Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 21-05-2008, 01:26 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 26. Tuyệt đại mỹ nhân


Má»™t thá»›t bạch mã trên lÆ°ng chở má»™t thiếu nữ áo xanh từ phía trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngá»±a Phùng Phá Thạch phi tá»›i nhÆ° bay.
Hình nhÆ° ả thiếu nữ áo xanh kia Ä‘ang có chuyện gì rất khẩn cấp, cần phải đến mục tiêu trong má»™t thá»i gian ngắn.
Thá»›t ngá»±a chở thiếu nữ áo xanh nhắm ngÆ°á»i ngá»±a của Phùng Phá Thạch lao tá»›i.
Trông thấy ả thiếu nữ áo xanh phóng ngá»±a chạy nhÆ° Ä‘iên, bất kể trÆ°á»›c mặt có ngÆ°á»i, Phùng Phá Thạch lẩm bẩm :
- “Ả này, luôn cả con bạch mã nổi cÆ¡n Ä‘iên nên má»›i chạy loạn nhÆ° thế. Nếu ta không tránh hai con ngá»±a sẽ đụng đầu nhau gãy cổ chết tức khắc.â€
NghÄ© vậy, Phùng Phá Thạch lách con hùng mã sang phía phải dừng lại bên Ä‘Æ°á»ng, chá» thá»›t ngá»±a bạch lao tá»›i.
Thớt ngựa bạch phi tới chạy ào qua. Phùng Phá Thạch nhận ra đó là một thiếu nữ xinh đẹp, không có vẻ gì là điên loạn cả.
Thớt ngựa bạch vừa chạy ngang qua Phùng Phá Thạch, ả thiếu nữ áo xanh liếc nhìn chàng bỗng bật kêu :
- Äúng rồi!
Ả ghìm sợi dây cương dừng phắt con bạch mã lại ngắm nghía Phùng Phá Thạch phút giây.
Ả há»i :
- Công tử có phải là Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch đó hay không?
Nghe thiếu nữ lạ mặt Ä‘á»™t ngá»™t há»i tên mình, Phùng Phá Thạch sinh nghi hoặc.
Nhưng chàng đã gật đầu :
- Äúng không sai! Ta chính là Huyết Hận thÆ° sinh Phùng Phá Thạch đây.
Chàng há»i ả thiếu nữ áo xanh :
- Cô nÆ°Æ¡ng há»i tại hạ có chuyện gì không?
Ả thiếu nữ áo xanh Ä‘ang nhìn gÆ°Æ¡ng mặt ngá»c của Phùng Phá Thạch má»™t cách say sÆ°a đắm Ä‘uối, nghe chàng há»i giật mình tỉnh má»™ng :
- Nếu không có chuyện gì, tiện nữ đâu có tìm công tử làm chi chứ?
Ả cÆ°á»i khúc khích...
Phùng Phá Thạch kinh ngạc nheo mắt :
- Cô nương là ai? Cô nương đi tìm tại hạ có chuyện gì, hãy nói cho tại hạ được rõ.
Thiếu nữ áo xanh vẫn vá»›i giá»ng tình tứ :
- Tiểu thÆ° của tiện nữ nghe bá»n giang hồ đồn đãi võ công của Phùng công tá»­ rất cao cÆ°á»ng. Tiểu thÆ° sai bảo tiện nữ Ä‘i tìm công tá»­ thỉnh má»i tá»›i tệ lâu đấu má»™t chiêu phân tài cao thấp.
Phùng Phá Thạch vô cùng kinh ngạc, nghĩ thầm :
- “Vị tiểu thÆ° này là ai? Sao tá»± nhiên lại sai nữ tỳ Ä‘i tìm ta đòi đấu má»™t chiêu giống nhÆ° lão Ä‘á»™c vật Äá»™c Trùng đạo sÄ© đã từng đấu nhãn lá»±c vá»›i ta. Lão đã sá»­ dụng bầy “Cổ Ä‘á»™c vô hình†xâm nhập vào đục khoét tạng phủ ta suýt phải vong mạng. Vị tiểu thÆ° này chắc cÅ©ng có tà thuật gì má»›i dám đấu vá»›i ta má»™t chiêu nhÆ° vậy. Ta cần phải há»i để biết vị tiểu thÆ° kia là aiâ€.
Chàng há»i thiếu nữ áo xanh :
- Tiểu thư của cô nương mỹ hiệu là gì, sao lại đòi đấu một chiêu với tại hạ?
Thiếu nữ áo xanh thần bí :
- Tiểu thÆ° của tiểu nữ có dặn đừng nói tên há» tiểu thÆ° trÆ°á»›c, hãy thỉnh má»i Phùng công tá»­ tá»›i tệ lâu, chừng đó công tá»­ sẽ biết tiểu thÆ° là ai.
Phùng Phá Thạch càng thêm kinh dị, nghĩ thầm :
- “Lạ thật! Tại sao vị tiểu thÆ° kia lại giấu ta tên há», lại đòi ta phải tá»›i đó đấu má»™t chiêu rồi má»›i cho biết ả là ai. Ta có nên tá»›i đó hay không?â€
Ngẫm nghĩ một lúc, chàng lắc đầu :
- Bình sinh tại hạ không muốn giao đấu vá»›i nữ nhân phân tài cao thấp. Trừ phi nữ nhân đó là má»™t kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung, bắt buá»™c tại hạ phải giao tranh. Cô nÆ°Æ¡ng hãy trở vá» nói lại vá»›i tiểu thÆ° hãy tha thứ cho cái tá»™i bất kính của tại hạ.
Thiếu nữ áo xanh cÆ°á»i chế giá»…u :
- Tiểu thÆ° của tiểu nữ nói nếu Phùng công tá»­ từ chối không chịu tá»›i tệ lầu đấu má»™t chiêu vá»›i tiểu thÆ°, kể nhÆ° công tá»­ đã thua trận, sau đó tiểu thÆ° sẽ tuyên cáo ra chốn giang hồ nói cho quần hùng hắc bạch biết công tá»­ chỉ là má»™t kẻ hữu danh vô thá»±c, chỉ cậy có cây kiếm quái dị dá»a dẫm má»i ngÆ°á»i, ngoài ra chẳng có tài năng chi cả.
Ả lại cÆ°á»i khúc khích, giá»ng cÆ°á»i nhạo báng, chê bai Phùng Phá Thạch.
Phùng Phá Thạch nổi giận, quắc mắt nhìn ả thiếu nữ áo xanh, chàng dằn mạnh giá»ng :
- Lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng có đúng là lá»i nói của vị tiểu thÆ° nào đó hay không?
Thiếu nữ áo xanh nín cÆ°á»i, nghiêm sắc mặt :
- Tiểu thư của tiểu nữ dặn thế nào tiểu nữ nói lại với Phùng công tử đúng như vậy, tiểu nữ nói đối với công tử có ích lợi gì đâu.
Ả thêm :
- Tiểu thư các tiểu nữ đã tiên liệu trước rồi. Tiểu thư bảo nhất định Phùng công tử sẽ chối từ vì sợ thua tiểu thư sẽ mất thể diện, nên tìm cách tránh trước trận đấu với tiểu thư là thượng sách.
Không còn dằn nổi cơn thịnh nộ nữa, Phùng Phá Thạch trợn mắt lớn tiếng :
- Äược rồi, tại hạ bằng lòng tá»›i quý lầu đấu má»™t chiêu vá»›i vị tiểu thÆ°, để cho nàng biết tại hạ không phải là má»™t tên hữu danh vô thá»±c nhÆ° lá»i cô nÆ°Æ¡ng nói.
Chàng hậm hực :
- Chẳng hiểu tiểu thÆ° của cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp nhÆ° tiên giáng phàm hay xấu nhÆ° quá»· dạ xoa, lại dám dùng những lá»i cao ngạo kiêu kỳ nhÆ° vậy.
Ả thiếu nữ áo xanh quả quyết :
- Tiểu nữ dám quả quyết vá»›i Phùng công tá»­, tiểu thÆ° của tiểu nữ là má»™t trang mỹ nhân sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành, là Äệ nhất mỹ nhân trong các mỹ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Bất cứ ai nhìn qua tiểu thÆ° cÅ©ng phải hồn phi phách tán, rụng rá»i cả tay chân, chứ không phải xấu nhÆ° quá»· dạ xoa nhÆ° lá»i của công tá»­ vừa nói đâu. chí nhÆ° công tá»­ vừa thấy mặt tiểu thÆ° cÅ©ng phải ngất xỉu liá»n tại chá»—.
Nghe mấy lá»i của thiếu nữ áo xanh, Phùng Phá Thạch Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ, muốn biết mặt vị tiểu thÆ° vô danh kia nhÆ° thế nào, ả lại khen đến thế.
Chàng gật đầu :
- Äược rồi, cô nÆ°Æ¡ng hãy Ä‘Æ°a tại hạ tá»›i quí lầu, xem có đúng nhÆ° lá»i cô nÆ°Æ¡ng vừa nói hay không!
Thiếu nữ áo xanh kín đáo nở má»™t nụ cÆ°á»i thần bí, giục ngá»±a chạy mau.
Phùng Phá Thạch thúc ngựa chạy theo phía sau lưng ả thiếu nữ áo xanh.
Trong lòng chàng vô cùng bực tức, chẳng hiểu tiểu thư kia là ai, công lực cao thâm tới mức độ nào lại dám khinh miệt chàng một cách thậm tệ như thế.
Chàng nhất quyết phải gặp nàng má»™t là xem nàng có phải là má»™t trang tuyệt thế mỹ nhân có sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành nhÆ° lá»i ả thiếu nữ áo xanh vừa nói hay không, hai là chàng sẽ đấu má»™t chiêu đánh bại nàng, cho nàng biết công lá»±c của chàng sau này không còn đại ngôn nữa.
Hai thá»›t ngá»±a Ä‘i khoảng chừng trên ba mÆ°Æ¡i dặm, tá»›i cánh rừng già có con Ä‘Æ°á»ng mòn nhá», thiếu nữ áo xanh quay lại :
- Phùng công tá»­ theo tiểu nữ vào con Ä‘Æ°á»ng này, chẳng bao lâu sẽ đến nÆ¡i.
Thiếu nữ áo xanh rẽ ngá»±a vào con Ä‘Æ°á»ng mòn. Phùng Phá Thạch lẳng lặng theo phía sau.
Vào trong con Ä‘Æ°á»ng mòn chừng năm sáu dặm, trÆ°á»›c mắt Phùng Phá Thạch hiện ra má»™t lầu hồng xinh xắn giữa khoảng rừng nhá» dày đặc cây tùng xanh mÆ°á»›t.
Thiếu nữ áo xanh ngoảnh mặt lại :
- Tới rồi, Phùng công tử hãy chuẩn bị.
Phùng Phá Thạch gật đầu :
- Tại hạ đã sẵn sàng.
Hai ngÆ°á»i giục ngá»±a chạy tá»›i lầu hồng cùng dừng lại.
Thiếu nữ áo xanh nhảy xuống lÆ°ng ngá»±a nhìn Phùng Phá Thạch vẫn vá»›i nụ cÆ°á»i thần bí.
- Phùng công tử hãy xuống ngựa đi theo tiểu nữ vào gặp tiểu thư.
Phùng Phá Thạch đảo mắt nhìn lầu hồng khẽ nhủ thầm :
- “Ta trông qua lầu hồng này chỉ là má»™t khuê các của các vị tiểu thÆ° kim chi ngá»c Ä‘iệp, hoặc các bậc vÆ°Æ¡ng phi quyá»n quý cao sang, không có vẻ gì có thể gá»i chủ nhân là má»™t cao thủ võ lâm, tại sao dám nói chỉ đấu vá»›i ta má»™t của là đã thắng?â€
Trong lòng nghi hoặc, Phùng Phá Thạch nhảy xuống lưng ngựa, đi theo thiếu nữ áo xanh thoăn thoắt gót sen phía trước tiến vào lầu hồng.
Phía trong lầu hồng màn hồng trÆ°á»›ng tía, bàn ghế làm bằng loại cổ má»™c chạm trá»— tinh vi, giát vàng cẩn ngá»c óng ánh, đúng là má»™t lầu vàng của các bậc vÆ°Æ¡ng phi.
Phút giây tới một gian phòng rộng lớn màu hồng, màu xanh trướng tía, cánh cửa đang mở rộng.
Thiếu nữ áo xanh dừng lại, trỠtay vào :
- Tiểu thư của tiểu nữ đang chỠPhùng công tử ở trong phòng này. Công tử hãy vào đi.
Nói xong, thiếu nữ áo xanh thoăn thoắt bước đi ra ngoài.
Phùng Phá Thạch vô cùng kinh ngạc nhũ thầm :
- Lạ thật, ta xem qua nÆ¡i đây là khuê các của vị vÆ°Æ¡ng phi hoặc của tiểu thÆ° trâm anh đài các nào, sao lại có ngÆ°á»i đòi đấu vá»›i ta má»™t chiêu nhỉ?
Lòng nghi hoặc, Phùng Phá Thạch tới đứng trước cửa, đưa mắt nhìn vào trong phòng.
Trong phòng, má»™t nữ nhân vận y phục màu hồng ngồi trên chiếc ghế giát vàng cẩn ngá»c, quay lÆ°ng ra ngoài nên Phùng Phá Thạch chÆ°a nhận ra gÆ°Æ¡ng mặt.
NhÆ°ng dù chÆ°a trông thấy mặt nữ nhân, chỉ nhìn qua hình dáng yêu kiá»u mỹ lệ phía sau, cÅ©ng đủ rõ đó là má»™t trang mỹ nhân tuyệt sắc.
Và má»™t trang mỹ nhân yêu kiá»u tuyệt sắc nhÆ° thế làm sao đấu võ công vá»›i chàng được.
Bất giác Phùng Phá Thạch bâng khuâng.
Chàng quay lại định há»i thiếu nữ áo xanh thì ả đã biến mất dạng rồi.
Phía trong không hiểu đã biết có ngÆ°á»i tá»›i đứng trÆ°á»›c cá»­a phòng hay không, nữ nhân áo hồng vẫn chÆ°a Ä‘á»™ng tịnh. Nàng Ä‘ang cầm quyển cổ thÆ° gì đó.
Không còn nhẫn nại nổi nữa, Phùng Phá Thạch mạnh dạn dấn bước vào phòng.
Chàng tá»›i gần, nhÆ°ng nữ nhân vẫn ngồi bất Ä‘á»™ng Ä‘á»c quyển cổ thÆ°.
Phùng Phá Thạch hắng giá»ng lá»›n tiếng :
- Xin được há»i...
Bấy giỠnữ nhân áo hồng mới từ từ quay mặt lại...
Phùng Phá Thạch nhìn nữ nhân.
Nữ nhân nhìn Phùng Phá Thạch.
Bất giác, cả Phùng Phá Thạch và nữ nhân cùng giật mình, bốn mắt gắn chặt vào nhau như viên nam châm chạm vào khối sắt.
Phùng Phá Thạch rúng Ä‘á»™ng cả trái tim, quả đúng nhÆ° lá»i ả thiếu nữ áo xanh đã nói.
Nữ nhân là má»™t thiếu nữ tuổi trạc mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy. Xinh đẹp nhÆ° má»™t nàng tiên giáng phàm. Mặt ngá»c, mày thanh, má hồng, đôi môi anh đào hé nhụy, ánh mắt long lanh nhÆ° làn thu thủy. Ãnh mắt chứa Ä‘á»±ng cả má»™t trá»i tình, đánh đắm hồn ngÆ°á»i ngụp lặn muôn lượn sóng yêu thÆ°Æ¡ng.
Sắc đẹp của thiếu nữ áo hồng dù cho Tây Thi tái thế, Chiêu Quân có hiện sinh, Dương quí phi có sống lại hãy còn kém xa nàng một bậc.
Phùng Phá Thạch nghe trái tim đập loạn, mặt đỠbừng bừng, tay chân tê dại, hồn lên chơi vơi, ánh mắt chìm trong ánh mắt của nàng.
Chàng không ngỠnàng xinh đẹp đến thế, nếu đem so sánh với Lâm Phùng Chân thì nàng là vầng trăng sáng tỠbên cạnh một vì sao le lói.
Phùng Phá Thạch chôn chân tại chá»—, ánh mắt vẫn gắn chặt vào đôi mắt nhÆ° thu gom cả trá»i tình của thiếu nữ áo hồng.
Tài sản của Memory

  #27  
Old 21-05-2008, 01:29 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây




Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 27. Tình bất phân ly

Chàng chết sững.
Kinh ngạc nhìn Phùng Phá Thạch má»™t lúc thật lâu, chợt thiếu nữ áo hồng lấy má»™t cây ngá»c địch trắng nhÆ° tuyệt ra, ká» lên đôi môi anh đào.
Ngá»c địch trá»—i lên, âm thanh du dÆ°Æ¡ng huyá»n hoặc nhÆ° Ä‘Æ°a hồn ngÆ°á»i vào cõi má»™ng.
Âm thanh ngá»c địch làm cho Phùng Phá Thạch mÆ¡ hồ thần trí, tiêu tan cả nghị lá»±c, tản mát cả tâm thần.
Ngá»c địch trá»—i sang giá»ng khác.
Ấm thanh cao vút tận tầng mây, ào ào nhÆ° trận giông mÆ°a, khiến cho máu huyết trong ngÆ°á»i Phùng Phá Thạch sôi lên sùng sục, cÆ¡ thể căng trào.
Ngá»c địch lại chuyển sang giá»ng khác, âm thanh dìu dặt Ä‘Æ°a hồn ngÆ°á»i lạc vào cõi cá»±c lạc thần tiên.
Äá»™t nhiên Phùng Phá Thạch nghe ngá»n lá»­a dục tình bốc cháy rừng rá»±c ở trong tim, cÆ¡n thèm khác ái ân dâng lên cùng tá»™t, không còn cách nào chịu Ä‘á»±ng nổi nữa.
Phùng Phá Thạch kêu thầm :
- “Quả thật lạ lùng, ta không thể nào cưỡng lại được nữa rồi... ta đành mạo phạm...â€
Phùng Phá Thạch bước tới sát bên thiếu nữ áo hồng.
Nàng vẫn chúm đôi môi anh đào thổi ngá»c địch làm nhÆ° chÆ°a hay biết gì cả.
Không còn dằn nén nổi cÆ¡n dục vá»ng, Phùng Phá Thạch ôm lấy thiếu nữ áo hồng hôn má»™t nụ dài.
Chát!
Thiếu nữ áo hồng buông ngá»c địch, tát vào mặt Phùng Phá Thạch má»™t cái tát nhÆ° trá»i giáng.
Phùng Phá Thạch lảo đảo, thối lui hai bÆ°á»›c. Lạ thay cái tát của thiếu nữ áo hồng không làm cho chàng dịu lại cÆ¡n dục vá»ng mà lại càng gia tăng nhiệt Ä‘á»™ hÆ¡n trÆ°á»›c bá»™i phần.
Nhiệt Ä‘á»™ càng tăng, ngá»n lá»­a dục tình càng cháy mãnh liệt. Phùng Phá Thạch lao tá»›i ôm ghì lấy thân hình kiá»u diá»…m của thiếu nữ áo hồng, đặt má»™t nụ hôn dài bất tận.
Chát!
Thiếu nữ áo hồng giở ngá»n ngá»c chưởng tát vào má bên phải của Phùng Phá Thạch.
Nặng như chiếc búa đồng.
Phùng Phá Thạch loạng choạng tháo lui ba bốn bÆ°á»›c, dục tình không giảm bá»›t lại càng gia tăng dữ dá»™i. Ãnh mắt chàng Ä‘á» rá»±c tợ lá»­a hồng nhìn nàng.
Thiếu nữ áo hồng mặc không sắc giận, nhìn Phùng Phá Thạch cất giá»ng trong nhÆ° rót ngá»c :
- Phùng Phá Thạch, ngươi đã thua ta hai chiêu rồi ngươi có biết chưa?
Ãnh mắt Phùng Phá Thạch dán chặt vào hai quả đồi của thiếu nữ áo hồng.
- Ta thua nàng hai chiêu?
Thiếu nữ áo hồng gật đầu :
- Äúng vậy!
Phùng Phá Thạch ngơ ngác :
- Ta và nàng chưa hỠgiao đấu với nhau trận nào, ta thua nàng hai chiêu gì?
Thiếu nữ áo hồng cÆ°á»i khúc khích :
- Ngốc ơi! Ta tát ngươi hai cái ngươi không đỡ nổi, để má bên phải tím bầm như thế kia, không phải ngươi đã thua ta hai chiêu rồi hay sao?
Phùng Phá Thạch sá»­ng sốt nhÆ°ng lại chợt bật lên cÆ°á»i khanh khách :
- Äúng, đúng, ta thua nàng hai cái tát tay, xem nhÆ° đã thua nàng hai chiêu. NhÆ°ng ta cÅ©ng thắng nàng hai chiêu.
Thiếu nữ áo hồng ngạc nhiên :
- Ta thua ngươi hai chiêu gì?
- Ta ôm thân ngá»c của nàng hai lần, hôn hai nụ thần tiên nàng không kháng cá»± nổi.
Như vậy không phải ta đã thắng nàng hai chiêu hay sao chứ?
Thiếu nữ áo hồng hừ má»™t tiếng, toan cúi xuống nhặt cây ngá»c địch.
Nhanh nhÆ° chá»›p, Phùng Phá Thạch lợi dụng lúc thiếu nữ áo hồng vừa cúi xuống, phóng tá»›i ôm chặt lấy nàng khoá cứng hai tay, đôi môi chàng gắn chặt vào đôi môi anh đào của nàng, Thiếu nữ áo hồng chỉ vẩy vùng được vài cái, thân mình má»m nhÅ©n, mặc cho Phùng Phá Thạch nắn nót hai quả đào tiên.
CÆ¡ thể thiếu nữ áo hồng căng cứng, da thịt nóng bừng, khép kín đôi mi lại. Thân hình kiá»u diá»…m run rẫy khi bàn tay của Phùng Phá Thạch lần mò xuống Ä‘á»™ng tiên.
Thấy thiếu nữ áo hồng không còn chống cá»± nổi nữa, Phùng Phá Thạch bế nàng Ä‘em đặt nằm trên chiếc giÆ°á»ng tam bảo.
Soạt một tiếng.
Má»™t pho tượng nữ thần bằng tuyết tuyệt vá»i xuất hiện trÆ°á»›c mắt Phùng Phá Thạch.
Lập tức má»™t trận tình bão táp diá»…n ra trên chiếc giÆ°á»ng tam bảo giữa đôi nam nữ Ä‘ang rừng rá»±c lá»­a tình...
Chẳng biết đã trải qua bao nhiêu thá»i khắc, sóng gió đã im Ä‘i, thiếu nữ vẫn nằm im, hai mắt vẫn còn nhắm nhÆ° còn chÆ¡i vÆ¡i bên thế giá»›i nào vậy.
Má»™t lúc nữa, Phùng Phá Thạch trở lại bình thÆ°á»ng, đỡ thiếu nữ lên cùng tÆ°Æ¡m tất lại xiêm y.
Thiếu nữ áo hồng nhìn Phùng Phá Thạch bằng ánh mắt ân tình, thay đổi cách xưng hô :
- Phùng ca ca, hãy nghe muá»™i muá»™i há»i...
Phùng Phá Thạch ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng :
- Muá»™i há»i gì?
Thiếu nữ thở nhẹ, thoảng mùi hÆ°Æ¡ng kỳ diệu phất qua mÅ©i làm Phùng Phá Thạch ngất ngây, đắm Ä‘uối. Nàng cất giá»ng trong nhÆ° rót ngá»c :
- Muá»™i muá»™i biết có phải Phùng ca ca trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tìm Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng hay không?
Phùng Phá Thạch ngạc nhiên chÆ°a hiểu tại sao thiếu nữ áo hồng lại há»i chàng chuyện đó.
Nhưng chàng vẫn gật đầu :
- Äúng vậy, huynh Ä‘ang Ä‘i tìm Tổng đàn Quần ThÆ° há»™i để gặp ả Ngá»c Äịch tiên nga đây.
Thiếu nữ áo hồng há»i tiếp :
- Phùng ca ca Ä‘i tìm Ngá»c Äịch tiên nga để báo thù cho Phùng tiá»n bối phải không?
Phùng Phá Thạch nghiến răng :
- Phải, huynh Ä‘ang Ä‘i tìm ả nữ ma đầu Ngá»c Äịch tiên nga, giết ả báo thù cho phụ thân, bởi vì ả đã cùng năm bang há»™i hợp cùng lão quá»· Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả đến tàn sát bá»n gia nhân Phùng SÆ¡n bảo, sát hại phụ thân của huynh, nên huynh phải đòi lại nợ máu trên thân mình của ả.
Thiếu nữ áo hồng nở nụ cÆ°á»i thần bí :
- Phùng ca ca có biết hiện giá» Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng ở đâu không?
Phùng Phá Thạch lắc đầu :
- Huynh chưa tìm được sào huyệt Tổng đàn Quần Thư hội. Huynh đang đi tìm ả ma đầu đó đây.
- Phùng ca ca đừng Ä‘i tìm ả Ngá»c Äịch tiên nga làm chi vô ích.
Phùng Phá Thạch kinh ngạc, trố mắt nhìn thiếu nữ áo hồng vì không hiểu tại sao nàng lại bảo chàng đừng đi tìm kiếm kẻ thù làm chi vô ích.
Chàng há»i nàng :
- Hiá»n muá»™i, tại sao hiá»n muá»™i bảo huynh đừng Ä‘i tìm ả nữ ma đầu Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng?
Thiếu nữ áo hồng cÆ°á»i khúc khích :
- Chỉ vì ả nữ ma đầu Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi trong lòng Phùng ca ca, vậy ca ca Ä‘i tìm làm chi nữa chứ?
Phùng Phá Thạch kinh hãi trợn trừng đôi mắt nhìn thiếu nữ áo hồng nhÆ° ngÆ°á»i vừa lạc vào khoảng hÆ° không.
Giây phút, chàng run giá»ng :
- Muá»™i là Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng?
Thiếu nữ áo hồng gật mạnh đầu :
- Chứ còn là ai nữa. muá»™i chính là Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng, Phùng ca ca hãy tin đó là sá»± thật.
Phùng Phá Thạch càng thêm kinh hoàng, bởi chàng không thể nào ngỠđược thiếu nữ áo hồng lại chính là Ngá»c Äịch tiên nga.
Ngá»c Äịch tiên nga cất tiếng trong nhÆ° rót ngá»c :
- Phùng ca ca đã biết muội là ai rồi, bây giỠca ca có thể giết muội được không?
Phùng Phá Thạch ngẫn ngÆ¡ nhÆ° ngÆ°á»i vừa mất hồn, rá»i khá»i Ngá»c Äịch tiên nga chỉ nhìn nàng mà chẳng có lá»i nào.
Chàng giết nàng được sao?
Chàng đã yêu nàng thực lòng và đã ân ái cùng nàng, làm thế nào chàng động thủ nổi.
Nhưng nếu chàng không giết nàng, chàng sẽ mang lấy cái tội bất hiếu với thân phụ.
Phùng Phá Thạch ngồi trơ ra như một pho tượng.
Không nghe Phùng Phá Thạch đáp lá»i, Ngá»c Äịch tiên nga lặp lại :
- Sao Phùng ca ca không nói? Ca ca hãy nói đi, giữa ca ca và muội hiện nay kể như đã là tình nghĩa phu thê rồi. Ca ca có giết muội được không?
Phùng Phá Thạch ấp úng :
- Huynh...
Rồi chàng lại im Ä‘i không biết nói vá»›i nàng nhÆ° thế nào cho ổn thá»a.
Ngá»c Äịch tiên nga nói :
- Phùng ca ca có biết hay không? Vừa rồi muội muốn giết ca ca là một chuyện hết sức dễ dàng. Trong khi muội trỗi chiêu Tình xuân khúc ca ca đã mất hồn, không còn chủ định được gì nữa, dục tình lại đốt cháy trong tim. Ca ca không cưỡng nổi đã chiếm đoạt muội. Nếu lúc đó muội lại xuất chiêu Chiêu hồn khúc, tức khắc ca ca sẽ trở thành một kẻ si si dại dại, muội bảo gì ca ca cũng phải nghe, muội muốn giết ca ca lúc nào mà không được.
Cho tá»›i bây giá» Phùng Phá Thạch má»›i mở được lá»i :
- Thế sao Thương muội không giết huynh.
Ngá»c Äịch tiên nga đáp :
- Phùng ca ca chÆ°a hiểu Æ°? Muá»™i không giết ca ca được chỉ vì vừa trông thấy mặt ca ca muá»™i đã yêu ca ca rồi, muá»™i đâu thể nhẫn tâm giết ngÆ°á»i muá»™i thÆ°Æ¡ng yêu.
Phùng Phá Thạch mở tròn đôi mắt :
- Thương muội thương huynh thật lòng phải không?
Ngá»c Äịch tiên nga gật đầu :
- Phùng ca ca lẩn thẩn rồi, nếu muá»™i không thá»±c lòng yêu thÆ°Æ¡ng ca ca, muá»™i đâu để mặc tình cho ca ca chiếm Ä‘oạt muá»™i nhÆ° vậy, ca ca chÆ°a hiểu Ä‘iá»u đó Æ°?
Phùng Phá Thạch gật đầu :
- Huynh hiểu rồi, chính huynh cÅ©ng đã thá»±c lòng yêu thÆ°Æ¡ng muá»™i chứ không phải vì chiêu Tình xuân khúc của chiếc ngá»c địch đã làm cho huynh mất hồn đâu. Giá nếu không có âm thanh mê hoặc ấy, huynh vẫn ôm lấy muá»™i trong vòng tay và má»i việc vẫn diá»…n ra nhÆ° vừa rồi.
Chàng chợt thở dài :
- NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u khó khăn cho huynh, huynh không hiểu phải hành Ä‘á»™ng thế nào cho ổn.
Ngá»c Äịch tiên nga nhìn Phùng Phá Thạch dò xét :
- Äiá»u gì khó khăn, Phùng ca ca hãy nói cho muá»™i nghe xem muá»™i có cách nào góp ý vá»›i ca ca hay không.
Phùng Phá Thạch buồn buồn :
- Äiá»u khó khăn cho huynh là nếu huynh không giết ThÆ°Æ¡ng muá»™i, huynh sẽ đắc tá»™i vá»›i phụ thân, còn mặt mÅ©i nào ngó phụ thân nÆ¡i suối vàng.
Ngá»c Äịch tiên nga lắc đầu :
- Phùng ca ca đã lầm rồi, giữa Quần ThÆ° há»™i và Phùng SÆ¡n bảo xÆ°a nay đâu có oán thù, vả lại muá»™i muá»™i cÅ©ng đâu có giết Phùng tiá»n bối để ca ca thắc mắc vá» chuyện không giết muá»™i sẽ mang tá»™i bất hiếu vá»›i phụ thân.
- Nếu giữa Quần ThÆ° há»™i và Phùng SÆ¡n bảo không thù hận, tại sao quý há»™i lại vâng theo lệnh lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn cùng năm bang há»™i Thanh Vân bang, Bạch Kỳ bang, Long Hổ há»™i, Kỳ Môn bang và Hồng Loan cung tàn sát gia nhân của huynh, lại còn giết phụ thân huynh nữa?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng bình thản :
- Phùng ca ca lại sai lầm nữa rồi. Ca ca chưa hiểu sao?
Phùng Phá Thạch nhíu cặp mày lưỡi kiếm :
- Huynh lại sai lầm Ä‘iá»u gì, ThÆ°Æ¡ng muá»™i hãy nói rõ cho huynh nghe.
- Phùng ca ca có hai Ä‘iểm sai lầm. Má»™t là ca ca chÆ°a hiểu lão Xích Phát Äại Ma Tôn dùng quá»· kế Tá nhân chi thủ, hai là tiểu muá»™i chÆ°a từng nhúng tay vào máu trong trận tàn sát chúng môn đồ Phùng SÆ¡n bảo, giết chết Phùng tiá»n bối nhÆ° ca ca vừa nói.
- Thương muội hãy nói rõ ràng hơn, huynh chưa được hiểu.
- Tập Ä‘oàn Thần Äạo giáo của lão Xích Phát Äại Ma Tôn Ä‘ang khống chế tất cả hai đạo hắc bạch luôn cả ngÅ© đại môn phái trên chốn giang hồ. Lão ra lệnh cho tất cả các môn phái, bang há»™i phải hổ trợ cho lão trong các trận đánh phá các nÆ¡i, nếu môn phái nào bất tuân lệnh sẽ bị lão tiêu diệt. Các bang há»™i chỉ vì sá»± an toàn của môn phái mình, bắt buá»™c phải tuân theo lệnh của lão, nhÆ°ng trong thâm tâm há» Ä‘á»u bất phục.
MÆ°u đồ của lão là lôi cuốn tất cả võ lâm theo lão tạo má»™t thế lá»±c hùng mạnh, sau cùng chiếm lấy ngôi vị bá chủ võ lâm, tha hồ tác oai tác quái. Äó là Ä‘iá»u thứ nhất Phùng ca ca chua hiểu tình thế võ lâm hiện nay.
Phùng Phá Thạch gật gù :
- Còn Ä‘iá»u thứ hai?
- Äiá»u thứ hai là tiểu muá»™i không há» can dá»± vào trận thảm sát Phùng SÆ¡n bảo, Phùng ca ca có biết được Ä‘iá»u này hay không?
- ThÆ°Æ¡ng muá»™i đã nói nếu môn phái, bang há»™i nào bất tuân lệnh, lão Xích Phát Äại Ma Tôn sẽ tiêu diệt. Chẳng lẽ ThÆ°Æ¡ng muá»™i dám cãi lệnh lão?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng chậm rãi :
- Ngày lão Xích Phát Äại Ma Tôn gá»­i tối hậu thÆ° tá»›i Quần ThÆ° há»™i bắt buá»™c phải tham dá»± vào trận đánh phá Phùng SÆ¡n bảo, sÆ° mẫu của tiểu muá»™i còn giữ chức Há»™i chủ.
NhÆ°ng trÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng, sÆ° mẫu nói vá»›i muá»™i là sÆ° mẫu tá»›i đó cho có mặt, sẽ không nhúng tay vào máu. SÆ° mẫu của muá»™i đã qui tiên được hÆ¡n má»™t năm rồi, muá»™i thay sÆ° mẫu giữ chức Há»™i chủ, muá»™i chÆ°a tÆ°á»ng gặp lão Xích Phát Äại Ma Tôn má»™t lần nào, cÅ©ng chÆ°a há» phục tùng lão. Muá»™i Ä‘ang trù tính kế hoạch chống lại lão trong những tháng ngày sắp tá»›i, bởi muá»™i không thể làm thân khuyển mã cho lão sai khiến. Phùng ca ca hãy hiểu cho lòng muá»™i, đừng sát hại những kẻ vô can.
Phùng Phá Thạch ngạc nhiên :
- Những lá»i của ThÆ°Æ¡ng muá»™i có đúng vá»›i sá»± thá»±c hay không?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng gật mạnh đầu :
- Tiểu muội đã yêu Phùng ca ca, có lẽ nào muội lại dám nói dối với Phùng ca ca cho tổn thương tình nghĩa sau này.
Nàng tiếp :
- Tiểu muá»™i xin nhắc lại vá»›i Phùng ca ca má»™t lần nữa. hiện nay các môn phái, các bang há»™i trên khắp giang hồ thảy Ä‘á»u nằm trong bàn tay của lão Xích Phát Äại Ma Tôn. DÆ°á»›i quyá»n sai khiến của lão, còn ca ca chính là cái đích nhắm của lão. Trong tÆ°Æ¡ng lai, lão sẽ bày ra quá»· kế giết hại ca ca.
Phùng Phá Thạch phăng tới :
- Lão Xích Phát Äại Ma Tôn định dùng quá»· kế gì giết huynh, ThÆ°Æ¡ng muá»™i có biết hay không?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng khẽ gật :
- Tất nhiên là tiểu muá»™i phải biết. Lão Xích Phát Äại Ma Tôn tìm cách ly gián Phùng ca ca và bá»n cao thủ hắc, bạch, luôn cả ngÅ© đại môn phái trên giang hồ. Bằng cách tạo cho ca ca có nhiá»u ngÆ°á»i oán thù thổi phồng ca ca là má»™t tiểu huyết thần khủng bố, máu tanh cho má»i ngÆ°á»i kinh sợ ca ca, thảy Ä‘á»u muốn trừ khá»­ ca ca bằng má»i cách.
Phùng Phá Thạch bật thốt :
- Thế ư?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- Tiểu muá»™i chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u nữa, Ä‘iá»u này vô cùng nguy hiểm cho Phùng ca ca.
Ca ca hãy hết sức đỠphòng.
Phùng Phá Thạch há»i dồn :
- Äiá»u gì nguy hiểm, ThÆ°Æ¡ng muá»™i hãy nói mau!
- Ngoài chuyện lão Xích Phát Äại Ma Tôn biến Phùng ca ca thành má»™t tiểu huyết thần khủng bố, máu tanh cho bá»n giang hồ muốn giết ca ca, lão còn tung ra cái tin hiện nay pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục Ä‘ang ở trong mình ca ca, để bá»n võ lâm vì tham vá»ng truy lùng ca ca khắp má»i nÆ¡i. Lão vừa mật sai sứ giả tá»›i các đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Äang, Thanh Thành, Côn Luân và Nga Mi nói chuyện này và lập liên minh gá»i là Liên minh diệt trừ tiểu huyết thần. Bá»n há» sẽ chá»n má»™t nÆ¡i nào đó làm đấu trÆ°á»ng, tìm cách dẫn dụ ca ca tá»›i sẽ hợp công đánh nhau vá»›i ca ca, chỠđến lúc hai bên Ä‘á»u tổn thất nặng ná», lão sẽ xuất hiện chiếm Ä‘oạt pho bí kíp theo quá»· kế Cò ngao tranh giành, ngÆ° ông đắc lợi. Muá»™i khuyên ca ca nếu gặp thÆ° má»i đừng đến đó, sẽ trúng vào quá»· kế của lão. Bởi lúc đó ca ca sẽ rÆ¡i vào cái cảnh mãnh hổ nan địch quần hồ. Bá»n há» có cả ngàn cao thủ, làm thế nào ca ca Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi. Äồng thá»i từ nay ca ca phải hết sức thận trá»ng trong chuyện Ä‘i tìm thù các bang há»™i còn lại. Hãy nên dùng lượng khoan hồng vá»›i há» hÆ¡n là tạo ra những trận tàn sát nhÆ° thá»i gian qua.
Phùng Phá Thạch cảm kích :
- Những lá»i vàng ngá»c của ThÆ°Æ¡ng muá»™i huynh sẽ ghi khắc vào tâm. Huynh sẽ thận trá»ng trong việc Ä‘i tìm thù rá»­a hận. Huynh sẽ tránh né không va chạm vá»›i ngÅ© đại môn phái nhÆ°ng nếu há» cứ mãi cúi đầu tuân theo lệnh của lão Xích Phát Äại Ma Tôn và còn tham vá»ng chiếm lấy pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục, đẩy huynh vào con Ä‘Æ°á»ng cùng, bắt buá»™c huynh phải phản ứng bằng võ công, mặc cho hậu quả ra sao cÅ©ng được.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng nhìn Phùng Phá Thạch bằng ánh mắt ân tình đắm Ä‘uối :
- Còn vá» chuyện hôm nay, dù Phùng ca ca đã chiếm lấy tiết trinh của tiểu muá»™i, kể nhÆ° đã là tình nghÄ©a phu thê, nhÆ°ng nếu ca ca chỉ là con bÆ°á»›m hút nhụy hoa rồi thôi, muá»™i cÅ©ng cam đành sống cô Ä‘á»™c cho đến trá»n Ä‘á»i, không há» trách cứ ca ca đâu.
Dứt câu, giá»t lệ trào ra thánh thót xuống hai gò má.
Phùng Phá Thạch sá»­ng sốt nhìn Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng. Chàng không ngá» nàng yêu thÆ°Æ¡ng chàng má»™t cách chân thành, thiết tha đến thế. Và chàng cÅ©ng đã yêu thÆ°Æ¡ng nàng trong phút giây gặp gỡ ban đầu.
Tình không thể kháng cự, trước một trang đệ nhất tuyệt đại mỹ nhân, Phùng Phá Thạch bật thốt :
- Thương muội... huynh đã yêu muội.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng sá»­ng sốt nhìn Phùng Phá Thạch qua giá»t lệ đầm đìa.
Giá»ng nàng nhÆ° trong giấc mÆ¡ :
- Phùng ca ca nói thật?
Phùng Phá Thạch gật mạnh đầu :
- Huynh không hỠgiả dối với Thương muội. Huynh đã thương yêu muội từ phút đầu gặp gỡ.
- Phùng ca ca...
Nàng lao vào lòng Phùng Phá Thạch giá»t lệ sung sÆ°á»›ng trào ra.
Phùng Phá Thạch ôm chặt lấy thân hình kiá»u diá»…m của Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng, khẽ nói :
- Thương muội, huynh yêu muội bằng cả trái tim huynh...
Chàng khe khẽ giá»ng :
- ThÆ°Æ¡ng muá»™i hãy an tâm, huynh thá»±c lòng yêu thÆ°Æ¡ng muá»™i không há» dối trá. Dù bất cứ cảnh ngá»™ nào, trở ngại nào, trong Ä‘á»i huynh sẽ không quên được ân tình của muá»™i đối vá»›i huynh.
NhÆ°ng chợt nhá»› tá»›i Tạ Ãnh Äào và Lâm Phùng Chân, bất giác Phùng Phá Thạch buông tiếng thở dài.
Äối vá»›i Tạ Ãnh Äào, là vị hôn thê, vá»›i Lâm Phùng Chân là lá»i hứa hẹn, giá» chàng lại yêu thÆ°Æ¡ng Ngá»c Äịch tiên nga bằng cả trái tim, bất khả phân ly, sau này chàng sẽ phải xá»­ sá»± thế nào cho vẹn cả đôi Ä‘Æ°á»ng.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng nghe Phùng Phá Thạch thở dài, day đầu nhìn chàng :
- Phùng ca ca làm sao vậy? Ca ca Ä‘ang có Ä‘iá»u gì uẩn khúc trong lòng?
Phùng Phá Thạch lắc đầu, khéo léo :
- Thương muội chớ nên hiểu lầm. Huynh đang nghĩ tới việc ngày mai.
Giá»ng nói của Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng êm Ä‘á»m nhÆ° tiếng suối reo :
- Chuyện ngày mai như thế nào Phùng ca ca có thể nói cho tiểu muội nghe được không?
Vì tá»± hiểu không thể phân ly Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng được, Phùng Phá Thạch tìm lá»i nói dối :
- Huynh Ä‘ang lo ngại trên Ä‘Æ°á»ng thá»±c thi sứ mạng tìm thù rá»­a hận của huynh từ nay vô cùng khó khăn, nguy hiểm. Kẻ thù quá đông đảo, công lá»±c lão quá»· Xích Phát Äại Ma Tôn và bốn lão quá»· kia lại cao thâm vô lượng, hai đạo hắc bạch võ lâm, luôn cả ngÅ© đại môn phái Ä‘ang muốn tiêu diệt huynh để chiếm Ä‘oạt pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục. Nếu chẳng may huynh có Ä‘iá»u gì bất hạnh...
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng bật dậy la lên :
- Phùng ca ca đừng nói gở. Ca ca không thể chết, nếu ca ca chết, muội sẽ tự quyết.
Má»™t mình muá»™i không thể sống trên cõi Ä‘á»i này. Ca ca hiểu lòng muá»™i rồi chứ?
Lá»i nàng ngá»t ngào nhÆ° dòng suối mát khiến cho Phùng Phá Thạch xúc Ä‘á»™ng cả tâm hồn.
Chàng dỗ dành :
- Huynh đã hiểu rõ tấm lòng của ThÆ°Æ¡ng muá»™i. Vì yêu thÆ°Æ¡ng muá»™i huynh nghÄ© tá»›i chuyện mai sau, nhÆ°ng thôi, chúng ta hãy tạm gác qua chuyện phiá»n muá»™n đó cho muá»™i được an lòng.
Phùng Phá Thạch há»i :
- Thương muội, lầu hồng này có phải là Tổng đàn Quần Thư hội không?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khúc khích :
- Phùng ca ca lại lẩn thẩn nữa rồi. lầu hồng này là khuê các của tiểu muội nghỉ ngơi, làm sao lại là Tổng đàn của Quần Thư hội được. Tổng đàn Quần Thư hội ở cách đây chừng bảy mươi dặm, muội là Hội chủ, ngoài ra còn có ba vị sư mẫu tên là Hoa Thanh Thanh, Hoa Xuân Xuân và Hoa Cúc Cúc. Chị em hợp lại lập thành Quần Thư hội, ca ca hiểu rồi chứ?
Phùng Phá Thạch bật cÆ°á»i khanh khách :
- Mấy các tên nghe hay hay, nhưng còn thiếu một cái tên nữa thì mới đủ.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng ngạc nhiên :
- Một tên gì mới đủ?
Phùng Phá Thạch trêu :
- Hoa Yêu Yêu!
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng bẹo má Phùng Phá Thạch cÆ°á»i khúc khích :
- Phùng ca ca nói đùa rồi. Cái tên gì mà Hoa Yêu Yêu!
Phùng Phá Thạch trêu già :
- Thương muội chưa rõ. Có Thương Thương mới có Yêu Yêu, cũng như vừa rồi...
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng đấm vào ngá»±c Phùng Phá Thạch dá»—i há»n :
- Phùng ca ca lại nói đùa nữa. Muội không chịu đâu.
Sá»±c nhá»› lại má»™t chuyện, Phùng Phá Thạch buông Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng ra.
Chàng há»i nàng :
- ThÆ°Æ¡ng muá»™i có biết cho đến bao giá» lão Xích Phát Äại Ma Tôn phát thiệp má»i ngÅ© đại môn phái và các cao thủ hắc bạch đạo thành lập liên minh kia không?
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng nghiêm túc :
- Có lẽ cuối mùa thu này lão Xích Phát Äại Ma Tôn sẽ phát thiệp má»i ngÅ© đại môn phái và các cao thủ hắc bạch thành lập liên minh. Lão sẽ chá»n má»™t đấu trÆ°á»ng dẫn dụ Phùng ca ca tá»›i, hợp nhau vây hãm ca ca, tranh Ä‘oạt pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục. Cứ theo ý muá»™i, ca ca đừng tá»›i đó là má»i sá»± sẽ an toàn.
Phùng Phá Thạch gật gù :
- Huynh xin nhá»› ghi lá»i ThÆ°Æ¡ng muá»™i, tá»›i chừng đó huynh sẽ theo tình hình ứng biến.
Chàng lại há»i :
- ThÆ°Æ¡ng muá»™i có biết Tổng đàn Thần Äạo giáo ở nÆ¡i nào không?
- Tổng đàn Thần Äạo giáo ở trong dãy núi Quỉ đầu sÆ¡n, cách thị trấn Hàng Châu chừng hai trăm dặm vá» phía nam. Ca ca định tá»›i đó hay sao?
Phùng Phá Thạch lắc đầu :
- Huynh há»i cho biết sào huyệt của lão Xích Phát Äại Ma Tôn, đợi sau khi huynh tìm được pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục luyện thành hai chiêu vô địch rồi sẽ gặp lão. Hiện giá» huynh tá»›i Hồng Loan cung gặp ả Bạch Cốt Ma CÆ¡ thiếp và Kỳ Môn bang của lão Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng đòi món nợ máu đã vay tại Phùng SÆ¡n bảo.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng lo sợ :
- Phùng ca ca, theo ý muá»™i hiện nay ca ca hãy tạm gác vá» chuyện tá»›i Hồng Loan cung đòi nợ máu, vì công lá»±c của ả này không kém lão Xích Phát Äại Ma Tôn bao nhiêu. Lại nữa ả còn có ma khí, mê hÆ°Æ¡ng và kịch Ä‘á»™c. Chỉ sợ ca ca tá»›i đó sẽ rÆ¡i vào cạm bẫy của ả. Ca ca hãy chá» bao giá» tìm được pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục, luyện thành hai chiêu vô địch rồi sẽ đến gặp ả cÅ©ng chẳng muá»™n gì.
Ngẫm nghĩ phút giây, Phùng Phá Thạch khẽ gật :
- Äiá»u này huynh sẽ nghÄ© lại cẩn thận, nếu cần huynh sẽ nghe theo lá»i của ThÆ°Æ¡ng muá»™i.
Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng hoan hỉ :
- NhÆ° vậy muá»™i đã yên lòng. Bây giá» Phùng ca ca hãy ở lại đây vá»›i muá»™i vài ngày rồi hãy lên Ä‘Æ°á»ng có được không?
Phùng Phá Thạch hôn vào má Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng :
- Tất nhiên là được rồi. Muá»™i xinh đẹp thế này, có bao giá» huynh muốn rá»i khá»i muá»™i, chỉ vì mối huyết thù phải trả huynh má»›i phải tạm thá»i xa muá»™i thôi.
Äến đây, Phùng Phá Thạch và Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng im lặng.
Ả thiếu nữ áo xanh xuất hiện, trên tay bưng một cái mâm có mấy món ăn bốc khói nghi ngút, bay mùi thơm ngào ngạt và một bình rượu đặt lên bàn.
Ả cúi đầu :
- Nô tỳ nấu mấy món ăn này rất vừa khẩu vị, xin tiểu thư và Phùng công tử dùng bửa.
Thiếu nữ áo xanh liếc mắt nhìn Phùng Phá Thạch nở má»™t nụ cÆ°á»i ý nhị rồi lui gót.
Phùng Phá Thạch và Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng vừa ăn uống vừa chuyện trò vá» sá»± an nguy trên giang hồ, mãi đến khuya má»›i dắt tay nhau vào phòng nghỉ ngÆ¡i.
Tài sản của Memory

  #28  
Old 21-05-2008, 01:31 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 28. Chước quỷ mưu thần

Dừng con hùng mã cách Tổng đàn Kỳ Môn bang chừng năm trượng, Phùng Phá Thạch nhảy xuống đất.
Äảo mắt nhìn trÆ°á»›c sau không thấy má»™t tên môn đồ nào, chàng lẩm bẩm :
- Ta đã đi qua năm trạm, không thấy một tên môn đồ nào canh gác. Tới đây cũng trống rỗng. Có phải lão Lâm Kiến Chương lại dùng quỷ kế như lão Thương Sư Ngươn trước đây không?
Phùng Phá Thạch ngẫm nghĩ phút giây rồi tiến tới cánh cổng Tổng đàn.
ÄÆ°a mắt nhìn vào phía trong cÅ©ng chẳng thấy má»™t tên môn đồ nào, Phùng Phá Thạch do dá»±, chÆ°a biết có nên tiến vào hay không.
Chợt một ả thiếu nữ áo xanh từ trong chạy ra.
Ả tới đứng trước mặt Phùng Phá Thạch chấp hai tay trước ngực cung kính :
- Äại nhân tiện nữ xin thỉnh má»i Phùng công tá»­ vào trong. Äại nhân chá» công tá»­ đã lâu rồi.
Phùng Phá Thạch vô cùng kinh ngạc, bởi chàng không há» gá»­i huyết hận thÆ° cho Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng, không há» tiết lá»™ vá»›i ai, tại sao lão lại biết rõ hôm nay chàng tá»›i đây mà sai ả nữ tỳ này chạy ra thỉnh má»i chàng.
Và tại sao lão lại thỉnh má»i khi chàng và lão là kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung.
Phùng Phá Thạch nhá»› lại lần chàng tá»›i Bạch Kỳ bang, Bang chủ ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n đã dùng kế Kim thiá»n thoát xác, rồi đặt sẵn má»™t quả lôi oanh trong cá»— quan tài sÆ¡n Ä‘á», sai mÆ°á»i hai tên cao thủ hóa trang làm hòa thượng gõ mõ tụng kinh và lão Äại há»™ pháp đứng chủ tang lá»… phỉnh lừa chàng cạy nắp quan tài cho quả lôi oanh nổ, cÅ©ng may lúc đó chàng cấp trí sá»­ dụng thân pháp “Di Hình Hoán Ảnh†thoát hiểm, bằng chậm trá»… chàng đã tan thây nát cốt rồi. bây giá» lão Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng bày quá»· kế gì lại không cho môn đồ canh gác nữa đây?
Ngẫm nghĩ thật nhanh, Phùng Phá Thạch quyết định :
- Mặc cho lão Lâm Kiến Chương sử dụng quỷ kế gì, ta cứ vào trong rồi tùy cơ ứng biến.
Phùng Phá Thạch gật đầu :
- Cô nương đi trước, tại hạ sẽ theo sau.
Ả thiếu nữ áo xanh nghe Phùng Phá Thạch đáp ứng liá»n bÆ°á»›c Ä‘i thoăn thoắt vào trong.
Äi theo phía sau ả thiếu nữ áo xanh, Phùng Phá Thạch dè dặt đảo mắt nhìn hai phía sân cá» xem có gì khả nghi hay có ngÆ°á»i mai phục không.
Sắp đến bậc thá»m phía ngoài cánh cá»­a tòa đại diện, lão nhân vận cẩm bào từ trên bÆ°á»›c xuống đón rÆ°á»›c Phùng Phá Thạch vá»›i nét mặt hân hoan.
Lão tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Lão phu là Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng và ái nữ chá» Phùng công tá»­ đã lâu rồi, xin thỉnh má»i chúng ta vào tệ Ä‘iện, chúng ta có chuyện quan trá»ng cần đàm đạo vá»›i nhau.
Phùng Phá Thạch kinh ngạc nhủ thầm :
- Lạ thật, ái nữ của lão là ai? Lão và ái nữ của lão muốn đàm đạo với ta chuyện gì?
Chàng há»i :
- Ãi nữ của các hạ là ai?
Phùng Phá Thạch dùng ngôi từ các hạ, không dùng từ ngÆ°Æ¡i đối vá»›i Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng vì chàng nhá»› lại những lá»i dặn của Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng bảo chàng hãy tá»± kiá»m chế trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng tìm thù rá»­a hận, và cÅ©ng vì muốn biết ái nữ của lão có liên hệ gì vá»›i chàng hay không.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng vá»›i giá»ng thân mật :
- Phùng công tá»­ hãy vào trong sẽ biết ái nữ của lão là ai, thỉnh má»i công tá»­ theo lão phu.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng quay bÆ°á»›c trở lên thá»m tiến vào trong tòa đại Ä‘iện.
Phùng Phá Thạch nghĩ thầm :
- “Nghe qua giá»ng nói của lão hình nhÆ° ái nữ của lão có quen thân vá»›i ta từ trÆ°á»›c. Ta hãy vào đó xem sao?â€
Phùng Phá Thạch bÆ°á»›c lên bậc thá»m, mạnh dạn tiến vào trong tòa đại Ä‘iện.
Vừa đi, mắt chàng đảo nhìn chung quanh vận thính lực, nghe tiếng động cẩn mật đỠphòng.
Chàng suýt chết vì quả lôi oanh trong cá»— quan tài bên Tổng đàn Bạch Kỳ bang do lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n bày quá»· kế Kim thiá»n thoát xác, giá» biết đâu lão Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng này cÅ©ng bày quá»· kế giết chàng.
Phía trong tòa đại Ä‘iện, ngoài Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng ra không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nào cả.
Trong lòng Phùng Phá Thạch vô cùng ngá» vá»±c, bởi chàng hiểu phàm khi những nÆ¡i không có bố trí ngÆ°á»i phòng thủ, tất nhanh nÆ¡i đó có mai phục, có bẫy cạm hoặc là ám khí kịch Ä‘á»™c, hay là mê hÆ°Æ¡ng, hầm sụp dÆ°á»›i chân, thiên tầm võng trên đầu. NhÆ°ng hiện giỠđã vào tá»›i đây rồi, chàng không thể nào lui bÆ°á»›c má»™t cách khiếp nhược được, vả lại chàng cÅ©ng muốn biết vị tiểu thÆ° kia là ai.
Phùng Phá Thạch ung dung tiến bước, bỠngoài trông bình thản nhưng bên trong vô cùng khẩn trương.
Tá»›i các bậc thá»m bÆ°á»›c lên tòa ná»™i Ä‘iện, đã có đặt sẵn má»™t chiếc bàn và hai chiếc ghế đối diện vá»›i nhau.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng dừng bÆ°á»›c, quay lại nhìn Phùng Phá Thạch, trịnh trá»ng.
- Lão phu thỉnh má»i công tá»­ an tá»a!
Giá»ng nói của lão nhân vừa hiá»n hòa, vừa lá»… Ä‘á»™ đối vá»›i ngÆ°á»i khách quí.
Nói dứt, Bang chủ Lâm Kiến Chương ngồi xuống chiếc ghế phía trong.
Theo cung cách nghi lá»… giang hồ, chá» cho Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng ngồi trÆ°á»›c, Phùng Phá Thạch ngồi xuống chiếc ghế phía ngoài. Hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng quay lại bức màn nhÆ°ng hậu Ä‘iện, cất tiếng gá»i :
- Dâng trà!
Có tiếng vâng dạ phía trong, liá»n đó má»™t ả thiếu nữ áo xanh khác hai tay bừng bá»™ ká»· trà ra, nhẹ đặt xuống bàn rồi khẽ khàng rút lui.
Bang chủ Lâm Kiến Chương rót hai chung trà trao cho Phùng Phá Thạch một chung.
Lão nhân trịnh trá»ng :
- Thỉnh má»i công tá»­ dùng trà!
Phùng Phá Thạch tiếp lấy chung trà mà đợi chá», thâm hoài nghi có Ä‘á»™c bá» trong bình trà.
Bang chủ Lâm Kiến Chương thản nhiên bưng chung trà của mình uống cạn.
Có lẽ lão nhân đã đoán hiểu được tâm trạng của Phùng Phá Thạch nên uống chung trà trước, đánh tan sự hoài nghi của chàng.
Trông thấy Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng đã cạn chung trà, Phùng Phá Thạch hiểu ngay trà không có Ä‘á»™c liá»n nâng chung uống cạn.
Trà được vài tuần, Phùng Phá Thạch không nén được liá»n lên tiếng bằng cung cách của kẻ hậu bối đối vá»›i bậc tiá»n bối. Chàng chÆ°a há»i vỠái nữ của Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng mà lại há»i vá» chuyện huyết thù trÆ°á»›c :
- Tiểu bối đến đây để há»i chuyện năm xÆ°a các hạ và năm bang phái đã tham dá»± vào trận tàn sát trên bảy mÆ°Æ¡i nhân mạng của Phùng SÆ¡n bảo, giết phụ thân của tiểu bối.
tiểu bối muốn hiểu chuyện xảy ra thật rõ ràng vá» Kỳ Môn bang, xin các hạ nói cho tiểu bối được tá» tÆ°á»ng.
Phùng Phá Thạch nhìn thẳng vào mặt Bang chủ Lâm Kiến Chương dò xét nội tâm của lão.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng mặt không hỠđổi sắc, vá»›i má»™t giá»ng bình thản :
- Sá»± thá»±c đêm thảm biến Phùng SÆ¡n bảo lão phu có tá»›i đó theo mệnh lệnh của Giáo chủ Thần Äạo giáo Xích Phát Äại Ma Tôn, nhÆ°ng lão phu chỉ đứng ngoài trận đánh, không há» nhúng tay vào máu của chúng môn đồ quý bảo.
Phùng Phá Thạch há»i tiếp :
- Các hạ hãy cho tiểu bối biết hung thủ sát hại phụ thân của tiểu bối chính thật là ai?
Phùng Phá Thạch nhá»› lại những lá»i khuyên bảo của Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng nên đã tá»± kiá»m chế lấy mình chỉ há»i thủ phạm giết phụ thân chàng không đá Ä‘á»™ng gì đến những chuyện tiểu tiết khác.
Bang chủ Lâm Kiến Chương vẫn thản nhiên đáp không một chút do dự :
- Chính Giáo chủ Thần Äạo giáo Xích Phát Äại Ma Tôn má»›i có thể thắng nổi Phùng đại hiệp và giết chết bằng chiêu thức “Thái Âm Băng Hàâ€, ngoài lão ra đâu còn ai có thể địch nổi Phùng đại hiệp mà hòng giết nổi. Cái đạo lý này chiếc phùng thiếu hiệp đã hiểu rồi chứ?
Lão rất thản nhiên, bình tĩnh, như không có dính dấp gì vỠcái chết của Phùng Phá Sơn.
Phùng Phá Thạch phăng tới :
- Còn vá» chuyện lão Xích Phát Äại Ma Tôn quy tụ các cao thủ hai đạo hắc, bạch cùng các bang há»™i, các môn phái dá»± định thành lập liên minh diệt ma đầu. Lão có phát thiệp thỉnh má»i các hạ gia nhập vào liên minh đó hay chÆ°a?
Bang chủ Lâm Kiến Chương lắc đầu :
Lão chỉ nghe giang hồ đồn đãi vá»›i nhau vá» chuyện lão Xích Phát Äại Ma Tôn có ý định thành lập liên minh đó, nhÆ°ng mãi cho tá»›i nay lão phu chÆ°a nhận được thiệp má»i.
Lão phu Ä‘ang nghÄ© không biết có nên tá»›i tham dá»± đại há»™i hay là không, nhÆ°ng nếu lão má»i mà lão phu từ chối chắc chắn sẽ có đại há»a tá»›i cho Kỳ Môn bang chứ không sai.
Nhược bằng nếu lão phu tham dự sẽ tạo thêm oán thù với kẻ khác, vì vậy lão phu rất khổ tâm vỠchuyện này.
Phùng Phá Thạch nhủ thầm :
- Xem ra những lá»i nói của lão có vẻ chân thành. Lão nói chẳng khác gì ThÆ°Æ¡ng muá»™i đã nói vá»›i ta. NhÆ° vậy, chứng tá» hiện nay các môn phái. các bang há»™i Ä‘á»u bị lão Xích Phát Äại Ma Tôn khống chế hoàn toàn, bá»n há» vì sợ bị diệt vong nên bắt buá»™c phải tuân theo mệnh lệnh của lão.
Bất giác, Phùng Phá Thạch bâng khuâng, chưa biết phải xử sự với Bang chủ Lâm Kiến Chương như thế nào cho đúng.
Chợt nghe Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng há»i :
- Phùng công tá»­ còn Ä‘iá»u gì thắc mắc muốn há»i nữa không? Nếu không chúng ta hãy đàm đạo sang chuyện khác.
Phùng Phá Thạch ngập ngừng :
- Như thế cũng tạm đủ, nhưng tiểu bối cần suy nghĩ lại cho chín chắn rồi sau đó sẽ hay.
Bang chủ Lâm Kiến Chương bật khen :
- Phùng công tử rất cao minh, hiểu việc rất nhanh chóng. Bây giỠcông tử muốn thấy mặt ái nữ của lão phu phải không?
Phùng Phá Thạch gật mạnh đầu :
- Phải!
Bang chủ Lâm Kiến Chương quay vỠphía ả thiếu nữ áo xanh đứng đằng xa :
- Yến nhi! NgÆ°Æ¡i hãy vào trong phòng thỉnh má»i tiểu thÆ° ra đây mau!
Thiếu nữ áo xanh vâng dạ, chạy vào trong.
Phùng Phá Thạch hồi hộp đợi chỠái nữ của Bang chủ Lâm Kiến Chương xuất hiện.
Linh cảm cho chàng biết trước ái nữ của lão đã quen thân với chàng nhưng không hiểu là ai.
Lát sau thiếu nữ vận cung trang lộng lẫy xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện.
Nhận ra thiếu nữ, Phùng Phá Thạch kêu thầm :
- Lâm Phùng Chân! Nàng là con gái của lão Bang chủ Lâm Kiến Chương được sao?
Chàng ngẩn ngÆ¡ nhÆ° ngÆ°á»i vừa từ trên trá»i rá»›t xuống.
Lâm Phùng Chân cũng vừa nhìn ra Phùng Phá Thạch, tròn xoe đôi mắt bật thốt :
- Phùng ca ca đó sao?
Nàng kinh hãi vì không thể nào ngỠnổi Phùng Phá Thạch lại đến Kỳ Môn bang này.
Phùng Phá Thạch và Lâm Phùng Chân gắn chặt bốn mắt vào nhau như đang trong cơn mê.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡i hẳn sắc mặt, cất tiếng cÆ°á»i ha hả. Lão nói :
- Phùng công tá»­ biết ái nữ của lão phu là ai rồi chứ. Hôm nỠái nữ trở vá» nói cho lão phu biết công tá»­ đã cứu ái nữ tại cánh rừng già khá»i tay bá»n dâm tặc nào đó. Công tá»­ và ái nữ đã minh thệ vá»›i nhau trong tình nghÄ©a phu thê. Lão phu hiểu rõ công tá»­ là con nhà danh gia, vá»ng tá»™c, hiện nay danh tiếng lừng lẫy trên chốn giang hồ, rất xứng đáng làm rể đông sàng của lão phu, nên lão phu bằng lòng chấp nhận tác thành cho đôi trẻ, hôn lá»… sẽ cá»­ hành tại bản bang, công tá»­ bằng lòng rồi chứ?
Phùng Phá Thạch sá»­ng sốt đến lặng ngÆ°á»i, chỉ nhìn Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng mà chÆ°a đáp lá»i.
Chàng không thể nào ngỠnổi sự tình lại diễn biến ra như thế này.
Chủ đích của chàng đến Kỳ Môn bang để tìm thù rá»­a hận, giá» lại được chá»n làm rể đông sàng, hận thù biến thành thÆ°Æ¡ng yêu được sao?
Dù Bang chủ Lâm Kiến Chương không nhúng tay vào máu trong trận tàn sát Phùng Sơn bảo, nhưng trong danh sách những kẻ huyết thù có tên lão. Huyết thù còn đó, giỠchàng thành hôn với ái nữ của lão được sao?
Nhưng đã có lần chàng xâm phạm tiết trinh của Lâm Phùng Chân khi sử dụng bí pháp Nhập đạo dẫn dương cứu tỉnh nàng và cũng đã từng ước hẹn với nàng trong tình nghĩa phu thê, xem như chàng là rể của Bang chủ Lâm Kiến Chương, chẳng lẽ chàng lại giết nhạc phụ sao đành.
Trong lòng Phùng Phá Thạch rối loạn mãi, không biết phải trả lá»i thế nào cho đúng.
Má»™t bên hiếu, má»™t bên tình, bây giá» chàng biết phải chá»n lấy bên nào?
Chàng cứ mấp máy đôi môi, không sao mở miệng thốt ra lá»i được, chỉ hết nhìn Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng đến nhìn Lâm Phùng Chân.
Lâm Phùng Chân cũng chỉ nhìn Phùng Phá Thạch sửng sỠnhư đang trong cơn mê.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng chá» mãi không nghe Phùng Phá Thạch đáp lá»i, ánh mắt rá»±c lên tia hy vá»ng.
Lão nhân bảo Lâm Phùng Chân bằng má»™t giá»ng ngá»t ngào :
- Ãi nữ mau vào trong bảo nữ tỳ dá»n tiệc rượu lên cho ta và Phùng công tá»­ đối ẩm.
Lâm Phùng Chân giật mình tỉnh cơn mê, vâng dạ, nhìn Phùng Phá Thạch một cái rồi bước vào trong.
Lâm Kiến Chương tươi hẳn sắc diện :
- Phùng công tá»­, dù hiện nay chÆ°a cá»­ hành hôn lá»… cho ái nữ và công tá»­, nhÆ°ng má»i chuyện đã an bày. Từ nay kể nhÆ° má»™t nhà, công tá»­ hãy tá»± nhiên, đừng khách khí, sẽ làm mất Ä‘i tình nghÄ©a nhạc phụ và nghÄ©a tế.
Phùng Phá Thạch nghĩ thầm :
- “Xem qua lão rất chân thành, không có gì ác ý đối vá»›i ta. Quả thật là khó xá»­ cho ta rồi. Nếu lão cá»­ hành hôn lá»… cho Lâm muá»™i và ta, ta phải hành Ä‘á»™ng thế nào?â€
Lòng chàng rối như một núi tơ vò.
Lát sau ả nữ tỳ áo xanh bÆ°ng mâm thịt rượu ra dá»n lên bàn rồi lui trở vào.
Lâm Phùng Chân đứng phía sau lưng Bang chủ Lâm Kiến Chương hầu rượu.
Nàng nhìn chàng bằng ánh mắt nửa mừng, nửa lại lo âu.
Bang chủ Lâm Kiến Chương bảo Lâm Phùng Chân :
- Ãi nữ hãy rót hai chén rượu đầy cho ta và Phùng công tá»­ đối ẩm.
Lâm Phùng Chân vâng dạ, cầm chiếc bình vàng rót đầy hai chén rượu bằng vàng.
Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng bÆ°ng má»™t chén rượu trao sang Phùng Phá Thạch trịnh trá»ng :
- Phùng công tá»­ hãy ig cạn chén rượu này gá»i là duyên kỳ ngá»™ giữa lão phu và công tá»­ hôm nay.
Phùng Phá Thạch tiếp đón chén rượu, Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng liá»n uống chén rượu của mình.
Trông thấy Lâm Kiến Chương uống cạn chén rượu, Phùng Phá Thạch nghĩ thầm :
- “Rượu không có Ä‘á»™c nên lão má»›i uống cạn chén. HÆ¡n nữa, chẳng lẽ Lâm muá»™i lại hại ta, bá» chất kịch Ä‘á»™c vào rượu. Ta cứ uống cạn chénâ€.
Phùng Phá Thạch uống cạn chén rượu của mình.
Lâm Kiến Chương rót ra hai chén rượu đầy, lại trao sang Phùng Phá Thạch một chén, vui tươi nói :
Chén rượu này là chén rượu mừng cho Phùng - Lâm xum há»p má»™t nhà. Phùng công tá»­ hãy uống cạn chén Ä‘i.
Lão liá»n cạn chén rượu.
Phùng Phá Thạch cũng uống cạn chén rượu của chàng.
Một già một trẻ chén tạc chén thù lát sau đã hết bình rượu lớn.
Lâm Kiến Chương quay lại Lâm Phùng Chân :
- Ãi nữ hãy lấy thêm rượu, ta cùng Phùng hiá»n tế uống cho thật say mừng buổi tao ngá»™ này.
Lâm Phùng Chân khẽ cau đôi mày nguyệt, vào trong lấy ra hai bình rượu khác đặt lên bàn.
Nàng nhìn Phùng Phá Thạch bằng ánh mắt lạ lùng, hình như ra ám hiệu gì đó.
Một già một trẻ lại chén tạc chén thù. Phùng Phá Thạch đã chếnh choáng, hào khí bốc lên trên gương mặt đã đỠbừng bừng, không còn nghĩ ngợi gì nữa, cùng với Bang chủ Lâm Kiến Chương uống hết bình rượu này tới bình rượu khác.
Lâm Phùng Chân sợ hãi định ngăn cản Phùng Phá Thạch nhÆ°ng sợ Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng la mắng nên không dám hé môi. Ãnh mắt nhìn chàng nhÆ° van lÆ¡n, nhÆ°ng chàng đã say mèm, chẳng còn trông thấy gì nữa.
Lâm Kiến Chương cố nài ép Phùng Phá Thạch uống cho tới lúc chàng say mèm.
Bây giỠPhùng Phá Thạch không còn uống nổi nữa, gục đầu xuống bàn ngáy vang như sấm.
Trông thấy Phùng Phá Thạch đã say bất tỉnh, Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng cất tiếng cÆ°á»i ha hả.
Lão nói :
- Lão phu chỉ dùng má»™t kế má»n ngÆ°Æ¡i đã mắc bẫy rồi. chỉ tại ngÆ°Æ¡i ngu ngốc tá»›i đây nạp mạng, đừng trách ta sao ra tay ác Ä‘á»™c vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Lâm Phùng Chân kinh hãi :
- Gia gia định làm gì chàng?
Lâm Kiến Chương trợn mắt nhìn Lâm Phùng Chân quát lớn :
- Äây là chuyện của ta, ái nữ không nên can dá»± vào.
Lâm Phùng Chân chợt hiểu ra, khiếp đảm :
- Gia gia định giết chàng sao? Gia gia đã chấp nhận chàng là rể đông sàng, tại sao...
Lâm Kiến Chương quát :
- Ãi nữ đừng ngu ngốc, đấy chỉ là cái kế của ta thôi. Tên tiểu quá»· Huyết Hận thÆ° sinh này là kẻ thù, làm thế nào là rể đông sàng của ta được.
Lâm Phùng Chân quỳ thụp xuống khóc lớn :
- Con lạy gia gia, xin gia gia đừng giết chàng...
Lâm Kiến Chương hất Lâm Phùng Chân té lăn xuống đất, quát :
- Hãy vào phòng mau, đừng chỠta nổi giận.
Lâm Phùng Chân hét lên một tiếng, ngất xỉu.
Lão nhìn vào phía trong gá»i lá»›n :
- Bá»n tỳ nữ đâu, hãy Ä‘Æ°a liá»…u đầu vào trong!
Có tiếng ứng thinh, hai ả nữ tỳ áo xanh chạy ra, xốc lấy Lâm Phùng Chân đưa vào hậu điện.
ChỠcho hai ả nữ tỳ đưa Lâm Phùng Chân vào phòng rồi, Bang chủ Lâm Kiến Chương nhìn ra ngoài cánh cửa đại điện lớn tiếng :
- Các ngươi đâu!
Hai tên đại hán áo xanh xuất hiện chạy bay vào, khom mình trước mặt Bang chủ Lâm Kiến Chương.
Một tên cung kính nói :
- Bẩm Bang chủ, có Ä‘iá»u gì sai khiến bá»n thuá»™c hạ?
Bang chủ Lâm Kiến Chương trỠPhùng Phá Thạch :
- Hai ngươi hãy tước lấy cây Tàn Hồn huyết kiếm cho bản tòa rồi đưa tên tiểu quỷ Phùng Phá Thạch kia vào ngục thất.
Hai tên đại hán vâng dạ chạy tới. Một tên rút thanh Tàn Hồn huyết kiếm bên lưng chàng đem tới, hai tay dâng lên Bang chủ Lâm Kiến Chương, còn tên kia bế xốc chàng chạy thẳng ra ngoài cửa điện.
Tài sản của Memory

  #29  
Old 21-05-2008, 01:33 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 29. Hùm thiêng sa bẫy


Phùng Phá Thạch hồi tỉnh lại, mở hai mắt ra trông thấy mình đang nằm trong ngục thất xây toàn bằng đá xanh kiên cố, lỠmỠánh sáng.
Chàng toan ngồi dậy nhưng thân thể bất động, hiểu ngay mình đã bị điểm bế các huyệt đạo rồi.
Không cần nghĩ ngợi lâu, Phùng Phá Thạch biết ngay chàng đã trúng nhằm quỷ kế của Bang chủ Lâm Kiến Chương.
Lão dùng danh nghĩa nhạc phụ, nghĩa tế phỉnh lừa chàng uống cho say, điểm huyệt rồi giam hãm chàng vào ngục thất này chứ chẳng còn ai vào đây nữa.
Phùng Phá Thạch vận chân khí lên nhưng mãi không sao vận được.
Nhìn lại bên lÆ°ng, thanh Tàn Hồn huyết kiếm đã mất, Phùng Phá Thạch thở dài tuyệt vá»ng.
Võ khí là sinh mạng, nay đã bị lão Bang chủ Lâm Kiến Chương chiếm đoạt rồi, kể như mạng sống của chàng cũng chẳng còn.
Ba mối huyết thù mãi tới nay chưa trả được, chàng chết đi sao đành.
Chợt nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u, Phùng Phá Thạch lẩm bẩm :
- Trong quỷ kế bày chuyện rể đông sàng, nhạc phụ phỉnh lừa để phục rượu ta, có phải Lâm Phùng Chân đã lập mưu cùng lão Lâm Kiến Chương hay không?
Phùng Phá Thạch thở dài ngao ngán cho tình nghĩa của nữ nhân.
Nhá»› lại những lá»i khuyên bảo của Ngá»c Äịch tiên nga Hoa ThÆ°Æ¡ng ThÆ°Æ¡ng, trong lòng Phùng Phá Thạch sinh ra hối hận.
Chàng không nghe theo lá»i dặn dò của nàng phải cẩn trá»ng trên con Ä‘Æ°á»ng tìm thù rá»­a hận, chàng đã vô tâm nên má»›i trúng vào quá»· kế của lão Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng, mắc bẫy đến bị giam nhốt trong tá»­ ngục này.
Kịt... kịt...
Cánh cá»­a sắt ngục thất kêu rá»n, rồi từ từ mở ra.
Bang chủ Lâm Kiến Chương trong bộ cẩm bào và hai tên đại hán áo xanh bước vào.
Phùng Phá Thạch nghe lửa giận trong trái tim cháy phừng phừng, nhưng thân chàng hiện giỠnhư cá chậu chim lồng, đành phải cắn răng nhẫn nhục.
Giá nhÆ° chàng thoát ra khá»i ngục thất này, chàng sẽ băm thây lão ra làm muôn mảnh má»›i vừa lòng.
Bang chủ Lâm Kiến Chương và hai tên đại hán áo xanh tới gần Phùng Phá Thạch rồi dừng lại.
Phùng Phá Thạch thoáng nhìn gÆ°Æ¡ng mặt của Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng hung hăng, quá»· quyệt không nhÆ° bá»™ mặt hiá»n từ lúc chàng vừa gặp.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng đổi giá»ng đổi cả ngôn từ :
- Tiểu quỷ, pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục ngươi cất giấu ở đâu?
Phùng Phá Thạch nhìn Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng bằng cặp mắt khinh khỉnh không đáp lá»i.
Bang chủ Lâm Kiến Chương trợn cặp mắt dữ tợn quát :
- Bản tòa há»i ngÆ°Æ¡i có nghe chÆ°a? NgÆ°Æ¡i cất giấu pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục ở đâu hãy khai mau, bằng Æ°Æ¡ng ngạnh ta sẽ dùng cá»±c hình phân thân tán cốt cho ngÆ°Æ¡i nếm lấy mùi Ä‘au khổ.
Bấy giá» Phùng Phá Thạch đã hiểu rõ Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng là con ngÆ°á»i rất thâm Ä‘á»™c. Lão nói là lão sẽ hành Ä‘á»™ng. Chàng nghÄ© thầm :
- Ta hãy tìm lá»i khôn khéo, duy trì thá»i gian, không nên quá cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng vá»›i lão quá»· này, lão sẽ giết ta.
Chàng lửng lỠ:
- Pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục là món bảo vật di truyá»n của dòng há» Phùng nhiá»u Ä‘á»i. Ta không thể nào chỉ nÆ¡i cất giấu cho lão biết đâu, lão đừng hy vá»ng vô ích.
Ãnh mắt hung tợn của Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng chá»›p ngá»i tia hy vá»ng.
Lão dịu lại :
- Phùng Phá Thạch, ngÆ°Æ¡i nên nhá»› mạng con ngÆ°á»i lá»›n bằng trá»i. NgÆ°Æ¡i không nên vì tiếc rẻ bảo vật mà phải chết má»™t cách oan uổng Ä‘ang khi còn tuổi thanh xuân. Hãy khai Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cất giấu pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục ở đâu. Bản tòa cam kết sẽ không giết ngÆ°Æ¡i.
Lão khuyến dụ :
- Chẳng những bản tòa không giết ngươi, ta lại còn ban ân huệ cho ngươi được thành hôn cùng ái nữ Lâm Phùng Chân. Ngươi đã biết rồi, ái nữ của ta là một trang tuyệt thế mỹ nhân, không xứng với ngươi hay sao?
- “À, ra lão quá»· này dùng mỹ nhân kế phỉnh lừa ta khai ra nÆ¡i cất giấu pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục đã thất lạc từ lúc phụ thân ta thá» nạn. Cho dù ta có cất giấu bí kíp cÅ©ng không thể nào tiết lá»™ cho lão biết được. Ta cứ dùng những lá»i hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c đối đáp vá»›i lãoâ€.
Chàng lắc đầu :
- Ta đã nói rồi, bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục là bảo vật của tổ phụ. Ta không thể bán rẻ cái danh dự của dòng hỠPhùng được, lão rõ rồi chứ.
Bang chủ Lâm Kiến Chương trợn mắt :
- Má»™t lần nữa bản tòa há»i ngÆ°Æ¡i có chịu khai nÆ¡i cất giấu bí kíp hay không?
Phùng Phá Thạch đáp gá»n :
- Không!
Bang chủ Lâm Kiến Chương quát :
- Tra tấn tên tiểu quỷ cho bản tòa!
Tên đại hán đứng bên phải hô to :
- Tuân lệnh!
Gã rút ngá»n roi da bên lÆ°ng bÆ°á»›c tá»›i quất vào khắp cả thân mình Phùng Phá Thạch nhÆ° mÆ°a bấc.
Những làn roi quất vào nát thịt tan da, máu chảy ròng ròng cho tới khi Phùng Phá Thạch bất tỉnh, tên đại hán áo xanh mới chịu ngưng tay.
Chá» cho Phùng Phá Thạch tỉnh lại, Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng trợn mắt há»i :
- Tiểu quỷ, ngươi có chịu khai nơi cất giấu bí kíp hay chỠcực hình khác?
Äến đây, Phùng Phá Thạch không còn dằn nổi nữa, trừng hai con mắt Ä‘á» ngầu nhìn Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng chất chứa cả má»™t bầu trá»i thù hận.
Chàng gầm lên :
- Lão quỷ, ngươi hãy giết ta đi, bằng không nếu ta còn sống sẽ có ngày ta băm thây lão ra làm vạn đoạn.
Bang chủ Lâm Kiến Chương giận dữ quát :
- Rút gân tên tiểu quỷ cho bản tòa.
Tên đại hán áo xanh ứng thinh, giắt ngá»n roi da vào lÆ°ng, vÆ°Æ¡n năm ngá»n trảo sắc bén cấu vào năm nÆ¡i yếu huyệt của Phùng Phá Thạch.
Phùng Phá Thạch cắn chặt hai hàm răng chịu đựng cơn đau xé ruột xé gan, thân mình căng cứng, mồ hôi tháo ướt đẫm mình, mắt hoa lên nhưng không rên một tiếng nào.
Phút giây chàng bất tỉnh.
Äến khi chàng mở mắt ra, Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng quắc mắt :
- Ngươi chịu khai chưa, pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục ngươi cất ở đâu?
Phùng Phá Thạch buông hơi thở hồng hộc nhìn Bang chủ Lâm Kiến Chương bằng cặp mắt tóe lửa căm thù, không đáp.
Bang chủ Lâm Kiến Chương liệu không thể dùng cực hình nào khiến cho Phùng Phá Thạch khai nơi cất giấu pho bí kíp, lão hừ lạnh một tiếng :
- Tiểu quỷ, bản tòa hẹn cho ngươi trong ba ngày phải cung khai nơi cất giấu pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Bằng ương ngạnh, ngươi sẽ bị hành hình.
Dứt câu, Bang chủ Lâm Kiến Chương quay mình trở ra ngoài ngục thất.
Hai tên đại hán áo xanh theo sau lão.
Kịt... kịt...
Loạt tiếng sắt đinh tai, cánh cửa ngục thất từ từ đóng chặt lại.
Tài sản của Memory

  #30  
Old 21-05-2008, 01:36 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
Chương 30. Hành quyết

Kịt kịt kịt...
Một loạt tiếng sắt ngân dài, sau đó cánh cửa ngục thất mở ra.
Bang chủ Lâm Kiến Chương và hai tên đao thủ thân hình vạm vỡ vận y phục đen bước vào ngục thất.
Bang chủ Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng Ä‘i trÆ°á»›c. Hai tên Ä‘ao thủ theo phía sau. Má»™t tên cầm cây Ä‘ao to chá»›p ngá»i ánh sáng lạnh căm ngÆ°á»i.
Dừng lại trước mặt Phùng Phá Thạch, Bang chủ Lâm Kiến Chương nhìn chàng bằng ánh mắt như thương hại.
Lão nói :
- Phùng Phá Thạch. Äã ba ngày rồi, nay là ngày cuối cùng, bản tòa há»i ngÆ°Æ¡i có chịu cung khai nÆ¡i cất giấu pho bí kíp Cá»­u Trùng Thiên Tôn bảo lục hay chá» ta ra lệnh Ä‘ao phủ hành quyết ngÆ°Æ¡i.
Phùng Phá Thạch căm hận :
- Không bao giá». Lão quá»· đừng cuồng vá»ng vô ích. Ta không khai vá»›i ngÆ°Æ¡i đâu.
Bang chủ Lâm Kiến Chương hừ lạnh :
- Phùng Phá Thạch, ngÆ°Æ¡i nên nhá»› đây là cÆ¡ há»™i cuối cùng trong cuá»™c Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i, đừng trách do thiên mệnh. NgÆ°Æ¡i chá»› nên ngu xuẩn nhận lấy cái chết thảm khốc. Hãy khai Ä‘i, ngÆ°Æ¡i khai thật bản tòa sẽ giữ đúng theo lá»i cam kết, chẳng những tha mạng sống của ngÆ°Æ¡i lại còn cá»­ hành hôn lá»… cho ngÆ°Æ¡i và ái nữ Lâm Phùng Chân.
Phùng Phá Thạch hét :
- Lão quỷ đừng gian xảo quỷ quyệt phỉnh lừa ta. Lão hãy hành quyết ta đi, bằng nếu thả ta ra, ta sẽ ăn gan uống máu lão.
Bang chủ Lâm Kiến Chương giận dữ quát lên :
- Các ngươi đem tên tiểu quỷ ra ngoài mộ địa hành quyết, hãy mỗ lấy tim gan gã cho bản tòa.
Hai tên đao phủ thủ hô to :
- Tuân lệnh!
Bang chủ Lâm Kiến Chương quắc mắt nhìn Phùng Phá Thạch :
- Äó chỉ tại nÆ¡i ngÆ°Æ¡i ngu xuẩn, đừng trách bản tòa sao Ä‘á»™c ác vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Nói dứt, Bang chủ Lâm Kiến Chương bước ra ngoài ngục thất.
Một tên đại hán áo đen rút sợi dây thừng ra trói gô Phùng Phá Thạch lại dù chàng vẫn còn bất động.
Hắn xốc Phùng Phá Thạch lên vai, tiếng ra ngoài cánh cửa ngục thất.
Tên đại hán kia cầm đoản đao theo phía sau hộ tống, đưa Phùng Phá Thạch ra một địa.
Äêm đã vá» khuya, vầng trắng chui vào đám mây Ä‘en kịt, chỉ còn má»™t vài vì sao le lói, ánh sáng lá» má» nhÆ° soi bóng má»™t linh hồn sắp sá»­a ra Ä‘i.
Phùng Phá Thạch than thầm :
- Mạng ta đã há»ng thật rồi sao?
Tất cả Ä‘á»u ảo diệu trong đầu óc chàng trong giá» phút cuối cùng này.
Ba mối huyết thù vĩnh viễn không trả được. Ba mối tình đành hẹn kiếp lai sinh.
Hai tên Ä‘ao thủ Ä‘Æ°a Phùng Phá Thạch tá»›i má»™t khoảng đất rá»™ng đầy cá» má»c.
Äây là má»™t bãi tha ma có hàng trăm ngôi má»™ nhấp nhô âm thầm, lạnh lẽo.
Phùng Phá Thạch hiểu ngay hàng trăm ngôi mộ kia là những tên tử tội, lão Bang chủ Lâm Kiến Chương cho hành quyết chôn cất trên mộ địa này.
Trong chốc lát nữa đây, trên bãi tha ma đầy cá» sẽ má»c lên má»™t ngôi má»™ má»›i, đó là ngôi má»™ của chàng.
Má»™t cÆ¡n gió lạnh thốc qua, Phùng Phá Thạch rùng mình mấy cái, tưởng chừng đó là ngá»n gió từ địa ngục thổi vá» tiá»…n chân chàng trÆ°á»›c lúc ra Ä‘i.
Tên đao thủ dựng đứng Phùng Phá Thạch ngay cây cột trụ, cho tên kia trói chặt chàng vào đó.
Bá»n chúng sẽ hành quyết chàng tại cây cá»™t trụ.
Gần đó đã đào sẵn má»™t cái huyệt sâu, lát sau chàng sẽ nằm xuống đấy cho bá»n chúng lấp đất lên.
Trói Phùng Phá Thạch xong, hai tên đao thủ ngồi sát nhau trên bãi cỠchỠgiỠhành quyết.
Gió lạnh từng cÆ¡n khuya Ä‘á»™ng lá cành xào xạc. Tiếng chim qui rúc từng cÆ¡n càng tăng thêm bầu không khí hãi hùng ghê rợn trên pháp trÆ°á»ng.
Chợt nghe một tên đao thủ nói :
- Hầu đại ca, lúc chiá»u Bang chủ có dặn dò chúng ta khi má»— bụng tên tiểu quá»· Phùng Phá Thạch lấy tim gan đứng để vỡ mật, ăn không ngon. Chúng ta hãy hết sức cẩn thận kẻo bị Bang chủ quở phạt nặng ná».
Tên Ä‘ao phủ thủ há» Hầu cất giá»ng oang oang :
- Châu đệ hãy an tâm vá» chuyện đó. Äây là cái nghá» của huynh. Nhị đệ má»›i được chá»n vào ban hành quyết nên chÆ°a rõ cái tài mổ bụng của huynh. Chốc lát đây, nhị đệ hãy chú tâm xem huynh khai Ä‘ao lấy đó làm kinh nghiệm, sau này nhị đệ cứ theo cách thức đó mà làm, chẳng bao lâu nhị đệ sẽ trở thành má»™t tay Ä‘ao thủ lành nghá».
Tên anh hùng há» Châu há»i :
- Hầu đại ca, từ trước đến nay đại ca đã khai đao mổ bụng bao nhiêu tên tử tội rồi?
Nhẩm tính một lúc, tên đao phủ hỠHầu khoe :
- Huynh làm cái nghỠđao phủ này tính đến nay đã gần ba năm, trước sau huynh đã khai đao mổ bụng một trăm hai mươi bốn tên tử tội, không có tên nào bị vỡ mật cả. Vì vậy nghỠnghiệp của huynh đã đạt tới cõi thượng thừa, chẳng có một ai bì kịp.
Tên Ä‘ao phủ há» Châu lại há»i :
- Từ trước đến nay Hầu đại ca có ăn tim gan mấy tên tử tội lần nào chưa?
Tên đao phủ hỠHầu lắc đầu :
- Huynh chÆ°a ăn má»™t lần nào, nhÆ°ng huynh nghe nói ăn tim gan ngÆ°á»i rất ngon và rất bổ khá»e.
Phùng Phá Thạch nghe tên Ä‘ao phủ há» Hầu nói ăn tim gan ngÆ°á»i đã ngon mà lại bổ khá»e ắt phải rùng mình lên.
Chàng không thể nào ngá» nổi ngÆ°á»i giết ngÆ°á»i lại còn ăn tim gan cho ngon và cho bổ khá»e nhÆ° vậy.
Quả thật là man rợ và tàn ác.
Bang chủ Lâm Kiến Chương là một tên ma đầu man rợ, tàn ác.
Tên đao phủ hỠChâu tiếp :
- Hầu đại ca, Bang chủ bảo bá»n ta mổ bụng tên tiểu quá»· này lấy tim, gan cho Bang chủ ăn phải không?
- Không phải, Bang chủ lấy tim gan Ä‘em ná»™p cho lão Giáo chủ Xích Phát Äại Ma Tôn ăn. Huynh nghe nói hình nhÆ° lão ăn tim gan để luyện má»™t lối thần công vô địch gì đó.
Tên đao phủ hỠChâu lại thốt :
- A! Ä‚n tim gan ngÆ°á»i mà cÅ©ng luyện được thần công nữa sao Hầu đại ca?
- Huynh chỉ nghe nói vậy, sự thực thế nào huynh không được hiểu rõ.
- Hầu đại ca, chừng nào Bang chủ ra lệnh cho bỗng chúng ta hành quyết tên tiểu quỷ này?
- Chá» tá»›i giá» linh Bang chủ sẽ ra lệnh cho bá»n chúng ta khai Ä‘ao.
- GiỠlinh là giỠnào?
- GiỠbán dạ là giỠlinh, vào lúc giữa khuya Bang chủ sẽ ra lệnh hành quyết.
- Tại sao phải chỠtới giỠlinh Bang chủ mới ra lệnh cho chúng ta hành quyết.
- Vì vào giá» linh là giỠâm dÆ°Æ¡ng giao thái, kệt tụ lại tinh hoa của con ngÆ°á»i. NgÆ°á»i ăn tim gan chẳng những bổ khá»e lại gia tăng thêm ná»™i lá»±c luyện võ công.
Tên đao phủ hỠChâu gật gù :
- À, thì ra là như vậy. từ trước đến nay đệ chưa nghe nói chuyện này một lần nào.
Nói chuyện tới đây hai tên đao phủ im đi, ngồi chỠtới giỠhành quyết.
Tài sản của Memory

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèñêè, ëèòåðàòóðà, ïåðååçä, ìîñêâå, ìîñýíåðãîñáûò, trang bi


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™