13-01-2009, 11:16 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 52 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 264: Ai nói tiên tá» không giết ngưá»i?
Phần II
Dịch : Lương Tiêu
Biên dịch & biên táºp : Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Trong lòng An BÃch Như cá»±c kỳ lo lắng, nhìn thấy thế rÆ¡i gấp gáp cá»§a Lâm Vãn Vinh, nếu không cứu hắn thì sợ rằng hắn toi mạng mất. Nà ng nghiến chặt răng, khẽ xoay má»™t cái liá»n hệt như má»™t chiếc lá xanh lao theo.
Nà ng đã nhanh nhưng lại có ngưá»i còn nhanh hÆ¡n nà ng, Ninh tiên tỠđánh ra má»™t kiếm, bức An BÃch Như phải chống đỡ, rồi lao thẳng xuống dưới gốc cây nhanh như má»™t viên đạn, chỉ nháy mắt đã ở dưới mặt đất rồi. Phượng nhãn ngước lên lên, nhìn thấy tên Lâm Tam đã từng muốn chiến tiện nghi cá»§a mình Ä‘ang rÆ¡i, mắt thấy đã sắp va và o ngưá»i mình rồi.
“Tỉ phải cứu ta đó, hãy mở rá»™ng vòng tay cá»§a tỉ ra Ä‘i, ta bảo đảm sẽ không là m ngã tỉ đâu.†Trên mặt Lâm Tam nở má»™t nụ cưá»i dâm đãng, hắn tháºt sá»± thÃch thú sá»± “thiện lương†cá»§a vị tá»· tá»· nà y
Tá»±a hồ như đã nhìn thấu được ý nghÄ© xấu xa trong lòng Lâm Vãn Vinh, khuôn mặt được che sau lá»›p khinh sa cá»§a Ninh tiên tá» tá»±a như nổi lên má»™t tia cưá»i lạnh.
“Tiên tá», ta tá»›i rồi.†Thấy tiên tỠđã gần ngay trước mắt, Lâm Vãn Vinh đưa tay ra muốn lao tá»›i ôm chặt lấy. Nà o ngá» hai tay còn chưa chạm được và o bá» eo thon cá»§a nà ng thì cảm thấy má»™t váºt gì đó dà i dà i là nh lạnh Ä‘ang đỡ lấy ngưá»i mình, từ phần trước ngá»±c tá»›i giữa hông chẳng thể động Ä‘áºy được chút nà o. Tiên tá» nhãn lá»±c cá»±c cao, thá»§ pháp chuẩn xác, không nghiêng không lệch má»™t chút ngăn thế rÆ¡i cá»§a hắn lại, quả là không nhiá»u hÆ¡n má»™t phân, cÅ©ng chẳng dư má»™t phân nà o.
“Trá»i đất, thần tiên tá»· tá»· lấy cái gì đỡ ta thế?†Lâm Vãn Vinh tức giáºn hừ má»™t tiếng, nhìn xuống phÃa dưới thân liá»n thấy má»™t cái vá» kiếm má»ng má»ng Ä‘ang đỡ dưới thân thể mình.
Hắn hầm há»±c nhảy xuống, vá»— tay cưá»i nói:
\
- Thá»§ Ä‘oạn tá»· tá»· hay lắm, đỡ chuẩn xác thế nà y, có phải là trong lúc nhà n rá»—i cÅ©ng Ä‘em cái thứ nà y ra tá»± đỡ chÃnh mình không?
An BÃch Như thầm thở phà o má»™t hÆ¡i, hạ xuống cách hai ngưá»i không xa, nà ng cưá»i nói:
- Kế mưu cá»§a sư tỉ hay tháºt, thì ra là chiêu “vây Ngụy cứu Triệuâ€, quả nhiên không hổ danh là truyá»n nhân cá»§a “Ngá»c Äức Tiên Phưá»ngâ€.
Tiên tỠthản nhiên:
- Sư muá»™i, hôm nay hai ngưá»i chúng ta đấu vá»›i nhau khá nhiá»u rồi, ngươi không thắng nổi ta, ta cÅ©ng chẳng là m gì được ngươi. Ngưá»i nà y tuy là thô tục nhưng lại không thể để ngươi sát hại, những việc mà ngươi là m Ä‘á»u vì ‘Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng’ mà ra, cái ngươi muốn hại thì ta lại muốn bảo vệ.
Lâm Vãn Vinh thầm hừ má»™t tiếng: “Ngà y đó ngươi còn muốn giết ta mà . Nếu chiếu theo lá»i ngươi nói, há chẳng phải là An tá»· tá»· nên bảo há»™ ta má»›i phải ư?â€
An BÃch Như gắt má»™t tiếng rồi nói:
- Hôm nay không giết nổi hắn thì còn có ngà y khác, ta không tin ngươi có thể ở bên cạnh hắn cả Ä‘á»i?
- Bảo há»™ hắn cả Ä‘á»i thì chưa chắc, nhưng bảo há»™ hắn nhất thá»i thì không có vấn đỠgì.
Ninh tiên tỠthản nhiên nói, trong mắt hiện lên vẻ tự tin chắc chắn.
- Váºy ư? Chẳng lẽ là sư tỉ đã chấm tên tiểu tá» nà y rồi? Khách khách… Lâm Tam, ngươi gặp váºn may rồi…
An BÃch Như phóng đãng cưá»i nói, thân hình đầy đặn rung lên, lá»™ ra những đưá»ng cong mÄ© diệu. Nà ng đột nhiên ngưng cưá»i, lạnh giá»ng nói:
- Có Ä‘iá»u ngươi đừng có cao hứng quá sá»›m. Vị sư tỉ nà y cá»§a ta chÆ¡i đùa nam nhân còn hay hÆ¡n cả ta cả trăm lần. Äợi đến ngà y nà o đó ngươi trúng kế cá»§a cô ta, lúc đó thì ngươi muốn sống không được, muốn chết chẳng xong…hay là ngươi cứ để ta giết ngươi Ä‘i, so vá»›i chuyện Ä‘i theo cô ta còn thống khoái hÆ¡n nhiá»u.
- Tháºt sao?
Lâm Vãn Vinh kinh hãi né Ninh tiên tỠvà i bước, khuôn mặt lộ vẻ không tin nhìn nà ng.
- Lâm Tam, ngươi hãy tự lo cho mình đi.
Vừa má»›i dứt lá»i, An BÃch Như nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái tháºt sâu sắc, rồi xoay ngưá»i Ä‘i, loáng cái đã hệt như má»™t con chìm hồng nhẹ nhà ng tung cánh bay và o trong rừng ráºm mịt má».
Ninh tiên tá» cÅ©ng không nói gì, nhìn theo bóng lưng An BÃch Như Ä‘ang dần dần xa, nà ng khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i, trong mắt ánh lên vẻ xa xăm mÆ¡ hồ, cÅ©ng không biết là đang nghÄ© cái gì.
Lâm Vãn Vinh vô cùng lưu luyến nhìn theo thân hình tuyệt mỹ cá»§a An tá»· tá»·. Khác hẳn vá»›i vị tiên tá» băng lãnh nà y, An tá»· tá»· nhiệt tình như lá»a, mị hoặc vô cùng, cùng vá»›i nà ng ta nói chuyện có thể thoải mái phóng đãng, thá»±c sá»± rất vui vẻ. Nếu có thể Ä‘em nữ nhân vừa lẳng lÆ¡ vừa thà nh thục nà y lên giưá»ng, bảo nà ng hát cho má»™t má»™t bà i “nhất giang xuân thá»§yâ€, hắc hắc, lúc đó sẽ có tư vị gì nhỉ?
Trong rừng chỉ còn lại hai ngưá»i, nhất thá»i vô cùng tỉnh lặng. Ninh tiên tá» cảm khái vạn phần, quay đầu lại chỉ thấy Lâm Tam Ä‘ang nhìn chăm chăm vá» phÃa xa, mặt ánh lên dâm quang, nước bá»t như muốn chảy xuống ròng ròng, thá»±c là dâm tiện đến cá»±c Ä‘iểm. Nà ng không nén nổi hÆ¡i nhÃu mà y lại, ngưá»i mà Thanh Tuyá»n chá»n lại là nhân váºt nà y sao? Ngà y đó muốn giết hắn, xem ra quả là má»™t quyết định anh minh vô cùng.
Nhìn thấy thần tiên tá»· tá»· chẳng nói lá»i nà o mà mà đã Ä‘i thẳng vá» phÃa mình, Lâm Vãn Vinh vá»™i vã kêu lên:
- Tỉ đừng qua đây a, ta không phải là ngưá»i tùy tiện.
Ninh tiên tá» dừng chân lại, giá»ng lạnh nhạt:
- Ngươi tin ta hay là tin cô ta?
- Cô ta? Cô ta là ai?
Lâm Vãn Vinh trước thì kinh ngạc, sau liá»n láºp tức giáºt mình hiểu ra:
- Tá»· tá»· nói ngưá»i mặc áo Ä‘en kia ư, cô ta không phải sư muá»™i cá»§a tỉ sao? Nếu muốn kêu ta lá»±a chá»n, có lẽ ta vẫn chá»n tin lệnh sư muá»™i.
- Tại sao? Lẽ nà o ngươi không biết nó muốn giết ngươi?
Ãnh mắt Ninh tiên tá» vẫn bình tÄ©nh như thưá»ng, miệng há»i.
- Hình như cô ta muốn giết ta, có Ä‘iá»u ta cÅ©ng không phải là nhân váºt đơn giản gì, sao có thể để cô ta nói giết là giết.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc :
- Ta lá»±a chá»n tin cô ta, là bởi vì dáng ngưá»i cô ta khá đẹp.
Tiên tá» cÅ©ng chẳng há» tức giáºn, Ä‘i lên phÃa trước và i bước, nói:
- Ngươi chẳng phải là nhân váºt đơn giản gì? Cái nà y đúng tháºt, ngươi võ nghệ tầm thưá»ng, nhưng nếu luáºn vỠâm mưu quá»· kế thì trên thế giá»›i nà y chẳng có được mấy ngưá»i bằng ngươi. Ngà y đó chút nữa khiến ta táng mạng đương trưá»ng chÃnh là minh chứng.
Lâm Vãn Vinh giả bộ hồ đồ:
- Táng mạng đương trưá»ng? Là do ta là m ư? Thần tiên tá»· tá»·, tá»· nhầm lẫn rồi chăng, má»™t ngưá»i đẹp tá»±a thiên tiên như tỉ thế nà y, có ai nỡ hạ thá»§ vá»›i tỉ chứ? Ài, loại chuyện nà y ta tuyệt đối không là m ra đâu, ta nếu là m thì chỉ là m những việc cao thượng hÆ¡n thế má»™t chút.
Thần tiên tá»· tá»· nghe hắn giảo biện liá»n hừ má»™t tiếng:
- Sao, chẳng lẽ ngươi không nháºn ra ta?
Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn đánh giá nà ng má»™t hồi, sau má»™t lúc lâu má»›i lắc đầu nói:
- Tá»· tá»· phong tư trác tuyệt, thân hình nhất đẳng, hệt như hằng nga trên cung trăng váºy, đẹp đến không thể dùng lá»i nà o mà miêu tả. Chỉ là , tỉ Ä‘eo mạng che mặt, ta tuy gặp qua tỉ nhưng cÅ©ng không nháºn ra được a.
- Váºy ngươi có nháºn ra cái nà y không?
Trong ngá»c thá»§ nhá» xinh cá»§a tiên tá» cầm chắc má»™t chiếc phong châm bé xÃu, le lói ngân quang.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
14-01-2009, 01:23 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương 264: Ai nói tiên tá» không giết ngưá»i?
Phần III
Dịch : Lương Tiêu
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
- Ã, chiếc tú hoa châm nà y là từ đâu ra thế? Thần tiên tá»· tá»·, tay cá»§a tá»· tháºt mịn mà ng a! Việc nặng nhá»c như thế nà y tỉ đụng và o là m chi, mau đưa chiếc châm nà y cho ta, ta giúp tỉ ném Ä‘i nhé.
Lâm Tam không đổi sắc mặt, đưa tay ra muốn lấy chiếc phong châm.
Bà n tay nhá» nhắn cá»§a tiên tá» liá»n xoay chuyển, động tác cá»±c nhanh, “tÃch†má»™t tiếng, chiếc phong châm đó đã đâm mạnh lên tay Lâm Vãn Vinh.
- A…
Lâm tướng quân kêu lá»›n má»™t tiếng, sắc mặt kịch biến, phảng phất như cảm giác thấy tim phổi mình Ä‘ang bị bóp nghẹt váºy: “Äây chÃnh là độc châm mà Tiên Nhi lão bà chÃnh tay phối chế a! Nếu lão tá» chết như thế nà y thì má»›i tháºt là oan uổng.â€
Hắn Ä‘em phong châm Ä‘i đâm ngưá»i ta, nhưng trước nay chưa từng nghÄ© đến có ngà y nó lại đâm ngược lại và o ngưá»i mình, láºp tức chẳng dám giả bá»™ nữa, thò tay và o trong ngá»±c lấy giải dược ra.
Thần tiên tá»· tá»· nhìn thấy động tác cá»§a hắn, tá»§m tỉm cưá»i:
- Ngươi tìm gì váºy?
- Tìm giải dược…a… à à … lá»i trẻ con không tÃnh, ta tìm kẹo đưá»ng, tá»· tá»· ăn không, cho tỉ má»™t viên.
Lâm Vãn Vinh tìm được giải dược, chẳng há» suy nghÄ© gì mà vá»™i vã nuốt luôn và o bụng. Äợi má»™t hồi, chỉ cảm thấy bụng hÆ¡i Ä‘au, tiếp đó cÆ¡n Ä‘au tan biến, má»™t luồng nhiệt lưu từ dạ dà y phát tán, toà n thân hắn tá»±a như đã thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u.
Ninh tiên tá» cÅ©ng không ngăn trở hắn, lặng lẽ nhìn hắn nuốt dược hoà n và o, mỉm cưá»i gáºt đầu nói:
- Giải dược nà y mùi vị thế nà o? Có phải là ban đầu là đau bụng, tiếp đó là toà n thân có một luồng nhiệt lưu chạy qua không?
- á»’, váºy sao?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói, nhưng trong lòng thì lại run rẩy, thần tiên tá»· tá»· nói vá» dược tÃnh cá»§a cái nà y chẳng sai chút nà o, xem ra kịch độc đó nà ng ta Ä‘Ãch xác có thể giải.
Ninh tiên tá» giÆ¡ cây phong châm trong tay lên, cưá»i nói:
- Äá»™c cá»§a chiếc phong châm nà y, ngưá»i Ä‘iá»u phối chắc chắn đã phải bá» ra rất nhiá»u công sức, lấy vá» bảy loại kịch độc mà điá»u phối thà nh, kẻ trúng chết chắc. Ngà y đó nếu không phải là ta công lá»±c thâm háºu, sợ rằng sá»›m đã táng mạng trong tay ngươi rồi.
“Mẹ kiếp, nà ng đánh lá»™n đánh báºy lên má»™t hồi, nếu không phải trên ngưá»i lão tá» có mang theo hai khẩu súng và má»™t chiếc châm, sợ là sá»›m đã bị má»™t kiếm cá»§a nà ng tiá»…n Ä‘i rồi.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Thần tiên tá»· tá»·, ta Ä‘oán tỉ nháºn nhầm ngưá»i rồi, tiểu đệ ta sao có thể dùng thứ ám khà xấu xa thế chứ. Ài, không ngá» lại có ngưá»i dám đội lốt ta mà hà nh hung, vá»›i dung mạo anh tuấn vạn phần cá»§a ta, không biết đã có bao nhiêu thiếu nữ vô tá»™i bị tổn thương rồi. Ta nhất định phải Ä‘i đến quan phá»§ báo quan, lôi hắn ra trước pháp luáºt, bảo há»™ sá»± an nguy cá»§a các thiếu nữ. Còn vá» các thiếu nữ đã bị hắn là m hại, à i, ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm!
Thần tiên tá»· tá»· thấy hắn là m bá»™ là m tịch, tiếu ý trong mắt cà ng thêm nồng Ä‘áºm, nà ng nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i và i bước, cưá»i nói:
- Có phải ngươi hay không, bây giá» cÅ©ng không quá quan trá»ng nữa rồi. Giải dược để giải kịch độc trên chiếc phong châm nà y cá»±c kì kì lạ đặc biệt, cÅ©ng là do bảy loại kịch độc ‘kiến huyết phong hầu’ pha chế mà thà nh…â€
- Bảy... loại… kịch… độc? Kiến… huyết…phong…hầu…
Lâm Vãn Vinh nhẩm lại từng chữ một, thanh âm run rẩy.
- ChÃnh là như váºy. Trá»i sinh váºt nà y để khắc váºt kia, bảy loại kịch độc được Ä‘iá»u phối nà y lại là tương khắc vá»›i bảy loại kịch độc khác, ngưá»i phối độc nà y tháºt sá»± là có suy nghÄ© độc đáo, nếu không phải là ta đối vá»›i y thuáºt, độc thuáºt Ä‘á»u có chút hiểu biết, sợ là hôm nay đã hóa thà nh má»™t đống xương khô rồi.
Thần tiên tá»· tá»· lạnh nhạt gáºt đầu nói.
Lâm Vãn Vinh nghe mà rùng mình kinh hãi, cái đạo là lấy độc trị độc nà y hắn cÅ©ng hiểu rõ. Những loại huyết thanh để giải độc mà trong bệnh viện ở tiá»n thế vẫn hay dùng, có rất nhiá»u loại là được chế thà nh từ rắn độc. Nha đầu Tiên Nhi nà y, nghịch cái gì không nghịch lại Ä‘i nghịch kịch độc, còn là m má»™t loạt tá»›i cả hai mươi loại, thế nà y chẳng phải là muốn dá»a chết ngưá»i ta sao? Sau nà y chẳng may nà ng thấy ai không thuáºn mắt, hạ chút độc và o nồi cá»§a ngưá»i đó, như váºy chẳng phải là xong rồi sao?
Tiên tỠbình tĩnh nói tiếp:
- Những váºt kịch độc có thể hại ngưá»i, cÅ©ng có thể cứu ngưá»i. Nhưng mà nếu ngưá»i không trúng độc, uống giải dược cá»§a kịch độc và o, ngươi nghÄ© xem, sẽ có kết quả như thế nà o đây?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là trúng độc mà chết rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói. May mà lão tá» là trúng độc xong má»›i uống giải dược, nếu không cái mạng nà y tháºt sá»± đã ô hô ai tai rồi.
- Nhìn bộ dạng của ngươi tựa hồ như không phải là quá ngốc.
Tiên tá» mỉm cưá»i:
- Chỉ là có lúc là m việc lại cứ thÃch giả vá» hồ đồ. Ngươi không nháºn ra ta cÅ©ng chẳng phải lo, nhưng mà không nháºn ra chiếc phong châm nà y thì thá»±c sá»± là việc rất không nên đó.
Ninh tiên tá» vân vê chiếc phong châm trong tay, cưá»i lạnh nói.
- Thần tiên tỷ tỷ nói gì mà thâm ảo quá thế, tiểu đệ đệ ta nghe không hiểu a!
Lâm Vãn Vinh nói.
Tiên tá» báºt cưá»i thà nh tiếng, đưa chiếc phong châm đó cho Lâm Vãn Vinh:
- Äá»™c trong thiên hạ, gặp bạc thì biến sắc. Nếu chiếc phong châm đó nhiá»…m kịch độc thì sẽ là mà u sắc gì?
- Mà u lam Ä‘áºm, hoặc là mà u Ä‘en…
Lâm Tam vừa nói vừa cảm thấy có chút không đúng, nhìn vá» chiếc phong châm Ä‘ang lấp lóe ngân quang trong tay, nụ cưá»i trên khuôn mặt hắn mau chóng trở nên cứng ngắc gượng gạo.
- Ngươi hiểu chưa?
Thần tiên tỷ tỷ dịu dà ng nói.
“Mẹ nó chứ, trúng kế rồi!†Lâm Vãn Vinh ná»™ há»a bừng bừng, lá»›n tiếng nói:
- Tá»· tá»· là tiên tá» danh chấn thiên hạ, sao có thể động thá»§ giết ngưá»i?
- Ai nói tiên tá» thì không được giết ngưá»i?
Thần tiên tá»· tá»· cưá»i khúc khÃch là m cả thân hình yêu kiá»u rung lên, mái tóc mượt mà phất phÆ¡ bên tai, loại phong tình đó không ngá» so vá»›i An tá»· tá»· còn mê hoặc hÆ¡n và i phần.
Tà i sản của Phong Ma Vũ
Chữ ký của Phong Ma Vũ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Ma VÅ©
14-01-2009, 09:45 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 265: Ta sẽ cho ngươi má»™t câu trả lá»i.
Phần I
Dịch : Lương Tiêu
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
An BÃch Như trước khi Ä‘i đã từng nói, thần tiên tá»· tá»· là cao thá»§ vỠđùa bỡn kẻ khác, bây giá» xem ra thá»±c sá»± là chẳng sai chút nà o. Lâm Vãn Vinh lo lắng nhìn thấy Ninh tiên tá» vẫn đứng nguyên đó, hệt như má»™t đóa hoa sen thánh khiết, nếu không phải nà ng vừa cho hắn dÃnh đòn xong, cho dù là ai cÅ©ng chẳng ngỠđược nà ng cÅ©ng có bá»™ mặt giảo hoạt như thế.
Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng, đâm ngân châm và o cổ tay mình hai cái, chỉ cảm thấy hơi tê tê.
Ninh tiên tá» tá»§m tá»·m cưá»i:
- Ngươi là m cái gì đó? Chẳng lẽ lại hiá»m mình chết chưa đủ nhanh? Chỉ là trên chiếc châm nà y không có độc, ngươi có châm thêm má»™t trăm cái cÅ©ng vô dụng.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i nói:
- Tiên tá» kể chuyện hay tháºt, nếu là ngưá»i bình thưá»ng thì sợ rằng đã bị tá»· dá»a cho chết cứng rồi. Chỉ đáng tiếc là lại gặp phải ta, Lâm má»— ta được ngưá»i ta hiệu xưng là ‘tiểu cưá»ng đánh không chết’, há lại có thể dá»… dà ng bị tá»· lừa gạt như váºy ư?
Ãnh mắt mắt thần tiên tá»· tá»· chẳng há» lay động, nhẹ nhà ng quét mắt qua hắn má»™t lượt:
- Ngươi nói lá»i nà y là ý gì? Ta nà o đã từng dá»a ngươi đâu.
Lâm tướng quân cưá»i hắc hắc, cháºm rãi Ä‘i và i bước:
- DÄ© độc công độc, nghe thì quả nhiên là rất có đạo lÃ, nếu đổi lại là ngưá»i khác thì e là không bị độc chết cÅ©ng bị dá»a chết rồi. Chỉ đáng tiếc, tá»· lại không biết cái độc châm kia là ai tặng cho ta, nà ng ta chÃnh là ngưá»i thân thuá»™c nhất cá»§a ta, nếu thuốc giải nà y tháºt sá»± là thứ kịch độc, nà ng nhất định đã sá»›m nói vá»›i ta rồi, là m gì còn đến lượt tá»· ở đây mà đùa giỡn vá»›i ta cÆ¡ chứ. Äó là thứ nhất…
Ninh tiên tá» không gáºt đầu cÅ©ng chẳng lắc đầu, khuôn mặt tuyệt mỹ bị che bởi lá»›p khinh sa, không thể nhìn rõ vẻ mặt cá»§a nà ng Ä‘ang thế nà o. Nà ng cháºm rãi nói:
- á»’, nói như váºy, giải dược không có độc cÅ©ng chỉ là ngươi Ä‘oán thôi?
Ninh tiên tá» quả nhiên là nhân váºt thông minh tuyệt đỉnh, chỉ má»™t câu nói ngắn ngá»§i đã nắm được sÆ¡ hở trong lá»i nói cá»§a Lâm Vãn Vinh, vạch trần được tâm tư cá»§a hắn.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Vừa rồi ta đã nói qua, đây là là má»™t nguyên nhân trong đó. Còn có má»™t nguyên nhân cà ng quan trá»ng hÆ¡n, thần tiên tá»· tá»· ngưá»i bá» nhiá»u công phu như váºy để tá»›i cứu ta, tuyệt không phải là vì giết ta. Ta chết trong tay sư muá»™i tá»·, như váºy thì còn có thể hiểu được, bởi vì trong mắt ngưá»i Ä‘á»i thì cô ta là nữ ma đầu giết ngưá»i không chá»›p mắt. Giết thêm má»™t ngưá»i như ta cÅ©ng chẳng tÃnh là cái gì. Nhưng tiên tá» tá»· tá»· ngưá»i là nhân váºt mà thiên hạ kÃnh ngưỡng, hôm nay má»i ngưá»i đã nhìn thấy rõ rà ng tá»· cướp ta Ä‘i, nếu ta chết Ä‘i, ngưá»i khác ta không dám nói, nhưng Tiêu đại tiểu thư nhất định sẽ hiểu được ta chết trong tay ai. Nếu nà ng ta công bố ra ngoà i, tay cá»§a thần tiên tá»· tá»· đã dÃnh máu tươi, không chỉ là tổn hại tá»›i thanh danh cá»§a ngưá»i, cà ng khiến cái gì cái gì mà phưá»ng cá»§a tỷ…
- Là ‘Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng’.
Ninh tiên tỠhơi mấp máy môi, khẽ nói.
- Äúng, đúng, chÃnh là cái xưởng nà y, tiên tá» tá»· tá»· quả nhiên thông minh, cái xưởng nà y còn nổi tiếng hÆ¡n xưởng sản xuất xà phòng nước hoa cá»§a Tiêu gia chúng ta nhiá»u lắm.
(xưởng tiếng hán là ‘tác phưá»ng’, L3 chÆ¡i chữ)
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Tá»· giết ta rồi sẽ là m cho danh tiếng cái xưởng cá»§a sư phụ tá»· bị tổn tại, ngưá»i khác miệng không nói ra, nhưng sá»± tôn trá»ng cá»§a hỠđối vá»›i sư phụ tá»· sẽ giảm Ä‘i nhiá»u. Chuyện mua bán lá»— vốn thế nà y, thần tiên tá»· tá»· khẳng định sẽ không là m đâu. Nói thế nà o thì nói, nếu tá»· tháºt sá»± muốn giết ta váºy thì đã để ta trá»±c tiếp chết trong tay sá»± muá»™i tá»· rồi, vừa chẳng cần đến tá»· động thá»§, vừa trừ được kẻ tá»· không muốn nhìn thấy. Nhất cá» lưỡng đắc, thuáºn tiện tá»· còn có thể lấy được cái danh hiệu trảm yêu trừ ma, động thá»§ vá»›i sư muá»™i tá»· luôn. Kế hoạch là m ăn như váºy, tá»· có thể không là m sao?
Tiên tỠkhẽ nói:
- ‘Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng’ cá»§a ta lấy cứu giúp chúng sinh thiên hạ là m nhiệm vụ, hoà n toà n khác vá»›i chuyện mua bán, cái suy Ä‘oán nà y cá»§a ngươi đứng không vững rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh:
- Cứu giúp thiên hạ chúng sinh? Thôi bá» Ä‘i, trừ bản thân tá»· ra, tá»· chẳng thể cứu được ai cả. Trên thế giá»›i nà y có ngưá»i trục lợi, có ngưá»i háo danh. Tá»· giương cái lá cá» hiệu vì nước vì dân lên, chẳng qua là muốn duy trì danh tiếng cá»§a sư môn tá»·, muốn để má»i ngưá»i vÄ©nh viá»…n ngưỡng vá»ng thôi. Vì cái mục Ä‘Ãch nà y, các tá»· cái gì cÅ©ng có thể hi sinh, cái nà y và là m ăn buôn bán có gì khác biệt chứ? Chỉ bất quá có ngưá»i là m rõ rà ng, có ngưá»i mỠám mà thôi.
Nghe hắn nói, tiên tá» cÅ©ng chẳng há» tức giáºn, nà ng quét mắt qua má»™t lượt:
- Nói xong chưa? Từ má»™t viên độc dược, lại nói đến danh tiếng sư môn cá»§a ta, con ngưá»i ngươi, bản sá»± tháºt không tầm thưá»ng.
Lâm Vãn Vinh lại móc ra má»™t viên giải dược khác nhét và o miệng, cưá»i hì hì:
- Lá»i nà y không phải là giả… Ta lại uống thêm má»™t viên nữa, xem có thể bị trúng độc chết không, theo ta Ä‘oán, giải dược nà y cÅ©ng chỉ giống như vitamin C thôi, tá»· không dá»a nổi ta đâu.
Thần tiên tá»· tá»· mỉm cưá»i nhìn hắn:
- Bản thân ngươi tuyệt không nắm chắc, cho nên mới muốn lấy được đáp án từ chỗ ta, muốn ta nói với ngươi giải dược nà y không có độc, phải không hả?
Mẹ kiếp, thần tiên tá»· tá»· nà y và An hồ li quả nhiên không hổ là sư tá»· sư muá»™i, không ngá» Ä‘á»u giảo hoạt như nhau, lão tá» dùng hết cả miệng lưỡi mà nà ng ta cÅ©ng không trúng kế. Má»™t nhân váºt khó nhằn như thế nà y, cÅ©ng không biết Thanh Tuyá»n và nà ng ta có quan hệ gì, sau nà y có lẽ Ãt gặp nà ng ta thì tốt hÆ¡n.
Lâm tướng quân ha ha ha cưá»i lên ba tiếng:
- Có độc hay không có độc, thá» cái là biết thôi. Ta nuốt liá»n hai viên dược hoà n, đến bây giá» vẫn có thể sống khá»e mạnh như rồng như hổ, tá»· sao lừa nổi ta chứ. Tá»· tá»·, tá»· đừng trêu chá»c ta nữa Ä‘i.
Lá»i còn chưa dứt thì toà n thân hắn đã trở lên má»m nhÅ©n, mà mắt dần nặng thêm, khuôn mặt tiên tá» trong mắt hắn dần trở lên mÆ¡ hồ.
- Mông hãn dược...!
Lâm tướng quân biến sắc. Ngà y đó khi ở Kim Lăng, Tiếu Thanh Tuyá»n đã từng táºn tay tặng hắn mông hãn dược, mÄ© nhân ân trá»ng, hắn nhá»› mãi không thôi. Không ngỠđến hôm nay thì ngưá»i thân cá»§a Thanh Tuyá»n cÅ©ng tặng hắn mông hãn mãnh dược.
Tiên tá» mỉm cưá»i:
- Con ngưá»i ngươi lúc thông minh rất đáng háºn, khi ngu ngốc thì đáng yêu hÆ¡n rất nhiá»u. Giải dược đó không có độc xác thá»±c là không giả, nhưng trên cái châm nà y, lại có bôi mông hãn dược. Äáng cưá»i là ngươi lại tá»± cho rằng mình thông minh nên coi lá»i cá»§a ta như gió thoảng bên tai, trước mắt thì ngươi hãy cứ ăn quả đắng do mình trồng Ä‘i.
Mông hãn dược trên chiếc châm nà y liá»u lược cá»±c Ãt, dung nháºp và o trong huyết dịch, tuy không đến mức là m ngưá»i ta hôn mê, nhưng lại khiến ngưá»i ta đầu choáng mắt hoa. Lâm Vãn Vinh trong lòng vừa mừng vừa lo: "mừng là , cuối cùng cÅ©ng không dÃnh độc, lo là Lâm má»— đã trúng mông hãn dược. Trước đây chỉ có Lâm má»— dùng mông hãn dược vá»›i ngưá»i khác, ai ngá» hôm nay lại đến phiên mình, đúng là đi đêm lắm có ngà y gặp ma. Tiên tá» nà y từ đầu đến cuối rõ rà ng là cố ý trêu đùa mình. Mẹ kiếp, An tá»· tá»· nói tháºt không sai."
- Không ngỠa, tiên tỠtỷ tỷ cũng biết dùng mông hãn dược.
Lâm Vãn Vinh cố nén cơn mê, nói:
- Ta còn cho rằng chỉ có loại ngưá»i võ nghệ tầm thưá»ng như ta má»›i dùng đến cái loại thá»§ Ä‘oạn hạ tiện nà y nữa cÆ¡ đấy.
Ninh tiên tỠkhẽ hừ một tiếng:
- Chuyện mình không muốn là m thì cÅ©ng đừng ép ngưá»i khác là m. Ngươi dùng chiếc phong châm có kịch độc đó để hại ngưá»i, khiến ta phải nằm trên giưá»ng nhiá»u ngà y, chút nữa không giữ được tÃnh mạng. Hôm nay ta dùng chút thá»§ Ä‘oạn giáo huấn ngươi, có gì là không được nà o?
Nhân váºt tá»±a như Ninh tiên tá» vốn thanh cao tá»± ngạo, hiếm khi dùng đến loại thá»§ Ä‘oạn thấp kém như mông hãn dược. Chỉ là Lâm Tâm thá»±c đáng háºn, mà khổ là bản thân hôm nay không thể giết hắn, vì váºy má»›i phải dùng đến chút thá»§ Ä‘oạn nhá» nà y để hắn nếm thá» cái tư vị bị ngưá»i khác ám toán.
Dược lượng nà ng dùng cá»±c Ãt, chỉ là muốn cảnh cáo Lâm Tam. Lâm Vãn Vinh mê muá»™i má»™t tráºn rồi cÅ©ng tỉnh táo hÆ¡n rất nhiá»u, chỉ là chân đã có chút nhẹ bá»—ng, hắn Ä‘i vá» phÃa trước và i bước thì đột nhiên thân hình bất ổn, đổ nhà o vá» phÃa thân thể thần tiên tá»· tá»·.
Tà i sản của nguyenan
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenan
15-01-2009, 01:18 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 265: Ta sẽ cho ngươi má»™t câu trả lá»i.
Phần II
Dịch : Lương Tiêu
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Tiên tá» hÆ¡i nhÃu mà y lại, trong lòng thầm nhá»§: “Ta dùng có má»™t chút dược lượng, cho dù là má»™t con chó nhá» thì lúc nà y cÅ©ng nên tỉnh rồi chứ, ngưá»i nà y sao lại vẫn chưa qua cÆ¡n thuốc nhỉ?â€
Nhìn thấy Lâm Tam sau nháy mắt nữa sẽ đổ áºp tá»›i, ý niệm nà ng lay động, vung bao kiếm trong tay ra, muốn đỡ lấy thân thể Lâm Vãn Vinh Ä‘ang ngã xuống. Chợt thấy thân hình Lâm Tam đó khẽ di động, lách qua vá» kiếm, lao thẳng tá»›i ngá»±c nà ng.
Tiên tá» vừa kinh ngạc vừa tức giáºn, khẽ quát má»™t tiếng. Mau chóng bay tránh ra, láºp tức nghe thấy loạt má»™t tiếng loạt xoạt vang lên, nhưng lại là do Lâm Tam kéo được ná»a ống tay áo cá»§a nà ng, tay áo không chịu nổi lá»±c rách tan phần giữa, lá»™ ra cánh tay trắng nõn như ngá»c.
- Tên dâm đãng đáng chết!
Nhìn thấy cổ tay trắng min mà ng đến ‘sương há»n tuyết thẹn’ cá»§a mình lá»™ ra trước mặt má»™t nam tá» xa lạ, mà lại còn là má»™t kẻ mà mình ghét cay ghét đắng. Ninh tiên tá» dù có tu dưỡng cao hÆ¡n nữa thì cÅ©ng chẳng nén nổi cÆ¡n giáºn dữ, vung trưá»ng kiếm ra đâm thẳng và o ngưá»i hắn.
- Xấu hổ quá! Tiên tỠtỷ tỷ, ta không cố ý, vừa rồi trúng mông hãn dược của tỷ, đứng cũng không vững nên mới mất khống chế một chút.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói, vẻ mặt tháºt thoải mái không thấy má»™t chút xấu hổ nà o, nói trắng ra là hắn định thừa cÆ¡ há»™i mà ăn Ä‘áºu hÅ© cá»§a nà ng: “Lão tá» chÃnh là tên dâm đãng đó, nà ng là m gì nà o!â€
Ninh tiên tá» dưới cÆ¡n thịnh ná»™, trưá»ng kiếm đã thẳng tá»›i trước ngá»±c hắn định đâm và o nữa, nhưng rốt cuá»™c thì nà ng cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i thưá»ng, chuyện được mất hiểu rõ hÆ¡n ngưá»i thưá»ng rất nhiá»u. Nhìn thấy cái bá»™ dạng như chẳng hỠđể ý cá»§a hắn, nà ng nghiến chặt răng, trưá»ng kiếm xoay ngược má»™t vòng, má»™t tiếng “đinh†trong trẻo vang lên, thanh kiếm đó đã dừng ngay trước ngá»±c hắn.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì má»™t cái, khẩu súng trong tay nhắm vá» phÃa trên bụng tiên tá» nói:
- Tiên tỠtỷ tỷ, tỷ có kiếm, ta có súng, chúng ta lần nà y coi như hòa đi.
Tên Lâm Tam nà y quả nhiên xảo trá vô cùng, rõ rà ng là muốn chá»c giáºn ta, lại ngầm chuẩn bị súng sẵn, không thể không thừa nháºn, má»™t chiêu nà y cá»§a hắn quả là đã xem bệnh bốc thuốc dùng cá»±c chuẩn, lần nà y ta không ngá» lại trúng kế cá»§a hắn.
Ninh tiên tỠcũng không biến sắc, khẽ hừ một tiếng:
- Vá» mặt gian trá, thiên hạ chẳng có ngưá»i nà o có thể so vá»›i ngươi.
- Quá khen, quá khen!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc dâm đãng:
- Vá» mặt mÄ© mạo, trên thiên hạ chẳng có ngưá»i nà o có thể sánh vá»›i thần tiên tá»· tá»·.
Vết thương trên lưng hắn rất nặng, nhìn thấy mà phải giáºt mình, vừa rồi cố ý móc súng ra đùa giỡn tiên tá» phải tốn rất nhiá»u sức lá»±c. Khẩu súng trong tay trước mắt cÅ©ng khiến cho lòng hắn cÅ©ng nhẹ nhà ng hÆ¡n má»™t chút, nhưng vết thương trên lưng thì lại cà ng thêm Ä‘au đớn.
Thanh kiếm của Ninh tiên tỠkhẽ ấn tới ngực hắn:
- Toà n thân ngươi trên dưới Ä‘á»u là ám khÃ, quả nhiên quá»· dị phi thưá»ng.
- Ãm khÃ? Tá»· nói là cái nà y sao?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i móc má»™t váºt từ trong ngá»±c ra:
- Má»™t khối kim bà i mà thôi, ta dùng là m kÃnh há»™ tâm. Tá»· tá»·, tá»· sá» xem, bên trên còn có hÆ¡i ấm cá»§a cÆ¡ thể ta đó.
Cái hắn cầm chÃnh là tấm kim bà i ngà y đó được hoa phục lão giả tặng ở bên ngoà i Linh Ẩn tá»± Hà ng Châu tặng cho. Hắn đến kinh thà nh, vẫn luôn chưa có thá»i gian Ä‘i tìm lão nhân đó, lại thấy tấm kim bà i nà y trông rất đẹp, cầm trong tay cảm giác cÅ©ng không tồi, bèn dùng là m kÃnh há»™ tâm Ä‘eo trước ngá»±c luôn, không ngỠđến ngà y hôm nay nó tháºt sá»± đã phát huy tác dụng lá»›n. Vừa rồi kiếm đó cá»§a Ninh tiên tá» vừa khéo lại bị cái tấm “kÃnh há»™ tâm†kì lạ đặc biệt nà y cản lại.
Thần tiên tỷ tỷ thấy tấm kim bà i kì lạ trong tay hắn, không nén nổi khẽ ‘ý ‘ lên một tiếng, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, vội và ng nói:
- Kim bà i nà y, là ngươi ăn trộm từ đâu?
“Mẹ kiếp, cái lão tá» có là tiá»n, muốn bao nhiêu kim bà i mà chẳng mua được, còn phải Ä‘i trá»™m sao?†Lâm Vãn Vinh liếc nhìn Ninh tiên tá», cưá»i hắc hắc:
- Thần tiên tá»· tá»·, xin tá»· dùng từ thì hãy chú ý má»™t chút, khối kim bà i nho nhá» nà y trong nhà ta không có má»™t trăm thì cÅ©ng có tám chục, Ä‘á»u dùng nó để gối đầu ngá»§ hằng ngà y, còn phải Ä‘i trá»™m là m cái gì?
Ninh tiên tá» thu thanh trưá»ng kiếm trong tay lại, khẽ nói:
- Lâm Tam, có thể cho ta mượn xem tấm kim bà i nà y một chút không?
- Là m gì mà khách khà thế.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Tỷ muốn thì tỷ cứ nói, tỷ không nói ta là m sao biết được. Ài, xem gia tấm thẻ bà i rách nát nà y quả nhiên cũng có chút hay ho đấy, đến cả tiên tỠtỷ tỷ mà cũng rất hứng thú.
- Ngươi rốt cuộc là có đưa hay không?
Äôi mà y thanh tú cá»§a tiên tá» hÆ¡i nhÃu lại.
- ÄÆ°a, đương nhiên đưa!
Hắn giÆ¡ tấm kim bà i trong tay lên, cưá»i ha ha nói:
- …Muốn xem tấm kim bà i nà y sao, cũng rất là dễ dà ng. Tiên tỠtỷ tỷ, tỷ tên là gì?
Trong mắt tiên tá» lóe lên má»™t tia phẫn ná»™, ngay sau đó láºp tức bình tÄ©nh lại, khẽ gạt đám tóc Ä‘ang vướng hai bên tai ra nói:
- Tên chỉ là phù hiệu mà thôi, ta đã không dùng đến hỠtên rất lâu rồi. Hơn nữa, cái tên và tấm kim bà i nà y có liên quan đến nhau sao?
- Kim bà i cÅ©ng chỉ là má»™t khối và ng, ta thÃch và ng đã rất lâu rồi, xem ra nhất định phải cất nó Ä‘i tháºt kÄ© má»›i được.
Lâm Vãn Vinh da cưá»i mà thịt không cưá»i*, khẩu súng trong tay nhắm và o tiên tá», cánh tay còn lại cất tấm kim bà i trở lại trong ngá»±c.
(*thà nh ngữ: hình dung bộ dạng giả dối hoặc trong lòng đang ẩn chưa ác ý)
Thấy bộ dạng tiểu nhân đắc chà của hắn, tiên tỠthở dà i nói:
- Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i, khắp thiên hạ nà y, có thể uy hiếp được ta, ngươi là ngưá»i đầu tiên đó… Ta tên là Ninh VÅ© TÃch.
(å®é›¨æ˜”- nÃng yÅ xÃ: Ninh VÅ© TÃch)
Tà i sản của nguyenan
15-01-2009, 05:47 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 265: Ta sẽ cho ngươi má»™t câu trả lá»i.
Phần III
Dịch: Lương Tiêu
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
- Ninh Vũ Tây? Vũ hóa tây khứ?
(å®ç¾½è¥¿-nÃng yÅ xi: Ninh VÅ© Tây, Ä‘á»c giống Ninh VÅ© TÃch (nÃng yÅ xÃ), VÅ© hóa tây khứ: nghÄ©a đại khái là chết)
Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
- Cái tên nà y tháºt không may mắn, còn không bằng kêu là Ninh Giá Hạc!
(giá hạc: cưỡi hạc)
Ninh tiên tá» tức giáºn nói:
- Ngươi nói bừa cái gì đó. Ta tên là Ninh VÅ© TÃch, VÅ© trong lạc vÅ© (mưa rÆ¡i), TÃch trong tÃch nháºt (ngà y xưa), là m gì mà thà nh vÅ© hóa tây khứ?
- Ninh VÅ© TÃch? Cái tên nà y không tồi, có thể so sánh được vá»›i hai chữ Lâm Tam cá»§a ta.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, không biết xấu hổ mà lá»›n tiếng nói tiếp:
- Ta nói nè VÅ© TÃch, nà ng muốn tấm kim bà i nà y là m gì…
Nghe ngưá»i nà y nói chuyện, Ninh VÅ© TÃch chỉ cảm thấy bản thân tiên tá» như mình láºp tức có khuynh hướng phải rÆ¡i xuống trần thế, nà ng nhướng mà y lên, hà m răng ngà hÆ¡i nghiến lại, bá»™ ngá»±c má»m mại pháºp phồng mãnh liệt, cuối cùng thì nà ng tu vi vẫn cao thâm, cố áp chế được giáºn dữ trong lòng lại, lạnh nhạt nói:
- Hai chữ VÅ© TÃch chỉ là phà m danh trong tục thế cá»§a ta, từ nhiá»u năm trước đã bá» không dùng đến rồi, ngưá»i chá»› có hét lên nữa!
- Biết rồi, VÅ© TÃch.
Lâm Tam gáºt đầu nói:
- VÅ© TÃch, nà ng cần tấm kim bà i nà y là m gì? Bằng giao tình cá»§a hai chúng ta, nà ng muốn và ng thì ta tặng nà ng má»™t chút là được rồi, tấm thẻ bà i nà y cÅ©ng chẳng có gì đẹp mắt cả.
- Nếu ngươi nói lá»i không giữ lá»i thì thôi váºy.
Ninh VÅ© TÃch bình tÄ©nh nói. Nà ng có má»™t loại cảm giác, kẻ không biết xấu hổ trước mặt nà y sắp tá»›i sẽ mang đến cho mình má»™t phiá»n phức cá»±c lá»›n.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì:
- Äừng lo, đừng lo, ta há»i nà ng má»™t vấn đỠcuối cùng, há»i xong ta sẽ đưa kim bà i cho nà ng xem.
Ninh VÅ© TÃch lắc đầu nói:
- Nếu ngươi muốn há»i nÆ¡i nÆ¡i chốn cá»§a Thanh Tuyá»n thì thôi Ä‘i, giữa ngươi và nó sẽ chẳng có kết quả gì đâu. Hôm nay ta không thi triển di vong chi thuáºt đối vá»›i ngươi đã là để cho ngươi chiếm tiện nghi rồi.
“Mẹ kiếp, giảo hoạt hệt như An tá»· tá»· ấy.†Lâm Vãn Vinh thầm tức giáºn, hừ má»™t tiếng rồi nói:
- Thanh Tuyá»n là lão bà cá»§a ta, ta và nà ng ấy có kết quả hay không cÅ©ng chẳng liên quan gì tá»›i nà ng. Trong trần thế nà y, tuy có chá»— dòng sông không chảy qua được, nhưng lại chẳng có ná»—i nhá»› nà o có thể bị cắt đứt. Ta không há»i nÆ¡i hạ lạc cá»§a Thanh Tuyá»n nữa, đổi câu há»i khác…VÅ© TÃch, nà ng năm nay mấy tuổi rồi?
Ninh VÅ© TÃch thản nhiên liếc nhìn hắn:
- Ngưá»i tu hà nh không nói đến tuổi tác, ngươi nói ta mưá»i sáu tuổi cÅ©ng được, sáu mươi cÅ©ng chẳng sai.
Tiên tá» nà y quả thá»±c là tỉnh táo vô cùng, đã bị há»i đến mức nà y rồi mà vẫn còn có thể duy trì trấn Ä‘inh, Lâm Vãn Vinh không khá»i vô cùng thầm bá»™i phục công phu hà m dưỡng cá»§a nà ng. Hắn láºp tức cưá»i ha ha, đưa tấm kim bà i trong tay cho nà ng:
- VÅ© TÃch, nà ng trả lá»i rất có triết lý, tấm kim bà i đây nà ng hãy xem Ä‘i. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u kiện, nà ng nhất định phải tuân thá»§.
Ninh VÅ© TÃch như tiên tá» trên trá»i, nhưng lại chẳng Ä‘oán nổi cái thứ không biết xấu hổ kia Ä‘ang nói đến cái gì, chỉ đà nh nói:
- Có Ä‘iá»u kiện gì?
Lâm Tam vô cùng trịnh trá»ng:
- Ta Ä‘em tấm kim bà i nà y tặng cho tá»·, cÅ©ng giống như Ä‘em bản thân ta tặng cho tá»·. Tá»· nhất định phải dịu dà ng nâng niu, chỉ được nhìn từ xa, không được khinh nhá»n nó đâu đó!
Tú quyá»n Ninh tiên tá» khẽ xiết lại, chẳng nói tiếng nà o giÆ¡ tay tiếp lấy chiếc kim bà i, Lâm Vãn Vinh thấy dáng vẻ câm nÃn cá»§a nà ng, trong lòng láºp tức nảy sinh cảm giác sảng khoái không thể nà o diá»…n tả: “Äến cả tiên tá» mà cÅ©ng có thể đùa giỡn, lão tá» tháºt là thiên tà i.â€
Ninh VÅ© TÃch láºt qua láºt lại tấm kim bà i kia, cẩn tháºn xem xét má»™t phen, sau đó má»›i khẽ thở dà i:
- Kim bà i nà y, ngươi từ đâu có được?
Äây là lần thứ hai tiên tá» há»i đến vấn đỠnà y, Lâm Vãn Vinh đối vá»›i lai lịch cá»§a hoa phục lão giả đó căn bản không biết, là m sao có thể nói ra được chứ, chỉ đà nh cưá»i vu vÆ¡ và i tiếng:
- Äây là ngưá»i khác tặng cho ta, sao, chẳng lẽ VÅ© TÃch nà ng nháºn ra thứ đồ chÆ¡i nà y?
Nghe hắn cà ng gá»i cà ng thuáºn miệng, tiên tá» hÆ¡i nhÃu mà y lại, nhìn hắn má»™t cái tháºt sâu:
- NghÄ© lại chắc đúng là ngưá»i khác tặng ngươi, thứ đồ nà y ngươi muốn trá»™m cÅ©ng chẳng trá»™m nổi. Kim bà i nà y đối vá»›i ‘Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng’ cá»§a ta có hiệu dụng rất lá»›n, ta là m sao có thể không nháºn ra chứ?
Ặc, má»™t tấm thẻ bà i rách nát, không ngỠđối vá»›i cái xưởng gì đó cá»§a nhà sư phó Ninh tiên tá» lại có liên hệ vá»›i nhau? Cho dù là kim bà i do hoà ng thượng ngá»± ban cÅ©ng chẳng có được tác dụng lá»›n như váºy chứ? Mẹ kiếp, trong lúc vô ý không ngá» lại nhặt được bảo váºt, chỉ là không biết tấm thẻ bà i nà y rốt cuá»™c có bao nhiêu tác dụng, có thể khiến Ninh tiên tá» giao Thanh Tuyá»n ra, mà thuáºn tiện cởi sạch luôn y phục cá»§a nà ng ta là tốt nhất.
Trong mắt hắn nổi lên dâm quang, còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy Ninh VÅ© TÃch lẩm bẩm:
- Thứ đồ trá»ng yếu thế nà y, sao có thể rÆ¡i và o tay kẻ không liên quan gì thế nhỉ?
Trong mắt nà ng lóe lên một tia thần quang, nhìn chăm chăm và o Lâm Vãn Vinh:
- Lâm Tam, chẳng lẽ ngươi đã từng tiến cung?
“Tiến cung? Thứ đồ chÆ¡i nà y tháºt sá»± là từ trong cung truyá»n ra ư?†Lâm Vãn Vinh cả kinh, nếu tháºt sá»± là như váºy, lão đầu mà hắn gặp ngoà i Linh Ẩn tá»± há chẳng phải là đại nhân váºt trong cung sao?
- Cái gì mà tiến cung? Ta không biết a!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hÃp mắt nói:
- Nà ng cÅ©ng biết đó, ta là má»™t nam nhân tinh tráng, tiến cung là m cái gì? Thứ đồ nà y tuy là váºt trong cung, nhưng cÅ©ng không nhất định cứ cho rằng ta phải tiến cung má»›i có được.
Ninh tiên tỠkhẽ thở dà i:
- Ngươi cứ ấp ấp úng úng thế nà y, lá»i nói không thá»±c, chẳng có được mấy phần đáng tin. Mà thôi, đã nhìn thấy tấm kim bà i nà y, ta phải Ä‘Ãch thân và o cung má»™t chuyến xem sao. Lâm Tam, ngươi hãy tá»± lo cho mình Ä‘i.
Nà ng nói đi là đi, phi thân lên, chỉ sau nháy mắt đã mất hút trong rừng cây.
- Nà y, nà y, há»™ tâm kÃnh cá»§a ta, trả lại ta…
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng hét lên:
- Nà ng rốt cuá»™c là tiên tá» hay là cưá»ng đạo thế?
Má»™t tiếng cưá»i nhẹ nhà ng truyá»n tá»›i, thanh âm cá»§a Ninh VÅ© TÃch vang lên:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi má»™t câu trả lá»i.
“Trả lá»i? Nà ng có thể cho ta câu trả lá»i gì?†Nhìn theo bóng lưng nà ng Ä‘ang dần khuất xa, Lâm tướng quân vô cùng mê hoặc.
Tà i sản của David
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a David
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì