 |
|

10-09-2008, 09:59 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 26
Việc gì đã xảy ra trong bệnh viện Huế?
Sáng hôm sau, khi Phan Thúc Äịnh đến phòng là m việc cá»§a Ngô Äình Cẩn thì thấy Cẩn Ä‘ang ngồi nghe lại cuá»™c thẩm vấn cá»§a anh đối vá»›i Hồng Nháºt được ghi lại bằng băng ghi âm. Thấy Äịnh bước và o hắn vẫn thản nhiên ngồi, ra hiệu cho anh im lặng, chú ý lắng nghe từng lá»i đối đáp cá»§a anh vá»›i Hồng Nháºt phát ra từ má»™t sợi dây nhá» tà xÃu được phóng to qua má»™t bá»™ máy đặc biệt chỉ bằng ná»a cái máy chữ xách tay. Phan Thúc Äịnh không hiểu bá»n tay chân Cẩn đã đặt máy ghi âm ở chá»— nà o trong phòng thẩm vấn nhưng thầm khen ngợi sá»± tinh vi, chÃnh xác cá»§a nó. Nó thu được từng lá»i, từng hÆ¡i thở nhá» cá»§a từng ngưá»i má»™t cách rõ rà ng, đúng giá»ng. Nghe xong cuốn băng, Ngô Äình Cẩn gáºt đầu :
- Ông nói chuyện tốt đấy. Ông có đức tÃnh kiên trì, má»m má»ng mà tui không có. Tui tin rằng cuối cùng ông sẽ thuyết phục được nó.
Phan Thúc Äịnh tá» vẻ khiêm tốn :
- Cụ lớn quá khen.
- Thằng Cá»™ng sản ni cÅ©ng ghê gá»›m lắm. Nhưng ở trưá»ng hợp thằng ni, nó vừa nắm nhiá»u đầu mối trong tay, vừa có uy tÃn trong đám thanh niên, sinh viên, tui không muốn dùng biện pháp cứng rắn vá»›i nó. Tui muốn dùng biện pháp khác. Ông đã nhìn thấy má»™t con mồi nà o đó mắc và o mạng nhện chưa? Ông sẽ thấy con nhện cứ mặc con mồi giãy giụa, kỳ cho đến hết sức. Má»—i ngà y, con nhện hút ở con mồi má»™t chút, cuối cùng, con mồi vẫn giữ nguyên hình thù cá»§a nó nhưng chỉ còn là cái vá» xác rá»—ng không.
Cẩn phá ra cưá»i đắc chà trước nét mặt chăm chú cá»§a Phan Thúc Äịnh. Hắn tiếp :
- Hồng Nháºt ni vẫn giữ nguyên cái vá» xác Cá»™ng sản cá»§a nó, nhưng phần linh hồn cá»§a nó phải thuá»™c vá» chúng ta.
Hãy biến nó thà nh má»™t con chim mồi cho nó gáy gá»i đồng loại nó Ä‘i. Ta thÃch đồng loại nó hÆ¡n, cả đà n, cả bầy nó hÆ¡n, còn nó ta cứ vá»— béo để cho nó gáy. Mấy khi vá»› dược con chim mồi tốt như rứa. Ông hãy vì tui cố gắng huấn luyện con chim ni.
- Nếu nó không chịu nghe ta? - Phan Thúc Äịnh há»i.
Cẩn vẫn giữ nguyên cái cưá»i :
- Thì chỉ có má»™t cách là thịt nó Ä‘i. Những con cá»p nếu không thuần dưỡng được thì không bao giá» nên giữ chúng trong nhà , cà ng không nên thả chúng vá» rừng. Äiá»u chi chứ Ä‘iá»u ná»› thì Tổng thống dạy chúng ta không được nương tay. Cứ việc giết cà ng nhiá»u cà ng tốt...
Äịnh hÆ¡i lạnh ngưá»i trước giá»ng nói thản nhiên cá»§a Cẩn. Anh buông má»™t câu đưa đà :
- Vâng, cụ lớn dạy đúng.
Ngô Äình Cẩn đột nhiên há»i Äịnh :
- Ông có tin rằng thằng ni sẽ chịu khai báo không?
Äịnh tháºn trá»ng :
- Thưa cụ lá»›n, theo tôi, Ä‘iá»u nà y không quan trá»ng lắm. Bởi vì mục Ä‘Ãch cá»§a ta khác cÆ¡ mà . Vả chăng, có lợi gì cho ta khi nó khai trong số cÆ¡ sở cá»§a nó cả ngưá»i cá»§a ta?
Ngô Äình Cẩn im lặng. Lát sau, hắn gáºt đầu :
- Ông nói đúng ý tui. Tôi lo ngại nhứt là nó biết trong hà ng ngÅ© chúng nó ta đã cà i được ngưá»i cá»§a ta và o.
- Äiếu nà y thì cụ lá»›n có thể yên tâm được. - Phan Thúc Äịnh nhìn Cẩn nói vá»›i vẻ khẳng định.
Ngô Äình Cẩn không há» nghi ngá» gì cả :
- Răng ông biết?
Phan Thúc Äịnh giải thÃch :
- Thưa cụ lá»›n, qua nói chuyện vá»›i nó, tôi nháºn xét thấy như váºy. Nó rất tin tưởng và o cÆ¡ sở cá»§a nó nên má»›i quyết tâm bảo vệ. Ngay đến tôi, nếu cụ lá»›n không nói rõ việc hắn bị bắt là do ngưá»i cá»§a ta cà i và o chỉ Ä‘iểm thì xin thú tháºt tôi cÅ©ng không tà i nà o biết được.
Ngô Äình Cẩn lại cưá»i :
- Ông nói có lý. Ngưá»i cá»§a ta vẫn chưa lá»™ mặt, do đó ta có thể trá»±c tiếp sá» dụng tung và o hà ng ngÅ© Việt Cá»™ng để trưá»ng kỳ mai phục... A ha! Chúng nó còn bị nhiá»u vố nữa. ta sẽ quét sạch sà nh sanh bá»n Cá»™ng sản ở miá»n Trung. Kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†sẽ hoà n tất trước thá»i hạn Ãt nhất là má»™t năm!... Thôi, chuyện đó ta còn nhiá»u thá»i gian bà n tá»›i. Trước mắt, ông hãy tiếp tục thuyết phục thằng Hồng Nháºt cho tui.
* * * * *
Trong phòng thẩm vấn lại chỉ còn có hai ngưá»i ngồi đối diện nhau. Phan Thúc Äịnh đưa thuốc lá má»i Hồng Nháºt. Hồng Nháºt lắc đầu từ chối :
- Cảm ơn, tôi không hút thuốc.
- Äêm qua, ông ngá»§ có ngon không? - Phan Thúc Äịnh mở đầu câu chuyện.
Hồng Nháºt nói trái vá»›i sá»± tháºt :
- Tôi ngủ rất ngon.
- Ông có suy nghÄ© gì vá» những Ä‘iá»u tôi đã trao đổi vá»›i ông hôm qua?
- Tôi thấy chẳng có Ä‘iá»u gì phải suy nghÄ© cả.
- Ông phải suy nghÄ© chứ, vì đấy là vấn đỠsinh mạng cá»§a ông, giữa cái sống và cái chết, giữa chÃnh nghÄ©a quốc gia và chá»§ thuyết Cá»™ng sản đã lá»—i thá»i. Má»™t đằng ông được sống sung sướng vá»›i ngưá»i yêu ông, muốn nhà lầu có nhà lầu, muốn xe hÆ¡i có xe hÆ¡i, muốn Ä‘i du lịch Mỹ, Anh, Nháºt Bản được Ä‘i du lịch Mỹ, Anh, Nháºt Bản; má»™t đằng ông sẽ chết tăm tối, Ä‘au đớn không ai biết đâu cả. Má»™t đằng ông đứng vá» phÃa chúng tôi chung sức chống Cá»™ng, cả thế giá»›i tá»± do á»§ng há»™, siêu cưá»ng quốc Hoa Kỳ đứng đằng sau, ông muốn là m chức gì trong chÃnh phá»§ quốc gia chúng tôi cÅ©ng sẵn sà ng để dà nh má»™t ghế xứng đáng cho ông hoặc ông không muốn xuất đầu lá»™ diện, chúng tôi cÅ©ng sẵn sà ng chiá»u ý ông để riêng ông ở má»™t nÆ¡i nà o ông muốn, cung cấp ông đầy đủ các thứ tiện nghi, chỉ yêu cầu ông nói cho chúng tôi những Ä‘iá»u gì ông biết, viết má»™t và i Ä‘iá»u chúng tôi yêu cầu, thế thôi! Má»™t đằng ông khư khư ôm chá»§ nghÄ©a tam vô cá»§a ông sang thế giá»›i bên kia và đã sang thế giá»›i bên kia thì cả cuá»™c Ä‘á»i ông lẫn những Ä‘iá»u ông tôn thá» Ä‘á»u vô nghÄ©a lý hết.
Phan Thúc Äịnh nói rất hùng hồn nhưng đồng thá»i, anh nhẹ nhà ng xoè ra trước mặt Hồng Nháºt má»™t mảnh giấy con có viết sẵn mấy chữ: “Nếu anh thấy cần Ä‘i bệnh viện, tôi sẽ giúp đỡâ€. Vừa đủ để Hồng Nháºt Ä‘á»c xong hà ng chữ, Phan Thúc Äịnh đã vê tròn mảnh giấy chỉ còn bằng hạt gạo, cho và o miệng. Hồng Nháºt nhá»› đến những hà ng chữ cá»§a “Sông Hương†đêm qua gá»i cho anh. Tuy không hiểu được mối liên hệ giữa những hà ng chữ đó nhưng Hồng Nháºt cÅ©ng thăm dò :
- Những Ä‘iá»u ông nói chứng tỠông chẳng hiểu gì vá» chá»§ nghÄ©a Cá»™ng sản cả. Những ngưá»i Cá»™ng sản là những ngưá»i thá»±c sá»± yêu nước, yêu nhân dân hÆ¡n ai hết...
Phan Thúc Äịnh chặn ngay :
- Chúng tôi không hiểu chá»§ nghÄ©a Cá»™ng sản à ? Chống lại chá»§ nghÄ©a Cá»™ng sản mà chúng tôi không tìm hiểu, không nghiên cứu vá» chá»§ nghÄ©a Cá»™ng sản thì chúng tôi chống lại là m sao được? Tôi đã Ä‘á»c rất nhiá»u sách cá»§a Các Mác, cá»§a Lênin. Tôi sẵn sà ng tranh luáºn vá»›i ông.
Hồng Nháºt lắc đầu :
- Vô Ãch! Vá»›i nhưng ngưá»i như các ông, tranh luáºn cÅ©ng vô Ãch. Tôi thấy cÅ©ng mệt má»i lắm rồi.
Phan Thúc Äịnh đón ngay lấy lá»i Hồng Nháºt :
- Nếu ông thấy má»i mệt, cần Ä‘i nghỉ ngÆ¡i, an dưỡng Ãt ngà y để suy nghÄ©, chúng tôi cÅ©ng sẵn sà ng chấp thuáºn để ông Ä‘i an dưỡng Ãt ngà y. Ông sẽ thấy chÃnh nghÄ©a quốc gia sáng ngá»i.
Hồng Nháºt gáºt đầu :
- Tôi cũng thấy cần được chữa bệnh...
* * * * *
Ngay chiá»u hôm đó, Hồng Nháºt được chuyển Ä‘i bệnh viện. Khi Phan Thúc Äịnh trình bà y lại cuá»™c nói chuyện đó vá»›i Ngô Äình Cẩn, nhắc lại ý muốn cá»§a Hồng Nháºt muốn Ä‘i chữa bệnh thì Ngô Äình Cẩn ngẫm nghÄ© nói :
- Äây là dấu hiệu cá»§a sá»± nao núng hay kế hoãn binh?
- Thưa cụ lá»›n, tôi nháºn xét thấy hôm nay tôi đặt thẳng Ä‘iá»u kiện vá»›i nó và dá»a nhiá»u đến cái chết thì nó không gân cổ lên tranh luáºn vá»›i tôi nữa. Nó chống đỡ má»™t cách gượng gạo. Chẳng lẽ nó lại chịu thua ngay. Ai mà chẳng thÃch sung sướng và sợ chết. Tôi cho là nó nao núng.
Ngô Äình Cẩn nhặt má»™t khẩu (miếng) trầu trong tráp sÆ¡n mà i đưa và o miệng. Nhai mấy miếng, hắn nói :
- Thế thì ta phải tấn công nó liên tiếp. Phải cho nó Ä‘i khám bệnh viện và an dưỡng để biểu thị lòng nhân đạo cá»§a ta. Ông cần gặp ông bác sÄ© giám đốc bệnh viện nhân danh tui, báo cho ông ấy khám bệnh, săn sóc nó cẩn tháºn.
Phan Thúc Äịnh băn khoăn há»i :
- Nhưng còn việc canh gác nó thì cụ lớn định như thế nà o? Hay là ta bảo bác sĩ đến khám bệnh cho nó tại nhà giam?
Ngô Äình Cẩn cưá»i thâm hiểm :
- Không được! Như thế còn chi là chánh nghĩa quốc gia nữa! Ông lo xa như rứa là tốt nhưng tui đã có cách...
Theo lệnh cá»§a Cẩn, gã bác sÄ© Giám đốc bệnh viện Trung ương dẫn Hồng Nháºt đến ở riêng má»™t buồng khoảng mưá»i sáu mét vuông, trên gác cao, có phòng vệ sinh ngay bên. Anh nhìn đỗ đạc trong gian buồng: má»™t cái giưá»ng cá nhân đệm lò xo có khăn trải giưá»ng và gối trắng tinh. Má»™t cái bà n con đầu giưá»ng trên để lá» hoa có cắm mấy bông hồng, ngăn dưới để mấy cuốn vừa tiểu thuyết lãng mạn khiêu dâm, vừa tiểu thuyết chống Cá»™ng. Má»™t cái bà n thấp và hai chiếc ghế khung Ä‘uyra, đệm da, ở giữa nhà để tiếp khách. Trên bà n để má»™t số há»a báo và mấy tá» báo hà ng ngà y. Má»™t cái tá»§ con ở góc buồng đựng các thứ lặt vặt. Nói chung, gian buồng không có má»™t chút gì gợi lên không khà bệnh viện mà chỉ gợi lên má»™t cuá»™c sống tiện nghi, êm ấm hạnh phúc. Hồng Nháºt cầm mấy tá» há»a báo để trên bà n lên. Äó là mấy tá» há»a báo vừa bằng tiếng Anh, vừa bằng tiếng Pháp, kÃch động những thú tÃnh nhục dục thấp hèn, vá»›i những tấm ảnh trai gái khá»a thân trắng trợn: những “Playboyâ€, “Vivre d abordâ€... Anh không mở ra xem những trang bên trong, đặt nguyên chúng ở chá»— cÅ©. Anh nhặt mấy quyển sách ở các bà n đầu giưá»ng thấy những nhan đỠ“Mưá»i năm tình háºnâ€, “Em chỉ biết yêuâ€, “Vòng tay emâ€... và má»™t quyển sách dịch dà y cá»™m cá»§a má»™t tên phản bá»™i nước ngoà i do cÆ¡ quan thông tin Mỹ in, nhan đỠ“Tôi chá»n tá»± doâ€. Anh lại mỉm cưá»i đặt nguyên chúng và o chá»— cÅ©. “Những đồ rẻ tiá»n, thô bỉ cá»§a má»™t âm mưu thô bỉ, sản phẩm cá»§a những đầu óc thô bỉ†- Anh nghÄ© thầm như váºy.
Anh mở cá»a buồng ra và o, ngó ra ngoà i. Mắt anh đụng phải má»™t tên mặc thưá»ng phục, sÆ¡ mi bá» ra ngoà i quần, sùm sụp cặp kÃnh Ä‘en trên mặt, bắc má»™t chiếc ghế ngồi khoanh tay dá»±a tưá»ng đối diện trước cá»a buồng anh. Thấy anh mở cá»a nhìn, hắn giÆ¡ tay ra hiệu cho anh đóng cá»a lại. Anh ra phÃa cá»a sổ nhìn: cá»a sổ gác cao, không có má»™t đưá»ng gá» cá»§a tưá»ng, không gần má»™t đưá»ng ống máng hoặc dây thu lôi. “Äây cÅ©ng là má»™t cái buồng giam hiện đại. - Anh lại nghÄ© thêm - Mặc xác chúng, ta hãy nằm nghỉ má»™t chút đã. Lại bước và o má»™t cuá»™c chiến đấu má»›i đây!â€. Anh nằm dà i trên chiếc giưá»ng nệm trắng.
Lát sau, có tiếng gõ cá»a, Hồng Nháºt không buồn dáºy, nói :
- Cứ và o!
Cánh cá»a từ từ hé mở và Hồng Nháºt vá»™i và ng ngồi nhá»m dáºy: má»™t cô gái mặc áo bá»-lu trắng bưng má»™t khay trên có má»™t cốc nước cam vắt soda, má»™t há»™p thuốc lá “ba số năm†bước và o. Cô gái khoảng hai mươi tư tuổi, ngưá»i lẳn, ngá»±c to, tóc cắt cao, mặt tròn, môi cÅ©ng tròn tô mà u Ä‘áºm, mặc chiếc áo bá»-lu má»ng và ngắn, trông rõ những đưá»ng nịt bên trong, mang theo và o buồng má»™t mùi nước hoa thÆ¡m phức ngầy ngáºt, quyến rÅ©. Cô ta nhoẻn miệng cưá»i :
- Chà o anh.
Hồng Nháºt hÆ¡i lúng túng :
- Không dám! Chà o cô.
Cô ta đặt khay nước xuống bà n, tự giới thiệu :
- Em là Bạch Lan, y tá cá»§a bệnh viện, được bác sÄ© giám đốc cá» xuống đây săn sóc anh. Em mong rằng những ngà y ở đây anh được hoà n toà n như ý. Má»i anh xÆ¡i nước.
- Cảm ơn cô.
Mắt cô ta nhìn Hồng Nháºt đăm đăm, khêu gợi, giá»ng cô ta nhá» nhẹ :
- Trong ăn uống cÅ©ng như sinh hoạt, em chưa hiểu rõ được hết má»i sở thÃch cá»§a anh. Anh thÃch gì, anh cứ nói để em biết, em chiá»u... anh.
Hồng Nháºt cảnh giác :
- Cảm ơn cô. Tôi thấy không cần gì cả. Tôi chỉ muốn được yên ổn, không ai quấy rầy.
Cô gái vẫn nhìn anh, nhoẻn miệng cưá»i :
- Có gì mà quấy rầy. Äó là nhiệm vụ cá»§a em. Äối vá»›i em, là m cho ngưá»i khác bằng lòng, sung sướng cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hạnh phúc chứ!
Giá»ng Hồng Nhặt lạnh lùng :
- Không phải thế, tôi muốn nói là tôi không muốn ai quấy rầy tôi cả.
Cô gái là m như không có gì xảy ra, nét mặt vẫn tươi tỉnh :
- À ra thế! Em xin lá»—i anh nhé! Ở đầu giưá»ng anh nằm có má»™t nút Ä‘iện bấm. Bất cứ lúc nà o anh cần đến em, dù là ngà y hay đêm, anh chỉ bấm khẽ má»™t cái là em xin có mặt hầu anh ngay. Chỉ má»™t cái bấm nút nhẹ thôi mà ...
- Tôi không cần gì cả. - Hồng Nháºt nhìn thẳng và o mặt cô ta đáp.
Cô gái đưa tay vuốt mấy sợi tóc xòa xuống trán, õng ẹo bước lại phÃa đầu giưá»ng Hồng Nháºt. Cô ta cúi xuống lá» hoa :
- Những bông bông đẹp quá, anh nhỉ!
Khi cô ta cúi xuống, chiếc bá»-lu trắng phÃa sau chỉ thắt há» có má»™t giải vải, phanh ra, lá»™ cả tấm lưng trắng nuá»™t cá»§a cô ta suốt từ cổ đến chiếc cặp quần thun má»ng trước mắt Hồng Nháºt. Mùi nước hoa đắt tiá»n cà ng ngầy ngáºt, quyến rÅ©. Cô ta vẫn cúi như thế xuống mấy bông hồng, nói :
- Anh đừng xưng hô vá»›i em như vừa rồi! Anh chưa hiểu em đấy thôi, em rất yêu mến, kÃnh phục những ngưá»i yêu nước.
Hồng Nháºt đứng lên, Ä‘i ra phÃa cá»a sổ, nói xẵng giá»ng :
- Nếu cô là ngưá»i yêu nước thá»±c sá»±, cô hãy tham gia và o các cuá»™c đấu tranh cá»§a đồng bà o chống bá»n cướp nước và bán nước. Những ngưá»i yêu nước hiện nay không thiếu gì việc phải là m. Nhưng nếu tôi không lầm thì cô đóng vai y tá nà y có dụng ý ngược vá»›i những Ä‘iá»u cô nói...
Cô gái quay phắt lại, mắt thoáng rá»±c lên long lanh nhưng ánh mắt ấy lại dịu xuống ngay phối hợp vá»›i nụ cưá»i gượng gạo trên môi cô ta :
- Anh hiểu lầm em rồi! Em có là m gì đâu mà anh hiểu lầm...
Giá»ng Hồng Nháºt vẫn lạnh lùng :
- Nếu cô còn đôi chút lương tâm, còn phần nà o tinh thần dân tá»™c và lòng tá»± trá»ng trong ngưá»i, tôi kêu gá»i cô thức tỉnh.
Cô gái hất má»› tóc xòa che ná»a bên mặt cá»§a cô ta ra phÃa sau, giữ nguyên nụ cưá»i diá»…n viên :
- Anh quá lá»i. Lúc khác em sẽ nói chuyện vá»›i anh. Em xin nhắc lại: bất cứ lúc nà o anh cần đến em, anh cứ bấm nút Ä‘iện, em có mặt ngay. Chốc nữa, em sẽ mang cÆ¡m lên cho anh. Thôi, anh nghỉ nhé.
Cô ta õng ẹo bước ra. Mảng lưng trần thấp thoáng ẩn hiện sau hai mảnh áo bá»-lu trắng.
Cô ta khép cá»a buồng Hồng Nháºt lại. Gã Ä‘eo kÃnh Ä‘en ngồi chiếc ghế ngoà i hà nh lang hất hà m ra hiệu há»i cô ta. Cô ta bÄ©u đôi môi tô Ä‘áºm, nhún vai, lắc đầu.
Buổi trưa
Bệnh viện hoà n toà n im lặng.
Trước cá»a buồng Hồng Nháºt, gã Ä‘eo kÃnh Ä‘en khoanh tay lim dim như má»™t con mèo không biết là ngá»§ tháºt hay ngá»§ giả. Trong buồng, cô “y tá†Bạch Lan Ä‘ang õng ẹo vá»›i Hồng Nháºt :
- Trưa nay đến phiên em trá»±c. Em lên mượn anh mấy số há»a báo xem.
Hồng Nháºt bá»±c mình :
- Cô có thể mang cả sách báo ở đây ra được. Tôi không bao giá» Ä‘á»c đến những tá» lá cải rẻ tiá»n đó đâu.
Mắt cô ta tròn xoe nhìn Hồng Nháºt :
- Ô hay! Những tá» báo có ảnh đẹp như thế nà y mà anh không thÃch à ? Má»—i bức ảnh Ä‘á»u có thể “xu-ve†[1] để treo tưá»ng được.
Cô ta mở rá»™ng trang báo có ảnh má»™t cô gái đứng, hai tay chắp sau gáy, khá»a thân, rõ từng bá»™ pháºn trên cÆ¡ thể trắng nuá»™t :
- Anh xem: những cái “co†[2] có “xếch-ơp-pin†[3] không?
Hồng Nháºt cau mà y, khó chịu :
- Äây là những con **!
Cô gái gấp trang báo lại :
- Sao anh nặng lá»i thế?
Hồng Nháºt vẫn không thay đổi thái độ :
- Cô thấy không đúng ư? Những cô gái tá» tế, tá»± trá»ng có ai đứng trần truồng như thế để ngưá»i ta chụp ảnh in lên báo không?
Và anh tìm cách đuổi cô ta ra :
- Tôi đỠnghị cô để cho tôi nghỉ trưa một lúc.
Cô gái ngồi xuống ghế.
- Vâng, anh cứ nghỉ trưa, em có... động chạm gì đến anh đâu. Em chỉ ngồi nhỠđây xem sách báo thôi. Ở dưới phòng trực buồn quá!
Cô ta ngả ngưá»i và o ghế, ưỡn cao bá»™ ngá»±c căng tròn lên, duá»—i dà i đôi chân ẩn hiện sau chiếc quần lụa má»ng ra, mở rá»™ng tá» báo ảnh trước mặt. Hồng Nháºt không cần giữ lịch sá»± nữa, nói thẳng :
- Cô nên Ä‘i ra thì hÆ¡n. Tôi không muốn có mặt má»™t ngưá»i con gái trong buồng tôi lúc buổi trưa nà y...
Giữa lúc đó, bên ngoà i có tiếng già y bước lên cầu thang. Gã máºt vụ gác cá»a buồng đã như con mèo thấy động, Ä‘ang thiu thiu vểnh ngay tai lên, mắt mở to sau cặp kÃnh mát, tay đặt và o khẩu súng ngắn giấu sau chiếc áo bá» ngoà i quần. Äầu hà nh lang, xuất hiện má»™t viên trung úy dẫn theo ba ngưá»i lÃnh quân cảnh, súng đầy đủ, bước tá»›i. Gã máºt vụ yên tâm, tuy mắt vẫn theo dõi bốn ngưá»i bước lên nhưng tay đã buông rá»i khẩu súng ngắn, khoanh lại vá»›i nhau trước ngá»±c, ngồi thẳng ngưá»i.
Viên trung úy quân cảnh đến trước mặt gã máºt vụ hất hà m há»i :
- Thằng Hồng Nháºt ở trong buồng nà y phải không?
Gã máºt vụ đứng dáºy lúng túng :
- Thưa trung úy, tôi được lệnh cá»§a cáºu...
Khẩu súng ngắn của viên trung úy đã chĩa ngay và o ngực gã :
- Äây là lệnh: Phải dẫn tên Hồng Nháºt Ä‘i ngay...
Gã máºt vụ chưa biết nên đối xá» ra sao thì đã thấy ba ngưá»i lÃnh quân cảnh lá»±c lưỡng cÅ©ng đặt tay và o bao súng cá»§a há». Gã luống cuống :
- Vâng, vâng... tôi xin đưa trung úy và o...
Má»™t ngưá»i lÃnh quân cảnh sá» và o cạnh sưá»n gã, tước ngay khẩu súng ngắn.
Gã máºt vụ Ä‘i vá» phÃa cá»a buồng Hồng Nháºt. Bốn ngưá»i quân cảnh Ä‘i theo. Äằng sau cặp kÃnh Ä‘en, đôi mắt gian giảo cá»§a gã đảo rất nhanh ra chung quanh. Vừa gõ cá»a buồng, gã đã nhanh như cắt gáºp ngưá»i xuống, bằng má»™t thế võ Nháºt, hất ngã ngưá»i lÃnh quân cảnh đứng ngay cạnh và đoạt ngay được khẩu súng ngắn cá»§a anh ta. Nhưng, cÅ©ng ngay lúc ấy, viên trung úy đã đảo thế đứng, thẳng tay chặt má»™t cái không thương tiếc trúng gáy gã máºt vụ. Gã gục xuống như tà u lá chuối bị phát lìa thân, không kịp kêu lên má»™t tiếng. Hai ngưá»i lÃnh quân cảnh xốc nách gã mở cá»a buồng, ném gã và o bên trong.
Cả Hồng Nháºt lẫn cô ả Bạch Lan ở trong Ä‘á»u ngạc nhiên nhìn mấy ngưá»i quân cảnh quăng gã máºt vụ và o trong buồng và đóng ngay cá»a buồng lại. Cô “y tá†đang tròn mắt, tròn miệng nhìn không hiểu sá»± việc ra sao thì má»™t ngưá»i lÃnh quân cảnh liá»n ấn chiếc khăn tay và o miệng cô ta, nhanh nhẹn trói chặt cô ta và o chiếc ghế cô ta Ä‘ang ngồi, nói :
- Xin lá»—i cô nhé! Thế nà y là không được lịch sá»± vá»›i phụ nữ, nhưng cô hiểu cho, chúng tôi không có cách nà o khác. Chốc nữa sẽ có ngưá»i đến cởi cho cô...
Qua phút ngạc nhiên đầu tiên, Hồng Nháºt nháºn ra viên trung úy quân cảnh, suýt reo lên “anh Trần Mai†nhưng anh chợt nhá»› ra mình Ä‘ang đứng ở đâu, nên kìm ngay được. Anh lao ra ôm chầm lấy Trần Mai, ôm lấy mấy ngưá»i ngụy trang trong bá»™ quần áo lÃnh quân cảnh, kêu lên mấy tiếng thân thiết, xúc động :
- Các đồng chÃ!
Mấy ngưá»i cùng mỉm cưá»i. Trần Mai giục :
- Thôi, sẽ nói chuyện sau. Bây giỠchúng ta phải hà nh động hết sức nhanh.
Theo lệnh cá»§a Trần Mai, mấy ngưá»i nhét khăn và o miệng gã máºt vụ Ä‘ang nằm ngất dưới sà n, trói chặt chân tay gã. Há» kéo nhau ra, sau khi đóng chặt cá»a buồng lại.
Từ trên gác bước xuống, ai gặp cÅ©ng không thể nghi ngỠđược: viên trung úy quân cảnh Ä‘i đầu, Hồng Nháºt Ä‘i giữa, ba ngưá»i lÃnh quân cảnh Ä‘i sau. Tránh Ä‘i là hay nhất, kẻo lại dá»… mua vạ và o mình. Những vụ bắt bá»›, áp giải như thế thưá»ng xảy ra luôn, ở bất cứ chá»— nà o, bất cứ lúc nà o.
Há» ung dung Ä‘i qua phòng thưá»ng trá»±c. Ở đó, má»™t ngưá»i lÃnh quân cảnh nữa Ä‘ang đứng đợi. Trước khi lên buồng Hồng Nháºt, há» cÅ©ng phải dùng cả mưu lẫn sức trói má»™t tên máºt vụ nữa lảng vảng ở dưới sân và ngưá»i thưá»ng trá»±c nhốt và o má»™t góc phòng thưá»ng trá»±c, cắt đưá»ng dây Ä‘iện thoại, để lại má»™t ngưá»i đứng gác ở đó.
Ngoà i ven đưá»ng, trước cá»a bệnh viện, má»™t chiếc xe hÆ¡i du lịch nằm chá». Sáu ngưá»i lên xe. Trần Mai cầm tay lái. Chiếc xe rú máy, nhanh chóng nuốt đưá»ng, phóng vá» phÃa cầu An Cá»±u rồi biến mất.
-------------------------------------------------------------------------
[1] Sous verre: lồng kÃnh.
[2] Corp: thân hình.
[3] *** appeal: khêu gợi.
Xem tiếp chương 27
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:20 PM.
|

10-09-2008, 10:00 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 27
Sổ lồng
VÅ© Long tươi cưá»i đón Trần Mai và Hồng Nháºt. Anh nắm chặt tay từng ngưá»i má»™t :
- Mừng các đồng chà thắng lợi trở vá».
Anh bá vai Hồng Nháºt :
- Äồng chà Nháºt có khá»e không?
Hồng Nháºt vui đùa đáp :
- Báo cáo anh, được Ä‘i “an dưỡng†thì nhất định phải khá»e chứ ạ. Nếu không có ông “trung úy quân cảnh†nà y thì phải nằm thêm Ãt lâu nữa.
VÅ© Long mỉm cưá»i :
- “Trung úy quân cảnh†sẽ được tuyên dương vì có công cứu Việt Cộng.
VÅ© Long đưa hai ngưá»i và o phòng là m việc cá»§a mình, má»™t căn phòng đơn giản, vách bằng nứa ghép chỉ có má»™t cái bà n, mấy cái ghế ngồi và má»™t cái giưá»ng cá nhân. Trên đầu giưá»ng treo má»™t cái sắc-cốt dà y cá»™m. Cạnh giưá»ng có má»™t cái tá»§ con má»™c mạc.
Anh má»i hai ngưá»i ngồi, pha ấm nước trà . Sau khi uống vá»›i nhau má»™t chén trà nóng, giá»ng VÅ© Long trở nên nghiêm trang :
- Trong thá»i gian bị địch bắt, đồng chà Hồng Nháºt nghÄ© gì?
Hồng Nháºt đáp :
- Tôi nghÄ© đến phong trà o bên ngoà i, nghÄ© đến các cÆ¡ sở cá»§a chúng ta, nghÄ© đến bà cụ bị bá»n địch bắn chết, nghÄ© đến tổ chức...
VÅ© Long ngắt lá»i Hồng Nháºt :
- Äồng chà không nghÄ© đến nguyên nhân tại sao đồng chà bị địch bắt? Dù sao, chúng ta cÅ©ng phải rút kinh nghiệm vá»›i nhau vá» vấn đỠđó.
Hồng Nháºt im lặng. Má»™t phút sau anh nói vá»›i giá»ng hối háºn :
- Nguyên nhân là do tôi chủ quan.
VÅ© Long gáºt đầu :
- Äúng! Hầu hết những vụ địch bắt được cán bá»™ ta ở ná»™i thà nh là đá»u do chá»§ quan. Ai cÅ©ng biết, váºy sao địch vẫn bắt được cán bá»™ ta? Má»—i trưá»ng hợp Ä‘á»u khác nhau. Riêng trong trưá»ng hợp cá»§a đồng chÃ, sá»± chá»§ quan biểu hiện cụ thể như thế nà o?
Hồng Nháºt cau mà y suy nghÄ© :
- Tôi đã để cho địch phát hiện được tôi, theo dõi tôi. Tôi có má»™t số Ä‘iá»u còn phân vân, chưa kết luáºn được.
- Vá» vấn đỠgì? - VÅ© Long há»i.
- Vá» những ngưá»i tôi tiếp xúc, vá» những ngưá»i cá»™ng tác vá»›i tôi.
- LÃ ai?
- Tôi chưa dám khẳng định vì tôi chưa có đầy đủ bằng chứng.
Trần Mai mỉm cưá»i trong khi VÅ© Long đứng lên Ä‘i ra phÃa đầu giưá»ng cá nhân cá»§a mình, lấy chiếc sắc-cốt xuống. Anh mở sắc-cốt lấy ra má»™t cái báo cáo cá»§a X.30 gởi cho anh. Anh đặt tá» báo cáo ấy trước mắt Hồng Nháºt. Vừa Ä‘á»c thấy tên má»™t ngưá»i trong đó, Hồng Nháºt giáºt mình.
Tá» báo cáo viết vá» lai lịch Lý Ngá»c Tú. Ông ná»™i Tú trước đây là m quan võ dưới triá»u Nguyá»…n, có chạy theo Tôn Thất Thuyết phò vua Hà m Nghi má»™t thá»i gian, sau phản bá»™i, chạy vá» là m tay sai cho giặc Pháp. Bố Lý Ngá»c Tú là m án sát ở Khánh Hòa, cá»±c kỳ phản động, đã từng đà n áp các phong trà o yêu nước ở Nam Trung bá»™, có nhiá»u nợ máu vá»›i nhân dân. Tú được Ngô Äình Cẩn sá» dụng là m máºt vụ, chui và o tổ chức thanh niên, sinh viên yêu nước ở Huế. Hắn đã đóng vai trò hăng hái yêu nước, tÃch cá»±c hoạt động để gây tÃn nhiệm. Nhá» tà i biện thuyết giá»i và đóng kịch khéo léo, nhất là trò bị bắt và đấu tranh kiên quyết trong tù cá»§a hắn do Ngô Äình Cẩn đạo diá»…n, hắn đã lá»t được và o hà ng ngÅ© lãnh đạo phong trà o nhằm thá»±c hiện âm mưu phá ta từ trong ná»™i bá»™ phá ra. Hắn nắm được má»™t số cÆ¡ sở cá»§a ta và được gặp Hồng Nháºt. Hắn đã Ä‘iểm cho bá»n công an máºt vụ cá»§a Cẩn bắt bá»› má»™t số cÆ¡ sở cá»§a ta mà hắn biết và bà máºt dẫn chúng đến nÆ¡i trú ẩn cá»§a Hồng Nháºt. Chỉ có mình Lý Ngá»c Tú là thưá»ng đến gặp Hồng Nháºt tại nhà bà cụ già ở thôn VÄ© Dạ, còn những ngưá»i khác thì Hồng Nháºt bố trà gặp gỡ ở những cÆ¡ sở khác. Vì váºy khi xông đến bắt Hồng Nháºt, chúng bắn chết ngay bà cụ để bịt đầu mối. Chúng sợ để bà cụ sống thì ta sẽ Ä‘iá»u tra ra việc Lý Ngá»c Tú là ná»™i gián.
Hồng Nháºt mÃm chặt môi lại. Vừa hối háºn vá» sá»± thiếu cảnh giác cá»§a mình, vừa căm giáºn tên tay sai, anh không nói được lá»i nà o.
Giá»ng cá»§a VÅ© Long Ä‘iá»m đạm :
- Tôi đã cho thẩm tra lại và những Ä‘iá»u nói trong tá» báo cáo nà y là hoà n toà n đúng.
Hồng Nháºt nhìn thẳng và o mặt VÅ© Long :
- Tôi xin chịu trách nhiệm trước tổ chức vỠkhuyết điểm của tôi. Tôi xin được đi xỠthằng khốn nạn nà y không để nó là m hại phong trà o.
Vũ Long thu lại tỠbáo cáo :
- Thằng chó săn nà y đã tự dẫn thân và o bẫy rồi...
Hồng Nháºt ngạc nhiên không hiểu VÅ© Long định nói gì. Trần Mai giải thÃch cho anh hiểu :
- Sau khi bắt được Hồng Nháºt, bá»n Ngô Äình Cẩn tung dư luáºn rằng Hồng Nháºt đã khai báo hết cÆ¡ sở cá»§a ta trong thà nh phố. Hắn đã dụng ý đánh má»™t đòn cân não, gây tâm lý hoang mang trong hà ng ngÅ© cán bá»™ và cÆ¡ sở cá»§a ta. Kết hợp vá»›i việc phao tin, do sá»± chỉ Ä‘iếm cá»§a Lý Ngá»c Tú, chúng bắt được mấy ngưá»i nữa. Trước tình hình đó, không biết hư thá»±c ra sao, má»™t số cÆ¡ sở cá»§a ta ở trong thà nh phố, gồm các thanh niên, sinh viên trước đây hoạt động táo bạo, lá»™ diện đã trốn ra vùng giải phóng. Số nà y thoát li được sá»± đồng ý cá»§a các cấp lãnh đạo trong thà nh. Yên trà rằng mình vẫn giữ được sá»± tÃn nhiệm cá»§a má»i ngưá»i, má»i hà nh động ám muá»™i cá»§a mình không ai có thể biết được, Lý Ngá»c Tú lợi dụng dịp nà y, trà trá»™n và o số những ngưá»i thoát li ra vùng giải phóng, định là m ăn lá»›n, chui sâu và o hà ng ngÅ© ta, nắm được sá»± chỉ đạo cá»§a ta ở vùng giải phóng. Hắn không ngá» rằng X.30 đã kịp thá»i phát hiện ra hắn là máºt vụ cá»§a Ngô Äình Cẩn. Vì thế, cÆ¡ quan an ninh cá»§a ta đã nắm vững vá» hắn. Hắn vừa bước chân ra đến vùng giải phóng thì bị tóm cổ ngay và đã thú nháºn hết tá»™i lá»—i.
VÅ© Long chăm chú nhìn Hồng Nháºt. giá»ng nghiêm nghị :
- Äồng chà phải suy nghÄ©, rút kinh nghiệm, kiểm Ä‘iểm vá» khuyết Ä‘iểm chá»§ quan, mất cảnh giác cá»§a đồng chÃ. Äiá»u nà y thể hiện trên tư tưởng lẫn phương pháp là m việc. Khuyết Ä‘iểm ấy đã là m đồng chà sa và o tay địch, đã là m má»™t bà mẹ yêu nước cá»§a chúng ta phải hi sinh, đã là m cho phong trà o bị ảnh hưởng và là m tổ chức phải bố trà lá»±c lượng, tÃnh toán cứu đồng chà ra, tốn bao nhiêu công sức. Chỉ má»™t sÆ¡ suất nhá» cá»§a má»—i chúng ta sẽ dẫn đến bao nhiêu háºu quả tai hại. Chúng ta cà ng thấy rõ kẻ địch cá»§a chúng ta vô cùng nham hiểm. Chúng ta không thể để xảy ra bất cứ má»™t sÆ¡ suất nhá» nà o. Tôi sẽ tiếp tục nói chuyện vá»›i đồng chà vá» vấn đỠnà y.
Anh ngừng lại má»™t chút để Hồng Nháºt suy nghÄ©. Hồng Nháºt cúi đầu im lặng. VÅ© Long lại tiếp tục nói, giá»ng động viên :
- Nhưng kẻ địch cÅ©ng đã thất bại. Dù nham hiểm đến đâu, nhất định chúng cÅ©ng sẽ thất bại. Sau khi kiểm Ä‘iểm xong, đồng chà Hồng Nháºt hãy chuẩn bị trở vá» vị trà công tác cá»§a mình, hãy tiếp tục nắm lấy cÆ¡ sở, tiếp tục tấn công kẻ địch. Phải tấn công chúng liên tiếp. Phong trà o thanh niên, sinh viên vẫn Ä‘ang lên, Ä‘ang là m rạn vỡ chá»— đứng trong thà nh phố cá»§a kẻ địch. Trên mặt tráºn ấy, kẻ địch không thể có chá»— đứng, vì thanh niên, sinh viên chúng ta già u lòng yêu nước, nhiệt tình sôi nổi, căm ghét bá»n xâm lược. Äồng chà hãy chuẩn bị trở lại ná»™i thà nh, tiếp tục chiến đấu. Bây giỠđồng chà Nháºt có thể ra nghỉ được, đồng chà Mai ở lại là m việc vá»›i tôi...
Hồng Nháºt đứng lên :
- Tôi rất thấm thÃa vá»›i lá»—i lầm tôi đã phạm phải. Tôi xin kiểm Ä‘iểm sâu sắc. Äồng thá»i, tôi cÅ©ng rất xúc động vì tổ chức vẫn tÃn nhiệm tôi, cho được tiếp tục chiến đấu. Tôi hứa không bao giá» phụ lòng tÃn nhiệm cá»§a các đồng chÃ.
Khi Hồng Nháºt đã ra ngoà i, VÅ© Long mở sắc-cốt lấy mấy bức ảnh, mấy bản báo cáo khác ra trao đổi ý kiến vá»›i Trần Mai :
- Bá»n địch Ä‘ang ra sức triển khai kế hoạch “Gió đã xoay chiá»uâ€. Chúng Ä‘ang hoạt động khẩn trương và chúng ta cÅ©ng phải hoạt động khẩn trương hÆ¡n chúng. Chúng ta đã đánh bại chúng má»™t bước trong kế hoạch cá»§a chúng định phá phong trà o và cÆ¡ sở trong ná»™i thà nh cá»§a ta... Cuá»™c đấu tranh giữa ta và địch còn gay go, quyết liệt. Nhiệm vụ cá»§a chúng ta là phải Ä‘áºp tan toà n bá»™ kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†cá»§a chúng.
Trần Mai cầm những bức ảnh lên xem. Nếu ngưá»i ngoà i cuá»™c nhìn và o những bức ảnh đó thì sẽ rất kinh ngạc, lạ lùng không hiểu tại sao VÅ© Long lại có được những bức ảnh như thế. Có bức chụp những tên cố vấn Mỹ và viên chức cao cấp cá»§a ngụy quyá»n Sà i Gòn vừa ở trên máy bay bước xuống sân bay Phú Bà i. Có bức chụp má»™t cuá»™c há»p kÃn giữa Ngô Äình Cẩn và Phan Thúc Äịnh. Có bức chụp toà n cảnh nhà lao Thừa Phá»§, đứng từ má»™t góc cao nhìn xuống. Có bức chụp má»™t trại huấn luyện lá»±c lượng đặc biệt cá»§a bá»n Mỹ. Có bức chụp má»™t công văn máºt cá»§a Ngô Äình Diệm gá»i cho Ngô Äình Cẩn... Trong các bản báo cáo, có bản báo cáo vá» phong trà o, có bản báo cáo vá» má»™t nhân váºt nà o đó.
VÅ© Long cháºm rãi nói :
- Thằng Thomas lại từ Sà i Gòn lén lút ra Huế, có đến thăm trại lá»±c lượng đặc biệt Mỹ cá»§a thằng Smith. Thằng Cẩn vừa gá»i thằng chỉ huy lá»±c lượng đặc biệt ngụy đến há»p má»™t buổi. Vân Anh vừa viết má»™t bức thÆ¡ cho gã Lê Máºu Thà nh. Má»™t thằng nhà báo Mỹ má»›i xuất hiện... Chúng Ä‘ang định là m gì đây?
* * * * *
ÄÆ°á»£c tin Hồng Nháºt đã thoát, Ngô Äình Cẩn rất tức giáºn. Hắn không lồng lá»™n lên như Phan Thúc Äịnh tưởng. Ngược lại, hắn ngồi lì ra trên sáºp, mặt Ä‘anh lại. Hắn nhai trầu nhiá»u hÆ¡n. Äôi quai hà m bạnh ra má»—i lúc hắn nhả trầu trông như hắn nghiến răng lại. Chỉ có đôi mắt trắng dã thỉnh thoảng long lên như không nén nổi căm tức, rồi lại dịu xuống cố lấy vẻ bình thưá»ng. Hắn bảo tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an :
- Giam mấy thằng cảnh sát gác ở bệnh viện hôm đó lại. Äánh chết chúng nó Ä‘i xem chúng nó có liên hệ chi vá»›i bá»n Việt Cá»™ng không.
Tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an khúm núm :
- Bầm cáºu, những đứa nà y Ä‘á»u là những đứa tin cẩn, đã chá»n lá»c kỹ rồi ạ.
Ngô Äình Cẩn quắc mắt :
- Tui không tin đứa nà o cả. Anh có nắm được ngoà i giỠđi là m ra, chúng nó đi mô, gặp những ai không? Anh có nắm được hỠhà ng xa gần của chúng nó có đứa mô là Cộng sản không?
Tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an im thin thÃt. Phan Thúc Äịnh nói vá»›i hắn :
- Cụ lá»›n đã dạy như thế, ông nên vá» Ä‘iá»u tra ngay bá»n chúng lại xem. Có thể có những đứa bên ngoà i là m bá»™ sốt sắng để chúng ta tin cẩn ấy lại chÃnh là những đứa bên trong tìm cách hại ta. Ông có biết rằng mất bao nhiêu công phu má»›i bắt được tên Việt Cá»™ng cỡ ấy mà để nó trốn thoát được thì có hại cho công cuá»™c chống Cá»™ng cá»§a quốc gia đến mức nà o không?
Tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an cố thanh minh :
- Thưa ông, bá»n Việt Cá»™ng đến đánh tháo cho thằng Hồng Nháºt lại mặc giả quân cảnh và đi xe hÆ¡i đến, nên không ai ngá» cả. Tôi đã bố trà rất cẩn máºt, không những trước cá»a buồng nó nằm, ngoà i sân bệnh viện Ä‘á»u có ngưá»i gác mà cả hai đầu phố dẫn đến bệnh viện tôi Ä‘á»u bố trà ngưá»i đứng gác bà máºt cả. Ấy là không kế má»™t số nhân viên trong bệnh viện cÅ©ng là những ngưá»i cá»™ng tác bà máºt vá»›i chúng tôi. Thá»±c không ngá»...
Tiếng nói Ngô Äình Cẩn khà n Ä‘i :
- Äến lúc chúng nó và o cắt cổ tui và anh Ä‘i, đến lúc chúng nó cắm cỠđỠvà ngồi đầy trong thà nh phố ni, lúc đó anh cÅ©ng không ngá». Bá»n cứu thằng Hồng Nháºt chỉ ở quanh trong thà nh phố ni thôi, tui hạn cho anh trong mưá»i ngà y phải tìm ra manh mối chúng, nếu không thì trách nhiệm để thằng Hồng Nháºt thoát là vá» anh.
Tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an Ä‘i vá». Mưá»i ngà y nữa, hắn là m thế nà o tìm ra manh mối vụ cứu thoát Hồng Nháºt? Buổi trưa hôm đó, ngay khi được tin có biến động ở bệnh viện Hồng Nháºt nằm, hắn đã cuống cuồng đến ngay tại chá»—. Tên cảnh sát gác sân bệnh viện, tên máºt vụ gác cá»a buồng Hồng Nháºt và cô “y tá†được cÆ¡ quan “chiến tranh tâm lý†cỠđến “săn sóc†Hồng Nháºt đã được cởi trói vẫn còn bà ng hoà ng. Má»™t mặt hắn gá»i dây nói báo động cho bá»n cảnh sát gác ở các trạm đưá»ng ngoại thà nh phối hợp vá»›i bá»n lÃnh ở các đồn bót quanh đó chặn tất cả các xe hÆ¡i cá»§a nhà binh cÅ©ng như cá»§a thưá»ng dân lại để kiểm soát. Má»™t mặt, hắn quát tháo nhặng xị vá»›i lÅ© tay chân ở bệnh viện.
Má»™t tên chuyên viên Mỹ, do trưá»ng đại há»c Michigan cá» sang là m cố vấn kỹ thuáºt cho ngà nh cảnh sát ở Trung phần được má»i đến để nghiên cứu hiện trưá»ng. Tên nà y vác má»™t chiếc máy ảnh tối tân do cÆ¡ quan tình báo Mỹ đặt sản xuất riêng đến. Theo lá»i giải thÃch cá»§a hắn thì dù chiếc xe hÆ¡i cá»§a đối phương đã chạy Ä‘i rồi nhưng vẫn còn để lại hình trong không gian chá»— nó đỗ. Chiếc máy ảnh cá»§a hắn có thể chụp chá»— khoảng không mà chiếc xe hÆ¡i đã đỗ, vẫn hiện lên rõ toà n bá»™ hình chiếc xe hÆ¡i nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện là xe hÆ¡i chạy Ä‘i chưa quá năm phút vì sau năm phút hình chiếc xe hÆ¡i lưu lại trong vị trà đó sẽ tan mất. Chiếc máy ảnh tình báo tối tân cá»§a tên chuyên viên Mỹ đã không có tác dụng, vì khi hắn được má»i đến thì chiếc xe hÆ¡i chở những ngưá»i cứu Hồng Nháºt đã cao bay xa chạy từ ná»a tiếng trước. Tên chuyên viên Mỹ rắc bá»™t lên nghiên cứu các vết già y đối phương để lại.
Hắn cÅ©ng lắc đầu bất lá»±c vì đấy chỉ là loại già y đế cao su do Mỹ sản xuất phát cho bá»n lÃnh quân cảnh. Hắn há»i tỉ mỉ tên máºt vụ gác cá»a buồng Hồng Nháºt và cô “y tá†Bạch Lan cÅ©ng không phát hiện được gì thêm. Hắn yêu cầu đưa mấy ngưá»i đó vá» phòng kỹ thuáºt cá»§a hắn, hắn sẽ cho nháºn diện má»™t táºp ảnh vá» diện mạo cá»§a các loại ngưá»i để qua đó hắn có thể dá»±ng lên chân dung những ngưá»i đã cứu Hồng Nháºt. Nhưng việc dá»±ng chân dung ấy cÅ©ng chỉ có kết quả vá»›i Ä‘iá»u kiện là đối phương không hóa trang khác lúc bình thưá»ng. Tóm lại, ná»n khoa há»c hiện đại vá» tình báo cá»§a Hoa Kỳ và o đến thá»±c tế Việt Nam cÅ©ng không phải là cái gì thần thánh như bá»™ máy tuyên truyá»n cá»§a đế quốc vẫn nói.
Các đồn, bốt khắp các ngả ngoại thà nh Ä‘iện vá» cho biết không có chiếc xe hÆ¡i nà o chở mấy ngưá»i lÃnh quân cảnh như được miêu tả chạy qua. Những xe hÆ¡i được kiểm soát Ä‘á»u không có gì khả nghi cả. Tháºm chà suýt xảy ra má»™t vụ xô xát giữa má»™t xe lÃnh dù bị giữ lại kiểm soát vá»›i bá»n lÃnh ở má»™t bốt ngoại thà nh vì bá»n lÃnh dù ngông nghênh không bằng lòng để ai dòm ngó và o xe cá»§a chúng.
(Tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an cÅ©ng không ngá» rằng chiếc xe du lịch cá»§a Trần Mai cứu Hồng Nháºt không há» chạy ra phÃa ngoại thà nh. Tuy nó chạy vá» hướng An Cá»±u nhưng không qua cầu mà lại chạy đến nhà má»™t ngoại kiá»u có thế lá»±c ở ngay trong khu vá»±c cá»§a những ngưá»i Pháp kiá»u trước đây. Ngoại kiá»u đó là má»™t ngưá»i tiến bá»™ có liên hệ vá»›i tổ chức bà máºt cá»§a ta ở ná»™i thà nh. Các đồng chà cá»§a Trần Mai sau khi trút bá» bá»™ quần áo quân cảnh ngụy, mặc quần áo thưá»ng thì từng ngưá»i má»™t tản ra phố, trở vá» vá»›i cÆ¡ sở cá»§a mình. Còn Trần Mai và Hồng Nháºt nghỉ lại ở nhà ngoại kiá»u đó mấy ngà y má»™t cách rất yên ổn, đợi ngưá»i trong đưá»ng dây riêng tá»›i đón lên chiến khu gặp VÅ© Long. Trong mấy ngà y đó, hai ngưá»i chỉ có má»™t việc nhá» phải là m là giúp ngưá»i ngoại kiá»u sá»a hình dáng và biển số chiếc xe).
Bấy giá» tên Giám đốc Nha cảnh sát và công an nghÄ© đến cái hạn mưá»i ngà y mà Ngô Äình Cẩn đỠra. Hắn là m được gì trong mưá»i ngà y ấy? Lôi mấy tên cảnh sát gác hôm đó ra hà nh hạ cÅ©ng đến thế thôi, chỉ tổ phải nhìn mẩy thằng khốn kiếp ấy lạy lục, van xin, khóc lóc, bá»™c lá»™ những cái hèn mạt cá»§a chúng ra.
Nhưng rồi tên Giám đốc đó tặc lưỡi: “Cùng tắc biếnâ€, nếu cần, mình dá»±ng lên mấy khẩu cung giả, coi như đã bước đầu tìm ra manh mối rồi thì đã chết ai. Chá»— mình vá»›i cáºu là há» hà ng, cáºu cÅ©ng chẳng nỡ là m gì mình, mà cÅ©ng chẳng dám để cái chức nà y cho ngưá»i ngoà i...
Mấy hôm sau Ngô Äỉnh Cẩn lại được tin Lý Ngá»c Tú bị bắt. Không nén nổi nữa, trước mặt Phan Thúc Äịnh, hắn Ä‘áºp tay đánh chát xuống sáºp. Äá»™t nhiên, hắn quay há»i Äịnh :
- Ông có biết thằng Tú là ngưá»i cá»§a tui không?
Thấy Phan Thúc Äịnh ngÆ¡ ngác, hắn nhắc lại :
- Tui há»i ông: ông có biết thằng Tú là ngưá»i cá»§a tui đó không?
Không hiểu ý đồ cá»§a Cẩn ra sao, Äịnh là m bá»™ ngạc nhiên :
- Sao nó lại là ngưá»i cá»§a cụ lá»›n được? Cụ lá»›n đùa thế chứ. Nó là má»™t trong những thằng đầu sá» cá»§a đám thanh niên chống đối quốc gia, cần phải trị cẩn tháºn. Hình như nó đã bị ta bắt má»™t lần...
Ngô Äình Cẩn gáºt đầu :
- Nó là ngưá»i cá»§a tui đó!
Phan Thúc Äịnh lá»™ vẻ thán phục :
- Thế thì cụ lớn tà i quá! Chỗ nà o cũng có tai mắt của cụ lớn. Tôi xin chịu cụ lớn.
Không để ý đến lá»i thán phục cá»§a Äịnh, Ngô Äình Cẩn lúc nà y má»›i nói :
- Äến ông cÅ©ng không biết thằng Tú là ngưá»i cá»§a tôi. Chỉ có tui và thằng Giám đốc Nha cảnh sát và công an biết thôi. Thế mà tại răng bá»n Việt Cá»™ng lại biết được?
Phan Thúc Äịnh được đà :
- Ông Giám đốc Nha cảnh sát và công an thì còn lá»™ cho ai nữa. Biết đâu bá»n Việt Cá»™ng chỉ bắt Tú vì tình nghi hay tạm giữ vì má»™t lý do gì đó.
Ngô Äình Cẩn lắc đầu :
- Bá»n Việt Cá»™ng không bắt tình nghi mô. Mất Lý Ngá»c Tú là chúng ta mất má»™t đầu mối đắc lá»±c, má»™t nguồn tin quý giá. Ông chưa biết đó thôi, thằng Tú khéo léo lắm.
Cẩn háºm há»±c thở dà i. Nhìn cách hắn nhai trầu, nhìn con mắt hắn lì lợm, Äịnh biết lúc nà y cÆ¡n tức giáºn Ä‘ang dà y vò hắn.
Hắn nót như nói với mình :
- Thế là mấy thằng cứng đầu, cứng cổ ở các trưá»ng đại há»c lại sắp nổi loạn, không là m thế nà o mà nắm được chúng nó nữa.
Rồi như có chá»§ định, hắn quay ra bảo Phan Thúc Äịnh :
- Trong má»™t cuá»™c dấu, được thua là sá»± thưá»ng. Thua keo ni ta bà y keo khác. Kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†cá»§a chúng ta vẫn phải tiến hà nh. Tui sẽ bà n vá»›i ông.
Xem tiếp chương 28
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:22 PM.
|

10-09-2008, 10:01 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 28
Các ông có tin tôi không?
Không hiểu vì sao mấy hôm liá»n Ngô Äình Cẩn trao đổi ý kiến vá»›i Phan Thúc Äịnh tìm cách gấp rút liên lạc vá»›i Lê Máºu Thà nh. Giám mục Ngô Äình Thục cÅ©ng từ VÄ©nh Long bay ra máºt đà m vá»›i Cẩn. Chúng có vẻ nóng ruá»™t chá» tin tức cá»§a tên há» Lê để âm mưu má»™t việc gì đó. Theo ý chúng trao đổi vá»›i Äịnh thì má»™t trong những việc giao cho Lý Ngá»c Tú là và o vùng Việt Cá»™ng kiểm soát tìm cách bắt mối vá»›i Thà nh, mặc dầu đối vá»›i Tú, chúng giấu kÃn tên tuổi Lê Máºu Thà nh, chỉ dặn đến má»™t chá»— bà máºt, vá»›i má»™t máºt hiệu như thế sẽ có ngưá»i đến gặp.
Phan Thúc Äịnh nghÄ© đến Vân Anh. Dưới danh nghÄ©a ra thăm ngưá»i yêu như lần trước, Vân Anh có thể Ä‘i công khai, liên lạc được vá»›i Lê Máºu Thà nh má»™t cách dá»… dà ng. Phan Thúc Äịnh đến gặp Vân Anh. Ngoà i chuyện muốn nhá» Vân Anh ra gặp Thà nh, Äịnh còn muốn thăm dò thái độ Vân Anh đối vá»›i anh. Anh vẫn chưa hiểu Vân Anh đã nắm được những gì vá» anh. Vân Anh đã bám sát anh, đã chụp ảnh anh ở má»™t số nÆ¡i. Thái độ khó hiểu cá»§a Vân Anh khi đón anh ở cá»a hiệu sách, rá»§ anh ra vưá»n hoa Nguyá»…n Hoà ng, trao lại cho anh những tấm ảnh chụp được ấy mang ý nghÄ©a gì? Tuy anh rất tin ở hà nh động và cuá»™c sống hà ng ngà y cá»§a anh, nhưng anh vẫn phải tìm hiểu, tháºn trá»ng vá»›i những cặp mắt chung quanh nhìn và o anh và phải luôn luôn tá»± duyệt lại mình hà ng ngà y, trong từng sá»± việc. Vân Anh là ngưá»i cá»§a ai? Nên xá» trà vá»›i Vân Anh như thế nà o?
Thấy Phan Thúc Äịnh đến, Vân Anh có vẻ mừng rỡ. Cô tiếp Äịnh ân cần như tiếp má»™t ngưá»i mình vẫn mong chá», quý mến. Nhưng ngồi nói chuyện má»™t lúc thì Phan Thúc Äịnh nháºn thấy bên cạnh vẻ mừng rỡ ân cần ấy, Vân Anh có cái gì đổi khác. Khác cô Vân Anh thông minh, buồn bã ở Pháp. Khác cả cô Vân Anh tinh quái, khó hiểu trong tháng ngà y gần đây. Vân Anh đã có má»™t cái gì thay đổi? Cô ta có vẻ mệt má»i, chán chưá»ng, Ãt nói và những lá»i cô nói mang mà u sắc cá»§a sá»± tư duy hÆ¡n trước. Äể thăm dò, Phan Thúc Äịnh nói lên nháºn xét đó cá»§a mình. Vân Anh khẽ gáºt đầu. Má»™t nụ cưá»i gượng thoáng trên môi. (Phan Thúc Äịnh nhá»› đến nụ cưá»i rạng rỡ tinh nghịch lá»™ ra hà m răng trắng bóng cá»§a cô mà anh vẫn được nhìn).
- Anh tinh nhỉ! Nhưng anh không thể hiểu hết em đâu. Nói tháºt ra, mãi đến gần đây, em má»›i hiểu anh phần nà o.
Äịnh phá ra cưá»i :
- Em nói gì mà quan trá»ng váºy? Äến anh, nhiá»u khi cÅ©ng không hiểu hết mình nữa là em.
Giá»ng nói cá»§a Vân Anh thay đổi :
- Anh đừng nói thế. Câu nói ấy phải để em nói: ChÃnh em má»›i nhiá»u khi không hiểu nổi cả mình nữa. Em không nói đùa đâu. Còn anh, em biết rằng anh rất hiểu rõ anh, hiểu rõ từng việc anh là m. Tất cả hình như Ä‘á»u có má»™t chá»§ ý nhất định.
Phan Thúc Äịnh giữ nguyên thái độ vui vẻ :
- Váºy em hiểu anh như thế nà o?
- Em nói rằng anh hiểu rõ anh, hiểu rõ công việc anh là m chứ em có nói rằng em hiểu rõ anh, hiểu rõ công việc anh là m đâu. Em chỉ nói em hiểu được một phần nà o thôi.
- Chẳng lẽ anh khó hiểu đến thế ư?
Vân Anh lảng sang chuyện khác.
- Ngay đối vá»›i em, nhiá»u khi em thấy anh rất tốt, rất thân máºt, nhưng cÅ©ng nhiá»u khi em lại thấy anh thá» Æ¡, xa lạ.
- Cảm giác đánh lừa em đấy thôi. Anh đối với em lúc nà o cũng vẫn thế.
Vân Anh lắc đầu buồn bã :
- Em biết chứ! Hồi còn ở bên Pháp, anh đối với em khác. Từ ngà y vỠnước, anh đối với em khác.
Phan Thúc Äịnh nhìn thẳng và o mặt Vân Anh vá»›i thái độ cá»§a má»™t ngưá»i đặt ngay quân bà i xuống chiếu :
- Bởi vì từ ngà y vỠnước em cũng khác với em hồi còn ở Pháp.
Äôi mi dà i cá»§a Vân Anh khép lại. Những ngà y còn ở bên Pháp ư? Äúng! Có chỉ biết há»c, Ä‘i thư viện, nghÄ© đến tương lai vá»›i những má»™ng mÆ¡ đẹp đẽ Ä‘ang chá» mình. Thế rồi... cô khác Ä‘i từ ngà y nà o nhỉ? Cô nghÄ© đến những ngà y ở Luân Äôn. Những buổi sương mù lạnh buốt. Những con ngưá»i Ãt nói, lạnh lùng, kÃn đáo. Má»™t gã giáo sư ngưá»i Anh tá» vẻ chăm sóc Vân Anh đặc biệt. Gã thu xếp má»i tiện nghi nÆ¡i ăn chốn ở cá»§a Vân Anh khiến cô rất vừa ý và thấy đỡ cô đơn. Gã luôn luôn tặng quà cho cô. Thá»i kỳ đầu tiên, gã nói chuyện vá»›i cô vá» lịch sá», văn há»c, phong tục táºp quán cá»§a nước Anh và há»i cô vỠđất nước, con ngưá»i Việt Nam. Dần dần câu chuyện xoay theo má»™t chiá»u hướng khác. Không hiểu sao, gã hiểu biết khá rõ vá» gia đình cô. Gã tá» vẻ ngáºm ngùi thông cảm vá»›i ná»—i Ä‘au cá»§a cô bị mất bố, gã khéo léo kÃch động mối háºn thù trong ngưá»i cô. Trong những đống sách hắn đưa mượn đã xen dần và o những sách cá»§a những tên phản bá»™i nói vá» chá»§ nghÄ©a Cá»™ng sản, vá» những ngưá»i cách mạng, những cuốn sách tâng bốc hà nh động, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a những tên gián Ä‘iệp quốc tế như những anh hùng xả thân vì lý tưởng. Gã ca ngợi tà i năng, trà thông minh cá»§a cô và nói rằng tà i trà ấy có thể là m được những việc chấn động dư luáºn.
Gã hướng dẫn cô cách chụp ảnh (lúc đầu chỉ là chụp phong cảnh thôi), cách truyá»n tin (lúc đầu chỉ để giải trà trong những cuá»™c Ä‘i chÆ¡i cắm trại), cách quan sát khi và o má»™t đám đông (lúc đầu chỉ đánh đố nhau vá» sá»± nhanh trÃ)...
Dần dần, vừa vì trà tò mò bị kÃch thÃch, vì tÃnh hiếu động thÃch là m những việc khác thưá»ng cá»§a giá»›i trẻ, vừa vì háºn thù gia đình, Vân Anh đã bị gã giáo sư ngưá»i Anh lôi kéo và o những hoạt động tình báo. Thế rồi, có những cuá»™c gặp gỡ bà máºt giữa Vân Anh vá»›i và i “nhà trà thức, nhà nghiên cứu ngôn ngữ há»c†ngưá»i Mỹ do gã giáo sư Anh giá»›i thiệu, có những đợt huấn luyện ngắn ngà y dưới danh nghÄ©a Ä‘i thăm những danh lam thắng cảnh mà há»c viên chỉ có má»™t mình Vân Anh tham dá»±. Thế rồi, Vân Anh bà máºt Ä‘i Mỹ trước khi vá» nước...
Từ đó, đầu óc Vân Anh không còn thanh thản, hồn nhiên như trước nữa. Cái nhìn cuá»™c Ä‘á»i và con ngưá»i cá»§a Vân Anh không còn đẹp đẽ như trước nữa. Äầu óc Vãn Anh luôn luôn căng thẳng, tÃnh toán. Nhìn cuá»™c Ä‘á»i con ngưá»i, Vân Anh luôn luôn nghi ngá». Cuá»™c sống cá»§a Vân Anh luôn luôn phải giả tạo. Tâm hồn, tình cảm tháºt cá»§a Vân Anh luôn luôn phải che giấu nó Ä‘i. Và không hiểu sao, má»™t mối lo sợ không căn cứ, không có tên gá»i, không thà nh hình luôn luôn ám ảnh cô, muốn dứt nó ra mà không được, muốn quên nó Ä‘i cÅ©ng không xong.
Nhất là những ngà y gần đây, ở nhà Cao Xuân Äăng, nhìn thấy tất cả những thá»§ Ä‘oạn bỉ ổi cá»§a chú mình trong việc luồn lá»t Ngô Äình Cẩn để chạy chá»t má»™t chân tỉnh trưởng và là m già u, nghe thấy lÅ© bạn bè thân tÃn cá»§a Äăng bà n chuyện “áp phe†chÃnh trị và buôn láºu, Vân Anh không còn thấy ngưá»i chú ruá»™t là đáng kÃnh, đáng mến nữa. Cô tiếp xúc vá»›i thá»±c tế cá»§a đất nước, vá»›i phong trà o thanh niên, sinh viên, vá»›i đồng bà o pháºt tá», vá»›i các giá»›i... Cô cảm thấy tất cả cái khối lá»›n lao ấy Ä‘ang Ä‘i theo má»™t chiá»u, hừng há»±c, cuồn cuá»™n, mạnh mẽ như má»™t là n sóng thuá»· triá»u cứ dâng lên, dâng lên mãnh liệt. Còn cô và má»™t số ngưá»i Ä‘i ngược lại cái khối lá»›n lao ấy, cô hết sức chÆ¡i vÆ¡i cản lại là n sóng thuá»· triá»u mãnh liệt đó. Má»™t cảm giác cô đơn, lẻ loi thưá»ng hiện lên, bao vây lấy cô ngay cả lúc cô đứng giữa má»™t đám đông. Nhưng cÅ©ng chẳng bao giá» cô có ý nghÄ© hòa và o cái khối lá»›n lao đó, biến thà nh má»™t giá»t nước cá»§a là n sóng thuá»· triá»u mãnh liệt đó.
Trước đây, Vân Anh tưởng tình yêu là cao cả nhất, đẹp đẽ nhất, nhưng rồi cÅ©ng không phải như thế. Tình yêu trong ngưá»i đà n ông khác trong ngưá»i phụ nữ. Cuá»™c sống có nhiá»u cái thu hút, kéo ngưá»i đà n ông Ä‘i hÆ¡n là tình yêu. Mấy năm xa cách, tìm lại Lê Máºu Thà nh, cô thấy Lê Máºu Thà nh cÅ©ng khác thá»i kỳ má»›i lá»›n lên cô gặp và khác xa cô tưởng tượng. Tâm hồn cô hướng vá» má»™t ngưá»i, má»™t ngưá»i mà có những ká»· niệm trong trắng. đẹp đẽ vá»›i cô trong dÄ© vãng, má»™t ngưá»i mà cô vẫn thấy có cái gì đẹp đẽ khác thưá»ng, má»™t ngưá»i mà bất cứ lúc nà o cÅ©ng chiếm được cảm tình đặc biệt trong cô. Hình ảnh ngưá»i ấy thưá»ng hiện lên má»—i lúc cô cảm thấy cô đơn, lẻ loi, má»—i lúc ná»a đêm cô tỉnh dáºy, má»—i lúc cô bắt gặp má»™t cÆ¡n gió mùa lang thang từ xa thổi vá». má»—i lúc cô Ä‘i giữa má»™t đêm trăng bát ngát gợi nhá»› lại đêm tuyết trắng xóa những năm nà o... Ngưá»i ấy, đối vá»›i cô, tháºt là thân máºt, gần gÅ©i mà cÅ©ng tháºt là xa vá»i. Cà ng tìm hiểu vá» ngưá»i ấy, cô cà ng thấy không hiểu nổi. Cô chỉ thấy rằng hình như con đưá»ng ngưá»i ấy Ä‘i không giống con đưá»ng cô Ä‘i. Ngưá»i ấy Ä‘ang ngồi trước mặt cô đây.
Äôi mi dà i cá»§a Vân Anh ngước lên nhìn Phan Thúc Äịnh. Cô trả lá»i anh cÅ©ng bằng má»™t giá»ng thẳng thắn như anh đã nói vá»›i cô :
- Äúng là như váºy, anh Äịnh ạ. Từ ngà y vá» nước, em có khác ở Pháp. Nhưng đối vá»›i riêng anh, em không bao giá» khác cả.
Rồi giá»ng Vân Anh thoáng xót xa :
- Sẽ có lúc em nói hết với anh. Nhưng chưa phải lúc nà y...
Phan Thúc Äịnh thấy không nên Ä‘i sâu thêm và o câu chuyện theo hướng đó nữa. Anh chuyển sang chuyện Lê Máºu Thà nh và gợi ý để Vân Anh Ä‘i thăm hắn. Vân Anh đã từ chối.
* * * * *
Rá»i khá»i nhà Vân Anh, Phan Thúc Äịnh có đôi chút bâng khuâng. Những Ä‘iá»u gì đã đến vá»›i Vân Anh? Anh cÅ©ng không hiểu hết được. Cô gái xinh đẹp, thông minh ấy đáng thương hay đáng giáºn? Nhưng anh nghÄ© ngay đến những công việc trước mắt: cần má»™t ngưá»i ra liên lạc vá»›i Lê Máºu Thà nh. Má»™t ngưá»i mà Ngô Äình Cẩn cÅ©ng phải biết và đồng ý. Má»™t ngưá»i mà có thể ra phÃa bên kia đà ng hoà ng. Má»™t ngưá»i mà anh cÅ©ng phải tin cáºy được phần nà o. Má»™t ngưá»i mà đì vá» cả hai vùng Ä‘á»u có thể công khai. Anh không thể dùng những ngưá»i mà Cẩn không há» biết. Cẩn sẽ không tin và đánh dấu há»i và o ngay cả anh.
Tại sao anh lại biết những ngưá»i ấy và lại dùng những con ngưá»i ấy? Tại sao những ngưá»i ấy lại có thể Ä‘i vá» vùng kiểm soát cá»§a Việt Cá»™ng được? Anh cÅ©ng không thể dùng ngưá»i mà ra ngoà i vùng kia không có lý do chÃnh đáng. Tháºt khó quá, Vân Anh đã từ chối rồi.
Óc Äịnh chợt loé lên má»™t ánh sáng: Mai Lan, vợ Lý Lâm. Chị ta có ngưá»i quen biết ở vùng bên kia, chị ta có thể ra thăm được chứ! Chị ta lại là vợ gã vệ sÄ© tin cẩn, trung thà nh cá»§a Cẩn. Con cái chị ta ở cả đây, ở cả trong tay kiểm soát cá»§a Cẩn. Chị ta có thể quen thuá»™c đưá»ng Ä‘i, lối vá» và các sinh hoạt ở vùng kia...
Phan Thúc Äịnh quả quyết đến nhà Mai Lan.
* * * * *
Anh em dẫn má»™t ngưá»i phụ nữ khoảng ba mươi tuổi đến gặp VÅ© Long. Chị ta xuất hiện ở vùng giải phóng huyện Hương Thá»§y, há»i thăm cÆ¡ quan an ninh cá»§a ta. Äồng bà o cảnh giác, nghi chị là gián Ä‘iệp cá»§a địch tung ra, máºt báo các đồng chà là m công tác an ninh trong khu vá»±c. Các đồng chà đó đã khéo léo tìm cách đưa chị ta vá» cÆ¡ quan huyện. Chị đỠnghị được gặp ngưá»i phụ trách cao nhất cá»§a ngà nh an ninh ở vùng giải phóng để “báo cáo má»™t việc quan trá»ngâ€.
... Bây giá», chị Ä‘ang ngồi trước mặt đồng chà VÅ© Long - ngưá»i chỉ huy Ban công tác đặc biệt cá»§a Khu uá»·. Anh chăm chú quan sát chị phụ nữ nà y. Khuôn mặt chị phúc háºu nhưng đôi mắt chị sao thâm quầng, ngÆ¡ ngác, buồn bã? Búi tóc mượt Ä‘en búi má»™t cách trá»… trà ng chứng tá» chị không chú ý gì đến nhan sắc cá»§a mình. Sau khi được nghe giá»›i thiệu, nhìn mái tóc lốm đốm bạc, nhìn cặp mắt trầm lặng nhân ái cá»§a VÅ© Long, chị có vẻ an tâm. Chị rụt rè nói :
- Tôi xỉn phép được nói chuyện má»™t mình vá»›i... “ôngâ€.
Chị lúng túng không biết xưng hô vá»›i VÅ© Long như thế nà o. VÅ© Long ra hiệu cho đồng chà đã đưa chị đến ra ngoà i, mỉm cưá»i hiá»n háºu :
- Tôi sẵn sà ng nghe chị.
Chị vẫn rụt rè :
- Không hiểu các ông có tin tôi không?
Vũ Long nhìn thẳng và o mặt chị, nghiêm túc :
- Chị đã tìm đến chúng tôi nói chuyện như thế nà y, chúng tôi rất tin chị. Chị đừng e ngại gì cả. Chị hãy nói tất cả những Ä‘iá»u gì chị muốn nói. Chúng tôi mong chị đừng giấu chúng tôi Ä‘iá»u gì.
Chị ta hÆ¡i ngáºp ngừng, mắt nhìn xuống mặt bà n :
- Tôi phải nói trước vá»›i ông như váºy, bởi vì tôi là vợ ngưá»i vệ sÄ© thân tÃn cá»§a... Ngô Äình Cẩn.
Cặp mắt chị ta ngước lên chỠđợi sá»± phản ứng cá»§a VÅ© Long. Chị hÆ¡i ngạc nhiên khi thấy cái Ä‘iá»u mà chị nói ra tưởng có thể là m cho ngưá»i cán bá»™ phụ trách nà y phải giáºt mình sá»ng sốt thì ngược lại chị vẫn thấy anh Ä‘iá»m đạm như không, thản nhiên chăm chú nghe chị. Chị không thể biết rằng ngưá»i ngồi trước mặt chị đã nháºn được báo cáo vá» chị từ trước khi chị ra vùng giải phóng. Và ngay từ nhÅ©ng bước đầu tiên cá»§a chị ở vùng giải phóng, đã có những cặp mắt bà máºt theo dõi chặt chẽ từng cá» chỉ hà nh động cá»§a chị. Chị cÅ©ng không thể biết được rằng việc chị vừa ra đến vùng giải phóng đã há»i thăm tìm đến cÆ¡ quan an ninh là ra ngoà i dá»± kiến cá»§a VÅ© Long. Anh nghÄ© thầm: “Ngưá»i mà X.30 báo trước là sẽ ra đây! Chị ta chá»§ động tìm đến cÆ¡ quan an ninh? Má»™t đòn cao tay mà X.30 không tÃnh toán đến? Thế là thế nà o?â€.
Tuy bá» ngoà i VÅ© Long Ä‘iá»m đạm, thản nhiên như váºy, nhưng bên trong óc anh Ä‘ang suy nghÄ© và đặt ra nhiá»u giả thuyết. Dù trong trưá»ng hợp nà o, anh cÅ©ng vẫn là ngưá»i chá»§ động. Thấy Mai Lan ngừng lại, VÅ© Long nói bằng má»™t giá»ng rất bình thưá»ng :
- Xin chị cứ nói tiếp Ä‘i. Tôi vẫn nghe chị. Chị cứ yên tâm, không phải vì thế mà chúng tôi không tin chị đâu. Chúng tôi vẫn tin những Ä‘iá»u mà chị sắp nói ra là thà nh tháºt...
Cặp mắt Mai Lan mới buồn bã là m sao! Chị nói :
- Trước đây, không bao giá» tôi há»i các ông tin tôi không? Trước đây tôi cÅ©ng hoạt động cho kháng chiến, cÅ©ng là cán bá»™, nhưng bây giá» thì khác rồi, bây giá» thì tôi phải há»i các ông câu ấy. Ông hiểu cho ná»—i Ä‘au xót cá»§a tôi.
VÅ© Long thấy phải cần động viên chị. Giá»ng anh trầm xuống :
- Dù ở hoà n cảnh nà o, nếu ngưá»i ta muốn giúp Ãch cho đất nước, ngưá»i ta vẫn giúp Ãch được. Chúng tôi hiểu chị.
Mai Lan cÅ©ng cảm thấy có thể nói hết được vá»›i ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i chị. Không hiểu là m sao, tuy má»›i gặp ngưá»i nà y lần đầu tiên nhưng chị đã có má»™t ấn tượng rất tin, rất mến.
Chị nói dá»… dà ng hÆ¡n. Chị kể tóm tắt lại cho VÅ© Long nghe cuá»™c Ä‘á»i riêng cá»§a chị. Niá»m hạnh phúc khi lấy được ngưá»i chồng cùng lý tưởng mà mình yêu. Những ngà y công tác cho cách mạng dù có nhiá»u khó khăn nguy hiểm nhưng tháºt là sung sướng, say sưa. Những ngà y sống khó khăn trở vá» Huế sau Hiệp định Genève năm 1954. Gánh hà ng vải ở chợ Äông Ba và cái nhìn cá»§a Lý Lâm. Ná»—i kinh hoà ng khá»§ng khiếp là m cả tâm hồn, thể xác chị đổ sụp khi anh em há» Ngô giết chồng chị. Giông bão hà nh hạ tâm hồn chị trong những ngà y ná»a tỉnh ná»a mê nằm trên giưá»ng bệnh bên cạnh hai đứa con thân yêu và cái bóng lù lù câm lặng cá»§a Lý Lâm. Ná»—i Ä‘au khổ lá»›n lao như tá»± mình phải nháºn lấy cho mình má»™t bản án tá» hình khi chị quyết định bằng bất cứ giá nà o phải hi sinh thân mình để bảo vệ hai giá»t máu cá»§a ngưá»i chị yêu. Sá»± chịu đựng tưởng chừng không thể nà o vượt qua nổi khi phải sống bên cạnh Lý Lâm, trước những cặp mắt khinh bỉ cá»§a đồng bà o.
VÅ© Long im lặng nghe chị kể vá»›i má»™t thái độ tôn trá»ng, mặc dầu những chuyện ấy, chị không nói ra, anh cÅ©ng đã biết rồi. Thái độ cá»§a VÅ© Long như động viên chị nói hết. Chị kể cho VÅ© Long lần đưa con Ä‘i cấp cứu gặp Phan Thúc Äịnh. Phan Thúc Äịnh thưá»ng Ä‘i lại giúp đỡ chị. Cả chị và Lý Lâm Ä‘á»u mang Æ¡n anh ta.
Gần đây, Phan Thúc Äịnh có nhá» chị ra gặp má»™t ngưá»i bạn quen biết cÅ© ở vùng giải phóng.
- Ông Äịnh nói rằng ông chỉ tin có tôi và nhá» tôi - Mai Lan kể - Tôi vừa quen biết đưá»ng lối, vừa có ngưá»i nhà ở ngoà i nà y (thá»±c tế tôi không còn có ai là ngưá»i nhà ở ngoà i nà y nữa) nên thuáºn lợi hÆ¡n những ngưá»i khác. Ông Äịnh rất tốt vá»›i tôi, là ân nhân cá»§a tôi nên tôi đã nháºn lá»i. Nhưng sau đó, tôi có suy nghÄ©: ông Äịnh tốt vá»›i tôi và các con tôi nhưng dù sao ông ta vẫn là cố vấn cá»§a Ngô Äình Cẩn. Ông cố vấn thân cáºn cá»§a Ngô Äình Cẩn sao lại quen biết má»™t ngưá»i cán bá»™ cá»§a ta và nhá» tôi ra há»i thăm để là m gì? Tôi là ngưá»i cÅ©ng đã cùng chồng tôi hoạt động bà máºt. (VÅ© Long thấy chị chỉ dùng danh từ “chồng tôi†để gá»i ngưá»i chồng cÅ© cá»§a chị, còn chị không dùng từ ấy để gá»i Lý Lâm). Tôi thấy cách ông Äịnh dặn dò tôi ra há»i thăm ngưá»i bạn cá»§a ông ấy ở ngoà i nà y có những Ä‘iá»u kỳ lạ như những máºt hiệu, những cuá»™c gặp gỡ há»i thăm không bình thưá»ng, không đà ng hoà ng. Tôi đã suy nghÄ© rất nhiá»u. Ông Äịnh tốt vá»›i tôi tháºt, nhưng tôi còn vong linh cá»§a chồng tôi, còn hai đứa con cá»§a anh ấy như những ngưá»i chứng giám cho tấm lòng cá»§a tôi, phán xét vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi và sau nà y tôi còn gặp các ông nữa chứ! Còn gặp chị gặp em, gặp bạn bè cá»§a anh ấy nữa chứ! Cho nên tôi đã tìm đến các ông, tôi muốn trình bà y tất cả má»i việc, tôi muốn xin ý kiến các ông... như trước kia...
VÅ© Long thấy rất rõ tất cả ná»—i Ä‘au khổ, chân tình trong lá»i nói, trong tình cảm cá»§a Mai Lan. Ôi, tâm hồn con ngưá»i Việt Nam! Tâm hồn con ngưá»i Việt Nam tháºt kỳ lạ! Ngưá»i phụ nữ Việt Nam nà y có thể chịu tất cả ná»—i tá»§i nhục, Ä‘au đớn cho bản thân nhưng không bao giá» muốn để cho chồng con phải tá»§i nhục, Ä‘au đớn vì mình, có thể chịu bao nhiêu lá»i dè bỉu, khinh bỉ cho bản thân nhưng không bao giá» chịu để mang tiếng là phản lại cách mạng, phản lại đất nước. Chị vẫn chá» ngà y phán xét, mặc dầu hà ng ngà y chị luôn luôn quằn quại trước sá»± phán xét cá»§a chÃnh lương tâm mình. Chị vẫn mong má»i ngà y ấy, trước mắt con cái mình, bạn bè cá»§a chồng mình, chị em cùng hoạt động cÅ© vá»›i mình, mình được vô tá»™i. Chị khao khát được trở vá» là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng trong hà ng ngÅ© cá»§a ta. “... Tôi muốn trình bà y tất cả má»i việc, tôi muốn xin ý kiến các ông... như trước kiaâ€. Giá»ng nói tha thiết, Ä‘au xót ấy cá»§a Mai Lan, vẻ mặt rạng rỡ cá»§a chị kết hợp vá»›i những báo cáo vá» chị mà VÅ© Long đã Ä‘á»c là m tan những ná»—i nghi ngá» còn lại cá»§a anh vá» chị. Anh nhìn thẳng và o chị, nói những lá»i chân tình :
- Nếu chị muốn chúng tôi coi chị “như trước kia†như hồi “anh ấy†còn sống, tôi đỠnghị chị đừng gá»i chúng tôi là “các ôngâ€. Chúng tôi có biết anh ấy, có biết khá rõ vá» chị... Chúng tôi cÅ©ng là những ngưá»i bạn cá»§a anh ấy...
Cặp mắt buồn bã cá»§a Mai Lan ngước lên nhìn VÅ© Long, ngây ra má»™t phút. Ở đầu khoé mắt cá»§a chị má»™t giá»t nước mắt ứa ra, to dần và chảy dà i xuống gò má. Thế rồi vẻ buồn bã biến mất trên cặp mắt ấy. Chúng ánh lên má»™t chút rạng rỡ. Ấy là niá»m vui sướng lá»›n lao cá»§a má»™t ngưá»i đã lấy được lòng tin cá»§a táºp thể đối vá»›i mình. Chị xúc động nói vá»›i VÅ© Long :
- Cảm ơn... các anh.
Không khà e dè ngượng ngáºp mất Ä‘i. Chị bắt đầu nói chuyện thoải mái, tá»± nhiên. Chị kể cho VÅ© Long nghe Phan Thúc Äịnh nhá» mình gặp ai, cách gặp như thế nà o, nói năng ra sao. Äôi lúc, môi chị đã thoáng má»™t nụ cưá»i hiếm hoi và đáng quý. Lúc nà y, chị quên cả Lý Lâm, quên cả hoà n cảnh cay đắng cá»§a chị.
VÅ© Long nghe thấy việc cá»§a mình dá»… Ä‘i rất nhiá»u. Má»™t và i chá»—, anh lấy sổ tay ra ghi. Anh há»i thêm Mai Lan má»™t số chi tiết. Anh trao đổi ý kiến vá»›i Mai Lan nên là m như thế nà o.
Xem tiếp chương 29
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:27 PM.
|

10-09-2008, 10:02 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 29
Ká»· váºt cÅ© cá»§a ngưá»i bạn bên núi Ngá»± Bình
Ở giữa ngã ba đưá»ng đất mòn ven rừng, gần má»™t xóm đồng bà o ở vùng dưới tản cư lên, có gian hà ng vừa cắt tóc vừa bán quà bánh và nước lá chè xanh, dá»±ng bằng tre, lợp lá, bá» ngoà i lụp xụp như bất cứ má»™t gian hà ng bán nước nà o ta gặp trên các nẻo đưá»ng nông thôn Việt Nam. Chá»§ nhà đã đứng tuổi, khoảng ngoà i năm mươi, lúc nà o cÅ©ng Ä‘eo cặp kÃnh lão, mặt vuông, môi má»ng, tóc húi cao. Vóc ngưá»i gã to cao, có vẻ cháºm chạp, lù đù, lúc nà o cÅ©ng mặc bá»™ quần áo bà ba Ä‘en, có vẻ không chú ý đến việc gì khác ngoà i cái tông-đơ, cái kéo cá»§a gã. Tuy váºy, nếu ai là ngưá»i tinh ý thì thấy gã tuy Ä‘ang cặm cụi như có vẻ táºp trung và o công việc cá»§a mình Ä‘ang là m, nhưng tất cả những câu chuyện cá»§a khách hà ng ngồi bên ghế hà ng nước cá»§a vợ gã Ä‘á»u không lá»t khá»i tai gã. Ngược lại vá»›i vóc ngưá»i to lá»›n cá»§a chồng, vợ gã bé nhá», gầy yếu như ngưá»i có bệnh lao. Mụ cÅ©ng Ãt nói, chỉ lặng lẽ rót nước, bà y mấy cái kẹo, bao thuốc lá ra má»i khách. Hai vợ chồng gã không con, ai há»i thì đáp là có đã mấy lần nhưng Ä‘á»u không nuôi được cả. Gian hà ng ấy, hai vợ chồng gã dá»±ng đã lâu, từ ngà y xóm nà y có nhiá»u đồng bà o nÆ¡i khác tản cư đến. Hai vợ chồng Ãt tiếp xúc, chẳng hay Ä‘i đâu, tối đến đóng chặt cá»a nên cÅ©ng chẳng ai để ý đến há». Ngưá»i ta gá»i gã là “ông Sinh cắt tócâ€. Ngoà i cá»a hà ng gã có treo cái biển nhá» vá»›i mấy chữ “Cắt tóc†bằng sÆ¡n Ä‘á». Äồ đạc trong nhà cÅ©ng chỉ có cái giưá»ng, cái chõng tre, má»™t cái tá»§ bằng ván, thưá»ng lúc nà o cÅ©ng khóa chặt, mấy cái quần áo luá»™m thuá»™m.
Mai Lan tìm đến cá»a hà ng cá»§a “ông Sinh cắt tóc†đó. Chị đứng nhìn cái biển treo ở cá»a, nháºn ra dấu hiệu ngưá»i ta dặn chị. Chị nhá»› lại sau khi nháºn lá»i vá»›i Phan Thúc Äịnh ra vùng giải phóng thì má»™t buổi tối, Phan Thúc Äịnh lái xe đến đón chị. Anh ta đưa chị đến má»™t căn nhà riêng, ở đó có má»™t ngưá»i khoảng sáu mươi tuổi, mặc áo thầy tu, bệ vệ ngồi chá». Chị nhìn khuôn mặt bì bì, lông mà y ráºm, quai hà m bạnh, cặp môi dà y cá»§a ngưá»i mặc áo thầy tu thấy hao hao giống khuôn mặt Ngô Äình Diệm mà nhà nà o ở trong thà nh phố cÅ©ng phải treo ảnh. Ngưá»i đó chăm chú nhìn chị, cái nhìn là m chị không giữ nổi sá»± e thẹn cá»§a giá»›i tÃnh. Lão há»i chị vá» gia đình. ÄÆ°á»£c sá»± dặn trước cá»§a Phan Thúc Äịnh, chị nói vá» Lý Lâm và mấy đứa con. Lão há»i chị vỠđưá»ng Ä‘i lối lại ra vùng giải phóng. Lão há»i chị vá» những ngưá»i quen cá»§a chị trước kia ở ngoà i đó. Lão đặt ra má»™t số câu há»i có tÃnh chất giả thuyết yêu cầu chị trả lá»i: nếu Việt Cá»™ng há»i giấy và lý do ra ngoà i đó thì nói thế nà o? Nếu Việt Cá»™ng nghi ngá» giữ lại thì sẽ đối xá» ra sao? Nếu không tìm thấy những ngưá»i định liên lạc thì sẽ là m gì? Nếu tìm thấy rồi, nháºn các thứ cá»§a ngưá»i ta trao cho mà lỡ bị bắt thì sẽ xá» trà như thế nà o? Nếu có ngưá»i theo dõi thì đối phó như thế nà o?
Sau khi thấy những câu trả lá»i cá»§a Mai Lan vừa ý mình, ngưá»i mặc áo thầy tu có vẻ bằng lòng. Lão nói vá»›i chị :
- Con thấy việc là m nà y có khó khăn gì vá»›i con không? Con có ngần ngại gì không? Nếu có phần ngại gì thì cha không ép. Không à ? Tốt lắm! Chúa sẽ phù há»™ cho con! Con hoà n thà nh được việc nà y vá» thì con sẽ được thưởng rất nhiá»u tiá»n, con muốn hà ng chục vạn đồng cÅ©ng được. Cha sẽ can thiệp để con có thể chung vốn buôn bán vá»›i mấy cá»a hà ng vải lá»›n.
Lão dặn chị tỉ mỉ khi ra vùng giải phóng thì đến đâu, cách nháºn xét những dấu hiệu để liên lạc như thế nà o... Cuối cùng lão đưa chị má»™t táºp giấy bạc và má»™t viên thuốc tròn như viên dầu cá, nói :
- Con cầm lấy trước Ãt tiá»n mà mua sắm cho con cái. Äây má»›i chỉ là má»™t phần nhá» cha tặng riêng con trước, sau nà y, con sẽ nháºn những phần lá»›n hÆ¡n. Còn viên thuốc nà y, con cầm lấy, cất cẩn tháºn, đỠphòng lúc nà o bị Việt Cá»™ng bắt, con hãy ngáºm và o miệng và cắn dáºp nó ra. Ấy là cha nói phòng xa thế thôi. Con cứ yên trÃ, các con con đã có cáºu và ông Äịnh đây lo lắng chu tất.
Rồi lão dặn má»™t lá»i cuối cùng :
- Con cũng nên nhớ rằng những kẻ phản bội sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Thôi, con có thể vỠđược. Cầu Chúa phù hộ cho con!
Mai Lan im lặng. Cầm số tiá»n và viên thuốc theo Phan Thúc Äịnh Ä‘i ra. Ngồi trên xe hÆ¡i đưa chị vá» nhà , Phan Thúc Äịnh há»i :
- Chị nhá»› tất cả những Ä‘iá»u Äức Cha dặn chá»›?
- Dạ, có!
- Chị là m Æ¡n nhắc lại những lá»i Ngà i dặn tôi nghe xem nà o: đến đâu, gặp ngưá»i như thế nà o, nói những gì?
Mai Lan nhắc lại không sai má»™t lá»i. Sau đó, chị nói :
- Tôi nghe lá»i ông dặn nên vừa rồi Äức Cha nói gì, tôi im lặng nghe. Bây giá», tôi xin gởi lại ông số tiá»n nà y. Tôi ra Ä‘i tìm giúp ông ngưá»i bạn cÅ© cá»§a ông là để tạ cái Æ¡n ông đã nhiá»u lần giúp gia đình chúng tôi chứ không phải vì những đồng tiá»n nà y.
Phan Thúc Äịnh gạt Ä‘i :
- Tôi hiểu tấm lòng tốt cá»§a chị và tôi cảm Æ¡n chị đã giúp tôi. Tôi hoà n toà n không bao giá» dám đánh giá thấp chị, có ý nghÄ© xấu là chị giúp tôi vì thế nà y, thế ná». Nhưng đây không phải là tiá»n cá»§a tôi. Äức Cha cÅ©ng muốn giúp tôi, tạo Ä‘iá»u kiện cho tôi tìm được ngưá»i bạn cÅ© cá»§a tôi thôi. Chị cứ cầm lấy, nếu cần tiêu gì chị cứ tiêu, nếu chị không muốn tiêu, chị cứ để đấy, biết đâu chẳng có lúc cần đến. Chị chỉ cho tôi xin lại cái viên thuốc vừa rồi và chị đừng cho ai biết là chị đã đưa nó cho tôi.
* * * * *
Mai Lan đã tìm đến cá»a hà ng ná»a cắt tóc, ná»a bán hà ng nước nà y. Chị nháºn ra cái biển cắt tóc sÆ¡n Ä‘á», nhìn kỹ ngưá»i chá»§ nhà đeo kÃnh lão, tóc húi cao. Lúc ấy, bên hà ng cắt tóc vắng không có ai và bên hà ng nước cÅ©ng không có khách. Chị lại gần gã chá»§ Ä‘ang mà i chiếc dao cạo trên má»™t viên đá mà i. Chị nói nhá» vừa đủ lão nghe thấy :
- Chà o ông, tôi có Ãt thuốc trụ sinh [1] cá»§a Nháºt Bản muốn bán, ông có mua không?
Nói xong chị cố tình quay chiếc là n xách tay có buá»™c ở tay má»™t miếng kim loại trắng có hình ná»a chữ thá» cho gã nom thấy. Nghe chị há»i, lão giáºt mình, quay lại. Cặp kÃnh trắng trệ xuống sống mÅ©i, gã ngước mắt nhìn chị từ đầu xuống đến chân. Gã lắc đầu :
- Ở đây tôi chỉ cắt tóc thôi, không mua bán gì cả.
Nói xong, gã lại cúi xuống tiếp tục mà i con dao cạo và o viên đá mà i. Mai Lan ngạc nhiên. Sá»± việc diá»…n ra không đúng như lá»i ngưá»i mặc áo thầy tu dặn chị. Hay là chị nhầm? Chị thá» lại lần nữa, và vẫn giÆ¡ chá»— quai là n có buá»™c miếng kim loại ra phÃa trước, nói :
- Tôi có thuốc trụ sinh cá»§a Nháºt Bản muốn bán. Có ngưá»i mách bảo ông cần mua.
Gã chá»§ nhà lần nà y không ngẩng đầu lên, giá»ng có vẻ hÆ¡i bá»±c như bị là m phiá»n :
- Tôi đã nói với chị là tôi không mua bán gì cả.
Mai Lan thất vá»ng. Chị đứng tần ngần, không biết nên xá» trà ra sao. Có lẽ phải vá» không chăng? Không biết là m gì hÆ¡n, chị quay gót.
Chị vừa quay ra thì gã thợ cạo đứng dáºy, bá» dao và o ngăn kéo, rá»a tay. Gã ra cá»a nhìn theo chị. Gã thấy Mai Lan Ä‘i vÆ¡ vẩn như ngưá»i mất phương hướng. Quãng đưá»ng vắng ngắt không có má»™t bóng ngưá»i.
Vùng nà y, đồng bà o ở dưới đồng bằng tản cư lên là m nhà ở rải rác cái nà y cách cái kia hà ng trăm mét vì sợ địch thả bom, bắn phá. Chị ta chẳng rẽ và o nhà ai. Rõ rà ng đây là má»™t ngưá»i từ nÆ¡i khác đến. Cách ăn mặc, Ä‘iệu bá»™ Ä‘i đứng đó phải là con ngưá»i thà nh phố. Gã thợ cạo nhìn quanh má»™t lượt. Vẫn không có má»™t bóng ngưá»i. Lúc nà y, Mai Lan đã Ä‘i đến má»™t cánh đồi thông...
Lão chá»§ quán bước ra khá»i nhà , Ä‘uổi nhanh theo chị. Lão không theo con đưá»ng chị Ä‘ang Ä‘i mà đi tắt theo má»™t lốt khác. Mai Lan Ä‘ang Ä‘i trên đồi thông, có tiếng gá»i đằng sau :
- Nà y chị bán thuốc!
Chị giáºt mình quay lại. Gã thợ cạo Ä‘ang rảo bước để kịp chị. Äến gần chị, gã nói nhá» :
- Tôi mua thuốc trụ sinh của chị. Chị đưa tôi xem nà o.
Tim Mai Lan Ä‘áºp rá»™n lên. Chị tháo mảnh kim loại thuốc ở quai là n ra đưa cho gã. Gã cầm lấy và lấy trong túi áo cá»§a gã ra má»™t mảnh kim loại khác. Gã chắp hai mảnh và o nhau thấy vừa khÃt, nét hai ná»a chữ thá» khá»›p và o nhau là m má»™t. Gã đưa trả lại chị mảnh kim loại, thái độ khác hẳn :
- Xin lá»—i chị. Chị biết rằng nghá» cá»§a chúng ta cẩn tháºn không phải là thừa. Bá»n chúng nó tinh quái lắm! Chị theo tôi.
Mai Lan đi theo gã. Gã dặn chị :
- Ai há»i, chị bảo là cháu gá»i tôi bằng chú. Gá»i ngay từ bây giá» cho quen Ä‘i, tuyệt đối không được lẫn. Tìm đến chú để há»i thăm chồng là bá»™ đội kháng chiến táºp kết ra Bắc, đã bốn, năm năm nay không có tin tức...
- Dạ, Äức Cha cÅ©ng dặn như thế.
- Chị vừa mới lên đến đây?
- Dạ. “Cháu†vừa má»›i đến đây và tìm ngay đến nhà “chúâ€.
- Äức Cha dặn chị Ä‘i có việc gì?
- Ngà i dặn ra gặp “chú†để “chú†đưa Ä‘i gặp “ngưá»i bạn cÅ© bên núi Ngá»± Bìnhâ€.
Gã thợ cạo ỠỠmấy tiếng trong cổ. Mai Lan vẫn nói tiếp :
- “Chú†cứ nói vá»›i ngưá»i đó là “cháu†đã ra và “ngưá»i bạn cũ†cá»§a ông ta muốn xin lại ông ta “những ká»· váºt cÅ©â€.
Gã thợ cạo lại á» á» mấy tiếng trong cổ há»ng.
Gã đưa Mai Lan quay trở vá» cá»a hà ng, bảo mụ vợ :
- Mụ nà y, “cháu†nó đến thăm.
Và gã quay sang bảo Mai Lan :
- Cháu chà o “thÃm†đi. Nghỉ ngÆ¡i rồi ở đây ăn cÆ¡m vá»›i “chú thÃmâ€.
Mụ vợ gáºt đầu đáp lại lá»i chà o cá»§a Mai Lan. Hình như mụ đã có thói quen không bao giá» há»i lại chồng Ä‘iá»u gì . Mụ cứ ngồi lẳng lặng, bé nhá» sau cái chõng hà ng nước. Gã chồng chỉ chá»— cho Mai Lan để là n, đưa chị và o sân, chỉ cho chị bể nước chá»— bếp thổi cÆ¡m. Gã nói :
- “Chú†lấy gạo, “cháu†thổi cÆ¡m ăn. Tối hôm nay “cháu†ngá»§ lại đây vá»›i “thÃmâ€. “Chú†đi đằng nà y má»™t lúc.
Gã lấy củi, lấy gạo, lấy nồi cho Mai Lan thổi cơm, ra dặn mụ vợ mấy câu gì đó rồi đi.
Mal Lan đi thổi cơm. Mụ chủ nhà ngồi ngoà i nhà trông nhà .
CÆ¡m chÃn má»™t lúc má»›i thấy gã thợ cạo vá». Gã nói nhá» vá»›i Mai Lan: “xong rồi†và giục má»i ngưá»i Ä‘i ăn cÆ¡m.
Ä‚n xong, gã há»i Mai Lan :
- Äức cha dạo nà y có khá»e không?
- Ngà i khá»e lắm. - Mai Lan đáp.
- Äức Cha có dặn gì riêng tôi không?
- Ngà i dặn rằng ngà i rất bằng lòng và tin tưởng “chúâ€.
Gã có vẻ không chú ý gì đến Ä‘iá»u đó, sau cặp kÃnh lão, đôi mắt gã ngước lên thăm dò :
- Chỉ có thế thôi à ?
- “Cháu†đã nói hết đâu... Ngà i nói rằng số tiá»n cá»§a “chú†hà ng tháng ngà i vẫn để riêng ra. Nếu chú muốn gá»i ngân hà ng lấy lãi hoặc muốn góp vốn vá»›i công ty kinh doanh nà o thì ngà i sẽ giúp.
- Còn các con tôi?
Mai Lan nhắc lại những lá»i lão thầy tu dặn :
- Cáºu lá»›n sắp được Ä‘i tu nghiệp ở trưá»ng võ bị bên Hoa Kỳ. Cáºu thứ hai cÅ©ng sắp tốt nghiệp trưá»ng Äà Lạt.
Sau cặp kÃnh lão, đôi mắt gã lấp lánh.
Từ lúc đó cho đến tối, gã không há»i gì thêm Mai Lan nữa. Äến tối, gã đóng cá»a, để Mai Lan nằm ngá»§ vá»›i mụ vợ gã trên giưá»ng, gã bắc chiếc chõng tre nằm ngay sát cá»a. Mai Lan lạ nhà , nóng ruá»™t, nghÄ© ngợi mông lung không sao ngá»§ được. Cạnh chị, mụ chá»§ nhà , còm nhom, co quắp ngáy.
Mai Lan ở lại đã ba hôm vẫn chưa gặp được “ngưá»i bạn cÅ© bên núi Ngá»± Bìnhâ€. Hà ng ngà y, lão Sinh vẫn ở nhà , thấy ai là cán bá»™ và o quán, gã Ä‘á»u há»i thăm tin tức cá»§a ngưá»i cháu rể “táºp kết ra Bắcâ€. Rồi chỉ và o Mai Lan, gã giá»›i thiệu :
- Vợ nó đó... Tá»™i nghiệp! Không rõ chồng nó ở nÆ¡i mô mà há»i không ai biết đến.
Äêm ấy, và o lúc 12 giá», Mai Lan Ä‘ang thao thức thì bá»—ng nghe có tiếng gõ cá»a se sẽ. Gã chá»§ nhà báºt ngay dáºy, nghe từng tiếng má»™t. Sau khi nháºn đúng ám hiệu, gã không châm đèn, nhè nhẹ rút then cá»a. Má»™t bóng ngưá»i dong dá»ng cao lách và o. Cánh cá»a đằng sau cái bóng khép nhanh lại. Má»™t ánh đèn pin nhá» bằng hạt đỗ, ở má»™t chiếc đèn đã được bịt cẩn tháºn, soi đưá»ng.
Gã chá»§ nhà sẽ lay Mai Lan. Mai Lan vẫn để ý tất cả má»i việc xảy ra nhưng giả vá» như lúc ấy má»›i choà ng tỉnh dáºy. Tiếng gã thì thà o :
- Mang hà ng mẫu đi theo tôi!
Vẫn ánh đèn pin nhá» như hạt đỗ soi đưá»ng, ba bóng ngưá»i Ä‘i xuống bếp. Äêm tối là m Mai Lan không nhìn rõ mặt ngưá»i má»›i đến. Ngưá»i má»›i đến há»i chị :
- Nghe nói chị có thuốc trụ sinh cá»§a Nháºt Bản muốn bán. Chị là m Æ¡n cho tôi xem.
Tiếng nói từ tốn thanh nhã chứng tá» cá»§a má»™t ngưá»i có há»c. Mai Lan đưa mảnh kim loại ra. Ngưá»i lạ mặt đó lấy và cÅ©ng so và o miếng kim loại gã cầm ở tay. Ãnh đèn pin soi và o. Chữ thá» khép là m má»™t. Ãnh đèn pin tắt Ä‘i và ngưá»i lạ mặt đưa trả mảnh kim loại cho Mai Lan. Gã quay vá» phÃa chá»§ nhà :
- Anh ra gác ngoà i cá»a cho tôi.
Gã chủ nhà lẳng lặng vâng lệnh, đứng lên.
Còn lại hai ngưá»i, ngưá»i lạ mặt há»i Mai Lan :
- Chị cho biết chị cần gì?
Mai Lan dõng dạc nói :
- “Ngưá»i bạn cÅ© bên núi Ngá»± Bình†há»i thăm ông và muốn “xin ông những ká»· váºt cÅ©â€.
Ngưá»i ấy có vẻ xúc động. Gã ngồi im má»™t chút rồi nói :
- Tôi vẫn mong tin! Tôi mong tin quá!
Gã lại há»i :
- Bạn tôi có nhắn gì tôi nữa không?
- Có! Nhắn vá»›i ông là sắp đón ông vá». Ông chuẩn bị để vá».
Ngưá»i lạ mặt thở mạnh. Gã móc từ túi áo trong ra má»™t ống sắt nhá» dà i, giống như bất cứ má»™t ống đựng hai mươi viên thuốc tân dược nà o, đưa cho Mai Lan :
- Chị đưa há»™ tôi “ká»· váºt†nà y cho bạn tôi. Chị phải giữ hết sức cẩn tháºn, đây là tÃnh mệnh cá»§a chị, cá»§a tôi đấy. Chúng ta có thể chết chứ không để “ká»· váºt†nà y lá»t và o tay ngưá»i khác.
Ngưá»i lạ mặt đứng dáºy, nói rất nhá» :
- Chị cất kỹ Ä‘i. Äừng cho lão chá»§ nhà biết. Không phải sợ lão phản đâu, nhưng nguyên tắc là ngưá»i nà o biết việc cá»§a ngưá»i ấy. Äêm nay chị không ngá»§ thì cà ng tốt. Sáng mai, chị nên lên đưá»ng vá» sá»›m. Tôi xin nhắc lại: hết sức cẩn tháºn nhe! Äó là tÃnh mệnh cá»§a chị đấy! Còn tôi... việc xong rồi, tôi sẽ xóa há»™p thư sống nà y... Chị báo cáo vá»›i anh bạn cá»§a tôi như váºy.
Mai Lan không hiểu gã định nói gì ở câu cuối “sẽ xóa há»™p thư sống nà yâ€, định há»i lại thì gã đã chìa tay ra :
- Thôi, chà o chị. Hẹn tái ngộ ngà y thắng lợi.
Ngưá»i lạ mặt quay ra. Cái bóng dong dá»ng cao cá»§a gã nhòa lẫn vá»›i bóng tối. Gã đứng lại dặn chá»§ nhà mấy câu gì đó. Tiếng mở cá»a nhè nhẹ. Bóng đêm tối Ä‘en nuốt lấy gã.
Sáng hôm sau, Mai Lan dáºy từ sá»›m, lên đưá»ng trở vá» nhà .
* * * * *
Ngô Äình Thục tháºn trá»ng mở cái ống sắt nhá» như ống thuốc viên tân dược ấy ra. Trước cặp mắt chăm chú cá»§a Ngô Äình Cẩn, lão moi ra má»™t cuá»™n phim nhá» xÃu mà bá» ngang chỉ bằng 8 mm. Sau khi dùng má»™t chiếc kÃnh lúp đặc biệt soi và o cuá»™n phim ấy qua ánh đèn, lão không giấu nổi vẻ vui mừng :
- Tốt lắm! Tốt lắm! Lạy Chúa!
Lão nói tiếp :
- Phải đưa phòng chuyên môn phóng to ngay ra!
Lão móc tiếp trong ống ra má»™t tá» giấy to, má»ng, gấp rất cẩn tháºn. Lão trải tá» giấy ấy ra bà n. Tá» giấy trắng ghi những con số, những chữ mà ngưá»i khác nhìn và o thấy rất lá»™n xá»™n, vô nghÄ©a: “... 57 Sa Äéc, Trưá»ng SÆ¡n, tÃn hiệu 448, núi Vá»ng Phu, Sà i Gòn nắng, Pleiku, Ngô Tòng Chu, Nguyá»…n Ãnh, 721 Cá»u Long...â€
Ngô Äình Thục móc từ túi ngá»±c bên trong áo thụng Ä‘en ra má»™t quyển sổ tay bìa da rất đẹp. Lão Ä‘á»c từng chữ trên tá» giấy và tra trong quyển sổ tay như tra từ Ä‘iển. Má»—i má»™t chữ hiện ra là m nét mặt lão rạng rỡ thêm má»™t chút. Lão Ä‘á»c hết má»™t lần, Ä‘á»c lại má»™t lần nữa và giảng giải cho Ngô Äình Cẩn nghe. Niá»m vui sướng cá»§a lão thầy tu truyá»n cho gã em. Ngô Äình Thục nhấn mạnh :
- Lạy Chúa! Phải hà nh động ngay rồi! Kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†cá»§a chúng ta vẫn chưa hoà n toà n thất vá»ng. Trên mặt tráºn quân sá»±, chúng ta sẽ thá» sức quyết định vá»›i bá»n Việt Cá»™ng.
Rồi lão gáºt đầu, tay vuốt ve chiếc thánh giá lá»§ng lẳng trước ngá»±c :
- Thế má»›i biết chú Diệm nghÄ© xa tháºt! Giáo sư Lê tuy không tổ chức được má»™t hệ thống ngưá»i cá»§a ta như Ä‘iá»u mong muốn nhưng đã là m được việc lá»›n nà y: cung cấp cho chúng ta những tin tức, hoạt động. tổ chức và địa Ä‘iểm, vị trà má»™t số cÆ¡ quan cá»§a Việt Cá»™ng. Äá» nghị cá»§a giáo sư tấn công và o căn cứ địa cá»§a Việt Cá»™ng cÅ©ng phù hợp vá»›i kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†cá»§a chúng ta. Äó là cái nút cá»§a kế hoạch. Cuá»™c tiến công tiêu diệt bá»™ não cá»§a Việt Cá»™ng nà y mà thà nh công thì bá»n Việt Cá»™ng sẽ bị tê liệt, thì tất cả những thất bại cá»§a ta trong việc thá»±c hiện kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†từ trước đến nay Ä‘á»u vô nghÄ©a lý. Äánh má»™t đòn bất ngá» bể đầu chúng nó ra thì bá»n tay chân chúng ở trong vùng ta kiểm soát chỉ có cuống quýt chui và o rá» cá»§a chúng ta thôi! Chúng ta phải ghi công cho giáo sư Lê, má»™t ngưá»i quốc gia chân chÃnh, má»™t ngưá»i đã quên thân mình cho sá»± nghiệp chống Cá»™ng cao cả.
-------------------------------------------------------------------------
[1] Tức là thuốc kháng sinh.
Xem tiếp chương 30
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:31 PM.
|

10-09-2008, 10:03 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 30
Một quả đấm hạ hai quân thù
Má»™t há»™i nghị đặc biệt được triệu táºp cấp tốc. Tham gia há»™i nghị có năm ngưá»i: Ngô Äình Cẩn chá»§ tá»a, Giám mục Ngô Äình Thục, cố vấn Phan Thúc Äịnh, đại tá Lê Quang Tung, trung tá Phan Quang Äông, trưởng phòng 2 cá»§a Trung phần. Má»™t cuá»™c há»™i nghị bà n việc thá»±c hiện nốt Ä‘iểm quan trá»ng cá»§a kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†hòng gỡ lại toà n bá»™ việc thất bại cá»§a kế hoạch dó. Kế hoạch đó đã thất bại trong việc tiêu diệt các cÆ¡ sở cá»§a cách mạng và phong trà o đấu tranh cá»§a thanh niên, sinh viên trong ná»™i thà nh, thất bại trong việc ngăn chặn ảnh hưởng sá»± phát triển cá»§a cách mạng ở các vùng giáp ranh. Anh em há» Ngô định cứ tiếp tục kế hoạch hy vá»ng Ä‘iểm chốt nà y sẽ “xoay chiá»u†lại có lợi cho chúng.
Mở đầu buổi há»p, Phan Quang Äông báo cáo má»™t tin “máºt†là m anh em há» Ngô phải cau mà y suy nghÄ© :
- KÃnh thưa Äức Cha, kÃnh thưa cáºu, con má»›i được tin thiếu tá Smith, chỉ huy lá»±c lượng đặc biệt cá»§a nước bạn đồng minh Hoa Kỳ, định táºp kÃch vùng chiến khu Äá»™ng Chuối, vùng mà tin tức tình báo cho biết có má»™t số cÆ¡ quan đầu não cá»§a Việt Cá»™ng đóng... ông ta sẽ hà nh quân tối mai, kế hoạch hà nh quân là sẽ cho máy bay lên thẳng chở má»™t đơn vị lá»±c lượng đặc biệt cá»§a ông ta chỉ huy, bà máºt đổ xuống má»™t khu vá»±c, từ đó đột nháºp và o các nÆ¡i nghi có cÆ¡ quan cá»§a Việt Cá»™ng.
Ngô Äình Thục lẩm bẩm :
- Tại sao hắn lại tự nhiên định mở cuộc hà nh quân thế h� Tin chắc chắn chưa?
Phan Quang Äông khẳng định :
- Thưa Äức Cha, tin chắc chắn ạ. Con có ngưá»i nằm ngay trong lá»±c lượng đặc biệt cá»§a Smith, cho nên má»i hoạt động cá»§a đơn vị ấy, chúng con nắm được.
Ngô Äình Cẩn bá»±c bá»™i :
- Không thể cho bá»n Smith là m như rứa được. Chúng định há»›t tay trên cá»§a chúng ta, muốn gây ảnh hưởng, muốn già nh lấy tiếng tăm cho riêng chúng. Gần đây, chúng đã tìm cách nói xấu lá»±c lượng đặc biệt do Tổng thống đặt ra. Chúng ta phải cho chúng biết tay...
Phan Thúc Äịnh im lặng nhìn vẻ bá»±c bá»™i cá»§a Ngô Äình Cẩn, suy nghÄ©. Từ lâu, anh đã biết sá»± mâu thuẫn giữa anh em há» Ngô vá»›i bá»n CIA trong việc chỉ huy lá»±c lượng đặc biệt. Ná»™i dung cá»§a sá»± mâu thuẫn bắt nguồn từ việc muốn nắm độc quyá»n ăn cắp viện trợ.
... Khi Ngô Äình Diệm được Mỹ đưa vá» nắm chÃnh quyá»n bù nhìn thì cái “quân đội Cá»™ng hoà †là do Pháp tổ chức, nằm trong lá»±c lượng Liên hiệp Pháp. Mặc dù Pháp đã phải cuốn gói và há» Ngô nhiá»u lần chấn chỉnh, cái tổ chức lai căng quân đội ấy vẫn gồm những sÄ© quan và hạ sÄ© quan cÅ© do Pháp đà o tạo, cất nhắc, nuôi dưỡng. Dùng bá»n nà y mà há» Ngô vẫn không tin, không an tâm. Kinh nghiệm những năm 1955-1956 đã cho há» Ngô thấy rõ Ä‘iá»u đó.
Trong bá»n nà y, có những tên vẫn bà máºt liên lạc vá»›i Phòng Nhì Bá»™ Quốc phòng Pháp, có những tên không phục tùng há» Ngô và mang nhiá»u tham vá»ng cá nhân, có những tên lại chuyển mình nhanh, đã bán mình và là m gián Ä‘iệp ngay cho CIA và DIA. Láºt đổ Ngô Äình Diệm thì lúc nà y chúng chưa dám là m, nhưng chúng luôn luôn chá» cÆ¡ há»™i, luôn luôn có thể trở mặt là m bất cứ cái gì, kể cả nổ súng và o đầu anh em há» Ngô bất cứ lúc nà o chá»§ chúng báºt đèn xanh cho chúng, trong khi miệng chúng vẫn hát bà i “Suy tôn Ngô tổng thốngâ€. Vì váºy, Ngô Äình Diệm muốn láºp lên má»™t lá»±c lượng quân sá»± riêng do tay chân thá»±c sá»± cá»§a hắn nắm, vừa là để bảo vệ cho hắn, vừa có thể khai lấy thêm tiá»n viện trợ Mỹ. Ngô Äình Diệm quyết định thà nh láºp “lá»±c lượng đặc biệt†riêng cá»§a hắn, không nằm dưới sá»± chỉ huy cá»§a “Bá»™ Tổng tham mưu quân lá»±c Cá»™ng hoà â€, mà có bá»™ chỉ huy riêng do Lê Quang Tung cầm đầu, đóng ở Sà i Gòn. “Lá»±c lượng đặc biệt†nà y gồm toà n lÃnh bản xứ do Mỹ trang bị và huấn luyện. Nắm lá»±c lượng đó, má»—i năm, anh em há» Ngô nắm thêm được hà ng trăm triệu đôla Mỹ.
Mặt khác, CIA cÅ©ng đưa và o miá»n Nam “lá»±c lượng đặc biệt Mỹ†gồm toà n lÃnh Mỹ đã được huấn luyện tại trại Fort Brag vá» cách chống du kÃch, cách đánh ở vùng rừng núi và đồng lầy.
Bá»n nà y được quyá»n chá»n toà n những đứa giết ngưá»i không chùn tay, những đứa lưu manh, có án tÃch, những đứa muốn được tá»± do cướp cá»§a, hiếp dâm các dân tá»™c khác, như cha ông chúng đối vá»›i ngưá»i da Ä‘á». Ngô Äình Diệm biết rằng bá»n mÅ© nồi xanh Mỹ nà y và o miá»n Nam sẽ rất có lợi cho hắn, giúp hắn đà n áp phong trà o du kÃch ở miá»n Nam, nhưng cÅ©ng có Ä‘iá»u không lợi cho hắn là bá»n chúng chÃnh lại là má»™t công cụ cá»§a CIA kiểm soát lại anh em há» Ngô, san sẻ mất má»™t phần đôla viện trợ và thá»c tay và o đưá»ng lối cá»§a anh em há» Ngô ở miá»n Nam, trong khi anh em há» Ngô muốn hoà n toà n giữ độc quyá»n ăn cắp viện trợ, độc quyá»n giăng vây cánh cá»§a mình ra khắp miá»n Nam.
Do đó, ở miá»n Nam có hai thứ “lá»±c lượng đặc biệtâ€. Hai thứ “lá»±c lượng đặc biệt†cùng giống nhau là đặc biệt hung hãn, tà n ác, đặc biệt được trả lương cao và dung túng cho tha hồ là m báºy vá»›i dân, nhưng lại luôn luôn dòm ngó nhau, chá»i bá»›i khinh miệt nhau, tranh ăn vá»›i nhau. Bá»n “lá»±c lượng đặc biệt†chÃnh cống Hoa Kỳ thì coi thưá»ng bá»n “lá»±c lượng đặc biệt†bản xứ là nhút nhát, là chỉ biết ngá»a tay xin tiá»n, xin đạn.
Bá»n “lá»±c lượng đặc biệt†bản xứ thì chá»i bá»n “lá»±c lượng đặc biệt†chÃnh cống Hoa Kỳ là chỉ giá»i Ä‘i ăn cướp và đốt phá, giết chóc báºy bạ vì có những lần chúng cướp cá»§a, giết ngưá»i và đốt cả nhà những gia đình có ngưá»i Ä‘i lÃnh ngụy. Bá»n CIA giám sát má»i hoạt động cá»§a “lá»±c lượng đặc biệt†bản xứ. Anh em há» Ngô cÅ©ng không kém, chỉ thị cho tay chân cà i ngưá»i và o trong đám thông dịch viên, phục vụ viên cá»§a các sÄ© quan, hạ sÄ© quan lá»±c lượng đặc biệt Mỹ để dò xét, theo dõi các “chiến hữu đồng minhâ€...
Ngô Äình Thục trầm tÄ©nh hÆ¡n Ngô Äình Cẩn. Lão không để lá»™ vẻ bá»±c bá»™i ra ngoà i như gã em. Äôi lông mà y lão cau lại. Trông vẻ mặt lão như luôn luôn có má»™t âm mưu gì Ä‘ang hình thà nh, Ä‘ang được nghiá»n ngẫm, suy tÃnh. Äúng như váºy, lão quyết định ngay :
- Tất nhiên chúng ta không thể để há» vượt mặt chúng ta như thế được. Hôm nay, má»i các ông đến đây há»p cÅ©ng chÃnh là để bà n má»™t cuá»™c hà nh quân quyết định và o chiến khu Việt Cá»™ng. Äáng lẽ chúng ta bà n cả vấn đỠấn định nên mở cuá»™c hà nh quân và o má»™t ngà y nà o thuáºn lợi, nhưng bây giá» thì không phải bà n nữa, chúng ta không thể hà nh quân sau Smith được rồi. Chúng ta cÅ©ng sẽ mở cuá»™c tấn công ngay tối mai. Ông Äông! Ông có nắm được Smith sẽ hà nh quân và o lúc mấy giá» không?
Phan Quang Äông đáp :
- Thưa Äức Cha, nếu không có gì thay đổi thì thiếu tá Smith định 0 giá» 30 đêm mai rạng sáng ngà y kia máy bay cất cánh. 1 giá», máy bay sẽ hạ xuống địa Ä‘iểm quy định.
Ngô Äịnh Thục quay sang như dặn dò Cẩn :
- Nếu không có gì thay đổi thì chúng ta sẽ cho hà nh quân trước Smith má»™t tiếng đồng hồ. Chúng ta hãy là m trước ông bạn đó và để quân cá»§a ông bạn xuống thì má»i việc đã xong rồi.
Và lão nhìn má»i ngưá»i :
- Các ông thấy thế nà o?
Má»i ngưá»i đáp lại :
- Äức Cha tháºt là cao kiến!
- Äức Cha dạy đúng quá. Như váºy, chúng ta vừa đánh má»™t đòn bất ngá» và o chiến khu Việt Cá»™ng, vừa cho ngưá»i Hoa Kỳ má»™t bà i há»c không được coi thưá»ng chúng ta. “Nhất cá» lưỡng tiệnâ€.
Mặt Ngô Äình Cẩn rạng rỡ :
- Chúng ta đặt tên cho cuá»™c hà nh quân nà y là cuá»™c hà nh quân “Má»™t quả đấm hạ hai quân thùâ€. ÄÆ°á»£c chứ, các ông?
Không đợi má»i ngưá»i bà y tỠý kiến, hắn như nắm chắc phần thắng lợi trong tay, phân công :
- Äại tá Tung chịu trách nhiệm hoạch định kế hoạch hà nh quân từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc và sau đó sẽ vá» báo cáo kết quả vá»›i Ngô tổng thống. Trung tá Äông chịu trách nhiệm cung cấp đầy đủ má»i tin tức tình báo cho đại tá Tung, giúp đại tá hoạch định kế hoạch hà nh quân đảm bảo trăm phần thắng. Còn ông Äịnh, ông chuẩn bị sáng ngà y kia, sau khi nháºn được những tin thắng lợi đầu tiên cá»§a cuá»™c hà nh quân gá»i vá», mở cuá»™c há»p báo, công bố chiến thắng ngay để gây tác động tinh thần trong dân chúng.
Ngô Äình Thục thêm :
- Äồng thá»i, ông phải là m ngay má»™t báo cáo gá»i trá»±c tiếp cho ngà i Allen Dulles vá»›i những nháºn định, kết luáºn sao cho ngà i phải coi đó là những kinh nghiệm quý báu cho công cuá»™c chống Cá»™ng ở châu à và thế giá»›i.
Không khà cuá»™c há»p nhá»™n nhạo hẳn lên, Ngô Äình Thục công bố những tà i liệu vừa nháºn được “từ chiến khu Việt Cá»™ng gá»i vá»â€. Phan Quang Äông Ä‘i lấy bản đồ quân sá»± - má»™t cái bản đồ rất chi tiết, tỉ mỉ, từng khu vá»±c địa hình Quảng Trị - Thừa Thiên do Bá»™ quốc phòng Mỹ in ra - Mấy ngưá»i xúm quanh chiếc bản đồ. Rừng núi tráºp trùng, những con đưá»ng mòn ngang dá»c, những ngòi suối quanh co hiện ra... Nhưng dưới những mà u xanh lá cây chá»— Ä‘áºm, chá»— nhạt cá»§a rừng núi Việt Nam mênh mông kia có những gì thì bản đồ không thể ghi được.
Những ngón tay chỉ trá» trên tấm bản Ä‘á». Những cặp mắt nhìn chăm chú từng ký hiệu. Mấy câu há»i nêu ra vắn tắt. Cuối cùng, năm ngón tay trùng trục, béo mẫm cá»§a Ngô Äình Thục úp lấy má»™t khoảng rừng xanh xanh.
* * * * *
Chiá»u hôm đó, Phan Thúc Äịnh đến nhà riêng Smith ở đại lá»™ Khải Äịnh. Hai ngưá»i đã biết nhau trong những cuá»™c tiếp tân cá»§a Ngô Äình Cẩn và trong những cuá»™c há»p riêng giữa Cẩn vá»›i bá»n cố vấn Mỹ.
Smith rót một cốc uýt-xki và nheo mắt mèo nhìn anh.
Cái mÅ©i to và đỠnhư quả cà chua cá»§a hắn pháºp phồng đánh hÆ¡i :
- Ông Äịnh thân mến! Chỉ nhìn cặp mắt ông, tôi cÅ©ng có thể biết ông đến đây chắc là có việc. Nhưng xin ông hãy uống cùng tôi má»™t cốc uýt-xki đã. Xin má»i ông!
Phan Thúc Äịnh đỡ lấy cốc rượu, chưa uống ngay, nói :
- Vâng, tôi đến để từ giã ông đây.
- Ông đi Mỹ chăng?
- Không! Tôi lên chiến khu Việt Cộng.
- A ha! Hay lắm! Bao giỠông đi và ông đi bằng gì? Ông không sợ Việt Cộng cắt cổ ông à ?
Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i :
- Nếu sợ thì tôi đã không Ä‘i, ông Smith ạ. Tối mai, đúng giá» G, chúng tôi sẽ cất cánh, và chúng tôi sẽ xuống địa Ä‘iểm X, chúng tôi sẽ đợi ông ở đấy. Nếu má»i chuyện diá»…n biến theo đúng kế hoạch cá»§a chúng tôi, thì chúng tôi sẽ cùng ông chạm cốc tại chiến khu C cá»§a Việt Cá»™ng. Sáng ngà y kia, chúng tôi sẽ vừa há»p báo công khai tuyên bố vá» chiến thắng rá»±c rỡ cá»§a quân lá»±c cá»™ng hòa Việt Nam vừa có thể gá»i má»™t bản báo cáo ghi công cho quân lá»±c cá»™ng hòa Việt Nam tá»›i Bá»™ quốc phòng Hoa Kỳ và ngà i Dulles.
Smith đặt vá»™i cốc rượu xuống bà n, không để ý đến rượu sắp trà n cả ra ngoà i, mở to đôi mắt xanh lét nhìn Phan Thúc Äịnh không chá»›p mắt, cái mÅ©i to cá»§a hắn cÅ©ng ngừng pháºp phồng như nÃn thở :
- Sao? Ông lên chiến khu vá»›i ai? - Smith ngạc nhiên há»i.
- Vá»›i lá»±c lượng đặc biệt cá»§a ông Cẩn - Phan Thúc Äịnh ung dung trả lá»i rồi anh nhấn mạnh thêm - Và chúng tôi sẽ Ä‘oạt được chiến công đáng lẽ ở trong tay ông.
- Sao các ông lại biết tối mai lá»±c lượng đặc biệt do tôi chỉ huy đó đột kÃch và o chiến khu C cá»§a Việt Cá»™ng?
Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i, ná»a kÃn, ná»a hở :
- ChÃnh tình báo cá»§a ông đã tiết tá»™ cho ông Cẩn biết. Cuá»™c Ä‘á»i thiếu gì những kẻ hai mặt. Nhưng thôi, tôi không thể cho ông biết cụ thể là ai được. Ông chỉ cần biết rằng: ông Cẩn sẽ cho ông biết lá»±c lượng đặc biệt Việt Nam cá»§a ông ta không phải là “chấy ráºn†như các ông thưá»ng bảo!
Äôi mắt mèo cá»§a Smith ánh lên má»™t tia lá»a phẫn ná»™ cá»±c kỳ nham hiểm. Hắn ngá»a cổ, nốc má»™t hÆ¡i cạn cốc uýt-xki, đưa lòng bà n tay quệt ngang môi, chép miệng mấy cái. Äặt mạnh chiếc cốc không xuống bà n, hắn chắp tay sau lưng Ä‘i lại những bước dà i trong căn phòng như má»™t con thú dữ bị nhốt trong chuồng. Äá»™t nhiên, hắn đứng lại, hạ giá»ng nói vá»›i Phan Thúc Äịnh :
- Ông Äịnh, cảm Æ¡n ông đã cho tôi biết những Ä‘iá»u đó. Tôi rất hiểu ông và ông chắc cÅ©ng hiểu chúng tôi. Ông được ông Ngô Äình Diệm quý mến nhưng ông Nhu không ưa ông vá» chuyện bà ấy nên má»›i đưa ông ra đây. Ông được ông Diệm bảo trợ nhưng bá»n Fishiel, Lansdale có ý nghi ông. Ở miá»n Trung nà y, liệu ông đã biết được thá»±c bụng ông Cẩn đối vá»›i ông như thế nà o chưa?
Phan Thúc Äịnh ngắt lá»i hắn :
- Xin lá»—i ông, Ngô tổng thống, ngà i cố vấn đặc biệt và ngà i đại diện đặc biệt ở Trung phần nà y rất quý mến và hoà n toà n tin cáºy tôi. Tôi không hiểu ông nói Ä‘iá»u ấy vá»›i ý định gì? Nếu ông hy vá»ng tìm thấy ở giữa chúng tôi cô Ä‘iá»u gì thì ông sẽ thất vá»ng vì lầm lẫn.
Smith không thay đổi thái độ :
- Không! Ông hãy để cho tôi nói hết đã! Ngưá»i Hoa Kỳ chúng tôi vốn là những ngưá»i thá»±c dụng. Tôi chỉ muốn “đặt những quân bà i trên mặt bà n†vá»›i ông. Bởi vì tôi cÅ©ng không ưa gì bá»n Fishiel, Lansdale, chÃnh bá»n nà y Ä‘ang tìm cách trù tôi. Äáng lẽ tôi phải lên trung tá từ lâu rồi. Thằng Thomas còn kém sau tôi nhưng nó cùng cánh vá»›i thằng Lansdale nên nó lên vùn vụt. Chúng nó cứ nay Sà i Gòn mai Washington, kéo bè kéo cánh vá»›i nhau xén và o hết quỹ nà y lại quỹ khác, nay Ä‘i nghỉ ở Tokyo mai Ä‘i tìm gái lạ ở Phi Luáºt Tân, còn tôi thì vẫn là thiếu tá quèn nằm rừng nằm rú, không có khoản nà o gá»i “băng†[1] cả. Bá»n đểu!
Hắn nắm tay lại Ä‘áºp xuống bà n là m chiếc cốc nảy lên. Phan Thúc Äịnh đặt cốc rượu mình Ä‘ang cầm trên tay xuống há»i :
- Tôi có thể giúp ông được gì?
- Có chứ! Xin ông cho biết lá»±c lượng đặc biệt cá»§a ông Cẩn xuống chiến khu C tối mai và o lúc mấy giá»? Ở tá»a độ nà o và dấu hiệu ở dưới đất như thế nà o?
Phan Thúc Äịnh cưá»i lá»›n :
- Ông Smith, ông xem tôi là con nÃt sao? Ông không muốn cho tôi sống trên trái đất nà y hay sao?
- Không! Tôi không có ý gì muốn hại ông cả. Nhưng ông hiểu cho tôi, nếu bá»n ông Cẩn thà nh công trong vụ nà y thì bá»n Fishiel, Lansdale không để cho tôi yên. Kỳ tăng thưởng tá»›i, chúng lại gạt tôi ra.
Phan Thúc Äịnh không cưá»i nữa, nghiêm túc :
- Chúng ta có thể giao ước vá»›i nhau được. Tôi cÅ©ng xin “đặt quân bà i trên bà n†vá»›i ông. Tôi sẽ nói cho ông những Ä‘iá»u ông muốn biết. Nhưng ông biết đấy, các ông Fishiel, Lansdale cÅ©ng không ưa gì tôi, các ông ấy đặt những tai mắt để theo dõi tôi. Ông cÅ©ng là ngưá»i cá»§a CIA. Ông có thể cho tôi biết những “tai mắt†ấy là ai không? Và ý đồ cá»§a các ông Fishiel, Lansdale đối vá»›i tôi?
Äến lượt Smith mỉm cưá»i, gáºt gù :
- “Mai Ä‘ia†[2] Äịnh! Ông khá lắm! Ông biết mua những thứ gì cần mua đấy!
Hắn chìa bà n tay lông lá ra phÃa Äịnh :
- Chúng ta có thể là m ăn vá»›i nhau lâu dà i. Äồng ý không? Ông có những cái ông biết mà tôi cần, tôi có những cái tôi biết mà ông cần. Trong việc trao đổi nà y, cả hai bên Ä‘á»u không sợ thiệt, Ä‘á»u có lợi, phải không ông Äịnh? (Äịnh nắm lấy bà n tay cá»§a hắn). Váºy, tôi xin báo cho ông biết: Phạm Xuân Phòng thì chết rồi... Bá»n Fishiel, Lansdale Ä‘ang đặt Vân Anh theo dõi ông và ý đồ cá»§a chúng là nếu phát hiện được ông có vấn đỠgì thì thá»§ tiêu ông ngay láºp tức.
- Bá»n các ông ấy nghÄ© vá» tôi như thế nà o?
- Qua thằng Thomas hé ra thì bá»n Fishiel, Lansdale cho rằng ông là má»™t anh quốc gia cá»±c Ä‘oan, ông chỉ trung thà nh vá»›i ông Diệm và đất nước Việt Nam cá»§a ông thôi, chứ không có thiện cảm vá»›i Hoa Kỳ. Ông là ngưá»i cá»§a Pháp đà o tạo.
Phan Thúc Äịnh báºt cưá»i :
- Những Ä‘iá»u ông cho tôi biết chẳng có gì má»›i lạ đối vá»›i tôi cả. Tôi chỠđợi ở ông những tin tức khác cÆ¡. Nhưng thôi được, vì mối quan hệ lâu dà i vá»›i ông sau nà y nên tôi xin trả lá»i ông những Ä‘iá»u ông muốn biết, mặc dù Ä‘iá»u ông trao lại cho tôi chưa xứng đáng. Äây: đêm mai, đúng 22 giá», máy bay chúng tôi cất cánh. Äúng 22 giá» 30, máy bay chúng tôi sẽ hạ cánh xuống tá»a độ 75, giữa ba đống lá»a, trên má»™t vùng đất bằng rá»™ng khoảng 500 mét vuông.
Smith móc trong túi áo ra má»™t cái tẩu thuốc có hình đầu lâu ngưá»i ra, nhét thuốc và o tẩu, báºt lá»a châm. Hắn rÃt má»™t hÆ¡i dà i, thong thả nhả khói như ra chiá»u suy nghÄ©. Phan Thúc Äịnh há»i :
- Ông Smith, ông định thế nà o? Tôi sẽ góp ý kiến với ông.
Smith lại rÃt thuốc nữa. Mắt hắn long lên :
- Phải bảo vệ uy tÃn cá»§a lá»±c lượng Mỹ, ông Äịnh ạ. Có lẽ anh em Ngô Äình Diệm quên rằng những sÄ© quan “lá»±c lượng đặc biệt†tốt nghiệp ở trưá»ng Pho BÆ¡-rắc ra, không chịu thua ai cả. Äúng 22 giá», chúng tôi sẽ hạ cánh xuống tá»a độ 75. Chiá»u mai tôi sẽ cho máy bay trinh sát Ä‘i chụp hình địa Ä‘iểm và rải xuống trước ba đống lân tinh là m hiệu, 22 giá» 30 lá»±c lượng đặc biệt cá»§a Cẩn nhảy xuống, tôi sẽ diệt luôn, trước khi diệt bá»n Việt Cá»™ng.
Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i :
- Và diệt cả tôi nữa chứ!
- Không, ông Äịnh thân mến! Ông chưa cần chết vá»™i, vì tôi Ä‘ang cần sá»± có mặt cá»§a ông bên cạnh ông Ngô Äình Cẩn. Tôi sẽ xin trao đổi vá»›i ông má»™t cách xứng đáng. Ngưá»i Hoa Kỳ chúng tôi vốn sòng phẳng trong những chuyện đó. (Smith nheo má»™t bên mắt mèo lại, nháy là m hiệu má»™t cách tinh quái). Vả lại, bà Lệ Xuân cÅ©ng không muốn ông hi sinh má»™t cách vô Ãch như váºy đâu!
Hắn rót má»™t cốc rượu nâng lên trước mặt Phan Thúc Äịnh. Äịnh cÅ©ng nâng cốc mình, chạm cốc hắn :
- Nói váºy thôi, tôi không dại gì Ä‘i theo lá»±c lượng đặc biệt cá»§a ông Cẩn đâu! Tôi đã nói tôi còn quan hệ vá»›i ông lâu dà i cÆ¡ mà .
* * * * *
Ở nhà Smith ra, Phan Thúc Äịnh nhìn đồng hồ Ä‘eo tay: còn năm phút nữa thì đúng 17 giá». Anh ghi những hà ng chữ gì đó và o má»™t mảnh giấy nhá» rồi phóng xe nhanh ra phÃa bá» sông Hương. Ở má»™t quãng đưá»ng vắng vẻ, có má»™t ngưá»i đà n ông đứng tuổi, đội mÅ© sụp xuống trán, Ä‘eo cặp kÃnh cáºn mát, Ä‘ang chắp tay đãng sau lưng Ä‘i bách bá»™. Phan Thúc Äịnh nhìn con đưá»ng phÃa sau xe mình không có gì đáng chú ý, Ä‘áºu xe lại dưới gốc cây phượng đỠven đưá»ng. Ngưá»i đà n ông Ä‘eo cặp kÃnh cáºn mát Ä‘i sát anh. Chỉ trong nháy mắt, mảnh giấy Phan Thúc Äịnh vừa ghi đã được trao cho ngưá»i đó. Ngưá»i đà n ông đó chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là ông chá»§ quán sách, ngưá»i ngoà i khó nháºn ra được ngay chỉ vì chiếc mÅ© đội sụp xuống trán và cặp kÃnh trắng được thay bằng cặp kÃnh mát.
Phan Thúc Äịnh mở cá»a xe, Ä‘i bá»™ ra đứng ở bá» sông Hương như má»™t ngưá»i rá»—i rãi nhà n tản. Anh khoanh tay đứng nhìn những tia nắng chiếu lấp loáng trên dòng sông thÆ¡ má»™ng.
* * * * *
Trong đêm tối, mấy đống há»a lân tinh sáng má»™t mà u xanh lét, ma quái. Cả khu rừng bất chợt náo động vì tiếng máy bay. Những chiếc máy bay lên thẳng sà xuống má»™t bãi cá» rá»™ng. Cánh quạt máy bay quạt ngả nghiêng cây cá». Bánh xe cá»§a chúng chưa chạm đất thì từ bụng chúng, những tên lÃnh mÅ© nồi xanh Mỹ, nối Ä‘uôi nhau à o à o nhảy xuống. Bá»n lÃnh được trang bị rất đầy đủ, gá»n nhẹ, rất phù hợp vá»›i cuá»™c chiến đấu trong rừng: tiểu liên cá»±c nhanh, súng trưá»ng tá»± động, súng cối cá nhân, dao găm, lưu đạn... Những bá»™ quần áo loang lổ lom khom chạy má»™t quãng dà i, tay nắm chặt súng, ngón tay bám lấy cò. Chúng sẵn sà ng phóng ra tất cả há»a lá»±c chúng mang theo, nhưng tim chúng Ä‘áºp rất mạnh. Mặc dầu là những đứa hung hăng, táo tợn nhất, có những đứa đã mang và i ba cái án giết ngưá»i, cướp cá»§a ở Hoa Kỳ, mặc dầu đã được huấn luyện kỹ vá» cách đánh rừng, đánh đêm nhưng rừng núi và đêm tối ở xứ sở nhiệt đới nà y vẫn là điá»u đầy Ä‘e dá»a khá»§ng khiếp đối vá»›i chúng. Không Ãt thằng trong bá»n chúng đã bị rừng núi, đêm tối nÆ¡i đây nuốt mất xác.
Những tiếng hô, tiếng gá»i ngắn vang lên rồi tắt Ä‘i rất nhanh. Tiếng vÅ© khà va chạm lách cách. Tiếng thở phì phò. Tiếng cá», tiếng lá lao xao. Tất cả những âm thanh đó há»—n độn chen và o nhau chìm Ä‘i trong từng đợt tiếng máy bay.
Chiếc máy bay đổ quân cuối cùng đã quay trở vá» căn cứ. Trên bầu trá»i đêm, chỉ còn má»™t chiếc máy bay do thám lượn lá», nghiêng cánh nghe ngóng. Bá»n lÃnh mÅ© nồi xanh Mỹ đã bám được mặt đất và bố trà xong. Liên lạc vô tuyến giữa chúng vá»›i chỉ huy sở cá»§a chúng đã thông suốt. Tim chúng đỡ Ä‘áºp hÆ¡n vì bước đầu kế hoạch hà nh quân diá»…n ra đúng như chúng đã định. Chúng dá»n ngay mấy đống lá»a lân tinh nhanh chóng di tản và trụ lại náu mình trong bóng tối chỠđợi . GiỠđây, chúng đã lẫn mình và o cây cá» bóng đêm.
Nhưng đêm tối và núi rừng ở xứ sở nà y vẫn là hoà n toà n bà máºt đối vá»›i chúng. Ngay từ lúc chúng ở bụng máy bay chui ra đã có những cặp mắt theo dõi chúng, những chiếc mÅ© tai bèo kÃn đáo chuyển động, những mÅ©i súng lăm lăm chÄ©a vá» phÃa chúng. Núi rừng vẫn im lặng. Không phải chỉ riêng có bá»n lá»±c lượng đặc biệt Mỹ kia chỠđợi.
Khoảng gần má»™t tiếng đồng hồ sau, giữa cái im lặng cá»§a núi rừng lại vang lên tiếng máy bay, trước nhá» sau to. Những chấm đèn máy bay xuất hiện gĩưa trá»i đêm tiến lại dần. Má»™t ngưá»i dong dá»ng cao như nứt từ trong bóng tối dà y đặc ra, nhanh nhẹn như má»™t con mèo đêm, chạy ra phÃa bãi cá» rá»™ng. Bóng Ä‘en lom khom cúi xuống. Má»™t ánh lá»a loé lên. Cứ thế, trên bãi cỠđã bốc lên ba đống lá»a. Vừa kịp mấy chiếc máy bay lên thẳng đến nÆ¡i. Bóng Ä‘en nằm xuống để tránh cÆ¡n gió lốc cá»§a những chiếc cánh quay. Mấy chiếc máy bay hạ xuống giữa ba đống lá»a. Cá» giãy giụa hạ mình xuống. Từ ngang bụng máy bay, những tên lÃnh lá»±c lượng đặc biệt cá»§a Ngô Äình Cẩn hà ng má»™t chui ra. Mấy chiếc máy bay lên thẳng đổ xong quân, nhanh chóng nhấc bánh khá»i mặt đất.
Bá»n lÃnh lá»±c lượng đặc biệt ngụy chưa kịp táºp há»p xong đội hình thì bá»n lÃnh đặc biệt Mỹ nổ súng. Chúng bắn dữ dá»™i, bắn không tiếc đạn. Bá»n lÃnh ngụy há»—n loạn vì bất ngá». Chúng như bị cả má»™t lưới đạn ụp lên đầu, thi nhau ngã gục. Những tiếng thét khá»§ng khiếp. Những cánh tay cầm súng giÆ¡ lên chá»›i vá»›i. Tất cả Ä‘á»u bị đạn dìm xuống.
Giữa lúc đó, má»™t ánh pháo hiệu xanh từ trong rừng sâu rạch bóng đêm bay vút lên cao. Äạn từ những ngả nà o mà bá»n Mỹ không biết được dá»™i và o đầu chúng. Äến lượt bá»n Mỹ há»—n loạn. Chúng chạy nháo nhà o. Những viên đạn rất trúng Ä‘Ãch. Những bóng ngưá»i cao lá»›n liên tiếp ngã váºt xuống. Những chiếc mÅ© tai bèo xuất hiện thấp thoáng sau những gốc cây. Nhiá»…u thằng Mỹ nhảy bổ và o giữa đám lÃnh ngụy mà chúng vừa xả súng tiêu diệt. Äạn Ä‘uổi theo chúng không rá»i. Äạn vạch ra những tia đỠlừ vun vút dán và o nhau trong đêm tối. Có thằng giÆ¡ vá»™i hai tay lên trá»i. Có thằng đầu gối khuỵu xuống. Có thằng nằm chết gà dưới đất không dám nhúc nhÃch.
Kế hoạch hà nh quân “Má»™t quả đấm hạ hai quân thù†kết thúc. Chỉ còn những tiếng hô Ä‘anh, gá»n cá»§a các chiến sÄ© giải phóng.
* * * * *
Sáng hôm sau, hÆ¡n bốn chục nhà báo trong nước và ngoà i nước đến Nha Thông tin Trung phần theo giấy má»i khẩn vừa gởi cho há» tối hôm trước. Há» mang đầy đủ máy ảnh, máy ghi âm, máy quay phim... Trong giấy má»i, há» thấy ghi sẽ loan báo má»™t tin quan trá»ng. Tin quan trá»ng gì váºy? Ngưá»i ná» há»i ngưá»i kia.
Hoa Kỳ tăng thêm viện trợ? Cải tổ ná»™i các cá»§a Ngô Äình Diệm chăng? Ngô Äình Diệm đưa thêm những đạo luáºt má»›i? Hay Ngô Äình Diệm vừa dáºp xong má»™t cuá»™c đảo chÃnh cá»§a các phe phái chống đối? Hay cặp Ngô Äình Nhu - Trần Lệ Xuân sắp tung ra má»™t trò gì má»›i?... Má»i ngưá»i phá»ng Ä‘oán nhưng không ai biết được là việc gì.
Những nhà báo nước ngoà i há»i những nhà báo trong nước, tưởng những nhà báo trong nước săn tin giá»i hÆ¡n. Những nhà báo trong nước há»i những nhà báo nước ngoà i vì tưởng những nhà báo nước ngoà i nắm được nhiá»u bà máºt hÆ¡n.
Lẫn trong các nhà báo đến há»p, Vân Anh gá»n ghẽ và lá»™ng lẫy trong má»™t bá»™ quần áo đúng thá»i trang. Chiếc máy ảnh Äức đắt tiá»n Ä‘eo qua vai, vẻ đẹp kiá»u diá»…m quý phái cá»§a cô là m má»i ngưá»i chú ý. Nhưng đôi mắt có hà ng lông mi dà i dưới vâng trán rạng rỡ thông minh cá»§a cô hình như không nhìn ai cả.
Cô đi qua những cặp mắt chiêm ngưỡng cô với một vẻ lạnh lùng, thỠơ. Vẻ lạnh lùng thỠơ đó của cô cà ng là m tôn cô lên, cà ng là m nảy thêm những cặp mắt chiêm ngưỡng.
Äến giá» rồi mà buổi há»p báo vẫn chưa khai mạc.
Năm phút qua, mưá»i phút qua... Mưá»i lăm phút qua... Các nhà báo xôn xao há»i các công chức cá»§a Nha Thông tin. Các công chức cá»§a Nha Thông tin cÅ©ng không hiểu lý do, chạy há»i Giám đốc. Giám đốc Nha Thông tin ra mắt các nhà báo nhưng là để xin lá»—i :
- Äá» nghị quý vị ráng cho mươi phút nữa. Bởi vì cuá»™c há»p báo hôm nay không phải do Nha Thông tin chúng tôi triệu táºp. Chúng tôi chỉ thừa lệnh Cụ lá»›n đại diện ChÃnh phá»§ trung ương ở Trung phần, triệu táºp các vị để báo má»™t tin quan trá»ng khẩn cấp. Tin đó là tin gì, chúng tôi cÅ©ng không được rõ. Sẽ có ngưá»i cá»§a Cụ lá»›n đại diện sang chá»§ trì cuá»™c há»p, thông báo vá»›i các vị. Xin các vị ráng đợi mươi phút nữa.
Gã nắn lại cà vạt, cúi đầu má»™t cách rất trịnh trá»ng như anh kép ra giá»›i thiệu tuồng hát. ChÃnh gã cÅ©ng sốt ruá»™t. Tin gì váºy? ChÃnh gã cÅ©ng muốn biết. Gã gá»i Ä‘iện thoại sang Tòa Äại diện.
Gã có biết đâu lúc đó, sóng gió Ä‘ang nổi lên trong phòng riêng cá»§a Ngô Äình Cẩn. Thế là má»™t lần nữa lại sa và o bẫy cá»§a Việt Cá»™ng. Tối hôm trước, sau khi ban hà nh lệnh hà nh quân cho lá»±c lượng đặc biệt. Ngô Äình Thục và Ngô Äình Cẩn xoa tay Ä‘i ngá»§. Chúng yên trà giao cho tên Lê Quang Tung trá»±c tiếp Ä‘iá»u khiển cuá»™c hà nh quân và chắc mẩm sáng mai Lê Quang Tung sẽ đến sá»›m để báo cáo kết quả đã diệt được cả hai đối thá»§. Cuá»™c há»p báo cáo tin chiến thắng sẽ mở má»™t chiến dịch tâm lý chiến vang dá»™i. Ngô Äình Diệm sẽ Ä‘iện ra khen ngợi. Bá»n Fishiel và Lansdale sẽ không còn coi thưá»ng tà i lãnh đạo miá»n Trung cá»§a Ngô Äình Cẩn nữa. Quỹ viện trợ sẽ được duyệt dá»… dà ng. Bá»n Việt Cá»™ng bị má»™t vố bất ngá», bị diệt táºn hang ổ. Bá»n hoạt động trong thà nh phố sẽ mất hết chá»— tá»±a hoặc sẽ ra hà ng, hoặc sẽ lần lượt sa và o lưới cá»§a Cẩn. Kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†kết thúc thắng lợi...
Mặt khác, Cẩn trả dược mối thù ấm ức bao lâu nay vá»›i bá»n lá»±c lượng đặc biệt Mỹ.
Ai ngá», ná»a đêm, Ä‘iện réo vang phòng ngá»§ cá»§a Ngô Äình Cẩn. Bá»n Lê Quang Tung, Phan Quang Äông xin gặp ngay để báo cáo tình hình khẩn cấp. Ngô Äình Cẩn chồm dáºy, biết là có việc chẳng là nh. Ngô Äình Thục ngá»§ tại má»™t gian buồng riêng trong Tòa Äại diện cÅ©ng được đánh thức dáºy. Cả Tòa Äại diện nhốn nháo. Äiện gá»i Phan Thúc Äịnh đến là m việc gấp.
Khi Phan Thúc Äịnh đến thì Lê Quang Tung và Phan Quang Äông Ä‘ang báo cáo vá»›i hai anh em há» Ngô. Tin tức tháºt bi đát: đúng giỠđã định, máy bay chở bá»n lá»±c lượng đặc biệt cá»§a Cẩn đến địa Ä‘iểm đổ quân. TÃn hiệu cá»§a máºt vụ dưới đất đúng như đã giao ước. Không có gì đáng nghi cả. Cuá»™c hà nh quân, được liên lạc chặt chẽ vá»›i chỉ huy sở lá»±c lượng đặc biệt. ÄÃch thân Lê Quang Tung ngồi bên cạnh đà i vô tuyến liên lạc vá»›i tên đại úy Äại đội trưởng cánh quân đổ bá»™. Khi máy bay bảo vệ đã thấy tÃn hiệu dưới đất, Lê Quang Tung hạ lệnh cho đổ quân. Vừa nghe tên đại úy báo cáo đổ quân xong thì Lê Quang Tung đã giáºt nảy mình thấy tiếng hắn thất thanh trong máy vô tuyến: “Äại bà ng! Äại bà ng!... Quạ Ä‘en đây! Quạ Ä‘en đây! Báo cáo Äại bà ng: quạ Ä‘en bị bắn dữ dá»™i. Không biết tại sao? Có lẽ bị rÆ¡i và o bẫy. Chung quanh tôi ngã hết! Bị tiêu diệt mất! Äá» nghị cho ứng cứu gấp!...†Thế rồi tiếng máy tắt. Lê Quang Tung gà o và o trong máy: “Quạ Ä‘en! Quạ Ä‘en! Äại bà ng đây! Äại bà ng đây!... Quạ Ä‘en! Quạ Ä‘en!...â€. Nhưng vô Ãch, hoà n toà n vô Ãch. Lê Quang Tung dằn mạnh chiếc ống nghe xuống. Hắn hạ lệnh nối đưá»ng dây liên lạc vá»›i bá»n không quân. Bá»n lái máy bay lên thẳng báo cáo vá» nghe thấy rất nhiá»u tiếng nổ loạn xạ dưới mặt đất, không hiểu tình hình ra sao cả. Súng bắn cả lên máy bay nên chúng cÅ©ng hoảng hốt tháo lui cho nhanh.
Mắt Lê Quang Tung long lên. Là m thế nà o bây giá»? Ứng cứu ư? Là m sao ứng cứu được trong đêm tối như thế nà y trong khi không nắm được má»™t chút tin tức gì ở nÆ¡i đó cả. Ném thêm quân xuống thì chẳng khác gì nhắm mắt Ä‘em nướng quân. Mà bá»n ở dưới thì xem chừng đã bị tiêu diệt hết rồi? Lá»±c lượng Việt Cá»™ng ở nÆ¡i đó ra sao? Tại sao Việt Cá»™ng biết và giăng bẫy được? Chuyến nà y ăn nói vá»›i cáºu, vá»›i Tổng thống ra sao?
Hắn cho gá»i Phan Quang Äông đến. Phan Quang Äông cÅ©ng không hiểu được những gì đã xảy ra. Bên sở chỉ huy lá»±c lượng đặc biệt Mỹ cÅ©ng có vẻ nhốn nháo, hốt hoảng. Lê Quang Tung và Phan Quang Äông chỉ còn biết đến báo cáo ngay tình hình vá»›i Ngô Äình Cẩn.
Cả đêm, Ä‘iện thoại gá»i Ä‘i, gá»i vá» tấp náºp.
Máy bay trinh sát được lệnh cất cánh.
Phòng Hai, Phòng Sáu vùng chiến thuáºt 1 sôi động.
Äến sáng thì tin tức đã rõ rà ng: Cả đội quân Mỹ và đội quân ngụy thả xuống vùng chiến khu Việt Cá»™ng Ä‘á»u bị tiêu diệt hoà n toà n.
Ngô Äình Cẩn và Ngô Äình Thục ngồi lặng Ä‘i. Thế là cuá»™c hà nh quân “má»™t quả đấm hạ hai quân thù†mà chúng đặt và o bao nhiêu tin tưởng đã có kết quả ngược lại, vá»›i đầy đủ ý nghÄ©a cá»§a cái tên đó. Thế là bước dứt Ä‘iểm cá»§a kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†thất bại sâu cay, kéo theo sá»± thất bại hoà n toà n cá»§a toà n bá»™ kế hoạch đó. Gần ba trăm tên lÃnh mÅ© xanh Mỹ lẫn “quốc gia†bị tiêu diệt. Toà n bá»™ vÅ© khÃ, trang bị rÆ¡i và o tay Việt Cá»™ng. Ai biết được số súng đó rÆ¡i và o tay Việt Cá»™ng rồi sẽ đẻ ra bao nhiêu khẩu súng khác nữa? Vùng căn cứ Việt Cá»™ng vẫn vững và ng. Bá»n Việt Cá»™ng nằm vùng trong thà nh chuyến nà y lại được thế trá»—i dáºy, là m mưa là m gió. Gió đã xoay chiá»u thá»±c rồi...
Quai hà m Ngô Äình Thục bạnh ra. Tay Äức giám mục nắm chắc lại. Thế là thế nà o? Tại sao bá»n Việt Cá»™ng quái quá»· như biết được tất cả những dá»± định cá»§a mình? Tại sao? Hay tên giáo sư kia đã ăn ở hai lòng? Không có lẽ nà o! Hay có đứa nà o “cá»§a ta†đã há»› hênh lá»™ bà máºt? Hay Việt Cá»™ng đã chui được và o các cÆ¡ quan cá»§a ta?... Những câu há»i ấy cần được giải đáp, cần là m cho ra lẽ. Mấy trăm thằng lÃnh chết không nghÄ©a lý gì, sẽ má»™ ngay những thằng khác, nhưng nếu cứ đà nà y thì mình thất bại mất... Tất cả những việc ấy ta sẽ là m sau. Việc trước mắt là ...
Lão bảo Ngô Äình Cẩn :
- Cho không quân ném bom xuống xóa sạch tráºn địa Ä‘i!
Phan Thúc Äịnh há»i :
- Thưa Äức Cha, nhỡ còn những binh lÃnh Hoa Kỳ và cá»§a ta bị thương hoặc sống sót ở đó?
Nét mặt Ngô Äình Thục không thay đổi :
- Không sao! Äằng nà o chúng cÅ©ng rÆ¡i và o tay bá»n Việt Cá»™ng rồi. Việc cần là m ta cứ phải là m!
Tiếng chuông Ä‘iện thoại reo. Ngô Äình Cẩn cầm lấy ống nghe. Tiếng gã Giám đốc Nha Thông tin ở đầu kia rụt rè, lắp bắp nói vá» cuá»™c há»p báo. Ngô Äình Cẩn quay sang phÃa Phan Thúc Äịnh :
- Ông tá»›i giải quyết cho tôi cuá»™c há»p các ký giả.
Phan Thúc Äịnh há»i :
- Thưa cụ lớn. giải tán hỠđược không ạ?
Ngô Äình Cẩn lắc đầu :
- Không nên! Bởi vì đã má»i các ký giả ngoại quốc đến. Nếu giải tán, há» sẽ sục sạo ra chuyện và sẽ đưa những tin không có lợi cho mình.
- Thưa cụ lá»›n, xin cụ lá»›n cho hướng nói chuyện vá»›i há»!
- Ông cứ nói vỠcuộc hà nh quân và công bố ta hoà n toà n chiến thắng. Ngoà i chúng ta ra, ai biết được. HỠcó lên đó mô mà hỠbiết.
Lúc Phan Thúc Äịnh đứng lên thì Ä‘iện thoại từ Sà i Gòn gá»i trá»±c tiếp cho Ngô Äình Cẩn. Tụi Mỹ ở Huế đã báo tin cho Lansdale và Fishiel biết. Ngô Äình Diệm há»i tình hình. Lansdale và Fishiel muốn biết rõ sá»± thá»±c vì phải báo cáo ngay cho tòa đại sứ Mỹ biết tình hình nghiêm trá»ng nà y để kịp thá»i báo vá» Hoa Thịnh Äốn. Chúng nói: “Chúng tôi sẽ cá» ngưá»i ra Huế ngay để tìm hiểu tình hìnhâ€.
* * * * *
Phan Thúc Äịnh bước và o phòng há»p báo. Anh nhìn thấy Vân Anh ngay. Anh gáºt đầu chà o cô. Cặp mắt Vân Anh nhìn lại anh má»›i buồn là m sao! Như muốn nói Ä‘iá»u gì mà không nói ra được. Như trìu mến. Như há»n tá»§i. Äịnh nghÄ© thầm: “Gần đây, Vân Anh có Ä‘iá»u gì thay đổi khác thưá»ng? Tại sao cô ta nhìn mình như váºy nhỉ? Nhưng anh không có thì giá» nói chuyện vá»›i cô vì gã Giám đốc Nha thông tin đã giá»›i thiệu anh vá»›i các nhà báo. Tiếng xôn xao trong phòng há»p im bặt. Anh má»i má»i ngưá»i ngồi và nói :
- Hôm nay, thay mặt Tòa đại diện ChÃnh phá»§ tại Trung phần, chúng tôi kÃnh má»i quý vị đến đây để báo vá»›i quý vị má»™t thắng lợi lá»›n lao, rá»±c rỡ cá»§a quốc gia: lá»±c lượng đặc biệt cá»§a Tổng thống đêm qua vừa mở má»™t tráºn táºp kÃch cá»±c kỳ oanh liệt, cá»±c kỳ dÅ©ng cảm và o táºn sà o huyệt cá»§a Việt Cá»™ng. Việt Cá»™ng đã bị má»™t đòn hoà n toà n bất ngá». Äá»™i quân thiện chiến cá»§a Tổng thống Ä‘áºp tan căn cứ cá»§a Việt Cá»™ng, tiêu diệt gần ba trăm tên địch. Chiến công rá»±c rỡ nà y đã là m thay đổi hẳn tình thế miá»n Trung. Từ nay, Việt Cá»™ng sẽ không còn chá»— đứng trên miá»n Trung nà y nữa.
Má»™t công chức Nha Thông tin treo lên tưá»ng chiếc bản đồ Quảng Trị - Thừa Thiên. Phan Thúc Äịnh tưá»ng thuáºt lại cuá»™c hà nh quân theo tưởng tượng. Anh thoáng thấy cặp mắt Vân Anh cau lại, lá»™ vẻ hoà i nghi. Tảng lá» như không biết, Phan Thúc Äịnh cứ nói. Má»™t đôi chá»— ngưá»i tinh ý thấy trong lá»i nói cá»§a anh có những tình tiết mâu thuẫn.
Như thưá»ng lệ, anh kết thúc :
- Bây giá», chúng tôi sẵn sà ng trả lá»i các câu há»i cá»§a quý vị.
Má»™t nhà báo Pháp há»i :
- Xin ngà i cố vấn cho biết: các ngà i đã tung và o tráºn táºp kÃch nà y bao nhiêu quân?
Phan Thúc Äịnh trả lá»i :
- Chúng tôi đưa và o tráºn đánh đơn vị đặc nhiệm cá»§a chúng tôi. Lá»±c lượng nà y và o cỡ tiểu Ä‘oà n.
Nhà báo Pháp mỉm cưá»i :
- Má»™t lá»±c lượng như váºy mà tiêu diệt được gần ba trăm ngưá»i cá»§a đối phương. Tháºt là má»™t con số ká»· lục. HÆ¡n nữa, tiêu diệt trong đêm tối mà theo chá»— tôi biết thì đối phương lại ở rải rác...
Má»™t nhà báo Nháºt :
- Thưa ông cố vấn. ngà i vừa nói: Sau chiến thắng nà y, Việt Cá»™ng không còn chá»— đứng trên miá»n Trung nà y nữa vì các ngà i đã phá tan căn cứ cá»§a há». Nói má»™t cách khác, là các ngà i đã hoà n toà n kiểm soát toà n bá»™ đất Ä‘ai miá»n Trung. Váºy, tôi xin há»i: các ngà i có thể bảo đảm an toà n cho chúng tôi và cho phép chúng tôi Ä‘i thăm tráºn địa, những vùng các ngà i vừa kiểm soát được, để chúng tôi được chứng kiến sá»± thất bại cá»§a đối phương.
Phan Thúc Äịnh đáp :
- Chúng tôi không thể chiá»u ý ngà i được.
Nhà báo Nháºt há»i tiếp :
- Hay nếu có thể, các ngà i cho chúng tôi được phá»ng vấn những ngưá»i lÃnh đã chiến thắng?
Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i nhã nhặn :
- Hiện nay chúng tôi không thể chiá»u ý ngà i được...
Nhà báo Nháºt nhún vai.
Mấy nhà báo đặt má»™t câu há»i khác và đá»u nháºn được những câu trả lá»i máºp má» cá»§a Phan Thúc Äịnh.
Cuá»™c há»p báo kết thúc vá»›i lá»i cảm Æ¡n cá»§a Phan Thúc Äịnh. Má»i ngưá»i lục tục ra vá». Vân Anh nán lại. Phan Thúc Äịnh nói vá»›i cô :
- Anh đưa em vá».
Ngồi trên xe, Vân Anh há»i :
- Hôm nay, anh có rảnh không?
Äịnh đáp :
- Hôm nay anh báºn, Äức Cha Thục và ông Cẩn Ä‘ang đợi anh.
- Em muốn Ä‘i dạo và nói chuyện vá»›i anh má»™t chút. Nhưng thôi, để hôm khác váºy.
Và bất ngá», cô há»i Phạn Thúc Äịnh :
- Anh cho em biết: sá»± tháºt vá» cuá»™c hà nh quân đêm qua như thế nà o?
Phan Thúc Äịnh nhìn và o cặp mắt buồn cá»§a Vân Anh Ä‘ang ngước lên nhìn anh, thẳng thắn :
- Tất cả má»™t đại đội lá»±c lượng đặc biệt Mỹ và má»™t đại đội lá»±c lượng đặc biệt Việt Nam Ä‘á»u bị tiêu diệt. Sáng nay, Äức Cha Thục và ông Cẩn hạ lệnh cho bên không quân ném bom xuống ngay tráºn địa để xóa dấu tÃch.
Vân Anh im lặng. Rồi cô thở dà i :
- Cảm Æ¡n anh đã cho em biết sá»± tháºt.
Chiếc xe lướt trên con đưá»ng nhá»±a, dừng lại trước cá»a nhà Cao Xuân Äăng. Phan Thúc Äịnh mở cá»a để Vân Anh bước xuống :
- Trong tuần nà y, anh sẽ đến thăm em.
Vân Anh còn đứng lại tần ngần. Cô vẫn như muốn nói Ä‘iá»u gì mà không nói ra được. Äịnh chia tay :
- Tạm biệt em!
Lúc Phan Thúc Äịnh lên xe, mắt Vân Anh chá»›p chá»›p. Cô ngáºp ngừng nói :
- Anh...
Äịnh đã lên xe và cá»a xe đóng lại.
Phan Thúc Äịnh vá»™i Ä‘i hay tiếng cô gá»i nhá» quá anh không nghe thấy?
-------------------------------------------------------------------------
[1] Bank: ngân hà ng.
[2] My dear: Ông bạn thân mến của tôi.
Xem tiếp chương 31
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:34 PM.
|
 |
|
| |