Hồi 28
Giao duyên ngụ ý
Chu Thiên Hải... Ãứng lại!
Tiếng quát bằng chất giá»ng nghe tháºt gay gắt, buá»™t Thiên Hải phải dừng bước quay lại Chà ng nháºn ra ngay ngưá»i gá»i mình là Mạc Kình, gã Ä‘iếm chá»§ đã gặp mình trên đưá»ng đến Thiếu Lâm. Cùng Ä‘i vá»›i Mạc Kình còn có sáu vị đạo sÄ© VÕ Ãang.
Mạc Kình lướt thẳng đến trước mặt Thiên Hải, gắt giá»ng nói:
- Ngươi nhớ ta chứ?
- Hê! Là m sao Thiên Hải quên được Mạc Huynh. Hẳn huynh Ä‘i tìm tại hạ, để gởi Ãt vò rượu trung nguyên nhất tá»u Thiệu Nữ Nhi Hồng à ?
Mạc Kình gắt giá»ng quát:
- Cà n rỡ! Mạc mỗ tìm ngươi để lấy thủ cấp của ngươi đây.
Lá»i cứ như còn động trên miệng thì Mạc Kình chá»›p động thân pháp. Gã vừa chá»›p động ảnh vừa lòn tay sau lưng rút luôn cây dao xắt thịt. tất cả má»i thao tác cá»§a há» Mạc gói gồm trong má»™t chiêu má»™t thức vừa nhanh vừa chÃnh xác cá»±c kỳ.
Thiên Hải bị Mạc Kình táºp kÃch hoà n toà n bất ngá», nếu không có bá»™ pháp thần kỳ "Phi Ma Ãá»™n Hình" có lẽ đầu đã rÆ¡i xuống đất, bởi chiêu thức tà n bạo cá»§a há» Mạc.
Thiên Hải tránh Ä‘ao cá»§a Mạc Kình trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc. Mặc dù thi triển "Phi ma độn hình", đạo sát Ä‘ao khiến cho xương sống chà ng gai lạnh. Thoát vá» sau hai bá»™, Thiên Hải thét lên:
- Dừng tay!
Mạc Kình thu hồi ngá»n dao xắt thịt, nhìn Thiên Hải. Chà nh nhìn gã, cau mà y nói:
- Mạc huynh trả Æ¡n cho tại hạ như váºy đó à ? Nếu như lúc nãy tại hạ không kịp tránh đưá»ng Ä‘ao tà n bạo cá»§a huynh, giỠđã biến thà nh ma không đầu.
Mạc Kình rÃt giá»ng nạt ngang:
- Mạc mỗ không chỉ muốn biến ngươi thà nh ma không đầu, mà còn muốn băm nát thân thể ngươi để là m thức nhắm với rượu nữa.
Mặt Thiên Hải sa sẩm lại. Chà ng không hiểu sao Mạc Kình lại bá»—ng dưng căm thù mình đến táºn xương cốt váºy. Thiên Hải nheo mà y. Chà ng nghÄ© thầm:
"Thôi rồi. Gã há» Mạc nà y hẳn lại nghe lá»i xúc xiểm cá»§a ả Hằng Hằng rồi".
NghÄ© như váºy, Thiên Hải nhìn Mạc Kình bằng ánh mắt khắc khe, nghiêm giá»ng há»i:
- Hẳn Mạc huynh đã nghe những lá»i nương tá» nói không tốt vá» Thiên Hải?
Mạc Kình nghiến răng:
- Mạc má»— đã lầm ngươi. Ngươi cÅ©ng má»™t hạng ngưá»i vá»›i tên Trang Tiểu Kiêu.
- Tại hạ không đoán sai. Thế nương tỠcủa Mạc huynh nói gì vỠtại hạ nà o?
Mạc Kình đay nghiến nói:
- Những gì ngươi là m, bắt ta phải nói lại nữa à ?
Thiên Hải lắc đầu:
- Thế Mạc huynh có nghÄ© Thiên Hải giống hạng ngưá»i như nương tá» cá»§a huynh nói không?
- Nếu nà ng nói ngoa cho ngươi thì sao thể sắc lại á»§ dá»™t, và đau khổ như váºy chứ?
Thiên Hải "hừ" nhạt một tiếng nói:
- Tại hạ không thÃch nói vá» chuyện riêng cá»§a ngưá»i khác. Nhưng vá»›i Hằng Hằng phu nhân, tại hạ không nói không được.Huynh có muốn nghe không?
- Ngươi muốn nói gì?
Thiên Hải nhếch môi nói:
- Mạc huynh hẳn nghÄ© Hằng hằng phu nhân là má»™t nữ nhân Ä‘oan chÃnh, má»™t lòng, má»™t dạ yêu thương huynh, nhưng tại hạ lại nghÄ© khác đó...
- Tháºt ra ngươi đã thấy gì?
Thiên hải xoa tay, mÃm môi suy nghÄ© rồi nhìn Mạc Kình, nói:
- Không biết tại hạ có nên nói sá»± tháºt cho huynh biết không nhÄ©.
- Tháºt ra ngươi muốn nói gì?
Buông một tiếng thở dà i, Thiên Hải nói:
- Mạc huynh thì yêu như má»™t ngưá»i Ä‘iên. ChÃnh vì luỵ vì tình mà mắt huynh đã bị má», chẳng biết phân biệt đâu là đúng đâu là sai.
Mạc Kình cắt ngang lá»i Thiên hải:
- Ngươi nói cà n nói rỡ gì thế? Chẳng lẽ ta vì nương tá» cá»§a mình, mà biến thà nh ngưá»i Ä‘iên sao?
- Hằng Hằng phu nhân không đang để huynh đem cả trái tim và tâm huyết vì tình.
- Ngươi nói váºy là có ý gì?
Thiên Hải gay gắt đáp lá»i gã:
- trên "Ãoạn Hồn SÆ¡n", hằng Hằng phu nhân đú Ä‘a đú đởn vá»›i trại chá»§ nhân lục lâm Há»’ Nam Hắc Kỳ Lân Lương Thế Lượm. Nếu huynh thấy cảnh đó thì không tin nà ng ta bị buá»™c phải là m như váºy đâu.
Mạc Kình chỉ Thiên Hải:
- Ngươi...ngươi nói cà n.
Thiên hải khoát tay:
- chưa đâu. hằng Hằng phu nhân cá»§a Mạc huynh sau khi rá»i Ãoạn Hồn SÆ¡n, lại tÃnh đưa ngưá»i vá» giết huynh nữa đấy. Ngưá»i đó chÃnh là đạo sÄ© thúi Bảo Hư.
Mạc Kình gầm lên.
- Chu Thiên Hải! Ngưá»i quả là hết muốn sống rồi.
Mạc Kình vừa quát, vừa chá»›t động thân pháp, lăn xả và o Thiên Hải. Mặc dù bá»±c tức bởi hà nh động hồ đồ cá»§a Mạc Kình, nhưng Thiên Hải vẫn nén giáºn, thi triển "Phi ma độn hình" tránh né, vừa nói:
- tại hạ chưa nói hết, sao huynh lại nóng giáºn như váºy chú?
Mạc Kình thu hồi đao, thở hồng hộc. Thiên Hải nhìn gã, nghĩ thầm:
"Sao trên Ä‘á»i nà y có má»™t con ngưá»i luỵ vá» tình như má»™t ngưá»i Ä‘iên thế kia nhỉ".
Chà ng rÃt má»™t luồng chân khÃ, gắt giá»ng nói:
- Nếu không có Thiên Hải, Hẳn bây giỠMạc huynh đã xanh cỠrồi.
- tại sao ta xanh c�
- Huynh xanh cá», bởi độc công cá»§a Bảo Hư. Bảo Hư nghe theo lá»i Hằng Hằng phu nhân, chuẩn bị độc dược để tống tiá»…n huynh đó. Thiên Hải vô tình phát hiện ra Ä‘iá»u đó, nên má»›i ra tay lấy mạng Bảo Hư. Tin hay không là quyá»n cá»§a huynh.
Mạc Kình sa sầm mặt, đay nghiến nói:
- Tin má»™t ngưá»i như ngươi ư. Là m sao Mạc má»— tin được.
Gã lắc đầu:
- Chẳng qua ngươi muốn giết ngưá»i diệt khẩu, nên chế tác ra chuyện khôi hà i kia mà thôi. Thiên Hải thú nháºn Ä‘i. Phải ngươi đã định cưỡng hiếp Hằng Hằng phu nhân cá»§a ta, vì bị Bảo Hư VÕ Ãang đạo trưởng phát hiện nên má»›i nhẫn tâm giết ngưá»i diệt khẩu, rồi cao chạy xa bay.
Thiên Hải cau có nhìn Mạc Kình Bất chợt chà ng ngá»a mặt cưá»i khăng khắc.Tiếng cưá»i cá»§a Thiên Hải dá»™i và o ThÃnh nhÄ© há» Mạc, khiến gã phải nhăn nhó, Ä‘au khổ.
Y thét lên:
- Ngươi thoả thê lắm à ?
Cắt ngang trà ng tiếu ngạo, Thiên Hải gắn giá»ng lạnh lùng, cháºm rãi nói:
- Thiên Hải nói cho huynh biết, Hằng Hằng phu nhân cá»§a huynh không đáng để cho Thiên Hải nà y nhìn mặt đâu. Vá» nói vá»›i ả rằng, những kỹ nữ lầu xanh còn Ä‘ang để cho Thiên Hải kÃnh trá»ng, nhưng vá»›i ả thì ná»a con mắt ta cÅ©ng không thèm nhìn tá»›i. Chỉ có kẻ hồ đồ, ngu muá»™i như Mạc Kình má»›i xem ả như thánh nữ trong sạch thôi.
Mạc Kình rÃt lên:
- Ngươi dám buông lá»i xúc xiểm Hằng Hằng?
- Thì sao nà o? Trang Tiểu Kiêu bị chết oan vì thói lăng loà n của thị.
chà ng hừ nhạt:
- Cà ng nghĩ, cà ng tội nghiệp cho Trang Tiểu Kiêu, mà thấy Mạc Kình đúng là hạng tiểu nhân đê tiện. Dạy nương tỠkhông xong, mà đòi bước ra ngoà i giang hồ là m hảo hán anh hùng.
Mạc Kình giáºn đến biến sắc. Mặt y tái nhợt rồi gầm lên:
- Ngưá»i phải chết!
Gã gầm thét, cùng vá»›i Ä‘ao pháp thoát ra chụp tá»›i Thiên Hải. Lần nà y, Thiên Hải đã có chá»§ Ä‘Ãch không muốn để Mạc Kình dồn ép mình, Chà ng thi triển "Phi ma độn hình .
tránh ngá»n dao xắt thịt cá»§a Mạc Kình, đồng thá»i phát tác má»™t đạo Kim cà ng thần chỉ Ä‘iểm tá»›i bá» vai gã.
Bốp...
Mạc Kình đâu phải là đối thá»§ cá»§a Thiên Hải, nên hứng cả đạo Kim Cà ng thần chỉ và o bá» vai phải, tưởng chừng xương vai gãy vụn, buông ngay ngá»n dao xắt thịt.
Thiên Hải lướt vỠsau hai bộ, đứng dạng chân nhìn Mạc Kình:
- tại hạ không muốn lấy mạng túc hạ. Chì vì muốn túc hạ thấy được đâu là đúng đâu là sai. Nếu túc hạ còn sống thì nháºn ra mình là kẻ ngu muá»™i, còn chết thì đó là nghiệp quả cá»§a túc hạ.
Thiên hải nói xong, toan quay bước bá» Ä‘i thì sáu vị đạo sÄ© VÕ Ãang đồng loát rút kiếm lướt đến chặn đưá»ng chà ng. Chân mà y Thiên Hải cau hẳn lại.
Chà ng lạnh lùng nói:
- Sáu vị đạo trưởng muốn trả thù cho Bảo Hư ư?
- Thất tinh đạo trưởng mất má»™t thì đâu còn là thất tinh tú nữa. Chẳng lẽ sáu ngưá»i chúng tôi lại là m ngÆ¡ ư?
Lá»i nói đó được thoát ra từ miệng Nhứt Tinh sa đạo trưởng, Thiên Hải nói:
- Tại hạ và Xung Hư đạo trưởng lão tiá»n bối có mối giao hảo vá»›i nhau. Chuyện nà y, tại hạ sẽ lên VÕ Ãang phái phân giải vá»›i Xung Hư. Sá»± tháºt vẫn là sá»± tháºt, mong chư vị đạo trưởng đừng là m to thêm chuyện nhá» nhen nà y.
Sau vị đạo trưởng lưỡng lự bởi câu nói của Thiên Hải.
Thiên Hải lia mắt nhìn qua sáu vị đạo sĩ, từ tốn nói:
- Cây ngay không sợ chết đứng giữa trá»i. Bây giá» sau vị có thể quay lại tá»u Ä‘iếm, thỉnh má»i Hằng Hằng phu nhân lên VÕ Ãang chá» tại hạ.
Nhứt Tinh sa đạo trưởng nói:
- Ngươi chắc sẽ lên VÕ Ãang chứ?
Thiên Hải nhướn mà y:
- Sáu vị không tin tại hạ à ?
- Æ !
Thiên Hải "hừ" nhạt rồi Ä‘anh giá»ng há»i:
- Nay nể mặt Xung Hư đạo trưởng lão tiá»n bối mà Thiên Hải thốt ra câu nói đó, còn bây giá» Thiên Hải muốn Ä‘i cÅ©ng chẳng có ai cản được.
Thiên Hải thở hắt ra rồi nói:
- Cáo từ Chà ng nhìn lại Mạc Kình:
- Bổn Thiếu gia mong rằng hai con ngươi cá»§a túc hạ sá»›m mở to để thấy được bản chất cá»§a phu nhân mình. Nếu không thấy thì cái hại sẽ đến vá»›i túc hạ trong nay mai đấy Thốt dứt câu, Thiên Hải thi triển thuáºt "Phi ma độn hình" chá»›p động thân hình băng qua đầu sáu vị VÕ Ãang như má»™t bóng ma quái dị chá»›p thấy bóng là mất dạng rồi, chẳng để lại dấu vết gì nữa.Bá»™ pháp khinh công kỳ tuyệt cá»§a chà ng khiến cho bá»n đạo sÄ© VÕ Ä‘ang lẫn Mạc Kình đứng ngây ra chẳng có chút phản ứng nà o.
Ly khai khá»i sáu vị VÕ Ãang và Mạc Kình,Thiên Hải vẫn tiếp tục thi triển thuáºt "Phi ma độn hình" hướng vá» phÃa Hà m Ãan trấn.
Khi còn cách Hà m Ä‘an trấn khoảng mưá»i dặm, chà ng má»›i chỉnh lại y trang rồi rảo bước thong dong và o trong trấn. Thiên Hải Ä‘i dá»c theo những con đưá»ng vá»›i những Cá»a hiệu sầm uất trong trấn Hà m Ãan. Thiên Hải vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© mong lung vá» sá»± hồ đồ cá»§a Mạc Kình. Chà ng lắc đầu nghÄ© thầm:
"cái gã hồ đồ kia không biết bên cạnh là con bò cạp, chẳng biết lúc nà o sẽ ăn tươi nuốt sống gã.thế mới biết, gần mỹ nhân bao nhiêu thì cà ng gần với tỠthần bấy nhiêu .
Thiên Hải Ä‘ang suy nghÄ© mong lung thì nghe tiếng chân rầm ráºp sau lưng mình.
Chà ng quay lại thì thấy má»™t thiếu nữ tuổi chỉ mưá»i tám đôi mươi Ä‘ang bá» chạy, phÃa sau là ba gã cao thá»§ váºn võ phục có huy hiệu cá»§a Diêm Vương môn truy Ä‘uổi.
Gã đại hán cao lá»›n nhất cầm đại Ä‘ao phi thân cắt má»™t đưá»ng vòng cùng, tay Ä‘ao giương cao chá»±c bổ xuống thân hình nhá» nhắn cá»§a thiếu nữ mặc Hồng y. Chiêu Ä‘ao cá»§a gã cao thá»§ Diêm Vương môn tưởng chừng đã chặt đôi thân pháp cá»§a thiếu nữ kia, Thiên Hải không chút chần chừ, thi triển thuáºt "Phi ma độn hình", chá»›p mắt đã cắt ngay mặt đạo kiếm khà cà n khôn đánh báºt lưỡi đại Ä‘ao, rồi tung luôn má»™t cước đá và o thượng đẳng cá»§a đối phương.
Bốp...
Gã cao thá»§ Diêm Vương môn bị đánh báºt trở lại, trong khi Thiên Hải đảo bá»™ trên không lướt xuống bên thiếu nữ.
- Tiểu thư có sao không?
Sắc mặt của nà ng vẫn còn những nét hốt hoảng, lo lắng như vẫn gượng nói:
- Ãa tạ thiếp hiệp....
- Tiểu thư đừng khách sáo. Ãể tại hạ Ä‘uổi lÅ© sói nà y đã.
Chà ng nhìn lại ba gã cao thá»§ Diêm Vương môn, tất cả Ä‘á»u bịt mặt.
- Ba ngưá»i truy sát má»™t cô gái chân yếu tay má»m, không biết ngượng à ?
Ba gã cao thá»§ nhìn Thiên Hải. Gã có đôi chân mà y chổi rá»… gắn giá»ng nói:
- Ngươi là Chu Thiên Hải?
- Ã! Ngươi biết bổn thiếu gia à ?
Gã nhìn lại hai tên kia rồi quay lại nói với Thiên Hải:
- Ngươi đã dám xen và o chuyện cá»§a Diêm Vương môn thì có ngà y ngươi phải chịu háºu quả khôn lưá»ng đó.
- Ủi cha! Sao ai cÅ©ng hăm Thiên Hải nà y thế. Túc hạ yên tâm. Sợ Diêm Vương môn chua Ä‘em cho tại hạ háºu quả thì Thiên Hải đã tìm đến môn chá»§ rồi đó.
Ba gã cao thá»§ Diêm Vương môn "hừ" nhạt má»™t tiếng rồi trở bá»™ thi triển khinh công bá» Ä‘i, Thiên Hải nhìn theo những ngưá»i đó rồi nhún vai nghÄ© thầm.
- Sao ba gã lại bá» Ä‘i... hẳn bây giá» bá»n sứ giả Diêm Vương môn đã biết minh không phải như ngà y nà o nên má»›i bá» Ä‘i dá»… dà ng như váºy.
Thiên Hải mỉm cưá»i vá»›i ý nghÄ© đó, chà ng quay lại thiếu nữ:
- Tiểu thư! Bá»n chúng đã Ä‘i rồi. Tiểu thư có thể vá» nhà .
Thiếu nữ nhìn chà ng bằng ánh mắt bối rối, nà ng ngáºp ngừng nói:
- Lưu Cát Vân đâu còn nhà để vá».
- Sao, Lưu tiểu thư không còn nhà để vỠà ?
Nà ng gáºt đầu.
- Nhà tan cá»a nát cả rồi - Diêm Vương môn khiến cho nhà cá»§a nà ng không còn Lưu Cát Vân gáºt đầu.
Thiên Hải há»i:
- Tại sao Lưu tiểu thư lại bị bá»n Diêm Vương săn Ä‘uổi.
Cát Vân buông tiếng thở dà i:
- Chuyện dà i dòng lắm. Ở đây Cát Vân không tiện trả lá»i công tá». Khi nãy, Cát Vân nghe gã kia gá»i công tá» là Chu Thiên Hải?
Thiên hải gáºt đầu:
- Tại hạ là Chu Thiên Hải.
Cát Vân phấn khởi hẳn lên.
- Æ¡n trá»i pháºt. Cát Vân may mắn gặp được Chu huynh.
Thiên Hải ngơ ngác.
Cát Vân nói:
- Chu huynh! Chúng ta tìm chá»— nà o nói chuyện. CÓ rất nhiá»u chuyện Cát Vân muốn nói vá»›i huynh. Không ngá» trong cái hoạ, Cát Vân lại gặp huynh.
Thiên Hải gáºt đầu.
Cát Vân và Thiên Hải ra ngoà i trấn Hà m Ãan. Cát Vân vừa Ä‘i vừa nói:
- Cát Vân định chạy đến nhá» Ãà n thúc thúc, dá»c đưá»ng thì gặp huynh.
Thiên hải há»i:
- tại sao hỠtruy sát Lưu tiểu thư?
Nà ng dừng bước nhìn sang Thiên Hải:
- Vì Cát Vân là ngưá»i thân cá»§a Giãn hoa tiên tá» Lưu Ngá»c Ninh.
Thiên hải sững sá»:
- Sao? Nà ng là ...là ngưá»i thân cá»§a Bảo mẫu cô cô?
- Cát Vân gá»i Ngá»c Ninh bằng cô cô.
Thiên Hải buông tiếng thở dà i:
- Cát Vân! Huynh hiểu rồi.
Cát Vân nhướn mà y há»i Thiên Hải:
- Huynh hiểu gì?
Bu ông một tiếng thở dà i...
- Huynh biết vì sao những cao thá»§ Diêm Vương môn kia lại truy sát Cát Vân. Môn chá»§ Diêm Vương môn quá tà n nhẫn. Y muốn trừng trị cả những ngưá»i thân cá»§a cô cô.
Thiên Hải nghiến răng rÃt giá»ng:
- Thiên Hải thỠsẽ bắt môn chủ Diêm Vương môn trả món nợ nà y.
Chà ng nhìn Cát Vân, nói:
- Cát Vân Muốn biết vì sao Diêm Vương môn sai sát thủ giết muội không?
Cát Vân lắc đầu:
- Muội không biết...
Thiên Hải thở ra:
- Muội không biết cũng đúng thôi.
Cát Vân nói:
- Hoạ kiếp như từ trên trá»i rÆ¡i xuống nhà cá»§a muá»™i. Toà n bá»™ má»i ngưá»i Ä‘á»u chết, duy chỉ có mình muá»™i thoát chết bởi không có Ở nhà . Nhưng khi quay lại thì bị sát thá»§ truy Ä‘uổi, nếu không có huynh thì muá»™i chắc đã chết rồi.
Thiên hải muông một tiếng thở dà i:
- chỉ tại vì huynh mà muá»™i nhà tan cá»a nát.
Cát Vân nhướn mà y:
- sao lại là huynh?
Thiên Hải nhìn Cát Vân:
- Cát Vân! Bảo mẫu cô cô đã nuôi huynh từ lúc lên mưá»i, đến khi huynh trưởng thà nh thì Diêm Vương môn xuất hiện. Ãến lúc đó huynh má»›i biết Bảo mẫu cô cô là ngưá»i võ lâm. CÔ cô được lênh sát tá» huynh, nhưng vì nặng tình như mẫu thân, ngưá»i đã không xuống tay giết huynh. ChÃnh vì lẽ đó mà Diêm vương môn trút sá»± căm giáºn lên cô co. Không ngá» Diêm Vương môn chá»§ lại nhẫn tâm phát lịnh xá» tá» gia tá»™c cá»§a cô cô như phát lệnh chu di cá»u tá»™c cá»§a hoà ng thượng.
Buông tiếng thở dà i, Thiên hải nói:
- Nếu huynh không Huyết tẩy Diêm Vương môn ra khá»i cõi Ä‘á»i nà y thì há»a kiếp vẫn treo lÆ¡ lá»ng trên đầu huynh và những ngưá»i thân cá»§a huynh.
Cát Vân nói:
- tại sao Diêm Vương môn lại muốn giết huynh?
- Ãiá»u đó thì huynh cÅ©ng không biết.
- Bây giá» huynh tÃnh sao?
- CÓ lẽ phải gặp Diêm Vương môn chá»§ má»™t lần, để kết thúc má»i ân oán vá»›i gã.
Hai ngưá»i lại tiếp tục Ä‘i. Thiên hải bất giác trở nên im lặng lầm lý. từ lúc đó cho đến khi hỠđặt chân tá»›i khu trang viên lẫn khuất sau cánh rừng tùng, Cát Vân má»›i nói:
- Chu huynh! Ãây là trang viên cá»§a Vương đại thúc.
- Diêm vương môn hẳn không biết trang viên của Vương đại thúc?
Cát Vân gáºt đầu:
- Nếu Diêm Vương môn biết toà trang viên nà y của Vương đại thúc và mối quan hệ của đại thúc với Lưu cô cô thì chắc chắn không để yên như thế nà y đâu.
Cát Vân và Thiên Hải rảo bước và o toà trang viên. Từ trong gian chÃnh sảnh, má»™t lão tiá»n bối váºn trưá»ng y bằng gấm hà n Châu vá»™i vã bước ra. Lão dừng bước, nhìn Cát Vân rồi quay lại Thiên Hải.
Cát Vân nói:
- Vương Thúc Thúc! Công tỠđây là Chu huynh đó.
Lão chớp mắt nhìn Thiên hải từ đầu đến chân.
- Thiên Hải mà Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i nói vá»›i lão phu đó à ?
Thiên Hải ôm quyá»n:
- Hiá»n Ãiệt là Chu Thiên Hải... Bái kiến lão đại thúc.
- Tốt quá... Tốt quá...
Lão nhìn lại Cát Vân rồi quay sang nhìn Thiên hải khẽ gáºt đầu:
- Tốt lắm... Tốt lắm...
Thiên Hải nhìn sang Cát Vân, nhá» giá»ng nói:
- Lão đại thúc muốn nói gì váºy?
Cát Vân lắc đầu:
- Muội cũng không hiểu.
Lão Vương vuốt râu nói:
- Chu hiện diệt! Cát Vân... Theo đại thúc.
Theo chân lão Vương, Thiên hải và Cát Vân bước và o đại sảnh. tất cả má»i đồ váºt bà i trà trong đại sảnh Ä‘áºp và o mắt Thiên Hải, minh chứng vá»›i chà ng lão Vương đây là má»™t đại phú đất hà m Ãan.
Lão Vương chỉ hai chiếc đôn có khảm ngá»c.
- Hiá»n Ãiệt và diệt nữ ngồi xuống đây Ä‘i.
Chá» cho Thiên Hải và Cát Vân yên vị rồi. Lão Vương má»›i lấy chiếc chuông và ng giắt bên hông lắc. Tiếng chuông nghe tháºt thanh tao bởi nó được đúc bằng và ng ròng tinh khiết Từ cá»a háºu, má»™t ả a hoà n bước ra khúm núm nói:
- Lão nhân gia sai bảo.
Lão Vương nhìn ả a hoà ng:
- Ngươi mau bà y đại yến và rượu cho lão phu đãi Hiá»n Ãiệt và diệt nữ cá»§a lão.
- Thưa vâng Cát Vân há»i:
Cát Vân há»i:
- Ãại thúc sao hôm nay lại long trá»ng quá váºy?
Lão Vương vuốt râu, ngồi xuống trước mặt Thiên hải. Lão nhìn Thiên Hải,nói:
- Thiên Hải Hiá»n Ãiệt! Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i cá»§a đại thúc đã gởi gắm cho lão lo chuyện nà y trước khi ra Ä‘i.
Thiên Hải cau mà y:
- Ãại thúc! Bảo mẫu cô cô có đến đây?
Lão Vương gáºt đầu:
- CÓ đến đây.
- Váºy bảo mẫu cô cô gởi lão đại thúc là m giùm chuyện gì?
Lão Vương vuốt râu:
- Chuyện nà y gấp gáp quá. Lão đại thúc chỉ sợ Cát Vân bất ngỠthôi.
cát vân từ tốn nói:
- CÔ cô nhỠđại thúc là m chuyện gì cho Cát Vân.
Lão Vương lại lắc chuông. Ả a hoà n xuất hiện. Lão trừng mắt nhìn ả a hoà n:
- Sao lâu thế?
- Dạ, nô tỳ đã sai nhà bếp, sắp xong rồi ạ.
- Ãây là chuyện hệ trá»ng. các ngươi không là m tròn đừng trách lão nhân gia Lão quay lại nhìn Thiên Hải:
- Khi nà o yến tiệc bà y lên, đại thúc sẽ nói.
Thiên hải mỉm cưá»i:
- Ãại yến, Thiên hải không cần, mà chỉ muốn biết vá» tông tÃch Bảo mẫu cô cô mà thôi.
Lão Vương vuốt râu:
- Hiá»n Ãiệt đừng nôn nóng. Từ từ đại thúc sẽ nói Hiá»n Ãiệt. Chuyện quan trá»ng trước ta lo trước, còn những gì không quan trá»ng ta sẽ lo sau.
Sáu ả a hoà n bưng thức ăn và o hồ tá»u bà y ra bà n rồi lui bước ra đứng sau lưng lão Vương.
Lão Vương nhìn hỠkhoát tay:
- cho các ngươi lui.
Chá» cho sáu ả a hoà n kia lui ra hẳn, lão Vương má»›i mở bầu rượu chứa trong chiếc bầu bằng lam ngá»c, rồi rót ra ba chén cÅ©ng bằng ngá»c.
Lão bưng chén:
- Ãại thúc má»i Hiá»n Ãiệt và diệt nữ.
Thiên Hải bưng chén rượu, từ tốn nói:
- Ãa ta đại thúc.
Ba ngưá»i cùng uống cạn số rượu do lão Vương chuốc ra. Chá» cho Thiên Hải đặt chén xuống bà n, lão Vương má»›i đứng lên bước đến chiếc tá»§ có dát và ng. Lão mở tá»§, lấy ra má»™t cái tráp cÅ©ng bằng và ng Ä‘em đến đặt xuống bà n.
Thiên Hải tò mò nhìn lão Vương.
Lão Vương mở nắp chiếc tráp rồi bưng lên để trước mặt Thiên Hải:
- Hiá»n Ãiệt nhìn xem trong tráp là váºt gì?
Thiên Hải nhìn và o trong tráp. Tinh nhãn chà ng đóng Ä‘inh và o chiếc tráp những tưởng chẳng bao giá» muốn dá»i mắt Ä‘i.
Lão Vương nói:
- Hiá»n Ãiệt hẳn nháºn ra váºt Ở trong tráp?
Thiên Hải buông má»™t tiếng thở dà i, ngẩng lên nhìn lão Vương. Chà ng khẽ gáºt đầu:
- Ãại Thúc trong tráp nà y là chiếc lược ngà , váºt bất ly thân cá»§a Bảo mẫu cô cô.
- Hiá»n Ãiệt nháºn ra chiếc lược đó à ?
Thiên Hải cầm lấy chiếc lược ngà :
- Là m sao Hiá»n Ãiệt quên được.Thiên hải đã từng dùng chiếc lược nà y để chải tóc cho bảo mẫu cô cô.
Lão Vương vuốt râu nhìn Thiên hải nói:
- Lưu Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i lưu lại chiếc lược cho lão đại thúc, để là m tÃn vất nói vá»›i Hiá»n Ãiệt má»™t chuyện vô cùng hệ trá»ng. Chuyện mà lão đại thúc sắp nói ra đây có liên quan máºt thiết đến Hiá»n Ãiệt và Cát Vân.
Lão nói xong chuốc rượu ra chén của mình và Thiên Hải. Thiên Hải đớ lấy bầu rượu nói:
- Ãại thúc! Ãể Thiên Hải hầu rượu cho đại thúc.
Lão chá»›p mắt gáºt đầu:
- Cũng được.
Lão Vương nóc liên tục ba chén rượu, buộc Thiên Hải cũng phải uống theo lão. Lão đặt chén xuống bà n, nhìn sang Lưu Cát Vân:
- Diệt nữ! Ngươi uống hết chén rượu của mình đi, rồi đại thúc sẽ nói.
cát vân nhìn Thiên Hải. nà ng bưng chén rượu từ tốn nói:
- Huynh uống cùng với muội nhé.
Lão Vương vuốt theo:
- được đó, hai ngươi cùng uống với nhau một chén trước mặt đại thúc xem.
Thiên Hải gáºt đầu.
Chà ng uống cùng vá»›i Cát Vân cạn chén rượu rồi há»i lão Vương:
- Vương đại thúc! Bảo mẫu cô cô đã nhắn gởi lại gì cho Thiên Hải?
Lão Vương Ãứng lên, chắp tay sau lưng, bước đến bên cạnh Lưu Cát Vân.
Lão nhìn Thiên Hải cháºm rãi nói:
- Thiên Hải! Ãại thúc há»i tháºt ngươi. CÓ bao giá» ngươi cãi lại ý cá»§a cô cô Lưu Ngá»c Ninh không?
- Thưa không. Thiên Hải được Lưu cô cô chăm sóc từ lúc lên mưá»i, nên lúc nà o cÅ©ng xem Lưu cô cô như thân mẫu mình. Hiá»n Ãiệt chỉ tiếc không biết được song đưá»ng mình là ai.
Lão vương buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Cây có cá»™i, nước có nguồn, việc Hiá»n Ãiệt tìm lại lai lịch song thân mình cÅ©ng tốt lắm. Nhưng đại thúc biết Ngá»c Ninh cô cô chắc biết song đưá»ng Hiá»n Ãiệt là ai.
- cô CÔ khong nói.
Lão Vương vuốt râu nói:
- Ngá»c Ninh không nói, hẳn có nguyên nhân sau xa. Nhưng đại thúc nghÄ© sau chuyện nà y, thế nà o Ngá»c Ninh cÅ©ng sẽ thố lá»™ vá»›i Hiá»n Ãiệt.
- Thiên Hải không biết hiện giỠcô cô Ở đâu?
Chà ng buông tiếng thở dà i:
- Bảo mẫu cô cô giỠcũng khác ngà y trước?
Lão Vương vuốt râu:
- Ãại thúc hiểu Hiá»n Ãiệt định nói gì? Ngá»c Ninh hẳn có Ä‘iá»u khó nói ra vá»›i Hiá»n Ãiệt thôi.
Lão Vương dồi giá»ng nghe tháºt trang trá»ng:
- Hiá»n Ãiệt! Chỉ cần ngươi không thay đổi tÃnh tình cá»§a mình, má»™t lòng đói vá»›i Ngá»c Ninh như trước kia thì má»i sá»± đại thúc nghÄ© sẽ được minh bạch - Ãại thúc! Thiên Hải má»™t lòng vẫn tôn kÃnh cô cô.
Lão Vương vuốt râu:
- ÃÆ°á»£c như váºy, đại thúc má»›i có thể nói.
Lão quay lại chỗ ngồi, nhìn Thiên Hải trịnh trong lên tiếng:
- Lưu Ngá»c Ninh bảo mẫu cá»§a Hiá»n Ãiệt để lại chiếc lược ngà là m tin váºt, thỉnh cầu Vương đại thúc hợp tác tình duyên cho hiện diệt và Lưu Cát Vân.
Thiên Hải tròn mắt nhìn lão Vương:
- Ãại Thúc...
Lão Vương buông một tiếng thở dà i:
- đại thúc biết Hiá»n Ãiệt rất khó xá». Hiá»n Ãiệt vừa má»›i gặp Cát Vân đây, hẳn chưa có tình ý, nay nghe đại thúc nói không khá»i ngỡ ngà ng.
Cát Vân nhìn sang Thiên Hải, rồi quay lại nhìn lão Vương Vương, nói:
- Ãại thúc! Cát Vân giỠđã không còn nhà còn cá»a, thì sao có thể sánh vá»›i Chu huynh được? Huống chi, Chu huynh có thể đã tìm được ý trung nhân cá»§a ngưá»i.
Lão Vương buông tiếng thở dà i nhìn Thiên Hải, nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ãây là tâm huyệt cá»§a Ngá»c Ninh. Ãại thúc đã hứa vá»›i Ngá»c Ninh lo đại sá»± nà y. Nhất thá»i Hiá»n Ãiệt và Cát Vân không có những tháng ngà y thÆ¡ ấu, còn Cát Vân thì lại chẳng may nhà tan cá»a nát. Nếu Lưu Cát Vân không dá»±a và o Hiá»n Ãiệt, đại thúc chẳng biết ngà y mai cát Vân sẽ ra sao.
Lão vuốt râu lắc đầu:
- Chuyện nà y không thà nh, đại thúc cÅ©ng khó mà gặp mặt Ngá»c Ninh.
Thiên Hải bặm môi. Chà ng nhìn sang Cát Vân:
- cát vân! Huynh chỉ sợ sau nà y muội sẽ khổ vì huynh.
Buông tiếng thở dà i. Thiên Hải nói:
- Ãại thúc! Hiá»n Ãiệt có Ä‘iá»u khó nói ra. Nhưng nếu Lưu muá»™i muá»™i chấp nháºn thì Hiá»n Ãiệt sẽ tuân theo sá»± chỉ huấn cá»§a cô cô.
Lão Vương nhìn sang Cát Vân nói:
- Diệt nữ! Ãã là duyên tình cá»§a trá»i đất, diệt nữ hẳn không ngại chứ?
Cát vân cúi mặt nhìn xuống, là nhà nói:
- Cát Vân sợ không xứng với Chu huynh.
Lão Vương nhướn mà y:
- Sao lại không xứng. tất cả Ä‘á»u là duyên số do trá»i định. Nếu trước đây, Ngá»c Ninh không cưu mang Thiên Hải thì sao có chuyện duyên tình hôm nay. Vá»›i lại, đây là ý cá»§a Ngá»c Ninh chứ không phải cá»§a đại thúc.
Thiên Hải nhìn sang Cát Vân, nói:
- Ngưá»i không xứng đáng chÃnh là huynh.
Chà ng nhìn lại lão Vương:
- Ãại thúc! Hiá»n Ãiệt vốn vô tình đã luyện Thượng Ngươn kiếm pháp, chẳng biết lúc nà o sẽ trở thanh phế nhân, cuồng tâm loạn trÃ.Hiện diệt chỉ sợ Ä‘em phiá»n não cho Lưu muá»™i muá»™i.
Lão vương nhưá»ng cao đôi chân mà y ráºm rịt:
- Váºy ư? Thế có cách giúp cho Hiá»n Ãiệt không?
Thiên Hải lắc đầu:
- Hiện diệt đã diện kiến Dương Yên Thượng đại phu. Ngưá»i nói chỉ có kỳ duyên may ra hoá giải được tà khà trong ná»™i thể hiện diệt.
Nhìn sang Cát Vân:
- Bây giỠmuội hiểu huynh rồi chứ?
Lão Vương thở dà i rồi nói:
- Cho dù Hiá»n Ãiệt đã luyện tà kiếm, sau nà y có thể tẩu hoả nháºp ma, nhưng quyết định vẫn do Cát Vân định Ä‘oạt.
Lão Vương nhìn Lưu Cát Vân nói:
- Diệt nữ! Dù diệt nữ muốn hay không muốn thì đại thúc vẫn phải nói. TÆ¡ duyên cá»§a diệt nữ và Thiên Hải Hiá»n Ãiệt là do ý trá»i sắp xếp. Nêu diệt nữ không ngại sau nà y Thiên Hải có thể tẩu hoả nháºp ma, biến thà nh phế nhân thì đại thúc sẽ chu toà n đại lá»… cho hai ngưá»i.
Cát Vân cúi đầu Nà ng im lặng một lúc mới ngẩng lên nhìn sang Thiên Hải:
- Chỉ cần Chu huynh đối xỠtốt với Cát Vân thì dù bất cứ chuyện gì xảy ra, Cát Vân cũng chịu đựng được.
Nà ng thốt dứt câu, lão Vương cất tiếng cưá»i sang sảng. trà ng tiếu ngạo cá»§a Lão nghe vô cùng đắc ý và đầy phấn khÃch. Lão cắt ngang trà ng tiếu ngạo, nhìn Thiên Hải nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ngươi nghe Cát Vân nói rồi chứ?
- Thiên Hải nghe - Thế còn ngươi thì sao?
Thiên Hải trầm giá»ng nói:
- Ãã là ý cá»§a Bảo mẫu cô co thì Thiên Hải phải tuân theo. Thiên Hải sẽ bảo vệ cho Cát Vân, đến khi nà o mình chẳng còn hÆ¡i thở để sống.
- tốt lắm...
Lão Vương bưng chén rượu, cao hứng nói:
- Hiá»n Ãiệt! Diệt nữ! Cùng uống vá»›i đại thúc chén rượu nà y.
Thiên Hải và Cát Vân trịnh trá»ng nói:
- Ãa tạ đại thúc ra ân.
Thiên Hải đổ rượu và o trong miệng. Chà ng cảm nháºn chất cay và đắng cá»§a chén rượu. Trong cảm giác đó, Thiên Hải nhá»› đến Xảo Nhi Chà ng nghÄ© thầm:
"Xảo Nhi! Muá»™i Ä‘ang Ở đâu... Phải chi Cát Vân là Xảo Nhi. Thiên Hải hoan há»· biết Chừng nà o. CÓ lẽ đây là ý trá»i, nên ta và Xảo Nhi không chá»n duyên trá»n tình."