Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Lục Dương Quyết có độ phù hợp với mình đã biến thành hoàn toàn?
Dương Thạc nhìn quyển sách nhỏ Lục Dương Quyết trong tay, hơi kinh ngạc.
Vốn độ phù hợp giữa Lục Dương Quyết và Dương Thạc chỉ có mười phần, mặc dù coi như là hoàn mỹ phù hợp nhưng so với Huyền Ưng Kình độ phù hợp hoàn toàn thì kém hơn nhiều. Độ phù hợp kém hai phần, hiệu quả tu luyện Lục Dương Quyết cũng giảm xuống gần tám phần!
Đối với điều này thì Dương Thạc hơi bất mãn.
Nhưng Lục Dương Quyết đã là công pháp có độ phù hợp cao nhất mà Dương Thạc có thể tìm được, hắn không thể không tu luyện.
Vốn Dương Thạc xem Lục Dương Quyết là một bộ công pháp tu luyện tạm, định tìm công pháp khác nữa. Nếu tìm được công pháp có độ phù hợp cao hơn thì Dương Thạc lập tức thay đổi Lục Dương Quyết ngay.
Nhưng Dương Thạc không ngờ rằng tu luyện bộ Lục Dương Quyết, người tu luyện ra lục dương chân khí xong lại hoàn mỹ dung hợp cùng Huyền Ưng Kình, tương đương với tăng một chút đặc tính chí dương cho Huyền Ưng chân khí. Hai loại chân khí hoàn mỹ dung hợp, độ phù hợp giữa Lục Dương Quyết và Dương Thạc lập tức tăng lên, ngang ngửa với Huyền Ưng Kình.
- Đây là ưu điểm của độ phù hợp cao sao?
Dương Thạc cảm nhận lục dường, Huyền Ưng chân khí mênh mông trong người, hắn không thể kiềm nén sự hưng phấn.
Độ phù hợp đủ cao, có hai chân khí thì dung hợp càng trở nên vô cùng đơn giản.
Sau khi dung hợp, mặc dù "Lục dương thực khí" và độ phù hợp với Dương Thạc không tính cao cũng sẽ dựa vào Huyền Ưng chân khí cuối cùng giống như Huyền Ưng chân khí đạt tới độ phù hợp hoàn toàn khủng bố.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tu luyện bộ Lục Dương Quyết này chẳng những không làm tốc độ tu luyện chậm lại mà còn tăng mấy phần.
Mỗi một bộ công pháp đều có cách tu luyện riêng.
Tựa như Huyền Ưng Kình lấy Ưng Phục Thức tích súc chân khí, lấy Ưng Kích Thức đả thông huyệt khiếu. Lục Dương Quyết thì hấp thu thiên địa chí dương chi khí, dung nhập kinh mạch, hóa thành lục dương chân khí. Cùng lúc đó, dương chi khí tôi luyện huyệt khiếu.
Bây giờ Dương Thạc dung hợp hai loại chân khí không những làm cho Lục Dương Quyết, Huyền Ưng Kình đạt tới độ phù hợp hoàn toàn, quan trọng nhất là hắn có thể cùng lúc được hai bộ công pháp phụ trợ tu luyện, vừa có thể tu luyện Ưng Phục Thức Ưng Kích Thức, cũng có thể hấp thu thiên địa chí dương chi khí, tốc độ tu luyện nhanh hơn đơn thuần tu luyện Huyền Ưng Kình gấp mấy lần.
Ngoài ra Dương Thạc phát hiện một ích lợi khi dung hợp Lục Dương Quyết.
Lục Dương Quyết này tôi luyện huyệt khiếu đều là đặc tính dương.
Huyệt khiếu trong người có chia ra hai đặc tính âm dương, như là Dương Thạc đả thông mười sáu huyệt khiếu có tám chỗ là huyệt khiếu đặc tính dương, tám chỗ là huyệt khiếu đặc tính âm.
Công pháp bình thường đều là âm dương cùng nhau, hai loại huyệt khiếu đặc tính cùng tu luyện, đả thông.
Lục Dương Quyết thì xem nhẹ huyệt khiếu đặc tính âm trong người, bộ công pháp này chỉ đả thông huyệt khiếu đặc tính dương.
Người ta đi vào đỉnh tôi thể đả thông ba mươi sáu huyệt khiếu, trong đó có mười tám chỗ là huyệt khiếu đặc tính âm, mười tám huyệt khiếu đặc tính dương. Tu luyện Lục Dương Quyết, đi vào đỉnh tôi thể thì trực tiếp đả thông ba mươi sáu huyệt khiếu đặc tính dương, mặc kệ huyệt khiếu đặc tính âm.
- Nếu như ta tu luyện Lục Dương Quyết cũng sẽ phải cùng đả thông ba mươi sáu huyệt khiếu đặc tính dương.
- Nhưng lúc trước ta tu luyện Huyền Ưng Kình đã đả thông mười sáu huyệt khiếu, trong đó có tám huyệt khiếu đặc tính âm. Đợi khi ta tu luyện Lục Dương Quyết, đi vào đỉnh tôi thể rồi thì đả thông ba mươi sáu huyệt khiếu đặc tính dương cộng với tám huyệt khiếu đặc tính âm trước đó, khi ấy ta đả thông tổng cộng bốn mươi bốn huyệt khiếu, vượt xa cao thủ đỉnh tôi thể bình thường.
Nghĩ tới đây Dương Thạc hút ngụm khí lạnh.
Vốn Dương Thạc lợi dụng mười sáu huyệt khiếu cộng minh, khi đi vào tôi thể cao giai thì hắn đả thông mười hai huyệt khiếu, so với cao thủ cùng giai bình thường đả thông thêm bốn huyệt khiếu.
Bây giờ Dương Thạc tu luyện Lục Dương Quyết, đợi khi đi vào huyệt khiếu thì sẽ đả thông thêm tám chỗ huyệt khiếu hơn cao thủ cùng giai.
Khi Dương Thạc đối mặt cường giả cùng đẳng thì có ưu thế lớn hơn.
Ưu thế huyệt khiếu, thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, khí kình xoắn ốc. Có nhiều tầng tăng phục, dù ngay mặt đấu với cường giả hơn Dương Thạc một giai thì hắn cũng không sợ.
- Phù, thật đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu ...
Dương Thạc thở ra một hơi, ổn định tâm tình.
Dương Thạc vốn tưởng Lục Dương Quyết không được trọng dụng, phải vất vả tìm công pháp có độ phù hợp cao khác nhưng không ngờ sau khi dung hợp đã đúng chỗ, ít nhất trước khi luyện khí cao giai thì không cần tìm công pháp khác để tu luyện.
- Lần này mục đích trở về Trấn Quốc Công phủ đã đạt thành.
- Có ở lại đây cũng không thú vị, có thể bị lộ thực lực và gặp rắc rối không cần thiết. Thôi, giờ rời khỏi Trấn Quốc Công phủ đi tới hậu sơn, tìm nơi tiềm tu.
Dương Thạc thầm nghĩ, quyết định rời khỏi Trấn Quốc Công phủ ngay.
... .. ... .. ... ...
Trấn Quốc Công phủ, Ninh Lan Uyển.
Lúc hoàng hôn, phu nhân Trấn Quốc Công mới dùng bữa tối xong, đang uống trà.
Phu nhân Trấn Quốc Công vốn có họ Trịnh, là hào môn quan lại Đại Chu triều. Trình phu nhân năm nay khoảng năm mươi, nhưng thoạt nhìn chỉ hơn ba mươi tuổi, ung dung hoa quý, khí độ bất phàm, dù là quý phi, công chúa trong hoàng cung Đại Chu triều nếu bàn về khí độ cũng chưa chắc sánh bằng Trình phu nhân.
Tám thị nữ cỡ mười lăm, sáu tuổi cúi đầu ngoan ngoãn hầu hạ bên người Trình phu nhân.
Trình phu nhân nhấphớp trà, buông chén trà xuống, thản nhiên hỏi một nữ nhân áo đỏ:
- Hồng Phi, chuyện sắp xếp thị nữ cho Dương Thạc làm sao rồi? Dương Thạc có chọn được ai chưa?
Nữ nhân áo đỏ ngập ngừng nói:
- Bẩm báo phu nhân, Dương Thạc, Dương Thạc nói là gần đây hắn phải tiềm tâm tu luyện, không cần thị nữ hầu hạ. Hơn nữa ...
Nữ nhân liếc Trình phu nhân một cái, tiếp tục bảo:
- Dương Thạc thiếu gia có nói là ghi nhớ ân đức của phu nhân.
Hồng Phi vừa nói xong thì nghe một tiếng giòn vang, nắp trà trong tay Trình phu nhân rớt xuống đất thành mảnh nhỏ.
Hồng Phi và mấy thị nữ khác run lên, không dmas nói chuyện.
Biểu tình Trình phu nhân bình tĩnh, không lộ ra tình cảm.
Qua một lúc sau, Trình phu nhân thản nhiên nói:
- Hồng Phi, hình như Lý Trung mang thợ săn trong gia tộc vào núi đã hơn mười ngày?
- Hơn mười ngày còn chưa trở về, không lẽ đã xảy ra chuyện gì? Gần đây thủ lĩnh thợ săn Dương Liệt bế quan chắc cũng sắp xuất quan, chờ sau khi hắn xuất quan nếu Lý Trung còn chưa trở về thì kêu hắn đi Yến sơn một chuyến, tìm ra Lý Trung. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Thời gian trôi nhanh, lại qua mười ngày, đám người Lý Trung vẫn không về phủ.
Vốn thợ săn của Trấn Quốc Công phủ vào núi nhiều nhất là chỉ ở trong Yến sơn mười ngày mà lần này hơn hai mươi ngày không trở về, hạ nhân trong Trấn Quốc Công phủ đều suy đoán có phải là đám người Lý Trung tại Yến sơn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Mười ngày trước Dương Thạc đả thương ngận tử của Lý Trung có về phủ một chuyến rồi rất nhanh rời khỏi Trấn Quốc Công phủ.
Gần như không ai liên hệ chuyện đám người Lý Trung mất tích ở Yến sơn và Dương Thạc cùng một chỗ, dù sao thực lực của Lý Trung đã đạt tới đỉnh tôi thể đẳng cấp, năm tên thợ săn kia đều là tôi thể cao giai, dù là hai con ngao khuyển cũng có Trấn Quốc Công pháp tôi thể trung giai. Lúc trước Dương Thạc chỉ là tôi thể sơ giai, bị thương quản gia trướng phòng Lý Nghĩa rồi mới đi vào tôi thể trung giai. Dương Thạc muốn khiến đám người Lý Trung ở lại Yến sơn hết thì gần như là chuyện không thể.
Trong mười ngày này Trấn Quốc Công phủ không phái cao thủ vào Yến sơn tìm Lý Trung.
Chính lúc này, thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, Dương Liệt xuất quan.
Lúc trước Dương Liệt đã là đỉnh tôi thể, lần này bế quan chính là vì trùng kích luyện khí đẳng cấp, hiện tại xuất quan, rõ ràng Dương Liệt đã vào đến luyện khí sơ giai ...
Trấn Quốc Công phủ, trong một tiểu viện hẻo lánh.
Tòa tiểu viện này là của Dương Liệt, gã là thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, ở trong phủ ít nhiều cũng có chút địa vị, có tiểu viện của mình, đãi ngộ so với thứ tử Dương gia như Dương Thạc không kém là bao.
Giờ phút này, trong căn phòng của Dương Liệt.
Trên giường lớn, một nam nhân trung niên khoảng ba mươi tuổi nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi trên giường, đúng là Dương Liệt.
Vóc dáng của Dương Liệt không tính cao lớn nhưng xem như vạm vỡ, cánh tay trần nổi cơ bắp cục cục, làn da như đồng cổ, cho người cảm giác siêu mạnh. Ngoài ra bên mặt trái của Dương Liệt có một vết sẹo dài làm gã có vẻ nanh tranh, tà dị.
Hộc ... Hộc ... Hộc ... Hộc ...
Dương Liệt ngồi trên giường, hít thở đều đều, ngực bụng thong thả phập phồng.
Mỗi lần Dương Thạc thở ra thì lỗ chân lông toàn thân sẽ giãn nở, mỗi khi hút vào thì lỗ chân lông khép lại. Cứ thế hít vào thở ra, lỗ chân lông cả người Dương Liệt cũng hô hấp.
- Vẫn không được, lần này bế quan gần một tháng dù ta may mắn đột phá đến luyện khí đẳng cấp, nhưng cảnh giới không củng cố, muốn lỗ chân lông toàn thân khép mở tự nhiên thì kém rất xa, cứ tiếp tục như vậy thì ta cần ít nhất một tháng nữa mới củng cố cảnh giới luyện khí sơ giai.
Đi vào luyện khí đẳng cấp, đả thông toàn thân bảy mươi hai huyệt khiếu là lỗ chân lông sẽ tự nhiên khép mở, hấp thu thiên địa chi khí.
Nhưng Dương Liệt vừa mới đi vào luyện khí đẳng cấp, cảnh giới chưa được củng cố.
Mặc dù lỗ chân long toàn thân có thể khép mở nhưng phải theo lần hít thở, có tiết tấu, muốn tùy ý mở lỗ chân lông hoặc khép lại thì còn kém xa.
Nói đúng ra thì Dương Liệt còn chưa thể được gọi là luyện khí đẳng cấp, chẳng qua là "Nửa bước luyện khí đẳng cấp".
- Tiếc rằng thân phận của ta ti tiện, không chiếm được linh đan diệu dượng trong khố phòng gia tộc. Đệ tử Dương gia chỉ cần đột phá đến luyện khí đẳng cấp liền có đan dược cung ứng. ăn vào đan dược, trong ba ngày ngắn ngủi là có thể củng cố cảnh giới, hơn nữa không có chút tác dụng phụ. Dương Liệt ta khổ tu gần hai mươi năm mới đi vào luyện khí đẳng cấp, không có đan dược thì cần một tháng mới củng cố cảnh giới được. Quả nhiên, người và người là không thể so sánh.
Đệ tử Trấn Quốc Công phủ, dù là thứ tử của Dương gia nếu đi vào luyện khí đẳng cấp cũng sẽ được gia tộc cung cấp đan dược trợ giúp củng cố cảnh giới.
Điều này khiến Dương Liệt rất ghen tỵ.
Nhưng Dương Liệt chỉ là thủ lĩnh thợ săn, cùng lắm coi như là một gia nô cao cấp, có như thế nào cũng không thể sánh ngang với đệ tử Dương gia.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khi Dương Liệt suy nghĩ chuyện này thì ngoài cửa phòng có tiếng gõ cửa.
Két một tiếng, cửa phòng từ từ bị đẩy ra, một nữ nhân áo đỏ xuất hiện ở cửa phòng Dương Liệt. Đó là thiếp thân thị nữ của Trình phu nhân Trấn Quốc Công phủ, Hồng Phi.
Hồng Phi từng bước đi vào phòng Dương Liệt, nhìn gã, mặt không biểu tình nói:
- Dương Thạc, ngươi rốt cuộc đột phá đến luyện khí đẳng cấp.
- A? Dương Liệt mới xuất quan một canh giờ trước, tin tức ta đột phá vừa lan ra thì Hồng Phi cô nương lập tức tìm lại đây, không lẽ là Hồng Phi cô nương có ý với ta, muốn cùng ta kết duyên sao?
Thấy Hồng Phi vào phòng mình, mặt Dương Liệt lộ nụ cười dâm tà.
Hồng Phi nhíu mày nói:
- Dương Liệt, là phu nhân bảo ta tìm ngươi. Gần một tháng trước, lão bộc Lý Trung của Trấn Quốc Công phủ ta mang theo đội thợ săn vào trong núi đi săn, mãi đến bây giờ không thấy trở về. Phu nhân nói chờ ngươi đột phá thì tự mình vào núi tìm đám người Lý Trung. Nếu như họ còn sống thì lập tức mang về, nếu đã chết phải điều tra rõ nguyên nhân, cố gắng mau chóng trở về bẩm báo.
"Là con chó già Lý Trung?"
Nghe Hồng Phi nói, Dương Liệt nhướng mày.
"Lần trước ta ở Xuân Ý Lâu trong kinh sư coi trọng đứa bé mười ba tuổi, con chó già đó tranh đoạt với ta, làm hại ta mất thêm năm mươi lượng bạc mới giành đứa bé đó vào tay. Tội nghiệp con bé đó bị chó già Lý Trung hù dọa, ta mua về chơi hơn mười ngày đã mất mạng. Chó già Lý Trung vào núi còn cần ta đi nhặt xác giùm sao?"
- Hồng Phi cô nương, ta vừa mới đột phá, cảnh giới không ổn, chỉ sợ không làm được chuyện phu nhân dặn, nếu gặp chuyện thì ...
Dương Liệt không muốn vào núi tìm kiếm Lý Trung.
Hồng Phi nhíu mày nói:
- Phu nhân biết ngươi vừa đột phá, cần củng cố cảnh giới, cho nên cố ý kêu ta lấy một quả thông khí đan cho ngươi, dùng thông khí đan là cảnh giới của ngươi có thể củng cố rồi.
Hồng Phi vừa nói vừa đưa một bình sứ nhỏ cho Dương Liệt.
- Thông khí đan?
Mắt Dương Liệt sáng lên, lập tức nhận lấy bình sứ nhỏ, mở nắp ra.
- Quả nhiên là thông khí đan, cho dù là đệ tử Dương gia thì chỉ khi đột phá đến luyện khí đẳng cấp thì mới được đến một quả thông khí đan củng cố cảnh giới.
- Phu nhân sai bảo, Dương Liệt không dám không nghe theo, bây giờ Dương Liệt vào núi tìm tung tích của Lý Trung, cùng lắm là năm ngày sẽ mang Lý Trung trở về. Viên thông khí đan này đợi ta làm xong chuyện cho phu nhân rồi mới dùng cũng.
Dương Liệt cất bình sứ, nhảy xuống giường.
Dương Liệt chạy ra khỏi gian phòng, hú một tiếng, sau đó có tiếng chó sủa, một ngao khuyển to cỡ nghé con, toàn thân màu lửa đỏ,cực kỳ to lớn xuất hiện trong tiểu viện của gã.
Ngao khuyển này tên là "Đạp Hỏa Ngao", có thực lực tôi thể cao giai, có thể liều đấu với sư hổ, có thể nói là vương giả trong ngao khuyển.
- Đi!
Dương Liệt ra lệnh cho Đạp Hỏa Ngao Khuyển một tiếng, một người một chó đi ra khỏi tiểu viện.
... . ... ... . ... ..
Hậu sơn Trấn Quốc Công phủ, Dương Thạc khoanh chân ngồi trên đỉnh sườn núi, nhắm mắt tu luyện.
Dương Thạc vừa tu luyện vừa thầm nghĩ:
- Tu luyện mấy chục ngày, ta cách đỉnh tôi thể còn một khoảng dài nhưng đã dùng hết mãng xà màu xanh.
Lúc trước ăn một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ móng tay có thể cho Dương Thạc tu luyện năm ngày.
Không ngờ sau khi đột phá đến tôi thể cao giai , tu luyện dung hợp Lục Dương Quyết, Huyền Ưng Kình thì tiêu hao Huyết Tinh Thạch Nhũ tăng gấp mấy lần. Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ nửa nắm tay chỉ được hơn mười ngày là đã hết.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Hiện tại Dương Thạc cùng lúc tu luyện Lục Dương Quyết và Huyền Ưng Kình.
Tu luyện Lục Dương Quyết chủ yếu nhất là thu chí dương khí trong thiên địa cho mình dùng, bây giờ Dương Thạc còn chưa đạt tới luyện khí đẳng cấp, toàn thân lỗ chân lông không thể tự do khép mở, không cách nào câu thông thiên chi khí, nhưng hắn có thể hấp thu chí dương khí trong thiên địa.
Cách đơn giản nhất là tu luyện dưới mặt trời.
Dương Thạc cảm giác được khi tu luyện dưới ánh mặt trời thì tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp hai lần.
Ngoài ra khi Dương Thạc tu luyện Lục Dương Quyết thì cũng không quên tu luyện Huyền Ưng Kình, khoanh chân ngồi dưới mặt trời, hắn vẫn cảm ngộ được thần vận Huyền Ưng, lấy Ưng Phục Thức tu luyện.
Hai loại cách cùng tu luyện, tốc độ của Dương Thạc cực nhanh.
Nhưng tốc độ tu luyện nhanh cũng tiêu hao Huyết Tinh Thạch Nhũ không chậm, trong mười ngày ngắn ngủi Dương Thạc gần như tiêu hao hết Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ nửa nắm đấm. Cứ tiếp tục tu luyện, không có Huyết Tinh Thạch Nhũ phụ trợ thì tốc độ sẽ giảm, Dương Thạc không muốn thấy tình huống đó.
- Xem ra phải nghĩ cách lại lấy một ít Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Mặc dù có mãng xà màu xanh kỳ dị canh giữ, Dương Thạc không có khả năng dọn sạch hết Huyết Tinh Thạch Nhũ trong hang lớn. Nhưng nếu cẩn thận một ít, lén vào trong hang trộm chút Huyết Tinh Thạch Nhũ thì không phải không thể.
Lần trước Dương Thạc và Huyền Ưng đã lấy một khối nhỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ rồi, đương nhiên đó là vì mãng xà màu xanh kỳ dị chưa chuẩn bị nên họ mới thành công. Bây giờ mãng xà màu xanh kỳ dị cực kỳ cảnh giác, muốn lại trộm đi Huyết Tinh Thạch Nhũ sợ rằng không dễ như vậy.
Nhưng không có chuyện gì là tuyệt đối, mãng xà màu xanh kỳ dị mặc dù sẽ càng thêm cảnh giác, nhưng thực lực của Dương Thạc, Huyền Ưng cũng tăng mạnh hơn. Thực lực của một người một ưng đều tăng lên một bậc, dù không thể ngay mặt chống lại mãng xà màu xanh nhưng tiến vào hang, cầm Huyết Tinh Thạch Nhũ xong bỏ chạy ngay thì chưa chắc mãng xà màu xanh có thể làm gì được Dương Thạc, Huyền Ưng.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Chờ khi giải quyết chuyện bên Trấn Quốc Công phủ xong lập tức tới gần hang tìm Huyền Ưng, liên hợp với nó rồi lại đi ăn cắp Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Bây giờ Dương Thạc chưa thể rời khỏi Trấn Quốc Công phủ quá xa, ở bên này hắn có chuyện càng quan trọng hơn.
- Lý Trung ra phủ gần một tháng không trở về, chắc đã sớm làm ai đó trong phu nghi ngờ, nhưng không biết tại sao không phái ra cao thủ điều tra.
Trấn Quốc Công phủ có vô số cao thủ, trong đó có không ít người sở trường truy tìm tung tích. Nếu đám người đó ra phủ tìm Lý Trung thì nói không chừng sẽ lần tìm tới gốc rễ, tìm được vách núi nơi Lý Trung vùi thân.
Dương Thạc không e ngại đám người đó.
Cho dù họ tìm được vách núi nơi Lý Trung táng thân, thấy xác của lão cũng không sao, dù gì không ai chứng minh được Lý Trung do Dương Thạc giết.
Dương Thạc lo là một số chim muông mà đám người nuôi.
Những người giỏi truy tìm tung tích thường dựa vào chim muông họ nuôi, chúng có cái mũi cực kỳ nhạy, có thể ngửi thấy các loại mùi, bao gồm ... Mùi máu.
Đến vách núi kia, lỡ như chim muông nào ngửi được mùi huyết khí của Huyết Tinh Thạch Nhũ, lần theo đó tìm ra cái hang có Huyết Tinh Thạch Nhũ, một khi lộ ra cái hang thì Trình phu nhân sẽ lập tức phái cao thủ đi giết mãng xà màu xanh, lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Khi đó Dương Thạc chỉ là thứ tử ti tiện, muốn sử dụng Huyết Tinh Thạch Nhũ gần như là không thể.
Bởi vậy Dương Thạc phải từng giây từng phút quan sát tình hình trong Trấn Quốc Công phủ.
Nếu đám người ra Trấn Quốc Công phủ, tiến vào Yến sơn sẽ tìm tới, khiến bọn họ không thể tìm thấy cái hang.
- Lúc cần thiết sẽ ra tay giết đám người này.
Dương Thạc biết lúc này đành phụ người.
- Tiếc rằng trong Trấn Quốc Công phủ cho đến bây giờ vẫn không có ai tiến vào Yến sơn.
Dương Thạc đứng trên đỉnh đồi, xa xa nhìn hướng Trấn Quốc Công phủ.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Đang lúc Dương Thạc suy nghĩ thì phía xa nghe tiếng ưng kêu vang bên tai.
- Là Huyền Ưng?
Dương Thạc rất quen thuộc tiếng ưng kêu này, lập tức ngẩng đầu nhìn chân trời hướng bắc.
Phía xa có con ác điểu hình chim ưng xuất hiện ở chân trời phương bắc.
Dương Thạc hú dài khiến ác điểu hình chim ưng chú ý. Ác điểu xa xa thấy Dương Thạc, hưng phấn kêu lên:
- Gru gru gru gru gru!
Ác điểu lao nhanh hướng Dương Thạc.
Trong phút chốc ác điểu đã đáp xuống núi nhỏ nơi Dương Thạc đứng, đúng là hảo hữu của hắn, con Huyền Ưng kia.
Mười ngày không thấy, Dương Thạc phát hiện thân hình của Huyền Ưng lại tăng lớn một vòng, lông chim cũng càng thêm đen bóng, hơn nữa trong lông chim có nhúm lông màu đỏ rực. Nhúm lông chim hình thành hoa văn đỏ tươi trên người Huyền Ưng, trông nó có vẻ càng phấn chấn hơn.
Rất rõ ràng, trong mười ngày này thực lực của Huyền Ưng có tăng tiến.
- Gru gru gru gru gru!
Lần nữa trông thấy Dương Thạc, Huyền Ưng hưng phấn đập cánh kêu to. Huyền Ưng vừa kểu vừa vươn vuốt đưa một thân cây tới trước mặt hắn. Cây dài ba thước, mặt trên có bảy, tám trái cây màu đỏ nhỏ như long nhãn, trái cây tỏa mùi hương kỳ dị.
- Sao ngươi chạy tới đây? Trái cây này là lễ vật ngươi mang đến cho ta?
Dương Thạc và Huyền Ưng đã sớm có ăn ý, mặc dù nghe không hiểu Huyền Ưng nếu, nhưng Dương Thạc vẫn biết nó mang trái cây tới là đưa cho hắn.
Huyền Ưng gật đầu, kêu hai tiếng, đẩy trái cây tới trước mặt Dương Thạc.
Dương Thạc mỉm cười nói với Huyền Ưng:
- Đa tạ!
Huyền Ưng thật là nghĩa khí, chiếm được thứ tốt nghĩ đến người thứ nhất là Dương Thạc, hắn thấy cảm động. Lần này Huyền Ưng lại đây tìm Dương Thạc cũng là mạo hiểm rất lớn. May mắn Dương Thạc chặn Huyền Ưng tại đây, chứ nếu nó đến gần Trấn Quốc Công phủ, bị mấy cao thủ trong phủ phát hiện thì khó tránh khỏi vạn mệnh bị bắn giết.
- Huyền Ưng có năng lực bay, ở trong Yến sơn dễ dàng tìm được một ít thiên tài địa bảo, không biết trái cây đỏ này có điểm kỳ dị gì.
Dương Thạc nhìn trái cây đỏ trước mặt, lập tức hái một quả xuống bỏ vào miệng.
Trái cây vào miệng liền tan, biến thành chất lỏng chảy vào bụng Dương Thạc.
Sau đó Dương Thạc cảm thấy chất lỏng trái cây đỏ chảy qua trong người mình như là bị lửa cháy, đau đớn. Nhất là bụng như có lửa, khí nóng cháy bỏng lan tràn.
- Đây là ... Hỏa diễm quả? Linh quả kỳ dị ẩn chứa nhiều dương khí?
Dương Thạc cảm nhận khí nóng tràn ngập trong người, lập tức nhận ra trái cây đỏ là thứ gì.
- Dương khí thật hùng hồn!
Mắt Dương Thạc lóe tia hưng phấn, bản năng khoanh chân ngồi, vận chuyển Lục Dương Quyết hấp thu chí dương chi khí trong hỏa diễm quả.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Hỏa diễm quả không tính là thiên tài địa bảo mạnh mẽ gì.
Trái cây này dù ẩn chứa dương khí hùng hồn nhưng thật là hơi bá đạo, nếu thực lực dưới tôi thể cao giai nuốt vào hỏa diễm quả thì không cách nào chịu đựng dương khí cuồng bạo bên trong, cuối cùng sẽ bị đốt cháy kinh mạch trong người. Không chiếm được ích lợi gì, ngược lại tổn thương bản thân.
Chẳng sợ thực lực đạt tới tôi thể cao giai, ăn vào hỏa diễm quả cũng chưa chắc được tới ích lợi.
Đầu tiên là cường giả võ đạo tu luyện công pháp đặc tính âm căn bản không cách nào luyện hóa dương khí cuồng bạo bên trong.
Chỉ có giống như Dương Thạc tu luyện Lục Dương Quyết mới trên diện rộng hấp thu luyện hóa dương khí trong đó cho mình sử dụng.
Lúc trước Dương Thạc tu luyện Huyền Ưng Kình sự thật thì cũng là thiên hướng dương tính, bởi vậy sau khi chiêms được hỏa diễm quả thì Huyền Ưng mới đem tới cho Dương Thạc dùng.
Dương Thạc khoanh chân ngồi tu luyện, chớp mắt một khắc trôi qua.
Cảm giác nóng cháy trong người biến mất, Dương Thạc chợt mở mắt ra, thở ra một hơi.
- Dương khí thật cường đại, ta chỉ hút ba phần dương khí bên trong hỏa diễm quả, còn lại bảy phần tán đi mất. Cho dù chỉ hấp thu ba phần dương khí thì cũng tương đương với ba ngày ta khổ tu.
Lục Dương Quyết là một loại chí cương chí dương trong thấp giai công pháp, thoát thai từ Cử Dương Huyền Công, cho nên hiệu suất chuyển hóa dương khí của Lục Dương Quyết thậm chí vượt qua đa phần thấp giai công pháp, đủ để so sánh với cao giai công pháp.
Nhưng dù là vậy thì Dương Thạc vận chuyển Lục Dương Quyết chỉ mới hấp thu ba phần dương khí bên trong hỏa diễm quả.
Nếu như Dương Thạc không tu luyện Lục Dương Quyết mà chỉ có Huyền Ưng Kình, có thể hấp thu một phần dương khí bên trong hỏa diễm quả đã là rất khá.
- Ăn một viên hỏa diễm quả tương đương với ta khổ tu ba ngày, chỗ này có tám viên hỏa diễm quả, nếu ăn hết thì tương đương với thành quả khổ tu hai mươi bốn ngày.
Mặc dù hỏa diễm quả kém hơn Huyết Tinh Thạch Nhũ nhưng tích tiểu thành đại, hiệu quả rất rõ ràng.
Tám viên hỏa diễm quả tương đương với hai mươi bốn ngày khổ tu. Lúc trước Dương Thạc mất một tháng bước vào đến tôi thể cao giai, hiện tại tiến tới đỉnh tôi thể. Dương Thạc cảm thấy mình cần ít nhất năm tháng mới tiến vào đỉnh tôi thể, chẳng sợ có Huyết Tinh Thạch Nhũ phụ trợ cũng cần hai tháng rưỡi.
Có tám hỏa diễm quả tiết kiệm hai mươi bốn ngày khổ tu, không tới hai tháng là Dương Thạc có thể đi vào đỉnh tôi thể.
- Huyền Ưng, lần này đa tạ ngươi!
Dương Thạc vươn tay sờ đầu Huyền Ưng, nói cảm ơn.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng vỗ cánh, kêu lên, liếc ngao khuyển, lại nhìn sâu trong Yến sơn, hướng bắc, kêu rù rù.
Dương Thạc nhanh chóng hiểu ý Huyền Ưng:
- A? Ngươi nói là ngươi dùng hỏa diễm quả không có tác dụng lớn. Ngươi tiêu hao hết Huyết Tinh Thạch Nhũ rồi, kêu ta cùng ngươi trộm chút Huyết Tinh Thạch Nhũ nữa?
Thời gian mười ngày này không chỉ có Dương Thạc tiêu hao một nửa Huyết Tinh Thạch Nhũ của mình, Huyền Ưng cũng dùng hết sạch. Huyền Ưng không dám đi chọc mãng xà màu xanh đành tìm thiên tài địa bảo khác, tiếc rằng tìm nửa ngày chỉ có được một gốc cây hỏa diễm quả.
Huyền Ưng và Dương Thạc khác nhau, nó không tu luyện Lục Dương Quyết, dùng hỏa diễm quả có hiểu quả rất kém, ngược lại bị cuồng bạo dương khí làm cực kỳ khó chịu. Huyền Ưng dứt quát cắp Hỏa diễm quả tìm tới Dương Thạc, hy vọng hắn giúp nó đi ăn cắp Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Phải đi bây giờ sao?
- Nếu đi ngay thì lỡ như Trấn Quốc Công phủ phái cao thủ vào núi, ta không thể nắm giữ hành động có họ, sẽ bị động.
- Như vậy đi, Huyền Ưng, ta ở đây têm ba ngày, nếu trong phủ vẫn không phái người đi thì ta sẽ cùng ngươi đi trộm Huyết Tinh Thạch Nhũ!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng nghe hiểu lời Dương Thạc nói, dù không muốn nhưng vẫn đập cánh tỏ vẻ đồng ý.
- Bây giờ trước tiên ăn hỏa diễm quả tích súc lục dương chân khí đã.
Dương Thạc lại gầm một trái hỏa diễm quả định nuốt vào.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Chính lúc này, phía xa có tiếng chó sủa điếc tai vọng tới.
Dương Thạc kinh ngạc, không dùng hỏa diễm quả nữa, nhìn hướng có tiếng chó sủa.
Chỉ thấy bên Trấn Quốc Công phủ có đoàn lửa đỏ lao nhanh tới sườn núi bên này. Bóng đỏ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã lên sườn núi, cách Dương Thạc hai mươi trượng.
- Đây là ... Đạp Hỏa Ngao Khuyển?
Dương Thạc thấy rõ bóng đỏ kia đúng là một con ngao khuyển to lớn, mặt nanh tranh, mắt lóe tia hung ác, màu lửa đỏ. Ngao khuyển to như nghé con, chân trước còn thô hơn cả cánh tay Dương Thạc, khí huyết hùng hồn. Đạp Hỏa Ngao Khuyển đứng cách hai mươi trượng sủa, thanh âm chấn lỗ tai Dương Thạc kêu ù ù, mồm to phun ra khí lãng như muốn đập vào mặt hắn.
- Đạp Hỏa Ngao Khuyển, đây là vương giả trong ngao khuyển, người ẩn chứa nhiều dương khí cuồng bạo. Đạp Hỏa Ngao Khuyển ngửi thấy mùi hỏa diễm quả mới chạy tới đây.
Suy nghĩ xoay chuyển, Dương Thạc biết ngay tại sao Đạp Hỏa Ngao Khuyển đi lên đồi núi này.
Đạp Hỏa Ngao Khuyển cách hai mươi trượng sủa hướng Dương Thạc, Huyền Ưng rất tức giận.
Huyền Ưng vỗ cánh rít chói tai:
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng là đỉnh tôi thể, uy thế mạnh hơn Đạp Hỏa Ngao Khuyển mấy bậc. Huyền Ưng hú một tiếng hoàn toàn lấn át tiếng Đạp Hỏa Ngao Khuyển sủa. Đạp Hỏa Ngao Khuyển bị uy thế của Huyền Ưng uy hiếp liên tục lùi mây bước, thanh thế giảm đi nhiều.
- Huyền Ưng, đừng kêu.
Khi Huyền Ưng vừa phát ra tiếng thì Dương Thạc hơi biến sắc mặt, lập tức lên tiếng ngăn lại.
Nhưng đã chậm.
Ngay sau đó, trên sườn núi, sau lưng Đạp Hỏa Ngao Khuyển xuất hiện một nam nhân mặc áo xanh lao nhanh tới. Nam nhân đi trên sườn núi mà nhanh hơn cả đi trên đất bằng, mới mấy giây đã tới sao lưng Đạp Hỏa Ngao Khuyển. Bàn tay to nhấn đầu Đạp Hỏa Ngao Khuyển, con chó lập tức ngoan ngoãn im miệng.
Vóc dáng của nam nhân không cao nhưng rất vạm vỡ, trên má trái có vết sẹo tăng phần tà khí cho gã.
- Thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, Dương Liệt?
Vết sẹo trên mặt nam nhân quá bắt mắt, Dương Thạc lập tức nhận ra ngay. Nam nhân chính là thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ, Dương Liệt.
- Liệt Hỏa, đừng quậy!
Dương Liệt trấn an Đạp Hỏa Ngao Khuyển tên 'Liệt Hỏa', nhanh chóng quét mắt Dương Thạc.
Sau đó Dương Liệt dời tầm mắt vào hỏa diễm quả bên cạnh Dương Thạc.
- Ủa? Quả nhiên là hỏa diễm quả, hèn chi Liệt Hỏa không thèm nghe lệnh ta, cứng rắn muốn lên núi.
Dương Liệt vừa nói vừa nhìn hướng Huyền Ưng, thấy nó thì mắt gã sáng lên.
- Không ngờ là Huyền Ưng, còn là Huyền Ưng có đỉnh tôi thể đẳng cấp? Tốt, tốt, ta sớm muốn có một con Huyền Ưng, trấn áp nó, làm sủng thú của ta, săn bắn cho ta. Vừa lúc con Huyền Ưng này rất khá, để nó làm sủng thú cho Dương Liệt ta.
Miệng Dương Liệt nói vậy, chân cất bước, chớp mắt đã tới trước mặt Dương Thạc, Huyền Ưng.
Bàn tay to duỗi ra bắt lấy Huyền Ưng.
Dương Liệt vừa ra tay đã muốn bắt giữ Huyền Ưng, áp chế nó. Còn về Dương Thạc đứng cạnh Huyền Ưng thì hoàn toàn bị Dương Liệt bỏ qua.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 30: Ngươi muốn áp phục nó thì ta sẽ diệt ngươi!
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Thân hình Dương Liệt cực nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Dương Thạc, Huyền Ưng.
Đói mặt Huyền Ưng hình thể to lớn thì Dương Liệt giơ tay to ra, mạnh chộp hướng cổ nó. Dương Liệt muốn bắt giữ Huyền Ưng, thuần phục nó, để nó trở thành sủng thú của gã.
Trảo chộp tới, Dương Thạc cảm thấy lực lượng khí huyết đậm đặc ập vào mặt.
- Luyện khí đẳng cấp?
Trong giây lát Dương Thạc đã đoán ra thực lực của Dương Liệt.
Dù là Lý Trung, cường giả đỉnh tôi thể đẳng cấp thì lực lượng khí huyết cũng kém xa Dương Liệt. Rõ ràng là Dương Liệt đã đến luyện khí sơ giai đẳng cấp, đả thông bảy mươi hai đại huyệt khiếu, câu thông thiên địa, có lực lượng vượt xa cường giả tôi thể đẳng cấp.
Dương Thạc nhíu mày, lòng thầm nghĩ.
"Hèn chi không thèm đếm xỉa sự tồn tại của ta, muốn thuần phục Huyền Ưng ngay. Dương Liệt này đột phá đến luyện khí đẳng cấp, xem ra điều này cho hắn sự tự tin."
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn, Dương Liệt đã vươn vuốt tới trước mặt Huyền Ưng.
Huyền Ưng rít chói tai:
- Gru gru gru gru gru!
Hai cánh rung lên, thân mình bềnh bồng, dùng hai vuốt sắc bén đánh tới trảo của Dương Liệt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng trầm đục, người Dương Liệt khựng lại.
Huyền Ưng bị một trảo của Dương Liệt công kích, thân hình té ngửa ra sau, bay ra hơn mười trượng, hai cánh đập phình phịch mới lại ổn định thân hình.
Một lần giao đấu đã quyết định cao thấp, dù Huyền Ưng đã ổn định bước vào đỉnh tôi thể nhưng so với Dương Liệt đã đạt tới luyện khí đẳng cấp thì không có chút ưu thế.
- Ưng nhi thật cương cường, cũng tốt, càng cứng rắn thì càng hợp ý ta. Hãy ngoan ngoãn để tay bắt lấy, thuần phục, làm sủng thú của ta đi!
Mặc dù Huyền Ưng phản kháng nhưng Dương Liệt không chút tức giận, ngược lại càng thêm hưng phấn. Chân Dương Liệt liên tục động, chớp mắt đã lao ra hơn mười trượng, lại tới trước mặt Huyền Ưng. Bàn tay to duỗi ra, bắt lấy Huyền Ưng.
Thân hình, tốc độ của Dương Liệt cực nhanh, đánh lui Huyền Ưng gần như trong chớp mắt. Không đợi Huyền Ưng ổn định thân hình, Dương Liệt lại lao tới trước mặt nó. Huyền Ưng không kịp vỗ cánh bay lên trời tránh né.
Lúc trước Huyền Ưng cản một trảo của Dương Liệt đã sớm khí huyết cuộn trào, giờ gã lại đến nữa, giơ trảo công kích, nó gần như không cách nào chống lại.
Huyền Ưng hoảng hốt rít chói tai:
- Gru gru gru gru gru!
- Xuống đây!
Trảo của Dương Thạc sắp chộp cần cổ của Huyền Ưng.
Đúng lúc này, có tiếng quát lớn vang bên tai Dương Liệt:
- Dương Liệt, con Huyền Ưng này là sủng thú của bản thiếu gia Dương Thạc, ngươi chỉ là một hạ nhân của Dương phủ ta, dám lờ đi bản thiếu gia, muốn bắt lấy sủng thú của bản thiếu gia. Xem ra ngươi cũng muốn giống như ác nô Lý Nghĩa, lấy nô khi chủ, lấy hạ phạm thượng. Ngươi không sợ bị gia pháp xử trí, cắt đứt gân tay, chân sao?
Ngay sau đó, Dương Liệt cảm giác sau gáy có tiếng xé gió, một bàn tay chộp tới cổ gã.
Là thiếu niên bên cạnh Huyền Ưng.
Trong đầu Dương Liệt vội toát ra suy nghĩ trên.
Bình thường Dương Thạc điệu thấp, dù hắn nhận ra Dương Liệt nhưng gã thì không nhận ra hắn. Mới nãy dù Dương Liệt thấy Dương Thạc đứng cạnh Huyền Ưng nhưng xem hắn trở thành thiếu niên bình thường có quan hệ không tệ với Huyền Ưng. Dương Liệt cảm giác thực lực của thiếu niên chưa đạt tới luyện khí đẳng cấp, căn bản không đáng lo.
Một thiếu niên có quan hệ tốt với Huyền Ưng, dù nó có là sủng thú của hắn thì sao? Dương Liệt muốn cướp đi Huyền Ưng.
Nhưng Dương Liệt không bao giờ ngờ thiếu niên này là thứ tử thiếu gia của Trấn Quốc Công phủ, một chiêu đánh bị thương quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, Dương Thạc!
Dương Liệt càng không ngờ Dương Thạc sẽ ra tay với gã.
Dương Thạc tung trảo tới gần cổ Dương Liệt, gã cảm giác như bị rắn độc nhắm trúng, dựng đứng tóc gáy.
Dương Liệt bỏ qua Huyền Ưng, mau chóng xoay người né một kích của Dương Thạc, cánh tay phải động, bùm một tiếng tay va chạm với trảo của Dương Thạc.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong cuộc đụng độ, thân hình Dương Liệt không nhúc nhích, Dương Thạc cảm giác từ bàn tay có sức lực mạnh mẽ làm hắn liên tục lùi bảy, tám bước, tay phải tê rần.
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng thừa dịp này đập cánh bay lên cao mấy chục trượng, Dương Liệt muốn tay không bắt giữ Huyền Ưng gần như là chuyện không thể.
- Dương Thạc? Ngươi chính là Dương Thạc phế vật? Không ngờ Huyền Ưng là sủng thú của ngươi, nhưng vậy thì sao? Ta muốn bắt Huyền Ưng này, ngươi nghĩ mình có thể ngăn cản sao? Đừng xem Dương Liệt ta thành phế vật như Lý Nghĩa. Ta muốn làm cái gì, chỉ dựa vào ngươi chưa thể ngăn được ta!
Mặc dù Dương Liệt đã biết thân phận của Dương Thạc nhưng gã không thèm để mắt tới hắn.
- Quả nhiên đủ cuồng, đã biết thân phận ta mà vẫn muốn bắt sủng thú của ta.
Dương Thạc nhẹ vung tay giảm bớt cảm giác tê, vẻ mặt bình tĩnh đối diện Dương Liệt cực kỳ cuồng vọng.
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Ngươi nghĩ mình khác với Lý Nghĩa sao? Làm thủ lĩnh thợ săn của Trấn Quốc Công phủ chẳng phải là gia nô, hạ nhân của Dương gia ta sao? Lý Nghĩa, Lý Trung là con chó của Dương gia ta, Dương Liệt nhà ngươi cùng lắm là một con ưng của Dương gia. Thứ ưng khuyển cũng dám la hét trước mặt chủ nhân? Huyền Ưng còn không dám ra tay với ta, ác ưng Dương gia nhà ngươi lại dám cướp đoạt thứ của chủ nhân?
Dương Liệt nghe lời Dương Thạc thì nhíu mày hỏi:
- A? Nói ta ưng khuyển của Dương gia?
Dương Liệt lộ nụ cười tà nói:
- Ta là ưng khuyển của Dương gia thì sao? Ta làm việc cho phu nhân, là ưng khuyển của phu nhân chứ không phải thứ tử phế vật nhà ngươi. Một ti tiện phế vật, không thể che chở cho thị nữ của mình. Nghe nói thị nữ của ngươi bị bán đi Ngọc Mạt Lâu? Chờ lần này ta làm xong việc cho phu nhân, được phu nhân ban thưởng rồi sẽ đi Ngọc Mạt Lâu chơi thị nữ của ngươi!
- Ta muốn bắt con Huyền Ưng kia, ngươi nghĩ mình có thể ngăn cản được ta?
- Cũng vừa lúc, ta bắt lấy Huyền Ưng rồi báo lên phu nhân, nói là ngươi mượn sức Huyền Ưng giết chó già Lý Trung, khi đó phu nhân trách phạt trục xuất ngươi ra khỏi Trấn Quốc Công phủ, trọn đời không thể bước vào kinh sư nửa bước. Huyền Ưng của ngươi là của ta, thị nữ của ngươi tương lai sẽ bị ta chơi đùa trên giường!
- Bay lên trời thì sao? Ngươi không xuống thì ta bắn ngươi rớt xuống, để xem ngươi bị trọng thương thì còn chống cự được không!
Tay phải Dương Liệt rung lên, lưng cõng cây cung gỗ to đã nằm trong tay. Dương Liệt lắp tên, kéo dây, mấy động tác liền mạch. Trong phút chốc cung tiễn trong tay Dương Liệt chĩa hướng Huyền Ưng ở trên trời cao.
Dương Thạc thấy Dương Liệt kéo cung tên thì hơi biến sắc mặt nói:
- Ô mộc phá vân cung?
- Ngươi muốn bắn rớt Huyền Ưng?
Mặt Dương Thạc biến lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn thuần phục Huyền Ưng của ta, khiến nó làm sủng thú của ngươi. Vậy ta đây đành phải động thủ, diệt ưng khuyển Dương gia nhà ngươi!
Khi Dương Liệt chuẩn bị bắn ra mũi tên hướng tới Huyền Ưng thì Dương Thạc lao nhanh tới, chớp mắt đã đến sau lưng Dương Liệt. Trong tay Dương Thạc lóe tia sáng lạnh, cúc văn cương chuyển nằm trong tay. Dương Thạc hét to đâm vào lưng Dương Liệt.
Last edited by Đạm Tình Cư; 28-01-2014 at 10:17 AM.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư