Chỉ thoáng một cái Sở Nam đã ở trấn Tự Do này nửa năm.
Trong vòng nửa năm này, có thể nói là mỗi ngày Sở Nam đều làm bạn với thống khổ, thống khổ đến từ thân thể, thống khổ đến từ ý chí, nhưng Sở Nam cũng từ trong thống khổ phát triển, càng lúc càng cướng tráng và cứng cỏi.
Sở Nam bây giờ đã có thể dễ dàng tu luyện Thủy nguyên lực dưới thác nước nửa giờ, hắn cũng đã có thể phân tách thịt xương từ thỏ rừng cho đến ma thú cấp một….
Sở Nam không chỉ đem mấy ngàn cuốn sách thảo dược học thuộc làu mà còn nhớ kỹ một quyển về ma thú hạch, sách về nội đan ma thú.
Trọng kiếm trên người Sở Nam cũng không còn 800 cân nữa, mà trở thành 1200 cân, còn có thể đem thêm một khối sắt nặng 500 cân đập thành nửa cân chỉ trong một ngày.
Sở Nam cũng đã có thể bị chôn sâu dưới đất hơn 50m trong ba ngày ba đêm.
Đá vụn mà Sở Nam có thể đập nát cũng không phải chỉ sử dụng nắm quyền mà còn có thể dùng dùng bả vai, dùng lưng, dùng đầu gối, dùng chân, thậm chí mỗi bộ vị trong thân thể….
Những huấn luyện thống khổ này khiến da thịt toàn thân Sở Nam hiện lên màu cổ đồng, cơ bắp nở nang, khiến người khác vừa nhìn đã cảm thấy tràn đầy lực lượng, đương nhiên thì đây chỉ là thay đổi bên ngoài của Sở Nam, còn trong thân thể hắn, Sở Nam cảm thấy Hỏa nguyên lực đã hoàn thành lần tôi luyện thứ nhất, những nguyên lực khác cũng được tôi luyện không ít.
Lông mày của năm đại Võ Quân cũng càng lúc càng nhíu chặt, khi nhìn về phía Sở Nam thì thường thở dài tán thán, bọn họ thở dài đó là bởi vì Sở Nam không thể tu luyện võ quyết, bằng không thì với thực lực của năm đại Võ Quân bọn hắn, tuyệt đối có thể bồi dưỡng Sở Nam thành một cường giả vượt xa bọn hắn.
Thế nhưng, bọn hắn cũng không biết rằng Sở Nam kỳ thật có thể tu luyện võ quyết, cũng không biết Sở Nam đang âm thầm tích nguyên lực tràn ngập toàn thân.
Qua hơn nửa năm tiếp xúc, Sở Nam cũng biết trấn Tự Do này chính là một địa phương không có ai quản lý, mà tại ba nước Đại Khánh Quốc, Bắc Tề Quốc và Việt Quốc có một cái khe nứt rất nhỏ, trấn Tự Do ở trong đó lại vừa vặn là cứ điểm quân sự trọng yếu, ba quốc gia không lúc nào là không muốn đem trấn Tự Do trở thành lãnh thổ của bọn họ, chỉ có điều bởi vì sợ rút giây động rừng sẽ dẫn đến hậu quả không tốt cho nên mới không ra tay, thế nhưng, chỉ cần có cơ hội thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Trấn Tự Do không có sản vật gì đặc biệt, rất nhiều rừng rậm thung lũng và khe núi, đất ở đây cũng rất cằn cỗi, mà khí hậu lại là quái dị nhất, mùa đông thì lạnh mà khô, còn mùa hè lại nóng mà ướt.
Thế nhưng, dù vậy, trấn Tự Do nửa năm trước vẫn vô cùng náo nhiệt, có thể với một cái tiểu thành thị, bởi vì trấn Tự Do gần Thập Vạn Đại Sơn, mà ma thú bên trong Thập Vạn Đại Sơn thì lại có hằng hà sa số, mà vô số giao dịch đều là bắt nguồn từ những ma thú này mà diễn ra, ví dụ như da ma thú, thịt ma thú, ma thú hạch….
Mặt khác, sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn còn có thiên tài địa bảo. Cho nên mới xuất hiện vũ khí và đan dược, khách điếm cũng theo đó mà xuất hiện….
Mà nguyên nhân quan trọng nhất đó chính là trấn Tự Do luôn bị người bên ngoài gọi là trấn Tội Ác, nghe nói mỗi một người sống tại trấn Tự Do này đều có lai lịch không đơn giản, nhưng bọn hắn đều có chung một đặc điểm, đó là tại bên ngoài trấn Tự Do đã không còn chỗ cho bọn họ dung thân nữa.
Đáng tiếc, những thứ náo nhiệt này đều đã biết mất từ nửa năm trước, đó là lúc mà ma thú vô cớ biến mất, nơi đây cũng không còn náo nhiệt như năm xưa nữa, đã không còn ma thú, tất cả phát triển đều dừng lại, những thương nhân kia cũng không vào trấn Tự Do nữa. Bởi vậy, không ít người trong trấn Tự Do đều ôm tâm lý may mắn, cho rằng nhiều năm như vậy rồi thì người bên ngoài sẽ không dồn bọn hắn vào chỗ chết nữa, vì thế đều lần lượt rời khỏi trấn Tự Do….
Chỉ có điều, vẫn còn một lượng lớn người lưu lại trấn Tự Do, đối với bọn họ mà nói, trấn Tự Do này chính là nhà của họ, ví dụ như năm người Lãnh Diện Diêm Vương vậy.
Những thứ này đều là do Sở Nam từ trong miệng Phong lão đầu nghe được, Sở Nam biết rõ trấn Tự Do cách Bạch gia thôn đến cả vạn dặm, cũng biết rằng Nam Cung gia chính là đứng đầu ba đại thế gia tại Bắc Tề Quốc, còn Thiên Nhất Tông lại càng là tồn tại đứng trên ba đại thế gia và hoàng tộc Bắc Tề Quốc, bởi vì tất cả các môn phái lớn nhỏ tại Bắc Tề Quốc đều rất nghe lời Thiên Nhất Tông, giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Sở Nam sau khi biết cừu nhân của mình cường đại như vậy thì ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe lên, ngược lại càng liều mạng tiến hành huấn luyện tàn khốc như địa ngục này.
Nửa năm trôi qua, Sở Nam vẫn không hiểu năm người Hắc Tâm Diêm Vương rốt cuộc muốn nghiên cứu hắn cái gì, trái lại, Sở Nam cảm thấy bọn họ đối với hắn rất tốt, khiến trong lòng hắn nảy sinh cảm giác gần gũi, mặc dù khi ở cùng Lãnh Diện Diêm Vương chỉ nói một chữ, thế nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng bình yên.
Trong đó, Sở Nam cảm kích nhất là Hắc Tâm Diêm Vương, hắn mỗi ngày ăn nhiều đồ như vậy đều là do Hắc Tâm Diêm Vương chuẩn bị, toàn bộ nguyên liệu nấu ăn bên trong Diêm Vương điếm hầu hết đều chui vào bụng Sở Nam, mà cho đến khi ăn sạch nguyên liệu, ma thú tại Thập Vạn Đại Sơn vẫn không thấy bóng dáng, thế nhưng Sở Nam mỗi ngày vẫn có đủ loại thịt ma thú để ăn. Sở Nam biết rõ, thịt của những ma thu này nhất định Hắc Tâm Diêm Vương phải chạy xa cả ngàn dặm, đến nơi khác để đem về.
Ngày hôm nay chính là thời gian Sở Nam đi theo Phong lão đầu, Phong lão đầu vẫn như thường ngày, lấy ra một khối sắt lớn để Sở Nam đập, Sở Nam nhận lấy, thế nhưng không đập mà nói:
- Tiền bối, người nói ta bây giờ tương đương với võ giả cấp bậc gì?
Phong lão đầu nheo mắt lại nói:
- Xem như trung cấp Võ Sư đi, dù sao thì ngươi cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng nhục thể mà thôi, mà võ giả lại có thể vận dụng nguyên lực, phối hợp với đủ loại vũ kỹ thì cũng không phải là ngươi có thể chống đỡ được!
- Trung cấp Võ Sư?
Sở Nam nghe thấy đánh giá như vậy, vốn phải vui vẻ mới đúng, dù sao cũng chỉ mới hơn nửa năm, hắn không ngờ đã từ một tên phế vật trở thành trung cấp Võ Sư, thế nhưng, trong lòng Sở Nam vẫn cảm thấy nặng nề, bởi vì hắn chỉ là trung cấp Võ Sư, đừng nói là Nam Cung gia và Thiên Nhất Tông, ngay cả đối mặt với tên cao cấp Võ Sư Bạch Trạch Vũ thì hắn vẫn còn kém một cảnh giới.
Suy nghĩ cả buổi, Sở Nam nghiêm túc nói:
- Tiền bối, người có thể giúp đỡ tiểu tử một chuyện được không?
- Lâm tiểu tử, thật hiếm khi nghe thấy ngươi chủ động mở miệng như vậy, ngươi nói đi, giúp ngươi chuyện gì?
- Ta muốn người dùng lửa thiêu ta!
- Dùng lửa thiêu ngươi?
Vẻ mặt Phong lão đầu có chút nghi hoặc.
- Ừ, chỉ cùng hỏa diễm tử sắc thôi cũng được.
- Hỏa diễm tử sắc? Lâm tiểu tử, ngươi muốn ta dùng Cực Dương Chân Viêm thiêu ngươi?
- Ừ.
Phong lão đầu đánh giá Sở Nam một lượt, lại hỏi:
- Lâm tiểu tử, ngươi không phải điên rồi chứ? Mặc dù thân thể của ngươi cường hãn, nhưng uy lực của Cực Dương Chân Viêm không phải là bình thường!
Giống như để chứng tỏ uy lực của nó như thế nào, Phong lão đầu cầm lấy một khối sắt, trong tay bừng lên Cực Dương Chân Viêm, chỉ thấy khối sắt trong nháy mắt đã tan chảy chỉ còn lại một chút.
- Nhìn thấy chưa?
Sở Nam gật đầu nhè nhẹ, khẳng định nói:
- Rồi!
Phong lão đầu nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Sở Nam, lại nói:
- Ta nghĩ, ta có thể kích phát ra nguyên lực!
- Cái gì?
Phong lão đầu sửng sốt, khối sắt nhỏ trên tay rơi xuống đất cũng không phát hiện ra, chỉ hỏi:
- Thật sao?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Khi thấy Sở Nam nghiêm túc gật đầu, Phong lão đầu vẫn không thể tin được, bởi vì sống nhiều năm như vậy, nhưng lão vẫn chưa từng nghe qua có người không có kinh mạch vẫn có thể có nguyên lực.
Nhưng trong nháy mắt, Phong lão đầu liền nở nụ cười nói:
- Không có kinh mạch còn có thể sống sót, tại sao lại không thể kích phát ra nguyên lực?
Vừa nói xong, ngọn hỏa diễm tử sắc liền bao phủ lấy Sở Nam, Sở Nam khoanh chân ngồi, âm thanh của Phong lão đầu lại truyền đến:
- Lâm tiểu tử, kiên trì không được thì ngươi hãy kêu lên một tiếng!
Sở Nam ở bên trong ngọn hỏa diễm tử sắc khẽ gật đầu.
Cực Dương Chân Viêm không bá đạo giống như Tịch Diệt chi hỏa, nhưng đối với Sở Nam mà nói cũng đã là cực hạn mà hắn có thể tỉnh táo chịu đựng.
Một phút đồng hồ, mười phút đồng hồ, nửa canh giờ, một canh giờ….
Trải qua thống khổ suốt năm canh giờ, Sở Nam dùng Hỏa nguyên lực tôi luyện toàn bộ thân thể, hắn chỉ cảm thấy trong mỗi một chỗ của thân thể đều có Hỏa nguyên lực đang chảy rạo rực trong người, hơn nữa còn rất dồi dào.
- Lâm tiểu tử, thế nào rồi?
Phong lão đầu hỏi, sắc mặt của Phong lão đầu lúc này đã không còn hồng nhuận nữa mà đã có chút tái đi, hiển nhiên duy trì Cực Dương Chân Viêm suốt năm canh giờ đã khiến hắn tiêu hao vô nguyên lực cực lớn.
- Tiền bối, ta còn có thể kiên trì!
Sở Nam cắn răng trả lời, Phong lão đầu nghe vậy thì trong lòng thầm nhủ:
- Sớm biết vậy nên tới chỗ Lãnh Diện Diêm Vương lấy nhiều đan dược một chút! Tên Lâm tiểu tử này quả thật đúng là quái thai….
Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Phong lão đầu lại vô cùng mừng rỡ, thầm nghĩ:
- Nếu như Lâm tiểu tử này có thể kích phát ra nguyên lực, vậy cũng có thể học luyện khí thuật củ ta rồi!
Lúc này, Sở Nam cũng đang nhíu mày, bởi vì rõ ràng đã tôi luyện Hỏa nguyên lực hết toàn bộ thân thể, tại sao lại không thể tìm thấy cửa để phát tiết ra ngoài? Kinh mạch giống như dòng suối vậy, thân thể giống như đại địa, chẳng lẽ muốn kích phát nguyên lực thì phải đại địa phải có dòng suối, rồi từ dòng suối mới có thể lấy nước ra mà dùng chứ không thể trực tiếp lấy nước từ mặt đất sao? Hay là bởi vì do chỉ mới tôi luyện được một loại thuộc tính nguyên lực chứ không phải tôi luyện toàn bộ năm thuộc tính nên căn bản không có tác dụng?
Sở Nam nghĩ đến việc phải làm như thế nào để kích phát nguyên lực, nghĩ đến mức quá nhập thần, thậm chí ngay cả toàn bộ thống khổ cũng không hề để tâm đến….
Cho đến khi Phong lão đầu cảm thấy Sở Nam không ổn thì liền đình chỉ phóng thích Cực Dương Chân Viêm, Sở Nam bỗng nhiên phun mạnh một ngụm máu tươi, sau khi đặt trọng kiếm qua một bên, Phong lão đầu lập tức mang hắn đến chỗ Lãnh Diện Diêm Vương.
Phong lão đầu ngắn gọn kể lại toàn bộ mọi chuyện với Lãnh Diện Diêm Vương một lượt, Lãnh Diện Diêm Vương nắm lấy cánh tay của Sở Nam, quán thâu Mộc nguyên lực vào trong, tỉ mỉ dò xét một lượt, thế nhưng lại không có chút thu hoạch nào, khẽ nhíu mày lại, sau khi cho Sở Nam uống đan dược xong thì liền nói hai chữ:
- Thương lượng!
Đây là lần thứ hai Lãnh Diện Diêm Vương bởi vì Sở Nam mà nói ra hai chữ, ý của hai chữ thương lượng đó là để năm người tập hợp lại một chỗ, thương lượng xem phải giải quyết như thế nào.
Tin tức vừa phát ra, rất nhanh năm người liền tập trung đầy đủ tại địa bàn của Lãnh Diện Diêm Vương.
- Phong lão đầu, ngươi nói tên quái thai này bị ngươi dùng Cực Dương Chân Viêm thiêu tám canh giờ mới hôn mê?
Vẻ mặt Kim Tuyệt tràn đầy khó tin hỏi.
- Lão già ta lừa ngươi làm gì?
- Theo như lời ngươi nói, tên quái thai này đừng nói là có thể kích phát ra nguyên lực, ngay cả khi không kích phát ra nguyên lực, chỉ dựa vào lực lượng cường hãn trong cơ thể hắn cũng đã kinh khủng lắm rồi. Các ngươi nghĩ xem, tại đại lục này có bao nhiêu người có thể chịu được Cực Dương Chân Viêm thiêu đốt tám canh giờ?
- Dưới Hậu Kỳ Đại Võ Sư, động vào sẽ chết ngay lập tức!
Hắc Tâm Diêm Vương lạnh lùng nói.
- Kế hoạch lúc đầu của chúng ta là muốn xem lực lượng của thân thể hắn đến tột cùng là cường hãn như thế nào, muốn nhìn xem kẻ không có kinh mạch, không có nguyên lực sẽ tồn tại như thế nào!
Cơ Tam Nương lập tức đưa ra một cái giả thiết lớn mật:
- Vậy các ngươi nói xem, nếu như thân thể của Lâm Vân luyện đến mức tận cùng, thậm chí ngay cả Quy Vô chi hỏa cũng không sợ, vậy hắn….
- Đợi hắn tỉnh lại phải hỏi cho thật kỹ, bí mật trên người tiểu tử này so với bí mạt của chúng ta e rằng còn nhiều hơn!
Kim Tuyệt nói.
- Đúng vậy, ngươi xem thứ đồ vật treo trên cổ hắn đi, dưới sự thiêu đốt của Cực Dương Chân Viêm mà lại không hư tổn chút nào!
Phong lão đầu cũng phụ họa một câu.
- Các ngươi không cảm thấy nó có chút giống với long lân trong truyền thuyết sao?
Năm người trầm mặc xuống, cảm thấy Sở Nam trong lúc vô tình tiến vào trấn Tự Do bỗng nhiên tràn ngập thần bí, không biết hắn đến tột cùng sẽ đem đến cho trấn Tự Do những điều gì.
Hai canh giờ sau, Sở Nam tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt của năm người nhìn chằm chằm vào mình, trong mắt bọn họ đều là sự nghi hoặc, Sở Nam hiển nhiên biết bọn hắn nghi vấn điều gì.
Vì vậy, Sở Nam liền mở miệng nói:
- Năm vị tiền bối, tiểu tử ta từ nhỏ kinh mạch đứt đoạn thành từng khúc, kinh mạch mạch lại càng không có, sau này vô tình có được một quyển võ quyết nói có thể không cần kinh mạch cũng có thể tu luyện được nguyên lực, chỉ cần có được phương pháp thích hợp thì sẽ có thể kích phát ra nguyên lực!
- Võ quyết đó là thuộc tính gì? Hắc Tâm Diêm Vương hỏi.
Sở Nam lắc đầu nói:
- Không có thuộc tính! Nhưng võ quyết này nói rằng cần phải có năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ để tôi luyện!
- Nếu nói như vậy còn không phải là toàn bộ thuộc tính sao?
Kim Tuyệt nói xong câu đó, năm người đều nhất thời kinh ngạc, tại đại lục Thiên Vũ, mội người nếu như là song thuộc tính đã là tư chất thượng phẩm, nếu như có ba thuộc tính thì đã có tư chất cực phẩm, mà có bốn thuộc tính thì quả thật là lần đầu tiên nghe thấy.
Thế nhưng, bây giờ trước mắt bọn hắn lại có một tồn tại tương đương với năm thuộc tính, bọn hắn có thể nào không kinh ngạc chứ?
Sở Nam cân nhắc cả buổi, có chút khó hiểu nói:
- Đa tạ năm vị tiền bối nửa năm qua đã chiếu cố tiểu tử…..
- Lâm tiểu tử, đừng quên chúng ta xem ngươi là niềm vui.
Sở Nam cũng không đáp, mà lại nói:
- Vốn võ quyết nói thế này….
Sau đó Sở Nam liền đem Nghịch Càn Khôn nói ra một lượt.
Năm người sau khi nghe xong, Cơ Tam Nương mới cảm thán một câu:
- Tu luyện cái này quả không khác gì tìm chết!
Đám người Kim Tuyệt gật đầu, Lãnh Diện Diêm Vương cũng thốt ra một chữ:
- Độc!
- Không trách được Lâm tiểu tử ngươi lại liều mạng như vậy!
Phong lão đầu cảm thán nói.
- Hi vọng năm vị tiền bối có thể giúp ta một tay để ta tôi luyện hết năm loại nguyên lực thuộc tính!
Sở Nam quỳ xuống đất, thành khẩn nói, từ một góc độ nào đó mà nói, Sở Nam đã xem năm người như sư phụ của hắn rồi.
Năm người nhìn nhau, đồng thời gật đầu.
- Ngươi đã không sợ chết và đến được trấn Tự Do, có thể gặp được đám năm người bọn ta, xem như cũng có duyên phận, chúng ta sẽ giúp ngươi, để xem kỳ tích phát sinh như thế nào!
Kim Tuyệt dứt khoát nói.
- Ngũ Hành tương sinh, ngươi vừa rồi tôi luyện Hỏa nguyên lực, vậy tiếp theo chính là Thổ nguyên lực, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Cơ Tam Nương hỏi, trong ánh mắt đã có chút yêu thương, nàng vẫn còn nhớ sự kiên trì của Sở Nam khi bị chôn dưới đất.
Sở Nam khoanh chân ngồi xuống, kiên định nói:
- Chuẩn bị xong!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Sở Nam bị chôn ở trong đất, mặc dù hô hấp cực kỳ khó khăn, thậm chí hít thở không thông, nhưng hắn vẫn liều mạng kiên trì.
Nhưng khi Thổ nguyên lực nồng hậu của Cơ Tam Nương tràn vào trong thân thể Sở Nam thì Sở Nam lập tức đau đến mức ngã gục xuống đất, thất khiếu chảy máu.
Lãnh Diện Diêm Vương lập tức tiến đến, móc ra một viên đan dược bỏ vào miệng hắn. Kim Tuyệt đứng bên cạnh nói:
- Cơ Tam Nương, ngươi làm gì thế? Muốn lấy mạng hắn à?
- Võ quyết tên tiểu tử này tu luyện không phải là như vậy sao? Càng thống khổ thì thành tựu càng lớn….
Cơ Tam Nương có chút hô hấp khó khăn nói.
- Nhưng cũng không thể để hắn chết ngay lập tức được!
- Ta làm sao biết sẽ như vậy? Hắn có thể bị vùi trong lòng đất ba ngày ở độ sâu 50m, nhưng bây giờ….
- Vậy ngươi cũng không nghĩ xem Thổ nguyên lực của ngươi là như thế nào đi? Ngươi là Võ Quân, lại còn là cảnh giới Hậu Kỳ đỉnh phỏng, nếu đổi là môn phái nhỏ thì cũng đã là chưởng môn nhân rồi, ngươi một hơi dùng toàn lực thì ai có thể chịu được?
Phong lão đầu có chút oán trách nói.
- Được rồi, lần sau lão nương chú ý một chút là được.
Cơ Tam Nương sau khi thấy Sở Nam kể chuyện thì có chút sốt ruột, muốn nhìn xem đến tột cùng có thể thành công hay không, dưới sự kích động nên đã toàn lực xuất thủ.
Mấy canh giờ trôi qua, Sở Nam tỉnh táo lại, khoanh chân ngồi xuống nói:
- Tiền bối, người có thể động thủ rồi!
Cơ Tam Nương cũng không nói chuyện, lần này chậm rãi khống chế Thổ nguyên lực tiến vào bên trong cơ thể Sở Nam một cách vô cùng chậm rãi….
Dù là như thế, nhưng Sở Nam vẫn cảm thấy một cảm giác hít thở không thông, so với ở trong đất còn nặng hơn gấp trăm lần, mà hít thở không thông này là đến từ trong thân thể, phảng phất như mỗi một tế bào đều ngập sũng nước, lúc trước sở dĩ hắn ngất đi là bởi vì Thổ nguyên lực khổng lồ trong nháy mắt tràn vào khiến hắn hít thở không thông, kể cả thần chí cũng vậy.
Cơ Tam Nương nhìn thấy sắc mặt của Sở Nam càng lúc càng tái nhợt, làn da màu cổ đồng đã sớm ư đọng, thân thể không nhịn được run rẩy, liền hỏi:
- Lâm tiểu tử, ngươi chịu được không?
- Tiền bối, có thể dùng thêm chút lực nữa!
- Còn dùng thêm chút lực nữa?
Năm người sửng sốt, Kim Tuyệt thì lẩm bẩm:
- Võ quyết nghịch thiên này quả thật đúng là người bình thường không thể tu luyện, đều nói là chết rồi tái sinh, nhưng võ quyết không muốn mạng này thì rất có thể là chết luôn mà không tái sinh!
Cơ Tam Nương lại thêm chút lực, Sở Nam càng run rẩy mạnh hơn, năm người thậm chí nhìn thấy cơ bắp trên người Sở Nam cũng run lên giống như làn nước.
Một canh giờ sau, Sở Nam lúc này khóe miệng đã rướm máu, yếu ớt nói:
- Tiền bối, lại thêm lực!
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Cơ Tam Nương cũng chiều theo ý hắn.
Ba canh giờ sau, Sở Nam lại yêu cầu tăng lực lần nữa….
Lúc này, Thổ nguyên lực đã khiến cho lỗ chân lông toàn thân trên người Sở Nam chảy ra máu tươi, Phong lão đầu nói:
- Không biết Lâm tiểu tử đến tột cùng phải chịu dày vò như thế nào, nói thật, cả đời lão già ta chỉ bội phục hai người, một chính là Ma Đạo Tử đã dương danh đại lục Thiên Vũ mấy chục năm, nếu không phải bị kẻ gian làm hại thì Ma Đạo Tử đã có thể tiến vào cảnh giới Võ Thánh trong truyền thuyết rồi, còn lại thì chính là tên tiểu tử này, tâm tính quả thật so với Trọng Huyền tinh thiết vạn năm còn cứng hơn….
Phong lão đầu tất nhiên không biết rằng hai người mà hắn bội phục lại vừa vặn là một cặp sư đồ….
Mà Lãnh Diện Diêm Vương nhìn thấy trên người Sở Nam chảy ra máu tươi thì ánh mắt đột nhiên sáng lên, tinh quang chợt hiện, khẽ vung tay lên, đem máu tươi trên người Sở Nam chảy ra thu thập vào trong bình, sau đó đưa lên mũi ngửi không ngừng.
- Lãnh Diện Diêm Vương, ngươi làm gì thế? Ngươi còn có ham muốn uống máu sao?
Kim Tuyệt nhìn động tác của Lãnh Diện Diêm Vương, nghi hoặc hỏi.
Lãnh Diện Diêm Vương thốt ra một chữ:
- Quái!
- Cái gì mà quái với không quái? Lâm tiểu tử này là quái thai, chẳng lẽ máu của hắn cũng có vấn đề?
- Ừ!
Lãnh Diện Diêm Vương đem máu tươi cất kỹ giống như bảo bối, sau đó lại chuyên chú thu thập máu tươi chảy ra từ trên người Sở Nam, không bỏ sót giọt nào.
Máu tươi trong thân thể Sở Nam quả thật rất quái dị, long đan nguyên lực khổng lồ lúc trước đã đem cải tạo huyết nhục cốt tủy Sở Nam một lượt, hơn nữa Sở Nam lại uống nhiều máu và ăn nhiều thịt như vậy, máu tươi chảy ra từ trong người Sở Nam mặc dù không phải là long huyết, nhưng hiệu dụng ẩn chứa trong đó cũng cực kỳ phi phàm.
Cho đến lúc trời tối, Sở Nam tổng cộng đã bảo Cơ Tam Nương tăng lực thêm năm lần mới khiến cho Thổ nguyên lực tôi luyện toàn bộ cơ thể đạt đến trạng thái bão hòa.
Ăn vào mấy viên đan dược, Sở Nam cũng không thèm nghỉ ngơi, lại để Kim Tuyệt thi triển Kim nguyên lực với hắn!
Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim.
Hỏa nguyên lực cuồng bạo như muốn thiêu rụi tất cả, Thổ nguyên lực trầm trọng khiến cho hít thở không thông, Kim nguyên lực thì lại sắc bén giống như muốn nghiền nát toàn bộ….
Đã có bài học từ Cơ Tam Nương lúc trước, Kim Tuyệt cũng không lỗ mãng, khống chế lực đạo cẩn thận, lại nói:
- Quái thai, biết rõ ngươi là kẻ liều mạng, nhưng cũng đừng nên cậy mạnh như vậy!
Sở Nam gật gật đầu, cẩn thận cảm nhận đau đớn trong cơ thể, Kim nguyên lực quả thật không hổ là thuộc tính có lực công kích cường hãn nhất, mặc dù Sở Nam vừa mới tôi luyện qua Thổ nguyên lực, lực phòng ngự của thân thể cũng không phải bình thường, thế nhưng khi Kim nguyên lực tiến vào trong thân thể, Sở Nam vẫn cảm thấy đau đớn như bị dao cắt.
Sở Nam cũng hiểu rằng Kim nguyên lực này liên quan rất lớn đến võ quyết mà Kim Tuyệt tu luyện, đoán chừng cũng là võ quyết Huyền giai.
Chỉ có điều đau đớn này đối với Sở Nam mà nói vẫn chưa đủ, thứ mà Sở Nam muốn đó là loại đau đớn gần như tử vong, vì thế Sở Nam lập tức nói:
- Tiền bối, chưa đủ!
Kim Tuyệt hơi run người, gia tăng Kim nguyên lực, đồng thời trong đầu Kim Tuyệt cũng nhớ lại cảnh tượng Sở Nam dùng quyền và vai của mình nện vào cự thạch….
- Tiền bối, chưa đủ!
Âm thanh thống khổ của Sở Nam lại lần nữa vang lên.
Cơ Tam Nương nhìn Sở Nam, thật muốn nói một câu: “Đủ rồi, dù sao thân thể của ngươi cũng đủ cường hãn rồi, người bình thường cũng không thể khi dễ được ngươi!
Thế nhưng nàng lại không nói nên lời, một người vẫn luôn liều mạng nỗ lực vì mộng tưởng của mình, nàng có tư cách gì ngăn cản Sở Nam theo đuổi giấc mộng chứ?
Lãnh Diện Diêm Vương vẫn chuyên chú thu thập máu tươi, ánh sáng trong mắt càng lúc càng sáng.
Kim nguyên lực tùy ý phá hủy toàn bộ kết cấu huyết nhục của Sở Nam, như muốn đem toàn bộ nghiền nát bấy, nhưng sau khi Sở Nam thích ứng với loại đau đớn đó thì lại cầu xin Kim Tuyệt đưa thêm nhiều Kim nguyên lực vào.
Cứ lần lượt như vậy, bầu trời tối đen lại trở thành bình minh, Kim nguyên lực cũng đã tôi luyện xong thân thể của Sở Nam, Sở Nam nuốt vào một viên đan dược, cũng không nghỉ ngơi một chút nào, quay người về phía Hắc Tâm Diêm Vương, cúi đầu nói:
- Đa tạ tiền bối.
- Ngươi chọn bên ngoài hay là bên trong cơ thể?
- Bên trong cơ thể!
Sở Nam không chút do dự trả lời!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nam nhân, có đôi khi phải tàn bạo với bản thân một chút….
Sở Nam chính là loại nam nhân này, đối với bản thân mình quá tàn bạo, Sở Nam cũng không muốn Hắc Tâm Diêm Vương dùng loại Thủy nguyên lực có thể khiến người khác cảm thấy thoải mái, trái lại trực tiếp bảo Hắc Tâm Diêm Vương dùng Huyền Âm chi thủy.
Phải biết rằng Huyền Âm chi thủy của Hắc Tâm Diêm Vương, sau khi ngưng thành băng kiêm thì có thể chống đỡ được với cả Tịch Diệt chi hỏa của Phong lão đầu.
Thế nhưng, Sở Nam vẫn không hề sợ hãi, cứ để cho Huyền Âm chi thủy tiến vào trong cơ thể mình.
Kim nguyên lực sắc bén vừa càn quét qua cơ thể Sở Nam thì đã đến Huyền Âm chi thủy tiến vào. Ngay trong khoảnh khắc tiến vào thân thể Sở Nam, lập tức đem Sở Nam đông cứng, dường như ngay cả tư tưởng cũng trở nên đông cứng luôn vậy.
Máu tươi trên người Sở Nam cũng không chảy ra ngoài nữa, Lãnh Diện Diêm Vương nhìn thấy tình huống này thì khẽ “Ài…” một tiếng tiếc nuối, khiến đám người Kim Tuyệt nhìn thấy vậy mà trợn ngược mắt.
Võ quyết Nghịch Càn Khôn mà Sở Nam tu luyện, Hỏa nguyên lực trong cơ thể cũng không có tác dụng chống cự, vì thế, Sở Nam chỉ có thể chịu đựng, cắn răng liều mạng chịu đựng.
Lúc này, Sở Nam cũng không nói tăng thêm lực, bởi vì Huyền Âm chi thủy quả thật quá mức bá đạo.
Lạnh run, sau khi run rẩy đủ một ngày thì Sở Nam nhìn về phía Lãnh Diện Diêm Vương.
Năm loại thuộc tính bên trong cơ thể Sở Nam đã đủ bốn loại Hỏa, Thổ, Kim, Thủy, chỉ còn thiếu nguyên lực thuộc tính Mộc.
Vốn là Mộc nguyên lực có công năng chữa thương cực mạnh, công năng hồi phục, thậm chí còn là công năng tái sinh, chỉ có lực công kích là tương đối yếu mà thôi.
Thế nhưng, lúc Mộc nguyên lực vừa vào bên trong cơ thể Sở Nam, Sở Nam lập tức cảm thấy cực kỳ đau đớn, so với ngàn vạn cắt xé của Kim nguyên lực thì còn lợi hại hơn gấp trăm lần.
Chỉ có điều loại thống khổ này lại là một loại thống khổ giúp phát triển, giống như khi phá kén mà ra thì phải chịu đựng một loại thống khổ tột cùng, mới có thể hóa bướm, bay trong bụi hoa.
Đương nhiên, phải chịu được thì mới có thể trọng sinh. Còn nếu như chịu không nổi thì chỉ có thể diệt vong!
Máu tươi trên người Sở Nam không ngừng chảy, cũng không phải là máu tươi chảy ra thành dòng mà bắn ra….
Ngay cả xương cốt cũng vang lên tiếng răng rắc….
Như thế có thể thấy được loại đau nhức này đến tột cùng là như thế nào
Lãnh Diện Diêm Vương toàn tâm khống chế Mộc nguyên lực, bởi vì hắn hiểu rằng chỉ cần một chút sai lâm thì kỳ tích sẽ bị chôn vùi trong tay hắn….
Bởi vậy, Lãnh Diện Diêm Vương mặc dù thích thú với máu tươi của Sở Nam cũng không phân tâm để lấy máu tươi. Trong miệng hắn lại thốt lên một chữ:
- Tiếp!
Hắc Tâm Diêm Vương biết ý tứ của huynh đệ mình, đưa tay nhận lấy chiếc bình, sau đó thay hắn thu thập máu tươi, ba người Phong lão đầu cũng hỗ trợ thu thập, Kim Tuyệt cũng học theo bộ dạng của Lãnh Diện Diêm Vương, cầm lấy chiếc bình ngửi một chút, khẽ lẩm bẩm:
- Máu tươi của tiểu tử này quả thật khiến người khác rất ham muốn đấy.
Nói xong, Kim Tuyệt cứ như vậy uống vào.
Máu tươi vừa vào bụng, Kim Tuyệt lập tức cảm thấy một cổ dược lực mãnh liệt khuếch tán ra, sắc mặt đại biến, đương nhiên là là trở nên cực kỳ mừng rỡ, hét lên:
- Phong lão đầu, máu của quái thai này quả thật có thể so sánh với đan dược của Lãnh Diện Diêm Vương, tiểu tử này đúng thật là quá biến thái, không chừng cả thân thể cũng là bảo khố, không biết thịt của hắn….
- Ngươi có biến thái không? Uống máu người ta rồi còn muốn ăn thịt.
Cơ Tam Nương hét lên:
- Kim Tuyệt, lão nương cảnh cáo ngươi, ngươi mà có chủ ý xấu với Lâm tiểu tử thì đừng trách ta không khách khí với ngươi.
Trong lời nói của Cơ Tam Nương đầy ý tứ bảo vệ Cơ Tam Nương, đây cũng là bởi vì Sở Nam chịu đựng thống khổ mà vẫn kiên trì, điều này để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng Cơ Tam Nương, hơn nữa Sở Nam một thân một mình cũng kính phát bản năng làm mẹ của Cơ Tam Nương.
- Cơ Tam Nương, phòng ngự của ngươi có thể đỡ được mấy thức Khai Thiên của ta?
Kim Tuyệt không cho là đúng nói.
- Chẳng lẽo Liệt Thổ Thập Bát Thức của lão nương không thể công kích?
Cơ Tam Nương phản bác, Hắc Tâm Diêm Vương cũng nói vào một câu:
- Hắn là do ta đem đến!
Kim Tuyệt thở dài một hơi nói:
- Các ngươi đều xem ta là ai chứ? Chẳng phải chỉ uống một chút máu tươi thôi sao, chẳng lẽ nghĩ ta thật sự muốn ăn tươi nuốt sống Lâm tiểu tử? Cũng không thấy các ngươi và tiểu tử này nói gì, mỗi người đều bảo vệ cho hắn, chúng ta lúc trước chỉ bởi vì tò mò hắn tại sao không có kinh mạch vẫn có thể sống được, lại còn có thể xách được trọng kiếm 800 cân….
- A!
Kim Tuyệt còn chưa nói xong thì Sở Nam đã thống khổ kêu lên một tiếng, tiếng kêu vô cùng thê thảm, giống như là từ U Minh địa ngục phát ra vậy….
Theo tiếng kêu là máu tươi bắn tung tóe khắp xung quanh, lực đạo cực lớn.
Quần áo đã bị xé nát, gân xanh trên người Sở Nam đều nổi lên, vô cùng dữ tợn.
Tiếng gào thét thê lương khiến Cơ Tam Nương cảm thấy đau lòng, Phong lão đầu cũng không đành lòng, trong mắt Kim Tuyệt tràn đầy bội phục….
Tiếng kêu cứ như vậy kéo dài chừng mười phút thì mới dừng lại.
Lúcn ày, khuôn mặt Sở Nam đã biến thành màu đỏ, Lãnh Diện Diêm Vương cũng thu công, tất cả năm người đều dùng ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm Sở Nam, nỗ lực hai ngày hai đêm, có thành công hay không, kỳ tích có phát sinh hay không, đều tại thời khắc này đây.
Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ….
Ngũ Hành đã đủ, Ngũ Hành tuần hoàn.
Sở Nam bị năm loại nguyên lực tra tấn, giờ phút này cảm nhận được sinh cơ trong người bừng bừng, lực lượng cường đại, hoặc trầm trọng như núi, hoặc mềm dẻo như nước, hoặc sắc bén như kim loại….
Một loại cảm giác khó nói nên lời, lan tràn khắp toàn thân Sở Nam.
- Grào….
Sở Nam rống to một tiếng, hưng phấn mà rống, hắn cảm thấy cơ thể tràn đầy chưa từng có, còn có một loại cảm giác lực lượng cường đại tràn ngập tại mỗi vị trí trong cơ thể, hắn có thể kích phát ra nguyên lực….
Dựa theo võ quyết Nghịch Càn Khôn, dựa theo phương pháp của sư phụ, Sở Nam kích phát ra nguyên lực….
Chỉ tiếc, nguyên lực trong cơ thể vẫn nằm yên trong cơ thể, một chút dao động cũng không có.
Sở Nam không tin, một lần nữa lại cố gắng kích phát, nhưng Ngũ Hành nguyên lực mênh mông vẫn ở trong cơ thể, mặc cho Sở Nam dùng sức thế nào cũng không được.
- Chẳng lẽ phải có kinh mạch thì mới được? Phải đào một dòng suối tại đại địa?
Sở Nam thầm nhủ trong lòng, trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan độc, tự nhủ:
- Ta sẽ đào một dòng suối nhỏ, tạo một đường kinh mạch!
Sở Nam thầm suy nghĩ, nếu để cho năm người Hắc Tâm Diêm Vương biết thì tuyệt đối có thể khiến năm người nghĩ Sở Nam không muốn sống nữa rồi….
Nghĩ là làm.
Thế nhưng hi vọng của Sở Nam lại sụp đổ.
Ngũ Hành nguyên lực cứ lẳng lặng đứng yên tại chỗ, Sở Nam có thể cảm giác được nhưng lại không thể sử dụng, không thể sử dụng được chút nào.
Giằng co vài canh giờ….
Kỳ tích…. Vẫn không phát sinh….
Sở Nam trầm mặc, trong lòng đau đớn, so với chịu đựng Ngũ Hành nguyên lực lúc trước thì còn đau khổ kịch liệt hơn vô số lần.
Năm người cũng trầm mặc, Cơ Tam Nương không đành lòng, khẽ an ủi:
- Lâm Vân, không sao, mặc dù ngươi không thể sử dụng Ngũ Hành nguyên lực, nhưng ngươi có thể chịu đựng được đau nhức như vậy cũng đã xem là mạnh mẽ rồi.
- Đúng vậy, Lâm tiểu tử, hôm nay không được nói không chừng là bởi vì uy lực của Ngũ Hành nguyên lực còn chưa đủ, đợi đến lúc ngươi có thể chịu được đau đớn do Tịch Diệt chi hỏa thì ta sẽ tôi luyện cho ngươi lần nữa, có lẽ sẽ hữu dụng….
- Không sao, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là quái thai, đợi đến khi lực lượng của thân thể ngươi có thể một quyền đánh nát cự thạch thì sẽ không có bao nhiêu người tiếp được một quyền của ngươi đâu.
Kim Tuyệt cũng an ủi.
- Kiên trì!
Lãnh Diện Diêm Vương cũng thốt ra hai chữ.
Sở Nam cảm động, xoay người cúi đầu xuống, chân thành nói:
- Năm vị tiền bối, cám ơn, ta sẽ không từ bỏ, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ….
Đang nói, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng huyên náo.
- Ma thú trở về rồi….
Năm người nhìn nhau, thân ảnh thoáng cái đã phóng về phía Thập Vạn Đại Sơn….
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Trấn Tự Do cũng theo ma thú trở lại, bắt đầu khôi phục sinh cơ, trấn Tự Do cũng càng ngày càng náo nhiệt….
Nhưng tất cả những chuyện này đều không liên quan gì đến Sở Nam, Sở Nam vẫn tiếp tục trải qua cuộc sống gần giống như khổ hành tăng, việc Ngũ Hành tề tụ vẫn không thể kích phát ra nguyên lực cũng không khiến tâm tình Sở Nam sa sút chút nào.
Trái lại càng khiến tâm tính Sở Nam kiên định hơn, hắn một bên khổ tư suy nghĩ phương pháp kích phát nguyên lực ra ngoài cơ thể, một bên thì lại càng khắc khổ rèn luyện lực lượng của thân thể mình, bởi vì đây chính là chỗ dựa bảo vệ tính mạng duy nhất của hắn.
Trọng kiếm trên lưng được Phong lão đầu luyện càng lúc càng nặng, Phong lão đầu quả thật có bản lĩnh, có thể luyện trọng kiếm xuất ra một chút nguyên lực, chỉ có điều cũng chỉ là cơ bản nhất, bởi vì những uy lực lớn đều phải dùng nguyên lực để kích thích.
Mặc dù không thể luyện được vũ kỹ, nhưng Kim Tuyệt vẫn dạy Sở Nam Khai Thiên Thập Bát Thức, Sở Nam mỗi ngày sau khi nện vào cự thạch thì lại đến bên dưới thác nước vung trọng kiếm…..
Năm người Hắc Tâm Diêm Vương cũng không buông tha, cứ mỗi mười ngày bọn hắn lại dùng Ngũ Hành nguyên lực tôi luyện thân thể Sở Nam, dù cho Sở Nam không thể kích phát nguyên lực thì bọn họ cũng phải khiến cho thân thể của hắn biến thành giống như thần binh lợi khí vậy.
Chỉ có điều, Sở Nam lại phát hiện ra mặc dù ma thú đã trở về, nhưng thần sắc năm vị tiền bối như năm vị sư phụ cũng không hề buông lỏng, ngược lại càng ngưng tọng hơn, loại ngưng trọng này rất khiến người ta liên tưởng đến bão tố sau bình yên.
Sở Nam đã từng hỏi Phong lão đầu, nhưng Phong lão đầu lại nói:
- Luôn có người không muốn nhìn thấy trấn Tự Do tiếp tục tồn tại nữa….
Về phần là ai không muốn thì Phong lão đầu lại không nói ra. Sở Nam lại hỏi Cơ Tam Nương, nhưng Cơ Tam Nương lại dùng ánh mắt yêu thương nhìn Sở Nam rồi đáp:
- Trước khi chuyện đó xảy ra thì ngươi phải đi thôi!
- Đi?
Sở Nam đột nhiên cảm thấy từ này rất lạ, vô cùng lạ lẫm, mặc dù hắn biết rõ hắn nhất định sẽ rời khỏi trấn Tự Do, bởi vì hắn còn rất nhiều sứ mạng phải hoàn thành, chỉ có điều sống tại trấn Tự Do gần một năm cũng khiến Sở Nam cảm thấy rất gần gũi, năm vị tiền bối đối xử với hắn cũng không tồi, giống như là vãn bối của họ vậy, Sở Nam thậm chí có thể từ trong ánh mắt bọn họ nhìn thấy được sự kỳ vọng nữa.
Dưới loại kỳ vọng đó, Phong lão đầu đã dạy hắn phải làm sao để lợi dụng nguyên lực luyện khí, Lãnh Diện Diêm Vương thì vất cho hắn muốn quyển luyện chế đan dược, Hắc Tâm Diêm Vương thì lại dạy hắn làm sao nấy được đồ ăn ngon, đặc biệt rất rõ ràng.
Sở Nam cũng đã từng hỏi bọn hắn tại sao, Lãnh Diện Diêm Vương chỉ nói hai chữ, một là “Duyên”, một là “Mệnh”.
Mây đen trên bầu trời trấn Tự Do cũng càng lúc càng dày đặc….
Tối hôm nay, Sở Nam bị vùi sâu dưới lòng đất 100m, sau khi trải qua Thổ nguyên lực cảnh giới Võ Quân của Cơ Tam Nương tôi luyện bên trong thân thể mình, Sở Nam đã có thể ở tại dưới lòng đất càng lúc càng sâu và lâu hơn.
Đang lúc Sở Nam cắn răng kiên trì thì Cơ Tam Nương bỗng nhiên xuất hiện tại trong bùn đất, xuất hiện trước mặt Sở Nam, thần sắc trên mặt nàng có chút kinh hoảng, chỉ thấy nàng đút cho Sở Nam một bao đồ thật lớn vào ngực, sau đó để lại một câu:
- Cố gắng sống sót, ngươi có thể làm được!
- Tam Nương, xảy ra chyện gì? Không phải là chuyện mà các người vẫn luôn lo lắng đã xảy ra chứ?
Sở Nam vội vàng hỏi.
Cơ Tam Nương không trả lời, mà lại dùng lực đem Sở Nam ấn sâu vào lòng đất thêm 20m, sau đó luyến tiếc nhìn Sở Nam một cái, lại dặn dò:
- Phải sống sót!
Sau đó, Cơ Tam Nương lại xuất hiện lại trên mặt đất, trên mặt đất lúc này đã ánh lửa đầy trời, khắp nơi đều là tiếng kêu la thảm thiết, còn có một âm thanh cuồng vọng vang lên:
- Năm đại Võ Quân, để các ngươi tại trấn Tự Do kiêu ngạo nhiều năm như vậy, bây giờ đã đến lúc hủy diệt rồi!
- Con mẹ nói bớt nói nhảm đi, muốn lấy mạng của lão tử, cho dù ngươi là Võ Vương thì cũng phải trả một cái giá rất lớn!
- Yên tâm đi, ta sẽ không để năm người các ngươi chết dễ dàng như vậy đâu!
Thanh âm đó cười một cách âm hiểm. Lãnh Diện Diêm Vương lúc này chỉ thốt lên một chữ:
- Liều!
- Các ngươi có tư cách gì mà liều? lại nói, cũng không chỉ có mình ta là Võ Vương!
Năm người Cơ Tam Nương vẫn không hề do dự mà liều chết chém giết, Kim Tuyệt đang đánh liền hét lớn: “Khai Thiên thức thứ mười chín.”, Hắn trực tiếp xuất ra sát chiêu mạnh nhất của mình, một thanh trường kiếm hoàng kim sắc cực to từ trong hư không xuất hiện, cứ như vậy chém về phía người nọ….
Chiến đấu trên mặt đất trấn Tự Do lúc này vô cùng thê thảm, Sở Nam hoàn toàn không thể biết được, hắn bây giờ đang tập trung tất cả tinh lực, tất cả ý chí chống lại tử vong, Sở Nam chỉ mới làm quen được với độ sâu 100m dưới lòng đất, thế nhưng bây giờ Cơ Tam Nương lại nhét Sở Nam xuống sau đến 120m, tử vong lập tức bao trùm lấy Sở Nam, phải biết rằng độ sâu dưới lòng đất, cho dù chỉ chênh lệch nửa mét thì cũng đã là khái niệm khác rồi.
Bất kể trong lòng Sở Nam muốn gì, phẫn nộ như thế nào, thương tâm cũng được, thống khổ cũng được, hắn trước tiên phải khiến bản thân mình sống sót đã.
Bởi vì chỉ khi còn sống thì Sở Nam mới có quyền tức giận, mới có quyền thương tâm, mới có tư cách chịu đựng sự thống khổ….
Sở Nam muốn đợi đến khi mình thích ứng việc hô hấp khó khăn tại dưới độ sâu 120m trong lòng đất này mới nghĩ biện pháp để trở lại trên mặt đất. Trước kia, trong khoảnh khắc mỗi khi hắn sắp không kiên trì nổi thì Cơ Tam Nương sẽ đem hắn từ dưới đất kéo lên, còn lần này, hắn phải dựa vào chính mình….
Lúc Sở Nam vì sống sót mà đau khổ vùng vẫy thì trên mặt đất tại trấn Tự Do, một người lạnh giọng nói:
- Kiểm tra một lượt, không được lưu lại bất kỳ kẻ nào sống sót!
Sau cả buổi, hơn mười người hồi đáp:
- Có lẽ toàn bộ đã bị diệt trừ, toàn bộ trấn Tự Do đều không có nguyên lực ba động!
- Tốt, đây là một đại công, mang năm kẻ kia theo, chúng ta đi!
Một đám người xa lạ rời đi, bọn hắn không biết, tại độ sâu 120m bên dưới lòng đất của trấn Tự Do, còn chôn vùi một kẻ kinh mạch đã bị hủy hết, hoàn toàn không thể xuất ra nguyên lực….
Một ngày, hai ngày, ba ngày….
Sở Nam đã liều mạng chịu đựng qua thời kỳ thống khổ nhất, lúc này, hắn chợt mở to mắt ra, không chút chần chừ, bất chấp thân thể hư nhược, hắn chỉ dựa vào đôi tay trần, đào bới bùn đất, muốn từ trong lòng đất thoát ra ngoài.
Đợi đến khi Sở Nam phí hết thiên tân vạn khổ, hai tay dính đầy máu tươi thì mới xuất hiện trên mặt đất, nhìn thấy tràng cảnh trước mắt, hắn hoàn toàn ngây dại….
Hình ảnh trước mặt Sở Nam lúc này là tường đổ, thây chất ngổn ngang, máu chảy thành suối….
Sở Nam ngây ngẩn hồi lâu, sâu tận trong phế phủ đột nhiên bộc phát ra một tiếng gào thê lương….
- A.... A…. A…
- Tam Nương….
- Kim Tuyệt tiền bối….
- Phong lão đầu tiền bối….
- Hắc Tâm Diêm Vương tiền bối….
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina