|
|
08-04-2008, 01:18 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 26
MÆ°á»i hai vị Tá»· La đại sÆ°
Äi qua khá»i cái khe núi đó, chà ng má»›i hay phÃa đằng trÆ°á»›c là má»™t cái bình Ä‘Ã i rá»™ng chừng ba mẫu, bốn chung quanh có vách núi bao vây. Những vách núi cao chá»c trá»i, nên bình Ä‘Ã i đó giống hệt cái giếng lá»›n. Vách núi ở phÃa trÆ°á»›c, bên trên có viết ngang sáu chữ nhÆ° sau :
“Nam Mô A Di Äà Pháºtâ€
Chữ nà o cÅ©ng to hà ng trượng, giữa hai chữ A và Di, chá»— phÃa bên dÆ°á»›i có má»™t cánh cá»a to lá»›n Ä‘á»™ bốn thÆ°á»›c. Ông ta cung kÃnh quì ở trÆ°á»›c cá»a đá, mồm lẩm bẩm khấn má»™t hồi rồi má»›i đứng dáºy, tiến lên má»™t bÆ°á»›c, hai tay từ từ mở cánh cá»a đá ấy, chỉ nghe thấy kêu kèn kẹt, hai cánh cá»a đá đã bị ông ta đẩy rá»™ng ra, bên trong liá»n có má»™t luồng hÆ¡i lạnh Ä‘Æ°a ra, đến ná»—i ông già cÅ©ng không chịu nổi, phải rùng mình má»™t cái. NhÆ°ng ông ta vẫn Ä‘i trÆ°á»›c, tiến và o bên trong.
Bên trong toà n là những thạch kim nhÅ© treo lÆ¡ lá»ng nhÆ°ng có ánh sáng lòe loẹt chiếu sáng khắp căn phòng ấy.
Thanh Lam theo ông già từ từ bÆ°á»›c và o, thấy váºy cÅ©ng phải kinh ngạc vô cùng.
Thì ra thạch thất ấy rất lá»›n rá»™ng và có lẽ là má»™t gian Pháºt Ä‘Æ°á»ng. PhÃa trong thạc thất có bà y bà n thỠđá xanh, trên vách có vẽ má»™t lão hòa thượng mặc áo Ä‘en chắp tay và chân dẫm trên má»™t cà nh lau, mặt lão hòa thượng rất hiá»n từ và trông rất sống Ä‘á»™ng. Chà ng đã nháºn ra đó là hình đồ của Äạt Ma thiá»n sÆ° Nhất Vỹ Quá Giang.
Hai bên bà n thá» có bà y la liệt mÆ°á»i ba cái bồ Ä‘oà n đục bằng đá xanh. Chỉ có má»™t cái bồ Ä‘oà n là bá» trống thôi, còn mÆ°á»i hai cái kia, bên trên Ä‘á»u có mÆ°á»i hai vị hòa thượng Ä‘ang ngồi nhắm mắt nháºp định, diện mạo của mÆ°á»i hai vị hòa thượng ấy trông rất kỳ lạ. MÆ°á»i hai vị Ä‘á»u mặc áo cà sa mà u tÃa, có ánh sáng lóng lánh không phải bằng tÆ¡ cÅ©ng không phải bằng lụa, là m bằng má»™t thứ vải lụa rất đặc biệt. Trên vách đá ở phÃa sau lÆ°ng ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u có khắc hình La Hán khác nhau, có vị đứng có vị ngồi trông rất linh Ä‘á»™ng.
Thanh Lam thấy váºy thắc mắc vô cùng bụng bảo dạ rằng :
- “MÆ°á»i hai vị hòa thượng nà y có lẽ là những hòa thượng tu hà nh ở trong ngôi chùa đó cÅ©ng nên. NhÆ°ng sao há» lại bá» chùa không ở mà chui xuống dÆ°á»›i giếng khô Ä‘Ã o Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘i tá»›i đây ngồi ở trÆ°á»›c vách đá nà y tu luyện chăng? Ông già ăn quỵt theo bản địa đồ bà máºt dẫn mình tá»›i đây để là m chi, chẳng lẽ ông ta muốn nhá» bá»n hòa thượng cứu chữa cho Lan nhi chăng?â€
Chà ng đang suy nghĩ thì bỗng nghe ông già ăn quỵt lên tiếng nói :
- Tiểu tỠlại đây đặt con nhỠnằm xuống đã, rồi lão sẽ bảo cách cho ngươi chữa cho nó.
Nói xong, ông ta Ä‘i thẳng và o trong thạch thất ở phÃa bên phải.
Thì ra nÆ¡i đó lại có má»™t cá»a hang bên trong là má»™t gian thạch thất rá»™ng trừng hai trượng. Trong thạch thất chỉ có má»™t cái sáºp đá thôi, chứ không có bà n ghế chi cả.
Ông già ăn quỵt chỉ cái sáºp đá mà nói :
- NgÆ°Æ¡i giải huyệt cho nó rồi đặt nó nằm lên trên sáºp, lão còn có lá»i muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Thanh Lam vâng lá»i đặt Lan nhi nằm lên trên sáºp và giải huyệt cho nà ng ta, chà ng thấy trong thạch thất nà y âm hà n, sợ Lan nhi bị thÆ°Æ¡ng chịu không nổi giá lạnh, vá»™i cởi áo dà i của mình ra đắp cho nà ng.
Ông già thấy váºy cÆ°á»i khì má»™t tiếng rụt đầu rụt cổ nói :
- Tiểu tỠcũng khéo săn sóc trông nom đấy.
Nói xong, ông ta lấy má»™t cái bá»c giấy khá lá»›n vứt lên trên sáºp và dặn tiếp :
- Äây là bá»c lÆ°Æ¡ng khô đủ cho hai ngÆ°á»i ăn ba ngà y, Ä‘i chúng ta ra bên ngoà i Ä‘i.
Thanh Lam mặt đỠbừng vội cãi lại :
- ThÆ°a lão tiá»n bối vết thÆ°Æ¡ng của cô ta...
- Không sao, con nhỠđã uống Há»™ Tâm Ä‘an của già nà y rồi trong ba ngà y dù nó bị thÆ°Æ¡ng nặng đến đâu cÅ©ng không việc gì cả, già báºn lắm, là m xong công việc ở đây là phải Ä‘i ngay.
Lão tiá»n bối sẽ rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay Æ°?
- Phải! Có ngÆ°á»i nhá» vả lão má»™t việc rất khẩn cấp, nên lão phải Ä‘i giúp ngÆ°á»i đó ngay, nhÆ°ng tiểu tỠđừng có lo âu, lát nữa già sẽ dặn bảo đâu và o đấy hẳn hoi.
Thanh Lam không biết ông ta sẽ có lá»i dặn bảo thì chà ng cứ việc Ä‘i theo ra thôi.
Hai ngÆ°á»i ra tá»›i thạch thất lá»›n ở bên ngoà i ông già lá»›n tiếng nói tiếp :
- Tiểu tá» chúng ta hãy vái Äạt Ma thiá»n sÆ° vá»›i kim thân của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y.
Nói xong ông ta cung kÃnh vái lạy, rồi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mÆ°á»i hai vị vái từng ngÆ°á»i má»™t mồm lẩm bẩm khấn há»i.
Thanh Lam không nghe thấy rõ ông ta khấn những gì, chỠông ta lễ xong cũng bắt chước vái lại một lượt thôi.
Ông già đi tá»›i gần cái bà n đá lấy má»™t cái há»™p bằng đá thạch ngá»c dà i chừng má»™t thÆ°á»›c để ở dÆ°á»›i lÆ° hÆ°Æ¡ng ra, hai tay bÆ°ng lấy lá thÆ° đó tủm tỉm cÆ°á»i và há»i :
- Tiểu tỠcó biết trong nà y là cái gì không?
Thanh Lam lắc đầu, ông già trịnh trá»ng nói tiếp :
- Äây là Dịch Cân kinh do tay Äạt Ma thiá»n sÆ° viết năm xÆ°a.
- Dịch Cân kinh?
Thanh Lam nhá»› lúc má»›i há»c võ thầy đồ ThÆ° có cho hay Dịch Cân kinh là má»™t môn ná»™i gia tâm pháp, khi Äạt Ma tá»›i chùa Thiếu Lâm diện bÃch chÃn năm mà sáng tác ra trong thá»i kỳ diện bÃch ấy, và cÅ©ng là má»™t váºt trá»ng báu của cá»a Pháºt, chà ng thắc mắc nhất là tại sao váºt quà báu nhÆ° thế mà ai lại để ở dÆ°á»›i lÆ° hÆ°Æ¡ng má»™t cách lÆ¡ Ä‘á»…nh nhÆ° váºy?
Ông già thấy chà ng ngẩn ngÆ°á»i ra liá»n cÆ°á»i khì nói :
- Nói thực cho ngươi biết già nà y thừa lệnh ân sư chuyên vì cuốn sách nà y mà tới đây, vả lại còn phải đem lên chùa Thiếu Lâm nữa.
Thanh Lam kinh ngạc hết sức vá»™i há»i lại :
- Lão tiá»n bối còn có sÆ° phụ Æ°?
- Tất nhiên sÆ° phụ của lão là bạn thân của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° đã thà nh pháºt nà y, hồi đó cách đây hÆ¡n trăm năm rồi.
- Ủa!
Thoạt tiên chà ng tưởng mÆ°á»i hai vị hòa thượng đó là đang ngồi nháºp định, chứ có ngỠđâu các vị ấy đã thà nh pháºt rồi, và câu chuyện xảy ra hồi trăm năm vá» trÆ°á»›c, sÆ° phụ của ông già ăn quỵt nà y còn sống ở trên Ä‘á»i nhÆ° váºy có phải là đã trên hai trăm tuổi không?
Ông già thấy Thanh Lam kêu ủa nhÆ° váºy, liá»n cÆ°á»i khì và há»i :
- Tiểu tỠngươi đã gặp sư phụ của già rồi ư?
Thanh Lam lắc đầu đáp :
- Không! Tiểu bối có được gặp bao giỠđâu?
- Không, già nói sau nà y thể nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được gặp sÆ° phụ của già , quà hồ ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i có duyên.
- Nếu phen nà y may mắn tiểu bối cũng muốn được yết kiến cụ ta một phen.
- Thôi đừng nói sang chuyện khác nữa, tiểu tá» có biết mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y là ai không?
Thanh Lam lắc đầu ông già lại nói tiếp :
- Tất nhiên ngÆ°Æ¡i biết sao được, mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y là môn hạ Ä‘Ãch truyá»n của Äạt Ma thiá»n sÆ° đấy! Äại đệ tá» tên là Äà m Tôn, nhÆ°ng pháp thể của Äà m Tôn đại sÆ° không có ở đây.
Thanh Lam nghe thấy ông ta nói nhÆ° thế Ä‘Æ°a mắt nhìn và o má»™t cái thảm bồ Ä‘oà n bằng đá bá» trống cạnh mÆ°á»i hai vị đại sÆ° kia. Ông già lại nói tiếp :
- Vì đó là Lý Thế Dân thái tôn hòang đế của bổn triá»u, nhÆ°ng chÆ°a tức vị. Äà m Tôn đại sÆ° dẫn mÆ°á»i hai vị sÆ° đệ há»™ tá vua Thái Tôn bình định VÆ°Æ¡ng Thế Doãn có công. TrÆ°á»›c khi Thái Tôn đăng cÆ¡ đã ngá»± ban cho Äà m Tôn là m đại tÆ°á»›ng quân chủ trì chùa Thiếu Lâm. MÆ°á»i hai vị đại sÆ° cÅ©ng được phong theo nhÆ°ng mÆ°á»i hai vị nà y không chịu thụ phong, nhà vua liá»n ban cho má»—i ngÆ°á»i má»™t bá»™ áo cà sa Tá»· La tức cà sa hiện Ä‘ang mặc ở trên ngÆ°á»i của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° ấy.
Thanh Lam nghe tá»›i đó liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn những bá»™ áo cà sa có ánh sáng lóng lánh tia ra bụng bảo dạ rằng :
- “Thế ra những bá»™ áo nà y lại có lịch sá» nhÆ° váºy, thảo nà o mình má»›i và o trong cá»a đã thấy những bá»™ áo cà sa của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y đặc biệt và lạnh lùng lắm.â€
Ông ta lại nói tiếp :
- Sau đó Võ Thị Tắc Thiên chuyên quyá»n giết chóc bừa bãi nhÆ°ng lại sợ võ công của chùa Thiếu Lâm, nên Võ thị má»›i ban chay cho các vị đại sÆ° ở chùa Thiếu Lâm, nhÆ°ng lại ngấm ngầm bá» thuốc Ä‘á»™c và o trong đồ chay, để giết hại Äà m Tôn đại sÆ°.
- Ủa!
- Vì váºy mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y má»›i phải Ä‘em theo Dịch Cân kinh do tay Äạt Ma thiá»n sÆ° viết Ä‘Ã o tẩu vá»›i ngôi chùa nà y. Võ thị liá»n phái bá»n tay sai Ä‘i khắp nÆ¡i tìm kiếm. MÆ°á»i hai vị đại sÆ° xuống dÆ°á»›i giếng khô lẩn trốn, ngỠđâu lại tìm ra con Ä‘Æ°á»ng bà máºt nà y và lại còn tìm thấy má»™t cái hang đá thiên nhiên nữa.
- Ủa!
- Sau khi Võ thị bị dẹp, mÆ°á»i hai vị đại sÆ° nà y cứ ở đây bế quan khổ luyện chứ không chịu ra ngoà i nữa. Trải qua mấy chục năm tiá»m tâm tinh nghiá»n, cuốn Dịch Cân kinh nà y má»—i ngÆ°á»i đã nghÄ© ra được má»™t thế chưởng pháp gá»i là Tá»· La tháºp nhị thức và khắc ngay ở trên vách đá chá»— sau lÆ°ng của mÆ°á»i hai vị.
- Ủa!
Nghe tá»›i đó Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ lại những hình khắc ở trên vách đá chá»— sau lÆ°ng của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° kia, quả thá»±c hình nà o cÅ©ng khắc má»™t vị La Hán, chà ng liá»n lên tiếng há»i :
- Lão tiá»n bối sao lại biết tÆ°á»ng táºn đến nhÆ° thế?
Ông già vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Tất nhiên những cái đó là do ân sÆ° của già nói cho già hay, cách đây mấy chục năm ân sÆ° của già ngẫu nhiên Ä‘i qua trên đỉnh núi nà y liá»n gặp mÆ°á»i hai vị đại sÆ°, có má»™t vị đại sÆ° sắp sá»a viên tịch đến nÆ¡i và có nhỠân sÆ° của già sau nà y sai môn hạ đệ tỠđến đây lấy cuốn Dịch Cân kinh nà y Ä‘em trả vá» chùa Thiếu Lâm, và xin tặng Tá»· La tháºp nhị thức để trả công Ä‘Æ°a cuốn kinh nà y Ä‘i há»™.
Lúc ấy ân sÆ° của già có nháºn lá»i các vị đại sÆ° mÆ°á»i năm sau thể nà o cÅ©ng hòa n thà nh nguyện vá»ng của các vị. Nói thá»±c cho tiểu tá» biết lúc ấy già má»›i được nháºp môn.
- Thế ra mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đây lão tiá»n bối má»›i bái sÆ° Æ°?
- Phải, già nà y bái sÆ° hÆ¡i cháºm má»™t chút, tiểu tá» lại đây chúng ta hãy táºp Tá»· La tháºp nhị thức nà y trÆ°á»›c Ä‘i, táºp xong già còn có má»™t việc rất quan trá»ng kể cho ngÆ°Æ¡i nghe nữa.
Nói xong, ông ta đứng phắt dáºy.
Thanh Lam thấy tÃnh nết của ông già nà y rất lạ chÆ°a nói dứt câu đã bắt mình luyện chưởng rồi, và lại Tá»· La tháºp nhị thức là của mÆ°á»i hai vị đại sÆ° dùng để cho ngÆ°á»i Ä‘em cuốn Dịch Cân kinh nà y đến chùa Thiếu Lâm, mình có công cán gì đâu mà cÅ©ng theo ông ta luyện táºp?
Chà ng nghÄ© nhÆ° thế liá»n nghiêm nghị đáp :
- ThÆ°a lão tiá»n bối Tá»· La tháºp nhị thức nà y vốn dÄ© là của mÆ°á»i hai vị đại sÆ°, tiểu bối vô công bất thụ lá»™c, tiá»n bối cứ việc luyện táºp má»™t mình Ä‘i.
Ông già giÆ¡ má»™t ngón tay cái lên khen ngợi vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- NgÆ°á»i trong võ lâm ai cÅ©ng ham muốn được há»c há»i thêm võ công, há»… thấy nÆ¡i đâu có phát hiện bà kÃp là tá»›i đó tranh cÆ°á»›p liá»n, chá»› ngÆ°á»i thá»±c thà và trà túc nhÆ° tiểu tá» quả thá»±c hiếm có. NhÆ°ng ngÆ°á»i nên biết trong cá»a pháºt bao giá» cÅ©ng nói tá»›i hai chữ pháp duyên, ai đã bÆ°á»›c chân và o trong hang Ä‘á»™ng nà y tức là ngÆ°á»i đó có duyên rồi. Huống hồ già ở trên tá»u lầu ra là muốn dụ ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i tá»›i đây. Sau má»›i xảy ra lắm chi tiết lôi thôi, nhÆ°ng chuyện đó ngÆ°Æ¡i đã biết rồi lại đây đừng là m mất nhiá»u thì giá» nữa.
Thanh Lam thấy ông ta thúc giục nhÆ° váºy Ä‘Ã nh phải nháºn lá»i.
Hai ngÆ°á»i liá»n theo những hình khắc ở trên vách mà luyện táºp từ thức thứ nhất, thức thứ nhì... cho tá»›i thức cuối cùng.
Thanh Lam là ngÆ°á»i rất thông minh lại được cùng ông già nghiên cứu nhÆ° váºy nên dá»… luyện táºp và chà ng cảm thấy pho chưởng pháp nà y lợi hại cùng biến hóa khôn lÆ°á»ng.
Má»™t lát sau chà ng đã há»c được mÆ°á»i hai thức chưởng pháp kia ngay. Hai ngÆ°á»i luyện lại má»™t lần nữa. Ông già ngạc nhiên há»i Thanh Lam; - Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i Ãt tuổi nhÆ° váºy mà sao ngÆ°Æ¡i lại ra chân ra tay ná»™i lá»±c lại thâm háºu đến nhÆ° thế?
- Lão tiá»n bối sáng suốt thá»±c, ba tháng trÆ°á»›c đây tiểu bối gặp được tệ sÆ° bá Không Không lão nhân ông ta dùng chân khà đả thông sinh tá» huyá»n quan cho tiểu bối, sau lại truyá»n cho tiểu bối pho Ly Hợp thần công.
Ông già nghe nói giáºt mình kinh hãi vá»™i há»i lại :
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i được Không Äá»™ng lão nhân thÆ°Æ¡ng yêu và truyá»n thụ Ly Hợp thần công cho quả thá»±c phúc duyên của ngÆ°Æ¡i lá»›n không thể tưởng tượng được. Hà hà nếu váºy lúc nà y ngÆ°Æ¡i đã được thêm sở trÆ°á»ng của hai môn phái rồi.
Nói xong, ông ta ngồi xuống thò tay và o túi lấy cái lá» sứ và má»™t bá»c vải hoa nho nhá» cùng má»™t cái há»™p hình dà i dùng vải trắng bá»c chặt để cả lên trên đầu gối rồi gá»i Thanh Lam rằng :
- Tiểu tỠngươi lại đây ngồi xuống, chúng ta nói chuyện đứng đắn.
Thanh Lam vâng lá»i liá»n ngồi xuống cạnh ông ta và vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có biết những thứ nà y là váºt gì không? Ở đâu ra?
Thanh Lam lắc đầu, ông già cÆ°á»i hà hà rụt đầu rụt cổ nói tiếp :
Những váºt nà y lão lấy được của anh em Yến SÆ¡n song kiệt đấy.
Thanh Lam không sao nhịn được cÆ°á»i, vì chà ng thấy ông già cÅ©ng là má»™t tay trá»™m già , nhÆ°ng chỉ nghÄ© thầm thôi chứ không dám nói ra tiếng. NgỠđâu, ông già đã lên tiếng há»i liá»n :
- Có phải ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i lão là kẻ trá»™m đấy không? NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có biết lão lấy trá»™m những thứ nà y là để cho ngÆ°Æ¡i sá» dụng đấy chứ?
Ông ra vừa nói vừa chỉ ba cái lỠsứ mà nói tiếp :
- Ba cái lá» thuốc nà y giải Ä‘á»™c linh dược của nhà há» ÄÆ°á»ng ở Tây Xuyên rất linh nghiệm, ngÆ°Æ¡i nhìn kỹ xem có phải trên lá» có khắc chữ ÄÆ°á»ng đấy không? Nghe nói ÄÆ°á»ng tiên sinh hồi còn Ãt tuổi lượm được má»™t cuốn Ä‘á»™c kinh chuyên luyện các chất Ä‘á»™c, nhá» váºy tiếng tăm má»›i lừng lẫy giang hồ. Yến SÆ¡n song kiệt là môn hạ của y, nên lúc nà o trong ngÆ°á»i chúng cÅ©ng có ba cái lá» sứ nà y. Vì thấy bạn của cáºu bị Tuyệt Tình châm của anh em há» KhÆ°Æ¡ng bắn trúng, nên lão má»›i thuáºn tay quÆ¡ luôn ba cái lá» nà y tá»›i, ngỠđâu đắc váºt vô sở dụng.
Thanh Lam nghe nói cả kinh bụng bảo dạ rằng :
- “Chả lẽ Tuyệt Tình châm của Yến SÆ¡n song kiệt không có thuốc nà o cứu chữa được chăng?â€
Ông già không đợi chỠchà ng lên tiếng đã nói tiếp :
- Tuyệt Tình châm là m bằng má»™t thứ gang rất dòn, khi bắn và o thân ngÆ°á»i tá»± Ä‘á»™ng gãy ra là m mấy khúc, trên kim có những chất Ä‘á»™c có thể là m cho máu của ngÆ°á»i ta đông đặc ác Ä‘á»™c khôn tả. NhÆ°ng ám khà độc dược của nhà há» ÄÆ°á»ng Ä‘á»u có thuốc giải Ä‘á»™c và đệ tá» của nhà há» ÄÆ°á»ng Ä‘i đâu cÅ©ng Ä‘em theo ba lá» thuốc nà y trong ba lá» thuốc có má»™t lá» chuyên giải bách Ä‘á»™c. Ngoà i ra hai lá» là thuốc giải Ä‘á»™c môn ám khà riêng của chúng, nhÆ°ng ngoà i má»™t chữ ÄÆ°á»ng khắc ở ngoà i ra thì không có dấu hiệu gì đặc biệt hết. NhÆ° váºy chỉ có mình chúng má»›i biết lá» nà o dùng để chữa thứ gì thôi. Nên bây giá» có lấy được cÅ©ng nhÆ° không. NgÆ°Æ¡i cứ để ở bên cạnh ngÆ°á»i may ra sau nà y cÅ©ng có ngà y dùng tá»›i.
- ThÆ°a lão tiá»n bối bây giá» chúng ta dùng cách gì mà chữa cho Lan nhi khá»i bị thÆ°Æ¡ng.
- Äừng có lo, lão chÆ°a nói dứt.
Ông ra lại cầm cái há»™p hình dà i có vải trắng bá»c chặt lên vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Lúc ấy già vẫn chÆ°a biết ngÆ°Æ¡i có kỳ ngá»™ nhÆ° váºy, không những sinh tá» huyá»n quan đã thông mà còn há»c há»i được pho Ly Hợp thần công má»™t pho võ há»c vô thượng của phái Không Äá»™ng, nên già má»›i thuáºn tay lấy luôn cả cây sâm nghìn năm lại cho ngÆ°Æ¡i uống, để cho ngÆ°Æ¡i mạnh thêm, nhÆ°ng bây giá» ngÆ°Æ¡i khá»i cần đến nó.
- Cây sâm nghìn năm ư?
Chà ng thắc mắc hết sức vì rõ rà ng trông thấy Yến SÆ¡n song kiệt đã trao đổi cây sâm cho thiếu phụ rồi, sao trong ngÆ°á»i Song kiệt lại vẫn còn có má»™t cây sâm nghìn năm nhÆ° thế nà y. Chả lẽ chà ng đã cÆ°á»›p lại của thiếu phụ chăng?
- Hà hà Băng Phách Phu Nhân là ngÆ°á»i già u kinh nghiệm giang hồ nhÆ° thế mà cÅ©ng bị Yến SÆ¡n song kiệt đánh lừa, cây sâm mà bà ta cầm Ä‘i đó chỉ là má»™t cây lão sÆ¡n nhân sâm thôi, chứ không phải là cây sâm nghìn năm.
- Ủa! Thế ra Yến SÆ¡n song kiệt đã lừa của bà ta má»™t viên Băng Phách chân giá trị liên thà nh nhÆ° váºy.
- Hà hà giá trị liên thà nh Æ°? Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thá»±c không có má»™t chút kinh nghiệm giang hồ gì cả. Băng Phách phu nhân tiếng tăm lừng lẫy khắp võ lâm Yến SÆ¡n song kiệt vừa trông thấy hạt châu đó đã biết ngay là ai? Nên chúng má»›i ngoan ngoãn Ä‘Æ°a cây sâm cho bà ấy, nhÆ°ng chúng lăn lá»™n giang hồ lâu năm nên lúc nà o chúng cÅ©ng phải Ä‘á» phòng sẵn có ngÆ°á»i phá»—ng tay trên của mình, vì váºy chúng má»›i lấy cây sâm nghìn năm ra và bá» má»™t cây lão nhân sâm và o trong há»™p gấm. Tuy Song kiệt giả bá»™ rất khéo léo, nhÆ°ng qua sao được mắt già nà y, nên già thuáºn tay lấy cả cây sâm nghìn năm tá»›i đây, cây sâm nghìn năm nà y có thể cải lão hòan đồng và cải tá» hồi sinh nữa, Tuyệt Tình châm ở trong ngÆ°á»i bạn ngÆ°Æ¡i tuy có Ä‘á»™c mà chất Ä‘á»™c ấy là m cho máu của ngÆ°á»i ta đông lại thôi, ngÆ°Æ¡i dùng bà quyết chữ Hợp của Ly Hợp thần công có thể hút hết được những kim gãy ở trong ngÆ°á»i vợ ngÆ°Æ¡i, rồi cho vợ ngÆ°Æ¡i ngáºm má»™t miếng sâm ngà n năm là khá»i liá»n, sâm nà y quà báu lắm và công hiệu rất mạnh chỉ má»™t miếng cÅ©ng đủ rồi, ngÆ°Æ¡i đừng cho vợ ngÆ°Æ¡i ngáºm nhiá»u còn dÆ° thì ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘em theo ở trong ngÆ°á»i.
Nói xong, ông ta đưa ba cái lỠsứ với cái hộp sâm cho Thanh Lam.
Chần chừ giây lát Thanh Lam má»›i dám đỡ lấy hai món ấy. Ông già lại chỉ cái bá»c vải hoa nho nhá» và nói tiếp :
- Ngươi có biết cái nà y là cái gì không?
Thanh Lam có vẻ bực mình bụng bảo dạ rằng :
- “Lão tiá»n bối nà y lôi thôi thá»±c, là váºt gì thì cứ nói trắng ra có hÆ¡n không, hà tất phải há»i thá» từng váºt nhÆ° váºy, có khác gì là ra đầu Ä‘á» thi bắt trả lá»i hay không?â€
Nghĩ đoạn chà ng lắc đầu đáp :
- Tiểu bối không biết lão tiá»n bối cứ nói Ä‘i.
Ông già mỉm cÆ°á»i gáºt đầu đáp :
- Ngươi cứ mở ra xem.
Thanh Lam đỡ lấy cái há»™p mở ra xem, thấy bên trong là má»™t cái há»™p gá»— trầm hÆ°Æ¡ng và có cái khoá nho nhá» khoá lại. Cái há»™p đã quà báu nhÆ° váºy chắc bên trong phải là má»™t váºt cà ng quà báu lắm.
|
08-04-2008, 01:19 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 27
Äồ đệ của kẻ thù
Thanh Lam rất cẩn tháºn mở cái há»™p đó ra xem thấy bên trong là má»™t đôi vòng ngá»c Long Phụng, chà ng vừa kinh hãi vừa mừng rỡ vá»™i há»i :
- Ủa! Thế ra lão tiá»n bối cÅ©ng lấy được đôi vòng Long Phung nà y ở trong ngÆ°á»i Yến SÆ¡n song kiệt đấy à ?
- Lần nà y ngÆ°Æ¡i Ä‘oán đúng lắm, có ngÆ°á»i nhá» vả già lấy cho được đôi vòng nà y trả cho biểu ca của ngÆ°Æ¡i ngay.
Thanh Lam nghe thấy ông già nói nhÆ° váºy cà ng kinh hãi thêm, vì chà ng không ngỠông già lại biết rõ thân thế mình nhÆ° váºy, chà ng Ä‘oán chắc dượng mình là bạn thân của ông già và đã nhỠông ta Ä‘i tìm lại đôi vòng ngá»c nà y, và chÆ°a biết chừng ông ta cÅ©ng là bạn của ân sÆ° mình thầy đồ ThÆ°. NghÄ© tá»›i đó chà ng há»›n hở nói tiếp :
- Thế ra lão tiá»n bối là bạn già của gia sÆ°, tiểu bối không biết xin lão tiá»n bối lượng thứ cho.
Chà ng nói xong, Ä‘Æ°a cái há»™p trao trả cho ông già , bá» cái há»™p và o túi ông già cÆ°á»i khì má»™t tiếng rồi há»i lại :
- NgÆ°Æ¡i nói Bát Ty kiếm khách Triển đại hiệp phải không? Hà ... Hà lão phu nghe đại danh của ông ta đã lâu, nhÆ°ng tiếc rằng chÆ°a được quen biết bao giá».
Thanh Lam cà ng thắc mắc thêm, chà ng liá»n há»i tiếp :
- Nếu không phải là ân sÆ° của tại hạ nhá» vả lão tiá»n bối thì ngÆ°á»i nhá» lão tiá»n bối là ai thế?
- NgÆ°Æ¡i khá»i cần há»i, sau nà y thế nà o cÅ©ng biết ngÆ°á»i đó là ai?
Còn già nà y tên há» là gì chÃnh già cÅ©ng quên hết. Tiểu tá» già kiếm vợ nhá» nà y cho ngÆ°á»i kể cÅ©ng khá đấy chứ? Nhân phẩm và võ công Ä‘á»u hÆ¡n ngÆ°á»i hết, lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ở Ngụy Äô bị thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta còn mất hồn mất vÃa khóc lóc mấy ngà y mấy đêm, chỉ má»™t Ä‘iểm đó cÅ©ng đủ là m cho già nà y cảm Ä‘á»™ng rồi. Lần nà y ngÆ°Æ¡i phải đối đãi tá» tế vá»›i y má»›i được.
Thanh Lam mặt đỠbừng nghiêm nghị đáp :
- Lão tiá»n bối đừng có nói bổng tiểu bối nhÆ° thế, Lan nhi là ngÆ°á»i rất ngây thÆ¡, tiểu bối chỉ coi nà ng nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i em gái thôi, Hà ... tiểu bối... tiểu bối...
Ông già ngạc nhiên há»i lại :
- Tiểu tá» là m sao thế? Sao lại cứ ấp úng nhÆ° thế, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không thÃch nó chăng?
- Không phải thế, quả thực tiểu bối có nỗi khổ tâm không sao nói ra được.
Ông già lắc đầu nói tiếp :
- Các ngÆ°á»i trẻ tuổi khó tÃnh thá»±c... à tiểu tá» già hiểu rồi, có phải ngÆ°Æ¡i có ngÆ°á»i yêu rồi? Nếu có ngÆ°á»i cứ việc nói rõ cho già nghe Ä‘i...
Thanh Lam hổ thẹn đôi má Ä‘á» bừng ngáºp ngừng má»™t hồi má»›i trả lá»i :
- Thân thế của tiểu bối, lão tiá»n bối đã hoà n toà n biết rõ hết nên tiểu bối cÅ©ng không dám giấu diếm lão tiá»n bối là m chi, quả thá»±c tiểu bối có má»™t ngÆ°á»i yêu rồi. NgÆ°á»i đó là Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng thÆ° ký riêng của DÆ°Æ¡ng tiá»n bối...
Ông già nghe nói kêu “ồ†một tiếng, Thanh Lam lại kể tiếp :
- Nà ng ta đẹp nhÆ° hoa Ä‘Ã o hoa lý lạnh lùng nhÆ° băng tuyết, tiểu bối yêu dấu cô ta đã lâu và cô ta lại là má»™t phong trần kỳ hữu võ công cao siêu, mấy tháng trÆ°á»›c ban đêm nà ng và o trong Ä‘á»™ng phủ lấy trá»™m được cái há»™p và ng ở trên đầu giÆ°á»ng Äiá»n VÆ°Æ¡ng, nhá» váºy đã dẹp được má»™t tráºn chiến há»a của hai thà nh. Sau nà ng để lại má»™t lá thÆ° bá» Ä‘i, trÆ°á»›c khi Ä‘i có nhá» Hắc đại hiệp sÆ° huynh của nà ng để lại thanh Thất Tinh kiếm tặng cho tiểu bối. Lần nà y tiểu bối xuất hiện giang hồ cÅ©ng vì Ä‘i tìm kiếm nà ng dù phải Ä‘i kiếm chân trá»i góc biển cÅ©ng vì Ä‘i tìm kiếm nà ng.
Ông già vừa gáºt đầu lia lịa rồi cau mà y lại đỡ lá»i :
- Hồng Tuyến nữ hiệp lão cÅ©ng nghe ngÆ°á»i ta nói tá»›i luôn.
NhÆ°ng sau khi nà ng lấy trá»™m cái há»™p đó rồi lẳng lặng rút lui, tặng ngÆ°á»i yêu Thất Tinh kiếm là để cắt đứt tình yêu và cÅ©ng để thù tạc cho tri ká»·, đủ thấy nà ng dụng tâm Ä‘au khổ biết bao. Tuy tiểu tá» ngà n dặm theo dõi ôm bệnh tÆ°Æ¡ng tÆ°, nếu nà ng ta có ý trốn tránh thì ngÆ°Æ¡i biết Ä‘i đâu mà tìm kiếm. Thôi tiểu tỠđừng có bắt chÆ°á»›c con tằm tá»± se kén mang phiá»n não và o thân là m chi. NgÆ°Æ¡i nên nghe già khuyên bảo mà dẹp mối tÆ°Æ¡ng tÆ° ấy Ä‘i.
Nói trúng tâm sự của mình Thanh Lam đau lòng khôn tả, nước mắt nhỠgiòng, nghẹn ngà o đáp :
- Lá»i và ng ngá»c của lão tiá»n bối không khác gì má»™t tiếng chuông nổi lên trong lúc đêm khuya, nhÆ°ng tiểu bối đã quyết tâm yêu nà ng rồi, dù thế nà o cÅ©ng không thể thay lòng đổi dạ của tiểu bối được.
Nếu quả đúng nhÆ° lá»i lão tiá»n bối đã nói nà ng tặng kiếm nhÆ° thế là cắt đứt tình yêu và cố ý tránh né thì tiểu bối Ä‘Ã nh cắt tóc Ä‘i tu suốt Ä‘á»i không lấy vợ để tạ lá»—i tri ká»·.
Ông già sầm nét mặt lại quát lớn :
- NgÆ°á»i tuổi trẻ nà y hồ đồ thá»±c, thế mà còn nháºn là môn đồ của thánh hiá»n có há»c nữa, dám hy sinh vá»›i tình nhân, chẳng nhẽ ngÆ°Æ¡i đã quên câu “Bất hiếu hữu tam vô háºu vi đại†hay sao?
Ông ta không đợi chá» Thanh Lam trả lá»i đã vá»™i đứng dáºy cởi kiếm ném cho Thanh Lam và trầm giá»ng nói tiếp :
- Äược, tiểu tá» không ngá» ngÆ°Æ¡i lại si tình đến thế, lão cố gắng giúp má»™t phen nữa xem sao. Nếu tìm cho được Hồng Tuyến thì chá» việc Ngao SÆ¡n xong đã lão sẽ giúp sau.
Nói xong, ông ta quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn, Thanh Lam vá»™i Ä‘uổi theo gá»i :
- Lão tiá»n bối hãy ngừng bÆ°á»›c!
Chà ng Ä‘ang định Ä‘uổi theo thì ông già nói vá»ng tá»›i :
- Quà hồ lòng của ngươi kiên định thì việc gì cũng toại nguyện hết.
Thanh Lam Ä‘uổi theo ra tá»›i ngoà i cá»a, không thấy ông già đâu hết chà ng lại nghe đến hai câu nói của ông ấy :
“Cứ kiên tâm định chỉ, thế nà o cÅ©ng toại nguyệnâ€
Chà ng sá»±c nghÄ© khi mình ở nhà Văn Úy dưỡng thÆ°Æ¡ng, có má»™t tối Ä‘ang ngồi ở cạnh cá»a sổ suy nghÄ© bên ngoà i cÅ©ng có ngÆ°á»i nói hai câu nhÆ° thế vá»ng và o.
Lúc nà y chà ng má»›i tỉnh ngá»™, ông già ăn quỵt chÃnh là Hắc Ma Lạt giả dạng chứ không sai. Chà ng chỉ háºn là mình không sá»›m để ý má»›i không biết trÆ°á»›c nhÆ° váºy.
Chà ng quay trở vá» trong Thạch Quáºt, thấy dÆ°á»›i đất vẫn còn để ba lá» thuốc, má»™t gói sâm nghìn năm vá»›i bá»c quần áo của mình, chà ng liá»n cúi nhặt mấy thứ đó Ä‘em sang phòng bên.
Tuy Lan nhi được uống Há»™ Tâm Ä‘an của Hắc Ma Lạt, nhÆ°ng thuốc đó chỉ bảo vệ trái tim thôi chứ không thể chữa khá»i vết thÆ°Æ¡ng được, nên nà ng đã được giải huyệt rồi mà vẫn mê man chÆ°a tỉnh.
Thanh Lam thấy váºy bụng bảo dạ rằng :
- Tuyệt Tình châm là m bằng thứ gang rèn gì thế? Sao bắn và o trong ngÆ°á»i lại gẫy là m mấy mảnh nhÆ° váºy? Hắc đại hiệp bảo ta dùng bà quyết chữ Hợp trong Ly Hợp thần công là có thể hút được mảnh gãy ra liá»n, nhÆ°ng Ly Hợp thần công của ta má»›i có ba thà nh há»a hầu thôi, không biết có công hiệu không...
NghÄ© nhÆ° váºy chà ng từ từ Ä‘i tá»›i cạnh sáºp đá cúi đầu xuống xem mấy cái lá»— nhá» bên dÆ°á»›i hai trái cầu thịt, chà ng Ä‘oán chắc đó là vết thÆ°Æ¡ng của Tuyệt Tình châm chứ không sai!
Muốn hút những mảnh kim gẫy ấy ra bắt buá»™c phải cởi áo trong và áo ngoà i của Lan nhi má»›i được. Vì váºy chà ng trù trừ hồi lâu, nhÆ°ng ngoà i cách đó ra không còn cách nà o nữa. Chà ng liá»n lẩm bẩm tá»± nói :
- “Lúc nà y ta không cứu nà ng thì còn ai cứu nà ng nữa?â€
Chà ng Ä‘Ã nh phải để gói sâm xuống sáºp, rồi cởi áo cho nà ng.
Khi trông thấy hai trái cầu thịt, chà ng không sao cầm lòng được trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh mặc dù chà ng không có tà niệm gì hết.
Chà ng phải ngừng tay giây lát toát rất nhiá»u mồ hôi ra má»›i cởi được hết áo của nà ng. Sau khi cởi áo xong chà ng liá»n để bà n tay phải và o chá»— vết thÆ°Æ¡ng, rồi chà ng váºn Ly Hợp thần công lên để hút, những mảnh kim bị bà n tay của chà ng hút lên hết.
Lan nhi rùng mình má»™t cái rên lên má»™t tiếng còn Thanh Lam thì mặt nhợt nhạt mồ hôi toát ra nhÆ° mÆ°a rồi. Chà ng nhìn gan bà n tay phải thấy có mÆ°á»i mấy mảnh kim gãy nhá» nhÆ° sợi tóc váºy.
Chà ng mừng rỡ vô cùng vá»™i lấy tay áo lau mồ hôi cho nà ng từ từ đỡ nà ng nằm xuống rồi chà ng mở há»™p sâm ngà n năm ra lấy Thất Tinh kiếm sắt má»™t miếng khá dầy. Khi cắt cây sâm ra có những giá»t nÆ°á»›c trắng nhá» rót xuống giÆ°á»ng chà ng tiếc của vá»™i dùng lưỡi liếm mấy giá»t nÆ°á»›c ấy, liếm xong chà ng thấy hai mắt sáng hẳn má»›i biết công dụng của sâm nghìn năm quả thá»±c công hiệu nhÆ° thần.
