|
|
20-07-2008, 10:09 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 25
Mạch Cấn xuất hiện đâm hà o kiệt
Tạ Triá»u Tinh tiến lại há»i Võ Khiếu Thu :
- SÆ° phụ! Tại sao ngÆ°á»i đó thần trà có Ä‘iá»u mê muá»™i?
Võ Khiếu Thu đáp :
- Hắn ba phần giống ngÆ°á»i, bảy phần giống quá»·, ẩn thân trong Tá» Cốc chuyên luyện tà công. Suốt ngà y là m bạn vá»›i phi cầm lẫn thú, lâu năm biến thà nh giở Ä‘iên giở khùng.
Giữa lúc ấy, ngoà i căn nhà tranh đột nhiên có tiếng bước chân lạo xạo.
Thầy trò Võ Khiếu Thu giáºt mình nhìn ra ngoà i.
Triệu TỠNguyên cũng chấn động tâm thần, tự nghĩ :
- “Chốn nà y hoang vu quạnh quẽ mà bữa nay khách đến rầm ráºp không ngá»›t má»›i tháºt là kỳ!â€
Tiếng bước chân trước xa sau gần rồi dừng lại trước căn nhà tranh.
Tạ Triá»u Tinh không nhịn được, lá»›n tiếng há»i :
- Ai đến đó?
Bên ngoà i không có tiếng đáp lại.
Võ Khiếu Thu lại há»i :
- Tôn giá đã đến sao không và o đi?
Má»™t ngÆ°á»i khoa chân bÆ°á»›c và o.
Triệu Tá» Nguyên thò đầu nhìn ra thấy ngÆ°á»i nà y mặc áo bạch bà o, đầu trùm khăn trắng che cả mặt chỉ để hở cặp mắt. Chà ng vừa ngó thấy đã nháºn ra ngay, xuýt báºt tiếng la hoảng.
NgÆ°á»i mặc bạch bà o thấy Võ Khiếu Thu đứng trong nhà tranh dÆ°á»ng nhÆ° lá»™ vẻ sá»ng sốt, lên tiếng :
- Xin chà o các hạ! Lão phu ngẫu nhiên qua đây thấy căn nhà xiêu vẹo tưởng không ngÆ°á»i ở, muốn và o nghỉ chân má»™t lúc.
Võ Khiếu Thu cặp mắt láo liên đảo nhìn ngÆ°á»i báºn bạch bà o không ngá»›t, đáp :
- Bá»n lão phu cÅ©ng là khách qua Ä‘Æ°á»ng. Xin các hạ tùy tiện.
NgÆ°á»i mặc bạch bà o gáºt đầu Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c án ngồi xếp bằng xuống đất. Hai mắt nhắm lại dưỡng thần, lÆ°ng quay vá» phÃa Võ Khiếu Thu. Hiển nhiên lão bạch bà o đã ngó thấy xác chết Tà o SÄ© Ngoan nhÆ°ng vẫn giữ vẻ thản nhiên.
Triệu TỠNguyên không hiểu ra sao, lẳng lặng coi diễn biến.
Võ Khiếu Thu khóe mắt âm thầm, khẽ Ä‘Æ°a tay ra hiệu cho Tạ Triá»u Tinh.
Tạ Triá»u Tinh rón rén tiến lại phÃa sau lão bạch bà o. Äá»™t nhiên gã Ä‘Æ°a hai ngón tay bên phải Ä‘iểm cách không và o tá» huyệt Chà ÄÆ°á»ng ở sau lÆ°ng lão mặc bạch bà o. Gã hạ thủ má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t mà lại cách nhau rất gần, tưởng chừng lão bạch bà o công lá»±c có cao đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i há»a sát thân.
Bỗng nghe đánh “kịch†một tiếng. Lão bạch bà o run lên một chút rồi đầu cổ nhũn ra, rũ xuống.
Tạ Triá»u Tinh thở phà o má»™t cái, nói :
- Xong rồi!
Gã vừa nói được hai tiếng, đột nhiên cặp mắt tròn xoe, mặt đầy vẻ hoà i nghi, dừng lại không nói nữa.
Bá»—ng thấy lão mặc bạch bà o đứng dáºy, từ từ quay đầu lại. Cặp mắt chiếu ra những tia hà n quang sáng nhÆ° Ä‘iện, trợn lên ngó Tạ Triá»u Tinh chằm chặp.
Tạ Triá»u Tinh run lên, miệng ấp úng :
- Lão... lão...
Gã không tin lão bạch bà o đã bị Ä‘iểm trúng huyệt đạo Chà ÄÆ°á»ng mà vẫn bình yên vô sá»±. Gã tá»± há»i :
- “Chẳng lẽ đối phÆ°Æ¡ng đã phòng bị từ trÆ°á»›c, váºn khà hóa giải luồng chỉ lá»±c của mình?â€
Lão bạch bà o lạnh lùng nói :
- Gã thiếu niên kia, môn “Y Hồ chỉ lá»±c†nà y ngÆ°Æ¡i đã há»c đến năm thà nh há»a hầu, nhÆ°ng chÆ°a tá»›i trình Ä‘á»™ giết ngÆ°á»i không lá»™ hình tÃch...
Tạ Triá»u Tinh ấp úng má»™t hồi, nhÆ°ng không thốt lên lá»i. Võ Khiếu Thu hạ thấp giá»ng xuống há»i :
- Xin tôn giá cho biết đại danh?
Lão bạch bà o đáp :
- Lão phu há» TÆ° Mã tên gá»i Äạo Nguyên. Chắc các hạ cÅ©ng chẳng lạ gì.
Võ Khiếu Thu biến sắc đáp :
- May được gặp đây!
Lão nói rồi chắp tay xá TÆ° Mã Äạo Nguyên.
TÆ° Mã Äạo Nguyên cÅ©ng chắp tay đáp lá»…, nói :
- Các hạ bất tất phải khách sáo.
Lúc lão chắp tay, không hiểu vô tình hay hữu ý đã xoay bà n tay má»™t cái. Cả hai ngÆ°á»i cùng chấn Ä‘á»™ng thân hình.
Võ Khiếu Thu vá»t vá» phÃa sau lùi lại. Lão ngó TÆ° Mã Äạo Nguyên thì thấy hai chân đối phÆ°Æ¡ng ngáºp sâu xuống đất đến hai tấc.
Võ Khiếu Thu xoay chuyển ý nghÄ© trong đầu óc. Äá»™t nhiên lão buá»™t miệng la :
- Té ra... té ra là các hạ!
TÆ° Mã Äạo Nguyên cÆ°á»i ha hả ngâm :
“Gió thu lạnh lẽo thổi qua sông Anh hùng gãy kiếm nÆ°á»›c hồ trong.â€
Võ Khiếu Thu nghe câu nà y, ngÆ°á»i run bần báºt. Lão trá» và o TÆ° Mã Äạo Nguyên nói dằn từng tiếng :
- Lão phu biết các hạ là ai rồi. Chúng ta còn có ngà y chạm trán.
Lão vẫy tay má»™t cái rồi cùng Tạ Triá»u Tinh trở gót đẩy cá»a Ä‘i ra.
Triệu TỠNguyên chưa hết kinh hãi, nghĩ thầm :
- “Lão áo xám Võ Khiếu Thu lừng danh thiên hạ mà chỉ nghe hai câu thÆ¡ đã hấp tấp bá» Ä‘i là nghÄ©a là m sao?â€
Triệu TỠNguyên trống ngực đánh thình thình, bất giác đụng và o cái rương gỗ, phát ra tiếng động.
TÆ° Mã Äạo Nguyên xoay mình lại, khẽ nói :
- Ông bạn nà o ở phÃa sau quầy hãy ra Ä‘i.
Triệu Tá» Nguyên biết lão đã nghe tiếng Ä‘á»™ng, Ä‘Ã nh đứng dáºy bÆ°á»›c ra khá»i chá»— ẩn mình.
TÆ° Mã Äạo Nguyên ngạc nhiên há»i :
- Ô kìa! Tiểu ca đấy ư?
Triệu Tá» Nguyên nhăn nhó cÆ°á»i đáp :
- Äây là lần thứ ba chúng ta gặp nhau. Lần đầu tiên tiểu tá» còn nhá»› ở phủ Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng. Lúc các hạ vừa xuất hiện là m má»i ngÆ°á»i kinh hãi bá» chạy.
Cả Yên Äịnh Viá»…n cÅ©ng váºy. Cục diện bữa nay cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»±. Coi chừng các hạ bản lãnh không vừa.
TÆ° Mã Äạo Nguyên há»i :
- Tiểu ca có thể cho lão phu hay vì lẽ gì lại ẩn nấp trong nà y?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tiểu tá» ngẫu nhiên đến đây và o lúc há» Võ giết ngÆ°á»i bá» Ä‘i, rồi sau lão quay trở lại. Tiểu tá» tá»± biết mình không địch nổi, nên phải ẩn nấp.
TÆ° Mã Äạo Nguyên ngó xác chết Tà o SÄ© Ngoan há»i :
- NgÆ°á»i bị nạn nà y là thuá»™c hạ của Thái Chiêu bảo chúa Triệu Phi Tinh ngà y trÆ°á»›c, tên hắn là Tà o SÄ© Ngoan. Tiểu ca có biết vì lẽ gì hắn bị hạ sát không?
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Các hạ có biết ngÆ°á»i nà y Æ°? Tà o tiá»n bối vì cuốn sách và ng mà bị há»a sát thân...
TÆ° Mã Äạo Nguyên ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi từ từ thò tay và o bá»c móc ra má»™t cuốn sách và ng giÆ¡ cho Triệu Tá» Nguyên coi và há»i :
- Cuốn sách và ng ư? Có phải cuốn nà y không?
Triệu Tá» Nguyên ngạc nhiên há»i lại :
- Sao nó lại ở trong mình các hạ?
TÆ° Mã Äạo Nguyên không trả lá»i, tá»± nói má»™t mình :
- Cuốn sách nà y ta đã láºt mở không biết bao nhiêu lần rồi! Bên trong chẳng có chi hết. Lạ thiệt! Không hiểu há» Võ kiếm nó để là m gì?
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Cuốn sách và ng không ở trong mình Tà o tiá»n bối thì ra lão bị chết oan.â€
Chà ng nghÄ© tá»›i đây, không khá»i Ä‘au lòng thay cho lão há» Tà o.
TÆ° Mã Äạo Nguyên nói :
- Nếu tiểu ca không còn việc gì thì lão phu đi đây.
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu Ä‘Æ°a mắt ngó TÆ° Mã Äạo Nguyên. Lão bÆ°á»›c ra mở cá»a, rá»i khá»i căn nhà . Lúc nà y trong đầu óc chà ng tối tăm, vì chà ng ngẫm nghÄ© vá» những biến cố liên tiếp xảy ra trong căn nhà .
Lát sau chà ng dần dần tỉnh táo lại, liá»n Ä‘em thi thể Tà o SÄ© Ngoan ra phÃa trÆ°á»›c nhà . Chà ng dùng binh khà đà o huyệt để mai táng cho lão.
Trá»i đã xế chiá»u, Triệu Tá» Nguyên đứng trong nhà tranh ngÆ¡ ngẩn giá» lâu.
Chà ng nghÄ© mình chẳng thể chần chỠở lại chốn nà y, liá»n nháºn định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rồi Ä‘i vá» phÃa Tây.
Triệu Tá» Nguyên Ä‘i gần được má»™t giá» thì các chòm sao đã loáng thoáng má»c ra tá»±a hồ ngó chà ng mà mỉm cÆ°á»i. Chà ng Ä‘Æ°a tay áo lên lau mồ hôi trán, dừng chân nghỉ lại má»™t lúc.
Khi chà ng tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng nghe có tiếng chân ngÆ°á»i nhá»™n nhịp, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thì thấy táºn đầu lối Ä‘i nhá» hẹp có hai bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chuyển Ä‘á»™ng rất mau vá» phÃa mình.
Chà ng Ä‘i thong thả lại chá» cho hai ngÆ°á»i kia tá»›i gần. Lúc nà y chà ng đã nhìn rõ cách ăn mặc kỳ dị của há», trong lòng hồi há»™p, nghÄ© thầm :
- “Hai ngÆ°á»i nà y y phục dị dạng, không phải là ngÆ°á»i Trung Nguyên. Chẳng lẽ há» từ ngoà i TrÆ°á»ng Thà nh và o đây?â€
Bá»—ng nghe ngÆ°á»i mé hữu há»i :
- Mấy bữa nay có nhiá»u tin đồn dồn dáºp. Noãn Thá»! NgÆ°Æ¡i có biết chuyện gì không?
NgÆ°á»i mé tả kêu bằng Noãn ThỠđáp :
- Nghe nói Khả Hà n đã tụ táºp trá»ng binh ở Bà n SÆ¡n, chá» TrÆ°Æ¡ng CÆ° ChÃnh chết Ä‘i là vượt qua sông Äại Lăng tấn công vùng Liêu Tả. Khi đó thì cả đất Trung Nguyên coi nhÆ° và o túi Thổ Man rồi.
Triệu TỠNguyên nghe tới hai chữ “Thổ Man†cà ng sinh lòng ngỠvực, tự nghĩ :
- “Từ giữa Ä‘á»i nhà Minh, Thổ Man là mối lo lá»›n nhất của bản triá»u. Năm Long Khách nguyên niên hỠđã vượt qua TrÆ°á»ng Thà nh do ngả Kế Châu và o cÆ°á»›p LÆ° Long, náo Ä‘á»™ng kinh kỳ. Äến triá»u Vạn Lịch, thế lá»±c bá»n Thổ Man cà ng ghê gá»›m là m cho khắp nÆ¡i nguy ngáºp. Hiện giá» lại có hai gã thuá»™c hạ của Khả Hà n xuất hiện ở Trung Nguyên, chắc sắp xảy chuyện gì đây.â€
Hai ngÆ°á»i kia vừa Ä‘i vừa nói chuyện. Triệu Tá» Nguyên Ä‘ang Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» gần đó, nhÆ°ng địa thế thấp hÆ¡n, không bị đối phÆ°Æ¡ng phát giác.
Gã mé hữu lại nói :
- Chá» TrÆ°Æ¡ng CÆ° ChÃnh chết Ä‘i... Ha ha... là có cuá»™c Ä‘á»™ng binh.
Gã mé tả tức Noãn ThỠđáp :
- Ta cÅ©ng không biết tại sao Khả Hà n lại úy kỵ TrÆ°Æ¡ng CÆ° ChÃnh đến thế!
TrÆ°Æ¡ng CÆ° ChÃnh tuy là m phụ thần của nhà Minh, nhÆ°ng má»™t ngà y kia giang sÆ¡n lá»t và o tay bản tá»™c thì Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t vị đại thần của nhà Minh cÅ©ng là tù nhân của chúng ta mà thôi...
Hán tá» mẻ hữu cÆ°á»i lạt, ngắt lá»i :
- Câu chuyện không phải nhÆ° váºy. Noãn Thá»! NgÆ°Æ¡i đã chẳng thể nà o hiểu được những Ä‘iá»u lợi hại bên trong, ta cÅ©ng không muốn nói chuyện nhiá»u vá»›i ngÆ°Æ¡i...
Noãn Thá» há»i :
- Nhưng Khả Hà n chuẩn bị cách nà o để nhổ cái đinh trước mắt đó?
Gã mé hữu khẽ đáp :
- Äó là má»™t chuyện rất thần bà và trá»ng đại, ngÆ°Æ¡i không được tiết lá»™ ra ngoà i...
Noãn Thá» ngắt lá»i :
- Ngươi cứ yên tâm! Chúng ta là chỗ anh em mà ngươi không tin được ư?
Gã mé hữu nói nhá» và o tai Noãn Thá» mấy câu, vì Triệu Tá» Nguyên cách bá»n chúng khá xa nên không nghe rõ. Bá»—ng thấy Noãn Thá» khẽ la lên :
- Thuê Chức Nghiệp Kiếm Thủ ư? Ha ha! Kế ấy rất diệu! Kế ấy rất diệu!
NgÆ°á»i mé hữu nói :
- Bây giá» chúng ta chỉ còn lại vấn Ä‘á» võ lâm Trung Nguyên là má»™t vấn Ä‘á» không thể coi thÆ°á»ng được.
Noãn ThỠnói :
- Võ lâm Trung Nguyên Æ°? Chúng ta sẽ tìm ná»™i tuyến để sắp đặt kế hoạch đối phó. Vả chúng ta đã có Äịch Nhất Phi...
Gã toan nói nữa lại thôi. Hán tỠmé hữu nói :
- Äược rồi, chúng ta cứ thế mà là m. Trá»i đã tối mịt, chúng ta phải Ä‘i lẹ lên.
Triệu TỠNguyên chấn động tâm thần, bụng bảo dạ :
- “Ta từng nghe TrÆ°Æ¡ng CÆ° ChÃnh là quan tể tÆ°á»›ng Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, táºn trung báo quốc. Vì ngà i ở trong triá»u cầm quyá»n binh, lại sắp đặt cuá»™c phòng thủ rất nghiêm máºt, bá»n Tứ Di không dám dòm ngó. Triá»u đình nÆ°á»›c ta phải có TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng má»›i giữ vững giang sÆ¡n được. Nghe giá»ng lưỡi hai tên man má»i nà y thì dÆ°á»ng nhÆ° chúng Ä‘ang mÆ°u việc bất lợi đến quan tể tÆ°á»›ng.â€
Chà ng thấy hai gã sắp Ä‘i xa rồi thì trong lòng xúc Ä‘á»™ng, nhảy vá»t ra tá»›i sau lÆ°ng chúng mà la lên :
- Hai vị hãy quay đầu nhìn lại. Ai đã đến kìa?
Hai tên Thát Äát nghe tiếng, bất giác quay đầu lại ngó thì chỉ thấy chà ng thiếu niên lạ mặt, chúng kinh ngạc đứng ngẩn ngÆ°á»i ra.
Noãn Thá» ngó Triệu Tá» Nguyên trầm giá»ng há»i :
- Có phải ngÆ°Æ¡i gá»i bá»n ta không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Chẳng lẽ còn ngÆ°á»i thứ ba nà o nữa? Các hạ đã biết còn giả vá» há»i.
Noãn Thá» cặp mắt láo liên, há»i :
- Äã váºy, tôn giá có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ vừa được nghe các vị nói chuyện, có Ä‘iá»u muốn phá»ng vấn...
Gã mé hữu không nhịn được, há»i ngay :
- Tôn giá muốn há»i chuyện gì?
Triệu TỠNguyên dằn từng tiếng :
- Ngoà i hai vị, Khả Hà n ở Thổ Man còn phái bao nhiêu ngÆ°á»i ngấm ngầm lẻn và o Trung Nguyên để là m mÆ°a là m gió?
Hai hán tá» biến đổi sắc mặt. Gã mé hữu lạnh lùng há»i ngay :
- Tiểu tá»! Phải chăng ngÆ°Æ¡i vừa ẩn nấp ở phÃa dÆ°á»›i triá»n núi? Những chuyện chúng ta nói ngÆ°Æ¡i đã nghe hết cả rồi Æ°?
Triệu TỠNguyên ngang nhiên đáp :
- Äúng thế. Ta đã nghe rõ các ngÆ°Æ¡i định là m gì.
Hai gã Thát Äát Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nhau, rồi Noãn Thá» hô :
- Ha ha! Hồng Thá»! Chúng ta nên là m sao ngÆ°Æ¡i trả lá»i gã Ä‘i!
Hồng Thá» cÆ°á»i lạt nói :
- Chuyện nà y để lão gia trả lá»i cho...
Cặp mắt gã chiếu ra những tia hà n quang. Gã chÆ°a dứt lá»i, tay trái đã vạch thà nh Ä‘Æ°á»ng cánh cung nhằm Triệu Tá» Nguyên đánh xuống theo thế “Mãnh Hổ Xuất Äá»™ngâ€.
Triệu Tá» Nguyên đã liệu trÆ°á»›c sẽ xảy ra chuyện nà y. Phát chưởng của Hồng Thá» vừa phóng ra, chà ng kiá»…ng chân lạng ngÆ°á»i sang mé hữu.
Không ngá» Hồng Thá» phóng chưởng ra ná»a vá»i liá»n dừng lại rồi xoay chuyển phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nhÆ° bóng theo hình nhắm đánh và o yếu huyệt ở bụng dÆ°á»›i Triệu Tá» Nguyên.
“Binhâ€, má»™t tiếng vang lên! Phát chưởng nổ rồi còn rÃt lên veo véo. Triệu Tá» Nguyên đứng cách năm bÆ°á»›c mà chân khà đối phÆ°Æ¡ng đã à o ạt xô tá»›i. Võ công đối phÆ°Æ¡ng cao thâm ra ngoà i sá»± tiên liệu của Triệu Tá» Nguyên. Chà ng giáºt mình kinh hãi, hấp tấp lùi lại. Äồng thá»i vung tay lên gạt.
Giữa lúc chà ng Ä‘ang chú ý đối phó vá»›i đòn tấn công của Hồng Thá», bá»—ng cảm thấy vạt áo sau lÆ°ng bay phất phá»›i, tiếng gió ầm ầm. Chà ng không cần ngó lại cÅ©ng biết Noãn Thá» giáp công ở phÃa sau. Chưởng lá»±c của gã nà y dÆ°á»ng nhÆ° mãnh liệt hÆ¡n cả Hồng Thá». Trong lúc cấp bách, Triệu Tá» Nguyên vung tay trái lên gạt, xô ná»™i lá»±c ra.
“Sầm†má»™t tiếng vang lên! Má»™t luồng cÆ°Æ¡ng lá»±c à o à o tản ra bốn phÃa.
Triệu TỠNguyên bị luồng chưởng lực bao vây, chân đứng không vững, loạng choạng lùi lại mấy bước.
Noãn Thá», Hồng Thá» chia hai bên tả hữu và mặt trÆ°á»›c bao vây chà ng. Cả bốn chưởng đồng thá»i phóng ra.
Triệu Tá» Nguyên biết mình lâm và o tình trạng má»™t sống má»™t chết, không thể chần chỠđược, liá»n nghiến răng váºn hết công lá»±c và o song chưởng đẩy ra.
Giữa lúc ấy bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p từ đằng xa vá»ng lại. Hồng Thá» và Noãn Thá» giáºt mình kinh hãi, vá»™i thu chưởng vá». Noãn Thá» hô :
- Có ngÆ°á»i đến rồi! Chạy cho mau!
Dứt lá»i, hai gã vá»t mình Ä‘i, má»™t trÆ°á»›c, má»™t sau chạy trối chết, tốc Ä‘á»™ ghê rợn, thoáng cái đã mất hút.
Triệu Tá» Nguyên rất Ä‘á»—i ngạc nhiên, không hiểu vì lẽ gì mà hai tên Thát Äát lại hấp tấp bá» trốn? Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì vó ngá»±a đã dồn dáºp đến phÃa sau. Cát bụi tung bay má» mịt. Chà ng quay đầu ngó lại thấy má»™t ngÆ°á»i kỵ mã lao tá»›i nhÆ° bay.
Triệu Tá» Nguyên mắt sáng nhÆ° Ä‘uốc, nhìn rõ ngÆ°á»i kỵ mã, buá»™t miệng hô :
- Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng! Mạch tiá»n bối!
NgÆ°á»i ngồi trên ngá»±a chÃnh là Kim Linh Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng Mạch Cấn thoát chết dÆ°á»›i lưỡi kiếm của Yên Äịnh Viá»…n. Lúc nà y lão phóng ngá»±a nhÆ° bay, tay cầm cây Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng dà i bảy thÆ°á»›c, mặt lá»™ sát khà đằng đằng.
Triệu Tá» Nguyên thấy thái Ä‘á»™ khủng khiếp của lão, không há»i ngạc nhiên.
Chà ng Ä‘ang lạng ngÆ°á»i sang bên thì con ngá»±a của Mạch Cấn đã vá»t tá»›i. Lão thét lá»›n :
- Gã tiểu tỠhỠTriệu kia! Hãy coi thương của lão gia.
Cây Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng trong tay lão nhằm đâm và o trÆ°á»›c ngá»±c Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên bất ngá» vì đối phÆ°Æ¡ng hạ sát thủ vá»›i mình. Chà ng vừa nhìn thấy ngá»n thÆ°Æ¡ng đâm tá»›i, bất giác gầm lên má»™t tiếng. Hai cánh tay chà ng đã váºn đủ chân lá»±c, má»™t trên má»™t dÆ°á»›i đánh xéo ra. Äồng thá»i chà ng chuyển mình, nhảy qua mé tả.
Mạch Cấn váºn toà n thân công lá»±c và o cây Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng. Chiêu “Phi kỵ trảm sát†nà y là má»™t tuyệt kỹ bình sinh của lão, khi nà o chịu để địch thủ tránh thoát má»™t cách dá»… dà ng?
NhÆ°ng cây trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng Ä‘ang phóng tá»›i chÆ°a kịp biến thế, Ä‘á»™t nhiên Triệu Tá» Nguyên vung hay cánh tay đánh ra. MÅ©i thÆ°Æ¡ng đâm tá»›i, máu bắn tung lên.
Triệu Tá» Nguyên ngã ngá»a xuống đất.
Mạnh Cấn dừng cÆ°Æ¡ng lại, đảo mắt nhìn Triệu Tá» Nguyên. Môi lão nở má»™t nụ cÆ°á»i âm thầm, lão tá»± nói má»™t mình.
- Chà chà , chiêu “Phi Kỵ Trảm Sát†của lão phu trước nay chỉ một đòn là đắc thủ. Dĩ nhiên ngươi cũng không ra ngoà i lệ đó được. Chỉ một thương là đủ là m cho ngươi uổng mạng.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Äáng tiếc là ngôi sao thủ mệnh của thằng nhá» nà y không tốt, khiến gã bị lão phu đâm chết má»™t cách bất minh bạch. NgÆ°Æ¡i xuống Quá»· Môn Quan để bổ sung là m má»™t chân tá» quá»·. Ha ha...
Mạch Cấn nói rồi thúc và o bụng ngá»±a cho nó vá»t Ä‘i nhÆ° bay.
Bụi cát lắng xuống, má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a chỉ còn là cái chấm Ä‘en ở phÃa xa xa rồi mất hút. Tiếng vó ngá»±a cÅ©ng không nghe thấy nữa.
Triệu Tá» Nguyên nằm lăn dÆ°á»›i đất, máu tÆ°Æ¡i hãy còn ứa ra, Ä‘á»™t nhiên chà ng đứng phắt dáºy. Chà ng chÆ°a bị mất mạng vá» cây Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng của Mạch Cấn.
Triệu Tá» Nguyên cúi đầu nhìn xuống thấy vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c nhuá»™m máu Ä‘á» hồng. Chà ng nhịn Ä‘au, thò tay và o bá»c lấy thuốc dấu ra rịt rồi tiếp tục thượng lá»™.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng, đầu óc chà ng nổi lên bao nhiêu luồng mây ngá» vá»±c, lòng tá»± há»i :
- “Vì lẽ gì Mạch Cấn tá»± nhiên vô cá»› phóng thÆ°Æ¡ng đâm chết ta? Phải chăng vụ ta cắm lệnh tiá»…n ở Mạch phủ đã bị lão phát giác? NhÆ°ng nếu vá» lý do đó thì tưởng chừng không đến ná»—i lão nảy lòng hạ sát thủ. Chẳng lẽ trong vụ nà y còn có âm mÆ°u gì khác?â€
Triệu TỠNguyên vừa đi vừa nghĩ quanh nghĩ quẩn rồi lắc đầu lẩm bẩm :
- Vừa rồi nếu ta không cơ trà sớm một chút, cây thương của đối phương mới đụng và o da ta ngã lăn giả chết và lão không tự tin ở chiêu thương độc đáo, cứ xuống ngựa quan sát kỹ cà ng thì ta chẳng thể thoát chết một cách dễ dà ng...
Triệu Tá» Nguyên nhìn vạt áo nhuá»™m máu Ä‘á», thở phà o rồi lại cất bÆ°á»›c.
Lúc nà y bức mà n đêm đã hoà n toà n bao phủ khắp vũ trụ. Vừng trăng xuyên qua đám mây nổi, chiếu là n sóng bạc xuống khắp nơi.
Triệu TỠNguyên chạy nhanh như bay, chớp mắt đã đi xa mấy chục trượng.
Äá»™t nhiên chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i thở, chân bÆ°á»›c cháºm lại.
Giữa lúc ấy hai bóng ngÆ°á»i xuất hiện ở phÃa sau, chà ng quay đầu ngó lại, nhÆ°ng thấy hai ngÆ°á»i lạ, nên không chú ý rồi bắt đầu tiếp tục chạy nhanh.
CÆ°á»›c trình của hai ngÆ°á»i phÃa sau cÅ©ng mau lẹ phi thÆ°á»ng. Chá»›p mắt đã Ä‘uổi gần kịp Triệu Tá» Nguyên và chà ng đã văng vẳng nghe tiếng há» nói chuyện.
Má»™t ngÆ°á»i khẽ nói :
- Hải lão! Phen nà y chúng ta cứ nhằm phÃa đông nam mà tiến, nếu chẳng được gì thì ngÆ°á»i ta phải cÆ°á»i đến trẹo quai hà m.
Thanh âm khác ấm ớ cất lên :
- NgÆ°Æ¡i bất tất phải nghÄ© tá»›i nghÄ© lui. Cứ theo lá»i ta mà hà nh Ä‘á»™ng là không lầm lẫn được...
NgÆ°á»i nà y Ä‘ang nói dở câu bá»—ng dừng lại, chắc hắn phát giác trên Ä‘Æ°á»ng ngoà i bá»n chúng, phÃa trÆ°á»›c không xa còn có kẻ lạ mặt.
Lúc hai ngÆ°á»i sóng vai vượt qua, Triệu Tá» Nguyên chú ý liếc mắt nhìn, thấy ngÆ°á»i mé hữu thân thể to lá»›n, mặt đầy thá»› thịt. Còn ngÆ°á»i kia tÆ°Æ¡ng đối vừa nhá» vừa gầy hÆ¡n mà lại là ngÆ°á»i hói đầu. NgÅ© quan trên mặt lệch lạc khiến cho ngÆ°á»i trông thấy phải phát á»›n.
Trên vai hai ngÆ°á»i nà y quẩy hai cái rÆ°Æ¡ng sắc Ä‘en nhÆ° Ä‘áºp và o mắt. Triệu Tá» Nguyên không dằn nổi tÃnh hiếu kỳ, nhìn luôn mấy lần.
Hai đôi rÆ°Æ¡ng quẩy trên vai hai ngÆ°á»i hiển nhiên rất trầm trá»ng, chẳng hiểu bên trong Ä‘á»±ng gì.
Triệu TỠNguyên cảm giác linh mẫn, ngấm ngầm đỠphòng.
Hai ngÆ°á»i vượt lên trÆ°á»›c Triệu Tá» Nguyên rồi, ngÆ°á»i sói đầu bé nhá» Ä‘á»™t nhiên dừng bÆ°á»›c quay đầu lại, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Triệu Tá» Nguyên chằm chặp. Sau má»™t lúc, lão hói đầu lên tiếng :
- Xin chà o tiểu huynh đệ.
Triệu Tá» Nguyên ngạc nhiên, chắp tay há»i :
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
NgÆ°á»i hói đầu vẫn ngó Triệu Tá» Nguyên nói :
- Vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c tiểu huynh đệ máu dây loang lổ, chắc là má»›i hà nh hung giết ngÆ°á»i?
Triệu Tá» Nguyên ngÆ¡ ngác há»i :
- Coi tại hạ có giống kẻ vừa giết ngÆ°á»i không? Các hạ nói giỡn rồi.
|
20-07-2008, 10:11 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 26
Những cảnh rùn rợn trong chùa Quảng Linh
NgÆ°á»i hói đầu nói :
- Giết ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng phải là chuyện to tát. Hà tất ngÆ°Æ¡i phải phủ nháºn? Tá»· nhÆ° lão trá»c đây, má»™t năm ba trăm sáu mÆ°Æ¡i ngà y, ha ha! Ngà y nà o không được giết ngÆ°á»i là ngứa chân ngứa tay rất khó chịu.
Triệu Tá» Nguyên tủm tỉm cÆ°á»i, không nói gì.
NgÆ°á»i hói đầu dÆ°Æ¡ng cặp mắt kỳ dị lên há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i có tin nhÆ° váºy không?
Triệu TỠNguyên thủng thẳng đáp :
- Dù các hạ má»—i ngà y có giết má»™t nhân mạng thì tại hạ nghÄ© rằng chÃnh các hạ cÅ©ng phải nhá»c lòng.
NgÆ°á»i hói đầu quát lên nhÆ° sấm :
- Nói lui nói tới, chẳng qua là ngươi không tin. Hừ! Lão gia cho ngươi coi để ngươi mở rộng tầm mắt.
Triệu Tá» Nguyên không khá»i cÆ°á»i thầm nghÄ© bụng :
- “Thằng cha nà y tuy giá»ng nói là m cho thủng mà ng tai nhÆ°ng hãy còn nóng nảy y nhÆ° đứa trẻ, không hiểu hắn ở môn lá»™ nà o?â€
NgÆ°á»i hói đầu liá»n đặt hai cái rÆ°Æ¡ng Ä‘en ở trên vai xuống đất, toan mở rÆ°Æ¡ng ra thì ngÆ°á»i cao lá»›n đứng bên lên tiếng :
- Lão ngốc! Ngươi không trầm tĩnh được rồi.
Ngốc tá» dừng tay lại há»i :
- Thằng nhá» nà y không biết trá»i cao, đất dầy. Hải lão! Lão không muốn ta giáo huấn gã má»™t chút Æ°?
NgÆ°á»i cao lá»›n tức Hải lão đáp :
- Gã là hạng tiểu bối vô tri, chấp là m quái gì?
Ngốc tá» trợn mắt lên nhìn Triệu Tá» Nguyên háºm há»±c nói :
- Nếu như không có lão Hải ở đây, thì bữa nay ngươi được nếm mùi rồi. Thôi đi đi!
Triệu Tá» Nguyên nhìn bốn cái rÆ°Æ¡ng Ä‘en, Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ. Chà ng thấy Ngốc tá» sắp mở rÆ°Æ¡ng cho mình coi thì lại bị Hải lão ngăn cản, khiến chà ng thất vá»ng vô cùng.
Hải lão nhìn Triệu TỠNguyên nói :
- Ông bạn nà y của lão phu tÃnh hay chá»›t nhả. Tuy miệng y nói đến giết ngÆ°á»i luôn mà tháºt ra chỉ là lá»i nói hồ đồ, ngÆ°Æ¡i đừng để tâm.
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Ngốc tá» tÃnh khà thô hà o, mÆ°ng giáºn lá»™ ra ngoà i mặt, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có tâm cÆ¡ gì, nhÆ°ng Hải lão không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Xem chừng lão thâm hiểm hÆ¡n ngốc tá» nhiá»u...â€
Lòng chà ng ngấm ngầm úy kỵ Hải lão, nhưng ngoà i mặt vẫn thản nhiên nói :
- Không hỠchi! Trong rương đó...
Hải lão chặn lá»i :
- Tiểu ca! Phải chăng là những váºt trong rÆ°Æ¡ng đã là m cho ngÆ°Æ¡i nảy lòng hứng thú?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Con ngÆ°á»i ai chẳng có tÃnh hiếu kỳ? Tại hạ cÅ©ng không ra ngoà i lệ đó.
Các hạ mở nắp rương cho tại hạ coi được chăng?
Hải lão biến sắc nhưng chỉ thoáng cái lại khôi phục vẻ bình tĩnh đáp :
- Trong rÆ°Æ¡ng gá»— Ä‘á»±ng toà n đồ vặt vãnh của lão phu. Tiểu ca muốn coi cÅ©ng được. Có Ä‘iá»u là m mất thì giá» mà lão phu còn phải Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng dà i, không thể chần chỠở lại được. Váºy lão phu xin cáo biệt...
Triệu Tá» Nguyên trong lòng xiết nổi hoà i nghi, rất muốn mở rÆ°Æ¡ng ra coi, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng đã dùng lá»i cá»± tuyệt, chà ng không có lý gì ép uổng. Huống chi hai ngÆ°á»i bên đối phÆ°Æ¡ng chà ng chÆ°a hiểu sâu nông, chẳng thể hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng, Ä‘Ã nh đứng sang bên Ä‘Æ°á»ng để nhÆ°á»ng lối.
Hải lão cùng Ngốc tỠquẩy rương đi ngay.
Triệu TỠNguyên trong lòng rối loạn, ngẫm nghĩ một lúc rồi quay đầu trông ra thì đối phương đã mất hút.
Chà ng ngá»a mặt trông trăng sao trên trá»i, lẩm bẩm má»™t mình :
- Cố Thiên Võ ước hẹn với ta đêm nay hội diện ở chùa Quảng Linh tại Trấn Bắc. Gần đến giỠhội diện, âu là ta hãy đi phó ước.
Quyết định rồi, chà ng không chần chá» nữa. Chà ng nháºn định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nhằm phÃa bắc trấn Bạch Lệ trá»±c chỉ.
Bóng đêm bao phủ, chùa Quảng Linh đầy vẻ lạnh lùng tịch mịch. Triệu Tá» Nguyên Ä‘i quanh hai vòng rồi má»›i trở vá» cổng trÆ°á»›c gõ cá»a.
Chỉ trong khoảnh khắc, trong chùa có tiếng bước chân đi ra rồi cánh cổng kẹt mở. Một vị lão tăng mặc áo cà sa và ng đứng ở trong cổng.
Triệu TỠNguyên nhìn nhà sư già chắp tay nói :
- Xin há»i đại sÆ°...
Nhà sÆ° già ngắt lá»i :
- Phải chăng thà chủ hỠTriệu?
Triệu TỠNguyên kinh ngạc đáp :
- Tiểu tá» chÃnh là Triệu Tá» Nguyên. Sao đại sÆ° lại biết?
Nhà sÆ° toan trả lá»i, bá»—ng có tiếng Ä‘á»™ng vang lên. Hai ngÆ°á»i má»™t trÆ°á»›c, má»™t sau tiến lại.
Triệu Tá» Nguyên vừa giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn đã chấn Ä‘á»™ng tâm thần vì hai ngÆ°á»i nà y chÃnh là Hải lão và Ngốc tá» mà chà ng vừa gặp.
Hai ngÆ°á»i kia ngó thấy Triệu Tá» Nguyên cÅ©ng kinh ngạc không kém. Ngốc Tá» lá»›n tiếng nói :
- Tiểu tá»! Chúng ta lại gặp nhau đây!
Triệu TỠNguyên đầy lòng ngỠvực nghĩ thầm :
- “Hiển nhiên hai ngÆ°á»i nà y Ä‘i trÆ°á»›c ta mà bá»n há» còn trùng trình ở đâu, lại tá»›i đây sau ta. Chẳng lẽ dá»c Ä‘Æ°á»ng hỠđã rẽ và o lối khác?â€
Trên vai hai ngÆ°á»i vẫn quẩy hai đôi rÆ°Æ¡ng gá»— Ä‘en. Triệu Tá» Nguyên ngấm ngầm cảm thấy đồ váºt trong rÆ°Æ¡ng của há» có liên quan đến mối hoà i nghi của chà ng. NhÆ°ng đó là những váºt gì thì chà ng không Ä‘oán ra được.
Hải lão xông tá»›i trÆ°á»›c mặt nhà sÆ° há»i :
- Äại sÆ° mở Ä‘Æ°á»ng phÆ°Æ¡ng tiện cho bá»n lão phu lỡ Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng ngủ lại má»™t đêm được chăng?
Nhà sÆ° già trầm ngâm, ngáºp ngừng đáp :
- Cái đó...
Hải lão ngắt lá»i :
- NgÆ°á»i xuất gia lấy từ bi là m gốc. Chẳng lẽ má»™t việc nhá» má»n nhÆ° váºy đại sÆ° cÅ©ng không Æ°ng thuáºn hay sao?
Nhà sÆ° già niệm Pháºt hiệu rồi đáp :
- A Di Äà Pháºt! Thà chủ quá nặng lá»i!
Ngốc tá» vốn tÃnh nóng nảy, không nhịn được há»i dồn :
- Hòa thượng Æ°ng hay không chỉ nói má»™t tiếng là anh em tại hạ Ä‘i ngay láºp tức. Có Ä‘iá»u... Ha ha... Từ nay trở Ä‘i chùa Quảng Linh nà y khó được an ninh.
Nhà sÆ° giÆ°Æ¡ng cặp lông mà y lên há»i :
- Phải chăng thà chủ muốn hăm dá»a lão tăng?
Ngốc tỠtrầm ngâm không nói gì.
Hải lão vội đưa mắt cho hắn rồi nói :
- Lão Ngốc ăn nói chẳng ra là m sao, xin đại sư bao dung.
Nhà sư già ngẫm nghĩ rồi nói :
- Äược rồi! Lão tăng có thể giúp phÆ°Æ¡ng tiện cho thà chủ, nhÆ°ng hãy chá» má»™t chút.
Nhà sÆ° liá»n vá»— tay má»™t cái. Má»™t chú tiểu từ trong ná»™i Ä‘iện thủng thẳng Ä‘i ra.
Lão tăng nói :
- Giới Trần! Ngươi đưa Triệu thà chủ và o thiên điện yên nghỉ.
Triệu Tá» Nguyên ngáºp ngừng đáp :
- Tiểu tỠtới đây không phải là ...
Nhà sÆ° già khoát tay ngắt lá»i :
- Lão tăng biết rồi. Cố thà chủ ở trong nội phòng chỠthà chủ đã lâu.
Triệu TỠNguyên “ồ†một tiếng. Chà ng không rảnh để suy nghĩ xem giữa Cố Thiên Võ và nhà sư nà y có mối liên quan thế nà o? Vì lẽ gì Thiên Võ đã ước hẹn với chà ng đến hội diện tại chùa Quảng Linh?
Chú tiểu Giới Trần giơ tay ra nói :
- Má»i thà chủ...
Triệu Tá» Nguyên chÆ°a hết băn khoan trong dạ, chà ng Ä‘i theo chú tiểu và o đại Ä‘iện. Tai chà ng còn vẳng nghe tiếng Ngốc tỠở phÃa sau há»i nhà sÆ° già bằng má»™t giá»ng giáºn dá»—i :
- Hòa thượng thu xếp cho thằng lá»i kia rồi, còn để anh em tại hạ đứng đây mãi Æ°?
Nhà sÆ° già cháºm rãi đáp :
- Thà chủ đừng nóng nảy. Lão tăng...
Ná»a câu sau Triệu Tá» Nguyên Ä‘i xa rồi nên không nghe rõ.
Giới Trần dẫn Triệu TỠNguyên xuyên qua hà nh lang.
TrÆ°á»›c mặt chà ng hiện ra má»™t tòa viện. Mé hữu tòa viện là giải đá cuá»™i có năm thiá»n phòng.
Giá»›i Trần dẫn Triệu Tá» Nguyên tá»›i gian phòng tối háºu thì dừng chân lại nói :
- Cố thà chủ ở trong phòng nà y. Má»i quý khách và o Ä‘i.
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu tạ Æ¡n. Giá»›i Trần trở gót Ä‘i ngay.
Trong phòng có tiếng ngÆ°á»i quen há»i vá»ng ra :
- Có phải Triệu huynh đấy không?
Triệu Tá» Nguyên đẩy cá»a tiến và o ngó thấy Cố Thiên Võ ngồi trên ghế tá»±a và o tÆ°á»ng. Tay gã Ä‘ang mở má»™t cuốn sách ra coi. Vẻ mặt rất bình tÄ©nh, gã dõng dạc ngâm :
Bạch dương sớm rụng,
Hà n thảo tiêu Ä‘iá»u,
PhÆ°Æ¡ng trá»i má» mịt,
Ngá»n gió hắt hiu.
CỠbồng lay động,
Cát bụi vèo vèo.
. . . .
Gã ngâm tá»›i đây chợt ngẩng đầu lên há»i :
- Triệu huynh nghe câu đó thế nà o? Lèo tèo mấy chữ mà há»a nên cảnh má»™t vùng sa mạc mênh mông tiêu Ä‘iá»u, khiến ngÆ°á»i lữ khách cảm thấy vô cùng tịch mịch...
Triệu Tá» Nguyên mỉm cÆ°á»i đáp :
- Äó là những câu tuyệt bút tá»± ngà n xÆ°a. Huynh Ä‘Ã i thông hiểu sâu xa văn lý, ngâm lên nhÆ° ngÆ°á»i đứng trong cảnh ngá»™ đó, tiểu đệ rất khâm phục.
Cố Thiên Võ thấy chà ng đối đáp ra vẻ con ngÆ°á»i há»c thức thì trong lòng kÃnh ngưỡng, nói khiêm tốn mấy lá»i.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Cố huynh! Chỗ độc thương của Cố huynh...
Cố Thiên Võ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngắt lá»i :
- Äa tạ Triệu huynh có dạ quan hoà i. Lão tà n phế ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc cho là tiểu đệ đã trúng phải kim châm có chất Ä‘á»™c Mã Lan không sống được đến bốn mÆ°Æ¡i tám giá». Ha ha! NhÆ°ng tiểu đệ chÆ°a đến ngà y táºn số, Diêm VÆ°Æ¡ng lại cho vá»...
Triệu Tá» Nguyên kinh ngạc há»i :
- Sao? Lão tà n phế chỉ hăm dá»a thôi Æ°?
Cố Thiên Võ lắc đầu đáp :
- Chẳng giấu gì huynh đà i. Trong mình tiểu đệ đã có chất độc để chống lại.
Triệu Tá» Nguyên cà ng kinh ngạc hÆ¡n há»i :
- Tiểu đệ tưởng chất độc Mã Lan của lão tà n phế thì còn thứ gì tiêu giải được?
Cố Thiên Võ đáp :
- Cái đó chÆ°a chắc. Ở Thái Chiêu bảo, tiểu đệ đã gặp má»™t vị cao nhân. Lão vừa trông thấy mặt tiểu đệ có mà u xám Ä‘en đã Ä‘oán là trúng phải chất Ä‘á»™c Mã Lan, liá»n cho tiểu đệ uống hai viên thuốc lá»›n bằng hạt sen. Chà ! Hai viên thuốc nà y công hiệu vô cùng! Tiểu đệ uống và o rồi ba lần ra mồ hôi là giải trừ được ngay. Ha ha! Tiểu đệ chÆ°a táºn số.
Triệu Tá» Nguyên bán tÃn bán nghi, ngó Cố Thiên Võ thấy vẻ mặt hắn nghiêm nghị liá»n há»i :
- Không hiểu Cố huynh đã gặp vị cao nhân nà o váºy?
Cố Thiên Võ đáp :
- Vị cao nhân đó ăn mặc theo kiểu văn sĩ và o hạng trung niên. Y không cho biết hỠtên.
Triệu TỠNguyên chấn động tâm thần, buột miệng khẽ la :
- Trung niên văn sĩ ư? Chắc là y rồi...
Chà ng ngẫm nghÄ© rồi há»i :
- Văn sÄ© đó chÆ°a nhiá»u tuổi mấy mà miệng lúc nà o cÅ©ng tá»± xÆ°ng là “lão giaâ€, giá»ng nói ra chiá»u bác báºc. NgÆ°á»i mà Cố huynh gặp có đúng thế không?
Cố Thiên Võ lấy là m kỳ, há»i lại :
- Äúng thế! Triệu huynh quen biết cao nhân đó hay sao?
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu đáp :
- Tiểu đệ đã gặp ngÆ°á»i đó ở Thái Chiêu bảo và nhỠđược y truyá»n thụ cho má»™t chút thân pháp vá» khinh công. Sau vô tình Ä‘em ra sá» dụng thì Yên Äịnh Viá»…n kêu là “Thái Ất Mê Tông Bộ†của Thái Ất TÆ°á»›c trong Linh Võ Tứ TÆ°á»›c.
Cố Thiên Võ kinh ngạc không biết đến thế nà o mà nói. Bất giác gã lẩm bẩm :
- Lạ thiệt...! Lạ thiệt...!
Bá»—ng nghe phòng bên vang lên tiếng kẹt cá»a, hình nhÆ° có ngÆ°á»i mở ra. Rồi tiếng khà n khà n của vị lão tăng áo và ng lá»t và o tai :
- Äây là má»™t ngôi chùa hủ láºu ở chốn sÆ¡n dã, không có thượng phòng để quý khách lÆ°u trú. Hai vị thà chủ Ä‘Ã nh qua đêm ở trong gian phòng nhá» nà y váºy.
Thanh âm nóng nảy của Ngốc tỠcất lên :
- Hòa thượng đừng lắm lá»i nữa. Äi Ä‘i! Äêm khuya không có việc gì thì đừng đến quấy nhiá»…u bá»n ta.
Nhà sÆ° già há»i :
- Hai vị thà chủ có cần lão tăng giúp đỡ để khiêng bốn cái rương gỗ và o phòng không?
Ngốc tỠvội đáp :
- Hòa thượng đừng Ä‘á»™ng thủ. Bá»n ta tá»± mình là m lấy.
Nhà sư áo và ng nói :
- Nếu váºy lão tăng xin rút lui.
Tiếng bước chân vang lên xen lẫn tiếng lịch kịch bê rương gỗ.
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Hải lão cùng Ngốc tỠđã tiến và o gian phòng bên cạnh. Chắc lão hòa thượng đã Æ°ng cho bá»n chúng ngủ trá» lại rồi...â€
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì vị lão tăng áo và ng đã quay sang phòng Cố Thiên Võ. Hai chà ng Cố, Triệu vá»™i ra nghinh tiếp. Nhà sÆ° áo và ng gáºt đầu há»i :
- Xin miễn thứ cho lão tăng đến quấy nhiễu. Tiểu thà chủ còn chưa ngủ ư?
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Äại sÆ° có Ä‘iá»u chi dạy bảo không?
Nhà sÆ° già nghiêm nghị khẽ há»i :
- Lão tăng muốn há»i rõ má»™t câu: Hai vị thà chủ má»™t béo máºp, má»™t hói đầu đến sau có phải là bạn hữu của thà chủ không?
Triệu TỠNguyên lắc đầu đáp :
- Dá»c Ä‘Æ°á»ng tiểu tá» gặp hai ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng không hiểu rõ lai lịch thì còn là bạn hữu sao được?
Nhà sÆ° già lại há»i :
- Nếu váºy tiểu thà chủ không biết há» là ai Æ°?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Äúng thế, tại sao đại sÆ° lại quan tâm vấn Ä‘á» nà y?
Nhà sÆ° già trầm ngâm không nói gì. Cặp mắt chiếu ra những tia hà n quang nhìn chòng chá»c và o mặt Triệu Tá» Nguyên tá»±a hồ muốn soi thấu tâm can chà ng.
Triệu TỠNguyên ngấm ngầm kinh hãi nghĩ thầm :
- “Vị lão tăng nà y mắt chiếu ra những tia thần quang thì công lá»±c cao thâm đến trình Ä‘á»™ khôn lÆ°á»ng. NhÆ°ng sao vị cao tăng mình mang công lá»±c tuyệt thế lại và o ở ngôi chùa hoang vu tịch mịch nà y?â€
Nhà sư áo và ng nói :
- Tiểu thà chủ lại gần đây một chút.
Triệu TỠNguyên nao nao trong dạ không đoán được nhà sư áo và ng muốn giở trò gì, nhưng chà ng vẫn cất bước tiến lại.
Chà ng vừa dừng bước, nhà sư già phất tay áo một cái đẩy ra một luồng kình phong nhanh như chớp tựa hồ muốn quạt bay Triệu TỠNguyên.
Triệu Tá» Nguyên báºt tiếng la hoảng :
- Äại sÆ°! Äại sÆ°...
Tay áo đại sÆ° đã trùm và o ngÆ°á»i Triệu Tá» Nguyên. Ngoà i luồng kình lá»±c, còn má»™t thứ binh khà đâm và o da khiến chà ng Ä‘au nhói lên.
Triệu TỠNguyên cực kỳ hoang mang, vội xoay mình qua mé tả.
Vèo má»™t tiếng! Luồng kình phong rÃt lên quét và o má»™t bên ngá»±c Triệu Tá» Nguyên, chỉ còn cách không đầy sợi tóc. Triệu Tá» Nguyên chÆ°a hết kinh hãi, toan mở miệng nói thì nhà sÆ° già đã tiến gần thêm má»™t bÆ°á»›c, vÆ°Æ¡n tay mặt ra nhằm chụp và o năm Ä‘Æ°á»ng đại huyệt dÆ°á»›i nách chà ng. Thủ pháp nhà sÆ° thần tốc đến trình Ä‘á»™ không thể tưởng tượng được.
Triệu Tá» Nguyên muốn tránh cÅ©ng không kịp nữa, chà ng cảm thấy khuá»·u tay tê chồn thì ra đã bị năm ngón tay của nhà sÆ° nắm lấy. Chà ng vừa nóng vừa tức giáºn há»i :
- Sao đại sư lại động võ?
Nhà sÆ° trầm giá»ng há»i lại :
- Lai lịch thà chủ thế nà o? Phải chăng thà chủ là ngÆ°á»i há» Tạ?
Triệu Tá» Nguyên lại cà ng kinh ngạc, chÆ°a kịp trả lá»i thì Cố Thiên Võ đứng bên đã lên tiếng trÆ°á»›c :
- Vị nà y là bạn của vãn bối tên gá»i Triệu Tá» Nguyên. Vãn bối đã bạch cùng đại sÆ° từ trÆ°á»›c. Nhất Má»™ng đại sÆ° quên rồi Æ°?
Nhà sư già ngoẹo đầu ngẫm nghĩ một lúc rồi đột nhiên buông tay ra, nói :
- Lão tăng nóng tÃnh thà nh ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t. Mong thà chủ miá»…n thứ.
Nhà sư nói rồi không chỠTriệu TỠNguyên phản ứng, đã trở gót bước đi.
Triệu TỠNguyên giương mắt nhìn bóng sau lưng nhà sư, ngơ ngẩn xuất thần.
Hồi lâu mới lên tiếng :
- Nhà sÆ° nà y không hiểu là ngÆ°á»i thế nà o? Hiển nhiên lão có Ä‘iá»u hiểu lầm tiểu đệ.
Cố Thiên Võ đáp :
- Nhất Má»™ng đại sÆ° là má»™t vị lão hữu của tiên phụ. TrÆ°á»›c đây hai ngà y tiểu đệ quyết định rá»i khá»i Thái Chiêu bảo, nhÆ°ng bị Ä‘á»™i Ngân y của Bảo chúa theo dõi ráo riết, nên phải tạm đến trú ẩn trong chùa nà y thì may sao hôm qua lại gặp Triệu huynh và ước hẹn tá»›i đây há»™i diện.
Triệu TỠNguyên nói :
- Thảo nà o lúc đó tiểu đệ thấy Cố huynh ra vẻ láºt Ä‘áºt. NhÆ°ng Cố huynh đã là m Tổng quản Ä‘á»™i Ngân y trong Thái Chiêu bảo, sao còn quyết định ly khai?
Cố Thiên Võ ngáºp ngừng đáp :
- Câu chuyện nà y khá dà i, rồi đây sẽ có ngà y tiểu đệ thuáºt rõ cho Triệu huynh nghe.
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Chắc là Cố huynh cÅ©ng giống mình, có những Ä‘iá»u bà ẩn khó trình bà y. Mình chẳng nên miá»…n cưỡng gạn há»i y.â€
Chà ng nghÄ© váºy liá»n mỉm cÆ°á»i rồi Ä‘i sang phòng bên.
Cố Thiên Võ vô tình Ä‘Æ°a mắt nhìn và o mặt Triệu Tá» Nguyên, phát giác ra nÆ°á»›c da chà ng tÃm Ä‘en lại, lốm đốm có những chấm Ä‘á» thì kinh hãi báºt tiếng la thất thanh :
- Triệu huynh! Triệu huynh cũng trúng phải chất độc Mã Lan rồi ư?
Triệu Tá» Nguyên nghe Cố Thiên Võ nhắc tá»›i vụ nà y liá»n nhăn nhó cÆ°á»i đáp :
- Tiểu đệ lúc còn ở Thái Chiêu bảo cũng bị lão áo đỠtà n phế bức bách phải uống thuốc độc để vĩnh viễn là m nô bộc cho lão.
Rồi chà ng đem việc mấy ngà y đã trải qua kể lại cho Cố Thiên Võ nghe.
Äồng thá»i chà ng cho gã biết ý nghÄ© của mình là nếu phải là m nô lệ suốt Ä‘á»i thì thà rằng chết Ä‘i còn hÆ¡n, nên chà ng đã thủ tiêu ý nghÄ© theo lão áo Ä‘á».
Cố Thiên Võ nghe hết đầu đuôi. Mắt chiếu ra những tia kỳ quang, gã nói :
- Triệu huynh hãy yên tâm. Chất độc đó chẳng phải là không thuốc nà o chữa được. Chúng ta thỠchống đối Yên bảo chúa và lão tà n phế một phen...
Triệu Tá» Nguyên trợn mắt lên, ngÆ¡ ngác nhìn Cố Thiên Võ, thấy gã thò tay và o túi móc ra hai viên thuốc mà u Ä‘en lá»›n bằng hạt sen, lấp loáng có ánh sáng dÆ°á»›i ngá»n nến và ng khè. Gã nói :
- Hôm ấy văn sÄ© trung niên tặng cho tiểu đệ mấy viên thuốc giải chất Ä‘á»™c Mã Lan. Tiểu đệ dùng rồi còn lại hai viên tÃnh để dà nh, bây giá» Triệu huynh lấy mà uống. Váºy Triệu huynh há miệng ra.
Triệu TỠNguyên tuy không dám tin hẳn, nhưng thấy gã nói bằng một giong quả quyết, lòng chà ng cũng mong sống, nên cứ há miệng.
Cố Thiên Võ liá»n búng hai viên thuốc mà u Ä‘en ra.
Triệu Tá» Nguyên vừa ngáºm và o miệng thấy có mùi thÆ¡m tho dá»… chịu.
Cố Thiên Võ lớn tiếng :
- Nuốt đi! Nuốt cho mau!
Triệu Tá» Nguyên uống thuốc rồi, quả nhiên thấy trung khà lÆ°u thông. Chỉ trong khoảnh khắc ngÆ°á»i chà ng phát nóng ran rất là khó chịu. Mồ hôi toát ra đầm đìa.
Cố Thiên Võ há»i :
- Triệu huynh đã thấy ra mồ hôi chưa?
Triệu TỠNguyên vẫy mồ hôi như mưa đáp :
- Chẳng những mồ hôi ra nhiá»u quá mà trong mình còn nóng nhÆ° lá»a đốt!
Thuốc giải nà y quả hiệu nghiệm chăng?
Cố Thiên Võ nghiêm nghị nói :
- Chá» cho mồ hôi ra hết, chất Ä‘á»™c tiêu tan. Triệu huynh có thể trở vá» khách sạn, không ngại gì nữa. NhÆ°ng Triệu huynh cứ giả vá» chÆ°a giải Ä‘á»™c mà theo lão tà n phế đến ngôi nhà xanh ở Thủy Bạc để thám thÃnh...
Gã chÆ°a dứt lá»i, bá»—ng nghe tiếng rú thê thảm lá»t và o tai, gã vá»™i dừng lại không nói nữa.
Tiếng rú qua rồi, tiếp theo là tiếng ằng ặc quái gở vang lên tá»±a hồ giống thú mà cÅ©ng giống tiếng ngÆ°á»i Ä‘au Ä‘á»›n đến cá»±c Ä‘iểm Ä‘ang chống cá»± vá»›i tá» thần.
Thanh âm cá»±c kỳ ghê rợn, khiến ngÆ°á»i nghe lông tóc dá»±ng đứng cả lên, không rét mà run.
Triệu TỠNguyên khẽ nói :
- Thanh âm phát ra từ phòng bên cạnh. Chúng ta qua đó xem sao.
Cố Thiên Võ gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i nhón gót Ä‘i ra.
Tiếng ằng ặc vẫn vang lên không ngá»›t, thỉnh thoảng lại có tiếng rú xen và o vừa đầy vẻ thần bà vừa ra chiá»u khủng khiếp.
Thần kinh Cố Thiên Võ và Triệu TỠNguyên bất giác căng thẳng.
Triệu Tá» Nguyên lạng ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a gian phòng bên cạnh.
Chà ng cúi xuống nhìn qua khe cá»a và o trong thì thấy có bốn cá»— quan tà i bằng gá»— sÆ¡n Ä‘en bà y thà nh hà ng.
