|
|
10-05-2009, 10:57 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
|
|
Ma Ảnh Huyá»n CÆ¡
Hồi 26
Quá»· Hồn Y Thánh Liá»u Thân
Cứu Mạng Tiểu Anh Hùng
Dịch giả:Phan Huy Hùng
Nguồn: Nhanmonquan
Ngoà i cánh dùng chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ cố gắng chống chá»i lại, Bạch Thiếu Hồng chẳng còn phÆ°Æ¡ng pháp nà o khác nên để mặc lão già lôi Ä‘i.
Chà ng theo phép Thổ Nạp Khà Âm DÆ°Æ¡ng váºn Ä‘á»™ng chân khà trục xuất Lạc Phách Tán ra khá»i não bá»™ vì nếu có tê liệt toà n thân cÅ©ng còn hÆ¡n mê muá»™i đầu óc.
Tiếc rằng Lạc Phách Tán giống nhÆ° ná»a nhÆ° có, ná»a nhÆ° không nên chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ ảo diệu là thế vẫn không cách nà o nháºn diện và xua Ä‘uổi nó được.
Rốt cuá»™c lão già dẫn Ä‘Æ°á»ng xô chà ng ngã chúi và o góc vách, lúc đó chà ng má»›i Ä‘au Ä‘á»›n rên nhẹ má»™t tiếng.
Lão già nà y tÃnh khà rất khô khan không há» thÆ°Æ¡ng hại mà còn “hừ†mÅ©i má»™t cái trÆ°á»›c khi xoay mình bá» Ä‘i.
Bạch Thiếu Hồng còn thá»i giỠđâu để ý đến tiểu tiết, tiếp tục cố sức trục xuất Lạc Phách Tán, tâm hồn chà ng mÆ¡ mà ng rồi từ từ thiếp Ä‘i lúc nà o không hay.
Äá»™t nhiên có bà n tay ngÆ°á»i nà o đó lay lay chà ng mấy cái và ghé tai há»i nho nhá»:
- Ngươi đã tỉnh lại chưa?
Tuy đầu óc vẫn còn mÆ¡ mà ng, Bạch Thiếu Hồng vẫn nháºn ra âm giá»ng khà n khà n nà y rất quen thuá»™c. Chà ng mau lẹ mở mắt ra quan sát, thốt nhiên giáºt bắn ngÆ°á»i lên má»™t cái:
- Äinh Bất Phà m, Quá»· Hồn Y Thánh, lại là ngÆ°Æ¡i nữa Æ°?
Nhân váºt nà y có thân hình nhá» bé và ẻo lả nhÆ° ngÆ°á»i không xÆ°Æ¡ng cá»™ng vá»›i diện mạo giống xác chết má»›i Ä‘á»™i mồ sống dáºy thì chỉ cần nhìn thoáng qua là thừa đủ biết ngay Quá»· Hồn Y Thánh không trái tim.
Lão Ä‘Æ°a tay lên môi “suỵt†nhẹ, giá»ng nói đã rì rà o nhÆ° gió thổi khi hạ giá»ng lại cà ng khó nghe hÆ¡n:
- Äừng gá»i ta là Äinh Bất Phà m bởi vì tên ác ma kia đã Ä‘á»™c chiếm cái tên đó rồi.
Ngoại hiệu Quỷ Hồn Y Thánh bây giỠcũng vô dụng bỠđi luôn cho xong.
Bạch Thiếu Hồng trợn mắt quát khẽ:
- Ở Ninh Tuế Biệt Phòng ngươi đã lừa gạt ta suýt vong mạng, bây giỠcòn dám đến đây nói lăng nhăng nữa ư?
Quá»· Hồn Y Thánh thở dà i thÆ°á»n thượt:
- NgÆ°Æ¡i phải cảm thông cho ta, lần đó không thi hà nh theo ý Bách Ảnh Tiên Tá» thì ta đâu còn sống đến ngà y nay. Hỡi ôi, lừa gạt má»™t kẻ chân chÃnh nhÆ° ngÆ°Æ¡i khiến lòng ta biết bao hối háºn, vì váºy hôm nay đến trả nợ ngÆ°Æ¡i đây.
Bạch Thiếu Hồng nhÆ° chim bị tên chÆ°a hoà n toà n tin tưởng lá»i nói của lão nhÆ°ng thoáng ngấm ngầm hy vá»ng. Chà ng ngồi thẳng ngÆ°á»i lên há»i luôn:
- Thực thế thì tốt lắm, ngươi định trả nợ ta bằng cách nà o?
Quá»· Hồn Y Thánh trầm trầm trả lá»i:
- TrÆ°á»›c tiên ta đã cho ngÆ°Æ¡i uống má»™t loạt Mạn Dược, tạm thá»i hạn chế phát tác của Lạc Phách Tán trong vòng mÆ°á»i hai tiếng, ngÆ°Æ¡i không cảm nháºn Ä‘iá»u đó sao?
Bạch Thiếu Hồng gáºt đầu hiểu ra liá»n, nếu không đúng nhÆ° váºy, Ä‘á»i nà o chà ng tỉnh táo nhÆ° bây giá».
Chà ng mau lẹ há»i tiếp:
- Chỉ là Mạn Dược thôi ư? Ngươi sáng chế ra Lạc Phách Tán chẳng lẽ lại không có giải dược?
Quỷ Hồn Y Thánh lắc đầu mấy cái:
- Ta không nghÄ© đến việc phải cần giải dược, vì váºy trong thiên hạ hoà n toà n chẳng có má»™t loại thuốc nà o hóa giải được Lạc Phách Tán. NgÆ°Æ¡i cứ để tá»± Ä‘á»™ng mÆ°á»i ngà y sau nó sẽ tiêu tan hết.
Bạch Thiếu Hồng thấy lão nói đúng thá»i gian giống nhÆ° Tái Gia Cát Thi Diện lão nhân thì ngẩn ngÆ°á»i ra lẩm bẩm:
- Thân ta Ä‘ang trong cảnh cá cháºu chim lồng, dá»… gì há» Äinh để yên cho ta thá»i gian mÆ°á»i ngà y.
Quá»· Hồn Y Thánh rì rà o trả lá»i luôn:
- Äúng váºy, việc thứ nhì là ngÆ°Æ¡i phải thoát khá»i đây Ä‘i tìm má»™t nÆ¡i thá»±c khuất lấp ẩn trú đủ số chÃn ngà y nữa má»›i tÃnh đến chuyện báo thù rá»a háºn cho ta được.
Nghe nói thoát thân, Bạch Thiếu Hồng cà ng thêm mừng rỡ, nhÆ°ng chà ng rất kỳ quái vì mấy chữ sau cùng, sá»ng sốt há»i lại:
- Báo thù cho tại hạ hay cho tiá»n bối?
Quá»· Hồn Y Thánh buông thá»ng rất tá»± nhiên:
- Cho ta trước, sau đó ngươi muốn báo thù thì cứ việc, ta không biết đến.
Bạch Thiếu Hồng gáºt đầu há»i mau:
- Äược rồi, tại hạ phải diệt trừ ai đây?
Má»™t lần nữa, Quá»· Hồn Y Thánh lại buông thá»ng rất ngắn gá»n khiến Bạch Thiếu Hồng tưởng mình mÆ¡ ngủ:
- Du Hồn Quỷ Vương.
Thấy vẻ mặt chà ng ngẩn ngơ, Quỷ Hồn Y Thánh chặc lưỡi nói tiếp:
- Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng chÃnh là cái lão Ä‘á»™i lốt tên ta, xÆ°ng danh là Äinh Bất Phà m đó.
Äi hết kinh ngạc nà y đến bất ngá» kia, Bạch Thiếu Hồng “ạ†to má»™t cái:
- Thì ra là lão, thảo nà o đầu óc thủ Ä‘oạn phi phà m đối chá»i ngang hà ng vá»›i Tái Gia Cát.
Chà ng chợt lắc đầu quầy quáºy giống nhÆ° nói vá»›i mình hÆ¡n là nói chuyện vá»›i Quá»· Hồn Y Thánh:
- Không đúng mất rồi, Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c Ä‘á»™t quị tại Thiên Nham cÆ¡ mà . Vả lại lão ta là má»™t ác ma nổi tiếng giang hồ có khi nà o say mê bá»n ái nam ái nữ mà ta đã chứng kiến.
Quá»· Hồn Y Thánh im lặng rất lâu, hình nhÆ° không muốn tiết lá»™ thêm, song lại ngại Bạch Thiếu Hồng không hiểu sẽ từ chối. Vì váºy ngần ngừ nói nhá»:
- NgÆ°Æ¡i không thấy cả hai ta Ä‘á»u có chữ “hồn†là m ngoại hiệu sao? Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng chÃnh là đại huynh ta đó.
Phát hiện má»›i mẻ nà y là m cho Bạch Thiếu Hồng giáºt nẩy cả ngÆ°á»i, tuy váºy đầu óc linh mẩn của chà ng láºp tức tìm ra má»™t Ä‘iểm mâu thuẩn, chà ng nghiêng đầu há»i luôn:
- Nếu hai vị là bà o huynh bà o đệ, sao tướng mạo, thân thể chẳng giống nhau chỗ nà o cả?
Quá»· Hồn Y Thánh gáºt đầu thở dà i má»™t cái:
- Äúng váºy, tuy cùng má»™t máu huyết nhÆ°ng ông trá»i tháºt bất công, sinh ra Äinh Hùng chiếm hết tiện nghi của ta. Äầu óc ghê gá»›m hÆ¡n đã Ä‘Ã nh, còn diá»…m phúc có má»™t thân thể hùng vÄ©, căn cÆ¡ táºp luyện võ công hảo hạng hÆ¡n ta gấp trăm lần. CÅ©ng vì váºy ta tá»± thẹn không dám tranh Ä‘ua nên chuyên tâm vá» y há»c, ngỠđâu số pháºn đã an bà i, rốt cuá»™c vẫn phải phục tùng, là m công cụ cho lão sá» dụng mà thôi.
Lá»i lẽ của lão cá»±c kỳ bi thiết khiến Bạch Thiếu Hồng cÅ©ng hÆ¡i cảm Ä‘á»™ng.
Tuy chà ng đã tin tưởng nhÆ°ng vẫn lắc đầu há»i thêm:
- Nếu thế tại hạ hạ sát Du Hồn Quỷ Vương hóa ra tiếp trợ cho việc huynh đệ tương tà n hay sao?
Lần đầu tiên chà ng thấy Quá»· Hồn Y Thánh tá» ra giáºn dữ, khà n khà n quát lá»›n:
- Phụ mẫu ta đặt tên cho lão là Hùng thá»±c sai lầm, lão chẳng có tà Hùng nà o, trong ngÆ°á»i chỉ toà n thủ Ä‘oạn xảo quyệt, dâm Ä‘á»™c, vì váºy phải gá»i là Quá»· má»›i đúng.
Bạch Thiếu Hồng gáºt đầu, công nháºn nhÆ°ng đôi môi hÆ¡i nhếch cÆ°á»i bởi vì liên tưởng tá»›i cái tên Bất Phà m. Hùng đã sai mà Bất Phà m gán cho lão già nhá» bé nà y thá»±c còn sai lầm gấp mấy lần.
Hình nhÆ° Quá»· Hồn Y Thánh nháºn ra Ä‘iá»u đó, rì rà o than dà i:
- Lúc gia mẫu sinh ra ta bản chất đã yếu Ä‘uối lại thêm hình dạng nhá» bé nên nhất định lấy hai chữ Bất Phà m đặt cho ta. Hy vá»ng ngà y sau ta được nhÆ° váºy, ngỠđâu cà ng lá»›n tuổi bao nhiêu, lão Hùng cà ng ghen tức bấy nhiêu. Tháºm chà bây giá» cứ tá»± xÆ°ng là Äinh Bất Phà m, chẳng bao giá» nhắc tá»›i chữ Hùng nữa. Theo ta thì do đố kỵ dẫn tá»›i việc huynh đệ tÆ°Æ¡ng tà n chÃnh là bắt nguồn từ sá»± ghen tức vô lý nà y đấy.
Bạch Thiếu Hồng lẳng lặng suy nghÄ© má»™t chút, chà ng lắc đầu trả lá»i rất trầm ngâm:
- Theo tại hạ thì không phải, tất cả Ä‘á»u do cái tâm Ä‘á»™c ác mà ra. Trá»i đất có Âm DÆ°Æ¡ng tức nhiên phải có Thiện Ãc, có lá»›n và có nhá». Tiá»n bối đại diện cho Âm nên hình dạng nhá» bé, thiên vá» y há»c tức là Thiện. Còn Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng Äinh Hùng chiếm hết căn bản của DÆ°Æ¡ng, tức là đại ác đã có sẵn trong ngÆ°á»i, không phải vì ganh danh mà táºn tuyệt váºy đâu.
Quá»· Hồn Y Thánh nghe xong chà ng biện luáºn thì sáng hẳn đôi mắt, thÃch thú kêu lên:
- NgÆ°Æ¡i thuyết lý hay lắm, nhÆ° váºy hạ sát Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng tức là táºn diệt cái Ãc, còn phân vân gì nữa.
Bạch Thiếu Hồng đồng ý rồi, xong vẫn còn xét thêm:
- Hai kẻ đại thù của tại hạ là Nhị Sát Huyết Trảo Ma Thần, tuy là đệ tá» Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng nhÆ°ng bản thân tại hạ chÆ°a thấy Ä‘iá»u gì Ä‘á»™c ác quá đáng của lão. Nếu có thủ Ä‘oạn vá»›i Tái Gia Cát hay tranh già nh chức vị Äá»™ng Chủ Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng cÅ©ng là lẽ tranh Ä‘oạt thÆ°á»ng tình mà thôi.
Quá»· Hồn Y Thánh tức giáºn gằn giá»ng hẳn lại:
- Thế còn việc lão uy hiếp ta, đầu Ä‘á»™c Thiên Quân và hãm hại ngÆ°Æ¡i thì không phải tá»™i ác tầy trá»i sao?
Bạch Thiếu Hồng ngấm ngầm nháºn ra trong việc nà y còn có uẩn khúc khác, giả vá» lắc đầu thở dà i:
- Tất cả Ä‘á»u do lòng tham lam võ công tuyệt thế mà ra. Nhân váºt nà o trong giang hồ mà chả thế, đến má»™t vị nổi tiếng là Cẩm Tâm Tú SÄ© mà vẫn bị Ma Vân Quá»· Tá»± mê hoặc.
Quá»· Hồn Y Thánh lại tá» vẻ ngần ngừ, rất lâu sau má»›i báºm môi nói gằn:
- Äược rồi, ta Ä‘Ã nh phải kể toà n bá»™ hà nh Ä‘á»™ng vô luân vô nghÄ©a, dâm Ä‘á»™c của lão Hùng cho ngÆ°Æ¡i nghe. Nó hÆ¡i dà i dòng nên ta e rằng lão Hùng tỉnh rượu phát giác thì nguy hiểm vô cùng.
Bạch Thiếu Hồng cá»±c kỳ nôn nóng bởi vì câu chuyện nà y có tầm quan trá»ng rất lá»›n tá»›i đại cuá»™c võ lâm, chà ng trấn an Quá»· Hồn Y Thánh:
- Äinh Bất Phà m uống rất nhiá»u rượu, chÆ°a chắc đã tỉnh được ngay, tiá»n bối cứ kể Ä‘i.
Quá»· Hồn Y Thánh gáºt đầu, Ä‘á»u giá»ng kể lại:
- Những chi tiết ta há»c thuáºt y đạo thế nà o, Äinh Hùng luyện được Huyết Trảo rồi xuất diện gây mÆ°a máu gió tanh trên giang hồ ra sao thì bá» qua cho gá»n, tuy rằng chỉ ná»™i má»™t quá khứ đó cÅ©ng đủ để diệt trừ rồi. Lúc Äinh Hùng ở Thiên Nham, lão quá cố gắng suy nghÄ© vá» Ma Vân Quá»· Tá»± nên kinh mạch đảo lá»™n ngã ra Ä‘á»™t quị chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nghe qua. Ta nghÄ© đến tình huynh đệ nghe tin bôn ba tá»›i Thiên Nham mang xác hắn vá», thấy kinh mạch của lão chÆ°a bị hÅ©y, ta liá»n dùng Thất Hồn Cải Dược cố gắng cứu chữa.
Quỷ Hồn Y Thánh chợt thở dà i một cái:
- Lúc đó y đạo ta chÆ°a tinh thâm nên chÆ°a luyện thà nh Cải Tá» Tiên ÄÆ¡n, vì váºy tiá»n thân của nó là Thất Hồn Cải Dược chỉ đủ phục hồi kinh mạch gân cốt mà thôi.
Riêng não bá»™ đã bị tổn thất má»™t Ãt, Äinh Hùng sống dáºy biến thà nh má»™t kẻ ná»a Ä‘iên ná»a khùng, Ä‘áºp phá hết dược phòng của ta rồi chạy Ä‘i mất.
Bạch Thiếu Hồng kinh hãi xen lá»i và o há»i:
- Váºy là phần lá»—i của tiá»n bối rất lá»›n, đáng lẽ phải tìm cách giam giữ bà o huynh lại má»›i phải.
Quá»· Hồn Y Thánh thở dà i thÆ°á»n thượt:
- NgÆ°Æ¡i nói cÅ©ng đúng, có lẽ vì váºy mà bây giá» ta bị quả báo Ä‘au khổ đến trá»n Ä‘á»i. NhÆ°ng đó là việc trÆ°á»›c, Ä‘oạn sau nà y má»›i là tá»™i lá»—i ngút trá»i đây.
Ông ta nghiên đầu sắp xếp cho có thứ tự, rì rà o kể tiếp:
- Lúc đó ta cÅ©ng nóng ruá»™t nên mượn ngÆ°á»i Ä‘i dò há»i tung tÃch bà o huynh khắp nÆ¡i, vì váºy tuy không khống chế được lão, vẫn biết rất rõ các hà nh vi tá»™i lá»—i. NgÆ°Æ¡i nên nhá»› là Thất Hồn Cải Dược khác vá»›i Lạc Phách Tán, não bá»™ không bị mê muá»™i mà chỉ biến đổi Ä‘i mà thôi. TrÆ°á»›c kia Äinh Hùng chỉ ham mê võ công, sau má»›i đổi thà nh tham dâm hiếu sắc. Nhân má»™t hôm qua Hà o DÆ°Æ¡ng, thấy Äông Môn phu nhân xinh đẹp tuyệt trần liá»n bắt cóc mang Ä‘i.
Bạch Thiếu Hồng sá»ng sốt la lên nho nhá»:
- Äông Môn phu nhân chẳng phải là Bách Ảnh Tiên Tá» há» Tô sao?
Quá»· Hồn Y Thánh gáºt đầu xác nháºn nhÆ°ng xua tay ra hiệu cho chà ng lắng nghe tiếp:
- Äầu óc lão vừa tham dâm vừa tiếc nuối nhá»› lại võ công trong Ma Vân Quá»· Tá»± nên thẳng Ä‘Æ°á»ng mang Äông Môn phu nhân đến má»™t góc Thiên Nham dà y vò. Hôm đó trÆ°á»›c Trung Thu mấy ngà y nên Äông Môn phu nhân chÆ°a kịp tá»± vẫn đã được chứng kiến Ma Vân Quá»· Tá»±. Bà ta nghÄ© rằng không còn cách gì hay hÆ¡n là nghiên cứu võ công cho thá»±c cao siêu, lấy nó trị tá»™i Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng. NgỠđâu cà ng há»c cà ng say mê, trải qua mÆ°á»i lần Trung Thu thì đầu óc cÅ©ng trở thà nh mê muá»™i luôn. Äông Môn phu nhân không nghÄ© gì đến việc trả thù cÅ©ng nhÆ° trở vá» vá»›i gia đình, đứng ra thà nh láºp Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng.
Nghe Quá»· Hồn Y Thánh kể má»™t hÆ¡i, Bạch Thiếu Hồng “ạ†luôn mấy tiếng, bao nhiêu sá»± quan hệ chồng chéo giữa Nhị Sát Ma Thần, Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng và Bách Ảnh Tiên Tá» Ä‘á»u minh bạch rõ rà ng.
Chà ng nhân lúc Quá»· Hồn Y Thánh ngừng hÆ¡i, trầm giá»ng há»i:
- Äã biết váºy sao tiá»n bối còn cho Bách Ảnh Tiên Tá» lấy cÆ¡ nghiệp của mình là m căn cứ giết hại nhân váºt giang hồ?
Quỷ Hồn Y Thánh lắc đầu thở dà i não ruột:
- Tất cả việc nà y Ä‘á»u do Äinh Hùng, tức Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng mà ra chứ không phải Bách Ảnh Tiên Tá». Lão thá»a mãn xác thịt xong liá»n bá» rÆ¡i Äông Môn phu nhân Ä‘i theo hai tên đồ đệ tạo ra mấy việc chấn Ä‘á»™ng giang hồ. Chẳng may Nhị Sát Ma Thần trong má»™t tráºn giao tranh vá»›i Kinh Luân Pháºt VÆ°Æ¡ng của Tây Vá»±c bị trúng má»™t chưởng nát nhừ trái tim.
Bạch Thiếu Hồng đã nghe Quỷ Hồn Y Thánh kể chuyện nà y ở Ninh Tuế Biệt Phòng, mau miệng nói đỡ:
- Tồi Tâm Chưởng phải không?
Quá»· Hồn Y Thánh ngẩn ngÆ°á»i ra “ủa†má»™t cái:
- Ta quên mất đã kể cho ngÆ°Æ¡i nghe rồi. Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng Äinh Hùng mất hết nhân tÃnh đè ta ra mổ lấy trái tim thay cho Nhị Sát Ma Thần. Lão Ä‘oạt luôn Ninh Tuế Biệt Phòng và cÆ¡ nghiệp của ta là m công cụ che dấu các xác chết hoặc Ä‘em gái tÆ¡ vá» thay nhau hãm hiếp. Má»—i khi tên nà o bị thÆ°Æ¡ng tÃch má»›i gá»i ta lên cứu chữa chẳng khác gì kẻ tôi đòi váºy.
Quỷ Hồn Y Thánh thở phì trút đi nỗi uất ức rồi kể tiếp:
- Má»›i sau nà y Äinh Hùng gặp lại Bách Ảnh Tiên Tá» rồi thuyết phục bà ta hợp nhâát thà nh má»™t. Cách đây ba năm Äông Môn Hóa cùng ái nữ đến Thiên Nham quan sát Ma Vân Quá»· Tá»± liá»n bị Bách Ảnh Tiên Tá» phát hiện. Bà ta bèn cÆ°á»›p Ä‘oạt luôn con mang vá» truyá»n thụ võ công. Chẳng bao lâu Äông Môn Song cÅ©ng loạn xạ đầu óc chẳng còn nghÄ© gì đến phụ thân nữa. Thá» há»i bao nhiêu chuyện thÆ°Æ¡ng luân bại lý nhÆ° váºy có đáng để ngÆ°Æ¡i trừ khá» chÆ°a nà o?
Bạch Thiếu Hồng rùng mình ghê sợ vá»›i những sá»± hèn hạ của Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng, chà ng hấp tấp há»i mau:
- Tại sao Äinh Bất Phà m, ủa, Äinh Hùng lại khống chế Bách Ảnh Tiên Tá» và bá» mặc Äông Môn Song không thèm giải cứu?
Quá»· Hồn Y Thánh chợt cÆ°á»i khèn khẹt rất rùng rợn:
- NgÆ°Æ¡i nhắc ta má»›i nhá»›, số là cà ng nghiên cứu Ma Vân Quá»· Tá»±, Äinh Hùng cà ng biến đổi tâm tánh, vá» sau chỉ thÃch lang chạ vá»›i bá»n ái nam ái nữ nên mâu thuẩn vá»›i Bách Ảnh Tiên Tá» hoà i. Nể mặt bà ta, lão để Äông Môn Song lên kế nhiệm Äá»™ng Chủ chứ thá»±c sá»± đã sắp tâm trừ khá» lâu rồi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bách Ảnh Tiên Tá» bị lão giam hãm thì ái nữ sống chết có nghÄ©a lý gì nữa.
Bạch Thiếu Hồng vá»™i há»i mau:
- Hiện giá» Bách Ảnh Tiên Tá» bị giam ở đâu? Tiá»n bối có thể dẫn tại hạ tá»›i đó cứu thoát luôn má»™t lần được không?
Quá»· Hồn Y Thánh láºp tức lắc đầu:
- Hôm nay không kịp thá»i giá», vả lại mÆ°á»i ngà y sau ngÆ°Æ¡i có phục hồi công lá»±c cÅ©ng chẳng hy vá»ng gì đâu. Bách Ảnh Tiên Tá» bị giam giữ trong Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng nà y có hà ng trăm lối Ä‘i chằng chịt, xông và o chỉ tổ ná»™p mạng cho ác ma mà thôi. Hãy theo ta cho mau.
Bạch Thiếu Hồng rất thất vá»ng, vá»™i há»i thêm má»™t câu nữa:
- Äông Môn cô nÆ°Æ¡ng có bị Äinh Hùng cho uống mê dược gì không, nếu có tại sao hiện giá» hoà n toà n quên hết việc xÆ°a trở thà nh ngÆ°á»i ôn nhu nhÆ° trÆ°á»›c kia?
Quá»· Hồn Y Thánh vừa bÆ°á»›c Ä‘i vừa trả lá»i:
- Cái đó theo ta là “dÄ© Ä‘á»™c trị Ä‘á»™câ€, Chu Cáp Tinh Äá»™c là má»™t thứ mạn phát nên có kèm tác dụng bồi bổ chân khà hoặc sá»a chữa được thần trà không chừng.
Bạch Thiếu Hồng chợt nhá»› ra miá»n Nam Trung Nguyên ngÆ°á»i ta hay dùng chất Phù Dung để chữa trị cho các loại bệnh táºt vá» tâm thần. Vì váºy chà ng thở phà o má»™t cái không há»i nữa.
Äá»™t nhiên lão già dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện cÆ°á»i gằn, the thé quát tháo:
- Quá»· Hồn Y Thánh, ngÆ°Æ¡i to gan thá»±c, dám phản bá»™i Äá»™ng Chủ phóng thÃch tù nhân.
Cả hai sá»ng sốt chết Ä‘iếng cả ngÆ°á»i bởi vì Quá»· Hồn Y Thánh giống nhÆ° cục thịt biết Ä‘i không nói là m gì, Bạch Thiếu Hồng chỉ tạm ngăn chặn Lạc Phách Tán đừng xông lên não bá»™, thá»±c ra thân thể và kinh mạch vẫn tê liệt hết. Bất cứ má»™t đứa con nÃt lên ba cÅ©ng có thể đánh Ä‘áºp tá»± do chứ đừng nói chi tá»›i lão già nà y thể nà o cÅ©ng có võ công Ãt nhiá»u.
Mưu sự chỉ cần tà chút nữa hoà n thà nh nên Quỷ Hồn Y Thánh đau lòng cực độ, chẳng biết sức lực từ đâu phát sinh gà o lên như thú dữ:
- NgÆ°Æ¡i cứ chạy theo lối nà y, ba lần rẽ trái, má»™t rẽ phải là thoát ra Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng.
Cùng vá»›i tiếng gà o, Quá»· Hồn Y Thánh lấy hết sức lá»±c chồm và o ngÆ°á»i lão già ôm thá»±c chắc, tứ chi quắp lại chẳng khác con nhện ôm mồi. Hà nh Ä‘á»™ng nà y quá bất ngá» nên lão già không kịp tránh né Ä‘Ã nh gầm gừ nhÆ° sấm:
- Buông tay ra đi, ta phải đánh chết ngươi mới được.
Lão quà i tay Ä‘áºp má»™t chưởng đánh “chát†và o lÆ°ng Quá»· Hồn Y Thánh, Ä‘inh ninh địch nhân khó mà sống nổi. NgỠđâu thân thể đã không có tim tức là kinh mạch không hoạt Ä‘á»™ng, chẳng có tà khà lá»±c nà o phản ứng lại. Vì váºy chân khà của lão già truyá»n qua ngÆ°á»i Quá»· Hồn Y Thánh giống nhÆ° không khÃ. Sau tiếng “chát†là lão ta “hự†lên Ä‘au Ä‘á»›n ngã lăn ra đất chết tÆ°Æ¡i mà chẳng hiểu tại sao. Quá»· Hồn Y Thánh và Bạch Thiếu Hồng chÆ°a kịp vui mừng thì từ má»™t góc đã có hai tên ái nam ái nữ nghe tiếng quát tháo chạy ra.
Hai tên nà y vá»™i và ng bÆ°ng miệng rú nhÆ° nữ nhân Ä‘ang sợ hãi, xong thoáng chốc đã liếc nhau gáºt đầu má»™t cái.
Quỷ Hồn Y Thánh biết ý vội vã nói nhanh:
- Hai tên nà y không có võ công đâu, chỉ vì sợ lão ác ma trách phạt nên liá»u mạng giữ chân chúng ta đó. NgÆ°Æ¡i cứ việc chạy Ä‘i.
ChÆ°a dứt lá»i, hai lão ái nam ái nữ đã chạy tá»›i quát tháo bằng má»™t âm giá»ng rất đáng ghét:
- Mau chịu trói Ä‘i, thể nà o lão gia cÅ©ng khoan hồng cho bá»n ngÆ°Æ¡i đấy.
Quá»· Hồn Y Thánh cÆ°á»i khè váºn gân theo cách thức trÆ°á»›c, nhảy xổ và o hai gã nà y, má»—i tay nắm ngá»±c má»™t gã nhất định không buông ra. ÄÆ°Æ¡ng nhiên xảy ra má»™t cuá»™c dằng co rất dữ dá»™i nhÆ°ng Bạch Thiếu Hồng không lý tá»›i xoay thân chạy luôn. NgỠđâu má»›i được hai bÆ°á»›c, Bạch Thiếu Hồng nghe rõ âm thanh của Quá»· Hồn Y Thánh rú lên thảm thiết:
- Trá»i Æ¡i, chết ta mất rồi.
Äồng thá»i vá»›i tiếng rú, lão rÆ¡i “bịch†xuống đất nằm bất Ä‘á»™ng, hai lão ái nam ái nữ láºp tức cÆ°á»i há» há» Ä‘uổi theo chà ng liá»n. Thì ra trong lúc giằng co, má»™t tên váºn sức đấm luôn má»™t quyá»n và o mặt Quá»· Hồn Y Thánh, nó không há» có chân khà nên kết quả lợi hại không ngá». Da thịt của Quá»· Hồn Y Thánh má»m nhÅ©n nhÆ° ngÆ°á»i không xÆ°Æ¡ng, vì váºy chống lại sức quyá»n sao được. Nắm tay của gã nà y Ä‘áºp nát mặt mÅ©i, lún sâu và o tá»›i não bá»™ của Quá»· Hồn Y Thánh. Tuy không có máu bắn ra nhÆ°ng cảnh tượng vẫn rùng rợn không thể tả.
Quá»· Hồn Y Thánh sở dÄ© còn hoạt Ä‘á»™ng được là nhá» Cải Tá» Tiên ÄÆ¡n kÃch thÃch não bá»™ ra lệnh Ä‘iá»u khiển tứ chi, bây giỠđã bị Ä‘áºp nát thì còn sống thế nà o được. Lão còn rú lên là do phản xạ truyá»n ra từ trÆ°á»›c, thá»±c sá»± chết ngay láºp tức nên má»›i chịu buông tay cho hai tên kia tá»± do Ä‘uổi theo.
Bạch Thiếu Hồng hồn vÃa lên mây nhÆ°ng dÅ©ng khà vẫn còn, nghiến răng chạy thục mạng theo lá»i chỉ dẫn của Quá»· Hồn Y Thánh. CÅ©ng may là Äinh Hùng á»· chà ng trúng Lạc Phách Tán nên không để cÆ¡ quan hoạt Ä‘á»™ng. Các cá»a đá Ä‘á»u để trống, nếu sót lại cái nà o Quá»· Hồn Y Thánh lén lút mở sẵn hết.
Vì váºy Bạch Thiếu Hồng chạy được ná»a Ä‘Æ°á»ng, hai gã kia má»›i Ä‘uổi kịp. Cả hai đắc chà cÆ°á»i khà ng khạc, cùng lúc vÆ°Æ¡n tay chá»™p luôn và o gáy Bạch Thiếu Hồng.
Cá» Ä‘á»™ng phản xạ của ngÆ°á»i có võ há»c là nghiêng đầu tránh né, ngỠđâu chân lá»±c đã mất hết nên cá» Ä‘á»™ng cháºm chạp hÆ¡n tâm chà rất nhiá»u. Bạch Thiếu Hồng chỉ nghe Ä‘au buốt nÆ¡i gáy, láºp tức thân hình đã bị hai gã ghì cứng lại má»™t chá»—.
Cà ng gần thoát hiểm bao nhiá»u cà ng uất ức bấy nhiêu, Bạch Thiếu Hồng nổi cÆ¡n ná»™ khà xoay lại tống luôn má»™t chưởng và o ngá»±c tên gần nhất.
Âm thanh “bá»™p†yếu á»›t vang lên, chà ng có cảm giác nhÆ° đánh và o đá, bà n tay Ä‘au nhức muốn rÆ¡i ra khá»i khá»›p. Trong khi đó tên kia chỉ giáºt mình “ối chà †má»™t cái sẵng giá»ng quát luôn:
- Tiểu tá» hổn láo thá»±c, đã váºy ta cho ngÆ°Æ¡i và i tát rồi mang ná»™p cho lão gia sau.
Lá»i nói Ä‘i đôi vá»›i hà nh Ä‘á»™ng, tên đó chẳng kiêng nể tát luôn hai cái thá»±c mạnh khiến Bạch Thiếu Hồng nổ cả Ä‘om đóm mắt, choáng váng đầu óc gần muốn ngất Ä‘i ngay tức thì.
Äã thế vẫn chÆ°a hết, tên thứ nhì còn hung dữ hÆ¡n, gằn giá»ng quát lá»›n:
- Tiểu tỠngoan cố thực, không cho ngươi thấy quan tà i thì chưa đổ lệ.
Tên nà y võ vẽ chút quyá»n cÆ°á»›c, chân gạt ngang theo thế “Thiên Quân Hoà ng Tảo†tay ra quyá»n “Kim Báo Lộ†đánh và o ngá»±c Bạch Thiếu Hồng “bá»™p†má»™t cái.
ThÆ°Æ¡ng thay má»™t cao thủ võ lâm khi sa cÆ¡ bị chó lá»n, không sao gượng nổi hai thế võ mèo quà o nà y Ä‘Ã nh ngã lăn ra đất cá»±c kỳ thảm hại.
Äá»™t nhiên ngay lúc đó có tiếng quát xé tai vang lại:
- Mấy con chó nhá» chá»› cắn cà n, đã có Diêm VÆ°Æ¡ng gá»i sổ bá»n ngÆ°Æ¡i đây.
|
11-05-2009, 07:20 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
|
|
Ma Ảnh Huyá»n CÆ¡
Hồi 27
Thiên Quân Cùng Tiểu Anh Hùng Ra Tay Hà nh Äá»™ng
Dịch giả:Phan Huy Hùng
Nguồn: Nhanmonquan
Tiếng nói vút tá»›i nhanh hÆ¡n chá»›p giáºt, thoáng mắt đã nghe nhÆ° tiếng nói ở bên tai. Tiếp theo là hai tiếng “bá»™p bá»™p†liên tục, hoà n toà n không nghe hai tên kia rú rÃt gì cả. Không khà im lặng ngay láºp tức, chứng tá» cái chết đến quá bất ngá» và mau lẹ không nháºn ra kịp.
Bạch Thiếu Hồng vẫn còn choáng váng cả đầu óc, cố gắng đứng dáºy khà n khà n há»i nhá»:
- Äa tạ, chẳng hay tiá»n bối là ai mà xả thân cứu giúp tại hạ?
Nhân váºt nà y “ủa†má»™t cái rồi cÆ°á»i khè khè má»™t hồi:
- NgÆ°Æ¡i tà n tạ đến mức chẳng nháºn ra ta nữa sao?
Lúc nà y Bạch Thiếu Hồng tạm thá»i tỉnh trÃ, lại nghe tiếng nói rất quen thuá»™c liá»n nhÆ°á»›ng mắt nhìn lên, thì ra chẳng ai khác hÆ¡n là Thiên Quân lão nhân. Chà ng thoáng sá»ng sốt há»i trÆ°á»›c:
- Tiá»n bối đã khá»i hẳn Lạc Phách Tán rồi Æ°? Cái lão giả nhân giả nghÄ©a Thuần Ngá»c Giao hiện giỠở đâu rồi?
Thiên Quân lão nhân trầm giá»ng trả lá»i nho nhá»:
- NgÆ°Æ¡i đã biết mặt thá»±c của há» Thuần là được rồi, chúng ta mau mau thoát khá»i hang hùm trÆ°á»›c đã.
Nói chÆ°a hết câu, Thiên Quân lão nhân đã choà ng tay ngang ngÆ°á»i Bạch Thiếu Hồng Ä‘á» khà chạy luôn. PhÃa trÆ°á»›c thấp thoáng có ánh sáng rá»±c rỡ của dÆ°Æ¡ng quang chiếu và o, chứng tá» hai ngÆ°á»i sắp ra khá»i Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng an toà n.
Ngay lúc đó từ phÃa sau Ä‘á»™t ngá»™t vang lên hai tiếng quát tháo:
- Tên nà o táo gan tháºt, có giá»i thì đứng lại xÆ°ng danh Ä‘i nà o.
- Các ngÆ°Æ¡i chạy đâu cho thoát khá»i tay Lục Sắc Công nà y, ngoan ngoãn đứng lại chịu chết Ä‘i thôi.
Thiên Quân lão nhân chỉ úy kỵ có má»™t mình Äinh Bất Phà m giả mạo, nghe địch thủ ngu ngốc xÆ°ng danh liá»n “hừ†trong miệng má»™t cái, giả vá» cháºm bÆ°á»›c lại.
Hai lão Thất Sắc Công cho rằng địch nhân đã Ä‘uối sức, cà ng lá»›n tiếng hăm dá»a lá»›n hÆ¡n:
- Ngươi còn ngoan cố thì còn đau khổ thêm đấy.
Cá»± ly được rút ngắn chỉ còn ba thÆ°á»›c, lúc đó Thiên Quân lão nhân má»›i trầm giá»ng quát khà n:
- Nằm xuống đi nà o.
Äôi chân vẫn chạy nhÆ°ng cánh tay đã phất mạnh ra sau má»™t cái. Äây là má»™t chiêu trong Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ gá»i là Thiên Hà n Nháºt Má»™ nằm ở chữ thứ mÆ°á»i bảy trong bà i thÆ¡ Xuân Tứ nên đáng lẽ cá»±c kỳ hùng háºu, tiếc rằng Thiên Quân lão nhân chÆ°a luyện xong chiêu Phong Lôi Ảo Ảnh, tức là chữ đứng trÆ°á»›c nên uy lá»±c giảm Ä‘i hết ba bốn phần. Tuy váºy đối vá»›i hai lão Thất Sắc Công chưởng lá»±c cÅ©ng đã kinh khủng lắm rồi, lại thêm địch nhân xuất thủ Ä‘á»™t ngá»™t nên kinh hoảng vô cùng. Cả hai đồng loạt kêu thé lên “ối chà †cấp tốc dùng luông song chưởng chống đỡ mặc dù chÆ°a kịp váºn đủ chân khÃ.
Chỉ nghe “bùm†má»™t tiếng dữ dá»™i, bởi vì trong lòng Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng âm thanh chạy dà i và nhân to lên gấp mấy lần. Hai lão Thất Sắc Công “hự†lên Ä‘au Ä‘á»›n, má»—i lão bắn ngÆ°á»i vá» má»™t phÃa. Hai cái lÆ°ng thi nhau Ä‘áºp và o vách đá vang lên hai tiếng “bịch bịch†không to lắm nhÆ°ng vẫn đủ để hai lão chết giấc ngay tức thì.
Thiên Quân lão nhân liếc mắt quan sát rồi cất tiếng cÆ°á»i khà khà , vui vẻ ra mặt:
- Hai lão nà y may mắn thá»±c, nếu phải chi không mắc cứu ngÆ°á»i thì đã vong mạng rồi.
Ông ta nhún chân vá»t hẳn ra ngoà i cá»a Ä‘á»™ng, miệng chÆ°a kịp thở phà o thì chợt lại có âm thanh trầm vang lên trÆ°á»›c mặt:
- Theo ý ta chÃnh ngÆ°Æ¡i má»›i là kẻ may mắn đó.
Thiên Quân lão nhân chÆ°a kịp nhìn địch thủ là ai, ngay láºp tức nhắm hÆ°á»›ng tiếng nói xuất chiêu “Thiên Hà n Nháºt Mộ†đánh tá»›i liá»n. Lần nà y tiếng “bùm†tá»a rá»™ng nên không dữ dá»™i là mấy song cát bụi láºp tức bốc lên mù mịt trá»i đất.
Thiên Quân lão nhân toan tÃnh đánh ra má»™t chưởng bất luáºn thắng bại thế nà o cÅ©ng khoa chân chạy luôn cho xong. NgỠđâu phản chấn mạnh không thể tưởng, tâm chà muốn chạy mà đôi chân chẳng thi hà nh theo. Nó bị phản chấn đẩy lùi hai ba bÆ°á»›c, lồng ngá»±c giống nhÆ° bị côn sắt phá»›t qua đánh phải “hự†nhẹ má»™t cái.
Cát bụi không bao nhiên nên thoáng mắt đã từ từ lắng xuống để lá»™ ra má»™t nhân váºt y phục toà n Ä‘en, diện mạo cá»±c kỳ hung dữ nhÆ°ng là n da còn có chút tai tái của những ngà y dưỡng thÆ°Æ¡ng để lại.
Thiên Quân lão nhân và Bạch Thiếu Hồng cùng la hoảng một lúc:
- Äại Sát Ma Thần, thì ra ngÆ°Æ¡i đã bình phục rồi.
CÅ©ng là hai tiếng kêu giống nhau song tâm ý má»—i ngÆ°á»i thì khác hẳn. Thiên Quân lão nhân có vẻ kinh ngạc nhiá»u hÆ¡n sợ hãi dù rằng hai lần thất bại dÆ°á»›i tay Äại Sát Ma Thần. Lão không ngá» tên ác ma nà y thoát khá»i Ä‘á»™c chất Hắc Thủ Quá»· của Công Tôn Chấn trong thá»i gian mau lẹ nhÆ° váºy. Tuy Côn Luân có rất nhiá»u Kim Mao TÆ°á»›c nhÆ°ng dá»… gì bắt được đủ số, đã váºy công lá»±c của Äại Sát Ma Thần lại có vẻ hùng háºu hÆ¡n xÆ°a má»›i thá»±c là điá»u đáng để ngạc nhiên.
Riêng Bạch Thiếu Hồng chẳng sợ hãi cÅ©ng không ngạc nhiên, chà ng la hoảng chỉ vì Ä‘au Ä‘á»›n trong lòng. Äúng lúc gặp được đại cừu nhân thì thân thể chẳng còn tà ti khà lá»±c nà o, còn Ä‘iá»u gì Ä‘au khổ bằng. Äã phải nuốt háºn trÆ¡ mắt đứng nhìn địch nhân dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, lại thoáng má»™t mối lo trong lòng. Lần nà y Thiên Quân lão nhân không đả bại được Äại Sát Ma Thần thì cả hai Ä‘á»u rÆ¡i và o tay Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng, hai con mồi tháºt ngon trong việc khai thác Ma Vân Quá»· Tá»±.
Trong khi đó Äại Sát Ma Thần trầm trầm gáºt đầu:
- Thá»±c tình ta không nghÄ© là ngÆ°Æ¡i dám xông và o Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng cÆ°á»›p tù nhân, suýt nữa đã để há»ng hết má»i việc rồi.
Thiên Quân lão nhân trấn tÄ©nh cất giá»ng cÆ°á»i ruồi:
- Hảo thuá»™c hạ, ngÆ°Æ¡i vừa bình phục đã táºn tâm láºp công vá»›i há» Äinh, tiếc rằng chỉ má»™t mình ngÆ°Æ¡i thì chÆ°a đủ khó dá»… ta đâu.
Bạch Thiếu Hồng e ngại Thiên Quân dông dà i thì nguy hiểm cà ng tăng, vá»™i thúc hối nho nhá»:
- Hiện tại Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng chẳng còn ai ngoà i lão ác ma nà y, tiá»n bối giải quyết nhanh Ä‘i.
Chà ng không tiện giải thÃch Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang say khÆ°á»›c nên Thiên Quân lão nhân không hiểu, ngây ngô há»i lại:
- Äinh Bất Phà m Ä‘i đâu rồi sao, hà , thế là đỡ được má»™t gánh nặng.
Äại Sát Ma Thần nghe nói, diện mạo chợt Ä‘en xạm lại vì tức giáºn. Lão gầm lên nhÆ° sấm nổ:
- Các ngươi chớ mừng vội, chỉ mình ta là thừa đủ giết các ngươi trong vòng mấy chiêu thôi.
Vừa nói lão vừa Ä‘Æ°a cao song chưởng lên ngá»±c sá»a soạn tấn công, hai mắt long lên Ä‘á» sá»c, cá»±c kỳ rùng rợn.
Bạch Thiếu Hồng vội và ng nói tiếp:
- Tiá»n bối đừng lo, lão già hèn hạ nà y chẳng dám đánh chết chúng ta đâu. Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng còn cần để há»c lóm Ma Vân Quá»· Tá»± nữa chứ.
Thiên Quân lão nhân cÆ°á»i hì hì gáºt đầu khen “phải lắm†nhÆ°ng không thể nói tiếp được nữa, lão phải vá»™i và ng xuất chưởng đối phó.
Äại Sát Ma Thần không còn nhịn được, nghiến răng đánh tá»›i nhÆ° vÅ© bảo.
Bạch Thiếu Hồng thấy hắn sỠchiêu “Xuân Phong Hướng Thủ†tự nhiên buột miệng la lớn:
- “Äông Phong Thiên Khởi†mau Ä‘i.
Thiên Quân lão nhân chẳng hiểu tại sao nhÆ°ng Ä‘ang lúc khẩn trÆ°Æ¡ng vẫn nghe lá»i chà ng, dùng chiêu “Äông Phong Thiên Khởi†đối phó liá»n.
Thá»±c ra chiêu thức nà y cÅ©ng là âm nhu vá»›i chiêu “Xuân Phong HÆ°á»›ng Thủ†nhÆ°ng có khà CÆ°Æ¡ng Hà n Ä‘i theo nên không những hóa giải toà n bá»™ chân khà của Äại Sát Ma Thần mà còn dÆ° lá»±c bắn tá»›i nhÆ° những mÅ©i tên băng giá nhá» li ti. Vì váºy sau tiếng “bùm†trầm đục, song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ngã nghiêng nhÆ° diá»u gặp gió mạnh.
Riêng Äại Sát Ma Thần có cảm giác nhÆ° ngá»±c mình lạnh buốt và tê tái rất lâu má»›i hết hẳn thì kinh ngạc tá»›i mức ngẩn cả ngÆ°á»i ra.
Thiên Quân lão nhân thì ngược lại, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a lần nà o giao đấu ngang hà ng vá»›i Äại Sát Ma Thần nên tuy rất kinh ngạc vẫn nén nhịn, cất tiếng cÆ°á»i lá»›n:
- Thế nà o, ngÆ°Æ¡i định trong mấy chiêu sẽ giết được bá»n ta thì nói Ä‘i.
Thoáng mắt Äại Sát Ma Thần đã trấn tỉnh trở lại, cất tiếng cÆ°á»i âm trầm:
- Ngươi mừng quá sớm đấy, may mắn tiểu tỠmách trúng một chiêu thì chưa có gì hay ho đâu.
Äầu óc ác ma đã tÃnh toán sẵn, vì váºy cấp tốc đẩy ra má»™t chưởng “Phong Thiên Vạn Äiểmâ€, ná»a chừng bá»—ng Ä‘á»™t ngá»™t đổi thà nh “Sắc Kiến Quá»· Sầuâ€. Bạch Thiếu Hồng vừa hô “Nháºt CÆ°á»›c Tà Huy†đã phải mau miệng “ối chà †má»™t cái sá»a thà nh “Hoa Loạn Nháºp Mạcâ€. CÅ©ng may Thiên Quân lão nhân là cao thủ rất nhiá»u kinh nghiệm giao đấu nên xoay chuyển cá»±c kỳ nhanh chóng. Hai luồng chưởng phong gặp nhau lần nữa phát ra âm thanh “ầm†nhÆ° sấm nổ bởi vì hai chiêu vô tình lại là DÆ°Æ¡ng CÆ°Æ¡ng giống nhau.
Tiếng nổ cà ng dữ dá»™i bao nhiêu cát đá loạn thạch cà ng cuá»™n xoáy kinh hồn bấy nhiêu, nhất thá»i cả má»™t khoảng trá»i mù mịt nên không ai biết rõ kết quả ra sao.
Bạch Thiếu Hồng nháºn ra Thiên Quân lão nhân chỉ chấn Ä‘á»™ng thân hình, không phải bÆ°á»›c lùi chút nà o thì yên tâm được và i phần. Ãt ra nếu chà ng chỉ Ä‘iểm đúng mức thì có thể thoát được nguy hiểm ngà y hôm nay má»™t cánh hy hữu.
Phi sa tẩu thạch cháºm dần, cát bụi cÅ©ng lắng xuống, lúc đó Thiên Quân và Bạch Thiếu Hồng má»›i nhìn rõ Äại Sát Ma Thần đứng ngẩn ngÆ°á»i nhÆ° tượng gá»—. Lão không bÆ°á»›c lùi tà nà o nhÆ°ng ngay chá»— đứng bà n chân lún sâu và o đá ngáºp cả đế già y, chứng tỠđã phải lấy tấn Thiên Cân Trụy má»›i duy trì nổi vị trÃ.
Thiên Quân lão nhân trợn tròn mắt thÃch thú kêu to:
- Hay thực, từ trước tới giỠta vẫn dùng mấy chiêu nà y mà có hiệu lực gì đâu.
Tiểu tá», giá ngÆ°Æ¡i nháºn truyá»n thụ bà quyết thì ta sẵn sà ng gá»i ngÆ°Æ¡i là sÆ° phụ liá»n đó.
Thì ra vô tình ngay chiêu đầu Bạch Thiếu Hồng thấy Äại Sát Ma Thần ra chiêu Xuân Phong HÆ°á»›ng Thủ rất vững chắc nếu không có chân khà sắc bén và nhá» li ti thì khó mà chống đỡ nổi nên buá»™c miệng kêu gá»i Thiên Quân sá» chiêu Äông Phong Thiên Khởi. Lúc có kết quả chà ng má»›i giáºt mình nghÄ© ra đấy là hai chữ đối nhau trong bà i thÆ¡ Xuân Tứ. Chá»›p mắt chà ng minh bạch được yếu quyết nà y liá»n, tuy rằng cá»±c kỳ Ä‘Æ¡n giản má»—i chữ đối ở hà ng dÆ°á»›i Ä‘á»u là chiêu thức khắc chế đối ở hà ng trên. Nếu là ngÆ°á»i không thông thuá»™c bà i thÆ¡ nà y thì lấy đâu ra yếu quyết, do đó cả Thiên Quân lão nhân lẫn Äại Sát Ma Thần ngạc nhiên tá»›i tá»™t Ä‘á»™.
Bạch Thiếu Hồng không trả lá»i câu há»i của Thiên Quân đầu óc mãi mê suy nghÄ© thêm má»™t nguyên lý nữa. Äó là đã có tÆ°Æ¡ng khắc tất có tÆ°Æ¡ng sinh, giá nhÆ° má»—i tay sá» dụng má»™t chiêu trái ngược nhau thì không biết diệu dụng nó sẽ ra sao. Trong lòng chà ng cá»±c kỳ nóng nảy, chỉ mong mau mau hồi phục chân lá»±c là bắt đầu luyện táºp thà nghiệm ngay má»›i thá»a trà tìm hiểu. Chà ng thở dà i má»™t cái chép miệng than nhá»:
- Äúng lúc ta mất hết chân khà thì cừu địch xuất hiện, lại vô tình tìm ra yếu quyết của Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡, thá»±c là con tạo éo le tháºt.
Thiên Quân lão nhân không nghe rõ, tưởng rằng Bạch Thiếu Hồng chÆ°a thuá»™c lòng, hạ giá»ng nói luôn:
- Äược lắm, ngÆ°Æ¡i không muốn là m sÆ° phụ ta thì thôi váºy. Chúng ta sẽ trao đổi bà quyết sau bởi vì ta cÅ©ng tìm được má»™t Ä‘iá»u rất lạ trong Ma Vân Quá»· Tá»± đó.
Bạch Thiếu Hồng kinh ngạc toan há»i ngay nhÆ°ng lúc ấy Äại Sát Ma Thần đã hung dữ xuất chưởng đánh tá»›i, bắt buá»™c chà ng phải chú ý xem đó là chiêu gì, chà ng vừa kịp hô “Hoà ng Nguyệt…†thì Äại Sát Ma Thần đã chuyển sang chiêu khác. Trong chá»›p mắt lão ác ma liên tục thay đổi luôn bảy tám chiêu, khi chân khà sắp đến ngá»±c Thiên Quân lão nhân chÃnh thức là chiêu “Thanh DÆ°Æ¡ng Cuồng Khả†thủ Ä‘oạn nà y khiến tiếng hô của chà ng lẫn lá»™n loạn xạ, Thiên Quân lão nhân nổi nóng quát tháo ầm Ä©:
- Tên chó già nà y vô lý thá»±c, ngÆ°Æ¡i… Chỉ nói được ná»a chừng ông ta phải cấp tốc xòe chưởng đón đỡ chiêu “Thanh DÆ°Æ¡ng Cuồng Khảâ€. Thế là lâm và o thế bất lợi ngay láºp tức, vừa nghe “bùm†má»™t cái thân hình rung Ä‘á»™ng rất mạnh suýt nữa đã buông rÆ¡i Bạch Thiếu Hồng xuống đất.
Lão nuốt vá»™i khà uất xuống bụng, khà n khà n la nhá»:
- Tiểu tá», sao ngÆ°Æ¡i không chỉ ta cách chống đỡ?
Bạch Thiếu Hồng Ä‘Ã nh cÆ°á»i khổ lắc đầu quầy quáºy:
- Äại Sát Ma Thần biến chiêu nhiá»u quá, tại hạ không nói kịp chứ có muốn cả hai ta cùng chết đâu.
Äại Sát Ma Thần dùng thủ Ä‘oạn nà y chiếm được thượng phong liá»n khoái chà quát to:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i hãy xuống diêm phủ mà nhá» to, hãy đỡ má»™t chưởng của ta xem nà o.
Lần nà y Äại Sát Ma Thần cÅ©ng bắt đầu bằng chiêu “Hoà ng Nguyệt Dạ Song†nhÆ°ng còn biến đổi nhanh hÆ¡n lần trÆ°á»›c, kết quả cuối cùng Thiên Quân lão nhân không còn chỠđợi gì nữa. Mặc kệ Äại Sát Ma Thần ra chiêu nhắm mắt đẩy bừa má»™t chưởng ra ngăn chặn ná»a chừng. Vì váºy có thể xem nhÆ° lấy sức đối sức, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không bằng được địch thủ. “Bùm†má»™t tiếng dữ dá»™i, Thiên Quân lão nhân lảo đảo lùi lại hai ba bÆ°á»›c, tình hình rất thảm bại.
Trong lúc đó đầu óc Bạch Thiếu Hồng căng lên vì suy nghÄ©, chà ng ghé tai Thiên Quân lão nhân nói thá»±c nhá»:
- Dùng chiêu “Thiên Hoà ng Äoạt Mạng†ná»a chừng đổi thà nh “Nháºt CÆ°á»ng Tà Huy†mau lên.
Thiên Quân lão nhân thấy thảm bại đến nÆ¡i, chẳng suy nghÄ© gì nữa, cấp tốc theo lá»i của chà ng mà xuất thủ.
Chiêu “Thiên Hoà ng Äoạt Mạng†có ảo diệu tháºt nhÆ°ng trong tình thế táºp kÃch phÃa sau địch nhân má»›i phát huy hết uy lá»±c, nếu đánh thẳng trÆ°á»›c mặt chân khà sẽ lan tá»a vòng ra ngoà i rất yếu á»›t, vì váºy Äại Sát Ma Thần cÆ°á»i khẩy má»™t cái, chân bÆ°á»›c chéo Ä‘á» phòng rồi cánh tay láºp tức co giáºt xuất thủ theo chiêu “Thảo Mạn Khai Trungâ€.
Chân khà của lão chia là m ba luồng, hai đánh vẹt vá» tả hữu chống đỡ còn má»™t luồng ngấm ngầm công kÃch và o ngá»±c Thiên Quân lão nhân.
Nghe lá»i Bạch Thiếu Hồng dặn dò, Thiên Quân lão nhân chỉ ra ná»a chừng chiêu “Thiên Hoà ng Äoạt Mạngâ€, Ä‘á»™t ngá»™t thu chân khà vá». Lão dùng ba phần chân khà váºn chuyển xuống hạ bà n nhảy vá»t lên cao bởi vì chiêu “Nháºt CÆ°á»ng Tà Huy†bắt buá»™c phải ở tÆ° thế từ trên cao đánh xuống. Thế là vô tình thoát khá»i chiêu “Thảo Mạn Khai Trung†mà còn chiếm được thượng phong.
Äại Sát Ma Thần không khá»i biến sắc, buá»™t miệng chá»i rủa:
- Con mẹ nó, lại là tên tiểu tỠmách nước nữa rồi.
Miệng thì chá»i rủa nhÆ°ng tay vẫn phải cấp tốc thu vá», nghiến răng khoa thà nh má»™t vòng tròn che đỡ đỉnh đầu. Tất nhiên trong trÆ°á»ng hợp vá»™i vã nhÆ° thế mà n chân khà khó có thể dầy đặc được. Äối vá»›i các chưởng pháp thông thÆ°á»ng thì thừa đủ, riêng đối vá»›i chiêu “Nháºt CÆ°á»ng Tà Huy†giống nhÆ° tên gá»i, biến chân khà thà nh muôn và n tia nhá» xì xì bắn xuống nhÆ° cái nÆ¡m cá bao bá»c cả phạm vi ba bốn thÆ°á»›c. Nó dá»… dà ng xuyên thủng lá»›p chân khà má»nh manh của Äại Sát Ma Thần đâm và o da thịt Ä‘au nhÆ° dao cắt.
Vì váºy lúc nà y hiện trÆ°á»ng vang lên những âm thanh xì xì rất ghê rợn rồi Äại Sát Ma Thần gà o lên thảm thiết, thân hình uốn éo nhÆ° đỉa phải vôi, liên tiếp bÆ°á»›c vá» sau thở hồng há»™c. Thì ra các tia kình khà của chiêu “Nháºt CÆ°á»ng Tà Huy†khi xuyên qua chân khà đối phÆ°Æ¡ng đã bị giảm bá»›t uy lá»±c rất nhiá»u, không đủ sức chấn Ä‘á»™ng đả thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chạm và o đâu nÆ¡i đó cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n. Da thịt lấm tấm Ä‘iểm hà ng ngà n vết Ä‘á» nhá» xÃu bằng đầu tăm và sÆ°ng phồng lên liá»n. Äó là chiêu “Nháºt CÆ°á»ng Tà Huy†bản chất cá»±c DÆ°Æ¡ng nên nóng bá»ng nhÆ° than hồng, trong lúc cấp bách, Äại Sát Ma Thần không chú ý Ä‘á» phòng chiêu nà y.
Bạch Thiếu Hồng thấy Thiên Quân lão nhân nghe lá»i mình đắc thắng được má»™t chiêu liá»n mừng rỡ kêu to:
- Thuáºn Thủy Khinh Vân.
DÄ© nhiên Thiên Quân lão nhân chẳng nghÄ© ngợi tà nà o, láºp tức đạp chân và o nhau tạo phản lá»±c vá»t ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
NhỠở thế Ä‘ang nhảy lên, ngÆ°á»i lÆ¡ lá»ng giữa không khà nên bá»™ pháp “Thuáºn Thủy Khinh Vân†cà ng thêm đẹp mắt và tăng gia tốc Ä‘á»™ hÆ¡n lúc đứng bình thÆ°á»ng dÆ°á»›i đất.
Äến khi Thiên Quân lão nhân ngÆ¡ ngác há»i:
“NgÆ°Æ¡i xúi ta chạy trốn phải không†thì hai ngÆ°á»i đã ra xa hÆ¡n trượng.
Äại Sát Ma Thần gượng gạo xoay ngÆ°á»i quát trầm:
- Chạy thế nà o được… Thá»±c ra đó chỉ là mấy tiếng quát đê giữ thể diện bởi vì có kịp váºn chân khà thì địch nhân cÅ©ng đã chạy quá xa rồi.
Bạch Thiếu Hồng thở phà o một cái, bây giỠmới thấy xương cốt ê ẩm đau nhức.
Chà ng lên tiếng há»i nhá»:
- Tiá»n bối định Ä‘Æ°a tại hạ Ä‘i đâu ẩn trốn cho chắc chắn?
Thiên Quân lão nhân nhÃu mà y, trả lá»i không có vẻ Ä‘iên loạn chút nà o:
- Trá»i đất tuy mênh mang mà ta vá»›i ngÆ°Æ¡i thá»±c chẳng có nÆ¡i nà o gá»i là chắc tâm.
Toà n bá»™ Nhạc DÆ°Æ¡ng không có tay chân Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng cÅ©ng là tai mắt Hắc Chu Bang. Trong vòng mấy ngà y nữa, tên Tái Gia Cát trở vá» lại còn nguy hiểm hÆ¡n gấp mấy lần.
Bạch Thiếu Hồng bà ng hoà ng thở dà i một cái:
- Chúng ta và o sinh ra tá» má»›i thoát khá»i Ä‘á»™c thủ của Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng, chẳng lẽ bây giá» lại bó tay?
Thiên Quân lão nhân trầm giá»ng cÆ°á»i khẩy:
- Tạm thá»i theo ta nên lấy Ä‘á»™c trị Ä‘á»™c, dùng thủ Ä‘oạn đối vá»›i thủ Ä‘oạn má»›i xong.
Bạch Thiếu Hồng nhướng mắt ngạc nhiên:
- Tiá»n bối cho biết trÆ°á»›c thủ Ä‘oạn được không?
Thiên Quân lão nhân cÆ°á»i khà khà đáp lá»i:
- Không đâu bằng ngục thất ở An Hoa Tá»u Lâu, chẳng ai có thể ngá» chúng ta lại chui đầu trở lại đó. Thá»±c ra lão Thuần Ä‘i LÆ° SÆ¡n Ãt lắm phải năm bảy ngà y má»›i kịp trở vá», chi bằng ngÆ°Æ¡i giả nhÆ° ta, chÆ°a thoát khá»i ngục thất, thì vừa kÃn đáo vừa có ngÆ°á»i cung phụng thức ăn má»—i ngà y. NgÆ°Æ¡i tha hồ lảm nhảm cÅ©ng chẳng sao bất quá há» tưởng là ta thế thôi.
Bạch Thiếu Hồng đã bình tâm tỉnh trà trở lại, đầu óc phát sinh rất nhiá»u câu há»i nên mau miệng há»i luôn:
- Chúng ta dừng ở đây bà n soạn một tà trước khi hà nh động được không?
Thiên Quân lão nhân cÅ©ng hÆ¡i mệt má»i, gáºt đầu Æ°ng thuáºn rồi nhắm má»™t bụi cây rất um tùm luồn và o.
Vừa ngồi xuống, Bạch Thiếu Hồng đã nôn nóng há»i dồn mấy câu:
- Äúng ra tiá»n bối chÆ°a hết thá»i gian tá»± tiêu Lạc Phách Tán, tại sao lại tỉnh táo sá»›m nhÆ° váºy? Tiá»n bối là m cách nà o thoát khá»i hòn giả sÆ¡n và biết Ä‘Æ°á»ng tìm tá»›i Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng giải cứu cho tại hạ?
Thiên Quân cất tiếng cÆ°á»i hì hì, xua tay loạn xạ:
- Thong thả đã chứ, ngÆ°Æ¡i há»i nhiá»u thế ta là m sao trả lá»i kịp. Bắt đầu từ lúc ta bị Tái Gia Cát cÆ°á»›p trong tay Hắc Chu Bang váºy. Hà , tháºt sá»± lão gian xảo ấy hà nh Ä‘á»™ng, nhÆ°ng Æ¡n nghÄ©a phải tÃnh là ngÆ°Æ¡i má»›i đúng, do đó hôm nay ta cứu lại ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là trả lá»… mà thôi.
Nét mặt Thiên Quân lão nhân trầm trá»ng, hạ giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u kể tiếp:
- Lúc đó ta bị Lạc Phách Tán là m cho mê hoảng, đầu óc bao nhiêu yếu quyết vá» võ công Ma Vân Quá»· Tá»± tuôn ra hết. Có lẽ vì váºy mà lão Tái Gia Cát má»›i phát sinh ý định giữ ta lại để há»c lá»m. Lão giam giữ ta nhÆ° tù nhân, váºy mà có lợi thá»±c bất ngá» bởi vì trong lúc Ä‘á»c khẩu quyết, ta vô tình Ä‘á»c ngược từ dÆ°á»›i lên trên, tá»± nhiên trong kinh mạch có má»™t cảm giác khoan khoái lạ thÆ°á»ng.
Bạch Thiếu Hồng đã biết Thiên Quân lão nhân thiếu sót yếu quyết hà ng trăm chá»—, lại không há» biết đến thứ tá»± của bà i thÆ¡ Xuân Tứ nên chen và o há»i mau:
- Tiá»n bối bắt đầu từ chiêu nà o thì có cảm giác khoan khoái?
Thiên Quân lão nhân ngạc nhiên ngẩn ngÆ°á»i trả lá»i:
- Từ chiêu “TrÆ°á»ng Ba Lạc Nhạn†đến chiêu “Xuân Phong HÆ°á»›ng Thủ†là bắt đầu có cảm giác đó, nó không chạy từ Äan Äiá»n ra ngoà i kinh mạch mà nhè nhẹ thông qua hai huyệt Thúc Cốt ở gan bà n chân. Cảm giác nà y dâng lên từ từ chẳng biết do đâu mà có nữa.
Ngay láºp tức Bạch Thiếu Hồng minh bạch ra liá»n, bởi vì đúng là vô tình Thiên Quân lão nhân Ä‘á»c ngược các yếu quyết. Bà i thÆ¡ Xuân Tứ có câu cuối là “Xuân Nháºt Thiên Năng Hạ Nháºt Háºn TrÆ°á»ngâ€, nếu Ä‘á»c ngược thì đúng là chữ “TrÆ°á»ng†kết thúc bằng chữ “Xuânâ€. Ông ta từ trÆ°á»›c tá»›i nay chuyên tâm thiên vá» nghiên cứu các chiêu thức nên không để ý đến phép Thổ Nạp Khà Âm DÆ°Æ¡ng. Vì váºy chắc chắn là n hÆ¡i kỳ lạ nà y chÃnh là tinh túy tá»± nhiên của trá»i đất phát sinh.
Bạch Thiếu Hồng chÆ°a nghÄ© ra là n hÆ¡i nà y có diệu dụng gì nhÆ°ng cảm giác khoan khoái là lẽ tá»± nhiên. Chà ng nôn nóng há»i ngay:
- Sau đó thì còn gì nữa, tiá»n bối kể mau Ä‘i.
Thiên Quân lão nhân chăm chú nhìn nét mặt chà ng biến đổi nên biết ngay việc nà y rất quan trá»ng, nên trầm giá»ng kể tiếp:
- Ta chỉ thấy khoan khoái trong ngÆ°á»i nên tiếp tục Ä‘á»c hết các khẩu quyết, rồi lại bắt đầu từ chiêu “TrÆ°á»ng Ba Lạc Nhạn†đi thêm má»™t vòng nữa. Là n hÆ¡n nà y dâng lên não bá»™ hết sức ấm áp nhÆ°ng ta vẫn chÆ°a rõ hiệu lá»±c của nó. Äến cái hôm ngÆ°Æ¡i và lão Tái Gia Cát đến thăm, trong lòng ta rất cảm Ä‘á»™ng vì tình nghÄ©a của ngÆ°Æ¡i. Khi ngÆ°Æ¡i Ä‘i rồi ta má»›i giáºt mình la hoảng:
“TÃnh ra còn tá»›i năm sáu ngà y nữa má»›i hết hiệu lá»±c Lạc Phách Tán, tại sao mình lại nghe rõ, tháºm chà còn suy nghÄ© rất chÃn chắn là khácâ€.
Bạch Thiếu Hồng run lên vì mừng rỡ, nghẹn ngà o há»i luôn:
- Theo tiá»n bối thì diệu dụng của là n hÆ¡i Âm DÆ°Æ¡ng nà y đã hóa giải Lạc Phách Tán phải không?
Thiên Quân lão nhân mau mắn gáºt đầu:
- Từ câu há»i đó ta suy ra có lẽ là váºy, không thèm để ý gì nữa, ngà y ngà y theo phÆ°Æ¡ng pháp ngược Ä‘á»i đó váºn khà hà nh công. Hôm sau nữa, mãi đến tối lão Tái Gia Cát má»›i thò đầu và o nhìn ta má»™t cái, dÄ© nhiên ta đâu có ngu ngốc để hắn biết được sá»± thá»±c nên cứ giả vá» lảm nhảm hoà i. Lão Tái Gia Cát bèn thở dà i nói vá»›i Ôn chủ nhân:
“Ta Ä‘i LÆ° SÆ¡n chuyến nà y mau lắm cÅ©ng phải mất năm sáu ngà y, trong thá»i gian đó ngÆ°Æ¡i chú ý đừng để lão Ä‘iên nà y thiếu thốn đấy nhé. NgÆ°Æ¡i bắt buá»™c phải nhìn ngó má»—i ngà y theo dõi chuyển biến ra sao, miá»…n là lão ta không bẻ gãy song sắt trốn Ä‘i là đượcâ€. Lúc đó Ôn chủ nhân cÆ°á»i khì má»™t cái, trả lá»i luôn:
“Thuần lão gia chá»› lo, song sắt to lá»›n nhÆ° thế là m gì con ngÆ°á»i bẻ cong nổi, vả lại tiểu nhân đã bố trà cÆ¡ quan báo Ä‘á»™ng rất chắc chắn, má»—i khi tù nhân bÆ°á»›c ra là tiểu nhân sẽ hay biết liá»nâ€. May mắn thay, Tái Gia Cát nghiêng đầu há»i lại, thế là Ôn chủ nhân An Hoa Tá»u Lâu đắc chà giảng giải má»™t hồi, ta liá»n ngấm ngầm ghi nhá»› đầy đủ tất cả chi tiết nhÆ°ng chÆ°a vá»™i thoát ra là m gì. Hà , ngà y hai bữa rượu, má»™t bữa nÆ°á»›c chẳng thú vị lắm sao.
Bạch Thiếu Hồng Ä‘ang lúc khẩn trÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải báºt cÆ°á»i:
- Có ngÆ°á»i cÆ¡m bÆ°ng nÆ°á»›c rót kể cÅ©ng thú vị tháºt, thế sao tiá»n bối biết được tại hạ Ä‘ang lâm nạn?
Thiên Quân lão nhân thở dà i cảm khái:
- Ta có biết đâu, hóa ra nấn ná lại và i ngà y lại thêm hay. Hôm qua lão Ôn thấy ta ăn uống dữ quá bèn lẩm bẩm nói kháy một câu:
“Lão già nà y sung sÆ°á»›ng thá»±c, chả bù cho tiểu tá» là m tù nhân ở Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng, chẳng biết có toà n mạng không chứ đừng nói gì đến ăn uốngâ€. Ta nghe váºy liá»n chỠđến ná»a đêm mò mẫm cÆ¡ quan thoát ra ngoà i, suýt nữa đã cháºm chân mất rồi.
Bạch Thiếu Hồng minh bạch má»i việc, yên tâm suy nghÄ© vá» tình trạng trúng phải Lạc Phách Tán của mình. Äằng nà o cÅ©ng phải vá» An Hoa Tá»u Lâu ẩn trú, mình hãy áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp của Thiên Quân lão nhân xem sao. Vì váºy chà ng gáºt gù nói luôn:
- Bây giỠđã gần trÆ°a, có lẽ sắp tá»›i giỠÔn chủ nhân cung phụng rượu thịt, nếu thấy ngục thất trống rá»—ng thì nguy lắm. Chúng ta phải trở vá» cho kịp, chỉ e rằng tiá»n bối phải chia ná»a phần lÆ°Æ¡ng thá»±c cho tại hạ thì hÆ¡i thiếu thốn má»™t chút đấy.
Thiên Quân lão nhân cất tiếng cÆ°á»i khà khà :
- NgÆ°Æ¡i khéo lo, ta sẽ la lối ầm Ä©, đói lắm khát lắm, tức nhiên là thừa đủ cho hai ngÆ°á»i, mặc cho lão Ôn kia bấm bụng tức tối.
Cả hai vui vẽ cÆ°á»i dà i rồi Thiên Quân lão nhân tiếp tục ôm ngang lÆ°ng Bạch Thiếu Hồng thạy Ä‘i. Lão đã quen Ä‘Æ°á»ng lối nên theo cá»a sau luồn và o hoa viên rất dá»… dà ng. Trong ngục thất không há» có đèn lá»a gì nên Bạch Thiếu Hồng chẳng lo mình bị phát hiện tà nà o, dá»±a lÆ°ng nghỉ ngÆ¡i, mặc cho Thiên Quân lão nhân mò mẫn đóng cÆ¡ quan lại nhÆ° cÅ©.
|
11-05-2009, 07:21 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
|
|
Ma Ảnh Huyá»n CÆ¡
Hồi 28
Thoát Nạn Lạc Phách Tán
Dịch giả:Phan Huy Hùng
Nguồn: Nhanmonquan
Bạch Thiếu Hồng theo phÆ°Æ¡ng pháp đảo ngược của Thiên Quân lão nhân mà váºn khà để giải trừ Lạc Phách Tán. Từ Äan Ä‘iá»n, chân khà xuyên qua Hoà ng Cốt rồi chạy thẳng lên ngá»±c. Tá»›i đâu hÆ¡i nóng lan tá»a ra khắp kinh mạch cá»±c kỳ sảng khoái và dá»… chịu, đến mức bá» luôn cả bữa ăn trÆ°a hôm đó. Äến chiá»u là n hÆ¡i nóng bắt đầu chạy tá»›i Thừa LÆ°Æ¡ng chuyển qua Äốc Mạch sá»a soạn lan tá»a khắp đỉnh đầu. Cảm giác mÆ¡ mà ng rÅ© liệt của Lạc Phách Tán biến đâu mất hẳn, vì váºy chà ng thấy rõ má»™t biến chuyển rất kỳ lạ.
Äó là hÆ¡i nóng Ä‘i tá»›i đâu đè ép má»™t cách vô hình là n hà n khà chạy ngược theo Nhân Mạch trở xuống Thúc Cốt, rồi tan biến và o không khà mất tăm. Äây là phép trục Ä‘á»™c thượng thừa trong võ há»c mà chà ng không hay, hiện tại nhá» có Lạc Phách Tán má»›i nháºn ra, trong lòng vui sÆ°á»›ng thầm nghÄ©:
- “Nếu ta đã có thể trục xuất Lạc Phách Tán má»™t cách dá»… dà ng thì những loại Ä‘á»™c khác cứ theo phÆ°Æ¡ng pháp nà y tha hồ yên tâm, từ nay trở Ä‘i ta chẳng phải lo ngay ngáy Ä‘á» phòng địch nhân phóng Ä‘á»™c nữaâ€.
Thấy diện mạo của chà ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i không dứt, Thiên Quân lão nhân lên tiếng kêu gá»i:
- Tiểu tá», rượu thịt buổi chiá»u đã nguá»™i lạnh từ lâu rồi đấy, ngÆ°Æ¡i dừng tay nghỉ ngÆ¡i Ä‘i. Ta còn có má»™t việc cần trao đổi vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa đấy.
Lúc đó Bạch Thiếu Hồng má»›i thong thả thu hồi chân khÃ, thở phà o má»™t cái vui vẻ trả lá»i:
- Äa tạ tiá»n bối đã chỉ giáo phÆ°Æ¡ng pháp mầu nhiệm nà y, tại hạ hy vá»ng chỉ đôi ba ngà y là chẳng còn lo gì Lạc Phách Tán nữa. Vì váºy bất cứ tiá»n bối cần đến việc gì tại hạ xin hết lòng Ä‘á»n đáp.
Thiên Quân lão nhân có vẻ kinh ngạc trợn mắt há»i lại:
- Thực thế ư? Chắc là ngươi lạc quan quá đấy, theo ta thì có thấy gì mầu nhiệm lắm đâu.
Bạch Thiếu Hồng không dấu giếm, kể lại nguyên ủy cùng sự phát hiện của mình.
Thiên Quân lão nhân chợt chán nản ra mặt, thở dà i một cái than dà i:
- Hóa ra là thế, từ trÆ°á»›c tá»›i nay Ma Vân Quá»· Tá»± là m ta Ä‘iên đảo thần trÃ, nhúng tay và o máu ngÆ°á»i vô tá»™i mà không biết. Mấy hôm nay tá»± nhiên ta nghÄ© đến quá khứ đã hối háºn vô cùng, nhá» ngÆ°Æ¡i nói rõ ra sá»± tháºt má»›i biết mình trải qua má»™t thá»i gian dà i u mê, gây bao thảm cảnh cho giang hồ.
Äến lượt Bạch Thiếu Hồng sá»ng sốt, tròn mắt nói to:
- Tiá»n bối biết ăn năn nhÆ° váºy thá»±c là không còn bị Ma Vân Quá»· Tá»± ám ảnh đảo Ä‘iên nữa rồi, tại hạ xin cung há»· má»™t lá»i.
Thiên Quân lão nhân không bá»›t vẻ rầu rÄ©, lắc đầu trả lá»i:
- Khi tỉnh ngá»™ thì máu oan dÃnh đầy tay, ngÆ°Æ¡i cung há»· là m gì cho ta thêm nhục nhã.
Bạch Thiếu Hồng ngồi thẳng dáºy nghiêm giá»ng nói:
- Tá»™i lá»—i ai mà chả có, quà hồ có nháºn biết được hay không má»›i là ngÆ°á»i chân chÃnh. Theo tại hạ, tiá»n bối đừng chán nản, đã mắc nợ giang hồ thì từ nay lấy phúc đức bù đắp lại vẫn còn kịp.
Thiên Quân lão nhân sụp mắt xuống thở dà i:
- Ta có phúc đức gì bù đắp được?
Bạch Thiếu Hồng vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, lá»±a lá»i an ủi:
- Äức Pháºt Tổ đã nói “giết má»™t con rắn Ä‘á»™c là cứu mạng cho trăm ngÆ°á»iâ€. Tiá»n bối bị Ma Vân Quá»· Tá»± ám chÆ°á»›ng thì bây giá» lấy Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ ra diệt trừ ác ma sinh phục giang hồ, còn ai dám dị nghị chê bai nữa.
Thiên Quân lão nhân hơi sáng mắt lên một chút nhưng lại chợt thở dà i:
- So ra võ công của ta còn thua kém Äại Sát Ma Thần lẫn Du Hồn Quá»· VÆ°Æ¡ng, diệt trừ ác ma sao được.
Bạch Thiếu Hồng nghiêng đầu suy nghÄ© rất chÃnh chắn, chà ng nháºn ra Thiên Quân chÃnh là ngÆ°á»i không có tâm địa xấu xa, chỉ vì Ma Vân Quá»· Tá»± là m cho Ä‘iên đảo mà thôi. Vì váºy chà ng quyết định chỉ dẫn tất cả các yếu quyết của Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ cho ông ta, tiến bá»™ hay không lúc đó tùy cÆ¡ duyên mà thà nh tá»±u.
Chà ng ngỠý nà y vá»›i Thiên Quân, Ä‘inh ninh lão tiá»n bối sẽ cá»±c kỳ vui mừng.
NgỠđâu ông ta lắc đầu rất bi quan:
- Lúc ở Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng cÅ©ng nhÆ° vừa rồi, ta Ä‘á»u có ý nhắc nhở ngÆ°Æ¡i trao đổi, nghÄ©a là truyá»n cho ngÆ°Æ¡i phÆ°Æ¡ng cách trục xuất Ä‘á»™c khà ngÆ°Æ¡i phải có nhiệm vụ chỉ dẫn ta hoà n chỉnh võ công trong Ma Vân Quá»· Tá»±. Tiếc là ta hiểu rõ tá»™i lá»—i của mình chẳng còn thiết gì đến võ công cao cÆ°á»ng hay không nữa. Sau khi ngÆ°Æ¡i Ä‘i rồi ta tìm má»™t nÆ¡i hoang vắng sám hối, mai danh ẩn tÃch cho xong.
Bạch Thiếu Hồng phải mang cái chết của Äịa Quân lão nhân ra thuyết phục, mãi sau ông ta má»›i miá»…n cưỡng nháºn lá»i.
Ngay tối hôm đó Bạch Thiếu Hồng mang bà i thÆ¡ Xuân Tứ ra bắt Thiên Quân lão nhân há»c tháºt thuá»™c rồi dẫn giải các chiêu thức còn thiếu sót. Xong xuôi chà ng má»›i váºn công trục xuất Ä‘á»™c khà tiếp tục. Sáng hôm sau đã hoà n tất trÆ°á»›c dá»± tÃnh rất xa.
Trong ngÆ°á»i chân khà bị gò ép bấy lâu nay, bây giỠđã được váºn chuyển thong thả và còn bà nh trÆ°á»›ng hùng háºu thêm mấy tầng nữa, chà ng phấn khÃch nói to:
- Ôn chủ nhân đúng là má»™t lão già bại hoại, tuân lá»i Tái Gia Cát phục dâm dược cho tại hạ mất hết thanh danh thì khó mà tha thứ được. Tại hạ bắt đầu mở sát giá»›i thanh trừng ác ma, từ lão già nà y trÆ°á»›c rồi đến thẳng Thượng DÆ°Æ¡ng Äá»™ng sau.
Thiên Quân lão nhân không ngăn cản nhưng trầm trầm khuyên bảo:
- Diệt trừ ác ma thế thiên hà nh đạo là chÃnh nghÄ©a của ngÆ°á»i trong võ lâm giang hồ, miá»…n sao ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘i và o vết của ta ngà y sau sẽ hối háºn không kịp đấy.
Bạch Thiếu Hồng hÆ¡i hoảng sợ nhÆ°ng trong trà đã quyết chỉ gáºt đầu ghi nháºn.
Hai ngÆ°á»i chỉ đợi không bao lâu đã có tiếng kèn kẹt do cá»a ngục từ từ mở ra. Sau đó là tiếng của Ôn chủ nhân cà u nhà u vẳng và o:
- Ngà y nà o cũng phải phục thị lão già điên cuồng nà y thực bực bội quá. Ta mong Thuần lão gia mau mau trở vỠgiết quách đi cho rảnh nợ.
(thiếu mất má»™t trang, quyển trang ) nhiêu thức ăn theo chiếc mâm đổ xuống đất tung tóe. Bạch Thiếu Hồng còn muốn Ä‘iá»u tra tà nữa nên thong thả nói lá»›n:
- HỠÔn kia, ngÆ°Æ¡i có muốn toà n mạng thì hãy khai ra sá»± thá»±c Ä‘i, ngÆ°Æ¡i vá»›i Thuần Ngá»c Giao liên quan thế nà o, An Hoa Tá»u Lâu ngoà i việc buôn bán còn có ý đồ gì khác nữa không?
Qua phút sá»ng sốt, Ôn chủ nhân báºt cÆ°á»i sằng sặc:
- Bạch Thiếu Hồng, ngÆ°Æ¡i và o đây được thá»±c là ghê gá»›m, song An Hoa Tá»u Lâu và o dá»…, ra rất khó khăn đó.
ChÆ°a nói hết lão ta đã chúm môi rÃt lên má»™t tiếng lanh lảnh khiến Thiên Quân lão nhân vá»™i nói mau:
- NgÆ°Æ¡i đừng mong khai thác được Ä‘iá»u gì ở bá»n ngoan cố nà y, hãy hạ thủ Ä‘i kẻo thuá»™c hạ kéo tá»›i rất phiá»n phức.
Thá»±c ra Bạch Thiếu Hồng thừa sức xuất thủ ngăn chặn tiếng huýt sáo báo Ä‘á»™ng của lão Ôn nhÆ°ng vẫn để mặc. Chà ng còn muốn xen An Hoa Tá»u Lâu có phải là nÆ¡i hang ổ bá»n ác nhân không đã.
Ngay lúc đó có tiếng chân rầm ráºp chạy đến, bốn đại hán cầm Ä‘ao to bản vừa chạy vừa quát tháo:
- Äịch nhân nà o táo gan dám đến đây lá»™ng hà nh? Hãy chịu trói Ä‘i.
Bạch Thiếu Hồng lắc đầu chán nản:
- HỠÔn kia, ta nghe bước chân đã biết thủ hạ của ngươi toà n là kẻ vô dụng, đừng để hỠvong mạng oan uổng.
Tuy chà ng nói rất nhẹ nhà ng nhÆ°ng sát khà tá»± nhiên tá»a ra nặng ná» ngá»™p thở. Ôn chủ nhân nháºn ra nguy hiểm run giá»ng há»i lại:
- Nếu ta để hai ngÆ°Æ¡i thong thả ra Ä‘i thì ngÆ°Æ¡i đừng phá phách An Hoa Tá»u Lâu được không?
Thấy bốn đại hán lăm lăm võ khà chá»±c xông và o, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có nét mặt chất phát không phải ác nhân nên Bạch Thiếu Hồng trầm giá»ng trả lá»i:
- Ngươi hãy đuổi thủ hạ ra ngoà i rồi hãy thương lượng sau.
Ôn chủ nhân ngần ngừ không muốn nhưng ánh mắt của chà ng không rét mà run đà nh phải phất tay nói to:
- Các ngươi ra ngoà i đi.
Chá» cho bốn đại hán rút lui xong, Bạch Thiếu Hồng má»›i chầm cháºm lên tiếng:
- Ta bằng lòng để An Hoa Tá»u Lâu sinh nghiệp nhÆ° thÆ°á»ng lệ, chỉ cần hai Ä‘iá»u nà y mà thôi. Thứ nhất ngÆ°Æ¡i phải phá hủy ngục thất nà y để không còn cảnh giam hãm ngÆ°á»i khác nữa. Thứ hai phải nói rõ An Hoa Tá»u Lâu có phải là cÆ¡ nghiệp của Thuần Ngá»c Giao hay không, nếu đúng là của lão thì ta không để yên được.
Ôn chủ nhân đảo mắt mấy vòng có vẻ lo sợ rồi hạ giá»ng nói thá»±c nhá»:
- NÆ¡i đây tai mắt của Thuần Ngá»c Giao rất nhiá»u, lão không dám tiết lá»™ chỉ Ä‘oan quyết má»™t Ä‘iá»u, An Hoa Tá»u Lâu chÃnh là mồ hôi nÆ°á»›c mắt của lão đổ ra. Chỉ vì muốn yên thân sinh sống nên má»›i bị ép buá»™c là m đầu sai cho lão gia mà thôi.
Bạch Thiếu Hồng chÆ°a tin tưởng mấy song cÅ©ng gáºt đầu:
- Äược rồi, tạm thá»i ta chỉ phế bá» võ công của ngÆ°Æ¡i để đừng tác hại là xong.
Thân hình Ôn chủ nhân run bắn lên vì viá»…n cảnh ghê sợ nà y bởi vì đã là ngÆ°á»i khổ nhá»c mấy chụp năm luyện táºp võ công không còn Ä‘iá»u gì sợ hãi hÆ¡n việc thoáng mắt toà n bá»™ trôi theo dòng nÆ°á»›c. Äá»™t nhiên lão kêu thét lên kinh hoà ng:
- Trá»i Æ¡i, cái gì kìa?
Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân vừa kịp trợn mắt lên thì thân ảnh Ôn chủ nhân đã nhoáng chớp lướt ra ngoà i.
Thì ra lão quyết không để chà ng phế bá» võ công, chỉ ná»™i bấy nhiêu cÅ©ng đủ hiểu rõ những lá»i tiết lá»™ vừa rồi không chắc đúng sá»± tháºt.
Bạch Thiếu Hồng gầm lên như sấm động:
- Lão tặc trốn đâu cho thoát.
Chà ng không Ä‘á» khà chạy theo cho mất thá»i gian, tay phải vÆ°Æ¡n ra rất nhanh đẩy mạnh má»™t chiêu “Tuy Phong Mãn Äịa†đánh thẳng và o lÆ°ng Ôn chủ nhân. Chân khà tất nhiên Ä‘i nhanh hÆ¡n tốc Ä‘á»™ khinh công rất nhiá»u, do đó chà ng Ä‘inh ninh thế nà o địch thủ cÅ©ng phải bị ná»™i thÆ°Æ¡ng. NgỠđâu Ôn chủ nhân đã tÃnh toán sẵn, hai chân không há» cháºm lại trong khi hai tay quạt ngược vá» sau rất đẹp mắt.
Bạch Thiếu Hồng thoáng kinh ngạc nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i khẩy má»™t cái, bởi vì dù cho có hùng háºu đến mấy, bao giá» thế quạt ngược cÅ©ng yếu kém hÆ¡n đối chưởng trá»±c tiếp rất nhiá»u, lấy gì chống đỡ nổi Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ của chà ng.
Diá»…n tả thì cháºm, thá»±c tế diá»…n biến xảy ra trong chá»›p nhoáng nhÆ°ng kết quả trái ngược vá»›i dá»± Ä‘oán của Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân. Nó chỉ đúng ở Ä‘iểm chưởng lá»±c Ôn chủ nhân không hùng háºu, tuy váºy lại ảo diệu khác thÆ°á»ng. Vừa nghe “bùm†má»™t tiếng không lá»›n lắm, toà n bá»™ chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ Ä‘á»u bị má»™t sức cuốn rất kỳ lạ đánh chéo xuống đất. Thế là uy lá»±c của nó biến thà nh vô dụng, tháºm chà còn mang lợi cho địch thủ là khác. Ôn chủ nhân nhá» phản lá»±c còn vá»t mình Ä‘i mau gấp mấy lần, thoáng mắt đã lẩn khuất sau hòn giả sÆ¡n um tùm đầy cây cối.
Bạch Thiếu Hồng ngÆ¡ ngẩn xuất thần miệng kêu la “đuổi theo mau†mà chân không nhúc nhÃch.
Thiên Quân lão nhân cũng buộc miệng kêu lên nhưng khác hẳn:
- Xa Luân Thần Chưởng.
Bạch Thiếu Hồng vá»™i quay lại há»i nhanh:
- Tiá»n bối không định Ä‘uổi theo sao, Xa Luân Thần Chưởng là võ há»c gì váºy?
Thiên Quân lão nhân chầm cháºm trả lá»i má»™t thôi:
- Có Ä‘uổi theo cÅ©ng không được đâu, An Hoa Tá»u Lâu nà y chắc chắn đã bố trà các Ä‘Æ°á»ng lối quanh co khó tìm. Vả lại lão Ôn đã há»c được Xa Luân Thần Chưởng thì chắc cÅ©ng có luôn Quá»· Äiện Khinh Pháp rồi, Ä‘uổi theo cÅ©ng chẳng kịp đâu.
Bạch Thiếu Hồng chÆ°a được trả lá»i vá» Xa Luân Thần Chưởng lại thêm thắc mắc Quá»· Äiện Khinh Pháp, vì váºy cứ trố mắt nhìn Thiên Quân lão nhân dò há»i.
Lão tiá»n bối nà y từ lúc đầu óc tỉnh táo ra đã tiá»m ẩn ý chà chán nản, mắt thấy bốn tên đại hán len lén rút lui theo chủ nhân thì chẳng vá»™i vã gì, hắng giá»ng giải thÃch:
- Nghe nói cách đây hÆ¡n mÆ°á»i năm, võ lâm giang hồ đồn đại Tái Gia Cát Thuần Ngá»c Giao trong lúc sÆ°u tra sánh vở đã tìm ra má»™t pho bà lục. Nó gồm có hai loại võ há»c là Xa Luân Thần Chưởng và Quá»· Äiện Khinh Pháp. So ra nó vẫn thua kém Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ của ngÆ°Æ¡i xa nhÆ°ng vẫn là võ há»c thượng thừa, tháºm chà cao siêu hÆ¡n cả Thái Cá»±c Chưởng của Võ Äang chÃnh phái nữa đó.
Bạch Thiếu Hồng chen lá»i há»i luôn:
- Nếu váºy ngÆ°á»i trong giang hồ Ä‘á»u biết thì có gì lạ lùng lắm đâu?
Thiên Quân lão nhân lắc đầu cÆ°á»i buồn:
- Việc Ä‘á»i đâu có Ä‘Æ¡n giản nhÆ° ngÆ°Æ¡i tưởng. Tái Gia Cát tuyên bố không tham lam võ công, để dà nh bà kÃp nà y cho nhạc tế của mình. Hà , đáng ra là ngÆ°Æ¡i được hưởng đấy.
Bạch Thiếu Hồng thoáng Ä‘á» mặt, thá»±c sá»± trong lòng xao xuyến khi nhắc tá»›i Thuần Vân Quyên, ná»a vui mừng vì đã gắn bó thá» nguyá»n vá»›i nà ng, ná»a Ä‘au khổ vì nà ng là ái nữ của Tái Gia Cát. Má»™t nhân váºt giả nhân bây giá» má»›i từ từ lá»™ diện tham vá»ng của mình ra. Chà ng trấn tỉnh gạt ngang ý tưởng, nhÃu mà y đỡ lá»i:
- Tiá»n bối đừng đùa giỡn nữa, tại hạ cần biết thá»±c minh bạch má»›i quyết định đối xá» ra sao vá»›i An Hoa Tá»u Lâu được.
Thiên Quân lão nhân gáºt đầu nhÆ°ng vẫn kể rất thong thả:
- Tất cả giang hồ Ä‘á»u khen ngợi há» Thuần hết lá»i, ngỠđâu thá»i gian sau nà y lá»™ ra mấy nghi vấn, ngÆ°Æ¡i phải để ý tìm hiểu. Äó là võ công của Tái Gia Cát tá»± nhiên cao siêu hẳn lên, có lẽ ngoà i miệng nói váºy xong ngấm ngầm luyện táºp bao giá» không hay.
Nghi vấn thứ hai là tại sao lão ta không truyá»n Xa Luân Thần Chưởng và Quá»· Äiện Khinh Pháp cho ái nữ. Còn lại lão Ôn nà y cÅ©ng biết Xa Luân Thần Chưởng tất phải có quan hệ rất lá»›n vá»›i há» Thuần. Hiểu rõ mấy nghi vấn nà y ngÆ°Æ¡i sẽ nắm chắc được ý đồ của lão liá»n.
Bạch Thiếu Hồng bà ng hoà ng khôn tả, đúng nhÆ° lá»i Thiên Quân lão nhân vừa nói, việc Ä‘á»i thá»±c chẳng Ä‘Æ¡n giản tà nà o. Äến mức Äông Môn Hóa vẫn cho là Tái Gia Cát chỉ chuyên ghi chép việc giang hồ, không tham gia và o các bà máºt nên má»›i cùng chà ng đến thỉnh giáo. Äó đã là má»™t lầm lẫn, đúng lúc gặp Thuần Vân Quyên, chà ng cÅ©ng nháºn ra nà ng có võ công rất tầm thÆ°á»ng mà không há» thắc mắc. Có lý nà o má»™t ái nữ của nhân váºt nổi tiếng giang hồ lại không kế thừa được võ há»c của gia phụ. Hiện tại qua thá» thách vá»›i Xa Luân Thần Chưởng, chà ng má»›i biết võ há»c thá»±c là mênh mông nhÆ° biển cả.
Suy nghÄ© tháºt chÃn chắn, Bạch Thiếu Hồng trầm giá»ng nói luôn:
- Tại hạ nghÄ© rằng bà máºt nà y đã dấu kÃn từ lâu nay rất khó có manh mối. An Hoa Tá»u Lâu chÃnh là đầu mối duy nhất, chúng ta phải bắt đầu từ đây váºy.
Thiên Quân lão nhân gáºt đầu, cả hai luồn theo lối Ôn chủ nhân vừa chạy, quanh Ä‘i quẩn lại rốt cuá»™c vẫn trở vá» chá»— cÅ© má»›i thá»±c lạ lùng.
Bạch Thiếu Hồng không dấu nổi kinh hãi buá»™t miệng la nhá»:
- Hình nhÆ° hoa viên nà y là tráºn pháp Bát Quái thì phải.
Thiên Quân lão nhân sầm nét mặt ngao ngán:
- Theo ta thì còn hÆ¡n thế nữa, Tái Gia Cát nổi tiếng vá» há»c thuáºt, e rằng pha trá»™n cả Lưỡng Nghi Tráºn hay Mê Cung Äạo và o nữa không chừng. Chúng ta chỉ còn cách Ä‘i ngược trở lại con Ä‘Æ°á»ng đã và o mà thôi.
Bạch Thiếu Hồng cÆ°á»i khổ, nếu váºy thì thoát thân được rồi nhÆ°ng bà máºt An Hoa Tá»u Lâu vẫn mãi mãi là bà máºt. Chà ng gằn giá»ng nói lá»›n:
- Tại hạ dùng chưởng lá»±c phá vỡ toà n bá»™ hoa viên tất nhiên tráºn pháp chẳng còn, đó là phÆ°Æ¡ng pháp hay nhất chúng ta buá»™c địch nhân phải ra mặt.
Thiên Quân lão nhân thá»±c không muốn nhÆ°ng Ä‘Ã nh phải gượng gạo Æ°ng thuáºn.
Bạch Thiếu Hồng đã có chủ ý sẵn, nhắm luôn cánh cá»a ngục thất váºn dụng chân khà đánh và o.
Chỉ nghe “ầm†má»™t tiếng nhÆ° sấm nổ, cả má»™t vùng đất rung chuyển chấn Ä‘á»™ng rồi cánh cá»a bằng đá vỡ vụn ra từng mảnh, bắn ra tứ hÆ°á»›ng nhÆ° mÆ°a rà o. Sức công phá mãnh liệt đến mức song sắt phÃa trong cÅ©ng bị cong quẹo chẳng còn hình dạng gì nữa.
Chà ng khoan khoái chặc lưỡi cảm thán:
- Ãt nhất Tái Gia Cát cÅ©ng không sá» dụng nÆ¡i nà y để giam cầm nhân váºt võ lâm được nữa.
Chà ng xoay qua bụi cây gần đó, mắt thấy không cần tốn sức nên chỉ váºn cho năm thà nh công lá»±c, xuất phát bằng chiêu “Sắc Kiến Quá»· Sầuâ€. Chẳng ngá» bây giá» biến chuyển má»›i xảy ra, chưởng lá»±c vừa đủ thổi rạp bụi cây vá» má»™t phÃa, Ä‘á»™t nhiên nhãn quang cả hai nhoáng lên má»™t cái. Hình nhÆ° nó bị đánh bay mất, ná»a giống nhÆ° xê dịch qua má»™t bên để chưởng lá»±c đánh và o chá»— trống váºy. Cả hai cá»±c kỳ kinh hãi, đồng thanh “ủa†má»™t cái, bụi cây vẫn còn nguyên vị trà cÅ© chẳng há» tổn hại chút nà o, cà nh lá lay Ä‘á»™ng nhè nhẹ hết sức lạ lùng.
Bạch Thiếu Hồng liếc Thiên Quân lão nhân má»™t cái, xoay chưởng đánh thẳng và o gốc cây phÃa bên trái, hy vá»ng nó to lá»›n thì sẽ không có hiện tượng ma quái xảy ra.
Chẳng ngá» tất cả cây cối ngõ ngách ở hoa viên Ä‘á»u được bố trà theo tráºn pháp, gốc cây to lá»›n nhÆ° váºy mà chưởng lá»±c của Bạch Thiếu Hồng vẫn đánh và o chá»— trống nhÆ° thÆ°á»ng. Chà ng không nản chà lẩm nhẩm bÆ°á»›c qua Quái Cà n nhÆ°ng đánh ngược chưởng lá»±c vá» Quái Khôn, ngay chá»— có má»™t bụi Mẫu ÄÆ¡n ẻo lả trong gió Äông. Chà ng không để chưởng lá»±c táºp trung mà dùng chiêu “Phong Thiên Vạn Äiểm†tá»a rá»™ng ra má»™t khu vá»±c lá»›n.
Chiêu thức nà y để các cao thủ tránh né cÅ©ng khó huống hồ gì váºt bất Ä‘á»™ng, quả nhiên chưởng lá»±c đánh tá»›i nghe xịt má»™t cái và khóm hoa run rinh lay Ä‘á»™ng liá»n.
Bạch Thiếu Hồng hÆ¡i mừng rỡ gáºt gù:
- Ãt ra phải thế má»›i đúng.
Thiên Quân lão nhân từ nãy tới giỠchú ý theo dõi thở dà i lắc đầu:
- Tuy ngươi có đánh trúng tà chút nhưng đó chỉ là một bụi cây yếu ớt, nếu muốn phá hủy toà n bộ ta e rằng ngươi kiệt lực cũng không hoà n thà nh nổi.
Bạch Thiếu Hồng không vá»™i trả lá»i, lẩm nhẩm dùng Bát Quái phối hợp vá»›i ngÅ© hà nh bÆ°á»›c qua trái má»™t bÆ°á»›c rồi lùi vá» sau ba bÆ°á»›c. Chà ng quanh Ä‘i quẩn lại rất lâu khiến Thiên Quân lão nhân sốt cả ruá»™t, lá»›n tiếng khuyên can:
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i mất thá»i giÆ¡ vô Ãch. Äánh không trúng, tÃnh toán chẳng bằng Tái Gia Cát nổi đâu. Chi bằng thoát ra khá»i đây thẳng Ä‘Æ°á»ng đến LÆ° SÆ¡n có phải hay hÆ¡n không?
Lão tiá»n bối đâu có biết tâm sá»± của chà ng, ngay bây giá» có giáp mặt Thuần Ngá»c Giao vẫn chÆ°a dám xuống tay hạ thủ. Ngay cả trách móc cÅ©ng bị tình nghÄ©a ân cần của gian nhân Thuần Vân Quyên che lấp, không nói ra lá»i. Vì váºy chà ng cÆ°Æ¡ng quyết khám phá cho bằng được bà máºt của Tái Gia Cát trÆ°á»›c đã, tùy mức Ä‘á»™ má»›i tÃnh toán đối xá» sau. Chà ng trầm ngâm trả lá»i Thiên Quân lão nhân:
- Trong trá»i đất dù là tiên thiên cÅ©ng không thoát khá»i nguyên lý Âm DÆ°Æ¡ng, NgÅ© Hà nh, Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh Bát Quái. Do đó đầu óc Tái Gia Cát có thể bố trà tráºn pháp thì tại hạ cÅ©ng có đầu óc tìm được mấu chốt của nó.
Thiên Quân lão nhân cả Ä‘á»i mãi mê võ há»c Ãt khi để ý đến các lý thuyết rắc rối nên chẳng hiểu chà ng nói ý nghÄ©a ra sao, Ä‘Ã nh lẳng lặng lắc đầu hoà i.
Lúc đó Bạch Thiếu Hồng di chuyển đến trÆ°á»›c má»™t phiến đá lá»›n, so vá»›i hoa viên và hòn giả sÆ¡n rất lạc lá»ng nhÆ°ng nhá» có mấy bụi Trà Mi trồng chung quanh che lấp bá»›t, ngÆ°á»i văn nhã không có cảm giác chÆ°á»›ng mắt hoặc là m há»ng bố trà hà i hòa của hoa viên.
Bạch Thiếu Hồng ngắm nghÃa khối đá má»™t hồi, rồi trầm trá»ng lên tiếng:
- Nếu tại hạ tÃnh đúng thì đây chÃnh là Thạch Trụ, mấu chốt của tráºn pháp. Lần nà y không đánh vỡ được nó thì Ä‘Ã nh nghe lá»i tiá»n bối mà thôi.
Thiên Quân lão nhân mừng rỡ gáºt đầu:
- Hay lắm, ngươi thỠthách lần chót đi.
Bạch Thiếu Hồng lui lại má»™t bÆ°á»›c, váºn toà n bá»™ chân khà lên lòng bà n tay rồi quát gằn má»™t tiếng, xuất chiêu hợp nhất “Thanh DÆ°Æ¡ng Cuồng Khả†và “Thanh Âm Dục Sát†đẩy chưởng lá»±c ra. “Ầm†má»™t tiếng khô khốc, khối đá láºp tức vỡ vụn ra hà ng trăm mảnh. Bụi đá tung lên mù mịt che lấp luôn mấy khóm Trà Mi. Hoa viên chợt rung lên nhÆ° có Ä‘á»™ng đất, cây cối chao đảo mỠảo rất quái dị.
Thoạt đầu Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân tưởng rằng chưởng lá»±c chấn Ä‘á»™ng mặt đất nhÆ°ng táºn mắt thấy cảnh váºt chuyển dịch thì mững rỡ la lên:
- Äúng mấu chốt rồi.
Lá»i nói chÆ°a dứt, cảnh váºt đã trở lại nhÆ° cÅ© không sai xÃch má»™t mảy may nà o nhÆ°ng sáng sủa hẳn ra. Thá»±c tế các cây cối Ä‘á»u có khoảng trống nhìn xuyên qua các Tá»u Lâu, khi nó còn bị trấn yểm thì các khoảng trống nà y tá»± nhiên tối mù mịt. Hiện tại tráºn thế đã bị phá vỡ trở thà nh sáng sủa tá»± nhiên. Hai ngÆ°á»i có thể thấy rõ ba mái ngói sừng sững của Äông, Tây, Trung Lâu má»™t cách rõ rà ng.
Bạch Thiếu Hồng mau miệng nói luôn:
- Chắc chắn Ôn chủ nhân ở Trung Lâu, chúng ta đến đó hạch há»i lão Ä‘i.
Cả hai không Ä‘i quanh quẹo nữa, dùng khinh công lÆ°á»›t trên các khóm hoa gặp cây cao thì luồn qua nhánh thẳng hÆ°á»›ng Trung Lâu vá»t mau nhÆ° ánh chá»›p.
Hiện tại Trung Lâu Tá»u Quán không còn thá»±c khách, chẳng biết tại má»i ngÆ°á»i không đến hay là Ôn chủ nhân đã cố ý bố trà qua Äông, Tây Tá»u Lâu hết. PhÃa trong thấp thoáng bóng đèn lá»a nên Bạch Thiếu Hồng hạ giá»ng nói thá»±c nhá»:
- Tiá»n bối lo liệu trên mái, còn tại hạ xông thẳng và o trong, chắc chắn bá»n gian tà chẳng trốn Ä‘i xa đâu.
Thiên Quân lão nhân gáºt đầu, thân hình vút nhẹ lên mái ngói không há» gây ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá», váºy mà ngay láºp tức, phÃa trong có tiếng quát nhá» liá»n:
- Coi chừng có nhân váºt giang hồ Ä‘á»™t nháºp đó.
Bạch Thiếu Hồng thoáng kinh ngạc không sao ngá» An Hoa Tá»u Lâu có ngÆ°á»i tinh nhạy thÃnh giác đến nhÆ° thế. Chà ng chẳng chần chá», tay xuất chưởng đánh tung cánh cá»a bay Ä‘i, miệng quát lá»›n:
- Gian tặc hỠÔn, lần nà y ngươi đừng hòng trốn chạy được nữa.
|
11-05-2009, 07:22 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
|
|
Ma Ảnh Huyá»n CÆ¡
Hồi 29
Tiểu Anh Hùng Chưa Biết Gian Truân
Dịch giả:Phan Huy Hùng
Nguồn: Nhanmonquan
TrÆ°á»›c mặt Bạch Thiếu Hồng không phải Ôn chủ nhân mà là ba nhân váºt đứng im nhÆ° tượng đồng, kinh ngạc lẫn hoảng sợ. Cả ba Ä‘á»u sà n sà n hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i nhÆ°ng nhá» là n da trắng hồng nên thoáng trông rất trẻ. Há» ngẩn ngÆ°á»i thì Bạch Thiếu Hồng cÅ©ng ngẩn cả ngÆ°á»i, song phÆ°Æ¡ng cứ thế nhìn nhau không chá»›p, sát khà bắt đầu dấy lên cá»±c kỳ nặng ná». Có lẽ thấy Bạch Thiếu Hồng quá nhá», má»™t trong ba trung niên trầm giá»ng quát gằn:
- Tiểu tá» là ai dám và o phá phách An Hoa Tá»u Lâu, há chÆ°a biết nÆ¡i nay mấy chụp năm Ä‘á»u được võ lâm giang hồ kÃnh nể sao?
Bạch Thiếu Hồng không chấp nhất thái Ä‘á»™ xấc láo đó, buông thá»ng má»™t câu:
- Ôn lão tặc đâu rồi?
Không ngá» lần nà y ba nhân váºt đùng đùng nổi giáºn, chá»›p Ä‘á»™ng thân ảnh má»™t cái, đã hình thà nh thế bao vây Bạch Thiếu Hồng và o giữa, thi nhau quát mắng:
- Äáºp chết tiểu tá» vô lá»… nà y Ä‘i.
- Thực chẳng biết Thái Sơn trước mặt, ngươi mà còn mở miệng nhục mạ sư phụ lão gia nữa, ta sẽ xé xác là m trăm mảnh đó.
Bạch Thiếu Hồng chỉ chú ý đến bốn tiếng “SÆ° Phụ Lão Gia†rùng mình má»™t cái hững há» há»i lại:
- SÆ° phụ lão gia của các ngÆ°Æ¡i là ai váºy?
Má»™t tên xua tay ra hiệu trÆ°á»›c khi gằn giá»ng trả lá»i:
- Ta đã nghi ngá» là ngÆ°á»i không biết trá»i đất là đúng lắm. SÆ° phụ của chúng ta trÆ°á»›c kia vang danh Hồi Chưởng Nhiếp Tâm, ngÆ°Æ¡i không biết hay sao lại lá»›n tiếng nhục mạ?
Bạch Thiếu Hồng Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i cố nhá»› cái ngoại hiệu Hồi Chưởng Nhiếp Tâm đã nghe bao giá» chÆ°a, thì trên mái ngói, âm giá»ng Thiên Quân lão nhân trầm trầm vá»ng xuống:
- Có phải là Ôn Tứ Hải không?
Vừa há»i Thiên Quân vừa phát chưởng đánh “bùm†má»™t cái, đánh vỡ luôn má»™t mảnh lá»›n, buông ngÆ°á»i xuống đứng trÆ°á»›c mặt ba tên kia. Nhãn quang lão tiá»n bối tá»± nhiên lóng lánh rất ghê rợn khiến bá»n nà y giáºt mình lùi lại ná»a bÆ°á»›c. Thiên Quân lão nhân nóng nảy quát há»i tiếp:
- Thế nà o mới khoe khoang Hồi Chưởng Nhiếp Tâm sao bây giỠcâm như hến thế?
Má»™t tên có vẻ trầm tỉnh nhất bá»n, gằn giá»ng trả lá»i:
- Lão là Thiên Quân trong Thiên Äịa Song Quân phải không? Ta nói thẳng cho ngÆ°Æ¡i biết Hồi Chưởng Nhiếp Tâm chÃnh là ngoại hiệu trÆ°á»›c kia của lão sÆ° phụ Ôn Tứ Hải đó.
Thiên Quân lão nhân mau miệng tiếp lá»i:
- Hiện giá» là Ôn chủ nhân trong An Hoa Tá»u Lâu phải không?
Tên nà y Ä‘ang ngấm ngầm váºn khà nên chỉ gáºt đầu thay lá»i xác nháºn.
Thiên Quân lão nhân “hừ hừ†trong miệng tỠý tức giáºn nhÆ°ng không vá»™i phát tác, xoay qua Bạch Thiếu Hồng thở dà i má»™t cái:
- Lúc nãy ta ngăn cản ngÆ°Æ¡i giết lão thá»±c là ngu xuẩn, nếu biết trÆ°á»›c Ôn chủ nhân là Tứ Hải Äại VÆ°Æ¡ng nÆ¡i Äông Hải thì chÃnh tay ta đã trừ diệt lão rồi.
Bạch Thiếu Hồng thoáng kinh ngạc bởi ba bốn cái tên cùng chỉ má»™t ngÆ°á»i nên nghiêng đầu há»i luôn:
- Thế ra tiá»n bối biết lai lịch Ôn lão tặc chứ không biết diện mạo?
Thiên Quân lão nhân gáºt đầu chầm cháºm trả lá»i:
- Äúng váºy trÆ°á»›c khi ta xuống đáy Thiên Nham đã nghe nói nÆ¡i Äông Hải má»›i nổi lên má»™t tay thảo khấu giết ngÆ°á»i không gá»›m tay tên là Ôn Tứ Hải. Tên nà y chuyên vá» chưởng lá»±c ma quái gá»i là Hồi Chưởng Nhiếp Tâm, riêng trong giá»›i cÆ°á»ng đạo thì tôn xÆ°ng hắn bằng Tứ Hải Thiên VÆ°Æ¡ng.
Trong khi ba tên đồ đệ tÃm mặt vì phẩn ná»™, Thiên Quân lão nhân nói xong thở dà i buồn bả:
- Ta không ngỠÔn Tứ Hải ngang dá»c má»™t vùng lại qui thuáºn Thuần Ngá»c Giao ẩn nhẫn đóng vai má»™t chủ nhân buôn bán nên má»›i lầm lẫn là váºy. Bao nhiêu câu tiết lá»™ của lão chắc Ä‘á»u giả trá hết, ngÆ°Æ¡i đừng tin tưởng mà nguy đấy.
Bạch Thiếu Hồng cÆ°á»i khẩy lạnh lùng nhìn ba địch nhân má»™t lượt:
- Các ngươi báo danh đi, ta không muốn giết kẻ vô danh tiểu tốt.
Tên đứng gần Ä‘á»™t nhiên ngá»a mặt cÆ°á»i ha hả trÆ°á»›c khi trả lá»i:
- Vô danh tiểu tốt, các ngÆ°Æ¡i tháºt có mắt mà nhÆ° mù, bá»n ta chÆ°a muốn xuất hiện giang hồ vá»™i, chắc gì đã là tiểu tốt.
Má»™t tên khác cÆ°á»i phụ há»a nhÆ°ng lá»i nói có ý ngăn cản:
- Äại ca đối đáp đúng lắm, có Ä‘iá»u chÆ°a có lệnh của sÆ° phụ, chúng ta chÆ°a xuất đầu lá»™ diện là m há»ng hết kế hoạch đấy.
Bạch Thiếu Hồng Ä‘á»™ng tâm mau miệng há»i luôn:
- Äà ng nà o các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị ta và Thiên Quân lão nhân diệt mất rồi, có tiết lá»™ bà máºt cÅ©ng chẳng sao đâu. Hãy nói cho ta nghe thá» nó hay ho ở chá»— nà o.
Ba tên đệ tá» liếc nhau má»™t cái ra ý Ä‘á» phòng, tên được gá»i là đại ca trầm giá»ng quát lá»›n:
- Việc nà y tới tai sư phụ thì nguy mất, tiến lên diệt khẩu luôn đi.
ChÆ°a dứt lá»i, cả ba đồng loạt quát má»™t tiếng “sát†là m hiệu lệnh, ba luồng song chưởng ồ ạt đánh tá»›i Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân. Chà ng có ý đỡ bá»›t nên cÆ°á»i gằn rồi hai tay xuất phát hai chiêu cá»±c dữ dá»™i là “Thanh DÆ°Æ¡ng Cuồng Khả†và “Thanh Âm Dục Sát†chia là m hai bên chống đỡ, để mặc Thiên Quân đối phó vá»›i tên còn lại mà thôi.
Bạch Thiếu Hồng Ä‘inh ninh chưởng phong sẽ chạm nhau Ä‘inh tai nhức óc, ngỠđâu Trung Lâu Tá»u Viện chỉ vang lên hai tiếng “bá»™p bá»™p†nhÆ° tiếng trống và má»™t âm thanh “bùm†khá dữ dá»™i.
Thì ra hai luồng sát chưởng của chà ng vừa chạm và o chân khà địch nhân thì tá»± nhiên bị cuốn xuống sà n và mất tÃch. Chỉ có Thiên Quân lão nhân là thá»±c sá»± chạm chưởng gây ra tiếng “bùm†khiến địch nhân phải lùi lại năm sáu bÆ°á»›c, thân hình ngã nghiêng rất lâu má»›i đứng vững lại được.
Bạch Thiếu Hồng kêu thầm trong bụng “Hồi Tâm Chưởng lợi hại tháºt, lúc nãy ta đã bị Ôn lão tặc hóa giải rồi mà không kinh nghiệm chút nà o cảâ€. Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên có cảm giác rất tức thở, hình nhÆ° hai luồng chưởng lá»±c cuốn nhau đánh xuống sà n nhà chỉ có má»™t phần nhá», còn lại bao nhiêu âm thầm dá»™i ngược vá» chà ng hết. Vì váºy chà ng có cảm giác nhÆ° bị chùy sắt đánh và o, phải “hự†lên nho nhá» rồi lảo đảo bÆ°á»›c lùi vá» sau.
Nhá» có Thiên Quân lão nhân Ä‘Æ°a tay đỡ ngay lÆ°ng, nếu không chà ng chÆ°a thể gượng dáºy nổi.
Lão tiá»n bối lo lắng há»i nhá»:
- Ngươi có sao không? Ta quên dặn ngươi cách đối phó với Hồi Tâm Chưởng.
Bạch Thiếu Hồng trợn trạo má»™t chút rồi chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ ổn định kinh mạch được ngay, cố gắng trả lá»i cho Thiên Quân lão nhân yên tâm:
- Hồi Tâm Chưởng quái dị thá»±c, cÅ©ng may là Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ bao giá» cÅ©ng thu vá» bảo vệ thân thể rất mau lẹ, tại hạ chẳng đến nổi nà o đâu.
Thiên Quân lão nhân thở dà i má»™t cái, hai tay vẫn cẩn tháºn án ngữ trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘á» phòng bất trắc trÆ°á»›c khi quay lại nói nhá»:
- Lúc nãy ta đã có chủ ý dùng chưởng khắc chế Hồi Tâm Chưởng mà vẫn không giết được địch nhân, có lẽ sau nà y Ôn Tứ Hải thụ giáo Xa Luân Thần Chưởng của Tái Gia Cát, đem nó hợp nhất nên ngụy dị hơn ta tưởng đấy.
Bạch Thiếu Hồng bình tÄ©nh há»i lại:
- Thá»±c ra Hồi Tâm Chưởng váºn hà nh nhÆ° thế nà o?
Thiên Quân lão nhân liếc mắt thấy địch nhân cẩn tháºn Ä‘á» phòng chÆ°a có ý tấn công nên mau miệng giải thÃch:
- Lấy Âm là m hÆ°, hoa mắt địch nhân, thá»±c sá»± DÆ°Æ¡ng cá»±c theo chuyển dịch vòng từ dÆ°á»›i lên trên. Nguyên lý rất Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng nếu muốn đối phó phải chú ý tháºy kỹ đâu là thá»±c má»›i được.
Bạch Thiếu Hồng “ạ†má»™t cái trong lòng thầm nghÄ© “thì ra Hồi Tâm Chưởng có nguyên lý giống hệt chiêu “Lôi Äảo Tiên Phongâ€. Chiêu nà y có chữ lôi cÅ©ng là DÆ°Æ¡ng cá»±c, lại váºn chuyển đảo ngược lên trên khiến địch nhân khó mà đỠphòng. Hồi Tâm Chưởng chỉ ngụy tạo hÆ¡n ở chá»— trÆ°á»›c đó dùng khà Âm mỠảo là m há»—n loạn tâm trÃ, loạn xạ nhãn quang mà thôi. Ta chẳng cần chú ý cứ dùng chiêu đối vá»›i chữ Lôi là xongâ€.
Äầu óc chà ng cá»±c kỳ mẫn tiệp nên chỉ trong chá»›p mắt quyết định sá» chiêu “Tuy Phong Mãn Äịa†để đối phó. Quyết định xong, chà ng bèn cất tiếng cÆ°á»i gằn:
- Tiá»n bối đối phó tên vừa rồi Ä‘i, hai tên còn lại để tại hạ rá»a má»™t chưởng lúc nãy má»›i cam tâm.
Thiên Quân lão nhân toan can gián, song liếc mắt thấy diện mạo của chà ng sắt đá hẳn lại thì thở dà i không tiện nói nữa. Vả lại lúc đó ba tên đệ tá» của Ôn Tứ Hải cÅ©ng đã đồng loạt quát lá»›n rồi xuất phát ba luồng chưởng lá»±c à o ạt công kÃch. Lần nà y còn mạnh hÆ¡n gấp mấy lần nên Thiên Quân lão nhân chẳng dám coi thÆ°á»ng, chú mục quan sát biến đổi để tìm cách đối phó.
Bạch Thiếu Hồng thấy đối phÆ°Æ¡ng quyết giết chết mình mặc dù chÆ°a thù sâu oán nặng tà nà o thì tức giáºn vô cùng. Sát khà được dịp trổi dáºy, gằn giá»ng quát trầm:
- Hay lắm, chưởng nà y không đánh chết các ngươi thì không phải hỠBạch nữa.
Chà ng theo chủ ý dùng tám thà nh công lá»±c, hai tay cùng sá» chiêu “Tuy Phong Mãn Äịa†đẩy chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ ra. Thoạt đầu chân khà của cả hai bên Ä‘á»u là Âm cá»±c, lại xoáy đảo liên tục nên hiện trÆ°á»ng phát ra những âm thanh vi vu nhÆ° cuồng phong váºy. Chá»›p mắt hai địch nhân cÆ°á»i gằn má»™t cái biến đổi chân khà thà nh DÆ°Æ¡ng cá»±c, ồ ạt từ dÆ°á»›i đánh thẳng và o ngá»±c thì Bạch Thiếu Hồng cÅ©ng cÆ°á»i lạnh trả lại. Chà ng chẳng cần váºn sức chiêu “Tuy Phong Mãn Äịa†có sẵn cả Âm lẫn DÆ°Æ¡ng tá»± Ä‘á»™ng biến đổi theo chân khà đối phÆ°Æ¡ng, bất cứ chuyển đảo tá»›i đâu nó cÅ©ng Ä‘i theo không rá»i.
DÆ°Æ¡ng đối chá»i vá»›i DÆ°Æ¡ng tất nhiên không còn vi vu nữa mà âm thanh phát ra nhÆ° sấm nổ chấn Ä‘á»™ng cả Trung Lâu, mái ngói kêu lên răng rắc gần muốn đổ sụp xuống luôn. Âm thanh “bùm†do Thiên Quân lão nhân đối chưởng vá»›i địch nhân chìm lấp chẳng còn nghe thấy, chỉ còn lại hai tiếng rú nho nhá» của hai tên bị chiêu “Tuy Phong Mãn Äịa†chấn Ä‘á»™ng xÆ°Æ¡ng cốt. Tuy váºy nhá» có Hồi Tâm Chưởng rất ngụy dị xoáy bá»›t chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ ra ngoà i nên hai tên nà y chÆ°a chết ngay, vừa lảo đảo thối lui vừa ụa lên má»™t cái sá»a soạn phun máu tÆ°Æ¡i ra khá»i miệng.
Bạch Thiếu Hồng không khá»i kinh hãi thầm, đầu óc đã sẵn sát khà nên chá»›p nhoáng nghÄ© thầm “Hồi Tâm Chưởng lợi hại thá»±c, nếu để bá»n nà y sống sót thì Ôn Tứ Hải và Tái Gia Cát cà ng thêm vây thêm cánh, tiện đây ta phải trừ khá» luôn má»›i đượcâ€.
Vì váºy chà ng không thu hồi chân khà mà há»›p má»™t hÆ¡i Âm DÆ°Æ¡ng theo phép nạp khà tống xuất toà n bá»™ hai thà nh công lá»±c tiếp phụ và o dÆ° lá»±c theo hai chiêu “Thanh DÆ°Æ¡ng Cuồng Khả†và “Thanh Âm Dục Sátâ€. Hai tên nà y chÆ°a kịp gượng ngÆ°á»i thì còn nói gì tá»›i chống đỡ, hai tay khoa loạn xạ trong không khà trÆ°á»›c khi trúng phải chưởng lá»±c sát thủ. Hai âm thanh “bá»™p†trầm khô lẫn vá»›i những tiếng răng rắc nho nhá» của xÆ°Æ¡ng cốt bị gãy nát chẳng ai nghe kịp, chỉ thấy hai khối thịt bắn tung ra hai ngã. Tiếng rú dà i lê thê của nạn nhân kết thúc bằng má»™t tiếng “sầm†dữ dá»™i do thân hình Ä‘áºp và o vách gá»— rung rinh toà n bá»™ Tá»u Lâu.
Lúc nà y diện mạo Bạch Thiếu Hồng trông rất ghê rợn, lạnh lùng xoay qua nhìn tên đệ tỠcòn lại.
Hắn chÆ°a bị Thiên Quân lão nhân đánh chết nhÆ°ng không sao đứng dáºy được, mồm miệng lÆ°ng ngá»±c tung tóe đầy máu tÆ°Æ¡i. Nhìn thấy ánh mắt của chà ng, đôi mắt tên nà o trợn ngược đầy lòng trắng hầu nhÆ° muốn ngất Ä‘i vì sợ hãi hÆ¡n là vì Ä‘au Ä‘á»›n.
Bạch Thiếu Hồng không Ä‘á»™ng lòng trắc ẩn, cháºm chạp Ä‘i tá»›i và chưởng lá»±c Ä‘Æ°a lên cao, trÆ°á»›c khi gằn giá»ng quát khẽ:
- Ngươi sám hối đi là vừa.
Thiên Quân lão nhân cÅ©ng bị ảnh hưởng sát khà của chà ng là m rùng mình má»™t cái. Trong Ä‘á»i lão thá»±c ra hai bà n tay lão dÃnh đầu máu tÆ°Æ¡i nhÆ°ng lúc đó đầu óc mê muá»™i đâu có cảm giác sát khà rùng rợn nhÆ° thế nà o. Hiện tại hồi tâm chuyển ý, Thiên Quân má»›i hối háºn vô cùng, mau miệng ngăn cản:
- Bạch tiểu tá», đừng giết hắn có được không?
Bạch Thiếu Hồng lắc đầu cÆ°á»i nhạt nhÆ°ng vẫn tôn trá»ng trả lá»i:
- Tại hạ đã giết hai sư huynh đệ của hắn, bây giỠcó tha thì oán thù cũng chẳng nhẹ đi chút nà o.
Thiên Quân lão nhân trầm giá»ng nói ngay:
- Ta cố ý để hắn sống sót cho ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u tra. Nếu hắn chịu tiết lá»™ má»i việc thì ngÆ°Æ¡i hãy tha mạng gá»i là đoái công chuá»™c tá»™i đấy.
Bạch Thiếu Hồng suy nghÄ© trong chá»›p mắt rồi gáºt đầu má»™t cái, hạ bá»›t âm giá»ng nói vá»›i tên còn lại:
- NgÆ°Æ¡i đã nghe rồi chứ? NgÆ°Æ¡i bằng lòng khai hết sá»± tháºt của Tái Gia Cát thì ta phóng thÃch ngÆ°Æ¡i ngay.
Tên nà y ôm ngực ho sù sụ, lẳng lặng suy nghĩ một chút rồi thở dà i thê thiết:
- Äã đến nông ná»—i nà y ta còn dấu ngÆ°Æ¡i là m chi. Thuần đại thúc còn rất nhiá»u hảo thủ ẩn diện chỠđợi cÆ¡ há»™i, ngÆ°Æ¡i có biết chỉ thêm táng mạng mà thôi.
Hắn chÆ°a nói trá»n câu, Bạch Thiếu Hồng đã mau miệng xen và o há»i mau:
- NgÆ°Æ¡i xÆ°ng hô lão Tái Gia Cát là Äại Thúc, nhÆ° váºy Ôn Tứ Hải là nghÄ© đệ của lão sao?
Tên đệ tá» gáºt đầu xác nháºn khà n khà n nói tiếp:
- TrÆ°á»›c kia sÆ° phụ ta tung hoà nh trên biển đông mà lòng dạ vẫn hoà i vá»ng được vang danh Trung Thổ. Má»™t lần gặp gỡ Thuần đại thúc liá»n bà máºt kết nghÄ©a đệ huynh mÆ°u đồ đại sá»±. Thuần đại thúc mở ra An Hoa Tá»u Lâu để là m tai mắt, còn thá»±c lá»±c Ä‘á»u ẩn kÃn ở Thanh Khê SÆ¡n Trang chỠđợi.
Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân giáºt mình má»™t cái, hóa ra Thuần Ngá»c Giao đã có ý định là m bá chủ giang hồ từ lâu song đầu óc tÃnh toán quá cao siêu đâm ra tháºn trá»ng, mÆ°á»i mấy năm vẫn chÆ°a ra mặt xÆ°ng tên.
Bạch Thiếu Hồng vá»™i há»i mau:
- Thanh Khê Sơn Trang ở địa phương nà o?
Thiên Quân lão nhân xua tay đỡ lá»i:
- Vá» phÃa Tây Äá»™ng Äình Hồ có má»™t địa phÆ°Æ¡ng gá»i là Tam Giáp rất hiểm trở.
Trong đó lại có má»™t khe nÆ°á»›c trong xanh gá»i là khe Thanh Khê. NhÆ° váºy Thanh Khê SÆ¡n Trang chắc chắn ở đó không sai, vừa bà máºt vừa có nguồn nÆ°á»›c cung cấp lâu dà i.
Tên đệ tá» gáºt đầu thoáng hoảng sợ, vì váºy chẳng dám dấu diếm nói thẳng ra luôn:
- Äúng váºy, ta và hai sÆ° huynh được lệnh má»i từ Thanh Khê SÆ¡n Trang tá»›i đây lo liệu cho An Hoa Tá»u Lâu, chẳng hiểu tại sao Thuần đại thúc triệu hối gấp rút sÆ° phụ vỠđể bà n soạn gì đó.
Má»™t lần nữa Bạch Thiếu Hồng lại chen lá»i há»i nhanh:
- NhÆ° váºy Thuần Ngá»c Giao có mặt ở Thanh Khê SÆ¡n Trang chứ không phải ở LÆ° SÆ¡n sao? NgÆ°Æ¡i có thấy lão ta mang theo ái nữ không?
Tên đệ tỠngơ ngác lắc đầu:
- Ta chỉ biết theo lịnh chÆ°a thấy Thuần đại thúc Ä‘i đâu hoặc trở vá» Thanh Khê SÆ¡n Trang bao giá».
Äến lượt Thiên Quân chen lá»i giải thÃch:
- Bạch tiểu tá», theo ta thì Thuần Ngá»c Giao đã có ý định Ä‘em Thuần Vân Quyên vá» Thanh Khê SÆ¡n Trang má»›i bắt đầu chữa trị cùng lúc khai thác luôn Äông Môn Song.
Lão ta muốn Ôn Tứ Hải được hưởng lợi của Ma Vân Quá»· Tá»± nên má»›i triệu táºp gấp rút nhÆ° thế.
Bạch Thiếu Hồng gáºt đầu, trầm giá»ng đầy nóng nẩy:
- May tháºt, chúng ta cứ Ä‘i LÆ° SÆ¡n thì há»ng cả rồi, bây giá» thẳng Ä‘Æ°á»ng tá»›i Thanh Khê SÆ¡n Trang là kết liá»…u tất cả ân oán cho gá»n.
Thiên Quân lão nhân gáºt đầu Æ°ng thuáºn, quay lại há»i tên đệ tá» má»™t câu nữa:
- Thanh Khê Sơn Trang có tổng cộng bao nhiêu nhân số?
Tên đệ tá» ngần ngừ má»™t thoáng má»›i trả lá»i:
- Kể vá» ngÆ°á»i thì có hÆ¡n trăm, song chÆ°a thấm và o đâu vá»›i sá»± hung hiểm của các tráºn pháp, các ngÆ°Æ¡i khôn hồn thì đừng đến đó thì hÆ¡n.
Thiên Quân lão nhân không để ý sá»± cao ngạo của hắn, hạ giá»ng quát trầm:
- Ngươi đi đi, nếu biết thân thì tìm nơi xa lạ mà sinh sống, đừng bước chân ra giang hồ nữa là hơn.
Tên đệ tá» gượng đứng dáºy thở dà i má»™t cái:
- MÆ°á»i huynh đệ ta Ä‘á»u là dân sinh nhai trên biển rá»™ng, bây giá» không trở vá» Thanh Khê SÆ¡n Trang thì thá»±c chẳng còn chá»— nà o nÆ°Æ¡ng thân được cả.
Bạch Thiếu Hồng mặc cho hắn than vãn, thấy trên bà n còn rượu thịt đầy đủ liá»n cất tiếng cÆ°á»i lá»›n:
- Sẵn đây chúng ta là m má»™t bụng no nê lấy sức đăng trình Ä‘i Tam Giáp tá» chiến vá»›i bá»n ác ma má»™t phen.
Thiên Quân lão nhân cÆ°á»i cÆ°á»i, vừa nâng chung rượu lên ngang miệng thì từ ngoà i hoa viên Ä‘á»™t ngá»™t vang lên má»™t tiếng rú thảm. Lão tiá»n bối thất sắc la to:
- Tên vừa rồi không tránh khá»i cái chết, có lẽ Ôn Tứ Hải còn lẫn quẩn đâu đây.
Chúng ta mau ra ngoà i thỠxem.
Hai ngÆ°á»i chẳng thiết tá»›i việc uống rượu nữa, lắc mình theo lối cá»a sổ ra ngoà i.
Không cần tìm kiếm cả hai đã thấy ngay cái xác sóng soà i của tên đệ tỠnằm dà i dưới đất, máu tươi vẫn còn ộc ra cuồn cuộn nhưng đôi mắt trợn trắng vô hồn từ lâu.
Bạch Thiếu Hồng liếc mắt má»™t cái nháºn ra thÆ°Æ¡ng thế, gằn giá»ng “hừ†nhá»:
- Äúng là Xa Luân Thần Chưởng, Ôn lão tặc chắc chÆ°a chạy được xa đâu. Chúng ta chia hai ngõ truy tìm hắn diệt trừ má»›i được.
Thiên Quân lão nhân lắc đầu, chỉ tay xuống đất trả lá»i luôn:
- Cứ theo dấu vết thì Ôn Tứ Hải nhắm hướng Bắc tức là chạy vỠThanh Khê Sơn Trang, chúng ta không cần phải náo loạn dân chúng ở Nhạc Dương là m gì.
Bạch Thiếu Hồng gáºt đầu, sóng vai cùng Thiên Quân lão nhân chạy thẳng. Cả hai Ä‘á»u có khinh công thượng thừa váºy mà trá»i sáng hôm sau vẫn không thấy dấu vết Ôn Tứ Hải ở đâu. Lúc sắp vượt qua má»™t tá»u quán bên Ä‘Æ°á»ng, Thiên Quân lão nhân chợt “ạ†má»™t cái, dừng chân lại luôn.
Bạch Thiếu Hồng cÅ©ng dừng bá»™, cÆ°á»i nhẹ:
- Con sâu rượu trong bụng tiá»n bối bắt đầu cắn phá rồi phải không?
Thiên Quân lão nhân lắc đầu má»™t cái, đôi lông mà y nhăn tÃt lại:
- Ta cũng có chút thèm rượu thực, nhưng khi nà o vì tiểu tiết mà quên đại sự.
Chẳng qua ta sá»±c nhá»› má»™t Ä‘iá»u, đó là Tái Gia Cát truyá»n thụ Quá»· Äiện Khinh Pháp cho Ôn Tứ Hải, chúng ta gắng sức cÅ©ng chẳng Ä‘uổi kịp đâu.
Bạch Thiếu Hồng nhá»› ra Ä‘iá»u nà y, tÆ° lá»± trả lá»i:
- Tiếc thá»±c, nếu để Ôn lão tặc vá» Thanh Khê SÆ¡n Trang báo Ä‘á»™ng thì công việc của chúng ta cà ng thêm phiá»n phức, có khi Tái Gia Cát lẩn trốn thì biết đâu mà tìm kiếm.
Thiên Quân lão nhân thở dà i phiá»n não:
- Biết thế nà o được, chúng ta cứ và o đây uống và i chum rượu để đầu óc tỉnh táo rồi hẳn tÃnh toán kế hoạch sau.
DÄ© nhiên Bạch Thiếu Hồng không phản đối bởi vì bụng dạ của chà ng cÅ©ng đã còn cà o qua mấy ngà y mê mãi trục xuất Lạc Phách Tán. Cả hai thấy chủ quán là má»™t trung niên hán tá» có vẻ lanh lợi liá»n cất tiếng há»i dò:
- Ta có một lão bằng hữu đi trước, ngươi có thấy qua đây chưa?
Trung niên chủ quán nhÃu mà y suy nghÄ© má»™t hồi, lắc đầu trả lá»i:
- Từ sáng tá»›i giá» chẳng có ai qua lại con Ä‘Æ°á»ng nà y, chắc lã lão bằng hữu của khách đã Ä‘i ngõ khác rồi.
Thiên Quân lão nhân trợn mắt có vẻ sá»ng sốt:
- Nhạc DÆ°Æ¡ng Ä‘i Tam Giáp còn con Ä‘Æ°á»ng nà o khác Æ°?
Chủ quán thay đổi nét mặt, lạnh lùng đáp luôn:
- Cái đó tiểu nhân suy Ä‘oán mà thôi bởi vì con Ä‘Æ°á»ng thiếu gì cách thức vượt núi băng ngà n, cần gì tá»›i quan lá»™.
Thiên Quân lão nhân không há»i nữa nhÆ°ng khi chủ quán Ä‘i và o trong liá»n ghé tai Bạch Thiếu Hồng nói nhá»:
- Theo ta biết con Ä‘Æ°á»ng nà y là độc đạo dẫn tá»›i Tam Giáp, thái Ä‘á»™ của tên nà y rất khả nghi. Hà … Thấy ông ta bá» dở câu nói ná»a chừng, Bạch Thiếu Hồng tiếp lá»i luôn:
- Nếu là trÆ°á»›c kia, Ãt ra hắn cÅ©ng bị tiá»n bối cho ăn và i bạt tai, tháºm chà gãy xÆ°Æ¡ng vỡ đầu là thÆ°á»ng chứ gì?
Thiên Quân lão nhân bị chà ng nói trúng tim Ä‘en, Ä‘á» mặt cÆ°á»i gượng má»™t cái:
- Thực ra cũng không cần thiết cho lắm, cứ nghĩ Ôn Tứ Hải đang ở Thanh Khê Sơn Trang là xong. Chúng ta uống rượu đi.
Cả hai Ä‘ang lúc khát nên trong loáng mắt đã uống cạn bình rượu. Thiên Quân lão nhân Ä‘áºp bà n hô lá»›n:
- Chủ quán đâu, mang thêm cho chúng ta một bình nữa đi nà o.
PhÃa trong lặng ngắt nhÆ° tá», chẳng có tiếng dạ thÆ°a khiến Thiên Quân lão nhân biến sắc đứng báºt dáºy. Mau nhÆ° chá»›p nhoáng, ông ta lÆ°á»›t ngÆ°á»i đá “binh†má»™t cái hất bay cánh cá»a tiếp giáp vá»›i phÃa sau. Bạch Thiếu Hồng còn Ä‘ang sá»ng sốt thì chợt âm thanh của Thiên Quân lão nhân vá»ng ra khẩn cấp:
- Nguy rồi, chắc đây là thủ đoạn của Ôn Tứ Hải không chừng.
Bạch Thiếu Hồng không sợ hãi mấy nhÆ°ng cÅ©ng cấp tốc lÆ°á»›t ngÆ°á»i chạy và o há»i mau:
- Tiá»n bối phát giác được cái gì thế?
Há»i xong chÃnh chà ng ngẩn ngÆ°á»i ra bởi vì trÆ°á»›c mắt là má»™t lá»— hổng rất to, chẳng thấy bóng dáng của trung niên hán tỠđâu cả. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là hắn tiếp chuyện xong đã theo lối nà y chuồn mất.
NgÆ°á»i ngay thẳng có việc Ä‘i ra ngoà i, Ä‘á»i nà o chịu Ä‘i bằng ngõ chó chui, vì váºy thoáng mắt chà ng hiểu ra nguyên ủy liá»n. Cả hai nhìn nhau má»™t cái, đồng thanh kêu hoảng:
- Rượu độc chẳng sai.
Thiên Quân kêu la xong láºp tức ngồi xếp bằng tròn toan váºn chân lá»±c hóa giải liá»n. Bạch Thiếu Hồng vá»™i và ng can ngăn:
- Nếu đúng có bà n tay của Ôn lão tặc nhúng và o thì còn nguy cÆ¡ vá» sau, tiá»n bối tÄ©nh tá»a nÆ¡i đây tức là rÆ¡i trúng ýnguyện của ác ma đó.
Thiên Quân lão nhân khen “phải†chÆ°a kịp đứng dáºy đã vá»™i “ối chà †má»™t cái, diện mạo nhăn nhó rất Ä‘au khổ. Bạch Thiếu Hồng nhá» có chân khà thượng thừa chÆ°a cảm thấy gì nhÆ°ng biết ngay chỉ má»™t thoáng nữa sẽ đến lượt mình. Vì váºy chà ng mau lẹ chá»™p lấy đầu vai Thiên Quân lão nhân tung ngÆ°á»i chạy ra khá»i quán. Trong bụng vẫn thắc mắc nên vừa chạy vừa há»i dồn:
- Tiá»n bối có cảm giác ra sao? Loại Ä‘á»™c nà y tên là gì mà phác tác nhanh quá váºy?
Thiên Quân lão nhân nhắm nghiá»n mắt váºn công nên không trả lá»i, tuy váºy da mặt cÅ©ng bắt đầu xám Ä‘en trông rất ghê rợn. Trong tình trạng khẩn cấp, Bạch Thiếu Hồng chỉ còn má»—i ý nghÄ© rá»i xa nÆ¡i nà y cà ng xa cà ng tối. Chà ng vẫn còn tinh tế nhắm ngược vá» hÆ°á»›ng Nhạc DÆ°Æ¡ng mà chạy bởi vì thế nà o địch nhân cÅ©ng không ngá» tá»›i.
Tiếc rằng má»›i được mấy trượng, chân khà váºn công khiến Ä‘á»™c chất phát tán nhanh hÆ¡n, chà ng cảm thấy kinh mạch chợt tê cứng và đầu óc bắt đầu Ä‘au nhức dữ dá»™i, không sao nhịn được phải “ối chà †má»™t tiếng.
May mắn ngay gốc cây to gần đó xuất hiện má»™t cái trang thỠđóng bằng các thân cây nhá», hoà n toà n lạnh lẽo khói hÆ°Æ¡ng. Theo thá»i gian hoang phế nó chỉ còn lại hai mảnh vải Ä‘á» phất phÆ¡ rách nát nhÆ°ng kÃch thÆ°á»›c của nó rất lá»›n, đúng là nÆ¡i ẩn nấp cá»±c kỳ bất ngá».
Bạch Thiếu Hồng không do dá»±, cố sức đẩy ngÆ°á»i Thiên Quân lão nhân và o phÃa trong rồi luồn đầu Ä‘i trÆ°á»›c, hai chân phải co lại má»›i đủ chá»— lá»t hẳn và o trong. Hai ngÆ°á»i nằm co quắp ở tÆ° thế tháºt nhục nhã nhÆ°ng chẳng ai còn thá»i gian đâu suy nghÄ© đến, cấp tốc váºn khà hóa giải Ä‘á»™c chất.
Thá»±c tình Bạch Thiếu Hồng không lo mấy vì cả chà ng lẫn Thiên Quân lão nhân Ä‘á»u biết phÆ°Æ¡ng pháp dùng khà Âm DÆ°Æ¡ng đảo lá»™n khẩu quyết tống xuất bất cứ Ä‘á»™c chất nà o ra bằng huyệt Thúc cốt nÆ¡i gan bà n chân. Chà ng chỉ lo Ôn Tứ Hải hoặc Tái Gia Cát xuất hiện bất ngá» mà thôi.
|
11-05-2009, 07:23 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
|
|
Ma Ảnh Huyá»n CÆ¡
Hồi 30
Gáºy Ông Äáºp LÆ°ng Ông
Dịch giả:Phan Huy Hùng
Nguồn: Nhanmonquan
Ở Ä‘á»i thÆ°á»ng có câu “PhÆ°á»›c bất trùng lai, há»a vô Ä‘Æ¡n chÃâ€, Bạch Thiếu Hồng có lo cÅ©ng không xong. Chà ng vừa má»›i nghÄ© váºy thì đã nghe có tiếng tà áo lạch phạch, riêng bÆ°á»›c chân má»™t nặng má»™t nhẹ chứng tá» ngoà i tên trung niên chủ quán còn có má»™t cao thủ Ä‘i kèm.
Ngay lúc đó âm thanh của Ôn Tứ Hải vang lên:
- Có thá»±c ngÆ°Æ¡i đã cho đúng liá»u lượng Nhuyá»…n Cân Tán chÆ°a?
Giá»ng nói thô hà o của tên chủ quán đáp trả:
- Bẩm sÆ° phụ, Ä‘á»i nà o đệ tá» sÆ¡ sẩy, lúc cho Nhuyá»…n Cân Tán và o rượu đã cố ý gia thêm má»™t lạng nữa đấy.
Tiếng nói của Ôn Tứ Hải có vẻ bực bội và ngạc nhiên:
- Thế thì lạ thá»±c, đáng lẽ vá»›i liá»u lượng đó hai tên ác nhân phá hoại An Hoa Tá»u Lâu của ta phải ngã lăn ra rồi má»›i phải.
Tên đệ tỠsợ hãi tìm cách biện minh:
- SÆ° phụ lão gia thấy đó, địch nhân công lá»±c tháºt ghê gá»›m nên má»›i có thể bá» chạy được sau khi trúng Nhuyá»…n Cân Tán. Biết váºy đệ tá» trút hết gói thuốc nà y cho xong.
Ôn Tứ Hải cÆ°á»i khẩy má»™t cái, lấy giá»ng bá» trên dạy dá»—:
- Trần Môn Tá» ngÆ°Æ¡i chá»› hà nh Ä‘á»™ng sai lá»i ta dặn dò. Nên biết là loại Nhuyá»…n Cân Tán nà y ta có pha cả Ảo Muá»™i HÆ°Æ¡ng và o, nếu quá liá»u địch nhân sẽ bị Ä‘iên loạn thần trà há»ng hết đại sá»± đấy.
Tên hỠTrần “dạ dạ†nhưng vẫn cố vớt vát:
- Theo ý ngu muội của đệ tỠthì, đã là địch nhân thì ta cứ thẳng tay hạ độc, lỡ điên đảo thần trà cũng chẳng sao cơ mà .
Ôn Tứ Hải cÆ°á»i “xì†má»™t cái:
- Thá»±c ra ngÆ°Æ¡i nói cÅ©ng đúng, song ở đây Thuần đại thúc của ngÆ°Æ¡i cần ngÆ°á»i tỉnh táo chứ không cần ngÆ°á»i Ä‘iên đâu.
Äá»™t nhiên lão đổi giá»ng quát lá»›n:
- Hay là ngÆ°Æ¡i đã lá»™ hình tÃch ra rồi, vì váºy địch nhân giả vá» uống hết rồi cao bay xa chạy?
Gã há» Trần trả lá»i bằng má»™t giá»ng cá»±c kỳ kinh hoảng:
- Không phải, không phải. Äệ tỠđứng ra phụ trách cái quán nà y đã lâu chẳng để lá»™ tà gì mình là ngÆ°á»i trong giá»›i giang hồ cả. Vả lại đệ tá» mắt thấy rõ rà ng hai tên cÆ°á»i nói uống luôn mấy chung nên má»›i yên tâm bá» Ä‘i bẩm báo sÆ° phụ cÆ¡ mà .
Ôn Tứ Hải lẩm bẩm “lạ tháºt, lạ tháºt†rồi trầm giá»ng nói lá»›n:
- Ta tin ngÆ°Æ¡i nói tháºt do đó địch nhân có công lá»±c cao siêu đến đâu cÅ©ng ngã lăn quanh quẩn đâu đây thôi, mau lên ngá»n cây quan sát xem.
Bạch Thiếu Hồng nghe tiếng gió nhảy lên thì thở phà o má»™t cái vởi vì quả tình Nhuyá»…n Cân Tán pha trá»™n vá»›i Ảo Muá»™i HÆ°Æ¡ng tuy là không có tiếng tăm mấy nhÆ°ng rất khó dồn ép nó chạy thoát ra. Mấy lần cứ đến gần huyệt Thúc Cốt nó chợt tản mạn theo chân khà chạy ngược trở lại Äan Äiá»n ẩn trốn. Chà ng đã thế, tất nhiên Thiên Quân lão nhân khó khăn hÆ¡n nhiá»u, mồ hôi toát ra đầy ngÆ°á»i mà tứ chi chẳng thể nà o cục cá»±a lấy má»™t tÃ. Nên nhá»› chữ Cân chÃnh là gân thịt, do đó Ä‘á»™c chất thấm và o từng sá»› gân sẽ rất khó cho chân khà chui qua trục xuất, nạn nhân tê liệt năm bảy ngà y cÅ©ng chÆ°a cá» Ä‘á»™ng được bình thÆ°á»ng.
Bạch Thiếu Hồng mừng rỡ không lâu bởi vì ngay lúc đó tên hỠTrần lớn tiếng bẩm báo:
- SÆ° phụ, quanh đây mấy dặm đệ tá» Ä‘á»u thuá»™c là u từng gốc cây ngá»n cá» hết.
Chắc chắn địch nhân không lẩn trốn vá» phÃa nà y đâu, có khi dùng thủ Ä‘oạn cao siêu chạy thẳng hÆ°á»›ng Bắc để đánh lạc sá»± truy tầm của chúng ta đó.
Ôn Tứ Hải cất tiếng cÆ°á»i gian hiểm:
- Ta chÆ°a biết mình nổi nhÆ°ng biết ngÆ°á»i thì thừa sức, vá»›i đầu óc của hai địch nhân nà y thế nà o cÅ©ng chạy ngược trở lại chứ không sai. NgÆ°Æ¡i chịu khó tìm tháºt kỹ Ä‘i.
Bạch Thiếu Hồng được ngÆ°á»i ta khen mà ngấm ngầm kêu khổ, tÃnh ra sá»± khôn ngoan của chà ng chỉ là hạt bụi trong túi lão hỠÔn, chÆ°a vá»™i nói đến cao nhân Tái Gia Cát nổi tiếng giang hồ còn thủ Ä‘oạn đến đâu nữa.
Cà ng lo lắng chân khà thiếu chuyên nhất láºp tức Nhuyá»…n Cân Tán chạy hết và o Äan Äiá»n, từng nấc má»™t từ từ xông lên não óc khiến suýt nữa chà ng rÆ¡i và o trạng thái mÆ¡ mà ng, bất tri bất giác.
Äúng là há»a vô Ä‘Æ¡n chà chẳng sai, ngay lúc đó tên há» Trần quả quyết nói lá»›n:
- Äệ tá» xem xét rất kỹ, quyết địch nhân chẳng có lẩn trốn quanh vùng nà y.
Ôn Tứ Hải “ạ†khan má»™t tiếng, trầm giá»ng cắt ngang:
- Nếu ngÆ°Æ¡i là tiểu tá» vừa rồi, lÆ°ng báºn cõng thêm lão già thì trốn đâu là hay nhất, Ãt bị nghi ngá» nhất?
Vá»›i câu há»i khó nà y, tên há» Trần lúng túng thấy rõ, áºm ừ trong miệng rất lâu má»›i buá»™t miệng nói ra:
- Äệ tá» ngu xuẩn tÃnh toán bằng lão sÆ° phụ thế nà o được, nếu bế tắc quá có lẽ… có lẽ… sẽ chui và o trang thá» Cô Hồn nà y là tiện nhất.
Bạch Thiếu Hồng Ä‘ang giáºt mình toát cả mồ hôi thì Ôn Tứ Hải cất tiếng cÆ°á»i ngất:
- Hay lắm, có thế mà ngÆ°Æ¡i cứ ngáºp ngừng mãi, theo ta xuống lục soát mau.
Không cần nói ra cÅ©ng biết Bạch Thiếu Hồng kinh hoang tá»›i mức nà o. Chà ng cấp tốc dùng chân khà phong bế tất cả huyệt đạo ra và o Äan Äiá»n, tạm thá»i xoay chuyển đầu óc đối phó vá»›i hiện trạng nguy cấp sắp xảy ra. Äảo lá»™n hà ng trăm ý tưởng mà hoà n toà n bế tắc, Bạch Thiếu Hồng thầm than dà i:
- “Có lẽ số mạng của ta và Thiên Quân tá»›i đây đã hết nên má»›i xui khiến gặp hai tên ác nhân, tinh ma đến mức nhÆ° váºyâ€.
Chà ng không thể nối tiếp tÆ° tưởng được nữa bởi vì đã có tiếng chân tên đệ tá» chạm đất. ChÆ°a đến má»™t tÃch tắc hắn đã thất thanh la lá»›n:
- Äịch nhân ở đây rồi, sÆ° phụ quả là thần cÆ¡ diệu toán thá»±c.
NÆ°á»›c đến chân không nhảy cÅ©ng chết, Bạch Thiếu Hồng thấy tên há» Trần chẳng úy kỵ tà nà o tiến sát trang thá» liá»n nghiến răng xuất phát má»™t chưởng đánh thẳng và o ngá»±c hắn. Liá»u mình dùng chân khà lúc nà y tức là mở rá»™ng cá»a huyệt đạo cho Ä‘á»™c chất tha hồ hoà nh hà nh nhÆ°ng chà ng chẳng có cách nà o hay hÆ¡n.
NgỠđâu Nhuyá»…n Cân Tán được tháo cÅ©i sổ lồng ồ ạt chạy theo chân khà ra huyệt Lao Cung. Do đó nghe “bùm†má»™t tiếng, tên đệ tá» há» Trần láºp tức rú lên thảm thiết, thân hình bắn thẳng vá» sau hÆ¡n trượng rồi rÆ¡i xuống đất “sầm†má»™t cái. Cứ theo hiện trạng đó hắn đã vong mạng thẳng cẳng mà chẳng biết bẩm báo thế nà o vá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng.
Bạch Thiếu Hồng liá»u lÄ©nh xuất chưởng Ä‘inh ninh sau đó mình sẽ bị Nhuyá»…n Cân Tán bá»™c phát nhÅ©n cả gân cốt liá»n, ngỠđâu thân thủ lại có vẻ nhẹ bá»›t má»›i thá»±c kỳ lạ.
Vì váºy chà ng ngÆ¡ ngẩn mất và i giây phút, lúc đó Ôn Tứ Hải đã hạ thân kịp thá»i.
Lão chưa vội động thủ kinh ngạc quát trầm:
- Tiểu tá» giá»i tháºt, ngÆ°Æ¡i đã trúng Nhuyá»…n Cân Tán và Ảo Muá»™i HÆ°Æ¡ng mà vẫn đánh chết ngÆ°á»i của ta thì ghê gá»›m thá»±c. Hà , tá»™i ác đáo đầu ta không tha thứ cho ngÆ°Æ¡i được nữa.
Bạch Thiếu Hồng coi sống chết không ra gì, lúc nãy lại nghe lão gian tặc nói có ý định bắt sống mình nên hững há» cÆ°á»i khẩy má»™t cái:
- Không tha thứ được thì ngÆ°Æ¡i là m gì ta nà o, có giá»i thì đánh chết ta Ä‘i?
Ôn Tứ Hải thoáng sá»ng sá» và bối rối, đôi mắt cứ đảo quanh hoà i, vô tình liếc thấy thân hình thấp thoáng sau tấm mà n của cái trang thá». Lão chợt lạnh hẳn sắc mặt:
- Tiểu tá» táo gan dám thách thức Tứ Hải Äại VÆ°Æ¡ng thì ngu ngốc vô cùng. NgÆ°Æ¡i tưởng ta không dám sát hại hay sao? Hà hà , nói thá»±c cho ngÆ°Æ¡i biết, ta hà nh Ä‘á»™ng thế nà o Thuần nghÄ©a huynh cÅ©ng không dám trách cứ ta đâu. Huống hồ gì không có ngÆ°Æ¡i thì vẫn còn Äông Môn Song và Thiên Quân thừa đủ cho ta và Thuần nghÄ©a huynh há»c há»i rồi.
Bạch Thiếu Hồng thoáng chấn Ä‘á»™ng kinh hoảng. Chà ng vá»™i chu lÆ°u chân khà thấy nó chỉ giảm bá»›t chứ tứ chi chÆ°a nhÅ©n liệt thì hÆ¡i yên tâm cÆ°á»i nhạt:
- NgÆ°Æ¡i nói hay lắm, chỉ sợ miệng lá»›n mà tay má»m mà thôi.
Ôn Tứ Hải vốn là kẻ cÆ°á»ng đạo rất tà n nhẫn, mÆ°á»i mấy năm nay đóng vai chủ quán nhịn nhục đã nhiá»u nên bây giá» sát khà nổi lên đùng đùng. Lão không nói không rằng hữu chưởng đánh chéo qua má»™t bên bằng chiêu Nhược Tiên Má»™ Quyển, trong Xa Luân Thần Chưởng. Chân khà đi vòng từ trái sang phải ồ ạt nhÆ° sấm Ä‘á»™ng không những tấn công cả ngá»±c chà ng mà còn uy hiếp luôn mấy đại huyệt sau lÆ°ng nữa.
DÄ© nhiên còn nÆ°á»›c còn tát, Ä‘á»i nà o Bạch Thiếu Hồng chịu chết má»™t cách dá»… dà ng.
Chà ng nghiến răng dùng toà n lực xuất chiêu “Xuân Phong Hướng Thủ†ra chống đỡ.
Tuy rằng chân khà không được hùng háºu nhÆ° trÆ°á»›c nhÆ°ng vẫn còn ghê gá»›m hÆ¡n cả các tay cao thủ hạng nhất giang hồ. Chà ng Ä‘inh ninh phải duy trì được và i chiêu thức, ngỠđâu chỉ nghe âm thanh “bụp†má»™t cái giống nhÆ° tiếng trống. Bao nhiêu chân khà Cà n Khôn Huyá»n CÆ¡ Ä‘á»u bị lôi kéo và o khoảng không mất tÃch, trong khi chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng vẫn tồn tại má»™t Ãt âm thầm đánh thẳng và o ngá»±c mình “bốp†má»™t cái thá»±c mạnh.
Bạch Thiếu Hồng không sao nhịn nổi Ä‘au Ä‘á»›n phải kêu lên “ối chà †má»™t cái, lảo đảo thối lui năm sáu bÆ°á»›c. Rốt cuá»™c “oẹ†chút máu tÆ°Æ¡i và ngồi “bịch†xuống đất má»›i hóa giải được hết chấn Ä‘á»™ng trong ngÆ°á»i.
Ôn Tứ Hải từ từ bÆ°á»›c tá»›i, diện mạo méo mó theo nụ cÆ°á»i Ä‘á»™c ác trông thá»±c rùng rợn:
- Bây giá» ngÆ°Æ¡i đã biết trá»i cao đất dà y là gì chÆ°a?
Bạch Thiếu Hồng không thèm trả lá»i bởi vì chà ng Ä‘á»™t nhiên có cảm giác Nhuyá»…n Cân Tán chạy loạn xạ trong kinh mạch. Có lẽ nó bị chấn Ä‘á»™ng nên cá»±c kỳ kinh hoảng, chá»›p mắt đã xô nhau chạy vá» Äan Äiá»n ẩn núp. Nhá» váºy chà ng tụ táºp được má»™t chút chân khÃ, trong lòng xoay chuyển tìm cách đả thÆ°Æ¡ng địch thủ trÆ°á»›c khi chết má»›i hả dạ.
Chà ng đã có chủ ý nên khi Ôn Tứ Hải Ä‘Æ°a cao tay sá»a soạn đánh xuống vẫn lẳng lặng nhắm mắt chứ không đối phó.
Lão gian tặc không vì thế mà động lòng, vừa cÆ°á»i ghê rợn vừa Ä‘áºp tay thẳng cánh, tháºm chà không thèm dùng tá»›i Xa Luân Thần Chưởng hoặc Hồi Tâm Chưởng cho mất công. Bao nhiêu chân khà dồn hẳn và o lòng bà n tay biến thà nh cái chùy sắt, Ôn Tứ Hải quyết chỉ má»™t đòn nà y là đủ Ä‘Æ°a hồn địch nhân vá» chÃn suốt.
Bạch Thiếu Hồng tÃnh toán rất chÃnh xác, ngấm ngầm chuyển toà n lá»±c ra tay tuy lúc đó Nhuyá»…n Cân Tán ồ ạt chạy theo chân khà vẫn không chú ý lắm. Vừa lúc chưởng lá»±c của Ôn Tứ Hải chỉ còn cách ngá»±c chà ng hai tấc, chà ng mau nhÆ° chá»›p đẩy ngược chưởng lá»±c của mình lên cùng vá»›i cái cÆ°á»i gằn đầy sát khÃ.
Bạch Thiếu Hồng đã tÃnh kỹ nên không dám đánh và o bụng hoặc ngá»±c mà nhắm thẳng và o mặt mÅ©i, nếu không đủ sức giết chết lão cÅ©ng đủ hủy hoại toà n bá»™ dung mạo.
Mặt mÅ©i đã méo mó thì rất khó sá»a chữa, lão hỠÔn nà y sẽ chịu Ä‘á»±ng cảnh ê chá» khi chÆ°á»ng mặt ra giang hồ. Vì váºy Ôn Tứ Hải kinh hoảng vô cùng, nhÆ°ng may là Xa Luân Thần Chưởng đã quen chuyển đảo quái dị nên trong lúc bất ngá» vẫn kịp Ä‘Æ°a lên má»™t phần chân khà cong ngược lên đánh bạt chưởng lá»±c của chà ng qua má»™t bên.
Tất cả cá» Ä‘á»™ng cùng suy nghÄ© Ä‘á»u mau nhÆ° chá»›p nhoáng, do đó chỉ nghe hai âm thanh “bá»™p†giống nhau nhÆ°ng khác vá» kết quả. Ná»a phần chưởng lá»±c của Ôn Tứ Hải đánh trúng ngá»±c chà ng, tuy không mạnh lắm song lúc đó chà ng không còn chân khà bảo vệ nên xÆ°Æ¡ng cốt kêu lên răng rắc hầu nhÆ° muốn gãy nát ra hết. Bạch Thiếu Hồng nà y cá»±c kỳ gan lì, chỉ “hự†lên má»™t cái rồi ngã báºt ra sau chết giấc chứ không há» rú thảm nhÆ° thÆ°á»ng lệ. Riêng tiếng “bá»™p†kia là do hai luồng chưởng lá»±c đụng chạm hóa giải nhau, Ôn Tứ Hải chỉ bị dÆ° phong tát trúng mặt Ä‘au rát nhÆ° kim châm mà thôi, chẳng há» bị tổn hại da thịt chút nà o.
Äang tức giáºn lại còn bị Ä‘au, Ôn Tứ Hải cất tiếng cÆ°á»i ngất tỠý hung dữ tá»›i cá»±c Ä‘á»™, chầm cháºm bÆ°á»›c lên ná»a thÆ°á»›c nhìn Bạch Thiếu Hồng khen mỉa:
- Ta nói tiểu tá» nà y ngoan cố chẳng sai, bây giá» có giá»i thì chống đối nữa xem nà o.
Trong khi nói, lão mau lẹ Ä‘Æ°a tay lên cao chứng tá» lá»i nói chỉ là thuáºn miệng, thá»±c sá»± giết ngay chà ng má»›i hả giáºn.
Thiên Quân trải qua thá»i gian đã hÆ¡i cá» Ä‘á»™ng được tà chút, cố gắng đạp chân lê ngÆ°á»i ra trang thá» Cô Hồn, miệng lắp bắp tìm lá»i ngăn cản nhÆ°ng lá»±c bất tòng tâm.
Thân hình chẳng xê dịch thêm tà nà o nữa và lá»i nói cÅ©ng thá»u thà o nhÆ° hÆ¡i gió chẳng ai nghe thấy.
Bà n tay Ôn Tứ Hải hạ xuống lÆ°ng chừng chưởng phong bắt đầu rÃt lên ù ù thì Ä‘á»™t ngá»™t lão ta giáºt nảy mình lên má»™t cái. Âm thanh ù ù tắt hẳn cùng vá»›i hai đầu gối chợt nhÅ©n ra nhÆ° ngÆ°á»i không xÆ°Æ¡ng, lão đảo té quị xuống đất. Diá»…n biến kỳ lạ và bất ngá» khiến Thiên Quân lão nhân cứ trợn tròn mắt nhìn giống nhÆ° Ä‘ang mÆ¡ ngủ. Mãi sau nghe lá»t tiếng thá»u thà o của Ôn Tứ Hải má»›i hiểu ra má»i việc:
- Nguy rồi, ta bị Nhuyễn Cân Tán quất ngược trở lại chứ chẳng sai.
Thì ra vừa rồi bao nhiêu Nhuyá»…n Cân Tán cá»™ng vá»›i Ảo Muá»™i HÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp phát tác, vẫn còn nguyên hiệu lá»±c theo chân khà của Bạch Thiếu Hồng xâm nháºp ngÅ© quan Ôn Tứ Hải mà lão không hay. Lão gian tặc lại cố sát nên dồn chân khà ra chưởng lá»±c toà n bá»™ huyệt đạo thân thể bá» trống nên Ä‘á»™c chất tha hồ phát tán thá»±c mau lẹ. DÄ© nhiên Ôn Tứ Hải có thuốc giải vì váºy sau khi ngồi bệt xuống đất, mau lẹ sá» và o ngá»±c tìm kiếm giải dược liá»n. Tiếc rằng gân cốt tứ chi đã nhÅ©n liệt trong chá»›p mắt nên cá» Ä‘á»™ng của lão cá»±c kỳ vụng dại, bà n tay sá» soạng hoà i mà vẫn chÆ°a thò và o được miệng túi. Lão nghiến răng nghiến lợi khiến gân mặt nổi lên xanh lè, cố gắng Ä‘iá»u khiển bà n tay cá» Ä‘á»™ng tháºt chÃnh xác mãi mà không xong.
Tuy nhiên đây lại là cuá»™c chạy Ä‘ua vá»›i thá»i gian, Bạch Thiếu Hồng tỉnh dáºy trÆ°á»›c thì Ôn Tứ Hải táng mạng, ngược lại lão ác ma tìm được giải dược trÆ°á»›c thì chà ng thiếu niên mÆ°á»i phần khó sống. Vì váºy Thiên Quân lão nhân cá»±c kỳ bối rối và kinh hoảng, chẳng biết khà lá»±c do đâu phát sinh rốt cuá»™c cÅ©ng lăn ngÆ°á»i rá»›t khá»i trang thá». Lão tiá»n bối tá»± xÆ°ng là Äế Quân cá»±c kỳ kiêu ngạo hiện tại phải dùng cả tứ chi bò lết nhÆ° rắn trÆ°á»n, vô cùng thảm hại, váºy mà mãi chÆ°a tá»›i được chá»— Ôn Tứ Hải Ä‘ang ngồi váºn khà mò mẫn.
Trong lúc đó đầu óc ông ta cũng xoay chuyển không ngừng chẳng biết rồi đây tới nơi sẽ dùng cái gì đánh chết được địch nhân. Chân khà tiêu tan, tứ chi rũ liệt giống như trẻ sơ sinh thì có võ khà trong tay cũng chưa chắc hạ thủ được huống hồ gì hai tay trắng.
Do đó lúc bò qua xác tên đệ tá» há» Trần, Thiên Quân lão nhân chợt thấy gói thuốc trong ngá»±c hắn rÆ¡i ra liá»n Ä‘á»™ng tâm la thầm:
- Chắc chắn đây là Nhuyễn Cân Tán, chi bằng ta dùng nó là m võ khà là tiện nhất.
NghÄ© thế nà o Thiên Quân lão nhân láºp tức thi hà nh, sá»±c lá»±c nhỠở sá»± hÆ°ng phấn tăng cÆ°á»ng thêm má»™t chút, thoáng mắt đã bò tá»›i trÆ°á»›c mặt Ôn Tứ Hải.
Thiên Quân lão nhân bất giác sá»±c cÆ°á»i, thá»u thà o nói chẳng ra lá»i:
- Hôm nay là lần đầu tiên ta tá»± tay phục thuốc cho ngÆ°á»i khác đấy, chỉ tiếc rằng nó không phải bổ dược mà thôi.
Tuy tay chân má»›i phục hồi khà lá»±c được hai phần, Thiên Quân lão nhân hà nh sá»± rất mau lẹ, má»™t tay bóp mÅ©i Ôn Tứ Hải, má»™t tay tống luôn gói thuốc và o miệng. Lão gian tặc nà y đã chẳng còn khà lá»±c la lối lại bị nghẹt thở Ä‘Ã nh nuốt á»±c và o bụng rồi lăn quay ra bất Ä‘á»™ng luôn. Thiên Quân lão nhân thở phà o má»™t cái giống nhÆ° ngÆ°á»i vừa khiêng khối đá, thân hình bất giác cÅ©ng nhÅ©n cả ra lăn xuống đất nằm thở cùng vá»›i Bạch Thiếu Hồng và Ôn Tứ Hải.
Thá»i gian trôi qua rất mau, mãi đến giá» Thân mà ba thân ngÆ°á»i vẫn nằm xếp lá»›p chÆ°a ai đứng dáºy nổi. Äáng lẽ ra Bạch Thiếu Hồng phải là ngÆ°á»i lai tÄ©nh trÆ°á»›c bởi vì ná»™i thÆ°Æ¡ng không đến nổi nặng lắm song trong trÆ°á»ng hợp nà y có cả Nhuyá»…n Cân Tán kết hợp nên thiếp Ä‘i rất lâu. Thiên Quân lão nhân cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy, việc trục xuất Nhuyá»…n Cân Tán chÆ°a xong đã vá»™i và ng váºn khà vô hình chung để Ä‘á»™c chất xâm nháºp mạnh hÆ¡n, tất nhiên thá»i gian hóa giải sẽ tăng lên gấp đôi gấp ba.
Rất may là cả hai không nháºn ra Ôn Tứ Hải lồm cồm bò dáºy, nếu không lại má»™t phen chấn Ä‘á»™ng cá»±c kỳ kinh hoảng nữa. Lão gian tặc nà y chẳng hiểu vì sao cá» Ä‘á»™ng rất thong thả, liếc nhìn ba cái xác bất Ä‘á»™ng nằm la liệt nhÃu mà y “ủa†má»™t cái:
- Sao lại có ngÆ°á»i nằm ngoà i đồng hoang mà ngủ được kìa?
Hình nhÆ° Ôn Tứ Hải quên hết má»i chuyện quá khứ vá»— trán dáºm chân cố nhá»› hoà i mà không xong. Rất lâu sau lão chợt sáng mắt lên lẩm bẩm:
- Äúng rồi, ta phải hạ sát hắn ngay má»›i được.
Thì ra Thiên Quân lão nhân vô tình cho lão uống Nhuyá»…n Cân Tán và Ảo Muá»™i HÆ°Æ¡ng quá liá»u lượng khiến nó kÃch thÃch não bá»™ cá»±c mạnh biến thà nh Ä‘iên loạn mê muá»™i chẳng nhá»› được quá khứ nữa. Duy nhất ý nghÄ© phải giết cho bằng được địch thủ là ý nghÄ© cuối cùng nên lão gian tặc còn nhá»› lá» má» mà thôi. Lão chợt “ủa†má»™t cái kinh ngạc lẩm bẩm:
- Äúng là phải giết nhÆ°ng giết ai má»›i được chứ?
Cà ng suy nghÄ© đầu óc cà ng thêm rối rắm, Ôn Tứ Hải lần lượt ngắm nghÃa diện mạo từng ngÆ°á»i, rốt cuá»™c vẫn thấy xa lạ hoà n toà n nên thở dà i ngồi dá»±a gốc cây ngÆ¡ ngác nhìn ra tứ phÃa.
Thêm má»™t giá» nữa trôi qua, sÆ°Æ¡ng lam lạnh lẽo của sÆ¡n lâm bắt đầu phủ xuống, nhá»› đó Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân cùng tỉnh dáºy má»™t lượt. Cả hai bắt gặp cái nhìn chăm chú của Ôn Tứ Hải thì kinh hoảng giáºt bắn cả ngÆ°á»i nhìn nhau thất vá»ng.
Ngay lúc đó lão gian tặc Ä‘á»™i lốt chủ nhân An Hoa Tá»u Lâu trầm trầm há»i trÆ°á»›c:
- Các ngươi là ai, tại sao nằm đây ngủ say như chết, không sợ thú dữ ăn thịt sao?
Dĩ nhiên Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân đâu có biết nguyên ủy, ngơ ngác nhìn nhau lần nữa.
Ôn Tứ Hải không thấy trả lá»i sầm mặt quát lá»›n:
- Các ngÆ°Æ¡i có phải địch nhân hay không mà chẳng chịu trả lá»i ta?
Bạch Thiếu Hồng vốn tÃnh nóng nảy đã toan gằn giá»ng xác nháºn rồi đến đâu cÅ©ng mặc. Ngay lúc đó Thiên Quân lão nhân vá»™i vã xen lá»i đáp luôn:
- DÄ© nhiên là không phải, sở dÄ© bá»n ta không trả lá»i là vì trong ngÆ°á»i còn rất mệt má»i.
Ôn Tứ Hải “ạ†má»™t cái nghiêng đầu há»i tiếp:
- Äược lắm, các ngÆ°Æ¡i mệt má»i vì ngủ quá nhiá»u phải không?
Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân nhìn nhau cÆ°á»i nhÆ° mếu, cả hai cùng mẫn tiệp nên nháºn ra sá»± khác lạ liá»n. Sau khi gáºt đầu ra hiệu đã hiểu ý, Bạch Thiếu Hồng liá»n nhân câu nói vừa rồi trả lá»i luôn:
- Không phải đâu, bá»n tại hạ bị địch nhân đánh bị thÆ°Æ¡ng nên má»›i mệt má»i đấy chứ.
Nhắc tá»›i hai tiếng “địch nhân†nhãn quang Ôn Tứ Hải chợt rá»±c sáng, đứng dáºy gáºt đầu má»™t cái:
- Hay lắm, ta cũng đang tìm kiếm địch nhân, chẳng hay tên hỠcủa địch nhân là gì?
Bạch Thiếu Hồng thở phà o má»™t cái, cứ theo tình trạng nà y thì chà ng và Thiên Quân hoà n toà n thoát khá»i tai nạn bất ngá», miá»…n là đừng để Ôn Tứ Hải Ä‘iên cuồng tấn công là được. Cùng vá»›i ý nghÄ© đó, Thiên Quân lão nhân chợt hạ giá»ng nói nho nhá»:
- Tránh voi chẳng xấu mặt nà o, ngươi đừng tự ái đấy.
Thá»±c ra Bạch Thiếu Hồng không bao giá» dùng tá»›i thủ Ä‘oạn xảo quyệt nhÆ°ng trong tình trạng nà y Ä‘Ã nh phải gáºt đầu trả lá»i Ôn Tứ Hải:
- Äịch nhân của bá»n tại hạ há» Thuần tên Ngá»c Giao, ngoại hiệu là Tái Gia Cát.
Ôn Tứ Hải giáºt bắn ngÆ°á»i lên chá»›p mắt mấy cái tá» vẻ vui mừng:
- Äúng rồi, Thuần Ngá»c Giao Tái Gia Cát nghe quen lắm, chÃnh là địch nhân của ta rồi.
Lão sầm mặt quay lại quát há»i ầm Ä©:
- Hiện giá» Thuần Ngá»c Giao ở đâu, ngÆ°Æ¡i có biết không?
Câu trả lá»i của Bạch Thiếu Hồng vừa rồi nếu có ngÆ°á»i nghe được cÅ©ng không thể bắt bẻ chà ng gian xảo khÃch bác vì chÃnh là sá»± thá»±c má»™t phần. Chẳng ngỠđầu óc Ä‘iên loạn của Ôn Tứ Hải khi được nhắc đến danh tá»± nà y thì liá»n nhá»› ra, lẩn lá»™n vá»›i ý nghÄ© quyết tâm hạ sát địch nhân thà nh ra trá»› trêu rất kỳ lạ.
Thiên Quân lão nhân sợ rằng chà ng từ chối không nói nên vá»™i đỡ lá»i:
- Hiện giá» Thuần Ngá»c Giao ở Thanh Khê SÆ¡n Trang, ngÆ°Æ¡i có biết nÆ¡i đó không?
Ôn Tứ Hải nhÃu mà y lục lá»i trà nhá»›, miệng cứ lẩm bẩm bốn chữ “Thanh Khê SÆ¡n Trangâ€. Äá»™t nhiên lão ta rú lên má»™t tiếng rùng rợn:
- Nhá»› ra rồi, nhá»› ra rồi. Ta phải đến đó giết chết địch nhân Thuần Ngá»c Giao má»›i được.
Tâm thần cà ng thêm há»—n loạn vì sát khà thôi thúc, rú xong Ôn Tứ Hải lắc ngÆ°á»i má»™t cái rất đẹp mắt, thân hình còn lÆ¡ lá»ng trên không đã nghiêng ngÆ°á»i vá»t vá» phÃa trÆ°á»›c nhanh nhÆ° chá»›p giáºt.
Thiên Quân lão nhân bất giác phải khen lớn:
- Quá»· Äiện Khinh Phát thượng thừa tháºt.
Bạch Thiếu Hồng trầm tÆ° vá»›i ý nghÄ© khác, trầm giá»ng há»i Thiên Quân lão nhân:
- Nếu Ôn Tứ Hải Ä‘iên cuồng giết chết Thuần Ngá»c Giao thì e rằng Thuần cô nÆ°Æ¡ng oán trách tại hạ mất, chúng ta Ä‘uổi theo ngăn cản Ä‘i.
Thiên Quân lão nhân không có vẻ vá»™i vã, Ä‘iá»m nhiên gáºt đầu:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải Ä‘uổi theo nhÆ°ng chẳng cần ngăn cản là m gì. Chúng ta dùng Ôn Tứ Hải nhÆ° má»™t công cụ phá quấy Thuần Ngá»c Giao và tìm ra Thanh Khê SÆ¡n Trang má»™t cách dá»… dà ng hÆ¡n.
Bạch Thiếu Hồng vẫn không hết băn khoăn chứng tá» tình cảm của chà ng dà nh cho Thuần Vân Quyên đã đến mức sâu Ä‘áºm:
- Tại hạ chỉ sợ Thuần Ngá»c Giao sÆ¡ hở để lão Ôn tặc hạ thủ bất ngá» thì bao nhiêu bà máºt của ông ta chìm sâu và o đất Ä‘en hết. Thuần cô nÆ°Æ¡ng hiểu cho thì tốt, bằng không sẽ oán háºn tại hạ suốt Ä‘á»i đấy.
Thiên Quân lão nhân ngá»a mặt nhìn trá»i, hiện tại mà n đêm bắt đầu phủ xuống Ä‘en tối cả núi rừng. Ông ta chầm cháºm giải thÃch:
- Ôn Tứ Hải tuy Ä‘iên đảo đầu óc nhÆ°ng thân thể vẫn khá»e mạnh tất nhiên khó tránh được cảm giác đói khát, chúng ta cứ thong thả đến Bình Lạc Trấn là sẽ gặp ngay chẳng cần phải vá»™i vã.
Lão tiá»n bối hắng giá»ng má»™t cái má»›i chịu nói tiếp vấn Ä‘á»:
- Riêng việc Thuần cô nÆ°Æ¡ng thì ngÆ°Æ¡i đừng lo. Tiếng là nghÄ©a huynh đệ song Thuần Ngá»c Giao coi Ôn Tứ Hải nhÆ° thuá»™c hạ, do đó vẫn để ý Ä‘á» phòng từng li từng tÃ.
Lão Ä‘iên không dá»… hạ thủ được Tái Gia Cát lắm thủ Ä‘oạn đó đâu, vả lại võ công của lão nhÆ° Xa Luân Thần Chưởng hay Quá»· Äiện Khinh Pháp Ä‘á»u do Tái Gia Cát truyá»n thụ thì biết rõ nhÆ° lòng bà n tay váºy.
Nghe Thiên Quân lão nhân thuyết lý một hơi, Bạch Thiếu Hồng hơi khoan tâm sóng vai cùng nhau chạy thẳng vỠhướng Tam Giáp.
Bình Lạc Trấn không cách xa Nhạc Dương mấy nên chưa tới giỠHợi cả hai đã đến nơi.
Má»™t trấn nhá» tất nhiên chẳng có bao nhiêu tá»u quán, nhất là Ôn Tứ Hải đã quen thói phong lÆ°u trong lốt chủ nhân má»™t đại Tá»u Lâu nên hai ngÆ°á»i thong thả nhắm hÆ°á»›ng Tá»u Quán sang trá»ng nhất tên là Cá»u Giang bÆ°á»›c và o.
Chẳng nhìn đâu xa, Thiên Quân lão nhân báºt cÆ°á»i nhá» má»™t tiếng bởi vì đúng y dá»± Ä‘oán, Ôn Tứ Hải trải qua má»™t ngà y mệt má»i Ä‘ang ngồi trong góc ăn uống nhồm nhoà ng.
Bạch Thiếu Hồng tuy khen thầm Thiên Quân lão nhân nhưng miệng than dà i:
- Má»™t lão gia trang nhã của An Hoa Tá»u Lâu giá» mất hết nhân tÃnh, ăn nhÆ° hổ đói thá»±c là bi thảm vô cùng, chẳng còn tà sÄ© diện nà o cả.
Thiên Quân lão nhân ngồi xuống ghế xong xuôi má»›i trầm giá»ng trả lá»i, giống nhÆ° tá»± cảm thán các hà nh Ä‘á»™ng của mình trÆ°á»›c đây váºy:
- Con ngÆ°á»i khi đã tham lam thì trÆ°á»›c sau cÅ©ng sẽ mất dần nhân tÃnh, có gì khác lạ đâu.
Lúc đó Ôn Tứ Hải có nhìn thấy hai ngÆ°á»i nhÆ°ng ánh mắt ngÆ¡ ngác lạc thần hình nhÆ° đã quên sạch mất rồi, cứ cắm đầu ăn uống tiếp.
Rượu và o cà ng nhiá»u đầu óc cà ng muốn nghÄ© ngÆ¡i, rốt cuá»™c Bạch Thiếu Hồng và Thiên Quân lão nhân ăn uống chÆ°a xong bữa thì Ôn Tứ Hải đã gục xuống bà n ngủ thiếp Ä‘i từ bao giá». Thiên Quân lão nhân Ä‘Ã nh phải gá»i tiểu nhị tá»›i thu xếp cho lão má»™t phòng nghỉ ngÆ¡i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãåîìåòðèÿ, àíåãäîòû, äîñóã, äîñòàâêà, Ä‘á»™c cô hồng, êâàðòèð, êîëüöà, êîíäèöèîíåð, íèæíåå, ma anh huyen co-4vn.eu, ma Ảnh huyá»n cÆ¡, ñíîóáîðä, ñòðîèòåëüñòâå, ýíåðãèÿ |
| |