16-01-2009, 06:45 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 2 giá» 2 phút 2 giây
Thanks: 10
Thanked 17 Times in 13 Posts
Chương 266: Hoà ng Thượng triệu kiến ngươi (p1)
Dịch tặng các huynh đệ cùng chung chà hướng
Trữ VÅ© TÃch tá»±a như má»™t cÆ¡n gió, đến đã nhanh Ä‘i cà ng nhanh hÆ¡n, rốt cuá»™c cÅ©ng không hiểu nà ng có dụng ý gì liá»n đạp gió mà đi, không lá»i từ biệt.
Qua hai lần tiếp xúc với Trữ tiên tỠnà y, Lâm Vấn Vinh cũng chưa để lại ấn tượng gì cho nà ng, bất quá nếu lần sau còn có cơ hội gặp lại thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Còn khối kim bà i bị nà ng dấu Ä‘i đó, nếu đúng là đồ từ trong cung truyá»n ra, váºy hoa phục lão giả khà độ ung dung cao quý, khà thế phi phà m ná» chắc chắn là ...
Lâm Vấn Vinh tim Ä‘áºp mạnh và i cái, đúng là như váºy rồi, lão tá» lần nà y phát tà i to. Hắn ha hả cưá»i lá»›n và i tiếng, rừng cây vốn yên tÄ©nh nên cÅ©ng chỉ có tiếng cưá»i cá»§a hắn vá»ng lại mà thôi.
Lâm tướng quân lê tấm thân Ä‘au đớn táºp tá»…nh Ä‘i trở vá» Tiêu gia, Äại tiểu thư thấy hắn vá» kinh hãi kéo tay hắn há»i:
- Ngươi tại sao lại vá» sá»›m như váºy?
Lâm Vấn Vinh bất đắc dĩ nói:
- Ta không trở vá» chẳng lẽ còn chá» bá»n chúng má»i ta ở lại ăn tiệc đêm sao?? Ai da, ta Ä‘au quá!
Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i và ng dìu hắn và o phòng, rá»a sạch vết thương rồi bôi dược cao cho hắn, cÆ¡n Ä‘au má»›i giảm xuống và i phần. Äại tiểu thư ôn tồn nhẹ nhà ng, cá»±c kì ôn nhu, Chỉ là hôm nay Lâm Vấn Vinh lao lá»±c quá độ, trên ngưá»i lại có trá»ng thương; cảm thấy đầu ngón tay má»m mại cá»§a Äại tiểu thư vuốt ve trên lưng mình, bản tÃnh bại hoại trá»—i dáºy đùa cợt và i câu rồi ngá»§ thiếp Ä‘i lúc nà o không biết.
Tiêu Ngá»c Nhược thấy khóe miệng hắn chảy đầy nước miếng, tư thế ngá»§ cá»±c kì an tưá»ng, ánh trăng mông lung chiếu sáng trên mặt hắn, Ä‘em so sánh vá»›i bá»™ dạng dữ tợn thưá»ng thấy khiến trong lòng nà ng nổi lên má»™t tư vị đặc biệt. Tên bại hoại nà y kể từ ngà y biến mất cùng An BÃch Như, Tần Tiên Nhi trong loạn pháo đến nay cÅ©ng không hiểu là có chuyện gì xảy ra mà cà ng ngà y cà ng trở nên khó hiểu hÆ¡n.
Trong lòng nà ng nổi lên má»™t cá»— tình cảm ôn nhu nhà n nhạt, không nhịn được khẽ đưa tay nhè nhẹ vuốt ve khuôn mặt cá»§a hắn, râu cằm ngắn ngá»§n ma sát và o lòng bà n tay má»m mại khiến nà ng nổi lên má»™t cÆ¡n bồi hồi xao xuyến. Khuôn mặt á»ng Ä‘á», cảm giác hạnh phúc chân tháºt đến ná»—i tá»±a như nà ng có thể vươn tay nắm lấy váºy.
Äại tiểu thư ngồi bên cạnh giưá»ng hắn má»™t lúc lâu, đợi đến khi hắn ngá»§ say rồi má»›i đứn dáºy, cẩn tháºn sá»a sang lại chăn mà n cho hắn rồi má»›i cháºm rãi xoay ngưá»i bước ra khá»i phòng.
- Tiểu thư, Từ tiểu thư tới!
Má»›i bước ra khá»i cá»a đã có nha hoà n tá»›i báo tin.
â€Từ tá»· tá»·??†Tiêu Ngá»c Nhược nhướng mà y nhìn ná»a vầng trăng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng cuối chân trá»i nghi hoặc lẩm bẩm:
- Hôm nay đã trễ thế nà y rồi mà nà ng ta còn tới, không hiểu là có chuyện gì??
Äầu óc suy nghÄ© nhưng chân không dừng bước, chỉ trong chá»›p mắt đã đến phòng khách. Chỉ thấy Từ Chỉ Tình ngồi yên lặng trên ghế, mà y ngà i hÆ¡i nhÃu lại, không hiểu là đang suy nghÄ© chuyện gì.
- Từ tá»· tá»·, lúc nà y trá»i đã muá»™n lắm rồi,đưá»ng sá khó Ä‘i, sao tá»· lại tá»›i đây??
Äại tiểu thư tiến lên và i bước nắm lấy tay Từ Chỉ tình thân thiết há»i.
Từ tiểu thư cưá»i cưá»i nói:
- Ta đến để tìm ngươi, sợ ngươi thấy tình nhân bị đánh thà nh bá»™ dáng như váºy, vì thương tâm mà là m ra chuyện gì ngốc nghếch.
Tiêu Ngá»c Nhược mặt đỠbừng:
- Tá»· tá»· lại giá»…u cợt ta rồi. Hắn bị ngưá»i ta đánh nhưng đó là do hắn cam tâm tình nguyện. Ta ngoà i tức giáºn ra thì có thể là m được gì, có trách cÅ©ng chỉ có thể trách hắn mà thôi.
Từ Chỉ Tình gáºt đầu khẽ cưá»i nói:
- Ngươi nghÄ© được như thế là tốt lắm rồi. Việc hôm nay tháºt sá»± không trách được ngưá»i ta. Nói cho đến cùng cÅ©ng khôgn có ai đúng ai sai, ngươi cÅ©ng đừng trách hắn nữa.
- Ta sao có thể trách hắn.
Äại tiểu thư kéo Từ Chỉ Tình ngồi xuống than thở.
- Hắn ở trong nhà chúng ta, thân pháºn tuyệt đối không phải chỉ là má»™t hạ nhân, từ trước đến nay vẫn váºy, chỉ sợ là gia quy cÅ©ng phải đổi luôn theo hắn.
Tiêu Ngá»c Nhược trên mặt nổi lên má»™t đóa mây hồng, kiá»u diá»…m không thể nà o tả hết.
Từ Chỉ Tình khe khẽ thở dà i, từ trong lồng ngực lấy ra một bình dược cao nói:
- Cái nà y là linh cao ta xin được từ ngá»± y ở trong cung, được chế từ tam thất, lá»™c nhung thượng phẩm, chuyên trị ngoại thương, má»™t ngà y là nh miệng, ba ngà y lên da non, bảy ngà y khá»i hẳn, trân quý vô cùng. Ngươi cầm lấy cho hắn dùng.
Äại tiểu thư nháºn lấy dược bình, vui vẻ nói:
- Tháºt sao tá»· tá»·, váºy cám Æ¡n ngươi. Ngưá»i từ lúc đó đến giá» là m sao có được dược bình nà y váºy?
Khó trách Từ Chỉ Tình đêm hôm ghé thăm, hóa ra là tặng thuốc cho hắn. TÃnh từ lúc hắn rá»i khá»i thao trưá»ng đến giá» cÅ©ng chỉ chưa đến hai canh giá», nháºp cung thá»§ tục đã hết sức phức tạp, rồi lại tá»± mình Ä‘i cầu thuốc trị thương, tá»± thân đưa tá»›i cho hắn, phần ân tình nà y tuyệt đối không nhẹ.
Thấy vẻ mặt cảm kÃch cá»§a Tiêu Ngá»c Nhược, Từ tiểu thư lắc đầu:
- Tiêu muá»™i muá»™i, ngươi không cần cảm Æ¡n ta. Hôm nay tại thao thưá»ng biểu hiện cá»§a Lâm Tam tháºt khiến ngưá»i ta mở rá»™ng mắt, vì hắn thì dược bình nà y đã là gì? Chỉ mong rằng hắn hiểu được sá»± việc hôm nà y ngoà i thao trưá»ng là hoà n toà n ngoà i ý muốn, ta tuyệt không có ý lừa gạt hắn.
Äại tiểu thư nghe nói Lâm Tam bị thương liá»n vá»™i vã trở vá», còn nguyên á»§y ngá»n ngà nh trong đó còn chưa rõ, lúc nà y nghe Từ Chỉ Tình nói lòng lại cà ng thêm nghi hoặc, chỉ là không mở miệng há»i mà thôi.
- Hắn ngủ rồi sao?
Từ tiểu thư liếc mắt nhìn Äại tiểu thư nhẹ nhà ng há»i.
- Hôm nay bị một phen lao khổ, vừa mới ngủ xong.
Äại tiểu thư nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi cá»§a Từ Chỉ Tình không nén được,há»i:
- Từ tỷ tỷ, có phải là có chuyện gì muốn nói với muội không?
Từ Chỉ Tình cưá»i nói:
- Muá»™i muá»™i quả nhiên là ngưá»i tinh minh, chả trách má»™t kẻ bất thuần như Lâm Tam mà đối vá»›i ngươi cÅ©ng hết sức nghe lá»i.
Äại tiểu thư đỠmặt nhẹ giá»ng nói:
- Tá»· tá»· lại cưá»i ta rồi, ta là m sao có thể chế phục hắn, sợ là bị hắn chế phục má»›i phải.
Từ Chỉ Tình thấy đại tiểu thư mặt mà i á»ng hông, vẻ mặt hạnh phúc, trong lòng khẽ thở dà i, thu nhiếp tinh thần bảo:
- Muá»™i muá»™i, ngươi đối vá»›i hắn ôn nhu thuần háºu như váºy, chỉ mong là Lâm Tam có thể hiểu được tấm lòng cá»§a ngươi. Trên thế gian nà y chuyện Ä‘oà n viên mÄ© mãn vốn đã không nhiá»u, các ngươi chá»› để xảy ra chuyện đáng tiếc đó!
Äại tiểu thư nghe thế khuôn mặt đỠbừng, cúi đầu khẽ kêu lên má»™t tiếng, chợt nghÄ© ra phần sau cá»§a câu mà Từ Chỉ Tinh nói có chút máºp má», láºp tức ngẩng đầu há»i:
- Tá»· tá»·, ngưá»i có chuyện muốn nói vá»›i ta có đúng không?
Nà ng trong lòng kinh hãi há»i tiếp:
- ...có đúng là đã xảy ra chuyện gì không?
Từ Chỉ TÃŒnh hÃt và o má»™t hÆ¡i sâu, không lắc đầu mà cÅ©ng không gáºt đầu, nhẹ giá»ng nói:
- Muá»™i muá»™i, ngươi tháºt sá»± thÃch Lâm Tam đến thế sao?
Lá»i nà y khiến Äại tiểu thư khó trả lá»i, nà ng nhùng nhằng hồi lâu má»›i dám thở ra má»™t hÆ¡i bảo:
- Ta vá»›i hắn, là oan gia trá»i sinh. Trước kia, má»—i ngà y hắn Ä‘á»u chá»c giáºn ta, nhưng lại khiến ta muốn nghe hắn chá»c giáºn, tá»±a như là bị bá» bùa chú váºy. Má»—i ngà y Ä‘á»u bị hắn khinh bạc hai lần, nhưng má»™t khắc không thấy hắn lại cảm thấy trong lòng trống trải, chỉ mong ngóng được nhìn thấy hắn mà thôi.
Nà ng gương mặt đã đỠbừng, nói đến câu chót thì thanh âm đã nhỠnhư tiếng muỗi kêu.
Từ Chỉ Tình gáºt đầu:
- Chuyện luyến ái nam nữ là việc tối nan giải trên thế gian. Má»i việc Ä‘á»u không thể Ä‘oán trước được, váºy nên muá»™i muá»™i nên để ý hắn má»™t chút, phải nắm chắc trong tay, chá»› để ngưá»i khác già nh mất.
Không nên để ngưá»i khác cướp mất? Äại tiểu thư ngẩng đầu lên há»i:
- Tá»· tá»·, lá»i nà y có ý gì? Có phải là hắn lại trêu chá»c tiểu thư nhà ai ở bên ngoà i không?
Từ Chỉ TÃŒnh cưá»i nắm lấy tay nà ng bảo:
- Muá»™i muá»™i đừng hoảng hốt. Không phải là hắn hà lá»™ng linh tinh, mặc dù hắn tháºp phần kiêu ngạo nhưng cÅ©ng có bản sá»± không ngỠđược, tháºt khiến ngưá»i ta kêu kì lạ không ngá»›t.
Tà i sản cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Chữ ký cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Last edited by huntercd; 17-01-2009 at 10:49 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Vô Thưá»ng
16-01-2009, 06:47 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 2 giá» 2 phút 2 giây
Thanks: 10
Thanked 17 Times in 13 Posts
Chương 266: Hoà ng Thượng triệu kiến ngươi (p2)
Dịch tặng các huynh đệ cùng chung chà hướng
Tiêu Ngá»c Nhược lại cà ng nghi hoặc, nhìn thẳng và o Từ Chỉ Tình, cưá»i khổ nói:
- Tá»· tá»·, rốt cục là có chuyện gì váºy? Ngươi nói ra Ä‘i, muá»™i muá»™i chịu khó nghe là được.
Từ Chỉ Tình thở dà i, đứng dáºy, hai tay năm chặt, Ä‘i quanh và i bước rồi má»›i mở miệng nói:
- Muá»™i muá»™i, mặc dù ta không biết Lâm Tam tá»›i từ nÆ¡i nà o, nhưng há»c vấn kiến thức cá»§a hắn siêu vượt quá thưá»ng nhân, Ä‘iểm nà y ngươi có thừa nháºn không?
Chuyện nà y còn phải đợi ngưá»i nói sao, hắn có bản lÄ©nh gì có ai rõ hÆ¡n ta? Äâu chỉ có há»c vấn kiến thức, mà âm mưu quá»· kế cá»§a hắn cÅ©ng vượt xa thưá»ng nhân. Nhá»› tá»›i những chuyện trong quá khứ cá»§a hắn, Äại tiểu thư khẽ mỉm cưá»i gáºt đầu nói:
- Chuyện nà y ta biết, chuyện cá»§a hắn tại Kim Lăng đã được truyá»n Ä‘i khắp thiên hạ rồi.
Từ Chỉ Tình cÅ©ng không nhịn được báºt cưá»i bảo:
- Chuyện nà y ta cÅ©ng đã nghe phụ thân nhắc qua. Nà o là dưới Pháºt tượng chôn Ä‘áºu tương, rá»a tay dầu sôi, há»a thiêu đồng tiá»…n, lại còn có hà lá»™ng Bạch Liên thánh vương, ná»™ đấu Mai Nghiá»…m Thu, uy chấn tái thi há»™i; có đôi khi nghÄ© lại tháºt không dám tin đó là chuyện do gã Lâm Tam nà y là m. Nhưng còn có nhiá»u chuyện mà ngưá»i Ä‘á»i còn chưa biết, và như việc tiêu diệt Bạch Liên giáo, hắn quân công kì vÄ©, chÃnh là đệ nhất nhân trong chiến tÃch nà y. Hôm nay tại giáo trưá»ng, trước mặt Hoà ng Thượng, hắn đối chá»i vá»›i cưá»ng địch, lấy má»™t địch năm, lại dùng kì binh đột kÃch, cuối cùng đã đại thắng. Những chuyện nà y gá»™p lại vá»›i nhau chỉ có thể nói vá» Lâm Tam bằng hai chữ â€Kỳ nhân†mà thôi.
Äại tiểu thư mỉm cưá»i gáºt đầu, trên mặt thoáng qua má»™t tia kiêu ngạo, nhá» giá»ng nói:
- Cho tới bây giỠchưa có chuyện gì mà hắn không là m được.
- Lâm Tam xuất chúng như thế, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u ca ngợi, nhưng mà muá»™i muá»™i ngươi có nghÄ© rằng, hắn cà ng xuất chúng thì lại cà ng xa vá»›i Tiêu gia ngươi không, ngươi có chắc là giữ được hắn không?
Từ Chỉ Tình nhẹ nhà ng phân tÃch.
Äại tiểu thư sắc mặt trắng bệch, má»™t hồi lâu vẫn chưa nói nên lá»i. Äây là chuyện mà nà ng lo lắng nhất, Lâm Tam cà ng ngà y cà ng xuất sắc, đối vá»›i Tiêu gia cÅ©ng không phải là chuyện tốt. Tiêu Ngá»c Nhược khẽ cắn môi, ánh mắt mê hoặc, há»i:
- Tá»· tá»·, rốt cục là có chuyện gì váºy?
Từ Chỉ Tình quay ngưá»i lại, kéo tay nà ng nói:
- Muá»™i muá»™i ngươi có biết không, hôm nay diá»…n binh ở thao trưá»ng có Hoà ng Thượng Ä‘Ãch thân ngá»± lãm, đối vá»›i binh pháp thần kì cá»§a hắn rất lấy là m thÃch thú, truyá»n cho phụ thân mấy ngà y nữa phải đưa hắn và o cung...
Äại tiểu thư kì quái nói:
- Gá»i hắn và o cung? Hoà ng Thượng coi trá»ng hắn váºy sao? Äây là chuyện tốt mà , chẳng lẽ có vấn đỠgì sao?
Từ Chỉ Tình lắc đầu cưá»i khổ:
- Ta nói nà y tiểu muá»™i muá»™i, ngươi tháºt biết má»™t mà không biết hai. Hoà ng Thượng coi trá»ng hắn, triệu hắn và o cung, tất có á»§y thác trách nhiệm, đây tá»± nhiên là chuyện tốt. Nếu như hắn thăng quan tiến tước, má»™t bước lên mây, ngươi lại cùng vá»›i hắn ân ái thắm thiết, là m má»™t đôi uyên ương trong má»™ng chúng nhân thì mÄ© man vô cùng. Nhưng chuyện lại không đơn giản như váºy a!
Luáºn vá» quan trưá»ng, Äại tiểu thư tá»± hiểu mình thua xa Từ CHỉ Tình. Nà ng khẽ cắn môi nói:
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ trong chuyện nà y còn có khúc chiết gì ư?
Từ Chỉ Tình đưa mắt liếc nà ng một cái, than thở:
- Có khúc chiết, nhưng cÅ©ng tháºt kì lạ. Muôi muá»™i, Äại Hoa Hoà ng đế có hai vị công chúa, ngươi biết rồi chứ?
- Có hai vị công chúa!
Tiêu Ngá»c Nhược gáºt đầu nói.
- Chẳng lẽ có vấn đỠgì sao?
- Nha đầu ngốc!
Từ Chỉ TÃŒnh vá»— vá»— lên bà n tay nhá» bé cá»§a Äại tiểu thư:
- Nghe phụ thân nói, Hoà ng Thượng triệu hắn và o cung, ngoà i việc thương nghị quốc sá»± còn tiết lá»™ má»™t tin tức tốt – tiểu công chúa phiêu bạt bên ngoà i nhiá»u năm nay đã hồi cung...
- Công chúa? Hồi cung? Chuyện nà y có quan hệ gì với Lâm Tam?
Äại tiểu thư trầm ngâm há»i má»™t tiếng, sắc mặt nà ng đột nhiên trắng bệch:
- Tá»· tá»·, có phải ý ngưá»i muốn nói là Hoà ng Thượng muốn Ä‘em gả công chúa cho hắn?
-
Từ Chỉ Tình nắm chặt hai bà n tay nà ng, phát giác tay nà ng Ä‘ang run lên khe khẽ, sắc mặt trắng bệch. Từ tiểu thư tá»± nhiên biết Tiêu Ngá»c Nhược Ä‘ang chua xót trong lòng, nà ng cÅ©ng không biết an á»§i thế nà o, chỉ thở dà i, nhẹ nhà ng bảo:
- Tiểu công chúa năm nay cÅ©ng đã hai mươi tuổi, có muốn chá»n phò mã hay không ta cÅ©ng không biết. Nhưng có má»™t tin tức thiên chân vạn xác, chÃnh miệng phụ thân ta nói ra, vị Công chúa nà y từng góp ý vá»›i Hoà ng Thượng triệu Lâm Tam và o cung.
Có tin tức nà y là đủ rồi, đưá»ng đưá»ng là Công chúa Äại Hoa, là thiên kim chi thể, lại ở trước mặt Hoà ng đế mà nói tốt cho Lâm Tam, nói bá»n há» không có quan hệ ai có thể tin được? Nếu Lâm Tam là m phò mã, liệu Công chúa kim chi ngá»c diệp uy quyá»n như váºy có chịu để cho hắn tái hôn vá»›i nữ tá» bình dân không?
Tên bại hoại nà y quen biết Công chúa khi nà o mà giấu diếm ta như váºy chứ? Äại tiểu thư thân thể má»m mại khẽ run lên, hai bà n tay lạnh lẽo giống như Ä‘ang ngâm trong nước đá, trong lòng như có hà ng nghìn mÅ©i kim châm váºy. Chẳng lẽ tình ý ta dà nh cho hắn đà nh như nước Trưá»ng Giang trôi ra biển hết ưh?
Äại tiểu thư thê lương cưá»i nói:
- Hắn phúc khà tháºt không nhá», ngay cả Công chúa cÅ©ng để mắt đến, ta chỉ là nữ tá» bình dân, trong mắt hắn liệu có được bao nhiêu phân lượng đây??
Từ Chỉ Tình vội và ng la lên:
- Muá»™i muôi, bây giá» không nên vá»™i và ng, chuyện nà y vị tất đã là như váºy. Theo ta thấy Lâm Tam cÅ©ng không phải là loại ngưá»i bạc tình. Hôm nay ta nói chuyện nà y cho ngươi là hi vá»ng muá»™i có thể giữ chắc ngưá»i mình thÃch trong tay, chá»› để đến khi mất Ä‘i rồi lại tá»± oán trách mình, là m ngưá»i cô đơn cả Ä‘á»i!
Äại tiểu thư lắc đầu, rÆ¡i lệ nói:
- Phượng Hoà ng không thể ở trong tổ chim, giao long không thể giữ nÆ¡i đầm cạn. Hắn như thế nà o, ta biết rõ nhất. Vá»›i năng lá»±c cá»§a hắn, ngà y tiến ngà n dặm cÅ©ng không khó, ta cÅ©ng vì hắn mà cao hứng. Nhưng nếu hắn vì váºy mà bá» rÆ¡i Tiêu gia ta cÅ©ng tuyệt không tha thứ cho hắn. Trong mắt ta hắn sẽ mãi chỉ là tên gia Ä‘inh Lâm Tam đáng khinh bỉ, là má»™t tên bại hoại mà thôi, cả Ä‘á»i nà y ta sẽ Ä‘á»u háºn hắn.
Nà ng nói đến đây nước mắt đã rÆ¡i xuống như mưa, phảng phất thấy được hình dáng cá»§a Lâm Tam, trong lòng Ä‘au như xé nát ruá»™t gan. Thân thể lão đảo, ngẩn ngưá»i ra không còn biết gì nữa.
Từ Chỉ Tình vá»™i và ng đỡ lấy nà ng, Äại tiểu thư giống như chết Ä‘uối vá»› được cá»c, ôm chặt lấy nà ng, thổn thức khóc:
- Tá»· tá»·, chẳng lẽ đó là số mệnh cá»§a ta sao? Ta vì sao lại khổ như váºy a!
Từ Chỉ Tình hoà n toà n là vì hảo tâm, nghe được tin tức nà y liá»n báo cho Tiêu Ngá»c Nhược, mong nà ng đỠphòng, tháºt không ngá» lại khiến Äại tiểu thư rÆ¡i lệ. Nà ng trong lòng cá»±c kì áy náy, cầm chặt bà n tay Äại tiểu thư, nhẹ giá»ng khuyên nhá»§:
- Muá»™i muá»™i ngươi yên tâm, Từ Chỉ Tình ta dù có hi sinh tÃnh mạng cÅ©ng phải giúp ngươi vá»›i Lâm Tam trở thà nh đôi lứa, chung thân tương ái.
Vừa bị thương lại vừa bị lụy, cảm giác mệt má»i tháºt sá»± khiến ngưá»i ta ngá»§ rất ngon, đến khi mặt trá»i đã lên ba con sà o Lâm Vấn Vinh má»›i má»›i mở mắt ra, cả ngưá»i nhẹ nhà ng khoan khoái, Ä‘au đớn trên ngưá»i đã giảm xuống rất nhiá»u. Hắn dương mắt đảo qua lại má»™t hồi, bá»—ng thấy bên mép giưá»ng có má»™t bình dược thá»§y, trên thân viết má»™t chữ â€Ngá»±â€, đã dùng hết má»™t ná»a. Từ trong bình truyá»n ra má»™t mùi hương thÆ¡m ngát, quả là thuốc tốt.
Äại tiểu thư là m sao mà có được đồ trong cung nhỉ? Lâm Vấn Vinh trong lòng trà n đầy nghi hoặc, cháºm rãi vươn ngưá»i ngồi dáºy, cả ngưá»i cÅ©ng chỉ còn và i chá»— là ngâm ngẩm Ä‘au. Dược váºt cá»§a Hoà ng cung ngá»± dụng quả nhiên tác dụng vượt xa nhân gian.
Hắn Ä‘ang đánh giá dược bình thì chợt nghe má»™t trà ng tiếng bước chân Ä‘i đến, Hoà n Nhi bưng cháºu nước ấm đẩy cá»a tiến và o, thấy hắn đã ngồi dáºy, láºp tức vui vẻ nói:
- Tam ca, ngưá»i tỉnh rồi a?
Lâm Vấn Vinh gáºt đầu cưá»i bảoâ€
- Tỉnh rồi! Äại tiểu thư đâu?
Hoà n Nhi nói nhá»:
- Äại tiểu thư cùng Từ tiểu thư ra ngoà i từ sá»›m rồi.
- Äi cùng Từ tiểu thư?
Lâm Vấn Vinh ngạc nhiên há»i, nếu ta nhá»› không lầm thì hôm qua nha đầu kia không tá»›i nhà chúng ta, là m sao mà Äại tiểu thư má»›i sáng sá»›m đã cùng nà ng ta ra ngoà i được?
Hoà n Nhi thấy vẻ mặt nghi hoặc cá»§a hắn liá»n nói luôn:
- Äêm qua khi ngươi đã ngá»§ say thì Từ tiểu thư đến bái phá»ng, nà ng còn mang theo dược bình xin được từ trong cung tá»›i. Äại tiểu thư nhân lúc ngưá»i ngá»§ say liá»n bôi thuốc cho ngươi luôn.
Trá»i ạh, ta Ä‘ang tá»± há»i sao đêm qua lại má»™ng thấy có vuốt mèo cà o lưng, hóa ra là Äại tiểu thư bôi thuốc cho ta, nha đầu kia cà ng ngà y cà ng ra dáng hiá»n thê lương mẫu a. Hắn trong lòng thoải mái, hắc hắc cưá»i nói:
- Äại tiểu thư vá»›i Từ tiểu thư ra ngoà i từ sá»›m có việc gì sao?
Hoà n Nhi lắc đầu đáp:
- Nô tỳ không biết.
Nà ng ta lại đưa mắt nhìn bốn phÃa, tá» vẻ thần bà hạ giá»ng xuống nói:
- Äêm qua không biết Từ tiểu thư nói gì vá»›i Äại tiểu thư mà khiến Äại tiểu thư khóc suốt má»™t đêm, cả Từ tiểu thư khuyên nhá»§ cÅ©ng không được, đến gần sáng má»›i ngá»§ được chừng ná»a canh giá». Từ tiểu thư bồi tiếp nà ng má»™t đêm, sáng ra ta thấy hai mắt cÅ©ng đỠhồng, giống như là đã khóc, má»›i sáng sá»›m đã thấy hai ngưá»i Ä‘i ra ngoà i.
Äại tiểu thư khóc má»™t đêm? Chẳng lẽ là tại vì ta bị thương? Nha đầu kia tháºt là đao tá» chá»§y, Ä‘áºu hÅ© tâm, sau nà y phải đối tốt vá»›i nà ng ta má»™t chút. Nhưng mà Từ Chỉ Tình vì sao lại khóc, ta vá»›i nà ng ta cÅ©ng không có gì thân thiết lắm. HÆ¡n nữa lá»i thá» cá»§a nà ng ta còn chưa có thá»±c hiện được, nếu nói khóc vì ta thì khóc tống tá» má»›i đúng a.
Hắn suy nghÄ© cả ná»a ngà y rốt cục cÅ©ng không hiểu hai nữ tá» nà y Ä‘ang nghÄ© chuyện gì ở trong lòng, chỉ đà nh thở dà i há»i:
- Äại tiểu thư có nói khi nà o trở vá» không?
- Không có!
Hoà n Nhi lắc đầu trả lá»i
- ... Äại tiểu thư Ä‘i rất vá»™i vã, má»™t câu dặn lại cÅ©ng không thấy.
Cà ng lúc cà ng cổ quái ah, không hiểu là Từ Chỉ Tình Ä‘ang là m gì vá»›i Äại tiểu thư nữa, hắn Ä‘au đầu má»™t hồi rồi cÅ©ng chán, không thèm nghÄ© nữa, lại nhá»› tá»›i Kim bà i mà hôm qua Trữ tiên tá» lấy mất. Nếu như lão nhân tặng kim bà i kia đúng là Äại Hoa đệ nhất nhân, thì hôm qua trên thao trưá»ng diá»…n binh đúng là hắn ngồi trên loan giá không sai? Con mẹ nó, lão tá» anh tuấn tiêu sái thế nà y, không ngá» hắn lại quên ta, hôm qua không thèm triệu kiến ta có lẽ là vì khoảng cách quá xa, không thấy rõ hình dáng cá»§a ta. Trá»i ah, nếu biết rằng lão nhân đó có thể là phụ thân cá»§a Thanh Tuyá»n thì khi ở bên ngoà i Linh Ẩn tá»±, bất kể ba bảy hai mốt thế nà o cÅ©ng phải dáºp đầu lạy lão nhân và i lạy má»›i đúng.
NghÄ© tá»›i đây hắn cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải tìm cÆ¡ há»™i bái kiến lão trượng nhân má»›i được. Tâm tư xoay chuyển như Ä‘iện xẹt, láºp tức nghÄ© tá»›i má»™t ngưá»i, liá»n mở miệng quát lá»›n:
- Hoà n Nhi, Hoà n Nhi, mau Ä‘i chuẩn bị cho ta má»™t cá»— kiệu, kêu thêm hai đại sư chuyên nghá» vẽ mô phá»ng tranh cổ. Ta muốn tìm má»™t ngưá»i bạn cÅ©.
- Bạn cÅ©? Tam ca, ngưá»i có bằng hữu trong kinh thà nh sao?
Hoà n Nhi ngạc nhiên há»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên. Tam ca ta ngá»c thụ lâm phong, nhất dạ chiến tháºp nữ, tương giao khắp thiên hạ không bá» sót má»™t ai. Má»™t ngưá»i bằng hữu thì có khó khăn gì?
Lâm Vấn Vinh hắc hắc cưá»i nói.
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Hoà n Nhi đỠbừng lên, vá»™i và ng chạy ra ngoà i. Lâm Vấn Vinh ha hả cưá»i, lá»›n tiếng bảo theo:
- Má»i giả há»a phải là ngưá»i giá»i nhất, cứ nói là má»™t tuyệt phẩm giả há»a thưởng mưá»i lượng bạc.
Tuyệt phẩm trong giả há»a? Äây là chuyện gì? Hoà n Nhi trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, đối vá»›i vị Tam Ca cao thâm khó lưá»ng nà y hà nh động tháºt khiến ngưá»i ta không lần ra đầu Ä‘uôi.
Má»i việc Ä‘á»u đã chuẩn bị thá»a đáng, mang theo â€tuyệt phẩm giả há»a†trong ngưá»i, Ä‘ang muốn lên kiệu ra ngoà i chợt thấy xa xa có mấy kiệu phu Ä‘ang khiêng má»™t cái nhuyá»…n kiệu Ä‘i như bay nhằm thẳng Tiêu gia mà đi tá»›i.
Ta khóc, ngưá»i nà y là ai mà ngồi kiệu như ngồi ngá»±a thế chứ? Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì, Ä‘ang định lên kiệu bá»—ng nghe tiếng ngưá»i từ ngoà i xa kêu lá»›n:
- Lâm tiểu huynh dừng bước. Lâm tiểu huynh dừng bước!
Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy cá»— kiệu nỠđến trước cá»a, ngồi trong kiệu là má»™t lão đầu mái tóc hoa tiêu, chÃnh là Từ Vị - Từ đại nhân. Từ Vị thân váºn quan phục đại trà o, đầu đội mÅ© ô sa, bá»™ dáng hết sức khẩn trương Ä‘ang vẫy tay vá»›i hắn.
Há há, nhắc tá»›i Tà o Tháo, Tà o Tháo tá»›i, tháºt quá khá»e a, tránh cho ta má»™t phen vất vả rồi. Bất chấp Ä‘au đớn trên ngưá»i, hắn ha ha cưá»i lá»›n, vá»™i tiến lên nghênh đón:
- Ah, lão hữu, lâu rồi không gặp, có khá»e không váºy?
Äợi cá»— kiệu hạ xuống trước mặt má»i ngưá»i, Từ Vị má»›i từ từ bước xuống kéo tay hắn bảo:
- Lâm tiểu huynh, mau đi cùng ta!
- Äi vá»›i ngà i là m gì?
Lâm Vấn Vinh cưá»i nói:
- Lão hữu, ngà i đến đúng lúc lắm, ta cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm ngà i. Ai, gần đây tiểu đệ có thu tháºp được má»™t bá»™ Chiến quốc binh pháp cá»§a Quá»· Cốc Tá» và má»™t bức tá»± há»a cá»§a ông ta là Quá»· Há»a Phù. Lá»… tuy nhá» nhưng tấm lòng kÃnh ý là chÃnh.
Hắn cẩn tháºn móc bức giả hoạ đưa ra trước mặt Từ Vị, vẻ mặt cá»±c kì nghiêm cẩn.
- Ai da, lúc nà y lấy đâu tâm tư mà quản cái gì là Quá»· Há»a phù a!
Từ Vị tuy vẫn thu lấy bức giả há»a nhưng không thèm nhìn đến, kéo tuá»™t Lâm Vấn Vinh và o trong kiệu nôn nóng nói:
- Ngươi mau Ä‘i theo ta, cháºm là chết ngưá»i đó – Hoà ng Thượng triệu kiến ngươi.
Tà i sản cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Last edited by huntercd; 17-01-2009 at 10:49 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Vô Thưá»ng
16-01-2009, 06:48 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 2 giá» 2 phút 2 giây
Thanks: 10
Thanked 17 Times in 13 Posts
Chương 267: Thốt nhiên giáºn dữ
Dịch tặng các huynh đệ cùng chung chà hướng
- Cái gì, ai triệu kiến ta?
Lâm Vấn Vinh cÆ¡ hồ không dám tin tưởng và o lá»— tai mình, mở to mắt há»i lại.
- Hoà ng thượng, Hoà ng thượng triệu kiến ngươi.
Từ Vị kéo hắn lại gần xe ngựa:
- Äây tháºt sá»± là má»™t ân huệ cá»±c kì to lá»›n, tiểu huynh đệ cứ Ä‘i theo ta là được.
Hoà ng đế triệu kiến? Lâm Vấn Vinh vừa mừng vừa sợ, má»›i rồi còn nghÄ© cách lấy lòng Từ Vị định nhỠông ta đưa mình Ä‘i gặp Hoà ng đế lão nhân. Không ngá» lão Hoà ng Äế lại Ä‘i trước má»™t bước, triệu hắn tiến cung, khiến cho hắn má»™t phen bà ng hoà ng.
- Từ đại nhân, Hoà ng đế biết ta sao? Ngà i có biết ông ta triệu kiến ta là vì chuyện gì không?
Lâm Vấn Vinh cẩn tháºn dò há»i.
- Vừa đi vừa nói chuyện!
Từ Vị vừa nói vừa liếc mắt nhìn xa phu má»™t cái, để Lâm Vấn Vinh chui và o trước còn mình theo sau. Bên trong xe ngá»±a rá»™ng rãi thoải mái, trong xe còn đặt má»™t cái bà n nhá», trên bà n đặt má»™t bá»™ chung trà tinh mÄ© dị thưá»ng, vừa nhìn cÅ©ng biết không phải là váºt tầm thưá»ng.
- Xuất phát, mau xuất phát!
Từ Vị trong lòng lo sợ hắn hối háºn, vá»™i và ng phân phó cho xa phu đánh xe Ä‘i. Tuấn mã gõ móng, láºp tức hướng và o trong thà nh mà đi.
Thấy má»i việc đã đâu và o đấy, Từ Vị má»›i thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, ngồi xuống lau mồ hôi há»™t trên trán, cưá»i nói:
- Tốt rồi, lão há»§ cuối cùng cÅ©ng không nhục mạng, má»i được tiểu huynh đệ ngươi cùng tiến cung.
Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì:
- Từ tiên sinh đừng nói như váºy, mặt mÅ©i ta đâu có lá»›n đến thế. Chỉ cần ngà i nói má»™t tiếng, ta là m sao dám không đến chứ.
Từ Vị khi còn ở Kim Lăng má»i hắn trợ lá»±c tiêu diệt Bạch Liên giáo đã bị hắn từ chối má»™t phen, sau đó má»i hắn gia nháºp quân ngÅ© lại bị hắn từ chối thêm lần nữa; đối vá»›i tÃnh tình cá»§a Lâm Vấn Vinh cÅ©ng đã hiểu được và i phần, ngưá»i nà y độc láºp độc hà nh, chuyện không có lợi Ãch cho hắn hắn tuyệt đối không nhúng tay và o. Tuy nói trước kia hắn cÅ©ng đã từng để lá»™ ý nghÄ© tiến cung, nhưng má»›i chỉ qua và i ngà y đã đổi ý không biết đưá»ng nà o mà lần. Táºn mắt thấy hắn ngoan ngoãn ngồi trên xe ngá»±a, lúc nà y má»›i bình tâm lại, cưá»i nói:
- Lâm tiểu huynh, còn nhá»› chuyện mấy hôm trước ta nói vá»›i ngươi không váºy? Nếu ngươi tá»± mình tiến cung thì sá»± việc tháºp phần nguy hiểm, nhưng hôm nay Hoà ng Thượng triệu kiến ngươi thì sá»± việc lại hoà n toà n khác.
Äúng váºy, nếu sá»›m biết Hoà ng đế lão đầu muốn gặp ta thì ta đây cÅ©ng không cần lãng phà mấy chục lạng bạc để là m cái Quá»· Há»a Phù. Hắn tuy trá»i không sợ, đất không sợ nhưng dù sao Hoà ng đế cÅ©ng là nhất nhân chi chá»§, ngưá»i đứng đầu cá»§a má»™t nước, hắn đối vá»›i hoà ng cung lại không có chút hiểu biết nên tá»± nhiên trong lòng phải có chút phân vân. Lúc nà y có lão hồ ly Từ Vị ở đây liá»n tiện thể thỉnh giáo má»™t phen.
- Từ đại nhân, bây giá» ta đã bị ngưá»i bắt lên xe ngá»±a đưa Ä‘i rồi, cÅ©ng không nên dấu diếm nữa. Ngà i có thể tiết lá»™ cho ta má»™t chút, Hoà ng Äế triệu kiến ta là m gì? Không phải má»i ta ăn cÆ¡m uống rượu đấy chứ, ta và hắn đâu có quen biết?
Lâm Vấn Vinh nói.
Từ Vị cưá»i to bảo:
- Nghe tiểu huynh đệ nói chuyện, ta có thể sống thêm được mưá»i năm ah. Thiên uy khó dò, Hoà ng Äế triệu kiến ngươi, ta là thần tá», sao dám phán Ä‘oán bừa? Bất quá, hôm qua, biểu hiện cá»§a ngươi trên thao diá»…n võ trưá»ng rất tốt, rất thần dÅ©ng, lại thêm công lao tiêu diệt Bạch Liên giáo, cho nên Hoà ng đế tuyệt không để ngươi chịu thiệt thòi đâu.
Lâm Vấn Vinh gáºt đầu, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng đúng, còn chưa nói đến chuyện Hoà ng Äế lão đầu còn có thể là lão trượng nhân cá»§a ta ah, ta giúp hắn tiêu diệt Bạch Liên giáo, hắn cÅ©ng nên thưởng cho ta Ãt và ng bạc chứ!
Từ Vị kéo rèm lên, cẩn tháºn nhìn bốn phÃa, rồi má»›i thần bà cưá»i há» há» bảo:
- Tiểu huynh đệ, hôm nay chỉ có ta và ngươi. Ngươi nói tháºt cho lão há»§ biết, có phải ngươi đã chiếm được phương tâm cá»§a má»™t ngưá»i…
Từ Vị nói đến đây không tá»± chá»§ được dừng lại nhìn hắn. Lâm Vấn Vinh thấy lá»i nói ra chỉ má»™t ná»a không nhịn được mở miệng há»i:
- Từ lão ca, chiếm được phương tâm cá»§a ai đó? Ngưá»i mau nói ra Ä‘i!
- Ngươi chiếm được phương tâm của Tiểu công chúa?
Từ Vị nói khẽ, trên mặt hiện ra nét cưá»i.
“Tiểu công chúa?†Lâm Vấn Vinh giáºt mình thảng thốt, chẳng lẽ ngưá»i hắn nói đến là Thanh Tuyá»n? Ta khóc, chẳng phải trước kia hắn nói hắn không nháºn ra Thanh Tuyá»n sao? Chẳng lẽ lão đầu nà y lại gạt ta?
Từ Vị thấy vẻ mặt khó hiểu cá»§a hắn, cÅ©ng biết hắn không muốn nói, liá»n cưá»i bảo:
- Tiểu huynh đệ không cần lo lắng, Hoà ng Äế đã nói vá»›i ta rồi.
- Hoà ng thượng nói với ngà i? Nói cái gì?
Lâm Vấn Vinh ngạc nhiên nói, chẳng lẽ Thanh Tuyá»n đã tiết lá»™ sá»± tình giữa ta và nà ng ấy cho lão đầu sao? Nói váºy lão tá» không phải sẽ láºp tức trở thà nh Phò mã sao? Hắn trong lòng hồi há»™p, mong chá» nhìn Từ Vị.
Từ Vị cưá»i hắc hắc bảo:
- Tiểu huynh đệ, không cần giấu diếm với lão hủ. Chả trách lão hủ gặp Hoà ng Thượng tiến cỠngươi lại không có một chút cự tuyệt nà o, hóa ra là vì Tiểu công chúa.
- Ai da, ta xin ngươi đấy Từ đại gia, đừng có giăng mê võng cho ta nữa có được không, mau nói xem là chuyện gì?
Lâm Vấn Vinh lúc nà y lòng như có lá»a đốt, thấy lão Từ bá»™ dạng quan lại “thâm hiểm†cá»§a hắn chỉ háºn không thể cắn hắn má»™t miếng, moi hết sá»± tháºt ra.
Từ Vị cưá»i cưá»i bảo:
- Hôm qua Hoà ng Thượng triệu ta và o cung, vốn là để thương nghị chÃnh sá»±, cuối cùng lại tiết lá»™ cho lão há»§ má»™t tin tức tối máºt. Hoà ng Thượng bảo Tiểu công chúa phiêu bạt bên ngoà i đã nhiá»u năm nay đã hồi cung, ngươi nói xem đây có phải là má»™t tin tức tốt kinh ngưá»i không?
Hồi cung? Lâm Vấn Vinh giữ chặt lấy Từ Vị, móc bức há»a Thanh Tuyá»n từ trong lồng ngá»±c ra, kÃch động đưa tá»›i trước mặt hắn:
- Từ lão ca,, ngươi mau nói cho ta, có phải Tiểu công chúa trông như thế nà y hay không? Có đúng là nữ tá» trong bức há»a nà y không?
Từ Vị quét mắt qua bức há»a tượng má»™t cái, cưá»i khổ nói:
- Tiểu huynh đệ, ta cÅ©ng má»›i biết tin tức nà y ngà y hôm qua, còn chưa có ra mắt Tiểu công chúa, là m sao mà xác nháºn được. Nhưng mà Tiểu công chúa nhất định nháºn biết được ngươi ah.
- Nháºn biết ta? Từ tiên sinh, ngà i là m sao biết được?
Lâm Vấn Vinh nhìn Thanh Tuyá»n trong bức há»a, kinh ngạc há»i.
- Hoà ng Thượng hôm qua có nói, Tiểu công chúa vừa hồi cung, láºp tức đã tiến cá» ngươi. Hôm qua Hoà ng Thượng lại được táºn mắt trông thấy anh tư cá»§a ngươi, hảo cảm lại cà ng tăng thêm, hÆ¡n nữa lão há»§ cÅ©ng có góp thêm và i lá»i, Hoà ng Thượng long nhan đại hỉ, khẩn trương triệu ngươi và o cung. Tiểu huynh đệ, ngay cả công chúa cÅ©ng nói tốt cho ngươi, váºn khà ngươi tháºt không nhá» ah!
Từ Vị thần bà nhìn hắn, trên mặt còn lá»™ ra dáng vẻ cưá»i cưá»i “bình thưá»ng†cá»§a nam nhân.
Khóc mất, lão dâm đãng nà y, ngươi cho rằng ai cÅ©ng giống ngươi sao? Tô Khanh Liên tại Tây Hồ danh đầu không nhá», nhất định là rất nhiá»u hoa chiêu má»›i có thể khiến ngươi có bá»™ dáng dâm đãng như váºy ah!
- Thanh Tuyá»n, nhất định là Thanh Tuyá»n!
Lâm Vấn Vinh đứng lên, kÃch động nói. Nhưng xe ngá»±a nà y lại không đủ cao, thiếu chút nữa trần xe bị hắn xuyên qua. Từ Vị kéo hắn ngồi xuống , vẻ mặt lại cà ng thần bà hÆ¡n bảo:
- Có đúng là Thanh Tuyá»n tiểu thư mà ngươi nói hay không, lão há»§ cÅ©ng không dám chắc. Bất quá hôm nay ngươi tiến cung, nếu là m cho Hoà ng Thượng cao hứng, chuẩn cho ngươi ra mắt công chúa, như váºy không phải là có thể xác định rồi sao?
Thấy vẻ mặt tươi cưá»i gian trá cá»§a hắn, Lâm Vấn Vinh thoáng tỉnh táo lại má»™t chút, không đúng, chuyện nà y có chút cổ quái. Bây giỠđã đứng buổi, đợt thượng triá»u đã tan sá»›m rồi má»›i phải. Tại sao Hoà ng Äế lại nóng lòng, ta cÅ©ng không phải loại anh hùng cứu quốc đại nhân váºt gì. Hắn có vá»™i cÅ©ng không cần triệu kiến ta sá»›m như váºy ah?
Lão Từ nhất định có gian trá, nhưng hắn tuyệt không để lá»™ ra mặt, trong lòng xoay chuyển má»™t tráºn, hắc hắc cưá»i nói:
- Từ đại nhân, Hoà ng Thượng triệu kiến ta cÅ©ng chỉ vì việc nà y thôi sao? Váºy không cần vá»™i, cứ cho xe ngá»±a Ä‘i thong thả cÅ©ng được.
Từ Vị vội và ng nói:
- Không thể được, Hoà ng thượng triệu kiến, chúng ta là thần tá», là m sao có thể cháºm trá»… được!
Äợi đến khi trông thấy vẻ mặt tá»±a cưá»i mà không phải cưá»i cá»§a Lâm Vấn Vinh, hắn liá»n hắc hắc cưá»i theo:
- Lâm tiểu huynh quả nhiên là ngưá»i thông minh, lão há»§ cÅ©ng không gạt ngươi. Vừa rồi ta nói má»—i câu Ä‘á»u là tháºt, không chút dấu diếm; bất quá đó má»›i chỉ là tin tốt mà thôi.
- Nói như váºy còn có tin tức xấu?
Lâm Vấn Vinh tươi cưá»i thản nhiên nói. Sá»›m biết lão đầu nà y không dá»… đối phó như váºy, ngươi là đệ nhất mưu sÄ© dưới trướng Hoà ng đế, tuyên triệu má»™t ngưá»i lại là việc nhá», là m sao có thể bắt hắn thân hà nh chứ. Cho dù là để chu toà n danh pháºn cho hắn thì cÅ©ng không cần đến má»™t vị Thượng thư Bá»™ Há»™ như hắn, bên trong nhất định còn có huyá»n cÆ¡ khác.
- Tin tức xấu cũng có mấy cái, hơn nữa còn liên quan tới lão đệ ngươi!
Từ Vị ngượng ngùng cưá»i nói.
Có liên quan đến ta? Không phải là Trữ TÃch VÅ© xảy ra chuyện gì chứ? Hắn trong lòng nghi hoặc, lại nghe Từ Vị nói tiếp:
- Lâm lão đệ, lúc nà y vừa đúng tiết khai xuân, hà ng năm và o lúc nà y các phiên quốc đếu phái sứ giả tới tỠý thuần phục, năm nay tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Theo như lão Từ nói, chuyện nà y không có quan hệ gì tá»›i Trữ tiên tá», vì sao lại nói là có tin tức xấu, lại liên quan tá»›i ta nữa? Không phải là Tiểu công chúa nhìn ta thuáºn mắt muốn bắt cóc ta chứ? Hắn cưá»i cưá»i ti tiện, đưa ra vẻ mặt cả kinh nói:
- Vạn quốc tiến cống, vốn là chuyện tốt ah. Có thể phát dương uy phong cá»§a Äại Hoa ta, như thế nà o Từ lão ca ngươi lại bảo là tin xấu váºy?
Từ Vị liếc mắt nhìn ra ngoà i xe ngá»±a má»™t chút, tiếng bánh xe lốc cốc lăn nhanh trên đưá»ng Ä‘áºp và o tai, ông buông rèm, thở dà i bảo:
- Lâm tiểu huynh, có nhiá»u chuyện triá»u trung lão đệ còn chưa biết. Äại Hoa ta là đại quốc, tà i nguyên dồi dà o, dân cư đông đảo, đứng đầu trong các chư quốc xung quanh. Lúc cưá»ng thịnh nhất có hÆ¡n trăm nước chư hầu, hà ng năm Ä‘á»u hướng tá»›i thượng triá»u bái cống, trà ng diện thẠlà uy phong cá»±c độ.
- Ah, chẳng lẽ năm nay không giống váºy sao?
Lâm Vấn Vinh há»i.
Từ Vị lắc đầu:
- Năm nay quả tháºt không giống vá»›i má»i năm. Äại Hoa ta mấy năm nay cùng ngưá»i Hồ chiến sá»± liên miên, lại thêm Bạch Liên giáo là m loạn, trong triá»u lại có loạn đảng ẩn nấp, ngoại công ná»™i phá, quốc lá»±c không thể còn như năm đó. Phụ chúc, phiên quốc cÅ©ng không còn là ngưá»i cÅ©, lòng ngưá»i cÅ©ng đổi khác. Tuy ngoà i mặt thần phục nhưng bên trong lại ẩn giấu dã tâm, triá»u cống cÅ©ng ngà y má»™t Ãt Ä‘i.
Lâm Vấn Vinh gáºt đầu, đây là điá»u tá»± nhiên, giữa các quốc gia vá»›i nhau, chỉ có lợi Ãch không có bằng hữu. Äại Hoa hôm nay suy yếu, nếu còn có ngưá»i chịu hạ mình má»›i lạ.
- Từ tiên sinh, ta đối với quốc sự một khiếu không thông, ngươi nói với ta khác nà o đà n gảy tai trâu.
Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì nói:
- Ngà i mau nói tháºt xem như thế nà o lại có quan hệ vá»›i ta được??
Từ Vị bảo:
- Có liên quan tá»›i ngươi hay không đợi ta nói xong là biết ngay. Mấy năm trước, chư quốc triá»u phục đã có dấu hiệu giảm dần, triá»u cống vẫn có tuy không thể nói là phong háºu nhưng cÅ©ng không quá tệ. Nhưng năm nay thì tháºt là kì quái! Äông Doanh, Cao Lệ tá»± tìm đến bái phá»ng thượng quốc, giống như là đã bà n trước vá»›i nhau, trước sau chỉ trong có má»™t ngà y.
“Äến bái phá»ng thì có gì là không tốt? chẳng lẽ sợ tốn mấy bữa cÆ¡m rượu sao?
Lâm Vấn Vinh cưá»i nói:
- Ta thấy Äại Hoa chúng ta giống như là đầu lÄ©nh cá»§a băng đảng xã há»™i Ä‘en, bá»n tiểu đệ Ä‘i theo Ä‘á»u là bá»n há»—n độn, nay lại thêm hai tên tiểu đệ đến ra mắt đầu lÄ©nh thì cÅ©ng không có gì là lạ ah.
Từ Vị nhìn hắn má»™t lúc cÅ©ng không biết hắn Ä‘ang nghÄ© gì, chỉ đà nh cưá»i khan má»™t tiếng bảo:
- Lâm tiểu huynh so sánh như váºy tháºt là má»›i mẻ. Nếu chỉ đến ra mắt thì dá»… thôi. Nhưng kì quái là bá»n há» năm nay đến cÅ©ng tốt rồi, triá»u cống cÅ©ng giảm còn phân ná»a những năm trước, mặt khác ngưá»i Hồ cÅ©ng phái sứ thần tá»›i. Lúc nà y tại kinh thà nh thế lá»±c cá»§a chư quốc đã tá» tu đầy đủ. Lâm tiểu ca, ngươi nói xem chuyện nà y có liên quan tá»›i ngươi không?
Ngưá»i Hồ cÅ©ng tá»›i? Việc nà y đúng là không đơn giản ah. Lâm Vấn Vinh nhướng mà y suy nghÄ©, Cao Lệ, Äông Doanh là dạng ngưá»i nà o hắn hiểu hÆ¡n ai hết, chÃnh là điển hình cá»§a hiếp yếu xu mạnh ah, tháºt ra các quốc gia phụ thuá»™c có nước nà o mà không như váºy? Nhưng lại đến cùng lúc vá»›i Hồ quốc, mẹ kiếp chẳng lẽ muốn Ä‘i theo ngưá»i Hồ?
Hắn trogn lòng xoay chuyển ý nghÄ© liên tục nhưng trên mặt không lá»™ ra má»™t chút gì, Từ Vị tuyệt đối là má»™t lão hồ ly, Ä‘em việc nà y nói vá»›i mình, chẳng lẽ là muốn mình Ä‘i đối phó vá»›i bá»n chúng sao?
- Oa, bá»n chúng đến Kinh thà nh cùng má»™t lúc cÅ©ng rất tốt ah, má»i ngưá»i cùng thưởng trà , uống rượu nói chuyện phiếm có thể tăng cưá»ng má»™t chút hữu nghị mà .
Lâm Vấn Vinh giả bộ hồ đồ đáp:
- Bất quá, có chút không tốt là chuyện nà y lại không liên quan tới ta!
Từ Vị cÅ©ng không tức giáºn, mỉm cưá»i nói:
- Nếu chỉ là cùng nhau tiến cống, có giảm bá»›t lá»… váºt cÅ©ng dá»… thôi, nhưng có chuyện tháºt khiến ngưá»i ta tức giáºn. Mấy tiểu quốc nà y không biết từ đâu biết được tin Tiểu công chúa hồi cung, bá»n há» cóc lại muốn ăn thịt thiên nga, ngang nhiên đòi há»i.
- Äòi cái gì?
Lâm Vấn Vinh cả giáºn nói.
- Äông Doanh, Cao Lệ đồng thá»i hướng tá»›i Hoà ng Thượng cầu thân, xin Hoà ng Thượng gả Tiểu công chúa được ngưá»i yêu quý nhất cho Vương Tá» cá»§a bá»n há».
Crắc… bình trà bị Lâm Vấn Vinh bóp nát, hắn siết chặt hai nắm tay, ná»™ há»a đùng đùng nói:
- Con mẹ nó mấy tên tiểu quỷ, ngay cả lão bà của ta cũng dám có chủ ý, lão tỠphải giết hắn.
Từ Vị thở dà i một tiếng bảo:
- Không chỉ có thế, ngưá»i Hồ còn kiêu ngạo đưa ra Ä‘iá»u kiện ngưng chiến lui binh, ngoà i việc đòi Äại Hoa cắt đất bồi thưá»ng ra còn đòi tiểu công chúa ra ngoà i ngà n dặm là m phi tần cho Hồ Hãn. Äó tháºt là là m nhục tá»›i quốc thể Äại Hoa ta ah!
Từ Vị thổi gió và o lá»a, len lén nhìn thái độ cá»§a Lâm Vấn Vinh, thấy hắn hai hà m răng cắn chặt, mặt Ä‘en xạm lại, trong lòng láºp tức thở phà o nhẹ nhõm.
Con mẹ nó, Lâm Vấn Vinh nắm chặt hai tay, cắn răng nói:
- Từ tiên sinh, ngươi không cần phải kÃch ta. Ngươi yên tâm Ä‘i, chuyện nà y là chuyện cá»§a Lâm Tam ta, ta tuyệt đối không bá» qua. Ai dám có chá»§ ý vá»›i lão bà cá»§a ta, ta láºp tức khiến hắn muốn sống không được muốn chết không xong!
Từ Vị tốn mất ná»a ngà y miệng lưỡi cÅ©ng chỉ là vì những lá»i nà y, nghe váºy mừng rỡ kéo Lâm Vấn Vinh nhẹ nhà ng bảo:
- Lâm huynh đệ, lão há»§ hôm nay cuối cùng cÅ©ng không nhục mệnh. Hoà ng Thượng lúc nà y Ä‘ang ở trong cung tiếp nháºn Sá» tiết cá»§a chư quốc triá»u bái, chúng ta mau Ä‘i thôi. Xa phu, giục ngá»±a Ä‘i nhanh lên, ta muốn nháºp cung cà ng nhanh cà ng tốt!
Tà i sản cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Last edited by huntercd; 17-01-2009 at 10:50 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Vô Thưá»ng
16-01-2009, 06:49 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 2 giá» 2 phút 2 giây
Thanks: 10
Thanked 17 Times in 13 Posts
Chương 268: Quyá»n đả Äông Doanh (p1)
Dịch tặng các huynh đệ cùng chung chà hướng
Lâm Vấn Vinh thở dà i, khi tá»›i thế giá»›i nà y hắn vốn định rá»i xa quan trưá»ng, tránh khá»i thị phi; nhưng thế sá»± vô thưá»ng, kế hoạch ngà y hôm qua cÅ©ng không chi trì được biến hóa ngà y hôm nay ah, vì Thanh Tuyá»n chốn hoà ng cung đầy thị phi không thể không tiến và o. Tuy nói rằng mục Ä‘Ãch cá»§a hắn rất đơn giản, đơn thuần chỉ là để trợ giúp lão bà cá»§a mình, nhưng quan trưá»ng biến ảo khó lưá»ng, tâm tư Hoà ng Äế cà ng khó dò, nháºp thân và o cá»a cung còn rất nhiá»u biến hóa khôn lưá»ng ah, Tháºt không bằng ta an lạc ở tại Tiêu gia, là m má»™t tiểu gia Ä‘inh sá»›m tối khoái lạc ah.
Lâm Vấn Vinh trong lòng cảm khái không thôi. Từ Vị thấy hắn trầm mặc, tá»±a hồ cÅ©ng hiểu được tâm tư cá»§a hắn, không quấy rầy, dá»c đưá»ng Ä‘i lá»i nói cá»±c nhá», xe ngá»±a vá»™i vã chạy vá» phÃa hoà ng cung, cà ng và o sâu giá»›i bị cà ng sâm nghiêm, phút chốc đã đến cá»a chÃnh cá»§a Hoà ng Cung.
Nhìn tưá»ng thà nh xây bằng đá khối rắn rá»i, cấm vệ quân Ä‘ao thương sáng loáng, canh phong cẩn máºt, Lâm Vấn Vinh bất giác nhá»› tá»›i ngà y ấy cùng Trữ tiên tá» sÆ¡ kiến, chÃnh là ở trước con sông há»™ thà nh. Nhá» Äại tiểu thư phái ngưá»i đả thông các cá»a mình má»›i không bị quấy rầy. Nguyên tưởng là Hoà ng cung rất sâu, muốn Ä‘i và o tháºt khó khăn, không ngá» hôm nay bị Từ Vị mang theo thánh chỉ má»i nháºp cung, so vá»›i chuyện ngà y trước tháºt là má»™t trá»i má»™t vá»±c ah.
Trầm tư má»™t chút đã đến bên cạnh cấm thà nh, xe ngá»±a dừng lại, từ đây hai ngưá»i bá» xe Ä‘i bá»™. Hai đội quan binh y phục chỉnh tê, giáp trụ sáng loáng, mắt hổ nhìn thẳng, đứng nghiêm ở hai bên, khà thế quả nhiên là rất hùng vÄ©. Hoà ng cung khà phác quả nhiên không giống phà m trần. NÆ¡i nà y chỉ là cá»a ngoà i thà nh còn đỠphòng như thế, váºy bên trong thà nh không biết là đến thế nà o nữa đây?
Lâm Vấn Vinh nhìn Từ Vị cưá»i:
- Từ đại nhân, hoà ng cÅ©ng má»—i ngà y Ä‘á»u phái ra nhiá»u trạm canh gác như váºy sao? Cái nà y cÅ©ng tốn kém không Ãt tiá»n bạc ah!
Từ VỊ lắc đầu bảo:
- Ngà y thưá»ng Hoà ng cung tuy cÅ©ng có giá»›i bị sâm nghiêm nhưng không nhiá»u thị vệ như váºy. HÆ¡n mưá»i năm trước, Hoà ng thượng gặp thÃch khách ở trong cung, khi đó có thể nói, trong cung ba bước má»™t ngưá»i, năm bước má»™t trạm canh, ngay cả con gián cÅ©ng khó lá»t. Hôm nay khà thế nà y vẫn còn kém xa năm đó. CÅ©ng chỉ vì hôm nay sá» tiết phiên chúc vá»›i phiên bang triá»u kiến cho nên Hoà ng THượng má»›i gia tăng nhân thá»§, chÃnh là để cho bá»n há» thấy.
Hai ngưá»i vừa tá»›i, bá»n thị vệ láºp tức khom ngưá»i, hà nh lá»… vá»›i Từ Vị:
- Tham kiến Từ đại nhân!
Từ Vị phất tay nói:
- Là m phiá»n chư vị, bổn quan phụng khẩu dụ cá»§a Hoà ng thượng, đưa vị Lâm tiểu huynh nà y nháºp cung diện kiến, đây là ngá»± tứ kim bà i.
Từ Vị đưa hai tay nâng kim bà i sáng lấp lánh, má»i ngưá»i vá»™i và ng khom ngưá»i quỳ xuống đất.
Lâm Vấn Vinh liếc mắt nhìn qua má»™t chút, láºp tức nháºn ra khối kim bà i trong tay Từ Vị cùng khối kim bà i cá»§a mình không giống nhau; khối kim bà i nà y mặt trước có khắc má»™t con ngÅ© trảo kim long, mặt sau lại khắc bốn chữ rồng bay phượng múa “Như trẫm thân lâmâ€. Lão Từ thân pháºn tháºt khác thưá»ng ah, váºt trong tay cÅ©ng là váºt cao cấp, nói cách khác đó chÃnh là má»™t vô địch bảo kiếm, thấy ai trái mắt giết ngưá»i đó. Chả trách tại Kim Lăng hắn lại dám mạnh tay chỉnh sá»a quan trưá»ng như váºy!
Äã có vô địch kim bà i, Há»™ vệ môn cÅ©ng không dám xét há»i, khom ngưá»i tiá»…n hai ngưá»i bá»n há» tiến và o trong. Lâm Từ hai ngưá»i rảo bước mà đi, vượt qua con sông há»™ thà nh, xuyên qua tầng tầng cấm vệ quân, xuyên qua Äoan Môn, Ngá» Môn, lại qua Kim Ngá»c kiá»u, nhằm thẳng Thái Hòa Ä‘iện Ä‘i tá»›i. Bên đưá»ng tưá»ng hồng ngói Ä‘á», cây ngá»c lá và ng, quang mang huy hoà ng sáng chói, Ä‘iện vÅ© lâu thai, cao thấp Ä‘an xen, cảnh váºt trông tháºt tráng quan hùng vÄ©. Trên mặt đất trăm hoa Ä‘ua sắc, hai bên nÆ¡i nà o cÅ©ng thấy đặt những váºt quý hiếm trên Ä‘á»i, hoa lệ vô cùng.
Hoà ng cung nà y quả nhiên cÅ©ng tháºt xa hoa ah, Lâm Vấn Vinh trong lòng khiếp sợ, đây chÃnh là điển hình cá»§a công trình biểu tượng ah. Nếu chỉ dùng số tiá»n nà y và o việc an dân quốc phòng thì là m gì có chuyện thá»§y hoạ không dứt, ngưá»i Hồ không diệt? Thuế thu cá»§a quốc gia Ä‘á»u đổ hết lên mấy cái lầu gác hoa hòe nà y, khó trách ngưá»i Hồ có thể và o trong nhà mà nhục mạ!
Khi hắn còn Ä‘ang giáºn giữ chưa nguôi thì đã đến trước cá»a Ä‘iện, từ đây phải Ä‘i qua chÃn cao lâu tượng trưng cho Hoà ng quyá»n chà cao vô thượng.
Má»™t tên ná»™i thị Ä‘ang đứng chầu trước cá»a thấy Từ Vị Ä‘i tá»›i vá»™i và ng khom ngưá»i hà nh lá»…:
- Kiến quá Từ đại nhân!
Từ Vị cưá»i hoà n lá»… nói:
- Là m phiá»n Cao công công, vị nà y chÃnh là Lâm Tam được Hoà ng Thượng triệu kiến. Lâm tiểu huynh, vị nà y là Cao công công, hồng nhân bên cạnh hoà ng thượng, ngươi sau nà y nên thân cáºn vá»›i hắn.
Không phải chứ, muốn ta thân cáºn vá»›i thái giám ah? CÅ©ng không có vấn đỠgì. Hắn cÅ©ng là má»™t gã linh mẫn, vừa kÃn đáo nhét tá» ngân phiếu năm mươi lạng bạcvà o trong tay cao công công vừa cưá»i hì hì nói:
- Vị nà y là Cao công công sao? Tiểu đệ ngưỡng má»™ đại danh đã lâu, hôm nay được gặp quả nhiên là danh bất hư truyá»n. Trông công công từ mi thiện mục, hòa nhã khả kÃnh, chắc chắn là hầu hạ Hoà ng Thượng lâu ngà y được hưởng chút Long khà cá»§a ngưá»i má»›i có thể phiêu dáºt xuất trần như váºy. Tiểu đệ tháºt là bá»™i phục, tháºt là kÃnh ngưỡng.
ngưá»i nà o mà chả thÃch nghe ngưá»i khác khen ngợi mình, nói và i câu nịnh ná»t cÅ©ng không mất chút thịt nà o. Nếu ở trong cung mà muốn tìm Thanh Tuyá»n nhất định phải thi triển chút công phu trên ngưá»i tên thái giám nà y. Tục ngữ nói “Thà phạm quân tá», chá»› phạm tiểu nhânâ€, bá»n thái giám nà y việc tốt không đủ mà việc xấu thì có thừa, tốt nhất là không nên đụng đến.
Cao công công giữ bá»™ mặt nghiêm nghị, bất động thanh sắc nhẹ nhà ng nhét tá» ngân phiếu và o trong tay áo, cưá»i khan và i tiếng, nói chuyện bằng cái giá»ng ná»a đà n bà cá»§a y:
- Lâm công tá» khách khà rồi. Hoà ng thượng hết sức coi trá»ng công tá», thưá»ng hay nhắc nhở tạp gia vá» công tá», có thể nói là hoà ng ân hạo đẳng, sau nà y chắc chắn công tá» còn có nhiá»u phúc pháºn không ngỠđược.
Từ Vị mỉm cưá»i gáºt đầu, đối vá»›i biểu hiện cá»§a Lâm Vấn Vinh hết sức hà i lòng. Lâm Tam tuy không tham gia quan trưá»ng nhưng đạo là cá»§a quan trưá»ng còn hiểu rõ hÆ¡n cả mấy lão hồ ly lâu năm, cÅ©ng không biết là hắn là m sao mà xá» là được như váºy. Hắn nhá» giá»ng há»i:
- Công công, bây giỠHoà ng Thượng vẫn còn trong Ngự thư phòng sao?
Cao công công lắc đầu đáp:
- Hoà ng Thượng vừa mới bãi giá vỠDi Niên điện, lúc nà y đang nghe pháp sư tụng kinh thư. Nghe nói hôm qua pháp sư vừa luyện xong một lô tiên đan, chắc là Hoà ng Thượng đang muốn phục dụng đây mà .
Pháp sư? Dụng Ä‘anâ€? chuyện nà y là thế nà o? Lão Hoà ng đế nà y vì sao lại Ä‘i nghe lá»i yêu đạo huyá»…n hoặc thế nhỉ?
Từ Vị nghe xong nhưng lại không có chút kinh ngạc nà o, tá»±a như đối vá»›i tình hình trước mắt không há» liên quan tá»›i hắn váºy. Thấy Lâm Vấn Vinh trong mắt thoáng qua má»™t tia kinh ngạc rồi biến mất không khá»i âm thầm tán thưởng, Lâm Tam đối vá»›i những chuyện kinh thiên động địa trong cung mà vẫn có thể trấn định như thế tháºt là hiếm thấy.
- Váºy sứ tiết cá»§a các nước đâu? Chẳng lẽ Hoà ng thượng không triệu kiến bá»n há» sao?
Từ Vị thấp giá»ng há»i.
Cao công công nhìn thoáng qua xung quanh má»™t chút rồi má»›i ghé đến bên ngưá»i Từ Vị nói:
- Hoà ng thượng để cho bá»n há» chá» trong Văn Hoa Ä‘iện, mà i dÅ©a bá»›t ngạo khà cá»§a chúng. Thiên tá» cá»§a Äại Hoa chúng ta là chân mệnh thiên long, bá»n dã nhân man di nà y là m sao có thể nói muốn gặp là gặp được. NghÄ© lại thá»i Thánh tổ hoà ng đế tại vị là lúc Äại Hoa ta uy phong bát diện, trăm nước phiên chúc triá»u bái, Phiên Vương chá» từ đầu năm tá»›i cuối năm còn không má»™t lần thấy mặt thiên tá». Hôm nay bá»n há» tá»›i đây, thấy được mặt rồng thì là phúc khÃ, còn nhược bằng không thì đó là tạo hóa váºy.
Từ Vị gáºt đầu, lá»i nà y nói không sai, phụ chúc tiểu quốc tuyệt không thể dá»… dà ng thấy được long uy.
Cao công công nhìn hai ngưá»i nói:
- Hoà ng thượng vừa truyá»n khẩu dụ, má»i đại nhân cùng Lâm công tỠđến Văn Hoa Ä‘iện, tân khoa trạng nguyên Tô Má»™ Bạch đại nhân cÅ©ng Ä‘ang ở đó.
Tô Má»™ Bạch? Lâm Vấn Vinh sá»ng sốt, tên gia há»a nà y lần trước chưa đánh đã bá» chạy, ta còn tưởng là hắn sợ chết, nguyên lai là trốn dưới chân thiên tá».
Từ Vị gáºt đầu chà o Cao công công rồi mang Lâm Tam tiến vá» phÃa Văn Hoa Ä‘iện. Lâm Vấn Vinh Ä‘i được và i bước, không nhịn được mở miệng há»i:
- Từ tiên sinh, ta có chuyện nà y không rõ.
Từ Vị dừng bước cưá»i bảo:
- Lâm tiểu huynh, ngươi muốn há»i gì thì cứ nói Ä‘i. Chỉ cần lão phu biết nhất định sẽ trả lá»i cho ngươi.
Lâm Vấn Vinh gáºt đầu nói:
- Từ tiên sinh, vừa rồi vị thái giám kia nói Hoà ng Äế tế bái pháp sư luyện tiên Ä‘an, chuyện nà y là tháºt sao?
- Thế nà o, chẳng lẽ Lâm tiểu huynh cho rằng chuyện nà y là giả?
Từ Vị liếc mắt nhìn hắn cưá»i.
Lâm Vấn Vinh lắc đầu trả lá»i:
- Có đúng là tháºt hay không ta cÅ©ng không dám nói, chỉ là việc nà y quá vu vÆ¡ má» mịt, chỉ sợ là không ai có thể nói chÃnh xác được. Chuyện yêu đạo loạn quốc trong lịch sá» cÅ©ng không phải là hiếm.
Từ Vị vá»™i vang nhìn quanh, nhẹ giá»ng bảo:
- Lâm tiểu huynh không được nói lung tung, chuyện rơi đầu đó.
- Chuyện nà y ta biết, chỉ là Từ tiên sinh đạo cao đức trá»ng, là m ngưá»i sảng khoái, lại cùng ta quan hệ không tệ, ta má»›i nói lá»i tháºt cùng ngươi mà thôi, còn nếu là ngưá»i khác thì khi nà o ta nói đến chuyện nà y.
Lâm Vấn Vinh cưá»i cưá»i vá»— mông ngá»±a.
- Tiểu huynh không cần tâng bốc ta lên cao như thế, lão há»§ không nháºn nổi đâu.
Từ Vị nở nụ cưá»i rồi khe khẽ thở dà i, vẻ mặt mông lung:
- Chuyện há»c pháp thuáºt, luyện tiên Ä‘an nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u biết là giả, nhưng ai dám nói ra miệng? Trong lúc nà y Hoà ng thượng trước đây đối vá»›i tiên pháp không chút quan tâm, nhưng từ ngà y đăng ngôi đại bảo thì chợt biến đổi, hứng thú vá»›i tiên pháp linh Ä‘an đại tăng, nhất thá»i trầm tịch trong đó, đến nay cÅ©ng đã hÆ¡n mưá»i năm rồi. CÅ©ng may là ngưá»i thiên tư thông minh, chưa từng bá» bê triá»u chÃnh, chúng thần trong triá»u tuy có can ngăn nhưng không được.
Chưa từng bá» bê triá»u chÃnh? Ta khóc mất, ngưá»i Hồ đánh tá»›i cá»a, ngay cả Äông Doanh cùng Cao Lệ cÅ©ng dám động thổ trên đầu thái tuế, cái nà y còn không gá»i là hoang phế triá»u chÃnh thì gá»i là gì đây? Nếu nói như váºy, lão tỠở trong Tiêu gia mấy năm vừa rồi uổng phà mất rồi.
Ở ngoà i xa chÃnh là má»™t tòa kim Ä‘iện trang nghiêm hùng vÄ©, nổi báºt hÆ¡n hẳn các tòa thiên Ä‘iện khác, trước cá»a có treo má»™t tấm biển lá»›n khắc ba chữ mạ và ng “Văn Hoa Äiệnâ€.
Hai ngưá»i vừa đến gần Văn Hoa Ä‘iện liá»n nghe thấy tiếng ồn à o từ bên trong truyá»n ra, má»™t âm thanh ngang ngạnh vang lên:
- Tô đại nhân, Hoà ng đế Äại Hoa khi nà o má»›i có thể tiếp kiến chúng ta? Bổn sứ thần thá»i gian quý giá, không thể ở đây chá» mãi được; nếu Hoà ng đế cá»§a các ngươi không đáp ứng Ä‘iá»u kiện cá»§a chúng ta thì ta liá»n bẩm báo cho Khả Hãn cá»§a chúng ta. Chỉ cần Khã Hãn hạ lệnh má»™t tiếng, mưá»i vạn đại quân láºp tức nam hạ, vó ngá»±a dáºm nát đất trung nguyên, giang sÆ¡n Äại Hoa nà y sẽ trở thà nh cá»§a chúng ta đó.
Tô đại nhân? Tô đại nhân là m sao có thể là m được công việc nà y nhỉ? Lâm Vấn Vinh trong lòng khó hiểu. Nghe ngưá»i nà y nói chuyện thanh âm thô cứng, có lẽ là sứ thần cá»§a Hồ quốc rồi; cái gì là ngoạn ý chứ, ngay cả tiếng nói Äại Hoa còn chưa rõ mà cÅ©ng dám là m sứ thần ah? Khi lão tổ tông cá»§a Hoan nhân chúng ta tung hoà nh thiên hạ, các ngươi còn chưa biết là đang đầu thai nÆ¡i nà o ah.
Mặc kệ việc Äại Hoa có chống đỡ nổi hay không, nhưng nếu là việc trong nhà hắn thì tuyệt đối không để cho ngoại nhân ăn hiếp. Lâm Vấn Vinh trong lòng khó chịu, tháºt muốn Ä‘em tên ngưá»i Hồ nà y hà nh hạ cho đến chết.
Trong đại sảnh má»™t ngưá»i lên tiếng nói:
- A Sá» Lặc đại nhân xin hãy yên tâm đừng nổi giáºn. Hoà ng đế Äại Hoa quốc sá»± bá» bá»™n, hiện Ä‘ang ở trong Thượng thư phòng xá» là việc quốc quân đại sá»±, lúc nà o rảnh sẽ triệu kiến các vị ngay.
A Sá» Lặc? nương thân cá»§a vị A huynh nà y má»›i tháºt là tà i ah, cái tên như váºy mà cÅ©ng có thể tưởng tượng ra được. Thanh âm vừa trả lá»i nhất định là cá»§a Tô Má»™ Bạch rồi. “Tô đại nhân†là cách A Sá» Lặc xưng hô vá»›i hắn.
Lại có má»™t ngưá»i khác nói:
- Äúng váºy, Tô đại nhân các hạ, bổn Vương tá» từ Äông Doanh xa xôi vượt biển mà tá»›i, há»™i kiến vá»›i Hoà ng đế Äại Hoa đã mang đến trân châu Äông dương nổi tiếng, có thể nói là tình thâm nghÄ©a trá»ng. Chỉ là từ hôm qua nháºp kinh đến giá», Hoà ng đế bệ hạ sao vẫn cháºm chạp không chịu gặp ta. Äông Doanh võ sÄ© đạo chúng ta danh vang thiên hạ, bỉ nhân kế cung VÅ© Thụ, thân là thứ tá» tối cao quý trong hoà ng tá»™c Äông Doanh, chẳng lẽ không đáng để tiếp kiến vá»›i hắn sao?
Tô Mộ Bạch vội và ng nói:
- VÅ© Thụ vương tá», mong ngưá»i bá»›t giáºn. Hoà ng thượng Ä‘ang xá» là việc triá»u chánh, sau đó má»›i có thể tiếp kiến các vị. Má»i các vị thưởng trà trước đã, đây chÃnh là danh trà cá»§a Äại Hoa chúng ta – Tây Hồ Long TÄ©nh trà , hương vị rất ngá»t ngà o, má»i các vị nếm thá» má»™t chút.
Vũ Thụ vương tỠhừ một tiếng nói:
- Dùng trà ? Ngưá»i Äại Hoa các ngươi, luáºn vỠăn uống thì hay lắm, đúng là nhất thế giá»›i. Nhưng nếu nói vá» vÅ© lá»±c thì lại chẳng khác nà o kẻ mang bệnh lâu ngà y, tháºt là vô dụng. DÅ©ng sÄ© Äông Doanh ta ai cÅ©ng có thể má»™t địch mưá»i, đáng cho các ngưá»i gãy cả răng rÆ¡i đầy mặt đất.
Tên tiểu tá» Nháºt Bổn nhà ngươi… Mấy chữ cuối cùng hoà n toà n kÃch ná»™ Lâm Vấn Vinh, hắn lá»a giáºn ngút trá»i, láºp tức tiến và o. Từ Vị vá»™i và ng đến bên hắn nói:
- Lâm tiểu huynh, đây là Văn Hoa Ä‘iện, không là m váºy được đâu.
Văn Hoa Ä‘iện thì sao? Lão tá» thấy khó chịu vá»›i tên tiểu Nháºt Bổn nà y, ta nhất định phải dạy dá»— hắn, bất kể đây có là Văn Hoa Ä‘iện hay Kiá»n Thanh cung thì cÅ©ng mặc. Lâm Vấn Vinh hắc hắc cưá»i nói:
- Từ tiên sinh đừng sợ, chúng ta là ngưá»i văn minh, đối phó vá»›i bá»n súc sanh ta tá»± nhiên có thá»§ Ä‘oạn cao minh hÆ¡n chúng.
Từ Vị hiểu rõ cá tÃnh cá»§a hắn, nói chuyện bình thưá»ng thì không sao; nhưng má»™t khi tÃnh khà quáºt cưá»ng cá»§a hắn trá»—i dáºy thì chỉ sợ có là Hoà ng đế lão tá» cÅ©ng khó dừng được hắn. Thấy Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì Ä‘i và o, Từ Vị bất đắc dÄ© thở dà i, kế cung VÅ© Thụ ngươi tá»± cầu phúc Ä‘i nha, sát tinh cá»§a ngươi tá»›i rồi đó. Từ Vị trong lòng bất an, láºp tức theo chân Lâm Tam bước và o trong đại Ä‘iện.
Tà i sản cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Last edited by huntercd; 17-01-2009 at 10:50 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Vô Thưá»ng
16-01-2009, 06:51 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 2 giá» 2 phút 2 giây
Thanks: 10
Thanked 17 Times in 13 Posts
Chương 268: Quyá»n đả Äông Doanh (p2)
Dịch tặng các huynh đệ cùng chung chà hướng
Văn Hoa Ä‘iện bà i trà hoa lệ, trên mấy cây cá»™t lá»›n có khắc mấy con ngÅ© trảo kim long trông rất sống động. Dưới đất thảm đỠmá»m mại, kim quang sáng chói, giữa Ä‘iện bà i trà má»™t bá»™ bà n ghế cổ, khà khái văn nhã vô cùng.
Bên trong đại Ä‘iện lúc nà y có không Ãt ngưá»i, phân là m ba nhóm. Nhóm ở giữa cầm đầu là tên hình thể khôi ngô, thân thể cưá»ng tráng, mÅ©i cao, tóc buá»™c ngược, đồng tá» thâm trầm, mặt mÅ©i âm u, vừa nhìn đã biết ngay không phải là tá»™c ngưá»i Äại Hoa, đây chắc là sứ thần Hồi quốc A Sá» Lặc rồi. Ngồi bên cạnh hắn cÅ©ng là hai ngưá»i Hồ hình thể tương tá»±, ba ngưá»i ngồi giữa Ä‘iện lá»›n tiếng chất vấn Tô Má»™ Bạch, thái độ cá»±c kì kiêu ngạo.
Cầm đầu nhóm bên trái là một nam tỠda mặt cực kì trắng trẻo, môi trên khẽ nhếch lên, trong mắt hung quang lấp lóe, lúc nà y đang đánh giá tình hình xung quanh, trên mặt hiện ra nét tham lam thâm hiểm, đây chắc là tên kế cung Vũ Thụ gì đó.
Còn đám ngưá»i bên phải cầm đầu bởi má»™t nam tá» trẻ tuổi, trông rất văn nhã, trên mặt mang theo nụ cưá»i mỉm tháºt khiêm cung, trong mắt không ngừng lóe lên những tia bất định, tá»±a hồ ngưá»i nà y tâm kế cá»±c kì Ä‘a Ä‘oan. PhÃa sau hắn là hai tùy tùng thể hình khôi vÄ©, phần lá»›n những ngưá»i Ä‘i theo là nữ tá». Bên cạnh hắn là hai nữ tá» khá trẻ đẹp, má»™t ngưá»i mặc áo dà i mà u xanh biếc, quần dà i mà u xám; còn ngưá»i kia lại mặc áo dà i mà u hồng, quần cÅ©ng mà u xám. Xem trang phục nà y thì không nghi ngá» gì, đây chắc là nhóm sứ thần Cao Lệ rồi. Má»›i lúc nãy, sứ thần hai nước Hồ, Äông Doanh Ä‘á»u lá»›n tiếng chất vấn, chỉ có bá»n ngưá»i Cao Lệ nà y bảo trì sá»± yên lặng, cÅ©gn không hiểu là có ý định gì?
Xem tình hình trước mắt thì lão Từ nói không sai, bá»n ngưá»i kia trước khi đến đây đã có thương lượng trước vá»›i nhau rồi.
Tô Má»™ Bạch má»™t mình ứng phó vá»›i nhiá»u sứ thần như váºy tháºt hết sức gian nan; thấy Từ Vị và Lâm Vấn Vinh bước và o hắn sững sá» rồi mừng rỡ, vá»™i và ng chà o há»i:
- Äệ tá» Tô Má»™ Bạch khấu kiến Từ đại nhân. Từ đại nhân đến tháºt là tốt quá. Lâm huynh, ngươi cÅ©ng đến rồi ưh?
Từ Vị gáºt đầu bảo:
- Tô trạng nguyên không cần đa lễ. Hoà ng thượng ý chỉ cho lão hủ cùng Lâm tiểu huynh đến Văn Hoa điện… Lâm tiểu huynh, Lâm tiểu huynh…
Thì ra khi hắn Ä‘ang nói chuyện vá»›i Tô Má»™ Bạch, Lâm Tam không nói má»™t lá»i Ä‘i thẳng đến trước mặt kế cung Vụ Thụ kiêu ngạo ná».
Kế cung VÅ© Thụ thấy má»™t ngưá»i da ngăm Ä‘en, tướng mạo bất hảo Ä‘i tá»›i chá»— mình, láºp tức đỠphòng quát lá»›n:
- Ngươi muốn là m gì?
Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì nói:
- Ta ấy à h, đang muốn giết heo. A, gì thế nà y, vị bì cách nà y, nghe nói ngươi là Vương tỠđúng không?
Kế cung VÅ© Thụ không biết tiếng Anh nên không hiểu bì cách là cách phát âm cá»§a chữ “Trư†trong tiếng anh, liá»n ngạo nghá»… đáp:
- Ta chÃnh là nhi tá» thứ hai cá»§a Äông Doanh hoà ng đế, là Äại hòa võ sÄ© anh dÅ©ng vô địch.
- DÅ©ng mãnh, tháºt là dÅ©ng mãnh!
Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì nói:
- Vương tỠđiện hạ, có phải ngươi có một muội tỠđúng không?
Kế cung Vũ Thụ cả kinh nói:
- Ngươi là m sao biết được?
Lâm Vấn Vinh hắc hắc cưá»i:
- Ta không chỉ biết ngươi có má»™t muá»™i muá»™i, mà còn biết mẹ các ngươi là ngưá»i Hà Lan, cả nhà các ngươi quan hệ tháºt là thân máºt ah.
- Ngươi biết cả nhà chúng ta?
Kế cung VÅ© Thụ kinh hải há»i:
- Ngươi đã đến Äông Doanh, nhưng mẹ ta không phải ngưá»i Hà Lan.
Không gá»i là Hà Lan chẳng lẽ lại gá»i là Cao Kiá»u Ức hay là Äại Trạch? Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì bảo:
- Äông Dương? Äã Ä‘i qua, những nÆ¡i như Giang Há»™, Äông Kinh, Trung Kinh, Doanh Cổ á»c, Nan Ba, Äại Phản ta cÅ©ng tứng tìm hiểu qua. Lần trước tại đảo Bắc Hải ta còn nghe nói Vương tá» ngươi dÅ©ng mãnh vô cùng, ai da, vương tá» ngươi tên là gì?
Kế cung VÅ© Thụ nhướng mà y, trong lòng thầm nghÄ©, kẻ nà y dương dương tá»± đại, có những danh tá»± mình cÅ©ng chưa từng nghe qua, tháºt là quá thất lá»…, hắn lạnh lùng hừ má»™t tiếng nói:
- Bổn nhân chÃnh là Äông Doanh kế cung VÅ© Thụ!
Lâm Vấn Vinh gáºt đầu cưá»i nói:
- Nguyên lai ngươi tên là Kế Cung hả?
Kế cung VÅ© Thụ cả giáºn nói:
- Bổn nhân là Äông Doanh kế cung VÅ© Thụ!
- Äúng váºy, ta gá»i ngươi là Kế Cung, váºy không sai chứ! Ngươi tại sao lại nổi giáºn.
Lâm Vấn Vinh cưá»i nói. Chuyện nà y cÅ©ng không trách được Lâm Vấn Vinh phạm và o sai lầm kinh nghiệm chá»§ nghÄ©a. Nguyên lai Thiên hoà ng Äông Doanh được ngưá»i nÆ¡i ấy xem như là thiên thần, địa vị tôn kÃnh vô cùng, cho nên Thiên Hoà ng Äông Doanh không có tên, tất cả hoà ng thất xưng hô Ä‘á»u theo thứ tá»± địa vị trong Hoà ng tá»™c, và như ngưá»i nà y xưng danh đầy đủ là “Kế cung VÅ© Thụ ngoại thân vương†thì “kế cung†là chỉ thứ tá»± trong Hoà ng tá»™c, VÅ© Thụ là tên, còn “ngoại thân vương†là tước hiệu. Lâm Vấn Vinh nhầm lẫn “Kế cung†thà nh tên cá»§a VÅ© Thụ tháºt là má»™t chuyện đáng cưá»i trong thiên hạ. Nhưng chuyện nà y cÅ©ng khó trách Lâm Tam, dù kiếp trước hắn có là ngưá»i hiểu biết thì cÅ©ng mấy ngưá»i Ä‘i tìm hiểu lịch sá» Thiên Hoà ng Äông Doanh?
- Ta chÃnh là nhi tá» thứ hai cá»§a Thiên Hoà ng Äông Doanh, kế cung là hà o xưng cá»§a ta, ngươi hiểu chưa?
Kế cung VÅ© Thụ cả giáºn nói.
- Hiểu rồi, hiểu rồi. Lão kê công, tiểu kê công (con gà lá»›n, con gà nhá»). Nhà ta cÅ©ng có nhiá»u mà .
Lâm Vấn Vinh ha ha cưá»i lá»›n.
- Ai, tên cá»§a ngưá»i Äông Doanh các ngươi tháºt quá phiá»n phức. Cái gì là á ma Ä‘a – á ma Ä‘a, kêu má»™t tráºn tháºt Ä‘iên cả đầu. À, Ä‘i xa quá rồi, chúng ta Ä‘ang nói đến đâu nhỉ?
Tư duy hắn như thiên mã hà nh không, ngưá»i khác tuyệt đối không thể nà o bắt kịp được, kế cung VÅ© Thụ hoà n toà n không biết hắn Ä‘ang nói gì, chỉ nghe má»—i câu cuối rốt cục cÅ©ng và o chÃnh Ä‘á», liá»n hừ má»™t tiếng bảo:
- Nói bản nhân dũng mãnh vô bỉ…
- Äúng rồi, Ä‘ang nói vá» ngươi…
Lâm Vấn Vinh thần bà nói.
- Trong lòng dâm dân cá»§a Äông Doanh chÃnh là siêu thoát tam giá»›i dÅ©ng sÄ© ah, khiến cho vô số ngưá»i kÃnh ngưỡng bá»™i phục đó.
- Äó là tá»± nhiên.
Kế cung Vũ Thụ hãnh diện đáp
- Kế cung VÅ© Thụ ta là Äại Hòa dÅ©ng sÄ©, ai mà không bá»™i phục? Bá»n há» nói ta như thế nà o?
Lâm Vấn Vinh ha hả cưá»i nói:
- Äây là nghe từ trong miệng muá»™i muá»™i ngươi. Có má»™t đêm hai huynh muá»™i ngươi nói chuyện, lệnh muá»™i thở hổn hển bảo: “Oa, ca ca, â€chân bổng†cá»§a ngươi so vá»›i ba ba lợi hại hÆ¡n nhiá»u!â€, ngươi biết ngươi nói thế nà o không?
Kế cung VÅ© Thụ không chút phản ứng, nghi hoặc há»i:
- Ta nói thế nà o?
Lâm Vấn Vinh cưá»i hì hì há»c theo giá»ng Ä‘iệu cả giáºn cá»§a VÅ© Thụ nói:
- Äúng rồi, mẹ cÅ©gn nói như váºy!
Má»i ngưá»i trong Ä‘iện như Từ Vị, Tô Má»™ Bạch cÅ©ng phải chỠđến lúc nà y má»›i hiểu được hà m ý xúc xiểm trong lá»i Lâm Tam, hắn tháºt là liá»u đến không cần tÃnh mạng ah. Mấy tên thị vệ vá»›i thái giám trong Ä‘iện nghe đến đây cÅ©ng hiểu ra, có mấy tên không nhịn được ngá»a đầu lên trá»i mà cưá»i ha hả.
Kế cung VÅ© Thụ đối vá»›i ngôn ngữ Äại Hoa hiểu biết có hạn, phản ứng lại cháºm chạp, suy nghÄ© cả ná»a ngà y mà vẫn không hiểu mấu chốt ở đâu, trong Ä‘iện má»i ngưá»i đã sá»›m buồn cưá»i đến vỡ bụng. Má»™t tên tùy tùng ở sau lưng VÅ© Thụ vá»™i và ng tiến lên nói và o tai hắn mấy câu.
Kế cung Vũ THụ nghe xong sắc mặt đại biến, mắt lộ hung quang, hai tay theo thói quen rút đao bên hông, uy phong quát:
- Khốn kiếp, tên tiểu tá» ngươi tháºt đáng chết!
Hắn và o cung cầu kiến Hoà ng đế, bội đao đã sớm để lại bên ngoà i, tự nhiên động tác nà y rơi và o khoảng không.
- Khốn kiếp cái đầu ngươi!
Lâm Vấn Vinh không nhịn được, tiếp tục đùa giỡn miệng lưỡi vá»›i hắn chÃnh là chá» lúc nà y. Äối vá»›i Lâm Tam, bạo lá»±c má»›i là mục Ä‘Ãch cuối cùng, hét lá»›n má»™t tiếng, má»™t đấm cá»±c mạnh tung ra đánh thẳng và o mặt kế cung VÅ© Thụ.
Hắn ăn hết bao nhiêu cÆ¡m, đánh bao nhiêu tráºn rồi? Má»™t quyá»n nà y cá»±c kì nặng ná», kế cung VÅ© Thụ láºp tức kêu thảm má»™t tiếng, ngã ngá»a ra sà n, mặt đầy máu tươi, hai mắt đầy những hoa cà hoa cải.
Tô Mộ Bạch nhìn thấy thảm trạng của kế cung Vũ Thụ, mặt tái nhợt, vội và ng kêu lên:
- Lâm huynh, không thể như váºy…
Lâm Vấn Vinh là m sao chịu nghe hắn nói, má»™t quyá»n đánh trúng kế cung tháºt giống như trưa tháng sáu được ở trong nhà băng a, cá»±c kì sảng khoái. Việc hắn xuất thá»§ hoà n toà n nằm ngoà i ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i, kế cung VÅ© Thụ tiến Ä‘iện chỉ dẫn theo hai tên tùy tùng, thấy chá»§ tá» bị đánh láºp tức hét lá»›n má»™t tiếng xôgn thẳng và o Lâm Vấn Vinh.
Thừa dịp ngươi loạn, lấy luôn mạng ngươi – đây chÃnh là phép tắc cá»§a Lâm Vấn Vinh, dù sao cÅ©ng đã rồi, đánh thì phải đánh cho tháºt sảng khoái. Hắn xuất quyá»n như gió, phốc phốc đấm lên mặt kế cung VÅ© Thụ, lại tung chân đá thêm và i cái hắc hắc cưá»i nói:
- Ngươi không phải nói lão tá» là bệnh phu sao? Ngươi không phải lấy má»™t địch mưá»i sao? Bây giá» lão tá» giỡn chÆ¡i vá»›i ngươi má»™t chút, con mẹ ngươi, đứng lên đánh cho ta. Äánh ta đổ máu đầy đất hả? Vá» mà nói vá»›i mẹ ngươi.
Tô Mộ Bạch thấy bộ dáng điên cuồng của hắn vội và ng lớn tiếng nói:
- Ngươi đâu, ngưá»i đâu, mau kéo Lâm Tam vá»!
Thị vệ trong Ä‘iện đối vá»›i kế cung VÅ© Thụ vốn đã cá»±c kì tức giáºn, mắt thấy tên bưu hãn Lâm Tam thu tháºp hắn, tuy là có chút lưu manh nhưng cÅ©ng khiến lòng ngưá»i sảng khoái cá»±c kì, chẳng ai muốn hắn dừng lại. Mấy ngưá»i cầm lấy Ä‘ao thương đồng thanh quát lá»›n:
- Không được đánh nhau, dừng lại, không cho phép động thủ ở đây!
Hô cả ná»a ngà y nhưng lại không ngưá»i nà o tiến lên, tiếng hô cùng vá»›i nhịp quyá»n cá»§a Lâm Tam tạo thà nh má»™t tiết tấu vô cùng đặc biệt, cá»±c kì ăn ý.
Tô Mộ Bạch vội và ng thi lễ với Từ Vị:
- Äại nhân, ngưá»i nà y là Vương Tá» Äông Doanh. Vạn lần không thể khinh nhá»n. Hoà ng Thượng muốn ta thân thiện chiêu đãi các vị sứ thần, lúc nà y lại loạn hết như váºy, đệ tá» tá»™i trách thâm trá»ng, phiá»n ngà i Ä‘i giữ Lâm Tam lại!
Từ Vị liếc mắt nhìn kế cug VÅ© Thụ, chỉ thấy cả mặt tÃm bầm, đã sá»›m ngất xỉu, đến lúc nà y má»›i có thị vệ tiến ra giữ Lâm Tam lại. Hắn lắc đầu cưá»i khổ nói:
- Kiá»m chế? Như thế nà o là kiá»m chế? Lâm Tam muốn đánh Vương tá» Äông Doanh nà y cÅ©ng đã đánh rồi, ta còn là m gì được? Thôi thì cứ kệ hắn Ä‘i.
- Nhưng mà Hoà ng thượng…
Tô Mộ Bạch sợ hãi nói.
Từ Vị ngắt lá»i:
- Tô trạng nguyên, ngươi chịu khó suy nghĩ một chút đi, ngươi chiêu đãi sỠtiết đó là Hoà ng mệnh. Nhưng Lâm Tam tới đây không phải là Hoà ng mệnh sao?
Tô Má»™ Bạch lÃếc mắt nhìn Lâm Vấn Vinh má»™t cái, trong mắt thoáng hiện lên má»™t tia khó Ä‘oán, gáºt đầu đáp:
- Nếu đã Ä‘á»u là Hoà ng mệnh, váºy cứ thế Ä‘i. Äến lúc đó trước mặt Hoà ng thượng đệ tá» cứ sá»± tháºt mà bẩm báo váºy.
Từ Vị liếc mắt nhìn hắn một cái:
- Tô trạng nguyên, ngươi từ nhỠđược danh sư chỉ Ä‘iểm, lại là trạng nguyên do Hoà ng thượng Ä‘Ãch thân chá»n, tá»± nhiên là Hoà ng ân tá»±a biển. Nhưng thiên tá» khó gần, phúc há»a khôn lưá»ng, thiên uy khó dò. Chúng ta thân là thần tá», chỉ cần má»™t lòng trugn tâm duy há»™ Hoà ng Thượng là được. Nếu như cứ vá»ng tưởng sá»›m muá»™n gì cÅ©ng mang há»a và o thân đó.
Lá»i nà y trong minh có ám, dưá»ng như có hà m ý khá, Tô Má»™ Bạch trong mắt lóe lên má»™t tia lệ quang, khom ngưá»i nói:
- Äệ tá» Ä‘a tạ đại há»c sÄ© dạy bảo!
Kế cung VÅ© Thụ được hai tên tùy tùng liá»u mạng cứu vá», đợi cả ná»a ngà y má»›i có thể tỉnh táo lại má»™t chút, lạnh lùng hừ má»™t tiếng. Từ Vị là m bá»™ sợ hãi kêu lên:
- Äây là chuyện gì váºy? Mau mang kim sang dược đến cho VÅ© Thụ Vương tá».
Sứ thần Cao Lệ nhìn chằm chằm và o Lâm Vấn Vinh, trong mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc, trên Ä‘iện phá»§ dám đánh cả sứ thần, Äại Hoa từ khi nà o lại có má»™t gã lưu manh vô lại như váºy, hắn lại cưá»ng hãn vô cùng. Hai ngưá»i con gái sau lưng hắn cÅ©ng kinh dị nhìn Lâm Vấn Vinh, trong mắt hiện lên kì quang, không ngừng nhá» giá»ng trao đổi vá»›i nhau.
Sứ thần Hồ quốc bị má»™t mà n nà y là m kinh hãi đến há mồm trợn mắt, vá»›i những gì hắn biết thì lá»… tiết cá»§a Äại Hoa tuyệt đối không phải như váºy, không lẽ bây giá» lại thay đổi ra như thế sao? Sợ rằng sá»›m muá»™n cÅ©ng có ngà y Äại Hoa thôn tÃnh Hồi tá»™c chúng ta mất.
Mẹ kiếp, đánh tháºt là sướng tay ah, lần sau nếu còn gặp lại chắc phải chiếu cố thêm má»›i được. Lâm Vấn Vinh đưa bà n tay lên trước mặt ra vẻ xem xét, cháºm rãi Ä‘i đến trước mặt A Sá» Lặc, nắm chặt bà n tay thà nh quyá»n thở dà i than thở:
- Tiểu tá» nà y tháºt quá yếu á»›t, không chịu được bị đánh, hôm nay quả nhiên là không chịu được quyá»n cá»§a ta tháºt. Vị sứ thần đại ca nà y, ta thấy ngươi cÅ©ng rất có khà thế, xem ra có thể chịu được cá»§a ta hai, ba chiêu. Ai, tháºt là khó nghÄ© quá Ä‘i, từ đầu năm nay muốn tìm má»™t ngưá»i có thể đỡ được ba quyá»n hai cước cá»§a ta cÅ©ng tháºt là quá gian nan ah!
- Ngươi muốn là m gì?
A SỠLặc kinh hãi kêu lên
- Lưỡng quốc giao chiến cÅ©ng không được giết sứ giả, đây là do ngưá»i Äại Hoa các ngươi nói mà .
- Trạm giao?
Mẹ kiếp, lão tỠđối vá»›i ngoại tá»™c không chút hứng thú, hắn cưá»i ha ha vá»— vá»— vai A Sá» Lặc bảo:
- Ngươi yên tâm, ta chỉ nói đùa thôi. Ngươi so vá»›i hắn thà nh tháºt hÆ¡n nhiá»u, ta cÅ©ng không cần đánh ngươi, có đánh thì phải chá» ngươi tháºt kiêu ngạo ta má»›i đánh!
Má»i ngưá»i xung quanh nghe thế thì Ä‘á»u câm như hến, tên gia há»a nà y vừa đánh tiểu Vương tá» Äông Doanh, nhưng Hồ quốc lại không phải là Äông Doanh, bá»n há» binh lá»±c cưá»ng thịnh, Äại Hoa giao chiến vá»›i bá»n chúng nhiá»u năm cÅ©ng là thắng Ãt thua nhiá»u, hằng năm Ä‘á»u phải cắt đất bồi thưá»ng. Hắn đối xá» vá»›i sứ thần Hồ quốc như váºy chẳng lẽ không sợ sẽ đẩy má»i việc tá»›i chá»— cá»±c Ä‘oan hay sao? Bất quá nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại, loại ngưá»i mạnh mẽ như Lâm Vấn Vinh đã nhiá»u năm rồi không thấy xuất hiện trên đất Äại Hoa, vừa ra mắt chúng nhân đã khiến cho ngưá»i khác vừa lo lắng vừa vui mừng.
Có thể tiến và o Văn Hoa Ä‘iện tuyệt đối khôgn phải là hạng vô danh tiểu tốt, A Sá» Lặc thấy Lâm Vấn Vinh tuy ăn mặc cá»±c kì bình thưá»ng nhưng ra tay lại cá»±c kì gá»n ghẽ, vẻ mặt lại luôn luôn cưá»i cợt khiến ngưá»i ta không thể Ä‘oán được hắn Ä‘ang định là m gì. Hắn trong lòng xoay chuyển má»™t chút láºp tức thu lại vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Lâm Vấn Vinh nói:
- Vị đại nhân nà y nói hay lắm, nói hay lắm, chuyện kế cung Vũ Thụ cùng ta hoà n toà n không có quan hệ. Bổn nhân tới đây là để giao hảo với quý quốc, chuyện vừa rồi hoà n toà n chỉ là hiểu nhầm mà thôi.
Quả nhiên là “Ãc nhân phải có ác nhân trị†a, Từ Vị thấy Sứ thần Hồ quốc trở nên nhÅ©n nhặn như váºy láºp tức tỉnh ngá»™, Hoà ng Thượng triệu gấp Lâm Tam và o cung lại cho đưa thẳng đến Văn Hoa Ä‘iện phải chăng là cố ý như váºy? Nhất định là thế rồi! Từ Vị cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy đây là má»™t mưu kế tháºt kì diệu.
Lâm Vấn Vinh vừa xuất đầu lá»™ diện đã láºp tức tay đấm chân đá khiến cho toà n Ä‘iện kinh hoà ng nhưng lại thu được hiệu quả không ngá». Ba vị sứ thần trong Ä‘iện, có ngưá»i bị đánh, có ngưá»i bị dá»a đến phát khiếp, không khà trong Ä‘iện láºp tức trở nên cá»±c kì tÄ©nh lặng.
- Hoà ng – Thượng – giá – đáo!
Má»™t tiếng hô vang lên khiến má»i ngưá»i bừng tỉnh.
Tà i sản cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Last edited by huntercd; 17-01-2009 at 10:51 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Phong Vô Thưá»ng
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì