Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 29-05-2008, 04:21 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Tàng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 26. Trên Cô Phong Tụ Phong Vân - Cá»­u U Äảo Lại Khởi Chiến

Ba ngưá»i quần lấy nhau động thá»§ đã ngoài mưá»i chiêu nhưng không há» hay biết có ngưá»i thứ ba xuất hiện, bởi vì bá»n há» chừng như để hết tâm trí vào cuá»™c đấu, biết chỉ cần sÆ¡ hở là thá»§ bại ngay tức khắc.
Äất đá cứ hết lá»›p này bay lên lại đến lá»›p khác vá»t bắn, trên cô phong gió lồng lá»™ng đẩy đất bụi bay tứ tán. tạo ra má»™t khoảng mù mịt rá»™ng có đến ba trượng vuông.
Chính nhá» Ä‘iá»u này mà bá»n Kim Lệnh công tá»­ và bốn lão đại há»™ pháp má»›i dá»… tiếp cận đến đỉnh.
Qua chốc lát, cả ba đã quần nhau hÆ¡n ba mươi chiêu nhưng vẫn chưa phân thắng bạt. Kiêu Trung Hồ vốn đã có ý thoát thân từ trước, nên đấu thì đấu nhưng luôn lo Äồng Thiên Kỳ thi triển Tiá»m Long Chưởng dù biết rằng Ä‘ang hồi quyết liệt này mà tháo thân là vô cùng nguy hiểm, nhưng bản năng sinh tồn trá»—i mạnh hÆ¡n nên lão không lúc nào không tìm má»™t cÆ¡ há»™i tốt để đào tẩu.
Ãnh mắt láo liên vừa chú ý đôi tay ra chiêu cá»§a Äồng Thiên Kỳ, nhưng không quên để ý tá»›i đại ca cá»§a mình là Tà Trung Ãc, thấy lão ta mặt đằng sát khí, tâm trí như dồn hết vào báo thù cho con, Kiêu Trung Hồ thầm nghÄ© :
"Xem ra đại ca không có ý nghÄ© thoát thân, đây là cÆ¡ há»™i tốt cho ta" ' NghÄ© rồi không chút do dá»±, quyết hành động ngay, vừa khéo lúc ấy Äồng Thiên Kỳ ra tiếp liên hoàn thất chưởng.
Lão hít sâu một hơi, la lớn :
- Äại ca, Cá»­u U Thâu Hồn chưởng !
Nói rồi lão ra tay trước, song chưởng múa lên tá»± nhiên phát ra hàng trăm chưởng ảnh không biết đâu là hư đâu là thá»±c chá»™p lấy ngưá»i Äồng Thiên Kỳ. Cá»­u U Äảo phái do bá»n há» sáng lập, chính là lấy tên tá»­ môn tuyệt chưởng này mà đặt. Tà Trung Ãc đã nghÄ© đến dùng tuyệt chưởng này thế nhưng trong lòng còn chút nghi ngá» Kiêu Trung Hồ cho nên má»›i chưa xuất ra, lúc này nghe nhắc đến đồng thá»i thấy lão đệ cÅ©ng thi thố tuyệt chưởng "Vạn ảnh Ä‘oạt hồn chưởng" thì lão cÅ©ng liá»n hoa tay vung chưởng ra.
Äồng Thiên Kỳ vừa đánh xong liên hoàn thất chưởng đụng phải vạn ảnh chưởng cá»§a Kiêu Trung Hồ, chàng không nao núng. Thế nhưng, ngay chính lúc ấy sau tiếng la cá»§a Kiêu Trung Hồ, chàng bá»—ng thấy gáy cổ lành lạnh, biết. có má»™t cá»— kình phong Ä‘ang ập đến từ phía sau. Lúc này chàng rÆ¡i vào thế gá»ng. kiá»m cá»§a hai lão ma đầu, hóa giải được vạn chưởng phong phía trước thì sẽ bị chưởng phía sau đánh trá»ng thương ngay.
Nhưng thế không thể không tránh, nghÄ© vậy bèn quyết định trong lòng hạ tuyệt thá»§, ngưá»i lách nhẹ vá» trái ná»­a bá»™ đủ quay độ, tả thá»§ phất ra liá»n ba chưởng. nhưng hữu thá»§ lại vận Tiá»m Long ẩn phát chưởng. ' Kiêu Trung Hồ đã tính kế thoát thân, nên vừa thấy thế hư cá»§a Äồng Thiên Kỳ chỉ là cản chân mình, còn thế thá»±c hữu thá»§ phất Tiá»m Long Chưởng thì vá»™i vàng đỠtụ Thiên Cân trụy kiá»m ngưá»i lại, chưởng lá»±c nhất thá»i cÅ©ng thâu vá».
“Bình†má»™t tiếng như trá»i long đất lở, hàng trăm cá»— bàn long ẩn hiện rồi cùng vá»›i Cá»­u U Ä‘oạt hồn chưởng tiêu tán, nhưng ná»n nham thạch thì bị khoét má»™t hố sâu có đến cả mấy xích, kèm trong tiếng đất đá bay ào ào là má»™t tiếng rú thảm, má»™t thân hình văng ngược lên không rồi rÆ¡i phịch trên đất.
“Kiêu Trung Hồ†không cần nhìn, chỉ nghe tiếng rú cÅ©ng Ä‘oán ra được thảm cục mà vốn trong đầu lão đã lưá»ng trước, chỉ trong khoảng khắc tích tắc ấy, khoảnh khắc mà lão cho là cÆ¡ há»™i ngàn cân, liá»n tung mình hòa khuất trong đám bụi mù mịt phóng ra hướng biển...
Thế nhưng lão thá»±c không ngá», chân vừa chá»›m khá»i mặt đất lao Ä‘i được tầm trượng thì má»™t cá»— chưởng kình chẳng biết từ đâu ập đến trước ngá»±c đồng thá»i má»™t giá»ng nói trầm lãnh:
- Tôn giá định chạy đi đâu?
“Kiêu Trung Hồ†ở tình thế gấp rút, đành phải giÆ¡ chưởng án trước ngá»±c, đồng thá»i dừng chân lại không dám chạy tiếp.
Äồng Thiên Kỳ nghe má»™t giá»ng nói lạ thì cÅ©ng giật mình, trầm lãnh đưa mắt quét nhìn má»™t lượt, má»›i hay ngưá»i vừa nói chính là Kim Lệnh công tá»­.
Lúc này, trên mặt đất “Tà Trung Ãc†áo quần tÆ¡i tả, mặt nhợt nhạt, cố gượng dậy buông giá»ng oán hận:
- Lão nhị, đến hiện tại má»›i hiểu ra vì sao ngươi ra tay trước mà lại đến sau, ba mươi năm giao bằng kết hữu vá»›i ngươi, hôm nay kể như ta hiểu hết vá» con ngưá»i nham hiểm cá»§a ngươi.
Äồng Thiên Kỳ đột nhiên bước đến lạnh lùng đạp chân phải lên ngá»±c “Tà Trung Ãcâ€, trầm giá»ng:
- Tôn giá để lại khi vỠdưới địa phủ nói chuyện với hắn, hiện tại không phải là lúc tôn giá nói nữa rồi.
Dứt lá»i định ra má»™t cước đạp nát ngá»±c lão ta, thế nhưng “Tà Trung Ãc†mặt biến sắc la lá»›n:
- Hãy chậm, Äồng Thiên Kỳ, lão phu còn lá»i muốn nói ngươi.
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i ngá»› ngưá»i, nhưng lại thản nhiên cưá»i nói:
- Äồng má»— đã nói hết rồi, tôn giá tốt nhất không cần mất nhiá»u lá»i đến thế.
“Tà Trung Ãc†ngước đôi mắt nhăn nheo lên nhìn Äồng Thiên Kỳ, nặng giá»ng :
- Trước khi nói ra lão phu cÅ©ng cần phải có lá»i nói trước rằng lão phu quyết không phải tham sinh húy tá»­ mà hy vá»ng ngươi tha mạng.
- Hừ, có lẽ tôn giá cÅ©ng thừa hiểu không có khả năng đỠ“Tà Trung Ãc†đưa tay áo lên chùi dòng máu Ä‘ang rỉ ra bên khóe môi:
- Năm xưa Cá»­u U Äảo sở dÄ© liên kết vá»›i Nhật Nguyệt Bang tiêu diệt các đảo Äông Hải mục đích chỉ là vì muốn Ä‘oạt chín chiếc đỉnh trên có tàng chứa Tiá»m Long Thần Công. Äào Hoa Äảo tuy không liên quan gì đến vá»›i Cá»­u đỉnh, thế nhưng lại có liên hệ vá»›i Mai Äảo, mà tất cả những kế hoạch bổn đảo tham dá»± chuyện này Ä‘á»u do má»™t mình “Kiêu Trung Hồ†đỠra.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt:
- Tôn giá không tham dự sao?
“Tà Trung Ãc†cưá»i méo mó:
- Nhân quả, lão phu đương nhiên có tham dự.
Nói rồi lão bá»—ng đưa đôi mắt thù hận nhìn chăm vào ngưá»i “Kiêu Trung Hồâ€, gằn giá»ng :
- â€Kiêu Trung Hồâ€, ngươi không ngá» lão phu sẽ nói những Ä‘iá»u này nhỉ?
“Kiêu Trung Hồ†vừa rồi qua má»™t lúc chết lặng ngưá»i vì kế bại, nhưng giỠđây lại cưá»i lạnh đáp:
- Chuyện này không nằm ngoài tiên liệu của lão phu đâu.
Äồng Thiên Kỳ lúc này đột nhiên lạnh giá»ng chen vào:
- Tôn giá như đã nhận là có tham gia chuyện năm xưa, vậy lúc này là lúc tôn giá phải trả món nợ đó.
“Bốp†vừa dứt lá»i là má»™t cái dậm chân vá»›i tám thành công lá»±c, “Tà Trung Ãc†chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng rồi tắt nghẽn trong ngá»±c, chết tốt. Cá»­u khiếu máu dồn trào ra, má»™t cái chết thảm khiến ngưá»i ta nhìn không khá»i phát khiếp.
ÄÆ°Æ¡ng trưá»ng Ä‘á»u là những nhân vật bất hảo trong võ lâm, không ai là không từng tay dính máu, thế nhưng lúc này nhìn thấy cÅ©ng phải sởn óc. Có lẽ bá»n há» không thể tin được chàng thiếu niên khôi ngô tuấn tú như Äồng Thiên Kỳ lại có thể ra tay hạ độc thá»§ tàn khốc như vậy.
ÄÆ°a đôi mắt lạnh lùng nhìn xác chết má»™t lần cuối, Äồng Thiên Kỳ quay ngưá»i từ từ Ä‘i vá» phía “Kiêu Trung Hồâ€.
- Hiện tại đến lượt tôn giá.
“Kiêu Trung Hồ†giật thót mình, không làm chá»§ được bản thân bất giác thoái liá»n hai bước, thất thanh la lên:
- Kim Lệnh công tử, chẳng phải ngươi muốn Cửu đỉnh đó sao?
Kim Lệnh công tá»­ cưá»i nhạt:
- Tôn giá có lòng trao tặng sao?
- Ừm, nhưng trước hết cứ nói ra Ä‘iá»u kiện Ä‘i.
Kim Lệnh công tá»­ cưá»i giảo hoạt nói:
- Các hạ chỉ cần không thành thá»±c, thì có nói ra Ä‘iá»u kiện cÅ©ng chỉ vô ích.
“Kiêu Trung Hồ†biết Kim Lệnh công tử gian trá, nhưng tình thế trước mắt đành phải tạm chịu đựng cho qua đoạn nguy hiểm này, bèn nói:
- Lão phu nếu như không thành thá»±c, há phải nhiá»u lá»i như vậy?
Kim Lệnh công tá»­ bá»—ng cưá»i phá lên vẻ đắc ý nói:
- Nói vậy tôn giá thành thá»±c tòng thuận, tuy có chút bất kính nhưng bổn công tá»­ trước hết cần phải thương lượng vá»›i má»™t ngưá»i đã.
Lúc này “Kiêu Trung Hồ†đã bị Äồng Thiên Kỳ bức tá»›i chỉ còn cách chừng sáu bước, nghe vậy la lên nói:
- Thương lượng với ai?
Kim Lệnh công tá»­ đáp gá»n:
- Äồng đại hiệp.
- Ai là Äồng đại hiệp?
- Là Äồng Thiên Kỳ ư? “Kiêu Trung Hồ†giật mình thất thanh la lên.
Kim Lệnh công tá»­ phá lên cưá»i kha khả:
- Chính là Äồng Thiên Kỳ, Äồng đại hiệp, bởi vì cái giá cá»§a vị ấy còn quý hÆ¡n nhiá»u cái giá cá»§a ngươi.
Nói rồi gã ngưng tiếng cưá»i nhìn Äồng Thiên Kỳ tiếp:
- Äồng huynh, có thể tạm dừng chân, huynh đệ cùng Äồng huynh thương lượng má»™t vấn Ä‘á».
Äồng Thiên Kỳ đến lúc này má»›i dừng chân lại, nhưng đầu vẫn không quay lui, trầm giá»ng há»i:
- Kim Lệnh công tử cho rằng giữa ta với ngươi có vấn đỠgì cần phải thương lượng sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên, ví dụ như tình cản hiện tại cá»§a Äồng huynh chẳng hạn...
- Hừ, công tử ngươi nếu như không nhẫn nại được, sao không hạ thủ ngay bây giỠđi.
Kim Lệnh công tử lắc đầu nói:
- Chá»­i nhau chẳng hay ho gì, mà đánh nhau cÅ©ng chẳng tốt đẹp gì, ngược lại chỉ thêm mất hòa khí. Vừa rồi Äồng huynh hẳn đã nghe hết cuá»™c mua bán giữa huynh đệ và Kiêu huynh rồi chứ, chín chiếc đỉnh trong tay Kiêu huynh tuy thật quý báu, thế nhưng xem ra còn thấp giá hÆ¡n má»™t vật trên ngưá»i Äồng huynh.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên há»i:
- Công tử tin chắc như vậy?
- Äúng, võ lâm đồn đãi trên ngưá»i Äồng huynh mang Tàng Long Thần Công, huynh đệ tin lá»i ấy là thá»±c.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt má»™t tiếng:
- Không sai, trên ngưá»i Äồng má»— đúng là có Tiá»m Long Thần Công, thế nhưng...
Kim Lệnh công tá»­ mặt đổi sắc, liá»n cắt lá»i chàng:
- Äồng huynh còn muốn gia thêm Ä‘iá»u kiện phụ nào khác ư?
à gã chừng như muốn nhượng bộ một bước, “Kiêu Trung Hồ†nghe vậy thì phát hoảng la lên:
- Kim Lệnh công tử, ngươi thật chẳng biết thế nào là tín nghĩa, chớ tưởng “Kiêu Trung Hồ†ta là thứ dễ khi hiếp.
Kim Lệnh công tá»­ nhún vai, cưá»i khinh bỉ:
- Kiêu huynh mưu trí thiên hạ vô song, bổn công tử há dám không biết lượng mình đi hiếp đáp tôn giá. Còn nói tín nghĩa thì trước hết xin Kiêu huynh tự xét lấy mình trước.
Nói rồi không thèm để ý đến “Kiêu Trung Hồâ€, tiếp tục nói vá»›i Äồng Thiên Kỳ:
- Äồng huynh nghÄ© thế nào?
Äồng Thiên Kỳ lãnh đạm mà dứt khoát:
- Äồng má»— ngược lại không muốn mua bán, thế nhưng...
Kim Lệnh công tá»­ chá»›p lá»i ngay:
- Nhưng, giá chưa được cao chăng?
Ãnh mắt Äồng Thiên Kỳ đột hiện sát cÆ¡:
- Nhưng chỉ cần tôn giá tá»± tay lấy được trên ngưá»i Äồng má»—.
Kim Lệnh công tá»­ nụ cưá»i đắc ý vụt biến mất, thay vào đó là sá»± phẫn ná»™:
- Hắc hắc.. Ä‘iá»u đó là đương nhiên, đương nhiên... bổn công tá»­ tuy ngưá»i nhược sức yếu, thế nhưng đã chuẩn bị mang theo ngưá»i lấy vật ấy, Äồng huynh cứ yên tâm.
Hiển nhiên ý gã ta là sẽ không tá»± tay mình làm việc đó, mà thác cho má»™t ngưá»i khác.
Äồng Thiên Kỳ trong đầu hÆ¡i chấn động, nhưng vẫn không biểu lá»™ ra mặt, thản nhiên há»i:
- Bao giỠthì công tử ra tay?
Kim Lệnh công tá»­ đưa ánh mắt gian trá nhìn “Kiêu Trung Hồâ€, cưá»i cưá»i nói:
- Äồng huynh nếu như có chuyện chưa làm xong, thì huynh đệ tạm thá»i chá» vậy.
“Kiêu Trung Hồ†thất thanh la lớn:
- Kim Lệnh công tử, ngươi không hối hận đấy chứ?
- Ha ha... Bổn công tá»­ xưa nay chưa làm chuyện gì mà phải hối hận, khá»i phiá»n Kiêu huynh để tâm.
“Kiêu Trung Hồ†đảo nhanh ánh mắt âm trầm, nhìn Äồng Thiên Kỳ má»™t cái nói:
- Ngươi định ở thế ngư ông đắc lợi, chỉ e trên thế gian này không có ai dại cho ngươi khôn đâu.
Câu này hẳn lão ta muốn nói cho Äồng Thiên Kỳ nghe, Kim Lệnh công tá»­ ngược lại chấn động trong đầu, thầm nghÄ©:
“Con cáo già này quả thật lợi hại, ngay trong hiểm cảnh thế này mà vẫn còn nghĩ kế ly gian.†- Hừ, Kiêu huynh giỠý định thế nào đây?
“Kiêu Trung Hồ†trong ánh mắt thoáng má»™t nụ cưá»i hiểm:
- Lão phu nghÄ© rằng nếu như Nhật Nguyệt Bang cá»§a các ngưá»i muốn vÄ©nh viá»…n cao gối vô ưu thì cần phải cùng lão phu hợp tác.
Kim Lệnh công tử đã thấy nao núng, nhưng thần sắc cố giữ không đổi:
- Vá»›i tình cảnh hiện tại cá»§a Cá»­u U Äảo, lẽ nào lá»i cá»§a Kiêu huynh chỉ là nghÄ© đến bổn bang?
- Ha ha... đương nhiên trước hết là nghÄ© bản thân lão phu, ta ngươi hợp tác lần này đương nhiên cÅ©ng chỉ là tạm thá»i.
Kim Lệnh công tá»­ đảo nhanh mắt, rồi nhìn Äồng Thiên Kỳ nói:
- Tình thế cá»§a Äồng huynh hiện tại thá»±c bất lợi.
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i thản nhiên như vừa rồi chưa há» nghe thấy gì:
- Äồng má»— bất lợi hay không, công tá»­ hà tất phải bận lòng.
- Äồng huynh, bổn công tá»­ khuyên ngươi phải nghÄ© kỹ rồi hành động.
Trong ánh mắt Äồng Thiên Kỳ hiện sát cÆ¡, lạnh giá»ng:
- Cánh tay Huyết Kiếp má»—i khi đã vươn ra, chưa đạt mục đích thì chưa thâu lại, tôn giá bất tất phải nhiá»u lá»i.
Kim Lệnh công tá»­ mặt đột nhiên sa sầm, gằn giá»ng:
- Äồng Thiên Kỳ, lần này chỉ e cánh tay Huyết Kiếp bị Ä‘oạn tại đây.
Nói rồi gã quay nhìn “Kiêu Trung Hồ†nói:
- Kiá»u huynh, chúng ta hiện tại tạm thá»i hợp tác.
“Kiêu Trung Hồ†là má»™t con cáo già khi nào lại không nhận ra vẻ gian trá che dấu dưới lá»›p ngụy trang khôi ngô cá»§a gã, bấy giá» chỉ gật đầu cưá»i há»i:
- Ai ra tay trước?
Kim Lệnh công tử buột miệng nói ngay:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Kiêu huynh.
“Kiêu Trung Hồ†nhếch môi cưá»i nhạt nói:
- Vậy thì có khác gì là không hợp tác chứ?
- À, bổn công tử tất nhiên không để Kiêu huynh một mình động thủ.
- Chẳng lẽ chỉ bằng vào lá»i thôi sao?
Kim Lệnh công tá»­ mặt sa sầm, lạnh giá»ng:
- Kiêu huynh coi rẻ bổn công tá»­ như vậy sao? Chẳng lẽ bổn công tá»­ không biết trá»ng lá»i nói cá»§a mình.
“Kiêu Trung Hồ†tuy trong lòng căm hận vô cùng, thế nhưng vẫn làm hòa cưá»i cưá»i nói:
- Vậy thì đã hợp tác vá»›i nhau, chí ít Kim Lệnh công tá»­ cÅ©ng phải cùng lão phu đồng thá»i ra tay.
Trong ánh mắt Kim Lệnh công tá»­ hằn lên sát quang, thế nhưng gã bá»—ng nén giận trong lòng, quay đầu nhìn má»™t lão già Ä‘ang đứng ở vị trí sau lưng Äồng Thiên Kỳ nói:
- Liêu Hộ pháp, chuẩn bị !
“Bổn tòa tuân lệnh†lão già được gá»i là Liêu Há»™ pháp ứng thanh đáp rồi lắc nhẹ ngưá»i má»™t cái, bức tá»›i đứng chỉ cách sau lưng Äồng Thiên Kỳ tầm trượng.
Äồng Thiên Kỳ chỉ hÆ¡i quay nhẹ đầu nhìn má»™t cái, cưá»i bình thản rồi trở lại nhìn chăm vào “Kiêu Trung Hồâ€.
Kim Lệnh công tá»­ mỉm cưá»i há»i:
- Kiêu huynh thấy thế đã công bình chưa?
“Kiêu Trung Hồ†vốn nghÄ© kế bắt chúa làm tin để thoát thân, định cùng Kim Lệnh công tá»­ ra tay, rồi nhân gã sÆ¡ hở sẽ chá»™p lấy mà bức ép đám thá»§ hạ để mở sinh lá»™, nhưng không ngá» Kim Lệnh công tá»­ cao tay hÆ¡n cho má»™t trong bốn lão Äại Há»™ pháp thay mình ra tay.
Lão thất vá»ng nhưng vẫn không để lá»™ ra, chỉ cưá»i nhạt nói:
- “Ưng Nhãn Thần†Liêu DÅ© Khánh, lão Äại há»™ pháp danh chấn thiên hạ, lẽ nào lại không công bằng, thế nhưng công tá»­ thấy ai ra tay trước đây?
- À, Ä‘iá»u này bổn công tá»­ khó làm chá»§ được, hay do Äồng huynh chá»n lá»±a vậy?
Gã đã có tính toán trong đầu, nên nói vậy rồi nhìn Äồng Thiên Kỳ há»i:
- Äồng huynh thấy thế nào?
Äồng Thiên Kỳ quét ánh mắt lạnh lùng lên đối phương, buông rõ từng tiếng:
- Äồng má»— bất tất giết thêm bao nhiêu ngưá»i, cứ xông vào má»™t lần đỡ tốn công.
Câu này tợ như cái phao cứu “Kiêu Trung Hồâ€, gã đơn thương độc mã nên nghÄ© cùng động thá»§ thì may ra còn kéo dài thá»i gian để tìm kế thoát thân, bèn giục:
- Kim Lệnh công tử, ngươi mau hạ lệnh đi.
Kim Lệnh công tử nheo mắt nhìn vẻ ngạo nghễ:
- ÄÆ°á»£c, bổn công tá»­ sẽ hạ lệnh, thế nhưng trước lúc hạ lệnh bổn công tá»­ cÅ©ng có lá»i cảnh cáo trước, nếu như Kiêu huynh mang tâm giảo trá thì chá»› trách bổn công tá»­ tuyệt tình.
“Kiêu Trung Hồ†quả thực trong lòng đã ngầm tính kế, nên vừa nghe giật mình, nhưng vẫn cố làm tỉnh:
- Ngươi xem lão phu là hạng ngưá»i nào chứ?
Kim Lệnh công tá»­ chỉ cưá»i nhạt, rồi phất tay ra hiệu nói:
- Ba vị hộ pháp còn lại đến bên bổn tòa.
Ba lão già còn lại nghe lệnh tung ngưá»i phóng đến đứng sát bên Kim Lệnh công tá»­, hiển nhiên là án ngá»± phòng bất trắc. Kim Lệnh công tá»­ lúc ấy lại tiếp:
- Bổn công tá»­ đếm đến ba là hai vị cùng ra tay, thế nhưng Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng có thể xuất thá»§ trước chiếm tiên cÆ¡, Ä‘iá»u này không thể không có khả năng xảy ra.
Kim Lệnh công tá»­ cÅ©ng không phải tay tầm thưá»ng, ý câu này gã thầm bảo Äồng Thiên Kỳ nên ra tay trước trừ khá»­ “Kiêu Trung Hồâ€.
Äồng Thiên Kỳ lanh trí hÆ¡n ngưá»i lẽ nào lại không nhận ra thâm ý cá»§a gã, đương nhiên muốn mượn tay Äồng Thiên Kỳ khá»­ Ä‘i “Kiêu Trung Hồâ€, hoặc đồng thá»i dùng “Kiêu Trung Hồ†để làm tiêu hao sức lá»±c cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Lúc ấy bốn tay Äại há»™ pháp cá»§a gã Ä‘á»u là cao thá»§ giang hồ cùng liên thá»§ tấn công thì dá»… chiếm phần thắng.
Chàng thoáng nghÄ© nhanh, rồi cưá»i thản nhiên:
- Có mặt Äồng má»—, thì tốt nhất ngươi đừng dụng tâm cÆ¡ xảo trá.
Kim Lệnh công tá»­ cưá»i nhạt nói:
- Äồng huynh quả nhiên thông minh phi phàm.
Nói rồi mặt gã đanh lại, ra lệnh:
- Chuẩn bị, một... hai...
Cả “Kiêu Trung Hồ†và Liêu hộ pháp vừa nghe đếm “hai†thần sắc đã thấy khẩn trương, ai cũng ngầm vận công lực vào song thủ chuẩn bị.
Äồng Thiên Kỳ thá»±c sá»± cÅ©ng không dám khinh địch, thế nhưng vẫn thần thái lãnh đạm, kiêu ngạo, không có vẻ gì là chuẩn bị động thá»§.
Kim Lệnh công tá»­ quét ánh mắt tàn độc nhìn Äồng Thiên Kỳ cái nữa, rồi dằn tiếng “Baâ€!
Gã vừa dứt tiếng “Ba!†thì lập tức nghe tiếng Ưng Nhãn Thần quát lớn:
- Tiểu bối đỡ chiêu !
Dứt lá»i, má»™t chiêu “Bàng Phi Vạn Lýâ€, tung ngưá»i lên cao, song chưởng vung ra, chưởng phong vù vù chằm vào ngưá»i Äồng Thiên Kỳ bổ tá»›i.
“Kiêu Trung Hồ†từ đầu đến giá» luôn chăm vào từng hành động cá»§a Ưng Nhãn Thần, lúc vừa nghe tiếng đếm cuối cùng cá»§a Kim Lệnh công tá»­, lão liá»n tung chưởng thấy thì cá»±c mạnh thế nhưng chỉ là hư chiêu, đứng bên ngoài thoạt nhìn ai cÅ©ng tưởng lão đã tận lá»±c cùng Ưng Nhãn Thần ra tay.
Äồng Thiên Kỳ đứng đối diện vá»›i “Kiêu Trung Hồâ€, mặt vẫn không biểu hiện nhá», thế nhưng thá»±c ra đã ngầm vận túc thần công phòng bị. Lúc này tiá»n hậu đã tấn công, thế nhưng chàng thầm cảm nhận được áp lá»±c cá»§a đối phương không Ä‘á»u nhau, thì biết ngay “Kiêu Trung Hồ†tính kế thoát thân. Trong ánh mắt hằn sát quang, huyệt Mi Tâm á»­ng đỠlên như máu, chỉ “Hừ†lạnh má»™t tiếng rồi quay nhanh thân hình đổi vị trí, má»™t chiêu “Cánh Bằng Lấp Thiên†đánh ra cá»±c nhanh. Äá»™t nhiên chàng biết Ưng Nhãn Thần xuất thá»±c chiêu, nên nghÄ© trước hết thanh toán lão ta rồi sau sẽ tính vá»›i “Kiêu Trung Hồâ€.
“Kiêu Trung Hồ†lúc thấy Kim Lệnh công tá»­ gá»i ba lão há»™ pháp vỠđứng bên mình phòng bất trắc xảy ra, không ngá» lại là có lợi đối vá»›i lão, vì như vậy hướng thoát thân càng mở rá»™ng phạm vi hÆ¡n. Lúc này hư chiêu đánh ra thế thì cá»±c mạnh nhưng không thá»±c, nên vừa nhìn thấy Äồng Thiên Kỳ quay ngưá»i nghênh chiêu Ưng Nhãn Thần, cÆ¡ há»™i nghìn năm có má»™t, lão chân chấm đất vá»t bắn lên như mÅ©i tên ra khá»i cung vút vá» hướng vách núi...
Ưng Nhãn Thần có mÆ¡ cÅ©ng không ngỠ“Kiêu Trung Hồ†đang bị ngưá»i cá»§a mình giám sát chặt như thế mà vẫn xảo trá tính kế thoát thân, khi thấy lão ta công tá»›i rồi đảo ngưá»i vá»t bắn ra ngoài thì lão giật mình, cÅ©ng định thâu thế vá», thế nhưng đã không còn kịp.
“Bình†má»™t tiếng cá»±c mạnh, cả ngưá»i Ưng Nhãn Thần theo đám bụi đất văng ngược ra ngoài năm xích, đôi tay tê rần, khí huyết trước ngá»±c như loạn đảo thượng xung, mắt tợ nổ hoa lên, ngưá»i muốn đổ xuống.
Chính ngay lúc này thì bên ngoài nghe tiếng Kim Lệnh công tử la lớn:
- Chặn lại cho ta.
Ba lão hộ pháp không đợi lệnh hạ hết, thân hình đã vút đi như ba cánh chim ưng săn mồi.
Lại nói Äồng Thiên Kỳ tuy đánh văng ngược Ưng Nhãn Thần, thế nhưng bản thân chàng cÅ©ng bị đẩy thoái má»™t bá»™, mặt trầm lại định ra tay đánh tiếp chiêu nữa thâu thập lão ta. Thế nhưng Ä‘uôi mắt chợt lóang thấy má»™t bóng ngưá»i lao vá» phiá vách núi. Tuy không nhìn rõ, nhưng chàng cÅ©ng hiểu ra Ä‘iá»u gì, thét lá»›n má»™t tiếng:
- Ngươi chạy đâu cho thoát.
Nên biết “Kiêu Trung Hồ†vốn thừa hiểu lão sẽ chạy không thoát Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng lão liá»u tháo thân đào tẩu vì nghÄ© rằng lúc Äồng Thiên Kỳ ra tay thâu thập Ưng Nhãn Thần thì quyết không thể nào ná»™i trong má»™t hai chiêu có thể thành công.
Còn ba lão há»™ pháp còn lại quyết không thể theo kịp lão, bởi vậy má»›i liá»u má»™t phen trí mạng đào tẩu. Thá»±c ngưá»i tính không bằng trá»i tính, Äồng Thiên Kỳ Ä‘oạn nhiên bá» ngang cuá»™c đấu lướt ngưá»i truy theo.
Nói thì chậm lúc ấy lại cá»±c nhanh, chỉ trong cái nháy mắt mà thôi, ba lão Há»™ pháp rõ ràng động thân trước chàng, vậy mà bóng Äồng Thiên Kỳ chỉ như má»™t làn khói xám thoáng Ä‘i...
“Kiêu Trung Hồ†bắn ngưá»i ra ngoài tầm hai trượng đã thấy khấp khởi mừng thầm, chẳng ngá» nghe tiếng quát lãnh bạo cá»§a Äồng Thiên Kỳ, lão rúng động la thầm “Nguy rồi!â€. Thế nhưng vẫn cắm đầu chạy thục mạng. Chỉ còn cách vách núi chừng mấy bá»™, chưa kịp tung ngưá»i lao xuống vách núi, thì từ sau lưng cách ngoài năm xích, tiếng cưá»i lạnh lùng cá»§a Äồng Thiên Kỳ vang lên:
- Hắc hắc... “Kiêu Trung Hồâ€, đây là nÆ¡i hồn ngươi thoát khá»i xác Ä‘i tiêu dao chín tầng địa ngục.
Nghe tiếng cưá»i tàn bạo lão biết không chạy thoát được rồi, nếu liá»u mạng chạy tiếp má»™t bước nữa thôi thì đủ tán mạng ngay, bằng phản xạ bản năng lão né ngưá»i nào qua trái má»™t bá»™. Quả nhiên “Ầm...†má»™t tiếng, vách đá ngay chá»— lão vừa tá»›i bị đánh toát má»™t lá»— hổng.
Lão quay ngưá»i lại tức giận thét lá»›n:
- Há» Äồng kia, ngươi giữ chân nổi lão phu?
Má»™t chiêu trí mạng “Cá»­u U Thâu Hồn†theo lá»i tiếng thét đánh ra.
Thế nhưng mắt lão vừa chạm vào mặt Äồng Thiên Kỳ, và thấy hữu chưởng cá»§a chàng từ dưới cuá»™n lên, thì lão thất thanh la tiếp:
- Tiá»m Long... Chưởng...
Lão thật không tưởng nổi Äồng Thiên Kỳ ra hai chiêu tiá»n hư hậu thá»±c, nên khi thấy Äồng Thiên Kỳ chiêu đầu đánh vào đá cứ ngỡ chàng đã hẫng hụt nên má»›i liá»u mạng xuất chưởng. Chẳng ngá» lúc này thấy hậu chưởng má»›i chính là “Tiá»m Long Chưởngâ€, lão chấn động cả ngưá»i, cái chết thảm cá»§a đại ca lão là “Tà Trung Ãc†lập tức hiện nhanh qua mắt, lão hốt hoảng vá»™i thâu thế, đồng thá»i cả ngưá»i lăn tiếp sang trái má»™t bá»™. Thế nhưng lão phản ứng cá»±c nhanh, vẫn không thoát nổi Äồng Thiên Kỳ.
Trong tiếng nổ lá»›n là má»™t tiếng rú dài, cả thân hình lão mất đà bắn tiếp ra xa, rồi như bánh xe thoát trục lăn lóc trên ná»n đá kêu lên bình bịch. Khi lão gượng đứng dá»±a lên vách đá thì cả ngưá»i như tấm giẻ rách, đôi mắt rá»±c căm hận đến rướm máu, từ miệng má»™t dòng huyết bầm từ từ trào ra.
Lão còn chưa đứng vững, đột nhiên nghe một tiếng quát dài:
- Lão sát phu, ngươi chết.
Tiếng chưởng theo tiếng quát, “Kiêu Trung Hồ†tuy lục phá»§ ngÅ© tạng Ä‘á»u bị trá»ng thương, thế nhưng đấu tranh sinh tồn trong ngưá»i lão vẫn còn, do vậy vừa thấy có bóng ngưá»i lướt đến xuất chưởng tấn công thì liá»n thả ngưá»i lăn tá»± do mấy vòng...
“Bùm†má»™t tiếng, đúng ngay vách đá “Kiêu Trung Hồ†vừa đứng tá»±a bị chưởng lá»±c khoét má»™t lá»—. Bạch phát lão nhân thấy “Kiêu Trung Hồ†đã bị trá»ng thương mà vẫn tránh được má»™t chưởng cá»§a mình thì đại ná»™, gằn giá»ng :
- Lão cẩu, tránh đâu cho thoát.
Lại tiếp má»™t chưởng xuất ra, nhưng đúng ngay lúc ấy giá»ng Äồng Thiên Kỳ lạnh lùng vang lên:
- Tôn giá cùng Äồng má»— đấu vậy.
Thêm má»™t chưởng cá»§a Bạch phát lão nhân định kết liá»…u “Kiêu Trung Hồ†nhưng không ngá» vừa khéo chạm má»™t chưởng cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
Lão già “Hự†má»™t tiếng, cả ngưá»i bị đẩy lùi mấy bá»™...
Vừa lúc này thì bá»n Kim Lệnh công tá»­ cùng hai lão há»™ pháp dìu Ưng Nhãn Thần chạy đến. Nguyên Bạch phát lão nhân vừa rồi chính là má»™t trong ba lão há»™ pháp chạy đến đầu tiên định ra tay khá»­ “Kiêu Trung Hồâ€. Lúc này bị má»™t chưởng cá»§a Äồng Thiên Kỳ đánh bật lùi sau, thì giận sôi lên:
- Tiểu bối vô lễ, biết tay lão phu...
Lão chưa nói hết câu, thì Kim Lệnh công tử đã đến kế bên quát lớn:
- Ngô Há»™ pháp dừng tay, Äồng Thiên Kỳ nếu như muốn đánh lén thì có lẽ lão đã không toàn mạng rồi !... Äúng vậy không Äồng huynh?
Äồng Thiên Kỳ chỉ nhếch mép cưá»i nhạt, gần như cùng lúc không hẹn mà gặp, cả Äồng Thiên Kỳ và Kim Lệnh công tá»­ Ä‘á»u Ä‘i vá» phía “Kiêu Trung Hồâ€.
“Kiêu Trung Hồ†ngước đôi mắt ngầu đục như mắt thú lên nhìn chăm vào mặt Äồng Thiên Kỳ, giá»ng nói quái dị chưa từng thấy:
- Äồng Thiên Kỳ, cả cÆ¡ nghiệp Cá»­u U Äảo hoàn toàn bị diệt vào má»™t tay ngươi, món đại hận này trá»n Ä‘á»i lão phu có lẽ đã không còn đòi lại được, thế nhưng dưới cá»­u tuyá»n lão phu sẽ chá» ngươi.
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i khinh bỉ:
- Chỉ cần tôn giá có đủ khiên nhẫn.
- Hắc hắc hắc... Äồng Thiên Kỳ, khản năng liệu việc cá»§a ngươi quả thưá»ng vượt ngoài suy nghÄ© cá»§a lão phu, thế nhưng cục diện hôm nay, ngươi đã không thể làm xoay chuyển được gì rồi. Ha hạ. ha ha... Lão phu tin tưởng sẽ sá»›m gặp ngươi dưới cá»­u tuyá»n, không tin ngươi cứ quay nhìn xem.
Äồng Thiên Kỳ tuy hiểu ra tình thế cá»§a mình lúc này, nhưng khi quay đầu nhìn thì cÅ©ng không khá»i chá»™t dạ. Vì lúc này Kim Lệnh công tá»­ ở giữa, má»—i cánh là hai lão há»™ pháp, tạo thành hình vòng cung vây chàng vào giữa. Trên khuôn mặt Kim Lệnh công tá»­ thoắt hiện má»™t nụ cưá»i đắc ý nham hiểm.
Chính trong khoảnh khắc nhỠđủ Äồng Thiên Kỳ nhìn thấy tình hình ấy, giá»ng “Kiêu Trung Hồ†gằn mạnh:
- Äồng Thiên Kỳ, hẹn gặp ngươi dưới Hoàng Tuyá»n.
“Bốp†má»™t tiếng khô khan, Äồng Thiên Kỳ dù không quay đầu lại cÅ©ng biết lão đã tá»± tuyệt, hồn rá»i khá»i xác tiêu du vá» gặp đại ca cá»§a lão dưới Cá»­u tuyá»n.
“Hắc hắc hắc... “Kim Lệnh công tá»­ ngá»­a mặt cưá»i má»™t tràng dài gian ác, nói:
- Äồng huynh là ngưá»i vốn trá»ng chữ tín, “Kiêu Trung Hồ†đã hẹn cùng Äồng huynh gặp nhau dưới Äại phá»§, huynh đệ nghÄ© rằng Äồng huynh tá»± quyết thì tốt nhất.
Nói dứt, gã phất tay má»™t cái ra hiệu cho bốn lão Äại Há»™ pháp.
Äồng Thiên Kỳ từ từ quay hẳn ngưá»i đứng đối mặt vá»›i gã, lạnh giá»ng :
- Cả bốn vị cùng lên Ä‘i, Äồng má»— nguyện tiá»…n các vị má»™t Ä‘oạn.
Äấu trưá»ng chỉ vừa lắng xuống giá» lại trở nên khẩn trương, đám thuá»™c hạ cá»§a Nhật Nguyệt Bang tá»›i mưá»i mấy cặp mắt nhìn chăm chăm vào Äồng Thiên Kỳ như chá»±c xông vào xé tan ngưá»i chàng ra. Nhưng chính vì thế mà bá»n há» không thể phát hiện ra có má»™t bóng ngưá»i, râu tóc bạc trắng mà dài chấm đất xuất hiện trong đám quái thạch, má»™t lão quái nhân.
Tài sản của Memory

  #27  
Old 29-05-2008, 04:24 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Tàng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 27. Tốt Bại Lệnh Chủ Hiện - Cố Nhận Hội Thiếu Niên

Bấy giá» Kim Lệnh công tá»­ từ nhìn tả hữu bốn đại há»™ pháp cá»§a mình, chừng như đã yên tâm chắc thắng má»›i nhìn Äồng Thiên Kỳ trầm giá»ng nói:
- Äồng Thiên Kỳ, bổn công tá»­ há»i ngươi má»™t lần cuối, ngươi định thế nào?
Nghe giá»ng nói trầm lãnh đầy hăm dá»a cá»§a gã, Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i nhạt như không đáp:
- Kim Lệnh công tá»­ ngươi hôm nay chỉ e sống thoát khá»i đây đã là khó, Äồng má»— khuyên ngươi tốt nhất nên nghÄ© đến bản thân ngươi trước Kim Lệnh công tá»­ cưá»i “hắc hắc†mấy tiếng tá» ra căm giận:
- Hừ, nói vậy là ngươi cự tuyệt bổn công tử?
- Tôn giá thừa hiểu như vậy, há cần phải há»i?
Trong ánh mắt sắc lạnh cá»§a Kim Lệnh công tá»­ hằn sát khí, gã bá»—ng ngá»­a mặt cưá»i kha khả:
- Äồng Thiên Kỳ, ngưá»i trên thiên hạ không biết thức thá»i, có lẽ chỉ má»™t mình ngươi.
Nói đến đó gã bá»—ng đánh mắt ra hiệu cho bốn lão há»™ pháp, rồi biến giá»ng Ä‘anh lạnh:
- Song thân ngươi tuyệt mệnh tại Mai Äảo, đây tuy không phải Mai Äảo nhưng cÅ©ng rất gần, Äồng Thiên Kỳ, bổn công tá»­ hy vá»ng ngươi trên đưá»ng vá» U minh nhá»› trở lại Mai Äảo tìm cha mẹ ngươi.
Äồng Thiên Kỳ vừa nghe câu này, tuấn diện vốn lạnh băng băng bá»—ng nhiên biến sắc tím tái, gằn giá»ng:
- Vì sao ngươi biết song thân ta tuyệt mệnh tại Mai Äảo?
Kim Lệnh công tá»­ ngược lại nghe há»i câu này thì cÅ©ng khá»±ng ngưá»i, nhất thá»i sÆ¡ suất buá»™t miệng nói vậy, nhưng lá»i đã nói ra rồi không thể nuốt lại được, trong đầu chấn động thầm nghÄ©:
“Cuá»™c chiến ngày hôm nay ta quyết phải chôn hắn nÆ¡i này, hắn xưa nay vốn lâm chiến trầm tÄ©nh phi thưá»ng. Nếu ta nói thá»±c ra má»i chuyện, món thù diệt song thân sẽ làm hắn phẫn ná»™ mất bình tÄ©nh, như vậy không lợi hÆ¡n sao?†Gã là con ngưá»i mưu thâm kế sâu, nghÄ© được là hành động ngay, bèn cưá»i lá»›n vả lả há»i:
- Ha ha... Nói như vậy Äồng huynh không tin vào những lá»i bí mật mà Cá»­u U Nhị lão đã nói hay sao?
Äồng Thiên Kỳ đương nhiên đã sá»›m nghi Nhật Nguyệt Bang là chá»§ hung diệt Äồng gia năm xưa, đồng thá»i cÅ©ng tin vào lá»i cá»§a Cá»­u U Äảo Nhị lão. GiỠđây đích thân ngưá»i cá»§a Nhật Nguyệt Bang nói ra lá»i này, mối thù giết song thân bất cá»™ng đái thiên thá»±c sá»± đã làm chàng chấn động tâm can, nhất thá»i mặt biến sắc hoàn toàn.
Sóng hận trong lòng cứ từng đợt từng đợt cuộn lên, chàng vốn xưa nay trầm tĩnh lãnh bạo, thế mà giỠđây cũng phải đổi sắc thay thần, chứng tỠlửa hận đã đến cực điểm. Chàng khoát chân sấn tới một bước quát:
- Äồng má»— quả nhiên tính không nhầm. Hừ... Nhật Nguyệt Bang các ngươi kể từ ngày hôm nay bị cánh tay Huyết Kiếp vươn tá»›i. Các ngươi đã dùng bao nhiêu xương máu ngưá»i vô tá»™i để xây cÆ¡ đồ cá»§a mình, thì ngày hôm nay cÅ©ng chính các ngươi phải dùng xương máu cá»§a mình để đập đổ cái cÆ¡ đồ tàn bạo ấy.
Nghe giá»ng phán tàn bạo độc địa ấy, lại quan sát thần sắc cá»§a chàng, Kim Lệnh công tá»­ đã nhận ra cÆ¡n giận trong lòng chàng bị kích mạnh, bấy giá» không bá» lở cÆ¡ há»™i, cưá»i khảy nói:
- CÆ¡ nghiệp cá»§a Nhật Nguyệt Bang quả nhiên có kiên cố đấy, thế nhưng vẫn còn thiếu máu thịt Äồng huynh. Bây giá», bổn công tá»­ phải xin ngươi tý huyết làm ná»n.
Nói rồi gã ra lệnh:
“Chúng ta tiến lên!†“Äồng Thiên Kỳ, ná»™p mạng đây!†Gần như cùng lúc cả bốn lão già được lệnh là thét lên ngay. Tứ Äại há»™ pháp phân thành tứ trụ nhất tá» xông vào chưởng phong như Thiên SÆ¡n áp hải cuồn cuá»™n vây kín ngưá»i Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ đã có sá»± chuẩn bị lại thêm sá»± kích động mạnh, nên vừa thấy bóng bốn lão già xông vào là lập tức quát lá»›n:
- Bốn vị không xứng !
“Liên hoàn tứ chưởng†phân đông, tây, nam, bắc theo vòng quay ngưá»i nhanh như chá»›p tung ra nghênh địch.
“Ầm, ầm, ầm, ầm...†bốn tiếng nổ gần như cùng lúc vang lên, bụi đất cuá»™n lên đầy trá»i, trùm lấy cả khoảng không gian tầm hai trượng vuông, chẳng còn nhận đâu là ta đâu là địch.
Kim Lệnh công tá»­ đứng ngoài vòng quan sát, tuy thấy có thể thắng, lại nhận ra Äồng Thiên Kỳ bị kích động mạnh mà không ổn định tinh thần, thế nhưng có lẽ vì chàng vang danh thiên hạ, chưa từng bị bại dưới nhân vật nào. Vì vậy mà lúc này gã ta vẫn không dám tin là nắm chắc phần thắng trong tay.
Bấy giỠtrong đám loạn thạch, Bạch phát lão nhân mi đầu hơi nhướn lên tự mình lẩm bẩm:
“Tiểu tá»­ này thiệt rồi, hắn tá»± xưng Huyết Kiếp Thá»§ mà sao thấy công lá»±c không giống, lẽ nào lại là đệ tá»­ cá»§a lão trá»c Vân Không?†Gió biển phất mạnh khiến đám bụi đất tản rất nhanh, chỉ thấy Äồng Thiên Kỳ trầm ổn đứng tại trưá»ng, ngá»±c thở mạnh, đồng thá»i hai cánh tay áo bị rách hai đưá»ng dài, đủ thấy chàng hoàn toàn không chiếm thế ưu.
Lại nói, bốn lão Há»™ pháp định thân bốn góc như cÅ©, tuy ngưá»i nào cÅ©ng bị đẩy lùi ná»­a bước, thế nhưng thần thái oái nghi tá»± tin. Kim Lệnh công tá»­ bấy giá» thấy vậy má»›i thở phào nhẹ nhá»m, cưá»i lá»›n nói:
- Ha ha ha... Äồng Thiên Kỳ, không biết công phu cá»§a Tứ Äại há»™ pháp bổn bang đã làm hài lòng ngươi chưa?
Trong lá»i nói cá»§a gã hiển nhiên hàm chứa mỉa mai.
Má»™t chiêu thất thế, Äồng Thiên Kỳ tợ hồ như trấn tÄ©nh trở lại, đưa ánh mắt lãnh bạo, cố hữu quét nhìn bốn lão già má»™t lượt, trầm giá»ng:
- Kim Lệnh công tá»­, ngươi thật bất hạnh quá, nhân lúc Äồng má»— tinh thần bị kích động mà ra tay nên má»›i đắc thế, giá» thì đến phiên Äồng má»— ra tay đây.
Dứt lá»i, chậm chậm bước tiến lên lão già trước mặt, Ä‘iá»m nhiên trầm lãnh và tàn bạo.
Kim Lệnh công tử thấy thần thái chàng thay đổi nhanh như vậy thì giật mình chấn động, vẻ đắc ý vì nghĩ phần thắng nắm chắc trong tay bất chợt vụt tắt.
Trong đám loạn thạch, Bạch Phát lão nhân ánh mắt chợt sáng lên, lại lẩm bẩm:
“Thầy hay há trò dở, ta có lẽ Ä‘oán sai tiểu tá»­ này, hắn xem ra trấn định và tàn bạo không thua lão trá»c kia !†Bốn lão há»™ pháp thì nghÄ© khác Kim Lệnh công tá»­, thấy má»™t chiêu đầu chiếm thượng phong thì nghÄ© sẽ thanh toán nhanh Äồng Thiên Kỳ.
Khi Äồng Thiên Kỳ bức tiến lên lão già trước mặt, thì ba lão già còn lại đánh mắt nhìn nhau má»™t cái, rồi lập tức đỠtụ chân lá»±c vào song chưởng trầm giá»ng nói:
- Tiểu tử, ngươi định phá vây ư?
Äồng Thiên Kỳ tợ hồ như không để ý đến ba lão già kia, lạnh giá»ng như tiá»n:
- Tôn giá há đủ tư cách buông hai tiếng “phá vây†vá»›i Äồng má»— đó sao?
- Ha ha... Không đủ tư cách thì lão phu đã không nói.
Tiếng cưá»i ngạo nghá»… như xem thưá»ng Äồng Thiên Kỳ. Lúc này ba lão già kia cÅ©ng đã vây chặt lại, chỉ cách Äồng Thiên Kỳ chừng năm xích.
Äồng Thiên Kỳ bá»—ng dừng chân đứng trước mặt lão già đối diện ngoài ba xích, trầm giá»ng :
- Ta ngươi, ai ra tay trước?
Lão già cưá»i khinh thị:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là kẻ định phá vây.
Lúc này ba lão già kia đã từ từ đưa chưởng lên, Bạch phát lão nhân trên loạn thạch giật mình tự nói:
“Tiểu tử này đã biết sau lưng có địch chuẩn bị ra tay, mà vẫn bình tĩnh như không, đến như lão phu cũng chỉ đạt đến trình độ đó. Chẳng lẽ nào công lực của hắn đã vượt trên cả Vân Không.
- Hừ, đây là cái giá phải trả cho lá»i cuồng ngôn cá»§a tôn giá.
Äồng Thiên Kỳ buông từng tiếng rõ ràng, rồi song chưởng từ từ đưa lên chuẩn bị đánh ra. Thoáng thấy chàng sắp ra tay, đột nhiên thấy hình chàng quay nhanh như má»™t cái chong chóng vừa đúng má»™t vòng...
Ba lão già chuẩn bị tấn công từ phía sau vốn nghÄ© lợi dụng lúc chàng lao vào đồng bá»n thì ra tay, không ngá» chàng chuyển thân pháp cá»±c nhanh, đồng thá»i vung liên tiếp liên hoàn. Lục chưởng đẩy vào đối phương.
Cả ba lão già đã đỠtụ sẵn chân lá»±c liá»n tung ra sáu chưởng tiếp chiêu...
Chính trong lúc những tiếng chưởng “ầm ầm... “đầu tiên vang lên, thì cả ngưá»i cá»§a Äồng Thiên Kỳ đã quay trở lại nguyên vị, và hanh như má»™t làn khói ập đến trước mặt lão già vốn đứng đối diện.
Nên biết, lão Há»™ pháp đứng đối diện vá»›i chàng nguyên định làm mồi nhá»­ địch, không ngá» khi thấy chàng quay ngoắt ngưá»i lại tấn công ba đồng bạn thì lão khá»±ng ngưá»i. Lão vốn chỉ dương chưởng án trước ngá»±c thá»§ mà thôi, nên không kịp ra tay.
Nhưng Äồng Thiên Kỳ quay ngưá»i tấn công ba đồng bạn đã làm cho lão ta ngá»› ngưá»i chừng nào, thì lúc này chàng quay ập trở lại tấn công vào chính mình, thì càng khiến lão khá»±ng ngưá»i kinh ngạc gấp bá»™i.
Diá»…n tả thì chậm lúc ấy lại nhanh, chỉ thấy thân hình Äồng Thiên Kỳ quay đúng má»™t vòng vừa khéo trở mặt lại hướng cÅ© rồi bổ vào tấn công lão già đứng đối diện.
- Bốc hộ pháp, lùi nhanh.
Trong tiếng thét thấy má»™t bóng ngưá»i lao vào vòng chiến...
Lão há»™ pháp đối diện vá»›i Äồng Thiên Kỳ chính là há» Bốc, lão kinh nghiệm mấy mươi năm hành cước giang hồ, nên vừa nghe tiếng thét cứu mình thì đã kịp hiểu ra má»i chuyện, song chưởng án trước ngá»±c đồng thá»i chân chấm đất thoát nhanh như ve sầu thoát xác, bổ ngưá»i vá» hướng loạn thạch.
- Hắc hắc hắc... Äồng má»— đã nói tôn giá phải trả giá cho lá»i nói ngông cuồng cá»§a mình thì quyết không thoát được, ná»™p mạng.
Chàng nhừ hình vá»›i bóng lùa theo bóng lão già, vừa khéo khi ấy má»™t chưởng cá»§a ngưá»i vừa nhảy vào vòng chiến hụt vào khoảng không, đó chính là má»™t chưởng cá»§a Kim Lệnh công tá»­ định gỡ nguy cho lão ta.
Lão già Há»™ pháp há» Bốc nghe tiếng cưá»i gằn cá»§a Äồng Thiên Kỳ rít sát bên tai biết không thoát nổi, vừa lúc ấy chân lão cÅ©ng vừa chạm đất, lão quay ngưá»i lại định vung chưởng nghênh đòn trí mạng.
Thế nhưng trong mắt lão chỉ thoáng thấy một cánh tay vươn tới rồi chộp trúng ngay Thiên Linh cái của mình, lão chỉ còn kịp rú một tiếng theo đúng bản năng của kẻ sắp đoạn mệnh.
Lại nói, cả ba lão già kia kịp đón liên hoàn lục chưởng cá»§a Äồng Thiên Kỳ thì đứng khá»±ng cả ngưá»i, đến Kim Lệnh công tá»­ cÅ©ng không kịp nhận ra Äồng Thiên Kỳ đã ra tay như thế nào.
Duy nhất có má»™t ngưá»i kịp nhận ra thá»§ pháp ra tay cá»§a chàng, ấy chính là lão già đứng trong đám loạn thạch, lão chép miệng thầm nhá»§ tiểu tá»­ này thá»±c ra công lá»±c cao thâm đến đâu cÅ©ng khó đánh giá nổi.
Äồng Thiên Kỳ ra chiêu biến thế đến tâm cÆ¡ linh trí kỳ ảo khó ngá», má»i chuyện thá»±c ra chỉ vừa khéo thá»i gian cái chá»›p mắt mà thôi.
Ba lão Há»™ pháp còn lại và Kim Lệnh công tá»­ nhìn thấy đồng bá»n bị chết thảm mà vô phương cứu trợ. Lúc này chút đắc ý trong lòng Kim Lệnh công tá»­ hoàn toàn tiêu tan, gã đảo nhanh đôi mắt giảo hoạt như thầm mưu tính làm thế nào để giải quyết cục diện hiện tại, theo ánh mắt không ngừng nhìn Äồng Thiên Kỳ rồi lại tá»­ thi trên mặt đất, mặt gã cÅ©ng biến đổi mãi hết xanh đến tím.
Äồng Thiên Kỳ bấy giá» má»›i từ từ quay ngưá»i lại, đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn vào ba khuôn mặt cá»§a ba lão Há»™ pháp vốn vẫn còn chết lặng ngưá»i vì kinh ngạc tá»™t độ.
- Hiện tại đến lượt ba vị.
Chàng nói rồi, bước chân thản nhiên vá» hướng há».
Giá»ng chàng vẫn lãnh bạo như thưá»ng khi, thế nhưng vá»›i ba lão già Ä‘ang chết khiếp trước cái chết đồng bá»n thì nghe ghê rợn đến sởn gai óc, không ai bảo ai mà tá»± nhiên cả ba Ä‘á»u đưa song chưởng lên trấn ngá»± trước ngá»±c, mặc dù khoảng cách giữa Äồng Thiên Kỳ vá»›i bá»n há» còn rất xa.
Äồng Thiên Kỳ tiến lên chừng sáu bá»™ rút ngắn khoảng cách giữa bá»n há» còn tầm bốn trượng, bấy giá» bá»—ng liếc mắt nhìn Kim Lệnh công tá»­ nói:
- Äấu trận tứ trụ đã khuyết má»™t, tôn giá có lẽ nên bổ khuyết.
Kim Lệnh công tá»­ đã tính sẵn kế, nên giả cưá»i bình tÄ©nh nói:
- Không phiá»n đến Äồng huynh nhắc nhở, bổn công tá»­ biết nên làm thế nào. Chỉ có Ä‘iá»u lần này không dá»… gì má»™t hai chiêu mà giải quyết được, theo ý bổn công tá»­ thì chúng ta nên má»—i ngưá»i bằng vào sở há»c cá»§a miình thì thố tá»· thí má»™t bận.
Nói là nói vá»›i Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng lão ngầm hàm ý nói vá»›i ba lão Há»™ pháp vừa rồi Äồng Thiên Kỳ đắc thuá»§ chỉ nhá» may, chứ nếu thi thố hết thá»±c há»c thì khó mà thắng nổi.
Ba lão già vốn trung thành vá»›i chá»§, vừa rồi thá»±c không kịp nhìn thấy Äồng Thiên Kỳ ra tay hạ đồng bá»n thế nào, nên có phần tin vào lá»i Kim Lệnh công tá»­. Bá»n há» nghÄ© rằng nếu như Äồng Thiên Kỳ khí khái không dùng kế, mà chỉ bằng vào thá»±c há»c tá»· thí chỉ e khó thắng nổi há», bởi vậy ná»—i khiếp sợ vừa rồi má»›i dần tan bá»›t trong lòng.
- Công tá»­ tạm thá»i ngồi xem bá»n lão phu lấy mạng tiểu cẩu bày mẹo lập mưu cắn ngưá»i này.
Äại há»™ pháp Ưng Nhãn Thần nói xong liá»n phất tay cho hai lão già cùng mình tiến lên.
Kim Lệnh công tử vừa rồi quả thực đã có ý thoái, nên đánh hay rút chưa định.
Thế nhưng luúc này bá»—ng nghe bá»n há» nói vậy thì gật đầu khích lệ :
- Chí phải, các vị lên đi, nhưng cần phải hết sức cẩn thận.
Äồng Thiên Kỳ chỉ nhếch môi cưá»i nhạt, quét mắt nhìn ba lão già nói:
- Ba vị có tuyệt há»c kinh thiên động địa nào thì cứ thi triển, nếu để Äồng má»— ra tay trước thì e sẽ nhận số phận bi đát như lão kia.
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi thật cuồng ngôn không biết sợ hàn phong quét đầu lưỡi?
- Hừ, sá»± thá»±c thắng cưá»ng biện, ba vị hẳn lại muốn thá»­ xem Äồng má»— ra tay trước.
Khoảng cách giữa bá»n há» lúc này chỉ còn ba xích. Ba lão Há»™ pháp tuy còn nghi ngá» chân thá»±c há»c cá»§a Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng cái chết đồng bá»n đã báo cho há» biết sinh tá»­ không phải là trò đùa, bởi vì vừa nghe thế cả ba đồng thanh hét lá»›n:
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi đã hết cÆ¡ há»™i chứng minh Ä‘iá»u đó.
Ba bóng ngưá»i, má»™t tả má»™t hữu và má»™t chính diện cùng lúc bổ vào, đồng thá»i má»—i ngưá»i thi triển liên tiếp đến bảy tám chưởng, kình phong vù vù trùm cả ngưá»i Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ biết thế địch như bão, ba lão già tợ hồ như quên mất chuyện sinh tá»­, nên liá»n lắc nhẹ ngưá»i như làn khói vút lên không trung vừa lo tránh mưá»i mấy chưởng cá»§a bá»n há»...
Ba lão già chiêu đầu thất thủ, đồng thanh la lớn:
- Há» Äồng kia, ngươi đừng sống mà thoát khá»i đây.
Rồi cả ba lập tức bám vây chặt lấy chàng, Äồng Thiên Kỳ chỉ nhếch mép cưá»i nhạt:
- Äồng má»— chỉ muốn nhượng ba chiêu đầu thôi, giá» thì xem...
Dứt lá»i, song chưởng như vÅ© bão ba đào, vù vù đánh ra tiếp lấy những chưởng cá»§a bá»n há», trong tiếng chưởng phong ầm ầm, đất bụi tung bay mù mịt, phút chốc chỉ còn thấy nhá» nhợ trong đám đất đá há»—n độn là má»™t khối ngưá»i quấn lấy nhau làm má»™t khối, chẳng kịp nhận ra ai là ai.
Kim Lệnh công tử thấy một câu khích vừa rồi của mình bắt đầu có tác dụng, tâm địa giảo quyệt lại nghĩ:
“Sao lại không chá»c giận hắn để chi phối đầu óc hắn nhỉ?†NghÄ© vậy liá»n cưá»i lên kha khả nói lá»›n:
- Äồng Thiên Kỳ, không biết bây giá» ngươi còn đủ hÆ¡i để nói không? Bổn công tá»­ đột nhiên nhá»› ra má»™t chuyện cần nói vá»›i ngươi.
Ba lão già vây quần vá»›i Äồng Thiên Kỳ nghe vậy thì thầm hiểu ý cá»§a Kim Lệnh công tá»­ cho nên lại càng đánh hăng hÆ¡n.
Không thấy rõ bóng ngưá»i chỉ nghe từ trong đám bụi mù trá»i giá»ng cá»§a Äồng Thiên Kỳ trầm tÄ©nh vá»ng ra:
- Tôn giá định quấy rầy thần trí Äồng má»—, chỉ e không dá»…, trước khi tôn giá nói xong Äồng má»— quyết không ra tay lượm mấy mạng lão cẩu này đâu.
Nghe giá»ng nói cao ngạo mà khinh bỉ cá»§a Äồng Thiên Kỳ, Kim Lệnh công tá»­ không khá»i giật mình, thế nhưng đã nói thì liá»n nói luôn:
- A, ý công tử chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, nếu như chịu không nổi thì chỉ cần nói một tiếng, bổn công tử sẽ bảo ba Hộ pháp nương tay tha mạng cho ngươi lần này.
Ba lão Há»™ pháp thi triển sở há»c chừng như đạt đến cá»±c Ä‘iểm, chỉ thấy đất đá cứ tung lên theo từng tiếng ầm ầm.
Bấy giá», lão nhân Bạch phát trong đám loạn thạch trên sắc mặt bất giác hiện sát cÆ¡, mắt lại chăm nhìn vào ngưá»i Kim Lệnh công tá»­.
- Kim Lệnh công tá»­, lá»i ngươi nói xong rồi chứ?
Lại nghe giá»ng nói lãnh bạo cá»§a Äồng Thiên Kỳ, Kim Lệnh công tá»­ giật mình nhưng đành đánh bạo nói lá»›n:
- Äồng Thiên Kỳ, có phải ngươi chịu không nổi?
- Hừ, lá»i Äồng má»— quyết không sai, nếu tôn giá đã nói xong thì Äồng má»— lấy mạng bá»n hỠđây.
Chàng nói rồi, lại nghe quát tiếp:
- Ba vị đại hạn đã tới.
Tiếng cuối cùng của chàng vừa dứt, đương nhiên trong đám bụi đất bay mù mịt ấy nghe có tiếng thất thanh la lên:
- Ãi ! Tiá»m Long...
Gần như đúng lúc, một tiếng “hự†rồi một bóng trắng từ đám quái thạch nhanh hơn làn mây lao vào vòng chiến, rồi loaán cái quay trở lại đám quái thạch.
Kim Lệnh công tá»­ mặc dù căng mắt theo dõi trận đấu, thế nhưng lúc này quá căng thẳng cho nên căn bản cÅ©ng không kịp nhận ra bóng ngưá»i như ma ẩn quá»· hiện này. Chỉ nghe má»™t giá»ng già nua, nhưng sang sảng tá»±a phèng la gióng trận vang lên chích vào lá»— nhỉ:
- Ngưá»i bảo trá»i che đất, ta nói đất đè trá»i, ai không tin lá»i này, Diêm Vương có mặt ngay. Ha ha...
Không riêng gì Kim Lệnh công tá»­ mà ngay trong trưá»ng đấu, Äồng Thiên Kỳ nghe mấy câu và giá»ng cưá»i quái đảng này thì Ä‘á»u ngẩng ngưá»i thâu chiến. Dù giá»ng nói ồm ồm vang lá»›n như chuông bể rúng động cả màng nhỉ, chàng thầm hiểu đây là má»™t nhân vật cao thá»§ mà từ trước đến nay chàng chưa từng gặp qua. Gió biển làm tản nhanh đất đá, Kim Lệnh công tá»­ là ngưá»i đầu tiên biến saắc khi nhận ra nhân vật thú ba hiện thân trên đám loạn thạch.
Bấy giá», đã thấy rõ trên má»™t khối nham thạch má»™t lão quái vận đồ xám trắng, tóc dài quá chân, đôi mi bạc rá»§ xuống cánh mÅ©i tá»±a hồ như che kín cả đôi mắt, dưới cái miệng rá»™ng là chòm râu trắng dài quá ngá»±c, trên mặt lão quái nhân như phá»§ má»™t lá»›p ngân sương. Sát bên ngưá»i lão chính là má»™t lão Há»™ pháp vừa được lão ta cứu khá»i lưỡi hái tá»­ thần, mặt trắng nhợt nhạt.
Lão quái nhân quét mắt nhìn Kim Lệnh công tá»­ má»™t cái, rồi hÆ¡i nghiêng đầu há»i lão Há»™ pháp bên ngưá»i:
- Ngươi tin lá»i lão phu chứ?
Lão Há»™ pháp chưa kịp hoàn hồn vừa thoát khá»i cánh tay Huyết Kiếp, nghe há»i quay mặt nhìn thấy lão quái nhân thì không khá»i biến sắc:
- Huynh đài là ai?
Lão quái nhân vừa nghe há»i câu này buông tiếng “hừ†lạnh như băng giá»ng nói tợ hồ từ Äịa phá»§ vá»ng vá»:
- Huynh đài ư? Bằng vào nhà ngươi mà dám xưng huynh gá»i đệ vá»›i ta?
Lão Há»™ pháp cÅ©ng chẳng phải là hạng dá»… bị hiếp, nghe vậy thì phẫn ná»™, thế nhưng chợt nhận ra cổ tay mình Ä‘ang nằm trong bàn tay xương xẩu cá»§a lão quái nhân thì nén hận vào lòng, trầm giá»ng nói:
- Lão phu không quen biết ngươi!
Lão quái nhân lại lạnh giá»ng nói:
- Biết hay không vá»›i lão phu vô can, lão phu chỉ há»i ngươi lá»i lão phu nói vừa rồi ngươi có tin hay không?
Kim Lệnh công tử mắt nhìn lão quái nhân từ đầu đến chân, nhưng qua một trận quan sát gã vẫn không làm sao nhớ ra được có ai đã nói đến một nhân vật quái kiệt thế này.
Hai lão Há»™ pháp còn lại thì đứng tái mặt lo cho tính mạng đồng bá»n, riêng Äồng Thiên Kỳ trầm ổn ngưng mắt nhiìn lão quái nhân không chút biểu lá»™.
- Lão phu vừa rồi không nghe rõ câu nói của ngươi.
Lão quái nhân nghe đối phương đáp vậy thì ánh mắt chợt ngá»i lên, buông tay lão Há»™ pháp ra, giá»ng vẫn lạnh như băng:
- Lão phu nói lại lần nữa, ngươi nghe cho rõ.
Nói rồi lão cất giá»ng oang oang Ä‘á»c câu khi nãy:
- Ngưá»i bảo trá»i che đất, ta bảo đất đè trá»i, ngươi tin không?
Lão Há»™ pháp vừa rồi vì bị Ở vào thế khống chết cho nên không dám kháng cá»±, lúc này tay được buông ra rồi, nghe nói vậy thì cưá»i nhạt há»i:
- Giả sử lão phu không tin thì sao?
- Ai không tin lá»i này, Diêm Vương có mặt ngay.
Lão Há»™ pháp đã ngầm vận công, vừa nghe vậy cưá»i khỉnh đáp:
- Lão phu không tin lá»i này.
Lão quái nhân bá»—ng thò tay vào trong ngá»±c áo, giá»ng vẫn lạnh băng:
- Vậy thì ngươi sẽ thấy Diêm Vương ngay.
Kim Lệnh công tử lúc này cứ lẩm nhẩm trong miệng:
“Trá»i che đất, đất đè trá»i†Lão Há»™ pháp ngang nhiên cưá»i lá»›n nói:
- Chỉ cần ngươi tiễn chân lão phu được.
Lão quái nhân từ từ lôi tay ra nói:
- Xuống đến Äịa phá»§, chỉ cần ngươi trao vật này thì lão Diêm Vương sẽ biết ngay ai đã đưa ngươi vỠđó.
Dứt lá»i, bàn tay gân guốc cá»§a lão đột nhiên xòe rá»™ng, chỉ thấy má»™t cá»ng lông chim năm màu.
Vừa nhìn thấy chiếc lông chim năm màu, Kim Lệnh công tá»­ mắt chợt loé lên, trong đầu óc hiện lên má»™t nhân vật mà xưa nay ngưá»i trong giang hồ cả Hắc lẫn Bạch đạo nghe danh Ä‘á»u khiếp, bất giác buá»™t miệng la lá»›n:
- Äịa Sát lệnh chá»§.
Bốn chữ “Äịa Sát lệnh chủ†vừa thoát khá»i cá»­a miệng gã, Äồng Thiên Kỳ nghe cÅ©ng chấn động, đôi mắt trừng nhìn chăm vào khuôn mặt như phá»§ ngân sương cá»§a lão quái nhân không há» chá»›p.
Bấy giá», thảm nhất chính là lão Há»™ pháp vừa rồi buông lá»i coi trá»i bằng vung, vừa nhìn thấy chiếc lông năm màu thì thất thanh:
- À, Äịa Sát lệnh chá»§.
Vừa thốt xong, chân chấm đất tung ngưá»i vá»t Ä‘i ngay...
Chính khi lão Há»™ pháp thân vừa rá»i đất, thì lão quái nhân cưá»i má»™t tràng dài:
“Hắc hắc hắc... chạy Ä‘i đâu!†Trong tiếng quát, chiếc lông chim ngÅ© sắc thoát khá»i tay lão quái nhân và truy theo lão Há»™ pháp nhằm đúng ngay ngá»±c.
Khi lão Há»™ pháp tung ngưá»i thoát chạy thì mặt vẫn còn kịp nhìn lão quái nhân, nên chiếc lông ngÅ© sắc bay tá»›i lão nhìn rất rõ. Vốn đã ngầm đỠtụ chân khí liá»n tung chưởng đánh ra định đẩY chiếc lông chim. Äồng thá»i mắt không rá»i quái nhân đỠphòng lão ra tay tiếp.
Không riêng gì lão Há»™ pháp, mà ngay bá»n Äồng Thiên Kỳ và Kim Lệnh công tá»­ cÅ©ng lấy làm quái lạ, vì thấy lão quái nhân đứng yên bất động tợ hồ như không có ý gì xuất thá»§ tiếp. Thế nhưng má»™t chiếc lông chim ngÅ© sắc nhẹ như thế há lại có thể đả thương được ngưá»i, mà lại má»™t ngưá»i có công lá»±c chẳng tầm thưá»ng tý nào?
Thế mà, không ai ngỠnổi một chưởng của lão Hộ pháp đánh ra, đã không cản nổi hướng bay và tốc độ của chiếc lông chim ngũ sắc. Chiếc lông tợ hồ như xuyên qua làn chưởng phong nhẹ nhàng như vô lực, nhằm thẳng vào ngực lão Hộ pháp bay tới.
Lão Há»™ pháp biến sắc, thấy thế đã nguy, liá»n vung tay còn lại chá»™p ngay chiếc lông chim.
Lão quái nhân vừa thấy thế, cưá»i lên hắc hắc:
- Äịa Sát lệnh cá»§a lão phu nếu như ngươi mà chá»™p nổi thì có lẽ cái danh lão phu bị há»§y mất từ lâu rồi. Hắc hắc hắc...
Lá»i lão quái nhân vừa dứt, thì bên kia tiếng rú thảm thiết cá»§a lão Há»™ pháp cÅ©ng vừa vang lên xé tai.
Äồng Thiên Kỳ nghe tiếng rú, ánh mắt trầm lãnh bá»—ng quay nhìn lão Há»™ pháp chỉ thấy lão ta tay ôm ngá»±c máu chảy như tuôn, ngã xuống đất giãy đành đạch. Hiển nhiên chiếc lông ngÅ© sắc đã xuyên qua tay lão ta rồi má»›i xuyên luôn qua ngá»±c, kết liá»…u Ä‘á»i lão.
Má»™t chiếc lông chim nhá» bé mà có má»™t khả năng giết ngưá»i phi thưá»ng như thế, thảo nào mà Kim Lệnh công tá»­ vừa nhìn thấy mặt đã biến sắc.
Bấy giá», chính tiếng rú thảm cá»§a lão Há»™ pháp làm giật mình Kim Lệnh công tá»­, gã sá»±c tỉnh chợt hiểu phải làm gì bây giá», đôi chân theo bản năng nhún cái vá»t lên không phóng vá» hướng chân núi, đưá»ng mà lúc nãy gã kéo đến.
Lão quái nhân mặt lạnh như băng, gằn rõ từng tiếng:
- Diêm vương đã định canh ba chết, kẻ nào dám để đến canh năm? Tiểu cẩu nham hiểm, ngươi tưởng chạy thoát hử?
Dứt lá»i chỉ thấy vai lắc nhẹ, cả ngưá»i nhanh như u linh vá»t truy theo.
Vừa nghe thấy tiếng nói cá»§a lão quái nhân, Äồng Thiên Kỳ trong đầu chận động, kịp quay ná»­a ngưá»i nhìn theo, bất giác buá»™t miệng la lên:
“Thân pháp kinh ngưá»i !†Thì ra, chá»›p mắt lão quái nhân đã chắn ngay lối chạy cá»§a Kim Lệnh công tá»­, cưá»i âm trầm nói:
- Ngươi tưởng thoát thân?
Kim Lệnh công tá»­ đã thót cả ngưá»i, nhưng vẫn cố gượng cưá»i nói:
- Vãn bối không há» mạo phạm đến lão tiá»n bối.
Äịa Sát lệnh chá»§ giá»ng như băng:
- Lão phu xưa nay giết ngưá»i vô thế nhưng chưa há» dụng thâm kế, cÅ©ng rất ghét ngưá»i dụng kế độc. Tiểu cẩu, ngươi chá»› dụng tâm vô ích.
Kim Lệnh công tử thất thanh la lên:
- Vãn bối dụng thâm kế bao gi�
- Hừ, lấy bốn hiếp má»™t là gian thứ nhất, ở bên ngoài dùng lá»i khích làm động lòng địch, đó là gian thứ hai. Tiểu cẩu ngươi còn bảo là không dụng thâm kế?
Kim Lệnh công tử giật thót mình thoái lui nửa bước, mặt tái nhợt nói:
- Binh bất yếm trá ! Tiá»n bối là ngưá»i trong võ lâm lẽ nào không biết Ä‘iá»u này?
Vãn bối bị bức bách nên má»›i dụng hạ sách này, xin tiá»n bối lượng thứ cho.
- Tiểu cẩu, ngươi không cần phải lý giải, lão phu bình sinh ghét nhất là gian giảo, ngươi muốn lý lẽ gì thì đợi xuống gặp Diêm Vương hãy nói.
Dứt lá»i, lão muốn động thá»§, Kim Lệnh công tá»­ buá»™t miệng la lá»›n:
- Muốn giết cưỡng ngưá»i, tiá»n bối phải chăng là đồng bá»n Äồng Thiên Kỳ?
Äịa Sát lệnh chá»§ nghe vậy hÆ¡i khá»±ng ngưá»i, rồi cưá»i phá lên lanh lảnh:
- Äồng bá»n ư? Hắc hắc hắc... Lão phu đã quyết giết nó, thế nhưng trước hết phải lấy mạng ngươi, bởi vì tá»™i cá»§a hắn không phải do hắn tá»± thân gây ra mà chỉ là gánh thay ngưá»i thôi.
Nói đến đó, ánh mắt lạnh như đông giá quay nhìn Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ trầm lãnh bước lên hai bước, bình tÄ©nh nói:
- Tôn giá giết hắn chỉ vì ghét hắn thôi hay sao?
Äịa Sát lệnh chá»§ nghe vậy, mặt ngưng sương, buông giá»ng gằn há»i:
- Tiểu bối, ngươi nói chuyện với ai đấy?
Äồng Thiên Kỳ mỉm cưá»i đáp ngay:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nói chuyện vá»›i ngươi.
Äịa Sát lệnh chá»§ mắt loang lên:
- Hử? Nói chuyện với ta? Tiểu tử to gan.
- Hừ, tôn giá trước mặt Äồng má»— có thái độ thế này, kể gan cÅ©ng không nhỠđấy.
Äịa Sát lệnh chá»§ mắt tợ Ä‘iện chá»›p:
- Lão phu là Äịa Sát lệnh chá»§, tiểu cẩu ngươi có tai nên nghe cho rõ.
Äồng Thiên Kỳ ccưá»i nhạt đốp lại:
- Cái danh “Huyết Kiếp Thủ†hẳn tôn giá cũng không phải lần đầu nghe đến đấy chứ?
Vừa nghe ba tiếng “Huyết Kiếp Thá»§â€, sắc mặt như băng sương cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ như tan ra để lá»™ má»™t màu tím tái, hiển nhiên lão chấn động không ít.
Tài sản của Memory

  #28  
Old 29-05-2008, 04:26 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Tàng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 28. Huyết Kiếp Thá»§ Phùng Äịa Sát Lệnh - Long Hổ Quyết Äấu Äỉnh Cô Phong

Bấy giá» Äịa Sát lệnh chá»§ nghe ba tiếng Huyết Kiếp Thá»§ thì mặt không khá»i đổi sắc, buá»™t miệng la lên há»i:
- Huyết Kiếp Thủ! Huyết Kiếp thủ! Chẳng lẽ ngươi có quan hệ với Vân Không thực sao?
Kim lệnh công tử vừa nghe xong, trong đầu lóe một suy nghĩ. Hắn vội nói ngay:
- Vân Không chính là ngưá»i truyá»n nghiệp cho Äồng thiên Kỳ đó!
Äịa Sát lệnh chá»§ mặt đã biến sắc hẳn, lạnh giá»ng:
- Äồng Thiên Kỳ, lá»i này đúng chứ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt nói:
- Vân Không thá»±c ra không phải là sư truyá»n cá»§a Äồng má»—, thế nhưng có danh Huyết Kiếp Thá»§ thì đúng lão nhân gia đã truyá»n lại cho Äồng má»—, vì vậy má»i ân oán cá»§a lão nhân gia trên giang hồ này Ä‘á»u do Äồng má»— đảm nhân! ' Äịa Sát lệnh chá»§ vá»™i há»i:
- Nói vậy ngươi nhất cá»­ nhất động, nhất thắng nhất bại, Ä‘á»u có thể đại diện cho "Huyết Kiếp Thá»§" Vân Không?
- Äồng má»— đã nói rồi, má»i ân oán cá»§a Vân Không lão nhân năm xưa Ä‘á»u do Äồng má»— đảm nhận. Äồng má»— sống thì Huyết Kiếp Thá»§ tồn, Äồng má»— vong mạng thì Huyết Kiếp Thá»§ diệt!
Äịa Sát lệnh chá»§ nghe vậy thì ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i dài:
- Ha ha hạ.. Thá»±c không ngá» lão phu vừa ra khá»i tù khốn thì gặp ngay Huyết Kiếp Thá»§,. Ha ha ha..... Äồng huynh, ngươi nói thật có lý, ngươi xác thá»±c có đủ tư cách ấy!
Lão quái nhân Äịa Sát từ đầu gá»i Äồng Thiên Kỳ là "Tiểu bối, tiểu bối...", nay tá»± nhiên thay đổi thành "Äồng huynh" đủ thấy lão ta đã coi Äồng Thiên Kỳ chính là Huyết Kiếp Thá»§ năm xưa rồi vậy!
Äồng Thiên Kỳ nhún vai cưá»i Ä‘iá»m nhiên:
- Äồng má»— đủ tư cách hay không tôn giá không tá»± quyết được đâu!
Äịa Sát lệnh chá»§ cưá»i thản nhiên sảng khoái:
- Ha ha..... Thôi, không cần bàn đến tiểu tiết này. Äồng huynh, ngươi muốn lão phu thu lượm tiểu tá»­ này chứ?
- Hừm, tôn giá nếu như làm chuyện vì mình, thì Äồng má»— không can dá»± Äịa Sát lệnh chá»§ tiếp lá»i nói ngang:
- Giả như lão phu làm vì Äồng huynh?
Kim Lệnh công tá»­ nghe vậy mặt đổi sắc tái nhợt, biết mình không phải là đối thá»§ má»™t chiêu cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§, thế nhưng gã vẫn không nguyện thúc thá»§ chá» chết.
Cho nên đã ngầm vận công lá»±c vào song chưởng chỠđợi Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Vì Äồng má»—? Giữa tôn giá và Äồng má»— chừng như không há» có quan hệ hữu nghị?
- Hừm, không vì hữu nghị, nhưng vì nghĩa khí. Lão phu và Huyết Kiếp Thủ đã mấy mươi năm ròng động chiến mà không phân thắng bại, lần này lão phu thấy chắc thắng, nên khí khái mà trợ ngươi tí lực thâu thập cừu gia của ngươi!
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i nhíu mày:
- Nói bậy, tôn giá tin chắc mình thắng?
- Vậy ngươi nghĩ thế nào?
Äịa Sát lệnh chá»§ há»i ngược lại.
- Thắng chỉ e không phải là tôn giá.
- Sao? Chẳng lẽ lại là ngươi?
Äồng thiên Kỳ trầm lãnh bình tÄ©nh nói:
- Äồng má»— bình sinh không há» khoa ngôn. Äúng! Thắng, chính là Äồng má»—!
Khuôn mặt băng sương cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ lúc đầu chợt cau lại, nhưng rồi giãn ra trở lại, lão ngá»­a cố cưá»i dài má»™t tráng quái dị:
- Äịa Sát lệnh chá»§, Huyết Kiếp Thá»§, ngưá»i trong giang hồ Ä‘á»u biết xưa nay cả hai chưa há» nói vá»ng ngôn. Ha hạ.. xem ra kết cục ngày hôm nay sẽ thõa mãn má»i chướng ngại năm xưa. Äồng huynh, tiểu bối này xá»­ lý thế nào?
Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt nhìn Kim Lệnh công tá»­ nói:
- Sinh tá»­ cá»§a hắn chỉ là quyết định bởi Äồng má»— thôi sao?
Äia Sát lệnh chá»§ gật đầu đáp:
- Không sai, hoàn toàn không có liên can gì đến lão phu, chỉ cần Äồng huynh nói má»™t tiếng, lão phu sẽ là ngưá»i chấp hành!
Kim Lệnh công tử không ngỠtình thế xoay chuyển nhanh như vậy, gã đưa ánh mắt thảm hại mà vốn vừa rồi còn kiêu ngạo đắc ý, trong ánh mắt không dấu được một sự van xin.
Äồng Thiên Kỳ bất giác ngá»­a cổ lên trá»i nhìn đám phù vân, buông từng tiếng lãnh đạm:
- Có ngày Äồng má»— sẽ đến lấy mạng hắn...
Äịa Sát lệnh chá»§ vá»™i cắt lá»i, nói ngay:
- Nếu Äồng huynh nguyện ý, thì chấp lệnh hành quyết, lão phu sẽ thay mặt!
- Không, Äồng má»— muốn giết hắn, thế nhưng không phải là hôm nay!
- Hừ, giá như hôm nay là ngày cuối cùng cá»§a Äồng huynh trên dương thế?
- Huyết Kiếp Thá»§ xưa nay chưa nói hai lá»i, hôm nay ngưá»i đắc thắng quyết không phải là tôn giá.
Nói rồi bá»—ng nhiên chàng gằn giá»ng dứt khoát:
- Tha hắn lần này!
Äịa Sát lệnh chá»§ vừa nghe thì ngá»› ngưá»i, nhưng rồi bật cưá»i kha khả:
- Tiểu cẩu cút Ä‘i! Cẩu mệnh cá»§a ngươi còn sống thêm được má»™t thá»i gian đấy!
Kim Lệnh công tá»­ vốn không thể nghÄ© tá»›i chuyện Äồng Thiên Kỳ có thể buông tha mình, cho nên vừa nghe vậy thì chết lặng ngưá»i má»™t lúc má»›i sá»±c tÄ©nh, bèn nhún mình vá»t bắn ra ngoài đến sáu bảy trượng, khi ấy má»›i dám quay ngưá»i lại buông má»™t câu:
- Äồng Thiên Kỳ, sẽ có lúc ngưá»i hối hận cho hành động ngông cuồng cá»§a ngươi ngày hôm nay!
Nói rồi gã vá»t tiếp xuống chân núi chuồn mất dạng.
Hai lão Hộ pháp và đám thuộc hạ còn lại thấy vậy cũng vội vội vã vã ùa chạy theo chủ.
Äịa Sát lệnh chá»§ chá» cho đến khi Kim Lệnh công tá»­ khuất dạng hẳn, bấy giá» má»›i nhìn Äồng Thiên Kỳ nói:
- Hiện tại trên cổ phong này chỉ còn ngươi và ta là ngưá»i sống, Äồng huynh ngươi thá»­ nghÄ© lát nữa còn được mấy ngưá»i xuống núi?
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i nhạt:
- Ãt hÆ¡n hai ngưá»i - à Äồng huynh là sẽ có thêm má»™t cô hồn vất vưởng ở đấy?
- Hừm, tôn giá chuẩn bị đi là vừa!
- Hắc hắc hắc... lẽ nào Äồng huynh không có sá»± chuẩn bị?
Äồng Thiên Kỳ thản nhiên nói như Ä‘inh đóng cá»™t:
- Äồng Thiên Kỳ ta tá»± tin không để xác lại đây!
Khuôn mặt lạnh băng cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ sầm lại, gằn giá»ng:
- Nói như vậy kẻ táng thân tại đây phải là lão phu?
- Chúng ta lần đầu sÆ¡ ngá»™, và không há» có ân oán gì vá»›i nhau. Nhưng nếu tôn giá nhất định má»™t trận thư hùng sống mái, thì Äồng má»— cÅ©ng không ngại gì lấy mạng thêm má»™t ngưá»i!
- Äúng, ngươi và ta lần đầu sÆ¡ ngá»™, thế nhưng không thể bảo là không có ân oán.
Chẳng lẽ lão trá»c Vân Không chẳng từng nói qua vá»›i ngươi vá» lai lịch lão phu?
Äồng Thiên Kỳ kiếm mi nhíu chặt lại trầm giá»ng:
- Äồng má»— và Vân Không đại hiệp ở vá»›i nhau má»™t thá»i gian ngắn, cho nên không nghe được chuyện này.
Äịa Sát lệnh chá»§ vốn nghÄ© rằng Äồng Thiên Kỳ là đệ tá»­ đắc ý nhất cá»§a Vân Không, khi nào lão ta tin nổi câu "ở vá»›i nhau má»™t thá»i gian ngắn", nên nghÄ© rằng lão Vân Không đã không xem mình vào đâu mà thôi. Khi ấy trong hai ánh mắt lão hiện sát khí, cưá»i tràng dài:
- Ha hạ.. ha hạ.. các ngươi sư đồ cả hai có lẽ cho rằng Äịa Sát lệnh cá»§a lão phu không còn tồn tại trên thiên hạ hoặc có lẽ tá»± cho rằng:
Chấn Thiên Lệnh cá»§a các ngươi áp đảo tất cả. Thế nhưng, ha hạ.. ngày hôm nay sau mưá»i hai năm không há»™i ngá»™, lão phu muốn cho các ngươi tận mắt chứng kiến tuyệt ká»· cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ ha ha hạ..
Nói rồi lão vừa ngoắc tay vừa la lá»›n - Äến đây, đến đây, Äồng Thiên Kỳ, lão phu hiện tại sẽ nói cho ngươi rõ lý do tại sao chúng ta tá»· võ tranh cưá»ng, phân định sinh tá»­. Nào, trên ngưá»i ngươi có "Chấn Thiên Lệnh" chứ?
Äồng Thiên Kỳ nghe vậy liá»n lấy chiếc Chấn Thiên Lệnh từ trong áo ra giÆ¡ lên:
- Tôn giá có thể nhận ra thực giả chứ?
Äịa Sát lệnh chá»§ đưa mắt nhìn nhanh chiếc "Chấn Thiên Lệnh" trên tay Äồng Thiên Kỳ, gật đầu nói:
- Không sai, thật đúng là Chấn Thiên Lệnh. Äầu mối chính là nó đây, Lão phu vốn danh Äịa Sát lệnh chá»§ nên không rnuốn có bất kỳ thứ gì áp lên trên, Äồng Thiên Kỳ đã hiểu ra, lạnh giá»ng nói ngay:
- Trá»i che đất!
- Äúng, đúng, đó chính là Ä‘iá»u đại kỵ, lão Vân Không đã phạm vào lão phu.
Lão phu từng cảnh cáo lão ta nên cải đổi danh của chiếc lệnh bài thế nhưng Vân Khôngvẫn không nghe:
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt há»i lại:
- Sao tôn giá không đổi tên lệnh bài mình?
- Hừ, há dá»… như vậy? Vì thế lão phu nói vá»›i Vân Không má»›i hình thành thế thá»§y há»a bất dung, nhưng đã qua hai mươi năm không phân thắng bại.
Äồng Thiên Kỳ bật cưá»i thành tiếng - Lại tranh tiếp có thể phân kết cục được ư?
- Hà hà... cuá»™c ước đấu sau mưá»i hai năm sẽ không còn như xưa, lão phu tin chắc thắng trăm phần trăm.
ÄồngThiên Kỳ nghe vậy giật mình, buá»™t miệng há»i:
- Cuá»™c ước đấu sau mưá»i hai năm. Chẳng lẽ tôn giá và Vân Không đại hiệp từng ước vá»›i nhau?
Äịa Sát lệnh chá»§ cÅ©ng không khá»i hoài nghi, há»i lại:
- Lẽ nào khi phó thác cho ngươi cánh tay Huyết Kiếp, lão trá»c Vân Không chẳng nói cho ngưoi biết chuyện này.
- Vậy cuá»™c ước đấu mưrá»i hai năm trước tôn giá hẳn từng gặp Vân Không đại hiệp?
Äịa Sát lệnh chá»§ mặt bá»—ng nhiên á»­ng lên, ngượng ngùng nói:
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi chẳng phải đã biết rồi còn há»i?
Hiển nhiên lão nghÄ© Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang mỉa mai mình, nhưng Äồng Thiên Kỳ thấy thần sắc lão như vậy thì có thấy lạ, bèn trầm giá»ng nói:
- Äồng má»— nếu như đã biết rõ thì không khi nào còn há»i thừa má»™t câu như vậy Äịa Sát lệnh chá»§ buá»™t miệng la lên ; - Nói vậy lão trá»c Vân Không đã chẳng kể ngươi là lão phu thất hẹn?
- Sao? Với nhân vật thành danh nhất nhì như tôn giá há lại thất hẹn?
- Äúng, đúng lão phu nếu như không bị giam chân trong mật động này thì có lẽ "Chấn Thiên Lệnh" cÅ©ng đã biến mất trên giang hồ mưá»i hai năm vá» trước, lão phu có lý gì phải thất hẹn chứ?
Äồng Thiên Kỳ nhìn theo cánh tay lão chỉ vỠđám loạn thạch, nhíu mày ngạc nhiên há»i:
- Vá»›i bản lÄ©nh cao cưá»ng như tôn giá, đương nhiên biết rõ ai đã dám chôn chân mình chứ?
Nghe há»i chuyện này, Äịa Sát lệnh chá»§ mặt trở lại như băng sương, trầm lặng nói:
- Äây là chuyện riêng cá»§a lão phu không cần ngươi xen vào. Hiện tại ta vá»›i ngươi quyết má»™t trận phân thắng phụ!
Vừa nói đến đó chân lão cá»­ bước lên hướng Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ ngưng mắt, lạnh lùng há»i lại:
- Giả như Äồng má»— nhất định muốn biết?
Äịa Sát lệnh chá»§ hÆ¡i sá»­ng ngưá»i nhưng rồi lắc đầu nói:
- Äồng huynh.. ngươi và lão trá»c đó có chá»— không giống nhau đấy!
- Không sai, Vân Khá»™ng đại hiệp có lẽ sẽ không há»i dồn, nhưng tại hạ là Äồng Thiên Kỳ!
- À... Nói vậy ngươi nhất định muốn biết?
- Không sai, lá»i Äồng má»— đã nói ra không khi nào thay đổi.
Äôi mắt hừng quang cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ chăm nhìn khuôn mặt tuấn tú cá»§a Thiên Kỳ hồi lâu, nói:
- Hẳn có nguyên nhân chứ? ' Äồng Thiên Kỳ gật đầu.:
- CÅ©ng như tôn giá, chuyện liên quan đến danh dá»±, Äồng má»— không tiện nói ra - Ha ha hạ.. Xem ra chuyện này chỉ đành phải chá» sau khi giải quyết viên mãn cuá»™c tá»· đấu rồi nói có má»™t đáp án duy nhất?
Äồng Thiên Kỳ thản nhiên đáp:
- Äúng vậy, chúng ta trước hết phân thắng phụ Äịa Sát lệnh chá»§ gật nhẹ đầu, cưá»i nhạt nói:
- Thật khẳng khái, thật khẳng khái..Äồng huynh, Ä‘iểm này thì ngươi lại rất giống lão hòa thượng Vân Không. Thôi được, hiện tại chúng ta trước hết quyết định đấu pháp?
Nói đến đó, lão đã đến trước mặt Äồng Thiên Kỳ cách chừng năm xích nói tiếp:
- Dùng nguyên tắc tỷ đấu như cũ hay là nguyên tắc mới?
- Hừm, nhưng tôn giá và Vân Không đại hiệp trước đây dụng đấu pháp nào?
Ãnh mắt Äịa Sát lệnh chá»§ ngá»i lên - Tốc chiến tốc thắng!
- Äấu quy thế nào?
- Äồng huynh muốn dụng lại đấu quy cÅ© chứ?
- Äồng má»— đã là Huyết Kiếp Thá»§, thì đấu quy không có lý gì phải thay đổi!
Äịa Sát lệnh chá»§ cưá»i sảng khoái rồi bất thần ngồi thụp ngưá»i xuống, chân trái trụ làm trục, chân phải khoát rá»™ng ra, Ä‘oạn quay ngưá»i má»™t vòng vạch thành má»™t vòng tròn trên đất, đưá»ng kính chừng ba xích, đứng lên cưá»i nói:
- Ngưá»i trong vòng thá»§, ngưá»i ngoài vòng công, ra khá»i vòng là thua, hạn trong ba chiêu, phải giữ đúng luật. Äồng huynh, ngươi chuẩn bị hạ thá»§!
Lão nói rồi đứng yên trong vòng chỠđợi Äồng Thiên Kỳ gật gật đầu cưá»i nói:
- Äấu quy này phân thắng phụ cá»±c nhanh!.
Dứt lá»i, chàng bước lên trước, nhưng vừa được má»™t bá»™ bá»—ng nhiên trong đầu nghÄ© đến má»™t chuyện, bèn dừng chân há»i:
- Trước đây tỷ đấu? Ai ra tay trước?
- Trước đây là trước đây, hiện tại là hiện tại, bất tất há»i nhiá»u!
Äồng Thiên Kỳ nghe tiếng đáp không vui cá»§a lão quái nhân, chỉ cưá»i:
- Năm xưa tá»· đấu cùng tôn giá là Huyết Kiếp Thá»§, hôm nay tá»· đấu vá»›i tôn giá vẫn là Huyết Kiếp Thá»§, cÅ©ng như tôn giá "Äịa Sát lệnh chá»§" vẫn là Äịa Sát lệnh chá»§, có thay đổi gì đâu?
Trong ánh mắt Äịa Sát lệnh chá»§ hằn lên sát cÆ¡:
- Äịa Sát lệnh chá»§ hôm nay đã không còn là Äịa Sát lệnh chá»§ năm xưa - À, vậy Lệnh chá»§ có dám đảm bảo Huyết Kiếp Thá»§ hôm nay giống hoàn toàn Huyết Kiếp Thá»§ năm xưa?
Äịa Sát lệnh chá»§ buông mạnh từng tiếng:
- Lão phu muốn nói là sự thăng tiến công phu!
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt đáp:
- Chính Äồng má»— muốn nói cÅ©ng không ra khá»i Ä‘iá»u này - Thế nhưng, hôm nay quyết đấu sinh tá»­, chứ không phải đùa, Äồng huynh tốt nhất nghÄ© kỹ rồi hành động.
- Má»—i má»™t câu nói, má»—i má»™t hành động cá»§a Äồng má»— Ä‘á»u qua suy nghÄ©; không phiá»n lệnh chá»§ bận tâm.
Äịa Sát lệnh chá»§ nghe vậy mặt như đóng băng, chân từ từ bước ra khá»i vòng tròn buông tiếng:
- Má»i chuyện như xưa, Äồng huynh chuẩn bị?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i thản nhiên, khẳng khái bước chân vào trong vòng tròn, cưá»i nói:
- Tôn giá má»i động thá»§.
Äôi mắt lạnh như băng tinh cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ cứ đảo lên đảo xuống trên ngưá»i Äồng Thiên Kỳ có đến mấy mươi lần, trong thâm tâm lão không tin dù là Huyết Kiếp Thá»§ Vân Không năm xưa gặp phải cuá»™c đấu sinh tá»­ vá»›i lão, lại có thể trấn tÄ©nh thản nhiên như thế được. Lão cÅ©ng không tin vá»›i má»™t thiếu niên bấy nhiêu tuổi đầu như Äồng Thiên Kỳ lại có má»™t công lá»±c cao thâm hÆ¡n Vân Không năm xưa. Chính vì vậy mà lão tin rằng Äồng Thiên Kỳ sở dÄ© bình thản trấn định như thế là vì chàng không há» biết bản thân lão ta lợi lại như thế nào, vì vậy mà bây giá» trong đầu óc lão vô cùng phẫn ná»™.
Lão nhìn khuôn mặt trầm lãnh kiêu ngạo cá»§a Äồng Thiên Kỳ phẫn kích cao giá»ng:
- Äây là cuá»™c dùng mạng đánh đấu, Äồng huynh, ngươi chuẩn bị rồi chứ?
Äồng Thiên Kỳ vẫn nụ cưá»i Ä‘iá»m nhiên:
- Lệnh chủ bất tất phải lo mèo dài đuôi, ra tay đi.
- Hừ... Vậy thì lão phu ra tay đây!
Dứt lá»i, lão cá»­ bá»™ nhấc ngưá»i từ từ vòng quanh vòng tròn, nhìn thì thấy lão bước rất chậm, thế nhưng tốc độ lại cá»±c nhanh, tợ hồ như chân không còn chạm đất, chá»›p mắt đã lướt quanh đến mấy mươi vòng.
Äồng Thiên Kỳ mặt vẫn thản nhiên, thế nhưng bên trong đã hành động toàn thân, tuyệt không há» Ä‘iá»u chuyển thân hình theo đõi phương, rõ đúng là chàng đã dùng đấu pháp lấy tÄ©nh chế động.
Äịa Sát lệnh chá»§ quay vòng má»™t lúc, đột nhiên cưá»i nói:
- Äấu thế này hẳn lão hòa thượng đã nói cho ngươi biết!
Dứt tiếng cuối cùng, thì vừa khéo lão ta đến trước mặt Äồng Thiên Kỳ, lão quát lá»›n:
- Lão phu xuất chiêu đây!
Song chưởng theo tiếng quát đánh ra, chỉ thấy đầy trá»i chưởng ảnh như cuồng phong, như bão táp ập đến trước mặt Äồng Thiên Kỳ:
Äồng Thiên Kỳ thá»±c không kịp nhận ra má»™t chiêu này, chưởng tuy vô thanh vô sắc, thế nhưng áp lá»±c đẩy tá»›i khiến ngưá»i ta tức thở, chàng thoáng giật mình, rồi theo bản năng phát tả chưởng lên nghênh tiếp. Thế nhưng, khi chàng vừa ra chưởng thì đột nhiên cảm thấy từ sau lưng là má»™t cá»— chưởng phong khác ập tá»›i. Linh cảm báo cho chàng biết đối phương thay đổi vị trí ra sau. Chàng phản ứng theo bản năng, hươ chưởng còn lại xuất chưởng đánh lại. Äồng thá»i thân hình cÅ©ng theo đó mà xoay nhanh lại.
Nhưng quá bất ngá», vừa đúng lúc Äồng Thiên Kỳ quay ngưá»i thì lại cÅ©ng từ phía sau lưng chàng giá»ng nói lạnh lùng cá»§a Äịa Sát vang lên:
- Ha ha hạ.. "Thụy chưởng Yểm Thân Thuật" của lão phu chẳng lẽ lão hòa thượng không nói với ngươi sao?...
Má»™t cá»— áp lá»±c như Thái sÆ¡n áp hải bổ xuống, Äồng Thiên Kỳ giật thót mình, biết đã rÆ¡i vào thuật phân ảnh chưởng cá»§a đối phương. Nhưng tình thế hiện tại quá cấp bách, nếu chàng quay ngoắc ngưá»i lần nữa vung chưởng nghênh tiếp có thể vô hại, nhưng thân hình có thể vì thế mà bị đẩy văng ra khá»i vòng. Nhưng nếu không quay lại trụ thân kháng chưởng thì có thể giữ nổi thân ảnh, song thụ thương là khả năng có thể.
Trong đầu chàng lóe nhanh má»™t quyết định táo bạo, nghiêng ná»­a ngưá»i tránh má»™t chưởng đối phương nhằm trúng trá»±c diện vào lưng, đồng thá»i như cao vai lên vừa khéo đón trá»n má»™t chưởng cá»­a đối phương.
"Bình" má»™t tiếng, những mảnh vụn bay tÆ¡i tả, cả ngưá»i Äồng Thiên Kỳ dù đã dùng "Thiên Cân Trụy" nhưng vẫn bị đẩy bật khá»i chá»— đứng đến hai bá»™ song vẫn chưa ra khá»i vòng tròn.
Chàng chau đôi mày kiếm quét mắt nhìn quanh vào mặt đối phương, trầm giá»ng nói ngay:
- Äây là chiêu thứ nhất!
Äịa sát lệnh chá»§ tuy chiêu đầu đắc thá»§, nhưng không hẳn đắc thắng. Lão kinh ngạc đưa mắt nhìn cánh vai trái cá»§a Äồng Thiên Kỳ mà há hốc miệng mồm, lão thá»±c nằm mÆ¡ cùng không ngá» Äồng Thiên Kỳ dám hứng trá»n ngá»n chưởng cá»§a lão mà không há» suy siển.
Tuy rằng chàng đã né để dùng vai mà đón nhưng nên biết rằng chưởng lá»±c cá»§a Äịa Sát lệnh chá»§ tuyệt đối không tầm thưá»ng như những nhân vật võ lâm khác.
Lão cứ chăm nhìn vai trần cá»§a đối phương có tí á»­ng Ä‘á», kinh ngạc tá»™t độ, lúc này má»›i thầm tin Äồng Thiên Kỳ quả có công lá»±c kinh ngưá»i không há» kém Vân Không hòa thượng năm xưa.
- Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy! Äồng Thiên Kỳ, có thể nói đây là lần đầu tiên lão phu há»c thấm nhuần câu này Äồng Thiên kỳ chỉ cưá»i nhạt:
- Äây là cÆ¡ há»™i!
Äịa Sát gật đầu lạnh giá»ng:
- Äúng, lão phu quyết không bá» qua Dứt lá»i lão thét lá»›n "Vạn Lý cuồng phong". "Ầm ầm..." theo những tiếng quát lá»›n là những đám bụi đất đá bay má» trá»i nguyên là lão ra chưởng không phải để đánh Äồng Thiên Kỳ mà là đánh xuống đất khiến cho đất bụi tung bay cuồn cuá»™n lên như má»™t trận bão cát sa mạc, mục đích chính là che mất tầm nhìn cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
Chính trong lúc đám đất bụi mù trá»i chừa kịp tản, thì thân hình lão tợ như bóng ma vụt thẳng lên không trung rồi từ đó bắt đầu thả xuống đúng vào đầu Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ vừa thấy lão ra chưởng đánh bay đầu bụi cát, trong lòng đã nghÄ© lão dụng kế gì đây, bấy giá» liá»n ngưng mục tụ thần quét nhìn má»™t vòng xung quanh, thế nhưng xuyên qua màn bụi chàng không nhìn thấy bóng dáng cá»§a lão đâu. Trong lúc đâu óc Ä‘ang còn chấn động, thì đột nghe giá»ng cá»§a Äịa Sát như trá»i giáng xuống:
- Pháp Luân Thưá»ng Chuyển!
Tình hình xoay chuyển quá nhanh, Äồng Thiên kỳ tợ hồ như chỉ phản ứng theo bản năng là chính, chàng ngá»­a ngưá»i lui sau, đồng thá»i song thá»§ tung ra tuyệt chiêu "Thất Hải Phi Long" má»™t chưởng trong "Tiá»m Long Chưởng 'Äịa sát, ra chiêu đầu tiên chiếm tiên cÆ¡ lại thêm chưởng lá»±c áp từ trên xuống tá»›i cá»±c mạnh cá»±c nhanh nên Äồng Thiên Kỳ xuất chưởng chưa hết tầm đã bị chưởng lá»±c cá»§a Äịa Sát tợ hồ như thái sÆ¡n áp hải đè xuống. Chàng vận hết thập thành chân lá»±c xuất Tiá»m Long Thần Công chống đỡ, thế nhưng ngưá»i chàng trong lúc càng ngá»­a thấp xuống chừng như chỉ còn má»™t xích nữa là lưng chạm đất chính vào lúc này, chưởng lá»±c cá»§a Äịa Sát bá»—ng nhiên xoay chuyển thành vòng tròn, khiến cho cả ngưá»i Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng phải xoay tròn chẳng khác gì con vụ, ná»n đá dưới chân chàng giá» cÅ©ng bị áp lá»±c lún xuống có đến má»™t thốn, thá»±c là má»™t cuá»™c tá»· đấu chưởng công chưa từng thấy...
"Bình"... má»™t tiếng như trá»i long đất lở, trong đám đất đá văng lung tung thân bình cá»§a Äồng Thiên Kỳ đã ngã ngá»­a hẳn trên đất, vì dư phong vẫn còn đẩy cả ngưá»i chàng lăn tròn mấy vòng khi chàng cố trụ lại được thì vừa khẽ nằm đúng mép vạch vòng.
Äịa Sát cÅ©ng đã đáp ngưá»i xuống đất, lão gằn giá»ng lạnh chưa từng có:
- Ngươi quả nhiên thân mạng Tiá»m Long Công Thá»±c vậy Chính Äồng Thiên Kỳ vừa rồi thí triển hết sở há»c Tiá»m long Thần Công để hóa giải má»™t chưởng "Pháp Luân Thưá»ng Chuyển" cá»§a Äịa Sát. Nghe giá»ng cưá»i gằn cá»§a lão ta tợ hồ như muốn giết chết chàng ngay, Äồng Thiên Kỳ không vá»™i đứng lên ngay, vì như thế càng dá»… bị đối phương công tá»›i, càng thêm nguy hiểm.
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i chá»™t dạ, nhưng lấy lại bình tÄ©nh, cưá»i lá»›n nói:
- Giả như Äồng má»— nói không sai, thì tôn giá đã dụng hết ba chiêu?
Äịa Sát thoáng ngá»› ngưá»i, nhưng mặt Ä‘anh lạnh buông tiếng:
- Ở đây há còn ngưá»i thứ ba làm chứng cho ngươi sao?
Äồng Thiên Kỳ giật mình vì không rõ lão có thể trở mặt, thế nhưng vẫn trấn tÄ©nh cưá»i nhạt:
- Vậy thì đây là cơ hội ngàn vàng!
Äịa Sát nhìn thấy thần thái chàng thiếu niên Ä‘iá»m nhiên như không, lão tuy giết ngưá»i không gá»m tay thế nhưng Ä‘á»u là những hạng tham sinh úy tá»­, lẽ nào vá»›i trang tuấn kiệt khí khái thế này lại có thể hạ độc thá»§? Mặt lão thoáng á»­ng hồng, lão thả lá»ng hai tay buông tản công lá»±c đã đỠtụ sẵn, trầm giá»ng nói:
- Ngươi đứng dậy Ä‘i, có lẽ ngươi là ngưá»i thứ nhất trong Ä‘á»i lão phu cảm thấy khâm phục. Nhưng con ngưá»i ngươi thá»±c lạnh lùng, thá»±c tàn bạo, hẳn trong Ä‘á»i ngươi từng gặp nhiá»u bất hạnh?
Äồng thiên Kỳ cưá»i cưá»i đáp lại:
- Äây là chuyện cá»§a Äồng má»—, vá»›i tôn giá vô can.
- Hảo, dậy Ä‘i, đến lượt ngươi công ta thá»§ Äồng Thiên Kỳ bây giá» má»›i an tâm đứng lên, tuy không bị trá»ng thương thế nhưng vừa rồi nhận lãnh hai chưởng cá»§a đối phương, vai và lưng áo bị xé tan để lá»™ những nÆ¡i thịt bị rát máu rướm ra đỠCả hai thay đổi vị trí cho nhau xong, Äịa Sát nhìn Äồng Thiên kỳ Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Äồng Thiên Kỳ ngươi ra tay Ä‘i!
Äồng Thiên Kỳ đôi mắt sao lạnh lại:
- Äồng má»— hy vá»ng tôn giá có thể phá nổi Tiá»m Long Chưởng?
Äịa Sát đã chấn động trong đầu, nhưng ngoài mặt vẫn ngạo nghá»…:
- Tiá»m Long Chưởng đáng là cái gì, ngươi động thá»§ Ä‘i!
- Hừ, hy vá»ng làm được như lá»i!
Nói rồi từ từ giÆ¡ song chưởng lên, lạnh giá»ng nói tiếp:
- Chiêu thứ nhất Äồng má»— dụng thá»§ pháp Thất Hải Tàng Long Lá»i vừa dứt, song chưởng phát huy đột khởi hai luồng chưởng phong nhanh như Ä‘iện chá»›p...
Tài sản của Memory

  #29  
Old 29-05-2008, 04:28 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Tàng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 29. Sóng Còn Chưa Lặng Triá»n Lại Khởi - Trên Äỉnh Cô Phong Nát Lòng Trinh

Tiá»m Long Thần Công có mặt trên giang hồ mấy trăm năm, là môn võ công vang danh thiên hạ, vá»›i nhân vật bôn tẩu giang hồ như Äịa Sát lệnh chá»§ quyết không thể không biết. Lão tuy nói không sợ nhưng thá»±c ra trong lòng đã ngầm lo, chỉ sợ Äồng Thiên Kỳ nếu như đã luyện thành Tiá»m Long Thần Công thì kể như lão lần nữa bại dưới tay "Huyết Kiếp". Chính vì vậy mà lão đã ngầm đỠchân khí, lúc này vừa thấy Äồng Thiên Kỳ xuất thá»§ thì lão song chưởng từ từ đưa lên trấn trước ngá»±c chỉ thấy bốn phương tám hướng bàn long cuồn cuá»™n vần vÅ© như ẩn hiện trong mây, thế như ba đào tảo tuyết. Äịa Sát khẩn trương hÆ¡n vá»™i vàng hoa tay xuất liá»n má»™t chiêu Thụy Tuyết Thiên Trá»ng" phòng há»™ hết toàn thân.
"Bùm, bùm..." liá»n mấy tiếng, chưởng ảnh nhất thá»i tan biến, thế nhưng thoạt thấy má»™t bàn long tiếp hiện kịp tá»›i ngay ngá»±c Äịa Sát tốc độ cá»±c nhanh. Vá»›i nhân vật thành danh như Äịa Sát, vậy mà vẫn không đỡ nổi chưởng đầu tiên cá»§a Äồng Thiên Kỳ thì thá»±c đáng kinh ngưá»i, lão chấn động tâm đầu không hiểu nổi má»™t chưởng "Thụy Tuyết Thiên Trá»ng" cá»§a mình có chá»— nào sÆ¡ hở mà Tiá»m Long Thần Công cá»§a Äồng Thiên Kỳ có thể phá xuyên qua được.
Äịa Sát đầu chấn động mạnh, vá»™i vàng thâu chưởng, nhảy ngưá»i né tránh thế cấp như há»a, nhanh tợ Ä‘iện xẹt, thá»±c khiến cho ngưá»i ta phải hoa cả mắt lên.
Äịa Sát thoát liá»n ba bá»™, khi trấn ngưá»i lại được ngoái đầu nhìn lại thì giật mình vì thấy chân trái phía sau chỉ còn chừng non ná»­a thốn nữa là ra khá»i vòng tròn.
Äúng lúc này, Äồng Thiên Kỳ tÄ©nh lập cưá»i thản nhiên nói rõ:
- Lệnh chủ, đây là chiêu thứ nhất!
Äịa Sát lúc này đã trấn định tinh thần, từ từ bước vào giữa tâm vòng tròn, nhạt giá»ng nói:
- Hừ, Tiá»m Long Chưởng cÅ©ng có đến thế mà thôi!
Äồng Thiên Ky nhếch mép cưá»i nhạt nói:
- Äồng má»— đã nói, đây chỉ là chiêu khởi thức.
Äịa Sát nghe thế đã giật mình, nhưng vẫn không để lá»™ ra sắc mặt, tuy vậy nhìn kỹ cÅ©ng đã nhận ra mồ hôi lấm tấm trên trán lão.
- Có lẽ Äồng huynh chỉ má»›i hấp thụ được má»™t chiêu này?
- Tiá»m Long Chưởng pháp cả thảy có bảy thức, Lệnh chá»§ hẳn muốn nghe hết tên chưởng thức?
- Tiá»m Long Chưởng quả thá»±c có bảy thức, giả như ngưá»i không hiểu hết khai nguyên cá»§a nó thì có lẽ chỉ má»›i nghe tên bảy thức ấy cÅ©ng đã thấy khiếp Äồng huynh rồi.
Äòng Thiên Kỳ cắt ngang nói:
- à tôn giá là gì? Sao không thẳng thắn nói ra đi?
- Luyện được Tiá»m Long Thần Công nhất định có phương pháp, chẳng những lão hòa thượng Vân Không biết được mà lão phu đây cÅ©ng biết, không hiểu Äồng huynh có hiểu thấu đáo không?
Lão tuy há»i là há»i vậy, song trong lông lại nghÄ© :
"Tiểu tá»­ này trầm tÄ©nh ít lá»i, không phải là hạng sáo rá»—ng Ä‘a ngôn, xem chừng hắn đã luyện thành tá»±u.
Äồng Thiên Kỳ nghe nói vậy thì quét mắt nhìn lão má»™t cái, nói:
- Muốn luyện thành Tiá»m Long Thần Công thì cần có công lá»±c trăm năm, hẳn lệnh chá»§ rõ Ä‘iá»u này. Äến như ngưá»i có thể tìm được Tiá»m Long Thần Công phổ, tất phải tìm được trợ công kỳ bảo!
Äịa Sát lệnh chá»§ nghe vậy thì sương diện đột biến, trầm giá»ng:
- Lão phu tin rằng ngươi định nói là ngươi đã tìm được!
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i nhạt không đáp tiếp, chính tại lúc này trên không mặt biển phía bắc, cách bá» chừng má»™t dặm có má»™t con phụng ngÅ© sắc Ä‘ang bay vào hướng bá», chỉ có Ä‘iá»u bá»n há» cả hai Ä‘á»u không hay biết..... Bấy giá» Äồng Thiên Kỳ bá»—ng đổi giá»ng nói trở lại chính Ä‘á»:
- Äồng má»— vô ý nhiá»u lá»i mất thá»i gian an, sá»± thá»±c sẽ chứng minh tất cả, Lệnh chá»§ chuẩn bị rồi chứ?
Äịa Sát nhìn khuôn mặt tuấn tú tuy lãnh đạm nhưng tuyệt nhiên không hằn tí sát cÆ¡ cá»§a Äồng Thiên Kỳ, lão tuy vẫn giữ được vẻ trấn định bình nhiên, thế nhưng chỉ nhìn những hạt mồ hôi lá»›n như hạt đậu còn dính trên trán, thì cÅ©ng đủ hiểu trong lòng lão Ä‘ang bối rối thế nào rồi.
- Äồng Thiên Kỳ, còn hai chiêu nữa, ngươi động thá»§ Ä‘i!
Äồng Thiên Kỳ cưá»i thản nhiên nói:
- Äây là chiêu thứ hai!
Dứt lá»i, song thá»§ lại lần nữa từ từ đựa lên tấm ngang nghe đột nhiên vung mạnh kèm thẻo tiếng quát dài:
"Tiá»m Long SÆ¡n Äá»™ng?" Chiêu Tà Long SÆ¡n Äá»™ng nhanh như tia chá»›p, chỉ thấy tứ bá» thanh long ẩn hiện dày dặn không phải như những bàn long chiêu đầu phục tẩu, mà những con tiểu thanh long cất cao đầu như muốn thăng phi.
Äịa Sát vốn đế khiếp hoảng, giá» vừa thấy thanh long mãn thiên thì hoảng hÆ¡n, khổng kịp phân tích gì nữa, thét lá»›n má»™t tiếng:
Pháp Luân Thưá»ng Chuyển.
Theo tiếng quát cả ngưá»i lão xoay chuyển cá»±c nhanh, đồng thá»i phát ra hàng trăm chưởng ảnh bao trùm quanh ngưá»i mình hòng há»™ thể.
"Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm ..." má»™t tràng nổ hên tiếp kéo dài, đất đá bụi bay đầy trá»i đến khi gió tản bá»›t má»›i kịp thấy cách vòng tròn chừng ba bá»™ là má»™t vòng tròn thứ hai bao lấy, nhưng đó là má»™t cái hố tròn bị thương phòng đào sâuđến ba thốn, bản thân cá»§a Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng bị đầy lùi tiếp ba xích.
Kỳ quái, lần này Äồng Thiên Kỳ phất chưởng bao phá»§ tứ bá», thế nhưng lại bị động lá»t ra sát vòng.
Äịa sát ngược lại thấy đắc thá»§ đẩy được đối phương, đồng thá»i tạo thêm má»™t hố sâu ngang xa khoảng cách thì thầm mừng "may quá". Thế nhưng ngay lúc ấy đột nhiên ở từ sau lưng lão ta vá»ng lên tiếng cưá»i lãnh bạo cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
Lệnh chủ chớ vội mừng, hãy tiếp chiêu thứ ba!.
Äịa Sát giật thót mình quay ngoảnh ngưá»i như vụ "Pháp Luân Thưá»ng Chuyển chưởng pháp chuẩn bị đánh lần thứ hai há»™ thân, nhưng bá»—ng nhiên mắt lão hoa lên, đầu như đông đá, bởi trước mắt lão là hàng trăm con phi ưng như cá»­u thiên giáng xuống, cứ nhằm ngay ngá»±c lão xông vào.
Bên tai lão lại nghe giá»ng Äồng Thiên Kỳ:
- Lệnh chá»§, từ khi Äồng má»— xuất dạo đến nay, có thể nói lệnh chá»§ là ngưá»i đầu tiên tiếp được Äồng má»— ba chiêu Tiá»m Long Chưởng.
Gần như cùng lúc tiếng Äồng Thiên Kỳ vang lên, Äịa Sát thở dài má»™t tiếng sóng sượt, rồi như bẳn năng tá»± tồn buông thõng tay, đồng thá»i thân phu nhanh không tưởng, xẹt ra khá»i vòng vừa tránh khá»i cái chết trong chá»›p mắt.
Khi lão qua khá»i cÆ¡n hiểm, bấy giá» vá»›i sa sầm mặt đáp lá»i:
- Nói vậy lão phu cÅ©ng còn chút vinh hạnh - CÅ©ng có thể nói như vậy, vì trước nay ngưá»i tiếp Äồng má»— được má»™t chiêu còn sống thá»±c Äồng má»— chưa thấy ai; lệnh chá»§ tiếp Äồng má»— ba chiêu!
Tiếng cuối câu chàng cố tình kéo dài, chính Ä‘iá»u này khiến.cho Äịa Sát cảm thấy có chút gì khó hiểu. Lão chau mày thoáng nghÄ©:
"Chẳng lẽ hắn chưa thi triển chiêu thứ bạ..? Rồi lão nhá»› vừa rồi Äồng Thiên Kỳ khởi chiêu thứ ba, bất chợt buá»™t miệng há»i:
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi đã xuất mấy chiêu?
- Hẳn không phải là ba !
- Hử? Vậy vừa rồi chẳng phải chính ngươi nói là chiêu thứ ba?
Äồng Thiên Kỳ lãnh nhiên cưá»i nhạt nói:
- Khởi thế mà chưa đánh ra thì chưa thể gá»i là chiêu, vả lại lệnh chá»§ đã không dám chống đỡ !
- Vậy hiện tại...
- Äúng, Äồng má»— sẽ ra chiêu thứ ba !
Mặt Äịa Sát tái nhợt nhạt, la lá»›n:
- Hắc... đánh ngưá»i dưới ngá»±a quyết không phải là bản sắc anh hùng. Äồng Thiên Kỳ, thiên địa bao la, nhưng ngươi và ta nhất định sau này có ngày gặp nhau...
Vừa dứt câu, thân hình lão như u linh, vèo Ä‘i tợ làn khói, đến Äồng Thiên Kỳ định nói vá»›i lão má»™t chuyện nhưng cÅ©ng không còn kịp.
Lại nói, Äịa Sát chỉ sau cái nhún mình đã xuống gần tá»›i lưng núi, trong nhãn tuyến cá»§a lão bá»—ng bắt gặp những cánh phụng ngÅ© sắc, lão hÆ¡i khá»±ng ngưá»i dừng chân má»™t chút, rồi chẳng hiểu nghÄ© gì lão lại tung ngưá»i phóng tiếp.
Äồng Thiên Kỳ áo rách bươm cứ bay phần phật trong gió biển, trên ngá»n cổ phong đầy tá»­ khí này giá» chỉ còn lại má»™t mình chàng đơn độc lẻ loi. Chàng vẫn còn ngóng mắt nhìn theo hướng Äịa Sát vừa khuất dạng, giây lát bá»—ng lẩm bẩm tá»± nói má»™t mình:
- Chuyện Vân Không đại sư bị mất tích bí ẩn có lẽ chỉ có ngưá»i này má»›i lý giải nổi, lại nói những ngưá»i giam khốn lão trong thạch động này tất biết rõ thá»i gian ước đấu giữa lão vá»›i Vân Không đại sư. Không chừng Vân Không đại sư biết rõ bá»n hỠđã sắp đặt, chỉ đáng tiếc ta chưa kịp há»i lão ta những ngưá»i đó là ai?...
Chàng thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ, đưa ánh mắt lãnh nhiên quét nhìn bãi chiến trưá»ng tàn cục lần nữa, rồi chầm chậm thả bước chân xuống núi.
Äá»™t nhiên, chính vừa lúc ấy từ phía sau lưng chàng tiếng cánh chim vá»— phành phạch vá»ng lại, Äồng Thiên Kỳ giật mình, chàng dừng chân nhưng ngưá»i vẫn không quay lại.
Má»™t giá»ng thiếu nữ trong trẻo thất thanh gá»i lại:
- Äồng công tá»­, công tá»­ thụ thương sao?
Giá»ng nói má»m yếu nhu mì quen quen ấy, tuy trong lúc hốt hoảng mà Äồng Thiên Kỳ vẫn nhận ra là ai, mặc dù chàng chưa quay đầu nhìn lại.
- Mai cô nương, là cô ư?
Trong lúc nói, chàng quay phắt ngưá»i lại. Thoạt nhìn quả không sai, chính là Mai Phụng Linh từ khi ra Ä‘i trên Mai Äảo giá» má»›i gặp lại.
Cùng Ä‘i vá»›i nàng không chỉ còn có bá»n Thần Châu Tam Tà mà còn Nhan Ngá»c Dung và Trác Kình Mãnh Long.
Cả bá»n sáu ngưá»i sáu cặp mắt ngưng nhìn trên ngưá»i Äồng Thiên Kỳ áo quần tả tÆ¡i, máu khô đầy mình. Trong sáu cặp mắt thân quen ấy Ä‘á»u lá»™ vẻ quan tâm lẫn âu mến, thế nhưng chỉ có hai đôi mắt thiếu nữ là ngân ngấn lệ. Có lẽ má»™t đôi mắt ngấn lệ vì mừng tá»§i sau cuá»™c cá»­u biệt trùng phuùng, còn má»™t đôi mắt ngấn lệ vì hổ thẹn pha lẫn hối hận.
Äồng Thiên Kỳ vẫn nụ cưá»i lãnh nhiên nói:
- Các ngưá»i Ä‘á»u đến.
Chỉ vẻn vẹn bốn tiếng, không quá má»™t lá»i, thế nhưng cả bá»n Nhan Ngá»c Dung sáu ngưá»i ai cÅ©ng lÄ©nh há»™i được trong những tiếng nói ấy bao hàm cô đơn và lạnh lùng.
Mai Phụng Linh nhẹ nhàng bước lên mấy bước, giá»ng quan hoài:
- Äồng công tá»­, vết thương trên vai chàng chưa trị, tôi...
Nhan Ngá»c Dung lúc ấy thấy Mai Phụng Linh lên tiếng rồi, má»›i vá»™i tiếp lá»i:
- Tôi có mang theo thuốc trị thương đây.
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i:
- Vết thương không nặng !
Nhan Ngá»c Dung nghe thêm má»™t tiếng lạnh lùng cá»§a chàng, bá»—ng nhiên không gượng nổi những giá»t nước mắt lăn dài trên má phấn, thổn thức:
- Äồng công tá»­, công tá»­... hẳn còn hận tôi?
Mãnh Long trực tính, khoác bộ tiếng lên hai bước, buột miệng nói ngay:
- Chia tay sau lần hiểu lầm trên Äào Hoa Äảo, chuyện cá»§a tiểu chá»§ chúng tôi hoàn toàn hiểu ra rồi. Chính vì vừa thẹn vừa hối hận mà Nhan cô nương thậm chí muốn tá»± tuyệt chuá»™c lá»—i, may mà Xảo NgÅ© Nương nhá»› lại Mai cô nương, cho nên chúng tôi má»›i trước hết vá» Vạn Thánh Äảo tiếp Mai cô nương, rồi má»›i kéo nhau đến đây chuá»™c tá»™i vá»›i Tiểu chá»§, xin Tiểu chá»§ minh xét, nhân bất hảo toàn, khó tránh khá»i lá»—i, ngưỡng mong Tiểu chá»§ tha cho lần này.
Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt lãnh đạm quét nhìn nhanh Nhan Ngá»c Dung Ä‘ang bức rức chiếc roi ngá»c trong tay, chàng thầm hiểu tâm trạng cá»§a cô lúc này là vô cùng rối bá»i, thầm nghÄ©:
“Ta có thể hận nàng sao? Nàng nên hiểu rằng Ä‘iá»u đấy vÄ©nh viá»…n không bao giá» cóâ€. Nhưng rồi chàng lại chuyển ánh mắt thá» Æ¡ ngước nhìn lên trá»i không.
Chính ngay lúc chàng vừa ngước lên thì trong mắt chàng ẩn hiện nét khác thưá»ng.
Nhân là trong không trung chàng lại nhận ra một cánh phụng ngũ sắc khác còn lượn lỠtrên cao chứ chưa đáp xuống, trên lưng phụng là một khuôn mặt sáng rạng rất quen, đó chính là gã thiếu niên hỠLăng.
Äồng Thiên Kỳ trong đầu chợt chấn động, lóe lên suy nghÄ© khác:
“Cá»­u U Äảo diệt vong trong tay Nhật Nguyệt Bang, gã vốn bị cầm chân trên đảo vậy mà Nhật Nguyệt Bang đã không giết gã cÅ©ng không giữ làm con tin, đủ thấy Phi Hà Äảo và Nhật Nguyệt Bang tất có quan hệ. Thân nhân cá»§a Nhan cô nương lại bị giam cầm trên Phi Hà Äảo, hẳn là vì nguyên nhân hỠđối kháng lại Nhật Nguyệt Bang. Nếu như há» không được cứu gấp, thì chỉ e há» nguy hiểm đến tính mạng. Hiện tại là má»™t cÆ¡ há»™i tốt nhất, nếu ta không ra tay thì có lẽ Nhan cô nương hận ta suốt Ä‘á»i, mà không chừng những ngưá»i khác cÅ©ng sẽ hận ta.
NghÄ© đến đó trên khuôn mặt vốn lãnh đạm thá» Æ¡ cá»§a chàng bá»—ng xuất hiện những nếp nhăn khắc khổ, chàng hẳn không bao giá» hy vá»ng Nhan Ngá»c Dung hận mình, và có lẽ cÅ©ng không muốn những ngưá»i kia hận mình.
Bấy giá» Mãnh Long há»i đã lâu mà thấy chàng cứ lặng thinh, nóng lòng lão lên tiếng giục:
- Tiểu chủ, làm sao lại không nói?
Äồng Thiên Kỳ nghe vậy, giật mình nghÄ© nhanh:
“Äồng Thiên Kỳ, ngươi từ nhỠđã bất hạnh lại còn mong gì hạnh phúc trong tương lai. Nhan cô nương đã cứu ngươi má»™t lần, đại trượng phu ân oán phân minh, hiện tại chính là lúc ngươi báo ân !†Quyết định vậy rồi, chàng thâu hồi ánh mắt, nhưng vẫn giá»ng lạnh lùng :
- Các ngưá»i đã biết sai, còn tìm Äồng má»— làm gì?
Má»i ngưá»i nghe câu này Ä‘á»u lặng ngưá»i, có lẽ chẳng ai có thể ngỠđược Äồng Thiên Kỳ lại buông má»™t câu như vậy vá»›i há», cho nên cả bá»n tròn mắt chăm nhìn chàng kinh ngạc vô cùng.
Không riêng gì bá»n Nhan Ngá»c Dung sáu ngưá»i, mà lúc ấy từ sau má»™t tảng đá lá»›n cách đó chừng mươi trượng, lão quái nhân Äịa Sát cÅ©ng sá»­ng sá», chép miệng tá»± nói má»™t mình:
- Hắn có thể là ngưá»i lạnh nhạt không có nhân tình sao?
Thì ra, Äịa Sát khi vá»t Ä‘i, lão bá»—ng nhận ra trên trá»i cao cao có những cánh phụng Ä‘ang chuẩn bị đáp vào bá», lão nghÄ© những ngưá»i này có khuôn mặt là đối địch vá»›i Äồng Thiên Kỳ. Bởi vậy má»›i quyết định vá» Ä‘i cho khuất tầm nhìn cá»§a Äồng Thiên Kỳ, rồi quay trở lại xem tình hình thế nào.
Mãnh Long sau má»™t hồi trầm mặc, đột nhiên sấn lên hai bước há»i lá»›n:
- Tiểu chủ, thế nhưng hiện tại chúng ta đã trở lại. Tiểu chủ định xử trí thế nào?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Huyết Kiếp Thá»§ xưa nay không để ý là giết nhiá»u thêm bao nhiêu ngưá»i.
Cả bá»n sáu ngưá»i gần như cùng lúc chấn động, thất thanh la lên:
- Ngươi định giết luôn cả bá»n chúng ta?
- Trừ phi các vị mau rá»i khá»i đây.
NgÅ© Xảo Vân nghe vậy buá»™t miệng há»i:
- Nói vậy chúng ta đến đây phiá»n công tá»­, ngá»n Cô phong này là nhà cá»§a công tá»­ chăng?
Ngũ Xảo Vân vừa nói xong thì ba Thần Châu Tam Tà cũng la lên:
- A... Thần Châu Tam Taà chúng ta má»›i thật làm tìm nhầm ngưá»i, không ngá» lại kết giao bằng hữu vá»›i ngưá»i như ngươi.
Lá»i vừa rồi chính là cá»§a gã “Tiêu Thiên Sư†Lá»— DÅ©ng là ngưá»i biết suy nghÄ© má»i chuyện, vừa nghe gã ta nói vậy muốn cả cÅ©ng không cản kịp. Tuy đối vá»›i Äồng Thiên Kỳ, lão cÅ©ng có chá»— bất mãn, thế nhưng lão tin rằng trong chuyện này quyết không thể hùng hùng hổ hổ mà giải quyết được vấn Ä‘á».
Äồng Thiên Kỳ lúc ấy đã lạnh giá»ng nói:
- Tôn giá không phục sao?
“Tiêu Thiên Sư†là ngưá»i thẳng ruá»™t vô lổ, cho nên chẳng suy nghÄ© gì, vừa nghe vậy gầm lên má»™t tiếng nói:
- Há ngươi nghĩ “Tiêu Thiên Sư†ta sợ ngươi.
Lá»i dứt là ra chiêu “Quá»· khốc thần kêu†nhanh mạnh như vÅ© bão nhằm ngá»±c Äồng Thiên Kỳ đánh tá»›i, tợ hồ như muốn má»™t chiêu lấy mạng chàng ngay.
Äồng Thiên Kỳ tuy trong mắt không có sát khí, thế nhưng Ä‘anh lạnh lạ thưá»ng, chàng không cần né tránh, liá»n phất chiêu “Thất Hải Tiá»m Longâ€.
“Tiêu Thiên Sư†tuy là lão tam trong Thần Châu Tam Tà, võ công thuôc hàng nhất lưu trong võ lâm, nhưng không đáng vào đâu để sánh vá»›i Tiá»m Long Thần Công. Lúc nãy nóng giận mà ra chiêu không kể sống chết, nhưng giá» chiêu bị hóa giải, thấy Tiá»m Long Thần Công xuất hiện thiì phát hoảng định nhảy lùi né tránh, song đã không kịp.
Chỉ nghe gã “hự†má»™t tiếng, ngưá»i nằm trên đất.
Tà Bốc nhìn thấy Äồng Thiên Kỳ thi triển Tiá»m Long Thần Công, nhưng chỉ dùng chỉ pháp Ä‘iểm ngã lão Tam chứ không lấy mạng hắn, lão không khá»i ngạc nhiên há»i:
- Tiá»m Long Thần Công xuất ra còn lưu mạng ngưá»i ư?
Huyết Phán ngược lại thấy Äồng Thiên Kỳ đánh ngã lão Tam thì tức giận quát lá»›n má»™t tiếng chá»­i ầm lên:
- Tiểu bối vô nhân bất nghĩa, ngươi chết.
Dứt lá»i, lão hoa ngá»n phán quan bút lên vun vút, ra má»™t chiêu “Phán bút chỉ thiên†thế mạnh như lÅ©, nhanh như tên nhằm thẳng vào ngá»±c Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ thá»±c ra bất đắc dÄ© má»›i làm thế, biết mình trước mặt những ngưá»i này nếu chỉ má»m lòng má»™t tý là có thể há»ng đại sá»±, khi ấy đã lỡ chuyện bèn nghiến răng xuất tiếp chiêu thứ hai Tiá»m Long Thần Công “Thất Hải Phi Longâ€.
Chiêu “Thất Hải Phi Long†đến nhân vật nhất nhì trong giang hồ như Äịa Sát lệnh chá»§ còn chịu không nổi, nói gì đến ngá»n phán quan bút cá»§a Huyết Phán, chỉ nghe lão ta “hự†má»™t tiếng rồi cÅ©ng như lão Tam, lão ta ngã phịch xuống đất mê man thần trí.
Tà Bốc nhìn thấy hai nghĩa đệ của mình đổ trên mặt đất, thở dài một tiếng nghĩ:
“Chẳng lẽ hai lão đệ bị đánh ta lại khoanh tay !â€, rồi bước tá»›i trầm giá»ng nói:
- Äồng huynh, hiện tại đến lượt Tà Bốc ta.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt nói:
- Các vị sao không cùng vào một lần phải hơn không?
Mai Phụng Linh nghe vậy thì Ä‘au xót cả lòng, buá»™t miệng há»i:
- Äồng công tá»­, cả tôi nữa sao?
Äồng Thiên Kỳ tợ hồ như không dám tiếp xúc vá»›i đôi mắt ướt lệ đượm tình ấy, chàng cắn răng Ä‘au lòng nói:
- Giả sử Mai cô nương cũng muốn động thủ.
Mai Phụng Linh tiếp lá»i nói ngay:
- Nhưng nếu tôi không động thủ?
- Vậy thì cô tốt nhất mãi mãi đừng bao giá» qua lại vá»›i ngưá»i Vạn Thánh Äảo.
Mai Phụng Linh quay đầu nhìn Nhan Ngá»c Dung mặt đầy nước mắt, nàng Ä‘au lòng chua xót, không nén nổi hận:
- Vậy thì công tử hãy giết tôi đi.
Äá»™t nhiên Nhan Ngá»c Dung lên tiếng nói:
- Linh muội, hãy chậm.
Nói rồi nàng tiến lên trước mặt Äồng Thiên Kỳ tiếp:
- Äồng công tá»­ chỉ vì Nhan Ngá»c Dung tôi mà hạ thá»§ vá»›i bá»n há»?
- Ừm, có thể như vậy.
Nhan Ngá»c Dung chua xót cá»§a ná»—i lòng, tợ hồ như không ngăn nổi nước mắt muốn khóc gào lên, nàng than dài má»™t tiếng Ä‘au đớn há»i:
- Äồng công tá»­ hận tôi như vậy, hẳn cÅ©ng muốn giết tôi?
- Ừm, Äồng má»— xưa nay không biết nhân tình là thế nào, giả sá»­ như cô nương thích hạ thá»§ thì Äồng má»— có lẽ cÅ©ng không từ nan giết thêm má»™t mạng.
Äịa Sát nấp sau khối đá bấy giá» nghe vậy chừng như nhảy nảy lên, lão thầm thở dài lắc đầu tá»± nói:
“Thật không ngá» Äồng Thiên Kỳ ngươi tâm địa lại hẹp hòi như vậy, đến má»™t thiên kim tiểu thư đáng thương như vậy mà ngươi cÅ©ng nỡ sát hại. Hừ, chỉ cần ngươi thật sá»± ra tay động đến cô ta thì lão phu không từ gì mạng già này mà quyết má»™t trận sống mái vá»›i ngươi.†Cõi lòng cá»§a Nhan Ngá»c Dung lúc này chừng như tan nát, nàng mắt lá»™ hoảng ngước nhìn Äồng Thiên Kỳ, lạnh giá»ng nói:
- CÅ©ng được, chết ! Äàng nào cÅ©ng má»™t lần chết.
Nói rồi nàng chậm rãi bước lên chìa ngá»n roi ngá»c vá» phía Äồng Thiên Kỳ, giá»ng thê lương:
- Những ngày qua tôi yêu quý nó như mạng mình, hiện tại thì hết cả rồi, trả lại cho công tử.
Äồng Thiên Kỳ không dám nhìn lâu, chỉ lướt nhanh đôi mắt qua khuôn mặt vốn diá»…m lệ giá» thêm nét u sầu lại càng đẹp hÆ¡n, chàng thầm mừng thốt vui trong lòng:
“Trá»i xanh có mắt xin chứng dám cho thành tâm cá»§a Äồng Thiên Kỳ này, giúp tôi lên được Phi Hà Äảo cứu song thân nàng ra để cho nàng được Ä‘oàn tụ cùng cha mẹ. Có như vậy ná»—i uẩn khuất ngày hôm nay Äồng má»— cÅ©ng không buồn lòng.†Chàng vừa thầm nói vừa đưa tay đón lấy ngá»n roi ngá»c, mặc dù chàng đã cố trấn tÄ©nh đè nén ná»—i lòng mình hết sức, nhưng bất tri bất giác cánh tay chàng vẫn run nhẹ.
Nhan Ngá»c Dung rụt tay vá», ngưng mắt nhìn chàng cố gượng trấn định buông tiếng xa lạ:
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi hận ta thấu xương, ta tuy má»™t chút cÅ©ng không há» oán hận gì ngươi, hiện tại nếu ngươi có giết ta thì cÅ©ng vậy, vÄ©nh viá»…n không bao giá» thù hận, ra tay Ä‘i.
Dứt lá»i, thân hình mảnh khảnh cá»§a nàng nhún bổ nhào tá»›i Äồng Thiên Kỳ.
Toàn trưá»ng, không má»™t ai có thể tin rằng Äồng Thiên Kỳ ra tay vá»›i má»™t thiếu nữ Ä‘oan trang kiá»u diá»…m như thế, vậy mà Ä‘iá»u không ngá» vẫn xảy ra. Chỉ thấy thân hình Nhan Ngá»c Dung vừa lao tá»›i, đồng lúc Äồng Thiên Kỳ giÆ¡ song chưởng lên thì cả ngưá»i nàng đổ ập xuống đất vá»›i má»™t tiếng rên khẽ.
Tợ hồ như chuyện quá bất ngá» mà làm cho tất cả má»i ngưá»i chết khá»±ng, bởi vậy mặc dù há» bất mãn và tức giận trước chuyện này nhưng nhất thá»i không má»™t ai kịp lên tiếng. Thế nhưng trên khuôn mặt há» giỠđây đã thấy tái xanh.
Chính ngay lúc này, từ trên không trung má»™t tiếng thét dài, má»™t bóng trắng lướt xuống đỉnh lập trưá»ng, ngưá»i ấy không ai khác là gã thiếu niên há» Lăng.
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi là hạng...
Lá»i gã không thốt được hết câu, bởi vì lúc ấy đôi mắt Äồng Thiên Kỳ như nảy lá»­a đăm nhìn vào mắt gã, má»™t chút hoảng sợ vụt lóe lên trong đầu đã vắt ngang lá»i gã má»™t cách vô ý thức.
Huyệt Mi tâm giữa tránh Äồng Thiên Kỳ đã thấy đỠlên như máu, có lẽ phải hao tâm tổn sức lắm chàng má»›i nén sát cÆ¡ vào lòng, trầm tÄ©nh nói:
- Tôn giá nếu là ngưá»i thông minh thì phải sáng suốt lúc này.
Bấy giỠNgũ Xảo Vân thấy chủ mình biị hại, thì nhào tới chừng như quên mất sự căm tức với gã hỠLăng, nói:
- Lăng công tử, tôi giúp công tử !
Äồng Thiên Kỳ đảo nhanh mắt gằn giá»ng:
- Hôm nay nếu như tất cả các ngưá»i có bá» xác lại đây, vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không bao giá» báo phục được.
Há» Lăng vốn biết tá»± lượng, nên hiểu rằng gã không xứng là đối thá»§ cá»§a Äồng Thiên Kỳ, bấy giá» quay nhìn NgÅ© Xảo Vân nói:
- Ngũ cô nương, nhanh đỡ sư muội dậy, chúng ta trước hết vỠđảo, món nợ này ngày sau nhất định phải trả.
NgÅ© Xảo Vân nghe vậy cÅ©ng giật mình, lẳng lặng đến đỡ Nhan Ngá»c Dung dậy, lạnh giá»ng nói:
- Há» Äồng kia, nguyện trá»i có mắt cho ngươi sống thêm vài ngày nữa. Chúng ta Ä‘i !
“Trác Kình†Mãnh Long lúc ấy cũng phẫn hận gầm lên:
- Tiểu tử, ta tuyên bố lần cuối là từ nay vỠsau ta với ngươi tuyệt tình đoạn nghĩa, chỉ cần gặp lại bất cứ ở đâu thì lão phu cũng sẽ xé xác ngươi ra.
Nói rồi lão quay nhìn há» Lăng há»i:
- Lăng công tử, quý đảo không biết có chịu dung nạp lão phu?
Há» Lăng nghe vậy thì mừng rÆ¡n trong lòng, quay ngưá»i gật đầu nói ngay:
- Qúy vị nếu như không chê bổn đảo buồn tẻ, thì tôi nguyện ra mặt hoan nghênh đón tiếp.
Nói đến đó bất giác ánh mắt gã nhìn nhanh Mai Phụng Linh, thầm mừng:
“Cơ hội tốt, thật tuyệt, ta sao không nhân lần này đem nàng vỠđảo, chẳng phải là một mũi tên trúng hai con chim.†Nghĩ vậy vội nói tiếp:
- Cô nương hẳn nguyện quang lâm?
Nhưng không ngá» Mai Phụng Linh Ä‘iá»m đạm lắc đầu đáp:
- Mai Phụng Linh tôi lưu lạc nhiá»n năm nay, nÆ¡i nào cÅ©ng là nhà, thịnh tình cá»§a công tá»­, Mai Phụng Linh xin khắc lòng tạc dạ.
Ngũ Xảo Vân vội nói:
- Mai cô nương, lang bạc không phải là sách hay, sao bằng...
Mai Phụng Linh hiện nụ cưá»i thê lương bên khóe môi:
- NgÅ© tá»· tá»· không cần nói nhiá»u, tâm ý tiểu muá»™i đã quyết.
Há» Lăng vốn định mở miệng má»i chào mấy câu nữa, nhưng bá»—ng nhiên gã nghe má»™t tiếng cưá»i lạnh lùng cá»§a Äồng Thiên Kỳ từ sau lưng, gã khiếp sợ Äồng Thiên Kỳ thay đổi chá»§ ý, bèn nói vá»™i:
- Má»—i ngưá»i có chí riêng, không thể cưỡng ép, chúng ta Ä‘i thôi.
Há» Lăng nói xong liá»n tá»± mình lên ngồi lưng Phụng, lại kéo Mãnh Long cùng lên theo, bên kia NgÅ© Xảo Vân cÅ©ng kéo Nhan Ngá»c Dung lên lưng Phụng. NgÅ© Nương nói vá»›i Mai Phụng Linh :
- Mai cô nương, bảo trá»ng.
Há» Lăng cÅ©ng nhìn bá»n Thần Châu Tam Tà nói:
- Còn ba vị?
Tà Bốc lắc đầu đáp ngay:
- Thần Châu Tam Tà lang bạc thành quen, không thích dưới trướng ngưá»i.
Há» Lăng chỉ cưá»i nhạt, rồi thúc Phụng bay Ä‘i, cả Ä‘oàn Phụng cất cánh phút chốc mất dạng trong đám mây cao tít.
Äồng Thiên Kỳ dõi mắt theo Ä‘oàn phụng đến khi khuất hẳn ở chân trá»i, chàng bá»—ng thở phào nhẹ nhá»m trong lòng, nhưng khóe miệng đột nhiên rỉ ra má»™t dòng máu tươi nhá».
Tà Bố lúc này đã đỡ hai vị tiểu đệ cá»§a mình lên định dìu Ä‘i, bá»—ng Äồng Thiên Kỳ lãnh đạm nói:
- Huyệt đạo trên ngưá»i há» còn chưa giải.
Tà Bốc hÆ¡i dừng chân cất giá»ng hàm chút mỉa mai:
- Chẳng lẽ Äồng huynh có ý tương trợ?
- Äúng, Äồng má»— sẽ giúp há» giải khai huyệt đạo.
Tà Bốc bá»—ng quay phắt ngưá»i, mắt rá»±c lá»­a hận nhìn Äồng Thiên Kỳ, nhưng lão chợt bắt gặp khuôn mặt cá»§a Äồng Thiên Kỳ giá» tái xanh, lại thêm vết máu rỉ bên khóe môi khiến lão giật thót mình. Căm hận trong lòng lão bá»—ng tan biến đâu mất, lão tá»± nhiên dìu hai vị nghÄ©a đệ cá»§a mình đến trước mặt Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ xuất chiỉ giải khai huyệt đạo cho bá»n há» xong, cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tư Không huynh, chúng ta gặp nhau kết hảo, dÄồng má»— chưa từng ra ân cho ba vị, nhưng lần này có ý nhá» giúp má»™t chuyện, chẳng biết...
Chàng nói vừa đến đó, đột nhiên “Tiêu Thiên Sư†từ dưới đất nhảy nhổm ngưá»i dậy quát lá»›n:
- Tiểu tử, ngươi chết !
Dứt lá»i bổ nhào đánh tá»›i ngá»±c Äồng Thiên Kỳ má»™t chưởng.
Tà Bốc là ngưá»i thông minh mẫn tuệ, vừa rồi chỉ nhìn vết máu bên khóe môi và thái độ khác thưá»ng cá»§a chàng, lão đã nhận ra chuyện không phải tầm thưá»ng, huống gì Äồng Thiên Kỳ nguyện giải huyệt cho nhị vị sư đệ cá»§a mình. Bởi vậy vừa thấy “Tiêu Thiên Sư†manh động liá»n thét lá»›n cản lại:
- Tam đệ dừng tay !
Thế nhưng má»™t chiêu cá»§a “Tiêu Thiên Sư†vừa nhanh vừa bất ngá», lại thêm lòng căm hận cá»±c độ, bởi vậy tiếng thét cản lại cá»§a Tà Bốc đã chậm.
“Bình†má»™t tiếng, chỉ thấy cả ngưá»i Äồng Thiên Kỳ bật ngá»­a ra sau ngã nhào trên đất, cùng lúc là má»™t tiếng rú thương tâm cá»§a Mai Phụng Linh và tiếng chá»­i rá»§a nạt ná»™ cá»§a bá»n Tà Bốc và lão Nhị.
Tài sản của Memory

  #30  
Old 29-05-2008, 04:30 PM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây

Tàng Long Äỉnh
Tác giả: Trần Thanh Vân
Hồi 30. Nặng Ná»™i Thương Hào Kiệt Mệnh Nguy - Trá»ng NghÄ©a Lá»›n Anh Hùng Äồng Cứu

Bấy giá» Äồng Thiên Kỳ vì hoàn toàn không chút phòng bị khoảng cách đã gần mà "Tiêu Thiên Sư" lại xuất thá»§ rất đột xuất, cho nên Äồng Thiên Kỳ nhận lãnh đúng má»™t chưởng cá»§a gã Äồng Thiên Kỳ bị bắn ra ngoài sáu bảy xích, lăn ngưá»i chạm vào má»™t khối đá lá»›n đánh ầm má»™t tiếng, tuy rằng vá»›i công lá»±c như "Tiêu Thiên Sư" thì khó làm chàng trá»ng thương, thế nhưng nhất thá»i khí huyết cÅ©ng đảo lá»™n Chàng chỉ kịp vừa tá»±a vào bỠđá để đứng lên thì Mai Phụng Linh đã chạy bổ đến, giá»ng Ä‘au xót la lên :
- Äồng công tá»­, chàng...
Nước mắt dàn dụa, nàng nghẹn lá»i không nói được hết câu, thế nhưng thân hình má»m mại cá»§a nàng bất giác ngồi thụp xuống, hai tay đỡ lấy cả ngưá»i chàng vô cùng thân thiết.
Äồng Thiên Kỳ nhìn nét mặt thương cảm cá»§a nàng, vẫn má»™t nụ cưá»i thản nhiên cố hữu trên môi, chàng nói :
- Mai cô nương, cô cảm thấy đáng để lo cho Äồng má»— ?
Vừa nói chàng hai tay chống đất vừa tá»± gượng đứng lên Vẻ mặt thê lương, nàng lắc đầu nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn trào, nàng không đáp được lá»i chàng, song đôi tay vẫn đỡ lấy ngưá»i chàng, hồi lâu má»›i nói:
- Không nên đứng dậy, thương thế của công tử...
Tuy làn nước mắt che bá»›t thị lá»±c, nhưng nàng vẫn nhận ra nụ cưá»i trên môi chàng sao mà lãnh đạm thế ? Nàng chua xót, rồi bất chợt khóc lá»›n lên thành tiếng :
- Không nên cưá»i như thế, không nên cưá»i như thế.
Äồng Thiên Kỳ chỉ lắc đầu, cưá»i đáp:
- Mai cô nương, không bảo tôi cưá»i, vậy bảo tôi khóc sao ?
Lá»i chàng tuy vô cùng thản nhiên, thế nhưng chỉ má»™t câu thản nhiên này nếu là ngưá»i ngoài? cục thì quyết không bao giá» cảm nhận được sá»± cô đơn chua xót cá»§a má»™t gã du tá»­ !
Tợ hồ như lĩnh hội được hàm ý ấy, Mai Phụng Linh bất giác cả thân hình rung lên.
đồng thá»i không làm chá»§ nổi tâm tình kích động cá»§a mình đôi tay bám bíu chặt vào vai chàng, rồi bất tri bất giác, nàng bổ cả ngưá»i vào lòng chàng khóc lên nức nở:
- Van xin chàng không nên cưá»i như vậy vá»›i tôi, tôi cảm thấy nụ cưá»i lãnh đạm ấy chừng như Ä‘ang đẩy xa tôi ra Ä‘ang khinh bỉ tôi, khinh thị tôi là ngưá»i không hiểu được công tá»­ là ngưá»i duy nhất trên Ä‘á»i này tôi có thể nương tá»±a ! Äồng Thiên Kỳ...
Thiên Kỳ, chàng.. chàng hẳn đã hiểu được thân thế cá»§a Mai Phụng Linh, xin chàng đừngbao giá» rá»i xa Phụng Linh nữa !
Lá»i nàng nức nghẹn thổn thức trong nước mắt, như khấp như tố, lúc trút hết tâm sá»± bí mật cá»§a má»™t thiếu nữ, cả ngưá»i nàng rung lên. Nàng lúc này đây tợ hồ như quên Ä‘i tất cả, quên hẳn hiện trưá»ng còn có ngưá»i thứ ba.
Nụ cưá»i lãnh đạm trên mặt Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng bá»—ng chốc tiêu tan, chàng cảm thấy ngưá»t Ä‘ang ở trong lòng chàng đây là má»™t con ngưá»i vô cùng cô đơn, khiến ngưá»i ta thương cảm, khiến ngưá»i ta Ä‘au lòng. Bất giác chàng đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng, giá»ng trở nên ôn hòa an á»§i:
- Mai cô nương, không nên khóc nữa, chúng ta phải kiên cưá»ng đứng lên. Cô hẳn biết thế gian hiện tại có bao nhiêu ngưá»i hy vá»ng chúng ta khóc, bởi khóc là nói vá»›i bá»n há» rằng chúng ta là suy yếu nhụt chí.
Có lẽ lần đầu tiên chàng trước mặt má»™t thiếu nữ thốt lên lá»i nói cá»§a tâm can mình.
Mai Phụng Linh vẫn úp mặt trên vai chàng, tiếng khóc vẫn còn dư:
- Thiên Kỳ, tôi biết chàng sẽ tha thứ cho tôi từ nay vá» sau có lẽ tôi sẽ không bao giá» khóc. Chỉ cần chàng luôn ở bên ngưá»i tốt, và hãy gá»i tên tôi. Thiên Kỳ, chàng hãy gá»i :"Phụng Linh muá»™i" !
Äồng Thiên Kỳ nén tâm tư thở dài má»™t hÆ¡i, nói :
- Phụng Linh. cô còn khóc đấy sao ?
Phụng Linh ngước khuôn mặt dàn dụa nước mắt lên nhìn chàng rồi kéo tay áo lau nước mắt cá»§a nàng đẩm ướt má chàng, giá»ng nhu mì nói :
- Muội không khóc nữa.
Vừa nói vừa vội vàng lau khô nước mắt trên mặt mình, bỗng nàng chú ý đến vết máu bên khóe môi của chàng. Rất tự nhiên, nàng đưa vạt tay áo trắng muốt của mình lên định lau vế máu cho chàng không chút đắn đo.
Äồng Thiên Kỳ đã nhanh tay cản tay nàng lại, mặc nhiên lắc đầu, chàng hiểu rằng nàng sẽ không bao giá» lau khô vết máu.
Äồng Thiên Kỳ lắc đầu nặng ná» nói:
- Phụng Linh, chỉ thêm làm vấy bẩn áo cô thực vô ích, cô hiểu...
Mai Phụng Linh chấn động trong đầu run giá»ng :
- Vết thương nặng sao ?
Äồng Thiên Kỳ đã nghe giá»ng nàng hốt hoảng, lắc đầu trấn an :
- Không nặng, chỉ có Ä‘iá»u không sao làm ngưng máu được.
- Không ngưng máu được ư?
Chừng như nàng hiểu Ä‘iá»u gì, bất chợt ngước mắt lên nhìn đám phù vân trên không trung, lẩm nhẩm tá»± nói :
- Vì cô ta phải không ? Thiên Kỳ, Nhan cô nương là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh, cô ta sẽ tha tứ cho chàng, ban đầu muá»™i cÅ©ng căm phẫn chàng đối đãi vá»›i cô ta như vậy, bởi vì cô ta đã từng cứu muá»™i má»™t lần. Thế nhưng dẫu sao thì cô ta cÅ©ng đã lôi muá»™i ra xa khá»i chàng !
Äồng Thiên Kỳ ánh mắt xa xăm, cưá»i Ä‘iá»m nhiên như nói má»™t mình :
- Có lẽ cô cÅ©ng không hiểu rằng cô ta cÅ©ng đã từng má»™t lần cứu tôi. Äồng Thiên Kỳ từ ngày xuất đạo chưa há» nhận qua chút ân huệ cá»§a ai, do vậy mà...
Phụng Linh không để chàng nói hết, tiếp lá»i nói ngay :
- Thiên Kỳ, chỉ cần chàng luôn nhá»› đến ân huệ cá»§a cô ta, sá»›m muá»™n cÅ©ng có ngày báo đáp. Hiện tại cần phải vận công trị thương thế, Äồng Thiên Kỳ, hãy nghe lá»i muá»™i, không nên quá suy nghÄ© như thế, nhân bất thập toàn, đã làm ngưá»i thì thế nào cÅ©ng không tránh khá»i sai lầm.
Äồng Thiên Kỳ nhìn khuôn mặt chân thành cá»§a nàng, bất giác gượng cưá»i như tá»± vấn, nói.
- Phụng Linh, cô nói rất đúng, thế nhưng liệu Thiên Kỳ tôi có làm được không ?
Phụng Linh với tấm lòng thiện lương, nàng tợ hồ như không hiểu ra hết câu nói của chàng, cất tiếng an ủi :
- Thiên Kỳ, chàng nhất định làm được, hãy nghe lá»i muá»™i không nên nghÄ© nhiá»u nữa. Nhan cô nương đối vá»›i muá»™i rất tốt, sau này gặp lại muá»™i sẽ đích thân giải thích vá»›i cô ta giùm chàng. Nào, nhanh vận công đị. Äồng Thiên Kỳ chừng như không muốn làm phiá»n lòng thêm cho thiếu nữ đáng thương này, chàng cưá»i nói :
- Äồng Thiên Kỳ có mặt trên thế gian này tợ hồ như là để giải quyết má»i ân oán, tha thứ hay không chừng như không có gì can hệ lá»›n. Cô nói đúng, tôi cần phải vận công Ä‘iá»u trị thương thế, hy vá»ng thượng thiên phò trợ.
Lần đầu tiên chàng thốt ra má»™t lá»i không mấy tá»± tin, rồi đôi mi khép lại bất chợt hai hạt lệ châu long lanh lăn dài trên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
Mai Phụng Linh thá»±c không ngá» Äồng Thiên Kỳ có thể rá»i nước mắt, nàng giật thót mình như la lên, nàng cảm thấy sá»± tình thá»±c không hỠđơn thuần như nàng từng nghÄ©.
Lại nói, từ nãy đến giá» bá»n “Tiêu Thiá»n Sư“ Lá»— DÅ©ng và Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu vẫn còn phẫn hận Äồng Thiên Kỳ, nếu không có Tà Bốc ngăn cản thì có lẽ bá»n hỠđã nhảy đến tấn công Äồng Thiên Kỳ tiếp rồi.
Äịa Sát Lệnh chá»§ nấp ngưá»i sau tảng đá lá»›n vẫn không ra mặt, trên mặt lão hiện lên sá»± tức giận rõ rệt, lão hậm há»±c thầm nghÄ© trong lòng “Chá»› nói là vị cô nương kia đã có ân cứu mạng nó, giả như không oán không cừu, mà má»™t vị cô nương xinh đẹp đáng thương như thế, hắn cÅ©ng không thể ra tay. Lòng dạ lãnh bạo như ngươi thì ai cÅ©ng căm hận được, hãy đợi đấy, đợi cho đến khi tiểu tá»­ ngươi đứng lên được !
Lúc này Tiêu Thiên Sư nhìn thấy Äồng Thiên Kỳ ngồi nhắm mắt dưỡng thương thì sốt ruá»™t lên, giật giật tay nói gấp:
- Äại ca vậy là sao ? Chẳng lẽ đại ca chỠđến khi tiểu tá»­ kia Ä‘iá»u thương xong giết sạch chúng ta ?
Huyết Phán cÅ©ng lạnh lùng há»i:
- Hay là đại ca còn gì muốn nói ?
Tà Bốc trở lại thần thái bình thản thưá»ng nhiên:
- Nhị đệ, không phải muốn nói, mà là ta không thể trương mắt nhìn thấy các ngưá»i làm chuyện bất nghÄ©a. Chúng ta tuy không phải huynh đệ thân thuá»™c, thế nhưng tình nghÄ©a thì như thá»§ túc.
Tiêu Thiên Sư trợn mắt thét lên:
- Äại ca, đại ca hẳn tá»± cho mình là ngưá»i thông minh nhất ?
Huyết Phán cÅ©ng lạnh giá»ng nói:
- Chuyện hôm nay hẳn đã nghe hết, Lãnh Vân Tiêu này dám cam Ä‘oan rằng sau khi hắn hồi phục chân lá»±c nhất định sẽ giết đại ca. Äại ca há còn muốn mượn oai hắn để uy chấn giang hồ sao. Ha ha hạ..
Nghe giá»ng nói hàm chứa mỉa mai, Tà Bốc không khá»i phát ná»™, song mặt vẫn lạnh băng, ghìm cÆ¡n giận nói:
- Dẫu sao chúng ta cả ba kết nghĩa huynh đệ, trước lúc chưa phân tán, hai ngươi có thể đáp ta vài vấn đỠchứ ?
Huyết Phán hừ một tiếng lạnh lùng, nhưng không lên tiếng gì, thái độ xem ra đã có phần hòa hoãn lại. Tiêu Thiên Sư ngược lại, mặt biến sắc la lên:
- Äại ca sao lại nói vậy ? Äại ca dù bảo tiểu đệ chết, tiểu đệ cÅ©ng không dám mở hÆ¡i than oán, chỉ cần trong ba chúng ta có ngưá»i dương danh tứ hải.
Nghe giá»ng nói cá»§a gã hết sức thành khẩn, Tà Bốc trầm giá»ng nói tiếp:
- Trước khi chưa chia tay, ta vẫn là đại ca cá»§a hai ngươi, chá»› nhiá»u lá»i, trả lá»i Ä‘i.
Cả hai lão đệ vội vàng ứng thanh nói ngay:
- Xin đại ca cứ há»i.
Tà Bốc lướt nhanh ánh mắt nhìn bá»n há» lần nữa, má»›i nói:
- Ta nói, Nhan cô nương là bậc quốc sắc thiên hương Ä‘á»i nay, khiến bao anh hùng hào kiệt dẫu quyên sinh bá» mạng vì cô ta thì cÅ©ng nguyện cam lòng, tuyệt không má»™t lá»i than oán, ta nói vậy có đúng không?
Tợ hồ như bá»n Huyết Phán không ngá» Tà Bốc lại há»i má»™t câu khó lưá»ng được như vậy, cả hai ngá»› ngưá»i lắp bắp đáp:
- Äại ca nói rất đúng.
Tà Bốc lại há»i tiếp:
- Giả sá»­ có gã nam nhân không há» bị sá»± quyến rÅ© cá»§a sắc đẹp cô ta, thì các ngươi nghÄ© con ngưá»i ấy thế nào ?
Tiêu Thiên Sư không chút suy nghĩ nói ngay:
- Phải là má»™t gã ngưá»i gá»—.
Huyết Phán ngược lại mặt biến sắc, ngưng mục nhìn Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang tÄ©nh tá»a Ä‘iá»u công:
- Nếu nói vá» công phu định lá»±c, thì gà ta quả nhiên Ä‘á»i nay hiếm ai qua mặt, thế nhưng...
Tà Bốc lạnh giá»ng cắt ngang:
- Không cần phải nói nữa, ta há»i các ngươi tiếp, giả sá»­ có ngưá»i từng nhận Æ¡n cứu mạng cô ta, đồng thá»i hiểu được cô ta ngầm để dành trái tim mình. Nhưng chỉ vì để báo ân mà ngưá»i ấy đành đắc tá»™i vá»›i cô ta, các ngươi thá»­ nói xem nên chá»n lá»±a thế nào ?
Tiêu Thiên Sư đảo mắt láo liên, nhưng một lúc vẫn ú ớ không nói thành câu.
Huyết Phán sau hồi suy nghÄ©, trầm giá»ng đáp:
- Nhưng nếu không báo ân này, mà cô ta cÅ©ng không trách móc, thì ngưá»i kia chỉ e vô phương đáp Æ¡n được.
Tiêu Thiên Sư nghe vậy liá»n gật đầu hùa theo:
- Äúng, đúng, ai dứt tình rá»i khá»i cô ta được chứ ?
Thần sắc Tà Bốc dần dần hòa hoãn trở lại, lão thở dài một hơi thật sâu mới nói:
- Giả sá»­ có ngưá»i quyết chá»n con đưá»ng báo ân phân minh ?
Tiêu Thiên Sư ngá»› ngưá»i câm miệng, Huyết Phán đôi mắt lại nhìn vào khuôn mặt tuấn tú cá»§a Äồng Thiên Kỳ giỠđây tái xanh. Hồi lâu gã má»›i buông tiếng vẻ không tá»± tin:
- Trừ phi gã không thích cô ta, thế nhưng Ä‘iá»u này quyết không có khả năng.
Tà Bốc phải cố gắn lắm má»›i giữ được sá»± xúc động mạnh trong lòng, lão trầm giá»ng bình tÄ©nh nói:
- Äúng, nếu nói thế gian này có gã đàn ông nào không yêu thích cô ta thì e không có khả năng. Thế nhưng có ngưá»i vì nghÄ© đến hạnh phúc tương lai cá»§a cô ta mà chấp nhận chá»n lấy sụ báo ân thì không thể không có khả năng, vì để đánh đổi cô ta mất ngưá»i mình yêu thương lấy sá»± Ä‘oàn viên vá»›i song thân phụ mẫu, có lẽ cô ta cÅ©ng đành mãn nguyện má»›i trá»n đạo.
Lão nói đến cuối câu bất thần hai giá»t lệ nóng bá»ng lăn dài trên đôi gò má xương xẩu, có lẽ đây là lần đầu tiên lão khóc cho ngưá»i khác.
Nhìn nhanh Äồng Thiên Kỳ lần nữa, Huyết Phán tợ hồ như hổ thẹn cúi thấp đầu lẩm nhẩm nói trong miệng:
- Ta thật lỗ mãng ngu đần.
Tiêu Thiên Sư ngược lại chừng như chưa nhận ra ý Tà Bốc muốn nói là ai, cho nên vẫn trương gân la lớn:
- Äại ca, chẳng lẽ đại ca nói ngưá»i đó lại có thật trên Ä‘á»i sao ?
Tà Bốc chỉ cúi đầu gật nhẹ không đáp thành tiếng.
Tiêu Thiên Sư nôn nóng nói tiếp:
- Gã ta ở đâu, chúng ta Ä‘i gặp gã, tiểu đệ sẽ nói thẳng có hắn biết hắn là má»™t đại anh hùng, má»™t đại hào kiệt đầu tiên trong Ä‘á»i xả ká»· vị nhân.
Tà Bốc lắc đầu nặng ná»:
- Ngưá»i ấy xả bá» hạnh phúc cá»§a mình không sai, thế nhưng có lẽ không Ä‘em lại hạnh phúc cho cô ta. Có lẽ bởi vì từ nhá» gã đã mất song thân, cho nên cảm nhận đó là Ä‘iá»u thiêng liêng nhất thế gian. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u, có thể vì Ä‘iá»u đó mà gã đánh mất Ä‘i má»™t ngưá»i con gái nâng khăn sá»­a túi cùng gã Ä‘i đến hết cuá»™c Ä‘á»i !
Tiêu Thiên Sư đầu vẫn đặc sệt, thúc giục :
- Thôi, đại ca đừng đánh đố nhau nữa. chúng ta nhanh đi, hắn là ai ?
Huyết Phán không nhẫn nại được, lạnh giá»ng quát :
- Ngươi chẳng há» cảm thấy hổ thẹn là gì hay sao ? Ngưá»i đó há không phải là Äồng Thiên Kỳ mà ngươi vừa hại lúc nãy ?.
"Tịêu Thiên Sư" giật bắn ngưá»i:
- Äồng Thiên Kỳ ? Nhị ca nói...
Tà Bốc trầm giá»ng tiếp lá»i gã :
- Ngươi tưởng bằng vào công lá»±c cá»§a ngươi mà có thể làm thương hại được Äồng Thiên Kỳ ư ? Nếu như hắn không mượn má»™t chưởng cá»§a ngươi để giải tá»a hết nổi kìm hãm ức chế trong lòng thì không bao giá» má»™t chưởng cá»§a ngươi đủ làm thương tổn đến lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a hắn. Mà cÅ©ng có lẽ chính sá»± ức chế quá độ đã làm tổn thương đến chính khí cá»§a hắn trước rồi.
Những hạt mồ hôi lớn như hạt đậu phút chốc đầy cả trán "Tiêu Thiẽn Sư " đôi mắt đảo quanh như tìm kiếm một lỗ nào có thể được là chui đầu xuống ngay.
Sau tảng đá lá»›n, Äịa Sát Lệnh chá»§ trong ánh mắt sát cÆ¡ cÅ©ng đã biến mất tá»± bao giá», lão ân hận thầm nghÄ© :
“Thảo nào mà oa nữ kia chẳng phản kháng tí nào, thằng ngốc ạ, niá»m hạnh phúc cá»§a cô ta là song thân, thế nhưng niá»m hạnh phúc lá»›n nhất trá»n Ä‘á»i vẫn chính là ngươi. Xem con ngưá»i ngươi thông minh đĩnh ngá»™ là vậy, cá»› sao lại nghÄ© ra những chuyện ngốc nhếch gì đó ? Không được ta không thể giúp hắn !†NghÄ© đến đó lão chau mày tợn, má»™t lúc lại nghÄ© tiếp:
“Công là công, tư là tư, không thể nhân đây mượn cớ“ NghÄ© xong, bá»—ng nhiên lão bật cưá»i vô cùng đắc ý, hẳn lão đã nghÄ© ra má»™t cách kiếm cá»› nào khác.
Vừa lúc ấy, phía bên kia giá»ng Mai Phụng Linh kêu lên hoảng hốt :
- Thiên Kỳ, Thiên Kỳ, chàng sao vậy ?
Nghe tiếng kêu thất thanh cá»§a Mai Phụng Linh, bá»n Thần Châu Tam Tà cả ba không ai bảo ai Ä‘á»u quay phắt ngưá»i nhìn lại, lúc này má»›i thấy Äồng Thiên Kỳ sắc mặt vốn đã trắng xanh lúc này chừng như phá»§ thêm má»™t lá»›p khói xám, từ hai khóe miệng máu bầm chảy ra thành dòng đẫm ướt cả ngá»±c áo. Mai Phụng Linh ở gần đó hốt hoảng vừa la vừa sấn đến đưa hai tay định giữ lấy vai chàng.
Tà Bốc vừa thấy vậy vội vàng la lớn :
- Mai cô nương, dừng taỵ..
Lá»i chưa dứt, ngưá»i đã nhanh như chá»›p lướt đến xuất chỉ Ä‘iểm liá»n ba đại huyệt trên ngá»±c chàng.
Mai Phụng Linh nghe gá»i giật thì ngừng tay, lúc này thấy Tà Bốc ra chiêu Ä‘iểm huyệt Äồng Thiên Kỳ, thì vừa ngÆ¡ ngác vừa kinh hoảng nhìn chăm vào mặt lão Lúc này Huyết Phán và Tiêu Thiên Sư cÅ©ng đã chạy đến bên cạnh, Huyết Phán há»›t hãi há»i ngay :
- Äại ca, sao vậy ?
Tà Bốc thở dài sóng sượt rồi quay nhìn hai lão đệ mình vói vẻ buồn bã nói :
- Uất khí đè nén, thần chí không ổn, đây là Ä‘iá»u đại kỵ cá»§a ngưá»i luyện võ lúc Ä‘iá»u tức hành công. Ãi ! Trước đây ta cứ ngá» Äồng Thiên Kỳ lòng lạnh băng như sắc mặt, không ngá» anh ta mãi ghìm nén tình cảm trong lòng mà tuyệt không để lá»™ ra sắc diện. Thá»±c ra, nhiệt tình trong lòng anh ta cÅ©ng chẳng thua gì chúng ta, chỉ có Ä‘iá»u không đúng đối tượng thì tuyệt không biểu lá»™ ra ngoài để gây tình cảm mà thôi.
Tiêu Thiên Sư run trong lòng, gã đưa tay áo lên chùi mồ hôi trên trán nói :
- Äại ca, bây giá» nên làm thế nào ? Äại ca nhanh nói biện pháp Ä‘i.
Tà Bốc xoa hai tay vào nhau vẻ bất an - Ãi dà, giá như hiện tại có má»™t ngưá»i công lá»±c thá»±c cao thì hay biết mấy, đáng tiếc cả bá»n ta công lá»±c Ä‘á»u không đủ. Ài biết làm sao đây?
Mai Phụng Linh tâm trạng rối bá»i, nàng nước mắt vắn dài nhìn Äồng Thiên Kỳ thương xót tuyệt, rồi ngưng mắt há»i Tà Bốc:
- Chẳng lẽ chúng ta bó tay đưa mắt nhìn chàng..... Nàng không dám nói hết câu, hiển nhiên nàng vô cùng sợ Ä‘iá»u mà nàng linh cảm nghÄ© tá»›i lại thá»±c sá»± xảy ra ngay trước mắt, nước mắt cứ như chuá»—i châu đứt Ä‘oạn rÆ¡i lả chả trên vạt áo.
Huyết Phán bỗng nhiên nghĩ ra một ý nói ngay:
- Chúng ta má»—i ngưá»i công lá»±c tuy kém, nhưng hợp lá»±c hai ba ngưá»i lại thì hẳn mạnh hÆ¡n. Äại ca, chúng ta chỉ còn cách này.
Tà Bốc do dự giây lát nói:
- Biện pháp này ta cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i, thế nhưng thành bại chưa chắc chắn, mà có lẽ hại chiếm phần Ä‘a. Bởi vì chúng ta mượn vật truyá»n công, tất phải hao tổn không nhá», công lá»±c không thể toàn há»™i tập trung vào ngưá»i anh ta. Thá»i gian thì lại kéo dài, má»—i khi không thành công, công lá»±c cá»§a chúng ta tiêu tán tận, chẳng những há»§y hoại anh ta mà há»§y luôn cả chúng ta.
Tiêu Thiên Sư thô lá»— nhưng thẳng thắn, thấy có đưá»ng thì nói ngay:
- Äại ca, sinh tá»­ do số mệnh, chẳng lẽ thế gian chỉ có chúng ta sợ chết hay sao ?
Tà Bốc ngưng ánh mắt lên khuôn mặt nhợt nhạt cá»§a Äồng Thiên Kỳ hồi lâu, ná»™i tâm tợ hồ như vô cùng xúc động, run giá»ng nói:
- Chúng ta chết sống không quan trá»ng, nhưng con ngưá»i nay mất Ä‘i thá»i, thế gian mất mát lá»›n, bởi từ đây bá»n gian tà ác tặc sẽ cao gối ngá»§ ngon, mà không phải lo sợ bị trừng trị. Ài, có lẽ má»i chuyện do mệnh trá»i, chúng ta duy nhất cÅ©ng chỉ còn cách này là có thể làm.
Mai Phụng Linh trên khuôn mặt hốt hoảng ánh lên má»™t tia hy vá»ng mong manh, nàng từ từ quỳ xuống trên đất chấp tay vái :
- Xin trá»i cao thương xót cho chúng con đôi chim non lẻ tổ, đừng bắt chúng con phải chia lìa nhau.
Vừa khấn nàng vừa cúi đầu vái, nước mắt như mưa, giá»ng vô cùng thành khẩn khiến ngưá»i nghe không khá»i động lòng.
Nàng vái xong rồi má»›i nhìn bá»n Thần Châu Tam Tà nói tiếp :
- Ba vị xin nhận má»™t lá»… này cá»§a Mai Phụng Linh Bá»n Thần Châu Tam Tà thấy nàng quỳ định lá»… mình thì cÅ©ng nhảy nảy lên, la lá»›n :
- Mai cô nương, nhanh đứng dậy cho má»i ngưá»i Ä‘á»u tận lá»±c vì Äồng công tá»­ cô nương làm như vậy chẳng phải là huynh đệ chúng ta không biết nhân nghÄ©a là gì đó sao ?.
Mai Phụng Linh đưa tay áo lau nước mắt, từ từ đứng lên. Tà Bốc bấy giá» liá»n Ä‘i đến trước mật Äồng Thiên Kỳ, chính lúc lão vừa định ngồi xuống thì đột nhiên từ thinh không nghe má»™t tiếng cưá»i lạnh Cả bốn ngưá»i giật mình quay phắt ngưá»i nhìn vá» hướng phát ra tiếng cưá»i, đồng thá»i theo phản xạ há» vây quanh ngưá»i Äồng Thiên Kỳ ý muốn bảo vệ chàng.
Lúc này, chỉ thấy từ sau khối đá quái thạch lá»›n xuất hiện lão già tóc bạc trắng dài chấm đất, mắt như há»a tinh, chính Ä‘ang từng bước tiến vá» phía bá»n Tà Bốc nhìn đối phương má»™t lượt, nhất thá»i chưa nhận ra trong vÅ© lâm có nhân vật nào diện mạo cổ quái như vậy, lão ôm quyá»n thi lá»… hòa nhã há»i :
- Dám há»i tiá»n bối là ai ?
Bạch phát lão nhân không hoàn lá»… cÅ©ng không đáp lá»›i, cứ từng bước Ä‘i tá»›i Tiêu Thiên Sư thấy đối phương như vậy thì phát ná»™, sấn bước định lao tá»›i thì liá»n bị Tà Bốc kéo tay lại quát :
- Không được lỗ mãng.
Rồi lão lại nói với Bạch phát lão nhân :
- Phải tiá»n bối chi là vô tình qua đưá»ng ?
Bạch phát lão nhân quét ánh mắt lạnh lùng nhìn bá»n Thần Châu Tam Tà má»™t cái, giá»ng như băng:
- Nghĩ các ngươi cả ba sai mà biết cải hối, nên lão phu tha cho lần này tránh ra !
Tiêu Thiện Sư và Huyết Phán đại ná»™, nhưng Tà Bốc đã cản lại cưá»i lá»›n nói:
- Ha ha hạ.. Tà Bốc này chỉ nhân kính các hạ cao niên tóc bạc mà xưng má»™t tiếng "tiá»n bối" chứ quyết không phải vì tham sanh úy tá»­ mà cúi ngưá»i. Tôn giá đã buông lá»i tha ba chúng ta, tất phải là thân vật danh chấn giang hồ, Thần Châu Tam Tà hôm nay không lượng sức mình dám nói các hạ tốt nhất nên rẽ đưá»ng khác mà Ä‘i cho !
Bạch phát lão nhân chỉ cưá»i nhạt :
- Chỉ có ba thứ phế vật các ngươi sao ?
Tiêu Thiên Sư tức Ä‘iên lên vùng mạnh khá»i tay Tà Bốc lao đến lão già, quát lá»›n :
- Ta bá»­a sống nhà ngươi, thứ già lá»™n giống có mắt không biết chá»n đưá»ng !
Má»™t chưởng "Lôi Äiện Phong Vân" theo tiếng quát phát ra như vÅ© bão chá»™p vào Thiên linh cái cá»§a lão già.
Bạch phát lão nhân bước chân vẫn không dừng, mắt chẳng thèm ngước lên tợ hồ như không thấy hành động của gã ta.
Tà Bốc vốn không dám khinh địch vả lại lão thưá»ng dụng kế, cho nên lúc này thoạt nhìn biết lão tam đệ chẳng phải là đối thá»§ cá»§a ngưá»i này, bèn quát lại :
- Tam đệ, nhanh lùi lại !
Huyết Phán cÅ©ng thấy tình hình nghiêm trá»ng, lão không lên tiếng nhưng tay chấp chặt cặp bút sấn bước tiến tá»›i.
Tiêu Thiên Sư vốn lâm trận như há»a, thế nhưng lúc này ra chiêu mà chẳng thấy đối phương tá» ra chút gì là ứng chiến thì chá»™t dạ, cho nên vừa nghe tiếng thét cá»§a đại ca mình thì lập tức thâu chưởng định vòng tay biến chiêu Nhưng chỉ vừa xoay tay thì miệng "ái" lên má»™t tiếng, thật bất ngá» cổ tay gã đã nằm trá»n trong bàn tay xương xẩu cá»§a lão già tá»± bao giá» rồi.
Cả bá»n bốn ngưá»i không ai nhận ra lão già đã ra tay như thế nào vá»›i Tiêu Thiên Sư, thá»±c ra bá»n há» chỉ loáng thấy bóng lão thoáng như làn khói má»™t cái mà thôi.
Huyết Phán cặp phán quan cũng đã chuẩn bị tương trợ cho Tiêu Thiên Sư, nhưng lúc này thấy vậy lại ngại ném chuột vỡ bình, cho nên đành thôi.
Lão già chá»™p lấy cổ tay Tiêu Thiên Sư rồi, nhìn hai ngưá»i còn lại lạnh lùng - Kẻ nào mạo phạm lão phu xưa nay chưa từng sống, hai vị còn muốn nói gì nữa không ?
Tà Bốc chợt biện sắc, nhưng rồi cưá»i lá»›n nói :.
- Ha ha hạ.. công lá»±c tôn giá quả thá»±c kinh ngưá»i. Thần Châu Tam Tà quả không bằng, có chết chẳng oán. Hiện tại Tà Bốc này xin lÄ©nh giáo đại danh tôn giá.
Bạch phát lão nhân nhìn nhanh vá» phía Äồng Thiên Kỳ, chừng như nghÄ© không nên để kéo dài thá»i gian, bèn ngưng mục nói :
- Thần Châu Tam Tà các ngươi có bao giá» nghe qua bốn chữ "Äịa Sát Lệnh chá»§" ?
Bá»n Tà Bốc và Huyết Phán vừa nghe đã biến sắc, nhưng Tà Bốc vẫn nói :
- Äịa Sát Lệnh chá»§ danh chấn thiên hạ ai lại không biết đến, từng nghhe Lệnh Chá»§ ẩn danh trong đã từ lâu, nay bá»—ng. nhiên xuất hiện, quả là má»™t Ä‘iá»u hết sức bất ngá» cho tại hạ. :
Äịa Sát lệnh chá»§ lạnh giá»ng nói :
- Ngươi có biết lão phu tại sao lại xuất hiện đúng lúc này không ?
- Thiên Äia song lệnh, xưa nay thế như thá»§y há»a không đồng đảng lập, tại hạ dám võ Ä‘oán má»™t câu là các hạ đến đây chỉ vì Äồng Thiên Kỳ.. - Không sai, ngươi Ä‘oán đúng.
Tà Bốc cưá»i nhạt :
- Hảo, vậy thì ngươi trước hết phải giết bá»n tại hạ ba ngưá»i, bằng không thì chá»› hòng động đến ngưá»i Äồng Thiên Kỳ Äịa Sát lệnh chá»§ cưá»i tiếng lạnh lùng :
- Ba vị quả nhiên đã thay đối nhiá»u, hôm nay biết được thế nào là nhân nghÄ©a.
Tà Bốc nói :
- Thần Châu Tam Tà vẫn không thay đổi, nhưng kẻ sÄ© phải biết chết vì tri ká»·, đó là lẽ thưá»ng tình mà thôi.
Äịa Sát Lệnh chá»§ Thạch Tùng Linh "Hừ" má»™t tiếng lạnh lùng, rồi bá»—ng mặt trở nên nghiêm túc nói:
- Lão phu như muốn giết các vị chỉ là chuyện trở bàn tay, thế nhưng lão phu không có ý định làm chuyện đó. Hôm nay lão phu đến đây mục đích quả nhiên là vì Äồng Thiên Kỳ chỉ có Ä‘iá»u là để trị thương cho hắn.
Tà Bốc ngá»› ngưá»i lắp bắp :
- Trị thương à ?
- Ngươi không tin sao ?
- Giả sá»­ tôn giá đúng là "Äịa Sát lệnh chá»§" như truyá»n thuyết trong giang hồ, Tư Không Linh này gan lá»›n đến mấy cÅ©ng không dám phá»§ nhận chữ tín cá»§a Lệnh Chá»§.
"Äịa Sát lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh trong lòng nhẹ nhõm, lão thò tay còn lại vào áo lấy ra má»™t chiếc lông ngÅ© sắc chỉ bằng má»™t cái phất tay nhẹ, chiếc lông chi vút Ä‘i như phi tiá»…n rồi cắm phập vào khối đá xanh cách ngoài hai trượng chỉ còn chừa lại khúc Ä‘uôi.
Chỉ nhìn má»™t chiêu tuyệt thá»§ "Äiêu Linh ngÅ© sài" phi thuật này, Tà Bốc cÅ©ng chẳng dám bảo là không tin, vá»™i vàng cúi ngưá»i chấp tay thi lá»… :
- Xin lệnh Chá»§ hứa má»™t câu là không thương hại đến Äồng Thiên Kỳ.
Äịa Sát cưá»i lạnh nói :
- Trong võ lâm ngưá»i ta bảo Tà Bốc ngươi gian xảo manh trá quả không sai. ÄÆ°á»£c, lão phu đồng ý vá»›i ngươi hôm nay không hại đến Äồng Thiên Kỳ. Thế nhưng, lão phu cÅ©ng yêu cầu các ngươi má»™t chuyện, là sau khi lão phu cứu hắn rồi, thì tuyệt đối các ngươi không được nói vá»›i hắn là lão phu đã ra tay cứu hắn.
Tà Bốc vội cung kính đáp ngay :
- Chuyện này không thành vấn Ä‘á».
Äịa Sát buông tay Tiêu Thiên Sư ra, nói tiếp :
- Vì nể Äồng Thiên Kỳ mà lão phu tha cho ngươi lần này.
Nói rồi lão bước vá» phía Äồng Thiên Kỳ bàn tá»a ngồi xuống đất, từ từ đưa hai tay đặt lên hai đại huyệt "Bách há»™i" và "Thiên Äô" trên đầu Äồng Thiên Kỳ.
Lúc này Mai Phụng Linh mặt đầm đìa nước mắt, sắc diện vô cùng thê lương ảm đạm tá»›i quỳ xuống bên ngưá»i Äịa Sát lệnh chá»§ mà không nói má»™t lá»i nào.
Äịa Sát Lệnh chá»§ liếc nhìn sang khuôn mặt trang nhã nhưng đáng thương cá»§a thiếu nữ, lòng lão thoáng dậy lên má»™t chút xúc động nhưng vẫn dá»­ng dưng cưá»i há»i :
- Ngươi không tin lão phu sao ?
"Tà Bốc" Tư Không Linh nghe há»i phát lo nhưng không dám chen lá»i, chỉ thầm cầu khẩn trá»i phật phù há»™.
Mai Phụng Linh lắc đầu nghẹn ngào đáp :
- Tiá»n bối hao tâm tổn lá»±c, vãn bối chỉ bày tá» tấc lòng xin nguyện quỳ ở đây cảm ta.....
Äịa Sát Lệnh chá»§ là nhân vật nào há không biết đạo lý ? Trong lòng lão chỉ còn lòng thương xót mà không mảy may tức giận. Lão đưa tay vuốt nhẹ mái tóc má»m mại cá»§a Mai Phụng Linh, cưá»i nói :
- Nha đầu ngốc nghếch ! Lão phu nếu như muốn hại hắn thì lúc này có phí sức.
lá»±c gì đâu ! Äứng dậy Ä‘i ! Ngươi quỳ thế làm tâm trí ta khó tập trung, mau đứng dậy!
Äịa Sát Lệnh chá»§ nói dứt lá»i kéo Mai Phụng Linh đứng lên rồi quay lại vận công, sau đó thong thả giữ tay ấn vào hai huyệt đạo trên ngưá»i Äồng Thiên Kỳ Tà Bốc Tư Không Linh nhìn vẻ lo lắng bất an cá»§a Mai Phụng Linh, lão lắc lắc đầu, thấp giá»ng nói :
- Mai cô nương, Äồng công tá»­ đã có cứu tinh, Thạch lão tiá»n bối từ lâu uy tín lan khắp võ lâm, nay đã nói lá»i hứa ngàn vàng, cô nương cứ yên tâm chỠđợi !
Tà Bốc tuy nói nhá» nhưng không lá»t khá»i tai Äịa Sát Lệnh chá»§. Nói vá»›i Mai Phụng Linh, Tà Bốc cốt muốn cảnh cáo Thạch Tùng Linh hãy giữ tín nghÄ©a cá»§a mình.
Mai Phụng Linh sớm đã mất chủ kiến. Nghe nói vậy tuy nàng chưa tỉnh hồn nhưng không biết làm gì hơn chỉ như máy móc gật đầu.
Tà Bốc Tư Không Linh nhìn hai sư đệ vung tay nói :
- Nhị đệ, tam đệ ! Các ngươi hãy Ä‘i tìm chá»— cao giám sát xung quanh đỠphòng có ngưá»i đến làm kinh động Thạch lão tiá»n bối !
Nói xong lão đứng tÄ©nh lập sau lưng Äịa Sát Lệnh chá»§ không rá»i mắt khá»i lão.
Tiêu Thiên Sư Lỗ Dũng và Huyết Phán Lãnh Vân Tiêu gật đầu vâng lệnh rồi phân nhau tản ra theo hai hướng đông tây ước năm sáu trượng nấp sau những tảng đá lớn, đưa mắt cảnh giới.
Trá»i không bóng mây, mặt trá»i giữa trưa chiếu ánh nắng gay gắc xuống má»m núi đá trÆ¡ trá»i những nham thạch, phía xa xa màu xanh biếc cá»§a hiá»n hòa lẫn vá»›i ná»n trá»i.
Không khí trên đảo yên tÄ©nh lạ thưá»ng. Nhưng đối vá»›i Mai Phụng Linh và Tà Bốc Tư Không Linh sá»± yên tÄ©nh và oi bức đó không chỉ là do tác động cá»§a cái nóng ban trưa.
Hai ngưá»i có cảm giác như thá»i gian ngưng hẳn lại.
Trên trán Äịa Sát Lệnh chá»§ đã lấm tấm mồ hôi nhưng gương mặt tuấn tú cá»§a Äồng Thiên Kỳ vẫn trắng bệch, từ khóe miệng máu vẫn không ngừng ứa ra.
Nhìn trán đẫm mồ hôi cá»§a Äịa Sát Lệnh chá»§, ná»—i hoài nghi cá»§a Tà Bốc vÆ¡i Ä‘i nhiá»u. Nhưng thấy Äồng Thiên Kỳ chưa có gì thay đổi, lão lại băn khoăn lo lắng, không biết công lá»±c cá»§a Thạch Tùng Linh có thể chữa trị được thương thế cho thiếu niên không ?
Thá»i gian nặng ná» trôi qua. Mồ hôi trên trán Thạch Tùng Linh đã kết tụ thành từng dòng và bắt đầu lăn xuống sắc diện hồng hào cá»§a lão tái dần nhưng chung quy tình trạng cá»§a Äồng Thiên Kỳ vẫn không có gì khả quan hươn. Mai phụng Linh càng thêm lo lắng. Äôi mắt nàng và Tà Bốc chăm chú nhìn không chá»›p lên khuôn mặt Äồng Thiên Kỳ.
Äá»™t nhiên từ miệng thiếu niên máu tươi chảy ra như suối. Äịa Sát Lệnh chá»§ khẽ rùng mình. Mai Phụng Linh thấy vậy lòng hoàn toàn bấn loạn hét lên má»™t tiếng duá»—i tay nhầm hậu tâm cá»§a Äịa Sát Lệnh chá»§ Ä‘ang ngồi bất động.
Tà Bốc tuy cÅ©ng linh hoảng nhưng lão già dặn kinh nghiệm, lại so vá»›i Mai Phụng Linh trấn tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u. Lão ngoảnh nhìn sang Äịa Sát Lệnh chá»§ thấy trên mặt lão vẫn giữ vẻ thản nhiên ngầm chứa má»™t nụ cưá»i khó thấy. Sá»± căng thẳng cá»§a Tà Bốc được thư giãn khá nhiá»u. Nhưng lão vừa ngẩng lên chợt thấy Mai Phụng Linh Ä‘ang nhầm Thạch Tùng Linh đánh tá»›i, lão thất kinh vá»™i vàng nhảy bổ tá»›i, xuất thá»§ như Ä‘iện chá»™p lấy uyển mạch thiếu nữ, trầm giá»ng :
- Ngươi trước hết nhìn kỹ thần sắc Äồng công tá»­ đã !
Công lá»±c Mai Phụng Linh tuy không bằng Tà Bốc Tư Không Linh nhưng cÅ©ng không dá»… gì má»™t chiêu bị chế. Nhưng trong trưá»ng hợp này nàng không cá»± lại, nghe Tà Bốc nói thế, nàng quay nhìn Äồng Thiên Kỳ rồi reo lên :
- Ôi ! Chàng đã...
Giá»ng thiếu nữ đầy phấn chấn.
Tà Bốc yên tâm buông tay Mai Phụng Linh ra, quay nhìn Äồng Thiên Kỳ đã hồng dần sắc mặt, lão ôn tồn giải thích :
- Äồng Thiên Kỳ vì uất khí mà bị thương. Ná»™i thương tuy không trầm trá»ng nhưng ngưá»i không có công lá»±c thâm hậu thì không thá» bức xuất huyết tụ này từ tim ra nổi.
Lúc này Äịa Sát Lệnh chá»§ thu hai tay vá», ngồi Ä‘iá»u tức má»™t lát rồi đứng lên lạnh lùng nói :
- Äừng quên lá»i lão phu !
Lão quay sang Mai Phụng Linh, nhá» giá»ng :
- Nha đầu, ngươi bây giỠnói sao ?
Mai Phụng Linh luống cuống cúi đầu nói :
- Æ n sâu lão tiá»n bối. Mai Phụng Linh không dám nói lá»i cảm tạ. Äá»i này nếu không báo đáp được, kiếp sau xin kết cá» ngậm vành Ä‘á»n Æ¡n !
Những lá»i đầy tâm huyết đó khiến ai cÅ©ng động lòng thương cảm.
Äịa Sát Lệnh chá»§ nói :
- Lão phu đâu có gia ân gì cho ngươi!
Äôi mắt Mai Phụng Linh lệ đã ứa ra. Nàng thổn thức đáp :
- Tiá»n bối gia Æ¡n cho Thiên Kỳ, tiểu nữ coi chẳng khác gì cho bân thân mình.
Bá»™ mặt vốn lạnh lùng cá»§a Thạch Tùng Linh chợt biến đỗi hẳn. Lão trầm tư má»™t lát rồi cưá»i lá»›n :
- Hô hô há»™.. tạo hóa trá»i đất quả là không công bằng ! Bao nhiêu Ä‘iá»u tốt đẹp Ä‘á»u quy vá» cho má»™t ngưá»i. Gã trẻ tuổi này, ngay đến lão phu cÅ©ng ghen tị vá»›i hắn, hô hô há»™..
Dứt tiếng, lão liá»n phi thân chỉ phút chốc là mất hút, chỉ côn dư âm cá»§a tiếng cưá»i vẫn còn vang bất tuyệt.
Tài sản của Memory

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êóëè÷êàõ, ïåòåðáóðã, ñìåøàðèêè, ñòèõè, óëüòðà, tang long ding, tang long dinh, tang long dinh prc, tang long dinh tap 1, tang long dinh tron bo, tanglongdinh, truonglong tanglong, æóðíàë, øàõìàòû


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™