28-09-2010, 04:14 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Chương 26 - Anh hùng cứu mĩ nhân
Dịch: long119
Biên: nguyenthai
Nguồn Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Tiểu Hoà n sắc mặt trắng bệch, mắt rÆ°Æ¡m rÆ°á»›m nÆ°á»›c, thân thể khe khẽ run. Lúc nà y má»™t hán tá» vẻ mặt hèn má»n, bỉ ổi, Ä‘ang gắt gao cầm lấy bả vai của nà ng, trên mặt hung quang đại phát.
Tiểu Hoà n nhìn thấy Hà Doanh liá»n láºp tức kêu lên:
- Tiểu, tiểu… công tá».
Hán tá» kia nghe thấy liá»n quay đầu vá» phÃa Hà Doanh. Nhìn thấy bá»™ dáng của nà ng, trong mắt hắn ánh lên và i phần kinh dị.
Hà Doanh vòng tay thản nhiên nói:
- Vị đại gia nà y, đây là tì nữ của ta, chỉ là không cẩn tháºn đụng phải ngÆ°Æ¡i má»™t chút. NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nam tá» hán đại trượng phu, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i đại nhân đại lượng không nên chấp nhặt vá»›i má»™t tì nữ.
Hán tá» vừa nghe láºp tức sá»ng sốt đánh giá nà ng má»™t hồi, rồi nhe răng cÆ°á»i nói:
- Nguyên lai là tì nữ của ngÆ°Æ¡i hả? Hay lắm, tì nữ của ngÆ°Æ¡i dẫm trúng ta 1 cÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i nói xem ngÆ°Æ¡i định bồi thÆ°á»ng cho ta nhÆ° thế nà o đây?
Hà Doanh không có ngá» rằng chÃnh mình đã chỉ ra Tiểu Hoà n là má»™t nữ tá», váºy mà ngÆ°á»i nà y còn không biết xấu hổ, mặt dầy bắt nà ng bồi thÆ°á»ng. Nà ng lẳng lặng đánh giá hắn rồi nhà n nhạt há»i:
- NgÆ°Æ¡i muốn bồi thÆ°á»ng ra sao?
Ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ quá mức trấn định của Hà Doanh, đồng thá»i khà chất cao quý cùng vá»›i quần áo trên ngÆ°á»i của nà ng cÅ©ng là m cho hán tá» nà y có Ä‘iểm chá»™t dạ, hắn lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c thầm tÃnh toán rồi ưỡn ngá»±c lên nói:
- Nà ng đã vÅ© nhục tôn nghiêm của má»™t kiếm khách, ngÆ°Æ¡i là chủ nhân của nà ng. Váºy thì hay lắm, chúng ta hãy Ä‘i tá»›i võ quán tỉ đấu má»™t phen.
Hắn nhìn thấy Hà Doanh dáng ngÆ°á»i văn nhược, trong lòng chắc rằng dù nà ng có dám Ä‘i thì hắn cùng dá»… dà ng đả bại được nà ng.
Hà Doanh cảm thấy mặt Ä‘á» lên má»™t chút, chÆ°a từng nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i nà y lại ngang ngạnh nhÆ° váºy. Nà ng cÆ°á»i lạnh cố khống chế lại tâm tình, Ä‘Æ°Æ¡ng lúc mở miệng định nói, thì có má»™t giá»ng nam trầm ấm từ phÃa sau lÆ°ng vang lên:
- Äi, ta đây đại biểu cho y so đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t hồi nhé.
Hà Doanh nghe giá»ng nói liá»n quay đầu nhìn lại, vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi, đó chÃnh là Lệnh Hồ Hoà . Hắn nhÆ° thế nà o lại tá»± mình đến đây.
Lệnh Hồ Hòa nhìn Hà Doanh cÆ°á»i má»™t tiếng, nháy đôi mắt ranh mãnh ra hiệu cho Hà Doanh. Sau đó tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, rút thanh kiếm Ä‘eo sau lÆ°ng ra. Quả nhiên là má»™t thanh bảo kiếm, lưỡi kiếm băng lãnh cá»™ng vá»›i khà thế kinh ngÆ°á»i của y khiến cho y giá» khắc nà y trở nên cao lá»›n, mạnh mẽ.
- Lại đây, ta với ngươi tỉ đấu như thế nà o, đừng để ta nói đến lần thứ ba.
Hán tá» kia vừa thấy khà thế bức nhân của Lệnh Hồ Hòa, cả ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Hắn chỉ là má»™t tên mạt lÆ°u kiếm khách, đối đầu vá»›i loại cao thủ khà thế nhÆ° thế nà y hắn cảm thấy cá»±c kỳ không thoải mái. Tá»± nhiên dá»c sống lÆ°ng có má»™t cá»— hà n khà chạy ngang qua khiến hắn không rét mà run.
Hán tá» trong lòng hoảng sợ, không tá»± chủ được bà n tay cầm lấy tay Tiểu Hoà n tá»± Ä‘á»™ng buông ra. Tiểu Hoà n vừa có cảm giác tá»± do liá»n láºp tức chạy Ä‘i đến bên Hà Doanh, gắt gao nắm chặt lấy tay áo của nà ng.
Hắn tỠlúc nà y vốn từ và ng biến thà nh trắng bệch, mặt không còn chút máu, cố gắng ưỡn ngực ra nói:
- Äây là ân oán riêng giữa ta và tên tiểu tá» kia, ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà dám xen và o?
Nói xong lá»i nà y bản thân hắn cÅ©ng cảm thấy có chút Ä‘uối lý, khà thế không khá»i giảm xuống, hai mắt không ngừng láo liên suy nghÄ©.
Lệnh Hồ Hoà lạnh lùng nói:
- Hắn là tiểu đệ của ta, ta thân là đại ca. Muốn ra mặt thay cho đệ đệ của mình có gì mà không được.
Dù thanh âm của y không lớn, nhưng cũng đã khiến cho hắn tỠkia mồ hôi trên mặt không ngừng rơi xuống.
Lúc nà y không Ãt ngÆ°á»i đã vây xung quanh. Tuy váºy, những ngÆ°á»i nà y chỉ đến để coi kịch vui, không ai có ý định xen và o.
Hà Doanh cực kỳ chán ghét những kẻ chỉ biết ăn hiếp kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh. Thấy bộ dáng sợ hãi của hắn không kìm được trong lòng cảm thấy cực kỳ đắc ý.
- Không dám cÅ©ng được - âm thanh trầm thấp vang lên - chỉ cần ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘em thanh kiếm ở trên lÆ°ng bẻ gẫy, đồng thá»i tá»± bẻ gẫy ngón trá» và ngón giữa, ta sẽ để cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i.
Theo lá»i của Lệnh Hồ Hòa mà nói, là y đã vÅ© nhục tên kiếm khách kia đến cá»±c Ä‘iểm. Thân là má»™t kiếm khách mà tá»± Ä‘oạn kiếm, mất hai ngón tay thì hắn cÅ©ng đã không còn có khả năng cầm kiếm trở lại nữa. Äối vá»›i má»™t kiếm khách mà nói, loại hình phạt nà y còn thống khổ hÆ¡n cả chết.
Lệnh Hồ Hòa lạnh lùng nhìn hắn, những ngÆ°á»i xung quanh không ai dám nói má»™t lá»i. Tất cả Ä‘á»u Ä‘ang mong chá» câu trả lá»i của hắn. Hoặc là đi đến võ quán lấy máu để giải quyết danh dá»±, hay là tá»± Ä‘oạn kiếm chặt tay, trá»™m sống quãng Ä‘á»i còn lại.
Hán tá» lúc nà y mồ hôi toát ra nhÆ° tắm. Lúc nà y cÅ©ng có mấy ngÆ°á»i thà nh vệ Ä‘i tá»›i, sau khi há»i qua mấy câu liá»n không nói tiếng nà o, rá»i Ä‘i.
- Thế nà o, tại sao không lên tiếng? Ngươi quyết định nhanh đi chứ.
Lệnh Hồ Hòa cháºm rãi di Ä‘á»™ng vá» phÃa trÆ°á»›c, mÅ©i kiếm cÅ©ng di Ä‘á»™ng theo, ánh mặt trá»i chiếu và o thanh kiếm tạo nên những quang mang chói mắt.
Hán tá» kia cắn răng, Ä‘em kiếm sau lÆ°ng rút ra, lấy hết dÅ©ng khà đáºp mạnh thanh kiếm xuống đất khiến cho nó đứt là m đôi. Phanh phanh tiếng miểng kiếm rÆ¡i xuống chạm và o đất. Má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u bà ng hoà ng, không có ai nghÄ© đến tên kiếm khách lại quyết định chá»n hÆ°á»›ng khuất phục. Nhất thá»i khiến cho ai cÅ©ng cảm thấy khinh bỉ, có ngÆ°á»i không nhịn được mắng:
- Phì! Thứ không biết liêm sỉ.
Sau đó hắn gian nan, Ä‘em ná»a Ä‘oạn kiếm còn lại Ä‘Æ°a lên bà n tay. Phanh má»™t tiếng, mảnh kiếm rÆ¡i xuống cÅ©ng vá»›i má»™t Ä‘oạn huyết và hai ngón tay.
Hắn sắc mặt trắng bệch, nghiến răng, dùng vải bao bá»c lại cánh tay, hÆ°á»›ng bên ngoà i chạy Ä‘i. Tuồng vui đã hết má»i ngÆ°á»i xung quanh cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng tản Ä‘i.
Lúc nà y Lệnh Hồ Hòa quay sang cùng Hà Doanh ôn nhu cÆ°á»i nói:
- Không nghÄ© tá»›i khi ngÆ°Æ¡i giả trang thà nh nam tá», cÆ° nhiên lại tuấn mÄ© đến thế.
Hà Doanh Ä‘á» mặt cúi đầu, má»™t lúc sau môi ngá»c má»›i mở miệng nói:
- Cảm ơn ngươi đã cứu ta một mạng.
Nà ng ngẩng lên nhìn thấy hai mắt thâm trầm của hắn không khá»i cảm thấy Ä‘á» mặt, liá»n láºp tức cúi đầu.
Lệnh Hồ Hòa cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, vÆ°Æ¡n tay ôn nhu nắm lấy bà n tay nà ng. Hà Doanh phản xạ định tránh, nhÆ°ng hắn cà ng nắm chặt, khiến cho tim của nà ng cà ng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, không biết là m thế nà o Ä‘Ã nh mặc cho hắn cầm lấy tay mình (dê con nhà ngÆ°á»i ta giữa Ä‘Æ°á»ng – nắm tay thôi mà gá»i là dê gì? ïŠ)… Äồng thá»i cảm nháºn được hÆ¡i thở nam tá» từ trên ngÆ°á»i của Lệnh Hồ Hòa cà ng khiến cho mặt nà ng Ä‘á», tim nà ng cà ng Ä‘áºp nhanh.
Lệnh Hồ Hòa một tay đem kiếm cất đi, một tay vẫn nắm chặt lấy tay của nà ng nói:
- Äi, chúng ta kiếm má»™t chố yên tÄ©nh để nói chuyện.
Dứt lá»i y liá»n lôi kéo Hà Doanh bÆ°á»›c Ä‘i, lúc nà y Tiểu Hoà n vừa bị hù dá»a má»™t phen cÅ©ng đã hồi phục lại bình thÆ°á»ng, thấy vẻ mặt của tiểu thÆ°, không khá»i ngẩn ra, cho đến khi hai ngÆ°á»i kia Ä‘i xa hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c, lúc nà y má»›i phản ứng, vá»™i vã chạy theo.
Lệnh Hồ Hòa Ä‘i cạnh nà ng thỉnh thoảng mỉm cÆ°á»i nhìn thẳng và o khuốn mặt Ä‘ang Ä‘á» của Hà Doanh, ôn nhu nói:
- NÆ¡i nà y Ä‘ang loạn nhÆ° váºy, sao ngÆ°á»i nà o nà ng cÅ©ng không mang theo mà dám trốn ra đây. Thất sá»± là quá mạo hiểm.
Hà Doanh lúc nà y má»›i sá»±c nghÄ© ra, chÃnh mình chủ tá»›, hai nữ nhi, trốn nhà đi trong thá»i buổi loạn lạc nà y, mặc dù dá»… dà ng lẩn trốn. NhÆ°ng mà nếu nhÆ° Lê Thanh phát hiện ra thì chẳng phải phiá»n phức hÆ¡n sao?
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
28-09-2010, 04:15 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Chương 27: Khách quý.
Dịch: alectan
Biên: duatre_bi_nguyenrua_satan666
Nguồn Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Lúc đó, Lệnh Hồ Hòa Ä‘ang tiến lên thì Ä‘á»™t nhiên ngừng bÆ°á»›c lại. Hà Doanh kỳ quái ngẩng đầu nhìn y, thấy y Ä‘ang nhÃu mà y quan sát để ý chung quanh, rồi cúi đầu nói vá»›i mình:
_ Doanh muá»™i, ta có chuyện quan trá»ng phải rá»i đây trÆ°á»›c. Sau nà y là m cách nà o để tìm được muá»™i lần nữa?
Hà Doanh thình lình nghe y xÆ°ng hô nhÆ° váºy, mặt không khá»i á»ng Ä‘á», lá»i nói kia tuy không nghe rõ rà ng, nhÆ°ng vẫn gáºt đầu. Lệnh Hồ Hòa thấy nà ng gáºt đầu, Ä‘Æ°a tay ra chạm nhẹ lên khuôn mặt Ä‘ang á»ng Ä‘á» của nà ng, ôn nhu nói:
_ Äược rồi, ta Ä‘i trÆ°á»›c đây.
Dứt lá»i, không đợi Hà Doanh đáp lại, Ä‘i và o trong đám đông, thoáng chốc đã biến mất không còn tung tÃch.
Khi Hà Doanh còn đang bần thần nhìn bóng lưng của y, Tiểu Hoà n đi đến bên cạnh nà ng, khẽ nhắc:
_Tiểu thư, chúng ta vỠthôi!
Hà Doanh gáºt đầu, rồi nhìn vá» hÆ°á»›ng mà Lệnh Hồ Hòa biến mất, khóe miệng chợt nở má»™t nụ cÆ°á»i, sau đó thì xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa phủ của Lê Thanh tÆ°á»›ng quân.
May thay khi bá»n há» lén trở vá» tiểu viện không bị ai phát hiện tung tÃch.
Ban đầu Hà Doanh còn vướng chút bất an trong lòng. Cho đến khi Tiểu Hoà n lấy nguyên liệu từ đại trù phòng vỠvà báo lại với nà ng:
_Tiểu thÆ°, không có chuyện gì! Muá»™i nghe bá»n há» kể, Lê Thanh đã rá»i khá»i phủ từ sá»›m.
Nghe xong, Hà Doanh má»›i thở phà o nhẹ nhá»m cả ngÆ°á»i. Bá»›t Ä‘i ná»—i bất an, nà ng cảm thấy thoải mái hÆ¡n. Ngồi má»™t chá»—, hồi tưởng lại cuá»™c gặp gỡ hôm nay, tim nà ng Ä‘áºp nhanh không ngừng.
Tiểu Hoà n hiển nhiên giống nhÆ° váºy, lúc rá»a đồ ăn(đây là chuẩn bị đồ ăn hay rá»a bát?), con ngÆ°á»i thì ở đây, nhÆ°ng đầu óc thì lại nghÄ© Ä‘i đâu, sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Hà Doanh biết rõ gã hán tá» khuôn mặt khô và ng đã hù dá»a nà ng ta. NhÆ°ng gã không chỉ hù dá»a má»™t mình Tiểu Hoà n, ngay cả chÃnh mình cÅ©ng bị.
Hà Doanh thở má»™t hÆ¡i dà i. Nà ng cảm giác được, bằng bá»™ dạng của bản thân, muốn không bị khi dá»… ở thế giá»›i nà y, tháºt sá»± rất khó. Bởi váºy, sau khi nà ng dùng cÆ¡m xong, đã trở vá» phòng rất sá»›m, tiếp tục luyện "Ngá»a Nguyệt tâm pháp†của nà ng
Nháºp định, tâm thần chìm và o trong, từ từ Ä‘em thần khà chuyển đến Ä‘an Ä‘iá»n, cảm nháºn được dòng xoáy Ä‘ang xoay tròn kia. CÅ©ng không biết là qua bao lâu, trÆ°á»›c mắt của Hà Doanh biến đổi, chÃnh mình tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang từ từ bay trên bầu trá»i. Sau đó, thì thấy mình Ä‘ang nhắm chặt hai mắt, thân thể vá»›i tÆ° thế nổi, rồi bay qua, tá»›i phÃa trên tiểu viện, nhìn sá»± yên tÄ©nh của bầu trá»i đêm. Cùng vá»›i bầu trá»i đêm là giấc ngủ ngon là nh của vạn váºt.
Äá»™t nhiên, nà ng thầm nghÄ© trong đầu: "Ta Ä‘ang là cái gì váºy? Chẳng lẽ nguyên thần của ta Ä‘ang xuất khiếu Æ°?" Vừa nghÄ© nhÆ° váºy, cảm giác vừa huyá»n diệu lẫn thần bà đó láºp tức đứt Ä‘oạn. Cả ngÆ°á»i nà ng chìm xuống dÆ°á»›i, rồi tÄ©nh lặng mở mắt.
Khi mở mắt, khóe miệng Hà Doanh lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i, trong lòng nghÄ©: Cảm giác vừa tháºt sÆ°á»›ng, tháºt thoải mái. Nà ng nằm trên giÆ°á»ng, vẫn cứ suy nghÄ©, 'Ngá»a Nguyệt tâm pháp' nà y không giống nhÆ° bao loại võ công bình thÆ°á»ng khác. Nếu nhÆ° có thể tìm ngÆ°á»i để chỉ dẫn, váºy thì rất tốt.
Vừa nghÄ© đến tìm ngÆ°á»i để há»i, nà ng láºp tức nhá»› tá»›i Lệnh Hồ Hòa, khóe miệng lá»™ thêm má»™t nụ cÆ°á»i. Nà ng cúi đầu nhìn bà n tay của mình, cảm giác hÆ¡i thở ấm áp kia dÆ°á»ng nhÆ° vẫn còn ở ngay phÃa trÆ°á»›c. Vừa nghÄ© nhÆ° váºy, tim Ä‘áºp cà ng nhanh hÆ¡n. Chỉ trong chốc lát, mặt trở nên Ä‘á» hÆ¡n. Hai tay nà ng che mặt lại, muốn nó biến mất nhanh Ä‘i.
Nhìn bầu trá»i bên ngoà i yên tÄ©nh, Hà Doanh cảm giác rằng ngà y hôm nay trôi qua tháºt sá»± rất phong phú, là m cho lòng của nà ng, lúc buồn lúc vui, không có cách nà o bình ổn trở lại.
Hà Doanh hôm nay thức dáºy trá»…, bởi vì tối qua mất ngủ. Nà ng ngồi trong sân, ngẩng lên ngắm bầu trá»i, thỉnh thoảng thì nghe được tiếng nói chuyện của ngÆ°á»i khác, còn có cả tiếng cÆ°á»i. Äá»™t nhiên nà ng nhá»› đến việc Tiểu Hoà n đã nói qua, Lê Thanh có việc xuất môn.
_ Tiểu Hoà n, bá»n há» có nói, khi nà o Lê Thanh quay vá» không?
Hà Doanh quay sang há»i Tiểu Hoà n Ä‘ang tÆ°á»›i nÆ°á»›c cho rau.
Tiểu Hoà n lắc đầu, đáp:
_Không có nói. NhÆ°ng mà , nghe bá»n há» nói, Lê Thanh vốn rất Ãt khi ở trong phủ tÆ°á»›ng quân, xuất môn là việc thÆ°á»ng xuyên.
Nói tá»›i đây, nà ng ta đứng thẳng ngÆ°á»i, quay đầu tò mò nhìn tiểu thÆ° nhà nà ng mà há»i:
_Tiểu thư, tỷ lại muốn xuất môn ư?
Hà Doanh hÆ¡i ngượng ngùng trả lá»i:
_Cũng không phải là muốn, mà chỉ có một chút thôi.
Tiểu Hoà n tá»±a hồ nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì đó, sắc mặt trắng bệch, liá»n khuyên:
_Tiểu thÆ°, chúng ở lại đây Ä‘i. Ãt nhất là vẫn an toà n hÆ¡n so vá»›i bên ngoà i.
Xem ra, nà ng ta tháºt sá»± sợ hãi. Hà Doanh cÅ©ng nghÄ©: NÆ¡i nà y tuy an toà n, nhÆ°ng mà quá tịch mịch. HÆ¡n nữa, nà ng cảm giác được chÃnh mình quá nghèo, muốn nghÄ© ra và i việc kiếm má»™t Ãt tiá»n để dùng thì tốt hÆ¡n.
Sau đó, Hà Doanh ngồi trong sân suy nghÄ©, mình nên là m những việc gì, buôn bán những thứ gì má»›i được nhiá»u tiá»n? DÆ°á»ng nhÆ° có rất nhiá»u việc có thể là m, cÅ©ng có rất nhiá»u việc không thể, và dụ nhÆ° là không cần là m gì lá»™ diện, mà vẫn có thể kiếm được má»™t đống tiá»n.
Chủ tá»› hai ngÆ°á»i ở trong sân má»™t lúc, chợt nghe thấy giá»ng của quản gia Lê Tà i:
_Hà tiểu thÆ°, bên ngoà i có ngÆ°á»i tìm.
Vừa nghe giá»ng nà y, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u sá»ng sốt. Hà Doanh bây giá» chÃnh là vị hôn thê của Lê Thanh! Ai lại tìm nà ng chứ?
Hà Doanh mở cá»a tiểu viện, thân ảnh của Lê Tà i đã đứng trÆ°á»›c cá»a. PhÃa sau ông có hai nữ tá» thanh lệ đứng, chỉ khoảng mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi, cÅ©ng là hai ngÆ°á»i chủ tá»›. Má»™t trong hai ngÆ°á»i thì tÆ°Æ¡ng đối đẹp hÆ¡n, ăn mặt trang phục vị tiểu thÆ°, Ä‘ang nhìn mình vá»›i nét mặt rạng rỡ.
Sau khi nhìn thẳng và o hai mắt của Hà Doanh, nà ng láºp tức nói nhá» nhẹ:
_Hà tá»· tá»·, tá»· tháºt đẹp. Muá»™i có thể và o trong được không?
Hà Doanh đáp:
_ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được. Do ta cháºm chạp, cô nÆ°Æ¡ng xin má»i!
Dứt lá»i, thiếu nữ dẫn nha hoà n ở phÃa sau duyên duyên dáng dáng bÆ°á»›c và o. Lúc nà y, Hà Doanh thấy Lê Tà i vẫn còn đứng đó vá»›i vẻ mặt nghi hoặc nhìn mấy ngÆ°á»i bá»n há», thì liá»n quay đầu há»i:
_ Lê Tà i, còn chuyện gì không?
Lê Tà i thấy nà ng mở miệng há»i, láºp tức cung kÃnh trả lá»i:
_Không, không có việc gì.
Dứt lá»i, hai con mắt nhỠđánh giá má»™t hồi Hà Doanh và tiểu thÆ° kia, rồi má»›i lui xuống. Ông vừa Ä‘i, Hà Doanh đã đóng cá»a viện lại.
Lúc nà y, thiếu nữ kia Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Hà Doanh, vén áo thi lá»…, nhẹ giá»ng nói:
_Chà o muá»™i muá»™i, ta là nữ nhi của LÆ°u tiên sinh, LÆ°u Thù. Ta từ nÆ¡i phụ thân biết được, muá»™i muá»™i rất có tà i, tâm liá»n ngưỡng má»™, cho nên má»›i đến đây. Xin muá»™i muá»™i đừng chê bai.
Hà Doanh cũng vui vẻ, hoà n lễ rồi nói:
_Tá»· tá»· quá khách khÃ. Hà Doanh không dám nháºn.
_ Rất xứng!
LÆ°u Thù hai mắt sáng ngá»i vá»›i vẻ sùng kÃnh nhìn nà ng, nói nhá»:
_ Muá»™i muá»™i tà i khà hÆ¡n ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i hiếm có, không nghÄ© tá»›i còn xinh đẹp nhÆ° váºy. Quả nhiên là tiên nhân chuyển thế a!
Nà ng thấy Hà Doanh bởi những lá»i khen ngợi của nà ng mà thẹn thùng, không khá»i nhoẻn miệng cÆ°á»i:
_ Da mặt muá»™i muá»™i cÅ©ng tháºt má»ng. Muá»™i không biết rằng, bây giá» ngÆ°á»i trong cả thà nh Ä‘á»u biết đến muá»™i Æ°.
Chống lại vẻ mặt khó hiểu của Hà Doanh, nà ng vừa cÆ°á»i vừa vứt mị nhãn, nói trong đó có má»™t chút giảo hoạt:
_ Muá»™i muá»™i ngà y hôm kia đã đánh má»™t bà i kinh thế, chỉ trong đêm hôm đó, tất cả ngõ ngách nhá» xÃu Ä‘á»u truyá»n xÆ°á»›ng ca khúc ấy. Lúc ta tá»›i đây, vẫn còn nghe được và i nÆ¡i hát ca khúc kia.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 04:16 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
ChÆ°Æ¡ng 28: Lá»… váºt.
Dịch: Vá»ng Tưởng
Biên: nguyenthai
Nguồn Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hà Doanh mỉm cÆ°á»i, nói vá»›i giá»ng hÆ¡i e thẹn:
- Tỷ tỷ quá khen.
LÆ°u Thù nghiêm mặt lại, đánh giá nà ng má»™t hồi, xoay ngÆ°á»i lại, nhìn và o trong sân, rồi thở dà i:
- Muá»™i muá»™i vừa xinh đẹp lại có phong thái thanh nhã, thế nhÆ°ng lại có cuá»™c sống kham khổ nhÆ° váºy, ngay cả má»™t nha đầu cÅ©ng không cho muá»™i, Lê Thanh nà y, tháºt quá đáng rồi.
Nà ng vừa nói tá»›i đây, còn chÆ°a chá» Hà Doanh trả lá»i, láºp tức mở miệng nói tiếp:
- NhÆ°ng mà nhÆ° váºy cÅ©ng tốt. Ãt nhất thì khi ta tìm đến muá»™i muá»™i, ta muốn nói cái gì thì nói cái đấy, không cần lo lắng bị ngÆ°á»i khác truyá»n Ä‘i, hì hì.
Hà Doanh thấy nà ng ra vẻ đáng yêu, trong lòng sinh ra hảo cảm rất lá»›n, láºp tức cÅ©ng cÆ°á»i nói:
- Äúng váºy, tuy có khổ, nhÆ°ng muá»™i lại được tá»± do.
Lưu Thù lúc nà y chớp mắt, tự tiện nói với Hà Doanh:
- Doanh muá»™i muá»™i, ta tham quan chá»— của muá»™i má»™t chút nha, hy vá»ng muá»™i đừng trách.
Khuôn mặt của nà ng đầy hưng phấn lẫn tò mò, trong khi đang nói, vẫn còn nhìn đông nhìn tây, căn bản không có nhìn Hà Doanh.
Hà Doanh thấy nà ng hà nh Ä‘á»™ng giống nhÆ° má»™t hà i tá», cÆ°á»i nói :
- Váºy để ta dẫn tá»· Ä‘i.
Ba ngÆ°á»i cùng Ä‘i ra phÃa sau sân. LÆ°u Thù nhìn thấy Tiểu Hoà n vẫn Ä‘ang tÆ°á»›i nÆ°á»›c cho rau, liá»n quay đầu phân phó nha hoà n phÃa sau:
- Tiểu Thanh, ngươi nói chuyện với Hoà n nhi tỷ đi. Ta không cần ngươi hầu hạ.
Tiểu Hoà n trÆ°á»›c đó đã nghe được tiếng Ä‘á»™ng, sá»›m quan sát vị đại tiểu thÆ° nà y. Lúc nà y nà ng ta ngẩng đầu lên nhìn bá»n há» hồi lâu. Hà Doanh mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng ta. Tiểu Hoà n láºp tức quay đầu nói vá»›i Tiểu Thanh:
-Tháºt là tốt quá, muá»™i muá»™i hãy lại đây giúp tá»· Ä‘i.
Tiểu Thanh đáp ứng một tiếng, rồi chạy đến bên cạnh Tiểu Hoà n.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa kia của sân. LÆ°u Thù vừa quan sát vừa cÆ°á»i nói:
- Muội muội, muội không trách ta quá chủ động chứ?
Nà ng dà dá»m nhìn Hà Doanh, quay đầu lại nói tiếp:
- Muá»™i muá»™i đừng trách ta, là do ngÆ°á»i khác nhá» vả ta, ta có má»™t váºt muốn giao táºn tay muá»™i.
Hà Doanh nghe nói liá»n dừng bÆ°á»›c, nhẹ giá»ng há»i:
- Có váºt gì cho ta Æ°?
Nà ng nghÄ© đến, những ngÆ°á»i trong nhà mình Ä‘á»u cách nÆ¡i nà y rất xa, chÃnh mình lại má»›i đến đây không bao lâu. Cho dù bá»n há» biết, sợ rằng cÅ©ng không có nhanh nhÆ° váºy tặng lá»… váºt đến đây. NhÆ° váºy, trừ bá»n há» ra, còn có ai nữa chứ?
Chẳng lẽ là Lệnh Hồ Hòa? NghÄ© đến y, Hà Doanh trong lòng kÃch Ä‘á»™ng, nhÆ°ng mà lý trà mách cho nà ng biết, khả năng nà y không phải rất lá»›n.
Hai ngÆ°á»i lúc nà y đã ở dÆ°á»›i bóng râm của cây cổ thụ. LÆ°u Thù từ trong tay áo lấy ra má»™t bao y phục, Ä‘Æ°a cho nà ng. Thấy Hà Doanh vẻ mặt tò mò, Ä‘ang chuẩn bị mở ra, thì nà ng ta nói:
- Muá»™i muá»™i, ngÆ°á»i kia từng nói qua, muốn muá»™i mở nó ra tại nÆ¡i không có ai.
Nói thì nói nhÆ° thế, nhÆ°ng nà ng ta lại ngẩng đầu nhìn bao y phục vá»›i vẻ chá» mong, rồi nhìn thẳng và o mắt Hà Doanh, láºp tức Ä‘á» mặt, ngượng ngùng nói:
- Ta, ta cũng tò mò mà !
Hà Doanh nhìn thấy vẻ mặt không được tá»± nhiên của LÆ°u Thù nhÆ° thế, trá»±c giác của nà ng cho biết nữ tá» nà y rất chÃnh trá»±c lẫn đáng yêu, liá»n nở nụ cÆ°á»i đáp lại.
Hà Doanh há»i:
- Tá»· tá»·, đồ nà y là ai nhá» ngÆ°Æ¡i váºy?
Lưu Thù suy nghĩ hồi lâu, rồi mới nói:
- Uhm, mấy ngà y hôm trÆ°á»›c ta có nghe phụ thân kể vá» muá»™i, trong bụng lấy là m tò mò, suy nghÄ© rằng nếu có thể nhìn được muá»™i má»™t chút thì tốt rồi. Sau đó, má»™t hôm ta Ä‘i dạo trên Ä‘Æ°á»ng, gặp má»™t kẻ xấu muốn khi dá»… ta. Lúc nà y có má»™t ngÆ°á»i áo xanh giúp ta đánh Ä‘uổi gã. Sau khi hắn há»i danh tÃnh của ta, thì cùng lúc Ä‘Æ°a váºt nà y giao cho ta, nói rằng muốn ta táºn tay giao cho muá»™i. NgÆ°á»i đó cÅ©ng dặn dò ta không được tiết lá»™ việc nà y vá»›i bất kỳ ai.
Nói đến đây, nà ng nhá»m ngÆ°á»i lên phÃa trÆ°á»›c, vẻ mặt hÆ°ng phấn nhìn Hà Doanh, nói vá»›i sá»± mong đợi:
- Muội muội, muội có thể lén mở ra để ta nhìn một lần được không? Chỉ một lần thôi!
Hà Doanh chỉ mỉm cÆ°á»i mà không đáp lại. Nà ng ta chu miệng tá» vẻ mất hứng.
Hà Doanh lại há»i:
-Váºy ngÆ°á»i áo xanh kia trông nhÆ° thế nà o?
Lưu Thù lại suy nghĩ một lúc, rồi nói:
- Hắn có bá»™ dáng rất bình thÆ°á»ng, muốn tả bá»™ dáng cụ thể của hắn, tháºt không biết dùng lá»i nà o để tả.
Lúc nà y, nà ng nheo mắt, thấy được xÃch Ä‘u, láºp tức chạy đến chá»— đó, nà ng ngồi xuống, vừa Ä‘u Ä‘Æ°a vừa nói:
- Muá»™i muá»™i, có phải muá»™i cho rằng ngÆ°á»i nà y rất thần bà không?
Cùng lúc, nà ng Ä‘u lên cao, cÆ°á»i khách khách, cho đến khi xÃch Ä‘u quay lại, nà ng má»›i nói tiếp:
- Doanh muá»™i muá»™i, ta cho rằng, muá»™i cÅ©ng thần thần bà bà a. Sau nà y ta phải theo sát muá»™i. Nói không chừng sẽ có rất nhiá»u việc kỳ lạ hấp dẫn xảy ra.
Hà Doanh nghe xong, cảm thấy tức cÆ°á»i, nhìn vẻ mặt sinh Ä‘á»™ng của nà ng ta, cảm giác nà ng ta rất đáng yêu. Còn nà ng thì Ä‘em bao y phục bá» và o trong lồng ngá»±c, chÃnh mình thì ngồi trên má»™t chiếc xÃch Ä‘u khác, cùng nà ng ta đánh Ä‘u.
ChÆ¡i má»™t hồi, tiếng cÆ°á»i của hai ngÆ°á»i truyá»n Ä‘i xa. Lúc nà y, cách đó không xa Tiểu Hoà n và Tiểu Thanh cÅ©ng cà ng nói chuyện cà ng hợp ra. Tiểu Hoà n vừa má»›i tá»›i kinh thà nh không lâu, không có nhiá»u ngÆ°á»i tâm sá»±. Vốn có chút tịch mịch khó chịu, bây giá» có bạn, dù quen chÆ°a lâu, nhÆ°ng cÅ©ng đã thà nh tá»· muá»™i thân máºt, nói chuyện nà y đến chuyện khác không ngừng.
LÆ°u Thù là ngÆ°á»i rất hoạt bát, nà ng chÆ¡i má»™t hồi, liá»n quấn lấy Hà Doanh nói là muốn nghe tiếng Ä‘Ã n cầm.
Hà Doanh bây giá» cÅ©ng thÃch vị tá»· tá»· đáng yêu nà y, liá»n lấy Ä‘Ã n cầm ra, cùng LÆ°u Thù Ä‘Ã n má»™t bà i 'Tiếu Hồng Trầnâ€. Lần nà y, Hà Doanh Ä‘Ã n, LÆ°u Thù thổi tiêu. Bởi vì LÆ°u tiên sinh rất thÃch khúc nhạc nà y, ở nhà đã Ä‘Ã n rất nhiá»u lần, cho nên LÆ°u Thù đã sá»›m quen thuá»™c. Vì thế, hai ngÆ°á»i phối hợp vá»›i nhau, mặc dù kém xa kỹ xảo của LÆ°u tiên sinh, nhÆ°ng cÅ©ng mô phá»ng không Ãt.
Hà Doanh không muốn là m kinh Ä‘á»™ng đến nhiá»u ngÆ°á»i. Do váºy vá»›i khúc nhạc đó chỉ nhá» giá»ng hát. Chỉ nhÆ° thế thôi, đã là m mấy ngÆ°á»i LÆ°u Thù nhÆ° si nhÆ° say. Sau khi hát xong lần thứ hai, LÆ°u Thù cà ng trở nên nghiện thêm,
còn nói muốn ở đây dùng bữa, đến tối má»›i chịu trở vá».
Giữa trÆ°a, Hà Doanh và Tiểu Hoà n đồng thá»i nấu nÆ°á»›ng. LÆ°u Thù giống nhÆ° má»™t hà i tá», ngồi bên cạnh há»i tá»›i há»i lui không ngừng. Rất vất vả má»›i nấu chÃn thức ăn. LÆ°u Thù lúc nà y đã chảy nhiá»u nÆ°á»›c miếng đồng thá»i ăn vụng cÅ©ng không Ãt.
Tà i nấu nướng của Hà Doanh cũng được coi là đứng đầu ở đây. Lưu Thù ăn được những mỹ vị như thế, vừa ăn vừa nhìn Hà Doanh, rồi cuối cùng nà ng ta khẽ thở dà i mà nói:
- Doanh muá»™i muá»™i, khó trách phụ thân ta nói muá»™i là tiên nhân hạ phà m. Ài, muá»™i nhÆ° thế nà y tháºt quá hoà n mỹ rồi.
Hà Doanh có Ä‘iểm buồn cÆ°á»i, liá»n nói:
- Tại sao, chỉ mấy món thức ăn mà đã khen ta rồi ư? Có phải muốn nhỠta việc gì không?
LÆ°u Thù nghe xong, hai mắt liá»n sáng ngá»i, rá»±c lá»a, nhìn Hà Doanh. Nà ng ta cẩn tháºn nói:
- Muá»™i là m sao biết ta nghÄ© gì? Trá»i! Chủ ý nà y tốt quá! Sau nà y nếu không có việc gì, ta sẽ là m phiá»n muá»™i muá»™i là được.
Lúc nà y, không chỉ Tiểu Hoà n mà cả Tiểu Thanh cÅ©ng cÆ°á»i ra tiếng. Äặc biệt là Tiểu Thanh, là m má»™t cái nháy mắt, muốn tiểu thÆ° của nà ng thu liá»…m má»™t chút. NhÆ°ng mà tinh thần của LÆ°u Thù Ä‘á»u táºp trung trên ngÆ°á»i của Hà Doanh nên căn bản không có tiếp được ánh mắt của nà ng.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 04:18 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Chương 29 - Kiếm phổ
Dịch: Vá»ng Tưởng
Biên: nguyenthai
Nguồn Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Vẻ mặt của LÆ°u Thù không há» che giấu sá»± hÆ°ng phấn và mong đợi khiến Hà Doanh không khá»i mỉm cÆ°á»i. Nà ng cÆ°á»i kéo theo Tiểu Hoà n và Tiểu Thanh cÅ©ng cÆ°á»i. Sau khi LÆ°u Thù cÆ°á»i hùa theo, má»i ngÆ°á»i lại không nhịn được mà cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n.
Sau khi dùng cÆ¡m xong, mấy nữ nhân hồn nhiên trở thà nh hảo bằng hữu. Các nà ng ngồi dÆ°á»›i bóng cây thụ, gió mùa xuân thổi nhè nhẹ rất thoải mái. Tại đây, LÆ°u Thù và Hà Doanh, hai ngÆ°á»i má»™t xÆ°á»›ng má»™t há»a thêm và i khúc nhạc nữa, cho đến khi mà n đêm phủ xuống, các nà ng má»›i luyến tiếc tạm biệt nhau.
Chá» hai ngÆ°á»i bá»n há» rá»i Ä‘i, Hà Doanh trở lại phòng của mình, lấy bao y phục ra. Bao y phục nà y được bá»c khá kỹ là m mấy lá»›p. Nà ng mở từng lá»›p từng lá»›p, cho đến lá»›p cuối cùng có má»™t nút thắt khá chắc và đặc biệt.
Cái nút thắt nà y mẫu thân của Hà Doanh rất hay dùng. Bà từng rất tá»± hà o nói rằng, và o thá»i Ä‘iểm hiện tại, trừ bà và mấy nữ nhi của bà ra, không có má»™t ngÆ°á»i nà o khác có thể tháo được cái nút thắt đó. Bởi váºy, khi Hà Doanh thấy được cái nút thắt nà y, tim Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. Nà ng cÆ¡ hồ cảm giác được:
- “Váºt nà y, tháºt sá»± là do thân nhân nà ng Ä‘Æ°a tá»›i. Chỉ là , tại sao lại cứ Ä‘i mấy vòng, nhá» má»™t thiếu nữ ngây thÆ¡ nhÆ° thế Ä‘Æ°a tá»›i đâyâ€.
Vừa suy nghÄ©, Hà Doanh vừa thuần thục mở bao y phục ra. Chỉ chốc lát, má»™t quyển sách xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng. Nà ng liá»n cầm bức thÆ°, bên trong còn có hÆ¡n mÆ°á»i tấm ngân phiếu. Hà Doanh run rẩy nhìn sÆ¡ qua, má»—i tấm ngân phiếu trị giá má»™t trăm lượng bạc. Kiểm tra lại thêm má»™t lần, thì có thêm mÆ°á»i tấm khác. Số nà y, má»—i tấm trị tá»›i giá má»™t ngà n lượng láºn.
Tâm lý Hà Doanh cá»±c kỳ kÃch Ä‘á»™ng:
- Không biết là đại ca hay nhị ca tặng ngân phiếu để tiêu dùng, tháºt là chu toà n. Ngay cả ngân phiếu giá trị nhá» cÅ©ng Ä‘Æ°a luôn.
Gom số ngân phiếu nà y lại, chia là m hai, rồi cất má»™t ná»a ở má»™t nÆ¡i bà máºt, ná»a còn lại thì để trong mình, Hà Doanh lúc nà y má»›i tÄ©nh tâm mà đá»c quyển sách kia. Trên bìa bên ngoà i, sách giống nhÆ° má»™t quyển y thÆ° bình thÆ°á»ng. Láºt thêm bốn năm trang nữa, rồi kế thêm hai trang, bốn chữ 'Vô Cá»±c kiếm pháp' xuất hiện trong mắt của Hà Doanh.
Tâm lý Hà Doanh lại má»™t lần nữa kÃch Ä‘á»™ng. Nà ng Ä‘á»c sÆ¡ qua hai trang, láºp tức phát hiện rằng, đây là kiếm pháp, là thứ thÃch hợp nhất vá»›i nà ng. Cho dù không biết ná»™i công, lấy tÃnh tình và thể chất của nà ng, luyện táºp sẽ đạt được ná»a phần, huống chi nà ng còn biết ná»™i công!
Hà Doanh xúc Ä‘á»™ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng. Nà ng không rõ ngÆ°á»i tặng lá»… váºt nà y là m sao biết được nà ng Ä‘ang cần thứ gì? Còn nữa, hắn là m sao kết luáºn chÃnh nà ng là má»™t nữ tá» yếu á»›t, là m sao có thể tu luyện được kiếm pháp nà y hay không? Chẳng lẽ hắn biết bà máºt của mình, luyện "Ngá»a Nguyệt công pháp" rồi Æ°?
NghÄ© tá»›i đây, nà ng lắc đầu, trong mắt của rất nhiá»u ngÆ°á»i, Ngá»a Nguyệt công pháp nhất định không được coi là công pháp tốt. Trong má»™t trăm ngÆ°á»i, Ãt nhất sẽ có chÃn mÆ°Æ¡i chÃn ngÆ°á»i Ä‘á»c xong lá»i mở đầu của nó sẽ bá» qua quyển sách nhÆ° váºy. Bởi thế, ngÆ°á»i tặng lá»… váºt nà y, có thể hiểu được chÃnh mình có được thân thủ nhẹ nhà ng, phản ứng nhanh nhẹn, thÃch hợp luyện táºp vá»›i bá»™ kiếm pháp nà y mà thôi.
Hà Doanh không há» biết rằng, sá»± suy Ä‘oán nà y của nà ng có thể nói đúng được tám chÃn phần rồi.
Không còn nghi ngá» gì nữa, ngÆ°á»i tặng lá»… váºt nà y nhất định không phải là đại ca hay nhị ca của mình. NghÄ© đến hai vị ca ca, đặc biệt là đại ca, Hà Doanh đã rất nhiá»u năm rồi chÆ°a gặp mặt qua đại ca, ấn tượng vá»›i đại ca cÅ©ng rất là mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ.
Từ cái ngà y nhìn thấy Lê Thanh, tâm của Hà Doanh liá»n có má»™t sá»± suy sụp. Cho tá»›i bây giá», nà ng má»›i thở ra má»™t hÆ¡i. Ãt nhất, tình huống của mình còn có thân nhân nhá»› tá»›i. Ãt nhất chÃnh mình sau nà y sẽ có được thá»±c lá»±c tá»± bảo vệ mình.
Tháºt vất vả má»›i bình tÄ©nh trở lại, Hà Doanh liá»n Ä‘em toà n bá»™ tâm tÆ° nháºp và o bá»™ kiếm pháp nà y.
Trong bất tri bất giác, mÆ°á»i ngà y trôi qua. Trong mÆ°á»i ngà y ngà y, Lê Thanh đã trở vá» rồi Ä‘i tiếp. Hắn vẫn chÆ°a tá»›i há»i thăm Hà Doanh. Hà Doanh cÅ©ng không có bÆ°á»›c ra khá»i phòng, mà chỉ táºp trung Ä‘á»c kiếm phổ kia. Trà nhá»› của nà ng không tệ, trải qua mÆ°á»i ngà y nà y, nà ng đã luyện bá»™ kiếm pháp thuần thục. Sau đó, nà ng dá»±a theo lá»i ghi chú phÃa sau của kiếm phổ, liá»n Ä‘em đốt nó Ä‘i.
Nhìn ngá»n lá»a kia từ từ tắt, con tim của Hà Doanh cà ng Ä‘áºp mạnh thêm.
Hôm nay, LÆ°u Thù lại xuất hiện lần nữa trÆ°á»›c mặt nà ng. Lần nà y, phÃa sau của nà ng ta còn mang theo bốn há»™ vệ. Còn nà ng ta thì giả dạng má»™t thân nam tá», ngay cả Tiểu Thanh cÅ©ng không dẫn theo.
Khi vừa đến đây, nà ng ta liá»n lá»›n tiếng kêu:
- Doanh muá»™i muá»™i, mau mở cá»a Ä‘i, ta dẫn muá»™i ra ngoà i Ä‘i dạo.
Hà Doanh cÆ°á»i khổ, bảo nà ng ta đợi bên ngoà i má»™t chút, sau đó chÃnh mình giả thà nh má»™t vị thiếu niên, xoay ngÆ°á»i lại nói vá»›i Tiểu Hoà n:
- Tiểu Hoà n, nếu muội sợ thì có thể không đi. Muội muốn đi không?
Tiểu Hoà n nhìn nà ng một chút, rồi lắc đầu. Xem ra, nỗi sợ hãi lần trước, đã trở thà nh áp lực đối với nà ng ở nơi nà y. Tiểu Hoà n thấy tiểu thư còn trong tầm mắt của mình, lại khẽ nói:
- Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘á»u rất đáng sợ. Tiểu Hoà n muốn ở lại đây, sẽ an toà n hÆ¡n.
Hà Doanh ôn nhu bảo:
- Äược rồi, ta Ä‘i đây.
Nà ng biết rằng Tiểu Hoà n sau khi nhÆ° chết Ä‘i sống lại, trong lòng đối vá»›i loại cuá»™c sống không bÆ°á»›c ra cá»a lá»›n, không dám tiến và o cá»a trong, sẽ cà ng á»· lại thêm nữa.
Ra khá»i cá»a viện, quả nhiên thấy được Lê Tà i Ä‘ang đứng bên cạnh LÆ°u Thù, phÃa sau là đám há»™ vệ của nà ng ta. Ở cái thá»i đại nà y, nhân mạng rẻ rúng, nữ nhân nhÆ° món hà ng. Tuy nhiên, đối vá»›i sá»± tá»± do ra ngoà i của nữ nhân thì không có quy định nà o cả. Tuy nhiên trên Ä‘Æ°á»ng sở dÄ© hiếm thấy nữ nhân cÅ©ng bởi vì lý do không an toà n.
Nhìn thấy Hà Doanh, LÆ°u Thù mừng rỡ vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng, cÆ°á»i nói:
- Tháºt tốt. Muá»™i không biết rằng mấy ngà y nay, ta rất chán không. Má»™t lòng muốn tá»›i chÆ¡i đùa vá»›i muá»™i.
Nói tá»›i đây, hai con mắt nà ng ta láo liên, nhá» giá»ng nói bên tai Hà Doanh:
- Ta có một ý kiến nà y, lát nữa sẽ nói cho muội biết.
Hà Doanh thấy bá»™ dáng thần thần bà bà đáng yêu của nà ng ta, liá»n mỉm cÆ°á»i. Nà ng láºp tức gáºt đầu, cÅ©ng ká» bên tai nà ng ta thì thầm:
- Tốt đó, chúng ta đi ra bên ngoà i đi.
Lưu Thù thấy bộ dáng nà y của nà ng, cà ng vui mừng, hai mắt chớp chớp vui vẻ không ngừng.
Hai ngÆ°á»i nhanh chóng Ä‘i ra ngoà i. Bởi vì bị giáo huấn má»™t lần, bá»™ dáng nam trang lần nà y của Hà Doanh trên thá»±c tế đã được chỉnh sá»a lại, đôi lông mi nhá» lại, khuôn mặt cÅ©ng hóa trang má»™t Ãt khiến cho ngÆ°á»i khác nhìn và o, sẽ phát hiện ra rằng, nà ng và LÆ°u Thù thá»±c tế là hai tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
TÆ°á»›ng mạo bây giá» của Hà Doanh so vá»›i hình dáng của mỹ thiếu niên lần trÆ°á»›c kia kém xa hÆ¡n rất nhiá»u.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh ra. Nhìn ngÆ°á»i Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, Hà Doanh thở dà i má»™t hÆ¡i, cảm giác được không khà bên ngoà i cà ng trong là nh hÆ¡n. Còn LÆ°u Thù thì hÆ°ng phấn, hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, thoáng chốc đã không thấy bóng dáng đâu. Hà Doanh sợ nà ng ta chạy lạc, vá»™i và ng Ä‘i theo. Vá» phần mấy tên há»™ vệ kia, cÅ©ng là những ngÆ°á»i có thân thủ khá, so vá»›i hai tiểu nữ tá» nà y, tá»± nhiên là đủ khả năng ứng phó.
Lưu Thù vừa nhìn vừa nói với Hà Doanh:
- Doanh muá»™i muá»™i, vốn là mấy hôm trÆ°á»›c, và o dịp tụ há»™i của thất công chúa, ta muốn rủ muá»™i Ä‘i theo. NhÆ°ng mà nÆ¡i đó rất nhà m chán, những ngÆ°á»i kia thì nhiá»u chuyện, ta sợ đến lúc đó há»i muá»™i vá» Lê tÆ°á»›ng quân, sẽ là m khó muá»™i. Vì thế đã không rủ muá»™i Ä‘i. Hôm nay, phụ thân cho phép ta Ä‘i dạo, ta láºp tức nghÄ© đến muá»™i. Thế nà o, có phải ta rất tốt bụng không?
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 04:25 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Chương 30: Gặp mặt chi bằng không gặp.
Dịch: daitri_giangu
Biên: ZhuQiong
Nguồn Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Nhìn thấy vẻ mặt nà ng ta trà n đầy đắc ý, lá»™ rõ sá»± mong chá» khÃch lệ, Hà Doanh vá»™i và ng nói:
_Phải! Tá»· đúng là tri ká»· của ta. Tá»· là LÆ°u đại tiểu thÆ° má»™t ngÆ°á»i dịu dà ng nhất, biết cách quan tâm ngÆ°á»i khác nhất.
LÆ°u Thù được nà ng khen đắc ý cÆ°á»i, má»™t đôi mắt hÃp lại ngay cả khe cÅ©ng không thấy.
Hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, thỉnh thoảng có má»™t và i cặp mắt đầy dục vá»ng lÆ°á»›t từ trên xuống dÆ°á»›i đầy dò xét. Bất quá, bá»n há» thấy bốn ngÆ°á»i đại hán đứng ở phÃa sau hai ngÆ°á»i, rốt cục chỉ Ä‘Ã nh nuốt nÆ°á»›c bá»t, không dám tiến lên.
LÆ°u Thù nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, nhìn lÆ°á»›t qua các cá»a tiệm trên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘á»™t nhiên nói:
_Có đôi khi, ta còn tháºt muốn len lén mở má»™t cá»a hà ng nhÆ° váºy, hẳn là là m ăn rất khá.
Hà Doanh chuyển hÆ°á»›ng nhìn sang cá»a hà ng ná», trong lòng thầm nghÄ©: "Äây là má»™t chủ ý không sai, mà chá»— nà o má»›i có thể tìm được ngÆ°á»i trông coi cá»a hà ng ?†Bất chợt, trong đầu nà ng nảy ra má»™t ý, nà ng lại nghÄ©: "Nếu có ngÆ°á»i chủ tiệm nà o duy trì không nổi nữa Ä‘em bán cá»a tiệm thì tốt rồi, có thể thu mua luôn cá»a tiệm cùng ngÆ°á»i trông coi."
Chu thà nh mặc dù phồn hoa, nhÆ°ng cÅ©ng có không Ãt ăn xin, trong đó còn có và i thiếu niên ăn xin khuôn mặt nhá» nhắn vô cùng bẩn, khát vá»ng nhìn hai ngÆ°á»i. Hà Doanh thấy bá»n há», cà ng nhạy cảm suy nghÄ©: "Những ngÆ°á»i nà y, chÃnh là má»™t khoản tà i phú."
Bất quá, hiện tại đối vá»›i nà ng vấn Ä‘á» là ở chá»— Lê Thanh! Nà ng bây giá» cÅ©ng chÆ°a thăm dò được thái Ä‘á»™ của Lê Thanh, cÅ©ng không biết bản thân sẽ gặp xui xẻo biến thà nh dạng gì nữa. Tá»±a hồ, việc cần là m nhất bây giá» là luyện võ công tháºt tốt, để có thể tá»± bảo vệ mình. Còn vấn Ä‘á» tiá»n bạc, hiện tại cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á» khẩn cấp. Những ngân phiếu nà y, nếu nói dùng cẩn tháºn má»™t chút chÃnh là cả Ä‘á»i cÅ©ng dùng không hết.
Trong lúc nà ng Ä‘ang suy nghÄ© lung tung, LÆ°u Thù đã xách không Ãt bao lá»›n bao nhá» trong tay. Hà Doanh nhìn kỹ, không có món nà o thá»±c dụng cả. Chỉ sợ mấy món đồ má»›i của nà ng ta, vừa vá» tá»›i nhà nháy mắt đã thấy chán.
Thấy tay LÆ°u Thù duá»—i ra hÆ°á»›ng má»™t bình hoa phong cách cổ xÆ°a, Hà Doanh cÆ°á»i nói:
_Äừng mua, tá»· mang váºt nà y vá», cha tá»· vừa nhìn, nói không chừng liá»n láºp tức Ä‘áºp bể.
LÆ°u Thù liá»n nghiêng đầu suy nghÄ©, cÆ°á»i nói:
_CÅ©ng đúng, phụ thân ta rất thÃch những thứ đồ tốt, ta cầm cái bình hoa nà y vá», ngÆ°á»i khẳng định sẽ mắng ta.
Nà ng ta là tiểu thÆ° nhà phú quý, má»—i má»™t đồ váºt Ä‘á»u cân nhắc phẩm chất và sá»± tinh tế của nó. Mà đồ ngoà i chợ, nhìn sÆ¡ qua thì đặc biệt, nhìn kỹ, vừa thô láºu vừa tục khÃ. Váºt nhÆ° váºy, quả thá»±c không thể mang vá» nhà .
Má»™t câu nói của Hà Doanh, rốt cục Ä‘em nà ng ta từ trong Ä‘iên cuồng mua sắm tỉnh táo lại. Không chỉ Hà Doanh, ngay cả bốn ngÆ°á»i thị vệ đảm Ä‘Æ°Æ¡ng khuân vác phÃa sau, cÅ©ng là thở phà o nhẹ nhá»m.
Hai ngÆ°á»i lại Ä‘i má»™t hồi, LÆ°u Thù thấy được má»™t cá»a tiệm bán mỹ phẩm, liá»n kÃch Ä‘á»™ng chạy và o. Hà Doanh cÅ©ng theo nhìn má»™t hồi, hoà n toà n không hứng thú, nhà m chán bÆ°á»›c ra. Bốn ngÆ°á»i thị vệ vẫn đứng bên cạnh LÆ°u Thù, cho nên Hà Doanh cÅ©ng không dám rá»i xa. Chỉ là đứng gần cá»a hà ng bên, nhìn đến xuất thần những cảnh váºt buôn bán trên vỉa hè.
Nà ng nhìn má»™t hồi, ánh mắt liếc qua, thấy được má»™t dáng ngÆ°á»i quen thuá»™c. Nhìn kỹ lại, bóng ngÆ°á»i ná» tháºt là quá quen thuá»™c: chÃnh là Lê Thanh! Chỉ thấy hắn cùng má»™t ngÆ°á»i con gái y phục son phấn tay nắm chặt tay, hắn cúi đầu nhìn vá» phÃa nà ng kia, vẻ mặt ôn nhu. Còn nữ tá» kia ngẩng đầu nhìn hắn, cÅ©ng là vẻ mặt rất ngá»t ngà o. Mà cô gái kia, đúng là ngÆ°á»i lần trÆ°á»›c cùng hắn và o tá»u lâu Nguyệt nhi.
Hà Doanh đảo mắt thấy sau sạp có má»™t cái cá»™t. Liá»n tiến tá»›i, Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa hai ngÆ°á»i. Lúc nà y, Lê Thanh cÅ©ng mang theo nà ng kia Ä‘i tá»›i cái sạp bên cạnh Hà Doanh.
_Nguyệt nhi, muội muốn cái gì?
Lê Thanh thanh âm êm dịu vang lên. Hà Doanh cho tá»›i bây giá» còn không biết, nguyên lai hắn cÅ©ng có lúc ôn nhu nhÆ° váºy.
Lúc nà y, Nguyệt nhi nhẹ nhà ng nói:
_Lê ca ca, chỉ cần là đồ váºt huynh tặng, tất cả Nguyệt nhi Ä‘á»u thÃch.
Nói tá»›i đây, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u má»™t hồi trầm mặc. Má»™t lát sau, Lê Thanh thở dà i má»™t hÆ¡i, nói:
_Nguyệt nhi, tháºt xin lá»—i. Ta, ta đã có hôn Æ°á»›c, ta, ta là ...
Nói tới đây, cũng không biết tại sao, hắn lại ngừng lại.
Hà Doanh má»™t hồi cÆ°á»i lạnh: "Nói Ä‘i, nói là ngÆ°Æ¡i cố tình là m nhÆ° váºy, để trừng phạt cừu nhân của ngÆ°Æ¡i, nói ngÆ°Æ¡i không có yêu vị hôn thê hèn má»n nà y."
Không biết tại sao, giỠphút nà y, trong lòng nà ng lại dâng lên một hồi chua xót. Giống như trước kia, thấy Lê Thanh đối những nữ nhân nà y không quan tâm, trong lòng nà ng cảm thấy một dạng hoan hỉ. GiỠphút nà y, trong tâm nà ng, lại là một hồi mãnh liệt cay đắng chua xót.
Cô gái kia vừa thút thÃt vừa nói:
_Äừng nói nữa, muá»™i, muá»™i biết. Muá»™i cái gì cÅ©ng biết. Lê ca ca, huynh là ngÆ°á»i là m việc lá»›n, Nguyệt nhi không nghÄ© là m liên lụy đến huynh.
Lê Thanh thanh âm hơi trầm xuống:
_Không có việc gì, Nguyệt nhi. Nếu nhÆ° muá»™i nguyện ý, ta nghÄ© trÆ°á»›c lấy ngÆ°Æ¡i cho có danh nghÄ©a đã. Qua hai năm sau, sẽ Ä‘Æ°a muá»™i là m chÃnh thất (vợ chÃnh). NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia không uy hiếp được muá»™i.
Không biết tại sao, nghe được câu nói kia, Hà Doanh trong lòng thấy cay đắng, từng đợt, từng đợt dâng lên lên đến hoa mắt chóng mặt. Nà ng trong lòng âm thầm quở trách bản thân: "Hà Doanh, ngÆ°Æ¡i là m sao mà má»›i ở chá»— nà y sinh sống mÆ°á»i mấy năm, ý nghÄ© của ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng thà nh cổ hủ rồi? Lẽ nà o theo hắn, ngÆ°Æ¡i cả Ä‘á»i nà y, liá»n thế nà o cÅ©ng phải dÃnh vá»›i hắn nhÆ° rá»… cây bám đất sao? NgÆ°Æ¡i không được quên, ngÆ°Æ¡i là Hà Doanh tá»± do tá»± tại! Trừ bản thân ngÆ°Æ¡i ra, không ai có thể là m cho ngÆ°Æ¡i thống khổ!"
Suy nghÄ© nhÆ° váºy, tâm tình nà ng cÅ©ng tốt lên không Ãt. Nà ng từ từ đứng thẳng ngÆ°á»i. Lắng nghe những lá»i đối thoại phÃa sau lÆ°ng.
Thanh âm Lê Thanh lại truyá»n đến:
_Nguyệt nhi, vá»›i thân pháºn của muá»™i, gả cho ta là m thiếp, tháºt sá»± là ủy khuất muá»™i. NhÆ°ng mà , muá»™i phải tin tưởng ta, ta cÆ°Æ¡ng quyết không để muá»™i bị bất cứ thÆ°Æ¡ng tổn gì, gặp phải bất cứ chuyện gì không vui. Muá»™i phải tin tưởng ta!
Nguyệt nhi thanh âm ung dung truyá»n đến:
_Lê ca ca, huynh đừng nói nhÆ° váºy. Nguyệt nhi mặc dù là biểu muá»™i của huynh, cÅ©ng chỉ là má»™t nữ thÆ°Æ¡ng nhân. Tháºt ra cÅ©ng không xứng là chánh thê của huynh.
Nói tá»›i đây, có lẽ vẻ mặt Lê Thanh chuyển biến gì đó. Chỉ nghe giá»ng nói của nà ng thay đổi, ôn nhu nói:
_Bất quá, chỉ cần Lê ca ca huynh có lòng, Nguyệt nhi cũng không sợ cái gì.
Nghe tá»›i đây, thêm má»™t hồi bình tÄ©nh. Hà Doanh cÅ©ng không cần quay đầu lại, đã nghÄ© khẳng định hai ngÆ°á»i cá»±c kỳ thân máºt âu yếm nhau. Nà ng cÆ°á»i khổ má»™t phen.
Äang lúc ấy, má»™t tiếng tiếng la truyá»n đến:
_Hà Doanh, ngươi ở nơi nà o? Ủa? Ngươi đứng đó một mình là m gì a?
Nghe được tiếng la LÆ°u Thù, Hà Doanh âm thầm kêu khổ. Nà ng trong lòng hoảng hốt, đảo mắt nghÄ©: "Ta bối rối cái gì? Sau lÆ°ng ngÆ°á»i nói chuyện thị phi cÅ©ng không phải là ta!" NghÄ© tá»›i đây, lÆ°ng nà ng thẳng lên, lúc nà y, LÆ°u Thù cÅ©ng chạy tá»›i bên cạnh, kéo nà ng ra khá»i đó.
Hà Doanh từ từ xoay ngÆ°á»i lại, quay đầu nhìn vá» khuôn mặt ngạc nhiên của Lê Thanh, vẫn còn dá»±a sát ở bên cạnh hắn là thiếu nữ thanh lệ ná» vá»›i ánh mắt sá»ng sốt.
Lúc nà y ba ngÆ°á»i láºp tức nhÆ° cứng ngÆ°á»i, ai cÅ©ng không nói gì. mặt Lê Thanh, nhất thá»i lúc xanh lúc trắng, trong ánh mắt cÅ©ng không biết là hối háºn hay ảo não hay là mất mát Æ°u tÆ°.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé , áåòàëèíê , àâòîêðåñëî , àëüôà , èçäàòåëüñòâî , ëîãèñòèêà , èíòåðíåòå , èñòîðèè , êðþ÷êîì , hong nhan loan 20 , ïîðíîðàññêàçû , loan the hong nhan , loan the hong nhan mong , loan thehong nhan ebook , loạn thế hồng nhan , ñìàðòôîíû , ýíöèêëîïåäèÿ