15-10-2008, 03:51 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 26
NhÆ° lần trÆ°á»›c há» Ä‘i máy bay phản lá»±c tÆ° và trá»±c thăng để vá» nhà Call ở trên núi tối hôm đó. Jim Herkins đứng đợi há» trên hiên nhà , anh ta có nhiệm vụ chăm sóc nhà cá»a, khi há» Ä‘i có việc.
- Khi quà vị Ä‘i, nhà cá»a im lặng nhÆ° tá» - Anh ta nói – NhÆ°ng con chó con của cô Sinclair nhai đứt chiếc già y táºp chạy của tôi. Công việc ở Vancouver yên ổn cả chứ?
- Yên ổn cả, Ãt ra chúng tôi cÅ©ng biết được chuyện nà y có nguyên do từ công ty Mega Tech mà ra. Chúng ta cứ nhắm theo hÆ°á»›ng nà y mà lần ra tung tÃch thôi.
Ross và Randy theo há» và o nhà . Toán an ninh lại chia phiên má»—i phiên 6 giá» nhÆ° cÅ©. Call Ä‘i và o phòng là m việc, không nói má»™t tiếng. Từ khi há» rá»i khá»i Vancouver, anh trầm tÆ° mặc tưởng, vẻ mặt cau có và thái Ä‘á»™ trả lá»i nhát gừng khiến Charity cảm thấy cần để yên cho anh má»™t mình.
Äêm vá» khuya nhÆ°ng mặt trá»i vẫn còn trên bầu trá»i, và cô không muốn ngủ chút nà o hết. Cô Ä‘i và o phòng ngủ, nằm cuá»™n tròn, cố Ä‘á»c sách, nhÆ°ng không là m sao táºp trung được và o việc Ä‘á»c. Cuối cùng cô thôi Ä‘á»c, ra bếp kiếm ly sữa uống.
Kodiak ở ngoà i hiên nhà , nó và con Smoke mùa nà y ra ngủ ở đấy. Cô mở cá»a, con chó chồm lên mừng rỡ đón cô, nhảy lên nhảy xuống, Ä‘uôi cong vòng trên lÆ°ng.
- Ngoan quá – Cô ná»±ng nó, bế nó lên, vuốt ve nó, lòng nghÄ© rằng không bao lâu nữa nó sẽ lá»›n xồ lên rồi. Từ nhá», cô không há» có chó con, nên bây giá» xa nó, lòng cô thấy xót xa.
- Mà y có nhá»› tao không, hả - cô xoa bá»™ lông dà y của nó – Còn tao, tao sẽ rất nhá»› mà y – Cô cảm thấy nÆ°á»›c mắt muốn trà o ra. Ngà y mai cô sẽ Ä‘i từ giã bạn bè, rồi sáng ngà y mốt, cô sẽ rá»i khá»i nÆ¡i nà y vÄ©nh viá»…n.
Cô không có ý định sẽ ở mãi Yukon. Cô không muốn sống cuá»™c sống cô liêu nhÆ° thế nà y, nhÆ°ng cô thÆ°á»ng cảm thấy mình có mối liên hệ máºt thiết vá»›i nÆ¡i nà y. Cho nên bây giỠđã sống ở đây, cô đâm ra thÆ°Æ¡ng mến nÆ¡i đây. Thế nà o cô cÅ©ng nhá»› núi non, thú váºt, nhở cảnh hoang dã và cảnh đẹp ở đây khi đã ra vá».
Nhất là thế nà o cô cũng nhớ Call.
NghÄ© thế, cô muốn rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Cô chà o Kodiak, đóng cá»a rồi khóa kỹ, rồi nhìn vá» phÃa phòng là m việc của Call. Anh vẫn còn trong phòng là m việc nhÆ°ng Charity không và o đấy vá»›i anh. Cô vá» phòng ngủ, nằm và o giÆ°á»ng.
Sau đó một hồi lâu. Call đi và o phòng ngủ. Nhưng anh không đụng đến cô mà cô cũng không đụng đến anh.
Chuông Ä‘iện thoại reo và o lúc ná»a đêm. Äang say sÆ°a trong giấc ngủ, Tony King phải mất hồi lâu má»›i tỉnh ngủ. Gã loay hoay tìm máy Ä‘iện thoại, và cuối cùng nhấc ống nghe lên tai.
- Äược rồi, được rồi, có chuyện gì thế? - Vợ gã nằm bên cạnh lên tiếng cà u nhà u rồi kéo chiếc gối lông để lên đầu.
- Tôi muốn biết công việc tiến hà nh ra sao – Nghe giá»ng nói quen, Tony dụi mắt cho tỉnh táo.
- Chuyện nà y không đợi được đến sáng hay sao, ông Gordon? – NhÆ°ng Spears mắc chứng mất ngủ, mà khi lão không ngủ được, lão không ngại việc đánh thức ngÆ°á»i khác Ä‘ang ngủ say dáºy.
- Có chuyện nà y rất quan trá»ng – Gordon nói – Má»™t nhân viên của tôi tối nay gá»i đến báo cho tôi hay rằng công ty Mega Tech gởi quảng cáo trên mạng internet. Chúng tìm thuê ngÆ°á»i có khả năng vá» Ä‘iện tá» bán dẫn để Ä‘iá»u hà nh chÆ°Æ¡ng trình nghiên cứu phát triển của công ty. Mức lÆ°Æ¡ng chÃnh trả rất cao. Tôi nghÄ© chắc Hawkins tìm ngÆ°á»i thay Peter Held để tiếp tục công việc hoà n tất ở đấy.
- Váºy thì sao? Nó phải mất má»™t thá»i gian để tìm ra ngÆ°á»i thay thế thằng ấy, nhÆ° thế chẳng anh hưởng gì đến công việc của ta.
- Anh tin chắc như thế phải không?
Gã có tin chắc không? Quá»· sứ, là m sao gã tin chắc được, gã chá»i thầm Stan Grossman. Mấy ngà y rồi, Tony không tiếp xúc được thằng con hoang nà y. Gã không biết hắn Ä‘ang là m gì hay tháºm chà không biết hắn có còn tiếp tục công việc hay không. Tony sợ Grossman va chạm gì vá»›i ngÆ°á»i khác, sợ hắn hà nh Ä‘á»™ng bừa bãi, thiếu tháºn trá»ng. Nếu thế, hắn sẽ lôi cả lÅ© đến chá»— nguy hiểm mất.
- Ông hãy yên tâm Ä‘i – Tony đáp, cố lấy giá»ng tin tưởng mặc dù gã không tin tưởng, để là m Gordon khá»i sợ. Gã Æ°á»›c chi gã yên tâm nhÆ° lá»i gã khuyên – NhÆ° tôi đã nói trÆ°á»›c đây rồi, tôi là m chủ được tình hình hết. Bá»™ tôi thÆ°á»ng không nhÆ° thế hay sao?
Gã nghe tiếng thở phà o nhẹ nhõm của Gordon.
- Äược rồi, thế thì tốt, nếu tôi nghe có tin tức gì má»›i lạ, tôi sẽ cho anh biết ngay.
- Ông cố báo tin và o ban ngà y được không?
Gordon cÆ°á»i và tắt máy.
Alice lên tiếng cà u nhà u bên cạnh gã
- Äôi lúc Gordon là m cho ta bá»±c mình.
- Äúng thế - gã đáp, nhÆ°ng gã nghÄ© Gordon lo lắng cÅ©ng phải. Tony Æ°á»›c chi nắm rõ tình hình Ä‘ang diá»…n ra.
- Sẵn sà ng chÆ°a? – J.B. Brown há»i Stan, hắn từ trong bóng tối hiện đến bên cạnh Stan nhÆ° má»™t cÆ¡n gió nhẹ.
- Hắn và o vị trà rồi.
Stan nhìn quanh nhà , nhÆ°ng trá»i tối nên hắn không thấy đồng bá»n. Hắn nghÄ© đến những ngÆ°á»i ở trong nhà .
- Không biết sáng nay chúng đáp máy bay trực thăng đi đâu.
J.B đứng sát bên hắn đáp:
- Äừng thắc mắc là m gì vô Ãch. Bây giá» chúng vỠđây là được rồi. Äèn trong phòng là m việc của Hawkins tắt đã gần ná»a giá» rồi. Cho chúng 5 phút nữa, cho chúng ngủ say rồi chúng ta xông và o,
ChÆ°Æ¡ng trình tháºt Ä‘Æ¡n giản: dùng súng bắn tên có chứa thuốc mê nhÆ° ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng dùng để bắt những con váºt lá»›n để loại hai ngÆ°á»i gác ở ngoà i nhà . Trên mặt đất không có máu chảy, không có tiếng ồn, không là m náo Ä‘á»™ng. Khi vòng ngoà i đã yên ổn, chúng xông và o nhà , cÅ©ng dùng vÅ© khà nhÆ° trÆ°á»›c để bắn Hawkins và ngÆ°á»i phụ nữ nằm trên giÆ°á»ng vá»›i anh, là m mê cả hai ngÆ°á»i. Trong khi Doyle và J.B mang hai ngÆ°á»i gác đã bị mê ở ngoà i và o nhà , thì Stan sẽ mở thùng chất đốt chứa 1000 galon của Hawkins cho trà n và o nhà .
Mấy phút sau, chúng sẽ cho má»™t tia lá»a Ä‘iện chạy và o, cả ngôi nhà và những ngÆ°á»i Ä‘ang mê man trong nhà sẽ cháy ra tro hết. Chiếc Camera cÅ©ng cháy theo ngôi nhà , các hình ảnh ở trong máy nà y cÅ©ng tiêu tan theo mây khói. Cho dù ngÆ°á»i ta có nghi đây là vụ phá hoại, há» cÅ©ng không có bằng chứng gì để chứng minh.
Trong lúc đó, Stan, J.B, Doyle sẽ Ä‘i lui vá» phÃa J.B và Doyle đến, bằng trá»±c thăng qua biên giá»›i đến gần Alaska, chÆ°a đầy má»™t giá». Từ đấy chúng Ä‘i lên phÃa Bắc đến phi trÆ°á»ng Fairbanks rồi đáp máy bay chợ để vá» lại Hoa Kỳ.
Tất cả bá»n chúng sẽ an toà n và má»™t lần nữa công việc của Stan sẽ thà nh công.
Tất cả Ä‘á»u sạch sẽ, gá»n gà ng, đúng nhÆ° phÆ°Æ¡ng pháp hắn thÃch.
- Äến giá» ra tay rồi – J.B nói, gã kiểm tra ổ đạn trong khẩu Glockly, rồi nhét và o bao súng bên hông gã. Cả gã và Doyle Ä‘á»u mặc áo quần dã chiến mà u xanh Ä‘en, áo quần còn lại của chúng từ thá»i còn ở trong quân Ä‘á»™i. J.B bôi phấn mỡ đầy mặt, còn Stan mặc áo quần Ä‘en, từ đầu đến chân.
J.B lấy khẩu súng lắp tên có thuốc mê Ä‘i đến phÃa ngÆ°á»i canh gác vòng ngoà i ở phÃa Bắc ngôi nhà . Stan Ä‘i quanh nhà , núp khuất sau hà ng cây, hắn thấy Doyle thanh toán ngÆ°á»i gác ở phÃa nam. Không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Khi ngÆ°á»i gác nhà o xuống đất chỉ phát ra tiếng cà u nhà u nho nhá» rồi thôi, Doyle hà nh Ä‘á»™ng rất nhẹ nhà ng.
Stan tin J.B cÅ©ng có hà nh Ä‘á»™ng hiệu quả nhÆ° thế, nên hắn tiếp tục di chuyển. Mấy phút sau, cả hai ngÆ°á»i gác Ä‘á»u bị thuốc mê đánh gục, và bị lôi Ä‘i chá»— khác, và bình sÆ¡n xịt mà Stan dùng bôi Ä‘en mà n hình máy Camera được hắn nhét và o ba lô sau lÆ°ng hắn lại.