Chà ng bá» miếng sâm và o mồm nhai nát rồi má»›m cho Lan nhi uống xong đâu đấy chà ng thuáºn tay lấy cái áo đắp cho nà ng. Má»™t lát sau nà ng đã từ từ mở mắt ra nhìn, nhÆ°ng lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Thanh Lam ngồi cạnh nà ng hÆ¡n hai tiếng đồng hồ má»›i thấy nà ng lại tỉnh, chà ng vá»™i há»i :
- Lan nhi em đã tỉnh đấy à ?
Lan nhi thấy mình Ä‘ang nằm ở trong thạch thất, bên cạnh có má»™t thiếu niên anh tuấn trông mặt rất quen thuá»™c Ä‘ang ngồi nhìn, trống ngá»±c của nà ng Ä‘áºp mạnh khôn tả nà ng liá»n há»i :
- NgÆ°á»i là m gì thế?
Nà ng định ngồi dáºy chợt thấy áo của mình bị ngÆ°á»i ta cởi tung ra nà ng giáºt mình kinh hãi liá»n biến sắc mặt và vá»™i giÆ¡ tay ra tát luôn Thanh Lam kêu đánh bốp má»™t tiếng mồm thì quát mắng :
- Tên ác tặc nà y, ai là Lan nhi của ngươi nà o?
Nà ng bị thÆ°Æ¡ng nặng má»›i khá»i, sức chÆ°a khôi phục nên nà ng tát xong má»™t cái lại nằm lăn ra sáºp và cảm thấy chân tay mình mẩy má»i mệt vô cùng.
Thanh Lam bị nà ng tát má»™t cái tuy không nặng nhÆ°ng chà ng đã ngẩn ngÆ°á»i ra bụng bảo dạ rằng :
- “Nà ng ta không phải Lan nhi thá»±c, chả lẽ nà ng là Liá»…u Kỳ chăng...?â€
Chà ng Ä‘ang nghÄ© nhÆ° váºy thấy nà ng lại nằm lăn ra sáºp có vẻ uể oải chà ng vá»™i cúi đầu khẽ há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng không phải là Lan nhi chắc là Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng phải không? Xin cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm tối hôm qua cô nÆ°Æ¡ng bị kẻ gian vô tâm bắn trúng vừa rồi tôi đã lấy được những mÅ©i kim Ä‘á»™c ấy ra. Cô nÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng nặng má»›i khá»i, xin an tâm tịnh dưỡng thì hÆ¡n còn đầu Ä‘uôi câu chuyện ra sao để thÆ° thả tiểu sinh sẽ thÆ°a cùng.
Vừa rồi vì quá tức giáºn Liá»…u Kỳ đã giÆ¡ tay ra tát Thanh Lam má»™t cái, vì dùng sức quá mạnh nên lúc nà y nà ng đã hết hÆ¡i sức uể oải nằm yên trên sáºp. Nà ng sá»±c nghÄ© đến khi mình nhảy lên trên bá» tÆ°á»ng bá»—ng thấy trÆ°á»›c ngá»±c tê tái rồi mất trà giác, bây giá» chà ng ná» bảo mình trúng kim Ä‘á»™c nhÆ° váºy chuyện nà y chắc có tháºt chứ không sai, nà ng bá»—ng nghÄ© đến tấm thân thanh bạch của má»™t ngÆ°á»i con gái nhÆ° váºy, nay bị chà ng ta...
NghÄ© đến đó nà ng tức giáºn khôn tả nÆ°á»›c mắt già n dụa lại háºm há»±c nói :
- Ãc tặc, ta trúng phải Ä‘á»™c châm thì liên can gì đến ngÆ°Æ¡i nà o?
NgÆ°Æ¡i... ta... ngÆ°Æ¡i bảo ta còn mặt mÅ©i nà o trông thấy ngÆ°á»i khác nữa?
Quý vị nên rõ Ä‘Ã n ông trên thiên hạ trong mÆ°á»i thì có chÃn ngÆ°á»i rưỡi là sợ Ä‘Ã n bà khóc, đã có biết bao nhiêu anh hùng hà o kiệt Ä‘á»u khuất phục bởi mấy giá»t lệ nho nhỠấy.
Thanh Lam thấy Liá»…u Kỳ khóc cứ cuống cả chân tay lên, má»™t lát sau chà ng má»›i ngáºp ngừng há»i :
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng... chá»› có hiểu lầm, tiểu sinh được Ä‘á»c sách thà nh hiá»n từ hồi còn nhỠđâu dám có những hà nh vi khi dá»… nhÆ° thế, chỉ vì ra tay cứu ngÆ°á»i mà bất đắc dÄ© phải... Xin cô nÆ°Æ¡ng minh xét cho. Nếu tiểu sinh có hà nh vi bất chÃnh thì trá»i tru đất diệt, không được...
Liá»…u Kỳ thấy sắc mặt của chà ng quá thà nh thá»±c má»›i khoan tâm phần nà o, nà ng không đợi chá» chà ng nói dứt đã vá»™i xen lá»i há»i :
- NgÆ°á»i có phải là Giang Thanh Lam đấy không?
Thanh Lam vội đáp :
- Tiểu sinh chÃnh là Giang Thanh Lam, mấy tháng trÆ°á»›c đây đã được gặp cô nÆ°Æ¡ng má»™t lần.
Liễu Kỳ nghe thấy chà ng nhắc nhở đến chuyện bữa nỠở trong Tiết phủ mình đi trả thù, nà ng bỗng nghĩ tới đêm đó đã chà ng dùng thế Thanh Long thám trảo đụng và o đầu vú mình một cái, bây giỠlại bị chà ng cởi hết áo của mình ra...
Nà ng cà ng nghÄ© mặt cà ng Ä‘á» bừng lại háºm há»±c nói tiếp :
- Ngươi có phải là đồ đệ của kẻ thù ta không?
Thanh Lam đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm quá ná»—i. Năm xÆ°a gia sÆ° vá»›i lệnh Ä‘Æ°á»ng đấu vá»›i nhau, kiếm của gia sÆ° chỉ đâm và o cánh tay của lệnh Ä‘Æ°á»ng thôi, kiếm của gia sÆ° không tẩm Ä‘á»™c thì là m sao mà lệnh Ä‘Æ°á»ng lại chết ngay tại chá»— được? NhÆ° thế chắc bên trong thế nà o cÅ©ng có duyên cá»› gì, vả lại vì việc nà y bị chưởng môn sÆ° bá khiển trách từ đó ẩn tÃch mai danh rút lui ra khá»i giang hồ.
Liá»…u Kỳ dùng giá»ng mÅ©i kêu hừ má»™t tiếng và nói tiếp :
- Y rút lui ra khá»i giang hồ nhÆ° váºy là êm chuyện hay sao?
|
08-04-2008, 01:20 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 28
Cảm giác kỳ lạ
Thanh Lam nghiêm nghị đáp :
- Mối thù mẹ của cô nÆ°Æ¡ng không thể Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i kẻ thù đó là lẽ dÄ© nhiên rồi, huống hồ bên trong lại có phức tạp nhÆ° thế, tiểu sinh khuyên cô nÆ°Æ¡ng nên Ä‘iá»u tra kỹ lưỡng rồi hãy nghÄ© đến chuyện trả thù sau. Vì việc nà y mà khiến Tần Lãnh và Không Äá»™ng bất hoà , tiểu sinh bất tà i nguyện giúp cô nÆ°Æ¡ng má»™t tay để Ä‘iá»u tra tên hung thủ chÃnh năm xÆ°a. Có tìm ra được tên hung thủ ấy thì cô nÆ°Æ¡ng má»›i khá»i hiểu lầm ân sÆ°!
Liá»…u Kỳ thấy chà ng nói thao thao bất tuyệt trông rất anh tuấn và tao nhã, mắt liá»n chá»›p nháy mấy cái và há»i tiếp :
- Công tá» nói nhÆ° váºy có thá»±c hay không?
- Tiểu sinh có ý định giải hòa hai phái từ lâu, tối hôm ná» thất lá»… vá»›i cô nÆ°Æ¡ng tại hạ cứ áy náy trong lòng mãi đến giá».
Liễu Kỳ bỗng thở dà i một tiếng rồi u oán nói :
- Tôi cÅ©ng nghi ngá» lắm, năm xÆ°a sÆ° phụ tôi nói bà đến nÆ¡i, thấy mẹ tôi bị đâm trúng má»™t kiếm ngã lăn ra đất, sÆ° phụ tôi khám xét ngÆ°á»i mẹ tôi thì thấy mẹ tôi chỉ có má»™t vết thÆ°Æ¡ng của tôn sÆ° dùng kiếm đâm trúng ở cánh tay phải thôi, chứ không phải trúng chất Ä‘á»™c, nhÆ°ng ngoà i ra không có vết thÆ°Æ¡ng nà o khác, nên gia sÆ° má»›i nháºn định là tôn sÆ° đã giết hại mẹ tôi, công tá» bảo sẽ giúp tôi tìm ra hung thủ chÃnh váºy công tỠđã có cách gì chÆ°a?
Thanh Lam ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát má»›i trả lá»i :
- Tuy việc nà y hiện giá» chÆ°a có manh mối gì hết, nhÆ°ng cứ cẩn tháºn Ä‘iá»u tra thì sẽ tìm thấy hung thủ ngay.
Liá»…u Kỳ bá»—ng nghÄ© ra má»™t việc gì, nghÄ© ngợi giây lát vá»™i né đầu há»i :
- Có phải công tỠđã theo dõi đôi vòng ngá»c Long Phụng không?
- Việc nà y nói ra nhiá»u lắm, lúc nà y cô nÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng má»›i khá»i không nên hao tổn nhiá»u vá» tinh thần hãy nghỉ ngÆ¡i giây lát đã.
Liá»…u Kỳ mồ côi cha mẹ từ hồi còn nhá», được Thẩm sÆ° thái nuôi nấng dáºy bảo cho tá»›i lá»›n. TÃnh của sÆ° thái lạnh lùng và nghiêm khắc ngà y thÆ°á»ng tuy rất thÆ°Æ¡ng yêu Liá»…u Kỳ nhÆ°ng không bao giá» dịu giá»ng và âu yếm nà ng hết, bây giá» nà ng bị thÆ°Æ¡ng thấy Thanh Lam hầu hạ chu đáo và ăn nói nhá» nhẹ nhÆ° váºy nà ng khoan khoái vô cùng liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn trá»™m chà ng, thấy chà ng cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt nhìn mình má»™t cái tình tứ nà ng hổ thẹn mặt Ä‘á» bừng lắc lÆ° ngÆ°á»i má»™t cái nÅ©ng nịu nói :
- Tôi không mệt, công tỠhãy nói tiếp cho tôi nghe đi!
Thanh Lam thấy thái Ä‘á»™ của nà ng nhÆ° váºy cÅ©ng phải buồn cÆ°á»i thầm bụng bảo dạ rằng :
- “Lan nhi thì hãy còn tÃnh trẻ con, còn nà ng nà y thì lại hay là m nÅ©ng, má»—i ngÆ°á»i má»™t tÃnh khác biệt nhau. Nếu để hai nà ng đứng chung vá»›i nhau thá»±c khó mà phân biệt được nà ng nà o là Lan nhi, nà ng nà o là Liá»…u Kỳ.â€
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© Liá»…u Kỳ lại há»i tiếp :
- Nà y, sao tôi há»i công tá» không trả lá»i thế?
- ồ, ồ...
Vì Ä‘ang mải suy nghÄ© nên chà ng nghe nà ng há»i nhÆ° thế cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nhÆ° kẻ mất thần và hổ thẹn cứ kêu ồ ồ hoà i là thế.
Liá»…u Kỳ thấy chà ng nhÆ° kẻ mất hồn nhÆ° thế cÅ©ng phải tức cÆ°á»i, nhÆ°ng nà ng vẫn là m ra vẻ tức giáºn mà nói tiếp :
- NgÆ°á»i ta há»i có phải công tá» theo dõi đôi vòng ngá»c tá»›i đây không?
Thanh Lam lại kêu ồ má»™t tiếng rồi má»›i kể cho nà ng nghe là mình nghe thấy ngà y hôm đại biểu ca giữa Ä‘Æ°á»ng bị ngÆ°á»i ta đón đầu lấy mất đôi vòng ngá»c, sau ở trên tá»u lầu mình ngẫu nhiên gặp Hoà ng Hà Tam Khấu, thấy chúng dùng tiếng lóng vá»›i nhau má»›i Ä‘á»™ng lòng nghi, tiếp theo đó ông già ăn quỵt dụ mình và o trong rừng lấy trá»™m mất bảo kiếm của mình và mình lại thấy tình cảnh ở trong tá»u Ä‘iếm ra sao, vì theo dõi Yến SÆ¡n song kiệt và phát giác nà ng bị thÆ°Æ¡ng ở trong chùa lúc ấy mình tưởng lầm là Lan nhi liá»n dùng Äà n Chỉ Kim Hoà n ném luôn nhá» váºy hai tên đó má»›i kinh hoà ng bá» chạy, mình vá»™i ẵm nà ng lên thì thấy nà ng đã chết giấc...
Chà ng vừa kể tá»›i đó thì Liá»…u Kỳ đã xen lá»i nói :
- Thảo nà o thấy ngÆ°á»i ta thức tỉnh đã kêu gá»i Lan nhi hoà i. Hừ!
Có phải công tá» thá»±c tâm ra tay cứu tôi đâu, nhÆ° váºy tôi việc gì phải cảm Æ¡n công tá». Có lẽ lúc ấy công tá» biết đó là tôi thì không khi nà o lại coi trá»ng nhÆ° thế?
Thanh Lam ngạc nhiên không hiểu tại sao bá»—ng nhiên nà ng lại tức giáºn nhÆ° thế? Chà ng liá»n cÆ°á»i và nói :
- Thoạt tiên tiểu sinh cứ tưởng cô nương là Lan nhi, sau mới nghĩ ra là cô nương chứ không phải là nà ng ta.
Liễu Kỳ lại chẩu môi :
- Ai tin được lá»i nói của công tá»! Công tá» chỉ nghÄ© đến Lan nhi, chứ khi nà o nghÄ© tá»›i tôi?
Nà ng tức tối như thế, đủ thấy nà ng ghen với chà ng rồi.
Thanh Lam ngượng nghịu vô cùng, vội kể tiếp :
- Sau vì tôn sÆ° Thẩm lão tiá»n bối tá»›i, nói cô nÆ°Æ¡ng là đồ đệ của bà ta, đồng thá»i Truy lão tiá»n bối ở Thác Thà nh cÅ©ng tá»›i, bảo cô nÆ°Æ¡ng là con gái của bà ta, cho nên khiến tiểu sinh thắc mắc hết sức, không biết là cô nÆ°Æ¡ng hay là Lan nhi.
- SÆ° phụ tôi có giống nhÆ° công tỠđâu, suốt ngà y nhá»› Lan nhi cho nên má»›i nháºn lầm nhÆ° thế!... Thế rồi sao nữa?
- Thá»±c đấy, cô nÆ°Æ¡ng vá»›i nà ng ta giống nhau nhÆ° đúc, đến hai lão tiá»n bối cÅ©ng không nháºn ra được, vì váºy má»›i ra tay đánh nhau nhÆ° thế...
Tiếp theo đó, chà ng lại kể cho nà ng nghe Tam Nhỡn Tá»· Ni vá»›i Thiên Hồ, ngÆ°á»i tranh đồ đệ, kẻ cÆ°á»›p con gái, cãi vã đánh nhau lung tung, sau ông già ăn quỵt má»›i giả dạng mình dụ VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Ä‘uổi theo Ä‘i nÆ¡i khác, rồi bảo mình đến giếng khô ẩn núp, vân vân...
Liá»…u Kỳ cà ng nghe cà ng thấy thÃch thú, thấy chà ng ngắt lá»i, lại thúc giục :
- Sau rồi thế nà o nữa? Tại sao lại yên lặng không kể nốt, là m cho ngÆ°á»i ta nóng lòng sốt ruá»™t đến chết Ä‘i được!
Thanh Lam chần chừ một lát rồi kể từ chỗ ông già bỠđi rồi, mình dùng nội công hút tuyệt tình trâm ra cho nà ng, rồi mớm cho nà ng uống sâm ngà n năm...
Hồi nãy Liá»…u Kỳ nghe thấy chà ng nói má»›m cho mình uống Há»™ Tâm Ä‘an đã hổ thẹn vô cùng, bây giá» lại nghe thấy chà ng nói tá»›i chuyện dùng ná»™i công hút những mảnh kim gãy và má»›m cho mình uống sâm ngà n năm, nên nà ng cà ng mắc cỡ thêm, hai má Ä‘á» nhÆ° gấc, tay bịt mắt nhÆ°ng vẫn thÃch nghe. Cho tá»›i khi Thanh Lam kể xong nà ng vẫn không dám buông tay xuông. Má»™t lát sau, nà ng Ä‘á»™t nhiên lên tiếng há»i :
- Lan nhi có đẹp không? Chắc nà ng ta thương công tỠlắm phải không? Nên công tỠmới nhớ nà ng ta như thế.
- Tiểu sinh chả nói rõ là gì, mắt mũi của cô ta giống hệt cô nương.
Nghe tới đó, Liễu Kỳ buông hai tay xuống :
- Mặt tôi xấu nhÆ° ma lem chứ đẹp sao bằng được Lan nhi... à tôi há»i công tá» câu nà y nữa. Có phải công tá» thÆ°Æ¡ng cô ta lắm phải không?
Thanh Lam nghiêm nét mặt lại đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm! Lan nhi hãy còn tÃnh nết trẻ con lại thÃch đùa giỡn. Tiểu sinh chỉ coi cô ta nhÆ° má»™t ngÆ°á»i em gái thôi.
Liá»…u Kỳ nghe thấy chà ng nói nhÆ° thế mặt má»›i lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng vì sắc mặt lợt lạt nên nà ng cÆ°á»i trông lại cà ng đáng thÆ°Æ¡ng thêm. Nà ng trợn to đôi mắt lên, nhÆ° giáºn nhÆ° há»n, há»i tiếp :
- Cứ luôn mồm cô nÆ°Æ¡ng vá»›i tiểu sinh, nhÆ° là ngÆ°á»i đóng tuồng ở trên sân khấu váºy, nghe chÆ°á»›ng tai hết sức! Thế đại ca gá»i Lan nhi là gì thì cứ gá»i tôi nhÆ° thế có được không?
Thanh Lam ngơ ngác một hồi rồi đáp :
- Lan nhi là tên tuổi của cô ta, còn cô nương...
- Hừ! Lại gá»i ngÆ°á»i ta là cô nÆ°Æ¡ng rồi, nhÆ° thế có phải là khinh tôi không? Phải, tôi là đứa trẻ mồ côi lúc nà o cÅ©ng má»™t thân má»™t mình thì còn ai thÆ°Æ¡ng tôi nữa, đã không thÆ°Æ¡ng thì chá»› lại còn hà hiếp là khác, ngay cả đại ca cÅ©ng khinh rẻ tôi nốt.
Nà ng cà ng nói cà ng khóc, Thanh Lam tuy rất thông minh nhưng là m sao hiểu được :
- Tiểu sinh không hiểu có Ä‘iá»u gì thất lá»… vá»›i cô nÆ°Æ¡ng...
Liễu Kỳ quay mặt đi vội đáp :
- Äại ca khinh tôi cố ý chá»c tức tôi cứ coi ngÆ°á»i khác là em mà không coi tôi là em.
Lúc nà y Thanh Lam má»›i vỡ nhẽ liá»n cúi đầu xuống khẽ cÆ°á»i khì và nói :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng bằng lòng thì tiểu sinh cÅ©ng coi cô nÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i em thôi.
Lúc ấy Liá»…u Kỳ má»›i hết giáºn, há»›n hở há»i lại :
- Hừ, đại ca nói nhÆ° thế vẫn không được thá»±c lòng, tôi là m gì tốt phÆ°á»›c bằng ngÆ°á»i ta, nếu đại ca coi tôi là em thá»±c sao lại gá»i là cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy?
Nói tá»›i đó nà ng ngắt lá»i giây lát lại há»i tiếp :
- À nà y Lan nhi gá»i đại ca là gì. Có phải là Lam đại ca không?
Thế em cÅ©ng gá»i là Lam đại ca nhé!
Thanh Lam thấy nà ng vừa mừng vừa hổ thẹn nhÆ° váºy cÅ©ng khoái chà vô cùng, hai má Ä‘á» bừng và nóng nhÆ° lá»a thiêu và chà ng không tiện trái ý nà ng Ä‘Ã nh phải gá»i lại :
- Kỳ muội!
- HỠứ Liá»…u Kỳ khoái chà và hổ thẹn không sao ngá»ng mặt lên được, trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh đấy là nà ng cảm thấy sung sÆ°á»›ng nhất Ä‘á»i, nà ng chỉ nhá»› lần đầu tiên trông thấy chà ng thì nà ng đã có má»™t cảm giác rất kỳ lạ. Ngà y hôm nay nà ng má»›i biết cảm giác đó là mầm của tình yêu, huống hồ tấm thân trinh bạch của mình chà ng đã trông thấy, trừ phi...
NhÆ°ng nà ng là má»™t thiếu nữ đâu dám thốt ra những lá»i lẽ ấy nên nà ng cứ nằm ở trên sáºp vừa mừng rỡ vừa hổ thẹn.
- Kỳ muội có thấy đói không Hắc đại hiệp đã để ba ngà y lương khô cho chúng ta, bây giỠsắp tới giỠthân rồi, suốt một ngà y đêm tôi cũng chưa được ăn uống gì.
Lúc nà y Thanh Lam đã tÄ©nh tâm rồi má»›i cảm thấy đói bụng và đoán chắc Liá»…u Kỳ cÅ©ng đói nhÆ° mình nên má»›i há»i nhÆ° thế.
Liá»…u Kỳ hÆ¡i ngá»ng lên khẽ đáp :
- Em không ăn, Lam đại ca từ hôm qua đến nay chưa ăn gì thì mau mau đi ăn đi.
- Hiá»n muá»™i không muốn ăn gì vừa rồi lại nói nhiá»u nhÆ° thế đồng thá»i bị thÆ°Æ¡ng nặng má»›i khá»i chÆ°a hồi sức, tốt hÆ¡n nên nằm yên nghỉ ngÆ¡i thì hÆ¡n.
Lúc ấy Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng ngoan ngoãn nhÆ° má»™t con cừu non liá»n nhắm mắt lại má»™t lúc sau đã ngủ thiếp Ä‘i lúc nà o không hay.
Thanh Lam mở gói giấy lấy lÆ°Æ¡ng khô ra ăn bá»—ng phát giác trong những gói ăn có má»™t cái ống lá»a trông rất kỳ lạ giữa có máy móc dẫn há»a còn tiện hÆ¡n là đá lá»a của ngÆ°á»i dạ hà nh vẫn dùng. Lúc dùng chỉ cần bấm cái chốt là cái bấc dầu ở miệng ống phát há»a ngay, chế tạo rất khéo léo và thÃch nghi, ống lá»a nà y của Hắc Ma Lạt dùng trong lúc xem địa đồ ở dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng ngầm. Hắc đại hiệp biết trá»i tối trong hang Ä‘á»™ng nà y thế nà o cÅ©ng tối om nên để lại cho Thanh Lam sá» dụng, chà ng vừa xem cái ống đó vừa cảm Ä‘á»™ng hết sức.
Chà ng bá» cái ống lá»a và o trong túi rồi ra ngoà i hang Ä‘á»™ng đến chá»— vách đá uống nÆ°á»›c suối ở lá»— vách đá rỉ ra, uống xong chà ng má»›i quay trở vá» trong hầm ngồi lên trên sáºp đá váºn công Ä‘iá»u tức.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau Liá»…u Kỳ đã dáºy Ä‘i lại được rồi, nhÆ°ng nà ng vẫn là m ra vẻ yếu á»›t. Thanh Lam đỡ nà ng Ä‘i ra ngoà i đại Ä‘iện bách bá»™.
Thanh Lam thấy nà ng yếu á»›t nhÆ° váºy cÅ©ng thÆ°Æ¡ng nà ng vô cùng liá»n kể lại sá»± tÃch của mÆ°á»i hai vị Tá» La đại sÆ° cho nà ng nghe.
Liá»…u Kỳ cà ng nghe cà ng thÃch thú vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Lam đại ca, Tá»· La tháºp nhị thức lợi hại nhÆ° váºy, đại ca dạy em luyện táºp vá»›i nhé.
Thanh Lam cau mà y lại đáp :
- Hiá»n muá»™i chÆ°a khá»i hẳn, pho chưởng pháp oai lá»±c mạnh lắm chá» hiá»n muồi là nh mạnh rồi hãy luyện táºp cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
- Ngà y mai chúng ta phải xuống núi đại ca không chịu dạy em thì thôi.
- Kỳ muá»™i đừng tức giáºn nữa, Hắc đại hiệp nói ai nháºn môn nà y phải có duyên má»›i được, không phải tôi tiếc không truyá»n thụ cho hiá»n muá»™i đâu. NhÆ°ng vì hiá»n muá»™i còn yếu á»›t...
- Nếu đại ca chịu dạy thì cứ giảng giải cách luyện táºp cho em nghe trÆ°á»›c rồi em khá»i em sẽ luyện táºp lấy.
Thanh Lam đà nh phải bảo nà ng ngồi xuống giảng từ thức thứ nhất cho nà ng nghe.
Liá»…u Kỳ ngồi yên lắng tai nghe má»™t mặt ngắm nhìn những pho tượng ở gần đó, chá» tá»›i khi Thanh Lam nói xong nà ng má»›i tủm tỉm cÆ°á»i, và nói :
- Lam đại ca, pho chưởng pháp nà y lợi hại thực còn lợi hại hơn pho chưởng pháp Tán Hoa Thủ của sư phụ dạy cho em. à đại ca nà y, đại ca bảo lần nà y em bị thương có đáng không? Nếu hôm nỠem không bị thương thì khi nà o đại ca lại mang em tới đây.
Thanh Lam thấy dáng Ä‘iệu và vẻ cÆ°á»i nà ng xinh đẹp khôn tả, nên chà ng liếc trá»™m mấy cái, Liá»…u Kỳ thấy hổ thẹn vô cùng liá»n cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói :
- Em không chịu đâu, đại ca cứ nhìn trộm em hoà i như thế là m chi?
Nói xong, nà ng đứng dáºy, ngỠđâu vết thÆ°Æ¡ng của nà ng vẫn chÆ°a là nh mạnh, ngÆ°á»i chÆ°a đứng vững được đã cảm thấy đầu óc choáng váng ngã ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau. Thanh Lam cả kinh vá»™i Ä‘Æ°a tay ra đỡ, thế là nà ng nằm ngay và o trong lòng chà ng.
Chà ng liá»n cúi đầu vá»™i há»i :
- Kỳ muội là m sao thế?
Liá»…u Kỳ nằm ở trong lòng chà ng ngá»ng đầu lên đáp :
- Không sao cả, để em nằm chốc lát là sẽ khá»i liá»n.
Nà ng ẻo lả nhÆ° ngÆ°á»i không xÆ°Æ¡ng và má»m mại nằm yên ở trong lòng chà ng, mùi thÆ¡m ở trong lòng nà ng tá»a lên khiến chà ng ngây ngất không sao chịu được liá»n ôm chặt nà ng và o lòng, ngá»±c của hai ngÆ°á»i dà mạnh và o nhau, trống ngá»±c của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy hết. NhÆ°ng chà ng ghì quá chặt nên Liá»…u Kỳ phải khẽ kêu “hừ hừ†mấy tiếng lúc ấy chà ng má»›i hay vá»™i ná»›i tay ra và khẽ há»i :
- Kỳ muá»™i cảm thấy sao? Hôm qua Hắc đại hiệp còn nói cứ lấy ra được những mảnh kim gãy và uống được má»™t miếng sâm ngà n năm là khá»i liá»n, không ngá» tá»›i giá» hiá»n muá»™i cÅ©ng chÆ°a khá»i, hay là uống thêm má»™t miếng nữa nhé!
Liá»…u Kỳ ngá»ng mặt lên lắc đầu đáp :
- Không, em tỉnh táo lắm chỉ phải chân tay yếu á»›t thôi, má»™t lát nữa sẽ khá»e liá»n, sâm ngà n năm váºt quà báu nhÆ° váºy không nên phà phạm nhÆ° thế.
- Äáng lẽ hiá»n muá»™i bị thÆ°Æ¡ng nặng má»›i khá»i nên nghỉ ngÆ¡i lấy sức má»›i phải, hÆ¡n nữa lÆ°Æ¡ng khô chỉ còn đến ngà y mai thôi, vì thế chúng ta thể nà o cÅ©ng phải xuống núi rồi.
Liá»…u Kỳ liá»n gục và o vai chà ng u oán đáp :
- Lam đại ca em không muốn xuống núi nữa, cứ yên ổn ở đây vui sướng có hơn không?
- Hiá»n muá»™i không nên nói chuyện trẻ con nhÆ° thế? Ở đây là m sao mà sống được suốt Ä‘á»i.
- Sao lại không được?
Äến trÆ°a hôm đó Thanh Lam lấy nÆ°á»›c suối vá»›i lÆ°Æ¡ng khô cho Liá»…u Kỳ ăn uống, lại cắt ná»a miếng sâm ngà n năm cho nà ng uống rồi má»›i bảo nghỉ ngÆ¡i.
Vì nà ng còn thấy Ä‘au lÆ°ng, chân tay vẫn uể oải nên vẫn không thể nà o váºn công Ä‘iá»u tức được.
Thanh Lam vội cởi thắt lưng của nà ng ra để xoa bóp cho nà ng một hồi nhưng vẫn không ăn thua gì.
Sáng ngà y thứ ba hai ngÆ°á»i quyết định xuống núi trÆ°á»›c rồi hãy nghÄ© cách Ä‘iá»u dưỡng sau. Thanh Lam tiến lên đại Ä‘iện vái chà o mÆ°á»i hai vị đại sÆ°.
Vái lạy xong, chà ng liá»n ẵm Liá»…u Kỳ ra khá»i hang đá đóng kÃn hai cánh cá»a lại ven theo sợi dây sắt trên vách đá mà tuá»™t xuống.
Liá»…u Kỳ cứ nằm ở trên vai ôm chặt lấy cổ chà ng, hai mắt nhắm nghiá»n, hai tai có tiếng gió kêu vù vù nhÆ° Ä‘i ở trên không váºy.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i được má»™t quãng bá»—ng nghe thấy phÃa sau có tiếng kêu ầm ầm, Thanh Lam không hiểu đã xẩy ra chuyện gì vá»™i quay đầu lại nhìn kinh hãi đến biến sắc mặt.
Thì ra sợi dây đó đã lâu ngà y nên không chịu nổi sức nặng của hai ngÆ°á»i leo xuống, hai ngÆ°á»i vừa tá»›i chân núi thì sợi dây xÃch đó đã đứt xuống khe núi liá»n. Thanh Lam liá»n nghÄ© thầm :
- “Nếu mình xuống cháºm má»™t bÆ°á»›c dù khinh công có giá»i đến đâu cÅ©ng rá»›t xuống khe núi liá»n chứ không saiâ€
Liá»…u Kỳ thấy váºy cÅ©ng hoảng sợ vô cùng và thở hắt ra má»™t tiếng.
Hai ngÆ°á»i lại tiếp tục ven theo vách núi mà đi xuống, không bao lâu đã tá»›i trÆ°á»›c thác nÆ°á»›c, Liá»…u Kỳ bá»—ng la lá»›n :
- Giang đại ca xem kìa trên vách có chữ đấy.
Thanh Lam ngá»ng đầu lên nhìn vách đá quả thấy trên đó có ngÆ°á»i dùng than viết má»™t dòng chữ.
|
08-04-2008, 01:22 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 29
Ba lỠthuốc
Thanh Lam đã nháºn ra đó là bút tÃch của Hắc Ma Lạt trên đó viết rằng :
“Sang bá» bên kiaâ€
Chà ng mừng rỡ khôn tả nhìn sang phÃa bá» bên kia.
Thì ra bên cạnh thác nÆ°á»›c có má»™t má»m núi nhô ra cao chừng tám chÃn trượng, trên đó má»c đầy rêu, chà ng liá»n cõng Liá»…u Kỳ, nhảy luôn sang bên đó, rồi cứ theo má»m núi ấy mà leo lên phÃa trên, khi lên tá»›i trên đỉnh núi Liá»…u Kỳ kinh hãi kêu “ủa†má»™t tiếng rồi nói :
- Lam đại ca, đây là Bát Phú Lãnh, qua nÆ¡i đây là Bà n Tú SÆ¡n trÆ°á»›c kia em đã theo sÆ° phụ tá»›i qua nÆ¡i đây rồi. Còn ở trên núi đó hái rất nhiá»u thuốc, chúng ta muốn ra khá»i khu núi nà y thì phải Ä‘i vá» phÃa Nam.
Thanh Lam nghe lá»i nà ng tiến thẳng vá» phÃa Nam Ä‘i được hai ba dặm Ä‘Æ°á»ng thì quả thấy đằng xa có là ng mạc. Hai ngÆ°á»i mừng rỡ khôn tả Ä‘ang định Ä‘i xuống dÆ°á»›i núi thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy có tiếng cÆ°á»i ha hả ở trong rừng chạy ra tiếp theo đó có hai cái bóng Ä‘en phi tá»›i và nói :
- Anh em chúng ta tìm kiếm quanh đây hà ng trăm dặm mà không thấy đâu hết, không ngỠngươi lại núp ở nơi đây.
Thanh Lam nghe nói lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c định thần nhìn kỹ má»›i hay hai ngÆ°á»i đó là Yến SÆ¡n song kiệt, má»™t tả má»™t hữu cứ nhìn mình cÆ°á»i hoà i.
Liá»…u Kỳ thấy váºy lo âu vô cùng vá»™i rỉ tai Thanh Lam :
- Lam đại ca, hai ngÆ°á»i nà y không phải là ngÆ°á»i tá» tế đâu mà võ công lại cao siêu chúng ta nên chạy Ä‘i thôi.
Dù Liá»…u Kỳ nói rất khẽ nhÆ°ng Yến SÆ¡n song kiệt Ä‘á»u nghe thấy hết.
KhÆ°Æ¡ng Nhân tÃt mắt lại cÆ°á»i ha hả và nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nà y nói không sai, nhÆ°ng bây giá» anh em chúng ta đã tìm thấy rồi hai ngÆ°á»i muốn chạy cÅ©ng không kịp nữa.
Thanh Lam không thèm đếm xỉa tá»›i cứ quay đầu lại há»i Liá»…u Kỳ rằng :
- Kỳ muội không việc gì chứ? Ngu huynh đang định kiếm hai tên giặc nà y thanh toán đây.
Nói tới đó, chà ng bỗng trợn ngược đôi lông mà y lên quát lớn :
- Yến SÆ¡n song kiệt hãy nghe ta nói đây, tại sao các ngÆ°Æ¡i dám dùng bừa Tuyệt Tình châm ném bừa ngÆ°á»i ta nhÆ° thế, tiểu sinh Ä‘ang định kiếm các ngÆ°Æ¡i...
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a không đợi chà ng nói dứt đã cÆ°á»i nhạt nói :
- KhÆ°Æ¡ng Nhân, KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a bôn nam tẩu bắc bấy nhiêu lâu nay buôn bán những cái gì, không ngá» cÆ°á»ng đạo lại gặp phải giặc con, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của môn phái nà o? Mà ngÆ°Æ¡i lại dám lấy trá»™m của cải của Yến SÆ¡n song kiệt nà y, đã thế ngÆ°Æ¡i lại còn nói muốn kiếm anh em chúng ta nữa. Hì, có lẽ ngÆ°Æ¡i không muốn sống nữa chăng?
KhÆ°Æ¡ng Nhân cÅ©ng cÆ°á»i hà hà xen lá»i nói :
- Lão nhị đừng có là m vỡ máºt thằng nhá» nà y nhÆ° thế, dù sao chúng ta cÅ©ng chỉ cần là m ăn buôn bán thôi, nếu có ngoan ngoãn trả lại những váºt đã lấy cho anh em chúng ta thì chúng ta cÅ©ng nên tha chết cho nó.
Thanh Lam nghe thấy anh em y nói má»›i vỡ nhẽ thì ra chúng Ä‘i khắp nÆ¡i tìm kiếm mình là vì những đồ ở trong ngÆ°á»i chúng đã bị Hắc đại hiệp lấy hết, có lẽ lúc bấy giá» Hắc đại hiệp Ä‘ang giả dạng ta cÅ©ng chÆ°a chừng.
Chà ng nghÄ© nhÆ° thế liá»n tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Phải những váºt ở trên ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i tuy không phải tiểu sinh lấy nhÆ°ng ngoà i đôi vòng ngá»c đã gá»i trả thất chủ rồi còn những cái khác thì hiện Ä‘ang ở trong ngÆ°á»i của tiểu sinh.
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a vừa cÆ°á»i vừa gáºt đầu nói tiếp :
- Không sao, không sao, đôi vòng ngá»c chúng ta sẽ tá»± Ä‘i lấy, còn cái há»™p vải trắng và ba lá» thuốc thì phải trao trả ngay cho anh em chúng ta.
Thanh Lam cÆ°á»i khì má»™t hồi rồi há»i lại :
- Tiểu sinh hãy há»i các ngÆ°á»i, cô em gái nà y vá»›i các ngÆ°á»i không thù không oán gì hết, tại sao các ngÆ°á»i lại dùng Tuyệt Tình châm hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế? Ngà y hôm nay gặp gỡ quà hồ các ngÆ°Æ¡i mang những Ä‘á»™c châm ở trong ngÆ°á»i ra đây hủy hết trÆ°á»›c mặt tiểu sinh và cam kết từ giá» trở Ä‘i không sá» dụng nữa và đồng thá»i bảo cho tiểu sinh cách sá» dụng ba lá» thuốc Ä‘á»™c nà y thì tiểu sinh tha cho hai ngÆ°á»i Ä‘i ngay. Bằng không...
KhÆ°Æ¡ng Nhân nghe nói biến sắc mặt, nhÆ°ng chỉ trong nháy mắt lại bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng liá»n cÆ°á»i tÃt há»i lại :
- Bằng không thì sao?
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i đáp :
- Bằng không tiểu sinh sẽ có cách trừng trị.
KhÆ°Æ¡ng Nhân rụt đầu rụt cổ cÆ°á»i nhạt mấy tiếng và xen lá»i nói :
- Lý thú đấy! Lý thú đấy, từ khi anh em má»— ra Ä‘á»i tá»›i giá» có thể nói là chÆ°a gặp má»™t ngÆ°á»i nà o ngông cuồng nhÆ° thằng nhá» nà y dám táo gan vuốt râu cá»p nhÆ° váºy. Hì... hì... tiểu tá» tên ngÆ°Æ¡i là chi, chẳng lẽ sÆ° trưởng của ngÆ°Æ¡i chÆ°a nói cho ngÆ°Æ¡i biết Yến SÆ¡n song kiệt nà y hay sao?
“Bá»™p†KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a bá» cái túi tiá»n ra rồi trầm giá»ng nói :
- Lão đại đừng có nói lôi thôi vá»›i tiểu tá» nà y là m chi cho mất hết thì giá», có lẽ tiểu tá» nà y không trông thấy quan tà i thì không bao giỠứa mÆ°á»›c mắt đâu, hãy để cho nó nếm mùi cái túi tiá»n của đệ nhÆ° thế nà o trÆ°á»›c đã.
Thanh Lam lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c đặt Liá»…u Kỳ ngồi xuống má»™t tảng đá lá»›n rồi từ từ tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Yến SÆ¡n song kiệt liếc nhìn chúng má»™t cái, và trầm giá»ng há»i :
- Một vị lên đấu với tiểu sinh, hay là cả hai vị cùng lên? Xin tùy ý!
KhÆ°Æ¡ng Nhân quả thá»±c không hổ thẹn là ngÆ°á»i đã lăn lôn giang hồ lâu năm kinh nghiệm phong phú, y thấy Thanh Lam ung dung nhÆ° váºy nhất là đôi mắt sáng nhÆ° Ä‘iện, liá»n rùng mình kinh hãi bụng bảo dạ rằng :
- “Chắc thiếu niên nà y là má»™t ná»™i gia cao thủ, nên má»›i dám nói Ä‘Æ°á»ng hoà ng nhÆ° thế và bÆ°á»›c Ä‘i lại vững trải nhÆ° váºy.â€
NghÄ© Ä‘oạn, y liá»n trù chừ giây lát rồi thay đổi giá»ng nói, đáp :
- Anh em tại hạ vốn là ngÆ°á»i buôn bán xÆ°a nay, không có thù hiá»m gì vá»›i các môn phái, xin công tá» cho biết môn phái trÆ°á»›c để khá»i mất hòa khÃ.
Hai lần Thanh Lam đã mục kÃch Song kiệt nhân lúc ngÆ°á»i ta không chuẩn bị sá» dụng Tuyệt Tình châm ra tay ác Ä‘á»™c khôn tả. Lúc nà y gặp gỡ khi nà o chà ng lại chịu để yên cho chúng? Chà ng đứng nghiêm, kiếm Ä‘eo ở ngang lÆ°ng nhÆ°ng chÆ°a rút ra khá»i bao, vẻ mặt lạnh lùng lá»›n tiếng đáp :
- SÆ° môn của tiểu sinh quyết không liên can gì vá»›i những bá»n trá»™m cắp hạ môn, Ä‘iá»u nà y xin hai vị cứ yên tâm.
Hiện giá» chà ng cÅ©ng nháºn được nhiá»u kinh nghiệm giang hồ rồi, huống hồ chà ng lại định tâm chá»c tức anh em Song kiệt.
Quả nhiên chà ng vừa nói xong thì KhÆ°Æ¡ng Nhân đã ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, đủ thấy y đã tức bá»±c khôn tả. Y liá»n vén cái áo lông lên lấy cái bà n tÃnh sắt ra cầm ở trong tay rồi quát lá»›n :
- Tiểu tá», mau rút khà giá»›i ra! Hai món khà giá»›i sắt của anh em chúng ta không bao giỠđả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i tay không đâu!
Thanh Lam cÆ°á»i khì má»™t tiếng đáp :
- Các ngÆ°á»i ra tay Ä‘i! Thất Tinh kiếm của tiểu sinh ra tay má»™t cái là hai đống sắt gỉ của các ngÆ°Æ¡i không còn múa may được nữa đâu!
- Tiểu tỠngông cuồng thực!
KhÆ°Æ¡ng Nhân nổi giáºn quát lá»›n má»™t tiếng, tay trái cầm cái bà n tÃnh giÆ¡ lên đẩy mạnh vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t cái. KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a cÅ©ng chẳng nói chẳng rằng đẩy mạnh cái túi tiá»n và o ngang lÆ°ng của đối thủ.
Hai ngÆ°á»i cùng má»™t Ä‘á»™ng tác nhanh không thể tưởng tượng được, má»™t tấn công nÆ¡i ngá»±c, má»™t tấn công ngang lÆ°ng, lợi hại khôn tả.
Thanh Lam thấy đối phÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i đã nổi danh lâu năm nên chà ng cÅ©ng không dám khinh thÆ°á»ng, mà rất tháºn trá»ng múa song chưởng phản công. Chá» hai môn khà giá»›i của đối phÆ°Æ¡ng sắp đụng đến ngÆ°á»i, chà ng má»›i chắp song chưởng lại, gạt sang bên má»™t thế, và dùng tay trái chém luôn và o cổ tay của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cầm bà n tÃnh sắt. Thế đó là chà ng má»›i há»c được ở trong hang núi ra và cÅ©ng là thế thứ nhất của Tá»· La tháºp nhị thức. NgỠđâu mÆ°á»i hai thức lại lợi hại đến thế, túi tiá»n của KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a vừa tấn công thì đã thấy cổ tay rung Ä‘á»™ng và bị đẩy bắn ngược trở lại. Äồng thá»i, KhÆ°Æ¡ng Nhân cÅ©ng thấy thế công của mình đánh hụt và thấy má»™t luồng gió mạnh nhằm cổ tay mình lấn áp xuống. Y liá»n bụng bảo dạ rằng :
- “Chưởng pháp của tiểu tá» nà y là chưởng pháp gì thế? Sao lại lợi hại nhÆ° váºy?â€
Cả hai cùng lui vá» phÃa sau. Chúng lang bạt giang hồ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm đã gặp rất nhiá»u cao thủ, nhÆ°ng chÆ°a có má»™t tráºn nà o má»›i đấu có má»™t hiệp đã bị ngÆ°á»i ta đẩy lui nhÆ° thế. Chúng biết thiếu niên nà y là tay cao thủ lợi hại nhÆ°ng chúng không chịu lép vế, vừa lui bÆ°á»›c đã tiến lên ngay bà n tÃnh vá»›i túi tiá»n cứ tấn công lia lịa, thá»±c không hổ thẹn là Yến SÆ¡n song kiệt.
Mấy tháng gần đây, Thanh Lam đã gặp khá nhiá»u cao thủ hạng nhất. Bây giá», chà ng thấy vừa đấu má»™t hiệp đã thắng nổi đối thủ, nên chà ng không coi Song kiệt và o đâu cả. Tuy váºy chà ng vẫn không dám khinh thÆ°á»ng, lại giở thế võ khác đối phó tiếp.
Äấu được bảy tám hiệp, anh em Yến SÆ¡n song kiệt đã bị cuống cả chân tay lên không biết chống đỡ nhÆ° thế nà o cho phải.
Liễu Kỳ một mình ngồi ở trên tảng đá, thoạt tiên còn lo âu hộ cho Lam đại ca đối địch với hai kẻ thù lừng danh như thế. Nhưng cà ng xem, nà ng cà ng yên tâm, không những thế nà ng còn mừng rỡ là khác. Vì nà ng thấy Lam đại ca đối địch rất trầm tĩnh và trông rất anh hùng, dũng cảm.
Yến SÆ¡n song kiệt tá»±a nhÆ° hai con heo khùng, cứ múa tÃt hai món khà giá»›i dị hình tấn công tá»›i tấp mà không là m gì nổi Thanh Lam.
Lúc ấy nà ng má»›i biết mÆ°á»i hai thức Tá»· La quả tháºt lợi hại.
Nà ng lại bực mình, nếu mình không vì ảnh hưởng bởi vết thương của ám khà độc, chân tay uể oải, thì lúc nà y có phải cũng giở môn võ ấy ra thỠthách được không?
Nà ng vừa nói vừa múa tay múa chân bắt chÆ°á»›c những thế thức của Thanh Lam. NhÆ°ng khi vừa uốn lÆ°ng má»™t cái, lại thấy Ä‘au nhức, nà ng liá»n kêu “ối chà †mấy tiếng và háºm há»±c khẽ mắng chá»i Song kiệt :
- Quân khốn nạn! Chúng thực là hai con heo của Yến Sơn.
Lúc ấy anh em Song kiệt hầu như điên như rồ, vì cứ bị Thanh Lam đánh cho bắn ra ngoà i, loạng choạng suýt ngã luôn.
Anh em Song kiệt bị Thanh Lam đánh cho tÆ¡i bá»i, lại bị Liá»…u Kỳ nhục mạ nhÆ° váºy, nên anh em chúng không thể chịu nhịn được.
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a hai mắt Ä‘á» ngầu, liá»n quát lá»›n :
- Con nhãi nà y, mi dám chá»i chúng ta phải không? Ta hãy giết mi chết trÆ°á»›c!
Nói xong, y xông lại, giÆ¡ cái túi tiá»n lên, nhằm đầu Liá»…u Kỳ tấn công xuống.
NgỠđâu y đã nhanh, ngÆ°á»i ta lại còn nhanh hÆ¡n. Chỉ thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng má»™t cái, Thanh Lam đã nhảy tá»›i, nhằm đầu y tấn công xuống. Vì chà ng đã nổi giáºn, nên chưởng nà y vừa nhanh vừa mạnh nhÆ° sấm sét.
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a nghe thấy tiếng gió Ä‘á»™ng, biết có ngÆ°á»i đã tấn công mình rồi. Y giáºt mình kinh hãi, vá»™i nhảy vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng cái túi tiá»n vẫn theo đà đánh xuống “bá»™pâ€, má»™t bóng ngÆ°á»i bắn tung lên. Thì ra ngÆ°á»i của KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a vừa to vừa béo, vá»›i cái túi tiá»n sắt, cÅ©ng bị Thanh Lam đánh cho bắn tung ra ngoà i xa mÆ°á»i mấy thÆ°á»›c.
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a kêu “hự†má»™t tiếng rồi nhảy lên. Y má»›i hay cánh tay phải của y đã bị phế rồi, mồ hôi lạnh toát ra nhÆ° mÆ°a. Y nghiến răng, mÃm môi, và cúi mình nhặt cái túi tiá»n sắt lên, mặt lá»™ vẻ hung ác, háºm há»±c nói :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i cho ta biết tên tuổi Ä‘i! Thế nà o cÅ©ng có ngà y gặp lại ngÆ°Æ¡i!
Thanh Lam vẫn đứng yên ở đó, vẻ mặt giáºn dữ, tiến lên hai bÆ°á»›c rồi quát bảo :
- Ngươi có mau đứng yên không?
KhÆ°Æ¡ng Nhân vá»™i chạy lên che chở cho KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a, cÆ°á»i khỉnh há»i :
- Các hạ còn muốn gì?
Thanh Lam đáp :
- Ta chỉ muốn các ngươi để lại Tuyệt Tình châm và nói cho ta biết cách giải thôi!
KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a nghiến răng, mÃm môi, nói tiếp :
- Các hạ hãy cho biết tên tuổi và sư môn đi!
- Giang Thanh Lam, môn hạ phái Không Äá»™ng!
KhÆ°Æ¡ng Nhân nghe nói liá»n giáºt mình đánh thót má»™t cái. Y đã nhá»› ra gần đây trên giang hồ đồn đại, tiết Ä‘á»™ sứ Tiết Tung có má»™t ngÆ°á»i cháu ngoại tên là Giang Thanh Lam đã đánh lui được Công Tôn Vô Kỵ cao thủ thượng thặng của phái Tần Lãnh sau lại chém gẫy mấy cái răng cÆ°a, khà giá»›i Ä‘á»™c đáo của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân ở trên núi Thác Thà nh. NhÆ° váºy, chà ng nà y chắc là đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n của Không Không lão nhân chứ không sai?
KhÆ°Æ¡ng Nhân cà ng nghÄ© cà ng hoảng sợ, liá»n quay đầu lại bảo vá»›i KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a rằng :
- Lão nhị, chúng ta để Tuyệt Tình châm lại cho Giang thiếu hiệp đi!
Nói xong, y móc túi lấy cái ống kim ra ném xuống đất.
Chừng nhÆ° hai con gà chá»i bị thua, mất hết cả oai phong Thanh Lam lại nói tiếp :
- Còn vấn đỠthuốc giải nữa? LỠnà o mới là thuốc giải của Tuyệt Tình châm?
- LỠthuốc bột mầu lam ấy!
Nói xong, anh em y Ä‘ang định quay Ä‘i thì trong rừng đã có giá»ng lanh lảnh nói vá»ng ra :
- Hãy khoan!
Anh em Song kiệt nghe thấy như sét đánh ngang tai, vội ngừng chân lại.
Má»i ngÆ°á»i thấy trong rừng có hai cái bóng ngÆ°á»i tha thÆ°á»›t bÆ°á»›c ra. NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c là má»™t thiếu phụ, ăn váºn rất lịch sá»±, phÃa sau là má»™t đứa thị tỳ, tuổi chừng mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tay cầm má»™t cái há»™p nhá» hình dà i.
Thanh Lam nghe Hắc đại hiệp nói đã biết nà ng nà y là Băng Phách phu nhân nhÆ°ng chÆ°a biết lai lịch và xuất thân của nà ng ta ra sao? Bây giá» chà ng lại thấy nà ng Ä‘i tá»›i gần dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng, và há»i anh em Song kiệt rằng :
- KhÆ°Æ¡ng lão đại! Anh em ngÆ°Æ¡i quả thá»±c không hổ thẹn là đệ tá» của ÄÆ°á»ng môn tâm địa Ä‘á»™c ác, ra tay tà n nhẫn! NgÆ°á»i ta trúng phải Tuyệt Tình châm của hai ngÆ°Æ¡i, mà hai ngÆ°Æ¡i còn bảo cô bé uống thuốc Ä‘á»™c mà u lam kia! Hừ! Nghe nói đệ tá» của nhà há» ÄÆ°á»ng các ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu cÅ©ng có mang theo ba lá» thuốc vá»›i hai câu nói. Váºy hai câu nói ấy là gì thế?
|
08-04-2008, 01:22 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 30
Cấm địa trên núi Chung Nam
Từ lúc Băng Phách phu nhân hiện thân đến giá», Yến SÆ¡n song kiệt hoảng sợ đến trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh. Chúng cÅ©ng biết thứ ma đầu nà y rất khó tÃnh, và cÅ©ng khó đối phó lắm. Tối hôm trÆ°á»›c, anh em mình không nên dùng cây nhân sâm lão đánh tráo lấy cây sâm nghìn năm để lừa dối nà ng ta, rồi lại dùng Tuyệt Tình trâm đánh lén nữa. Lần nà y tái gặp nÆ¡i đây, chắc thể nà o nà ng cÅ©ng không để yên cho anh em mình đâu. Lúc nà y chúng thấy nà ng nói nhÆ° thế lại cà ng lo âu thêm. KhÆ°Æ¡ng Nhân cứ vâng dạ luôn mồm và đáp :
- Thú thực, tiểu nhân không biết là phu nhân giá lâm. Sao lại may mắn đến thế.
Y không hổ thẹn là ngÆ°á»i lão luyện giang hồ, nói câu đó đã phá tan được không khà nặng ná» rồi. Y lại cÆ°á»i nịnh và nói tiếp :
- Tiểu nhân cũng hồ đồ thực, ba lỠthuốc ấy chia là m ba mà u: ba mà u trắng có tiếng là vô lo.
Thanh Lam nghe KhÆ°Æ¡ng Nhân nói nhÆ° thế liá»n rùn mình má»™t cái, bụng bảo dạ rằng :
- “Mà ngÆ°á»i trên giang hồ nham hiểm thá»±c! Y dám bảo thuốc Ä‘á»™c là thuốc giải, cÅ©ng may mình chÆ°a cho Liá»…u Kỳ uống, bằng không đã trúng Ä‘á»™c còn bị nặng hÆ¡nâ€.
Nghĩ tới đó, chà ng trợn ngược đôi lông mà y lên, đang định nổi khùng.
Äá»™t nhiên chà ng thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân tiến tá»›i gần Băng Phách phu nhân, cÆ°á»i nịnh và nói tiếp :
- Tiểu nhân đáng chết thá»±c! Tối... hôm ná», tiểu nhân không nên lừa dối phu nhân. Sá»± thá»±c tối hôm đó cây sâm nghìn năm của anh em tiểu nhân và cÅ©ng là linh dược của sÆ° môn đã bị Giang công tá» nà y, má»™t cao túc của phái Không Äá»™ng, ngấm ngầm lấy mất.
Lá»i nói nà y tất nhiên là tá» rõ nhân sâm nghìn năm không có ở trong ngÆ°á»i mình, để Băng Phách phu nhân thay đổi mục tiêu. NgỠđâu Băng Phách phu nhân không thèm nhìn mặt y, chỉ giÆ¡ tay lên xua ngang không để cho y nói mà còn lên tiếng át giá»ng liá»n :
- Khá»i cần nói nhiá»u! Không phải cây sâm nghìn năm thì không khi nà o ta Ä‘i xa nhÆ° váºy.
Khương Nhân mừng thầm, cho rằng xảo kế của mình đã thà nh công. Lần nà y thể nà o mụ nà y với tiểu tỠkia đấu chà tỠcho mà coi.
Äá»™t nhiên, Băng Phách phu nhân tủm tỉm cÆ°á»i, quay đầu vá» phÃa sau há»i nữ tỳ rằng :
- Châu nhi, con nói cho Khương đại hiệp nghe đi! Bất cứ là ai, ở trước mặt phu nhân nà y dám giở trò vô lễ thì phải chịu tội phạt gì?
Châu nhi vâng lá»i, cúi đầu vái chà o và đáp :
- NgÆ°á»i trên giang hồ, bất cứ là ai, há»… xúc phạm tá»›i phu nhân là phải bị ghép và o tá»™i chết!
Hai ngÆ°á»i má»™t há»i, má»™t trả lá»i, tiếng kêu nhÆ° tiếng sao, và nói má»™t cách rất tá»± nhiên.
Thanh Lam nghe nói ngẩn ngÆ°á»i ra, nghÄ© thầm :
- “Thế là lệ luáºt gì?â€
Chà ng vừa nghÄ© vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn Song kiệt, thì thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân và KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a mặt nhợt nhạt nhÆ° mất hết sắc máu, và ngáºp ngừng nói :
- Thưa phu nhân, tiểu... tiểu nhân đáng chết, phu nhân...
Băng Phách phu nhân vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, đáp :
- Cái gì thế? Theo lệnh của Tuyết SÆ¡n thì nghiêm ngặt lắm, lệnh đã ra, hình pháp phải theo ngay. Việc là m của hai ngÆ°á»i đáng chết chứ không thể nà o tha thứ được!
Nói tới đó, bà ta bỗng cau mà y lại, u oán thở một tiếng và tiếp :
- Vì chà ng ta! Hà ! Tháºt chÆ°a có bao giá» lòng ta lại hiá»n từ đến nhÆ° thế nà y! Thôi được, lần nà y hãy tha chết cho các ngÆ°Æ¡i má»™t phen! Sá»± thá»±c, các ngÆ°Æ¡i đã thoát chết bởi tay ta má»™t lần rồi.
Nói tá»›i đó, giá»ng nói của bà ta bá»—ng trở nên nghiêm nghị, đôi mắt phượng bá»—ng tia ra hai luồng sáng lạnh lùng, và nói tiếp :
- Khương Nhân, Khương Nghĩa! Tội chết của các ngươi, bổn phu nhân có thể tha thứ được, nhưng tội sống thì không thể tha thứ được!
Nói xong bà ta giơ chiếc tay phải, những ngón tay trông như búp măng, và khẽ búng và o trống không một cái.
Thanh Lam chÆ°a nghe rõ, chỉ nghe thấy tiếng kêu “sịt†mà Song kiệt đã đồng thanh kêu rú lên rất thảm khốc, cả hai ngÆ°á»i giÆ¡ tay bịt lên mắt phải, máu cứ nhá» giòng xuống mà cắm đầu ù té chạy xuống dÆ°á»›i.
Liá»…u Kỳ thấy hai ngÆ°á»i chạy má»™t cách tÆ¡i bá»i nhÆ° váºy liá»n cÆ°á»i ha hả, vá»— tay nói :
- Bản lãnh của chị nà y cao siêu thá»±c! Có phải chị sá» dụng Äà n Chỉ thần thông đấy không? TrÆ°á»›c kia em cÅ©ng có nghe sÆ° phụ nói qua vá» môn võ công nà y.
Lúc ấy mặt của Băng Phách phu nhân nhÆ° há»n nhÆ° mừng, tủm tỉm cÆ°á»i, từ từ tiến gần tá»›i Liá»…u Kỳ và đáp :
- Tiểu muá»™i, chúng ta gặp gỡ nhau nÆ¡i đây kể cÅ©ng có duyên đấy. Môn Äà n Chỉ thần công mà muá»™i vừa nói đó là tuyệt há»c của cá»a Pháºt, còn của ngu tá»· đây là Băng Phách Hà n Quang, nhÆ°ng tà i ba của tá»· còn kém lắm, tiểu muá»™i đừng có chê cÆ°á»i nhé!
Nói tới đó, bà ta đưa mắt nhìn Thanh Lam và nói :
- Giang công tá» há»c há»i được võ công của hai môn phái, gần đây tiếng tăm lại lững lẫy bốn phÆ°Æ¡ng, thá»±c là thiếu niên anh tuấn!
Thanh Lam thấy bà ta khen ngợi mình hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng không biết trả lá»i bằng cách nà o, cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn.
Băng Phách phu nhân lại nói tiếp :
- Hôm nỠgặp lệnh sư huynh mới biết công tỠđã lấy được cây sâm nghìn năm và bảo tôi ở đợi chỠhai vị.
Thanh Lam gáºt đầu nói :
- Phu nhân nói rất phải. Hắc đại hiệp đã lấy được cây sâm của Yến Sơn song kiệt vừa đưa cho tiểu sinh giữ, nếu phu nhân cần thì tiểu sinh sẽ đưa cho phu nhân ngay.
Băng Phách phu nhân mừng rỡ vô cùng vội nói tiếp :
- Giang công tá» quả thá»±c là hiệp nghÄ©a, ngu phụ cảm Æ¡n vô cùng. Không dám giấu giếm gì công tá», chồng tôi bị tẩu há»a nháºp ma là do sá»± luyện Huyá»n Công mà nên. Tôi đã chế được má»™t liá»u thuốc để chữa cho nhà tôi nhÆ°ng trong đó còn thiếu má»™t vị thuốc quan trá»ng là sâm chúa nghìn năm. Nếu được công tá» ban cho chỉ cần xin ba miếng là đủ rồi.
Thanh Lam rất khẳng khái, móc túi lấy há»™p sâm ra thái luôn cho Băng Phách phu nhân. Phu nhân rất tháºn trá»ng bá» ba miếng sâm đó và o trong má»™t cái há»™p sắt nho nhá», rồi tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhìn Liá»…u Kỳ và há»i :
- Cô em trúng phải Tuyệt Tình trâm của chúng chẳng hay đã được uống qua sâm nà y chưa?
Thanh Lam vá»™i đỡ lá»i :
- Thưa phu nhân, Kỳ muội đã được uống hai miếng rồi, nhưng chân tay hãy còn uể oải. Cũng may được phu nhân tới nên Yến Sơn song kiệt mới chịu đưa thuốc giải cho.
Băng Phách phu nhân vội lắc đầu, đáp :
- Cô em đã uống được hai miếng sâm ngà n năm, lúc nà y mặt hồng hà o, nhÆ°ng vẫn có má»™t là n hÆ¡i xanh nổi qua mặt. Có lẽ vì máu bầm hãy còn tÃch ở trong Ä‘á»›i mạch, thuốc giải Ä‘á»™c chỉ có thể giải được chất Ä‘á»™c mà thôi, chứ không thông kinh mạch được. Bây giỠđã trải qua má»™t thá»i gian cÅ©ng khá lâu rồi, nên khó mà chữa khá»i được vết thÆ°Æ¡ng nà y.
Thanh Lam vá»™i xen lá»i há»i :
- Thưa phu nhân, thế vết thương của Kỳ muội không...
Liá»…u Kỳ thấy chà ng lo âu há»™ mình nhÆ° thế khoan khoái vô cùng, vá»™i xen lá»i nói :
- Lam đại ca đừng có lo âu! Äể tôi vá» núi tìm sÆ° phụ, rồi bà ta yêu cầu sÆ° tổ chạy chữa cho!
Băng Phách phu nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i má»™t cái rồi cÆ°á»i và nói tiếp :
- Cô em, lệnh sÆ° tổ là ngÆ°á»i đứng đầu Võ lâm Lục tuyệt, công lá»±c thâm háºu, chữa thÆ°á»ng tÃch thÆ°á»ng chỉ cần dùng Ä‘iá»u hòa chân khÃ, đả thông kinh mạch là khá»i liá»n. NhÆ°ng kỳ kinh bát mạch của cô em đã bị thuốc Ä‘á»™c là m cho huyết mạch ngÆ°ng tụ lại, chứ không phải là vết thÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng. Trong võ lâm, chỉ có ngÆ°á»i biết môn Thuần DÆ°Æ¡ng chỉ là có thể cứu chữa được cho cô em thôi.
Liá»…u Kỳ tá» vẻ thắc mắc, vá»™i há»i lại :
- Biết Ä‘i đâu tìm kiếm được ngÆ°á»i hiểu võ công ấy?
Băng Phách phu nhân ngẫm nghÄ© giây lát, rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Khắp thiên hạ chỉ có má»™t ngÆ°á»i biết được môn võ công ấy thôi. NgÆ°á»i ấy chuyên luyện Cà n Thiên Tam Mùi thần công, môn võ công ấy lại xung khắc vá»›i Băng Phách Hà n Quang của chồng tôi. Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, y đã lên núi Tuyết SÆ¡n đấu vá»›i nhà tôi ba ngà y ba đêm, rút cục y hÆ¡i lép vế má»™t chút, nên y xuống núi Ä‘i luôn. Nghe nói y ẩn cÆ° trong má»™t sÆ¡n cốc tại núi Chung Nam để khổ công tu luyện, và đã tuyên bố, nếu không đánh được chồng tôi thì không bao giá» ra khá»i nÆ¡i đó.
Liá»…u Kỳ ngạc nhiên, há»i lại :
- Ủa! Thế thì lạ thá»±c! NgÆ°á»i ấy ở trên núi Chung Nam sao không nghe thấy sÆ° phụ em nói tá»›i?
Thanh Lam liá»n nghÄ© ngay ra NgÅ© Âm Thủy Thôi Văn Úy đã nói cho mình biết, Hắc Ma Lạt lên núi Thác Thà nh vá»›i núi Chung Nam để lấy Khảm Ly Ä‘an vá»›i Thuần DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n, chẳng nhẽ Thuần DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n của ngÆ°á»i đó chế ra chăng?
Chà ng vừa nghÄ©, vừa lên tiếng há»i :
- Thưa phu nhân, có phải Thuần Dương tán là một thứ thuốc chuyên chữa những nội thương âm độc phải không?
Băng Phách phu nhân ngạc nhiên há»i lại :
- Thế ra thiếu hiệp y đấy à ?
Thanh Lam lắc đầu đáp :
- Lần trước tiểu sinh trúng phải Ngũ Âm, được Hắc đại hiệp đi núi Chung Nam lấy được Thuần Dương đơn cứu chữa cho.
- TÃnh ngÆ°á»i nà y tuy kỳ quái, nhÆ°ng lệnh sÆ° huynh có thể lấy được Thuần DÆ°Æ¡ng tán của y cho công tá» thì bây giá» công tá» Ä‘i tá»›i đó yêu cầu, chắc y không cá»± tuyệt đâu.
Thanh Lam biết Hắc Ma Lạt Ä‘i núi Chung Nam lấy Thuần DÆ°Æ¡ng tán là lấy trá»™m, chứ có phải là xin hẳn hoi đâu! NhÆ°ng vết thÆ°Æ¡ng của Liá»…u Kỳ phải có Thuần DÆ°Æ¡ng tán má»›i chữa khá»i, nên dù sao chà ng cÅ©ng phải Ä‘i tá»›i đó má»™t phen.
Chà ng vừa nghÄ© vừa há»i tiếp :
- Tiểu sinh muốn thỉnh giáo phu nhân, ngÆ°á»i đó tên há» là gì và ở nÆ¡i nà o trên núi Chung Nam?
- Chá»— ở của y tá»± đặt má»™t cái tên là Tam Mùi cốc, ở trong má»™t sÆ¡n cốc tại phÃa Nam núi Chung Nam. Tên y là Ly Há»a chân nhân.
nếu công tỠgặp y, cần nhất đừng có nhắc nhở đến ngu phu phụ.
Nói xong, bà ta móc túi lấy má»™t cái bao nho nhá» bằng khăn lụa nhét và o tay Liá»…u Kỳ, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Äây có ba hạt tuyết liên đại bổ chân khÃ, tuy công hiệu không bằng được sâm nghìn năm nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t váºt hãn hữu. Tiểu muá»™i sau khi là nh mạnh rồi chỉ cần uống má»™t viên là khôi phục được công lá»±c ngay.
Liễu Kỳ đỡ lấy cái bao nhỠấy, khẽ cảm ơn rằng :
- Chị tỠtế quá!
Băng Phách phu nhân vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Thôi muá»™n lắm rồi! Thuốc của tôi cÅ©ng đã kiếm đủ, tôi phải vá» núi đây! Giang công tá» và cô em, hai ngÆ°á»i cÅ©ng nên rá»i khá»i đây Ä‘i!
|
|
|
| |