17-12-2010, 10:40 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 24: Gợi Lên Lòng Hiếu Kỳ
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
“Ta đã nói sẽ không là m hại ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thể yên tâm!!â€. Hắn nói xong liếc mắt nhìn Vãn Thanh, ai thanh oán khà (ai oán) nói: “ NgÆ°Æ¡i xem ta ngá»c thụ lâm phong, phong lÆ°u phóng khoáng, tiêu sái bất phà m chừng nà y, rõ rà ng là má»™t công tá» văn nhã, là m sao có thể là m ra chuyện xấu xa hại ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°Æ¡i!! NgÆ°Æ¡i yên tâm chÆ°a!!â€
Hắn cứ thế tá»± biên tá»± diá»…n, không quên hoa chân múa tay minh há»a cho vẻ mặt vô cùng biểu cảm, chỉ thiếu má»™t cái quạt phe phẩy cho thêm phần thuyết phục. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trừ…ra việc thỉnh thoà ng hắn có đảo mắt liếc trá»™m Vãn Thanh, còn thì tháºt sá»± giống nhÆ° má»™t tên phong lÆ°u công tá» !
Vãn Thanh đã lâu lắm không gặp qua ngÆ°á»i lá»›n váºy còn thÃch đùa kiểu trẻ con ! Cuối cùng không nhịn được nữa, báºt cÆ°á»i thà nh tiếng. DÆ°á»›i ánh trăng, khuôn mặt trắng trẻo sáng ngá»i, so vá»›i mặt trăng còn tá»a sáng hÆ¡n mấy phần, nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói thu hút, là m cho Tà Phong ngây ngẩn cả ngÆ°á»i
Tháºt lâu, mãi đến khi Vãn Thanh ho nhẹ má»™t tiếng hắn má»›i giáºt mình khôi phục lại biểu hiện bình thÆ°á»ng.
NhÆ°ng hắn không phải ngÆ°á»i có da mặt má»ng, má»™t chút xấu hổ cÅ©ng không có, lại còn nói: “Nhất định phải nhÆ° váºy! Nữ tá» phải cÆ°á»i má»›i mỹ lệ Ä‘á»™ng nhân -! NgÆ°Æ¡i nhìn, ngÆ°Æ¡i nhìn, ngÆ°Æ¡i chỉ cÆ°á»i má»™t tiếng, mặt trăng cÅ©ng thẹn thùng , ta cÅ©ng mê mẩn ! !â€
NgÆ°á»i nà y quả là kẻ thÃch ba hoa, nói mãi không ngừng, nhÆ°ng lại vô cùng có lý. Là m cho ngÆ°á»i ta muốn phản bác cÅ©ng không thể. HÆ¡n nữa giá»ng lưỡi ngá»t ngà o, ba hoa bốc phét còn không quên tâng bốc, là m cho lòng ngÆ°á»i cÅ©ng thấy dá»… chịu
“Sao ta không gặp ngÆ°Æ¡i sá»›m để ngÆ°Æ¡i còn bị ta mê mẩn nhỉ?†Vãn Thanh cố ý há»i, khóe miệng mỉm cÆ°á»i há»i hắn.
Hắn trượt chân 1 cái, bùm má»™t tiếng, ngã thẳng và o đống rÆ¡m bên cạnh Vãn Thanh, khiến Vãn Thanh cÆ°á»i to má»™t hồi.
Tiếng cÆ°á»i giòn giã, quả nhiên là cá»±c vui vẻ. Cuá»™c Ä‘á»i bao chuyện đến rồi Ä‘i, ai có thể nghÄ© đến, buổi tối nà y, chỉ sợ là buổi tối vui vẻ nhất của nà ng trong 16 năm qua
Từ trÆ°á»›c đến giá», mặc dù có cuá»™c sống cẩm y ngá»c thá»±c, nhÆ°ng không có chuyện nà y sẽ có chuyện khác phát sinh, nà ng chÆ°a bao giá» có cảm giác thoải mái nhÆ° nà y. CÅ©ng chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o, có khiếu hà i hÆ°á»›c giống nhÆ° Tà Phong,
NgÆ°á»i nà y, tháºt đúng là có khiếu pha trò!
Sau khi hắn ngã xuống, ngẩng mặt nhìn Vãn Thanh, chá»›p chá»›p cặp mắt to, rồi nói má»™t cách khả ái: “NhÆ° nà y hẳn ngÆ°Æ¡i mê mẩn ta rồi! !â€
“Ba hoa!†Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, trợn mắt liếc nhìn hắn. Rồi sau đó tá»±a và o đống rÆ¡m, nhìn lên trên cao. Cho tá»›i giá» khắc nà y, nà ng má»›i giáºt mình nháºn ra, từ trÆ°á»›c đến nay, nguyên lai không phải từ đêm bị Phượng Cô giở trò đồi bại, thá»±c tế là cuá»™c sống của nà ng chÆ°a từng dá»… chịu
Tại Thượng Quan gia, nà ng cố gắng là m má»™t đứa con ngoan, luôn cao nhã mà rụt rè, khi những anh chị em khác đã Ä‘i ngủ, nà ng vẫn còn Ä‘á»c sách, khi những anh chị em khác Ä‘ang chÆ¡i đùa, nà ng lại há»c đánh Ä‘Ã n, khi những anh chị em khác Ä‘ang dùng cÆ¡m, nà ng Ä‘ang há»c há»a.
Kỳ tháºt đúng nhÆ° TÆ°Æ¡ng Cầm nói, nà ng không phải thiên tà i, trên Ä‘á»i nà y, là m gì có thiên tà i chân chÃnh, nếu không đổ mồ hôi sôi nÆ°á»›c mắt, là m sao đạt được thà nh công
ÄÆ¡n giản là nà ng không phải con chÃnh thất, muốn ngÆ°á»i khác coi trá»ng, muốn phụ thân để tâm đến nữ nhi nhÆ° nà ng, nà ng chỉ có liá»u mình mang vá» cho phụ thân sá»± vẻ vang cùng danh tiếng
Có lẽ nà ng Ãt nhiá»u đã hi vá»ng có được sá»± yêu thÆ°Æ¡ng từ phụ thân, nhÆ°ng rất nhanh sau đó nà ng nháºn ra, sá»± yêu thÆ°Æ¡ng của phụ thân được thà nh láºp trên cÆ¡ sở những lợi Ãch mà ông có được, cho nên nà ng cà ng không thể buông tay, không thể khiến mẫu thân thiện lÆ°Æ¡ng của nà ng không được phu quân của bà chiếu cố quan tâm
Mà điá»u duy nhất nà ng có thể là m được, là là m má»™t đứa con có giá trị.
May mà nà ng vốn là má»™t ngÆ°á»i thÃch Ä‘á»c sách, tuy có lúc cảm giác buồn chán, nhÆ°ng lâu dần thà nh quen.
“NgÆ°Æ¡i là m sao váºy?†Tà Phong thấy Vãn Thanh Ä‘á»™t nhiên có vẻ mặt lo lắng.
Nhẹ nhà ng sầu, im lặng là m hắn cũng thấy buồn lây .
“Không có gì.†Vãn Thanh giấu suy nghĩ, cũng không biết tại sao, bỗng nhiên cảm thấy xót xa chuyện cũ.
“Mặt ngươi như thế còn nói không có chuyện gì? ! !†Tà Phong quay sang nhìn nà ng, rồi bắt chước vẻ mặt nhăn nhó sầu bi của nà ng.
†Mặt ta tháºt sá»± khó coi nhÆ° váºy sao?†Vãn Thanh cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn hắn.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên.†Hắn tá»± nhiên nằm cạnh nà ng, nhá» giá»ng há»i han: “NgÆ°Æ¡i tá»›i cùng nghÄ© đến cái gì , nói ta nghe má»™t chút, nói không chừng ta còn có thể giúp ngÆ°Æ¡i giải quyết.â€
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, cặp mắt to trong suốt đấy, trừ…ra sá»± tò mò, có tháºt muốn giúp nà ng giải quyết sá»± Æ°u phiá»n!
“NgÆ°Æ¡i khẳng định có thể giải quyết .†Nà ng cố ý thần bà vạn phần mà lại vô cùng khẳng định nói, phảng phất đây tháºt là chuyện vô cùng khó là m, hắn cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng giải quyết
“Trên Ä‘á»i nà y, là m gì có vấn Ä‘á» nà o mà Tà Phong ta không giải quyết được? ! Tháºt không biết là ngÆ°Æ¡i gặp chuyện lá»›n lao cỡ nà o, gặp ta cÅ©ng Ä‘á»u xong hết!†Tà phong vẻ mặt tá»± tin trà n đầy khoe khoang má»™t phen.
Sắc mặt vừa chuyển, vẻ mặt cà ng là tò mò dò há»i: “Nói mau ta nghe má»™t chút a! Là chuyện gì ?â€
“Không nói.†Vãn Thanh cố ý không để ý tá»›i hắn, khẽ nhÃu mà y, tá»±a và o trên đống rÆ¡m, giả vá» ngủ say . ChÃnh là trong lòng biết Tà Phong nhất định sẽ không dá»… dà ng bá» qua nhÆ° váºy. Mục Ä‘Ãch của nà ng, chÃnh là muốn hắn không chịu bá» qua, nhất định há»i đến cùng.
Có váºy kế hoạch của nà ng má»›i thà nh công! !
“Uy, ngÆ°Æ¡i nói trÆ°á»›c Ä‘i rồi ngủ cÅ©ng chÆ°a muá»™n a! Là m ngÆ°á»i khác quan tâm, lại ko chịu nói rõ, tháºt là vô nhân đạo -.†Tà phong vẻ mặt tò mò, Vãn Thanh má»™t má»±c từ chối, biết là cà ng khiến hắn tò mò hÆ¡n.
Vãn Thanh không trả lá»i hắn, nhÆ° trÆ°á»›c hÃp mắt ngủ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây không phải ngủ tháºt, mà là giả vá».
“NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± không nói a?†Tà phong thấy thế, lại há»i má»™t câu, thanh âm có ná»a phần là m nÅ©ng. Vãn Thanh mặc dù nhắm mắt lại, vẫn có thể rõ rà ng tưởng tượng ra bá»™ dáng hắn hiện có.
“Không nói.†Nà ng lại rõ rà ng lÆ°u loát trả lá»i, còn không quên trở mình, quay lÆ°ng vá» phÃa hắn.
“Vãn Thanh..â€hắn hốt nhiên gá»i thẳng tên của nà ng, còn cố ý gá»i má»™t cách thân máºt.
Vãn Thanh chÆ°a bao giá» cho nam tá» goị tục danh của nà ng, lại thân máºt nhÆ° váºy, nhất thá»i toà n thân nổi da gÃ
Cái…nà y Tà phong, tháºt đúng ngÆ°á»i vô sỉ. Hắn gá»i nà ng nhÆ° váºy, cÅ©ng không cảm thấy ná»a phần xấu hổ, đừng quên , mặc dù hôm nay vẫn thái bình, nhÆ°ng bá»n há» vẫn là hai bá» chiến tuyến.
Còn cố tình gá»i thân máºt nhÆ° thế! !
Mở mắt ra, hung hăng trừng mắt nhìn nam tỠbên cạnh.
Cố tình hung tợn nói: “Không được gá»i tục danh của ta!â€
†Thế gá»i nhÆ° nà o?†Hắn chá»›p chá»›p mắt há»i, nhÆ° thể má»™t chuyện kinh thiên địa nghÄ©a.
Vãn Thanh có Ä‘iểm bất đắc dÄ©, cÆ°á»i khổ má»™t phen má»›i nói: “NgÆ°Æ¡i có thể gá»i Thượng Quan Vãn Thanh, hoặc là Phượng Nhị phu nhân!â€
“Thượng Quan Vãn Thanh? ! Tên dà i nhÆ° váºy, má»i mồm lắm? Ta gá»i là Tà phong, chỉ có 2 chữ, sao bắt ta gá»i ngÆ°Æ¡i táºn 4 chữ? Còn nhÆ° gá»i Phượng Nhị phu nhân, nghe cà ng không được tá»± nhiên, ta không muốn gá»i!†Không biết vì sao, hắn nhất định không muốn gá»i nà ng Phượng Nhị phu nhân, liá»n chÃnh hắn cÅ©ng không biết vì sao lại không muốn thế, nhÆ°ng lại không giải thÃch được
Có lẽ nhÆ° câu tú tà i ngá»™ đại binh, không thể dùng lý lẽ thông thÆ°á»ng để giải thÃch, đại khái nhÆ° thế Ä‘i?
Nhìn hắn ngụy biện, còn lôi được từng đấy là do, tháºt khiến nà ng bá»™i phục.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:49 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:43 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 25: Thân Máºt Má»™t Tiếng
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
“Äược rồi, nhược bằng thế thì hãy gá»i ta là Thượng Quan! NhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i sẽ không thiệt thòi a!†Thượng Quan cÅ©ng là hai chữ, hÆ¡n nữa nếu gá»i nhÆ° thế sẽ không thể hiện sá»± thân máºt.
“Thượng Quan?†Tà Phong có vẻ ngạc nhiên.
“Äúng váºy.†Vãn Thanh xác nháºn gáºt đầu.
Tà Phong liá»n nhất má»±c lắc đầu, vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, cháºm rãi nói: “ Chỉ e là cách gá»i nà y cÅ©ng không được, tuy hoÌ£ keÌp ThÆ°Æ¡Ì£ng Quan taÌ£i Vân QuôÌc không nhiều, nhÆ°ng cũng không iÌt, nếu ta gá»i ngÆ°Æ¡i laÌ€ Thượng Quan, chẳng may quanh Ä‘oÌ cũng coÌ ngÆ°Æ¡Ì€i mang hoÌ£ ThÆ°Æ¡Ì£ng Quan, khi Ä‘oÌ sẽ gặp phiền phÆ°Ìc ko cần thiêÌtâ€
Nói nhÆ° váºy cÅ©ng có lý a!!!
Lần nà y đổi qua thà nh Vãn Thanh tháºp phần ngạc nhiên.
Bất quá Vãn Thanh sẽ không đôi co qua lại vá»›i hắn nữa, bởi nà ng biết, vô luáºn nà ng nói thế nà o thì hắn cÅ©ng sẽ ngụy biện được.
“Tùy nhà ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i muốn gá»i là gì cÅ©ng được.†Tóm lại cÅ©ng chỉ là cách xÆ°ng hô, gá»i nhÆ° thế nà o thì cÅ©ng thế thôi.
Hắn thÃch gá»i nhÆ° váºy, cứ để cho hắn gá»i.
Tháºt sá»± là vô phÆ°Æ¡ng tranh cãi vá»›i hắn vá» vấn Ä‘á» nà y.
Tà Phong vừa nghe nà ng nói thế, trên khuôn mặt gian tà nhất thá»i hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i giảo hoạt.
Rồi sau đó thần sắc biến đổi, là m bá»™ nÅ©ng nịu hÆ°á»›ng vá» phÃa Vãn Thanh: “Vãn Thanh… Vãn Thanh… Vãn Thanh… nghe thế nà y tháºt hay, kêu thế nà y tháºt hay a!â€
Vãn Thanh nhìn bá»™ dạng xấu xa của hắn gá»i thẳng tên nà ng, trong lòng không kìm được bất giác buồn cÆ°á»i, khẽ gáºt đầu: “Hay thì ngÆ°Æ¡i hãy tiếp tục gá»i Ä‘i.â€
“CÅ©ng không tồi, Vãn Thanh… Vãn Thanh… nghe có cảm giác rất hay.†Thấy Vãn Thanh dá»… dà ng chấp nháºn váºy, Tà Phong lại nổi lên cảm giác hăng hái.
Hắn được voi đòi tiên nói: “Không bằng.†vừa mở miệng ra, nhÆ°ng lại không nói thêm gì nữa, nhìn vá» Vãn Thanh, tá»±a hồ chỠđợi nà ng mở lá»i trÆ°á»›c.
Ai ngỠVãn Thanh cũng không nói trúng mưu hắn, chỉ nhẹ nhà ng nói: “Không có công bằng!†Một câu nói khiến khà thế của hắn hạ đi và i phần.
Tà Phong vẻ mặt bất mãn nói: “NhÆ° thế nà o là không có công bằng đây? NgÆ°Æ¡i chÆ°a há»i nhÆ° thế nà o lại biết cái nà y là không công bằng chứ?â€
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, vừa rồi còn vẻ mặt gia thoạt nhÆ° thế, là m sao mà có thể nói ra những Ä‘iá»u tốt má»›i lạ.
“Ta không muốn biết! Mặc kệ là tốt hay không tốt, ta cÅ©ng không muốn biết!†Nà ng nói rà nh rá»t lÆ°u loát từng từ má»™t chặn lá»i hắn.
“Tại vì lá»i nói bị chặn lại ở trong yết hầu tháºt sá»± là không thoải mái a, ta rất muốn nói ra.†Miệng hắn mấp máy, nhÆ° miệng hà i tá».
Vãn Thanh không để ý tới hắn, ánh mắt dần khép lại.
Ai ngá» hắn nhanh chóng tiến đến bên nà ng, khẽ thì thầm và o tai nà ng: “Thanh nhi…†(aaaa. Tên nà y. K được. Phượng Cô huynh còn chÆ°a có gá»i mà … ngÆ°Æ¡i dám..)
Vãn Thanh hoảng sợ đến thẳng thẳng đứng cả ngÆ°á»i.
Cái tên Tà Phong nà y, đúng là lá»i nói dá»a chết ngÆ°á»i a!
Thanh nhi!
Kiểu gá»i nà y mà hắn cÅ©ng nghÄ© ra Æ°.
Tháºt đúng là phục hắn.
Kiểu xÆ°ng hô nà y, trừ cha mẹ nà ng gá»i ra, chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o gá»i qua, mà hắn, má»›i qua hai canh giá» biết nà ng mà cứ nhÆ° thế gá»i nà ng.
“NgÆ°á»i nà o ngÆ°Æ¡i gặp ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thân thiết tế sao?†Nà ng khẽ cÆ°á»i há»i.
Thoáng thấy Tà Phong nhÆ°á»›ng mà y, trên mặt hốt nhiên trở nên tháºp phần đứng đắn, bất quá, vẻ đứng đắn ấy khiến Vãn Thanh vô cùng buồn cÆ°á»i.
Má»™t ngÆ°á»i không đứng đắn nhÆ° hắn bá»—ng nhiên trở nên đứng đắn luôn là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác là má»™t đứa bé mặc xiêm áo của má»™t vị đại nhân, nhin kiểu gì cÅ©ng buồn cÆ°á»i.
Nà ng không khá»i phát ra má»™t tiếng cÆ°á»i khẽ.
Tà Phong cố duy trì vẻ mặt đứng đắn, cháºm rãi nói: “Kẻ hèn cÅ©ng không tùy ý đối tôÌt vÆ¡Ìi ngÆ°á»i khác , chỉ có những…ngÆ°Æ¡Ì€i đôÌi tôÌt vÆ¡Ìi kẻ heÌ€n. NêÌu laÌ€ ngÆ°á»i khác, muôÌn kẻ heÌ€n cÆ°Æ¡Ì€i một tiêÌng cũng khoÌ.â€
Hắn phát biểu rằng bản thân là má»™t kẻ hèn, còn không quên nhắc chuyện ban đầu, quay ra nở má»™t nụ cÆ°á»i đặc biệt vá»›i Vãn Thanh.
DÆ°á»›i ánh trắng, hà i hà m răng trắng chói mắt, môi dà y Ä‘á» má»ng, Vãn Thanh Ä‘á»t nhiên nhá»› ra bốn chữ: môi hồng răng trắng. Bốn chữ nà y đối vá»›i hắn tuyệt đối không sai.
Äối diện vá»›i kẻ giảo hoạt nà ng thà nh ra lại nói nhiá»u Æ°?
Nà ng tá»± nhiên muốn cảm tạ hắn có con mắt nhìn ngÆ°á»i.
Bất quá nà ng không có mở miệng, trầm tĩnh lại như trước.
Tà Phong coi bá»™ không chịu nôi, hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng há»i: “Ta ná»›i thẳng ra nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i nghe không hiểu ý của ta sao?â€
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, tâm tình vô cùng tốt, thanh âm trong trẻo, Ä‘oan trang cÆ°á»i nói: “ Kẻ hèn không thông minh. Không nhìn được công tá» tà i cao, không thể há»™i ngá»™ cùng công tá», tháºt sá»± trong lòng hổ thẹn không thôi.â€
“A†hiển nhiên hắn không ngá» Vãn Thanh lại ná»›i ra những lá»i nà y, đúng là có Ä‘iểm phản ứng, vốn hắn cho là , phà m là nữ tá» nghe xong những lá»i nà y nếu không Ä‘á» mặt xấu hổ thì là căm tức không thôi, không ngá» nghÄ© đến nà ng lại thông minh nhÆ° thế.
Má»›i ra nà ng là tà i nữ có tiếng, bản thân đứng trÆ°á»›c mặt nà ng huênh hoan những lá»i ấy, tháºt là múa búa trÆ°á»›c mắt Lá»— Ban. (múa rìu qua mắt thợ. Kún để nguyên bản câu thà nh ngữ của bản cv.)
Vì váºy cÆ°á»i má»™t tiếng: “Thanh nhi tâm tÃnh thông minh, lại không hiểu rõ ý ta sao. CÅ©ng phải, Thanh nhi là nữ tá», cÅ©ng khó tránh khá»i xấu hổ, ta đây có thể hiểu được.â€
Hắn Ä‘iá»m tÄ©nh nói tá»± nhiên. Vãn Thanh nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, nhìn trăng bên ngoà i cá»a sổ: “NgÆ°Æ¡i luôn tá»± nói tá»± trả lá»i thế sao?â€
“Ta đây không tá»± nói tá»± trả lá»i, ta chẳng qua là ngÆ°á»i thiện am hiểu ý thôi.†Tà Phong vừa nói cÅ©ng hÆ°á»›ng ánh mắt của hắn ra ngoà i cá»a sổ ngắm trăng.
Ãnh trăng mỠảo mà sáng tá».
Luôn trầm tÄ©nh, u nhã, thần bà mà mê ngÆ°á»i. Xem ra ánh trăng kia có Ä‘iểm giống nữ tá» ká» bên.
Tà Phong thấy nà ng không nói, cÅ©ng im lặng theo nà ng, chợt nhá»› ra nà ng có Ä‘iá»u gì định giải thÃch mà sao không nói!
Vì váºy lại tiếp tục há»i: “NgÆ°Æ¡i vừa má»›i nghÄ© tá»›i chuyện gì, không muốn nói cho ta sao?â€
Vãn Thanh vẫn Ä‘Æ°a mắt ngắm trăng, há»i ngược lại: “Ta có nói muốn cùng ngÆ°Æ¡i nói chuyện sao?â€
Nà ng nói xong, lại cố ý tục má»™t câu: “Nói nữa thì nói ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là không có tà i cán, chi bằng không nói.â€
Nà ng cứ nhà n nhạt nhÆ° váºy nói ra, đảo chân giống nhÆ° thông thÆ°á»ng.
Tà Phong nhìn nà ng lÆ¡ đãng nhÆ° váºy, hÆ°á»›ng vá» nà ng nói nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t má»™t câu: “Ta Tà Phong không tin trên Ä‘á»i nà y có chuyện nà o mà ta không lam được, ngÆ°Æ¡i cứ nói ra, mặc kệ là điá»u gì, ta Ä‘á»u có thể là m cho ngÆ°Æ¡i.â€
Bá»™ dạng hắn thá» son sắt khiến Vãn Thanh trong lòng báºt cÆ°á»i.
Bất quá, trên mặt nà ng vẫn cứ duy trì bá»™ mặt lãnh đạm, nhìn hắn má»™t cái, lại lắc đầu, bá»™ dạng muốn nói gì đó xong lại thôi, cuối cùng lên tiếng: “Tháºt ra, việc nà y e chừng sẽ là m khó ngÆ°Æ¡i.â€
Hắn khẽ rùng mình: “Nói mau, Tà Phong ta không phải là ngÆ°á»i sợ việc gian khó!â€
“Äiá»u gì cÅ©ng là m được?†Nà ng nhìn hắn hồi lâu, rồi sau đó lưỡng lá»± há»i.
“Äiá»u gì cÅ©ng là m được!†Hắn khẳng định.
“Ta bất quá chỉ là muốn ngÆ°Æ¡i thả cho ta trở vá» thôi!†Nà ng nhẹ nhà ng mà nói, trên mặt thể hiện sá»± khó khăn. Mặc dù lá»i nói rõ rà ng, nhÆ°ng mà do giai nhân thanh tú nói ra, là m ngÆ°á»i ta thấy có và i phần khác lạ.
“NgÆ°Æ¡i…†Tà phong lặp Ä‘i lặp lại “ngÆ°Æ¡iâ€, giáºt mình vì bị trúng mÆ°u của nà ng, vòng vo má»™t hồi cuối cùng là muốn hắn thả nà ng.
Vừa tức vừa buồn cÆ°á»i.
Tà Phong hắn bao lâu rồi chÆ°a từng bị ngÆ°á»i ta trêu nhÆ° thế? Äá»™t nhiên hết lần nà y qua lần khác được táºn hưởng cảm giác nà y, mà lại từ má»™t mỹ nữ.
Mặc dù bị lừa nhưng hắn rất vui vẻ, còn muốn khen nà ng một câu thông minh!
“Hảo, ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá».†Hắn sảng khoái đáp.
Hắn đáp ứng dá»… dà ng thế, Vãn Thanh không thể nà o Ä‘oán a, hắn không phải nói hắn chỉ là ngÆ°á»i được sai Ä‘i bắt nà ng sao? NhÆ° thế nà o lại dá»… dà ng thả nà ng Ä‘i nhÆ° thế?
Tà Phong nhìn vẻ mặt nghi hoặc của nà ng, cố ý không giải thÃch.
Bởi… trong lòng hắn cÅ©ng Ä‘ang có những tÃnh toán của bản thân.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:49 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:47 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 26: Vãn Thanh HÆ¡i Giáºn
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Tà Phong mang theo Vãn Thanh, trở lại khu lá»u trại. Nà ng bị bắt Ä‘i, đúng là không có ngÆ°á»i nà o hay biết.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói thị vệ Phượng gia Ä‘á»u là cao thủ, có ai ngá» rốt cuá»™c chỉ đến thế mà thôi! Má»™t ngÆ°á»i còn Ä‘ang sống sá» sá» bị bắt Ä‘i rồi lại mang trở vá», chuyện khủng khiếp nhÆ°á»ng ấy, váºy mà thị vệ Ä‘i theo không má»™t ai nháºn biết.
Nghĩ kĩ thì có điểm không đúng.
Nhìn thôi cÅ©ng thấy, những thị vệ của Phượng gia, hoà n toà n không phải loại công phu mèo ba chân, còn có tứ đại tỳ nữ võ công không phải loại tầm thÆ°á»ng. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy khó hiểu.
Có lẽ, chỉ là bởi vì nà ng là loại tiểu nhân váºt không có địa vị, nên căn bản không có ai để ý tá»›i nà ng.
Trong lòng nói không ra lá»i, là thất vá»ng, là khổ sở, còn thêm chút chua xót.
Lúc Ä‘i và o, Song nhi Ä‘ang ngủ say. Chăn nệm đã bị nà ng xô ra má»™t ná»a, Vãn Thanh khẽ thở dà i, nhẹ nhà ng đắp lại chăn cho Song Nhi, buổi đêm trong rừng, lạnh hÆ¡n bình thÆ°á»ng rất nhiá»u, nếu không chú ý, sẽ bị cảm lạnh.
Vãn Thanh ngồi xuống cạnh Song Nhi, là m thế nà o cũng không ngủ được.
Trong lòng có chút tâm sự.
Ban đêm trong rừng, vô cùng an tÄ©nh, gió thổi qua lá cây, tạo ra âm thanh “sà n sạtâ€, tháºt ra cÅ©ng có má»™t Ãt giai Ä‘iệu.
Bá»—ng nhiên, có ngÆ°á»i cầm đèn dầu tiến và o, mặc má»™t thân hoà ng y – là Hoà ng Kỳ, khuôn mặt lạnh lùng mà mỹ lệ dÆ°á»›i ánh đèn cà ng lá»™ vẻ trong trẻo lạnh lùng.
Trong tay cầm má»™t cái đèn lồng, Ä‘i sau còn có má»™t ngÆ°á»i nữa.
NgÆ°á»i Ä‘i sau mặt mÅ©i lạnh lùng, mang theo vẻ tao nhã mà tuấn tà , dÆ°á»›i bóng đêm tăng thêm và i phần quá»· dị, vẫn nhÆ° trÆ°á»›c mỵ hoặc chúng sinh. Phượng nhãn hÃp lại nhìn nà ng chăm chú, giống nhÆ° nhìn thấu váºt gì váºy .
Äôi môi má»ng gợi cảm, khóe miệng khẽ nhếch lên, vừa có vẻ bạc tình bạc nghÄ©a, vừa có tà khà bức ngÆ°á»i, lãnh khốc vô cùng, tóc dà i buông há» hững trên vai, má»™t bá»™ trÆ°á»ng bà o bằng tÆ¡ lụa mà u Ä‘en tôn lên dáng ngÆ°á»i cao to đẹp đẽ.
Vãn Thanh than nhá», hắn tháºt mỹ nam tá» trá»i sinh.
Bất cứ lúc nà o, Ä‘á»u vô cùng hoà n mỹ.
Tự nhiên hắn đến tìm, không biết có chuyện gì?
Nà ng bị bắt Ä‘i rồi thả lại, tháºt là không có ai hay biết chút gì?
Nhìn ánh mắt của hắn, nà ng không tin.
“Khuya nhÆ° váºy, tại sao chÆ°a ngủ?†Hắn há»i, thanh âm hÆ¡i nặng, có vẻ nhÆ° vừa tinh ngủ.
Äá»™ng tÄ©nh nà y, đã đánh thức Song Nhi , Song Nhi khẽ dụi mắt, còn chút ngái ngủ: “Tiểu thÆ°, là m sao váºy?â€
Mở mắt ra, thấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt, bị dá»a cho hoảng sợ, nhìn trái nhìn phải, nhìn má»™t chút Phượng Cô, lại nhìn má»™t chút Vãn Thanh, Song Nhi sợ đến nhảy dá»±ng lên.
Song Nhi không biết Phượng Cô vì sao đêm khuya tá»›i đây, nhÆ°ng cÅ©ng biết cái gì gá»i là tôn ti tráºt tá»±, không dám há»i đến, chỉ hà nh lá»…: “Nô tỳ tham kiến thiếu gia.â€
Phượng Cô gáºt đầu, cÅ©ng không chú ý đến Song Nhi, ánh mắt nhìn chăm chú Vãn Thanh.
Vãn Thanh biết hắn Ä‘ang chá» nà ng trả lá»i, vì váºy nhẹ nhà ng mà đáp: “Hai ngà y nà y ngủ nhiá»u lắm , cảm giác không buồn ngủ, cho nên còn chÆ°a ngủ, phu quân cÅ©ng chÆ°a ngủ sao?â€
Tháºt là rất nhẹ nhà ng, không nóng không lạnh, ôn ôn nhu nhu, nhÆ° thể sợ phá vỡ bầu không khà yên lặng của mà n đêm .
“Tháºt là không buồn ngủ sao?†Hắn lại há»i, lông mi nhấc lên, đã thấy và i phần tức giáºn .
“Phu quân nghÄ© sao?†Nà ng há»i ngược lại. Nghe kiểu nói chuyện nà y, nà ng khẳng định là hắn biết chuyện nà ng bị bắt cóc, nhÆ°ng nà ng lại bình yên trở vá» mà má»™t Ä‘á»™ng tÄ©nh cÅ©ng không có, khiến cho hắn rất thắc mắc.
Nếu hắn tháºt lòng không mảy may chú ý tá»›i nà ng, tùy ý nà ng tá»± sanh tá»± diệt, thì đã chẳng phà công ná»a đêm ná»a hôm tá»›i chá»— nà ng.
Nhưng hắn tới, lại mang theo thái độ không thiện chà chút nà o, chỉ sợ chuyện không đơn giản như nà ng tưởng tượng.
Phượng Cô khẽ nhếch khóe miệng, cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng, dùng đôi mắt phượng chăm chú nhìn và o Vãn Thanh.
Thấy váºy trong lòng nà ng sợ hãi.
Äá»™t nhiên hắn vÆ°Æ¡n ngón tay thon dà i, nhẹ nhà ng hÆ°á»›ng vá» phÃa mặt của nà ng, nà ng cả kinh, không biết hắn định là m cái gì, chỉ là bản năng, toà n thân nhÆ° con thá» nhỠ… nghiêng mặt Ä‘i, tránh né tay của hắn.
NhÆ°ng tay hắn chỉ cháºm rãi phất qua tóc mai của nà ng, rồi sau đó thu lại, lúc Ä‘Æ°a vá», hai ngón tay thon dà i còn mang theo rÆ¡m rạ.
Hắn cầm sợi rÆ¡m rạ ở trong tay khẽ vẩy vẩy, giống nhÆ° Ä‘ang chÆ¡i đùa, rồi nhẹ nhà ng ném sợi rÆ¡m rạ vá» phÃa Vãn Thanh, khóe miệng khẽ cÆ°á»i nhạt mỉa mai, đôi mắt vằn lên những tia máu.
Thanh âm nhẹ nhà ng từ miệng hắn Ä‘i ra, giống nhÆ° lÆ¡ đãng, nhÆ°ng lại giống nhÆ° má»™t lưỡi kiếm sắc nhá»n, đâm thẳng và o trái tim ngÆ°á»i được há»i, tạo ra hiệu quả kinh tâm Ä‘á»™ng phách: “Äây là cái gì?â€
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, vốn dÄ© cần phải sợ hãi, nhÆ°ng không biết bá»—ng dÆ°ng ăn phải gan báo hay thế nà o, nà ng dÄ© nhiên không lá»™ ra dù chỉ là ná»a Ä‘iểm sợ hãi, mà lại lá»™ rõ dáng vẻ tỉnh táo.
Nà ng cÆ°á»i đến thanh nhã, tay khẽ Ä‘Æ°a lên, vuốt ve tóc mai, rồi má»›i cháºm rãi nói: “Äây là rÆ¡m rạ, phu quân sẽ không đến ná»—i nhìn không ra chứ?†(ngồi edit Ä‘oạn nà y mà lạnh cả ngÆ°á»i =.=)
Có lẽ Phượng Cô cÅ©ng không ngá» Vãn Thanh lại lá»›n máºt nhÆ° thế dám dùng thái Ä‘á»™ đó nói chuyện vá»›i hắn.
Dù sao Ä‘i nữa, cÅ©ng chÆ°a từng có ngÆ°á»i dám ở trÆ°á»›c mặt hắn nói chuyện vá»›i thái Ä‘á»™ đấy, nếu đổi lại là ngÆ°á»i khác, lúc nà y chỉ sợ sá»›m đã sợ đến vỡ gan, là m sao có thể bình tÄ©nh nói rà nh mạch từng chữ rõ rà ng nhÆ° thế.
HÆ¡n nữa hắn thấy nà ng ngà y thÆ°á»ng cÅ©ng là cái bá»™ dáng nà y, không khá»i cảm thấy cần phải quan sát chăm chú hÆ¡n.
Vì váºy khẽ nheo đôi phượng nhãn ( nghe hay hÆ¡n mắt phượng ), ngôn ngữ cà ng sắc bén: “Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết đây là rÆ¡m rạ, nhÆ°ng trong vòng bán kÃnh năm trăm dặm không có cây rÆ¡m nà o, tại sao trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i lại có sợi rÆ¡m.â€
Hắn dù báºn vẫn ung dung nhìn nà ng.
“Äúng là trong vòng bán kÃnh năm trăm dặm không có cây rÆ¡m nà o.†Vãn Thanh cÅ©ng dùng thái Ä‘á»™ dứt khoát, nhìn hắn, rồi sau đó nhà n nhạt phun ra câu trả lá»i: “Sợi rÆ¡m nà y, là từ má»™t cái miếu đổ rất xa đây.â€
Hắn cho là nà ng sẽ má»™t má»±c che dấu chuyện đã xảy ra, không thể ngá», nà ng chẳng thèm dấu giếm chút nà o.
Giá» nà y khắc nà y, thông minh nhất là ăn ngay nói tháºt, có gì nói nấy.
Mà nà ng, vừa may lại là má»™t ngÆ°á»i thông minh.
“Gia nhất định Ä‘oán không ra thiếp thân nhÆ° thế nà o lại đến má»™t cái miếu đổ cách đây rất xa?†Nà ng cố ý há»i hắn, cÅ©ng không đợi hắn trả lá»i, lại tá»± Ä‘á»™ng nói tiếp: “Äó là bởi vì, thị vệ của ngÆ°á»i ngủ say quá, dÄ© nhiên không biết, thiếp thân bị ngÆ°á»i ta bắt cóc.â€
Nà ng nói xong khinh miêu đạm há»a, nhÆ° thể tháºt sá»± tin mình bị bắt cóc vì thị vệ ngủ quá say.
NhÆ°ng ai cÅ©ng hiểu được rõ rà ng ý tứ nà ng ám chỉ, đó là đang nói, thủ vệ của Phượng gia, quá kém cá»i!
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:49 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:50 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 27: Tà n Nhẫn NgÆ°á»i
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
“Bị bắt cóc Ä‘i?†Nghe Vãn Thanh nói Phượng Cô giáºt mình há»i, thoáng chút ngạc nhiên đúng là kiểu không biết chuyện gì xảy ra.
“Phu quân nói không sai, ta đúng là bị ngÆ°á»i khác bắt Ä‘i?. Vãn Thanh nhẹ nhà ng nói, ánh mắt nhìn thẳng và o hắn.
“Là ta nghe nhầm, ngÆ°Æ¡i chắc là đang nằm mÆ¡ rồi, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i bắt Ä‘i thì sao giá» phút nà y còn bình yên ở chá»— nà y?†Hắn rất lạnh lùng nói ra câu nói kia.
Vãn Thanh không há» nghÄ© tá»›i hắn bá»—ng nhiên láºt giá»ng nhÆ° thế, dù sao nà ng cÅ©ng không xảo trá, không thông minh nhÆ° hắn. Khó tránh khá»i việc trúng mÆ°u kế của Phượng Cô.
“Äó là bởi vì kẻ bắt cóc ná» lại thả ta trở vá».†Nà ng nói, nhÆ°ng cÅ©ng tá»± biết được rằng câu nói kia chắc chắn sẽ không ai tin nà ng.
Có kẻ nà o bắt cóc ngÆ°á»i rồi lại thả trở lại thế nà y không?
Phượng Cô cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, vẻ mặt lá»™ vẻ trà o phúng: “CÅ©ng có thể nhÆ° thế, nhÆ°ng kẻ bắt cóc kia là vì mục Ä‘Ãch gì? Vì lẽ gì bắt ngÆ°Æ¡i xong lại thả ngÆ°Æ¡i vá»? Tháºt đúng là là m khó cho suy nghÄ© của ngÆ°á»i ta rồi, cÅ©ng có thể nói kẻ bắt cóc kia là ngÆ°á»i vô công nhà n rá»—i, chÆ¡i trò bắt cóc ngÆ°á»i khác chăng?â€
Vãn Thanh bình tÄ©nh nhìn hắn, nà ng biết, dù nà ng có giải thÃch thế nà o hắn cÅ©ng sẽ không tin nà ng, chi bằng chẳng phà lá»i nữa.
Phượng Cô vốn dá»± định truy há»i nà ng cho bằng được, nà ng cần phải nói thế nà o để cho hắn tin nà ng.
“Kẻ bắt cóc có mục Ä‘Ãch gì thì thiếp cÅ©ng không biết rõ lắm, thiếp chỉ có thể nói vá»›i NgÆ°á»i rằng thiếp tháºt sá»± là đã bị ngÆ°á»i ta bắt Ä‘i, nếu nhÆ° Gia không tin, thì Ä‘Ã nh coi rằng thiếp nằm mÆ¡ ác má»™ng váºy, dù sao, thiếp cÅ©ng đã bình yên trở vá», những chuyện khác cÅ©ng không còn quan trá»ng nữa.†. Nói liá»n má»™t mạch, trong lòng nà ng không biết liệu hắn nghÄ© sao, Phượng Cô nếu cho qua dá»… thế hắn sẽ không má»™t má»±c truy há»i.
Nà ng xem tình hình, việc nà ng bị bắt lần nà y tá»±a hồ nhÆ° đã được xếp đặt rất tốt. Chỉ sợ rằng, việc nà ng trở lại là điá»u mà hắn hoà n toà n không muốn.
Việc nà ng quay trở lại được là chuyện ngoà i ý muốn, là m vỡ cả kể hoạch của hắn.
Phượng Cô mặt liá»n biến sắc, lôi Vãn Thanh lại trÆ°á»›c mặt mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “NgÆ°Æ¡i miệng lưỡi tháºt sắc bén đấy, chỉ bất quá, chuyện ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° là trong tiểu thuyết váºy, tiểu thiếp của ta đêm hôm khuya khoắt bị bắt cóc Ä‘i rồi lại bị kẻ bắt cóc vứt bá» trở vá», nếu việc nà y truyá»n ra ngoà i, ta biết để mặt mÅ©i Ä‘i đâu?â€
Tuấn nhan của hắn khẽ nhăn, nhìn Vãn Thanh thống háºn tá»›i cá»±c Ä‘iểm!
Vãn Thanh cất lá»i, thanh âm cà ng lúc cà ng lạnh lùng: “Những lá»i của ngÆ°á»i có ý tứ gì?â€
Lá»i của hắn là có ý tứ gì chứ?
Hắn rõ rà ng nói rằng nà ng là hồng hạnh vượt tÆ°á»ng, Ä‘i gian dÃu vá»›i ngÆ°á»i khác. (Mẹ Æ¡i. PC huynh ngà y cà ng quá thể?)
Những lá»i nà y nói ra không khá»i gá»i lên trong nà ng trà n đầy háºn ý.
Hắn muốn dồn nà ng đến Ä‘Æ°á»ng cùng má»›i hà i lòng hay sao? Nhiá»u lần khiến nà ng gặp tai há»a nhÆ° thế má»›i khiến hắn cảm thấy vui vẻ hay sao?
Nà ng không có phong hoa tuyệt đại (ám chỉ sá»± lăng nhăng, gian dâm), hắn ép nà ng phải nháºn tá»™i lá»—i mà bản thân nà ng không là m sao, hắn muốn lăng nhục nà ng, tại sao lại nhÆ° thế?
“Chẳng lẽ không đúng sao? Tiện nhân thì vẫn là tiện nhân thôi, có chuyện gì mà không là m được chứ! Xem ra ta không là m ngÆ°Æ¡i hà i lòng nên ngÆ°Æ¡i ná»a đêm chạy Ä‘i hẹn hò phải không!†Hắn tà n nhẫn nói. (a. tẩy chay PC huynh. Quá lắm rồi.)
“Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, ta không có cùng nam tá» Ä‘i ra ngoà i hẹn hò. Thượng Quan Vãn Thanh ta trong sạch có thiên hạ là m chứng, ta nói thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tin, thế ta cÅ©ng không cần phà lá»i!†Nà ng không thể ngá» tá»›i hắn lại tà n nhẫn đến mức Ä‘á»™ nhÆ° thế nà y.
Lá»i lẽ nhÆ° dao thế mà hắn cÅ©ng có thể nói ra sao.
“Trong sạch.†Hắn hừ lạnh một tiếng, dùng sức nắm mạnh cánh tay của nà ng.
Nà ng hoán lên một tiếng lớn vì đau đớn.
Tay Vãn Thanh bị hắn nắm đau đến nỗi nước mắt muốn trà o ra, nà ng cố gắng cắn chặt răng để không cho nước mắt rơi. Nà ng tuyệt đối không bao giỠrơi nước mắt trước mặt hắn, không bao giỠđể lộ vẻ nhu nhược trước hắn được.
“Lá»i ngÆ°Æ¡i nói tháºt hay, ngÆ°Æ¡i có còn trong sạch hay không, ai chẳng biết những chuyện thiên hạ gièm pha vá» ngÆ°Æ¡i.â€
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa hắn, trong mắt má»™t tia lạnh nhạt, sau đó lạnh lùng mở miệng: “gièm pha vá» ta, chỉ sợ Gia là ngÆ°á»i rõ nhất, cần gì phải đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác nhÆ° thế. Nói thẳng ra, chẳng lẽ không phải tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bất hảo sao!â€
“Ngươi muốn chết ư!†Hắn cuồng bạo lôi tay nà ng đi, là m nà ng lảo đảo ngã nhà o trên mặt đất.
Vẫn không chịu buông tha cho nà ng, hắn tiếp tục kéo nà ng đi.
Song nhi đứng bên không thể nhịn được nữa, chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Vãn Thanh ngăn cản Phượng Cô: “Không được là m hại tiểu thÆ°!â€
Phượng Cô không ngá» tá»›i rằng má»™t nô tỳ hèn má»n nhÆ° Song nhi lại dám đến trÆ°á»›c mặt hắn ngăn cản hắn.
“Äồ tiện tỳ!†Phượng Cô đảo ngÆ°á»i má»™t cái, Ä‘Æ°a tay đẩy cả ngÆ°á»i Song nhi bay ra ngoà i trÆ°á»›ng.
Vãn Thanh chỉ nghe được má»™t tiếng ầm lá»›n bên ngoà i, lòng nà ng Ä‘au nhói lên, kinh hãi hét: “Song Nhi!â€
Nà ng muốn đi ra ngoà i cũng không được, Phượng Cô đưa tay bóp chặt cằm nà ng khiến nà ng phải ngẩng đầu nhìn hắn.
Trong mắt nà ng hiện lên má»™t ná»—i cừu háºn, sá»± háºn thù sâu sắc chÆ°a bao giá» có.
Hắn có thể là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng nhÆ°ng không được là m tổn thÆ°Æ¡ng Song nhi! Song nhi… trên Ä‘á»i nà y trừ mẫu thân ra thì ngÆ°á»i thân thiết nhất vá»›i nà ng chÃnh là Song nhi!
Nam nhân nà y… nà ng sẽ háºn hắn cả Ä‘á»i! Nà ng sẽ nguyá»n rủa hắn cả Ä‘á»i!
“Äau lòng sao!†Nhìn ánh mắt oán háºn của nà ng, hắn khẽ khà ng há»i.
Kỳ tháºt, hắn vừa rồi hạ thủ lÆ°u tình, không dùng nhiá»u công lá»±c, nha đầu kia nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ Ä‘au nhẹ mình mẩy, tuyệt đối không xảy ra chuyện gì lá»›n.
“Phượng Cô! Ta háºn ngÆ°Æ¡i!†HÆ¡i thở mùi Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng bay ra từ trong miệng Vãn Thanh, nà ng oán háºn nói. (váºy là đã có cao trà o. Ha ha. Chá» mãi.)
“Sao? Háºn ta Æ°? NgÆ°Æ¡i… không nhịn được nữa rồi sao, muốn háºn ta sao, nói cho ngÆ°Æ¡i hay, ta chÃnh là phu quân của ngÆ°Æ¡i, là phu quân cả Ä‘á»i của ngÆ°Æ¡i! Oán háºn ta Æ°, chẳng phải là rất buồn cÆ°á»i sao?†giá»ng Ä‘iệu của hắn không có chút nghiêm túc nà o, trong mắt cÅ©ng hiện lên sá»± khiêu khÃch.
Nam nhân nà y, tà n nhẫn đến mức nà y ư!
“Ta cho ngÆ°Æ¡i biết, ngÆ°Æ¡i tốt nhất là an pháºn vá»›i vị trà của mình Ä‘i, nếu ta biết được ngÆ°Æ¡i phản bá»™i ta, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi thế nà o là sống không bằng chết!â€. Hắn thả nà ng ra, ngón tay thon dà i không chút ôn nhu nà o lÆ°á»›t qua đôi môi hoa đã trắng bệch của nà ng.
Phượng Cô cÅ©ng không hiểu tại sao bản thân lại nói ra những lá»i nhÆ° thế.
Äá»™t nhiên biết nà ng bị bắt Ä‘i, cÅ©ng đã biết ngÆ°á»i bắt nà ng Ä‘i là Tà Phong, chỉ có má»™t Ä‘iểm hắn không hiểu là tại sao Tà Phong lại mang nà ng trở vá».
Hắn tự nhiên nghĩ, nhất định là nà ng dùng sắc đẹp để mê hoặc Tà Phong.
NghÄ© đến đó, hắn cảm thấy lá»a giáºn không kìm được.
Hắn không hiểu tại sao lại có chuyện nhÆ° thế, có phải là nà ng cùng ngÆ°á»i khác cấu kết không.
Hắn không muốn thừa nháºn trong lòng hắn có má»™t chút Ä‘á»™ng thân, có lẽ do nà ng là tiểu thiếp của hắn, hắn chỉ vì danh dá»± mà thôi.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:49 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:51 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 28: Gây Sợ Hãi Cho Song Nhi
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Lá»i vừa nói xong, Phượng Cô liá»n dẫn Hoà ng Kỳ Ä‘i ra ngoà i.
Vãn Thanh gục trên mặt đất, hai mắt nhìn ngoà i cá»a, toà n thân chỉ là má»™t mảnh lãnh thanh.
Nà ng không nghÄ© tá»›i, nam nhân nà y, lại là ngÆ°á»i tà n nhẫn đến váºy.
Trong đôi mắt đẹp, không có lệ, chỉ có sá»± quáºt cÆ°á»ng nhằm đè nén sá»± sợ hãi và o trong đáy lòng.
Äứng lên, dùng sức phủi sạch bụi bặm trên quần áo, phảng phất nhÆ° muốn phủi Ä‘i những khuất nhục đã phải chịu Ä‘á»±ng
Äang muốn Ä‘i ra ngoà i tìm Song nhi vá», thì đã thấy Song nhi lảo đảo trở vá», tóc mai má»™t mảnh lăng loạn, đầm đìa nÆ°á»›c mắt, bởi vì té ngã trên mặt đất, ống tay áo rách toạc ra. Toà n thân nhìn vô cùng thê thảm.
Trong mắt Song Nhi, tất cả Ä‘á»u là sợ hãi, đó là sá»± sợ hãi từ rất sâu trong lòng, ná»—i sợ hãi không gì giải thoát được.
Vãn Thanh vá»™i đứng dáºy, gắt gao ôm lấy Song Nhi.
Song Nhi tháºt sá»± bị dá»a phát sợ, Song Nhi trÆ°á»›c kia chÆ°a từng gặp qua ngÆ°á»i nhÆ° váºy, Song Nhi từ nhá» Ä‘i theo Vãn Thanh, Thượng Quan Hoằng tuy là nghiêm nghị, tháºt ra cÅ©ng không đối xá» tệ vá»›i hạ nhân .
Mà Phượng Cô nà y, không nói không rằng má»™t tay ném bay ngÆ°á»i Song Nhi.
Hai tay Vãn Thanh run nhè nhẹ, không biết vì xúc động do muốn bảo vệ Song Nhi, hay là bởi vì toà n thân Song Nhi đang run rẩy.
Song nhi Ä‘á»™t nhiên hÆ°á»›ng nà ng mà khóc, giá»ng đứt quãng: “Tiểu thư…tiểu thÆ°, ta rất sợ a! Ta rất sợ a… “
Vãn Thanh nhẹ nhà ng vá»— vai nà ng: “Chá»› sợ chá»› sợ, tiểu thÆ° sẽ ở bên cạnh ngÆ°Æ¡i.â€
Khóc một hồi, cuối cùng Song Nhi cũng ngủ.
Mãi cho đến hừng đông, Vãn Thanh vẫn ngồi ôm nà ng, bởi vì chỉ cần Vãn Thanh hÆ¡i lá»ng tay, Song nhi liá»n giáºt mình khóc, nhất định Song Nhi trong giấc má»™ng cÅ©ng không an ổn, vì váºy Vãn Thanh chỉ còn cách ôm Song Nhi cả đêm.
Mặt trá»i đã lên cao, lúc nà y Hồng thÆ° Ä‘i đến, sắc mặt không tốt, nhẹ nhà ng mà nói: “Nhị phu nhân, khởi trình .â€
“Ân.†Vãn Thanh nhá» giá»ng trả lá»i, lắc lắc Song nhi Ä‘ang ôm trong lòng, chỉ thấy Song Nhi mở choà ng mắt, trong mắt vẫn còn vẻ sợ hãi không che dấu được.
Song Nhi sợ hãi há»i: “Là m sao váºy? ! !â€
Thanh âm mang theo sự hoảng loạn tột độ.
Vãn Thanh chỉ cÆ°á»i nhạt: “Chúng ta khởi trình .â€
Nghe Vãn Thanh nói thế Song Nhi má»›i yên tâm ngồi xuống, chăm chú nhìn phÃa sau Hồng ThÆ°. Vãn Thanh biết, Song Nhi vô cùng sợ Phượng Cô.
Vãn Thanh suy nghÄ© má»™t chút, rồi quyết định, vá»— vá»— lên tay Song Nhi: “Song nhi, đừng sợ.â€
“Ân.†Song Nhi đáp lá»i, nhÆ°ng đôi mắt vẫn run rẩy nhÆ° nai con lạc mẹ ngó nghiêng xung quanh.
Vãn Thanh quay sang há»i Hồng thÆ°: “Hôm nay chúng ta Ä‘i đâu váºy?â€
“Nếu Ä‘i nhanh thì trá»i vừa tối có thể tá»›i được trấn nhá» phÃa trÆ°á»›c.†Hồng thÆ° không giải thÃch được, nhìn vá» phÃa Vãn Thanh
“NÆ¡i đó có sản nghiệp của Phượng gia sao?†Vãn Thanh há»i, nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, khắp cả Vân Quốc, sản nghiệp của Phượng VÅ© Cá»u Thiên là nhiá»u nhất, cÆ¡ hồ ba trấn thì Ãt nhất má»™t trấn có sản nghiệp của Phượng VÅ© Cá»u Thiên.
“Chúng ta ở nÆ¡i đó có má»™t ngân hà ng tÆ° nhân, còn có má»™t gian ti phÆ°á»ng (hình nhÆ° liên quan đến vải vóc), tiểu thÆ° há»i để là m gì?†Hồng ThÆ° rốt cục cÅ©ng nhịn không được phải há»i. ( Ä‘oạn nà y thá»±c sá»± hầu nhÆ° toà n là nà ng, ta phải suy luáºn để thay tên riêng và o cho dá»… hiểu, chá»— nà y cÅ©ng thấy mâu thuẫn, nếu là Hồng ThÆ° sẽ gá»i Vãn Thanh là phu nhân, nhÆ°ng Song Nhi thì không thể biết rõ rà ng chuyện sản nghiệp của Phượng gia nhÆ° thế)
Vãn Thanh nhẹ nhà ng nắm bà n tay tê rần, cÆ°á»i nhẹ: “Ta định tạm thá»i để Song Nhi ở lại đây, khi nà o quay lại sẽ mang theo nà ng trở vá».â€
Dù sao nhìn Song Nhi bá»™ dạng thế nà y, nà ng hoà n toà n không Ä‘Ã nh lòng, hÆ¡n nữa sau nà y nói không chừng còn xảy ra những chuyện khủng khiếp hÆ¡n, Phượng Cô là loại ngÆ°á»i tà n nhẫn nhÆ° thế nà o, không ai không biết, khó đảm bảo sẽ không là m ra chuyện kinh khủng hÆ¡n thế, nà ng không thể để cho Song nhi bởi vì nà ng mà liên lụy.
“Ta không muốn rá»i tiểu thÆ°! !†Song Nhi nghe được Vãn Thanh nói muốn để nà ng lại Ä‘áºy, sợ hãi kêu lên.
“Song Nhi ngốc, chỉ là tạm thá»i để ngÆ°Æ¡i ở đây, lúc ta trá» vể sẽ lại Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo, hÆ¡n nữa còn tránh cho ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng tổn.†Vãn Thanh khuyên nhủ.
“Tiểu thÆ°, Song nhi biết ngÆ°á»i là muốn tốt cho Song Nhi, nhÆ°ng Phượng thiếu gia hắn là con ngÆ°á»i tà n bạo nhÆ° thế, để lại tiểu thÆ° má»™t thân má»™t mình, Song Nhi không yên tâm… †Song nhi vừa nói vừa khóc, cả ngÆ°á»i cÅ©ng run rẩy tiá»u tụy.
“Song Nhi ngốc!†Vãn Thanh cảm Ä‘á»™ng vá»— nhẹ lên trán Song Nhi: “NgÆ°Æ¡i nghÄ© Ä‘Ã, ở đây đã có nhiá»u ngÆ°á»i hầu hạ ta ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, hÆ¡n nữa hắn chắc không đến ná»—i không nể mặt Phượng lão thái thái, chắc không là m gì quá đáng vá»›i ta được, cho nên, ngÆ°Æ¡i phải an tâm sống ở nÆ¡i nà y, Ãt nhất sẽ không khiến ta phải lo lắng.â€
Vãn Thanh nói xong cÆ°á»i an ủi Song Nhi, kỳ tháºt, lý do nhÆ° thế, chÃnh Vãn Thanh cÅ©ng cảm thấy gượng gạo, Phượng Cô là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, là m sao có thể vì má»™t câu nói của Phượng lão thái thái mà đối xá» tốt vá»›i nà ng? NhÆ°ng nếu không nói nhÆ° váºy, là m sao có thể khiến Song Nhi yên tâm ở lại nÆ¡i nà y.
Ai ngá» Song nhi cÅ©ng không phải ngÆ°á»i ngu ngốc để mà dá»… dà ng tin cái là do gạt ngÆ°á»i mà Vãn Thanh bịa ra: “Phượng thiếu gia tà n nhẫn nhÆ° váºy, là m sao có thể vì nể mặt Phượng lão thái thái mà đối xá» tốt vá»›i tiểu thÆ°! Tiểu thÆ°, Song nhi Ä‘i theo bên cạnh ngÆ°á»i, mặc dù không thể bảo vệ ngÆ°á»i, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng có thể chăm sóc ngÆ°á»i.†Song nhi khẩn thiết cầu xin.
“Song nhi. Nghe ta má»™t lần, ở lại đây.†Qua má»™t lúc, cuối cùng thân thể của Vãn Thanh đã hết tê, liá»n cháºm rãi đứng lên. Thanh âm của Vãn Thanh trong trẻo lạnh lùng mà kiên định, ngữ khà mang theo mệnh lệnh.
Vãn Thanh biết, nà ng nếu nhÆ° không tá» thái Ä‘á»™ kiên quyết, Song Nhi sẽ không nghe lá»i.
“Tiểu thư…†nghe được ngữ khà của tiểu thÆ°, Song nhi biết tiểu thÆ° đã hạ quyết tâm, nhÆ°ng Song Nhi tháºt sá»± không dám để Vãn Thanh má»™t thân má»™t mình ở cùng má»™t chá»— vá»›i Phượng Cô
“Song nhi, ngÆ°Æ¡i phải tin tưởng ta, tiểu thÆ° nhà ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i có thể để ngÆ°á»i khác dá»… dà ng bắt nạt sao!†Vãn Thanh đặt tay lên vai Song nhi , thuyết phục Song Nhi.
Tháºt sá»± không thể để cho Song nhi Ä‘i theo , lần nà y chỉ là đánh bay ra khá»i cá»a, lần tiếp theo sẽ nhÆ° thế nà o? Sẽ văng đến đâu? Khó đảm bảo sẽ không nguy hại đến tÃnh mạng, khi đó bảo Vãn Thanh đối mặt nhÆ° thế nà o.
HÆ¡n nữa giang hồ nguy hiểm, mang theo Song nhi, chỉ sợ cÅ©ng khó giữ được an toà n, chẳng bằng … để Song Nhi ở lại nÆ¡i nà y. NhÆ° váºy, Ãt ra nà ng cÅ©ng có thể yên tâm má»™t chút.
“Nhưng tiểu thư, Phượng thiếu gia như thế… †Song nhi còn muốn nói cái gì, chỉ thấy Hồng thư đột nhiên che miệng, nháy mắt ra hiệu với các nà ng.
Vãn Thanh không rõ, liá»n thò đầu ra ngoà i xem.
Hóa ra là có ngÆ°á»i đến . CÅ©ng may có Hông ThÆ° cảnh cáo cho nà ng, nếu không phải Hông ThÆ° là ngÆ°á»i luyện võ thÃnh giác hÆ¡n ngÆ°á»i, chỉ sợ Song nhi phen nà y nói vô tâm lại để ngÆ°á»i hữu tâm nghe được, tháºt là muốn chá»c giáºn kẻ nà o đấy.
Vãn Thanh Ä‘anh mặt lại, vì Ä‘ang ngồi trên xe ngá»±a nên sẽ không nhiá»u lá»i, chỉ nói ngắn gá»n: “Song nhi, nếu còn coi ta là tiểu thÆ° của ngÆ°Æ¡i, việc nà y đừng nói nữa, mau là m theo quyết định của ta. Ta cam Ä‘oan, ta nhất định sẽ bình an trở vá» gặp ngÆ°Æ¡i.â€
Song nhi suy nghÄ©, nhìn Vãn Thanh hồi lâu, cuối cùng cÅ©ng gáºt đầu.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:50 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî