28-10-2011, 02:01 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 30.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Nghe váºy, Nhược Hi vững dạ hẳn, cố sống cố chết bấu tay và o mình ngá»±a. Chà ng liên tục gá»i tên nà ng:
- Nhược Hi, Nhược Hi…
Hết lần nà y tá»›i lần khác, giá»ng trầm nặng đầy sức mạnh, để nà ng biết chà ng vẫn ở bên. Trái tim sợ hãi kinh hoà ng của Nhược Hi, nhá» tiếng gá»i ấy mà dần dần yên ả trở lại. Nà ng biết, không Ä‘á»i nà o chà ng để xảy ra chuyện gì vá»›i nà ng, lòng đã nhen nhóm chút hi vá»ng, tay nà ng cÅ©ng cứng cáp hÆ¡n lên.
Chà ng dùng roi ngá»±a móc lấy dây cÆ°Æ¡ng của Nhược Hi, bắt đầu kéo chầm cháºm, Ä‘oạn bảo nà ng:
- Nhược Hi, hẵng buông một tay ra, ôm lấy cổ ngựa.
Cảm thấy tốc độ phi đã giảm, không còn điên cuồng như lúc trước nữa, Nhược Hi từ từ buông tay trái, sỠtìm cổ ngựa. Chà ng lại nhắc:
- Tay kia.
Äợi cả hai tay nà ng Ä‘á»u chuyển sang ôm cổ ngá»±a rồi, chà ng má»›i thong thả ghìm cÆ°Æ¡ng, ngá»±a từ từ đứng lại. Nhược Hi chÆ°a kịp mở mắt, đã thấy má»™t đôi tay vòng qua ngÆ°á»i ẵm nà ng xuống. Tứ chi bủn rủn, đứng không vững, nà ng chỉ còn biết tá»±a và o lòng chà ng.
Bấy giá» Mẫn Mẫn cÅ©ng giục ngá»±a tá»›i nÆ¡i, không đợi dừng lại đã nhảy thốc xuống, nhá»›n nhác há»i:
- Chị vẫn ổn chứ?
Nhược Hi vội đáp:
- Không sao đâu.
Mẫn Mẫn Ä‘áºp lia lịa và o ngá»±c:
- Sợ gần chết! Sao chị lại buông dây cương chứ?
Cảm thấy trong mình đã hÆ¡i có sức, Nhược Hi bèn đứng thẳng dáºy. Chà ng cÅ©ng ná»›i lá»ng bà n tay Ä‘ang đỡ nà ng, lùi lại sau má»™t bÆ°á»›c, đứng chếch đằng lÆ°ng. Cảm giác ấm áp yên bình tan biến. Nhược Hi thấy lòng nhÆ° mất mát.
Mẫn Mẫn ngó vẻ mặt nà ng quái lạ, bèn thiết tha há»i:
- Chị khó chịu ở đâu?
Nhược Hi lắc đầu, Mẫn Mẫn tủm tỉm liếc sang Bát a ca:
- Mẫn Mẫn còn chưa thỉnh an Bát Bối lặc gia.
- Miá»…n Ä‘i! – Bát a ca mỉm cÆ°á»i.
Mẫn Mẫn cÅ©ng cÆ°á»i, và không thỉnh an tháºt, lại tiếp:
- May sao gặp Bát gia, bằng không Mẫn Mẫn gây há»a lá»›n rồi – Cô quay sang Nhược Hi – Hôm nay chắc không há»c được nữa, để tôi Ä‘Æ°a chị vá».
Nhược Hi ngó quanh, cảm giác khu trại đã ở xa lắm. Nà ng phát rầu lòng, chẳng lẽ đi bộ? Nà ng hết cả hơi sức rồi, mà tinh thần còn thảng thốt chưa yên, không dám cưỡi ngựa nữa. Ngó vẻ mặt đăm chiêu của nà ng, Mẫn Mẫn đỠxuất:
- Chị cưỡi chung má»™t con vá»›i tôi váºy.
Nhược Hi Ä‘ang định nháºn lá»i, Bát a ca đã xen và o:
- Không cần phiá»n toái thế, ta Ä‘ang định vá», tiện Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a Nhược Hi vá» là được. Cách cách cứ cưỡi tiếp Ä‘i.
Nhược Hi cảm thấy không ổn, định nói “Khôngâ€, nhÆ°ng chẳng là m sao thốt ra lá»i, cuối cùng Ä‘Ã nh đứng lặng. Mẫn Mẫn thấy nà ng không phản đối, bèn cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Thế thì, Ä‘a tạ Bát a ca! – Cô láºt mình lên ngá»±a, chà o Nhược Hi – Rảnh rá»—i tôi lại sang thăm chị.
Rồi ra roi thúc ngựa phóng vút đi.
Nhược Hi đứng im, Bát a ca cÅ©ng đứng im phÃa sau nà ng. Má»™t lúc sau, bóng Mẫn Mẫn đã xa má», Bát a ca bèn cầm lấy tay Nhược Hi xem xét, bá»—ng nhÃu mà y:
- Äau không?
Nhược Hi nhìn theo, thót cả tim, hai tay dụng lá»±c quá Ä‘á»™, bá»m ngá»±a cứa và o là m trầy ra chi chÃt những vết thÆ°Æ¡ng tÃm tái.
Nhược Hi vừa lắc đầu vừa rụt tay, nhÆ°ng Bát a ca siết chặt không buông, lại siết đúng chá»— bị bầm khiến Nhược Hi Ä‘au thốn, buá»™t “hự†má»™t tiếng. Chà ng vá»™i lá»ng tay, nà ng bèn thừa cÆ¡ giáºt vá» luôn. Bát a ca thở dà i ngắm nà ng:
- Ta biết là m thế nà o với em đây?
Nhược Hi ngoảnh mặt đi nơi khác, không đón ánh mắt chà ng.
Bát a ca lên ngá»±a, cuốn nà ng và o lòng. Không gian bao la, trá»i xanh, mây trắng, cá» biếc, gió hiu hiu, trái tim Nhược Hi bá»—ng yếu Ä‘uối hẳn Ä‘i, nà ng nghÄ©, thì cứ thả lá»ng mình má»™t lần. Thả lá»ng má»™t lần nà y thôi. Hãy quên chà ng là Bát a ca. Quên rằng chà ng đã có vợ. Quên luôn lý trà của ta Ä‘i. Nà ng từ từ nhắm mắt, ngoan ngoãn ngả và o lòng chà ng.
Bát a ca gò ngá»±a chạy từ từ, Nhược Hi nhắm mắt, cảm nháºn cằm chà ng tá»±a trên đầu nà ng, nghe thấy cả tiếng thở của chà ng, tê dại, đê mê, giống nhÆ° trái tim Ä‘ang Ä‘áºp khẽ trong Hệ thống cấm nói báºyg ngá»±c nà ng váºy. Bát a ca nhẹ nhà ng ôm nà ng bằng má»™t tay, tay kia cầm cÆ°Æ¡ng. Nhược Hi tưởng chừng mình chỉ cần đến thế nà y là cùng. Hai ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a mà đi đến mãi mãi, Ä‘i tìm hạnh phúc của nà ng.
Äang chìm đắm trong niá»m hân hoan hÆ° ảo, nà ng bá»—ng nghe chà ng thở nhẹ bên tai:
- Trong lòng em, có ta.
Giá»ng chà ng rất chắc chắn, không há» nghi ngại. Nhược Hi mở choà ng mắt, nhìn ra xa, nhÆ°ng thấy phÃa trÆ°á»›c má» mịt, lại cứ trắng nhòa nhòa. Trái tim nà ng pháºp phồng vì câu nói của chà ng, lý trà bảo nà ng phủ nháºn, bảo nà ng nói “không cóâ€, nhÆ°ng nà ng hé miệng rồi, hai chữ “không có†vẫn chẳng thể nà o thoát ra.
Bát a ca đợi hồi lâu, rồi báºt cÆ°á»i khẽ, chà ng bá»—ng ôm siết nà ng và o lòng, ghì nà ng tháºt chặt, cÆ°á»i nho nhá»:
- Trong lòng em có ta! – Chà ng thở một hơi nhẹ mà sâu bên tai nà ng, lặp lại – Trong lòng em có ta.
Tiếng thở dà i ấy đánh mạnh và o trái tim Nhược Hi, mạnh đến ná»—i nà ng thấy xót, thấy Ä‘au, nÆ°á»›c mắt trà o lên, bao nhiêu vùng vẫy, chống đối Ä‘á»u tan chảy trong dòng lệ. Nà ng chầm cháºm nhắm mắt lại, không muốn nghÄ© nhiá»u nữa.
Tá»›i gần khu trại, Bát a ca xuống ngá»±a, xong ẵm Nhược Hi xuống theo. Mắt chà ng sáng rỡ, cứ chăm chăm nhìn nà ng. Nhược Hi cúi đầu đứng lặng, không đủ dÅ©ng khà nhìn trả lại, rồi lúng túng trÆ°á»›c ánh mắt chà ng, nà ng xoay phắt ngÆ°á»i chạy vá» phÃa trại. Ở đằng sau, Bát a ca vừa cÆ°á»i vừa dắt ngá»±a Ä‘uổi theo. Chà ng nÃu tay áo nà ng, buá»™c nà ng Ä‘i cháºm. Tuy bÆ°á»›c thong thả hÆ¡n, nhÆ°ng Nhược Hi vẫn chong chong nhìn thẳng ra trÆ°á»›c mặt. Thấy nà ng bồn chồn nhÆ° váºy, Bát a ca bèn chuyển sang chuyện khác:
- Sao lại đi cùng Mẫn Mẫn cách cách?
Nhược Hi đáp:
- Tình cá» gặp. Cô ấy thấy em muốn há»c cưỡi ngá»±a, bèn tốt bụng chỉ dạy. NhÆ°ng tháºt sá»± cảm Æ¡n anh, may mà gặp được anh.
- Lúc ấy vừa hay ta Ä‘i qua. Từ đằng xa nhác thấy ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a giống em quá, bèn tá»›i gần xem. Thoạt đầu còn không định lại, mừng là đổi ý – Ngừng má»™t lát, chà ng cháºm rãi bảo – Lần sau mà còn muốn há»c cưỡi ngá»±a, thì để ta dạy.
Dá»c lối và o, hết ngÆ°á»i nà y đến ngÆ°á»i khác tá»›i tấp thỉnh an, Bát a ca giao ngá»±a cho binh sÄ© gặp trên Ä‘Æ°á»ng, dặn há» trả vá» tà u ngá»±a. Khi Nhược Hi cáo từ, chà ng cúi đầu ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi nhẹ nhà ng bảo:
- Äi Ä‘i!
Nhược Hi vội vã quay vỠlán riêng.
Và o tá»›i nÆ¡i, vẫn chÆ°a trấn tÄ©nh được, nà ng đổ áºp xuống thảm lông cừu, mắt nhắm nghiá»n, tim Ä‘au quặn. Phải, trong lòng nà ng có chà ng, nà ng sắt đá đâu mà không rung Ä‘á»™ng trÆ°á»›c những chăm chút của chà ng suốt bốn năm qua? NhÆ°ng nà ng không thể đối diện mối tình nà y được. Nà ng có quá nhiá»u sợ hãi, quá nhiá»u tÃnh toán. Còn chà ng, có quá nhiá»u tham vá»ng, quá nhiá»u Ä‘Ã n bà .
Nhược Hi cứ nằm sấp đấy, im lìm không biết bao lâu. Bá»—ng nhiên cảm thấy có ngÆ°á»i gõ khẽ và o vai mình, rồi má»™t giá»ng Ä‘Ã n ông nghèn nghẹt lạ tai vang lên: “Nhược Hi!â€, nà ng cả kinh, định la hoảng thì bị má»™t bà n tay bịt chặt lấy miệng, và má»™t giá»ng khe khẽ trấn an: “Ta đây mà !â€
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 02:07 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 31.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Nhược Hi gắng ngoái đầu, trông thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ăn váºn kiểu Mông Cổ, đầu Ä‘á»™i mÅ© lông, râu ria xồm xoà m Ä‘ang ngồi bên cạnh, má»™t tay đặt trên vai, má»™t tay bịt miệng nà ng. Nhược Hi hoảng vÃa, không ngá» lại có kẻ dám và o là m loạn trong trại nghỉ của Hoà ng đế. Nà ng giãy tháºt lá»±c, ngÆ°á»i ná» bối rối nhìn nà ng, máy miệng định nói. Nhược Hi cảm thấy đôi mắt rất quen, bèn bá»›t giãy, lại chăm chú nhìn kỹ thì bà ng hoà ng vỡ lẽ, Tháºp tứ a ca!
Trông thấy phản ứng của Nhược Hi, biết nà ng đã nháºn ra mình, Tháºp tứ nhe răng cÆ°á»i, nhấc bà n tay bịt miệng nà ng xuống. Nhược Hi láºt mình đứng báºt dáºy, lao tá»›i cạnh rèm cá»a, thò đầu ra ngoà i nhìn kỹ. Thấy bốn bá» không có má»™t ai, nà ng nhanh chóng quay và o, ngó quanh rồi lôi Tháºp tứ ra sau bình phong, ngồi xuống, lại hÃt mấy hÆ¡i tháºt sâu má»›i tạm trấn tÄ©nh lại được.
Nhược Hi tá» ra căng thẳng nhÆ° váºy, nhÆ°ng Tháºp tứ thì rất thá» Æ¡, không rõ cái miệng ẩn sau lá»›p râu ria kia ra sao, nhÆ°ng mắt Ä‘ang hÃp lại vì cÆ°á»i. Nhược Hi hạ giá»ng:
- Anh Ä‘iên rồi! Sao dám chống thánh chỉ? Hoà ng thượng ra lệnh ở lại kinh mà anh đến đây? Anh không sợ ngÆ°á»i nổi giáºn Æ°?
Tháºp tứ cÆ°á»i khẽ, không trả lá»i, Nhược Hi lại há»i:
- Vì sao anh rá»i kinh thà nh?
Giá»ng Tháºp tứ khà n khà n:
- Ta đến để gặp Bát a ca. NhÆ°ng xung quanh đây chẳng phải ngÆ°á»i của Hoà ng a ma thì lại là ngÆ°á»i của thái tá», ai cÅ©ng quen mặt ta cả, chỉ e há» nhìn thấy dáng lÆ°ng sẽ sinh nghi, nên ta và o tìm cô há»i liệu có cách gì không.
Nhược Hi ngẩn ngÆ°á»i, đầu óc nhanh nhÆ° chá»›p Ä‘iểm lại xem năm nay trong lịch sá» xảy ra sá»± kiện gì, nhÆ°ng lục lá»i hồi lâu mà không có má»™t chút ấn tượng nà o cả. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i hiện đại không chuyên nghiên cứu lịch sá» Thanh triá»u, nhiá»u lắm thì chỉ nắm được đại khái chiá»u hÆ°á»›ng diá»…n biến, chứ chẳng mấy ngÆ°á»i biết chi tiết sá»± kiện từng năm. Vụ thái tá» bị phế lần nữa phải đến năm Khang Hy thứ năm mÆ°Æ¡i mốt kia, bây giá» có thể xảy ra vụ gì được nhỉ, Nhược Hi Ä‘Ã nh há»i:
- Trong kinh có vấn đỠgì thế?
- Chẳng có gì to tát – Tháºp tứ đáp – Ta chỉ có mấy chuyện muốn bà n trá»±c tiếp vá»›i Bát ca thôi. Dùng thÆ° từ e có ngÆ°á»i mở ra xem trá»™m. HÆ¡n nữa thÆ° Ä‘i thÆ° vá» nói cÅ©ng chẳng được mạch lạc, nên Ä‘Ã nh mất công má»™t chút.
Nhược Hi còn định há»i thêm, Tháºp tứ bèn ngăn:
- Nói chi li ra cô cũng chẳng hiểu đâu, đừng căn vặn nữa – Gã ngừng một lát, lại bổ sung – Ta cũng vì muốn tốt cho cô thôi.
Nhược Hi liếc gã, cảm thấy râu ria đầy mặt tháºt quá chÆ°á»›ng mắt, bèn giÆ¡ tay ra gỡ bá»™ râu giả của gã Ä‘i. Tháºp tứ né đầu tránh. Nhược Hi thu tay vá»:
- Tôi phải nghÄ© xem là m cách nà o má»›i giúp các anh gặp mặt mà ngÆ°á»i ta đừng để ý.
Tháºp tứ cÆ°á»i hÃp mắt:
- Biết ngay cô sẽ có cách mà – Chợt liếc tay nà ng, gã ngạc nhiên – Sao thế?
- Há»c cưỡi ngá»±a, không cẩn tháºn nên bị trầy.
Tháºp tứ săm soi má»™t hồi rồi nhÃu mà y:
- Bát ca xót ruột lắm đây.
Nhược Hi trừng mắt nhìn gã, không nói năng gì, vừa ngắm bá»™ râu vừa mà y mò nghÄ© cách. Bá»—ng nhiên trong óc xẹt qua mấy cảnh từng xem trên ti vi, không nhịn được cÆ°á»i phá lên, cà ng nghÄ© cà ng thấy hà i hÆ°á»›c mà không dám cÆ°á»i to, nà ng Ä‘Ã nh ôm tay và o bụng, cÆ°á»i đến nhÅ©n cả ngÆ°á»i, nằm quay ra đệm.
Tháºp tứ không hiểu vì sao tá»± nhiên Nhược Hi lại cÆ°á»i, bèn giÆ¡ tay đẩy nà ng:
- CÆ°á»i gì?
Nhược Hi nén cÆ°á»i đáp:
- Tôi có sáng kiến rất hay, nhất định không để ai nghi ngá» cả – Dứt lá»i lại cÆ°á»i rÅ© rượi.
Tháºp tứ hừ khẽ:
- Trông cái bộ dạng là biết không phải sáng kiến tỠtế gì, nhưng cứ nói thỠxem.
Nhược Hi hức hức:
- Chi bằng anh đóng giả là m con gái, dẫu nhìn thấy anh vá»›i Bát gia, thiên hạ có nằm mÆ¡ cÅ©ng không tưởng được Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Tháºp tứ gia của Äại Thanh lại Ä‘i cải dạng nữ nhi.
Óc thầm duyệt những phim hà i Hồng Kông từng xem hồi trÆ°á»›c, mắt lại săm soi từ đầu đến chân Tháºp tứ, hình dung ra cảnh gã váºn váy dà i, tô son trát phấn vẽ mà y bôi môi, Nhược Hi cÆ°á»i đến đứt cả hÆ¡i.
Tháºp tứ nghe xong, thoạt tiên ngẩn ngÆ°á»i, không dám tin Nhược Hi lại nói vá»›i mình những lá»i bất kÃnh nhÆ° váºy. Äang thá»i buổi trá»ng nam khinh nữ, mặc quần áo con gái khác nà o má»™t việc xúi quẩy. Má»™t lúc sau, gã lắc lắc đầu, bản thân cÅ©ng bắt đầu phì cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay bẹo má Nhược Hi:
- Hôm nay phải trị cô má»™t tráºn nên thân. Dám lấy ta ra là m trò đùa.
Nhược Hi lăn tránh:
- Tôi sai, tôi sai rồi!
Tháºp tứ ghẹo nà ng chốc lát rồi thu tay vá», ngồi thẳng dáºy im lặng suy nghÄ©. Trông vẻ mặt gã nặng ná», Nhược Hi thôi cÆ°á»i:
- Äừng nghÄ© nữa, trêu anh thôi. Nếu để anh đóng giả nữ nhi tháºt, tôi chặt mÆ°á»i cái đầu cÅ©ng không hết tá»™i. HÆ¡n nữa việc nà y chẳng khó khăn lắm đâu, chỉ cần cẩn tháºn là được.
Bấy giá» Tháºp tứ má»›i thÆ° thái trở lại. Nhược Hi thở dà i ngó gã. Thấy gã thắc mắc nhìn mình, nà ng bảo:
- Bát gia có được má»™t ngÆ°á»i em nhÆ° anh đây, thá»±c quý giá hÆ¡n má»i thứ trên Ä‘á»i.
Mặt Tháºp tứ u ám hẳn Ä‘i:
- Thế mà Hoà ng a ma mắng ta “chẳng qua chỉ là thứ nghÄ©a khà của bá»n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n thủy bạcâ€.
Nhược Hi không dám bình phẩm câu nói của Khang Hy, chỉ mỉm cÆ°á»i, nhún nhún vai vẻ không tán đồng. Tháºp tứ lắc đầu than:
- Những tưởng và o cung cô đã thay đổi rồi, không ngá» vẫn váºy.
Nhược Hi há»i:
- Tối anh ngủ ở đâu?
- Quấy quá chá»— nà o đấy, là m gì không qua được má»™t đêm – Tháºp tứ nhá»m dáºy định Ä‘i – Cô cứ nghÄ© nhé, buổi tối ta quay lại.
Nhược Hi kéo tay gã:
- Cứ thế mà ra ra và o và o chỉ tổ khiến ngÆ°á»i ta chú ý. Biết tÃnh tôi thÃch thanh tịnh nên cÅ©ng Ãt ngÆ°á»i lai vãng lán nà y. Chi bằng anh cứ ở lại đây. Tối tôi nghÄ© cách để anh gặp được Bát gia.
Tháºp tứ đăm chiêu há»i:
- Ai nghỉ ở đây với cô?
- Ngá»c Äà n – Nhược Hi trả lá»i – NhÆ°ng anh yên tâm, tôi sẽ nghÄ© cách dụ cô ấy Ä‘i nÆ¡i khác. Vá»›i lại chúng tôi thân nhau lắm.
Tháºp tứ nghe váºy, tÆ° lá»± lẩm bẩm: “Ngá»c Äà n!â€, rồi gáºt đầu, ngồi xuống nhÆ° cÅ©.
Gã Ä‘i Ä‘Æ°á»ng mấy hôm, giá»ng đã khà n đặc, để tránh tai mắt ngÆ°á»i ta chắc cÅ©ng chẳng được ăn uống ngủ nghê thoải mái. NghÄ© váºy, Nhược Hi bèn đứng dáºy ra ngoà i lấy Ãt bánh trái và rót thêm má»™t bát sữa nóng pha máºt ong. Khi trở và o, thấy Tháºp tứ đã nghiêng ngÆ°á»i xuống thảm ngủ thiếp Ä‘i rồi, nà ng bèn rón rén đặt khay lên chiếc bà n bên cạnh. Tháºp tứ nghe tiếng ngồi báºt dáºy, Nhược Hi vá»™i bảo:
- Nằm xuống ngủ Ä‘i. Tôi canh ngoà i cá»a cho, không việc gì đâu.
Nà ng vừa nói vừa kê gối má»m cho gã. Tháºp tứ cÅ©ng không cá»± cãi gì, nằm xuống, Nhược Hi lấy chăn má»ng đắp lên mình gã rồi Ä‘i ra.
Vì cách má»™t bức bình phong, ở ngoà i nhìn và o không thấy bên trong, cho rằng hẳn không vấn Ä‘á» gì, Nhược Hi bèn vá»› quyển sách, ngả mình ra đệm xem. Giả vá» váºy thôi, chứ nà ng Ä‘á»c không và o được má»™t chữ, đầu còn mải ngẫm nghÄ© xem là m cách nà o dẫn Tháºp tứ sang gặp Bát a ca mà không bị ai chú ý. Xem chừng đến tối phải Ä‘Ãch thân Ä‘i má»™t chuyến má»›i được. Äúng lúc ấy, bên ngoà i lán có tiếng gá»i:
- Nhược Hi cô nương?
Nhược Hi giáºt mình, tay run bắn, quyển sách rÆ¡i bá»™p xuống đất.
Tà i sản của baongoc
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 02:09 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 32.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Nà ng đứng dáºy Ä‘i nhanh ra đứng án nÆ¡i cá»a, vén rèm nhìn xem, trái tim Ä‘Æ°Æ¡ng thảng thốt bá»—ng dịu hẳn lại. NgÆ°á»i bên ngoà i là Bảo Trụ, hầu cáºn của Bát a ca. Trông thấy nà ng, hắn vá»™i cúi mình thỉnh an:
- Bát gia sai tôi đến đưa thuốc cho cô nương.
Nhược Hi chìa tay nháºn lấy. Bảo Trụ dặn:
- Xức má»—i ngà y hai báºn và o sáng và tối, trÆ°á»›c tiên dùng nÆ°á»›c ấm rá»a sạch rồi hãy bôi, mấy hôm sau sẽ tan máu tụ.
Lòng xốn xang khó tả, Nhược Hi chỉ gáºt đầu. Thấy Bảo Trụ sắp quay ngÆ°á»i Ä‘i, nà ng liá»n gá»i giáºt lại, dặn chá» má»™t lát, Ä‘oạn trở và o lán. Tháºp tứ đã ngồi dáºy, Nhược Hi ghé tai gã há»i thầm:
- NgÆ°á»i nà y đáng tin không?
Tháºp tứ gáºt đầu:
- Äáng tin, nếu không Bát ca lại nhá» hắn Ä‘Æ°a thuốc sang cho cô Æ°? Tuy chẳng phải sá»± gì quan trá»ng, nhÆ°ng xÆ°a rà y Bát ca rất cẩn tháºn trong những việc liên quan đến cô – Gã nháy mắt vá»›i nà ng.
Giá» nà y mà vẫn còn tâm trà chòng ghẹo ngÆ°á»i ta! Nhược Hi lÆ°á»m gã rồi Ä‘i ra, nhÆ°ng Tháºp tứ nÃu nà ng lại, ra hiệu bảo cúi đầu xuống. Nhược Hi liá»n ghé lại gần, Tháºp tứ thì thà o:
- Tuy bảo là đáng tin, nhÆ°ng ta kháng chỉ mà đến, cà ng Ãt ngÆ°á»i biết cà ng tốt. Bằng không ta chẳng và o là m phiá»n cô đâu.
Nhược Hi gáºt đầu, cảm giác dá»… chịu. Cãi cá» thì cãi cá», sau rốt gã vẫn tin tưởng nÆ¡i nà ng. Nhược Hi trở ra, Bảo Trụ cúi đầu chá» nghe. Nhược Hi tần ngần há»i:
- ThÆ°á»ng buổi tối Bát gia là m gì?
Bảo Trụ cÆ°á»i đáp:
- Cũng không nhất định, khi xem sách, khi chơi cỠmột mình.
Nhược Hi nói gá»n:
- Cáºu vá» Ä‘i!
Bảo Trụ rất thắc mắc, không hiểu Nhược Hi buông má»™t câu lá»ng lÆ¡ nhÆ° thế là thế nà o, tại sao không há»i tiếp, nhÆ°ng hắn vẫn im lặng tuân theo.
Nhược Hi quay và o bảo Tháºp tứ:
- Một lúc nữa mới tối, hay anh ngủ tiếp nhé.
Tháºp tứ lắc đầu:
- Không ngủ nữa – Gã ngó bánh trái trên bà n, vớ một miếng ăn – Cô bôi thuốc đi.
Nhược Hi đứng lên, ra rá»a tay xoa thuốc. Nà ng vừa là m vừa dặn tiểu thái giám sắp cho hai suất cÆ¡m canh. TrÆ°á»›c đây nà ng cÅ©ng từng dùng bữa riêng vá»›i các nữ quan khác, huống hồ ở vị trà bây giá», nà ng nói bá»n hỠđâu dám căn vặn, bởi váºy các thái giám chỉ mỉm cÆ°á»i vâng theo.
Hai ngÆ°á»i ăn xong, trá»i đã tối. Nhược Hi dặn dò Tháºp tứ vá» chá»— gặp mặt, rồi Ä‘i ra trÆ°á»›c, thấy vắng vẻ má»›i là m hiệu cho gã rá»i lán. Ra khá»i lán, gã cất bÆ°á»›c, không ung dung cÅ©ng không hấp tấp.
Nhược Hi đợi thêm má»™t lúc má»›i Ä‘i sang lán Bát a ca. Tá»›i nÆ¡i, chỉ có Lý Phúc Ä‘ang trá»±c bên ngoà i, bốn bá» thanh vắng, Nhược Hi thong thả tiến lại gần. Lý Phúc cúi mình thỉnh an, Ä‘oạn vén rèm giúp nà ng. Nhược Hi gáºt đầu Ä‘i thẳng và o trong.
Bát a ca Ä‘ang ngồi viết chữ bên bà n. Thấy Nhược Hi và o tá»›i, chà ng gáºt đầu cÆ°á»i, ra dấu bảo ngồi và tiếp tục viết. Má»™t lát sau viết xong, chà ng gác bút. Nhược Hi vá»™i nhá»m dáºy. Bát a ca đứng lên, đến gần thì nhìn tay nà ng, mỉm cÆ°á»i:
- Mai có đi là m được không?
Nhược Hi hạ giá»ng, không trả lá»i và o câu há»i:
- Ở đây nói chuyện tiện chứ?
Bát a ca thôi cÆ°á»i:
- Biết tối em sang nên đã cho ngÆ°á»i gác bên ngoà i.
Nhược Hi gáºt đầu, nhÆ°ng vẫn ghé sát lại, thì thà o:
- Tháºp tứ a ca đến.
Bát a ca nghe váºy, mặt xạm hẳn Ä‘i, cÅ©ng hạ giá»ng há»i:
- Chú ấy có bảo đến vì việc gì không?
Nhược Hi lắc đầu, khẽ báo cho chà ng biết địa điểm gặp mặt. Sau một thoáng cân nhắc, Bát a ca nói:
- Em cứ vá» trÆ°á»›c. Ta tá»± Ä‘i gặp Tháºp tứ đệ.
Nhược Hi gáºt đầu bÆ°á»›c ra, tá»›i cá»a ngoái lại nhắc:
- Nhá»› hết sức cẩn tháºn!
- Không sao đâu – Bát a ca mỉm cÆ°á»i – Yên lòng mà vá».
Nhược Hi quay ra, nghe tiếng chà ng nhẹ nhà ng vá»ng theo:
- Nhưng được em lo lắng, ta rất vui.
Nhược Hi chững lại, đoạn cắm cúi đi nhanh.
VỠđến lán mà lòng vẫn chÆ°a thôi thấp thá»m, Nhược Hi cứ bÆ°á»›c quanh bÆ°á»›c quẩn. ÄÆ°Æ¡ng khi bồn chồn, chợt nghe bên ngoà i có tiếng nói lá»… phép:
- Cách cách, đây là lán của Nhược Hi cô nương.
Nhược Hi vén rèm trông ra thì thấy Mẫn Mẫn cách cách. Tên hầu nhá» dẫn Ä‘Æ°á»ng vá»™i cúi chà o Nhược Hi. Nà ng cho hắn bình thân, hắn lại hà nh lá»… vá»›i Mẫn Mẫn rồi cáo lui.
Mẫn Mẫn nhìn Nhược Hi, cÆ°á»i nói:
- Tôi sang thăm xem chị đã ổn chưa?
Nhược Hi cÅ©ng cÆ°á»i:
- Là m phiá»n cách cách lo lắng, chỉ kinh hoà ng lúc ấy thôi, sau thì không sao.
Mẫn Mẫn cúi mặt, bần thần nhìn xuống đất, lưỡng lá»± má»™t hồi má»›i há»i:
- Có ra ngoà i đi dạo một chút được không?
NghÄ© ở lại lán thì cÅ©ng chỉ khổ sở tìm cách giết thá»i gian, mà Mẫn Mẫn rõ rà ng Ä‘ang muốn dốc bầu tâm sá»±, chi bằng ra ngoà i vá»›i cô, nà ng bèn gáºt đầu đồng ý.
Hai ngÆ°á»i cháºm rãi bÆ°á»›c. Mẫn Mẫn quay sang nhìn Nhược Hi:
- Ban nãy há»i thăm má»›i biết, thì ra chị là ngÆ°á»i rất được Hoà ng thượng trá»ng dụng.
Nhược Hi báºt cÆ°á»i:
- Trá»ng dụng gì đâu? Chẳng qua dốc lòng phụng sá»± chủ nhân mà thôi.
Äã mấy lần, Mẫn Mẫn đăm đăm nhìn Nhược Hi, cứ định nói lại ngoảnh mặt Ä‘i. Nhược Hi lặng lẽ bÆ°á»›c, đợi cô lên tiếng. Ra khá»i khu trại, ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng thÆ°a vắng hẳn, Mẫn Mẫn tiếp tục trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng má»›i há»i:
- Vì sao lần nà y Tháºp tam a ca không đến?
Quả nhiên là vì Tháºp tam! Nhược Hi đáp:
- Äến hay không không do quyết định của Tháºp tam a ca, mà phải xem ý tứ Hoà ng thượng thế nà o.
Mẫn Mẫn im lặng bÆ°á»›c tiếp má»™t lúc, lại há»i:
- Phúc tấn của Tháºp tam a ca có đẹp không?
Nhược Hi thầm thở dà i, chỉ bằng má»™t bà i hát, Tháºp tam đã khiến bông hoa diá»…m lệ nhất thảo nguyên nà y phải sinh mối tÆ°Æ¡ng tÆ°. Nà ng ngắm Mẫn Mẫn:
- Tôi thấy không đẹp bằng cách cách.
Chuyện tình cảm của a ca 13 là điểm duy nhất mà Cung tá»a tâm ngá»c phản ánh đúng tinh thần trong Bá»™ bá»™ kinh tâm. Cả phim chà ng chỉ mặc má»™t bá»™ quần áo, nhÆ°ng lại là đệ nhất tình thánh trong các a ca, hạ gục nhanh, tiêu diệt gá»n, không si tình vá»› vẩn.
Mẫn Mẫn mừng rỡ:
- Tháºt Æ°?
Nhược Hi nghiêm túc gáºt đầu. Bá»n há» chẳng qua chỉ là thứ hoa vải trong Tá» Cấm thà nh, bó chặt mình bằng lụa là gấm vóc, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng Ä‘á»u đóng khuôn phép tắc. Còn Mẫn Mẫn là đóa hoa tÆ°Æ¡i nở rá»™ giữa đất trá»i đồng cá», thá»a sức múa vá»›i gió, tá»± nhiên tá»a sắc hÆ°Æ¡ng.
Mẫn Mẫn hồi há»™p há»i:
- Chẳng lẽ chị không cảm thấy tôi rất thô lỗ, rất ngỠnghệch vỠmặt lễ tiết ư? Trông chị là biết mà . Các chị nói năng từ tốn ôn tồn, cỠchỉ lại nhã nhặn thanh tao.
Nhược Hi ngẩn ra, mình từ “cô nà ng ngổ ngáo†biến thà nh “yểu điệu thục nữ†hồi nà o ấy nhỉ? Cái câu “gần mực thì đen gần đèn thì rạng†là đúng ư? Sống bốn năm trong cung, mình cũng trở nên cao quý rồi chăng?
NghÄ© mãi, Nhược Hi không nhịn được, cÆ°á»i phá lên, tiếng cÆ°á»i lảnh lót lan Ä‘i xa trên đồng cá», nà ng nói:
- Tôi có nhã nhặn thanh tao hay không, bản thân tôi còn không chắc chắn. Nhưng tôi dám khẳng định với cách cách, cô là một mỹ nhân.
Mẫn Mẫn nghe váºy, không nén được cÅ©ng cÆ°á»i vang cùng Nhược Hi:
- Mấy nà ng tôi từng gặp Ä‘á»u cÆ°á»i kiểu dịu dà ng Ä‘oan trang, không cÆ°á»i to nhÆ° chị đâu.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa cÆ°á»i. Lâu lắm rồi Nhược Hi chÆ°a nghe thấy cô gái nà o cÆ°á»i thà nh tiếng cả. Bản thân nà ng cÅ©ng đã lâu chÆ°a được cÆ°á»i thoải mái thế nà y. Nữ nhi trong Tá» Cấm thà nh, đến nói năng cÅ©ng phải khẽ khà ng nữa là . Nhược Hi bá»—ng thấy mến Mẫn Mẫn hÆ¡n. Thêm và o đó, việc cô nảy sinh tình cảm vá»›i Tháºp tam chứng tá» cô rất có mắt nhìn ngÆ°á»i, Nhược Hi cà ng ngẫm cà ng thấy quý. Ngần ngừ má»™t lát, cho rằng vá»›i tÃnh cách hà o sảng nà y, chắc Mẫn Mẫn không để bụng, Nhược Hi bèn há»i thẳng:
- Cô Æ°ng Tháºp tam a ca phải không?
Nét cÆ°á»i ngÆ°ng lại trên mặt, Mẫn Mẫn sững sá» mất má»™t lúc lâu:
- Lộ liễu thế sao?
Nhược Hi cÆ°á»i đáp:
- Lộ lắm!
Mẫn Mẫn yên lặng, bá»—ng lại nhoẻn cÆ°á»i rạng rỡ, khiến tinh tú trên thảo nguyên nhÆ° má» hẳn Ä‘i. Cô đăm đăm dõi mắt ra xa:
- Äúng! Trong lòng tôi có Tháºp tam a ca.
Cô ngoảnh nhìn Nhược Hi, nà ng đáp lại bằng má»™t nụ cÆ°á»i khÃch lệ và tán thưởng. Mẫn Mẫn quay mặt Ä‘i, chăm chú nhìn nÆ¡i xa xôi trong bóng đêm bao la, khuôn mặt vÆ°Æ¡ng nét cÆ°á»i Æ°u tÆ° ngá»t ngà o. Cô cháºm rãi nói:
- Tôi chÆ°a bao giá» nghe giá»ng hát nà o đẹp đẽ đến thế. Chà ng đứng đó, nhìn tôi và hát. Trái tim tôi Ä‘áºp nhanh khôn tả. Tôi cÅ©ng chÆ°a bao giá» gặp ai có nụ cÆ°á»i giống thế, ná»a cÆ°á»i, ná»a không cÆ°á»i, tưởng chừng chẳng há» báºn tâm đến Ä‘iá»u gì mà lại tá»a nhiệt sang ngÆ°á»i ta nhÆ° má»™t ngá»n lá»a.
Tâm trà nhÆ° vẫn chìm đắm trong buổi tối ấy, buổi tối mà cô để lạc mất trái tim, Mẫn Mẫn nÃn lặng hồi lâu má»›i ngoảnh lại nhìn Nhược Hi, nồng nhiệt khẳng định:
- Tôi chÆ°a bao giá» gặp chà ng trai nà o giống Tháºp tam a ca.
Là do ái tình! Nà ng biết, nà ng hiểu. NhÆ°ng má»™t lần nữa, nà ng vẫn bị ái tình là m cho cảm Ä‘á»™ng. Bất kể tÆ°Æ¡ng lai ra sao Ä‘ang chá» phÃa trÆ°á»›c thì bây giá» Mẫn Mẫn cÅ©ng Ä‘ang yêu, vì ngÆ°á»i mình yêu mà ai sầu, mà vui vẻ. Nhược Hi chỉ biết mỉm cÆ°á»i nhìn cô, cùng cô chia sẻ cảm giác ấy, cảm giác thiết tha và day dứt mà ngÆ°á»i nà o từng yêu má»›i thấm thÃa được. TrÆ°á»›c nụ cÆ°á»i của Nhược Hi, Mẫn Mẫn áng chừng thẹn thùng, bèn ngoảnh mặt Ä‘i.
Nhược Hi chân thà nh nói:
- Tháºp tam a ca là má»™t ngÆ°á»i đáng để yêu.
Mẫn Mẫn ngoái lại nhìn, nét cÆ°á»i rạng rỡ nhÆ° triêu dÆ°Æ¡ng, khuôn mặt hà i lòng và tá»± hà o. CÆ°á»i má»™t lúc, sắc mặt dần đổi sang ảm đạm. Thấy vẻ tÆ°Æ¡i tắn tan biến Ä‘i, Nhược Hi chá»™t dạ. Mẫn Mẫn nói:
- Nhưng a ma không bằng lòng gả tôi cho chà ng.
- Tại sao? – Nhược Hi há»i.
Mẫn Mẫn nhÃu mà y:
- Chị đừng cho ai khác biết nhé.
Nhược Hi gáºt đầu, Mẫn Mẫn kể:
- A ma nói, Ä‘Ã n bà trong Tá» Cấm thà nh chẳng mấy ngÆ°á»i hạnh phúc. Ông bảo tôi là hoa trên đồng cá», chỉ ở đồng cá» má»›i tÆ°Æ¡i thắm được thôi.
Nhược Hi đâm buồn, cha cô ta thá»±c bụng thÆ°Æ¡ng con, lá»i nói quả chẳng sai. Trên thảo nguyên, Mẫn Mẫn mãi là công chúa, nhÆ°ng và o Tá» Cấm thà nh thì chẳng qua chỉ là má»™t trong các phúc tấn của Tháºp tam mà thôi. Vả lại, đến giá» Nhược Hi cÅ©ng chÆ°a rõ ý Tháºp tam ra sao, ai dám bảo đảm gã sẽ nâng niu Mẫn Mẫn? Lại nghÄ© tá»›i số pháºn bị giam cầm mai sau của gã, Nhược Hi cà ng ngao ngán.
Thấy nà ng ỉu xìu, Mẫn Mẫn mỉm cÆ°á»i chua chát:
- TrÆ°á»›c đây tôi không tin lá»i a ma đâu, nhÆ°ng bây giá» xem chừng ông nói đúng.
Nhược Hi chìa tay nắm tay Mẫn Mẫn, nháºn ra tay cả hai Ä‘á»u lạnh ngắt, không ai ủ ấm được cho ai. Hai ngÆ°á»i dắt tay nhau lặng lẽ bÆ°á»›c Ä‘i. Mẫn Mẫn há»i:
- Chị ưng ai chưa?
Nhược Hi nhói lòng, không biết nên đáp thế nà o. Còn Ä‘ang do dá»±, chợt nghe có tiếng huyên náo, vô và n ánh Ä‘uốc Ä‘ang di chuyển trong mà n đêm chùng nặng, Nhược Hi đâm hoảng. Kia chẳng phải là nÆ¡i há» gặp nhau hay sao? Nà ng chạy bổ vá» phÃa đám đông. Mẫn Mẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, cÅ©ng cáºp ráºp chạy theo, vừa chạy vừa há»i:
- Sao thế?
Tim Nhược Hi nhÆ° bị bóp chặt, chẳng còn lòng dạ nà o trả lá»i nữa, nà ng cứ dốc hết sức mà chạy.
Gần tá»›i nÆ¡i, tiếng ồn à o dồn dáºp hết chá»— ná» tá»›i chá»— kia, không nghe nổi ngÆ°á»i ta nói những gì. Nhược Hi túm luôn má»™t ngÆ°á»i há»i:
- Chuyện gì thế?
Nháºn ra Nhược Hi và Mẫn Mẫn, tên ná» hấp tấp hà nh lá»…. Nhược Hi giục:
- Miễn đi, nói mau!
Hắn trả lá»i:
- Thái tỠgia bảo có trộm, lệnh cho lùng sục.
Nhược Hi thót tim, vá»™i há»i:
- Trộm à ? Trông như thế nà o?
- Trá»i tối quá, chẳng rõ mặt mÅ©i, hình nhÆ° báºn đồ Mông Cổ. Thái tá» ra lệnh bắn tên, chÆ°a biết có trúng không – Hắn trá» tay ra phÃa trÆ°á»›c – Nghe bảo chạy vá» hÆ°á»›ng kia.
Bắn tên! Tim Nhược Hi trÄ©u xuống, mắt tối sầm, nà ng lảo đảo giáºt lui, rồi mau chóng định thần. Bây giá» không phải lúc bủn rủn chân tay. Nà ng hÃt sâu, lại cắm cổ chạy. Mẫn Mẫn Ä‘uổi theo:
- Trá»™m gì mà to gan đến thế? Hắn cÅ©ng khéo chá»n chá»— nấp thá»±c, biết đằng kia là nÆ¡i cắm trại của ngÆ°á»i Mông Cổ chúng tôi nên trà trá»™n và o, phải mất bao lâu má»›i tìm được đây.
Nhược Hi tiếp tục chạy, lòng mải miết nghÄ©, có trúng tên không? Bát a ca đâu? Nà ng và Mẫn Mẫn chạy nháo nhà o trong đám đông, bóng ngÆ°á»i loang loáng. Vừa may tối trá»i, dù có Ä‘uốc nhÆ°ng cÅ©ng không đủ sáng, không ai chú ý đến bá»n há».
Bên nà y là khu trại của ngÆ°á»i Mông Cổ, Nhược Hi không thông thuá»™c, Ä‘Ã nh kéo Mẫn Mẫn:
- Chỗ nà o có thể nấp được?
Bây giá» Mẫn Mẫn má»›i cảm thấy Nhược Hi hÆ¡i bất thÆ°á»ng, tuy thắc mắc ra mặt, nhÆ°ng cô không há»i han nhiá»u, láºp tức dắt nà ng len lá»i qua những lá»u lán.
Tìm hết chá»— nỠđến chá»— kia mà không thấy. NgÆ°á»i của thái tỠđã trao đổi vá»›i ngÆ°á»i Mông Cổ xong. Bên trại Mông Cổ lần lượt táºp hợp, bắt đầu Ä‘i sục sạo.
Nhược Hi cà ng cuống quýt, song không nghĩ ra cách gì, đà nh cứ liên tục chạy, liên tục tìm. Mẫn Mẫn thấy nà ng hớt hải, cũng rảo chân nhanh hơn, dẫn nà ng đi soát khắp nơi.
ÄÆ°Æ¡ng khi nôn nóng đến phát cuồng, chợt có ngÆ°á»i chụp Nhược Hi lôi và o lá»u. Nhược Hi hoảng hồn, rồi đổi sang mừng rỡ, reo khẽ:
- Tháºp tứ a ca!
Gã đáp ừ, Nhược Hi bấy giá» má»›i nhẹ lòng, há»i ngay:
- Có bị thương không?
Trong bóng tối, nà ng cảm thấy bà n tay nắm tay mình run run. Tháºp tứ trầm giá»ng:
- Không – Nhược Hi chưa kịp yên tâm, gã đã bồi thêm – Nhưng Bát ca đỡ tên cho ta.
Nhược Hi rú lên, rồi bÆ°ng ngay lấy miệng. Thấy tay nà ng run bần báºt, Tháºp tứ siết chặt hÆ¡n:
- Bị thÆ°Æ¡ng và o bắp tay thôi, không nguy hiểm đến tÃnh mạng đâu.
Tuy có Tháºp tứ nắm chặt, tay Nhược Hi vẫn run lên từng hồi. Nà ng bấu và o tay gã, gã cà ng bóp mạnh hÆ¡n, mạnh đến tắc máu, đến phát Ä‘au mà Nhược Hi vẫn không hay biết gì. Lòng nà ng gà o thét, Bình tÄ©nh! Bình tÄ©nh! TrÆ°á»›c mắt, việc quan trá»ng nhất là thu xếp cho Tháºp tứ. Còn chà ng không sao, chỉ bị thÆ°Æ¡ng và o bắp tay thôi. à nghÄ© Ä‘ang xô đẩy liên miên trong trà Nhược Hi, bên ngoà i bá»—ng có tiếng Mẫn Mẫn gá»i khẽ:
- Nhược Hi! Nhược Hi!
Nhược Hi há»i nhá»:
- Anh gặp Tô Hoà n Qua Nhĩ Giai Mẫn Mẫn bao giỠchưa?
- ChÆ°a.
Nhược Hi nảy ra má»™t cách, bèn vén rèn lên. Mẫn Mẫn Ä‘ang ngó nghiêng tứ bá». Chắc hẳn lúc ngoái lại không thấy Nhược Hi đâu, cô bèn Ä‘i tìm. Nhược Hi gá»i:
- Mẫn Mẫn cách cách! – Cảm thấy tay Tháºp tứ gồng cứng lên, nà ng trấn an – Nhất định cô ấy sẽ giúp chúng ta.
Mẫn Mẫn và o tá»›i nÆ¡i. Nhược Hi đã tÃnh toán sẵn, bèn quỳ sụp xuống trÆ°á»›c mặt cô, khấu đầu nói:
- Mong cách cách cứu mạng nô tỳ!
Mẫn Mẫn cả kinh, cúi xuống đỡ nà ng dáºy:
- Rốt cuộc có chuyện gì? Chị hẵng kể cho tôi nghe, nếu giúp được, tôi nhất định giúp.
Tháºp tứ sá»ng sốt, cÅ©ng chạy lại kéo Nhược Hi lên. Nhược Hi đẩy mạnh gã ra sau, khẽ quát:
- Bảo anh đừng theo và o, anh cứ khăng khăng và o. Bây giá» thì hay rồi, bị Thái tá» gia coi là kẻ trá»™m. Là m sao giải thÃch rõ rà ng được đây? Nếu giải thÃch, chuyện giữa tôi và anh sẽ bại lá»™ hết, cung nữ vốn không được tÆ° tình, lén lút gặp ngÆ°á»i bên ngoà i, nên hai chúng ta Ä‘á»u phải chết. Nếu không giải thÃch thì anh phải chết. Lúc ấy là m… sao tôi… em sống má»™t mình được?
Nói rồi nÆ°á»›c mắt ròng ròng, ná»a lo lắng, ná»a buồn khổ nghÄ© đến Bát a ca. Mẫn Mẫn “A†má»™t tiếng:
- Äây là ngÆ°á»i yêu của chị hả?
- Phải – Nhược Hi đáp – Bình thÆ°á»ng trong cung không thể gặp nhau, anh ấy tưởng ra biên cÆ°Æ¡ng thể nà o cÅ©ng có cÆ¡ há»™i, nhÆ°ng không ngá» lại bị Thái tá» gia tưởng lầm là kẻ trá»™m.
Mẫn Mẫn nghe váºy báºt cÆ°á»i, kéo Nhược Hi dáºy:
- NgÆ°á»i ta mạo hiểm rÆ¡i đầu để đến gặp chị, đủ thấy chân tình biết nhÆ°á»ng nà o. Sao chị nỡ quở trách? Yên tâm Ä‘i, việc nà y cứ giao cho tôi, đảm bảo anh ta được bình yên vô sá»±.
Nhược Hi đứng dáºy, thầm áy náy, Mẫn Mẫn, xin lá»—i! Chuyện khẩn cấp quá, Ä‘Ã nh lợi dụng cô váºy, sau nà y sẽ tìm cÆ¡ há»™i báo đáp. Con gái Ä‘ang yêu rất hay má»m lòng, đặc biệt là đối vá»›i các cặp tình nhân. Vì nuôi má»™ng uyên Æ°Æ¡ng, nên cÅ©ng mong “những ngÆ°á»i yêu nhau trên Ä‘á»i Ä‘á»u được xây tổ ấmâ€.
Tháºp tứ sá»›m đã hiểu ra ý đồ của Nhược Hi, cÅ©ng lá»±a theo nà ng mà đóng vai má»™t chà ng công tá» từ kinh thà nh xuống. Mẫn Mẫn dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i, hà o hứng há»i Tháºp tứ đủ má»i chuyện. Nà o là có sợ không? Có vất vả không? Bao giá» anh chị định kết đôi? Dá»— dà nh má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»›i mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi đầu nhÆ° Mẫn Mẫn là việc quá dá»… dà ng vá»›i Tháºp tứ. Gã bịa đặt rất kÃn kẽ, lại liên tục để lá»™ vẻ mặt si tình Nhược Hi. Mẫn Mẫn cảm Ä‘á»™ng vô ngần. Trên Ä‘Æ°á»ng, binh sÄ© gặp há» Ä‘á»u cung kÃnh thỉnh an Mẫn Mẫn, còn ai dám hoà i nghi má»™t ngÆ°á»i Mông Cổ Ä‘ang Ä‘Æ°á»ng hoà ng Ä‘i vá»›i quáºn chúa của mình?
Äến chá»— rẽ, Nhược Hi nói:
- Tôi không Ä‘i vá»›i hai ngÆ°á»i nữa, cho ngÆ°á»i ta khá»i chú ý.
Mẫn Mẫn cÆ°á»i đáp:
- Yên tâm. Sẽ ổn hết.
Nhược Hi và Tháºp tứ trao đổi vá»›i nhau má»™t ánh nhìn phức tạp, rồi Nhược Hi vá»™i vã rá»i Ä‘i.
Bên ngoà i nhốn nháo đến long trá»i lở đất, nhÆ°ng trong khu trại của Äại Thanh, không khà vẫn rất yên tÄ©nh. Chắc hẳn thái tá» có bụng ngá», nhÆ°ng thiếu bằng chứng xác thá»±c nên chÆ°a dám kinh Ä‘á»™ng Khang Hy. Việc Tháºp tứ coi nhÆ° yên tâm rồi, nhÆ°ng nghÄ© đến Bát a ca, Nhược Hi lại lo cuống, chỉ muốn chạy ngay sang xem sao. NhÆ°ng không muốn bị để ý, nà ng buá»™c phải ghìm bÆ°á»›c chân, thong thả mà đi, nét mặt gắng bình thản nhÆ° thÆ°á»ng.
ÄÆ°á»ng sao dà i thế? Sắp không giữ được Ä‘iá»m tÄ©nh nữa rồi, vẫn chÆ°a tá»›i nÆ¡i.
Khu vá»±c quanh lán Bát a ca rất yên ắng, Bảo Trụ và Thuáºn Thủy Ä‘ang đứng gác bên ngoà i, vẻ mặt lãnh đạm, không biểu lá»™ Ä‘iá»u gì khác lạ. Nhược Hi đứng lại, hÃt má»™t hÆ¡i sâu, mỉm cÆ°á»i tiến đến. Hai ngÆ°á»i ná» chắn lối nà ng, vừa cúi chà o vừa nói:
- Bát gia Ä‘ang tắm rá»a, không tiện tiếp khách.
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i, định bảo bá»n há» Ä‘i gá»i Lý Phúc ra nói chuyện, thì há» Lý đã xuất hiên:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng và o.
Bảo Trụ và Thuáºn Thủy nghi hoặc Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, rồi tránh Ä‘Æ°á»ng.
Và o tá»›i nÆ¡i, Nhược Hi không thấy Bát a ca đâu cả. Äoán chừng chà ng nằm trên sáºp má»m sau bình phong, nà ng xăm xăm Ä‘i lại, được mấy bÆ°á»›c bá»—ng cảm thấy không tiện, bèn đứng yên, trù trừ chÆ°a biết nên và o hay không.
Bát a ca cất tiếng:
- Và o đây!
Nhược Hi Ä‘i vòng ra sau bình phong. Quả nhiên, Bát a ca Ä‘ang nằm nghiêng trên sáºp, ná»a thân trên còn chÆ°a mặc áo, chắc vì có Nhược Hi đến nên vừa đắp tạm má»™t tấm chăn chiên, song tay và vai thì đặt bên ngoà i.
Chẳng phải Nhược Hi chÆ°a trông thấy thân thể Ä‘Ã n ông. Ngà y xÆ°a Ä‘i há»c, khi trá»i nóng bá»n nam sinh vẫn thÆ°á»ng cởi trần chạy long nhong. Ngoà i bãi biển, trên ti vi lại cà ng chẳng phải nói. NhÆ°ng từ khi trở vá» thá»i cổ, nà ng chÆ°a gặp ai nhÆ° thế bao giá», huống hồ ngÆ°á»i ở trần lại là chà ng. Nà ng bá»—ng Ä‘á» mặt, vá»™i nhìn lảng Ä‘i nÆ¡i khác. Song lòng bấn bÃu vì vết thÆ°Æ¡ng, nà ng Ä‘Ã nh nhìn lại, cảm thấy mặt mình nóng rần rần.
Bát a ca cÆ°á»i khẽ:
- Lại đây!
Nhược Hi không nhúc nhÃch, chỉ nhìn trân trân và o khoảng loang Ä‘á» trên cánh tay chà ng, lòng nhoi nhói Ä‘au, mắt bá»—ng cay cay. Lý Phúc tá»›i gần, quỳ trÆ°á»›c sáºp:
- Nô tà i đắp thuốc nhé!
Bát a ca không nhìn hắn, cứ chằm chằm quan sát Nhược Hi, gáºt đầu.
Lý Phúc nhấc vải băng, vừa dùng bông thấm máu, vừa rắc thuốc bá»™t lên vết thÆ°Æ¡ng. Nhược Hi cầm lòng không Ä‘áºu, tiến lại chăm chú theo dõi. CÅ©ng may, vết thÆ°Æ¡ng không sâu, chỉ có Ä‘iá»u máu vẫn đầm đìa chảy, thuốc bá»™t rắc lên xem chừng vô tác dụng. Nhược Hi cau mà y:
- Thuốc vớ vẩn gì đây? Sao chẳng công hiệu thế?
Lý Phúc miệng đáp, tay vẫn tiếp tục là m:
- Thuốc cầm máu tốt nhất rồi đấy. Cá»u gia phải trả bao nhiêu và ng ở Vân Nam má»›i mua được, lần nà y sắp sẵn mang Ä‘i để dùng.
Bát a ca cÆ°á»i bảo:
- Thuốc tốt đến đâu cÅ©ng cần thá»i gian má»›i hiệu nghiệm chứ!
Nhược Hi cau mà y tá»± nhủ, đúng là y há»c lạc háºu. Sá»›m biết phải quay vá» thá»i xÆ°a thì đã Ä‘i há»c nghá» y, bây giá» không đến ná»—i chỉ đứng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn. Äang nghÄ© vẩn vÆ¡, nà ng giáºt mình, sắp sẵn mang Ä‘i để dùng? Chà ng định là m gì đây? Ngôi báu, nà ng ảo não nghÄ©. Trù tÃnh cả chuyện máu chảy đầu rÆ¡i nữa.
Bát a ca há»i:
- Em gặp Tháºp tứ đệ rồi à ?
Lý Phúc bắt đầu quấn vải quanh vết thÆ°Æ¡ng, má»™t tay hắn báºn đỡ cánh tay của Bát a ca, băng bó bằng tay còn lại hiển nhiên là bất tiện. Nhược Hi liá»n nâng tay giúp, miệng lủng bủng:
- Ừm.
Cánh tay chà ng run khẽ, lòng bà n tay nà ng áp trên da chà ng cÅ©ng nóng sá»±c lên. Bấy giá» Nhược Hi má»›i cảm thấy mình thất thố, nhÆ°ng Lý Phúc đã dồn cả hai tay và o việc băng bó rồi, nà ng không thể thả tay chà ng xuống được. Lòng bà n tay Nhược Hi cà ng lúc cà ng nóng, hệt nhÆ° cầm cục than, mặt bừng bừng, cổ cÅ©ng Ä‘á» á»ng, nà ng cúi gằm mặt, không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Bát a ca nằm yên, toà n thân không nhúc nhÃch. Lý Phúc vẫn bình thản nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác thì rất nhanh nhẹn, chẳng bao lâu đã băng xong, hắn thu dá»n đồ lá», cúi chà o và nhẹ nhà ng rút lui.
Nhược Hi rụt tay lại, cánh tay Bát a ca rÆ¡i thịch xuống. Chà ng khẽ há»± lên má»™t tiếng, Nhược Hi thầm than, mình sao thế nà y? Hệt nhÆ° cô bé chá»›m yêu, cÆ° xá» tháºt thất thÆ°á»ng. Nà ng lúng túng há»i:
- Äau không?
Bát a ca mỉm cÆ°á»i, trở mình ngồi dáºy, Nhược Hi vá»™i vá»›i lấy đệm kê. Bát a ca vừa dịch chuyển, tấm chăn trên ngÆ°á»i chà ng đã trượt xuống. Nhược Hi Ä‘Æ°Æ¡ng lo chỉnh đệm, chỉnh xong đứng dáºy thì chạm mắt phải phần thân trần, mặt Ä‘á» bừng lên, nà ng quay ngay Ä‘i, lÆ°ng xoay vá» phÃa chà ng, lòng cà ng thêm bối rối. Lẽ ra nà ng phải giả vá» chÆ°a nhìn thấy, tỉnh bÆ¡ nhÆ° không má»›i đúng, sao lại phản ứng thế nà y? Cà ng thêm lá»™ tẩy mà thôi. Nà ng là nhÃ:
- Bát gia đã không sao, em xin phép vá». Äừng lo cho Tháºp tứ, thu xếp ổn cả rồi.
Miệng nói, chân bÆ°á»›c. Bát a ca liá»n chụp lấy tay nà ng. Vẫn đứng xoay lÆ°ng, nà ng dùng dằng giáºt ra. Chà ng khẽ bảo:
- Em mà còn mạnh tay, băng bó của ta bung hết bây giá».
Tà i sản của baongoc
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 02:12 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 33.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Nhược Hi vá»™i ngoái đầu lại thì thấy, Bát a ca Ä‘ang nÃu nà ng bằng tay phải, tay trái giữ tấm chăn. Tuy bất tiện, nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i nhÆ° chà ng nói. Nà ng không nhịn được, Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»m chà ng rồi dém chăn, giúp chà ng tá»±a ngÆ°á»i ra cho thoải mái. Bát a ca kéo Nhược Hi ngồi xuống bên cạnh. Cả hai cùng lặng yên.
Chà ng mỉm cÆ°á»i ngắm nà ng:
- Cứ nhÆ° nằm mÆ¡ ấy! Ta thÆ°á»ng tưởng…
Muốn ngăn chà ng lại, Nhược Hi vội lảng chuyện khác:
- Sao biết em đã gặp Tháºp tứ a ca? Mà hình nhÆ° Bát gia không lo cho anh ấy?
Bát a ca lắc đầu, rồi nói rõ hơn:
- Thấy ta bị thÆ°Æ¡ng, em không kinh ngạc, hiển nhiên là do biết từ trÆ°á»›c, váºy chỉ có thể là Tháºp tứ đệ bảo em. Còn lo ấy hả? Ở đây đâu phải chỉ toà n ngÆ°á»i của thái tá», bá»n há» biết lục soát, ngÆ°á»i của ta lại không biết phá ngang Æ°? Äến giá» vẫn chÆ°a ai vá» cấp báo, đủ thấy má»i sá»± vẫn an ổn. HÆ¡n nữa, em đã gặp Tháºp tứ mà vẻ mặt lại bình thản thế nà y, chứng tá» chú ấy trốn kỹ rồi.
Những Ä‘iá»u chà ng nói, Nhược Hi lÆ°á»ng trÆ°á»›c và i phần, còn và i phần không ngỠđến. Nà ng lại há»i:
- Vì sao thái tỠphát hiện được?
Lần nà y, Bát a ca nhÃu mà y ngẫm nghÄ© má»™t lát má»›i cháºm chạp đáp:
- Lúc Ä‘i ra ta tháºn trá»ng lắm, không ai trông thấy cả. NhÆ°ng dạo nà y thái tá» cắt ngÆ°á»i tuần tra lòng vòng để ngăn ngừa ta thÆ° Ä‘i tin lại vá»›i kinh thà nh, mà ở đây có mấy ngÆ°á»i nhìn dáng ta và Tháºp tứ đệ lại không nháºn ra đâu, nên bá»n ta má»›i bị chú ý.
Nhược Hi buột miệng:
- Trong kinh có chuyện gì thế? Vì sao Thái tỠgia phải ngăn ngừa?
Bát a ca mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng, kiên nhẫn đáp:
- Hoà ng a ma không cho phép ta liên lạc vá»›i ở nhà . Thái tá» gia bà i binh bố tráºn nhÆ° váºy, má»™t là muốn nắm thóp ta, đợi thá»i cÆ¡ khép ta và o tá»™i bất tuân thánh chỉ, hai là gần đây Hoà ng a ma định cải tổ nhân sá»±, theo lá»i Tháºp tứ đệ thì phần lá»›n những cải tổ ấy gây bất lợi cho ta, đợi đến tháng ChÃn ta vá» kinh, má»i sá»± đã đâu và o đấy hết rồi. Tháºp tứ đệ cho rằng ta nên chuẩn bị Ãt nhiá»u phÆ°Æ¡ng cách đối phó ngay từ bây giá».
Nhược Hi tÆ° lá»± há»i:
- Hoà ng thượng mà đã quyết định, các vị liệu có cách gì đây?
Bát a ca báºt cÆ°á»i:
- Kể ra dà i dòng lắm. Nói ngắn gá»n thế nà y, dẫu là thiên tá» tôn quý cÅ©ng không phải há»… muốn là được. Nếu em tháºt sá»± muốn biết, thì ta sẵn lòng giải thÃch tỉ mỉ.
Nhược Hi dẩu môi, không nói gì. Bát a ca há»i:
- Tháºp tứ đệ trốn ở đâu?
Nhược Hi cân nhắc một thoáng, rồi trêu:
- Äoán thá» xem!
Bát a ca tủm tỉm:
- Em đã bắt đoán, thì nhất định là một chỗ mà ta không dễ dà ng nghĩ tới rồi – Chà ng ngẫm nghĩ một lúc – Ở chỗ Mẫn Mẫn cách cách?
Nhược Hi ỉu xìu, phụng phịu đáp:
- Phải.
Bát a ca kinh ngạc:
- Tháºt Æ°? Em thuyết phục cô ấy bằng cách nà o váºy? Chuyện nà y không phải chuyện nhỠđâu nhé!
Hóa ra chà ng không chắc chắn vá»›i suy luáºn của mình, bấy giá» Nhược Hi má»›i lại thấy vui, nghiêng đầu đắc ý:
- Không cho anh biết.
Bát a ca im lặng, mỉm cÆ°á»i ấm áp nhìn nà ng. Nhược Hi ngó xuống cánh tay chà ng, ngẫm lại mà sợ:
- Thái tá» táo gan tháºt, dám lấy tên ra bắn ngÆ°á»i ta.
Bát a ca nhếch mép:
- Lấy tên bắn trá»™m là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, táºn dụng cái Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ấy để tiêu diệt chúng ta, chẳng phải cà ng hay Æ°?
Nhược Hi á»›n lạnh, chợt nhá»› đến kết cục mai sau, tâm trạng yên bình qua cuá»™c nói chuyện bá»—ng tiêu tan hết, trái tim trà n ngáºp buồn Ä‘au, vẻ mặt nà ng bắt đầu trở nên xa vắng.
Nháºn ra sá»± thay đổi của Nhược Hi, Bát a ca bèn vÆ°Æ¡n tay kéo giáºt nà ng lại, ôm nà ng và o lòng. Nhược Hi muốn vùng dáºy, nhÆ°ng chà ng siết chặt ngÆ°á»i nà ng, áp đầu nà ng dÆ°á»›i cằm mình, khe khẽ nói:
- Ta không chịu được dáng vẻ vừa rồi của em. Nó luôn khiến ta cảm thấy em ở xa ta quá. Có gì trong trái tim em thế? Ná»—i sợ Æ°? Äừng sợ. Má»i việc còn ta đây. Ta sẽ không để em phải gánh chịu bất cứ má»™t thÆ°Æ¡ng tổn nà o cả.
Chà ng Ä‘ang ôm nà ng thủ thỉ thì Lý Phúc xá»™c và o. Bất thần chứng kiến cảnh ấy, hắn hoảng hồn quỳ thụp xuống đất, dáºp đầu lia lịa. Bát a ca buông Nhược Hi, vẻ mặt bình thản:
- Chuyện gì váºy?
Nhược Hi lúng túng cúi gằm mặt, không dám nhìn Lý Phúc. Tên thái giám đáp vội:
- Có ngÆ°á»i vá» báo, Thái tá» gia Ä‘ang ở bên trại Mông Cổ, sục sạo trong ngoà i đã ba lượt, láºt tung khắp má»i chá»— lên mà không thu được kết quả gì, định lát nữa sẽ quay sang lục soát bên nà y.
Bát a ca nhếch cÆ°á»i, than:
- Chẳng sá quản gì nhỉ, cũng không ngại kinh động cả Hoà ng a ma nữa. Nhưng đến đúng lúc lắm, tiện là m chứng cho ta luôn.
Nhược Hi thất kinh, trông tay chân thế nà y thì giấu giếm sao nổi, cho dù lấp liếm qua tối nay, ngà y mai ngà y kia cÅ©ng chẳng che mắt được thiên hạ. Há»… lên ngá»±a, gồng má»™t cái máu báºt ra khá»i vết thÆ°Æ¡ng thì bao biện cách nà o? Viện cá»› gì để khá»i cưỡi ngá»±a, khá»i Ä‘i săn?
Bát a ca bảo Lý Phúc:
- Pha chén trà nóng lại đây! Nóng sôi ấy.
Lý Phúc tuân lệnh chạy biến Ä‘i. Nhược Hi vẫn âm thầm nghÄ© ngợi. Bát a ca ngồi thẳng dáºy, bảo:
- ÄÆ°a áo cho ta.
Nhược Hi vâng lá»i, nhá»m dáºy lấy áo Ä‘em lại. Bát a ca đứng lên định tá»± mặc. Không mà ng câu nệ thẹn thùng nữa, Nhược Hi liá»n hầu chà ng mặc áo, mặt vẫn Ä‘á» dừ. Bát a ca đứng yên để nà ng giúp xá» tay, buá»™c khuy, bẻ cổ. Xong xuôi, Nhược Hi cẩn tháºn kiểm tra từ trên xuống dÆ°á»›i, thấy không lá»™ sÆ¡ hở nà o cả thì gáºt đầu vá»›i chà ng, ra ý đã ổn.
Bát a ca chăm chú nhìn Nhược Hi, Ä‘oạn Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ má nà ng, toan mở lá»i thì Lý Phúc lên tiếng phÃa ngoà i bình phong:
- Trà pha xong rồi!
Bát a ca hạ tay xuống, khẽ giục Nhược Hi:
- Em hẵng vá» Ä‘i! – Không đợi nghe nà ng đáp, chà ng bảo Lý Phúc – Gá»i Bảo Trụ và o đây!
Rồi bước ra ngoà i.
Nhược Hi ra theo, sắp sá»a vá» lại bứt rứt không biết lát nữa chà ng ứng phó thế nà o vá»›i thái tá», nên cứ lần lữa ở đấy.
Bát a ca ngồi và o bà n, tiện tay vá»› lấy quyển sách. Liếc thấy Nhược Hi vẫn đứng lại, chà ng cÅ©ng không thắc mắc gì, nhấc trà lên nếm thá» rồi gá»i:
- ChÆ°a đủ nóng. Ta bảo tháºt sôi!
Lý Phúc lá»™ vẻ căng thẳng, vá»™i bÆ°ng chén trà đi ra. Nhược Hi bắt đầu cảm thấy bất thÆ°á»ng, ngá» vá»±c Ä‘Æ°a mắt nhìn Bát a ca.
Bát a ca mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Bảo Trụ:
- Lần nà y Ä‘Ã nh bắt ngÆ°Æ¡i chịu tủi váºy. Nghe nà y!
Bảo Trụ liá»n quỳ xuống đất. Bát a ca dặn:
- Lát nữa Thái tá» gia đến, ngÆ°Æ¡i hãy bất cẩn đổ trà và o cánh tay phải ta. Nhất định phải khiến ta bị bá»ng. Còn là m sao để trông tháºt giống, tháºt kÃn kẽ thì ngÆ°Æ¡i tá»± nghÄ© cách.
Bảo Trụ thần ngÆ°á»i ra. Bát a ca nghiêm giá»ng:
- Nghe rõ chưa?
Bảo Trụ vá»™i gáºt đầu, đáp:
- Nô tà i nghe rõ rồi.
Bát a ca cÆ°á»i bảo:
- Lui xuống đi.
Nhược Hi phát hoảng, cả má»™t chén trà sôi Æ°? NhÆ°ng chẳng nghÄ© ra được cách gì hay hÆ¡n, nà ng Ä‘Ã nh Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa chà ng, lần nà y chà ng không nhìn nà ng nữa, chỉ ung dung xem sách. Nhược Hi bặm môi, quay mình Ä‘i ra khá»i lán.
Vừa vén rèm lên, nà ng đụng ngay thái tá» cùng bốn thuá»™c hạ Ä‘i và o. Xung quanh Ä‘ang lục soát mà vẫn rất yên ắng. Xem ra thái tá» má»›i nghi ngá» chứ chÆ°a chắc chắn ngÆ°á»i mình trông thấy là Tháºp tứ, bởi váºy không dám là m to chuyện trÆ°á»›c khi bằng cá»› thu tháºp đủ. Äã khó lòng tiến hà nh lùng tìm má»™t cách rình rang, thì chỉ còn nÆ°á»›c đến thăm dò Bát a ca mà thôi.
Nhược Hi nhún gối thỉnh an. Thái tỠhơi cau mà y, rồi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng lại ở đây cÆ¡ à ! Mà chị cô là phúc tấn của Bát đệ, so ra cÅ©ng gần gụi hÆ¡n ngÆ°á»i khác tháºt.
Nhược Hi cÆ°á»i thÆ°a:
- Hồi chÆ°a và o cung, nô tỳ từng ở trong phủ Bát gia hÆ¡n ná»a năm, biết Bát gia có cao xoa vết bầm rất tốt, nên đến xin má»™t Ãt.
Nà ng chìa tay ra, nhÆ°ng trong bụng thì nghÄ©, ngÆ°Æ¡i đã thÃch nói kiểu ấy, ta cÅ©ng chẳng cần thanh minh là m gì, vả chăng quan hệ sá»›m đã sá» sá» ra đó rồi, cứ Ä‘Æ°á»ng hoà ng bà y cho ngÆ°Æ¡i xem.
Thái tá» ngó những lằn tÃm trên tay nà ng, đầu mà y giãn ra, liá»n quan tâm há»i han xem tại sao. Nhược Hi trả lá»i vắn tắt:
- Bị trầy lúc chiá»u cưỡi ngá»±a.
Thái tỠnói:
- Äằng ta cÅ©ng có Ãt thuốc chữa bầm tốt lắm, để vá» sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a sang cho cô.
Ân Ä‘iển của thái tá», đâu được phép từ chối? Nhược Hi bèn nhún mình tạ Æ¡n. Thái tá» há»i tiếp:
- Cô đến lâu chưa?
Nhược Hi cÆ°á»i đáp:
- Vì trao đổi dăm ba câu với Bát gia, kể cũng được một lúc rồi đấy.
Thái tá» nghe xong, lá»™ vẻ suy nghÄ©. Y còn định há»i nữa thì Bát a ca đã ra đón, cúi mình thỉnh an:
- Không biết Nhị ca đến, thần đệ tiếp giá muộn.
Thái tá» mỉm cÆ°á»i cho Bát a ca đứng lên, rồi ra chiá»u lÆ¡ đãng quan sát sắc mặt chà ng:
- Tự nhiên nổi hứng lang thang lại chỗ em, đừng đa lễ.
Bát a ca xoay ngÆ°á»i, cung kÃnh má»i thái tá» và o trong. Lúc cất bÆ°á»›c theo y, chà ng lÆ°á»›t mắt sang Nhược Hi, dừng ánh nhìn ở nà ng má»™t thoáng, song chân vẫn bÆ°á»›c Ä‘á»u, vẻ mặt không đổi, nụ cÆ°á»i vẫn tÆ°Æ¡i.
Äi được mấy bÆ°á»›c thì gặp Bảo Trụ bÆ°ng hai chén trà chạy ngược lại, Nhược Hi bèn giảm tốc Ä‘á»™. Chỉ lát sau, nghe “choang†má»™t tiếng chén rÆ¡i, tiếp theo là tiếng nô bá»™c hoảng hốt “Bát giaâ€, tiếng Bảo Trụ “Nô tà i đáng chếtâ€, tiếng thái tá» quát gá»i thuá»™c hạ Ä‘i triệu thái y. Tim thắt lại, Nhược Hi rảo chân tá»›i nấp sau lán, trông thấy có ngÆ°á»i hÆ¡ hải lao Ä‘i tìm thầy thuốc, thấy Bảo Trụ bị lôi ra gục đầu quỳ trÆ°á»›c sân, xem chừng không tránh nổi và i mÆ°Æ¡i hèo. Nà ng Ä‘ang tẩn mẩn nghÄ© thì Lý Phúc đã dẫn hai ngÆ°á»i đến nhét giẻ và o mồm Bảo Trụ, căng hắn ra trên băng ghế phạt mà quất. Hết roi nà y đến roi khác, chẳng bao lâu máu đã rịn Æ°á»›t, rồi loang dần loang dần.
Nhược Hi nhắm nghiá»n mắt, hÃt mấy hÆ¡i tháºt sâu và ngoảnh mặt Ä‘i vá» lán mình. Nà ng không muốn dá»± phần và o tấn tuồng của há», không muốn nhìn thấy cảnh máu me be bét. Cuá»™c sống của nà ng đã đủ rầu rÄ© rồi, đâu cần máu tÆ°Æ¡i để nhuốm thêm bi thảm nữa.
Tà i sản của baongoc
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 02:13 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 34.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Cá»› gì lại tối Ä‘en thế nà y? Trên trá»i sao vắng bóng, bốn bá» gió u u, cảm giác tức thở bóp nghẹn lấy ngÆ°á»i. Lòng Ä‘Æ°Æ¡ng sợ hãi, chợt thấy đằng xa thấp thoáng ánh đèn, nà ng chẳng kịp nghÄ© kỹ, liá»n cất bÆ°á»›c chạy vá» phÃa ấy. Dá»c Ä‘Æ°á»ng vấp lên vấp xuống, nà ng cÅ©ng không mà ng báºn tâm, chỉ muốn mau mau vá»›i lấy nguồn sáng và hÆ¡i ấm duy nhất giữa mịt mùng kia.
Chạy tá»›i gần má»›i nhìn rõ, thì ra là Bát a ca Ä‘ang cầm đèn Hệ thống cấm nói báºyg thảnh thÆ¡i dạo bÆ°á»›c, vạt áo dà i xanh gió lùa láºt pháºt. Trông thấy nà ng, chà ng dừng chân, mỉm cÆ°á»i ấm áp. Nhìn khuôn mặt hiá»n háºu và nụ cÆ°á»i ôn hòa của chà ng, bao ná»—i sợ hãi, kinh hoà ng, hoang mang trong nà ng vụt tan biến. Lòng bình yên trở lại, nà ng hoan hỉ reo: “Bát gia!†rồi định chạy sang, chợt má»™t mÅ©i tên bay vù đến, cắm pháºp và o Hệ thống cấm nói báºyg đèn. Cùng khoảnh khắc lá»a nến tắt phụt, nét cÆ°á»i trên mặt Bát gia bá»—ng nhuốm mà u thê lÆ°Æ¡ng tuyệt vá»ng, chà ng ảo não nhìn nà ng, bóng dáng nhòa dần theo mà n đêm.
Nhược Hi Ä‘au xé ruá»™t, thét lên: “Äừng!â€, và ngồi báºt dáºy. Ngá»c Äà n Ä‘ang ngủ phÃa ngoà i bình phong chạy bổ và o:
- Chị! Chị gặp ác mộng à ?
Nhược Hi, tim còn lẩy bẩy, ngÆ°á»i cÅ©ng run nẩy từng cÆ¡n. Ngá»c Äà n quà ng tay quanh nà ng, vá»— vá»:
- Chị ơi! Chị!
Nụ cÆ°á»i ấy! Ãnh mắt ấy! Lạnh là m sao! Nhược Hi ôm chầm lấy cô bạn. Ngá»c Äà n không há» thắc mắc, chỉ yên lặng ôm lại nà ng.
Một lúc sau trấn tĩnh dần, Nhược Hi bảo:
- Tôi ổn rồi. Em đi ngủ đi!
Ngá»c Äà n dịu dà ng Ä‘á» nghị:
- Hay em ngủ đây với chị?
Nhược Hi lắc đầu, ngả mình xuống. Ngá»c Äà n đắp chăn cho nà ng rồi lặng lẽ lui ra.
Còn lại má»™t mình trong bóng tối, nà ng không dám khép mi và o nữa, mắt cứ mở chong chong. Nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng tuyệt vá»ng, ánh nhìn ảo não khôn cùng… Cà ng gắng sức xua Ä‘uổi những hình ảnh ấy, chúng lại cà ng hiện lên rõ rệt. Nhược Hi co rúm ngÆ°á»i trong chăn, hồn quay cuồng muôn và n ký ức: nhà Nhược Lan lần đầu gặp gỡ, chà ng Ä‘iá»m đạm nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i; dÆ°á»›i mà n lá thu bay tÆ¡i tả, chà ng nghiệt ngã buá»™c nà ng vâng lá»i; giữa đất trá»i má»™t mà u trắng xóa, chà ng êm ả cùng nà ng dạo chÆ¡i; khi đợi nghe lá»i hứa Ä‘eo vòng, chà ng nắm tay nà ng, đôi mắt ngáºp trà n khắc khoải và hi vá»ng; bên gốc hoa quế, nụ cÆ°á»i của chà ng ấm áp nhÆ° nắng xuân; rồi thứ giấy viết thÆ° tá»a hÆ°Æ¡ng bách hợp…
Tuy Tháºp tứ không kể tỉ mỉ Bát a ca đã âm thầm dá»n Ä‘Æ°á»ng cho nà ng thế nà o, nhÆ°ng Nhược Hi không phải kẻ vô tri, là m gì không cảm nháºn được sá»± đối xá» bao dung của ma ma hÆ°á»›ng dẫn, sá»± chăm lo kÃn đáo của thái giám và cung nữ chưởng quản. Chỉ e còn nhiá»u việc khác nà ng chÆ°a tÆ°á»ng táºn mà thôi.
Nếu có quyá»n lá»±a chá»n, Nhược Hi cho rằng thà rá»›t và o phủ Tứ a ca lại hÆ¡n. Bởi biết trÆ°á»›c kết cục, nà ng vẫn luôn hi vá»ng mình sẽ đủ sức xa lánh. Ai trên Ä‘á»i nà y mà không vị ká»·, nà ng đã minh bạch chuyện mai sau, thì không thể hăm hở tiến tá»›i theo kiểu vì nghÄ©a quên thân được nữa. Nà o ngá» bốn năm qua, từng chút, từng chút má»™t, chà ng dần dần trở thà nh má»™t phần của cuá»™c Ä‘á»i nà ng, giống nhÆ° chiếc vòng ngá»c trên cổ tay, sá»›m đã gắn bó vá»›i nà ng nhÆ° hình vá»›i bóng. Dù nà ng cố dá»±ng quanh mình tÆ°á»ng đồng vách sắt, nhÆ°ng ngà y qua tháng lại, khó lòng ngăn nÆ°á»›c chảy đá mòn.
Thao thức suốt má»™t đêm, đến khi nghe Ngá»c Äà n lịch kịch bên ngoà i, biết cô thức rồi, Nhược Hi bèn tung chăn ngồi dáºy, quyết định đã sẵn trong lòng. Thấy nà ng, Ngá»c Äà n lá»™ vẻ hoảng hốt:
- Sao má»›i má»™t đêm mà gầy tá»p Ä‘i thế nà y?
Nhược Hi ngắm mình trong gÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i khẽ:
- Chắc là do không ngon giấc, mặt hơi phỠphạc, gây cảm giác thế thôi.
Nà ng cẩn tháºn vẽ mà y, thoa phấn hồng tháºt Ä‘á»u, rồi Ä‘eo hoa tai. Xong xuôi, mặt vẫn tái nhợt dù đã có lá»›p phấn che, nhÆ°ng mắt thì rá»±c sáng, đôi con ngÆ°Æ¡i long lanh nhÆ° Ä‘ang thắp hai đốm lá»a nhá». Vừa mỉm cÆ°á»i quyến rÅ© vá»›i khuôn mặt trong gÆ°Æ¡ng, nà ng vừa lẩm bẩm:
- Có thay đổi được lịch sá» hay không, nhá» cáºy cả và o ngÆ°Æ¡i đó!
oOo
Sáng sá»›m đến chầu, trông thấy Nhược Hi, Bát a ca lá»™ vẻ sá»ng sốt. Nhược Hi liếc sÆ¡ cánh tay phải băng bó của chà ng, rồi chăm chú hầu trà Khang Hy. Bấy giá» hoà ng đế Ä‘ang nghe thái tá» thuáºt lại vụ bá»ng. Nghe xong, ông truyá»n cho Bát a ca chuyên tâm dưỡng thÆ°Æ¡ng, chà ng bèn khấu đầu tạ Æ¡n, trở vá» lán nghỉ.
Lúc Nhược Hi Ä‘Æ°a trà đến chá»— thái tá», Khang Hy lãnh đạm há»i:
- Tối hôm qua có bắt được kẻ trộm không? Mất cái gì?
Nhược Hi nhìn thái tá», thấy tay y run run dÆ°á»›i bà n. Thái tá» cung kÃnh đáp:
- Không ạ. Vì phát hiện kịp thá»i, nên chÆ°a mất gì cả.
Khang Hy uống một ngụm trà :
- Trại bên kia pháºt ý lắm. Kể là ngÆ°Æ¡i lu loa có kẻ trá»™m mặc y phục Mông Cổ, xong láºt tung cả lá»u lán ngÆ°á»i ta lên mà chẳng tìm được gì.
Thái tá» tái mét mặt, vá»™i đứng dáºy thÆ°a:
- Nhi thần nhất thá»i lá»— mãng, không suy xét thấu đáo, xin Hoà ng a ma trách phạt!
Khang Hy liếc thái tá», ôn tồn dặn:
- Sau nà y phải cân nhắc kỹ cà ng rồi hãy hà nh động.
Thái tá» vá»™i gáºt đầu thÆ°a vâng.
Dùng cÆ¡m xong, Khang Hy dẫn thái tá» và các đại thần cưỡi ngá»±a Ä‘i săn. Äám ngÆ°á»i Ä‘i xa dần, xa dần, hầu cáºn xung quanh cÅ©ng tản ra hết, Nhược Hi còn đứng lặng hồi lâu. Mãi cho tá»›i khi Khang Hy khuất dạng hẳn, nà ng má»›i quay vá».
Gần tá»›i lán Bát a ca, nà ng bá»—ng bÆ°á»›c cháºm rì. Tuy đã quyết định đâu và o đấy, nhÆ°ng khi bắt tay thá»±c hiện, lòng nà ng vẫn mâu thuẫn khôn nguôi. Cuối cùng hồi tưởng sá»± săn sóc chu đáo chà ng dà nh cho nà ng bốn năm qua, nà ng lại Ä‘á»u đặn tiến tá»›i.
Lúc Nhược Hi vén rèm bÆ°á»›c và o, Lý Phúc Ä‘ang hầu Bát a ca dùng cÆ¡m. Hai tay cá» Ä‘á»™ng bất tiện cả, nên chà ng Ä‘Ã nh để Lý Phúc bón há»™. Trông thấy nà ng, Bát a ca ngừng ăn, lẳng lặng Ä‘Æ°a mắt nhìn. Lý Phúc cúi đầu đứng tránh ra sau lÆ°ng chủ. Nhược Hi và tay thái giám im lìm ngó nhau hồi lâu, rồi nà ng mỉm cÆ°á»i Ä‘i lại gần, bảo hắn:
- Công công hẵng tạm lui!
Lý Phúc liếc chủ tháºt nhanh, Ä‘oạn khom mình Ä‘i ra ngoà i. Nhược Hi kéo ghế đẩu ngồi xuống bên cạnh Bát a ca, má»™t tay cầm Ä‘Å©a, má»™t tay hứng Ä‘Ä©a nhá», gắp thức ăn Ä‘Æ°a lên miệng cho chà ng.
Bát a ca không mở miệng ngay. Chà ng đăm đăm nhìn nà ng, mắt lá» má» má»™t tia bất an. Nhược Hi thả thức ăn xuống Ä‘Ä©a, mỉm cÆ°á»i duyên dáng, dịu dà ng há»i:
- Không muốn em hầu cơm à ?
Bát a ca vẫn quan sát nà ng:
- Nếu đây là lần đầu, ta mừng còn không kịp. NhÆ°ng nếu đây là lần cuối, ta thà hoãn lại Ä‘á»i Ä‘á»i.
Nhược Hi nhoẻn cÆ°á»i, nhìn chà ng tháºt nồng nà n, rồi gắp thức ăn Ä‘Æ°a lên. Bát a ca nhìn sâu và o mắt nà ng. Nhược Hi biết, mắt mình lúc nà y chỉ có thiết tha và thiết tha. Bát a ca chợt báºt cÆ°á»i, há miệng đón thức ăn. Äược mấy miếng, chà ng gá»i:
- Lý Phúc!
Tay thái giám nhanh nhảu tiến và o. Chủ hắn bảo:
- Lấy bình rượu lại đây!
Lý Phúc ngần ngừ:
- Äang bị thÆ°Æ¡ng mà uống rượu e không ổn.
Hắn nói vá»›i Bát a ca, nhÆ°ng mắt chỉ nhìn Nhược Hi. Bát a ca cÆ°á»i mắng:
- Ngươi là chủ nhân, hay ta đây?
Nghe váºy, Lý Phúc không dám lèo nhèo nữa, Ä‘Ã nh Ä‘i ra. Má»™t lát sau, hắn bÆ°ng bình rượu và hai cái chén và o. Nhược Hi đứng dáºy đón khay:
- Chỉ uống đúng một lần thôi.
Hà ng mà y cau rúm bấy giỠmới giãn nhẹ, Lý Phúc cúi mình yên lặng lui ra.
Nhược Hi rót rượu Ä‘Æ°a đến miệng Bát a ca. Chà ng tÆ°Æ¡i tỉnh nhìn nà ng, đôi mắt u tối ngà y thÆ°á»ng nay rá»±c sáng, tá»a ra chan chứa ánh cÆ°á»i khiến sắc mặt rạng ngá»i nhÆ° ngá»c. Niá»m sung sÆ°á»›ng má»›i chân thà nh là m sao! Nhược Hi không khá»i Ä‘á»™ng lòng, chút lấn cấn ban nãy đã Ãt nhiá»u tan chảy. Xứng đáng mà , chà Ãt bây giá» chà ng cÅ©ng vui vẻ, không phải váºy Æ°?
Bát a ca đăm đắm nhìn nà ng. Sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh lúc má»›i đến dần dần trốn chạy cả, Nhược Hi thẹn thùng nhìn và o mắt chà ng lần nữa rồi ngoảnh mặt Ä‘i, cÆ°á»i nụ:
- Có uống không đây?
Bát a ca vội ghé lại tay nà ng, thong thả uống hết. Nhược Hi cũng uống một chén, và tiếp tục hầu chà ng dùng cơm.
Äợi há» súc miệng, rá»a tay xong, Lý Phúc và o bê mâm bát Ä‘i. Nhược Hi trải đệm, để Bát a ca ngồi tá»±a ra tháºt thoải mái, rồi há»i:
- Có Ä‘á»c sách không, em lấy cho?
- Không – Bát a ca mỉm cÆ°á»i – Không thÃch Ä‘á»c gì hết. Chỉ thÃch em ngồi bên ta.
Nhược Hi nhìn chà ng:
- Hôm nay em trá»±c, còn phải sang chuẩn bị trà bánh. Kẻo không Vạn tuế gia vá» thì uống cái gì? HÆ¡n nữa, em cÅ©ng nên Ä‘i xem Tháºp tứ a ca thế nà o.
Bát a ca không nói không rằng, cứ trân trân nhìn nà ng. Nhược Hi thấy khó cưỡng, vả chăng bây giá» nà ng tháºt chẳng muốn là m trái ý chà ng nữa, bèn ngồi xuống bên cạnh:
- Thì má»™t lúc váºy.
Bát a ca mỉm cÆ°á»i, thÆ° thái thở ra má»™t hÆ¡i:
- Ta đã mong ước từ lâu lắm rồi, cái ngà y được em tự nguyện đến ngồi cạnh thế nà y.
Nhược Hi Ä‘á» mặt, cúi đầu im lặng, lòng nhen lên tÆ° vị ngá»t ngà o. Phụ nữ, chẳng bao giá» cưỡng được những câu Ä‘Æ°á»ng máºt.
Chà ng nhÃch lại gần. Nà ng dịch ra má»™t chút theo bản năng. Bát a ca báºt cÆ°á»i, không di chuyển nữa, ánh mắt vẫn dán trên mặt nà ng. Cảm giác ngá»t ngà o giỠđã pha lẫn bất an, áp lá»±c vô hình cà ng lúc cà ng đè nặng, Nhược Hi bá»—ng đứng báºt dáºy:
- Phải Ä‘i tháºt rồi!
Bát a ca phì cÆ°á»i:
- Còn giữ em thì chắc lần sau em chả dám đến nữa. Äi Ä‘i váºy!
Nhược Hi toan đi, Bát a ca dặn với theo:
- Äừng đến chá»— Tháºp tứ đệ vá»™i.
Nà ng dừng bước nhìn chà ng. Bát a ca nói:
- Chú ấy ở đằng Mẫn Mẫn cách cách là an toà n rồi. Hẵng đợi và i hôm cho Thái tá» gia lÆ¡i lá»ng cảnh giác, bấy giá» tÃnh tiếp.
- Nếu hai ngÆ°á»i đã bà n bạc ổn thá»a thì cứ để anh ấy vá» sá»›m, thế là vẹn cả đôi Ä‘Æ°á»ng.
- Bà n bạc cÅ©ng hòm hòm rồi. NhÆ°ng hiện tại, nhất định Thái tá» gia Ä‘ang nghÄ©, lục soát cả hai trại Ä‘á»u không thấy, nếu quả đúng là Tháºp tứ đệ thì thể nà o chẳng phải vá» kinh, chắc chắn anh ta sẽ cắt ngÆ°á»i Ä‘i rà soát vòng ngoà i. Nên cứ thÆ° thÆ° và i hôm, chá» thái tá» hết nghi ngá» hãy Ä‘i, nhÆ° váºy hay hÆ¡n.
Nhược Hi gáºt đầu, bụng bảo dạ, sau nà y khá»i phải lo xa há»™ nữa. Bá»n há» từ nhỠđã quen bà y mÆ°u tÃnh kế, so ra mÆ°á»i nà ng cÅ©ng không theo kịp má»™t ngÆ°á»i bá»n há». Nà ng vừa nghÄ© vừa bÆ°á»›c ra khá»i lán. Bát a ca nói vá»ng theo, nhẹ nhà ng:
- Buổi tối, ta đợi em!
Nhược Hi Ä‘i dÆ°á»›i trá»i xanh tháng Sáu, mắt ngÆ°á»›c nhìn những đám mây trên cao. Từ nay vá» sau không thể “lòng nhÆ° mây bá»nh bồng, đến Ä‘i không vÆ°á»›ng báºn†được nữa rồi. Thoáng cay đắng, nà ng tá»± cổ vÅ©: hãy thá»a sức yêu chà ng, hết dạ yêu chà ng, để chà ng toà n tâm toà n ý yêu mình Ä‘i!
Buổi chiá»u, dặn Vân HÆ°Æ¡ng những việc cần chú ý cho ca trá»±c buổi tối xong, Nhược Hi vá» lán riêng tắm rá»a chuẩn bị. Nà ng ngâm mình trong bồn tắm nhá» nÆ°á»›c hoa hồng, nhắm mắt ngẫm nghÄ© giữa là n hÆ°Æ¡ng phiêu diêu, kể từ hồi trở vá» thá»i xÆ°a, có thể coi nhÆ° đây là lần hẹn hò đầu tiên nhỉ? Mãi cho đến khi cảm thấy thân thể đã thoang thoảng thÆ¡m, nà ng má»›i cháºm rãi đứng dáºy.
Ngoà i kiểu tóc thÆ°á»ng ngà y vẫn chải, Nhược Hi không thạo kiểu nà o khác cả, nhÆ°ng loay hoay hồi lâu, nà ng cÅ©ng vấn xong má»™t kiểu má»›i Ä‘iệu Ä‘Ã . Thá»i gian bá» ra xem chừng xứng đáng!
Nà ng đánh răng bằng muối khoáng và má»™t kiểu bà n chải Ä‘Æ¡n giản tá»± chế, xong ngáºm má»™t ngụm nÆ°á»›c hoa hồng pha loãng, súc mãi má»›i nhả ra, tá»± nhủ nếu không thể là m cho “hÆ¡i thở thÆ¡m nhÆ° lan†thì “thÆ¡m nhÆ° hoa hồng†cÅ©ng được váºy.
Chuẩn bị xong đâu đấy rồi, Nhược Hi tá»± ngắm mình trong gÆ°Æ¡ng. Hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn chắc là thế nà y đây!
Nà ng ra tá»›i cá»a, đúng lúc má»™t cô gái Mông Cổ mặt tròn chạy tá»›i báo:
- Cách cách chúng tôi má»i cô lại!
Nhược Hi ngẫm nghĩ rồi bảo:
- Phiá»n cô vá» thÆ°a, hôm nay tôi báºn không thể Ä‘i được. Nhắn cách cách chịu khó đợi, Ä‘á»™ hai hôm nữa thể nà o tôi cÅ©ng sang vấn an.
Cô gái nỠgiương mắt nghi hoặc, rồi phăm phăm chạy đi.
Và o tá»›i lán Bát a ca, Nhược Hi vẫn lẩn quẩn vá»›i suy nghÄ©, chẳng biết Tháºp tứ thế nà o? Chắc gã sẽ hiểu ý kÃn của anh gã thôi. Còn vá» việc đối phó vá»›i Mẫn Mẫn, nếu gã không đủ khả năng thu xếp ổn thá»a thì nói gì đến đấu trà vá»›i thái tá»?
Bát a ca Ä‘ang ngồi nghiêng ngÆ°á»i chÆ¡i cá». Thấy Nhược Hi xuất hiện, chà ng nhìn ngay và o nà ng, ngắm từ đầu đến chân má»™t cách lá»™ liá»…u. Mắt sáng lên, chà ng ra hiệu cho nà ng ngồi xuống chá»— đối diện:
- Con gái là m dáng với kẻ yêu mình là đây, phải không?
Nhược Hi không trả lá»i, chỉ há»i:
- Tay cỠđộng bất tiện, sao còn bà y vẽ mấy thứ nà y?
Bát a ca cÆ°á»i đáp:
- Chỉ nhúc nhắc mấy ngón tay, không dùng sức thì há» hấn gì! Vết bá»ng cÅ©ng nhẹ ấy mà .
Chà ng bảo Lý Phúc cất bà n cá», dá»n cÆ¡m. Nhược Hi há»i:
- Bảo Trụ vẫn ổn chứ?
- Mấy hèo thôi, hắn chịu được.
Nhược Hi thầm thở dà i, nhưng không nói gì.
Hai ngÆ°á»i yên lặng dùng cÆ¡m xong, Nhược Hi Ä‘á»c sách cho chà ng nghe. DÆ°á»›i lá»a nến, vẻ mặt chà ng êm Ä‘á»m, khóe miệng không gắn nụ cÆ°á»i nhÆ° ngà y thÆ°á»ng, nhÆ°ng ánh mắt ngáºp trà n hoan hỉ. Thi thoảng ngÆ°á»›c nhìn chà ng, bắt gặp cặp mắt chà ng lung linh nhÆ° nÆ°á»›c mùa xuân, nà ng thấy tim Ä‘áºp mạnh, lại vá»™i và ng cúi xuống tiếp tục Ä‘á»c. Khi nà ng đứng dáºy cáo từ, chà ng không nÃu giữ, chỉ nắm tay nà ng, lặng lẽ ấp ủ trong đôi tay mình má»™t lúc, rồi buông cho nà ng Ä‘i.
oOo
Mấy hôm nay má»i sá»± Ä‘á»u yên ả, thái tá» lá»™ vẻ buồn rầu, xem chừng đã nản lòng. Nhược Hi cÅ©ng đã sang gặp Mẫn Mẫn và i lần, không hiểu Tháºp tứ tâm sá»± thế nà o vá»›i cô mà cô không hay nói chuyện nữa, chỉ tỉ mỉ quan sát nà ng vá»›i vẻ thú vị. Nhược Hi dÄ© nhiên không khÆ¡i gợi nhiá»u, thÆ°á»ng há»i thăm đôi chút là tạ từ, gắng giữ khoảng cách nhất định vá»›i Mẫn Mẫn cách cách.
Chiá»u nay, nà ng cố ý đợi cho đến khi cô chỉ có má»™t mình má»›i tủm tỉm tiến đến thỉnh an. Mẫn Mẫn chìa tay cho nà ng đứng dáºy. Äà n bà mà đã chia sẻ bà máºt tình ái vá»›i nhau thì rất dá»… gần gÅ©i, thà nh ra Mẫn Mẫn cÆ° xá» vá»›i Nhược Hi vô cùng thân máºt. Äi dạo vá»›i nà ng má»™t lúc, cô cÆ°á»i há»i:
- Nhá»› ngÆ°á»i ta hả?
Nhược Hi nhếch miệng, không đáp. Mẫn Mẫn túm lấy tay nà ng:
- Tôi thấy anh ấy được đấy!
Nhược Hi liếc mắt nhìn sang:
- Năm nay cách cách bao nhiêu tuổi? Chắc chỉ mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm. Nói nhÆ° nhiá»u kinh nghiệm lắm váºy.
Mẫn Mẫn đẩy nà ng một cái, bĩu môi:
- Tôi khen ý trung nhân của chị, chị lại Ä‘i chá»c ghẹo tôi.
Nhược Hi cÆ°á»i há»i:
- Tối tôi lại đằng cô có tiện không?
Mẫn Mẫn lắc đầu:
- Tôi bảo không tiện thì sao đây?
Nhược Hi cÆ°á»i nói:
- Nếu cô muốn giữ anh ta, tôi nhÆ°á»ng luôn cho đấy.
Mặt Mẫn Mẫn á»ng hồng:
- Äúng là thần nanh Ä‘á» má»! Tôi đấu không lại chị. Tối chị sang Ä‘i.
Tà i sản của baongoc
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , äåíüãè , aáîðò , áåñïëàòíîå , àëåíà , àóäèîêíèãè , bá»™ bá»™ kinh tâm , bá»™ bá»™ kinh tâm 4vn , bá»™ bá»™ kinh tâm-4vn , bá»™i bá»™i kinh tâm , bo bo kinh tam , bo bo kinh tam alex , bo bo kinh tam alex dich , bo bo kinh tam doanh thu , èãðóøêè , èíöåñò , huyen ao bo bo kinh tam , ìàñòåð , íàòàëè , ìåòàëëîïðîêàò , ïëèòêà , ïðîåêòû , ñïèðñ , òðóäîâîé , pham nhan tu tien , sat than , truyen huyen ao tron bo , ýëåêòðè÷åê , øàíñîí