Trong lúc J.B Ä‘i ra phÃa sau nhà , Stan và Doyle Ä‘i và o phÃa trÆ°á»›c. Cánh cá»a lá»›n khóa cẩn tháºn. Doyle cÆ°á»i nhÆ° thể gã xem đây là đồ chÆ¡i, rồi gã lấy khẩu súng nhá» có gắn giảm thanh bắn gãy ổ khoá, cánh cá»a mở rá»™ng dá»… dà ng.
Chẳng khó khăn gì hết. Stan nghÄ© và cả hai bÆ°á»›c và o nhà , Stan bắt đầu cảm thấy phấn khởi. Ngôi nhà tối om, má»i ngÆ°á»i ngủ say, đúng nhÆ° kế hoạch chúng đã vạch ra. Và i phút nữa thôi là má»i việc Ä‘á»u xong xuôi.
Hắn mỉm cÆ°á»i, Ä‘ang tá»± đắc cho tà i ba của mình, thì bá»—ng hắn nghe có tiếng cất lên ở hà nh lang. Từ trong bóng tối lù lù hiện ra má»™t bóng ngÆ°á»i to cao.
- Bá» súng xuống! – bóng ngÆ°á»i ra lệnh - Bá» xuống ngay!
Má»™t luồng ánh sáng đèn pin cá»±c sáng chiếu và o mặt Stan khiến hắn sững ngÆ°á»i tại chá»—. Äứng bên cạnh hắn, Doyle để súng rÆ¡i mạnh xuống ná»n nhà , nhÆ°ng hắn liá»n rút súng nhá» ra. Súng nổ vang nÆ¡i khu vá»±c hà nh lang cháºt hẹp, Doyle nằm xuống ná»n nhà để tránh đạn, vừa lăn vừa bắn.
Stan đứng áp lÆ°ng và o vách tránh được lằn đạn, tim hắn Ä‘áºp thình thịch hoà nhịp vá»›i vỠđạn rÆ¡i mạnh xuống sà n gá»—. Hắn rút khẩu súng nhá» trong bao hắn Ä‘eo ở vai ra, Khẩu Heckler Kock, hầu nhÆ° chÆ°a bao giá» hắn mang theo khẩu súng nà y. Doyle tiếp tục bắn, thay băng đạn và bắn tiếp. Stan nghe có tiếng viên đạn đâm và o thịt phát ra tiếng bịch và có tiếng cà u nhà u.
Bóng ngÆ°á»i nhà o xuống, ánh đèn chiếu xuống ná»n nhà .
- Hắn nhà o rồi! – Doyle reo lên.
Dá»±a và o tÆ°á»ng, Stan không tin nổi là hắn còn đứng được trên hai chân.
– Anh không sao chứ? – Doyle há»i.
Stan thở mạnh, hơi thở run run:
- Hình nhÆ° thế - Khẩu súng bắt đầu nặng trên tay hắn. Hắn không thÃch mang theo súng, nhÆ°ng có nhiá»u lúc cần có súng cho yên tâm.
- Hai anh không sao chứ? - giá»ng J.B từ bên kia nhà bếp vang đến táºn chúng.
- Không sao – Doyle đáp – Anh đứng ở đây – Gã nói với Stan – Tôi và o phòng ngủ. Anh hãy ngồi xuống và coi chừng, chắc Hawkins có súng đấy.
Doyle Ä‘i dá»c theo hà nh lang, đến cánh cá»a đầu tiên, hắn đá mở ra, hai tay nắm chặt khẩu súng chÄ©a ra phÃa trÆ°á»›c rồi hắn Ä‘i và o phòng.
Thế là không sạch sẽ, gá»n gà ng rồi, Stan nghÄ©, lòng hÆ¡i tiếc nuối. NhÆ°ng tình hình vẫn còn có thể cứu vãn được, hắn chỉ mong sao đừng có gì tệ thêm nữa thôi.
Chỉ mặc cái áo ngủ vải bông của Call dà i đến đầu gối, Charity leo qua cá»a sổ của phòng ngủ. Call đứng đợi trong bóng tối để giúp cô bÆ°á»›c xuống, anh không mặc áo, chân trần, chỉ có đủ thì giỠđể mặc lên ngÆ°á»i cái quần jean bạc mà u. Cô run rẩy, quá sợ đến ná»—i suýt nữa trượt chân té xuống đám bụi cây dÆ°á»›i báºu cá»a. Call nắm được cô và giúp cô bÆ°á»›c xuống, rồi nắm bà n tay cô bóp mạnh. Sau đó, anh đẩy cô, dẫn cô Ä‘i lặng lẽ dÆ°á»›i đám thông.
Ngoà i nhà trá»i tối om, đêm mùa hè chỉ lâu trong và i giá» cuối cùng đã đến. Bá»n tấn công há» chắc đợi mặt trá»i lên để thu dá»n chiến trÆ°á»ng và tẩu tán nhÆ° bá»n chó rừng xông và o nhà .
- Em hãy ngồi ở đây – Call nói nho nhỠ- Sau chỗ ngồi trên xe jeep của anh có khẩu súng anh để đấy phòng khi cần đến, để anh đến lấy rồi anh lại đây ngay.
Charity gáºt đầu, cố trấn tÄ©nh.
- Em hãy ngồi thấp xuống và giữ yên lặng – Anh dặn rồi bỠđi.
Ngồi trong bóng tối, cô lặng nghe âm thanh của đêm vang lên quanh cô: tiếng cú kêu, tiếng gió thổi xà o xạc trong lá cây, tiếng Ä‘á»™ng của loà i thú nhá» di Ä‘á»™ng trong bụi cây hoà cùng tiếng nÆ°á»›c róc rách của nhánh suối chảy phÃa sau nhà . Cô căng mắt trong bóng tối tìm con Smoke và Kodiak, nhÆ°ng không thấy chúng đâu hết.
Không thấy mấy con chó, cô cà ng lo thêm. Tại sao chúng thấy những ngÆ°á»i lạ đến nhà mà chúng không sủa? Những ngÆ°á»i canh gác đâu rồi? Cô phân vân không biết Jim và Randy chết chÆ°a, cô cầu sao há» không bị giết chết. Cô tá»± há»i phải chăng Ross đã chết rồi, hay là ông ta bị thÆ°Æ¡ng nặng Ä‘ang nằm ở hà nh lang không ai giúp đỡ.
Bá»—ng ánh trăng lưỡi liá»m hiện ra giữa hai đám mây Ä‘ang trôi, ánh sáng tuy yếu á»›t và trong chốc lát, nhÆ°ng cÅ©ng đủ cho cô trông thấy váºt gì nâu xám nằm trên mặt đất cách đấy không xa. Charity liá»n lặng lẽ lần trong bóng đêm tiến đến váºt ấy, cô thầm nghÄ©, cô đã nháºn ra được hai ống quần của Perkins.
Khi cô đến gốc cây, cô thấy chÃnh là anh ấy, anh nằm sóng soà i dÆ°á»›i bụi cáºy. Charity cảm thấy nhÆ° muốn đứng tim. NhÆ°ng cô vẫn cố hết sức, cúi ngÆ°á»i lom khom chạy đến phÃa anh ấy rồi ngồi xuống bên cạnh anh dÆ°á»›i bóng tối. Cô thấy ống kim găm má»™t bên cổ anh, cái kim giống nhÆ° mÅ©i tên. NhÆ°ng ngá»±c anh vẫn còn thoi thóp, nên cô cảm thấy mừng. Chắc mÅ©i tên có chứa thuốc mê, anh ta vẫn còn sống. Ãt ra hiện tại vẫn còn sống.
Cô liá»n Ä‘Æ°a tay lấy khẩu súng anh ta mang bên vai dÆ°á»›i cánh tay, nhÆ°ng khẩu súng đã mất, chỉ còn cái bao không, nếu ngÆ°á»i gác kia vẫn còn sống, chắc khẩu súng anh ta cÅ©ng mất rồi.
Charity cắn môi. Cô định bá» Ä‘i thì bá»—ng cô sá»±c nhá»› cây dao cô thấy anh ta bá» trong bao da buá»™c ở bắp chân. Hai tay run run, cô kéo chân anh ta lên, thấy cây dao, cô bèn rút ra. Công việc không lâu, cô bá» cây dao và o trong túi chiếc áo ngủ của Call, chiếc áo tráºt ra khá»i vai cô, thụng xuống đến bắp chân.
Nôn nóng trở lại chá»— mà Call đã dặn cô ngồi, Charity từ từ Ä‘i lui khá»i chá»— ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang nằm bất tỉnh. Cô Ä‘i cháºm cháºm qua đám cây, khi gần đến chá»— hồi nãy thì bá»—ng má»™t bà n tay bịt miệng cô lại. Cô vùng mạnh ra nhÆ°ng cô cảm thấy đầu mÅ©i súng ấn mạnh và o bên hông cô.
- Tốt, tôi cứ phân vân cô trốn Ä‘i đâu – Cánh tay hắn cứng nhÆ° sắt, bà n tay bịt miệng cô gần nhÆ° là m cho cô nghẹt thở. Hắn mặc bá»™ áo quần dã chiến mà u xanh Ä‘en, mặt bôi phấn Ä‘en để hóa trang, và hÆ¡i thở nồng nặc mùi thuốc lá, loại thuốc nặng không có đầu lá»c. Má»™t cái sẹo gá»›m ghiếc nằm vắt dÆ°á»›i tai trái, vết sẹo chạy dá»c theo quai hà m rồi biến mất dÆ°á»›i cổ áo sÆ¡ mi.
Hắn thúc mạnh mũi súng và o cô rồi nói:
- Nà y em, em không muốn bỠbuổi tiệc vỠsớm chứ.
Hắn cất bà n tay trên miệng cô, cô liá»n thở mạnh nhÆ°ng khẩu súng vẫn còn chÄ©a bên hông cô, hắn thúc khẩu súng đẩy cô Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, hắn không nói gì nhÆ°ng rất đáng sợ. Charity nghÄ© đến con dao trong túi, nhÆ°ng cô không lấy ra, chÆ°a lấy. Cô nhìn và o đám cây, tìm Call, nhÆ°ng không thấy anh đâu hết. Cô cầu mong anh được bình an ở nÆ¡i nà o đấy trong bóng tối.
Call đứng dÆ°á»›i bóng cây nÆ¡i anh đã dặn Charity ngồi đợi. Anh Ä‘ang phân vân không biết cô Ä‘i đâu thì bá»—ng anh thấy cách chá»— anh đứng chừng 20m, trong ánh trăng lá» má», má»™t tên giết ngÆ°á»i Ä‘ang chÄ©a súng và o hông cô, thúc cô Ä‘i xuống đồi, chiếc áo ngủ của anh tráºt ra khá»i má»™t bên vai cô.
Mẹ kiếp! đáng ra anh nên dẫn cô nên đi theo mới phải. Anh không nên để cô một mình! Miệng anh khô khốc, anh cố lấy hết can đảm, nắm chắc khẩu súng trong tay.
Hãy bình tÄ©nh, anh nhủ thầm, khẩu súng của anh rất có hiệu nghiệm. Äây là khẩu Winchester 30.06, anh có khẩu súng nà y từ năm anh mÆ°á»i sáu tuổi, và anh là tay thiện xạ.
Anh đang nghĩ cách để và o nhà thì một miếng vỠthông từ cây thông gần mặt anh bay ra.
Anh giáºt mình bÆ°á»›c lui, nấp sau thân cây, chá»i thầm trong bụng. Anh Ä‘Æ°a súng lên vai, nhắm và o chá»— đám cây nÆ¡i vừa phát tiếng súng. Trá»i tối nên ống nhắm cá»±c rõ trên súng anh trở thà nh vô dụng, nhÆ°ng không sao, chá»— phát súng vừa nổ cách anh không xa.
Call nhìn lên trá»i, tìm chá»— hổng giữa các đám mây. Mây bay rất nhanh, gió thổi mạnh là m cà nh lá bay xà o xạc. anh đếm giây và cố Ä‘oán tốc Ä‘á»™ của mây, tÃnh ra trong mấy giây nữa mây sẽ hở ra để ánh trăng lá»t xuống chiếu sáng cảnh váºt.
Má»™t, hai, ba… Anh Ä‘Æ°a súng lên vai, bắn má»™t phát ngay trÆ°á»›c khi mây hở ra. Äối thủ của anh bắn trả và tức thì sau đó, luồng ánh sáng yếu á»›t chiếu xuống. Call kéo cò, gã Ä‘Ã n ông gục xuống. Phát đạn trúng và o đầu. Hắn nằm ngay Ä‘Æ¡ không nhúc nhÃch.
Một thằng gục, còn hai thằng nữa.
Tim Ä‘áºp nhanh, lòng bà n tay Æ°á»›t, thế nhÆ°ng anh cảm thấy bình tÄ©nh má»™t cách lạ lùng. Lợi thế đã có phần ngang ngá»a, Ãt ra há» còn có hy vá»ng.
Anh Ä‘ang hy vá»ng thì bá»—ng có tiếng Ä‘Ã n ông từ trong nhà gá»i tên anh.
- Thôi được rồi, Hawkins! Xong rồi. Hãy ném súng mà và o đây, nếu không… cô bạn gái của anh sẽ vỠchầu Diêm vương.
Chó đẻ tháºt! Call nhắm mắt, tá»±a lÆ°ng và o gốc cây, cố lấy bình tÄ©nh. Anh nghÄ© chúng đã dùng Charity để là m con mồi nhá». Cô là ngÆ°á»i duy nhất anh không thể nà o để cho chúng giết.
Anh nói lá»›n giá»ng run run:
- Äược rồi! Từ từ, các ngÆ°á»i thắng rồi. Tao đến đây!
- Call đừng! Chúng sẽ giết… - anh nghe giá»ng của Charity hoảng sợ, rồi tiếng tát tai tháºt mạnh không để cho cô nói hết lá»i can ngăn anh.
Mồ hôi toát ra ở hai thái dÆ°Æ¡ng của anh. Anh nghÄ© không còn cách lá»±a chá»n nà o nữa, bèn ném khẩu súng ra ngoà i chá»— trống. Anh Ä‘Æ°a cao hai tay trên đầu, rồi bÆ°á»›c ra khá»i chá»— núp dÆ°á»›i đám cây, và đi ngang quãng trống để và o nhà .
Tầng cấp gá»— lên hiên nhà thô nhám dÆ°á»›i hai bà n chân trần của anh. Hoa mùa hè nở thÆ¡m dịu dà ng cà ng là m cho hoà n cảnh hiện tại trở nên trá»› trêu. Call mở cá»a, bÆ°á»›c và o vừa lúc đèn ở nhà bếp báºt sáng. Charity đứng trÆ°á»›c mặt má»™t gã Ä‘Ã n ông mặc áo quần dã chiến trong quân Ä‘á»™i, hắn Ä‘ang ấn mÅ©i súng và o má»™t bên đầu cô. Gã Ä‘Ã n ông thứ hai mặc đồ Ä‘en đứng cách đấy và i bÆ°á»›c, thân hình hắn vạm vỡ, đầu hói gần hết, chỉ còn và i dúm tóc lÆ°a thÆ°a trên đỉnh.
Call bước đến gần, mắt chăm chú nhìn Charity. mặt cô trông tái mét, ngoại trừ vết đỠở bên má.
- Em không sao chứ?
Cô nuốt nÆ°á»›c bá»t rồi gáºt đầu.
- Tình nghÄ©a cảm Ä‘á»™ng đấy, Hawkins – Gã Ä‘Ã n ông mặc đồ Ä‘en nói - Khốn thay là trong vòng và i phút nữa “tình nghÄ©a đôi ta chỉ thế thôi!â€.
Trong không khà có mùi gì khó chịu nhÆ° mùi trứng thối, mùi hôi cà ng lúc cà ng nồng nặc. Chết rồi, chất đốt! Hai vai Call căng cứng. Bá»n nà y định đốt nhà , vá»›i Call và Charity trong nhà .
- Bước đến đây! – Gã đà n ông mặc đồ đen ra lệnh. Hắn quắt mắt nhìn thằng kia – Trói hắn và o chân ghế.
Äể kéo dà i thá»i gian, Call không muốn nhúc nhÃch. Anh nói:
- Nếu các anh giết chúng tôi, xin anh cho tôi má»™t ân huệ là nói cho tôi biết ai thuê các anh. Tại sao có ngÆ°á»i muốn giết ngÆ°á»i chỉ để ngăn chặn má»™t công ty nhá» phát triển nhÆ° Mega Tech?
- Tao không biết tại sao. King muốn giết mà y. Ông ta trả cho tao má»™t số tiá»n tháºt lá»›n để giết mà y, thế thôi. Bây giá» thì hãy đến đây… và đừng là m gì ngu ngốc, nếu không thì cô gái sẽ chết trÆ°á»›c mà y.
Call bÆ°á»›c tá»›i, cố tÃnh toán đến khi nà o thì sẽ ra tay hà nh Ä‘á»™ng. Trong nhà chÆ°a có đủ chất đốt để chỉ cần má»™t phát súng là bùng cháy, nhÆ°ng lượng chất đốt chỉ trong má»™t lát nữa thôi là đủ. Nếu anh sắp chết, nếu cả hai chết, thì anh phải chiến đấu trÆ°á»›c khi chết. Khi anh đến gần gã mặc đồ Ä‘en thì anh thấy Charity quay ngÆ°á»i, bà n tay cô từ trong túi áo vùng lên. Cô quay ngÆ°á»i chém cây dao và o gã Ä‘Ã n ông phÃa sau cô, máu nÆ¡i mặt hắn phun ra.
Call nhảy đến đấm và o mặt gã mặc đồ Ä‘en, hắn nhà o xuống ná»n nhà , anh chụp cái tay cầm súng của hắn. Cách đó mấy bÆ°á»›c, Charity đâm tên giết ngÆ°á»i lần nữa. Hắn hét lên Ä‘au Ä‘á»›n khi cây dao đâm và o vai, khẩu súng trên tay hắn văng ra xa.
Call váºt lá»™n vá»›i gã mặc đồ Ä‘en. Cả hai cố già nh lấy khẩu súng, lăn tròn bên nhau. Call Ä‘áºp mạnh cổ tay gã xuống ná»n nhà , khẩu súng văng ra, lăn trên tấm thảm trải nhà . Anh liếc mắt thấy Charity loạng choạng đến lấy khẩu súng lên. Call đấm và o mặt đối thủ, lôi gã lên, đấm gã tiếp. Hai ngÆ°á»i đứng dáºy và đánh nhau. Call đấm má»™t quả tháºt mạnh và o bụng gã, đấm mạnh và o quai hà m gã. Gã gục xuống, đầu va và o tÆ°á»ng, rồi nhà o lên sà n nhà , nằm má»™t đống.
Call quay vá» phÃa Charity, cô đã lượm khẩu súng, và đang chÄ©a mÅ©i súng và o gã Ä‘Ã n ông Ä‘ang nằm bất tỉnh. Hai chân cô chạng ra, cả hai tay nắm chặt khẩu súng, nhÆ°ng cô run lẩy bẩy khiến cho anh sợ cô sẽ bắn trúng và o anh chứ không bắn trúng kẻ thù.
Rủi thay, gã Ä‘Ã n ông khi nãy bị cô đâm máu me đầy ngÆ°á»i cÅ©ng lấy lại được súng. Hắn chÄ©a mÅ©i súng và o phÃa sau lÆ°ng cô.
Call đứng sững ngÆ°á»i, không nhúc nhÃch được, chỉ trong và i giây thôi là má»™t trong hai ngÆ°á»i sẽ chết.
- Nằm xuống! – Anh hét lên vừa nhảy đến, xô cô xuống ná»n nhà , chồm lên ngÆ°á»i cô để che chở cho cô. NhÆ°ng tiếng súng nổ từ ngoà i bắn và o vang lên trÆ°á»›c khi cô có thể hứng lấy viên đạn của tên giết ngÆ°á»i ở gần bên cô.
Tim anh nhÆ° muốn ngừng Ä‘áºp.
Rồi anh Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cầm súng. Äến lúc nà y Call má»›i biết không phải tên giết ngÆ°á»i bắn phát đạn vừa rồi. Anh quay mắt nhìn ra cá»a sổ phòng trÆ°á»›c. trong bóng tối ở phÃa ngoà i phòng khách, Toby nhìn và o nòng súng khẩu súng cáºu Ä‘ang kê trên vai, chÄ©a mÅ©i súng và o những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong phòng. Tên tấn công Charity đã chết, gục và o chân tÆ°á»ng, viên đạn bắn trúng và o giữa trán hắn.
Call vá»™i lồm cồm ngồi dáºy, rồi kéo cô đứng lên. Mặt cô nhếch nhác, tay vẫn còn nắm chặt khẩu súng, nhÆ°ng cô bình an vô sá»±. Anh quá mừng, đến Ä‘á»™ choáng váng cả ngÆ°á»i.
- Tốt rồi – anh dịu dà ng nói, lấy khẩu súng trên tay cô, hai tay cô run lẩy bẩy - Má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a rồi – Anh kéo nhẹ cô và o lòng, cảm thấy cô run trong vòng tay anh, và anh ôm cứng cô, âm thầm Ä‘á»c lá»i kinh cảm tạ Chúa.
Toby chạy và o cá»a trÆ°á»›c, và o bếp và há»i:
- Hai ngÆ°á»i không sao chứ?
- Tôi không biết anh là m gì ở đây và o lúc đêm khuya như thế nà y – anh nói – Nhưng tôi hết sức vui mừng thấy anh đến.
- Tôi đến nhà Jenny – Toby nói, mặt cáºu hÆ¡i á»ng Ä‘á» - Cô ấy lẻn ra gặp tôi. Chúng tôi nghe súng nổ. Tôi nghÄ© chắc ông cần ngÆ°á»i giúp.
Call cảm thấy muốn cÆ°á»i.
- Mở hết cá»a sổ cá»a lá»›n ra, trong nhà đầy ngáºp khà đốt!
- Lạy Chúa Jesu! – Toby chạy đi là m nhiệm vụ được giao phó.
- Em canh nó cho anh – Call nói với Charity, đưa khẩu súng lại cho cô, nhìn cô nắm trong tay, nhưng lần nà y cô nắm vững và ng - Nếu hắn di động, em cứ bắn. Anh đi đóng van ở thùng khà đốt.
Khi anh trở lại, các cá»a sổ Ä‘á»u mở, ngôi nhà thông thoáng. Toby cầm súng, còn Charity ra ngoà i tiá»n sảnh để giúp Ross Handerson.
- Tôi đã gá»i cảnh sát rồi – Toby nói – Tôi báo cho há» biết chuyện xảy ra. há» nói sẽ cho trá»±c thăng cấp cứu đến. Khi trá»i sáng máy bay đến đây ngay.
- Là m thế quá tốt!
Call và Toby trói gô gã đà n ông mặc đồ đen trong khi Charity băng bó vết thương nơi ngực cho Ross.
Khi Call đến bên cô, Charity nói:
- HÆ¡i thở ông ấy còn Ä‘á»u đặn, nhÆ°ng ông ấy mất nhiá»u máu – Anh thấy chiếc khăn tắm cô ép và o vết thÆ°Æ¡ng Æ°á»›t cả máu.
- Ta còn giúp nhiá»u chuyện nữa, em ở đây để anh Ä‘i xem những ngÆ°á»i kia ra sao, không biết há» còn sống hay không.
- Chắc còn sống. Em lấy cây dao của Jim, em nhớ thấy anh ấy buộc cây dao ở chân. Em nghĩ chúng bắn hỠbằng những mũi tên có chứa thuốc mê.
Call Ä‘i ra ngoà i để xem hai ngÆ°á»i gác, anh thấy há» bất tỉnh nhÆ°ng còn thở. Con Smoke và Kodiak cÅ©ng bị đánh thuốc mê, nhÆ°ng hình nhÆ° chúng cÅ©ng không sao.
Call nghÄ© đến cảnh vừa qua, thấy tất cả Ä‘á»u nằm ká» bên cái chết, cÆ¡n tức giáºn trong lòng anh nổi lên bừng bừng. Trong lòng anh lại vang lên cái tên anh nghe hồi nãy.
King!
Gordon Spears Ä‘ang hợp tác là m ăn vá»›i má»™t ngÆ°á»i tên là Tony King. Call không biết vai trò của tên nà y trong công ty Global, nhÆ°ng bây giá» thì anh có thể biết được rồi.
Anh sẽ há»i gã Ä‘Ã n ông mặc đồ Ä‘en vá» Tony King để biết hết cá»™i nguồn. Khi anh và o lại trong nhà , Charity há»i anh giá»ng vẫn còn run run:
- Sao đấy Call?
- Cả hai ngÆ°á»i vẫn còn mê man – Anh đáp – NhÆ°ng há» thở Ä‘á»u đặn và nhịp tim bình thÆ°á»ng.
- Æ n chúa – cô đáp.
Nhớ lại cảnh tượng cô đứng trong nhà bếp, nòng súng chĩa và o mang tai cô, ruột gan anh lại cồn cà o, buồn nôn.
Call cố xua đuổi hình ảnh đó đi. Anh không muốn nghĩ đến giây phút đứng tim ấy, giây phút mà anh tin là cô sẽ chết.
Hay nói cho chÃnh xác hÆ¡n là giây phút tim anh vỡ thà nh trăm mảnh trong ngá»±c.
Tà i sản của ngudoc
15-10-2008, 04:00 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 27
Chiếc trá»±c thăng cấp cứu đến, cánh quạt quay là m tung bụi đất mù trá»i. Các y sÄ© mặc áo trắng bÆ°á»›c xuống, chạy và o nhà . Charity nôn nóng chỠđợi. Chiếc máy bay thứ hai đến, đáp xuống chá»— trống trên Ä‘Æ°á»ng ở bên kia con suối. SÄ© quan cảnh sát đồng phục bÆ°á»›c ra khá»i trá»±c thăng, Ä‘i qua chiếc cầu nằm trên đất của Call, rồi há» bắt tay và o việc ngay.
Nắm xong tình hình, há» bắt đầu thu dá»n chiến trÆ°á»ng, lấy xác tên cÆ°á»›p chết ở ngoà i và tên chết ở trong nhà , bắt tên mặc đồ Ä‘en, há» lấy ID card trong và gã ra xem, tên gã là Stanley Nathan Grossman cÆ° dân của Los Angeles, California.
Äứng bên cạnh Call, Charity nhìn ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a Ross Henderson. Tình hình đã khác, Jim Perkins và Randy Smith lên trá»±c thăng cấp cứu, mấy phút sau máy bay cất cánh bay đến bệnh viện cấp cứu ở Whitehorse.
- Chắc hỠsẽ chóng bình phục thôi - Call nói.
Charity ứa nước mắt.
- Æ n Chúa. Tất cả há» Ä‘á»u ká» bên cái chết... rất gần.
Má»™t thám tá» tÆ° tên là Murphy, Ä‘i đứng vá»›i vẻ hết sức tháºn trá»ng, há»i há» nhiá»u chuyện. Sau khi nhà Charity bị đốt cháy, cảnh sát tin là tÃnh mạng của Call rất nguy hiểm. Anh nói cho nhà thám tá» biết rằng Grossman là m việc vá»›i Tony King và tên nà y muốn ám hại anh để ngăn chặn công ty Megatech phát triển chÆ°Æ¡ng trình có hại cho công việc là m ăn của hắn.
Khi công việc dá»n dẹp, lau chùi nhà cá»a xong thì mặt trá»i đã má»c và Murphy yêu cầu Call cho ông ta gặp ba tên sát nhân.
- Ông không biết đứa nà o trong bá»n nà y à ? - Nhà thám tá» há»i.
- Chỉ biết thằng bị tôi bắn - Call đáp.
- Hai thằng kia thì sao?
- Chưa hỠgặp Grossman.
Charity đợi cho Call cùng Murphy Ä‘i đến chiếc cáng có tên cÆ°á»›p thứ hai chết đã được ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a lên đó. Má»™t cảnh sát lau chùi những vết phấn bôi Ä‘en trên mặt hắn, nằm dÆ°á»›i hai mắt.
Call cau mà y.
- Bây giỠông lau sạch mặt hắn tôi má»›i nhá»› ra tôi đã biết hắn trÆ°á»›c đây - Charity nhìn Call quan sát cái sẹo nằm dÆ°á»›i tai hắn - Äúng rồi tôi nhá»› ra hắn rồi.
- Ông gặp hắn khi nà o? - Murphy há»i.
Sắc mặt Call thay đổi, vẻ giáºn dữ hiện ra trên mặt.
- Gặp cách đây bốn năm. Nếu tôi không lầm thì thằng nà y là m công việc chùi dá»n trong căn há»™ tôi thuê cho gia đình tôi ở Lake Tahoe.
Call nhìn Murphy, và dù đứng xa, nhưng cô vẫn thấy sự đau đớn lộ ra trong mắt anh.
- Mấy hôm sau thì vợ và con gái tôi chết vì tai nạn xe hÆ¡i. Sau đó, tôi dừng công việc ở Megatech và nghỉ là m việc - giá»ng anh nghe ấm ức - Tôi đã định cùng Ä‘i vá»›i vợ con tôi ở trong xe và o xảy ra tai nạn.
- Tôi hiểu rồi - Murphy ghi chép và o cuốn sổ nhá», và Charity Ä‘i đến chá»— hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng - Váºy ông ngÆ°ng kế hoạch nhiá»u năm rồi, và má»›i gần đây, ông bắt đầu hoạt Ä‘á»™ng trở lại.
Call gáºt đầu.
- Quãng tám tháng nay.
Murphy không nói gì nữa. Mối liên hệ thế là quá rõ. Call hoà n toà n thấy được vấn đỠrồi. Mặt anh tái mét, tay run run. Charity nắm tay anh, cô cảm thấy hai tay anh lạnh buốt.
- Anh không sao chứ?
Anh nuốt nÆ°á»›c bá»t gáºt đầu.
- Äợi anh má»™t lát - nói xong, anh bá» Ä‘i. Cô thấy anh Ä‘i khuất và o trong đám cây, tim cô Ä‘au nhói.
- Tin tức mới phát hiện là m cho ông ấy đau xót, - Murphy nói.
- Phải, đúng thế.
Nhà thám tá» tÆ° im lặng, thá»i gian trôi qua. Khi Call trở lại vá»›i há», mặt anh Ä‘anh nhÆ° đá.
- Ông cần gì tôi nữa không? - Anh há»i.
- Bây giá» thì không cần nữa. Khi Ä‘iá»u tra xong tình hình ra sao, chúng tôi sẽ báo cho ông biết.
Anh gáºt đầu. Murphy quay lui vá»›i nhân viên của mình. Nhà thám tỠđể lại hai cảnh sát để bảo vệ hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng há» biết tình hình ở đây chắc không có gì đáng lo nữa. Murphy và nhân viên leo lên máy bay, má»™t lát sau, máy bay cất cánh. Chiếc trá»±c thăng trên Ä‘á»t cây, rồi biến mất, ngôi nhà trở lại yên tÄ©nh.
Toby từ trong nhà bÆ°á»›c ra, đến gần há».
- Nếu ông không cần gì tôi nữa, tôi trở vá» nhà Jenny. Chắc cô ấy rất lo. Tôi đến báo cho cô ấy biết má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u yên ổn, rồi sau đó tôi vá» thà nh phố.
Call chìa tay ra bắt.
- Cám Æ¡n Toby....rất nhiá»u - Toby bắt tay anh, Call nắm hai tay Toby, kéo và o ngÆ°á»i anh, ghì mạnh, rồi nhÃch lui.
- Tôi sẽ nói chuyện vá»›i ông sau - Toby nói, rồi vá»™i vã Ä‘i đến chiếc xe nhá» anh ta Ä‘áºu khuất ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng, và ngoại trừ hai ngÆ°á»i cảnh sát đứng ở ngoà i xa, trÆ°á»›c nhà chỉ còn lại Call và Charity.
Há» không Ä‘i và o nhà mà đi ra phÃa sau, đến chá»— có mô đất cao, ngồi xuống cái Ä‘u ở gần đấy. Kodiak và Smoke đã tỉnh dáºy, nhÆ°ng chúng còn chếch choáng, Ä‘i đứng váºt vá». Charity nghe tiếng nÆ°á»›c trong nhánh suối chảy róc rách qua những tảng đá, và má»™t con diá»u Ä‘uôi Ä‘á» bay lên trên bầu trá»i sáng sá»›m có mà u xanh nhạt.
Murphy đã Ä‘á» nghị há» thu dá»n đồ đạc Ä‘á» vá» phố ở tạm. Cảnh sát sẽ theo bảo vệ cho há». Call định sẽ ở tại Dawson cho đến khi nhà cá»a chùi rá»a sạch hết máu và mùi tá» khÃ, cho đến khi có thể ở lại được.
Charity không biết bao lâu anh mới vỠlại.
Còn phần cô, cô đã có vé máy bay mà Call đã mua cho cô khi hỠcòn ở Vancouver. Sáng mai, cô sẽ đáp máy bay chợ đi Vancouver, rồi từ đấy cô đi New York.
NghÄ© đến chuyện ấy, tim cô Ä‘au nhói. Cô nhìn anh, cô biết anh không nghÄ© đến chuyện cô ra vá», mà anh Ä‘ang nghÄ© vá» chuyện đã xảy đến cho gia đình anh cách đây bốn năm.
- Äúng không phải là tai nạn - Cuối cùng anh nói, ngồi nhÆ° bức tượng bên mép chiếc Ä‘u.
- Äúng. Lúc ấy chúng đã có ý giết anh. Nếu anh có trong xe, chắc chúng đã thà nh công rồi.
Call chống hai khuỷ tay lên đầu gối, cúi đầu, đưa bà n tay thoa mặt.
- Chắc chúng là m cho xe chạy trệch ra khá»i Ä‘Æ°á»ng. Äêm ấy trá»i tối. Amy ngồi trong ghế ngồi nhỠở phÃa sau. Có lẽ chúng không thấy cô ấy. Chắc chúng tưởng anh ngồi sau tay lái.
- Em không hiểu là m sao chúng biết.
- Chúng biết tình hình nhÆ° chúng biết đêm anh ở lại tại nhà em váºy. Hay có thể Ä‘iện thoại bị đặt máy nghe lén.
- Anh nói sau đó chiếc xe bị nổ tung. Rất đúng với kế hoạch của chúng.
- Phải.
- Cảnh sát sẽ bắt được những kẻ đã là m việc nà y - Charity nói.
Call ngồi bên cạnh cô, ngÆ°á»i cứng Ä‘Æ¡, mặt căng thẳng nhÆ° thể da anh được căng trên dây thép chứ không phải bá»c ngoà i xÆ°Æ¡ng. Cô muốn sá» và o anh, nhÆ°ng cô sợ anh né tránh.
- Phải, anh tin há» sẽ bắt được chúng - Trông anh mệt má»i, rất bÆ¡ phá» nên cô không dám ôm anh. Giá mà anh quay qua nhìn cô, để cho cô an ủi anh.
- Khi chúng bị bắt - cô nói - Việc nà y sẽ xong xuôi.
Call ngồi thẳng ngÆ°á»i Ä‘u Ä‘Æ°a cái Ä‘u. Anh há»i:
- Có xong được không?
- Nếu anh muốn xong thì sẽ xong.
Anh quay mặt nhìn vá» phÃa núi.
- Ngà y mai em vá» rồi - Cô nói nho nhá». Call không đáp, ngá»±c cô thắt lại - Chắc em không trở lại đây nữa
Anh quay qua nhìn cô, cặp mắt xanh tuyệt đẹp của anh hiện lên vẻ bối rối, nhưng anh vẫn không nói gì.
- Em nghÄ© có lẽ chÆ°a đúng lúc em vá», nhÆ°ng em sợ đến lúc, tình thế cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì - Cô Ä‘Æ°a tay nắm tay anh, bóp nhẹ trong hai tay mình và nói tiếp - Call, em yêu anh. Em biết anh không thÃch nghe Ä‘iá»u nà y. Em không thể ra vá» mà không nói cho anh biết Ä‘iá»u nà y.
Call bóp mạnh tay cô rồi thả ra.
- Charity, anh lo cho em. Chắc em biết thế. Äêm nay, khi anh nghÄ© em bị bắn chết... - anh nhắm mắt, lắc đầu, cố xua Ä‘uổi hình ảnh trong đêm Ä‘i - Anh lo cho em, Charity à . NhÆ°ng anh không yêu em. Anh không cho tình yêu đến. Anh sẽ không yêu em hay bất kỳ ngÆ°á»i phụ nữ nà o nữa hết. Anh sợ yêu ai rồi mất há», anh không thể sống được khi mất tình yêu thêm lần nữa.
Charity im lặng, cổ cô nghẹn ngà o, ngực đau nhói, tim như bị xé ra hà ng trăm mảnh.
Cô cảm thấy muốn chảy nÆ°á»›c mắt, bèn đứng dáºy khá»i chiếc Ä‘u.
- Em đi lấy đồ. Nếu anh chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi là vừa.
Thế là xong!
Cô vá» nhà , ra Ä‘i không má»™t lá»i giã từ Maude hay Jenny. Không thà nh vấn Ä‘á», cô không có lòng dạ nà o để giáp mặt há». Nếu gặp há» chắc buồn thêm, vì thế nà o há» cÅ©ng bịn rịn lúc chia tay.
Cuá»™c giã từ Yukon của Charity thê thảm hÆ¡n cô tưởng rất nhiá»u. Äêm sau xảy ra tráºn bắn nhau, há» ngủ trong những phòng ngủ riêng biệt trong má»™t khách sạn nhỠở Dawson, má»™t phần cô muốn nói lá»i chia tay vá»›i anh ở đây, má»™t phần cô muốn kéo dà i giây phút bên nhau, để nhá»› những giây phút cuối cùng bên anh.
HỠđến phi trÆ°á»ng nhỠđịa phÆ°Æ¡ng chỉ sau mấy phút từ thà nh phố đến, và cô cảm thấy nghẹn ngà o khi thấy Maude và Jenny đợi cô trên lá» Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c mặt phi cảng.
- Toby đã kể cho chúng tôi nghe câu chuyện xảy ra đêm qua - Bà Maude nói - Cáºu ấy nó cô ra Ä‘i - Bà mặc chiếc áo len thÆ°á»ng mặc, Ä‘á»™i mÅ© Levi’s bạc mà u, nhÆ°ng không có ống vố và mặt trông nhăn nheo, buồn bã.
Charity cÆ°á»i.
- Äã đến lúc tôi vá» rồi... vá» thà nh phố quê hÆ°Æ¡ng.
Maude lắc đầu, thịt dưới cằm rung rinh.
- Không có ai ở đây thÃch hợp nhÆ° cô. Có lẽ ngà y nà o đó cô sẽ trở lại thôi
NhÆ°ng cô nghÄ© chắc cô sẽ không trở lại. Chuyến phiêu lÆ°u của cô đã xong. Cô nghÄ© đến bà Rachael Phitzpatrick, bà đến Yukon cách đây đã lâu. Khi bà mất ngÆ°á»i yêu, chuyến du hà nh của bà chấm dứt và bà rất Ä‘au lòng, phải quay vá». Chuyến phiêu lÆ°u của Charity phải chấm dứt trÆ°á»›c thá»i hạn. Nhà cô ở đã cháy. Cô phải để Kodiak ở lại đây vá»›i Call. Ngay cả con chó con cô yêu thÆ°Æ¡ng cÅ©ng mất. Còn tim cô... tim cÅ©ng tan nát tÆ¡i bá»i.
- Tôi phải Ä‘i... - Charity nói nho nhá».
Bà Maude gáºt đầu, đồng ý thái Ä‘á»™ khôn ngoan của cô:
- Cô sẽ hà nh Ä‘á»™ng đứng đắn, nhÆ° cô thÆ°á»ng là m. NhÆ°ng chúng tôi không thể để cô Ä‘i mà không nói lá»i giã biệt.
Cổ cô nghẹn ngà o vì nước mắt:
- Tôi đã có ý định đến thăm bà trÆ°á»›c khi Ä‘i... rồi bá»n ngÆ°á»i ấy muốn giết chúng tôi và - Cô không nói hết câu được, khi nghÄ© đến cảnh tượng hãi hùng trong nhà Call.
- Tốt rồi - Maude nói - Bây giỠchúng tôi đến đây thế là đủ rồi.
Cô nhìn hai ngÆ°á»i bạn, nÆ°á»›c mắt trà o ra.
- Tôi sẽ nhá»› cả hai ngÆ°á»i. Tôi sẽ nhá»› hai bà cháu rất nhiá»u - cô ôm ghì bà già tháºt lâu, lòng cảm thấy thÆ°Æ¡ng mến bà già có kinh nghiệm trong việc tìm và ng rất nhiá»u, cô nghÄ© Maude đã trở thà nh ngÆ°á»i bạn thân nhất của cô từ trÆ°á»›c đến nay - Rồi cô quay sang Jenny - Tôi cÅ©ng sẽ rất nhá»› cô. Chúc cô hạnh phúc, Jenny. Cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngủi. Hãy táºn hưởng hạnh phúc lúc nà o hay lúc ấy.
Jenny gáºt đầu, nÆ°á»›c mắt già n giụa.
- Hãy quan tâm chăm sóc Toby.
- Tôi sẽ quan tâm - Ãnh mặt trá»i chiếu lên cặp khuyên và ng nhá» nhoi nÆ¡i tai Jenny. Cô gái cÆ°á»i, nhÆ°ng Charity biết cô ta cố gắng hết sức để khá»i khóc - Toby nhắn nói vá»›i cô, anh ấy ghét cảnh chia tay. Anh nói hẹn gặp cô lần sau khi cô đến Yukon.
Charity chỉ gáºt đầu, ngá»±c cô Ä‘au nhói không là m sao nói được nên lá»i. Cô nghÄ© đã đến lúc và o trong phi cảng. Quá giá» rồi.
- Hãy cẩn tháºn nhé - Cô nói rồi lấy cái xách vải nhá» có dây kéo lên, Call cho cô mượn cái xách nà y để bá» Ãt áo quần còn lại và cục và ng của bà dì cho, đợi Call mở cá»a và cô bÆ°á»›c và o trong phi cảng nhá».
Call đứng lặng lẽ nhìn cô đến quầy kiểm soát, rồi quay lui chá»— đứng đợi. Trông anh có vẻ mệt má»i hÆ¡n đêm qua nhiá»u, cô không hiểu anh Ä‘ang suy nghÄ© gì trong óc.
Thá»i gian nặng ná» trôi qua cho đến khi loa phóng thanh báo đã đến giá» khởi hà nh của chuyến bay Air North Ä‘i Whitehorse, cô chuẩn bị ra cổng. Cô không là m ra mặt bình tÄ©nh, và cô biết cô có cố là m cÅ©ng không được. Cho nên cô quay qua nhìn Call, nÆ°á»›c mắt đầm đìa chảy xuống hai má. Mặc dù mắt anh bối rối, nhÆ°ng trong anh vẫn đẹp trai hÆ¡n bao giá» hết. Cô Æ°á»›c chi anh giang rá»™ng hai tay để cô nhà o và o, cô muốn ôm anh quá sức, đến ná»—i ngÆ°á»i cô run lên.
Cô nhìn anh, cao và đẹp không thể tưởng tượng nổi, và nÆ°á»›c mắt chảy xuống nhiá»u hÆ¡n trên hai má cô.
- Em nói tháºt đấy. Em yêu anh, Call à . Có lẽ em mãi mãi yêu anh.
Call không nhúc nhÃch. Mắt anh dán chặt và o mắt cô, cuống há»ng anh nhÃch lên nhÃch xuống nhÆ°ng anh không nói tiếng nà o. Rồi bá»—ng anh Ä‘Æ°a tay kéo mạnh cô và o lòng, ôm ghì cô. Cô cảm thấy tim anh Ä‘áºp nhanh nhÆ° cô.
- Anh sẽ nhá»› em, Charity ạ. Anh sẽ không bao giá» quên em - Anh cúi đầu, hôn nhẹ lên môi cô - Anh Æ°á»›c chi tình hình khác Ä‘i. Ước gì anh là con ngÆ°á»i khác.
Cô nhìn anh qua mà n lệ:
- Cuá»™c Ä‘á»i lắm lúc khó khăn nhÆ° thế.
- Phải - anh đáp - Cuá»™c Ä‘á»i tháºt khắc nghiệt.
Cô buá»™c lòng phải nhÃch lui:
- Tạm biệt, Call!
- Tạm biệt, Charity!
Charity cắn môi dưới run run. Cô quay đi, không dừng lại cho đến khi lên máy bay.
Nếu Call còn đứng đấy, cô cũng không thể thấy anh được nữa.
Tà i sản của ngudoc
15-10-2008, 04:03 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 28
Khó khăn chồng như núi
Vợ mất, sống thui thủi
Không ai lo hôm sớm
Chẳng thiết chuyện buồn vui
Váºn may xa lánh rồi
Mạng sống nhẹ như hơi
May thay còn ánh sáng
Vá»›i trá»i xanh mênh mang
- Robert W. Service -
Charity vá» lại căn há»™ của mình ở 6th Str, Manhattan. NgÆ°á»i chị hÆ¡n má»™t tuổi tóc Ä‘á», thấp hÆ¡n má»™t chút, không ngại việc cô vỠở chung. Mặc dù Hope đã bà y biện máy tÃnh ở trÆ°á»›c cá»a sổ, nhÆ°ng chị ấy Ãt khi có mặt ở thà nh phố. Vừa rồi nhiá»u tá» báo thuê chị viết phóng sá»±, mà nhiá»u bà i chị cần phải Ä‘i đây đó để viết. Vả lại, nếu hai chị em ở chung vá»›i nhau thì tiá»n thuê nhà sẽ chia hai. Thế nhÆ°ng, căn há»™ bây giỠđối vá»›i Charity quá cháºt chá»™i, tù túng so vá»›i không gian thoáng đãng mà cô đã sống ở Yokon. Khi cô nhìn ra cá»a sổ, cô thấy mái nhà san sát bên nhau thay vì núi non hùng vÄ©, chân trá»i bao la bát ngát và rừng xanh tuyệt vá»i.
Cô vá» thà nh phố đã ba tuần mà vẫn chÆ°a tÃnh đến chuyện tìm việc là m. Cô nghÄ© cô phải tìm việc là m, cô biết đối vá»›i cô tìm việc là không khó, cô đã có tiếng tăm trong ngà nh xuất bản, mà ngà nh nà y lại thÆ°á»ng muốn có những ngÆ°á»i biên táºp có khả năng, nên ngÆ°á»i ta sẵn sà ng tuyển cô là m việc. Vấn Ä‘á» khó khăn là cô chÆ°a sẵn sà ng trở lại vá»›i công việc hằng ngà y trÆ°á»›c đây.
Từ ngà y rá»i Yukon, cô không có sức lá»±c cả vá» thể xác lẫn tinh thần để bắt tay và o công việc sinh sống. Cô nghÄ© sá»± chán nản nà y rồi sẽ qua Ä‘i, rồi cuối cùng cô sẽ bắt đầu là m việc lại và má»i việc sẽ trở lại bình thÆ°á»ng. Äến lúc nà o đó, cô sẽ hết nghÄ© đến Callm cô sẽ không nhá»› tá»›i những giây phút hỠở bên nhau nữa, cô sẽ không nhìn đến bất cứ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o hao hao giống anh Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng nữa.
Cô thÆ°á»ng tưởng tượng ra hình ảnh anh má»™t cách rất kỳ lạ. Cách đây hai hôm, cô tưởng cô đã gặp anh trong công viên, Ä‘ang cho bồ câu ăn. Hôm qua, trong má»™t thoáng, cô tưởng thấy anh mặc comple xám Ä‘áºm ngồi ở bà n ăn trong má»™t tiệm ăn à nhá». NhÆ°ng những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô gặp nà y Ä‘á»u thấp hÆ¡n anh, tóc không có mà u nâu hạt dẻ nhÆ° anh, vai không rá»™ng nhÆ° anh. Thế nhÆ°ng, cô vẫn cố ý tìm anh, vẫn hy vá»ng biết đâu anh xuất hiện trên Ä‘Æ°á»ng phố Manhattan để tìm cô.
NhÆ°ng Call không há» gá»i Ä‘iện thoại cho cô hay tháºm chà không gá»i cho cô và i hà ng chữ. Vì anh là ngÆ°á»i có tiếng tăm và già u có nên báo chà viết vá» anh và vá» công ty Mega Tech rất nhÆ°ng, và há» viết vá» việc cảnh sát đã bắt Tony King và Gordeon Spears. Stan Grossman đã khai hết sá»± tháºt, tố cáo King và King đổ lá»—i hết cho Spears.
Sáng hôm qua, cô và Hope xem tivi, Ä‘Ã i CNN báo tin công việc sáng chế bá»™ pháºn lÆ°u giữ trữ liệu hard-drive của Mega Tech đã hoà n toà n thà nh công, công trình sáng tạo của Peter Held sắp thá»±c hiện. Sau đó cÅ©ng trong cùng ngà y, thêm nhiá»u thông tin nữa được phát sóng. Khi bản tin lúc 6 giá» phát xong, Charity ngồi dá»±a lÆ°ng ra ghế nệm dà i:
- Lạy Chúa – Cô nói vá»›i Hope – Thì ra đây là nguyên do khiến cho Spears nhúng tay và o tá»™i ác. Trong sáu năm qua, lão đầu tÆ° hết vốn liếng của mình và vay mượn khắp nÆ¡i để hy vá»ng và o những dá»± án vá» bạch kim trong tÆ°Æ¡ng lai. Lão ta đặt hết những kỳ vá»ng và o nhu cầu của kỹ nghệ phần má»m để tăng giá sản phẩm.
- Và lão đã gần thà nh công – Hopde đáp – Theo báo chà cho biết thì và o thá»i Ä‘iểm lão má»›i bắt đầu đầu tÆ°, chỉ má»›i có 50% hard-drive có chất bạch kim thôi, nhÆ°ng trong năm năm trở lại đây, lượng hard-drive bạch kim tăng gấp đôi.
- Và thị trÆ°á»ng máy tÃnh đã bị khai thác má»™t cách trắng trợn. King và Spears hy vá»ng sẽ già u đến bạc tá»·.
- NhÆ°ng rủi cho há» là … - Hope nói thêm – CÅ©ng theo báo chà cho biết, công trình má»›i của công ty Mega Tech là dùng đồng, kim loại rẻ hÆ¡n bạch kim rất nhiá»u. Thảo nà o há» muốn giết Call là phải.
Charity nhìn Hope, cô chị ngồi chéo hai chân dưới ghế nệm dà i.
- Spears biết Call sẽ không dừng công việc sáng chế - Charity nói – Không bao giỠdừng khi công ty của anh đã gần đến chỗ thà nh công. Em nghĩ giải pháp duy nhất của chúng là phải giết anh thôi.
Bà chị nhìn Charity khiến cô rùng mình. Bây giá» Call bình an rồi, đây là điá»u đáng mừng tháºt, nhÆ°ng vẫn không là m cho cô bá»›t thÆ°Æ¡ng nhá»› anh chút nà o hết.
â€œÆ n chúa đã thÆ°Æ¡ng gia đình mìnhâ€, cô nghÄ©. Khi cô má»›i trở vá» thà nh phố, bố cô đã gá»i Ä‘iện thoại đến liá»n. Patience cÅ©ng gá»i Ä‘iện đến. Cuối tuần vừa qua, hai chị em vì lo lắng cho cô nên hỠđã đáp tà u lá»a từ Boston đến nghỉ chÆ¡i vá»›i cô. Há» biết chuyện xảy ra ở Yukon, nhất là há» biết cô đã yêu Call và hiện nay tim cô Ä‘ang tan nát. Cứ lấy cá»› nà y cá»› ná», ngà y nà o há» cÅ©ng Ä‘iện thoại đến nói chuyện vá»›i cô.
Và Hope là tảng đá trong bão táp, chị thÆ°á»ng thúc đẩy, Ä‘á»™ng viên Charity vÆ°Æ¡n lên trÆ°á»›c má»i thá» thách, vui chÆ¡i vá»›i Ä‘á»i, không nên ngồi ru rú trong nhà .
Như sáng sớm hôm ấy chả hạn.
Sau khi chị khăng khăng bảo Charity Ä‘i đến tiệm bánh nhá» của ngÆ°á»i Pháp ở giữa khu phố để mua bánh bao croissant trở vá», chị nói vá»›i cô:
- Cách đây mấy phút Deirdre có gá»i em đấy – Charity biết Hope muốn cô vui lên, là m việc và vui chÆ¡i vá»›i má»i ngÆ°á»i – Cô ấy muốn em gá»i lại cho cô.
- Cô ấy có nói vỠchuyện gì không? – Charity đưa tay nhấc điện thoại.
- Nói chuyện vá» buổi tiệc của há»™i Văn há»c nghệ thuáºt. Chị Ä‘oán cô ấy muốn em đến dá»±.
Charity cà u nhà u rồi cúp máy. Hope vội bước đến, lấy ống nghe lên để và o tay Charity:
- Äừng, đừng là m thế. Gá»i lại cho cô ấy. Ãt ra em cÅ©ng nên nghe thá» cô ta nói gì chứ?
Hope nhìn chằm chằm và o mắt cô, Charity thở ra:
- Thôi được, để em gá»i.
Cô bấm số của ngÆ°á»i bạn thân nhất, lắng nghe tiếng chuông reo:
- À, Deirdre đấy à – Cô lên tiếng khi nghe giá»ng của bạn cất lên bên kia đầu dây – Cáºu định hà nh hạ mình cái gì nữa đây?
- Mình muốn cáºu là m Æ¡n. Tối nay Jeremy là m việc trá»… đáng kinh ngạc. Mình phải Ä‘i dá»± buổi dạ vÅ© hà ng năm của há»™i Văn há»c nghệ thuáºt. Mà anh ấy phải đến khuya má»›i tá»›i được. Cho nên mình nhá» cáºu là m ngÆ°á»i cùng Ä‘i cặp vá»›i mình… Ãt ra cÅ©ng đợi cho đến khi anh ấy đến đấy.
Deirdre và Jeremy vẫn còn là đỠtà i hấp dẫn. Äá» tà i rất hấp dẫn. Thá»±c váºy, tình hình có vẻ nhÆ° hai ngÆ°á»i sắp cÆ°á»›i nhau. Charity mừng cho há», nhÆ°ng nói thế không có nghÄ©a là cô muốn chịu Ä‘á»±ng má»™t buổi tối Ä‘i dá»± tiệc khốn khổ.
- Tôi không biết, Dee…
- Là m Æ¡n giúp mình. Van cáºu. Chắc cáºu biết buổi dạ tiệc nà y ra sao rồi. Vui lòng Ä‘i vá»›i mình, nếu có ngÆ°á»i vui vẻ để nói chuyện, mình sẽ rất sung sÆ°á»›ng.
Charity thở dà i, thầm nghĩ cho dù có đi, chắc cô cũng không vui vẻ gì.
- Äi Ä‘i – Bà chị giục – Thế nà o em cÅ©ng gặp nhiá»u ngÆ°á»i quen biết ở đấy. Lâu ngà y gặp lại bạn bè sẽ tuyệt lắm. Vả lại, có thể sẽ có ngÆ°á»i má»i em là m việc cÅ©ng nên.
Charity tròn xoe mắt, nhÆ°ng cô xiêu lòng. Cô cần Ä‘i chÆ¡i, nhÆ° lá»i chị cô và Deirdre nói. Cô há»i:
- Có ăn mặc chỉnh tỠkhông?
- Dĩ nhiên là có – Deirdre đáp.
- Váºy chắc mình phải Ä‘Ã o cho ra áo quần đã chứ.
- Phải – Charity có thể hình dung ra cảnh cô bạn Ä‘Æ°a cao cánh tay lên trá»i – Mình sẽ cho xe đến chở cáºu Ä‘i – Deirdre nói – Nhà xuất bản thanh toán hóa Ä‘Æ¡n. Mình sẽ có mặt ở đấy lúc 7.30pm.
- Tốt, mình sẽ gặp cáºu ở đấy – Charity cúp máy, lòng Æ°á»›c chi cô từ chối cho rồi.
- Chị rất tá»± hà o vá» em, em gái ạ - Hope cÆ°á»i, mái tóc mà u Ä‘á» Ä‘áºm, láng mÆ°á»›t rung rinh hai bên hà m. Chị nhìn và o mặt Charity, nụ cÆ°á»i tắt dần rồi nói tiếp – Chị biết tâm trạng em ra sao. Giống nhÆ° tâm trạng của chị sau khi chị biết Richard ngủ vá»›i phụ nữ khác.
- TrÆ°á»ng hợp của chị không giống em.
- Call là m tan nát trái tim em. Richard là m tan nát trái tim chị. Có gì khác nhau đâu?
- Richard phản bội chị. Call đã cố cảnh cáo cho em biết rồi. Anh ấy không muốn là m em phải đau khổ.
- Là m thế cũng không có giảm bớt đau khổ chút nà o – Hope ôm ghì em gái để động viên – Bây giỠem phải quên anh ta đi thôi, như chị đã quên Richard.
Chỉ có Hope mới quên ý trung nhân vì anh ta lừa dối chị, còn Charity thì khác, cô sẽ không quên Call một cách dễ dà ng được.
Charity ước ao nỗi đau đớn đè nặng lên ngực mình như tảng đá được cất đi, cô bèn đi và o buồng ngủ để tìm áo quần mặc dự tiệc.
7.30pm đến rất nhanh. Äứng đợi ở hà nh lang nhà mình, Charity thấy chiếc Lincoln mà u Ä‘en Ä‘áºu ở lá» Ä‘Æ°á»ng, cô Ä‘i qua vỉa hè ra xe, đợi ngÆ°á»i tà i xế mở cá»a sau, bÆ°á»›c và o chá»— ngồi bá»c da mà u xám.
- Trá»i, trông cáºu tuyệt vá»i quá – Deirdre Steinberg chỉ cao khoảng má»™t mét sáu, mái tóc nâu óng ánh cắt đúng mốt ở trên hai vai. Cô ta xinh xắn, thông mình và luôn luôn ăn mặc lịch sá»±. Äêm nay, cô ta mặc cái váy dà i mà u Ä‘en vá»›i chiếc áo ngắn cÅ©n cỡn chỉ che phần ngá»±c trên bằng the, nên má»—i khi cô ta di Ä‘á»™ng, phần bụng của cô hở ra.
Deirdre nhìn cô từ đầu đến chân:
- Mình không ngá» cuối cùng cáºu cÅ©ng mặc áo ấy!
Khi Charity mua cái áo nà y thì hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i, chiếc áo dà i có Ä‘Ãnh sequins mà u Ä‘á», ôm sát và o ngÆ°á»i. Chiếc áo đẹp, đắt tiá»n, cô mua nhá» tiá»n của bố cô cho là m quà nhân ngà y sinh nháºt thứ 27 của cô. Cái áo trông không hợp vá»›i mẫu ngÆ°á»i của cô, mẫu ngÆ°á»i có phần bảo thủ, chỉ thÆ°á»ng mặc kÃn đáo và mà u Ä‘en… mà chiếc áo nà y hÆ¡i hở hang, không có quai Ä‘eo áo trên vai nên vai và hai cánh tay cô để trần.
- Tôi biết Bob – Cô vẫy tay chà o và Di Forio vẫy chà o lại. Irwin Applebaum cÅ©ng có mặt và má»™t trong những nhà xuất bản già đáng trá»ng nhất là Walter Zachaurius ở Kengsinton. Hầu hết đám ngÆ°á»i đến đây Ä‘á»u là dân trà thức, nhà xuất bản loại sách nghiên cứu, không tiểu thuyết.
Cô thấy bà chủ cÅ© của mình, Judy Balire ở nhà xuất bản Glenbrook. Cô nháºn ra ngay ngÆ°á»i phụ nữ 40 tuổi, tóc Ä‘en oai vệ nà y Ä‘ang tìm cách rút lui khá»i đám ngÆ°á»i mà bà ta Ä‘ang chuyện trò vá»›i há».
- Bà ấy muốn cáºu vá» là m việc lại – Deirdre nói nhá» - Mình nghÄ© há» Ä‘á»u muốn thế.
- Mình chÆ°a sẵn sà ng để là m việc lại. Mình muốn có thá»i gian để suy nghÄ© thiệt hÆ¡n đã. Nà y, ta kiếm cái gì uống Ä‘i chứ.
Äêm trôi qua buồn bã nhÆ° Charity đã lo sợ trÆ°á»›c khi Ä‘i, và cho dù cô đã cố gắng uống nhiá»u sâmpanh nhÆ°ng cô vẫn không hÆ°ng phấn lên được chút nà o. Cô muốn vá» nhà để ẩn mình, khá»i có ai trông thấy, nhÆ°ng cô không muốn vỠđể lại Deirdre má»™t mình.
Khi nhạc đã trá»—i lên mà Jeremy vẫn chÆ°a đến, Charity nháºn khiêu vÅ© vá»›i Dio Forio và vá»›i Jack Dolan, biên táºp viên từng là m việc vá»›i cô ở Glenbrook. Ban nhạc đông đúc, và há» chÆ¡i những âm nhạc của thá»i tháºp niên 40. Khi cô vá» ngồi lại vá»›i được, cô bá»—ng thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n mặc dạ phục ở gần cá»a.
Bá»—ng tim cô Ä‘áºp thình thịch, cô nhìn lại thấy mình tháºt kỳ cục, lẽ nà o đấy là Call, chắc đấy chỉ là ảo giác khiến cho cô thấy gà hóa cuốc mà thôi. Cô thấy anh ta biến mất trong đám đông, rồi cô uống má»™t há»›p sâmpanh khác.
- Charity, cô muốn khiêu vÅ© không? – NgÆ°á»i há»i là Williams Kelssy, má»™t nhà văn viết sách thiếu nhi nổi tiếng.
Cô không muốn nhảy nhưng cô cũng không muốn tỠra cục cằn:
- Muốn chứ, Williams.
Ban nhạc chÆ¡i bản nhạc cháºm, cô cÆ°á»i để cho anh ta dìu Ä‘i quanh sà n nhảy, mắt tìm Jeremy, rủa thầm anh ta đến quá trá»…. Bản nhạc chấm dứt, Williams Ä‘Æ°a cô ra khá»i sà n nhảy.
- Cám ơn anh – Cô nói.
- Hân hạnh – Anh ta nói rồi đưa mắt nhìn ban nhạc. Ban nhạc bắt đầu chơi điệu valse tình tứ.
Cô sợ anh ta má»i nhảy nữa, không muốn từ chối cô bèn quay lại trở vá» bà n. NhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i mặc đồ Ä‘en bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c mặt cô, lên tiếng:
- Chà o Charity
Nghe tiếng anh, cô ngÆ°á»›c mắt nhìn, bá»—ng cô nghÄ© mắt cô lại đánh lừa cô má»™t lần nữa. Cô nghÄ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao, mặc dạ phục Ä‘en nà y không thể là Call được, nhÆ°ng đôi vai anh ta rất rá»™ng, mái tóc đúng là mà u nâu sáºm và cặp mắt anh đúng là mà u xanh nhÆ° cô thÆ°á»ng nhá»›.
- Call…
- Nhảy với anh bản nà y chứ?
Anh không đợi cô nháºn lá»i mà đặt tay lên eo cô ngay, dìu cô ra sà n nhảy, kéo nhẹ cô và o sát ngÆ°á»i anh. Mấy ngón tay cô run run trong tay anh, còn tay kia anh để sau lÆ°ng cô. Call Ä‘Æ°a cô Ä‘i nhịp nhà ng theo Ä‘iệu valse, cá» Ä‘á»™ng của anh rất duyên dáng, dìu cô Ä‘i nhÆ° là hỠđã nhảy vá»›i nhau cả ngà n lần rồi. Charity không nói và anh cÅ©ng không nói, nhÆ°ng mắt anh nhìn đăm đăm và o mặt cô và cô thấy chÆ°a bao giá» anh nhìn cô nhÆ° thế. Cô ngá»i thấy mùi nÆ°á»›c hoa của anh, tim cô Ä‘áºp rất nhanh, hy vá»ng trà n trá» và cô sợ.
Tại sao anh lại ở đây? Có phải vì ngẫu nhiên mà gặp không? Có phải anh đến NewYork vì công việc kinh doanh, và đến đây vì có việc quan trá»ng không?
VÅ© khúc chấm dứt quá nhanh, anh dẫn cô ra khá»i sà n nhảy.
- Anh… anh là m gì ở đây?
Anh nhìn và o mặt cô, ánh mắt căng thẳng đáng sợ:
- Anh đến đây vì hai lý do khác nhau – Anh định nói tiếp thì Deirdre bÆ°á»›c đến bên há».
Charity Æ°á»›c chi Deirdre biến ngay và o không trung cho khuất mắt. Thế nhÆ°ng, Deirdre lại nhìn Call đăm đăm, ánh mắt tán thưởng khiến cho Charity đổi ý muốn bạn ở lại. Cô khẽ cÆ°á»i.
- Hình như chúng ta chưa gặp nhau. Tôi tên là Deirdre Stainberg.
Charity nhìn bạn, giới thiệu thay cho anh:
- Deirdre, đây là McCall Hawkins. Hình nhÆ° mình đã nói vá» anh ấy cho cáºu nghe rồi.
Mắt Deirdre trợn lên vì kinh ngạc:
- Phải… phải, cáºu có nói rồi – Cô ta quay qua cÆ°á»i vá»›i Call, nụ cÆ°á»i hÆ¡i ngà i ngại – Rất sung sÆ°á»›ng được gặp anh.
- Tôi cÅ©ng rất vui sÆ°á»›ng được gặp cô – Anh đáp nhÆ°ng mắt anh lại nhìn ra cá»a dẫn ra hà nh lang. Charity nghÄ© chắc anh muốn tìm chá»— nà o khuất tịch nhÆ° cô váºy.
- Tôi có ngÆ°á»i cần gặp để nói chuyện – Deirdre nói xã giao – Charity, sẽ gặp lại cáºu sau. Call, rất sung sÆ°á»›ng được gặp anh.
- Tôi cũng thế - Call đáp.
Charity giữ im lặng, không dám nói gì hết. Cô sợ cô sẽ nhà o ngÆ°á»i và o vòng tay anh, nói vá»›i anh rằng cô yêu anh biết bao, cô sợ sẽ nói ra những lá»i ngô nghê, buồn cÆ°á»i.
- Tại sao chúng ta không ra ngoà i cho thoáng nhỉ? – Call há»i nhá» cô, nắm tay cô dẫn ra cá»a.
Anh đã là m má»™t việc quá tuyệt. Hai chân cô nhÆ° bằng cao su, cô không biết cô sẽ đứng vững trong bao lâu nữa. Tim cô Ä‘áºp thình thịch. Nếu anh đến NY vì công việc, rồi cùng ngủ vá»›i nhau má»™t đêm cho thá»a thÃch, cô sẽ không bằng lòng là m thế. Vì nếu cô bằng lòng là m thế, thì khi anh ra vá», chắc cô sẽ cảm thấy tình thế còn tệ hÆ¡n bây giá» nữa.
Call giữ cánh cá»a mở rá»™ng cho cô Ä‘i ra phÃa trÆ°á»›c. Không khà vỠđêm bên ngoà i ấm áp, tối nay trá»i hÆ¡i ẩm Æ°á»›t má»™t chút nhÆ°ng không xấu nhÆ° đêm qua. Cô bÆ°á»›c ra ban công, nắm tay và o thanh ngang trên lan can, Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống phố xá NY đông đúc.
Call bước đến bên cô. Cô từ từ quay mặt lại nhìn anh.
- Nói cho em biết, tại sao anh đến đây?
Call cầm tay cô đưa lên, hôn và o lòng bà n tay cô:
- Như anh đã nói, có hai lý do khác nhau.
ÄÆ°a tay và o túi trong của áo vest, anh lôi ra má»™t cái túi vải nhá». Cái túi vải cÅ© kỹ, mà u nâu, trông có vẻ đã lâu Ä‘á»i rồi. Cô không thể tưởng tượng ra được anh mang má»™t váºt nhÆ° thế trong túi bá»™ dạ phục.
- Cái gì thế?
Call để cái túi vải nhỠvà o trong bà n tay cô. Cô không ngỠcái túi nặng như thế. Anh nói:
- Em mở ra đi
Cô nhìn xuống cái túi vải, đưa tay kéo sợi dây đã mục buộc quanh miệng túi rồi đổ đồ ở bên trong ra tay.
- Ôi lạy Chúa… và ng cục!
- Và ng của em đấy.
- Của em? Anh tìm ra ở mỠLily Rose à ?
- Nói thế cÅ©ng không sai. Sau khi em vá» rồi, anh lo sợ nhỡ có ai đến gần các bức vách còn sót lại nÆ¡i nhà em sẽ nguy hiểm vì các bức vách nà y không vững chắc. Cho nên anh và Toby đến kéo các bức tÆ°á»ng cháy Ä‘en cho đổ xuống. Khi anh và cáºu ấy là m, anh tìm ra hai cái túi nhá» nhÆ° thế nà y, và bốn cái lá»›n hÆ¡n chứa toà n và ng cục dÆ°á»›i sà n gá»— cÅ© kỹ.
- Ôi lạy Chúa! – Cô nhìn những cục và ng lóng lánh trong tay, rồi nhìn lên – Mà nà y, tại sao ông Mose để lại và ng nà y trong nhà ?
- Và ng nà y không phải của Mose. Nếu em nhá»› cho kỹ thì cái phần nhà xÆ°a nhất được xây từ thá»i đổ xô Ä‘i tìm và ng. Sau đó nhiá»u năm, ngôi nhà để trống. Mose mua lại dÆ°á»›i hình thức nhÆ° là bán đấu giá. Ông ta sá»a sang lại, thêm và o phần nhá» nguyên thủy nhÆ°ng không tìm được số và ng nà y. Bây giá» ngôi nhà nà y là của em, số và ng thuá»™c vá» em.
Charity nhìn những cục và ng lóng lánh trên tay, cô hÆ¡n và ng cô tìm được ở Lily Rose rất nhiá»u.
- Em không tin được.
- Có cục còn to hÆ¡n thế nà y nhiá»u.
Cô nhìn anh:
- Nếu tháºt là của em, em muốn chia Ä‘á»u cho bà Maude, Jenny và Toby.
Call có vẻ hà i lòng.
- Có lẽ em nên là m thế - Anh cúi đầu hôn nhẹ cô – Chúc mừng em!
Nhưng cô nghĩ được và ng không bù được mất Call. Và gặp lại anh, chỉ là m cho lòng cô đau đớn thêm thôi.
- Cám ơn anh đem và ng đến cho em. Là m sao anh biết em ở đây?
- Chị Hope nói cho anh biết.
Äêm nay trông anh tuyệt vá»i quá. ChÆ°a bao giá» cô thấy ai mặc dạ phục chững chạc nhÆ° thế, đẹp nhÆ° thế… dÄ© nhiên ngoại trừ Max Mason.
- Còn má»™t lý do nữa khiến anh đến đây – Call nói, vừa lấy và ng trên tay cô, bá» và o bao để trên lan can ban công – Lý do nà y quan trá»ng hÆ¡n và ng nữa.
Cô lại thấy hy vá»ng, bèn há»i:
- Lý do gì?
- Anh đến để xin lá»—i. Anh đã nói dối vá»›i em Charity, và o buổi sáng chúng ta ngồi ở mô đất phÃa sau nhà .
- Nói dối à ? Em không hiểu anh nói dối cái gì?
- Sáng hôm ấy anh nói anh không yêu em. Nói thế là dối trá. Anh đã nói dối vá»›i em nhÆ° thế - Anh nắm tay cô, hôn mấy ngón tay khiến cô run lên – Khi em Ä‘i rồi, anh có thể quên em nhÆ°ng anh quên không được. Anh yêu em. Hôm gặp em lần đầu tiên trên hiên nhà cụ Mose Flanagan, anh đã cảm thấy yêu em má»™t Ãt rồi.
- Call… - Cô thốt lên tên anh, rồi sà và o lòng anh, cô không muốn buông anh ra.
- Anh yêu em – Anh nói bên tai cô – Vì thế mà anh cảm thấy anh có tội.
Cô nhÃch ngÆ°á»i lui, nhìn anh:
- Vì Susan phải không?
- Vì anh không yêu Susan như yêu em.
NÆ°á»›c mắt cô trà o ra, cô lại sà và o lòng anh. Hai ngÆ°á»i ôm nhau tháºt chặt.
- Em yêu anh! – Cô nói – Không có anh, ngà y nà o em cũng đau khổ.
- Anh không muốn xa em nữa. Hãy lấy anh, đi vỠvới anh.
Charity cố ngăn để khá»i báºt ra tiếng khóc:
- Em rất muốn lấy anh.
NhÆ°ng cô nghÄ© đến cuá»™c sống vợ chồng sẽ gặp nhiá»u khó khăn. Mặc dù cô yêu Yukon nhÆ°ng vì cuá»™c sống ở đấy cô liêu, quê mùa. Cô ở đấy là vì Call, ở đấy là vì cô yêu anh và muốn sống bên anh.
Call hôn cô. Cô đã quên nụ hôn dữ dá»™i của anh, môi áp mạnh và o môi cô, vừa chiếm hữu lại vừa dâng hiến. Cô quen hÆ¡i nóng trà n ngáºp sang ngÆ°á»i cô, quên dục tình cuồn cuá»™n nhÆ° vÅ© bão mà cô không thấy ai có nhÆ° anh. Cô hụt hÆ¡i, muốn anh, Æ°á»›c gì cô nằm trên giÆ°á»ng vá»›i anh thay vì đứng ngoà i ban công. Cô cảm thấy anh cÅ©ng muốn nhÆ° cô.
- Khi nà o? – Cô há»i.
- Khi nà o chúng ta là m xong hôn thú – Anh đáp, rồi đưa tay và o túi áo vest lấy ra cái hộp nhung nhỠcó nhãn hiệu nhà kim hoà n Tiffany bằng bạc.
Charity mở há»™p ra, tay run run, lòng hồi há»™p khi thấy chiếc nhẫn Ä‘Ãnh hôn bằng kim cÆ°Æ¡ng bốn cara đẹp rá»±c rỡ, và chiếc vòng cÆ°á»›i nạm kim cÆ°Æ¡ng.
- Khi em Ä‘i rồi, anh nghÄ© đến chuyện hôn nhân của chúng ta mãi. Anh tÃnh nếu em bằng lòng, có lẽ chúng ta sẽ ở Seattle. Mega Tech có cÆ¡ sở ở đấy, và anh vẫn còn liên lạc là m ăn vá»›i thà nh phố - Anh nhìn cô – Charity, anh không mắc phải sai lầm nhÆ° trÆ°á»›c nữa đâu. Anh sẽ không để công việc xen và o giữa chúng ta. Gia đình là điá»u quan trá»ng, con ngÆ°á»i phải bảo vệ. ChÃnh em là ngÆ°á»i đã dạy cho anh bà i há»c nà y, đã đến lúc phải bảo vệ để sống – Anh Ä‘eo chiếc nhẫn Ä‘Ãnh hôn và o ngón tay thứ ba ở bà n tay trái của cô.
Tay cô run run và sung sướng.
- Ôi Call, đẹp quá, tuyệt vá»i quá!
- Ở đấy, nếu em muốn là m công việc biên táºp thì chắc em sẽ dá»… tìm ra chá»— là m. Chúng ta sẽ mua má»™t ngồi nhà ở đâu đó… có lẽ là ở Baibrige Island. NÆ¡i nà y không xa thà nh phố mà cÅ©ng không quá gần, chá»— nà o rá»™ng rãi má»™t chút, có thể và i mẫu đất, có nÆ¡i để cho con cái vui chÆ¡i thoải mái.
Anh muốn có con! Nước mắt trà o ra long lanh trên mắt cô:
- Äược thế thì tuyệt quá!
- Thôi – Call nói, nắm tay cô – Ta ra khá»i đây thôi.
Khi há» quay và o phòng khiêu vÅ© lại, Ä‘i ra cá»a để lên phòng Call ở tầng thứ mÆ°á»i bốn. Cô thấy Deirdre ngồi vá»›i Jeremy. Charity cÆ°á»i vá»›i cô bạn thân, và đưa cao tay để chà o cô ta. Cô chỉ và o chiếc nhẫn và nói:
- Chúng tôi sắp cưới nhau!
Deirdre cố đáp lại:
- Thế à ? – Rồi cô đưa tay chà o bạn.
Tà i sản của ngudoc
15-10-2008, 04:04 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương Kết
Charity dá»±a lÆ°ng và o ghế dà i trên hà nh lang ngồi nhà trải dà i xây theo kiểu trang trại ở Bainbridge Island. Ngôi nhà xây bằng gá»— bách mà u xám, vách sÆ¡n trắng quay mặt xuống hồ Puget Sound. Mái nhà xuôi nặng, hà nh lang gá»— rá»™ng, lắp nhiá»u kÃnh. HỠở trên diện tÃch rá»™ng mÆ°á»i lăm mẫu đất trồng thông và cây thÃch. Nhà khuất tịch nhÆ°ng chỉ cách thà nh phố và i dặm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i phà . HỠở gần nhà bà dì Mavis dá»… dà ng lui tá»›i viếng thăm, và có phòng cho Kodiak và Smoke chÆ¡i đùa, và có chá»— rá»™ng cho con nÃt, bất cứ khi nà o há» muốn có con.
Charity yêu ngôi nhà . Cô yêu Seattle. Cô thÃch lấy chồng. Nhất là cô yêu Call.
- Nà y, Charity – Anh Ä‘ang là m việc trong phòng là m việc, phòng mở cá»a ra hà nh là nh cách chá»— cô Ä‘ang ngồi má»™t chút. Cô mặc bikini có in hình hoa mà u và ng, ngồi phÆ¡i nắng cuối xuân – Có cái nà y anh muốn chỉ cho em xem đây.
Ngạc nhiên, cô để chân trần bÆ°á»›c xuống hà nh lang. Call đẩy mạnh cánh cá»a lùa bằng kÃnh ra để cho cô Ä‘i và o. Anh nhìn chiếc bikini nhá» xÃu chỉ đủ che cặp vú thôi.
- Nà y, trông em anh muốn ăn quá – Anh kéo mạnh cô và o hai cánh tay – NhÆ°ng đợi đấy, sẽ tÃnh sau – Anh hôn mạnh lên môi cô.
Cô cÆ°á»i, vùng ra:
- Khi anh ôm em, em má»m nhÆ° cục bá»™t. TrÆ°á»›c hết, em muốn biết anh gá»i em và o có việc gì?
Anh mặc quần jeans, áo phông mà u xanh Ä‘áºm Ä‘i đến máy vi tÃnh. Cô Ä‘i theo. Call bảo cô ngồi xuống chiếc ghế xoay mà u Ä‘en trÆ°á»›c mà n vi tÃnh. Cô nhìn và o mà n hình, thấy anh là m hiện lên các trang web vá» phả hệ. Cô Ä‘á»c:
- Rachael Louis Fitzpatrick sinh ngà y 11/1/1883, chết ngà y 14/2/1950.
Anh gõ con chuột là m hiện lên tên khác
- Frances Fitzpatrick, sinh ngà y 12/3/1880.
Không có gì nữa, cô không biết Call đã tìm được gì.
Anh cúi ngÆ°á»i, gõ con chuá»™t để lên trang khác, địa chỉ www.marriageindex.oregon.com
- Bây giỠem nhìn em, đây là tỠgiấy hôn thú của France.
- Tá» hôn thú ghi bà lấy chồng, ông Thaddeus Barker và o ngà y 10/8/1902 – Charity quay đầu lui nhìn anh – Váºy là thế nà o?
- NhÆ° váºy là anh đã không tìm ra tá» giấy khai sinh bà sÆ¡ của em, con gái bà Frances, bà Sarah Thankful Baker, nhÆ°ng có lẽ bà sinh ra ở nhà và giấy khai sinh thất lạc hay sao đó.
- Chuyện nà y rất thÆ°á»ng xảy ra.
- Äúng. NhÆ°ng chuyện kỳ lạ là anh tìm ra hồ sÆ¡ ở bệnh viện Boston và o năm 1093. Hồ sÆ¡ ghi má»™t bệnh nhân Sarah T.Baker đến bệnh viện và o tháng 5 năm đó, cô đã bị gãy tay, hồ sÆ¡ ghi lúc đó cô 3 tuổi.
Charity cau mà y:
- Chuyện nà y không thể xảy ra được. Bà Frances và Thaddesu chỉ má»›i lấy nhau được má»™t năm. Và o thá»i ấy, có con ngoà i hôn thú là chuyện tai tiếng rất lá»›n.
- Äúng thế. NhÆ°ng nếu hồ sÆ¡ là đúng và bà Sarah khi đã ấy 3 tuổi thì sao? Bà dì Mavis chỉ nói đến chuyện tai tiếng là bà Racheal và Ian Gallangher cùng nhau bá» trốn mà thôi. Trên thá»±c tế, không có giấy tá» tin chắc bà Rachael Fitzpatrick lấy chồng, nhÆ°ng anh tin chắc đứa bé nà y không phải con của bà Frances. Anh nghÄ© có thể bé Sarah nà y là con của bà Rachael.
Charity ngồi nhìn mà n hình, nghÄ© đến Rachael và Ian, nghÄ© đến chuyến Ä‘i của hai ngÆ°á»i đến Yukon, nghÄ© đến chuyện xảy ra sau khi Ian chết. Phải chăng bà có thai khi ngÆ°á»i yêu chết? Có phải bà Rachael chứ không phải bà Frances má»›i là bà sÆ¡ của cô không? Nếu đúng thế…
- Lạy Chúa, Call, nếu bà Rachael là mẹ của Sarah thì em là cháu trực hệ của bà ấy rồi. Bà ấy và em có liên hệ máu mủ, và … và …
- Và có lẽ em nhớ đến những chuyện đã xảy ra cho bà Rachael ở Yukon phải không?
- Phải, có lẽ em đã nhớ như thế. Có lẽ đây là lý do khiến cho em luôn luôn cảm thấy bị thôi thúc đi đến đấy.
- Anh nghĩ chưa chắc đã vì thế - Call nói.
HỠđã có kế hoạch lên đấy và o tháng Sáu để xây lại ngôi nhà . Chắc cô không biết sá»± tháºt vá» quá khứ, nhÆ°ng chuyện nà y không thà nh vấn Ä‘á» nữa. Charity đứng dáºy, quay lại sà và o vòng tay Call.
- Cám ơn anh.
- Anh yêu em – Anh nói.
Charity nghÄ© đến Yukon, nghÄ© đến giấc mÆ¡ phiêu lÆ°u đã Ä‘Æ°a cô Ä‘i ra khá»i nhà , và nghÄ© đến số pháºn đã dẫn cô đến nÆ¡i hiện cô Ä‘ang đứng, trong vòng tay ngÆ°á»i cô yêu.
Cô mỉm cÆ°á»i hạnh phúc!
Hết
Tà i sản của ngudoc
Từ khóa được google tìm thấy
áèëüÿðä , äíåâíèê , áóòåðáðîäû , chao dai vang , dầu gá»™i cặp beaver , doc truyen kat martin , mat troi luc nua dem , ñìàéëèê , ôîòîïðèêîëû , tác giả kat martin , truyen cua kat martin , truyen kat martin