Bấc giác chà ng cảm thấy á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Trong chá»›p mắt là n khà lạnh bao phủ ngÆ°á»i chà ng phảng phất nhÆ° những cá»— quan tà i Ä‘en sì kia đã tiết ra luồng hÆ¡i lạnh.
|
20-07-2008, 10:12 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 27
Quỷ Phủ môn là m trò quái đản
Triệu TỠNguyên liếc mắt nhìn bốn cái rương gỗ mầu đen rồi thu mục quang vỠtự nghĩ :
- “Lạ thiệt! Sao lòng ta cảm thấy hồi há»™p không yên. Chẳng lẽ mấy cái rÆ°Æ¡ng Ä‘en kia lại chứa Ä‘á»±ng những sá»± váºt thần bà kinh ngÆ°á»i?â€
Cố Thiên Võ hạ thấp giá»ng xuống há»i chà ng :
- Bốn cái rÆ°Æ¡ng gá»— Ä‘en kia Ä‘á»±ng những gì váºy?
Triệu TỠNguyên lắc đầu đáp :
- Tiểu đệ cũng không biết. Phải chăng Cố huynh cảm thấy có chuyện nhiêu khê trong mấy cái rương nà y?
Cố Thiên Võ khẽ nói :
- Tiểu đệ cảm giác bốn cái rương gỗ đó rất đáng...
Gã còn Ä‘ang giở má»™t câu, bá»—ng má»™t cÆ¡n gió to thổi đến khiến cà nh cây rÃt lên à o à o, bất giác gã dừng lại không nói nữa.
Hai ngÆ°á»i ngững đầu trông chiá»u trá»i thấy mây kéo Ä‘en nghịt, trăng sao lu má». VÅ© trụ má»™t mầu ảm đạm nhÆ° đè nặng xuống khiến hai ngÆ°á»i cảm thấy khó thở. Bầu Trá»i Ä‘en tối bên ngoà i cùng bốn cái rÆ°Æ¡ng gá»— sÆ¡n Ä‘en trong nhà là m cho bầu không khà tăng thêm vẻ thần bà khủng khiếp.
Triệu TỠNguyên khẽ nói :
- Chiá»u trá»i sắp có sá»± biến đổi.
Chà ng giÆ¡ tay ra ngoà i thá»m thấy lòng bà n tay mát rượi. Những hạt mÆ°a lá»›n đã bắt đầu rá»›t xuống. May ở chá»— ngôi chùa nà y có mái hiên chênh chếch nên hai ngÆ°á»i đứng ở dÆ°á»›i thá»m không đến ná»—i bị nÆ°á»›c mÆ°a là m cho Æ°á»›t sÅ©ng.
Sét nổ vang trá»i, chá»›p giáºt nhoang nhoáng. Cảnh váºt chợt sáng chợt tối.
Trá»i mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c, gió dữ rÃt từng hồi. Cả tòa miếu cÅ© bị cÆ¡n gió thảm mÆ°a sầu nuốt trá»ng. Cố Thiên Võ nói :
- Tráºn mÆ°a nà y chẳng biết đến bao giá» má»›i tạnh. Chi bằng chúng ta gõ cá»a công nhiên xin và o trú rồi sẽ liệu...
Triệu Tá» Nguyên ngắt lá»i :
- NhÆ° váºy không ổn. Äối phÆ°Æ¡ng đã và o đây tá túc, há» không cho thì chúng ta chẳng có lý do nà o để sấn và o...
Ngôi chùa nà y bị hÆ° nát lâu năm không được sá»a chữa. Mái hiên chá»— nà o cÅ©ng dá»™t. NÆ°á»›c mÆ°a tuôn xuống đầu hai ngÆ°á»i rét lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
Cố Thiên Võ đầu tóc ướt sũng khó chịu quá, không nhịn được nói :
- Triệu Huynh! Chúng ta thá» gõ cá»a coi...
Gã chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe tiếng rú thê thảm từ trong phòng vá»ng ra. Dù trá»i Ä‘ang mÆ°a to gió lá»›n mà tiếng rú cÅ©ng lá»t và o tai Cố Thiên Võ và Triệu Tá» Nguyên má»™t cánh rất rõ rà ng.
Tiếp theo lại mấy tiếng “u ú†vang lên gắt gá»ng phi thÆ°á»ng. Tinh thần căng thẳng cÆ¡ hồ muốn bể óc, hai ngÆ°á»i liá»n cúi xuống nhòm qua khe cá»a thì thấy mé tả bốn cái rÆ°Æ¡ng gá»— có má»™t cái bà n vuông bằng gá»— gụ. Trên bà n đặt má»™t ngá»n đèn dầu. Ãnh sáng và ng khè chiếu ra là m cho bầu không khà trong phòng thêm huyá»n ảo.
Hai ngÆ°á»i trông chÆ°a rõ sá»± váºt trong nhà , bá»—ng má»™t cÆ¡n gió thổi thắt đèn lá»a.
Tiếng “u ú†lúc dứt lúc nối vẫn tiếp tục vang lên. Hai ngÆ°á»i lắng tai nghe má»™t lúc rồi dần dần tâm thần hoảng hốt tưởng chừng hồn lạc phách bay.
Hai ngÆ°á»i vá»™i Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, sau má»™t lúc má»›i bình tÄ©nh trở lại. NhÆ°ng những tiếng u ú quái gở vẫn vang lên, thỉnh thoảng lại xen và o những tiếng rú thê thảm khinh tâm Ä‘á»™ng phách. Cố Thiên Võ băn khoăn há»i :
- Triệu huynh đệ có thấy gì không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Äèn lá»a trong phòng Ä‘á»™t nhiên tắt ngấm, nên trông chẳng rõ chi hết.
Chà ng chÆ°a dứt lá»i, đèn lá»a lại báºt lên sáng sủa. Cố Thiên Võ chau mà y nói :
- Äèn lá»a lúc tắt lúc cháy, hiển nhiên có ngÆ°á»i hà lá»™ng quá»· thần...
Triệu TỠNguyên ra hiệu cho gã đừng nói nữa.
Nguyên trong phòng lúc nà y đã có Ä‘á»™ng tÄ©nh. Hải lão đầu bù tóc rối ngồi xếp bằng thở pho pho. Lão hÃt hÆ¡i thở ra ngồi đối diện trÆ°á»›c ngá»n đèn trên bà n, trách nà o ánh sáng chẳng khi tá» khi má». Hai chà ng trông rõ tình trạng nà y má»›i hÆ¡i yên dạ.
Hải lão tóc dà i xõa xuống đến gót chân. Mặt mũi dữ tợn. Lúc thở hút hai tay lão múa may trông như quỷ mỵ.
Lão thở phù phù, ánh đèn tạt thấp xuống là m cho bầu không khi âm thầm ảm đạm như lạc và o tổ quỷ.
Hai ngÆ°á»i cảm thấy luồng hÆ¡i lạnh từ gót chân Ä‘Æ°a lên đỉnh đầu. Cố Thiên Võ cất giá»ng run run há»i :
- NgÆ°á»i nà y là ai mà bá»™ dạng coi rất quái ác?
Triệu TỠNguyên khẽ đáp :
- Tiểu đệ gặp hỠở dá»c Ä‘Æ°á»ng. NgÆ°á»i nà y là Hải lão, còn ngÆ°á»i nữa kêu bằng lão Ngốc. Lai lịch há» thế nà o tiểu đệ không rõ...
Lúc nà y trong phòng những tiếng rên rỉ trầm trầm vang lên khiến ngÆ°á»i nghe phải chán tai.
Lão Ngốc đã đổi mặc má»™t bá»™ trÆ°á»ng bà o vẽ hoa chi chÃt. Hắn từ từ đến đứng trÆ°á»›c Hải lão há»i :
- Hải lão! Xong chưa?
Hải lão ngừng thở đáp :
- MÆ°á»i ngón tay đã có đến tám Ä‘en lại, chắc là thà nh rồi.
Lão nói rồi xòe mÆ°á»i đầu ngón tay ra thì tám ngón đã ẩn hiện luồng hắc quang, chỉ còn hai ngón tay cái giữ nguyên mầu sắc.
Triệu Tá» Nguyên ngấm ngầm hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, miệng lẩm bẩm :
- “Ô Hắc chỉâ€! “Ô Hắc chỉâ€!
Cố Thiên Võ lấy là m kỳ há»i :
- Sao huynh đệ nháºn được chỉ công nà y?
Triệu TỠNguyên đáp :
- TrÆ°á»›c khi ra Ä‘á»i gia sÆ° đã nhắc tá»›i gốc ngá»n những kỳ môn tà phái trong thiên hạ, nhÆ°ng tiểu đệ còn Ãt lịch duyệt. Hải lão kia luyện môn đó có phải là “Ô Hắc chỉ†hay không, tiểu đệ cÅ©ng không nắm vững.
Chà ng nói rất khẽ và bên ngoà i mÆ°a gió ầm ầm, nên hai bên chỉ cách nhau má»™t lần cá»a mà Hải lão cùng Ngốc tá» thủy chung vẫn không phát giác.
Lại nghe Hải lão nói :
- Lão Ngốc! Lão bắt đầu váºn công Ä‘i! Cần để ý lúc thở hÆ¡i lần thứ bảy phải đảo ngược luồng chân khà đến Huyá»n Mạch Äại Quang và phải Ä‘á» phòng Ä‘i tráºt huyệt đạo.
Lão Ngốc không nhịn được há»i :
- Lão Ãt lá»i Ä‘i má»™t chút không được hay sao? Lão Ngốc nà y có bao giá» Ä‘i tráºt Ä‘Æ°á»ng đâu?
Hải lão đáp :
- Anh em mình mất bao nhiêu năm khổ luyện. Äêm nay là đêm tối háºu, vạn nhất lão Ngốc sÆ¡ tâm má»™t chút là tiá»n công táºn thế.
Ngốc tá» há»i :
- Sau khi luyện xong chúng ta là m gì?
Hãi lão trầm ngâm không đáp. Ngốc tỠlại nói :
- Nếu lão chưa có quyết định gì thì ta đưa ra đỠnghị...
Hải lão ngá»ng đầu lên há»i :
- Sao?
Ngốc tỠđáp :
- Hải lão? Hà tất chúng ta lại xả cáºn cầu viá»…n. TrÆ°á»›c hết hãy bắt nhà sÆ° trong chùa khai Ä‘ao thá» xem công phu vá» kỳ môn lợi hại đến thế nà o rồi sau sẽ đến căn nhà xanh ở Thủy Bạc...
Hải lão trầm giá»ng ngắt lá»i :
- Ra ngoà i giang hồ đừng nhắc đến căn nhà xanh ở Thủy Bạc hay hơn.
Ngốc tỠlộ vẻ băn khoăn nhưng cũng không nói gì nữa.
Lát sau, Ngốc tá» Ä‘á»™t nhiên Ä‘i vòng quanh bốn cái rÆ°Æ¡ng Ä‘en, khoa chân múa tay, miệng Ä‘á»c lẩm bẩm.
Triệu TỠNguyên nhìn kỹ thấy lão Ngốc múa may quay cuồng tưởng chừng như không và o lỠlối nà o hết mà thực ra rất có thứ tự, nhịp nhà ng như theo điệu nhạc.
Ngốc tỠnhảy múa một lúc rồi cùng Hải lão song song bước tới trước mấy cái rương đen. Hắn thò tay kéo mạnh một cái. Mấy tiếng rắc rắc vang lên, nắp rương đã mở ra rồi...
Hai chà ng Triệu, Cố vẫn lo ngại vá» mấy cái rÆ°Æ¡ng gá»— Ä‘en, bây giá» nghe tiếng nắp mở kêu “rắc rắcâ€, không khá»i lông tóc đứng dá»±ng cả lên.
Nắp rÆ°Æ¡ng vừa mở, mùa hôi thối xông ra già n giụa khiến ai ngá»i thấy cÅ©ng buồn nôn.
Hai chà ng Cố, Triệu ở bên ngoà i vá»™i bịt mÅ©i nÃn hÆ¡i. Váºy mà Hải lão cùng Ngốc tá» ngá»i mùi hôi thối nà y dÆ°á»ng nhÆ° rất dá»… chịu. Chúng nhìn vá» phÃa rÆ°Æ¡ng Ä‘en mà hÃt lấy hÃt để. Hải lão cùng Ngốc tá» hÃt hÆ¡i rồi kêu loạn lên. Äồng thá»i thò hai bà n tay lông lá và o kéo ra hai xác chết trần truồng.
TÆ°á»›ng mạo hai xác chết cÅ©ng dữ tợn ghê gá»›m! Toà n thân đã khô đét. Da xám Ä‘en lại, mầu Ä‘en ở xác chết cÅ©ng giống nhÆ° mầu Ä‘en cái rÆ°Æ¡ng gá»—. Lạ hÆ¡n nữa tay mặt xác chết Ä‘á»u cầm má»™t cái búa lá»›n.
Triệu Tá» Nguyên nuốt nÆ°á»›c miếng tá»± há»i :
- “Phải chăng đó là hai bá»™ thây ma?â€
Chà ng ngấm ngầm váºn ná»™i lá»±c và o hai bà n tay Ä‘á» phòng khi xảy chuyện bất ngá» là láºp tức phóng chưởng đánh ra.
Cố Thiên Võ buột miệng khẽ la :
- “Äiá»n Tây Quá»· Phủ mônâ€!
Triệu TỠNguyên nói :
- Vừa rồi tiểu đệ tưởng Hải lão luyện môn “Ô Hắc chỉâ€, nhÆ°ng có khi tiểu đệ trông lầm. Cố huynh xem thế nà o?
Cố Thiên Võ há»i :
- Triệu huynh đệ có thấy trong tay tỠthi cầm cây búa lớn không?
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu đáp :
- Tiểu đệ ngó thấy rồi. Tá» thi mà tay khÆ° khÆ° giữ cây búa không buông ra má»›i tháºt là kỳ!
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- NÆ°á»›c da hai xác chết đã hoà n toà n khô đét và đen lại nhÆ° mầu tro, tháºt chẳng khác gì quá»· mỵ mà cÅ©ng giống xác chết phÆ¡i ngoà i nắng gió...
Cố Thiên Võ trầm giá»ng nói :
- Trong võ lâm đồn đại ở Äiá»n Tây có má»™t môn phái tà ác kỳ bà là “Quá»· Phủ mônâ€. Há» lợi dụng xác chết cầm búa luyện thà nh những công phu kỳ môn tà đạo ra ngoà i sức tưởng tượng của con ngÆ°á»i. Bạn hữu giang hồ má»™t khi nhắc tá»›i “Quá»· Phủ môn†ở Äiá»n Tây là bở vÃa chẳng khác chi gặp loà i quá»· mỵ.
Triệu Tá» Nguyên kinh hãi há»i :
- Có chuyện đó ư?
Cố Thiên Võ đáp :
- Xem chừng Hải lão, Ngốc tá» là ngÆ°á»i ở “Quá»· Phủ môn†đất Äiá»n Tây.
Triệu TỠNguyên ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
- NhÆ°ng Ngốc tá» vừa nhắc tá»›i căn nhà xanh ở Thủy Bạc thì lại không dÃnh lÃu gì đến “Quá»· Phủ môn†ở Äiá»n Tây...
Cố Thiên Võ vội nói :
- Cái đó ta cũng không hiểu được.
Hải lão và Ngốc tá» ngắm nghÃa hai xác chết má»™t hồi lá»™ vẻ thá»a mãn. Äoạn chúng dá»±a tá» thi và o tÆ°á»ng vách, miệng lâm râm khấn khứa :
- Äản thác ma, Äản tÆ° ly mê...
Hai ngÆ°á»i khấn lý lố má»™t hồi rồi váºn công phu thổ nạp và o xác chết.
Má»™t lúc sau, việc kỳ dị đã xảy ra. Thoạt tiên trong phòng khẽ vang lên những tiếng cứng cá»i. Ai chú ý lắng tai liá»n nháºn thấy tiếng nà y rất vang dá»™i tá»±a hồ ở nÆ¡i xa xăm vá»ng lại.
Hải lão và Ngốc tá» vẫn Ä‘á»c chú không ngừng. Có lúc hai tá» thi Ä‘á»™t nhiên đứng thẳng ngÆ°á»i lên nhảy ra phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c. Má»—i cái nhảy lại phát ra thanh âm kỳ dị. Cây búa lá»›n trong tay cÅ©ng tiện Ä‘Ã vung lên má»™t cái. Những cái giÆ¡ tay cất chân của tá» thi coi rất cứng cá»i, khác hẳn ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Triệu TỠNguyên sợ hãi lông tóc đứng dựng cả lên, la thầm :
- “TrÆ°á»›c kia ta từng nghe nói ở dải đất TÆ°Æ¡ng Tây có ngÆ°á»i chết từ nÆ¡i khác rồi liá»n được ngÆ°á»i chuyên việc Ä‘uổi xác chết trở vá» nguyên quán để mai táng, ta cho đó là há» bịa ra những câu chuyện quái đản. Không ngá» nay chÃnh mắt mình trông thấy hà nh Ä‘á»™ng của bá»n “Quá»· Phủ mônâ€, tháºt ra ngoà i sức tưởng tượng của con ngÆ°á»i. Thế má»›i biết ở nhân gian chẳng chuyện lạ nà o là không có.â€
Hải Lão nói :
- Lão Ngốc! Lão thả những con rắn trăn ở trong rương gỗ kia ra đi!
Ngốc tỠđáp :
- NhÆ° váºy e rằng có Ä‘iá»u không ổn...
Hải lão lên giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết ngắt lá»i :
- Äừng nhiá»u lá»i nữa! Hãy theo lá»i ta mà là m.
Ngốc TỠngần ngừ một chút rồi cũng đưa tay ra mở nắp hai cái rương gỗ đen kia.
Hai con trăn lớn dà i tới ba trượng lổm ngổm bò ra.
Triệu Tá» Nguyên giáºt mình kinh hãi. Äầu hai con trăn nà y lá»›n bằng miệng bát, da dầy, vẩy cứng, tưởng chừng Ä‘ao thÆ°Æ¡ng chém không và o. Chà ng từ từ hÃt má»™t hÆ¡i chân khà thì mùi hôi thúi sặc sụa xông và o mÅ©i do tá» thi phát ra.
Hai con trăn lá»›n bò vá» phÃa hai xác chết còn cách chừng năm bÆ°á»›c thì dừng lại. Chúng ngá»ng đầu lên nhìn tá» thi thè lưỡi Ä‘á» há»m ra. Äá»™t nhiên chúng quăng mình vá»t tá»›i xác chết nhanh nhÆ° tên bắn.
Hải lão vẫn lá» Ä‘i nhÆ° không thấy gì, tiếp tục Ä‘á»c chú không ngá»›t.
Xác chết vung cây búa lên. Hai con trăn lá»›n Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, xoay mình nhÆ° cÆ¡n gió lốc quăng Ä‘uôi quét tá»›i đánh “choang†má»™t tiếng. Sức mạnh cái quét Ä‘uôi của hai con trăn mạnh bằng thiên quân vạn mã, uy lá»±c khủng khiếp.
Hai tá» thi bá»—ng nhảy lùi ra đánh “véo†má»™t cái. Tay cầm cây búa phạt ngang chém dá»c, Ä‘á»™ng tác giống nhÆ° nhau.
Bá»—ng thấy máu vá»t tung tóe. Cây búa đã chém trúng và o đầu trăn. Hai con trăn rá»›t xuống không nhúc nhÃch được nữa. Chúng đã chết cả rồi.
Triệu Tá» Nguyên trợn mắt há miệng vì chà ng thấy hai con trăn lá»›n mau lẹ phi thÆ°á»ng toà n thân rắn nhÆ° thép đúc mà bị tá» thi chém chết thì còn ai tin được.
Chà ng tá»± há»i :
- “Xác chết mang võ công trong mình thì ai không sởn gáy?â€
Ngốc Tá» nổi lên trà ng cÆ°á»i the thé ra chiá»u đắc ý. Hải lão lẩm bẩm :
- Äược rồi! Äôi trăn nà y ghê gá»›m đến trình Ä‘á»™ những tay cao thủ võ lâm không là m gì nổi. Thế mà tá» thi chế phục được chúng, đủ tá» kỳ công của bá»n ta đã tiến triển rất nhiá»u.
Dứt lá»i không hiểu vô tình hay hữu ý, lão Ä‘Æ°a cặp mắt nhìn ra cá»a phòng, mặt lá»™ vẻ khó hiểu rồi láºp tức thu thị tuyến vá».
Triệu TỠNguyên động tâm ghé miệng sát và o tai Cố Thiên Võ nói :
- Hiển nhiên Hải lão đã biết chúng ta đứng ngoà i cá»a dòm ngó. Hắn nói câu vừa rồi là cố ý để chúng ta nghe tiếng, không hiểu có dụng ý gì?
Cố Thiên Võ đáp :
- Lão nà y nham hiểm xảo trá phi thÆ°á»ng. Còn Ngốc tá» ngây ngô không đến ná»—i lợi hại nhÆ° lão...
Triệu Tá» Nguyên gáºt đầu chÆ°a kịp trả lá»i thì trong phòng Ngốc tỠđã lên tiếng :
- Váºy chúng ta nên Ä‘Æ°a tá» thi đến căn nhà xanh ở Thủy Bạc ngay bây giá» hay sao?
Hải lão trợn mắt lên nhìn hắn lẳng lặng không nói gì, tựa hồ chất vấn Ngốc tỠsao còn nhắc đến chuyện căn nhà xanh ở Thủy Bạc?
Ngốc TỠkhông để ý lại nói tiếp :
- Không hiểu chủ nhân thần bà trong căn nhà xanh ở Thủy Bạc muốn dùng căn nhà đó để là m gì? Chuyến nà y Quá»· Phủ Äại soái của chúng ta có mệnh lệnh...
Hải lão xẵng giá»ng trả lá»i :
- Lão Ngốc! Lão còn cứ buá»™t miệng nói bừa mãi thì khi vá» Äiá»n Tây ta Ä‘em sá»± thá»±c bẩm vá»›i Äại soái dùng môn pháp để chỉnh ngÆ°Æ¡i đó.
Ngốc TỠcũng nhùng nhằng đáp :
- Không nói nữa là không nói nữa. Lão bất tất phải đưa đại soái ra để nạt ta.
Hải lão hắng dặng má»™t tiếng rồi lại Ä‘Æ°a mắt nhòm ra cá»a phòng má»™t cái, miệng cất tiếng niệm chú.
Hai xác chết Ä‘á»™t nhiên miệng thốt ra những tiếng la quái gở cá»±c kỳ khủng khiếp rồi cất bÆ°á»›c nhảy tá»›i cá»a phòng. Trong nhà âm phong thảm đạm, ná»—i khủng khiếp thần bà không bút nà o tả xiết!
Triệu tỠNguyên buột miệng la lớn :
- Nguy rồi! Cố huynh! Tránh cho mau...
Chà ng vừa dứt lá»i thì hai xác chết đã xông ra. Cây búa trong tay vung lên chém “chát chát†phá vỡ cá»a phòng.
Triệu Tá» Nguyên và Cố Thiên Võ thấy tá» thi xông ra chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, quên cả né tránh mà cÅ©ng không nhá»› vung chưởng lên chống đối.
Hai tỠthi vừa giơ búa lên, hai chà ng Triệu, Cố, mặt xám như tro tà n, la thầm :
- “Mạng ta nguy rồi!â€
Bên tai hai ngÆ°á»i vang lên những tiếng cÆ°á»i the thé rất đắc ý của Hải lão.
Cây búa lá»›n trong tay tá» thi vừa chém xuống thì hai chà ng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»™t luồng lá»±c đạo mãnh liệt vô cùng từ phÃa sau đẩy tá»›i. Hai chà ng bị hất ra hai bên xa đến bảy, tám bÆ°á»›c. DÆ° lá»±c của chưởng phong còn hất những mảnh cánh cá»a bay tá»›i tấp.
Triệu, Cố hai chà ng thoát chết, nhÆ°ng cảm thấy sau lÆ°ng toát mồ hôi lạnh ngắt. Hai chà ng vừa định thần Ä‘Æ°a mắt nhìn lại thì thấy phÃa sau mình có má»™t nhà sÆ° áo và ng trụ trì chùa Quảng Linh đã đứng đó không biết từ lúc nà o.
Hai cổ tá» thi liá»n dừng lại cứng Ä‘Æ¡ không nhúc nhÃch.
Hải lão Ä‘á»™t nhiên quay mình vá» phÃa trÆ°á»›c trá» và o Nhất Má»™ng (tức nhà sÆ° áo và ng) nói :
- Hòa thượng đón đỡ nhát búa vừa rồi là có ý kháng cá»± bá»n ta?
Nhất Má»™ng há»i :
- A Di Äà Pháºt! Phải chăng thà chủ từ Äiá»n Tây đến đây?
Ngốc tỠlạnh lùng đáp :
- Phải thì là m sao?
Nhất Má»™ng lão tăng há»i :
- Nếu váºy thà chủ quả đúng là ngÆ°á»i ở Quá»· Phủ môn rồi. Xin há»i danh tÃnh thà chủ là gì?
Ngốc tá» cÆ°á»i lạt đáp :
- Bá»n tại hạ là Cá»u Ngốc Chiêu Hồn và Minh Hải Chiêu Hồn. Chắc hòa thượng cÅ©ng nghe tiếng rồi?
Nhất Má»™ng lão tăng hÆ¡i biến sắc há»i :
- Chiêu Hồn nhị ma ở Quá»· Phủ môn rá»i Äiá»n Tây từ bao giá»? Äến Trung Nguyên có việc gì?
Ngốc tá» và Hải lão không trả lá»i. Nhất Má»™ng lại há»i :
- Lão tăng cần truy cứu cho biết rõ. Hai vị thà chủ đến xin tá túc ở tệ tự là có dụng ý gì?
Cá»u Ngốc Chiêu Hồn cÆ°á»i ná»a miệng đáp :
- Những hà nh Ä‘á»™ng của Quá»· Phủ môn đâu thể để ngÆ°á»i ngoà i dÃnh và o được?
Nhất Mộng lão tăng nói :
- Lão tăng đã từng nghe Quá»· Phủ môn có luáºt lệ không cho ngÆ°á»i ngoà i há»i đến chuyện bà máºt, nhÆ°ng thà chủ đã đặt chân và o tệ tá»± mà lão tăng là m trụ trì thì cần phải há»i tá»›i...
Minh Hải Chiêu Hồn cÆ°á»i the thé ngắt lá»i :
- Hòa thượng u mê ám chÆ°á»›ng hay sao? Äã muốn há»i thì xuống địa ngục mà há»i.
Nhất Mộng lão tăng vẫn thản nhiên nói :
- Lão tăng đã ngấm ngầm phát giác ra hai tá» thi nà y từ nãy tá»›i giá»...
Nhà sÆ° chÆ°a dứt lá»i thì Minh Hải Chiêu Hồn đã lẩm bẩm Ä‘á»c thần chú. Hai tá» thi nhảy vá»t vá» phÃa trÆ°á»›c vung búa lên bổ xuống đầu Nhất Má»™ng.
Nhất Mộng lão tăng nói :
- Tà ma không thể xâm nháºp và o nhà chùa được đâu. Thà chủ đừng có u mê nữa.
Thân pháp nhà sÆ° cá»±c kỳ thần tốc, khẽ lạng ngÆ°á»i má»™t cái tránh khá»i hai nhát búa. Hai cái tá» thi chém không trúng liá»n chia hai bên tả hữu Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng cánh cung giáp công Nhất Má»™ng.
Nhất Má»™ng lão tăng muốn nhảy lùi lại thì Ä‘á»™t nhiên má»™t luồng hà n khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng xô đến trÆ°á»›c mặt. Nhà sÆ° giáºt mình kinh hãi, liá»n đổi thế bÆ°á»›c tạt ngang sang má»™t bên.
Bá»—ng trên không vang lên má»™t tiếng “choảng†rùng rợn, nguyên hai tá» thi chém sểnh, hai búa đụng và o nhau má»™t cái tháºt mạnh rồi hất ngược lại.
Hai cái tá» thi thét lên ầm ầm. Chúng vÆ°Æ¡n hai tay thẳng lên bổ xuống. MÆ°á»i đầu ngón tay lợt lạt lấp loáng có ánh ngân hoà ng khiến ngÆ°á»i ta không rét mà run, láºp tức má»™t luồng âm phong nổi lên à o à o.
Cố Thiên Võ đứng bên run lên, la lớn :
- Lão thiá»n sÆ°! Hãy coi chừng!
Nhất Mộng đại sư chắp hai tay lại rồi gạt ra. Một luồng kình lực dương cương xô tới đánh “binh†một tiếng. Hai cái tỠthi vẫn không lùi lại. Chúng nhảy tung lên không rồi vung búa đánh xuống.
Lúc tỠthi nhà o xuống bỗng hai tay cứng đơ, miệng thét be be. Thanh âm tuy không lớn nhưng cực kỳ thê thảm chói tai và còn tiết ra một luồng khà lạnh âm thầm thảm đạm.
Nhất Mộng đại sư gầm lên :
- Loà i nghiệt chướng! Nằm ra!
Nhà sÆ° Ä‘á»™t nhiên lún thấp ngÆ°á»i xuống. Tay phải đứng dá»±ng lên còn tay trái xoay lại đánh xuống tá» thi. Lúc nhà sÆ° phát chưởng toà n thân run rẩy.
Láºp tức má»™t luồng lá»±c đạo nặng tá»›i muôn cân từ lòng bà n tay nhà sÆ° ầm ầm đánh tá»›i.
Cố Thiên Võ lẩm bẩm :
- “Má»™ng Hồi Thanh Hà â€! “Má»™ng Hồi Thanh Hà â€! Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đã sá» dụng đến môn tuyệt há»c rồi!
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, cánh cá»a chùa Ä‘á»™t nhiên kẹt mở, má»™t bóng ngÆ°á»i tá»±a quá»· mỵ xẹt và o. Tiếp theo là má»™t thanh âm lạnh nhÆ° băng giá cất lên :
- Cá»a pháºt là nÆ¡i thanh tÄ©nh, sao lại có bá»n quá»· mỵ đến là m huyên náo?
Má»i ngÆ°á»i dừng tay lại nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm, thấy ngÆ°á»i kia ăn mặc theo kiểu văn sÄ© và o hạng trung niên, đứng cách đó chừng má»™t trượng...
Triệu TỠNguyên la thất thanh :
- Lão tiá»n bối đấy Æ°?
NgÆ°á»i nà y chÃnh là văn sÄ© trung niên xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° con thần long ở Thái Chiêu bảo mấy bữa trÆ°á»›c, ngăn cản Yên Äịnh Viá»…n Ä‘ang Ä‘uổi theo Triệu Tá» Nguyên rất ráo riết để giải vây cho chà ng. Triệu Tá» Nguyên vừa ngó thấy văn sÄ© đã nháºn ra ngay.
Văn sÄ© trung niên gáºt đầu đáp :
- á»’! Lần nà y ngÆ°Æ¡i không quên kêu ta bằng “lão tiá»n bốiâ€, nhÆ° váºy lão phu chỉ Ä‘iểm cho má»™t chút khinh công má»›i không uổng...
Triệu Tá» Nguyên nhá»› tá»›i lần đầu gặp văn sÄ©, chà ng thấy đối phÆ°Æ¡ng tuổi chÆ°a nhiá»u lắm mà muốn mình kêu bằng lão tiá»n bối, khi đó chà ng nghe cÅ©ng hÆ¡i chói tai. Sau chà ng biết ná»™i công của văn sÄ© đã đến trình Ä‘á»™ kinh thế hãi tục, chà ng má»›i khâm phục.
Văn sÄ© trung niên quay lại ngó Cố Thiên Võ há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i bị trúng chất Ä‘á»™c Mã Lan, thÆ°Æ¡ng thế đã khá»i chÆ°a?
Vố Thiên Võ khom lưng xá dà i đáp :
- Mã Lan tuy là má»™t chất Ä‘á»™c nhất trên Ä‘á»i nhÆ°ng được môn thuốc giải của lão tiá»n bối thần hiệu phi thÆ°á»ng. Hiện giá» Ä‘á»™c tố trong mình tiểu tỠđã được giải trừ hết rồi.
Gã trỠvà o Triệu TỠNguyên nói tiếp :
- Không những tiểu tá» mà Triệu huynh đây cÅ©ng bị chất Ä‘á»™c Mã Lan, nhá» thuốc giải của lão tiá»n bối chữa cho tiểu tỠđồng thá»i chữa cả Triệu huynh nữa.
Văn sÄ© trung niên nhÃu cặp lông mà y muốn há»i rõ ngá»n ngà nh thì Nhất Má»™ng đại sÆ° Ä‘á»™t nhiên xen và o :
- Äà n việt là thượng khách của tệ tá»±, xin má»i vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, lão tăng giải quyết xong vụ nà y sẽ quay và o tạ tá»™i vá»›i Ä‘Ã n việt.
Văn sĩ trung niên đáp :
- Tà ma quá»· quái xông cà n trÆ°á»›c cá»a Pháºt thì lão phu Ä‘i nghỉ thế nà o được?
Nhất Mộng nói :
- Nhưng đà n việt...
Văn sÄ© trung niên gắt lá»i :
- Thiá»n sÆ° bất tất phải nói nhiá»u. Lão phu đã bÆ°á»›c và o quà tá»± mà thấy ngÆ°á»i đến quấy nhiá»…u thì lão phu chẳng thể không há»i cho ra.
Văn sÄ© dứt lá»i Ä‘Æ°a mắt nhìn hai cá»— tá» thi Ä‘ang đứng yên không nhúc nhÃch má»™t lúc rồi lẩm bẩm :
- Trá»i Æ¡i! Không ngá» bá»n Quá»· Phủ tà môn ở Äiá»n Tây lại xuất hiện trên chốn giang hồ.
Cá»u Ngốc Chiêu Hồn đảo cặp mắt hung dữ há»i :
- NgÆ°Æ¡i là ai? Biết Ä‘iá»u thì cút cho lẹ!
|
20-07-2008, 10:20 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 28
Cố Thiên Võ đả bại Nhất Phi
Văn sĩ trung niên hững hỠnói :
- Cút Ä‘i Æ°? Äược rồi! Äược rồi!
Rồi y lùi lại hai bước.
Cá»u Ngốc Chiêu Hồn tức mình nói :
- Ngươi muốn ỡm Ỡchăng? Ta bảo ngươi cút đi thì ngươi phải cút cho xa một chút.
Văn sÄ© trung niên vâng vâng dạ dạ rồi tiếp tục lùi lại mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c, nhÆ°ng bÆ°á»›c dà i bÆ°á»›c ngắn không Ä‘á»u. Má»i ngÆ°á»i không hiểu lão muốn giở trò gì.
Cá»u Ngốc Chiêu Hồn tức giáºn nói :
- Có phải ngươi không muốn sống nữa thì để lão Ngốc nà y thà nh toà n cho.
Hắn gà o lên một tiếng rồi niệm chú chỉ huy cho xác chết động thủ.
Triệu Tá» Nguyên tuy biết rõ văn sÄ© trung niên công lá»±c không phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng tá» thi lại sá» dụng kỳ môn của bá»n Quá»· Phủ thì ngÆ°á»i thÆ°á»ng khó mà chống chá»i được, nên chà ng vẫn lo thay cho lão.
Minh Hải Chiêu Hồn là ngÆ°á»i xảo trá, hắn đã nhìn ra tình trạng khó khăn liá»n cản lại nói :
- Lão Ngốc đừng có hấp tấp.
Rồi quay sang há»i văn sÄ© trung niên :
- Các hạ cho biết đại danh được chăng?
Hắn không kịp chỠđối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, bất giác nhìn xuống đất chá»— văn sÄ© vừa má»›i lùi lại, Ä‘á»™t nhiên la lên má»™t tiếng :
- Úi chà !
Rồi thị tuyến không thu vỠđược nữa, nét mặt đầy vẻ kinh nghi.
Hắn đã nhìn thấy trên mặt đất chừng má»™t trượng vuông lÆ°u lại mÆ°á»i mấy vết chân rối loạn tá»±a hồ chẳng và o chÆ°Æ¡ng pháp nà o hết mà thá»±c ra nó ẩn giấu những biến hóa huyá»n diệu phức tạp và có vết tÃch nháºn ra được.
Minh Hải Chiêu Hồn hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, ấp úng há»i :
- “Thái Ất Mê Tông Bá»™â€! Phải chăng các hạ... các hạ...
Hắn vừa nói vừa lừ con mắt nhá»›n nhác ngó quanh. Äá»™t nhiên hắn vung tay lên má»™t cái rồi cùng Cá»u Ngốc Chiêu Hồn rá»i khá»i chùa ra Ä‘i. Hai cái tá» thi cÅ©ng theo sau hai ngÆ°á»i tung mình nhảy vá» phÃa trÆ°á»›c. Chá»›p mắt đã mất hút.
Triệu TỠNguyên trợn mắt há miệng nghĩ thầm :
- “Thái Ất Mê Tông Bá»™ Æ°? Câu nà y đã thấy có ngÆ°á»i nói đến. Chẳng lẽ văn sÄ© đây là nhân váºt có liên quan đến Linh VÅ© tứ tÆ°á»›c mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng đồn đại?â€
Văn sÄ© trung niên giÆ¡ chân xóa những vết trên mặt đất rồi mỉm cÆ°á»i nói :
- Bây giỠyên rồi đây. Lão phu vỠphòng nghỉ một chút.
Lão trở gót Ä‘i đến gian phòng cuối cùng trong chùa, Ä‘i và o rồi đóng cá»a lại.
Cố Thiên Võ trợn mắt lên há»i :
- Nhân váºt đó là ai? Mà chỉ má»™t cái cất tay đủ là m cho bá»n Quá»· Phủ phải kiếp vÃa bá» chạy?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đáp :
- Vị Ä‘Ã n việt trung niên đó má»›i đến bản tá»± bữa trÆ°á»›c, yêu cầu lão tăng cho mượn gian phòng tịch mịch trong chùa để tạm trú má»™t thá»i gian. Lão tăng thấy y đầy vẻ thanh tú, biết rằng không phải ngÆ°á»i tồi bại nên nháºn lá»i ngay...
Triệu Tá» Nguyên trong lòng nảy ra má»™t ý nghÄ©, cất tiếng há»i :
- Chiêu Hồn nhị ma ở Quỷ Phủ môn đã niệm chú khống chế được tỠthi mà sao lại sợ mấy vết bà n chân kia mà phải hối hả rút lui?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° trầm giá»ng đáp :
- Lão tăng hoà i nghi hai cái tỠthi đó không phải là xác chết.
Triệu Tá» Nguyên lấy là m kỳ há»i :
- Tá» thi không phải là xác chết Æ°? Sao lại có chuyện kỳ váºy?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đáp :
- Ná»™i tình vụ nà y trong lúc nhất thá»i khó mà nói rõ được. Quá»· Phủ môn ở Äiá»n Tây có những tà công kỳ dị để lại trong võ lâm rất nhiá»u sá»± tÃch khủng khiếp ra ngoà i sức tưởng tượng của con ngÆ°á»i. Vì váºy mà ai cÅ©ng sợ hãi phải lánh xa.
Những trò Quá»· Phủ cùng Ma Ảnh không thể lấy lệ thÆ°á»ng giải thÃch, song lão tăng cảm thấy chá»— hoà i nghi của mình cÅ©ng có căn cứ.
Triệu Tá» Nguyên vẫn chÆ°a hết hoà i nghi nhÆ°ng cÅ©ng không há»i nữa.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° lại nói tiếp :
- Huynh Ä‘á»›i Thế tôn ở NgÅ© Äăng Há»™i đã giảng cho má»i ngÆ°á»i tại há»™i Linh SÆ¡n: “Ta có chÃnh pháp nhãn tạng, diệu tâm Nát Bà n, thá»±c tÆ°á»›ng vô tÆ°á»›ng. Pháp môn cá»±c kỳ vi diệuâ€. Bá»n bà ng môn tả đạo tuy che mắt ngÆ°á»i Ä‘á»i được má»™t thá»i, nhÆ°ng ở dÆ°á»›i pháp nhãn nhà Pháºt rồi nguyên hình cÅ©ng phải bại lá»™...
Hai chà ng Cố, Triệu chỉ hiểu được phân ná»a. Cố Thiên Võ nói :
- Theo lá»i thiá»n sÆ° thì tá» thi của Quá»· Phủ môn chỉ là trò hý lá»™ng huyá»n hÆ°...
