Quyển 9 : Quần Hùng Tranh Phong
Chương 36:Ân Oán Hội Tụ(Phần 2)
Tác giả : Phiêu Ẩn
Dịch giả: Jimmy19
Nguồn : QUẦN LONG HỘI - 4vn.eu/forum
Ba người ngày đêm lên đường,không tới mấy ngày,liền tới một nơi gọi là Hoàn Nhật Tinh,chỉ cần tiến về phía trước truyền tống thêm bảy lần nữa,liền có thể tới tu chân thánh địa-Trần Duyên Tinh rồi.
Do chỗ này rất gần Trần Duyên Tinh,vì vậy người tu chân ở đây càng lúc càng nhiều.
Diệp Thanh ba người xuất hiện trên một tòa truyền tống trận,chỉ thấy kế bên người tới người lui,rất là đông đúc.Ngoảnh nhìn bốn phía,ngạc nhiên phát hiện mình đang ở giữa một tòa thành thị.Truyền tống tế đài ở đây đặc biệt bận rộn,mức độ khẩn trương của nó,so với vùng giáp ranh Phần Âm Tông còn hơn nhiều lần.May là số lượng truyền tống trận ở đây cũng không phải là ít,nếu không e rằng nửa bước khó đi.
Hàn Trấn Ly còn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người tu chân như vậy,không khỏi ngây ngốc nhìn dòng người qua lại không ngớt,cảm giác mình giống như ếch ngồi đáy giếng.Trãi qua những gì mắt thấy tai nghe một đường này,hắn phát hiện sự rộng lớn của Tu Chân Giới vượt qua rất xa những gì mình tưởng tượng.Không khỏi thầm nghĩ tới,nếu như mình muốn trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ,e rằng cần phải hao phí tinh lực cả đời mới được.Vì vậy quay đầu lại hỏi:
-Lệ Hồng cô nương,Tu Chân Giới này rốt cuộc bao lớn?
Lệ Hồng ngẩng đầu nhìn sắc trời,nhỏ giọng nói:
-Tu Chân Giới là một thế giới vô cùng vô tận,trước mắt những nơi phồn tinh có thể ghi chép,cũng chỉ là hạt cát giữa sa mạc mà thôi.Vạn năm gần đây,Thánh Môn vẫn không ngừng hướng bốn phương tìm kiếm,truyền tống trận dưới chân chúng ta,chính là tận tay bọn họ kiến lập.
Nàng vừa nói vừa nhanh chóng đảo mắt nhìn đám người xung quanh,hy vọng trên tế đài nhộn nhịp tìm thấy một cái truyền tống trận rãnh rỗi.
Nhưng do chỗ này quá gần Trần Duyên Tinh,cơ hồ bên cạnh mỗi một “Truyền Tống Trận” đều có rất nhiều người đang đợi để rời đi.Lệ Hồng không khỏi nhíu mày nói:
-Ai…Chúng ta còn phải truyền tống bảy lần mới có thể tới Trần Duyên Tinh,nhưng theo tình hình bây giờ xem ra,lộ trình phía trước càng khẩn trương hơn.
Diệp Thanh cúi đầu ngẫm nghĩ,nói:
-Vậy…Vậy chúng ta có thể đi đường tắt không?
Lệ Hồng lắc đầu nói:
-Không cần biết đi con đường nào,cũng sẽ có rất nhiều người!Bởi vì Trần Duyên Tinh căn bản chính là…Àh?Đợi chút,Ô Độ Hắc Thị chúng ta hình như có ghi chép qua rất nhiều hoang vu tinh vực bỏ phế,có lẽ chúng ta thật sự có thể đi đường tắt!
-Hoang vu tinh vực?
Diệp Thanh hồ nghi nhìn nàng.
Chỉ thấy Lệ Hồng hưng phấn gật đầu nói:
-Không sai!Hoang vu tinh vực chắc là ít người,hơn nữa người bình thường bên ngoài đều không biết sự tồn tại của chúng!
Nói xong,nàng từ trong lòng rút ra một mảnh phồn tinh nghi tinh mĩ(Dụng cụ ghi chép lại vị trí các hành tinh),cẩn thận tìm kiếm.Không tới một khắc,nàng lại thật sự tìm ra được một con đường,không khỏi cười nói:
-Hì Hì…Chúng ta từ Hắc Nham Tinh truyền tống đi,tuy phải truyền tống chín lần,nhưng ít nhất không cần phải chờ truyền tống trận!
Diệp Thanh cũng vui mừng biểu thị đồng ý.
Ba người ở bên cạnh một tòa “Truyền tống trận” nhẫn nại chờ đợi.Không tới một khắc,rốt cuộc đến phiên các nàng truyền tống.Lệ Hồng lập tức cúi người xuống,chiếu theo tọa độ bên trong Phồn Tinh Nghi,điều chỉnh lại phương vị truyền tống một chút,chỉ thấy một cái truyền tống thông đạo trong suốt,thành công xuất hiện trước mắt mọi người…
Ai ngờ chính vào lúc này,một người tu chân ở bên cạnh đột nhiên xen vào nói:
-Các ngươi đang làm gì vậy?Tại sao tùy tiện thay đổi phương vị truyền tống trận?
Lệ Hồng từ từ đứng lên,u oán nói:
-Chúng ta muốn đi địa phương khác,chẳng lẽ điều này cũng không được sao?
Đối diện Lệ Hồng ôn nhu như vậy,người tu chân kia tức thời không nổi nóng nổi,liền lẩm bẩm nói:
-Cái này…Mọi người đều muốn đi Trần Duyên Tinh,mà ngươi tùy ý thay đổi phương vị như vậy,sẽ làm người phía sau lãng phí rất nhiều thời gian để định vị nữa.Cho nên cái này…
Lệ Hồng hối lỗi nói:
-Vậy một lát nữa,phiền huynh giúp muội điều chỉnh lại,được không?
Người tu chân kia tắc tiếng một hồi,vô phương gật gật đầu.
Lệ Hồng hướng hắn cám ơn một tiếng.Giờ mới xoay người,lại hướng Diệp Thanh và Hàn Trấn Ly phân phó nói:
-Trên hoang vu hành tinh,đa số đều không có không khí để hít thở,hơn nữa sẽ cực kì giá rét.Hai người các ngươi phải tùy lúc chú ý,ngàn vạn không thể trừ bỏ phòng hộ chân khí trên người,hiểu không?
Diệp Thanh gật đầu,không khỏi vì sự tỉ mỉ của nàng mà tăng thêm một phần hảo cảm.Lúc này tu vi ba người đều đã đạt tới trên Nguyên Anh cảnh giới,cho nên đối kháng giá lạnh của hoang vu tinh chắc là không có vấn đề gì lớn.Vì vậy cùng bước vào truyền tống trận,chỉ thấy ánh sáng mãnh liệt vừa chớp,đã rời khỏi địa phương huyên náo kia.
Không tới một khắc,ba người cùng lúc xuất hiện trên một vực thẳm màu đen khổng lồ.Phóng mắt nhìn ra,chỉ thấy thế giới dưới chân một mảng tối mịt,may là sao trên đỉnh đầu lại đặc biệt rõ ràng,dưới sự chiếu sáng của ánh sao,đá nhọn sắc bén dưới chân dường như đều toát ra một làn hơi thở quỷ dị,phát ra âm hàn nhàn nhạt.Nhưng chính tại cái thế giới tĩnh mịch này,lại ẩn ẩn nghe thấy đàng xa “Đinh Đang Đinh Đang…”truyền lại một chuỗi âm thanh tiếng đao kiếm giao nhau.
-Ah?
Diệp Thanh ba người đều giật mình cả kinh,không khỏi đối mặt nhìn nhau.Bọn họ đều không ngờ rằng dưới loại tình huống này,lại còn có người say sưa chém giết.Vì vậy ngưng thần nhìn ra,chỉ thấy ngoài mấy dặm,mấy cái điểm đen ngự kiếm phi hành,trong không trung truy đuổi lẫn nhau,trong đó thỉnh thoảng lướt qua luồng luồng ánh lửa,chiến huống cực kì kịch liệt.
Tiếp đó,lại nghe thấy “Bùm Bùm Bùm..” một hồi vang lớn,hai mắt Hàn Trấn Ly không khỏi sáng rỡ,hưng phấn nói:
-Chúng ta qua đó xem xem!
Đối với hắn mà nói,Tu Chân Giới đấm đá,cũng là một loại cơ hội học tập khó gặp một lần.
Lúc này,ngay cả Diệp Thanh và Lệ Hồng cũng bị khơi dậy lòng háo kì mạnh mẽ,nhưng các nàng dù sao cũng là nữ nhi,trong lòng vẫn bảo tồn một chút tự tôn,vì vậy cùng lắc đầu.Nhưng,có những chuyện muốn tránh cũng không thoát,song phương giao chiến đàng xa càng đánh càng lui,lại nhanh chóng hướng phía này bay tới.Rất hiển nhiên,ánh sáng trắng truyền tống trận vừa rồi phát ra,đã dẫn tới sự chú ý của họ.
Không tới một khắc,Diệp Thanh ba người rốt cuộc cũng nhìn rõ trận dung của song phương giao đấu.
Không ngờ rằng,Lệ Hồng lại nhận biết một bên trong đó,trước tiên kinh hô nói:
-Ah?Là hữu hộ pháp của Trần Duyên Tinh Pháp Huyền Dực,và Lôi Tranh của Chấn Quang Điện.Bọn họ đang bị năm người che mặt vây công!
Diệp Thanh và Hàn Trấn Ly nghe xong,chỉ gật gật đầu,không hề lộ ra thái quá kinh ngạc.Bởi vì bọn họ căn bản là không nhận biết Huyền Dực và Lôi Tranh,cũng không biết bọn họ đại biểu cái gì?
Nhưng Lệ Hồng lại không giống,nàng là cao đồ của Ô Độ Hắc Thị,tự nhiên đối với người và vật của Tu Chân Giới đều rất hiểu rõ.Huyền Dực và Lôi Tranh đều là cao thủ nổi danh khắp Tu Chân Giới,tuy cùng Nhược Uyên bọn họ vẫn còn một chút cách biệt,nhưng danh vọng của họ tại Trần Duyên Tinh lại cực kì thịnh.Tu vi của họ đều ở khoảng trên dưới Thần Hợp cảnh giới….Cần biết rằng,nhân vật có thể tại Trần Duyên Tinh “Quậy” xuất danh đầu,thì nói rõ bọn họ là một trong những nhân vật kiệt xuất nhất của Tu Chân Giới.Mà bây giờ,hai cao thủ này của Trần Duyên Tinh,lại bị năm người che mặt vây công tới hoàn toàn không còn lực để hoàn thủ,hơn nữa càng lúc càng nguy cấp.
Lệ Hồng do dự một hồi thật lâu,mình rốt cuộc nên hay không tiến lên giúp một tay đây?
Cái gọi là môi hở rằng lạnh,tổng bộ của Ô Độ Hắc Thị đặt tại Trần Duyên Tinh,từ một góc độ khác để nhìn,mình chắc cũng nên tính là một phần tử của Trần Duyên Tinh.Hơn nữa,đám người che mặt áo đen này không dám lấy mặt mũi thật nhìn người,rất có thể bọn họ chính là ma đầu của Ám Ảnh Chi Môn yên lặng lâu nay.Đáng ghét nhất chính là ,tu vi của mình chỉ là Thanh Hư hậu kì,cùng những cao thủ trong truyền thuyết so sánh,đơn giản là kém xa mười vạn tám ngàn dặm.Nếu như lỗ mãng tiến lên nhúng tay vào,e rằng là tự tìm tử lộ.
Vì vậy,nội tâm Lệ Hồng rơi vào dằn xé…
Diệp Thanh lại không có suy nghĩ nhiều như vậy,nàng chỉ phát hiện đám gia hỏa này càng đánh càng gần,vì vậy lo lắng nói:
-Lệ Hồng tỷ,muội thấy chúng ta hay là nhanh chóng khởi động truyền tống trận thì hơn,nếu không đợi bọn họ một khi đánh tới chỗ này,e rằng không ổn đó.
Lệ Hồng nghe xong,không khỏi tinh thần chấn động,nói lớn:
-Không sai,chỉ cần khởi động truyền tống trận,thì mọi thứ đều được giải quyết!
Nói xong nàng hối hả ngồi xuống,nhanh chóng điều chỉnh góc độ trên truyền tống trận.Không tới một khắc,truyền tống trận rung động,một cái cửa truyền tống đã được dựng lên.Lệ Hồng lại đứng gấp lên,hét lớn với một bên giao chiến đàng xa:
-Huyền đại hiệp,truyền tống trận đã khởi động,các ngươi nhanh qua đây đi.
-Ah?
Diệp Thanh ngạc nhiên nhìn Lệ Hồng,hỏi;
-Tỷ làm vậy, sẽ chọc giận bọn chúng đó!
Quả nhiên,chỉ nghe một người che mặt hét lên:
-Muốn chạy?Không dễ vậy đâu!...Bày trận!
Tu vi đám người che mặt không dưới Huyền Dực và Lôi Tranh,đồng thời hét lớn một tiếng,chỉ thấy thân hình bọn họ bỗng nhiên hóa thành hơn hai mươi người,từ bốn phương tám hướng chém thẳng hướng chính giữa vị trí của Huyền Dực và Lôi Tranh.Giữa kiếm quang như phong cuồng bạo vũ,thiên địa đều biến sắc,Diệp Thanh tuy cách bọn chúng rất xa,nhưng bên tai vẫn truyền tới một trận rít gào kinh thiên động địa,dường như bọn chúng muốn cắt cả không gian thành mãnh vụn vậy.
Trái lại Huyền Dực và Lôi Tranh hai người,bọn họ đang muốn thoát li,nhưng đã trễ,chỉ thấy kiếm quang tung hoành ngang dọc từ bốn phương tám hướng rít gào cắt tới,căn bản không cho họ di chuyển nửa phân,vì vậy chỉ có thể đưa kiếm ngạnh đỡ.Sau khi nghe thấy “Đinh Đinh Đinh…” một chuỗi vang lớn,trường kiếm trong tay hai người bọn họ bị chấn văng ra,không khỏi cùng lúc ói máu thối lui năm trượng hơn.Công lực của Huyền Dực bên trái hơi thâm hậu hơn một chút,hét lớn với Lệ Hồng:
-Các ngươi nhanh đi Trần Duyên Tinh báo tin,nói mọi chuyện phát sinh gần đây,đều là Thần Nghệ Tông đang thao túng…
Lệ Hồng sững sốt,thầm nghĩ đám gia hỏa Thần Nghệ Tông không phải là luôn ở “Cuồng Sa Tinh” sao?Sao đột nhiên lại ngàn dặm chạy tới “Trần Duyên Tinh” tạo ác vậy?
Ý nghĩ này vừa mới lướt qua.liền nghe thấy một người che mặt áo đen Hắc Hắc cười dâm nói:
-Hai tiểu cô nương tới vừa đúng lúc,để Tang mỗ chăm sóc thật tốt các nàng!Hắc Hắc…
Luôn bình tỉnh đứng xem Diệp Thanh,vừa nghe thấy tiếng cười của người này,không khỏi toàn thân chấn động.Đột nhiên nhớ tới mình hình như ở đâu đó đã nghe qua thanh âm của người này.Nhưng nghĩ tới nghĩ lui,lại nghĩ không ra.
Nói thì chậm,chỉ thấy thân ảnh người mặt áo đen vừa thoáng,bỗng hóa thành một đạo tàn ảnh,thẳng hướng Lệ Hồng xông tới.Tốc độ hắn rất nhanh,làm người ta nhìn không rõ dung mạo của hắn,thật khiến lòng người chấn kinh.
Phản ứng của Diệp Thanh lại còn trên Lệ Hồng,một tiếng hét yêu kiều,chỉ nghe “Soạt” một tiếng,Tru Ma Kiếm nhanh chóng đâm ra,một đạo ánh sáng tím lướt qua,cắt thẳng vào mặt người áo đen.Ai ngờ mục tiêu của hắn không phải là trên người Lệ Hồng,đợi sau khi Diệp Thanh phát hiện,mới nhận ra mình đâm trúng chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi,tiếp đó phía sau truyền lại “Ầm” một tiếng vang lớn,truyền tống trận phía sau đã bị đánh vỡ thành mãnh vụn.
Hàn Trấn Ly trước giờ tự phụ kiếm thuật cao minh,nhưng lúc này trường kiếm còn chưa kịp rút,thì bị người ta bức lùi liên tiếp bảy bước mới đứng vững.Tiếp đó thì thấy truyền tống trận bên cạnh đã theo tiếng nổ mà tan tành,ý đồ của người che mặt kia rất rõ ràng,chính là muốn phá hư đường thoát duy nhất của mọi người,đem tất cả mọi người đều khống chế chặt.
Diệp Thanh một kiếm đâm hụt,vội vàng thu kiếm về thủ,ai ngờ người che mặt kia đã rút lui về hai trượng có dư,vác kiếm Hắc Hắc cười nói:
-Tiểu cô nương,thì ra là ngươi ah?Lần này là ngươi tự mình đưa tới cửa,xem ra ngươi và Tang mỗ thật là hữu duyên!
Diệp Thanh toàn thân chấn động,ngẩng đầu nhìn lại,vừa hay cùng ánh mắt tà ác của đối phương chạm nhau,trong đôi mắt xinh đẹp không khỏi lướt qua một tia giận dữ,hét lớn:
-Thì ra là ngươi?
Lệ Hồng và Hàn Trấn Ly đều sững sốt,hỏi:
-Các người quen biết?
Nói về lúc này,Huyền Dực và Lôi Tranh đã mang trọng thương,không còn sức để hoàn thủ nữa,trong chốc lát đã bị hai người áo đen ”Khiêng” lên.Nhưng bọn họ không hổ là đại hiệp nhân vật,lúc này lại bỏ mặc sống chết bản thân,trái lại bắt đầu lo lắng cho mệnh vận ba ngươi Diệp Thanh.Chỉ nghe Huyền Dực bên trái lại ho ra một ngụm máu,hét lớn:
-Ta không biết ta cùng Thần Nghệ Tông các ngươi rốt cuộc có ân oán gì,nhưng…Nhưng bây giờ đã không còn quan trọng,các ngươi muốn xử lí tại hạ như thế nào,tại hạ đều nghe theo.Nhưng ba người trẻ tuổi trước mắt,bọn họ không liên quan gì đến chuyện này...Khục…Khục…Các ngươi lập tức buông tha cho họ…Nếu không,nếu không Huyền Dực ta,Khục Khục Khục…
Người áo đen cầm đầu ngửa mặt lên trời cười như điên:
-Ha Ha Ha…Huyền Dực ngươi tính là thứ gì vậy,lại dám cùng bổn tôn nói điều kiện?Ngươi trước tiên tự lo cho thân mình rồi nói!...Hừm Hừm!Nhớ năm đó,lúc lão tử tung hoành Tu Chân Giới,ngươi còn không biết đang ở đâu nữa!
Nói xong từ từ ép tới gần.
Diệp Thanh đã biết rõ hắn là ai,liền cũng không chịu thua kém,tay phải nhẹ nhàng giơ Tru Ma kiếm lên,dùng mũi kiếm trỏ trỏ chỉ người áo đen kia,lạnh lùng Hừm nói:
-Hừm!Lần trước tại Huyền Băng Thiên,nếu không phải nhìn vào phần ngươi là chó chạy lạc của Trữ Tiêm Tuyết,bổn cô nương đã sớm “Xử” ngươi rồi.Không ngờ rằng một lúc dung túng,trái lại dưỡng hổ vi họa!
Diệp Thanh lại biết mở miệng mắng người,điều này làm Hàn Trấn Ly phía sau không khỏi khóe mắt giật giật.Hắn đột nhiên phát hiện,Diệp Thanh cũng có một phương diện chanh chua,điều này cùng hình tượng thánh khiết mà trong sáng có chút không đồng nhất.Nhưng chính bởi vì vậy,Hàn Trấn Ly lại càng thêm thưởng thức nàng dám nổi hung hăng,trong đó có một loại mị lực bất chấp tất cả,càng làm cho người ta tâm động.Nghĩ kĩ lại,nếu như Diệp Thanh không phải loại người này mà nói,sao lại vượt qua ngàn dặm xa xôi đi tìm công tử của mình,nào phải đâu có thể giữ được niềm tin kiên định bất di bất dịch?
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của jimmy19