08-01-2012, 10:15 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
ChÆ°Æ¡ng 250: Tiếp cáºn Phó chủ tịch tỉnh Mã.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Không cần tốn tiến và o mấy thứ vô vị đó!
Phùng Húc Quang ngồi sau bà n, hai tay cầm má»™t táºp văn kiện, Ä‘ang xem dở, bá»™ dạng khá táºp trung. Tuy nhiên vừa thấy Hạ Tưởng, y láºp tức ném văn kiện sang má»™t bên, láºp tức nhảy dá»±ng lên, không há» có chút hình tượng nà o:
- Vừa và o cá»a đã đả kÃch tôi, không phải bạn bè gì cả. Chú nói Ä‘i, tôi treo lên mấy tác phẩm của Picasso và Van Gogh thì kinh doanh có thể nâng cao thêm má»™t tầng không? Rắm, tôi là ngÆ°á»i theo chủ nghÄ©a thá»±c dụng, không thÃch cố là m ra vẻ huyá»n bÃ.
Sau đó y lại cÆ°á»i tá»± giá»…u:
- CÅ©ng lạ, nhÆ° chị dâu của chú. Vốn bình thÆ°á»ng cô ấy thÃch tôi ăn mặc thoải mái, váºy mà tôi vừa má»›i nháºn má»™t ông chú là m Phó chủ tịch tỉnh thì đã bắt tôi phải mặc Âu phục, Ä‘eo cravat. Äây không phải là hại ngÆ°á»i sao?
- Äó cÅ©ng là vì chị dâu quan tâm, chăm lo cho anh, không muốn để anh tuá»nh toà ng quá!
Hạ Tưởng cÆ°á»i, lại há»i:
- Chú Phùng có tới không? Phó chủ tịch tỉnh Mã đâu?
- Ba tôi tá»›i hôm qua, chú Mã Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng, sắp tá»›i ngay thôi. Tôi đến phòng là m việc xá» lý má»™t Ãt việc, cÅ©ng tiện chá» chú em luôn. Äi, tá»›i nhà tôi.
Phùng Húc Quang thu dá»n đồ đạc, vừa Ä‘i vừa nói chuyện.
- Tôi Ä‘ang muốn há»i chú, tìm má»™t khách sạn quen thuá»™c, đến trÆ°a ăn cÆ¡m, cố gắng yên tÄ©nh má»™t chút.
- Sâm Lâm Cư!
Hạ Tưởng láºp tức nghÄ© ngay tá»›i Sâm Lâm CÆ° do Sở Tá» Cao mở trong công viên Rừng Ráºm. Thứ nhất là phong cảnh không tồi, thứ hai là hiện tại dòng ngÆ°á»i và o công viên Rừng Ráºm không đông lắm, chắc chắn sẽ tÄ©nh lặng.
- Trong công viên Rừng Ráºm, là do ông chủ Sở Phong Lâu mở, bạn bè cÅ©, vừa an tÄ©nh lại vừa an toà n.
Cái gá»i là an toà n chỉ là không nhiá»u ngÆ°á»i nhòm ngó, bà n tán linh tinh.
- Äược, nghe lá»i chú.
Phùng Húc Quang tÃn nhiệm Hạ Tưởng trăm phần trăm. Hai ngÆ°á»i xuống lầu, má»—i ngÆ°á»i Ä‘i má»™t ô tô.
Nhà Phùng Húc Quang không xa lắm, chỉ mÆ°á»i phút là tá»›i, là má»™t khu không ná»a má»›i nữa cÅ©. Ai tá»›i đây cÅ©ng không thể nghÄ© được ông chủ lá»›n của siêu thị Giai Gia lại ở má»™t khu vá»±c bình thÆ°á»ng thế nà y, hÆ¡n nữa phòng cÅ©ng không rá»™ng, chỉ khoảng 120 m2.
Phùng Hóa Thà nh và Mã Vạn ChÃnh quả nhiên hình thức cá»±c kỳ giống nhau, ai không biết nhìn thấy cÅ©ng sẽ nói ngay là anh em ruá»™t. Phùng Hóa Thà nh vừa thấy Hạ Tưởng, liên tục khen Hạ Tưởng thông minh, giá»i giang hÆ¡n Phùng Húc Quang nhiá»u. Ông bảo Phùng Húc Quang tìm ngÆ°á»i thân mà kết quả là gần má»™t năm vẫn không xong, Hạ Tưởng vừa ra mặt đã xong việc, chÃnh là phúc tinh (ngôi sao may mắn) của Phùng gia bá»n há».
Hạ Tưởng lại phải khách khà má»™t hồi, tiếp tục duy trì tác phong khiêm tốn cẩn tháºn, rất được Phùng Hóa Thà nh yêu thÃch. Phùng Hóa Thà nh kêu Phùng Húc Quang lên, nói vá»›i giá»ng khiển trách:
- Anh toà n cà lÆ¡ cà láo, không ngá» lá»›n thế nà y má»›i thấy có tiá»n đồ. Anh quen không Ãt bạn bè nhÆ°ng tôi thấy Tiểu Hạ nà y là tốt nhất. Vá» sau phải tÃch cá»±c gần gÅ©i vá»›i Tiểu Hạ, không được bạc đãi cáºu ấy.
Phùng Húc Quang vội và ng nói:
- Ba, ba cứ yên tâm đi, con và Tiểu Hạ cùng nhau hợp tác, không để thiệt đâu.
“Bốp!†Phùng Hóa Thà nh nện và o lưng Phùng Húc Quang một cú:
- Anh nói cái gì? Không để thiệt à ? Anh thì có biết tha ai đâu, có còn lương tâm nữa không?
Phùng Húc Quang ấm ức nói:
- Ba, ba chÆ°a nghe hết lá»i con. à của con là , con sẽ không để Tiểu Hạ chịu thiệt, bá»n con hợp tác là hai bên cùng thắng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i.
Mẹ Phùng Húc Quang không tá»›i, theo lá»i Phùng Hóa Thà nh thì:
- Phụ nữ nông thôn, chưa gặp mặt bao giỠthì đừng tới, đến lại là m mất mặt.
VÆ°Æ¡ng Phượng Minh rất nhiệt tình vá»›i Hạ Tưởng, khiến Hạ Tưởng cÅ©ng thấy hÆ¡i ngượng ngùng. Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang rất náo nhiệt vui vẻ thì bên ngoà i truyá»n đến tiếng còi xe ô tô.
Phùng Hóa Thà nh láºp tức đứng lên, có chút khẩn trÆ°Æ¡ng nói:
- Äến rồi à ?
- Chúng ta đi ra xem!
Phùng Húc Quang nói vá»›i Hạ Tưởng. Hai ngÆ°á»i gáºt đầu rồi cùng nhau xuống lầu, thấy ở dÆ°á»›i lầu có má»™t chiếc Santana 4.0 biển số bình thÆ°á»ng. Má»™t ngÆ°á»i từ trên xe xuống, đúng là Mã Vạn ChÃnh.
Phùng Húc Quang há mồm định nói gì đó. Hạ Tưởng biết rõ tÃnh cách Mã Vạn ChÃnh khiêm tốn, không muốn lá»™ liá»…u, liá»n vung tay vá»›i Phùng Húc Quang:
- Húc Quang, lên lầu rồi nói sau. Äừng nói chuyện ở dÆ°á»›i nà y.
Phùng Húc Quang tỉnh ra, gáºt đầu cảm kÃch vá»›i Hạ Tưởng. Mã Vạn ChÃnh cÅ©ng nhìn hắn vá»›i ánh mắt tán thưởng. Sau đó Phùng Húc Quang Ä‘i trÆ°á»›c, Mã Vạn ChÃnh Ä‘i giữa, Hạ Tưởng Ä‘i cuối cùng, ba ngÆ°á»i cùng lên lầu.
Và o phòng, Phùng Hóa Thà nh liá»n nhìn chằm chằm Mã Vạn ChÃnh không rá»i. Mã Vạn ChÃnh cÅ©ng hÆ¡i run lên, tiến tá»›i đỡ Phùng Hóa Thà nh, cảm Ä‘á»™ng thốt lên:
- Anh? Anh tháºt sá»± là anh ruá»™t của em?
- Em, em đúng là em trai của anh sao?
Phùng Hóa Thà nh giÆ¡ tay lên sá» tai trái của Mã Vạn ChÃnh, sau đó nÆ°á»›c mắt láºp tức trà o ra:
- Có vết sẹo, quả nhiên em là em trai của anh. Em trai ruột của anh... Bao nhiêu năm rồi, không ngỠlúc sống vẫn còn có thể gặp được em.
Mã Vạn ChÃnh cÅ©ng nÆ°á»›c mắt đầm đìa:
- Anh, là em của anh đây. Vết sẹo trên tai em chÃnh là khi còn nhá» bị anh vô ý dùng liá»m cắt phải.
Hai ngÆ°á»i ôm nhau khóc rống lên.
Trước mặt tình thân, trước mặt anh em máu mủ tình thâm, tấm mặt nạ Phó chủ tịch tỉnh cũng có thể ném sang một bên, chỉ có chân tình phát tiết, chỉ có nước mắt vui sướng.
Hạ Tưởng cÅ©ng rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt. Mấy chục năm thất lạc nhau, mặc kệ nguyên nhân trá»i biển gì nhÆ°ng lúc còn sống có thể gặp lại được nhau chÃnh là chuyện may mắn lá»›n nhất Ä‘á»i. Giá» khắc nà y, Hạ Tưởng cÅ©ng cảm thấy quyết định lúc trÆ°á»›c của mình anh minh và may mắn nhÆ° thế nà o.
Cả nhà Phùng Húc Quang Ä‘á»u rÆ¡i lệ không ngừng.
Tháºt vất vả má»i ngÆ°á»i má»›i cầm được nÆ°á»›c mắt. Phùng Hóa Thà nh và Mã Vạn ChÃnh nắm tay nhau Ä‘i và o phòng trong đóng cá»a lại, ngay cả Phùng Húc Quang cÅ©ng không cho và o. Hai ngÆ°á»i muốn nói má»™t số việc thế sá»± xoay vần không muốn cho ngÆ°á»i ngoà i nghe.
Hai ngÆ°á»i ở bên trong chừng má»™t giỠđồng hồ má»›i mở cá»a Ä‘i ra. Vừa ra ngoà i, Phùng Hóa Thà nh liá»n nói vá»›i giá»ng không được phép nghi ngá»:
- Húc Quang, anh nghe đây. Vá» sau ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoà i không được nói Phó chủ tịch tỉnh Mã là chú ruá»™t của anh. Bình thÆ°á»ng không có việc gì anh cÅ©ng không được Ä‘i tìm chú ấy. Nếu tháºt sá»± có việc cần nói thì bảo Hạ Tưởng thay anh ra mặt. Việc chú của anh và chúng ta liên hệ vá»›i nhau cÅ©ng không thể công khai, không được cho ngÆ°á»i khác biết. Nhá»› chÆ°a?
- Ba, con sớm biết rồi mà .
Ở trÆ°á»›c mặt Phùng Hóa Thà nh, Phùng Húc Quang cá»±c kỳ thà nh tháºt, tuyệt đối không há» dám nói ná»a chữ không.
Hạ Tưởng không đợi Phùng Hóa Thà nh dặn dò, chủ động nói:
- Xin Phó chủ tịch tỉnh Mã và chú Phùng yên tâm, có má»™t số việc cháu sẽ không hé ra ngoà i ná»a lá»i.
- Tôi tin tưởng Tiểu Hạ, bởi vì Tiểu Hạ là bạn tốt nhất của Húc Quang, cÅ©ng là công thần thúc đẩy ngÆ°á»i má»™t nhà chúng ta tìm được nhau. Nếu ngay cả cáºu mà tôi cÅ©ng không tin thì cÅ©ng không còn ai có thể tin tưởng được nữa.
Mã Vạn ChÃnh cÆ°á»i ha hả:
- VỠsau có vấn đỠgì khó khăn cứ tìm tôi. Lớn không giải quyết được chứ nhỠthì tôi nói một câu vẫn có thể có chút tác dụng.
Mã Vạn ChÃnh là ủy viên thÆ°á»ng vụ Tỉnh ủy, nói má»™t câu nói đâu chỉ là có thể có chút tác dụng, phải là rất có tác dụng má»›i đúng. Hạ Tưởng cÅ©ng không tá» vẻ quá nhiá»u, chỉ thà nh tháºt nói:
- Cảm ơn Phó chủ tịch tỉnh Mã.
- Äúng ra thì cáºu và Húc Quang là bạn của nhau, váºy gá»i tôi là chú Mã Ä‘i.
Mã Vạn ChÃnh dù sao cÅ©ng đã là m quan nhiá»u năm, tuy rằng Phùng Hóa Thà nh là anh trai nhÆ°ng ông ta vẫn có thói quen là m nhân váºt trung tâm, chỉ nói mấy câu liá»n trở thà nh trung tâm của má»i ngÆ°á»i, từng câu nói Ä‘á»u có sá»± uy nghiêm không để cho ngÆ°á»i khác phản đối.
- Vâng, chú Mã.
Hạ Tưởng cung kÃnh đáp.
Mã Vạn ChÃnh thấy Hạ Tưởng không há» có ý kể công, thái Ä‘á»™ rất cung kÃnh, trả lá»i khéo léo, trong lòng cÅ©ng thầm khen ngợi hắn, liá»n há»i:
- Nghe nói cháu biết má»™t khách sạn có phong cảnh cÅ©ng rất được, ở đâu thế? Mang chúng ta cùng tá»›i Ä‘i. Hôm nay cả nhà chúng ta Ä‘oà n tụ, chú nháºn ân tình nà y của cháu, xin má»i cháu dùng chút cÆ¡m cùng vá»›i cả nhà chú.
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Phó chủ tịch tỉnh má»i ăn cÆ¡m, Hạ Tưởng cÅ©ng không dám không đồng ý, Ä‘Ã nh phải vâng lá»i, vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại cho Sở Tá» Cao, nói hắn muốn Ä‘Æ°a bạn tá»›i Sâm Lâm CÆ°. Sở Tá» Cao Ä‘ang ở Sở Phong Lâu báºn việc, vừa nghe Hạ Tưởng thấy muốn tá»›i Sâm Lâm CÆ°, không nói lằng nhằng liá»n bảo Hạ Tưởng cứ tá»›i thẳng, y sẽ bố trà trÆ°á»›c.
Ưu Ä‘iểm lá»›n nhất của Sở Tá» Cao là rất coi trá»ng Hạ Tưởng. Y chÆ°a bao giá» quản Hạ Tưởng má»i khách là ai. Mặc kệ là quan lá»›n hay bình dân, chỉ cần là khách của Hạ Tưởng thì y Ä‘á»u tiếp đãi nhÆ° khách quý. CÅ©ng chÃnh vì Æ°u Ä‘iểm nà y của Sở Tá» Cao mà Hạ Tưởng cà ng che chở cho y, cÅ©ng khiến cho việc kinh doanh của y cà ng phát triển.
Hạ Tưởng lái xe phÃa trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, phÃa sau là hai chiếc xe khác. Phó chủ tịch tỉnh Mã Ä‘i Santana 4.0 và Phùng Húc Quang Ä‘i Audi. Từ việc bố trà ba chiếc xe cùng Ä‘i, Hạ Tưởng có thể thấy được Phó chủ tịch tỉnh Mã nà y tÃnh cách rất cẩn tháºn. Vá» phần vì sau ông ta muốn bà máºt việc nháºn ngÆ°á»i thân, vì sao lại sợ ngÆ°á»i khác biết, đó không phải vấn Ä‘á» hắn cần quan tâm. Hắn chỉ cần biết, nếu mình đã tiếp xúc vá»›i bà máºt trung tâm của Phó chủ tịch tỉnh Mã, váºy phải cố gắng trung thà nh vá»›i Phó chủ tịch tỉnh Mã, trở thà nh ngÆ°á»i tÃn nhiệm nhất của Phó chủ tịch tỉnh Mã.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhÆ°ng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
08-01-2012, 10:16 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
Chương 251: Tâm tư của Phó chủ tịch tỉnh Mã.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Xe đến công viên Rừng Ráºm, Hạ Tưởng Ä‘i thẳng và o từ cá»a hông chỉ phục vụ ná»™i bá»™, không mở cho ngÆ°á»i ngoà i. Bảo vệ cá»a vừa thấy là xe Tổng giám đốc Liên, không dám há»i gì cả liá»n cho và o thẳng. Dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» xuyên qua công viên Rừng Ráºm tá»›i Sâm Lâm CÆ°, Sở Tá» Cao đã sá»›m chá» sẵn ở cá»a. Hạ Tưởng dừng xe, bÆ°á»›c tá»›i giúp Phó chủ tịch tỉnh Mã mở cá»a xe.
Sở Tá» Cao khó hiểu trợn tròn mắt nhìn. Hạ Tưởng không đến mở cá»a chiếc Audi ở phÃa sau mà vá»™i và ng mở cá»a chiếc Santana cÅ©, chẳng lẽ những nhân váºt quan trá»ng Ä‘á»u thÃch khiêm tốn, bà y đặt không ngồi xe xịn mà muốn ngồi xe bình thÆ°á»ng sao?
Sở Tá» Cao quen biết Cao Hải không lâu lắm, tuy nhiên vẫn không có thói quen xem bản tin thá»i sá»± hà ng ngà y. NhÆ°ng kể từ sau khi quen biết Hạ Tưởng, y lại luyện thà nh thói quen má»—i tối Ä‘á»u xem tin tức của thà nh phố Yến và tỉnh Yến. Cho dù không có tin tức gì đặc biệt nhÆ°ng má»—i ngà y y Ä‘á»u kiên trì xem TV, nháºn biết hết mặt mÅ©i các lãnh đạo tỉnh và thà nh phố.
Mã Vạn ChÃnh vừa từ trên xe xuống, đầu tiên là Sở Tá» Cao cảm thấy quen mắt nhÆ°ng cụ thể là vị lãnh đạo nà o thì suy nghÄ© ná»a ngà y vẫn không ra. Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u y có thể khẳng định, đây không phải là lãnh đạo thà nh phố Yến mà là lãnh đạo tỉnh Yến.
Khi y nghe thấy Hạ Tưởng xÆ°ng hô vá»›i ngÆ°á»i đó là "chú Mã" thì trong lòng Sở Tá» Cao chỉ có hâm má»™ và hâm má»™. Cái gì mà thăng chức liên tục, Hạ Tưởng chÃnh là ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Từ lần đầu tiên xÆ°ng hô vá»›i Trưởng ban thÆ° ký Ủy ban nhân dân thà nh phố Cao Hải là chú Cao, tiếp đến xÆ°ng hô vá»›i Cục trưởng cục Công an thà nh phố là chú Tôn, tiếp đó lại xÆ°ng hô Phó thị trưởng thÆ°á»ng trá»±c thà nh phố Yến là bác Tà o, hiện tại lại có má»™t lãnh đạo cấp tỉnh là chú Mã, trong lòng y bá»™i phục Hạ Tưởng không để đâu cho hết. Y cà ng kiên định quyết tâm theo sát bÆ°á»›c Hạ Tưởng. Chỉ cần theo sát Hạ Tưởng, lo gì không tiến nhanh.
Hạ Tưởng chỉ giá»›i thiệu Sở Tá» Cao má»™t chút vá»›i má»i ngÆ°á»i. Mã Vạn ChÃnh chỉ thoáng gáºt đầu không nói gì. Phùng Húc Quang bắt tay Sở Tá» Cao, lắc mấy cái, nói:
- Tổng giám đốc Sở, nói váºy anh cÅ©ng là bạn của Hạ Tưởng, vá» sau má»i ngÆ°á»i Ä‘i lại nhiá»u má»™t chút nhé.
Sở Tá» Cao biết ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt nà y là nhân váºt vô cùng nổi tiếng sáng láºp siêu thị Giai Gia, trong lòng rất kÃch Ä‘á»™ng. Tuy rằng hiện tại siêu thị Giai Gia còn chÆ°a xem nhÆ° doanh nghiệp cầm cá» Ä‘i đầu tỉnh Yến nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ phát triển của siêu thị Giai Gia Ä‘á»u khiến má»i ngÆ°á»i trong nghá» Ä‘á»u vô cùng kinh sợ. Cứ theo tốc Ä‘á»™ nà y, không bao lâu nữa siêu thị Giai Gia có thể thâu tóm hÆ¡n ná»a thị trÆ°á»ng thà nh phố Yến. Nếu cứ tiếp tục phát triển, chẳng mấy chốc sẽ trở thà nh má»™t đại gia trong toà n quốc.
Sở Tá» Cao nhiệt tình nhÆ° lá»a:
- Tổng giám đốc Phùng hạ cố tới chơi, rất vinh hạnh.
Phùng Húc Quang cÆ°á»i ha hả:
- Vá»› vẩn, cái gì mà hạ cố tá»›i chÆ¡i, Hạ Tưởng bảo tá»›i đây, tôi liá»n Ä‘i theo cáºu ấy tá»›i.
Sở Tá» Cao biết Phùng Húc Quang là muốn Ä‘á» cao Hạ Tưởng, cÅ©ng thuáºn theo nói:
- Sâm Lâm CÆ° nà y của tôi có thể được xây dá»±ng trong công viên Rừng Ráºm nà y chÃnh là nhá» có Phó chủ tịch huyện Hạ chiếu cố. Nếu không, chỉ vá»›i mặt mÅ©i của tôi thì khẳng định công viên Rừng Ráºm sẽ không cho tôi và o.
Hai ngÆ°á»i nói giỡn và i câu, Sở Tá» Cao liá»n dẫn má»i ngÆ°á»i lên lầu. Sau khi và o phòng, Sở Tá» Cao lại vá»™i và ng bố trà ổn thá»a, sau đó thức thá»i rá»i khá»i.
Căn phòng được trang trà khá tá»± nhiên, lấy mà u xanh lục là m ná»n. Mở cá»a sổ ra, ngoà i cá»a sổ là má»™t mảnh rừng xanh um tÆ°Æ¡i tốt. Xa xa là má»™t đám chim hót lÃu lo, xa hÆ¡n nữa có thể thấy được hồ sen loang loáng, sóng nÆ°á»›c dáºp dá»nh, gió thổi hÆ°Æ¡ng sen thấm và o ruá»™t gan.
Mã Vạn ChÃnh khen:
- Công viên Rừng Ráºm nà y quả là má»™t nÆ¡i thanh tÄ©nh, thÆ° giãn. Tiểu Hạ, cháu nói nếu ở đây xây má»™t trại an dưỡng và há»™i nghị trung tâm, hà ng năm chỉ tiếp đãi các há»™i nghị của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh thì sẽ thế nà o?
Ông đứng dáºy Ä‘i tá»›i đứng trÆ°á»›c cá»a sổ, Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa, gáºt đầu liên tục:
- Äã sá»›m nghe nói tá»›i công viên Rừng Ráºm nhÆ°ng hôm nay má»›i là lần đầu tiên tôi đến thăm. Không ngá» là tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tưởng tượng của tôi. Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh nà y tháºt là không Ä‘Æ¡n giản, ý tưởng tốt lắm. Cháu thá» nghÄ© Ä‘á» xuất của chú xem, vá» sau tỉnh có há»™i nghị gì Ä‘á»u đến đây mở, chẳng phải tốt lắm sao?
Lá»i Mã Vạn ChÃnh khiến ý nghÄ© của Hạ Tưởng mở rá»™ng ra không Ãt. Quả tháºt ý tưởng của Phó chủ tịch tỉnh Mã rất tốt. Nếu chuyên môn thà nh láºp má»™t khu vá»±c riêng trong công viên Rừng Ráºm nà y, xây dá»±ng trại an dưỡng và trung tâm há»™i nghị, chỉ cần hÆ¡i có quan hệ, hà ng năm tổ chức các há»™i nghị lá»›n nhá» của thà nh phố Yến và tỉnh Yến là có thể kiếm đầy mâm đầy bát.
- Nếu chú Mã là m trong lÄ©nh vá»±c kinh tế thì cÅ©ng là nhân váºt cấp chuyên gia. Chỉ má»™t câu nói nà y thôi đã nói đúng Ä‘iểm mà trÆ°á»›c đó lúc cháu thiết kế công viên Rừng Ráºm nà y đã không tÃnh đến, ngay cả Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh cÅ©ng không ý thức được Ä‘iểm nà y.
Không phải là Hạ Tưởng khiêm tốn mà là hắn vẫn chỉ nghÄ© kinh doanh ra thị trÆ°á»ng mà không suy xét đến là m ăn vá»›i chÃnh quyá»n. Kỳ tháºt là m ăn vá»›i chÃnh quyá»n rất dá»… kiếm, tiá»n vừa nhiá»u hÆ¡n vừa mau kiếm được hÆ¡n.
- Ha ha, tôi chỉ thuáºn mồm nói váºy thôi, hÆ¡i xúc Ä‘á»™ng má»™t chút.
Mã Vạn ChÃnh khoát tay nói:
- Vá» phần có được hay không, hoặc là sau nà y là m không có hiệu quả và lợi Ãch thì cÅ©ng không nên tÃnh lên đầu tôi.
Không phải Mã Vạn ChÃnh muốn từ chối trách nhiệm mà là ông ta không muốn để ngÆ°á»i khác nghÄ© mình và Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh có liên quan gì. Có lẽ cÅ©ng vì ông ta được phân công quản lý kinh tế nên là m việc lúc nà o cÅ©ng cẩn tháºn, không muốn để ngÆ°á»i nói nà y nói ná».
Hạ Tưởng liá»n cÆ°á»i kÃn đáo:
- Äể lúc nà o có thá»i gian, cháu sẽ Ä‘á» nghị vá»›i Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh, trÆ°á»›c hết cho há» xây dá»±ng má»™t trung tâm an dưỡng. Sau khi xây dá»±ng xong, đầu tiên sẽ má»i chú Mã tá»›i đây thể nghiệm má»™t chút, cho há» má»™t Ãt ý kiến chỉ đạo cụ thể.
Mã Vạn ChÃnh cÆ°á»i ha hả, không tiếp lá»i Hạ Tưởng, chỉ đồ ăn trên bà n, nói:
- Ä‚n trÆ°á»›c đã. Nếm thá» chút đồ ăn của Sâm Lâm CÆ° xem có hÆ°Æ¡ng vị tá»± nhiên hay không. Nhiá»u năm bôn ba bên ngoà i nhÆ° váºy, vẫn luôn nhá»› hÆ°Æ¡ng vị rau dại quê nhà .
Chỉ một câu nói lại khiến đôi mắt Phùng Hóa Thà nh đỠlên.
Hạ Tưởng và Phùng Húc Quang liá»n táºn tình uống rượu vá»›i Mã Vạn ChÃnh và Phùng Hóa Thà nh, nói chuyện rất thoải mái. Äại bá»™ pháºn là Phùng Hóa Thà nh và Mã Vạn ChÃnh nhá»› lại chuyện cÅ© năm xÆ°a, tuy nhiên hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tránh nhắc tá»›i nguyên nhân khiến hai anh em bị lạc nhau. Hạ Tưởng biết, có lẽ có má»™t số việc má»i ngÆ°á»i không muốn nhắc lại.
Sau khi ăn xong, Mã Vạn ChÃnh cÅ©ng không vá»™i vã rá»i Ä‘i, hiển nhiên là ông ta rất thÃch hoà n cảnh của công viên Rừng Ráºm. Ông ta mở rá»™ng cá»a sổ, Hạ Tưởng ngồi bên cạnh, nói chuyện phiếm vá»›i Mã Vạn ChÃnh.
- Tiểu Hạ, có bạn gái chưa?
- Có rồi ạ. Cô ấy tên là Tà o Thù Lê, đại há»c năm thứ ba.
- Nhất định là một cô bé xinh đẹp thông minh. Nhà cô ấy ở thà nh phố Yến à ?
- Ba cô ấy là Tà o VÄ©nh Quốc, là Phó thị trưởng thÆ°á»ng trá»±c thà nh phố Yến.
- Phó thị trưởng tháºt ra khá tinh mắt. Không, phải nói là con gái ông ta khá tinh mắt. Ha ha...
Mã Vạn ChÃnh không há» có vẻ kinh ngạc. Ông cháºm rãi uống má»™t ngụm trà , dÆ°á»ng nhÆ° muốn nhá»› lại hÆ°Æ¡ng vị cÅ© ngà y xÆ°a:
- Thế cục huyện An coi như không tồi nhỉ?
- Huyện An năm nay toà n ngÆ°á»i trẻ tuổi. Äiểm nà y là có má»™t không hai tại thà nh phố Yến.
Hạ Tưởng cảm khái nói.
- Tuổi trẻ rất tốt, tuổi trẻ có sự nhiệt tình.
Mã Vạn ChÃnh khẽ mỉm cÆ°á»i
- Hình như Thị trưởng Trần cũng khá thưởng thức cháu nhỉ?
Hạ Tưởng liá»n khiêm tốn cÆ°á»i:
- Äó là Thị trưởng Trần Ä‘á» cao cháu. Kỳ tháºt từ khi cháu tá»›i văn phòng tổ cải tạo thôn ná»™i đô cÅ©ng không là m được mấy việc giúp ông ấy.
- Chỉ sợ là là m được không Ãt má»›i đúng.
Mã Vạn ChÃnh chỉ Ä‘iểm tá»›i là thôi, Ä‘ang nói tá»›i Trần Phong lại nhảy sang Tống Triêu Äá»™:
- Cháu và Trưởng ban Tống cũng hay qua lại không?
Hạ Tưởng thấy ngÆ°á»i ta biết rõ hết các quan hệ của mình, cÅ©ng không cần phải giấu diếm liá»n trả lá»i chi tiết:
- Bởi vì có Bà thư Lý nên cháu cũng coi như biết Trưởng ban Tống.
- Trưởng ban Tống muốn váºn Ä‘á»™ng má»™t chút vị trà Phó chủ tịch tỉnh, cháu hẳn là có nghe chứ?
Mã Vạn ChÃnh hai mắt sáng ngá», cÅ©ng không biết là thá» Hạ Tưởng hay có ý gì khác.
- Có nghe nói ạ.
Hạ Tưởng thà nh tháºt đáp
- CÅ©ng chỉ nghe nói thôi. Vá»›i trình Ä‘á»™ nhÆ° của cháu hiện tại thì còn rất nhiá»u việc không biết được, cho nên cÅ©ng không dám phát biểu ý kiến loạn.
- Ha ha, câu nói nà y đúng là rất tháºt.
Mã Vạn ChÃnh rốt cục mỉm cÆ°á»i, hiển nhiên khá hà i lòng vá»›i cuá»™c nói chuyện vá»›i Hạ Tưởng:
- Có cÆ¡ há»™i cháu chuyển lá»i cho Trưởng ban Tống má»™t tiếng. Váºn Ä‘á»™ng Phó chủ tịch tỉnh là chuyện tốt, tuy nhiên chỉ là điá»u chuyển ngang, bÆ°á»›c chân vẫn hÆ¡i nhá» má»™t chút. Kỳ tháºt có thể to gan hÆ¡n nữa.
Mã Vạn ChÃnh Ä‘iểm tá»›i là thôi, sau đó chỉ tay ra ngoà i rừng cây:
- Công viên Rừng Ráºm tháºt sá»± rất tốt, tôi thÃch nÆ¡i nà y. Có cÆ¡ há»™i liệu có thể là m quen vá»›i lãnh đạo Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh má»™t chút được không?
Mã Vạn ChÃnh muốn là m quen vá»›i Liên Nhược Hạm chỉ sợ mục Ä‘Ãch không Ä‘Æ¡n giản, hÆ¡n nữa vừa rồi ông ta mượn Hạ Tưởng để truyá»n lá»i tá»›i Tống Triêu Äá»™ hiển nhiên là muốn thể hiện thiện ý vá»›i Tống Triêu Äá»™, cÅ©ng là ám chỉ: Nếu Tống Triêu Äá»™ váºn Ä‘á»™ng, ông ta sẽ tá» vẻ ủng há»™. Mà theo lá»i ông ta nói, có thể to gan hÆ¡n má»™t chút, hẳn là khiến Tống Triêu Äá»™ có thể nhìn thẳng và o ngai và ng Trưởng ban Tổ chức cán bá»™.
Trưởng ban Tổ chức cán bá»™ Tỉnh ủy là ủy viên thÆ°á»ng vụ, khó khăn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Phó chủ tịch tỉnh bình thÆ°á»ng.
Bởi váºy phá»ng Ä‘oán Mã Vạn ChÃnh muốn là m quen vá»›i Liên Nhược Hạm chỉ sợ cÅ©ng là vì biết rõ ngÆ°á»i ủng há»™ của Liên Nhược Hạm và Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh là Cao Tấn Chu. Mã Vạn ChÃnh nà y không Ä‘Æ¡n giản, chẳng những mò ra rõ rà ng từng chi tiết của hắn, hÆ¡n nữa còn cố ý thông qua hắn, kết hợp các thế lá»±c vá»›i nhau. Xem ra ông ta muốn bố trà má»™t bà n cá» tại tỉnh Yến.
Tuy nhiên Mã Vạn ChÃnh má»›i chỉ hiểu biết bá» ngoà i vá» Hạ Tưởng, rất nhiá»u sá»± việc chỉ biết má»™t mà không biết hai. Và dụ nhÆ° quan hệ thân máºt giữa Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm, cÅ©ng nhÆ° ảnh hưởng mang tÃnh quyết định của hắn đối vá»›i Liên Nhược Hạm. Còn quan hệ chặt chẽ giữa Hạ Tưởng và Lý Äinh SÆ¡n. Lại có Sá» lão đứng sau lÆ°ng Lý Äinh SÆ¡n đáng sợ nhÆ° thế nà o, v.v... Mã Vạn ChÃnh không biết rõ lắm. Tuy rằng hiện tại Hạ Tưởng chỉ là má»™t Phó chủ tịch huyện nhÆ°ng hắn đã có mạng lÆ°á»›i quan hệ có thể ảnh hưởng tá»›i thế cục, tháºm chà thay đổi thế cục. Chẳng qua hắn vẫn chÆ°a đến thá»i khắc mấu chốt nên chÆ°a biểu hiện ra lá»±c lượng kinh ngÆ°á»i của hắn mà thôi.
Mã Vạn ChÃnh có tÃnh toán của mình, chÃnh là muốn thu nạp Hạ Tưởng và o, lợi dụng mạng lÆ°á»›i quan hệ của Hạ Tưởng, lôi kéo má»™t Ãt lá»±c lượng nhá» lẻ phân tán, cuối cùng hình thà nh thế lá»±c của mình. Trong quá trình Ä‘iá»u tra vá» Hạ Tưởng, Mã Vạn ChÃnh rất khiếp sợ, bởi vì Hạ Tưởng vừa má»›i gia nháºp và o quan trÆ°á»ng liá»n nhÆ° có thần trợ giúp, nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c giữa các mối quan hệ lằng nhằng phức tạp đó. Nói Hạ Tưởng sá»a hay thà nh dở cÅ©ng được, nói anh chà ng nà y xá» lý việc khó má»™t cách dá»… dà ng cÅ©ng được, tóm lại chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủn, anh chà ng nà y trở thà nh má»™t nhân váºt mấu chốt có thể tác Ä‘á»™ng tá»›i sức chú ý của thế lá»±c khắp nÆ¡i.
Hoặc là nói, Hạ Tưởng chÃnh là má»™t cầu nối quan trá»ng. Cho dù hắn không có lá»±c ảnh hưởng không gì sánh kịp đối vá»›i má»—i phÆ°Æ¡ng thế lá»±c, nhÆ°ng hắn vẫn có thể thong dong chu toà n giữa các phÆ°Æ¡ng thế lá»±c, dá»±a thế mượn lá»±c, cuối cùng trở thà nh con Ä‘Æ°á»ng dẫn hắn thăng tiến.
Mã Vạn ChÃnh vừa trà n đầy tò mò vừa trà n đầy thưởng thức đối vá»›i Hạ Tưởng. Vừa lúc mượn cÆ¡ há»™i nháºn thức vá»›i Phùng gia, nếu có thể khiến Hạ Tưởng dá»±a và o mình chÃnh là việc tốt vẹn cả đôi Ä‘Æ°á»ng.
- Chá» khi nà o Phó chủ tịch tỉnh Mã có thá»i gian, cháu sẽ thông báo vá»›i Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh má»™t chút, xem đến lúc đó có thể bố trà má»™t cÆ¡ há»™i gặp mặt hay không.
Hạ Tưởng cÅ©ng không từ chối. Bởi vì hắn biết, vá»›i tÃnh cách của Liên Nhược Hạm, cô sẽ không hứng thú và kiên nhẫn qua lại vá»›i ngÆ°á»i trong quan trÆ°á»ng. Nếu hắn ra mặt thì còn dá»… nói má»™t chút, nếu không, nhất định Liên Nhược Hạm sẽ không há» hứng thú là m quen vá»›i Mã Vạn ChÃnh.
Cô đến tỉnh Yến lâu nhÆ° váºy, khi ở huyện Bá còn kinh Ä‘á»™ng tá»›i Cao Thà nh Tùng, váºy mà từ đó tá»›i giá» vẫn không há» có chút ý tứ nà o muốn tá»›i thăm Cao Thà nh Tùng. Từ đó có thể thấy cô không há» thÃch chÃnh trị, tháºm chà có thể nói không há» có chút hứng thú nà o đối vá»›i chÃnh trị.
Tuy nhiên Mã Vạn ChÃnh là chú của Phùng Húc Quang, lại là má»™t ngÆ°á»i có lòng, kết giao má»™t chút cÅ©ng không há» có gì xấu. Hắn vẫn nắm chắc có thể thuyết phục được Liên Nhược Hạm và Mã Vạn ChÃnh gặp mặt.
Mã Vạn ChÃnh thấy má»i việc tốt đẹp rồi, nói chuyện cÅ©ng rất vui vẻ, đã đạt tá»›i kết quả hai bên Ä‘á»u muốn, liá»n nói:
- Thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m nữa, trở vá» thôi.
Hạ Tưởng tiá»…n Mã Vạn ChÃnh Ä‘i ra. Hắn không cùng trở vá» vá»›i Phùng Húc Quang mà ở lại công viên Rừng Ráºm. Mã Vạn ChÃnh vừa Ä‘i, Sở Tá» Cao xuất hiện vá»›i vẻ mặt hÆ°ng phấn, xoa xoa tay há»i:
- NgÆ°á»i vừa rồi có phải Phó chủ tịch tỉnh Mã không ?
- Nháºn ra được à ?
Hạ Tưởng cÆ°á»i chỉ và o ngá»±c y:
- Tự mình biết là được.
Sở Tá» Cao láºp tức đứng nghiêm:
- Phó chủ tịch huyện Hạ, tôi lấy nhân cách đảm bảo, sẽ tuyệt đối không nói lung tung một chữ.
- Sao lại thà nh Phó chủ tịch huyện Hạ mà không phải ông em Hạ ?
Hạ Tưởng cÆ°á»i ha hả:
- Gá»i má»™t tiếng Phó chủ tịch huyện Hạ, có phải là muốn nhắc nhở em là chÆ°a tÃnh tiá»n buổi hôm nay không ?
Sở Tá» Cao láºp tức Ä‘á» bừng mặt:
- Ông em Hạ, chú nói cái gì thế ? Tôi nợ ân tình của chú, cho dù chú ăn uống cả Ä‘á»i tôi vẫn chÆ°a hết nợ. Chú nói váºy chẳng phải mắng tôi không hiểu sá»± Ä‘á»i sao ?
Sau đó y lại nhăn nhó, vẻ mặt đau khổ, duỗi hai tay ra:
- Tổng giám đốc Phùng cứ đòi phải trả tiá»n, tôi không nháºn, anh ta cứ tranh vá»›i tôi, tôi phải là m sao bây giá» ? Tôi đánh không lại anh ta.
Nói là váºy nhÆ°ng trong lòng Sở Tá» Cao rất thoải mái. Mặc kệ là đi cùng vá»›i ai, cÅ©ng không quản là là m ở vị trà nà o, Hạ Tưởng vẫn đối xá» vá»›i y trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t, không phải ngÆ°á»i ngoà i. Äiá»u nà y là m trong lòng y rất thÃch thú.
Nói chuyện phiếm và i câu vá»›i Sở Tá» Cao, biết hiện tại Sâm Lâm CÆ° của y đã bắt đầu có doanh thu, hÆ¡n nữa triển vá»ng không tồi, Hạ Tưởng cÅ©ng cảm thấy mừng thay cho y.
Từ biệt Sở Tá» Cao, Hạ Tưởng lái xe Ä‘i và o Liên CÆ°. Nhá»› lại bà i há»c kinh nghiệm lần trÆ°á»›c, hắn gá»i Ä‘iện thoại trÆ°á»›c cho Liên Nhược Hạm, không ngá» Liên Nhược Hạm lại không ở Liên CÆ° mà đang ở văn phòng, phải má»™t giá» nữa má»›i có thể trở vá». Cô nói Hạ Tưởng cứ và o nhà trÆ°á»›c chá» cô.
Hạ Tưởng hÆ¡i chán, không muốn lái xe quay vá» Tà o gia nghỉ ngÆ¡i. Dù sao ở Liên CÆ° cÅ©ng có phòng riêng của hắn. Hắn gõ cá»a. Mở cá»a chÃnh là Vệ Tân.
Hạ Tưởng ngẩn ngÆ°á»i, lắc đầu cÆ°á»i, mình lại quên mất Vệ Tân.
Vệ Tân thấy là Hạ Tưởng, không há» kinh ngạc mà chỉ khẽ cÆ°á»i:
- Phó chủ tịch huyện Hạ đến à , mau má»i và o. Nà y, muốn uống chút gì không ?
Hoà n toà n là thái độ của bà chủ nhà .
Lại là "nà y". Hạ Tưởng đầu tiên là sá»ng sốt, sau đó má»™t tia trà nhá»› Ä‘á»™t nhiên sống lại. Trong kiếp trÆ°á»›c, hắn cÅ©ng quen không Ãt phụ nữ, kể cả mấy ngÆ°á»i thân cáºn nhất hiện giá» là Tà o Thù Lê, Liên Nhược Hạm, tháºm chà là cả Tiếu Giai. NhÆ°ng khi ở cùng vá»›i hắn, há» Ä‘á»u hoặc gá»i thẳng tên hắn hoặc là nói trống không, chỉ có má»™t mình Vệ Tân luôn cố chấp gá»i là "nà y".
Thói quen của má»™t ngÆ°á»i luôn khó sá»a. Hiện tại Vệ Tân bắt đầu xÆ°ng hô là "nà y", tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta dở khóc dở cÆ°á»i.
Hạ Tưởng liá»n há»i:
- Có phải em hay xÆ°ng hô vá»›i ngÆ°á»i khác là "nà y" nhÆ° váºy không ?
- Không đâu, em rất Ãt khi nói "nà y". Em cảm thấy xÆ°ng hô nhÆ° váºy rất gần gÅ©i. XÆ°ng tên hay nói là cục cÆ°ng Ä‘á»u không thể biểu lá»™ được sá»± thân máºt giữa hai ngÆ°á»i, bởi váºy dùng "nà y" là tốt nhất.
Vệ Tân vừa nói vừa mở tủ lạnh ra, đưa cho Hạ Tưởng một chai nước tinh khiết lạnh, nói tiếp:
- Nà y, sao hôm nay anh lại rảnh tới đây thế ?
Lá»i vừa ra khá»i miệng, Vệ Tân Ä‘á»™t nhiên sá»ng sốt, sau đó vẻ mặt khó tin giÆ¡ hai tay che miệng, xấu hổ Ä‘á» bừng mặt, lắp bắp nói:
- Em, em, sao em lại gá»i anh là "nà y" nhỉ ? Em, em không cố ý, là nói nhầm.
Cô xoay ngÆ°á»i chạy.
Hạ Tưởng ngồi trên sô pha, ná»a ngà y không há» Ä‘á»™ng chút nà o. Hắn vốn tÃnh kiếp nà y không gặp mặt Vệ Tân, cÅ©ng không muốn dÃnh và o cô nữa, không ngá» vẫn không thể tránh né mà vẫn gặp mặt. HÆ¡n nữa xem ra, Vệ Tân rất có thiện cảm đối vá»›i hắn. Thẩm mỹ của má»™t ngÆ°á»i luôn cố định, rất khó thay đổi. Mặc dù hiện tại Vệ Tân vẫn còn chÆ°a lá»›n nhÆ°ng cô đã là ngÆ°á»i trưởng thà nh rồi. Con mắt thẩm mỹ và tiêu chuẩn đánh giá của cô đã hình thà nh. Chẳng lẽ cô lại thÃch mình giống nhÆ° kiếp trÆ°á»›c sao ?
Không thể hại cô nữa.
Hạ Tưởng không đợi Vệ Tân trở lại, hô to lên:
- Vệ Tân, anh lên lầu ngủ. Khi nà o Tổng giám đốc Liên vá» thì gá»i anh nhé.
Cũng không quản Vệ Tân có nghe thấy hay không, hắn cầm lấy chai nước tinh khiết đi lên lầu.
Vệ Tân trốn trong phòng vệ sinh, tim nhảy loạn không ngừng. Cô cÅ©ng không biết vì sao mình lại xÆ°ng hô vá»›i Hạ Tưởng là "nà y". Chẳng lẽ trong tiá»m thức mình đã thÃch anh ấy ? NhÆ°ng thÃch anh ấy ở Ä‘iểm gì ? Rõ rà ng anh ấy là bạn trai của Tổng giám đốc Liên, hÆ¡n nữa tuy rằng hình thức dá»… nhìn nhÆ°ng cÅ©ng không thể nói là đẹp trai. Mà u da khá»e mạnh nhÆ°ng nếu muốn bắt bẻ thì có thể nói là hÆ¡i Ä‘en.
NhÆ°ng vì sao anh ấy lại có sức hấp dẫn không thể kháng cá»± nhÆ° váºy ?
Là bởi vì anh ấy đủ thà nh thục Ä‘iá»m đạm, chắc chắn, đối nhân xá» thế tùy ý nhÆ°ng không há» mất lá»… phép, lại có má»™t mặt hà i hÆ°á»›c, thú vị sao ? Hay là bởi vì chẳng vì sao cả đã khiến mình sinh ra thiện cảm đối vá»›i anh ấy ? Vệ Tân tưởng tượng lại lần trÆ°á»›c bị Hạ Tưởng ôm trá»™m, không khá»i Ä‘á» mặt, tim Ä‘áºp loạn. Cô không ngá» lần đầu tiên mình được má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ôm lại là Hạ Tưởng vô tình chiếm tiện nghi.
Chá» khi tâm tình của cô bình tÄ©nh trở lại, khi quay lại phòng khách thì đã không thấy bóng dáng Hạ Tưởng đâu. Trong lòng Vệ Tân mÆ¡ hồ có má»™t tia mất mát, lại nghÄ© đến việc Hạ Tưởng chÃnh là bạn trai của Tổng giám đốc Liên, ngÆ°á»i đã giúp đỡ mình tốt nhất và nhiá»u nhất, tâm tình cô nhÆ° chìm xuống vá»±c sâu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Hạ Tưởng không biết tâm tÆ° của Vệ Tân lúc nà y. Hắn Ä‘i và o phòng của mình, vừa thấy bà i trà quen thuá»™c liá»n cảm giác rất thoải mái, ấm áp, nằm xuống giÆ°á»ng liá»n say sÆ°a Ä‘i và o giấc má»™ng.
Khi tỉnh lại đã là buổi chiá»u, hắn xuống lầu, thấy Liên Nhược Hạm và Vệ Tân cÅ©ng giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, Ä‘á»u Ä‘eo tạp dá», báºn rá»™n trong phòng bếp. Hạ Tưởng không kìm nổi cÆ°á»i, há»i:
- Sao không đánh thức anh dáºy ?
Tà i sản của Thinhbobo
08-01-2012, 10:17 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
Chương 252: Một mặt yêu nghiệt của Liên Nhược Hạm.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
- Có thể ngủ được bao nhiêu thì cứ ngủ. Hiếm khi thấy anh ngủ ngon nhÆ° váºy. CÅ©ng vừa lúc cuối tuần, ngủ nhiá»u cho khá»e.
Vệ Tân già nh nói trước, lại liếc Liên Nhược Hạm nói tiếp:
- Tổng giám đốc Liên nói cứ để anh ngủ tá»›i táºn tối luôn má»›i tốt, vừa lúc ở lại cùng ăn tối.
Liên Nhược Hạm đang là m canh, cô xếp mấy cái bát lên bà n, nói với Hạ Tưởng:
- Nếm thá» tay nghá» của em má»™t chút. TrÆ°á»›c kia em bị bắt buá»™c há»c nấu nÆ°á»›ng không Ãt, nói là giáo trình thục nữ gì gì đó, lúc ấy còn rất phản cảm, hiện tại má»›i biết được, há»c thêm má»™t nghá» cÅ©ng có nhiá»u Ãch lợi.
Hạ Tưởng nhá»› lại Mai Hiểu Lâm cÅ©ng nhắc tá»›i giáo dục thục nữ. Xem ra trong các đại gia tá»™c chân chÃnh, việc bồi dưỡng con cái cá»±c kỳ được chú ý, Ä‘á»u có má»™t số tri thức và kỹ năng bắt buá»™c phải há»c. Bởi váºy nghÄ© đến con cái nhà già u ở kiếp sau, ngoại trừ tiêu xà i và kiêu ngạo thì chỉ có hai bà n tay trắng, váºy mà còn tá»± xÆ°ng là già u có, tháºt sá»± vừa buồn cÆ°á»i vừa buồn bá»±c.
Cái gá»i là nhà quyá»n quý không phải cứ có tiá»n là có thể xÆ°ng là nhà quyá»n quý. Nhà quyá»n quý là nhà có thế lá»±c, có gia môn gia quy, mà cà ng quan trá»ng hÆ¡n là phải có gia giáo. Không có gia giáo và quy củ của đại gia tá»™c mà chỉ có tiá»n, váºy chỉ là nhà già u má»›i nổi mà thôi.
Muốn trở thà nh nhà quyá»n quý thÆ°á»ng cần rất nhiá»u thế hệ tÃch lÅ©y của cải và tri thức lắng Ä‘á»ng thà nh. Mà nhà quyá»n quý từ trÆ°á»›c tá»›i giá» Ä‘á»u là gia quy rất nghiêm ngặt, khó sá»a đổi. CÅ©ng chÃnh vì váºy, Hạ Tưởng má»›i biết giữa hắn và Liên Nhược Hạm cách xa nhau trăm núi ngà n sông, cÅ©ng giống nhÆ° huyện Bá và Bắc Kinh trÆ°á»›c khi nối thông Ä‘Æ°á»ng núi, xa cách vô cùng.
Hạ Tưởng được Liên Nhược Hạm và Vệ Tân ân cần chiêu đãi, ngồi ghế chủ tá»a ăn cÆ¡m, hưởng thụ đãi ngá»™ của ông chủ gia đình.
Sau khi ăn xong. Hạ Tưởng lại giống lần trước, đi tản bộ với Liên Nhược Hạm.
Liên Nhược Hạm lá»›n máºt và thuần thục khoác tay hắn, ngả đầu và o vai hắn, khẽ nói:
- Hai ngÆ°á»i vá»›i nhau tháºt là tốt...
Nà ng tiên từng trong trẻo nhÆ° mặt trăng trên bầu trá»i đêm, vừa thanh cao vừa lạnh lùng, hiện tại đã hoà n toà n rÆ¡i và o trần gian, trở thà nh má»™t con chim nhá» nép mình và o Hạ Tưởng nhÆ° má»™t thiếu nữ bình thÆ°á»ng nhất. Hạ Tưởng vuốt tóc cô, cÆ°á»i nói:
- Không ngỠem cũng có lúc dịu dà ng như thế nà y. Nhớ lại lúc lần đầu tiên em lái Land Rover, kiêu ngạo hoà nh hà nh ở thảo nguyên, sao có thể nghĩ đến em và anh lại có ngà y hôm nay?
- Em có thể ngay từ khi thấy em lần đầu tiên, anh đã bắt đầu có chủ ý xấu đối với em, chủ định đánh cắp trái tim em.
Liên Nhược Hạm cÅ©ng há»c được bà i đá bóng, láºp tức đổ hết trách nhiệm lên đầu Hạ Tưởng.
- Không phải chứ!
Hạ Tưởng tá» vẻ cÆ°á»ng Ä‘iệu:
- Cá»±c kỳ oan uổng. Quả tháºt là em hủy sá»± trong sạch của anh. Anh là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, phóng khoáng tá»± nhiên, sao có thể là m loại việc lén lút nhÆ° thế được.
- Sao lại không chứ? Äừng có dám là m không dám nháºn.
Liên Nhược Hạm vẻ mặt quáºt cÆ°á»ng, nghiêm mặt nhìn thẳng và o Hạ Tưởng:
- Anh đã lợi dụng em rất nhiá»u lần, đừng tưởng rằng em không biết. Em chỉ thấy anh là đứa con nÃt ranh nên má»›i nhÆ°á»ng anh xem anh chÆ¡i thế nà o thôi, muốn xem anh có thể thông minh tá»›i khi nà o.
- Váºy có phải cho đến giá» anh vẫn thông minh không?
Hạ Tưởng thấy khuôn mặt của Liên Nhược Hạm chìm trong ráng chiá»u, hiện lên má»™t vẻ đẹp thánh khiết khiến ngÆ°á»i ta say mê, không kìm nổi xúc Ä‘á»™ng cúi xuống hôn lên trán cô.
Liên Nhược Hạm đỠmặt, tuy nhiên vẫn đánh bạo nói:
- Có bản lĩnh thì hôn lên môi em nà y!
Hôn môi là loại chuyện mà bất cứ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o cÅ©ng có bản lÄ©nh, Hạ Tưởng cÅ©ng không ngoại lệ. Hắn không chút do dá»± cúi xuống hôn, bá»—ng nhiên thấy mắt bị che, Liên Nhược Hạm nhảy sang bên cạnh, giÆ¡ tay ra chặn miệng Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cảm thấy trong miệng có cái gì đó, Ä‘Æ°a tay lên bắt thì Liên Nhược Hạm đã nhảy tránh Ä‘i.
- Cái gì váºy?
Hạ Tưởng cảm giác thấy miệng dinh dÃnh, còn có mùi thÆ¡m. Hắn giÆ¡ tay lên sá» xem, lại thấy tay toà n mà u Ä‘á». Hắn hoảng sợ:
- Máu của ai?
NhÆ°ng hắn láºp tức cảm thấy không đúng, máu không dÃnh nhÆ° váºy, cÅ©ng không thÆ¡m nhÆ° váºy. Hắn liá»n báºt Ä‘uổi theo Liên Nhược Hạm, vừa Ä‘uổi vừa hô:
- Äứng lại, đừng chạy! Äây là cái gì? Mau nói cho anh.
- Ngốc thế, là son môi!
Liên Nhược Hạm chạy và o trong rừng cây, không thấy bóng dáng đâu cả.
- Em bôi son môi lên miệng anh là m gì?
Hạ Tưởng khó hiểu. Nếu muốn trêu ghẹo thì hẳn là nên dùng kẹo cao su gì đó chứ, sao lại cố tình dùng son môi?
- Bôi son và o mặt anh, cho anh không còn mặt mÅ©i gặp ngÆ°á»i khác nữa.
- Biện pháp không tốt, anh rá»a sạch ngay.
- Anh dám!
Giá»ng nói uy hiếp của Liên Nhược Hạm truyá»n tá»›i từ trong rừng:
- Em cÅ©ng bôi cả son lên ngÆ°á»i anh. Nếu anh trở vá» tìm cô bé Lê, khẳng định sẽ không thể giải thÃch được.
- Em xấu quá Ä‘i mất. Anh ăn mặc thế nà y là m sao ra khá»i cá»a được chứ?
Hạ Tưởng dở khóc dở cÆ°á»i.
- Không hỠgì. Tối nay em đưa anh đi chợ, mua cho anh mấy bộ mới.
Bị lừa, hóa ra Liên Nhược Hạm đã tÃnh toán kế hoạch từ trÆ°á»›c. Hạ Tưởng Ä‘Ã nh phải nháºn thua:
- Äược rồi, hôm nay anh vốn không có tÃnh toán gì. Em thì chỉ toà n nghÄ© chuyện xấu thôi. Quần áo má»›i cÅ©ng không cần mua đâu, tắm rá»a qua là được.
Liên Nhược Hạm xuất hiện từ sau một thân cây, vẻ mặt đắc ý:
- Anh tÃnh kế em, chẳng lẽ em không thể tÃnh kế anh má»™t lần sao? Quần áo má»›i thì vẫn phải mua, không mua không được. Nếu anh không nghe lá»i, em xé nát hết quần áo trên ngÆ°á»i anh.
Quá xấu Ä‘i. Hạ Tưởng giáºt mình nhìn Liên Nhược Hạm, phát hiện cô cÆ°á»i tinh nghịch, trông rất quyến rÅ©. Hắn liá»n nhà o tá»›i, ôm cô và o ngá»±c:
- Xem anh xỠlý em như thế nà o đây.
Liên Nhược Hạm cÅ©ng không giãy dụa, nÆ°Æ¡ng theo Hạ Tưởng. Hai ngÆ°á»i hôn nhau, môi vừa dÃnh và o nhau, còn chÆ°a kịp cảm giác gì đã nghe thấy giá»ng của Vệ Tân từ xa truyá»n tá»›i:
- Tổng giám đốc Liên, có điện thoại.
Liên Nhược Hạm đẩy Hạ Tưởng ra:
- Anh tháºt không có phúc.
Hạ Tưởng giả vỠthở dà i:
- Anh tháºt là may mắn, may mà không thất thân (không giữ được thân mình).
- Anh...
Liên Nhược Hạm tức giáºn nhÆ°ng vẫn phải vá»™i và ng chạy Ä‘i nghe Ä‘iện thoại.
Là Cao lão tìm Liên Nhược Hạm, nói là rất có thể thà nh phố Yến sẽ Ä‘á» xuất di dá»i nhà máy dược và nhà máy thép trong mùa thu năm nay. Bởi vì ná»a cuối năm nay, quốc gia sẽ Ä‘Æ°a ra chÃnh sách tăng mạnh chỉnh đốn và cải cách đối vá»›i các công ty, xà nghiệp gây ô nhiá»…m môi trÆ°á»ng lá»›n. Cái nhìn của Cao lão là , tỉnh Yến là má»™t tỉnh khá bảo thủ, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» vẫn theo sát Ä‘Æ°á»ng lối của quốc gia. Má»™t khi chÃnh sách của quốc gia thay đổi, tỉnh Yến khẳng định sẽ có phản ứng đầu tiên.
NhÆ° váºy nhà máy thép và nhà máy dược thà nh phố Yến sẽ phải di dá»i theo chÃnh sách của quốc gia, khẳng định sẽ được xếp hà ng đầu tiên trong kế hoạch công tác của Ủy ban nhân dân thà nh phố Yến. Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh hẳn là nên sá»›m có chuẩn bị.
Buông Ä‘iện thoại, Liên Nhược Hạm trầm tÆ° má»™t lát, há»i Hạ Tưởng:
- à của anh thế nà o?
- Tất nhiên là phải sá»›m chuẩn bị thá»a đáng. Nếu chẳng may bị ngÆ°á»i khác Ä‘oạt trÆ°á»›c chẳng phải là cốc mò cò xÆ¡i sao? Anh phá»ng chừng Táºp Ä‘oà n Äạt Tà i đã nhìn chằm chằm mảnh đất ngon là nh nà y, còn cả bất Ä‘á»™ng sản LÄ©nh Tiên cÅ©ng sẽ nhắm và o không biết chừng.
Hạ Tưởng còn có một tầng lo lắng khác:
- BÆ°á»›c tiếp theo khả năng Thị trưởng Trần sẽ tiếp nháºn chức vụ Bà thÆ°. Nếu chẳng may lúc đó Ủy ban nhân dân đổi má»™t Thị trưởng khác không nói chuyện được, váºy chúng ta sẽ rất bị Ä‘á»™ng.
- Việc nà y không cần lo lắng. Có Phó chủ tịch tỉnh Cao ở đây, chÃnh là cần anh ta giải quyết phÆ°Æ¡ng diện phiá»n toái nà y. HÆ¡n nữa lúc đó Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh và Ủy ban nhân dân thà nh phố Yến ký kết hiệp nghị khai phá công viên Rừng Ráºm còn có má»™t hiệp nghị phụ, chÃnh là Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh có quyá»n Æ°u tiên khai phá đối vá»›i mảnh đất của nhà máy thép và nhà máy dược.
Liên Nhược Hạm cÅ©ng không coi việc nà y là quan trá»ng. Có lẽ từ nhá» tá»›i lá»›n cô Ä‘á»u luôn thuáºn buồm xuôi gió, cÅ©ng có lẽ cô không biết sá»± tình trong quan trÆ°á»ng có thể thay đổi trong nháy mắt. Ủy ban nhân dân ký kết hiệp nghị nhÆ°ng hiệp nghị đó cÅ©ng có thể trở thà nh tá» giấy vụn bất cứ lúc nà o.
"Quên Ä‘i, việc nà y cÅ©ng không cần cô quan tâm nhiá»u" Hạ Tưởng nghÄ© thầm, đến lúc đó có biến hóa gì, hắn cứ âm thầm giúp cô chu toà n từng bÆ°á»›c Ä‘i là được. TrÆ°á»›c kia cô đã giúp mình nhiá»u, giá» mình giúp lại cô cÅ©ng là lẽ bình thÆ°á»ng.
HÆ¡n nữa, vá»›i quan hệ hiện tại không phân rõ trắng hay Ä‘en của hai ngÆ°á»i, ngÆ°á»i nà y giúp ngÆ°á»i kia kỳ tháºt cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng tá»± giúp mình.
Vừa lúc Hạ Tưởng muốn nói vá»›i Liên Nhược Hạm vá» Ä‘á» nghị của Mã Vạn ChÃnh, tuy nhiên có Vệ Tân ở má»™t bên, hắn không muốn để Vệ Tân nghe thấy liá»n nói:
- Vệ Tân, thá»i tiết bên ngoà i rất tốt, sao em không ra ngoà i tản bá»™?
- Không đi!
Vệ Tân rất kiên quyết nói:
- Em đi một mình chẳng có gì thú vị, thà nói chuyện với Tổng giám đốc Liên còn hơn. Nà y, không phải anh muốn đuổi em đi đấy chứ? Ngại em là m kỳ đà cản mũi hả?
Hạ Tưởng rất thà nh khẩn gáºt đầu nói:
- Anh và Nhược Hạm có việc quan trá»ng cần nói. Nếu em có thể lên lầu thì chÃnh là má»™t cô bé ngoan.
Vệ Tân không nói hai lá»i, quay ngÆ°á»i Ä‘i lên lầu, lại không quên ngoái đầu xuống cÆ°á»i vá»›i Liên Nhược Hạm:
- Em ở trên lầu, Tổng giám đốc Liên có tình huống gì khẩn cấp cứ ho khan một tiếng là được.
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu, chỠkhi bóng dáng Vệ Tân biến mất mới nói:
- Gần đây tình hình Vệ Tân không tồi, xem ra thương tâm đã trở thà nh quá khứ.
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i đáp:
- Cuộc sống gian khổ đối với cô ấy chỉ là quá khứ vừa mới qua, có lẽ vỠsau còn có thể có chuyện thương tâm khác lại đến. Chỉ mong không phải do anh gây ra.
Hạ Tưởng vội và ng chuyển đỠtà i:
- Công viên Rừng Ráºm có thể trÃch ra má»™t mảnh đất chuyên dùng để xây trại an dưỡng và trung tâm há»™i nghị. Thà nh phố Yến hình nhÆ° còn chÆ°a có trại an dưỡng, má»™t khi xây dá»±ng lên chắc chắn là có thị trÆ°á»ng. HÆ¡n nữa tỉnh Yến và thà nh phố Yến Ä‘á»u có rất đông các cÆ¡ quan nhà nÆ°á»›c, hà ng năm tổ chức các há»™i nghị nhiá»u không đếm xuể. Nếu ở đó xây dá»±ng má»™t trung tâm há»™i nghị có phong cảnh yên tÄ©nh, thanh bình, má»i ngÆ°á»i tá»›i há»p sẽ được tÄ©nh tâm, sẽ cảm thấy khoái trá, tiêu tiá»n cÅ©ng vẫn sÆ°á»›ng. Äồng thá»i còn có thể mượn cÆ¡ há»™i các vị lãnh đạo đến công viên Rừng Ráºm an dưỡng và dá»± há»p, tạo quan hệ hợp tác tốt đẹp vá»›i Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh.
Liên Nhược Hạm chăm chú lắng nghe Hạ Tưởng nói, sau đó nghiêng đầu suy nghĩ:
- à kiến hay, em sẽ cho nhân viên liên quan của táºp Ä‘oà n viết báo cáo khả thi.
- Còn nữa, Phó chủ tịch tỉnh Mã muốn là m quen má»™t chút vá»›i Tổng giám đốc Táºp Ä‘oà n Viá»…n Cảnh, không biết Tổng giám đốc Liên có hân hạnh là m quen hay không?
- à của anh thế nà o?
Hôm nay Liên Nhược Hạm dịu dà ng khác thÆ°á»ng, không há» có câu nói phản bác nà o, thái Ä‘á»™ ngoan ngoãn ngoà i dá»± Ä‘oán.
- Là m quen một chút luôn tốt mà .
Hạ Tưởng không giải thÃch nhiá»u.
- Theo anh quyết định.
Liên Nhược Hạm nói xong, lại ghé sát lại, ôm lấy cánh tay Hạ Tưởng:
- Mình không nói chuyện công việc được không? Hôm nay em chỉ muốn im lặng ở cùng một chỗ với anh thôi.
Hạ Tưởng liá»n véo mÅ©i cô:
- Anh luôn cảm thấy em có mưu ma chước quỷ gì đó. Nói mau, trước hết phải tiết lộ cho anh, đỡ cho anh phải lo lắng trong lòng sẽ bị em là m hại.
- Anh chẳng có tiến bộ gì cả!
Liên Nhược Hạm biến đổi sắc mặt, đứng dáºy, Ä‘i vòng vo hai vòng:
- Chẳng phải ngÆ°á»i ta vẫn nói, trai gái yêu nhau thì ngÆ°á»i chịu thiệt vÄ©nh viá»…n là con gái sao? Anh đã không phải chịu thiệt, anh còn sợ cái gì?
Hạ Tưởng nói với vẻ chân thà nh:
- Anh cũng không muốn để em chịu thiệt.
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa:
- Váºy tối nay mình ở cùng nhau được không?
- Äược!
Hạ Tưởng đáp không chút do dự.
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i vui vẻ khác thÆ°á»ng:
- Xem nhÆ° anh có tâm, nháºn lá»i rất nhanh chóng. Äược rồi, chúng ta Ä‘i chợ chÆ¡i Ä‘i.
Hạ Tưởng gáºt đầu, lại lấy di Ä‘á»™ng ra:
- Äể anh gá»i Ä‘iện thoại cho cô bé Lê đã.
- Cũng đúng, nói với cô ấy một tiếng là anh không quay lại. Tuy nhiên...
Liên Nhược Hạm nheo mắt:
- Anh phải nghÄ© lý do tháºt tốt, đừng để cô ấy nghi ngá» mình ở cùng má»™t chá»—.
Nối thông điện thoại, Hạ Tưởng giả vỠuy nghiêm ho khan một tiếng:
- Cô bé Lê, em Ä‘ang là m gì? Äang xem TV hả? Sao em không há»c táºp cho tốt mà xem TV cái gì? Nhá»› kỹ, tối há»c đến tám giá» rưỡi, sau đó nghỉ ngÆ¡i ná»a giá», chÃn giá» thì lên giÆ°á»ng ngủ. Nghe thấy chÆ°a? Anh có việc không quay vá», em nói vá»›i bác Tà o để bác an tâm.
Äể bác Tà o an tâm có hà m nghÄ©a gì thì Hạ Tưởng không nói rõ, tin rằng bác Tà o cÅ©ng có thể Ä‘oán được má»™t phần. Tuy nhiên cô bé Lê cÅ©ng rất ngoan ngoãn, không há» há»i hắn là m gì bên ngoà i, chỉ có Ä‘iá»u lúc sắp cắt Ä‘iện thoại thì cô Ä‘á»™t nhiên nói má»™t câu:
- Äừng là m gì để em lo lắng, được không?
Lo lắng cái gì? Là lo lắng cho an toà n của hắn hay là có ám chỉ gì khác? Dù sao lá»i cô nói khiến cho mình Ä‘oán, cho lòng mình tá»± hiểu là được. Hạ Tưởng ngứa ngáy trong lòng, có cảm giác muốn ôm cô và o lòng mà ra sức yêu thÆ°Æ¡ng. Cô thông minh mà ngoan ngoãn, có đôi khi thông minh hÆ¡i tinh quái, có đôi khi lại má»m dịu khiến ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng tiếc. Tóm lại, lúc nà o cô cÅ©ng nắm được lòng ngÆ°á»i, khiến hắn không thể kìm nổi sinh ra lòng yêu thÆ°Æ¡ng đối vá»›i cô.
Liên Nhược Hạm khó hiểu há»i:
- Em Ä‘oán anh biết cô bé Lê chắc chắn sẽ không há»i nhiá»u xem anh ở đâu, ở cùng ai. Váºy anh gá»i Ä‘iện thoại nhÆ° váºy chỉ sợ có dụng ý khác phải không?
Hạ Tưởng liá»n cÆ°á»i:
- Äoán đúng rồi. Anh chỉ khiến cô ấy an tâm mà ở lại nhà thôi, sợ rằng nếu chẳng may cô ấy hứng thú lại muốn Ä‘i chợ và o buổi tối, sau đó gặp chúng ta, váºy lúc đó em nói nên nhÆ° thế nà o?
- Äà n ông các anh tháºt là xấu, trá»i sinh đã là ngÆ°á»i xấu chuyên lừa gạt phụ nữ!
Liên Nhược Hạm oán giáºn nói, nhÆ°ng chỉ chá»›p mắt rồi lại mỉm cÆ°á»i:
- Kỳ tháºt cÅ©ng không trách Ä‘Ã n ông các anh hÆ° há»ng, Ä‘á»u là do phụ nữ bá»n em dung túng tạo ra. Nếu không phải là em Ä‘i vá»›i anh, anh là m gì có cÆ¡ há»™i hÆ° há»ng chứ? Tuy nhiên nếu tháºt sá»± gặp cô bé Lê, em sẽ nói "nà y, sao tình cá» khéo váºy? Em cÅ©ng Ä‘i dạo phố à ? Có mang bạn trai Ä‘i không? Chị vừa nhặt được má»™t, tiện thể tặng cho em luôn, thÃch không?"
Hạ Tưởng khoát tay:
- Không buồn cÆ°á»i! Em phải nói, rất xin lá»—i cô bé Lê, chị tháºt sá»± không cố ý, là Hạ Tưởng cố tình ép chị!
Liên Nhược Hạm không há» cÆ°á»i chút nà o, Ä‘á»™t nhiên thở dà i nói:
- Nếu anh bức em thì tốt rồi, Ãt nhất em cÅ©ng không có cảm giác mâu thuẫn và áp lá»±c nhÆ° bây giá». ChÃnh em má»›i là kẻ tá»± lao đầu và o chá»— chết má»›i đúng.
Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm vừa Ä‘i, Vệ Tân liá»n lén lút từ trên lầu xuống, vá»— ngá»±c nói:
- Buồn nôn quá, thú vị quá, rối rắm quá! Ôi, tháºt sá»± là tình cảm phức tạp, nói không hết ân oán yêu háºn, nói không hết vui buồn nhân gian. Tuy nhiên Hạ Tưởng tháºt là có sức hấp dẫn, mình sẽ không thÃch anh ấy đấy chứ? Quên Ä‘i, anh ấy đã phong lÆ°u không Ãt, mình không thể trêu và o anh ấy được nữa.
Theo sá»± Ä‘iá»u khiển của Liên Nhược Hạm, Hạ Tưởng gần nhÆ° Ä‘i mấy vòng quanh mấy khu chợ lá»›n của thà nh phố Yến. Hắn bi ai phát hiện, hắn sống ở thà nh phố Yến nhiá»u năm nhÆ° váºy nhÆ°ng lại không quen thuá»™c vá»›i các chợ ở đây bằng Liên Nhược Hạm má»›i chỉ tá»›i thà nh phố Yến không đến má»™t năm. Phụ nữ quả nhiên là động váºt yêu váºt chất bẩm sinh. Liên Nhược Hạm không nhá»› rõ hết Ä‘Æ°á»ng phố ở thà nh phố Yến nhÆ°ng lại nhá»› rõ rà ng tầng mấy bán quần áo lót nam, tầng mấy bán quần áo lót nữ, tháºm chà thÆ°Æ¡ng hiệu nà o ở góc nà o cÅ©ng không há» sai, khiến hắn rất cảm thán: Nếu phụ nữ Ä‘em má»™t ná»a tâm tÆ° dạo phố nà y và o công việc thì khẳng định hỠđúng là chiếm má»™t ná»a bầu trá»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Liên Nhược Hạm còn xem nhÆ° kẻ cuồng mua sắm. Cô mua đồ rất có tÃnh mục Ä‘Ãch, trá»±c tiếp há»i mua gì mua xong là đi, không bị những thứ khuyến mại linh tinh khác hấp dẫn. Có rất nhiá»u phụ nữ Ä‘i chợ có lẽ chỉ để mua má»™t cái áo lót nhÆ°ng kết quả là sau khi Ä‘i dạo má»™t vòng lại mua cả má»™t bá»™ quần áo đầy đủ.
Liên Nhược Hạm mua cho Hạ Tưởng ba bá»™ quần áo, từ tất, quần đến áo, không thứ nà o không phải là hà ng xịn, kể cả đồ lót. Cô thoải mái lá»±a chá»n thay cho Hạ Tưởng, không há» thẹn thùng khiến nhân viên phục vụ ở bên cạnh phải liên tục khen bạn gái của Hạ Tưởng vừa xinh đẹp và tốt tÃnh. Hạ Tưởng chỉ cÆ°á»i ha hả không ngừng.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá», Hạ Tưởng há»i:
- Em mua nhiá»u quần áo cho anh nhÆ° váºy, anh mặc thế nà o cho hết?
Liên Nhược Hạm nói:
- Anh mặc một bộ là được, còn lại hai bộ anh cứ để ở nhà , chỠkhi nà o anh đến ở còn có đồ mà thay.
- A, sống chung trước hôn nhân?
Hạ Tưởng kinh hãi
- Sống chung thì sống chung, ai sợ ai!
Liên Nhược Hạm tùy hứng nói, liếc mắt nhìn Hạ Tưởng, trong mắt đầy vẻ khiêu khÃch.
Hạ Tưởng liá»n thua:
- Cái nà y, cái nà y... Em là con nhà quyá»n quý danh môn, sao có thể vô danh vô pháºn ở cùng vá»›i má»™t kẻ tay trắng nhÆ° anh chứ, đúng không?
- Không có can đảm gì cả, đừng tìm lý do, nói nghe tháºt đáng ghét.
Liên Nhược Hạm vừa yêu vừa háºn Hạ Tưởng:
- Váºy anh còn đồng ý tối nay ở cùng vá»›i em không?
- Ở cùng với nhau cả đêm và sống chung với nhau là hai việc khác nhau.
- Em không nói là sống chung với anh. Dù sao cũng đã có phòng dự bị cho anh, có thêm mấy bộ quần áo cũng không là gì, đúng không?
Liên Nhược Hạm cao giá»ng lên không Ãt.
- Ừm...
Hạ Tưởng Ä‘Ã nh phải ra vẻ táºp trung lái xe.
Trở lại Liên CÆ°, Hạ Tưởng trở vá» phòng tắm rá»a. Biệt thá»± ba tầng rất rá»™ng, Vệ Tân chỉ lá»™ diện khi mở cá»a, sau đó trốn ở trong phòng không ra, hiển nhiên là sợ quấy rầy chuyện tốt của hai ngÆ°á»i.
Liên Nhược Hạm vá» phòng mình, tắm rá»a xong liá»n thay má»™t bá»™ áo ngủ bằng tÆ¡ lụa, sau đó Ä‘i tá»›i phòng Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cẩn tháºn đánh giá cô và i lần, cÆ°á»i xấu xa:
- Mặc áo ngủ trông rất đẹp, không mặc áo ngủ có lẽ còn đẹp hơn.
Liên Nhược Hạm liá»n nhẹ nhà ng cởi bá» má»™t chiếc cúc:
- Váºy em cởi, được không?
Tim Hạ Tưởng láºp tức Ä‘áºp nhanh hẳn lên:
- Cái nà y, cái nà y... Anh nói ở cùng má»™t chá»— chÃnh là ý tứ thuần khiết chứ không há» có ý tưởng tà ác nà o đâu.
- Váºy em cố ý quyến rÅ© anh, anh có ý tưởng gì?
Liên Nhược Hạm lại cởi chiếc cúc thứ hai, còn cố ý tắt đèn:
- Em lấy chÃnh mình là m quà tặng sinh nháºt cho anh, được không?
Giá»ng cô dịu dà ng, nhẹ nhà ng đầy quyến rÅ©, có má»™t sức hút không nói nên lá»i là m ngÆ°á»i ta kÃch Ä‘á»™ng tâm thần.
Ãnh đèn má» nhạt bên ngoà i chiếu và o phòng, lại có từng tráºn gió nhẹ thổi tá»›i khiến bức rèm rung lên nhÆ° má»™ng nhÆ° ảo.
NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói dÆ°á»›i đèn ngắm mỹ nhân khiến vẻ đẹp cà ng thêm lung linh. Cho dù Hạ Tưởng có sức trấn tÄ©nh hÆ¡n ngÆ°á»i cÅ©ng không chịu nổi cảnh hÆ°Æ¡ng diá»…m trÆ°á»›c mặt và sá»± khiêu khÃch ná»a tháºt ná»a giả của Liên Nhược Hạm. Hắn không tránh khá»i hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng:
- Äược rồi, ngà y là nh cảnh đẹp không thể sống uổng. Hôm nay anh cứ tóm lấy em, cho dù ngà y mai có phiá»n toái bằng trá»i cÅ©ng là việc của ngà y mai.
Hắn tiến tá»›i ôm lấy Liên Nhược Hạm, bế cô đặt lên giÆ°á»ng, sau đó vá»™i và ng cởi quần áo, lại lên giÆ°á»ng cởi quần áo của Liên Nhược Hạm.
Kỳ tháºt Liên Nhược Hạm chỉ là cố ý trêu đùa Hạ Tưởng, nghÄ© là hắn không dám. Vừa thấy Hạ Tưởng tháºt sá»± là m, cô không khá»i kinh hãi:
- ChỠmột chút được không ? Mình thương lượng lại...
- ThÆ°Æ¡ng lượng cái gì ? Anh Ä‘ang bóc quà sinh nháºt. Tặng quà cho ngÆ°á»i khác rồi, chẳng lẽ có thể đòi lại à ?
Hạ Tưởng kÃch Ä‘á»™ng nói. Lần thứ hai bị Liên Nhược Hạm trêu đùa, là m Ä‘Ã n ông không thể để bị uất ức nhÆ° váºy. Nếu để thêm lần nữa, không biết chừng hắn sẽ hình thà nh chÆ°á»›ng ngại tâm lý trÆ°á»›c mặt Liên Nhược Hạm.
Liên Nhược Hạm đã bị Hạ Tưởng cởi áo, hai tay cô tóm chặt quần lót, cầu xin:
- ChỠmột chút, nghe em nói một câu được không ?
Hạ Tưởng ngồi trên ngÆ°á»i Liên Nhược Hạm, dừng tay há»i:
- Nói cái gì ? Không phải gan em rất lớn sao ? Hôm nay anh và em so xem gan ai lớn hơn.
- Ai sợ chứ!
Liên Nhược Hạm cao giá»ng nhÆ°ng sau đó lại cúi đầu nói:
- Em nghe nói sẽ rất đau, em sợ đau.
Yêu má»™t ngÆ°á»i con gái thì phải tôn trá»ng cô, trân trá»ng cô, chăm lo tá»›i tâm tình của cô. Hạ Tưởng cháºm rãi vuốt ve khuôn mặt Liên Nhược Hạm, nói:
- Anh hiểu. Kỳ tháºt em chÆ°a hoà n toà n chuẩn bị tốt. Anh lại cho em má»™t thá»i gian, được không ?
Liên Nhược Hạm ra sức gáºt đầu:
- Chá» khi em suy nghÄ© tháºt kỹ, hạ quyết tâm, chúng ta lại đến... Äược không ?
Hạ Tưởng cÆ°á»i vẻ bất đắc dÄ©:
- Quá tam ba báºn, nếu lần thứ ba mà vẫn không thà nh công, anh chỉ sợ vá» sau sẽ có chÆ°Æ¡ng ngại tâm lý trong lòng.
- Có chướng ngại tâm lý thì sao ?
Liên Nhược Hạm mở to mắt tò mò nhìn hắn, trong bóng tối mắt cô lấp lóe dÆ°á»›i ánh sáng má» má».
Hạ Tưởng nói không nên lá»i, Ä‘Ã nh phải cưỡng chế kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, nhảy xuống giÆ°á»ng, Ä‘i lòng vòng trong phòng, lại chống đẩy mấy chục cái, lúc nà y má»›i cảm giác hÆ¡i bình ổn lại má»™t chút.
- Anh là m gì thế ?
- Dáºp tắt lá»a dục.
- Có phải rất khó chịu không ?
- Hơi hơi.
- Xứng đáng!
Liên Nhược Hạm rốt cục mỉm cÆ°á»i đắc ý, sau đó nhanh chóng mặc quần áo, đẩy cá»a Ä‘i ra:
- Anh cứ chỠcơ hội lần thứ ba đi, khẳng định sẽ có. Tối nay cứ nằm mơ mộng đẹp đi.
- Còn yêu quái hơn cả yêu tinh, còn yêu nghiệt hơn cả yêu quái!
Hạ Tưởng nằm ôm gối, lăn qua lá»™n lại gần nhÆ° không thể ngủ được. Trong lòng hắn cÅ©ng không biết là tức gì Hạ Tưởng gây ra ác má»™ng cho mình hay là tá»± cảm thấy đáng thÆ°Æ¡ng vì quen nhiá»u mỹ nữ nhÆ°ng lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn. Vừa nghÄ© tá»›i bác Tà o tháºt sá»± phải tá»›i thà nh phố Bảo, Tà o gia sẽ do hắn chiếu cố, hắn và cô bé Lê sẽ gia tăng nhiá»u cÆ¡ há»™i, còn có thể bắt lấy cô bé bất cứ lúc nà o.
Tuy nhiên, Liên Nhược Hạm đã nói, trÆ°á»›c khi cô giao mình cho hắn, không cho phép hắn bắt cô bé Lê. Hạ Tưởng lại ủ rÅ©. NghÄ© kỹ lại chuyện xảy ra hôm nay, hắn cà ng thêm kết luáºn khẳng định là Liên Nhược Hạm cố ý là m hại hắn. Má»™t mặt là không thể giải thÃch được vá»›i gia tá»™c, vá» phÆ°Æ¡ng diện khác thì cÅ©ng là cố tình không cho hắn dÃnh và o cô bé Lê. Cô không cho hắn, hắn Ä‘Ã nh phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn, không được phát sinh chuyện gì vá»›i cô bé Lê trÆ°á»›c cô.
Tháºt là số khổ. Hạ Tưởng lăn qua lá»™n lại, mãi má»›i ngủ lúc nà o không biết.
Hôm sau là chủ nháºt, tuy rằng Liên Nhược Hạm không cho hắn nhÆ°ng lại quấn quýt lấy hắn, không cho hắn Ä‘i. Hạ Tưởng không chịu nổi cô cầu xin, lại đồng ý ở vá»›i cô ná»a ngà y nữa, không ngá» vừa quá 9 giá», Tống Triêu Äá»™ lại gá»i Ä‘iện thoại tá»›i.
Tống Triêu Äá»™ chủ Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện thoại cho hắn khiến Hạ Tưởng giáºt mình, nghÄ© đã xảy ra đại sá»± gì, vá»™i và ng nghe Ä‘iện thoại.
Thì ra Tống Nhất Phà m thi há»c kỳ xong, nghỉ ở nhà , nhà n rá»—i không có việc gì thì nhá»› tá»›i Hạ Tưởng lâu rồi không tá»›i chÆ¡i vá»›i cô, liá»n muốn Tống Triêu Äá»™ gá»i Ä‘iện thoại bảo Hạ Tưởng tá»›i. Tống Triêu Äá»™ sao có thể đồng ý. Hạ Tưởng Ä‘ang ở huyện An mà không phải ở thà nh phố Yến. HÆ¡n nữa, Hạ Tưởng cÅ©ng không có nghÄ©a vụ dá»— con gái thay cho ông ta, bởi váºy Tống Triêu Äá»™ vẫn không gá»i Ä‘iện thoại. Hôm nay Tống Nhất Phà m nổi giáºn, nói nếu Hạ Tưởng không đến thăm cô, cô phải Ä‘i nắm tay má»™t đứa con trai khác, Tống Triêu Äá»™ sốt ruá»™t má»›i vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại cho Hạ Tưởng.
- Tiểu Hạ, có thá»i gian thì tá»›i nhà tôi ngồi má»™t chút. Gần đây không gặp mặt, muốn tâm sá»± vá»›i cáºu.
Tống Triêu Äá»™ tạm dừng má»™t chút, lại bổ sung má»™t câu:
- Nhất Phà m cÅ©ng muốn gặp cáºu.
Hạ Tưởng cÅ©ng muốn gặp Tống Triêu Äá»™. Vốn hắn đã nghÄ© thông qua Lý Äinh SÆ¡n để gặp mặt Tống Triêu Äá»™ bởi vì có má»™t số việc cần phải gặp mặt trá»±c tiếp nói chuyện má»›i được. NhÆ°ng nếu Tống Triêu Äá»™ đã gá»i Ä‘iện thoại tá»›i, váºy hắn liá»n thuáºn thế đồng ý:
- Vừa lúc tôi Ä‘ang ở thà nh phố Yến, ná»a giá» nữa tôi sẽ tá»›i.
Liên Nhược Hạm tuy rất tùy hứng nhÆ°ng chÆ°a bao giá» ngăn cản Hạ Tưởng là m công việc, liá»n vẫy tay từ biệt Hạ Tưởng:
- Khi quay vá» huyện An nhá»› gá»i Ä‘iện thoại cho em. Quên Ä‘i, gá»i hay không tùy anh, nhÆ°ng đừng quên an ủi cô bé Lê là được.
CÅ©ng may, Liên Nhược Hạm vẫn quan tâm tá»›i cô bé Lê. Tuy rằng xuất thân của cô rất tốt, Ä‘iá»u kiện rất cao nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là cô bé Lê quen vá»›i Hạ Tưởng trÆ°á»›c, cô và cô bé Lê lại chÆ¡i thân vá»›i nhau, cho nên khó tránh khá»i cảm thấy mình bị Ä‘uối lý.
Không bao lâu Hạ Tưởng đã tá»›i nhà Tống Triêu Äá»™. Vừa dừng xe xong, đã thấy Tống Nhất Phà m từ bên ngoà i Ä‘i và o, vừa thấy hắn liá»n kinh ngạc kêu lên:
- Hạ ca ca, anh lại phơi nắng đen thui rồi.
Tống Nhất Phà m mặc váy ngắn, bên trên là áo đồng phục há»c sinh, lá»™ ra cặp đùi trắng mịn. Xét trong những cô gái mà Hạ Tưởng đã gặp, cô quả tháºt là ngÆ°á»i trắng nhất, trắng mịn nhÆ° phấn Ä‘iêu ngá»c mà i váºy. Kỳ tháºt Hạ Tưởng cÅ©ng không phải quá Ä‘en, tuy nhiên nếu đặt bên cạnh Tống Nhất Phà m thì quả tháºt tạo thà nh hình ảnh tÆ°Æ¡ng phản mãnh liệt.
Hạ Tưởng bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói:
- Không phải là anh Ä‘en mà là em quá trắng. Da của em sao tốt váºy ? Thá»i tiết nắng nóng nhÆ° thế, váºy mà không há» Ä‘en chút nà o.
Tống Nhất Phà m hừ một tiếng:
- Äừng có nói lá»i vô dụng, em cÅ©ng không thèm để ý tá»›i anh.
- Vì sao thế ?
Hạ Tưởng trêu cô:
- Gần đây anh không gặp em, khẳng định cÅ©ng không là m gì để em giáºn.
- Äúng là bởi vì anh không đến gặp em cho nên em má»›i giáºn.
Tống Nhất Phà m bÄ©u đôi môi nhá» nhắn, bất mãn lÆ°á»m Hạ Tưởng mấy lần, nói:
- Lá»›p em có má»™t nam sinh rất đáng ghét, luôn viết thÆ° cho em, nói muốn là m anh trai của em. Em nói vá»›i hắn là em đã có anh trai rồi, hắn vẫn không tin, muốn chÃnh mắt thấy má»›i được. Anh nói em có anh trai hay không thì liên quan gì tá»›i hắn chứ ? Tháºt là ...
Tống Nhất Phà m sắp lên trung há»c, kỳ tháºt cÅ©ng coi nhÆ° thiếu nữ. Há»c sinh má»›i cấp hai mà đã bắt đầu yêu cÅ©ng không phải là Ãt. Hạ Tưởng liá»n khuyên cô:
- Nam sinh tá» vẻ thÃch nữ sinh cÅ©ng là hiện tượng bình thÆ°á»ng. Tuy nhiên hiện tại tầm mắt em còn rất hạn hẹp, nếu thÃch má»™t ngÆ°á»i chỉ có thể chứng minh ánh mắt hiện tại của em. Có lẽ chá» sau khi em lên đại há»c má»›i phát hiện, hóa ra những ngÆ°á»i Æ°u tú hÆ¡n thì phải chá» cà ng lá»›n lên má»›i có thể biết được.
- A, cách nói của anh khá kỳ quái. Vì sao không thể sá»›m biết những ngÆ°á»i Æ°u tú chứ ?
- Äạo lý rất Ä‘Æ¡n giản. Há»c sinh tiểu há»c có số lượng nhiá»u nhất, sau đó tá»›i cấp hai, cấp ba, tháºm chà đại há»c, tầng tầng chá»n lá»c, tầng tầng Ä‘Ã o thải, tá»± nhiên là cà ng vá» sau cà ng Ãt ngÆ°á»i hÆ¡n nhÆ°ng cÅ©ng cà ng Æ°u tú hÆ¡n
Hạ Tưởng bỗng nhiên có cảm giác mình có năng khiếu là m thầy giáo, bản lĩnh dụ dỗ trẻ nhỠcũng là hạng nhất.
- Em hiểu rồi. à của Hạ ca ca là để em chá» thêm má»™t chút, vá» sau lên đại há»c cà ng có nhiá»u nam sinh Æ°u tú cho em lá»±a chá»n, đúng không ?
Tống Nhất Phà m cÆ°á»i giảo hoạt.
à tứ đúng là nhÆ° váºy, nhÆ°ng cô nói cÅ©ng hÆ¡i cÆ°á»ng Ä‘iệu hóa quá. Hạ Tưởng cÅ©ng chỉ có thể gáºt đầu miá»…n cưỡng đồng ý:
- Äạo lý cÅ©ng không khác biệt lắm.
- Cũng không đúng. Không phải là em đã quen anh rất sớm đó sao ? Chẳng phải là anh rất ưu tú đó sao ?
Tống Nhất Phà m nháy mắt, dáng vẻ đắc ý vô cùng đáng yêu
- Chẳng lẽ anh không thừa nháºn mình là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u tú ?
Không phải Hạ Tưởng không rõ mà tháºt sá»± là thế giá»›i nà y biến hóa quá mau. Sao bất kể là Tà o Thù Lê hay Liên Nhược Hạm, tháºm chà là còn Ãt tuổi nhÆ° Tống Nhất Phà m Ä‘á»u là những cô gái thông minh, tinh quái nhÆ° váºy chứ ?
Hạ Tưởng liá»n sá» mÅ©i:
- Anh cÅ©ng không tÃnh là quá Æ°u tú chứ ? Vá» sau chắc chắn em sẽ gặp những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông còn Æ°u tú hÆ¡n anh rất nhiá»u.
Tống Nhất Phà m chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i lên lầu. Cô Ä‘i phÃa trÆ°á»›c Hạ Tưởng, eo nhá», mông đầy đặn, chân dà i, đúng là độ tuổi nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, đã bắt đầu lá»™ ra vẻ xinh đẹp và phong thái của má»™t thiếu nữ thanh xuân. Hạ Tưởng vừa ngẩng đầu lên liá»n Ä‘áºp ngay và o mắt lại những Ä‘Æ°á»ng cong duyên dáng ở cái eo nhá» và cặp mông đầy đặn của cô.
Tà i sản của Thinhbobo
08-01-2012, 10:17 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
ChÆ°Æ¡ng 253: Nói chuyện sâu sắc vá»›i Tống Triêu Äá»™.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Con gái tá»›i 15, 16 tuổi đã bá»™c lá»™ hÆ¡i thở thanh xuân, váºy mà con trai 15, 16 tuổi lại là lúc vô tâm, vô tÃnh nhất. Bởi váºy đối vá»›i má»™t cô gái luôn có ánh mắt rất cao nhÆ° Tống Nhất Phà m, hÆ¡n nữa cô lại luôn ở lâu vá»›i bố, rất yêu thÆ°Æ¡ng và ngưỡng má»™ bố mình, dần dần hình thà nh quan Ä‘iểm có thiện cảm vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thà nh thục, trưởng thà nh cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng.
Tống Nhất Phà m Ä‘i phÃa trÆ°á»›c nói:
- Sá»± tình vá» sau ai dám khẳng định chứ, đúng không? Anh ở phÃa sau, cÅ©ng đừng có mà nhìn loạn.
Hạ Tưởng choáng. Hắn là má»™t thằng thanh niên hÆ¡n 23, 24 tuổi, lại bị má»™t cô bé má»›i 15 tuổi nói đừng nhìn loạn, quả tháºt khó tránh khá»i hÆ¡i bất mãn:
- Cô em, em bao nhiêu tuổi mà tÆ° tưởng đã phức tạp nhÆ° váºy? Anh có mấy bạn gái, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u dáng đẹp, mặt xinh. Bình thÆ°á»ng anh Ä‘i bên ngoà i chÆ°a bao giá» cần phải nhìn cô gái khác, biết chÆ°a?
Tống Nhất Phà m lại cÆ°á»i tinh nghịch:
- Mạnh mồm! Äà n ông Ä‘á»u là lòng tham không đáy, Ä‘á»u chỉ lo thân mình, chỉ thÃch thê thiếp thà nh Ä‘Ã n. Äừng nghÄ© em còn nhá» không biết gì. Em rất hiểu Ä‘Ã n ông.
Hạ Tưởng toát mồ hôi há»™t. Hiện tại con gái trưởng thà nh sá»›m ghê, chẳng những thà nh thục sá»›m vá» sinh lý mà ngay cả tâm lý cÅ©ng thà nh thục sá»›m tá»›i đáng sợ. Hắn vá»™i tìm má»™t đống lý luáºn giảng cho Tống Nhất Phà m nghe, không ngá» còn chÆ°a nói được mấy câu thì Tống Nhất Phà m đã giÆ¡ má»™t ngón tay lay Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mặt hắn:
- Äạo lý lá»›n thì em hiểu, cÅ©ng không cần anh phải giảng cho em nghe. Hiểu là má»™t chuyện nhÆ°ng có thể nghe theo hay không lại là má»™t chuyện khác.
Hạ Tưởng lắc đầu, hắn phát hiện mình cà ng ngà y cà ng không hiểu Tống Nhất Phà m.
Tống Triêu Äá»™ Ä‘ang ngồi trong phòng Ä‘á»c sách.
Tá»›i đây và i lần rồi nên Hạ Tưởng cÅ©ng không gò bó nhiá»u lắm trÆ°á»›c mặt Tống Triêu Äá»™. Tống Triêu Äá»™ cÅ©ng không khách sáo vá»›i hắn, gáºt đầu nói:
- Và o đây, ngồi đi.
Tống Nhất Phà m Ä‘i và o phòng trong, nhÆ° má»™t cô gái cá»±c kỳ ngoan ngoãn, rót nÆ°á»›c cho hai ngÆ°á»i, trÆ°á»›c khi Ä‘i còn không quên nháy mắt vá»›i Hạ Tưởng, ý là em giả vá» có giống không?
Hạ Tưởng chỉ mỉm cÆ°á»i bất đắc dÄ©. Hiện tại so sánh vá»›i Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm, chẳng những con gái cà ng ngà y cà ng cởi mở, cà ng ngà y cà ng to gan, hÆ¡n nữa cà ng dám nói dám là m. Nếu so sánh vá»›i thế hệ trÆ°á»›c coi nhÆ° bảo thủ và quy củ thì thế hệ nà y có thể gá»i là phản nghịch, toà n toà n không há» kiêng nể bất cứ Ä‘iá»u gì. Tuy nhiên mặc kệ là phản nghịch hay không kiêng nể, cuối cùng kỳ tháºt cÅ©ng chỉ là tá»± là m tổn thÆ°Æ¡ng bản thân.
- Tống Nhất Phà m nói xuống dÆ°á»›i lầu Ä‘i dạo, tháºt ra tôi nghÄ© nó muốn chá» cáºu. Nó không gây phiá»n toái gì cho cáºu đấy chứ?
Tống Triêu Äá»™ buông quyển sách, uống má»™t ngụm nÆ°á»›c.
- Không ạ. Tôi cảm giác Tiểu Phà m đã trưởng thà nh không Ãt, cÅ©ng khá biết Ä‘iá»u.
Hạ Tưởng thà nh tháºt đáp. Hắn cÅ©ng biết rõ, hình thể quả tháºt là lá»›n lên, cÅ©ng hiểu sá»± việc hÆ¡n, tuy nhiên cÅ©ng vẫn còn rất nhiá»u việc chÆ°a thể hiểu được.
Tống Triêu Äá»™ chỉ nhắc tá»›i Tống Nhất Phà m má»™t câu, sau đó lại nói tá»›i vấn Ä‘á» quan trÆ°á»ng:
- Cuối cùng Sá» lão cÅ©ng gáºt đầu, sẽ ra mặt giúp tôi nói chuyện. Nếu hết thảy thuáºn lợi, trÆ°á»›c cuối năm nay, tôi sẽ trở thà nh má»™t trong tám Phó chủ tịch tỉnh của Ủy ban nhân dân tỉnh. Tuy rằng không phải là ủy viên thÆ°á»ng vụ nhÆ°ng vẫn là cấp báºc phó tỉnh, nhÆ°ng trên cÆ¡ bản tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng để đó không dùng. Lúc nà y lên là m Phó chủ tịch tỉnh cÅ©ng coi nhÆ° Ä‘i má»™t bÆ°á»›c nhá».
Äây là lần đầu tiên Tống Triêu Äá»™ chủ Ä‘á»™ng nhắc tá»›i vấn Ä‘á» chÃnh trị vá»›i Hạ Tưởng. Từ lá»i nói của ông ta, Hạ Tưởng có thể nghe được má»™t tia bất đắc dÄ© và cảm thán. Nhá»› lại kiếp trÆ°á»›c, sau khi Cao Thà nh Tùng rÆ¡i Ä‘Ã i, trên Bắc Kinh hạ kết luáºn đối vá»›i y là : "ThÆ°Æ¡ng tổn nghiêm trá»ng đến tình cảm của nhân dân tỉnh Yến". Hiện tại xem ra những lá»i nà y đúng là tháºt không sai chút nà o,
Hạ Tưởng do dá»± má»™t chút, không biết nên mở miệng nhắc tá»›i những lá»i của Phó chủ tịch tỉnh Mã đã nói nhÆ° thế nà o.
Hiện tại Phó chủ tịch tỉnh Mã là ủy viên thÆ°á»ng vụ tỉnh ủy, có quyá»n lên tiếng trong những sá»± tình trá»ng đại nhÆ°ng lại không có quyá»n quyết định. Tuy nhiên Phó chủ tịch tỉnh Mã cÅ©ng là ngÆ°á»i đã lăn lá»™n trong quan trÆ°á»ng nhiá»u năm, cÅ©ng không phải ngÆ°á»i nói ra rồi để đó. Ông ta cố ý muốn nhắc Tống Triêu Äá»™ váºn Ä‘á»™ng vị trà Trưởng ban Tổ chức cán bá»™, có lẽ trong lòng đã có tÃnh toán.
- Trưởng ban Tống, cÅ©ng là trong Tỉnh ủy nhÆ°ng ban Tổ chức cán bá»™ hình nhÆ° quyá»n cao chức trá»ng hÆ¡n. Nếu Trưởng ban Tống là m Trưởng ban Tổ chức cán bá»™, hÆ¡n nữa còn có thêm danh hiệu ủy viên thÆ°á»ng vụ, váºy sẽ khó khăn hÆ¡n so vá»›i Phó chủ tịch tỉnh nhiá»u không?
Hạ Tưởng tháºt cẩn tháºn há»i.
Tống Triêu Äá»™ hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, ông cầm cốc trà ná»a ngà y không buông, cứ thế nâng trên không, ngÆ¡ ngẩn nhìn Hạ Tưởng hồi lâu, bá»—ng nhiên mỉm cÆ°á»i:
- Hạ Tưởng, gan cáºu còn lá»›n hÆ¡n cả gan tôi đó. Không phải ủy viên thÆ°á»ng vụ thì chỉ cần váºn Ä‘á»™ng ở tỉnh là được, Bắc Kinh sẽ không can thiệp. NhÆ°ng chỉ cần là ủy viên thÆ°á»ng vụ, nhất định phải được thông qua cả ở tỉnh lẫn Bắc Kinh má»›i được. Äể Bắc Kinh thông qua thì tôi lại cảm thấy vấn Ä‘á» không lá»›n, nhÆ°ng thanh âm phản đối từ tỉnh lại rất lá»›n, tối thiểu là má»™t cá»a Bà thÆ° Cao là không qua được.
Nói đến mức nà y, Hạ Tưởng liá»n nhân thể há»i:
- Vì sao Bà thÆ° Cao lại có thà nh kiến lá»›n nhÆ° váºy vá»›i ngà i váºy?
- Việc nà y chỉ sợ cÅ©ng là tÃnh cách không hợp hoặc là nhìn không vừa mắt!
Tống Triêu Äá»™ thản nhiên cÆ°á»i:
- Bà thÆ° Cao tá»± cao là có chá»— dá»±a cứng rắn, mạnh mẽ, chỉ cần là ngÆ°á»i nhìn không vừa mắt liá»n để đó không dùng hoặc gây khó dá»…. Tôi còn may, nếu không ổn vá»›i ông ta, liá»n cách ông ta tháºt xa, không tá»± rÆ°á»›c nhục và o mình Ä‘i nịnh bợ ông ta. Có má»™t Giám đốc sở bị Bà thÆ° Cao nhìn không vừa mắt, nghe nói Bà thÆ° Cao cố ý muốn Ä‘á»™ng mình, vá»™i và ng tìm Bà thÆ° Cao tá» vẻ trung tâm. Kết quả ngược lại, lá»… vẫn thu nhÆ°ng chức quan vẫn bị rút, suýt nữa khiến hắn ta chết vì tức uất!
Tống Triêu Äá»™ cÆ°á»i ha hả mấy tiếng, lại nói tiếp:
- Tiểu Hạ, những lá»i cáºu vừa nói không phải là vô tình đấy chứ? Tôi biết cáºu vẫn nói chuyện khá cẩn tháºn, có phải nghe được phong thanh gì không?
NghÄ© đến sau nà y Tống Triêu Äá»™ sẽ có cÆ¡ há»™i tiếp xúc vá»›i Mã Vạn ChÃnh, hiện tại mình chÃnh là má»™t cây cầu nối, hÆ¡n nữa lá»i nói của Mã Vạn ChÃnh lúc đó chắc chắn là cố ý, Hạ Tưởng cÅ©ng không giấu diếm nữa, nói thẳng luôn:
- Ngà i Ä‘oán đúng rồi, Phó chủ tịch tỉnh Mã nhá» tôi chuyển lá»i tá»›i ngà i.
- Mã Vạn ChÃnh?
Tống Triêu Äá»™ rõ rà ng là giáºt mình kinh ngạc:
- Không nghe nói cáºu có quan hệ hay quen biết gì vá»›i Phó chủ tịch tỉnh Mã cả. Tiểu Hạ, rốt cục là xảy ra chuyện gì? Phó chủ tịch tỉnh Mã muốn nói gì?
Tống Triêu Äá»™ rốt cục lá»™ ra vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng và kinh ngạc. Hạ Tưởng nghÄ©, bất cứ ai cÅ©ng không thể có bản lÄ©nh tuyệt đối bất Ä‘á»™ng nhÆ° núi. Nói chung, khi gặp phải vấn Ä‘á» lá»›n liên quan tá»›i lợi Ãch bản thân thì bất cứ kẻ nà o cÅ©ng Ä‘á»u khó tránh khá»i biến đổi sắc mặt.
- Quan hệ qua má»™t ngÆ°á»i bạn.
Hạ Tưởng không nói tỉ mỉ, cÅ©ng không thể nói rõ ra được. Hắn nhắc lại lá»i của Mã Vạn ChÃnh:
- Phó chủ tịch tỉnh Mã nói, ngà i váºn Ä‘á»™ng vị trà Phó chủ tịch tỉnh là chuyện tốt, nhÆ°ng bÆ°á»›c chân Ä‘i nhÆ° váºy hÆ¡i ngắn má»™t chút, kỳ tháºt có thể bÆ°á»›c lá»›n hÆ¡n nữa. Ông ta không nói rõ, tuy nhiên vị trà quan trá»ng trên tỉnh còn trống có khả năng nhất chÃnh là chức Trưởng ban Tổ chức cán bá»™.
- Ừ...
Tống Triêu Äá»™ trầm ngâm má»™t lát, hiển nhiên là muốn tiêu hóa má»™t chút tin tức quan trá»ng bất ngá» nà y. Má»™t lát sau, ông ta há»i lại Hạ Tưởng:
- Cáºu có biết lai lịch của Phó chủ tịch tỉnh Mã không?
Hạ Tưởng lắc đầu:
- Không biết, trước kia chưa bao giỠđể ý tới ông ta.
- Quê quán Phó chủ tịch tỉnh Mã ghi rõ trong lý lịch là ngÆ°á»i Bắc Kinh, tuy nhiên theo tôi quan sát, trong giá»ng nói ngẫu nhiên lá»™ ra giá»ng quê hÆ°Æ¡ng, hẳn là ngÆ°á»i ở tỉnh Yến.
Tống Triêu Äá»™ quả nhiên lợi hại, ngay cả giá»ng của Mã Vạn ChÃnh cÅ©ng có thể nghe ra. Tiếp đó ông ta lại rút từ ngăn kéo ra má»™t táºp tà i liệu, láºt và i trang nói:
- Vị Phó chủ tịch tỉnh nà y đến tỉnh Yến từ hÆ¡n hai năm trÆ°á»›c, là từ tỉnh Tây Ä‘iá»u tá»›i. Hai năm trÆ°á»›c vẫn khá khiêm tốn, không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, lần nà y Ä‘á»™t nhiên lá»t và o ủy viên thÆ°á»ng vụ, khiến ngÆ°á»i ta rất giáºt mình. Chá»— dá»±a của ông ta ở Bắc Kinh cÅ©ng được giấu diếm rất kỹ, không khác gì Tiá»n Cẩm Tùng, khiến ngÆ°á»i ta không không thể mò ra được. Tỉnh Yến là má»™t địa phÆ°Æ¡ng rất kỳ quái, kinh tế không phát đạt, chÃnh trị cÅ©ng không có Ä‘iểm gì hÆ¡n các địa phÆ°Æ¡ng khác, hÆ¡n nữa luôn luôn bảo thủ, nhÆ°ng Bắc Kinh rất thÃch cho cán bá»™ hà ng không tá»›i tỉnh Yến. Thứ nhất là vì tỉnh Yến gần Bắc Kinh, thứ hai là tỉnh Yến rất dá»… dà ng tạo thà nh lý lịch tốt. Nếu Mã Vạn ChÃnh đã có ý tốt nhắc nhở tôi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tôi phải tá» vẻ cảm tạ má»™t chút.
CÅ©ng không biết Tống Triêu Äá»™ đã suy nghÄ© thông suốt Ä‘iá»u gì, trên mặt đầy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên còn phải cảm tạ tác dụng trá»ng yếu của cáºu, Tiểu Hạ. Có thể nói, từ khi quen biết tá»›i nay, cáºu vẫn luôn trợ giúp tôi không nhá», khiến trong lòng tôi rất băn khoăn.
Tống Triêu Äá»™ nói váºy thứ nhất là kéo gần quan hệ, thứ hai cÅ©ng là xúc Ä‘á»™ng phát ra. Hạ Tưởng vá»™i và ng đứng lên:
- Trưởng ban Tống khách khà quá. Ngà i là bạn tốt tri ká»· của Bà thÆ° Lý, tôi lại là do Bà thÆ° Lý má»™t tay dìu dắt lên, cho nên đối vá»›i tôi mà nói, ngà i cÅ©ng giống Bà thÆ° Lý, là bá» trên mà tôi kÃnh trá»ng và tÃn nhiệm nhất. Tôi là m má»™t Ãt việc trong khả năng của mình cÅ©ng không tÃnh là cái gì.
Tà i sản của Thinhbobo
08-01-2012, 10:18 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thủy Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
ChÆ°Æ¡ng 254: Lần đầu tiên so chiêu vá»›i Lệ Triá»u Sinh.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Tống Triêu Äá»™ cÅ©ng đứng lên, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Hạ Tưởng, nắm lấy tay hắn:
- Trưa nay ăn cơm với nhau, lại tâm sự tiếp.
Äến trÆ°a, Hạ Tưởng liá»n cùng Tống Triêu Äá»™ ra khách sạn bên ngoà i ăn cÆ¡m. Hắn đã tá»›i Tống gia và i lần, phát hiện Tống Triêu Äá»™ rất Ãt khi ra ngoà i ăn cÆ¡m, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u ở nhà đá»c sách, hôm nay hẳn là tâm tình ông ta rất tốt. Ngay cả Tống Nhất Phà m cÅ©ng nói:
- Tháºt tốt quá, vẫn là Hạ ca ca đến đây thì tốt. Hạ ca ca vừa tá»›i, ba liá»n cho em ra ngoà i ăn cÆ¡m. Ba, ba cÅ©ng không tÃnh xem đã bao lâu rồi không Ä‘Æ°a con Ä‘i khách sạn ăn cÆ¡m?
Tống Triêu Äá»™ cÆ°á»i hiá»n háºu, không nói gì.
Ä‚n cÆ¡m, Hạ Tưởng cÅ©ng không có mấy ấn tượng. Hắn chỉ nhá»› Tống Triêu Äá»™ uống không Ãt rượu, còn hÆ¡i ngà ngà say. Hắn Ä‘Ã nh phải Ä‘Æ°a ông ta vá» nhà . Vừa vỠđến nhà , Tống Triêu Äá»™ liá»n ngủ luôn, trong phòng khách chỉ còn lại hắn và Tống Nhất Phà m.
Có đôi khi con gái biến hóa cá»±c kỳ nhanh chóng. TrÆ°á»›c kia Hạ Tưởng bị Tống Nhất Phà m kéo tay thì còn không cảm thấy gì, hôm nay khi bị cô kéo tay bá»—ng nhiên cảm thấy bà n tay nhá» bé của cô ấm áp mà má»m mại, nắm lấy cảm giác rất thoải mái, trong lòng hắn không khá»i có cảm giác khác thÆ°á»ng. Hắn muốn buông tay ra nhÆ°ng lại bị Tống Nhất Phà m kéo quá chặt.
Cô há»i hắn:
- Tay em đẹp hơn hay tay bạn gái anh đẹp hơn?
- Tay em đẹp.
Hạ Tưởng biết con gái không thể nói đạo lý được, chỉ có thể dỗ dà nh để cô vui.
- Em cao hơn hay bạn gái anh cao hơn?
- Em cao hơn một chút.
- Váºy anh có thÃch em không?
- ThÃch, em giống nhÆ° em gái của anh, vừa lúc anh chỉ có má»™t em trai mà không có em gái.
Cứ nhÆ° thể thi vấn đáp váºy. Hạ Tưởng cÅ©ng không biết đã trả lá»i bao nhiêu Ä‘iá»u, thấy sắc trá»i không còn sá»›m, liá»n nói:
- Anh còn phải quay vá» huyện An, không thể ở đây vá»›i em được nữa. Nếu sau nà y có thá»i gian thì anh lại đến thăm em, được không Nhất Phà m?
- Äược!
Không ngá» Tống Nhất Phà m rất nghe lá»i. Cô Ä‘Æ°a Hạ Tưởng tá»›i cá»a, thấy Hạ Tưởng sắp xuống lầu, cô Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i hì hì nói:
- Em biết những lá»i anh vừa nói Ä‘á»u là nói dối.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Hạ Tưởng luôn suy nghÄ©: Tống Nhất Phà m biết rõ là hắn nói dối nhÆ°ng vẫn há»i mãi không ngừng, hÆ¡n nữa còn nhÆ° rất thÃch thú. Còn nhá» tuổi đã có tâm tÆ° nhÆ° váºy, may là đi được rồi. Xem ra vá» sau phải tránh xa cô má»™t chút. Vá»›i trình Ä‘á»™ hiện tại của cô, sau nà y lá»›n lên chỉ sợ ngay cả Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm cÅ©ng không phải đối thủ.
Thứ Hai không có việc gì, buổi tối Hạ Tưởng ăn cÆ¡m vá»›i Lý Äinh SÆ¡n, nói lại việc Phó chủ tịch tỉnh Mã và Tống Triêu Äá»™ cho ông ta nghe. Lý Äinh SÆ¡n nghe xong hÆ¡i gáºt đầu, cÅ©ng không há»i nhiá»u, chỉ nói:
- Hiện tại cáºu cÅ©ng đã có đủ sức phán Ä‘oán, cứ dá»±a theo suy nghÄ© của mình mà đi là m việc. Ở việc lá»›n có ngÆ°á»i ứng phó là tốt rồi, nhÆ°ng cÆ¡ bản má»—i ngà y phải tÃch lÅ©y dần từng chút kinh nghiệm, cháºm rãi mở rá»™ng mạng lÆ°á»›i quan hệ. Nói cách khác, năng lá»±c bản thân cÅ©ng cần phải được nâng cao.
Hạ Tưởng ngồi im lắng nghe đầy vẻ khiêm tốn ghi nháºn, gáºt gáºt đầu. PhÆ°Æ¡ng Cách ở má»™t bên cúi đầu không nói gì, có vẻ không vui, cÅ©ng không biết là không thoải mái vá»›i ai.
Hạ Tưởng cÅ©ng không há»i y, có lẽ chÃnh là vì Mai Hiểu Lâm. Suy nghÄ© của thanh niên có chút luẩn quẩn cÅ©ng là dá»… hiểu. Có lẽ y nghÄ© tÆ°Æ¡ng tÆ° Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng chÃnh là thất tình.
Tháng tám, huyện An tạm thá»i tiến và o thá»i kỳ yên ả.
Chuyên gia khoáng sản Bắc Kinh tá»›i khảo sát đã quay vá» Bắc Kinh, tạm thá»i còn chÆ°a Ä‘Æ°a ra kết luáºn. CÆ°á»ng Giang Hải liá»n thà nh tháºt rất nhiá»u, tuy bình thÆ°á»ng vẫn châm chá»c Hạ Tưởng mấy câu nhÆ°ng bởi vì Hạ Tưởng tổ chức kiểm tra sức khá»e miá»…n phà cho các há»c sinh tiểu há»c của thị trấn đã chiếm được sá»± nhất trà khen ngợi của tất cả các báºc cha mẹ, cho dù Khâu Tá»± Phong không thoải mái nhÆ°ng vẫn phải công khai khen ngợi Hạ Tưởng và i câu để thể hiện mình là m Chủ tịch huyện rất công bằng chÃnh trá»±c.
Mai Hiểu Lâm cÅ©ng kiên nhẫn hÆ¡n trÆ°á»›c, không còn công khai là m khó dá»… Lệ Triá»u Sinh nữa mà toà n tâm toà n ý táºp trung nghiên cứu tà i liệu vá» khoáng sản huyện An, trong lòng cÅ©ng đã có kết luáºn sÆ¡ bá»™. Má»™t hôm, và o giữa trÆ°a sau khi hết giá» buổi sáng, cô gá»i Ä‘iện thoại cho Hạ Tưởng, bảo Hạ Tưởng lái xe mang cô tá»›i xã Äán Bảo má»™t chuyến. Trong tà i liệu có má»™t chá»— thuyết minh không đủ chi tiết, cô muốn tá»›i thá»±c địa xem má»™t chút.
Hạ Tưởng xem lịch công tác, thấy buổi chiá»u cÅ©ng không có việc gì liá»n nháºn lá»i Mai Hiểu Lâm. Bởi vì hắn cảm thấy bản chất của Mai Hiểu Lâm coi nhÆ° không xấu, nói chuyện giữ lá»i. Lần trÆ°á»›c cô nói sẽ tìm má»™t nhà máy gia công thá»±c phẩm để thu mua táo, sau đó đúng là tìm được má»™t công ty ở Bắc Kinh. Tuy rằng giá cả rất thấp nhÆ°ng các gia đình nông thôn đã rất hà i lòng. Giá cả dù thấp vẫn bán được chút tiá»n, còn hÆ¡n là không bán được gì.
Âu DÆ°Æ¡ng Thiết Y vui mừng nÆ°á»›c mắt đầm đìa, liên tục nói "không ngá», không ngá»..." ÄÆ°Æ¡ng nhiên ông ta không ngá» chÃnh là ngÆ°á»i giúp mình lại là đôi nam nữ mình đã gặp lần trÆ°á»›c.
Ngồi trên xe Land Rover, Mai Hiểu Lâm vừa đeo đai an toà n vừa nói:
- CÅ©ng may có xe của anh tốt, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng núi vẫn được. Các xe con ở huyện Ä‘á»u không Ä‘i được, nhiá»u nhất chỉ tá»›i được xã, thị trấn, ngay cả thôn cÅ©ng không và o được. May mắn tôi không lái xe thể thao. Là m công sở mà lái xe thể thao chÃnh là đốt hầu bao của chủ, hÆ¡n nữa còn cháy sạch không nhẹ.
Hạ Tưởng thấy tâm tình Mai Hiểu Lâm khá tốt, liá»n há»i:
- Có chuyện tốt gì thế? Hình như Phó bà thư Mai rất vui vẻ thì phải.
- Không có chuyện tốt thì không được vui vẻ sao?
Mai Hiểu Lâm phản bác:
- Cứ nhÆ° anh nói thì ngà y nà o tôi cÅ©ng phải mặt nhăn mà y nhó à ? Lý luáºn gì váºy? Anh đừng nói, đúng là tôi không có chuyện gì tốt. Tạm thá»i chuyện của Lệ Triá»u Sinh không có gì tiến triển. Sau khi đến đây, chuyên gia Bắc Kinh nói má» quặng của huyện An Ä‘iá»u kiện hÆ¡i kém, cho dù khai thác thì triển vá»ng cÅ©ng không quá lạc quan. Tôi luôn cảm thấy thạch anh sa nham (Quartz sandstone) ở huyện An có hà m lượng không tồi, cÅ©ng rất có triển vá»ng. NhÆ°ng ý kiến của chuyên gia lại nói hà m lượng thạch anh sa nham của huyện An thấp, phà tổn khai thác quá lá»›n, hÆ¡n nữa nhu cầu của thị trÆ°á»ng trên cÆ¡ bản lại không thÃch đá thạch anh sa nham loại nà y.
Trong lòng Hạ Tưởng có đủ loại cảm giác, không biết nên nói gì mới tốt.
Ở kiếp sau, huyện An có khai thác thạch anh sa nham hay không thì hắn không nhá»› rõ, nhÆ°ng thạch anh sa nham chủ yếu là m nguyên liệu cho thủy tinh công nghiệp và gốm sứ công nghiệp. Vá» sau lượng thủy tinh sá» dụng sẽ cà ng lúc cà ng lá»›n, tÆ°Æ¡ng ứng thì nhu cầu vá» thạch anh sa nham cÅ©ng sẽ cà ng lúc cà ng lá»›n. Có thể nói, thạch anh sa nham không phải là triển vá»ng không ổn, mà là triển vá»ng tốt.
NhÆ°ng nhá»› tá»›i lá»i của bác Tà o, phải đợi đến khi hắn có thể thu được chiến tÃch má»›i nên nhắc tá»›i việc khai thác thạch anh sa nham. Hạ Tưởng không biết hiện tại nên ủng há»™ Mai Hiểu Lâm hay nên khuyên cô buông tha. Xét vá» góc Ä‘á»™ ăn ngay nói tháºt thì nên ủng há»™ cô, nhÆ°ng xét ở góc Ä‘á»™ chÃnh trị thì hắn chỉ có thể lá»±a chá»n im lặng.
Không phải hắn muốn đợi cho tá»›i lúc mình cầm quyá»n má»›i Ä‘Æ°a ra vấn Ä‘á» khai thác thạch anh sa nham, mà là theo thế cục hiện tại của huyện An, đồng thá»i theo hoà n cảnh kinh tế toà n quốc, khai thác hiện giá» quả tháºt hÆ¡i sá»›m. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u hắn không rõ, chuyên gia không nhìn được triển vá»ng thị trÆ°á»ng không có gì là lạ, dù sao há» chỉ là chuyên gia vá» má» quặng mà không phải chuyên gia kinh tế, váºy mà bá»n há» lại nói hà m lượng thạch anh sa nham thấp ngoà i dá»± Ä‘oán của má»i ngÆ°á»i là sao? Tà i liệu trong tay bác Tà o sẽ không nói sai vá» hà m lượng quặng thạch anh sa nham, nhÆ° váºy chuyên gia do Mai Hiểu Lâm má»i tá»›i là chuyên gia của Bắc Kinh, sẽ không thể không khảo sát nổi hà m lượng thạch anh sa nham ở đây. Bá»n há» nói hà m lượng thấp, chỉ sợ trong nà y có ẩn ý gì đó.
Chuyên gia đôi khi nói chuyện cÅ©ng không phải toà n bá»™ theo góc Ä‘á»™ há»c thuáºt và cầu thị. Lá»i của há» rất nhiá»u khi bị quyết định bởi chÃnh trị hoặc và tiá»n. Mặc dù Hạ Tưởng không muốn Ä‘oán tác dụng của CÆ°á»ng Giang Hải trong chuyện nà y nhÆ°ng hắn gần nhÆ° có thể khẳng định, lá»i nói của chuyên gia khả năng đã bị CÆ°á»ng Giang Hải Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân gì đó từ sau lÆ°ng.
Vá»›i hiểu biết của hắn đối vá»›i CÆ°á»ng Giang Hải, CÆ°á»ng Giang Hải không phải là hạng nhân váºt nhÆ° Lệ Triá»u Sinh. Y lòng dạ hẹp hòi, không đủ để đảm Ä‘Æ°Æ¡ng trá»ng trách. Y là m chuyện gì khẳng định Ä‘á»u được Khâu Tá»± Phong cho phép từ trÆ°á»›c.
Nói cách khác, việc nà y là kiệt tác của Khâu Tự Phong.
Mặc dù Hạ Tưởng biết quan hệ giữa Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm nhưng hắn cũng chỉ có thể giả vỠkhông biết. Hắn do dự một lát rồi nói:
- Nếu các chuyên gia Ä‘á»u Ä‘Æ°a ý kiến phủ định, mà Phó bà thÆ° Mai cÅ©ng không phải chuyên môn vá» má», Ä‘i khảo sát thá»±c địa có thể có thu hoạch gì chứ?
Mai Hiểu Lâm hÆ¡i nhÃu đôi mi thanh tú:
- Tôi cÅ©ng biết khả năng là không thu hoạch được gì, tuy nhiên không táºn mắt thấy thì trong lòng đúng là không nỡ. Chuyên gia là do tôi má»i đến, tôi tin tưởng phán Ä‘oán của há», nhÆ°ng mẫu váºt khoáng thạch mà trÆ°á»›c kia tôi gá»i cho bạn bè thì há» lại nói là rất có giá trị kinh doanh, tôi cÅ©ng hồ đồ không biết nên tin ai.
Mai Hiểu Lâm là má»™t cô gái không tồi, nhÆ°ng cô không may gặp phải Khâu Tá»± Phong, mà cà ng ngà y cô cà ng hiểu thêm vá» Khâu Tá»± Phong nên cà ng cảm thấy không vui. Kỳ tháºt lá»i đồn bên ngoà i chỉ đúng má»™t ná»a, đúng là Khâu Tá»± Phong và Mai Hiểu Lâm là đồng minh, quan hệ cÅ©ng chặt chẽ, nhÆ°ng vì tÃnh cách quá khác biệt, quan niệm chÃnh trị khác nhau nên sá»± cách biệt giữa hai ngÆ°á»i là quá to lá»›n, tháºm chà còn không bằng đồng minh bình thÆ°á»ng.
- Váºy Ä‘i xem má»™t chút cÅ©ng tốt, là m không thẹn vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm là được.
Hạ Tưởng chỉ có thể an ủi Mai Hiểu Lâm, cÅ©ng là tá»± an ủi mình. Mặc kệ thế nà o, Mai Hiểu Lâm muốn khai thác má» quặng thạch anh sa nham là hoà n toà n công tâm, còn hắn giấu diếm không nói, Ãt nhiá»u cÅ©ng có tÆ° tâm.
Không có biện pháp. Giai Ä‘oạn hiện tại cho dù cưỡng ép khai thác cÅ©ng là mất nhiá»u hÆ¡n được, khả năng còn có háºu quả không tốt. Tuy nhiên Khâu Tá»± Phong giấu diếm nhÆ° váºy khẳng định là có tÃnh toán khác, váºy chá» xem y và CÆ°á»ng Giang Hải có tÃnh toán gì.
Khi xe đến xã Äán Bảo thì xuất hiện má»™t việc bất ngá». Chiếc Land Rover bị má»™t chiếc xe ba bánh cố tình vượt ẩu, là m xÆ°á»›c má»™t chút sÆ¡n.
Theo Hạ Tưởng nghÄ©, kẻ gây há»a chÃnh là chiếc xe ba bánh, hắn không tìm kẻ kia gây phiá»n toái thì thôi, không ngỠđối phÆ°Æ¡ng ngược lại còn hùng hổ muốn tìm hắn lý luáºn, bắt hắn phải Ä‘á»n tiá»n.
Chủ xe ba bánh là má»™t gã thân hình vạm vỡ, dáng ngÆ°á»i cao lá»›n, vừa nhìn biết là loại đầu to óc bằng quả nho. Y thấy xe Land Rover của Hạ Tưởng là biển số Bắc Kinh, nghÄ© là ngÆ°á»i bên ngoà i tá»›i thì dá»… bắt nạt liá»n nói đầy vẻ tức giáºn:
- ÄÆ°á»ng hẹp nhÆ° váºy, xe của mà y lại rá»™ng nhÆ° thế, lại còn cố tình tá»›i thôn chúng tao, muốn tá»± gây chuyện phải không? Không nói hai lá»i, lấy 500 tệ ra thì xong việc, nếu không hôm nay mà y cÅ©ng đừng mong chạy.
Chiếc xe ba bánh chở má»™t đám phụ nữ nông thôn, có lẽ là muốn tá»›i thị trấn. Äám phụ nữ ngồi trên xe rÃu rÃt chỉ trá», chế giá»…u. Hạ Tưởng nghÄ© thầm, đúng là ở đâu cÅ©ng có Ä‘iêu dân, rõ rà ng là tên kia vượt ẩu mình còn già mồm át lẽ phải bắt mình Ä‘á»n tiá»n. Rõ rà ng là ỷ thế bắt nạt ngÆ°á»i bên ngoà i tá»›i.
Hạ Tưởng liá»n há»i Mai Hiểu Lâm:
- Là m sao bây gi�
Mai Hiểu Lâm cÅ©ng khá tức giáºn:
- Bá»n há» xảo trá bắt nạt ngÆ°á»i ta, tôi gá»i Ä‘iện thoại bảo Trưởng phòng Công an huyện tá»›i bắt ngÆ°á»i.
- Äừng tìm Trưởng phòng Công an huyện, tìm Bà thÆ° Lệ là được. Dù sao đây cÅ©ng là địa bà n của ông ta, đúng không nà o?
Trong lòng Hạ Tưởng đã có chủ ý.
- NhÆ° váºy sao được? Tôi và y còn Ä‘ang đối phó nhau, sao còn tìm y chứ? Không phải là tá»± là m mất mặt à ?
Mai Hiểu Lâm không đồng ý. Cô lại trừng mắt với gã đà n ông to lớn kia:
- Anh cứ chỠđã. Tôi gá»i Ä‘iện thoại cho ngÆ°á»i tá»›i Ä‘Æ°a tiá»n, được không?
Gã kia thấy Mai Hiểu Lâm hình thức xinh đẹp, thái Ä‘á»™ lại không tồi, láºp tức đồng ý:
- Nhanh lên, chúng tôi còn phải đi cho kịp.
- Ngà i tìm ông ta chÃnh là giả vá» biểu hiện hòa giải vá»›i ông ta. Ngà i cứ ngẫm lại xem, ông ta vừa thấy ngà i bá» qua chuyện cÅ©, nghÄ© lại trÆ°á»›c kia ngà i đối đầu vá»›i ông ta là đối đầu trong sá»± kiện cụ thể chứ không phải là nhằm thẳng và o cá nhân ông ta. Từ đó ông ta sẽ thả lá»ng cảnh giác đối vá»›i ngà i. Vá» sau nếu có xảy ra vấn Ä‘á» thì ông ta cÅ©ng sẽ không thể nghÄ© ngay tá»›i ngà i được, nhÆ° váºy sẽ an toà n hÆ¡n.
Hạ Tưởng biết rằng chỉ cần có kết quả Ä‘Æ°a lên Ủy ban ká»· luáºt huyện và thà nh phố, láºp tức Lệ Triá»u Sinh sẽ nghe được phong thanh. Y sẽ cân nhắc tất cả má»i ngÆ°á»i má»™t lần, sẽ Ä‘iá»u tra rõ xem rốt cục là ai ở sau lÆ°ng muốn chỉnh y.
Có lẽ ngÆ°á»i đầu tiên mà y nghi ngá» sẽ là Mai Hiểu Lâm.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không thể chỉ vì má»™t việc nà y đã đủ khiến Lệ Triá»u Sinh thay đổi cái nhìn, thả lá»ng cảnh giác đối vá»›i Mai Hiểu Lâm, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng sẽ tạo thà nh má»™t biểu hiện giả dối rằng Mai Hiểu Lâm là ngÆ°á»i bá»™c tuệch, nói xong là quên. HÆ¡n nữa vá»›i trà tuệ chÃnh trị của Lệ Triá»u Sinh, thấy Mai Hiểu Lâm là Phó bà thÆ°, lại mượn xe của Hạ Tưởng Ä‘i và o núi khảo sát thá»±c địa, lại Ä‘i vá»›i nhau cô nam quả nữ, sẽ khắc sâu ân tượng rằng Mai Hiểu Lâm là ngÆ°á»i có tÃnh cách tùy tiện, từ đó y sẽ giảm bá»›t tâm tÆ° Ä‘á» phòng đối vá»›i Mai Hiểu Lâm.
Nói tháºt, Hạ Tưởng rất lo lắng sau khi sá»± kiện bá»™c phát, dÆ°á»›i cÆ¡n thịnh ná»™, Lệ Triá»u Sinh sẽ là m ra sá»± tình gì ngoà i dá»± Ä‘oán của má»i ngÆ°á»i. Mà Mai Hiểu Lâm lại Ãt kinh nghiệm, tÃnh cách có chút kÃch Ä‘á»™ng, nếu chẳng may bị Lệ Triá»u Sinh thá», vô tình nói ra tình hình thá»±c tế thì thảm rồi.
Hắn không sợ đối địch trÆ°á»›c mặt vá»›i Lệ Triá»u Sinh, nhÆ°ng nếu có thể tránh ở sau mà n xem đối phÆ°Æ¡ng run rẩy sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc đối đầu chÃnh diện.
- Äừng mở mồm ra lại gá»i tôi là ngà i, tôi còn chÆ°a già , nghe không tá»± nhiên tà nà o cả. NgÆ°á»i Bắc Kinh thÃch gá»i là ngà i, ở bên ngoà i thì nhÆ° váºy là má»™t cách gá»i tôn trá»ng nhÆ°ng ở Bắc Kinh lại là má»™t thói quen, tôi nghe chẳng có cảm giác gì cả. Vá» sau anh đừng có giả vá» vá»›i tôi nữa, biết không?
Mai Hiểu Lâm đúng là không hiểu nghệ thuáºt nói chuyện. Nếu đổi má»™t cách nói khác thì sẽ uyển chuyển rất nhiá»u nhÆ°ng cÅ©ng má»™t ý từ miệng cô nói ra lại luôn khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác ức chế. CÅ©ng may câu cuối cùng của cô cÅ©ng có chút uyển chuyển:
- Biết tôi bá»™i phục nhất anh ở Ä‘iểm gì không? ChÃnh là bất cứ chá»— nà o cÅ©ng có thể nghÄ© ra chủ ý xấu. Tuy rằng âm hiểm nhÆ°ng vẫn là m cho ngÆ°á»i ta cảm giác rất thoải mái, không há» cảm thấy anh là ngÆ°á»i phá hoại. Tháºt sá»± là đã xấu xa tá»›i trình Ä‘á»™ đỉnh cao rồi.
Hạ Tưởng không khá»i xấu hổ:
- Äây là khen ngÆ°á»i hay chê ngÆ°á»i? Tôi đâu có hại ngÆ°á»i chứ, tôi toà n giúp cô cÆ¡ mà ? Tôi vẫn luôn toà n tâm toà n ý giúp cô đó, Phó bà thÆ° Mai kÃnh yêu ạ!
Mai Hiểu Lâm bị hắn chá»c cÆ°á»i:
- Äược rồi, được rồi, tôi gá»i Ä‘iện thoại cho Bà thÆ° Liệt. Äi theo anh, tôi rõ rà ng cảm thấy mình cÅ©ng Ä‘ang há»c cái xấu.
Khi nói chuyện, cô còn lơ đãng liếc Hạ Tưởng, cũng không biết là cô vô tình hay cố ý nhưng trông cực kỳ phong tình.
Mai Hiểu Lâm nối thông Ä‘iện thoại thì chỉ nói hai câu liá»n dáºp máy. Hạ Tưởng hiếu kỳ há»i:
- Sao lại nói Ãt thế?
Mai Hiểu Lâm há»i ngược lại:
- Có lẽ tôi còn phải báo cáo vá»›i ông ta tình huống hiện trÆ°á»ng sao? Nói cho ông ta địa Ä‘iểm là được. Căn cứ theo tốc Ä‘á»™ đến đây để phán Ä‘oán mức Ä‘á»™ coi trá»ng của ông ta.
Hạ Tưởng liá»n cÆ°á»i:
- Phó bà thư Mai cao kiến.
Mai Hiểu Lâm không cÆ°á»i mà chỉ lÆ°á»m hắn má»™t chút, không để ý tá»›i hắn nữa, lại quay sang nói chuyện vá»›i gã to con kia:
- Äừng có gấp, lát nữa có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»n tá»›i.
Gã to con kia cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Không vấn đỠgì cô em, có thể kiếm mấy trăm tệ thì chỠcả ngà y cũng đáng.
Chỉ chốc lát sau đã nghe thấy tiếng xe cảnh sát. Gã to con kia tỉnh ngộ, kêu to:
- Cô em, cô báo cảnh sát à ? Cô là m ăn kiểu gì váºy? Sao rượu má»i không thÃch lại cứ muốn uống rượu phạt? Em trai tôi chÃnh là cảnh sát, cô bảo nó tá»›i đây còn không phải là để phạt các cô sao? Tháºt là ...
Y còn liên tục lắc đầu, trông vẻ mặt rất buồn cÆ°á»i, ná»a nhÆ° rất Ä‘au Ä‘á»›n, ná»a nhÆ° rất đắc ý vênh váo, tóm lại là giống nhÆ° diá»…n viên, muốn vẻ mặt nà o là có vẻ mặt đó.
Xe cảnh sát mở Ä‘Æ°á»ng dừng lại, má»™t cảnh sát trẻ từ trên xe nhảy xuống, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt gã to con:
- Anh, lại gây chuyện nữa à ? Sao anh lại có mâu thuẫn vá»›i ngÆ°á»i khác?
Gã to con chỉ Hạ Tưởng:
- ChÃnh là thằng kia lái xe đâm và o xe anh. NgÆ°á»i Bắc Kinh tá»›i huyện An chúng ta còn dám hoà nh hà nh ngang ngược, cÅ©ng không nhìn xem là địa bà n của ai còn ngu ngốc báo cảnh sát. CÅ©ng may là gá»i chú tá»›i. Äược rồi, cho chúng nó má»™t tá» hóa Ä‘Æ¡n, phạt chúng nó Ä‘i.
Gã to con cực kỳ đắc ý nhìn Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm, ý tứ là dù thế nà o, dù là từ Bắc Kinh tới cũng thế, ở huyện An nà y có một mẫu ruộng thì vẫn còn ba tấc đất do tao định đoạt.
Tên cảnh sát trẻ biến đổi sắc mặt, muốn kéo gã to con sang nói chuyện. Y không chịu, còn kêu to:
- Có chuyện gì cứ nói ở đây nà y. Anh không bắt nạt ngÆ°á»i bên ngoà i, không cần nói chuyện riêng.
Viên cảnh sát trẻ kia nóng nảy:
- Anh, bá»n há» là quan lá»›n trên huyện!
- Quan lớn cái gì?
Gã to con kia không tin:
- Bá»n há» Ä‘i xe biển số Bắc Kinh, không phải ngÆ°á»i thà nh phố Yến, không quản được chúng ta.
Vừa dứt lá»i, chợt nghe má»™t giá»ng nói uy nghiêm vang lên:
- Tiểu Mã, Tiểu NgÆ°u, trÆ°á»›c hết bắt ngÆ°á»i lại rồi nói sau. Gây trở ngại Phó bà thÆ° Mai công tác, đụng hÆ° xe của Phó chủ tịch huyện Hạ, nhiá»…u loạn trị an xã há»™i.
Gã to con bị chụp mÅ© nhÆ° váºy, hoảng hốt ngồi phịch xuống.
- Cái gì? Hai ngÆ°á»i bá»n há» là Phó bà thÆ° và Phó chủ tịch huyện? Trá»i Æ¡i, sao không nói sá»›m?
Nói sá»›m sẽ không có trò hay để nhìn. Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng cùng Ä‘i tá»›i chà o há»i Lệ Triá»u Sinh.
Lệ Triá»u Sinh, 35 tuổi, mà y ráºm mắt to, có thể nói là tÆ°á»›ng mạo Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, là m cho ngÆ°á»i ta có ấn tượng đầu tiên chÃnh là sảng khoái, sáng sủa. HÆ¡n nữa nụ cÆ°á»i của y còn rất có sức cuốn hút, khiến cho ngÆ°á»i ta chỉ vừa nhìn thấy y đã rất có thiện cảm.
Mai Hiểu Lâm bắt tay vá»›i Lệ Triá»u Sinh:
- Má»™t chút việc nhá» lại phải kinh Ä‘á»™ng tá»›i Bà thÆ° Lệ, tháºt sá»± là không tốt.
Hạ Tưởng cảm giác tay Lệ Triá»u Sinh rất rá»™ng và có lá»±c, là m ngÆ°á»i ta có cảm giác y là má»™t ngÆ°á»i rất khá»e mạnh, rá»™ng rãi, liá»n nghÄ© nếu chỉ nhìn từ bên ngoà i thì ai có thể biết được y là má»™t kẻ lòng dạ rất sâu chứ? Hạ Tưởng khách khà nói:
- Phiá»n toái Bà thÆ° Lệ tá»± mình tá»›i đây má»™t chuyến khiến trong lòng tôi rất băn khoăn.
Äối vá»›i việc Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng Ä‘á»™t nhiên xuất hiện tại xã Äán Bảo, trong lòng Lệ Triá»u Sinh cÅ©ng rất buồn bá»±c. Cảm giác đầu tiên của y là cho rằng hai ngÆ°á»i bá»n há» là âm thầm đến đây để Ä‘iá»u tra vá» y, nhÆ°ng nghÄ© kỹ lại, y cảm thấy không đúng. Nếu bá»n há» là âm thầm Ä‘iá»u tra mình, khẳng định sẽ không vì chút việc nhá» va chạm xe mà là m kinh Ä‘á»™ng tá»›i mình. Mai Hiểu Lâm không thông báo cho công an huyện mà cố tình thông báo cho mình, chÃnh là muốn mượn chuyện nà y cho mình thấy má»™t thái Ä‘á»™.
Hạ Tưởng thấy Lệ Triá»u Sinh nhấp nháy mắt, biết y Ä‘á»™ng tâm tÆ°, liá»n nói:
- Tôi Ä‘Æ°a Phó bà thÆ° Mai lên núi khảo sát thá»±c địa má» quặng, bởi vì xe của tôi có thể Ä‘i Ä‘Æ°á»ng núi nên được Phó bà thÆ° Mai bắt Ä‘Æ°a Ä‘i.
Lệ Triá»u Sinh ná»a nhÆ° giáºn, ná»a nhÆ° thân thiết nói:
- Phó chủ tịch huyện Hạ đến xã Äán Bảo mà cÅ©ng không thông báo tôi má»™t tiếng, nhÆ° thế không tốt đâu nha. Có phải sợ tôi không má»i nổi bữa cÆ¡m không?
- Bà thÆ° Lệ cứ nói đùa. Tôi là m sao dám để lãnh đạo má»i ăn cÆ¡m chứ? Nếu má»i cÅ©ng là tôi má»i. Chủ yếu là Phó bà thÆ° Mai rất nhiệt tình công tác, tôi là nghe theo cô ấy, bởi vì nhiệm vụ chủ yếu của tôi hôm nay là là m lái xe cho cô ấy.
Lệ Triá»u Sinh là ủy viên thÆ°á»ng vụ Huyện ủy, Hạ Tưởng phải gá»i tôn kÃnh là lãnh đạo.
Hai ngÆ°á»i lại khách khà và i câu, Mai Hiểu Lâm liá»n sốt ruá»™t nói:
- Bà thÆ° Lệ, tôi và Phó chủ tịch huyện Hạ còn muốn lên núi xem, không là m phiá»n anh nữa. Tôi thấy chỉ cần phê bình giáo dục ngÆ°á»i kia má»™t chút rồi thả ra là được, không đáng chấp nhặt vá»›i anh ta.
Cô thấy Hạ Tưởng nháy mắt vá»›i mình liá»n hiểu ý, lại nói vá»›i giá»ng thân thiết:
- Vất vả Bà thÆ° Lệ, lần sau đến thị trấn, tôi má»i anh ăn cÆ¡m.
- Là m sao dám để Phó bà thÆ° Mai má»i tôi ăn cÆ¡m chứ? Äể tôi má»i, nhất định tôi má»i.
Lệ Triá»u Sinh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói. Cùng là ủy viên thÆ°á»ng vụ nhÆ°ng so sánh vá»›i Mai Hiểu Lâm là Phó bà thÆ° Huyện ủy, y vẫn còn kém không Ãt, cho nên y rất thoải mái khi thấy Mai Hiểu Lâm nhá» vả mình, cho rằng Mai Hiểu Lâm chÃnh là má»™t ngÆ°á»i gặp chuyện không đủ bình tÄ©nh. NgÆ°á»i nhÆ° váºy cho dù có xung Ä‘á»™t nhÆ°ng chuyện qua là quên, không có thói quen thù dai.
Phó bà thÆ° Mai cÅ©ng khá đáng yêu, Lệ Triá»u Sinh nghÄ©, lại thấy cô và Hạ Tưởng Ä‘á»u là nam nữ Ä‘á»™c thân, cùng nhau muốn và o trong núi thẳm, y định nói thêm má»™t câu nhÆ°ng lá»i vừa đến miệng đã nuốt trở lại. Y nghÄ© thầm, tốt nhất là đừng lắm mồm, có lẽ ngÆ°á»i ta là có tÆ° tưởng khác cÅ©ng nên, liá»n bắt tay vá»›i Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng, từ biệt:
- Váºy tôi sẽ không quấy rầy Phó bà thÆ° Mai và Phó chủ tịch huyện Hạ công tác. Có gì cần thì có thể gá»i Ä‘iện thoại cho tôi bất cứ lúc nà o. Ở xã Äán Bảo nà y mà không thể đảm bảo an toà n cho hai ngÆ°á»i thì tôi là m Bà thÆ° cÅ©ng không xứng chức.
Hai ngÆ°á»i lái xe Ä‘i tiếp, còn kết cục gã to con kia thế nà o thì cÅ©ng mặc kệ. NgÆ°á»i nhÆ° váºy nên sá»a trị. Xe ba bánh chạy trên Ä‘Æ°á»ng quốc lá»™ đã là không an toà n, chẳng những chạy ẩu còn mượn cÆ¡ há»™i lừa bịp tống tiá»n, phải cho y chút giáo dục.
ÄÆ°á»ng cà ng ngà y cà ng hẹp, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng cà ng ngà y cà ng Ãt, rốt cục khi xe và o tá»›i Ä‘Æ°á»ng núi thì trên cÆ¡ bản gần nhÆ° không có dấu chân ngÆ°á»i, ná»a ngà y cÅ©ng không thấy bóng má»™t ai cả. Mai Hiểu Lâm nhìn ra ngoà i cá»a kÃnh, thỉnh thoảng lại kinh ngạc hô lên má»™t tiếng, bảo Hạ Tưởng nhìn má»™t con chim nhá» hoặc là hoa dại gì đó. Hạ Tưởng bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói:
- Phó bà thÆ° Mai, Ä‘Æ°á»ng núi quanh co rất nguy hiểm, tôi không thể phân tán tÆ° tưởng. Cô cÅ©ng đừng hô to gá»i nhá» dá»a ngÆ°á»i, đừng bảo tôi nhìn đông nhìn tây, tôi phải nhìn Ä‘Æ°á»ng.
- Tôi cảm thấy con ngÆ°á»i anh coi nhÆ° khá được, có má»™t mặt thà nh tháºt, lại có má»™t mặt thông minh, hÆ¡n nữa có bản lÄ©nh tùy cÆ¡ ứng biến hạng nhất, lại rất dá»… ở chung, quả là tốt hÆ¡n không Ãt so vá»›i Khâu Tá»± Phong.
Mai Hiểu Lâm chu môi, vui cÆ°á»i há»›n hở nhìn Hạ Tưởng, nói.
- Tôi cũng không dám so sánh với Chủ tịch huyện Khâu.
Hạ Tưởng ngượng ngùng. Nếu so sánh tôi vá»›i vị hôn phu của cô quả là không ổn, rất dá»… khiến ngÆ°á»i khác nghÄ© nà y ná». Cô cho rằng ngÆ°á»i khác không biết nhÆ°ng chÃnh trong lòng cô cÅ©ng rất rõ rà ng, váºy mà vẫn Ä‘em ra so sánh. Từ đó có thể thấy được có khi đúng là cô rất bá»™c tuệch.
- Chủ tịch huyện Khâu anh minh thần võ. Chá» sau khi Bà thÆ° Lý Ä‘iá»u Ä‘i, anh ấy sẽ là Bà thÆ° huyện ủy trẻ tuổi nhất thà nh phố Yến, tiá»n đồ không thể Ä‘o lÆ°á»ng hết được.
- Anh ta muốn là m Bà thÆ° huyện ủy còn phải qua má»™t cá»a của tôi.
Mai Hiểu Lâm nhanh mồm thốt ra nhưng lại ý thức được có chút không ổn, vội phân bua:
- Tôi nói là , nếu cấp trên muốn bổ nhiệm Khâu Tá»± Phong là m Bà thÆ°, chắc chắn sẽ phải trÆ°ng cầu ý kiến của há»™i nghị thÆ°á»ng vụ huyện An. Nếu đại bá»™ pháºn ủy viên thÆ°á»ng vụ Ä‘á»u phản đối thì cấp trên cÅ©ng sẽ không cưỡng ép bổ nhiệm, nếu không sẽ không dá»… triển khai công tác. Tôi là Phó bà thÆ° nên ý kiến cÅ©ng rất quan trá»ng.
Mai Hiểu Lâm giải thÃch cÅ©ng tạm gá»i là được. Nếu Chủ tịch huyện Khâu hoặc Thị trưởng thăng chức ngay tại chá»— lên là m Bà thÆ° Huyện ủy hoặc Bà thÆ° Thà nh ủy, ban Tổ chức cán bá»™ cấp trên quả tháºt rất coi trá»ng ý kiến của há»™i nghị thÆ°á»ng vụ. Nếu đúng là phát sinh sá»± kiện táºp thể chống lại, cấp trên cÅ©ng sẽ không cưỡng ép bổ nhiệm. Hạ Tưởng cÅ©ng từng nghe nói có má»™t vị Thị trưởng bình thÆ°á»ng đối nhân xá» thế lòng dạ hẹp hòi, lại dùng ngÆ°á»i không khách quan, kết quả là khi y chuẩn bị được bổ nhiệm là Bà thÆ° Thà nh ủy, lại bị toà n thể ủy viên thÆ°á»ng vụ mãnh liệt phản đối, cho nên lấy đại cục là m trá»ng, y bị dá»i Ä‘i nÆ¡i khác.
NhÆ°ng Hạ Tưởng biết Mai Hiểu Lâm sẽ không nghÄ© sâu tá»›i nhÆ° váºy. Lá»i cô thuáºn miệng nói đã lá»™ ra má»™t tin tức rất quan trá»ng, chÃnh là chá»— dá»±a của Khâu Tá»± Phong chẳng những không cứng rắn bằng chá»— dá»±a của Mai Hiểu Lâm, hÆ¡n nữa Khâu gia hẳn là còn có Ä‘iểm cần nhá» vả Mai gia.
Nói nhÆ° váºy, khi sá»± tình giữa Mai Hiểu Lâm và Lệ Triá»u Sinh ngả bà i, vì tiá»n đồ của bản thân, Khâu Tá»± Phong có thể bán đứng lợi Ãch của Lệ Triá»u Sinh hay không?
Äáp án có thể nghÄ©.
Khi và o sâu thêm 10km trong núi, địa thế lên cao, Hạ Tưởng cảm giác áp suất trong xe có vẻ không đủ liá»n tắt Ä‘iá»u hòa Ä‘i, mở cá»a kÃnh xe cho thoáng. Không ngá» hắn vừa mở cá»a kÃnh, Mai Hiểu Lâm liá»n đóng cá»a lại, rất bất mãn nói:
- Anh lại muốn là m tôi cảm lạnh à ?
Sao không thể nói chuyện dá»… nghe hÆ¡n má»™t chút nhỉ? Hạ Tưởng há»i:
- Có một số việc đã qua thì cứ để nó vĩnh viễn qua đi, đừng ghi nhớ mãi trong lòng là m gì.
- Cái gì cÆ¡? Anh lại suy nghÄ© nhiá»u. Tôi đã sá»›m bá» qua việc mở cá»a sổ lần trÆ°á»›c.
Mai Hiểu Lâm mỉm cÆ°á»i, lại mở cá»a kÃnh xe:
- Tôi là cố ý đùa anh một chút, không ngỠanh đúng là không có chút khiếu hà i hước nà o cả.
Hạ Tưởng không nói gì. Hà i hÆ°á»›c cÅ©ng phải tùy ngÆ°á»i chứ. Vá»›i giá»ng Ä‘iệu và vẻ mặt vừa rồi của cô, ai dám bảo là cô nói đùa? Quên Ä‘i, không chấp nhặt vá»›i cô nữa.
Mai Hiểu Lâm đợi trong chốc lát, thấy Hạ Tưởng không nói gì liá»n khẽ há»i:
- Sao váºy, giáºn à ?
Cô lại nhìn bốn phÃa, nói tiếp:
- Äừng nóng giáºn được không? Anh xem ở đây rừng núi hoang vu, anh nổi giáºn lên, ném tôi lại giữa Ä‘Æ°á»ng thì là m sao bây giá»? Cho dù không ném ra giữa Ä‘Æ°á»ng, nếu chẳng may anh có mÆ°u đồ gây rối đối vá»›i tôi thì sao? Tôi thì không đánh được anh rồi!
Hạ Tưởng lại bị cô chá»c cÆ°á»i:
- May mắn rằng tôi là ngÆ°á»i tốt. Nếu tôi là má»™t ngÆ°á»i xấu, cho dù không có mÆ°u đồ gây rối đối vá»›i cô nhÆ°ng bị cô kÃch Ä‘á»™ng thì cÅ©ng có thể. Tôi thấy chÃnh là cô Ä‘ang cố ý ám chỉ tôi, đúng không?
- Anh đúng là nghÄ© váºy sao?
Mai Hiểu Lâm kinh ngạc kêu lên:
- Không ngỠđó, anh đúng là xấu xa. Anh thá» Ä‘á»™ng và o tôi xem. Có tin là tôi có thể đánh ngã anh không? TrÆ°á»›c kia tôi đã từng há»c kỹ năng tá»± vệ của phụ nữ đó.
Hạ Tưởng quay đầu lại liếc Mai Hiểu Lâm rồi lắc đầu, không hỠhứng thú nói:
- Äừng khẩn trÆ°Æ¡ng, tôi chỉ giúp cô Ä‘Æ°a cô tá»›i đây thôi, không há» có chút hứng thú nà o đối vá»›i cô cả.
Mai Hiểu Lâm mất hứng, quay đầu sang má»™t bên, dá»±a đầu và o cá»a kÃnh, không thèm để ý tá»›i Hạ Tưởng nữa. Hạ Tưởng liá»n cÆ°á»i thầm: Phụ nữ Ä‘á»u là động váºt đầy mâu thuẫn, vừa sợ Ä‘Ã n ông có hứng thú quá lá»›n đối vá»›i mình sẽ có ý đồ xấu, nhÆ°ng nếu Ä‘Ã n ông không há» có chút hứng thú nà o đối vá»›i mình thì trong lòng các cô lại cảm thấy mất mát, tâm tình nặng ná». Thứ mà các cô muốn chÃnh là toà n bá»™ Ä‘Ã n ông trên thế giá»›i Ä‘á»u có hứng thú đối vá»›i mình, nhÆ°ng khi các cô không cần thì Ä‘Ã n ông không được phép có ý tưởng bất lÆ°Æ¡ng đối vá»›i há».
Khi tá»›i Ä‘Ãch, Hạ Tưởng xuống xe trÆ°á»›c, hÃt thở không khÃ, giãn gân giãn cốt má»™t chút. Äợi trong chốc lát cÅ©ng không thấy Mai Hiểu Lâm xuống xe, hắn còn hÆ¡i ngạc nhiên, liếc trá»™m vá» phÃa xe, chỉ thấy Mai Hiểu Lâm Ä‘ang soi và o gÆ°Æ¡ng xe, sá»a sang lại đầu tóc, còn lén bôi chút son môi. Hạ Tưởng không kìm nổi lắc đầu, chỉ cần là phụ nữ, cho dù là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ bình thÆ°á»ng hay là Phó bà thÆ°, cho dù là trẻ tuổi hay lá»›n tuổi, Ä‘á»u có cùng tâm lý thÃch trang Ä‘iểm, chÆ°ng diện.
Hắn không nhìn cô nữa mà nhìn khắp xung quanh, thấy phÃa trÆ°á»›c núi đá nhấp nhô, dÆ°á»ng n hÆ° là má»™t thung lÅ©ng. Giữa hai ngá»n núi là má»™t mảnh đất bằng, trên đó có rất nhiá»u tảng đá lá»›n nhá» nằm rải rác.
Hạ Tưởng không hiểu gì vá» má», không nhìn ra được những tảng đất đá trÆ°á»›c mặt có gì khác so vá»›i đất đá bình thÆ°á»ng khác, nên cÅ©ng không giả vá» giả vịt cầm lên nghiên cứu. Hắn lái xe má»™t thá»i gian dà i liá»n cảm giác hÆ¡i buồn tiểu, quay lại thấy Mai Hiểu Lâm vẫn chÆ°a xuống xe, hắn liá»n Ä‘i tá»›i sau má»™t tảng đá lá»›n để Ä‘i tiểu.
Hắn đang tiểu khoan khoái bỗng nhiên nghe thấy tiếng kêu khóc của Mai Hiểu Lâm:
- Hạ Tưởng, anh ở đâu? Anh mà ra đây. Tôi không giáºn anh nữa đã được chÆ°a? Anh là đà n ông mà sao lại nhá» má»n nhÆ° thế? Anh mau ra đây, tôi má»™t mình sợ lắm!
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
4vn quan than , do thi quan gia , do thi quan than , do thi quan than 4vn , do thi quan than 4vn.eu , doc truyen quan than 4vn , dothiquanthan , èìåíèíû , gia han do 365 , giữa các quan thần , hà thÆ°á»ng tại , qan than 4vn , quan gia 4vn , quan gia. 4vn , quan khà , quan tâần , quan than , quan than 4 vn , quan than 4v2 , quan than 4vn , quan than 4vn. , quan than 4vn.eu , quan than 4vn.eu/forum , quan than 533 , quan than aiha thuong t , quan than chuong 450 , quan than chuong 453 , quan than do hi 4vn , quan than do thi , quan than do thi 4vn.eu , quan than eu.vn , quan than full , quan than ha thuong , quan than ha thuong tai , quan than kiemgioi , quan than luong son , quan than luong son bac , quan than metruyen , quan than on 4vn.eu , quan than quan truong , quan than truyen do thi , quan than truyenhix , quan than txt , quan than-ha thuong tai , quan thanh 4vn , quan thanh kiemgioi , quan thần , quan thần 374 , quan thần 485 , quan thân.4vn , quan thãn 4vn , quan thẦn , quan thần , quan thần 4vn , quan thần 4vn.eu , quan thần c510 , quan thần chÆ°Æ¡ng , quan thần chÆ°Æ¡ng 500 , quan thần chÆ°Æ¡ng 84 , quan thần kiemgioi , quan thần luongsonbac , quan trÆ°á»ng 4vn , quan trÆ°Æ¡Ì€ng 4vn.eu , quanthan , quanthan 93 , quanthan full , quanthanl , quanthanvothuong , quqn than , site:4vn.eu quan than , thần quan. , truyện quan than , truyện quan thần , truyện quan thần 4vn , truyen do thi - quan gia , truyen do thi quan gia , truyen do thi quan than , truyen do thi than nhan , truyen quan than , truyen quan than 4vn , truyen quan than c , truyen quan than full , truyen quan than4vn , trÆ°Æ¡ng thần quan , tuchangioi-quan than , tuchangioi-quanthan , uan:-) than , vu an do thi q5 , xông hÆ¡i ở q4