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° xua tay ngắt lá»i :
- Tiểu thà chủ hiển nhiên chÆ°a hiểu ý bần tăng. Ngà y trÆ°á»›c lệnh tôn còn tại thế thÆ°á»ng đến bản tá»± cùng lão tăng nghiên cứu Pháºt há»c. Hai ngÆ°á»i đã bà n tá»›i chuyện nầy. Lệnh tôn là ngÆ°á»i ngoà i tục, lục căn chÆ°a tịnh nên dá»… bị tà đạo là m cho mê hoặc. Bá»n Quá»· Phủ môn nhằm và o nhược Ä‘iểm ở nhân gian thÆ°á»ng giả mạo tá» thi để ká»m chế tâm trà má»i ngÆ°á»i.
Triệu Tá» Nguyên xoay chuyển ý nghÄ© tá»± há»i :
- “Cố huynh thÆ°á»ng Ä‘á» cáºp đến phụ thân y là bạn thân vá»›i Nhất Má»™ng thiá»n sÆ°. Không hiểu phụ thân y là ai?â€
Lại nghe Cố Thiên Võ nói :
- Có lẽ đại sÆ° nói đúng. Những tá» thi đó là giả, nếu không thì sao vị tiá»n bối kia là m cho chúng khiếp sợ phải bá» chạy?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° há»i sang chuyện khác :
- Hai vị tiểu thà chủ đã biết khách đà n việt đó rồi ư?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tiểu tỠmới gặp y một lần ở Thái Chiêu bảo.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi há»i :
- Lão tăng còn có việc muốn há»i y, Ä‘Ã nh phải đến quấy y má»™t lúc.
Rồi nhà sÆ° rá»i gót Ä‘i tá»›i gian phòng cuối cùng giÆ¡ tay lên gõ cá»a.
Không thấy phản ứng, Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° liá»n Ä‘á» khà cất tiếng há»i :
- Äà n việt có ở trong đó không?
Trong phòng vẫn yên lặng không có tiếng ngÆ°á»i đáp lại.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đẩy cá»a tiến và o bá»—ng buá»™t miệng la :
- Ô hay!
Hai chà ng Cố, Triệu Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi khoa chân bÆ°á»›c và o thì thấy trong phòng trống không, cá»a sổ mở rá»™ng. Chẳng thấy bóng văn sÄ© trung niên đâu hết.
Cố Thiên Võ há»i :
- Y... y đi rồi ư?
Triệu Tá» Nguyên trá» và o cá»a sổ đáp :
- Vị tiá»n bối đó có lẽ đã do cá»a nà y bá» Ä‘i rồi. Y là má»™t nhân váºt cháºp chá»n nhÆ° con thần long chợt ẩn chợt hiện.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° lẳng lặng không nói gì, nét mặt lá»™ vẻ kinh dị.
Äá»™t nhiên ngoà i chùa có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vá»ng lại. Tiếng vó ngá»±a xen lẫn vá»›i tiếng mÆ°a rà o đổ xuống sầm sáºp khiến má»i ngÆ°á»i trong lòng hồi há»™p.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° Ä‘ang cÆ¡n trầm tÆ° tỉnh táo lại há»i :
- Trá»i mÆ°a lá»›n quá! Phải chăng đây là khách qua Ä‘Æ°á»ng chạy đến tá túc?
Tiếng vó ngá»±a trÆ°á»›c xa sau gần rồi Ä‘á»™t nhiên dừng lại trÆ°á»›c cổng chùa. Tiếp theo là tiếng gõ cá»a “binh binh†cùng tiếng hô hoán :
- Hòa thượng mở cá»a! Hòa thượng mở cá»a!
Triệu TỠNguyên bụng bảo dạ :
- “Khách qua Ä‘Æ°á»ng nà y sao lại lá»— mãng đến thế?â€
Má»™t ngÆ°á»i khác cấp bách hÆ¡n :
- Hòa thượng! Mở cổng mau! Không thì bá»n ta cÅ©ng sấn và o.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° hÆ¡i nhÃu cặp lông mà y. Ba ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c chạy ra đại Ä‘iện. Khi còn ở trên hà ng lang đã nghe đánh “sầm†má»™t tiếng. Cổng chùa bị ngÆ°á»i xô đẩy mở ra rồi.
Những chú tiểu sa di trong chùa khiếp sợ chạy đến. Má»™t chú vừa thở vừa há»i :
- SÆ° phó! Chuyện chi váºy?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đáp :
- Có khách đến! Các ngươi và o cả nội điện để mặc lão tăng đón tiếp.
Bá»n tiểu sa di không dám nói nhiá»u, vâng dạ rút lui.
Cố, Triệu hai chà ng theo sát Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° ra tá»›i đại Ä‘iện thì thấy cá»a Ä‘iện bị phá. Má»™t hán tá» trung niên tóc xõa ăn mặc kỳ dị dắt con ngá»±a hồng chạy và o trong chùa. Theo sau gã là má»™t hán tá» mặc áo choà ng sắc trắng cÅ©ng dắt con tuấn mã cao lá»›n. Sau nữa là má»™t lÅ© tất cả bảy ngÆ°á»i Ä‘i và o. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng khoác áo choà ng sắc trắng. Hán tá» Ä‘i trÆ°á»›c ăn mặc khác hẳn đồng bạn.
Má»i ngÆ°á»i lặng lẽ không nói gì. bầu không khà tá»±a hồ ngÆ°ng kết lại. Chỉ có tiếng vó ngá»±a giẫm trên ná»n gạch “lá»™p cá»™pâ€.
Triệu Tá» Nguyên vừa nhìn thấy cách ăn mặc của bá»n nà y đã la thầm :
- “Ngân y Ä‘á»™i! Ngân y Ä‘á»™i ở Thái Chiêu bảo sao lại đến chùa Quảng Linh là m chi?â€
Cố Thiên Võ lén đến bên cạch Triệu Tá» Nguyên khẽ há»i :
- E rằng Ä‘á»™i Ngân y theo dõi tiểu đệ tá»›i đây. NhÆ°ng hán tỠăn mặc dị dạng Ä‘i trÆ°á»›c là ngÆ°á»i lạ mặt. Triệu huynh đệ có nháºn biết hắn không?
Triệu Tá» Nguyên đảo mắt nhìn ngÆ°á»i xõa tóc ăn mặc dị dạng, chà ng chấn Ä‘á»™ng tâm thần suýt báºt tiếng la. Trong lòng hồi há»™p, chà ng khẽ bảo Cố Thiên Võ :
- Thằng cha nà y là Äịch Nhất Phi ở Mạc Bắc tá»›i.
Cố Thiên Võ khẽ ồ lên một tiếng. Gã không nhớ ra được đã nghe cái tên nà y ở đâu, nên trong lòng rất thắc mắc.
Triệu Tá» Nguyên thấy Cố Thiên Võ lá»™ vẻ bâng khuâng muốn thuáºt lại chuyện chà ng đã gặp Äịch Nhất Phi trong trÆ°á»ng hợp nà o, nhÆ°ng hiện giá» chà ng không rảnh để nói rõ hết được.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° nhìn ngÆ°á»i má»›i đến không chắp tay cÅ©ng chẳng thi lá»…, cất tiếng lạnh lùng :
- Chà o các vị thà chủ.
Äịch Nhất Phi đáp :
- Äại sÆ°...
Hắn vừa mở miệng, Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đã chẹn há»ng :
- Các vị thà chủ dắt cả ngá»±a và o trong Ä‘iện, hiển nhiên là có ý khinh mạn Pháºt môn.
Äịch Nhất Phi cÆ°á»i ha hả đáp :
- Hòa thượng không thấy bên ngoà i trá»i đổ mÆ°a rà o Æ°? Nhà Pháºt coi chúng sinh Ä‘á»u bình đẳng, dÄ© nhiên loà i váºt cÅ©ng không ngoà i lệ đó. Có lý đâu lại để chúng đứng ngoà i mÆ°a gió? Nếu hòa thượng coi đó là hà nh Ä‘á»™ng trái phép thì không phải là ngÆ°á»i xuất gia đã qui y đầu Pháºt.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi nói :
- Giá»ng lưỡi của thà chủ sắc bén quá, lão tăng nói không lại!
Nhà sư ngừng lại một chút rồi nói tiếp :
- NhÆ°ng lão tăng còn muốn thà chủ giải thÃch vấn Ä‘á» tại sao lại phá cá»a chùa sấn và o?
Äịch Nhất Phi hững hỠđáp :
- Tại hạ không phủ nháºn đã phá cá»a và o. NhÆ°ng cái đó có gì nghiêm trá»ng?
Bá»n tại hạ đóng Ä‘inh lại là xong chứ sao?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° nhÃu cặp lông mà y há»i :
- Thà chủ tới đây không phải vì hảo ý?
Äịch Nhất Phi đáp :
- Không có hảo ý thì sao? Nếu hòa thượng thấy khó coi thì cứ vạch Ä‘Æ°á»ng ra tại hạ xin bồi tiếp ngay.
Hắn nói tá»›i đây đảo mắt nhìn ngang, phát giác ra hai chà ng Cố, Triệu đứng ở sau lÆ°ng nhà sÆ° liá»n tiến lên má»™t bÆ°á»›c trầm giá»ng há»i :
- Trong hai ngươi đây ai hỠCố?
Cố Thiên Võ đáp :
- ChÃnh là tại hạ. Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Äịch Nhất Phi gáºt đầu nói :
- Äá»™i Ngân y vá» báo cáo vá»›i Yên bảo chúa là ngÆ°Æ¡i Ä‘ang đến ẩn mình ở chùa Quảng Linh, ngoà i trấn Bạch Lệ. Bá»n ta quả nhiên đã tìm được đến nÆ¡i.
Cố Thiên Võ lạnh lùng đáp :
- Tại hạ không quen biết các hạ.
Äịch Nhất Phi há»i :
- Ná»™i vụ nà y xảy ra cÅ©ng đáng tiếc. Nghe nói trÆ°á»›c khi rá»i khá»i Thái Chiêu bảo, ngÆ°Æ¡i đã là m tổng lãnh Ä‘á»™i Ngân y phải không?
Cố Thiên Võ đáp :
- Äúng thế!
Äịch Nhất Phi há»i :
- Hiện giá» Äịch má»— tiếp tục lên nắm Ä‘á»™i Ngân Y. NgÆ°Æ¡i biết bá»n ta đến đây là m gì rồi chứ?
Triệu Tá» Nguyên nghe nói sinh lòng ngá»i vá»±c tá»± há»i :
- “Thằng cha Äịch Nhất Phi nà y phải chăng ngÆ°á»i cùng phe vá»›i Võ Khiếu Thu? Không hiểu hắn và o Thái Chiêu bảo theo Yên Äịnh Viá»…n vá»›i mục Ä‘Ãch gì?â€
Cố Thiên Võ đáp :
- Các hạ có Ä‘iá»u chi sao không nói huỵch toẹt ra mà cứ quanh co hoà i?
Äịch Nhất Phi cÆ°á»i lạt nói :
- Äịch má»— chịu lá»i ủy thác của Yên bảo chúa thống lÄ©nh Ä‘á»™i Ngân Y đến đây bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘em vá» Bảo chÃnh pháp.
Cố Thiên Võ cÆ°á»i ha hả nói :
- Tại hạ đã biết sá»›m Yên Äịnh Viá»…n không chịu buông tha. Vấn Ä‘á» là ở chá»— liệu các hạ có đủ bản lãnh bắt sống Cố má»— không?
Äịch Nhất Phi ngắt lá»i :
- Äã tá» tế thì không đến, đã đến là chẳng tá» tế gì. Nếu Äịch má»— không ăn chắc cả mÆ°á»i phần thì khi nà o lại gánh lấy trách vụ nầy? Há» Cố kia! NgÆ°Æ¡i đừng hy vá»ng gì nữa.
Hắn cÆ°á»i rá»™ nói tiếp :
- Äụng phải Äịch Nhất Phi là số mạng của ngÆ°Æ¡i đến ngà y xúi quẩy.
Cố Thiên Võ cÆ°á»i khanh khách.
Triệu Tá» Nguyên thấy váºy há»i :
- Sao Cố huynh còn để cho thằng cha đó ngông cuồng mãi?
Äịch Nhất Phi sa sầm nét mặt há»i lại :
- Ngươi là ai?
Triệu TỠNguyên lạnh lùng đáp :
- Tên há» của tại hạ chỉ để cho bạn hữu kêu đến, còn há» Äịch không phải là bạn của tại hạ thì đừng há»i nữa.
Äịch Nhất Phi trợn mắt. Má»™t hán tỠđứng ở phÃa sau nói xen và o :
- Thằng lá»i nà y tá»± xÆ°ng là Triệu Tá» Nguyên. Gã đã trà trá»™n và o Thái Chiêu bảo nằm vùng mấy ngà y...
Äịch Nhất Phi ngắm nghÃa Triệu Tá» Nguyên má»™t lúc, miệng lẩm bẩm :
- Triệu TỠNguyên! Triệu TỠNguyên! Té ra là ngươi!
Hắn muốn nói: “Té ra con gái Võ Khiếu Thu đã phái má»™t thằng lá»i đến nằm vùng ở Thái Chiêu bảo mà gã lại chÃnh là ngÆ°Æ¡i.†NhÆ°ng hắn chợt cảnh giác liá»n đổi lại câu nói.
Dứt lá»i, Äịch Nhất Phi quay sang bảo Cố Thiên Võ :
- Há» Cố kia! Nếu ngÆ°Æ¡i biết Ä‘iá»u thì nên ngoan ngoãn bó tay chịu trói để Äịch má»— áp giải vá» Thái Chiêu bảo. Không thì...
Cố Thiên Võ há»i :
- Không thì sao?
Äịch Nhất Phi xẵng giá»ng :
- Không thì ta phải nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i bằng quyá»n cÆ°á»›c. TrÆ°á»›c nay Äịch má»— Ä‘á»™ng thủ không nể nang gì, tất ngÆ°Æ¡i phải uổng mạng không thì cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Cố Thiên Võ hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Triệu huynh hãy coi đó, hắn lại giở trò cuồng ngạo.
Äịch Nhất Phi gầm lên :
- NgÆ°Æ¡i không tin thì hãy đón má»™t chưởng của Äịch má»—.
Dứt lá»i hắn vung tay mặt đánh ra.
Cố Thiên Võ hay tay để trước ngực từ từ đưa ra đón tiếp.
Äá»™t nhiên nghe đánh “vèo†má»™t tiếng. Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đứng bên đã phất tay áo đón tiếp phát chưởng của Äịch Nhất Phi.
Äịch Nhất Phi trầm giá»ng há»i :
- Hòa thượng đã lượng sức mình liệu có thể thay hỠCố để đối địch với tại hạ chăng?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° nghiêm nghị đáp :
- Thà chủ đã bước chân và o chùa mà hà nh vi phóng túng không coi lão tăng và o đâu.
Äịch Nhất Phi ngá»a mặt lên cả cÆ°á»i nói :
- Äịch má»— có coi ai và o đâu bao giá»? Äại sÆ° tá»± Ä‘á» cao mình thái quá.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° trợn mắt lên quát :
- Câm há»ng Ä‘i!
Äịch Nhất Phi không nhịn được nói :
- Xem chừng chúng ta phải đi đến một cuộc tỷ võ. Hòa thượng hãy nếm một chưởng của ta.
Hắn vung chưởng từ tả sang hữu thà nh Ä‘Æ°á»ng cánh cung từ từ đẩy ra. Phát chưởng của hắn chẳng phát ra chút tiếng Ä‘á»™ng nà o, tá»±a hồ không đủ cÆ°á»ng lá»±c.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên biến sắc. Phát chưởng của đối phÆ°Æ¡ng không rõ hÆ° thá»±c, khiến nhà sÆ° rất Ä‘á»—i kinh nghi.
Äịch Nhất Phi phóng chưởng chÆ°a đánh đến nÆ¡i thì tay kia đã phát ra năm chiêu veo véo, tốc Ä‘á»™ kinh hồn.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° không vung chưởng đón tiếp. Chân lão buông theo phÆ°Æ¡ng vị thủy cung. Nhà sÆ° chá» cho đối phÆ°Æ¡ng phát hết năm chiêu má»›i trở vỠđứng nguyên vị. Thân pháp của nhà sÆ° rất nhẹ nhà ng tưởng chừng chÆ°a di Ä‘á»™ng thân hình.
Äịch Nhất Phi lạnh lùng há»i :
- Sao hòa thượng lại dùng cách né tránh mà không dám nghinh địch thẳng thắn?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đáp :
- Lão tăng mà không ra tay thì chà chủ không biết ngoà i cõi ngÆ°á»i nà y còn cõi ngÆ°á»i khác, ngoà i vòm trá»i nà y còn vòm trá»i khác.
Äá»™t nhiên nhà sÆ° dÆ°Æ¡ng cặp lông mà y, song chưởng hợp lại rồi bằng bặn đẩy ra. Äịch Nhất Phi nói :
- Có thế mới được chứ!
Hắn quét ngang tay trái, còn tay mặt xoay lại đánh chênh chếch lên.
NgỠđâu Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° má»›i phóng chưởng ra ná»a vá»i bá»—ng biến chiêu.
Chiêu thức rất kỳ dị mà luồng lá»±c đạo lại cá»±c kỳ thâm trá»ng.
Äịch Nhất Phi trở tay không kịp vá»™i và ng né tránh.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° há»i :
- Thế nà o?
Äịch Nhất Phi cÆ°á»i lạt đáp :
- Hòa thượng đừng vá»™i đắc ý. Äịch má»— né tránh má»™t chưởng nhÆ°ng còn nhiá»u sát thủ chÆ°a dùng đến.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° cÆ°á»i gằn há»i :
- Thà chủ còn chỠgì mà không trổ hết ra?
Äịch Nhất Phi cÆ°á»i lạt vung chưởng toan đánh thì Ä‘á»™t nhiên Cố Thiên Võ tiến lên nói :
- Xin thiá»n sÆ° hãy lùi lại. Y vì tiểu tá» mà tá»›i đây, váºy để tiểu tá» Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c giải quyết.
Äịch Nhất Phi nói :
- NhÆ° váºy Äịch má»— cà ng đỡ mệt.
Hắn quay lại ra lệnh cho sáu tên trong đội Ngân y :
- Hầu Quảng! Khai Thanh Bình! Hai ngươi chia nhau canh giữ hai bên miếu điện để đỠphòng hỠCố bỠtrốn.
Hai hán tỠáo trắng dạ một tiếng rồi chạy đến đứng ở hai góc đại điện.
Còn bốn tên kia đứng thà nh hà ng chữ nhất ngăn cản trÆ°á»›c cá»a Ä‘iện.
Cố Thiên Võ nhìn hán tá» mé hữu há»i :
- Khai Thanh Bình! NgÆ°Æ¡i còn nháºn ra Cố má»— không?
Hán tỠáo bạc tên gá»i Khai Thanh Bình thản nhiên đáp :
- DÄ© nhiên tại hạ nháºn ra rồi. TrÆ°á»›c kia tôn giá là m tổng lãnh Ä‘á»™i Ngân y, nhÆ°ng hiện giỠđã thà nh phạm nhân Ä‘ang bị Bảo chúa tróc nã...
Cố Thiên Võ nói :
- Cố má»— không muốn ở lại Thái Chiêu bảo đã có lÆ°u thÆ° từ chức tổng lãnh Ä‘á»™i Ngân y rồi má»›i bá» Ä‘i. Không ngá» Bảo chúa Ä‘em lòng nghi kỵ. Yên bảo chúa là ngÆ°á»i thâm hiểm tà n bạo, váºy Cố má»— khuyên ngÆ°Æ¡i nên rá»i khá»i Thái Chiêu bảo sá»›m Ä‘i, nếu còn trùng trình tất có ngà y bị tai há»a.
Khai Thanh Bình cũng hơi động dung, nhưng gã đáp ngay :
- Ngà y trÆ°á»›c Yên bảo chúa đã nói, năm năm trÆ°á»›c Thái Chiêu bảo Ä‘Æ°a lá»… đến má»i tôn giá là m tổng lãnh Ä‘á»™i Ngân y mà tôn giá cÅ©ng nhÆ° gã há» Triệu chỉ đến để nằm vùng mà thôi...
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
- Bảo chúa đã có lệnh, bá»n tại hạ Ä‘Ã nh đắc tá»™i vá»›i tôn giá.
Cố Thiên Võ nói :
- Khai Thanh Bình! Ngà y trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i chÆ°a gia nháºp và o Ä‘á»™i Ngân y ở Thái Chiêu bảo cÅ©ng là má»™t nhân váºt có danh tiếng trong võ lâm, xÆ°ng hùng má»™t phÆ°Æ¡ng, mà sao cam chịu là m tôi má»i cho ngÆ°á»i? Ngoà i ra Hầu Quảng, Hùng Kinh Niên Ä‘á»u là ...
Äịch Nhất Phi ngắt lá»i :
- Há» Cố kia! NgÆ°Æ¡i đừng rÆ°á»m lá»i nữa.
Cố Thiên Võ trầm giá»ng há»i :
- Ngươi cần động thủ lắm hay sao?
Äịch Nhất Phi không nói gì nữa, vung cả hai chưởng lên. Gan bà n tay hắn dần dần nổi mà u xanh.
Cố Thiên Võ thấy thế Ä‘á»™t nhiên lùi lại má»™t bÆ°á»›c, báºt tiếng la thất thanh :
- “Thanh Văn chưởngâ€!
Äịch Nhất Phi cÆ°á»i rá»™ nói :
- Ngươi đầu hà ng đi thôi!
Cố Thiên Võ giương mắt lên đáp :
- “Thanh Văn chưởng†thì đã là m gì được ai?
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° đứng bên vẻ mặt cá»±c kỳ trầm trá»ng. Lão nghÄ© thầm :
- “Thanh Văn chưởng Æ°? Nếu váºy thì thà chủ há» Äịch nà y ở Mạc Bắc đến. Không hiểu giữa hắn và Lam Pháp VÆ°Æ¡ng, má»™t nhân váºt cao thâm đệ nhất ở Mạc Bắc có mối liên quan gì không?â€
Lúc nà y Äại Mạc Quái Khách Äịch Nhất Phi đã nhằm Cố Thiên Võ phóng “Thanh Văn chưởng†ra.
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i hắn vá»t lên không. Song chưởng phát tiếng gió rÃt lên vù vù vá»t ra từng vòng xanh biếc Ä‘em theo khà lạnh ghê ngÆ°á»i. Má»—i vòng xanh nở ra là lại xÃch đến gần địch thủ thêm má»™t Ãt. Äến vòng thứ năm thì chưởng phong còn cách Cố Thiên Võ không đầy ba thÆ°á»›c, biến thà nh má»™t vùng há»—n Ä‘á»™n má» mịt mầu xanh xô đẩy không ngá»›t.
Triệu Tá» Nguyên thấy tình trạng nầy không khá»i báºt tiếng la hoảng. Chà ng đã biết võ công của Äịch Nhất Phi rất ghê gá»›m, nhÆ°ng không ngá» nó còn kỳ quái bá đạo đến thế!
Thanh Văn chưởng lực xô đến, Cố Thiên Võ không chần chỠđược nữa, gầm lên một tiếng :
- NÃ y!
Äá»™t nhiên áo bà o của gã phình ra, chân khà ngÆ°ng tụ không tan. Cố Thiên Võ không thoái lại tiến. Thân hình gã nhảy lên. ÄÆ¡n chưởng ở trÆ°á»›c ngá»±c phóng chiêu “Lục Äỉnh Khai SÆ¡n†quét ngang má»™t cái.
Phát “Lục Äỉnh Khai SÆ¡n†nặng không kém gì chiếc chà y ngà n cân là m cho chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng ngừng lại má»™t chút rồi lại tiếp tục xô tá»›i.
Cố Thiên Võ còn lÆ¡ lá»ng trên không bÆ°á»›c Ä‘i mấy bÆ°á»›c rồi từ từ hạ xuống.
Gã vung chưởng đánh lia lịa cho đến khi hạ mình tới mặt đất.
Trong thá»i khắc ngắn ngủi nà y, gã đã đụng chạm vá»›i mÆ°á»i mấy phát “Thanh Văn chưởng†mà lúc gã đứng xuống rồi vẫn vững chãi.
Triệu Tá» Nguyên đứng bên theo dõi ngẩn ngÆ°á»i ra. Bá»—ng nghe Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° nói :
- A Di Äà Pháºt! Trong võ lâm lại thêm má»™t chà ng thiếu niên cao thủ trùm Ä‘á»i!
Äịch Nhất Phi đứng ngẩn ngÆ°á»i ra Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, tá»±a hồ hắn không hiểu “Thanh Văn chưởng†của mình sao lại vô hiệu?
Äá»™t nhiên hắn ngá»a mặt lên trá»i gầm lên má»™t tiếng rồi cắm đầu dắt ngá»±a ra khá»i chùa.
Sáu hán tỠáo trắng ngÆ¡ ngác nhìn nhau rồi cÅ©ng dắt ngá»±a rút lui chẳng kể gì đến trá»i mÆ°a gió. Chúng giục ngá»±a chạy nhÆ° bay.
Tiếng vó ngá»±a má»—i lúc má»™t xa. Bóng ngÆ°á»i cÅ©ng biến và o trong đêm tối.
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° khẽ hô :
- “Lục Äỉnh Khai SÆ¡n†của tiểu thà chủ tháºt là lợi hại!
Cố Thiên Võ không để ý vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Tháºt là má»™t phen hú vÃa!
|
20-07-2008, 10:23 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 29
NgÆ°á»i bà máºt ngồi trong xe là ai?
Triệu TỠNguyên nói :
- Cố huynh! Té ra võ công của Cố huynh rất cao thâm. Thế mà trước nay tiểu đệ không hay, vừa rồi sợ muốn chết.
Cố Thiên Võ mỉm cÆ°á»i đáp :
- Tiểu đệ có chá»— khó nói. Khi ở Thái Chiêu bảo bất đắc dÄ© phải giấu diếm, giả vá» không hiểu võ công mấy để ngÆ°á»i ta khá»i nghi ngá».
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Chá»— nà o khó nói? ChÃnh mình cÅ©ng có nhiá»u chá»— khó nói. Xem ra giữa ngÆ°á»i và ngÆ°á»i tháºt thiếu kẻ thà nh thá»±c vá»›i nhau.â€
NhÆ°ng chà ng cÅ©ng không há»i nữa.
Cố Thiên Võ nói :
- Vừa rồi thá»±c ra lão há» Äịch chÆ°a thất bại. Có Ä‘iá»u hắn chắc mẩm “Thanh Văn chưởng†của hắn ăn đứt tiểu đệ, không ngá» lại bị phá giải. Trong lúc nhất thá»i hắn thẹn thùng láºt Ä‘áºt bá» Ä‘i...
Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° gáºt đầu nói :
- Sá»± thá»±c là váºy. Thà chủ há» Äịch võ công rất quái dị. E rằng hắn còn trở lại.
Triệu Tá» Nguyên chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, lẩm bẩm má»™t mình :
- Lạ thiệt! Trong thiên hạ sao có chuyện lạ thế?
Cố Thiên Võ ngÆ¡ ngác há»i :
- Triệu huynh đệ nghÄ© gì váºy?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Giữa Äịch Nhất Phi và Yên Äịnh Viá»…n dÆ°á»ng nhÆ° có mối quan hệ sâu xa.
Hắn đã Ä‘i thu ba thanh kiếm gẫy vá» cho Yên bảo chúa, lại là m tổng lãnh Ä‘á»™i Ngân y ở Thái Chiêu bảo, nhÆ°ng chÃnh mắt tiểu đệ trông thấy hắn ngấm ngầm Ä‘Æ°a tin cho Võ Khiếu Thu cùng mÆ°u chuyện bất lợi cho Yên Äịnh Viá»…n. Thằng cha nà y chÆ¡i hai mang, chiá»u chuá»™ng cả hai bên, tất có âm mÆ°u kỳ lạ.
Äoạn chà ng Ä‘em những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe trong căn nhà gianh ngoà i hoang dã nhất nhất thuáºt lại.
Ba ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng nghị má»™t lúc Ä‘oán ra Äịch Nhất Phi tất còn trở lại.
Vả, Yên Äịnh Viá»…n đã phát giác ra tiá»m tung của Cố Thiên Võ thì khi nà o hắn chịu bá» qua.
Cố Thiên Võ liá»n từ biệt Nhất Má»™ng thiá»n sÆ° ra khá»i chùa Quảng Linh.
Cố Thiên Võ và Triệu Tá» Nguyên Ä‘á»™i mÆ°a mà đi. Äược má»™t lúc hai chà ng chia tay má»—i ngÆ°á»i má»—i ngã.
Trá»i mÆ°a má»—i lúc má»™t nặng hạt. Bầu trá»i mù mịt mà gió thổi cà ng mạnh.
Cảnh tượng ban đêm má»—i lúc má»™t thêm tịch mịch. Những cÆ¡n mây xám Ä‘em lại những hạt mÆ°a rất dầy đổ xuống ngÆ°á»i Triệu Tá» Nguyên. Ngoà i mÆ°a gió không còn có cảnh tượng gì khác.
Triệu Tá» Nguyên ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng nhìn ra phÃa xa xa chỉ thấy má»™t mầu Ä‘en má» mịt. Chà ng tá»± nói má»™t mình :
- Khà trá»i tại phÆ°Æ¡ng bắc khác hẳn miá»n nam. Những tráºn mÆ°a rất lâu không tạnh. Ta hãy kiếm chùa tránh mÆ°a gió rồi sẽ Ä‘i...
Chà ng đi một lúc nữa, mưa gió nhẹ bớt dần dần.
Trong bóng tối mù tối mịt, Triệu Tá» Nguyên bá»—ng nghe thấy tiếng bánh xe lá»™c cá»™c nổi lên ở phÃa sau. Tiếp theo má»™t giá»ng nói lạnh nhÆ° băng cất lên :
- Tránh ra mau! Ngươi muốn chết chăng?
Triệu TỠNguyên quay đầu nhìn lại thấy một cỗ xe có mui đi gần tới nơi.
NgÆ°á»i dong xe ngồi ở phÃa trÆ°á»›c dÆ°Æ¡ng cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện nhìn chòng chá»c và o Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm :
- “Cá»— xe nà y phảng phất nhÆ° ở trên trá»i rÆ¡i xuống. Nó đã đến sau lÆ°ng mà mình chÆ°a phát giác. Tuy tiếng mÆ°a gió à o ạt nhÆ°ng cÅ©ng không ngăn nổi tiếng xe ngá»±a má»›i phải. Váºy mà sao ta lại chẳng nghe thấy gì?â€
NgÆ°á»i dong xe đầu Ä‘á»™i nón lá, vai khoác áo tÆ¡i, thân hình vừa cao vừa gầy.
Ná»a mặt bị nón che khuất, chỉ để lá»™ cặp mắt lấp loáng. Khi xe lÆ°á»›t tá»›i bên mình Triệu Tá» Nguyên, hắn cho xe dừng lại, rồi lạnh lùng há»i :
- Tiểu tá»! Trá»i mÆ°a to gió lá»›n lại Ä‘ang lúc đêm khuya mà ngÆ°Æ¡i còn nhởn nhÆ¡ ở trên Ä‘Æ°á»ng. NgÆ°Æ¡i đã mua quãng Ä‘Æ°á»ng nà y rồi hay sao mà không để lối cho xe ta phóng Ä‘i?
Triệu Tá» Nguyên nghe giá»ng nói đối phÆ°Æ¡ng chẳng tá» tế gì thì cÅ©ng tức mình há»i lại :
- Tại hạ hiển nhiên đã tránh sang bên Ä‘Æ°á»ng. Chẳng lẽ tại hạ không mua con Ä‘Æ°á»ng nà y thì không Ä‘i được hay sao?
NgÆ°á»i dong xe cÆ°á»i lạt nói :
- Gã nà y đã nghênh ngang trên Ä‘Æ°á»ng mà còn cãi bÆ°á»›ng.
Triệu TỠNguyên đáp :
- Ai là ngÆ°á»i cãi bÆ°á»›ng thì ông bạn tá»± biết rồi đó.
NgÆ°á»i kia lá»›n tiếng :
- Tiểu tá»! Giá»ng lưỡi ngÆ°Æ¡i cứng rắn, ta muốn Ä‘o coi ngÆ°Æ¡i được bao nhiêu cân lạng?
Dứt lá»i, gã khẽ vung tay má»™t cái. Ba Ä‘iểm hà n tinh lấp loáng đâm thẳng tá»›i yết hầu Triệu Tá» Nguyên.
Biến diá»…n cá»±c kỳ Ä‘á»™t ngá»™t, Triệu Tá» Nguyên không ngỠđối phÆ°Æ¡ng má»›i nói mấy câu đã ngấm ngầm táºp kÃch má»™t cách tà n Ä‘á»™c nhÆ° váºy. Hai bên đứng rất gần nhau mà ba Ä‘iểm sáng đánh tá»›i cá»±c kỳ mau lẹ khiến đối phÆ°Æ¡ng không Ä‘Æ°á»ng ngăn chặn, cÅ©ng khó lòng né tránh.
Triệu Tá» Nguyên là ngÆ°á»i cấp trÃ, chà ng co hai tay Ä‘Æ°a vá» phÃa sau. Äồng thá»i nằm ngá»a ngÆ°á»i ra, lÆ°ng giáng xuống đất.
“Véo véo véoâ€! Ba mÅ©i cÆ°Æ¡ng châm nhá» nhÆ° lông trâu bay lÆ°á»›t qua da bụng Triệu Tá» Nguyên rá»›t xuống đất. NgÆ°á»i dong xe nói :
- Tiểu tá»! Té ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải kẻ tầm thÆ°á»ng.
Triệu Tá» Nguyên sa sầm nét mặt há»i :
- Sao tôn giá lại dùng ám tiá»…n hại ngÆ°á»i?
Bất giác chà ng ngó xuống ba mũi cương châm thấy nó rất nhỠbé mà đầu lại đen láy hiển nhiên có tôi thuốc độc.
Triệu TỠNguyên kinh hãi run lên nghĩ thầm :
- “MÅ©i cÆ°Æ¡ng châm tôi thuốc Ä‘á»™c nà y vá»›i thứ Ä‘á»™c châm mà lão tà n phế áo Ä‘á» thổi ra khiến ngÆ°á»i ta không kịp Ä‘á» phòng giống hệt nhÆ° nhau. Phải chăng đầu kim cÅ©ng tôi chất Ä‘á»™c Mã Lan?â€
Rồi chà ng tá»± há»i :
- “Theo lá»i đồn thì chất Ä‘á»™c Mã Lan là độc môn của căn nhà xanh ở Thủy Bạc. Tại sao ngÆ°á»i dong xe nà y lại sá» dụng loại Ä‘á»™c châm đó?â€
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì trong xe có thanh âm Ä‘Ã n bà ra chiá»u nhá»c mệt cất lên :
- Mã Ký! NgÆ°Æ¡i lại xung Ä‘á»™t vá»›i ngÆ°á»i ta rồi hay sao?
NgÆ°á»i dong xe đáp :
- Khải bẩm chủ nhân! Gã nà y ngăn Ä‘Æ°á»ng cá»— xe, hiển nhiên có ý mạo phạm...
Thanh âm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lại cất lên ngắt lá»i :
- Ta trông rõ lắm rồi. NgÆ°Æ¡i muốn phát lạc gã thì ra tay Ä‘i! Bằng không thì bá» mặc gã, lên Ä‘Æ°á»ng cho gấp.
Triệu Tá» Nguyên ngấm ngầm chú ý quan sát cá»— xe bồng, thấy xe nà y lá»›n hÆ¡n xe thÆ°á»ng đến năm thÆ°á»›c. Cả mặt trÆ°á»›c mặt sau và hai bên Ä‘á»u che rèm vải xám. NhÆ°ng mặt trÆ°á»›c có hai cái lá»— nhá» và tròn. Nếu không chú ý thì không nháºn ra được. Chà ng chợt tỉnh ngá»™, lẩm bẩm :
- NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia nói đã nhìn thấy rõ hết thì ra mụ đã do hai cái lá»— tròn trên tấm rèm dòm ra ngoà i.
Gã dong xe tên gá»i Mã Kỳ há»i :
- Thuộc hạ dùng “Tất Sa độc đao†có được không?
Tất Sa độc đao vừa nói ra, Triệu TỠNguyên đã chấn động tâm thần, nghĩ bụng :
- “Ngà y trÆ°á»›c sÆ° phụ đã cho hay “Tất Sa Ä‘á»™c Ä‘ao†là má»™t loại khà giá»›i mà căn nhà xanh ở Thủy Bạc chuyên sá» dụng. NgÆ°á»i thÆ°á»ng bị Ä‘ao nà y chém trầy da, chất Ä‘á»™c láºp tức xâm nháºp và o ná»™i thể là m cho sÆ°ng lên cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n, so vá»›i tá» tá»™i còn khó chịu hÆ¡n nhiá»u.â€
Bây giá» chà ng nghe nói đến bốn chữ “Tất Sa Ä‘á»™c Ä‘ao†không khá»i sợ run.
Nữ nhân trong cỗ xe mui lên tiếng :
- Cũng được! Nhưng trong vòng ba chiêu ngươi phải chặt cụt một tay một chân của gã để gã nếm mùi đau khổ chứ không được giết gã.
Triệu TỠNguyên mắng thầm :
- “Con Ä‘Ã n bà nà y tháºt là ác Ä‘á»™c! Chặt cụt chân tay mà má»›i là nếm mùi Ä‘au khổ. Mặt mụ giấu ở phÃa sau tấm rèm xe chắc hung dữ nhÆ° quá»· dạ xoa!â€
NgÆ°á»i dong xe tên gá»i Mã Ký cÆ°á»i khẩy nhìn Triệu Tá» Nguyên nói :
- Tiểu tá»! Nháºn lấy số mạng Ä‘i thôi! Ha ha!
Hắn vừa nói vừa lấy trong bá»c ra má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao trắng toát khoa lên trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên, nhÆ°ng hắn vẫn ngồi trên xe.
Triệu TỠNguyên trong lòng hồi hộp không hiểu đối phương hạ thủ bằng cách nà o?
Mã Ký tay cầm Ä‘oản Ä‘ao vạch má»™t Ä‘Æ°á»ng trên không.
Triệu Tá» Nguyên thấy má»™t luồng gió nóng rát xô tá»›i. Chà ng kinh hãi vô cùng, hốt hoảng lùi lại phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Mã Ký lộ vẻ ngạc nhiên muốn tung mình xuống xe rượt theo thì nữ nhân trong xe lên tiếng :
- Mã Ký! Khoan rồi hãy Ä‘á»™ng thủ. Bên Ä‘Æ°á»ng có ngÆ°á»i ẩn nấp.
Mụ chÆ°a dứt lá»i, má»™t ngÆ°á»i trong bụi cá» ráºm mé tả bên Ä‘Æ°á»ng từ từ bÆ°á»›c ra.
Triệu TỠNguyên cực kỳ kinh ngạc, bụng bảo dạ :
- “Giữa lúc mÆ°a gió ầm ầm mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia ngồi trong xe thÃnh giác còn bén nhạy nhÆ° váºy thì công lá»±c mụ khó mà tưởng tượng được.â€
NgÆ°á»i vừa xuất hiện chân Ä‘i kháºp khiá»…ng, tÆ°á»›ng mạo cá»±c kỳ xấu xa. Hắn chệnh chạng bÆ°á»›c tá»›i gần cá»— xe bồng đứng ở mé hữu Triệu Tá» Nguyên.
Triệu TỠNguyên buột miệng la lên :
- Ương Thần Lão Xú! Lão đấy ư?
NgÆ°á»i què chân nà y chÃnh là Ương Thần Lão Xú. Triệu Tá» Nguyên đã gặp hai lần, má»™t lần ngoà i má»™ địa gần Quá»· trấn và má»™t lần ở trong phủ Kim Linh Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng Mạch Cấn. Khi đó Ương Thần Lão Xú nháºn lầm Triệu Tá» Nguyên có mối liên quan vá»›i Chức Nghiệp Kiếm Thủ, nên đối vá»›i chà ng ra vẻ hững há».
Hắn lạnh lùng nhìn Triệu TỠNguyên rồi lẳng lặng không nói gì.
Nữ nhân trong xe lại há»i :
- Ương Thần Lão Xú! Ừ phải! Cái tên nà y ta đã được nghe rồi, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có danh trên chốn giang hồ...
Ương Thần Lão Xú là má»™t nhân váºt nổi tiếng. Lão còn là ngÆ°á»i ná»a chÃnh ná»a tà . Cả hai phe hắc đạo, bạch đạo Ä‘á»u nghe danh lão. Bây giá» nữ nhân nói dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có tiếng trên chốn giang hồ thì ra mụ khinh lão quá. Triệu Tá» Nguyên tưởng lão phải nổi nóng ngay, không ngá» lão thản nhiên chẳng để ý gì.
Lão quay vá» phÃa xe bồng trầm giá»ng nói :
- Tôn giá dạy quá lá»i!
Nữ nhân trong xe há»i :
- Lão Xú! Lão ẩn nấp trong đám cá» ráºm là m chi váºy?
Ương Thần Lão Xú trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Lão phu tình cá» qua đây, ngó thấy cá»— xe bồng của Tiên TỠđằng xa rồi Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ dừng chân lại ngó, chứ chẳng có ý gì khác...
Nữ nhân trong xe ngắt lá»i :
- Lão Xú! Lão xưng hô ai là Tiên T�
Ương Thần Lão Xú ngÆ¡ ngác, ấp úng há»i :
- Tôn giá... Chẳng lẽ tôn giá không phải là ... Hương Xuyên...
Lão Xú chÆ°a dứt lá»i thì rèm xe lay Ä‘á»™ng, góc rèm vén lên. Má»™t cánh tay trắng nhÆ° ngá»c từ từ lá»™ ra...
Ương Thần Lão Xú mắt sáng nhÆ° Ä‘iện ngó thấy trên ngón tay mụ Ä‘eo má»™t cái nhẫn mà u lục. NgÆ°á»i lão run lên, ấp úng không nói ra câu.
Nữ nhân trong xe rụt cánh tay và o cÆ°á»i khanh khách nói :
- Thấy nhẫn cÅ©ng nhÆ° thấy ngÆ°á»i. Lão Xú biết ta là ai rồi chứ?
Ương Thần Lão Xú cất giá»ng run run đáp :
- Lão phu có mắt không tròng... Lão phu có mắt không tròng...
Nữ nhân trong xe nói :
- Ương Thần Lão Xú! Bữa nay ta gặp ngÆ°Æ¡i má»™t cách bất ngá», muốn há»i má»™t câu được chăng?
Ương Thần Lão Xú đáp :
- Lão phu mà biết là xin nói hết.
Nữ nhân trong xe há»i :
- ChÃnh việc của lão, lão còn không biết Æ°? TrÆ°á»›c đây chÆ°a lâu, nghe nói lão có liên hiệp vá»›i nhiá»u đồng đạo võ lâm. Cả Cái bang, Hắc Nham tam huynh đệ và bá»n Triá»u Thiên Tôn Giả cùng đến viện trợ Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng Mạch Cấn mà thá»±c ra là mÆ°u mô đối phó vá»›i Chức Nghiệp Kiếm Thủ. Chuyện đó có thá»±c không?
Ương Thần Lão Xú kinh ngạc há»i lại :
- Tôn giá... nháºn được tin tức đó ở đâu?
Nữ nhân trong xe đáp :
- Còn chuyện gì qua được tai mắt chủ nhân trong nhà xanh ở Thủy Bạc?
NgÆ°Æ¡i đừng há»i cho mất thì giá».
Ương Thần Lão Xú ngần ngừ một lúc rồi đáp :
- Sá»± thá»±c là nhÆ° váºy. Lão phu kết bạn vá»›i Mạch Cấn lâu năm, dÄ© nhiên phải hết lòng vì bạn.
Nữ nhân hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Ta e rằng ngươi còn mưu đồ chuyện khác.
Lão Xú chÆ°a trả lá»i, nữ nhân lại nói tiếp :
- Ta chỉ muốn nghe lá»i ngÆ°Æ¡i để chứng thá»±c. Bây giá» ngÆ°Æ¡i Ä‘i được rồi.
Ương Thần Lão Xú như được cất gánh nặng, xoay mình rảo bước đi ngay.
Triệu Tá» Nguyên ngó bóng sau lÆ°ng Lão Xú má»—i lúc má»™t xa. Chà ng hoảng hốt đứng ngẩn ngÆ°á»i tá»± há»i :
- “Không hiểu ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong xe thò cánh tay trắng nhÆ° tuyết ra ngoà i, ngón tay Ä‘eo má»™t cái nhẫn mà u lục tượng trÆ°ng cho váºt gì?â€
Lúc nà y mÆ°a lá»›n đã tạnh, gió cÅ©ng ngá»›t dần. VÅ© trụ tối Ä‘en nhÆ° má»±c trÆ°á»›c khi trá»i rạng đông.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà ... Nữ nhân trong xe bá»—ng cất tiếng há»i :
- Mã Ký! Lão Xú đi lâu chưa?
Mã Ký đáp :
- Äá»™ chừng má»™t khắc.
Nữ nhân khẽ nói :
- Một khắc là đủ rồi, ngươi giục xe chạy đi. Chỉ trong năm dặm là đuổi kịp Ương Thần Lão Xú...
Mã Ký ngạc nhiên há»i :
- Còn thằng nhá» chặn Ä‘Æ°á»ng nà y nên xá» trà cách nà o?
Hắn Ä‘Æ°a mắt ngó Triệu Tá» Nguyên, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ còn chá» lệnh là láºp tức ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống chà ng.
Nữ nhân cất giá»ng lạnh nhÆ° băng :
- Mã Ký! Ta ra lệnh cho ngÆ°Æ¡i tức tốc rượt theo Ương Thần Lão Xú mà ngÆ°Æ¡i muốn có chủ trÆ°Æ¡ng khác chăng? Là m gì có thì giá» mà ngó tá»›i thằng lá»i đó?
Mã Ký không dám nói nhiá»u, hầm hầm nhìn Triệu Tá» Nguyên rồi giục ngá»±a toan Ä‘i.
Triệu TỠNguyên lớn tiếng quát :
- Hãy khoan!
Mã Ký cũng quát lên :
- Thằng lá»i kia! Cút Ä‘i!
Hắn vung roi nhằm quất xuống đầu Triệu TỠNguyên.
Triệu Tá» Nguyên vá»t mình né tránh. Con ngá»±a hà lên má»™t tiếng rồi kéo cá»— xe bồng chạy nhÆ° bay...
Triệu TỠNguyên tâm thần hoảng hốt, hồi lâu mới tỉnh lại. Chà ng rũ áo và quệt đất bùn đi rồi cũng bắt đầu thượng lộ.
Sau tráºn mÆ°a, trên trá»i không má»™t ánh trăng sao. Äêm tối khiến cho Triệu Tá» Nguyên có cảm giác cÆ¡ hồ nghẹt thở. Trên Ä‘Æ°á»ng tÄ©nh mịch quạnh hiu không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Chà ng Ä‘i chừng má»™t giá» thì phÃa trÆ°á»›c hiện ra má»™t khu rừng ráºm. ÄÆ°á»ng lối quanh co dẫn và o rừng sâu. Triệu Tá» Nguyên tiến vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, chợt nhá»› tá»›i câu nói của những ngÆ°á»i lão luyện giang hồ “Gặp rừng đừng có lần và oâ€.
Mắt chà ng trông khu rừng mà trong lòng nổi lên cảm giác bất tÆ°á»ng. Bất giác chà ng dừng bÆ°á»›c lại.
Triệu Tá» Nguyên còn Ä‘ang ngần ngừ thì bất thình lình nghe tiếng bÆ°á»›c chân rất cấp bách. Chà ng biến sắc, hai tay để trÆ°á»›c ngá»±c váºn đầy đủ chân khà đỠphòng gặp biến cố là láºp tức phóng ra. Trên cây tiếng vá» gà o u ú nhÆ° để chế nhạo anh chà ng hoang mang quá Ä‘á»™.
Tiếng bÆ°á»›c chân má»—i lúc má»™t gần. Cà nh lá rẽ sang hai bên, má»™t ngÆ°á»i loạng choạng tiến ra. Triệu Tá» Nguyên định thần nhìn lại thì chÃnh là Ương Thần Lão Xú.
Lão Xú dÆ°á»ng nhÆ° đã kiệt lá»±c, thở hồng há»™c. Hắn chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên còn cách mấy bÆ°á»›c thì trượt chân té xuống.
Triệu TỠNguyên la thất thanh :
- Lão xú! Lão Xú!
Ương Thần Lão Xú giẫy giụa trên mặt đất ra chiá»u rất Ä‘au khổ. Lão máy môi mà không phát ra thanh âm được. Bá»™ mặt cá»±c kỳ xấu xa của lão lúc nà y nổi mầu Ä‘en. Hai bên má mồ hôi nhá» giá»t. DÆ°á»ng nhÆ° lão trúng phải chất kịch Ä‘á»™c.
Triệu Tá» Nguyên không biết là m thế nà o, bá»—ng nghe Lão Xú phát ra những tiếng quái gở. Miệng thở hồng há»™c. Hai tay cà o trÆ°á»›c ngá»±c rách cả da thịt, máu chảy đầm đìa. Những mảnh áo rách thà nh từng thá»i dà i.
Triệu Tá» Nguyên quát há»i :
- Lão điên rồi ư?
Chà ng liá»n phóng tay mặt ra rất mau lẹ Ä‘iểm và o huyệt đạo hai tay Lão Xú.
Ương Thần Lão Xú lắp bắp nói nhát gừng :
- Nữ Oa... ta đã nhìn thấy Nữ Oa...
NgÆ°á»i lão không ngá»›t co quắp. GÆ°Æ¡ng mặt cùng ngÅ© quan biến thà nh quái trạng coi cà ng ghê gá»›m. Lão giẫy Ä‘Ã nh đạch mấy cái. Hai mắt lão lồi ra, rồi không nhúc nhÃch được nữa.
Triệu Tá» Nguyên nghe Lão Xú lẩm nhẩm nói mấy câu sau cùng chẳng hiểu gì hết rồi lão lăn ra chết liá»n. Biến cố xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t là m chà ng luống cuống chân tay không biết là m thế nà o. Lát sau chà ng cảm thấy má»™t cảm giác kỳ dị trong lòng, miệng chà ng lẩm bẩm :
- Lão Xú má»›i chạy Ä‘i chÆ°a được năm dặm rồi bị hại ở đây. Tá» trạng rất kỳ lạ. Phải rồi! NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong xe đã nói trong vòng năm dặm phải rượt kịp Lão Xú. Bây giá» Lão Xú quả nhiên bị hại cách xa chá»— trÆ°á»›c chừng năm dặm...
Chà ng nghÄ© tÆ¡i đây, đầu óc trầm trá»ng, ý chà chìm hẳn xuống.
Triệu Tá» Nguyên ngá»ng đầu trông vá» phÃa trÆ°á»›c thấy khu rừng ráºm tối Ä‘en, bất giác lòng chà ng khẩn trÆ°Æ¡ng, bụng bảo dạ :
- “Nếu hung thủ giết Ương Thần Lão Xú còn lẩn quẩn ở trong rừng kia mà ta mạo hiểm và o rừng thì chẳng hiểu có cùng má»™t mệnh váºn vá»›i lão không?â€
Sau chà ng khắc phục được nổi lòng sợ sệt cất bước tiến và o. Chân giẫm lên lá khô phát ra tiếng sột soạt ở trong rừng sâu nghe rất rõ.
Chà ng cẩn tháºn dò từng bÆ°á»›c tiến và o rừng mà không gặp chuyện gì, chà ng cà ng lấy là m lạ.
Triệu Tá» Nguyên không chần chỠđược nữa chạy má»™t mạch đến trấn Bạch Lệ. Khi chà ng tá»›i Cao LÆ°Æ¡ng Tá»u Lâu thì ngà y đã hoà ng hôn. Nhà quán đã thắp đèn lồng chiếu ra luồng ánh sáng mỠảo.
Triệu Tá» Nguyên đứng trÆ°á»›c tá»u lâu trong dạ bồi hồi. Chà ng nhá»› lại những cuá»™c tao ngá»™ kỳ lạ mấy bữa nay tưởng chừng nhÆ° lạc và o mấy thế giá»›i khác biệt.
May mà chất Ä‘á»™c Mã Lan trong ngÆ°á»i chà ng đã được giải trừ, không đến ná»—i bị ngÆ°á»i kiá»m chế suốt Ä‘á»i. Chà ng không hiểu lão tà n phế mặc áo đỠđã biết rõ đầu Ä‘uôi chÆ°a. Chà ng lẩm bẩm :
- Lão áo Ä‘á» tà n phế cho ta uống chất tuyệt Ä‘á»™c đã chắc mẩm ta phải cúi đầu nghe lệnh. NgỠđâu gặp lúc quá»· thần sai khiến, chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i ta được giải trừ rồi. Chi bằng ta giả vá» chÆ°a khá»i ná»™i thÆ°Æ¡ng trở lại thám thÃnh, có khi dò xét được chuyện bà máºt cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Triệu Tá» Nguyên nghÄ© tá»›i đây liá»n kéo má»™t tên tiểu nhị lại há»i :
- Tiểu huynh đệ! Chú có biết má»™t ngÆ°á»i đứng tuổi và má»™t ngÆ°á»i già mặc áo Ä‘á» ngồi trên ghế có bánh xe còn ở Ä‘iếm nà y không?
Tiểu nhị ngó Triệu TỠNguyên một cái rồi đáp :
- Có phải khách quan cùng hai vị chủ bá»™c đó Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng không? Hai bữa trÆ°á»›c tiểu nhân còn thấy ba vị ngồi chung má»™t bà n rượu. Hôm ấy khách quan... à không phải, ông già ngồi trên ghế có bánh xe đã lỡ tay đánh rá»›t chung rượu vỡ tan, rồi khách quan kêu tiểu nhân đến đổi chiếc chung khác...
Triệu Tá» Nguyên gượng cÆ°á»i, ngắt lá»i :
- Ta chỉ há»i chú: Chủ bá»™c hỠđã rá»i khá»i Ä‘iếm nà y chÆ°a?
Tiểu nhị đáp :
- ChÆ°a! Hai vị ở trong khách sạn phÃa sau tá»u lầu đã hai ngà y rồi. DÆ°á»ng nhÆ° hai vị còn chá» ai đến. Ông già đã dặn tiểu nhân há»… thấy cá»— xe mui xám thì và o thông báo cho hai vị.
Triệu Tá» Nguyên nghe nói Ä‘á»™ng tâm bÆ°á»›c Ä‘i liá»n. Tiểu nhị lẽo đẽo theo sau rồi tiếp :
- Nà y khách quan! TÃnh nết hai vị đó rất cổ quái. Nếu khách quan không có việc gì thì đừng đến quấy há» nữa hay hÆ¡n. Äêm qua tiểu nhân Ä‘Æ°a bình trà và o mà bị hai vị quát tháo om sòm. Chà chà ! Äây là lần đầu tiểu nhân gặp mấy ông khách nhÆ° váºy...
Äá»™t nhiên trong quán có tiếng má»™t tá»u khách quát tháo :
- Thôi đừng đứng đấy mà bẻm mép nữa! Mau đi lấy cho ta một bình rượu.
Triệu Tá» Nguyên giở cÆ°á»i giở mếu Ä‘i qua tá»u lâu, tiến và o khách sạn ở háºu viện. Chà ng đến gian sÆ°Æ¡ng phòng thứ ba, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Triệu TỠNguyên vừa bước và o phòng mắt chà ng đã chạm ngay phải bộ mặt lầm lỳ của lão áo đỠtà n phế. Lão đang ngồi co ro trên chiếc ghế có bánh xe, còn gã nô bộc Thiên Phong đứng ở bên cạnh.
Thiên Phong đảo mắt nhìn chà ng há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i đã vỠđấy Æ°?
Triệu TỠNguyên lạnh lùng đáp :
- Äã muốn sống thì không vá» mà được Æ°? Tại hạ trúng chất kịch Ä‘á»™c, kiếp nà y chẳng còn hy vá»ng gì nữa.
Chà ng cố ý lá»™ vẻ buồn thiu để đối phÆ°Æ¡ng khá»i khám phá ra chá»— sÆ¡ hở.
Thiên Phong hắng dặng một tiếng rồi nói :
- NgÆ°Æ¡i đã biết những Ä‘iá»u lợi hai mà muốn đến là đến, muốn Ä‘i là đi, đủ tá» ngÆ°Æ¡i không coi chủ nhân và o đâu.
Triệu TỠNguyên nhún vai nói :
- Như thế không được hay sao?
Lão tà n phế xoay xe lại nhìn Triệu Tá» Nguyên cất giá»ng âm trầm há»i :
- Thằng lá»i kia! Sau khi uống chất Ä‘á»™c Mã Lan, ngÆ°Æ¡i đã thà nh má»™t tên nô bá»™c của lão phu. Váºy mà ngÆ°Æ¡i Ä‘i lại tá»± nhiên không biết pháºn sá»± má»™t tên nô bá»™c chút nà o. Mấy bữa trÆ°á»›c lão phu đã cảnh cáo mà ngÆ°Æ¡i nghe tai ná» qua tai kia mất hay sao?
Triệu Tá» Nguyên là m bá»™ kÃnh cẩn đáp :
- Tiểu nhân trong lúc hồ đồ. Xin lão gia miễn chấp.
Lão tà n phế hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Nếu sau nà y ngÆ°Æ¡i còn có lòng ngá»— nghịch thì trong mÆ°á»i ngà y chất Ä‘á»™c phát tác, lão phu không cho thuốc giải để lục phủ ngÅ© tạng của ngÆ°Æ¡i bị chất Ä‘á»™c xuyên thủng. Gân cốt toà n thân ngÆ°Æ¡i bị gẫy nát. Ha ha! Gã Thiên Phong đã được mục kÃch nhiá»u kẻ trúng Ä‘á»™c bị thảm tá» rồi đó. Gã sẽ Ä‘em những tình trạng thảm khốc bảo cho ngÆ°Æ¡i hay.
Triệu TỠNguyên đưa mắt ngó Thiên Phong. Chà ng lộ vẻ sợ hãi nói :
- Tiểu nhân cứ coi vẻ mặt khủng khiếp của Thiên Phong cũng đủ biết lão gia không nói ngoa.
Lão tà n phế nói :
- Lão phu không muốn đặt ngÆ°Æ¡i và o đất chết. NgÆ°Æ¡i hãy coi chừng, đừng chá»c giáºn lão phu.
Lão tuyệt không há»i đến hà nh tung hai bữa nay của Triệu Tá» Nguyên.
Chà ng cũng băn khoăn trong dạ.
Hồi lâu lão tà n phế lại nói :
- Nhai nhi! Bây giỠbắt đầu “tá trang†cho lão phu đi.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Tá trang ư? Tá trang thế nà o?
Lão tà n phế đáp :
- NgÆ°Æ¡i đừng giả vá» nữa! Mấy bữa trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i ở trong Thái Chiêu bảo đã ẩn ngoà i cá»a thạch thất để dòm trá»™m Thiên Phong tá trang. NgÆ°Æ¡i tưởng lão phu không biết Æ°? Lão phu cÅ©ng muốn lên tiếng thì vừa đúng lúc há» Cố bịt mặt bằng khăn Ä‘en từ ngoà i cá»a sổ xông và o nhà toan hà nh thÃch lão phu rồi gã cùng ngÆ°Æ¡i ung dung ra Ä‘i, tưởng ngÆ°Æ¡i chÆ°a quên được.
Triệu TỠNguyên cực kỳ kinh hãi, bụng bảo dạ :
- “Té ra lão nà y biết mình dòm trá»™m mà lão vẫn giữ vẻ thản nhiên. Thế thì lão thâm tháºt!â€
Chà ng nghÄ© tá»›i đây bất giác ngÆ°á»i run bần báºt. Chà ng liá»n đánh bạo đẩy cái ghế có lão tà n phế ngồi đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng rồi từ từ Ä‘á»™ng thủ.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
co long vn thu quan, co long vnthuquan, doan kiem thu vnthuquan, doan kiem thu- 4vn.eu, êèòàéñêèé, ïîðíîãàëåðåè, ïðè÷åñêè, luc tieu phung.vntjuquan, truyen doan kiem thu 4vn, vnthuquan co long, vnthuquan luc tieu phung |
| |