22-05-2010, 10:32 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 25: Ăn Miếng Trả Miếng
NgÆ°á»i dịch : Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: Sưu Tầm
MÆ°a to nặng hạt vẫn ngáºp trá»i, không biết Hoa Linh Phong rốt cuá»™c có dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất để đến Bảo Ứng phủ hay không nữa, chỉ biết là chá» má»™t lúc lâu vẫn không thấy bất cứ ai xuất hiện. DÆ°Æ¡ng Túc Phong vác súng lên vai, lẳng lặng đứng ở dÆ°á»›i gốc đại thụ, tá»±a hồ Ä‘ang suy nghÄ© vá» vấn Ä‘á» gì đó.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong cÆ¡n mÆ°a tầm tã, tá»±a nhÆ° Ä‘ang có chuyện buồn phiá»n trong lòng.
Dương Túc Phong đột nhiên nói:
- Nhị thúc, thúc lại đây.
Dương Cơ Duệ nhìn hắn, khuôn mặt buồn bã, thất thểu đi đến.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong hạ thấp giá»ng nói:
- Nhị thúc, con Ä‘oán rằng ngÆ°á»i hình nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì khó khăn đúng không.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ không trả lá»i, há»i ngược lại:
- Ta đang suy nghĩ cái gì?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn cá»— xe ngá»±a cách đó không xa, khóe miệng hiện ra má»™t nụ cÆ°á»i cổ quái, vẻ mặt trở nên cao thâm khó lÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ dÆ°á»ng nhÆ° đã hạ quyết tâm, nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ánh mắt lá»™ rõ vẻ kiên quyết nói:
- Phong, ta nghĩ đây là một ý nghĩ xấu xa, nhưng ta nghĩ ta vẫn phải nói.
Dương Túc Phong hỠhững nhìn nước mưa chảy dưới chân, thản nhiên nói:
- Không lẽ nhị thúc có chủ ý đối với gia sản của Tà i gia?
Tinh quang trong mắt DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ lóe lên, sau đó hồi phục nhÆ° cÅ©, khẽ gáºt đầu nói:
- Theo tin tình báo của chúng ta, Tà i gia ngoà i Tà i Duyên Kỳ thì không còn nam nhân nà o khác. Nói cách khác, má»™t khi gia quyến của Tà i Duyên Kỳ có ở nÆ¡i khác thì cÅ©ng sẽ không há» có ai thắc mắc vá» chuyện nà y. Tuy nhiên thứ mà ta quan tâm đến nhất chÃnh là tà i sản của Tà i gia. Phong, ta dám đảm bảo là má»™t khi Mục Thuấn Anh biết được lãnh chúa Tà i gia chết Ä‘i thì y nhất định sẽ cong Ä‘uôi chạy đến đây, hÆ¡n nữa còn tạo ra các Ä‘á»™ng thái khiến nữ nhân Tà i gia cảm Ä‘á»™ng phi thÆ°á»ng, sau đó dụ dá»— các nà ng đến Bảo Ứng phủ. Äến lúc đó, y sẽ nghÄ© ra biện pháp khiến các nà ng giao cho y tất cả tà i sản của Tà i gia. Vá»›i địa vị Tri phủ của y và các mối quan hệ rá»™ng lá»›n thì y nhất định sẽ khiến cho chuyện nà y trở nên kÃn kẽ nhÆ° áo trá»i, chẳng những có thể có được tiá»n tà i của Tà i gia, tháºm chà còn có thể Ä‘oạt được cả thân thể của những nữ nhân nà y, nhất cá» lưỡng tiện.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lÆ¡ đãng vung vung súng trÆ°á»ng trong tay, tá»±a hồ không hỠđặt nặng Ä‘iá»u DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ vừa nói trong lòng, chỉ há» hững nói:
- Nếu Mục Thuấn Anh không là m nhÆ° váºy thì sao?
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ cÆ°á»i khà khà , Ä‘oạn nói:
- Mục Thuấn Anh sẽ không là m váºy? Chỉ có con nÃt ba tuổi má»›i nghÄ© thế. Y tham lam thế nà o không phải ngÆ°Æ¡i không biết, nếu không thì y cÅ©ng sẽ không bị giáng chức từ ChÃnh Vụ Bá»™ Thị Lang nhảy xuống Tri phủ. Ở trong chÃnh phủ má»™t đế quốc thối nát nhÆ° váºy, mà y vẫn bị giáng chức vì tham ô thì ngÆ°Æ¡i phải hiểu là lòng tham của y vô táºn đến mức nà o. Giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i, ngÆ°Æ¡i cho rằng y sẽ cải tà quy chÃnh Æ°?
Dương Túc Phong không quan tâm, hỠhững đáp:
- Con hiểu được tâm ý của ngÆ°á»i, nhÆ°ng con không thể là m được.
Dương Cơ Duệ cau mà y:
- Không lẽ ngÆ°Æ¡i tình nguyện trÆ¡ mắt nhìn tà i sản của Tà i gia bị lấy Ä‘i nhÆ° váºy hay sao? Tất cả những tà i sản nà y thá»±c ra cÅ©ng Ä‘á»u là tiá»n tà i của Mỹ Ni TÆ° chúng ta. Tà i gia từ xÆ°a đến nay kinh doanh vải vóc và trang phục rất nổi danh, ở Trinh Xuyên đạo có thá»±c lá»±c rất hùng háºu, so vá»›i DÆ°Æ¡ng gia của chúng ta còn có phần sung túc hÆ¡n. Nếu ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± quyết định xây dá»±ng lại Lam VÅ© quân thì vấn Ä‘á» vá» quân trang không thể nà o không liên hệ vá»›i Tà i gia. Äã nhÆ° thế, chi bằng bây giá» già nh lấy các nà ng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i khổ đáp:
- Vô luáºn thế nà o thì con cÅ©ng không thể tá»± mình nói ra được. Nếu con ra mặt thì dÆ°á»ng nhÆ° sẽ giống hệt đạo lý “tranh thủ lúc cháy nhà , lợi dụng lá»a để hôi củaâ€.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ ý vị thâm trÆ°á»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i đã quên câu nói của Ä‘iện hạ ÄÆ°á»ng Hạc sao? Chỉ cần vì Mỹ Ni TÆ°, vì tổ quốc, cho dù là khai quáºt tất cả má»™ tổ của ÄÆ°á»ng gia lên cÅ©ng không há» ngần ngừ, huống chi chỉ là má»™t chút xảo kế nho nhá» nà y? Có tiá»n tà i của Tà i gia há»— trợ, chúng ta là m việc sẽ hiệu quả hÆ¡n gấp bá»™i. Nếu để Mục Thuấn Anh cÆ°á»›p Ä‘i tà i sản của Tà i gia thì hắn sẽ dùng để là m gì chứ, cÅ©ng chỉ là để phục vụ cho việc ăn chÆ¡i Ä‘Ã ng Ä‘iếm của y mà thôi. Chỉ cần chúng ta thu hồi, khởi phục lại thuá»™c địa Mỹ Ni TÆ° thà nh công, đến lúc đó trả lại gấp đôi cho Tà i gia thì cÅ©ng có ai trách móc được đâu? Äại trượng phu không nên câu nệ tiểu tiết, có việc không nên là m, có việc buá»™c phải là m….
Dương Túc Phong nghiêm nghị nói:
- Nhị thúc dạy chà phải.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ gáºt đầu:
- Äây má»›i chÃnh là việc là m của đại trượng phu. – Trong lòng vui vẻ, nhÆ°ng lão láºp tức nháºn ra DÆ°Æ¡ng Túc Phong mặc dù vẫn mở miệng nói chuyện nhÆ°ng ánh mắt của hắn lại nhìn đăm đăm và o bá»™i kiếm của Tà i Duyên Kỳ, từ vẻ mặt kiên nghị của hắn thì có thể thấy hắn đã sá»›m có chủ ý Ä‘oạt lấy tà i sản của Tà i gia vá» mình, bất quá lÆ¡ đãng nói chuyện vá»›i lão chỉ là diá»…n trò mà thôi.
Quả nhiên chá» hÆ¡n má»™t canh giá» thì trên quan đạo phÃa trÆ°á»›c rốt cuá»™c đã vang lên tiếng vó ngá»±a khiến kẻ khác phấn chấn, giống nhÆ° sấm mùa xuân nổ tung đại địa, chỉ chốc lát đã thấy xuất hiện hÆ¡n má»™t trăm kỵ sÄ©. NgÆ°á»i dẫn đầu chÃnh là Lạc Na Du Hiệp Hoa Linh Phong, phÃa sau y là má»™t quan viên cao gầy, mặc quan phục Tri phủ tứ phẩm, không cần giá»›i thiệu cÅ©ng biết gã chÃnh là Tri phủ Bảo Ứng – Mục Thuấn Anh.
Lạc Na Du Hiệp quả nhiên là cao ngạo, Hoa Linh Phong đến, không há» nói má»™t lá»i, roi ngá»±a trong tay chỉ thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, sau đó quay ngá»±a chạy Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lẳng lặng đứng má»™t bên đánh giá nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Mục Thuấn Anh. Kẻ nà y Æ°á»›c chừng năm mÆ°Æ¡i, vóc ngÆ°á»i mảnh khảnh, sắc mặt và ng vá»t tá»±a nhÆ° thiếu dinh dưỡng, hai chòm râu mép cong vút sang hai bên, đồng tá» không ngừng đảo lá»™n, hình nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© quyết định gì đó. Bá» ngoà i kẻ nà y khiến cho ngÆ°á»i khác có cảm giác y là má»™t kẻ có tâm địa xấu xa, bất quá đám nha dịch phÃa sau y lại có dáng vẻ hết sức dÅ©ng mãnh, bá»n há» tinh thông thuáºt kỵ mã, lên xuống nhanh nhẹn, thuần thục, đầu lÄ©nh là má»™t ngÆ°á»i khôi ngô, mắt tam giác, ánh mắt thâm trầm, tuyệt đối không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, gã đầu lÄ©nh luôn theo sát má»™t thiếu niên tuấn tú môi hồng răng trắng, mi thanh mục tú, thân hình thon gá»n, dáng vẻ có phần giống nữ nhân, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u tá»±a hồ được ánh mắt tam giác Ä‘oán trÆ°á»›c, hầu hạ chu đáo. Việc nà y lại khiến DÆ°Æ¡ng Túc Phong cảm thấy kỳ quái, nhÆ°ng kỳ quái ở chá»— nà o thì hắn chÆ°a giải thÃch được.
Góa phụ Tà i gia – Tô Lăng Tuyết là ngÆ°á»i đầu tiên bÆ°á»›c xuống từ xe ngá»±a tiến đến, tiếp theo là tá»· muá»™i Tà i Miểu Miểu, các nà ng Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Mục Thuấn Anh, quỳ xuống mặt đất khóc lóc nói rõ mối oan tình, thỉnh cầu Mục Thuấn Anh vì các nà ng đứng ra là m chủ, nhất thá»i tiếng khóc thảm lệ, lê hoa đái vÅ©, cảm Ä‘á»™ng thiên địa, Tô Lăng Tuyết cÆ¡ hồ muốn ngất Ä‘i, chỉ có Tà i Băng Tiêu là bất Ä‘á»™ng thanh sắc ngầm Ä‘i đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Túc Phong.
Mục Thuấn Anh mặc dù cao gầy nhÆ°ng mặc quan phục uy nghiêm cÅ©ng tá»a ra má»™t khà lá»±c chấn nhiếp chúng nhân. Y dùng hai tay nâng Tô Lăng Tuyết dáºy, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Mau đứng lên, mau đứng lên! Bá»™ Thủ không nghÄ© ra lại vô pháp vô thiên nhÆ° thế, ban ngà y ban mặt dám mÆ°u hại trung lÆ°Æ¡ng quốc gia, tháºt sá»± khiến cho tất cả căm phẫn! Ta sẽ dốc hết sức lá»±c bắt hắn quy án, tế Ä‘iệu hÆ°Æ¡ng hồn trên trá»i của Tà i tÆ°á»›ng quân.
Tà i Băng Tiêu đứng bên Dương Túc Phong đột nhiên kỠsát tai Dương Túc Phong lạnh lùng nói:
- Mèo khóc chuột, giả từ giả bi.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong không quay đầu lại, vẫn nhìn thẳng há»i:
- Vì sao?
Thanh âm của Tà i Băng Tiêu rất nhá», nhÆ°ng lại rất rõ rà ng, từng chữ từng chữ phát ra:
- Trên ngÆ°á»i chị há» của ta có hai trăm vạn kim tệ bằng ngân phiếu.
Ná»™i tâm DÆ°Æ¡ng Túc Phong chấn Ä‘á»™ng, không thể kìm nén được rung Ä‘á»™ng, báºt thốt lên:
- Tháºt sao?
Tà i Băng Tiêu không trả lá»i.
Thanh âm Mục Thuấn Anh đầy ân cần vang lên:
- Xin Tà i phu nhân hãy kiá»m chế ná»—i Ä‘au, lên xe, tất cả chỠđến Bảo Ứng phủ hãy nói. Di thể của Tà i tÆ°á»›ng quân và các vị tráng sÄ© ta sẽ an bà i thủ hạ váºn tống, cam Ä‘oan sẽ không hÆ° hao phân nà o. Tà i tÆ°á»›ng quân xuất sÆ° chÆ°a báo tiệp đã tá» nạn, tháºt khiến cho anh hùng lệ rÆ¡i, ta thá»±c sá»± kÃnh ngưỡng, sẽ láºp tức báo lên triá»u đình, xin triá»u đình cá» hà nh quốc tang cho Tà i tÆ°á»›ng quân.
Tô Lăng Tuyết cà ng thêm cảm Ä‘á»™ng, vái ba vái tháºt sâu, thê lÆ°Æ¡ng nói:
- Äa tạ đại nhân.
Khóe mắt Mục Thuấn Anh rưng rưng lệ, cảm khái nói:
- Tà i tÆ°á»›ng quân tuổi trẻ tà i cao, chúng tôi Ä‘á»u cho rằng ngÆ°á»i chÃnh là tÆ°Æ¡ng lai của đế quốc, trách nhiệm thu phục thuá»™c địa Mỹ Ni TÆ° Ä‘á»u đặt hoà n toà n lên vai ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°á»i….qua nhiên là thượng thiên ghen ghét anh tà i….
Tô Lăng Tuyết nghẹn ngà o nói:
- Äại nhân…..tiểu nữ tháºt sự….
Mục Thuấn Anh chỉ cảm khái thở dà i và i tiếng, lắc đầu, Ä‘oạn chỉ huy thuá»™c hạ lau rá»a thi thể dÆ°á»›i đất, bất đồ DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘i đến, thản nhiên há»i:
- Tri phủ đại nhân, là m phiá»n.
Mục Thuấn Anh quay lại, nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Túc Phong, kinh ngạc má»™t chút, nở má»™t nụ cÆ°á»i giả tạo nói:
- Vị….tướng quân nà y là …
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cẩn tháºn quan sát vẻ mặt y, thản nhiên đáp:
- Ta là Dương Túc Phong.
Mục Thuấn Anh cung kÃnh nói:
- Thì ra là Dương tướng quân, không biết có gì phân phó không?
Dương Túc Phong đáp:
- Tà i tÆ°á»›ng quân bất hạnh gặp nạn, chúng ta Ä‘á»u hết sức Ä‘au Ä‘á»›n, tang sá»± của Tà i tÆ°á»›ng quân là m phiá»n ngÆ°Æ¡i khổ cá»±c má»™t chút. Sau khi tang sá»± hoà n tất, ta sẽ tiện Ä‘Æ°á»ng há»™ tống gia quyến của Tà i tÆ°á»›ng quân vá» Mỹ Ni TÆ°. Bởi váºy xin đại nhân an bà i nhanh chóng tang sá»± má»™t chút, thá»i gian rút ngắn cà ng thuáºn lợi, nhÆ°ng cÅ©ng phải long trá»ng đình đám để cho Tà i tÆ°á»›ng quân ở cá»u tuyá»n cÅ©ng không cảm thấy tiếc nuối.
Äồng tá» Mục Thuấn Anh chuyển má»™t vòng, láºp tức đáp ứng:
- Chuyện nà y là đương nhiên, tang sá»± của Tà i tÆ°á»›ng quân tại hạ nhất định sẽ thá»±c hiện để hÆ°Æ¡ng hồn ngÆ°á»i nở mà y nở mặt, gia quyến của Tà i tÆ°á»›ng quân tại hạ cÅ©ng sẽ táºn tâm chiếu cố, không cần lao phiá»n tÆ°á»›ng quân. TÆ°á»›ng quân còn phải trở vá» Mỹ Ni TÆ° thá»±c hiện trá»ng trách hoà ng thượng giao cho, ngà n vạn lần không thể vì việc nhá» nà y mà hao phà tinh thần, hết thảy má»i chuyện thỉnh giao cho hạ quan xá» lý, cam Ä‘oan sẽ xá» lý má»i chuyện thá»a đáng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i lạnh trong lòng, nhÆ°ng ngoà i mặt lại hết sức khách khÃ:
- Mục đại nhân, đại nhân hẳn phải hiểu được các nà ng Ä‘á»u là thân tá»™c của Tà i gia, thánh chỉ của hoà ng thượng nêu rõ nhất định phải đến Mỹ Ni TÆ°, vô luáºn sống hay chết cÅ©ng phải xuất hiện ở Mỹ Ni TÆ°. Nếu không, sẽ phạm tá»™i kháng chỉ, đại tá»™i nghịch thiên…. không biết Mục đại nhân có hiểu được ý của ta hay không?
Äồng tá» trong mắt Mục Thuấn Anh quay mòng mòng, sau đó hòa nhã nói:
- Hạ quan Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu được….tuy nhiên DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, các nà ng và thiếu tÆ°á»›ng không lẽ có quan hệ đặc biệt hay sao? Các nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ đến Mỹ Ni TÆ°, nhÆ°ng không phải là bây giá». DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng hẳn cÅ©ng hiểu được ý của hạ quan chứ?
Dương Túc Phong sầm mặt xuống, ngữ khà lạnh như băng:
- Mục đại nhân, ngÆ°Æ¡i nói chuyện nhÆ° váºy ta hoà n toà n không thÃch nghe. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết ta chÃnh là thiếu tÆ°á»›ng hải quân do bệ hạ ngá»± tứ, có cùng sứ mạng vá»›i Tà i tÆ°á»›ng quân, đây là thánh chỉ do hoà ng thượng ban xuống, ngÆ°Æ¡i xem qua má»™t chút, trong đó có nói rõ việc quân chÃnh của Mỹ Ni TÆ° ta có thể tùy nghi hà nh sá»±. Các nà ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Mỹ Ni TÆ°, không lẽ không có quan hệ vá»›i ta?
Mục Thuấn Anh cÆ°á»i lạnh, không hỠúy kỵ DÆ°Æ¡ng Túc Phong, khà định thần nhà n cÆ°á»i lá»›n nói:
- Xin lá»—i, thánh chỉ của hoà ng thượng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta biết, nhÆ°ng thiếu tÆ°á»›ng các hạ phải biết nÆ¡i nà y là địa pháºn của phủ Bảo Ứng PhÆ°Æ¡ng Xuyên đạo, không phải là Mỹ Ni TÆ°, cho dù thiếu tÆ°á»›ng có quyá»n lá»±c lá»›n cÅ©ng chỉ có thể hà nh sỠở Mỹ Ni TÆ°, nếu chuyên quyá»n quá sâu và o ná»™i địa sợ rằng không tránh khá»i bị ngÆ°á»i khác hiá»m nghi. Can thiệp và o ná»™i chÃnh, đối vá»›i tiá»n đồ của tÆ°á»›ng quân dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng sẽ không thuáºn lợi đâu.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:33 PM .
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
bankz ,
Beodaica ,
chukho ,
gamotmat ,
huyetma2689 ,
Iceberg ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
michoutk ,
minhduyt ,
nabiki ,
nmichael ,
petking ,
phuchlv ,
soi8xvn ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1 ,
wizardkg
22-05-2010, 10:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 26: CHẾT VÌ TÀI LỢI
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Dương Túc Phong sắc mặt âm trầm, từng chữ từng chữ nặng nỠtuôn ra:
- Mục đại nhân, nói nhÆ° váºy thì ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không chịu thả ngÆ°á»i hay sao? NgÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tri phủ nho nhá», cÆ° nhiên dám vô lá»… vá»›i thiếu tÆ°á»›ng hải quân, xem ra đảm lược của ngÆ°Æ¡i quả nhiên là không nhá»!
Mục Thuấn Anh bình chân nhÆ° vại, cÆ°á»i nhạt nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, hoà ng thượng mặc dù ban cho ngÆ°Æ¡i chức danh thiếu tÆ°á»›ng hải quân nhÆ°ng là để ngÆ°Æ¡i đến Mỹ Ni TÆ° bình loạn chứ không phải để ngÆ°Æ¡i ở đây trêu hoa ghẹo nguyệt, cà ng không phải là để ngÆ°Æ¡i tranh Ä‘oạt gia sản của ngÆ°á»i khác. HÆ¡n nữa ta là m nhÆ° váºy cÅ©ng là muốn tốt cho ngÆ°Æ¡i mà thôi, ngÆ°Æ¡i mang theo nhiá»u nữ tá» xinh đẹp nhÆ° thế suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, sợ rằng đối vá»›i ngÆ°Æ¡i chỉ lợi bất cáºp hại mà thôi. Bổn quan thay thế ngÆ°Æ¡i chiếu cố cho góa phụ Tà i gia thá»±c ra là xuất phát từ lòng hảo tâm, miá»…n cho ngÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i Ä‘á»i bình phẩm chê cÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i lại biến lòng hảo tâm của ta trở thà nh tâm địa lang sói Æ°?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn quanh bốn phÃa, mặc dù có rất nhiá»u ánh mắt Ä‘ang nhìn hai ngÆ°á»i nói chuyện nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° không nghe rõ được câu chuyện, lạnh lùng nói:
- Mục Thuấn Anh, trong lòng hai ta Ä‘á»u hiểu rõ ta và ngÆ°Æ¡i tranh Ä‘oạt mấy nữ nhân nà y bất quá chỉ là vì gia sản của Tà i gia mà thôi! Ta cÅ©ng không vòng vo vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, nói thẳng cho ngÆ°Æ¡i biết rằng tà i sản của Tà i gia thuá»™c vá» nhân dân Mỹ Ni TÆ°, ta phải mang Ä‘i. Nếu ngÆ°Æ¡i muốn ngăn cản thì đừng trách ta không khách khÃ.
Mục Thuấn Anh cÆ°á»i lạnh, không xem sá»± uy hiếp của DÆ°Æ¡ng Túc Phong và o đâu, ung dung nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i đừng có luôn mồm liếng thoáng là vì nhân dân, vì quốc gia, ta khinh! Ta ghét nhất là loại quân tá» nhÆ° các ngÆ°Æ¡i! Nói đến cùng thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ là muốn Ä‘oạt lấy tà i sản của Tà i gia mà thôi. NgÆ°á»i vì lợi mà chết, chim vì miếng ăn mà vong mạng. Nếu đã đồng dạng nhÆ° nhau, há lại cần phải tá» ra thanh cao hÆ¡n ngÆ°á»i khác? Nếu ngÆ°Æ¡i có thà nh ý, chi bằng chúng ta ngồi xuống thÆ°Æ¡ng nghị má»™t chút xem phân chia nhÆ° thế nà o má»›i tốt. NgÆ°Æ¡i yên tâm, ta chỉ cần tiá»n tà i, đối vá»›i bốn ả nữ nhân kia không há» có hứng thú.
Dương Túc Phong âm trầm nghiêm mặt, kiên quyết nói:
- Phân chia vá»›i ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i đừng có nằm mÆ¡ giữa ban ngà y! Tất cả má»i thứ ở đây ta Ä‘á»u phải mang Ä‘i bằng hết!
Mục Thuấn Anh lắc đầu:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy dÆ°á»ng nhÆ° không hợp lý cho lắm. Tục ngữ có câu “có mặt có phầnâ€, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể nà o để cho ta tay trắng trở vỠđược. Lá»i tháºt nói tháºt, ta để cho ngÆ°Æ¡i bốn nữ nhân kia cÅ©ng là đã rất nể mặt mÅ©i của ngÆ°Æ¡i. Bốn nữ nhân nà y Ä‘á»u là xá» nữ tuổi trẻ xinh đẹp, giữ thân nhÆ° ngá»c, lão phu bá» qua cho các nà ng là đã nhượng bá»™ ngÆ°Æ¡i rất nhiá»u.
Dương Túc Phong nén không được liếc mắt nhìn Tô Lăng Tuyết.
Mục Thuấn Anh đảo tròn tròng mắt, phảng phất như muốn nhìn thấy tâm tư của Dương Túc Phong, đoạn kỠsát tai hắn nói:
- Thiếu tÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i không cần hoà i nghi, ánh mắt của ta quyết không nhìn sai nữ nhân. Vị Tô tiểu thÆ° nà y mặc dù đã xuất giá tòng phu, đầu nháºp Tà i gia nhÆ°ng vẫn chÆ°a cùng phòng, vẫn giữ thân thể trong sạch, thiếu tÆ°á»›ng vẫn có thể mãn nguyện.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong bị lá»i nói của Mục Thuấn Anh nói toạc ra tâm tÆ° trong lòng, sắc mặt nhất thá»i á»ng Ä‘á», muốn phát tác nhÆ°ng rồi lại thôi.
Mục Thuấn Anh đắc ý cÆ°á»i khùng khục, nhã nhặn nói:
- NgÆ°Æ¡i có ngÆ°á»i, ta có tiá»n, không biết ý thiếu tÆ°á»›ng thế nà o?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong sầm mặt, thẹn quá hóa giáºn nói:
- Mục Thuấn Anh, ngươi có tư cách gì mà đòi đoạt lấy gia sản nà y?
Mục Thuấn Anh cũng không hỠnhân nhượng, lạnh lùng nói:
- Dương Túc Phong, ngươi cũng có tư cách gì mà đoạt được tà i sản nà y?
Khuôn mặt DÆ°Æ¡ng Túc Phong bắt đầu giáºt giáºt, bà n tay bóp chặt chuôi kiếm, gân xanh nổi lên rõ mồn má»™t, tức giáºn nói:
- Gia sản của Tà i gia Ä‘á»u thuá»™c vá» Mỹ Ni TÆ°, ta phải Ä‘em nó trở vá» Mỹ Ni TÆ°. Nếu kẻ nà o dám ngăn cản, ta sẽ giết kẻ đó!
Mục Thuấn Anh căn bản không hỠsợ hãi, thản nhiên nói:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, cho dù ngÆ°Æ¡i mang được tà i sản nà y vá» Mỹ Ni TÆ° thì kết quả cuối cùng cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o tay phản quân, ngÆ°Æ¡i mang vá» thì có tác dụng gì? Không bằng ngÆ°Æ¡i để lại đây ná»™p cho thượng cấp của đế quốc. Ha ha, ngÆ°Æ¡i uy hiếp ta đấy Æ°? Khi lão tá» còn là m ở chánh vụ bá»™ thì đã bị uy hiếp không Ãt, nói cho ngÆ°Æ¡i biết, có ngÆ°á»i từng đã dùng Ä‘inh sắt năm phân đóng và o chân lão phu nhÆ°ng lão phu cÅ©ng không thèm lui lại ná»a bÆ°á»›c, huống chi là ngÆ°Æ¡i!
Dương Túc Phong rốt cuộc nhịn không được, mắng ầm lên:
- Mẹ kiếp! Mục Thuấn Anh, ngÆ°Æ¡i tháºt là vô sỉ! Con bà nó, còn dám nói là giao cho đế quốc? NgÆ°Æ¡i dùng tà i váºt đó để phục cho việc ăn chÆ¡i trác táng của ngÆ°Æ¡i thì có.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên quát mắng loạn xạ đã kinh Ä‘á»™ng đến đám ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết, các nà ng Ä‘á»u kinh hãi nhìn vá» phÃa hai ngÆ°á»i, không biết đã xảy ra chuyện gì. Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ và Tà i Băng Tiêu Ä‘á»u thâm trầm nhìn đăm đăm vá» phÃa đó, tam giác nhãn đầu lÄ©nh bá»™ khoái cùng nhìn chăm chú vá» hai ngÆ°á»i, bà n tay đã đặt lên chuôi Ä‘ao.
Mục Thuấn Anh vẫn bình chân nhÆ° vại, nhìn má»i ngÆ°á»i xung quanh phất tay, tá» vẻ không có chuyện gì, sau đó bình thản nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong nói:
- Cho dù ta muốn lấy Ä‘i để phục vụ cho nhu cầu bản thân cÅ©ng vẫn tốt, ngÆ°Æ¡i thì sao? NgÆ°Æ¡i bất quá chỉ là má»™t lãnh chúa của má»™t nÆ¡i đã bị chiếm đóng, ngÆ°Æ¡i cho rằng hoà ng thượng phái ngÆ°Æ¡i trở vá» là để hưởng vinh hoa phú quý tháºt sao? Chẳng qua là để ban cho ngÆ°Æ¡i được chết sá»›m hÆ¡n mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong trừng mắt nhìn Mục Thuấn Anh, háºn không thể láºp tức rút kiếm chém lão thà nh hai mảnh. Ãnh mắt của hắn cÆ¡ hồ nhÆ° muốn phún lá»a, nghiến răng nói:
- Mục Thuấn Anh, ta chÃnh thức cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i láºp tức buông tay, nếu không, chuyện gì xảy ra ta cÅ©ng không dám Ä‘oan chắc đâu!
Mục Thuấn Anh nheo nheo mắt:
- Ngươi muốn uy hiếp ta? Ngươi lại muốn uy hiếp ta? Ha ha, lần thứ hai ngươi uy hiếp ta….
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gằn giá»ng phun ra từng chữ má»™t:
- Mục Thuấn Anh, ta không uy hiếp ngươi, ta cảnh cáo ngươi.
Mục Thuấn Anh cÆ°á»i phá lên, không thèm để ý đến, nói:
- Váºy ngÆ°Æ¡i cứ tiếp tục cảnh cáo, lão tá» chÆ°a từng sợ ai cả. NgÆ°Æ¡i dám giết lão tá» sao? Ha ha, ta xem ngÆ°Æ¡i chÆ°a có đủ can đảm, cho dù ngÆ°Æ¡i giết ta thì ngÆ°Æ¡i có thể chạy thoát sao? NgÆ°Æ¡i không thấy chung quanh Ä‘á»u có ngÆ°á»i của ta Æ°?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên bình tÄ©nh trở lại, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, phảng phất nhÆ° muốn át chế sá»± phẫn ná»™ trong ná»™i tâm xuống, nói:
- Mục Thuấn Anh, ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i hẳn là từ tình cảnh của ta mà phán Ä‘oán suy nghÄ© của ta lúc nà y, có đúng không? Ta không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cho nên nếu ngÆ°Æ¡i lấy suy nghÄ© của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng để mong Ä‘oán được suy nghÄ© của ta thì ngÆ°Æ¡i vô Ãch thôi. Ta nói để ngÆ°Æ¡i hiểu, ta trở vá» Mỹ Ni TÆ° chÃnh là đối diện vá»›i cá»u tá» nhất sinh, cho nên ta cÅ©ng không ngại giết và i ngÆ°á»i ở đây đâu. Nếu ngÆ°Æ¡i không muốn trở thà nh oan hồn dÆ°á»›i Ä‘ao của ta thì ta khuyên ngÆ°Æ¡i hãy nhanh chóng rá»i khá»i đây!
Mục Thuấn Anh ngạc nhiên nhìn ánh mắt Ä‘á» rá»±c long lên sòng sá»c của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, Ä‘á»™t nhiên phá lên cÆ°á»i, chỉ tay bốn phÃa nói:
- Phải không váºy? Ta thá»±c sá»± nhìn không ra thiếu tÆ°á»›ng lại có sát khà mạnh mẽ nhÆ° thế. NgÆ°Æ¡i nhìn những ngÆ°á»i xung quanh là ai thế? Không lẽ ngÆ°á»i không biết nháºn định tình huống?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lại hÃt sâu má»™t hÆ¡i, sắc mặt bình tÄ©nh trở lại, phẫn ná»™ hoà n toà n biến mất, chỉ lạnh lùng nói:
- Mục Thuấn Anh, ngươi đừng kiêu ngạo với ta, chỗ nà y không có bất thứ gì cho ngươi đâu. Hôm nay ngươi nhất quyết sẽ không chịu buông tay đối với tà i sản của Tà i gia đúng không?
Mục Thuấn Anh mặc dù nhìn thấy tay DÆ°Æ¡ng Túc Phong nắm chặt chuôi kiếm nhÆ°ng vẫn không há» xem trá»ng, y hoà n toà n không tin DÆ°Æ¡ng Túc Phong dám xuất thủ, bởi váºy vẫn nở má»™t nụ cÆ°á»i nham nhở, nói:
- Thiếu tÆ°á»›ng, nếu ngÆ°Æ¡i đã nói thế thì ta cÅ©ng Ä‘Ã nh thừa nháºn váºy.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong hoà n toà n không nghÄ© ra Mục Thuấn Anh lại ngang nhiên thừa nháºn dã tâm, so vá»›i bản thân hắn thì còn vô sỉ hÆ¡n nhiá»u, nhất thá»i ngẩn ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng hắn láºp tức phát ra tình thế xung quanh đã có biến chuyển, thủ hạ Mục Thuấn Anh đã bắt đầu phân ra hình thà nh thế bao vây, tay đã đặt lên vÅ© khÃ.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhất thá»i trong lòng trÄ©u nặng, nhÆ°ng nhiệt huyết lại dâng lên, hắn không suy nghÄ© nhiá»u, láºp tức tiếp cáºn Mục Thuấn Anh, khẩu Äá»™t Kỵ Thi kè sát bên hông, nghiến răng nói:
- Mục Thuấn Anh, rốt cuộc ngươi muốn gì?
Mục Thuấn Anh hơi biến sắc, nhưng vẫn khinh miệt hừ mũi nhẹ một cái:
- Ngươi nói xem ta muốn gì?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngoái đầu quan sát xung quanh, phát giác ra đám ngÆ°á»i mặc trang phục nha dịch bá»™ khoái Ä‘á»u đã tá» vẻ bất thiện, từ tÆ° thế đến ánh mắt Ä‘á»u không há» giống vá»›i nha dịch bá»™ khoái, ngược lại, giống hết nhÆ° giặc cÆ°á»›p thổ phỉ. HÆ¡n nữa ánh mắt của bá»n chúng không còn nhìn vá» phÃa Mục Thuấn Anh nữa, mà là nhìn chằm chằm và o ánh mắt của đại hán có đôi mắt tam giác kia, vá» phần gã đại hán đó thì ánh mắt lạnh lẽo của y phần lá»›n Ä‘á»u táºp trung và o ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết.
Há»ng bét!
Dương Túc Phong chấn động trong lòng, tuy nhiên nét mặt vẫn thản nhiên như không, quay đầu lại nói:
- Nếu Ä‘Ã m phán của ta và ngÆ°Æ¡i đã không thà nh, có lẽ nên há»i qua ý tứ của các nà ng má»™t chút, để cho các nà ng tá»± quyết định, nhÆ° thế sẽ hợp lý hÆ¡n.
Mục Thuấn Anh đắc ý cÆ°á»i lạnh nhÆ° nắm chắc phần thắng:
- Thiếu tướng rốt cuộc đã thông suốt.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong vẫn nắm chặt khẩu Äá»™t Kỵ Thi trong tay, hai ngÆ°á»i cứ thể thân thân thiết thiết Ä‘i vá» phÃa Tô Lăng Tuyết ở phÃa xa. Äáng tiếc là tÆ° thế thân máºt đầy kỳ quái của hai ngÆ°á»i lại khiến cho má»i ngÆ°á»i láºp tức chú ý, DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ không minh bạch, hoảng sợ nhìn tứ phÆ°Æ¡ng, Tà i Băng Tiêu sắc mặt trắng bệch, lén cầm túi vải thô đặt cạnh thân mình.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong và Mục Thuấn Anh cÆ°á»i nói vui vẻ, đầy vẻ thân thiết hòa ái Ä‘i lÆ°á»›t sát qua mặt DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ, bất đồ DÆ°Æ¡ng Túc Phong hạ giá»ng tháºt thấp nói:
- Nằm sấp xuống, nạp đạn!
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ ngẩn ngÆ°á»i nhÆ°ng sá»±c tỉnh, láºp tức nằm sấp xuống.
Tà i Băng Tiêu cÅ©ng gần nhÆ° ngay láºp tức ngã xuống, nằm sấp bên cạnh DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ.
Mấy ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết còn Ä‘ang cảm thấy ngạc nhiên, chÆ°a há» có phản ứng thì đã thấy khẩu Äá»™t Kỵ Thi hÆ°á»›ng ra ngoà i, ngón tay bóp cò, má»™t tiếng nổ Ä‘anh khốc vang lên, gã đại hán thân hình vạm vỡ có cặp mắt tam giác Ä‘ang đứng bên cạnh Tô Lăng Tuyết hét lên má»™t tiếng đổ sáºp ngÆ°á»i xuống, máu tÆ°Æ¡i từ lá»— thủng trên trán phun ra thà nh vòi. Thiếu niên anh tuấn bên cạnh y cÅ©ng thất kinh hét lên quỳ sụp xuống mặt đất ôm lấy đầu. Gần nhÆ° cùng lúc đó, tay trái DÆ°Æ¡ng Túc Phong rút ra bá»™i kiếm, kiếm quang lóe sáng, xẹt thẳng và o cổ Mục Thuấn Anh.
Một tia máu bắn tung lên không trung.
Ãnh mắt Mục Thuấn Anh trà n đầy sá»± hoảng sợ nhÆ° mắt cá chết, hai tay cuống cuồng bịt chặt lấy vết đứt ở yết hầu, khó tin nhìn vẻ mặt đầy sát khà của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, thần sắc co giáºt, yết hầu chuyển Ä‘á»™ng lên xuống nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì đó, đáng tiếc là không thể thốt ra thà nh lá»i, dần dần ánh dÆ° quang trong mắt lịm tắt, thân thể lá»±ng khá»±ng ngã xuống đất.
Thế nhÆ°ng cho dù đã chết thì hai mắt Mục Thuấn Anh vẫn mở to, mở tháºt lá»›n.
Y tháºt sá»± không cách nà o có thể tin rằng DÆ°Æ¡ng Túc Phong có thể giết y.
Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhÆ° má»™t khối băng vô hình quét nhẹ, thanh âm Ä‘á»u Ä‘á»u vang lên:
- Ta đã cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, ta không há» do dá»± khi phải giết ngÆ°á»i.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 20 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
bankz ,
Beodaica ,
bigtet ,
chukho ,
gamotmat ,
huyetma2689 ,
Iceberg ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
michoutk ,
nabiki ,
nmichael ,
petking ,
phuchlv ,
soi8xvn ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
22-05-2010, 10:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 27: THỢ SĂN - CON MỒI (Một)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Äại hán có cặp mắt tam giác, thân hình vạm vỡ bên cạnh Tô Lăng Tuyết ngã xuống, láºp tức khiến cho đám nha dịch bá»™ khoái rối loạn, bá»n chúng còn chÆ°a kịp phản ứng thì DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã ra tay nhanh nhÆ° sét đánh không kịp bÆ°ng tai, ném súng trÆ°á»ng trong tay cho DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ, đồng thá»i chá»™p lấy hai khẩu đã được nạp đạn, Ä‘i đến bên cạnh Tô Lăng Tuyết Ä‘ang đứng chết lặng, ôm lấy nà ng, đồng thá»i vá»— tá»· muá»™i Tà i gia ngã ra mặt đất, lá»›n tiếng quát:
- Nằm sấp xuống không nhúc nhÃch! Nếu không sẽ chết!
Má»™t gã bá»™ khoái có phản ứng đầu tiên, vừa má»›i giÆ°Æ¡ng cung trong tay thì súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi trong tay DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã giáºt nảy lên, trên trán tên bá»™ khoái nhất thá»i nở ra má»™t đóa huyết hoa xinh đẹp, thân thể dần ngã xuống đất. Những kẻ còn lại Ä‘á»u bị hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° sấm sét và khà thế bá đạo của hắn trấn áp, không khá»i cảm thấy khiếp hãi. Má»™t gã cung tiá»…n thủ đã giÆ°Æ¡ng cung không tá»± chủ được giáºt mình, mÅ©i nhạn linh tiá»…n trong tay bị giáºt mình lÆ°á»›t xẹt qua tai DÆ°Æ¡ng Túc Phong, hình thà nh má»™t tÆ¡ máu nhạt trên và nh tai. DÆ°Æ¡ng Túc Phong trở tay bắn ra má»™t phát, cÆ°Æ¡ng đạn ghim thẳng và o ngÆ°á»i gã cung thủ đó, chấn bay y ra sau đến hai thÆ°á»›c. Những tên bá»™ khoái khác Ä‘á»u sợ đến tan gan nát máºt, vá»™i và ng nằm sấp xuống không dám nhúc nhÃch.
Äáng ngạc nhiên nhất là trong khoảnh khắc nà y, DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã ôm Tô Lăng Tuyết trở lại bên cạnh DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ, vứt nà ng nằm sấp xuống mặt đất.
Tô Lăng Tuyết theo bản năng giãy giụa và o và i cái, nhÆ°ng nà ng láºp tức nháºn ngay má»™t cú chặt bằng cạnh bà n tay của DÆ°Æ¡ng Túc Phong và o gáy, nhÅ©n ra ngất Ä‘i.
Dương Cơ Duệ sắc mặt tái xanh, vội và ng kêu lên:
- Phong, ngươi điên rồi? Ngươi cư nhiên dám giết….tri phủ?
Dương Túc Phong lạnh lùng nói:
- Con đã cảnh cáo hắn rồi!
Dương Cơ Duệ cơ hồ phát khóc:
- NgÆ°Æ¡i giết hắn là m gì? NgÆ°Æ¡i có biết là ngÆ°Æ¡i đã gây ra phiá»n toái lá»›n thế nà o không?
Dương Túc Phong đột nhiên trừng mắt nhìn lão, quát:
- Im lặng!
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ ngẩn ngÆ°á»i, láºp tức ngáºm miệng lại.
Tà i Băng Tiêu bên cạnh lão hạ thấp giá»ng nói:
- Những ngÆ°á»i nà y không phải là nha dịch bá»™ khoái, hình nhÆ° là thổ phỉ trên núi Long Hổ ở Anh Xuyên đạo ngụy trang thà nh mà thôi. Gã đại hán có ánh mắt hình tam giác kia chÃnh là nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia của đám thổ phỉ đó – Lại CÆ°á»›c Hổ.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gáºt đầu:
- Ta đã sá»›m nháºn ra Ä‘iá»u nà y, bá»™ khoái là m sao có thuáºt kỵ mã tinh thuần nhÆ° váºy được. Tuy nhiên ta không nghÄ© đến Mục Thuấn Anh lại dáng ngang nhiên cấu kết vá»›i thổ phỉ, lá gan của y quả nhiên là không nhá», ngay cả ta cÅ©ng tá»± thẹn là không bằng hắn.
Tà i Băng Tiêu đột nhiên rụt rè nói:
- Nhưng…lão cũng đã bị ngươi giết chết.
Dương Túc Phong thản nhiên đáp:
- Äó là do y ngu ngốc, dám ngang nhiên khiêu khÃch má»™t ngÆ°á»i chuẩn bị Ä‘i đến Mỹ Ni TÆ° để chịu chết, chết là đáng Ä‘á»i lắm.
Hắn vừa nói, vừa cầm lấy hai khẩu súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi vừa được nạp đạn, nhìn quanh bốn phÃa, thấp giá»ng nói:
- Phỉ đồ có tất cả sáu mÆ°Æ¡i bảy ngÆ°á»i, quá nhiá»u, chúng ta phải chạy sang lẩn và o khu rừng nhá» bên kia, giằng co vá»›i bá»n chúng. Nghe nhé, ta khai há»a thì má»i ngÆ°á»i láºp tức cúi ngÆ°á»i tháºt thấp chạy đến đó.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ và Tà i Băng Tiêu sắc mặt trắng bệch, đồng loạt gáºt đầu.
Lúc nà y có hai tên cung thủ Ä‘ang dè dặt đứng lên tìm kiếm phÆ°Æ¡ng vị mục tiêu, DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngẩng đầu lên bắn má»™t phát, má»™t tên láºp tức ngã xuống, trÆ°á»ng cung cánh Æ°ng trong tay hất tung ra giữa Ä‘Æ°á»ng, tên còn lại láºp tức nằm sấp xuống, nhÆ°ng y lại nhìn thấy thiếu niên anh tuấn bên cạnh đại hán tam giác nhãn khi nãy hô lên má»™t tiếng, bất chấp tất cả ôm đầu chạy vụt Ä‘i ra phÃa sau đám phỉ đồ.
Dương Túc Phong khẽ quát:
- Chạy!
Ném má»™t khẩu súng cho DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ, đồng thá»i vác Tô Lăng Tuyết lên vai, chạy vá» phÃa khu rừng nhá». Thân thể Tô Lăng Tuyết trên vai hắn nhẹ tênh, phảng phất nhÆ° vô váºt, nhÆ°ng lúc nà y đã tỉnh lại, không chịu tiếp nháºn sá»± tháºt, gắng sức giãy giụa, thân hình đầy đặn của nà ng cá» quẹt qua lại trên vai hắn, khoái cảm do bá»™ ngá»±c má»m mại, co dãn Ä‘Ã n hồi ép sát và o ngÆ°á»i hắn khiến cho DÆ°Æ¡ng Túc Phong mặc dù Ä‘ang chạy trối chết nhÆ°ng vẫn không kìm nén được sá»± hÆ°ng phấn nổi lên trong lòng. Lại thêm mùi hÆ°Æ¡ng thân thể Tô Lăng Tuyết cứ ngà o ngạt xông lên mÅ©i, cà ng kÃch thÃch lá»— mÅ©i đầy mẫn cảm của hắn, khiến cho hắn liên tục hắn hÆ¡i.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ và Tà i Băng Tiêu cÅ©ng vá»™i và ng đứng lên, thất tha thất thểu chạy vá» phÃa khu rừng nhá».
Má»™t tên thổ phỉ Ä‘á»™t nhiên phát hiện ba ngÆ°á»i chạy trốn, láºp tức kêu to:
- Bá»n chúng chạy trốn! Bá»n chúng chạy….
Những tên thổ phỉ khác cũng vội và ng nhô đầu ra.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong phản thủ bắn ra má»™t phát, tên thổ phỉ vừa la lên kêu thảm má»™t tiếng ngã lăn xuống đất, khóe miệng ứa ra máu tÆ°Æ¡i liên tục. Äám thổ phỉ còn lại phản ứng cá»±c nhanh, toà n bá»™ nằm sấp nhÆ° cÅ©. Äá»™t nhiên lúc nà y có ngÆ°á»i cao giá»ng hô:
- Mau nằm sấp xuống! Mau nằm sấp xuống! – Thanh âm khà n khà n, có chút đặc biệt, nhÆ°ng không biết đó là giá»ng nói của ai.
Thừa dịp nà y, ba ngÆ°á»i đã lẩn khuất hoà n toà n và o rừng cây.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong đặt Tô Lăng Tuyết xuống má»™t chá»— trÅ©ng, lÆ¡ đãng cúi đầu thì bắt gặp chiếc váy dà i mà u Ä‘en của nà ng đã bị xé rách, lá»™ ra ná»™i y mà u tÃm bó sát hạ thân, lá»™ ra những Ä‘Æ°á»ng cong huyá»n bÃ. Bá»™ ngá»±c tuyết trắng đầy đặn tá»a ra sá»± quyến rÅ© chết ngÆ°á»i, đùi thon trắng nõn giãy giụa vô tình khiến cho phong tình cảm thêm vô hạn. Nhất thá»i DÆ°Æ¡ng Túc Phong chỉ thấy máu huyết dâng cao, cÆ¡ hồ đã quên hẳn lúc nà y là lúc nà o, cho đến khi DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ bá»±c tức đá hắn má»™t cái hắn má»›i giáºt mình bừng tỉnh quay lại, không ngá» bắt gặp ngay ánh mắt đầy phức tạp của Tà i Băng Tiêu, nhịn không được Ä‘á» mặt, vá»™i và ng quay ngÆ°á»i Ä‘i, khi đó má»›i phát giác máu mÅ©i của mình đã ứa ra má»™t chút.
Äám thổ phỉ mặc dù không còn nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia chỉ huy nhÆ°ng á»· và o đông ngÆ°á»i lại bắt đầu dáo dác ngẩng đầu lên dò xét Ä‘á»™ng tÄ©nh. Chỉ có Ä‘iá»u má»—i khi bá»n chúng đứng lên bÆ°á»›c Ä‘i ná»a bÆ°á»›c thì tiếng súng khô khốc lại vang lên, má»—i lần khói tan Ä‘á»u có má»™t tên phỉ đồ ngã xuống đất, hÆ¡n nữa kẻ trúng đạn lại là những tên vạm vỡ hung hãn nhất, chuyện nà y Ä‘Ãch thá»±c khiến cho đám phỉ đồ bị khà tức tá» vong trấn áp, khiến bá»n chúng không còn dám manh Ä‘á»™ng nữa.
Tà i Tiêm Tiêm mấy lần muốn ngẩng đầu lên nhưng lại bị Tà i Miểu Miểu gắt gao đè lại.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn thấy cảnh tượng đó nén không được phải gáºt đầu tán dÆ°Æ¡ng. Nữ nhân bình tÄ©nh nhÆ° Tà i Băng Tiêu Ä‘Ãch xác là không nhiá»u lắm, mà Tà i Miểu Miểu gặp nguy bất loạn cÅ©ng không há» thua kém, ngược lại Tô Lăng Tuyết lại có biểu hiện bình thÆ°á»ng mặc dù nà ng có bá» ngoà i xinh đẹp nhất.
Äám thổ phỉ hà nh quân xa, vÅ© khà không nhiá»u. Vừa rồi liếc mắt quan sát, DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã tÃnh toán được bá»n chúng chỉ có sáu trÆ°á»ng cung cánh Æ°ng, bây giỠđã bị hắn bắn chết hai, còn bốn. Chỉ cần hai nà ng cứ dán mình dÆ°á»›i đất nhÆ° thế, có súng trÆ°á»ng của hắn yểm há»™ thì tuyệt đối sẽ không có chuyện gì, nhÆ°ng nếu hai nà ng tùy tiện đứng lên chạy trốn thì sẽ trở thà nh nguy cÆ¡ trùng trùng ngay láºp tức.
- Các huynh đệ cùng tiến lên Ä‘i! Äó là súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi, không có gì đáng sợ cả, má»—i lần chỉ có thể lắp được má»™t viên đạn, thá»i gian nạp đạn cÅ©ng đã đủ để chúng ta tiếp cáºn được hắn! – Thanh âm khà n khà n lại vang lên, nhÆ°ng vô luáºn là cổ Ä‘á»™ng dÅ©ng khà bằn cách nà o thì vẫn không có nhiá»u lắm phỉ đồ nhô đầu lên, chỉ có hai nhân tà i ngu ngốc bị y giáºt giây, dÅ©ng cảm nhô đầu lên, kết quả nhÆ° thế nà o chắc không cần phải nói đến, rốt cuá»™c không còn ai tình nguyện nhô đầu lên nữa.
Äám thổ phỉ lúc nà y Ä‘ang suy nghÄ© xem DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhÆ° thế nà o lại có tà i xạ thủ vượt ngoà i sức tưởng tượng nhÆ° thế, sáu khẩu súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi thay nhau lên tiếng, má»—i lần nòng súng rung lên lại có má»™t gã phỉ đồ kêu thảm ngã xuống. DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ mặc dù đã già nhÆ°ng dù sao cÅ©ng đã từng chinh chiến nhiá»u năm, tốc Ä‘á»™ lắp đạn rất nhanh, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i phát súng Ä‘á»u không để xảy ra sÆ¡ xuất. Trong lúc nhất thá»i, sÆ°Æ¡ng khói mịt mù, không có phỉ đồ nà o có can đảm ngẩng đầu lên nữa, chỉ có thanh âm rên rỉ của những tên phỉ đồ trúng đạn chÆ°a chết vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u, đó là những kẻ mà DÆ°Æ¡ng Túc Phong cố ý để sống sót.
- Ta nói các huynh đệ phÃa trÆ°á»›c, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là dÅ©ng sÄ© của Long Hổ sÆ¡n chúng ta, là siêu cấp chiến sÄ© trÆ°á»›c đây chÆ°a từng có, các ngÆ°Æ¡i là niá»m kiêu hãnh của chúng ta, tinh thần các ngÆ°Æ¡i sẽ mãi mãi soi sáng Long Hổ sÆ¡n…- Thanh âm đặc biệt khà n khà n kia lại liên tục vang lên, đủ má»i thứ từ ngữ ca ngợi không trùng lặp cứ thế vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u. Tại má»™t vùng rừng núi vắng vẻ nhÆ° lúc nà y, ngoại trừ tiếng mÆ°a thì chỉ còn vang lên thanh âm của kẻ đó. Bởi váºy giá»ng nói của hắn Ä‘á»u được má»i ngÆ°á»i nghe rõ, đám thổ phỉ trong miệng kẻ nà y Ä‘á»u trở thà nh các dÅ©ng sÄ© chÆ°a từng có từ trÆ°á»›c đến nay, hà nh đồng cÆ°á»›p bóc của bá»n chúng Ä‘á»u biến thà nh thay trá»i hà nh đạo, vì dân trừ hại, tuyệt đối là hiện thân của chÃnh nghÄ©a.
Tà i Băng Tiêu nhịn không được cÆ°á»i nói:
- Kẻ nà y xem ra phải có và i năm chuyên ngồi Ä‘á»c sách là Ãt.
Tô Lăng Tuyết cÅ©ng nén không được, khuôn mặt có vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÅ©ng không ngoà i lệ, bấm bụng cÆ°á»i thầm, nghÄ© không ra trong đám quần phỉ nà y lại có má»™t kẻ dở hÆ¡i lắm mồm nhÆ° thế? NhÆ°ng phải công nháºn là công phu vá»— mông ngá»±a của y đã đạt đến cảnh giá»›i đăng phong tạo cá»±c, đáng tiếc là tam giác nhãn đã bị mình bắn chết, nếu không tam giác nhãn trong miệng kẻ đó tuyệt đối sẽ trở thà nh thần linh của thế giá»›i, cho dù là đức Ki-tô của CÆ¡ Äốc giáo và NhÆ° Lai Pháºt Tổ của Pháºt giáo cÅ©ng đến thế mà thôi.
Thanh âm nhÆ° tụng kinh thuần thục cứ thế Ä‘á»u Ä‘á»u vang lên, bất tri bất giác đã ná»a canh giá» trôi qua, mÆ°a cÅ©ng đã tạnh dần, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Æ°á»›t sÅ©ng thân thể, gió lạnh thổi qua khiến đám ngÆ°á»i Tà i Băng Tiêu Ä‘á»u không kìm hãm được run lên cầm cáºp, đôi môi hồng Ä‘Ã o cÅ©ng biến thà nh thâm tÃm, nÆ°á»›c mÆ°a ngấm và o già y da cà ng tăng thêm cảm giác khó chịu. DÆ°Æ¡ng Túc Phong sầu lo trong lòng, thấp giá»ng há»i:
- Chúng ta còn bao nhiêu đạn dược?
Dương Cơ Duệ đáp:
- Yên tâm, còn phải đến bốn năm trăm phát. Tà i gia quả nhiên là phú hà o, mua váºt dụng Ä‘á»u rất thoải mái.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong quan sát bốn phÃa, thấp giá»ng nói:
- Tốt lắm, chỉ cần kiên trì ná»a canh giá» nữa sẽ có ngÆ°á»i đến cứu chúng ta.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ cÅ©ng gáºt đầu đồng ý vá»›i cách nhìn của DÆ°Æ¡ng Túc Phong.
Suy nghÄ© của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u giống nhau, quan đạo nà y là nÆ¡i thÆ°Æ¡ng nhân thÆ°á»ng xuyên lui tá»›i, chỉ cần có ngoại nhân xuất hiện thì đám phỉ đồ nà y dám chắc sẽ tá»± Ä‘á»™ng rút lui. Dù sao thì nÆ¡i nà y cách kinh thà nh không xa, lại là ban ngà y ban mặt, cho dù đám phỉ đồ có to gan đến thế nà o thì cÅ©ng không dám ở đây lâu.
Tuy nhiên, chuyện lại phát triển không há» giống nhÆ° DÆ°Æ¡ng Túc Phong tưởng tượng, mắt thấy hÆ¡n ná»a canh giá» nữa thong thả trôi qua vẫn không có cứu binh xuất hiện, DÆ°Æ¡ng Túc Phong không khá»i cảm thấy sốt ruá»™t, Ä‘ang muốn nói chuyện thì thấy sắc mặt DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ cà ng ngà y cà ng sa sầm xuống.
Hắn chợt cảm thấy má»™t cảm giác bất ổn, thấp giá»ng há»i:
- Nhị thúc, có đúng là thúc nghĩ được chuyện gì hay không?
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ cay đắng lắc đầu, thanh âm rất nhá»:
- Ta Ä‘ang suy nghÄ©, có lẽ Mục Thuấn Anh đã tạm thá»i cho phong bế quan đạo nà y, không cho thÆ°Æ¡ng lữ thông hà nh, chuyên tâm đối phó vá»›i chúng ta, nói không chừng y còn có chủ ý giết ngÆ°á»i diệt khẩu. Nếu ta Ä‘oán đúng thì mệt má»i đây.
Dương Túc Phong chấn động, vội đưa ra quyết định:
- Äã nhÆ° váºy thì chúng ta chỉ có cách liá»u mình phá vây.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ cháºm rãi lắc đầu, cÆ°á»i khổ nói:
- Phá vây? Nhiá»u phỉ đồ nhÆ° thế, là m sao phá vây? Lại còn có bốn nữ nhân tay không tấc sắt, còn có di thể của Tà i tÆ°á»›ng quân….
Dương Túc Phong cũng không nén được sầu lo thở dà i một hơi, chán nản nói:
- Tục ngữ có câu “là m việc tốt thÆ°á»ng gian nanâ€, lần nà y chúng ta trở vá» Mỹ Ni TÆ° rõ rà ng không phải chuyện tốt, chả hiểu tại sao lại nhiá»u gian nan đến thế?
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
bankz ,
Beodaica ,
bigtet ,
chukho ,
gamotmat ,
huyetma2689 ,
Iceberg ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
michoutk ,
minhduyt ,
nabiki ,
nmichael ,
phuchlv ,
soi8xvn ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1 ,
wizardkg
22-05-2010, 10:35 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 28: THỢ SĂN - CON MỒI (Hai)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
DÆ°Æ¡ng Túc Phong không thêm gì nữa, chỉ táºp trung tinh thần quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh của đám phỉ phÃa trÆ°á»›c. NhÆ°ng ngoại trừ cái mồm không biết má»i, liên tục ca ngợi ra thì không há» thấy bất cứ Ä‘á»™ng tÄ©nh nà o khác. Hắn móc đồng hồ quả quýt từ trong túi ra nhìn, nhÆ°ng lại phát hiện đồng hồ đã há»ng. Sắc trá»i lúc nà y cÅ©ng đã từ từ tối dần lại.
Cứ im lặng nhÆ° thế, Ä‘á»™t nhiên thanh âm má»ng nhÆ° tÆ¡ nhÆ°ng sắc bén của Tà i Băng Tiêu vang lên:
- DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân nhất định là được thượng thiên chiếu cố, nếu ngÆ°á»i có thể thà nh công trở lại Mỹ Ni TÆ°, tất sẽ láºp thà nh đại nghiệp.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nén không được cÆ°á»i khổ:
- Tà i cô nÆ°Æ¡ng, cô muốn khÃch lệ hay là châm chá»c ta đây?
Tà i Băng Tiêu khẽ lắc đầu, dịu dà ng nói:
- DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, mặc dù ta chỉ má»›i biết ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ta cảm giác được ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i sẽ là m được đại sá»±. Ta không biết giải thÃch thế nà o, nhÆ°ng cảm giác của ta rất chÃnh xác. Có lẽ so sánh ngÆ°Æ¡i và biểu ca ta thì có nhiá»u Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i là m tốt hÆ¡n biểu ca ta. Ãt nhất, ngÆ°Æ¡i so vá»›i biểu ca ta thì thâm trầm và tà n nhẫn hÆ¡n, xuất thủ không do dá»±, trái tim ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cứng rắn hÆ¡n, ngay cả Tri phủ đại nhân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng dám giết, tháºt là quyết Ä‘oán….
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lắc đầu cÆ°á»i khổ, uể oải nói:
- Tà i cô nÆ°Æ¡ng, xe ra cô lại chá»c ghẹo ta rồi, ta vẫn chÆ°a nghÄ© ta là má»™t ngÆ°á»i tốt, nghe cô phân tÃch nhÆ° váºy thì ra ta lại là má»™t gã kiêu hùng à ?
Tà i Băng Tiêu khẽ lắc đầu, ôn nhu nói:
- Ta không biết châm chá»c ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i khiến cho ta có cảm giác đó, mà kiêu hùng thì có gì là không tốt? NgÆ°Æ¡i tà dị, kiên quyết, quyết Ä‘oán, thâm trầm, ra tay Ä‘á»™c ác, đây Ä‘á»u là những tố chất cÆ¡ bản nà y ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có, tóm lại, kiêu hùng không phải là ai cÅ©ng có thể là m được.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cÆ°á»i khổ nói:
- Tà i cô nÆ°Æ¡ng, cô khoa tán nó nhÆ° thế thì tháºt là ….khục khục, kiêu hùng, đã lâu rồi không có ai đánh giá ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng gia nhÆ° thế. á»’, nhÆ°ng mà trÆ°á»›c mắt phải xem có biện pháp nà o để rá»i khá»i đây không đã.
Bất đồ, Tô Lăng Tuyết đang nằm trên mặt đất lạnh lùng cất tiếng:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i quả nhiên là má»™t ngÆ°á»i rất tốt, tâm địa thâm hiểm, thủ Ä‘oạn tà n Ä‘á»™c, ngÆ°Æ¡i đã hai lần xuống tay vá»›i má»™t nữ nhân yếu nhược.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy Tô Lăng Tuyết Ä‘ang cố gắng đứng lên, không biết có đúng là vì phẫn ná»™ quá hay không mà bá»™ ngá»±c của nà ng pháºp phồng rất kịch liệt, chiếc váy đã rách cà ng toát ra mị lá»±c mê ngÆ°á»i, khiến cho trống ngá»±c DÆ°Æ¡ng Túc Phong không tá»± chủ được Ä‘áºp nhÆ° ngá»±a phi, khuôn mặt cÅ©ng nóng bừng lên.
Không biết tại sao, DÆ°Æ¡ng Túc Phong đối vá»›i Tô Lăng Tuyết tá»±a hồ không có hảo cảm, nghe được ngữ ý đầy chế nhạo của đối phÆ°Æ¡ng, trong lòng cÅ©ng cảm thấy tức giáºn, bất quá hắn cÅ©ng không bá»™c phát, chỉ lạnh nhạt đáp:
- Äến bây giá» ta vẫn chÆ°a há» nói ta là ngÆ°á»i tốt, cô xem trong giữa tên ta có má»™t chữ “ngạt†(1), có thể thấy ngay từ gốc rá»… ta đã là má»™t kẻ xấu xa, tà n Ä‘á»™c. Cho nên cô ngà n vạn lần cÅ©ng đừng bao giá» xem ta là ngÆ°á»i tốt!
Dừng lại má»™t chút, ánh mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong thâm trầm nhìn vá» phÆ°Æ¡ng đông xa xôi, cháºm rãi nói:
- Kiếp trÆ°á»›c ta từng rất muốn là m má»™t ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng thá»±c tế cuá»™c sống đã biến ta thà nh má»™t ngÆ°á»i xấu. Ta cÅ©ng đã là m rất nhiá»u chuyện xấu, đã giết không Ãt ngÆ°á»i. Vì thế, ta chấp nháºn bị pháp luáºt phán quyết, dùng tÃnh mạng của mình để trả giá. Tuy nhiên thượng thiên khoan dung đại lượng, lại cho ta má»™t cÆ¡ há»™i nữa. Cho nên ta quyết định phải trở thà nh ngÆ°á»i tốt. Thế nhÆ°ng, Mục Thuấn Anh xuất hiện lại nói cho ta biết rằng là m ngÆ°á»i tốt khó lắm, ngÆ°á»i tốt luôn bị hiểu lầm, luôn bị khi dá»…, ngÆ°á»i tốt luôn luôn không thể ngẩng đầu ưỡn ngá»±c, ngÆ°á»i tốt căn bản không thể nà o đặt chân trên thế giá»›i nà y. Ta không muốn là m má»™t ngÆ°á»i tốt chịu đủ khuất nhục. Ta muốn là m ngÆ°á»i xấu, má»™t ngÆ°á»i xấu thá»±c sá»±, má»™t ngÆ°á»i xấu có thể là m rung chuyển đất trá»i.
Thanh âm DÆ°Æ¡ng Túc Phong cà ng lúc cà ng lạnh nhÆ° băng, cà ng lúc cà ng trầm trá»ng cháºm dần, giá»ng nói lá»™ ra má»™t cảm giác bị đè nén và sá»± kiên nghị, song cuối cùng lại có cảm giác thâm Ä‘á»™c lạnh lẽo, khiến cho ngÆ°á»i ta không lạnh mà run. Hắn lại tiếp tục nói:
- Cho nên cô cÅ©ng không cần dùng tiêu chuẩn của ngÆ°á»i tốt để cân Ä‘o ta, cÅ©ng không cần dùng suy nghÄ© của ngÆ°á»i tốt để Ä‘ong đếm ta. Nếu không, cô sẽ phải nếm háºu quả không thoải mái chút nà o đâu.
Tô Lăng Tuyết sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cứ thế lãnh hết một trà ng ngôn ngữ lạnh lẽo của hắn.
Tà i Băng Tiêu vá»™i nâng nà ng dáºy, không ngá» bị Tô Lăng Tuyết đẩy ra, tiện tay tát và o mặt nà ng má»™t cái, năm vết ngón tay á»ng Ä‘á» hiện rõ trên má. Tô Lăng Tuyết trút giáºn xong thì khinh bỉ vá»— tay, dùng ngữ khà đanh đá nói:
- NgÆ°Æ¡i đúng là ** thõa, cứ là m nhÆ° chÆ°a thấy nam nhân bao giá», vừa gặp thì đã thông đồng cấu kết vá»›i hắn, tháºt là đê tiện, không biết xấu hổ.
Tà i Băng Tiêu láºp tức ngẩn ra, phá»—ng ngÆ°á»i kinh ngạc, khóe mắt rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt nhÆ°ng lại không chảy ra.
Lá»a giáºn trong lòng DÆ°Æ¡ng Túc Phong bốc lên, xoay tay chá»™p lấy cổ tay Tô Lăng Tuyết, thuáºn thế bẻ gáºp tay nà ng lại, cÆ¡ hồ bẻ thà nh má»™t góc vuông 90 Ä‘á»™, khiến Tô Lăng Tuyết ứa nÆ°á»›c mắt, khuôn mặt vặn vẹo co giáºt, sắc mặt xanh mét, tá»±a hồ muốn ngất Ä‘i, khi đó hắn má»›i hất tay nà ng ra, lạnh lùng nói:
- Tô tiểu thư, nà ng ta tốt xấu gì cũng là biểu muội của cô, tại sao cô nói chuyện chua ngoa đanh đá như thế?
Tô Lăng Tuyết cúi đầu nhìn cổ tay mình, dấu vết của Æ°ng trảo lằn Ä‘en, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n khiến nà ng chỉ muốn nhảy dá»±ng lên, bất quá nà ng cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng, không thèm rên má»™t tiếng, cÆ°á»i lạnh nói:
- Thế Æ°? NgÆ°Æ¡i thÃch nó có đúng không? NgÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì để nói ta? NgÆ°Æ¡i muốn chiếm Ä‘oạt gia sản của Tà i gia ta thì cÅ©ng nên dùng thủ Ä‘oạn khác, cần gì phải hạ lÆ°u dụ dá»— nó…..
Lá»i còn chÆ°a dứt, sắc mặt DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã Ä‘á» phồng lên tá»±a nhÆ° mà u Ä‘á» của gan heo, những lá»i nà y thá»±c sá»± đã khÃa và o vết thÆ°Æ¡ng ở táºn sâu dÆ°á»›i đáy lòng hắn, hắn không suy nghÄ© nhiá»u, tát thẳng và o mặt nà ng má»™t cái, chấn bay nà ng ngã sõng xoà i.
Tà i Băng Tiêu hét lên:
- Không nên!
Dương Túc Phong lạnh lùng nhìn Tô Lăng Tuyết đang giãy giụa trên mặt đất, từng chữ một buông ra:
- NgÆ°Æ¡i cứ thá» nói báºy thêm má»™t lần nữa Ä‘i!
TÃnh cách của Tô Lăng Tuyết quả nhiên rất quáºt cÆ°á»ng, giãy giụa đứng lên, lau Ä‘i vết máu ở khóe miệng, tóc tai bù xù tán loạn, hung hăng chỉ và o DÆ°Æ¡ng Túc Phong:
- Không lẽ không đúng sao? Không lẽ ngÆ°Æ¡i bị ta nói trúng tim Ä‘en? Ha ha, ngÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i dụng tâm xấu xa thì ta sẽ rút lui sao? NgÆ°Æ¡i ngang nhiên giết chết Mục tri phủ, ngÆ°Æ¡i còn là ngÆ°á»i sao? NgÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh thì giết luôn ta Ä‘i, dù sao thì tÆ°á»›ng công ta đã chết, ta cÅ©ng không muốn sống nữa!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nghiêm mặt thâm trầm, không nói gì, Ä‘á»™t nhiên chÄ©a súng bắn má»™t phát, má»™t tên thổ phỉ vừa nhú đầu lên ở bên ngoà i hét thảm lên má»™t tiếng, sau đó má»i âm thanh Ä‘á»u im bặt, không còn tiếng nói nà o nữa, hiển nhiên tên phỉ vừa bị bắn trúng chÃnh là tên cÆ°á»›p am hiểu công phu vá»— mông ngá»±a. Ãnh mắt của DÆ°Æ¡ng Túc Phong lúc nà y má»™t má»±c truy tìm xem thiếu niên mỹ lệ kia ở đâu, nhÆ°ng rà soát tháºt kỹ và i lần cÅ©ng không há» phát hiện ra manh mối nà o.
Khói súng dà y đặc tá»a ra bên ngÆ°á»i Tô Lăng Tuyết, khiến cho nà ng ho sù sụ và i tiếng. Ãnh mắt thâm trầm của DÆ°Æ¡ng Túc Phong thõng tay xuống nhÆ°ng rồi lại cháºm rãi nâng súng lên. Sắc mặt Tô Lăng Tuyết tái nhợt nhìn há»ng súng của DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhắm thẳng và o mình, bất đồ nà ng hét lên má»™t tiếng, bất chấp tất cả nhảy vá»t ra sau má»™t gốc cây đại thụ. Tà i Băng Tiêu cÅ©ng xanh mặt chạy đến đè nóng súng của DÆ°Æ¡ng Túc Phong xuống, liá»u mạng lắc lắc đầu.
Äáng tiếc là miệng của Tô Lăng Tuyết vừa thối lại vừa lắm Ä‘iá»u, nà ng á»· có đại thụ che chắn, ở phÃa sau hô lên loạn xạ:
- DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ vá»›i má»™t nữ nhân tay không tấc sắt hay sao? LÆ°Æ¡ng tâm ngÆ°Æ¡i ở đâu? NgÆ°Æ¡i còn là con ngÆ°á»i hay không?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gạt tay Tà i Băng Tiêu ra, cháºm rãi dá»i nòng súng, bình thản nói:
- Tô tiểu thÆ°, bá»n tôi đến Mỹ Ni TÆ° là để nháºn lấy cái chết, tâm lý của tôi so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘á»u không giống nhau, hy vá»ng cô hiểu được, đừng bao giá» dùng tâm tÃnh của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng để khuyên nhủ ta, nếu không, cô sẽ phải trả giá đắt đấy. Cô cho rằng giết chết cô là cách giải quyết tốt nhất Æ°? Sai rồi, nếu cô khiến ta nổi giáºn thì ta sẽ Ä‘em cô giao cho bá»n thổ phỉ, ta nghÄ© bá»n chúng sẽ hoan hỉ lắm đây, có má»™t nữ nhân xinh đẹp nhÆ° cô trong tay thì bá»n chúng sẽ ân cần hầu hạ cô, an ủi cô, giúp cô được ấm áp, cho cô tất cả những thứ cô cần…..
Tất cả nữ nhân lúc nà y Ä‘á»u bị thứ ngôn ngữ thâm Ä‘á»™c lạnh lùng khiến cho sởn cả gai ốc, Tà i Băng Tiêu hoảng hốt nói:
- Äừng, ngà n vạn lần đừng là m nhÆ° thế, biểu tẩu sẽ bị những kẻ đó lăng nhục đến chết.
Dương Túc Phong tà n nhẫn nói:
- Chỉ có thế mới khiến cho ả câm miệng lại!
Tô Lăng Tuyết vừa khóc vừa láo nháo la lối:
- Ngươi có bản lĩnh thì cứ giết ta đi!
Dương Túc Phong lạnh lùng đáp:
- Ta không những sẽ không giết cô mà ta còn mang cô trở vá» Mỹ Ni TÆ°! Cô sinh ra là ngÆ°á»i ở Mỹ Ni TÆ°, chết cÅ©ng phải là quá»· của Mỹ Ni TÆ°, chuyện nà y không đến phiên cô lên tiếng!
Tô Lăng Tuyết cÅ©ng không cam lòng yếu thế, rÃt lên:
- NgÆ°Æ¡i đừng mÆ¡ tưởng! Tà i sản của Tà i gia của ta sẽ tuyệt đối không trao cho ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i là má»™t kẻ hèn hạ vô sỉ hạ lÆ°u ti tiện âm hiểm Ä‘á»™c ác tá»± cao tá»± đại ngu ngốc đần Ä‘á»™n bụi Ä‘á»i….
DÆ°Æ¡ng Túc Phong mỉm cÆ°á»i, khẽ nói:
- Tô tiểu thÆ°, ta không phải là loại ngÆ°á»i nhÆ° cô nói, nhÆ°ng ta Ä‘ang hy vá»ng sẽ biến thà nh nhÆ° váºy, nếu không, ta là m sao đối phó được vá»›i rất nhiá»u địch nhân ở Mỹ Ni TÆ°? Nếu ngà y sau, ta nhá» có Tô tiểu thÆ° chỉ Ä‘iểm hôm nay mà vô tình thu phục được Mỹ Ni TÆ° thì ta nhất định sẽ rá»™ng cá»a cÆ°á»›i Tô tiểu thÆ° là m chÃnh thê, nếu cô nguyện ý.
Tô Lăng Tuyết nhất thá»i ngá»› ngÆ°á»i, không biết nói gì nữa, đảo mắt má»™t vòng thì sắc mặt đã á»ng hồng.
Tà i Băng Tiêu khẽ lè lưỡi ra, rón ra rón rén Ä‘i đến bên cạnh Tô Lăng Tuyết, thấp giá»ng nói:
- Biểu tẩu, được rồi, DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chỉ dá»a tá»· thôi! Vừa rồi trong tình thế nguy hiểm y cÅ©ng đã ôm tá»· đến đây đấy! Y sẽ không là m tổn thÆ°Æ¡ng tá»· đâu! Äừng có cãi nhau ầm Ä© nữa có được hay không?
Tô Lăng Tuyết vấn tức giáºn đẩy nà ng ra, đứng bên cạnh đại thụ, trừng mắt tức tối nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong.
Dương Túc Phong cũng không thèm để ý đến nà ng nữa, chỉ quay sang nói với Tà i Băng Tiêu:
- Tà i gia các cô có thứ tiếng địa phương nà o đặc biệt mà chỉ các cô nghe mới có thể hiểu hay không?
Tà i Băng Tiêu nghi hoặc há»i:
- Äể là m gì?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong chỉ và o phÃa trÆ°á»›c nói:
- Gá»i hai tá»· muá»™i Tà i Miểu Miểu bò lại đây, ta sợ địch nhân sẽ phát Ä‘á»™ng tấn công táºp thể, bá»n chúng ngÆ°á»i đông thế mạnh, đến lúc đó ta sẽ không thể yểm há»™ được. Cô nói các nà ng bò ven theo Ä‘Æ°á»ng đến đây, ta sẽ yểm trợ cho các nà ng, nói hai ngÆ°á»i đó không cần phải sợ.
Tà i Băng Tiêu do dự một chút, đoạn mở miệng léo nhéo. Ngôn ngữ nà ng nói ra qủa nhiên Dương Túc Phong không nghe được, nhưng Tà i Miểu Miểu và Tà i Tiêm Tiêm lại ngẩng đầu lên, Tà i Miểu Miểu kinh ngạc ngó dáo dác xung quanh, nhưng Tà i Tiêm Tiêm lại lắc lắc đầu.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong trầm giá»ng nói:
- Cô nói cho tỷ muội nà ng biết, ta cam đoan là không có nguy hiểm.
Tà i Băng Tiêu lại phát ngôn thêm mấy lần nữa, Tà i Miểu Miểu và Tà i Tiêm Tiêm má»›i cháºm rãi bò lại. MÆ°a to khiến cho mặt đất lầy lá»™i vô cùng, hai tá»· muá»™i Tà i Miểu Miểu ngâm mình trong nÆ°á»›c mÆ°a lạnh nhÆ° băng, sá»›m đã không thể chịu nổi nữa, lúc nà y bò bò lại cà ng thêm cháºt váºt.
Äá»™t nhiên, trong đám phỉ có ngÆ°á»i phát ra thanh âm, kêu lá»›n:
- Hai con ả kia định chạy, mau phóng tên, mau bắn chúng! – NhÆ°ng vô luáºn kẻ đó hô thế nà o thì cÅ©ng không có tên phỉ nà o có gan xuất đầu.
Kẻ hô lá»›n đó sau khi hô và i tiếng không thấy ai manh Ä‘á»™ng thì không nén được hét lên, nhảy ra giÆ°Æ¡ng cung nhắm tên. DÆ°Æ¡ng Túc Phong khẽ nhấc tay, má»™t tiếng súng lạnh tanh vang lên cắt nát sá»± yên tÄ©nh, tên thổ phỉ không sợ chết kia láºp tức nở hoa trên mặt, ngá»a trá»i khoe sắc, từ từ ngã xuống. Äạn xuyên qua mÅ©i hắn phá vỡ gáy ra ngoà i, mang theo máu tÆ°Æ¡i tung tóe.
Song, ngay lúc nà y trong đám phỉ đồ có ngÆ°á»i lá»›n tiếng quát:
- Xông lên! Xông lên! Xông lên cho lão tá»! Thằng nà o tiếp tục nằm ở chá»— nà y, lão tá» sẽ má»™t Ä‘ao chém chết trÆ°á»›c!
Äám phỉ nhất thá»i rùng rùng chuyển Ä‘á»™ng, khiến cho cây lá trong rừng nhất thá»i truyá»n đến thanh âm loạt soạt không dứt.
Tà i Băng Tiêu sắc mặt tái nhợt, thấp giá»ng nói:
- Thủ lĩnh mới của chúng đã đến.
Chú thÃch:
(1): theo cách viết thì chữ Túc (夙) trong tên DÆ°Æ¡ng Túc Phong có chứa chữ Ngạt (æ¹) ở bên trong. Chữ ngạt có nghÄ©a là xấu xa, xằng báºy.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
chukho ,
gamotmat ,
huyetma2689 ,
Iceberg ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
minhduyt ,
nabiki ,
nmichael ,
phuchlv ,
soi8xvn ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
vaihang1
22-05-2010, 10:36 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 29: THỢ SĂN - CON MỒI (Ba)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gáºt đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm và o hÆ°á»›ng phát ra tiếng Ä‘á»™ng, má»™t mặt để ý đến Ä‘á»™ng tác của tá»· muá»™i Tà i gia. Hai nữ tá» nà y chỉ bò má»™t Ä‘oạn tiểu lá»™ ngắn ngủi mà cÅ©ng phải hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i phút má»›i hoà n tất, cuối cùng cả ngÆ°á»i dÃnh đầy bùn đất nháo nhoét tiến và o rừng cây, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không kìm được, thở phà o nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i.
Trong lúc nà y, đám phỉ có ngÆ°á»i ngÆ°á»i dùng thanh âm mÆ¡ hồ kêu lên:
- Tô Lăng Tuyết, ngÆ°Æ¡i mau Ä‘em tà i sản của Tà i gia giao ra đây, nếu không lão tá» sẽ cho ngÆ°Æ¡i sống không bằng chết. Các huynh đệ mau ổn định Ä‘á»™i ngÅ©, lát nữa sẽ hưởng thụ khoái cảm của ả tiện nhân kia mang đến. Ai bắt được ả thì sẽ là ngÆ°á»i thứ nhất được chÆ¡i ả!
Tô Lăng Tuyết nghe được sắc mặt tái nhợt, cả ngÆ°á»i run rẩy không ngừng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn thấy sắc mặt Tà i Băng Tiêu chuyển biến nhanh chóng, tò mò hạ thấp giá»ng há»i:
- Băng Tiêu, kẻ nà y là ai?
Ãnh mắt Tà i Băng Tiêu lá»™ vẻ hoảng sợ nhìn hắn, tá»±a hồ cân nhắc xem có nên nói hay không, là n môi vặn vẹo má»™t lúc má»›i là nhà đáp:
- Ta Ä‘oán rằng kẻ đó chÃnh là thủ lÄ©nh thổ phỉ Äá»™ Biên Lang. Y là thủ lÄ©nh nổi danh nhất ở khắp vùng nà y, cá»±c kỳ khôn ngoan và tà n nhẫn, từng huyết tẩy rất nhiá»u thôn trang, giết ngÆ°á»i không gá»›m tay. Y rất tôn sùng vÅ© lá»±c, rất thÃch quyết đấu vá»›i ngÆ°á»i khác và ngược đãi nữ nhân. VÅ© khà của y là má»™t thanh trÆ°á»ng Ä‘ao có hình ánh trăng, gá»i là Nguyệt Lượng Loan Äao.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gáºt đầu, hÆ¡i ngạc nhiên há»i:
- NÆ¡i nà y là m sao lại có ngÆ°á»i Nháºt Bản xuất hiện nhỉ?
Tà i Băng Tiêu cảm thấy khó hiểu, bèn há»i:
- NgÆ°á»i Nháºt Bản là thế nà o? Ta không biết thiếu tÆ°á»›ng Ä‘ang nói gì. Äá»™ Biên Lang là ngÆ°á»i Hòa Tá»™c, ngÆ°á»i Hòa Tá»™c cuồng vá»ng tá»± đại, tà n nhẫn thâm Ä‘á»™c, trong lòng mặc dù cảm thấy tá»± ti nhÆ°ng lại rất thÃch chinh phục ngÆ°á»i khác, tâm lý bá»n chúng Ä‘á»u biến thái nhÆ° nhau cả.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong im lặng suy tÆ° trong chốc lát, cÅ©ng không nghÄ© nữa. Vô luáºn đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Nháºt Bản hay Hòa Tá»™c thì cÅ©ng chẳng có gì khác nhau cả, hắn Ä‘á»u phải nghÄ© cách để Ä‘Æ°a bá»n chúng vá» vá»›i địa ngục. Vì váºy cÆ°á»i lạnh, lá»›n tiếng nói:
- Các ngươi có bản lĩnh bắt được Tô tiểu thư hay sao?
Thanh âm khản đục kia lại vang lên:
- NgÆ°Æ¡i la ai? Kỹ thuáºt bắn của ngÆ°Æ¡i quả nhiên không tệ, hay là chúng ta kết giao bằng hữu, ngÆ°Æ¡i lấy ngÆ°á»i, ta lấy tiá»n, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ.
Dương Túc Phong lạnh lùng đáp:
- Vá»› vẩn, ngÆ°á»i ta cÅ©ng muốn, tiá»n cÅ©ng thế!
Thanh âm bên kia vá»ng sang:
- NhÆ° váºy thì không thể thÆ°Æ¡ng lượng được!
Dương Túc Phong nói như chém đinh chặt sắt:
- Cha ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i loạn thần tặc tá», cÅ©ng không thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i tiểu Nháºt Bản.
Thanh âm kia lại nói:
- Ngươi là Dương Túc Phong ư? Dương Túc Phong, ngươi bước ra, ta với ngươi đơn đả độc đấu…..
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gằn giá»ng nói:
- Ngươi cứ bước ra trước, cha ngươi nhất định sẽ tặng cho ngươi một súng ngay đầu!
Bên kia không có tiếng nói đáp trả, chung quanh Ä‘á»u tÄ©nh lặng, chỉ có gió lạnh thổi qua ngá»n cây vi vút khiến cho không gian cà ng thêm lạnh lẽo. Vẻ tuyệt vá»ng vì bị vây khốn từ tá»· muá»™i Tà i Miểu Miểu cÅ©ng đã toát ra, Tô Lăng Tuyết cÅ©ng đã lá»™ vẻ sốt ruá»™t bất an. Cứ nghÄ© đến cảnh tượng chỠđợi nà ng - khi rÆ¡i và o tay bá»n phỉ - thì thân hình Tô Lăng Tuyết không khá»i run lên bần báºt. Duy chỉ có Tà i Băng Tiêu là vẫn bình tÄ©nh, nà ng cẩn tháºn giúp DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ lau sạch há»a dược còn sót lại bên trong súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi, bảo đảm cho phát súng tiếp theo sẽ không há»ng hóc. Tuy nhiên, bóng ma tá» vong vẫn cứ bao phủ trên đầu trên mặt má»i ngÆ°á»i, mãi không tiêu tán.
Bất đồ DÆ°Æ¡ng Túc Phong báºt thốt lên:
- Các ngÆ°á»i láºp tức lui vá» phÃa sau, hÆ°á»›ng vá» phÃa ngá»n đồi mà chạy.
Tà i Băng Tiêu nhìn ra sau, vẻ mặt khó khăn nói:
- PhÃa sau Ä‘á»u là rừng ráºm gai góc, không chạy được.
Dương Túc Phong cương quyết nói:
- Thủ lÄ©nh của thổ phỉ đã đến, dám chắc sẽ chủ Ä‘á»™ng tấn công, nếu chúng ta không giữ được khoảng cách vá»›i bá»n chúng thì nhất định sẽ chết. Bá»n chúng có lẽ sẽ dùng ngá»±a xông lên, chúng ta ngà n vạn lần cÅ©ng không thể để cho bá»n chúng bao vây được.
Tà i Miểu Miểu đánh bạo há»i:
- Không lẽ chúng ta lui lên đồi thì không bị vây quanh sao?
Dương Túc Phong kiên định nói:
- Tiến và o được sÆ¡n cốc ở phÃa sau thì ta sẽ không lo lắng bị bao vây, chỉ cần đạn là đủ, đến khi đó ai là thợ săn, ai là con mồi sẽ rõ.
Lúc nà y, nhóm ngÆ°á»i đã dè dặt xuyên qua gai góc bụi ráºm, dần tiến vá» phÃa chân núi. Tô Lăng Tuyết còn mà u mè, cẩn tháºn túm lấy lấy váy của mình, đáng tiếc là nà ng bị DÆ°Æ¡ng Túc Phong tóm lên đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c, gấu váy vÆ°á»›ng gai nhanh chóng bị xé toạc ná»a Ä‘oạn, lá»™ ra cặp đùi trắng nõn. Tô Lăng Tuyết vừa thẹn vừa tức, Ä‘Æ°a tay định tát hắn má»™t cái, nhÆ°ng vừa bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của hắn thì lại không dám lá»™n xá»™n nữa, không thể là m gì khác hÆ¡n là thu tay lại.
Dương Túc Phong lạnh lùng tán thưởng:
- Tô tiểu thÆ°, bây giá» chúng ta là đồng há»™i đồng thuyá»n, đồng tâm hiệp lá»±c thoát khá»i khốn cảnh má»›i là chÃnh đạo. Nếu cô có gì bất mãn vá»›i ta thì chá» khi thoát khá»i vòng vây hãy nói. Nếu cô có chủ ý không muốn sống nữa thì cứ việc quay trở lại chá»— lúc nãy, hưởng thụ má»™t chút. Ta nghÄ© đám phỉ đồ rất mong má»i cô là m nhÆ° thế.
Tô Lăng Tuyết mÃm chặt môi, cÆ¡ hồ muốn chảy máu, hiển nhiên tức tối DÆ°Æ¡ng Túc Phong vô cùng, tuy nhiên bị uy phong của hắn chấn nhiếp không dám phát tác. Tà i Băng Tiêu ở bện cạnh muốn cất lá»i an ủi và i câu nhÆ°ng rồi lại không cách nà o nói ra.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong và DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ Ä‘i cuối cùng cản háºu. DÆ°Æ¡ng Túc Phong từ trong ủng rút ra má»™t thanh chủy thủ sắc bén, chặt đứt rất nhiá»u cà nh cây, vót nhá»n má»™t đầu, sau đó cắm xéo xuống đất, hình thà nh vô số cạm bẫy trên mặt đất. Thanh chủy thủ nà y chÃnh là hắn thuáºn tay dắt dê từ chá»— Ngu Mạn Viện, quả nhiên sắc bén phi thÆ°á»ng, không phải váºt phà m, so vá»›i dao găm của thủy quân lục chiến ở thế ká»· hai mốt cÅ©ng không há» thua kém. DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ nhìn hà nh Ä‘á»™ng của hắn bất giác hoa cả mắt, kinh hãi há»i:
- Phong, kiến thức nà y ngÆ°Æ¡i há»c được ở đâu váºy?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong thuáºn miệng trả lá»i:
- Con há»c từ chÃnh mình!
Dương Cơ Duệ trợn mắt há hốc mồm nói:
- NgÆ°Æ¡i ở thủ đô Ni Lạc Thần là m sao có thể há»c được loại kiến thức nà y? PhÆ°Æ¡ng pháp ám toán địch nhân nhÆ° thế nà y chỉ có trinh sát binh ở Ä‘Æ¡n vị tiá»n tuyến má»›i biết, ngÆ°Æ¡i là m sao có thể há»c được?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngẩn ngÆ°á»i, nguyên lai hắn đã bất tri bất giác Ä‘em kỹ năng chiến đấu cÆ¡ bản của thủy quân lục chiến đến thế giá»›i nà y, trong lúc nhất thá»i hắn cÅ©ng không biết phải giải thÃch thế nà o, chỉ Ä‘Ã nh giả vá» mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, lải nhải:
- Con cũng không biết, dù sao thì cũng có thể áp dụng và o tình hình hiện nay.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ á khẩu không nói được gì nữa, thâm tâm vẫn muốn há»i tiếp nhÆ°ng lại không biết há»i từ đâu.
Má»™t lúc sau, má»i thứ đã được bố trà hoà n hảo, hai ngÆ°á»i trở lại ngá»n đồi nhá». Tà i Băng Tiêu không biết đã lấy từ đâu ra rất nhiá»u túi da dê, hứng nÆ°á»›c mÆ°a từ lá cây phát cho má»i ngÆ°á»i. Bất quá má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã sá»›m uống đủ nÆ°á»›c mÆ°a, cả ngÆ°á»i lúc nà y lạnh nhÆ° băng, không há» có ý muốn uống thêm nÆ°á»›c.
Tà i Miểu Miểu nghi hoặc há»i:
- MÆ°a lá»›n nhÆ° váºy, chúng ta còn cẩn phải chuẩn bị nÆ°á»›c sao?
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gáºt đầu:
- Cẩn tắc vô ưu, chúng ta không biết còn mắc kẹt ở đây đến khi nà o.
NhÆ° để ấn chứng cho lá»i nói của DÆ°Æ¡ng Túc Phong, mÆ°a to nhá» dần, biến thà nh mÆ°a phùn, sau đó mặt trá»i lặng lẽ xuất hiện, chiếu ra những tia sáng yếu á»›t. Từ vị trà của mặt trá»i và độ sáng của tia nắng, có thể Ä‘oán được lúc nà y đã chạng vạng gần tối. Không khà tản mát mùi thuốc súng và máu tanh nhà n nhạt, từ các khe hở trong rừng cây nhìn ra có thể thấy thi thể nằm ngổn ngang của đám thổ phỉ, phảng phất nhÆ° má»™t chiến trÆ°á»ng A Tu La đầy hÆ° cấu. NhÆ°ng xác chết, máu tÆ°Æ¡i, thuốc súng Ä‘á»u hết sức rõ rà ng, hiển nhiên không phải là hÆ° cấu mà là hiện thá»±c tà n khốc, bản thân má»i ngÆ°á»i có thể trở thà nh má»™t yếu tố tạo thà nh địa ngục A Tu La đó hay không thì vẫn còn là má»™t ẩn số.
Sự yên tĩnh rốt cuộc cũng đã qua đi, đám phỉ còn sót lại rốt cuộc đã như từ dưới đất chui lên, triển khai tấn công.
Tháºt ra ngay khi trá»i chuyển sang mÆ°a phùn thì đám phỉ đã âm thầm triển khai kế hoạch. Bá»n chúng đã có chỉ huy, hà nh Ä‘á»™ng diá»…n ra rất thà nh thục, không há» phát ra tiếng Ä‘á»™ng, tuy nhiên, khi bá»n chúng bắt đầu tiến và o khu rừng nhá» thì hai ba tiếng kêu thét láºp tức vang lên, má»™t thứ thanh âm Ä‘au Ä‘á»›n bi thiết khiến cho đám nữ nhân Tô Lăng Tuyết Ä‘á»u rung rẩy sợ hãi, tháºt không hiểu DÆ°Æ¡ng Túc Phong khi nãy đã bố trà thứ cạm bẫy gì. NgÆ°á»i nhát gan nhÆ° Tà i Miểu Miểu tháºm chà còn dùng hai tay bịt kÃn tai mình, trong lòng không cách nà o có thể chịu Ä‘á»±ng được tiếng kêu thảm thiết đến tê tâm liệt phế nà y.
NhÆ°ng sắc mặt DÆ°Æ¡ng Túc Phong vẫn thản nhiên nhÆ° không, chỉ chăm chú quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh chung quanh, khẩu Äá»™t Kỵ Thi của hắn gác ở trên má»™t bụi gai. DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ và Tà i Băng Tiêu ngồi má»™t chá»—, trang bị đạn dược cho tất cả các khẩu Äá»™t Kỵ Thi.
Tuy nhiên bằng quyết tâm vượt báºc, đám phỉ đồ cÅ©ng đã vượt qua được phòng tuyến của DÆ°Æ¡ng Túc Phong.
Tiếng súng khô đục của súng trÆ°á»ng Äá»™t Kỵ Thi bắt đầu vang lên, má»—i tiếng súng vang lên lại có má»™t tên phỉ ngã xuống, vô luáºn là chúng xông đến hay lén lút bò đến thì tá» vong vẫn theo há»ng súng Ä‘en ngòm bao trùm lấy bá»n chúng.
Khói mù từ thuốc súng Ä‘en cháºm rãi lan tá»a khắp không gian má»™t vùng, Tô Lăng Tuyết và hai tá»· muá»™i Tà i Miểu Miểu Ä‘á»u ho sặc sụa, chỉ có Tà i Băng Tiêu là vẫn trấn định nạp đạn cho súng Äá»™t Kỵ Thi. Tuy nhiên, dá»±a và o Æ°u thế nhân số, đám phỉ đồ đã cà ng ngà y thu ngắn được khoảng cách vá»›i bá»n há».
Tô Lăng Tuyết hoảng sợ nhìn phỉ đồ từ tứ phương tám hướng xông đến, lộ ra vẻ sầu thảm, buồn bã nói:
- Bá» Ä‘i, chúng ta hãy cầm tiá»n giao cho bá»n chúng.
Dương Túc Phong ngoái đầu lại, quát lên dữ tợn:
- Câm miệng! Gấp gáp là m quái gì!
Tô Lăng Tuyết tuyệt vá»ng nói:
- Chá» bá»n chúng giết hết chúng ta thì tiá»n tà i chẳng phải sẽ thuá»™c vá» bá»n chúng hay sao? Khi đó chúng ta còn mất thêm cả mạng sống nữa.
Ãnh mắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong nhìn đăm đăm nà ng, lạnh lùng nói:
- Cô nghÄ© bá»n chúng có thể đến được đây hay sao?
Tô Lăng Tuyết im lặng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i lạnh nói:
- NÆ¡i nà y còn ba trăm sáu mÆ°Æ¡i phát đạn, ta không tin bá»n chúng còn ba trăm sáu mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i.
Dừng lại má»™t chút, lại tiếp tức giáºn nói:
- HÆ¡n nữa, cho dù bá»n chúng xông lại đây giết được lão tá» thì lão tá» cÅ©ng sẽ phá há»ng má»i thứ, không để lại thứ gì cho bá»n chúng! Muốn Ä‘oạt bảo vá»›i lão tá» Æ°? Không có cá»a đâu!
Tô Lăng Tuyết buồn bã lắc đầu, đồng tỠđen nhánh bắt đầu rung rung, hai hà ng nước mắt trong suốt chảy ra, ai oán nói:
- Cá chết thì lưới rách, cần gì phải như thế?
Dương Túc Phong vung tay bắn ra hai phát súng, tặng cho hai tên phỉ đồ từ dưới đất chui lên hai đóa hoa trên trán, lạnh lùng nói:
- Lão tá» cho dù là cá thì cÅ©ng phải là thứ cá có gai nhá»n trên ngÆ°á»i, muốn ăn được lão tá» thì cÅ©ng phải có hà m răng sắc bén má»›i có thể! Muốn cùng ta tranh Ä‘oạt tiá»n tà i, nữ nhân Æ°? Äừng có mÆ¡!
Tô Lăng Tuyết dùng một thứ ánh mắt trước đây chưa từng có, yếu ớt nói:
- Vì tiá»n, vì nữ nhân, không lẽ ngay cả mạng sống của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần Æ°?
Dương Túc Phong cũng không quay đâu lại, kiên định nói:
- Mạng, tiá»n, nữ nhân, ta Ä‘á»u cần tất cả! Kẻ nà o muốn tranh Ä‘oạt vá»›i ta Ä‘á»u phải trả giá đắt.
Tô Lăng Tuyết chua chát thốt ra ngữ khà đầy ý châm biếm:
- Xem ra ngươi thực là tham vô cùng! Lòng tham không đáy!
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i phá lên, bình chân nhÆ° vại nói:
- Tô tiểu thÆ° quá khen, khiến ta xấu hổ! Tuy nhiên có má»™t triết gia đã nói, tham lam là động lá»±c cÆ¡ bản nhất có thể giúp con ngÆ°á»i tiến bá»™ nhanh nhất, ta dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không có gì là sai cả.
Tô Lăng Tuyết khinh thÆ°á»ng bÄ©u môi, hừ má»™t tiếng, không nói nữa.
Tà i Miểu Miểu và Tà i Tiêm Tiêm ôm nhau, dùng thân nhiệt sưởi ấm cho nhau. MÆ°a đã ngừng nhÆ°ng gió lạnh ngà y má»™t tăng mạnh, cảm giác lạnh lẽo cà ng tăng lên, khuôn mặt hai ngÆ°á»i Ä‘á» bừng, môi xám ngoét, tá»±a hồ so vá»›i tình cảnh của Tô Lăng Tuyết thì cÅ©ng không tốt hÆ¡n bao nhiêu.
Tà i Băng Tiêu Ä‘á»™t nhiên thấp giá»ng nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu tÆ°á»›ng, chúng ta nên nghÄ© cách phá vây Ä‘i, ta nghÄ© ba ngÆ°á»i bá»n há» không còn chịu được nữa.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong bình thản trả lá»i:
- PhÃa trÆ°á»›c là địch nhân, phÃa sau là núi cao, phá vòng vây thế nà o?
Tà i Băng Tiêu vội nói:
- Ta chỉ sợ nếu kéo dà i thêm một hai tiếng nữa thì chúng ta cũng sẽ lạnh cứng mà chết.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
Beodaica ,
best1112 ,
chukho ,
gamotmat ,
huyetma2689 ,
Iceberg ,
Lycans ,
maiha80 ,
minhduyt ,
nabiki ,
nmichael ,
tichnhan ,
vaihang1
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son kieu , åâðîïåéñêèé , ãîðÿùèõ , êîìïàíèÿ , giang so nhu thu da kieu , giang son nh thu da kieu , giang son nhu hoa , giang son nhu hoa ttv , giang son nhu thu , giang son nhu thu 4vn , giang son nhu thu da kie , giang son nhu thu dakieu , giang son thu da , giang son thu da kieu , giang sonh nhu da kieu , giang sÆ¡n nhÆ° thá» , giangsonnhuthudakieu , ïóãà÷åâà , íóäèçì , lo rẩi nÆ°Æ¡c , ñàìàðå , nhu thu da , ñïóòíèêîâûé , òèïîãðàôèÿ , quânviêndÆ°Æ¡ng , sang son da nhu kieu , truyện tnhất kỵ , ÿíäåêñ , øàíñîí