Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Sưu tầm
Y Sơn Cận nhắm mắt ngồi xếp bằng trên giường ngưng thần tu luyện.
Bên trong kinh mạch , linh lực như suối không ngừng lưu chuyển ,cuồn cuộn lưu động không dứt, vận hành đủ một chu thiên rốt cục dừng lại, chậm rãi chảy vào đan điền.
Y Sơn Cận mở mắt, nhận thức thân thể mình có cảm giác phiêu phiêu không khỏi lộ ra một tia hưng phấn.Hải Nạp công tu luyện đã có dấu hiệu đột phá, chẳng những linh lực vận hành càng thêm thanh thoát ,thương thế cũng nhanh chóng liền lại tựa như chưa có chuyện gi xảy ra.
Sau khi bị truy đuổi hắn đã rất lây không có tu luyện gì cả ấy vậy mà mới rời khỏi khaong thuyền về phòng đả tọa mấy thì thần thì kinh hỉ phát hiện chính mình dĩ nhiên nhất cử đột phá quan khẩu tiến nhập Hải Nạp công tầng thứ hai, quả là trong họa có phúc.
Hắn đương nhiên không biết có được thành tựu như bây giờ có một phần công lao rất lớn của Thục Quốc phu nhân,chính nàng đã mang chướng ngại phong ấn đường vận hành hàng trăm năm qua trong cơ thể hắn hấp thu một bộ phận lớn ,Y Sơn Cận mới có đột phá đến như vậy.
Đương Ngọ đương nhiên hiểu rõ chân tướng ,nhưng lại ngậm miệng không nói, chỉ là mỗi ngày đều ở bên canh hắn hầu hạ cẩn thận,ân cần chăm sóc,tựa như một thê tử ôn như vậy.
Trong người mang thương thế mặc dù đã được linh lực phục hồi phần lớn nhưng cử động vẫn còng có phần bất tiện ,đa số mọi chuyện Y Sơn Cận đều phải nhờ vả đến nàng,tình cảm tăng tiền cực nhanh .
Dù sao cũng đã từng vao sinh ra tử bên nhau,so sánh với người khác là hoàn toàn bất đồng,Y Sơn Cận mặc dù căm hận nữ nhi , nhưng đối với nàng và ân nhân cứu mạng Thục Quốc Phu Nhân đều là hết sức cảm kích,mà so đên cùng người thực tâm quan tâm đến hắn có lẽ cũng chỉ có Đương Ngọ.
Từ khi mất đi thân nhân một đôi thiếu nam thiếu nữ liền đem đối phương trở thành thân nhân của mình, sống nương tựa lẫn nhau.
Ban ngày, Y Sơn Cận vẫn tĩnh tọa luyện công,buổi tối cùng Đương Ngọ đồng giường ôm nàng mà ngủ chỉ là thương tiếc nàng tuổi còn nhỏ, hơn nữa hắn đối với vẫn đề này vẫn rất nhạy cảm thêm vào đó thương thế cũng chưa có khỏi hẳn nên hắn chưa bao giờ có ý cùng nàng giao hoan.Điều này làm cho Đương Ngọ vô cùng cảm kích .
Y Sơn Cận nghỉ ngơi một hồi, rồii nhắm mắt lại, tiếp tục tiến hành tu luyện.
Tiền vào tầng hai Hải Nạp Công giúp hắn thu được khá nhiều chỗ tốt,đặc biệt là Y Sơn Cận có thể dùng cảm nhận mà quan sát tình hình bên trong thân thể mình.
Linh lực tại đầu mấy khớp xương gẫy lưu động,có thể cảm giác được đầu khớp xương dần dần khép lại, so với khi bình thường cũng không khac biệt nhiều lắm,chỉ cần không kịch liệt hoạt động, hẳn là không có vấn đề gì.
Thực chất công pháp Tạ Hi Yên lưu lại cũng ghi khá rõ cách vận công trị thương,hơn nữa rất nhiều phương pháp cũng không phải Hải Nạp công tầng thứ hai có thể thi triển được.Y Sơn Cận tất nhiên chỉ dựa vào mấy công pháp phổ biến ,cho linh lực lưu động tại mấy khớp xương bị gẫy nhưnng như vậy cũng đủ kỳ diệu rồi, nguyên bổn mấy khớp xương gẫy nát giờ có thể coi là hảo hảo như thường.
Vượt qua nhập môn công pháp,Y Sơn Cân nhất tâm muốn đen chính mình trở nên hùng mạnh,mấy công pháp chữ vàng khắc trên vách động được hắn đen ra nghiên cứu tỷ mỉ nhưng cũng không cách nào tiến tiếp,linh lực căn bản không cách nào chảy vào mấy chỗ kinh mạch,cũng không biết là xảy ra vấn đề ở chỗ nào.
Mặc dù hắn biết rõ công pháp ẩn trên ngọc vách trong động phỉ Tạ Hi Yên nhất định rất mạnh, nhưng nếu không cách nào tu luyện, cũng không sao tránh được, chỉ có thể tùy theo cơ duyên mà thôi.
Hải Nạp công kỳ thật cũng là một loại tu tiên công phu rất mạnh hơn nữa lại thích hợp với người bước đầu đi lên con đương tu tiên như hắn,mà Y Sơn Cận lại được thầy trò Ân băng Thanh liên tục cải tạo gân cót trong ba năm ròng rã tu luyện tiến cảnh lại càng cực nhanh.
Nếu như mấy tu tiên giả chân chính nhìn thấy, biết hắn mới tu luyện trong thời gian ngắn đã tiền nhập tầng thứ hai nhất định sẽ ghen ghét mà nổi giận, không chừng còn có thể trảm thảo trừ căn, sớm đem mối họa này đi tiêu diệt.
Y Sơn Cận mặc dù không biết chính mình tu luyện tiến cảnh kỳ thật so với mấy tu tiên đệ tể khác nhanh hơn rất nhiều lần nhưng cũng hiểu không thể vội vã chỉ có thể kiên nhẫn tu luyện, chờ mong cái ngày trở nên mạnh hơn hai tiên nữ kia sớm đến.
Khi mở mắt thần thái Y Sơn Cận trở nên sáng lạng, thân thể tràn ngập mị lực nam tính mãnh liệt.
Đương Ngọ vẫn canh giữ bên người hắn,nhìn hắn trên chán vội vã cầm khăn tay lau tới , lại bị hắn chặn ngang ôm chặt lấy vào ngực êm ái hôn lên đôi môi anh đào nhỏ nhắn của nàng ,đem đầu lưỡi luồn vào trong miệng, cùng nàng tiến hành ngọt ngào ôm hôn nồng nhiệt.
Đương Ngọ ngượng ngùng khẽ giãy người lại bị hắn dùng nhiệt tình hấp dẫn, cùng hắn quấn lấy nhau triền miên trao đổi mật ngọt thẳng đến khi cả người mềm nhũn vô lực mới dừng lại.
Y Sơn Cận nhẹ nhàng ôm nàng,mỉm cười nhìn bộ dáng vô lực đáng yêu của nàng,ngọc thủ khẽ vuốt mấy sợi tóc mềm mại vương trên trán nàng, trong lòng tràn ngập hạnh phúc .
Ngay lúc này cửa phòng đột nhiên bị gõ vang, thanh âm của nữ tử ở bên ngoài vọng vào:"Sừ công tử, phu nhân mời ngươi đến phòng nói chuyện."
Last edited by Tiểu Dê; 30-08-2010 at 11:09 PM.
Đã có 59 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Sưu tầm
không thấy bác Minh Dê đăng nên post cho anh e!
Y Sơn Cận bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng buông nữ hài thanh lệ tuyệt luân trong lòng ra ,dặn dò:"Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi một chút sẽ trở lại!" Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Đương Ngọ mềm mại gật đầu đáp ứng, nhìn hắn bước ra khỏi phòng, trong mắt hiện lên khá nhiều tia tình cảm phức tạp.
Đương Ngọ bản tính vốn nhu nhược yếu mềm , cho dù biết Y Sơn Cận lần này đi chính là dê vào miệng cọp ,nàng cũng không dám lưu hắn lại dù sao hiện tại bọn họ đều phải trông cậy vào vị ân nhân cứu mạng này bảo vệ. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Sau trân chiến lúc nửa đêm Thanh Giao bang tổn thất nặng lề ,Thục quốc phu nhân lập tức phát văn kiện khẩn đến Đường Châu Phủ điều các lộ quan binh nhanh chóng phong tỏa khu vực đem Thanh Giao bang nguyên khí đại thương nhất tề tiêu diệt .Phó bang chủ Thanh Giao bang tuyên bố đoạt tuyệt qian hệ với Phong Toại ,ra sức hiệp trợ quan phủ đem Phong Toại tróc nã quy án , mới miễn cưỡng để lại nhất mạch, không có bị hoàn toàn tiêu diệt.
Mấy bang hội nhỏ lợi dung thời cơ hỗn loạn nhanh chóng chia cắt Thanh Giao bang địa bàn, Thanh Giao bang căn bản vô lực chống cự, chỉ có thể trơ mắt nhìn địa bàn bị chia cắt hầu như không còn,trong đó bang phái lừa bỏ họ đi dắc tội với Thục Quốc Phu Nhân được ích lợi lớn nhất .
Thải Phượng bang làm người khởi xướng,bởi có cường ngạnh lực lựong làm chỗ dựa không có bị đả kích, hiện tại vẫn đang âm thầm theo dõi nhất cử nhất động hai người Y Sơn Cận,chỉ cần bọn hắn cùng Thục Quốc Phu Nhân tách nhau ra ắt hằn sẽ phải đón nhận vô vùng nhiều tao ngộ đáng sợ.
Y Sơn Cận đi theo nha hoàn đến giữa thuyền chứng kiến Thục quốc phu nhân xinh đẹp động lòng đang ở ôn nhu mỉm cười, không khỏi trong lòng có chút xao động.
Y Sơn Cận cuống quít quỳ xuống dập đầu, Thục quốc phu nhân khoát tay mỉm cười nói:"Sừ công tử, cách hành lễ đó sau này miễn đi nếu không mốn ta nổi giận"
Khuôn mặt uy nghiêm xen vào đó là vẻ phong tình quyến rũ động lòng người của nàng khiến Y Sơn Cận trong lòng giật mình, cuống quít cúi đầu đáp ứng, khuôn mặt có chút ửng hồng.
"Hảo thanh thuần, hảo thanh thuần, a, ta không được..." Thục quốc phu nhân trong lòng cuồng hô, chỉ cảm thấy đầu khớp xương đều nhũn ra rồi,nàng nhìn chằm chằm vào miếng mồi ngon trước mặt ,đôi mắt đẹp không ngừng chớp động.
Từ tao ngộ được thưởng thức số lượng lớn tinh dich Y Sơn Cận lần trước , nàng càng trở nên mỹ lệ,trông cứ như trẻ ra vài tuổi ,da thịt cũng càng thêm tuyết trắng khiến nàng không khỏi thầm than thở.
Dưới loại tình huống này, nàng đối với thân thể Y Sơn Cận lại càng khát vọng, mỗi ngày đều mộng cùng hắn điên loan đảo phượng, thường thường tại trên giường lật qua lật lại, đêm không ngủ ngon. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Chỉ là Y Sơn Cận đã tỉnh lại nàng sẽ không có cơ hội lén lut như khi hắn hôn mê bất tỉnh hơn nữa trên thuyền lại nhiều người đến vậy dù gì náng cũng phải để lại một chút thanh danh nếu không bao nhiêu năm uy vọng sẽ theo gió tan biến hết.
Mấy ngày này ở trên thuyền, nàng mặc dù trong lòng tình dục như hỏa, cũng chỉ có thể mời Y Sơn Cận lại đây tán dóc vào ban ngày ,khảo sát tài năng của hắn nói cười một chút để giết thời gian.
Y Sơn Cận cũng không cút giấu diếm, đem Thải Phượng bang cùng bản thân ân oán nói hết ra,chính mình gia truyền bảo ngọc bị lừa gạt lấy đi không tính còn muốn giết người diệt khẩu, dẫn tới Thục quốc phu nhân lòng đầy căm phẫn, nói rõ muốn thay Y Sơn Cận đòi lại công đạo,, tuyệt không thể cho đám cường đạo này hoành hành không pháp tắc.
Nàng lại hỏi tao ngộ Y Sơn Cận sau khi bị lừa mất ngọc thấy hắn rõ ràng là một nam hài anh tuấn mà lại phải đi làm khất cái ,trong lòng vô cùng thương tiếc ,thậm chí còn đồng tình mà rơi lệ.
Thấy nàng quan tâm đến hoàn cảnh của chính mình, Y Sơn Cận vô cùng cảm động,thâm tâm âm thầm quyết định, nhất định phải hảo hảo đối đãi với nàng, tương lai nếu có thành tài, nhất định phải báo đáp vị tôn quý phu nhân thiên lương từ ái này.
"Mẫu thân đại nhân!" Một thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên, Văn Sa Nghê từ cửa bước vào ,cử chỉ nhẹ nhàng ôn nhu chỉ là gương mặt thanh lệ luôn lãnh nhược băng sương, làm cho người ta không dám thân cận. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Y Sơn Cận cuống quít khom người hành lễ, Văn Sa Nghê lại không thèm đáp lễ,đôi mắt đẹp bắn ra vô số hàn quang , trên dưới đánh giá hắn một trận, lãnh đạm nói: "Mẫu thân,hắn chỉ là một tên khất cái hạ tiện tại sao người muốn lưu hắn lại ,lại còn cho phép hắn vào tận nơi này?" Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Thục quốc phu nhân tiếu mặt trầm xuống, khiển trách :"Không được nói bậy! Sừ công tử tài hoa phi phàm, tương lai định không phải vật trong ao! Nếu như không phải ngươi nhất tâm muốn cùng tiên gia kết duyên, , ta còn tính đem ngươi gả cho hắn.Lần này dẫn hắn đến nhà di mẫu ngươi cho hắn cùng Vũ Hồng sư điệt gặp mặt ,nếu như nhìn trúng rồi, sau này chính là thân thích,hảo hảo sống chung một nhà."
Văn Sa Nghê trong mắt hiện lên một nụ cười tiếu quay đầu nhìn Y Sơn Cận,hiongj nói đầy khinh miệt:"Bất quá chỉ là một tên khất cái hạ tiện ở nhà ta làm nô phó còn không xứng đáng ,có tư cách gì cùng nhà ta kết làm thân thích? Về phần hứa gả cho ta, hoặc là Vũ Hồng muội muội, lại càng là chuyện cười.Hay là không bằng đến Tế Châu thành thì đuổi hắn đi ,có thể ở đây ăn ngon mặc đẹp mấy ngày nay cũng đủ để hắn hãnh diện cả đời rồi."
Thục quốc phu nhân mày liễu dựng thẳng, phẫn nộ quát: "Câm mồm! Ta muốn lưu hắn ở lại, ai dám nói cái gì! Sự Viện nhà này do ta định đoạt, lúc nào đến phiên ngươi được lắm lời vậy hả?"
Hai mẹ con nàng cãi nhau, Y Sơn Cận bị kẹp ở giữa muồn ngồi cũng không xong muốn đứng cũng chả được,chỉ có thể bối rối hành lễ cáo từ, nhanh chân chạy ra khỏi cửa.
Cho dù đã ra ngoài hắn vẫn có thể tinh tế cảm nhận được Văn Sa Nghê đang dùng ánh mắt lạnh lùng bén nhọn chiếu lên người hắn,xấu hổ không chịu nổi."Dù gì ta cũng là nam nhi ,như thế nào phải ở nhờ nhà người khác, bị người lăng nhục cười nhạo! Đợi thương thế chuyển biến tốt lành hay là mang theo Đương Ngọ nhanh chân rời đi, đỡ phải ở chỗ này mà mất mặt ."
Y Sơn Cận mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai, xấu hổ vô cùng, bước nhanh chạy đi, tự than thở người nghèo chí đoản, đơn giản là trong tay không có tiền,bị người đuổi giết, mới có thể bị thiên kim tiểu thư Hầu Phủ này vũ nhục đùa cợt, tôn nghiêm của nam nhân không còn sót lại chút gì.
Chỉ là hắn co nghe Thục quốc phu nhân nói qua,muội muôi của nàng tại Tế Châu thành có qua lại với tu tiên gia tộc, mà hắn cũng muốn muốn nghe một chút về nó ,nếu như đã có được tin tức , hay là sớm một chút rời đi, đi tìm vài tiên gia nương tựa cho thỏa đáng, nói không chừng còn có thể biết khá nhiều sự tình về Băng Thiềm cung . Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Trong phòng hai mẹ con Thục Quốc Phu Nhân cãi nhau om sòm người nào cũng không chịu thua ,vài tiểu nha hoàn đã sớm né đi ra ngoài, không dám đến gần nửa bước.
Cuối cùng Văn Sa Nghê cũng thu hồi ánh mắt,mang theo tiếng cười lạnh,ôn nhu nói:"Mẫu thân mấy ngày nay có lẽ hao tâm tổn trí nhiều đã không còn minh mẫn nữa rồi.Hài nhi cáo lui, xin mời mẫu thân sớm nghỉ ngơi, không nên suy nghĩ nhiều quá."
Nàng xoay người bước ra, tay áo tung bay trong gió ,mỹ lệ ưu nhã, so với thiên ngoại tiên tử là hoàn toàn như nhau.
Đưa lưng về phía Thục quốc phu nhân,sắc mặt nàng đột nhiên trầm xuống ,hiện ra một bộ mặt âm lãnh quỷ dị đến ghê người.
"Đều là tại cái tên khất cái đáng chết kia làm hại ta bị mẫu thân mắng cho một trận!"Hai làn thu thuy bắn ra hừng hực lửa giận ,nắm thật chặt móng tay vào ngọc chưởng, trong lòng sát ý không thể át chế mà tuôn ra :Việc này không nên chậm trễ, nếu muốn không xảy gièm pha, nhất định chỉ có cách nhanh chóng giết chết tên khất cái hạ tiện này mới ổn được!"
Last edited by himurakent; 31-08-2010 at 03:47 AM.
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của himurakent
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Sưu tầm
Bến tầu Tế Châu Phủ lớp lớp sóng người đã chờ sẵn nghênh đón Thục Quốc Phu Nhân.
Để chuẩn bị thật tốt cho việc tiếp đãi nữ quyến Bá Dương hầu phủ ,tri phủ Lương Địch không có tự mình ra đón mà ủy thác phu nhân Chu Nguyệt Khê cùng nữ nhi đến dù gì các nàng cũng là thân muội muội cùng một mẹ sanh ra.
Y Sơn Cận đứng ở mạn thuyền ,kéo bàn tay nhỏ nhắn của Đường Ngọ trông về phía trước,chỉ thấy trong đội ngũ nghênh đón , có một đôi giai nhân đi ở giữa hai bên được khá nhiều quan binh bảo vệ , quả nhiên cũng không phải người tầm thường.
Hai người xinh đẹp dị thường, dung nhan cùng mẹ con Thục quốc phu nhân có khá nhiều điểm tương tự , hiển nhiên là có quan hệ huyết thống thân mật .
Vị nữ tử phong tình người đầy lụa là trang sức lại có vẻ nhiều tuổi hơn tiểu hài bên cạnh đích thị là thân muội muội của nàng Tri phủ phu nhân Chu Nguyệt Khê.
Y Sơn Cận nghe mấy nha hoàn nói qua, các nàng thời trẻ được Thái hậu vô cùng sủng ái ban cho hưởng dụng nhiều kỳ tiên dị thảo , bởi vậy dung nhan có thể bảo tồn vẻ mạo mỹ thời thiếu nữ.
Mặc dù Chu Nguyệt Khê thân phận chỉ là Tri phủ phu nhân , nhưng Lương Địch thân thể suy yếu thường cáo bệnh tĩnh dưỡng nên mọi việc trong phủ đều do nàng định đoạt. Thời gian gần đây Lương Địch dùng qua khá nhiều dược vật điều trị, tinh thần dần dần thịnh vượng trở lại ,đem Tế Châu phủ thống trị ngày càng ổn định ,chỉ sớm hay muộn sẽ được thăng quan tiến chức,hơn nữa nếu sức khỏe không có gì đáng ngại vào triều trở thành quốc gia trọng thần vốn là chuyện tình đương nhiên.
Chu Nguyệt Khê cùng hoàng hậu chính là biểu tỷ muội,làm cho Lương Địch có chỗ dựa vững chắc ,thân phận cao quý đến cực điểm,cơ bản mấy quan lại địa phương không thể so sánh.
Mặc dù đã có nhi tử mười mấy tuổi nhưng bộ dáng nàng bề ngoài thoạt nhìn cũng không qua hai mươi lăm,hai mươi sáu tuổi ,trên đầu tóc dài kết lại,dáng vẻ cao ngạo đoan trang,bộ mặt tươi cười ngưng mắt nhìn về phía thuyền lớn ,đối với việc sắp được gặp lại tỷ tỷ rất là hưng phấn.
Cạnh nàng là một nữ hài xinh đẹp tuổi kỷ so với Văn Sa Nghê không sai biệt nhiều lắm , dung mạo mỹ lệ ,vẻ mặt vui sướng mỉm cười,hướng về bên này phất phất tay , hoan hô nhảy nhót, hiển nhiên là một cô gái hoạt bát.
Đối với xuất thân thế gia thiên kim tiểu thư mà nói ,biều hiện của nàng hơi thiếu lễ nghi bởi vậy mẫu thân nàng nhẹ nhàng kéo tay ý bảo nàng an tĩnh chút.
Lương Vũ Hồng thu liễm lại nhưng chỉ chốc lát tựu không nhịn được,lại nhảy dựng lên hoan hô.
Thuyền lớn chậm rãi cặp bờ, mẹ con Thục quốc phu nhân dẫn đầu đi xuống vui mừng cùng muội muội,chất nữ lôi kéo nói chuyện đồng thời chỉ chỉ về hướng Y Sơn Cận nói là trên đường gặp phải một người thiếu niên tài tuấn muốn giới thiệu cho các nàng nhận thức.
Thục quốc phu nhân thật tâm muốn đem Lương Vũ Hồng gả cho Y Sơn Cận như vậy tạo thành thân thích, sau này lui tới cũng tiện,nếu thật sự không được, bảo Chu Nguyệt Khê nhận hắn làm nghĩa tử cũng tốt.
Ý định vừa mới nói ra Lương Vũ Hồng đã khinh thường nói:"Hắn? Hừ! Đợi hắn lớn thêm vài năm nữa rồi tính."
Văn Sa Nghê nghe được tâm lý cao hứng, bất động thanh sắc mỉm cười nói:"Vị công tử này không phải người thường,y rất nhanh sẽ tại Tế Châu rạng danh thôi."
Lương Vũ Hồng hứng thú, lay nhẹ ngọc thủ nàng cười vui thủ thỉ:"Rốt cuộc là chuyện gì? Hảo tỷ tỷ, nói cho ta biết đi!"
Văn Sa Nghê nhẹ hé miệng lôi kéo nàng đi tới một bên, dùng thanh âm nhu hòa êm ái đem sự viêc Y Sơn Cận trước kia làm tên khất cái,bị đuổi giết đều nói ra, thậm chí mấy lời nói của Thanh Giao bang cái gì "Làm con thỏ, sát chưởng bối"cũng mờ mịt kể lại khiến cho Lương Vũ Hồng cười duyên cuống quít, ánh mắt chớp động, tò mò mà nhìn lại Y Sơn Cận với ánh mắt xem thường không ngừng.
Văn Sa Nghê trước mặt mọi người nói ra những lời này mặc dù như là đang lặng lẽ kể lại cho hảo muội muội nhưng nói xong tất cả đều nghe được, làm cho mọi người ánh mắt đều trở nên có chút khác thường.
Y Sơn Cận quả thực mặt mũi đều bị mất hết rồi,vẻ mặt ửng hồng địa cúi đầu, chỉ cảm thấy tất cả mọi người dều khinh bỉ nhìn hắn, hận không thể tìm cái lỗ mà chui vào.
Thục quốc phu nhân hung hăng trừng mắt nhìn nữ nhi,Văn Sa Nghê lại không để ý,vẫn nhe răng trách móc Y Sơn Cận xuất thân ti tiện khiến nàng tức giận đến hai má ngọc ửng đỏ quay đầu nhìn về phía muội muội hy vọng y có thể có thể ngăn cản Lương Vũ Hồng cùng Văn Sa Nghê bàn tán.
Chu Nguyệt Khê lẳng lặng nhìn chằm chằm Y Sơn Cận không tha,ngọc nhan tuyết trắng mềm nhẵn nhan trở nên phì hồng, trong mắt bắn ra nóng rực quang mang, bộ ngực sữa cao vút rất nhanh phập phồng , biểu hiện nàng trong lòng không bình tĩnh.
Trong mắt nàng Y Sơn Cận là một nam hài da thịt trắng noãn, dung mạo tuấn mỹ, quả thực tựa như bạch ngọc điêu khắc ,bộ dáng đáng yêu đến cực điểm, khiến nàng không nhịn được muốn biến hắn thành nước miếng mạnh mẽ nuốt vào.
Thục quốc phu nhân âm thầm thở dài, tâm lý rõ ràng, chính mình cùng muội muội có đồng dạng tâm tư, quả nhiên không hổ là một đôi thân ái tỷ muội ,cả hai đều thích nam hài trước mắt này.
Nhưng nàng cũng không biết việc này cùng tiên dược năm đó hai người sử dụng có liên quan .Tiên dược kia trên thực tế chính là Tạ Hi Yên nghiên cứu chế tạo sau đó truyền ra ngoài.
Đan dược này dược tính không phải quá mạnh phàm nhân cũng có thể dùng, chỉ là sau khi dùng gặp phải người song tu công pháp do Tạ Hi Yên sáng tạo ra sẽ đỡ không được mị lực của hắn,cam tâm tình nguyện quỳ gối tại hông hắn, cùng hắn ân ái.
Tạ Hi Yên bản tính háo sắc tên cũng không phải giả ,lúc đầu tạo ra loại tiên dược này cũng là vì chính mình tính kế kiếm vài ả tình nô,ai ngờ sau lại đổi tên là dưỡng nhan đan, chuyên dùng nhằm duy trì nhan sắc,e ràng điều này chính hắn cũng không ngờ tới.
Y Sơn Cận bị hai tiên nữ hung hăng cưỡng gian trong ba năm, mỗi ngày đều bị bắt buộc tu luyện song tu bí pháp,Hải Nạp công cũng là do Tạ Hi Yên tu sửa sáng tạo ra nó hoàn toàn đồng dạng với Ngự Nữ Tâm Kinh ,mặc dù công lực Y Sơn Cận còn miễn cưỡng không bằng , nhưng để hấp dẫn chú ý của các nàng thì lại hoàn toàn dư sức.
Chu Nguyệt Khê thân thể mềm mại gợi cảm đã bắt đầu có chút run rảy,đôi mắt đẹp bắn ra dục hỏa ngày càng mạnh.Thục quốc phu nhân không muốn nàng trước mặt mọi người thất thố liền đi đến nắm lấy tay nàng khẽ nói:"Muội muội, tỷ tỷ đi đường xa, thật ra có chút mệt mỏi,chi bằng về phủ ngươi nghỉ ngơi trước đi."
Chu Nguyệt Khê thân thể mềm mại chấn động, đột nhiên tỉnh táo lại, hàm hàm hồ hồ gật đầu đáp ứng, trong lòng ngượng ngùng vô hạn sợ người khác biết nàng với nam hài trước mắt có tư tình khác thường.
Mọi người nhanh chóng rời đi ,không một ai chứng kiến ánh mắt Văn Sa Nghệ đang lặng lẽ hiện lên từng tia hàn quang buốt lạnh.
Đã có 53 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Ôn nhu mỹ lệ,Văn Sa Nghệ đứng trước cửa sổ,nhìn cảnh tượng đình viện tiên hoa nở rộ yên lặng trầm tư , một bộ dáng nhàn tĩnh động lòng người .
Ở đây đã một thời gian, mấy ngày nay, nàng thờ ơ lạnh nhạt với tất cả,chỉ thấy chính mình mẫu thân cùng di mẫu thường hướng đến cái kia tên khất cái vô lại kia chạy tới ,điều này làm cho nàng vừa cảm giác buồn cười, vừa lại có chút phẫn nộ bất đắc dĩ.
Tên khất cái kia xuất thân ti tiện thấp kém, chỉ dựa vào bộ mặt trắng nhỏ kiếm cơm ăn, , cư nhiên mặt dày nhờ vả ở chỗ này không đi, thật sự là đáng hận.
Mỗi lần nhìn thấy, Văn Sa Nghê đều đối với hắn châm chọc khiêu khích, hy vọng có thể đem hắn đuổi đi. Trên thực tế Y Sơn Cận cũng nhiều lần hướng họ cáo biệt ,nhưng đều bị các nàng đau khổ giữ lại , không thể thành được.
Hai người viện lý do hắn thương thế còn chưa lành nhất định phải lưu lại quan sát thêm một đoạn thời gian nữa mới được.Vì lưu lại hắn, di mẫu thậm chí còn cam đoan muốn thu thập chứng cớ phạm tội của Thải Phượng Bang,, tương lai hảo đem Thải Phượng bang một lưới bắt hết.
Vì thế, nhất định phải thụ hai người Y Sơn Cận ở lại bổn thành mới được,tương lai trên công đương còn đêm tội chứng Thải Phượng bang giết người cướp của ra tố cáo.Mà hắn ở địa phương khác, sẽ bị Thải Phượng bang tìm tới giết người diệt khẩu, chỉ có ở tại Tri phủ mới bảo đảm được an toàn.
Mọi người đều biết đạo Tế Châu Tri phủ cực kỳ sợ vợ nếu như phu nhân ra lệnh hắn trừng trị Thải Phượng bang, hắn nhất định không dám kháng từ.Chẳng qua hiện tạ tạm thời chưa triệt để hành động là bởi vì Thải Phượng bang hậu thuẫn rất mạnh, sở dĩ quan phủ bây giờ còn không có động thủ đối phó bọn họ.
Nhưng vấn đề này xem ra cũng chỉ là thời gian,Văn Sa Nghê xem ra, mẫu thân cùng di mẫu đều bị tên tiểu khất cái mê đảo tâm hồn rồi vì thỏa mãn niềm vui của hắn,đã bắt đầu không để ý tới.
"Làm như vậy quả thực rất ngu xuẩn rồi"Văn Sa Nghê phẫn nộ cắn chặt đôi môi anh đào, trong lòng tràn ngập thống hận Y Sơn Cận, sát ý đã có dấu hiệu hiện lên.
Thải Phượng bang không chỉ là một bang phái giang hồ bình thường, phía sau nó còn có cường đại lực lượng "Hiệp Nữ minh" hỗ trợ.
Bảy vị nữ hiệp danh chấn thiên hạ ,tạo thành Hiệp Nữ minh,trợ giúp cho nhau,phát thệ muốn đem giang hồ chế tạo trở thành chỗ vui chơi của các nàng, hùng tâm tráng chí như vậy đủ để vô số khuê phòng thiếu nữ khuynh đảo mê muội.
Mà Triệu Phi Phượng chình là một trong bảy vị hiệp nữ ,vốn là thiên hạ hách hách nổi danh nữ hiệp,võ công cao cường thực lực thâm sâu không lường được.
Thế lực Hiệp Nữ minh đã xâm nhập đến mọi góc gách trong bổn quốc, tại triều đình cũng có ảnh hưởng không nhỏ.Thậm chí nhiều người còn nói bọn họ cùng tiên gia tu đạo có liên hệ với nhau cho nên ngay cả hoàng thất cũng không dám trêu chọc các nàng.
Vì một tên tiểu khất cái không ra gì mà xung đột với một thế lực mạnh như thế quả không đáng chút nào.Vì diệt trừ hắn, Văn Sa Nghệ phái người liện hệ với Triệu Phi Phượng ,song phương đàm thảo điều kiện ,chỉ cần có thể lừa gạt hắn ra khỏi phủ,ngay lập tức sẽ có sát thủ xuất động tiễn hắn lên đường.
Nàng nhẹ nhàng cười lạnh, bước chầm chậm đi tới một phiến cửa sổ khác ,bắt gập bên trong rừng hoa đào ,Lương Vũ Hồng đang luyện kiếm.
Mỹ lệ thiếu nữ dáng người thanh mảnh cầm trong tay bảo kiếm phát ánh hàn quang lành lạnh,trên dưới tung bay, động tác tiêu sái vô cùng.
Cánh hoa bay tán loạn, bóng kiếm rập rờn, mỹ mạo động lòng người .Lương Vũ Hồng từ nhỏ đã ham mê tập võ vốn không được cha mẹ ủng hộ, nhưng nàng bị nuông chiều hóa hư rồi,khóc nháo đòi hỏi,phụ thân phụ mẫu cuối cũng cũng không lay chuyển được nàng chỉ có thể mời nữ võ sư đến đây chỉ dạy,nhiều năm trôi qua võ công nàng cũng đã có chút tiểu thành.
Lẳng lặng nhìn biểu muội múa kiếm, Văn Sa Nghê , đột nhiên nghĩ tới một chủ ý:"Nếu như nàng biết mâũ thân mình cùng tiểu khất cái kia ở chung một chỗ,hơn nữa có cử động không theo luân lễ bình thường,có thể hay không giận dữ rút kiếm, giết hắn?"
Đây thực sự là một chủ ý hay có thể nghĩ đến biện pháp này khiến Văn Sa Nghệ vui sướng mỉm cười,cũng nhanh chóng trong lòng nghĩ định kế hoạch ,đem chi tiết nhất nhất bổ khuyết đi vào.
Ánh mắt của nàng chuyển hướng khác,xa xa chứng kiến bên ngoài một căn nhà gỗ tinh xảo trong rừng có mấy nha hoàn đang vui vẻ hái hoa đùa nghịch.
Văn Sa Nghê chán ghét nhíu mày ,gần đó chình là cái mặt trắng nhỏ đáng hận đó.Di mẫu cư nhiên lại phái một đám nha hoàn đi hầu hạ hắn,quả thực rất không hợp quy củ rồi!
Ngay sau đó, nàng thấy mẫu thân cùng di mẫu từ trong nhà bước ra đầy mặt xuân phong,hai má đỏ ửng thẹn thùng mỉm cười.
Văn Sa Nghê phẫn nộ được cơ hồ nôn mửa.Các nàng tưởng rằng chính mình hiện tại còn trẻ sao mà lại đi chơi đùa cả đám nha hoàn này ?
Nhưng không sao sự việc rất nhanh chóng sẽ kết thúc ,nàng thấy mọt tiểu nha hoàn vội vã cầm thư nhằm hướng hắn đi tới.Người này chính là do nàng an bài ,chỉ cần mẫu thân các nàng rời đi , kế hoạch sẽ nhanh chóng được thi hành.
Qua không lâu nàng chứng kiến thân ảnh nhỏ nhắn của Đương Ngọ gấp gáp nhằm hướng cửa lớn đi tới.
Tựu là như thế này! Văn Sa Nghê gắt gao cắn chặt hai môi , hai tay vận quyền nắm chặt cơ hồ đem nó đương tràng chấn gãy.
Cái bẫy nàng sắp đặt đã có kết quả hoàn mỹ.Chỉ cần Thải Phượng bang phái ra mấy sát thủ lợi hại như bọn họ nói,tiểu tử kia sẽ chỉ có một con đường chết!!
Vừa nghĩ đến cuộc sống sau này không phải đối mặt với Y Sơn cận tốt biêt bao,trong lòng Văn Sa Nghệ tràn ngập vui sướng ,cả người giống như muốn bay tới không trung vậy.
Mỹ lệ hiền thục thiếu nữ, ôn nhu cười rộ lên.
Nụ cười theo gió truyền khắp hoa viên,vô số tiên hoa nở rộ, mỹ lệ dị thường , làm cho mấy nha hoàn bên cạnh không khỏi ngây người .
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Thuần khiết thiếu niên Y Sơn Cận từ khi bị hai tiên nữ cưỡng gian , mê man trăm năm tỉnh lại thề muốn bái vào tu tiên đại phái, dụng tâm báo thù.
Nhưng trăm năm sau vận mệnh lại không có gì sai biệt ,hai vị tỷ muội dung nhan mỹ lệ Thục quốc phu nhân hiệp ân vọng báo muốn giữ hắn lại nhất quyết không rời,có lẽ sự kiện một trăm năm trước lại đang tiếp diễn chăng?
Hơn nữa hai nàng lại phong vận thành thục hơn hẳn mấy cô gái trẻ cho nên , Y Sơn Cận bị đả kích mãnh liệt, tâm trí đại biến, rốt cục phấn khởi đem các nàng đánh ngã xuống đất,nhấm nháp hương vị êm ái ngọt lịm từ hai cánh môi anh đào.
Chuyện phát sinh như vậy, Y Sơn Cận làm cách nào để đối mặt với bọn họ đây ??
Một trăm năm trước Y Sơn Cận là một thiếu niên thuần khiết đã bị hai vị mỹ nữ , mạnh mẽ dâm ô ba năm liên tiếp không cho hắn một cơ hội nghỉ ngơi.
Một trăm năm sau hắn bất ngờ phát hiện chính mình biến thành nam hài mười hai tuổi mà người thân trong nhà đều đã chết.Bất đắc dĩ, Y Sơn Cận chỉ có thể lấy một số ngọc thạch trong động coi như một điểm bồi thường nhưng còng bất công hơn khi số ngọc thạch đó lại bị lão bản nương mạnh mẽ cướp đi, thiếu chút nữa cái mạng cũng không còn rồi.
Cái này cũng chưa tính, lần thứ hai gặp mặt bản nương hiệu cầm đồ không chỉ có muốn giết người diệt khẩu lại còn nổi lên tâm tư với bạn gái hắn, thật sự là biến thái khiến người phẫn nộ.
Nhưng thế gian cuối cùng cũng có chân tình,hai vị đại ân nhân cứu mạng hắn hoàn lại cung cấp cho hắn cơn ăn áo mặc, làm cho hắn có thể an tâm tu luyện tiên quyết, tương lai tiên pháp đại thành nhất định có cơ hội báo thù rửa hặn.
Trùng hợp chính là, hai vị ân nhân cũng là nữ tính mỹ lệ gợi cảm , điều này làm cho hắn có điểm không được tự nhiên,bất quá với hoàn cảnh khốn khó hiện tại điều đó cũng không tính là gì.
Cho dù hai vị nữ nhi của bọn họ có không thích hắn, thường lời nói lạnh nhạt chế giễu hắn hắn cũng nhẫn nại không để trong lòng.
Hiện tại Y Sơn Cận chỉ nghĩ chính mình bình tĩnh tu luyện tiên pháp , tương lai có ân báo ân, có cừu báo cừu sau đó cùng Đương Ngọ tìm một nơi phong cảnh hữu tình sống một cuộc sống êm đềm tránh xa hồng trần rồi sinh vài ba tiểu hài tử như vậy tâm nguyện đã trọn rồi.
Nghĩ tới đây, Y Sơn Cận vui sướng cười rộ lên, tâm lý tràn ngập ôn nhu, thầm nghĩ đem nữ hài thuần khiết đáng yêu nọ ôm vào trong ngực,cùng nàng thụ hưởng hương vị ngọt ngào của tinh yêu.
Đương Ngọ vốn muốn bồi hắn ra ngoài hắn kiên quyết không chịu,kêu nàng ở trong phủ chờ rồi chính mình ngồi lên xe ngựa rời đi.
Xe ngựa hướng về một khu nhà bí ẩn ở Tế Châu Thành chạy đi.Ở đó có một người bị Thải Phượng bang hãm hại tên Trần hòa đang chờ hắn chuẩn bị đem Thải Phượng bang phạm tội chứng cớ giao cho hắn.
Lão bản nương hiệu cầm đồ kia đồng thời cũng là đại bang phái "Thải Phượng bang" bang chủ nắm trong tay trên dưới mọi thế lực tại Tế Châu Thành,làm việc không từ thủ đoạn, rất nhiều người đã bị làm cho cửa nát nhà tan, phu thê cách biệt.
Trần Hòa cùng Y Sơn Cận tao ngộ cũng không sai biệt nhiều lắm, những năm gần đây duy trì ý chí báo thù,sưu tầm rất nhiều tội chứng,biết đến sự tình Y Sơn Cận liền mời người liên hệ với hắn chuẩn bị muốn đem chứng cứ sưu tâm nhiều năm giao cho hắn sau đó nhờ hắn chuyển giao tới tay Tri phủ phu nhân.
Mọi người đều biết Tri phủ sợ vợ, mà Tri phủ phu nhân lại quý mến Y Sơn Cận nên việc Trần Hòa làm cũng có thể hiểu được.
Ngồi trong xe Y Sơn cận tĩnh tâm đả tọa bắt đầu tu luyện tiên pháp .
Mấy ngày này , hắn cần tu khổ luyện, dần dần tu đến Hải Nạp công tầng thứ hai đỉnh phong,thương thế trong quá trình tu luyện cũng đã hoàn toàn hồi phục.
Nhưng trước mắt tựa hồ gặp chướng ngại, tu luyện nhiều ngày như vậy cũng chưa thể đột phá tầng thứ hai bước vào tầng thứ ba.
Nếu như có thể lên tới tầng thứ ba, có thể thi triển ra tiên pháp, lực chiến đấu so với trước sẽ mạnh hơn rất nhiều nhưng Y Sơn Cận cũng không gấp gáp hắn muốn muốn chậm rãi tu luyện củng cố tâm cơ trước.
Xe ngựa chầm chậm đi hồi lâu tới sân một khu nhà cũng đã dừng lại.
Y Sơn Cận xuống xe, phân phó xa phu đứng trước cửa chờ, chính mình tiến lên gõ cửa.
Cửa mở, một tiểu lão đầu gầy gò khom người hành lễ cười nói:Gia chủ ở bên trong xin mời công tử vào nhà."
Y Sơn Cận gấp gáp cất bước theo lão đầu đi vào.Mới tiến vào một đoạn không xa đột nhiên dưới chân mềm nhũn, vù vù tiếng gió vang lên cả người Y Sơn Cận tựa như đằng vân giá vũ một dạng, bay lên, thân thể bị gắt gao trói buộc,không cách nào nhúc nhích.
Bốn phía truyền đến một trận cười ha ha rất nhiều giang hồ hào khách cầm trong tay binh khí lao tới, đưa hắn vây quanh, chỉ vào hắn cuồng tiếu.
"Buông ta ra!" Y Sơn Cận dùng sức giãy dụa, phục hồi tinh thần lại phát giác chính mình bị một sợi dây thừng treo lên ngọn cây .Xuyên thấu qua võng mắt, hắn căm tức phát hiện ra lão đầu kia,quát:"Ngươi là ai, tại sao muốn thiết bẫy hại ta?"
Lão đầu gầy gò trong mắt tinh quang bạo bắn, hừ lạnh nói: "Xú tiểu tử dám cùng Thải Phượng Bang chúng ta đối nghịch thật là chán sống"
Một Đại hòa thượng to béo cầm đại đao đi tới , ngửa mặt lên trời cuồng tiếu nói:"Ta còn tưởng có thể làm cho bang chủ bị thương ắt phải là một hảo hán không ngờ lại là một tiểu hài tử ,ấy vậy mà còn muốn diệt trừ Thải Phượng bang chúng ta, thật sự là buồn cười!"
Bốn phía giang hồ hào khách cùng nhau cười to, chỉ vào Y Sơn Cận cười mắng, đều nói :"Bổn bang cơ nghiệp vững mạnh tiểu hài tử như ngươi cũng vọng tưởng cùng bổn bang đối nghịch, đúng là nằm mơ rồi!"
"Nguyên lai là bẫy!" Y Sơn Cận căm tức bọn họ, cắn răng nói:"Cái truyện Trần Hòa bị Phượng bang làm hại nhà tan cửa nát cũng là người của các ngươi dùng để gạt ta vào bẫy sao?"
"Cái này cũng không phải,tiểu tử ngươi vô cùng giảo hoạt,, nếu muốn cho ngươi xuất đầu lộ diện,phải tìm bổn bang chính thức địch nhân mới được ,bất quá người này thật sự đáng ghét cư nhiên sưu tầm không ít chứng cứ vạch tội bổn bang thật sự không thể lưu hắn. Ngươi muốn gặp hắn sao?"
Đại hòa thượng từ phía sau ném tới trước mặt Y Sơn Cận một cái đầu lâu, râu tóc rậm rạp , vẻ mặt đầy bi phẫn .
Nhìn hắn Y Sơn Cận trong lòng đau xót, nghĩ đến người này vô tội bị làm hại cửa nát nhà tan, hiện tại lại bị cừu nhân đến tận cửa chém đầu thật sự là đáng thương.
Tiểu lão đầu trói chặt hai tay Y Sơn Cận ,trên người hắn cẩn thận lục soát một trận tìm ra nhất kiện ngọc bội của Chu Nguyệt Khê tặng hắn làm quà gặp mặt cười lạnh nói :Có thứ này,có thể lừa gạt tiểu nha đầu kia đi ra rồi!"
Đại hòa thượng mở miệng rộng cười nói :Nói cũng kỳ quái,tiểu nha đầu kia có cái gì hảo,bang chủ như thế nào đối với nàng nhớ mãi không quên, nhất định phải bắt sống nàng lại đây?"
Tiểu lão đầu lạnh lùng thốt "Đại sư, này loại sự tình nói tốt nhất không nên nói bậy, bang chủ mà phát cáu ắt ngươi biết đến hậu quả rồi đấy!"
Đại hòa thượng ớn lạnh, quả nhiên không dám nhắc lại .Lão đầu xoay đầu bắt chuyện với vài người rồi rời đi, lúc gần đi nhìn Y Sơn Cận, lạnh giọng nói :Đừng nóng vội, ta cũng nên đi tiếp tiểu tình nhân của ngươi lại đây , cho các ngươi trước mặt bang chủ đoàn tụ!"
Y Sơn Cận hai tròng mắt đỏ lên, cắn răng căm tức nhìn hắn rời đi,nghĩ đến Đương Ngọ có thể sẽ gặp nguy hiểm ,trong lòng rừng rực lửa cháy.
Đai hoa thượng nhắc Y Sơn Cận đi tới cửa sau, nơi đó sớm đã có một chiếc xe ngựa đang đợi hậu.
Y Sơn Cận nằm trong xe bị chói chặt toàn thân ,mặc kệ hắn như thế nào giãy dụa, đều không ra cuối cùng không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ lắc đầu tĩnh tâm tìm biện pháp.
Hắn nhắm mắt ngưng thần, bắt đầu tu luyện tiên quyết,từng dòng linh lực rất nhỏ từ đan điền dâng lên chảy vào kinh mạch, từ từ lưu động đứng lên.
Y Sơn Cận trong lòng lo lắng, thúc dục linh lực, làm cho nó lưu động càng thêm nhanh chóng, chớp mắt đã vận hành được hai chu thiên.
Nhưng vẫn không có dấu hiệu đột phá tầng hai, tiến vào tầng ba.
Nếu như là trước đây hắn cũng sẽ thuận theo tự nhiên không có nóng vội nhưng hiện tại lão đầu kia đã dẫn người đi bắt Đương Ngọ hắn như thế nào có thể không cấp bách?
Y Sơn Cận hung hăng cắn răng một cái, dứt khoát không để ý sinh tử, mạnh mẽ trùng quan bí pháp Tạ Hi Yên để lại .
Dựa theo bí pháp nọ,mặc dù rất có hi vọng phá tan quan khẩu,tiến thêm một cảnh giới nhưng thân thể hơn phân nửa sẽ bị thụ thương nặng .Tạ Hi Yên sáng chế bí pháp này , đều chỉ là vì phá tan trọng yếu quan khẩu, mới có viện mạo hiểm.
Vì trọng yếu quan khẩu, chính là tu hành đến hạn hậu, tu vi nếu không tăng trưởng, khi đó chính là gặp phải chướng ngại trong tu luyện vì có thể đột phá, mạo hiểm cũng là đáng giá.Nhưng từ trước đến nay người mới nhập môn không lâu như Y Sơn Cận đã cắn răng trùng quan quả thật là chưa từng nghe nói đến.
Y Sơn Cận lúc này đã bất chấp nhiều như vậy, liều mạng thúc dục linh lực, mặc niệm chân quyết, mạnh mẽ khu động linh lực trùng quan.
Dưới sự bá đạo cảu công pháp linh lực quả nhiên tăng vọt, cuồn cuộn không ngừng mà nhằm về phía kinh mạch, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Y Sơn Cận trên mặt nhanh chóng chảy ra mồ hôi lạnh nhưng lại cố gắng cắn răng nhẫn nại.Lúc trứoc hắn bị gian dâm ba năm, thường xuyên đều phải nhận sự thống khổ do linh lực trùng kích kinh mạch,cho nên cơn đau nhức hiện tại đối với hắn cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Thân thể càng ngày càng nóng, mồ hôi tuôn ra như mưa, dần dần toàn bộ quần áo đều bị tẩm ướt rồi.
Bên người Y Sơn Cận một bang chúng trẻ tuổi , trừng mắt to theo dõi hắn, sợ hắn nhân cơ hội đào tẩu.Hắn nhìn một hồi, cũng mệt mỏi mà ngủ thiếp đi đến khi nghe thấy tiếng thở dốc của Y Sơn Cận mới cuống quít mở mắt kinh hô :"Ngươi làm sao vậy?"
Đây là người bang chủ muốn,ai biết nàng là muốn muốn người sống hay người chết nếu như không cẩn thận để hắn chết tương lai nhất định sẽ bị bang quy xử lý.
Vị bang chúng trẻ tuổi thúc thủ vô sách, cuống quít chạy ra đi hô người.Ngay giờ khắc này, Y Sơn Cận cúi đầu kêu lên một tiếng đau đớn,trong cơ thể linh lực đột nhiên bạo tăng, như trường giang đại hà hùng dũng chảy xuôi ,thậm chí còn có ánh sáng nhạt từ da thịt lộ ra ngoài.
Y Sơn Cận cắn chặt môi khóe miệng đã có máu chảy ra, bên môi lại lộ ra kiên nhẫn ý cười.
Hắn mạo hiểm nguy hiểm tổn hại sức khỏe liều mạng khu động bá đạo công quyết, rốt cục nhất cử đột phá Hải Nạp công tầng hai tiến vào tầng ba.
Mặc dù cách đệ cửu tầng còn xa lắm nhưng mới chỉ trong thời gian ngắn đã tu luyện đến tầng thứ ba cũng đủ tự hào rồi.
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê