Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 03-08-2008, 12:41 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Hai Mươi Sáu



Liên Tử vâng mạng giúp Tần
Lão mẫu trá»i thả tướng.



Nói vá» Trần Thá»§y Hoàng dẫn Tá»­ Lăng, Cam La, Anh Bố, Bành Việt, má»™t phe văn võ bước ta trước dinh, Kim Liên Tá»­ tay xách hai thằng lùn vào dinh ra mắt. Thá»§y Hoàng nói: "Ta chào chÆ¡n nhÆ¡n, vậy chá»› hai ngưá»i lùn này ở đâu mà dẫn tá»›i?". Kim Liên Tá»­ nói: "Thiệt chẳng giấu chi bệ hạ, nay tôi vâng mạng Hải Triá»u thánh nhân, xuống núi giúp bệ hạ, may đâu Ä‘i đến dinh ngó thấy hai thằng yêu đạo này Ä‘ang đứng trên mây, lá»™ng phép phi sa tẩu thạch rồi tôi dùng dây khổn tiên trói nó Ä‘em dâng làm lá»… ra mắt bệ hạ". Thá»§y Hoàng nghe rồi giận lắm, nói: "Té ra hai thằng lùn này nó làm chước quá»· mưu thần mà hại hết bấy nhiêu binh cá»§a trẫm". Bèn truyá»n lệnh dẫn vào đại trướng, đặng coi thá»­ nó là ngưá»i bá»±c nào, và há»i cho minh bạch, rồi sẽ chém. Quân nhÆ¡n lật đật dẫn hai ngưá»i vào trướng, các quan văn võ ai cÅ©ng Ä‘á»u coi hai ngưá»i lùn ấy, mình không thước, chừng hai thước mốt mà thôi, ngưá»i thì nói, kè thì cưá»i, Ä‘ang cưá»i cưá»i, nói nói, Mao Toại đã tá»›i. Thá»§y Hoàng xem thấy quả nhiên mình mảy thấp lùn, mi tên là chi? Có tài gì giá»i, dám lá»™ng tà thuật hại binh mã cá»§a ta, phải khai cho thiệt". Mao Toại nói: "Ngươi muốn biết tên ta sao? Ta Ä‘i chẳng cãi tên, ngồi không đổi tánh, ta ở núi Tích Thạch, động nhân âm tu luyện tên ta là Mao Toại đây; còn thằng này là há»c trò cá»§a ta, tên Khoái Văn Thông". Thá»§y Hoàng nói: "Vậy ngươi là Mao Toại tuy chưa từng gặp mặt, song nghe tiếng đã lâu, lúc trước Tôn Tẩn bị nạn, cÅ©ng nghe rằng: "Nhá» ngươi lá»™ng phép thần thông, cứu sống thằng Cụt, hôm nay lại xuống núi làm gì". Mao Toại: "Thiệt chẳng giấu chi ngươi, vì Tiên hành quan cá»§a ngươi dùng bảng thiên tiá»…n bắn chết tam ca cá»§a ta, nên ta trá»™n đặng linh đơn cứu sống, khi hôm bày kế khốc tan, bảo hai thầy trò ta cầm cá», tá»›i cướp dinh ngươi, tình cá» lầm tay ngươi bắt, ngươi phải thả vá» thì xong, nếu không thả, vậy ngươi có biết Tôn Tẩn lợi hại thế nào không, nếu ngưá»i đến đây cứu ta, ắt là ba quân cá»§a ngươi chết hết". Thá»§y Hoàng nghe nói: "Trong lòng kinh hãi, nghÄ© thầm rằng: "Có khi thằng yêu đạo này nói thiệt chẳng chÆ¡i đâu, nếu thằng cụt dấy binh tá»›i đánh, ta biết làm sao?". Còn Ä‘ang suy nghÄ©, xảy thấy quân vào báo, nói: "Nay có nguyên soái lãnh binh Ä‘i cướp tang, bị Tôn Tẩn bày trận binh xa, giết binh mã chết hết, còn tiên hành quan bị bắt, chưa biết chết sống thế nào. Chúng tướng chạy vá» Ä‘ang dừng trước dinh, xin bệ hạ định Ä‘oạt". Thá»§y Hoàng nghe nói cả kinh, truyá»n chỉ đòi vào. Bá»n Chương Hàng vào trướng, cúi đầu xin tá»™i. Thá»§y Hoàng há»i: "Tuy thất trận bị thua, song hãy còn bao nhiêu binh mã?". Chương Hàng Ä‘em việc cướp tang dưới núi Tức Mặc, bị xe vạn nhẫn chém giết má»™t trận, rồi bị Liêm Tú Anh bắt sống Vương Tiển, rượt giết sạch hết, còn lại vài tên quân kỵ vỠđây. Thá»§y Hoàng nghe nói, thương xót không cùng, than rằng: "Khá tiết thay, vài muôn binh hùng Ä‘á»u chết dưới binh xa, hết sạch, chẳng biết Vương Tiển sống chết thế nào, biểu trẫm an lòng sao đặng!". Kim Liên Tá»­ tâu rằng: "Bệ hạ chá»› phiá»n não, binh gia thắng bại là lá»… thưá»ng, Tiên hành quan tuy bị bắt, chẳng bao lâu ắt cÅ©ng trở vá», liệu không đến bị hại đâu; nay tôi vâng pháp chỉ cá»§a thầy tôi xuống núi, quyết bắt Tôn Tẩn trả thù cho bệ hạ". Thá»§y Hoàng nói: "Xin nhá» phép luật chÆ¡n nhÆ¡n, chá»› trẫm nay không biết tính chi đặng". Rồi nói vá»›i bốn tướng rằng: "Tá»™i chúng ngươi bại trận trẫm hãy thứ dung, thôi trở vá» dinh an nghÄ©". Bốn tướng lạy tạ Æ¡n lui ra. Thá»§y Hoàng nói vá»›i Tá»­ Lăng rằng: "Vậy trẫm Ä‘em hai thằng yêu đạo lùn này đưa vá» cho nước Yên mà đỗi Tiên hành quan, chẳng biết có đặng cùng chăng?". Tá»­ Lăng tâu rằng: "Không nên, Tiên hành quan là há»c trò cá»§a Hải Triá»u thánh nhÆ¡n vâng sắc Ngá»c đế phò giúp bệ hạ, chẳng phải là tá»± xưng ý riêng, tôi chắc Tôn Tẩn không dám trái trá»i mà sát hại Vương Tiển đâu? Còn hai thằng yêu đạo này, nó không ở cao sÆ¡n tịnh dưỡng, riêng khai sát giá»›i, y có tà thuật, giết hại binh mã cá»§a bệ hạ, lẽ phải trị tá»™i, nếu tha nó vá», khác nào thà cá»p vá» núi, và Tôn Tẩn lại thêm vây cánh mà phải mang hại Ä‘i giá»". Thá»§y Hoàng nghe nói giận lắm, mắng rằng: "Thằng yêu đạo lùn, mi á»· yêu thuật tà pháp giết hết binhmã cá»§a ta, để mi mà làm gì, truyá»n Ä‘ao phá»§ quân dẫn hai thằng yêu đạo ra khá»i dinh mà bên đầu". Quân Ä‘ao phá»§ vâng lệnh xông ra, lá»™t mão hai ngưá»i, dắt tuốt ra ngoài. Văn Thông nói: "Sư phục ôi! Không xong rồi, ngưá»i ta muốn giết thầy trò mình, biết liệu làm sao bây giá»?". Văn Thông nói: "Thầy có phép ngÅ© dá»n tam thuật và phép ẩn thân, lại biết bảy mươi hai cách biến hóa còn sợ gì mà trở lại há»i tôi, nếu vậy chẳng là thầy già mà quên Ä‘i chăng?". Mao Toại nói: "Ta cùng con mở tay mở chân, thì má»›i độn đặng, biến đặng, chá»› nay mi bị trói, ta xiá»ng, làm sao thoát khá»i:. Văn Thôngnói: "Thầy lẫn rồi sao! Ta mang luôn sợi dây mà chạy, thì làm sao không đặng?". Mao Toại nói: "Nghiệt chướng, mi không biết gì, dây ấy không phải là đồ phản, vốn dây khổ tiên rất nên lợi hại, dẫu ngÅ© độn tam thuật Ä‘i nữa, há»… gặp bá»­u bối ấy khó bá» thoát thân". Văn Thông há»i: "Thầy nói như vậy, thì chẳng là thầy trò ta chá» chết hay sao?". Mao Toại nói: "Không phải chá» chết đâu, ấy thiệt trông khai Ä‘ao cho rảnh". Văn Thông nghe rồi, sa nước mắt nói: "Thầy ôi! Thầy tưởng tình giao kết vá»›i Tôn Tẩn, luống chịu những việc muôn nhá»c ngàn khổ, gian nan hiểm trở đôi phen ba lượt cứu giúp cho ngưá»i đặng sống lại, sai tôi xuống núi tình nghÄ©a hai bên trá»ng hết, ai dè nay trở hại mình, ngưá»i có thần thông quảng đại làm sao mà chẳng tá»›i cứu thầy trò ta, như vậy có phải là hai chữ giao tình thả theo dòng nước rồi con chi".

Nói vá» vua Tần và Kim Tá»­ Lăng, cùng má»™t phe văn võ ở nÆ¡i trưởng đến giá» ngá» ba khắc, thì chém đầu hai thằng đạo nhÆ¡n lùn, Kim Liên Tá»­ xảy nhá»› trá»±c lại thất kinh dậm chân nói: "Dây khốn tiên ấy là đồ rất báu cảu tiên gia. Tổ sư xuống núi giao cho Vương Tiển đặng bắt tướng giặc, hôm nay vấy máu thì pháp bá»­u chẳng linh, ta sợ ý dè dặt, bá» quên đến ná»—io ngá»™ sá»±". Bèn bước ra tâu rằng: "Hai thằng lùn ấy giữa thinh không tôi dùng dây khổn tiên trói lại, vốn là hai vật bá»­u bối không nên vấy máu, tôi xin lấy dây khác mà đổi, rồi sẽ giết chẳng muá»™n chi". Thá»§y Hoàng nói: "Nếu chÆ¡n nhÆ¡n sợ pháp bá»­u vấy máu ấy truyá»n quan ÄÆ°Æ¡ng thá»±c the chÆ¡n nhân lấy pháp bá»­u vá», bất kể giá» khắc nào há»… đôi rồi thì trảm liá»". Quan ÄÆ°Æ¡ng thá»±c chạy trước truyá» chỉ rằng: "Quân sÄ© hành hình bây khoan động thá»§, có chỉ Thánh thượng đến đây, vốn dây cá»™t hai thằng lùn ấy, là đồ pháp bá»­u cá»§a tiên không nên vấy máu, nay có chÆ¡n nhÆ¡n tá»›i thâu chÆ¡n nhÆ¡n tá»›i thâu bá»­u bối, rồi sẽ khai Ä‘ao chẳng luận giá» khắc nào, há»… chém rồi liá»n dâng thá»§ cấp". Quân Ä‘ao phá»§ nghe nói tránh vẹt hai bên, chá» nhÆ¡n chÆ¡n tá»›i châu bá»­u bối. Lúc ấy thầy trò Mao Toại trong bụng mừng thầm. Mao Toại cúi đầu nói nhá» Văn Thông rằng: "Con nhá»› nghe Kim Liên Tá»­ tá»›i thâu dây khổn tiên chăng? Chá» nó mở rồi thì chây như chÆ¡i?". Văn Thông há»i: "Thầy trò ta cỡi mây hay độn thổ". Mao Toại nói: "Äá»™n thổ tiện hÆ¡n, thôi thầy trò ta giả ý nhắm mắt, cúi đầu chá»› nói tiếng chi". Lúc ấy Kim Liên Tá»­ Ä‘i tá»›i gật đầu năm ba cái, than thở sáu bảy lần nói: "Yêu đạo, mi không ở Cao sÆ¡n động phá»§, mà tu hành, vì ngưá»i xuống chốn hồng trần nên có tai hại này". Liá»n thay dây khác, thâu bá»­u bối rồi hốiquân chém quách, xảy nghe hai thầy trò Mao Toại nói: "Chúng ngươi coi ta Ä‘i nè". Liá»n co mình chun mất, chúng nhân hoảng kinh, cạhy vào phi báo, Vua tôi Thá»§y Hoàng Ä‘á»u sá»­ng sốt, Kim Liên Tá»­ nghe báo giận lắm nói: "Äể sáng ngày tôi ra trận, bắt nó vỠđây sẽ giết chẳng muá»™n".

Äây nói vá» Tú Anh tiểu thÆ¡ vào trướng quỳ xuống nói: "Tôi là Äiệt Tức Liêm Tú Anh, bắt sống đặng Vương Tiển Ä‘em vá» báo công". Tôn Tẩn nghe nói vá»™i vàng đứng dậy nói: "Quý nhân, cháu hãy đứng dậy, bắt được Vương Tiển thiệt công chẳng nhá», dẫn nó vào đây cho ta coi thá»­". Tiểu thÆ¡ đứng dạy dẫn quân dẫn Vương Tiển vào trướng. Vương Tiển ngó thấy Tôn Tẩn trong lòng kinh sợ chẳng xiết, Tôn Tẩn nói: "Vương Tiển mi tá»± thị là anh hùng cái thế, làm sao ngày nay còn phải mắc tay ta". Vương Tiển cúi đầu sợ trái ý trá»i, mắc tá»™i chẳng nhá»". Äang lúc khó phân, quân vào báo nói: "Binh mã nước ta đến cướp dinh Tần, bị gió dậy, cát đất bay trở lại đánh binh ta cả thua chạy vá», còn thầy trò Mao chÆ¡n nhÆ¡n chẳng biết Ä‘i đâu, nên tôi phải vá» báo". Tôn Tẩn nghe báo cả kinh nói: "Bên dinh Tần có ngưá»i nào giá»i mà phá được phép ta, thôi để ta Ä‘oán thầy trò Mao đệ Ä‘i đâu cho biết". Bèn co tay coi biết các việc. Tiểu thÆ¡ nghe nói thì há»i Tam thúc rằng: "Chẳng hay thầy trò Mao chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘i đâu vậy?". Tôn Tẩn nói: "Nay Hải Triá»u thánh nhân sai Kim Liên Tá»­ xuống núi, bắt hết thầy trò nó mà dẫn vá» dinh Tần". Tiểu thÆ¡ há»i: "Vậy mà có làm hại đến tánh mạng g không?". Tôn Tẩn nói: "Chẳng há» gì". Tiểu thÆ¡ nói: "Nếu chẳng há» gì sao chú không Ä‘em Vương Tiển chém phứt cho rồi". Tôn Tẩn nói: "Chẳng cần giết nó, chá» nghe tin Mao Toại thế nào, nếu có giết thầy trò Mao Toại thì chừng đó ta sẽ chém nó cÅ©ng chẳng muá»™n gì". Bèn dạy Ä‘em Vương Tiển cầm tù. Tiểu thÆ¡ chẳng dám trái lịnh, Ä‘em Vương Tiển nhốt vào cá»§i, sai ít tên quân coi giữ.

Nói vá» Tôn Tẩn dạy bày tiệc cùng Triệu vương cô và chúng tướng ăn mừng, Ä‘ang ăn uống nÆ¡i trướng, thầy trò Mao Toại độn thổ vỠđến dinh Yên, vào trướng chun lên xem thấy chúng tướng Ä‘ang ngồi uống rượu. Mao Toại giận lắm mắng rằng: "Thằng Cụt bụng mi xấu lắm, mi đưa ta vào hầm lá»­a mà chẳng kể chi đến thân ta sống chết, nay ở trong dinh mà ăn uống cho vui, thiệt không phải con ngưá»i". Nói dứt lá»i, cùng Văn Thông áp vô phá tiệc, mắng nhiếc om sòm, nói: "Thằng Cụt xấu lắm, mi ở đây ăn rau uống rượu, còn đứa cầm cá», mi bá» không quản gì tá»›i!" tôn Tẩn vá»™i vàng đứng dậy nói: "Mừng dữ a! Thiếu chút nữa thì hai thầy trò ta, đã Ä‘i đầu thai chá»— khác rồi". Tôn Tẩn cưá»i rằng: "Hiá»n đệ phân chi lá»i ấy". Mao Toại nói: "Ngưá»i đồn thằng Cụt, quá»· quyệt dối trá, quả thiệt sanh bất hư truyá»n, mi bảo ta cầm cá» cướp dinh, chẳng ngá» bị Liên Tá»­ lèn dùng bá»­u bối bắt hết thầy trò, lẽ nào mi không hay không biết, làm sao chẳng có chút lòng gì lo lắng, phải thầy trò ta không có phép ngÅ© độn thì đã lên Uổng tá»­ rồi, còn chi tánh mạng, ta vì mi mà xuống ngươi lại thấy chết chẳng cứu, thiệt chẳng phải là con ngưá»i đó". Mắng nhiếc Tôn Tẩn má»™t hồi, Tôn Tẩn hai tay nắm Mao Toại cùng Văn Thông mà nói rằng: "Xin hai thầy trò em chá»› trách, chẳng phải tôi thấy bắt mà không cứu thầy trò em đâu, vì lúc em má»›i bị bắt thì tôi chiếm quẻ biết rằng: "Không đến đỗi bị hại, nếu quả có việc chi bất trắc, thì Tôn Tẩn này cÅ©ng bá» chức thần tiên, liá»u thân đến cứu, dám đâu ngồi an trong trướng, xin hai thầy trò em chá»› trách, tình giao kết làm trá»ng, song cÅ©ng bởi lại tôi làm cho em kinh sợ, như vậy lòng chẳng an, nay rót trà cúi đầu xin tá»™i". Nói rồi quỳ xuống, Mao Toại chạy lại đỡ Tôn Tẩn dậy nói: "Không nên làm đại lá»…, thiệt em chẳng biết tam ca có tài Ä‘oán giá»i như vậy, mà em trở lại trách lầm". Tôn Tẩn má»i ngồi nói: "Tiệc chay dá»n saÜn, xin kỉnh em ba chung rượu". Mao Toại, Văn Thông phân thứ ba ngồi, chúng tướng Ä‘á»u dến há»i thăm. Mao Toại nói: "Tiệc rượu này kêu là tiệc chi?". Tôn Tẩn nói: "Ấy là tiệc rượu mừng công". Mao Toại nghe rồi nói: "Phải a, hèn chi lúc hai thầy trò tôi ở bên dinh Tần, thì có nghe nói Vương Tiển bị bắt, Thá»§y Hoàng muốn thả hai thầy trò tôi, mà đổi Vương Tiển, tại thằng Kim Tá»­ Lăng nó không chịu, quyết giết hai thầy trò tôi má»›i thôi, may sao tam ca không trả cái cứu ấy, mà bắt Vương Tiển chém quách cho rồi; nếu nhà Tần mất Vương Tiển thì không ai làm chi nên việc, ắt tá»± nhiên giảng hòa thì nước Yên được thái bình vô sá»±, bá»n vững lâu dài mà lê dân cÅ©ng khá»i bị khổ sở Ä‘ao binh, vì sao mà anh không giết nó?". Tôn Tẩn nói: "Anh dá»… chẳng biết sao, để mai sẽ giải nó vào triá»u mặc tình chư vương phán xá»­, má»›i phải lẽ". Nói rồi uống rượu vá»›i nhau đến mặt trá»i lặn tiệc tan ai vá» trưá»ng nấy.

Nói vá» Vương Tiển bị bá» vào tù xa để sau hậu dinh cá»§a Triệu Vương cô ít tên quân canh giữ, Vương Tiển lúc ấy chẳng khác nào như chim vào lồng, có cánh không bay, trong lòng buồn rầu chẳng xiết, than thở rằng: 'Ta là Vương Tiển, ở núi cao há»c nghệ, mang Æ¡n thầy sai xuống núi bình phục sáu nước, ai dè má»™t nước chưa bình đặng mà trở lại chịu những Ä‘á»u thiên tân vạn khổ, nay mình đã bị hãm vào tù xa, thấy chết trước mắt, tranh danh Ä‘oạt lợi làm gì!". Vương Tiển ở trong tù xa than thở má»™t mình, kinh động đến núi Ly SÆ¡n, bà Thánh mẫu trong lòng rạo rá»±c xót xa, chiếm quẻ biết rồi than má»™t tiếng rằng: "Tú Anh á»· có phép bá»­u bắt Vương Tiển mà trả thù cho há» Tôn mà phải mắc tá»™i vá»›i Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, việc ấy hãy còn nhá», sợ Tôn Tẩn trái trá»i làm bậy không khá»i bị ách ngÅ© lôi, và việc tuy nhá» song chẳng nên làm, Tú Anh ngày sau khó được chức Chiêu Vương hoàng hậu, nếu ta không xuống đó chắc là nó làm bậy vá»›i nhau mà mắc tá»™i trá»i". Nói rồi, thánh mậu ra khá»i động hóa kim quang bay tá»›i, giây phút tá»›i dinh Triệu vương cô, toan vào dinh Tú Anh, nhưng nghÄ© rằng: "Nếu ta nói trước mặt Tú Anh mà tha Vương Tiển, chắc là nó không chịu, chi bằng đừng cho nó thấy mặt hay hÆ¡n". ". Tính rồi dùng phép ẩn thân bước ra sau hậu dinh, nghe trống trở canh ba, đèn Ä‘uốc còn sáng, thánh mẫu Ä‘i tuốt ra sau ngó thấy Vương Tiển ở trong ấy, Ä‘ang khóc lóc thở than và có ngó ít tên quân canh giữ, kẻ ngá»§ ngưá»i thức, đèn Ä‘uốc còn sáng ngá»i. Thánh mẫu hiện hình biến ra má»™t bà già đầu bạc tợ sương, chống gậy bước tá»›i há»i rằng: "Bà ở đâu mà đến đây, ở trong dinh tôi thuở nay không thấy mặt?". Thánh mẫu đáp rằng: "Chúng ngươi chẳng biết ta sao? Ta là nhÅ© mẫu (là mẹ cho bú) cá»§a vương cô, Ä‘i vá»›i Vương cô đến đây cho có bạn, chúng ngươi đâu thấy được ta"", . Quân nhÆ¡n nói: "Té ra nhÅ© mẫu cá»§a vương cô, hèn cho chúng tôi nhìn không biết, trong tù xa này là ngưá»i giặc Tần tên Vương Tiển bị bắt giam đó, dạy anh em tôi canh giữ, lẽ đâu dám ngá»§, bà già cả ná»­a đêm đến đây có việc chi chăng?". Lão mẫu nói: "Vương cô sai ta đến dạy coi thê cho chúng ngươi có ngá»§ thì Ä‘i ngá»§ má»™t chút". Quân sÄ© nói: "Chúng tôi đâu dám ngá»§". Thánh mẫu cưá»i nói: "Thiệt không phải gạt đâu, có ngá»§ thì ngá»§, không há» gì hòng sợ". Lão mẫu bèn hốt má»™t nắm đất thổi tiên khí, biến thành con khái thóa trùng, bay vãi vào mặt quân sÄ©, tức thì ngưá»i nào cÅ©ng Ä‘á»u nằm ngay giò ngá»§ ngáy pho pho. Lão mẫu lại gần tù xa, kêu rằng: "Äiện tây hầu". Vương Tiển nghe có ngưá»i kêu, ngước ma91t lên thấy má»™t bà già, thì há»i rằng: "Bà kêu tôi muốn nói chuyện chi chăng?". Lão mẫu nói: "Ta thấy ngươi là ngưá»i hảo lá»›n nên có lòng thương, đến đây cứu ngươi". Vương Tiển nghe nói rất mừng, há»i rằng: "Quả thiệt bà khứng lòng đến cứu tôi sao?". Lão mẫu nói: "Quả thiệt đến cứu ngươi đó". Vương Tiển ở trong tù xa cúi lạy nói rằng: "Nếu bà cứu khá»i tôi là Vương Tiển đây, thì Æ¡n ấy ví tay cha mẹ tái sanh, kiếp này không báo đáp đặng thì cÅ©ng nguyá»n kiếp sau làm chó ngá»±a mà trả cái Æ¡n sâu". Lão mẫu nói: "Ta làm Æ¡n chẳng trông ngươi trả, mau mau nhắm mắt, ta sẽ cứu cho". Vương Tiển liá»n nhắm riết hai con mắt, lão mẫu làm phép khai tá»a (là mở khóa) mở tù xa thả Vương Tiển rồi bá» má»™t phong thÆ¡ trong tù xa ấy, dẫn Vương Tiển chạy ra khá»i dinh. Vương cúi lạy xin há»i tên há». Lão mẫu nói: "Chẳng cần nói lên làm chi, có ngưá»i tá»›i kìa kìa!". Vương Tiển xoay đầu ngó lại, thì lão mẫu đã bay bổng trên không cỡi mây vỠđộng, Vương Tiển trong lòng ná»­a mừng ná»­a sợ, chẳng biết vị thần nào cứu mình khá»i chết, bèn nhắm trên không lạy tạ, vá»™i vàng chạy trốn vá» dinh, ra mắt Thá»§y Hoàng, tâu hết các việc. Vua tôi rất mừng, bày tiệc yến ẩm.

Nói vá» mấy tên quân sÄ© ngá»§ quên má»™t giấc, đến chừng thức dậy thì trá»i đã sáng rồi, ngó thấy tù xa không có Vương Tiển thì hồn phách Ä‘á»u bay, nói: "Không xong, biết lấy lá»i chi mà bẩm lại vương cô?". Trong ấy có ngưá»i nói: "Không há» gì đâu, chúng ta Ä‘á»u đổ hết cho nhÅ© mẫu mà rằng: "Ngưá»i tá»›i gạt mình". Ngưá»i thì nói: "Trong tù xa có má»™t tiếng giấy gì, lấy ra coi thá»­". Chúng nhÆ¡n lấy thÆ¡ ra, thấy viết bảy chữ lá»›n rằng: "Thá»­ thÆ¡ phó Quản Văn thâu khán". Chúng quân nhÆ¡n nói: "Quản Văn là hiệu cá»§a Nam quận vương, thôi mình Ä‘em thÆ¡ này vá», bẩm vá»›i vương cô ắt là vô sá»±". Chúng nhÆ¡n bàn tính xong rồi, tuốt vào đại trướng quỳ xuống cúi đầu bẩm rằng: "Bá»n tôi tá»™i đáng muôn thác, nên vào xin tá»™i". Tú Anh há»i: "Chúng ngươi phạm tá»™i gì?". Chúng nhÆ¡n bẩm rằng: "Vâng mệnh Hoàng cô canh giữ Vương Tiển đến canh ba thấy nhÅ© mẫu cá»§a hoàng cô đến tra xét, chẳng biết có phép chi, làm cho bá»n tôi ngá»§ quên hết, đến chừng thức dậy xin cam chịu chết". Tú Anh nổi giận nạt rằng: "Trong dinh ta đâu có nhÅ© mẫu, rõ ràng lÅ© má»i này dám cả gan thả trốn Vương Tiển tá»™i chẳng thứ dung, truyá»n cho dao phá»§ lẫn lÅ© má»i nàyra cá»­a dinh bênu đầu răn chúng". Quân nhÆ¡n quỳ má»p dưới đất khóc sống thay, huống chi ngưá»i mà không biết tiếc mạng sao? Bá»n tôi dầu có ăn mật gấu, tim heo Ä‘i nữa, cÅ©ng không dám thả trốn Vương Tiển mà chịu tá»™i giết mình, quả thiệt lúc canh ba có má»™t bà già tay cầm gậy, xưng là nhÅ© mẫu cá»§a quý nhÆ¡n, nếu quý nhÆ¡n không tin, hãy còn phong thÆ¡ cá»§a ngưá»i bá» lại đây". Tú Anh thấy ngoài bao đỠbảy chữ:thá»­ thÆ¡ phó Quản Văn thâu khán, trong lòng nghÄ© thầm rằng: "Cái thÆ¡ này ắt là cá»§a thần tiên, cứu Vương Tiển rồi bá» lạiđây làm bằng, phải Ä‘em đến tam thúc giở ra cho minh bạch". NghÄ© rồi nói: "Có cái thÆ¡ này, thì ta nhiêu dung tá»™i chết cho lÅ© má»i bây còn tá»™i sống phải hành hình". Bèn giao cho quân chánh ty, đánh má»—i ngưá»i bốn chục roi, vì tá»™i canh giữ không nghiêm. Chúng nhÆ¡n lạy tạ Æ¡n chẳng giết, rồi kéo nhau tá»›i chánh ty chịu tá»™i.

Nói vá» Triệu vương cô cầm thÆ¡ đến dinh Nam quận vương, vừa lúc tôn Tẩn ra khách, có quân giữ cá»­a thông báo. Tôn Tẩn truyá»n má»i quý nhÆ¡n vào trướng, Tú Anh ra mắt xong rồi, Tôn Tẩn há»i: "Hiá»n tức đến có việc chi? '. Tú Anh nói: "Có việc nên lạ lùng, khi hôm Ä‘em Vương Tiển bá» vào tù xa, chẳng dè đến canh ba không biết ai mà thả Tần tặc chạy mấtdó để lại má»™t phong thÆ¡ làm chứng". Nói rồi hai tay đưa cho Tôn Tẩn, Tôn Tẩn thấy đỠQuản Văn Thâu khán, liá»n giở ra xem có bài thÆ¡ rằng:

Lê sơn thánh mẫu xuống phàm trần,
Chớ giận vì ta thả giặc Tần,
Dặn bảo Quản Văn thôi chớ đánh!
Hưng say đã thịnh, uổng tinh thần?

Tôn Tẩn coi rồi, thì biết là Lê Sơn lão mẫu thả Vương Tiển trốn vỠcoi phía sau ít hàng chữ nhỠnhư vầy:

Äại ngá»c định hôn nhân
Nay giương bắn tước bình
GiỠlành không nên trễ,
ThÆ¡ âu thiệt băng nhân (là ngưá»i mai).

Tôn tẩn coi rồi nói vá»›i Tú Anh rằng: "Ấy là số trá»i đã định chẳng dám gượng trái, vả chăng thánh mẫu xuống phàm thả Vương Tiển thì cháu có can gì, và mấy câu thÆ¡ này cháu hãy coi mà toan liệu". Tú Anh tiếp thÆ¡ xem coi, đỠmặt tía tai thẹn thùa chẳng xiết, cúi đầu không nói tiếng chi. Tôn Tẩn nói: "Äiệt tức! Cháu lui vá», ấy là thánh mẫu chỉ định, chẳng nên bá» qua kỳ tốt, chá» giá» tốt động phòng sẽ đến tiếp rước". Tú Anh xó sắc thẹn ra dinh trở vá».

Nói vá» Tôn Tẩn chá»n đặng ngày mồng ba tháng tá»›i tốt lắm, dạy Tôn Yên vào thành sắm sá»­a xe rồng tán phụng đến ngày mồng ba thì Ä‘em ra thành nghinh hoôn, trong phá»§ thì treo bông kết tụi, sắm saÜn đèn hoa cá»— bàn hiệp cẩn, đặng cùng Vương cô Liêm Tú Anh thành thân (làm vợ chồng). Tôn Yên vâng mạng vào thành sắm sanh các vật saÜn chá», ngày tháng như trên, phút đã đến kỳ, dá»n bày nghi tiết, xe kiệu ra thành rước Liêm Tú Anh vá» phá»§ thành thân.

Nói vá» Vương Tiển trốn vá» dinh vá»­a gặp Thá»§y Hoàng lên trưng nhóm hếtvăn võ thương nghị quân tình, vương cúi đầu bày tá» việc văn võ thương nghị quân tình, Vương Tiển cúi mình xông trăm trận, trông phò bệ hạ gồm nên má»™t mối, không dè bị thằng Cụt làm thua hoài, nay lại bị Tú Anh bắt sống, nếu không thần nhÆ¡n cứu khá»i, thì có đâu ngày nay được vỠđây; cúi xin bệ hạ cho tôi ra giao chiến cùng nó má»™t trận nữa".
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #27  
Old 03-08-2008, 12:41 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Hai Mươi Bảy



Chém Kim Liên, Tú Anh lộng phép,
Äánh Hải Triá»u, Tôn Tẩn hòa thân



Nói vá» Vương Tiển tâu cùng Thá»§y Hoàng xin ra giao chiến. Thá»§y Hoàng cưá»i nói: "Tiên hành quân sao chẳng biết Ä‘o lưá»ng, nó thì trăm năm thắng, còn mình thì trăm trận Ä‘á»u thua ngươi còn chẳng biết cái lợi hại cá»§a Tôn Tẩn hay sao? Chi bằng khóa cá»­a chá»› thá»i, không nên cùng nó Ä‘ua tranh". Vương Tiển giận lắm tâu rằng: "Tôi đã nhiá»u phen bị Tôn Tẩn làm nhục, nếu không trả được cái cứu ấy thì uổng sanh trong trá»i đất, sống cÅ©ng không ích gì, như bệ hạ chẳng cho tôi ra trận thì tôi nguyện chết trước mặt bệ hạ cho khá»i tiếng chê cưá»i!". Thá»§y Hoàng nói: "Tiên hành quan đã quyết trả thù, trẫm đâu nỡ ép, nếu ra đó lập được chút công liá»n trở vá» dinh, chá»› nên ham danh". Vương Tiển cúi đầu tạ Æ¡n. Kim Liên Tá»­ bước ra tâu rằng: "Bần đạo xin Ä‘i cùng sư đệ lược trận". Thá»§y Hoàng nghe nói rất mừng Kim Liên Tá»­ từ biệt ra trướng, cùng Vương Tiển nai nịt hẳn hòi, để Ä‘ao lên ngá»±a, phát ba tiếng pháo, phất cá» gióng trống tuốt ra khá»i dinh. Kim Liên Tá»­ đứng dưới cá», còn Vương Tiển thì giục ngá»±a xông ra trước trận, dạy quân kêu đánh. Quân bên Yên vào báo, Tôn Tẩn nghe báo, há»i chúng tướng có ai dám ra bắt Vương Tiển chăng? Liêm Tú Anh bước ra xin Ä‘i, Tôn Tẩn cả mừng, nói: "Cháu có ra trận thì phải hết lòng cẩn thận, và không nên sát hại tánh mạng nó". Tú Anh vâng lịnh, xuống trướng, đỠđao lên ngá»±a, dẫn gia tướng ra dinh. Vương Tiển nạt lá»›n rằng: "Tiện tỳ, sao không xuống ngá»±a còn đợi chừng nào?". Tú Anh hươi Ä‘ao mắng: "Thằng giặc thoát lưới kia, mi ở trong tay ta má»›i khá»i sao còn dám đến hung hăng thế ấy, nay ta bắt được thá» chẳng nhiêu dung". Vương Tiển giận lắm, mắng rằng: "Tiện tỳ, mi chá»› nói phách, coi ta giết mi".

Nói dứt lá»i hươi mâu đâm tá»›i, Vương cô múa Ä‘ao rước đánh, liá»u chết quên sống, đánh vùi như cá»p đùa rồng giỡn, bụi bay mù mịt, mặt nhá»±t tối tăm, Vương Tiển mình rêm sức Ä‘uối, nghÄ© biết khó hÆ¡n, quày ngá»±a bá» chạy, ngó lên thấy mặt trá»i đứng bóng, vừa đúng chánh ngá», trong bụng mừng lắm, thấy Tú Anh rượt tá»›i, Vương Tiển miệng niệm chÆ¡n ngôn, rút tản thiên tiá»…n liệng giữa thinh không, Tú Anh thấy má»™t vầng mây đỠcó cây thần tiá»…n nhắm ngay đầu rượt tá»›i thì thất kinh, nói: "Bá»­u bối ấy thiệt lợi hại, hèn chi tam thức ta bị nó mà phải bá» mình, nếu thánh mẫu không cho ta bá»­u bối phá trừ, thì hôm nay không khá»i chết". Nói rồi dứt lá»i tên báu vừa tá»›i, Tú Anh liá»n lấy ra má»™t cái kêu là cái thiên thế, miệng niệm thần chú liệng lên, xảy thấy hào quang chói sáng, nguyên má»—i vật Ä‘á»u có báu riêng, tản thiên tiá»…n thấy cái thiên thế tức thì biến ra nguyên hình má»™t cây giáng hương hÆ¡i thÆ¡m bát ngát, giây phút hai vật Ä‘á»u bay mất hết (vì bà Lê SÆ¡n mẫu biết trước, nên sai Huỳnh Cân lá»±c sÄ© tá»›i thâu hai kinh nạt rằng: "Sao mi dám dùng tà thuật chi mà thâu mất bá»­u bối cá»§a ta Ä‘em Ä‘i chá»— nào?". Tú Anh cưá»i lá»›n, nói: "Tần tặc, mi còn bá»­u bối chi nữa, hãy Ä‘em ra coi thá»­". Nói dứt lá»i, giục ngá»±a hươi Ä‘ao chém tá»›i, Vương Tiển không dám đánh, quày ngá»±a bá» chạy, nhắm bổn dinh tuốt vá». Kim Liên Tá»­ xem thấy cả giận, giục mai huê lá»™c hươi gươm thái hòa xông ra trước trận nạt lá»›n rằng: "Nữ tướng kia không được lấy lừng, có ta đây". Tiểu thÆ¡ thấy má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n đội mão bá»­u quan, mặc áo đạo bào, cá»™t dây Ä‘ai vàng, chân Ä‘i giày gai, cỡi lá»™c, cầm gươm xông ra ngăn đón thì giận lắm, nói: "Yêu đạo, mi là ngưá»i gì? Dám cản đưá»ng ta mà làm cho vưng Thu chạy thoát?". Kim Liên Tá»­ cưá»i nói: "Nếu ta không nói, có khi mi không được chăng, vốn ta ở nước Ảo Ly, động Vân Quang, há»c trò ông thánh nhÆ¡n, há» Kim tên là Liên Tá»­, vâng mạng thầy xuống bắt mi đây". Tiểu thÆ¡ nói: "Bá»™ tướng mi tài lá»±c bao nhiêu mà hòng nói phách, coi ta chém đầu". Nói dứt lá»i hươi Ä‘ao chém tá»›i, Liên Tá»­ múa gươm đỡ khá»i, đánh vùi má»™t trận đến ba mươi hiệp chẳng định hÆ¡n thua, Kim Liên Tá»­ nghÄ© rằng: "Con liá»…u đầu này Ä‘ao pháp tinh thông, liệu bá» khó thắng, chi bằng dùng phép bắt nó xong hÆ¡n". Tính rồi lấy dây bổn tiên liệng giữa tinh không, hào quang chiếu sáng như má»™t đưá»ng mống giăng. Tiểu thÆ¡ xem thấy tức cưá»i rồi thò vào lưng lấy má»™t cái bao lam nhá» (là cái giỠđựng bông) liệng lên giữa trá»i, bá»­u bối có sanh có khắc, tức thì dây khổn tiên chun vào giá» bao lam ấy. Tiểu thÆ¡ đưa tay ngoắt giá» bao lam thâu vá». Kim Liên Tá»­ giận đỠlá»­a hồng, gục nai tá»›i đánh nhau, hÆ¡n mưá»i hiệp, Kim Liên Tá»­ thua chạy. Tiểu thÆ¡ nghÄ© rằng: "Chẳng biết nó còn dùng yên thuật gì nữa chăng? Chi bằng mình xuống tay trước hay hÆ¡n". NghÄ© rồi lấy ra má»™t cây cá» vàng nhá» quất ngá»±a rượttheo cách chẳng bao xa tay cầm cá» chỉ giữa lưng Kim Liên Tá»­ phất lên ba cái. Liên Tá»­ rùng mình ba chập tức thì mê man chẳng biết, té nhào xuống đất. Tiểu thÆ¡ xốc ngá»±a lướt tá»›i làm hai khúc, rồi đánh trống thắng trận thâu binh vá» dinh.

Nói vá» hồn Kim Liên Tá»­ chẳng tan, dật dá» bay vá» nước Ảo Ly động Vân Quang, vào đến bồ Ä‘oàn ông Hải Triá»u thánh nhân quỳ xuống kêu rằng: "Tôn sư ôi! Tôi vâng mạng thầy xuống giúp Vương Tiển, chẳng may bị chết dưới tay Liêm Tú Anh, cầu xin thầy mở lòng từ bi cùng đẹt tá»­ trả thù, tôi ở dưới cá»­u tuyá»n cÅ©ng cảm đội Æ¡n sâu". Nói rồi theo gió tan mất. Hải Triá»u thất kinh giận hét lên rằng: "Thằng Cụt thiệt nên đánh ghét, dám cả gan cãi trá»i làm nghịch, sát hại há»c trò ta, tính lý khó dung". Liá»n dạy Ngân Liên Tá»­ dẫn thanh mao khổng ra động, rồi Ä‘em bá»­u bối tùy thân thót lên thanh mao khổng bay tuốt lên mây, Ngân Liên Tá»­ cỡi lá»™c theo sau Ä‘i tợ mây bay chá»›p nháng, đến Dịch Châu vẹt mây ngó xuống dinh Yên thấy hào quang sáng rỡ, mây đỠxoay vần, Hải Triá»u coi rồi gật đầu than thở nói: "Hèn chi há»c trò ta phải chết nÆ¡i tay Liêm Tú Anh, ta hay rằng vua Tần là ngưá»i phước lá»›n mạng trong, ngặt có đại la thần tiên nghịch trá»i phò tá vua Yên nên khiến ba quân mắc khổ gươm Ä‘ao, trăm há» mang tai huyá»n đảo, nay ta xuống đây phải phò giúp Tây Tần gồm thâu sáu nước". Nói rồi hai thầy trò bay xuống trước dinh, Ngân Liên Tá»­ bước tá»›i bảo quan giữ cá»­a mau vào báo cho Äiện tây hầu nói có Hải Triá»u thánh nhÆ¡n đến. Quân vào thông báo, Vương Tiển vui mừng chẳng xiết, lật đật vào trướng tâu cùng Thá»§y Hoàng rằng: "Bệ hạ thật đáng vui mừng ngàn muôn, nay có thầy tôi là Hải Triá»u thánh nhân đến còn đứng ngoài cá»­a dinh chá» chỉ". Thá»§y Hoàng nghe báo mừng rỡ bá»™i phần nói: "Nếu có Hải Triá»u lão tổ đến đây thì phá Dịch Châu dá»… như thổi lá»­a, truyá»n mở cá»­a dinh trẫm ra nghinh tiếp". Thá»§y Hoàng dẫn bá quan văn võ ra dinh tiếp rước thầy lão tổ tiên liá»n cúi mình nói: "Phải chi tôi hay trước lão tổ đến đây lẽ thì ra tiếp rước cầu xin thứ tá»™i". Hải Triá»u vá»™i vàng bước xuống mao khổng đáp lá»… nói: "Bần đạo có đức chi làm cho nhá»c lòng thành chú". Rồi dắt tay vào trướng muốn làm lá»… vua tôi, Thá»§y Hoàng nhiêm nhượng chẳng chịu, phân thứ tá»± má»i ngồi. Tá»­ Lăng, Vương Tiển bước tá»›i lạy ra mắt, Hải Triá»u khiến đứng dậy, kế đó chúng tướng kéo vào ra mắt. Thá»§y Hoàng nói: "Từ lúc trẫm dấy binh đến nay vây thành Dịch Châu tưởng là má»™t trận được nên công, không dè gặp Tôn Tẩn á»· có ba cuốn thiên thÆ¡ thần thông quảng đại, làm cho trẩm bịthua luôn mấytrận, hao tốn quân binh vô số, và hại hết mấy vị đạo hữu bây giá» Ä‘ang lúc thua luôn không kế chi tính được, may có lão tổ tư bi xuống núi, chắc là giúp trẫm bình phục sáu nước như chÆ¡i". Lão tổ vá»— tay nói: "Phải lắm phải lắm, nay bần đạo xuống đây là vì ý trá»i vá» Tần, sáu nước phải mất, Tôn Tẩn nghịch trá»i làm phải xuống cùng Tôn Tẩn rõ tài cao thấp, xin bệ hạ an lòng chẳng bao lâu ắt thành công được". Thá»§y Hoàng cả mừng, nói: "Xin nhá» phép lá»±c tổ sư, dẹp trừ Dịch Châu thì Æ¡n ấy dẫu chết chẳng quên". Bèn truyá»n yến đãi, lão tổ nói: "Bần Ä‘ao chẳng dùng đồ khói lá»­a phàn gian, bệ hạ chá»› cần nhá»c bụng, xin sai ngưá»i cất má»™t tòa lư bằng (là cái lầu bằng lá) nÆ¡i phía tả dinh, và cấp cho tôi hai mươi tên quân". Thá»§y Hoàng liá»n dạy Tá»­ Lăng tức tốc tạo lập ná»­a ngày xong hết các việc, Thá»§y Hoàng cùng lão tổ Ä‘á»u đến lư bằng. Hải Triá»u nói: "Nay tôi đến cùng Tôn Tẩn giáp mặt coi nó làm thế nào, rồi tôi sẽ lấy lá»i lành khuyên dá»—, nếu như nó khứng vá» núi thì thôi, bằng không chịu khi ấy sẽ tính". Thá»§y Hoàng rất mừng, Hải Triá»u từ biệt ra khá»i lư bằng, dẫn ba tên há»c trò ra trước dinh; dạy Vương Tiển qua dinh Yên lấy lá»… nghÄ©a phân trần, không nên mắng nhiếc, nói ta xin má»i Quản Văn Tá»­ ra cho tôi đà tuyệt tá»±, có phải là lòng nó độc ác dưá»ng nào chăng? Lão tổ nghÄ© xét mấy Ä‘oan sá»± tình, coi ai phải ai quấy cho biết, không phải là tôi nghịch trá»i làm bậy". Hải Triá»u cưá»i nói: "Lá»i Quản Văn phân đó chẳng là sai lắm, há chẳng biết Vương Tiển vâng phật Ä‘iệp sắc chỉ ngá»c hoàng cho nên tôi sai nó xuống gồm thâu sáu nước, vốn không phải riêng dấy quân binh, ngươi trái đánh nó má»™t gậy chí tá»­, còn thiếu má»™t Ä‘iá»u là chưa chết đó mà thôi, binh sa cÅ©ng gần bị hại; chịu ngươi đã hết sức, sao còn trở lại mà giận nó Ä‘iá»u gì? Xưa nay há»… là sãi trong chùa đánh nhau còn kiêng phật, huống chi ngươi lại dá»… chẳng biết nó là há»c trò cá»§a ta sao? Mà hòng muốn bắt nó giếtcho tận tuyệt, việc ấy thôi cÅ©ng chẳng nói, đến ná»—i Kim Liên Tá»­ cùng ngươi không cứu không oán, sao ngươi xúi Tú Anh giết chết, ngươi là thằng ngá»t miệng trÆ¡n lòng gian trá phi thưá»ng, nay ta đến đây sao không xuống trâu, lạy mà xin tá»™i rồi, ngươi thiệt gan lá»›n bằng trá»i, dám ở trước mặt ta khua môi múa lưỡi nhiá»u lá»i chuốc ngót, còn xách hai cây gậy tang cá»§a ngươi tá»›i đây mà làm chi đó vậy?". Nói dứt lá»i hươi gươm đâm tá»›i. Tôn Tẩn cá»­ mâu đỡ khá»i, cưá»i nói: "Lão tổ là ngưá»i tiá»n bối, tôi vốn là kẻ hậu sanh đâu dám đánh lại". Lão tổ nói: "Ta có má»™t lá»i vàng đá, chẳng biết ngươi khứng chịu nghe chăng?". Tôn Tẩn nói: "Lão tổ có lá»i chi xin phân cho tôi rõ". Lão tổ nói: "Ta xuống đây thiệt không phải là báo cứu rá»­a hận chi, cÅ©ng không phải tranh danh Ä‘oạt lợi gì, ngươi há chẳng biết thuận trá»i thì còn, trái trá»i thì mất, nếu ngươi nghe theo lá»i lành cá»§a ta, mau mau dẹp lui binh mã vá» núi Thiên Thai, tu nhÆ¡n dưỡng tánh chá»› quản việc phàm trần thì không mất ngôi thần tiên, bằng chẳng vậy e cho ngươi không khá»i mạng tai trước mắt". Tôn Tẩn nói: "Nghe theo lá»i lão tổ cÅ©ng đặng đó chút, ngặt vì sá»›m lắm nếu muốn cho tôi bãi binh, đừng quản đến việc ngưá»i thì chừng nào công chúa ngồi hạc vá» non, Chiêu Vương cỡi rồng xuống biển và bắt Vương Tiển chaặt làm muôn khúc Ä‘iệu tế tiên linh, thì tôi má»›i bãi binh thôi đánh". Lão tô nghe nói giận lắm, hai tay hươi gươm chém nhàu. Tôn Tẩn cá»­ gậy rước đánh, hai bên gươm gậy đánh nhau, tung hoành má»™t trận đánh tá»›i hai mươi hiệp, Hải Triá»u liệng má»™t há»™t minh châu lên giữa thinh không, Tôn Tẩn thấy cả trá»i hào quang ánh sáng, há»™t minh châu bay nhấp nháng rá»›t xuống ngay đầu (nguyên há»™t minh châu này, lúc trá»i đất chưa phân, lưởng nghi chưa định, khí trong làm trá»i, khí đục làm đất, dòng nước làm sông thông ra đại hải, Lão tổ luyện nên châu ấy, há»… liệng ra giữa biển sóng tochẳng xao nên đặt tên là định hải châu, há»™t này có năm sắchào quang nên rá»›t xuống chẳng khác núi thái sÆ¡n dè, dẫu xác tiên thây phàm cÅ©ng phải tiêu hồn tan phách) Tôn Tẩn thấy định hải châu bay tá»›i thì cưá»i lá»›n nói: "Phải như ngưá»i khác không dỡ đặng báu này, chá»› ta nào có sợ chi". Liá»n vụt má»™t cây gậy trên không đánh vá»›i thần châu. Nguyên cây gậy Tôn Tẩn là con cù long, ngó thấy há»™t châu thì trương nanh múa vút quanh lá»™n nghinh tiếp, không dè há»™t châu là vật báu tiên thiên, rồng Tôn Tẩn cá»± không lại. Tôn Tẩn tay há»­u vá»™i vàng hươi gậy liệng lên xem thấy hai con rồng bay múa nên Ä‘á»i sau gá»i là lưỡng tranh châu là đó.

Lão tổ giận lắm nói: "Thằng Cụt quả thiệt dữ dằn". Liá»n thò vào túi lấy má»™tvật bá»­u bối rất lạ, huyá»n diệu vô song tên là vô cá»±c đồ (nguyên trước lúc trá»i đất chưa mở mang hãy còn mịt mù, má»™t khí hóa ra thái cá»±c chia khí thanh trượt trùm cả các vật dầu cho các thứ binh khí, các vật bá»­u bối cá»§a tiên há»… thấy cái đồ ấy thì cÅ©ng bị thâu vào hết, thiệt chẳng có vật chi sánh kịp, hÆ¡n gấp mưá»i cây hạnh huỳnh kỳ). Lão tổ cầm vô cá»±c đồ nạt má»™t tiếng, trải ra muôn đưá»ng hào quang chiếu sáng liá»n thâu cây hạnh huỳnh kỳ, gươm thÆ¡ hùng, gậy trầm hương cá»§a Tôn Tẩn Ä‘á»u rút vào trong đồ ấy hết. Hải Triá»u liá»n lấy như ý đánh tá»›i, Tôn Tẩn chẳng dịp á» phòng là không xong tức thì bị như ý đánh nhằm. Hỡi ôi! HÆ¡i thở lên trá»i thây ngưá»i rá»›t đất, con Bàn đốc thanh ngưu rống lên má»™t tiếng chạy tuốt vá» dinh, chúng tướng bên Tần giục ngá»±a xông ra má»™t lượt giá»±t thây Tôn Tẩn. Tôn Yên xem thấy thất kinh quất ngá»±a chạy trước, chín tướng Toàn sÆ¡n, năm trăm gia đình cùng Liêm Tú Anh chạy ra chiến trưá»ng tiếp cứu. Bên kia Vương Tiển, Ngân liên Tá»­ thấy Hải Triá»u dùng cái vô cá»±c đồ thuâu hết ba vật bá»­u bối cá»§a Tôn Tẩn và liệng như ý đánh nhào xuống đất thì giục ngá»±a xông ra giá»±t thây, xảy thấy Tôn Yên hăm hở Ä‘i trước, nân giục nai đón đưá»ng hươi gươm chém nhàu, Tôn Yên hươi kích rước đánh, đánh chưa được mấy chập, Ngân liên Tá»­ quày nai bá» chạy, Tôn Yên giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Liêm Tú Anh thất kinh nói: "Tam thúc đã dặn không nên á»· sức anh hùng rượt theo tướng giặc, nay rượt theo chắc bị yêu đạo lén dùng phép bá»­u chẳng không". Nói dứt lá»i liá»n giục ngữa múa Ä‘ao rượt theo, năm trăm gia tướng, chín tên há»c trò cÅ©ng rượt theo má»™t lượt mà ở thi hài Tôn Tẩn lại đó. Vương Tiển cả mừng dạy quân khiêng thây Tôn Tẩn vá» dinh.

Nói vá» Ngân liên Tá»­ thấy Tôn Yên rượt theo cách mình chẳng xa bàen lá»™t kim niếp trên trán, miệng Ä‘á»c thần chú liệng giữa thinh không dưá»ng như cái rây lá»›n xoay vần rá»›t xuống. Tôn Yên ngó thấy thất kinh vừa muốn quày ngá»±a chạy trốn, Liêm Tú Anh rượt tá»›i thấy yêu thuật muốn hại ngưá»i bèn lấy giá» hoa lam đưa lên thâu kim niếp giận lắm nói: "Tiện tỳ! Sao dám phá phép ta". Bèn xốc tÆ¡i chém nhàu, tú Anh hươi Ä‘ao rước đánh. Lúc ấy Tôn Yên quay lại chẳng thấy pháp bá»­u lại thấy Tú Anh Ä‘ang đấu chiến vá»›i Ngân liên Tá»­, thì đâu có nín đặng, liá»n hươi kích xốc vô đánh tiếp, Ngân liên Tá»­ cá»± không nổi quày nai chạy tuốt vá» dinh. Tôn Yên nói: "Thôi, chẳng cần rượt nó làm chi, phải trở lại giữ thây tam thúc". Rồi hai vợ chồng thâu binh, dẫn gia tướng trở lại kiếm thi hài chẳng thấy. Tôn Yên giận nói: "Ta mắc cùng thằng yêu đạo giao chiến nên không giữ được thây, còn chúng ngươi sao chẳng khiêng thây tam thúc vá» dinh, để cho đến mất, làm sao ta vá» dinh cho được". Chúng tướng nói: "Vì lòng gấp báo cứu, áp nhau rượt theo yêu đạo, chẳng dè bị giặc Tần nhÆ¡n lúc không ngưá»i, giá»±t thây Ä‘em mất". Tôn Yên khóc rống lên nói: "Tam thúc bị hại, lại mất thi hài thầy ta làm sao vá» ra mắt tá»— mẫu cho được.

Nói vá» Hải Triá»u thánh nhÆ¡n đánh trống thắng trận kéo binh vá» dinh, vảo đến lư bằng, vua tôi Thá»§y Hoàng mừng rỡ. Vương Tiển bẩm nói: "Tôi đã giá»±t thây Tôn Tẩn Ä‘em vỠđây, xin lão giả thế nào, rồi lão tổ cùng Thá»§y Hoàng, chúng văn võ bước ra xem thấy Tôn Tẩn. Lão tổ rá»i mắt coi rồi, có ý sợ thầm nói: "Hèn chi Tôn Tẩn dám cả gan tung hoành thế ấy, vì nó có á»· thần thông biến hóa, ta tưởng là nó bị chết dưới cây như ý rồi, không dè chÆ¡n thân thoát, mà hóa ra hình giả". Còn Ä‘ang ngầm nghÄ© thở than, Thá»§y Hoàng nói: "Vì sao lão tổ thấy thây Tôn Tẩn mà có sắc kinh như vậy". Hải Triá»u nói: "Cái này không phải là thây Tôn Tẩn đâu". Thá»§y Hoàng cưá»i nói: "Ão đậu thanh bào, giày da cá, mặt mày chẳng khác, làm sao mà gá»i rằng không phải?". Lão tổ lại quả thật con nai chết. Thá»§y Hoàng nói: "Khi nãy rõ ràng Tôn Tẩn, sao bây giá» coi lại, thì biến ra con nai, không xong rồi, bị Tôn Tẩn làm phép ma nữa". Lão tổ nói: "Bệ hạ chá»› lo, tuy Tôn Tẩn biến hóa mà chạy thoát khá»i, có tá»™i ở đây, liệu không dám làm bậy đâu". Bèn dạy Vương Tiển Ä‘em con nai chôn cho khuất. Vương Tiển nói: "Chôn cÅ©ng không ích gì, chi bằng cho mấy tên quân khiêng vỠđó ăn thịt xong hÆ¡n". Lão tổ gật đầu. Vương Tiểnai ngưá»i khiêng Ä‘i, xẻ da chia thịt mà ăn vá»›i nhau, chúng quân mừng rỡ bèn khiêng con nai ra chá»— trống, xúm nhau áp xẻ lá»™t da rồi, thò dao mổ bụng, thất kinh quăng dao bá» chạy tuốt vào Lư Bằng bẩm rằng: "Lão tổ a! Không xong rồi, con nai biến nữa". Lão tổ nói: "Biến ra vật gì?". Quân bẩm nói: "Ngoài da nai, trong bụng đầy những phân". Lão tổ giận lắm nói: "Thằng Cụt thiệt nên đáng ghét, nó dám á»· tài làm việc tà mị trước mặt ta, ta đã xuống đây có đâu mà để cho mi tác quái".

Nói vá» Tôn Yên cùng Tú Anh và chúng há»c trò, chẳng thấy thi hài Tôn Tẩn khóc lóc má»™t hồi thâu binh trở vá», vợ chồng bàn tính vá»›i nhau nói: "Tuy thây tam thúc chẳng có, song nÆ¡i thanh sa trướng, phải lập má»™t cái linh bài thỉnh thầy chùa làm chay, cư tang thá» chế ba năm cho trá»n niá»m chú cháu". Bàn tính vừa xong thẳng vào đại trướng nghe con thanh ngưu rống, Tôn Yên mắng nói: "Con trâu chết bầm này, mi chạy vỠđây, sao bá» thây chú ta chá»— nào". Mắng rồi dẫn chúng tướng vào đến đại trướng, Ä‘ang Ä‘i bá»—ng nghe nạt má»™t tiếng há»i: "Bá»n ngươi sao đến bây giá» má»›i vá»?". Chúng tướng nghe nói lên thấy ở giữa có má»™t đạo nhÆ¡n, đội mão tam xoa, mặc áo bào xanh, Ä‘i giày da cá, quả thiệt Nam quận vương Ä‘ang cùng Mao Toại nói chuyện, chúng tướng rất mừng Ä‘á»u quỳ xuống má»™t lượt. Tôn Yên đến há»i: "Khi nãy rõ ràng cháu thấy tam thúc bị xé xuống thanh ngưu chết ngay dưới đất, Tần tặc nó đã giá»±t thây rồi, làm sao mà vỠđược?". Tôn Tẩn nói: "Ta có phép diệu thoát thân, chẳng cần há»i nữa, chúng ngươi quyết chiến nhá»c nhằn, vá» dinh an nghỉ. Chúng tướng vui mừng chẳng xiết, Ä‘á»u lui vá» hết, rồi Tôn Tẩn dạy quân pha trà. Tôn Tẩn bưng chung trà bổn thân trao cho Mao Toại mà nói rằng: "Hiá»n đệ! Em hãy nhận chén trà này cho anh nói chuyện". Mao Toại cưá»i nói: "Anh có chuyện chi xin phân em biết, cần gì phải rót trà làm chi cho nhá»c". Tôn Tẩn nói: "Vì anh giáo chiến vá»›i Hải Triá»u bị nó mở cái vô cá»±c đồ mà thâu hết cặp gậy trầm hương, hai cây thư hùng kiếm, và cây hạnh huỳnh kỳ cá»§a anh, xin hiá»n đệ thế cho anh mà Ä‘i giùm má»™t chút như lấy vỠđược, cám Æ¡n chẳng xiết". Mao Toại nói: "Ba vật bá»­u bối bị mất, thật nên đáng tiếc, nay anh bảo tôiqua dinh Tần mà làm chi?". Tôn Tẩn nói: "Việc ấy tôi tính không được đâu tam ca, anh liệu tính thì xong". Tôn Tẩn cươi nói: "Có kế này duy cái tay đến đó lấy mà thôi, xin em ra tài thá»§ Ä‘oạn ngày trước, lén vào dinh Tần thì có lo gì bá»­u bối không đặng". Mao Toại nói: "Có khi anh này biểu tôi Ä‘i ăn trá»™m chăng? Anh coi tôi có phải là thằng ăn trá»™m nghỠở đâu, tôi vốn không lấy cá»§a ai, cÅ©ng vì anh em tôi phải Ä‘i trá»™m mấy phen cá»§a ngưá»i nên mang tiếng ăn trá»™m, thiên hạ chê cưá»i, chá»— nào cÅ©ng biết, e ngày ăn năn không kịp, nay anh bảo tôi Ä‘i ăn trá»™m nữa sao?". Tôn Tẩn nói: "Nếu em không Ä‘i thì uổng ba vật bá»­u bối cá»§a anh lắm, xin em Ä‘i giá»§m má»™t phen". Mao Toại lắc đầu nói: "Äi không đươc, không được, Hải Triá»u thánh nhÆ¡n thiệt không dám chá»c đến". Tôn Tẩn nói: "Hiá»n đệ ráng sức Ä‘i giùm thì xong". Mao Toại nói: "Tôi có mat cặp gậy, chẳng khác mất hết hai chân, thôi để tôi thá»­ coi, như ăn trá»™m được, thì khuyên anh chá»› mừng, bằng chẳng đặng, mặc đừng há»n trách". Tôn Tẩn nói: "Việc này sở cậy mình em mà thôi". Mao Toại bước
uống trướng còn mình độn thổ, Ä‘i tá»›i dinh Tần, vừa đầu canh má»™t, dưới đất chun lên thấy trong dinh đèn Ä‘uốc tá» rạng, Ä‘i khắp trong đại trướng, vòng qua lư bằng, xem thấy lão tổ thầy chùa già Ä‘ang ngồi má»™t mình, và có má»™t cái lá»u nhá», hương đăng chói sáng, ở giữa có cái bàn để ba vật bá»­u bối, quả thiệt đồ cá»§a Tôn Tẩn chẳng sai liá»n vá»™i vàng tá»›i gần, thò tay muốn lấy ngặt mình thấp ghế cao, khó bá» hạ thá»§, lật đật má»™t cái ghế kê rồi trèo lên, lấy cặp thư hùng kiếm giắt vào lưng, cá» hạnh huynh giắt trên bâu áo, tay xách gậy trầm hương, bước xuống nghÄ© thầm rằng: "Ta đã tá»›i đây, phải làm cho nó biết giá trị lợi hại". Bèn xách đèn đốt lá»u, lá gặp lá»­a cháy bừng Mao Toại thấy lá»­a cháy rần rần, co giò chun mất.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #28  
Old 03-08-2008, 12:42 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Hai Mươi Tám



Trận Hồng ngươn, Hải Triá»u ra phép,
Hầm địa hộ, Mao Toại bị vây



Nói vá» Mao Toại độn thổ vá» dinh, lá»­a ấy tức thì cháy lên rần rần, ánh trá»i chói đất, Lão tổ thất kinh, lật đật kêu Ngân liên Tá»­ Ä‘em má»™t chén nước, miệng niệm thần chú, vãi lên trên không, tức thì mây Ä‘en mù mịt, mưa tuôn như xối, lá»­a Ä‘á»u tắt rụi, trong dinh thấy lá»­a, ba quân thất kinh, kéo nhau đến chữa, tÆ¡i nÆ¡i thì lá»­a đã tắt hết. Thá»§y Hoàng cùng chúng tướng đến xem, lão tổ tiếp giá vào ngồi, xảy thấy Ngân liên Tá»­ hÆ¡ hãi chạy vào báo, nói: "Những gươm, cá», gậy để trên bàn Ä‘á»u mất sạch". Lão tổ thá»­ nào". Lần tay coi rồi, giận lắm nói vá»›i Thá»§y Hoàng rằng: "Bần đạo lá»—i không xem xét, nên thằng Cụt sai Mao Toại vào dinh, đốt lá»­a ăn trá»™m bá»­u bối, thiệt nên giận lắm, mai tôi lập má»™t cái trận, chắc đặng thành công".

Nói vá» Mao Toại độn thổ, dưới đất chun lên, vào đến la trướng, Tôn Tẩđang chong đèn ngồi đợi thấy Mao Toại lưng giắt cá» vàng, mang gươm thư hùng, tay cầm gậy trầm hương vá»™i vàng bước xuống nắm tay cưá»i nói: "Chúc mừng em đã thành công, thiệt đáng kính đáng khen". Mao Toại rá» lưng nói: "Ôi thôi! Mất rồi còn chi, chị lấy bá»­u bối cho anh, mà bá» quên cái ruá»™t ngá»±a cả tôi cháy hết". Tôn Tẩn nói: "Hiá»n đệ nhá»c lòng nhá»c sức, Æ¡n ấy tạc dạ ghi xương. Liá»n hối quân bày rượu mừng công. Mao Toại nói: "Việc buôn còn dá»… hÆ¡n nghá» ngày, may má»™t lần đây mà thôi, tá»± hậu tôi không dám phụng mạng nữa, không phải dá»… dàng gì đâu, hết hồn vía má»›i ăn được". Tôn Tẩn nói: "Thiệt cÅ©ng có chút, còn lá»­a ấy cá»§a em đốt phải không?". Mao Toại nói: "Chá»› ai vô đó mà đốt, tôi thấy chùa già ngồi má»™t mình, nên đốt lá»­a dá»a cho nó thất knh chÆ¡i". Tôn Tẩn cưá»i nói: 'Hiá»n đệ làm má»™t tên ăn trá»™m cÅ©ng đủ rồi, sao Ä‘i đốt trại cướp giá»±t làm chi". Mao Toại nói: "Chướng cho anh này, tôi chẳng nài khó nhá»c, mà Ä‘i ăn trá»™m lấy đồ vá» cho, còn trở lại kiêu ngạo tôi nữa". Tôn Tẩn cưá»i nói: "Thôi anh em ta Ä‘i ngá»§, sáng ngày tôi sẽ hết lòng Ä‘á»n Æ¡n". Nói rồi trở vào hậu trưá»ng.

Bên kia hải Triá»u thánh nhân qua ngày thứ sai Ngân liên Tá»­ má»i Thá»§y Hoàng đến lư bằng, Thá»§y Hoàng nói: "Khi hôm làm tổ sư giá»±t mình". Hải Triá»u nói: "Thình lình không phòng bị mắc mưu đó, bần đạo hôm nay bị thua trí nó, nên tức mình lắm, nhứt bất tố, nhị bất hưu, đễ tôi lập má»™t cái trận, cho tiện việc Ä‘iá»u khiển quân cá»:. Thá»§y Hoàng rất mừng dạy quân Ä‘em dâng cho lão tổ và nói rằng: "Cái lệnh tiá»…n này, chẳng luận vương hầu, phò mã, mặc tình sai khiến, như có ai chẳng tuân lịnh, thì cứ quân pháp răn trị". Nói rồi từ biệt lui vá». Hải Triá»u sai Vương Tiển, đến phía đông nam, lập ba cái tòa cao đài, tòa phía nam cao hÆ¡n hai trượng ba thước, vuông vức sáu mươi bước, bên tả nhá»±t tính, bên hữu dá»±ng cá» nguyệt ba, trước đài chá»n sáu tên quân mạnh dạn cầm cá» thể kỳ, trên đài hai mươi tám tên quân cầm cá» ngÅ© hành, dưới đài chín tên cầm cá» ngÅ© sắc, bố theo cá»­u diện tinh quan, và dùng năm cái trống để trên đài, cấp năm tên quân đánh trống, kêu là cá»­a thiên môn; phía bắc má»™t tòa đài cao má»™t trượng tám tấc, phân mưá»i tám từng địa ngục, vuông vức bảy hai bước, trên làm thập Ä‘iện diêm vương, hai bên dùng hai tên quân, giả đầu trâu mặt ngá»±a, trước đài đào má»™t cái hầm lá»›n tên là âm khanh, không dùng đồ trấn yểm, cÅ©ng chẳng hại sanh linh, hầm ấy sâu má»™t trượng tám thước, tròn bảy hai bước, dạy bảy mươi hai tên quân đầu bá» tóc xõa, giả dạng vô thưá»ng ngÅ© quá»·,má»—i ngưá»i cầm má»™t cây cá» trắng, há»… tướng giặc nào vào trận đánh rá»›t xuống hầm thì cầm giá» giấy hươi phất mà thâu hồn phách nó, kêu là đại địa há»™, còn các đài ở giữa cao chín thước, vuông vức bảy mươi hai bước, trên dá»±ng huỳnh la trướng, dá»n chá»— ngai rồng vua ngá»±, dưới đài lá»±a sáu tên quân theo sáu viên đại tướng dùng cày bừa cày đất, chỉ nghÄ©a dẹp trừ sáu nước, các quan văn võ Ä‘á»u đứng đài bảo giá, kêu là đài nhÆ¡n vức, phải làm cho mau chẳng đặng chậm trá»…. Vương Tiển lãnh lịnh dẫn quân ra Ä‘i. Hải Triá»u dạy tá»­ Lăng vá» Trướng An lấy ba mươi sáu cây súng lá»›n, bảy mươi hai súng nhá». Tá»­ Lăng há»i: "Chẳng hay thầy dùng súng ấy để làm chi?". Lão tổ nói: "Ngươi đâu rõ đặng, vốn thành Dịch Châu này năm phía thành có hào, áp theo canh tân kim Ä‘oài, thiệt rất khó phá, duy có há»a khắc kim dùng súng má»›i phá nổi thành, hãy Ä‘i lấy Ä‘em vá» mau". Tá»­ Lăng lãnh lịnh ra Ä‘i.

Nói vá» Vương Tiển lãnh mạng lập đài xong rồi, vào trại chá» lịnh. Hải Triá»u dạy Vương Tiển Ä‘i thỉnh Thá»§y Hoàng. Hải Triá»u rước vào trại nói: "Bần đạo có lập má»™t cái trận nÆ¡i góc đông nam toan bắt Tôn Tẩn, má»i bệ hạ tá»›i xem". Thá»§y Hoàng rất mừng há»i: "Trận ấy kêu là trận chi?". Hải Triá»u nói: "Bần đạo bày cái trận này, kêu là Hồng ngươn, cùng các trận chẳng đồng, bao hàm trá»i đất, sai khiến quá»· thần biến hóa vô cùng, dá»i non đổi biển, chẳng luận tiên phàm, há»… vào đó thì hồn phách biến vạn hóa, làm cho nó phải chết liá»n trước mắt". Thá»§y Hoàng nghe nói vui mừng chẳng xiết, đáp rằng: "Thiệt trẫm rất may, nên có lão tổ phụ giúp". Hải Triá»u truyá»n lệnh đánh trống, các quan văn võ nghe trống kéo vào, lão tổ lấy sổ biên tên giở coi rồi sai Anh Bố, Bành Việt, Triệu Cao, Chương Hàng, Lý Thiệt, Ngụy Báo dẫn ba mươi tên quân tá»›i đài nhÆ¡n vức trấn giữ, còn chúng ngươi sáu ngưá»i Ä‘á»u ở dưới đài, cầm cây mà cày sáu gò đất ấy, má»—i ngưá»i lãnh má»™t đạo bùa, há»… thấy tướng Yên vào trận thì đốt bùa lên tá»± nhiên ngưá»i giặc Ä‘á»u xuống ngá»±a chịu trói chá»› nên ra đánh, sáu tướng vâng lịnh kéo binh ra Ä‘i.

Lão tổ vòng tay nói vá»›i Thá»§y Hoàng rằng: "Xin phiá»n bệ hạ dẫncác quan văn võ lên đài nhÆ¡n vức, vào trướng huỳnh la, bên tả có Cam La, bên hữu có Mông Äiá»m, hai bên bảo há»™. Bệ hạ dẫu cho bao nhiêu tướng mạnh vô địch cÅ©ng tá»± nhiên té xuống ngá»±a". Thá»§y Hoàng lãnh bùa dẫn văn võ tá»›i nhÆ¡n vức, vào huỳnh la, chá»› làm các việc. Lão tổ Ä‘iá»u khiá»…n xong rồi, dạy Ngân liên Tá»­ dẫn thanh mao khổng tá»›i trước. Lão tổ thót lên, Liên Tá»­ cỡi nai theo sau vào trận, tá»›i trước pháp đài. Lão tổ nói: "Chúng ngươi hãy đứng đây chỠđợi, chẳng đặng lên đài". Dặn rồi má»™t mình tuốt lên đài thiên môn lấy cá» nhá»±t lệnh, viết ba chữ yểm quan phù, dạy hai tên quân cầm cá», há»… tướng giặc vào trận, nghe ngÅ© lôi nổ, liá»n phất cá» lên, tức thì trá»i đất tối tăm chẳng đặng trái lệnh, lão tổ lấy cá» mao đầu viết tiết mạng phù, và hai mươi bốn cây cá» ngÅ© hành, viết há»—n nguyên phù, dạy quân cầm cá» há»… nghe sấm nổ, thì hươi phất chẳng nên chậm trá»…, rồi lấy năm cái trống lá»›n, viết năm chữ tốc chấn như luật lệnh, dạy năm quân coi giữ, há»… ngưá»i giặc vào trận, thì nổi trống lên, tá»± nhiên sấm dậy, lão tổ lấy má»™t cái lệnh bài, tay tả cầm lệnh bài, tay há»­u cầm gươm miệng niệm chú, chỉ gõ lệnh bài ta biếng nạt rằng: "Phổ thiên tinh thần cấp cấp như lệnh". (vốn lão tổ này sai thần khiển tướng chẳng phải như các vị tiên khác đâu, ngưá»i là tiên thiên, lão tổ có vị thần nào mà chẳng tuân phục ngưá»i sai khiến). Tức thì mây vần sấm nổ, giữa trá»i gươm Ä‘ao sáng giá»›i, các thiên thần rần rá»™ bay xuống, xem thấy thanh long, châu tước, bạch hổ, huyá»n võ, nhịp thập bát tú, cá»­u diện vương xuống đài cúi mình ra mắt. Lão tổ vòng tay nói: "Nay tôi có bày má»™t cái trận, xin cậy oai sức tinh thần bắt cho đặng Tôn Tẩn, chá»› cho chạy thoát, nếu trái lệnh thì ta biếm trách chẳng dung". Chư thần vâng mạng chia nhau, cứ theo phương hướng trấn giữ.

Lão tổ bước xuống thiên môn qua đài phía bắc lấy bảy mươi cây cá» dạy bảy mươi hai tên quan đầu bá» tóc xõa, tay cầm cá» há»… có tướng giặc vào trận thì phất cá» lênthâu hồn phách nódẫn Ä‘em vào hầm chẳng qua ba gày dẫu tiên phàm cÅ©ng phải chết. Lão tổ rút gươm chỉ xuống đất gõ ba tiếng lệnh bài nạt rằng: "Tứ minh địa phá»§ cấp cấp như luật lệnh". Nói chưa dứt lá»i, thấy tiêu diện quá»· vương đầu trâu mặt ngá»±a năm đạo thần quá»· vô thưá»ng dẫn năm trăm âm binh, tá»›i trước ra mắt. Lão tổ nói: "Nay tôi có lập trận Hồng nguyên, xin cậy chúng vị địa phá»§ thần kỳ bắt sống tướng giặc mà lùa Ä‘em vào hầm, chẳng cho chạy thoát". Chư thần vâng lệnh, dẫn âm binh phân nhau đứng xung quanh hầm chá» giặc.

Nói vá» lão tổ bước xuống hầm địa há»™ tay tả cầm gươm, tay hữu cầm lệnh bài, ở giữa hầm phân bố tám cá»­a, Hưu,Sanh, Thượn, Äồ, Kiểng, Tá»­, Kinh, Khai, và Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khốn, Äoài, biến hóa thần thông, tức thì nÆ¡i đài thiên môn hào quang chói sáng, đài nhÆ¡n trên mây đỠphù giăng mưá»i phần lợi hại, lão tổ làm phép xong rồi trở vào lư bằng, dạy Vương Tiển dẫn hai ngàn năm trăm binh, chia làm năm đội sắc khôi giáp, dùng cá» kim má»™c thá»§y há»a thổ phân ngôi thứ theo ngÅ© hành đóng bốn phía, ngoài trận, phất cá» la hét trợ oai. Vương Tiển lãnh mạng ra Ä‘i, lão tổ dạy Ngân liên Tá»­ Ä‘em há»™t định hải châu này đứng trên đài địa há»… có tướng giặc bay lên thì đánh cho rá»›t xuống hầm.

Ngân liên Tá»­ tiếp bá»­u bối ra trận, giây phút Vương Tiển trở vá» phục lệnh, Hải Triá»u dạy tá»›i dinh Yên khiêu chiến, còn mình thì cầm gươm thót lên mao không Ä‘i chậm chậm ra trước cá»­a dinh. Vương Tiển giục ngá»±a chạy tá»›i dinh Yên khiêu chiến. Quan vào phi báo, tôn Tẩn xách gậy lên trâu các tướng toàn sÆ¡n và vợ chồng TônYên phát pháo ra binh. Vương Tiển Ä‘ang khiêu chiến, xảy nghe pháo nổ, xem thấy Tôn Tẩn xông ra, vá»™i vàng quày ngá»±a chạy vá» bẩm cùng lão tổ. Lão tổ giục mao khổng tá»›i trước, tôn Tẩn dừng trâu cưá»i nói: "Tôi chào lão tổ, hôm nay lão tổ dạy tôi ra trận có phải là muốn cùng tôi giao chiến chăng? Tôi xin nói trước há»… ra trận chẳng nhưá»ng cha, giao chiến không vị tình". Hải Triá»u hươi gươm nạt rằng: "Thằng Cụt, my á»· ba cuốn thiên thÆ¡ kỳ môn độn giáp, sao dám trước mắt ta khua môi múa lưỡi, tài mi ta đã biết rồi, tài ta ngươi cÅ©ng rõ được, nay ta có bày má»™t trận bên góc đông nam, như mi phá đặng trận ấy, thì ta liá»n vá» núi, xin Thá»§y Hoàng rút binh, còn như ngươi phá không được thì phải trở vá» thiên Thai, dạy Chiêu Vương nạp biểu xưng thần". Tôn Tẩn nghe rồi cưá»i nói: "Lão tổ đã biết bày trận tôi tổ quày mao khổng lấy tay chỉ, Ä‘i thẳng vào trong trận, Tôn Tẩn dừng trâu, đứng xem thất kinh nói: "Rất lợi hại cho lão già này bày tận toan muốn dứt tình đồng đạo, trận này chẳng những là ngưá»i phàm vào không được mà thôi, dẫu đại la thiên tiên Ä‘i nữa, cÅ©ng chẳng dám khinh dá»…, song mình biết phép ngÅ© đôn che giấu sao bổn mạng ắt không hại gì, song phải xu kiết tị hung, không nên vào trong lưới rập, vốn là trận thiên địa tam tài há»—n ngươn nhất khí, trong ấy có mưu quá»· chước thần và phép di sÆ¡n đải hải, ấy là phép tiên thiên mầu diệu làm sao mà phá nổi". Äang suy nghÄ© chưa rồi, Lão tổ xông ra nạt rằng: "Tôn Tẩn! Ngươi coi có hết trận ta chưa?". Tôn Tẩn cưá»i và nói: "Coi hết rồi". Lão tổ há»i: "Ngươi biết tên rận ấy chăng?". Tôn Tẩn nói: "Vốn là tam tài nhất khí há»—n ngươn trận, chá»› có chi lạ mà há»i". Lão tổ thất kinh nói thầm rằng: "Thằng Cụt quả nhiên uẩn diệu rõ biết huyá»n cÆ¡?". Rồi há»i: "Ngươi biết tên trận mà dám phá chăng?". Tôn Tẩn nói: "Há»… có bày thì có phá, nào khó chi đâu, nay coi trận rồi xin trở vá» tính kỹ trong ba ngày đến phá". Lão tổ nói: "Ta hạn cho ba ngày coi ngươi có tài chi mà phá đặng". Nói rồi ai vá» dinh nấy. Tôn Tẩn vỠđến đại trướng, Mao Toại há»i: "Tam ca, hôm nay coi trận thế nào?". Tôn tẩn á»§ mặt châu mày đáp rằng: "Trận ấy mưá»i phần dữ tợn, không phải như các trận khác đâu, trong có tam tài, ngoài có bát môn nao hàm trá»i đất biến hóa vô cùng, không yêu thuật tà phép mà dá»… phá được, tôi e phải thông minh lanh lợi, lẽ nào không rõ biết đạo tá»­ sanh, há»… là xưa nay sống thác có mạng, giàu sang bởi trá»i, nếu quả tá»›i số chết dầu cho trốn ở trong nhà cÅ©ng không khá»i được, nếu mạng số chưa tuyệt dầu ó việc chi đại hung, đại hiểm, ại há»a, đại tai Ä‘i nữa lại sợ gì, vậy chá»› anh có nhá»› cái trận địa liệt, trận âm hồn, trận tru tiên, ba trận ấy lợi hại dưá»ng ào, còn cái tản thiên tiá»…n lại vừa gì, cÅ©ng qua khá»i được hay, nay sá chi Cái trận há»—n ngươn mà phải run lên phát rén như vậy?".

Tôn Tẩn nói: "Hiá»n đệ phân tuy nhằm lý, ai ai cÅ©ng muốn xu kiết tị hung, ngưá»i bày trận ra lẽ nào mình có con mắt mà chun vào cho chết sao, để chậm rãi liệu toan tá»± nhiên có chước phá được". Nói rồi trở vào hậu trướng, Mao Toại nghÄ© thầm rằng: "Lão cụt này chẳng khác chim kia bị bá, thấy vậy liá»n bay, chẳng luận là trận lá»›n nhá» chi, há»… thấy thì kinh hồn hoảng vía, chi bằng ta lén ra trận đánh vá»›i Hải Triá»u má»™t chuyến thá»­ coi, vả lại từ khi xuống núi đến nay, cứ làm tên ăn trá»™m mà Ä‘i lấy đồ cho ngưá»i, chá»› chưa từng giao chiến trận nào, nay cái trận này tam ca lại sợ không dám phá, vây mình tá»›i đó thoảng như thành công được, thì càng thêm rỡ tiếng, nếu không thành công được thì mình vào trận coi hư thiệt đưá»ng sá thế nào, vá» nói lại cho tam ca biết, cÅ©ng là má»™t cái công cá»§a mình đó, còn như có rá»§i mà bị bắt thì mình dùng phép ngÅ© độn, tam thuật, nó cÅ©ng không làm chi mình được". Tính rồi bước xuống thanh sa sá»­a soạn ra sợ, tướng chẳng kiêng, vả trong trận nó tinh những thiên thần, thiên tướng có ai mà sợ mình, nếu để tướng mình như vầy mà tá»›i đó ắt phải bị sát hại Ä‘i chăng, nghÄ© lại tam ca ta là má»™t vị tuần thiên đô úy cá»§a ngá»c đế, Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n, trrên quản ba mươi ba từng trá»i, dưới coi mưá»i tám từng u mình địa phá»§, có ai mà không sợ ngưá»i, thể diện ngưá»i oai phong rất lá»›n, chi bằng ta biến hình dạng ngưá»i mà Ä‘i, thì ắt thành công đặng". Mao Toại vá» trướng miệng niệm chÆ¡n ngôn, rùng mình biến thành Tôn Tẩn hình dung chẳng khác, đầu đội mão tam sa, mình mặc áo đậu thanh bào, chân Ä‘i giày da cá, lưng cá»™t dây Ä‘ai, mặt như trăng rằ, m, năm chòm rau xanh kịt. Mao Toại nghÄ© rằng: "Hình dung biến đặng, chân cụt thiệt khó làm". Rồi lấy hai cây cá»§i đòn, miệng thổi tiên khí, tức thì biến gậy trầm hương, còn hai cây bá»­u kiếm, thì hóa ra gươm thư hùng và lấy má»™t tá» giấy vàng thổi lên biến ra cá» hạnh huỳnh, các vật Ä‘á»u biến xong xuôi, còn thiếu con trâu, vật ấy thiệt nên khó biến, nếu ta Ä‘i chân vào trận, e ngưá»i coi kỹ thấu biết cÆ¡ mưu, ắt là mang khốn, bèn nghÄ© thầm rằng: "Con trâu còn ở ngoài trướng, nay ta đã giả mạo tam ca, sao chẳng bắt lén con trâu cá»§a ngưá»i, mà cỡi cho luôn thể". Mao Toại nghÄ© rồi tuốt lên đến ngoài trướng, thấy quân sÄ© giữ trâu Ä‘ang cho ăn cá», quân sÄ© thấy Tôn Tẩn tá»›i, lật đật quỳ xuống nghinh tiếp, Mao Toại dạy thắng trâu cho mau, đặng ra trận, quân sÄ© chẳng dám chậm trá»…, dinh quân giữ cá»­a quỳ xuống há»i rằng: "Vương gia Ä‘i đâu vậy? '. Mao Toại nói: "Ta đến phá trận". Quân nói vá»›i nhau rằng: "Thôi chúng ta Ä‘i phất cá» gióng trống cho mau". Mao Toại khoát tay nói: "Ta Ä‘i má»™t mình chẳng cần dùng vật chi cả". Quân sÄ© mở hoắc cá»­a dinh. Mao Toại ra cá»­a chạy dông như bay, quân sÄ© trong lòng hồ nghi nói vá»›i nhau rằng: "Vì cá»› sao nay Nam Quận vương ra trận tên quân, má»™t con ngá»±a và cÅ©ng chẳng Ä‘em theo, lại không dùng ngưá»i lược trận". Còn Ä‘ang hồ nghi xảy thấy Triển Lá»±c, Triển Ngai, Ngô Năng, ba ngưá»i Ä‘i ngang cá»­a dinh, quân sÄ© bẩm nói: "Khi nãy có Vương gia đơn thân độc mã, ra dinh phá trận". Ba ngưá»i nghe nói thất knh nói: "Nếu đánh trận sao chẳng dùng nhÆ¡n mã, nay mình theo như có sÆ¡ sẩy Ä‘iá»u gì, mình làm há»c trò chẳng là vô ích lắm, vậy mau theo dõi lão gia, ngõ đặng gia công phụ đáp". Ba ngưá»i lòng son dạ sắt, không tưởng giả thiệt, vá»™i vàng đỠđao lên ngá»±a ra dinh, chạy theo như gió. Mao Toại Ä‘ang Ä‘i nghe tiếng ngá»±a reo vang, quay lại thấy ba con ngá»±a rượt theo. Mao Toại biết là Triển Lá»±c, Triển Ngai, Ngô Năng thì há»i rằng: "Chúng ngươi tá»›i đây làm chi?". Ba ngưá»i há»c trò chạy tá»›i trước bẩm rằng: "Chúng tôi theo thầy phá trận". Mao Toại nói: "Hiá»n đồ đã đến đây, thôi hãy theo ta". Nói rồi giục trâu tá»›i trận, xem thấy mây đỠxoay vần, hào quang chói mắt, phía tả có lằn hắc khí xông lên.

Mao Toại nghÄ© thầm: "Sao kêu rằng há»—n ngươn trận, mà Tôn Tẩn sợ lắm vậy, tưởng chắc trong này có biến hóa lợi hại chá»› chẳng không, ta đã tá»›i đây lỡi rồi, không lẽ trở vá»". Ngầm nghÄ© má»™t hồi, quay lại há»i ba tướng rằng: "Có tên há»c trò nào dám tá»›i khiêu chiến chăng?". Triển Lá»±c xin Ä‘i, liá»n xốc tá»›i kêu lá»›n rằng: "Quân nhÆ¡n mau vào báo cho chúa tướng bây biết, nói hay có Nam Quận vương đến phá trận". Quân vào báo cho Vương Tiển, Vương Tiển vào bẩm cùng Hải Triá»u. Hải Triá»u dạy Vương Tiển rằng: "Ngươi ra dẫn thằng Cụt cho nó vào trận". Vương Tiển lãnh mạng xông ra ngoài trận, thấy Tôn Tẩn cầmgậy cỡi trâu, có ba tên há»c trò theo sau, thì nạt rằng: "Thằng Cụt, mi đôi ba phen lượt khá»i chết là may, nay lại đến muốn nạp mình sao? '. Tôn Tẩn giả nạt rằng: "Vương Tiển, sao dám nói xàm, mi chạy đâu cho thoát". Nói rồi hươi gậy đánh nhàu, Vương Tiển cá»­ mâu rước đánh. Vương Tiển vốn bị tôn Tẩn đánh nhiá»u lần, đà thất sắc như gà chạy mặt, đâu dám chống cá»± cho lâu, nên đánh chưa đầy vài hiệp, thua chạy vào trận. Tôn Tẩn giả dẫn ba tướng, ở sau rượt tá»›i đánh đánh vào trong trận, chẳng thấy Vương Tiển, bốn phương tám hướng đá quăng cát liệng, sấm nổ vang trá»i, lá»­a cháy rầ rần, bốn phía cứng như tưá»ng đồng vách sắt ba tướng kêu thầy mà nói rằng: "Trận này dữ lắm, bốn phía nước lá»­a gió ầm ầm chúng ta ra cho mau". Mao Toại nói: "Ra không đặng đâu, trận này ta coi giống là trận bát quái hồi hoàn đó, chúng ngươi chá»› sợ, theo ta mà Ä‘i". Mao Toại ngồi trên lưng trâu, bắt tay ra phép thần thông, nhắm phía tây cung càn chạy sông như bay, ba tướng theo sau. Mao Toại xem thấy tòa cao đài mây giăng mù mịt, bên tả có nhá»±t tinh, bên hữu cá» nguyệt ba, phía trước cò mao Ä‘á»u, phía sau cá» thất tinh, và cá» nhị thập bát tú, cá»­u Ä‘iện tinh quân.

Mao Toại nói: "Không xong, đây là trận thiên môn". Nói rồi phá vào giữa đài, Hải Triá»u thấy Tôn Tẩn vào trận, bèn khoát tay, năm tên quân đánh lên, tức thì chá»›p giăng sấm nổ, mặt nhá»±t tối Ä‘en cá»­a trá»i thần tướg áp lại, làm cho Mao Toại thất kinh hồn bay ngàn dặm. Ba tướng kêu nói: "Thầy ôi! Mau phất hành huỳnh kỳ ngăn đỡ, kẻo chết bây giá»". Mao Tá»ai nghÄ© rằng: "Cá» hạnh huỳnh cá»§a mình là đồ giả, làm sao ngăn đỡ cho đặng". Liá»n nói: "Không nhằm chá»— dùng, phải chạy xong hÆ¡n". Lúc ấy thiên thần thiên tướng vây bịt bùng, giữa trá»i sấm dậy vang tai, xảy thấy cá» thất tinh nam đẩu, thảy Ä‘á»u xao động. Mao Toại thất kinh dẫn ba tướng xông ra cá»­a thiên môn, vốn Ngô Năng mạng số hết rồi, nên gặp phướng nhiếp hồn phất lên, té nhào xuống ngá»±a, hôn mê bất tỉnh chết tươi giữa trận. Mao Toại qua khá»i cá»­a thiên môn chẳng thấy Ngá»™ Năng, torng kinh sợ nói: "Ngưá»i không theo ta chắc là bị chết trong trận rồi, trận này rất lợi hại phải phá cho mau". Triển Lá»±c nói: "Bốn phía Ä‘á»u khí tối mịt mù, có đưá»ng đâu mà ra cho đặng". Mao Toại nói: "Äể ta coi đã". Vốn con mắt ngưá»i tiên xem cho rõ, thấy có tòa pháp đài hào quang chiếu sáng, Thá»§y Hoàng ngồi giữa, hai bên văn võ đứng hầu. Mao Toại nói: "đây này Tần Thá»§y Hoàng ở, không có âm binh thần tướng chi cả, ta mau phá chá»— đó mà ra". Nói rồi Mao Toại dẫn hai tướng xông tá»›i, thấy sáu viên đại tướng chạy ra không giao chiến, cứ trước đài cày đất mà thôi. Triển Lá»±c nói: "Cày đất này làm chi, hay là nó mốnlấp đưá»ng mình Ä‘i chăng". Triển Ngai nói: "Chá»› há»i đến việc ngưá»i, phải mau chạy ra khá»i, chá»— này không có thần tướng, bất quá Thá»§y Hoàng ngồi trên đài, chúng ta cỡi ngá»±a xông dá»… lắm". Lúc ấy vua tôi nhà Tần thấy ba ngưá»i chạy tá»›i trước đài, nhìn biết Tôn Tẩn. Thá»§y Hoàng truyá»n đốt linh phù, chá»› để thằng Cụt chạy thoát. Cam La lật đật đốt bùa, xảy nghe giữa trá»i sấm nổ rá»n tai, bá»n Triá»u Cao sáu ngưá»i nghe tiếng sấm dậy, liá»n đốt linh phù, tức thì bốn phía binh mã kéo tá»›i đây đầy, Triển Lá»±c bị sấm sét đánh nhằm té nhào xuống ngá»±a, chúng tướng áp lại bắt trói khai Ä‘ao.

Mao Toại thấy Triển Lá»±c té xuống ngá»±a, chẳng dám tá»›i cứu mãi lo xông pha tìm đưá»ng mà ra. Triển Ngai nói: "Thầy ôi! Bốn phương tám hướng Ä‘á»u những gió lá»­a nước sấm, núi cao muôn trượng, cây lá»›n sum suê, dày như vách sắt, biết chạy đưá»ng nào bây giá»". Mao Toại xem thấy quả thiêt hung dữ, duy phía bắc tối Ä‘en như má»±c, mà không sấm sét nước lá»­a chi cả, ngặt có núi cao ngăn cản. Mao Toại nói vá»›i Triển Ngai rằng: "Ta phải ra chá»— mày má»›i đặng". Liá»n giục thanh ngưu nhắm phía bắc chạy tá»›i, xảy thấy má»™t tòa cao đài, âm phong thăm thẳm, sát khí đằng đằng, mây Ä‘en mù mịt chẳng khác âm ty địa phá»§, cách mặt không thấy hình, giÆ¡ tay chẳng thấy ngón, Triển Ngai nói: "Trá»i tối lắm, tìm đưá»ng chạy ra cho chóng". Mao Toại há»i: "Chạy ngả nào bây giá», ta cÅ©ng không thấy đặng". Triển Ngai nói: "Lạ cho thầy, có ba cuốn thiên thÆ¡, lục giáp linh văn, lưng giắt hạnh huỳnh kỳ, sao không lấy ra mà phất". Mao Toại nói: "Cá» này thiệt không dùng đặng, ta chẳng giấu chi ngươi, ta không phải thầy cá»§a ngươi đâu, vốn là Kim nhãn Mao Toại đây". Triển Ngai nói: "Thầy có chối mấy Ä‘i nữa tôi cÅ©ng không tin, vốn Mao sư bá» cao ba thước, đầu beo đít chuá»™t, tôi dá»… chẳng biết sao mà thầy lại gạt tôi". Mao Toại giận nói: "Äồ nghiệt chướng, sao dám mắng ta, ta thiệt không phải thầy ngươi, vốn là Mao Toại biến ra đó, còn con trâu này ăn cắp cá»§a thầy mi, cá» hạnh huỳnh kỳ, gậy trầm hương, vốn là đồ giả, ta muốn phá giùm trận cho thầy ngươi, không dè bị khốn như vầy". Triển Ngai nghe rồi thất kinh nói: "Nếu vậy thì ba anh em ta, Ä‘á»u bị hại mà chết hết".
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #29  
Old 03-08-2008, 12:43 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Hai Mươi Chín



Qua nước Hàn, Văn Thông cầu cứu,
Äạp dinh Tần, Lưu Quý Ä‘ang say



Nói vá» hầm địa há»™, bảy mươi hai tên quân thấy Tôn Tẩn vào trận, liá»n hưi cá» phất lên, vốn Mao Toại là ngưá»i tu luyện, mê hồ phách vững chắc, chẳng xao đỗng chút nào, còn Triển Ngai hồn phách bay hết ngồi không vững, choáng váng mặt mày. Ngân liên Tá»­ ở trên đài xem thấy rõ ràng, lấy há»™t định hải châu liệng. Triển Ngai té nhào xuống ngá»±a chết tươi. Mao Toại thấy má»™t Ä‘ao hào quang đánh Triển Ngai té xuống ngá»±a, thấ kinh nói: "Không xong, bốn ngưá»i vào trận chết hết ba rồi". Nói chưa dứt lá»i xảy thấy đầu trâu mặt ngá»±a tiêu diện quá»· vương, dẫn âm binh áp tá»›i. Mao Toại lật đật giục thanh ngưu bá» chạy, khí Ä‘en mù mịt chẳng thấy đưá»ng Ä‘i, song thấy trước mặt có má»™t cái hầm, Ä‘i gần tá»›i mé bị bảy mươi hai tên quân phất cá», con thanh ngưu rống lên má»™t tiếng vùng nhảy tá»›i trước, sa vào hầm am khanh. Mao Toại thất kinh nói: "Nay đã rá»›t xuống hầm sâu này, chắc không còn tánh mạng chi bằng bá» con trâu mà chạy xong hÆ¡n". Bèn biến lại nguyên hình đánh phá bay lên. Ngân liên Tá»­ thấy Tôn Tẩn rá»›t xuống hầm trong lòng mừng thầm, rồi thấy dưới hầm biến ra má»™t đứa nhá» cao chừng ba thước nhảy lên. Ngân liên Tá»­ nói: "Giá»i cho thằng Cụt lại biến ra má»™t đứa con nít, mi tưởng chạy khá»i đặng sao?". Liá»n lấy há»™t minh châu liệng đánh Mao Toại té nhào xuống dưới hầm.

Nói vá» Mao Toại bay lên chạy trốn, bị Ngân liên Tá»­ đánh há»™t minh châu té nhào xuống hầm, la chao ôi má»™t tiếng, ngồi ngầm nghÄ© rằng: "Äi lên không đặng thì ta Ä‘i dưới đất". Bèn niệm chÆ¡n ngôn co giò chun xuống, coi lại té ra còn ngồi trÆ¡ trÆ¡ độn Ä‘i không đặng. Nguyên Hải Triá»u làm cái hầm âm khanh này, biết rằng Tôn Tẩn bay trên mây, Ä‘i dưới đất, thảy Ä‘á»u thông thuá»™c, nên sai Ngân liên Tá»­ ở trên tòa âm khanh cầm định hải châu nếu Tôn Tẩn bay lên thì lấy há»™t châu liệng xuống, còn dưới đất đã ó bố địa võng, độn chung không đặng. Mao Toại thấy trên lên không được, độn thổ chẳng xong, trong lòng kinh hoảng nói: "Hầm này dưá»ng như có thiên la địa võng, phen này tánh mạng ta chẳng còn, công tu luyện bấy lâu giây phút thả theo dòng nước!".

Nói vá» trong dinh Yên, quân sÄ© thấy Tôn Tẩn vào trận, ná»­a ngày không thấy vá», trong lòng hồ nghi, vào dinh báo cùng Tôn Yên. Tôn Yên nghe báo nạt rằng: "Thằng chó chết, thám báo bất minh, Nam quận vương Ä‘ang ngồi trong trướng, có Ä‘i phá trận bao giá»". Quân sÄ© bẩm nói: "Việc quân tình chúng tôi đâu dám bao vây, rõ ràng Nam quận vưong ra dinh cầm gậy cỡi trâu Ä‘i tuốt, và có hai vị Triển tướng quân, má»™t vị Ngô tướng quân đồng Ä‘i phá trận, tôi đâu dám dối". Tôn Yên nghe nói, lòng rấ hồ nghi, nghÄ© thầm rằng: "Có khi tam thúc dùng phép lá»±c, gạt ta mà Ä‘iphá trậ chăng, vậy ta mau vào trướng, thăm nghe thế nào, nếu như Ä‘i rồi, ta sẽ, ta sẽ phát binh tiếp cứu, còn như không Ä‘i thì bắt thằng má»i báo xàm này chém quách cho rồi". Bèn tuốt vào thanh sa đại trướng, thấy ngoài trướng lặng lẽ chẳng có thanh ngưu. Tôn yên há»i: "Việc này rất lạ, tam thúc đã cỡi trâu ra trận, sao không dùng gậy, hay là đổi hình khác chăng?". Xảy gặp Văn Thông ở trong trướng ra, Tôn yên há»i: "Sư huynh, anh Ä‘i đâu đó vậy?". Văn Thông há»i: "Tướng quân có thấy thầy tôiđâu không? Tôi Ä‘i kiếm thầy tôi. Tôn Yên nói: "Thầy anh, tôi không gặp, vậy anh có thầy chú tôi không?". Văn Thông nói: "Sư bá Ä‘ang ở sau trướng". Tôn Yên nói: "Cái đó má»›i lạ kỳ cho, quân ngoài cá»­a dinh vào báo nói: "Tam thúc tôi dẫn anh em Triển Lá»±c và Ngô Năng ba ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i phá trận, nên tôi vào đây thăm nghe". Văn Thông nói: "Khi nãy tôi cùng sư bá bàn luận việc quân cÆ¡, chá»› có ra trận bao giá», tướng quân không tin, hãy theo tôi vào đó, cho tướng giả thiệt". Tôn Yên nói: "Xong lắm". Hai ngưá»i dắt vào hậu trướng thấy Tôn Tẩn ngồi xếp bằng nhắm mắt, định tánh dưỡng thần, Văn Thông nói: "Quả thật không? Tôi có nói dối tướng quân bao giá»". Tôn Tẩn mở mắt thấy hai ngưá»i vào trướng, thì há»i có chuyện chi chăng? Hai tướng bèn Ä‘em các việc thuật lại Tôn Tẩn nói: "Nào ta có ra trận đâu?".

Tôn Yên nói: "Có quân báo nói: Tam thúc dẫn ba tướng ra dinh phá trận, cháu không tin nên vào đây thăm nghe cho rõ, hồ nghi". Tôn Tẩn nói: "Con trâu cá»§a ta Ä‘i đâu rồi, ai mà giả dạng làm than thở rằng: "Hỡi ôi! Khá tiếc ngưá»i giao kết rất hậu, vì ta xuống núi, hôm nay bị hãm trong trận ta biết làm sao mà cứu ngưá»i". Bèn nói vá»›i Tôn Yên, Văn Thông rằng: "Ngưá»i mà ra phá trận đó, vốn là Mao hiá»n đệ giả hình dạng ta, lén bắt thanh ngưu dẫn ba tên há»c trò cá»§a ta Ä‘i phá trận, nay bị té dưới hầm âm khanh, ba thằng nghiệt chướng đã chết hết trong trận rồi, khiến cho ta Ä‘au lòng xót dạ". Văn Thông nghe thất kinh nói: "Nếu vậy thì còn gì thầy tôi, ngàn lạy bác, xin ra tài phép cứu giúp thầy tôi". Tôn Tẩn nói: "Ta cứu sao đặng". Tôn Yên nói: "Không há» gì đâu, Mao sư thúc giá»i nghỠđộn thổ, tá»± nhiên vỠđặng, chỉ tiếc con trâu mà thôi". Tôn Tẩn nói: "Trận há»—n ngươn này phép diệu vô cùng, trên có thiên thần, giữa có binh tướng, dưới thì quá»· tốt, thá»§y há»a phong lôi, mưá»i phần lợi hại, ngưá»i rá»›t xuống hầm chắc không ra khá»i, trong bảy ngày mạng vá» chín suối, biết liệu làm sao?". Khoái Văn Thông nghe nói lật đật quỳ xuống nói: "Thưa bác xin tưởng tình thầy trò ngày trước, mà vào trận cứu giùm". Tôn Tẩn nói: "Thầy cháu cùng ta có tính giao kết, sống hác chẳng lìa, hoạn nạn cứu nhau, ngưá»i cứu ta đăng có lẽ nào ta không cứu ngưá»i, song cái trận này thiệt ta Ä‘i không đặng, nếu có Ä‘i cÅ©ng phải như thầy cháu, thì có ích gì đâu". Văn Thông nói: "Bác Ä‘i không đặng, vậy chá»› thỉnh ngưá»i phép lá»±c đến cứu không đặng nữa dao?". Tôn Tẩn nói: "Ta dá»… chẳng biết trước có Hải Triá»u, sau có trá»i đất, đạo phép, diệu màu chá»› bảo ta Ä‘i thỉnh ai bây giá»?". Văn Thông nói: "Phân như lá»i bác thì thầy tôi chắc chết, không ai cứu nổi, có lẽ nào bác ngồi ngó sao, nay bác chẳng khứng tá»›i danh sÆ¡n động phá»§, thỉnh tiên xuống cứu thầy tôi, thì tôi liá»u mình Ä‘i đến ba non, năm núi, như thỉnh không đặng ngưá»i phá trận, thì tôi cÅ©ng đập đầu mà chêt phứt trong núi rồi, còn như thỉnh đặng xuống phá trận Há»—n ngươn, thì bác còn mặt mÅ©i nào mà thấy tôi nữa". Nói dứt lá»i đâm sầm chạy tuốt, Tôn Yên lật đật cản lại nói: "Sư huynh khoan Ä‘i đã, chú tôi nào cứu lòng bất nhÆ¡n, ngồi xem chẳng cứu để cho thầy anh chết hay sao, xin chẫm rãi lo lưá»ng". Văn Thông nói: "Vậy chá»› tướng quân không nghe bác nói, thầy tôi trong bảy ngày phải chết, mà chậm rãi sao đặng". Tôn Tẩn nói: "Cháu chá»› nóng nảy, ta có kế này, ắt phá đặng trận, mà cứu thầy ngươi". Văn Thông nghe nói, quày ngá»±a lại quỳ xuống há»i: "Chẳng hay bác có kế chi?". Tôn Tẩn đỡ dậy nói: "Ta đêm xem thiên trượng thấy sao tá»­ vi, cÅ©ng mấy vì sao phụ bậc, chiếu tại nước Hàn, vậy thì nước Hàn có ngưá»i đại phước, đại quý, ta Ä‘oán ra tên há» ngưá»i ấy, cùng tên há» các sao phụ bậc, để ta viết má»™t phong thư, cháu đến nước Hàn, nÆ¡i dinh Trưá»ng Xa nguyên soái, con va là Trương Lương, cÅ©ng ở trong đó, nếu thỉnh đặng ngưá»i ấy đến thì Hải Triá»u không dám sát hại, dẫu tam thanh đạo giáo, lão tổ xuống phàm, cÅ©ng không làm chi nó đặng". Văn Thông nghe nói, chẳng xiết vui mừng nói: "Quả thiệt như lá»i, dẫu chết tôi cÅ©ng Ä‘i thỉnh ch đặng mấy ngưá»i đó, đến cứu thầy tôi, bác hãy viết thÆ¡ mau cho cháu Ä‘i". Tôn Tẩn viết má»™t phong thÆ¡ trao cho Văn Thông dặn rằng: "Trong thÆ¡ có biên tên há» mấy ngưá»i đó, cháu tá»›i nước Hàn tìm Trương nguyên soái, nói cho minh bạch, chẳng dùn binh mã, duy mấy ngưá»i đó mà thôi". Văn Thông lãnh thÆ¡, vá»™i vàng từ biệt sứ bá, cỡi mây bay tá»›i nước Hàn, thiệt là mau như tên xẹt, không đầy ná»­a khắc tá»›i nÆ¡i, xuống mây há»i thăm phá»§ Trương nguyên soái, chạy tá»›i cá»­a bày tá» các việc, quân giữ cá»­a vào báo, Trương nguyên soái mở hoắc cá»­a giữa, bước ra rước Văn Thông vào phá»§. Trà nước xong xuôi, Trương Xa há»i: "Chẳng hay tiên sinh đến có việc chi không?".

Văn Thông nói: "Tôi vâng mạng Nam quận vương Tôn Tẩn, có thÆ¡ xin trình nguyên soái xem tướng". Trương Xa tiếp thÆ¡ xé ra coi, thấy trong thÆ¡ mượn ít tên quân kỳ bài, và con mình là Trương Lương, đến Dịch Châu phụ giúp, coi rồi nói vá»›i Văn Thông rằng: "Con tôi nó đã Ä‘i du há»c ở ngoài, hãy còn ít viên đại tướng, từng quen chinh chiến, vì sao mà á phụ biên tên mượn mấy đứa kỳ bài, cùng tên thÆ¡ lại". Văn Thông nói: 'à phụ tôi sái tá»›i đây, mượn mấy tên kỳ bài đó, cầu xin cho tôi Ä‘em vá», thì à phụ ắt có trá»ng đáp". Trưá»ng Xa sai quân truyá»n cho quân kỳ bài dinh tả là Lưu Bang, Phan Khoái, thÆ¡ lại Tiêu Hà, quán cung mã Tào Tham, Hạ Äầu Anh, Châu Bá»™t vào ra mắt bổn soái, quân lãnh mang Ä‘i chẳng bao lâu dẫn vào, Văn Thông thấy vị thứ nhứt thiên Ä‘inh no đủ, địa ốc vuông bằng, răng trắng môi son, tay dài tá»›i gối, tai phết hai vai, hình rồng dạng cá»p, tuổi chừng mưá»i lăm, có tướng mạo đến vương (ngưá»i này đến sau hưởng bốn trăm năm giang sÆ¡n nhà Há»›n) má»™t ngưá»i đại phước đại quý tướng mạo rất tốt, vị thứ hai đầu beo mắt lá»›n, lưng hùm, nách gấu, thiệt là tiếng ná»™ nạt ba quân khiếp sợ, lúc đứng ngồi tám hướng oai phong, và mấy tên quân cung mã, thảy Ä‘á»u á»­ng mặt hào quang, đầu sanh thoại khí, khác nào trụ ngá»c chống trá»i, rưá»ng vàng gác biển. Văn Thông vốn là con mắt thần tiên, xem biết bá»n ấy ngưá»i ngưá»i phàn long phụ phụng, trong bụng mừng nói thầm rằng: "Äem mấy ngưá»i này vá» chá»›nói Hải Triá»u làm chi, đến ná»—i thiên thần thiên tướng, cÅ©ng khó nổi trở đương". Trương Xa nói: "Bổn soái đòi chúng ngươi, chẳng có việc chi lạ, vì nước Tá», Nam quận vương Tôn á phụ, có gởi thÆ¡ biên tên mượn chúng ngươi theo khoái tiên snah mà Ä‘i, phải hết lòng hết sức đánh vá»›i giặc, chừng thành công vỠđây, bổn soái sẽ trá»ng thưởng". Chúng anh hùng rập lên má»™t tiếng vâng mạng, Văn Thông cáo từ. Trương Xa nói: "Việc quân tình gấp lắm, tôi không viết thÆ¡ cho kịp, xin tiên sanh vá» bẩm lại Nam quận vương, ít ngày tôi sai ngưá»i đến thăm". Văn Thông từ biệt, cùng sáu tên kỳ bài, tạm ngá»§ nÆ¡i kim đình, quán dịch má»™t đêm, qua ngày thứ sắm sá»­a hành lý tá»›i Dịch Châu, chưa Ä‘á»y ba đêm, qua ngày vá» tá»›i dinh Yên. Văn Thông nói: "Chúng vị đứng đây tôi vào trước thông báo rồ sẽ má»i vô".

Nói dứt lá»i tuốt vào đại trướng, Tôn Tẩn há»i: "Cháu Ä‘i đưá»ng sá nhá»c nhằn mà có mượn được chăng?". Văn Thông nói: "Có sáu tên kỳ bài còn đứng ngoài dinh chá» lệnh". Tôn Tẩn nghe nói cả mừng dạy mở cá»­a dinh má»i vào.

Văn Thông ra má»i mấy tên kỳ bài vào đại trướng ra mắt, quỳ xuống bẩm rằng: "Nam quận vương ở trên, chúng tôi lạy ra mắt". Tôn Tẩn vá»™i vàng đứng dậy nói: "Chúng vịđi đàng mệt nhá»c, thôi chá»› làm lá»…". Nói rồi lấy tay đỡ dậy, (vì Tôn Tẩn rõ biết chức phận ngày sau cá»§a mấy ngưá»i đó, nên không dám chịu trá»n lá»…). Chúng kỳ bài đứng phân hai hàng. Tôn Tẩn liếc mắt xem thấy ngưá»i Ä‘á»u có tài nh hùng mở mang bá» cõi dẹp loạn cứu dân, trong lòng vui đẹp, bèn đếm lại có sáu ngưá»i thì há»i: "Còn má»™t vị nữa đâu không đến. Văn Thông nói: "Có vị Trương Lương là công tá»­ cá»§a Trương nguyên soái Ä‘i há»c chưa vá»". Tôn Tẩn há»i: "Trong mấy ngưá»i, ai là đầu hết?". Lưu Bang nói: "Tôi là kỳ bài dinh tả, làm đầu trong mấy ngưá»i này". Tôn Tẩn há»i: "Tên há» là chi, mấy tuổi, gốc gác ở đâu?". Lư Bang nói: "Tôi ở Từ Châu, ngưá»i ấp Bại há» Lưu tên Bang mưá»i lăm tuổi, vì ấp Bái thưá»ng bị tai thá»§y nạn, nên tôi cùng cha mẹ tôi qua ngụ nước Hàn, ở đậu nhà chú tôi theo đầu quân cho Trương nguyên soái, kiếm lương chi độ". Tôn Tẩn nghe rồi chỉ Phàn Khoái mà há»i: "Còn vị này là ai?". Lưu Bang nói: "Trong thÆ¡ Vương gia chỉ tên từ ngưá»i, sao chúng tôi đến đây mà nhìn không được". Tôn Tẩn nói: "Ta chẳng qua là nghe tiếng mà thôi, chá»› chưa từng gặp mặt". Lưu Bang nói: "Ngưá»i này há» Phàn tên Khoái, ngưá»i này há» Tiêu tên Hà, ngưá»i kia há» Tào tên Tham, ngưá»i này há» Hạ Hầu tên Anh, ngưá»i này há» Châu tên Bá»™t, và tôi là sáu ngưá»i". Tôn Tẩn há»i: "Phàn kỳ bài gốc gác ở đâu?". Phàn Khoái nói: "Vốn gốc tôi ở nước ngụy, cha là Phàn Thánh Công nay đã qua Ä‘á»i hÆ¡n năm năm. Tôn Tẩn há»i: "Có phải ngươi làm đầu bếp chăng?". Phàn Khoái nói: "Phải". Tôn Tẩn bước tá»›i nắm tay Phàn Khoái nói: "Té ra ngươi là an nhân cá»§a ta đây, má»›i biết lòng trá»i phụ giúp ngưá»i lành, hiá»n diệt ngày sau chắc đựoc rồng mây gặp há»™i, danh giương bốn biển, trại tổ vinh tông, ngưá»i ân nhàn cá»§a ta ở dưới cá»­u truyá»n cÅ©ng đành nhắm mắt." Phàn Khoái há»i: "Chẳng hay Vương gia gặp cha tôi ở chá»— nào mà nói như vậy?". Tôn Tẩn nói: "Hiá»n Ä‘iệt, cháu không rõnguồn cÆ¡n, vì lúc trước ta ở chá»— nào mà nói như vậy?". Tôn Tẩn nói: "Hiá»n Ä‘iệt cháu không rõ nguồn cÆ¡n, vì lúc đó cháu ở Ngụy, bị Bang Quyá»n kế hại, chặt hết hai chân, bá» trong thÆ¡ phòng, má»—i ngày Ä‘á»u nhá» cha cháu Ä‘em cÆ¡m, ta rất cảm Æ¡n hết lòng phục đãi, sau lại thông tin cho ta hay rằng: "Bàng Quyên có ý muốn hại, dạy ta giả Ä‘iên thoát ra khá»i lưới, cái Æ¡n đức ấy đến nay thưá»ng thưá»ng ghi nhá»› vào lòng, nay được gặp cháu thiệt là tam sanh hữu hạnh". Tôn Tẩn mồi ngồi, chúng kỳ bài bẩm rằng: "Chúng tôi đâu dám". Tôn Tẩn nói: "Không há» chi, vả chăng mấy vị là ngưá»i khác, tôi mượn đến đây phụ giúp, và có Phàn Khoái là ngưá»i ân nhân, hãy ngồi chuyện vãn cho vui". Chúng kỳ bài kỉnh nhưá»ng ba lần chẳng được rồi ngồi phân hai hàng chuyện vãn việc chánh sá»±, binh gia bên nước Hàn. Lúc ấy trá»i gần tối, không ngồi tiệc mà đãi mấy vị ăn yến được, xin má»›i chúng vị qua dinh tiá»n phong mà uống rượu". Chúng kỳ bài nói rất mừng, từ trong dinh ấy tiếp đãi ân cần, chẳng nên khi dá»…, và dạy bá»n sáu tiệc cho sáu ngưá»i uống rượu. Lưu Bang nói vá»›i mấy ngưá»i kia rằng: "Anh em hãy coi Nam quận vương đãi ta khoan hậu thể ấy, tuy rằng mượn chúng ta đến, song cÅ©ng lấy theo bá»±c thượng khách đãi đằng, không có ý gì khi bạc, ngưá»i đồn Nam quận vương hay chiêu hiá»n đãi sÄ©, quả thiệt không sai, sánh vá»›i Trương nguyên soái khác xa như trá»i vá»›i đất". Phàn Khoái nói: "Khi nãy ngưá»i mở miệng kêu tôi bằng cháu, làm cho tôi thất kinh rỡn ốc, tuy là cha tôi có Æ¡n vá»›i ngưá»i mặc lòng, chá»› phải như kẻ khác há» quở sÆ¡ sài má»™t chút mà thôi, có đâu quan tổng quản dá»n ra sáu nâm, má»i sáu ngưá»i ngồi lại ăn uống, như rồng ăn cợp nuốt, gió thổi mây tan, Ä‘á»u khen ngợi: "Vương gia thiệt có lòng rất hậu". Phàn Khoái nói: "Nay vương gia hậu đãi ta như thế, sang ngày ra trận nếu không hết sức lui binh Tần thì chẳng gá»i là ngưá»i biết Æ¡n". Chúng nhÆ¡n nói: "Lá»i Phan huynh phải lắm, để mai chúng ta liá»u đánh dẹp binh Tần, đặng trả cái Æ¡n Vương gia trá»ng đãi". N ngưá»i Ä‘á»u khoe tài múa miệng, thịt lá»›n chén trong, ăn uống ồn ào, Ä‘á»u say mèm hết, vốn Lưu Bang là chÆ¡n long giáng thế, lúc chưa gặp thôi, bình sanh ưa rượu, nay ăn uống đã say tám chín phần rồi, trong bụng nghỉ thầm rằng: "ChỠđến mai ra trận, thì chẳng phải anh hùng, chi bằng nhân lúc này trá»i còn sáng, má»™t mình đạp phá dinh Tần, giết cho nó ngá»±a ngã ngưá»i lăn má»›i gá»i rằng hảo há»›n'. Tính rồi Ä‘i tuốt ra cá»­a dinh, có quân giữ cá»­a ngăn cản há»i rằng: "Kỳ bài lão gia Ä‘i đâu vậy?". Lưu Bang dối rằng: "Vương gia sai ta ra thám coi dinh Tần, ngặt vì cây gươm ta ngắn lắm, ai có thương dài xin cho ta mượn". Quân giữ cá»­a nghe nói tưởng thiệt, bèn lấy thương dài đưa cho Lưu Bang, Lưu Bang ra khá»i cá»­a dinh Ä‘i bá»™ xông tá»›i dinh Tần, (lá»i xưa có nói: "Há»… là thánh thiên tá»­ thì có bá linh phò trợ), quân bên Tần xem thấy má»™t vị tướng say, la ó om sòm Ä‘i vá»›i má»™t ngưá»i mặt xanh răng lá»™, ba đầu sáu tay xông tá»›i cá»­a dinh, lật đật phi báo.

Vương Tiển nghe nói, thất kinh, ngỡ là ngưá»i tiên động nào đến phá trận, vá»™i vàng đỠmâu lên ngá»±a, ra dinh giao chiến ngó thấy trước mặt nào có ngưá»i gì mà ba đầu sáu tay, duy thấy má»™t thằng say rượu xăm xăm Ä‘i tá»›i, trong lòng giận trách quân báo chẳng thiệt, chá»› Vương Tiển đâu rõ các thần há»™ vệ Vương Tiển là ngưá»i há»c trò tiên ngó thấy nên bay đứng trên mây mà giúp lén. Vương Tiển nạt rằng: "Thằng bá»™ tốt kia Ä‘i đâu, có phải là Ä‘i kiếm chá»— chết hay không?". Lưu Bang giận nói: "Mi là thằng thất phu. Sao dám nói vô lá»…, mi là ngưá»i gì dám ngăn Ä‘onù đưá»ng ta?". Vương Tiển cưá»i nói: "Thằng tiểu tốt sao mi dám há»i tên ông, thôi ông tha chết cho mi". Nói rồi vừa quày ngá»±a vá» dinh, Lưu Bang giận lắm mắng rằng: "Thằng thất phu, mi quày ngá»±a trở vá» thì biết mi đã sợ rồi, song ông có đâu mà dung đặng, chá»› chạy". Vương Tiển nghe nói cả giận nạt rằng: "Chướng cho thằng con nít, không biết chết, ông có lòng tha mi, ngặt vì mạng số mi đã tá»›i, nay có chết cÅ©ng chá»› trách ông". Nói rồi quày ngá»±a hươi mâu nhàu, Lưu Bang cá»­ thương đỡ khá»i, đánh vùi đến sáu chục hiệp, vốn Lưu Bang không phải tay đối thá»§ vá»›i Vương Tiển vì có chúng thần ám trợ, đánh luôn hai chục hiệp nữa làm cho Vương Tiển mệt thở chẳng ra hÆ¡i, quày ngá»±a nhằm phía tây bá» chạy, Lưu Bang rượt qua phía tây, nhảy bên tả, đánh đến bên hữu nhá»™n nhàng. Vương Tiển cứ lo đỡ gạt, còn sức đâu đánh lại, trong lòng nghÄ© thầm: "Không xong, thằng nhá» này tay chân nhặm lẹ nếu để cho nó đánh rá»›t xuống ngá»±a, thì chẳng là để tiếng cưá»i muôn thở, chi bằng dùng phép giết nó xong hÆ¡n". NghÄ© rồi giục cương chạy dài, miệng kêu nói: "Tiểu tốt, ông đánh không lại, chá»› rượt theo". Lưu Băng cưá»i nói: "Mi quả không có sức đánh đặng ngàn hiệp, thì không phải là ngưá»i giá»i bên Tần, chá»› trông chạy thoát, có ta theo đây". Bèn co giò rượt theo. Vương Tiển ngó thấy, vá»™i vàng lấy bá»­u kiếm, miệng niệm chÆ¡n ngôn, liệng ngó thấy không nạt rằng: "Tiểu tốt! Hãy coi bá»­u bối ta giết mi". Lưu Băng nghe nói, dừng chân ngước mặt lên xem, thấy má»™t vầng mây đỠcó cây bá»­u kiếm, tiếng kêu nghe như trâu rống, bay lại ngay đầu, trong lòng tưởng thầm rằng: "Hôm nay má»›i ra trận đầu, chẳng dè ngoài trận có làm đồ giỡn chÆ¡i như vầy". Bèn ngừng thươn chá» cho bá»­u kiếm bay xuống mà đánh.

Lúc ấy các vị thần thánh nói: "Lôi bá»™ thiên tôn muốn giết Tá»­ vi sao đặng?". Liá»n giÆ¡ tay nắm cây bá»­u kiếm chẳng cho rá»›t xuống. Vương Tiển thấy thằng quân nhá» say rượu, trên đầu xông lên bạch khí mà ngăn bá»­u kiếm, thất kinh lật đật niệm chú, thâu vá». Lưu Bang quay đầu không thấy bá»­u kiếm, thì nói thầm rằng: "Rất nên quái lạ, không biết nó làm giống chi vậy". Bèn ngó thấy càng thêm giận dữ". Thằng khốn này thiệt dá»… ngươi lắm". Liá»n quày ngá»±a nhắm ngay bụng đâm qua ngá»±a chạy xốc tá»›i bị lẹ trở khá»i mÅ©i mâu. Vương Tiển đâm qua ngá»±a chạy xốc tá»›i bị Lưu Bang đâm má»™t thương ngang sưá»n làm cho Vương Tiển hết hồn hết vía đỡ không kịp, lách mình tránh qua, tuy chẳng bị thương, song giáp đã rách nát, không dám đánh nữa, chạy tuốt vá» dinh, Lưu Bang kêu như sấm mà nói rằng: "Mi chạy đàng nào". Vừa nói vừa chạy như bay, Vương Tiển lấy mâu gạt ra, binh Tần áp lại vây bịt bùng, la hét dậy trá»i.

Nói vá» trong dinh Yên, năm vị anh hùng Lưu Bang ra ngoài đã hai, ba giá» mà chẳng thấy vá», Tiên Hà nói: "Lưu huỳnh Ä‘i sao chẳng thấy vá»". Phàn Khoái nói: "Thôi để tôi ra tìm kiếm". Nói rồi bước ra cá»­a dinh, há»i quân giữ cá»­a, quân sÄ© nói: Lưu Lỳ bài ra ngoài dinh Tần, đến bây giá» không thấy trở vá», Phàn lão gia, ông nghe đó, mà coi, ngoài dinh tiếng quân dậy trá»i, có khi Lưu lão gia đánh vá»›i binh Tần chăng?". Phàn Khoái nghe rồi thất kinh nói: "Chắc là Lưu đại ca đánh vá»›i binh Tần đó, chúng bây có ngá»±a hay, Ä‘em cho ta má»™t con, đặng ta Ä‘i trước cứu ngưá»i". Quân sÄ© nghe nói lật đật chá»n ngá»±a hay Ä‘em tá»›i, Phàn Khoái nắm cáp nhảy lên, má»™t ngá»±a xông ra cá»­a dinh, thấy trước mặt bụi bay mù mịt, tiếng quân reo dậy, quất ngá»±a xông tá»›i, kêu lá»›n rằng: "Tránh đưá»ng, có Phàn lão gia tá»›i đây". Má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a lướt vào trùngvây, hươi kích đâm binh Tần té nhào vô số, đánh tá»›i trước mặt Lưu Bang. Lúc ấy Lưu Bang đã tỉnh say, ở trong vòng đánh ra, ngó thấy Phàn Khoái mừng lắm, kêu nói: "Phàn hiá»n đệ, em đến đó sao? Tôi cùng em giết lui binh Tần má»›i xong". Phàn Khoái nói: "Phải lắm". Rồi đó hai ngưá»i ở trong vây mà đánh ra, chẳngkhác mãnh hổ bị Ä‘iên, xảy có quân báo đến dinh Nguyên soái, Chương Hàng lật đật Ä‘em binh tiếp ứng, vừa gặp Phàn Khoái ở trong đánh ra, hai ngưá»i gặp nhau đánh đùa má»™t trận, vốn Phàn Khoái ngày sau va là má»™t vị dõng tướng thứ nhứt bên nhà Há»›n, lúc đó cùng Sở Hạng vương giao chiếu thì đánh được hÆ¡n mưá»i mấy hiệp. Chương Hàng đánh vá»›i Hạng vương không được vài hiệp, nên Chương Hàng không phải tay đối thá»§ vá»›i Phàn Khoái, đánh chưa đến hai mươi hiệp, Chương Hàng cả thua chạy dài. Phàn Khoái bảo há»™ Lưu Bang đánh phá trùng vây, nhương cho Lưu Bang Ä‘i trước, còn mình thì cỡi ngá»±a theo sau, ngăn cá»± binh Tần. Lúc ấy Tôn Tẩn nghe Lưu Bang, Phàn Khoái phá dinh Tần, e có sai sảy chăng, nên sai Tào Tham, Tôn Yên tiếp ứng, binh Tần thấy có binh Yên đến cứu, và thấy Lưu Bang, Phàn Khoái hai ngưá»i anh hùng không dám rượt theo, kéo nhau trở vá».

Nói Lưu Bang đắc thắng vá» dinh ra mắt Tôn Tẩn, Tôn Tẩn mừng rỡ, thưởng cho má»—i ngưá»i má»™t con ngá»±a, má»™t bá»™ khôi giáp, biên vào sổ công lao, chúng nhÆ¡n Ä‘á»u kéo vá» dinh an nghỉ.

Nói vá» Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, ở trên pháp đài xem thiên văn bá»—ng thấy bên dinh Yên, hào quang đỠtrá»i trong lòng cả kinh nói: "Dinh Yên ắt có ngưá»i tài phụ giúp". Bèn lần tay coi quẻ, nổi giận nói: "Rất uổng cho ta, má»™t phen hao tổn tinh thần, vì bắt Mao Toại cầm trong trận, nên thằng Cụt sai ngưá»i qua nước Hàn cầu thỉnh bá»n Lưu Bang đến đây. Nó vốn là ngưá»i ứng vận khai sÆ¡, và sao tá»­ vi cÅ©ng ở trên đó, nghÄ© lại ta là ngưá»i tu hành làm sao mà dám hại nó, nếu nó đến phá ắt làtrận này khó giữ, muốn dùng phép giết hết sáu ngưá»i sợ e nghịch trái ý trá»i mà mang tá»™i". Suy Ä‘i nghÄ© lại rất khó, xảy thấy Vương Tiển vào nói: Trong dinh Yên nay có má»™t tên quân bá»™ tốt tài phép vô cùng; tay chỉ bá»­u kiếm chẳng rÆ¡i xuống đặng, chém giết binh mã vô số". Hải Triá»u nghe nói, trong lòng chẳng vui, há»i Vương Tiển: "Mi nói cái ngưá»i mà bị vây trong trận đó là ai vậy?". Vương Tiển nói: "Tôn Tẩn đó chá»› ai". Hải Triá»u nói: "Không phải Tôn Tẩn, vốn là Kim nhan Mao Toại, giả biến hình Tôn Tẩn, đến phù trận ta". Vương Tiển nói: "Äệ tá»­ không tin, thiệt rõ ràng thằng Cụt vao trận, sao sư phụ nói vậu? . Hải Triá»u nói: "Mi không tin hãy theo ta coi lại cho rõ". Hải Triá»u lấy tay chỉ dưới hầm, tức thì có má»™t đưá»ng sáng như rồng vàng bay xuống. Vương Tiển thấy má»™t ngưá»i lùn, ngồi dá»±a bên trâu không phải Tôn Tẩn thì thất kinh nói: "Quả thiệt không phải Tôn Tẩn, Mao Toại sao nó không ở núi tu luyện, mà xuống thế cho Tôn Tẩn, giận không bắt được Tôn Tẩn thì biết làm sao bây giá»?". Hải Triá»u nói: "Thằng Cụt ta không sợ nó, sợ là sợ cái ngưá»i phá dinh bữa nay đó, nếu nó đến phá thì trận này ắt khó giữ". Vương Tiển nói: "Tên quân phá trận bữa nay bất quá là má»™t đứa dõng phu đó mà thôi, dẫu có phép thuật Ä‘i nữa, đâu dám đối thá»§ cùng thầy". Hải Triá»u nói: "Mi chưa rõ, các thần thánh trên trá»i, thầy chẳng sợ ai, duy có thằng bá»™ tốt đó, thầy làm chi nó không đặng, chẳng phải là không có phép gì trị nó, vốn nó ứng vận sanh ra, tước phận rất lá»›n, nên thầy không dám trái trá»i". Vương Tiển há»i: Trá»i sanh thằng bá»™ tốt đó mà làm gì?". Hải Triá»u nói: "Việc ấy chẳng nên tiết lậu, mi phải ra tiểu tâm gìn giữ và truyá»n cho các dinh phải đỠphòng thằng bá»™ tốt vào phá trận". Vương Tiển lui ra, truyá»n khắp các dinh, tuần phòng nghiêm nhặt.

Nói vá» Hải Triá»u thánh nhÆ¡n ngẫm nghÄ© hồi lâu lấy làm khó, rồi mắng thầm Tôn Tẩn rằng: "Cả gan cho thằng Cụt, mi dám cãi trá»i, lại thỉnh bá»n Lưu Bang tá»›i đây, mà làm chi ta, cứu giận biết chừng nào cho tiêu đặng, không phải lòng ta độc ác, số là ngươi làm ngươi chịu". Bèn vá»™i vàng cầm gươm bắt ấn, miệng niệm thần chú, xảy thấy giữa thinh không bay xuống má»™t vị tôn thần.

Ấy là:

Giáp vàng bào đỠchói như đèn,
Mặt trắng râu xanh tướng chẳng hèn.
Cặp mắt có tai, tay sanh mắt,
Phá trận Ôn Hoàng dậy tiếng khen.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #30  
Old 03-08-2008, 08:31 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Ba Mươi



Hải Triá»u phép khiến yểm thần bài,
Tôn Tẩn kế phá Hỗn ngươn trận.



Nói vá» Hải Triá»u thánh nhân niệm động chÆ¡n ngôn, chỉ giữa thinh không, bay xuống má»™t vị tôn thần, tên là Thái Tuế Vương Nhậm, đứng trên mây cúi nhìn há»i rằng: "Äòi tôi có việc chi chăng?" Hải Triá»u nói: "Nay có bài yểm thần này, xin cậy tôn thần dùng phép lá»±c Ä‘em tá»›i dinh Yên đánh chết Tôn Tẩn, chá»› cho chạy thoát, nếu trái lịnh sẽ bị biếm". Thái Tuế lãnh mạng, tay cầm bia yểm thần, nổi má»™t trận gió xoay vần, bay qua dinh Yên (vốn cái bia yểm thần này chuyên đánh các vị thần trên trá»i chẳng luận tiên phàm, há»… bị cái bia ấy đè lên tan xương nát thịt).

Nói vá» Tôn Tẩn Ä‘ang ở trong dinh, cùng sáu vị kỳ bài ăn tiệc mừng công, , qua đến canh hai, thình lình mây Ä‘en mịt, cả trá»i tinh đẩu tối tăm. Tôn Tẩn nói: "Vì sao mà trá»i sanh đại biến như vầy?" Chúng tướng nói: "Có khi trá»i muốn mưa chăng?" Tổn Tẩn vừa bước ra trướng xem coi kinh hồn, ngó qua dinh Tần than thở nói: "Lão thầy chùa già! Ta cùng ngươi chẳng có oán thù chi, sao ngươi muốn ra tay độc ác như thế?" Nói rồi trở vào trướng, chúng tướng há»i: "Có phải là trá»i muốn mưa chăng?" Tôn Tẩn nói: "Không phải, đêm nay chúng ngươi chá»› vá», hãy ở lại trong dinh ta má»™t đêm, chuyện văn cho vui". Chúng kỳ tài cả mừng rồi uống rượu. Tôn Tẩn khuyên má»i ân cần, làm cho mấy tên kỳ bài say mèm bất tỉnh nhÆ¡n sá»±, dá»±a ghế ngá»§ ngon. Tôn Tẩn dạy Tôn Yên kêu khiêng cánh cá»­a lá»›n vào đây cho mau. Tôn Yên dạy quân khiêng vào trướng để trong phòng, dùng ghế kê bốn chân, rồi dạy khiêngsáu tên kỳ bài, má»™t ngưá»i thì để nằm trên ván cá»­a, má»™t ngưá»i để nằm ngang qua trên đầu, bên tả hai ngưá»i, bên hữu hai ngưá»i, rồi quét dưới tấm ván ấy, trải nệm lông, Tôn Tẩn nằm dưới ngước mặt lên, trải cá» hạnh huỳnh trên mình, hai cây bá»­u kiếm đặt hai bên, gậy trầm hương để ngang dưới chân, dạy Tôn Yên nằm trên cá»­a, ngay dưới chân mình. Tôn Yên chẳng dám trái mạng, bèn trèo lên ván cá»­a, nằm ngang dưới chân Tôn Tẩn mà ngá»§, và há»i rằng: "Tam thúc! Cá»› gì đêm nay ngá»§ cách khác thưá»ng như vậy?" Tôn Tẩn nói: "Ngươi chưa rõ, đêm nay đến canh tư, Hải Triá»u liệng bùa yểm thần đánh ta, nên ta làm phép này mà lánh nạn, ngươi cứ việc nằm đó, không nên vá»ng động". Lúc ấy gần tá»›i canh tư, sáu tên kỳ bài ngá»§ mê như chết, miệng ngáy pho pho, duy có má»™t mình Tôn Yên chẳng há» an giấc, nằm trên váng nghiêng qua trở lại, xảy nghe nổ vang má»™t tiếng, cả mình mồ hôi như xối,biết là yểm thần bài đến, bèn nhắm mắt chẳng há» cá»±a quậy.

Nói vá» Thái tuế lãnh binh yểm thần bay tá»›i dinh Yên đứng trên thanh sa trướng, giÆ¡ thần bài đánh xuống, tức thì bia yểm bay xoay vần trở lên, Thái tuế thấy bia không rá»›t xuống, lại bay trở lên, thì ngỡ Tôn Tẩn không ở trong đó, bèn nhướng mắt xem coi (Nguyên cặp mắt Thái tuế này rất nên cổ quái, lúc trước can vua Trụ, không nên lập lá»™c đài, bị vua Trụ giận khoét hai con mắt, may gặp ông Dạo đức chÆ¡n quan, cứu Ä‘em vá» núi, lấy hai hưá»n kim đơn bá» vào lá»— mắt liá»n má»c ra hai cánh tay, hai cánh tay ấy có hai con mắt, trên xem thấy ba mươi ba từng trá»i, dưới soi khắp mưá»i rám từng địa phá»§) thấy Tôn Tẩn nằm ngá»­a dưới đất, có má»™t con rồng vàng trước đầu, bên tả có hai con mãnh hổ, bên hữu hai con mãnh hổ, dưới chân má»™t con rồng vàng, xông ra hào quang sáng rỡ, phá»§ vây cả trướng, nên bia yểm thần bay xuống không đặng, Thái tuế xem khắp rõ ràng, bèn xách bia yểm thần trở vá» Há»—n ngươn trận, vào đài thiên môn Ä‘em việc rồng vàng há»™ thể, hổ báu che thân, nên không giết đặng mà tá» lại má»™t hồi. Hải Triá»u chẳng biết làm sao phải thâu bia yểm thần. Thái tuế bay tuốt lên trá»i.

Lúc ấy Tôn Tẩn nằm dước ánh cá»­a, chỠđến sáng kêu Tôn Yên thức dậy, thấy sáu tên kỳ bài còn ngá»§ lăn như vụ. Tôn Tẩn nói: "Nay đại nạn đã qua khá»i rồi, bây giá» không sai tướng phá trận mà cứu Mao Toại còn đợi chừng nào?" Bèn truyá»n lệnh đánh trống nhóm tướng, rồi kêu mấy vị kỳ tài thức dậy. Mấy vị kỳ tài thức dậy, lấy mắt nhìn nhau mà cưá»i ré, xem thấy bảy tên há»c trò, nai nịt vào trướng, thì lật đật vá» dinh mình chẳng kịp rá»­a mặt, lấy khôi giáp cá»§a Tôn Tần cho ngày trước, nai nịt tá» chỉnh, kéo nhau vào trướng, Tôn Tẩn lên trướng, kêu chúng tướng mà há»i rằng: "Nay Hải Triá»u bày trận Há»—n ngươn, ngoài lá»­a gió, sấm, thiên binh, thiên tướng, chẳng những ngưá»i phàm phá không đặng mà thôi, dẫu ngưá»i tiên phật cÅ©ng không dám khinh vào trận ấy, chúng ngươi là ngưá»i giúp Ä‘á»i trị nước nên ứng thá»i trá»i, phước to mạng lá»›n, má»›i nên vào trận. Hôm nay ta Ä‘iá»u binh khiển tướng, chẳng luận văn võ gồm tài, duy chá»n ngưá»i phước lá»›n thì thôi". Bèn kêu Liêm Hoàng Cô mà nói rằng: "Từ xưa đến nay, há»… ta xung phong phá trận, thì phải có ngưá»i tướng tiên phong. Hoàng cô là ngưá»i há»c đạo trên núi danh sÆ¡n, phép lá»±c phi thưá»ng đáng làm chức Tiên hành phá trận, hãy lãnh cá» hạnh huỳnh cá»§a ta, qua phía Càn đánh vào trong trận đánh những phong, lôi, thá»§y, há»a, Ä‘ao thương, sa, thạch, đặng chúng tướng còn vào trận cho dá»…, trước phá thiên môn, sau phá địa bá»™, lui thần sai tướng qua lại tiếp ứng, song phải hết lòng cẩn thận". Liêm tiểu thÆ¡ vá»™i vàng lãnh cá» xuống, sắm sá»­a ra trận. Tôn Tẩn kêu Lưu Bang dạy rằng: "Ngươi theo Liêm tiểu thÆ¡ phá hướng Càn, đánh vào trong trận, tuốt lên đài phía Nam có hai cây cá» nhá»±t tinh và nguyệt ba, nhổ quăng khá»i trận, trên đài ấy có Hải Triá»u trấn giữ, song y chẳng dám hại ngươi đâu, mặc tình ngươi tung hoành xông đột. Há»… phá trận thiên môn rồi thì tuốt qua đài thứ hai phụ tiếp Phàn Khoái, đồng phá trận địa há»™, ấy là cái công đầu cá»§a ngươi đó". Bèn dạy Châu Bá»™t theo Lưu Bang vào trận, lên đài thiên môn đập phá trống ngÅ© lôi, chặt ngã cá» nam đẩu, bắc đẩu và cá» nhị thập bát tú, áp phá thiên môn. Còn Phàn Khoái thì Ä‘i vá»›i Tào Tham, Hạ Hầu Anh phá đài phía Bắc, đánh tan thập Ä‘iện diêm quan, đầu trâu mặt ngá»±a, rồi tuốt đến hầm âm khanh giết bảy mươi hai tên quân cầm cá» giấy mà cứu Mao Toại, ấy là công lá»›n cá»§a ngươi. Còn Tôn Yên Ä‘i vá»›i Tiêu Hà, tuy y không biết võ nghệ, song ngày sau phước chẳng nhá», ngươi dẫn y cùng sáu trăm bốn mươi tám tên quân mạnh mẽ đến dưới đài trung ương, có sáu viên tướng Tần ở đó, ngươi phải ra sức má»™t mình đánh lui sáu tướng tá»± nhiên có ngưá»i đến tiếp, há»… giết lui tướng Tần rồi đánh tuốt lên đài, tuy không bắt đặng, song cÅ©ng làm cho vua tôi nó vỡ mật". Äoạn kêu Ngụy Hổ, Giải Tính, Tống Long, Ngô Quang, năm ngưá»i há»c trò dẫn năm trăm binh mã bố theo ngÅ© hành, nai nịt cá» hiệu năm sắc, dùng theo ngÅ© hành sanh khắc, ngoài trận có năm tòa dinh, bố theo kim, má»™c, thá»§y, há»a, thổ. Các ngươi mặc đồ đỠthì đánh vào cá»­a tây, đồ Ä‘en đánh vào cá»­a Nam, đồ xanh đánh vào cá»­a trung dinh, đồ vàng thì đánh vào cá»­a Bắc, đồ trắng thì đánh vào cá»­a Äông, phải ra sức đánh phá chẳng đặng trái lệnh". Và kêu Khoái Văn Thông dạy rằng: "Ngươi phải chấp chưởng dinh bàn, thôi đốc ba quân đánh trống trợ oai". Äiá»u khiển xong rồi, Tôn Tẩn xách gậy ra dinh xem trận.

Nói vỠcác tướng lãnh lịnh, quyết lòng áp ra phá trận, chẳng đốt pháo cũng không la hét, len lén giục ngựa chạy qua dinh Tần.

Thiệt là:

Ngưá»i như mãnh hổ lìa non Bắc,
Ngá»±a tợ giao long vượt biển Äông.

Nói vá» Liêm Tú Anh má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a xông qua dinh Tần, quân vào báo cùng Vương Tiển rằng: "Có binh tướng bên Yên đến phá trận, binh đông vô số, Ä‘i đầu là má»™t viên nữ tướng". Vương Tiển nghe báo biết là Liêm Tú Anh, trong lòng cả giận, dắt các tướng phát pháo giục ngá»±a xông ra, gặp Liêm Tú Anh đánh nhàu má»™t trận, đến vài mươi hiệp, bá»n Tôn Yên kéo đến phá»§ vây, Vương Tiển cả thua bá» chạy, các tướng theo sau rượt tá»›i, vào đến trận chẳng thấy Vương Tiển đâu, trong ấy tối tăm mù mịt, chẳng phân Nam Bắc. Lưu Bang nói: "Thiệt rất dữ a!" Phàn Khoái nói: "Chưa mấy, chá»— núi này càng dữ hÆ¡n nữa". Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, xảy nghe tiếng nổ vang bốn phía, cát, đá, gươm, Ä‘ao, theo gió bay ào ào. Phàn Khoái nói: "Không xong, lạ dữ, lạ dữ, trong này có nước lá»­a, sấm sét ở đâu mà theo gió bay tá»›i ầm ầm, chá»› đánh phá làm chi, dẫu muốn chạy cÅ©ng không đưá»ng ra khá»i". Lưu Bangnói: "Nam quận vương đãi ta trá»ng hậu như thế, hôm nay sai ta vào phá trận, dẫu chẳng may có chết trong trận cÅ©ng cam lòng". Äang chuyện văn xảy thấy Vương có má»™t mình má»™t ngá»±a xông tá»›i, tay cầm cá» hạnh huỳnh, giÆ¡ bốn phía phất luôn ba cái tức thì nổ lên má»™t tiếng gió lặng đá êm, lá»­a tắt nước lui, các tướng nói: "P hong Lôi Thá»§y há»a này, vốn là đồ tà thuật hết, bây giá» ta đánh chổ nào". Tú Anh nói: "Ba tòa pháp đài kia, phía Nam kêu là Thiên môn, phía Bắc kêu là Äịa há»™, giữa trung gian kêu là NhÆ¡n Vức". Lưu Bang nói: "Phần tôi phá đài Thiên môn". Phàn Khoái nói: "Phần tôi phá đài Äịa há»™". Tôn Yên nói: "Còn tôi phá đài NhÆ¡n Vức". Nói rồi ba ngưá»i giục ngá»±a như bay. Tú Anh má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a tuốt lên Thiên môn, xem thấy cả trá»i tinh tú ngÅ© đầu tam tài, nhị thập bát tú, cá»­u diện tinh quan, ngăn đón đưá»ng Ä‘i, Liêm Tú Anh lấy cá» Hạnh Huỳnh chỉ lên nói rằng: "Chư thần sao chẳng lui vá» còn đợi chừng nào?" Các thần tránh hai bên, ngá»±a Lưu Bang vừa tá»›i, Tú Anh quày ngá»±a qua đài Äịa há»™.

Nói vá» Hải Triá»u thánh nhân ở trên pháp đài, nghe trong trận có tiếng la hét, thì biết có ngưá»i vào phá trận, liá»n đánh lịnh bài, các thần Ä‘á»u hiện hình ra, má»™t vị mình cao trượng sáu, râu đỠrăng lá»™, hình tướng dữ dằn. Lưu Bang, Châu Bá»™t hai ngưá»i cả kinh nói: "Cái ngưá»i gì mà dữ tợn như vậy, làm sao mà lên đài cho đặng, thôi phải chá» Liêm Hoàng cô tá»›i nÆ¡i má»›i xong". Châu Bá»™t nói: "Anh em mình liá»u sức chết đặng trả cái Æ¡n tri ngá»™ nếu phá đặng Thiên môn thì công lao chẳng nhá», rỡ oai thiên hạ dầu chết cÅ©ng thÆ¡m danh muôn thá»§a". Lưu Bang nói: "Phải và khi nãy Nam quận vương có nói: Hải Triá»u ở trên đài, song va chẳng dám làm hại đến mình, tá»± ý ta muốn làm chi thì làm, thôi cần gì phải sợ nó, hai anh em ta đánh phá nhàu lên". Nói rồi hét lên má»™t tiếng, quất ngá»±a ba roi. Con ngá»±a ấy quày trở lại, không dám chạy lên. Lưu Bang nói: "Con ngá»±a khốn này, dùng không đặng, chúng ta chẳng cần dùng nó làm gì". Rồi hai ngưá»i nhảy xuống ngá»±a. Lưu Bang hươi trưá»ng thương, Châu Bá»™t múa đại Ä‘ao đánh tuốt lên đài. Lúc ấy Hải Triá»u nổi sấm ngÅ© lôi, xảy thấy kẻ cầm thương, ngưá»i cầm kích, ở trên không rần rá»™ bay xuống áp lại phá»§ vây, Lưu Bang khó nổi tá»›i lui, hoảng kinh cả mình mồ hôi như xối, hét lên má»™t tiếng, trên thiên môn (trên óc) hiện ra má»™t con rồng vàng năm móng bay giÅ©a thinh không, còn nguyên thần cá»§a Châu bá»™t thì hiện ra má»™t phi hùng (là con gấu có cánh) nhảy múa trên không, chúng thiên thần xem thấy biết rằng:Tá»­ Vi đại đế vào trận, chẳng ai dám đánh, Ä‘á»u bay vá» hết. Lưu Bang cả mừng nói: "Mấy vị thiên thần Ä‘á»u sợ ta mà lui hết, thôi chúng ta mau lên đài, chặt ngả cá» nhật nguyệt, rồi đập phá mấy cái trống ngÅ© lôi. Rượt giết quân sÄ© và nhổ cá» nhị thập bát tú quăng hết, Hải Triá»u xem thất chúng thần lui vá», thì lắc đầu than thở, nghÄ©rằng: "Nếu ta bắt sống hai tên này cÅ©ng chẳng khó chi, ngặt vì nó làm đầu trong hai mươi bốn vị đế, làm chúa bốn trăm năm giang san nhà Hán, mình là ngưá»i tu hành đâu dám hại nó, tiếc công ta lập nên trận thế trông bắt Tôn Tẩn mà giết ai dè trở lại bị hao hết mấy muôn ngưá»i ngá»±a, vốn số trá»i đã định, uổng phí tâm thần ta má»™t phen cá»±c khổ". Còn Ä‘ang suy nghÄ©, bên kia hai ngưá»i đánh tá»›i trước mặt, nạt rằng: "Yêu đạo! Chá»› chạy!" Châu Bá»™t xốc lại hươi Ä‘ao đâm tá»›i.

Hải Triá»u lấy gươm chỉ Châu Bá»™t, nói rằng: "Ngươi chá»› nên vô lá»…". Tức thì Châu Bá»™t giở tay không nổi, cứ la lá»›n rằng: "Quái cho yêu đạo, nó dùng tà thuật gì, thôi rồi, dao chém không đặng nữa". Lưu Bang giận lắm, nhảy tá»›i hươi thương đâm nhàu, Lão tổ cá»­ gươm đỡ khá»i, rồi nói: "Bá»› Lưu Bang! Chẳng phải ta không tài chi mà bắt đặng ngươi, vì mạng phước ngươi lá»›n lắm, nên ta chẳng khứng trái trá»i, để cho ngươi thành công, ta chẳng làm hại đến ngươi, thôi ta Ä‘i!" Lưu Bang nói: "Ai cần ngươi nhượng". Nói dứt lá»i hươi gươm đâm nữa. Lão tổ cỡi kim quang bay tuốt trên không. Lưu Bang thất kinh nói: "Vì sao mà nó xẹt ra má»™t lằn sáng, chẳng thấy hình ngưá»i, quả thiệt lạ lùng". Rồi quay lại thấy Châu Bá»™t đứng sá»­ng, không há» cá»±a quậy, miệng thì kêu: "Lưu đại ca! Lưu đại ca! Xin cứu giúp em vá»›i nào". Lưu cô tá»›i mà cứu ngươi". Châu Bá»™t nói: "Không xong, không xong, nếu anh Ä‘i rồi, thì thằng yêu đạo nó tá»›i mà giết tôi còn gì?" Lưu Bang túng không biết làm sao nói: "Thôi! Äể ta xô thá»­ coi". Nguyên chân mạng thiên tá»­, thì có bá linh phò trợ, nên nắm Châu Bá»™t xô té nhào xuống đất, đến lúc đứng dậy thì tay chân chuyển động như thưá»ng. Châu Bá»™t cả mừng, tay múa đại Ä‘ao chặt phábốn phía đài tan nát, rồi dắt nhau chạy xuống, tuốt qua đài địa há»™.

Nói vá» Phàn Khoái tánh như lá»­a đốt, má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a đánh tá»›i hầm âm khanh, kêu lá»›n rằng: "Mao Toại ở đâu? Ta đến cứu đây". Nạt lên má»™t tiếng chẳng khác sấm vang, đánh giết bảy bên hầm, xảy thấy đầu trâu mặt ngá»±a, tiêu diện quá»·vương, năm trăm âm binh áp lại phá»§ vây. Phàn Khoái cưá»i nói: "Äang giữa ban ngày mà thấy ma quá»·, thiệt má»›i là kỳ". Nói rồi giục ngá»±a hươi kích, cùng vá»›i Tào Tham, Hạ Hầu Äôn rượt đánh ma quá»·, tan hết tốp đó tốp khác áp lại. Tú Anh xông tá»›i, lấy hạnh huỳnh kỳ chỉ lên quá»·hồn tan hết, chẳng thấy hình dạng, xem cái hầm ám khanh, sâu hÆ¡n má»™t trượng. Phàn Khoái dòm xuống, thấy khí Ä‘en mù mịt, coi chẳng rõ vật chi, Tú Anh nói: "Âm khí chưa tan". Bèn lấy cá» hạnh huỳnh chỉ xuống, khí mù tiêu hết, thấy Mao Toại nằm dá»±a bên trâu mà ngá»§. Phàm Khoái kêu nói: "Mao Toại! Có ta đến cứu đây". Mao Toại mở mắt, thấy trên mé hầm có ba vị tướng quân, má»™tviên nữ tướng, nhìn biết là Liêm Tú Anh, thì kêu rằng: "Hoàng cô cứu tôi vá»›i nào!" Tú Anh nói: "Tiên trưởng mau mau bay lên, đặng tôi phá trận". Mao Toại mừng lắm, cỡi kim quang bay lên, thình lình nghe đánh má»™t tiếng, Mao Toại rá»›t xuống hầm, Tú Anh giận lắm, nói: "Chắc có yêu nhÆ¡n ở trên đài, lá»™ng tà thuật, nên Mao tiên ra không đặng, vậy phải mau mau lên pháp đài mà bắt nó". Phàn Khoái nghe nói, quất ngá»±a tuốt lên pháp đài, thấy hai bên âm binh đông vô số, bèn hét lên má»™t tiếng đánh vẹt quá»·, rồi xốc ngá»±a lại đâm Ngân Liên Tá»­, hai ngưá»i đánh nhau ở trên đài. Tú Anh kêu: "Mao chÆ¡n nhÆ¡n, lên cho mau". Mao Toại nói: "Trên đài có ngưá»i đánh, bay lên sao được?" Tú Anh nói: "Không há» chi, có Phàn tướng quân Ä‘ang cùng yêu đạo giao chiến, nó có rành đâu mà đánh được". Nói rồi cỡi kim quang bay lên, đứng trên mé hầm nói: "Phận ta sống rồi, còn con trâu làm sao mà cứu nó?" Tú Anh nói: "Không há» chi". Liá»n lấy cá» hạnh huỳnh phất xuống dưới hầm, con trâu rống lên má»™t tiếng, co bốn cẳng nhảy lên. Mao Toại há»i Vương cô rằng: "Ngưá»i nào phá trận đó?" Tú Anh nói: "Äó là bá»n Phàn Khoái, Lưu Bang, bây giá» còn Ä‘ang đánh trên đài". Mao Toại nói: "Thôi, để tôi giúp sức cho ngưá»i mà trả thù cái cừu nhốt tôi dưới hầm". Tú Anh nói: "Xin chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘i chá»— khác thì xong, vì mấy ngày rày cÆ¡m cháo cÅ©ng không, còn sức đâu mà giao chiến vá»›i ngưá»i". Mao Toại: "Không há» chi". Vá»™i vàng cỡi trâu tuốt lên đài, múa gươm phụ lá»±c vá»›i Phàn Khoái, mà đánh Ngân Liên Tá»­, Tú Anh cÅ©ng lên tiếp chiến.

Nói vá» Ngân Liên Tá»­, thấy Mao Toại bay ra khá»i hầm, lật đật lấy há»™t định hải châu liệng đánh Mao Toại. Tú Anh ngó thấy, giục ngá»±a tá»›i trước, lấy hạnh huỳnh kỳ chỉ lên, làm cho định hải châu bay trở lại, Ngân Liên Tá»­ thâu vá», cả thua chạy dài, ngỡ trông đến đài thiên môn, đặng có Hải Triá»u phụ tiếp, không dè đại số hết rồi nên gặp Lưu. Châu hai tướng phá trận thiên môn, vừa qua địa há»™ phụ giúp, xảy gặp Ngân Liên Tá»­ trước mặt chạy tá»›i, bèn hươi thương đâm nhằm con mai huê lá»™c. Ngân Liên Tá»­ té nhào xuống đất, đâm bồi má»™t thương chết tốt. Phàn Khoái ngó thấy cả mừng, kêu nói: "Lưu đại ca! Anh lập được công lá»›n phải không?" Lưu Bang nói: "Hai đứa tôi đã phá được thiên môn rồi". Phàn Khoái nói: "Tôi cÅ©ng phá được địa há»™ rồi". Tú Anh nói: "Liệt vị theo tôi đặng phá đài NhÆ¡n Vức mà bắt Tần Thá»§y Hoàng, công ấy chẳng nhá»". Chúng tướng nghe nói, ngưá»i ngưá»i diệu võ giương oai, tay múa binh khí, nhắm đài trung ương NhÆ¡n Vức chạy tá»›i (Nguyên trận Há»—n ngươn này, nhứt khí tam tài, trong có bát quái, phong, lôi, thá»§y, há»a biến hóa vô cùng, vì có Lưu Bang là má»™t ngưá»i chÆ¡n mạng thánh chúa, chúng thần chẳng dám làm hại, ma quá»·không dám lại gần. Hải Triá»u thánh nhân tuy có phép, uẩn diệu vô cùng, muôn ngàn phép bá»­u, cÅ©ng chẳng dám sát hại, nếu trận này không có Lưu Bang đại phước thì dẫu có thỉnh thần tiên gì cÅ©ng khó ra được).

Nói vá» Tôn Yên dẫn Tiêu Hà cùng má»™t ngàn binh, rần rá»™ kéo đến đài NhÆ¡n Vức, xa xa ngó thấy dưới đài, có sáu tên tướng Tần, cầm cây cày đất, trên đài có trướng huỳnh la, Thá»§y Hoàng ngồi giữa, bên tả Cam La, bên hữu Mông Äiá»m, cùng binh mã vô số. Tôn Yên cả mừng nói: "Mấy tên tướng Tần, Ä‘á»u là mấy con mãnh hổ đó, mình cÅ©ng chẳng sợ gì, quyết bắt cho được mà thôi". Nói rồi nạt má»™t tiếng đánh vào, chúng tướng Ä‘ang cày đất, thấy Tôn Yên đánh vào lật đật đốt linh phù, giây phút nổ lên má»™t tiếng, đất động núi lay, tám phương bốn hướng Ä‘á»u có phi sa tẩu thạch lá»­a cháy rần rần, khói Ä‘en nghi ngút, ngoài thì nước chảy cuồn cuá»™n. Bá»n Tôn Yên lúc ấy má»›i biết là trong trận lợi hại, nói: "Hèn chi Nam quân vương không dám phá, mà sai bá»n ta, bây giá» biết Ä‘i ngả nào?" Tôn Yên nói: "Chạy qua phía Äông là cá»­a sanh môn". Tiêu Hà nói: "Không xong, phía Äông sấm sét giăng giăng, ắt có yêu đạo ở đó", song Vương gia dặn rằng: "Cứ rượt giết sáu tướng, rồi tuốt lên đài bắt Thá»§y Hoàng, tá»± nhiên trận phá, chi bằng mình đánh vào trung ương hay hÆ¡n". Tôn Yên nói: "Phải". Rồi giục ngá»±a má»™t lượt chạy thẳng lên đài, Thá»§y Hoàng xem thấy lật đật đốt bùa, bá»—ng đâu giữa trá»i thiên binh thiên tướng, áp xuống đông vô số, ngưá»i cỡi rồng, kẻ ngồi cá»p, những thú dị hình chưa từng ngó thấy, tay cầm binh khí áp lại phá»§ vây. Tôn Yên cùng Tiêu Hà hồn bất phụ thể, nói: "Mạng ta hết rồi!" Tức thì trên thiên môn, Ä‘á»u hiện nguyên hình, má»™t con rồng vàng, má»™t con beo vẫn bay lên trên không, chúng thần lui hết, hai ngưá»i cả mừng chạy xốc tá»›i nạt rằng: "Tần tặc chá»› chạy?" Lúc ấy sáu viên tướng Tần thấy Tôn Yên chạy tá»›i dữ tợn, lật đật quăng cày, tay cầm binh khí áp lại vây đánh Tôn Yên. Tôn Yên ở giữa qua lại xông đột dưá»ng như mãnh hổ, Liêm Tú Anh dẫn Lưu Bang và Mao Toại đánh tá»›i đài NhÆ¡n Vức, xảy nghe giông gió ồ ồ, khí mù mịt mịt. Tú Anh má»™t ngá»±a xông qua hướng Nam thấy lá»­a cháy rần, chúng tướng nói: "Thế lá»­a dữ tợn làm sao tá»›i được?" Mao Toại nói: "Không há» chi, ấy là phép ma cá»§a Hải Triá»u đó chá»› không phải lá»­a thiệt đâu". Tú Anh lấy cá» hạnh huỳnh phất lên, tức thì lá»­a Ä‘á»u tắt hết, chúng tướng đồng giục ngá»±a đánh vào. Tú Anh lấy cá» hạnh huỳnh phất bốn phương tám hướng, phá đài NhÆ¡n Vức.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äèñêè, àêöèÿ, èãðóøêè, êëóáíè÷êà, êîòòåäæ, hoi thu 12, ïåñíÿ, ïåðååçä, ìåðñåäåñ, ïèñüêè, ìèòñóáèñè, íîóòáóê, ïðîäâèæåíèå, phong kiem xuan thu 4vn, phong kiem xuan thu.4vn



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™