10-01-2009, 07:51 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: My House
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 12 giá» 1 phút 28 giây
Thanks: 312
Thanked 165 Times in 93 Posts
Chương 262 - Ãm Sát - Thượng
Dịch : Naruto 2302
Biên dịch & biên táºp : hieusol
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Khi trở vá» Tiêu gia, đêm đã khuya, Äá»— Tu Nguyên mấy ngưá»i dìu hắn vá», Lâm tướng quân tá»± nháºn là mình đồng da sắt cÅ©ng không chịu nổi cảnh ăn đòn đến khốn khổ. Trên lưng hắn vết thương vô số, thi thoảng máu rỉ ra, ngay cả chúng tướng thấy mà n già y vò nà y cÅ©ng âm thầm động lòng.
Quân nhân đánh nhau, giống như đưá»ng lá»›n đã thông, phục thì cÅ©ng phục rồi, không nói hai lá»i. Thá»§ hạ tướng sÄ© cá»§a Tô Má»™ Bạch hÆ¡n vạn ngưá»i, hôm nay đã thấy sá»± can đảm trung nghÄ©a cá»§a Lâm tướng quân, Ä‘á»u tin tưởng chá»§ động cùng hắn bắt tay nói chuyện. Lâm tướng quân đã lÄ©nh roi nhưng lại kêu gá»i được tâm tư má»i ngưá»i, uy vá»ng trong quân lại cao hÆ¡n má»™t tầng, việc nà y đám Äá»— Tu Nguyên tháºt không há» nghÄ© đến.
Cà ngưá»i Hồ Bất Quy cÅ©ng đầy vết thương, nhưng hắn trải qua vô số chiến há»a tẩy lá»…, chÃnh là khúc gá»— thà nh tinh, da tháºt dà y, không giống tiểu mặt Ä‘en Lâm tướng quân chỉ ra vẻ chứ chẳng chịu đòn được. Hồ Bất Quy ăn roi rồi, lại cùng má»i ngưá»i thưởng thức rượu mạnh, sau đó lăn ra đất ngá»§ say sưa, lá»›p lá»›p vết thương sau lưng tá»±a như không tồn tại.
"Äại Hồ tá», ta cái gì cÅ©ng không nể ngươi, nhưng vá» khoản da dà y, không phục không được." Tiểu tướng áo bà o trắng hô phong hoán vÅ© Lâm tướng quân bất đắc dÄ© kết luáºn.
Mấy ngưá»i dìu Lâm tướng quân má»›i vừa vá» trước cá»a nhà , đã thấy má»™t tiểu kiệu nhanh chóng từ xa Ä‘i tá»›i. Còn chưa đến gần, đã nghe âm thanh con gái vá»™i vã từ bên trong cất tiếng:
- Dừng lại, mau dừng lại.
Tiểu kiệu hạ xuống, nữ tá» bên trong lao ra, thấy Lâm Tam được má»i ngưá»i dìu, đầu tiên là sá»ng sốt, tiếp theo không tá»± chá»§ được hốc mắt đỠlên, nước mắt tà tách rÆ¡i xuống:
- Ngươi, ngươi đây là là m sao?
- Ngươi lại nói dối ta.
Nữ tỠkia gạt nước mắt, chạy lại liếc nhìn hắn, cắn môi khóc:
- Coi ngưá»i khác Ä‘á»u là kẻ ngốc sao?
Äại tiểu thư tá»›i gần bên ngưá»i Lâm Tam. Nhìn thấy vết roi ngang dá»c lên lưng hắn, nhất thá»i kinh hãi nhảy dá»±ng lên, bà n tay nhá» bé che miệng, nước mắt già n giụa.
Äá»— Tu Nguyên há»™ tống Lâm Vãn Vinh trở vá», vẻ mặt xấu hổ, ôm quyá»n nói:
- Phu nhân, mạt tướng vô lực bảo vệ tướng quân, xin phu nhân trách phạt.
- Cái gì phu nhân?
Äại tiểu thư vẫn trà o nước mắt, sắc mặt lại đỠbừng, liếc mắt xem xét Lâm Vãn Vinh, cứng giá»ng:
- Ngươi, ngươi không được nói lung tung.
- Ta cho tới bây giỠkhông có nói linh tinh.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ đáp:
- Nhưng là ngưá»i khác nói lung tung, ta muốn quản cÅ©ng không được.
- Tên chết dẫm nà y, bá»™ dáng đã như váºy, còn muốn khi dá»… ngưá»i.
Äại tiểu thư vừa giáºn vừa yêu liếc nhìn lại, đỡ lấy cánh tay hắn. Len lén hướng lưng hắn ngó qua, nhất thá»i lại bi thương trong lòng, vá»™i kìm nén nước mắt nói:
- Các vị quan binh đại ca nhanh và o nhà ngồi, Hoà n nhi, pha trà …
Äá»— Tu Nguyên vá»™i và ng khoát tay nói:
- Phu nhân không cần đối tốt vá»›i mạt tướng như váºy. Hôm nay không thể bảo vệ tốt Lâm tướng quân, tiểu nhân tháºt sá»± hổ thẹn. Lúc nà y tướng quân bình yên trở vá», chỉ còn biết á»§y thác phu nhân chiếu cố hắn tháºt tốt. Lâm tướng quân chÃnh là linh hồn cá»§a ba quân tướng sÄ©, mạt tướng đại biểu cho mấy vạn tướng sÄ© trong quân xin cảm tạ ân đức phu nhân.
Äá»— Tu Nguyên miệng nói mà trong mắt ẩn chứa ánh lệ, quỳ xuống hướng vá» Äại tiểu thư dáºp đầu.
Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i và ng lên tiếng:
- Vị đại ca nà y sao lại nói váºy. Chiếu cố hắn chÃnh là trách nhiệm cá»§a ta, ân đức gì chứ. Tên chết dẫm nà y, sao chẳng thấy nói câu nà o, nhanh má»i vị đại ca nà y đứng lên.
Lâm Vãn Vinh ngoác miệng ra cưá»i:
- Äá»— đại ca ngươi nhanh đứng lên Ä‘i. Bằng không, cứ giữ bá»™ dạng nà y lâu hÆ¡n, chẳng biết nà ng còn hà nh hạ ta thế nà o nữa. ÄÆ°á»£c rồi…
Hắn nhướng mà y, nhẹ giá»ng kêu, hoá ra Äại tiểu thư nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, nhịn không được véo khẽ bên hông hắn, hắn kinh hãi kêu lên, là m động vết thương trên ngưá»i, Ä‘au đớn rên rỉ. Tiêu Ngá»c Nhược vừa thương xót vừa hối háºn, nhanh chóng kéo lấy tay hắn, trong mắt trà n đầy áy náy.
Äá»— Tu Nguyên đứng dáºy than thở:
- Tướng quân cùng phu nhân tháºt ân ái khác thưá»ng, là m ngưá»i khác ghen tỵ. Mạt tướng không dám quấy rầy hai ngưá»i nữa, xin cáo từ Lâm tướng quân, huynh đệ ta ngà y mai gặp lại.
Lâm Vãn Vinh khoát tay cưá»i, Äại tiểu thư sắc mặt đỠbừng tiá»…n khách ra ngoà i, vừa quay lại, đã thấy sắc mặt Lâm Tam tái nhợt, tiá»u tụy quá sức, đâu còn bá»™ dáng rồng bay hổ chạy thưá»ng ngà y.
Hiện không có ngưá»i ngoà i, Äại tiểu thư không che dấu vẻ lo lắng cùng tức giáºn nữa, lệ rá»›t như nước sông cuồn cuá»™n chảy xuôi, nói:
- Äáng chết, ta má»›i má»™t ngà y không ở nhà , bá»™ dáng ngươi sao lại thà nh như váºy?
Lâm Vãn Vinh hì hì cưá»i:
- Việc hôm nay là ngoà i ý muốn, các huynh đệ quá nhiệt tình, đánh và i roi, cÅ©ng chẳng quan hệ gì. ÄÆ°á»£c rồi, nà ng không phải ở nhà Từ tiểu thư sao? Như thế nà o lại vá» nhanh như váºy? Ta còn tưởng nà ng tối thiểu phải sống ná»a tháng mưá»i ngà y ở đó chứ.
Äại tiểu thư lau nước mắt, nói nhá»:
- Vốn là muốn cùng Từ tá»· tá»· nói chút chuyện, chỉ là nghÄ© tên Diêm Vương ngươi ở nhà không biết lại tạo ra chuyện bá»±c mình gì. Lòng Ä‘ang bất an thì Từ tá»· tá»· trở vá», nói ngươi bị trá»ng thương, ta, ta, ta sợ đến mất hồn…
Nói đến đây, Tiêu Ngá»c Nhược không kìm được nữa, oa oa khóc oà lên, lại nhá»› tá»›i sá»± lo lắng má»›i vừa rồi, nước mắt liá»n như nước sông lúc vỡ đê, rá»›t xuống không ngừng.
Äổ mồ hôi, Từ Chỉ Tình nha đầu kia nói cái gì váºy, doạ Äại tiểu thư thà nh bá»™ dạng nà y. Thấy Äại tiểu thư khuôn ngá»±c run run, dáng Ä‘iệu như hoa lê trong mưa, hắn má»›i vừa rồi huyết khà lẫm liệt, lúc nà y còn không đến má»™t ná»a, kéo tay Äại tiểu thư, cưá»i nói:
- Äừng khóc mà , ta không có việc gì. Không tin nà ng hôn ta má»™t cái thá» xem Ä‘i? Sao cÆ¡, nà ng không muốn? Chẳng nhẽ muốn ta hôn nà ng, xin nà ng đấy, ta Ä‘ang bị thương mà !
- Hôn cái đầu ngươi.
Äại tiểu thư cà ng thêm ngượng ngùng, nhẹ giá»ng hừ nói:
- Bá»™ dạng lúc nà o cÅ©ng như thế, trong đầu toà n nghÄ© những Ä‘iá»u báºy bạ.
Thấy dáng vẻ Lâm Tam khó chịu, nà ng trong lòng không yên, sắc mặt cÅ©ng không vui lên được, vươn bà n tay nhá», khe khẽ vuốt lên vết thương trên lưng hắn, thanh âm run rẩy há»i:
- Là kẻ nà o đánh ngươi? Xuống tay độc ác như váºy? Có Ä‘au không…
Lâm Vãn Vinh nhẹ than:
- CÅ©ng Ä‘au má»™t chút, nhưng cho dù có Ä‘au nữa, cÅ©ng không bằng Äại tiểu thư nà ng Ä‘au lòng.
- Miệng lưỡi giảo hoạt.
Tiêu Ngá»c Nhược mặt đỠá»ng, trong mắt ẩn hiện nhu quang, khẽ gá»i má»™t tiếng:
- Hoà n nhi...
Từ bên ngoà i tiểu nha hoà n liá»n vá»™i bước và o, Äại tiểu thư dịu dà ng nói:
- Tam ca bị thương, ngươi cùng ta dìu hắn và o.
Hoà n nhi dạ má»™t tiếng, hai ngưá»i liá»n đồng thá»i đỡ lấy hắn, cẩn tháºn dìu và o phòng.
Tư vị được hai cô gái má»™t tả má»™t hữu ôm ấp tháºt khiến dâm ý khó cưỡng, cảm thụ bá» vai má»m mại cùng chiếc eo thon cá»§a hai ngưá»i, nhìn gương mặt Äại tiểu thư xinh đẹp tuyệt trần cùng và nh tai trắng nõn, lòng dâm hắn bá»™c phát mạnh mẽ, liá»n ở bên tai Äại tiểu thư khe khẽ thổi má»™t hÆ¡i. Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng run rẩy, cả ngưá»i như nhÅ©n ra, bước Ä‘i cÅ©ng có chút xiêu vẹo. Khuôn mặt thanh tú cá»§a nà ng nóng rần, hung hăng trừng mắt vá»›i hắn má»™t cái, vẻ mặt tức giáºn và xấu hổ, quyến rÅ© đến tiêu hồn.
- Trên giưá»ng tháºt thoải mái a!
Hai ngưá»i dìu hắn nằm lên giưá»ng, Lâm Vãn Vinh ôm gối, xúc động cảm khái than má»™t tiếng.
Äại tiểu thư cÅ©ng không để ý tá»›i hắn, hướng tiểu nha đầu bảo:
- Hoà n nhi, ngươi đi chuẩn bị nước thuốc. À, phải rồi, còn cả kéo nữa!
Lâm Vãn Vinh hoảng sợ, vội và ng nói:
- Äại tiểu thư, nà ng cần kéo là m gì? Nà ng vạn lần đừng nghÄ© quẩn. Ta còn chưa có chết đâu, hết thảy công năng Ä‘á»u rất bình thưá»ng, không tin nà ng thá» xem.
Hoà n nhi cưá»i khúc khÃch, Äại tiểu thư xấu hổ tức giáºn đến phát sầu, muốn dẫm hắn mấy cái, nhưng như thế nà o cÅ©ng không nỡ xuống chân. Äà nh hung hăng tóm lấy tay hắn:
- Nói hươu nói vượn! Là m ngưá»i khác chê cưá»i.
Äợi tiểu nha hoà n Ä‘i ra cá»a, Lâm Vãn Vinh liá»n kéo tay nà ng, Äại tiểu thư sắc mặt dịu dà ng, nhu thuáºn ngồi ở bên hắn. Lại nhá»› Ä‘iá»u Từ Chỉ nói qua vá»›i mình, cÅ©ng không biết như thế nà o má»›i có thể thá»±c hiện, nhịn không được khe khẽ thở dà i má»™t tiếng.
Lâm Vãn Vinh liá»n há»i:
- Äại tiểu thư nà ng hôm nay thần sắc có chút không ổn, chẳng nhẽ bị Từ Chỉ Tình khi dá»…? Nói cho ta biết, ta sẽ đòi lại công đạo cho nà ng.
Ta không bị ngươi khi dá»… là đã cám Æ¡n trá»i đất rồi. Nà o đâu có ngưá»i khác đến khi dá»… ta. Äại tiểu thư thở dà i nói:
- Lâm Tam, ta há»i ngươi má»™t việc. Ngươi liệu trả lá»i ta thà nh tháºt, cấm giấu diếm Ä‘iểm gì.
- Thiên hạ còn có ngưá»i thà nh tháºt hÆ¡n ta sao?
Lâm Vãn Vinh mặt không đổi sắc:
- Äại tiểu thư, nà ng cùng ta ở chung lâu như váºy, cách là m việc cá»§a ta nà ng hẳn là đã biết rõ rà ng, còn muốn ta nhắc lại sao?
Äại tiểu thư vẻ mặt si ngốc, nhìn hắn, nhẹ giá»ng há»i:
- Lâm Tam, nếu có má»™t ngà y ta cÅ©ng mất tÃch giống như Tiếu tiểu thư, ngươi cÅ©ng Ä‘iên cuồng tìm ta như váºy chứ? CÅ©ng vì ta là m bất cứ chuyện gì chứ?
Tà i sản của huutin
Chữ ký của huutin [SIZE="4"][B][COLOR="Yellow"]Xin đừng coi[/COLOR][/B][/SIZE]
[SPOILER][B]THÂN ANH NHƯ CON Cà MÚ VUI NGƯỜI TA THẢ BUỒN THÌ NGƯỜI TA CHO VÀO NỒI LẨU[/B][/SPOILER]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a huutin
11-01-2009, 08:32 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Chương 262 - Ãm Sát - Hạ
Dịch : Naruto 2302
Biên dịch & biên táºp : hieusol
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh phát hoảng, không thể nà o, lá»i nà y cá»§a Äại tiểu thư là có ý tứ gì? Từ Chỉ Tình nha đầu kia đã nói vá»›i nà ng cái gì khiến nà ng nghÄ© nhiá»u như thế.
Tiêu Ngá»c Nhược khẩn trương nhìn sắc mặt hắn, thấy hắn do dá»±, trong lòng Ä‘au đớn, nước mắt tuôn rÆ¡i, nhưng vẻ mặt lại kiên cưá»ng bảo:
- Quên đi, ngươi không cần phải nói, ta không muốn nghe ngươi nói dối.
- Äại tiểu thư, nà ng nhìn và o mắt ta Ä‘i.
Lâm Tam ngữ Ä‘iệu vô cùng nghiêm chỉnh cất lá»i.
- Äể là m gì?
Äại tiểu thư nhìn hắn, chỉ thấy con mắt hắn mở to tròn lại lóng lánh, tá»±a như rất chân thà nh.
- Từ ánh mắt ta, nà ng nhìn thấy gì?
Lâm Tam mỉm cưá»i há»i.
Äại tiểu thư cố nhịn cưá»i, đáp nhá»:
- Ngoại trừ mạch máu li ti, chẳng nhìn thấy gì khác.
Giữa lông mà y Lâm Vãn Vinh thấp thoáng một tia đen tối, cô nà ng nà y, định chơi ta hả? Hắn than nhẹ một tiếng nói:
- Äại tiểu thư, má»—i ngưá»i tìm thấy từ trong mắt ta Ä‘á»u là những bóng hình không giống nhau. CÅ©ng như thế, trong lòng ta, nà ng và Thanh Tuyá»n cÅ©ng có Ä‘iểm khác biệt. Nà ng ta cao quý thánh khiết, giống tiên tá» trên cung trăng, ngươi diá»…m lệ lại thà nh thục, tá»±a như Lạc thần nÆ¡i thá»§y giá»›i. Lạc thần cùng Hằng Nga, xinh đẹp như nhau, cao quý giống nhau, tá»±a hai đầu cán cân, nà ng cứ nhất định bắt ta bên trá»ng bên khinh mà phân chia, không phải là là m khó ta sao?
- Cái gì Hằng Nga Lạc thần, nói tháºt dá»… nghe.
Äại tiểu thư mỉm cưá»i, ánh mắt dịu dà ng, nói nhá»:
- Nếu tháºt là như thế, thiếp muốn chà ng rá»i bá» Tiếu tiểu thư, chà ng có nguyện ý chăng?
Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Không có khả năng. CÅ©ng như nếu Thanh Tuyá»n muốn ta rá»i bá» nà ng, ta cÅ©ng không đáp ứng, đó chÃnh là đạo lý. Ài, bác ái là má»™t loại tình cảm tháºt vÄ© đại, phóng mắt trên Ä‘á»i không ngưá»i lý giải được, ta phải thi hà nh bác ái đến cùng.
- Hư đốn chán ghét!
Äại tiểu thư hừ nhẹ má»™t tiếng, khuôn mặt đỠá»ng, nắm chặt tay hắn nói:
- Ta Tiêu Ngá»c Nhược tá»± nháºn là thông minh, nhưng cÅ©ng không biết thế nà o lại mắc nợ ngươi, bị ngươi liên tục chèn ép, nếu ngươi dám bạc tình vá»›i ta, ta liá»n chết cho ngươi xem.
- Bạc tình?
Lâm Vãn Vinh giáºt mình nói:
- Äây là việc con ngưá»i có thể là m sao? Äại tiểu thư, xin nà ng ngà n vạn lần đừng ở trước mặt ta xuất ra hai chữ nà y, nghe đến nó, toà n thân ta lại phát run.
- Là m bừa!
Äại tiểu thư cưá»i bá»±c, tay nhá» cà o nhẹ trong lòng bà n tay hắn, Lâm Vãn Vinh trong lòng ngứa ngáy, mặc kệ Ä‘au xót trên lưng, tay dùng lá»±c kéo, Äại tiểu thư giáºt mình a lên má»™t tiếng, nhưng trong chá»›p mắt đã ngã xuống giưá»ng ngay sát bên gối hắn.
- Ngươi muốn là m gì?
Äại tiểu thư thấy hắn mặt tá»±a cưá»i mà không phải cưá»i, gò má đã gần ngay trước mắt, trái tim phút chốc nhảy nhót, nhưng má»™t tia khà lá»±c phản kháng cÅ©ng không có.
Khuôn ngá»±c Tiêu Ngá»c Nhược lên xuống gấp gáp, thân hình khẽ run rẩy, trên mặt hiện lên hai mảng đỠá»ng nồng Ä‘áºm, lông mi cao vút lay động, miệng nhá» như hoa sen hé mở, cặp môi xinh đẹp căng má»ng, hương thÆ¡m tá»±a hoa lan từ trong miệng nà ng bay ra, nóng bá»ng mê ngưá»i không sao tả xiết.
- Nà ng, nà ng, ta liá»u mạng.
Lâm tướng quân ánh mắt toé lá»a, trong lòng dáºy sóng, bất chấp cái lưng Ä‘au đớn, nghiêng ngưá»i Ä‘em Ngá»c Nhược ôm và o lồng ngá»±c.
- Không muốn…
Nằm ở trong lòng hắn, Äại tiểu thư thân thể má»m mại vô lá»±c, là n mắt gợi tình như nước, lưỡi khô miệng nóng, khẽ run nói.
- Muốn đi, muốn mà .
Lâm tướng quân nhẹ mỉm cưá»i, hai tay cháºm rãi vuốt ve bá» vai nõn nà cá»§a nà ng. Dịu dà ng nắn bóp má»™t tráºn, liá»n từ trên Ä‘i xuống, ở nÆ¡i eo thon không chút mỡ thừa bồi hồi má»™t phen, lại tiện đưá»ng xuống tiếp. Ma trảo dò dẫm, đã thấy lướt đến bá» mông nhô cao đầy đặn.
CÆ¡ thể má»m mại như bông cá»§a Äại tiểu thư run rẩy từng hồi, gắt gao giữ lại bà n tay Ä‘ang tác quái bên dưới mình. Miệng sen khẽ nói:
- Tên hư đốn, lại dám lá»›n máºt như thế, không sợ mẫu thân ta trừng trị ngươi sao?
- Bà ấy trị ta, ta lại trị nà ng.
Lâm Vãn Vinh vô sỉ cưá»i. Thuáºn theo lá»›p lụa má»ng, Ä‘em bá» mông đầy đặn cá»§a nà ng nâng niu như châu như ngá»c. Hắn nuốt nước miếng, má»™t bà n tay len lá»i qua ná»™i khố, Ä‘i và o bên trong.
- Tiểu thư…
Thanh âm nha hoà n từ bên ngoà i vang lên, đưa hai ngưá»i Ä‘ang vô cùng thân máºt bừng tỉnh lại. Äại tiểu thư vá»™i và ng đứng dáºy, trở xuống mặt đất, trên mặt đỠhồng có thể vắt ra nước, trừng đôi mắt đẹp nhìn hắn má»™t cái, ngượng ngùng vô hạn:
- Tên bại hoại nà y, đã bị thương lại còn có thể là m chuyện xấu, ta tháºt chán ghét ngươi.
- ÄÆ°á»£c rồi, nà ng không nhắc ta cÅ©ng không nghÄ© đến, nguyên là ta bị thương a.
Lâm Vãn Vinh hì hì cưá»i cợt:
- Ài, ngay cả thương binh cũng không tha…
- Ngươi nói cái gì!
Äại tiểu thư vừa thẹn vừa tức, nhà o lên ngưá»i hắn, hai ngưá»i hì hì hà hà đùa giỡn.
Má»™t lúc lâu má»›i ngừng lại, Äại tiểu thư liếc hắn má»™t cái, đột nhiên nhà o và o trong ngá»±c hắn, nước mắt giá»t giá»t chảy:
- Ngươi là đồ quá»· sứ hại ngưá»i, ta má»—i ngà y Ä‘á»u nghÄ© đến ngươi, mong nhá»› ngươi, háºn không được ở bên ngươi vÄ©nh viá»…n tháºt tốt đẹp như thế nà y.
Mị lá»±c lá»›n, không có biện pháp a, Lâm Vãn Vinh dang hai tay ra, ôm lấy vòng eo tinh tế cá»§a nà ng, nhá» giá»ng:
- Chỉ như thế nà y thì không hay lắm, còn có nhiá»u chuyện tốt hÆ¡n Ä‘ang đợi chúng ta Ä‘i là m, thá»±c ra hiện giá» cÅ©ng có việc thể là m - Lão thụ bà n căn, Äảo kiêu lạp chúc (Cây già quấn rá»…, Nến ngược tưới tắm - chắc là 2 tư thế… Karma Sutra – hieusol) hai chiêu nà y ta tháºt lâu không dùng qua, chi bằng chúng ta hôm nay tham khảo cá»™ng đồng má»™t chút Ä‘i.
Mặc dù không rõ hai chiêu ấy là gì, nhưng thấy hắn mặt gian cưá»i dâm, liá»n biết không phải là cái gì tốt đẹp, Äại tiểu thư tức giáºn ở trên ngưá»i hắn mà cà o cấu, Hoà n nhi lúc nà y má»›i lấy được thuốc trị thương vá»™i và ng Ä‘i đến.
- Hoà n nhi, ngươi tá»›i tháºt kịp lúc.
Lâm Vãn Vinh hì hì cưá»i, giá»ng Ä‘iệu thâm sâu nói.
- Quả đúng như thế!
Äại tiểu thư mặt ngá»c hồng nhuáºn, tay nhá» vá»— mấy cái và o mông hắn.
- Lực mạnh một chút, thêm lực đi mà , ah, ah ưh ưh…
Lâm Tam phát ra tráºn rên quái dị. Nghe thấy thế, hai gương mặt xinh đẹp liá»n nóng như há»a thiêu, Hoà n nhi mắc cỡ quay đầu Ä‘i, Äại tiểu thư tức giáºn cÅ©ng không phải, thẹn thùng cÅ©ng chẳng nên, háºn không được Ä‘em mông hắn già y xéo, chỉ là trong lòng lại mÆ¡ hồ lưu luyến loại mùi vị hoan lạc nà y. Tay đưa kéo lên, tinh tế vì hắn cắt bá» chá»— tụ máu dÃnh và o áo, Lâm Vãn Vinh tuy là rên dâm đãng không ngừng, mà trên trán mồ hôi lấm tấm cùng giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng thay đổi, thể hiện hắn tháºt sá»± Ä‘au đớn. Hoà n nhi thấy váºy kinh hãi run cầm cáºp, đà nh phải quay đầu Ä‘i nÆ¡i khác, không dám nhìn tấm lưng máu thịt tÆ¡i bá»i đó nữa.
Tiêu Ngá»c Nhược môi mÃm chặt, tay nhá» khẽ run, vì hắn mà cắt áo, nhưng trong mắt ánh lệ lưu chuyển. Lại nhìn thấy hắn cắn chặt môi chảy cả máu, liá»n chịu không thấu, vứt thuốc nước cùng kéo sang má»™t bên, nhà o và o lên lưng hắn, dùng gương mặt má»m mại cá»§a chÃnh mình khe khẽ cá» sát lên những vết thương còn nóng hôi hổi:
- Ngươi là tên xấu xa, tháºt muốn lấy tÃnh mệnh cá»§a ta mà …
Hoà n nhi thấy tiểu thư khóc rống lên, liá»n cÅ©ng là m theo nhà o và o đầu vai hắn nÅ©ng nịu khóc, nước mắt hai cô gái theo bả vai hắn chảy xuống, thấm và o vết thương, gây ra trùng trùng Ä‘au đớn.
Mẹ kiếp, ta nhịn! Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i khó chịu, trong lòng cÅ©ng ngứa ngáy, trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i so vá»›i khóc còn khó coi hÆ¡n.
- Ha ha, má»™t đôi uyên ương đồng mệnh tháºt đẹp, má»™t mà n tình chà ng ý thiếp tháºt hay a…
Tiếng cưá»i duyên dáng từ trong sân vang đến, thanh âm nà y như xa như gần, phảng phất vang lên ngay bên tai.
Äại tiểu thư chấn động, vá»™i và ng ngừng khóc, xoay ngưá»i lại sợ hãi lên tiếng:
- Là ngưá»i phương nà o tá»›i đây gây ồn à o?
Tiểu nha đầu Hoà n nhi cÅ©ng phát run, vá»™i và ng trốn ra phÃa sau hai ngưá»i.
Má»™t tiếng vang lá»›n, cá»a đã bị ngưá»i ta má»™t đá mở toang, trước thá»m có ba hắc y nhân che mặt, Ä‘ao trong tay sáng lóa, trong mắt bá»n chúng bắn ra từng đợt thần quang, nhìn Lâm Vãn Vinh chòng chá»c.
- Ngươi, các ngươi là ai?
Äại tiểu thư trong lòng cả kinh, trên mặt hiện ra má»™t tia sợ hãi, nhưng dÅ©ng cảm che chắn trước ngưá»i Lâm Tam, quyết không để hắn bị ná»a Ä‘iểm thương tổn.
Tá»›i rồi, tá»›i rồi, kịch hay cá»§a An tá»· tá»· đã tá»›i. Lâm Vãn Vinh trong lòng rúng động, vừa sợ vừa mừng lại mang theo chút bồn chồn, "dÅ©ng cảm" nhảy ra chặn ở trước hai ngưá»i nói:
- Ngưá»i đến từ đâu, mau mau báo danh, bổn tướng quân sẽ tha chết cho các ngươi…
Lá»i còn chưa dứt, đã thấy mÅ©i Ä‘ao loang loáng đến trước mắt, tiếng Ä‘ao soạt soạt xé gió, thế tá»›i nhanh chóng, đúng là má»™t Ä‘iểm lưu tình cÅ©ng không có, hung hăng muốn Ä‘em hắn chém thà nh hai ná»a.
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký cá»§a Sóng Xô Bá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Sóng Xô Bá»
13-01-2009, 12:49 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 263 : hai mỹ nhân tuyệt sắc
Phần I
Dịch : scubidu
Biên dịch & biên táºp : Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Nhìn thấy hà n quang cá»§a lưỡi Ä‘ao lấp lóe bổ thẳng và o ngá»±c, trong lòng Lâm Vãn Vinh kinh hãi: “Äây mà là diá»…n kịch sao? Rõ rà ng thá»±c chỉ là lá»i nói đùa!†à niệm trong đầu hắn liá»n xoay chuyển nhanh chóng, lách mình tránh má»™t Ä‘ao, vết thương trên lưng lại cà ng thêm Ä‘au đớn. Lưỡi Ä‘ao cá»§a sát thá»§ nà y vẫn không ngừng vung lên, nhằm và o tiểu phúc hắn đâm tá»›i, còn nhanh hÆ¡n lúc vừa rồi.
“Mẹ kiếp, lão hổ không phát uy, ngươi coi ta như con mèo ốm ư!†Lâm Vãn Vinh liá»n tức giáºn kinh hãi, mặc kệ Ä‘au đớn trên lưng, váºn hết khà lá»±c phẫn ná»™ đánh ra má»™t quyá»n nhằm thẳng và o gương mặt cá»§a sát thá»§ kia. Má»™t chiêu nà y cá»§a hắn ra sau mà đến trước, còn nhanh hÆ¡n so vá»›i tốc độ cá»§a sát thá»§ kia rất nhiá»u. Sát thá»§ cÅ©ng lấy là m kinh hãi, nhanh chóng vung trưá»ng Ä‘ao trong tay lên, khó nhá»c lắm má»›i bảo vệ Ä‘iểm yếu hại phÃa trước cá»§a mình.
- Tìm ông nội ngươi đi!
Lâm Vãn Vinh hét lá»›n má»™t tiếng, vừa thu lại nắm đấm liá»n đá ra má»™t cước mạnh mẽ và o giữa tiểu phúc cá»§a sát thá»§ kia, ‘phanh’ má»™t tiếng, kẻ kia bị văng ra ngoà i sân. Cùng lúc đó, hai gã sát thá»§ khác cÅ©ng không chịu đứng yên, cả hai vá»™i xoay Ä‘ao lại, lách qua Lâm Vãn Vinh tấn công vá» phÃa Äại tiểu thư ở sau lưng hắn.
Lâm Vãn Vinh đắc thá»§ được má»™t chiêu, trong lòng nhất thá»i bình tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, chẳng há» sợ hãi hai tên nà y, thuáºn tay xách lấy má»™t cái ghế dà i bên cạnh ném vá» phÃa hai kẻ Ä‘ang táºp kÃch kia. Tiếng ‘hoa lạp’ vang lên, lưỡi Ä‘ao chém nát chiếc ghế gá»— tan tà nh. Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không chừng chừ liá»n hung hăng ném chiếc còn lại và o giữa trước ngá»±c má»™t gã sát thá»§. Hắn vô cùng tức giáºn nên váºn hết sức lá»±c toà n thân ném má»™t cú tháºt mạnh, là m gã sát thá»§ kêu lá»›n má»™t tiếng Ä‘au đớn, vá»™i thối lui mấy bước, không ngừng thở dốc.
- Äi!
Lâm Vãn Vinh hét lên má»™t tiếng, kéo Äại tiểu thư và Hoà n Nhi phóng ra khá»i cá»a, má»›i bước và o trong vưá»n, chợt nghe má»™t tiếng cưá»i duyên dáng:
- Còn muốn chạy ư? Không dá»… dà ng như váºy đâu!
Giá»ng nói má»›i dứt, liá»n nghe thấy má»™t tiếng thét chói tay cùng vá»›i kình phong lăng lệ nhằm thẳng và o mặt hắn.
Nghe được giá»ng nói đó, Lâm Vãn Vinh thầm thở phà n nhẹ nhõm, nhưng cÆ¡n giáºn dữ lại bùng lên: “Mẹ kiếp, con hồ ly An BÃch Như nà y nói ngon nói ngá»t là chỉ như diá»…n kịch, con mẹ nó có thể đóng kịch ná»—i không? Còn chá»n ngà y không tốt, trúng ngay lúc lão tá» bị thương, ta mà không cẩn tháºn thì vừa nãy đã bị mấy tiểu tá» nà y chém mất mạng rồi.
Nếu nói trên thế giá»›i nà y chỉ có má»™t ngưá»i hắn nhìn không thấu ná»—i, thì không ai khác ngoà i An tá»· tá»·. Luáºn vá» thá»§ Ä‘oạn, luáºn vá» mưu trà đá»u không dưới hắn, lai còn mang vẻ xinh đẹp lá»™ng lẫy vô ngần, xiêm y khiến cho ngưá»i ta choáng ngợp hoa cả mắt, tháºt sá»± khó lòng mà phòng bị.
Ãm khà vừa phóng tá»›i hóa ra là má»™t đóa sen cá»±c kỳ tinh xảo sáng loáng, không ngừng xoay tròn, phát ra tiếng gió vùn vụt. Lâm Vãn Vinh trông thấy thế bay cá»§a nó liá»n thuáºn tay bắt láºp, láºp tức cảm giác má»™t luồng lá»±c lá»›n từ thiết liên hoa truyá»n lại, tá»±a như má»™t cú Ä‘áºp mạnh và o ngá»±c hắn. Hắn liá»n lùi vá» hai bước má»›i ổn định thân hình, còn thở hổn hển chưa dứt hÆ¡i liá»n thấy má»™t bóng Ä‘en đằng không bay tá»›i, vung mạnh trưá»ng kiếm tá»±a như má»™t vì sao băng thẳng và o ngá»±c hắn.
Bóng Ä‘en kia dùng khinh sa che mặt nhưng cÅ©ng không giấu ná»—i bá»™ ngá»±c căng tròn Ä‘ang yểu Ä‘iệu pháºt phồng, thân hình trên không vẽ nên những đưá»ng cong mỹ diệu động lòng ngưá»i. â€Nà ng cuối cùng đã ra mặt!†Hắn thầm hừ má»™t tiếng: “Äánh nhau lâu như váºy, đã mấy lần gặp nạn mà không thấy tiên tá» gì kia xuất hiện cứu giúp. Hồ ly lẳng lÆ¡ An BÃch Như nà y rốt cuá»™c có mò rõ hà nh tung cá»§a sư tá»· nà ng hay không, đừng đùa giỡn lão tá» má»›i phải.â€
Bóng Ä‘en kia ngá»± kiếm nhanh như má»™t tia chá»›p phóng đến, khoảng cách gần lại, Lâm Vãn Vinh có thể thấy rõ sát khà dữ dá»™i trong mắt nà ng. Hắn không dám mang cái mạng nhá» cá»§a chÃnh mình ra đùa, lách mình tránh thoát. Hà n quang ánh lên trong mắt Anh BÃch Như, tay áo vung lên phóng ra má»™t mÅ©i tên nhá» từ bên trong, nháy mắt đã đến trước ngá»±c Lâm Vãn Vinh, đầu mÅ©i tên kia ngấm Ä‘en, đúng là đã tẩm kịch độc.
“Trá»i Æ¡i, nà ng tháºt sá»± muốn cái mạng cá»§a lão tá» a!†Cả ngưá»i Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi lạnh, liá»u mạng né sang má»™t bên. MÅ©i tên lao đến cá»±c nhanh, sắp thấy găm lên ngưá»i hắn thì má»™t tiếng động nhá» vang lên, trong lúc hắn vừa nghiêng ngưá»i bá»—ng má»™t mÅ©i kiếm bạc phóng tá»›i và o chÃnh giữa mÅ©i tên tẩm độc kia, hai vÅ© khà va chạm nhau là m tia lá»a bắn ra tung tóe, mÅ©i tên liá»n bị đánh là m bay lệch Ä‘i… quẹt qua bả vai Lâm Vãn Vinh, ‘xoạt’ má»™t tiếng cắm và o trên cá»™t gá»— phÃa sau.
“Mẹ kiếp, vẫn còn có ngưá»i đến cứu ta tháºt!†Lâm Vãn Vinh kinh hãi thầm ca thán, cÅ©ng không biết là phải vui hay buồn, An BÃch Như kinh ngạc hét lá»›n:
- Ngưá»i phương nà o ngăn cản ta?
Má»™t giá»ng nói cá»§a nữ nhân u uất thở than:
- An sư muội, chúng ta lại gặp nhau…
Âm thanh kia phát ra từ mái nhà đối diện, má»i ngưá»i đưa mắt nhìn sang liá»n thấy má»™t nữ tá» dáng thon cao xinh đẹp đứng vững chãi nghiêm trang. Khinh sa che mặt, áo quần trắng tinh, cÆ¡n gió hiu hiu là m mái tóc dà i cá»§a nà ng nhẹ phất phÆ¡, trông tháºt thản nhiên thanh nhã, cao quý thánh khiết, tá»±a như dáng vẻ cá»§a má»™t nà ng tiên.
Tuy không nhìn rõ dung mạo cá»§a nà ng, nhưng Lâm Vãn Vinh vừa lướt qua má»™t cái liá»n biết ngưá»i nà y chÃnh là vị thần tiên tá»· tá»· kia đêm đó bị mình đả thương. Ngà y ấy thần tiên tá»· tá»· nà y rõ rà ng đã trúng độc châm, không có nghÄ© rằng hôm nay lại trà n đầy sinh khà mạnh mẽ đứng trước mặt mình như thế. Xem ra tháºt như lá»i cá»§a An BÃch Như, má»™t nữ nhân tá»±a như thần tiên nà y sao có thể bị phà m nhân dá»… dà ng bắn chết. Nà ng cùng An BÃch Như và Tiên Nhi cÅ©ng cùng má»™t gốc, không cần phải nói cÅ©ng tá»± nhiên phải biết phá giải độc châm kia.
- Thì ra là Ninh tiên tá» giá đáo, tiểu muá»™i đã không được nghênh tiếp từ xa. HÆ¡n mưá»i năm không gặp, dung nhan tiên tá» cà ng đẹp hÆ¡n trước kia, tháºt đáng mừng đáng chúc mừng a!
An BÃch Như xinh đẹp đứng trong sân, hắc y bó sát ngưá»i cà ng tôn thêm thân hình quyến rÅ©, dáng vẻ má»m mại cá»§a nà ng, cÅ©ng che mặt như nhau nhưng lại có thêm và i phần lẳng lÆ¡. Hai nữ tá» nà y má»™t trên má»™t dưới, má»™t ngưá»i cao quý như tiên, má»™t ngưá»i mê hoặc tá»±a hồ ly, tuyệt nhiên chẳng vẻ gì giống nhau, chỉ cùng được trá»i sinh mỹ lệ, lại là đồng môn sư tá»· muá»™i, tháºt sá»± Ä‘á»u là m cho ngưá»i ta há hốc kinh ngạc.
Äại tiểu thư tá»±a ở bên ngưá»i Lâm Vãn Vinh thì thầm nói:
- Lâm Tam, ta thấy ngưá»i nà y dưá»ng như có vẻ quen thuá»™c!
Ngưá»i nà ng nói chÃnh là An BÃch tá»· tá»· đứng đối diện, Lâm Vãn Vinh a a cưá»i trừ: “Có thể không quen được sao, nà ng đã từng ăn phải dấm chua đó!†Nhưng hắn tất nhiên sẽ không ngu ngốc vạch áo cho ngưá»i xem lưng, láºp tức đáp:
- Phải không váºy? Ta chẳng để ý nữa. Trong mắt ta, ngoại trừ Äại tiểu thư, Thanh Tuyá»n cùng mấy lão bà cá»§a ta, những nữ nhân khác Ä‘á»u xem như nhau thôi, cÅ©ng chẳng cần phân biệt đẹp xấu là m chi.
- Ba hoa!
Äại tiểu thư duyên dáng gắt lên, nhưng lại cà ng dá»±a chặt và o ngưá»i hắn, nhá»› lại hắn má»›i vừa rá»i liá»u mạng không mà ng sống chết mà bảo há»™ trước thân mình, trong lòng vừa hạnh phúc vừa cảm động, hé mở đôi môi nhá» xinh thá» thẻ bên tai hắn:
- Bại hoại, sau nà y không nên ngu ngốc như váºy, nếu chà ng bị thương thì thiếp chẳng thể nà o sống yên vui ná»—i đâu.
Hai ngưá»i ngá»t ngá»t ngà o ngà o, ân ái triá»n miên.
Tiên tỠđứng thẳng trên mái nhà bên kia khe khẽ thở dà i:
- Sư muá»™i, muá»™i vị tất tá»± là m khổ mình, chuyện năm xưa chỉ là má»™t chuá»—i hiểu lầm, muá»™i cần gì phải mang ná»—i oán giáºn nà y trút lên ngưá»i không liên can. Chúng ta hÆ¡n mưá»i năm không gặp thì phải nắm tay nói cưá»i, tâm tình vá»›i nhau má»›i phải chứ.
An BÃch Như cưá»i khanh khách:
- Tâm tình trò chuyện? Hay lắm, nhiá»u năm không gặp sư tá»·, muá»™i cÅ©ng rất nhá»› sư tá»· đấy. Hi… hi…
Nà ng nói chuyện mà cánh tay cÅ©ng vung ra, hai châm ánh lên hà n quang, chá»›p mắt đã phóng đến trước ngưá»i Lâm Vãn Vinh.
Äá»™ng tác cá»§a An BÃch Như tuy mau lẹ nhưng tiên tá» kia tá»±a hồ rất hiểu rõ nà ng, cÅ©ng không thấy động tác cước bá»™ cá»§a nà ng như thế nà o, đảo mắt liên tá»›i trước ngưá»i Lâm Vãn Vinh, nhẹ vung tay áo, hai ngân châm liá»n bị thu và o trong tay áo cá»§a nà ng.
Sắc mặt tiên tá» hÆ¡i trắng nhợt nhưng ngay láºp tức khôi phục lại sá»± bình thưá»ng, nhìn An BÃch Như cưá»i nói:
- Sư muôi, mấy năm không gặp, muá»™i cà ng tinh thông thà nh thạo băng phách thần châm nà y, năm xưa sư phụ đã không chá»n lầm ngưá»i khi truyá»n thụ cho muá»™i băng phách thần châm nà y.
“Hóa ra cái đồ chÆ¡i nà y kêu là bách phách thần châm, khó trách khi cắm trên mông thì lạnh ngắt toà n bá»™ như váºy.†Lâm Vãn Vinh âm thầm nhá»› lại, không tá»± chá»§ vừa sá» mông vừa lén nhìn thân hình yểu Ä‘iệu cá»§a An tá»· tá»· má»™t cái, nhá»› tá»›i tình hình ngà y trước trên Vi SÆ¡n hồ tao hồ ly nà y châm cứu vì mình, nhất thá»i muôn ngà n cảm xúc chợt ùa đến trong phút chốc.
An BÃch Như cưá»i khanh khách, trong tiếng cưá»i lại mang theo mùi vị thê lương cùng bi phẫn không thể diá»…n tả nên lá»i:
- Sư tá»·, Ä‘a tạ tá»· còn nhá»› tá»›i sư phụ. Tá»· mà không nói, ta suýt nữa đã quên băng phách thần châm nà y đúng là lão nhân gia ngưá»i tá»± tay truyá»n thụ cho ta. Æ n đức dạy dá»— ta vốn khó quên. Nhưng những lá»i ban đầu ngưá»i đã từng nói trước mặt hai chúng ta, dù có chết ta cÅ©ng không thể quên ná»—i: ’ Miêu nữ căn cốt không tốt, mặc dù có thiên tư nhưng lại là nguồn gốc cá»§a há»a nước’. Lá»i nói đó, ta má»—i ngà y Ä‘á»u nhá»› hÆ¡n trăm lần. Sư tá»·, chẳng lẽ ngưá»i đã quên sao? À, ta quên mất, tá»· thân pháºn cao quý, chÃnh là đóa hoa kì diệu được được sinh ra giữa nhân thế, sư phụ còn coi trá»ng ngưá»i không hết, sao lại có thể hiểu được tâm tình cá»§a miêu nữ thấp hèn như ta?
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
13-01-2009, 02:29 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 263 : hai mỹ nhân tuyệt sắc
Phần II
Dịch : scubidu
Biên dịch & biên táºp : Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh thầm ‘a’ má»™t tiếng: “Khó trách An tá»· tá»· quá khÃch như thế, ở thá»i đại nà y còn xa má»›i đạt tá»›i ranh giá»›i bình đẳng dân tá»™c, miêu nữ ở trong mắt thế nhân chÃnh là dã tá»™c hoang dại chưa được khai hóa, thân pháºn cá»±c kỳ hèn thấp. An Như BÃch nà y quốc sắc thiên hương, thông minh phi phà m, căn bản phải là nhân váºt tá»±a như tiên nữ trên trá»i, duy chỉ có dấu tÃch miêu nữ đã hằn khắc lên thân mãi không má». Có lẽ là sư phụ cá»§a hai ngưá»i các nà ng cÅ©ng là má»™t kẻ coi trá»ng huyết thống thuần túy, sau khi biết được thân pháºn miêu nữ cá»§a An tá»· tá»· liá»n sinh lòng khinh bỉ nà ng, nên má»›i có chuyện An tá»· tá»· lưu mãi những lá»i nói kia. Con ngưá»i An BÃch Như thuá»™c loại vừa cao ngạo lại vừa rất nhạy cảm, nếu không phản sư môn thì má»›i là kì quái.
Nói lại chuyện kia, miêu nữ có cái gì không tốt! Các nà ng thuần phác Ä‘a tình, nhiệt tình phóng khoáng, dám yêu dám háºn , so vá»›i những khuê tú hay á»ng ẹo nÅ©ng nịu còn vượt trá»™i hÆ¡n nhiá»u, mang má»™t hương vị đặc sắc riêng. An tá»· tá»· nà y chÃnh là má»™t và dụ sống động, cá tÃnh cá»§a nà ng luôn khiến cho Lâm Vãn Vinh mãi lưu lại những ấn tượng vÄ©nh viá»…n khó phai má».
Tiên tá» trầm mặc má»™t hồi liá»n thở dà i má»™t tiếng, cháºm rãi nói:
- Tiên sư đã là ngưá»i thiên cổ, ta cÅ©ng chịu Æ¡n sâu dưỡng dục bồi giúp cá»§a ngưá»i, sao có thể lại có lá»i nói không phải vá»›i ngưá»i? Theo ngu tá»· thấy, ngà y đó sư phụ nói lá»i đó, cÅ©ng không phải là nhằm và o sư muá»™i mà chỉ là vì đại cục mà nghÄ© váºy. Ở trong lòng cá»§a tá»·, vô luáºn dân tá»™c nà o, Ä‘á»u là con dân Äại Hoa ta, vốn không phân địa vị cao thấp, chỉ là cái thế gian nà y lòng ngưá»i hiểm ác, là m gì có chuyện ai ai cÅ©ng có thể đối xá» khoan dung độ lượng. Mấy Ä‘á»i “Ngá»c Äức Tiên Phưá»ngâ€cá»§a ta đứng đầu võ lâm, hiệp trợ đế vương hưng quốc an bang, được thế nhân kÃnh ngưỡng. Năm xưa lại đúng lúc gặp quốc gia có đại nạn, lại có ngưá»i mượn sá»± xuất thân cá»§a muá»™i để là m to chuyện, cục diện liá»n cà ng khó khăn để chỉnh đốn. Äể trấn an dân chúng, bảo vệ bình an cá»§a Äại Hoa ta, sư phụ lão nhân gia ngưá»i má»›i đà nh phải bức bách tá» thái độ đó, ở trước mặt má»i ngưá»i bá»›i móc thân pháºn cá»§a muá»™i, tháºt sá»± là lão nhân gia ngưá»i bất đắc dÄ© mà là m.
“Toát mồ hôi, vạch trần giữa chốn đông ngưá»i, sư phụ nà y cá»§a An tá»· tá»· tháºt không để lại cho nà ng chút mặt mÅ©i nà o. Ngưá»i cao ngạo như An BÃch Như mà bị bà ta đả kÃch như váºy, nà ng không trở mặt má»›i là lạ. Huống chi, má»™t lão thái bà như ngươi cho dù là mượn danh nghÄ©a là m vì nước vì dân, thì có lợi Ãch gì khi vạch trần việc riêng tư cá»§a ngưá»i khác trước mặt nhiá»u ngưá»i? Chỉ vì vị trà lãnh tụ võ lâm, vì cứu vạn dân ư? Rắm chó, nói tháºt dá»… nghe!†Hắn trong lòng tức giáºn, lòng đồng tình vá»›i An BÃch Như cà ng lá»›n.
An BÃch Như cưá»i ha hả, lệ quang ẩn hiện trong mắt:
- Nói hay lắm, nói hay lắm, đứng đầu võ lâm, hưng quốc an bang, lý tưởng vÄ© đại cỡ nà o! Vì Ä‘iá»u nà y, sư tá»· ngưá»i thanh tâm quả dục, má»™t mình chịu cảnh lạnh lẽo cô đơn, nguyện không kết tóc se duyên đến trá»n Ä‘á»i. Cả tư vị cá»§a tình yêu cÅ©ng chưa từng nếm thá» qua, đây tháºt là tình cảm sâu Ä‘áºm cao thượng đến cỡ nà o a! Nhưng tiểu muá»™i có má»™t chuyện không thể lý giải. Võ lâm nà y, là võ lâm cá»§a những kẻ luyện võ; thiên hạ nà y, là thiên hạ cá»§a má»i ngưá»i, lại có kẻ nà o cần “Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng†ta dẫn dắt ư? Lại có ai tá»›i gá»i ngưá»i an bang hưng quốc sao? Sư tá»·, vấn đỠnà y, tiểu muá»™i đã suy nghÄ© nhiá»u năm, nhưng vẫn không có nghÄ© thông suốt, ngưá»i có thể cho ta má»™t lá»i giải đáp hay không?
“Nói hay lắm! Trong lòng Lâm Vãn Vinh cá»±c kỳ sảng khoái: “Miêu nữ. Miêu nữ thì sao? Lão tá» thÃch chÃnh là thÃch miêu nữ, thế giá»›i nà y biết bao dân tá»™c giống nòi, không có quyết tâm bao dung tất cả, sao nói đứng đầu quần luân? An tá»· tá»· quả tháºt là nữ tá» rất thông minh, má»™t câu Ä‘iểm trúng yếu hại, thế giá»›i là thế giá»›i cá»§a má»i ngưá»i, không phải thuá»™c vá» tiên tá» nà o, cÅ©ng không phải thuá»™c vỠ“Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng†gì cả. Phải có chiến tranh thì má»›i có hòa bình, chuyện bá»n chó má các ngưá»i, ngươi có thể quản được sao? Còn muốn hy sinh ngưá»i khác vì toà n cõi, bảo vệ chánh nghÄ©a nhân gian gì gì đó, thế giá»›i hòa bình ư… nói linh tinh.
- Luôn tiện còn chà đạp lên ná»—i Ä‘au nà y cá»§a ta. Các ngươi lại đặt lên không thèm quan tâm đến má»™t nữ tá» yếu Ä‘uối như ta, hy sinh cả Ä‘á»i ta vì đại cuá»™c, đổi lấy sá»± an khang cá»§a dân chúng, cho xã tắc thái bình ư?
An BÃch Như kÃch động khẳng khái, nói đến ná»—i Ä‘au thầm kÃn trong tim thì nước mắt đã lã chã tuôn rÆ¡i. Liếc thấy ánh mắt sáng quắc cá»§a Lâm Vãn Vinh cùng vá»›i nụ cưá»i đầy vẻ khÃch lệ trên mặt hắn, tháºt hoà n toà n trái ngược vá»›i dáng vẻ hi hi ha ha ngà y thưá»ng, dưá»ng như ở trong cõi Ä‘á»i nà y chỉ có má»™t mình hắn là tri âm. Trong lòng nà ng chợp ấm áp, nhìn hắn chúm chÃm khẽ cưá»i má»™t cái, ngẩn vầng trán cao ngạo lên.
Tiên tỠlắc đầu nói:
- Sư muá»™i nói tất nhiên có lý, đồng ý quốc gia nà y là từ xưa mà có, không phải tá»± nhiên sinh ra. Vô số sá»± tháºt đã chứng minh, dân chúng phải có ngưá»i lãnh đạo, nếu không sẽ là như cát vụn bị ngoại tá»™c khi dá»…. Như hiện tại ngoại địch xâm lấn Äại Hoa ta, ngưá»i Hồ trà n qua, nếu không có ngưá»i lãnh đạo, sao nói chuyện an cư lạc nghiệp, quốc thái dân an? Giữa quốc gia và con ngưá»i là cái chá»§ đỠngà n năm không đổi. Vì nước, dù cho cần phải có ngươi hy sinh, không phải muá»™i thì sẽ là ta. Sư muá»™i tuy nháºn hết ná»—i ấm ức, ngu tá»· trong tim sao lại có thể yên lòng? Sư phụ đã truyá»n cÆ¡ nghiệp cho ta, yêu cầu ta trân trá»ng danh tiếng trăm năm cá»§a “Ngá»c Äức Tiên phươngâ€, ngu tá»· hết sức lo sợ, thấp thá»m không yên, nà o dám Ä‘i nhầm từng bước nữa?
Ninh tiên tá» nà y cung là ngưá»i theo lối suy nghÄ© cá»±c hữu, lá»i nà y đúng là nói vá» quan hệ giữa quốc gia và con ngưá»i, dân chúng và cái tôi cá nhân, quả nhiên là chá»§ đỠngà n năm khó giải, ông cho rằng ông có lý, bà cÅ©ng nói mình chẳng sai… dù cho là Lâm Vãn Vinh từng ở kiếp khác, nhưng cÅ©ng má»—i ngưá»i má»™t ý, chẳng ai thuyết phục được ai.
- Nhiá»u lá»i vô Ãch!
An BÃch Như tức giáºn hừ má»™t tiếng:
- Äạo bất đồng chẳng thể bà n chuyện, việc hôm nay không có quan hệ vá»›i ngưá»i, má»i ngươi tránh ra, chá»› uy bức tiểu muá»™i phải động thá»§ vá»›i ngưá»i!
Tiên tá» liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, ánh mắt bình thản, trên mặt không tá» má»™t vẻ nà o, nhìn không biết có biểu hiện gì, Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì vá»— tay má»™t cái:
- Chà , vị tá»· tá»· nà y, ngưá»i trông tháºt quen mặt a! Chúng ta đã gặp qua nÆ¡i nà o sao?
Äại tiểu thư lại rất sùng kÃnh thần thái cá»§a tiên tá», khe khẽ chạm nhẹ Lâm Vãn Vinh, hạ giá»ng nói:
- Ngươi cái ngưá»i nà y, chá»› có khinh nhá»n tiên tá»!
Toát mồ hôi, ta khinh nhá»n cô ta ư? Äây là cái đạo lý gì, ta còn lo lắng cô ta sẽ khinh nhá»n ta nè.
Tiên tá» không gáºt cÅ©ng không lắc đầu, lạnh nhạt liếc hắn má»™t cái, xoay ngưá»i lại, dưới chân như má»c rá»… không nhúc nhÃch đứng bảo vệ trước ngưá»i hắn, quả tháºt tất cả Ä‘á»u nằm trong tÃnh toán cá»§a An BÃch Như. Vị thần tiên quả thá»±c là chánh trá»±c phân minh, vì ngăn cản sư muá»™i hà nh hung có thể bá» qua ân oán ngà y xưa, quả nhiên là có phong cách!
Ãnh mắt An BÃch Như bá»—ng trong vắt, nÅ©ng nịu cưá»i nói:
- Hay lắm, được rồi, sư tá»· quả nhiên vẫn chánh trá»±c. Nhiá»u năm không gặp, hôm nay tiểu muá»™i sẽ lãnh giáo Ninh tiên tá» danh chấn thiên hạ đã há»c công phu má»›i mẻ gì.
Tiên tỠlắc đầu:
- Sư muá»™i, muá»™i cấu kết cùng Thà nh vương, đồng tâm đồng lõa, xem mạng ngưá»i như cá» rác. Ta dù đã thấy được nhưng cÅ©ng không thể quản. Kẻ nà y tuy là có chút ác độc, nhưng mà không thể chết ở trong tay muá»™i được.
- Cần ngươi quản sao…
Äang khi nói, thân hình An BÃch Như tá»±a má»™t cánh chim én duyên dáng bay lên, mưá»i ngón tay thon nhá» gáºp lại như móc câu, những chiếc dà i nhá»n lóe ra ngân quang má» má», thanh thế cá»±c nhanh, so vá»›i lần đánh lén Lâm Vãn Vinh vừa rồi còn hÆ¡n gấp mấy lần, muốn cắm thẳng và o mặt mặt tiên tá».
Ninh tiên tá» không đổi sắc, tay áo nhẹ vung lên, giữa hai tay hiện lên mà n huỳnh quang nhà n nhạt, tá»±a như má»™t đóa sen thánh khiết, tư thế cà ng nhanh hÆ¡n, nháy mắt đã chặn lại bà n tay An BÃch Như.
An BÃch Như khẽ hừ má»™t tiếng, hóa trảo thà nh chưởng, không chút mảy may nhân nhượng đánh và o trước ngá»±c cô ta. Hai ngưá»i giao đấu, lấy nhanh chế nhanh, chỉ chốc lát đã liên tiếp đối ba chưởng, ba tiếng ‘phanh phanh‘ vang nhẹ, hai ngưá»i đồng thá»i cùng lui nhanh vá» phÃa sau, bên tai hÆ¡i đỠlên, bá»™ ngá»±c nhẹ pháºp phồng, hiển thị không phân cao thấp.
An BÃch Như không phải là nhân váºt dá»… đối phó như váºy, trong lúc bay ngược thì trong tay cÅ©ng không biết ở đâu đã thấy xuất ra má»™t thanh kiếm nhá», công lá»±c tụ ở bà n tay, cổ tay rung lên, tiểu kiếm kia liá»n như sao băng phá không bay thẳng tá»›i ngá»±c cá»§a tiên tá».
Hai ngưá»i nà y cách nhau quá gần, công lá»±c cá»§a An tá»· tá»· Lâm Vãn Vinh đã từng biết qua, thấy nà ng vừa má»™t kÃch toà n lá»±c xuất ra ám khÃ, tiên tá» kia dưá»ng như không thể tránh kịp, nhất thá»i trong lòng đã mÆ¡ hồ dấy lên má»™t cảm giác hối háºn, nếu là diệt mất Ä‘i tiên tá», đấy quả tháºt là là m má»™t Ä‘iá»u tà n bạo vá»›i vu váºt trá»i ban.
Sá»± tháºt lại không như suy nghÄ© cá»§a Lâm Vãn Vinh, Ninh tiên tá» và An BÃch Như đã nhiá»u năm giao đấu, hai ngưá»i Ä‘á»u hiểu thấu gan ruá»™t cá»§a nhau. Thấy trong tay An BÃch Như phóng ra tiểu kiếm, nà ng cÅ©ng không kinh hoảng, trong tay lại không biết khi nà o lại xuất ra dải khăn gấm. Nà ng phất nhẹ tay là m dải lụa kia nhẹ nhà ng chuyển động tháºt là đẹp mắt, xuất ra má»™t chuá»—i động tác tạo nên há»a thạch Ä‘iện quang trông tháºt tuyệt đẹp, kì ảo huyá»n bÃ, khiến cho ngưá»i ta nhìn đến choáng ngợp hoa cả mắt.
Lâm Vãn Vinh vá»— tay cưá»i nói:
- Äẹp mắt, đẹp mắt quá! Vị tá»· tá»· kia, thì ra ngưá»i vẫn còn có thể tung khăn a!
Sau lưng tiên tá» dưá»ng như có má»c mắt, trong ống tay áo Ä‘ang rá»§ xuống đột nhiên hiện ra ra má»™t thanh trưá»ng kiếm, hà n quang lóe lên chói lá»i là m Lâm Vãn Vinh loạn mắt, vẻ mặt dâm đãng trà n trá» kia nhất thá»i tiêu tán gần hết.
An BÃch Như thối lui má»™t chưởng, lại cà ng không thuáºn theo không buông tha, trong tay áo như là m xiếc cÅ©ng hiện ra má»™t thanh bảo kiếm thu thá»§y, tá»±a như ánh trăng lạnh lẽo. Lâm Vãn Vinh trợn mắt há mồm ra nhìn: “Trên ngưá»i hồ ly xinh đẹp nà y cất giấu Ãt nhiá»u bảo bối a! Vì sao khi má»—i lần ta khám xét thân thể nà ng cÅ©ng không có tìm ra váºy? Lần sau ta mà lại khinh bạc nà ng, nà ng liá»n lôi ra má»™t món đồ chÆ¡i mà không thèm lên tiếng cho ta má»™t cái như thế, thì cả đám lão bà cá»§a lão tá» sẽ là m quả phụ rồi!
- Dịch lộ lê hoa!
An BÃch Như yêu kiá»u hô má»™t tiếng, phi thân thẳng lên, nhẹ nhà ng múa bảo kiếm liên tiếp tạo ra bảy đóa kiếm hoa bắn ra các hướng khác nhau, mãnh liệt xé gió công thẳng tá»›i trước ngưá»i Ninh tiên tá». Kiếm hoa kia tá»±a như hoa lê tinh khiết nở rá»™ là m chói lòa đôi mắt, nhưng lại ẩn chứa vẻ lạnh lẽo như lưỡi Ä‘ao. Lâm Vãn Vinh đứng ở phÃa sau tiên tá», cÅ©ng không chịu ná»—i cảm thấy lạnh buốt thấu xương. An tá»· tá»· nà y quả nhiên là cao thá»§, bình thưá»ng cùng mình hi hi ha ha, thì ra còn có nhiá»u bá»™ mặt đằng sau.
Tiên tá» khẽ nhÃu mà y, múa tÃt trưá»ng kiếm trong tay nghênh đón, chẳng ngại luồng hÆ¡i lạnh thấu xương kia, vung thẳng kiếm nhằm thẳng và o giữa má»™t đóa lê hoa. Tiếng ‘đang Ä‘ang’ vang lên, hai lưỡi kiếm chạm nhau là m bay đóa hoa lê liá»n tan biến.
Kiếm cá»§a An BÃch Như vung lên không nhưng vẫn không chịu nhún nhưá»ng, bảo kiếm trong tay liá»n nhẹ nhà ng chỉ lên, cánh cháºm rãi rung lên, tá»±a như má»™t con rắn độc Ä‘ang uốn éo, uyển chuyển đâm vá» phÃa Ninh tiên tá».
Thần sắc cá»§a thần tiên tá»· tá»· vô cùng trầm trá»ng, không dám khinh địch xuất thá»§, ngay khi bóng kiếm vừa nguy cấp tá»›i gần trước ngá»±c liá»n dùng chỉ thay kiếm, đánh thẳng và o cổ tay cá»§a An BÃch Như.
Chiêu thức ‘vây Ngụy cứu Triệu nà y khiến cho An BÃch Như không dám coi thưá»ng, nà ng vá»™i và ng nhảy qua má»™t bên, báºt cưá»i khanh khách, bá»™ ngá»±c rung lên dồn dáºp:
- Sư tá»· quả nhiên có thá»§ Ä‘oạn hay, không sống lâu không thấy, Linh Tê Nhất Chỉ nà y quả tháºt xuất quá»· nháºp thần. Chỉ không may là ngưá»i cả Ä‘á»i không lấy chồng, cÅ©ng chẳng thể tìm được truyá»n nhân cho Linh Tê nà y, tháºt không may cho cái mỹ danh Linh Tê!
“Linh Tê Nhất Chỉ? Ta choáng, đây đúng là bà thuáºt ngà n và ng cÅ©ng không đổi ư! Nhất định phải thá» há»c qua má»™t lần công phu nà y!†Trông lên An tá»· tá»· cùng tiên tá», hai nữ nhân tuyệt sắc má»™t hắc y má»™t bạch y, trên mặt Lâm Vãn Vinh lá»™ đầy vẻ dâm đãng.
Tà i sản của Silverwing
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
13-01-2009, 06:02 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Chương 264: Ai nói tiên tá» không giết ngưá»i?
Phần I
Dịch : Lương Tiêu
Biên dịch & biên táºp : Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Ninh tiên tỠlạnh nhạt nói:
- Võ há»c chi thuáºt chỉ là má»™t cái tên đơn giản, tâm chÃnh thì hình sẽ chÃnh, cùng vá»›i chuyện thông minh láu cá chẳng có can hệ gì. Vá»›i tâm kế như sư muá»™i đây, lại luyện được má»™t thân công phu lợi hại, toà n thân trên dưới Ä‘á»u là ám khÃ, khiến ngu tá»· không khá»i cảm thấy bá»™i phục.
Tiên tá» nói ở đây là muốn châm chá»c việc An BÃch Như lợi dụng ám khà để hại ngưá»i, An tá»· tá»· là m gì mà chẳng nghe ra, nà ng cưá»i khanh khách:
- Sư tỉ quả nhiên tâm thuáºt cao siêu, tiểu muá»™i bá»™i phục. Bất quá, nói Ä‘i thì cÅ©ng phải nói lại, sư tá»· cầm bảo kiếm giết ngưá»i so vá»›i chuyện muá»™i dùng độc giết ngưá»i có gì khác biệt? Cùng là lấy mạng ngưá»i ta, lẽ nà o tỉ giết là cao thượng, ta giết thì là bỉ ổi xấu xa sao? Ta không như tá»·, thân pháºn cao quý, diá»…m lệ như tiên, chá»— nà o cÅ©ng Ä‘á»u có vô số ngưá»i Ä‘iên cuồng ngưỡng vá»ng. Ta là má»™t Miêu nữ đê tiện, má»™t mình hà nh tẩu giang hồ, ở giữa rất nhiá»u nam nhân xung quanh, nếu không có má»™t thân bản sá»± độc đáo đặc biệt, e là sá»›m đã chẳng còn lại được ná»—i má»™t khúc xương rồi. Những cái nà y, tá»· có thể là giải nổi không?
Hai nữ nhân tuyệt mÄ© nà y Ä‘á»u Ä‘eo khinh sa che mặt, nói chuyện thì tá»±a như ngưá»i trong nhà nói chuyện vá»›i nhau, chỉ là dưới tay chẳng há» nhún nhưá»ng nhau chút nà o. Trong nháy mắt song kiếm đã giao nhau, hoa lá»a bắn ra tung tóe, đánh được hÆ¡n hai mươi chiêu, chiêu sau nhanh hÆ¡n chiêu trước, chiêu sau ngoan độc hÆ¡n chiêu trước. Hai ngưá»i vốn là sư tỉ muá»™i quá rõ vá» nhau, lại tranh đấu đã nhiá»u năm, hôm nay má»™t ngưá»i vì giết ngưá»i, má»™t ngưá»i vì cứu ngưá»i, Ä‘á»u dùng đến tất cả chiêu số cá»§a mình, chẳng ai là m gì được ai.
Tiêu gia đại viện vốn vô cùng rá»™ng rãi, trừ Lâm Vãn Vinh ra, nam Ä‘inh cá»±c Ãt, hai nữ nhân nà y đánh vá»›i nhau, chẳng ai dám tiến và o ngăn cản. Äại tiểu thư căng mắt ra mà nhìn chăm chăm và o An BÃch Như cả ná»a ngà y, đột nhiên kì quái nói:
- Thảo nà o nhìn thấy quen mắt, thì ra là cô ta. Cái đồ chết bầm chà ng, vừa rồi còn dùng mấy lá»i đưá»ng máºt đó lừa gạt ta, thì ra là vốn đã thông đồng vá»›i cô ta trước rồi mà diá»…n trò. Khổ thân ta còn vì chà ng mà lo lắng, váºy mà chà ng lại thông đồng vá»›i ngưá»i ngoà i tá»›i lừa ta…
Lâm Vãn Vinh vội vã che miệng nà ng lại, thì thầm:
- Chuyện nà y không đơn giản như nà ng tưởng tượng đâu, dù sao nà ng cÅ©ng chỉ cần tin ta là được. Nam nhân là m việc luôn có là do…Nà ng hãy xem xét tỉ mỉ lại coi, ta là ngưá»i xấu ư?
Äại tiểu thư giãy ra, lưá»m hắn má»™t cái, sẵng giá»ng nói:
- Nếu chà ng không phải là ngưá»i xấu, trên thế giá»›i nà y đã toà n là ngưá»i tốt rồi.
Nhìn thấy mặt nà ng hÆ¡i á»ng hồng lên, trá»i má»›i biết nà ng lại nghÄ© Ä‘i đâu rồi. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc má»™t tiếng, ôm lấy chiếc eo thon nhá» cá»§a nà ng nói:
- Äã váºy, ta chỉ xấu vá»›i nà ng thôi.
Hai ngưá»i trong viện đã đấu vá»›i nhau được hÆ¡n trăm chiêu, nhưng vẫn khó phân thắng phụ. An BÃch Như thấy đánh lâu mà không hạ nổi, chuyển ánh mắt, đột lên cưá»i lên khanh khách, lách mình tránh khá»i kiếm cá»§a tiên tá», bà n chân khẽ xoay má»™t cái, liá»n hệt như má»™t là n khói trong nháy mắt đã đến trước mặt Lâm Vãn Vinh. Nắm lấy cánh tay hắn, má»™t tay nắm trên mạch môn.
Lâm Vãn Vinh còn Ä‘ang Ä‘ong đưa vá»›i đại tiểu thư, đột nhiên cảm thấy má»™t là n u hương áºp và o mÅ©i, thân thể căng ra, ná»a ngưá»i đã bị An BÃch Như khống chế. Trong mắt An BÃch Như ánh lên nét cưá»i, thân thể phong mãn khẽ nép lên ngưá»i hắn, kiá»u mị nói:
- Ta bắt được ngươi rồi.
- Ấy, tỷ tỷ, tỉ là m gì thế, nam nữ thụ thụ bất thân, ta hét lên đó nha…
Lâm Vãn Vinh kinh hãi nói. Äá»™ng tác cá»§a Ninh Tiên Tá» cÅ©ng không cháºm, nhìn thấy An BÃch Như cỠđộng, chân nà ng cÅ©ng Ä‘iểm xuống má»™t cái, chỉ chá»›p mắt đã đến trước mặt Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng nắm lấy cánh tay còn lại cá»§a hắn. Hai ngưá»i lấy hắn là m giá»›i tuyến, hình thà nh lên thế giằng co, không nhưá»ng nhau chút nà o.
An BÃch Như khẽ hừ má»™t tiếng, đơn chưởng nhanh chóng vung ra mang theo cả má»™t là n khói trắng má» mịt, lạnh thấu táºn xương, ấn thẳng xuống cánh tay hắn. Lâm Vãn Vinh toà n thân run rẩy, cảm giác như bị rÆ¡i xuống má»™t cái hố băng, rét cóng không nói nên lá»i. Bên kia Ninh tiên tá» cÅ©ng không nhiá»u lá»i, tú chưởng áp lên cánh tay còn lại cá»§a hắn, láºp tức có má»™t luồng nhiệt ấm áp truyá»n qua cánh tay và o trong thân thể hắn, nóng vô cùng. Hai luồng ám lưu má»™t nóng má»™t lạnh không ngừng tranh đấu trong cÆ¡ thể hắn, cuồn cuồn chuyển động.
- Nà y, tá»· tá»·, cho ta xin, các vị biến ta thà nh băng há»a cÅ©ng phải chuyên nghiệp má»™t chút chứ, đại gia ta cÅ©ng phải vung tiá»n chá»n chuông mà .
Lâm Vãn Vinh lá»›n tiếng kêu lên, cảm giác nà y hệt như Ä‘ang trốn trong má»™t cái bếp lò trong hố băng váºy, má»™t bên ngưá»i thì lạnh run cầm cáºp, má»™t bên thì nóng đổ mồ hôi, khó chịu đến cá»±c cùng. Mẹ kiếp, lẽ nà o đây chÃnh là băng há»a lưỡng trùng thiên trong truyá»n thuyết? Hay là hai vị tá»· tá»· xinh đẹp như thần tiên nà y biến ta thà nh băng há»a, nếu là nằm trên giưá»ng mà là m chuyện nà y, má»™t bên là băng sÆ¡n, má»™t bên là há»a diệm, tư vị đó chắc phải thú vị lắm a!â€
An BÃch Như cưá»i khúc khÃch:
- Sư tỉ, tỉ thiêu đốt tên tiểu tá» nà y như váºy, lẽ nà o là đã động phà m tâm, nhìn trúng hắn rồi?
Thần tiên tỷ tỷ mặt lạnh như băng, chẳng lộ ra chút phản ứng nà o.
An tá»· tá»· khẽ quát má»™t tiếng, bà n chân dụng lá»±c nhún xuống, mang theo Lâm Vãn Vinh như má»™t con hồng nhạn vá»— cánh bay lên. Ninh tiên tá» giữ lấy má»™t bên cánh tay Lâm Vãn Vinh, nhưng lại không dám dụng lá»±c, chỉ đà nh lao theo An BÃch Như, thân hình đằng không phóng lên, hai ngưá»i hệt như tiên tá» bay qua trần thế váºy, bay thẳng ra bên ngoà i tưá»ng.
- Lâm Tam, Lâm Tam…
Äại tiểu thư kinh hãi kêu lên hai tiếng, vá»™i vã Ä‘uổi theo ra bên ngoà i.
An BÃch Như và Ninh tiên tá» tốc độ nhanh đến mức nà o chứ, má»™t nữ tá» yếu Ä‘uối như Tiêu Ngá»c Nhược là m sao có thể Ä‘uổi kịp, đợi đến lúc nà ng chạy ra ngoà i cá»a thì đã chẳng còn thấy bóng dáng ba ngưá»i kia đâu.
- Äồ chết bầm!
Äại tiểu thư hung hăng đạp đạp xuống đất, bá»±c bá»™i kêu lên. Lâm Tam tuy bị bắt Ä‘i, có Ä‘iá»u dù nhìn như thế nà o thì cÅ©ng cứ thấy có vẻ như hắn và ngưá»i há» An kia đã cấu kết từ trước. Hai ngưá»i nà y vốn vẫn luôn thông đồng vá»›i nhau, chẳng há» minh bạch, ả hồ li tinh há» An kia xinh đẹp lẳng lÆ¡, đối vá»›i Lâm Tam vẫn không tồi, tuyệt đối sẽ không là m hại đến hắn. Còn vị tiên tá» kia là đến cứu trợ ngưá»i cá»§a mình, Lâm Tam lần nà y chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì. Chỉ là không biết tên gia há»a nà y sẽ ở bên ngoà i đến lúc nà o má»›i trở vá», trên lưng hắn vẫn còn vết thương nữa.
- Thả ta ra, thả ta ra, ta không thể ngồi máy bay, ta có chứng sợ độ cao…
Bị hai nữ tá» kẹp trên không trung, Lâm Vãn Vinh cố gắng giãy dụa, mượn lá»±c dá»±a và o ngưá»i An tá»· tá»·, ép lên ngá»c nhÅ© cao vút cá»§a nà ng ta, chẳng há» sợ hãi cá» cá» mấy cái, quả là láng mịn mượt mà , tháºp phần đà n tÃnh.
An BÃch Như lại chẳng hỠđể ý đến việc bị hắn chiếm tiện nghi, hai nữ tá» hai bên kẹp lấy Lâm Vãn Vinh, ngón chân Ä‘iểm nhanh xuống, hệt như má»™t con hồng nhạn Ä‘áºu xuống nhà nh cây, cánh tay còn lại cÅ©ng không nhà n rá»—i, Ä‘ang kịch đấu trước mặt Lâm Vãn Vinh, tiếng gió lướt qua mặt hắn, tạo ra má»™t loại mùi vị không thể diá»…n tả: “Mẹ kiếp, hai ngưá»i đánh nhau thì cứ đánh, nhưng đừng có là m tổn thương đến bá»™ mặt anh tuấn cá»§a ta, lão tá» còn phải dá»±a và o cái nà y để ăn cÆ¡m đó.†Äầu mÅ©i Lâm rướng quân đầy mồ hôi, trong lòng lo lắng không yên.
Hai chiếc ngá»c thá»§ thon nhá» mịn mang Ä‘ang không ngừng dao động trước mặt hắn, tháºm chà còn có thể ngá»i thấy mùi u hương nhà n nhạt trên những đầu ngón tay ấy, Lâm Vãn Vinh cảm thấy cá»±c kì vi diệu. ÄÆ°á»£c hai nữ tá» kiệt xuất nhất trên thiên hạ nà y lôi lên không trung lái máy bay, còn có thể thuáºn tiện chiếm tiện nghi, ăn Ä‘áºu hÅ©, cái mùi vì nà y, thá»±c sá»± là kÃch thÃch con mẹ nó quá Ä‘i mất.
Hai nữ tá» nà y Ä‘á»u là cao thá»§ hiếm có trong thiên hạ, kịch liệt đấu vá»›i nhau má»™t hồi, động tác trên tay biến hóa vô cùng, hệt như những cánh hoa lan bay loạn trước mắt ngưá»i ta váºy, nhưng lại chẳng là m thương tổn đến khuôn mặt hắn chút nà o. Lâm Vãn Vinh lo lắng má»™t chút liá»n an tâm trở lại, nhìn thấy má»™t tiên má»™t hồ má»—i bên giữ má»™t cánh tay mình mà kịch đấu, hương thÆ¡m thoang thoảng, bá»™ ngá»±c má»m mại thì không ngừng rung lên, quả là thÃch mắt.
NghÄ© đến chuyện hai nữ tá» nà y Ä‘á»u là kiệt xuất nhất trong thiên hạ, hôm nay có thể cùng các nà ng nóng bá»ng thế nà y thá»±c sá»± là cÆ¡ há»™i tốt trá»i ban. Nếu không là m được chút gì, quả thá»±c là có lá»—i vá»›i bản thân.
Hắn vốn là má»™t ngưá»i trá»i không sợ đất không sợ, nhìn thấy bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a An tá»· tá»· Ä‘ang rung động, hùng vÄ© cao ngất đến khó nói nên lá»i. Lòng hắn má»m Ä‘i, thừa lúc hai ngưá»i không để ý đến, cánh tay khẽ di động, tá»±a như cố ý mà lại vô tình, quệt mấy cái và o trước ngá»±c An tá»· tá»·.
Mị nhãn An BÃch Như ánh lên vẻ mÆ¡ hồ, trong lúc vá»™i và ng lưá»m hắn má»™t cái, vẻ mặt như Ä‘ang trách cứ.
Phải rồi, phải rồi, An tá»· tá»· nhất định là trách ta chỉ chiếm tiện nghi cá»§a nà ng mà không Ä‘i chiếm tiện nghi cá»§a sư tỉ nà ng. Má»™t bát nước phải thăng bằng, không thể bên nhiá»u bên Ãt, hắn bừng bừng đại nghÄ©a nghÄ©, cánh tay còn lại quét vá» phÃa ngá»±c thần tiên tá»· tá»·.
Trong mắt tiên tá» lóe lên thần quang, hừ má»™t tiếng, tay váºn thêm lá»±c, má»™t cảm giác nóng bá»ng Ä‘au đớn từ cánh tay truyá»n tá»›i.
Lâm Vãn Vinh “ai da†má»™t tiếng tháºt lá»›n, tức giáºn nói:
- Nà y, tỷ thiêu đốt ta là m gì? Sẽ lưu lại sẹo đó! Có thể phát nhiệt đã là hay lắm sao? Nhưng ta cũng còn biết bắn súng nước đó!
Tiên tá» khẽ hừ má»™t tiếng, không có nói gì. An BÃch Như cưá»i khanh khách:
- Thân thể sư tá»· ta băng thanh ngá»c khiết, đâu có thể để hạng nhân váºt thô tục như ngươi là m vấy bẩn, sư tá»·, tên tiểu tá» nà y chiếm tiện nghi cá»§a ngươi, ngươi để ta giết hắn nhé!
- Hắn đáng chết, nhưng không thể chết trong tay ngươi.
Ninh tiên tá» yêu kiá»u nói, ngữ khà nhẹ nhà ng vô cùng, tá»±a như chẳng có chuyện gì có thể là m ảnh hưởng tá»›i tâm cảnh cá»§a nà ng váºy.
Lão tá» ghét nhất là cái loại thái độ tá»± cho mình là thanh cao, tá»±a như váºn mệnh cá»§a tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nắm trong tay cá»§a ngươi, Lâm Vãn Vinh hét lá»›n má»™t tiếng:
- Ta có nên chết hay không, không phải tỉ nói là được. Nói chuyện vá»›i loại ngưá»i như tỉ, thá»±c sá»± là chẳng có gì thú vị. Vị tá»· tá»· mặc hắc y nà y, hay là tá»· giết ta Ä‘i.
Sắc mặt Ninh tiên tá» không biến đổi, đột nhiên buông cánh tay hắn ra, trưá»ng kiếm trong tay trái vung lên, đâm thẳng và o ngưá»i An BÃch Như.
Thần sắc An tá»· tá»· trở nên khuẩn thiết, cố gắng hết sức đỡ má»™t kiếm nà y cá»§a nà ng ta, thân hình run rẩy, tay trái chẳng thể giữ Lâm Vãn Vinh được nữa. Ba ngưá»i vốn đứng trên má»™t ngá»n cây cao vút, mất Ä‘i chá»— dá»±a, Lâm Vãn Vinh kêu lá»›n má»™t tiếng, như má»™t khối đá nặng rÆ¡i thẳng xuống.
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì