16-12-2008, 07:54 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 248)
Chương 248 - Thà nh Vương
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
“Tham kiến vương gia.†Dân chúng cùng quan viên trong vưá»n thưởng hoa nghe Thà nh vương đến, nhất thá»i sợ hãi bất an, đồng thá»i quỳ xuống bái lạy.
Thà nh vương gia là anh em cùng mẹ vá»›i đương kim hoà ng đế, dưới má»™t ngưá»i trên vạn ngưá»i, thân pháºn tôn quý nhưá»ng nà o, trăm quan gặp hắn Ä‘á»u phải hà nh lá»…, nói chi đến bách tÃnh phổ thông.
Diệp VÅ© Xuyên Ä‘i theo bên cạnh Từ tiểu thư vá»™i và ng quỳ xuống, Từ Chỉ Tình thoáng cau mà y, nà ng tuy tà i há»c hÆ¡n ngưá»i, luáºn vá» thân pháºn cÅ©ng là nữ nhi cá»§a Từ Vị, nhưng sá»± phân biệt tôn ti nà y ngay cả nà ng cÅ©ng không thể không tuân thá»§. Từ tiểu thư khẽ thở dà i, bất đắc dÄ© quỳ xuống.
Lâm Vãn Vinh thầm hừ má»™t tiếng, mẹ nó, cái gì chó má vương gia, chẳng phải cÅ©ng cha sinh mẹ đẻ sao? Kêu lão tá» hướng vá» ngươi khấu đầu, không có cá»a đâu. Hắn bình thưá»ng tuy hì hì hà hà , nhưng gặp chuyện lại không bao giá» hà m hồ, phải thế nà o thì sẽ là thế ấy, gặp Thà nh vương, nói không bái là không bái.
Äại tiểu thư thấy tất cả má»i ngưá»i quỳ xuống nghênh đón, chỉ có Lâm Tam nà y lại giữ vẻ kiêu ngạo, đứng thẳng tại chá»—, chẳng là m động tác gì, trong lòng quýnh lên, vá»™i vã kéo hắn má»™t cái, khẽ nhắc: “Cái tên nà y, thấy vương gia cÅ©ng không dáºp đầu, không muốn sống nữa sao?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: “Nam nhi dưới (đầu) gối có hoà ng kim! Nhân sinh trong thiên hạ quỳ trá»i quỳ đất quỳ phụ mẫu, Thà nh vương nà y không thuá»™c số đó, ta dá»±a và o cái gì phải quỳ hắn?â€
Äại tiểu thư sá»ng sốt, ngươi rốt cuá»™c có phải sống tại thế giá»›i nà y hay không, loại lá»i đại nghịch bất đạo cÅ©ng dám nói ra khá»i miệng? May mắn là gặp ta, nếu để ngưá»i khác nghe được, đâu còn mạng nữa? Tên đáng chết nà y bình thưá»ng thì ra vẻ đảo Ä‘iên, lúc thế nà y lại khoe khoang sá»± ngang bướng.
Từ Chỉ Tình kinh dị liếc mắt nhìn hắn, ngưá»i nà y lại còn có ngạo cốt như thế, tháºt hiếm có, cÅ©ng không uổng công má»™t thân nam nhi ngay thẳng. Chỉ là nghÄ© đến hắn cá»± tuyệt ý tốt cá»§a Lý Thái, cá»± tuyệt vì nước mà ra sức, hÆ¡n nữa có tÃnh cách hoà n toà n khác lạ, tháºt là m ngưá»i ta nhìn không ra.
Thấy Äại tiểu thư thần sắc lo lắng, Lâm Vãn Vinh cảm thán thở dà i, không quyá»n không thế tháºt là khó a, ta vá»›i Thà nh vương gia nà y rõ rà ng là không cùng đưá»ng, lại còn phải hướng đến hắn dáºp đầu. NghÄ© đến quyá»n thế, trong lòng hắn đột nhiên máy động, ngà y đó bên ngoà i chùa Linh Ẩn ở Hà ng Châu, từng gặp má»™t hoa phục lão giả tặng mình má»™t kim bà i kỳ quái, nói là đem kim bà i nà y đến bất kỳ nha môn nà o ở kinh thà nh Ä‘á»u có thể tìm hắn. Nhìn thân pháºn khà thế cá»§a hắn, cả ngưá»i lá»™ ra khà chất quý phái, ngay cả Từ Vị cÅ©ng còn xa má»›i bì kịp hắn, hẳn phải là má»™t vị đại quyá»n quý. Nhưng mình đến kinh thà nh cả ngà y báºn tối mắt, nhất thá»i quên mất việc nà y.
Tâm tư cá»§a hắn nhanh chóng quay ngược trở lại, hắn đưa mắt quét lên trên ngưá»i Từ Chỉ Tình, trong lòng chợt máy động, Tá» tiểu thư kiến thức rá»™ng lá»›n, có thể nháºn ra váºt nà y. NghÄ© tá»›i đây, hắn đưa tay và o trong lòng cầm lấy kim bà i năng trịch kia Ä‘ang muốn đưa ra, đã thấy Thà nh vương mỉm cưá»i nhấc tay, lá»›n tiếng nói: “Má»i chư vị mau mau đứng lên, hôm nay bổn vương chÃnh là vì thưởng hoa mà tá»›i, chỉ xem hoa thÆ¡m cảnh đẹp, cùng dân chung vui, chút nghi lá»… nà y hãy miá»…n Ä‘i thôi.â€
“Vương gia anh minh.†Má»i ngưá»i hà nh lá»… đứng dáºy, ôm quyá»n cung kÃnh. Chá»— Äà o viên nà y rá»™ng lá»›n, nhân số lại nhiá»u, Lâm Vãn Vinh đứng trong vưá»n khuất sau má»™t thân cây, cÅ©ng không ai lưu ý tá»›i hắn căn bản chưa từng quỳ xuống.
Bên ngưá»i Thà nh vương trăm quan xúm xÃt, thế tá» Triệu Khang Nhinh Ä‘ang Ä‘i bên cạnh hắn, nhưng hồ ly tinh An tá»· tá»· kia chẳng biết chạy Ä‘i đâu rồi, nhìn không thấy bóng nà ng.
Hoa đà o vốn tháng ba má»›i nở, tuy nhiên chùa Tướng Quốc được cái lợi cá»§a suối nước nóng, má»›i là m cho hoa đà o rạng ngá»i nở trước thá»i hạn, tháºt sá»± là hiện tượng dị thưá»ng báºc nhất. Trong vưá»n hoa rÆ¡i rá»±c rỡ, sắc trắng đỠtương phản, cá»±c kỳ mỹ lệ, nhìn tá»±a như chốn đà o viên tiên cảnh chân chÃnh.
Äám ngưá»i Thà nh vương cháºm rãi Ä‘i và o trong vưá»n, phÃa trước có má»™t tăng nhân chùa Tướng Quốc giảng giải, phục vụ ân cần chu đáo, e sợ là m cháºm trá»… vị vương gia nà y.
Triệu Khang Ninh ánh mắt ác hiểm, Ä‘i và i bước liá»n nhìn thấy Tiêu đại tiểu thư và Lâm Vãn Vinh Ä‘ang đứng ở dưới má»™t tà ng hoa đà o. Hắn sá»ng sốt má»™t chút, trên mặt lá»™ vẻ kinh ngạc, khóe miệng hiện lên má»™t tia cưá»i lạnh, liá»n ghé và o bên tai phụ thân khẽ nói hai câu.
Thà nh vương khẽ a má»™t tiếng, hổ mục chá»›p lên, liá»n đưa mắt nhìn sang chá»— hai ngưá»i đứng.
Thà nh vương nà y quả tháºt có và i phần khà thế, ánh mắt kia bức tá»›i như có lá»±c ép, khiến ngưá»i khác không dám nhìn và o hắn.
Äại tiểu thư khẽ cắn môi đỠmá»ng, nhưng cÅ©ng kiên cưá»ng ưỡn ngá»±c ngẩng đầu, không chịu tá» vẻ khiếp nhược. Lâm Vãn Vinh thì chẳng sao cả, dù sao lão tá» nhìn ngươi cÅ©ng không phải lần Ä‘á»u tiên nữa, còn phải sợ ngươi sao. Hắn quay vá» phÃa Thà nh vương mỉm cưá»i, trông tháºt thản nhiên.
Thà nh vương bước chân như hổ, cháºm rãi hướng vá» bên nà y Ä‘i tá»›i: “Äây không phải Chỉ Tình tiểu thư sao? Hôm nay cÅ©ng tá»›i thưởng hoa à ?â€
Từ Chỉ Tình nhẹ hà nh lá»… cất tiếng: “Chỉ Tình ra mắt vương gia. Hôm nay là Thưởng hoa thịnh há»™i cá»§a chùa Tướng Quốc, tiểu nữ cÅ©ng tá»›i đây tụ há»p náo nhiệt, không ngá» lại gặp vương gia, tháºt sá»± may mắn vô cùng.â€
Thà nh vương cưá»i vang nói: “Cái gì mà may mắn vô cùng, Chỉ Tình tiểu thư quá khách khà rồi. Bổn vương cùng phụ thân ngươi tương giao nhiá»u năm, cÅ©ng là lão bằng hữu, mắt thấy Chỉ Tình tiểu thư khôn lá»›n giá»i giang, cÅ©ng tháºt vì lão bằng hữu mà vui mừng a.â€
Từ Chỉ Tình mìm cưá»i không nói, Thà nh vương cưá»i hai tiếng, ánh mắt quét qua, rÆ¡i và o trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh cùng Äại tiểu thư, trầm ngâm má»™t tiếng, há»i: “Hai vị nà y là …â€
Äại tiểu thư cắn răng, hà nh lá»… đáp: “Kim Lăng Tiêu gia Tiêu Ngá»c Nhược, bái kiến Thà nh vương gia.â€
Thà nh vương ồ má»™t tiếng, cưá»i nói: “Kim Lăng Tiêu gia? Nguyên lai là háºu nhân cá»§a Tiêu lão quan, Tiêu tiểu thư má»i mau miá»…n lá»….†Ãnh mắt hắn rÆ¡i và o trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh: “Xem vị tiểu ca nà y thần khà sáng láng, nghi biểu đưá»ng đưá»ng, phải chăng tiểu ca chÃnh là Lâm Tam?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hi hi: “Vị nà y khà thế phi phà m, vạn dân kÃnh ngưỡng, chÃnh là Thà nh vương gia sao? Tiểu đệ Lâm Tam ra mắt Thà nh vương gia, chúc vương gia thiên thu vạn tải, nhất thống giang hồ.â€
Triệu Khang Ninh thần sắc biến đổi, liá»n muốn phát tác, Thà nh vương lại khẽ lắc đầu ngăn hắn lại, cưá»i to: “Có ý tứ, Lâm Tam quả nhiên danh bất hư truyá»n, vô cùng có ý tứ, bổn vương tuy thân ở trong kinh, cÅ©ng nghe nhắc đến rất nhiá»u cố sá»± cá»§a ngươi tại Kim Lăng. Chế tác nước hoa, xà phòng, tiá»n đồng há»a thiêu, tháºt sá»± là ngưá»i khéo léo a.â€
“ Xấu hổ xấu hổ.†Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: “Äấy chỉ là chút trò nhá», giả thần giả quá»·, không dám lá»™ ra, nà o bằng được vá»›i vương gia lão nhân gia ngưá»i ngà y tÃnh vạn mưu, vì giang sÆ¡n xã tắc ngà y đêm “vất vảâ€, tại hạ đối vá»›i hùng tâm tráng chà cá»§a vương gia quả tháºt kÃnh ngưỡng không thôi.â€
Thà nh vương mỉm cưá»i Ä‘i và i bước tá»›i trước mặt hắn, vô cùng thân thiết kéo tay hắn nói: “Lâm Tam ngươi cÅ©ng không cần quá khiên nhưá»ng, ngươi công lao to lá»›n, tuy là chưa từng báo vá»›i triá»u đình, bổn vương lại biết rõ. Nhân tà i như ngươi chÃnh là trá»i giáng Ä‘iá»m là nh, là phúc khà cá»§a Äại Hoa. Khang Ninh tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm, trước đây có chá»— không phải, ngươi cÅ©ng không nên so Ä‘o vá»›i hắn, bổn vương thay mặt hắn hướng vá» ngươi bồi lá»—i.â€
Thà nh vương nà y nói xong lại tháºt sá»± hướng Lâm Tam hà nh lá»…. Má»i ngưá»i thấy hắn má»™t vương gia cao quý lại hướng vá» má»™t hạ nhân hà nh lá»…, hà nh động đối xá» trân trá»ng, thiện đãi lương tà i báºc nà y, là m má»i ngưá»i cà ng gia tăng hảo cảm.
Thá»§ Ä‘oạn tháºt hay a, thấy Thà nh vương biểu tình thà nh tháºt, nếu không biết sá»± tồi tệ đằng sau hắn, Lâm Vãn Vinh nói không chừng liá»n Ä‘i theo hắn luôn rồi. Loại ngưá»i như Thà nh vương, không phải đại thiện thì là đại ác, tuyệt không có khả năng Ä‘i con đưá»ng ở giữa. Lâm Vãn Vinh trong lòng không nhịn được cảm thán má»™t tiếng, Thà nh vương nà y không hổ là báºc hùng tà i đương thá»i, có tầm nhìn, có khà phách, vì thà nh đại sá»± không nệ tiểu tiết, xứng đáng vá»›i hai chữ kiêu hùng.
“ Vương gia sao lại nói thế.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nâng hắn dáºy, nhưng lại cố ý giả bá»™ tay chân lóng ngóng, đợi cho hắn hà nh lá»… xong rồi má»›i hà nh động, chiếm trước tiện nghi cá»§a Vương gia nà y: “Ta cùng vá»›i tiểu vương gia tương giao rất tốt, tại Kim Lăng còn cùng nhau ganh Ä‘ua, là m thÆ¡ chế từ, hắn có chá»— nà o không phải? Tiểu vương gia là rồng phượng trong đám ngưá»i, vương gia có hổ tá» như váºy tháºt sá»± là khiến ngưá»i ta hâm má»™ a.â€
Thà nh vương gia sá»›m đã biết được bản lÄ©nh cá»§a kẻ trước mắt nà y, Chuyện thất bại ở Giang Nam có thể nói hoà n toà n là do Lâm Tam nà y mà nên, cướp tiá»n Tiêu gia là bị hắn phá hư, Thương há»™i Giang Triết cÅ©ng bị há»§y trong tay hắn, Bạch Liên giáo cà ng là hắn tá»± tay tiêu diệt, “vá»±a lúa†Giang Nam cá»§a mình bị Lâm Tam nà y há»§y diệt gần như không còn. Nhưng cà ng như thế, cà ng nói cà ng rõ ngưá»i trước mắt mình là nhân tà i lá»›n, nếu có thể lung lạc thu phục được hắn giúp sức, dù buông mất Giang Nam cÅ©ng không có gì đáng tiếc.
Hắn là ngưá»i là m đại sá»±, tầm mắt cao xa, thông minh sâu sắc, tâm tư không lá»™ ra ngoà i, kéo tay Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: “Như thế tốt rồi, Khang Ninh tuổi còn trẻ, có rất nhiá»u chuyện còn cần phải hướng ngươi thỉnh giáo, sau nà y còn phiá»n Lâm tiểu ca chỉ giáo cho hắn nhiá»u hÆ¡n má»›i phải.â€
Trong khi nói chuyện, hắn vung đại thá»§ lên, liá»n có mấy tùy tùng nâng mâm lá»… váºt dâng lên: “Nghe đại danh Lâm tiên sinh đã lâu, hôm nay sÆ¡ kiến, lúc đến vá»™i và ng, bổn vương chưa chuẩn bị váºt gì, chút lá»… má»n không đáng kể nà y xin Lâm tiên sinh vui lòng tiếp nháºn.â€
Hắn động ánh mắt, tùy tùng kia liá»n câm khăn hồng trùm trên mâm giáºt ra, nhất thá»i kim quang lấp lánh là m má»i ngưá»i phải tránh mắt qua má»™t bên, nguyên lai là và ng lá sáng lấp lánh, trong mâm nà y phải có đến hÆ¡n hai trăm lượng.
Từ Lâm Tam, Lâm tiểu ca tá»›i Lâm tiên sinh, cách xưng hô cá»§a Thà nh vương thay rồi lại đổi, Ä‘em thân pháºn cá»§a Lâm Vãn Vinh liên tục đỠcao đến tá»™t cùng. Ngay cả Thà nh vương báºc con trá»i nà y cÅ©ng xưng hô má»™t tiếng Lâm tiên sinh, thân pháºn Lâm Vãn Vinh tức thá»i liá»n tăng lên mấy báºc.
Diệp VÅ© Xuyên Ä‘i theo bên ngưá»i Từ tiểu thư ngạc nhiên nhìn Lâm Vãn Vinh. Thà nh vương nà y cầu hiá»n như khát nước, vá»›i mỹ danh Thà nh vương, nhãn quang cá»§a hắn tuyệt sẽ không kém, thấy hắn háºu đãi Lâm Tam như thế, Lâm Tam nà y chẳng lẽ tháºt sá»± có tà i tuyệt thế?
Từ Chỉ Tình tuy đã nghe nói qua chút sá»± tÃch cá»§a Lâm Tam, nhưng cÅ©ng từ ngưá»i ngoà i kể mà biết, chữ số Ả Ráºp kia biết là Lâm Tam há»c trá»™m mà có, đối vá»›i bản lÄ©nh cá»§a hắn chưa từng chÃnh thức thấy qua. Giá» nhìn Thà nh Vương như thế, trong lòng nhất thá»i cảm thấy thú vị, ánh mắt liá»n rÆ¡i và o trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh, muốn xem hắn ứng biến thế nà o.
Trong đám ngưá»i, lo lắng nhất chÃnh là Tiêu Ngá»c Nhược, mặc kệ Lâm Tam có hay không có bản lÄ©nh, hắn bây giỠđã là trụ cá»™t cá»§a Tiêu gia, Thà nh vương vừa gặp Lâm Tam liá»n đưa ra lá»… trá»ng như thế, có thế thấy được là trá»ng thị hắn như thế nà o, nếu Lâm Tam bị dụ hoặc Ä‘i theo hắn, Tiêu gia ta liá»n hoà n toà n xong rồi.
Nà ng trong lòng lo lắng vội len lén kéo tay áo Lâm Tam, ánh mắt rưng rưng, trà n đầy sự mong đợi.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing
17-12-2008, 08:19 AM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Chương 249 - Ngang Ngạnh - Thượng
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc ra vẻ ngạc nhiên há»i:
- á»’, vương gia, thế nà y là là m sao, có phải là mang và ng lá ra phÆ¡i chăng? Hoà ng kim rá»±c rỡ tháºt sá»± là m ngưá»i ta chói mắt, táºp quán nà y tháºt tốt a.
Thà nh vương thấy hắn không thèm để ý, lần cưá»i nói:
- Lâm tiểu ca chớ hiểu lầm, ngươi là ẩn sĩ cao nhân, đối với và ng bạc nà y tự nhiên không có hứng thú, đây chỉ là môt chút tâm ý mà thôi, còn mong tiểu ca ngươi chớ chê trách.
Lâm Vãn Vinh cưá»i đáp:
- Vương gia đỠcao rồi, ta sao có thể là cái gì ẩn sÄ©, và ng bạc thì ai mà không thÃch, ai mà không yêu, Lâm Tam ta là tục nhân, thấy tục váºt nà y dÄ© nhiên cà ng vui mừng, chỉ là vương gia vô cá»› tặng ta đại lá»…, ta trong lòng xốn xang, muốn nháºn cÅ©ng không dám nháºn.
Thà nh vương trong mắt tinh quang chợt lóe, nhìn thẳng và o hắn nói:
- Tiểu ca nhanh mồm nhanh miệng, tháºt là m bổn vương yêu thÃch. Lá»i tháºt nói thẳng, dưới trướng bổn vương Ä‘ang thiếu má»™t ngưá»i như Lâm tiểu ca váºy, thiếu niên anh tuấn có tà i há»c có đảm lược, bổn vương mạo muá»™i má»i Tiểu ca tá»›i phá»§ cá»§a ta trợ giúp bổn vương, ngà y sau tất có háºu báo.
Thà nh vương nà y quả nhiên là nhân váºt lợi hại, trước mặt má»i ngưá»i chiêu dụ nhân tà i, hứa tặng háºu lá»™c, là m ngưá»i động lòng. Cho dù là cầu tà i không thà nh cÅ©ng nêu được ý đồ, thắng được tiếng tăm, tá»± nhiên có vô số kỳ nhân dị sÄ© tá»›i cá»a, cá»±c kì hiệu quả.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu dạo và i bước, cưá»i nhẹ trả lá»i:
- Cái gì tà i thấp tà i cao, Vương gia quá đỠcao tiểu đệ rồi, ta chỉ là má»™t gia Ä‘inh nho nhá», tắm mình trong ánh sáng cá»§a phu nhân chiếu xuống, trong sá»± quan tâm yêu thương cá»§a Äại tiểu thư, trưởng thà nh cứng cáp mạnh khá»e, má»—i ngà y trồng hoa chăm cây, nhà n rá»—i vô sá»±, yên ổn tá»±a núi xanh, tháºt sá»± vô cùng tiêu dao khoái hoạt. Ngoà i ra, ta cái gì Ä‘á»u không nên thân, vương gia nói ta thiếu niên anh tuấn, giúp đỡ phụ tá gì đấy cÅ©ng là đà n gảy tai trâu, xin lá»—i xin lá»—i. á»’, và ng lá nà y ta chỉ sá» má»™t chút mà không nháºn được không? Tốt rồi tốt rồi, má»i vị đại ca mau thu trở vá» Ä‘i.
Thà nh vương chẳng phải là nhân váºt đơn giản gì, sắc mặt không đổi, ánh mắt lại trở nên sắc bén, nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, lại chuyển tá»›i trên ngưá»i Äại tiểu thư, nói:
- Lâm tiểu ca, ngươi không còn lo lắng gì sao…? Ồ, Tiêu tiểu thư, các ngươi bây giỠđang kinh doanh ở kinh thà nh sao?
Thấy Äại tiểu thư gáºt đầu, hắn mỉm cưá»i vuốt cằm:
- Như thế rất tốt, rất tốt.
Lâm Vãn Vinh sắc mặt biến đổi, ngưá»i khác không nghe ra ý tứ trong lá»i nói cá»§a Thà nh vương, hắn lại nghe hiểu rõ rà ng, đây là dùng Tiêu gia uy hiếp ta a. Mẹ nó, kiêu hùng đúng là kiêu hùng, chỉ cần được việc bất kể thá»§ Ä‘oạn, má»m không được sẽ cứng, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm háºn, lão tá» nếu sợ ngươi, ta sẽ Ä‘em hai chữ Lâm Tam viết ngược lại.
- Không cần lo lắng.
Lâm Vãn Vinh ngắt xuống má»™t cà nh hoa đà o, đặt ở bên mÅ©i khẽ ngá»i má»™t hÆ¡i, ngạo nghá»… mỉm cưá»i:
- Việc ta muốn là m, ngưá»i có ngăn ta vẫn muốn là m, việc ta không muốn là m, ai cÅ©ng không ép buá»™c được. Vương gia, hoa đà o tháºt đẹp a, tặng ngưá»i má»™t cà nh nhé?
- To gan!
Triệu Khang Ninh đứng ở bên cạnh Thà nh vương không nhịn được nữa, thần sắc biến đổi, tức giáºn quát:
- Trước mặt phụ vương ta, sao cho phép ngươi kiêu ngạo như thế, ngươi đâu bắt hắn…
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i nói:
- Phụ vương ngươi là phụ vương ngươi, có liên quan gì đến ta? Lâm má»— ta má»™t không cầu quan, hai không cầu tà i, ngươi bắt ta - ngươi dá»±a và o cái gì bắt ta? Äây là đất dưới chân thiên tá», tiểu vương gia mặc dù thân pháºn rất cao quý, nhưng cÅ©ng không phải là đứng cao nhất, trên đầu ba thước có thần linh, trên kim Ä‘iện còn có hoà ng thượng, bắt hay không bắt ta là do vương pháp định Ä‘oạt, là hoà ng đế định Ä‘oạt, chứ không phải tiểu vương gia ngươi định Ä‘oạt.
Thà nh vương hà m dưỡng quả thá»±c cá»±c cao, hô liá»n hai tiếng: “Tốt, tốt!†trong mắt lại thoáng hiện lên vẻ thê lương.
Lâm Vãn Vinh sá» sá» kim bà i trong lòng ngá»±c, mẹ nó, lão tá» lại có thể sợ ngươi sao. CÅ©ng không phải hôm nay má»›i bắt đầu cùng ngươi trở mặt, trước đây lão tá» lúc không có tên tuổi còn chưa sợ ngươi, hiện tại chẳng lẽ cà ng sống cà ng kém sao? Lão bà cá»§a ta là công chúa, bẹn trái ta có Từ Vị há»™ giá, bên phải còn có lão đầu gặp ở chùa Linh Ẩn tiá»m phục, lão tá» sợ ngươi quái gì.
Tà i sản của danangcity
Chữ ký của danangcity
17-12-2008, 08:27 AM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Chương 249 - Ngang Ngạnh - Hạ
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i, tay bẻ hai cà nh đà o nhẹ nhà ng múa lên, chân bước Ä‘i, cao giá»ng hát:
“Äà o hoa ổ lý đà o hoa am
Äà o hoa am hạ đà o hoa tiên
Äà o hoa tiên nhân chá»§ng đà o thụ
Há»±u trÃch đà o hoa mại tá»u tiá»…n.
Tá»u tỉnh chÃch tại hoa tiá»n tá»a,
Tá»u túy hoà n lai hoa hạ miênï¼›
Bán tỉnh bán túy nháºt phục nháºt,
Hoa lạc hoa khai niên phục niên。
Äãn nguyện lão tá» hoa tá»u gian,
Bất nguyện cúc cung xa mã tiá»n…â€
Dịch nghĩa:
Trong thôn hoa đà o có am hoa
Dưới am hoa đà o có tiên hoa
Tiên hoa chăm trồng cội hoa đà o
Lại hái hoa đà o đổi lấy rượu
Tỉnh rượu đến ngồi cạnh gốc hoa
Khi say thá»i nằm dưới hoa ngá»§
Ná»a tỉnh ná»a say ngà y qua ngà y
Hoa tà n hoa nở năm nối năm
Chỉ nguyện già chết giữa rượu hoa
Chẳng mong cúi luồn trước xa mã…
Dịch thơ:
Ở thôn đà o có am hoa
Trong am một vị tiên hoa thuở nà o
Tiên hoa trồng cội hoa đà o
Lại đem hoa hái đổi bầu rượu thơm
Tỉnh cơn ngồi cạnh gốc hương
Say thá»i nằm dưới cá»™i đơm ngá»§ vùi
Tỉnh say ngà y lại qua ngà y
Hoa tà n hoa nở năm tà y nối năm
Nguyện cùng hoa rượu chết nằm
Chẳng mong khom gối trước dằm ngựa xe...
(hieusol TTV dịch, trÃch bà i thÆ¡ “Äà o hoa am ca†* cá»§a ÄÆ°á»ng Dần (1470 – 1523), tức ÄÆ°á»ng Bá Hổ - nhà thÆ¡ nổi tiếng Ä‘á»i nhà Minh, hiệu là Lục Như cư sỹ, Äà o hoa am chá»§, tá»± xưng là Minh triá»u Giang Nam đệ nhất phong lưu tà i tá»).
