20-12-2008, 12:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Chương 251 - Ngắm thưởng vưá»n mẫu đơn (P2)
Dịch: luutinh2007
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Từ tiểu thư che miệng cưá»i, nhìn gã cưá»i má»™t lúc rồi thôi, cÅ©ng không nói thêm gì. Diệp VÅ© Xuyên cưá»i nói:
- Lâm Tam, ngươi có thể nháºn ra hai cây lan trước đương nhiên là không tệ, chỉ là cây nà y ngươi đã sai quá xa. Cây kỳ phẩm hoa lan nà y, chÃnh là Từ tiểu thư tá»± tay lai giống trồng ra, cÅ©ng chưa có đặt tên, ngươi kêu nó là Äiệp Hoa, không phải là đã sai rồi còn gì?
“Trá»i Æ¡i là trá»i!†Lâm Vãn Vinh trong lòng ngầm kêu không ổn: “Té ra Äiệp Hoa nà y đúng là do Từ Chỉ Tình tá»± tay trồng ra, vẫn còn chưa có cái tên, việc nà y rõ rà ng là cô nà ng nà y đùa giỡn vá»›i ta mà , không có danh tá»± mà lại để ta thi Ä‘oán.â€
Nhìn thấy đả kÃch được tÃnh kiêu ngạo cá»§a Lâm Vãn Vinh, lấy lại chút vốn cho mình, trên mặt Từ Chỉ Tình cÅ©ng lá»™ ra má»™t chút tươi cưá»i:
- Lâm Tam, kiến thức cá»§a ngươi không tệ, trừ tên gá»i ra, còn tất cả Ä‘á»u đúng như ngươi đã nói.
Nhìn bá»™ dạng tức giáºn không phục cá»§a Lâm Vãn Vinh, nà ng nhịn cưá»i nói:
- Hoa lan nà y cÅ©ng là gần đây ta má»›i thà nh công vun trồng ra được, trước đó vẫn chưa kịp đặt tên. GiỠđây ngươi kêu nó là Äiệp Hoa, danh tá»± nà y xem ra nghe cÅ©ng có chút thanh nhã, váºy tốt, ta bây giá» dùng cái danh tá»± nà y cá»§a ngươi, từ nay gá»i nó là Äiệp Hoa.
Thấy cái bá»™ dáng như chiếm được tiện nghi cá»§a nà ng, Lâm Vãn Vinh không khá»i lắc đầu: “Phụ nữ mà thông minh, tháºt đúng là phiá»n toái a!â€
Ba cây kỳ lan, thì đã để Lâm Vãn Vinh nháºn ra hai cây rưỡi, nhưng vịTrạng Nguyên Tô Má»™ Bạch nà y lại tá» ra không há» có chút pháºt ý, mấy ngưá»i Ä‘ang cùng trò chuyện, thì má»™t tên tiểu tá» bước đến bên cạnh Tô Má»™ Bạch, thì thầm và i câu.
Sắc mặt Tô Trạng Nguyên liá»n biến đổi, đưa mắt nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t lúc tháºt lâu, sau khi bình tÄ©nh trở lại, ân cần cưá»i nói:
- Hôm nay cùng nhị vị tiểu thư tương ngá»™, lại có thể quen biết được Lâm huynh Diệp huynh đây Ä‘á»u là những cao nhân, tiểu sinh tháºt vô cùng vinh hạnh. Ở gần cuối khu vưá»n nà y, chÃnh là tá»›i mẫu đơn quốc sắc thiên hương, không thể không xem. Còn có má»™t vị trưởng giả cao sang tôn quý biết được tiểu sinh quen vá»›i mấy vị thiếu niên tuấn kiệt, liá»n nhắn vá»›i ta má»i chư vị cùng tá»›i ngắm thưởng mẫu đơn, váºy cÅ©ng mong nhị vi tiểu thư cùng nhị vị huynh đà i đây đừng nên chối từ.
“Gì nữa, ngắm tá»›i ngắm lui nãy giá» mà vẫn còn chưa đủ à !†Lâm Vãn Vinh Ä‘ang định mượn cá»› Ä‘au bụng, thì Äại tiểu thư đã vá»™i nÃu chặt gã lại, ghé sát tai gã nói:
- Ngươi đã từng đắc tá»™i vá»›i Thà nh Vương, tuy ở trong triá»u có Từ tiên sinh giúp ngươi, nhưng cÅ©ng chỉ là thế lá»±c đơn bạc, Tô Trạng Nguyên nà y đã có thịnh tình vá»›i ngươi, thì ngươi cÅ©ng nên cùng gã giao hảo má»™t phen, được gã ở bên Hoà ng Thượng giúp ngươi nói và i câu, thì Thà nh Vương cÅ©ng không có cách nà o để bắt bẻ ngươi được.
Äại tiểu thư xem ra cÅ©ng có lòng vì hắn mà lo lắng, nhưng sá»± việc ở trong triá»u, lý lẽ đâu phải giản đơn như váºy thôi. Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ má»™t tiếng, cÅ©ng không muốn cùng nà ng tranh luáºn, rồi cÅ©ng theo sát phÃa sau má»i ngưá»i, tiến và o trong vưá»n mẫu đơn.
Vưá»n mẫu đơn chÃnh là má»™t cái hoa viên rất to lá»›n ở trong Tướng Quốc tá»±, ở chÃnh giữa có má»™t lầu các nhá» hai tầng, rèm che Ä‘á»u được là m bằng trúc, dưá»ng như có ngưá»i nà o đó Ä‘ang ở bên trong ngắm hoa.
- “Quốc sắc thiên hương, hoa trung chi vươngâ€, đây là lá»i tán dương cá»§a thế nhân đối vá»›i mẫu đơn. Tướng Quốc tá»± được trá»i háºu đãi, đầu xuân mẫu đơn nở rá»™, tháºt đúng là nhất đại kỳ cảnh. Vừa bước và o vưá»n, liá»n ngá»i thấy mùi hương nồng nà n đưa tá»›i, trước mắt cả vạn cây mẫu đơn Ä‘ua nở, tầng tầng lá»›p lá»›p, khiến cho ngưá»i ta hoa cả mắt, nhìn hoà i không chán. Mẫu đơn được coi là vua cá»§a trăm hoa, Ä‘oá hoa tiên diá»…m, bảy mà u Ä‘ua nở: hồng, và ng, trắng, phấn…hợp lại má»™t khu, khi thì rá»±c rỡ, như tiên tỠđằng vân, khi thì e thẹn, như yểu Ä‘iệu thục nữ. Kim Quan Mặc Ngá»c, Ngân Hồng Xảo Äối…tranh nhau khoe sắc, muôn vạn dáng vẻ.
Má»i ngưá»i và o tá»›i bên trong vưá»n Ä‘á»u tá» ra kinh ngạc má»™t phen, đối vá»›i sá»± quốc sắc thiên hương cá»§a mẫu đơn hết lá»i tán dương. Duy chỉ có Lâm Vãn Vinh tâm tình không được cao hứng, mẫu đơn nà y tuy là mỹ lệ vô cùng, nhưng sinh mệnh lá»±c yếu á»›t, má»m mại vô cùng, chỉ có Ä‘iểm tốt là đem đến sức sống, đến khi nở ra thì hương thÆ¡m nồng nà n. Cứ theo cách nói cá»§a Lâm Vãn Vinh, thì trừ nhìn cho đẹp ra, còn lại tháºt không có gì đặc biệt.
- Ngưá»i như ngươi, tÃnh cách trá»i sinh tháºt chẳng giống ai!
Äại tiểu thư nhìn cái bá»™ dáng ương ương cá»§a gã, không nén được cưá»i sẵng giá»ng nói:
- Ngưá»i khác nhìn thấy hoa mẫu đơn, thì tất cả Ä‘á»u có cảm xúc vá»›i vẻ đẹp cá»§a nó, duy chỉ có ngươi thì lại cố gắng tránh xa thôi.
- À, ngưá»i có tÃnh cách là phải giống váºy à !
Lâm Vãn Vinh nhổ má»™t gốc Cẩu VÄ© thảo dưới đất lên, thổi hÆ¡i lên lá»›p lông nhung mượt cá»§a Ä‘oá hoa, đưa lên miệng cắn nhẹ, cưá»i nói:
- Hãy coi Cẩu VÄ© thảo (cá» Ä‘uôi chó) nà y, cÅ©ng còn kiên cưá»ng hÆ¡n so vá»›i mẫu đơn.
Äại tiểu thư không thèm nói lại, lại nghe má»™t giá»ng cưá»i lá»›n từ trong lầu các truyá»n ra:
- Má»™ Bạch, ta kêu ngươi má»i ngưá»i đó, đã có đến chưa?
Thanh âm cách không xa, tá»±a như có vẻ hÆ¡i già , lại như có chút quen tai, nhưng nhất thá»i không nhá»› đã gặp qua ở đâu.
Tô Má»™ Bạch vá»™i và ng khom ngưá»i vòng tay đáp:
- Mộ Bạch đã đưa chư vị công tỠvà tiểu thư tới rồi.
Tô Má»™ Bạch là tân khoa Trạng Nguyên. Sao lại đối vá»›i ngưá»i trong lầu các lại tá» ra tôn kÃnh như váºy, chẳng phải khu vưá»n lá»›n nà y chỉ có má»™t ngưá»i thôi sao? Lâm Vãn Vinh kéo Từ Chỉ Tình lại há»i:
- Từ tiểu thư, nà ng trên thông thiên văn, dưới thông địa lý, ở giữa biết không khÃ, cái vị Ä‘ang ở trong đình có phải là thần tiên không?
Từ Chỉ Tình cưá»i nói:
- Ta giá» không ở trong triá»u, là m sao biết được má»i chuyện, ngươi nếu muốn biết, thì tá»± mình Ä‘i tá»›i đó vén cái rèm lên ngó và o là sẽ biết thôi.
Lâm Vãn Vinh trợn tròn mắt lên:
- Coi như ta không có há»i.
Ngưá»i ở trong lầu các như Ä‘ang đánh giá má»i ngưá»i, như nhá»› đến chuyện gì đó thở dà i nói:
- Tiêu gia đại tiểu thư, ngươi hãy lại gần đây một chút, để ta nhìn xem.
Tiêu Ngá»c Nhược sá»ng sốt má»™t hồi, thân pháºn ngưá»i ở trong đình còn chưa biết, tá»± dưng lại kêu ta đơn độc Ä‘i tá»›i coi mặt? Nà ng liá»n đưa ánh mắt cầu cứu ngó Lâm Vãn Vinh, Lâm Vãn Vinh trong lòng xoay chuyển nhanh chóng: “Ngưá»i nà y rõ rà ng là không phải già u sang cÅ©ng là kẻ quyá»n quý, ông ta kêu đại tiểu thư Ä‘i tá»›i, tháºt cÅ©ng không biết chá»§ ý Ä‘ang tÃnh là m cái gì.â€
Nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn cá»§a đại tiểu thư, gã cưá»i hì hì nói:
- Äừng sợ, có ta ở đây.
Dứt lá»i, gã không quản ngưá»i khác nghÄ© vá» bản thân ra sao, liá»n kéo đại tiểu thư hướng phÃa trước đình Ä‘i tá»›i.
Tô má»™ Bạch gấp gáp tiến lên phÃa trước cản Lâm Vãn Vinh lại rồi nói:
- Lâm huynh, vị lão gia đây chỉ truyá»n gá»i đơn độc Tiêu tiểu thư.
“Truyá»n gá»i, truyá»n gá»i cái rắm à , lão bà cá»§a ta đâu phải là thứ để hắn truyá»n gá»i là tá»›i.†Lâm Vãn Vinh tay cầm Cẩu VÄ© thảo, lắc nhẹ Ä‘ong đưa lên xuống, cưá»i nói:
- ÄÆ¡n độc truyá»n gá»i, ta không nghe thấy a, ta và đại tiểu thư vÄ©nh viá»…n Ä‘i đứng Ä‘á»u cùng má»™t chá»—.
Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng kÃch động, hồi há»™p nắm chặt tay gã, lại nghe lão già trong đình cưá»i nói:
- Gã muốn tới thì cứ để gã tới đây. Lâm Tam, ngươi và Tiêu tiểu thư hãy cùng lại đây.
“Choáng, lão tỠđã là m gì mà nổi danh thế? Ngay vị lão đại nà y tá»± nhiên cÅ©ng biết được danh tá»± cá»§a ta.†Lâm Vãn Vinh nắm lấy bà n tay nhá» cá»§a đại tiểu thư, nói nhá»:
- Nà ng xem, ông ta sao biết được bá»n ta váºy? À, Äại tiểu thư, không phải là nà ng định thừa dịp má»i vị nà y tạm thá»i là m ngưá»i bảo vệ bá»n ta sao? Ai chà , nà ng quá nóng lòng rồi.
- Äáng ghét!
Tiêu Ngá»c Nhược bá»±c mình lên tiếng, nghe và i câu ngon ngá»t cá»§a hắn, trong lòng cÅ©ng bình tÄ©nh lại rất nhiá»u, liá»n cùng gã cất bước nhắm phÃa trước Ä‘i tá»›i.
Hai ngưá»i tá»›i còn cách trước đình không xa, liá»n có ngưá»i cản lại, tiến lui cÅ©ng không được. Tiêu Ngá»c Nhược Ä‘ang đứng ở đó, chợt cảm thấy ánh mặt ngưá»i đó giống như tra xét, tá»±a như xuyên qua lá»›p rèm, không ngừng dò xét ở trên ngưá»i cá»§a mình, khiến nà ng nhất thá»i không được thoải mái.
Äứng ở chá»— thiếu thốn nà y, Lâm Vãn Vinh chẳng há» nguyện ý, Ä‘ang định lên tiếng, lại nghe thanh âm phÃa sau rèm than nhẹ nói:
- Tháºt quả là rất giống, má»—i má»™t nét Ä‘á»u như được khắc ra.
“Váºy là ý gì đây? Ông ta Ä‘ang tưởng tượng Äại tiểu thư là ai váºy? Không phải là phu nhân chứ? Choáng, sao phải dấu mặt ở trong đó, chẳng lẽ phu nhân và lão có qua lại?†Ãnh mắt Lâm Vãn Vinh táºp trung hướng vá» phÃa sau rèm muốn nhìn mặt ngưá»i đó, nhưng căn bản không sao nhìn rõ được diện mạo kẻ kia.
Äại tiểu thư nghe váºy nhất thá»i cÅ©ng mÆ¡ hồ, ngưá»i đó trầm mặc má»™t hồi lâu rồi nói:
- Tiêu tiểu thư, mẫu thân của ngươi khoẻ chứ?
Quả nhiên là quen biết cÅ©. Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm cưá»i hắc hắc: “Vá»›i phong váºn cá»§a phu nhân thì nhìn ra được, lúc trẻ nhất định cÅ©ng là má»™t nhân váºt phong lưu a!â€
Tiêu Ngá»c Nhược nghe ngưá»i đó há»i thăm đến mẫu thân, liá»n nghiêng mình đáp:
- Mẫu thân vẫn khoẻ, xin há»i ngà i là …
Ngưá»i đó thở dà i má»™t tiếng nói:
- Quách tiểu thư là má»™t vị cố nhân mà ta đã quen hai mươi năm trước. Nhiá»u năm không gặp, không tưởng được nữ nhi cá»§a nà ng sinh ra lại xinh đẹp vô ngần đến như váºy.
Äại tiểu thư không biết quan hệ giữa ông ta và mẫu thân. Không dám xen lá»i, ngưá»i đó đột nhiên lá»›n tiếng nói:
- Ngưá»i đâu, mang ghế má»i Tiêu tiểu thư ngồi.
Vừa nói xong, liá»n có má»™t tên tuỳ tùng lưng hùm vai gấu, nhanh chóng đưa ra cái ghế bằng cẩm, khom ngưá»i đặt xuống rồi lui ra phÃa sau Tiêu Ngá»c Nhược.
Äại tiểu thư liếc mắt nhìn xung quang, chỉ thấy vô luáºn là Từ Chỉ Tình, hay Tô Má»™ Bạch, Ä‘á»u Ä‘ang khom ngưá»i ngưá»i đứng đó, duy chỉ có bản thân được thà cho ngồi, trong lòng má»™t phen thấp thá»m, gấp gáp nói:
- Vị trưởng bối nà y…
Ngưá»i đó cưá»i nói:
- Kêu ngươi ngồi, ngươi cứ ngồi đi. Ngươi con cháu của cố nhân, cũng không cần để ý chút lễ nghi đó.
- Vị trưởng bối nà y, ta cÅ©ng là ngưá»i trong nhà cố nhân cá»§a ngà i, không biết là có thể cÅ©ng cấp cho ta má»™t chá»— ngồi không? Không dám nói dấu ngà i, ngắm hoa nhiá»u quá ngưá»i cÅ©ng thấy mệt má»i.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i má»™t tiếng, mặt dạn mà y dầy nói.
Tô Má»™ Bạch nghe gã nói xong, trong lòng thầm hÃt má»™t hÆ¡i lạnh: “Cái tên tiểu tá» nà y tháºt là cái gì cÅ©ng dám nói, chẳng biết trong đầu gã nghÄ© cái gì đây?â€
Ngưá»i trong đình cưá»i nói:
- Ngươi ngắm hoa bị mệt, vá»›i ta chẳng có liên quan gì, ngươi muốn được ngồi, thì cÅ©ng nên tá» ra bản sá»±, hôm nay có Từ nha đầu, Tô Trạng Nguyên, còn có Lâm Tam ngươi, tất cả Ä‘á»u cùng ở đây, ta nghÄ© lại cÅ©ng muốn kiểm tra cái ngươi má»™t phen, trả lá»i hay, ta sẽ thưởng các ngươi má»™t chá»— ngồi.
- Ta phản đối…
Thanh âm ngưá»i đó vừa dứt, Lâm Vãn Vinh đã lá»›n tiếng kêu lên.
Tô Má»™ Bạch liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, nhìn cái dáng vẻ ngạo mạn không kiêng kỵ gì cá»§a gã, không nén nổi thầm vuốt mồ hôi trên trán: “Cái tên nà y rốt cục là loại gì đây, là m váºy không sợ chết sao?†Thốt lá»i vô tri, nói mà không biết ngượng, buông lá»i không sợ chết, gã tá»± nháºn tuyệt không phải là đối thá»§ cá»§a Lâm Tam.
Từ Chỉ Tình nghe ngưá»i trong đình kêu mình là Từ nha đầu vô cùng thân thiết, liá»n xem lại bản thân không biết đã từng có vị trưởng bối nà o giống như váºy chưa, trong lòng tá»± nhiên nghi hoặc, kế đó nghe Lâm Tam lên tiếng phản đối, trong lòng cà ng thêm buồn cưá»i, chỉ cần có tên nà y ở đâu, là nÆ¡i đó không sợ tịch mịch.
- Ngươi phản đối cái gì?
Ngưá»i ở trong đình cÅ©ng tá» ra hết sức nhẫn nại không cản, ông ta bình thưá»ng uy nghi trên cao, những ngưá»i gặp được không có ngưá»i nà o không tá» ra sợ hãi rụt rè trước mặt ông ta, hôm nay cùng cái tên tiểu tá» nà y nói chuyện và i câu, tá»±a hồ từ sâu trong tâm hồn muốn được cùng gã ở ngoà i thoải mái đà m luáºn, trong lòng tháºt là sảng khoái. Thấy gã dám ngắt ngang lá»i mình nói, nổi hứng trong lòng không có chút nà o là muốn trách tá»™i, phác giác có chút thú vị, nên mở miệng há»i.
- Vị trưởng bối nà y, ngưá»i muốn kiểm tra bá»n ta chuyện gì đây? Nhưng tháºt ra cÅ©ng không cần phải thế, ngồi xuống đã… ồ, cái mông nà y, cái mông là ở trên mình ta, ta muốn ngồi là ngồi, không cần phải qua cuá»™c thi cá»§a ngưá»i má»›i được thưởng cho.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i má»™t tiếng, cÅ©ng không để ai phân phó, liá»n đặt mông ngồi lên trên mặt cá».
Má»i ngưá»i trong vưá»n Ä‘á»u há mồm trợn mắt, vô luáºn là Diệp VÅ© Xuyên, Tô Má»™ Bạch, cÅ©ng như Từ Chỉ Tình, Ä‘á»u không biết phải hình dung cái tên Lâm Tam nà y ra sao. Nếu nói đến không biết tá»›i lá»… số, không hiểu tốt xấu, Lâm Tam mà ở ngôi đệ nhị, thì thiên hạ không ai dám nháºn đệ nhất.
Ngưá»i trong đình cÅ©ng má»™t phen sá»ng sốt, qua má»™t hồi lâu, rồi má»›i cất tiếng cưá»i to nói:
- Cái tên tiểu tá» nhà ngươi, trẫm…tháºt là hết cách! bá» Ä‘i, bá» Ä‘i, nói đến lý luáºn méo mó, thiên hạ nà ykhông má»™t ai có thể so vá»›i ngươi. Bất quá, ở trước mặt ta, chưa từng có má»™t ai tuỳ tiện dám tá»›i đây mà ngồi…
“Không được tá»›i đây ngồi váºy tá»›i đâu ngồi? Chẳng lẽ chỉ có mình ngươi được ngồi a!†Lâm Vãn Vinh kỳ lạ nói thầm.
Ngưá»i đó sau khi tá»± há»i, cưá»i nói:
-Ngươi ở Kim Lăng, sá»± việc xảy ra ở SÆ¡n Äông Ãt nhiá»u ta Ä‘á»u rõ rà ng, không cho ngươi được cái gì, hiện tại cÅ©ng không nên nói chuyện đã qua… CÅ©ng được, cÅ©ng được… ngươi đã ở trước mặt ta ngồi xuống đất cá»§a khu vưá»n nà y, khu vưá»n Tướng Quốc tá»± nà y, bây giá» ta Ä‘em tặng cho ngươi.
Lâm Vãn Vinh nghe váºy sững ngưá»i mÆ¡ hồ, Tô Má»™ Bạch lại tá» ra chấn động má»™t phen, lão gia tỠđã khai kim khẩu, như váºy Tướng Quốc tá»± hoa viên vá» sau phải đổi thà nh há» Lâm rồi.
Hết chương 251
Tà i sản của hung bo
22-12-2008, 09:03 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 252)
Chương 252: Chá»n cá» là m hoa khôi
Phần I
Dịch: luutinh2007
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
Từ Chỉ Tình đúng là má»™t cô gái thông minh tuyệt đỉnh, nghe xong mấy lá»i nói đó, trong lòng láºp tức hiểu ra, vá»™i và ng nói vá»›i Lâm Tam:
- Ngươi cái tên nà y còn sững ra đó là m gì, còn không mau tạ ơn.
- Tạ ơn, tạ ơn cái gì.
Lâm Vãn Vinh lấy là m kì quái há»i, đối vá»›i sá»± tình nà y gã không có chút khái niệm, má»™t câu nói ban cho cả má»™t khu vưá»n. Vá»›i cái thể loại sá»± việc như váºy, thì cÅ©ng thấy và i tình tiết trên TV, nhưng há» Lâm gã và ngưá»i ta vô quan, gã căn bản vá» phương diện nà y không thấu hiểu.
Từ Chỉ Tình tức giáºn có dư nhưng lại buồn cưá»i, tên nà y lúc thì thông minh khiến cho ngưá»i ta háºn đến không được đưa gã lên miệng cắn má»™t cái, đến lúc ngu xuẩn thì lại háºn không được Ä‘i tá»›i đá gã má»™t cước, tóm lại nói má»™t câu: không đánh, gã sẽ không nhá»› dai.
Tô Má»™ Bạch đương nhiên cÅ©ng sẽ không nói rõ, cái vị ở trong đình thưởng thức Lâm Tam tá»± nhiên là có đạo lý cá»§a nó, sá»± việc nà y gã tháºt không có khả năng để can thiệp và o.
Lão già đó tá»±a hồ như thÃch thú cái loại nhân váºt hồ đồ trong lốt thông minh như Lâm Vãn Vinh váºy, cÅ©ng không nói rõ việc nà y, chuyển sang chuyện khác nói:
- Từ nha đầu, Tô Má»™ Bạch, còn có chá»— ngồi đó cá»§a Lâm Tam, hôm nay ta đã nói muốn kiểm tra các ngươi má»™t phen, đương nhiên không thể nói rồi mà không tÃnh. Vẫn là câu nói đó, đáp tháºt hay tá» ra có tà i được ban ghế ngồi.
Tô Má»™ Bạch chÃnh là đương triá»u Trạng Nguyên lang, được Ä‘Ãch thân Hoà ng Thượng đỠbút lá»±a chá»n, tá»± nhiên không ngại bị ông ta khảo, liá»n khom ngưá»i ôm quyá»n hồi đáp:
- Thỉnh Hoà ng… lão gia ra Ä‘á».
Lão gia trong đình trầm ngâm ná»a ngà y, cưá»i nói:
- Hôm nay để ghi nhá»› việc ở trong vưá»n mẫu đơn ngắm hoa, các ngươi hãy nói xem, trong khu vưá»n đầy hoa cá» nà y, hoa nà o được xem là Hoa Khôi trong hoa?
“Hoa Khôi?!†Lâm Vãn Vinh nhất thá»i nhá»› lại chuyện cÅ© ngà y đó bên bá» sông Tần Hoà i cùng Tiên Nhi, trên mặt không nén ná»—i hiện lên má»™t nụ cưá»i: “An hồ ly đó cÅ©ng không nắm được Tiên nhi Ä‘ang ở nÆ¡i nà o, tá»›i kinh thà nh nà y cÅ©ng được mấy hôm rồi, mà vẫn còn chưa có thấy được mặt nà ng.â€
Nghe xong đỠmục đó, Tô Mộ Bạch suy nghĩ hồi lâu rồi nói:
- Theo Má»™ Bạch thấy được, vua cá»§a loà i hoa không có gì xứng hÆ¡n cá»±c phẩm mẫu đơn ‘Tuý Nhan Hồng’. Tuý Nhan Hồng nà y má»m mại yêu kiá»u, nở rá»™ thà nh đóa lá»›n, và như thịnh thế cá»§a quốc gia, mà u sắc thuần chÃnh, ngụ ý sâu xa, tượng trưng cho Äại Hoa ta hưng thịnh rá»±c rỡ, giang sÆ¡n vững bá»n vạn năm, chÃnh là phúc là nh được trá»i ban xuống. Äấy chÃnh là nước trong xanh cuá»™n sóng, đất mà u mỡ tốt là nh, ngưng tụ từ tinh khà núi non, tạo nên hạt mầm thuá»· tú. Hiên ngang đến từ viá»…n cổ, đẹp tươi cùng tuế nguyệt Ä‘iểm trang, lá»›n lên giữa ngà n loà i cây cá», ganh Ä‘ua diá»…m lệ vá»›i trăm hoa, ngước gá»i Lạc thần (thần sông Lạc) là bạn tốt, cúi nhìn phất phá»›i má»™t nhà nh cây.
Lâm Vãn Vinh nghe được từ gót chân lên trên trán Ä‘á»u tối mù, nói vá»›i Tiêu Ngá»c Nhược:
- Äại tiểu thư, gã Trạng Nguyên nà y nói cái gì váºy, ta nghe sao không hiểu. Ai, xem ra ta đã bị lạc háºu rồi, nếu nà ng biết thì có thể phiên dịch má»™t chút không?
Äại tiểu thư tháºt ra cÅ©ng bác há»c Ä‘a tà i, cưá»i nói:
- Tô Trạng Nguyên nà y quả nhiên danh bất hư truyá»n, gã vừa dẫn chứng “Mẫu ÄÆ¡n Hoa Thần Phúâ€, nói vá» phẩm đức cao thượng cá»§a ‘Tuý Nhan Hồng’, lai lịch bất phà m. Chỉ ná»™i trong khoảng thá»i gian như váºy, mà có thể dùng kinh Ä‘iển để dẫn chứng mà ung dung nói chuyện, chức trạng nguyên rÆ¡i và o gã cÅ©ng tháºt xứng đáng.
“Té ra là luáºn văn miêu tả nghị luáºn†Lâm Vãn Vinh trong lòng bá»±c tức: “Ngất, tÃnh giở trò con nÃt quá»· quái gì váºy, Ä‘á»c và i câu là m cho ra vẻ để lão tá» nghe chẳng hiểu má»™t chút gì, váºy mà có thể được chức Trạng Nguyên sao? Ta mà đi tá»›i viết và i cái phương trình tÃch phân, bảo đảm bất cứ là ai trong các ngưá»i cÅ©ng không thể nháºn ra được, như váºy ta không phải còn nổi hÆ¡n cái tên kêu là Trạng Nguyên kia sao?â€
Má»i ngưá»i nghe xong Tô Má»™ Bạch nói qua má»™t lượt, tất cả Ä‘á»u thầm gáºt đầu, há»c vấn cá»§a Tô Trạng Nguyên quả nhiên danh bất hư truyá»n…duy chỉ có Lâm Vãn Vinh là kẻ hết sức ngoại lệ. Nếu mà gã biết được cái khu vưá»n nà y đã thuá»™c vá» cá»§a mình, nghe xong và i câu kinh Ä‘iển cổ cá»§a Tô Má»™ Bạch, sợ rằng đã sá»›m cầm chổi quét hắn ra khá»i chá»— nà y rồi.
Lão già trong đình cưá»i nói:
- Rất tốt, Tô Má»™ Bạch. Ngươi tà i hoa xác thá»±c phi phà m, xem ra chá»n ngươi là Trạng Nguyên cÅ©ng không sai. Ngưá»i đâu, ban ghế!
Tô Má»™ Bạch vá»™i và ng ôm quyá»n cảm tạ, trên mặt lá»™ má»™t vẻ khiêm tốn, đợi tên tuỳ tùng đó mang cái ghế cẩm tá»›i, hắn cẩn tháºn đặt ná»a cái mông lên bên mép ghế, xem như là đã ngồi xuống, không giống như Lâm Tam ngồi tháºt vững và ng ở phÃa xa. Lâm Vãn Vinh nhìn thấy váºy trong lòng thầm buồn cưá»i: “Là m Trạng Nguyên như váºy, run rẩy nÆ¡m ná»›p, tháºt không có ý nghÄ©a gì, không giống Lâm Tam ta tháºt quá thoải mái.
- Từ nha đầu, tới lượt ngươi.
Lão già quét mắt nhìn qua Từ Chỉ Tình, nhẹ gáºt đầu nói.
Từ Chỉ Tình nhẹ nhà ng thi lá»…, tại chÃnh giữa cháºm rãi Ä‘i và i bước, trải qua má»™t lúc, khẽ mở đôi môi hồng nói:
- Hoa khôi trong các loà i hoa nà y…tháºt là bách vô nhất thị… (trăm không có má»™t )
Má»i ngưá»i trong vưá»n láºp tức sá»ng sốt, tại khu vưá»n chứa đầy mẫu đơn kiá»u diá»…m sinh động nà y, trong mắt cá»§a Từ tiểu thư lại là cả trăm không có má»™t ư? Nhãn quang cá»§a nà ng tháºt sá»± là quá cao rồi.
Tô Má»™ Bạch nhÃu mà y nói:
- Theo như ý cá»§a tiểu thư, mẫu đơn trong khu vưá»n nà y không có bách hoa chi vương, nếu là váºy thì hoa nà o má»›i là có thể?
Từ Chỉ Tình khẽ cưá»i má»™t tiếng không nói năng gì, chỉ có Lâm Tam cưá»i hi hi bà n tay nắm lại rồi đưa ngón cái lên nói:
- Cao kiến, cao kiến, ta giá» má»›i biết là Từ tiểu thư thÃch cái gì.
Lão già trong đình cÅ©ng tá» ra nghi hoặc khó hiểu, nhưng ông ta biết rõ là từ nha đầu nà y tháºt có năng lá»±c, Từ Chỉ Tình tháºt ra đã từng trải qua chiến trưá»ng cùng vá»›i ngưá»i Hồ, đấu mưu lược tháºt đúng là nữ tá» lợi hại, có thể coi là cân quắc không thua đấng tu mi, lá»i nà ng ta nói tuyệt không chỉ đơn giản như váºy.
- Lâm Tam, nghe ý tứ cá»§a ngươi, ngươi dưá»ng như hiểu được lá»i nói cá»§a Từ nha đầu phải không?
Lão già đầy vẻ hứng thú há»i.
Lâm Vãn vinh cưá»i nói:
- Äoán ra má»™t chút, cÅ©ng không biết là có đúng hay không, dù sao con ngưá»i cá»§a ta không há»c thức không kiến thức, Ä‘oán mò cÅ©ng vô phương.
Từ Chỉ Tình tá»§m tỉm cưá»i, nhìn gã má»™t cái nói:
- Cái tên nà y, đoán sai thì ta cũng không quản.
Lão già cất tiếng cưá»i to, nghe thanh âm đó dưá»ng như tháºt sá»± vui vẻ:
- Các ngươi đám tiểu bằng hữu nà y, luôn thÃch đánh đố gây khó, ta nếu trẻ lại hai tuổi, thì cÅ©ng có thể cùng các ngưá»i đùa bỡn má»™t phen. Lâm Tam, ngươi nói ra xem, bốn chữ ‘bách vô nhất thị’ nà y cá»§a Từ nha đầu là có ý gì.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Äại tiểu thư, ta đố má»™t chữ để nà ng Ä‘oán, bách vô nhất thị, Ä‘oán má»™t chữ. Äoán trúng được thì cÅ©ng giải ra câu đố khó cá»§a Từ tiểu thư.
Tiêu Ngá»c Nhược suy nghÄ© má»™t lúc, đột nhiên báºt cưá»i:
- Ta đã biết rồi, bách vô nhất thị, cÅ©ng là má»™t chữ ‘bạch’. *Thì ra Từ tá»· tá»· tháºt thÃch bạch mẫu đơn nà y a! Trong khu vưá»n nà y mà u trắng cà ng nhiá»u cà ng đẹp, cÅ©ng giống như tá»›i được ‘Chiến Phong Kiá»u’ ở Lạc Dương váºy, ngụ ý cá»§a tá»· tá»· là chá»n ‘Chiến Phong Kiá»u’ là m bách hoa chi vương, có phải không?
(* Chữ bách ‘百’, bỠđi dấu ngang trên đầu- chữ nhất ‘一’, sẽ thà nh chữ bạch白 )
Từ Chỉ Tình gáºt đầu cưá»i nói:
- Tiêu gia muá»™i muá»™i quả tháºt là thông minh lanh lợi.
Tiêu Ngá»c Nhược xấu hổ cưá»i má»™t tiếng, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm nói má»™t câu vá»›i mình: “Lý nà o, lý nà o, phải là Lâm Vãn Vinh nhà bá»n ta thông minh chứ.â€
Từ Chỉ Tình nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, trong mắt hiện lên má»™t tia kỳ vá»ng: “Tên nà y tuy hi hi ha ha không có đứng đắn, nhưng má»—i lần ở chá»— mấu chốt Ä‘á»u hà nh xá» khiến ngưá»i ta Ä‘á»u phải không ngá». Vừa rồi dùng mẹo vòng vo để đố má»™t chữ, tên nà y lại có thể thoải mái hiểu được, quả tháºt là thông minh cÆ¡ trÃ, không đơn giản! Chẳng giống như Trạng Nguyên Tô Má»™ Bạch đó, không giải được ý trong đó, lại gấp gáp biểu hiện, tá»± lá»™ cái yếu.
Lão già gáºt đầu:
- Từ nha đầu quả nhiên có chút đạo hạnh, ngươi cho rằng bạch mẫu đơn nà y là vua của loà i hoa, đó lại là vì sao?
Từ Chỉ Tình trầm ngâm một lúc rồi nói:
- ‘Quốc sắc triêu hà m tá»u, thiên hương dạ nhiá»…m y’**. Quốc sắc thiên hương bốn chữ nà y, thiên hạ Ä‘á»u dà nh cho sá»± kiá»u diá»…m hoa lệ cá»§a mẫu đơn. Tô Trạng Nguyên chung tình vá»›i ‘Tuý Nhan Hồng’, cÅ©ng chÃnh bởi vì hắn Ä‘ang có đại há»· chi sắc, và điá»m là nh cho quốc gia. ‘Chiến Phong Kiá»u’ nà y cÅ©ng là băng thanh ngá»c khiết, không chút pha tạp, cÅ©ng là phong cách chân chÃnh cá»§a lãnh tụ các loà i. Lý lẽ cá»§a hoa như thế, lý lẽ cá»§a quốc gia cÅ©ng như thế. Nếu con ngưá»i theo lẽ ấy, há»c theo ‘Chiến Phong Kiá»u’ nà y, thanh bạch rõ rà ng, dùng chân hoả tôi luyện, chá»› vì tư dục khiến lòng nhiá»…m bụi, xá» sá»± công bình, trị quốc hưng bang, cÅ©ng chỉ có như thế, má»›i có thể thấy gương mặt say nồng*** ở khắp nÆ¡i, khiến trá»i giáng Ä‘iá»m là nh, ban ân cho con dân Äại Hoa ta.
(**ThÆ¡ cá»§a Lý ChÃnh Phong Ä‘á»i ÄÆ°á»ng,
Dịch nghĩa:
Ngưá»i quốc sắc ban mai hay say rượu (ý nói hoa Ä‘á»)
Mùi thiên hương đêm nhuốm áo khăn (nói vỠhương thơm)
Nhưng lá»i nói nà y cá»§a Từ Chỉ Tình cÅ©ng lấy hoa và o Ä‘á», nói tá»›i con ngưá»i rồi đến quốc gia, ngụ ý không thể nói là không sâu sắc, so vá»›i luáºn hoa đơn thuần cá»§a Tô Má»™ Bạch, tháºt là cao hÆ¡n má»™t báºc. Lâm Vãn Vinh nhìn Từ Chỉ Tình má»™t cái: “Nha đầu nà y, quả tháºt là rất có há»c tà i, và i lá»i nói trÃch dẫn kinh Ä‘iển lại trình bà y đơn sÆ¡ dá»… hiểu, so vá»›i Tô Trạng Nguyên cao hÆ¡n nhiá»u, tối thiểu lão tá» còn có thể nghe hiểu rõ rà ng hÆ¡n đôi chút. Có lý tưởng, có chà khÃ, không đơn giản!
Lão già trong đình thở dà i nói:
- Từ nha đầu, nếu ngươi không phải là thân nữ nhi, vị trà cá»§a cha ngươi, nhất định là sẽ để ngươi thừa kế. Tháºt đáng tiếc, Từ Vị tuy là có má»™t trai má»™t gái, nhưng đứa con trai dÅ©ng mãnh có thừa, trà mưu lại không. Còn lại má»™t ngưá»i thì trà có thể gánh thiên hạ, nhưng lại là má»™t thân nhi nữ, đáng tiếc, tháºt đáng tiếc!
Lão già dùng liên tục hai câu đáng tiếc, trong lá»i nói biểu lá»™ ná»—i cảm khái. Ở cái thá»i đại trá»ng nam khinh nữ nà y, có được kiến thức như Từ Chỉ Tình, chưa kể tá»›i giá»›i nữ lưu, cho dù giữa đám nam nhi, cÅ©ng là phượng mao lân giác, tìm không được mấy ngưá»i.
Lâm Vãn Vinh len lén há»i nhá»:
- Äại tiểu thư, đây có phải Ä‘ang há»i đến phương diện quốc sách không? Ở trên kim Ä‘iện, tuyển bạt Trạng Nguyên, có phải là cÅ©ng há»i mấy vấn đỠnà y phải không?
Tiêu Ngá»c Nhược cưá»i nói:
- Ta chưa từng Ä‘i thi Trạng Nguyên qua, là m sao mà biết được? Chỉ là vấn đỠhá»i đáp ở trên kim Ä‘iện, Ä‘á»u là do Hoà ng Thượng trá»±c tiếp đưa ra vấn khảo, giống như Từ tá»· tá»· đây lấy hoa nhắc ngưá»i rồi lại qua đến chÃnh sá»±, đừng nói không có, trước giá» cÅ©ng tuyệt chưa có thấy qua. Vá»›i há»c vấn cá»§a Từ tá»· tá»· đây, thi vá»›i mưá»i tên Trạng Nguyên, cÅ©ng vẫn còn dư sức.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, gã mặc dù đối vá»›i hoa mẫu đơn nhìn không thuáºn mắt, qua lá»i lẽ cá»§a Từ Chỉ Tình cÅ©ng chỉ mang tÃnh chất không tưởng chá»§ quan hÆ¡i nhiá»u, nhưng nà ng nghÄ© ra được như váºy, coi như cÅ©ng không đơn giản, trà hướng cá»§a nà ng tháºt đáng kÃnh.
Má»i ngưá»i trong vưá»n nhất thá»i trà m mặc hồi lâu, cuối cùng lão già cÅ©ng mở miệng nói:
- Ngưá»i đâu, mang ghế cho Từ tiểu thư ngồi, đặt nÆ¡i phÃa bên trái cá»§a Tô Trạng Nguyên.
Trong má»i ngưá»i ở đây chỉ có mình Lâm Vãn Vinh có vẻ không hiểu, quay qua Tiêu Ngá»c Nhược há»i:
- Äại tiểu thư, vì sao lại để Từ tiểu thư ngồi phÃa bên trái cá»§a Tô Má»™ Bạch váºy?
Äối vá»›i mấy câu há»i tò mò trẻ con ngu ngốc nà y, Äại tiểu thư tháºt không biết khóc hay cưá»i, đánh thì không nỡ, lại không nỡ chá»i mắng, cÅ©ng không biết như thế nà o đầu óc giống như bị quá»· ám, tâm trà cứ bị cái tên ngu ngốc nà y là m loạn lên.
- Cái kiểu cách an bà i như thế, chÃnh là dÄ© tả vi đại (lấy bên trái là lá»›n), dÄ© tả vi tôn (bên trái là được tôn trá»ng hÆ¡n)… Lâm Tam, ta có má»™t vấn đỠrất nghiêm túc muốn há»i ngươi, ngươi tháºt ra đã từng Ä‘á»c sách chưa?
Lâm Vãn Vinh xấu hổ khuôn mặt đỠlên, tá»± dưng bị đại tiểu thư khi dá»… như váºy, tháºt là tức chết, mấy loại qui cá»§ cổ xưa nà y, ở kiếp trước cá»§a hắn sá»›m đã không được thịnh hà nh rồi, có lý nà o mà gã nhá»› được.
Äại tiểu thư khó khi nà o mà thấy gã đỠmặt, liá»n cưá»i nói:
- Từ ngà y mai trở Ä‘i, ta sẽ đốc thúc ngươi Ä‘á»c sách, ban ngà y Ä‘á»c Khổng Mạnh, tối Ä‘á»c thi kinh, cố gắng chừng ba năm sau, lúc đó để cho ngươi đứng trong Tam Nguyên rồi quay lại.
“Ban ngà y Ä‘á»c Khổng Mạnh tối Ä‘á»c thi kinh? Ta ngất, như váºy chẳng khác nà o nằm mÆ¡ giữa ban ngà y, buổi tối thì còn đùa được má»™t chút. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Tốt đó tốt đó, váºy là đại tiểu thư cả ngà y lẫn đêm Ä‘á»u có thể đốc thúc ta a, nhất định ká» sát bên, xa má»™t giây cÅ©ng không được.
Äại tiểu thư đỠmặt, trừng mắt nhìn gã, má»™ng tưởng đứng trong Tam Nguyên tháºt vÄ© đại, lại bị cái tên dâm đãng nà y vừa là m chết từ trong trứng nước.
Từ Chỉ Tình cÅ©ng không chối từ, theo lá»i ngồi xuống bên trái cá»§a Tô Trạng Nguyên, Tô Má»™ Bạch trước đó đã biết tà i há»c vang danh cá»§a Từ Chỉ Tình, nên khi thấy nà ng chiếm được thượng phong, cÅ©ng không có lấy là m xấu hổ lắm. Dù sao thanh danh cá»§a Từ tiểu thư thiên hạ Ä‘á»u biết, lần nà y bại trong tay nà ng, nói ra cÅ©ng chẳng quá đáng. Ngược lại lão già ở trong đình, ngó Tô Trạng Nguyên má»™t cái, khẽ thở dà i, nhãn thần nhấp nháy, cÅ©ng không biết là đang nghÄ© gì.
Lão đầu mù đứng phÃa sau ông ta, nhẹ giá»ng nói:
- Chúa công, Tô thiếu gia cÅ©ng chỉ là kinh nghiệm chưa đủ, cho dù nhất thá»i thất bại cÅ©ng chẳng phải việc lá»›n, sau nà y rèn luyện thêm vẫn có thể trá»ng dụng được.
Lão già trong mắt hiện lên một tia quang mang kỳ dị, nói:
- Tiểu Nguỵ Tá», Lâm Tam đó là do ngươi tiến cá», ngươi vì sao lại nói những lá»i tốt cho Tô Má»™ Bạch váºy?
Tiểu Nguỵ TỠsắc mặt không đổi:
- Chúa công, tiến cá» ai cÅ©ng không đáng ngại, chỉ cần sá»± việc đó có lợi cho Äại Hoa ta thì nô tà i sẽ để trong đầu, nô tà i cÅ©ng tuyệt không phản đối.
Lão già trên mặt u ám chợt loé sáng, hồi lâu mới nói:
- Tiểu Ngụy Tá», sá»± trung tâm cá»§a ngươi ta tháºt rất hiểu, cặp mắt đó cá»§a ngươi cÅ©ng vì ta mà bị mất Ä‘i, năm đó nếu không nhá» ngươi liá»u mạng cứu trợ, ta sợ rằng đã không còn ở trên thế gian nà y nữa. Việc nà y ngay cả đám trụ cá»™t Từ Vị, Lý thái cÅ©ng không được rõ rà ng. Chỉ có ngươi má»›i được biết, bao nhiêu năm qua tháºt là m khổ cho ngươi.
Tiểu Nguỵ TỠvội và ng quỳ xuống, cả kinh nói:
- Nô tà i không dám. Mạng của nô tà i là do Chúa công ban cho, vì Chúa công, cho dù nô tà i tan thân nát thịt, cũng không chút oán than.
- Ngươi đứng lên đi.
Lão già lạnh nhạt cất tiếng nói, ánh mắt nhìn vỠphương xa, trên mặt loé lên một tia âm độc, lạnh lùng nói:
- Tên đó âm hiểm xảo trá, cắt Ä‘oạn huyết mạch cá»§a ta, khiến ta bị tuyệt tá» tôn, nếu không phải năm đó ta ở trước mặt Phụ Hoà ng phát ra lá»i thỠđộc, ta tháºt nhất định sẽ khiến hắn phải nếm trải tư vị tuyệt tá» tuyệt tôn đó.
Lão đầu mù Tiểu Ngụy TỠđứng lên, một tiếng cũng không dám phát ra. Lão già lại nói:
- Phụ Hoà ng bắt ta phát thá», những năm còn sống tuyệt không được đụng đến hắn, chỉ vì lão nhân gia không có cách nà o biết được, ta lại bị cái tên súc sanh đó hại ra thê thảm như váºy, không thể có ngưá»i nối giòng. Äã hai mươi năm qua, hắn tại trong triá»u là m nhiá»u hà nh vi trái lẽ, ta nhẫn nhịn không nói, hiện tại đã đến lúc cần phải thanh toán tất cả. Phụ Hoà ng không cho ta động thá»§, chẳng lẽ ta không thể mượn tay ngưá»i khác...?!
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
22-12-2008, 01:30 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 252)
Chương 252: Chá»n cá» là m hoa khôi
Phần II
Dịch: luutinh2007
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
Ông ta đưa tay vá»— lên mặt bà n, toà n thân phát ra sát khà lẫm liệt, không nén nổi tức giáºn nói:
- Ta cũng muốn hắn phải nếm trải cái loại tư vị như đó, ta tuyệt đối không buông tha cho gã!
CÆ¡n kÃch động kịch liệt nổi lên khiến Lão gia ho khan, Tiểu Nguỵ Tá» vá»™i và ng Ä‘i lên phÃa trước đưa thuốc cho ông ta, sau khi Lão già dùng nước ấm uống và o, cÆ¡n ho giảm bá»›t rất nhiá»u, trên mặt chỉ còn xuất hiện má»™t chút mà u trắng yêu dị, nhắm mắt trầm tư má»™t hồi rồi thở ra nói: “
- Từ khi ngồi lên vị trà nà y, đã được hai mươi năm, cÅ©ng chỉ nói chuyện được vá»›i ngươi thôi, còn Từ Vị, Lý Thái bá»n há», theo ta cÅ©ng được ba bốn mươi năm, lại dần dần không hiểu được là ta Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì.
Ông ta trầm mặc má»™t lúc, nhìn đám ngưá»i ở trong vưá»n má»™t cái, đột nhiên nói:
- Ngươi đỠcá» tên Lâm Tam nà y, tháºt hay, tháºt hay, tà i há»c không sâu nhưng có tầm nhìn rá»™ng lá»›n, lại có đầy đủ thá»±c dụng, tháºt là má»™t nhân tà i hữu dụng, so vá»›i bản thân cá»§a ta nếu được bá» công bồi dưỡng, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng chẳng kém. Gã ở Kim Lăng bảo vệ được Than Tá», tại SÆ¡n Äông tiêu diệt được Bạch Liên, láºp công lá»›n nhưng lại không tham công, những Ä‘iá»u nà y ta Ä‘á»u nhá»› kỹ trong lòng. Hôm nay thưởng gã cái vưá»n nà y, tuy nhìn có đẹp mắt, nhưng lại chẳng có công dụng gì nhiá»u, chỉ như cho má»™t trái đà o thôi cÅ©ng không khiến ngưá»i khác ganh tỵ, cÅ©ng tránh được và i tên ngá»± sá» trong triá»u chỉ trÃch ta phân phong không đúng.
Lão đầu mù biết được hiện tại không phải lúc mình lên tiếng, nên ngáºm miệng không nói, quả nhiên, lão già trong mắt ánh lên má»™t tia nhìn kỳ vá»ng nói:
- Chỉ cần gã là m tốt, ta sẽ tìm cÆ¡ há»™i cho gã má»™t sá»± công bình. CÆ¡ há»™i cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u giống nhau, thêm má»™t phân cÅ©ng không nhiá»u, bá»›t má»™t phân cÅ©ng không Ãt.
Lâm Vãn Vinh nhìn thấy Tô Trạng Nguyên và Từ tiểu thư Ä‘á»u và o chá»— ngồi, lão già phÃa trong rèm cÅ©ng không lên tiếng, trải qua má»™t hồi, cÅ©ng không thấy động tÄ©nh, Ä‘ang lúc muốn mở miệng há»i lại nghe thanh âm cưá»i nói cá»§a lão già truyá»n lại:
- Lâm Tam, ngươi tháºt muốn ngồi trên đất như váºy, hay là muốn được ngồi ở trên? Bây giỠđã tá»›i lượt ngươi đó, trong khu vưá»n bách hoa nà y, hoa nà o má»›i được xem là hoa đứng đầu?
Ở trong ba ngưá»i, duy chỉ còn có Lâm Tam là chưa lên tiếng. Phần nhiá»u ngưá»i trong khu vưá»n nà y, ngoại trừ má»™t số Ãt, còn lại má»i ngưá»i Ä‘á»u không minh bạch, vì lý do gì lão già lại giống như có vẻ đỠcao Lâm Tam quá độ như váºy? Trong sá»± biện luáºn cá»§a ba ngưá»i, má»™t là thiên kim cá»§a Từ đại há»c sÄ©, nói đến há»c vấn, so vá»›i Từ Vị còn có phần trá»™i hÆ¡n, còn má»™t ngưá»i là tân khoa Trạng Nguyên lang, há»c vấn thì không cần phải nhiá»u lá»i. Còn lại là Lâm Tam là gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia, xét đến gốc căn, có đáng để lão già đưa gã ra cùng hai ngưá»i kia bà n luáºn chăng?
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng thấy kỳ quái, lão đại nà y tháºt quá xem trá»ng ta rồi, ta và ông ta không quen biết, là m gì mà cứ muốn cho ta lên tiếng.
Thấy gã do dá»±, lão già đó cưá»i nói:
- Sao đây, ngươi tháºt không muốn, hay là không dám?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Không phải ta không dám, chỉ sợ là ta dám nói, lại có ngưá»i không dám nghe.
Gã trên mặt mỉm cưá»i, lá»i nà y thốt ra tháºt là kinh nhân, lão già nhá» giá»ng nói vá»›i Tiểu Nguỵ Tá» Ä‘ang đứng phÃa sau mình:
- Ngươi tuyển chá»n cái tên tiểu tá» nà y, ta chỉ sợ tương lai không có ngưá»i nà o trị được gã.
Lão đầu mù khẽ cắn môi:
- Nếu có ngưá»i có thể ká»m chế được gã, váºy cÅ©ng không đáng được nô tà i tuyển chá»n lên cho ngà i…Chúa công, thá» há»i khắp thiên hạ nà y, ai lại có thể ká»m chế được ngà i?
Vá»›i cái cách so sánh hết sức xảo diệu nà y, lão già nghe xong thì tá»± hiểu ra rõ rà ng, cưá»i nhẹ má»™t tiếng, không cùng Tiểu Ngụy Tá» trò chuyện nữa, chỉ lá»›n tiếng nói:
- Lâm Tam, có cái gì mà lại không dám nghe, ngươi có gì thì cứ nói hết ra.
Lâm Vãn Vinh cất tiếng cưá»i hắc hắc:
- Vị trưởng bối nà y, ngà i nói là từ trong trăm hoa ở cái khu vưá»n nà y, chá»n ra loại hoa đứng đầu, có đúng váºy không?
- Äúng váºy.
Lão già đáp lại.
- Nếu nói như váºy, hoa hoa cá» cỠở trong khu vưá»n nà y, ta có quyá»n chá»n cây nà o cÅ©ng được?
- Rất đúng, chỉ cần ngươi nói ra được lý do, hoa cá» trong khu vưá»n nà y ngươi có quá»n chá»n.
Lão già tá» ra có nhiá»u hứng thú nhìn và o gã.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Váºy thì tháºt rất tốt.
Gã lắc lắc trong tay cá»ng cá» cẩu vÄ© ba:
- Ta chá»n cái nà y.
Tô Trạng Nguyên thiếu chút nữa là từ trên té xuống, ngó và o cái cây có lông mao mượt mà trong tay cá»§a Lâm Vãn Vinh, nói hoa không phải hoa, nói cá» cÅ©ng không biết là loại cá» gì. Gã trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cÅ©ng không thể nhịn được nên mở miệng há»i:
- Lâm huynh, ngươi không phải đang đùa chứ?
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu nói:
- ChÃnh là nó đó, ngoà i nó ra ta không chá»n.
Äại tiểu thư vốn tưởng là gã sẽ chá»n hoa lan. Dù sao gã đối vá»›i hoa lan cÅ©ng rất quen thuá»™c, nhưng thấy gã chá»n cái quá không thuáºn mắt, tháºm chà cái mà ngưá»i ngưá»i thấy ghét đó là hoa cẩu vÄ©, nhất thá»i lắc lắc đầu, buồn cưá»i nói:
-Tên xấu xa. Hại ta không có một lần đoán được trong đầu gã đang nghĩ gì.
Từ Chỉ Tình nhìn và o Lâm Vãn Vinh má»™t cái, trong mắt ánh lên má»™t tia hứng thú, cưá»i nói vá»›i Äại tiểu thư:
- Trong gia đình nhà muội có cái tên nà y, tương lai sợ gì mà không được. Tiêu muội muội, tỷ tỷ ở đây chúc mừng ngươi trước.
- Cái gì không được ở đây?
Äại tiểu thư nghe xong trong lòng vui vẻ, trên mặt lại lá»™ má»™t vẻ ngượng ngùng:
E là không tránh được rối loạn cả lên rồi, tỷ tỷ, cái tên nà y xấu chết được!
Lão già trong đình được sinh trong gia đình đại phú quý, bình thưá»ng hoa thảo nhìn thấy toà n là thứ cao cấp, thứ nà o mà không phải diá»…m lệ tuyệt đỉnh? Hôm nay nhìn thấy trong tay Lâm Tam là cá»ng cá» không thuáºn mắt, nhất thá»i ngạc nhiên nói:
- Lâm Tam, đây là cái gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Cái nà y, được kêu là Hoa Cẩu VÄ©, tất cả Ä‘á»u có thấy được má»™t Ãt lông mượt mà ở đây, đó là đoá hoa cá»§a nó đã nở, nhìn rất bình thưá»ng, tháºm chà là m má»i ngưá»i chán ghét. Sao lại váºy, nó quá khó coi?
Quả nhiên quá khó coi, ngưá»i trong sân ngó qua má»™t cái rùng mình. Lão già cưá»i nói:
- Váºy là ngươi chá»n cây hoa cẩu vÄ© là hoa khôi cá»§a các loà i phải không? Quả nhiên là ngoà i ý tưởng ngưá»i ta.
Má»i ngưá»i trong vưá»n Ä‘á»u nhịn không được cất lên tiếng cưá»i, cái cây hoa cẩu vÄ© nà y mà có thể Ä‘em so vá»›i mẫu đơn sắc nước hương trá»i kia à ? Kẻ ngu cÅ©ng biết là không được mà .
Sắc mặt Lâm Vãn Vinh không đổi, Từ Chỉ Tình tò mò nhìn và o gã, ‘ngữ bất kinh nhân tá» bất hưu’, cái tên nà y, tháºt ra là đang muốn là m trò quá»· gì váºy?
(Câu nói kinh Ä‘iển cá»§a Äổ Phá»§: câu chữ không kinh ngưá»i thì chết cÅ©ng không thôi)
- Mẫu đơn yêu diá»…m loạn nhân tâm, nhất quốc như cuồng bất tÃch kim.
(mẫu đơn đẹp đẽ là m loạn lòng ngưá»i, má»™t quốc gia mà cuồng loạn thì không thể già u có)
Lâm Vãn Vinh cháºm rãi Ä‘á»c ra, mỉm cưá»i hái má»™t Ä‘oá khiết bạch như ngá»c chÃnh là “Chiến Phong Kiá»u†xuống, đưa lên mÅ©i ngá»i nhẹ má»™t cái, cưá»i nói:
- Äẹp, thÆ¡m, quốc sắc thiên hương bốn chữ chữ quả nhiên danh bất hư truyá»n. A, ta đột nhiên rất muốn Ä‘á»c má»™t bà i thÆ¡, ‘Nhất tùng quốc sắc hoa, tháºp há»™ trung nhân phú, gia gia táºp vi tục, nhân nhân mê vu ngộ’. Tô Trạng Nguyên, ngươi được Hoà ng Thượng ngá»± bút khâm Ä‘iểm thà nh Trạng Nguyên, không biết có thể vì bá»n ta má»™t lần mà giải thÃch bà i thÆ¡ nà y lại có ý tứ gì?
(Một khóm hoa quốc sắc
Thuế mưá»i há»™ dân thưá»ng
Nhà nhà đã quen lệ
Ngưá»i ngưá»i chẳng tá» tưá»ng )
Tô Má»™ Bạch sắc mặt biến đổi, ý tứ bà i thÆ¡ nà y gã nghe xong đương nhiên là biết rõ, ý nói là ngưá»i dân trong nước say mê vá»›i mẫu đơn, gần như là si mê, được ẩn ngay trong câu đầu bà i thÆ¡.
Lâm Vãn Vinh thở dà i một hơi nói:
- Mẫu đơn nà y nhìn quả tháºt là đẹp, đẹp mắt nên khiến ngưá»i ta không đà nh lòng tiếp xúc chạm và o… Váºy thì ngoà i nhìn cho đẹp ra, nó còn có thể là m được cái gì? Nó má»m yếu dá»… gãy, ngươi cần phải che chở tá» tế, lỡ không cẩn tháºn, nó sẽ không xong, ngươi xem…
Gã Ä‘em Ä‘oá mẫu đơn mỹ lệ đó đặt trên mặt đất, nhẹ nhà ng đá má»™t cái, cánh hoa đó liá»n không chịu nổi nát vụn ra, tháºt là khó nhìn.
- Lâm huynh, ngươi là m váºy là sao?
Tô Mô Bạch nhÃu mà y nói:
- Ta là loại ngưá»i thÃch hoa, cÅ©ng tá»± nháºn là yêu hoa, cái cách chà đạp cà nh hoa như váºy, tháºt sá»± là tá»™i nghiệp quá.
- Tô Trạng Nguyên nói tháºt hay!
Lâm Vãn Vinh giơ ngón tay cái lên:
- Ngươi quả tháºt là ngưá»i thương hoa, tiếc hoa, yêu hoa. Chỉ là …
Gã chuyển giá»ng, cất tiếng cưá»i lá»›n nói:
- Ta xin há»i Tô Trạng Nguyên má»™t câu, ngươi thÃch cái gì cá»§a hoa, yêu cái gì cá»§a hoa…?
Tô Má»™ Bạch nghÄ© tá»›i cái gì đó, sắc mặt biến đổi, Lâm Vãn Vinh cưá»i vang nói:
- Äể ta thế Trạng Nguyên lang trả lá»i nhé. Cái ngươi thÃch là sá»± mỹ lệ, yêu chÃnh là sắc nước hương trá»i, cá» cẩu vÄ© ba nà y ngươi có thÃch nó, có yêu nó không? Nói đúng hÆ¡n là ngươi thÃch đẹp yêu đẹp, còn nếu nói ngươi thÃch hoa yêu hoa, Ä‘iá»u nà y chắc là sai rồi, Trạng Nguyên lang, ta nói có đúng không?
Lá»i nói tháºt sắc bén. Tô Má»™ Bạch có muốn lên tiếng cÅ©ng không được, Từ Chỉ Tình cÅ©ng chỉ nhìn vá»›i vẻ thÃch thú.
- Yêu cái đẹp tháºt ra không có sai, chỉ là ta muốn há»i lại má»™t câu, trên thế giá»›i nà y, tháºt ra là mẫu đơn nhiá»u, hay cá» cẩu vÄ© ba nhiá»u? Các ngưá»i Ä‘á»u che chở cho mẫu đơn cao quý, yêu nó, nâng niu nó, chỉ là hà ng ngà n hà ng vạn cá» cẩu vÄ© ba thì ai quản? Ai quản? Mẹ nó ai quản?
Lâm Vãn Vinh đá mạnh hai cái và o Ä‘oá mẫu đơn đó, giáºn dữ trách mắng.
Äại tiểu thư vá»™i và ng nhẹ nhẹ lôi gã, mỹ mục bá»±c bá»™i liếc gã má»™t cái, khẽ nói:
- Ngươi, đừng có ăn nói thô tục như váºy.
- Ồ, tao nhã, tao nhã.
Lâm Vãn Vinh không nhịn được cưá»i má»™t tiếng, nhìn Từ Chỉ Tình má»™t cái:
- Từ tiểu thư, bạch mẫu đơn thanh lệ cao ngạo tháºt là xuất trần không nhiá»…m bụi, lanh tụ các loà i… Rất hay, lá»i nói nà y rất có đạo lý! Chỉ là ta muốn há»i má»™t câu, nà ng nói bạch mẫu đơn nà y lãnh đạo những loà i nà o? Là thược dựơc, cúc hoa hay là quân tá» lan? Sai rồi, sai rồi, tất cả sai rồi, chúng nó cÅ©ng là lãnh đạo, lãnh đạo cá»§a các ngươi, như váºy má»™t đám cá» cẩu vÄ© ba chÃnh là bá»n ta, là cá» cẩu vÄ© ba không đáng má»™t xu. Gặp thá»i thịnh thế thân nà y còn không sao, còn nếu thân ở loạn thế, ngươi muốn quăng bá» mẫu đơn trước, hay là muốn quăng bá» cá» cẩu vÄ© ba trước, Từ tiểu thư, ngươi có thể cấp cho ta má»™t câu đáp án?
Từ Chỉ Tình khẽ cắn môi, không dám nói ra. Ãnh mắt ngưá»i ở trong đình loé lên, nhìn và o Lâm Vãn Vinh đầy hứng trÃ, khẽ nhếch môi mỉm cưá»i.
- Tháºt ra, cÅ©ng không cần đáp án cá»§a ngươi.
Lâm Vãn Vinh hai tay vuốt má»™t cái, nhún vai cưá»i nói:
- Cá» cẩu vÄ© ba nà y thì xấu xÃ, thô tục, Ä‘i ở trên đưá»ng, ngươi nhìn thấy nó cÅ©ng Ä‘á»u muốn đạp cho nó chết. chỉ là ngươi có thể đạp chết được nó không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nhẹ má»™t tiếng, Ä‘em cá»ng cá» nhỠđó để trên đất, đạp mạnh lên và i cước, rồi lại cầm lên, thì thấy cá»ng cá» nhá» nầy gốc rá»… vẫn y nguyên, thon dà i thẳng đứng:
- Bá»n ta giống gốc thảo nà y, sinh mệnh lá»±c tháºt hết sức kiên cưá»ng, nó căn bản không cần tá»›i sá»± che chở cá»§a ngươi, trong thá»i loạn thế, mẫu đơn có thể chỉ má»™t đêm là sẽ Ä‘iêu tà n, chỉ có gốc cá» nà y má»›i có thể trưá»ng tồn vạn năm. Nước chảy đá mòn, nhưng có mòn được và ng không, rốt cuá»™c thì là ai đã từ bá» ai, nà ng có thể rõ rà ng chưa, Từ tiểu thư? Nói váºy có Ä‘iểm khó nghe, chỉ cần má»™t nhúm lá»a Ä‘em đốt hết khu vưá»n nà y, ngươi hãy xem còn lại ai sẽ tồn tại ở nÆ¡i tro tà n nà y? Ai má»›i tháºt sá»± là bất tá» phượng hoà ng thiêu không chết? Váºy là ai chân chÃnh má»›i tháºt là hoa khôi các loà i? Từ tiểu thư, nà ng có hiểu rõ là ta nói cái gì không?
Từ Chỉ Tình khẽ cắn môi, khuôn mặt đỠlên, bà n tay nhỠnắm chặt, liếc mắt nhìn gã một cái, lại không lên tiếng nói gì.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hi hi má»™t tiếng, xua tay nói:
- Không nói nữa, không nói nữa, nói rõ rà ng quá cÅ©ng không có ý nghÄ©a, dù sao má»i ngưá»i cÅ©ng đã rõ rà ng. Cái vị ở trong đình, ta nói cÅ©ng mệt rồi, ngưá»i cho ta má»™t cái ghế nha.
Lão già trong đình nhìn lão đầu mù má»™t cái thâm sâu đầy ý vị, cưá»i nói:
- Äể cho gã má»™t chá»— ngồi tương xứng, Tiểu Nguỵ Tá», theo như ngươi, nên để gã ngồi bên trái Tô Má»™ Bạch hay là bên phải.
- Chúa công anh minh.
Tiểu Nguỵ Tá» sắc mặt không đổi cung kÃnh đáp lại.
- Ngưá»i đâu, ban ghế cho Lâm Tam, ở bên phÃa trái Từ tiểu thư.
Lão già báºt cưá»i lá»›n tiếng phân phó, trên khuôn mặt thưá»ng yên tÄ©nh không dao động cá»§a lão đầu mù, hiện ra má»™t nét cưá»i ý vị thâm sâu...
Tà i sản của Silverwing
23-12-2008, 10:46 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 253)
Chương 253 – Nà ng hỠTiếu
Dịch: linhtinh2007, lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
Chỉ là má»™t vấn đỠđơn giản hoa nà o là hoa khôi, lại có thể đưa đến nhiá»u đạo lý như váºy, tháºm chà đã được thăng cấp cao độ chuyển thà nh bà n luáºn vá» quốc sách, mặc dù vượt ngoà i ý liệu, nhưng cÅ©ng chÃnh là hợp vá»›i tâm ý cá»§a lão giả trong đình. Tháºt có chút tiếc nuối đó là trong lần đối đáp nà y, Trạng Nguyên lang không chỉ có bị Từ Chỉ Tình qua mặt, cà ng bị Lâm Vãn Vinh đè đầu, khiến ngưá»i thất vá»ng.
Tô Má»™ Bạch trên mặt tuy tươi cưá»i, chỉ là nét cưá»i trên mặt hết sức miá»…n cưỡng, trong ánh mắt lấp loé nhìn và o Lâm Tam, cÅ©ng không rõ là đang nghÄ© những gì.
Nhìn Lâm Tam ngồi bên trái Từ Chỉ Tình, Lão giả cưá»i nhìn gã má»™t cái, nói vá»›i lão đầu mù:
- Tiểu Ngụy Tá», ngươi nói Lâm Tam nà y tháºt ra là thông minh, hay là hồ đồ?
Lão đầu mù cả kinh đáp:
- Nô tà i không biết.
Lão giả mỉm cưá»i nói:
- Nếu nói gã thông minh, thì không ai phá»§ nháºn. Nhưng nếu là ngưá»i thông minh, lại nhiá»u lần Ä‘oán không ra ta là ai, ngươi nói xem việc nà y lại là sao?
Tiểu Nguỵ TỠtrong lòng trống đánh huỳnh huỵch, không dám đáp lại.
- Nếu tháºt không biết tháºt, thì váºy cÅ©ng không đáng sợ. Sợ là sợ má»™t số kẻ thông minh nhưng lại giả hồ đồ, tâm tư nà y...
Lão giả cưá»i nhưng lại như không, trong miệng hừ nhẹ má»™t tiếng.
Tiểu Nguỵ TỠvội và ng nói:
- Chá»§ Tá» minh giám. Nô tà i nháºn thấy Lâm Tam tuyệt không có vẻ che dấu. Nô tà i tại Kim Lăng từng cùng gã tiếp xúc nhiá»u ngà y, ngưá»i nà y có lúc thì hết sức thông minh, hiểu biết nhiá»u việc nghe chưa từng nghe, thấy chưa từng thấy. Nhưng có những việc lại tháºt quá hồ đồ, như là đối vá»›i quan chế cá»§a Äại Hoa ta, nhân tình, lá»… nghi, tất cả Ä‘á»u hết sức ngỡ ngà ng. Ngay cả nô tà i có lúc cÅ©ng không rõ rà ng, ngưá»i nà y tháºt ra là thông minh, hay là hồ đồ.
- Là thông minh hay là hồ đồ?
Lão giả sau khi khẽ nói lại câu đó, thì láºp tức cưá»i to nói:
- Tiểu tá» nà y tháºt cÅ©ng có ý tứ nghe, là thông minh là hồ đồ lại tháºt khiến ngưá»i không phân biệt được. Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i, khó có thể gặp được má»™t tiểu tá» lý thú như váºy. Nếu mà láºp tức có thể hiểu được liá»n, thì cÅ©ng không có vui, váºy cứ để gã tiếp tục hồ đồ Ä‘i.
- Chủ tỠthánh minh.
Tiểu Nguỵ Tá» cung kÃnh đáp lại, trên ngưá»i tươm ra từng lá»›p mồ hôi lạnh. Vị Chá»§ Tá» hỉ ná»™ vô thưá»ng nà y, những lá»i nói vừa rồi tá»±a hồ như có ý, lại dưá»ng như vô ý, ai cÅ©ng khó mà suy Ä‘oán ra được tâm lý cá»§a ông ta Ä‘ang nghÄ© gì. Nếu ông ta tháºt sá»± nghi ngỠđến Lâm Tam, váºy coi như tất cả Ä‘á»u xong.
- Mộ Bạch lần nà y coi như được một chút giáo huấn.
Lão giả nhìn Tô Trạng Nguyên Ä‘ang trầm mặc Ãt nói má»™t cái, thở dà i nói:
- Như váºy cÅ©ng tốt. Äể gã tưởng được là m Trạng Nguyên rồi thì đầy đắc ý, cho gã thấy được má»™t Ä‘iá»u là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Thấy Chá»§ Tá» lại nhắc đến Tô Má»™ Bạch, lão đầu mù liá»n tá»± động ngáºm miệng, quả nhiên, lão giả đó lại há»i:
- Tiểu Nguỵ Tá», Tô Má»™ Bạch nà y tuy là có tà i là m Trạng Nguyên, chỉ là chưa được trải qua rèn luyện, lưu lại há»c bá»™ cÅ©ng chỉ là việc tạm thá»i, không nên để lâu. Theo như ngươi thấy, ta nên giao gã việc gì cho thoả đáng?
Tiểu Nguỵ Tá» khom ngưá»i nói:
- Nô tà i không biết. Tà i há»c kiến thức cá»§a Tô Trạng Nguyên ở trong thiên hạ tháºt là Ãt có, lại được Chá»§ tá» ngà i tá»± thân bồi dưỡng ra, đến đâu cÅ©ng Ä‘á»u có thể gánh được trá»ng nhiệm, chỉ là đại tà i cá»§a quốc gia, nô tà i không dám tá»± mình suy Ä‘oán.
Chủ TỠnhìn ông ta một cái đầy thâm ý, khẽ thở dà i một tiếng. Ở trong đình đi và i bước, nhìn lên đám mây trắng đang bay, thở dà i nói:
- Tiểu Nguỵ Tá», ngươi không cần lo lắng, có gì thì cứ nói ra Ä‘i, ta sẽ không trách ngươi đâu. Ngươi là lão nhân đã theo ta gần năm mươi năm rồi, nếu ngay cả ngươi cÅ©ng không dám nói lá»i tháºt, còn ai dám cùng ta nói lá»i thẳng thắn?
Tiểu Nguỵ Tá» trầm mặc đến ná»a ngà y, má»›i cháºm rãi đáp:
- Theo nô tà i thấy được, Äại Hoa ta cần không phải là má»™t vị Trạng Nguyên, mà là ...
Lá»i sau còn chưa kịp nói xong, lão giả sắc mặt biến đổi, hừ lá»›n má»™t tiếng. Lão đầu mù vá»™i và ng thở mạnh má»™t tiếng quỳ xuống xin tá»™i:
- Nô tà i đáng chết, nô tà i đáng chết. Xin Chủ TỠthứ tội.
Lão giả trên mặt không ngừng biến đổi, trầm mặc hồi lâu, rồi mới lên tiếng:
- Chuyện nà y là do ta để ngươi nói, nên ngươi lại có tá»™i gì? Mau đứng dáºy Ä‘i.
Tiểu Nguỵ TỠđối vá»›i vị Chá»§ Tá» hiểu biết rất sâu, quỳ phục dưới đất, không dám động Ä‘áºy, lão giả thấy ông ta cố chấp, nên cÅ©ng không nói lại nữa, trầm ngâm má»™t lúc, nói:
- Tô Má»™ Bạch nà y cần phải tăng thêm rèn luyện, để ở vị trà cao, ta sợ gã tiêm nhiá»…m thói hư quan trưá»ng, để ở Há»c Bá»™ e rằng vá» lâu dà i tÃnh gã trở nên kiêu ngạo, xem ra muốn là m cho tốt tháºt khó.
Ông ta như là đang cùng lão đầu mù thương lượng, chỉ là Tiểu Nguỵ Tá» trong lòng tá»± rõ, lá»i nà y chỉ là Chá»§ tá» tá»± nói vá»›i mình, ông ta chắc chắn đã có sá»± an bà y ổn thoả rồi.
Tháºt là không sai, lão giả đó dạo và i bước, trầm giá»ng nói:
- HÆ¡n má»™t tháng nữa, Äại Hoa ta chuẩn bị sắp xếp ra quân, cùng đám Hồ nhân quyết má»™t phen tá» chiến. Trước mắt trong triá»u không lương tướng, đơn độc chỉ có Lý Thái má»™t ngưá»i, cho dù có ba đầu sáu tay cÅ©ng khó chống được tám phương. Tô Má»™ Bạch không những có tà i là m Trạng Nguyên, cÅ©ng có nghiên cứu binh pháp tráºn mưu, tÃnh ra cÅ©ng có chút thà nh tá»±u. Ta chuẩn bị đưa gã sắp đặt ở trong đại quân, để gã kiến thức được nhiá»u hÆ¡n, đồng thá»i là m phụ tá Lý Thái cho tốt, Ä‘em sá»± việc dùng binh nghiên cứu cho thấu triệt. Tiểu Nguỵ Tá», ngươi thấy như thế nà o?
Tiểu Nguỵ Tá» trong lòng run lên, quả nhiên là được Thiên tá» tá»± thân dạy dá»—, nên trá»i sinh đã được ưu ái. Tô Má»™ Bạch cho dù hôm nay nhất thá»i thất ý trong việc luáºn bà n quốc sách, cÅ©ng không thể lay động được căn cÆ¡ cá»§a gã trong lòng cá»§a Chá»§ tá», Tô Má»™ Bạch vẫn chiếm vị trà đệ nhất. Äể Tô Má»™ Bạch nháºp quân, nói là phụ tá Lý Thái, kỳ tháºt là để hắn tÃch luỹ kinh nghiệm, tháºm chà dần dần nắm giữ binh quyá»n, đây má»›i là dụng ý bên trong, không cần nói ra cÅ©ng rõ.
Thấy Tiểu Nguỵ TỠkhông dám đáp lại, lão giả đó nói:
- Ngươi chá»› có nghÄ© là ta thiên vị má»™t bên, ta vừa rồi có nói qua, cÆ¡ há»™i là bình đẳng, nếu Lâm Tam nguyện ý gia nháºp quân đội là m phụ tá Lý Thái, ta cÅ©ng sẽ không bạc đãi gã. Gã cùng Tô Má»™ Bạch, ai láºp được đại công, ngưá»i đó là anh hùng, Vạn lý giang sÆ¡n cá»§a Äại Hoa ta, tuyệt đối không thể để rÆ¡i và o tay kẻ vô dụng.
“Nháºp quân? Tiểu tá» nà y có thể nguyện ý sao?†Tiểu Nguỵ Tá» bất đắc dÄ© lắc đầu, lần trước để Từ Vị giao hảo vá»›i Lâm Tam, giúp đỡ Từ Vị tiêu diệt Bạch Liên giáo, đã phải tốn má»™t phen miệng lưỡi, lại còn là cuá»™c mua bán không lá»— vốn lấy mưá»i đánh má»™t. Lần nà y đối phó vá»›i Hồ nhân chÃnh là đao tháºt thương tháºt, so vá»›i tiêu diệt Bạch Liên giáo là má»™t trá»i má»™t vá»±c, tiểu tá» nà y nguyện ý Ä‘i sao?
Lão giả đưa mắt nhìn mấy ngưá»i trong vưá»n, ánh mắt dừng lại trên ngưá»i Tiêu Ngá»c Nhược, trầm mặc hồi lâu rồi thở dà i, hứng ý nguá»™i lạnh đưa tay xua xua:
- Hôm nay có chút hơi mệt, tới đây được rồi.
Vừa dứt lá»i, ông ta liá»n phất tay, bước ra khởi đình viện, đám há»™ vệ liá»n vá»™i và ng Ä‘i theo há»™ vệ xung quanh.
Lâm Vãn Vinh ngồi ở bên ngoà i má»™t hồi, nghe bên trong không có chút động tÄ©nh nà o, dần dần mất nhẫn nại. Äang định đứng lên, chợt nhìn thấy nét mặt tá»§m tỉm cá»§a Từ tiểu thư, có vẻ tươi cưá»i Ä‘ang ân cần nhìn mình.
- Từ tiểu thư, tuy là ta không phải là rất để ý, chỉ là ta dù sao cÅ©ng còn là má»™t nam nhân chưa có kết hôn, nên vẫn còn mang sá»± ngượng ngùng vô cùng, cái cách ngươi nhìn ta như váºy, tháºt là m danh dá»± cá»§a ta tổn thất rất rất lá»›n, khẩn mong tiểu thư tá»± trá»ng.
Lâm Vãn Vinh lá»i ngay nghÄ©a chÃnh nói.
Từ Chỉ Tình cắn cắn môi, cố nén cưá»i nói:
- Cái tên nhà ngươi, má»›i vừa rồi còn đả kÃch châm biếm ta, cách nhìn cá»§a ta và ngươi không giống nhau, chẳng lẽ ta ngó ngươi hai cái, váºy là chá»c đến ngươi sao?
“Còn chưa tháºt sá»± chá»c đếnâ€, Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i má»™t tiếng, Ä‘ang muốn nói thì đột nhiên thấy hiên rèm cá»a vén lên, từ trong đình lá»™ ra má»™t cái kiệu nhá» bằng tre, được khiên lên rồi Ä‘i luôn, ngay cả bóng cá»§a lão giả ra sao cÅ©ng không thấy được.
Váºy là đi sao? Lâm Vãn Vinh ngÆ¡ ngẩn cả ngươi, đây là thần tiên ở lá»™ nà o, tá»›i thần bÃ, Ä‘i vá»™i vã tháºt là khiến ngưá»i không hiểu được.
Tô Má»™ Bạch đó thấy ngưá»i ở trong đình bá» Ä‘i hết, cÅ©ng vá»™i và ng vòng tay ôm quyá»n hướng Từ Chỉ Tình nói:
- Từ tiểu thư Mộ Bạch cáo từ đi trước.
Từ Chỉ Tình khẽ gáºt đầu, Tô Trạng Nguyên liếc Lâm Vãn Vinh má»™t cái, rồi vá»™i vã rá»i Ä‘i.
- Äại tiểu thư, ngươi tháºt không nháºn ngưá»i đó là ai sao?
Lâm Vãn Vinh nói:
- Ta thấy ông ta luôn quyến luyến nhắc đến phu nhân, phu nhân chẳng lẽ không có kể qua với đại tiểu thư ư?
Tiêu Ngá»c Nhược lắc đầu:
- Nương thân luôn rất Ãt nói đến chuyện ở kinh thà nh vá»›i ta, vị quý nhân nà y là ai, ta căn bản tháºt là không biết.
“Cái tên nà y đúng là ngốc tháºt hay là giả ngốc?†Từ Chỉ Tình nghi hoặc liếc nhìn Lâm Tam má»™t cái, không nhịn được lắc đầu mỉm cưá»i, cái tên gia hoả nà y tháºt là quá cổ quái.
- Từ tá»· tá»·, ngưá»i có phải là nháºn biết cái vị trưởng giả đó phải không?
Äại tiểu thư nhìn thấy bá»™ dạng Từ Chỉ Tình Ä‘ang khẽ cưá»i, nên vá»™i và ng há»i.
Từ tiểu thư cưá»i cưá»i gáºt đầu nói:
- Xem như là có chút nháºn biết, Tiêu gia muá»™i muá»™i, muá»™i hôm nay gặp được quý nhân rồi.
- Quý nhân?
Tiêu Ngá»c Nhược nắm lấy Từ Chỉ Tình, gấp gáp há»i:
- Tá»· tá»·, là quý nhân gì, xin ngưá»i nói rõ rà ng má»™t chút?
Thấy Lâm Tam Ä‘ang vảnh tai lên nghe lén. Từ tiểu thư mỉm môi cưá»i, nhẹ nhà ng nói:
- Quý nhân thì là quý nhân. Thân pháºn cá»§a ông ta, ta không dám nói… gan bá»n ngươi không phải là lá»›n lắm hay sao, cứ Ä‘i tá»›i há»i ông ta chẳng phải là biết được liá»n?
Äại tiểu thư cưá»i ngượng ngùng, chÃnh Ä‘ang định nói, chợt thấy xa xa má»™t đám hoà thượng lá»›n nhá» Ä‘ang Ä‘i tá»›i, ngưá»i Ä‘i đầu thân khoắt áo cà sa mà u Ä‘á», dáng vẻ xem ra cÅ©ng giống má»™t cao tăng đắc đạo. Äám ngưá»i Ä‘i tá»›i trước mặt ba ngưá»i thì dừng lại, cao tăng khom ngưá»i niệm pháºt hiệu, rồi cưá»i nói:
- Lão nạp Tuệ Không, đang là chủ trì bổn tự, xin chà o các vị thà chủ.
- Tuệ Không thiện sư?
Từ Chỉ Tình vá»™i và ng hai tay chắp lại, mặt cung kÃnh nói:
- Äệ tá» Từ Chỉ Tình, xin chà o ra mắt đại sư. Gia phụ Từ Vị từng được đại sư chỉ Ä‘iểm kỳ nghệ, nhiá»u năm chẳng quên, tiểu nữ thay mặt gia phụ cảm tạ ân đức cá»§a đại sư.
Cao tăng mỉm cưá»i nói:
- Tiểu đà n việt chÃnh là thiên kim cá»§a Văn Trưá»ng tiên sinh? Thất kÃnh thất kÃnh! Má»™t chút kỹ xảo lại tháºt đã là m Văn Trưá»ng tiên sinh báºn lòng. Xin há»i Từ tiểu thư, ở đây vị nà o là Lâm Tam Lâm thà chá»§?
“Tá»›i tìm ta?†Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt, đừng nói là vì ngắt mấy Ä‘oá mẫu đơn trong vưá»n nà y mà bắt ta bồi thưá»ng tiá»n à ! Ngất, muốn lấy tiá»n cá»§a kẻ khoá sắt nà y? Không có cá»a đâu?
Gã cưá»i hắc hắc má»™t tiếng:
- Hoà thượng đại sư, bá»n ngươi muốn tìm Lâm Tam? À, ta má»›i thấy hắn vừa ra khá»i cá»a, hình như là đi cầu tiêu rồi… Äại sư, ngưá»i tìm hắn là m gì? Hắn cái gì cÅ©ng không có là m qua, ta có thể là m chứng cho hắn.
Cao tăng nhìn gã khẽ mỉm cưá»i:
- Tháºt không đúng lúc, ta chỉ tá»›i để chuyển lá»i cá»§a ngưá»i ta.
Truyá»n lá»i? Lâm Vãn Vinh trong lòng ngạc nhiên, tìm đại hoà thượng truyá»n lá»i, chẳng lẽ là Bồ Tát muốn tìm ta? Choáng, gặp tà rồi.
- Cái đó, đại sư, là ngưá»i nà o muốn chuyển lá»i cho Lâm Tam? À, ta là Lâm Nhị ca ca cá»§a Lâm Tam, chuyển lá»i cho ta cÅ©ng giống nhau.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i nói.
Äại sư khẽ gáºt đầu má»™t cái nói:
- Như váºy cÅ©ng được. Váºy Lâm thà chá»§ chuyển lá»i dùm, có má»™t vị nữ thà chá»§, cô ta nói cô ta há» Tiếu!
- Là hỠgì?
Lâm Vãn Vinh giống như là dưới mông bị châm chÃch và o, nhảy dá»±ng ngưá»i lên há»i.
Tà i sản của Silverwing
24-12-2008, 12:39 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 254)
Chương 254 – ÄÃnh Phong Kinh Diá»…m
Dịch: linhtinh2007, lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
- Nà ng nói nà ng hỠTiếu.
Lão hoà thượng mỉm cưá»i rồi khôi phục lại bình thưá»ng.
Nhịp tim Lâm Vãn Vinh nhảy loạn, lại nói có khi nà o là ngẫu nhiên cùng âm? Gã đưa tay lấy từ trong ngưá»i ra cây bút, trên tay vẽ và i nét, rồi vá»™i đưa đại sư coi, cẩn tháºn há»i lại:
- Äại sư, nà ng há» Tiếu? Hay là há» Tiêu?
Cao tăng mỉm cưá»i lắc đầu:
- Cái nà y, nữ thà chủ cũng không có nói rõ.
“Không có nói rõ!†Lâm Vãn Vinh nhất thá»i lạnh hết ná»a ngưá»i, nghi hoặc há»i:
- Váºy xin há»i đại sư lần nữa, trông dáng vẻ nà ng cao thấp ra sao?
- Vị thà chá»§ đó mang mạng che mặt, nhìn không rõ dung mạo, lão nạp cÅ©ng không biết rõ cao bao nhiêu. HÆ¡n nữa, trong mắt ngưá»i xuất gia như ta, chúng sanh Ä‘á»u bình đẳng, hồng nhan hay bá»™ xương khô cÅ©ng Ä‘á»u giống nhau, tháºt là không có phân chia ra cao thấp.
Äại hoà thượng nói.
“Hồng nhan vá»›i bá»™ xương Ä‘á»u giống nhau ư?†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i má»™t tiếng, chỉ và o Từ Chỉ Tình há»i:
- Äại sư, váºy là ngưá»i nhìn ta vá»›i Từ tiểu thư cÅ©ng hấp dẫn như nhau hả?
Lão hòa thượng mỉm cưá»i liếc nhìn hai ngưá»i má»™t cái, gáºt đầu đáp:
- Ngưá»i khác nhìn có lẽ là khác biệt, nhưng ở trong mắt lão tăng ta, hai ngưá»i các ngươi cÅ©ng cùng má»™t dạng. Ngay cả quý khách vừa má»›i rá»i Ä‘i, cÅ©ng không khác biệt gì so vá»›i các ngươi.
Quý khách vừa má»›i rá»i Ä‘i? Lão hoà trong lá»i nói tá»±a như còn có ý. Vá»›i thân pháºn trụ trì Tướng Quốc Tá»± cá»§a đại sư, lại tá»± mình chạy tá»›i đây để chuyển lá»i, còn không phải là không quái lạ, Lâm Vãn Vinh lần trước đã trải qua bị lừa má»™t lần chịu thiệt thòi, tá»± nhiên là phải cẩn tháºn từng chút, cố đè nén kÃch động trong lòng, há»i:
- Váºy xin há»i đại sư, Tiếu tiểu thư nà ng có nói gì thêm không?
Cao tăng gáºt đầu nói:
- Tiếu tiểu thư nói, nà ng hiện ở suối nước nóng phÃa sau núi chá» ngươi.
- Suối nước nóng sau núi?
Từ Chỉ không nén được cau mà y má»™t cái, mở miệng há»i:
- Äại sư, theo tiểu nữ biết được, suối nước nóng nà y cá»§a Tướng Quốc Tá»± không cho phép ngoại nhân tá»›i, vị Tiếu tiểu thư đó sao lại có thể tá»›i được?
- Äúng váºy, đúng váºy.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói, đưa ánh mắt tán thưởng nhìn Từ tiểu thư: “không được nà ng đỠtỉnh, ta vẫn chưa nghÄ© tá»›i Ä‘iểm đó.†Tướng Quốc Tá»± có thể được địa vị cao sùng như hiện nay, nguyên nhân lá»›n nhất chÃnh là vì có được sá»± tồn tại suối nước nóng trong là nh. Tạo nên khà háºu thÃch hợp vá»›i con ngưá»i, bốn mùa như xuân. Váºy má»›i có thể và o lúc thá»i tiết đầu xuân mà tổ chức há»™i thưởng hoa, hấp dẫn được vô số du khách tá»›i lui. Nếu để cho ngưá»i ngoà i tuỳ tiện ra và o suối nước nóng ấy, váºy không khá»i sẽ bị loạn thà nh má»™t đống bát nháo a!
- A Di Äà Pháºt.
Lão hoà thượng niệm pháºt má»™t câu, cưá»i nói:
- Lá»i cá»§a Từ tiểu thư rất đúng. Suối nước nóng ấy tháºt rất trân quý, lại còn nằm ở trên đỉnh núi cao chót vót, ngay cả tăng nhân trong tá»± nà y cÅ©ng khó mà lên được. Du khách bình thưá»ng đương nhiên là cà ng khó mà tá»›i gần được. Nhưng vị tiểu thư nà y có ấn chứng cá»§a vị cố nhân cá»§a lão nạp, không giấu gì cái vị. Suối nước nóng cá»§a chùa nà y chÃnh là vị cố nhân nà y phát hiện ra đầu tiên rồi bá» thêm công khai thác. Háºu nhân cá»§a ngưá»i tá»›i cầu giúp, lão nạp sao có thể cá»± tuyệt?
“Là bằng hữu của lão hoà thượng? Là nam hay nữ đây?†Lâm Vãn Vinh vẫn còn có nghi vấn, lại thấy lão hoà thượng nghiêm mặt nói:
- Lâm thà chá»§ yên tâm, lão hữu đó cá»§a ta là ngưá»i chánh trá»±c. Vị Tiếu tiểu thư nà y nếu đã là háºu nhân cá»§a ngà i, tuyệt sẽ không gây thương hại đến ngươi. Lão nạp dám lấy danh nghÄ©a cá»§a Tướng Quốc Tá»± ra bảo đảm.
“Bảo đảm? Bảo đảm cái rắm, nếu tiểu mệnh cá»§a ta bị ngưá»i ta hại xong rồi, thì ngươi lấy cái gì để bảo đảm?†Gã lúc nà y ngược lại không lo lắng tiên tỠđó quay lại đánh, vá»›i độc tÃnh cá»§a phong châm đó, lúc nà y tiên tá» cho dù không chết, sợ rằng cá»§a đã mất ná»a cái mạng rồi, còn hÆ¡i sức đâu mà tá»›i ngâm mình trong cái suối ấm đó. Tháºt thần bÃ! Chẳng lẽ tháºt đúng là Thanh Tuyá»n tìm ta? Tim gã Ä‘áºp vừa nhanh lại vừa rạo rá»±c, lại cà ng tăng thêm nghi hoặc.
Äại tiểu thư nhá»› tá»›i sá»± việc tối hôm đó, trong lòng hoảng sợ, kéo kéo tay áo cá»§a gã há»i:
- Ngươi có phải lại muốn đi?
Chuyện nà y có thể không Ä‘i sao? Lão hoà thượng nói nữ tỠđó há» Tiếu, cho dù nà ng không phải là Thanh Tuyá»n, váºy chắc cÅ©ng biết được Thanh Tuyá»n ở chá»— nà o. Nói lại, coi lão hoà thượng nà y mặt mà y hiá»n từ, ngay cả Từ Chỉ Tình cÅ©ng tôn trá»ng ông ta như váºy, xem ra cÅ©ng không có gì xấu. Chỉ cần đối vá»›i mình không có ác ý, cứ Ä‘i xem thá» như thế nà o?
Äại tiểu thư thấy gã gáºt đầu, không nén được hừ má»™t tiếng, chỉ là tháºt sá»± tìm không ra lý do để cản trở gã.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Nà ng cứ yên tâm, lần nà y ta sẽ cẩn tháºn để ý, tuyệt sẽ không để xảy ra chuyện giống lần trước. Hay là , nà ng vá»›i ta cùng Ä‘i tá»›i đó.
Äại tiểu thư chỉ hừ má»™t tiếng không có nói lại, Từ Chỉ Tình tuy là không biết tháºt ra đã phát sinh chuyện gì, nhưng thấy thần tình hai ngưá»i, liá»n cưá»i nói:
- Tiêu gia muá»™i muá»™i không cần lo lắng. Lão thiá»n sư tháºt sá»± là cao tăng có đạo hạnh, rất giá»i việc đánh giá con ngưá»i, nhìn ngưá»i rất chÃnh xác. Ngà i nói Tiếu tiểu thư đối vá»›i Lâm Tam không có ác ý, váºy chắc là sẽ không sai. Năm đó sau khi gia mẫu qua Ä‘á»i, gia phụ tá»›i Tướng Quốc Tá»± là m Pháºt sá»±, lão thiá»n sư có đà m luáºn cùng gia phụ, vui miệng có nói gia phụ khoảng mưá»i năm sau lại gặp được má»™t Ä‘oạn nhân duyên. Lúc đầu gia phụ không tin, chỉ là mấy ngà y trước không phải là đã gặp được Tô di nương sao?
“Lão hoà thượng biết đoán mệnh?†Lâm Vãn Vinh vội và ng nói:
- Lão thiá»n sư, cao tăng đại ca, ngươi tháºt sá»± là biết Ä‘oán mệnh hả? Äoán có đúng không? Là m Æ¡n giúp tiểu đệ coi dùm má»™t quẻ, ta muốn há»i vá» sá»± nghiệp, tà i váºn, tình duyên, sanh mệnh, còn có, ta chừng nà o thì tìm được Thanh Tuyá»n, xin cao tăng giúp giải cho má»™t quẻ.
Từ Chỉ Tình buồn cưá»i liếc mắt nhìn gã, tên nà y tháºt tối sở trưá»ng là biết lá»±a gáºy chá»c rắn, ngưá»i ta nói má»™t câu, gã liá»n có thể liên tưởng tá»›i mưá»i câu khác nhau không liên hệ gì.
Lão hoà thượng vuốt râu cưá»i lá»›n:
- Mệnh váºn chÃnh là thiên số, trong cõi u minh đã sá»›m được chú định, lại có ngưá»i tháºt có thể biết được thiên cÆ¡, tÃnh được mệnh váºn ư? Mấy lá»i nói như không đó, không tin cÅ©ng được. Lâm thà chá»§ chỉ cần tuỳ theo tâm tư cá»§a mình là đủ, ngươi nghÄ© việc gì nên là m thì cứ là m, tá»± nhiên sẽ có thu hoạch, đừng để ngưá»i khác ảnh hưởng.
Lão hoà thượng lá»i nói tá»±a như có thiá»n cÆ¡, chỉ là cái kiểu nói nà y ai ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể nói, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chẳng để ý, gáºt gáºt đầu nói:
- Nếu đã là thế, váºy ta sẽ tá»›i đó xem sao. Xin há»i đại sư, suối nước nóng đó ở chá»— nà o cá»§a háºu sÆ¡n?
Lão hoà thượng gáºt đầu mỉm cưá»i, quay ra phÃa sau nói vá»›i má»™t tiểu hoà thượng:
- Ngộ Tịnh, ngươi hãy đưa Lâm thà chủ tới đó đi.
Äại tiểu thư biết là cản gã không được, thở ra má»™t hÆ¡i, nhìn gã nói:
- Vạn sá»± Ä‘á»u cẩn tháºn, đừng có để giống như lần trước, trúng mai phục cá»§a ngưá»i ta.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i má»™t tiếng, gáºt đầu liá»n liá»n, thầm nói: “trúng mai phục cái rắm, lần trước nếu không phải là tại nà ng là m há»ng việc tốt, tiên tá» sá»›m đã bị ta đánh ngã rồi. Nhưng mà lần nà y khẳng định không phải là tiên tá» truy tìm tá»›i rồi, nà ng ta nếu tháºt sá»± muốn đánh ta thì chẳng cần nói, không cần phải phà hÆ¡i như váºy, trá»±c tiếp ở trên đưá»ng mai phục, hoặc là phóng phi tiá»…n, váºy là lão tỠđủ tiêu rồi.â€
Mấy lá»i nói nà y đương nhiên là sẽ không để cho đại tiểu thư biết, gã kéo cái tên tiểu hoà thượng gá»i Ngá»™ Tịnh đó, vá»™i và ng nhắm háºu sÆ¡n cá»§a Tướng Quốc Tá»± Ä‘i tá»›i. Chuyển qua và i góc quẹo, rồi không thấy bóng dáng nữa.
Äại tiểu thư nhìn theo thân ảnh cá»§a gã biến mất, đứng ngẩn ở đó hồi lâu, rồi buồn bã thở dà i. Từ Chỉ Tình nắm lấy tay nà ng nói:
- Tiêu gia muá»™i muá»™i, chuyện gì mà hắn phải Ä‘i váºy?
Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng chua xót, khẽ nói:
- Äi gặp nương tá» cá»§a gã?
- Nương t�
Từ tiểu thư cau mà y:
- Hắn đã thà nh thân rồi sao? Phụ thân tại sao lại chẳng có nói với ta.
- Ai mà biết được gã đã thà nh thân hay chưa?
Äại tiểu thư bá»±c tức nói:
- Hồng nhan tri ká»· cá»§a gã cÅ©ng chẳng biết là có bao nhiêu nữa. Bản thân cái tên xấu xa nà y chắc cÅ©ng chẳng biết rõ được con số chÃnh xác, sợ rằng phải Ä‘em cả đầu ngón tay cá»™ng ngón chân má»›i có thể đếm cho hết được.
Từ Chỉ Tình buá»™c miệng cưá»i má»™t tiếng. Có vẻ nhiá»u hứng thú liếc nhìn Tiêu Ngá»c Nhược. Äại tiểu thư hÆ¡i đỠmặt, khẽ nói:
- Tá»· tá»·, ngưá»i cưá»i cái gì váºy?
Từ tiểu thư nghiêm mặt nói:
- Tiêu muá»™i muá»™i, muá»™i có tin tưởng lá»i nói cá»§a tá»· tá»· không?
Äại tiểu thư khe khẽ gáºt đầu:
- Từ tá»· tá»· há»c vấn hiểu biết hÆ¡n ngưá»i, tiểu muá»™i hết sức bá»™i phục, sao có thể không tin lá»i nói cá»§a ngưá»i?
Từ Chỉ Tình kéo Tiêu Ngá»c Nhược theo nhẹ Ä‘i và i bước, cưá»i nói:
- Váºy tá»· tá»· há»i ngươi và i câu há»i, ngươi nên hồi đáp tháºt lòng.
Äại tiểu thư gáºt gáºt đầu. Từ Chỉ Tình mÄ©m cưá»i nhìn nà ng ta nói:
- Tiêu muá»™i muá»™i có tháºt là thÃch cái tên Lâm Tam đó?
Mặt Tiêu Ngá»c Nhược phá»§ lá»›p mây hồng. Do dá»± má»™t lúc, rốt cuá»™c cÅ©ng dÅ©ng cảm gáºt đầu, khẽ ừm má»™t tiếng.
Từ Chỉ Tình khẽ mỉm cưá»i, nói:
- Tiêu gia muá»™i muá»™i, nam nữ thÃch nhau, chÃnh là đạo lý thiên kinh địa nghÄ©a, không cần phải quá xấu hổ.
Tiêu Ngá»c Nhược khe khẽ ừm má»™t tiếng, trong mắt hiện lên vẻ dịu dà ng, nhá» giá»ng nói:
- Tuy là nói như váºy, chỉ là cái tên xấu đó cả ngà y chẳng có lúc nghiêm túc, vừa không cầu công danh, cÅ©ng không muốn là m quan, ta sợ khó qua cá»a ải cá»§a nương thân.
Từ Chỉ Tình nắm lấy ta nà ng, cưá»i xong nói:
- Nam nữ thÃch nhau, đâu có liên quan gì tá»›i thân pháºn địa vị. Hoà ng Äế còn có thể cưới dân nữ, Công Chúa cÅ©ng có thể lấy tên bán thịt. Lâm Tam nà y tuy là cả ngà y hi hi ha ha, nhưng vá»›i khả năng cá»§a hắn, muốn xin là m má»™t chức quan cÅ©ng chẳng là việc khó, Ä‘iá»u nà y tuyệt không thà nh vấn Ä‘á». Tiêu phu nhân tinh minh như váºy, tuyệt sẽ không vì váºy mà phản đối việc cá»§a các ngưá»i.
Nghe Từ Chỉ Tình thuyết giảng như váºy, trong lòng đại tiểu thư như uống má»™t liá»u thuốc định tâm, tá» tế suy nghÄ© má»™t chút, phát giác ra trong lá»i nói cá»§a nà ng hình như còn có Ä‘iá»u chưa nói hết, liá»n há»i:
- Tá»· tá»·, ý cá»§a ngưá»i là cái khó khăn giữa ta và hắn, chẳng phải là vì thân phân địa vị, mà vấn đỠlà ở hắn?
Từ Chỉ Tình tá» ra không thừa nháºn, cÅ©ng chẳng phá»§ nháºn, tá»§m tỉm cưá»i:
- Tiêu gia muá»™i muá»™i, tuy là thá»i gian bá»n ta tiếp xúc không lâu, nhưng ta cÅ©ng có thể nhìn ra được muá»™i là nữ nhân rất có chá»§ kiến, ngá»™ sá»± trầm ổn, tÃnh tình cương liệt, tuyệt sẽ không dá»… dà ng nghe theo ngưá»i khác. Nói má»™t cách khác, muá»™i không giống như mấy cô gái, muá»™i có năng lá»±c độc láºp, không muốn sống á»· lại và o nam nhân.
Äiểm nà y thì nói đúng, đại tiểu thư ra là m ăn từ nhá», sá»›m đã được nuôi dưỡng thà nh tÃnh cách ương bướng, nếu chẳng vì gặp phải Lâm Tam, sợ rằng chẳng có thể nhìn ra vẻ dịu dà ng ẩn giấu cá»§a nà ng. Nhìn thấy Từ Chỉ Tình khẽ cau mà y, Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i và ng há»i:
- Tỷ tỷ, cái nà y chẳng lẽ là có vấn đỠgì? Xin tỷ tỷ nói rõ.
Từ Chỉ Tình gáºt đầu đáp:
- Không sai, vấn đỠchÃnh là chá»— đó. Vá»›i dạng ngưá»i như ngươi có tà i hoa, có ngoại hình, lại thuá»™c nữ tỠđộc láºp, thế gian tháºt cÅ©ng khó kiếm, cho nên nhãn quang cá»§a muá»™i muá»™i đương nhiên phải cao. Nếu là nam tá» tầm thưá»ng gặp được muá»™i muá»™i, tất nhiên là toà n tâm toà n ý đối đãi vá»›i muá»™i, tuyệt sẽ không còn tâm tư để Ä‘i chá»c ghẹo cô gái khác. Thá» há»i, nữ tá» thế gian, có ai mà không mong tướng công cá»§a mình vÄ©nh viá»…n duy nhất chỉ yêu riêng mình, nhất là dạng nữ nhân xuất sắc như muá»™i muá»™i? Trá»i sinh tên Lâm Tam nà y có tÃnh phong lưu, hồng nhan tri ká»· nhiá»u không kể xiết, đã có muá»™i rồi, lại còn muốn chá»c ghẹo ngưá»i khác, trong lòng muá»™i chẳng lẽ lại cam chịu?
Äại tiểu thư than khẽ má»™t tiếng:
- Không cam chịu thì còn biết là m sao, chỉ cần tên xấu xa đó nếu dám bá» rÆ¡i ta, ta sẽ chết liá»n cho hắn thấy.
Từ Chỉ Tình cưá»i nói:
- Muá»™i muá»™i chá»› có nói báºy bạ, muá»™i còn trẻ, còn chưa cùng hắn ân ái triá»n miên, sao lại nói lá»i chết sống để là m gì?
Trên mặt Tiêu Ngá»c Nhược như nổi tráºn gió thu, gắt giá»ng nói:
- Cái gì mà ân ái triá»n miên, tá»· tá»· váºy mà còn ghẹo muá»™i nữa. Chỉ là tên đó trá»i sinh tÃnh phong lưu, muá»™i còn có biện pháp gì đây?
Từ Chỉ Tình thần bà cưá»i má»™t tiếng, nói:
- Muá»™i muá»™i chá»› có coi nhẹ bản thân, vá»›i dáng vẻ mê ngưá»i nà y cá»§a muá»™i, tưởng muốn nắm được tim cá»§a hắn, để hắn yêu mình ngươi duy nhất, tuyệt đối chẳng phải là chuyện khó.
Nà ng ghé đầu xuống, bắt đầu thì thầm bên tai của đại tiểu thư...
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì