Sương trắng hùng dũng cuồn cuộn khiến người xung quanh thấy không rõ tình hình bên trong.
Khi những tiếng hét thảm vang lên thì một tử sắc thất luyện đột nhiên chém mở sương mù dày đặc, theo sau, một cái bóng bạc từ sâu trong sương trắng bắn ra ngoài, by lên hơn mười trượng, yên ổn đáp xuống đất.
Mọi người kinh ngạc nhìn, nhận ra đó là thiên võ viện đệ nhất thiên tài Hồng Phi Dương.
Hồng Phi Dương mặt hơi trắng nhưng chỉ chốc lát sau gã hồi phục lại bình thường, mắt xẹt qua nỗi sợ.
By giờ trên người gã mặc bảo giáp màu bạc toát ra ánh sáng lóng lánh như ánh trăng khiến người không dám nhìn gần.
Trên không trung Lý Thiên Ký thấy bảo giáp này thì lòng máy động, bởi vì nó là huyền bảo chiến giáp, hơn nữa không phải nhất, nhị phẩm, ngay cả thần thông cảnh như gã cũng chưa từng có nó.
Cao cấp linh bảo chiến giáp đã đủ chống đỡ một kích của cao thủ thần thông cảnh mà không vỡ ra, thì huyền bảo cấp chiến giáp lực phòng ngự càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng dù có bảo giáp như vậy hộ thể thì lần đầu Hồng Phi Dương đáu với Thi Lâm rõ ràng chịu thiệt.
- Hừ! Đệ tử tinh anh Ma Long giáo chẳng qua có thể mà thôi!
Một thanh âm lạnh lùng mà khinh thường vang lên từ sương trắng, sau đó tất cả sương khói chợt thu lại, rất nhanh hiện ra tình hình bên trong.
Mọi người mở to mắt nhìn, hoảng sợ phát hiện Thi Lâm đứng sừng sững ở đó, người thiên võ viện thì nằm trên mặt đất ngỏn ngang không nhúc nhích, không biết sống chết.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện những người nàymặt mày xanh mét, giống như là bị nghẹt thở chết.
Nhưng Thi Lâm không thật sự muốn giét chết họ, còn chưa một đường sự sống trong người.
Dù sao những người này đều là thiên tài Ma Long giáo bồi dưỡng ra, sau này rất có thể tiến vào hàng cao thủ thần thông cảnh, nếu một hơi giết sạch thì chắc chắn dù hôm nay gã có thể sống đi ra khỏi Ma Long giáo thì sau này sẽ bị điên cuồng trả thù, đạo lý có lẽ đồ ngốc cũng hiểu. Thi Lâm không phải kẻ ngu đương nhiên sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy.
- Trời ạ! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
- Điều này sao có thể? Thiên võ viện có nhiều người như vậy mà không làm gì được một tên xác sống? Trong đó còn có ba cao thủ chân khí cảnh tam tầng đó!
- Tiểu tử này có còn là con người không vậy? Không lẽ hắn biết tà thuật?
- …
Ngàn vạn đệ tử bên dưới xôn xao, ai nấy kinh ngạc, kết quả này khiến người rất khó chấp nhận.
Phong Liệt nhìn hình ảnh này thì trong lòng cũng rung động. Hắn nghĩ nếu đổi lại là mình, tuy rằng cũng có thể đánh ngã hơn ba mươi đệ tử thiên võ viện nhưng tuyệt đối không mau vậy được.
Đặc biệt là Phong Liệt thấy rõ ràng, những sương trắng không phải sương bình thường mà là tử khí, tử khí tinh thuần!
Trong người minh long võ giả tu luyện ra nguyên lực bị gọi là minh nguyên lực, thông thường là màu xám. Trong minh nguyên lực sẽ kèm theo tia tử khí hay còn gọi là tử khí.
Điều này giống như ma nguyên lực ở trong người ma long võ giả vậy, bên trong bao gồm thuộc tính ăn mòn.
Có điều khác là ma long võ giả muốn tăng cường tính ăn mòn, chiết xuất nguyên lực, chỉ cần thu nạp hắc ám chi lực là được. Tử khí trong người minh long võ giả cần cô đọng từ người chết, vậy nên minh long võ giả đa số cư ngụ ở nghĩa địa, cả ngày cùng thi thể làm bạn, để tiện cho hằng ngày luyện công.
Đối với minh long võ giả thì những tử khí này ở trong nguyên lực chiếm tỷ lệ càng cao chứng minh nguyên lực càng tinh thuần hơn.
Hiện tại Thi Lâm mặc dù chỉ có tu vi chân khí cảnh tứ tầng nhưng nguyên lực tinh thuần đã có thể so với cao thủ hậu kỳ thần thông cảnh, uy lực không gì sánh kịp, căn bản không phải một ít đệ tử chân khí cảnh có thể đói kháng.
Lúc này Thi Lâm đã bị Phong Liệt nâng vị trí lên ngang hàng với hắn, hắn chú ý gã nhiều hơn.
Trên bầu trời lôi đài Lý Thiên Ký có kinh nghiệm cứu người một lần rồi, giờ thấy tình hình thì không dám chậm chạp, mau chóng đáp xuống dưới, liên tục lắc người nhanh chóng lướt qua ba mươi mấy đệ tử thiên võ viện rồi quăng hết xuống đài.
Lúc này Thi Lâm lại xông đến chỗ Hồng Phi Dương.
Hồng Phi Dương nhe mắt, biểu tình cực kỳ nghiêm túc. Lúc trước nếu không phải trên người gã có một ngũ phẩm huyền bảo chiến giáp, sợ rằng giờ phút này cũng đã nằm dưới đài rồi.
Đối mặt Thi Lâm vọt tới, gã không thể không tập trung tinh thần, trong tay trường kiếm tỏa ánh sáng tím kêu *ong ong* vận sức chờ phát động.
- Huyền minh quỷ trảo!
Thi Lâm khẽ quát, bỗng vung ra màu xám quỷ trảo to như tấm thứt, lượn lờ khói trắng chộp hướng Hồng Phi Dương.
- Tử khí thông thiên!
Hồng Phi Dương mắt lóe tia sáng lạnh, trong tay nắm trường kiếm vung ra một thất luyện tím rạch phá không gian như là tử hà vắt ngang chân trời, khiến người nhìn mát mắt, nhưng trong đó lại ẩn chứa uy thế không gì sánh bằng, cực kỳ nhanh đụng hướng quỷ trảo.
*Ầm!*
Một tiếng vang thật lớn.
Cương kình bắn ra bốn phía, sương khói hùng dũng, quỷ trảo cùng tử hà biến mất.
Thi Lâm có nguyên lực vô cùng tinh thuần, Hồng Phi Dương thì thi triển ra thành đỉnh chi cảnh địa cấp chiến kỹ. Hai bên triệt tiêu lẫn nhau, trong phút chốc khó chia ra thắng bại.
- Hừ! Cũng được đấy!
- Vạn thi dạ khóc!
Thi Lâm khinh thường hừ lạnh một tiếng, tiếp theo đột nhiên gọi ra tầng tầng thi ảnh đẩy hướng Hồng Phi Dương. Quái dị nhất là tàng tàng thi ảnh này phát ra tiếng khóc lóc khiến người rợn tóc gáy, nhiễu loạn tinh thần.
- Trò tạp nham! Hỹ xem tử sát lò luyện của ta!
Hồng Phi Dương không nhân nhượng, trường kiếm cuồng múa, trên bầu trời ánh sáng tím bắn ra.
Phút chốc một lò luyện tím cỡ ba trượng xuất hiện trên không trung, kêu *ong ong* xoay tròn như là muốn luyện trời đất, uy thế cực kỳ kinh người.
Hình ảnh kỳ diệu như vậy khiến ngàn vạn đệ tử cùng hoan hô sôi sục, tiếng kêu gọi chấn trời.
Địa cấp chiến kỹ tu luyện chia làm nhập môn, thành, đại thành, viên mãn. Thành chi cảnh địa cấp chiến kỹ năng phát huy ra sức chiến đấu gấp mười lần, thậm chí là trăm lần. Nếu phân chia kỹ càng thì có thể chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh.
Hiện tại Hồng Phi Dương đã đem trấn sơn tuyệt học của thiên võ viện 'tử khí luyện thiên quyết' có hai thức luyện đến thành đỉnh, vận dụng một chút liền đánh ra sức chiến đấu trăm lần nên đương nhiên là không tầm thường.
Nếu không phải bị hạn chế cảnh giới, chỉ dựa vào hai thức này gã có thể dễ dàng xưng vương trên Long Huyết đại lục, đánh bại tất cả cao thủ cùng cấp, thậm chí khiêu chiến vượt đại cảnh giới.
*Ầm!*
*Ầm!*
*Ầm!*
...
Ngay sau đó, là luyện tím trên bầu trời cùng tầng tầng thi ảnh luân phiên va chạm. Thi ảnh tan biến, rồi lại liên tiếp thoáng hiện. Uy thế cuồng bạonhư vậy khiến không gian khẽ rung động, vô số cao thủ cương khí cảnh dưới đài kinh sợ vô cùng, cảm thấy thua kém.
Giờ phút này, trên lôi đài một góc khác xảy ra cuộc đại chiến cũng ảnh hưởng tinh thần của nhiều người.
Thủy Vô Khuyết đối chiến cùng Lý Phong!
Giữa không trung một lũ bóng đen mờ nhạt như là quỷ mị cực kỳ nhanh xẹt qua, đột nhiên đến gần Thủy Vô Khuyết. Tốc độ đáng sợ như vậy đúng là kinh thế hãi tục, thoáng chốc kinh diễm toàn trường.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Lý Phong, Lý gia có Phong Thần thể thuộc Ma Long giáo tục truyền trong người chảy một nửa huyết mạch viễn cổ hoang thú thiên phong thần điêu, trời sinh tốc độ kinh người. Thể chất như vậy sau khi đại thành thậm chí có thể dung nhập vào gió mạnh, hóa thành hư vô, chớp mắt ngàn vạn dặm.
Giờ phút này đối diện Lý Phong nhanh chóng ập đến gần như không thể thấy rõ bóng dáng gã, Thủy Vô Khuyết không hề kinh sợ, gã thậm chí nhắm mắt lại.
Ngay sau đó, chỉ thấy hai tay gã vòng quanh, mười ba đóa ngân liên lại dâng lên vòng quanh cạnh gã, tỏa ra ánh sáng bạc lóng lánh, làm nổi bật gã phiêu dật như tiên, tuấn lãng phi phàm.
- Liên khai thịnh thế trấn vạn tà!
Thủy Vô Khuyết quát khẽ, chỉ thấy mười ba đóa ngân liên dần nở rộ ra.cùng lúc đó, khí thế hùng hồn tràn ngập trong trời đat.
*Xèo- *
Một tiếng xé gió nhỏ xíu cơ hồ không nghe thấy được vang lên, một vệt đen xẹt qua không trung, cách cổ Thủy Vô Khuyết ngày càng gần, tốc độ nhanh như tia chớp.
Chính lúc này, ngân liên quanh người Thủy Vô Khuyết bỗng cùng run lên, bao gồm không gian này run theo.
*Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!*
Một chuỗi mười ba tiếng nổ.
Tiếp theo xảy ra hình ảnh kinh người, chỉ thấy bóng đen kia đột nhiên bị chấn ra hư không, vô ngực ngã xuống đất, liên tục hộc máu, không phải Lý Phong thì là ai?
Tốc độ của Lý Phong xứng đáng là đệ nhất trong thế hệ trẻ nhưng lực phòng ngự thì chỉ nhờ vào trên người mặc nhất phẩm huyền bảo chiến giáp, xem như là điểm yếu nhất của gã.
Nếu đối mặt kẻ địch bình thường thì cũng không có gì đáng trách, nhưng giờ phút này gã đối diện là thành chi cảnh thiên cấp chiến kỹ của Thủy Vô Khuyết. Dù có chiến giáp hộ thể nhưng gã gã vẫn bị chấn trọng thương, toàn thân xương cốt vỡ ra, ngất xỉu.
*Xì xầm!*
Người bên dưới ồn ào, biến sắc mặt. Ngay cả Lý Phong cũng thua! Điều này khiến người khó tin.
Thần kinh mọi người căng thẳng như dya đàn.
Từ khi Lý Phong xuất hiện trong tàm mắt đám đệ tử thì danh tiếng Phong Thần thể dần vượt qua Phong Liệt, nếu không phải cuộc chiến ở Tử Dương Sơn gã thua hắn thì danh hiệu đứng nhất Ma Long giáo đã thuộc về gã.
Nhưng giờ phút này, Lý Phong lại thua, thua hoàn toàn!
Đám đệ tử chấn kinh một chốc rồi căng thẳng đặt niềm tin và Long Khuynh Vân. Bây giờ trên đài có thể đấu với Thủy Vô Khuyết chỉ còn lại một mình Long Khuynh Vân.
Còn Triệu Đống, huynh đệ Lữ Tranh, Lữ Vanh thì bị mọi người bỏ qua, ba người ucngã biết điều đứng một góc không dám tiến lên, mắt chớp lóe.
Ba người tính toán rất đúng, hiện tại trong mười tám viện phái, trừ ma khí viện của họ ra thì trên đài chỉ còn sót lại Lý Phong của thiên võ viện, Long Khuynh Vân của kiên võ viện.
Đợi Long Khuynh Vân, Lý Phong thắng thì còn được, nếu thất bại thì họ có thể dễ dàng chiếm lợi ích, ma khí viện sẽ leo cao thứ bậc. Dù cuối cùng họ không địch lại Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm nhưng vẫn sẽ thành công thần của ma khí viện.
Tính toán như vậy đúng là không tệ, nhưng mà, người tính không bằng trời định.
Ngay sau đó, một nhân vật không thể tưởng tượng nổi nhẹ nhàng nhảy lên lôi đài, khiến tính toán của ba người chết trong bụng.
Khi bên dưới ngàn vạn đệ tử bởi vì Lý Phong thất bại mà tràn đầy tức giận, ồn ào náo động chấn thiên thì đột nhiên một thiếu niên tuấn tú, vóc dáng cao ráo, khí chất trác tuyệt nhảy lên lôi đài, chậm rãi bước vò sân.
Tiếng ồn ào ngừng bặt, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc nhìn.
Chỉ thấy thiếu niên mặc trường bào đệ tử trung tâm ám võ viện, diện mạo tuấn tú, biểu tình bình thản, bước đi trên đài thong dong như đi bộ.
Đặc biệt đáng chú ý chính là bên hông thiếu niên có treo một chưởng ngự lệnh bài tỏa ánh sáng bạc chói mắt.
Thoáng chốc, một cái tên trong một năm nay ln truyền sục sôi khí thế ngsat trời, mũi nhọn đầu sống trong toàn Ma Long giáo được thốt ra!
Phong Liệt!
Cho đến ngày nay, nguyên Ma Long giáo không có nhiều đệ tử không biết tiếng Phong Liệt, bình thường ai nhắc đến cái tên Phong Liệt là xung quanh sẽ có hâm mộ, ghen tỵ, khinh thường, hận thù.
Đương nhiên, cũng có không ít nhiệt huyết thiếu niên và thiếu phụ mộng mơ sùng bái Phong Liệt như thần tượng, tình nhân trong mộng, tìm hiểu hết chuyện về hứn, thừ phụng như là thàn tiên.
Tóm lại bây giờ dù có ai không biết Phong Liệt cũng không dám ra tiếng thừa nhận, nếu không thì sẽ bị người xung quanh phỉ nhổ xem thường, rồi rất khinh thường ném cho một câu: xì! Cái thứ nhà quê kém kiến thức!
- Phong Liệt! Đó là Phong Liệt! Trời ạ! Không phải tu vi của hắn đã phế rồi sao?
- Chân khí cảnh tứ tầng? Điều này sao có thể? Phong Liệt chẳng những không mất tu vi mà còn đạt đến chân khí cảnh tứ tầng!
- Hừ! Các ngươi là đồ ngốc! Tu vi bị phế thì không thể hồi phục sao? Thiên tài chính là thiên tài! Cùng là tu vi bị phế nhưng Triệu Thanh Lâm không được chết tốt, cái chết quá uất ức. Phong Liệt thì có thể trong khoảng thời gian ngắn lại lần nữa trỗi dậy, đúng là kỳ diệu! Không uổng là thần tượng của bổn công tử!
- A? Phong sư huynh! Hắn không mất đi tu vi sao? Tốt quá! Từ khi người ta nghe nói Phong sư huynh bị thương thì đã lo lắng hơn mười ngày ăn không ngon! A a a! Giờ thì có thể ăn cơm rồi ! Đột nhiên cảm giác thật đói...
- Tốt lắm! Bây giờ có Phong Liệt thì chắc chắn có thể đánh tơi bời Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm! Hừ! Hai tạp chủng kia dám khi dễ tới nhà của gia, cho rằng Ma Long giáo không có ai sao!
- Hừ hừ! Chưa chắc à! Thủy Vô Khuyết cũngl ợi hại lắm đó! Dễ dàng đánh bại Lý Phong, Phong Liệt đi lên chắc cũng không làm nên chuyện gì đâu!
- Ngươi biết thì cái gì! Lý Phong sao có thể đánh đồng với Phong sư huynh được? Mấy tháng trước trên Tử Dương Sơn Phong sư huynh một chiêu thôi đã đánh bại gã, lão tử chính mắt thấy đó nhé!
- Phong Liệt! Phong Liệt!
- …
Bên dưới ngàn vạn đệ tử ngơ ngác một chốc rồi điên cuồng kêu lên, ồn ào náo động thanh thế như sóng biển tuôn trào, thật lâu không ngừng.
Dù là ngày thường một ít người ghét Phong Liệt nhưng bây giờ đối diện ngoại địch thì đều thấy Phong Liệt thuận mắt rất nhiều. Dù sao so sánh với Phong Liệt thì Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm càng đáng ghét hơn.
Đối với việc Phong Liệt tham gia, trên lôi đài đám Lý Thiên Ký, Hồng Phi Dương, Long Khuynh Vân, Triệu Đống cực kỳ kinh ngạc. Ngay cả Thủy Vô Khuyết, Thi Lâm thấy chưởng ngự lệnh bài bên hông Phong Liệt thì con ngươi co rút, lòng thầm kinh ngạc, tăng phần cảnh giác với hắn.
- Phong Liệt? Tu vi của ngươi không bị phế ư? Sao có thể chứ?
Thấy Phong Liệt lướt qua mình, Triệu Đống ngơ ngác rồi kinh kêu ra tiếng, trong mắt chất chứa đầy oán hận.
- Ha ha, ngại quá, đã khiến các ngươi thất vọng rồi !
Nói rồi ánh mắt hắn liếc qua đám Lữ Tranh, Lữ Vanh, Tần Trọng, lộ rõ sự khinh thường.
- Ngươi...!
Triệu Đống kiềm không được tức giận quát:
- Hừ! Dù cho ngươi không mất đi tu vi thì cũng không có tư cách xuất hiện xuất hiện trên lôi đài này! Còn không mau đi xuống!
Tần Trọng ánh mắt lạnh lùng hét lên:
- Đúng vậy! Ngươi không hề tham gia cuộc chiến lôi đài tự do, không có tư cách bước lên lôi đài này!
Nói rồi gã chắp tay với Lý Thiên Ký trên trời, lời lẽ chính nghĩa hét:
- Lý tiền bối! Quy tắc của Ma Long giáo ta mấy chục năm qua không thể bị phế được, xin mau chóng đuổi Phong Liệt xuống lôi đài! Để tránh cho người này quấy rối trật tự đại tái!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Chương 350: Thấy các ngươi thì khó chịu, có được không?
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Mấy lời này Tần Trọng nói dõng dạc mạnh mẽ, nhưng dù là đồ ngốc cũng nghe rõ nỗi hận trong đó.
Từ khi Phong Liệt lên đài thì Tần Trọng nhìn chằm chằm vào lệnh bài bên hông hắn, ghen tỵ sắp phát điên.
Gã vẫn luôn cho rằng nếu không có Phong Liệt xuất hiện thì gã là đại sư huynh đời thứ sáu trăm tám mươi bốn của ám võ viện, khối chưởng ngự lệnh bài tất nhiên là thuộc về gã.
Nhưng hôm nay, mọi thứ đều tan vỡ. Gã từ đại sư huynh thế hệ trẻ trong ám võ viện phong cảnh vô hạn biến thành nhân vật vô danh trong ma khí viện, giống như chó tang cụp đuôi sống, chênh lệch quá lớn.
Bất giác gã đổ hết lỗi lên người Phong Liệt, nỗi oán hận hắn sắp nuốt trời cắn đất, không thể ức chế.
Nhưng khi gã dứt lời, chưa đợi Lý Thiên Ký lên tiếng thì một số đệ tử đứng xem đã không chịu được, cùng chửi Triệu Đống, Tần Trọng là tồi tệ vô sỉ, không để ý đại cục, thậm chí nguyên ma khí viện cũng bị mắng té tát.
Triệu Đống, Tần Trọng nhìn tình hình dưới đài, đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo sắc mặt cực kỳ khó nhìn.
Lúc này ở giữ không trung lại vang lên giọng của Lý Thiên Ký:
- Tôn giáo chủ đại nhân có lệnh: chưởng ngự đại sư huynh đời thứ sáu trăm tám mươi bốn, đệ tử Phong Liệt được tham gia so đấu nhưng không tính vào xếp hạng!
Thanh âm hùng hồn thoáng chốc truyền khắp toàn trường, lại lần nữa dẫn đến sôi trào. Giờ phút này Phong Liệt lên đài có thể nói là mọi người ủng hộ.
Đạo lý môi hở răng lạnh có ai không hiểu, họ là đệ tử Ma Long giáo tất nhiên giáo môn vinh nhục cùng nhau.
Đối với thực lực của Phong Liệt, đã thấy qua từng kỳ tích khóa cảnh giới đại chiến rồi tihf ngàn vạn đệ tử rất tin tưởng vào hắn.
Triệu Đống, Tần Trọng sắc mặt biến thành tím đen, rất hối hận lời đã nói, chẳng những không đem lại hiệu quả tương ứng là đuổi Phong Liệt xuống đài mà còn kích thích nhiều đệ tử tức giận, bị chửi mắng, thật sự không khôn ngoan.
Phong Liệt nhàn nhã khoanh tay mà đứng, trên mặt từ đầu đến cuối đều là nụ cười khẽ. Hắn không thèm để ý lời của Triệu Đống, Tần Trọng, lý do hắn leo lên lôi đài này là vì theo lệnh của Lãnh Phi Hồng.
Bây giờ có cơ hội thi đấu lấy phần thưởng dầy mà Chiến Thiên Ma Vương hứa cho làm tâm tình Phong Liệt rất tốt, lười so đo với đám Triệu Đống, Tần Trọng.
Khi Lý Thiên Ký dứt lời, hắn khinh thường hừ lạnh với đám Triệu Đống, sau đó đi hướng Thủy Vô Khuyết đứng ở chính giữa.
Nhưng Long Khuynh Vân bỗng lắc thân thể mềm mại, giành trước nhảy vào sân, đứng trước mặt Thủy Vô Khuyết không xa.
Nàng quay đầu lạnh lùng liếc Phong Liệt, nói:
- Phong Liệt, chuyện gì có trước có sau, ta đến trước!
- A, được!
Phong Liệt cười khẽ, không giành với nàng. Hắn đứng ở một giáo chủ lôi đài, ra vẻ đứng xem. Hắn đã nhìn ra bên Hồng Phi Dương rơi vào thế yếu, không thiếu cơ hội.
Lữ Vanh khinh thường hừ, nói:
- Hừ! Dù ngươi có lên đây thì sao? Đợi lát nữa sẽ như con chó bị người đá xuống lôi đài mà thôi! Không chừng lại bị phế lần nữa!
- A?
Phong Liệt nhíu mày, hắn vốn khinh thường đáp lời mấy nhân vật nay nhưng những tên kia hình như cho rằng hắn dễ khi dễ lắm?
Bọn họ đều có thân phận hiển hách, là công tử truyền nhân thế gia, bình thường chỉ có họ mắng người khác chứ chưa từng bị ai ngay mặt xem thường như thế.
Nếu kẻ nói lời này không phải Phong Liệt thì đã sớm bị mấy người vọt lên xé thành tám mảnh rồi. Hưng hiện tại đối mặt Phong Liệt, mặc dù họ giận không kềm được, rục rịch, nhưng không dám thật sự tiến lên. Họ rất bực tức, muốn hộc máu.
Phong Liệt liếc mắt một vòng trong sân, hiểu ra, hắn dùng giọng điệu cực kỳ khoa trương than thở nói:
- À, thì ra mấy tên rác rưởi các ngươi định hốt của rơi đó hả? Hắc hắc hắc! Thật không uổng là hậu nhân danh môn! Tính toán hay lắm! Phong ta khâm phục!
Tần Trọng tức giận nói:
- Ngươi...hừ! Chuyện này không liên quan đến ngươi!
Đám Triệu Đống bị Phong Liệt vạch trần suy tính trong lòng thì mặt đỏ lên, may là mấy người này cũng thâm trầm, dù bị hắn vchj ra nhưng chỉ đỏ mặt một lúc rồi trở lại bình thường, dáng vẻ thản nhiên.
Nhưng Phong Liệt không có ý bỏ qua cho họ.
Hắn âm trầm hừ lạnh nói:
- Hừ! Ai nói chuyện không liên quan đến ta? Lão tử thấy gai mắt các ngươi đó, được không? Mau cút xuống dưới!
- Ngươi...!
Triệu Đống lên cơn tức rồi cố nén lửa giận, ra vẻ bình tĩnh nói:
- Phong Liệt! Ám võ viện cá ngươi đã thất bại hết, ngươi lên đài không tính xếp hạng, cho nên bổn công tử khuyên ngươi đừng lắm chuyện!
Tuy nhiên, Phong Liệt lười đáp trả nữa, hắn kêu gọi phong ma thần thương, mũi thương màu ám kim sắc bén không gì sánh được từ xa chỉ hướng bốn người.
Ngay sau đó, theo tiếng *ong* chấn động, chín long ảnh mơ hồ thoáng chốc xuất hiện quanh phong ma thần thương, uốn lượn gầm rống, thanh uy chấn thiên, khí thế cuồng bạo nhanh chóng tăng lên.
Sau đó phong ma thần thương đột nhiên rung lên, chín long ảnh xẹt qua không trung, mtj kích cực kỳ nhanh đánh hướng đám Triệu Đống.
- Phong Liệt, ngươi dám...!
- Phong Liệt! Ngươi khinh người quá đáng...!
Trong ánh mắt kinh hoàng của đám Triệu Đống, từng long ảnh ẩn chứa kinh thiên uy thế ập đến, mấy người giật mình vội vàng thi triển thủ đoạn, ý định ngăn cản thế công mạnh mẽ của Phong Liệt.
Tiếc rằng đối mặt thiên cấp chiến kỹ ‘Quần long trụy nhật’ của Phong Liệt thì sự chống cự của họ chỉ là uổng công.
*Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!*
- A!!!
Một chuỗi tiếng nổ chấn thiên qua đi, bốn bóng người như diều đứt dây bị đánh lên cao hơn mười trượng, xa xa rơi vào đám người dưới đài, không biết sống chết.
- A? Có chuyện gì vậy?
- Phong sư huynh thần uy! Làm tốt lắm! Sớm thấy ghét cái đám tham sống sợ chết mà còn mơ hôi của này rồi !
- Phong sư huynh tất thắng!
- …
Mọi người thấy tình hình ra ngài dự đoán này ngay ra một lúc rồi bỗng hoan hô vang dọi.
Bây giờ không có một ai đòng tình với đám Triệu Đống cả, ngược lại càng tăng niềm tin vào Phong Liệt.
- Hừ! Một đám hề!
Phong Liệt khinh thường cười khảy, sau đó thu lại trường thương, quan sát cuộc chiến.
Thoáng chốc, trên lôi đài chỉ còn lại Thi Lâm, Hồng Phi Dương, Thủy Vô Khuyết, Long Khuynh Vân và Phong Liệt, cộng Lý Thiên Ký ở trên không trung, tổng cộng sáu người, tình hình đại chiến bày ra rõ ràng.
Lúc này, không khí trên Bàn Long Phong hơi quái.
Thủy Trảm Vân, Hoang Sơn, hai người đại diện Minh Long giáo, Ngân Long giáo giờ nhìn xuống lôi đài thấy Phong Liệt xuất hiện thì hơi nhíu mày.
Thủy Trảm Vân kinh ngạc hỏi:
- A? Chân khí cảnh chưởng ngự đại đệ tử? Chiến Thiên, tiểu tử này không lẽ là cửu phẩm huyết mạch Phong Liệt của Ma Long giáo các ngươi?
Chiến Thiên Ma Vương lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy!
Lão chắp tay sau lưng đứng đó, từ trên cao nhìn xuống dưới núi. Không ai phát hiện đáy mắt lão xẹt qua vui mừng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Chương 351: Linh cấp chiến kỹ... Vô địch Kim Chung Tráo!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Nghe Chiến Thiên Ma Vương đáp, Thủy Trảm Vân, Hoang Sơn đều nghiêm túc hơn.
Họ ở trong Minh Long giáo, Ngân Long giáo đều là đại nhân vật dưới một người, trên vạn người, tin tức đương nhiên rất nhanh nhạy, có thuộc hạ chuyên môn ghi chép một số thiên tài anh kiệt mặt sáng của các đại giáo phái, cái tên Phong Liệt chẳng hề xa lạ với hai người.
Đó là cái tên đủ khiến họ chú trọng.
Nhưng theo họ biết thì mấy ngày hôm trước tu vi của Phong Liệt đã phế, thậm chí không thể tham gia đại tái trong giáo Ma Long giáo.
Bây giờ Phong Liệt xuất hiện lại là sự thật thép.
Phút chốc hai người đều nhíu mày, bắt đầu đánh trống rút lui.
Lát sau Thủy Trảm Vân biến sức mặt, bỗng truyền âm cho ông lão ngân long huyết mạch được gọi là lão tổ.
"Sư thúc! Người thấy sao?"
Ông lão ngân long huyết khẽ hừ, cười lạnh nói:
“Không cần lo! Hai mươi năm nay lão phu tự tay dạy dỗ Vô Khuyết, lão phu biết rõ thực lực của hắn hơn ai hết, dù là cao thủ thần thông cảnh cũng không giết được hắn, một chân khí cảnh cửu phẩm huyết mạch thì tính cái gì?"
"Vậy thì tốt! Nhưng cửu phẩm huyết mạch này đúng là không nên để mặc nó phát triển nữa..."
"Lão phu ngược lại lo nha đầu có đại thần thông kia sẽ khiến Vô Khuyết lộ chút lá bài, sau này phải tăng cường phòng vệ cho Vô Khuyết mới được.
......
- Thiên chấn!
Long Khuynh Vân ánh mắt lạnh lẽo khẽ quát, thân thể mềm mại nhẹ rung, một long ảnh vòng quanh bên cạnh người nàng, uốn lượn gầm rống.
Nàng mới cử động tay liền thi triển đại thần thông của mình, từ đó có thể thấy cực kỳ chú trọng Thủy Vô Khuyết.
*Ong- - Ong- - *
Phút chốc không khí chấn động, thiết phấn bay đầy trời, uy thế cực kỳ kinh người. Ngàn vạn đệ tử reo họ vang tận mây xanh.
Thủy Vô Khuyết tình ý dạt dào nói, như là thổ lộ với cô gái mà mình yêu.:
- Ha ha! Vô Khuyết sớm nghe nói thế hệ trẻ Ma Long giáo có một vị sư muội, mới vừa thức tỉnh chân long huyết mạch liền có được đại thần thông, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền! Đặc biệt không ngờ là sư muội chẳng những phúc trạch sâu khiến người hâm mộ mà người cũng khuynh quốc khuynh thành, động lòng người, thật khiến Vô Khuyết nảy lòng ngưỡng mộ!
Nếu đổi lại là mấy người khác nói chắc chắn sẽ bị xem làm lưu manh dê xồm, nhưng Thủy Vô Khuyết nói ra thì tràn đầy thành ý, khó mà khiến người chán ghét, rất lại lùng. Một vài cô gái mê trai bên dưới đều hét lên.
Nhưng Long Khuynh Vân thì nặng nề hừ lạnh, khinh thường nói:
- Hừ! Trò tạp nham! Bổn công tử từ ba tuổi sớm biết lời của ngân long võ giả không thể tin, không thể nghe!
- Huyết long vẫy đuôi!
*Ong!*
Không trung rung mạnh, huyết kiếm trong tay Long Khuynh Vân tung bay, thân thể mềm mại hóa thành một cự long đỏ dài năm trượng vặn vẹo bay lên trời, mạnh quét hướng Thủy Vô Khuyết.
Thành địa cấp chiến kỹ phối hợp đại thần thông, đây gần như là một kích mạnh nhất của Long Khuynh Vân.
Huyết long đi qua đâu là không khí chấn động dữ dội, trên huyền thiết lôi đài thiết phấn không ngừng bốc lên. Uy thế như vậy thậm chí có thể nghiền thân thể mạnh mẽ của cao thủ cương khí cảnh thành bột phấn, thật là kinh người.
Thấy huyết long ập đến, nụ cười trên mặt Thủy Vô Khuyết biến mất, rủa thầm.
Đối diện đại thần thông của Long Khuynh Vân, gã tự biết dù là chính mình thi triển thành chi cảnh thiên cấp chiến kỹ cũng không làm nên chuyện gì, vốn tưởng thi triển hoặc âm thuật dụ dỗ Long Khuynh Vân để đừng lộ ra thực lực chân chính.
Nhưng không ngờ Long Khuynh Vân sớm có chuẩn bị.
Bị buộc bất đắc dĩ, gã không thể không dốc hết sức, nếu không thì e rằng bị Long Khuynh Vân diệt ngay.
- Hắc!
Thủy Vô Khuyết khẽ quát, hai tay nhanh chóng kết ấn, sau đó quanh người gã dần hiện một cái lồng chụp, như là cái chuông bạc to lớn chụp gã vào trong.
Chuông bạc này vừa xuất hiện thì trong thiên địa vô tận nguyên khí lập tức ồ ạt ùa đến, khiến cái chuông ngày càng dày, ánh sáng bạc chói mắt người.
Ngay sau đó, huyết long đã mạnh quét trúng cái chuông bạc.
*Ong!*
Một thanh âm cỏ kính mà mênh mông truyền khắp trời đất, khiến ngàn vạn đệ tử cùng bịt lỗ tai bị chấn ngã ra đất, khóe môi có vết máu.
Lúc này trên đài huyết long mới cùng chuông bạc tiếp xung liền bị bắn mạnh ra, sau đó lộ thân hình của Long Khuynh Vân.
Nhưng lúc này Long Khuynh Vân giống như mũi tên rời dây cung, tốc độ càng nhanh hơn bắn ra xa, ở trên không trung liên tục hộc máu, bay ra gần trăm trượng mới vô lực rơi xuống.
Chuông bạc quanh người Thủy Vô Khuyết chỉ hơi vặn vẹo rồi lại hồi phục bình thường, gã không bị thương chút nào.
*Vèo!*
Một bóng đen bay ra, ôm lấy Long Khuynh Vân sắp rơi xuống đất, là một cao thủ thần thông cảnh mặc trang phục kiên võ viện.
Gã hơi thăm dò phát hiện tình hình của Long Khuynh Vân rất nguy kịch, liền mang nàng đi xa, biến mất không thấy.
*Xì xào!*
- Chuyện này sao có thể chứ? Đó là cái quái gì? Làm sao có thể đánh bại Long sư huynh có đại thần thông?
Ngẩn ngơ đã lâu tiếng hút khí vang lên, mọi người cực kỳ kinh ngạc nhìn Thủy Vô Khuyết.
Bây giờ Phong Liệt đứng ở mép lôi đài thơ ơ xem kịch cũng rung động, biểu tình cực kỳ nghiêm trọng.
"Đây là thần thông gì? Có thể khiến Long Khuynh Vân thi triển đại thần thông bị bắn bay ra trăm trượng! Điều đó cần sức mạnh lớn cỡ nào?"
.......
Trên Bàn Long Phong, các cao thủ giáo phái nhìn thấy hình ảnh đó cũng lộ ánh mắt kinh hoàng, thật lâu sau khó thể bình tỉnh.
Lát sau công tửu vim con ngươi co rút, kiềm không được kinh kêu:
- Cái...cái này chẳng lẽ là bộ thượng cổ thất truyền linh cấp điển bí... Vô địch Kim Chung Tráo?
Hoang Sơn cũng biến sắc mặt, cực kỳ kích động nói:
- Cái gì? Vô địch Kim Chung Tráo? Này sao có thể? Bộ linh cấp bí tịch không phải đã mấy vạn năm không hiện thế rồi sao? Ngân Long giáo lấy ở đâu ra vậy?
- Linh cấp chiến kỹ a! Trời ạ? Tiểu tử này luyện thành linh cấp chiến kỹ!
- …
Phút chốc đám cao thủ tuổi cao đều mất đi sự thong dong, thở ngắn than dài, và không thể che giấu sự thm lam trong mắt. Ngay cả Chiến Thiên Ma Vương cũng mắt chớp lóe, không biết trong lòng lão đang nghĩ gì.
Trên Long Huyết đại lục, long võ giả chiến kỹ chia làm hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp, trên chúng còn có trong truyền thuyết linh cấp.
Lý do linh cấp gọi là linh cấp bởi vì những chiến kỹ đã vượt qua sức tưởng tượng của nhan loại.
Một khi thi triển ra, chẳng những uy lực kinh thế, hơn nữa có thể ngưng tụ trong thiên địa du ly tàn hồn, khiến những chiến kỹ thành hình rồi thì có ý chí của mình, có thể tự động phun nuốt nguyên khí thiên địa.
Ở thời đại thượng cổ long chiến, thậm chí một ít chiến kỹ sau khi thi triển thì trong thiên địa tuyên cổ trường tồn, hình thành một số nơi hiểm yếu tuyệt địa.
Ví dụ sâu trong ma long sơn mạch có một khu cấm kêu là đại la vạn hồn trì, nó do thượng cổ thời đại một vị tuyệt thế cường giả thi triển một thức linh cấp chiến kỹ... 'Đại la tụ hồn chưởng' hình thành.
Mấy vạn năm nay, bất cứ sinh linh nào chỉ cần bước vào khu vực vạn dặm đại la vạn hồn trồi thì linh hồn trong người sẽ bị hút vào, còn ghê gớm hơn cả hắc bạch vô thường trong truyền thuyết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Mắt thấy đám lão già đều động tâm, Thủy Trảm Vân thầm lau mồ hôi lạnh, mau chóng giải thích:
- Khụ khụ! Các vị đừng suy nghĩ nhiều, Ngân Long giáo chúng ta không hề có được ‘vô địch Kim Chung Tráo’. Vô Khuyết có thể thi triển thuật này là bởi hắn vốn là thượng cổ thời đại thân chuyển thế của một chiêu ‘vô địch Kim Chung Tráo’ lưu lạc trong thiên địa. ‘vô địch Kim Chung Tráo’ này chính là đại thần thông bẩm sinh của hắn mà thôi!
- Ồ! Thì ra là vậy.
Đám cao tầng Ma Long giáo, Hoang Sơn cùng ồ lên, nhưng mắt vẫn láp lóe, rõ ràng không tin tưởng.
Thủy Trảm Vân bất đắc dĩ cười khổ, lòng hơi hối hận, nhưng rất nhanh gã thoải mái nghĩ Thủy Vô Khuyết sớm muộn gì sẽ lộ ra ánh sáng, không thể nào che giấu gã cả đời đúng không?
Lúc này, Thủy Vô Khuyết đã thu lại ‘vô địch Kim Chung Tráo’, nhìn sang Phong Liệt, lạnh nhạt nói:
- Phong Liệt, ta có nghe tên của ngươi, nhưng ngươi không phải đối thủ của ta!
Phong Liệt cười khẽ nói:
- Ồ? Ha ha, vậy Phong ta nhất định phải lĩnh giáo sự lợi hại mai rùa của ngươi!
Thủy Vô Khuyết khinh thường nói:
- Hừ! Chỉ sợ ngươi không có cả tư cách khiến bổn công tử thi triển đại thần thông!
- A? Ngươi nói đó là thần thông?
Phong Liệt biểu tình ngây ra, hắn chưa từng nghe nói có loại thần thông này.
Bên tai hắn đột nhiên truyền đến giọng của Lãnh Phi Hồng.
"Phong Liệt, hắn sử dụng chính là thượng cổ thất truyền linh cấp chiến kỹ 'Vô địch Kim Chung Tráo', a, cũng có lẽ là đã trở thành đại thần thông của riêng hắn. Bổn tọa thấy bây giờ hắn đã có thể bắn ngược trăm lần công kích phải chịu, bên dưới thần thông cảnh gần như không ai địch nổi. Tóm lại ngươi phải cẩn thận, nếu không được thì trực tiếp nhận thua!
"Cái gì? Trăm lần bắn ngược?"
Phong Liệt lòng rung động, biểu tình tràm trọng.ánh mắt hắn chớp lóe nhìn Thủy Vô Khuyết, vẻ mặt có điều suy ngẫm.
Nhưng sau đó hắn buồn cười, lòng thầm hừ.
"Hừ! Tiểu tử nảy đúng là kình địch, nhưng muốn lão tử chịu thua thì không dễ dàng như vậy đâu! Vô địch bên dưới thần thông cảnh? Hắc hắc! Lão tử thông thường cũng cho mình là thế!"
Hiện tại bên dưới ngàn vạn đệ tử cùng duỗi cổ ngóng, tập trung tinh thần, hàng ngàn vạn đôi mắt không chớp một cái nhìn chằm chằm Phong Liệt, Thủy Vô Khuyết ở trên đài.
Ngay cả đám cao thủ ba giáo phái trên Bàn Long Phong cũng tập trung nhìn, biểu tình nghiêm túc.
Cuộc chiến đỉnh cao của thế hệ trẻ sớp bắt đầu!
Trận chiến này liên quan rất lớn đến vị trí lệnh chủ cuối cùng thuộc về ai, và liên qun đến cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ giữa Ngân Long giáo và Ma Long giáo so kè, ai cao ai thấp sắp hiện ra, điều này ảnh hưởng tinh thần của mọi người.
*Ầm!*
Phong Liệt toát ra khí thế, người chìm trong khói đen.cùng lúc đó, hắn biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân, chớp mắt hóa thành một đoàn lửa đen hình người cháy hừng hực.
Đối mặt cường địch như Thủy Vô Khuyết, hắn không chút khinh thường, không thể không dốc hết sức ứng đối.
Bây giờ chập long châu, dạ mạc châu, mặt nạ ‘Huyết ảnh’ trong người hắn cùng vận chuyển, che giấu kín tất cả hơi thở thật sự, dù là cao thủ long biến cảnh e rằng khó thể nhìn ra sự thật.
- Hừ! Giấu đầu lòi đuôi, chỉ là hạng chuột nhắt!
- Bích thiên tình nhật thập tam liên!
Thủy Vô Khuyết trong mắt lóe tia khinh thường, khẽ quát một tiếng, hai ty chậm rãi chống trời. Một chuỗi tiếng *ong ong- * khẽ vang, mười ba đóa ngân liên lại lần nữa hiện ra, vô số nguyên khí thiên địa ùa đến khiến mười ba đóa ngân liên càng rực rỡ ánh sáng bạc, làm cho người ta không dám nhìn gần. Bên trong ẩn chứa uy thế cuồng bạo khiến bên dưới ngàn vạn đệ tử thầm kinh sợ, thay Phong Liệt đổ mồ hôi lạnh.
Thức 'Bích thiên tình nhật thập tam liên' vốn chi làm ba cảnh giới, gồm 'Thập tam liên', 'Tình nhật', 'Bích Thiên'. Mỗi một ý cảnh chồng lên sẽ khiến uy lực thức này bùng phát gấp trăm lần.
Hiện giờ dù Thủy Vô Khuyết chỉ cô đọng ra ý cảnh thứ nhất 'Thập tam liên' nhưng cũng uy lực không gì sánh được, hiếm có địch thủ trong thế hệ trẻ.
Thủy Vô Khuyết quát khẽ?:
- Đi!
Mười ba đóa ngân liên mng theo uy thế đào núi lấp biển cực kỳ nhanh mạnh đụng vào Phong Liệt.
Chỉ toát ra một chút uy thế mà đã khiên dưới đài một số đệ tử cấp thấp người chao đảo khó thể đứng vững, ai nấy lộ vẻ mặt hoảng sợ, có thể thấy uy lực của nó.
- Ha ha! Có phải là chuột hay không thì không do ngươi nói!
Phong Liệt cười khẩy.
Mắt thấy mười ba đóa ngân liên ập đến, ánh mắt hắn lạnh lẽo, đột nhiên giơ lên phong ma thần thương.
- ’Quần long trụy nhật’!
Thoáng chốc, chín long ảnh mơ hồ cô đọng ra, vòng quanh uốn lượn gầm rống, không ngừng cắn nuốt nguyên khí thiên địa để tăng cường bản thân, uy thế liên tục tăng cao.
*Xoẹt!*
Phong Liệt đột nhiên vung thương to, chín long ảnh như là mũi tên rời dây cung nhất va chạm với mười ba đóa ngân liên.
*Bùm! Bùm! Bùm!*
Một chuỗi tiếng nổ chấn thiên.
Chín long ảnh đen và mười ba đóa ngân liên mạnh va chạm vào nhau, cùng lúc tan biến. Trên lôi đài cương khí hai đen và bạc dậy sóng cuồn cuộn, cuồng bạo cương kình loạn lưu. Dưới đài một số đệ tử đứng gần bị trùng kích nghiêng ngã, hoảng sợ thụt lùi.
Mười ba đóa ngân liên đã có thể phát huy ra sức chiến đấu trên trăm lần của Thủy Vô Khuyết.
Phong Liệt vừa luyện thành ‘Quần long trụy nhật’ cũng tăng gấp chín lần sức chiến đấu rồi còn phong ma thần thương, hai bên chồng chất cơ hồ đạt đến sức chiến đấu trăm lần trở lên. Hai người vốn cùng là chân khí cảnh tứ tầng, nguyên lực trong người sàn sàn như nhu.
Kết quả lần đầu tiên giao phong, hai người tương xứng.
- Trời ạ! Đây vẫn là chân khí cảnh giao phong sao? Lão tử là cao thủ cương khí cảnh bát tầng mà cũng không làm ra được động tĩnh lớn như vậy!
- Hậu sinh khả uý a! Hai tiểu tử này ngày sau tiền đồ không thể đo lường, nếu không chết thì trăm năm sau chắc chắn danh vang đại lục, chấn nhiếp một phương!
- Phong sư huynh! Tất thắng!
- Hừ hừ! Ta đã nói mà, Phong sư huynh chắc chắn không thua!
- Nói lời này còn quá sớm đấy! Đây mới là lần đầu tiên thăm dò mà thôi, cái mai rùa của Thủy Vô Khuyết mới là đòn sát thủ!
- Hừ! Sao ngươi biết Phong sư huynh không có lá bài nào?
- Phong Liệt, nếu ngươi chỉ có một chút như vậy thì nhân lúc này còn sớm mau xuống đi! Ngươi vẫn còn xa lắm để làm đối thủ của bổn công tử!
- A? Vậy ngươi hãy nếm thử cái này!
Phong Liệt lười nói nhiều, hắn thấp người, hóp bụng, cằm phồng lên, ngửa đầu phát ra tiếng rồng ngâm cao vút chấn thiên địa.
- Cuồng long táng thiên... Táng thiên nhất khiếu!
- Grao!!!
Thoáng chốc một ma long ảo ảnh thần tuấn hơn mười trượng bay ra. Long ảnh xuất hiện không tấn công Thủy Vô Khuyết ngay mà cực kỳ nhanh vòng quanh trên cao vạn trượng.
Giữa lúc đó, long ảnh xẹt qua đâu thì tất cả nguyên khí trong trời đất đều bị nuốt sạch, khiến thân hình long ảnh điên cuồng trướng lên, khí thế dâng trào càng lúc càng kinh người.
Mười trượng, mười lăm trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng...
Dần dần, ngàn vạn đệ tử và trên Bàn Long Phong đám Chiến Thiên Ma Vương, Thủy Trảm Vân, Hoang Sơn thấy hình ảnh này đều biến sắc, kinh hoàng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin