 |
|

27-07-2008, 01:36 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 26
Nghĩa cũ tình xưa
Lòng đầy hồi há»™p, Cừu Cốc đến ngay địa Ä‘iểm mà thiếu nữ Cung trang đã há»™i ước. Äấy là má»™t đồng cá» xanh tươi cách Tá» Vong thà nh không xa mấy.
Mùa đông nÆ¡i quan ngoại, cây cối cằn cá»—i, cà nh lá trÆ¡ trụi để thay những mầm non chá»›m bén. Thỉnh thoảng, những cÆ¡n gió lốc thổi qua, khiến chà ng cảm thấy lòng cô đơn, lạnh lẽo. Má»™t gia đình đầm ấm tươi vui trước đây, không ngá» giá» lại tiêu tan cả, ngưá»i mẹ hiá»n đã mất, cha chết sống chưa minh, tình cảnh như váºy khiến cho ai mà chẳng bi thảm.
Trá»i dần dần tối, những đà n quạ Ä‘ua nhau bay vá» tổ. Linh tÃnh như báo cho chà ng biết chắc có Ä‘iá»u bất tưá»ng. Tại sao giỠđây mà vẫn chưa thấy cha ta?
Cùng trong lúc ấy, đà n quạ lại đáp mình xuống má»™t khoảnh đất đầy cá» má»c, xem như chúng Ä‘ang tranh già nh má»™t con mồi. Trong lòng không khá»i giáºt mình, chà ng láºp tức đến nÆ¡i xem xét.
Quả nhiên thấy có má»™t tá» thi Ä‘ang nằm trên mặt cá». Tim hồi há»™p, vá»™i và ng đến láºt ngá»a kẻ xấu số ấy ra xem, bá»—ng chà ng rống lên má»™t tiếng rồi ôm chầm lấy tá» thi ấy mà khóc nức nở.
Thì ra tá» thi ấy chÃnh là ngưá»i mà chà ng Ä‘i xa vạn lý, khổ nhá»c tìm kiếm.
Ngưá»i cha thân yêu cá»§a chà ng Phong Lưu Nhu Hiệp Lữ Tá» Thu.
Không biết thá»i gian trôi qua bao lâu, tiếng khóc đã vÆ¡i, hồ lệ đã cạn. Chà ng má»›i đứng lên lo chôn cất xác cha.
Thi thể cá»§a Lữ Tá» Thu bầm tÃm, tá»±a như bị má»™t loại độc âm sát hại. Äồng thá»i cá» cây tứ phÃa không má»™t dấu vết gì có thể chứng tá» nÆ¡i đây đã trải qua má»™t tráºn đấu cả.
Xem xét má»™t hồi nhưng chà ng cÅ©ng không tìm ra nguyên nhân cái chết cá»§a cha chà ng. Bá»—ng nhiên má»™t ngá»n gió mạnh thổi qua, má»™t tá» giấy tung bay ra khá»i mặt đất, chà ng vá»™i đến lượm tá» giấy ấy lên xem. Thì ra là má»™t bìa sách đã bị xé rách, trên đỠmấy chữ: Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục, chứng tá» cha chà ng đã được cuốn sách nà y, lại bị kẻ khác cướp Ä‘i.
Bất giác chà ng kêu lên :
- Äúng rồi! Cha ta vì được cuốn sách quý nà y, nên má»›i bị phải há»a và o thân!
Cừu Cốc xây đắp mồ cha xong, chặt ngay một thân cây trồng ngay trước đầu để là m dấu, đứng mặc niệm hồi lâu rồi mới từ từ bước đi.
Bá»—ng nhiên má»™t giá»ng nói trong trẻo từ xa vá»ng đến :
- Äã gặp lệnh tôn chưa?
Cừu Cốc biết ngay ngưá»i má»›i đến là Cung trang thiếu nữ. Má»i sá»± căm phẫn trong lòng, giá» má»›i có nÆ¡i bá»™c phát. Chẳng nói chẳng rằng, chà ng liá»n vung chưởng đánh ra má»™t thế.
Cung trang thiếu nữ lách mình tránh né, ngạc nhiên há»i :
- Ngươi là m gì váºy?
- Cừu Cốc tức tối trong lòng quát lớn :
- Hà nh động cá»§a ngưá»i tháºt đê hèn!
Song chưởng lại liên tiếp đánh ra ba đưá»ng, chưởng phong ồ ồ công tá»›i.
Cung trang thiếu nữ như một tiên nga, tà áo bay bổng lên cao, thân hình phất phơ trước gió. Miệng nà ng không ngớt nói lớn :
- Ngươi điên sao? Việc gì cứ nói rõ ra đã, rồi có đánh cũng chẳng muộn mà !
Cừu Cốc ngưng tay điểm mặt thiếu nữ mắng :
- Thá»§ Ä‘oạn cá»§a các ngưá»i tháºt độc ác. Hẹn Ä‘em cha ta đến đấy rồi lại phái ngưá»i hạ độc thá»§ sát hại! Lữ Cừu Cốc má»— quyết cùng các ngưá»i chẳng đội trá»i chung!
Cung trang thiếu nữ kinh ngạc :
- Lịnh tôn đã bị ngưá»i ta giết rồi sao?
- Rõ rà ng chÃnh ngưá»i đã bà y ra quá»· kế, còn giở vá» là m gì?
Thiếu nữ thở dà i một tiếng than :
- Tháºt là má»™t việc không may cho ngưá»i!
Äoạn nà ng bước tá»›i hai bước, ôn tồn an á»§i :
- Xin chà ng tin danh dự thiếp. Thiếp dám thỠđộc là không bao giỠhại đến lệnh tôn!
- Hừ! Ta đâu dá»… dà ng tin lá»i quá»· quyệt đó!
- Chà ng nghe rõ đây, cha chà ng cùng thiếp lâu nay Ä‘á»u ở chung má»™t chá»—.
Nếu muốn hại ngưá»i thì lúc nà o mà chẳng được, lại phải đến giỠước hẹn gặp mặt chà ng má»›i ra tay hạ sát ngưá»i sao? HÆ¡n nữa, thiếp đã có ý muốn cùng chà ng là m bạn, thì cá»› gì lại Ä‘i giết cha chà ng?
Cừu Cốc nghe nà ng nói cũng có phần hữu lý, nên hừ một tiếng nói :
- Hiện giá» ta không thể quyết định ai là hung thá»§, đợi sau nà y sá»± tháºt sẽ chứng minh!
- Váºy váºt mà chà ng hẹn tặng thiếp có Ä‘em đến chăng?
- Hôm nay việc gì cũng hãy khoan nói đã, sau nà y sẽ hay.
- Chà ng định bá»™i tÃn sao? Nên hiểu thiếp đã là m y theo lá»i hẹn ấy rồi!
- Ta chưa gặp được nà ng, nên chưa đòi váºt ấy lại chứ đâu phải tiếc gì váºt ấy!
- Chà ng không nghÄ© váºt ấy tuy nhá» nhưng hệ trá»ng lắm sao?
Cừu Cốc lòng Ä‘ang bối rối, đâu còn để ý đến những lá»i nà ng nên gáºt đầu đáp xuôi :
- Có lẽ đúng váºy.
- GiỠchà ng định đi đâu?
Cung trang thiếu nữ quan tâm nhìn chà ng tiếp :
- Hiện giá» nÆ¡i quan ngoại sát cÆ¡ trùng Ä‘iệp. Theo ý thiếp tốt hÆ¡n hết chà ng nên tìm má»™t nÆ¡i tạm ẩn mặt má»™t thá»i gian.
Cừu Cốc cưá»i giòn :
- Trong khi tại hạ chưa tìm được kẻ thù thì cho dù đao kiếm kỠngang cổ, hỠLữ nà y cũng quyết chẳng ngơi tay.
- Chà ng có hiểu là hoà n cảnh của chà ng hiện giỠnguy hiểm lắm không?
- Hẳn nhiên tại hạ đã hiểu. Chủ nhân TỠVong thà nh tìm kế ám toán tại hạ.
Cụ già cẩm y quyết không bá» qua, Thiên Äá»™c Nhân Ma, Thiết Kỳ Ngân Tinh, bá»n chúng giá» phút nà o cÅ©ng định trừ cho được tại hạ. Nhưng tại hạ đâu có xem bá»n há» ra gì!
- Chà ng có thể cho thiếp biết ý định cá»§a chà ng ra đây có mục Ä‘Ãch gì cùng lai lịch cá»§a chà ng chăng?
- Việc ấy rất đơn giản. Tại hạ là con trai cá»§a Lữ Tá» Thu, môn đồ NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái, khổ nhá»c ngà n dặm ra đến đây mục Ä‘Ãch để tìm lại cha già . Ngoà i ra không có việc gì khác hÆ¡n.
Cung trang thiếu nữ nở má»™t nụ cưá»i huyá»n bà :
- Äấy là lá»i nói suông cá»§a chà ng thôi!
Cừu Cốc khó chịu nói :
- Tại hạ lâu nay không há» biết nói dối bao giá»!
Cừu Cốc vừa nói vừa cất bước ra Ä‘i, được mấy bước bá»—ng chà ng quay đầu lại há»i :
- À! Tại hạ hiểu rồi. Cô nương là vị ái nữ của TỠVong thà nh chủ nhân!
Thiếu nữ cung trang nghe nói giáºt mình, nhưng liá»n mỉm cưá»i nói :
- Chà ng Ä‘oán tháºt không sai!
Cừu Cốc cưá»i lá»›n :
- Oán có đầu, nợ có chủ. Cô nương tuy là con gái của kẻ thù, nhưng Lữ mỗ không vì thế mà hại cô nương đâu!
Thiếu nữ cung trang đưa đôi mắt dịu hiá»n nhìn theo bóng hình Cừu Cốc đến khi khuất dạng, nà ng lẩm bẩm :
- Ta quyết thế nà o cũng phải chiếm đoạt được chà ng!
Cừu Cốc mang theo mối u buồn, chầm cháºm bước xuống núi. Tưởng đâu chuyến Ä‘i nà y sẽ vui vẻ gặp được cha già , không dè lại là chuyến Ä‘i đưa ngưá»i vá» chÃn suối. Sá»± thương tâm ấy, e suốt Ä‘á»i không thể quên được.
Hiện giá» cha mẹ Ä‘á»u bị thảm bại qua Ä‘á»i, chà ng đã trở thà nh má»™t đứa con mồ côi. NghÄ© đến kẻ thù bất cá»™ng đới thiên, lá»a giáºn cà ng hùng dÅ©ng nổi dáºy, ngước mặt lên trá»i kêu gà o bi phẫn :
- Xin cha mẹ yên tâm nÆ¡i cá»u tuyá»n, con thá» dù chết cÅ©ng phải tìm được kẻ thù, để lấy máu tế trước má»™ phần.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng la hoảng hốt vá»ng đến, chà ng không khá»i giáºt mình tá»± há»i :
- Tiếng kêu của một thiếu nữ?
Dù cho chà ng Ä‘ang Ä‘au đớn, căm phẫn đến đâu, vừa nghe tiếng kêu cứu, chà ng cÅ©ng láºp tức tung mình nhảy đến hướng phát ra tiếng kêu.
Xa xa chà ng trông thấy phÃa bên đồi núi bên kia, bốn hán tá» Ä‘ang vây đánh má»™t thiếu nữ và thiếu nữ ấy bị dồn và o thế nguy, e trở tay không kịp. Bên ngoà i lại có má»™t chà ng thư sinh công tá», tay cầm quạt phe phẩy, miệng mỉm cưá»i đắc ý.
Cừu Cốc láºp tức tụ khà và o Ä‘an Ä‘iá»n hét lá»›n :
- Ngưng tay!
Lá»i nói dứt thì ngưá»i chà ng cÅ©ng đã đến nÆ¡i. Chà ng tiến đến bên thiếu nữ.
Bốn hán tá» bị tiếng thét cá»§a chà ng chấn động, cả thảy Ä‘á»u giáºt mình, vá»™i vã ngưng tay đứng dang ra.
Thiếu nữ vừa thấy Cừu Cốc xuất hiện, láºp tức ngả và o lòng chà ng mừng rỡ kêu lên :
- Cốc ca...
Cừu Cốc giá» má»›i nháºn ra thiếu nữ ấy chÃnh là Hà n Thanh Thanh, còn kẻ đứng bên là Ngá»c Thông công tá» Ä‘ang sá»ng sốt nhìn chà ng lo hoảng.
Hà n Thanh Thanh giáºn dữ :
- Cốc ca mau đánh hắn cho em hai chưởng. Thằng ngưá»i cá»§a hắn xấu chết Ä‘i thôi!
Ngá»c Thông công tá» thấy Cừu Cốc xuất hiện, trong lòng ngầm sợ hãi, tuy ngoà i mặt vẫn tá» vẻ ung dung, lạnh lùng nói :
- Nên nhớ ta là chồng của em mà !
Thanh Thanh giáºn đến xanh mặt :
- Im Ä‘i! Äừng nói ra thêm hổ ngưá»i!
Cừu Cốc từ từ đẩy nà ng ra :
- Lá»i nói cá»§a hắn không sai!
Ngá»c Thông công tá» cà ng được thể lên giá»ng :
- Äây là lá»i phụ thân em đã hứa, còn chối là m sao được?
Äôi mắt trà o lệ, Thanh Thanh úp mặt và o lòng Cừu Cốc khóc nức nở.
- Cốc ca, tháºt anh không thương em sao?
Cừu Cốc thở ra ảo não, rồi cÅ©ng tìm cách rá»i khá»i ngưá»i nà ng.
Ngá»c Thông công tỠđã hiểu tÃnh tình cá»§a Cừu Cốc, biết chà ng không khi nà o chen và o việc cá»§a thiên hạ. Song sợ Thanh Thanh cứ nằng nặc đòi Ä‘i theo Cừu Cốc thì cà ng thêm rắc rối, nên liá»n nghiêm nghị đưa tay ra hiệu cho bá»n hán tá».
- Mau dẫn nà ng Ä‘i, đó là lá»i dặn cá»§a Hà n lão tiá»n bối!
Bốn tên hán tỠđồng loạt tiến lên, Hà n Thanh Thanh láºp tức rút Ä‘oản kiếm ra khá»i bao, giá»ng trong trẻo quát :
- Äố các ngưá»i dám!
Xẹt, xẹt hai đưá»ng kiếm pháp tung ra, láºp tức bức lùi bốn tên hán tá» trở lại.
Ngá»c Thông liá»n xếp quạt lại, lá»›n tiếng quát :
- Toà n là đồ vô dụng, không xông và o một lượt còn đợi gì?
Cừu Cốc vá»™i và ng đến trước, chỉ và o bốn tá» hán tá» há»i Ngá»c Thông :
- Bá»n há» là ngưá»i cá»§a Hà n gia trang?
- Không! Thuộc hạ của bổn cốc!
- Váºy thì ngưng tay cả lại!
- Tại sao?
Cừu Cốc thản nhiên nói :
- Nếu là ngưá»i cá»§a Hà n gia trang, tại hạ không há» can thiệp nhưng là ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc thì không thể để cho các ngưá»i là m ngang được. Nên biết nà ng tuy đã Ä‘Ãnh ước cùng ngưá»i nhưng chưa xuất giá.
Ngá»c Thông lạnh lùng nói :
- Äó là việc riêng cá»§a chúng tôi, khá»i cần ngưá»i ngoà i xen và o!
Cừu Cốc buông tiếng cưá»i lá»›n :
- Lữ mỗ với Hà n gia tuy hôn ước đã hủy, nhưng tình bạn vẫn còn. Nếu vị nà o dám mạo phạm đến thế muội của tại hạ, thì đừng trách tại hạ vô tình!
Ngá»c Thông biến sắc :
- Lữ huynh nhất định muốn chống đối với tại hạ?
- Muốn nghĩ sao cũng được.
Rồi chà ng quay lại nói với Thanh Thanh?
- Thanh muội, theo anh đi tìm cha em!
Thanh Thanh đưa mắt háy Ngá»c Thông má»™t cái, Ä‘oạn nắm lấy tay Cừu Cốc đồng cất bước, nà ng há»i :
- Anh đã gặp cha em rồi?
- Vâng, anh cùng cha em đồng ở TỠVong thà nh thoát hiểm ra đây!
Ngá»c Thông đứng nhìn hai bóng ngưá»i sánh vai cùng bước. Chà ng cảm thấy ganh tức trong lòng, song tá»± hiểu không phải là địch thá»§, nên không dám cản trở, đà nh đứng im buông ra má»™t tiếng cưá»i gằn.
Cừu Cốc cùng Thanh Thanh hai ngưá»i đến má»™t thị trấn, tìm má»™t quán ăn.
ÄÆ°Æ¡ng lúc chá» bá»n tá»u bảo Ä‘em rượu thịt lên, Cừu Cốc nói :
- Thanh muá»™i! Trước kia mẹ anh có tặng em má»™t chiếc nhẫn Hán ngá»c, chẳng biết em có mang theo đó chăng?
Thanh Thanh giơ bà n tay trắng nõn lên nói :
- Không phải chiếc nhẫn nà y là gì?
- Xin em trả lại cho anh!
Mặt Thanh Thanh liá»n xanh nhạt :
- Anh.. anh bảo sao?
- Chúng ta đã há»§y bá» hôn ước, anh nghÄ© rằng váºt nà y không còn ý nghÄ©a cá»§a nó nữa!
Thanh Thanh trầm tư giây lát rồi cương quyết nói :
- Không được! Váºt nà y do bá mẫu tặng em, anh không có quyá»n lấy lại. HÆ¡n nữa hôn ước chỉ đơn phương do anh há»§y bá», còn em chưa ưng thuáºn mà !
Cừu Cốc lúng túng :
- Nhưng... nhưng cha em đã muốn váºy, vả lại ngưá»i đã nháºn lá»… váºt cá»§a Thiên Äá»™c cốc!
Thanh Thanh cưá»i khúc khÃch :
- Anh rõ lẩn thẩn! Em là vị hôn thê cá»§a anh chứ có phải ba em đâu mà anh nói váºy!
Cừu Cốc ngÆ¡ ngưá»i nhìn chăm chăm và o mặt Thanh Thanh khiến nà ng nóng ran cả mặt, cúi xuống tránh ánh mắt sáng rá»±c cá»§a ngưá»i yêu.
Vốn là má»™t tiểu thư khuê các, sở dÄ© Thanh Thanh dám ăn nói dạn dÄ© như váºy là nà ng đủ can đảm để mưu cầu hạnh phúc cho mình. Nhưng khi thấy Cừu Cốc nhìn mình khác lạ, nà ng đâm ngượng ngùng và thầm trách là mình quá bạo.
Cừu Cốc thở ra :
- Nhưng anh đã hứa tặng cho ngưá»i khác!
Thanh Thanh ngẩng lên nhìn thẳng và o mặt Cừu Cốc :
- Anh... anh đã hứa tặng cho ngưá»i khác? Chiếc nhẫn Hán ngá»c nà y?
Cừu Cốc gáºt đầu, Thanh Thanh há»i nhanh :
- Mà ngưá»i ấy là ai? Nam hãy nữ?
- Gái! ChÃnh là Cung trang thiếu nữ đấy!
Thanh Thanh mÃm môi đột nhiên gằn giá»ng :
- Thôi! Tôi đã hiểu rồi! Thì ra hai ngưá»i đã..
- Hừ!
Cừu Cốc như cũng đã hiểu ý nà ng đôi phần, chà ng thở ra :
- ChÃnh anh cÅ©ng không ngá» nà ng có dụng tâm ấy!
Thanh Thanh chu miệng há»n trách :
- Rõ rà ng là anh cũng đã yêu nà ng, còn giả vỠngớ ngẩn trước mặt em!
Cừu Cốc chán nản lắc đầu :
- Em nà o hiểu lòng anh Ä‘ang khổ háºn.
Mắt phượng long lanh Thanh Thanh há»i :
- VỠviệc giữa chúng ta?
Cừu Cốc khẽ gáºt :
- Má»i việc đã mất hết! Hiện giá» anh chỉ là ngưá»i bất hạnh và cô độc trên Ä‘á»i!
Thanh Thanh đặt tay lên vai Cừu Cốc âu yếm :
- Cốc ca, anh chớ buồn. Hiện giỠvẫn chưa muộn đâu, em vẫn luôn luôn ở bên cạnh anh kia mà !
Cừu Cốc vẫn buồn rầu :
- Nhưng anh đang nghĩ đến cái chết thảm thương của cha anh!
Chà ng kể qua thảm cảnh của cha chà ng, nước mắt chà ng bỗng nhiên trà o ra.
Tuy đã lăn lá»™n vá»›i Ä‘á»i, song vốn là má»™t thiếu niên nhá» tuổi, tình cảm vẫn còn má»m yếu, má»—i khi gặp chuyện buồn, Cừu Cốc vẫn khóc như váºy.
Thanh Thanh lấy chiếc khăn tay, âu yếm lau nước mắt cho chà ng và an ủi :
- Dù sao ngưá»i cÅ©ng đã chết, anh cÅ©ng không nên Ä‘au khổ thái quá. Giá» chúng ta nên sáng suốt tìm cách báo thù cho ngưá»i thì hÆ¡n!
Cừu Cốc ngưng khóc, chà ng háºm há»±c :
- Tuy chưa rõ kẻ thù là ai, nhưng Ä‘oán chắc cÅ©ng là bá»n chúng cả. Giá» anh phải đến ngay Nam SÆ¡n Thà nh Tá» giết sạch bá»n chúng không chừa tha má»™t mạng.
Và chà ng hấp tấp đứng dáºy bước Ä‘i.
Thanh Thanh chạy theo gá»i :
- ChỠtý, em cùng đi với anh!
Cừu Cốc nhÃu mà y :
- Nguy hiểm lắm, em đi là m gì?
- Em phải giúp anh báo thù!
- Anh là con nên phải có bổn pháºn báo thù cha. Còn em chá»› mạo hiểm!
Thanh Thanh mỉm cưá»i :
- Còn em là dâu, em cũng có trách nhiệm báo thù cho cha chồng chứ. Vả lại cứ để anh đi một mình em không yên tâm chút nà o!
Thấy Thanh Thanh đã quả quyết và quan tâm đến mình như váºy, Cừu Cốc cảm động, chà ng lặng thinh không ngăn cản nữa. Tháºt ra chà ng vẫn yêu thương Thanh Thanh, song vì lòng tá»± ái nên ngoà i mặt như váºy.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa trò chuyện, không bao lâu đã Ä‘i đến ngoại ô. Äá»™t nhiên thấy xa xa có má»™t cụ già và má»™t thiếu nữ từ hướng ngoà i Ä‘i tá»›i.
Cụ già mặc áo xanh râu dà i, thần sắc quắc thước, chÃnh là Tả Phổ Tinh Quân Từ Ngưỡng Chi trong Phổ Kiếm minh. Còn thiếu nữ dung nhan kiá»u diá»…m, không ai khác hÆ¡n là Thanh Thu, ngưá»i mà lắm phen khiến cho Cừu Cốc hoà i nghi và háºn nhá»›.
Từ Ngưỡng Chi trông thấy hai ngưá»i vá»™i há»i :
- Sao ngưá»i còn ở đây?
Cừu Cốc buồn bã đáp :
- Gia phụ đã bị ám hại!
Từ Ngưỡng Chi đưa mắt nhìn xem bốn phÃa má»™t lượt, Ä‘oạn đưa tay ra hiệu nói :
- Theo lão!
Bốn bóng ngưá»i láºp tức Ä‘i và o căn miếu bể nằm trong má»™t đám rừng hoang.
Bốn ngưá»i và o trong ngồi xuống xong xuôi, Từ Ngưỡng Chi trịnh trá»ng nói :
- GiỠđây sá»± việc cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng, chỉ sợ má»™t tráºn huyết chiến sắp diá»…n ra!
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Việc nà y vãn bối cũng có nghe qua!
Từ Ngưỡng Chi ngạc nhiên nhìn chà ng đoạn tiếp :
- Tráºn hung sát nÆ¡i Tá» Vong thà nh đã để lá»™ gương mặt Ä‘anh ác cá»§a hắn ra.
Tháºt lão không ngá» hắn lại có thể là m được việc ấy.
- Tiá»n bối lấy gì minh chứng sá»± việc vừa rồi là do ngưá»i mà tiá»n bối đã hoà i nghi?
Từ Ngưỡng Chi nghe Cừu Cốc há»i thế, trong lòng ngạc nhiên hừ má»™t tiếng đáp :
- Ngưá»i đà n bà đẹp trong Tá» Vong thà nh ấy vốn là tiểu thiếp cá»§a hắn trước kia, đồng thá»i bà ta còn có cất giữ Long Vân lệnh. Không phải là hắn còn là ai nữa?
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Nhưng sá»± việc trên Ä‘á»i lắm chuyện xảy ra Ä‘á»u khiến cho ngưá»i ta không dè được!
Từ Ngưỡng Chi kinh dị :
- Chẳng lẽ tướng công đã được những tin tức thiết thực hơn?
Cừu Cốc gáºt đầu rồi Ä‘em việc gặp Hữu Cung Tư Mạng, cụ già trong thạch động và lúc ông ta bị xÃch hai chân đến khi bị ám toán, má»i việc Ä‘á»u kể rõ má»™t lượt.
Từ Ngưỡng Chi nghe xong, liên tiếp chắc lưỡi thở dà i.
Giá» Cừu Cốc đối vá»›i cụ già đã vững lòng tin, nên chà ng cÅ©ng Ä‘em việc tấm máºt đồ cá»§a Tỵ Trần đạo trưởng bị mất cắp cùng việc cha chà ng được cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục má»›i bị hại nói rõ cho ông ta nghe.
Từ Ngưỡng Chi tiếp lấy tấm bìa sách xem qua kinh ngạc nói :
- Äúng là do báu váºt nà y rồi. Nói váºy sá»± việc ngà y cà ng thêm phức tạp.
Cừu Cốc không hiểu gì cả nói :
- Tại hạ không hiểu ý cá»§a tiên phụ như thế nà o. Äã được cuốn Äan thư cùng Thiên niên hà thá»§ ô, sao không vá» Phỉ Thúy cốc, còn ở lại nÆ¡i đây là m chi?
Từ Thanh Thu xen lá»i :
- Theo em Ä‘oán thì lệnh tôn là minh hữu trong Phổ Kiếm minh, có lẽ lúc ngưá»i được cuốn Äan thư, đột nhiên lại tiếp được lệnh phù cá»§a Minh há»™i, đà nh phải trao váºt ấy cho ngưá»i tin cáºy Ä‘em vá».
- Và ngưá»i mạo danh là cha tại hạ đã giết chết kẻ mang bảo váºt ấy giữa đưá»ng rồi hóa trang vỠđến Phỉ Thúy cốc!
- Em đoán chắc như thế ấy!
- Nhưng tại sao kẻ giả danh đã được cuốn Äan thư, linh dược rồi, không chạy Ä‘i nÆ¡i khác, còn vá» Phỉ Thúy cốc để mạo hiểm là m gì?
Thanh Thu gáºt đầu nói :
- Em cÅ©ng đã từng đặt nghi vấn đó. Nhưng lại nghÄ© kẻ ấy đến Phỉ Thúy cốc là thượng sách tuyệt diệu nhất cá»§a hắn. Vì tin đồn lệnh tôn được cuốn Äan thư sá»›m đã truyá»n khắp giang hồ. Hắn đến Phỉ Thúy cốc, má»™t là mượn sá»± há»™ vệ cá»§a mẹ anh, hai nữa là để mượn tay quần hùng đến giết chết bà . Như váºy sẽ khiến cho cha anh thay đổi mục Ä‘Ãch, cứ cắm đầu Ä‘i đổi mạng vá»›i quần hùng, bá» việc truy tầm hắn.
Không phải là một diệu kế hay sao?
Cừu Cốc rất phục những lá»i suy Ä‘oán cá»§a Thanh Thu vừa rồi nên không ngá»›t gáºt đầu.
Từ Ngưỡng Chi vừa vuốt râu vừa cháºm rãi nói :
- Lữ đại hiệp trước kia là bà thư trong Phổ Kiếm minh, nên biết rõ ná»™i tình hÆ¡n ai hết. Ngưá»i có mặt tại Nam SÆ¡n Thà nh Tá» khá lâu có lẽ đã thấy được tình hình hÆ¡i khác, nêu má»›i lén cắp cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục, cÅ©ng vì chẳng may nên má»›i bị hại..
Thanh Thu như không đồng ý nói :
- Việc nà y chắc không có lẽ đơn giản như thế đâu, hiện giá» tốt hÆ¡n ta đừng nên suy Ä‘oán hầu tránh khá»i sá»± lầm lạc sau nà y!
Từ Ngưỡng Chi khẽ cưá»i đùa :
- Hay đa! GiỠcon đã dạy lại cha rồi!
Thanh Thu cÅ©ng cưá»i :
- Nữ nhi đâu dám có ý đó, nhưng vì gần đây nữ nhi có tiếp xúc vá»›i bá»n chúng, thà nh thá» hiểu rõ được chút Ãt!
GiỠđây Cừu Cốc cÅ©ng đã biết qua đại khái cá»§a sá»± việc. Tất cả má»i vấn đỠcÅ©ng Ä‘á»u táºp trung hết nÆ¡i Nam SÆ¡n Thà nh Tá», giá» chỉ cần đến đó là giải quyết được ngay, nên vá»™i vã đứng lên nói :
- Vãn bối định láºp tức đến Nam SÆ¡n Thà nh Tá» nếu trá»… má»™t bước e không kịp!
Từ Ngưỡng Chi cÅ©ng đứng dáºy :
- Tráºn sóng gió nà y, chỉ có tướng công má»›i trấn áp lại được mà thôi. Nhưng hoà n cảnh cá»§a tướng công hiện tại đáng lo ngại nhất!
Cừu Cốc kinh ngạc :
- Là ý gì thế?
- Äiá»u thứ nhất, tướng công có mang Long vân kim bà i cá»§a Ân chá»§. Thứ nhì đã chứng kiến cái chết bà máºt cá»§a Hữu Cung Tư Mạng. Thứ ba võ công cá»§a ngưá»i đáng lo ngại cho há», thà nh thá» bất cứ lúc nà o há» cÅ©ng muốn tìm cách giết chết tướng công để trừ háºu há»a.
Cừu Cốc cưá»i thản nhiên :
- Tại hạ không cảm thấy ngưá»i cá»§a tại hạ lại quan trá»ng đến thế!
- Tướng công chá»› nên xem thưá»ng bản thân, trách nhiệm cá»§a tướng công sau nà y còn nặng ná» lắm đấy.
Nói đến đây ông lại tiếp :
- Tráºn sát kiếp nà y sở dÄ© đợi đến hôm nay má»›i khai diá»…n, thá»±c tế có nhiá»u nguyên nhân. Má»™t là Ân chá»§ sống chết đến nay chúng chưa rõ. Hai là Phổ Kiếm minh trừ lão phu cùng Hữu Cung Tư Mạng ra, còn má»™t vị Há»™ pháp đức cao danh trá»ng nữa, hiện giỠẩn mặt nÆ¡i nà o cÅ©ng chẳng rõ. Thứ ba cuốn Tiên tần võ thuáºt, chúng tìm chưa ra. Má»™t khi biết được..
Vừa nói đến đây bỗng ông trợn ngược quát lớn :
- Ai đấy?
Thân hình ông như cánh chim láºp tức bay bổng lên mái nhà , nhìn vòng quanh má»™t loạt xem xét Ä‘oạn quay trở lại, lúc ấy Cừu Cốc cùng hai nà ng cÅ©ng đã ra theo kịp.
Bốn phÃa miếu bể cây cối má»c um tùm, kẻ địch chỉ cần lá»t mình và o trong thì khó có thể tìm thấy được.
Sắc mặt cá»§a Từ Ngưỡng Chi rất khó coi, chòm râu dà i không gió mà tá»± nhiên rung động. Thanh Thanh đến bên khẽ há»i :
- Cha đã trông thấy địch?
Từ Ngưỡng Chi lạnh lùng hừ một tiếng :
- Bá»n ma đầu dám cả gan theo dõi lão phu!
Äoạn ông quay sang Cừu Cốc nói :
- Tướng công có ý Ä‘i Nam SÆ¡n Thà nh Tá», váºy nên Ä‘i ngay láºp tức, lão phu còn có việc phải là m!
Lá»i nói dứt thì ngưá»i ông cùng Thanh Thu đã mất dạng trong đám rừng ráºm.
Cừu Cốc cÅ©ng đã hiểu rõ sá»± việc chẳng phải tầm thưá»ng, liá»n quay lại nói vá»›i Thanh Thanh :
- Chúng ta cũng đi thôi!
Hà n Thanh Thanh từ nhỠđược cha cưng chiá»u, trong khu vá»±c Lưỡng hồ thế lá»±c cá»§a Hà n sÆ¡n phái rất lá»›n, tuy nà ng đã ra giang hồ sá»›m hÆ¡n Cừu Cốc song chưa gặp qua sá»± hung hiểm lần nà o. GiỠđây nà ng chỉ cần được Cừu Cốc ở bên ngưá»i thì việc gì mà chả cần để ý đến.
Nà ng lấy tay vẹt tém những sợi tóc mai bị gió thổi, nũng nịu nói :
- Sá»›m biết phải Ä‘i xa như váºy, ta nên mua hai con ngá»±a cỡi đỡ chân!
Vừa nói đến đấy thì đột nhiên lại nghe tiếng chân ngá»±a dồn dáºp, ba con tuấn mã, chạy như bay đến trước mặt hai ngưá»i.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:27 AM.
|

27-07-2008, 01:37 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 27
Kỳ phùng địch thủ
Nghe tiếng vó ngá»±a dồn dáºp chạy đến, Cừu Cốc không hiểu bá»n há» là bạn hay thù nên dừng bước đứng lại đỠphòng.
Trên lưng ba con tuấn mã là ba ngưá»i bịt mặt, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Há» nhảy xuống ngá»±a, hằm hằm nhìn chà ng, xem cách cỡi ngá»±a cùng khà độ thì cÅ©ng đủ biết võ công cá»§a há» không phải tầm thưá»ng.
Cừu Cốc nhìn ba ngưá»i nói :
- Ba vị la ai? Nếu quả tháºt muốn gây sá»± vá»›i Lữ má»— thì cứ việc ra tay chứ lén lút như váºy thì đâu phải là hà nh vi cá»§a quân tá»?
Ba ngưá»i láºp tức tuốt kiếm cầm tay, phân ra ba phương vị, vây lấy hai ngưá»i và o giữa. Má»™t vị lá»›n tuổi nói :
- Anh em tại hạ phụng mạng mà hà nh sá»±, phải Ä‘em thá»§ cấp cá»§a các hạ vá» trình. Cô nương kia xin đứng ra phÃa ngoà i, đừng liên lụy và o mà uổng mạng.
Thanh Thanh láºp tức rút Ä‘oản kiếm cầm tay, cưá»i nhạt nói :
- Nếu ta không chịu thì sao?
Má»™t ngưá»i khác bất ngá» vung kiếm đánh ra, cưá»i gằn :
- Thì giết hết!
ÄÆ°á»ng kiếm lanh lẹ nhẹ nhà ng, thoạt trông cÅ©ng biết là kiếm khách danh tiếng.
Cừu Cốc như hiểu ra Ä‘iá»u gì, lách mình tránh né rồi lá»›n tiếng nói :
- Ra là các vị từ Nam Sơn Thà nh TỠra, nếu không cho thấy rõ mặt mũi thì Lữ mỗ đà nh xin đắc tội.
Chà ng nói chưa dứt lá»i thì ba thanh trưá»ng kiếm đã ồ ạt công và o, Thanh Thanh thấy thế thì rất giáºn, vá»™i xông và o trợ chiến. Nhưng thế công cá»§a ba tay kiếm khách vô cùng tinh diệu, nà ng không là m sao trợ chiến được.
Cừu Cốc nói :
- Thanh muá»™i, em dang ra, để anh ứng phó vá»›i bá»n há».
Ba tay kiếm khách cũng không tấn công và o Thanh Thanh mà mục tiêu của hỠchỉ nhắm và o Cừu Cốc, kiếm pháp của hỠvô cùng tinh diệu, không để hở một khe nà o.
Cừu Cốc cảm thấy áp lực cà ng lúc cà ng gia tăng thì thầm kinh sợ, tự nhủ :
- “Ba ngưá»i bịt mặt nà y là ai mà võ công kinh dị thế nà y?â€
Trong lúc đó, lại có bảy tám bóng ngưá»i lướt đến. Nhưng há» không gia nháºp tráºn đấu mà chỉ im lặng đứng bên ngoà i quan sát.
Cừu Cốc liếc nhìn thì thấy bá»n ngưá»i vừa đến vẫn là Thiết Kỳ Ngân Tinh, Kim Kiếm thư sinh cùng Hạc Linh VÅ© SÄ© . Bá»n chúng đứng ngoà i theo dõi tráºn đánh rồi bà n tán vá»›i nhau, chỉ nghe Kim Kiếm thư sinh nói :
- Ba ngưá»i bịt mặt võ công không tầm thưá»ng, kiếm pháp há» sá» dụng hình như là cá»§a Tần Lãnh phái phải không?
ÄÆ°á»ng Hoà ng đột nhiên hừ má»™t tiếng như châm biếm :
- Ngưá»i ta lừng lẫy Tần Lãnh tam kiếm, tất nhiên phải sá» dụng kiếm pháp cá»§a Tần Lãnh phái rồi.
Hạc Linh Vũ Sĩ thấy Cừu Cốc đang bị dồn ép thì khẽ nói với Kim Kiếm thư sinh :
- Chúng ta nên ra tay đi, đừng để miếng mồi ngon mất đi, uổng lắm.
Kim Kiếm thư sinh lắc đầu :
- Còn quá sớm, ông không thấy tiểu tỠđó ngay đến kiếm còn chưa thèm rút ra ư?
Quả nhiên lão Ä‘oán đúng, Cừu Cốc bắt đầu nổi nóng, cưá»i nhạt :
- Nếu các vị còn không biết xỠsự thì đừng trách Lữ mỗ ra tay quá vô tình nhé.
Vị kiếm khách bên tả lên tiếng :
- Chúng tôi chỉ biết phụng lệnh hà nh sự, ngoà i ra không còn kể gì nữa.
Vùn vụt đưá»ng kiếm lại vung ra, tháºp phần nguy hiểm.
Cừu Cốc bá»±c tức, đơn chưởng đánh ra theo thế “Cô Thà nh Vạn Kiếp†trong Tiá»m Long cá»u thức, chỉ nghe bùng má»™t tiếng rồi vị kiếm khách đó cả ngưá»i lẫn kiếm đã bị bắn tung ra ngoà i.
Chỉ chớp mắt mà vòng vây đã bị phá vỡ, vị kiếm khách đứng giữa thu kiếm lại, chắp tay nói :
- Chúng tôi tá»± nháºn không phải là địch thá»§ cá»§a các hạ nên xin cáo từ, nhưng cao thá»§ rình ráºp theo chân ngưá»i còn nhiá»u lắm, mong ngưá»i gia tâm cẩn tháºn.
Äoạn ông quay ngưá»i ra lệnh :
- Chúng ta lui.
Láºp tức ba ngưá»i nhảy lên ngưá»i, tiếng roi da đánh vun vút, ba con mã tung mình Ä‘i trong cát bụi.
Cừu Cốc không khá»i đứng ngÆ¡ ngẩn suy nghÄ©, Kim Kiếm thư sinh cưá»i nhạt :
- Các vị đã thấy chưa? Tần Lãnh tam kiếm không hiểu đã là m tay sai cho hỠtừ lúc nà o rồi.
Cừu Cốc liếc nhìn chán ghét, chỉ mặt Thiết Kỳ Ngân Tinh nói :
- Tiểu gia hôm nay có việc, tạm thá»i tha cho các ngưá»i, sau nà y há»… gặp nÆ¡i nà o thì thanh toán ngay nÆ¡i ấy.
Rồi quay đầu nói với Thanh Thanh :
- Thanh muội, chúng ta đi thôi.
ÄÆ°á»ng Hoà ng cưá»i lá»›n nói :
- Ngươi đi được ư?
Cừu Cốc gằn giá»ng :
- Các ngươi có bản lãnh giữ ta lại sao?
Kim Kiếm thư sinh tuốt kiếm cầm tay lạnh lùng nói :
- Có lẽ đúng váºy.
Äã mấy lần Cừu Cốc bị bá»n ngưá»i nà y quấy rối nên chà ng không khá»i nổi giáºn, rút thần kiếm ra khá»i vá», nói :
- Từ khi lưỡi kiếm nà y đến vá»›i ta thì chưa từng được dùng qua bao giá», hôm nay có lẽ nó có cÆ¡ há»™i được sá» dụng rồi.
Bá»n ngưá»i Kim Kiếm thư sinh ai cÅ©ng nể sợ thần kiếm, không ai dám ra tay trước, bầu không khà trở nên vô cùng căng thẳng.
Má»i ngưá»i Ä‘ang gưá»m nhau thì bá»—ng có má»™t tiếng hú Ä‘inh tai nhức óc từ xa vá»ng đến, chỉ thấy má»™t bóng Ä‘en từ xa lướt lại, đó là má»™t tăng nhân mặt mà y hung ác, đầu to tá»±a cái thúng.
Bá»n ngưá»i Kim Kiếm thư sinh Ä‘á»u thà nh danh từ lâu nên vừa thấy hình dáng cá»§a tăng nhân thì láºp tức nghÄ© ra má»™t ngưá»i, không khá»i trong lòng rúng động, vá»™i lùi ra sau.
Tăng nhân thấy quần hùng Ä‘á»u khiếp sợ thì đắc ý cưá»i ha hả, đến trước mặt Cừu Cốc nói :
- Ngươi là Lữ Cừu Cốc, con trai của Lữ TỠThu?
Cừu Cốc má»›i ra giang hồ, đâu biết lão là má»™t trong VÅ© Ná»™i tam hung thần nên khinh thưá»ng đáp :
- Äã biết thì còn há»i là m gì?
- Nghe nói ngươi có má»™t tấm máºt đồ?
- Äã bị kẻ khác cướp Ä‘i rồi, ngươi há»i có việc gì?
Tăng nhân cưá»i nhạt :
- Lá»i nà y chỉ gạt được kẻ khác, ngươi muốn gạt cả ta ư?
Cừu Cốc nổi giáºn :
- Cho dù không bị ai cướp đi thì cũng chẳng đến phiên ngươi xen và o.
Tăng nhân trừng máy, trầm giá»ng nói :
- Pháºt gia lâu nay chưa từng nói qua vá»›i ai nhiá»u lá»i như thế nà y, vá»›i ngươi như váºy thì coi như đã nể nang lắm rồi. Mau đưa tấm máºt đồ cho ta.
Cừu Cốc cưá»i ha hả :
- Ngươi là ai mà đòi ta đưa cho ngươi?
Tăng nhân ngá»a mặt lên trá»i cưá»i sằng sặc, bá»—ng nhiên toà n thân lão khá»›p xương kêu kèn kẹt, thân hình nhỠđến còn ná»a thước, đôi bà n tay gân guốc như quỉ trảo cháºm rãi đưa lên ngang ngá»±c.
Cừu Cốc giáºt mình, biết lão là má»™t địch thá»§ đáng gá»m nên không dám coi thưá»ng, ngầm váºn Thiên Trân ChÃnh Khà giữ vững thần kiếm chỠđịch.
Kim Kiếm thư sinh bỗng nói :
- Lão tăng nà y là má»™t trong VÅ© Ná»™i tam hung thần, ngươi phải cẩn tháºn đó.
Tăng nhân bỗng hú lên một tiếng, song trảo đã quét ra.
Cừu Cốc đã phòng bị nên láºp tức thụt lùi tránh né, đưá»ng kiếm vung ra để bảo vệ toà n thân.
Tăng nhân đánh chiêu đầu không trúng thì tức giáºn, tay áo phất mạnh, má»™t luồng hà n âm phát ra, tiá»m lá»±c cuồn cuá»™n như sóng vá»— nước trà n.
Cừu Cốc cảm thấy hÆ¡i lạnh thấu xương, toà n thân run rẩy, vá»™i dùng thế “Khói Tá»a Mưá»i Dặm†trong Tiá»m Long cá»u thức vá»›i hết sức lá»±c đánh mạnh ra.
Tăng nhân không ngỠđến chiêu thức hùng háºu nà y, bị bức ra xa năm bước, gầm thét như Ä‘iên.
ÄÆ°á»ng Hoà ng bá»—ng nói :
- Chưởng pháp cá»§a ngươi đã khắc chế được hắn, sao không tiếp tục công kÃch Ä‘i?
Cừu Cốc phấn chấn, song chưởng liên tiếp đánh ra những chiêu thức trong Tiá»m Long cá»u thức như “Lục Triá»u Như Má»™ngâ€, “Thanh Vá»±c Huỳnh Saâ€, “Äá»— Quyên Äế Quyếtâ€, uy lá»±c vô cùng mạnh mẽ.
Huyá»n Sát âm công cá»§a tăng nhân không ngá» lại gặp khắc tinh nên hắn sợ hãi, vá»™i nhảy ra sau hÆ¡n năm trượng, quay lưng bá» chạy ngay.
Cừu Cốc không ngá» tăng nhân lại bá» chạy như váºy nên ngẩn ngưá»i ra, khi định Ä‘uổi theo thì đã không còn kịp nữa.
Kim Kiếm thư sinh bước lên nói :
- Chuyện trước kia chúng ta hãy tạm gác sang một bên, bây giỠcần hợp tác để tìm di bảo của Thái Tổ, ngươi thấy thế nà o?
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Việc đó ta không hỠbiết đến, là m sao hợp tác với các ngươi được.
Nói đoạn chà ng quay qua Thanh Thanh :
- Thanh muội, chúng ta đi thôi.
ÄÆ°á»ng Hoà ng vá»™i cản lại :
- Äứng lại đã, nếu không để lại tấm máºt đồ thì hai ngươi đừng hòng ra khá»i nÆ¡i đây.
Thanh Thanh cưá»i khẩy :
- Không ngá» các cao thá»§ thà nh danh lâu năm lại Ä‘i bức hiếp hai kẻ háºu bối nà y.
ÄÆ°á»ng Hoà ng trừng mắt :
- Con gái thì biết cái gì, mau đứng dang ra.
Cừu Cốc nói :
- Thanh muội, anh với hỠsớm muộn cũng phải quyết đấu, chẳng bằng hôm nay cho xong.
Dứt lá»i chà ng lại rút kiếm ra, quát lá»›n :
- Ra tay đi.
ÄÆ°á»ng Hoà ng rút Thiết Kỳ cầm tay, cưá»i nhạt nói :
- Äể lão phu lãnh giáo ngươi.
Bá»—ng Kim Kiếm thư sinh bước tá»›i ká» tai ÄÆ°á»ng Hoà ng nói nhá» và i tiếng. Chỉ thấy ÄÆ°á»ng Hoà ng thất sắc, nhìn vá» phÃa vách tưá»ng nÆ¡i ngôi miếu đổ rồi tung mình chạy trốn, cả đám còn lại cÅ©ng nhanh như chá»›p chạy Ä‘i.
Cừu Cốc và Thanh Thanh nhìn lên vách tưá»ng thì thấy không biết tá»± lúc nà o đã có ngưá»i in lên hình má»™t cây đèn cầy cùng má»™t thanh kiếm nằm ngang bằng máu ngưá»i còn đỠtươi.
Thanh Thanh ngạc nhiên há»i :
- Äó là dấu hiệu cá»§a tổ chức nà o mà khiến bá»n chúng sợ đến thế nhỉ?
- Có thể là dấu hiệu của Phổ Kiếm minh.
- Chẳng lẽ bá»n há» hung dữ lắm sao?
- Äáng lẽ là má»™t tổ chức yêu nước cứu dân, song không ngá» lại biến thà nh má»™t bang phái vô cùng tà n bạo. Có lẽ hôm nay há» vì anh mà đến.
Thanh Thanh nắm tay Cừu Cốc nói :
- Mặc kệ há», chúng ta Ä‘i thôi.
Bá»—ng nÆ¡i tòa miếu đổ có tiếng ngưá»i nói oang oang :
- Äịnh Ä‘i sao? Äâu có dá»… thế.
Rồi có hai bóng ngưá»i xuất hiện, chÃnh là thiếu phụ xinh đẹp từng xuất hiện trong Tá» Vong thà nh, cùng má»™t ngưá»i đà n ông bịt mặt bằng khăn xanh.
Cừu Cốc nhÃu mà y nói :
- Các vị là ai? Sao dám buông lá»i ngạo nghá»… thế?
Ngưá»i đà n ông buông tiếng cưá»i lạnh lùng :
- Lão phu là ai thì lát nữa ngươi sẽ biết. Bây giá» thì mau trả lá»i cho ta biết ai đã sai khiến ngươi ra quan ngoại nà y để theo dõi hà nh động cá»§a chúng ta?
- Việc riêng cá»§a tiểu gia, không cần thiết phải nói cho ngươi biết. Nếu các ngươi là m việc chÃnh đáng thì sợ gì ngưá»i khác dòm ngó chứ?
Thiếu phụ ôn tồn :
- Ngươi có thể ra và o TỠVong thà nh dễ dà ng thì cũng phải có nguyên nhân chứ? Ai đã sai ngươi là m việc nà y? Chỉ cần nói cho ta biết thì chúng ta sẽ không là m khó dễ ngươi đâu.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Ta cÅ©ng như má»i ngưá»i, và o khó khăn, ra khó khăn, không há» có ai chỉ dẫn.
Ngưá»i đà n ông nói :
- Váºy kim bà i và võ công cá»§a ngươi do đâu mà có?
- Cái đó cũng là việc riêng của tiểu gia.
- Ngươi nhất định không nói ư?
- Váºy thì sao?
Ngưá»i đà n ông quay sang thiếu phụ há»i khẽ :
- Thế nà o?
- Quyết không thể để hắn sống.
Ngưá»i đà n ông cưá»i nhạt, tay trái búng mạnh, chỉ thấy năm đạo hồng quang bắn ra, nhằm ngưá»i Cừu Cốc vút tá»›i.
Cừu Cốc giáºt mình, gá»i lá»›n :
- Mai Hoa Vô Ảnh Thủ....
Chà ng láºp tức sá» dụng chiêu “Giang VÅ© Phi Phi†bảo vệ trước mặt. Bùng má»™t tiếng, chỉ chưởng đụng nhau, cả hai cùng lảo đảo bị bức lùi vá» sau ba bước. Ngưá»i đà n ông nói :
- Ngươi là ai? Sao lại biết được Mai Hoa Vô Ảnh Thủ của ta?
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Äó vốn là thá»§ pháp bà truyá»n cá»§a NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái, tại sao ta lại không biết?
Ngưá»i đà n ông cưá»i ha hả nói :
- Té ra ngươi là môn hạ của Tỵ Trần.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Việc của Ngũ Lãnh Toà n Chân phái có thể tạm không nói đến lúc nà y, nhưng việc bạo hà nh sát hại Hữu Cung Tư Mạng của các ngươi thì tiểu gia không thể bỠqua.
Thiếu phụ biến sắc, thất thanh nói :
- Ngươi gặp lão rồi sao?
- Không chỉ gặp mà còn được nghe ngưá»i kể lại hết má»i chuyện vá» má»™t đôi mặt ngưá»i dạ thú như các ngươi.
Thiếu phụ mặt xám như tro, toà n thân run rẩy.
Cừu Cốc lại nói :
- Ta sẽ Ä‘em hà nh động phỉnh thầy diệt tổ cá»§a các ngươi láºp tức công bố cho thiên hạ võ lâm biết, nhất là các đồng chà trong Phổ Kiếm minh.
Ngưá»i đà n ông quát to :
- Váºy thì ngươi phải chết.
Lão láºp tức đánh ra má»™t chưởng, Cừu Cốc không thèm tránh né, thẳng thắn đón đỡ.
“Há»±â€, “Hự†hai tiếng vang lên, cả hai Ä‘á»u lảo đảo bước lùi ra sau, Cừu Cốc tái xanh mặt, khóe miệng rỉ máu tươi.
Thanh Thanh thấy váºy hoảng kinh, vá»™i đến bên chà ng rút khăn tay ra chùi sạch máu.
Cừu Cốc cưá»i nhẹ, nói :
- Không sao đâu Thanh muội, muội không cần quýnh lên thế.
Ngưá»i đà n ông cÅ©ng bị chưởng lá»±c cá»§a Cừu Cốc là m cho toà n thân chấn động, phải dùng ná»™i lá»±c thâm háºu trấn áp má»›i không bị trà o máu tươi. Lão không nói gì, tay mặt đột nhiên khoa má»™t vòng rồi từ từ đẩy ra.
Một luồng chưởng lực âm hà n vô thanh phát ra, vô cùng quái dị.
Cừu Cốc không dám coi thưá»ng, vá»™i sá» thế “Hoà nh Äoạn Quan San†trong Tiá»m Long cá»u thức vá»›i tất cả công lá»±c chống đỡ.
Hai luồng chưởng lá»±c âm dương chạm nhau, má»™t lần nữa cả hai Ä‘á»u bị bắn ra xa năm bước. Cừu Cốc lại trà o máu miệng, chà ng nghiến răng rút thần kiếm cầm trên tay, má»™t đạo thanh quang dịu mắt phát ra rá»±c rỡ.
Thiếu phụ vá»™i tiến đến nắm tay ngưá»i đà n ông nói :
- Chà ng nghỉ đi, để thiếp xỠhắn cho.
Thanh Thanh quát lớn :
- Äịnh dùng hai đánh má»™t ư?
Nà ng láºp tức rút kiếm ra đứng chắn trước mặt Cừu Cốc.
Thiếu phụ chỉ nhẹ nhà ng phất tay áo, má»™t luồng lá»±c vô hình đã đẩy báºt Thanh Thanh ra xa.
Cừu Cốc biết nà ng không phải là địch thủ của thiếu phụ nên vội nói :
- Thanh muội hãy lui ra, để anh giải quyết.
Thiếu phụ hừ lạnh :
- Cả hai rồi sẽ chết trong hôm nay cả thôi, chỉ khác là thứ tự trước sau.
Cừu Cốc nổi giáºn, chợt nhá»› đến bốn chiêu kiếm cá»§a ông lão trong động nên phấn chấn tÃnh thần, láºp tức vung Long Tuyá»n kiếm đánh ra.
Thiếu phụ thất kinh, vá»™i dùng hết sức nhưng vẫn không kịp né tránh thế kiếm huyá»n ảo, tay áo đã bị rá»c rách má»™t đưá»ng.
Ngưá»i đà n ông vá»™i tiến lên trợ giúp, nhưng bốn thế kiếm Äịa, Thá»§y, Há»a, Phong là kiệt tác cá»§a ông lão trong hai mươi bị giam cầm nên uy lá»±c tuyệt luân, lão cÅ©ng bị chém đứt má»™t vạt áo.
Ngưá»i đà n ông vừa sợ vừa thẹn nói :
- Kiếm pháp nà y là kiếm pháp gì?
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Sư phụ cá»§a ngươi đã khổ tâm sáng chế ra, ngưá»i muốn ta dùng nó để thanh lá»c môn đệ.
Ngưá»i đà n ông tái mặt, quay sang nói vá»›i thiếu phụ :
- Äã đến nước nà y thì cà ng không thể để cho hắn sống sót được.
Thiếu phụ ngá»a mặt lên trá»i hú má»™t tiếng dà i rồi quay sang nói vá»›i Cừu Cốc :
- Ta cho ngươi thêm má»™t cÆ¡ há»™i, chỉ cần nói rõ ra ngưá»i đã tặng kim bà i và truyá»n võ công cho ngươi thì ta đảm bảo sẽ cho hai ngươi ra Ä‘i.
Bà dừng lại một chút rồi thở dà i :
- Tuổi ngươi còn nhá» như váºy mà đã luyện được công phu cao cưá»ng, tháºt là không dá»…. Sao ngươi không biết trân trá»ng?
Cừu Cốc cưá»i nhạt, Ä‘ang định trả lá»i thì ngưá»i đà n ông đã cao giá»ng :
- Nói nhiá»u vá»›i hắn là m gì? Chúng ta Ä‘i thôi.
Nói dứt lá»i lão đã xoay mình lướt Ä‘i. Thiếu phụ cÅ©ng vá»™i vã lướt theo, hai bóng ngưá»i mất dạng sau ngôi miếu đổ.
Thanh Thanh ngạc nhiên nói :
- Há» nói Ä‘i là đi váºy sao?
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Có thể hỠcòn âm mưu khác.
Thanh Thanh nói :
- Mặc kệ chúng có âm mưu gì, chúng ta mau rá»i khá»i nÆ¡i nà y thôi.
Cừu Cốc gáºt đầu, hai bóng ngưá»i ká» vai sánh bước.
Trá»i đã bắt đầu sụp tối, bốn bá» cảnh váºt má» dần, hai ngưá»i đã Ä‘i đến má»™t cánh đồng hoang.
Bá»—ng dưới đám ruá»™ng lúa có những tiếng động quái dị phát ra, rồi bốn phÃa Ä‘á»u nổi lên những tiếng cưá»i rợn óc...
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:28 AM.
|

27-07-2008, 01:40 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 28
Thâu Thiên Hoán Nháºt
Nghe tiếng cưá»i quái gở dồn dáºp, sắc mặt Cừu Cốc lá»™ đầy sát khÃ, cưá»i nhạt má»™t tiếng, tá» ra lá»a giáºn đã sôi sục, chỉ chá» dịp là tuôn trà o.
Tiếng cưá»i cà ng lúc cà ng gần, rồi bá»—ng nhiên bốn bên ruá»™ng lúa lô nhô xuất hiện vô số quái nhân mặt mà y dá»… sợ, mình khoác áo và ng. Há» siết chặt vòng vây, tiến đến cách Cừu Cốc cùng Thanh Thanh hÆ¡n má»™t trượng thì dừng bước.
Äôi mi nhÃu lại, Cừu Cốc lá»›n tiếng nói :
- Các ngươi chắc cũng chỉ phụng mạng mà đến đây, giữa chúng ta không thù không oán nên đừng ép ta phải ra tay động thủ.
Äáp lại lá»i chà ng là má»™t trà ng cưá»i quái dị. Cừu Cốc giáºn run ngưá»i, láºp tức vung chưởng nhằm hai ngưá»i phÃa trước đánh ra, chưởng lá»±c vừa phát xong thì lại xoay qua tấn công bên hữu.
Chà ng ra tay quá nhanh nên bá»n quái nhân không kịp phòng bị, bốn bóng ngưá»i la thảm, bị đánh văng ra xa, miệng trà o máu tươi.
Äám quái nhân còn lại Ä‘á»u kinh hoà ng, lùi ra sau năm bước. Cừu Cốc cưá»i lá»›n, dắt tay Thanh Thanh hiên ngang tiến lên.
Bá»—ng tiếng cưá»i quái dị khi nãy lại nổi lên, bá»n quái nhân như được máºt lệnh, tuốt dao kiếm cầm tay rồi lao và o tấn công hai ngưá»i. Chúng Ä‘á»u có công lá»±c không phải tầm thưá»ng, vả lại ban đầu Cừu Cốc đã giao chiến vá»›i ngưá»i đà n ông cẩm y nên bây giá» chà ng cảm thấy sức lá»±c có phần suy giảm.
Trong lúc ấy, đấu trưá»ng bá»—ng xuất hiện má»™t ông già áo xanh bịt mặt, đến như má»™t u linh nên không má»™t ai phát giác. Ông lão đứng khoanh tay tá»±a như an nhà n lược tráºn.
Cừu Cốc vừa đấu vừa lo lắng nhìn Thanh Thanh, thấy nà ng trán đẫm mồ hôi, ngưá»i lảo đảo muốn ngã thì trong lòng vô cùng sợ hãi, tá»± nhá»§ :
- “Nếu không thẳng tay thì là m sao phá vòng vây đâyâ€
NghÄ© váºy, chà ng không nương tay nữa, láºp tức thi triển Tiá»m Long cá»u thức đánh ra. Những chiêu thức nà y Ä‘á»u vô cùng lợi hại nên bá»n quái nhân không thể chống trả, chỉ qua và i chiêu mà đã có gần mưá»i tên trúng chưởng tắt thở ngay.
Cừu Cốc nói lớn :
- NghÄ© tình các ngươi cÅ©ng là đồng chà trong Phổ Kiếm minh, ta không muốn sát hại quá nhiá»u, hãy biết thức thá»i mà rút Ä‘i.
Bá»n quái nhân nhìn nhau, có vẻ dao động. Bá»—ng lại nghe giá»ng cưá»i quái dị nổi lên, rồi có tiếng nói :
- Các vị đã quên nghiêm lệnh của Hữu Cung Tư Mạng rồi sao?
Bá»n quái nhân giáºt mình, ý nghÄ© rút lui láºp tức tan biến, Ä‘ao kiếm lại vung lên, nhảy và o tấn công.
Cừu Cốc nổi giáºn, Ä‘ang định ra tay thì bá»—ng có má»™t luồng chưởng phong hùng mạnh phát ra, đẩy bá»n quái nhân lùi lại, rồi ông lão áo xanh bịt mặt đã nhảy đến bên cạnh, chỉ bá»n áo và ng nói :
- Mau vỠbáo với Hữu Cung Tư Mạng rằng ta cản trở việc nà y của các ngươi.
Giá»ng nói quái dị lại vang lên :
- Tôn giá là ai?
Ông lão ngá»a mặt cưá»i vang :
- Cá» Äầu Tây Bắc Phù Vân, á»¶ Thiên Vạn Lý Trưá»ng Kiếm. Ngươi cứ Ä‘em vá» Ä‘á»c lại cho hắn nghe, ắt hắn sẽ biết ta là ai.
Im lặng má»™t hồi lâu rồi giá»ng nói quái dị trầm trầm vang lên :
- Rút lui.
Bá»n quái nhân láºp tức quay mình rút lui. Ông lão áo xanh bịt mặt quay lại nhìn Cừu Cốc nói :
- Chưởng pháp khi nãy ngươi sỠdụng là ai dạy cho ngươi?
Cừu Cốc tánh vốn ương ngạnh, thấy ông lão dùng lá»i lẽ như váºy thì khó chịu, lạnh lùng nói :
- Trước khi rõ lai lịch của các hạ thì xin lỗi, không thể nói ra.
- Ngươi đã hiểu có tổ chức Phổ Kiếm minh, sao chẳng biết lão phu?
Cừu Cốc thất kinh :
- Chẳng lẽ tiá»n bối là Ân chá»§?
Ông lão thản nhiên :
- Ngươi cũng biết có Ân chủ ư?
- Vãn bối chỉ nghe hỠnói chứ chưa biết Ân chủ là ai.
Ông lão trầm ngâm nói :
- Ngươi là môn hạ của ai?
- Ngũ Lãnh Toà n Chân phái.
Ông lão cưá»i nhạt nói :
- Ngươi dám lừa gạt lão phu ư?
Lá»i chưa dứt thì ông đã vung chưởng đánh ra, Cừu Cốc giáºt mình, vá»™i gắng gượng chống đỡ. Nghe “Bá»™p†má»™t tiếng, chà ng đã bị đẩy lùi ra sau hai bước.
Ông lão có vẻ ngạc nhiên, nhưng lại ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n :
- Chả trách ngươi cương ngạnh như váºy, thì ra cÅ©ng có chút bản lãnh.
Cừu Cốc vô cớ bị đánh nên tức tối nói :
- Ngưá»i giữ chức vụ gì trong Phổ Kiếm minh? Sao không dùng lá»i để nói chuyện?
- Lão phu là Tổng há»™ pháp Trương Cá»u Linh. Nếu ngươi là con cháu cá»§a đồng chà trong tổ chức, chắc cÅ©ng từng nghe qua danh ta chứ?
- Vâng, quả là tại hạ đã từng nghe.
- Äã biết lão phu, sao lại không nói tháºt?
- Tại hạ nghÄ© rằng danh uy cá»§a tôn giá không đúng như lá»i đồn.
Ông lão giáºn dữ nói :
- Tại sao?
- Tổng há»™ pháp Trương Cá»u Linh cá»§a Phổ Kiếm minh là má»™t vị trưởng lão đức cao vá»ng trá»ng, đâu có hà nh động ép ngưá»i như tôn giá.
- Tên tiểu tỠdám chế giễu lão phu ư?
Trong cÆ¡n tức giáºn, ông lão lại vung chưởng đánh ra, chiêu thức nhìn tuy tầm thưá»ng nhưng lại biến ảo khôn lưá»ng, chưởng lá»±c bao trùm bốn phương tám hướng.
Cừu Cốc không dám coi thưá»ng, vá»™i sá» thức “Giang VÅ© Phi Phi†trong Tiá»m Long cá»u thức hóa giải, láºp tức chế ngá»± ngay thế công cá»§a ông lão.
Trương Cá»u Linh từng sống lâu năm vá»›i Ân chá»§ nên không lạ gì chiêu nà y, ông vá»™i thu chiêu, kinh ngạc há»i :
- Ân chá»§ Ä‘Ãch thân truyá»n thụ cho ngươi ư?
Cừu Cốc lạnh lùng đáp :
- Tại hạ không thừa nháºn việc đó.
Trương Cá»u Linh biết tÃnh cương ngạnh cá»§a chà ng nên phải là m dịu, cung tay nói :
- Lúc nãy lão phu tháºt tình có thất lá»…, cáºu em chá»› nên chấp nhất. Cáºu em có thể cho ta biết tại sao những đồng chà kia lại là m khó dá»… vá»›i cáºu em như váºy không, tháºt là khó hiểu quá.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Äó là công việc ná»™i bá»™ cá»§a Phổ Kiếm minh các ngưá»i, tôn giá trước kia là Tổng há»™ pháp, sao không tá»± Ä‘i tìm hiểu nguyên nhân.
Trương Cá»u Linh tức giáºn, song kịp dằn xuống, cưá»i nói :
- Äúng! Việc nà y nguyên nhân ra sao thì lão phu có thể tìm Hữu Cung Tư Mạng để há»i cho ra lẽ.
Lá»i vừa dứt thì ông đã xoay mình lướt Ä‘i.
Thanh Thanh đứng bên chu miệng lẩm bẩm :
- Lão ta không khác gì má»™t ngưá»i Ä‘iên.
Cừu Cốc lắc đầu nói :
- Nhân váºt trá»ng yếu cá»§a Phổ Kiếm minh đã lần lượt xuất hiện, tráºn phong ba nà y xem ra không phải nhá».
- Mặc xác chúng, trước mắt chúng ta giỠđây việc cần thiết nhất là phải báo thù, việc gác thì tạm thá»i gác sang bên Ä‘i.
- Em nói rất đúng, chúng ta đi thôi.
Hai bóng ngưá»i lại ká» vai vá»™i vã ra Ä‘i, được má»™t lúc thì bá»—ng nghe bên đám gò hoang có tiếng vá»ng lại, cả hai láºp tức hướng đến đó để xem chuyện gì xảy ra.
Trên đám gò có má»™t nhóm ngưá»i Ä‘ang tranh cãi gay gắt, ngưá»i giả là m cha chà ng dưá»ng như Ä‘ang bị quần hùng bao vây.
Thiết Tranh lão bà lớn tiếng nói :
- Lữ Tá» Thu! Ngươi đừng có mê muá»™i đến thế, chúng ta Ä‘á»u là đồng đạo võ lâm Trung Nguyên, nếu ngươi không chịu hợp tác vá»›i chúng ta thì chÃnh là tá»± tìm đưá»ng chết váºy.
Kim Kiếm thư sinh cũng phe phẩy cây quạt, nói :
- Ngươi giả vá» gia nháºp Phổ Kiếm minh rồi lén đánh cắp cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục trong Nam SÆ¡n Thà nh Tá», tưởng việc nà y không ai biết sao?
Lữ Tá» Thu giáºt mình, sao giả vá» nổi giáºn nói :
- Äó chỉ là những lá»i đồn báºy mà thôi.
- Chẳng lẽ đợi ta mang ra bằng chứng ư?
- Hừ, cho dù váºt ấy quả tháºt có trong mình ta thì các ngươi liệu có cướp lại được không?
Hạc Linh VÅ© SÄ© không nói gì, bá»—ng vung tay ra định chụp lấy đối phương. Lữ Tá» Thu cưá»i nhạt, lách mình né tránh rồi khẽ vung tay phóng ra má»™t luồng chỉ phong. Thế công cá»§a Hạc Linh VÅ© SÄ© chưa kịp biến thế thì lão đã trúng chỉ phong cá»§a đối phương, há»± má»™t tiếng, loạng choạng lùi lại, máu nÆ¡i vai tuôn ra xối xả.
Thiết Kỳ Ngân Tinh đang định tiến lên, thấy thế cũng phải e dè dừng lại.
Lữ Tá» Thu đắc ý cưá»i nói :
- Mùi vị ra sao?
Bá»—ng má»™t bóng Ä‘en nhanh nhẹn lướt qua như gió, thò tay giá»±t lấy táºp sách Ä‘ang nằm trong mình Lữ Tá» Thu.
Tá» Thu tức giáºn quát lên má»™t tiếng, vung chưởng đánh ra.
Quần hùng thấy ngưá»i má»›i tá»›i là má»™t trung niên thư sinh bịt mặt, dáng ngưá»i giống hệt Lữ Tá» Thu thì cÅ©ng láºp tức xông ra vây đánh.
Cừu Cốc nhanh mắt nhìn rõ cuốn sách bị giá»±t chÃnh là Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục, đồng thá»i chà ng cÅ©ng có cảm tình vá»›i thư sinh bịt mặt nên vá»™i tung mình nhảy và o tráºn đấu.
Vừa trong thấy Cừu Cốc, thư sinh bịt mặt đã vui mừng kêu lên :
- Hà i nhi, con cũng đến đây rồi.
Quần hùng đột nhiên thấy chà ng xuất hiện thì không khá»i kinh dị, vá»™i thối lui ra sau hai bước.
Cừu Cốc đưa mắt lạnh lùng nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt rồi lấy trong mình ra tấm bìa cá»§a cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục trao cho thư sinh bịt mặt, nói :
- Phiá»n ngưá»i xem thá» xem có phải đúng nó không.
Thư sinh bịt mặt tiếp lấy, đặt lên cuốn sách rồi buột miệng nói :
- Äúng rồi, đúng là mảnh bìa bị xé ra.
Cừu Cốc giáºn dữ nhìn Lữ Tá» Thu quát :
- Thì ra ngươi ám hại cha ta, mau nạp mạng.
Ngưá»i chà ng xông đến, đánh ngay má»™t chưởng và o đối phương.
Lữ Tá» Thu biết má»i việc bất lợi, định rút lui nhưng chưởng thế cá»§a Cừu Cốc quá nhanh nên lão không thể né tránh, phải xuất chưởng toà n lá»±c ứng phó.
Quần hùng lúc nà y cÅ©ng bắt đầu bao vây ngưá»i thư sinh bịt mặt, mục Ä‘Ãch cá»§a há» là đoạt lại cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục nên ra tay không há» nể nang. Thư sinh bịt mặt nhanh nhẹn tránh né và i thế công rồi cất tiếng gá»i to :
- Hà i nhi qua đây, ta có lá»i muốn nói vá»›i con.
Cừu Cốc thấy ông ta đang bị quần hùng vây đánh thì đà nh miễn cưỡng buông tha TỠThu, tung mình nhảy sang phát chưởng phá vòng vây, đoạn lớn tiếng :
- Các ngươi không biết thẹn sao?
Kim Kiếm thư sinh cưá»i nham hiểm :
- Hôm nay nếu không để cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục lại thì dù ai cÅ©ng đừng hòng Ä‘i được.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n :
- Hôm nay ta má»›i biết được bá»™ mặt tháºt cá»§a các ngươi, mang lốt danh gia mà tháºt ra chỉ là má»™t lÅ© tham lam cướp bóc.
Thư sinh bịt mặt trao cuốn sách cho Cừu Cốc, cưá»i nói :
- Con giữ lấy nó đi, hôm nay cha con ta sẽ đánh cho chúng biết tay.
Cừu Cốc tiếp lấy cất và o ngưá»i rồi cÅ©ng cưá»i :
- Vãn bối cũng có ý đó.
Thư sinh bịt mặt nhìn Thanh Thanh buột miệng khen :
- Cháu Hà n Thanh Thanh đấy ư? Mấy năm không gặp mà cháu đã lá»›n và đẹp ra nhiá»u.
Thanh Thanh chưa rõ thân pháºn cá»§a ông ta sao nên chỉ cưá»i mà không nói gì.
Lữ Tá» Thu nhất thá»i sÆ¡ ý bị thư sinh bịt mặt cướp Ä‘i cuốn sách, bây giá» tá»± lượng thế cô không chống nổi nên âm thầm rút ra bên ngoà i, rồi lấy má»™t váºt ném mạnh lên cao. Chỉ thấy váºt đó tá»a ra năm đạo quang tuyến sáng chói, má»™t lúc lây má»›i cháºm rãi rÆ¡i xuống.
Sau khi phát xong tÃn hiệu, lão cưá»i khẩy rồi vụt mình và o rừng mất dạng.
Cừu Cốc và má»i ngưá»i Ä‘ang ghìm nhau nên không ai để ý đến hà nh động vừa rồi.
Thiết Tranh lão bà quát lớn :
- Mau giao cuốn sách ra, bằng không thì đừng trách chúng ta vô tình.
Thanh Thanh cưá»i khanh khách :
- Nếu có bản lãnh thì cứ Ä‘oạt lấy, Ä‘e dá»a phá»ng có Ãch gì?
Kim Kiếm thư sinh trịnh trá»ng nói :
- Chúng ta Ä‘oạt sách mục Ä‘Ãch cÅ©ng để cứu vãn sát kiếp trong võ lâm, tuyệt không phải vì tá»± tư, tá»± lợi.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Tháºt là ná»±c cưá»i, kẻ cướp mà cÅ©ng nói là không tá»± tư, tá»± lợi ư?
- Lão phu cÅ©ng biết sá»± việc nÆ¡i Phỉ Thúy cốc có phần quá đáng, nhưng hôm nay tình thế quả tháºt rất khẩn cấp, nếu võ lâm Trung Nguyên không thà nh tâm hợp tác thì tất cả sẽ Ä‘á»u bị tiêu diệt mà thôi.
Thư sinh bịt mặt bỗng lên tiếng :
- Các ngươi đã đến qua Nam Sơn Thà nh T�
Kim Kiếm thư sinh thở dà i :
- Không những chỉ đến qua, mà còn phát giác ra má»™t âm mưu vô cùng thâm độc. Ngoà i việc rất nhiá»u cao thá»§ rÆ¡i và o cạm bẫy, còn có....
Bá»—ng có má»™t trà ng cưá»i Ä‘inh tai nhức óc vang lên, rồi má»™t hồng bà o quái nhân đã xuất hiện đột ngá»™t, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u giáºt mình. Kim Kiếm thư sinh quay ngưá»i lại há»i :
- Tôn giá là ai?
- Thâu Thiên Hoán Nháºt.
Quần hùng Ä‘á»u rúng động, không ngá» lão ma đầu hoà nh hà nh quan ngoại ba mươi năm trước vẫn còn tại thế. Thâu Thiên Hoán Nháºt cưá»i nhạt nói :
- Các ngươi dám bà y chuyện thị phu, luáºn tá»™i đáng chết.
Dứt lá»i lão đã đánh thẳng và o ngưá»i Kim Kiếm thư sinh, má»™t đạo kình lá»±c như vÅ© bão cuồn cuá»™n áp đến.
Kim Kiếm thư sinh thất kinh, định lùi lại tránh né nhưng đã không kịp, đà nh phải dùng hết sức chống đỡ. Bá»—ng lão cảm thấy như có má»™t luồng khà lạnh thâm nháºp và o ngưá»i, khiến toà n thây run rẩy, lảo đảo muốn gã.
Thâu Thiên Hoán Nháºt cưá»i lá»›n :
- Danh gia gì mà má»›i có ná»a chiêu đã không chịu nổi là sao?
Thiết Tranh lão bà rống lên :
- Ngươi chớ vội đắc ý.
Láºp tức cây đà n tranh được bà dùng toà n lá»±c đánh ra.
Thâu Thiên Hoán Nháºt hừ khẽ má»™t tiếng, lại xuất chưởng đẩy ra. Thiết Tranh lão bà cÅ©ng giống như Kim Kiếm thư sinh, cÅ©ng cảm thấy có khà lạnh xâm nháºp cÆ¡ thể rồi há»± má»™t tiếng, ngã ngồi xuống đất.
Thiết Kỳ Ngân Tinh Ä‘ang định xông lên thì Thâu Thiên Hoán Nháºt đã nhảy đến bên Cừu Cốc đánh tá»›i, kình phong tá»a ra bao trùm khắp thân ngưá»i chà ng.
Cừu Cốc nãy giá» cÅ©ng đã có ý đỠphòng nên láºp tức dùng thế “Giang VÅ© Phi Phi†chống trả, má»™t luồng nhu kình toát ra, hóa giải láºp tức tiá»m lá»±c cá»§a đối phương.
Thâu Thiên Hoán Nháºt Cốc VÅ© Tân đã thà nh danh trên ba mươi năm thế mà cÅ©ng không nhìn ra được chưởng pháp đối phương vừa sá» dụng tên là gì, lão bất giác đứng ngẩn ngÆ¡, thá»™n mặt ra.
Thư sinh bịt mặt khẽ nói :
- Hà i nhi, con nên cẩn tháºn, môn Thái Âm Châu Sát cá»§a lão ta độc lắm đó.
Lúc nà y Thiết Kỳ Ngân Tinh ÄÆ°á»ng Hoà ng nhân Thâu Thiên Hoán Nháºn Ä‘ang suy nghÄ© liá»n hét má»™t tiếng rồi đánh ra, ông ta đã chiếm tiên cÆ¡ nên dù Thâu Thiên Hoán Nháºt kịp phản ứng và võ công cao cưá»ng hÆ¡n nhưng lão vẫn không thể xoay chuyển tình thế ngay được.
Thư sinh bịt mặt khẽ nói :
- Hà i nhi, chúng ta đi thôi.
Cừu Cốc lắc đầu :
- Tuy há» là kẻ thù vá»›i vãn bối nhưng hiện giá» Ä‘ang bị kẻ thù chung vây khốn, vãn bối sao đà nh bá» Ä‘i? Äại trượng phu láºp thân trên Ä‘á»i không thể không nói đến nhân nghÄ©a.
- à ta không phải như thế, hiện giá» tình thế rất khẩn cấp, chúng ta phải tìm Tà ng Bảo Äồ, đối chiếu vá»›i Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục để tìm ra di bảo cá»§a Thái Tổ, sau đó cứu sát kiếp võ lâm không khó mấy đâu.
- Cái gì gá»i là Tà ng Bảo Äồ?
- Là tá» máºt đồ mà Tỵ Trần đạo trưởng đã bị mất cắp.
- À! Ra thế...
Cừu Cốc cho tay lần và o áo, chà ng còn nhá»› sư huynh đã từng trao cho chà ng má»™t bản chép lại cá»§a tấm máºt đồ.
Lúc nà y cục diện tráºn đấu giữa ÄÆ°á»ng Hoà ng và Thâu Thiên Hoán Nháºt đã xoay chuyển, ÄÆ°á»ng Hoà ng cà ng lúc cà ng bị lép vế, tuy sá» dụng Ngân Tinh có ghim được và i mÅ©i ám khà và o tay áo cá»§a Thâu Thiên Hoán Nháºt nhưng trước mắt đã phải đối diện vá»›i chưởng lá»±c áp đảo cá»§a đối phương. Tình thế xem ra ÄÆ°á»ng Hoà ng không thể tránh khá»i bị trá»ng thương phen nà y.
Cừu Cốc thấy thế thì vá»™i láºt Ä‘áºt tung mình ra đón đỡ thế công cá»§a Thâu Thiên Hoán Nháºt, nghe bùng má»™t tiếng, Thâu Thiên Hoán Nháºt đã bị đẩy lùi năm bước, máu tươi trong miệng á»™c ra, ướt cả bá»™ râu bạc trắng.
Cừu Cốc cÅ©ng cảm thấy vô cùng nhá»™n nhạo, rồi bá»—ng có má»™t là n hÆ¡i lạnh xâm nháºp và o tim, lảo đảo ngã ra ngất lịm.
Bá»—ng lúc ấy có má»™t bóng ngưá»i nhanh như chá»›p từ trong bụi ráºm nhảy ra, cặp lấy Cừu Cốc lao và o trong rừng.
Thư sinh bịt mặt cùng Thanh Thanh hết sức kinh hãi, vội tung mình đuổi theo.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:29 AM.
|

27-07-2008, 01:42 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 29
Hà nh tung bà máºt
Thư sinh bịt mặt cùng Thanh Thanh là ngưá»i thân thiết vá»›i Cừu Cốc nhất, giá» bá»—ng thấy chà ng bị kẻ lạ mặt cướp Ä‘i nên trong lòng cá»±c kì lo lắng, cả hai Ä‘á»u dùng hết sức bình sinh để Ä‘uổi theo.
Hai ngưá»i cắm đầu phi nhanh được má»™t khắc thá»i gian thì đã trông thấy ngưá»i Ä‘ang mang Cừu Cốc chạy phÃa trước là má»™t Cung trang thiếu nữ.
Công lá»±c cá»§a Cung trang thiếu nữ tuy cao hÆ¡n hai ngưá»i, song vì phải kèm thêm Cừu Cốc nên tốc độ cÅ©ng giảm Ä‘i phần nà o, khoảng cách giữa ba ngưá»i dần dần thu hẹp lại. Cung trang thiếu nữ thấy thế thì dừng lại, đặt Cừu Cốc xuống đất, thuáºn tay rút thanh Long Tuyá»n kiếm chỉ và o ngá»±c chà ng.
Thư sinh bịt mặt và Thanh Thanh trông thấy thì thất kinh, vội và ng dừng chân lại, không dám tiến đến gần.
Cung trang thiếu nữ cưá»i nhạt :
- Hắn đã trúng Thái Âm Chân Sát, nếu không gấp rút cứu chữa thì mưá»i hai giá» sau sẽ chết ngay.
Thanh Thanh từng nghe Cừu Cốc nhắc đến Cung trang thiếu nữ nên nà ng bất giác nổi cơn ghen, lớn tiếng nói :
- Không cần ngươi phải lo, chúng ta tự có phương pháp giải cứu.
Cung trang thiếu nữ cưá»i khanh khách :
- Kinh mạch cá»§a hắn đã bị chặn đứng, cần phải váºn dụng thá»§ pháp đặc biệt để đả thông, ngươi là m được ư?
Thanh Thanh cà ng tức, cưá»i khẩy :
- Chúng ta giải cứu cho chà ng được hay không là việc riêng, ngươi thừa lúc ngưá»i ta lâm nguy đến đánh cắp Ä‘i, như váºy là có ý gì?
Cung trang thiếu nữ thở dà i :
- Ta cũng chỉ muốn giúp hắn mà thôi.
Thư sinh bịt mặt bỗng bước lên nói :
- Cô nương tôn tánh là gi? Chẳng lẽ là bạn của Cừu Cốc ư?
- Vâng! Giữa chúng tôi không những là bạn, mà còn Ä‘Ãnh hôn vá»›i nhau nữa.
- Sao?
Thanh Thanh chen và o :
- Tiá»n bối chá»› nghe lá»i quỉ quyệt cá»§a y, việc nà y Cốc ca có nói cho vãn bối nghe rồi.
Cung trang thiếu nữ mỉm cưá»i :
- Nói rồi thì cà ng tốt, ngươi mau tháo chiếc nhẫn Hà n Ngá»c ra, nên nhá»› ngươi không còn là ngưá»i cá»§a Lữ gia nữa.
- Ai nói ta không còn là ngưá»i cá»§a Lữ gia?
- Lữ Cừu Cốc từng tuyên bố bãi bỠhôn ước...
- Äó là lá»i nói đơn phương, không thể kể được.
- Nhưng cha ngươi cÅ©ng đã đồng ý, lại còn nháºn lá»… váºt cá»§a Ngá»c Thông công tá».
Thanh Thanh tức đến ứa lệ, mÃm môi nạt :
- Ngươi nói báºy.
Thư sinh bịt mặt đột nhiên nói :
- Hai ngưá»i đừng tranh luáºn nữa, việc nà y ta đã có ý kiến.
Hai thiếu nữ ngạc nhiên, đồng thanh nói :
- Ngưá»i?...
- Ta tin rằng trong chuyện nà y thì ta có quyá»n quyết định.
- Ngưá»i là thân phụ cá»§a chà ng?
- Cha cá»§a nó đã bị Thiên Äá»™c Nhân Ma hại chết rồi, ta là ngưá»i mẹ xấu số cá»§a nó.
Thanh Thanh thất thanh gá»i :
- Ngưá»i là Lữ bá mẫu?
- Äúng váºy, lão thân bị ÄÆ°á»ng Hoà ng đánh rÆ¡i xuống núi nhưng cÅ©ng may chưa chết, vì váºy nên chạy ra quan ải để tìm nÆ¡i hạ lạc cá»§a cha Cừu Cốc.
Bà nghẹn ngà o nói tiếp :
- Nhị vị cô nương có lẽ Ä‘á»u thương nó lắm, nhưng bây giá» việc trước mắt là cứu nó tỉnh lại, sau nà y lão thân sẽ có chá»§ định sau.
Cung trang thiếu nữ thở dà i nạp kiếm và o bao, nói :
- Cứu chà ng cũng không khó lắm, ngặt vì nơi đây quá trống trải, không tiện ra tay.
- Lão thân cùng Thanh Thanh sẽ bảo vệ, cô nương cứ ra tay đi.
Cung trang thiếu nữ không nói gì nữa, từ từ Ä‘iểm và o mưá»i mấy nÆ¡i huyệt đạo cá»§a Cừu Cốc, rồi bắt đầu từ từ dùng thá»§ pháp đặc biệt đả thông kinh mạch cho y.
Qua một lúc sau, Cung trang thiếu nữ chợt thở dà i, lau mồ hôi trán rồi lắc đầu nói :
- Hà n độc đã xâm nháºp ná»™i tạng, vãn bối không còn sức lá»±c để cứu lại được.
Thư sinh bịt mặt thấy nà ng rất mệt má»i, mặt mà y trắng nhợt thì tin lá»i ngay, buá»™t miệng thở dà i :
- Phiá»n cô nương quá, thôi để lão thân tá»± tìm cách váºy.
Cung trang thiếu nữ lắc đầu nói :
- Vãn bối đã không cứu được chà ng thì tiá»n bối cà ng không có phương pháp đâu. HÆ¡n nữa hiện giỠđâu đâu cÅ©ng có nguy cÆ¡ chá»±c chá», Ä‘em chà ng Ä‘i tức là tá»± sát váºy.
Thanh Thanh cưá»i nhạt :
- Ta không tin lá»i ngươi.
Nà ng tiến ra định ôm Cừu Cốc và o lòng. Cung trang thiếu nữ nhẹ phất tay má»™t cái cản đưá»ng, lạnh lùng nói :
- Ngươi là m gì thế?
Thanh Thanh quát lớn :
- Ngươi không cho ta mang chà ng Ä‘i, ta há»i ngươi muốn gì thì đúng hÆ¡n.
- Nếu để ta mang chà ng Ä‘i thì may ra còn cứu được, còn để ngươi mang Ä‘i thì mưá»i phần chết hết cả mưá»i.
Thanh Thanh tức tối :
- Cứu được hay không can chi đến ngươi? Nếu còn ngăn cản thì ta sẽ thà mạng đó.
Cung trang thiếu nữ chỉ cưá»i nhạt không nói gì, Thanh Thanh lá»a giáºn nổi lên, định xông và o công kÃch. Thư sinh bịt mặt vá»™i can :
- Khoan đã! Cháu có biết vị cô nương nà y gia thế ra sao không?
- Y thị chÃnh là con gái cá»§a Tá» Vong thà nh chá»§.
- Sao?
Thư sinh bịt mặt giáºt mình, nhìn Cung trang thiếu nữ nói :
- Váºy ý cô nương muốn mang nó và o Tá» Vong thà nh ư?
- Äáng lẽ vãn bối định như thế, nhưng nếu tiá»n bối không yên tâm thì ta có thể tìm má»™t nÆ¡i kÃn đáo khác rồi vãn bối ráng thá» lần nữa xem sao.
Thư sinh bịt mặt thở dà i :
- Hiện giỠcũng chỉ còn cách đó.
Cả ba ngưá»i Ä‘i đến má»™t cốc khẩu lởm chởm đá, thư sinh bịt mặt dừng lại nói :
- Chúng ta và o nÆ¡i đây trị thương váºy.
Rồi mang Cừu Cốc chui và o má»™t hang đá nhá», đặt chà ng nằm xuống đất, nói :
- Lão thân tạm giữ việc hộ vệ, xin cô nương ra tay cứu chữa cho.
Cung trang thiếu nữ không chần chừ, vội bắt đầu chữa tri, tuy nhiên lần nà y cũng như lần trước, nà ng cố gắng hết sức mà vẫn không thể là m gì hơn.
Thư sinh bịt mặt thấy nà ng đẫm ướt mồ hôi, thần sắc bạc nhược thì cũng xúc động nói :
- Cô nương nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, nếu không cứu được nó thì âu cÅ©ng là ý trá»i cả.
Cung trang thiếu nữ Ä‘ang định lên tiếng thì bá»—ng nhiên có má»™t hồi còi từ xa vang dáºy, nà ng biến sắc vá»™i nói :
- Vãn bối không tiện gặp bá»n há», mau để cho vãn bối Ä‘em chà ng Ä‘i, nếu kéo dà i thì sợ không kịp nữa.
Thư sinh bịt mặt chưa kịp trả lá»i thì Thanh Thanh đã lên tiếng :
- Ngươi không muốn gặp mặt hỠthì cứ đi đi, nhưng mang chà ng vỠTỠVong thà nh thì đừng hòng.
Cung trang thiếu nữ lắc đầu thở dà i :
- Nếu rá»§i chà ng có bá» nà o thì vô tình là các ngưá»i đã hại chà ng đó.
Dứt lá»i nà ng láºp tức lướt ra ngoà i.
Thư sinh bịt mặt nhìn theo bóng nà ng, lắc đầu thở dà i :
- Vị cô nương nà y không đến nỗi nà o, chỉ tiếc lại sinh trưởng nơi TỠVong thà nh mà thôi.
Thanh Thanh lo lắng cho bệnh tình của Cừu Cốc nên nà ng chạy đến ôm chầm lấy chà ng, kêu khóc thảm thiết :
- Cốc ca! Cốc ca! Anh tỉnh lại đi.
Nhưng Cừu Cốc Ä‘ang hôn mê thì là m sao nghe được lá»i kêu gá»i cá»§a Thanh Thanh. Thư sinh bịt mặt nói :
- Hà i nhi nÃn Ä‘i, bây giá» ta nên Ä‘i tìm ngưá»i có thể chữa được cho nó.
Thanh Thanh sụt sùi :
- Ta nên tìm ai bây gi�
Thư sinh bịt mặt nói :
- Chỉ mong tìm được sư huynh của nó là Tỵ Trần đạo trưởng thì mới may ra...
Lá»i nói chưa dứt thì phÃa sau lưng hai ngưá»i đã có tiếng cưá»i quái dị rồi nghe giá»ng cá»§a Thâu Thiên Hoán Nháºt vang lên :
- Cho dù tìm được thần tiên thì e rằng cũng không thể cứu sống hắn đâu.
Thanh Thanh láºp tức rút Ä‘oản kiếm xông ngay và o lão ma đầu. Thư sinh bịt mặt thấy thế thì vá»™i kêu lên :
- Hà i nhi, cháu không phải là địch thủ của lão, để đó cho ta.
Lúc nà y Thanh Thanh đã không còn mà ng đến tÃnh mạng, nà ng lăn xả và o muốn liá»u mạng vá»›i Thâu Thiên Hoán Nháºt.
Lão ma đầu cưá»i nhạt, bắn ra má»™t luồng âm phong khiến Thanh Thanh không tá»± chá»§ được, phải lảo đảo thối lui.
Thư sinh bịt mặt lướt tá»›i gằn giá»ng nói :
- Ãc tặc, ngươi hại nó trúng phải Thái Âm Chân Sát, nó và ngươi có thù oán chi?
Thâu Thiên Hoán Nháºt gầm lên má»™t tiếng, nói :
- Tên tiểu tá» nà y dám cả gan mưu Ä‘oạt tà i liệu máºt cá»§a bổn minh, luáºn tá»™i đáng chết, quyết không dung tha.
Thư sinh bịt mặt vốn tháºt là mẹ ruá»™t cá»§a Cừu Cốc, Vân Hà Tiên Tá» Dương Dung Thưá»ng, bà hét lên má»™t tiếng, vung kiếm đánh ra.
Thanh Thanh cũng lại xông lên tiếp tay, cả hai cùng hợp công vây đánh.
Thâu Thiên Hoán Nháºt cả giáºn, lão gầm lên :
- Các ngươi đã muốn tìm chết thì đừng trách lão gia ác tâm nhé.
Má»™t chưởng lá»±c hùng háºu được lão đánh ra, Dương Dung Thưá»ng và Thanh Thanh không chống nổi, bị văng ra sau, tay chân tê dại, nhất thá»i không thể cỠđộng được.
Thâu Thiên Hoán Nháºt cưá»i đắc ý, nhưng khi lão xoay mình định kết liá»…u Cừu Cốc thì bá»—ng nháºn ra không biết ai đã mang chà ng Ä‘i đâu, trong hang động trống rá»—ng.
Lão ma đầu sá»ng sốt, gầm lên má»™t tiếng rồi nhắm hướng Äông nam phóng Ä‘i ngay.
Thanh Thanh nhìn theo, tức tối nói :
- Nhất định là con yêu nữ đó mang chà ng đi rồi.
Dương Dung Thưá»ng suy nghÄ© má»™t chút rồi gáºt đầu :
- Cũng có thể, chúng ta đến TỠVong thà nh xem sao.
Bá»—ng có giá»ng nói từ xa vang đến :
- TỠVong thà nh đã giết chết biết bao nhiêu đồng đạo võ lâm, đâu phải muốn đi là đi dễ thế.
Lá»i nói vừa dứt thì Khất Tiên cÅ©ng lướt đến, thấy thư sinh bịt mặt thì ông ngẩn ngưá»i ra, Thanh Thanh vá»™i giá»›i thiệu :
- Vị nà y là Lữ bá mẫu.
Khất Tiên nghe nói thì vui vẻ cưá»i lá»›n :
- Thì ra chị chưa chết.
Dương Dung Thưá»ng gáºt đầu :
- Thiếp thân bị rớt xuống núi, may mắn vô sự, cũng vì....
Khất Tiên vá»™i đỡ lá»i :
- Việc nà y lão đã hiểu rõ. Lữ huynh vốn có quan hệ đến văn án cá»§a Phổ Kiếm minh, phụng mệnh Long Vân lệnh trở vá» nháºm chức. Vì thấy tình hình đổi khác nên nhá» sá»± giúp đỡ cá»§a Cung trang thiếu nữ âm thầm đánh cắp cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục rá»i khá»i Nam SÆ¡n Thà nh Tá», không ngá» cuối cùng lại bị kẻ gian ám hại.
Dương Dung Thưá»ng nghiến răng :
- Thiếp thân đã Ä‘iá»u tra ra kẻ ám hại tiên phu chÃnh là lão Thiên Äá»™c cốc chá»§, nên quyết thá» không đội trá»i chung vá»›i lão.
Thanh Thanh giục :
- Sự việc vô cùng khẩn cấp, chúng ta phải đi nhanh thôi.
Khất Tiên ngơ ngác :
- Việc gì mà gấp lắm váºy?
- Cốc ca đã bị Thái Âm Chân Sát đả thương, lại còn bị mất tÃch. Cháu Ä‘oán có lẽ con yêu nữ Cung trang ấy đã cướp chà ng Ä‘i chứ không sai.
Khất Tiên thở dà i :
- Hiện giỠai cũng âm mưu muốn hại nó cả, đâu phải chỉ mình con bé đó.
- Nhưng lần nà y cháu quả quyết chÃnh là y thị.
Dương Dung Thưá»ng ôn tồn nói :
- Phà m há»… việc gì chưa thấy táºn mặt thì đừng vá»™i quả quyết, như váºy dá»… dẫn đến lạc hướng. Theo lão thân thấy thì giá» nên phân nhau tìm kiếm có lẽ tốt hÆ¡n.
Khất Tiên gáºt đầu :
- Lão sẽ kiếm sư huynh cá»§a nó, các ngưá»i cố gắng tìm cho ra nó nhé.
Ba bóng ngưá»i má»™t bắc hai nam, hướng vá» hai chiá»u nghịch nhau tiến tá»›i.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:30 AM.
|

27-07-2008, 01:44 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 30
Tiên vương di bảo
Nói vá» Cừu Cốc, sau khi bị Thái Âm Chân Sát xâm nháºp và o cÆ¡ thể thì mê man bất tỉnh, không hiểu thá»i gian qua bao lâu thì chà ng má»›i từ từ tỉnh lại, nhìn thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng êm ấm.
Má»™t thiếu nữ kiá»u diá»…m, thân hình yểu Ä‘iệu Ä‘ang ngồi ngay đầu giưá»ng trông nom chà ng. Mắt mở chằm chằm, chà ng tưởng thiếu nữ đó là Thanh Thanh nên láºp tức ngồi dáºy há»i :
- Thanh muội? Sao anh ở đây?
Thiếu nữ mỉm cưá»i :
- Äệ nhìn lầm rồi, tôi là Thanh Thu đây.
Cừu Cốc giỠmới biết là mình lầm, đỠmặt nói :
- Thì ra là chị Thu.
Thanh Thu cưá»i vui vẻ :
- Dù là ai Ä‘i nữa thì đệ cÅ©ng phải tịnh dưỡng cho khá»e đã, nên biết rằng đệ bị thương không nhẹ đâu.
Cừu Cốc sá»±c nhá»› lại má»i chuyện, ngầm váºn khà thì thấy trong ngưá»i Ä‘iá»u hòa nên vá»™i bước xuống giưá»ng nói :
- Em đã khá»e rồi.
Thanh Thu thở phà o nhẹ nhõm :
- Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an tháºt là linh diệu. Tuy váºy, nếu không có công lá»±c cao tuyệt như cha chị thì e khó có thể đả thông kinh mạch cho em.
Cừu Cốc nói :
- Cha chị cũng có mặt ở đây ư?
- Ngưá»i báºn ra ngoà i có chút việc, cÅ©ng sắp trở vá» rồi.
- Ngưá»i đã qua Nam SÆ¡n Thà nh Tá» chưa?
- Äã qua mấy báºn rồi, nghe nói nÆ¡i ấy quả tháºt có vị Ân chá»§, đồng thá»i minh hữu cá»§a Phổ Kiếm minh Ä‘a số cÅ©ng có mặt.
Nà ng vén mấy sợi tóc rối đoạn ôn tồn nói tiếp :
- Có lẽ em đói rồi phải không?
Cừu Cốc gáºt đầu lia lịa, Thanh Thu láºp tức mang thức ăn và o.
Cừu Cốc không há» khách sáo, ăn má»™t hÆ¡i sạch trÆ¡n rồi cưá»i nói :
- Chị Thu, nhá» chị chuyển lá»i cảm Æ¡n cá»§a em tá»›i lão bá, em phải Ä‘i đây.
Thanh Thu cản lại :
- Äi sao được, cha chị còn nhiá»u chuyện quan trá»ng muốn bà n vá»›i em đó.
- Nhưng em còn phải cho Thanh Thanh biết em đã thoát hiểm, nếu không nà ng sẽ hà nh động ngông cuồng mất.
Thanh Thu cưá»i nói :
- Lúc giáºn thì hà m hồ tuyên bố bãi hôn, giá» lại ná»a bước không nỡ xa nhau, tháºt là trẻ con quá.
Cừu Cốc đỠmặt, vội vã thanh minh :
- Em không phải có ý đó.
- Thôi đừng biện bạch, ý của em thế nà o là m sao qua mắt chị cơ chứ?
- Em xin nói tháºt, quả em có yêu nà ng. Nhưng bây giá» là m sao có thể thay đổi được gì cÆ¡ chứ, kiếp nà y chắc chỉ nguyện là m anh kết nghÄ©a cá»§a nà ng mà thôi.
- Em nên cất kỹ lá»i nói ấy Ä‘i, kẻo Thanh Thanh nghe được thì sẽ giáºn há»n đó.
- Nếu nà ng có giáºn thì em cÅ©ng đà nh chịu váºy.
Thanh Thu vốn biết tÃnh Cừu Cốc cương cưá»ng, nà ng đã thương chà ng từ ban đầu, nhưng vì nhiệm vụ nặng ná» nên không thể bà y tá» lai lịch tình cảm, nay nghe chà ng nói thì trong đầu bá»—ng lóe lên má»™t tia hy vá»ng, nói :
- Nếu em quả tháºt có ý đó thì nên sá»›m bà y tá» cho nà ng biết, kẻo không thì thà nh bi kịch đấy.
Cừu Cốc im lặng thở dà i, hai ngưá»i ngồi im lặng má»™t lúc rồi Cừu Cốc bá»—ng nói :
- Sao giỠnãy vẫn chưa thấy lệnh tôn v�
Bá»—ng ngoà i cá»a có tiếng nói :
- Lữ tướng công, ngưá»i đã hoà n toà n khá»e rồi chứ?
Cừu Cốc vừa nghe thì nháºn ra đó là tiếng cá»§a Từ Ngưỡng Chi nên vá»™i đứng dáºy đáp :
- Äa tạ lão tiá»n bối có lòng lo lắng, vãn bối đã vô sá»±.
- Như váºy lão phu má»›i yên lòng.
Ông nhìn Cừu Cốc há»i :
- Tướng công đã được cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục?
- Vâng! Cuốn sách nà y do tiên phụ lấy trá»™m từ Nam SÆ¡n Thà nh Tá», sau bị lão độc váºt từng giả mạo tiên phụ Ä‘oạt lại. Kết cuá»™c cÅ©ng trở vá» tay vãn bối.
Ngưỡng Chi gáºt đầu nói :
- Hèn chi hiện giỠnơi Nam Sơn Thà nh TỠđang huy động toà n lực để truy tầm, quyết đoạt lại cho được cuốn sách đó.
- Chẳng lẽ nó quan trá»ng lắm ư?
- Nó không những bao gồm toà n bá»™ bà máºt cá»§a Phổ Kiếm minh mà còn là bản đồ chỉ rõ nÆ¡i cất giấu di bảo cá»§a Thái Tổ nữa, vì váºy là m sao há» chịu bá» qua?
Cừu Cốc vẫn như không rõ, há»i :
- Tiá»n bối vốn là nhân váºt quan trá»ng cá»§a Phổ Kiếm minh, tại sao không tham gia và o đấy?
Ngưỡng Chi bực bội nói :
- Phổ Kiếm minh trước kia khác xa Phổ Kiếm minh bây giá», lão phu đâu thể tham gia báºy bạ được.
- Nếu không giống như trước kia thì tại sao vẫn có rất nhiá»u đồng chà cÅ© thần phục, và ngưá»i ta lại âm thầm gây hại tổ chức nà y vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Äó là điá»u mà hiện giá» chúng ta phải Ä‘iá»u tra cho ra.
Thanh Thu xen lá»i :
- Theo con biết thì mục Ä‘Ãch cá»§a há» trước tiên là tìm cho ra di bảo cá»§a Thái Tổ, sau đó mưu đồ bá chá»§ giang hồ.
- Chẳng lẽ hỠkhông sợ các đồng chà cũ phản đối sao?
- CÅ©ng vì thế mà hiện giá» há» chưa dám sá»a đổi tôn chỉ cá»§a há», đến lúc Ä‘oạt được di bảo cá»§a Thái Tổ thì há» má»›i lần lượt trừ khá» các đồng chà cÅ© không thần phục.
Ngưỡng Chi thở dà i nói :
- Hiện giá» tình thế vô cùng khẩn cấp, ta phải tìm cách ứng phó vá»›i bá»n ngưá»i Nam SÆ¡n Thà nh Tá» sắp đến đây.
Ông quay sang Cừu Cốc nói :
- Rất tiếc là tấm máºt đồ cá»§a lệnh sư huynh đã bị ngưá»i ta Ä‘oạt mất, nếu không ta có thể thừa cÆ¡ há»™i nà y Ä‘oạt lấy di bảo cá»§a Thái Tổ trước há».
Cừu Cốc bá»—ng nhá»› đến tấm giấy mà sư huynh đã cẩn tháºn trao cho, liá»n lấy ra đưa cho Ngưỡng Chi, nói :
- Không hiểu tấm phụ đồ nà y có dùng được chăng?
Ngưỡng Chi tiếp lấy xem, ông vui mừng nói :
- Có thể nói tướng công là ngưá»i may mắn nhất Ä‘á»i, những váºt mà thiên hạ thèm khát Ä‘á»u táºp trung cả và o tay tướng công.
Cừu Cốc lại lấy cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục ra, sau khi dò xét thì thấy địa Ä‘iểm cá»§a các nÆ¡i cất giấu bảo váºt đặt bên trong má»™t hang đá lá»›n gần bên Tá» Vong thà nh.
Ngưỡng Chi bỗng lo lắng :
- Bá»n hỠđã Ä‘oạt được tấm máºt đồ cá»§a lệnh sư huynh, tuy không có cuốn Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục nhưng cÅ©ng có thể phán Ä‘oán được má»™t cách đại khái nÆ¡i nà y. Theo thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta hiện giá» thì cho dù lấy được di bảo cÅ©ng khó có thể di chuyển má»™t cách an toà n được.
Thanh Thu nói :
- Chẳng lẽ ta đứng nhìn chúng đến lấy sao?
Ngưỡng Chi nhìn Cừu Cốc nói :
- à của tướng công thế nà o?
Cừu Cốc đứng dáºy quả quyết :
- Äáng lẽ vãn bối không muốn chiếm lấy di bảo cá»§a Thái Tổ, nhưng nếu để cho bá»n ác ôn Ä‘oạt được thì sau nà y sẽ còn không biết bao nhiêu cảnh lầm than nữa. Vì váºy chúng ta cứ lấy cho được để giữ đó, còn thà nh bại là ý trá»i.
Ngưỡng Chi gáºt đầu :
- Lá»i nói cá»§a tướng công rất hữu lý, váºy thì lão phu Ä‘i trước má»™t bước, tướng công và Thu nhi sẽ lần lượt theo sau.
Ông trịnh trá»ng nói :
- Thái Âm Chân Sát cá»§a lão Thâu Thiên Hoán Nháºt đáng lẽ không nghÄ©a lý gì, nhưng vì lúc giao đấu tướng công không váºn dụng chân khà phòng thân nên má»›i bị hà n khà xâm nháºp. Sau nà y tướng công phải hết sức cẩn tháºn nhé.
Cừu Cốc gáºt đầu cung kÃnh tiếp nháºn lá»i chỉ bảo, rồi cùng Từ Thanh Thu song song lướt Ä‘i.
o O o NÆ¡i đây, những ghá»nh đá hiểm trở nằm ngay dưới chân dãy núi Hạ Äạt SÆ¡n.
Bên trái là má»™t khu rừng cây cối sầm uất, vá» phÃa mặt không xa chÃnh là địa khu thần bà Tá» Vong thà nh.
Gió à o à o cuá»™n thổi, mây Ä‘en vây phá»§ tứ bá», cà ng tạo nên cảnh tượng rùng rợn. Bây giỠđã là canh ba, giữa đêm khuya vắng lặng bá»—ng xuất hiện hai bóng ngưá»i, chÃnh là Cừu Cốc và Thanh Thu.
Thanh Thu khẽ nói :
- Tại sao chưa thấy cha đến?
- Có lẽ giữa đưá»ng gặp việc gì, ta nên đợi ngưá»i má»™t lát.
- Có lẽ không cần, chúng ta nên tìm nơi ấy trước đã.
Hai ngưá»i vừa tung mình cất bước thì phÃa sau ghá»nh đá, trong đám rừng sâu láºp tức có mưá»i mấy bóng Ä‘en cÅ©ng đã phi nhanh Ä‘uổi dò theo sau.
Äêm tối Ä‘en như má»±c, Cừu Cốc và Thanh Thu vì mải tìm kiếm nÆ¡i cất giấu di bảo nên không để ý những kẻ theo sau. Cả hai Ä‘i quanh qua quanh lại trong đám loạn thạch má»™t hồi thì bá»—ng Thanh Thu reo lên :
- Äây rồi.
Cừu Cốc láºp tức nhìn theo hướng tay chỉ cá»§a nà ng, chỉ thấy nÆ¡i ấy che phá»§ má»™t lá»›p mây rừng, nhìn không thấy dấu vết gì khả nghi cả. Chà ng ngạc nhiên nói :
- Nơi đây ư?
Thanh Thu cưá»i :
- Cốc đệ không thấy giữa đám mây rừng có má»™t đưá»ng rong má»c bên dưới sao?
Cừu Cốc nhìn kÄ© lại thì quả thấy như lá»i nà ng nói, Thanh Thu tiếp :
- Phiến đá nà y tuy trải qua bao mưa nắng nhưng dấu vết chỉ điểm vẫn không sai, chị quả quyết là nơi đây.
Cừu Cốc xem xét một hồi rồi nói :
- Không đúng! Cách đây không lâu đã có ngưá»i và o qua, nếu không thì là m sao mà u rong lại có nÆ¡i Ä‘áºm nÆ¡i nhạt?
Chà ng váºn dụng huyá»n công nhấn mạnh và o phiến đá, chỉ nghe tiếng kèn kẹt vang lên rồi phiến đá đã xê dịch, để lá»™ má»™t cá»a hang đủ cho má»™t thân ngưá»i chui lá»t.
Cừu Cốc đang định bước và o thì Thanh Thu kéo lại :
- Khoan đã.
Nà ng thò tay lấy ra má»™t chiếc bùi nhùi đã chuẩn bị từ trước, đánh lá»a đốt lên.
Bá»—ng ngay lúc ấy có tiếng động lịch kịch, rồi mưá»i mấy bóng ngưá»i xuất hiện.
Cừu Cốc quay lại nhìn thì nháºn ra đó chÃnh là bá»n Ngá»c Thông công tá» cá»§a Thiên Äá»™c cốc, còn có má»™t lão già mặt mà y Ä‘anh ác, Thiên Äá»™c Nhân Ma.
Thanh Thu khẽ nói :
- Quái lạ, tại sao bá»n nà y lại linh thông tin tức thế nhỉ?
Thiên Äá»™c Nhân Ma cưá»i gằn nói :
- Các ngươi có biết tình thế bây giỠrất nguy hiểm không?
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Chúng ta có nguy hiểm hay không thì có liên quan gì đến ngươi?
- Ngươi đánh cắp Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục, hiện giá» Nam SÆ¡n Thà nh Tá» Ä‘ang huy động toà n lá»±c tầm nã, các ngươi tá»± liệu có thể thoát được tai mắt cá»§a há» không?
- Rồi thì sao?
- Lão phu tưởng tình đồng đạo võ lâm nên đặc biệt đến đây cho ngươi biết tin.
Cừu Cốc lạnh lùng :
- Váºy thì ta Ä‘a tạ.
Thiên Äá»™c Nhân Ma nói :
- Tạ Æ¡n thì khá»i cần, lão phu chỉ hy vá»ng các ngươi có thể hợp tác vá»›i Thiên Äá»™c cốc mà thôi.
- Hợp tác thế nà o?
- Mục tiêu cá»§a các ngươi là di bảo cá»§a Thái Tổ, mà những váºt đó cả trăm ngà n ngưá»i Ä‘á»u lăm le dòm ngó. Dù cho hai ngươi lấy được thì cÅ©ng khó mà giữ được cho an toà n.
Thanh Thu hất hà m :
- à ngươi thế nà o?
- Nếu chịu hợp tác cùng Thiên Äá»™c cốc thì lão phu sẽ huy động toà n lá»±c trong Cốc để bảo vệ các ngươi.
Thanh Thu cưá»i khanh khách :
- Cám ơn, chúng ta không có hứng thú.
Thiên Äá»™c Nhân Ma cưá»i lạnh :
- Chẳng lẽ các ngươi rượu má»i không uống, thÃch uống rượu phạt?
Cừu Cốc lúc trước bị lão đánh độc, lại giả dạng cha chà ng nên vô cùng tức giáºn, cưá»i gằn nói :
- Lão độc váºt, nếu ngươi thức thá»i thì nên cút khá»i nÆ¡i nà y ngay Ä‘i, ngươi không nhá»› giữa chúng ta còn món nợ chưa thanh toán sao?
Gương mặt Thiên Äá»™c Nhân Ma rắn lại, lạnh lùng nói :
- Lão phu có hảo ý mà các ngươi còn không chịu thì đà nh váºy.
Lão phất tay ra hiệu cho má»i ngưá»i sau lưng chuẩn bị.
Thanh Thu nói :
- Cốc đệ xem kìa, chúng muốn động thủ đó.
Cừu Cốc hừ lạnh :
- Chúng nếu không tá»± lượng thì đệ đà nh cho chúng và o cá»a chết váºy.
Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân bá»—ng cưá»i lá»›n :
- Tiểu tỠđừng ngông cuồng, Thiên Äá»™c cốc không phải dá»… đối phó đâu.
Ba chữ Thiên Äá»™c cốc ông cố tình nói tháºt to, như ngầm cảnh tỉnh Cừu Cốc và Thanh Thu. Thiên Äá»™c Nhân Ma dưá»ng như cÅ©ng hiểu ra, trừng mắt nhìn ông ta.
Thanh Thu giáºt mình, vá»™i lấy ra hai viên thuốc, má»™t viên cho và o miệng, còn má»™t viên đưa cho Cừu Cốc.
Cừu Cốc từng được Thái Bạch Tiên Ông cho uống nội đan nên lắc đầu :
- Em không cần đâu.
Ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc bắt đầu dà n thà nh tráºn thế, bao vây Cừu Cốc và Thanh Thu, chuẩn bị tấn công.
Bá»—ng sau những phiến đá lại có tiếng cưá»i ha hả, rồi có tiếng nói :
- Tin tức cá»§a lão độc váºt tháºt linh thông, quả nhiên đến trước chúng ta má»™t bước.
Thiên Äá»™c Nhân Ma giáºt mình quay lại, đã thấy Kim Kiếm thư sinh, Thiết Kỳ Ngân Tinh cùng Hạc Linh VÅ© SÄ© , má»i ngưá»i lần lượt bước ra.
Kim Kiếm thư sinh cưá»i nói :
- Các hạ chuẩn bị dùng thủ đoạn đối phó ư?
Thiên Äá»™c Nhân Ma lạnh lùng :
- Nói phải trái mà chúng không nghe, bắt buộc lão phu phải dùng cách ấy.
- Lão dám chắc chế ngá»± được bá»n chúng?
Thiên Äá»™c Nhân Ma biến sắc :
- Tôn giá muốn giúp hắn?
- Tất nhiên không phải, tại hạ chỉ thấy cho dù hạ được chúng thì có lẽ ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc cÅ©ng thương vong không Ãt đâu.
Thiên Äá»™c Nhân Ma ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ha hả, dưá»ng như không coi lá»i cá»§a Kim Kiếm thư sinh và o đâu.
Ngá»c Thông công tá» bá»—ng nói :
- Cha chá»› nên nghe lá»i quá»· quyệt cá»§a hắn, trước kia hắn định giết con ém miệng đấy.
Äôi mắt cú vá» trợn ngược, Thiên Äá»™c Nhân Ma há»i gằn :
- Có chuyện đó ư?
Hạc Linh Vũ Sĩ thản nhiên :
- Äúng váºy, oắt con dám há»—n xược nên nhị gia có dạy cho hắn bà i há»c. Ngươi định là m gì?
Thiết Kỳ Ngân Tinh sợ hỠcãi vã đánh nhau nên vội can :
- GiỠkhông phải lúc tranh cãi, chúng ta nên sớm quyết định chuyện hôm nay.
Thiết Tranh lão bà giơ cao cây đà n sắt nói :
- Còn thương lượng gì nữa, cứ bắt giữ hai đứa nó, Ä‘oạt di bảo rồi hãy tÃnh chuyện phân chia.
Cừu Cốc Ä‘oán biết đêm nay khó tránh má»™t tráºn huyết chiến nÆ¡i tháo cây thần kiếm đưa cho Thanh Thu, dặn :
- Không cần đợi lệnh tôn đến nữa, giá» chị cầm lấy bảo kiếm cá»§a em rồi và o Ä‘oạt báu váºt, em sẽ ứng phó vá»›i bá»n ngưá»i nà y.
Thanh Thu ngạc nhiên :
- Váºy đâu được, bảo kiếm phải để cho em dùng chứ?
Cừu Cốc nóng lòng giục :
- Trong hang tối om, chị mang bảo kiếm an toà n hơn.
Thanh Thu gáºt đầu, tiếp lấy bảo kiếm rồi chui mình và o trong hang.
Bấy giá» quần hùng đã tán thà nh quyết định giết Cừu Cốc trước rồi Ä‘oạt bảo váºt chia nhau nên hỠđã hợp lá»±c lại, từ từ tiến lên.
Cừu Cốc ngầm váºn công lá»±c, đứng tá»±a và o cá»a hang, ngưng thần chuẩn bị.
Thiết Kỳ Ngân Tinh được Cừu Cốc cứu mang nên không đà nh ra tay trước, Thiên Äá»™c Nhân Ma cùng Kim Kiếm thư sinh là cáo già có hạng nên cÅ©ng không dại gì ra tay trước để chịu đòn. Chỉ có Thiết Tranh lão bà là nóng nảy nên quát to má»™t tiếng, vung đà n sắt đánh ra.
Cừu Cốc không rá»i cá»a hang, đợi thiết tranh đến cách đầu chà ng chừng má»™t thước thì má»›i đưa ngón tay cái ra Ä‘iểm.
Lão Bà không chịu nổi cái Ä‘iểm đó, đầu tóc bị thổi tung lên, ngưá»i lảo đảo lùi ra sau năm bước, miệng rỉ máu tươi.
Quần hùng thấy thế Ä‘á»u thất kinh hồn vÃa, không ngá» chỉ cách thá»i gian không lâu mà công lá»±c chà ng đã tăng tiến như váºy.
Hạc Linh Vũ Sĩ tuốt kiếm, nhìn Kim Kiếm thư sinh nói :
- Äêm nay chúng ta không dẹp tên tiểu tá» nà y thì từ nay vá» sau khó mà xưng hùng trên giang hồ được nữa rồi.
Kim Kiếm thư sinh lắc đầu :
- Theo tại hạ thì nên dà n xếp ổn thá»a hay hÆ¡n.
Thiên Äá»™c Nhân Ma cưá»i mỉa :
- Tống huynh nếu sợ thì cứ tá»± tiện rút lui váºy.
Kim Kiếm thư sinh cưá»i gằn :
- Nhân huynh khá»i cần khiêu khÃch, Tống má»— lăn lá»™n giang hồ lâu nay chưa từng biết sợ là gì.
- Nếu váºy thì sao không cho anh em biết kiếm pháp Tiá»m Long Cư lợi hại ra sao?
- Mấy đưá»ng kiếm pháp cá»§a ta không ra gì nhưng vẫn còn quang minh chÃnh đại hÆ¡n thá»§ Ä‘oạn ám muá»™i hạ độc cá»§a Thiên Äá»™c cốc.
Thiên Äá»™c Nhân Ma cả giáºn :
- Ngươi cho rằng võ công của ta kém ư?
ÄÆ°á»ng Hoà ng vá»™i can :
- Thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m, chúng ta nên ra tay, nếu để bá»n ngưá»i Phổ Kiếm minh tá»›i thì sá»± việc cà ng thêm khó khăn đấy.
Thiên Äá»™c Nhân Ma cưá»i ha hả :
- Ai cÅ©ng sợ bá»n ngưá»i Phổ Kiếm minh, riêng lão phu đây thì chẳng xem há» ra gì cả.
Tiếng cưá»i chưa dứt thì đã nghe tiếng hai tiếng “bốpâ€, “bốp†vang lên, rồi Thiên Äá»™c Nhân Ma đã bị tát hai cái nảy lá»a, má»™t ngưá»i đà n bà trung niên đẹp đẽ đã xuất hiện.
Quần hùng ai nấy Ä‘á»u hoảng sợ, buá»™t miệng kêu :
- TỠVong thà nh chủ...
Trung niên thiếu phụ cưá»i nhạt :
- Các ngươi xem ra vẫn chưa Ä‘ui, vẫn còn nháºn ra ta Các Thoại Vân.
Thiên Äá»™c Nhân Ma gầm lên má»™t tiếng, dùng hết sức bình sinh tung chưởng đánh ra.
Các Thoại Vân chỉ cưá»i nhạt, không ra tay chống đỡ, Thiên Äá»™c Nhân Ma Ä‘ang mừng thầm thì từ sau lưng Các Thoại Vân bá»—ng có má»™t đạo chưởng lá»±c vô cùng hùng háºu xô ra đón đỡ.
Nghe “Bùng†má»™t tiếng, Thiên Äá»™c Nhân Ma đã bị bắn ra xa hÆ¡n trượng, máu trong miệng trà o ra lai láng.
Ngá»c Thông công tá» thất kinh, vá»™i vã chạy đến đỡ lấy cha. Thiên Äá»™c Nhân Ma gượng đứng dáºy, cưá»i ảm đạm :
- Äừng lo, cha chưa đến ná»—i chết đâu.
Tại hiện trưá»ng đã xuất hiện thêm hai bóng ngưá»i nữa, phân thà nh tả hữu đứng bên cạnh Tá» Vong thà nh chá»§. Má»™t là Hồng tổng quản, còn ngưá»i kia là trung niên bịt mặt đã từng công kÃch Cừu Cốc tại tòa miếu đổ hôm trước.
Hồng tổng quản lớn tiếng :
- Không bao lâu nữa Ân chủ sẽ đến, các ngươi còn chưa chịu rút lui, muốn chết ư?
Má»i ngưá»i có mặt nÆ¡i đây, trừ thá»§ hạ cá»§a Thiên Äá»™c cốc ra thì Ä‘á»u là những nhân váºt có tiếng trên giang hồ. Nếu chỉ vì má»™t lá»i Ä‘e dá»a mà bá» Ä‘i thì quá nhục, còn ở lại thì có tấm gương sá» sá» cá»§a Thiên Äá»™c Nhân Ma nên tất cả Ä‘á»u đứng trân trân, không biết là m sao.
Hồng tổng quản lại nói :
- Ta đếm đến mưá»i, nếu các ngươi còn chẳng chịu Ä‘i thì có chết cÅ©ng đừng than van đấy nhé.
ÄÆ°á»ng Hoà ng vốn sinh trưởng tại đất Yên, Triệu, tánh tình cứng cá»i nên ngá»a mặt lên trá»i cưá»i sằng sặc nói :
- Ngưá»i ta ai cÅ©ng phải chết, ÄÆ°á»ng má»— sống từng nà y tuổi cÅ©ng là quá đủ rồi, nay không muốn nhục thêm nữa.
Hồng tổng quản dưá»ng như không thèm đếm xỉa, láºp tức cất giá»ng đếm :
- Má»™t... hai... ba...
Lá»i nói cá»§a ÄÆ°á»ng Hoà ng đã kÃch thÃch chà khà trong lòng Kim Kiếm thư sinh và Hạc Linh VÅ© SÄ© , cả ba tuốt vÅ© khà cầm tay, đấu lưng vá»›i nhau, chuẩn bị nghênh địch.
Tiếng thứ mưá»i vừa dứt thì Hồng tổng quản và trung niên bịt mặt đột nhiên quát to má»™t tiếng, lao và o tấn công.
ÄÆ°á»ng Hoà ng, Kim Kiếm thư sinh và Hạc Linh VÅ© SÄ© láºp tức dùng hết sức chống trả. Nhưng võ công cá»§a há» còn dưới kẻ địch má»™t báºc nên chỉ sau mưá»i chiêu thì đã bắt đầu có vẻ nao núng.
Nghe “Bùng†một tiếng, Hạc Linh Vũ Sĩ đã bị trúng chưởng, thối lùi tám bước, ngã ngồi ra, miệng ộc máu tươi.
TỠVong thà nh chủ Các Thoại Vân lạnh lùng nói :
- Thuáºn ta thì sống, nghịch ta thì chết, quyết không cho má»™t mạng nà o tẩu thoát cả.
Hồng tổng quản và trung niên bịt mặt láºp tức gia tăng chưởng lá»±c. Hạc Linh VÅ© SÄ© đã không còn sức chiến đấu nên Kim Kiếm thư sinh vÃ ÄÆ°á»ng Hoà ng là m sao chịu nổi, thêm ba chiêu nữa thì lại nghe “Bùngâ€, “Bùng†hai tiếng rồi cả hai Ä‘á»u trúng chưởng, thân mình bị bắn ra xa, máu trong miệng không ngá»›t trà o ra.
Hồng tổng quản và trung niên bịt mặt cưá»i nhạt, từ từ bước tá»›i, định kết liá»…u đối phương.
Bá»—ng Cừu Cốc nhảy tá»›i che cho Kim Kiếm thư sinh vÃ ÄÆ°á»ng Hoà ng, quát to :
- Ngưng tay, các ngươi giết ngưá»i không còn sức kháng cá»± thì còn gá»i là đạo nghÄ©a giang hồ được sao?
Hồng tổng quản cưá»i lạnh lùng :
- Thân mình còn lo chưa xong mà vẫn nói đến đạo nghĩa giang hồ ư?
Lão liếc trung niên bịt mặt rồi cả hai từ từ tiến tới, chuẩn bị ra tay.
Bá»—ng ngay lúc đó lại có má»™t bóng áo đỠlướt tá»›i, chÃnh là Thâu Thiên Hoán Nháºt Cốc VÅ© Tân, lão quát to :
- Khiêu Äăng Khán Kiếm Lục Ä‘ang ở trong ngưá»i thằng tiểu tá» nà y, đêm nay không được để cho hắn toà n mạng.
Lão vốn là Há»™ pháp trong Phổ Kiếm minh, vai vế rất cao nên Hồng tổng quản và trung niên bịt mặt láºp tức gáºt đầu, cả ba bao vây lấy Cừu Cốc, tình hình rất căng thẳng.
Bỗng trong lúc ấy, từ xa có một tiếng còi quái gở vang lên, TỠVong thà nh chủ Các Thoại Vân kinh hãi nói :
- Ân chủ đại giá thân lâm, các ngươi còn không mau chuẩn bị cung nghinh?
Thâu Thiên Hoán Nháºt và má»i ngưá»i láºp tức xếp thà nh hà ng ngang, xuôi tay chỠđợi. Chỉ thấy má»™t bóng trắng nhanh như chá»›p xẹt tá»›i.
Cừu Cốc đưa mắt liếc nhìn, không khá»i ngạc nhiên buá»™t miệng :
- Ân chá»§ thì ra là ngưá»i sao?
Thì ra ngưá»i vừa đến chÃnh là Thái Bạch Tiên Ông trên Thái Bạch sÆ¡n mà chà ng đã gặp.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:36 AM.
|
 |
|
| |