Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 06-08-2008, 03:55 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 26

Tà tăng



Ãêm trên Thiếu Lâm tá»± thật tÄ©nh lặng. Tất cả má»i sá»± vật hiện hữu trong cõi Ä‘á»i này cứ như chìm vào giấc ngá»§, hoặc đã tham thiá»n nhập định tạo nên má»™t không gian vắng lạnh lạ lùng. Thiên Hải ngồi trước ngá»n nến, nghÄ© mông lung. Chàng nhìn ngá»n nến, nhá» giá»ng nói:
- Không ngỠkết cục lại tốt đẹp như vậy, âu cũng nhỠlòng từ bi hỷ xá của Giác Chân Phương trượng.
Nếu như không phải là Giác Chân, mà là Tri Giới thì không biết chuyện gì xảy ra.
Hẳn máu sẽ đổ khắp nơi cổ tự này.
Thiên Hải nghĩ đến đây, sực liên tưởng đến Minh Nguyệt, chàng gãi đầu.
- Không ngỠMinh Nguyệt tỷ tỷ lại trở thành ni cô.
Thiên Hải bật cưá»i nhá» khi nghÄ© đến những ngày Ở Bách Hoa lầu và tất nhiên không quên lần đầu tiên chàng đã đụng chạm vá»›i nữ nhân, mà nữ nhân đó lại là Minh Nguyệt.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Ngày mai mình đã rá»i Thiếu Lâm, giá» sao không qua thư phòng cá»§a tá»· tá»· gặp má»™t lần Cuối, kẻ đạo ngưá»i Ä‘á»i e sau này khó mà gặp nhau.
NghÄ© là làm, Thiên Hải chỉnh sá»­a lại y trang, rá»i gian thảo cốc, Ä‘i thẳng đến gian cốc xá cá»§a Minh Nguyệt.
Chàng gõ cá»­a vừa lên tiếng gá»i.
- Minh Nguyệt tỷ tỷ...
Không có tiếng đáp lá»i chàng.
Thiên Hải gõ cửa tiếp:
- Minh Nguyệt ni cô! Ni cô có trong thảo xá không?
Vẫn không có tiếng ai đáp lại lá»i Thiên Hải, chàng cau mày nghÄ©:
"Ãêm khuya thế này, Minh Nguyệt tá»· tá»· lại Ä‘i đâu?" Thiên Hải vừa nghÄ©, vừa đẩy cá»­a thảo xá. Bên trong chẳng có ngưá»i nào, tất cả má»i vật dụng vẫn ngăn nắp. Thiên Hải thở phào nhẹ nhõm. Chợt đập vào mắt Thiên Hải là chiếc khăn tay cá»§a Minh Nguyệt được vo lại nhăn nhúm, để ngay trên mặt bàn. Thiên Hải bước đến cầm lấy chiếc khăn.
Chàng suy nghĩ:
"Minh Nguyệt dù là ni cô, nhưng vẫn là nữ nhân, tất không bao giá» bá» lại khăn tay, má»™t khi rá»i khá»i thảo cốc này. Hẳn đây là ám hiệu cá»§a Minh Nguyệt tá»· tá»·".
Thiên Hải mở chiếc khăn tay ra quan sát, chẳng có Ä‘iá»u gì lạ để Thiên Hải phải lo lắng. Buông má»™t tiếng thở dài, Thiên Hải nghÄ© thầm:
"Chẳng có gì cả, vậy chiếc khăn của Minh Nguyệt để lại có ý nghĩa gì?
Thiên Hải nhìn lại bàn. Ãập ngay vào mắt chàng là dòng bút tá»± vá»n vẹn chỉ có ba chữ.
"Hoạt Thần giáo".
Thiên Hải đứng sững ra nhìn dòng bút tự được Minh Nguyệt lưu lại bằng cách dùng ngón tay viết nghệch ngoạc lên mặt bàn rồi lấy chiếc khăn phủ lên.
Thiên Hải lẩm nhẩm.
- Hoạt Thần giáo đã đến đây rồi ư? HỌ đến Thiếu Lâm tá»± như đến chá»— không ngưá»i.
HỌ đưa cả Minh Nguyệt đi, mà chẳng ai phát hiện được. Hoạt Thần Giáo muốn gì Ở Minh Nguyệt nhỉ?
Thiên Hải chắp tay sau lưng bước đến cửa sổ, đầu chàng căng ra với những suy nghĩ vỠhành động của Hoạt Thần giáo.
Mặt Thiên Hải bất giác sa sầm.
- CÓ thể Hoạt Thần giáo xâm nhập Thiếu Lâm tự lần này để đoạt quyển kiếm phổ Thượng Ngươn của Minh Nguyệt. Quyển kiếm phổ đó hiện đang Ở trong tay Giác Chân Phương trượng, mà đại sư lại mất võ công và mù hai mắt".
NghÄ© như vậy, Thiên Hải cảm thấy lòng mình nao nao lo lắng. Chàng thi triển thuật "Phi ma độn hình", thoát ra khá»i cốc thảo cá»§a Minh Nguyệt bằng lối cá»­a sau, băng mình vá» hướng thảo cốc cá»§a Giác Chân đại sư.
Thiên Hải vừa lướt đến thảo cốc cá»§a Giác Chân đại sư, thì từ trong thảo cốc có má»™t bóng ngưá»i mặc hắc y dạ hành vá»›i kinh pháp kỳ tuyệt "Phi ma độn hình" lướt ra.
Thiên Hải đảo bá»™ lướt đến chặn trước mặt ngưá»i kia.
- Tôn giá là ai?
Thiên Hải vừa nói, vừa chớp động song thủ. Chàng dùng hữu thủ như một thanh kiếm thi triển một chiêu "Tích lịch kiếm" mũi bản thủ của chàng đâm tới vùng thượng đẳng của đối phương.
Dạ hành thích khách chỉ hơi nhích vai đã tránh chiêu kiếm Tích lịch của Thiên Hải một cách dễ dàng. Thân pháp kỳ tuyệt của dạ hành thích khách là bộ pháp "Phi ma độn hình" Thiên Hải buột miệng nói:
- Tôn giá là ngưá»i cá»§a Hoạt Thần giáo?
Thiên Hải vừa nói, vừa suy nghÄ©: "Phải dùng đến kiếm pháp Thượng Ngươn để bức ép ngưá»i này phải lưu lại Thiếu Lâm tá»±".
Nghĩ là làm, Thiên Hải dồn nội lực vào hữu thủ, sử dụng nó như một thanh kiếm để thi triển kiếm pháp Thượng Ngươn. Chàng vừa mới vận công hoá công phu thì ngay lập tức toàn thân có màn kiếm khí xuất hiện.
Thấy có màn kiếm khí xuất hiện bao bá»c thân pháp Thiên Hải, dạ hành thích khách lắc ngưá»i thoái bá»™ vá» sau, khoát tay:
- Dừng tay!
Thiên Hải vừa toan pháp tác kiếm khí qua hữu thá»§ cá»§a mình, nghe dạ hành thích khách nói, liá»n rút tay lại.
Chàng nhìn dạ hành thích khách gằn giá»ng nói:
- Tôn giá biết sự lợi hại của Thượng Ngươn kiếm pháp?
- Công tử đã luyện Thượng Ngươn kiếm pháp từ đâu?
- Tôn giá há»i để làm gì? Tại hạ cÅ©ng chẳng giấu làm gì, kiếm pháp mà tại hạ thi triển được Diệp Cát Quần tôn giá truyá»n thụ đó.
ánh mắt sáng ngá»i cá»§a dạ hành thích khách chằm chằm Ä‘iểm vào mặt Thiên Hải. Y buông má»™t tiếng thở dài rồi nói:
- Công tử nghe rõ đây. Ơ đây, bổn toạ và công tử không tiện nói chuyện với nhau.
Bổn toạ thỉnh công tử đến Phong Ma sơn tổng đàn Hoạt Thần giáo.
- Tại sao Thiên Hải phải nghe lệnh của giáo chủ?
- Không nghe không được. Nếu công tử không đến thì Xảo Nhi cô nương sẽ bị đem tế thần.
- Xảo Nhi?
- Không bao giỠbổn toạ nói sai đâu.
- Hoạt Thần giáo chủ muốn gì?
- Bổn toạ sẽ gặp công tá»­ tại Phong Ma sÆ¡n. Còn bây giá» công tá»­ phải lo cho Giác Chân đại sư và cả Minh Nguyệt cô nương không có thá»i gian để chặn đưá»ng bổn toạ đâu Cho dù công tá»­ có muốn chặn đưá»ng bổn toạ cÅ©ng không được.
- Tại sao không?
- Chu Thiên Hải! Ngươi đừng quên "Phi ma độn hình" là thuật khinh công kỳ tuyệt cá»§a Hoạt Thần giáo. Công tá»­ có thi triển Thượng Ngươn kiếm pháp cÅ©ng không cản đưá»ng được bổn toạ. Huống chi bổn toạ vẫn đối phó vá»›i ngưá»i kia. Nếu ta không thắng thì chẳng bao giá» bái đâu.
Hoạt Thần giáo chá»§ đổi giá»ng từ tốn:
- Công tá»­ nhá»› lá»i bổn toạ nói đó, không đến Phong Ma sÆ¡n gặp bổn toạ thì Xảo Nhi sẽ bị làm vật tế thần. Còn bây giá» công tá»­ mau Ä‘i cứu Minh Nguyệt Ä‘i, ả Ä‘ang rất cần đến công tá»­ đó.
- Minh Nguyệt đang Ở đâu?
- Toà Minh động cá»§a tri tân đưá»ng.
Thiên Hải cau mày:
- Minh động cá»§a tri tân đưá»ng?
Hoạt Thần giáo chủ khẽ gật đầu.
- Bổn toạ chỠcông tử.
Nói dứt câu, Hoạt thần giáo chá»§ liá»n thi triển thuật "Phi ma độn hình". Thuật "Phi ma độn hình" mà Hoạt Thần giáo chá»§ thi triển còn tinh xảo hÆ¡n cả Thiên Hải. Chỉ trong chá»›p mắt, bóng dáng cá»§a Hoạt Thần giáo chá»§ đã mất hút chẳng để lại dấu ấn nào.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Thì ra kẻ đột nhập là Hoạt Thần giáo chủ, thảo nào mà không xuất thần".
Thiên Hải buông tiếng thở dài, khi nghÄ© đến những lá»i cá»§a Hoạt Thần giáo chá»§.
Chàng cau mày:
- Xảo Nhi hiện trong tay Hoạt Thần giáo ư? RÕ ràng là Hoạt Thần giáo luôn để mắt theo dõi má»i hành tung cá»§a mình.
Thiên Hải vừa đẩy cá»­a bước chân vào thảo xá cá»§a Giác Chân đại sư, Ä‘ang ngồi kiết đà trên bồ Ä‘oàn, hai tay để trước ngá»±c. Trông vị cao tăng như má»™t pho tượng bồ tát Ä‘ang tham phiá»n nhập định.
Thiên Hải vừa bước vào thì Giác Chân đại sư như thể nghe được bước chân cá»§a chàng, liá»n niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Thiện tai. Thiện tai. Bần tăng không bị gì đâu. Thiếu hiệp đừng lo gì cho bần tăng, hãy lo cho Minh Nguyệt ni cô. Ni cô Minh Nguyệt hẳn đang cần thiếu hiệp.
Thiên Hải há»i:
- Ãại sư! Hoạt Thần giáo chá»§ đã làm gì đại sư?
- Kẻ đột nhập là Hoạt Thần giáo chủ à?
- Dạ đúng. Vãn bối nhận ra bộ pháp "Phi ma độn hình" của Hoạt Thần giáo chủ.
- A di đà phật. Hoá ra là vậy. Y chỉ điểm huyệt và lấy đi chiếc tráp kiếm phổ Thượng Ngươi của Diệp Tùng.
Thiên Hải thở phào:
- Ãại sư bình yên, vãn bối cáo từ. Xin há»i đại sư, Minh động Ở đâu?
- A di đà phật. Minh động toạ lạc Ở phía động núi Thiên SÆ¡n. Tại sao thí chá»§ lại há»i bần tăng?
- Minh Nguyệt Ä‘ang bị nguy Ở Minh Ãá»™ng.
- A di đà phật. Tri Giới sư đệ có thể làm việc này ư? ác nghiệp của Thiếu Lâm mà.
Buông tiếng thở dài, Giác Chân đại sư nói:
- Thiếu hiệp! Tha thứ cho Thiếu Lâm.
Vị cao tăng Thiếu Lâm thoát dứt câu, khoé miệng ứa máu do sá»± phẫn ná»™, nhưng vẫn lẩm nhẩm kệ Thá»i kinh tán dương oai đức cá»§a phật tổ Như Lai.
Thiên Hải biết chẳng còn gì nói liá»n bá» ra ngoài, thi triển thuật "Phi ma độn hình .
băng vỠphía đông. Chẳng bao lâu chàng đã đến được khu hoa viên bạt ngàn những tán hoa được trồng theo hình bậc thang từ dưới lên. Hoa viên đó rộng mênh mông bạt ngàn, khiến cho Thiên Hải bối rối chẳng biết tìm Minh Nguyệt Ở đâu.
Chàng đứng sững ra ngay lối vào hoa viên, nhẩm nói:
- Tri Giới hoà thượng ư...
Thiên Hải nheo mày nghĩ:
"Minh Nguyệt tá»· tá»· sống Ở Bách Hoa lầu, tất có thu nhập được kinh nghiệm cá»§a những ngưá»i ngoài giang hồ. Nếu Minh Nguyệt biết để lại ám hiệu thì có thể cÅ©ng để lại dấu tích cho mình.
Nghĩ vậy Thiên Hải đảo mắt quan sát thật kỹ. Chàng nhận ra một cánh hoa bị bẻ gãy ngang. Thiên Hải bước đến nhìn những cánh hoa đó. NÓ bị chẻ ngang, đoá hoa chỉ vỠmột hướng. Thiên Hải nghĩ:
- Ãây có thể là dấu tích mà Minh Nguyệt để lại.
NghÄ© như vậy, Thiên Hải liá»n theo hướng Ä‘oá hoa chỉ lần bước Ä‘i. Quả nhiên, chàng lại gặp cánh hoa thứ hai cÅ©ng bị bẻ làm dấu như cánh hoa đầu.
Nhận ra Ä‘iá»u đó, Thiên Hải vô cùng phấn khích. Chàng cứ lần theo dấu vết mà Minh Nguyệt để lại, cuối cùng đến được má»™t toà hang động do con ngưá»i tạo ra. Toà hang động đó rất tầm thưá»ng, như những hang động bá» hoang, nhưng khi bước vào trong, Thiên Hải má»›i giật mình, bởi sá»± biến hoá được sắp xếp bằng những cá»­a hang nối tiếp nhau qua các hành lang được trang trí bằng những tấm bích hoạ vá»›i nét vẽ tinh xảo, cách ba trượng lại có má»™t giá bạch lạp soi đưá»ng.
Dá»c theo hành lang, cứ cách má»™t trượng lại có má»™t đài phun nước được thiết kế ngay trên vách tưá»ng, tạo ra không gian lành lạnh mát mẻ.
Thiên Hải có cảm tưởng như mình lạc vào má»™t cảnh giá»›i bồng lai khó lòng tìm được nÆ¡i trần gian. Khi Thiên Hải chú nhãn đến những bức bích hoạ má»›i phát hiện những hình bóng nhàn nhạt, má» má», lúc ẩn lúc hiện qua ánh sáng những ngá»n bạch lạp nhập nhoạng.
Những bóng hình ẩn hiện kia rất sống động, mỗi khi ánh sáng bạch lạp chuyển hướng theo những cơn gió nhẹ thổi ra từ những chiếc lỗ trên vách đá. Thiên Hải tò mò quan sát những bức bích hoạ.
Chàng chợt bật cưá»i khi nhận ra những hình bóng nhập nhoạng kia tá»±a như đôi nam nữ Ä‘ang trong cuá»™c giao hoan, mây mưa.
Thiên Hải nhăn mặt:
- ái chà! Ãây hẳn là kiệt tác cá»§a Tri Giá»›i hoà thượng. Cái lão này cÅ©ng khéo bày trò bỡn cợt chốn thanh tu cá»§a các vị cao tăng Thiếu Lâm. Nếu toà Minh động này được các cao tăng Thiếu Lâm dùng làm nÆ¡i tham thiá»n nhập định thì khó mà đến cảnh giá»›i niết bàn, không chừng lại chiu tá»t vào "Bách Hoa lầu , "Dạ Tình lầu mà nhập niết bàn lắm!
à niệm đó, khiến Thiên Hải phải đưa tay bịt miệng, nếu không sẽ phát ra tràng tiếu ngạo không ká»m được.
Thiên Hải theo hành lang bước Ä‘i thật chậm. Chàng lắng nghe má»i động tÄ©nh trong toà minh động, để có thể phát hiện ra chá»— Tri Giá»›i Ä‘ang giam hãm Minh Nguyệt.
Thiên Hải Ä‘i đến cuối hành lang nhưng chẳng phát hiện được gì. Ãến lúc này, chàng má»›i lo lắng không biết Minh Nguyệt Ä‘ang bị Tri hoà thượng giam Ở đâu.
Thiên Hải áp tai vào vách đá.
Mặt chàng đanh lại, khi nghe những tiếng thì thào cứ như từ trong vách đá phát ra.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Hẳn là sau vách đá này".
Thiên Hải lần tay dò dẫm trên vách đá để tìm chá»— dấu cÆ¡ quan bí mật. Thiên Hải thất vá»ng khi chẳng nhận ra chá»— nào có thể nghi ngá» là cÆ¡ quan bí mật. Bất giác, Thiên Hải nhìn lên bức bích hoạ. Chàng ngá» ngợ bức bích hoạ kia có Ä‘iá»u gì bất ổn, bởi chẳng có bóng ngưá»i hiện ra vá»›i những ảo ảnh nhục dục. Thiên Hải gỡ những bức bích hoạ xuống, chàng phát hiện ra má»™t cái cá»­a hình vòm, kích thước vừa đủ má»™t bàn tay. Thiên Hải nhìn qua Ô cá»­a vòm đó.
Thiên Hải nóng bừng mặt khi thấy Minh Nguyệt Ä‘ang Ở trong gian thạch thất, trên ngưá»i nàng chẳng có lấy má»™t mảnh vải nhỠđể che thân. Nàng co rúm ngưá»i vá»›i ná»—i sợ hãi hiện rõ trên mặt. Ãứng trước mắt nàng là lão Tri hoà thượng, chỉ có lá»›p vải y khoát há» che phần dưới. Gã ngồi chênh chếch trên chiếc tràng ká»· được khắc hoạ rất tinh xảo nhìn Minh Nguyệt cố khom ngưá»i che phần thân thể loã lồ.
Tri Giới hoà thượng nói:
- Nàng đáng ra phải chiá»u theo ý cá»§a ta thì chuyện đã không xảy ra tồi tệ như thế này. Ãáng lý nàng phải trao cho ta pho kiếm phổ Thượng Ngươn cá»§a Diệp Tùng, thì giỠđây ta có thể là chưởng môn cá»§a Thiếu Lâm tá»±. Còn nàng là chá»§ nhân cá»§a toà Minh động này. Thế mà bao tâm huyết cá»§a ta Ä‘á»u không thành, bởi vì sá»± ương ngạnh cá»§a nàng.
Tri hoà thượng rá»i tràng ká»·, bước đến trước mặt Minh Nguyệt:
- Nàng có biết, bao tâm huyết của ta chỉ trong phút chốc tan thành mây khói. Ta không đảm đương được chức vụ chưởng môn Thiếu Lâm tự, còn phải bỠngôi cổ tự Thiếu Lâm nữa. BỎ ngôi cổ tự Thiếu Lâm với những pho tượng vô tri vô giác ta không tiếc, mà tiếc bỠtoà Minh động này.
Minh Nguyệt ngẩng đầu nhìn Tri hoà thượng. Nàng khẽ lắc đầu nói:
- Má»™t ngưá»i như ngươi không nên vận áo cà sa làm Ô uế cá»­a phật.
Tri hoà thượng bật cưá»i, gã vừa cưá»i vừa nói:
- Ta vận tăng ni có mục đích của ta, chứ ta đâu muốn giam mình trong cửa phật.
Tri hoà thượng vừa nói, vừa đặt tay lên vai Minh Nguyệt. Nàng rùng mình lết vỠphía góc phòng, thét lên:
- Ngươi tránh xa ta ra...
Tri Giới tròn mắt.
- Hê! Minh Nguyệt sao không tiếp Tri hoà thượng chứ? Trước đây khi ta đến Bách Hoa lầu với sỗ ngân phiếu đầy mình thì nàng rất vui vẻ kia mà. Sao bây giỠlại khó thế?
Tri hoà thượng nói dứt câu, trừng mắt đổi giá»ng.
Gã ngồi xổm trước mặt Minh Nguyệt:
- Nàng đã quên mình là gái lầu xanh rồi ư? Nàng đã là gái lầu xanh, lại còn nổi tiếng là trang mỹ nữ nổi tiếng nhất Bách Hoa lầu nữa đó.
Minh Nguyệt nhìn Tri Giới hoà thượng gay gắt nói:
- Trước đây Minh Nguyệt là gái lầu xanh, nhưng giỠthì đã xuất gia đầu phật, mặc áo nâu sòng, Tri hoà thượng đừng xem ta là gái lầu xanh nữa.
Tri Giới nghe Minh Nguyệt nói dứt câu, ngửa mặt cất tràng tiếu ngạo khanh khách.
Gã đưa tay đến nâng mặt Minh Nguyệt, dí sát miệng vào mặt nàng.
- Ta nói cho nàng biết, nàng là gái lầu xanh thì ta thích má»™t. Còn nàng là ni sư thì ta còn thích mưá»i.
Minh Nguyệt lắc mình:
- Ngươi buông ta ra! Ngươi nên biết đây là chốn thánh địa phật môn.
- Thánh địa phật môn thì ta là hoà thượng đây.
Nàng vung tay đẩy Tri Giới hoà thượng:
- Buông ta ra! Hoà thượng như ngươi thì chẳng bao giá» thoát khá»i vòng luân hồi đâu.
Tri hoà thượng cưá»i khẩy:
- Ta thích Ở lại trần gian, hơn là đến cõi niết bàn của lão phật tổ Như Lai, chỉ để ngửi nhang mà chẳng được gì.
Minh Nguyệt lết sát vào góc phòng. Nàng rít giá»ng, căm phẫn nói:
- Tri hoà thượng! Ngươi không được đụng đến ta.
- Tại sao không được đụng đến nàng? Nàng thánh thiện và trong trắng quá, phải không?
Y ve cằm, dè bỉu nhìn Minh Nguyệt.
- Nàng mà trong trắng ư? Lạ tai lắm đó. Má»™t ả lầu xanh mà trong trắng ư? BỘ nàng chỉ mặc chiếc áo nâu sòng kia rồi thì trở thành kẻ thánh thiện à? Nghe sao không lá»t lá»— tai.
Tri hoà thượng nói dứt lá»i, ghì tay Minh Nguyệt đè ngá»­a nàng ra sàn thạch phòng.
Minh Nguyệt giãy nảy thét lên.
- Buông ta ra! Hoà thượng thúi! Buông ta ra! Ngươi không đáng mặt hoà thượng đâu.
- Ta đâu cần đáng mặt hoà thượng, mà chỉ muốn làm quỷ A tu la mà thôi.
Minh Nguyệt gào lên:
- Tri hoà thượng! Ngươi xúc phạm ta, ta sẽ cắn lưỡi chết để biến thành oan hồn đeo bám ngươi, trù yếm ngươi.
Tri hoà thượng cáu gắt nói:
- Nàng hù doạ ta đó à?
- Ta không hù doạ ngươi đâu.
Tất cả má»i diá»…n biến trong thạch phòng Ä‘á»u lá»t vào mắt Thiên Hải. Chàng vô cùng phẫn ná»™ bởi hành động cá»§a Tri Giá»›i hoà thượng. Sá»± tức giận đó khiến Thiên Hải bá»±c tức nện tay vào vách đá. VÔ tình tay cá»§a chàng nện đúng vào chốt cá»­a mở thạch môn.
Vách đá dịch chuyển hé mở, Thiên Hải bước ngay vào phòng gằn giá»ng thét:
- Tri hoà thượng! Buông Minh Nguyệt ra.
Tri hoà thượng quay phắt lại. Lão nhận ra Thiên Hải, không biết lão giận hay thẹn mà những thá»› thịt má»ng trên mặt không ngừng nhú c nhích.
Tri hoà thượng rít lên:
- Hoá ra là tiểu tử.
Thiên Hải đay nghiến nói:
- Ta không ngá» những lá»i ngươi thốt ra vá»›i Tuệ Thông và Giác Chân đại sư lại chính là ngươi.
Tri hoà thượng thở hắt ra một tiếng rồi nói:
- Ta và ngươi không thù không oán, sao ngươi cứ đeo bám ta hoài vậy?
- Những lão trá»c thúi như ngươi thì bổn thiếu gia phải Ä‘eo bám rồi. Bổn thiếu gia Ä‘eo bám để nhổ răng và cắt lưỡi, đặng không còn lÅ© trá»c thúi trên Ä‘á»i này nữa.
Thiên Hải vừa nói, vừa toan động thủ. Nhưng Tri hoà thượng đã nhanh tay chụp lấy yết hầu Minh Nguyệt.
Gã gằn giá»ng nói:
- Tiểu tử! Nếu ngươi vung động thì ả ni sư Minh Nguyệt sẽ chết ngay lập tức bởi trảo công của ta. Hẳn ngươi không muốn ả chết ngay trước mắt ngươi chứ?
- Ngươi...
Thiên Hải từ từ hạ song thá»§ xuống, Tri hoà thượng cưá»i khảy nói:
- Ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ngươi không thể lấy mạng của ta dễ dàng như vậy đâu.
Y lưá»m Thiên Hải:
- Tiểu tử! Ngươi hãy cho ta một sinh linh, ta trả lại cho ngươi cái mạng của ả ni cô Minh Nguyệt này.
Minh Nguyệt lắc đầu:
- Thiên Hải đừng lo cho Minh Nguyệt, hãy đại khai sát giới với Tri hoà thượng đi.
Tri Giới nhìn lại nàng:
- Nàng không muốn sống à?
Gã nhìn lại Thiên Hải:
- Thiên Hải! Ta đoán chắc ngươi không muốn ả ni cô này chết trước mặt ngươi.
Tri Giá»›i cưá»i khảy nói tiếp:
- Hôm nay ngươi không giết được ta thì ngày mai ngươi cũng giết được cơ mà. Ta đâu phải là đối thủ của ngươi.
Thiên Hải buông một tiếng thở dài rồi từ tốn nói:
- Tri hoà thượng! Ngươi được đi đó, nhưng đừng bao giỠcho bổn thiếu gia thấy mặt.
Bổn thiếu gia gặp lại ngươi, thì ngươi chẳng có cơ hội nào đâu.
- Ta biết. Ngươi không cần răn dạy ta Ä‘iá»u đó.
- Bổn thiếu gia chỉ muốn bảo cho ngươi biết mà thôi.
- Ãa tạ... Ä‘a tạ.
Tri hoà thượng vừa nói, vừa kè Minh Nguyệt lấn bước vỠphía thạch môn.
Thiên Hải nhìn gã:
- Sao còn chưa thả ni cư Diệu Hương?
- Ta ra ngoài rồi sẽ thả nàng.
- Ngươi không tin ta à?
- Tin chứ. Một thiếu hiệp quang minh chính đại như Chu Thiên Hải, ta phải tin chứ, nhưng đỠphòng vẫn hơn.
Tri Giới vừa nói vừa dìu Minh Nguyệt lấn bước. Gã dừng bước nói:
- Thiên Hải! Ta nghĩ ngươi đáng được hưởng những gì ngươi đã đoạt của ta.
Tri Giới vừa nói, vừa đẩy Minh Nguyệt vỠphía Thiên Hải, nhưng không quên điểm vào huyệt Thiên Linh cái của nàng.
- Ta trả thị cho ngươi đó...
Minh Nguyệt bị Tri Giá»›i Ä‘iểm huyệt, tứ chi mất lá»±c má»m nhÅ©n như bún nhão không gượng lại được, té sấp đến trước. Thiên Hải vá»™i lắc ngưá»i đến đỡ lấy nàng.
Minh Nguyệt nói:
- Thiên Hải! Coi chừng Tri hoà thượng.
Lá»i cảnh báo cá»§a Minh Nguyệt quá muá»™n, bởi Tri hoà thượng đã nhanh chân lẻn ra ngoài rồi khởi động cÆ¡ quan đóng sập thạch môn.
Minh Nguyệt hốt hoảng nói:
- Thiên Hải! Chúng ta bị gã nhốt rồi.
Minh Nguyệt nói ra câu này, Thiên Hải má»›i giật mình. Chàng nhìn lại thì thạch môn đã đóng khít, cùng lúc tiếng cưá»i sang sảng cá»§a Tri Giá»›i cất lên dá»™i vào tai chàng.
Tri Giới hoà thượng xuất hiện qua lỗ tò vò, nói:
- Thiên Hải! Ta sẽ nhốt ngươi trong thạch lao này đến khi nào ngươi đói khát mà chết. Lúc bấy giỠta mới vào lóc da, xẻ thịt ngươi mà làm thức ăn nhắm.
Gã nói xong, cất trang tiếu ngạo thật Ä‘inh tai nhức óc. Cùng vá»›i tiếng cưá»i đó, ô cá»­a tò vò được đóng lại.
Tài sản của than_long_vn

  #27  
Old 06-08-2008, 04:10 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 27

Minh Ãá»™ng



Không thể để Minh Nguyệt với thân thể trần như nhộng. Thiên Hải phải cởi ngoại y thư sinh đưa cho nàng bận, Chàng rảo bộ quanh giang thạch phòng, nhưng tuyệt nhiên chẳng hỠphát hiện ra cơ quan mở cửa thạch phòng, mặc dù không bỠsót qua bất cứ chỗ nào dù trên vách hay dưới sàn.
Thiên Hải thất vá»ng quay lại, nói vá»›i Minh Nguyệt:
- Tá»· tá»·! Gã Tri hòa thượng thúi nhốt chúng ta thật rồi. Ãệ đã kiểm tra tất cả má»i nÆ¡i, nhưng không làm sao phát hiện được cÆ¡ quan mở cá»­a Thạch môn trong thạch phòng.
Chàng vừa thốt dứt câu thì nghe tiếng Tri hoà thượng cất lên:
- Ngươi tìm vô ích mà thôi. Tốt nhất ngươi nên nằm xuống chỠthần chết đến thì hơn. Ngươi càng nóng lòng muốn thoát thì cái chết càng đến sớm với ngươi. Rồi ngươi sẽ khát, sẽ đói và biến thành một con chó van xin ta. Ha... Ha... Ha...
Thiên Hải sa sầm nét mặt, gắn giá»ng nói:
- Tri hoà thượng! Má»™t khi bổn thiếu gia ra khá»i đây thì lão liệu mà giữ cái lưỡi cá»§a lão đó Lần này ta sẽ cắt lưỡi lão chứ không nương tay đâu.
Tri hoà thượng bật cưá»i khanh khách. Gã vừa cưá»i vừa đáp lá»i Thiên Hải:
- Tiểu tử thúi! Ngươi không có cơ hội đó đâu.
- Tri hoà thượng nghe ta nói đây nè. Ngươi đừng quá tá»± tin vào gian thạch phòng này. Trước khi đến đây, bổn thiếu gia đã thông báo cho Giác Chân đại sư. Nếu ta không quay vá», Giác chân đại sư sẽ thống lÄ©nh cao tăng đến đây. Lúc đó, không biết ngươi còn cưá»i nói được không.
Thiên Hải tưởng đâu nghe câu này, Tri hoà thượng sẽ lo lắng chẳng cưá»i được nữa.
nhưng không ngỠgã lại càng phát ra tràng tiếu ngạo tự đắc hơn.
Thiên Hải há»i:
- Tri hoà thượng không sợ sao mà lại cưá»i to như thế? Bổn thiếu gia nghÄ© Giác chân đại sư sắp đến rồi đó.
- Tiểu tử định đem lão giác Chân đuổi ruồi không bay kia ra hù doạ rồi ta sợ, thả ngươi ra à? thế thì tiểu tử ngươi lầm quá rồi.
- Bổn thiếu gia không hù doạ ngươi đâu. ÃÓ là sá»± thật đấy. Ngươi không tá»± mãn lâu hÆ¡n được đâu.
- Tiểu tá»­ thúi nghe ta nói đây. Bá»n hoà thượng thúi Thiêu Lâm chẳng bao giá» kéo đến đây đâu - tại sao?
- Toà Minh động này chính ta phát hiện ra, sau đó bần tăng đã bí mật cho kiến tạo theo ý mình, với những bức bích hoạ vỠcác đồ hình diễn tả các cảnh giao hoan đầy khoái lạc Ta không nghĩ toà Minh động của ta bị lão Giác Chân phát hiện.
- Chốn thanh tu mà lão lập toà Minh động Ô uế này, tất nhiên không giấu được cao tăng Thiếu Lâm tự rồi.
- Lão Giác Chân phát hiện thì lại ngỡ là toà động cá»§a ma đạo chứ đâu nghÄ© do ta kiến tạo Thế là lão ra giá»›i Ä‘iá»u cấm tất cả chư tăng được đến đây. Ai đến sẽ phạm giá»›i qui phật, mà trục xuất khá»i cổ tá»±. VÔ hình chung toà Minh động này trở thành thánh địa cá»§a riêng ta.
Tri Giá»›i nói dứt câu, bật lên tràng cưá»i tá»± đắc. Gã vừa cưá»i vừa nói tiếp:
- Cho dù bá»n trá»c Thiếu Lâm có kéo đến cÅ©ng vô ích. Bởi ta thiết lập ma trận trong Minh động. Mà bá»n trá»c Thiếu Lâm thì chẳng dám đố mặt nhìn vào những bức bích hoạ ma trận cá»§a ta. Bá»n chúng sẽ chết, khi bước vào động này.
Thiên hải mím môi hừ nhạt:
- tại sao Giác Chân đại sư không phá bỠnơi Ô uế này của ngươi.
- Ngươi Ä‘i mà há»i lão Giác Chân. Tiểu tá»­! Sau khi lấy mạng ngươi rồi, ta sẽ tính đến việc thâu tóm Thiếu Lâm tá»±.
Tri Giá»›i lại cất tràng cưá»i tá»± thị.
sau tràng cưá»i đó thì tất cả bá»—ng trở nên im lặng. Thiên hải nhìn lại Minh Nguyệt:
- Tá»· tá»·...
Minh Nguyệt nhìn Thiên Hải Thiên Hải há»i:
- Tá»· tá»· có tin vào lá»i cá»§a tên Tri giá»›i hoà thượng không?
Minh Nguyệt lưỡng lá»± rồi gật đầu Thiên Hải cau mày há»i:
- Tá»· tá»· tin vào lá»i cá»§a gã?
- Tá»· tin. Bởi Tri Giá»›i là má»™t ngưá»i vô cùng gian trá và có rất nhiá»u thá»§ Ä‘oạn. Tòa Minh động này do gã tạo lập ra, tất đã có sá»± chuẩn bị để đối phó vá»›i các cao tăng Thiếu Lâm.nếu như Giác Chân đại sư đưa các vị võ tăng đến đây, chỉ rÆ¡i vào cái bẫy giương ra sẵn cá»§a Tri hoà thượng mà thôi.
Thiên Hải buông một tiếng thở dài:
- Thế thì chúng ta phải cứu lấy mình, chứ không thể chỠđợi Giác Chân đại sư.
- Tỷ cũng nghĩ như vậy.
- Nhưng tỷ và đệ đã kẹt trong thạch phòng này rồi, làm sao thoát ra đây?
Thiên Hải buông má»™t tiếng thở dài, chắp tay Ä‘i tá»›i Ä‘i lui. Ãầu chàng căng ra để tìm Cách thoát ra khá»i gian thạch phòng này, nhưng chẳng thể nào tìm ra phương cách.
Thiên Hải nheo mày suy nghĩ:
"Nhất định trong gian thạch phòng này phải có chốt mở thạch môn, nhưng mình tìm không ra được. Nếu muốn rá»i khá»i đây, phải bắt Tri hoà thượng mở.Nhưng làm cách nào bắt lão mở cá»­a? Chẳng lẽ van xin lão ư? CÓ van xin thì lão cÅ©ng không bao giỠđộng tâm mở cá»­a thạch lao giải phóng mình".
Suy nghĩ không ra cách, Thiên Hải quay lại ngồi đối diện với Minh Nguyệt.
Chàng há»i:
- Sao tỷ tỷ... sao tỷ tỷ lại xuất gia đầu phật?
Minh Nguyệt nhìn Thiên Hải bằng ánh mắt đượm buồn. ánh mắt sắc sảo ngày nào đã biến mất, thay vào đó là nét nhìn xa xôi vá»i vợi. Nàng nhá» giá»ng nói:
- Tình yêu.
Ãôi chân mày cá»§a Thiên Hải nhướn lên:
- Tình yêu ư?
Chàng thốt ra rồi mỉm cưá»i. Nụ cưá»i cá»§a Thiên Hải đập vào mắt Minh Nguyệt khiến nàng phải lắc đầu, thở ra:
- Ãệ hẳn không tin lá»i tá»·. Má»™t kỹ nữ Bách Hoa Lâu làm sao có tình yêu chứ.
Thiên Hải khoát tay:
- Không, không. Tỷ đừng hiểu lầm đệ. Thiên Hải tin tỷ chứ.
Nàng buông tiếng thở dài, nhìn Thiên hải nói:
- Ãệ đã từng là ngưá»i cá»§a Bách Hoa lâu, tất biết rõ tưá»ng tận cuá»™c sống cá»§a những ngưá»i trong Bách Hoa lâu. Tá»· mặc dù được ngưá»i ta phong cho mỹ danh là mỹ nữ vô song, nhưng vẫn là gái lầu xanh. Nay trong vòng tay ngưá»i này, mai lại trong vòng tay kẻ khác. Ãến ngay má»™t gã hoà thượng cÅ©ng có thể làm chá»§ được thân thể cá»§a tá»· thì sao nói được hai tiếng tình yêu.
- Nhưng đệ tin vào tỷ Minh Nguyệt nắm tay Thiên Hải:
- Tỷ chỉ biết được chân giá trị của tình yêu khi gặp Diệp Tùng. Lúc đầu, tỷ cũng chỉ xem Diệp đại ca như một vị khách tìm hoa. Nhưng rồi chính Diệp đại ca đã khiến cho trái tim băng giá của tỷ ấm lại.
- Ty đã yêu Diệp Tùng?
Minh Nguyệt gật đầu.
Thiên Hải nói:
- Diệp Tùng huynh cũng yêu tỷ?
- Tỷ nghĩ vậy.
- Thế sao Diệp huynh không đưa tá»· rá»i Bách Hoa Lầu.
- Huynh ấy có một sứ mạng, phải đi đến Diêm Vương môn.
- Ãến Diêm Vương môn? Diệp Tùng đến Diêm Vương môn để làm gì?
- Tỷ không biết. Nhưng huynh ấy phải đến Diêm Vương môn. Trước khi huynh ấy đi, đã gợi lại cho tỷ tất cả số ngân phiếu mà huynh ấy có.
Thiên Hải cướp lá»i nàng:
- SỠngân phiếu mà tỷ đã trao cho đệ?
Nàng gật đầu:
- Cùng với số ngân phiếu đó là pho kiếm phổ Thượng Ngươn.Nếu như ngày hẹn huynh ấy không vỠthì phải giao pho kiếm phổ lại cho Giác Chân đại sư.
- Ãệ cÅ©ng đã luyện kiếm phổ Thượng Ngươn. Kiếm pháp đó rất là tà quái và tàn bạo.
NÓ có thể khiến cho ngưá»i luyện bị tẩu hoả nhập ma. Thiên Hải chẳng biết đến lúc nào thì bị tẩu hoả nhập ma đây.
Minh Nguyệt sững sá».
- đến đã gặp Diệp Tùng?
- Không. Ãã gặp Diệp Cát Quần. Diệp Cát Quần là em cá»§a Diệp Tùng.
Chàng buông tiếng thở dài nói:
- Diệp Tùng đã chết rồi.
- Chết rồi. Sao đệ biết...
- Má»™ng Tình cô nương đã nói vá»›i đệ. Diệp Tùng chết bởi kiếm pháp Thượng Ngươn cá»§a chính em mình là Diệp Cát Quần. Chỉ có giao kiếm vá»›i Diệp Tùng, thì Diệp Cát Quần má»›i há»™i đủ những chiêu kiếm Thượng Ngươn để khai thông đại huyệt nhâm đốc sinh tá»­ huyá»n quan, nếu không y sẽ bị tẩu hoả nhập ma.
Thiên Hải im lặng mộ lúc quan sát Minh Nguyệt.
- CÅ©ng như Diệp Tùng, Diệp Cát Quần đã trao lại cho đệ pho kiếm phổ Thượng Ngươi, trước khi Ä‘i đến Diêm Vương môn. Ãến ngày hẹn, y không quay lại, đệ đã tò mò luyện kiếm phổ đó. Giá» má»›i bị tà kiếm làm cho loạn kinh mạch. May mắn là tá»· không luyện thứ kiếm pháp tà quái Ä‘o.
Minh Nguyệt lắc đầu.
Thiên Hải há»i:
- - Thế nào lão Tri Giới lại biết bí mật này?
Chắc có lẽ lão đã nghe lá»m được câu chuyện này giữa Giác Chân và Diệp Tùng huynh. Tri Giá»›i hoà thượng đã đến Bách Hoa lầu...
Nàng cúi mặt nhìn xuống.
Thiên Hải biết Minh Nguyệt Ä‘ang nghÄ© gì, liá»n quay sang chuyện khác.
- Tá»· tá»·! Ãã tìm ra cách gì để thoát khá»i đây không?
Minh Nguyệt lắc đầu:
- Tỷ không biết. Tỷ chỉ biết Tri hoà thượng là một gã háo sắc và gian trá. Y vừa muốn lấy pho kiếm Thượng Ngươn của Diệp Tùng, vừa muốn cả tỷ.
Thiên Hải nhìn nàng nhún vai.
- Với sắc đẹp của tỷ thì nam nhân nào mà không muốn.
Chàng cưá»i khảy rồi nói:
- Nếu tỷ khoả thân thì đến ngay cả những pho tượng vô tri vô giác cũng thèm thuồng.
Minh Nguyệt lắc đầu:
- Sau khi Diệp Tùng không quay lại Bách Hoa lầu, tỷ đã quyết chí xuất gia đầu phật.
Má»i Ä‘iá»u Ở thế gian, tá»· không màn đến nữa.
- Nhưng Tri Giới hoà thượng đâu dễ gì được yên thân trong cửa phật.
Minh Nguyệt cúi đầu nhìn xuống:
- Tỷ không ngỠTri hoà thượng lại nhẫn tâm đeo đuổi đến cùng.
- Hê! Sao tỷ biết dạ hành thích khách là Hoạt Thần giáo chủ.
- Dạ hành hắc y tự nói với tỷ. Y muốn lấy pho Thượng Ngươn kiếm pháp. Sau khi Hoạt Thần Giáo chủ đi thì Tri Giới hoà thượng mới đến bắt tỷ đưa vào toà Minh động này.
- Hoá ra là vậy?
Thiên Hải đứng lên, rảo bước đi quanh phòng, Chàng dừng bước nhìn lại Minh Nguyệt từ tốn nói:
- Ãệ có mấy câu há»i muốn há»i tá»·, nhưng lại sợ tá»· cho đệ xúc phạm.
Minh Nguyệt lắc đầu:
- Ãệ cứ há»i. Bất cứ Ä‘iá»u gì tá»· biết sẽ nói cho đệ biết.
- tá»· đã mở lá»i, đệ má»›i dám há»i.
Chàng bước đến ngồi xuống bên cạnh Minh Nguyệt. Lia mắt đảo quanh má»™t lượt khắp gian thạch phòng, Thiên Hải má»›i nhá» giá»ng nói:
- Tên Tri hoà thượng đã đến Bách hoa lầu... Hắn đã làm gì tỷ chưa?
Mặt Minh Nguyệt đỠhồng vì thẹn. Nàng ngập ngừng đáp lá»i Thiên Hải.
- Tại Bách Hoa lầu tỷ là một kỹ nữ...
Nàng buông tiếng thở dài.
Thiên Hải nhìn Minh Nguyệt khoát tay, rồi nói:
- Ãệ hiểu rồi, tá»· đừng nói nữa. Tá»· nghÄ© coi tại sao Tri hoà thượng bắt tá»· đến toà Minh động này.
- Y y muốn hưởng thân xác của tỷ.
- Ãệ cÅ©ng nghÄ© như vậy. Xem ra gã tri Giá»›i này ăn má»™t lần muốn ăn lần thứ hai. Má»™t khi gã đã ăn trái cấm má»™t lần rồi thì không nhịn được nữa.
Thiên Hải đứng lên, đi tới đi lui suy nghĩ rồi đứng lại trước mặt Minh Nguyệt:
- Tá»· tá»·! Ãệ có cách này, may ra có thể bắt lão Tri hoà thượng mở cá»­a thạch lao này cho chúng ta.
- Ãệ định dùng phương pháp nào?
Thiên Hải mỉm cưá»i nhìn nàng:
- Ãệ ngại tá»· không chấp nhận cách thức cá»§a đệ mà thôi.
- Tá»· tá»· sẵn sàng hy sinh cả tính mạng mình, để đệ được tá»± do rá»i khá»i thạch thất này.
Thiên Hải nhún vai lắc đầu:
- Ãệ không muốn tá»· hy sinh tính mạng vô ích đâu. Chỉ cần má»™t chút xảo thuật cá»§a tá»· thôi.
Thiên Hải ghé miệng nói vào tai Minh Nguyệt. Chẳng biết chàng nói gì, nhưng sắc diện Minh Nguyệt càng lúc càng đỠhồng rồi chuyển qua đỠgấc, như quả chín.
Thiên Hải đứng lên nhìn Minh Nguyệt nói:
- Tỷ hiểu ý đệ rồi chứ.
Minh Nguyệt bẽn lẽn nhìn Thiên Hải gật đầu:
- Sợ Tri hoà thượng...
Thiên Hải mỉm cưá»i nói:
- Lão tri hoà thượng gian trá, nhưng không ngăn được dục tính cá»§a lão đâu. Ãệ không muốn nói Tri hoà thượng rất mê thân xác cá»§a ni cô Diệu Hướng.
Minh Nguyệt đỠmặt vì thẹn. Nàng nhìn Thiên Hải, khẽ lắc đầu nhưng hai cánh môi lại Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i.
ooo.
Mặc dù là ngưá»i bày vẽ, nhưng khi Thiên Hải nghe Minh Nguyệt thốt lên những tiếng rên khoái lạc, thì cÅ©ng phải liên tưởng đến má»™t cuá»™c giao hoan đầy nhục cảm.
Chàng nheo mày nghĩ thầm:
"Với tiếng rên rỉ như thế này thì Tri hoà thượng sao có thể đứng yên được. nhất định lão phải nhìn. Lão nhìn rồi sẽ giận, không giận thì cũng nao nao trong lòng".
Thiên Hải ấn mình sau lưng Minh Nguyệt, phá»§ há» chiếc trưá»ng y trùm đầu. mặc dù đã Ä‘inh tâm không có ý nghÄ© xằng bậy, nhưng Thiên Hải vẫn nao nao, bởi mùi da thịt tá»± nhiên từ Minh Nguyệt khoả lấp khứa giác chàng. Sá»± nao nao Ä‘i, khiến Thiên hải phải lắc đầu xua tan những ý tưởng mÆ¡ hồ mà nghÄ© đến Xảo Nhi.
chàng thầm nghĩ:
"Phải chi Minh Nguyệt là Xảo Nhi" Thiên Hải vá»™i xua nhanh ý tưởng đó ra khá»i đầu mình, nhá» giá»ng há»i Minh Nguyệt:
- Tỷ có thấy động tịnh gì không.
Minh Nguyệt khẽ lắc đầu nhưng vẫn tiếp tục thốt ra những tiếng rên ư ứ. Nàng bất giác nói:
- Thiên Hải... Ãừng mà... Ãừng mà....
Giá»ng nói cá»§a nàng khiến cho Thiên Hải rùng mình, da thịt nổi ốc.
Ô cửa tò vò bật ra, tiếng Tri hoà thượng thốt lên:
- Các ngươi làm gì vậy?
Minh Nguyệt cứ như chẳng nghe lá»i cá»§a gã mà cứ thốt ra những tiếng rên ư ứ. Nàng rướn ngưá»i, phô đôi gò bồng đảo đầy nhá»±a sống ra trước giá bạch lạp, đồng thá»i nói:
- Thiên Hải... Tri hoà thượng.
Thiên Hải lên tiếng:
- Mặc xác gã hoà thượng thúi đó. Nếu Thiên Hải có chết thì cũng có được những khoảnh khắc thần tiên, chứ không phải chết thèm, chết khát như lão Tri hoà thượng.
Minh Nguyệt chồm ngưá»i đến thổi ngá»n bạch lạp. Cả gian thạch thất sụp trong bóng tối dày đặc. Chẳng còn thấy được gì ngoài màn Ä‘en như há»§ nút.
Minh Nguyệt tiếp tục thốt ra những tiếng rên đầy gợi cảm.
Thiên hải thi triển thuật "Phi Ma độn hình" đến bên Ô cửa tò vò mà Tri Giới chẳng hỠhay biết. Lão cố nhướn to mắt nhìn vào thạch phòng.
Thiên Hải nghe được cả hơi thở dồn dập của Tri hoà thượng chứng tỠlão đang khích thích tột cùng, bởi những tiếng rên rỉ đầy cảm giác khoái lạc của Minh Nguyệt.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Bổn thiến gia nghe Minh Nguyệt rên còn nao nao thì lão sao chịu đựng được .
Tri hoà thượng lại lên tiếng:
- Minh Nguyệt! Nàng thắp đèn lên. Cho ta xem nàng đang làm gì vậy?
Y lặp bặp nói tiếp:
- Hê! Nàng đã là ni cô rồi, sao lại...
Mặc cho gã nói, Minh Nguyệt vẫn tiếp tục tạo ra những tiếng rên càng lúc càng biểu lộ khoái cảm tột cùng. Nghe nàng rên rỉ biểu lộ cảm giác cực lạc. Thiên hải phải nghĩ thầm:
"Ãúng là những âm thanh ngập ngụa khoái lạc, mà chỉ có Minh Nguyệt má»›i khả dÄ© thốt ra được. Nếu Diệp Tùng mà nghe được những tiếng rên này cá»§a Minh Nguyệt, Chắc khó mà giữ được tịnh tâm để Ä‘i qua cầu nại hà đặng siêu thoát qua kiếp khác".
Tri Giới hoà thượng một lúc bất chợt rống lên:
- Thiên Hải! Ngươi làm gì mà... mà... mà khiến cho Minh Nguyệt... Ngươi đã làm gì vậy hứ? Thiên Hải! Ta... ta muốn thấy ngươi.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Tri Giá»›i hoà thượng thì bất thình lình Thiên Hải thá»t tay qua ôm cá»­a tò vò chụp lấy yết hầu gã. Năm ngón chỉ pháp cá»§a chàng như năm móng vuốt chim ưng bấu lấy yết hầu Tri giá»›i.
Thiên Hải nghiêm giá»ng nói:
- Tri hoà thượng! Thiên Hải làm như vậy nè.
Nghe Thiên Hải nói, Minh Nguyệt không thốt lên tiếng rên rỉ nữa mà vá»™i thấp sáng bạch lạp bằng đá lá»­a. nàng ngây ngưá»i, khi thấy Thiên Hải thá»t tay qua Ô cá»­a tò vò chụp lấy yết hầu tri hoà thượng.
Tri hoà thượng ho khèn khét, như thể có vật gì chẹn ngang cổ ngăn hắn thở.
Tri hoà thượng lặp bặp nói:
- Thiên Hải! Ngươi định giết ta à?
- Tri hoà thượng hiểu đúng rồi đó. Bây giỠchỉ cần bổn thiếu gia bóp chặt năm ngón tay mình lại thì yết hầu ngươi sẽ rách toát và tất nhiên sau đó là cái chết đau đớn sẽ đến với ngươi.
- Ngươi... Nếu Tri Giới này chết thì ngươi cũng s4 mãi mãi bị giam trong gian thạch phòng này, rồi ngươi cũng sẽ chết.
Thiên hải HỨ nhạt nói:
- Tri hoà thượng! Ngươi biết vì sao ngươi chết không? Bổn thiếu gia nói chắc ngươi không tin. Bổn thiếu gia nói cho ngươi biết. Ngươi chết bởi vì ngươi rình rập trong lúc bổn thiếu gia tìm lạc thú.
- Ta...ta...
Thiên Hải cướp lá»i không cho Tri hoà thưá»ng nói:
- Nếu ta chết thì cÅ©ng được chết cùng vá»›i Minh Nguyệt, có làm ma thì cÅ©ng có đôi có lứa. Còn ngươi chết trÆ¡ trá»i má»™t mình. Chết mà biến thành con ma đói thèm thuồng. Úi cha! bổn thiếu gia nghÄ© ngươi sẽ Ä‘au khổ lắm.
Chàng đổi giá»ng từ tốn nói tiếp:
- Ngươi giam bổn thiếu gia vào thạch phòng này cùng vá»›i Minh Nguyệt... khiến cho ta chẳng muốn Ä‘i khá»i đây nữa. Giết ngươi rồi bổn thiếu gia cùng Minh Nguyệt sống mãi trong này cÅ©ng được.
- Ngươi đừng giết ta.
- Không giết ngươi thì ngươi cứ rình ta mãi sao.
- Ta sẽ không rình ngươi nữa.
- Há»’ đồ! Ngươi đã rình thiếu gia rồi thì sao thiếu gia có thể tin được lá»i cá»§a ngươi.
Tri Giới hoà thượng rít lên:
- Ta không thấy gì đâu. Ta không thấy gì đâu.
Minh Nguyệt lên tiếng:
- Tri Giới hoà thượng không thấy gì ư?
- Ta không thấy gì cả.
Minh Nguyệt đay nghiến nói:
- Ngay cả má»™t lá»i nói gã cÅ©ng không thật. Sá»± gian trá cá»§a ngươi phải được trả bằng sá»± độc ác Nàng đổi giá»ng thật từ tốn nhưng lạnh nhạt:
- Thiên Hải đệ đệ! Tri hoà thượng đã không muốn thấy, vậy đệ hãy móc hai con mặt của gã giùm chi Minh Nguyệt đi. Những gì gã thấy hẳn vẫn còn lưu lại trong hai con ngươi.
Tri hoà thượng hốt hoảng, thét lên:
- Ãừng làm vậy. Tại sao lại móc mắt ta? Ãừng móc mắt ta. Ta thấy... nhưng...
Thiên Hải gắn giá»ng há»i:
- Nhưng sao...
- Ta không dằn được bởi tiếng rên của Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt bật cưá»i nói:
- Thì ra lão đã thấy còn nghe nữa. Thiên Hải đệ đệ! Minh Nguyệt thỉnh cầu đệ đục hai lỗ tai gã hoà thượng bất nhân, bất nghĩa và gian trá đó.
Thiên Hải nheo mắt với Minh Nguyệt, rồi nói:
- Vì tinh yêu của tỷ, Thiên hải sẽ móc mắt đục lỗ tai Tri hoà thượng, trước khi bứt dứt yếu hàu gã.
Tri hoà thượng rống lên:
- Ãừng làm vậy. Ngươi tha cho ta lần này, ta sẽ mở cá»­a thạch phòng giải thoát cho ngươi. Ãừng nghe ả ni cô kia nói. Diệp Tùng chết rồi, ả chẳng muốn sống đâu. Nhưng ả ích ká»· muốn ngươi chết chung vá»›i ả đó. Thiếu hiệp tin lá»i ta Ä‘i mà.
Thiên Hải chỠcho Tri hoà thượng nói xong, mới chậm rãi lên tiếng:
- Ãá» nghị cá»§a Tri hoà thượng hay đó. Nếu như bổ thiếu gia chấp nhận thì ngươi sẽ mở cá»­a bằng cách nào?
- Ngươi buông ta ra, ta sẽ mở cửa ngay.
- Thiếu gia đâu muốn bị lừa. Tri hoà thượng! Lão muốn sống thì phải mở cửa thạch lao trước.
- Ta đâu thể nào tin ngươi.
- thế thì chẳng còn gì để nói nữa. Thiếu gia tống tiễn ngươi theo ý của Minh Nguyệt.
Tri Giới gồng minh thét lên:
- Ãừng làm vậy!
- Bổn thiếu gia không còn cách nào khác.
- Æ  Chỉ cần ngươi chịu hứa cho ta rá»i Minh động, ta sẽ chỉ cho ngươi.
Thiên hải bặm môi im lặng. Một lúc sau chàng mới lên tiếng:
- Tri hoà thượng sợ thành kẻ phế nhân không?
- Ai mà không sợ.
- Ngươi có sợ chết không?
- tất nhiên là sợ rồi.
- ÃÆ°á»£c lắm. Nêu ngươi đã sợ chết thì bổn thiếu gia hứa cho lão sống. Ngươi sẽ rá»i khá»i minh động và thiếu Lâm tá»±.
- Lá»i cá»§a ngươi Ä‘ang tin chứ?
- Ngươi phải tin, nếu không muốn chết.
- ÃÆ¯á»¢C rồi. Ngươi hãy nói vá»›i Minh Nguyệt nhích tràng ká»· vá» bên phải sẽ có lối ra Thiên hải nhìn lại Minh Nguyệt, chàng nhướn mày làm hiệu.
Minh Nguyệt gật đầu, xoay tràng ká»· vá» bên phải. Quả nhiên có cÆ¡ quan thạch môn khởi động. Vách tưá»ng lá»™ ra Ô cá»­a hình vòm.
Thiên Hải nói:
- Ngươi ngoan ngoãn lắm đó.
Nói dứt câu, Thiên hải buông tri Giới hoà thượng, thi triển thuật "Phi ma độn hình .
thoát ra ngoài vòm cửa. Thuật "Phi ma độn hình" của Thiên Hải quá ư thần kỳ, đến độ Tri hoà thượng không kịp tháo chạy. gã đứng thừ ra nhìn chàng, lặp bặp nói:
- ngươi phải giữ lá»i hứa vá»›i ta.
- Ta có nói không giữ đâu Tri Hoà thượng đưa ống tay áo cà sa quệt mồ hôi trán, rồi mới quay bước bỠđi.
Minh Nguyệt bước đến sau lưng Thiên Hải:
- Ãệ đệ! Tha cho hắn sao?
Thiên Hải gật đâu:
- Tá»· tá»·! Y chưa đáng tá»™i chết Hai ngưá»i rá»i toà Minh động, trở vá» Thiếu lâm. Thiên Hải không ngá» tất cả những Cao tăng đã tụ há»p tại Ãại Hồng bảo Ä‘iện.
Chàng nhìn sang Minh Nguyệt.
- Tỷ tỷ! Thiên hải thiết nghĩ mình không nên vào đại hồng bảo điện.
- Khuya như thế này đệ đệ định đi đâu nữa?
- Ãệ tính rá»i Thiếu Lâm tá»± đến Hoạt Thần giáo trên Phong Ma sÆ¡n - Ãệ không chỠđến sáng được hả?
- Ở lại cũng thế thôi rồi chẳng biết có nên, hay không nên xen vào những chuyện của Thiêu lâm Thiên hải nắm tay Minh Nguyệt:
- Tá»· bảo trá»ng.
- Thiên Hải...
Nàng thốt ra câu đó vá»›i giá»ng quyến luyến không muốn xa Thiên Hải.
- Chừng nào đệ mới quay lại "Bách Hoa lầu ?
Thiên Hải mỉm cưá»i:
- Ãệ không biết nữa, nhưng có lẽ cÅ©ng thá»i gian rất lâu, thậm chỉ không biết ngày nào. Bách Hoa lầu giỠđã không còn tá»·, đệ cÅ©ng không muốn quay vá» nÆ¡i đó.
chàng nắm bàn tay Minh Nguyệt:
- Ãệ cầu mong tá»· tá»· sá»›m đạt đến đạo quả cao nhất trong phật môn.
- Thiên Hải...
- Tá»· cho đệ gởi lá»i vấn an đến các vị cao tăng Thiếu Lâm, nhất là Giác Chân Ä‘ai sư.
Minh Nguyệt gật đầu.
Buông một tiếng thở dài, Thiên Hải mới nói:
- CÓ dịp đệ sẽ thăm tỷ.
Chàng mỉm cưá»i rồi quay bước, thi triển Khinh công băng mình thoát Ä‘i. Thiên hải vừa đến chân núi Thiên SÆ¡n thì bắt gặp bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông chân đưá»ng.
Chàng cau mày há»i:
- Ãại sư chưa vào cổ động tịnh thận à?
- Ta chỠthiếu hiệp Ở đây. gặp được thiếp hiệp ta mới trút bỠbụi hồng trần.
- Ãại sư định chỉ giáo Thiên Hải Ä‘iá»u gì?
Lần này Thiên Hải gá»i Tuệ Thông bằng đại từ "đại sư", bởi vì lão đã cạo đầu và vận lại tăng bào.
Tuệ Thông lấy ngá»n trá»§y thá»§ đã được tra lại cán. mặc dù ngá»n trá»§y thá»§ ngắn hÆ¡n, nhưng lại được tra bằng má»™t chiến cán rất tinh xảo chạm khắc hình long phụng.
Tuệ Thông nâng hai tay nâng ngá»n dao đó.
- bần tăng trao lại cho thiếu hiệp con dao này.
Thiên Hải mỉm cưá»i.
- Ãa tạ đại sư.
Thiên Hải nhận lại ngá»n trá»§y thá»§, giắt vào ống giày. Bất giá»›i hoà thượng nói:
- Bần tăng muốn thỉnh má»i thiếu hiệp má»™t bữa tiệc rượu, trước khi rá»i khá»i cá»i nhân sinh này mãi mãi giam mình trong cổ động để cầu siêu cho Má»™c Thanh Thanh - Thiên Hải không từ chối đâu.
Bất Giới đại sư dẫn Thiên Hải vào một gian thảo xá, bên trong bày sẵn năm bầu rượu ngon.
Lão nhìn Thiên Hải:
- Bần tăng phá giới lần cuối, xin thiếu hiệp miễn thứ.
Thiên Hải cưá»i giòn giã, chàng vừa cưá»i vừa nói:
- Nếu đại sư phá giá»›i như thế này thì Thiên Hải chắc phải lên Thiêu Lâm tá»±, cạo đầu làm hoà thượng rồi tham vấn há»c há»i Ở đại sư.
Câu nói cá»§a chàng khiến Bất Giá»›i hoà thượng Tuệ Thông cao hứng cưá»i vang. Lão phấn khích ôm cả vò rượu, chá»ng ngược tu ừng á»±c.
Thiên hãi ôm vò rượu bắt trước Tuệ Thông bất Giới hoà thượng.
Tửu lượng của Thiên Hải chẳng thể nào bì kịp với lão hoà thượng Bất Giới, nên chỉ qua một tuần rượu, chàng đã say mèm, gục đầu xuống bàn, chẳng còn biết gì nữa.
Khi trá»i chạng vạng sáng, Thiên Hải bừng tỉnh, Chàng buá»™t miệng gá»i:
- Tuệ Thông đại sư!
Không thấy Tuệ Thông Bất Giới hoà thượng, mà đập ngay vào mắt chàng là mảnh vải cà sa. Buông một tiếng thở dài, Thiên Hải nhẩm nói:
- thế là đại sư đã đi rồi.
Mở mảnh vải cà sa. Thiên Hải Ä‘oan chắc Bất Giá»›i hoà thượng để lại di thư, Nhưng khi Ä‘á»c má»›i biết đó là khẩu quyết chỉ huyệt đạo trên cÆ¡ thể ngưá»i ta, cùng vá»›i tâm pháp thi triển Kim Cang thần chỉ.
Thiên hải nhìn mảnh cà sa chằm chằm:
- Bất Giá»›i đại sư để lại khẩu quyết Kim Cang thần chỉ, tuyệt há»c tối thượng cá»§a Thiếu Lâm tá»±.
Phía dưới là bút tự của Tuệ Thông lưu lại.
"Thiên Hải nhã giám...
Bần tăng thiết nghÄ© má»™t khi đã vào cổ động thì chẳng cần đến võ công. bần tăng sẽ há»c theo Giác Chân đại sư huynh để sá»›m gá»™i rá»­a những oan nghiệp mà mình đã tạo ra.
Nhưng chẳng lẽ để má»™t thân võ há»c mai má»™t trong cổ động, mà chẳng giúp ích gì được cho nhân thế này. Chính vì thế bần tăng quyết định truyá»n lại tất cả cho thiếu hiệp.
Trong lúc thiếu hiệp ngá»§ say bần tăng đã truyá»n tất cả ná»™i công cá»§a mình cho thiếu hiệp, rồi má»›i lưu lại khẩu quyết kim cang thần chỉ. Thiếu hiệp chỉ cần theo khẩu quyết mà bần tăng để lại, tá»± khắc phát huy được tuyệt há»c tối thượng cá»§a thiếu Lâm.
CÓ má»™t Ä‘iá»u, bần tăng muốn nói vá»›i thiếu hiệp. hiện tại trong ná»™i thể cá»§a thiếu hiệp có tà khí vô cùng quái lạ. tà khí này có thể di hại đến tâm thức cá»§a ngưá»i. tất cả do số trá»i định. bần tăng mong sao thiếu hiệp sá»›m trở thành Minh chá»§ để cứu độ chúng sinh.
Tuệ Thông di bút" Ãá»c lại bức di thư lần nữa, Thiên Hải nghÄ© thầm:
"Minh hết được ngưá»i này truyá»n thụ võ công, đến ngưá»i khác. Chẳng lẽ Thanh cô nương nương nói đúng ư. Chuyện này thật khó mà tin, cứ như đã có sá»± sắp xếp vậy".
Thiên Hải bước ra thảo xá, nhìn lên đỉnh Thiêu Lâm tự, nhẩm nói:
- Thiên Hải cầu chúc cho đại sư sá»›m đắc quả siêu sanh đến cá»i niết bàn.
Tài sản của than_long_vn

  #28  
Old 06-08-2008, 04:19 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 28

Giao duyên ngụ ý




Chu Thiên Hải... Ãứng lại!
Tiếng quát bằng chất giá»ng nghe thật gay gắt, buá»™t Thiên Hải phải dừng bước quay lại Chàng nhận ra ngay ngưá»i gá»i mình là Mạc Kình, gã Ä‘iếm chá»§ đã gặp mình trên đưá»ng đến Thiếu Lâm. Cùng Ä‘i vá»›i Mạc Kình còn có sáu vị đạo sÄ© VÕ Ãang.
Mạc Kình lướt thẳng đến trước mặt Thiên Hải, gắt giá»ng nói:
- Ngươi nhớ ta chứ?
- Hê! Làm sao Thiên Hải quên được Mạc Huynh. Hẳn huynh đi tìm tại hạ, để gởi ít vò rượu trung nguyên nhất tửu Thiệu Nữ Nhi Hồng à?
Mạc Kình gắt giá»ng quát:
- Càn rỡ! Mạc mỗ tìm ngươi để lấy thủ cấp của ngươi đây.
Lá»i cứ như còn động trên miệng thì Mạc Kình chá»›p động thân pháp. Gã vừa chá»›p động ảnh vừa lòn tay sau lưng rút luôn cây dao xắt thịt. tất cả má»i thao tác cá»§a há» Mạc gói gồm trong má»™t chiêu má»™t thức vừa nhanh vừa chính xác cá»±c kỳ.
Thiên Hải bị Mạc Kình tập kích hoàn toàn bất ngá», nếu không có bá»™ pháp thần kỳ "Phi Ma Ãá»™n Hình" có lẽ đầu đã rÆ¡i xuống đất, bởi chiêu thức tàn bạo cá»§a há» Mạc.
Thiên Hải tránh Ä‘ao cá»§a Mạc Kình trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc. Mặc dù thi triển "Phi ma độn hình", đạo sát Ä‘ao khiến cho xương sống chàng gai lạnh. Thoát vá» sau hai bá»™, Thiên Hải thét lên:
- Dừng tay!
Mạc Kình thu hồi ngá»n dao xắt thịt, nhìn Thiên Hải. Chành nhìn gã, cau mày nói:
- Mạc huynh trả Æ¡n cho tại hạ như vậy đó à? Nếu như lúc nãy tại hạ không kịp tránh đưá»ng Ä‘ao tàn bạo cá»§a huynh, giỠđã biến thành ma không đầu.
Mạc Kình rít giá»ng nạt ngang:
- Mạc mỗ không chỉ muốn biến ngươi thành ma không đầu, mà còn muốn băm nát thân thể ngươi để làm thức nhắm với rượu nữa.
Mặt Thiên Hải sa sẩm lại. Chàng không hiểu sao Mạc Kình lại bỗng dưng căm thù mình đến tận xương cốt vậy. Thiên Hải nheo mày. Chàng nghĩ thầm:
"Thôi rồi. Gã há» Mạc này hẳn lại nghe lá»i xúc xiểm cá»§a ả Hằng Hằng rồi".
NghÄ© như vậy, Thiên Hải nhìn Mạc Kình bằng ánh mắt khắc khe, nghiêm giá»ng há»i:
- Hẳn Mạc huynh đã nghe những lá»i nương tá»­ nói không tốt vá» Thiên Hải?
Mạc Kình nghiến răng:
- Mạc má»— đã lầm ngươi. Ngươi cÅ©ng má»™t hạng ngưá»i vá»›i tên Trang Tiểu Kiêu.
- Tại hạ không đoán sai. Thế nương tử của Mạc huynh nói gì vỠtại hạ nào?
Mạc Kình đay nghiến nói:
- Những gì ngươi làm, bắt ta phải nói lại nữa à?
Thiên Hải lắc đầu:
- Thế Mạc huynh có nghÄ© Thiên Hải giống hạng ngưá»i như nương tá»­ cá»§a huynh nói không?
- Nếu nàng nói ngoa cho ngươi thì sao thể sắc lại ủ dột, và đau khổ như vậy chứ?
Thiên Hải "hừ" nhạt một tiếng nói:
- Tại hạ không thích nói vá» chuyện riêng cá»§a ngưá»i khác. Nhưng vá»›i Hằng Hằng phu nhân, tại hạ không nói không được.Huynh có muốn nghe không?
- Ngươi muốn nói gì?
Thiên Hải nhếch môi nói:
- Mạc huynh hẳn nghĩ Hằng hằng phu nhân là một nữ nhân đoan chính, một lòng, một dạ yêu thương huynh, nhưng tại hạ lại nghĩ khác đó...
- Thật ra ngươi đã thấy gì?
Thiên hải xoa tay, mím môi suy nghĩ rồi nhìn Mạc Kình, nói:
- Không biết tại hạ có nên nói sự thật cho huynh biết không nhĩ.
- Thật ra ngươi muốn nói gì?
Buông một tiếng thở dài, Thiên Hải nói:
- Mạc huynh thì yêu như má»™t ngưá»i Ä‘iên. Chính vì luỵ vì tình mà mắt huynh đã bị má», chẳng biết phân biệt đâu là đúng đâu là sai.
Mạc Kình cắt ngang lá»i Thiên hải:
- Ngươi nói càn nói rỡ gì thế? Chẳng lẽ ta vì nương tá»­ cá»§a mình, mà biến thành ngưá»i Ä‘iên sao?
- Hằng Hằng phu nhân không đang để huynh đem cả trái tim và tâm huyết vì tình.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Thiên Hải gay gắt đáp lá»i gã:
- trên "Ãoạn Hồn SÆ¡n", hằng Hằng phu nhân đú Ä‘a đú đởn vá»›i trại chá»§ nhân lục lâm Há»’ Nam Hắc Kỳ Lân Lương Thế Lượm. Nếu huynh thấy cảnh đó thì không tin nàng ta bị buá»™c phải làm như vậy đâu.
Mạc Kình chỉ Thiên Hải:
- Ngươi...ngươi nói càn.
Thiên hải khoát tay:
- chưa đâu. hằng Hằng phu nhân cá»§a Mạc huynh sau khi rá»i Ãoạn Hồn SÆ¡n, lại tính đưa ngưá»i vá» giết huynh nữa đấy. Ngưá»i đó chính là đạo sÄ© thúi Bảo Hư.
Mạc Kình gầm lên.
- Chu Thiên Hải! Ngưá»i quả là hết muốn sống rồi.
Mạc Kình vừa quát, vừa chớt động thân pháp, lăn xả vào Thiên Hải. Mặc dù bực tức bởi hành động hồ đồ của Mạc Kình, nhưng Thiên Hải vẫn nén giận, thi triển "Phi ma độn hình" tránh né, vừa nói:
- tại hạ chưa nói hết, sao huynh lại nóng giận như vậy chú?
Mạc Kình thu hồi đao, thở hồng hộc. Thiên Hải nhìn gã, nghĩ thầm:
"Sao trên Ä‘á»i này có má»™t con ngưá»i luỵ vá» tình như má»™t ngưá»i Ä‘iên thế kia nhỉ".
Chàng rít má»™t luồng chân khí, gắt giá»ng nói:
- Nếu không có Thiên Hải, Hẳn bây giỠMạc huynh đã xanh cỠrồi.
- tại sao ta xanh c�
- Huynh xanh cá», bởi độc công cá»§a Bảo Hư. Bảo Hư nghe theo lá»i Hằng Hằng phu nhân, chuẩn bị độc dược để tống tiá»…n huynh đó. Thiên Hải vô tình phát hiện ra Ä‘iá»u đó, nên má»›i ra tay lấy mạng Bảo Hư. Tin hay không là quyá»n cá»§a huynh.
Mạc Kình sa sầm mặt, đay nghiến nói:
- Tin má»™t ngưá»i như ngươi ư. Làm sao Mạc má»— tin được.
Gã lắc đầu:
- Chẳng qua ngươi muốn giết ngưá»i diệt khẩu, nên chế tác ra chuyện khôi hài kia mà thôi. Thiên Hải thú nhận Ä‘i. Phải ngươi đã định cưỡng hiếp Hằng Hằng phu nhân cá»§a ta, vì bị Bảo Hư VÕ Ãang đạo trưởng phát hiện nên má»›i nhẫn tâm giết ngưá»i diệt khẩu, rồi cao chạy xa bay.
Thiên Hải cau có nhìn Mạc Kình Bất chợt chàng ngá»­a mặt cưá»i khăng khắc.Tiếng cưá»i cá»§a Thiên Hải dá»™i vào Thính nhÄ© há» Mạc, khiến gã phải nhăn nhó, Ä‘au khổ.
Y thét lên:
- Ngươi thoả thê lắm à?
Cắt ngang tràng tiếu ngạo, Thiên Hải gắn giá»ng lạnh lùng, chậm rãi nói:
- Thiên Hải nói cho huynh biết, Hằng Hằng phu nhân cá»§a huynh không đáng để cho Thiên Hải này nhìn mặt đâu. Vá» nói vá»›i ả rằng, những kỹ nữ lầu xanh còn Ä‘ang để cho Thiên Hải kính trá»ng, nhưng vá»›i ả thì ná»­a con mắt ta cÅ©ng không thèm nhìn tá»›i. Chỉ có kẻ hồ đồ, ngu muá»™i như Mạc Kình má»›i xem ả như thánh nữ trong sạch thôi.
Mạc Kình rít lên:
- Ngươi dám buông lá»i xúc xiểm Hằng Hằng?
- Thì sao nào? Trang Tiểu Kiêu bị chết oan vì thói lăng loàn của thị.
chàng hừ nhạt:
- Càng nghĩ, càng tội nghiệp cho Trang Tiểu Kiêu, mà thấy Mạc Kình đúng là hạng tiểu nhân đê tiện. Dạy nương tử không xong, mà đòi bước ra ngoài giang hồ làm hảo hán anh hùng.
Mạc Kình giận đến biến sắc. Mặt y tái nhợt rồi gầm lên:
- Ngưá»i phải chết!
Gã gầm thét, cùng với đao pháp thoát ra chụp tới Thiên Hải. Lần này, Thiên Hải đã có chủ đích không muốn để Mạc Kình dồn ép mình, Chàng thi triển "Phi ma độn hình .
tránh ngá»n dao xắt thịt cá»§a Mạc Kình, đồng thá»i phát tác má»™t đạo Kim càng thần chỉ Ä‘iểm tá»›i bá» vai gã.
Bốp...
Mạc Kình đâu phải là đối thá»§ cá»§a Thiên Hải, nên hứng cả đạo Kim Càng thần chỉ vào bá» vai phải, tưởng chừng xương vai gãy vụn, buông ngay ngá»n dao xắt thịt.
Thiên Hải lướt vỠsau hai bộ, đứng dạng chân nhìn Mạc Kình:
- tại hạ không muốn lấy mạng túc hạ. Chì vì muốn túc hạ thấy được đâu là đúng đâu là sai. Nếu túc hạ còn sống thì nhận ra mình là kẻ ngu muội, còn chết thì đó là nghiệp quả của túc hạ.
Thiên hải nói xong, toan quay bước bá» Ä‘i thì sáu vị đạo sÄ© VÕ Ãang đồng loát rút kiếm lướt đến chặn đưá»ng chàng. Chân mày Thiên Hải cau hẳn lại.
Chàng lạnh lùng nói:
- Sáu vị đạo trưởng muốn trả thù cho Bảo Hư ư?
- Thất tinh đạo trưởng mất má»™t thì đâu còn là thất tinh tú nữa. Chẳng lẽ sáu ngưá»i chúng tôi lại làm ngÆ¡ ư?
Lá»i nói đó được thoát ra từ miệng Nhứt Tinh sa đạo trưởng, Thiên Hải nói:
- Tại hạ và Xung Hư đạo trưởng lão tiá»n bối có mối giao hảo vá»›i nhau. Chuyện này, tại hạ sẽ lên VÕ Ãang phái phân giải vá»›i Xung Hư. Sá»± thật vẫn là sá»± thật, mong chư vị đạo trưởng đừng làm to thêm chuyện nhá» nhen này.
Sau vị đạo trưởng lưỡng lự bởi câu nói của Thiên Hải.
Thiên Hải lia mắt nhìn qua sáu vị đạo sĩ, từ tốn nói:
- Cây ngay không sợ chết đứng giữa trá»i. Bây giá» sau vị có thể quay lại tá»­u Ä‘iếm, thỉnh má»i Hằng Hằng phu nhân lên VÕ Ãang chá» tại hạ.
Nhứt Tinh sa đạo trưởng nói:
- Ngươi chắc sẽ lên VÕ Ãang chứ?
Thiên Hải nhướn mày:
- Sáu vị không tin tại hạ à?
- Æ !
Thiên Hải "hừ" nhạt rồi Ä‘anh giá»ng há»i:
- Nay nể mặt Xung Hư đạo trưởng lão tiá»n bối mà Thiên Hải thốt ra câu nói đó, còn bây giá» Thiên Hải muốn Ä‘i cÅ©ng chẳng có ai cản được.
Thiên Hải thở hắt ra rồi nói:
- Cáo từ Chàng nhìn lại Mạc Kình:
- Bổn Thiếu gia mong rằng hai con ngươi cá»§a túc hạ sá»›m mở to để thấy được bản chất cá»§a phu nhân mình. Nếu không thấy thì cái hại sẽ đến vá»›i túc hạ trong nay mai đấy Thốt dứt câu, Thiên Hải thi triển thuật "Phi ma độn hình" chá»›p động thân hình băng qua đầu sáu vị VÕ Ãang như má»™t bóng ma quái dị chá»›p thấy bóng là mất dạng rồi, chẳng để lại dấu vết gì nữa.Bá»™ pháp khinh công kỳ tuyệt cá»§a chàng khiến cho bá»n đạo sÄ© VÕ Ä‘ang lẫn Mạc Kình đứng ngây ra chẳng có chút phản ứng nào.
Ly khai khá»i sáu vị VÕ Ãang và Mạc Kình,Thiên Hải vẫn tiếp tục thi triển thuật "Phi ma độn hình" hướng vá» phía Hàm Ãan trấn.
Khi còn cách Hàm Ä‘an trấn khoảng mưá»i dặm, chàng má»›i chỉnh lại y trang rồi rảo bước thong dong vào trong trấn. Thiên Hải Ä‘i dá»c theo những con đưá»ng vá»›i những Cá»­a hiệu sầm uất trong trấn Hàm Ãan. Thiên Hải vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© mong lung vá» sá»± hồ đồ cá»§a Mạc Kình. Chàng lắc đầu nghÄ© thầm:
"cái gã hồ đồ kia không biết bên cạnh là con bò cạp, chẳng biết lúc nào sẽ ăn tươi nuốt sống gã.thế mới biết, gần mỹ nhân bao nhiêu thì càng gần với tử thần bấy nhiêu .
Thiên Hải đang suy nghĩ mong lung thì nghe tiếng chân rầm rập sau lưng mình.
Chàng quay lại thì thấy má»™t thiếu nữ tuổi chỉ mưá»i tám đôi mươi Ä‘ang bá» chạy, phía sau là ba gã cao thá»§ vận võ phục có huy hiệu cá»§a Diêm Vương môn truy Ä‘uổi.
Gã đại hán cao lá»›n nhất cầm đại Ä‘ao phi thân cắt má»™t đưá»ng vòng cùng, tay Ä‘ao giương cao chá»±c bổ xuống thân hình nhá» nhắn cá»§a thiếu nữ mặc Hồng y. Chiêu Ä‘ao cá»§a gã cao thá»§ Diêm Vương môn tưởng chừng đã chặt đôi thân pháp cá»§a thiếu nữ kia, Thiên Hải không chút chần chừ, thi triển thuật "Phi ma độn hình", chá»›p mắt đã cắt ngay mặt đạo kiếm khí càn khôn đánh bật lưỡi đại Ä‘ao, rồi tung luôn má»™t cước đá vào thượng đẳng cá»§a đối phương.
Bốp...
Gã cao thủ Diêm Vương môn bị đánh bật trở lại, trong khi Thiên Hải đảo bộ trên không lướt xuống bên thiếu nữ.
- Tiểu thư có sao không?
Sắc mặt của nàng vẫn còn những nét hốt hoảng, lo lắng như vẫn gượng nói:
- Ãa tạ thiếp hiệp....
- Tiểu thư đừng khách sáo. Ãể tại hạ Ä‘uổi lÅ© sói này đã.
Chàng nhìn lại ba gã cao thá»§ Diêm Vương môn, tất cả Ä‘á»u bịt mặt.
- Ba ngưá»i truy sát má»™t cô gái chân yếu tay má»m, không biết ngượng à?
Ba gã cao thá»§ nhìn Thiên Hải. Gã có đôi chân mày chổi rá»… gắn giá»ng nói:
- Ngươi là Chu Thiên Hải?
- Ã! Ngươi biết bổn thiếu gia à?
Gã nhìn lại hai tên kia rồi quay lại nói với Thiên Hải:
- Ngươi đã dám xen vào chuyện cá»§a Diêm Vương môn thì có ngày ngươi phải chịu hậu quả khôn lưá»ng đó.
- Ủi cha! Sao ai cũng hăm Thiên Hải này thế. Túc hạ yên tâm. Sợ Diêm Vương môn chua đem cho tại hạ hậu quả thì Thiên Hải đã tìm đến môn chủ rồi đó.
Ba gã cao thá»§ Diêm Vương môn "hừ" nhạt má»™t tiếng rồi trở bá»™ thi triển khinh công bá» Ä‘i, Thiên Hải nhìn theo những ngưá»i đó rồi nhún vai nghÄ© thầm.
- Sao ba gã lại bá» Ä‘i... hẳn bây giá» bá»n sứ giả Diêm Vương môn đã biết minh không phải như ngày nào nên má»›i bá» Ä‘i dá»… dàng như vậy.
Thiên Hải mỉm cưá»i vá»›i ý nghÄ© đó, chàng quay lại thiếu nữ:
- Tiểu thư! Bá»n chúng đã Ä‘i rồi. Tiểu thư có thể vá» nhà.
Thiếu nữ nhìn chàng bằng ánh mắt bối rối, nàng ngập ngừng nói:
- Lưu Cát Vân đâu còn nhà để vá».
- Sao, Lưu tiểu thư không còn nhà để vỠà?
Nàng gật đầu.
- Nhà tan cửa nát cả rồi - Diêm Vương môn khiến cho nhà của nàng không còn Lưu Cát Vân gật đầu.
Thiên Hải há»i:
- Tại sao Lưu tiểu thư lại bị bá»n Diêm Vương săn Ä‘uổi.
Cát Vân buông tiếng thở dài:
- Chuyện dài dòng lắm. Ở đây Cát Vân không tiện trả lá»i công tá»­. Khi nãy, Cát Vân nghe gã kia gá»i công tá»­ là Chu Thiên Hải?
Thiên hải gật đầu:
- Tại hạ là Chu Thiên Hải.
Cát Vân phấn khởi hẳn lên.
- Æ¡n trá»i phật. Cát Vân may mắn gặp được Chu huynh.
Thiên Hải ngơ ngác.
Cát Vân nói:
- Chu huynh! Chúng ta tìm chá»— nào nói chuyện. CÓ rất nhiá»u chuyện Cát Vân muốn nói vá»›i huynh. Không ngá» trong cái hoạ, Cát Vân lại gặp huynh.
Thiên Hải gật đầu.
Cát Vân và Thiên Hải ra ngoài trấn Hàm Ãan. Cát Vân vừa Ä‘i vừa nói:
- Cát Vân định chạy đến nhá» Ãàn thúc thúc, dá»c đưá»ng thì gặp huynh.
Thiên hải há»i:
- tại sao hỠtruy sát Lưu tiểu thư?
Nàng dừng bước nhìn sang Thiên Hải:
- Vì Cát Vân là ngưá»i thân cá»§a Giãn hoa tiên tá»­ Lưu Ngá»c Ninh.
Thiên hải sững sá»:
- Sao? Nàng là...là ngưá»i thân cá»§a Bảo mẫu cô cô?
- Cát Vân gá»i Ngá»c Ninh bằng cô cô.
Thiên Hải buông tiếng thở dài:
- Cát Vân! Huynh hiểu rồi.
Cát Vân nhướn mày há»i Thiên Hải:
- Huynh hiểu gì?
Bu ông một tiếng thở dài...
- Huynh biết vì sao những cao thá»§ Diêm Vương môn kia lại truy sát Cát Vân. Môn chá»§ Diêm Vương môn quá tàn nhẫn. Y muốn trừng trị cả những ngưá»i thân cá»§a cô cô.
Thiên Hải nghiến răng rít giá»ng:
- Thiên Hải thỠsẽ bắt môn chủ Diêm Vương môn trả món nợ này.
Chàng nhìn Cát Vân, nói:
- Cát Vân Muốn biết vì sao Diêm Vương môn sai sát thủ giết muội không?
Cát Vân lắc đầu:
- Muội không biết...
Thiên Hải thở ra:
- Muội không biết cũng đúng thôi.
Cát Vân nói:
- Hoạ kiếp như từ trên trá»i rÆ¡i xuống nhà cá»§a muá»™i. Toàn bá»™ má»i ngưá»i Ä‘á»u chết, duy chỉ có mình muá»™i thoát chết bởi không có Ở nhà. Nhưng khi quay lại thì bị sát thá»§ truy Ä‘uổi, nếu không có huynh thì muá»™i chắc đã chết rồi.
Thiên hải muông một tiếng thở dài:
- chỉ tại vì huynh mà muội nhà tan cửa nát.
Cát Vân nhướn mày:
- sao lại là huynh?
Thiên Hải nhìn Cát Vân:
- Cát Vân! Bảo mẫu cô cô đã nuôi huynh từ lúc lên mưá»i, đến khi huynh trưởng thành thì Diêm Vương môn xuất hiện. Ãến lúc đó huynh má»›i biết Bảo mẫu cô cô là ngưá»i võ lâm. CÔ cô được lênh sát tá»­ huynh, nhưng vì nặng tình như mẫu thân, ngưá»i đã không xuống tay giết huynh. Chính vì lẽ đó mà Diêm vương môn trút sá»± căm giận lên cô co. Không ngá» Diêm Vương môn chá»§ lại nhẫn tâm phát lịnh xá»­ tá»­ gia tá»™c cá»§a cô cô như phát lệnh chu di cá»­u tá»™c cá»§a hoàng thượng.
Buông tiếng thở dài, Thiên hải nói:
- Nếu huynh không Huyết tẩy Diêm Vương môn ra khá»i cõi Ä‘á»i này thì há»a kiếp vẫn treo lÆ¡ lá»­ng trên đầu huynh và những ngưá»i thân cá»§a huynh.
Cát Vân nói:
- tại sao Diêm Vương môn lại muốn giết huynh?
- Ãiá»u đó thì huynh cÅ©ng không biết.
- Bây giỠhuynh tính sao?
- CÓ lẽ phải gặp Diêm Vương môn chá»§ má»™t lần, để kết thúc má»i ân oán vá»›i gã.
Hai ngưá»i lại tiếp tục Ä‘i. Thiên hải bất giác trở nên im lặng lầm lý. từ lúc đó cho đến khi hỠđặt chân tá»›i khu trang viên lẫn khuất sau cánh rừng tùng, Cát Vân má»›i nói:
- Chu huynh! Ãây là trang viên cá»§a Vương đại thúc.
- Diêm vương môn hẳn không biết trang viên của Vương đại thúc?
Cát Vân gật đầu:
- Nếu Diêm Vương môn biết toà trang viên này của Vương đại thúc và mối quan hệ của đại thúc với Lưu cô cô thì chắc chắn không để yên như thế này đâu.
Cát Vân và Thiên Hải rảo bước vào toà trang viên. Từ trong gian chính sảnh, má»™t lão tiá»n bối vận trưá»ng y bằng gấm hàn Châu vá»™i vã bước ra. Lão dừng bước, nhìn Cát Vân rồi quay lại Thiên Hải.
Cát Vân nói:
- Vương Thúc Thúc! Công tử đây là Chu huynh đó.
Lão chớp mắt nhìn Thiên hải từ đầu đến chân.
- Thiên Hải mà Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i nói vá»›i lão phu đó à?
Thiên Hải ôm quyá»n:
- Hiá»n Ãiệt là Chu Thiên Hải... Bái kiến lão đại thúc.
- Tốt quá... Tốt quá...
Lão nhìn lại Cát Vân rồi quay sang nhìn Thiên hải khẽ gật đầu:
- Tốt lắm... Tốt lắm...
Thiên Hải nhìn sang Cát Vân, nhá» giá»ng nói:
- Lão đại thúc muốn nói gì vậy?
Cát Vân lắc đầu:
- Muội cũng không hiểu.
Lão Vương vuốt râu nói:
- Chu hiện diệt! Cát Vân... Theo đại thúc.
Theo chân lão Vương, Thiên hải và Cát Vân bước vào đại sảnh. tất cả má»i đồ vật bài trí trong đại sảnh đập vào mắt Thiên Hải, minh chứng vá»›i chàng lão Vương đây là má»™t đại phú đất hàm Ãan.
Lão Vương chỉ hai chiếc đôn có khảm ngá»c.
- Hiá»n Ãiệt và diệt nữ ngồi xuống đây Ä‘i.
ChỠcho Thiên Hải và Cát Vân yên vị rồi. Lão Vương mới lấy chiếc chuông vàng giắt bên hông lắc. Tiếng chuông nghe thật thanh tao bởi nó được đúc bằng vàng ròng tinh khiết Từ cửa hậu, một ả a hoàn bước ra khúm núm nói:
- Lão nhân gia sai bảo.
Lão Vương nhìn ả a hoàng:
- Ngươi mau bày đại yến và rượu cho lão phu đãi Hiá»n Ãiệt và diệt nữ cá»§a lão.
- Thưa vâng Cát Vân há»i:
Cát Vân há»i:
- Ãại thúc sao hôm nay lại long trá»ng quá vậy?
Lão Vương vuốt râu, ngồi xuống trước mặt Thiên hải. Lão nhìn Thiên Hải,nói:
- Thiên Hải Hiá»n Ãiệt! Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i cá»§a đại thúc đã gởi gắm cho lão lo chuyện này trước khi ra Ä‘i.
Thiên Hải cau mày:
- Ãại thúc! Bảo mẫu cô cô có đến đây?
Lão Vương gật đầu:
- CÓ đến đây.
- Vậy bảo mẫu cô cô gởi lão đại thúc làm giùm chuyện gì?
Lão Vương vuốt râu:
- Chuyện này gấp gáp quá. Lão đại thúc chỉ sợ Cát Vân bất ngỠthôi.
cát vân từ tốn nói:
- CÔ cô nhỠđại thúc làm chuyện gì cho Cát Vân.
Lão Vương lại lắc chuông. Ả a hoàn xuất hiện. Lão trừng mắt nhìn ả a hoàn:
- Sao lâu thế?
- Dạ, nô tỳ đã sai nhà bếp, sắp xong rồi ạ.
- Ãây là chuyện hệ trá»ng. các ngươi không làm tròn đừng trách lão nhân gia Lão quay lại nhìn Thiên Hải:
- Khi nào yến tiệc bày lên, đại thúc sẽ nói.
Thiên hải mỉm cưá»i:
- Ãại yến, Thiên hải không cần, mà chỉ muốn biết vá» tông tích Bảo mẫu cô cô mà thôi.
Lão Vương vuốt râu:
- Hiá»n Ãiệt đừng nôn nóng. Từ từ đại thúc sẽ nói Hiá»n Ãiệt. Chuyện quan trá»ng trước ta lo trước, còn những gì không quan trá»ng ta sẽ lo sau.
Sáu ả a hoàn bưng thức ăn vào hồ tửu bày ra bàn rồi lui bước ra đứng sau lưng lão Vương.
Lão Vương nhìn hỠkhoát tay:
- cho các ngươi lui.
Chá» cho sáu ả a hoàn kia lui ra hẳn, lão Vương má»›i mở bầu rượu chứa trong chiếc bầu bằng lam ngá»c, rồi rót ra ba chén cÅ©ng bằng ngá»c.
Lão bưng chén:
- Ãại thúc má»i Hiá»n Ãiệt và diệt nữ.
Thiên Hải bưng chén rượu, từ tốn nói:
- Ãa ta đại thúc.
Ba ngưá»i cùng uống cạn số rượu do lão Vương chuốc ra. Chá» cho Thiên Hải đặt chén xuống bàn, lão Vương má»›i đứng lên bước đến chiếc tá»§ có dát vàng. Lão mở tá»§, lấy ra má»™t cái tráp cÅ©ng bằng vàng Ä‘em đến đặt xuống bàn.
Thiên Hải tò mò nhìn lão Vương.
Lão Vương mở nắp chiếc tráp rồi bưng lên để trước mặt Thiên Hải:
- Hiá»n Ãiệt nhìn xem trong tráp là vật gì?
Thiên Hải nhìn vào trong tráp. Tinh nhãn chàng đóng Ä‘inh vào chiếc tráp những tưởng chẳng bao giá» muốn dá»i mắt Ä‘i.
Lão Vương nói:
- Hiá»n Ãiệt hẳn nhận ra vật Ở trong tráp?
Thiên Hải buông một tiếng thở dài, ngẩng lên nhìn lão Vương. Chàng khẽ gật đầu:
- Ãại Thúc trong tráp này là chiếc lược ngà, vật bất ly thân cá»§a Bảo mẫu cô cô.
- Hiá»n Ãiệt nhận ra chiếc lược đó à?
Thiên Hải cầm lấy chiếc lược ngà:
- Làm sao Hiá»n Ãiệt quên được.Thiên hải đã từng dùng chiếc lược này để chải tóc cho bảo mẫu cô cô.
Lão Vương vuốt râu nhìn Thiên hải nói:
- Lưu Ngá»c Ninh muá»™i muá»™i lưu lại chiếc lược cho lão đại thúc, để làm tín vất nói vá»›i Hiá»n Ãiệt má»™t chuyện vô cùng hệ trá»ng. Chuyện mà lão đại thúc sắp nói ra đây có liên quan mật thiết đến Hiá»n Ãiệt và Cát Vân.
Lão nói xong chuốc rượu ra chén của mình và Thiên Hải. Thiên Hải đớ lấy bầu rượu nói:
- Ãại thúc! Ãể Thiên Hải hầu rượu cho đại thúc.
Lão chớp mắt gật đầu:
- Cũng được.
Lão Vương nóc liên tục ba chén rượu, buộc Thiên Hải cũng phải uống theo lão. Lão đặt chén xuống bàn, nhìn sang Lưu Cát Vân:
- Diệt nữ! Ngươi uống hết chén rượu của mình đi, rồi đại thúc sẽ nói.
cát vân nhìn Thiên Hải. nàng bưng chén rượu từ tốn nói:
- Huynh uống cùng với muội nhé.
Lão Vương vuốt theo:
- được đó, hai ngươi cùng uống với nhau một chén trước mặt đại thúc xem.
Thiên Hải gật đầu.
Chàng uống cùng vá»›i Cát Vân cạn chén rượu rồi há»i lão Vương:
- Vương đại thúc! Bảo mẫu cô cô đã nhắn gởi lại gì cho Thiên Hải?
Lão Vương Ãứng lên, chắp tay sau lưng, bước đến bên cạnh Lưu Cát Vân.
Lão nhìn Thiên Hải chậm rãi nói:
- Thiên Hải! Ãại thúc há»i thật ngươi. CÓ bao giá» ngươi cãi lại ý cá»§a cô cô Lưu Ngá»c Ninh không?
- Thưa không. Thiên Hải được Lưu cô cô chăm sóc từ lúc lên mưá»i, nên lúc nào cÅ©ng xem Lưu cô cô như thân mẫu mình. Hiá»n Ãiệt chỉ tiếc không biết được song đưá»ng mình là ai.
Lão vương buông tiếng thở dài rồi nói:
- Cây có cá»™i, nước có nguồn, việc Hiá»n Ãiệt tìm lại lai lịch song thân mình cÅ©ng tốt lắm. Nhưng đại thúc biết Ngá»c Ninh cô cô chắc biết song đưá»ng Hiá»n Ãiệt là ai.
- cô CÔ khong nói.
Lão Vương vuốt râu nói:
- Ngá»c Ninh không nói, hẳn có nguyên nhân sau xa. Nhưng đại thúc nghÄ© sau chuyện này, thế nào Ngá»c Ninh cÅ©ng sẽ thố lá»™ vá»›i Hiá»n Ãiệt.
- Thiên Hải không biết hiện giỠcô cô Ở đâu?
Chàng buông tiếng thở dài:
- Bảo mẫu cô cô giỠcũng khác ngày trước?
Lão Vương vuốt râu:
- Ãại thúc hiểu Hiá»n Ãiệt định nói gì? Ngá»c Ninh hẳn có Ä‘iá»u khó nói ra vá»›i Hiá»n Ãiệt thôi.
Lão Vương dồi giá»ng nghe thật trang trá»ng:
- Hiá»n Ãiệt! Chỉ cần ngươi không thay đổi tính tình cá»§a mình, má»™t lòng đói vá»›i Ngá»c Ninh như trước kia thì má»i sá»± đại thúc nghÄ© sẽ được minh bạch - Ãại thúc! Thiên Hải má»™t lòng vẫn tôn kính cô cô.
Lão Vương vuốt râu:
- ÃÆ°á»£c như vậy, đại thúc má»›i có thể nói.
Lão quay lại chỗ ngồi, nhìn Thiên Hải trịnh trong lên tiếng:
- Lưu Ngá»c Ninh bảo mẫu cá»§a Hiá»n Ãiệt để lại chiếc lược ngà làm tin vật, thỉnh cầu Vương đại thúc hợp tác tình duyên cho hiện diệt và Lưu Cát Vân.
Thiên Hải tròn mắt nhìn lão Vương:
- Ãại Thúc...
Lão Vương buông một tiếng thở dài:
- đại thúc biết Hiá»n Ãiệt rất khó xá»­. Hiá»n Ãiệt vừa má»›i gặp Cát Vân đây, hẳn chưa có tình ý, nay nghe đại thúc nói không khá»i ngỡ ngàng.
Cát Vân nhìn sang Thiên Hải, rồi quay lại nhìn lão Vương Vương, nói:
- Ãại thúc! Cát Vân giỠđã không còn nhà còn cá»­a, thì sao có thể sánh vá»›i Chu huynh được? Huống chi, Chu huynh có thể đã tìm được ý trung nhân cá»§a ngưá»i.
Lão Vương buông tiếng thở dài nhìn Thiên Hải, nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ãây là tâm huyệt cá»§a Ngá»c Ninh. Ãại thúc đã hứa vá»›i Ngá»c Ninh lo đại sá»± này. Nhất thá»i Hiá»n Ãiệt và Cát Vân không có những tháng ngày thÆ¡ ấu, còn Cát Vân thì lại chẳng may nhà tan cá»­a nát. Nếu Lưu Cát Vân không dá»±a vào Hiá»n Ãiệt, đại thúc chẳng biết ngày mai cát Vân sẽ ra sao.
Lão vuốt râu lắc đầu:
- Chuyện này không thành, đại thúc cÅ©ng khó mà gặp mặt Ngá»c Ninh.
Thiên Hải bặm môi. Chàng nhìn sang Cát Vân:
- cát vân! Huynh chỉ sợ sau này muội sẽ khổ vì huynh.
Buông tiếng thở dài. Thiên Hải nói:
- Ãại thúc! Hiá»n Ãiệt có Ä‘iá»u khó nói ra. Nhưng nếu Lưu muá»™i muá»™i chấp nhận thì Hiá»n Ãiệt sẽ tuân theo sá»± chỉ huấn cá»§a cô cô.
Lão Vương nhìn sang Cát Vân nói:
- Diệt nữ! Ãã là duyên tình cá»§a trá»i đất, diệt nữ hẳn không ngại chứ?
Cát vân cúi mặt nhìn xuống, lí nhí nói:
- Cát Vân sợ không xứng với Chu huynh.
Lão Vương nhướn mày:
- Sao lại không xứng. tất cả Ä‘á»u là duyên số do trá»i định. Nếu trước đây, Ngá»c Ninh không cưu mang Thiên Hải thì sao có chuyện duyên tình hôm nay. Vá»›i lại, đây là ý cá»§a Ngá»c Ninh chứ không phải cá»§a đại thúc.
Thiên Hải nhìn sang Cát Vân, nói:
- Ngưá»i không xứng đáng chính là huynh.
Chàng nhìn lại lão Vương:
- Ãại thúc! Hiá»n Ãiệt vốn vô tình đã luyện Thượng Ngươn kiếm pháp, chẳng biết lúc nào sẽ trở thanh phế nhân, cuồng tâm loạn trí.Hiện diệt chỉ sợ Ä‘em phiá»n não cho Lưu muá»™i muá»™i.
Lão vương nhưá»ng cao đôi chân mày rậm rịt:
- Vậy ư? Thế có cách giúp cho Hiá»n Ãiệt không?
Thiên Hải lắc đầu:
- Hiện diệt đã diện kiến Dương Yên Thượng đại phu. Ngưá»i nói chỉ có kỳ duyên may ra hoá giải được tà khí trong ná»™i thể hiện diệt.
Nhìn sang Cát Vân:
- Bây giỠmuội hiểu huynh rồi chứ?
Lão Vương thở dài rồi nói:
- Cho dù Hiá»n Ãiệt đã luyện tà kiếm, sau này có thể tẩu hoả nhập ma, nhưng quyết định vẫn do Cát Vân định Ä‘oạt.
Lão Vương nhìn Lưu Cát Vân nói:
- Diệt nữ! Dù diệt nữ muốn hay không muốn thì đại thúc vẫn phải nói. TÆ¡ duyên cá»§a diệt nữ và Thiên Hải Hiá»n Ãiệt là do ý trá»i sắp xếp. Nêu diệt nữ không ngại sau này Thiên Hải có thể tẩu hoả nhập ma, biến thành phế nhân thì đại thúc sẽ chu toàn đại lá»… cho hai ngưá»i.
Cát Vân cúi đầu Nàng im lặng một lúc mới ngẩng lên nhìn sang Thiên Hải:
- Chỉ cần Chu huynh đối xử tốt với Cát Vân thì dù bất cứ chuyện gì xảy ra, Cát Vân cũng chịu đựng được.
Nàng thốt dứt câu, lão Vương cất tiếng cưá»i sang sảng. tràng tiếu ngạo cá»§a Lão nghe vô cùng đắc ý và đầy phấn khích. Lão cắt ngang tràng tiếu ngạo, nhìn Thiên Hải nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ngươi nghe Cát Vân nói rồi chứ?
- Thiên Hải nghe - Thế còn ngươi thì sao?
Thiên Hải trầm giá»ng nói:
- Ãã là ý cá»§a Bảo mẫu cô co thì Thiên Hải phải tuân theo. Thiên Hải sẽ bảo vệ cho Cát Vân, đến khi nào mình chẳng còn hÆ¡i thở để sống.
- tốt lắm...
Lão Vương bưng chén rượu, cao hứng nói:
- Hiá»n Ãiệt! Diệt nữ! Cùng uống vá»›i đại thúc chén rượu này.
Thiên Hải và Cát Vân trịnh trá»ng nói:
- Ãa tạ đại thúc ra ân.
Thiên Hải đổ rượu vào trong miệng. Chàng cảm nhận chất cay và đắng của chén rượu. Trong cảm giác đó, Thiên Hải nhớ đến Xảo Nhi Chàng nghĩ thầm:
"Xảo Nhi! Muá»™i Ä‘ang Ở đâu... Phải chi Cát Vân là Xảo Nhi. Thiên Hải hoan há»· biết Chừng nào. CÓ lẽ đây là ý trá»i, nên ta và Xảo Nhi không chá»n duyên trá»n tình."
Tài sản của than_long_vn

  #29  
Old 06-08-2008, 04:21 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 29

Hoa rơi hữu ý
Nước chảy vô tình



Sương đêm càng lúc càng phá»§ dày. Ãã quá ná»­a đêm rồi mà Thiên Hải vẫn ngồi thừ ngoài hoa viên. Chàng không muốn rá»i bá» chá»— ngồi cá»§a mình cùng vá»›i bầu rượu. Không biết từ lúc nào, mà Thiên Hải đã trở thành má»™t con sâu rượu.
Tu một ngụm dài, buông một tiếng thở dài, Thiên Hải buột miệng nói:
- Má»i việc quá bất ngá». Cứ như mình Ä‘ang Ở trong má»™t giấc mÆ¡ mà không thể làm chá»§ được. Bá»—ng dưng gặp Lưu Cát Vân rồi thoáng chốc lại trở thành tình lang, để sau ngày mai thì ngang nhiên trở thành hôn phu cá»§a nàng. Má»i sá»± cứ như đã là sá»± sắp xếp mà mình không sao cưỡng lại được.
Thiên Hải lắc đầu, bưng bầu rượu, tu luôn một hơi dài. Chàng nhớ đến Xảo Nhi mà bất giác lo lắng, tự nhủ thầm:
"Xảo Nhi giỠra sao? Mình chưa đến Phong Ma Sơn đã thành đấng lang quân rồi. .
Thiên Hải lại lắc đầu, rồi uống rượu.
Cát Vân nhẹ bước đến sau lưng Thiên Hải. Nàng khoác chiếc áo choàng trên lên vai chàng.
Thiên Hải lÆ¡ đễnh há»i:
- Lưu muá»™i vẫn còn thức đó à? Ãêm đã khuya rồi sao không Ä‘i nghỉ?
- Muá»™i định há»i huynh câu đó.
Nàng ngồi xuống cạnh Thiên Hải, nhìn lên chàng:
- Huynh không ngủ được à?
- Huynh không ngủ được.
- Tại sao?
- Má»i sá»± đến vá»›i huynh quá bất ngá». Chính vì thế mà huynh phải suy nghÄ©. Huynh có cảm tưởng như mình Ä‘ang Ở trong má»™t giấc mÆ¡ không thật.
Cát Vân nhìn chàng:
- Muội cũng có cảm giác như huynh. Bất ngỠthật! Muội cũng tưởng như mình đang năm mơ.
Nàng cúi mặt nhìn xuống:
- Thế huynh có nghĩ đây là giấc mơ không?
- Không.
Cát Vân nắm tay Thiên Hải:
- Ãại thúc đã chuẩn bị má»i thứ cho ngày mai.
- Huynh chưa từng thấy má»™t ngưá»i nào tốt như đại thúc.
Cát Vân dựa đầu vào vai Thiên Hải. Mặt chàng thoáng cau lại:
- Cát Vân muội muội...
- Huynh muốn nói gì?
Thiên Hải thở dài:
- Chúng ta phải giữ trá»ng đạo đến lúc thành thân.
- Muội biết mà.
Nàng ngẩng đầu lên nhìn Thiên Hải.
- Huynh nè! Sau khi thành thân mình sẽ đi đâu?
- Huynh sẽ đi đến Phong Ma Sơn, gặp "Hoạt Thần giáo chứ .
Cát Vân đứng lên:
- Tại sao huynh phải lên Phong Ma Sơn, gặp Hoạt Thần giáo chủ?
Thiên Hải cau mày:
- Muội biết Phong Ma Sơn à?
Cát Vân lắc đầu:
- Không. Nhưng muội nghe nói Hoạt Thần giáo là tà giáo. Còn Hoạt Thần giáo chủ thì rất gian trá, tàn bạo, vô tâm. Huynh đi lên đó, muội lo lắm.
Buông một tiếng thở dài, Thiên Hải nói:
- Dù muốn hay không thì huynh cũng phải lên Phong Ma Sơn, diện kiến Hoạt Thần giáo chủ.
- Huynh không lên không được à? Muội cứ tưởng...
- Muội không lên không được à? Muội cứ tưởng...
- Muội nghĩ gì?
- Muội nghĩ, sau khi thành thân xong, muội và huynh sẽ tìm một nơi nào đó để lập nghiệp. Vương đại thúc đã chuẩn bị cho muội và huynh một chỗ để sinh sống.
Mặt Thiên Hải cau lại:
- Cát Vân muội muội có ý nghĩ đó à?
Cát Vân gật đầu.
Thiên Hải buông tiếng thở dài rồi nói:
- Huynh không có cùng ý nghĩ với muội.
- Huynh nghĩ gì?
- Sau ngày mai, huynh tiếp tục con đưá»ng cá»§a mình. Huynh cần biết song đưá»ng cá»§a mình là ai, và chuyện gì đã xảy ra cho bảo mẫu cô cô, cÅ©ng như những oán ân vá»›i Diêm Vương môn.
- Huynh không cần phải lo lắng những chuyện đó. Vương đại thúc nói sẽ chu toàn má»i chuyện cho huynh.
Thiên Hải nhìn nàng, lắc đầu:
- Huynh biết đại thúc là má»™t đại hào có danh tiếng Ở Hàm Ãan, nhưng chẳng lẽ bất cứ chuyện gì cÅ©ng phải nhỠđại thúc sao?
Thiên Hải nằm tay Cát Vân:
- Cát Vân muội muội không nghĩ đến hận thù của mình à?
Cát Vân cúi đầu:
- Muá»™i có nghÄ© đến chứ. Nhưng đối đầu vá»›i Diêm Vương môn, chẳng khác nào là châu chấu đã xe, chỉ chuốc hoạ vào thân thôi. Muá»™i biết Diêm Vương môn có thá»±c lá»±c rất mạnh, ngưá»i cá»§a há» lại là những cao thá»§ tuyệt đỉnh.
- Dù hỠcó là thần thánh, hay là quỷ thì mối thù cũng phải trả.
- Nhưng muội đã có huynh rồi.
- Nếu huynh không gặp được kỳ duyên để khai thông sinh tá»­ huyá»n quan thì cÅ©ng không sống lâu vá»›i muá»™i đâu.
Cát Vân đứng lên:
- Thôi, bá» chuyện đó Ä‘i. Muá»™i dẫn huynh Ä‘i xem cái này. Ãẹp lắm.
Nàng không để Thiên Hải nói đồng ý hay không, mà nắm tay kéo chàng Ä‘i. Thiên Hải miá»…n cưỡng bước theo Cát Vân. Ãi bên cạnh Lưu Cát Vân. Thiên Hải thấy lòng mình trống vắng lạ lùng, chứ không như Ở bên cạnh Xảo Nhi.
Thiên Hải tưởng mình đang hoá thành khúc cây vô tri vô giác, mặc tình để cho Cát Vân muốn kéo đi đâu cũng được.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Không biết Cát Vân có nhận ra tâm tư của mình không. Bảo mẫu cô cô! Sao cô cô lại ép Thiên Hải vào tình cảnh này? Thiên Hải chỉ cần cô cô mà thôi." Cát Vân đưa Thiên Hải đến một hồ nước, chung quanh có những hòn giả sơn được xếp tinh tế với những ẩn ý như: "Loan Phượng hoà minh ", "Song long phi vân"...
"Kình ngư quá hải".
Cát Vân bước xuống má»™t ghá»nh đá. Nàng ngoắc Thiên Hải:
- Huynh xuống đây.
Thiên Hải chần chừ.
Nàng hối thúc:
- Huynh! Muội chỉ cho huynh cảnh này đẹp lắm.
Thiên Hải bước xuống ghá»nh đá đứng bên nàng. MÅ©i chàng ngá»­i được mùi thÆ¡m nhè nhẹ phát ra từ cÆ¡ thể Cát Vân. Thứ hương thÆ¡m cá»§a những nữ nhân dùng để dành riêng cho ngày loang phòng.
Cát Vân chỉ xuống mặt hồ nước.
- Huynh xem dưới đáy hồ kìa.
Thiên Hải lÆ¡ đễnh đáp lá»i nàng:
- Huynh có thấy gì đâu.
Cát Vân nhìn lại Thiên Hải. Nàng nũng nịu nói:
- Huynh có nhìn xuống dưới đáy đâu mà thấy.
Thiên Hải giả lã cưá»i vá»›i nàng rồi há»i:
- Muội muốn cho huynh thấy cái gì nào?
Cát Vân nguýt Thiên Hải:
- Huynh sẽ được thấy một vẻ đẹp tuyệt trần.
Thiên Hải còn chưa hiểu ý của Cát Vân thì nàng đã trút bỠxiêm y, bước xuống hồ.
Thiên Hải ngơ ngần bởi hành động của Cát Vân. Chàng không sao ngỠđược Cát Vân lại hành động như vậy.
Thân thể Cát Vân vá»›i những đưá»ng cong thật hoàn hảo ẩn hiện trong màn nước trắng xoá, được tô bởi ánh trăng khiến nó lấp lánh má»—i khi Cát Vân tạo ra những đợt song lăn tăn.
Nàng tợ như mỹ nhân ngư đắm mình trong nước để phÆ¡i bày vẻ đẹp hoàn hảo cá»§a mình dưới ánh trăng. Thỉnh thoảng, nàng lại thốt ra những tiếng cưá»i thanh tao nghe tợ như tiếng ngá»c lưu ly va vào nhau, tạo ra sá»± phấn khích trong lòng ngưá»i.
Thiên Hải nhìn Cát Vân, buông một tiếng thở dài.
Cát Vân rướn ngưá»i lên khá»i mặt nước, nói vá»›i Thiên Hải:
- Huynh! Sao huynh không xuống với muội?
Thiên Hải ngá»› ngẩn bởi câu há»i cá»§a Cát Vân. Chàng chưa lên tiếng đáp lá»i nàng thì nghe giá»ng nói ồn ồn cá»§a Thánh Nữ nương nương.
- Sao ngươi còn chưa xuống với mỹ nhân ngư.
Thiên Hải quay ngoắt lại. Thánh Nữ nương nương trong bộ thụng y, đứng cách Thiên Hải hai trượng. Thiên Hải buột miệng nói:
- Thánh Nữ!
Thánh Nữ nương nương giũ giũ ống tay áo thụng.
- Ta muốn nói chuyện với ngươi.
Thánh Nữ nương nương nói xong quay bước băng mình Ä‘i.Thiên Hải cÅ©ng thi triển khinh công theo sau Thánh Nữ nương nương. Chàng nghe Cát Vân gá»i mình.
- Thiên Hải huynh! Huynh đâu rồi...
Thiên Hải bặm môi, lắc đầu xua Ä‘i những tiếng gá»i cá»§a Cát Vân để bám theo Thánh Nữ. Thánh Nữ nương nương lướt mình vào rừng tùng và dừng bước dưới má»™t tán cây đại thụ. Tán cây đại thụ che hẳn ánh trăng nên Thiên Hải không nhận ra chân diện dung cá»§a Thánh Nữ nương nương, khi ngưá»i quay mặt lại đối diện vá»›i mình.
Thiên Hải ôm quyá»n xá:
- Vãn bối bái kiến Thánh Nữ nương nương.
- Ãừng Ä‘a lá»…. Bổn nương muốn gặp ngươi chỉ để há»i vài câu rồi Ä‘i ngay.
- Vãn bối thỉnh thị những câu há»i cá»§a nương nương.
- Ãối vá»›i ả mỹ nữ kia, ngươi xem thị như thế nào?
- Thiên Hải rất khó nói. Má»i sá»± diá»…n biến ngoài những ý muốn cá»§a vãn bối.
Thánh Nữ nương nương đổi giá»ng thật khe khắt lạnh lùng. Giá»ng nói cá»§a ngưá»i khác hẳn lúc gặp Thiên Hải Ở ngôi nhà hoang.
- Ngươi phải có sá»± lá»±a chá»n. Ngày mai là ngày chính thá»±c hợp thân giữa ngươi vá»›i ả.
Lúc đó, ngươi phải quyết định. Nếu như ngươi chá»n ả thì Xảo Nhi cá»§a ngươi sẽ được Ä‘em tế. Bằng như ngược lại, ngươi phải có mặt tại Phong Ma SÆ¡n.
- Nương nương...
Thiên Hải bàng hoàng bởi câu nói này của Thánh Nữ nương nương. Chàng vô cùng bối rối và lúng túng.
Thánh Nữ nương nương nói tiếp:
- Ta biết ngươi khó xá»­, nhưng không thể không có sá»± lá»±a chá»n. Kẻ lữ hành không bao giá» lưỡng lá»± trước hai con đưá»ng, mà phải biết chá»n cho mình má»™t quyết định để Ä‘i, dù biết quyết định cá»§a mình có thể dẫn đến má»™t cái chết.
- Vãn bối yêu Xảo Nhi. Nhưng...
- Bốn nương biết, ngươi không cần thiết phải phân giải. Nàng thảo nữ Xảo Nhi hôm nào cũng rất yêu ngươi.
Rít một luồng chân khí, Thánh Nữ nương nương nói tiếp:
- ÃÓ là tất cả những gì bổn nương muốn nói vá»›i ngươi. Ngươi chẳng có sá»± lá»±a chá»n nào, ngoài má»™t quyết định đúng hay sao. Sá» phận cá»§a ngươi thuá»™c vá» ngươi. Kẻ nắm giữ số phận mình chính là kẻ chiến thắng. Ta Ä‘i đây.
Thiên Hải muốn há»i Thánh Nữ nương nương vá» Xảo Nhi, nhưng ngưá»i đã thi triển khinh công thoát Ä‘i. Cùng lúc đó, thì Lưu Cát Vân cÅ©ng chạy đến. Nàng cất tiếng gá»i:
- Thiên Hải huynh! Thiên Hải huynh!
Ãầu óc Thiên Hải rối bá»i. Chàng đúng như Thánh Nữ nương nương nói, Ä‘ang đứng Ở ngã hai đưá»ng, chẳng biết chá»n con đưá»ng nào. Nếu chá»n nghÄ©a thì mất tình và ngược lại.
Trước những gì dồn dập xảy ra, bất giác Thiên Hải không làm chủ mình nữa. Chàng rống lên một tiếng rồi theo tâm pháp Kim Cang Thần Chỉ thi triển chiêu thức.
Thiên Hải thét lên:
- Nhất chỉ dương cương.
- Song chỉ cầm long.
- Tam chỉ sầu ưng.
- Tứ chỉ huyá»n không.
- Ngũ chỉ thu đào.
Má»™t lần chàng thốt ra lá»i thì những đạo chỉ cứng như sắt thép từ những ngá»n chỉ pháp bắn ra, cắt ngang cắt dá»c, xá»›i cả mặt đất. Khi Thiên Hải dừng phát tác ná»™i lá»±c Kim Cang thần chỉ thì cây đại thụ như bị sét trá»i khoang lá»§ng lá»— chá»—.
Cát Vân vỗ tay.
- Hay quá, hay quá! Ca ca đúng là một kỳ tài của võ lâm.
Thiên Hải thở phào, quay lại nhìn nàng, rồi lặng lẽ bước ngang qua mặt Lưu Cát Vân.
Nàng bước theo Thiên Hải, nói:
- Ca ca! BỘ huynh giận muội à?
Thiên Hải dừng bước, quay lại nhìn nàng:
- cát vân muội muội! Cuộc hôn phối của huynh và muội có phải là một sai lầm hay không?
Cát Vân sững sỠnhìn Thiên Hải.
- Sao ca ca lại há»i vậy?
- Muá»™i không xứng đáng vá»›i huynh ư? Hay huynh thấy tình cảnh cá»§a muá»™i đã không nhà không cá»­a, song thân Ä‘á»u bị chết nên đổi ý.
Nàng thổn thức, lệ nhanh chóng trảo ra hai bên khoé mắt. Nàng nắm tay Thiên Hải:
- Muá»™i biết trong lòng huynh không yêu muá»™i. Nhưng má»i sá»± thì đã nằm ngoài ý muốn cá»§a huynh.
Nàng giằng tay Thiên Hải:
- Ca ca! Sao ngay từ đầu huynh không từ chối, mà lại miá»…n cưỡng chấp nhận? Ãể khi má»i sá»± đâu đó an bài thì ngưá»i lại đắn Ä‘o đổi ý... Huynh hại Ä‘á»i con gái cá»§a muá»™i rồi.
Nếu muội có chết, cũng không dám nhìn mặt liệt tổ liệt tong. Huynh ác lắm...
Cát Vân bật khóc rồi bỠchạy.
Thiên Hải ngÆ¡ ngẩn vá»›i những lá»i nói cá»§a Cát Vân. Chàng gá»i theo Cát Vân:
- Cát Vân muội,... Cát Vân...
Thiên Hải chỉ biết gá»i, và nhìn theo Cát Vân, trong khi hai chân cứ dính chặt dưới đất Bóng cá»§a Cát Vân mất hẳn trong tầm mắt Thiên Hải, bấy giá» chàng má»›i buông tiếng thở dài.
Ngẩng mặt lên nhìn vầng trăng đầy, Thiên Hải nói:
- Xảo Nhi! Nàng hiểu cho huynh không?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thiên Hải phát tác má»™t đạo Kim Cang chỉ, đánh bổ vào tán đại thụ.
âm...
Uy lá»±c cá»§a ngá»n chỉ xuyên thấu qua thân cây, khiến cây đại thụ khổng lồ phải chuyển mình răng rắc.
Tiếng xướng trầm trầm cá»§a Vương đại thúc cất lên khoả lấp má»i suy nghÄ© cá»§a Thiên Hải.
- Nhất bái thiên địa.
Theo tiếng xướng âm của Vương đại thúc mà Thiên Hải và Lưu Cát Vân hành đại lễ.
Hai ngưá»i hành đại lá»… tế trá»i tế đất xong, cùng hướng mặt nhìn vá» bệ thá», trên đó chỉ có bốn chiếc bài vị. Hai chiếc không ghi tên ngưá»i. Hai chiếc kia, ghi tục danh song đưá»ng cá»§a Lưu Cát Vân.
Tiếng của Vương đại thúc lại cất lên.
- Nhị bái song đưá»ng...
Thiên Hải toan gập đầu hành đại lễ thì dừng lại. Nhận ra sự lưỡng lự của chàng. Cát Vân nói:
- Ca ca... sao vậy? Huynh và muội sẽ trở thành phu thê với nhau.
Thiên Hải bặm môi nói:
- Huynh... huynh không thấy bài vị của song thân mình. Hai chiếc bài vị trên bệ thỠkhông ghi tục danh của song thân huynh.
- Khi nào chúng ta thành thân, Vương đại thúc sẽ tìm hiểu và lo chuyện này.
Thiên Hải buông một tiếng thở dài nói:
- Huynh muốn tự mình tìm ra. Chẳng lẽ ngày huynh hợp hôn với muội, ngay cả bài vị song thân cũng không có ư?
- Ca ca! ÃÓ chỉ là tiểu tiết. Vương đại thúc sẽ tra cứu để lập bài vị cho nhị vị lão gia.
Lúc ấy muội và huynh cùng bái lạy cũng không muộn.
- Làm như vậy có phải là bất đạo không?
- Ca ca! Ãây là tâm huyết cá»§a Lưu cô cô. Muá»™i cùng huynh thành thân, Lưu cô cô chết cÅ©ng mỉm cưá»i nÆ¡i chín suối. Vương đại thúc thì đã lo tất cả rồi.
- Cát Vân! Muội biết trong lòng huynh như thế nào không?
- Muội không biết, nhưng sau này muội và huynh sẽ cùng hành đại lễ trước linh vị Của tứ vị lão nhân gia.
Ãợi mãi không thấy Thiên Hải hành đại lá»… bái song đưá»ng, lão Vương lá»›n tiếng xướng lại:
- Nhị bái song đưá»ng.
Lão xướng xong, nhìn Thiên Hải, nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ngươi còn chần chừ gì nữa. Má»i ngưá»i Ä‘ang chá» ngươi hành đại lá»… xong, rồi cùng chung vui đại yến, sau đó hai ngưá»i sẽ bước vào loan phòng.
Thiên Hải nhìn sang Cát Vân, buông một tiếng thở dài. Bất thình lình, chàng đứng lên tiến thẳng đến bàn thỠtổ tiên, với tay lấy hai chiếc bài vị chưa khắc tên.
Thiên Hải quay lại nói với lão Vương:
- Vương đại thúc! Khi nào Tiểu Ãiệt khắc được tên cá»§a song thân mình lên hai tấm bài vị này, sẽ tiến hành làm lá»… bái song đưá»ng, hợp thân cùng Lưu Cát Vân muá»™i muá»™i...
Lão Vương thừ ngưá»i.
Tất cả khách quan được má»i, trong đó có cả những chưởng môn tôn kính cá»§a võ lâm như Thanh Thành chưởng môn Lư Hoài Giãn, Bắc Hành SÆ¡n Nam Cung Linh, và cả tổng trấn Hàm Ãan Nguyên Thá».
Vương lão nhìn Thiên Hải, nói:
- Hiá»n Ãiệt! Ngươi nói vậy có hàm ý gì?
Thiên Hải từ tốn ôm quyá»n, đáp lá»i lão Vương:
- Vương đại thúc! Cây có cá»™i, nước có nguồn. Ngày trá»ng đại cá»§a Thiên Hải, thế mà bài vị song thân cÅ©ng không có. Thiên Hải đã trở thành kẻ bất nghÄ©a, bất hiếu và thậm chí bất trung, bất đạo nữa.
Thiên Hải buông tiếng thở dài nhìn Cát Vân:
- Cát Vân muá»™i muá»™i! Tha thứ cho huynh. Huynh hứa khi nào khắc tên song đưá»ng vào hai chiếc bài vị này, sẽ cùng vá»›i muá»™i thành thân và bái song đưá»ng.
Thiên Hải thốt dứt câu thì Thần Cái Má»™c Ãịnh Can từ ngoài bước vào. Lão vừa Ä‘i, vừa vá»— tay:
- Thiên Hải lão đệ! Ngươi làm rất đúng... rất đúng đó.
Vương lão đại nhìn Má»™c Ãịnh Can, mật sa sầm. Lão cáu gắt nói:
- Lão ăn mày Má»™c Ãịnh Can... Vương lão phu đâu có má»i lão, thế mà lại mò đến.
Lão cần rượu thịt thì lão phu đã bày sẵn một bàn ngoài thảo xá, ra ngoài đó mà dùng.
Má»™c Ãịnh Can, nhìn Vương lão đại. Lão khoát tay.
- Vương lão đại! Má»™c lão phu không phải đến đây để tìm rượu thịt cá»§a lão đâu. Lão đến để xem coi Thiên Hải lão đệ cá»§a lão phu cưới nương tá»­ như thế nào. Lão không má»i Má»™c Ãịnh Can này là chuyện cá»§a lão. Lão phu cÅ©ng đâu có cần rượu và thịt cá»§a lão.
Má»™c Ãịnh Can vá»— bầu hồ lô Ä‘eo bên hông.
- Rượu lão phu đã có rồi đây.
Lão nói xong, rút bầu rượu tu ừng á»±c. Tu xong má»™t ngụm dài, Má»™c Ãịnh Can nhìn Thiên Hải, nhún vai nói:
- Trong ngày đại há»· cá»§a lão đệ, thế mà bài vị cÅ©ng không có tên song thân và bằng hữu cÅ©ng chẳng có ai. Hê! Bằng hữu cá»§a lão đệ chỉ có Má»™c Ãịnh Can thôi, thế mà ngươi cÅ©ng không nhá»› đến. Ngươi cưới vợ buồn quá... buồn quá.
- Má»™c tiá»n bối! Thiên Hải chưa lấy nương tá»­.
Má»™c Ãịnh Can nhướn mày.
- Thế? Ngươi chưa lấy, sao lại bận lễ phục song hỷ?
Thiên Hải thở ra:
- Thiên Hải đã suy nghĩ lại rồi.
Thiên Hải nói dứt câu, trút bỠbộ lễ phục.
Má»™c Ãịnh Can chá» cho Thiên Hải trút xong bá»™ lá»… phục rồi má»›i nói:
- Thế mà Má»™c lão phu chẳng còn gì Ở lại đây nữa. Phàm lão phu chá» những ngày trá»ng đại như thế này để được uống rượu no say, nhưng bây giá» thì chẳng còn gì đỠChá» nữa. Lão đành phải chỠđợi dịp khác.
Má»™c Ãịnh Can nhìn Thiên Hải.
- Thiên Hải! Má»™c Ãịnh Can lão phu biết ngươi lấy được nương tá»­ thì buồn lắm.
Phàm là ngưá»i ta buồn thì phải dùng rượu để tiêu sầu. Ngươi có dùng rượu để tiêu sầu thì Ä‘i cùng vá»›i lão phu.
Thiên Hải gật đầu.
- Thiên Hải sẽ đi cùng với lão ca ca.
Thiên Hải dợm bước.
Lão Vương chặn đưá»ng chàng.
- Thiên Hải! Ngươi bỠđi như vậy hẳn không nghĩ đến bảo mẫu cô cô của ngươi à?
- Vương đại thúc...
Lão Vương chỉ Lưu Cát Vân:
- Ngươi hãy nhìn Cát Vân kìa. Ngươi nỡ nhẫn tâm bỠđi với lão ăn mày quỷ đó à?
Má»™c Ãịnh Can rống lên:
- Hê! Sao lại chá»­i tao là ăn mày quá»· chứ. Lão phu có là ăm mày quá»· thì cÅ©ng còn biết giữ lá»… nghi, chứ không như lão. Bày ra đại yến, tổ chức lá»… hợp cẩn mà chẳng có lá»… nghi gì cả. Ngươi xem thưá»ng đạo làm con, đạo làm ngưá»i quá rồi.
Thiên Hải lên tiếng tiếp lá»i Má»™c Ãịnh Can.
- Vương đại thúc! Má»™c tiá»n bối nói cÅ©ng đúng. Cát Vân muá»™i muá»™i sẽ hiểu cho tiểu diệt Bảo mẫu cô cô cÅ©ng không trách Thiên Hải đâu.
Lão Vương nhìn Thiên Hải nói:
- Ngươi bỉ mặt ta quá.
Thiên Hải ôm quyá»n xá.
- Vương đại thúc hiểu cho Tiểu Ãiệt. Thiên Hải sẽ cố gắng chuá»™c lại lá»—i lầm hôm nay.
Ãại thúc! Thiên Hải cáo từ.
Thiên Hải ôm quyá»n xá má»i ngưá»i.
- Mong chư vị trưởng tôn miễn thứ cho Thiên Hải.
Cát Vân đứng lên, lột bỠchiếc khăn lụa trùm đầu. Nàng nhìn Thiên Hải bằng ánh mắt đầy căm phẫn:
- Huynh bỠđi thật à?
- Cát Vân! Muội hiểu cho huynh...
Cát Vân gằn giá»ng nói:
- Muội không hiểu gì đâu.
- Rồi muội sẽ hiểu.
- cát vân hận huynh.
Thiên Hải buông tiếng thở dài.
Chàng nhìn Cát Vân lần nữa rồi quay bước tiến đến bên Thần Cái Má»™c Ãịnh Can.
- Mộc lão huynh! Chúng ta đi.
Má»™c Ãịnh Can nheo mày nói:
- Ta tưởng đâu ngươi chê lão ăn mày già này rồi chứ.
- Thiên Hải còn nợ lão huynh.
Hai ngưá»i sánh vai rá»i chính sảnh trước những cặp mắt dõi theo há».
Vương đại thúc nói với theo chàng:
- Thiên Hải! Ngươi liệu mà giữ mình.
Nghe lão Vương nói, Thiên Hải toan dừng bước nhưng Má»™c Ãịnh Can đã níu tay chàng.
- Ãi thôi. Ở Ä‘á»i chẳng có gì tròn trịa cả.
Buông tiếng thở dài, Thiên Hải bước tiếp theo Má»™c Ãịnh Can.
Thiên Hải và Má»™c Ãịnh Can rá»i khá»i trang viện cá»§a lão Vương, quay lại trấn Hàm Ãan Má»™c Ãịnh Can vá»— vai Thiên Hải.
- Lão đệ còn muốn luyện tuyệt công Thiên Tửu bất tuý của ta không.
Thiên Hải mỉm cưá»i nhìn lão:
- Thiên Hải chưa luyện thành Thiên Tửu Bất Tuý của Mộc lão huynh mà tửu lượng đã tăng gấp bội rồi.
- Thế thì chúng ta phải đấu với nhau chứ. Không được uống rượu mừng của lão đệ thì lão đệ phải đãi lão huynh đó.
Lão nói xong cưá»i khăng khắc.
Hai ngưá»i chá»n má»™t gian tá»­u Ä‘iếm bình thưá»ng nằm ngoài ngoại vi trấn Hàm Ãan.
Thiên Hải chuốc rượu vào chén Má»™c Ãịnh Can rồi há»i:
- Sao lão huynh biết hôm nay là ngày song hỷ của Thiên Hải?
Má»™c Ãịnh Can bưng chén rượu dốc vào miệng rồi nói:
- Không phải má»™t mình lão huynh biết đâu, mà gần như cả võ lâm Ä‘á»u biết chuyện này.
- Cả võ lâm Ä‘á»u biết?
Má»™c Ãịnh Can gật đầu:
- Ngươi tin ta đi. Bây giỠtrên giang hồ ngươi có mỹ danh là "Tàn Kiếm Thư Sinh".
Thiên Hải nhướn mày:
- Ai đã cho Thiên Hải mỹ danh đó vậy?
- Lão huynh không biết lão đệ làm gì trong mấy ngày ta và lão đệ xa nhau. Nhưng đâu đâu cÅ©ng truyá»n rao vá» sá»± xuất hiện cá»§a lão đệ, lão nghe mà mát dạ vô cùng.
Không ngá» Má»™c Ãịnh Can có được má»™t bằng hữu như vậy.
- Lão huynh chưa trả lá»i Thiên Hải.
- Ơ thì mỹ danh đó chính lão huynh đặt đó.
Thiên Hải lắc đầu:
- Thế ư?
- Lão đệ không ưng à.
- CÓ cũng được, không có cũng được, Thiên Hải không quan tâm.
Má»™c Ãịnh Can nhìn Thiên Hải:
- Thiên Hải lão đệ xem chừng Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì vậy. Hình như lão đệ không được vui?
Thiên Hải nhìn lão Mộc:
- Thiên Hải đang suy nghĩ.
Má»™c Ãịnh Can khoát tay:
- Lão đệ can gì phải suy nghÄ© cho mệt. Cứ uống rượu vá»›i Má»™c lão huynh Ä‘i, rồi sẽ thấy Ở trên Ä‘á»i này chẳng có thứ gì phải để cho mình đắn Ä‘o suy nghÄ©. Hôm nay lão đệ chưa hành đại lá»… hợp hôn thì ngày mai, có gì mà ngươi phải suy tính.
- Thiên Hải không nghĩ chuyện mình đã làm tại trang viện của Vương đại thúc. Thật ra, Thiên Hải cũng đâu có yêu Cát Vân.
- Thế thì lão đệ buồn gì nữa. Không yêu thì không cưới có thế thôi. Chẳng lẽ ta lại tự ép ta lấy cái thứ mà ta không thích. Hư... lão huynh một khi đã không thích thì chẳng bao giỠđoái hoài tới.
- Thiên Hải chỉ sợ bảo mẫu cô cô buồn.
- Ngươi khá»i lo Ä‘iá»u đó.
- Tại sao Thiên Hải lại không lo?
- Lão đệ không để ý trong ngày hợp hôn cá»§a ngươi, bảo mẫu cô cô Lưu Ngá»c Ninh cÅ©ng không có mặt kia mà.
- Ãúng rồi. Hoá ra ngày vui cá»§a Thiên Hải mà ngưá»i thân chẳng có ai.
Lão Mộc gật đầu vuốt râu:
- Lão phu còn không có thì sao có những ngưá»i kia. Không được uống rượu song há»· thì uống rượu bằng hữu vậy. Nào... Lão huynh và lão đệ cùng uống.
Hai ngưá»i uống cạn hết vò rượu ba cân. Thiên Hải má»›i đứng lên:
- Lão huynh! Thiên Hải bồi tiếp lão huynh rồi, bây giỠlà lúc phải đi.
- Lão đệ lên Phong Ma Sơn?
Thiên Hải nhướn mày:
- Sao lão huynh biết?
Má»™c Ãịnh Can vuốt râu:
- Chuyện gì mà lão không biết chứ. Hê! Nếu lên Phong Ma Sơn mà có tổ chức lễ song hỷ thì lão đệ nhớ gửi thiếp cho lão huynh trước đấy nhé.
Thiên Hải cưá»i khảy rồi nói:
- Thiên Hải sợ không có cơ hội lần nữa đâu.
- Ta thấy bộ tướng và chân diện của lão đệ có số đào hoa đó. Trước đây, Mộc lão huynh không được như ngươi đâu.
- Má»™c lão huynh không giống như Thiên Hải, thế mà lại được nhàn tản, ung dung chu du khắp giang hồ không gặp phiá»n luỵ.
- Ha... không có phiá»n lụy thì đâu phải là con ngưá»i.
Má»™c Ãịnh Can đứng lên:
- Lão đệ đi đi, kẻo muộn.
- Lão huynh bảo trá»ng.
- chỉ cần lão đệ không quên lão ăn mày già này trong ngày song há»·, thì Má»™c Ãịnh Can lão phu đâu có quên.
- Thiên Hải sẽ không quên.
- Lão đệ đừng quên lá»i nói cá»§a mình đấy.
- Thiên Hải không quên đâu.
Thiên Hải ôm quyá»n xá.
- Thiên Hải cáo từ lão huynh.
- Lão đệ bảo trá»ng.
Tài sản của than_long_vn

  #30  
Old 06-08-2008, 04:24 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 30

Dưới chân Phong Ma sơn



Mặc dù đứng dưới chân Phong Ma sÆ¡n nhưng Thiên Hải vẫn nghe những âm thanh u u như tiếng tù và từ trên núi vá»ng xuống. Những âm thanh kia nghe tợ như tiếng ma tru quá»· khóc, nó được tạo ra bởi những luồng bạo phong thổi chéo trưá»ng y nho sinh cá»§a Thiên Hải giÅ© phần phật, chứng tá» trên đỉnh còn hÆ¡n thế nữa.
Không gian thật vắng lặng lạ thưá»ng, trong khi Thiên Hải chẳng tìm được con đưá»ng nào để lên đỉnh Phong Ma. Chàng Ä‘ang lưỡng lá»± chẳng biết phải làm gì để có thể tìm được đưá»ng lên đỉnh Phong Ma sÆ¡n thì phát hiện ra hai gã sứ giả vận bạch y có khăn che mặt như từ trong vách đá bước ra.
Cả hai tiến vá» phía Thiên Hải. HỌ ôm quyá»n rồi ngưá»i đứng bên phải nói:
- Túc hạ là Chu Thiên Hải, ngưá»i mà giáo chá»§ Ä‘ang chá»?
Thiên Hải gật đầu:
- Chính tại hạ.
- Má»i túc hạ theo chúng tôi.
Hai gã bạch y sứ giả vừa quay lưng thì má»™t ánh chá»›p bạc lóe lên làm lóa cả mắt Thiên Hải. ánh chá»›p đó khiến Thiên Hải giật mình thi triển thuật "Phi Ma Ãá»™n Hình", thoát vá» sau. Vá»›i thuật "Phi Ma Ãá»™n Hình" thần kỳ nhưng chàng vẫn cảm nhận sát kiếm rát rát còn tiá»m ẩn trước ngá»±c mình.
Khi Thiên Hải định thần được thì thấy hai gã bạch y sứ giả vẫn còn bước đi nhưng thủ cấp không còn nữa. Hình tượng đó khiến chàng cứ đứng ngây ra nhìn.
Ãi thêm được ba bá»™, hai xác không đầu má»›i đổ ập đến trước. Cái chết mất đầu cá»§a hai gã sứ giả Hoạt Thần giáo khiến xương sống Thiên Hải lạnh buốt. Chàng đứng thừ ra nhìn hai cái xác đó, mà cổ há»ng đắng ngắt như có cái gì chặn ngang không thể thở noi.
Thiên Hải nghĩ thầm:
"Má»™t đưá»ng kiếm khá»§ng khiếp." Thiên Hải phải rít má»™t hÆ¡i chân ngươi căng phồng lồng ngá»±c má»›i định thần lại được.
Bây giá» chàng má»›i nhận ra trước mặt mình là má»™t kiếm thá»§ vận dạ hành thích khách, ngưá»i đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là Diệp Cát Quần.
Y đứng dạng chân, tay cầm trưá»ng kiếm sáng quắc, tuyệt nhiên chẳng há» Ä‘á»ng chút máu nào, dù má»›i đây đã chặt đứt đầu má»™t lúc hai gã sứ giả cá»§a Hoạt Thần giáo.
Thiên Hải nhìn Cát Quần không chớp mắt. Tim chàng đập như trống trận, bởi nhận ra sát nhãn khủng bố của gã đang chiếu vỠphía mình.
Thiên Hải từ từ thò tay xuống giày rút ngá»n trá»§y thá»§. Chàng nghÄ© thầm:
"Cho dù mình có ngá»n trá»§y thá»§ này thì vẫn không phải là đối thá»§ cá»§a Diệp Cát Quần. Nhưng chẳng lẽ lại đứng yên chá» y đến chặt đầu." Thiên Hải mím môi nhìn Cát Quần.
Mãi một lúc sau chàng mới từ tốn lên tiếng:
- Tôn giá muốn lấy mạng tại hạ?
Ãôi thần nhãn đầy sát khí tàn khốc cá»§a Cát Quần đóng Ä‘inh vào Thiên Hải gần như không chá»›p. Nhìn gã, Thiên Hải có cảm giác y đã biến thành pho tượng bất di bất dịch.
ánh mắt sát nhãn vô hồn của Diệp Cát Quần khiến cho lòng dạ Thiên Hải nao nao khó chịu, cùng với nỗi hồi hộp và xương sống lạnh buốt.
Thiên Hải rít má»™t luồng chân khí, lặp lại câu há»i cá»§a mình:
- Tôn giá muốn lấy mạng tại hạ?
Ãôi mắt Cát Quần chá»›p động. Chỉ cái chá»›p mắt cá»§a gã thôi mà đã khiến cho Thiên Hải giật mình thối bá»™.
Chàng nghĩ thầm:
"Chỉ má»—i ánh mắt cá»§a gã thôi mà mình đã bị há»›p hồn, thế thì còn gì mà động thá»§ vá»›i gã Nếu y muốn giết mình thì chắc chắn phán quan đã giÅ© số Chu Thiên Hải." Thiên Hải há»i:
- sao tôn giá lại cản đưá»ng tại hạ?
Cát Quần vẫn im lặng. Y đứng phá»—ng ra như pho tượng chẳng há» nhích động. Hiện tượng đó khiến Thiên Hải không khá»i ngạc nhiên lẫn tò mò và hồi há»™p.
Chàng còn đang bâng quơ suy nghĩ thì từ phía vách đá Phong Ma sơn phát ra một tiếng nổ. Cùng với tiếng nổ đó, hai mươi gã sứ giả bạch y đồng loạt xuất hiện, với kiếm quang lăm lăm lao vỠphía Diệp Cát Quần.
Theo sau hai mươi gã bạch y sứ giả là Du Mạn Ngá»c. Nàng không lướt vá» phía Diệp Cát Quần mà hướng vá» phía Chu Thiên Hải.
ánh kiếm chói lòa cả không gian dưới chân Phong Ma sơn. Máu chảy thành sông, quỷ thần khiếp hãi, càn khôn rùng mình bởi màn kiếm quang tàn khốc của Diệp Cát Quần.
Khi Mạn Ngá»c lướt đến bên Thiên Hải thì mưá»i gã bạch y sứ giả đã biến thành những khối thịt chẳng còn nhận được dạng.
Mạn Ngá»c nói:
- Công tá»­ theo Mạn Ngá»c.
Thiên Hải vá»™i theo nàng. Chàng và Mạn Ngá»c vừa dợm ngưá»i phi thân lướt vá» phía vách đá thì nghe tiếng tru cá»§a Diệp Cát Quần. Tiếng tru đó dứt thì mưá»i gã bạch y sứ giả còn lại cÅ©ng theo những gã kia bằng cái chết khá»§ng bố.
Thiên Hải sững sỠkhi thấy Cát Quần lại đứng trước mặt chàng. Thiên Hải buột miệng nói:
- Không thể nào tưởng tượng được.
Mạn Ngá»c nghiêm giá»ng nói:
- Công tá»­ thi triển "Phi Ma Ãá»™n Hình" hướng vá» phía vách đá có ngưá»i đón, để gã mục nhân này cho Mạn Ngá»c.
Nàng nói xong, toan lướt đến thì Thiên Hải kịp nắm tay kéo lại. Thiên Hải nghiêm giá»ng nói vá»›i du Mạn Ngá»c:
- CÔ nương sẽ chết không toàn thây bởi kiếm pháp Thượng Ngươn cá»§a Diệp Cát Quần. Ãể đó cho tại hạ - Công tá»­, không được đâu. Giáo chá»§ rất cần công tá»­.
- Cần hay không thì chuyện tính sau. Còn bây giá» tại hạ đâu thể để ngưá»i ta chết vì mình được.
Thiên Hải mím môi rít má»™t luồng chân khí căng phồng lồng ngá»±c, thi triển thuật "Phi Ma Ãá»™n Hình" phóng đến trước vừa nói:
- Khi tại hạ giao thủ, cô nương mau rút vỠphía vách đá chỠtại hạ.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thiên Hải thi triển Thượng Ngươn kiếm pháp bằng ngá»n truỵ thá»§ chém sắt như chém bùn. Diệp Cát Quần cÅ©ng sá»­ dụng Thượng Ngươn kiếm pháp.
Hai đối thủ cùng sử dụng một thứ kiếm pháp tàn nhẫn vô biên.
Du Mạn Ngá»c chỉ thấy kiếm mà chẳng thấy bóng dáng hai đối thá»§. Nàng buông má»™t tiếng thở dài, Ä‘oán chắc Thiên Hải sẽ biến thành má»™t khối thịt như những gã bạch y sứ giả cá»§a Hoạt Thần giáo.
Mạn Ngá»c nghe Thiên Hải thốt lên má»™t tiếng:
- ôi cha...
Màn kiếm ảnh vụt tắt cùng vá»›i thân pháp cá»§a Thiên Hải bắn vụt ra ngoài. Chàng té ngá»­a dưới đất, miệng rỉ máu trảo ra hai bên khóe. Ngá»n trá»§y thá»§ trong tay Thiên Hải ghim vào bả vai mình, còn bên kia thanh trưá»ng kiếm cá»§a Diệp Cát Quần chỉ còn lại đốc kiếm.
Tinh nhãn cá»§a Thiên Hải đỠau, chàng rùng mình liên tục, trông như ngưá»i trúng phong hàn Ä‘ang lên cÆ¡n sốt. Mạn Ngá»c cắp lấy hông Thiên Hải.
Thiên Hải gào lên:
- Buông ta ra...
Thiên Hải vừa gầm, vừa vươn trảo bấu lấy vai Mạn Ngá»c.
Mạn Ngá»c rú lên:
Nàng tưởng như xương mình gãy bởi trảo công của Thiên Hải, nhưng vẫn nén đau lao vỠphía trước.
Diệp Cát Quần bị không còn trưá»ng kiếm, gồng mình rống lên má»™t tiếng, toàn thân gã xuất hiện màn kiếm khí càn khôn há»™ thể. Mạn Ngá»c bất kể sống chết lẫn cái Ä‘au buốt thấu lên tận óc, lao mình vào má»™t khe núi. Cùng lúc, từ khe núi bên cạnh, mưá»i gã bạch y sứ giả băng ra, kết thành hàng ngang che chắn sau lưng nàng.
Tất cả diá»…n ra thật nhanh. Khi Mạn Ngá»c đưa được Thiên Hải vào khe núi thì đạo kiếm khí càn khôn cá»§a Diệp Cát Quần cÅ©ng lia đứt đôi thân thể mưá»i gã bạch y sứ giả Hoạt Thần giáo.
Mạn Ngá»c đưa được Thiên Hải vào khe núi, cắn răng lấy má»™t khối há»a pháo quẳng vá» phía khe cá»­a.
âm...
Cả tòa Phong sơn như thể chuyển mình, kéo theo những khối đá ào ào đổ xuống che lấp khe đá lại.
Thiên Hải vẫn không ngừng nghiến răng ken két, trảo công bóp chặt lấy bá» vai Mạn Ngá»c.
Chàng đay nghiến nói:
- Ta giết ngươi...
Tình trạng cá»§a Thiên Hải khiến Mạn Ngá»c vừa ngỡ ngàng vừa hốt hoảng. Nàng không sao hiểu được Thiên Hải lại thình lình rÆ¡i vào trạng thái cuồng tâm loạn thức này.
Thiên Hải nghiến răng ken két, mắt lá»™ sát nhãn đỠau trông thật khá»§ng khiếp. Bất giác chàng rùng mình buông trảo công khá»i bá» vai Mạn Ngá»c, ôm đầu rống lên lồng lá»™ng.
- Không... Không... Các ngưá»i tránh xa ta ra... Tránh xa ta ra... Không không...
Cùng với tiếng rống đó, Thiên Hải thi triển Kim cang thần chỉ đánh vào vách đá.
Chát... Chát... Chát...
Những đạo Kim cang thần chỉ chàng đánh khoét lỗ chỗ trên vách đá.
Thiên Hải lăn lá»™n dưới đất, trong khi Mạn Ngá»c đứng thừ ra chẳng biết phải làm gì.
Thiên Hải gồng ngưá»i nhìn Mạn Ngá»c thống thiết nói:
- CÔ nương giúp ta... CÔ nương giúp ta...
Mạn Ngá»c hốt hoảng há»i:
- Công tử sao vậy?
Thiên Hải nghiến răng gắng gượng nói:
- Não thần đơn... Não thần đơn...
- Não thần đơn là gì?
Thiên Hải thở hổn hển:
- Bên hông của ta... Bên hông của ta...
Chàng vừa nói mà vừa ôm cứng đầu mình không dám buông tay ra.
- Hãy giúp ta... Hãy giúp Thiên Hải.
Mạn Ngá»c vá»™i bước đến thò tay vào chiếc túi vải bên hông Thiên Hải, lấy ra chiếc tịnh bình lam ngá»c. Nàng trút lấy má»™t hoàn "Não thần đơn" chìa đến trước mặt Thiên Hải.
- Công tử, đây có phải là Não thần đơn?
Thiên Hải trừng mắt nghiến răng, cố lắm mới gật đầu được. Chàng vừa gật đầu thì toàn thân từ từ có màn kiếm xuất hiện.
Mạn Ngá»c lúng túng không biết cho Thiên Hải uống bằng cách nào khi hai hàm răng chàng rịt chặt lại vá»›i nhau.
Mạn Ngá»c bối rối:
- Công tử? Làm sao đây?
Thiên Hải nghiến răng:
- Ãi Ä‘i! Tránh xa ta ra.
Mạn Ngá»c chá» cho Thiên Hải nói hết câu, liá»n nhét hoàn thuốc vào miệng chàng rồi áp môi dồn công lá»±c thổi cho hoàn thuốc Não thần đơn chui tá»t vào ná»™i thể Thiên Hải.
Thiên Hải không ngừng gồng mình. Bất thình lình chàng bấu chặt lấy hai bá» vai Mạn Ngá»c. Mưá»i ngón chỉ cá»§a Thiên Hải tưởng chừng như muốn xé toạc da thịt cá»§a Mạn Ngá»c, trong khi mắt đỠửng chiếu vào mặt nàng.
Mạn Ngá»c thừ ngưá»i.
Thấy tình trạng vô cùng khổ sở lên sắc mặt khá»§ng bố cá»§a Thiên Hải, Mạn Ngá»c toan Ä‘iểm vào tÄ©nh huyệt cá»§a chàng nhưng Thiên Hải bá»—ng dưng buông trảo công khá»i bá» vai nàng, ánh mắt từ từ dịu lại. Thiên Hải rùng mình má»™t cái, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm trang phục và mặt mày.
Thiên Hải thở hắt ra một tiếng:
- Ãa tạ Mạn Ngá»c cô nương.
Mạn Ngá»c sững sá» trước sá»± hồi phục trở lại bình thưá»ng cá»§a Thiên Hải. Nàng đỡ Thiên Hải đứng lên.
Thở ra một tiếng, Thiên Hải nói:
- Tại hạ tưởng đâu mình đã trở thành kẻ cuồng nhân loạn sát rồi.
Mạn Ngá»c nhìn Thiên Hải:
- Sao công tử lại bị như vậy?
- Tà khí kiếm pháp Thượng Ngươn tạo ra cho tại hạ cảm giác đó. Nếu không có Não thần đơn thì khó giữ được tinh thần.
Ãến lúc này Thiên Hải má»›i cảm nhận được cái Ä‘au nÆ¡i bá» vai phải. Chàng dùng tả thá»§ rút phắt ngá»n trá»§y thá»§ ra khá»i vai mình. Máu phun ra từ vết thương khiến Mạn Ngá»c hốt hoảng.
- Công tử...
Thiên Hải nhìn Mạn Ngá»c:
- CÔ nương! Tại hạ không sao đâu. Hãy đưa tại hạ lên Phong Ma sơn diện kiến Hoạt Thần giáo chủ.
Thiên Hải nhìn vỠphía khe đá đã bị lấp.
Mạn Ngá»c nói:
- Công tá»­ bị thương rồi, hãy nghỉ ngÆ¡i tịnh dưỡng ít ngày rồi Mạn Ngá»c sẽ đưa ngưá»i bái kiến giáo chá»§.
- Tại hạ muốn gặp Hoạt Thần giáo chủ.
- Công tử đang bị thương mà.
Thiên Hải lắc đầu:
- Vết thương xoàng thôi, nếu tại hạ không gặp giáo chủ Hoạt Thần e không kịp, Xảo Nhi sẽ bị đưa đi tế thần.
Mạn Ngá»c nhìn Thiên Hải:
- Công tử đến Hoạt thần giáo vì sợ an nguy của Xảo Nhi cô nương?
- đúng, vì sự an nguy của Xảo Nhi mà tại hạ đến đây.
Mạn Ngá»c lưỡng lá»±:
- Mạn Ngá»c chỉ sợ công tá»­ mang vết thương này gặp giáo chá»§ không tiện thôi.
- Giáo chủ cần gặp tại hạ. Ngược lại, tại hạ muốn Xảo Nhi được bình an.
- Mạn Ngá»c sẽ đưa công tá»­ Ä‘i diện kiến giáo chá»§.
Mạn Ngá»c nhìn lại Thiên Hải lần nữa rồi trở bước Ä‘i trước. Thiên Hải ôm vết thương trên bá» vai theo sau nàng. Mạn Ngá»c cùng vá»›i Thiên Hải theo hành lang thoai thoải, trên vách có những cây Ä‘uốc soi đưá»ng. Hành lang dẫn đến má»™t gian phòng hàm ếch vá»›i chu vi khoảng mưá»i trượng, có sáu gã hắc y sứ giả đứng nghiêm như những pho tượng bất động.
Mạn Ngá»c rút ra má»™t tấm kim bài chìa đến trước:
- Kim bài lịnh... ÃÆ°a Chu công tá»­ lên Phong Thiên đài.
- Tuân lịnh Kim bài hộ pháp đàn chủ.
Gã rút tù và đeo bên hông thổi luôn ba tiếng. Từ trên cao, một chiếc giỠtre được thả xuống.
Mạn Ngá»c quay lại nhìn Thiên Hải:
- Má»i công tá»­.
Thiên Hải và Mạn Ngá»c cùng bước vào giá» tre. Giá» tre được kéo lên. Phải mất đúng má»™t canh giá», chiếc giá» tre má»›i kéo hai ngưá»i lên đến má»™t bãi bằng phía trên gian phòng hàm ếch đó. Thiên Hải và Mạn Ngá»c theo con đưá»ng bậc thang kiến tạo bằng đá hoa cương dẫn lên trên Phong Ma sÆ¡n.
Lên đến trên đỉnh Phong Ma sơn, Thiên Hải mới sững sỠvới khung cảnh hùng vĩ nguy nga của tòa sơn này. Từ trên đỉnh Phong Ma sơn, chàng có thể phóng mắt nhìn ra tám phương bốn hướng mà thấy không gian bao la như nhỠbé trong tầm mắt mình.
Những luồng bạo phong thổi rào rào, khiến cho chéo y của Thiên Hải giũ phần phật.
Nhưng khi Thiên Hải tiến vá» phía tòa Phong Thiá»n Ä‘iện thì những luồng bạo phong kia lại trở thành nhu hòa nhẹ nhàng như những lá»n gió thu ve vuốt lữ khách.
Tòa Phong Thiá»n Ä‘iện sừng sững vá»›i những mái vòm cong vút và những nét chạm khắc nguy nga tráng lệ. Thiên Hải chiêm ngưỡng tòa Phong Thiá»n Ä‘iện mà ngỡ rằng Ä‘ang chiêm ngưỡng tòa đại hoàng cung cá»§a đức kim thượng.
Chàng nhủ thầm:
"Hoạt Thần giáo dá»±ng được tòa Phong Thiá»n Ä‘iện trên đỉnh Phong Ma sÆ¡n thì thế lá»±c và kim tài cá»§a há» không thể nhỠđược. .
Hoạt Thần giáo chá»§ hẳn phải có quyá»n uy chẳng thua gì Diêm Vương môn chá»§.
Từ cá»­a đại Ä‘iện, hai hàng bạch y sứ giả đứng dá»c hai bên kéo dài đến những bậc tam cấp Những gã bạch y sứ giả đứng như những pho tượng bất động, vá»›i vẻ mặt đăm đăm vô hồn vô cảm. Thấy bá»™ mặt lạnh như trét sáp cá»§a những gã bạch y sứ giả, Thiên Hải cau mày bá»±c dá»c.
Chàng quay sang Mạn Ngá»c, nhá» giá»ng nói:
- Mạn Ngá»c cô nương! Những gã thuá»™c hạ cá»§a giáo chá»§ trông như những pho tượng chết. Tại sao giáo chá»§ không thổi vào há» chút sinh khí để cho vui vẻ chứ.
Mạn Ngá»c nhìn lại Thiên Hải:
- Công tá»­ không nên buông những lá»i vô lá»… đó vá»›i giáo chá»§ khi gặp ngưá»i.
Thiên Hải nhún vai nhướn mày nói:
- Tại hạ nghĩ giáo chủ của cô nương cần tại hạ hơn tại hạ cần giáo chủ đó.
Mạn Ngá»c dẫn Thiên Hải đến trước cá»­a Phong Thiá»n Ä‘iện má»›i quỳ xuống hành đại lá»… rồi nói:
- Thần pháp đàn chá»§ Du Mạn Ngá»c thừa lịnh giáo chá»§ đón Chu công tá»­ lên Phong Thiá»n Ä‘iện.
Từ hướng đại Ä‘iện có tấm rèm nhung phá»§ xuống, má»™t giá»ng nói thanh tao nhu hòa cất lên:
- Thần pháp đàn chá»§ không biết Chu thiếu hiệp đã bị thương sao, còn đưa ngưá»i lên bái kiến bổn tá»a.
- Giáo chá»§ gia ân. Thiên Hải thiếu hiệp muốn diện kiến giáo chá»§, bất kể ngưá»i Ä‘ang trá»ng thương.
- Ãáng ra Thần pháp đàn chá»§ nên đưa Thiên Hải thiếu hiệp vá» "Ããi nghinh lầu dưỡng thương, sau khi lành bệnh hãy đến gặp bổn tá»a.
Thiên Hải bước đến bên Mạn Ngá»c.
- Giáo chủ! Tại hạ không đến gặp giáo chủ sợ không kịp.
- Bất cứ chuyện gì cá»§a thiếu hiệp, bổn tá»a Ä‘á»u biết và đã có sá»± sắp xếp trước. Thiếu hiệp không cần phải lo. Bổn tá»a biết thiếu hiệp Ä‘ang lo Ä‘iá»u gì. Phải chăng thiếu hiệp sợ tà kiếm Thượng Ngươn trong ná»™i thể sẽ khiến ngưá»i trở thành cuồng nhân loạn sát.
- Không sai.
- Bổn tá»a đã sắp xếp. Khi nào thiếu hiệp lành hẳn, bổn tá»a sẽ hóa giải tà kiếm trong ná»™i thể cá»§a ngưá»i.
- Ãa tạ giáo chá»§. Nhưng còn Xảo Nhi thì sao?
- Thiếu hiệp đã lên đến Phong Thiên đài, chứng tá» sá»± chá»n lá»±a cá»§a ngưá»i, tất nhiên bổn tá»a sẽ không tế thần Xảo Nhi nữa.
- Giáo chủ có thể cho tại hạ gặp Xảo Nhi được không?
- Lúc này thì không, nhưng bổn tá»a hứa sẽ xếp đặt cho hai ngưá»i gặp nhau.
Thiên Hải ôm quyá»n xá.
- Ãa tạ Hoạt Thần giáo chá»§.
Tấm rèm trắng được rá»§ xuống như má»™t tín hiệu cuá»™c há»™i kiến đã xong. Mạn Ngá»c đứng lên nhìn sang Thiên Hải.
- Má»i công tá»­ theo Mạn Ngá»c đến "Ããi nghinh lầu .
Thiên Hải mỉm cưá»i vá»›i Mạn Ngá»c.
- Tại hạ không ngỠđược giáo chủ bồi tiếp chu đáo như thế này.
Mạn Ngá»c nhìn chàng.
- Công tử đã trở thành thượng khách của Phong Thiên đài. Sự ưu ái đó chỉ xảy ra có một lần.
- Tại hạ là ngưá»i duy nhất ư?
- Công tá»­ là ngưá»i thứ hai.
Thiên Hải mỉm cưá»i nghÄ© thầm:
"Ngưá»i đầu tiên hẳn chính là Ngá»± tiá»n thị Vương Quốc Trung. Hẳn Vương Quốc Trung phải là bậc kỳ tài nên má»›i được Hoạt Thần giáo trá»ng thị. Nếu đúng như vậy thì mình cÅ©ng là kỳ tài cá»§a thiên hạ, sánh ngang vá»›i Vương Quốc Trung."
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñàëîí, àêêîðäû, àëüäåáàðàí, ëóêîéë, ìîñêîâñêîé, kiemphapdu, ñïèðñ, óëüòðà, thuong nguon kiem phap, thuong nguong kiem phap, thuongnguonkiemphap


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™