Trích:
Nguyên văn bởi Cường Ơ Rô
Nội tâm thế giới một màu không hai
Nhớ hoài hình dáng nơi đó không phai
Thuở ly biệt còn chút gì lưu luyến
Cây muốn lặng khi cơn gió qua
Mây hờ hững như chưa từng động
Chim lặng câm như chưa biết ca.
Giấc mơ hết chợt giật mình tỉnh giấc
Dế vẫn kêu lanh lảnh sau nhà
Tí tách rơi giọt sương luồn kẽ lá,
Đêm lặng yên mình ta với giấc mơ....
|
Bài của bạn ý hay quá, mình mạn phép sửa lại cho nó ...loãng moạn hơn một chút nhé...xin thề chỉ sửa câu chữ không sửa ý...hì hì....
Nội tâm thế giới một màu không hai
DÁng hình hoài nhớ không phai
Gió qua cây muốn lặng hoài mà thôi
HỮng hờ mây chẳng hề trôi
LẶng câm chim cũng cả đời chưa ca
Cơn mơ bỗng chợt tỉnh òa
Dế kêu lanh lảnh sau nhà đó thôi
Tý tách kẽ lá sương rơi
LẶng yên ta với bồi hồi...giấc mơ....