức? Muốn hắn hết lá»™n xá»™n gì được nữa, thì chúng ta cứ hạ sát hắn phức cho rồi! Lão phu không tin hắn Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi vá»›i cả năm ngÆ°á»i chúng ta liên thủ nhứt tá» Ä‘á»™ng thủ.
Kim Bà ng khẽ lắc đầu :
- à kiến của Äổng huynh tuy cÅ©ng hữu lý, nhÆ°ng đối phó vá»›i ai thì là m nhÆ° thế được, chá»› vá»›i Lý Tam Lang, không đắc sách đâu.
Äổng Bá KÃch gặng há»i :
- Kim lão lấy gì là m chắc hắn Ä‘Ãch thá»±c là Lý Tam Lang? Nếu hắn đúng là Lý Tam Lang thì vừa rồi đã không dại mà lá»™ diện, để ỳ ra đó chỠđợi chúng ta bá» Ä‘i đặng quáºt giếng?
Bạch Quân Nhơn tán đồng :
- Äúng váºy! Xem chừng hắn không giống nhÆ° những truyá»n thuyết vá» Lý Tam Lang!
Lá»— Thiếu Hoa bá»—ng rão bÆ°á»›c rá»i khá»i tòa tiểu đình.
Không nói ra, bốn ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng hiểu ngay là Lá»— Thiếu Hoa muốn Ä‘i đâu và định là m gì, nên Ä‘á»u vá»™i và ng nối gót theo liá»n.
Năm ngÆ°á»i tá»›i chá»— Lý Tam Lang nằm ngủ vừa rồi.
NhÆ°ng cả năm cặp mắt Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡ ra.
Vì nÆ¡i đây chỉ thấy toà n cá» và cá», còn Lý Tam Lang thì đã biến đâu mất rồi!
Má»›i đó, rõ rà ng Lý Tam Lang nằm xuống, bây giá», Lý Tam Lang Ä‘i đằng nà o?
NhÆ° váºy là Lý Tam Lang bá» Ä‘i bao giá»? Sao chẳng nghe tiếng Ä‘á»™ng, cÅ©ng không thấy bóng dáng gì cả?
Năm ngÆ°á»i Ä‘á»u thuá»™c hạng cao thủ hạng nhứt, cố nhiên thÃnh lá»±c, mục quang Ä‘á»u cá»±c kỳ tinh mẫn, mà lại Ä‘á»u ngồi đó, nà o có xa cách bao nhiêu thế sao tuyệt nhiên chẳng ai phát giác mảy may chi hết?
Không lẽ Lý Tam Lang biết tà ng hình?
Bất luáºn thắc mắc đến bá»±c nà o, cÅ©ng đã là chuyện xảy ra rồi! Hiển nhiên Lý Tam Lang đã biệt dạng rồi!
Lá»— Thiếu Hoa tức tối đến tÃm mặt, không ngá»›t đảo mắt nhìn tứ phÃa.
Mục lực bén nhạy của vị thiếu chủ Hoà nh Sơn thế gia chẳng trông thấy được gì khác hơn cảnh hoang tà n vắng lặng.
Thế nà y má»›i đúng là phiá»n phức, rắc rối đây!
Năm ngÆ°á»i quả lâm cảnh bá» Ä‘i không nỡ, mà ở lại cÅ©ng không xong.
Kim Bà ng bỗng lên tiếng :
- Thiếu chủ, chúng ta đã tÃnh lầm rồi!
Lá»— Thiếu Hoa thu hồi mục quang, chăm chú ngó lão, há»i :
- Chúng ta tÃnh lầm cái gì?
Kim Bà ng đáp :
- Äáng lẽ chúng ta không nên lấp cái giếng ấy.
Lỗ Thiếu Hoa trừng mắt :
- Tại sao không nên?
Kim Bà ng lộ vẻ băn khoăn :
- Vạn nhất Kim Sắc Kỳ Nữ là ngÆ°á»i từ Hoà ng Kim thà nh đến, thì có phải là ta đã chôn lấp Ä‘i cả má»™t may mắn phi thÆ°á»ng chăng? Do đó mà ...
Lỗ Thiếu Hoa bắt đầu sốt ruột :
- NhÆ°ng Kim lão là m sao biết chắc thị là ngÆ°á»i từ Hoà ng Kim thà nh đến chứ?
Kim Bà ng đáp :
- Chúng ta nên bình tâm kết hội các mặt để mà suy xét, tất hiểu ra ngay...
Lỗ Thiếu Hoa lại ngắt ngang :
- Suy xét những gì?
Kim Bà ng đặt vấn đỠ:
- Thiếu chủ, hiện nay các môn phái trong võ lâm, má»—i môn phái nà o chiêu số võ công ra sao, có phải chúng ta Ä‘á»u biết rõ cả không?
Lá»— Thiếu Hoa gáºt đầu :
- Cái đó là lẽ đương nhiên!
Kim Bà ng lại nêu thêm câu há»i :
- Nhưng riêng chiêu số võ công của Hoà ng Kim thà nh thì chúng ta chưa biết mảy may, phải không?
Lá»— Thiếu Hoa lại gáºt đầu.
Kim Bà ng liá»n há»i tiếp :
- Vừa rồi, Kim Sắc Kỳ Nữ thi triển loại võ công gì, chúng ta đâu có biết, phải không?
Lỗ Thiếu Hoa hoang mang ra mặt.
Kim Bà ng lại tiếp :
- Nếu đó là võ công của Hoà ng Kim thà nh, thì sao?
Lá»— Thiếu Hoa báºt tiếng la hoảng :
- Ừ nhỉ! Há»ng to rồi!
|
![Old](images/styles/zingblue/statusicon/post_old.gif)
06-08-2008, 09:41 PM
|
![nguoidoi123's Avatar](customavatars/avatar1432_1.gif) |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
NHẤT KIẾM ÄỘNG GIANG Há»’
Hồi 31 : Thiên Trúc bà lục
Tác giả: Äá»™c Cô Hồng
Nguồn: Vnthuquan.net
Lý Tam Lang cÅ©ng sá»±c nháºn ra Ä‘iá»u “bất ổnâ€: tá»± nãy giá» mãi lo chuyện trò, cứ nắm chặt cÆ°á»m tay nõn nà của “ngÆ°á»i taâ€, bèn kêu khẽ “xin lá»—i†và buông ra.
Mỹ Diễm cô nương cà ng hồng đôi má.
Nà ng cúi đầu, quay lưng, cất bước.
Lý Tam Lang liá»n lặng lẽ nối gót...
Äi được hÆ¡n má»™t trượng, Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng bá»—ng rẽ và o má»™t huyệt Ä‘á»™ng nhỠăn khuyết và o vách bên trái địa đạo.
Tại cá»a huyệt Ä‘á»™ng có dÄ©a đèn dầu toả ánh lù mù cháºp chá»n. Tuy nhiên, mục lá»±c sắc bén của Lý Tam Lang đã nhìn thấy được ngay cảnh trạng tranh tối tranh sáng trong huyệt Ä‘á»™ng.
Giữa huyệt Ä‘á»™ng có má»™t ổ rÆ¡m, tại đây ngồi sẵn má»™t lão phu nhân mù lòa, bên cạnh là má»™t đống kim sắc, lấp lánh và ng. Lý Tam Lang lại nháºn ra: chÃnh là má»™t bá»™ y phục.
Lão phụ nhân mù cất tiếng :
- Bá»™i Thi đấy hả? Còn có ai nữa váºy?
Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng trả lá»i :
- Vâng, con đây ạ. Có một vị, là khách của chúng ta từ bên ngoà i mới đến ạ.
Lão phụ nhân mù kinh ngạc :
- Khách ư? Chúng ta còn có khách nà o hở con?
Lý Tam Lang nhẹ nhà ng sấn tới một bước nghiêng mình thi lễ :
- Lý Tam Lang xin ra mắt lão nhân gia.
Lão phụ nhân mù chÆ°ng há»ng :
- Sao? các hạ là Lý Tam Lang Lý đại hiệp đó ư?
Lý Tam Lang khiêm cung :
- Không dám, vãn bối chÃnh là Lý Tam Lang.
Lão phụ nhân mù quay sang Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng há»i :
- Bội Thi! Vừa rồi con nói có năm tên tặc đồ nà o đó đến là m khó dễ con, mà sao...
Mỹ Diễm cô nương vội ứng đáp :
- Mẹ! Vị nà y là Lý đại hiệp, còn năm tên tặc đồ kia thì...
Nà ng liá»n thuáºt tiếp vá» trÆ°á»ng hợp Lý Tam Lang đã đến vá»›i thiện chà nhÆ° thế nà o...
Ngồi yên nghe xong, lão phụ nhân mù biến sắc, cất giá»ng nhÆ° phẫn ná»™ :
- Có chuyện nhÆ° thế Æ°? Hừ, bá»n chúng khinh ngÆ°á»i thái quá, tà n ác thái quá! Chúng ta nà o có oán thù gì vá»›i chúng mà chúng cố tâm cố ý hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế?
Mỹ Diễm cô nương nói :
- Mẹ Æ¡i! Vá»›i bá»n tặc đồ ấy chẳng mong gì phân trần phải trái được, chúng chỉ biết ngoan cố, tà n Ä‘á»™c mà thôi.
Lão phụ nhân mù trầm ngâm :
- Bá»™i Thi, chúng ta không nên rá»i bá» nÆ¡i đây, nếu chúng ta không ở lại đây thì...
Chợt nghe má»™t loạt âm thanh khác thÆ°á»ng vá»ng đến.
Lý Tam Lang lên tiếng :
- Cô nÆ°Æ¡ng, nên Ä‘i cho mau kẻo chẳng kịp! Xin cứ Ä‘i cái đã, còn bất luáºn sá»± việc gì vá» sau, tại hạ sẽ vì hiá»n mẫu nữ nhị vị mà giải quyết đâu ra đấy.
Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng gá»i :
- Mẹ!...
Lão phụ nhân mù hÆ°á»›ng vá» phÃa Lý Tam Lang :
- Lý đại hiệp có thể ngăn Ä‘uổi bá»n chúng, đừng cho đến đây được không?
Lý Tam Lang đáp :
- Việc ấy thì chẳng khó chi, nhÆ°ng theo vãn bối nghÄ©, là m nhÆ° thế không mấy đắc sách, không phải là kế trÆ°á»ng cá»u, vì sau khi bị ngăn Ä‘uổi, chúng sẽ huy Ä‘á»™ng thêm đông đảo đồng bạn đến quấy rầy mãi.
Mỹ Diễm cô nương phụ hoạ :
- Mẹ! Lý đại hiệp nói rất phải, chúng ta dẫu tránh voi chẳng xấu mặt, rồi sẽ liệu sau, nên đi là hơn!
Lão phụ nhân mù thở dà i, giá»ng thê lÆ°Æ¡ng :
- Nhà há» Hạnh chúng ta chẳng là m nên tá»™i lá»—i gì, chỉ lo an pháºn thủ thÆ°á»ng mà cá»› sao ngÆ°á»i ta cứ Ä‘em tai hoạ, sóng gió tá»›i hoà i! Phụ thân con đã vô cá»› bị thảm sát, cả nhà há» Hạnh mấy chục mạng cÅ©ng bị giết sạch, chỉ còn sót hai mẹ con chúng ta phải trốn chui trốn nhÅ©i dÆ°á»›i giếng nhÆ° thế nà y... nà o ngá»...
Lý Tam Lang đột nhiên khẽ nói :
- Lão nhân gia, đừng lên tiếng!
Äồng thá»i chà ng đẩy má»™t chưởng, quạt tắt dÄ©a đèn dầu rồi lại bảo tháºt khẽ :
- Cô nương! Có những món gì cần mau tìm thu nhặt cả đi! Và cũng cõng lão nhân gia lên đi!
Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng lẹ là ng là m theo y lá»i, Ä‘oạn hạ thấp giá»ng :
- Xong rồi!
Lý Tam Lang há»i :
- Trong bóng tối cô nÆ°Æ¡ng nhìn thấy rõ sá»± váºt chứ?
Mỹ Diễm cô nương đáp :
- Có thể thấy được đôi phần.
Lý Tam Lang gáºt đầu :
- Váºy là hay lắm. Xin cô nÆ°Æ¡ng sẵn sà ng để cùng tại hạ hà nh Ä‘á»™ng.
Ngay đó, bá»—ng má»™t luồng ánh sáng quét qua, kèm theo má»™t giá»ng nói vá»ng đến :
- Quái lạ! Ta má»›i vừa nghe rõ rà ng có tiếng ngÆ°á»i, sao bây giá» chẳng còn nghe gì nữa hết?
Äúng là Lang Tâm Tú SÄ© Kim Bằng!
Lại tiếp theo lá»i ngÆ°á»i khác vang lên :
- Hay là Kim lão nghe lầm? Y thị chỉ có má»™t mình mà nói chuyện vá»›i ai? Lẽ nà o ở đây còn có ngÆ°á»i khác nữa?
ChÃnh là Hoà ng Thanh!
Tiếng nói của há» má»—i lúc má»™t rõ hÆ¡n. Ãnh đèn lá»a cÅ©ng má»—i lúc má»™t gần lại dần.
Hoà ng Thanh nói :
- Không biết đằng đầu kia địa đạo ăn thông đến đâu nhỉ?
Kim Bằng bỗng hô to :
- Coi kìa!...
Coi cái gì, lão không nói rõ ra. Cũng chẳng nghe tiếng Hoà ng Thanh nữa.
Nhưng Lý Tam Lang dư hiểu là Kim Bằng đã phát hiện huyệt động rồi.
Im lặng một khoảnh khắc...
Chợt nghe Hoà ng Thanh khai khẩu :
- Không biết huyệt động nà y sâu hay cạn? E rằng thị không có ở đó?
Kim Bằng nói :
- Cần phải vô đó coi mới được!
Hoà ng Thanh há»i :
- Kim lão vừa rồi có thấy ánh sáng không?
Kim Bằng há»i lại :
- Hoà ng tổng quản ngó thấy chứ gì? Nếu thế thì không phải ánh đèn lá»a gì cả, mà chÃnh là kim quang trên thân ngÆ°á»i của thị đó. Hoà ng tổng quản nghÄ© xem có đúng thế không?
Hoà ng Thanh đáp :
- Ãnh sáng vừa rồi dÆ°á»ng nhÆ° là ánh đèn lá»a chá»› không phải giống nhÆ° ánh kim quang đã được thấy trên ngÆ°á»i thị.
Kim Bằng nói :
- Thế thì... sao bây giỠchẳng thấy nữa...
Lão ngÆ°ng ngang lá»i Ä‘ang nói và thình lình cất cao giá»ng :
- Cô nÆ°Æ¡ng! BÆ°á»›c ra Ä‘i thôi! Äừng ẩn nấp nữa! Bá»n ta đã thấy cô nÆ°Æ¡ng rồi!
Trong huyệt động tối om, không một tiếng khuya động nà o hết.
Kim Bằng lại lớn tiếng :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng không chịu bÆ°á»›c ra, thì chá»› trách bá»n ta tà n ác đấy!
Vẫn chẳng nghe thấy gì khác lạ ở huyệt động.
Giá»ng Kim Bằng trở nên lạnh lùng, quyết liệt :
- Hoà ng tổng quản! Thế nà y là chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng ngay váºy!
Hoà ng Thanh đáp :
- Theo tại hạ thì chúng ta cứ đốt lá»a ném và o tất thị phải chÆ°á»ng mặt ra, quanh đây có khá nhiá»u nhánh cây và cá» khô...
Kim Bằng ngắt lá»i :
- Không cần dùng lá»a ném và o, mà có cách nà y...
Lão dừng má»™t chút, lại tiếp bằng má»™t giá»ng tháºt nham hiểm :
- Hoà ng tổng quản sao mà chẳng thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c má»™t tà nà o! Dùng ngá»n lá»a, nếu không chạy ra kịp mà bị chết thiêu hay phá»ng nặng thì có phải là uổng Ä‘i má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng thiên kiá»u bá mị không? Hãy nghe theo kế má»n của lão, bây giá» chúng ta cÅ©ng dùng đến lá»a váºy, nhÆ°ng đừng cho cháy thà nh ngá»n, mà chỉ cần khói thôi. Hà hà ... cứ xông khói và o là nhất định thị phải xuất đầu lá»™ diện ngay! Äến Tá» Thiên Äại Thánh mà còn sợ khói, huống hi là thị, phải không? Äấy, kế của lão tuy là kế má»n, mà thá»±c hiện cÅ©ng chẳng hao tốn bao nhiêu công phu, nhÆ°ng kết quả lưỡng toà n, vừa bảo vệ được ngÆ°á»i ngá»c,vừa đạt được cái mà chúng ta cần đạt đến. Thế nà o? Hoà ng tổng quản có đồng ý không?
Hoà ng Thanh cÆ°á»i rá»™ khen :
- Hay! à kiến của Kim lão quả nhiên lợi hại! Äúng chẳng hổ Lang Tâm Tú SÄ©!
Bên trong huyệt động vẫn im phăng phắc.
Bên ngoà i Hoà ng Thanh lại cao giá»ng, há»i :
- Sao? Vẫn không chịu ra hà ng ư? Chẳng sợ khói sao?
Kim Bằng cÆ°á»i :
- Äã bảo Tá» Thiên Äại Thánh còn sợ khói kia mà ! Äể lão há»i lại lần chót xem sao cái đã, rồi sẽ Ä‘á»™ng thủ chẳng muá»™n... Cô nÆ°Æ¡ng! Bá»™ có cách gì chống nổi khói sao? Cô nÆ°Æ¡ng hà tất phải ở lì trong đó là m chi cho khổ? Sá»›m muá»™n gì cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải xuất lai, tốt hÆ¡n nên qui thuáºn ngay bây gilá», cho đẹp đẽ má»i bá»!
Hoà ng Thanh gợi ý :
- Hay là thế nà y, nếu cô nÆ°Æ¡ng không thÃch lá»™ diện thì xin cô nÆ°Æ¡ng cứ ném chiếc chìa khoá vá»›i bức địa đồ ra cÅ©ng được. Xin cam Ä‘oan, lấy được hai váºt ấy rồi, bá»n tại hạ sẽ Ä‘i ngay!
Lá»i Hoà ng Thanh vừa dứt liá»n nghe “bạch†má»™t tiếng, hiển nhiên má»™t chiếc túi bằng da dê bá»—ng từ bên trong bay ra, rÆ¡i ngay trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng.
Hoà ng Thanh, Kim Bằng Ä‘á»u sáng mắt mừng rỡ.
Không cần nói, ai cÅ©ng hiểu đó là váºt gì rồi. Chiếc túi da dê được ném ra đúng vá»›i lá»i Ä‘á» nghị của Hoà ng Thanh, nếu không là hai món ấy thì còn là gì nữa?
Chỉ mong có váºy, Hoà ng Thanh lẫn Kim Bằng lao nhanh tá»›i.
Trong lúc vá»™i và ng, Hoà ng Thanh đánh rÆ¡i bó Ä‘uốc trong tay khiến lá»a tắt ngấm.
Cũng đúng trong chớp mắt ấy, từ trong động khẩu tối đen như mực bỗng chìa ra một bà n tay. Và trong bóng đen dà y đặc, hai ngón tay ấy như có mắt đã điểm veo véo và o các huyệt đạo trước ngực Hoà ng Thanh và Kim Bằng.
Vẫn không một tiếng khua động mạnh.
Bóng tối vẫn dà y đặc...
* * * * *
Khu rừng cây nằm im trong bóng đêm, lại cũng là bóng đêm dà y đặc.
NhÆ°ng ngoà i bìa rừng, mà n đêm phải loãng nhạt Ä‘i mấy phần vì những ánh sao trá»i.
Từ khu rừng nà y đến toà trang viện hoang phế kia không xa cách bao nhiêu.
Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng dìu não phụ nhân mù nhẹ nhà ng ngồi xuống thảm cỠở bìa rừng, Ä‘oạn thá» thẻ giá»ng oanh :
- Äa tạ Lý đại hiệp Lão phụ nhân mù cÅ©ng lên tiếng ôn nhu :
Æ n đức cứu giúp của Lý đại hiệp tháºt chẳng biết nói sao cho vừa! Nếu không được Lý đại hiệp ra tay, thì ...
Lý Tam Lang cất giá»ng khiêm tốn :
- Xin lão nhân gia vá»›i Hạnh cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên khách sáo. Tháºt ra nà o có đáng chi...
Mỹ Diá»…m cô nÆ°Æ¡ng khẽ kêu “ủa†và há»i ngay :
- Lý đại hiệp sao lại biết tiểu muội hỠHạnh?
Lý Tam Lang thà nh tháºt :
- Hồi nãy, dÆ°á»›i huyệt Ä‘á»™ng, lão nhân gia đã chẳng nói nhà há» Hạnh bị ngÆ°á»i hãm hại thế ná» thế kia đó Æ°?
Mỹ Diễm cô nương lại khẽ kêu “à †một tiếng :
- Vâng, tiểu muá»™i há» Hạnh, tên Bá»™i Thi: Bá»™i là ngá»c bá»™i, Thi là thi ca...
Lý Tam Lang khen :
- Danh tánh cô nÆ°Æ¡ng tháºt đẹp! So vá»›i tên tại hạ thì Bá»™i Thi quả cao minh hÆ¡n Thanh Cuồng nhiá»u!
Lão phụ nhân mù xen và o :
- á»’! Thì ra quà danh Lý đại hiệp là Thanh Cuồng? hai chữ Thanh Cuồng tháºt hay!
Lý Tam Lang cÆ°á»i :
- Lão nhân gia quá khen rồi!
Cả ba cùng cÆ°á»i vui vẻ, cởi mở, bầu không khà cà ng thân máºt.
Lý Tam Lang bá»—ng há»i :
- Hiá»n mẫu nữ nhị vị chẳng hay có nÆ¡i nà o có thể đến để trú ngụ lúc nà y không?
Hạnh Bội Thi đáp :
- Kể ra thì cÅ©ng có, nhÆ°ng mẹ con tiểu muá»™i không thể rá»i xa vùng nà y được.
Lý Tam Lang lại há»i :
- Hiá»n mẫu nữ nhị vị không thể rá»i xa vùng nà y? Tại sao váºy?
Hạnh Bội Thi buồn buồn :
- Chẳng dám giấu Lý đại hiệp, toà trang viện hoang phế ấy chÃnh là Hạnh gia, mẹ con tiểu muá»™i sở dÄ© ráng ẩn nhẫn ở lại đó là cốt chỠđợi cừu nhân, kẻ đã từng tà n sát mấy chục nhân mạng của Hạnh gia, còn phóng hoả đốt trụi nhà cá»a...
Lý Tam Lang gặn há»i :
- Hiá»n mẫu nữ nhị vị ở lại đó để đợi cừu nhân? Nói thế... cô nÆ°Æ¡ng biết chắc là tòng phạm còn trở lại sao?
Hạnh Bội Thi kể rõ :
- Má»™t năm trÆ°á»›c, và o má»™t đêm tối trá»i, có má»™t bá»n hung đồ đã áºp đến Hạnh gia, không biết chúng đã nghe ai nói rằng Hạnh gia có má»™t pho tượng rồng và ng trị giá liên thà nh, nên cô bức bách phụ thân tiểu muá»™i phải Ä‘Æ°a ra cho chúng. Gia phụ giải thÃch thế nà o chúng cÅ©ng chẳng thèm nghe. Chúng liá»n hạ sát gia phụ, lại tà n hại luôn cả Hạnh gia, chẳng chừa má»™t ai. Rồi chúng lục soát khắp nhà , nhÆ°ng chẳng thấc pho tượng và ng. Chúng nổi giáºn, vÆ¡ vét hết của cải, rồi phóng hoả đốt nhà , Ä‘oạn kéo Ä‘i mất.
Nà ng ngừng lại một chút để nén bi phẫn, đoạn nói tiếp :
- Lúc đó, tiểu muội đã kịp cõng mẫu thân tiểu muội trốn xuống địa đạo ở đáy giếng.
Nhá» thế mà mẹ con tiểu muá»™i còn sống sót đến ngà y nay... Tiểu muá»™i không biết lÅ© hung đồ ấy từ đâu tá»›i, thuá»™c phe đãng nà o... nhÆ°ng vì biết chúng cố ý cÆ°á»›p Ä‘oạt pho tÆ°á»ng và ng nên tiểu muá»™i nghÄ© ra má»™t biện pháp dẫn dụ chúng trở lại. Tiểu muá»™i giả là m phong tượng và ng...
Lão phụ nhân mù ngắt lá»i :
- Bá»™i Thi, thế còn bá»n vừa rồi là ...
Hạnh Bội Thi thưa :
- Không phải hung cừu mẹ ạ!
Nà ng quay sang Lý Tam Lang :
- Dù không biết bá»n chúng là ai, nhÆ°ng tiểu muá»™i nhìn rõ mặt má»™t kẻ cầm đầu bá»n chúng. Cho tá»›i chết tiểu muá»™i vẫn nhá»› chắc diện mạo của kẻ hung cừu ấy. Äó là má»™t lão ma đầu lùn thấp, mặt Ä‘á» gay, trông vừa quái dị, vừa gian ác.
Lý Tam Lang lẩm bẩm :
- Lùn thấp, mặt đỠgay, lão ma đầu...
Hạnh Bội Thi nghiến răng :
- ChÃnh lão! Lão lùn mặt đỠấy đã cầm đầu lÅ© hung đồ!
Lý Tam Lang trầm mặc một hồi nói :
- E rằng vì nóng lòng báo cừa mà cô nÆ°Æ¡ng có thể tÃnh sai má»™t Ä‘iểm.
Hạnh Bá»™i Thi há»i :
- Chẳng hay Lý đại hiệp muốn nói vỠđiểm nà o?
Lý Tam Lang đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng tuy có bản lãnh võ công quái dị, nhÆ°ng chỉ có thể tạm thá»i má»™t lúc ngắn ngủi nà o đó không đến nổi bị ngÆ°á»i là m hại, chá»› thá»±c ra chÆ°a đủ bản lãnh để tá»± vệ đúng nghÄ©a, và cà ng không thể chế thắng địch được đâu!
Hạnh Bá»™i Thi gáºt đầu :
- Vâng, Ä‘iá»u đó tiểu muá»™i tá»± biết, nhÆ°ng vì quá phẫn háºn, chẳng còn nhẫn nại được lâu hÆ¡n...
Sá»±c nhá»› ra chuyện gì, nà ng hÆ¡i thoáng lá»™ vẻ đắn Ä‘o, nhÆ°ng rồi liá»n mạnh dạn nói :
- Nhân đây, tiểu muá»™i xin thỉnh giáo Lý đại hiệp má»™t vấn Ä‘á» rất hệ trá»ng đối vá»›i việc luyện võ của tiểu muá»™i. Loại võ công của tiểu muá»™i luyện táºp lâu nay tháºt là kỳ quái mà tiểu muá»™i nghÄ© hoà i, chẳng hiểu tại sao. Kể chung thì tất cả chiêu số thì tiểu muá»™i đã luyện thuần thục, nhÆ°ng riêng phần khà lá»±c, tiểu muá»™i luyện mãi vẫn không là m thế nà o váºn công đúng mức được, thà nh thá» uy thế võ công chẳng những không phát huy đến cá»±c Ä‘á»™ mà cứ lÆ°ng chừng...
Lý Tam Lang gáºt gù :
- Lá»i cô nÆ°Æ¡ng tại hạ hiểu rồi. Mà nhÆ° thế quả là điá»u cá»±c kỳ nguy hiểm cho cô nÆ°Æ¡ng.
Nếu tiếng đồn trà n lan ra, rằng cô nÆ°Æ¡ng là nữ nhân váºt của Hoà ng Kim thà nh thì rồi đây, vô số cao thủ võ lâm sẽ tìm đến quấy nhiá»…u, thá» há»i cô nÆ°Æ¡ng là m sao đối phó nổi. Hoặc giả, nếu gặp cừu nhân thá»±c thụ, liệu cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± hữu hiệu hay không?
Cau mà y suy nghÄ© chốc lát, Lý Tam Lang há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng luyện loại võ công gì váºy?
Hạnh Bá»™i Thi lấy trong tay áo ra má»™t quyển sách nhá», bìa mà u và ng, trân trá»ng Ä‘Æ°a qua Lý Tam Lang và đáp :
- Tiểu muá»™i đã tá»± nghiên cức và chiếu theo sách nà y mà táºp luyện. Theo nhÆ° bìa sách có ghi thì đây gá»i là “Thiên Trúc bà lục†Lý Tam Lang tiếp lấy quyển “Thiên Trúc bà lục†láºt sÆ¡ xem qua mấy trang rồi há»i :
- Bà lục nà y, do đâu mà cô nương có đây?
Hạnh Bội Thi đáp :
- Tiểu muội tìm thấy dưới đáy giếng.
Lý Tam Lang đáp :
- Äây là má»™t võ há»c bảo Ä‘iển cá»±c kỳ quà giá, còn quà hÆ¡n pho tượng và ng gấp trăm lần.
Từ nay vá» sau, cô nÆ°Æ¡ng nhá»› cất giấu tháºt kỹ, ngà n vạn lần tuyệt đối không nên tiết lá»™, kẻo lại mang thêm má»™t đại hoạ do tham vá»ng của ngÆ°á»i võ lâm đấy.
Cẩn tháºn xếp sách lại, Lý Tam Lang trao trả Hạnh Bá»™i Thi vừa bảo :
- Xin cô nương cho tại hạ xem qua kinh mạch...
Thoạt nghe, Hạnh Bá»™i Thi sá»ng sốt, dè dặt, nhÆ°ng rồi nà ng ngoan ngoãn chìa cÆ°á»m tay ra ngay.
CÆ°á»m tay ngà ngá»c nõn nà !
Lý Tam Lang rất tá»± nhiên, nâng cÆ°á»m tay giai nhân, đặt hai ngón tay lên uyển mạch nà ng.
Ngưng thần nghe mạch một lúc, Lý Tam Lang mới buông tay nà ng ra và nói :
- Tại hạ vừa dùng chân khà để thăm dò tất cả kinh mạch của cô nÆ°Æ¡ng muá»™i chắc cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng nháºn biết chứ?
Hạnh Bá»™i Thi vừa e thẹn vừa cảm kÃch :
- Vâng, tiểu muội biết.
Lý Tam Lang lại há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có nháºn thấy, khi luồng chỉ lá»±c chạy đến huyệt Khà Hải thì bị cháºn nghẽn lại?
Hạnh Bá»™i Thi lá»™ rõ nét kÃnh phục :
- Vâng, đúng thế! Nhưng đó là hiện tượng gì?
Lý Tam Lang cháºm rãi há»i thêm :
- Trong vòng và i ba năm trở lại đây, cô nương có bị đau ốm bệnh hoạn gì không?
Hạnh Bội Thi còn nghĩ ngợi, để cố ôn nhớ lại thì lão phụ nhân mù đã ứng tiếng :
- Lý đại hiệp, cách đây hÆ¡n ba năm, Bá»™i Thi có bị má»™t cÆ¡n trá»ng bệnh, đã nằm liệt giÆ°á»ng gần ba tháng má»›i khá»i.
- Thế là đúng rồi, mặc dù bệnh đã khá»i, nhÆ°ng ná»™i há»a còn tÃch tụ ở huyệt Khà Hải, vẫn chÆ°a tiêu trừ được, do đó mà Bá»™i Thi cô nÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng trở ngại trong việc váºn lá»±c, luyện công vì chân khà cứ bị nghẽn tại huyệt Khà Hải, không thuáºn tiện chuyển lÆ°u khắp kinh mạch được...
Hạnh Bội Thi băn khoăn :
- NhÆ° váºy, thì là m sao? Chẳng lẽ tiểu muá»™i vÄ©nh viá»…n Ä‘Ã nh ngáºm há»n, không thể trả được mối đại thù thâm háºn nà y sao?
|
![Trả lá»i](images/styles/zingblue/buttons/reply.gif) |
|
| |