30-08-2011, 08:37 AM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 3 - Xuất Chinh Trừ Phiến Loạn
ChÆ°Æ¡ng 22: Câu Chuyện Äêm Yến Tiệc
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Dá»±a theo quy củ, khi Äại thần quan tá»›i thăm, thà nh chủ phải ra ngoà i thà nh mÆ°á»i dặm để nghênh đón, vá»›i khoảng cách bây giá», Khang TÆ° cảm thấy đã đảm bảo hợp lệ, bất quá dÆ°á»ng nhÆ° không có ai để ý đến quy định nà y.
Gặp mặt được má»™t lúc, Y Ti Na liá»n giá»›i thiệu những Äại Ä‘á»™i trưởng kia vá»›i Khang TÆ°:
- Những đại Ä‘á»™i kỵ binh nà y sẽ được biên chế và o đệ nhất quân Ä‘oà n, tạm thá»i do ngà i chỉ huy. Trừ má»™t vạn kỵ binh nà y ra, còn có má»™t lượng lá»›n đồ quân dụng, do Công chúa Ä‘iện hạ tháºt vất vả Ä‘á» nghị quân bá»™ má»›i có đựợc, hy vá»ng ngà i sá»›m thu phục quốc thổ.
Sau khi nghe lá»i nói nhá» nhẹ của Y Ti Na, Khang TÆ° biết, ngÆ°á»i của quân bá»™ và các quý tá»™c ở thủ đô có rất nhiá»u ý kiến vá» mình.
Bởi vì tá»›i nÆ¡i nà y đã được ná»a năm, cÅ©ng đã tiêu diệt mấy ngà n cÆ°á»ng đạo, bá»n há» Ä‘á»u Ä‘ang hoà i nghi Quan chỉ huy là mình đây, có năng lá»±c hoà n thà nh nhiệm vụ nà y hay không? Hoặc là nói, bá»n há» Ä‘ang nghi ngá» mình có nuôi quân Ä‘á»™i riêng hay không? Những nghi ngá» nà y Ä‘á»u bị Công chúa trấn áp.
Khang Tư không biết nên biểu đạt tâm tình mình như thế nà o, không là m gì khác hơn là nói:
- Hạ quan hiểu.
Y Ti Na được quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° nhiệt liệt hoan nghênh. Những dân chúng kia đã sá»›m nghe đại danh của Y Ti Na, lại cà ng chen lấn nhau ở hai bên Ä‘Æ°á»ng, nhìn xem phong thái Äại thần quan Y Ti Na.
Mặc dù khu vá»±c nà y vẫn ở và o thá»i Ä‘iểm há»—n loạn, nhân viên giáo há»™i cÅ©ng Ä‘á»u rút trở vá» trong nÆ°á»›c, nhÆ°ng tÃn ngưỡng nhiá»u năm qua, không phải dá»… dà ng từ bá» nhÆ° váºy.
Äại bá»™ pháºn dân chúng Ä‘á»u cho rằng, đây là khảo nghiệm của Thần già nh cho mình, nên yên lặng cam chịu tất cả. Hiện tại ngay cả Äại thần quan cÅ©ng Ä‘Ãch thân đến an ủi, việc nà y khiến cho tâm tình há» kÃch Ä‘á»™ng mà má»™t lần nữa tôn thá» Thần ở trong tim. Tưởng tượng là có thể biết.
Äã sá»›m từ lá»i nói của Công chúa biết trÆ°á»›c thà nh Khai Nhất rất lá»›n, nên Y Ti Na không có ngạc nhiên, chẳng qua có chút tò mò những thủ hạ của Khang TÆ°, là m thế nà o trong má»™t thá»i gian ngắn có thể xây dá»±ng được thà nh thị tốt nhÆ° váºy.
Y Ti Na ở lại thà nh Khai Nhất năm ngà y, nhÆ°ng trừ lúc Khang TÆ° nghênh đón sau đó có nói mấy câu ra, thá»i gian khác căn bản không có gặp nhau, nhÆ°ng chuyện đó cÅ©ng không thể khác hÆ¡n được.
Vì Ä‘á»™ng viện tinh thần và thu phục lòng dân, cÆ¡ hồ Y Ti Na đến chà o từng ngÆ°á»i trong liên Ä‘á»™i vá»›i dân chúng trong là ng. Má»—i má»™t ngà y trôi qua Ä‘á»u sá»›m mệt má»i không chiu nổi, hÆ¡n nữa nà ng lo lắng cho thân thể của Khang TÆ°, lại cà ng cÆ°Æ¡ng quyết cấm Khang TÆ° Ä‘i theo há»™ tống.
-o-o-o-
Trong đại sảnh sÆ¡n trại của liên minh cÆ°á»ng đạo, mấy đại hán tráng kiện, hÆ°á»›ng Tây Lôi TÆ° quân sÆ° của liên minh kêu lên:
- Quân sư đại nhân, rốt cuộc đến lúc nà o hà nh động? Tháng nà y các huynh đệ có thể có những chủ ý không tốt, hơn nữa nói đến cái đám quý tộc đáng chết kia, tại sao còn không mang lương thực chuyển tới đây? Kho lương của chúng ta sắp trống rỗng rồi!
-Bá»n chúng nếu không cấp lÆ°Æ¡ng thá»±c nữa, đừng trách các thủ hạ huynh đệ của lão tá» tá»± tay Ä‘i cÆ°á»›p lấy! Bá»n chúng cÅ©ng không biết cái gì là minh Æ°á»›c hay không minh Æ°á»›c!
Má»™t và i đầu mục cÆ°á»ng đạo khác có thá»±c lá»±c khá lá»›n, ngÆ°á»i thì nhắm mắt dưỡng thần, ngÆ°á»i thì ngoáy lá»— mÅ©i, ngÆ°á»i thì vệ sinh móng tay, lại còn đánh mắt cho nhau, bá»n chúng Ä‘á»u chỠđợi và nhìn quân sÆ° cÆ°á»i chế giá»…u.
Ở trong lòng bá»n chúng, tên quân sÆ° nà y là đứng vá» phÃa đám quý tá»™c kia, nếu không tại sao lần trÆ°á»›c lúc đám quý tá»™c vu cáo cho chúng, hắn không dứng vá» phÃa bên nà y?
Tên Lợi Äức nà y sau khi Chiêm Äặc chết, trở thà nh Äầu lÄ©nh của liên minh cÆ°á»ng đạo, giá» phút nà y Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn biết cùng quý tá»™c hợp tác, không có chá»— tốt, bất quá cÅ©ng không cần, dù sao những quý tá»™c kia Ä‘á»u là chân yếu xÆ°Æ¡ng má»m, vừa muốn già nh được quyá»n lá»±c, lại tham lam chết nhát sợ đổ máu. Chỉ cần quân sá»± của liên minh hùng mạnh, tùy thá»i có thể khiến cho bá»n há» biết Ä‘iá»u má»™t chút quay trở vá».
Dù sao phÆ°Æ¡ng diện Ä‘iá»u hà nh sau khi láºp Quốc, chÃnh là phải do những quý tá»™c nà y, nếu không chẳng nhẽ để mình cùng mấy tên cÆ°á»ng đạo không biết chữ nà y là m sao?
Tây Lôi TÆ° chán ghét quét mắt má»™t vòng nhìn các tên cÆ°á»ng đạo bốn phÃa.
Vốn quý tá»™c vẫn tin tưởng lá»i nói của mình, chỉ tại đám cÆ°á»ng đạo nà y nói chuyện quá vá»ng Ä‘á»™ng, khiến cho quý tá»™c và cÆ°á»ng đạo hiện giá» lâm và o trạng thái giằng co. Nếu nhÆ° không phải vì kế hoạch, tháºt đúng là không muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i những kẻ ti tiện nà y.
Tây Lôi Tư ngăn lại những tiếng lầu bầu, lên tiếng nói:
- Căn cứ tin tình báo má»›i nhất, Äại thần quan của Khi Hồng Quốc đã Ä‘i tá»›i tiá»n tuyến để Ä‘á»™ng viên quân Ä‘á»™i của Khang TÆ°.
Lúc nà y đám cÆ°á»ng đạo sá»ng sốt má»™t chút, sau đó bốn phÃa Ä‘á»u kêu lên:
- Khi Hồng Quốc tuyệt thế đại mỹ nhân: Y Ti Na Äại thần quan lại tá»›i đây sao?
Trong hai đại mỹ nữ của Khi Hồng Quốc, Công chúa Ngả Lệ Ti ở trong quan trÆ°á»ng cùng trong quân Ä‘á»™i tÆ°Æ¡ng đối được hoan nghênh, mà Y Ti Na Äại thần quan lại tÆ°Æ¡ng đối được hoan nghênh trong dân chúng, cho nên những cÆ°á»ng đạo nà y vừa nghe đến Äại thần quan, Ä‘á»u biết nói tá»›i ai.
-Nà ng là áp trại phu nhân của ta!
Má»™t tên cÆ°á»ng đạo cÆ°á»ng tráng láºp tức nhảy dá»±ng lên, hai mắt Ä‘á» bừng kêu lá»›n.
-Thúi lắm! đó là phu nhân của lão tỠđang tìm!
Má»™t cÆ°á»ng đạo khác cÆ°á»ng tráng hÆ¡n giÆ¡ chân rống to.
Äúng là , trong nháy mắt, tất cả những kẻ không có nhân tÃnh Ä‘á»u đứng lên, Ä‘á»u tuyên bố Y Ti Na thuá»™c quyá»n sở hữu của mình.
- Câm miệng! Cả một đám ngu ngốc!
Lợi Äức nhịn không được Ä‘áºp bà n mắng.
- Mẹ kiếp, lão già ngÆ°Æ¡i cÅ©ng định tá»›i tranh vá»›i chúng ta sao? Äừng tưởng ngÆ°Æ¡i là lão Äại mà không ai tranh vá»›i ngÆ°Æ¡i. Chuyện nà y, cho dù là Thiên vÆ°Æ¡ng lão tá» cÅ©ng không nhÆ°á»ng!
Mấy tên lúc trÆ°á»›c láºp tức hung hăng kêu lên.
Lợi Äức tức muốn nổ lá»— mÅ©i, lão già nà y? Mình chÃnh Ä‘ang tuổi cÆ°á»ng tráng a! Hắn vốn định phát há»a, nhÆ°ng thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mình, không khá»i nuốt ngụm nÆ°á»›c bá»t nói:
- Nhá» các ngÆ°Æ¡i dùng đầu ngẫm lại giùm má»™t chút được không? Quân há»™ vệ cho Äại thần quan chÃnh là hÆ¡n vạn kỵ binh a!
Những đầu mục cÆ°á»ng đạo khác nghe nói nhÆ° thế, láºp tức ngáºm miệng. Liên minh tuy có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i, nhÆ°ng mà ngay cả kẻ ngu ngốc cÅ©ng không cao ngạo đến mức Ä‘i đối kháng vá»›i má»™t vạn kỵ binh. Kỵ binh chÃnh là binh chủng cao cấp, bá»™ binh Ä‘i đối chiến vá»›i kỵ binh, căn bản không chiếm được chút tiện nghi nà o.
Lợi Äức thấy má»i ngÆ°á»i đã bị mình đè nén xuống, không khá»i liếc mắt nhìn Tây Lôi TÆ°, nói má»™t cách ẩn ý:
- CÅ©ng không biết tại sao có ngÆ°á»i muốn các huynh đệ có chủ ý vá»›i Äại thần quan. Phải biết rằng má»™t vạn kỵ binh há»™ vệ kia, tuyệt đối có thể dá»… dà ng giết chết bất luáºn ngÆ°á»i nà o trong chúng ta.
Những đầu mục cÆ°á»ng đạo khác cÅ©ng không phải ngu ngốc, nhất thá»i ánh mắt tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung trên ngÆ°á»i Tây Lôi TÆ°.
Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Theo ta được biết, má»™t vạn kỵ binh nà y Ä‘á»u sẽ được biên và o đệ nhất quân Ä‘oà n của Khang TÆ°, tạm thá»i tùy Khang TÆ° chỉ huy, nói cách khác, khi Y Ti Na Äại thần quan trở vá» hoà ng thà nh, sẽ không có Ä‘á»™i bảo vệ hùng mạnh nhÆ° thế.
Nghe nói nhÆ° thế, trong lòng đám cÆ°á»ng đạo vừa ngứa ngáy má»™t chút, thì Lợi Äức lắc đầu:
- Nếu bắt Äại thần quan, sợ là chúng ta sẽ đối mặt vá»›i đại quân của đế quốc sống chết Ä‘uổi theo. HÆ¡n nữa đừng quên, Äại thần quan là đồ đệ yêu của Chủ giáo Chân Thần.
- Äến lúc đó đừng nói là Kỵ sÄ© Ä‘oà n sẽ là m chúng ta đẹp mặt, mà bình dân trong khu vá»±c chúng ta Ä‘ang khống chế cÅ©ng sẽ tạo phản. Ta cho rằng, tốt nhất không nên trêu chá»c Äại thần quan thì hÆ¡n.
Lá»i nà y vừa nói ra, bá»n cÆ°á»ng đạo láºp tức rối rÃt gáºt đầu không dứt.
- Ha ha, địa vị của Äại thần quan Y Ti Na ở Khi Hồng Quốc cao sang biết bao, chẳng những chúng ta, ngay cả những nông phu cÅ©ng biết, trêu chá»c nà ng, chẳng khác gì chá»c và o tổ ong.
- Bất quá, nếu giá trị của nà ng lá»›n nhÆ° váºy, các ngÆ°Æ¡i có nghÄ© tá»›i hay không, sau khi bắt được nà ng, có thể thu được từ Khi Hồng quốc và Thần giáo bao nhiêu của cải không? Phải biết rằng Chân thần giáo má»—i tháng được ngÆ°á»i quyên tặng, Ä‘á»u là mấy chục vạn kim tệ a.
Tây Lôi TÆ° Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn má»i ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i mỉm cÆ°á»i nói.
Các đầu mục cÆ°á»ng đạo ngẩn ngÆ°á»i, sau đó hai mắt láºp tức Ä‘á» bừng.
TÃn đồ Chân Thần giáo cÆ¡ hồ là má»—i tháng Ä‘á»u quyên tặng má»™t số tiá»n tà i, cả đại lục nhiá»u tÃn đồ nhÆ° váºy, má»—i ngÆ°á»i quyên tặng má»™t đồng, giáo há»™i cÅ©ng già u chảy mỡ ra, nghÄ© rằng Chân Thần giáo sẽ không vì chút tà i bảo mà bá» mặc Äại thần quan, hÆ¡n nữa còn là đồ đệ Ä‘Ãch truyá»n của Chủ giáo mà không để ý tá»›i?
Lợi Äức vốn Ä‘ang muốn nói gì, nhÆ°ng thấy những minh hữu kia hai mắt Ä‘á» bừng cùng thở hổn hển, biết mình nói gì cÅ©ng không có tác dụng nữa, không thể là m gì khác hÆ¡n là bồi thêm má»™t câu:
- Nếu chúng ta cầu tà i, thì không nên thÆ°Æ¡ng tổn Äại thần quan, nếu không Chân Thần giáo tuyệt đối sẽ không từ bỠý đồ.
Lá»i nà y cÅ©ng được đám cÆ°á»ng đạo thừa nháºn nhÆ°ng thá»±c tế:
- Äó là điá»u tất nhiên, Äại thần quan có thể là vị thần tà i của chúng ta, còn háºn không Ä‘em được nà ng là m tổ tông để bái lạy, ngÆ°á»i nà o có thể mạo phạm nà ng chứ? Những lá»i nói muốn Ä‘i tìm nữ nhân trÆ°á»›c kia, cÅ©ng không phải chuyện nhÆ° váºy.
Những đầu mục cÆ°á»ng đạo trở vỠđể chuẩn bị liá»n vá»™i vã rá»i Ä‘i. Lợi Äức ở lại chá»— Tây Lôi TÆ° má»™t lúc lâu, má»›i há»i:
- Quân sÆ° đại nhân, tại sao ngà i lại cố tình giáºt giây để chúng ta mạo phạm Chân Thần giáo chứ? Việc nà y đối vá»›i lý tưởng láºp quốc của chúng ta có Ãch lợi gì?
- Lý tưởng kiến quốc? Ha ha, Lợi Äức đại ca, không phải muốn nói vá»›i ta, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tin tưởng cái Ä‘iá»u không thể đạt được nà y chứ.
Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i chế giá»…u Lợi Äức.
Lợi Äức có chút tránh né ánh mắt của Tây Lôi TÆ°, nói:
- Cái gì mà không thể đạt? Không phải đã nói chỉ cần đánh đuổi quân đội đế quốc là được sao?
- Ha ha, Ä‘uổi quân Ä‘á»™i đế quốc Ä‘i? Phiến khu vá»±c nà y không chỉ có má»™t mình liên minh cÆ°á»ng đạo chúng ta, những thà nh chủ quý tá»™c kia cÅ©ng không phải thứ dá»… nhai, nà o có tốt nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói? Tin rằng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết những tình huống nà y, nếu không ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không Ä‘em tÃch lÅ©y bao năm dá»i đến nÆ¡i khác.
Lợi Äức vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tây Lôi TÆ°, tên Tiểu Bạch (DG: để nguyên Tiểu Bạch cho hay chắc anh em hiểu) nà y tại sao lại biết hà nh Ä‘á»™ng của mình? Chẳng lẽ trong đám thân tÃn của mình có ngÆ°á»i của hắn nằm vùng?
Bất quá cÅ©ng không kỳ quái, tên Tiểu Bạch nà y ở nÆ¡i đây có được danh tiếng cao hiếm thấy, khó tránh khá»i có và i tên ngu ngốc ngầm tiếp cáºn cấu kết vá»›i hắn.
Suy nghĩ miên man một lúc lâu, hắn có chút chỠmong nói:
- Ngà i rốt cuộc muốn là m gì?
- Ha ha, không là m gì cả, bất quá ngÆ°Æ¡i không cảm thấy khu vá»±c nà y hiện tại Ä‘ang rất buồn chán sao? Liên minh cÆ°á»ng đạo chúng ta lại an cÆ° lạc nghiệp, tháºt cổ quái, rốt cuá»™c chiến loạn má»›i là thÃch hợp vá»›i phiến khu nà y a.
Tây Lôi TÆ° cảm thán mắt liếc Lợi Äức nói.
Thấy ánh mắt đó, Lợi Äức rùng mình má»™t cái, trong lòng thầm mắng: “Mẹ kiếp, nhìn cÆ°á»ng đạo an cÆ° lạc nghiệp không thoải mái, lại phải gây ra và i chuyện sao? Lão tá» không muốn tiếp tục nhúng tay và o vÅ©ng bùn nà y nữa, vá»›i tÃch lÅ©y nhiá»u năm trÆ°á»›c cÅ©ng để lão tá» sống già u sang rồiâ€. NghÄ© tá»›i đây, Lợi Äức láºp tức cáo lui.
Nhìn bóng lÆ°ng Lợi Äức nhanh chóng rá»i Ä‘i, Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i má»™t cái:
- Trong đám cÆ°á»ng đạo thì tên nà y coi nhÆ° là kẻ có đầu óc má»™t chút, biết rằng lý tưởng kiến quốc chÃnh là ảo tưởng, cÅ©ng khó trách hắn liá»u mạng lục soát cÆ°á»›p Ä‘oạt tà i phú, bất quá cố gắng cÅ©ng trở thà nh đồ hồi môn cho ngÆ°á»i khác, ha ha, tháºt đáng tiếc. l
Không lâu sau, Lợi Äức trở lại sÆ¡n trại của mình, liá»n biến mất không ai giải thÃch được.
Bá»™ hạ của Lợi Äức lục tìm chung quanh cÅ©ng không tìm được tung tÃch của hắn, có ngÆ°á»i hoà i nghi Lợi Äức bị giết. NhÆ°ng những đầu mục cÆ°á»ng đạo khác Ä‘ang chuẩn bị công tác bắt cóc Äại Thần quan, căn bản là không có hiá»m nghi ai là m. Cuối cùng chuyện nà y cÅ©ng chỉ kết thúc nhÆ° váºy.
Mà bá»™ hạ của Lợi Äức, không phải chia bốn xẻ năm bầu lên má»™t đầu mục má»›i, mà bị các đầu mục cÆ°á»ng đạo khác thâu tóm. Dù sao, cÆ°á»ng đạo Ä‘oà n của Lợi Äức sau lần nà y liá»n tan thà nh mây khói.
-------------------
Tại thà nh Khai Nhất, Tạc Lạp đã hoà n toà n trở thà nh ngÆ°á»i đứng thứ hai trong quân Ä‘oà n Khang TÆ°, lúc từ quân doanh trở vá», vô tình thấy Y Äạt Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh má»›i tá»›i.
Tạc Lạp thấy Liên Ä‘á»™i trưởng kia có chút quen mặt, vốn định tá»›i chà o há»i, nhÆ°ng Liên Ä‘á»™i trưởng kia sau khi trông thấy hắn, liá»n nói má»™t câu vá»›i Y Äạt rồi vá»™i vã rá»i Ä‘i.
Mà lúc nà y, Tạc Lạp cÅ©ng thấy sắc mặt Y Äạt không được tá»± nhiên, không khá»i há»i:
- Là m sao váºy? Có phải Liên Ä‘á»™i trưởng kia tìm ngÆ°Æ¡i gây phiá»n toái hay không?
Trưởng quan má»›i tá»›i tìm những cá»±u binh gây phiá»n toái, là việc rất thÆ°á»ng gặp. HÆ¡n nữa kỵ binh á»· mình là quân binh nhất đẳng, cÅ©ng không để bá»™ binh và o mắt, không có việc gì cÅ©ng sẽ gây chuyện. Tạc Lạp những ngà y vừa qua, đã xá» lý không biết bao nhiêu chuyện nhÆ° váºy.
Nếu nhÆ° không phải Khang TÆ° là Phó tÆ°á»›ng, hắn là Thiên tÆ°á»›ng, còn Trưởng quan cao nhất của những kỵ binh cÅ©ng chỉ là Liên Ä‘á»™i trưởng, sợ rằng mình cÅ©ng không bảo được bá»n há».
Y Äạt cÆ°á»i khổ nói:
- Không có gì, ngÆ°á»i đó là đồng hÆ°Æ¡ng của ta, chỉ tán gẫu và i câu thôi.
Nghe nói thế, Tạc Lạp có chút nghi ngá», Liên Ä‘á»™i trưởng kia hắn cÅ©ng gặp mấy lần, mặc dù không biết tên, nhÆ°ng biết là ngÆ°á»i sinh sống ở thủ đô, thì sao lại là đồng hÆ°Æ¡ng vá»›i Y Äạt được? Y Äạt vốn là dân du mục sinh ra trên thảo nguyên a.
Mặc dù nhÆ° váºy, Tạc Lạp cÅ©ng không có là m rõ ra, nhìn vẻ mặt Y Äạt cÅ©ng biết hắn có ná»—i khổ riêng. Vá»›i hiểu biết của Tạc Lạp vá» Y Äạt, má»™t mục dân bình thÆ°á»ng không thể nà o có được kiến thức phong phú nhÆ° váºy, Y Äạt hẳn cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có nhiá»u tâm sá»±.
Hai ngÆ°á»i không nói gì, chỉ sóng vai nhau cháºm rãi Ä‘i.
Má»™t lúc lâu, Y Äạt khẽ thở dà i nói:
- Không biết ngươi nghĩ thế nà o vỠcon rơi của quý tộc?
Äây vốn là lá»i không thể giải thÃch được, lại khiến cho Tạc Lạp hiểu ra thân pháºn của Y Äạt, cÅ©ng giải thÃch tại sao má»™t mục dân nhÆ° Y Äạt lai có được kiến thức phong phú nhÆ° váºy.
Tạc Lạp cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Nói ra chỉ sợ ngÆ°Æ¡i không tin, ta cÅ©ng là con rÆ¡i của quý tá»™c, hÆ¡n nữa còn là má»™t tiểu thÆ° quý tá»™c chÆ°a láºp gia đình sau khi vụng trá»™m mang thai rồi sinh ra.
Nghe nói thế, vẻ mặt Y Äạt khiếp sợ nhìn Tạc Lạp, hắn quả tháºt không nghÄ© tá»›i má»™t quân nhân tà i giá»i nhÆ° Tạc Lạp, lại có xuất thân không tốt nhÆ° thê.
Tạc Lạp liếc mắt nhìn Y Äạt, nói rõ ra:
- Ta không có may mắn nhÆ° váºy, sau khi tiểu thÆ° quý tá»™c sinh ta, Ä‘em ta cho má»™t gia đình nông dân nuôi dưỡng. Kiến thức của ta Ä‘á»u há»c trong quân Ä‘á»™i, đặc biệt là sau khi được Công chúa cứu, từ trong hoà ng cung há»c được rẫt nhiá»u kiến thức.
Những ngÆ°á»i từng qua lại vá»›i Tạc Lạp Ä‘á»u biết rõ, cÅ©ng giống nhÆ° những quân nhân bình thÆ°á»ng, trÆ°á»›c khi hắn tham gia quân Ä‘á»™i má»™t chữ cÅ©ng không biết.
Nghe nói thế, Y Äạt không biết nghÄ© đến Ä‘iá»u gì, sắc mặt khôi phục bình thÆ°á»ng má»™t chút, tiếp theo dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, vá»™i và ng há»i:
- Váºy ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao vá» cha mẹ đẻ của ngÆ°Æ¡i?
Tạc Lạp yên lặng má»™t chút, giá»ng nói có chút xa xôi, nhÆ° nhá»› lại Ä‘iá»u gì rồi nói:
- Ta cÅ©ng không oán háºn mẹ đẻ của ta, dù sao bà ấy là má»™t thiếu nữ chÆ°a láºp gia đình, căn bản không thể nà o nuôi dưỡng ta khôn lá»›n.
Y Äạt chần chá» má»™t chút lại há»i:
- Váºy cha đẻ của ngÆ°Æ¡i...
- Ha ha, đó là má»™t ngÆ°á»i vì danh dá»± của gia tá»™c mà có thể không để ý đến bất cứ Ä‘iá»u gì. Sau khi lão biết sá»± tồn tại của ta, từng mấy lần phái ngÆ°á»i tá»›i giết ta, hy vá»ng có thể hủy diệt ngÆ°á»i có thể là m tổn hại đến danh dá»± của lão. Nếu không ngÆ°Æ¡i cho rằng má»™t Phó tÆ°á»›ng, có thể tùy tiện phán má»™t Thiên tÆ°á»›ng tá»™i chết sao? Vốn ta không cách nà o kháng cá»± lại lão, bất quá mạng ta cÅ©ng lá»›n, giúp ta vượt qua tá» nạn mấy lần, chẳng qua là liên lụy đến cha mẹ nuôi của ta, khiến há» Ä‘á»u bị giết chết.
Nói đến câu sau, lá»i của Tạc Lạp có chút trầm thấp.
- Tháºt là quá Ä‘á»™c ác, sao lại có ngÆ°á»i nhÆ° váºy chứ?
Y Äạt nghiến răng nói.
Mặc dù hắn không được gia tá»™c thừa nháºn, nhÆ°ng bất kể nói nhÆ° thế nà o, gia tá»™c vẫn nuôi dưỡng dạy dá»— hắn lá»›n lên, cho tá»›i bây giá» vẫn không xuất hiện ý niệm diệt trừ hắn trong đầu. So ra, mình tháºt sá»± may mắn rất nhiá»u.
Tạc Lạp cÆ°á»i nói:
- Ha ha, giữ gìn danh dá»± của quý tá»™c chÃnh là nhÆ° váºy, bởi vì chuyện nhÆ° thế, đủ để đối thủ của há» kéo há» từ đỉnh núi xuống mặt đất. Bất quá tên kia cÅ©ng không có kết quả gì tốt, khi Ä‘i theo Quốc vÆ°Æ¡ng tá»›i biên giá»›i ủy lạo binh sÄ©, tất cả huyết mạch trá»±c hệ Ä‘á»u bị chết hết.
Trong lòng Y Äạt giáºt mình nhảy dá»±ng lên, có thể cùng Quốc vÆ°Æ¡ng tá»›i tiá»n tuyến, Ä‘á»u là ngÆ°á»i có tÆ°á»›c vị từ Bá tÆ°á»›c trở lên, không khá»i nóng lòng nói:
- Nói nhÆ° váºy, huyết mạch trá»±c hệ của gia tá»™c kia, không phải chỉ còn má»™t mình ngÆ°Æ¡i sao? NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i không phải là ...?
Tạc Lạp vung tay cắt đứt câu sau của Y Äạt:
- Trừ lão già kia, không có ai biết sá»± tồn tại của ta, mà mẹ đẻ của ta đã sá»›m qua Ä‘á»i, căn bản không có ngÆ°á»i nà o có thể chứng minh.
Bất quá xuất thân có thể đại biểu cái gì chứ? Thân pháºn con rÆ¡i thì thế nà o? Khang TÆ° đại nhân chẳng phải là cô nhi sao, còn không phải đã trở thà nh Phó tÆ°á»›ng thống lÄ©nh mấy vạn ngÆ°á»i sao? Tạc Lạp ta chÃnh là Tạc Lạp, không dá»±a và o bá»n há» vẫn sống đến bây giá», sau nà y cÅ©ng váºy.
Y Äạt nghe nói nhÆ° thế, sắc mặt ngÆ°ng trá»ng gáºt đầu.
Tạc Lạp thấy không khà có chút trầm buồn, lảng sang chuyện khác nói:
- Các liên Ä‘á»™i kỵ binh đã sắp xếp xong chÆ°a? Nếu tất cả Ä‘á»u biên chế thà nh liên Ä‘á»™i, thì chỉ huy sẽ phiá»n toái hÆ¡n.
-Ừ, ta dá»±a theo phÆ°Æ¡ng pháp của Khang TÆ° đại nhân, để cho bá»n há» tiến hà nh Ä‘á» cá» Thiên tÆ°á»›ng. Chẳng qua cÅ©ng không giống chúng ta lúc trÆ°á»›c, bá»n há» vì tranh Ä‘oạt mấy chức vị đó, đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Mấy ngÆ°á»i nà y tá»›i đây Ä‘á»u hy vá»ng có thể tìm được con Ä‘Æ°á»ng tiến thân nhanh chóng đây.
NghÄ© đến bá»™ dáng xấu xà của những tên Liên Ä‘á»™i trưởng kia, Y Äạt không khá»i nở nụ cÆ°á»i.
- Ha ha, bá»n há» Ä‘á»u là Trưởng quan, Æ°á»›c vá»ng thăng quan, so vá»›i những ngÆ°á»i xuất thân binh sÄ© bình thÆ°á»ng lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Äể bá»n há» Ä‘á» cá» nhÆ° váºy, không biết tá»›i khi nà o má»›i có kết quả, đến lúc đó hòa khà cÅ©ng không tốt, hãy để Khang TÆ° đại nhân ra mặt quyết định những chức vụ nà y Ä‘i.
Tạc Lạp nói.
Y Äạt gáºt đầu:
- Không sai, bởi vì là chuyện thuộc hệ Trưởng quan, mà nhiệt náo giữa liên đội với liên đội đã rất căng thẳng, xem ra cần phải Khang Tư đại nhân ra mặt mới được.
Tạc Lạp đột nhiên bất đắc dĩ lắc đầu nói:
-Nói tháºt, vị đại nhân nà y của chúng ta không thể nhà n rá»—i được. Vốn Y Ti Na đại nhân không cho Khang TÆ° đại nhân cùng Ä‘i vá»›i nà ng, là muốn cho đại nhân được nghỉ ngÆ¡i nhiá»u hÆ¡n, nhÆ°ng tháºt bá»±c vá»›i đại nhân, lại chạy đến liên Ä‘á»™i kỵ binh luyện táºp cưỡi ngá»±a. Nếu không phải quân y kết luáºn Khang TÆ° đại nhân đã đã hoà n toà n hồi phục sức khá»e, ta nhất định phải phạm thượng, Ä‘em Khang TÆ° đại nhân giam lại.
Y Äạt cÅ©ng bất đắc dÄ© nói:
- Không có biện pháp, Khang TÆ° đại nhân chÃnh là con ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Bất quá ngÆ°á»i cÅ©ng tháºt lợi hại: mấy ngà y đầu, thuáºt cưỡi ngá»±a của Khang TÆ° đại nhân không cách nà o so sánh được vá»›i tinh anh của liên Ä‘á»™i kỵ binh. NhÆ°ng hiện tại đã không còn phân cao thấp nữa.
Tạc Lạp nhá»› tá»›i cái gì cÆ°á»i nói:
- Không biết ngÆ°Æ¡i có chú ý tá»›i không? Khang TÆ° đại nhân vốn chỉ muốn luyện táºp thuáºt cưỡi ngá»±a, nhÆ°ng ngoà i dá»± tÃnh khiến cho đám ngÆ°á»i trong liên Ä‘á»™i kỵ kinh, lại phi thÆ°á»ng bá»™i phục ngÆ°á»i. Dù sao cÅ©ng chÆ°a ai từng thấy qua Trưởng quan cấp báºc ngang vá»›i TÆ°á»›ng quân, lại tá»›i hạ tầng cÆ¡ sở luyện táºp. HÆ¡n nữa thuáºt cưỡi ngá»±a của ngÆ°á»i so vá»›i bá»n hắn những kẻ ăn uống cùng vá»›i ngá»±a còn tốt hÆ¡n.
Y Äạt Ä‘á»™t nhiên vẻ mặt tức giáºn nói:
- Chúng ta dÄ© nhiên biết đại nhân chẳng qua là luyện thuáºt cưỡi ngá»±a mà thôi, nhÆ°ng những tên Liên Ä‘á»™i trưởng kia lại nói hà nh Ä‘á»™ng của đại nhân quái gỡ nhÆ° vầy: thuần túy là diá»…n trò, là mua chuá»™c lòng ngÆ°á»i! Lẽ nà o lại có thể nhÆ° váºy! NgÆ°á»i chẳng kể bản thân mình ngồi tÃt trên cao lo lắng cho kẻ dÆ°á»›i, lại còn dám nói lá»i báºy bạ, tháºt là không biết chết sống!
- Không cần để ý những tên đó, dù sao bá»n há» không có tác dụng gì. Có Ä‘iá»u ta nghe nói, bá»n há» vì muốn phiếu bầu, lôi kéo binh sÄ© thủ hạ khắp nÆ¡i.
- Ha ha, đấy là sá»± tháºt.
Y Äạt mỉm cÆ°á»i xác nháºn.
Hai ngÆ°á»i trong lúc nói chuyện cứ nhÆ° váºy cho đến lúc kết thúc. Dù sao hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u gánh vác trá»ng trách, căn bản không có khả năng nói chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất.
Ngà y mai, chÃnh là ngà y Y Ti Na định rá»i Ä‘i, đêm nay được nhóm ngÆ°á»i Y Äạt bố trÃ, thà nh Khai Nhất trở thà nh đêm không ngủ.
Rượu do liên Ä‘á»™i kỵ binh mang đến, tuy số lượng không nhiá»u lắm, pha trá»™n má»™t lượng lá»›n nÆ°á»›c, mặc dù phai nhạt Ä‘i rất nhiá»u, nhÆ°ng binh sÄ© vốn gần ná»a năm không có uống rượu, vẫn rất hà i lòng.
DÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của mấy đầu sá», bá»n binh sÄ© xâm nháºp rừng ráºm bắt mấy trăm con heo rừng, để lên trên giá cây quay lên. Còn nông dân há»— trợ bánh bao hấp, cứ từng giá» từng giá» má»™t được bÆ°ng lên, binh sÄ© và dân chúng đã lâu không có được thưởng thức mùi vị thịt tÆ°Æ¡i ngá»i thấy mùi thÆ¡m, Ä‘á»u cố nuốt nÆ°á»›c miếng chảy ra.
Vốn các Trưởng quan chỉ chuẩn bị là m một bữa tiệc chia tay nội bộ, nhưng Y Ti Na yêu cầu để dân chúng cùng tham gia, cho nên mới có yến hội giữa quân dân lần đầu tiên trong lịch sỠKhi Hồng Quốc.
Khi mà n đêm phủ xuống, lúc đống lá»a được đốt lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chè chén say sÆ°a, các Trưởng quan còn có chút dè dặt, nhÆ°ng bá»n binh sÄ© lại vô tÆ° thể hiện mình, có ca hát, có nhảy múa, nhÆ°ng Ä‘a số binh sÄ© bắt chÆ°á»›c là m theo thì đụng chạm nhau.
Äiá»u nà y cÅ©ng không có cách nà o, đại Ä‘a số binh sÄ© Ä‘á»u dốt nát không có há»c những kỹ năng đó, bá»n há» có thể Ä‘i ra biểu diá»…n, chÃnh là là m theo. Có Ä‘iá»u khi được thị nữ Tiểu Cầm khả ái đáng yêu hÆ°á»›ng dẫn, bá»n há» Ä‘á»u hì hì cÆ°á»i vui, liá»n cảm thấy cho dù mình bị đụng sÆ°ng mặt sÆ°ng mÅ©i cÅ©ng đáng giá.
Y Ti Na len lén đánh giá Khang Tư đang ngồi bên cạnh mình.
Khang TÆ° không có hoan hô reo hò nhÆ° những ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng từ ánh mắt của hắn có thể thấy được, hắn bị không khà náo nhiệt tại hiện trÆ°á»ng hấp dẫn.
Trong lòng Y Ti Na dâng lên má»™t niá»m ấm áp, bị không khà nà y hấp dẫn, chứng tá» Khang TÆ° cÅ©ng không phải ngÆ°á»i lạnh lùng. Thế nhÆ°ng tại sao ở thủ đô lại đồn rằng: Khang TÆ° là má»™t Ma vÆ°Æ¡ng lãnh khốc vô tình giết ngÆ°á»i không gá»›m tay? Phải biết rằng ở thá»i đại há»—n chiến nà y, loại lá»i đồn đại nà y căn bản không có gây thÆ°Æ¡ng tổn gì.
Nhá»› tá»›i hiện tại mình Ä‘i tá»›i nà y đã nhiá»u ngà y trôi qua, lần đầu tiên khoảng cách gần Khang TÆ° nhÆ° bây giá», Y Ti Na thầm thở dà i.
“Mình tá»›i nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, cÅ©ng không cùng Khang TÆ° nói chuyện riêng được Ä‘iá»u gì, mà ngà y mai phải trở vá» thủ đô rồi, cÅ©ng không biết đến lúc nà o, má»›i có thể gặp lại nhau lần nữa.â€
NghÄ© tá»›i đây, Y Ti Na cố nén ngượng ngùng, vứt bá» sá»± căng thẳng của thiếu nữ, chủ Ä‘á»™ng lên tiếng há»i:
- Khang TÆ°... ngà i há»c chữ thế nà o rồi?
- á»’, tháºt xin lá»—i, đại nhân, hạ quan ngu muá»™i, vẫn nhÆ° đại nhân dạy lần trÆ°á»›c.
Khang TÆ° phi thÆ°á»ng Ä‘au lòng đáp.
Mặc dù ná»a năm trôi qua hắn Ä‘á»u ở trong tác chiến, căn bản không có thá»i gian há»c táºp. NhÆ°ng hắn vẫn cảm thấy mình đã phụ sá»± kỳ vá»ng của Äại thần quan đại nhân, hắn nghÄ© rằng vì mình lÆ°á»i biếng, nếu không không thể không tiến bá»™ được chút nà o.
Y Ti Na muốn nói và i lá»i an ủi, nhÆ°ng lá»i vừa ra khá»i miệng lại trở thà nh:
- Ừ, chuyện há»c táºp là nhÆ° váºy, cần phải bá»n bỉ kiên trì, công việc báºn bịu cÅ©ng không phải là không có cách: ngà i hoà n toà n có thể lợi dụng trong lúc ngồi xe ngá»±a Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, có thể há»c táºp trên xe ngá»±a, hay là trong lúc Ä‘ang là m việc có thể bá»›t chút thá»i gian tiến hà nh há»c táºp.
Ta đã dạy ngà i vá» kiến thức căn bản, chỉ cần nắm giữ thuần thục các kiến thức căn bản, ngà i có thể tiến hà nh tá»± há»c.
Khi Y Ti Na nói xong, trong lòng lại thầm mắng mình sao lại là m nhÆ° váºy, cá»› gì nà ng lại chỉ cho Khang TÆ° má»™t số phÆ°Æ¡ng pháp tá»± há»c chứ. (Có lẽ cô nà ng sợ mất cÆ¡ há»™i gần gÅ©i chỉ dạy cho hắn... hì hì…)
- Thì ra có thể nhÆ° váºy.
Khang TÆ° gáºt đầu đã hiểu.
Y Ti Na mặc dù trong lòng đang tự ra lệnh cho mình, không nhắc tới đỠtà i công việc, nhưng vừa mở miệng lại nhịn không được rất nghiêm túc:
- Khang TÆ°, tin tưởng ngà i cÅ©ng biết Công chúa đã nâng đỡ trợ giúp rất nhiá»u cho ngà i. Mặc dù nà ng không nói gì, nhÆ°ng ta có trách nhiệm nói cho ngà i biết sá»± tháºt.
Không biết tại sao, nghe được những lá»i nà y, trong lòng Khang TÆ° giáºt mình, nghiêm túc cẩn tháºn lắng nghe lá»i nói của Y Ti Na.
- Công chúa hiện tại có thể nói là đang ở thá»i Ä‘iểm loạn trong giặc ngoà i. Bên ngoà i, không nói có hÆ¡n trặm vạn cây số vuông lãnh thổ chÆ°a được thu hồi, còn có Hắc Nham đế quốc vẫn luôn giÆ°Æ¡ng mắt rình ráºp, lần trÆ°á»›c nÆ°á»›c ta có thể có thá»i gian nghỉ lấy hÆ¡i, là nhá» Hoà ng đế Hắc Nham đế quốc Ä‘á»™t nhiên băng hà , đại quân má»›i tạm thá»i rút lui chỠđợi Hoà ng đế má»›i lên ngôi.
NhÆ°ng chá» sau khi Hoà ng đế má»›i kế vị ổn định cục diện, nhất định sẽ là má»™t hồi đại chiến diệt quốc ngÆ°Æ¡i chết ta sống. Mà ở bên trong, ngoà i mặt Công chúa là Nữ vÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng lai, nhÆ°ng trên thá»±c tế Công chúa hiện tại chẳng những không có quyá»n ná»™i chÃnh, cà ng không có quyá»n quân sá»±, còn quyá»n tà i chÃnh cà ng không cần phải nói tá»›i.
-A! Tại sao có thể nhÆ° váºy?
Khang Tư mặt đầy vẻ không dám tin tưởng.
Khang TÆ° nhá»› lúc trÆ°á»›c nhìn biểu hiện của Công chúa, lúc thưởng phạt Ä‘á»u do ý muốn của mình, căn bản không có ai dám bằng mặt không bằng lòng, tại sao má»›i ná»a năm thá»i gian, lại trở nên giống nhÆ° tượng gá»— thế nà y?
Y Ti Na giải thÃch:
- Chủ yếu là VÆ°Æ¡ng háºu nắm trong tay đám quan văn hai mặt hai lòng. Công chúa ban bố mệnh lệnh, căn bản không cách nà o truyá»n lệnh xuống dÆ°á»›i. Tiếp nữa chÃnh là VÆ°Æ¡ng háºu sai phái thà nh chủ, lÄ©nh chủ các nÆ¡i tá»± do áp đặt khấu trừ khoản thuế, cuối cùng giao ná»™p thuế lên trên, căn bản là nhÆ° muối bá» bể, ngay cả duy trì bổng lá»™c của quan viên cÅ©ng rất miá»…n cưỡng, là m cho Công chúa phải sá» dụng của riêng để duy trì sinh hoạt của hoà ng cung.
- Không ngá» lại khấu trừ các khoản thuế? Äây chÃnh là việc phạm pháp, Công chúa tại sao không xuất Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i?
Khang Tư cực kỳ kinh ngạc.
Bình dân vì ná»™p thuế thiếu má»™t đồng mà bị bắt, hắn gặp không Ãt, tại sao những thà nh chủ kia khấu trừ khoản thu thuế cả khu vá»±c, lại không có việc gì?
Y Ti Na bất đắc dĩ nói:
- Ôi, ta má»›i vừa rồi đã nói, công chúa căn bản không có quân quyá»n, quyá»n lá»±c Ä‘iá»u Ä‘á»™ng tất cả quân Ä‘á»™i, Ä‘á»u ở trong tay những TÆ°á»›ng quân ở quân bá»™ kia. Ngay cả Ä‘iá»u Ä‘á»™ng má»™t vạn kỵ binh nà y cho ngà i, Công chúa cÅ©ng phải lấy danh hiệu thà nh láºp cấm vệ quân, mà còn phải tá»± mình dùng uy áp bức dùng lợi dụ dá»— má»›i chá»n lá»±a láºp ra được.
Nói gì đến việc Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i, Ä‘i chinh phạt những thà nh chủ khấu trừ thuế má kia. Hiện tại toà n bá»™ Khi Hồng quốc, cÅ©ng chỉ có quân Ä‘á»™i trong tay ngà i má»›i là quân Ä‘á»™i của Công chúa.
Khang TÆ° trầm mặc má»™t chút, hắn không nghÄ© tá»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t Nữ vÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng lai, lại phải ăn nói nhã nhăn má»›i có thể Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i.
NghÄ© tá»›i đây, Khang TÆ° há»i:
- NhÆ° váºy Công chúa Ä‘iện hạ có phân phó gì cho hạ quan?
- Rất Ä‘Æ¡n giản, vừa chinh phạt đám thổ phỉ cÆ°á»ng đạo, vừa thu nháºn bá»n há» và o biên chế, tăng cÆ°á»ng thao luyện binh sÄ©. ChỠđến khi thu phục lại khu vá»±c nà y, ngà i đã nắm trong tay mấy vạn quân tinh nhuệ. Äến lúc Ä‘oà n quân chiến thắng, trở vá» thủ đô chấn nhiếp má»i ngÆ°á»i, Công chúa má»›i có thể lên ngôi hoà ng đế, chân chÃnh quản lý tốt quốc gia nà y.
Y Ti Na nói có chút kÃch Ä‘á»™ng, việc nà y là Ngả Lệ Ti thảo luáºn Ä‘á» ra vá»›i nà ng. Theo nháºn thức của nà ng, quốc gia há»—n loạn đến mức nà y, nguyên nhân nhất định là do quân quyá»n phân tán.
Vốn Khang TÆ° vẫn lo lắng mình là m không được nhiệm vụ Công chúa giao, không nghÄ© tá»›i lại nhÆ° váºy? Việc khác hắn không dám chắc, nhÆ°ng chuyện thu phục đám thổ phỉ nà y vá»›i huấn luyện binh sÄ©, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng từ thủ đô đến đây cÅ©ng đã là m rồi, tin tưởng có bá»n Tạc Lạp, Y Äạt trợ giúp, hẳn là không có vấn Ä‘á» gì.
Khang Tư thở phà o nhẹ nhõm:
- Xin đại nhân trở vỠbẩm với Công chúa điện hạ, hạ quan nhất định sẽ hoà n thà nh nhiệm vụ.
- Äúng rồi, lúc khuếch trÆ°Æ¡ng binh lá»±c, xÆ°ng hiệu bên ngoà i nên giữ nguyên là biên chế Phó tÆ°á»›ng, không nên quá phô trÆ°Æ¡ng.
Y Ti Na nhắc nhở.
- Hạ quan hiểu.
Khang TÆ° mặc dù nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng thở dà i.
Ngà y sau không thể tăng thêm biên chế quân Ä‘á»™i, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có chút khổ não, chỠđến lúc binh lá»±c có năm quân Ä‘oà n, chẳng lẽ TÆ°á»›ng quân Quân Ä‘oà n trưởng thá»±c tế, lại vẫn chỉ cấp báºc Thiên tÆ°á»›ng? Tháºt không biết phải là m thế nà o?
Y Ti Na Ä‘ang muốn nói gì, nhÆ°ng thấy Khang TÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, hÆ¡n nữa yến há»™i đã sắp kết thúc, chỉ có thể thầm thở dà i, trong lòng mặc dù tiếc nuối, nhÆ°ng cÅ©ng không lên tiếng nữa.
Tà i sản của Tiểu Lý
Chữ ký của Tiểu Lý
Äã có 25 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^) ,
baovehoahong ,
blindsoul ,
cucuom2009 ,
daotuannghia ,
GoodLuck ,
hac am ,
hanoinho ,
hatxi1234 ,
hnminhtuankt ,
hoc2k ,
hungbathien ,
KHANGTX ,
kongcha ,
LOLA ,
lukrin140 ,
myklovegp ,
ngkienlc ,
NS13 ,
orpheus ,
phuquoc2010 ,
quocviet11 ,
saobuon198 ,
thic doc sach ,
yuanping
06-09-2011, 07:45 AM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 3 - Xuất Chinh Trừ Phiến Loạn
Chương 23: Mở rộng biên chế quân đội
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, Khang TÆ° dẫn các Trưởng quan ra cá»a thà nh Ä‘Æ°a tiá»…n Y Ti Na.
Vốn Khang TÆ° muốn há»™ tống Y Ti Na rá»i khá»i vùng đất nà y, nhÆ°ng không có ngÆ°á»i nà o đồng ý, không thể là m gì khác hÆ¡n chỉ Ä‘Ã nh Ä‘iá»u má»™t Thiên Ä‘á»™i kỵ binh há»™ tống Y Ti Na rá»i Ä‘i. Äám ngÆ°á»i Tạc Lạp vẫn còn thấy có chút kỳ quái.
Äại thần quan đại nhân vốn đã có má»™t Thiên Ä‘á»™i cấm vệ kỵ binh cùng trở vá», tại sao còn phải tăng thêm má»™t Thiên Ä‘á»™i kỵ binh?
Phải biết rằng đây chÃnh là má»™t ngà n kỵ binh đấy, lá»±c chiến đấu của chúng bằng má»™t lữ Ä‘oà n bá»™ binh. Còn từ thà nh Khai Nhất Ä‘i và o trong lãnh thổ, Ä‘á»u dÆ°á»›i sá»± khống chế của quân Ä‘á»™i Khang TÆ°, váºy cần gì phải lo lắng nhÆ° váºy chứ?
Mặc dù dÆ°á»›i yêu cầu cá»±c lá»±c của Khang TÆ°, các Trưởng quan cÅ©ng không có ý kiến nữa, nhÆ°ng hai Liên Ä‘á»™i trưởng được phái Ä‘i và Y Ti Na, Ä‘á»u đồng thá»i phản đối: chuyến Ä‘i trở vá» nà y, đâu có tốn bao nhiêu thá»i gian?
Hai Liên đội trưởng phản đối hoà n toà n vô dụng, nhưng Y Ti Na đem cái mác sư phụ ra, lại là m cho Khang Tư không cách nà o từ chối, cuối cùng Y Ti Na thắng lợi, chỉ mang theo một Thiên đội cấm vệ kỵ binh trở vỠthủ đô.
Bên trong quân doanh, Khang TÆ°, Y Äạt và năm đại Thiên tÆ°á»›ng lúc đầu tụ táºp chung má»™t chá»—, cÅ©ng không có hà n huyên gì. Há»™i nghị triệu táºp đủ ngÆ°á»i, Tạc Lạp đầu tiên hÆ°á»›ng Khang TÆ° nhắc nhở:
- Äại nhân, cứ mãi ôm cây đợi thá» thế nà y cÅ©ng không phải là biện pháp. Hay là phải tìm cho được sà o huyệt của bá»n cÆ°á»ng đạo, hoặc là dẫn dụ bá»n chúng tá»›i để tiêu diệt má»›i được.
Khang TÆ° lắng nghe gáºt gáºt đầu, xem ra Tạc Lạp cÅ©ng biết tình trạng Công chúa không ổn, nếu không Tạc Lạp vốn định cùng bá»n cÆ°á»ng đạo so vá»›i nhau xem ai chịu Ä‘á»±ng được lâu hÆ¡n, căn bản sẽ không Ä‘Æ°a ra ý kiến chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch tiêu diệt bá»n cÆ°á»ng đạo.
- Äúng váºy, binh sÄ© phÃa dÆ°á»›i đã có lá»i oán thán: nói cái gì huấn luyện quá lâu cÅ©ng không Ä‘i đánh dẹp cÆ°á»ng đạo, tinh thần cÅ©ng chìm xuống mất.
Y Äạt tiếp lá»i nói.
Hắn là đội trưởng thân binh, rất táºn tụy vá»›i chức vụ, nên tinh thần quân sÄ© nhÆ° thế nà o, trong quân có lá»i đồn đãi gì, Y Äạt Ä‘á»u rất rõ rà ng.
- Nhưng thám báo của chúng ta đã trải rộng khắp khu vực nà y, hoà n toà n không có phát hiện dấu vết nà o. Cho dù muốn đánh, nhưng tìm không được địch nhân, lấy gì mà đánh?
Cách Nạp một trong số Thiên tướng bất đắc dĩ nói.
Binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Cách Nạp là thiện chiến nhất, đáng tiếc tìm không được địch nhân, khiến bá»n chúng bá»±c tức không có chá»— phát tác, là m cho Thiên tÆ°á»›ng Cách Nạp nà y cÅ©ng bị binh sÄ© cuốn lấy gây phiá»n hà .
- Không bằng chúng ta Ä‘i dẫn rắn xuất Ä‘á»™ng, thế nà o? Phái ra má»™t Ä‘á»™i nhá» binh sÄ© hoạt Ä‘á»™ng gióng trống khua chiêng khắp nÆ¡i. Äịch nhân chắc chắn sẽ không để mặc cho chúng ta phấn khÃch không coi bá»n chúng và o đâu. Äợi đến lúc bá»n chúng xuất Ä‘á»™ng, đại quân chúng ta mai phục ở phÃa sau, có thể tiêu diệt được bá»n chúng.
Chiêm Mỗ Tư một Thiên tướng khác đỠnghị.
Chiêm Má»— TÆ° trÆ°á»›c khi gia nháºp quân Ä‘á»™i là má»™t tiểu thị dân có chút văn hóa. Khi trở thà nh vị trà cao Thiên tÆ°á»›ng nà y, cả ngà y Ä‘á»u suy mÆ°u tÃnh kế, muốn biểu hiện má»™t chút ta đây khác vá»›i ngÆ°á»i khác.
Có Ä‘iá»u phần lá»›n các mÆ°u kế của hắn, cÅ©ng không có tác dụng gì.
Khang TÆ° vẫn không nói gì, Thiên tÆ°á»›ng Mã Äa đã lắc đầu nói:
- Kế nà y vô dụng, phải biết rằng kế hoạch nà y chúng ta trÆ°á»›c kia đã dùng qua, kết quả thế nà o? Äịch nhân quyết tâm muốn là m con rùa rụt đầu, hoà n toà n không lá»™ mặt!
Mã Äa cÅ©ng giống nhÆ° Cách Nạp, Ä‘á»u là phần tá» hiếu chiến, nhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° nhau Ä‘á»u không tìm được bóng dáng địch nhân, khiến hắn vừa tức giáºn vừa không biết là m sao.
- Váºy chúng ta dứt khoát Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh mã, lấy thà nh Khai Nhất là m trung tâm hÆ°á»›ng ra ngoà i quấy Ä‘á»™ng Ä‘i, ta tháºt không tin bá»n cÆ°á»ng đạo kia vẫn cứ án binh bất Ä‘á»™ng!
Chiêm Mỗ Tư lần nữa đỠnghị.
- Ngu ngốc, ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy, mặc dù có thể dẫn dụ bá»n cÆ°á»ng đạo ra, nhÆ°ng bá»n cÆ°á»ng đạo cả khu vá»±c và quân Ä‘á»™i của các thà nh chủ, cÅ©ng sẽ cùng ra! Äừng quên, chỉ má»™t khu vá»±c nà y bá»n cÆ°á»ng đạo và tÆ° binh của đám quý tá»™c kia, đã vượt qua ba mÆ°Æ¡i vạn, còn cả vùng đất há»—n loạn nà y cÅ©ng có thể tá»›i hÆ¡n trăm vạn quân.
- Mấy vạn quân của chúng ta đây nhiá»u nhất chỉ là số lẻ của ngÆ°á»i ta. Äến lúc đó chúng ta phá vỡ thế cân bằng của vùng đất nà y, không phải là kẻ chạy trốn thảm hại vá» thủ đô, thì cÅ©ng là toà n quân chết hết.
Thiên tÆ°á»›ng TÆ° Äặc nảy giá» không có lên tiếng cất tiếng nói.
Trong số năm đại Thiên tÆ°á»›ng, chân chÃnh có chút biết quan sát tình hình chung, ngoà i Tạc Lạp là ngÆ°á»i xuất thân từ quân chÃnh quy ra, thì TÆ° Äặc xuất thân là thầy giáo dạy há»c.
Nếu nhÆ° hắn không phải vì đắc tá»™i vá»›i quý tá»™c, không có chá»— trốn, chỉ sợ cÅ©ng sẽ không gia nháºp quân Ä‘á»™i.
- Thế nà y không được, thế kia cÅ©ng không được. Váºy rốt cuá»™c phải là m sao bây giá»?
Chiêm Má»— TÆ° thấy Ä‘á» nghị của mình cÅ©ng bị phủ quyết, không khá»i đứng dáºy gà o lên.
Giá» phút nà y ánh mắt của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chiếu và o Tạc Lạp.
Mặc dù trên danh nghÄ©a Khang TÆ° là Quan chỉ huy của bá»n há», nhÆ°ng trừ chém giết ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng đối lợi hại ra, bình thÆ°á»ng cÅ©ng không có biểu hiện năng lá»±c lãnh đạo xuất sắc gì để cho ngÆ°á»i khác tin phục.
Có thể nói, thá»i gian hÆ¡n má»™t tháng hôn mê kia, mặc dù ở trong lòng bá»n binh sÄ© bình thÆ°á»ng, Khang TÆ° vẫn là má»™t Chiến Thần cao cao tại thượng. NhÆ°ng trong đám Trưởng quan, uy tÃn của hắn đã bắt đầu tuá»™t xuống, còn Tạc Lạp và Y Äạt thì lại vượt trá»™i hÆ¡n Khang TÆ°.
DÄ© nhiên, nếu nói các Trưởng quan không phục chỉ huy Khang TÆ°, váºy cÅ©ng không đúng, dù sao Khang TÆ° có được quyá»n bổ nhiệm và miá»…n nhiệm nhân sá»±, hÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i Tạc Lạp và Y Äạt Ä‘á»u táºn tâm phụ tá cho Khang TÆ°. Váºy ai dám tìm phiá»n toái chứ?
Lúc nà y Khang TÆ° cÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i khác, cùng nhìn Tạc Lạp, chá» hắn nói ra biện pháp tốt.
Thấy thần sắc của má»i ngÆ°á»i, Tạc Lạp mở miệng Ä‘ang định nói gì bất thình lình cá»a phòng mở báºt ra, hai thân binh đỡ má»™t kỵ binh Ä‘i và o, thân thể hắn bạc nhược thảm hại giống nhÆ° đã trải qua chặng Ä‘Æ°á»ng dà i sóng gió.
Không đợi má»i ngÆ°á»i há»i thăm, má»™t thân binh liá»n già nh trÆ°á»›c nói:
- Äại nhân, kỵ binh thám báo trinh sát được má»™t số Ä‘á»™ng tÄ©nh của bá»n cÆ°á»ng đạo.
Mã Äa và Cách Nạp láºp tức hÆ°ng phấn nhảy dá»±ng lên hô:
- Ha ha! Bá»n cÆ°á»ng đạo chết tiệt nà y cuối cùng xuất hiện rồi! Äại nhân, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh mã tiêu diệt bá»n chúng!
Phần sau câu nà y là hÆ°á»›ng vá» Khang TÆ° nói. Bất kể thế nà o, toà n quân cÅ©ng chỉ Khang TÆ° má»›i có quyá»n được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng.
Tạc Lạp đầu tiên là trợn mắt nhìn Mã Äa và Cách Nạp sau đó má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn Khang TÆ° xin ý kiến:
- Äại nhân, hay là trÆ°á»›c tiên há»i rõ tình hình Ä‘i.
Khang TÆ° gáºt đầu, còn chÆ°a kịp lên tiếng há»i thăm, tên thám báo kia đã hÃt má»™t hÆ¡i ổn định lại hÆ¡i thở, xong vá»™i và ng báo cáo vá»›i Khang TÆ°:
- Äại nhân, mục tiêu của bá»n cÆ°á»ng đạo là đội ngÅ© của Äại thần quan đại nhân!
- Cái gì?
Tất cả má»i ngÆ°á»i nhảy dá»±ng lên, Khang TÆ° lại cà ng hết sức nôn nóng đã dịnh phóng ra ngoà i, nhÆ°ng bị Tạc Lạp kéo lại.
Không để ý đến Khang TÆ° Ä‘ang vùng vẫy, Tạc Lạp trá»±c tiếp hÆ°á»›ng thám báo há»i:
- Äịch nhân có bao nhiêu ngÆ°á»i? Bá»™ binh hay là kỵ binh? Cách đây bao xa? Cách Ä‘á»™i ngÅ© của Äại thần quan bao xa?
Vốn Ä‘ang giãy dụa Khang TÆ° nghe được, láºp tức an tÄ©nh lại, trong lòng hắn xấu hổ má»™t hồi: “Tình huống nhÆ° thế nà o mình cÅ©ng chÆ°a có hiểu rõ đã định phát binh, tháºt là ngu xuẩn hết chá»— nói.â€
- Nói chÃnh xác thì số lượng không rõ rà ng lắm, nhÆ°ng mà chúng xuất hiện ở khắp núi đồi, chừng bốn năm vạn ngÆ°á»i, tất cả Ä‘á»u là bá»™ binh, ở cách chúng ta chừng tám mÆ°Æ¡i cây số, bá»n chúng cách Ä‘á»™i ngÅ© của Äại thần quan, tối thiểu còn có ba mÆ°Æ¡i cây số.
Tên thám báo cuống quÃt nói.
Nghe nói nhÆ° thế, trừ Khang TÆ° thở nhẹ má»™t hÆ¡i, toà n bá»™ những ngÆ°á»i khác thì mặt Ä‘á» tá»›i mang tai mắng to:
- Äáng chết!
Khang TÆ° có thể chÆ°a hiểu, nhÆ°ng bá»n Trưởng quan hắn lại rất rõ rà ng, từ thà nh Khai Nhất tá»›i thủ đô là khu vá»±c đã kiểm soát, thuá»™c phạm vi thế lá»±c của quân Ä‘á»™i Khang TÆ°. CÅ©ng chÃnh là háºu phÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y địch nhân lại xuất hiện tại háºu phÆ°Æ¡ng của mình tám mÆ°Æ¡i cây số má»›i bị phát hiện, có thể suy nghÄ© biết được sà o huyệt của địch nhân ở chá»— nà o đó ngay tại háºu phÆ°Æ¡ng của mình.
Mấy vạn địch nhân ẩn núp ở háºu phÆ°Æ¡ng của mình lâu nhÆ° váºy, mình chẳng những không phát hiện, vẫn má»™t má»±c ở bên ngoà i tìm kiếm tung tÃch của địch nhân. Äịch nhân nhất định Ä‘ang cÆ°á»i nhạo những đám ngu ngốc nà y. Lần nà y tháºt đúng là mất hết mặt mÅ©i của quân gia rồi.
------------------------------
Tạc Lạp phẫn nộ kèm theo chút xấu hổ nhìn Khang Tư nói:
- Äại nhân, xuất binh Ä‘i!
Äã sá»›m chá» không nổi Khang TÆ° vá»™i và ng gáºt gáºt đầu đáp ứng.
Tiếng kèn táºp hợp ở thà nh Khai Nhất vang lên, quân Ä‘á»™i trú đóng bốn phÃa thà nh Khai Nhất, láºp tức trang bị đầy đủ táºp trung tá»›i giải đất bằng trÆ°á»›c cá»a thà nh.
Nông dân ở xung quanh Thà nh Khai Nhất, cÅ©ng nghe được tiếng kèn hiệu, trong lòng Ä‘á»u thầm mắng địch nhân đã đắc tá»™i vá»›i quân Ä‘á»™i của Khang TÆ°.
Tháºt vất vả má»›i sinh sống ổn định mấy tháng nay, tại sao những tên đáng chết nà y tá»›i quấy rầy chứ?
Hy vá»ng quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° đại nhân có thể già nh được thắng lợi; chỉ khi Khang TÆ° đại nhân thắng lợi, những ngÆ°á»i dân mình má»›i có thể có cuá»™c sống an ổn.
Các Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh Ä‘ang ở khắp nÆ¡i kết thân tìm hiểu để lá»±a chá»n Thiên tÆ°á»›ng, nghe được kèn hiệu, trÆ°á»›c tiên chạy tá»›i Ä‘iểm táºp hợp, dÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Trưởng quan, biểu hiện ra thần thái ká»· luáºt nghiêm minh. Kẽ ngu ngốc má»›i bá» phà cÆ¡ há»™i có thể khoe mẽ trÆ°á»›c mặt Trưởng quan cao cấp.
Nhìn hà ng ngÅ© và trang bị của binh sÄ©, có thể thấy được công lao của đám Tạc Lạp, Y Äạt đã bá» ra. Trừ trang bị cá nhân của binh sÄ©, lÆ°Æ¡ng thá»±c của binh sÄ© tất cả cÅ©ng Ä‘á»u váºn chuyển xong, Ä‘i theo phÃa sau Ä‘á»™i ngÅ©. Có thể nói không cần phải chuẩn bị thêm cái gì nữa, những binh lÃnh nà y đã có thể trá»±c tiếp ra ngoà i chiến đấu.
Khang TÆ° đứng ở trên tÆ°á»ng thà nh, lần đầu tiên nhìn thấy Ä‘á»™i quân biên chế mở rá»™ng của mình, Ä‘á»™i quân ba bốn vạn tháºt đúng là khà thế hà o hùng, nhìn mút mắt không thấy được đầu cuối.
Cho dù Khang TÆ° tá»± mình đã từng đối mặt vá»›i mấy ngà n ngÆ°á»i, nhÆ°ng bị nhiá»u ngÆ°á»i nhìn chăm chú nhÆ° váºy, hắn cÅ©ng không khá»i có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng tình hình khẩn cấp, khiến hắn láºp tức dứt bá» những suy nghÄ© nà y, hắng giá»ng nói:
- ChÆ° vị tÆ°á»›ng sÄ©! Quân thám báo nháºn được tin, có má»™t số tên cÆ°á»ng đạo ở háºu phÆ°Æ¡ng của chúng ta chừng tám mÆ°Æ¡i cây số. Äang truy kÃch Äại thần quan đại nhân trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» thủ đô. Chúng ta xuất Ä‘á»™ng lần nà y, chÃnh là muốn để Äại thần quan bình yên trở lại thủ đô, hÆ¡n nữa giải quyết triệt để bá»n cÆ°á»ng đạo ẩn núp ở háºu phÆ°Æ¡ng của chúng ta!
Khi biết được tin tức kia, toà n quân đầu tiên là thoáng yên tÄ©nh má»™t cái, tiếp theo chÃnh là má»™t cảnh náo Ä‘á»™ng xôn xao.
Khang TÆ° mặc dù không nghe được binh sÄ© ở nÆ¡i xa Ä‘ang nói cái gì, nhÆ°ng nghe binh sÄ© ở phÃa trÆ°á»›c hô to:
- Mẹ kiếp! Bá»n cÆ°á»ng đạo nà y không ngá» cÅ©ng không còn lẫn trốn vải nÆ°á»›c tiểu, lại dám có chủ ý đánh Äại thần quan? Tháºt là không biết sống chết là gì!
- Con bà nó! Bá»n cÆ°á»ng đạo nà y quả là lá»›n gan, lại dám trốn ở háºu phÆ°Æ¡ng của chúng ta!
- Äá»™i Thám báo là m ăn cái quái gì không biết? Äịch nhân chạy đến háºu phÆ°Æ¡ng chúng ta tám mÆ°Æ¡i cây số má»›i phát hiện?
Dù nói gì cÅ©ng có, có Ä‘iá»u đến cuối cùng, lá»i nói của bá»n binh sÄ© từ từ thống nhất cùng má»™t Ä‘iểm đó chÃnh là :
- Giết chết bá»n chúng! Giải cứu Äại thần quan!
Khang TÆ° phất tay ra hiệu, các Trưởng quan phÃa dÆ°á»›i trấn tỉnh tâm thần Æ°á»›c thúc bá»™ hạ, không bao lâu nÆ¡i nÆ¡i hoà n toà n yên tÄ©nh lại, Khang TÆ° trá»±c tiếp ra lệnh:
- Äá»™i Kỵ binh do ta chỉ huy, tất cả binh sÄ© dÆ°á»›i trÆ°á»›ng phó Thiên tÆ°á»›ng thứ năm thứ sáu, lÆ°u lại phòng thủ thà nh Khai Nhất, các Trưởng quan còn lại láºp tức chỉ huy Ä‘á»™i quân của mình, theo ta lên Ä‘Æ°á»ng!
Nói xong liá»n theo thân binh bÆ°á»›c xuống tÆ°á»ng thà nh.
Trong năm đại Thiên Ä‘á»™i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Khang TÆ°, há»… là binh sÄ© của Phó Thiên tÆ°á»›ng thứ năm thứ sáu chỉ huy, Ä‘á»u là binh sÄ© địa phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng chÃnh là tân binh.
Hiện tại việc cứu viện là chÃnh, tiêu diệt địch nhân là phụ, cÅ©ng không phải là lúc huấn luyện tân binh, cho tất cả nên tân binh Ä‘á»u lÆ°u lại phòng thủ. Quyết định nà y cÅ©ng là Tạc Lạp đã nhắc nhở Khang TÆ°.
Khang Tư trong vòng bảo vệ của thân binh ở trước đội kỵ binh, vung tay lên, hét to:
- Tiến quân!
Má»™t tiếng lệnh truyá»n ra, tháºt đúng là vạn mã sôi trà o, tiếng vó ngá»±a láºp tức vang dá»™i khắp bầu trá»i nhÆ° tiếng sấm rá»n.
Äá»™i kỵ binh theo Khang TÆ° Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, các Trưởng quan khác cÅ©ng Ä‘á»u tá»± chỉ huy Ä‘á»™i ngÅ© của mình rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Cùng so sánh bộ dáng, nét mặt của đội quân lưu lại phòng thủ cũng chỉ có thể thấy đầy vẻ u sầu thương tiếc.
Äặc biệt là những lão binh má»›i thăng lên là m Trưởng quan đó, tháºt vất vả má»›i có thể chỉ huy binh sÄ©, nhÆ°ng đánh giặc lại không có phần. Bá»n há» buồn bá»±c, chỉ có thể Ä‘em ná»—i giáºn trút lên ngÆ°á»i bá»n tân binh! Nhất định phải huấn luyện cho bá»n chúng mạnh mẽ nhÆ° đám lão binh!
Ôi thôi! Khi đại quân vừa rá»i Ä‘i, tiếng gà o phẫn ná»™ của các Trưởng quan lÆ°u lại phòng thủ láºp tức vang lên, bá»n tân binh chỉ có thể tá»± nháºn mình xui xẻo, tiếp nháºn sá»± ngược đãi của các Trưởng quan.
-o-o-o-
Trong phủ thà nh chủ thà nh La Äặc, má»™t nam tá» trung niên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tây Lôi TÆ° Ä‘ang Ä‘á»c sách.
Tây Lôi TÆ° nhìn thấy nam tá» trung niên nà y, lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i:
- Có động tĩnh gì không?
Trung niên nhân cung kÃnh nói:
- Có, thiếu gia, khi Khang TÆ° nháºn được tin tức, dẫn má»™t vạn kỵ binh và hai vạn lão binh xuất Ä‘á»™ng, còn lại má»™t vạn tân binh lÆ°u lại phòng thủ.
Nói xong đưa một tỠgiấy cho Tây Lôi Tư.
Tây Lôi TÆ° nhìn tá» giấy má»™t lúc cÆ°á»i nói:
- Äám cÆ°á»ng đạo kia tháºt đúng là kém cá»i, vốn ta còn tưởng rằng, Ãt nhất phải đến lúc đám cÆ°á»ng đạo bao vây Y Ti Na, Khang TÆ° má»›i nháºn được tin tức, không nghÄ© tá»›i những tên cÆ°á»ng đạo nà y vừa lên Ä‘Æ°á»ng, Khang TÆ° cÅ©ng cùng má»™t lúc xuất binh.
NgÆ°á»i trung niên lắc đầu:
- Tiểu... Thiếu gia, nếu ngà i biết kia bá»n cÆ°á»ng đạo vô dụng nhÆ° váºy, tại sao còn muốn lợi dụng bá»n chúng, kế hoạch để chúng thá»±c hiện có thể không có thu hoạch nhiá»u đấy?
- A ha, quản gia, bá»n chúng mặc dù vô dụng, nhÆ°ng có thể là m cho vùng đất nà y vẫn giữ được thế há»—n loạn, kéo dà i đến khi chủ nhân trở lại.
Tây Lôi Tư vừa nghịch tỠgiấy vừa nói.
Äá»™ng tác nghịch tá» giấy của hắn rất giống nữ tÃnh, nếu để cho các đầu lÄ©nh cÆ°á»ng đạo nhìn thấy, sợ rằng sẽ ói đầy đất.
- Thiếu gia, mặc dù ngÆ°á»i ná» thân pháºn cao quý, nhÆ°ng ngà i cÅ©ng không cần gá»i hắn là chủ nhân!
Gã quản gia trung niên trợn to mắt bất mãn nói.
Tây Lôi Tư nghe nói như thế, có chút cảm xúc nói:
- Ngươi không thể hiểu được.
Gã quản gia trung niên há miệng muốn nói cái gì, nhÆ°ng thở dà i, ngáºm miệng, hoà n toà n yên tÄ©nh.
Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i nói:
- Ta biết ngÆ°Æ¡i quan tâm tá»›i ta, chẳng qua đây là quyết định của ta, ta biết đúng sai... Äược rồi, không nói những thứ nà y, những tên quý tá»™c béo phì đầu heo kia thế nà o rồi?
Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i nói:
- Ta biết ngÆ°Æ¡i quan tâm tá»›i ta, chẳng qua đây là quyết định của ta, ta biết đúng sai... Äược rồi, không nói cái nà y nữa, những tên quý tá»™c béo phì đầu heo kia thế nà o rồi?
Gã quản gia trung niên nói giá»ng có chút bất đắc dÄ©:
- Do chuyện lần trÆ°á»›c bá»n há» bị cÆ°á»ng đạo đánh cÆ°á»›p không được giải quyết, hÆ¡n nữa thÆ°á»ng ngà y bá»n há» cÅ©ng không để và o mắt bá»n minh hữu xuất thân cÆ°á»ng đạo nà y. Hiện tại cứ dá»±a và o bá»n há» chuẩn bị hai phÆ°Æ¡ng pháp:
Má»™t là gầy dá»±ng má»™t liên minh khác, thà nh láºp bá»n há» là m sức mạnh quân sá»± của chÃnh mình. Hai là tạo thà nh liên minh dá»±a và o toà n bá»™ các quý tá»™c, nhÆ°ng dù sao chúng ta cÅ©ng phải cùng nắm giữ quyá»n lãnh đạo.
Tây Lôi TÆ° cÆ°á»i lạnh nói:
- Hừ, ai bảo bá»n hắn không tin giải thÃch của ta? Äược rồi, tùy ý bá»n há» Ä‘i thôi, dù sao cà ng há»—n loạn đối vá»›i chúng ta cà ng tốt. À, rốt cuá»™c là ai ở sau lÆ°ng ủng há»™ liên minh cÆ°á»ng đạo phÆ°Æ¡ng Nam và liên minh quý tá»™c, chuyện nà y đã Ä‘iá»u tra xong chÆ°a?
- ChÃnh xác thì không có chứng cá»›, nhÆ°ng liên minh cÆ°á»ng đạo ở phÆ°Æ¡ng Nam, đại khái có thể kết luáºn là đệ đệ của ngÆ°á»i nỠủng há»™, còn liên minh quý tá»™c thì phát hiện có gặp gỡ vá»›i tầng lá»›p cao của Tá» Tâm Quốc. Căn cứ và o Ä‘iá»u tra liên minh lÃnh đánh thuê ở phÆ°Æ¡ng Äông kia, cÅ©ng không có ngÆ°á»i ủng há»™ phÃa sau, coi nhÆ° là ngÆ°u tầm ngÆ°u mã tầm mã tá»± Ä‘á»™ng cấu kết vá»›i nhau.
NgÆ°á»i trung niên nói.
Tây Lôi Tư gõ gõ bà n:
- Ừ hừ, Khi Hồng Quốc mất Ä‘i quyá»n kiểm soát khu vá»±c nà y, cÅ©ng chÆ°a tá»›i má»™t năm. Má»›i có chút thá»i gian nhÆ° váºy, đã xây dá»±ng hai tổ chức đến ngay cả ta cÅ©ng không thể phái ngÆ°á»i quấy rối được? Äiá»u nà y nói rõ bá»n hỠđã sá»›m phái tay lão luyện đến nÆ¡i nà y, chẳng qua là gặp phải thá»i cÆ¡ tốt, gióng trống khua chiêng nhảy ra mà thôi.
Bất quá cÅ©ng không có cái gì, nếu nhÆ° hai tổ chức nà y là cùng má»™t ngÆ°á»i khống chế, cÅ©ng có chút phiá»n toái. Tên đệ đệ của chủ nhân tháºt lợi hại a, thoạt nhìn ốm yếu, nhÆ°ng ngấm ngầm nắm trong tay hết thảy. Ta dám nói, chủ nhân gặp phải nhiá»u phiá»n toái nhÆ° váºy, cÅ©ng là do hắn gây ra.
Gã quản gia trung niên cÆ°á»i nói:
- Yên tâm Ä‘i, thiếu gia, hắn của ngà i hiện nay mặc dù bị giam lá»ng, nhÆ°ng ca ca của hắn cÅ©ng lo ngại phản ứng của thần dân. Nghe nói đã buông lá»ng việc giam lá»ng hắn, chấp thuáºn cho hắn gặp mặt các Trưởng quan trá»±c thuá»™c. Theo tôi dá»± Ä‘oán, tên ca ca có thể sẽ đồng ý yêu cầu của hắn.
Tây Lôi TÆ° trên mặt láºp tức nổi lên Ä‘á» á»ng, có chút há»n dá»—i nói:
- Cái gì hắn của ta chứ?
Câu tiếp theo không có nói ra, bởi vì hắn đã bị ánh mắt cổ quái của gã quản gia trung niên kia, khiến hắn ngượng ngùng cúi đầu.
Một lúc lâu sau, gã quản gia đợi Tây Lôi Tư hết xấu hổ, mới lên tiếng nói:
- Khu vá»±c kiểm soát của Khang TÆ° hiện giá» chỉ có má»™t vạn tên tân binh, phải cho bá»n chúng nếm má»™t chút phiá»n toái chứ?
Nghe nói nhÆ° thế, Tây Lôi TÆ° láºp tức khôi phục diện mạo tinh ranh, gáºt đầu nói:
- Dĩ nhiên rồi, nếu không là m sao có thể khiến khu vực nà y cà ng thêm hỗn loạn được?
Nói đến đây, trong lòng Tây Lôi TÆ° thầm nghÄ©: “Chủ nhân, ta nhất định sẽ là m rối tung tình thế cả khu vá»±c nà y, biến thà nh trạng thái có lợi nhất để ngà i phát huy!â€
-o-o-o-
Không yên lòng cho Khang TÆ°, Tạc Lạp giao Ä‘á»™i quân cho trợ thủ, tá»± mình cỡi ngá»±a chạy theo, vụt roi giục ngá»±a Ä‘uổi rút theo Khang TÆ° Ä‘ang thúc ngá»±a chạy nhÆ° bay, hắn hÆ°á»›ng Khang TÆ° ra dấu bảo chạy cháºm lại sau đó Ä‘á» nghị:
- Äại nhân, thừa cÆ¡ há»™i nà y giải quyết cho xong vấn Ä‘á» Trưởng quan của Ä‘á»™i kỵ binh nà y luôn?
- Ừ?
Khang TÆ° đầu tiên là sá»ng sốt má»™t chút, nhÆ°ng hắn được đám Tạc Lạp chỉ giáo má»™t thá»i gian ngắn, nên rất nhanh liá»n hiểu được:
- Ngà i muốn nói để cho những tên Liên Ä‘á»™i trưởng kia, lấy việc cạnh tranh quân công lần nà y chá»n ngÆ°á»i là m Thiên tÆ°á»›ng?
Tạc Lạp trấn an gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, ngà i xem có được không?
- Äược, chỠđến lúc gặp quân địch, ta sẽ nói vá»›i bá»n há».
Khang TÆ° gáºt đầu đồng ý. Nói đến đây, hắn không khá»i ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i, than thở lẩm bẩm:
- Con ngÆ°á»i Ä‘á»u là theo Ä‘uổi Ä‘iá»u lợi.
Nghe nói nhÆ° thế, Tạc Lạp sá»ng sá» má»™t chút, trong lòng thầm nghÄ©: “Xem ra vị đại nhân nà y cÅ©ng không phải là không hiểu nhân tình thế sá»±. Có Ä‘iá»u tại sao ông ta lại không hiểu được phong tình nhÆ° thế chứ?â€
Mặc dù Khang TÆ° thoạt nhìn tháºt giống nhÆ° không hiểu biết nhân tình thế sá»±, nhÆ°ng hắn xuất thân là trẻ mồ côi, có thể còn sống sót ở thá»i đại há»—n loạn u ám nà y, thì là m sao có thể không biết chứ?
Chỉ là hắn không thèm để ý, cho nên biểu hiện của hắn giống nhÆ° là không biết gì. NhÆ°ng tình ý của Công chúa đối vá»›i hắn, và hảo cảm của Äại thần quan đối vá»›i hắn, Khang TÆ° cà ng không thể nói là không biết.
Chỉ là hắn không muốn suy nghÄ© nhiá»u mà thôi. Trong suy nghÄ© của hắn, tình cảm giống nhÆ° là món đồ xa xÃ, không phải là ngÆ°á»i bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể bÆ°á»›c và o địa ngục nhÆ° hắn có thể hưởng thụ được.
Chạy nhÆ° bay sau mấy canh giá», tên thân binh trinh sát phÃa trÆ°á»›c chạy vá» báo cáo:
- Äại nhân, lá»™ trình quân ta cách địch quân chỉ chừng hai mÆ°Æ¡i cây số.
Giá» phút nà y đám Trưởng quan Tạc Lạp đối vá»›i năng lá»±c của bá»n cÆ°á»ng đạo, Ä‘á»u là xì mÅ©i xem thÆ°á»ng, bởi vì hÆ¡n má»™t vạn kỵ binh kia mạnh mẽ phi tá»›i trÆ°á»›c, chỉ cách mình có hai mÆ°Æ¡i cây số, bụi mù tung bay đầy trá»i kia từ xa bá»n cÆ°á»ng đạo đã có thể trông thấy.
Mà dá»c theo Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng bá»n há» phóng ngá»±a tá»›i, bá»n cÆ°á»ng đạo cÅ©ng không có phản ứng gì, chứng tá» bá»n cÆ°á»ng đạo căn bản là không có phái quân Ä‘i thám báo, mà đây lại chÃnh là ở háºu phÆ°Æ¡ng của địch quân, Tháºt rõ rà ng bá»n chúng quá lÆ¡ là quá sai sót.
- Äá»™i ngÅ© của Äại thần quan đâu?
Khang TÆ° vá»™i và ng há»i.
- Äá»™i ngÅ© Äại thần quan chÆ°a có đụng vá»›i địch nhân, nhÆ°ng kỳ quái chÃnh là , bá»n há» cÅ©ng không có tăng tốc Ä‘i tá»›i.
Nghe tên thân binh nói, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thoáng sá»ng sốt, chẳng qua vừa suy nghÄ© chút đã hiểu, bá»n há» Ä‘á»u là kỵ binh dù có cháºm chạp nhÆ° váºy, chỉ sợ là cÅ©ng chÆ°a có phát hiện bá»n cÆ°á»ng đạo ở phÃa sau.
Bất quá mấy vạn ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi theo sau, Äại thần quan bá»n há» không ngá» cÅ©ng không có phát hiện ra? CÅ©ng tháºt quá khinh địch, những tên Trưởng quan kỵ binh kia quả thá»±c là vô dụng y nhÆ° bá»n cÆ°á»ng đạo. NhÆ°ng nghÄ© lại cÅ©ng không có thể trách bá»n há», dù sao ai mà ngá» tá»›i, ở háºu phÆ°Æ¡ng lại ẩn núp nhiá»u cÆ°á»ng đạo thế nà y chứ?
- Có Ä‘iá»u là chúng ta phát hiện, bá»n cÆ°á»ng đạo Ä‘uổi theo Äại thần quan cÅ©ng không có tăng thêm tốc Ä‘á»™, ngược lại là dừng lại ở xung quanh tạo thà nh tráºn hình ná»a vòng, sau đó má»›i thong thả Ä‘i tá»›i, hÆ¡n nữa Ä‘á»™i háºu tráºn của bá»n chúng, lại tiến hà nh Ä‘á» phòng chúng ta bên nà y.
Tin tức báo cáo tiếp theo của tên thân binh khiến cả đám Khang Tư thất kinh.
Ná»a vòng vây? Bá»n cÆ°á»ng đạo lại bà y ra tráºn hình nà y, nếu nhÆ° không phải là đột nhiên biến thà nh ngu ngốc, váºy thì chứng tá» phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™i ngÅ© Äại thần quan, còn có má»™t số lượng lá»›n bá»n cÆ°á»ng đạo tạo thà nh má»™t ná»a vòng vây khác!
Có lầm hay không? Hiện tại bá»n cÆ°á»ng đạo bốn năm vạn nà y, lại chẳng qua là chịu trách nhiệm ngăn chặn đám viện quân mình, váºy đám cÆ°á»ng đạo ngăn chặn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i phÃa trÆ°á»›c của Äại thần quan, lại có tá»›i bao nhiêu ngÆ°á»i đây? Cái háºu phÆ°Æ¡ng lá»›n của quân mình, rốt cuá»™c còn ẩn tà ng bao nhiêu bá»n cÆ°á»ng đạo đây?
Khang TÆ° ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trá»i, Äại thần quan rá»i Ä‘i và o buổi sáng, hiện tại đã là xế chiá»u, xét theo hà nh Ä‘á»™ng của bá»n cÆ°á»ng đạo, hẳn là ná»™i trong hôm nay cÅ©ng sẽ không ra tay vá»›i Äại thần quan.
Ở ngoà i đồng hoang vắng tối Ä‘en, tùy thá»i Ä‘á»u có thể để cho Äại thần quan chạy thoát, phải biết rằng há»™ tống Äại thần quan cÅ©ng là má»™t ngà n kỵ binh đấy.
- Tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng gần nÆ°á»›c đóng quân nghỉ ngÆ¡i, phái ngÆ°á»i đón quân Ä‘á»™i phÃa sau, tiếp tục cho lÃnh thám báo giám thị Ä‘á»™ng tÄ©nh của bá»n cÆ°á»ng đạo.â€
Khang Tư ra lệnh.
Sau khi mệnh lệnh truyá»n đạt xuống, cÅ©ng tìm được chá»— đóng quân, Khang TÆ° quay sang Y Äạt nói:
- Phái ngÆ°á»i Ä‘i gá»i tất cả Trưởng quan kỵ binh cấp Äại Ä‘á»™i trưởng trở lên, tá»›i đây.
Y Äạt hiểu Khang TÆ° muốn tuyên bố chuyện tuyển chá»n Thiên tÆ°á»›ng, láºp tức cho thân binh Ä‘i truyá»n lệnh.
Kỵ binh không có mang bao nhiêu lÆ°Æ¡ng thá»±c, cho nên sau khi bố trà doanh trại Ä‘Æ¡n giản, liá»n tốp năm tốp ba cởi yên cÆ°Æ¡ng ngá»±a, dắt đến bá» sông cho ngá»±a uống nÆ°á»›c và tắm rá»a.
Ôn TÆ° là Äại Ä‘á»™i trưởng kỵ binh quản lý má»™t trăm ngÆ°á»i, giá» nà y hắn Ä‘ang dẫn bá»™ hạ tắm rá»a cho ngá»±a.
Một Tiểu đội trưởng thủ hạ của Ôn Tư tiến lại gần nói:
- Trưởng quan, chuyện Liên Ä‘á»™i trưởng bá»n há» tranh tuyển Thiên tÆ°á»›ng, tại sao ngà i không tham gia?
Ôn TÆ° thuáºn miệng đáp:
- Còn không phải là bởi vì các liên Ä‘á»™i tuyển chá»n Liên Ä‘á»™i trưởng của mình, má»i ngÆ°á»i đếm phiếu cÅ©ng giống nhau, còn là m cái gì mà là m.
Tiểu đội trưởng còn chưa kịp lên tiếng, một tên tiểu binh bên cạnh đã thở dà i nói:
- Ãi chà , khó trách gần đây Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»u tìm tá»›i ta không ngừng nịnh ná»t, hóa ra là đi kiếm phiếu đây.
- Äúng váºy, nghÄ© tá»›i Liên Ä‘á»™i trưởng cao cao tại thượng tìm tá»›i tiểu binh chúng ta nịnh ná»t nà y ná», bá»™ dáng xin xá» chúng ta đầu phiếu cho hắn, tháºt cảm thấy thoải mái cả ngÆ°á»i. Tháºt không nghÄ© tá»›i, chức quan của Ä‘á»™i quân nà y, lại là do những tiểu binh chúng ta tuyển chá»n ra. Nếu nhÆ° ta được hoan nghênh, váºy chẳng phải là ta có thể má»™t bÆ°á»›c lên trá»i trở thà nh Thiên tÆ°á»›ng sao?
Má»™t tên binh sÄ© khác thần sắc có chút khó ngá»i nói.
Tiểu Ä‘á»™i trưởng láºp tức khinh bỉ nói:
- Hừ, cÅ©ng không nhìn thá» xem cái bá»™ dáng má»— má»— không thÆ°Æ¡ng, cữu cữu không yêu của ngÆ°Æ¡i, còn muốn là m Thiên tÆ°á»›ng? Nằm mÆ¡ giữa ban ngà y à ! Nếu nhÆ° là Äại Ä‘á»™i trưởng chúng ta còn có thể, các ngÆ°Æ¡i nói xem có đúng?
Lá»i nói của hắn láºp tức được bá»n binh sÄ© bốn phÃa đồng ý, rối rÃt tranh nhau:
- Äúng nha, nếu là Äại Ä‘á»™i trưởng chúng ta có tÆ° cách tranh tuyển, tuyệt đối có thể là m Thiên tÆ°á»›ng!
Ôn Tư phất tay một cái:
- Không nên nói báºy, việc bổ nhiệm Trưởng quan, không phải những ngÆ°á»i chúng ta có thể thảo luáºn.
Lá»i nói vừa dứt, má»™t thanh âm tiếp lá»i nói:
- Ta nói Äại Ä‘á»™i trưởng nói váºy cÅ©ng không đúng: Binh sÄ© bá» phiếu lá»±a chá»n Trưởng quan, đó là chúng ta chấp hà nh mệnh lệnh của Trưởng quan cao nhất tại đây. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể tham gia tranh tuyển, ta nhất định bá» cho ngÆ°Æ¡i má»™t phiếu!â€
NgÆ°á»i nói là Trung Ä‘á»™i trưởng thủ hạ của Ôn TÆ°.
Ở trong quân Ä‘á»™i trÆ°á»›c kia, do không cùng má»™t Trưởng quan bổ nhiệm, cho nên gã Trung Ä‘á»™i trưởng nà y thÆ°á»ng hay đá giò lái Ôn TÆ°, nhÆ°ng từ khi chuyển tá»›i Ä‘á»™i quân nà y tất cả Trưởng quan Ä‘á»u do Khang TÆ° bổ nhiệm, gã Trung Ä‘á»™i trưởng đã bắt đầu hòa hoãn các mối quan hệ vá»›i mình.
Ôn TÆ° đối vá»›i gã Trung Ä‘á»™i trưởng nà y cÅ©ng không có gì thà nh kiến gì, ngược lại rất bá»™i phục tin tức nhanh nhạy của hắn. Dù sao má»›i vừa tá»›i Ä‘á»™i quân nà y, khi mình còn chân Æ°á»›t chân ráo không biết gì, hắn đã có quan hệ tốt vá»›i đám thân binh của Khang TÆ° đại nhân. NghÄ© tá»›i đây, Ôn TÆ° không khá»i cÆ°á»i nói:
- Tại sao? Lại có tin tức gì mới à ?
Gã Trung Ä‘á»™i trưởng thấy binh sÄ© cÅ©ng vãnh tai nhìn mình, không khá»i đắc ý cÆ°á»i má»™t tiếng, sau đó ra vẻ thần bà nói:
- Nghe nói chuyện bá» phiếu lá»±a chá»n Thiên tÆ°á»›ng thất bại, Khang TÆ° đại nhân lấy lại quyá»n bổ nhiệm Trưởng quan, chuẩn bị trá»±c tiếp bổ nhiệm đấy.
Nghe nói nhÆ° thế, bá»n binh sÄ© láºp tức thở dà i ai oán nói:
- Ôi, tháºt đáng tiếc! Sau nà y không còn được hưởng thụ cảm nháºn Liên Ä‘á»™i trưởng nịnh bợ mình nữa rồi.
Äang lúc Ôn TÆ° định nói cái gì, má»™t thân binh của Khang TÆ° chạy đến bá» sông kêu lá»›n:
- Theo khẩu lệnh của Khang TÆ° đại nhân, tất cả các Trưởng quan Äại Ä‘á»™i trưởng trở lên, láºp tức tá»›i trÆ°á»›c soái trÆ°á»›ng nghe lệnh!
Nghe nói nhÆ° thế, trong lòng đám ngÆ°á»i Ôn TÆ° Ä‘á»u ở hiện lên má»™t câu: “Xem ra phải quyết định chá»n ngÆ°á»i là m Thiên tÆ°á»›ng rồi.â€
Nói là soái trÆ°á»›ng, cÅ©ng chẳng qua là dùng mấy tấm bố dà i phủ lên cá»c gá»— mà thôi, bên trong trÆ°á»›ng cÅ©ng Ä‘á»u là bùn đất nhÆ° nhau, trừ má»™t chiếc ghế, cÅ©ng không có cái gì khác.
Vốn Khang TÆ° muốn chuẩn bị thêm má»™t cái ghế cho Tạc Lạp, nhÆ°ng Tạc Lạp lấy lý do không thể có quyá»n đặc biệt đó từ chối, rồi cùng Y Äạt má»™t trái má»™t phải đứng ở phÃa sau Khang TÆ°.
Ngồi ở trên ghế Khang TÆ° thấy các Trưởng quan nối liá»n Ä‘i và o không dứt. NgÆ°á»i tá»›i nhiá»u đến ná»—i khiến thân binh không là m sao được phải mở rá»™ng phạm vi căn lá»u. NhÆ°ng cho dù nhÆ° váºy, khi những Trưởng quan nà y táºp trung đầy đủ, vẫn đông nghẹt trong căn lá»u. Hắn không khá»i có chút trợn tròn mắt ngạc nhiên, lúc nà y hắn má»›i nhá»› tá»›i, má»™t vạn kỵ binh có tá»›i hai mÆ°Æ¡i Liên Ä‘á»™i trưởng, má»™t trăm Äại Ä‘á»™i trưởng!
NhÆ°ng được cái rõ rà ng đám Trưởng quan nà y ká»· luáºt tốt hÆ¡n bá»n binh sÄ© nhiá»u, cả trăm ngÆ°á»i chen lấn vai ká» vai cùng má»™t chá»—, chẳng những không có bất cứ tiếng ồn nà o, hÆ¡n nữa tất cả Ä‘á»u đứng thẳng nghiêm túc.
Dù sao bá»n há» phục tùng nhÆ° váºy, vì trÆ°á»›c mặt đúng là ngÆ°á»i có thể quyết định tiá»n đồ của mình.
Khang Tư suy nghĩ một chút sắp xếp câu nói, mới lên tiếng nói:
- Ta tin rằng chÆ° vị Ä‘á»u biết, Ä‘á»™i kỵ binh cho đến nay vẫn còn dùng biên chế Ä‘Æ¡n vị là liên Ä‘á»™i, nhÆ° váºy số lượng hÆ¡n má»™t vạn, phải biên chế hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i Ä‘á»™i rất khó cho công việc chỉ huy, cho nên Ä‘iá»u cần thiết trÆ°á»›c mắt phải có Quan chỉ huy cấp Thiên tÆ°á»›ng.
NhÆ°ng trÆ°á»›c đây để các vị tiến hà nh Ä‘á» cá» Thiên tÆ°á»›ng, cÅ©ng vì má»™t số nguyên nhân nà o đó cho nên thất bại. Do thá»i gian cấp bách, cÅ©ng không kịp tiến hà nh Ä‘á» cá» nữa, lần nà y trá»±c tiếp dùng quân công cứu viện Äại thần quan, để căn cứ và o đó tấn thăng Thiên tÆ°á»›ng.
Bá»n Liên Ä‘á»™i trưởng có thể Ä‘á»u có chuẩn bị tâm lý, cho nên chỉ nhÆ°á»›ng nhÆ°á»›ng chân mà y không có lên tiếng, còn đám Äại Ä‘á»™i trưởng kia thì cho rằng cÅ©ng không có phần mình, không phải lÆ¡ đểnh nhếch mép, thì cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i mặt không chút biểu tình. Äa số bá»n há» táºn đáy lòng oán trách chuyện nhÆ° váºy tùy tiện chá»n là được, tại sao còn muốn mình chạy đến đây chen chúc trong đám ngÆ°á»i nà y chứ?
Khang TÆ° thấy vẻ mặt của đám ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i, cÆ°á»i cÆ°á»i, tiếp tục nói:
- Ta tin tưởng chư vị cũng hiểu, ta chỉ là một Phó tướng, cho nên chỉ có thể bổ nhiệm chức vụ Thiên tướng trở xuống. Vốn ta chỉ có biên chế năm Thiên đội, các ngươi hẳn là biên chế khác ngoà i năm Thiên đội.
NhÆ°ng suy nghÄ© lại các ngÆ°Æ¡i là đội kỵ binh, phải có Quan chỉ huy tác chiến riêng má»›i thÃch đáng, cho nên ta tá»± tiện mở rá»™ng biên chế thêm hai Thiên Ä‘á»™i kỵ binh.
Tá»± tiện mở rá»™ng biên chế Thiên Ä‘á»™i, cÅ©ng là chuyện Khang TÆ° không còn cách nà o khác. Biên chế những kỵ binh nà y và o Thiên Ä‘á»™i bá»™ binh, bá»n kỵ binh vốn cao ngạo tuyệt đối sẽ không nghe lệnh chỉ huy của Thiên tÆ°á»›ng bá»™ binh, dù sao Liên Ä‘á»™i trưởng cÅ©ng chỉ kém Thiên tÆ°á»›ng má»™t cấp. Vì thế không thể là m gì khác hÆ¡n là mở rá»™ng biên chế Thiên Ä‘á»™i kỵ binh.
Dù sao mình không có quyá»n tá»± tiện bổ nhiệm Phó tÆ°á»›ng. Chuyện nà y hẳn phải nói qua vá»›i há».
Vốn các Trưởng quan không có nghe rõ Khang TÆ° nói gì, nhÆ°ng khi nói ra câu cuối cùng, láºp tức há» hiểu danh sách cạnh tranh có thể chỉ có hai ngÆ°á»i, tất cả bá»n Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»u hiện sắc mặt khó coi.
Lúc ấy bá»n há» cho là biên chế tổ dá»±a theo binh lá»±c, dù gì cÅ©ng có danh sách mÆ°á»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng không nghÄ© rằng rút lại đến năm lần, việc cạnh tranh nà y cà ng trở nên khó khăn hÆ¡n.
- DÄ© nhiên, hai Thiên tÆ°á»›ng kỵ binh chỉ huy má»™t vạn ngÆ°á»i, nhất định là rất phiá»n toái. Cho nên dÆ°á»›i má»—i Thiên tÆ°á»›ng còn có năm Phó Thiên tÆ°á»›ng. Phó Thiên tÆ°á»›ng phải phục tòng dÆ°á»›i quyá»n chỉ huy của Thiên tÆ°á»›ng.
Câu nói nà y của Khang TÆ° láºp tức là m cho hai mắt bá»n Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»u sáng lên, mặc dù trên danh nghÄ©a là Thiên tÆ°á»›ng, nhÆ°ng Trưởng quan có thể chỉ huy năm ngÆ°á»i là Thiên tÆ°á»›ng, trên thá»±c tế đây chẳng phải là tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i Phó tÆ°á»›ng sao? NghÄ© đến đồng liêu trÆ°á»›c kia ngồi ngang hà ng giá» là m thủ hạ nghe lệnh của mình, tất cả Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»u lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i vui mừng không được bao lâu, Khang TÆ° lại đứng lên nói:
- Các ngÆ°Æ¡i trở vá» nói cho binh sÄ© biết, tráºn chiến đấu nà y huân công cao nhất sẽ tăng lên hai báºc quan. Nói cách khác, tiểu binh sẽ có thể trở thà nh Trung Ä‘á»™i trưởng, còn Äại Ä‘á»™i trưởng, cÅ©ng có thể trở thà nh Phó Thiên tÆ°á»›ng.
Trong Ä‘á»™i quân của ta, hết thảy được biểu hiện bằng chiến công. Nếu nhÆ° không có láºp công hoặc là phạm phải sai lầm, nhÆ° váºy đừng nói giữ vững được chức vị, tháºm chà cÅ©ng có thể bị giáng cấp, hy vá»ng chÆ° vị cố gắng.
Giá» phút nà y Khang TÆ° hÆ¡i có chút biểu hiện khà độ của má»™t cấp trên, Ãt nhất câu nói cuối cùng, khiến trong lòng các Trưởng quan vừa trà n đầy hy vá»ng vừa kinh tâm Ä‘á»™ng phách.
Còn nhÆ° quân công cao nhất chỉ có thể tăng lên hai cấp, là Tạc Lạp nhắc nhở, phải biết rằng, Trung Ä‘á»™i trưởng quản lý năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, rất khó quản lý cho tốt má»™t ngà n binh sÄ©.
HÆ¡n nữa nếu để cho Äại Ä‘á»™i trưởng có thể trá»±c tiếp lên là m Thiên tÆ°á»›ng, sợ rằng Liên Ä‘á»™i trưởng sẽ bất mãn và xâu xé vá»›i Äại Ä‘á»™i trưởng vốn là thủ hạ của mình. Còn vá»›i quy định nhÆ° hiện nay, bá»n há» cÅ©ng chỉ có thể phối hợp vá»›i nhau để già nh lấy chiến công.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 26 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^) ,
baovehoahong ,
blindsoul ,
boxshare ,
cucuom2009 ,
dack00 ,
daotuannghia ,
GoodLuck ,
hac am ,
hanoinho ,
hatxi1234 ,
hnminhtuankt ,
hoainamvuong ,
hoc2k ,
hungbathien ,
KHANGTX ,
LOLA ,
myklovegp ,
ngkienlc ,
NS13 ,
orpheus ,
phuquoc2010 ,
quocviet11 ,
saobuon198 ,
thic doc sach ,
yuanping
06-09-2011, 07:46 AM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 3 - Xuất Chinh Trừ Phiến Loạn
ChÆ°Æ¡ng 24: Táºp KÃch Ban Äêmi
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Lúc hoà ng hôn, hai vạn bá»™ binh phÃa sau cÅ©ng đã chạy tá»›i doanh trại.
Nếu nhÆ° hai vạn bá»™ binh nà y không phải trong thá»i gian từ trÆ°á»›c tá»›i giá», thÆ°á»ng xuyên huấn luyện chạy bá»™, sợ rằng sẽ không thể nà o trong má»™t ngà y chạy hết gần má»™t trăm cây số, chứ đừng nói tá»›i là trong mấy giá» chạy hết lá»™ trình sáu mÆ°Æ¡i cây số.
Mà được xe ngá»±a chở tá»›i, dÆ°á»›i ná»— lá»±c không phà sức chút nà o của các binh sÄ© quân nhu, là m cho quy mô của quân doanh và các công trình khác, so vá»›i lúc trÆ°á»›c, láºp tức có thay đổi rất lá»›n.
Xây dá»±ng quân doanh hoà n thiện xong, đám binh sÄ© má»i mệt không ngừng thở dốc, ngay sau đó Ä‘á»u Ä‘i và o lá»u nghỉ ngÆ¡i.
Bên trong doanh trại chủ soái, Khang TÆ° triệu táºp tất cả các chánh phó Thiên tÆ°á»›ng và Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh, bắt đầu thảo luáºn kế hoạch táºp kÃch ban đêm.
Tạc Lạp kiêm chức vụ tham mÆ°u nên đứng dáºy thông báo tình hình quân địch trÆ°á»›c:
- Trong báo cáo của thám báo nói rằng, ở nÆ¡i nà y phỉ đồ tổ chức má»™t vòng vây trong phÆ°Æ¡ng viên trăm dặm, nhóm ngÆ°á»i của Äại thần quan đại nhân đã bị bao vây ở giữa.
Hiện tại Äại thần quan đã hạ trại nghỉ ngÆ¡i, có thể kết luáºn bá»n há» tạm thá»i không phát hiện tình huống của phỉ đồ. Mà ở phÃa trÆ°á»›c nÆ¡i đám cÆ°á»ng đạo mai phục Äại thần quan chÃnh là má»™t thảo nguyên lá»›n, không có chá»— nà o cho bá»n chúng ẩn núp, tin tưởng ngà y hôm sau Äại thần quan lên Ä‘Æ°á»ng không lâu có thể phát hiện quân địch.
Äến lúc đó Äại thần quan chỉ có má»™t ngà n kỵ binh, nhất định sau đó sẽ rút lui vá» thà nh Khai Nhất, đó cÅ©ng là nguyên nhân vì sao đám cÆ°á»ng đạo phÃa trÆ°á»›c chúng ta, lại ung dung bố trà má»™t vòng vây chung quanh, mà không phải khẩn trÆ°Æ¡ng truy Ä‘uổi theo.
Nhiệm vụ của chúng ta, là trÆ°á»›c khi Äại thần quan rút lui, phải tiêu diệt hoặc đánh tan đám phỉ đồ cản Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c chúng ta!
Tạc Lạp chỉ một điểm trên bản đồ nói tiếp:
- Äám phỉ đồ phÃa trÆ°á»›c Äại thần quan, tạm thá»i chúng ta không để ý tá»›i, táºp trung và o đám phỉ đồ phÃa trÆ°á»›c chúng ta. Äám phỉ đồ nà y nhân số Æ°á»›c chừng bốn đến năm vạn ngÆ°á»i, từ vị trà nà y đến nÆ¡i đó bố trà hai tầng Ä‘á»™i hình, má»™t tầng hÆ°á»›ng và o trong, má»™t tầng hÆ°á»›ng phÃa ngoà i.
Lúc Y Ti Na còn dạy Khang TÆ°, theo sá»± phân phó của Ngả Lệ Ti, đã phục chế má»™t lượng lá»›n bản đồ Ä‘Æ°a cho Khang TÆ°, má»™t là để Khang TÆ° luyện táºp năng lá»±c nhìn bản đồ, hai là để quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° dá»… dà ng láºp phÆ°Æ¡ng án tác chiến.
Các Trưởng quan cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng thấy qua bản đồ, mặc dù trong đầu đầy mê hoặc, nhÆ°ng vẫn chuyên tâm lắng nghe, phải biết rằng đây chÃnh là há»™i nghị cấp sÆ° Ä‘oà n, bản thân mình có thể tham gia đã là rất không dá»… dà ng, nà o ai dám nói nghe không hiểu.
Lúc bá»n há» vừa nhìn thấy bản đồ liá»n cảm thấy thá»±c sá»± ngưỡng má»™, phải biết rằng ở Khi Hồng quốc, chỉ có sÆ° Ä‘oà n chủ lá»±c má»›i được trang bị bản đồ, nhìn gã thân binh dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Khang TÆ° đại nhân Ä‘ang ôm má»™t chồng bản đồ kia, cÅ©ng biết quân Ä‘oà n của Khang TÆ° đại nhân, địa vị chân chÃnh là nhÆ° thế nà o.
NghÄ© tá»›i đây, bá»n há» không khá»i cảm thấy may mắn khi mình được Ä‘iá»u đến quân Ä‘oà n nà y, cảm giác ủy khuất lúc trÆ°á»›c bởi liên Ä‘á»™i kỵ binh của mình bị biên và o má»™t lữ Ä‘oà n bá»™ binh, sá»›m đã không biết bay Ä‘i đâu mất.
- Äám cÆ°á»ng đạo ở tầng phÃa ngoà i nà y, cÅ©ng chÃnh là tầng đầu chúng ta đối mặt, trÆ°á»›c khi trá»i tối thám báo đã đánh giá má»™t chút, có khoảng hÆ¡n ba vạn ngÆ°á»i. Nhân số mặc dù rất nhiá»u, nhÆ°ng lÆ°á»›i phòng ngá»± lại trải trên má»™t khu vá»±c dà i nhÆ° váºy, tưởng tượng là có thể biết máºt Ä‘á»™ phi thÆ°á»ng má»ng manh.
HÆ¡n nữa tin báo má»›i nhất cho biết, bá»n chúng dÆ°á»ng nhÆ° bắt đầu hạ trại, hÆ¡n nữa còn Ä‘ang đặt nồi nấu cÆ¡m, có thể nói hoà n toà n không phát hiện sá»± tồn tại của chúng ta. Cho nên, lần táºp kÃch ban đêm nà y của chúng ta tỉ lệ thà nh công là rất cao.
Tạc Lạp nói đến đây, hướng Khang Tư ra hiệu một chút.
Khang TÆ° biết tá»›i phiên mình lên tiếng, dá»±a theo phân phó của Tạc Lạp, hắn quét mắt nhìn má»i ngÆ°á»i, sau đó má»›i nói:
- Có ai có ý kiến gì không? Trước khi đưa ra quyết nghị, có ý kiến gì cứ việc nói ra.
Vốn Tạc Lạp muốn Khang TÆ° hạ lệnh, nhÆ°ng Khang TÆ° là Quan chỉ huy cao nhất lại xuất thân từ tầng lá»›p dÆ°á»›i, nên hắn hiểu rất rõ rằng nhÆ° trÆ°á»›c đây chỉ có tầng lá»›p trên định ra kế sách, đã là lá»—i thá»i.
Tháºm chà có khi cấp dÆ°á»›i nhạy bén má»™t chút là có thể thay đổi cả chiến cuá»™c, đáng tiếc bản chất luôn nghiêm túc chấp hà nh mệnh lệnh, ngược lại có thể dẫn đến thất bại. Cho nên Khang TÆ° yêu cầu ngÆ°á»i chấp hà nh nhiệm vụ cÅ©ng tham dá»± quyết định sách lược.
Tạc Lạp đối vá»›i Ä‘iểm nà y không cho là đúng, cần hoà n thà nh má»™t nhiệm vụ có thể dẫn đến cái chết, cần phải không để cấp dÆ°á»›i hiểu rõ chi tiết nhiệm vụ cần chấp hà nh, nếu để bá»n há» biết rõ ná»™i tình bên trong, thì có quá»· má»›i dám tham gia.
Bất quá nhiệm vụ hiện tại không phải là đánh cảm tá», cho nên Tạc Lạp cÅ©ng Ä‘Ã nh chấp nháºn, thuáºn theo ý đồ của Khang TÆ°.
Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»™i kỵ binh lần đầu tiên tham gia há»™i nghị chiến lược kiểu nà y, cho nên Ä‘á»u có chút không dám lên tiếng, còn những cấp dÆ°á»›i cÅ© biết rõ tÃnh cách Khang TÆ°, thì khác.
NgÆ°á»i lên tiếng chÃnh là Thiên tÆ°á»›ng Chiêm Má»— TÆ°:
-Äại nhân, thuá»™c hạ cho rằng táºp kÃch ban đêm không ổn. Phải biết rằng đây là khu vá»±c đồi núi, hÆ¡n nữa trong hoà n cảnh tối Ä‘en, khi song phÆ°Æ¡ng há»—n chiến ác liệt rất dá»… không phân biệt được quân địch quân ta, đến lúc đó ngá»™ nhỡ má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»± mình chiến đấu, thì cuá»™c chiến tuyệt đối sẽ kéo dà i đến sáng.
- Äúng váºy, đại nhân, thuá»™c hạ cÅ©ng thấy nhÆ° váºy, dù sao chúng ta căn bản không có cá» hiệu phân biệt thân pháºn a.
Tiếp theo Cách Nạp, Mã Äa hai ngÆ°á»i nói thêm.
Dá»±a và o má»™t váºt gì đó là m ký hiệu để phân biệt trên chiến trÆ°á»ng, giống nhÆ° là phiên hiệu của quân Ä‘oà n, hoặc là đồ án trên huy hiệu thuá»™c gia tá»™c của chủ quan, váºt nhÆ° váºy, chủ yếu xuất hiện ở khinh bá»™ binh của các quốc gia.
Các quan lá»›n quý tá»™c cho rằng, cấp cho khinh bá»™ binh vốn chỉ là quân Ä‘oà n là m bia đỡ má»™t trang phục cùng trang bị thống nhất, chẳng những rất tốn kém, hÆ¡n nữa lại phi thÆ°á»ng không đáng giá, tuy nhiên để phân biệt địch ta cùng thuáºn tiện cho ngÆ°á»i chỉ huy, cho nên má»›i tạo ra má»™t loại cá» hiệu nà y, là má»™t váºt giản dị được là m từ cây trúc mà ra.
Mà lúc quân Ä‘oà n của Khang TÆ° thà nh láºp, chẳng qua chỉ là lữ Ä‘oà n, mặc dù quân bá»™ cấp cho quân hiệu là Äệ nhất quân Ä‘oà n sÆ° Ä‘oà n số 1 lữ Ä‘oà n số 1, nhÆ°ng lại không có má»™t bá»™ chỉ huy quân Ä‘oà n nà o tồn tại, thứ hai khi Khang TÆ° láºp nên lữ Ä‘oà n đã thống nhất trang phục và trang bị, cÅ©ng coi nhÆ° là má»™t dạng cá» hiệu váºy.
Mà trải qua chinh chiến tá»›i bây giá», cÆ¡ hồ Ä‘á»u là ban ngà y, hÆ¡n nữa Ãt ngÆ°á»i, địch ta rất rõ rà ng, cÅ©ng không có ai chú ý tá»›i Ä‘iểm nà y.
Sau khi đóng quân ở thà nh Khai Nhất, hoà n toà n không có xuất chinh, cho nên thứ cỠhiệu không ra gì nà y, lại cà ng không có ai chú ý đến.
Nghe được những lá»i nà y, Khang TÆ°, Tạc Lạp, Y Äạt má»›i Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i, hiện tại đầy đủ cÅ©ng phải hÆ¡n bốn vạn ngÆ°á»i, lại không có quân phục thống nhất.
Mặc dù má»—i má»™t liên Ä‘á»™i cÅ©ng có cá» riêng, nhÆ°ng quân phục thì trừ mấy ngà n ngÆ°á»i ban đầu ra, trang phục của những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u là trang phục bình dân.
- Äại nhân, là do thuá»™c hạ thất trách, xin đại nhân xá» phạt.
Tạc Lạp và Y Äạt hai ngÆ°á»i chịu trách nhiệm quản lý quân vụ, đầu đầy mồ hôi lạnh, quỳ xuống hÆ°á»›ng Khang TÆ° xin chịu tá»™i.
Tạc Lạp vẻ mặt xấu hổ, chuyện nà y thoạt nhìn tháºt giống nhÆ° không có gì, nhÆ°ng khi táºp kÃch ban đêm, tuyệt đối sẽ tạo thà nh tình huống chém giết lẫn nhau (DG: quân ta giết quân mình ấy mà ). Nếu nhÆ° không phải Äại nhân cÆ°Æ¡ng quyết đòi trÆ°ng cầu ý kiến cấp dÆ°á»›i, dá»±a theo suy nghÄ© của mình tiến hà nh táºp kÃch, sợ rằng tình huống nÆ¡i chiến trÆ°á»ng sẽ phi thÆ°á»ng tồi tệ, đến lúc đó bản thân mình khó có thể tránh tá»™i a.
Y Äạt vẻ mặt cÅ©ng tá»± trách, tá»± nháºn là chủ quản háºu cần, nhÆ°ng ngay cả má»™t chuyện nhÆ° váºy cÅ©ng xá» lý không tốt, cảm thấy tháºt hổ thẹn vá»›i trách nhiệm nặng ná» của Äại nhân.
- Äứng lên Ä‘i, chuyện nà y cÅ©ng không trách hai ngÆ°Æ¡i được, ngay cả ta là chủ soái, cÅ©ng không chú ý tá»›i Ä‘iểm nà y.
Khang Tư thở dà i nói.
Chiêm Má»— TÆ° thấy bởi má»™t câu nói của mình, khiến hai vị Trưởng quan cao cấp quỳ xuống nháºn tá»™i, có chút ngượng ngùng nói:
- Hai vị đại nhân, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không Ä‘Æ¡n thuần là trách nhiệm của hai vị, dù sao đám Thiên tÆ°á»›ng chúng ta, cÅ©ng không có chú ý tá»›i vấn Ä‘á» nà y.
Nói đến đây, hắn Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i, mình là Thiên tÆ°á»›ng, ngoại trừ Khang TÆ° là trưởng quan lá»›n nhất ra, chuyện nà y mình tháºt sá»± cÅ©ng có trách nhiệm, không khá»i cuống quÃt cùng quỳ xuống nháºn tá»™i.
Sau khi Chiêm Má»— TÆ° nói nhÆ° váºy, các Thiên tÆ°á»›ng còn lại cÅ©ng Ä‘á»u quỳ xuống nháºn tá»™i, là m cho những Liên Ä‘á»™i trưởng kia không biết là cùng quỳ xuống, hay tiếp tục ngồi yên? Thần thái rất khó xá».
- Äược rồi, tất cả đứng lên, chuyện nà y xem nhÆ° là trách nhiệm của má»i ngÆ°á»i, không truy cứu ngÆ°á»i nà o, hÆ¡n nữa hiện tại chế tạo cá» hiệu cÅ©ng không còn kịp nữa. Vả lại theo ta thì dá»±a và o cá» hiệu để tác chiến trong rừng núi là phi thÆ°á»ng bất lợi, hay là chúng ta tiếp tục há»™i nghị Ä‘i.
Khang TÆ° vừa an ủi má»i ngÆ°á»i, vừa bất đắc dÄ© nói, hắn tháºt đúng là không có thói quen được nhiá»u ngÆ°á»i quỳ nhÆ° váºy.
Nghe xong lá»i của Khang TÆ°, trong lòng má»i ngÆ°á»i nhẹ nhõm má»™t chút.
Chá» má»i ngÆ°á»i ngồi lại vị trÃ, Khang TÆ° tiếp tục nói:
- Ta nghĩ, chúng ta đơn giản một chút, dùng một mảnh vải trắng cuốn và o cánh tay, để phân biệt địch ta được không?
Khang TÆ° nhá»› tá»›i quân Ä‘oà n cấm vệ quân lúc là m phản, ở trên cánh tay có má»™t vòng vải trắng, cÅ©ng Ä‘á» nghị nhÆ° váºy.
Chiêm Mỗ Tư vội nói:
- Äại nhân, biện pháp nà y tốt thì cÅ©ng tốt, nhÆ°ng ở trong đêm tối, đặc biệt là ở trong rừng núi, trên tay có hay không có vải, tháºt sá»± quá khó để phân biệt.
Khang TÆ° nghÄ© má»™t chút, vẫn còn khó khăn nhÆ° váºy, Ä‘Ã nh lên tiếng nói:
- Nếu nhÆ° váºy, chúng ta sẽ hủy bá» táºp kÃch ban đêm, đổi lại phái ra má»™t lượng lá»›n thám báo giám thị tháºt chặt má»i hoạt Ä‘á»™ng của cÆ°á»ng đạo.
Hắn cÅ©ng không thể dá»… dà ng tha thứ cho mình khi biết rõ táºp kÃch ban đêm có thể dẫn đến tình huống tá»± giết lẫn nhau, mà vẫn còn Ä‘i tiến hà nh.
- Äại nhân chá» má»™t chút.
TÆ° Äặc từ đầu vẫn trầm mặc chợt lên tiếng nói.
- Ngà i có biện pháp?
Khang TÆ° và má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nôn nóng nhìn TÆ° Äặc.
Bá»n há» cÅ©ng biết chuyện táºp kÃch tối đêm nay tháºt sá»± quá trá»ng yếu, có thể quyết định thắng hay bại chÃnh ở Ä‘iểm nà y. ChỠđến hừng sáng má»›i phát Ä‘á»™ng công kÃch, cho dù bá»n cÆ°á»ng đạo có ngu ngốc Ä‘i nữa, cÅ©ng có thể sá»›m phát hiện đại quân xuất hiện. Từ đó sẽ có chuẩn bị, váºy thì hiệu quả tuyệt đối sẽ bất lợi hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i táºp kÃch đêm.
- Có má»™t binh sÄ© địa phÆ°Æ¡ng từng nói cho ta biết, ở gần đây có má»™t loại cá» xanh, nÆ°á»›c ép của nó có thể phát ra ánh sáng và o ban đêm. Thuá»™c hạ nghÄ© rằng, Ä‘iá»u nà y có lẽ có thể giải quyết vấn Ä‘á» phân biệt địch ta và o ban đêm của chúng ta.
TÆ° Äặc cháºm rãi nói.
Vừa nghe lá»i nà y, đám ngÆ°á»i Chiêm Má»— TÆ° láºp tức vui mừng nhảy dá»±ng lên, Khang TÆ° lại cà ng vá»— tay hà o hứng nói:
- Chết tiệt! Ta sao lại quên còn có cỠphát sáng!
- Äại nhân cÅ©ng biết?
TÆ° Äặc có chút kinh ngạc nhìn Khang TÆ°, hắn không nghÄ© tá»›i Trưởng quan mù chữ nà y, lại biết loại váºt kỳ lạ hiếm thấy nà y, hắn cảm giác có chút mất mác vá» há»c thức uyên bác của mình.
DÄ© nhiên, những Ä‘iá»u nà y là do xúc Ä‘á»™ng trong lòng, ngoà i mặt TÆ° Äặc vẫn giữ thái Ä‘á»™ trầm ổn.
- Ta từng lÆ°u lãng ở rất nhiá»u địa phÆ°Æ¡ng, cho nên biết tồn tại của loại cá» nà y. HÆ¡n nữa, ở phÃa sau doanh trại cÅ©ng có và i cây.
Khang TÆ° vừa nói xong, liá»n vá»™i và ng chạy ra ngoà i lá»u. Những ngÆ°á»i khác còn chÆ°a kịp phản ứng, Khang TÆ° đã nắm mấy cây cá» xanh quay và o.
- Y Äạt, cho má»i ngÆ°á»i tìm loại cá» nà y, cà ng nhiá»u cà ng tốt.
Khang TÆ° Ä‘Æ°a cây cá» xanh cho Y Äạt ra lệnh.
- Rõ!
Y Äạt tiếp lấy cây cá» xanh, mang theo mấy thân binh láºp tức chạy ra ngoà i, hắn quyết định phải trong thá»i gian ngắn nhất hoà n thà nh nhiệm vụ, để chuá»™c lại lá»—i lầm.
- Vấn Ä‘á» giải quyết rồi, mấy trăm cây cá» phát sáng, đủ để là m dấu hiệu cho mấy ngà n ngÆ°á»i.
-----------------
Khang TÆ° cÅ©ng không định là m băng hiệu cho tất cả má»i ngÆ°á»i, dù sao tiến đánh đám phỉ đồ trÆ°á»›c tiên, cÅ©ng chỉ mấy ngà n ngÆ°á»i, quân Ä‘á»™i phÃa sau là táºp thể áp sát, gặp táºp kÃch của địch nhân không phải là công kÃch phÃa trÆ°á»›c, mà là quay đầu bá» chạy, nếu bá»™ pháºn có dáng nhÆ° váºy mà cÅ©ng không phân biệt được địch ta, thì tháºt sá»± nên tá»± Ä‘áºp đầu mà chết Ä‘i.
- Chúng ta sẽ chá»n ra năm Thiên tÆ°á»›ng cùng quân sÄ© trá»±c thuá»™c, tiến hà nh táºp kÃch được không?
Tạc Lạp Ä‘á» nghị nói, lá»i nà y cÅ©ng được má»i ngÆ°á»i tán đồng.
Thấy thần tình Khang TÆ° nóng lòng muốn Ä‘i, Tạc Lạp láºp tức nói:
- NhÆ° váºy quân Ä‘á»™i táºp kÃch đêm nay, do thuá»™c hạ và năm Thiên tÆ°á»›ng đảm nhiệm chỉ huy, Äại nhân ngà i phụ trách chỉ huy những Ä‘á»™i quân khác tiến hà nh đánh chặn phÃa sau, má»i ngÆ°á»i thấy sao?
Những Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh gáºt đầu đồng ý, chẳng qua trong lòng có chút tò mò, Tạc Lạp tại sao nói những lá»i nhảm nhà nà y, dù sao Trưởng quan không chỉ huy toà n quân, chẳng lẽ còn muốn tham dá»± tác chiến táºp kÃch đêm sao?
Chỉ có Ä‘iá»u những Trưởng quan bá»™ binh đã biết rõ tÃnh tình Khang TÆ°, Ä‘á»u căn bản không để ý tá»›i vẻ mặt khổ tâm của Khang TÆ°, rối rÃt lá»›n tiếng phụ há»a quyết định của Tạc Lạp.
Bá»n há» phi thÆ°á»ng rõ rà ng, nếu để Khang TÆ° tham gia táºp kÃch đêm nay, cấp trên cao nhất của mình nhất định sẽ xông và o tuyến đầu tiên, mặc dù đại nhân vÅ© lá»±c cao siêu, nhÆ°ng cÅ©ng có lúc ngã ngá»±a a. (Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần)
Sá»± việc thÃch khách lần trÆ°á»›c không phải là và dụ sao? Nếu vạn nhất đại nhân xảy ra chuyện, đối vá»›i ai cÅ©ng không tốt, nên để đại nhân đứng giữa đại quân má»›i tÆ°Æ¡ng đối yên tâm.
- Äại nhân, ách, kỵ binh nhÆ° thuá»™c hạ không thÃch hợp tác chiến nÆ¡i rừng núi a.
Má»™t Liên Ä‘á»™i trưởng thấy mấy ngÆ°á»i Trưởng quan bá»™ binh nói liên miên liá»n quyết định tham gia thảo luáºn kế hoạch tác chiến, những kỵ binh nhÆ° mình căn bản không được đặt đúng chá»—, nếu không có chiến công, là m sao cạnh tranh chức vụ Thiên tÆ°á»›ng đây? NghÄ© tá»›i đây, má»›i bạo gan mở miệng nói.
Tạc Lạp hÆ°á»›ng Khang TÆ° nháy mắt, nhÆ°ng thá»±c ra kế hoạch tác chiến Ä‘á»u là Tạc Lạp Ä‘á» ra, hiện tại để Khang TÆ° thông báo, là để Khang TÆ° xác định địa vị của mình.
Hiểu Ä‘iá»u nà y Khang TÆ° gáºt đầu cảm kÃch Tạc Lạp trÆ°á»›c, sau đó hÆ°á»›ng Trưởng quan kỵ binh cÆ°á»i nói:
- Nhiệm vụ của các ngÆ°Æ¡i rất quan trá»ng, tình huống quân địch vừa rồi đã nói, phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™i ngÅ© Äại thần quan còn có má»™t vòng vây, mà nhiệm vụ của các ngÆ°Æ¡i là trong khi chúng ta tấn công và o vòng vây, vòng qua phiến núi rừng nà y vá»›i tốc Ä‘á»™ nhanh nhất, bảo vệ an toà n cho Äại thần quan.
Nghe nói thế, tất cả Trưởng quan kỵ binh Ä‘á»u mở to hai mắt nhìn, chẳng lẽ cái nà y cÅ©ng có thể coi là chiến công sao? Äến lúc đó chiến công lá»›n nhá» phân biệt thế nà o? Chẳng lẽ ngÆ°á»i nà o chạy tá»›i bên cạnh Äại thần quan công lao lá»›n nhất? Thấy vẻ mặt bất mãn của các Trưởng quan kỵ binh, Khang TÆ° tiếp tục nói:
- Nếu nhÆ° có thể đảm bảo an toà n cho Äại thần quan, các ngÆ°Æ¡i có thể công kÃch đám cÆ°á»ng đạo phÃa trÆ°á»›c Äại thần quan.
Tạc Lạp chen và o nói:
- Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, nÆ¡i phỉ đồ mai phục phÃa trÆ°á»›c Äại thần quan là má»™t thảo nguyên lá»›n, thÃch hợp nhất cho kỵ binh tác chiến.
Trong lòng các Trưởng quan kỵ binh thầm nghÄ©: “Con bà nó! Phỉ quân bên nà y cho quân bá»™ binh tiêu diệt, Äại thần quan có ngà n kỵ binh bảo vệ, còn có thể không an toà n sao? Trá»±c tiếp hạ lệnh cho chúng ta công kÃch má»™t đám phỉ đồ khác không được sao? Nói lấp liếm nhÆ° thế là m gì?â€
Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh vừa rồi lại lần nữa lên tiếng há»i:
- Äại nhân! Thuá»™c hạ có thể há»i má»™t chút hay không, chiến công lần nà y sẽ tÃnh nhÆ° thế nà o?
- Dĩ nhiên có thể.
Các Trưởng quan kỵ binh Ä‘á»u dá»ng tai lên nghe.
Khang Tư suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lần nà y không dá»±a theo số lượng binh khà và địch nhân giết được để tÃnh chiến công nhÆ° trÆ°á»›c, mà dá»±a và o số lượng tù binh địch quân bắt được.
Nghe phÆ°Æ¡ng pháp tÃnh toán nhÆ° thế, đại bá»™ pháºn má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngẩn ra.
Bá»n há» cho rằng Khang TÆ° quyết định nhÆ° váºy, má»™t là binh khà địch nhân quá kém, không có bao nhiêu giá trị, hai là Trưởng quan nhân từ nÆ°Æ¡ng tay, không Ä‘Ã nh lòng sát phạt quá nhiá»u.
Chẳng qua là các Trưởng quan kỵ binh lại Ä‘ang đăm chiêu u sầu, bá»n há» cÅ©ng là kỵ binh a, cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u là đếm số địch nhân giết được là m công huân, lần nà y lại lấy số tù binh bắt được? Vốn chỉ biết Ä‘i giết ngÆ°á»i nay lại phải Ä‘i bắt tháºt là không quen a.
Chỉ có Tạc Lạp và và i ngÆ°á»i cho rằng, Khang TÆ° là vì chuẩn bị mở rá»™ng quân Ä‘á»™i, phải biết rằng đám cÆ°á»ng đạo nà y nếu mà chịu đầu hà ng, chỉ cần huấn luyện ká»· luáºt, thì đó chÃnh là binh sÄ© tinh nhụê.
- Nhá»› kỹ, mặc dù ta yêu cầu các ngÆ°Æ¡i bắt địch quân là m tù binh, nhÆ°ng phải dÆ°á»›i Ä‘iá»u kiện tiên quyết là an toà n của bản thân mình, ta không hy vá»ng vì tù binh địch quân, mà đánh mất tÃnh mạng của mình. Còn nữa, không được bắt nông phu là m tù binh, má»™t khi phát hiện, bất kể là ai, láºp tức giáng xuống là m binh sÄ©.
Khang Tư vẻ mặt nghiêm túc nói.
Trưởng quan kỵ binh rối rÃt vá»— ngá»±c, cho biết nhất định sẽ không vô sỉ nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa còn có thể giám sát đồng bá»n không cho phép là m báºy, bất quá trong lòng bá»n hắn Ä‘á»u chỉ mong các quan quân khác là m nhÆ° váºy, đến lúc đó trá»±c tiếp bị giáng xuống là m binh sÄ©, sẽ để cho mình lăng nhục rồi.
- Äược rồi, đại khái là nhÆ° váºy, má»i ngÆ°á»i trở vá» chuẩn bị Ä‘i.
Khang TÆ° liá»n kết thúc há»™i nghị trÆ°á»›c tráºn chiến.
Äêm đã khuya, mặt trăng má»™t mình ở trên cao, đã sá»›m phủ lên má»™t tầng sáng bạc, khiến cho tất cả cảnh váºt Ä‘á»u trở nên mỠảo nhÆ° váºy, trong mÆ¡ hồ, cả vùng đất có má»™t chi Ä‘á»™i ngÅ© rất dà i Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Sau khi đêm xuống, Ä‘á»™i kỵ binh của Khang TÆ° hÆ°á»›ng má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng khác Ä‘i tá»›i, bá»™ binh liá»n tiến nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, thì ra doanh trại cách quân địch có hai mÆ°Æ¡i cây số.
Hà nh quân trong đêm đến lúc cách địch nhân mÆ°á»i cây số, đại quân giảm thấp tốc Ä‘á»™, năm ngà n binh sÄ© tinh nhuệ dÆ°á»›i sá»± chỉ huy của năm Thiên tÆ°á»›ng, tiếp tục tiến nhanh tá»›i trÆ°á»›c.
Trong mà n đêm, chi chÃt má»™t đám Ä‘iểm sáng lắc lÆ°, cà ng lúc cà ng khuất xa, Khang TÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n há» rá»i Ä‘i, theo thói quen liá»n ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i cao.
Cảnh giết ngÆ°á»i đêm trong bóng đêm.
NÆ°á»›c phát sáng chỉ bôi ở sau lÆ°ng binh sÄ©, để tránh cho quân Ä‘á»™i phÃa sau lại tưởng bá»n há» là cÆ°á»ng đạo mà bắn giết.
DÄ© nhiên, bá»n há» còn có dây vải phát sáng, chuẩn bị để lúc há»—n chiến má»›i buá»™c và o trên cổ tay, để dá»… dà ng xác nháºn thân pháºn.
Nếu nhÆ° còn chÆ°a bắt đầu đã buá»™c dây vải nÆ¡i cổ tay, có ánh sáng huỳnh quang chỉ ra bá»n há» nhÆ° váºy, ở trong đêm tối chÃnh là tấm bia sống, sợ rằng còn chÆ°a tá»›i gần, đã bị địch nhân bắn giết sạch sẽ.
Tạc Lạp dẫn theo quân sÄ© rất nhanh tá»›i nÆ¡i đóng quân của địch quân. Lần táºp kÃch ban đêm nà y, Tạc Lạp lấy mÆ°á»i ngÆ°á»i là m biên chế tác chiến, bất quá cÅ©ng không hoà n toà n Ä‘á»™c láºp tác chiến, quân sÄ© tùy thá»i có thể dÆ°á»›i sá»± chỉ huy của má»™t Trưởng quan cao cấp, tạo thà nh má»™t biên chế tác chiến cao cấp.
Nói cách khác, năm ngà n ngÆ°á»i nà y có thể tụ lại có thể tản ra, tản ra có thể trở thà nh năm trăm tiểu Ä‘á»™i tác chiến Ä‘á»™c láºp, tụ lại sẽ là má»™t lữ Ä‘oà n cÆ°á»ng hãn.
Ở má»™t nÆ¡i chắn gió trên sÆ°á»n núi, truyá»n ra má»™t mà n giao hưởng tiếng ngáy khò khè, mà cách chá»— đám ngÆ°á»i ngủ không xa, có hai tên lÃnh canh Ä‘ang gác đêm.
Äá»™t nhiên, má»™t ánh lá»a sáng lên, má»™t trung niên nam tá» mắt đã nhiá»u nếp nhăn, dùng báºt lá»a đốt má»™t váºt Ä‘ang cầm trông nhÆ° má»™t ngón tay, cầm váºt thể trong lòng bà n tay, Ä‘Æ°a lên hÃt má»™t hÆ¡i, tiếp theo má»™t luồng khói trắng từ lá»— mÅ©i hắn phun ra.
Má»™t bóng Ä‘en khác di Ä‘á»™ng má»™t chút, vừa đúng lúc đám mây che mặt trăng bay Ä‘i, ánh trăng chiếu xuống, có thể thấy đây là má»™t thanh niên Ä‘en gầy, trong tay cầm má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm tá»a hà n quang.
Vẻ mặt hắn tò mò nhìn váºt trong tay trung niên nhân, hÆ¡n nữa thấp giá»ng há»i:
- Lão Äại! Váºt nà y tháºt sá»± có tốt nhÆ° váºy không? Tại sao khi ta hÃt và o, nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i chảy ra cay sè, hÆ¡n nữa cổ há»ng lại rất Ä‘au?
Trung niên nhân cÆ°á»i nói:
- Hà hà , ngÆ°Æ¡i không quen, dÄ© nhiên bị nhÆ° váºy. Bất quá, đây là ta tá»± lấy lá cây cuốn lấy, mùi vị tháºt chẳng ra gì. Nghe nói là cá»±c phẩm của Äông PhÆ°Æ¡ng đại lục nà y, váºn chuyển đến đại lục chúng ta, má»™t cây bán tá»›i hai mÆ°Æ¡i kim tệ đó.
Nói xong lắc lÆ° váºt cầm trong tay.
- Hai mÆ°Æ¡i kim tệ mua má»™t váºt nhÆ° váºy? Trá»i! Ta cả Ä‘á»i không ăn không uống, cÅ©ng không có hai mÆ°Æ¡i kim tệ!
NgÆ°á»i thanh niên chắc lưỡi hÃt hà nói.
- Äối vá»›i đám quý tá»™c kia mà nói, hai mÆ°Æ¡i kim tệ đáng là cái gì?
Trung niên nhân tiếp tục hÃt và o thuáºn miệng đáp.
NgÆ°á»i thanh niên cÅ©ng không có nói tiếp, ngáp dà i má»™t cái, vặn ngÆ°á»i má»™t chút, chép chép miệng nói:
- Tháºt chán quá, tại sao đến phiên chúng ta lại là trá»±c đêm? Nếu mà là ta, căn bản là không cần trá»±c đêm Ä‘i, chúng ta có tá»›i mấy vạn ngÆ°á»i, ai dám tá»›i trêu chá»c chúng ta a...
Lão Äại, theo ngÆ°Æ¡i Äại đầu mục bá»n há» Ä‘ang là m cái gì? Bắt cóc má»™t nữ nhân mà thôi, không đến mức phải huy Ä‘á»™ng nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Chỉ nói tá»›i lÆ°Æ¡ng thá»±c váºn chuyển tá»›i lần nà y, cÅ©ng đủ cho tất cả chúng ta ăn trong má»™t tháng.
Trung niên nhân cÆ°á»i nhạo nói:
- Bắt cóc má»™t nữ nhân mà thôi? NgÆ°Æ¡i váºy cÅ©ng dám nói, đó chÃnh là Äại thần quan của Khi Hồng quốc, hÆ¡n nữa còn là đồ đệ yêu của Giáo chủ Chân Thần giáo. Ai dám đắc tá»™i tá»›i nà ng, hắc hắc, chỉ sợ bị dân chúng cả nÆ°á»›c nhổ nÆ°á»›c miếng dìm chết Ä‘i!
- Hừ, đám dân kia dám nhổ nÆ°á»›c miếng và o lão tá»? Lão tá» chém chết bá»n chúng!
NgÆ°á»i thanh niên hung ác mắng và i câu, sau đó nghi ngá» há»i:
- Nếu nữ nhân kia có ảnh hưởng lá»›n nhÆ° váºy, tại sao Äại đầu mục vẫn dám có chủ ý bắt nà ng? Nếu nhÆ° cÆ°á»›p vá» là m lão bà , nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy Äại đầu mục là m sao chia? Chẳng lẽ má»—i ngÆ°á»i má»™t đêm? (DG: suy nghÄ© của thằng nà y tiến bá»™ ghê hì hì)
Trung niên nhân nhịn không được cÆ°á»i gõ đầu tên thanh niên má»™t cái:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nói cái gì thế, chẳng lẽ quên lá»i Äại đầu mục dặn dò, không được thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i nà ng, sau khi bắt được phải chiêu đãi nà ng cho tốt sao? Bắt nà ng là vì tiá»n chuá»™c, vá»›i thân pháºn của nà ng, có thể Ãt nhất kiếm được mấy trăm vạn kim tệ!
- Mấy trăm vạn kim tệ?
Tên thanh niên chảy nÆ°á»›c miếng thầm nghÄ©: “Äến lúc đó ta cÅ©ng có thể được chia mấy kim tệ sao? Äến lúc Ä‘o ta có thể hay không...â€
Trung niên nhân không có phá há»ng ảo tưởng của tên thanh niên, cúi đầu xuống má»™t chút hÃt má»™t hÆ¡i.
Tên thanh niên từ trong ảo tưởng tỉnh táo lại, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
- Äược rồi, lão Äại, Äông PhÆ°Æ¡ng đại lục hình dạng thế nà o?
- Ta chưa từng tới, là m sao nói cho ngươi biết?
Trung niên nhân cÆ°á»i nói.
- Lúc ngươi còn trẻ không phải đã sống ở hải cảng sao? Nhất định từ trong miệng những thủy thủ nghe nói qua, nói cho nghe một chút, để ta biết thêm chút kiến thức.
- Ài, những tên đó cÅ©ng chỉ nói lung tung, hÆ¡n nữa thá»i gian trôi qua lâu nhÆ° váºy, ta cÅ©ng nhá»› không rõ lắm, tùy tiện nói váºy.
Trung niên nhân nhớ lại một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Cảng Khôi Kiá»u đã nghe nói chÆ°a?
- DÄ© nhiên nghe nói rồi, đó là cảng lá»›n nhất Ai Äặc TÆ° đại lục, cÅ©ng là cảng lá»›n nhất của cả khối đại lục chúng ta đây.
Tên thanh niên đắc ý nói.
- Không sai, khi ta lần đầu tiên nhìn thấy bến cảng đó, quả thá»±c sợ ngây ngÆ°á»i, những thuyá»n lá»›n trong đó so vá»›i tÆ°á»ng thà nh còn cao hÆ¡n, hình thể má»™t con thuyá»n so vá»›i má»™t cái thà nh nhá» còn lá»›n hÆ¡n, vô số hà ng hóa từ đại lục xa xôi được váºn chuyển trên thuyá»n xuống, mà hà ng hóa của chúng ta lại được chuyển ngược lên trên thuyá»n.
Trung niên nhân vẻ mặt cảm xúc kể.
Tên thanh niên thấy trung niên nhân lải nhải, không có tiến và o Ä‘á» tà i, không khá»i bất mãn nhắc nhở:
- Lão Äại, hay là nói má»™t chút vá» Äông đại lục gì đó Ä‘i?
- Gấp cái gì? Nói cho ngÆ°Æ¡i biết Äông đại lục có thuốc lá cá»±c phẩm nà y, có hÆ°Æ¡ng liệu nổi danh đắt tiá»n, có thiếu nữ da trÆ¡n nhẵn xinh đẹp, lại trắng nhÆ° tuyết, còn có tÆ¡ lụa rất má»ng, bá»n há» gá»i là bảo váºt gốm sứ, còn có... Uy, ngÆ°Æ¡i không có nghe ta nói? NgÆ°Æ¡i nhìn cái gì váºy?
Trung niên nhân phát hiện tên thanh niên ngẩng đầu nhìn cái gì, không khá»i cÅ©ng ngẩng đầu nhìn theo.
Trong không trung đen nhánh, một tia ánh sáng mà u đỠcấp tốc bay lên không, tên thanh niên chỉ ngây ngốc lẩm bẩm nói:
- Äây là cái gì?
Trung niên nhân láºp tức đứng lên chá»i lá»›n:
- Mẹ kiếp! Là há»a tiá»…n! Có địch... Ãi!
NÆ¡i cổ há»ng và ngá»±c hắn đã bị mÅ©i tên xuyên qua, nói không ra lá»i nữa, mà tên thanh niên bên canh hắn, đã sá»›m nằm trên mặt đất, sau lÆ°ng lá»™ ra mấy đầu tên sắc nhá»n.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^) ,
baovehoahong ,
blindsoul ,
cucuom2009 ,
dack00 ,
GoodLuck ,
hac am ,
hanoinho ,
hnminhtuankt ,
hoainamvuong ,
hoc2k ,
hungbathien ,
LOLA ,
lukrin140 ,
myklovegp ,
NS13 ,
orpheus ,
phuquoc2010 ,
saobuon198 ,
thic doc sach ,
yuanping
08-09-2011, 07:58 AM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 3 - Xuất Chinh Trừ Phiến Loạn
ChÆ°Æ¡ng 25: Äám Ô Hợp
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Sau khi bắn ra má»™t mÅ©i há»a tiá»…n truyá»n lệnh “Bắt đầu hà nh Ä‘á»™ngâ€, Tạc Lạp ném cung cho thủ hạ, rút binh Ä‘ao ra, phất tay, tá»± mình dẫn má»i ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng.
Trông thấy há»a tiá»…n, đám cung ná» thủ đã sá»›m ẩn núp ở tuyến đầu, láºp tức bắn tên và o vá»ng gác. Lần nà y táºp kÃch ban đêm, má»—i má»™t tiểu Ä‘á»™i Ä‘á»u trang bị hai cây cung ná», đủ để giải quyết lÃnh canh của địch quân.
Ngay từ hà nh Ä‘á»™ng đầu tiên đã rất thà nh công, hầu nhÆ° là lặng lẽ không má»™t tiếng Ä‘á»™ng Ä‘á»™t nháºp và o bên trong phòng tuyến của địch quân. Thế nhÆ°ng địch quân nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, chịu trách nhiệm canh gác không có má»™t ngà n cÅ©ng tá»›i tám trăm tên, vốn cÅ©ng có má»™t hai ngÆ°á»i nhìn thấy há»a tiá»…n lóe lên trong bóng đêm kia.
Bá»n cÆ°á»ng đạo có lẽ vừa má»›i bắt đầu còn thoáng sá»ng sốt má»™t chút, nhÆ°ng nói chung chúng Ä‘á»u hiểu đó là váºt gì, thế là tiếng gà o thét không ngừng lan rá»™ng, những cây Ä‘uốc được đốt sáng cÅ©ng cà ng ngà y cà ng nhiá»u.
Binh sÄ© của Khang TÆ° vốn cÅ©ng không có hy vá»ng xa vá»i có thể tiêu diệt tất cả bá»n cÆ°á»ng đạo trong yên tÄ©nh, cho nên thấy địch nhân bừng tỉnh, cÅ©ng không có kinh hoảng gì, chỉ lẳng lặng buá»™c tấm vải phát sáng lên cổ tay, sau đó bắt đầu tấn công cáºn chiến.
- Chuyện gì xảy ra?
Má»™t tên cÆ°á»ng đạo bị tiếng gà o bừng tỉnh, mắt nhắm mắt mở đứng báºt dáºy nhìn dáo dác, trÆ°á»›c mắt hà n quang chợt lóe, đầu liá»n rá»›t xuống, máu nóng phun lên ngÆ°á»i tên đồng bạn bên cạnh hắn má»›i vừa đứng dáºy. Tên cÆ°á»ng đạo nà y xuất thân từng trãi chiến đấu láºp tức hiểu rõ tình hình, mắt còn chÆ°a kịp mở ra, không chút nghÄ© ngợi đã chụp lấy Ä‘ao.
Mặc dù phản ứng của hắn rất nhanh, nhÆ°ng cÅ©ng đã muá»™n, má»™t lưỡi dao sắc bén đã thá»c và o lồng ngá»±c của hắn, bất quá so vá»›i đồng bạn bên cạnh rÆ¡i đầu, hắn hÆ¡i có chút giãy dụa, từ trong miệng phát ra má»™t tiếng thét thảm thiết.
Có tên cÆ°á»ng đạo mặc dù mở mắt, cầm lấy vÅ© khÃ. Có Ä‘iá»u chỉ thấy trÆ°á»›c mắt vô số bóng ngÆ°á»i nháo nhà o khắp nÆ¡i, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, mặc dù tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, bá»n chúng cÅ©ng chỉ có thể chụp lấy vÅ© khà hoảng loạn, ráng sức hô to:
- Chuyện gì xảy ra? Ai kêu loạn váºy?
Cho đến khi má»™t tên đầu mục cÆ°á»ng đạo đốt Ä‘uốc lên, hét lá»›n:
- Không nên hoang mang, táºp hợp đến chá»— ta đây!
Lúc đó đám cÆ°á»ng đạo Ä‘ang há»—n loạn má»›i ổn định lại má»™t chút.
Chẳng qua là ánh Ä‘uốc sáng láºp lòe trong bóng tối, cÅ©ng hấp dẫn tá» thần tá»›i.
Bá»n cÆ°á»ng đạo nhìn thấy gã đầu mục giÆ¡ cao cây Ä‘uốc kia, bị mấy mÅ©i tên nhá»n bắn thủng bá»™ ngá»±c Ä‘á»u trợn mắt há hốc mồm. Äồng thá»i lúc cây Ä‘uốc rÆ¡i xuống, phÃa sau vừa truyá»n đến mấy tiếng kêu thảm thiết.
- Má Æ¡i! Äịch nhân tá»›i rồi!
Thấy má»™t mà n nà y, dù có ngu ngốc cÅ©ng biết chuyện gì xảy ra, bá»n cÆ°á»ng đạo láºp tức gà o thét lồng lá»™n cả lên. Có tên trà n đầy nhiệt huyết, láºp tức xoay ngÆ°á»i cá» Ä‘ao phòng bị, còn phần đông bá»n cÆ°á»ng đạo lại láºp tức chạy nhÆ° Ä‘iên vá» hÆ°á»›ng tên Äại đầu mục.
Trong khoảnh khắc bá»n cÆ°á»ng đạo chạy cuống lên hiển nhiên đã thấy rõ trÆ°á»›c, bởi vì phÃa sau liên tiếp truyá»n đến tiếng kêu thảm thiết, không cần phải nói cÅ©ng biết, những huynh đệ ở tại đó đã xong rồi.
“Ôi, khắp nÆ¡i tối Ä‘en, lÆ°u lại nÆ¡i nà y tìm địch nhân, chẳng phải là chá» chết sao? Hay là chạy tá»›i chá»— Äại đầu mục, trÆ°á»›c mắt ở đó có nhiá»u ngÆ°á»i sẽ an toà n hÆ¡n. Äây cÅ©ng không phải là chạy trốn, mà là chạy Ä‘i thông báo địch tình vá»›i Äại đầu mục đây.â€
Bá»n cÆ°á»ng đạo tuôn chạy trong đầu Ä‘á»u suy nghÄ© cái cá»› nà y. Chỉ có Ä‘iá»u bá»n chúng không nghÄ© tá»›i: chúng bá» chạy há»—n loạn, hầu nhÆ° là m cho phòng tuyến phÃa trÆ°á»›c của chúng hoà n toà n tan vỡ, hÆ¡n nữa còn dẫn tá»›i tình trạng vô số tên cÆ°á»ng đạo không hiểu rõ chuyện gì cÅ©ng bá» chạy theo.
DÆ°á»›i đả kÃch của Ä‘á»™i quân táºp kÃch đêm của Khang TÆ°, phòng tuyến địch nhân chỉ trong nháy mắt hoà n toà n tan vỡ, vô số bóng ngÆ°á»i kèm theo tiếng gà o thét, cắm đầu chạy trong núi rừng. Có má»™t số tên cÆ°á»ng đạo tháºm chà còn chÆ°a bị tấn công, đã bị là n sóng há»—n loạn ở khắp khắp nÆ¡i dá»a cho hoảng sợ chạy vỠđến phòng tuyến thứ hai.
Tại chá»— bá»n cÆ°á»ng đạo láºp vòng vây đám ngÆ°á»i Y Ti Na Äại thần quan.
- Chuyện gì xảy ra?
Má»™t gã Äại đầu mục bị tên bá»™ hạ gá»i giáºt mình bừng tỉnh, bối rối há»i thăm.
Mà bên cạnh hắn má»™t Äại đầu mục khác thì tức giáºn nói:
- Äịch nhân táºp kÃch đêm, còn không mau triệu táºp lá»±c lượng?
Gã Äại đầu mục kia còn có chút ngây ngốc:
- Äịch nhân? Äịch nhân trong đó?
- Ở chá»— nà y, trừ quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° ra, còn ai có thể tá»›i táºp kÃch chúng ta?
Tên đầu mục đó nói xong không thèm để ý đến hắn, trá»±c tiếp triệu táºp đám thuá»™c hạ của mình quay ngược lại, chuẩn bị chặn đánh.
- Không nên hoang mang! Không được lá»™n xá»™n! Äốt Ä‘uốc lên, thà nh láºp từng nhóm, quay Ä‘ao ra ngoà i! Chỉ cần chúng ta còn vÅ© khà trên tay, ai cÅ©ng không có cách nà o giết chết chúng ta!
Má»™t gã đầu mục trung cấp trÆ°á»›c tiên tụ táºp lá»±c lượng, xong giÆ¡ cao trÆ°á»ng kiếm trong tay hô to, bá»n thủ hạ láºp tức cùng reo hò ầm Ä©, tất cả Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chằm chằm và o khu núi rừng tối Ä‘en ở nÆ¡i xa.
Táºp trung mấy trăm cây Ä‘uốc, giữa đêm Ä‘en ở nÆ¡i nà y phát ra vầng sáng đẹp mê ngÆ°á»i, bá»n cÆ°á»ng đạo Ä‘ang chạy cuống cuồng kia thấy ngÆ°á»i của mình, láºp tức chen chúc chạy tá»›i đây.
Bóng ngÆ°á»i chi chÃt xuất hiện, gã đầu mục kia phất tay, hô:
- Cung tiễn thủ chuẩn bị!
Gần trăm tên cung tiá»…n thủ láºp tức giÆ°Æ¡ng cung nhắm ngay những bóng ngÆ°á»i kia, mà bá»n cÆ°á»ng đạo đứng phÃa trÆ°á»›c cÅ©ng nắm chặt vÅ© khÃ, chuẩn bị tÆ° thế chém giết.
Có lẽ tiếng hô của gã đầu mục kia quá vang dá»™i, nên ở phÃa bóng ngÆ°á»i đối diện láºp tức phát ra má»™t tiếng quát to:
- Lá»™ lão đại! Không nên bắn tên, ta là Ma Tam, ngÆ°á»i của mình!
Thanh âm nà y, khiến bá»n cung tiá»…n thủ theo phản xạ buông lá»ng dây cung, nhÆ°ng rất nhanh dÆ°á»›i mệnh lệnh của lão Äại, má»™t lần nữa giÆ°Æ¡ng cung chuẩn bị tÆ° thế bắn:
- Ma Tam, các ngÆ°Æ¡i không nên tiến sâu và o tráºn hình, rẽ ra hai bên Ä‘i qua, nếu không chá»› có trách ta không nể mặt!
Gã Ma Tam kia cÅ©ng là ngÆ°á»i cÆ¡ trÃ, láºp tức đáp:
- Hiểu rồi! Các huynh đệ, Lá»™ lão đại thay thế chúng ta ngăn cản địch nhân, không nên xông và o tráºn hình của hắn, rẽ ra hai bên Ä‘i qua!
Mặc dù chỉ đối đáp mấy câu, nhÆ°ng nhìn Ä‘á»™ng tác của đám bóng ngÆ°á»i kia, bá»n chúng quả nhiên dá»±a theo phân phó hà nh Ä‘á»™ng, thông qua từ hai bên tráºn hình của gã đầu mục kia.
Gã Äầu mục vẫn liếc mắt nhìn những tên đồng bá»n Ä‘ang chạy nhÆ° bay qua hai bên, xong chuyển ánh mắt nhìn lại vùng núi rừng u tối. NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên hắn cau đôi chân mà y, quay đầu nhìn lại những bóng lÆ°ng phÃa sau mình, bởi vì hắn mÆ¡ hồ phát hiện có Ä‘iểm gì là lạ.
Má»›i vừa rồi trong đám ngÆ°á»i chạy tá»›i, tất cả Ä‘á»u lá»™ vẻ mặt thở phà o nhẹ nhõm, nhÆ°ng trong đó có mấy ngÆ°á»i lại là vẻ mặt trầm ổn, mang đầy sát khÃ, căn bản là không giống nhÆ° ngÆ°á»i tránh được má»™t kiếp nạn.
Má»›i vừa quay đầu, hắn thấy mấy ngÆ°á»i chạy nhÆ° bay qua ngÆ°á»i của mình Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i đứng lại, hắn láºp tức nhảy dá»±ng lên hô lá»›n:
- Không xong! Là ...
Còn chÆ°a kịp nói dứt lá»i, mấy mÅ©i tên Ä‘en nhánh từ bóng đêm bắn tá»›i đã dẫn theo tầng tầng lá»›p lá»›p bảo vệ và chÃnh hắn chìm và o vá»±c sâu bóng tối.
- Lão Äại!
Tên đứng bên cạnh gã Äầu mục láºp tức gà o lên.
Thấy má»™t mà n nà y bá»n cung tiá»…n thủ láºp tức buông tên bắn vá» phÃa trÆ°á»›c. Thế nhÆ°ng chỉ trong nháy mắt nà y, bá»n cung tiá»…n thủ thét lên thảm thiết, bá»n chúng đến chết cÅ©ng không hiểu vì sao phÃa sau lÆ°ng lại có ngÆ°á»i vung Ä‘ao chém và o mình.
Mà xếp ở phÃa trÆ°á»›c, đám cÆ°á»ng đạo Ä‘ang căng mắt nhìn chằm chằm đợi địch nhân xuất hiện, căn bản không rõ chuyện gì xảy ra, nghe tiếng kêu gà o thảm thiết sau lÆ°ng mình, không tá»± chủ được quay đầu nhìn lại.
Vừa nhìn cà ng khiến cho bá»n chúng bị dá»a cho hoảng sợ, phÃa sau không thấy lão Äại đâu, còn có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘ang chém giết huynh đệ của mình, Ä‘ang lúc không biết phải là m sao Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến má»™t tiếng thét lá»›n:
- Ma Tam giết Lộ lão đại rồi! Hãy báo thù cho Lộ lão đại đi!
Äầu óc bá»n chúng lúc nà y rá»—ng tuếch, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i là ai phát ra câu nói đó, tất cả Ä‘á»u xoay ngÆ°á»i vung Ä‘ao phóng vá» hÆ°á»›ng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i kia.
NhÆ°ng ngay khi bá»n chúng vừa xoay ngÆ°á»i, mấy chục mÅ©i tên bắn vá» phÃa chúng, đồng thá»i còn có má»™t đám đông bóng ngÆ°á»i à o ạt phóng vá»t tá»›i. Vốn bá»n cÆ°á»ng đạo láºp tráºn hình nghiêm ngặt chỠđợi tại đây, lúc nà y lại bị trÆ°á»›c sau giáp công. Lão Äại đã bá» mình, dÆ°á»›i tình huống nhÆ° quần long không đầu, tráºn hình láºp tức tan vỡ bá»n chúng bá» chạy tứ tán.
Tất cả Ä‘á»u ném cây Ä‘uốc trong tay xuống, có ngu ngốc cÅ©ng biết, ánh sáng của cây Ä‘uốc chÃnh là mục tiêu của những mÅ©i tên.
Khi bá»n cÆ°á»ng đạo ở tuyến đầu tiên bá» chạy hoảng loạn, nÆ¡i xa Khang TÆ° chỉ huy Ä‘á»™i quân Ä‘ang thong thả Ä‘i tá»›i. Lúc nhìn thấy há»a tiá»…n báo hiệu lệnh, hắn cÅ©ng dẫn quân tăng tốc tiến lên phÃa trÆ°á»›c. Còn Khang TÆ° được thân binh bảo vệ giữ lại ở táºn cùng háºu phÆ°Æ¡ng, chỉ có thể bất đắc dÄ© nhìn nÆ¡i rừng núi xa xa cà ng ngà y cà ng nhiá»u đốm sáng.
Nhìn những cây Ä‘uốc sáng kia, vốn là đông má»™t Ä‘iểm tây má»™t Ä‘iểm rải rác khắp núi rừng, nhÆ°ng theo thá»i gian trôi qua, những Ä‘uốc sáng nà y có chá»— bị dáºp tắt, có nÆ¡i bắt đầu từ từ táºp trung lại má»™t chá»—.
Khang TÆ° không khá»i nói:
- Tốc Ä‘á»™ bá»n Tạc Lạp tháºt nhanh, đã phá vỡ phòng tuyến thứ nhất của quân cÆ°á»ng đạo. Lệnh cho binh sÄ© tăng nhanh tốc Ä‘á»™, tranh thủ lúc địch quân chÆ°a kịp ổn định tráºn hình, giao chiến cùng bá»n chúng.
Nhìn gã thân binh Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c truyá»n lệnh, Khang TÆ° thở dà i ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i.
Mặc dù nói nhÆ° váºy có chút không tốt, nhÆ°ng chủ soái chỉ có thể đợi ở trong Ä‘á»™i quân nhu, nhìn phÃa trÆ°á»›c chiến đấu, tháºt sá»± nhà m chán biết bao.
Y Äạt hiểu ý Khang TÆ° Ä‘ang than thở liá»n cÆ°á»i an ủi:
- Äại nhân, đây chÃnh là trách nhiệm của chủ soái, tin rằng ngà i cÅ©ng không muốn toà n quân tÆ°á»›ng sÄ© mất Ä‘i chá»— dá»±a chứ?
Khang TÆ° gáºt đầu, không biết tại sao, hắn cảm giác có chút uể oải, không phải là hà nh Ä‘á»™ng uể oải, mà chÃnh là uể oải từ trong tâm.
Khang TÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i tá»± chế giá»…u mình: “Rốt cuá»™c mình là kẻ có số mệnh hèn hạ, còn là má»™t kẻ giết ngÆ°á»i Ä‘iên cuồng đấy? Má»™t thá»i gian không thấy máu thì cả ngÆ°á»i tháºt khó chịu không thoải mái.â€
Bá»n cÆ°á»ng đạo há»—n loạn cÅ©ng không biết phÃa ngoà i còn có má»™t chi Ä‘á»™i quân lá»›n. Bá»n chúng bị bóng tối bao phủ và không chá»— nà o không có tiếng sát phạt dồn dáºp, khiến chúng bị dá»a cho hoảng sợ chỉ còn nÆ°á»›c bá» chạy vá» hÆ°á»›ng tên Äại đầu mục.
Mà nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, cÅ©ng có má»™t hai tên trong lúc há»—n loạn đã khôi phục lại bình thÆ°á»ng, cÅ©ng tổ chức tốt lại Ä‘á»™i ngÅ©. Thế nhÆ°ng Ä‘á»™i quân táºp kÃch đêm không tầm thÆ°á»ng, cuối cùng chúng cÅ©ng bị phát hiện.
Có má»™t tên đầu mục ổn định lại tráºn hình, hÆ°á»›ng các thuá»™c hạ quát lá»›n:
- Nghe đây! Cổ tay địch nhân có cá»™t vải phát sáng, láºp tức tắt Ä‘uốc, thấy ngÆ°á»i nà o cổ tay phát sáng, thì chém cho ta! Con bà nó!
Bá»n cÆ°á»ng đạo láºp tức dáºp tắt Ä‘uốc, thế nhÆ°ng chỉ trong nháy mắt nà y, tên đầu mục kia phát ra má»™t tiếng thét thảm thiết. Xong Ä‘á»i! Chẳng qua đám cÆ°á»ng đạo nà y cÅ©ng không có há»—n loạn, mấy tên tiểu đầu mục đã la lá»›n:
- Không được hoảng loạn, nhìn bốn phÃa ngÆ°á»i nà o trên ngÆ°á»i có phát sáng, chém cho ta!
Trong bóng đêm Ä‘en nhÆ° má»±c, đốm sáng quả tháºt chói mắt, mấy binh sÄ© của Khang TÆ° Ä‘ang đánh lén, láºp tức bị bá»n cÆ°á»ng đạo phát hiện. DÆ°á»›i công kÃch liá»u mạng của bá»n cÆ°á»ng đạo, rất nhanh mấy binh sÄ© đó đã hy sinh.
Tạc Lạp Ä‘ang dẫn quân tiến tá»›i phát hiện tình huống có chút không đúng, lúc nà y bá»n cÆ°á»ng đạo không há» bá» chạy tứ tán nữa, ngược lại bắt đầu táºp kết chung má»™t chá»—, hÆ¡n nữa cà ng khiến Tạc Lạp giáºt mình chÃnh là : Không ngá» bá»n chúng cÅ©ng không có đốt Ä‘uốc, Ä‘iá»u nà y là m cho Ä‘iểm sáng trên ngÆ°á»i của binh sÄ© táºp kÃch đêm, ngược lại trở thà nh mục tiêu cho tên của quân địch.
- Mẹ kiếp, bá»n khốn nà y biết tẩy của chúng ta rồi!
Tạc Lạp mắng một câu, tiếp theo ra lệnh:
- Bắn lên hai há»a tiển, để binh sÄ© táºp trung thà nh Ä‘Æ¡n vị liên Ä‘á»™i tác chiến!
Các Phó Thiên tÆ°á»›ng Ä‘ang dẫn binh sÄ© nhanh chóng Ä‘i tá»›i, vừa thấy hai há»a tiá»…n lóe lên trên không trung, láºp tức hét lá»›n:
- Tăng nhanh tốc Ä‘á»™ cho ta, Thiên tÆ°á»›ng bá»n hỠđã tiến và o tác chiến chÃnh diện rồi! Mau mau Ä‘i!
Äá»™i quân láºp tức cố sức chạy nhÆ° bay tá»›i, bá»n há» cÅ©ng không há» tiêu hao thể lá»±c, bình thÆ°á»ng huấn luyện nhiá»u nhất, chÃnh là và o thá»i gian thÃch hợp chạy nÆ°á»›c rút lên phÃa trÆ°á»›c để tiến hà nh tác chiến.
Ở trong mắt Tạc Lạp những Trưởng quan và binh sÄ© nà y chÃnh là lá»±c lượng bá»™ binh nòng cốt.
Hai há»a tiá»…n bay lên không trung, khiến cho Khang TÆ° hÆ¡i khẩn trÆ°Æ¡ng má»™t chút, có Ä‘iá»u rất nhanh hắn đã thở phà o nhẹ nhõm:
- Giết chóc lâu nhÆ° váºy, cho dù có ngu ngốc cÅ©ng sẽ phát hiện chá»— đặc biệt của binh sÄ© táºp kÃch đêm. Y Äạt, Ä‘á»™i kỵ binh thế nà o?
- Theo nhÆ° tốc Ä‘á»™ của bá»n há», hẳn là đã vòng qua khá»i khu núi rừng nà y, có lẽ lúc nà y đã tiến và o vòng vây. CÅ©ng không biết bá»n há» tìm được Ä‘á»™i ngÅ© của Äại thần quan hay chÆ°a? Có Ä‘iá»u là thuá»™c hạ hoà i nghi bá»n há» căn bản không Ä‘i tìm Äại thần quan, ngược lại là trá»±c tiếp đánh sâu và o bá»n phỉ. Bởi vì bá»n há» nháºn định: có kỵ binh há»™ vệ Äại thần quan nên hoà n toà n không cần phải bảo vệ.
Y Äạt nói.
Khang TÆ° bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói gì. TrÆ°á»›c khi giao chiến hắn vẫn lo lắng cho sá»± an toà n của Äại thần quan, nhÆ°ng lúc bắt đầu giao chiến, hắn cÅ©ng không còn lo lắng nữa.
Hắn tin rằng, bá»n cÆ°á»ng đạo đã bị Ä‘á»™i quân của mình thu hút, là m sao còn rãnh rang để Ä‘i công kÃch Äại thần quan? Dù sao ở nÆ¡i đó có má»™t ngà n kỵ binh há»™ vệ được rồi.
Kỵ binh bá»™ Ä‘á»™i quả tháºt nhÆ° Y Äạt nói, sau khi vòng qua núi rừng tiến và o thảo nguyên, hoà n toà n không có tìm đến chá»— Ä‘á»™i ngÅ© Äại thần quan, ngược lại là giục ngá»±a chạy nhÆ° bay và o sâu trên thảo nguyên.
Äám Liên Ä‘á»™i trưởng cÅ©ng không há» lo lắng có bẩy ráºp của địch nhân. Thứ nhất: bá»n há» phái ra phÃa trÆ°á»›c rất nhiá»u thám báo; thứ hai: mục tiêu của địch nhân là công kÃch Ä‘á»™i ngÅ© của Äại thần quan, mà không phải phòng ngá»±, nên căn bản không có khả năng thiết kế bẩy ráºp.
Vá»›i nháºn định nhÆ° váºy, bá»n há» mong muốn thừa dịp đêm tối đạp phá doanh trại của quân địch, nên đã Ä‘Æ°a ra quyết định nhÆ° váºy. Dù sao phá vỡ doanh trại cÅ©ng có thể là m giảm thấp sÄ© khà của địch quân, đợi đến lúc trá»i hừng sáng cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n cho việc bắt đám cÆ°á»ng đạo nà y là m tù binh.
----------------------
Ở chá»— giao giá»›i giữa thảo nguyên và núi rừng, chá»— đóng quân của cả nhóm Äại thần quan, Ä‘a số má»i ngÆ°á»i đã tiến và o má»™ng đẹp. NhÆ°ng bên kia núi rừng ánh hoà ng hôn chiếu lên bầu trá»i, cùng vá»›i xa xa trên thảo nguyên vang lên tiếng vó ngá»±a nhÆ° sấm rá»n, chẳng những là m cho kỵ binh chịu trách nhiệm cảnh giá»›i bắt đầu khẩn trÆ°Æ¡ng, và là m cho Y Ti Na Ä‘ang ngủ say chợt bừng tỉnh.
Sau khi thị nữ Tiểu Cầm hầu hạ thay đổi y phục, Y Ti Na dò há»i hai Liên Ä‘á»™i trưởng kỵ binh Ä‘ang chạy tá»›i:
- Chuyện gì xảy ra váºy?
- Äại nhân, bên kia núi rừng có ánh lá»a, mà bên nà y lại có hÆ¡n má»™t vạn kỵ binh xuất hiện, sợ là chúng ta bị đại quân bao vây rồi.
Gã Liên Ä‘á»™i trưởng vẻ mặt trầm trá»ng.
- Äịch nhân là ai? Äây chÃnh là háºu phÆ°Æ¡ng của quân Ä‘á»™i Khang TÆ° mà !
Y Ti Na thất kinh, nà ng không hiểu vì sao: Ä‘á»™t nhiên mình bị lá»t và o vòng vây má»™t lượng lá»›n địch nhân nhÆ° váºy?
- Tạm thá»i không rõ lắm, có lẽ là bá»n cÆ°á»ng đạo đấy.
Gã Liên Ä‘á»™i trưởng kia thần sắc bất thiện nói, trong lòng hắn Ä‘ang thầm mắng Khang TÆ°: “Chết tiệt, cái gì háºu phÆ°Æ¡ng lá»›n, địch nhân ẩn núp nhiá»u nhÆ° váºy cÅ©ng không biết, còn dám nói là Chiến Thần, ta khinh!â€
- Có phái thám báo không?
Y Ti Na khôi phục nét mặt, bình tĩnh nói.
- Äã phái ngÆ°á»i Ä‘i trinh sát. NhÆ°ng mà , đại nhân, chúng ta là m gì bây giá»?
Gả Liên Ä‘á»™i trưởng vừa thầm mắng Khang TÆ° vá»™i và ng dò há»i, lúc nà y xem ra hắn hÆ¡i hoang mang.
Nếu nhÆ° phÃa sau vùng núi rừng có số lượng lá»›n cÆ°á»ng đạo xuất hiện, cÅ©ng không có gì đáng ngại, bởi vì bá»n há» có thể dá»… dà ng há»™ tống Äại thần quan trở lại thủ đô, cho bá»n chúng hÃt bụi má»™t phen.
NhÆ°ng tiếng vó ngá»±a truyá»n đến từ nÆ¡i thảo nguyên xa xa, đã khiến hắn mất Ä‘i niá»m hy vá»ng: thanh âm kia Ãt nhất cÅ©ng có hÆ¡n má»™t vạn kỵ binh. Cùng là kỵ binh, ở trên thảo nguyên nà y muốn chạy cÅ©ng chạy không thoát. Hắn không còn cách nà o khác, chỉ có thể cầu sá»± trợ giúp của Äại thần quan ngÆ°á»i có trà tuệ cao nhất của VÆ°Æ¡ng quốc.
- Dá»i quân đến trung tâm thảo nguyên đóng quân phòng bị.
Y Ti Na ung dung nói một câu, khiến hai gã Liên đội trưởng trợn mắt há hốc mồm. Gã Liên đội trưởng kia có chút vội và ng nói:
- Äại nhân, địch quân có hÆ¡n má»™t vạn kỵ binh, chúng ta đóng quân trên thảo nguyên chẳng phải là ...
PhÃa sau còn hai chữ “Chá» chết†hắn không nói ra, nhÆ°ng tin rằng ai cÅ©ng hiểu ý tứ đó.
Sau tấm khăn che mặt, ánh mắt của Y Ti Na chá»›p má»™t cái, mặc dù nhìn không thấy mặt mÅ©i của nà ng, nhÆ°ng vẫn cảm giác được nà ng Ä‘ang cÆ°á»i, chỉ nghe nà ng nói:
- Nếu nhÆ° đám địch nhân nà y là quân cÆ°á»ng đạo, bá»n chúng có khả năng thà nh láºp được hÆ¡n má»™t vạn kỵ binh sao?
Liên Ä‘á»™i trưởng láºp tức lắc đầu nói:
- Không thể nà o, chiến mã ở khu vá»±c nà y nếu không bị Hắc Nham đế quốc cÆ°á»›p Ä‘em Ä‘i, thì cÅ©ng bị quân Ä‘á»™i kỵ binh của nÆ°á»›c ta trÆ°ng dụng mang vá» thủ đô. Dân dã cho dù còn có chiến mã cÅ©ng không có nhiá»u. Nếu nhÆ° không có trợ giúp của bên ngoà i, sợ rằng ngay cả má»™t đại Ä‘á»™i kỵ binh cÅ©ng không thà nh láºp được. Phải biết rằng má»™t ngÆ°á»i kỵ binh Ãt nhất phải có hai con chiến mã, nếu không cÅ©ng chỉ có thể là má»™t ná»a kỵ binh mà thôi.
Nói đến đây, gã Liên Ä‘á»™i trưởng láºp tức tỉnh ngá»™:
- Ngà i nói là ...
- Không sai, ở vùng đất hỗn loạn nà y có thể có được hơn một vạn kỵ binh, nhất định là đội quân của Khang Tư đại nhân.
Y Ti Na nói.
- Váºy ánh lá»a ở vùng núi rừng kia thì giải thÃch thế nà o?
Gã Liên Ä‘á»™i trưởng thầm mắng Khang TÆ° vẫn còn không hiểu lên tiếng há»i.
- Nếu như Khang Tư đại nhân phát hiện có một số đông quân phỉ hà nh động, hắn phải là m sao?
Y Ti Na há»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là điá»u binh tiêu diệt... Nói nhÆ° váºy, đó là Khang TÆ° đại nhân Ä‘ang mang binh tiêu diệt bá»n cÆ°á»ng đạo?
Gã Liên Ä‘á»™i trưởng có chút nghi ngá», nhìn lên bầu trá»i cà ng ngà y cà ng sáng tá».
- Phải, chấp hà nh mệnh lệnh đi.
Y Ti Na phất tay má»™t cái liá»n quay mình lên xe ngá»±a.
Lúc nà y Tiểu Cầm má»›i thấp giá»ng há»i:
- Tiểu thư, nếu như không phải là quân đội của Khang Tư đại nhân thì sao?
Gỡ khăn che mặt xuống Y Ti Na vén tóc mai lên tai, cÆ°á»i nói:
- Nếu không phải, váºy thì vá»›i Ä‘á»™ng tÄ©nh của đạo quân khổng lồ nhÆ° váºy, Khang TÆ° đại nhân cÅ©ng sá»›m đã phát hiện rồi, chúng ta chỉ phải đợi hắn tá»›i cứu viện là được.
Kiệt Khắc là má»™t kỵ binh cấm vệ quân há»™ tống Äại thần quan, suốt Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng rất thuáºn lợi, cÅ©ng không xảy ra chuyện gì. NhÆ°ng tối nay hắn hÆ¡i mệt má»i, Ä‘ang chìm và o giấc ngủ say lại bị Trưởng quan đá cho má»™t phát tỉnh dáºy, sau đó bị phái ra ngoà i Ä‘i dò thám thân pháºn của Ä‘á»™i kỵ binh nÆ¡i xa kia.
Loại nhiệm vụ trinh sát nà y đối vá»›i kỵ binh thÆ°á»ng rất nguy hiểm. Cho dù là kỵ binh, mức Ä‘á»™ nguy hiểm cÅ©ng không kém hÆ¡n bao nhiêu so vá»›i bá»™ binh, nhÆ°ng được cái chÃnh là kỵ binh có thể chạy trốn nhanh hÆ¡n chút. Vì thế hắn hết sức cẩn tháºn lần dò tiến sát tá»›i đám kỵ binh kia.
Kiệt Khắc nhìn thấy nÆ¡i xa đại Ä‘á»™i kỵ binh không ngừng phóng qua, mặc dù cách khoảng mấy trăm kỵ binh thì có má»™t lá cá», nhÆ°ng lúc trá»i má» sáng nà y lại cách xa nhÆ° váºy sao có thể nhìn thấy cái gì?
Ngay khi hắn cắn răng xuống ngá»±a, chuẩn bị tiến lại gần má»™t chút, hắn chợt giáºt mình phát hiện, mình đã bị mấy tên kỵ binh bao vây.
- Ha ha, huynh đệ, thấy rõ thứ gì trong tay ta chứ, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn, không nên ép chúng ta hạ sát thủ đó.
Má»™t gã kỵ binh giÆ¡ giÆ¡ váºt trong tay cÆ°á»i nói.
Nhìn bóng mÆ¡ hồ đó, Kiệt Khắc biết là cung tên, đồng thá»i hắn biết kỵ binh bình thÆ°á»ng không bắt giữ tù binh, hắn láºp tức bất đắc dÄ© ngồi xổm xuống giÆ¡ hai tay biểu hiện đầu hà ng.
- Ha ha, ngÆ°Æ¡i rất thức thá»i, để chúng ta xem thá» hình dáng tên tù binh đầu tiên ra sao...
Gã cầm cung tên vừa nói, vừa xuống ngựa đốt sáng cây đuốc.
Mấy kỵ binh bên cạnh cùng lúc xuống ngá»±a, móc dây thừng ra cÆ°á»i nói:
- Tiểu Ä‘á»™i trưởng, má»™t tên tù binh căn bản không đủ ngÆ°Æ¡i thăng quan đâu, còn cần cố gắng nhiá»u.
- Con bà nó, ta đây dÄ© nhiên biết, có Ä‘iá»u nếu nhÆ° may mắn, các ngÆ°Æ¡i nói không chừng cÅ©ng có thể trở thà nh tiểu Ä‘á»™i trưởng đó.
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng vừa nói vừa giÆ¡ cao cây Ä‘uốc, rất nhanh liá»n kêu lên:
- á»i? NgÆ°Æ¡i không phải là Kiệt Khắc liên Ä‘á»™i thứ mÆ°á»i hai sao? Äang há»™ tống Äại thần quan, tại sao chạy tá»›i đây?
Nghe nói nhÆ° thế, Kiệt Khắc thoáng sá»ng sốt má»™t chút, ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy: Mẹ kiếp, ngÆ°á»i quen! Hắn láºp tức đứng báºt lên:
- Con bà nó! Bị các ngÆ°Æ¡i hù dá»a suýt chết, ta nháºn lệnh tá»›i trinh sát. Váºy đám kỵ binh là đội kỵ binh của chúng ta phải không?
Tiểu Ä‘á»™i trưởng còn tốt láºp tức vui vẻ nói chuyện vá»›i Kiệt Khắc, còn mấy tên kỵ binh kia cầm dây thừng chuẩn bị trói tù binh, thì vẻ mặt láºp tức ủ rủ mắng thầm.
Kiệt Khắc hÆ°á»›ng bá»n há» nhếch nhếch miệng há»i:
- Chuyện gì xảy ra váºy? Các ngÆ°Æ¡i phát bệnh thần kinh à ? Từ lúc nà o khát vá»ng bắt tù binh nhÆ° váºy?
- À, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết chúng ta hiện tại không có Thiên tÆ°á»›ng, lần trÆ°á»›c binh sÄ© bá» phiếu kết quả má»i ngÆ°á»i bằng phiếu nhau. Cho nên Khang TÆ° đại nhân mượn cÆ¡ há»™i nà y, lấy kết quả liên Ä‘á»™i nà o có nhiá»u tù binh hÆ¡n để quyết định chá»n ngÆ°á»i. Nói cho ngÆ°Æ¡i biết nha, Liên Ä‘á»™i trưởng của ta đã công khai nói rõ cho cả liên Ä‘á»™i biết, ai bắt được nhiá»u tù binh, thì ngÆ°á»i đó thăng quan. Nếu không thăng quan thì má»™t tên tù binh thưởng má»™t ngân tệ.
Kiệt Khắc trợn mắt há hốc mồm, bá»n kỵ binh nà y tại sao má»›i má»™t ngà y không gặp đã trở nên tham tiá»n nhÆ° váºy? Qua má»™t lúc lâu hắn má»›i chần chừ nói:
- Má»™t tên tù binh chỉ má»›i má»™t ngân tệ, váºy cÅ©ng quá rẻ má»™t chút hả?
- Ha ha, không rẻ đâu, phải biết rằng bá»n cÆ°á»ng đạo phÃa trÆ°á»›c Ãt nhất cÅ©ng có mấy vạn ngÆ°á»i đó, mÆ°á»i tên tù binh thì được má»™t kim tệ, hÆ¡n nữa đây là giao dịch riêng tÆ°, toà n bá»™ tù binh bắt được phải giao ná»™p lên trên. NgÆ°Æ¡i cho rằng có thể lấy Ä‘em bán là m nô lệ à ? HÆ¡n nữa, đám tù binh nà y Ä‘á»u là cÆ°á»ng đạo, tiá»n của Ä‘á»u mang theo trên mình. Nếu nhÆ° bắt được má»™t tên cấp báºc đầu mục, váºy cÅ©ng đủ phát tà i rồi.
Tiểu Ä‘á»™i trưởng nuốt nÆ°á»›c miếng, dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, ra vẻ thần bà nói:
- Nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i rãnh rang, cÅ©ng có thể há»— trợ chúng ta bắt bá»n cÆ°á»ng đạo là m tù binh Ä‘i. Có thể bán cho ta hai ngân tệ má»™t tên, còn tiá»n của trên ngÆ°á»i tù binh thuá»™c vá» các ngÆ°Æ¡i. HÆ¡n nữa chuyện tù binh còn có thể biến thà nh tiá»n, trở vá» thủ đô cÅ©ng không có chuyện tốt nhÆ° váºy.
- Ngươi cũng muốn thăng quan?
Kiệt Khắc thoáng ngẩn ngÆ°á»i nói.
- Ha ha, ai không muốn thăng quan?
Tiểu Ä‘á»™i trưởng nhếch miệng cÆ°á»i nói.
- NhÆ°ng chúng ta phải bảo vệ Äại thần quan.
Kiệt Khắc hơi động tâm, nhưng nghĩ tới nhiệm vụ của mình, lại chần chừ không dám quyết.
- Váºy thì có sao! Khang TÆ° đại nhân cÅ©ng Ä‘ang Ä‘Ãch thân chỉ huy hai vạn bá»™ binh tác chiến ở vùng núi rừng, mà quanh đây lại có má»™t vạn kỵ binh của chúng ta, Äại thần quan ở giữa thì quá an toà n rồi. HÆ¡n nữa, các ngÆ°Æ¡i chỉ xuất Ä‘á»™ng má»™t liên Ä‘á»™i, còn lại năm trăm kỵ binh còn sợ không bảo vệ được Äại thần quan hay sao? Có chuyện gì, còn có thể di chuyển tá»›i phÃa chúng ta bên nà y mà .
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng cÆ°á»i nói.
Kiệt Khắc suy nghĩ một chút:
- Việc nà y ta chỉ có thể nhắn với Liên đội trưởng, cụ thể có khả năng thực hiện hay không, ta cũng không cách nà o biết được.
- A ha, chỉ cần ngÆ°Æ¡i nhắc nhở bá»n hỠđây đúng là cÆ¡ há»™i tốt để kiếm thêm thu nháºp, Ä‘á»™i trưởng của các ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ đồng ý. Äúng rồi, đừng quên Ä‘em tù binh bán cho ta, ta có thể xuất ra hai ngân tệ má»™t tên đó.
Tiểu đội trưởng nhắc nhở một câu.
Sau khi Kiệt Khắc rá»i Ä‘i, thủ hạ của gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng há»i:
- Tiểu Ä‘á»™i trưởng, ngà i có nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy sao? Nếu nhÆ° bá»n há» xuất Ä‘á»™ng má»™t liên Ä‘á»™i, Ãt nhất cÅ©ng có thể bắt hÆ¡n má»™t ngà n tên tù binh: Äây chÃnh là mấy trăm kim tệ đấy.
- Äồ ngốc, ta không thể tăng giá bán chuyển nhượng cho ngÆ°á»i ta à ? NgÆ°á»i muốn thăng quan cÅ©ng không Ãt, chỉ riêng má»™t mình ta không muốn là m lão Äại. Bá»n khốn các ngÆ°Æ¡i có muốn tham gia hay không?
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng vừa phóng lên ngá»±a vừa há»i.
- Äâu cần phải nói, dÄ© nhiên tham gia.
Bá»n kỵ binh rối rÃt gáºt đầu.
- Bá»n gian thÆ°Æ¡ng kia, đến lúc Ä‘i tá»›i các Ä‘á»™i quân nghe ngóng thá» xem có bao nhiêu khách hà ng, nhá»› kỹ không nên là m rầm rá»™.
Tiểu đội trưởng dẫn đội ngũ đuổi theo đại đội kỵ binh.
Kiệt Khắc trở lại doanh trại, tin tức vừa nói ra, hai Liên Ä‘á»™i trưởng láºp tức yên tâm, sau đó châu đầu bà n luáºn vá»›i nhau. Không lâu sau, liá»n lấy cá»› viện trợ cho Ä‘Æ¡n vị bạn tác chiến, được sá»± đồng ý của Y Ti Na, Ä‘á»u tá»± phái ra hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i, dÆ°á»›i sá»± chỉ huy của Äại Ä‘á»™i trưởng, chạy vá» hÆ°á»›ng xa xa.
Còn Liên Ä‘á»™i trưởng cÅ©ng không tá»± mình xuất Ä‘á»™ng: Ai mà biết bá» Äại thần quan chạy ra ngoà i kiếm thu nháºp thêm, đến lúc trở vá» thủ đô có thể bị phiá»n toái hay không? Dù sao Ä‘iá»u lợi nà y cÅ©ng không thể thiếu phần mình.
Hai há»a tiá»…n bắn lên bầu trá»i, bá»n binh sÄ© trÆ°á»›c tiên tiến gần lại đồng bạn gần nhất, sau khi tá»± tụ há»p thà nh liên Ä‘á»™i, bắt đầu chÃnh diện tác chiến.
Ngay từ đầu Ä‘á»™i quân táºp kết lại, bá»n cÆ°á»ng đạo căn bản không chống đỡ được công kÃch của những liên Ä‘á»™i chÃnh quy tinh nhuệ nà y: nếu không chết thì láºp tức bá» chạy; bá»n binh sÄ© bá»™ binh của Khang TÆ°, có lẽ không có nháºn được mệnh lệnh táºn lá»±c bắt giữ tù binh địch nhân, hÆ¡n nữa lúc nà y chiến huống Ä‘ang quyết liệt, nà o có thá»i gian để chiêu hà ng?
Äến khi các Äại đầu mục tụ táºp dẫn bá»n cÆ°á»ng đạo nghênh chiến, thế công của binh sÄ© táºp kÃch đêm bắt đầu đã bị ngăn trở. Còn các đầu mục cÅ©ng bắt đầu tụ há»p đám cÆ°á»ng đạo Ä‘ang chạy loạn kia, chuẩn bị bao vây Ä‘á»™i quân của Khang tÆ°.
Thế nhÆ°ng nhiệm vụ nà y hiển nhiên rất khó hoà n thà nh, bởi vì những tên cÆ°á»ng đạo kinh hoà ng nà y vừa má»›i ổn định lại, tốc Ä‘á»™ táºp kết đúng là quá cháºm, không khá»i khiến đám đầu mục chá»i ầm lên:
- Bá»n khốn chết tiệt! Lúc chạy trốn thì nhanh nhÆ° thá», lúc cần táºp trung cho ta thì cứ giống nhÆ° sên bò!
Mặc dù cháºm chạp, bá»n cÆ°á»ng đạo sống sót trong đêm táºp trung lại, giá» phút nà y cÅ©ng tụ táºp bao vây bốn phÃa liên Ä‘á»™i táºp kÃch đêm của Khang TÆ°.
- Cố gắng chống cá»±! Viện quân ở ngay phÃa sau! Thắng lợi nhất định thuá»™c vá» chúng ta!
Các Trưởng quan quân đội của Khang Tư vừa chỉ huy binh sĩ tác chiến, vừa cổ võ tinh thần binh sĩ.
Äám binh sÄ© của Ä‘á»™i quân Khang TÆ°, Ä‘á»u cắn răng dốc sức chống đỡ.
Còn Äại đầu mục quân cÆ°á»ng đạo lại nói thẳng:
- Bá»n chúng chỉ có đám ngÆ°á»i nà y, chúng ta lại là mấy vạn huynh đệ! Má»—i ngÆ°á»i đái má»™t vÅ©ng cÅ©ng có thể dìm chết bá»n chúng! Xông lên cho ta! Giết chết má»™t tên địch thưởng má»™t kim tệ!
Bá»n cÆ°á»ng đạo không biết tình hình bốn phÃa, nhìn trÆ°á»›c mắt chỉ có mấy trăm tên địch nhân, lại nhìn hai ba ngà n đồng bạn ở chung quanh, có ngu ngốc Ä‘i nữa cÅ©ng biết mình chiếm thượng phong, hÆ¡n nữa còn có sức dụ hoặc của tiá»n thưởng, láºp tức tinh thần của chúng phấn khÃch lên, bắt đầu Ä‘iên cuồng đánh vá» phÃa Ä‘á»™i quân táºp kÃch đêm.
Vi Lạp là má»™t tên cÆ°á»ng đạo chỉ má»›i mÆ°á»i tám tuổi, nhÆ°ng đừng nhìn hắn trẻ tuổi, mấy năm nay Ãt nhất hắn đã giết chết năm tên đồng hà nh trở lên, hiện tại hắn Ä‘ang hùng hùng hổ hổ chen lên phÃa trÆ°á»›c.
- Con bà nó, tại sao không nói sá»›m giết chết má»™t ngÆ°á»i thì thưởng má»™t kim tệ? Nếu không ta cÅ©ng không trốn chạy ra phÃa sau, để hiện tại muốn Ä‘i tá»›i chém má»™t Ä‘ao cÅ©ng không được. Nà y! PhÃa trÆ°á»›c, không chém được ngÆ°á»i thì tránh ra cho lão tá»!
Äám ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c láºp tức mắng lại:
- Tránh cái rắm! Kim tệ là của lão tá»!
Những lá»i nà y láºp tức cà ng khiến cho Ä‘á»™i ngÅ© chen lấn há»—n loạn hÆ¡n, Vi Lạp chỉ cảm thấy phÃa sau có ngÆ°á»i cố sức xô đẩy mình, ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c thì cản Ä‘Æ°á»ng, hắn hoà n toà n bị kẹp ở giữa, hắn háºn không được rút Ä‘ao giết thẳng ra ngoà i, đáng tiếc nếu là m nhÆ° váºy nhất định sẽ bị chém chết, cho nên hắn chỉ có thể chá»i ầm lên.
Äang mắng chá»i cao hứng, bầu trá»i Ä‘á»™t nhiên tối sầm lại, tiếp theo cả ngÆ°á»i hắn Ä‘au nhói, không còn cảm giác gì nữa.
Bá»n cÆ°á»ng đạo phÃa sau chen lấn già nh được lên phÃa trÆ°á»›c, chỉ ngây ngốc đứng nhìn má»™t mà n tên dà y đặc nhÆ° mÆ°a, từ phÃa sau đám binh sÄ© của địch quân phóng tá»›i, bá»n cÆ°á»ng đạo chen chúc ở Ä‘á»™i thứ hai chuẩn bị cùng giao chiến vá»›i binh sÄ© Ä‘á»™i táºp kÃch đêm, bao gồm cả đám ngÆ°á»i dồn đống phÃa sau không cách nà o nhúc nhÃch được, láºp tức biến thà nh con nhÃm ngã nhà o trên mặt đất.
Äang giao chiến cùng bá»n cÆ°á»ng đạo đám binh sÄ© cÅ©ng phát hiện tình cảnh nà y, láºp tức hoan hô ầm lên, hÆ¡n nữa trong khoảng khắc liá»n chém chết tên cÆ°á»ng đạo Ä‘ang giao chiến vá»›i mình.
Äang lúc bá»n cÆ°á»ng đạo còn chÆ°a biết chuyện gì xảy ra, vô số bóng ngÆ°á»i từ trong bóng tối hiện ra, hÆ¡n nữa cao giá»ng thét:
- Giết!
Còn đám binh sÄ© bị vây công cÅ©ng tinh thần phấn chấn, vừa hô to khẩu hiệu, vừa xông vá» phÃa quân cÆ°á»ng đạo.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^) ,
baovehoahong ,
blindsoul ,
cucuom2009 ,
GoodLuck ,
hanoinho ,
hnminhtuankt ,
hoainamvuong ,
hoc2k ,
hungbathien ,
LOLA ,
myklovegp ,
ngkienlc ,
nguyensiro ,
NS13 ,
orpheus ,
phuquoc2010 ,
quocviet11 ,
saobuon198 ,
thic doc sach ,
toptep
08-09-2011, 08:01 AM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Cô Äá»™c Chiến Thần
Quyển 3 - Xuất Chinh Trừ Phiến Loạn
Chương 26: Khai Nhất Báo Nguy
Tác giả: Huyá»n VÅ©
Dịch: bagiatam
Nguồn: vip van dan
Äả tá»±: bozece - LSB
Tạc Lạp ngÆ°á»i vấy đầy máu, lau mặt má»™t chút, hÆ°á»›ng trợ thủ nói:
- Thắng bại đã rõ, truyá»n lệnh chiêu hà ng, tÃnh toán tổn thất để báo cáo cho Äại nhân.
- Rõ!
Mấy Trưởng quan láºp tức lÄ©nh mệnh rá»i Ä‘i, còn Tạc Lạp kiếm chá»— ngồi xuống thở hổn hển.
Tháºt là nguy hiểm, nếu nhÆ° quân Ä‘á»™i phÃa sau cháºm má»™t thá»i gian ngắn nữa thôi, sợ rằng mình và những ngÆ°á»i nà y xong hết rồi, xem ra mình đã khinh thÆ°á»ng, không chú ý tá»›i địa hình.
Nếu từ lúc bắt đầu táºp kÃch, đại quân liá»n Ä‘i theo ngay phÃa sau, có lẽ đã sá»›m thắng lợi, cÅ©ng không cần tiến hà nh chÃnh diện giao chiến má»™t cách thảm thiết nhÆ° váºy.
- Quỳ xuống đầu hà ng không giết!
Khi khẩu hiệu vang vá»ng núi rừng, vô số binh sÄ© cầm đưốc, tốp năm tốp ba bắt đầu truy kÃch. Bá»n cÆ°á»ng đạo không còn chá»— nà o có thể trốn, không dám phản kháng, quỳ xuống đầu hà ng, còn má»™t số tên tÆ°Æ¡ng đối hung hãn giãy dụa, Ä‘a số Ä‘á»u bị má»™t tráºn mÆ°a tên bắn chết.
Nghe xong báo cáo Khang TÆ° thở phà o nhẹ nhõm, vừa hạ lệnh cho Ä‘á»™i quân nhu hạ trại, vừa ra lệnh cho quân sÄ© tìm kiếm Äại thần quan.
Binh sÄ© quân nhu láºp tức báºn rá»™n hẳn lên, trại tù binh được kiến thiết trÆ°á»›c tiên, dùng má»™t lá»›p hà ng rà o quây lại là xong. Mà doanh trại trú quân thì tÆ°Æ¡ng đối khổ cá»±c, chẳng những yêu cầu có lá»u cho binh sÄ© nghỉ ngÆ¡i, còn phải là m bữa ăn sáng tháºt ngon nữa.
Chỉ chốc lát sau, mùi thÆ¡m bay lên theo chiá»u gió lan ra khắp doanh trại khổng lồ.
Bầu trá»i bắt đầu sáng lên, các cây Ä‘uốc dần dần bị dáºp tắt, đám cÆ°á»ng đạo từng chuá»—i từng chuá»—i bị trói vá»›i nhau, cúi đầu chán nản bị binh sÄ© áp giải và o trại tù binh.
Trừ những binh sÄ© canh gác ra, những ngÆ°á»i khác sau khi ăn xong Ä‘á»u sá»›m tiến và o giấc má»™ng đẹp. Äặc biệt là quân sÄ© tham gia táºp kÃch, vừa vá» tá»›i doanh trại ngay cả cÆ¡m cÅ©ng không ăn, lăn đùng trên mặt đất đánh má»™t giấc.
DÄ© nhiên cÅ©ng không hoà n toà n Ä‘á»u nhÆ° váºy, và i quân sÄ© tham gia táºp kÃch đêm vẫn còn hÆ¡i sức, bÆ°ng chén cÆ¡m vừa ăn vừa khoác lác chiến công của mình vá»›i thủ vệ.
Khang TÆ° bên nà y tác chiến thuáºn lợi, Ä‘á»™i kỵ binh bên kia còn thuáºn lợi hÆ¡n.
Sau khi thám báo phát hiện doanh trại địch, kỵ binh lấy liên Ä‘á»™i là m Ä‘Æ¡n vị, phân phối má»—i Ä‘á»™i má»™t mục tiêu, lẳng lặng Ä‘i tá»›i còn cách má»™t dặm, sau đó chÃnh là kỵ binh xung phong giẫm nát doanh trại địch.
Tất cả Ä‘á»u là bá»™ binh, đám cÆ°á»ng đạo còn không có chuẩn bị, láºp tức giống nhÆ° Ä‘Ã n kiến bị nÆ°á»›c cuốn trôi, bò dáºy chạy tứ tán. Chuyện sau đó thì quá Ä‘Æ¡n giản, kỵ binh láºp tức lấy mÆ°á»i ngÆ°á»i là m Ä‘Æ¡n vị, giống nhÆ° là giăng lÆ°á»›i, tung ra ngoà i Ä‘uổi bắt đám cÆ°á»ng đạo.
Chiến đấu mặc dù kết thúc, nhÆ°ng bắt sống đám cÆ°á»ng đạo cÅ©ng là chuyện phà rất nhiá»u công sức: Ãt nhất phải rượt Ä‘uổi cho đối phÆ°Æ¡ng kiệt sức xin đầu hà ng; rồi má»›i xem xét; lấy dây thừng trói lại; lục soát trên ngÆ°á»i chúng rồi chia tiá»n của; cuối cùng ném tên cÆ°á»ng đạo cho chiến hữu bên cạnh áp giải; những ngÆ°á»i khác lại phóng Ä‘i tiếp tục Ä‘uổi bắt. Cho nên mãi cho đến hừng sáng cÅ©ng chÆ°a thá»±c hiện xong.
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng có Æ°á»›c định vá»›i cấm vệ quân kia tá»± mình canh giữ tù binh. Hắn sai sá» bá»™ hạ Ä‘i ra ngoà i, tá»± mình áp giải tù binh từ từ Ä‘i tá»›i. Hắn dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý đếm tiá»n của lục soát được từ trên ngÆ°á»i đám tù binh.
- Tháºt già u có, má»›i chỉ mấy ngÆ°á»i nà y, không ngá» có tá»›i mÆ°á»i mấy kim tệ. Nếu tiếp tục nhÆ° váºy, không cần mượn tiá»n ngÆ°á»i khác vẫn có thể thu được tù binh của cấm vệ quân...
Äúng lúc nà y, gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng thấy cách đó không xa có hai kỵ binh Ä‘ang tranh già nh nhau kéo tay má»™t tù binh. Tù binh kia đã khá nhiá»u tuổi, mặt đầy vẻ phong sÆ°Æ¡ng Ä‘ang thống khổ van nà i:
- Hai vị quan gia, tôi đã đầu hà ng rồi, thì đầu hà ng vá»›i ai không phải là giống nhau sao? Tại sao các ngà i cứ bức tôi phải đầu hà ng má»™t trong hai ngÆ°á»i chứ?
- Giống nhau cái quái gì! Lão tá» thuá»™c liên Ä‘á»™i má»™t, hắn thuá»™c liên Ä‘á»™i hai. Nhiá»u hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i hay Ãt Ä‘i má»™t ngÆ°á»i có thể là chuyện vô cùng quan trá»ng. Mau nói rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i đầu hà ng ai!
Một kỵ binh vừa dùng sức kéo tay tên tù binh trung niên vừa quát.
Tên kỵ binh còn lại cũng không chịu kém thế, lôi cánh tay còn lại của tên tù binh kia.
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng vừa cÆ°á»i, vừa ném cho hai tên kỵ binh má»—i ngÆ°á»i má»™t ngân tệ:
- Hai vị huynh đệ, lão già nà y có gì mà phải tranh nhau? Dù sao trên thảo nguyên nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u là tù binh, chút thá»i gian các ngÆ°Æ¡i tranh chấp nà y, có lẽ sá»›m đã bắt được bao nhiêu tên rồi, cho đại ca chút mặt mÅ©i, coi nhÆ° lão già nà y là tù binh của ta Ä‘i.
Hai tên kỵ binh, nhìn đồng ngân tệ trong tay, rồi nhìn quân hà m Tiểu Ä‘á»™i trưởng, láºp tức cÆ°á»i nói:
- Äó là dÄ© nhiên, mặt mÅ©i của đại ca là m sao có thể không để ý được.
Nói xong, còn trợn mắt liếc nhìn nhau. Sau khi cáo từ Tiểu Ä‘á»™i trưởng, láºp tức má»™t tả má»™t hữu chạy Ä‘i nhÆ° Ä‘iên.
Tiểu đội trưởng nhảy xuống ngựa, kéo lão tù binh đến chuỗi tù binh kia. Vừa lấy dây thừng trói, vừa nói:
- Lão già nà y, tại sao già nhÆ° váºy rồi còn tá»›i đây là m cÆ°á»ng đạo? Nhìn bá»™ dáng của ngÆ°Æ¡i chỉ sợ mấy tiá»n đồng cÅ©ng không có, không cần lục soát ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i nữa.
Trong đội ngũ tù binh, một gã dáo dác nhìn, đột nhiên kêu lên:
- Quan gia, lão già kia chÃnh là ngÆ°á»i quản lý háºu cần cho sÆ¡n trại chúng tôi, tiá»n của ở sÆ¡n trại ngoà i trại chủ ra, chỉ có hắn biết!
Hai mắt Tiểu Ä‘á»™i trưởng láºp tức sáng lên nhìn chằm chằm lão già .
Lão già sợ hãi rụt rè nói:
- Tà i bảo của sơn trại, sớm đã bị quan quân các ngà i lấy đi...
Tiểu Ä‘á»™i trưởng nghÄ© quân sÄ© kia vừa Ä‘oạt được má»™t đống lá»›n tà i bảo, không khá»i tin lá»i lão già .
NhÆ°ng tên tù binh máºt báo kia lại lên tiếng nói:
- Không nên tin hắn, váºt tÆ° mang đến lần nà y, chẳng qua chỉ là má»™t phần mÆ°á»i!
Tiểu Ä‘á»™i trưởng thấy ánh mắt lão già đột nhiên trở nên bối rối, nhÆ°ng hắn không có láºp tức dạy cho lão già má»™t bà i há»c, mà hÆ°á»›ng tên tù binh kia cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i là m sao biết nhiá»u chuyện nhÆ° váºy?
- Tôi là thân tÃn của trại chủ, từng và o nhà kho, cho nên biết có bao nhiêu váºt liệu, quan gia, tôi nói Ä‘á»u là sá»± tháºt!
Tên nà y thấy Tiểu đội trưởng giơ roi ngựa lên, vội và ng kêu lên.
“Ba†má»™t tiếng, roi ngá»±a quất lên ngÆ°á»i lão già , gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng xách cổ áo lão già lên, hung ác nói:
- Lão già , ta ghét nhất bị lừa gạt, đặc biệt là tù binh gạt ta! Có phải cho rằng ta không dám giết ngươi hay sao?
Lão già cuống quÃt lắc đầu cầu xin tha mạng:
- Không phải, quan gia, ta dẫn ngà i tới vị trà nhà kho của sơn trại.
Gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng vừa định đáp ứng, nhÆ°ng cẩn tháºn suy nghÄ© má»™t chút: “Mình có má»™t ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa cả tiểu Ä‘á»™i cÅ©ng chỉ có mÆ°á»i ngÆ°á»i, má»™t phần mÆ°á»i váºt liệu của sÆ¡n trại đã nhiá»u nhÆ° váºy, chÃn phần váºt liệu kia, bằng và o mấy ngÆ°á»i của mình căn bản không thể chuyển Ä‘i. HÆ¡n nữa nếu tin tức lá»™ ra, không chỉ đắc tá»™i vá»›i Liên Ä‘á»™i trưởng kia, hÆ¡n nữa còn đắc tá»™i vá»›i Khang TÆ° đại nhân.
Lôi kéo Liên Ä‘á»™i trưởng cùng xuống nÆ°á»›c? Cho dù Liên Ä‘á»™i trưởng đồng ý, cÅ©ng không thể đảm bảo cả liên Ä‘á»™i năm trăm ngÆ°á»i Ä‘á»u nguyện ý vì thế rá»i quân Ä‘á»™i Ä‘i. HÆ¡n nữa má»™t liên Ä‘á»™i Ä‘á»™t nhiên biến mất, nhất định sẽ dẫn tá»›i sóng to gió lá»›n. Nếu bị Khang TÆ° đại nhân biết mình trá»™m nuốt chiến lợi phẩm, ra lệnh má»™t tiếng, mấy ngÆ°á»i mình khẳng định chết không có chá»— chôn thây.
Nếu không cách nà o nuốt được, váºy ná»™p lên trên thì sao? Nghe nói tất cả Trưởng quan của quân Ä‘oà n Khang TÆ° Ä‘á»u do Khang TÆ° đại nhân bổ nhiệm, những ngÆ°á»i khác không có quyá»n bổ nhiệm, nếu ná»™p lên cho Liên Ä‘á»™i trưởng, nhiá»u nhất được thưởng mấy kim tệ mà thôi.
Nếu ná»™p lên cho Khang TÆ° đại nhân, má»™t lượng lá»›n váºt liệu nhÆ° váºy, sợ rằng là m má»™t Äại Ä‘á»™i trưởng cÅ©ng dÆ° sức chứ? Nói không chừng còn có thể được thưởng mÆ°á»i mấy kim tệ nữa!â€
- Hay, cứ quyết định nhÆ° váºy.
Tiểu Ä‘á»™i trưởng vá»— tay má»™t cái, nhe răng cÆ°á»i rồi vá»— vá»— bả vai lão già :
- Lão già , ta đem ngươi giao cho Trưởng quan cao nhất của ta, đến lúc đó ngươi phải thà nh thực khai báo rõ rà ng, nếu không có thể không chỉ đơn giản bị trầy da một chút thế nà y đâu.
Lão già láºp tức khẩn trÆ°Æ¡ng gáºt đầu.
Ãnh mắt tên tù binh máºt báo kia chợt xoay chuyển, lên tiếng dò há»i:
- Quan gia, Trưởng quan cao nhất của ngà i là tước vị gì?
- Ha ha, Trưởng quan cao nhất của đệ nhất quân đoà n Khi Hồng Quốc, ngươi cho là tước vị gì?
Tiểu Ä‘á»™i trưởng thuáºn miệng đáp.
- Trưởng quan cao nhất của Äệ nhất quân Ä‘oà n? Cấp báºc Thượng TÆ°á»›ng quân!
Tên tù binh cÅ©ng trợn mắt há hốc miệng ngẩn ngÆ°á»i.
Bá»n chúng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, lần nà y bắt cóc má»™t nữ nhân, lại gặp phải công kÃch của đệ nhất quân Ä‘oà n, cà ng không nghÄ© tá»›i những kỵ binh nà y, chÃnh là quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° những ngÆ°á»i mà bá»n đại đầu mục kia cả ngà y rêu rao, tuyên bố muốn tiêu diệt hết.
Thấy bá»™ dáng bá»n chúng, Tiểu Ä‘á»™i trưởng cÆ°á»i thầm trong lòng: “Ta nói nhÆ° váºy có lẽ không sai, Äệ nhất quân Ä‘oà n cÅ©ng chỉ có má»™t chi quân Ä‘á»™i của Khang TÆ° đại nhân, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Trưởng quan cao nhất của quân Ä‘oà n, còn cái cấp báºc Thượng TÆ°á»›ng quân gì gì đó, là do các ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘oán bừa.â€
Khang TÆ° sau khi an ủi Tạc Lạp và mấy Trưởng quan xong, liá»n mang theo thân binh Ä‘i gặp Y Ti Na. ChÆ°a nói được mấy câu, Khang TÆ° chợt thấy má»™t cảnh khiến cho hắn sá»ng sá».
Äá»™i kỵ binh áp giải từng chuá»—i từng chuá»—i ngÆ°á»i xuất hiện trÆ°á»›c mặt hắn, phÃa sau còn có gần má»™t ngà n xe ngá»±a hà ng hóa chất nhÆ° núi. Äiá»u nà y chứng tá» Ä‘iá»u gì, chỉ có thể nói Ä‘á»™i kỵ binh đã thắng lợi rồi.
NhÆ°ng Ä‘iá»u quái dị chÃnh là : Mấy Liên Ä‘á»™i trưởng Ä‘ang hoa tay múa chân dÆ°á»ng nhÆ° thÆ°Æ¡ng thảo cái gì vá»›i má»™t Tiểu Ä‘á»™i trưởng, tiếp theo thấy gã Tiểu Ä‘á»™i trưởng kia thu má»™t bao tiá»n lá»›n, sau đó má»™t Liên Ä‘á»™i trưởng liá»n vui vẻ chạy Ä‘i dắt má»™t nhóm tù binh.
Thấy Ä‘á»™ng tác nà y, Khang TÆ° có chút sá»ng sá».
Y Ti Na suy nghÄ© má»™t chút, cÆ°á»i nói:
- Xem ra đám cÆ°á»ng đạo bị liên Ä‘á»™i kỵ binh bên nà y bắt là m tù binh, Ä‘á»u táºp trung trong tay Tiểu Ä‘á»™i trưởng kia. Những Liên Ä‘á»™i trưởng kia chỉ sợ là đang dùng tiá»n mua tù binh, để gia tăng nhân số sao?
Khang TÆ° cÆ°á»i lắc lắc đầu không có lên tiếng, Y Ti Na có chút tò mò há»i:
- Ngà i không tức giáºn? Bá»n há» là m nhÆ° váºy coi nhÆ° là ăn gian mà .
- Äá»u là tù binh, không tÃnh ăn gian, hÆ¡n nữa, có thể xá» dụng kim tiá»n để mua, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng cho thấy bá»n há» có năng lá»±c thu được tù binh.
Khang Tư đáp.
- Ngà i không so đo với những chuyện nà y?
Y Ti Na lại há»i.
- Bá»n há» không có là m tổn hại đến Ãch lợi của ngÆ°á»i khác, hÆ¡n nữa tù binh của Tiểu Ä‘á»™i trưởng kia, nhất định là mua từ trong tay các binh sÄ© khác. Dù sao phần lá»›n tiá»n Ä‘á»u rÆ¡i và o trong tay binh sÄ©, coi nhÆ° là phúc lợi cho binh sÄ©, cÅ©ng không sao cả.
Khang TÆ° hiểu lÆ°Æ¡ng tháng của binh sÄ© không được nhiá»u, dÄ© nhiên sẽ không để ý chuyện nhá» nà y, cÆ°á»i cÆ°á»i giục ngá»±a Ä‘i tá»›i nghênh đón những Liên Ä‘á»™i trưởng kia.
Những Liên Ä‘á»™i trưởng kia không nghÄ© tá»›i Khang TÆ° lại xuất hiện ở nÆ¡i nà y, bị dá»a cho hoảng sợ vá»™i và ng thu cất các bao tiá»n và o bên trong. Nghiêm chỉnh chà o, trong lòng thấp thá»m bất an, hy vá»ng Khang TÆ° không nhìn thấy bá»n hắn giao dịch vá»›i Tiểu Ä‘á»™i trưởng kia.
Tiểu Ä‘á»™i trưởng kia lại cà ng sá»›m trốn tháºt xa, ánh mắt bối rối, nhìn trá»™m Khang TÆ°.
Khang TÆ° cÆ°á»i nói:
- Các ngÆ°Æ¡i khổ cá»±c rồi! Các liên Ä‘á»™i phái ra má»™t ná»a quân sÄ© Ä‘uổi bắt cÆ°á»ng đạo chạy trốn trong rừng núi, má»™t ná»a áp giải tù binh và váºt liệu và o doanh trại. Äám cÆ°á»ng đạo sau khi bị bá»™ binh đánh tan trở thà nh tù binh của các ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng tÃnh và o trong chiến công, chá» sau khi thống kê chiến tÃch ná»™p báo cáo lên trên.
Mấy Liên Ä‘á»™i trưởng vừa nghe nói thế, láºp tức tá»± mình dẫn binh sÄ© Ä‘i truy kÃch, má»™t là rá»i xa Khang TÆ° sá»›m má»™t chút, hai là muốn tăng thêm Ãt tù binh, để cho mình còn có phần thắng.
Tiểu Ä‘á»™i trưởng bán tù binh kia Ä‘ang định cùng ngÆ°á»i khác rá»i Ä‘i, Khang TÆ° nói má»™t câu khiến hắn đứng yên tại chá»—:
- Vị Tiểu đội trưởng nà y, ngươi tên là gì?
Tiểu đội trưởng thân thể có chút cứng ngắc nói:
- Ã, đại nhân, thuá»™c hạ tên là An Tái Kháng.
Thà nh viên tiểu Ä‘á»™i nháºn thấy sá»± việc có chút không ổn, chẳng những không có tá»›i gần, ngược lại lui vá» sau mấy bÆ°á»›c, tiếp theo toà n bá»™ chạy theo Liên Ä‘á»™i trưởng. An Tái Kháng thấy má»™t mà n nà y, trong lòng không ngừng mắng chá»i bá»n khốn không có nghÄ©a khà nà y.
- An Tái Kháng? Rất...Ừ... tên rất dễ nghe.
Khang TÆ° mở to mắt lẩm bẩm nói, khiến cho Y Ti Na ở bên cạnh cÅ©ng báºt cÆ°á»i má»™t tiếng.
- Hà hà , cái tên nà y là thuộc hạ tự mình đặt lấy.
An Tái Khang có chút ngượng ngùng.
- Vừa rồi ngươi buôn bán tù binh phải không?
Câu tiếp theo của Khang TÆ°, khiến cho An Tái Khang má»™t lần nữa trở nên cứng ngÆ°á»i.
Hắn muốn chạy trốn, nhÆ°ng ở bốn phÃa bá»n thân binh nhìn chằm chằm nhÆ° hổ rình mồi. Còn nhÆ° lao tá»›i bắt Y Ti Na là m con tin? Khang TÆ° xÆ°ng hiệu là Chiến Thần đâu phải để gá»i cho êm tai? Chỉ sợ vừa má»›i ra tay đã bị Khang TÆ° chém chết!
An Tái Khang cam chịu số pháºn chỉ có thể gáºt đầu thừa nháºn.
- Ha ha, không nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i có đầu óc buôn bán nhÆ° váºy, nếu nhÆ° thu mua tù binh của bá»™ binh, có lẽ cÅ©ng có thể bán vá»›i giá tốt rồi.
Khang TÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Trá»i! Äây không phải là muốn cho mình buôn bán tù binh má»™t cách quang minh chÃnh đại sao? An Tái Khang vẻ mặt kÃch Ä‘á»™ng Ä‘á»™t nhiên hô to:
- Äại nhân, xin chá» má»™t chút!
- Có chuyện gì?
Khang Tư quay đầu lại nhìn An Tái Khang.
Chỉ thấy An Tái Khang từ trong đám tù binh kéo ra một lão già , nói:
- Äại nhân, lão già nà y là quan háºu cần của sÆ¡n trại, nghe nói sÆ¡n trại còn cất dấu má»™t lượng lá»›n tà i váºt!
-----------------
Nghe nói thế, Khang TÆ° còn chÆ°a có phản ứng gì, mà Y Äạt thân cÅ©ng là quan háºu cần, trong nháy mắt hai mắt sáng lên.
Thấy ánh mắt nóng bá»ng của Y Äạt, Khang TÆ° biết lão già nà y rất quan trá»ng, không khá»i vá»— vá»— bả vai An Tái Khang:
- NgÆ°Æ¡i láºp công lá»›n, chá» sau khi thống kê kết quả chiến tráºn, sẽ theo chiến công phong thưởng, hãy tiếp tục cố gắng.
- Rõ!
An Tái Khang vẻ mặt kÃch Ä‘á»™ng đáp.
Còn lão già kia, sá»›m đã bị Y Äạt kéo lại tra há»i.
Khang TÆ° phụng bồi Y Ti Na hà n huyên tá»›i xế chiá»u, chiến tranh đã hoà n toà n kết thúc.
Ngoà i má»™t số rất nhỠđám cÆ°á»ng đạo chạy trốn ra, còn lại tất cả cÆ°á»ng đạo tụ táºp ở nÆ¡i nà y, không phải bị giết, cÅ©ng bị bắt là m tù binh. Còn thi thể binh sÄ© chết tráºn, Ä‘á»u được chở vá» thà nh Khai Nhất, để truy Ä‘iệu táºp thể. Còn thi thể đám cÆ°á»ng đạo được chất đống má»™t chá»— rồi há»a táng, để tránh bị ôn dịch.
Lúc Y Äạt quay lại báo cáo, hai Liên Ä‘á»™i trưởng há»™ vệ Y Ti Na Ä‘ang Ä‘á» nghị lên Ä‘Æ°á»ng. Mặc dù không muốn, nhÆ°ng Y Ti Na không thể không Ä‘i. Nà ng khẽ thở dà i, nhìn Khang TÆ° nở má»™t nụ cÆ°á»i sáng lạn, nói tiếng bảo trá»ng, rồi được Tiểu Cầm đỡ lên xe ngá»±a.
Chăm chú nhìn đoà n xe đi xa, Khang Tư không biết rằng: Y Ti Na đang nhìn thân ảnh hắn mà rơi nước mắt. Nhưng trong lòng Khang Tư có một cảm giác khó chịu và thống khổ.
Khó chịu là bởi Y Ti Na rá»i Ä‘i, mà thống khổ là mình có má»™t loại dá»± cảm, trong má»™t khoảng thá»i gian rất dà i sẽ không được gặp mặt Y Ti Na nữa.
Y Äạt hiểu tâm tình Khang TÆ°, cố ý cÆ°á»i nói:
- Äại nhân, không nghÄ© tá»›i, ẩn núp ở háºu phÆ°Æ¡ng lá»›n nà y có tá»›i mÆ°á»i bốn cái sÆ¡n trại. Sau khi tra há»i, chúng ta đã bắt giữ nhân viên canh giữ và thu tất cả váºt tÆ° lÆ°Æ¡ng thá»±c của những sÆ¡n trại nà y. Hết thảy Ä‘á»u chuyên chở vá», còn các sÆ¡n trại Ä‘á»u cho má»™t mồi lá»a đốt hết.
- Ha ha, tháºt đúng là lợi hại, tất cả ở nÆ¡i nà o?
Khang TÆ° ngừng ảo tưởng không cần thiết, cÆ°á»i há»i.
- Ở sâu trong núi, khó trách thám báo của chúng ta tìm không được. NhÆ°ng mà tại sao bá»n chúng tÃch trữ nhiá»u váºt tÆ° lÆ°Æ¡ng thá»±c nhÆ° váºy? Số váºt tÆ° đó phải dùng tá»›i ba bốn ngà n xe ngá»±a má»›i có thể váºn chuyển hết. Nếu nhÆ° má»—i sÆ¡n trại không có nhiá»u xe ngá»±a nhÆ° váºy, sợ rằng tất cả kỵ binh của chúng ta Ä‘á»u tạm thá»i trở thà nh bá»™ binh rồi.
Nói đến đây, Y Äạt dò há»i:
- Äại nhân, chúng ta ở nÆ¡i nà y nghỉ ngÆ¡i dưỡng quân hay là trở vá» thà nh Khai Nhất?
- Trở vỠthà nh Khai Nhất, ở bên ngoà i rất khó quản lý tù binh.
Khang TÆ° cho rằng bá»n binh sÄ© đã nghỉ ngÆ¡i hÆ¡n ná»a ngà y, hẳn là có thể hà nh quân. HÆ¡n nữa công tác thống kê tÃnh toán còn chÆ°a xong, hay là trở lại thà nh Khai Nhất tiến hà nh tốt hÆ¡n.
- Rõ! Truyá»n lệnh nhổ trại!
Y Äạt ra lệnh cho thủ hạ, mấy tên thân binh láºp tức ra ngoà i truyá»n lệnh xuống.
An Tái Khang ở ngoà i cá»a trại tù binh, xÆ°ng huynh gá»i đệ vá»›i những bá»™ binh chung quanh để câu kết là m việc bất chÃnh. Còn tên tù binh máºt báo cho hắn Ä‘ang ở bên cạnh, thay hắn đánh dấu các tù binh.
Khi các thủ hạ bá» rÆ¡i mình, An Tái Khang cÅ©ng bá» luôn bá»n chúng, ngược lại Ä‘i tìm tên tù binh báo tin kia, là m trợ thủ cho mình.
Tên tù binh quan sát An Tái Khang Ä‘ang nói chuyện phiếm vá»›i ngÆ°á»i kia. Vốn hắn định kiếm má»™t chút công lao để mình sá»›m được thả ra, không nghÄ© tá»›i An Tái Khang lại giữ hắn ở lại đúng là tá»± mình là m khổ mình.
- Con bà nó, ngÆ°Æ¡i nói xem bá»n khốn thủ hạ của ta Ä‘á»u không có nghÄ©a khÃ! CÅ©ng không thèm nghÄ© tá»›i hà ng ngà y lão tỠđối vá»›i bá»n chúng ra sao. Có ăn cùng ăn, có tiá»n cùng kiếm. Con bà nó, Khang TÆ° đại nhân há»i ta mấy câu, bá»n chúng sợ bị liên lụy, tất cả Ä‘á»u bá» chạy tháºt xa!
Ta cÅ©ng không yêu cầu bá»n hắn giúp gì, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng ở bên cạnh nhìn má»™t chút, dầu gì cÅ©ng giúp ta thu lấy thi thể chứ? Không nghÄ© tá»›i bá»n hắn lại không nói gì chạy sạch! Con bà nó! NhÆ°ng cÅ©ng may nhỠđó ta biết rõ bá»n chúng.
Hừ, bá»n chúng có lẽ không ngá» tá»›i Khang TÆ° đại nhân đã nói gì vá»›i ta đâu? Ha ha, lão tá» hiện tại được quang minh chánh đại Ä‘i thu mua buôn bán tù binh!
Tên tù binh kia ngoà i mặt ra vẻ chuyên tâm lắng nghe, nhÆ°ng trong lòng thì cÆ°á»i nhạo: “Tháºt là ngu ngốc, ngÆ°Æ¡i tá»± ý buôn bán tù binh, bị Trưởng quan cao nhất bắt được, bá»™ hạ dÄ© nhiên cho rằng ngÆ°Æ¡i là nh Ãt dữ nhiá»u, đừng nói bá»n há» chỉ là thuá»™c hạ của ngÆ°Æ¡i, cho dù là thân nhân, cÅ©ng sẽ vứt bá» ngÆ°Æ¡i để tránh liên lụy tá»›i bản thân! Thá»i nà y mà còn nghÄ© rằng có tồn tại tình nghÄ©a huynh đệ sao?â€
Tháºt vất vả má»›i đợi được An Tái Kháng lải nhải xong, hắn má»›i cẩn tháºn há»i:
- Quan gia, ngà i tìm tiểu nhân có gì phân phó?
- Phải, hiện tại ta được Khang TÆ° đại nhân cho phép, đáng tiếc lại chÆ°a có bá»™ hạ nà o, thấy ngÆ°Æ¡i cÆ¡ trÃ, tìm ngÆ°Æ¡i là m trợ thủ cho ta, thế nà o?
An Tái Kháng là m bộ dáng như một hảo huynh đệ, đặt tay lên bả vai gã tù binh kia.
Ãnh mắt tên tù binh sáng ngá»i, có chút chỠđợi nói:
- Nhưng tiểu nhân đang là tù binh.
- Chuyện nà y không vấn Ä‘á» gì, ngÆ°Æ¡i giúp ta ghi chép việc thu mua tù binh, không cần phải ra khá»i trại tù binh, ta nói vá»›i nhân viên coi giữ má»™t chút, để cho ngÆ°Æ¡i tá»± do hoạt Ä‘á»™ng trong trại tù binh, chỉ cần ngÆ°Æ¡i không trốn Ä‘i, thì không có vấn Ä‘á».
Nói đến đây, An Tái Kháng liếc nhìn bốn phÃa, lén lén lút lút nói:
- NgÆ°Æ¡i yên tâm, theo nhÆ° suy Ä‘oán của ta, Khang TÆ° đại nhân nếu mở rá»™ng quân Ä‘á»™i, thì tuyển binh chÃnh là từ tù binh các ngÆ°Æ¡i, đến lúc đó ta lấy ngÆ°Æ¡i là m thủ hạ, cùng ta buôn hÆ°Æ¡ng bán pháºt, không phải là so vá»›i là m cÆ°á»ng đạo hạnh phúc hÆ¡n rất nhiá»u sao? Phải biết rằng, lúc đó ngÆ°Æ¡i chÃnh là quân chÃnh quy của Äệ nhất quân Ä‘oà n!
- Quân chÃnh quy? Là tháºt?
Tên tù binh có chút không dám tin.
Hầu hết tù binh trở thà nh nô lệ rồi bị Ä‘em Ä‘i bán, má»™t số trở thà nh quân hi sinh là m bia đỡ đạn, thảm hại hÆ¡n má»™t chút chÃnh là trá»±c tiếp bị giết chết, sao có khả năng trở thà nh quân chÃnh quy được?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, nếu không ngÆ°Æ¡i cho là tại sao chúng ta phải khổ cá»±c bắt sống các ngÆ°Æ¡i? Trá»±c tiếp giết chết các ngÆ°Æ¡i chẳng phải bá»›t phiá»n phức hÆ¡n sao? Äược rồi, ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a trả lá»i có là m hay không?
An Tái Kháng lá»™ vẻ cấp bách há»i.
- Là m! Dĩ nhiên là là m!
Tên tù binh vá»™i và ng gáºt đầu.
- Tốt, váºy sau nà y chúng ta chÃnh là huynh đệ. Äược rồi, ta gá»i là An Tái Kháng, ngÆ°Æ¡i tên là gì?
An Tái Kháng há»i.
- Tiểu nhân tên là Lại NhÄ© Ôn ChÃ.
Tên tù binh cẩn tháºn nói.
- Ha ha, vẻ mặt của ngÆ°Æ¡i thoạt nhìn rất già dặn. A, Lại NhÄ© Ôn ChÃ, cái tên nà y so vá»›i ta còn.... Ha ha, tiểu đệ, ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© đại ca hiện tại là má»™t Tiểu Ä‘á»™i trưởng, đợi mấy ngà y nữa, ta không phải Äại Ä‘á»™i trưởng thì cÅ©ng là Trung Ä‘á»™i trưởng, đến lúc đó cho ngÆ°Æ¡i là m má»™t Tiểu Ä‘á»™i trưởng, tuyệt đối không thà nh vấn Ä‘á»!
Lại NhÄ© Ôn Chà không khá»i khẽ mỉm cÆ°á»i.
An Tái Kháng nà y là má»™t ngÆ°á»i phóng khoáng, đối vá»›i ai cÅ©ng hết sức nhiệt tình, nhÆ°ng má»—i tá»™i khoe khoang khoác lác có thừa, lại có tÃnh cách gian thÆ°Æ¡ng, tỉ nhÆ° mấy ngÆ°á»i Liên Ä‘á»™i trưởng đến mua tù binh, Ä‘á»u bị hắn bắt chẹt không Ãt tiá»n, có má»™t lão Äại nhÆ° váºy, có lẽ là má»™t lá»±a chá»n không tệ.
Quân Ä‘oà n nhổ trại, kỵ binh chạy vá» thà nh Khai Nhất trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, còn bá»™ binh áp giải đông đảo tù binh cùng vá»›i váºt liệu tịch thu được, cháºm rãi Ä‘i vá».
Khang Tư dẫn kỵ binh vỠthà nh Khai Nhất trước, lúc gần vỠđến thà nh, thám báo đột nhiên đem đến một tin khiến cho Khang Tư thất kinh:
- Äại nhân, thà nh Khai Nhất Ä‘ang bị gần mÆ°á»i vạn phỉ đồ bao vây, không lâu nữa sẽ bị đánh chiếm.
Khang TÆ° láºp tức hạ lệnh:
- Truyá»n lệnh bá»™ binh phÃa sau Ä‘iá»u đại quân đến đây tác chiến. Phái ra má»™t lượng lá»›n thám báo Ä‘iá»u tra tình hình xung quanh!
Tiếp theo kêu lớn:
- Theo lên!
Nói xong liá»n giục ngá»±a xông ra ngoà i.
Y Äạt thấy không kịp ngăn cản Khang TÆ° nữa, nhá»›n nhác kêu gà o thân binh xung quanh:
- Mau theo đại nhân!
LÆ°á»›t qua đỉnh núi, có thể thấy thà nh Khai Nhất bị biển ngÆ°á»i chi chÃt bao vây, vô số thang mây chống lên bốn phÃa tÆ°á»ng thà nh. Cá»a thà nh lại có má»™t đám đông nhÆ° kiến Ä‘ang giÆ¡ tấm chắn lên, dùng cá»c gá»— lá»›n Ä‘ang Ä‘áºp và o tÆ°á»ng thà nh.
Mà trên tÆ°á»ng thà nh, binh sÄ© ngoan cÆ°á»ng dùng đá lá»›n, dầu nóng, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng, chém giết những tên cÆ°á»ng đạo trèo lên tÆ°á»ng thà nh.
Phỉ đồ trên thang mây kêu thảm thiết rÆ¡i xuống nhÆ° sủi cảo rÆ¡i và o nồi. Thang mây cÅ©ng láºp tức bị đạp đổ, nhÆ°ng quân phỉ dà y đặc lại dá»±ng thang mây lên, đám cÆ°á»ng đạo dÆ°á»ng nhÆ° bất kể sống chết, lại nhanh chóng trèo lên.
Bá»—ng nhiên, má»™t tiếng vang tháºt lá»›n, cá»a thà nh vỡ ra. Bá»n cÆ°á»ng đạo láºp tức reo hò ầm Ä©. Vô số phỉ đồ hÆ°á»›ng cá»a thà nh lao đến, bá»n chúng Ä‘á»u biết, chỉ có ngÆ°á»i và o thà nh trÆ°á»›c má»›i có thể lấy được chá»— tốt.
Ở thá»i khắc khẩn trÆ°Æ¡ng nà y, lÃnh gác trên tÆ°á»ng thà nh Ä‘á»™t nhiên reo hò lên, tinh thần đại chấn, cà ng thêm dÅ©ng cảm công kÃch địch quân.
Äám cÆ°á»ng đạo lao đến cá»a thà nh căn bản không có phát hiện, vẫn còn ảo tưởng có thể lấy được bao nhiêu thứ tốt từ trong thà nh, chỉ có những tên Äầu mục má»›i cảm thấy có gì bất thÆ°á»ng, vá»™i nhìn chung quanh, vừa nhìn ra, láºp tức khiến chúng la hoảng lên:
- Trá»i ạ! Kỵ binh!
Khang Tư rút bội kiếm, giơ lên:
- Kỵ binh Ä‘á»™t kÃch!
Rồi má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a xông tá»›i. Äá»™i thân binh lại cháºm má»™t bÆ°á»›c, chỉ có thể cắn răng liá»u chết lao theo sau Khang TÆ°
Lúc đám cÆ°á»ng đạo nghe được tiếng vó ngá»±a lao tá»›i dồn dáºp nhÆ° sấm rá»n, Ä‘á»u Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn vá» nÆ¡i âm thanh truyá»n đến.
Äám cÆ°á»ng đạo trèo lên tÆ°á»ng thà nh là nhóm đầu tiên phát hiện chuyện không ổn, sợ hãi kêu lên má»™t tiếng, bắt đầu theo thang mây tuá»™t xuống. Thế nhÆ°ng binh sÄ© thủ thà nh là m sao có thể bá» qua cho bá»n chúng chứ? Kìm nén má»™t bụng khà tức đã lâu lúc nà y đúng là lúc trả thù rồi.
Äồng thá»i vá»›i tiếng kêu thảm thiết vang lên, là má»™t lượng lá»›n "bánh sủi cảo" má»™t lần nữa rÆ¡i xuống, hÆ¡n nữa cÅ©ng không có kẻ ngu ngốc nà o tiếp tục là m "bánh sủi cảo" mà leo lên nữa, tất cả Ä‘á»u bá» chạy tứ tán.
- Không được hoảng loạn, ổn định cho ta! Kỵ binh không phải không thể giết! Chỉ cần chúng ta ổn định, tạo thà nh tráºn hình chắc chắn, có thể nuốt gá»n bá»n chúng!
Một tên đầu mục đang lớn tiếng hò hét với đám thuộc hạ.
Äang lúc đám cÆ°á»ng đạo còn có chút chần chá», má»™t đầu mục khác tiếp theo hô lá»›n:
- Thà nh đã bị phá! Chỉ cần chúng ta tiêu diệt đám kỵ binh nà y, châu báu vá»›i mỹ nữ trong thà nh Ä‘á»u cho các ngÆ°Æ¡i hưởng thụ! Táºp hợp cho ta, ổn định!
Nghe được những lá»i nà y, đám phỉ đồ hai mắt Ä‘á» bừng, bắt đầu táºp trung má»™t chá»—.
Khang TÆ° xông và o tuyến đầu tiên. Bất kể thân binh ở phÃa sau Ä‘ang lo lắng kêu gá»i ầm Ä©, kiếm trên tay vung lên, khiến má»™t tên phỉ đồ Ä‘ang giÆ¡ thÆ°Æ¡ng nhắm đâm và o mình, ngay cả đầu thÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị xẻ thà nh hai mảnh. Tiếp theo nhẹ nhà ng vung mấy kiếm, mấy tên cÆ°á»ng đạo tá»›i gần hắn Ä‘á»u bị chém rÆ¡i đầu, ngã trên mặt đất.
Cứ nhÆ° váºy chỉ trong chốc lát, xung quanh Khang TÆ° láºp tức trống rá»—ng, căn bản không còn tên nà o đủ can đảm tá»›i gần.
Khang TÆ° được máu tÆ°Æ¡i kÃch thÃch không ngừng, hắn hÆ°ng phấn kéo mạnh dây cÆ°Æ¡ng, khiến chiến mã láºp tức cất cao vó trÆ°á»›c, ngá»a đầu lên trá»i hà vang (DG: mình thÃch cảnh nà y ^_^), trông Khang TÆ° lại cà ng uy phong lẫm liệt, trÆ°á»ng kiếm trong tay chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c, quát to:
- Giết!
Kỵ binh phÃa sau nhiệt huyết đã sá»›m sôi trà o, cÅ©ng đồng thá»i gầm lên má»™t tiếng:
- Giết!...
Rồi nhÆ° thủy triá»u à o à o phóng vá» phÃa bá»n cÆ°á»ng đạo.
Thủ quân trên tÆ°á»ng thà nh, dÄ© nhiên biết rõ ngÆ°á»i chém giết bốn phÃa kia là ai, láºp tức reo hò hô vang:
- Chiến Thần! Chiến Thần!
Mấy ngà n thủ quân đã xuống dưới thà nh lại cà ng hô to:
- Chiến Thần cùng tồn tại với chúng ta!
Rồi vung vÅ© khà xông tá»›i bá»n cÆ°á»ng đạo.
Phỉ quân vốn đã bị kỵ binh hù dá»a giá» lại gặp phải hai mặt giáp công, láºp tức tan rã, đặc biệt là sau khi và i đầu mục bị kỵ binh chém chết, lại cà ng bá» chạy tứ tán.
Khang TÆ° Ä‘ang hÆ°ng phấn vốn định xông lên chém giết chút nữa, nhÆ°ng bị Ä‘oà n Ä‘oà n thân binh vây quanh, hắn chỉ có thể bất đắc dÄ© thu binh khà lại, xoay ngÆ°á»i tiến và o trong thà nh.
Khang TÆ° đứng trên lầu thà nh, thấy nÆ¡i xa bá»™ binh phÃa sau Ä‘ang Ä‘uổi tá»›i, không khá»i cÆ°á»i má»™t tiếng, đám địch nhân nà y xong Ä‘á»i rồi.
Quả nhiên, thêm hai vạn bá»™ binh hăng hái gia nháºp, vốn phỉ quân tụ táºp được má»™t chút, láºp tức bị đám quân sÄ© hăng hái nà y nhấn chìm.
Mà kỵ binh thấy viện quân phÃa sau gia nháºp, láºp tức phát huy tốc Ä‘á»™ của kỵ binh, giục ngá»±a phóng tá»›i chặn đầu đám phỉ quân Ä‘ang chạy tán loạn, bắt đầu Ä‘uổi bá»n chúng quay trở lại.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 27 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
(^_^) ,
baovehoahong ,
blindsoul ,
cucuom2009 ,
dack00 ,
GoodLuck ,
hanoinho ,
hatxi1234 ,
hnminhtuankt ,
hoainamvuong ,
hoangtoan1 ,
hoc2k ,
hungbathien ,
kemsuadua ,
KHANGTX ,
LOLA ,
myklovegp ,
ngkienlc ,
nguyensiro ,
NS13 ,
orpheus ,
phuquoc2010 ,
quocviet11 ,
saobuon198 ,
thic doc sach ,
toptep ,
yuanping
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ls qs , 4vn.eu co doc chien than , ãàðàíò , ãèíåêîëîãèÿ , Äá»™c cô chiến th , áðèòíè , ãðóçîâîçîôô , Ä‘á»c chiến thần , cô Ä‘á»™c chiến thà n , cô dá»c chiến thần , cô doc chien than , cô doc chien than 4vn , chiến thần.4vn , chien than co doc , chienthanthanhvut , chiien than co doc , co doc chiên than 4vn , co doc chie than - 4vn , co doc chien than , co doc chien than 2 , co doc chien than 4eu , co doc chien than 4vn , co doc chien than 4vn.eu , co doc chien than epub , co doc chien than online , co doc chien than phan 2 , co doc chin than , co doc chuyen than 4vn , co doc ckien tkan , co docchien than 4vn , co-doc-chien-than , covdoc chien than , doc chien xet , doc co chien than , doc co chien than 2 , doc co chien than 4 vn , doc co chien than 4vn , doc co chien than 4vn.eu , doc co chjen than , doc co doc chien than , doc co than - 4vn.edu , doc co than chien 4vn , êàòîê , êîìñîìîëåö , ìàãèÿ , ïàòðèîò , îïåëü , îòå÷åñòâà , ïðèìåíåíèå , lsqs co doc chien tha , ôîòîïðèêîëû , ôîòîøîïà , ôóòáîëêè , pham nhan tu tien , tác giả huyá»n vÅ© , vco doc chien than , vu dong can khon , ýëüäîðàäî , æàëþçè