Người bảo tôi thơ người quá đơn sơ
Sao tôi đọc nghe tim mình vỡ mất.
Người bảo tôi người không hề chợp mắt,
Biết bao đêm tôi chẳng ngủ người ơi
Khi lên mạng chỉ mong thấy nụ cười
Và thẫn thờ khi nick kia vụt tắt
Hỏi cái người chưa bao giờ gặp mặt
Quẳng cho tôi những phút ngẩn ngơ
Người bảo rằng thơ quá đơn sơ,
Sao tôi đọc nghe tim mình vỡ mất
Các dòng chữ chợt nhoè trong mắt
Thoáng thấy có vị mặn trên môi
Khi tôi hiểu tình là hư ảo.
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Tình trên mạng có trọn vẹn bao giờ.