Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 10-03-2008, 11:37 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Vân bê bát nÆ°á»›c bắp cải luá»™c đặt lên mâm, nhìn đồng hồ. Äã hÆ¡n 12 giá» trÆ°a, nàng và Thanh đã nấu nÆ°á»›ng xong xuôi mà ông Túc vẫn chÆ°a vá».
- Có đúng bố bảo với anh là đi mua báo không?
- Äúng mà, anh còn há»i bố có tiá»n lẻ chÆ°a.
- Thịt bò ướp lâu quá, khéo ôi mất.
- Ừm, chắc bố đợi ngÆ°á»i ta sắp chữ rồi in từ đầu rồi. Hay em cứ xào Ä‘i, bố vá» thì cho vào đảo lại.
Mỉm cÆ°á»i vì giá»ng đùa mà nhÆ° không của Thanh, Vân ừ má»™t tiếng. Nàng quay trở lại góc bếp, bắt đầu vặn bếp gas thật to lá»­a để làm món thịt bò xào su su mà cả chàng cả ông bố Ä‘á»u thích ăn.
Thanh đặt má»™t quả bưởi lên bàn thá», bật diêm thắp hÆ°Æ¡ng rồi quay nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» á»­ng vì hÆ¡i nóng của Vân, mỉm cÆ°á»i dịu dàng. Chàng thích những ngày Chủ nhật ba ngÆ°á»i quây quần ăn uống nhÆ° thế này. Và chàng cảm thấy yêu nàng kinh khủng.
Trèo lên căn gác xép nhá» xíu của mình, Thanh nhấc hẳn chiếc bàn đặt lên giÆ°á»ng rồi mở chiếc máy tính trên đó. Con mèo Còi Ä‘ang nằm tá»±a cằm vào mấy chiếc DVD hình nhÆ° cÅ©ng biết ý, đứng dậy vÆ°Æ¡n vai duá»—i ngÆ°á»i rồi nhảy ra mái nhà hàng xóm nằm tắm nắng. Khi Vân Ä‘i lên thì đã thấy màn hình chiếu đến cảnh thứ hai thứ ba của phim rồi. Nàng ngó chiếc vá» Ä‘Ä©a, 2046 - má»™t bá»™ phim khá má»›i do VÆ°Æ¡ng Gia Vệ đạo diá»…n.
Nằm xuống gối đầu lên tay Thanh, nàng nhíu mày nghe những lá»i thoại của đám diá»…n viên ngôi sao nhÆ°ng rồi không theo kịp được nên đành phải nhìn vào phụ Ä‘á», miệng lầu bầu chê bai diá»…n viên nói khó nghe. Thanh bật cÆ°á»i:
- Em thuyết minh kiểu gì đấy? Sai hết rồi.
- Có phụ Ä‘á» tiếng Anh, anh Ä‘eo kính vào Ä‘á»c Ä‘i!
- Nhưng anh thích nghe thuyết minh.
- Thuyết minh viên buồn ngủ rồi.
Vân nhắm mắt chÆ°a được hai giây thì đã thấy gan bàn chân buồn buồn rồi bắt đầu nhá»™t không chịu nổi. Nàng rút chân, vùng dậy vừa cÆ°á»i vừa co ngÆ°á»i tránh những ngón tay mÆ¡n man của Thanh, cảm thấy ngÆ°á»i mình nóng bừng lên. Kiểu cù này của chàng thật là nguy hiểm…
Äúng lúc Thanh bắt được Vân duá»—i ngÆ°á»i ra và Ä‘ang chuẩn bị hôn lên đôi môi tÆ°Æ¡i tắn của nàng thì có má»™t giá»ng phụ nữ vang lên:
- Äi đâu hết rồi thế này?
Äôi mắt nâu Ä‘ang nhìn Vân đắm Ä‘uối chợt sáng lên, hôn nhanh lên trán nàng, chàng nói khẽ:
- Mẹ anh!
* * *
Vân cảm thấy chá»n chợn khi ánh nhìn của ngÆ°á»i đàn bà quét từ đầu xuống chân nàng. Mẹ Thanh hãy còn trẻ và khá đẹp. Cung cách ăn mặc của bà có hÆ¡i hÆ°á»›ng của má»™t sá»± phô trÆ°Æ¡ng, quần áo cÅ©ng nhÆ° đồ trang sức cố ra vẻ thanh nhã nhÆ°ng vẫn phảng phất chút gì đó của khiếu thẩm mỹ Äông Nam Ã, vẫn hÆ¡i màu mè và cầu kỳ, không giống má»™t ngÆ°á»i sống ở má»™t nÆ°á»›c châu Âu thá»±c dụng hai chục năm chút nào. Chiếc áo vest màu lòng tôm có khuy hình hoa uốn và cái khăn lụa hoa văn nhiệt Ä‘á»›i khá đắt tiá»n làm Vân liên tưởng tá»›i mấy quý bà trong các catalogue thá»i trang hàng chợ của Thái Lan. Nàng nhìn thẳng vào đôi mắt sắc vẽ chải mất công, cất tiếng chào lá»… Ä‘á»™.
- Ờ - ngÆ°á»i đàn bà đáp lại nàng thá» Æ¡, thoáng chút lạnh lùng.
Má»™t khoảng im lặng. Rồi bà ta quay sang nói vá»›i Thanh, nhÆ° không cần quan tâm đến sá»± có mặt của nàng ở đó. Những câu há»i han vá» chuyện há» hàng, chuyện công việc của chàng, chuyện sá»­a nhà sá»­a cá»­a… Äến khi vấn Ä‘á» há»i han chuyển sang mảng hôn nhân gia đình thì ông Túc vá». Ông trá»… chiếc kính khá»i mÅ©i nhìn vợ cÅ©, thở ra má»™t câu trống không:
- Ô, vẫn chưa đi à?
Thì ra ông Túc đã biết chuyện bà Nhã sẽ vỠchơi từ mấy hôm trước. Có lẽ vì muốn tránh mặt nên ông mới đi mua báo rõ lâu. Ông già quẳng mớ báo xuống ghế và ngồi phịch lên, dáng điệu lôi thôi của ông làm bà nhăn mặt. Chẳng mảy may để ý đến vẻ khó chịu đó, ông mở chiếc lồng bàn nhựa chép miệng:
- Äứa nào xào thịt bò su su đấy?
CÅ©ng chẳng để ai kịp trả lá»i, ông bốc luôn má»™t miếng bá» vào mồm nhai vá»™i:
- Chậc chậc, ngon quá… Ơ thế chưa dầm trứng luộc vào nước mắm chấm bắp cải à? Dầm đi, dầm đi chứ!
Vân đứng dậy Ä‘i vào trong lấy thêm má»™t cái bát con và má»™t đôi Ä‘Å©a Ä‘em ra, ông Túc thấy vậy liá»n giằng ngay bát Ä‘Å©a trên tay nàng, vừa gõ vừa nghển cổ lên gá»i:
- Con Æ¡iiii.
Con mèo béo mập nghe tiếng vá»™i vàng chạy xuống, kêu những tiếng ẹ ẹ làm nÅ©ng. Gắp mấy miếng thịt bò vào cái bát, ông già đặt trÆ°á»›c mặt con mèo rồi mở nắp nồi cÆ¡m Ä‘iện, hoàn toàn không thèm để ý tá»›i bà vợ cÅ© Ä‘ang tím mặt vì giận. Thanh lắc đầu cÆ°á»i Ä‘á»™ lượng, lấy thêm hai chiếc ghế nhá»±a kéo Vân cùng ngồi xuống, chàng vào góc bếp lần nữa lấy bát Ä‘Å©a cho mẹ. Con mèo ăn hết mấy miếng thịt bò liá»n liếm mép nhảy lên đùi Vân ngồi thu lu, dụi vào tay nàng ra chiá»u đòi ăn thêm nữa.
Bữa cÆ¡m trôi qua trong im lặng. Vân lặng lẽ thu dá»n bát Ä‘Ä©a cho Thanh rá»­a rồi hạ quả bưởi trên bàn thá» xuống gá»t. Bà Nhã nhìn cảnh đó, môi Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nhạt. “Nụ cÆ°á»i tiá»m tàng lắm chuyện đây!†– Vân tá»± nhủ. Äặt Ä‘Ä©a bưởi bóc xếp Ä‘á»u theo cánh hoa lên bàn, nàng chào hai ông bà rồi xách túi ra vá». Ông Túc Ä‘ang nhồm nhoàm nhai bưởi bá»—ng nhổm lên làm cá»­ chỉ kéo nàng lại:
- Ở đây, ở đây đã, hôm nay bác tăm được cái đèn đuôi ACMA 1953 nguyên bản, tí nữa mình đi mua.
Vân biết, nếu nàng mở miệng nói gì đó vá» xe cá»™ lúc này thì sẽ khiến bầu không khí vốn đã chẳng vui vẻ này trở nên há»ng bét. Nàng Ä‘Æ°a mắt cho Thanh. Chàng hiểu ý, liá»n vá»— vai ông bố giá»ng dá»— dành:
- Bố để Vân vá». Lát con đèo bố Ä‘i…
Nói rồi, chàng khẽ đẩy cửa để Vân đi ra và cũng lập tức theo sau. Bà Nhã bỗng lên tiếng:
- Thanh ở nhà tí nữa chở mẹ qua nhà bà ngoại.
“Càng nhân nhượng lại càng lấn tá»›i!†Vân bấm chặt những ngón chân vào đế chiếc sandal, cảm thấy hÆ¡i nóng trên đầu bắt đầu đốt cháy tóc mình, nàng cắn môi, dịu dàng và nhá» nhẹ chào hai ngÆ°á»i già thêm má»™t lần nữa.
* * *
Lau qua mái tóc, Vân bÆ°á»›c ra khá»i phòng tắm, Ä‘em theo cả chiếc khăn lông. Dòng nÆ°á»›c ấm khiến ná»—i bá»±c dá»c của nàng vá» chuyện lúc trÆ°a dịu Ä‘i và mùi thÆ¡m ngòn ngá»t của mấy giá»t nÆ°á»›c hoa Escada thoảng Ä‘Æ°a lên từ hõm xÆ°Æ¡ng vai gần nhÆ° xua nó biến mất. Xét cho cùng, đó là ngÆ°á»i đã sinh ra Thanh, bà đã xa chàng khá lâu và chỉ ở Việt Nam có má»™t tháng rưỡi, để cho bà sá»­ dụng quyá»n sở hữu con trai má»™t chút cÅ©ng hợp lẽ thôi!
Cào tay vào mái tóc ngắn ngủn, lấy khăn lau cho nó ráo hơn một chút, nàng bật một đĩa phim hài. Mấy tháng yên ổn tập trung làm việc, nàng đã trả xong khoản nợ lương ứng trước và cũng đã sắm sửa thêm được ít đồ đạc trong nhà, máy sấy cho mùa đông, lò vi sóng cho những đêm thức làm việc khuya chợt đói bụng, và TV cùng đầu DVD cho những buổi tối không có Thanh.
Bộ phim Hồng Kông nàng thuê ở tiệm dưới tầng một cũng không có gì hay ho, những câu thoại pha trò hơi nhạt và diễn viên cũng không được xuất sắc lắm. Xem được một nửa, Vân ngả đầu thiu thiu ngủ, mái tóc nàng vẫn chưa khô hẳn nhưng làn gió thu quả là dễ chịu quá chừng...
Khi nàng tỉnh dậy, màn hình Ä‘ang phát ra hình ảnh của phim 2046 còn đầu nàng Ä‘ang gối lên má»™t cánh tay vững vàng đầy tin cậy. Những ngón tay theo thói quen lùa vào tóc nàng Ä‘á»u Ä‘á»u, mái tóc đã khô, từng sợi ngắn má»m mượt theo bàn tay Thanh chạm khẽ lên má nàng. Vân cứ nằm yên nhÆ° vậy, hít khẽ mùi da thịt đàn ông Ä‘ang ká» sát bên mình. Lát sau, Thanh phát hiện ra nàng đã thức. Chàng mỉm cÆ°á»i hôn lên vai nàng, thì thầm:
- Sao mà em ngá»t thế!
Vân không trả lá»i mà dụi đầu vào ngá»±c chàng, nhìn vá» phía TV. Trên chuyến tàu tá»›i 2046, cô ngÆ°á»i máy Ä‘ang vòng hai ngón tay thành hình tròn và bảo vá»›i ngÆ°á»i đàn ông rằng hãy coi đây nhÆ° cái lá»— khoét trên thân cây mà nói Ä‘iá»u bí mật của anh ta vào đó. Vòng tròn tạo bởi ngón tay di chuyển từ từ tá»›i vị trí đôi môi mím chặt của cô. Thanh chìa ngón tay tạo thành hình chiếc khuyên ra trÆ°á»›c mặt Vân:
- Em có gì bí mật thì nói vào đây đi!
Vân lắc đầu, vòng tay ôm ngang cái eo thon gá»n của Thanh. Chàng nói tiếp, bàn tay vá»›i những ngón dài vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u vuốt nhẹ tóc nàng:
- Mà lần sau em nhớ để khô tóc rồi mới nằm nhé.
Nàng vẫn lÆ°á»i biếng ngả trên ngá»±c chàng. Thanh khẽ lay lay cái đầu bÆ°á»›ng bỉnh, gá»i âu yếm:
- Thái Vân!
- Ừm… em nghe rồi – Vân lầu bầu, nàng luồn tay vào áo chàng gại gại, bàn tay của nàng để móng không dài không ngắn còn nụ hôn cÅ©ng nhÆ° mùi thÆ¡m của nÆ°á»›c hoa Escada Island Kiss thì hết sức ngá»t ngào…
Vân kéo chiếc chăn che ngá»±c rồi vá»›i tay bật quạt. Trong ánh sáng dìu dịu của ngá»n đèn ngủ, nàng áp má vào làn da lấm tấm mồ hôi của Thanh, thở má»™t hÆ¡i dài, không há» khó chịu trÆ°á»›c những cái vuốt ve dần lÆ¡i lá»ng. DÆ°á»ng nhÆ° cÆ¡n buồn ngủ Ä‘ang lợi dụng sá»± uể oải để lôi kéo cả hai ngÆ°á»i. Và nó đã thành công nếu không có tiếng nhạc chuông Ä‘iện thoại vang lên. Giá»ng bà Nhã vá»ng ra rõ mồn má»™t trong đêm vắng:
- GiỠnày mà còn chưa vỠnhà hả con? Qua Millenium chở mẹ vỠkhách sạn!
Tài sản của tarta12a

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #27  
Old 10-03-2008, 11:41 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Tháng mÆ°á»i chÆ°a cÆ°á»i đã tối. Má»›i năm rưỡi chiá»u mà những cá»­a hàng trên phố Hàng Gai đồng loạt lên đèn khiến các món đồ lụa đồ mỹ nghệ bày trong tủ kính nhÆ° trở nên lá»™ng lẫy hÆ¡n. ThÆ° nhấc má»™t bá»™ kimono màu Ä‘en thêu hoa xanh nhã nhặn chìa ra trÆ°á»›c mặt Vân:
- Bộ này có vẻ được Vân này!
Vân đỡ lấy chiếc mắc treo bá»™ đồ, khẽ vuốt vào mặt lụa rồi lật mặt trái xem xét những Ä‘Æ°á»ng may thêu. Nàng chống cằm lên bàn tay, khẽ lắc đầu:
- May tÆ°Æ¡ng đối kỹ nhÆ°ng mà màu không ổn… Nếu ná»n trắng thêu hoa vàng hay hoa hồng thì tốt hÆ¡n.
- Hai chị mua cho bạn ạ? – cô bé bán hàng nhanh nhảu chen vào.
Vân và ThÆ° liếc mắt nhìn nhau, chỉ cÆ°á»i chứ không trả lá»i. BÆ°á»›c chân chậm rãi Ä‘Æ°a hai cô gái lÆ°á»›t qua hai, ba cá»­a hàng khác. Vẫn chÆ°a tìm được món đồ thá»±c sá»± Æ°ng ý, Vân chống nạnh, thở ra má»™t hÆ¡i:
- Chả biết bên kia nó tặng cái gì để mà tránh nữa cơ chị ạ.
- Mình nghÄ© chẳng cần tránh đâu. Äằng nào thì bà ấy cÅ©ng có ác cảm rồi. Có khi tặng trùng lại hay!
- Nói vậy chứ chắc gì đã trùng.
- Ừ, nhÆ°ng theo kiểu Vân kể thì cô nàng kia cÅ©ng há»i hợt, chắc chỉ tặng thứ đắt tiá»n chứ không chăm chút gì đâu.
- Thế, nên em má»›i phải tìm chá»n cái gì tinh xảo má»™t tẹo. Bá»±c lắm, em cứ nghÄ© ná»­a tháng nữa bà ý má»›i Ä‘i cÆ¡, đã dặn đặt thợ quen may hẳn má»™t bá»™ vừa khăn trải bàn vừa bá»c há»™p giấy ăn vừa khăn ăn đấy chứ! Äùng má»™t cái trÆ°a nay thấy gá»i Ä‘iện…
- Thôi, đã ác cảm thì cái gì chẳng làm khó được. Cũng may là bà ấy chuẩn bị đi rồi.
Vân nghe chữ “chuẩn bị Ä‘i†thoát ra từ môi ThÆ° mà cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. Cả tháng nay nàng luôn bị ức chế bởi sá»± có mặt của mẹ Thanh. Không chỉ tá» ra ác cảm vá»›i gốc gác ngoại tỉnh cÅ©ng nhÆ° tuổi tác của nàng và luôn gá»i Ä‘iện cắt ngang những khoảng thá»i gian vốn đã ít á»i Thanh ở bên nàng, bà Nhã còn công khai o bế Hạnh PhÆ°Æ¡ng, nghiá»…m nhiên coi cô ả nhÆ° con dâu. Bà khen ngợi cô ta hết lá»i rồi cả ngấm ngầm lẫn lá»™ liá»…u so sánh nàng vá»›i cô ta trÆ°á»›c mặt Thanh cÅ©ng nhÆ° bạn bè và há» hàng của chàng.
Thanh có phản ứng lại, nhÆ°ng những phản ứng của chàng chÆ°a đủ quyết liệt để nàng cảm thấy được an ủi. Vân đã hÆ¡n má»™t lần phải ghìm cÆ¡n giận để đỡ phải sa vào cảnh đôi co vá»›i mẹ chàng. Bao nhiêu ná»—i bá»±c bá»™i không thể mặt nặng mày nhẹ vá»›i Thanh để trút giận mãi được, nàng chỉ còn cách tâm sá»± vá»›i mấy đứa bạn đại há»c và ThÆ°. Äám con trai nhÆ° Tố “tồ†chÆ°a đứa nào có kinh nghiệm nên chỉ làm nàng vui bằng cách lắng nghe và pha trò cÆ°á»i. Äứa có khả năng xoa dịu nàng nhất là Äan lại Ä‘ang thá»±c tập tận Paris, bận tá»›i Ä‘á»™ không có thá»i gian Ä‘á»c mail. Vậy là chỉ còn ThÆ° làm tÆ° vấn viên tâm lý. Thật may, ThÆ° hÆ¡i giống tính Äan, biết cách Ä‘em đến sá»± thăng bằng cho ngÆ°á»i khác. Vì vậy, nàng không cảm thấy quá tệ hại…
Cuối cùng thì Vân cÅ©ng chá»n được má»™t chiếc áo kiểu Thượng Hải thêu hoa đào trên ná»n lụa hồng nhạt bóng bẩy. Nàng thở phào, tá»± thưởng cho mình và ThÆ° hai chiếc túi đính cÆ°á»m vì cả tiếng đồng hồ vất vả rồi để ThÆ° lại vá»›i cuá»™c dạo phố shopping, nàng phóng xe tá»›i nhà hàng Sao Biển.
* * *
Thanh dá»±ng xe cách nhà hàng má»™t quãng, Ä‘ang ngóng vá» phía đầu Ä‘Æ°á»ng vá»›i vẻ khá sốt ruá»™t. Thấy nàng, chàng nhìn nàng, ánh mắt vẫn dịu dàng nhÆ°ng thoáng trách móc:
- Anh đã dặn em đến sớm một chút rồi mà.
- ÄÆ°á»ng Hàng Ngang - Hàng Äào cấm xe, em phải Ä‘i vòng - Vân cố gắng mỉm cÆ°á»i và nói vá»›i chàng bằng giá»ng bình thÆ°á»ng nhất. Hai ngÆ°á»i phóng tá»›i trÆ°á»›c cá»­a nhà hàng. Äám nhân viên xăng xái ra đỡ lấy hai chiếc xe.
DÆ°á»ng nhÆ° không nhận ra vẻ mệt má»i buồn buồn của Vân, Thanh vá»™i vã lấy vé xe rồi Ä‘i nhanh vào. Vân đứng lại sá»­a lại mép giấy của gói quà, nàng nhìn theo dáng Thanh, chợt nhận ra rằng gần đây chàng không còn kiên nhẫn vá»›i nàng nữa. Nàng mím môi rảo bÆ°á»›c tá»›i nắm tay chàng:
- Chá» em!
Ãnh mắt của Vân khiến Thanh hÆ¡i khá»±ng lại. Chàng thấy sợ cái dữ dá»™i ngấm ngầm trong đôi mắt này. Gần đây nàng có nhiá»u tâm sá»±. Chàng biết nàng có nhiá»u Ä‘iá»u không bằng lòng. Tất cả Ä‘á»u vì chàng… Thanh khẽ siết lấy bàn tay lành lạnh của nàng, dắt lên cầu thang phòng ăn trên gác.
Äón Vân là má»™t bàn tiệc đông ngÆ°á»i. Thức ăn đã được bÆ°ng lên, toả khói nghi ngút. Quanh chiếc bàn tròn bà Nhã và ông chồng má»›i vốn cÅ©ng là dân xuất khẩu lao Ä‘á»™ng, bà Hạnh Nhu cùng hai con, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i giả tạo. Và khủng khiếp nhất là hai gÆ°Æ¡ng mặt đàn ông quen thuá»™c đến rợn ngÆ°á»i Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phía nàng, LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri và Thìn.
Gió từ hồ Tây thổi vào làm Vân rùng mình, nàng thấy bàn tay lạnh cóng. Nàng biết Thìn là bạn hồi há»c phổ thông của bà Hạnh Nhu, vì chính hắn đã giá»›i thiệu nàng vào làm việc ở công ty áo cÆ°á»›i của bà ta. Và nàng cÅ©ng biết bà Nhã và bà Hạnh Nhu chÆ¡i rất thân vá»›i nhau, thân đến Ä‘á»™ nhận nhau làm thông gia từ mÆ°Æ¡i mÆ°á»i lăm năm trÆ°á»›c. NhÆ°ng nàng chÆ°a bao giá» xâu chuá»—i lại các mối quan hệ của ba ngÆ°á»i đó và càng không ngỠđến việc LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri cÅ©ng có mặt ở Ä‘yâ. Lão giám đốc Äài Loan ăn mặc không khác gì má»™t ông già Việt Nam nhàn hạ, nói tiếng Việt nhÆ° ngÆ°á»i Việt và cÆ° xá»­ tỉnh bÆ¡ nhÆ° thể lão là má»™t ông bạn vong niên má»›i vá» hÆ°u của Thìn.
Bá» ngoài tai những lá»i giá»›i thiệu chào há»i ồn ào, Vân nhìn nhanh vá» phía Thanh. Chàng chÆ°a gặp Thìn và má»›i chỉ nhìn thoáng lão LÆ°Æ¡ng, vì không nhận ra hai ông khách quý hoá nên chàng cúi chào rất ngoan ngoãn. Thìn nhìn nàng bằng con mắt toé lá»­a, có lẽ nếu không có lão già ngồi bên kiá»m lại, có lẽ hắn đã lao ra ngắt đầu nàng rá»i khá»i cổ nhÆ° con tôm nÆ°á»›ng kia rồi. LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri thì hoàn toàn lãnh đạm vá»›i việc há»i han xã giao, chừng má»±c đến á»›n lạnh. NhÆ°ng nàng biết, lão đã bị má»™t chút bất ngá» vì nàng xuất hiện.
Mấy năm làm dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của lão ta, Vân đã rèn luyện tình huống không mong mà gặp ngÆ°á»i quen nhiá»u lần. Bằng sá»± nhạy cảm của mình, nàng hiểu rằng bà Nhã và bà Nhu có thể là đối tượng má»›i trong những phi vụ làm ăn mỠám của liên minh ma quá»· Thìn - LÆ°Æ¡ng. Vậy nên nàng vẫn cÆ° xá»­ hết sức bình thÆ°á»ng trong má»™t sá»± cẩn trá»ng tối Ä‘a.
Lá»… phép nói lá»i xin lá»—i vì sá»± chậm trá»… và đặt gói quà vào tay bà Nhã, nàng ngồi xuống chiếc ghế trống, giữ lÆ°ng thật thẳng để đối phó vá»›i những câu há»i thăm móc máy của bà Hạnh Nhu và Hạnh PhÆ°Æ¡ng. Thật vừa vặn đẹp đẽ làm sao khi Thanh thì được xếp ngồi cạnh mẹ và cô ả mặt đẹp, còn nàng kẹp giữa má»™t bên là LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri, má»™t bên là thằng giặc nhá» Bảo PhÆ°Æ¡ng.
- Äỡ suy nhược thần kinh chÆ°a cháu? – bà Nhu Ä‘on đả.
- Dạ, đã khá hÆ¡n nhiá»u. Äợt đó, cháu vá» Sapa cắt thuốc, thuốc nam, uống má»™t thang là thấy đỡ Ä‘au đầu hẳn.
- Thế bệnh cột sống đĩa đệm?
- Cái đó phải vật lý trị liệu hơi lâu. GiỠvẫn thỉnh thoảng cháu bị đau lại nhưng không đến nỗi phải bỠdở công việc như trước cô ạ.
- Chị làm ở chỗ mới thế nào? Nghe nói là công ty nước ngoài mà lương rẻ mạt lắm hả?
- Chị thấy lương cũng tương xứng với công việc. Còn em thì sao?
Câu há»i ngược của Vân làm Hạnh PhÆ°Æ¡ng tức tối. Ai chẳng biết là cô ả chỉ sóng tay tiêu tiá»n của mẹ còn việc ở ảnh viện thì làm bê bết mãi không xong. Bà Nhã thấy cô nàng không trả lá»i được thì vá»™i vã đỡ lá»i:
- Cô nghe mẹ cháu bảo cháu chuẩn bị há»c cao há»c phải không PhÆ°Æ¡ng?
- Dạ vâng ạ - Hạnh PhÆ°Æ¡ng vá»™i bám lấy những lá»i đó nhÆ° má»™t thí sinh dốt được gà bài - Cháu chuẩn bị thi nên cÅ©ng hÆ¡i bận.
- Ừ, còn trẻ thì cứ tập trung vào. Vài ba năm nữa, hăm bảy hăm tám, cứng tuổi rồi – bà Nhã liếc vá» phía Vân má»™t cái – sợ có muốn cÅ©ng chẳng còn đủ thá»i gian mà há»c… Thanh, con cÅ©ng phải phấn đấu Ä‘i chứ, đàn ông mà chỉ có bằng kỹ sÆ°, thua cả vợ, thì ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho!
Vân giấu tiếng cÆ°á»i nhạt, nàng quay sang nói chuyện bóng đá vá»›i Bảo PhÆ°Æ¡ng. Dù có nghịch ngợm tai quái, thằng bé này vẫn dá»… trị hÆ¡n đám đàn bà “miệng nam mô†cÅ©ng nhÆ° hai tên đàn ông đê tiện ngồi kia. Câu chuyện được dẫn dắt sang hÆ°á»›ng khác, Hạnh PhÆ°Æ¡ng lên tiếng nÅ©ng nịu:
- Cháu định Ä‘i há»c lái xe. Chú Thìn vá»›i bác LÆ°Æ¡ng có biết trung tâm nào dạy tốt không?
- Cái này bác không biết lắm. Già rồi, toàn đi bộ. Chỗ nào xa thì bảo thằng con đưa đi. Xe cộ may ra chỉ có chú Thìn biết.
Dù biết bản lÄ©nh bịa chuyện của tên già há» LÆ°Æ¡ng, Vân vẫn cảm thấy dá»±ng tóc gáy trÆ°á»›c những lá»i nhÆ° thật của hắn. Thìn huênh hoang vá»›i PhÆ°Æ¡ng vá» chuyện há»c để thi lấy bằng gì đó còn LÆ°Æ¡ng thì quay sang bà Nhã cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Bên kia chắc Mercedes vá»›i BMW nhiá»u nhÆ° rÆ°Æ¡i cô Nhã nhỉ. Chả bù cho bên này, toàn xe Hàn Quốc liên doanh vá»› vẩn.
- Ấy, bác nói thế. Xe con trai bác Ä‘i bá»n em có cố cÅ©ng chả mua được.
- Con trai anh LÆ°Æ¡ng mua Lexus từ thá»i đầu đấy, đến nay cả Hà Ná»™i cÅ©ng chỉ có chục chiếc mà toàn biển ngoại giao thôi – Thìn nói oang oang.
Những gÆ°Æ¡ng mặt no đủ cÆ°á»i tít mắt vì mùi tiá»n sá»™c ra theo má»—i câu nói. Bà Hạnh Nhu nhìn Thìn bằng ánh mắt long lanh Æ°á»›t rượt, gắp má»™t miếng nạc cua cho hắn:
- Em định mua cho cháu nó cái Premacy anh ạ. Anh thấy thế nào?
- Con gái Ä‘i Premacy được quá còn gì! Số tá»± Ä‘á»™ng nhé, giá má»m nữa nhé.
- Chú đừng có hùa vá»›i mẹ cháu! Bá»n bạn cháu có đến mấy đứa Ä‘i xe đấy rồi, vá» xe má»ng va nhẹ đã rúm ró lại, mà xe có 30 ngàn, chả bõ công rút tiá»n… - PhÆ°Æ¡ng dẩu môi - Cháu thích Ä‘i Pajero giống chú cÆ¡.
Bà Nhã bỠchiếc vỠsò xuống bát, liếc mắt mắng yêu:
- Con bé này, sao lại thích đi cái xe chẳng nữ tính tí nào thế!
- Xe đấy gần 50 ngàn, thế má»›i gá»i là mua ô tô chứ mẹ. Xe dÆ°á»›i 30 ngàn thì chỉ là cái há»™p bốn bánh thôi.
“Trá»c phú, rởm Ä‘á»i ngá»t xá»›t!†– Vân rủa thầm. Nàng quay sang bà Hạnh Nhu, mỉm cÆ°á»i niá»m nở:
- Cùng tầm tiá»n, cô để PhÆ°Æ¡ng mua Ford Mondeo Ä‘i cho sang. HÆ¡n kém nhau vài trăm đô nhÆ°ng má»™t cái có ná»™i thất da vá»›i phanh ABS. Hoặc nếu PhÆ°Æ¡ng vẫn thích lái xe gầm cao thì mua Ford Escape.
- Ôi, em không biết là chị Vân còn Ä‘i làm thêm cho bá»n Ford đấy đấy!
Vân lại nhếch môi cÆ°á»i. Hạnh PhÆ°Æ¡ng cố tình lái chữ Ford ngả theo dấu huyá»n, để ám chỉ cái nghá» mà ai cÅ©ng biết là nghá» nào đó. Nàng Ä‘Æ°a mắt vá» phía Thanh và thấy chàng thoáng cau mày. Chàng Ä‘ang bá»±c Hạnh PhÆ°Æ¡ng vì câu nói ác hay bá»±c nàng vì cái quá khứ lừng lẫy chẳng tốt đẹp gì? Nàng trả lá»i Hạnh PhÆ°Æ¡ng, thấy miệng mình nhạt thếch:
- Bá»n chị Ä‘á»™c quyá»n thiết kế quảng cáo cho bên Ford. Vá»›i lại bạn chị cÅ©ng má»›i mua xe.
- Có phải cái cậu đi ô tô đỠhôm nỠđi với Vân ở đoạn đầu Quang Trung không?
Vân ngÆ°á»›c lên nhìn bà Nhã, má»™t lát má»›i nhá»› ra chuyện hẹn gặp Tố mấy tuần trÆ°á»›c. ChÆ°a kịp trả lá»i thì bà vá»›i mẹ con Hạnh PhÆ°Æ¡ng đã ríu rít nói sang chuyện khác. Nàng liếc vá» phía Thanh, có dấu há»i trong ánh mắt của chàng.
*Bữa tiệc ê há» những món ăn đắt tiá»n và những lá»i thÆ¡n thá»›t cuối cùng cÅ©ng chấm dứt. Bà Nhã hào hứng kéo tất cả Ä‘i “tăng 2†karaoke bằng má»™t vẻ vừa khẩn khoản vừa quyá»n hành. Vân cúi xuống sá»­a lại mép áo để giấu cái nhăn mặt. Nàng dị ứng vá»›i những căn phòng má» má» xập xình tiếng nhạc và dị ứng vá»›i những gÆ°Æ¡ng mặt quá Ä‘á»—i giả tạo này. Lá»… phép xin lá»—i bà Nhã vì phải vá» nhà đợi Ä‘iện thoại của mẹ và vá» chóng mặt vì vài ly vang trắng, nàng khép nép chá» Thanh Ä‘Æ°a vá».
NhÆ°ng bà mẹ sành Ä‘iệu của Thanh tất nhiên không phải tay vừa. “Thanh lên ô tô ngồi vá»›i mẹ, xe gá»­i lại đây mai lấy.†“Nhu Æ¡i, cái chá»— hôm ná» mình dẫn ngÆ°á»i ta vào tên là gì ấy nhỉ?†“Thôi thế Vân có việc thì cứ vá» Ä‘i, bác cảm Æ¡n.†Bằng những Ä‘iệu bá»™ khoả lấp, lá»i nói rất nhanh nhảu, tá»± tin, quấy quá, bà ta tách nàng ra khá»i đám đông và khiến Thanh không thể nào mở lá»i được. Vân lặng lẽ vòng xe Ä‘i ngược hÆ°á»›ng của Ä‘oàn ngÆ°á»i.
Vá»›i những ý nghÄ© lá»™n xá»™n trong đầu, nàng không vá» nhà mà vòng vá» nhà Thanh. Ông Túc vẫn nhÆ° thÆ°á»ng lệ, Ä‘ang chăm chú nghiên cứu má»™t vài thứ hiểm hóc nào đó. Cầm những bức ảnh vá» nhật thá»±c toàn phần ở MÅ©i Né do chính tay mình chụp từ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c và ngắm tá»›i từng vết xÆ°á»›c trên phần ép plastic, ông có vẻ nhÆ° chẳng buồn để ý xem ai vừa bÆ°á»›c vào. Äể mặc ông vá»›i thế giá»›i riêng của mình, Vân định trèo lên gác xép để cÅ©ng tìm kiếm má»™t cõi riêng khác thì thấy ông ngẩng lên:
- Này, con biết tiếng Khựa đúng không nhỉ?
Ông già vẫn hay gá»i Trung Quốc là Khá»±a, chẳng rõ tại sao. Vân quay lại kéo ghế ngồi gần ông, há»i lại:
- Bác cần dịch gì ạ?
Ông già gỡ kính ra rồi lại loay hoay đeo vào, bằng vẻ lẩm cẩm cố hữu ông lần túi lấy một tỠlịch gấp tư.
- Ờ, chiá»u nay sang bên nhà ông Sá»­u thấy có cái phim trên truyá»n hình cáp hay quá. Bác ghi lại tên phim rồi... Äây, con xem là phim gì để bác ra hàng thuê lại…
Làm sao có thể chép lại má»™t cái tên phim loằng ngoằng giun dế nhÆ° thế nhỉ? Vân đón tá» giấy và bá»—ng quên mất rằng tâm trạng của mình Ä‘ang sầu não, nàng cÆ°á»i thành tiếng.
- Sao thế? Bác viết sai hết à? - mặt ông Túc nghệt ra, ông giơ bàn tay có sáu ngón lên gãi cằm.
- Không ạ - Vân cố nén cÆ°á»i nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° vẫn chÆ°a thể nghiêm mặt lại - Tại cái chữ bác ghi chỉ là “tập thứ hai mÆ°Æ¡i tám†thôi chứ không phải tên phim.
- Ô, thế à? Thế tên phim là gì?
- Cháu không biết. Cháu có xem đâu.
- Ừ nhỉ!
Vân mỉm cÆ°á»i, cảm giác của nàng đã bá»›t nặng ná» hÆ¡n. Dù sao sau má»™t bữa cÆ¡m kinh khủng, việc ngồi và tham gia vào câu chuyện chẳng ra đầu ra Ä‘uôi vá»›i má»™t ngÆ°á»i ngô nghê lÆ¡ Ä‘á»…nh nhÆ° ông Túc cÅ©ng dá»… chịu chán! Và nếu nói má»™t cách uá»· mị thì nàng thích nhìn niá»m vui ánh lên trong đôi mắt hiá»n hiá»n dài dại của ông già.
MÆ°á»i rưỡi rồi mÆ°á»i má»™t giá», Thanh vẫn chÆ°a vá». Ông Túc lá» má» tẩn mẩn vá»›i gia tài của mình không để ý đến tiếng chuông của chiếc đồng hồ cổ nhÆ°ng Vân thì cảm thấy má»—i tiếng chuông là má»™t tảng đá nặng ná» trÄ©u xuống tâm trạng của nàng. Tại sao Thanh không nhắn cho nàng má»™t dòng tin, hay tranh thủ gá»i và nói vá»›i nàng mấy câu quan tâm nhÆ° thói quen bao lâu nay nàng biết...
- Này, bác má»›i được truy lÄ©nh lÆ°Æ¡ng. Äi ra ngõ Cấm Chỉ ăn gà tần vá»›i bác nhé!
Vân mỉm cÆ°á»i lắc đầu vô thức, không nhận ra vẻ thông cảm và yêu thÆ°Æ¡ng ánh lên trong đôi mắt kèm nhèm tưởng nhÆ° lÆ¡ đãng. Ná»—i u ám của nàng trở lại khiến ngay cả má»™t nụ cÆ°á»i cÅ©ng trở nên méo mó. Nàng dắt xe ra khá»i ngõ, vẫy tay từ biệt ông già.
* * * * *
Äang rảo bÆ°á»›c, Vân bá»—ng dừng phắt lại vì chiếc Lexus Ä‘en đã án ngữ ngay lối dẫn vào cầu thang nhà nàng. Hai gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c thấp thoáng cá»­a xe, má»™t dài ngoẵng, má»™t phì ná»™n. Chúng Ä‘ang hÆ°á»›ng ra phía hàng gá»­i xe ở đầu khu tập thể. Vân nhanh chóng nép vào má»™t góc tÆ°á»ng, thật may cho nàng là đêm nay nàng lại không gá»­i xe ở nhà quen. Nàng lùi dần, lủi vào má»™t ngách nhá», lối tắt dẫn ra phố chính. Gần ná»­a đêm, phố xá vắng tanh, chỉ còn má»™t hiệu café internet sáng đèn. Vân chá»n má»™t máy ở trong cùng và cúi đầu thật thấp.
Nàng vào Yahoo Messenger. Bạn bè nàng phần lá»›n Ä‘á»u chỉ dùng internet ở văn phòng nên giá» này chẳng có mấy ngÆ°á»i online, dãy nick nằm im lìm bên những biểu tượng mặt ngÆ°á»i xám xịt. Chỉ có Hoài Äan nhảy vào gá»i nàng:
- Sao mày online giỠnày?
- Không ngủ được, xuống Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bá»™. Tạt vào chat vá»›i mày má»™t tí.
- Dạo này có gì mới không?
- Vẫn bình thÆ°á»ng, việc công ty tầm này Ä‘á»u Ä‘á»u chậm chậm. Mày thì sao?
- Há»c xong rồi, chuẩn bị vá». NgÆ°á»i xét ra thì vẫn khoẻ, nhÆ°ng mệt tim.
- Sao?
- Lão kia chẳng thèm gá»i, chẳng thèm há»i tao má»™t câu. Không hiểu làm sao nữa.
- Hồi hè tao có gặp một lần ngay trước cửa văn phòng. Lão ý nhăn như bị, mặt cắt không ra một tí vui vẻ.
- (Má»™t biểu tượng mặt ngÆ°á»i mỉm cÆ°á»i) Äợt đấy là công ty có vấn Ä‘á» xào xáo. Äảo chính lật đổ ách Ä‘á»™c tài Bùi Äức Lập.
Vân cÅ©ng Ä‘Æ°a má»™t biểu tượng mặt cÆ°á»i nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt thật sá»± của nàng thì nhÆ° lặng Ä‘i. Nàng nhá»› lại và xâu chuá»—i lại các sá»± kiện trong đầu. Phải rồi, khi ấy nàng cÅ©ng biết. NhÆ°ng bản thân nàng cÅ©ng có quá nhiá»u vấn Ä‘á» nên câu chuyện nàng nghe được cÅ©ng coi nhÆ° chìm vào quên lãng. Nàng gõ tiếp:
- Có phải liên quan đến vụ há»p cổ đông gì đó và em chồng mày không?
- Sao mày biết?
Không dÆ°á»›i má»™t lần Vân đã nghe LÆ°Æ¡ng và Thìn nhắc đến Thạch, em trai Lập, chúng coi ngÆ°á»i này nhÆ° má»™t quân cá». Nàng kể vắn tắt cho Äan vá» mối quan hệ của mình vá»›i Thìn, vá» những gì nàng nghe thấy, vá» lá»i Ä‘á» nghị đê tiện của Thìn hồi đầu mùa hè và cả vá» những rắc rối sau khi nàng chia tay vá»›i hắn.
Äan im lặng má»™t lát, mãi sau má»›i thấy viết tiếp. Chắc con bé không ngá» Vân lại dây dÆ°a vá»›i kẻ bỉ ổi đã tìm má»i cách hại sá»± nghiệp của chồng nó:
- Bây giỠhắn ta vẫn bám lấy mày?
- Ừ - Vân chỉ biết gõ má»™t chữ gá»n lá»n.
- Sao không báo công an?
- Xô xát trá»±c tiếp thì công an cÅ©ng chỉ nhắc nhở rồi thôi. Các vụ phá phách quấy rối thì có hậu quả nghiêm trá»ng nào đâu mà mất công tìm bằng chứng. Vá»›i lại tao không phải há»™ khẩu Hà Ná»™i, cÅ©ng chẳng thân quen gì…
- Nhưng mà phải có cách chứ?
- Tao nhá» má»™t ngÆ°á»i quen chung nói há»™, thấy hắn để yên yên Ä‘á»™ vài tháng. Äến hôm nay lại lù lù xuất hiện. Hồi ở đây mày có gặp cái lão bồ già của em chân dài Minh Ãnh không?
- Có. Vì hai nhân vật đấy mà tao với Lập mới nảy sinh lắm vấn đỠvớ vẩn…
- Ừ, lão đấy hồi xÆ°a là ngÆ°á»i Hoa ở trong miá»n Nam, sau vượt biên. Bây giá» trở sang Việt Nam, mang cái mác Äài Loan.
- Nghe Lập nói là hắn Ä‘i lừa không biết bao nhiêu bà sồn sồn giàu có lập công ty, vẽ dá»± án vay vốn ngân hàng rồi ôm tiá»n trốn.
- Không chỉ thế thôi đâu. Còn nhiá»u trò lắm. Tao nghi là chính lão già này đã khích bác sai khiến Thìn quay lại bám để phá tao. Giá» hai thằng già Ä‘ang đứng chình ình ở chân cầu thang nhà tao đấy!
- Thế nên mày mới ngồi hàng chat khuya?
- Ừ, tao ngồi ở đầu ngõ, để ý nãy giỠmà chưa thấy xe của chúng nó đi ra. Chắc là nó đỗ xe cắm trại đợi thâu đêm rồi mày ạ.
- Chẳng lẽ định ngồi đấy đến sáng à? Tìm chỗ nào nghỉ tạm đêm nay đi.
- Ừ, để tao tính.
Vân bấm số của Thanh. “Thuê bao quý khách vừa gá»i hiện không liên lạc đượcâ€. Có lẽ vá»›i sá»± tác hợp nhiệt tình của bà mẹ, chàng đã yên ổn ngoài vùng phủ sóng trong vùng phủ chăn nào đó rồi! Nàng cắn môi, nghÄ© ra má»™t vài cái tên, những mối quan hệ quá nhạt nhẽo. Cuối cùng, nàng gá»i cho Tố “tồâ€. Dù sao thì nó cÅ©ng chÆ°a có ràng buá»™c gì, lại đủ thân để nhá» vả…
Vừa ngắt cuá»™c gá»i thì nàng thấy chiếc Lexus ì ạch bò ra khá»i ngõ. Không nghÄ© ngợi, nàng đứng dậy thanh toán tiá»n và quay vá» nhà. Trá»i bắt đầu đổ mÆ°a.
Lối lên cầu thang đã khoá, Vân loay hoay lục túi tìm chìa. Bàn tay hÆ¡i cóng. Những đợt gió hung hãn của đêm mùa đông làm nàng cảm thấy á»›n lạnh. Và nàng còn á»›n lạnh hÆ¡n khi hai bàn tay từ trong bóng tối vÆ°Æ¡n ra ấn nàng vào những chiếc chấn song sắt. Giá»ng Thìn rõ mồn má»™t trong đêm:
- Mẹ mày, chạy đâu cho thoát!
HÆ¡i rượu và mùi khét khét gây gây lá»™n má»­a trùm lấy nàng, Thìn xích lại ép chặt ngÆ°á»i nàng vào cánh cổng. Hai bàn tay man dại lần trên thân thể Ä‘ang vùng vẫy của nàng, tiếng hai cánh cá»­a han gỉ va vào nhau, tiếng thở hổn hển và tiếng lẩm bẩm kể lể lẫn chá»­i rủa của hắn trá»™n lẫn làm nàng buốt óc. Bám tay vào gá» tÆ°á»ng để lấy Ä‘iểm tá»±a, Vân hất thân hình phì ná»™n bật ra để bá» chạy. NhÆ°ng Thìn đã nhanh hÆ¡n má»™t nhịp, hắn tóm được chiếc mÅ© đằng sau áo của nàng. Kéo phắt khoá cởi chiếc áo khoác để thoát khá»i bàn tay thô bạo, nàng phong phanh má»™t chiếc áo len không tay chạy thẳng ra đầu ngõ, tiếng chân nặng ná» Ä‘uổi theo sau.
Vân guồng chân thật gấp bất chấp cÆ¡n mÆ°a và gió rét. Nàng lao thẳng ra Ä‘Æ°á»ng và suýt nữa thì bị chiếc Matiz đỠđâm phải. Tố mở cá»­a xuống xe, chÆ°a hết sá»­ng sốt vì bá»™ dạng của nàng thì đã thấy Thìn chạy ì ạch ở Ä‘oạn đầu ngõ. Nó hiểu ra vấn Ä‘á» khá nhanh, vá»™i vã cởi áo quàng vào vai nàng. Vừa lúc đó, má»™t chiếc Vespa phóng tá»›i.
Thanh nhìn chiếc Matiz đỠvẫn mở rộng cửa rồi lẳng lặng quay xe.
- Thanh, nghe em nói đã!
Vân vùng khá»i tay Tố chạy theo, không ngá»›t gá»i tên chàng. Thanh không ngoảnh lại mà tăng ga để tiếng gá»i xa dần... Cho đến khi có má»™t tiếng phanh két rợn ngÆ°á»i vang lên ở cái Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng mà chàng vừa bá» lại, chàng má»›i giật mình dừng xe. Từ góc phố, má»™t chiếc taxi cáu bẩn đã vá»t ra, Ä‘iên cuồng lao thẳng vá» phía Vân.
Tài sản của tarta12a

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #28  
Old 10-03-2008, 11:49 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Thanh gục mặt vào tay, chàng Æ°á»›c sao mình có thể khóc. NhÆ°ng không có giá»t nÆ°á»›c mắt nào chảy ra từ cặp mắt Ä‘á» ngầu vì thiếu ngủ của chàng. Ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang gặm nhấm và làm cho từng khoảng nhá» trong óc chàng trở nên nhức nhối. Vân vẫn chÆ°a tỉnh. Tố đã ngoặt Ä‘uôi xe cản được chiếc taxi phóng ẩu nhÆ°ng vụ va chạm cÅ©ng làm nàng ngã đập ngÆ°á»i xuống Ä‘Æ°á»ng. Hậu quả của cú ngã đó nghiêm trá»ng hÆ¡n cả Vân và chàng tưởng.
Thanh đã lặng Ä‘i khi ông bác sÄ© trá»±c lạnh lùng nói hai chữ “sẩy thai†rồi bÆ°á»›c ra. Vân bị sốc và ngất ngay sau đó. Ngay cả khi bà y tá ngái ngủ chá»c mÅ©i tiêm khá cẩu thả lên làn da tái nhợt, nàng vẫn không tỉnh. Không kịp tìm phong bì giữa đêm khuya, Thanh vá»™i vã dúi tá» năm mÆ°Æ¡i ngàn vào túi ông bác sÄ© để nhận được má»™t câu thông báo cụ thể và nhẹ nhàng hÆ¡n:
- Thai ít tháng mà để va đập mạnh quá... Äã siêu âm kết quả tốt, không sót rau. Bệnh nhân không choáng, chỉ là sốc tâm lý, tiêm thuốc an thần rồi. Äây là Ä‘Æ¡n thuốc, tạm thá»i mua hai loại đầu thôi, má»™t cái là dịch truyá»n, má»™t cái là kháng sinh, hiệu thuốc ở bên trái cổng chính ấy.
Ông bác sÄ© thích nói trống không Ä‘i khá»i, Thanh vẫn thẫn thá». à thức vá» má»™t mầm sống vừa mất Ä‘i níu chặt chân chàng. Má»™t vài ngÆ°á»i thức trông ngÆ°á»i thân nằm cùng phòng lên tiếng an ủi, chỉ dẫn cho chàng mấy thủ tục không thành văn trong bệnh viện và giục “làm nhanh lúc nào hay lúc đấyâ€. Chàng thậm chí còn không thể hiểu nổi há» nói gì cho đến khi Tố bÆ°á»›c tá»›i bên vá»— vai chàng, chiếc Matiz đỠđã nát bét phần Ä‘uôi xe nhÆ°ng thật may là Tố chỉ bị vài vết rách và bầm tím không đến ná»—i nặng quá:
- Cậu để tớ đi mua thuốc cho, vào trong kia đi!
Thanh máy móc lắc đầu rồi Ä‘i dá»c hành lang. Những sá»± kiện liên tiếp xảy ra trong má»™t khoảng thá»i gian quá ngắn đã Ä‘em đến cho chàng quá nhiá»u Ä‘au khổ. Vá»›i chàng, đây là má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
* * *
Vài ngày sau, cÆ¡n ác má»™ng vẫn chÆ°a chấm dứt. Không tá» ra hoảng loạn hay kích Ä‘á»™ng, Vân giữ má»™t vẻ u uất Ä‘au Ä‘á»›n. Bác sÄ© vẫn phải cho nàng dùng thuốc an thần. Buổi trÆ°a, nàng nằm mê mệt. Ông Túc sau khi mang thêm tiá»n cho Thanh chi dùng trong viện cÅ©ng đã quay vá» cÆ¡ quan. Hạnh PhÆ°Æ¡ng xuất hiện trÆ°á»›c mặt Thanh đúng lúc đó.
- Em nghe bố nói, anh đã đưa đơn thôi việc, có phải vậy không?
Thanh không gật cũng không lắc đầu, chàng lặng lẽ chỉ ra hành lang và nhanh chóng khép cửa lại. Khi đã ở ngoài khuôn viên bệnh viện, chàng mới lên tiếng:
- Bây giỠkhông phải là lúc nói chuyện đấy nữa Phương ạ. Hôm trước anh đã nói rõ với em rồi.
- Vậy bây giá» anh xoay xở ra sao? Chị Vân thì bị nhÆ° thế, tiá»n đâu mà…
- Anh tự lo được. Cảm ơn em.
- Em xin lỗi, hôm ấy em quá giận - Hạnh Phương sụt sịt.
Thanh nhìn gương mặt lúc nào cũng như một diễn viên kịch của Hạnh Phương, khẽ lắc đầu. Hôm qua, một tuần kể từ sau buổi nói chuyện của chàng với cô ta, chàng đã xin nghỉ việc.
Má»i chuyện bắt nguồn từ mối quan hệ thân thiết của mẹ Hạnh PhÆ°Æ¡ng và mẹ chàng. Hai ngÆ°á»i thÆ°á»ng nói vui là sẽ làm thông gia của nhau. TrÆ°á»›c khi gặp Vân, chàng cÅ©ng nghÄ© rằng tình cảm tÆ°Æ¡ng đối nhạt nhẽo vá»›i Hạnh PhÆ°Æ¡ng sẽ có thể phát triển thành má»™t cái gì đó cao hÆ¡n tình cảm anh em, má»™t thứ gần nhÆ° tình yêu. Thậm chí chàng cÅ©ng không quá ngần ngại khi để bà Hạnh Nhu giá»›i thiệu cho chàng má»™t công việc tốt ở công ty của ông chồng cÅ©, tức là bố Hạnh PhÆ°Æ¡ng. Việc Hạnh PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t ngá»™t “lơ†Thanh Ä‘i khiến chàng cảm thấy khá áy náy nhÆ°gn chàng đã cố gắng rất nhiá»u trong công việc và không để ai chê trách. Sau đó, khi đến vá»›i Vân, cảm giác áy náy đó cÅ©ng đã phai dần. Chỉ tá»›i những ngày gần đây, Hạnh PhÆ°Æ¡ng gặp lại và Ä‘á»™t nhiên thấy thích chàng, má»i chuyện má»›i trở nên phức tạp.
Tuần trÆ°á»›c, chàng Ä‘Æ°a mẹ vá» quê viếng má»™ các cụ bên nhà ngoại, bà Nhã rủ cả mẹ con Hạnh PhÆ°Æ¡ng cùng Ä‘i. TrÆ°a hôm đó, bà đã đòi vào má»™t khu du lịch sinh thái câu cá ven Ä‘Æ°á»ng để tạo Ä‘iá»u kiện cho PhÆ°Æ¡ng và Thanh nói chuyện riêng. Trong chòi câu cá vắng vẻ, PhÆ°Æ¡ng đã nói rằng cô ta yêu chàng, rằng cô ta đã sai lầm khi bá» rÆ¡i chàng, rằng cô ta muốn được làm con dâu mẹ chàng(!). Thanh đã nhẹ nhàng nhÆ°ng kiên quyết từ chối. Kể cả khi Hạnh PhÆ°Æ¡ng dùng nhan sắc và gia sản để quyến rÅ©, chàng vẫn không thay đổi. Bá»±c tức, cô ta đã tuyên bố rằng chàng là đồ lợi dụng và thá» sẽ làm cho chàng phải hối hận.
Má»™t tuần qua, những chi tiết nhá» trong công việc của chàng thÆ°á»ng xuyên bị xét nét bắt bẻ. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, có má»™t quy luật là Thanh rảnh rá»—i nghÄ©a là mạng của công ty hoàn toàn ổn định và an toàn. Thế nhÆ°ng cấp trên giỠđây lại kêu ca vá» việc chàng rảnh rá»—i. Là má»™t kỹ sÆ° chuyên vá» bảo mật, Thanh làm việc rất thận trá»ng. Cấp trên thấy vậy lại cho rằng chàng chậm chạp. Và khi chàng nói ra ý định viết phần má»m bảo mật riêng để phù hợp vá»›i đặc thù công ty, hỠđã gạt Ä‘i. Chàng biết, mình đã trở thành cái gai trong mắt ông Bảo Thăng, quyá»n giám đốc và là bố Hạnh PhÆ°Æ¡ng. Ngay cả thói quen Ä‘i xe Vespa của chàng cÅ©ng bị nêu ra châm biếm giữa cuá»™c há»p. Äến hôm nay, sau má»™t trận lôi đình của ông Thăng nhằm vào chàng vì mấy ngày nghỉ phép Ä‘á»™t xuất, Thanh đã Ä‘Æ°a Ä‘Æ¡n thôi việc.
Hạnh PhÆ°Æ¡ng vẫn khóc mãi không thôi. Tiếng nấc và những giá»t nÆ°á»›c mắt của cô ta khiến Thanh bất nhẫn, chàng ngồi xuống bên cạnh cô ta trên chiếc ghế đá hẹp, cô ả được thể ngả hẳn vào vai chàng. Thanh quay mặt sang phía khác và nhích ngÆ°á»i ra nhÆ°ng vẫn không rá»i chiếc ghế đá. Chàng nói nhá»:
- Em nín đi.
- Anh nói anh không giận em đi đã.
- Ừ, anh không giận em đâu – Thanh nói nhÆ° cái máy, mắt vẫn nhìn miên man vá» phía góc vÆ°á»n hoa. Ở đó có má»™t gia đình bệnh nhân, ngÆ°á»i đàn ông bế đứa trẻ ná»±ng nịu trong khi bà vợ bóc quýt và đút từng múi cho chồng.
- Anh nói không giận nhÆ°ng không thèm nhìn mặt em - Hạnh PhÆ°Æ¡ng thút thít, giá»ng sÅ©ng nÆ°á»›c.
Thanh quay lại nhìn PhÆ°Æ¡ng, giÆ¡ tay nắm há» vào bàn tay Ä‘ang vò nát mảnh giấy ăn và cố mỉm cÆ°á»i vá»›i cô ta nhÆ° trÆ°á»›c đây chàng vẫn làm. Nụ cÆ°á»i cuối cùng trÆ°á»›c khi thá»±c sá»± bÆ°á»›c vào cÆ¡n ác má»™ng!
* * *
Nhà ga đông nhốn nháo, những con ngÆ°á»i lúc nào cÅ©ng vá»™i Ä‘ang chen lấn trong hàng hoặc bồn chồn bên đám túi hòm lỉnh kỉnh, mùi quần áo lạ mùi hành lý trá»™n vá»›i tiếng loa cùng tiếng ngÆ°á»i léo nhéo tạo thành má»™t thứ tác Ä‘á»™ng tổng hợp chẳng dá»… chịu gì cho thần kinh. Má»™t cô gái trẻ ăn mặc Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng sang trá»ng Ä‘ang thÆ¡ thẩn dạo quanh sảnh rá»™ng. Do có trục trặc kỹ thuật, chuyến tàu Ä‘i miá»n Nam của cô sẽ chuyển bánh chậm khoảng ná»­a tiếng đồng hồ. Mải mê vào cuốn sách hÆ°á»›ng dẫn du lịch Lonely Planet, cô suýt nữa va phải má»™t ngÆ°á»i.
- Xin lỗi chị.
NgÆ°á»i phụ nữ xách túi giả da mặc chiếc áo khoác tối màu Ä‘ang vịn vào tÆ°á»ng vẻ mệt má»i, chiếc khăn bằng dạ quàng kín tai và kiểu ăn mặc già dặn thì hoàn toàn xa lạ, nhÆ°ng những lá»n tóc nâu lỉa chỉa của ngÆ°á»i này làm cô gái cảm thấy ngá» ngợ…
- Vân, có phải mày không?
Cái đầu quàng khăn dạ quay lại. Má»™t gÆ°Æ¡ng mặt xanh mét nhÆ°ng quen thuá»™c, không biết có nên gá»i là Ä‘ang cÆ°á»i.
- Mày bị cảm hay sao mà mặt tái thế? Lại đằng kia ngồi đi.
Quá ngạc nhiên vì sá»± xuất hiện của Äan, con bạn má»›i hôm trÆ°á»›c còn chat vá»›i nàng từ London, Vân không còn sức để làm gì khác. Nàng buông mình xuống chiếc ghế nhá»±a. Lạnh toát.
- Thấy sao rồi? – Äan sá» lên trán bạn, rút khăn giấy khẽ thấm mồ hôi Ä‘á»ng trên đó rồi dợm đứng dậy – Mày ngồi đây để tao ra kia mua há»™p dầu.
Vân Ä‘Æ°a bàn tay rã rá»i ngăn Äan lại, thá»u thào:
- Thôi, không cần đâu. Tao đỡ hơn rồi.
- Không được, mày tá»±a vào ngÆ°á»i tao, mình ra kia tìm chá»— nào dá»… chịu hÆ¡n để ngồi. Phải uống cái gì nóng nóng…
- Äừng, để tao ngồi yên cho đến lúc lên tàu Ä‘i. Tao trúng gió thôi, lên tàu ngủ má»™t giấc là khá»i ấy mà.
Không bắt Vân Ä‘i và cÅ©ng không Ä‘i ra ngoài nữa, Äan há»i má»™t chị đứng tuổi ngồi ở gần đó để mượn há»™p dầu xoa lên thái dÆ°Æ¡ng, lên cổ cho bạn. HÆ¡i dầu ấm sá»±c làm nÆ°á»›c mắt Vân giàn giụa. Nén cÆ¡n Ä‘au âm ỉ để ngồi thẳng dậy, nàng nhìn Äan há»i bằng giá»ng bình thÆ°á»ng nhất:
- Sao giá» này mày lại ngồi đây? Bá» há»c vá» Ä‘i chÆ¡i vá»›i chồng hả?
Äan cÆ°á»i không trả lá»i mà lại há»i ngược nàng. Vân cÅ©ng cố nặn ra má»™t nụ cÆ°á»i méo mó. Nàng quàng lại cái khăn lên đầu để tránh má»™t cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng:
- Sắp sửa có cái lễ động thổ khởi công trong khu kinh tế Lao Bảo, công ty nhận tổ chức, sếp phái vào đấy làm.
- Làm chỗ này vẫn ổn chứ hả? Sao tao thấy mày xanh thế?
- Tốt lắm mày ạ. Còn mặt mũi tao thế này, chẳng qua là vì vội đi không trang điểm thôi. Mà mặt tao thì mày biết rồi đấy, thiếu son phấn một cái là bạc ra ngay.
- Ừ, chắc là vì trúng gió nữa. Thế là mày đi tàu Thống Nhất chuyến 11 giỠà?
Vân gật đầu. Nàng nhìn vẻ quý phái trên gÆ°Æ¡ng mặt hồng hào của Äan, khẽ nhói lên má»™t ná»—i Ä‘au ghen tị.
- Thực tập với Yvonne de Philbert thế nào? Sao vỠsớm thế?
- Xong hết rồi mày ạ. Có muốn ở ngÆ°á»i ta cÅ©ng kiên quyết Ä‘uổi vá».
- Thế mày định Ä‘i đâu? Sài Gòn, Huế hay Äà Nẵng? Sao không đặt vé bay lại Ä‘i tàu thế hả? Mà nãy giá» tao không thấy chồng mày?
- Mày toàn há»i má»™t tràng nhÆ° thế thì tao biết trả lá»i thế nào – Äan lắc đầu, thoáng cÆ°á»i – Tao Ä‘i Huế, sau đó sẽ Ä‘i tiếp Äà Nẵng. Äi chÆ¡i má»™t mình thôi. Chồng để ở nhà, cho vào tủ khoá kỹ rồi.
Vân nhìn xoáy vào đôi mắt rất sáng của bạn, nàng biết cái kiểu nói vừa ngoa vừa buồn cÆ°á»i của con bé này:
- Có chuyện gì à? Sao vừa mới vỠmà chúng mày đã…
- Chuyện cÅ©ng dài dòng lắm. Hai bá»n tao thi nhau hiểu lầm.
- Lá»—i của ai nhiá»u hÆ¡n?
NhÆ° bất ngá» trÆ°á»›c câu há»i của bạn, Äan ngẩn ra má»™t lát rồi má»›i lẩm bẩm:
- Không biết nÆ°a, chắc của tao nhiá»u hÆ¡n.
- Vậy thì giải thích xin lỗi.
Nói xong câu ấy má»™t lát Vân má»›i cảm thấy ngạc nhiên và cay đắng vá»›i chính mình. Äan Ä‘ang ngó nàng lạ lẫm. Có lẽ chÆ°a bao giá» nó nghÄ© đến chuyện Vân, má»™t ngÆ°á»i thích đối xá»­ phÅ© phàng vá»›i đám mày dâu lại Ä‘Æ°a ra lá»i khuyên nhÆ° vậy. Nàng nhìn sững vào vẻ chần chừ trên khóe môi hÆ¡i cÆ°á»i của nó, liên tưởng đến việc nàng đã vá»™i chạy theo Thanh để nói rõ chuyện hiểu lầm. Tại sao cÅ©ng là đàn bà mà nó và nàng khác nhau tá»›i từng phản ứng nhá» nhÆ° vậy nhỉ? Tiếng loa văng vẳng, chẳng rõ Ä‘ang nói gì. Vân bậm môi, cÆ¡n Ä‘au lại dá»™i lên.
- Trông mày xanh quá! - Giá»ng Ä‘an Ä‘ang lo lắng- Hay trả lại vé vá» nghỉ để mai hãy Ä‘i.
- Không được.Tao cần đi gấp.
- Vậy thì cứ ngồi yên ở đây để tao sang Ä‘Æ°á»ng mua thuốc.
Äan đứng dậy quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, nhÆ° sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nó quay lại nhìn nàng cÆ°á»i dịu dàng:
- Cảm ơn mày.
Vân hiểu nó định cảm Æ¡n nàng vì Ä‘iá»u gì nhÆ°ng không lắc cÅ©ng chẳng gật, chỉ Ä‘Æ°a mắt theo dáng Ä‘i thanh thản của nó cho đến khi mất hút. Xách chiếc túi của mình lên, nàng bÆ°á»›c vá» phía cá»­a ra tàu, cúi mặt cố để không bật lên tiếng nấc. Trên băng ghế mà nàng và Äan vừa bá» lại, cuốn Lonely Planet nằm trÆ¡ trá»i. Giá» chỉ còn mình nàng trong cái thế giá»›i đầy Ä‘e dá»a này…
Tài sản của tarta12a

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #29  
Old 11-03-2008, 12:22 AM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Vân nằm trên tầng 2 của má»™t khoang sáu giÆ°á»ng. Không gian chật hẹp bí bức. Mùi thuốc lá từ phòng bên cạnh bay sang khiến nàng càng ngạt thở. Äắp tấm chăn nỉ màu lá» nhá» khen khét má»™t thứ mùi công cá»™ng, nàng cảm thấy cÆ¡n buồn nôn dâng lên, không phải cảm giác nôn nao đầy hy vá»ng mấy tuần trÆ°á»›c mà là má»™t cảm giác trống rá»—ng đến quặn lòng. Tàu chuyển bánh, nhịp rung lắc Ä‘á»u Ä‘á»u, những âm thanh nằng nặng nện trên Ä‘Æ°á»ng ray Ä‘á»u Ä‘á»u, ngay cả tiếng rì rầm trò chuyện của hai mẹ con giÆ°á»ng bên cạnh cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘á»u. Vân nhắm mắt nhá»› lại những lá»i nói rin rít của ngÆ°á»i đàn bà mà nàng đã từng hy vá»ng sẽ gắng yêu thÆ°Æ¡ng kính trá»ng nhÆ° mẹ mình…
Tiếng Ä‘á»™ng và mùi cháo toả ra từ chiếc cặp lồng nhôm quen thuá»™c đánh thức Vân dậy. Không phải Thanh hay ông Túc mà là bà Nhã và bà Nhu. Hai nụ cÆ°á»i, tÆ°Æ¡i, ngá»t.
- Vân cũng tinh nhỉ. Thấy mùi cháo là tỉnh ngay!
Nàng không bày tỠcảm xúc, hững hỠđón lấy bát cháo. Cháo tim gan, còn nóng và rất thơm. Nàng không thể nào nuốt nổi. Câu nói đùa cố ý vừa xong của bà chủ tiệm áo cưới khiến cổ nàng đắng ngắt.
- Vân ăn đi… - bà Nhã khẽ nâng bát cháo trong tay nàng - Cháo tim gan bác mua ở Trần Nhân Tông đấy. Ăn cho chóng khoẻ…
Bà Nhu tiếp tục mỉm cÆ°á»i, giÆ¡ tay sá»­a lại bó hoa trên nóc tủ:
- Phải đấy, ăn đi cháu ạ. Ăn cho hết, kẻo Thanh nó lại trách mẹ không biết chăm vợ.
- Kìa mình, ngÆ°á»i ta bảo rồi mà… - bà Nhã gắt nhá» - Vân vá»›i Thanh chúng nó đã cÆ°á»›i đâu mà vợ vá»›i chồng, nghe thế rồi các bác ở đây cÆ°á»i cho.
Äến đây thì Vân không thể nuốt nổi nữa. Nàng có cảm giác mình bị lá»™t trần và phÆ¡i ra giữa căn phòng chật ních ngÆ°á»i bệnh và ngÆ°á»i chăm bệnh bởi câu nói ngá»t ngào đến lạnh gáy của ngÆ°á»i đàn bà trÆ°á»›c mặt. Nàng muốn phản ứng lại bằng má»™t lá»i chua cay ngoa ngoắt nào đó nhÆ°ng không sao nghÄ© ra được, dÆ°á»ng nhÆ° đầu óc nàng đã bị tê liệt cả rồi. Hai ngÆ°á»i đàn bà vẫn ngÆ°á»i tung ngÆ°á»i hứng qua lại bên giÆ°á»ng nàng:
- Hoa hồng đẹp quá. Có phải cái cậu Ä‘i Matiz Ä‘á» hôm ná» tặng không cháu? (Quay ngoắt sang Ä‘á» tài khác, mặt vụt buồn) Nhu Æ¡i, mình nhá»› không, chị thằng Thanh mà ngÆ°á»i ta bá» mất ấy, cÅ©ng định đặt tên là Hồng Nhung đấy. (Bần thần nhìn sang Hạnh Nhu mếu máo) Hích, số ngÆ°á»i ta vô phúc, cái mạng của con cÅ©ng không giữ được để mà đặt tên.
- Phải rồi, con bé hồi đấy hÆ¡n sáu tháng mình nhỉ. NghÄ© lại mà thÆ°Æ¡ng quá! (ÄÆ°a tay chậm nÆ°á»›c mắt).
- Hích. Con bé giống anh ấy như lột. Mình chỉ kịp chìn mặt nó một lần. (Nghẹn ngào) Giá mà nó bỠmình đi sớm thì còn đỡ…
- Ừ, kể ra như thế mà lại hơn, bỠđi từ lúc chưa rõ hình, có gì cũng… (liếc Vân một cái) dễ ăn dễ nói…
- Cháu xin phép, cháu ra ngoài má»™t lát – Vân đặt bát cháo xuống đầu giÆ°á»ng Ä‘i nhÆ° chạy ra ngoài hành lang. Những lá»i kể lể vẫn vo ve Ä‘uổi theo nàng nhÆ° má»™t bầy ong Ä‘á»™c. Ná»c của chúng làm ngạt thở, nàng cần có má»™t khoảng không, nàng khát nÆ°á»›c. Nàng nghÄ© tá»›i khuôn viên phía sau dãy phòng bệnh. Nàng lao vá» phía ấy. NhÆ°ng má»™t hình ảnh đập vào mắt nàng, trên băng ghế, Thanh Ä‘ang nắm tay và cÆ°á»i vá»›i Hạnh PhÆ°Æ¡ng, nụ cÆ°á»i ấm áp…
Vừa đúng lúc đó, má»™t tia nắng yếu á»›t lá»t qua cá»­a kính chiếu thẳng vào chiếc giÆ°á»ng hẹp trong khoang tàu. Trong hệ thống loa, ngÆ°á»i phát thanh viên nói ngá»ng Ä‘ang lải nhải má»™t cái tên ga miá»n Trung lạ lẫm.
* * *
Bất chấp chiếc biển cấm, Thanh dá»±ng xe trên hè phố, thất thểu Ä‘i vào trong ngõ. Thêm má»™t buổi sáng tìm kiếm không kết quả còn niá»m hy vá»ng thì cứ thế vÆ¡i dần. Con mèo nằm buồn thiu trÆ°á»›c cá»­a, cái Ä‘uôi đập chầm chậm theo má»™t nhịp chán nản, thấy chàng nó cÅ©ng chẳng buồn nhúc nhích đứng lên. Ông Túc Ä‘ang loay hoay rang cÆ¡m trong bếp, chiếc chảo nông cập kênh trên kiá»ng bếp gas quá khổ, đôi Ä‘Å©a dài lá»u nghá»u đến là vụng.
Thanh bÆ°á»›c lại nhìn đăm đăm vào chiếc chảo má»™t lát rồi cất giá»ng mệt má»i:
- Vẫn không có tin tức gì bố ạ.
Ông già lách khá»i gian bếp, chẳng nói chẳng rằng, sắp xếp bàn ăn mâm bát. Hai chiếc bát con, hai đôi Ä‘Å©a buồn thiu. Ngay cả tá» lịch trên tÆ°á»ng cÅ©ng không còn giống màu xanh mà trở nên xám xỉn. Sinh khí trong ngôi nhà này dÆ°á»ng nhÆ° đã theo chân con bé biến Ä‘i mất rồi.
Bữa cÆ¡m chỉ có hai ngÆ°á»i đàn ông và má»™t chảo cÆ¡m rang trứng. Con mèo cÅ©ng không buồn lim dim cái vẻ háu ăn nữa, nó cứ mở to mắt nhìn ngÆ¡ ngác rồi lại cất lên những tiếng meo meo não lòng. Bà Nhã bÆ°á»›c vào Ä‘em theo làn gió hút, chiếc áo da màu huyết dụ cÅ©ng trở nên bầm tím vì ánh sáng lá» má» mà mùa đông lÆ°á»i biếng rá»i qua những ô cá»­a nhá».
- Sao ăn uống tối om om thế? Bật đèn lên đi chứ.
Miệng nói, tay bà lần công tắc. Ãnh đèn trắng nhợt nhạt phủ lấy cả ba ngÆ°á»i. Thanh ngÆ°á»›c lên, mẹ và cha Ä‘á»u ở đây nhÆ°ng chàng không có má»™t gia đình. Lặng lẽ nhai trệu trạo cho qua bữa, chàng lấy ấm pha trà.
- Rét gì mà rét khiếp! Ở bên kia có rét nhưng không buốt thế này…
- CÆ¡m nÆ°á»›c kiểu gì mà có má»—i tí hành tí trứng thế? Sao không gá»i hàng cÆ¡m bình dân đầu ngõ thêm mấy miếng chả vá»›i bát canh?
- Ơ, cái con mèo này hay nhỉ, ai cho mày ăn mà mày sán lại…
Chẳng ai hưởng ứng những câu xuýt xoa của bà Nhã. Con mèo sau khi bị từ chối cũng lặng lẽ bỠđi. Không khí trong nhà cứ như quánh lại. Và tiếng chuông điện thoại vang lên làm cho cái khối đặc quánh ấy vỡ oà ra:
- A lô – Thanh nhào đến vồ lấy máy – Vâng, đúng rồi ạ. Vâng, đúng. Vâng, màu hồng ngả xám. Cảm ơn anh…
Tắt chiếc máy, chàng nhìn hai ngÆ°á»i còn lại bằng con mắt trống rá»—ng. Giá»ng tắc nghẹn:
- Tìm được xe ở bãi sông Hồng.
NgÆ°á»i đàn ông Ä‘á»™i mÅ© bảo há»™ cằp cặp ý chừng là ngÆ°á»i coi thầu gõ đất bám trên yếm chiếc xe, chép miệng:
- Công nhân bảo là xe máy tôi còn không tin, nghÄ© là phao giao thông há»ng giạt vào cÆ¡. CÅ©ng may nÆ°á»›c cạn nên buá»™c dây vào kéo má»™t lúc là lên, không phải huy Ä‘á»™ng xúc.
Thanh chết lặng nhìn sợi dây thừng lòng thòng ở tay lái, trên đó có một sợi dây dù mà đất phù sa đã biến màu xanh nguyên thuỷ của nó thành một thứ màu chết chóc, hẳn là nàng đã lồng bàn tay đầy gân xanh vào nó như một mối ràng buộc cuối cùng... Chàng hít sâu và dằn cơn đau ở ngực lại, dõi mắt vỠphía hạ nguồn. Dòng nước đục lỠtưởng như bình yên kia có lẽ đã cuốn đám mây sáng của chàng ra phía biển mất rồi.
Chiá»u dần buông trên mặt sông, má»™t buổi chiá»u đông thê lÆ°Æ¡ng. Thanh vẫn đứng nhÆ° trá»i trồng giữa bá» kè ngổn ngang lồng lá»™ng gió. Bà Nhã ngá»t ngào chìa mấy bao thuốc lá ngoại, nói gì đó cảm Æ¡n Ä‘á»™i thi công kè. Ông Túc thì khoanh tay ngó nghiêng bên cạnh, không có cá»­ chỉ nào bày tá» rằng ông quan tâm đến sá»± việc. Liếc chồng cÅ© má»™t cái ngán ngẩm, bà đến bên Thanh:
- Xong rồi, vỠthôi con!
- Mẹ để con đứng đây thêm lúc nữa.
- Có gì mà đứng nữa con ơi! Nó…
Thanh quay lại chặn ngang dòng thuyết giảng phân tích mà chàng đã quá rõ của bà Nhã, chàng nói nhanh và tránh nhìn vào mặt mẹ:
- Thôi, mẹ cứ vá» trÆ°á»›c Ä‘i kẻo dượng Thá» chá».
- Thế còn việc…
- Äể con gá»i taxi cho mẹ.
- Sao con cứ chặn ngang lá»i mẹ thế hả?
- Con xin lỗi mẹ.
- Con có biết là…
- Thôi cô Ä‘i vá» Ä‘i! - ông Túc nãy giá» giữ vẻ bàng quan bá»—ng lên tiếng, giá»ng nghiêm nghị chÆ°a từng thấy - Lát nữa tôi chở con vá».
- Anh vẫn còn biết lo cho thằng bé hay sao? Tôi tưởng anh chỉ biết cắm đầu vào mấy cái xe. Mấy hôm nay trong khi tôi chạy đôn chạy đáo thì anh ở nhà bình chân như vại…
- Äây không phải lúc cô giở cái trò ăn nói xảo quyệt ra nhập nhèm trắng Ä‘en đâu. Tôi chÆ°a há»i đến chuyện hôm ná» cô vá»›i con Nhu làm gì đấy!
Lá»i của ông Túc làm ngÆ°á»i đàn bà Ä‘ang hung hăng bá»—ng nhÆ° nhÅ©n ra. Bà quay ngÆ°á»i Ä‘i thẳng. Những bÆ°á»›c chân bá»±c bá»™i dằn lên đám đá há»™c khấp khểnh. Thanh nhìn theo buông tiếng thở dài:
- Vừa rồi bố bảo mẹ với cô Nhu làm sao?
- Không có gì. Mấy chuyện nhố nhăng thôi. Äứng dẹp vào đây con, đất nó lở má»™t cái bố không kéo mày lên được đâu!
Thanh lùi vào phần kè đá. Chàng nhìn vẻ bình tÄ©nh nhÆ° không của ông bố và thấy cÆ¡n Ä‘au ở ngá»±c dịu Ä‘i má»™t phần. Ông không an ủi, không nói những lá»i đầy đạo lý có trÆ°á»›c có sau vẹn tròn sáo rá»—ng, ông chỉ lo cho chàng bằng cái cách riêmg hÆ¡i lạ lùng của mình. Và nhìn vào gÆ°Æ¡ng mặt thẫn thá» của ông lúc này, chàng biết là ông thÆ°Æ¡ng yêu Thái Vân cÅ©ng nhÆ° thÆ°Æ¡ng yêu chàng vậy.
- Mình vỠkẻo tối bố nhé.
- Ờ. Thằng Còi ở nhà chắc đói meo rồi. ÄÆ°a chìa khoá đây tao Ä‘i cho nhanh.
Chiếc Vespa lá»c xá»c chạy trên con Ä‘Æ°á»ng dá»c bãi sông, Thanh gục mặt vào bá» vai gầy gò của cha, gió thổi buốt da, bóng tối và lá»›p khăn len của ông Túc biết là chàng khóc.
Hai năm sau.
NgÆ°á»i đàn ông trẻ Ä‘i dá»c bá» sông. Không mÅ© nón, cÅ©ng chẳng có ô hay áo mÆ°a, ngÆ°á»i đàn ông khom ngÆ°á»i giấu chiếc máy ảnh vào bên trong vạt áo gió. Há»™i An mùa đông thật ẩm Æ°á»›t và ảm đạm. Những mảng rêu xanh trên mái ngói và ánh mắt của những ngÆ°á»i Ä‘ang lầm lÅ©i Ä‘i dÆ°á»›i làn mÆ°a Ä‘an chéo dÆ°á»ng nhÆ° sẫm lại vì hÆ¡i nÆ°á»›c.
Quán café nhá» xíu mở cá»­a trông ra sông, những gÆ°Æ¡ng mặt lạ lẫm bình yên nghiêng nghiêng dõi ra mặt sông, nÆ¡i có những con thuyá»n sÆ¡n xanh đỠđậu túm tụm, những con mắt vẽ trên mÅ©i thuyá»n nhÆ° há» khép trÆ°á»›c những giá»t mÆ°a uể oải. Chá»n má»™t bàn trong cùng, ngÆ°á»i đàn ông quay lÆ°ng lại vá»›i tất cả, hÆ°á»›ng gÆ°Æ¡ng mặt hÆ¡i tái Ä‘i vì rét vào bức tÆ°á»ng nÆ¡i chỉ có chiếc bảng con quảng cáo cho tour du lịch Ä‘i Cù lao Chàm. Những sợi tóc ngắn bết trên vầng trán khôi ngô, đôi mắt nâu sau cặp kính và đôi môi mím chặt khiến anh mang má»™t vẻ trầm mặc u uẩn nhÆ° thể triết gia. Chiếc quần jeans hÆ¡i bạc, chiếc sÆ¡ mi kẻ sá»c nhá» bên trong và chiếc áo gió bên ngoài Ä‘á»u không có gì đặc biệt nhÆ°ng toát nên vẻ thanh lịch. Và nếu anh không gá»i cà phê bằng tiếng Việt có lẽ má»i ngÆ°á»i vẫn tưởng anh là má»™t khách du lịch Nhật Bản Hàn Quốc nào đó nhÆ° khi má»›i bÆ°á»›c vào.
Cởi áo khoác máng lên thành ghế, dùng tay áo sÆ¡ mi lau mấy giá»t nÆ°á»›c từ trên tóc vừa nhá» xuống chiếc máy ảnh không còn má»›i, anh chậm rãi nhấp từng ngụm cà phê đắng ngắt và lật giở má»™t vài tá» rÆ¡i giá»›i thiệu khu đô thị cổ. Vòng chung khảo và lá»… trao giải thưởng tin há»c Trí tuệ năm nay không tổ chức ở Hà Ná»™i mà lại chuyển vào Äà Nẵng. Mấy ngày bảo vệ kéo dài tưởng nhÆ° không bao giá» chấm dứt. Anh chán nản giao lại việc trình bày cho mấy ngÆ°á»i cùng nhóm và bá» Ä‘i Há»™i An. Dù sao, lá»… trao giải sẽ diá»…n ra vào giữa tuần sau và phần má»m vá» an ninh mạng của anh đã cầm chắc má»™t giải tàm tạm nào đó. Anh không cần phải mất quá nhiá»u thá»i gian vào nó khi mà thá»i tiết và khung cảnh Ä‘ang khiến tâm trạng anh quay quắt nghẹn ngào.
Nàng bá» anh Ä‘i cÅ©ng vào những ngày đông buốt giá nhÆ° thế này. Nàng Ä‘i, mang theo những ngày tình yêu nhÆ° trong giấc má»™ng và niá»m hạnh phúc vô bá», bá» lại cho anh ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n và má»™t tâm trạng triá»n miên trống rá»—ng. Anh không thể nguôi, không thể quên, không thể thôi thÆ°Æ¡ng nhá»›. Anh cÅ©ng chẳng thể tin nổi rằng nàng đã không còn. Má»—i sáng thức dậy, anh vẫn tưởng rằng nàng sắp đến bên anh vá»›i nụ hôn và những lá»i yêu thÆ°Æ¡ng nồng nàn cho má»™t ngày má»›i. Hàng đêm, trong những cÆ¡n mÆ¡ chập chá»n hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c, nàng ở trong vòng tay anh, mải miết Ä‘am mê nhÆ° chÆ°a từng xa cách bao giá». Äã hÆ¡n hai năm rồi, anh chìm đắm trong thế giá»›i riêng đầy ắp bóng hình của nàng vá»›i má»™t ná»—i ân hận dày vò.
Có Ä‘Æ°á»ng phố nào vui, cho ta qua má»™t ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỠnhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuá»™c Ä‘á»i…
Chiếc loa cÅ© kỹ phát ra những câu hát vô tình nhÆ° mÅ©i dao lách nhẹ vào trái tim đã chất chứa buồn Ä‘au của ngÆ°á»i đàn ông, anh tá»±a vào thành ghế để ghìm đôi vai run rẩy. Lặng lẽ bá» kính ra lau và chấm nhanh lên khoé mắt hoe Ä‘á», anh quay ngÆ°á»i lại, nhìn ra con sông tràn nÆ°á»›c.
ThÆ°á»ng thì anh không thích ngắm sông, dòng nÆ°á»›c rá»™ng gợi cho anh những liên tưởng tang tóc. NhÆ°ng sông ở Há»™i An mang má»™t nét đẹp đặc biệt, ngay cả vào mùa lÅ© nó vẫn có vẻ nhá» bé đến nao lòng, và con phố ven bá» sông vá»›i những ngÆ°á»i trùm áo mÆ°a đạp xe chậm rãi thì trầm lặng nhÆ° thể những thÆ°á»›c phim quay chậm nhạt nhoà. ÄÆ°a máy ảnh lên ngắm bâng quÆ¡ má»™t lát, anh chỉnh nét để chụp má»™t chiếc xích lô Ä‘ang chầm chậm Ä‘i qua. Má»›i bấm được hai kiểu, vai anh bá»—ng bị huých nhẹ bởi cái khuá»·u tay của má»™t ngÆ°á»i phục vụ. á»ng kính chệch hÆ°á»›ng và trong khuôn ngắm hiện ra má»™t ngÆ°á»i đàn bà Ä‘ang vén áo mÆ°a để ngồi lên xe đạp.
- Thái Vân!
Tài sản của tarta12a

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #30  
Old 11-03-2008, 12:22 AM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Không để ý tá»›i lá»i xin lá»—i của cô gái chạy bàn, Thanh lao ra ngoài. MÆ°a vẫn rÆ¡i và phố vắng tanh. Khi nãy, qua khuôn ngắm hẹp, chàng thấy má»™t hình ảnh quen thuá»™c. GÆ°Æ¡ng mặt nghiêng nghiêng khuất sau chiếc nón nhÆ°ng dáng ngồi và vóc ngÆ°á»i thì giống Thái Vân y hệt. Chàng nhìn quanh quất. Chàng dụi mắt, đôi mắt nhoè vì nÆ°á»›c mÆ°a hay nÆ°á»›c mắt, chính chàng cÅ©ng chẳng rõ nữa. NgÆ°á»i đàn bà vá»›i chiếc áo mÆ°a xanh đã biến mất. NhÆ° là má»™t ảo ảnh.
- Anh Thanh!
Tiếng nói vui vẻ cất lên từ phía sau. Má»™t cô gái trẻ giÆ°Æ¡ng chiếc ô màu bạc chạy tá»›i chá»— chàng, giá»ng Sài Gòn ngá»t ngào:
- Thì ra anh đứng chỗ này, đi tìm anh muốn chết.
- Sao Uyên lại ở đây?
- Uyên há»i anh Khanh, anh Khanh nói anh Ä‘i Há»™i An từ sáng sá»›m. Trá»i Æ¡i, nãy giá» chạy lòng vòng lạc Ä‘Æ°á»ng mắc cÆ°á»i quá.
- Thi cá»­ có trục trặc gì à? Sao không gá»i Ä‘iện để anh vá»?
- Äiện thoại anh lúc nào cÅ©ng không liên lạc được hết. Làm Uyên…
- Nhưng có chuyện gì?
- Không có chuyện gì đâu à! Uyên… Uyên chỉ muốn gặp anh thôi.
Thanh lắc đầu, chàng quay trở lại quán café. Uyên cÅ©ng lúp xúp chạy theo. Cô vuốt vuốt mái tóc có Ä‘á»ng những giá»t nÆ°á»›c li ti và nhìn vào gÆ°Æ¡ng mặt không rõ vui buồn của Thanh. Chàng nhÆ° Ä‘ang ở trong cõi khác, đôi mắt nâu sau cặp kính trở nên mÆ¡ màng, đôi môi không còn mím chặt mà hé mở gần nhÆ° nụ cÆ°á»i làm cho chàng càng quyến rÅ©.
Uyên là nhân viên văn phòng phía Nam của công ty. Cô mến Thanh ngay từ cái nhìn đầu tiên khi cô ra Hà Ná»™i há»p và Thanh đón cô ở văn phòng vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt hiá»n hoà nhÆ°ng xa cách. Mấy ngày làm việc, cô càng thấy rằng trá»±c giác của mình đã không nhầm. Thanh là má»™t ngÆ°á»i đàn ông khá lý tưởng vá»›i bất cứ ngÆ°á»i con gái nào. Chàng không đẹp trai nổi bật nhÆ°ng sáng sủa và gá»n gàng. Vá»›i phụ nữ, chàng nhẹ nhàng và tinh tế. Dù rất thành công trong công việc, chàng vẫn khiêm nhÆ°á»ng. NhÆ°ng Uyên có cố gắng thế nào thì Thanh vẫn giữ má»™t khoảng cách vá»›i cô. NhÆ° lúc này cÅ©ng vậy, chàng chìm vào má»™t dòng suy nghÄ© riêng tÆ° nào đó mà cô không thể lý giải hết.
Uyên ngá» nguậy ngÆ°á»i. Äã má»™t lúc lâu rồi cô theo dõi những cảm xúc trên gÆ°Æ¡ng mặt của Thanh. Äôi khi cô nói vá» vấn Ä‘á» gì đó và Thanh vẫn trả lá»i nhÆ°ng cô biết là chàng chẳng để tâm vào lá»i nói của mình chút nào. Suy nghÄ© má»™t chút, Uyên quyết định há»i:
- Anh nhớ chị ấy phải không?
Qua những “kênh thông tin bên lá»â€ trong công ty mà Uyên thu thập được thì Thanh có vợ và ngÆ°á»i đó đã qua Ä‘á»i cách đây vài năm. Cô chỉ biết có vậy. Dù rất tò mò, Thanh má»›i 27 tuổi và nếu không có những sợi tóc xấu bạc sá»›m thì trông còn rất trẻ, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» Uyên dám há»i thẳng chàng. Lần này cô đánh bạo há»i để kéo Thanh vá» vá»›i thá»±c tại. Chàng ngẩng lên nhìn cô, nở má»™t nụ cÆ°á»i buồn buồn và… gật đầu.
Uyên cảm thấy cái lạnh của nÆ°á»›c mÆ°a ngấm vào ngÆ°á»i làm cô tê tái. Vá»™i bÆ°ng tách cà phê nóng lên nhấp má»™t ngụm rồi nhăn mặt vì nóng và đắng, cô há»i tiếp:
- Chắc chị ấy đẹp lắm anh há?
Thanh mỉm cÆ°á»i, chàng khuấy chiếc thìa vào tách cà phê nguá»™i ngắt của mình rồi nhìn ra cá»­a quán. MÆ°a càng lúc càng nặng hạt hÆ¡n. Chàng rút chiếc ví da đã sá»n cÅ© ra lật tấm ảnh chụp Vân ở bãi đá cổ Sapa Ä‘Æ°a cho Uyên.
- Hình này là anh chụp? – Uyên há»i và nhanh chóng nhận được cái gật đầu xác nhận. Cô cảm thấy hÆ¡i thất vá»ng, ngÆ°á»i con gái trong ảnh không xinh, chỉ có vẻ dá»… nhìn Ä‘iển hình à Äông, thân hình đã bị bá»™ quần áo mùa đông dày cá»™p đã che mất ít nhiá»u, chỉ còn nét dong dá»ng cân đối thÆ°á»ng thÆ°á»ng. NhÆ°ng thần thái của gÆ°Æ¡ng mặt thì quả là rất đặc biệt. Thanh đã chá»›p đúng lúc những nét sắc sảo trá»™n lẫn vá»›i vẻ há»n dá»—i hay tức tối làm cho gÆ°Æ¡ng mặt trang Ä‘iểm khá kỹ kia trở nên tá»± nhiên mà vẫn rất bắt mắt.
- Bức này anh chụp ở Sapa. Thái Vân là ngÆ°á»i Sapa. Anh và Vân bắt đầu yêu nhau cÅ©ng ở Sapa.
- Hèn chi năm nào anh cũng đi Sapa hai lần.
- Anh TÆ°á»ng kể vá»›i em à?
Uyên không trả lá»i. Cô không muốn cho Thanh biết rằng chàng là ngÆ°á»i đàn ông được quan tâm nhất công ty và rằng hành tung của chàng luôn được hàng tá các bà các cô khắp các phòng ban theo dõi. Cô há»i tiếp:
- GiỠchị Vân ở đâu anh?
Thanh im lặng, quả thật chàng cÅ©ng không biết. Nàng đã Ä‘i ngang qua Ä‘á»i chàng mang theo tá»™t cùng hạnh phúc. Và giỠđây vá»›i niá»m ân hận rằng mình đã vô tình làm nàng tuyệt vá»ng, vá»›i ná»—i băn khoăn không bao giá» có lá»i lý giải rằng nàng đã nằm lại má»™t góc bãi sông nào đó hay tan vào bá»t nÆ°á»›c trôi ra biển, chàng lại tá»™t cùng Ä‘au Ä‘á»›n. Và hình ảnh quen thuá»™c thoáng qua khuôn ngắm vừa nãy là thật hay ảo ảnh, chàng cÅ©ng không thể xác định được… Uyên nhắc lại câu há»i, cô có thói quen của má»™t ngÆ°á»i giám thị kiên nhẫn luôn chỠđợi câu trả lá»i đến cùng.
- Anh không biết, thật sự anh rất muốn biết nhưng… - Thanh chầm chậm dõi mắt theo những vòng xoáy trong ly cà phê rồi đưa tay lên vuốt mặt - Anh đã vô tình làm Vân bị tổn thương trong lúc Vân cần anh nhất. Em biết phim The Piano không?
- The Pianist hay Piano Teacher chứ!
- Không, The Piano, phim từ đầu thập kỷ 90.
- Vậy thì em không biết. Thá»i đó em chỉ biết há»c thôi à. Phim ra sao anh?
- Có má»™t thiếu phụ tên là Ada Ä‘i lấy chồng ở tân thế giá»›i. Ada bị câm, chỉ nói qua tiếng đàn piano nhÆ°ng không ai hiểu kể cả ngÆ°á»i chồng. Rồi cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i hiểu được Ada, anh ta cho Ada tình yêu bên chiếc đàn. Chồng Ada phát hiện ra và chặt Ä‘i má»™t ngón tay của cô. Và Ada đã buá»™c mình vào chiếc piano lao xuống biển.
- Phim gì mà buồn quá!
- Vân cÅ©ng chá»n cách giống Ada.
- Trá»i Æ¡i! Chị ấy cÅ©ng há»c piano hả?
Thanh lắc đầu. Chàng biết lý giải cho cô gái phÆ°Æ¡ng Nam ra sao đây, khi mà cô chẳng hiểu chút gì vá» những ẩn ý trong các câu nói. Chàng im lặng má»™t lúc để Uyên tá»± luận ra. Khi nhìn thấy nét mặt hÆ¡i kinh hãi của cô, chàng mệt má»i đứng dậy. Äã gần trÆ°a, mÆ°a vẫn chÆ°a tạnh.
* * *
Thanh nghỉ lại Há»™i An chứ không quay vá» Äà Nẵng ngay trong buổi chiá»u nhÆ° dá»± định lúc đầu. MÆ°a không ngá»›t suốt ngày và tâm trạng chàng lúc này quả thật rất bất ổn nên con Ä‘Æ°á»ng hÆ¡n 30 cây số quay vá» thành phố dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng là quá dài. Uyên đòi ở lại cùng và chàng không có lý do gì để từ chối. Thị xã này cùng vá»›i cái không khí lặng lá» bình yên nhÆ° thiên Ä‘Æ°á»ng của nó quả thật có má»™t sức níu kéo lạ kỳ.
Trá»i sập tối rất nhanh, hôm nay là ngày thÆ°á»ng nhÆ°ng những chiếc đèn lồng vẫn được thắp lên, cùng vá»›i những bóng đèn con yếu á»›t phủ lên khu phố cổ má»™t thứ ánh sáng ấm áp nhÆ°ng quá Ä‘á»—i thê lÆ°Æ¡ng. Thanh từ chối lá»i má»i ăn tối ở nhà hàng VÄ©nh HÆ°ng của cô gái Sài Gòn, xách máy ảnh rá»i khách sạn má»™t mình. Chàng Ä‘i men theo vỉa hè chật hẹp, những hiên nhà thấp chống cá»™t gá»— sÆ¡n Ä‘en có treo đèn lồng nối tiếp nhau làm cho chàng mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. NhÆ°ng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng cÅ©ng có ý nghÄ©a gì đâu khi khu phố quá nhá» bé và ngÆ°á»i ta sẽ quay lại chá»— ban đầu chỉ sau chốc lát.
Trá»i mÆ°a và hàng hoá không bày la liệt bên ngoài, khách du lịch Ä‘i lác đác, không mấy ai có hứng thú mua sắm trong thá»i tiết mÆ°a rét thế này. Má»™t đôi cá»­a hàng đã bắt đầu dá»n dẹp vì vắng khách, những tấm gá»— ghép cÅ©ng sÆ¡n Ä‘en được xếp chồng ngang tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng, má»™t cánh cá»­a lá»›n, kín đáo và cÅ© kỹ. Chúng làm chàng nhá»› lại những cá»­a hàng hiếm hoi còn sót lại ở Hà Ná»™i. CÅ©ng những tấm gá»— dài ghép lại nhÆ° thế này nhÆ°ng theo chiá»u dá»c, tuổi thÆ¡ của chàng gắn bó vá»›i hình ảnh xÆ°a cÅ© đó.
Mở khoá áo khoác và cởi bá»›t khuy cổ áo sÆ¡ mi vì cảm giác hÆ¡i nóng, chàng dừng trÆ°á»›c má»™t gallery. Gallery không có gì đặc biệt, mấy bức tranh sÆ¡n mài, khắc gá»—, khắc bạc khá bắt mắt vì được bố trí đèn hợp lý, chiếc Vespa Sprint màu bạc dá»±ng ngoài hiên nhÆ° má»™t Ä‘iểm nhấn hay hay thu hút khách. Má»™t đôi nam nữ có vẻ là ngÆ°á»i vùng Äịa Trung Hải Ä‘ang chăm chú xem và bình luận má»™t bức sÆ¡n mài khổ lá»›n.
Thanh cúi xuống xem chiếc Sprint, nói đúng hÆ¡n là má»™t chiếc Sprint lên Ä‘á»i từ Standard vì số khung là VBB. Há»™i An có khá nhiá»u Vespa, phần lá»›n Ä‘á»u là xe nguyên bản và ít được tân trang, ngÆ°á»i ta cứ dá»±ng những chiếc xe cÅ© kỹ tróc lở ở vỉa hè, có chiếc còn cắm nguyên chìa khoá, chẳng ai lấy. Riêng chiếc Sprint này thì quả thật là má»™t sá»± trêu ngÆ°Æ¡i cho những ngÆ°á»i Æ°a xe cổ. Số máy khác xa số khung cho thấy đây là má»™t chiếc xe đầu Ngô mình Sở hoàn hảo, khung mục nên đắp quá nhiá»u ma-tít, cần đạp khởi Ä‘á»™ng chính hiệu Piaggio sạch bong, ống pô inox sáng loáng nhÆ°ng lại bị bịt bằng má»™t má»› giấy báo, đúng là chiếc xe cÅ©ng chỉ có tác dụng làm cảnh cho gallery chứ chẳng ai dám leo lên Ä‘i bao giá». Thật phí công làm lại!
Äôi nam nữ nÆ°á»›c ngoài thôi xem tranh quay lại. Thấy Thanh loay hoay xem chiếc xe, há» mỉm cÆ°á»i và vui vẻ bắt chuyện. Anh chồng vá»— vá»— vào ngá»±c nói:
- Italia… mi homeland… Vespa homeland. You… amor… love… Vespa. You… Japan… Nippon… China?
Thanh mỉm cÆ°á»i, há» tưởng chàng là ngÆ°á»i Nhật hay ngÆ°á»i Trung Quốc không biết ngoại ngữ nên nói nhát má»™t nghe thật buồn cÆ°á»i. Chàng lắc đầu, nói bằng tiếng Anh:
- Không, tôi là ngÆ°á»i Việt Nam. Tôi thích Vespa nhÆ°ng không thích chiếc này. Nó đã bị “xào†lại quá tệ. Anh chị là ngÆ°á»i Ã?
Äúng nhÆ° chàng Ä‘oán lúc đầu, đó là má»™t đôi vợ chồng ngÆ°á»i à đi nghỉ trăng mật. Há» Ä‘i theo má»™t lịch trình khá lạ, chỉ thăm Hong Kong trong vòng ba ngày rồi bay sang Việt Nam lang thang ná»­a tháng. Cả hai Ä‘á»u bày tá» sá»± ngạc nhiên vì ngÆ°á»i Việt Nam chịu giao tiếp bằng tiếng Anh mà hầu hết lại nói khá dá»… nghe. Anh chồng thì há»›n hở vì biết rằng Việt Nam cÅ©ng có câu lạc bá»™ những ngÆ°á»i chÆ¡i xe Vespa cổ, còn chị vợ nhiệt tình nói:
- Chúng tôi ở đây đã ba ngày rồi. Có một gallery rất tốt ở cách đây một dãy phố. HỠbán tranh tự vẽ, có cả tranh vỠVespa.
- Tất nhiên không phải tranh vẽ những loại Vespa kinh khủng thế này – anh chồng nháy mắt liếc xuống chiếc Sprint “giả cầy†đế thêm – Và nếu anh quan tâm đến nhiếp ảnh nhÆ° tôi Ä‘ang nghÄ© thì chủ của nó sẽ là má»™t ngÆ°á»i tiếp chuyện tốt đấy. Cô ta có giá»ng nói sexy kinh khủng.
Theo lá»i chỉ của đôi vợ chồng ngÆ°á»i Ã, Thanh Ä‘i qua chùa Cầu sang phố Nguyá»…n Thị Minh Khai. Sáng nay chàng đã thăm phố này nhÆ°ng má»™t loạt gallery bày bán những bức tranh na ná nhau khiến chàng không chú ý lắm. Cái gallery chàng Ä‘ang tìm nằm bên cạnh má»™t ngôi nhà có dàn hoa, hoa màu hồng từ đậm đến nhạt, xoè cánh nhÆ° hoa bÆ°á»›m nhÆ°ng lại kết thành chùm, chẳng rõ tên. Gallery ở trong má»™t ngôi nhà cổ, lá»›p sÆ¡n trên cá»™t gá»— đã bạc, bậc thá»m lát gạch má»™c sứt sẹo, cánh cá»­a vá»›i những tấm ván gài chắn gió kiểu Trung Hoa đóng im ỉm tối om, chỉ còn ánh đèn leo lét ở tầng hai.
Thanh ngẩng lên nhìn. Tầng hai vá»›i lan can gá»— và diá»m trang trí Ä‘Æ¡n sÆ¡. Những chiếc đèn lồng hình ống im lìm. Ãnh sáng hắt ra từ má»™t ô cá»­a sổ mở rá»™ng làm những giá»t mÆ°a lây rây Ä‘an chéo nhÆ° được dát vàng lấp lánh. Thanh giÆ¡ máy lên chỉnh chế Ä‘á»™ night shot và bấm thá»­, flash nháy má»™t cách bất lá»±c, ảnh rung, Ä‘iểm sáng từ ô cá»­a biến thành má»™t con giun to màu vàng còn mÆ°a thì chỉ nhoè mặt ống kính. Chàng thầm tiếc vì đã bá» chiếc tripod lại Äà Nẵng. Mở khẩu và chỉnh ISO lên cao hÆ¡n vẫn không ăn thua, chàng đặt máy theo chế Ä‘á»™ action. Lần này khá hÆ¡n, nhÆ°ng chức năng tá»± Ä‘á»™ng tìm vật thể “trứ danh†của Canon lại tóm ngay lấy chiếc đèn lồng treo trên cao và làm cho nó nổi bật lên. Thanh tiếp tục bấm vài kiểu nữa. Vẫn không có bức ảnh nào ghi lại được thứ ánh sáng vàng vá»t viá»n quanh những sợi mÆ°a nhÆ° chàng muốn.
Gỡ kính xuống lau, Thanh khẽ lắc đầu vá»›i chính mình. Hai năm qua liên tục đốt thá»i gian bên máy tính, mắt chàng đã kém Ä‘i nhiá»u, và khả năng chụp ảnh thì giảm sút tệ hại. Lâu lắm rồi chàng không vào diá»…n đàn nhiếp ảnh trên mạng. TÆ°á»ng - sếp của chàng hiện giá» - vẫn thỉnh thoảng có thông báo vá» những há»p mặt offline và Ä‘i chụp dã ngoại nhÆ°ng Thanh không bao giá» còn tham gia những hoạt Ä‘á»™ng đó nữa. Thỉnh thoảng chàng log in vào mạng Tinh thần Việt Nam nhÆ°ng không viết gì cả, chỉ mở há»™p thÆ° riêng để Ä‘á»c lại những tin nhắn từ má»™t cái nick không bao giá» online nữa.
Ãnh sáng hắt xuống bá»—ng thay đổi, Thanh ngẩng lên nhìn, ô cá»­a đã khép lại má»™t ná»­a và hình nhÆ° có ngÆ°á»i Ä‘ang đứng sau chấn song. Có lẽ chủ nhà thấy chá»›p đèn máy ảnh liên tục nên ra xem.
- Xin lá»—i -chàng vừa nói vừa Ä‘eo lại kính - Tôi không cố ý làm phiá»n.
Ô cá»­a trống trÆ¡n không má»™t tiếng trả lá»i. Thanh cho máy ảnh vào bên trong vạt áo, lầm lÅ©i Ä‘i vá» phía chùa Cầu. Äược vài bÆ°á»›c, chàng quay đầu nhìn lên tầng gác của ngôi nhà. Cánh cá»­a còn lại khép há» vẫn Ä‘ang lay Ä‘á»™ng, rõ ràng vừa má»›i có ngÆ°á»i chạm vào nó. Và cảm giác bị dõi theo Ä‘ang làm gáy chàng nóng bừng.
Tài sản của tarta12a

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âèðòóàëüíûå, äíåâíèê, êåðàìè÷åñêàÿ, ïåäàãîãè÷åñêèõ, îðõèäåÿ, t715 pin lâu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™