Má»i ngưá»i nghe hắn hát lên bà i thÆ¡ Ä‘iên cuồng nà y, thầm than văn hay, nhưng Ä‘á»u sợ quyá»n thế cá»§a Thà nh vương, không dám phát ra má»™t lá»i.
Từ Chỉ Tình nhìn theo bóng lưng Lâm Vãn Vinh, hắn ngay cả Thà nh vương còn không sợ, ai muốn cưỡng bách hắn ra chiến trưá»ng là tá»± chuốc lấy nhục. Kẻ nà y chẳng biết là tÃnh tình kiểu gì, má»™t mặt thanh cao đạm bạc, má»™t mặt dâm đãng hạ lưu, tháºt sá»± không nhìn ra hắn rốt cuá»™c là dạng ngưá»i thế nà o.
“Lâm Tam…†Äại tiểu thư lệ nóng đầy mắt khẽ kêu má»™t tiếng, tên đáng chết nà y, chốc lát không há» nghiêm chỉnh, chốc lát lại quá mức nghiêm chỉnh, luôn gạt ngưá»i ta rÆ¡i nước mắt.
Thà nh vương hà m dưỡng dù tốt, đối mặt Lâm Tam ngá»±a bất kham nà y cÅ©ng không nghÄ© ra biện pháp, chẳng lẽ tháºt sá»± muốn trước mặt má»i ngưá»i bắt giữ Lâm Tam? Váºy danh tiếng tốt đẹp mình gian gian khổ khổ tạo láºp nên liá»n hoà n toà n bị há»§y hết trong phút chốc.
- An giáo chủ đâu?
Thà nh vương trầm mặc hồi lâu, trong mắt hiện lên sát khà nồng Ä‘áºm, mở miệng há»i.
Triệu Khang Ninh vội và ng đáp:
- Bẩm phụ vương, An giáo chủ nói là gặp được cố nhân muốn đi gặp mặt, cũng không biết là nà ng đi đâu?
Thà nh vương hừ một tiếng:
- An BÃch Như và Lâm Tam nà y có mối thù diệt giáo, thế đã thà nh sinh tá», sợ rằng không dung tha cho Lâm Tam, việc nà y liá»n giao cho nà ng Ä‘i là m váºy.
***
Trong vưá»n náo nhiệt ồn à o, trên gác chuông cá»§a chùa Tướng Quốc lại có ngưá»i Ä‘ang xem náo nhiệt.
Má»™t vị hoa phục lão giả ngồi ngay ngắn trên ghế, mà y bén mắt tinh, khi thế mạnh mẽ. Äứng bên cạnh hắn là má»™t thanh niên phong thái tuấn lãng, thần sắc tháºt là cung kÃnh.
Lão giả ánh mắt quét qua, thâu sá»± bối rối cá»§a Thà nh Vương và o mắt, nhịn không được mỉm cưá»i nói:
- Thú vị, thú vị, tháºt sá»± thú vị, hôm nay vốn định Ä‘i thưởng hoa, không ngá» còn có thể chứng kiến trò hay như váºy. Tiểu từ nà y mấy tháng không gặp, lại vẫn còn thú vị thế nà y, ngay cả Thà nh vương cÅ©ng dám đắc tá»™i, tháºt trá»i sinh có và i phần cốt cách cứng cá»i. Ngà y đó ở ngoà i chùa Linh Ẩn, ta vẫn còn xem thưá»ng sá»± can đảm cá»§a hắn rồi.
Thanh niên nhìn thoáng qua bóng lưng Lâm Vãn Vinh, cung kÃnh cất lá»i há»i:
- Äây chÃnh là ngưá»i ngà i kể đã gặp ngoà i chùa Linh Ẩn ạ?
Lão giả gáºt đầu, nhìn qua thanh niên, trong mắt nổi lên má»™t tia thần quang đáp:
- Tiểu tá» nà y tuy luôn hi hi ha ha không hỠđứng đắn, nhưng cá»±c kì có chá»§ kiến, cÅ©ng cá»±c kì có thá»§ Ä‘oạn. Ngưá»i là Trạng nguyên, so sánh vá»›i hắn, không kém vá» khả năng, tuy nhiên vẫn còn thiếu chút tầm nhìn a.
Thanh niên kia nhẹ cúi đầu không dám nói, chẳng thấy ra biểu tình trên mặt.
Ở phÃa sau hai ngưá»i là má»™t kẻ hai mắt bất động, rõ là má»™t lão đầu mù lòa, lẳng lặng đứng đó, tá»±a hồ chẳng nghe thấy gì.
***
Lâm Vãn Vinh Ä‘i cá»±c nhanh, và i bước liá»n ra khá»i Äà o viên, nhá»› tá»›i vừa rồi bá»™ dáng say mê xúc cảm kia tá»±a hồ rất có cốt cách ÄÆ°á»ng Dần, nhất định là phong lưu lá»—i lạc, anh tuấn bất phà m, chÃnh giữa lúc Ä‘ang đắc ý, lại vá»— mạnh và o đầu, Ãi chà , lão tá» tiêu sái quá đà rồi, Äại tiểu thư còn Ä‘ang ở trong vưá»n đợi nữa mà .
Vừa muốn quay lại, lại nghe phÃa sau truyá»n đến má»™t tráºn hô hoán:
- Lâm Tam, Lâm Tam…
Hắn quay đầu nhìn lại, là Từ Chỉ Tình vá»™i vã Ä‘uổi tá»›i, Äại tiểu thư nhấc quần dà i chạy theo phÃa sau, Diệp VÅ© Xuyên kia ná»a bước không rá»›i Ä‘i sát bên cạnh Từ Chỉ Tình.
Lâm Vãn Vinh tiến lên ha ha há»i:
- Hai vị tiểu thư, đây là là m sao?
Äại tiểu thư đôi mắt đẹp nhìn hắn chan chứa, nhẹ gắt:
- Cái tên nà y, đùa bỡn vá»›i vá»›i váºt báu liá»n mặc kệ ta rồi, coi xem hôm nay trở vá» ta thu tháºp ngươi thế nà o.
Nà ng xinh đẹp tươi hồng, giữa mi mỉm cưá»i, trong mắt ôn nhu như có thể chảy ra nước.
Từ Chỉ Tình cưá»i nói:
- Lâm Tam, vừa rồi bà i thơ ngươi ngâm là ngươi tự là m sao?
Lại tá»›i nói chuyện vá»›i lão tá» rồi, là ta là m thì thế nà o, chỉ bằng và o má»™t bà i thÆ¡, nà ng lại có thể coi trá»ng ta sao? Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, tá»±a hồ cố ý đối nghịch cùng nà ng, đáp:
- Từ tiểu thư đánh giá ta quá cao rồi, bà i thÆ¡ hay như váºy ta nà o có thể là m ra, đây là ta sao chép. Ta quá lắm chỉ có thể là m chút cảnh sắc nhà n nhạt, cách cảnh giá»›i kia cả má»™t vạn tám ngà n dặm.
Từ Chỉ Tình nghe hắn thoải mái thừa nháºn bà i thÆ¡ nà y là sao chép, dÄ© nhiên ngẩn ngưá»i, tên nà y sao thà nh tháºt váºy? Sao có thể thẳng thắn thừa nháºn? Äợi khi nghe đến câu sau cá»§a hắn, lại không nhịn được phì cưá»i, nguyên lai Lâm Tam nà y lòng mang oán háºn.
Äại tiểu thư nghe hắn nói xong, cÅ©ng bất chấp Từ tiểu thư ở đây, chá»§ động kéo tay hắn, ngượng ngáºp nói:
- Lâm Tam, ta tháºt sá»± thÃch ngươi.
Lâm Vãn Vinh nghe thế cả ngưá»i toá t mồ hôi, lão tá» thà nh tháºt má»™t lần là có thể đổi lấy sá»± chá»§ động bà y tá» cá»§a Äại tiểu thư, ta phải thà nh tháºt má»™t trăm lần, váºy Äại tiểu thư có thể hay không hô to: “Quan nhân, ta muốn†đây?
Thấy Từ Chỉ Tình thần sắc nghi hoặc, Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i khối kim bà i giấu trong lòng kia, Ä‘ang tÃnh có nên lấy ra cho nha đầu bác há»c Ä‘a tà i nà y đánh giá má»™t phen hay không, lại nghe phÃa sau truyá»n đến má»™t trà ng hoan hô:
- Kỳ hoa, kỳ hoa a…
Kỳ hoa cái gì, liên quan gì tá»›i việc cá»§a ta? Hắn Ä‘ang muốn mở lá»i, Äại tiểu thư lại kéo tay hắn, hiếu kỳ nói:
- Lâm Tam, chúng ta cũng qua xem đi.
- Äúng váºy, qua xem xem.
Từ Chỉ Tình mỉm cưá»i thần bÃ.
Cưá»i xảo quyệt như váºy nhất định có âm mưu, Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Không xem, Äại tiểu thư, ta muốn tá»›i nhà xÃ, nà ng có Ä‘i không, cùng Ä‘i nhé!
- Äáng ghét, đáng ghét!
Tiêu Ngá»c Nhược thấy hắn vì Tiêu gia mà tình nguyện đắc tá»™i vá»›i Thà nh vương, vốn thâm tình kÃch động, Ä‘ang muốn cùng hắn tình tá»± trìu mến má»™t phen, váºy mà hắn lại nói lá»i thô tục, Ä‘em không khà đẹp đẽ đó phá hư hoà n toà n, không nhịn được mặt ngá»c đỠbừng lưá»m hắn má»™t cái.
Ngang ngạnh và thô tục, không biết thế nà o má»›i chÃnh thức là Lâm Tam. Từ Chỉ Tình khe khẽ thở dà i nói:
- Thưởng hoa như thưởng nhân, tìm má»™t gốc cây kỳ dị, không giống các loại khác quả tháºt rất khó khăn, là tiên hoa hay cỠđộc, phải thá» qua má»›i biết được.
Hết chương 249.
Tà i sản của danangcity
19-12-2008, 05:41 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vn
Bà i gởi: 75
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 26 Times in 25 Posts
Chương 250 - Trạng Nguyên
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:hieusol
Nguồn: TTV
“Tiểu nữu nà y ý tứ gì? Lá»i nà y nghe triết lý lạ thưá»ng, lão tá» trá»i sinh chán ghét triết lý, có gì cứ nói thẳng, phiá»n phức nhất là mấy ngưá»i nói những lá»i khó hiểu.â€
Diệp VÅ© Xuyên thấy Lâm Vãn Vinh cướp lấy sá»± chú ý, trong lòng không cam, trừng mắt nhìn hắn nói: “Từ tiểu thư, thưởng hoa cÅ©ng cần có lòng má»›i được, nếu Lâm Tam không muốn Ä‘i, chúng ta tá»± mình Ä‘i váºy.â€
Tiêu Ngá»c Nhược thấy má»i ngưá»i khen ngợi hay ho như váºy, lại xuất phát từ Lan viên, nhịn không được cất tiếng: “Mai lan trúc cúc tứ quân tá», ta lại thÃch nhất hoa lan, Lâm Tam chúng ta Ä‘i xem nhé?â€
Nà ng không phải thÃch nhất hoa mân côi sao? Ngay cả nước hoa trên ngưá»i Ä‘á»u là hương mân côi nhiệt tình phóng khoáng, như thế nà o lại cùng hoa lan u nhã kÃn đáo dây dưa quan hệ nữa? Chẳng lẽ Äại tiểu thư có hai bá»™ mặt, dưới giưá»ng đạm nhã, trên giưá»ng phóng khoáng? Nếu váºy, đây chÃnh là cá»±c phẩm a, lão tá» có phúc rồi. Hắn liá»n liếc mắt đánh giá trên trên dưới dưới Äại tiểu thư, ánh mắt cÅ©ng như cõi lòng Ä‘á»u hiện vẻ dâm đãng lồ lá»™.
Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i kéo tay hắn, nói: “Có Ä‘i hay không? Má»i ngưá»i Ä‘ang chá» ngươi.â€
Toát mồ hôi, từ lúc nà o ta thà nh đại ca dẫn đầu rồi, tháºt ưu ái đến kinh hãi a, hắn cưá»i đáp: â€œÄÆ°á»£c rồi, ta không Ä‘i nhà xà nữa, lại Ä‘i thưởng hoa lan.â€
Hai vị tiểu thư nghe được cả ngưá»i liá»n cảm giác không tá»± nhiên, vốn thưởng lan là chuyện tốt lại bị hắn đặt ngang vá»›i việc Ä‘i nhà xÃ, dÄ© nhiên thấy khó nghe.
Äối vá»›i hoa lan, Lâm Vãn Vinh không há» xa lạ, kiếp trước khi là m giám độc tiêu thụ, khách hà ng thÃch nhiá»u chá»§ng loại Ä‘a dạng, có Song Phi (chim liá»n cánh), có Băng Há»a, có tao nhã… các loại tùy thÃch. Trong đó đặc biệt nhất là má»™t cháºu hoa lan tuyệt đối trân quý, giá trị không thể Ä‘o đếm, dùng để tặng ngưá»i mà không gây nên chú ý, tháºt sá»± là má»™t cách tặng quà bà ẩn.
Tiến và o Lan viên, đã thấy trong vưá»n bố trà tinh xảo, khắp nÆ¡i hoa lan nở rá»™.
Hoa lan nà y cùng các loại hoa khác không giống nhau, hoa nở tá»a là n u hương sâu kÃn, nếu hòa cùng vá»›i mùi hương nồng Ä‘áºm cá»§a hoa khác, căn bản sẽ không ngá»i được mùi thÆ¡m hoa lan. Trong vưá»n ngoà i hoa lan chỉ có cá» xanh, hương hoa man mác nÆ¡i nÆ¡i, xem ra bà i trà Lan viên tuyệt đối là ngưá»i yêu lan hiểu lan.
Äại tiểu thư và o trong vưá»n ngó đông nhìn tây, thấy hoa lan xinh đẹp liá»n tiện tay vuốt ve má»™t phen. Lâm Vãn Vinh thầm buồn cưá»i, nha đầu kia tuy thà nh thục vững và ng, chỉ là ở trong vưá»n hoa lại cá»±c kỳ non ná»›t đáng yêu giống như má»™t em bé. Ngưá»i yêu lan không há» vuốt ve hoa lan, chỉ đứng xa mà nhìn, không thể đùa vá»c, đó là đạo lý.
“Äại tiểu thư, nà ng tháºt sá»± thÃch hoa lan sao?†Lâm Vãn Vinh cưá»i há»i.
Tiêu Ngá»c Nhược nghiêm chỉnh gáºt đầu: “Tất nhiên, trước kia trong phòng ta còn trồng má»™t cháºu nữa.†Lâm Vãn Vinh chợt hiểu ra, hoa lan nà y không giống hoa mai hoa đà o phải trồng bên ngoà i, chỉ cần má»™t cái cháºu nho nhỠđặt trong phòng, thỉnh thoảng tưới nước liá»n sống được, cho nên Äại tiểu thư liá»n cÅ©ng thà nh ngưá»i “yêu lanâ€.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu cưá»i, cÅ©ng không nói thêm lá»i nà o, nhá»› tá»›i nha đầu kia cả ngà y báºn rá»™n việc cá»§a Tiêu gia, nà o đâu thá»i gian đùa vui hoa hoa cá» cá». Má»™t nữ hà i tá» như đóa hoa lại khổ cá»±c như thế nà y, hắn không cưá»i nhạo nà ng mà cá»±c kỳ ôn nhu kéo tay nà ng, bảo: “Nếu nà ng thá»±c sá»± thÃch hoa lan, sau nà y má»—i ngà y ta cùng nà ng trồng, lại giảng cho nà ng táºp tÃnh cá»§a chúng, để nà ng trồng ra loại hoa lan đẹp nhất thế giá»›i.â€
Äại tiểu thư có thể cảm nháºn được tâm tình cá»§a hắn, trong lòng kÃch động, háºn không thể nhà o và o lòng hắn khóc má»™t hồi, chỉ là lúc nà y đông ngưá»i há»—n tạp, đà nh phải khẽ ừ má»™t tiếng, đại biểu cho thiên ngôn vạn ngữ.
“Kỳ hoa đâu, kỳ hoa ở nÆ¡i nà o?†Từ Chỉ Tình thấy hai ngưá»i bá»™ dạng tình chà ng ý thiếp, liá»n cưá»i mở miệng há»i.
Bên kia má»™t vòng vây công tá» tiểu thư Ä‘ang chỉ và o má»™t bồn lan ở giữa chỉ chỉ trá» trá». Cạnh bồn hoa lan, má»™t công tá» phong tư tuấn lãng Ä‘ang đứng nhìn má»i ngưá»i, cưá»i nói:†Äây là bồn hoa lan má»›i nhất cá»§a tiểu đệ, cÅ©ng không biết tên cá»§a nó, lại cà ng không biết đánh giá thế nà o, hôm nay vừa may gặp được Thưởng hoa há»™i cá»§a chùa Tướng Quốc, liá»n muốn đến đây tìm kiếm tri âm cùng thưởng đóa kỳ hoa nà y.â€
Lâm Vãn Vinh nhìn thoáng qua, liá»n muốn cưá»i lên, chỉ thấy hoa lan kia ở giữa cánh chia là m hai, giống như bà n tay trắng xòe ra, bên dưới lại kết và o má»™t mối. Äây cÅ©ng là kỳ hoa? Ngất, váºy lão tá» cÅ©ng có thể là m kỳ nhân rồi.
Äại tiểu thư nà y “yêu†hoa lan như thế, tá»± nhiên không nháºn ra đây là loại gì, liá»n kéo tay Lâm Tam.
Thấy hắn trên mặt mỉm cưá»i, nà ng nhịn không được, há»i: “Ngươi biết giống lan nà y sao?â€
Từ Chỉ Tình cÅ©ng Ä‘ang tá»± há»i, nghe được lá»i ấy, liá»n cất tiếng: “Lâm Tam, ngươi cÅ©ng biết thưởng lan à ?â€
Lâm Vãn Vinh vẫy vẫy tay ý bảo không biết, Từ tiểu thư mỉm cưá»i nói: “Äại Hoa ta chÃnh là nÆ¡i phát nguyên ra hoa lan, lịch sá» tà i bồi đã lâu, bá»›i vì dáng hoa ưu mỹ, u hương trà n nÆ¡i nÆ¡i, khiến ngưá»i cá»±c kì yêu thÃch, đánh giá hoa lan có thể từ bốn phương diện “hương, sắc, tư, hình†(hương thÆ¡m, mà u sắc, cốt cách, dáng vẻ).
Äại tiểu thư ồ má»™t tiếng cưá»i: “Từ tá»· tá»·, ngưá»i hiểu biết tháºt nhiá»u.â€
Từ Chi Tình mỉm cưá»i nói: “Hiểu biết nhiá»u thì sao chứ, chỉ là bá» phà theo năm tháng, năm nà o cÅ©ng như năm nà o, nói đến lại xấu hổ.â€
Lâm Vãn Vinh nghe nà ng nói má»™t hồi, không nhịn được mở miệng: “Từ tiểu thư là cao thá»§ trong nghá» lan, tại hạ bá»™i phục bá»™i phục, không rõ tiểu thư có biết gốc lan nà y tên là gì?â€
Từ Chỉ Tình cần tháºn nhìn hoa lan kia, nói khẽ: “Hoa lan nà y ứng vá»›i “hình†trong tứ thưởng, nghÄ© rằng tên cá»§a nó cÅ©ng theo hình dạng mà ra, chỉ tiếc là hoa lan nà y má»›i được vun trồng, ta cÅ©ng chưa từng gặp qua, không biết tên cá»§a nó.â€
Công tá» kia thong dong cầm hoa lan trong tay, nhìn sang Lâm Vãn Vinh, trong mắt bắn ra tia lạ thưá»ng, cưá»i nói: “Vị huynh đà i nà y dưá»ng như biết được tên hoa, xin má»i chỉ giáo má»™t phen.â€
Ta ngất, tên quái nà y nghe lén ta nói chuyện? Lâm Vãn Vinh liếc nhìn công tá» kia, chỉ thấy ngưá»i ná» mà y kiếm mắt sao, má»™t thân bạch sam, trêm mặt lá»™ vẻ cưá»i hòa ái, trông rất tiêu sái tuấn dáºt, chung quanh không Ãt tiểu thư Ä‘á»u len lén nhìn trá»™m đánh giá trên ngưá»i hắn.
“Äồ mặt trắng!†Lâm Vãn Vinh thầm mắng má»™t tiếng, đối vá»›i ai da trắng hÆ¡n hắn, ba chữ nà y hoà n toà n xứng đáng.
“Loại nà y a, gá»i là Kiếm lan.†Lâm Vãn Vinh cưá»i đáp: “Ngoại trừ Ä‘iểm đặc thù cá»§a cánh hoa, hoà n toà n chẳng có gì đáng xem.â€
“Kiếm lan? quả nhiên hoa như kỳ danh.†Công tá» kia cưá»i nói: “Cảm Æ¡n vị huynh đệ đây chỉ giáo, tại hạ còn má»™t gốc lan, chÃnh là loại hi hữu, muốn má»›i huynh đà i tiện thể đánh giá má»™t phen.â€
Tùy tùng cá»§a hắn mang lại há»™p gấm. cẩn tháºn lấy ra má»™t cháºu hoa lan, chỉ thấy hoa kia lá cây thon thả như liá»…u rá»§ miên man, thân cà nh má»m mại, trắng tá»±a bạch ngá»c, trên thân nở rá»™ bốn đóa hoa nhá» tinh khôi như tuyết. Hoa vừa lấy ra, liá»n có má»™t là n thanh hương nhà n nhạt từ trên cà nh lá thoảng lại.
Cây lan nà y vừa xuất ra nhất thá»i hấp dẫn ánh mắt má»i ngưá»i trong sân, bởi vì cây lan tháºt sá»± đẹp đẽ, trắng nõn mà lại trong suốt, là m ai cÅ©ng muốn chạm và o nó má»™t chút, rồi lại không nỡ xuống tay.
Äại tiểu thư trong lòng si mê, nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh há»i: “Lâm Tam, đây là hoa gì? Ngươi cÅ©ng có thể dạy ta trồng sao?â€
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng âm thầm giáºt mình, con mẹ nó, hoa đẹp Ä‘á»u để cho chó ăn rồi. Loại nà y là hoa lan cá»±c phẩm, cho dù để tá»›i Ä‘á»i sau cÅ©ng là trân phẩm ngà n và ng không bán, chẳng biết tiểu tá» trước mắt nà y từ nÆ¡i đâu lấy ra. Nghe Ngá»c Nhược nói, hắn cưá»i vá»— vá»— tay nà ng: “Nà ng yêu tâm, trên Ä‘á»i nà y không có việc gì ta không là m được.â€
“Khoác lác.†Äại tiểu thư cưá»i nụ.
Từ Chỉ Tình than thở: “Äây chÃnh là Äại Tuyết Tố rồi.â€
Công tá» kia nhìn sang Từ Chỉ Tình, nói: “Tiểu thư cÅ©ng là cao nhân a, tiểu thư đã biết tên, váºy có biết xuất xứ từ đâu không?â€
Từ Chỉ Tình tháºt sá»± có bản lÄ©nh, Lâm Vãn Vinh âm thầm bá»™i phục, Äại Tuyết Tố nà y chÃnh là loại hoa lan cá»±c kỳ trân quý, trên đới rất Ãt ngưá»i biết, cÅ©ng chÃnh là loại lan được các đấng “quân tá»â€ yêu thÃch nhất. Lâm Vãn Vinh bởi vì Ä‘em nó Ä‘i là m quà tặng, giá cả đắt đỠcho nên trà nhá»› khắc sâu cá»±c kì.
Từ Chỉ Tình lắc đầu: “Äó là ta ngẫu nhiên có cÆ¡ há»™i từ miệng má»™t vị trông hoa ở Vân Nam nghe hắn miêu tả hình dáng loại hoa lan nà y, cÅ©ng chưa bao giá» gặp qua, đối vá»›i lai lịch cá»§a nó cà ng không biết.â€
Ngẫu nhiên miêu tả nà ng Ä‘á»u có thể nhá»› kÄ©, Lâm Vãn Vinh thầm run sợ. Vị công tá» kia quay sang Lâm Vãn Vinh nói: “Vị huynh đà i nà y tá»±a hồ rất tâm đắc, không biết có thể giảng giải cho ta má»™t phen chăng?â€
Tên mặt trắng nà y luôn nhắm và o ta là m gì, Lâm Vãn Vinh nhìn lại công tá» kia, cưá»i nói: “Äại Tuyết Tố nà y, chÃnh là danh hoa có nguồn gốc từ phương nam mây khói (Vân Nam), sống nhiá»u ở Vô Lượng sÆ¡n, giữa tháng nở hoa, rá»… nó ở trong tuyết, hưởng thụ ánh sáng mặt trá»i rá»±c rỡ chiếu và o, cho nên sinh ra trắng nõn trong suốt, cá»±c kỳ khiến ngưá»i yêu thÃch, chÃnh là cá»±c phẩm trong loà i lan.â€
Vị công tá» kia khẽ gáºt đầu: “Huynh đà i hiểu rá»™ng nhá»› sâu, đến nguồn gốc cá»§a Äại Tuyết Tố cÅ©ng biết, là m ngưá»i ta phải bá»™i phục.â€
Lâm Vãn Vinh đáp: “Chút kiến thức ấy cá»§a ta có gì đáng kể, ngược lại lão huynh ngươi không đơn giản a. Äại Tuyết Tố nà y sinh ở trong tuyết, nếu là từ trong băng tuyết đà o ra, ba ngà y sau liá»n khô héo mà chết. Từ Vân Nam tá»›i kinh thà nh xa gần ngà n dặm, hoa lan nà y lại có thể bảo tồn hoà n hảo như thế, nhất định là trên đưá»ng có băng tuyết bảo vệ, hÆ¡n nữa muốn trong mấy ngà y tá»›i nÆ¡i cÅ©ng không phải ngưá»i thưá»ng có thể là m được, lão huynh tất nhiên chẳng phải là nhân váºt đơn giản gì.â€
Từ Chỉ Tình nghe hắn nói ra lai lịch cây hoa nà y đã có chút ngạc nhiên, đợi nghe được hắn diá»…n giải, cà ng thêm kinh ngạc, Lâm Tam nà y tư duy kÃn đáo, phản ứng mau lẹ, khó trách ngà y ấy tiêu diệt Bạch Liên giáo hắn chiếm công đầu, Thà nh vương trăm cách muốn thu nạp hắn nhưng cÅ©ng phà công vô Ãch.
“Chê cưá»i, chê cưá»i rồi.†Công tá» kia ôm quyá»n cưá»i nói†“Tại hạ Tô Má»™ Bạch, ra mắt hai vị tiểu thư, ra mắt huynh đà i.â€
“Tô Má»™ Bạch? Tên nà y nghe tháºt quen tai.†Äại tiểu thư khe khẽ nói.
Lâm Vãn Vinh hi hi bên tai nà ng: “Váºy tên ta đây, nà ng nghe có quen không?â€
“Äáng ghét chết Ä‘i thôi.†Äại tiểu thư cấu và o lòng bà n tay hắn má»™t cái, vừa quyến rÅ© vừa say đắm sẵng giá»ng.
Từ Chỉ Tình vốn trầm mặc cÅ©ng cả kinh thốt lên: “Tô Má»™ Bạch, ngươi là tân khoa trạng nguyên, Tô Má»™ Bạch công tá»?â€
Hết chương 250.
Tà i sản của Nhất chi mai
Chữ ký của Nhất chi mai
19-12-2008, 11:08 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 251)
Chương 251 - Ngắm thưởng vưá»n mẫu đơn. (P1)
Dịch: luutinh2007
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
- Äúng rồi, đúng rồi.
Tiêu Ngá»c Nhược cÅ©ng má»™t phen kinh ngạc, trên mặt lá»™ ra nét vui mừng:
- Ta vẫn còn nhá»›, khoa thi cá» và o mùa xuân năm đó, ngưá»i đứng đầu trên bảng công bố tân khoa không phải chÃnh là Tô Má»™ Bạch Tô công tỠđây sao? Lúc đó Hoà ng Thượng còn truyá»n chỉ toà n quốc đăng bảng và ng, hÆ¡n mưá»i tỉnh Ä‘á»u nháºn được thông cáo.
Tô Má»™ Bạch cung tay thá»§ lá»…, mỉm cưá»i không nói, xem như là thừa nháºn.
Trạng Nguyên trên bảng và ng, đây chÃnh là ước mÆ¡ cá»§a tất cả ngưá»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ, mà nay vị công tá» như ngá»c Ä‘ang đứng trước mặt lại còn là thần tượng tân khoa Trạng Nguyên, há»i sao không khiến ngưá»i ta giáºt mình? Ngay cả gương mặt luôn tá» ra đạm bạc kia cÅ©ng không nén khá»i liếc nhìn Tô Má»™ Bạch má»™t cái.
“Trạng Nguyên thôi, là m như ngon lắm?†Lâm Vãn Vinh thầm nói: “TÃnh ra lão tá» trong kỳ thi đại há»c cÅ©ng là Trạng Nguyên. Nói lại chứ, mang danh tà i tá» Trạng Nguyên cá»§a đại há»c Bắc Kinh mà khi vỠđến nhà cÅ©ng phải Ä‘i bán thịt đó, còn cái tên gia hoả nhà ngươi thì cÅ©ng ở trong vưá»n nà y bán hoa lan thôi, còn ra vẻ phong nhã, coi bá»™ cÅ©ng chẳng tốt hÆ¡n được bao nhiêu.
- Trạng Nguyên a, té ra ngà i chÃnh là Trạng Nguyên. Ta lá»›n đến chừng nà y, chưa bao giỠđược thấy qua Trạng Nguyên. Khoẻ không, khoẻ không, hân hạnh, ngưỡng má»™ đã lâu!
Lâm Vãn Vinh “nhiệt tình†nắm chặt tay của Tô Mộ Bạch nói.
Tô Má»™ Bạch phong độ nhẹ nhà ng, gáºt đầu cưá»i nói:
- Tiểu sinh tà i há»c thô láºu, chỉ nhá» Æ¡n hoà ng thượng háºu ái, má»›i được danh vị đứng đầu tân khoa trên kim Ä‘iện, tháºt rất lấy là m xấu hổ. Hôm nay gặp được huynh đà i đây luáºn vá» hoa lan, tiểu sinh trong lòng hết sức kÃnh phục, sau nà y nếu có cÆ¡ há»™i, lúc đó sẽ thỉnh huynh đà i chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n.
Nghe ra là tá»›i để hiến hoa lan, chÃnh là tân khoa Trạng Nguyên lang Tô Má»™ Bạch, khuôn viên trong vưá»n nhất thá»i ồn à o hẳn lên. Nếu nói đến ngưá»i trong Vương tá»™c khiến cho ngưá»i ta kÃnh sợ, thì Trạng Nguyên lại là m cho ngưá»i ngưá»i trong thiên hạ kÃnh ngưỡng, đặc biệt là đám nữ nhân danh giá trong dịp thưởng hoa du xuân nà y. Gặp lại được vị Trạng Nguyên lang có thể nói là tiêu sái bất phà m, trái tim Ä‘á»u không khá»i Ä‘áºp mạnh, Ä‘a số Ä‘á»u lá»™ ra dáng vẻ nhất kiến chung tình (vừa nhìn thấy đã yêu).
- Äa tạ các vị đã háºu ái!
Trạng Nguyên Tô Má»™ Bạch trong lúc nà y trở thà nh kẻ được ngưá»i ta mến má»™ nhất, mỉm cưá»i cúi chà o bốn phÃa, từ khà chất đến phong độ Ä‘á»u thuá»™c và o đệ nhất đẳng, tháºt khiến ngưá»i ta sinh ra hảo cảm.
Lâm Vãn Vinh thấy váºy mà không khá»i lắc đầu, hoa lan vốn dÄ© thÃch hợp vá»›i cảnh u tÄ©nh, bây giá» bị Trạng Nguyên lang nà y đảo lá»™n hết, từ má»™t vưá»n hoa lan u nhã biến thà nh nÆ¡i đà o hoa sáng lạn, tháºt là đã là m mất Ä‘i cái danh u nhã cá»§a lan.
Nhìn thấy hai vị tiểu thư đối vá»›i vị Trạng Nguyên lang nà y hết sức coi trá»ng, Lâm Vãn Vinh kéo Tiêu Ngá»c Nhược đến gần há»i:
- Äại tiểu thư, thi Trạng Nguyên nà y không biết có phải là rất khó không? Ta cÅ©ng muốn Ä‘i má»™t lần rồi quay trở vá» phong quang, phong quang… à , chá»— báo danh ở đâu váºy? Lệ phà báo danh bao nhiêu? Trước khi thi có cần phải vô lá»›p huấn luyện nà o không?
Tiêu Ngá»c Nhược vừa tức vừa buồn cưá»i:
- Ngươi tháºt là , nói tầm báºy tầm bạ gì đó? Ngươi tưởng Ä‘áºu Trạng Nguyên giống như con nÃt đùa trong nhà à , thi cá» dá»… dà ng váºy sao? Khoa cá» cứ ba năm mở má»™t lần, đầu tiên các thà sinh phải qua thi Viện, nếu có tà i năng trúng tuyển thì gá»i là Tú Tà i. Chỉ là quan ải Tú Tà i nà y thôi, cÅ©ng đã là m khó không biết bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ rồi. Rất nhiá»u ngưá»i cả Ä‘á»i thi cá», cÅ©ng không Ä‘áºu được Tú Tà i. Nhưng chỉ có hai hạng thứ đầu trúng tuyển Tú Tà i má»›i có thể tham gia thi Hương. Thi Hương ba năm má»™t lần, chÃnh là do các tỉnh tá»± hà nh ra đỠkhảo thi, qua được cá»a nà y thì gá»i là Cá» Nhân, ngưá»i đứng đầu thi Hương thì được gá»i là Giải Nguyên. Chỉ có những Cá» Nhân có tà i má»›i có thể tham gia thi Há»™i, gồm khoảng má»™t trăm ngưá»i gá»i là Cống Sinh, ngưá»i Ä‘oạt giải đầu gá»i là Há»™i Nguyên. Cuối cùng má»›i đến thi Äiện, do tá»± thân Hoà ng Thượng ra câu há»i, tuyển ra Tam Giáp, phần còn lại là Tiến SÄ©. Vị Tô Má»™ Bạch nà y chÃnh là được trúng Tam Nguyên, sau đó lại do tá»± thân Hoà ng Thượng đỠbạt trở thà nh Trạng Nguyên đứng đầu khoa cá», cÅ©ng có nghÄ©a là đứng thứ nhất trên hà ng vạn ngưá»i, ngươi nói Ä‘i váºy có khó hay không?
“Äổ mồ hôi, phải qua liên tiếp bốn cá»a, xem ra tháºt có chút khó khăn!†Lâm Vãn Vinh cưá»i phá lên ha hả, đại tiểu thư liếc mắt nhìn gã, chăm chú tỉ mÄ© đánh giá má»™t lúc, Ä‘oạn nói:
- Bất quá, ngưá»i như ngươi nếu chịu sá»a đổi tÃnh tình, chịu khó Ä‘á»c sách, vá»›i tà i trà thông minh cá»§a ngươi, kiếm vị trà trong Tam Nguyên cÅ©ng không phải chuyện khó khăn gì.
“Lá»i nà y ta thÃch!†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
Từ Chỉ Tình nghe đại tiểu thư giảng giải cho Lâm Tam hiểu những Ä‘iá»u tổng quát căn bản, trong lòng cảm thấy cà ng kỳ quái: “Tên nà y không biết có phải từ trên trá»i rÆ¡i xuống hay không, ngay cả chế độ thi cá» ra sao mà cÅ©ng không biết, váºy há»c vấn cá»§a gã từ đâu mà có được?â€
Nhìn thấy Lâm Tam nghe đến xuất thần, Từ Chỉ Tình cưá»i bổ sung thêm:
- Cái vị Tô Trạng Nguyên nà y không nói đến việc được kim khẩu cá»§a Hoà ng Thượng Ä‘iểm trúng, mà còn có việc cà ng lợi hại hÆ¡n nữa. Lịch sá» trong giá»›i Trạng Nguyên sau khi được khâm Ä‘iểm, Ä‘á»u là được đưa đến các nÆ¡i là m quan, rèn luyện thá»i gian sau nà y má»›i xét lại để thăng chức, chỉ có Tô Trạng Nguyên nà y là được Hoà ng Thượng ra Æ¡n để mắt xanh tá»›i, chÃnh là trá»±c tiếp được lưu lại ở Há»c Bá»™, thưá»ng là m bạn bên trái phải Hoà ng Äế, là kẻ thân cáºn, sá»›m tối theo sát bên ngà i.
- Nếu nói như váºy, Tô Má»™ Bạch nà y xem ra là đại hồng nhân số má»™t bên cạnh Hoà ng Äế rồi, tên tiểu tá» nà y phát đạt lắm!
Lâm Văn Vinh gáºt đầu nói.
Tô Má»™ Bạch sau má»™t lúc hà n huyên cùng những ngưá»i khác, Ä‘oạn bước tá»›i cưá»i nói:
- Thẹn quá, thẹn quá, tiểu sinh cÅ©ng không nghÄ© tá»›i hiện trưá»ng có thể xảy ra như váºy, đã là m nhị vị tiểu thư chá» lâu. Ta thấy nhị vị tiểu thư đà m luáºn Ä‘á»u tá» ra kiến thức phi phà m, nhưng lại vẫn chưa biết tôn tÃnh đại danh cá»§a nhị vị?
Từ Chỉ Tình cất tiếng cưá»i hà o phóng:
- Ta gá»i là Từ Chỉ Tình, còn vị nà y chÃnh là Kim Lăng đại tiểu thư.
Tô Mộ Bạch kinh ngạc:
- Từ Chỉ Tình? Ãi nữ cá»§a Văn Trưá»ng tiên sinh, váºy còn không phải là thá»§ tịch Kinh Hoa Há»c Viện giáo táºp Từ Chỉ Tình Từ tiên sinh đây sao?
Từ Chỉ Tình vui vẻ cưá»i má»™t tiếng, coi như đáp lại, Tô Má»™ Bạch vá»™i và ng thi lá»… tháºt sâu:
- Äại danh cá»§a Từ tiên sinh, tiểu sinh từ lâu đã ngưỡng má»™, hôm nay được gặp, cà ng giống như tiên nhân xuống trần, khiến ngưá»i ngưỡng má»™ không thôi.
“Cái tên cáo con nà y cÅ©ng biết vá»— mông ngá»±a đấy chứ!†Lâm Vãn Vinh cưá»i thầm, nhưng cÅ©ng không thể phá»§ nháºn, Tô Trạng Nguyên nà y cẩn trá»ng khiêm cung, lá»… số đầy đủ, khiến ngưá»i ta không thể bắt bẻ và o đâu được, trong lòng cá»§a gã cÅ©ng cảm thấy ganh tị, nhìn tên nà y không thuáºn mắt, cả đám ngưá»i ở trong vưá»n nà y cÅ©ng không khá»i nổi buồn phiá»n trong lòng.
Thấy khu vưá»n trở nên ồn à o, Từ Chỉ Tình không khá»i nhÃu mà y, nói vá»›i Tô Má»™ Bạch:
- Tô Trạng Nguyên, hai bồn kỳ hoa lan nãy, có phải là do ngà i tự tay trồng lấy?
Tô Mộ Bạch nói:
- Chê cưá»i, chê cưá»i, hai bồn kỳ hoa đó Ä‘á»u được ngưá»i ta tặng cho. Hôm nay Ä‘em đến đây là muốn tìm ngưá»i biết lan để ngắm thưởng. Có thể gặp gỡ Từ tiểu thư và vị huynh đà i đây, tháºt là tam sinh hữu hạnh.
Lâm Vãn Vinh nghe gã má»—i câu má»—i chữ là “tiểu sinhâ€, nghe tháºt không quen, liá»n ngáp má»™t cái rồi nói:
- Äại tiểu thư, cÅ©ng không có nhiá»u kỳ hoa để thưởng thức, ta muốn Ä‘i nhà cầu.
Hai vị tiểu thư cùng lúc trừng mắt nhìn gã, Từ Chỉ Tình nói:
- Vừa rồi ngắm hai bồn lan, tháºt sá»± rất diá»…m lệ, tiểu nữ bất tà i, nhưng cÅ©ng có tìm được má»™t bồn hoa lan…
Giá»ng nói vang lên tháºt trong trẻo. Diệp VÅ© Xuyên là ngưá»i nãy giỠđứng kế bên Từ Chỉ Tình không lên tiếng, lùi lại chá»— có rèm che kÃn, mỉm cưá»i nói:
- Tiêu tiểu thư, Tô Trạng Nguyên, má»i xem…
Ãnh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng vỠđó, chỉ thấy sau khi cái rèm được mở ra, trước mặt là má»™t bồn hoa lan tinh xảo, sắc hoa phân ná»a là mà u trắng, lại có mà u hồng và tÃm Ä‘an xen Ä‘iểm bên trên, khoảng phần cuối hÆ¡i cuốn lên, nhìn và o liá»n có cảm tưởng như má»™t con hồ Ä‘iệp Ä‘ang giang cánh bay lượn.
Tô Mộ Bạch chăm chú nhìn ngắm hoa lan hồi lâu, chặc lưỡi nghi hoặc nói:
- Thiên hạ lan phẩm Ä‘á»u có thể từ đặc tÃnh để suy ra. Duy chỉ có loại hoa nà y, như lan như Ä‘iệp, mỹ lệ khó tìm, không biết được là điệp trong lan, hay là lan trong Ä‘iệp? Tiểu thư lan tâm huệ chất, tháºt không biết đã từ nÆ¡i đâu mà tìm được loại cá»±c phẩm trong lan nà y?
“Tô Trạng Nguyên nà y yếu kém mà ngoà i miệng lại nói cho hay. Chẳng biết là có nháºn hay không nháºn ra hoa lan nà y, nãy giá» chẳng qua là cố gắng khoa trương má»™t phen, còn nói cái gì mà ‘điệp trong hoa, hoa trong Ä‘iệp’. Ta nghi lắm, nói thẳng ra là ngươi không biết, không nháºn ra, mẹ nó chứ, toà n nói lá»i dư thừa.†Lâm Vãn Vinh hừ lạnh má»™t tiếng, cưá»i nhạt không nói.
Từ Chỉ Tình cưá»i nói:
- Tô Trạng Nguyên đã quá khen. Váºy không biết Trạng Nguyên có biết danh tá»± cá»§a hoa lan nà y không?
Tô Mộ Bạch trầm ngâm hồi lâu, lắc đầu đáp:
- Tiểu sinh cÅ©ng tá»± nháºn là ngưá»i thÃch lan, chỉ là chưa từng nghe thấy cây kỳ lan nà y, đà nh lắng nghe các vị nói váºy. Vị huynh đà i nà y, không biết ngưoi có cao kiến gì không?
Gã mỉm cưá»i ngó Lâm Vãn Vinh, trong mắt thoáng như lá»™ ra má»™t tia quang mang ma quái khó hiểu.
Hoa lan nà y Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có biết qua, chỉ bất quá có việc gã không hiểu rõ. Cái cây nà y rõ rà ng là loại phẩm lai ghép biến dị. Chẳng lẽ có ngưòi tà i năng vÄ© đại đã lai giống trồng ra. Ngưá»i nà y kể như quá là thiên tà i rồi!
Từ Chỉ Tình tá»±a hồ đã sá»›m biết là Tô Trạng Nguyên sẽ Ä‘oán không ra, liá»n mỉm cưá»i ngó Lâm Vãn Vinh:
- Lâm Tam, ngươi có thể nói ra được danh tự của loà i hoa lan nà y không?
Mẹ kiếp, tên đó thì kêu là Tô Trạng Nguyên, còn lão tá» thì kêu Lâm Tam. Ngươi không thể kêu ta má»™t tiếng là Lâm ca ca hả? Có cái gì đó mà gã đối vá»›i tên Trạng Nguyên nà y không có cảm tình, nghe váºy cưá»i nói:
- Nó được kêu là Hồ Äiệp Hoa, còn gá»i là Äiệp Hoa, chÃnh là loại chá»§ng phẩm hoa lan biến dị, hoa nà y từ cánh hoa, nhuỵ hoa, viá»n hoa, toà n bá»™ thà nh dạng răng cưa, giống như cánh hồ Ä‘iệp bay múa, tên gá»i trước là ‘Äiệp Hoa’. Giá» cánh hoa Ä‘iệp cá»§a cây nà y đã ra gần được thà nh thà nh rồi, chÃnh ra đúng vá»›i tên gá»i là ‘Toà n Äiệp Biện’, cÅ©ng là cá»±c phẩm chi lan.
Tô Má»™ Bạch kinh dị liếc mắt nhìn và o gã, tên Lâm Tam nà y đúng là vừa có năng lá»±c lẫn kiến thức, tháºt là đã vượt quá xa vá»›i dá»± liệu cá»§a gã. Äại tiểu thư kinh ngạc vui mừng nhìn gã, đôi môi đỠmá»ng khẽ mở, như muốn nói cái gì đó, Ä‘i đến bên cạnh, ngượng ngùng cưá»i má»™t tiếng, căng thẳng nắm chặt tay cá»§a gã, như má»™t khắc cÅ©ng không chịu buông ra.
Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm đắc ý: “Mẹ kiếp, lan viên cái gì mà cả khu cÅ©ng chỉ có và i cây kỳ hoa, hôm nay may mắn là gặp được ta, nếu bằng không chắc chẳng có ngưá»i nà o có thể nháºn ra được, chuyện nà y mà truyá»n ra ngoà i không phải là để ngưá»i ta cưá»i đến chết sao.â€
Ngó thấy cái bá»™ dạng đầy đắc ý cá»§a gã, Từ Chỉ Tình cÅ©ng vui vẻ cưá»i há»i:
- Lâm Tam, ngươi nói đây gá»i là Äiệp Hoa?
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì