Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 06-06-2008, 10:19 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 31

Äại âm mÆ°u Ä‘á»™c bá võ lâm -Tá»­ chiến Cá»­u Môn U Minh trận




Má»™t sá»± biến vô tiá»n khoáng hậu Ä‘ang diá»…n ra!
Chưa bao giỠmột Bích Huyết bảo với một uy danh thật khiêm tốn, lại là nơi được xem là trung tâm điểm của toàn thể võ lâm Trung Nguyên hiện nay!
Vì từ xÆ°a chí nay má»—i khi cần có má»™t đại thịnh há»™i cho quần hùng khắp Tam sÆ¡n ngÅ© nhạc, nÆ¡i quần long há»™i tụ nếu không là Thiếu nhất sÆ¡n của phái Thiếu Lâm thì cÅ©ng phải là Nam trung sÆ¡n của Võ Äang phái.
Thế nhưng lần này thật khác, chính Bích Huyết bảo lại là nơi quy tụ quần hùng!
Tuy nhiên đã nói thì phải nói cho bằng hết, gá»i là nÆ¡i quy tụ quần hùng nhÆ°ng có lẽ do địa thế Bích Huyết bảo không mấy rá»™ng nên số ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện chÆ°a phải là toàn thể võ lâm Trung Nguyên.
Dẫu thế việc quần hùng cùng quy tụ tại Bích Huyết bảo không vì việc nhân số không đông mà lại đại thịnh hội bất thành!
HỠkhông đông nhưng đủ! Có thể nói như một câu trong bí pháp Tôn Tử: quân cần ở tinh chứ không cần ở số lượng.
Thật vậy! Vì hiện giá» số ngÆ°á»i hiện diện tại Bích Huyết bảo chính là những nhân vật đứng vào hàng Nhất môn chi chủ, là Chưởng môn nhân của cá»­u đại phái! Äó là...
+ Thiếu Lâm: Giác Viên đại sư, thay cho Giác Ngộ đã thảm tử tại Dĩ An viện
+ Võ Äang: Thanh Hà đạo trưởng, tân Chưởng môn khi Thanh Má»™c thá» nạn.
+ Hoa Sơn: Tịch Dương Vũ Kiếm Bàng Tiêu.
+ Nga My: Thiếu Phất Loan sư thái.
+ Không Äá»™ng: Bát Tý Du Long La Thiên Äịch.
+ Thanh Thành: Cổ Bất Nghị.
+ Tuyết SÆ¡n: Äàm Vô Luận.
+ Côn Luân: Trang Kỳ.
+ Äiểm ThÆ°Æ¡ng: Khúc Hà Sa.
Còn lại những ai Ä‘ang hiện diện tại Bích Huyết bảo chính là những thuá»™c hạ của Bích Huyết bảo, Bảo chủ Äổng Äại Thừa!
Không nhÆ° ở DÄ© An viện danh trấn thiên hạ gần năm mÆ°Æ¡i năm, bao quanh Bích Huyết bảo là sá»± bố phòng cá»±c kỳ cẩn mật do chính Thiếu bảo chủ Bích Huyết bảo Äổng Äại Lâm đôn đốc!
Việc Äổng Äại Lâm không chết trong cá»— xe song mã ở ngôi miếu hoang, đó là do lòng nhân của Thẩm NhÆ° Bích! Và không má»™t ai ngá» rằng liên minh Cá»­u phái Nhất bảo là do Äổng Äại Lâm chủ xÆ°á»›ng vá»›i mÆ°u đồ Ä‘á»™c nhất vô nhị. NhÆ°ng nếu có ai có thể ngỠđược Ä‘iá»u này thì nhân vật đó cÅ©ng phải hoang mang khi nhìn thấy Äổng Äai Lâm lại tá»± thân đôn đốc việc tuần phòng chứ không ung dung ngồi trong đại sảnh để cùng thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i cá»­u đại phái chín vị Chưởng môn!
Äổng Äại Lâm không cần Ä‘iá»u đó khi hắn biết chắc rằng đó chỉ là má»™t chút hÆ° danh! Hắn cần danh phù thá»±c lá»±c chứ không cần danh hão!
Chính vì Ä‘iá»u này, khi nhìn thấy Äổng Äại Lâm ung dung Ä‘i qua Ä‘i lại ngay bên ngoài Bích Huyết bảo, Túy Lúy Cái phụ nhÄ© vào tai Thẩm NhÆ° Bích :
- Thẩm lão đại ngÆ°Æ¡i đã có chút lòng nhân không đúng chá»— đúng ngÆ°á»i rồi! Nhìn tiểu tá»­ Ä‘i qua Ä‘i lại Túy Lúy ta thật xốn mắt!
Thẩm NhÆ° Bích cÆ°á»i nhẹ :
- Lão Túy Lúy đâu cần phải nóng vá»™i! Äối vá»›i hắn, há» Thẩm ta muốn lấy mạng lúc nào không được.
- Xì...! Ngày nào chưa phá vỡ được cái liên minh quái quỷ này ngày đó Thẩm lão đại ngươi đừng hòng chạm đến tiểu tử dù chỉ là một sợi tóc.
Thẩm Như Bích lắc nhẹ đầu :
- Chuyện chÆ°a đến chÆ°a thể nói trÆ°á»›c! Thế nào? Má»i ngÆ°á»i đến đủ chÆ°a?
Túy Lúy Cái đưa mắt nhìn lướt qua :
- Hãy còn lão Tạ, tứ sư đệ của ngươi và tệ Bang chủ nữa là đủ!
Một âm thanh nhỠnhư tiếng muỗi kêu chợt đưa đến tai Túy Lúy Cái và Thẩm Như Bích :
- Ta đến đã lâu rồi! HỠThẩm kia, Tứ sư đệ ngươi sao chưa đến?
Thẩm Như Bích thán phục :
- Hoàng tiá»n bối thật không hổ danh là ẩn long! Tứ sÆ° đệ do lãnh phần Ä‘i Côn Luân là nÆ¡i xa nhất nên đâu thể biết tin và tìm đến Bích Huyết bảo nhanh nhÆ° má»i ngÆ°á»i?
Bệnh Cái thản nhiên lách ngÆ°á»i vào giữa Thẩm NhÆ° Bích và Túy Lúy Cái :
- Tên Äổng Äại Thừa quá quá»· quyệt, khiến chúng ta phải má»™t phen xôi há»ng bá»ng không! Hừ! Môn nhân của các phái Ä‘á»u lÆ°u lại sÆ¡n môn! Chúng ta lại lầm tưởng có Chưởng môn của bá»n chúng ở đó nên phải lá»… mạo xin được cầu kiến, phải đến lúc đó chúng má»›i chịu nói Chưởng môn của bá»n chúng Ä‘á»u há»™i tụ đủ ở Bích Huyết bảo. Nếu biết trÆ°á»›c nhÆ° vậy, chúng ta đâu cần phải phân khai má»—i ngÆ°á»i má»™t hÆ°á»›ng, cứ hợp Ä‘oàn và cùng kéo đến Bích Huyết bảo, chẳng phải là nhất cá»­ lưỡng tiện sao?
Túy Lúy Cái rất muốn cÆ°á»i nhÆ°ng lại không dám. Lão chỉ dám nói cạnh khóe :
- Bang chủ chỉ phải đến má»—i má»™t phái là Tuyết SÆ¡n, đâu bằng thuá»™c hạ phải Ä‘i những hai phái Thanh Thành và Äiểm ThÆ°Æ¡ng ở hai địa phÆ°Æ¡ng xa cách?
- Hừ! Ngươi tưởng ta chỉ đi đến Tuyết Sơn thôi sao? Cho ngươi biết ta còn phải dò xét hành tung của tên đạo không ra đạo, Giáo chủ U Minh giáo nữa kia!
Túy Lúy Cái kinh ngạc :
- Bang chủ tìm được hắn sao?
Bệnh Cái gật đầu :
- Chỉ là tình cỠthôi? Ta cũng không ngỠmột kẻ có tâm cơ gian giảo như hắn lại phải có ngày thất điên bát đảo!
Thẩm Như Bích nghi hoặc :
- Hoàng tiá»n bối đã cùng hắn Ä‘á»™ng thủ rồi sao? Hắn kém tiá»n bối à?
Bệnh Cái nhăn mặt :
- NgÆ°Æ¡i đừng nhân cÆ¡ há»™i này nói tức ta! Vá»›i thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†của hắn, ta vẫn chÆ°a tin chắc là có thể khắc chế được hay không! Vả lại, ta đâu cần phải Ä‘á»™ng thủ vá»›i hắn nếu liên minh do Äổng Äại Thừa chủ xÆ°á»›ng còn đó?
Túy Lúy Cái nôn nóng :
- Vậy Bang chủ có ý gì khi bảo hắn phải thất điên bát đảo?
Bệnh Cái hạ thấp giá»ng :
- Hai ngÆ°á»i tin không, vẫn có kẻ táo tợn dám vuốt râu hùm đấy!
- Ai? Không lẽ là lão cuồng Tây Môn Äạo?
- Hừ! Ai thèm nói đến lão cuồng? Äã bảo là cuồng thì lão cuồng đâu cần biết có phải là râu hùm hay không lão cÅ©ng táo tợn nhÆ° thÆ°á»ng.
Thẩm Như Bích thở ra một hơi nhè nhẹ :
- Hoàng tiá»n bối...! Hà...
Bệnh Cái hấp háy mắt nhÆ° muốn cÆ°á»i :
- Äược rồi ta nói đây! Hắn Ä‘ang thất Ä‘iên bát đảo để truy tìm tung tích chính ái nữ của hắn Tây Môn Tuyết Mai!
Thẩm Như Bích cau tít đôi mày :
- Ai đủ năng lá»±c để thá»±c hiện Ä‘iá»u này?
Bệnh Cái đáp :
- Ta chỉ nghi ngá» má»™t ngÆ°á»i! NhÆ°ng nghÄ© lại thì không chắc!
- Ai, Bang chủ?
Bệnh Cái hất đầu vỠphía trước :
- Bích Huyết bảo!
Thẩm Như Bích lắc đầu :
- Äổng Äại Thừa không dám đâu!
Bệnh Cái há»i giật giá»ng :
- Theo ngươi thì do ai?
Thẩm Như Bích đáp :
- Bàn vá» võ công, chỉ có lão cuồng Tây Môn Äạo?
- Nhưng lão đã cuồng còn bắt giữ ả làm gì?
Thẩm Như Bích nhún vai :
- Còn ai Ä‘oán được tâm ý của ngÆ°á»i cuồng? Vãn bối không biết!!
- Hừ! Ngươi...
Có tiếng Giác Hải đại sÆ° nói vá»ng lên :
- Hoàng tiá»n bối! Tạ tứ đại hiệp vừa đến!
Bệnh Cái trở lại cương vị của một nhân vật đầu lãnh :
- Äến là tốt! Chúng ta tiến vào thôi?
Thẩm Như Bích kinh ngạc :
- Vào ngay bây giỠsao tránh được sự giao chiến do ngộ nhận?
Lão mỉm cÆ°á»i thần bí :
- Ta đã có chủ trÆ°Æ¡ng! Hay là thế này, để ta cùng Túy Lúy Cái vào trÆ°á»›c! Tùy theo diá»…n biến của sá»± việc, bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘i vào sau! Thế nào?
Giác Hải lên tiếng :
- A di đà Phật! Tiểu tăng sẽ đồng hành cùng tiá»n bối!
Ngẫm nghĩ một lúc Bệnh Cái ưng thuận :
- CÅ©ng được! Äi nào!
Vút! Vút! Vút!
Ba nhân vật DÄ© An viện: Thẩm, DÆ°, Tạ đành phải tiếp tục ẩn thân và dõi nhìn má»i việc sắp xảy ra.
Äổng Äại Lâm vừa nhìn thấy Bệnh Cái vá»™i vòng tay thi lá»… :
- Bang chủ đến thật đúng lúc! Gia phụ vẫn trông chá» lá»i đáp ứng của Cái bang để thiết lập liên minh Nhất bang Cá»­u phái Nhất bảo!
Bệnh Cái xua tay :
- Việc đó khoan nói đã! Äổng Äại Thừa đâu? Ta muốn gặp hắn!
Kịp nhìn thấy có Giác Hải đại sÆ° cùng hiện diện, Äổng Äại Lâm nhếch môi cÆ°á»i ná»­a miệng :
- Äại sÆ° cÅ©ng quan tâm đến liên minh sao? Äại sÆ° đã xuất hiện chắc chắn bá»n ngÆ°á»i của DÄ© An viện cÅ©ng đến! Sao há» vẫn chÆ°a hiện thân?
Khó mở miệng để nói, nhất là phải nói dối, Giác Hải đưa mắt nhìn Bệnh Cái!
Bệnh Cái cÆ°á»i lạt :
- ChÆ°a đến lượt ngÆ°Æ¡i phô trÆ°Æ¡ng tâm cÆ¡ và thủ Ä‘oạn đâu! Nếu ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a gá»i phụ thân ngÆ°Æ¡i ra ngoài này gặp ta, đừng trách ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t Ä‘i vào!
Äổng Äại Lâm vẫn ung dung :
- Äâu có gì là Ä‘Æ°á»ng dá»™t? Gia phụ còn mong được nhÆ° vậy! Má»i!
Hắn Ä‘Æ°a tay má»i nhÆ°ng hai chân vẫn không nhúc nhích!
à của hắn là không cùng vào, hiểu như thế, Bệnh Cái băm hở :
- Äược! NgÆ°Æ¡i tưởng ta không dám vào Æ°? Äi nào!
Sau cái vẫy tay của Bệnh Cái, Túy Lúy Cái và Giác Hải đại sư đi theo chân.
Vút!
Thấy Äổng Äại Lâm bất ngá» hiện thân ngăn lại, Giác Hải đại sÆ° không chút Ä‘á»™ng dung :
- A di đà Phật! Sao Äổng Thiếu bảo chủ lại ngăn bần tăng?
Äổng Äại Lâm cÆ°á»i nhẹ :
- Trừ phi đại sÆ° nói rõ lập trÆ°á»ng của đại sÆ° là quan tâm hay không quan tâm đến liên minh, ngược lại tại hạ cam thất lá»….
Äại sÆ° thoáng lúng túng. NhÆ°ng ngay sau đó, đại sÆ° cÅ©ng có được lá»i đáp :
- A di đà Phật! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bần tăng rất quan tân đến liên minh. Bần tăng Ä‘i được rồi chứ?
Äổng Äại Lâm khẽ dịch ngÆ°á»i nhÆ°á»ng bÆ°á»›c :
- Äược rồi, má»i đại sÆ°!
Bệnh Cái không bá» sót bất cứ chi tiết nào khẽ cÆ°á»i nhạt :
- Thân thủ của ngÆ°Æ¡i kể ra cÅ©ng có hạng! Theo ta phụ thân ngÆ°Æ¡i Äổng Äại Thừa chắc chắn đã thủ đắc khá nhiá»u Ä‘iá»u lợi?
Hắn cúi đầu :
- Bang chủ quá khen! Vãn sinh cần phải há»c há»i nhiá»u... ở Bang chủ.
Hắn tá» vẻ lấp lá»­ng trÆ°á»›c khi nói tròn câu! Äiá»u nảy khiến Giác Hải đại sÆ° sinh nghi!
Cố Ä‘i ngang hàng cùng Bệnh Cái, đại sÆ° hạ thấp giá»ng :
- Như hắn muốn ám chỉ hai chiêu U Minh?
Bệnh Cái lắc nhẹ đầu :
- Có ám chỉ cũng không hỠgì! Vì dẫu sao khi đối diện với Cửu phái chúng ta cũng phải bộc lộ tất cả!
BÆ°á»›c vào đại sảnh, thoạt nhìn qua sắc diện của má»i ngÆ°á»i, Bệnh Cái có cảm nhận thật kỳ quái! Cứ nhÆ° má»i ngÆ°á»i đã biết lão tìm đến vá»›i ý đồ gì và cùng biết vá» hai chiêu U Minh nhÆ° Äổng Äại Lâm khi nãy đã ngấm ngầm ám chỉ!
Äổng Äại Thừa vừa nhìn thấy liá»n lên tiếng phủ đầu :
- Äổng má»— đã biết đại giá Bang chú quang lâm! Äể khá»i phí thá»i gian Äổng má»— xin há»i ngay Bang chủ thuận hay không thuận việc gia nhập liên minh Thập Nhất chống U Minh diệt DÄ© An.
Câu há»i vừa thẳng vừa Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của bảo chu Bích Huyết bảo khiến Bệnh Cái khó lòng đối phó!
Bệnh Cái Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i, là chín vị Chưởng môn của cá»­u đại phái (nếu cho Giác Viên đại sÆ° Ä‘ang có mặt cÅ©ng là Chưởng môn nhân môn phái Thiếu Lâm)! Lão cố tình nói chậm và trầm ổn :
- TrÆ°á»›c tiên, ta, Bang chủ Cái bang muốn há»i chÆ° vị đây má»™t Ä‘iá»u!
Äổng Äại Thừa cÆ°á»i ná»­a miệng :
- Bang chủ bất tất phải phí lá»i! Tất cả chỉ cần nghe Bang chủ nói ra má»™t chữ thôi!
Là thuận hoặc không!
Bệnh Cái động dung :
- Ta...
Äổng Äại Thừa xua tay :
- Äể Bang chủ khá»i phí công, Äổng má»— xin được nói ngay: má»i ngÆ°á»i đã biết Bang chủ vừa đắc thủ những hai chiêu U Minh! Nếu Bang chủ muốn biết thái Ä‘á»™ của các phái thì thế này: hoặc Bang chủ thuận lá»i tham gia liên minh, Bang chủ phải thành tâm trao hai chiêu đó cho các phái để gá»i là minh chứng cho việc thuận gia nhập, hoặc ngược lại...
Bệnh Cái biến sắc :
- Sao há» Äổng ngÆ°Æ¡i biết rõ Ä‘iá»u này?
Äổng Äại Thừa vá» khiêm tốn :
- Äâu phải chỉ riêng Äổng mồ biết! Äổng má»— xin nói tiếp! Nếu Bang chủ nhất tâm nhất ý không thuận việc gia nhập liên minh, các phái sẽ xem Bang chủ là ngÆ°á»i của U Minh giáo...
- Câm! Ta là nhân vật nhÆ° thế nào mà há» Äổng ngÆ°Æ¡i đánh đồng ta vá»›i U Minh giáo tà ma?
Äổng Äại Thừa cÆ°á»i khan :
- Hà... hà...! Nếu không là ngÆ°á»i U Minh giáo tại sao Bang chủ có được hai chiêu U Minh? TrÆ°á»›c kia khi các phái bị U Minh giáo Æ°á»›c thúc bằng sanh tá»­ Æ°á»›c há» cÅ©ng được chỉ có má»™t chiêu U Minh mà thôi!
Bệnh Cái động nộ :
- Nói như ngươi Giác Hải cũng được hai chiêu U Minh như ta, vậy thì...
- Giác Hải vốn là phản đồ Thiếu Lâm phái! Việc Giác Hải bị U Minh giáo mua chuá»™c bằng hai chiêu U Minh là Ä‘iá»u dá»… hiểu!
- Câm! NgÆ°Æ¡i không được nói bừa! Hai chiêu đó vốn là do Thạch Hiểu Äông chỉ Ä‘iểm cho bá»n ta, không liên quan gì đến U Minh giáo!
Äổng Äại Thừa nghiêng đầu :
- Thạch Hiểu Äông? Nghe đâu nhÆ° là ngÆ°á»i của DÄ© An viện?
Bệnh Cái ưỡn ngực :
- Äúng! Thạch tiểu tá»­ chính là ná»™i tôn của lão Thạch Hồ Lãng, Viện chủ DÄ© An viện!
Äổng Äại Thừa sa sầm nét mặt :
- Là Bang chủ tá»± nói. Äổng má»— không há» miá»…n cưỡng! ChÆ° vi nghÄ© thế nào?
Äổng Äại Thừa há»i là há»i chín vị Äại chưởng môn!
Äến lúc này, nhÆ° có hẹn trÆ°á»›c chín vị Chưởng môn đồng loạt lên tiếng thật rập ràng:.
- Chống U Minh Diệt DÄ© An! Äã là ngÆ°á»i của DÄ© An phải nhận lấy cái c... h... ế... t...!
Chấn Ä‘á»™ng toàn thân bởi âm thanh của chữ chết được bá»n há» cố ý kéo dài, Bệnh Cái gầm lên :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i sao rồi? Phát cuồng cả rồi sao?
Äáp lại tiếng gầm của Bệnh Cái là tiếng di chuyển phÆ°Æ¡ng vị của chín vị Chưởng môn.
Vút! Vút!
Trong nháy mắt, vòng vây do chín vị Chưởng môn nhân thiết lập ngay tức khắc giam hãm ba ngÆ°á»i phe Bệnh Cái vào giữa!
Nhìn hỠtừ từ dịch chuyển, Bệnh Cái kinh nghi :
- Cửu Cung trận pháp?
Äổng Äại Thừa ở bên ngoài cÆ°á»i lá»›n :
- Ha... ha... ha...! Phải gá»i là Cá»­u Môn U Minh trận má»›i dúng! Nếu Bang chủ muốn toàn mạng mau trao ra hai chiêu U Minh!
Tình thế đã đến lúc khẩn trương, Giác Hải đại sư không chỠsự ưng thuận của Bệnh Cái cứ oang oang lên tiếng :
- A di đà Phật! Hai chiêu U Minh này bần tăng ngay lập tức trao cho bất kỳ vị nào trong chÆ° vị chấp thuận rá»i bá» liên minh!
Không nghe ai đáp lại, Giác Hải đại sÆ° gá»i to hÆ¡n :
- Giác Viên! SÆ° đệ mau qui hồi sÆ¡n môn, sÆ° huynh sẽ trao truyá»n hai chiêu U Minh cho sÆ° đệ!
Äến Giác Viên cÅ©ng không đáp! Tất cả chỉ lặng lẽ di chuyển theo Cá»­u Môn U Minh trận!
Bệnh Cái vụt tỉnh ngộ :
- Mau mau thoát trận! HỠđã bị Äổng Äại Thừa ám hại rồi!
Äúng lúc đó, Äổng Äại Thừa gầm lên và bật cÆ°á»i đắc ý :
- Phát Ä‘á»™ng! Ha... ha... ha...! Bá»n ngÆ°Æ¡i có biết thì cÅ©ng đã muá»™n rồi. Nghịch ngã giả vong! Thức thá»i vụ giả vi tuấn kiệt! Ai trong bá»n ngÆ°Æ¡i chịu qui thuận, Äổng Äại Thừa ta quyết không bạc đãi! Ha... ha...
Ngoài dá»± liệu của bá»n ngÆ°á»i Bệnh Cái, trận pháp Cá»­u Môn U Minh trận quả là chÆ°a từng thấy!
Chín ngÆ°á»i ở chín phÆ°Æ¡ng vị vá»›i chín chiêu “U Minh Äại Äồng Tiểu Di†(giống nhau nhiá»u, khác biệt ít) ngay lập tức Ä‘Æ°a ba ngÆ°á»i phe Bệnh Cái vào tình huống thập tá»­ nhất sinh Mặc dù ai trong há» cÅ©ng đã tinh tiến võ công nhá» vào khẩu quyết kinh văn của hai chiêu U Minh nhÆ°ng hỠđâu thể bì vá»›i chín nhân vật của Cá»­u Môn U Minh trận!
Trận thế biến ảo, chiêu chưởng thần kỳ tất cả Ä‘ang uy hiếp bá»n Bệnh Cái ba ngÆ°á»i!
Bệnh Cái xuất kình cùng một lúc với Túy Lúy Cái và Giác Hải đại sư đang đâu lưng vào lão tạo thành thế ỷ giốc!
Vù... vù...
Vù...
Ba tiếng chấn kình liá»n vang lên.
Ầm! Ầm! Ầm!
Nếu ba ngÆ°á»i phe Bệnh Cái không tá»±a lÆ°ng vào nhau có lẽ tất cả phải bị hợp kình của chín chiêu U Minh chấn lùi!
Trầm giá»ng, Bệnh Cái chủ xÆ°á»›ng :
- BỠhai phía tả hữu! Hợp với ta xông thẳng vỠphía trước! Nào!
Vù... vù...
Vù... Ào...
Hàng loạt những tiếng chạm kình liá»n vang lên :
Ầm! Ầm!
Việc hợp tung của bá»n há» ba ngÆ°á»i hầu nhÆ° không thu được kết quả khả quan nào!
Có chăng là hỠchỉ khẽ chao đảo thân hình rồi thôi, không đến nỗi bị chín chiêu U Minh đẩy lùi?
Nghiến chặt đôi hàng răng, Bệnh Cái rít lên :
- Äánh!
Vù...
Ầm! Ầm Ầm!
Hoàn toàn bá» ngá» hậu tâm, ba ngÆ°á»i phe Bệnh Cái dồn toàn tâm toàn lá»±c vá» phía chính diện, quyết phá giải Cá»­u Môn U Minh trận!
Äứng bên ngoài lược trận, Äổng Äại Thừa cÆ°á»i rú lên :
- Ha... ha... ha...! Rồi bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cạn kiệt chân lá»±c và Ä‘i đến tá»­ vong! Sao bằng qui thuận Äổng má»— để toàn mạng? Ha... ha... ha...
Tiếng kình phong vẫn vang lên.
Ào... Ầm!
Vù... Ầm!
Và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vá»›i bấy nhiêu những tiếng huyên náo đó phải vang vá»ng ra tận bên ngoài Bích Huyết bảo.
Tài sản của dth_abcd

  #32  
Old 06-06-2008, 10:24 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 32

Bích Huyết bảo lÆ°u mãn địa -Vỡ mÆ°u đồ tìm Ä‘Æ°á»ng tháo thân




Thẩm Như Bích thất sắc :
- Không ổn rồi! Tam sư đệ, tứ sư đệ! Chúng ta phải xông vào thôi!
Không cần bàn định lại, cả ba vị đại đệ tá»­ của Lão viện chủ DÄ© An viện lập tức tung ngÆ°á»i lao Ä‘i!
Vút! Vút! Vút!
NhÆ° chỉ chá» sá»± hiện diện của há», Äổng Äại Lâm vừa nhìn thấy há» hiện thân liá»n Ä‘anh giá»ng hô hoán :
- Lập trận! Giết!
Vút! Vút!
Không biết cÆ¡ man nào là ngÆ°á»i, Ä‘á»u là thủ hạ của Bích Huyết bảo tất cả vừa xuất hiện liá»n tá»a ra phân khai thành ba nhóm!
Bị cách biệt thành ba nhóm riêng lẻ, đã là cao đồ của DÄ© An Viên bá»n há» nào nao núng!
HÆ¡n thế nữa đã từng nhìn thấy thái Ä‘á»™ hầu nhÆ° là trịch thượng của Äổng Äại Lâm lúc dịch thân chận ngang lối Ä‘i vào của Giác Hải đại sÆ°, Thẩm NhÆ° Bích đã sẵn chủ trÆ°Æ¡ng liá»n hạ lệnh dá»ng dạc :
- Äánh!
Ngay tức khắc, ở cả ba nhóm liá»n vang lên những tiếng gào thét xen lẫn vá»›i những loạt chạm kình :
- Phi Vân thập nhị chưởng! Äỡ!
Ào... Ào...
Ầm!
- Xem Phi Vân Chi Pháp!
Viu...
Ào...
Ầm!
- Äệ lục chiêu U Minh! Äỡ!
Vù... vù...
Ào... Ầm!
Äổng Äại Lâm thoáng bất ngá» trÆ°á»›c hành vi tiên phát chế nhân của ba nhân vật DÄ© An viện! Há» xuất thủ nhanh đến ná»—i Äổng Äại Lâm chÆ°a kịp ra lệnh cho trận thế phát Ä‘á»™ng!
Bằng lối xuất thủ sét đánh không kịp bÆ°ng tai, ba nhân vật DÄ© An viện tạm hài lòng khi nhìn thấy từng nhóm chín ngÆ°á»i Ä‘ang bao vây há» nhÆ°ng chÆ°a kịp phát Ä‘á»™ng trận thế đã bị loạt khá»i vòng chiến má»—i nhóm đôi ba tên!
Äổng Äại Lâm nóng nảy :
- NgÆ°á»i đâu! Mau tiến ra bổ sung và phát Ä‘á»™ng luôn Cá»­u Môn U Minh trận!
Vút! Vút!
Có không ít ngÆ°á»i lao ra và nhanh chóng lấp đầy vào những phÆ°Æ¡ng vị vừa bị khiếm khuyết.
Nghe đến bốn chữ Cá»­u Môn U Minh, ba nhân vật DÄ© An viện nhanh chóng Ä‘oán được toàn bá»™ mÆ°u đồ của Bích Huyết bảo! Há» Äổng đã lừa phỉnh Cá»­u phái chiếm hữu đủ chín chiêu U Minh do má»—i phái có được từ sở há»c vận dụng vào má»™t chiêu U Minh y nhÆ° nhau. Và bây giá» hầu nhÆ° má»—i thuá»™c hạ của Bích Huyết bảo Ä‘á»u am tÆ°á»ng những chiêu này để hợp thành Cá»­u Môn U Minh trận! Tình thế này chắc chắn cÅ©ng là tình thế mà Bệnh Cái và hai nhân vật theo chân Ä‘ang gặp!
Không dám trì hoãn, ba nhân vật Dĩ An viện lập tức áp dụng đấu pháp cũ: xuất thủ trước khi Cửu Môn U Minh trận phát động!
Thẩm Như Bích rít lên :
- Äánh! Äệ ngÅ© chiêu U Minh! Äỡ!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Tạ Như Hoàng gầm to :
- U Minh chưởng! Phi Vân chỉ! Äỡ! Äỡ!
Vù... Ầm!
Viu... viu... Ầm!
DÆ° NhÆ° Xích cÆ°á»i ngạo mạn :
- Ha... ha... ha...! Lũ cuồng đồ muốn chết! Hãy xem đây!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Lần thứ hai việc phát Ä‘á»™ng Cá»­u Môn U Minh trận kể nhÆ° bất thành, Äổng Äại Lâm Ä‘á»™ng ná»™ gào lên :
- Tất cả mau lùi lại!
Tiếp đó, hắn vừa lao đến chắn ngang Thẩm Như Bích vừa thét ầm lên :
- Lão thất phu há» Thẩm! Äỡ!
Vù...
Thẩm NhÆ° Bích cÆ°á»i gằn :
- Tiểu tá»­ may được má»™t lần tha chết nay còn dám chÆ°á»ng mặt ra Æ°? Nằm xuống!
Vù...
Trong khi đó, do bá»n thuá»™c hạ Bích Huyết bảo cùng lùi lại theo lệnh Äổng Äại Lâm không còn ai ngăn cản, DÆ° NhÆ° Xích và Tạ NhÆ° Hoàng vá»™i lao nhÆ° tên bắn vào bên trong Bích Huyết bảo!
TrÆ°á»›c uy thế kinh nhân của Thẩm NhÆ° Bích, gã Äổng Äại Lâm khẽ nạt :
- Chưa chắc đâu, lão hỠThẩm! Xem này!
Bằng má»™t thủ pháp quái dị, Äổng Äại Lâm ngay lập tức tiếp dẫn chưởng kình của Thẩm NhÆ° Bích sang má»™t bên! Và thật là tình cỠđó lại là phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà DÆ° NhÆ° Xích định lÆ°á»›t ngang!
Thẩm Như Bích cả kinh :
- “Di Hoa Tiếp Má»™câ€! DÆ° tam sÆ° đệ...
Ầm!
Há»±!
Äang lao nhanh, cá»±c nhanh, DÆ° NhÆ° Xích hầu nhÆ° thúc thủ trÆ°á»›c chưởng kình của đại sÆ° huynh bất Æ°ng xuất hiện ngay chính diện!
Nhìn Dư Như Xích phải loạng choạng mãi mới có thể té ngã, Thẩm Như Bích đau lòng như đang bị muối xát kim châm!
Vút!
Lao đến đỡ Dư Như Xích vào lòng, Thẩm Như Bích gào lên :
- Tam sư đệ!
Thật bất ngá», DÆ° NhÆ° Xích bật xô Thẩm đại sÆ° huynh sang má»™t bên :
- Hãy báo thù cho...
Ầm!
NhÆ° kẻ phát cuồng vì phải mục kích cảnh tượng tam sÆ° đệ bị Äổng Äại Lâm ám toán đê tiện, Thẩm NhÆ° Bích gào lên man dại :
- Äổng tiểu tặc! Ta giết ngÆ°Æ¡i!
Vút!
Vù... vù...
Äổng Äại Lâm cÆ°á»i lên khinh mạn :
- Ha... ha... ha...! Số của lào hãy còn may, có ngÆ°á»i chịu thế mạng! NhÆ°ng lần này thì hết rồi! Xem đây!
Hắn lại vận dung thủ pháp “Di Hoa Tiếp Mộc†định tiếp dẫn chưởng kình của Thẩm Như Bích qua một bên!
Hắn hoàn toàn biến sắc khi nghe tiếng gầm khủng khiếp của hỠThẩm :
- Lần này ngươi chết chắc! Nằm xuống!
Viu...
Hắn kinh hoảng :
- Äông Hải Nhất Thốn chỉ?!! Là tiện tỳ TÆ° Äồ Ngá»c chỉ Ä‘iểm tuyết kỹ này cho bá»n ngÆ°Æ¡i?
Vút!
Soạt!
Hắn kịp tràn ngÆ°á»i né tránh bằng chinh khinh thân pháp “Nhất Thốn Quá Hảiâ€.
Thẩm Như Bích bừng tỉnh, như có một tia chớp vỠlóe vào tâm trí :
- Hóa ra Tây Môn Tuyết Mai đã lá»t vào tay ngÆ°Æ¡i? Tiểu dâm tặc! Äỡ!
Vù... vù...
Lần này, Äổng Äại Lâm hầu nhÆ° không dám dùng lại thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€!
Hắn hoành tay phát chưởng đương đầu :
- Xem U Minh chưởng đây!
Vù... vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Công phu thâm hậu hơn, Thẩm Như Bích tiến từng bước vững chắc vỠphía trước :
- Äệ ngÅ© chiêu U Minh! Äỡ!
Vù...
Hắn phải lùi theo từng bước tiến của đối thủ có bản lãnh cao minh hơn :
- Lão thất phu chá»› bức ngÆ°á»i thái quá! Xem chiêu!
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Thẩm Như Bích vẫn tiến :
- Hừ! Bích Huyết công phu hòa lẫn với U Minh ư? Xem Phi Vân công phu đây!
Vù...
Viu... viu...
Biết thế nguy, Äổng Äại Lâm đánh liá»…u bằng cách nhanh chóng vận dụng thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†hy vá»ng há» Thẩm vì bất ngá» sẽ không kịp trở tay!
- Äỡ này!
Phát hiện hắn dùng thủ pháp này, Thẩm Như Bích cố tình làm ra vẻ lỡ bộ nên phải giữ nguyên chiêu thức!
Hắn cÆ°á»i lạt :
- Lần này đố lão...
Và hắn vụt tái mặt khi trông thấy thủ pháp thần kỳ của Thẩm Như Bích!
Há» Thẩm không dùng Äông Hải Nhất Thốn chỉ, vì sợ Äổng Äại Lâm biết được sẽ nhảy tránh? Thẩm NhÆ° Bích chỉ cần khẽ kém hãm lại má»™t chút tốc Ä‘á»™ của Phi Vân chỉ, giống nhÆ° thái Ä‘á»™ của ngÆ°á»i Ä‘ang biết bản thân Ä‘ang ở thế hạ phong!
Chỉ đến khi ngá»n kình của há» Thẩm vừa bị thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†của đổi phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chếch sang má»™t bên, há» Thẩm má»›i tận lá»±c Ä‘Æ°a chỉ kình Phi Vân nhanh tốc lao Ä‘i!
Viu...
Toàn bá»™ chân lá»±c Ä‘á»u dồn cả vào thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€, Äổng Äại Lâm kể nhÆ° bó tay trÆ°á»›c ngá»n chỉ lợi hại tiếp nối theo sau của Thẩm NhÆ° Bích!
Äắc ý, Thẩm NhÆ° Bích gầm vang dá»™i :
- C... h... ế... t...!
Viu...
Bất ngá», má»™t nữ nhân chợt xuất hiện :
- Không được hại mạng phu quân của ta! Äi!
Ầm!
Cùng xuất hiện vá»›i nữ nhân lại là má»™t thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†khác! Ngay lập tức, khi ngá»n chỉ kình Phi Vân chỉ còn cách vùng tâm thất của Äổng Äại Lâm trong gang tấc, thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†của nữ nhân bất ngá» xuất hiện đã nhanh chóng hÆ°á»›ng ngá»n chỉ kình Ä‘i chệch phÆ°Æ¡ng vị!
Thẩm Như Bích càng thêm phẫn hận vì chưa thể báo thù cho Dư Như Xích!
- Tiện tỳ gá»i ai là phu quân? Äúng là phÆ°á»ng mèo mả gà đồng! Äỡ!
Trong khi đó, vừa thoát chết Äổng Äại Lâm cÆ°á»i nham nhở :
- Hà... hà...! Ta biết nàng sẽ không hận ta nữa! Hay lắm, Tiểu Mai! Phu thê chúng ta mau hợp lực tiêu trừ Dĩ An viện như ý định của nội tổ mẫu! Hà... hà...
Tây Môn Tuyết Mai không chút đỠmặt :
- Ván đã đóng thuyá»n thiếp làm sao giận phu quân được. Hãy diệt trừ lão này trÆ°á»›c đã! Äỡ!
Vù...
Ào...
Nhìn hợp kình của đôi nam nữ vô lại, hỠThẩm dù biết đó là Cửu Môn U Minh chưởng cũng không ngại việc chạm chiêu.
Vù... Ầm!
Ào... Ầm!
Tây Môn Tuyết Mai động nộ vì cả hai tuy hợp kình nhưng xem ra vẫn không chiếm được thượng phong! Ả rít lên lanh lảnh :
- Công phu của DÄ© An viện quả danh bất hÆ° truyá»n! Xem đây!
Vừa rít ả vừa Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Äổng Äại Lâm.
Qua câu đối thoại vừa rồi của cả hai, Thẩm NhÆ° Bích thầm hiểu rằng việc ả Tuyết Mai bị thất tung khiến Giáo chủ U Minh giáo phải thất Ä‘iên bát đảo Ä‘i truy tìm là do tên tham dâm hiếu sắc Äổng Äại Lâm gây ra!
Câu nói “ván đã đóng thuyá»n†của ả đã dủ để nói lên rằng ả đã bị thất tiết! Không lấy đó làm hận nhÆ° Äổng Äại Lâm đã ngá», giữa ả và gã chừng nhÆ° hợp ý hợp nhãn, ngÆ°u tầm ngÆ°u mã tầm mã!
Vì lẽ đó cái liếc nhìn của ả nếu ai khác không hiểu thì gã há» Äổng thừa hiểu!
Do vậy, đúng vào lúc ả rít xong, Äổng Äại Lâm không ngá»›t lá»i phụ há»a :
- Phải đó! Nếu lão hỠThẩm ngươi thật sự danh phù thực lực thì... đỡ nào!
Vù... vù...
Vù... vù...
Kẻ tung ngÆ°á»i hứng, ả và gã má»™t lần nữa lại hợp lá»±c ra chiêu và là nhị chiêu Cá»­u Môn U Minh chưởng!
Thẩm NhÆ° Bích Ä‘ang phẫn hận, chỉ muốn ngay lập tức phanh thây xé thịt Äổng Äại Lâm nên không thể nào ngá» giữa cả hai Ä‘ang âm thầm hình thành quá»· kế!
Lão xuất thủ.
Vù... vù...
Và lão xuất thủ với tận lực bình sinh!
Ào... Ào...
Chá» khi ngá»n kình của há» Thẩm lao ra và lao đến lúc không thể nào thu hồi được, bất ngỠả hô hoán :
- Nào!
Ả khua khoắng song thủ :
- “Di Hoa Tiếp Má»™câ€!
Ngay lập tức, ngá»n kình thập thành công lá»±c của Thẩm NhÆ° Bích phải bị thủ pháp huyá»n hoặc đó Ä‘Æ°a sang má»™t bên!
Không chậm má»™t chút nào, dù chỉ là má»™t sát na, Äổng Äại Lâm nhanh chóng xuất lá»±c.
Vù... vù...
Vá»›i liên minh ma quá»· này, ả và gã không những dá»… dàng đổi từ thá»±c chiêu sang hÆ° chiêu mà sau đó, khi ngá»n kình của Thẩm NhÆ° Bích kể nhÆ° bị vô hiệu hóa. Cả hai còn đặt Thẩm NhÆ° Bích vào hiểm cảnh!
Thoát thân cũng đã muộn, Thẩm Như Bích trợn tròn hai mặt cơ hồ đến rách cả khóe và bật thét lên :
- Ta quyết liá»u mạng vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i! Xem đây!
Viu... viu...
Bằng má»™t sá»± gắng sức phi thÆ°á»ng, Thẩm NhÆ° Bích ung dung dùng chính thân mình để đón nhận ngá»n kình tối hậu của há» Äổng! Äồng thá»i, từ hữu thủ và tả thủ của Thẩm NhÆ° Bích, hai ngá»n chỉ kình Phi Vân liá»n uy mãnh xuất hiện.
Äang khi đó Tạ NhÆ° Hoàng vì nôn nóng lao vào đại sảnh không há» biết đến cái chết đã xảy ra cho DÆ° tam sÆ° huynh và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không biết hiểm cảnh Ä‘ang xảy đến cha Thẩm đại sÆ° huynh, nên kịp thá»i xuất hiện để tiếp trợ cho phe Bệnh Cái ba ngÆ°á»i!
Há» Ä‘ang tá»± du mình vào tình thế phải tá»± làm cạn kiệt chân lá»±c của chính há»! Sá»± xuất hiện bất ngá» của Tạ NhÆ° Hoàng ngay tức khắc có hiệu quả!
Tạ NhÆ° Hoàng vá»›i lòng phẫn ná»™ tá»™t cùng bất kể thị phi, bất chấp tiếng Ä‘á»i dị nghị nhắm vào chín vị Chưởng môn nhân cá»­u đại phái mà gầm lên cá»±c lá»›n :
- Bá»n mê muá»™i đáng phải trừng trị! Lui ra nào!
Vù... vù...
Äổng Äại Thừa ngay khi nhận biết Tạ NhÆ° Hoàng, lão băn khoăn và không nghÄ© gì khác ngoài việc ái tá»­ của lão là Äổng Äại Lâm có lẽ đã bị hại, bằng không làm cách nào Tạ NhÆ° Hoàng có thể ung dung xuất hiện ở tại đây vào lúc này?
NhÆ°ng ngá»n kình tập kích Cá»­u Môn U Minh trận của Tạ NhÆ° Hoàng có nguy cÆ¡ phá há»ng mÆ°u sá»± của lão khiến lão há» Äổng phải quan tâm nhiá»u hÆ¡n so vá»›i sá»± an nguy của con lão là Äổng Äại Lâm!
Äổng Äại Thừa tung ngÆ°á»i lao đến :
- HỠTạ kia! Mau nạp mạng!
Choang!
Vù... vù...
Liếc mắt nhìn thấy Bảo chủ Bích Huyết bảo đang loang vù vù một thanh bảo kiếm có màu đỠnhư huyết và từ Bích Huyết kiếm lại xuất hiên một vầng kiếm kình tương tự như Cửu Môn U Minh chưởng, Tạ Như Hoàng mai mỉa :
- Hóa ra là Bích Huyết U Minh nhị công phu! Äược! Äổng Äại Thừa ngÆ°Æ¡i muốn đánh thì đánh!
Quát xong, Tạ NhÆ° Hoàng khẽ lách ngÆ°á»i dịch bá»™! Khiến cho kiếm chưởng hợp tung của Äổng Äai Thừa phải lao thẳng vào hậu tâm của má»™t trong chín vị Chưởng môn nhân Ä‘ang giữ vững phÆ°Æ¡ng vị của Cá»­u Môn U Minh trận!
Ào... Ào...
Äã thế, ngá»n kình của Tạ NhÆ° Hoàng trÆ°á»›c đó vẫn cứ tiếp tục lao Ä‘i cho dù há» Tạ đã di chuyển vị!
Vù... vù...
Tất cả cùng nhắm vào Cửu Môn U Minh trận!
Vô hình chung Cá»­u Môn U Minh trận lâm vào thế bị ná»™i công ngoại kích! Vì từ bên trong hợp lá»±c của Bệnh Cái Túy Lúy Cái, và Giác Hải đại sÆ° vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u xuất hiện!
Tiếng chạm kình rồi cÅ©ng vang lên, cho dù Äổng Äại Thừa Ä‘ang cố gắng tìm cách thu hồ chiêu kiếm chưởng vừa tận lá»±c đánh ra!
Ầm! Ầm! Ầm!
Há»±!
Ầm!
Ngay lập tức, Cửu Môn U Minh trận dù không bị phá vỡ nhưng cũng lâm cảnh hỗn loạn!
Không dám chần chá», Bệnh Cái từ bên trong tung ngÆ°á»i lao ra.
Vút!
Bao nhiêu phẫn ná»™ dồn nén Ä‘á»u được Bệnh Cái tung ra bằng hết qua tiếng gầm kinh thiên :
- Äổng Äại Thừa! Äỡ!
Vù... vù...
Giác Hải đại sư và Túy Lúy Cái cũng nhanh tốc lao ra và hợp với Tạ Như Hoàng vừa xuất hiện, hỠchia nhau quân thảo với chín Chưởng môn nhân thật sự đã mê muội thần trí!
Má»™t chống ba, phần thắng đáng lẽ phải thuá»™c vá» phía đông ngÆ°á»i hÆ¡n!
Tuy nhiên nhÆ° đã nói, có lẽ do thần trí của hỠđã mê muá»™i và bị Äổng Äại Thừa dùng Ä‘á»™c thủ ám muá»™i để hãm hại, há» không biết gì hết ngoài việc dùng Ä‘i dùng lại mãi má»™t chiêu U Minh hỠđã luyện được!
Cung cách xuất thủ của từng nhóm, mỗi nhóm ba Chưởng môn nhân nếu có đem đến chút lợi hại nào và uy hiếp được một trong ba nhân vật đối phương bị vây đánh thì chỉ là ở lần xuất thủ đầu tiên!
Ầm!
Như Tạ Như Hoàng chẳng hạn, ở loạt chiêu đầu do đích thân ba vị Chưởng môn cùng xuất thủ hỠTạ bị chấn lùi!
Nhưng đến loạt chiêu thứ hai, Tạ Như Hoàng do nổi xung, không cần biết đến việc trước kia giữa hỠvới nhau đã từng là bằng hữu, cứ tận lực thi thố một trong hai chiêu Cửu Môn U Minh chưởng!
- Äỡ!
Vù... vù...
Ba vị Chưởng môn nhân vẫn thi triển lại chiêu thức vừa thi triển!
Ào... Ào...
Ầm! Ầm! Ầm!
Không còn là Cửu Môn U Minh trận, do nội lực thâm hậu hơn, Tạ Như Hoàng chiếm thượng phong!
Tạ Như Hoàng lại quát :
- Äệ lục chiêu U Minh chưởng! Äỡ!
Ba vị Chưởng môn không thay đổi chiêu thức.
Ào... Ào...
Ầm! Ầm! Ầm!
Ở cả ba nhóm Ä‘á»u xảy ra tình trạng tÆ°Æ¡ng tá»± kết quả, cả chín vị Chưởng môn nhân do bị bức lùi mãi phải lui ra đến tận bên ngoài!
Äến lúc đó Giác Hải đại sÆ° do có từ tâm vá»™i hô hoán :
- Há» Ä‘á»u bị Ä‘á»™c thủ của há» Äổng nên không còn sáng suốt! Nhị vị mau tìm cách chế trụ đừng sát hại há»!
Ngay tức khắc, có ba vị Chưởng môn nhân, má»—i nhóm má»™t ngÆ°á»i liá»n bị Tạ NhÆ° Hoàng, Túy Lúy Cái, Giác Hải đại sÆ° khống chế huyệt đạo!
Há»±! Há»±! Há»±!
Äịnh tiếp tục chế trụ huyệt đạo của hai Chưởng môn nhân còn lại ngay trÆ°á»›c mặt, Tạ NhÆ° hoàng kinh tâm Ä‘á»™ng phách khi vô tình nhìn thấy cảnh liá»u lÄ©nh của đại sÆ° huynh Thẩm NhÆ° Bích...
Hoàn toàn đắc ý vì sắp sá»­a diệt trừ được Thẩm NhÆ° Bích, nhân vật có thân phận cao nhất ở DÄ© An viện hiện nay, Äổng Äại Lâm chợt bàng hoang khi nghe từ phía sau có tiếng quát phẫn ná»™ :
- Há» Äổng kia! C... h... ế... t...!
Vù...
Hồn bất phụ thể, Äổng Äại Lâm dù nuối tiếc khôn cùng cÅ©ng phải buông tha Thẩm NhÆ° Bích để tá»± lo cứu thân!
Vút!
Ngỡ phái theo chân DÆ° tam sÆ° đệ vá» cá»­u tuyá»n, Thẩm NhÆ° bích ngÆ¡ ngác má»™t lúc má»›i hiểu Tạ tứ sÆ° đệ vừa há»i Ä‘iá»u gì :
- Äại sÆ° huynh không sao chứ? Còn DÆ° tam sÆ° huynh đâu?
Thẩm Như Bích bừng tỉnh :
- Äổng tiểu tặc định chạy Ä‘i đâu? Mau Ä‘á»n mạng tam sÆ° đệ ta!
Vút!
Tạ Như Hoàng vỡ lẽ và nộ khí xung thiên :
- Ả tiện nhân đừng chạy! Äỡ!
Vút!
Viu... viu...
Cảnh há»—n loạn bát nháo liá»n diá»…n ra ngay bên ngoài Bích Huyết bảo!
Kể từ lúc Äổng Äại Lâm sau khi buá»™c phải buông tha Thẩm NhÆ° Bích và phát hiện có đến chín vị Chưởng môn nhân của cá»­u đại phái bị phe đối phÆ°Æ¡ng khống chế huyệt đạo, gã biết ngay tình thế đã đến lúc bất ổn.
Gã nháy mắt làm hiệu cho Tây Môn Tuyết Mai rồi nhanh chóng lao ngược vào bên trong đại sảnh của Bích Huyết bảo!
Kịp phát hiện, lần lượt Thẩm Như Bích và Tạ Như Hoàng đuổi theo bén gót?!
Äến lúc này, chính Tạ NhÆ° Hoàng và Thẩm NhÆ° Bích buá»™c phải thừa nhận “Nhất Thốn Quá Hải†thân pháp của Äông Hải môn do há» Äổng và ả Tuyết Mai Ä‘ang thi triển quả nhiên là thân pháp Ä‘á»™c bá»™ võ lâm!
Chúng chạy nhanh đến ná»—i ngá»n chỉ kình Phi Vân do Tạ NhÆ° Hoàng phát xạ theo vẫn phải hụt hẫng vào khoảng không!
Lao vào bên trong, nhìn thấy phụ thân Äổng Äại Thừa dù có bảo kiếm Bích Huyết vẫn bị Bang chủ Cái bang Bệnh Cái dồn vào tá»­ địa!
Xuất kỳ bất ý, Äổng Äại Lâm Ä‘ang đà lao vào liá»n xuất chiêu :
- Lão ăn mày không chịu chết! Äỡ!
Vù... vù...
Nhanh chóng phụ há»a, ả Tuyết Mai cÅ©ng rít lên lảnh lót :
- Lão thất phu! Äỡ!
Vù... vù...
Bị tập kích từ phía hậu Bệnh Cái đành phai nhún ngÆ°á»i lao vá»t lên, nhượng cho hai chưởng kình của đối phÆ°Æ¡ng lao sượt qua!
Thủ Ä‘oạn có thừa, ả và gã nào dám thi triển thá»±c chiêu? Cả hai chỉ hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế để dá»a dẫm Bệnh Cái hầu đạt ý nguyện!
à đồ đã đạt, Äổng Äại Lâm tận lá»±c lao vượt qua và hô hoán :
- Má»i việc há»ng bét rồi, phụ thân! Tam thập lục kế dÄ© đào vi thượng! Chạy!
Vút! Vút!
Tạ Như Hoàng kịp lao đến, gầm to :
- Còn định chạy à? Äỡ!
Vù...
Äổng Äại Lâm không ngá» chỉ có má»™t chút chậm chân lại bị Tạ NhÆ° Hoàng Ä‘uổi kịp!
Gã quay đầu nhìn vỠphía sau phát hiện Thẩm Như Bích đang lao đến!
Gã hét trả lại :
- Là ai chạy cho biết! Xem đây!
Gã khua khoắng song thủ!
Thẩm NhÆ° Bích cấp thá»i nhá»› đến nguyên nhân cái chết của DÆ° tam sÆ° đệ, cÅ©ng là từ thủ Ä‘oạn này của Äổng Äại Lâm!
Vá»™i tạt ngÆ°á»i lách tránh, chưởng kình của Tạ tứ sÆ° đệ bị thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™c†của Äổng Äại Lâm hÆ°á»›ng đến. Thẩm NhÆ° Bích hét lên căm phẫn :
- Äá» phòng “Di Hoa Tiếp Má»™câ€! Tiểu ác tặc! Xem Äông Hải Nhất Thốn chỉ đây!
Viu... viu...
Tuy nhiên, Tạ NhÆ° Hoàng thì phát chưởng sai phÆ°Æ¡ng vị. Thẩm NhÆ° Bích phải tạt ngÆ°á»i lách tránh, bấy nhiêu đó thá»i gian đã đủ cho Äổng Äại Lâm tung ngÆ°á»i tháo chạy!
Vút!
Viu... viu...
Nhìn rõ thủ Ä‘oạn của Äổng Äại Lâm, từ bên trên Bệnh Cái lăng không truy Ä‘uổi!
- Äúng là phÆ°á»ng ác ma! Nằm xuống!
Vút!
Vù... vù Nếu có ai Ä‘uối kịp Äổng Äại Lâm thì chỉ có Bệnh Cái.
Và nếu có ai cứu nguy được cho há» Äổng thì chỉ là Tây Môn Tuyết Mai!
Ả cÅ©ng quay đầu nhìn lại và kịp thá»i thi triển thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€, làm cho ngá»n kình tối hậu của Bệnh Cái phải chếch sang phÆ°Æ¡ng khắc?
Ầm!
Ná»n đá lát ở đại sảnh phải bị vỡ vụn nhiá»u chá»— do kình lá»±c của Bệnh Cái, Bang chủ Cái bang quật vào.
Và những mảnh đá vụn bay tung tóe khắp nơi đã là trở lực, ngăn không cho Tạ Như Hoàng và Thẩm Như Bích tiếp tục truy kích.
Trong khi đó, lợi dụng cÆ¡ há»™i ngàn năm có má»™t này, Äổng Äại Lâm và ả Tuyết Mai co chân chạy theo Äổng Äại Thừa!
Mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chạy Ä‘uổi, do không am tÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lối lại trong Bích Huyết bảo, ba ngÆ°Æ¡i há»: Bệnh Cái, Thẩm NhÆ° Bích và Tạ NhÆ° Hoàng đành phải hậm há»±c Ä‘i trở ra bên ngoài!
Tài sản của dth_abcd

  #33  
Old 06-06-2008, 10:27 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 33

Hiển lộ thần công hủy Bích Huyết-Thu hồi Y kinh giải kiếp nạn




Thẩm NhÆ° Bích Ä‘Æ°a đôi mắt ngầu Ä‘á» vì phẫn hận nhìn quanh và há»i bằng giá»ng lạc hẳn :
- Bá»n chúng đâu cả rồi?
Túy Lúy Cái đưa mắt nhìn Giác Hải.
Giác hải đại sư cúi đầu chấp tay :
- A di đà Phật! Phải chăng Thẩm đại hiệp muốn há»i bá»n thuá»™c hạ Bích Huyết bảo? Thể theo đức từ bi của Phật tổ, bần tăng nào dám lạm sát!
Thẩm NhÆ° Bích há»i nhÆ° gầm lên :
- Mỗ chỉ muốn biết chúng đâu cả rồi?
Kinh ngạc vì sá»± biến đổi khác thÆ°á»ng của đại sÆ° huynh, Tạ NhÆ° Hoàng tìm lá»i khuyên giải :
- Äại sÆ° huynh! Bá»n chúng chỉ là hạ nhân nào có tá»™i tình gì? Không lẽ đại sÆ° huynh quên Ä‘i lá»i giáo huấn của ân sÆ°...
Thẩm Như Bích thở hắt ra một hơi :
- Hà...! Ta nào dám quên lá»i giáo huấn của ân sÆ°, chỉ tại ta giải thích không rõ thôi! Thật ra, ta cần tìm lấy má»™t tên trong bá»n chúng!
- Äể lầm gì, đại sÆ° huynh?
- Bích Huyết bảo chắc chắn phải có bí thất cho bá»n chúng ẩn thân. Là ta muốn nói Äổng Äại Thừa và đôi cẩu nam nữ kia! ý của ta là.....
Túy Lúy Cái nhảy nhổm lên :
- Thẩm lão đại nói chí phải! Äể ta Ä‘i tìm cho! Ta biết lÅ© chuá»™t nhắt chạy vá» phía nào rồi!
Vút!
Trong khi chá» Túy Lúy Cái Ä‘Æ°a vá» má»™t tên thuá»™c hạ Bích Huyết bảo để giúp há» truy tìm nÆ¡i ẩn thân chắc chắn phải có của lÅ© ác ma, Bệnh Cái đăm chiêu nhìn bá»n Chưởng môn nhân Ä‘á»u bị khống chế huyệt đạo.!
Lão bảo :
- Giác Hải! NgÆ°Æ¡i phần nào tinh thông y lý, hãy thá»­ tìm hiểu xem há» bị Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế nào! Bắt đầu từ Giác Viên, hy vá»ng y sẽ nhìn được ngÆ°Æ¡i!
Y lệnh, Giác Hải đại sư tiến đến chỗ Giác Viên đang ngồi với thần tình ngơ ngơ ngác ngác.
Chưa giải huyệt vội, Giác Hải đại sư bắt đầu dò xét mạch tượng của Giác Viên :
- Mạch tượng bình ổn!
Vạch hai mí mắt của Giác Viên, Giác Hải bảo :
- Nhãn quang vẫn bình thÆ°á»ng cho dù không tỉnh táo!
Dùng hai ngón tay trá» và giữa, Giác Hải đại sÆ° bắt đầu thám sát từng kinh mạch của Giác Viên! Äến não thùy huyệt, gần đại chấm, Giác Hải đại sÆ° kêu khẽ :
- Äây rồi! Thủ Ä‘oạn không những cao minh mà còn quá tàn Ä‘á»™c!
Bệnh Cái lập tức tiến đến xem xét :
- Là kim châm đả huyệt à?
Giác Hải đại sư chậm rãi đứng lên :
- Äây là thủ pháp trên bậc kim châm đả huyệt! Thủ pháp kim châm chế huyệt này, theo bần tăng biết, đã thất truyá»n từ lâu! Không hiểu tại sao Äổng Äại Thừa lại luyện được thủ pháp Ä‘á»™c ác này?
Cũng bước đến và nhìn, Thẩm Như Bích và Tạ Như Hoàng cùng nhìn thấy ở giữa hai huyệt đạo não thùy và đại chẩm của Giác Viên (phía sau đầu) hãy còn nhú ra một phần nhỠcủa một kim châm!
Tạ NhÆ° Hoàng buá»™t miệng há»i :
- Chúng ta không rút ra được sao?
Giác Hải đại sư lắc đầu :
- Não thùy và đại chẩm Ä‘á»u được xem là tá»­ huyệt! Vá»›i thủ pháp này ngá»n kim châm chỉ cách hai tá»­ huyệt vá»›i má»™t khoảng cách cá»±c nhá»! Chúng ta chỉ cần má»™t ít khinh suất khi rút kim châm ra, hậu quả sẽ khó lÆ°á»ng! Äó là chÆ°a kể không biết ở đầu bên trong của kim châm có ẩn chứa má»™t Ä‘á»™c chất nào không? Nếu có, dù há» không chết vì kim châm chạm vào tá»­ huyệt, há» cÅ©ng bị Ä‘á»™c chất phát tác dẫn đến tá»­ vong!
Thẩm NhÆ° Bích nhÆ° không nghe bất kỳ lá»i giải thích nào của Giác Hải đại sÆ°! Vì Thẩm NhÆ° Bích sau má»™t lúc ngẫm nghÄ© cứ lẩm bẩm :
- Kim châm chế huyệt? Là kim châm chế huyệt Æ°? Ta nhÆ° đã nghe có ngÆ°á»i nói đến rồi thì phải? Kim châm chế huyệt... kim châm chế huyệt.
Tạ Như Hoàng lo ngại :
- Äại sÆ° huynh!
Thẩm Như Bích giật mình :
- Tứ sÆ° đệ gá»i ta?
- Phải! Vì đệ nghe đại sư huynh cứ lảm nhảm mãi.
Thẩm Như Bích khẽ thở dài :
- Thế má»›i biết ngÆ°á»i đã ngoại tứ tuần nhÆ° ta vẫn có những lúc mụ mị! TrÆ°á»›c kia, khi Giác Hải đại sÆ° phải má»™t lúc lâu má»›i nhá»› đến những gì Vi Thanh và Không Không lão đại sÆ° đã đàm đạo, ta đây cÆ°á»i thầm sá»± lẫn lá»™n của đại sÆ°. Hà...! Äến lượt ta, ta cÅ©ng vậy! Rồi ai sẽ cÆ°á»i ta đây?
Tạ NhÆ° Hoàng chùng giá»ng :
- Nào có ai dám cÆ°á»i đại sÆ° huynh? Äại sÆ° huynh bị nhÆ° thế này chỉ là quá Ä‘au lòng vì cái chết của tam sÆ° huynh! Bình nhật, đại sÆ° huynh đâu nhÆ° thế này.
Bá»™p!
Thẩm NhÆ° Bích bá»—ng vá»— hai tay vào nhau làm má»i ngÆ°á»i vừa kinh ngạc vừa hoang mang! Há» chỉ hết kinh ngạc khi nghe Thẩm NhÆ° Bích hét toáng lên :
- Ta nhớ rồi? Là Dư tam sư đệ nói cho ta nghe vỠkim châm chế huyệt!
Bệnh Cái nóng nảy :
- Y nói như thế nào?
Còn Giác Hải đại sư thì đưa tay ngăn lại :
- Khoan đã, Thẩm đại hiệp! Là Dư tam hiệp nhắc đến thủ pháp này ư? Bần tăng bất chợt nghĩ đến một quái y cũng ở hỠDư, đã tuyệt tích cho đến nay ngoài sáu mươi năm! Không lẽ Dư tam hiệp chính là...
Thẩm Như Bích gật đầu vài lượt :
- Không sai, không sai! DÆ° quái y của sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c chính là vị thân gia hàng thúc bá tổ của DÆ° tam sÆ° đệ! Và thủ pháp này cÅ©ng truyá»n đến DÆ° quái y là hết!
Bệnh Cái chun mũi :
- Cái gì là hết? Vậy bá»n chúng Ä‘ang bị Ä‘iá»u gì đây? Không phải là kim châm chế huyệt sao?
Giác Hải đại sÆ° cÆ°á»i hiá»n từ :
- à của Thẩm đại hiệp không phải nhÆ° vậy! Vì thủ pháp này thật sá»± đã thất truyá»n! NhÆ° đại hiệp vừa nói, bần tăng hiểu nhÆ° thế này, không biết có đúng hay không? Phải chăng Y kinh có liên quan đến thủ pháp này vốn được tàng chứa ở DÄ© An Viên! Sau đó khi DÄ© An viện bị...
Thấy Giác Hải ngập ngừng không dám nói, Thẩm NhÆ° Bích tiếp lá»i nhÆ°ng thật khẽ :
- Äại sÆ° Ä‘oán quả nhiên đúng! Khi DÆ° tam sÆ° đệ được ân sÆ° thụ nhận, có mang theo quyển Y kinh này! Sau khi xem qua, ân sÆ° không nói gì chỉ lẳng lặng trả lại cho DÆ° tam sÆ° đệ! Äoán được tâm ý của ân sÆ°, từ đó DÆ° tam sÆ° đệ chỉ dám xem quyển Y kinh đó là má»™t ká»· vật tổ truyá»n và không bao giá» dám theo Y kinh tập luyện!
Tạ Như Hoàng kêu lên :
- Hóa ra khi bổn viện bị lÅ© ác ma U Minh hủy diệt, há» Äổng đã âm thầm tìm kiếm bí kíp chân kinh và đắc thủ được Y kinh của DÆ° tam sÆ° huynh?
Thẩm Như Bích gật đầu :
- Äúng vậy! Kể ra há» Äổng đã nợ DÆ° tam đệ những hai mối thù!
Tạ Như Hoàng đưa mắt nhìn thi thể của Dư Như Xích và gào lên :
- Tam sÆ° huynh! Äệ nhất định phải báo thù cho sÆ° huynh! Quyển Y kinh kia đệ cÅ©ng sẽ thu hồi, tránh cho sÆ° huynh dù đã chết cÅ©ng là tá»™i nhân thiên cổ!
Tiếng gào bi thương của Tạ Như Hoàng vừa dứt từ phía xa bỗng có tiếng gào vang trả lại :
- Tạ tứ sư đệ vừa nói gì? Tam sư đệ đã sao rồi? Ai đã giết tam sư đệ?
Thẩm NhÆ° Bích nghe khắp ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng buá»™c phải kêu lên :
- Kha nhị sÆ° đệ! NgÅ© sÆ° muá»™i đâu, Äông nhi và Ngá»c nhi đâu?
Vút!
NhÆ° má»™t tia chá»›p lóe, sừng sững giữa má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng diện là má»™t trang nam nhân tuấn tú!
Chậm hÆ¡n trang nam nhân ná» má»™t quãng khá xa: Kha NhÆ° Lục, Äoàn NhÆ° Hồng Bạch và TÆ° Äồ Ngá»c cùng lần lượt hiện thân!
Äối vá»›i những nhân vật Ä‘ang hiện diện sẵn tại Bích Huyết bảo, sá»± xuất hiện và thân thủ cá»±c kỳ khinh linh của trang nam nhân nỠđã là má»™t hiện tượng kỳ bí đến quái dị! Và sá»± quái dị còn tăng lên thập bá»™i khi má»i ngÆ°á»i mục kích phong thái hoàn toàn trầm ổn của trang nam nhân!
Bởi vì, trong lúc Kha NhÆ° Lục và Äoàn NhÆ° Hồng Bạch Ä‘ang có tâm trạng đầy bối rối lên phẫn ná»™ trÆ°á»›c thi thể thảm thÆ°Æ¡ng của DÆ° NhÆ° Xích, trong khi TÆ° Äồ Ngá»c dù chỉ má»™t thá»i gian ngắn ngủi gần gÅ©i DÆ° NhÆ° Xích cÅ©ng phải bủn rủn tứ chi vì thảm trạng xảy đến cho há» DÆ°, trang nam nhân ná» lại hoàn toàn bất Ä‘á»™ng, má»™t sá»± bất Ä‘á»™ng câm lặng nhÆ° pho tượng đá!
Trang nam nhân dửng dưng trước cái chết của Dư Như Xích?
Trang nam nhân hoàn toàn xa lạ với hỠDư?
Hoặc trang nam nhân có quen biết hỠDư nhưng cái chết của hỠDư hoàn toàn vô nghĩa đối với trang nam nhân?
Không phải, tuyệt nhiên không phải là nhÆ° vậy! Äá»™ng thái của trang nam nhân chỉ có những ai đã là nhân vật từng trải má»›i thấu hiểu sá»± thống khổ tá»™t cùng Ä‘ang xảy đến cho trang nam nhân!
Dù trang nam nhân đang bất động trên nét mặt không có bất kỳ một biểu hiện nào chứng tỠsự đau khổ nhưng trong thâm tâm lại là những trận cuồng phong bão tố!
Cao niên nhất trong những ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng diện là Bệnh Cái, đến lão cÅ©ng phải khâm phục phong thái hoàn toàn trầm ổn, má»™t sá»± trầm ổn đến khiếp ngÆ°á»i của trang nam nhân!
Và theo lão Ä‘oán, chắc chắn má»™t lúc nữa đây, khi trận cuồng phong bão tố trong lòng nam nhân ná» bá»™c phát, đó sẽ là má»™t cÆ¡n thịnh ná»™ lôi đình không biết đến thế nào mà lÆ°á»ng!
Thế nhưng, cũng chính lão là nhân vật cao niên nhất cũng phải bàng hoàng không thể tả khì lão nhìn thấy trang nam nhân nỠbất ngỠhít mạnh một hơi thật dài, thật dài!
Tiếp đó, lúc trang nam nhân mở miệng phát thoại, âm sắc của trang nam nhân hoàn toàn bình thÆ°á»ng, má»™t sá»± bình thÆ°á»ng đến Ä‘á»™ quái lạ!
Trang nam nhân há»i Thẩm NhÆ° Bích :
- Äại sÆ° bá! Có phải là do Bích Huyết bảo?
Chung một tâm trạng như Bệnh Cái, Thẩm Như Bích đáp lại trong sự bàng hoàng!
Do đó lá»i đáp của Thẩm NhÆ° Bích rất ngắn gá»n :
- Äông nhi! Äúng là Bích Huyết bảo!
Thạch Hiểu Äông, trang nam nhân có phong thái Ä‘Ä©nh đạc khác thÆ°á»ng chính là chàng, lại hít thêm má»™t hÆ¡i thật dài nữa :
- Bá»n chúng phải chăng đã cao bay xa chạy?
Thẩm Như Bích với sự kinh nghi tột cùng đáp :
- Ta...! E rằng chúng hãy còn ẩn nấp quanh đây, má»™t chá»— bí ẩn chúng ta chÆ°a tìm được! Äông nhi...
Thẩm NhÆ° Bích định há»i thêm, để tìm hiểu xem liệu Thạch Hiểu Äông có Ä‘ang bình tâm tỉnh trí hay không mà có thái Ä‘á»™ khác lạ nhÆ° thế này! NhÆ°ng há» Thẩm chÆ°a kịp há»i tròn câu, Thạch Hiểu Äông chợt Ä‘Æ°a tay ngăn lại! Chàng nhìn vào tòa Bích Huyết bảo sừng sững rồi nói :
- Nếu chúng còn ẩn nấp gần đã chắc chắn Äông nhi sẽ tìm được!
Chàng dứt lá»i liá»n bÆ°á»›c đến gần hÆ¡n nữa, tòa Bích Huyết bảo đồ sá»™ trÆ°á»›c những ánh mắt kinh ngạc của những nhân vật Ä‘ang quan tâm! Äó là Bệnh Cái, Giác hải đại sÆ°, Thẩm NhÆ° Bích, Tạ NhÆ° Hoàng và... TÆ° Äồ Ngá»c.
Chỉ có Kha NhÆ° Lục và Äoàn NhÆ° Hồng Bạch vì quá Ä‘au lòng trÆ°á»›c cái chết của DÆ° NhÆ° Xích nên không hay biết Ä‘iá»u gì!
Những nhân vật đang quan tâm đến chàng lại một phen nữa phải kinh nghi khi nhìn thấy chàng một lần nữa hít một hơi thật dài, dài hơn hai lần trước đó!
Äến khi chân lá»±c đã huy Ä‘á»™ng đủ, chàng trầm giá»ng bảo má»i ngÆ°á»i :
- ChÆ° vi xin cẩn trá»ng!
Cẩn trá»ng? Tại sao lại cẩn trá»ng? Cẩn trá»ng để làm gì? Hay là chàng muốn nhắc nhở má»i ngÆ°á»i để má»i ngÆ°á»i lÆ°u tâm, đừng để bá»n ác ma Bích Huyết bảo bất ngá» chạy ra, má»™t khi chúng chạy ra chúng chỉ có má»—i má»™t con Ä‘Æ°á»ng duy nhất mà thôi! Äó là :
chúng phải chết!
Tuy nhiên, không nhÆ° há» nghÄ©, không nhÆ° há» nghi ngá», Thạch Hiểu Äông sau khi trầm giá»ng Ä‘á» tỉnh má»i ngÆ°á»i, chàng từ từ nâng cao song thủ và chầm chậm đẩy từ trong ngÆ°á»i đẩy ra!
Chàng đang hướng vỠtòa Bích Huyết bảo để phát kình! Phát kình để làm gì?
Äây đâu phải lối để tìm xem bá»n chúng ẩn nấp ở đâu nhÆ° chàng vừa khoa trÆ°Æ¡ng. Hay chàng thật sá»± đã không còn bình tâm tỉnh trí nữa?
Ai muốn nghĩ sao thì nghĩ. Chàng vẫn hành động theo chủ định của chàng!
Và kìa...
Từ song chưởng của chàng, lúc được chàng đẩy ra thật thẳng tay, hai ngá»n kình lá»±c khác phàm bất ngá» xuất hiện.
Vù...
Vù...
Hai ngá»n kình nhÆ° đôi thần long dÅ©ng mãnh cứ sầm sập lao vào tòa Bích Huyết bảo uy nghi!
Khi còn cách tòa Bích Huyết bảo chừng ná»­a trượng, đôi thần long kình lá»±c đó chợt xoắn vào nhau, hòa nhập làm má»™t, tạo thành hình má»™t trái núi nho nhá»!
Trái núi nhỠđó bắt đầu rú rít lên và lay động liên tục.
U... u...
Vù... vù...
Và trái núi bắt đầu chạm khẽ vào tòa nhà Bích Huyết!
Tòa nhà kiên cố nhÆ° Ä‘ang chống lại! Trái núi kình được Thạch Hiểu Äông tiếp tục chi trì, cứ lầm lủi tiến đến tòa nhà.
Rắc... rắc Tòa nhà như bất lực trước sự lấn áp dần dần của trái núi kình, bắt đầu lay chuyển.
Má»i ngÆ°á»i cùng tròn mắt nhìn tòa nhà phải nghiêng dần phần mái vá» phía sau!
Chàng khẽ thu bá»›t chút kình vá», tòa nhà mất Ä‘i áp lá»±c phải qui hồi nguyên dạng!
Theo đà tòa nhà lại nghiêng vá» phía trÆ°á»›c tạo sá»± kinh tâm cho má»i ngÆ°á»i vì sợ tòa nhà phải sụp đổ và đổ ụp vào má»i ngÆ°á»i.
Khuôn mặt bất Ä‘á»™ng, đôi chân bất Ä‘á»™ng, Thạch Hiểu Äông vẫn không chút sợ hãi cứ lặng lẻ đứng án phía trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i!
ChỠtòa nhà sau khi nghiêng vỠphía trước nhưng chưa đủ nghiêng để sụp đổ và đứng trở lại theo nguyên dạng trước đó, chàng lại tăng thêm chân lực!
Trái núi hình như được bổ lực lại bắt đầu xô nghiêng tòa nhà vỠphía sau!
Rắc.. rắc..
Chàng thu kình...
Tòa nhà nghiêng trở lại vá» phía trÆ°á»›c và lần này nghiêng ra nhiá»u hÆ¡n.
Äến lúc này, khi tòa nhà bắt đầu dịch chuyển phần trên để trở lại nguyên dạng, Thạch Hiểu Äông bất ngá» hét lá»›n :
- Äi!
Theo tiếng hét Ä‘anh gá»n của chàng, trái núi kình lại lấn áp tòa nhà và tòa nhà phải nghiêng Ä‘i nghiêng mãi vá» phía sau!
Trong khi má»i ngÆ°á»i chỠđợi tòa nhà kia rồi phải đổ ụp vá» phía sau, chàng lại quát :
- Nào!
Ào... Ào...
Trái núi kình bất ngỠlùi lại rồi biến mất hẳn, khiến toàn bộ tòa Bích Huyết bảo được dịp đổ nghiêng hẳn vỠphía trước.
Lần này thì đúng là thậm nguy, cá»±c nguy, chỉ nguy! Bởi, tòa nhà nghiêng nhÆ° thế này đố tránh khá»i việc phải đổ ụp vá» phía trÆ°á»›c và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tòa nhà đổ sẽ đè bẹp má»i ngÆ°á»i nếu tất cả không nhanh chân nhảy lùi lại thật xa!
NhÆ°ng Thạch Hiểu Äông quả có đởm lược phi phàm nên má»›i dá»­ng dÆ°ng nguyên vị và không sợ tòa nhà đổ thẳng vào chàng!
Má»i ngÆ°á»i phải má»™t phen sợ mất vía! Khí thế của tòa nhà Ä‘ang nghiêng vá» phía trÆ°á»›c cứ nhÆ° có ai đó từ phía sau Ä‘ang vận lá»±c nhÆ° chàng để đẩy bật tòa nhà vá» phía má»i ngÆ°á»i!
TÆ° Äồ Ngá»c đến lúc này má»›i hiểu rõ ý đồ của chàng! Nàng không nín nhịn được đành phải bật ra má»™t tiếng kêu nhÆ° nhắc nhở và cÅ©ng chính là nhÆ° nàng Ä‘ang thá»±c hiện Ä‘iá»u đó chứ không phải Thạch Hiểu Äông Ä‘ang thá»±c hiện :
- “Di Hoa Tiếp Má»™câ€!
Không sai, Thạch Hiểu Äông quả nhiên có ý đồ này.
Cùng vá»›i tiếng hô hoán không tá»± chủ của TÆ° Äồ Ngá»c, Thạch Hiểu Äông xem tòa nhà nhÆ° má»™t ngá»n kình Ä‘ang được đối phÆ°Æ¡ng quật thẳng vào chàng, ngay lập tức chàng thi triển thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€.
Ào... Ào...
Rắc... rắc...
Ầm! Ầm! Ầm!
Bằng biện pháp cá»±c kỳ hữu hiệu đó, có thể nói là Thạch Hiểu Äông đã hốt nguyên tòa Bích Huyết bảo và ném nó sang má»™t bên Tòa nhà phải đổ ụp và hoàn toàn vỡ vụn trÆ°á»›c thủ pháp và ý định lợi hại của chàng!
Nếu tiếng hô hoán của TÆ° Äồ Ngá»c chÆ°a đủ để Ä‘Æ°a Kha NhÆ° Lục và Äoàn NhÆ° Hồng Bạch trở lại thá»±c tại thì khi cả tòa nhà Bích Huyết bảo gặp phải sá»± cố Ä‘á»™c nhất vô nhị, cả hai không thể không trở lại thá»±c tại.
Cả hai ngơ ngác rồi hoang mang!
Cả hai bừng tỉnh rồi reo hò ầm lên :
- Ảo Ảo Phi Vân U Minh cửu thức quả là thiên hạ đệ nhất công phu?
- Nội lực phi phàm! Một trăm năm mươi năm công phu tu vi quả là nguồn nội lực quán tuyệt nhân trần!
Dù không hiểu hay không muốn hiểu, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng diện Ä‘á»u phải hiểu rằng đó chính là má»™t sá»± thật hiển nhiên không má»™t ai có thể chối cãi được! Má»™t sá»± thật Ä‘á»™c nhất vô nhị của võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng đại!
Thế nhÆ°ng, chàng không trông chỠđược má»i ngÆ°á»i tán dÆ°Æ¡ng!
Chàng làm cho hỠmau chóng trở lại thực tại bằng một câu nói rất minh bạch :
- Bá»n chúng không ẩn nấp ở đây! Nếu có, chúng phải chạy ra!
Má»i ngÆ°á»i nghe thế cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn bãi trống trÆ°á»›c mặt, nÆ¡i má»›i đó không lâu đã từng là tòa nhà Bích Huyết bảo nguy nga! GiỠđây, ở nÆ¡i đó đến má»™t bóng ngÆ°á»i cÅ©ng không thấy xuất hiện!
Một âm thanh từ xa đưa đến :
- Có đây rồi! Ta đã đưa được một tên thuộc hạ Bích Huyết bảo vỠđây rồi! Ôi chao!
Túy Lúy Cái vừa quay trở lại với một tên Bích Huyết bảo môn hạ! Và cả hai hoàn toàn ngơ ngác vì không còn nhìn thấy tòa Bạch Huyết Bảo đâu nữa.
Vắn tắt ít lá»i giải thích cho Túy Lúy Cái nghe những gì vừa xảy ra, Thẩm NhÆ° Bích bắt đầu tra vấn tên thuá»™c hạ Bích Huyết bảo :
- Như ngươi biết, ở đây có bí đạo hoặc bí thất nào không?
Tên nỠhãy còn bàng hoàng trước một sự việc hoàn toàn khó tin nên cứ lắp bắp :
- Tiểu nhân... tiểu nhân...
- Có hay không có?
Thẩm Như Bích khẽ nạt khiến gã tỉnh hồn :
- Có... có một bí đạo!
- Ở đâu?
Hắn Ä‘Æ°a tay và chỉ loạn trên ná»n nhà Bích Huyết bảo :
- Ở... có thể là ở đây hoặc ở kia! Tiểu nhân không biết nữa! Phải chi tòa nhà vẫn còn tiểu nhân có thể chỉ đích xác.
- Hừ! Nếu còn tòa nhà chẳng phải ngÆ°Æ¡i sẽ lợi dụng những cÆ¡ quan ám tàng để tìm Ä‘Æ°á»ng lẩn trốn sao?
Hắn bối rối :
- Cái đó... cái đó...
Túy Lúy Cái vỗ vào vai hắn :
- Này, chất Ä‘á»™c mà ta vừa cho ngÆ°Æ¡i uống không phải loại Ä‘á»™c được tầm thÆ°á»ng đậu! NgÆ°Æ¡i không muốn giải dược Æ°?
Hắn kinh tâm :
- Lão nhân gia...
Túy Lúy Cái phì cÆ°á»i :
- Ta đã hứa quyết không nuốt lá»i! Nào! Lối vào bí đạo ở đâu?
Hắn nhanh tay chỉ :
- Ở chỗ đó!
Nhìn thấy chá»— hắn chỉ chính là má»™t vuông đá lát nhÆ° bao vuông đá khác, Túy Lúy Cái cÆ°á»i lạnh :
- Làm sao ngươi nhận ra đó là lối vào bí đạo?
Hắn sợ sệt :
- Äó là vuông đá thứ tÆ° tính từ ngoài tính vào! Và là thứ ba từ tả sang hữu!
- Thật không?
- Phải! Tiểu nhân nào muốn bị lão nhân gia hại chết?
Túy Lúy Cái hất hàm :
- Ngươi tự đến và nhấc vuông đá sang một bên! Thực hiện xong, ta lập tức trao giải dược cho ngươi!
Hắn xăng xái :
- Äược! Tiểu nhân sẽ thá»±c hiện ngay, chỉ mong lão nhân gia...
Túy Lúy Cái gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i yên tâm! Bình sinh Túy Lúy Cái ta chÆ°a bá»™i tín bao giá»!
Hắn bÆ°á»›c vá»™i đến và khom ngÆ°á»i vá»— mạnh vào vuông đá hai lượt.
Binh! Binh!
Qua âm thanh vá»ng lại, cho thấy dÆ°á»›i phiến đá chính là bí đạo vì âm thanh cứ âm âm mãi.
Hắn quay lại nhìn má»i ngÆ°á»i không hiểu để làm gì.
Rồi hắn lại vỗ vào vuông đá một lần nữa thật mạnh cùng với tiếng gầm giận dữ :
- Chết này!
Ầm!
Vuông đá vỡ vụn và từ phía dưới phun bắn lên từng cuộn vân vụ màu lam tuôn mịt mù.
Thạch Hiểu Äông kịp kêu lên :
- Äá»™c vụ! Mau bế khí!
Vút!
Chàng lao vào vầng độc vụ màu lam!
Có tiếng cÆ°á»i ngạo mạn của tên kia vang ra :
- Ha... ha... ha...! lão cái thối tha định lừa phỉnh ai vậy? Äá»™c của lão là Ä‘á»™c giả, Ä‘á»™c của bổn bảo má»›i là Ä‘á»™c thật! Ha... ha... Oa!
Má»i ngÆ°á»i nghe hắn Ä‘á»™t nhiên kêu lên má»™t tiếng thảm thiết, biết ngay là hắn vừa bị Thạch Hiểu Äông hạ thủ!
Sau âm thanh đó, giữa vầng Ä‘á»™c lam vụ hoàn toàn im lặng! Và Thạch Hiểu Äông cÅ©ng không thấy xuất hiện!
Có tiếng TÆ° Äồ Ngá»c khẽ kêu lên :
- Thạch huynh có tấm thân bách độc bất xâm! Có ngại là ngại cho những vị Chưởng môn không thể nào bế khí?
Vút!
Thạch Hiểu Äông bất ngá» xuất hiện! NhÆ° đã nghe những gì TÆ° Äồ Ngá»c vừa nói, chàng nhanh nhẹ Ä‘Æ°a chín vị Chưởng môn nhân ra khá»i phạm vi của Ä‘á»™c lam vụ!
Sau đó, chàng trao cho Thẩm đại sư bá một quyển kinh sách cũ nát.
- Bí đạo ăn thông đến triá»n núi! Bá»n chúng đã thoát từ lâu! Äông nhi nhặt được vật này, có lẻ bá»n chúng đánh rÆ¡i trong lúc chạy!
Buồn vì tin này nhưng Thẩm Như Bích lại mừng khi cầm lấy quyển kinh sách :
- Là Y kinh của Dư gia?
ÄÆ°a cho Giác Hải đại sÆ°, Thẩm NhÆ° Bích nói :
- Äại sÆ°! Bá»n há» có cÆ¡ há»™i phục hồi nguyên trạng! Chỉ cần chá» diệu thủ của đại sÆ° mà thôi!?
Xem qua khắp lượt, Giác Hải đại sư thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
- A di đà Phật! ổn rồi, Ä‘á»™c lam vụ vừa rồi là tiêu hồn Ä‘á»™c và cÅ©ng là khắc tinh của thất hồn Ä‘á»™c do Äổng Äại Thừa dá»±a theo Y kinh hạ thủ vào ngÆ°á»i bá»n há»! Bần tăng chỉ cần rút những mÅ©i kim châm là xong!
Nhân há»a đắc phúc chín vị Chưởng môn nhân lần lượt khôi phục thần trí lẫn võ công!
Nhìn thấy Giác Hải, Giác Viên biến sắc lo sợ!
Sau đó tá»± nhiên Giác Viên nói ra lá»i :
- SÆ° huynh, à không... PhÆ°Æ¡ng trượng! Äệ tá»­ tá»± biết tá»™i, xin được hồi sÆ¡n, tá»± giam mình vào Sám Hối Äá»™ng!
Giác Hải khoan nhân, gật đầu :
- A di đà Phật! Phật tổ từ bi sẽ tha thứ cho những ai sá»›m nhận ra lá»—i lầm và phục thiện. Hay lắm! SÆ° đệ có thể tá»± hồi sÆ¡n! Ta mong sÆ° đệ đừng để ta phải thất vá»ng!
Giác Viên cúi đầu lạy tạ và quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i!
Äàm Vô Luận phái Tuyết SÆ¡n và Cổ Bất Nghị phái Thanh Thành gá»i vá»›i theo :
- Äại sÆ° chậm chân đã!
Cả hai Ä‘Æ°a mắt nhìn mại ngÆ°á»i, lần lượt nói :
- Sau sá»± biến này, Äàm má»— hết cả hứng thú! Nay xin từ biệt, Äàm má»— từ nay sẽ thoát ẩn giang hồ.
- Ân cứu mạng này kiếp sau Cổ Bất Nghị nguyện đáp trả! Cáo biệt!
Vút! Vút!
Nhìn bá»n ná» ba ngÆ°á»i phải thất thểu bá» Ä‘i, những ngÆ°á»i còn lại càng thêm căm phẫn U Minh giáo và nay có thêm Bích Huyết bảo.
Tài sản của dth_abcd

  #34  
Old 06-06-2008, 10:29 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 34

Vỡ liên minh tái lập liên minh -NgÆ°á»i thủ Ä‘oạn gặp kẻ thủ Ä‘oạn




Trong má»™t Ä‘á»™ng thất tối âm u trên triá»n núi, qua má»™t lá»›p dây leo chằng chịt hÆ°á»›ng vá» phía đã từng là Bích Huyết bảo, ba đôi mắt thất thần Ä‘ang lo lắng nhìn nhau.
HỠlào thào :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i nhìn kỹ chÆ°a? Có phải tiểu tá»­ há» Thạch không?
- Äúng là Thạch tiểu tá»­, phụ thân! Không ngá»... không ngá» tiểu tá»­ lại có bản lãnh siêu phàm vào bậc này?
- Hừ! Bích Huyết bảo chính là tâm huyết bao Ä‘á»i nay của Äổng gia! Mối thù này không trả không được!
- Äổng bá bá làm cách nào báo được thù má»™t khi công lá»±c của hắn kể nhÆ° là thiên hạ cái thế?
- Kìa, Tiểu Mai? Sao nàng lại gá»i phụ thân ta là bá bá? Không phải giữa nàng và ta...
- Äại Lâm! Lúc này là lúc nào ngÆ°Æ¡i lại tÆ¡ tưởng đến chuyện trăng hoa? Chỉ vì ngÆ°Æ¡i không chuyên tâm khổ luyện, Äổng gia chắc chắn sẽ do ngÆ°Æ¡i hủy hoại.
- Kìa, phụ thân! Sao phụ thân lại trách hài nhi? Äáng lý ra phụ thân phải cảm kích hài nhi má»›i đúng!
- Súc sinh! Ta làm gì phải cảm kích ngươi?
- Hì... hì...! Vậy ước nguyện của phụ thân là gì kể từ lúc phụ thân cố tình không để lộ Bích Huyết kiếm quyết?
- Ta...
- Phụ thân không tiện nói vì có mặt Tiểu Mai chứ gì? Không sao, để hài nhi nói vậy!
- Ngươi...! Te cấm ngươi không được nói nhăn nói cuội!
- Bá bá không nói, tự tiểu nữ cũng đoán được!
- Nha đầu! Ngươi biết gì mà nói?
- Kìa, phụ thân? Phụ thân cứ để nàng nói! Biết đâu đây là cơ hội tốt cho phụ thân?
- Cơ hội gì chứ?
- Hủy diệt Dĩ An viện tận gốc rễ, báo thù việc Thạch tiểu tử tàn phá Bích Huyết bảo!
- Ngươi nói cứ như ngươi đã có kế sách kỳ mỹ vậy.
- Hài nhi không dám! Nhưng, sao phụ thân không để Tiểu Mai có dịp giãi bày?
- Ta...! Äược rồi! Muốn nói gì thì nói Ä‘i!
- Bá bá! Có phải bá bá lo sợ nội tổ mẫu bội tín nên không thổ lộ kiếm quyết Bích Huyết?
- Ta không chá» nha đầu ngÆ°Æ¡i há»i câu này.
- Äược! Tiểu nữ không há»i nữa. Chỉ có Ä‘iá»u ná»™i tổ mẫu và gia phụ vẫn chÆ°a tin chắc có thể dùng kiếm quyết của Bích Huyết thay cho Äệ lục chiêu Cá»­u Môn U Minh chưởng cho đến nay vẫn khiếm khuyết.
- Hừ! Thay được hay không được, ta tá»± biết! Nha đầu ngÆ°Æ¡i đừng mong dò há»i ở ta Ä‘iá»u đó!
- Phụ thân! Tiểu Mai nói là nói thật lòng, phụ thân chớ nghi kỵ! Vả lại, từ khi biết phụ thân có thể lập thành trận Cửu Môn U Minh, nàng đã có ý thán phục và muốn thỉnh cầu thân phụ!
- Thỉnh cầu Ä‘iá»u gì?
- Muốn giữa phụ thân và Giáo chủ U Minh giáo thành tâm hiệp lực!
- Hừ! Ta...
- á»’! Má»i ngÆ°á»i xem kìa? NhÆ° bá»n chúng Ä‘ang dò tìm bí đạo?
- Cứ cho chúng tìm! bá»n chúng sẽ biết thủ Ä‘oạn của ta!
- Hay lắm! Thuật dụng nhân của phụ thân quả là hữu hiệu. Phen này chắc chắn tất cả bá»n chúng sẽ phải tiêu hồn vì Tiêu Hồn Äá»™c.
- Äổng ca chá»› đắc ý! Thạch tiểu tá»­ nhÆ° không ngại Tiêu Hồn Äá»™c của Äổng ca kia kìa.
- Hừ! Hắn thật sá»± là đại kình địch của tất cả chúng ta! Äến Ä‘á»™c mà hắn cÅ©ng không kiêng dè, đây quả là Ä‘iá»u đáng sợ! Phụ thân nghÄ© sao?
- Nếu ta nhìn không lầm, tên thủ hạ vừa bi Thạch tiểu tử hạ sát chỉnh là Vu Nhị!
Äại Lâm! Sau này ngÆ°Æ¡i hãy tá»± thân Ä‘Æ°a cho thê tá»­ của Vu Nhị má»™t ít ngân lượng! Có nhÆ° thế chúng thuá»™c hạ còn lại má»›i chịu liá»u mình vì bổn bảo.
- Hài nhi nhớ rồi! Ồ! Phụ thân xem kìa! Như Thạch tiểu tử vừa tìm được vật gì trong bí đạo thì phải?
- Úy! Là Y kinh?! Chậc... chậc... vậy là bá»n Chưởng môn nhân ngu muá»™i kia phen này được giải cứu rồi!
- Phụ thân sao lại nói như vậy?
Bá»n há» hãy còn trúng phải Thất Hồn Ä‘á»™c kia mà?
- Hừ! NgÆ°Æ¡i đâu am tÆ°á»ng Y kinh nhÆ° ta! NgÆ°Æ¡i nhìn Ä‘i! Không phải tất cả Ä‘ang lần lượt tỉnh lại đó sao?
- Lại là do Thạch tiểu tử! Phụ thân! Nếu phụ thân không mau chóng quyết định, không hợp lực với U Minh giáo, hài nhi e rằng...
- Hừ! Hợp lực? Liệu lão đạo Thanh Vân có thật tâm như nha đầu vừa nói không?
- Bá bá yên tâm! Chỉ cần kiếm quyết Bích Huyệt thật sự có thể thay thế cho chiêu Cửu Môn U Minh thứ sáu, tiểu nữ tin chắc nội tổ mẫu và gia phụ nhất định thật tâm.
- Hà... Hà... Muốn biết rõ Ä‘iá»u đó, trừ phi ta có đủ tám chiêu kia! Khi đó, hừ, đừng nói là Thạch tiểu tá»­, võ lâm Trung Nguyên sẽ bị ta khuất phục.
- Bá bá đã đồng ý việc hợp lực?
- Ta...
- Phụ thân xem kìa! NhÆ° Giác Viên, Äàm Vô Luận, Cổ Bất Nghị Ä‘ang bá» Ä‘i thì phải?
- Hừ! Chúng muốn chết nên mới tách ra như vậy?
- à của phụ thân là...
- Rồi ta sẽ nói sau! Theo ta!
Vút! Vút! Vút!
Buá»™c phải Ä‘i vòng vì sợ phe Thạch Hiểu Äông phát hiện, mãi hai canh giá» sau bá»n há» má»›i đến được nÆ¡i cần đến!
Äổng Äại Thừa thất sắc khi nhìn thấy ba nhân vật mà lão Ä‘ang có mÆ°u đồ và vì há» mà lão phải Ä‘i đến đây Ä‘á»u bị khống chế huyệt đạo!
Cạnh ba nhân vật ná» là ngÆ°á»i mà lão không ngá» lại gặp! Lão kêu lên :
- Giáo chủ?!!
Không sai, trÆ°á»›c mặt lão là nhân vật kỳ bí vẫn che kín chân diện qua lá»›p da ngÆ°á»i có sắc màu vàng bủng! Nhân vật đó hừ lạnh :
- ChÆ°a hết đâu, Äại Thừa! Lão thá»­ nhìn phía sau xem!
Lão quay lại và bàng hoàng!
Bằng má»™t thân thủ bất phàm, Thái giáo chủ lão phu nhân không hiểu đã xuất hiện từ lúc nào Ä‘ang khống chế huyệt đạo Äổng Äại lâm. Bên cạnh mụ là ả Tây Môn Tuyết Mai Ä‘ang nở má»™t nụ cÆ°á»i kín đáo khó hiểu!
Thái giáo chủ từ từ buông Äổng Äại Lâm ra, miệng bảo :
- Há» Äổng ngÆ°Æ¡i bất tất phải hoảng sợ! Vì nếu cần, má»™t mình lão thân cÅ©ng đủ lấy mạng phụ tá»­ ngÆ°Æ¡i hai ngÆ°á»i! Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i hiểu thành ý của lão thân!
Äổng Äại Thừa nghi hoặc :
- Lão phu nhân muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì? Äổng má»— tại sao lại phải hiểu thành ý của lão phu nhân?
Từ phía sau giá»ng nói của Giáo chủ Minh Giáo vang lên :
- Äổng bảo chủ? Bảo chủ đừng nghÄ© bổn giáo có phần nhân nhượng mà cho rằng bổn giáo sẽ vì thế lệ thuá»™c Bảo chủ. Trừ phi Bảo chủ không muốn tá»± tay báo thù cho Bảo chủ phu nhân, mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c đã bị Thạch Thừa Phong sát hại!
Äổng Äại Thừa không giấu được nét mặt kinh ngạc khi quay lại đối diện vá»›i Giáo chủ :
- Sao Giáo chủ am tÆ°á»ng chuyện này?
- Hừ! Bảo chủ bất tất phải há»i! Chỉ cần Bảo chủ không phủ nhận là được rồi.
Äổng Äại Thừa đành phải há»i thẳng :
- Nếu Äổng má»— giao kiếm quyết Bích Huyết ra, đổi lại sẽ là thế nào?
Giáo chủ U Minh giáo cÆ°á»i nhẹ :
- NhÆ° vậy có phải hÆ¡n hay không? Äược! Äã thế bản nhân cÅ©ng thẳng thắn đáp lại? Nếu Bảo chủ thành tâm Ä‘Æ°a ra kiếm quyết Bích Huyết thì đổi lại Bảo chủ chắc chắn sẽ có hai Ä‘iá»u lợi.
- Hai Ä‘iá»u lợi nào?
- Thứ nhất, bản nhân và Bảo chủ sẽ là thông gia! Vì thế của Bảo chủ sau khi nhất thống thiên hạ sẽ là ngang bằng chứ không thấp hơn bản nhân!
ÄÆ°a mắt nhìn Äổng Äại Lâm Ä‘ang phổng mÅ© đứng bên cạnh Tây Môn Tuyết Mai, Äổng Äại Thừa không mấy hứng thú :
- Còn Ä‘iá»u thứ hai?
- Äã là thông gia, những gì của bản nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là của Bảo chủ! Tám chiêu U Minh kia...
Äổng Äại Thừa thở gấp :
- Giáo chủ chấp thuận chỉ Ä‘iểm cho Äổng má»— tám chiêu U Minh chưởng?
Giáo chủ U Minh giáo cÆ°á»i rá»™ lên :
- Ha... ha... ha...! Má»™t khi đã là thông gia giữa chúng ta nào có những chuyện gá»i là riêng tÆ°, phải che giấu? ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bảo chủ sẽ đắc thủ đủ tám chiêu U Minh!
Äổng Äại Thừa Ä‘Æ°a chân dịch vá» mé tả ba bÆ°á»›c, Ä‘oạn quay lại để có thể dá»… dàng xem xét được nét mặt của Thái giáo chủ lão phu nhân!
Sau đó lão há»i :
- Lão phu nhân có ý gì vỠviệc này?
Mụ cÆ°á»i nhÆ° thể đã biết há» Äổng Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì! Mụ bảo :
- Bình sinh lão thân hành sự bất chấp thủ đoạn! Do đó lão thân chưa bao giỠbiết thế nào là giữ chữ tín!
Äổng Äại Thừa biến sắc :
- à của lão phu nhân là...
- NgÆ°Æ¡i chá» nghe lão thân nói xong đã! Äó là lão thân nói cách đối xá»­ của lão thân đối vá»›i bất kỳ ai không trong vòng thân tá»™c! Trái lại, nếu Bảo chủ đã là thông gia vá»›i tiểu nhi, kể nhÆ° là ngÆ°á»i thân tá»™c, lão thân đã hứa quyết không sai lá»i! Lão thân tán thành việc trao đổi kia!
Äổng Äại Thừa nghe nhẹ cả ngÆ°á»i!
Lão quắc mắt nhìn Äổng Äại Lâm :
- NgÆ°Æ¡i sao còn đứng đó? Mau đến hành lá»… và gá»i Giáo chủ là nhạc phụ Ä‘i!
Ưỡn ngá»±c và sải dài từng bÆ°á»›c chân phấn khích, Äổng Äại Lâm vá»™i sụp ngÆ°á»i hành lá»… :
- Nhạc phụ tại thượng xin nhận đại lễ của tiểu tế!
Ung dung nhận lá»… xong, Giáo chủ U Minh giáo nhẹ giá»ng trách :
- Cũng may là ngươi trông thuận mắt Tiểu Mai, bằng không, tội ngươi dùng thủ đoạn lẻn bắt giữ và xâm phạm tiết hạnh Tiểu Mai, bản nhân quyết không tha.
Rùng mình khắp lượt, Äổng Äại Lâm lạy nhÆ° tế sao :
- Nhạc phụ gia gia đại lượng, tiểu tế vỠsau quyết không tái phạm.
- Hừ! Chuyện vỠsau để sau hãy nói! Vả lại đến lúc đó chính Tiểu Mai sẽ có biện pháp với ngươi nếu ngươi dám tái phạm? Mau qua hành lễ với nội tổ mẫu của ngươi!
Äổng Äại Lâm bÆ°á»›c qua hành lá»….
Nhận lễ xong, Thái giáo chủ lão phu nhân buột miệng than :
- Rất tiếc nội tổ phụ của ngươi giỠđiên loạn nên không thể cùng chúng ta được dịp nhận lễ của nội điệt tế! Hà...
Bá»—ng dÆ°ng được đứng ngang hàng vá»›i Giáo chủ U Minh giáo, nghÄ© đến viá»…n ảnh sẽ có má»™t thân võ há»c cao minh nếu được tiếp nhận đủ tám chiêu U Minh, Äổng Äại Thừa chợt trở nên ngÆ°á»i Ä‘á»™ lượng. Lão nói :
- Lão phu nhân yên tâm! Bệnh tình của Thái giáo chủ, tiểu điệt...
Xua tay ngăn lại như không cần nghe và không cần biết chủ đích của Bảo chủ Bích Huyết bảo là gì, Giáo chủ U Minh giáo lên tiếng :
- Việc không để muá»™n. Chúng ta nhân lúc này nên tiến hành trao đổi công phu! Äể được công bằng Tiểu Mai sẽ nói rõ khẩu quyết của tám chiêu U Minh cho lệnh lang! Còn Bảo chủ thì Ä‘á»c kiếm quyết Bích Huyết cho bản nhân? Bảo chủ nghÄ© sao?
Äổng Äại Thừa xoa hai tay vào nhau :
- Giáo chủ nói không sai! Nhưng ở nơi này e bất tiện?
- Bảo chủ muốn thế nào?
Lão đáp :
- ChỠtìm được nơi kín đáo, chúng ta sẽ tiến hành!
Giáo chủ U Minh giáo ưng thuận và đỠxuất :
- Bản nhân nghĩ đến một nơi, không hiểu ý của Bảo chủ thế nào?
- Là nơi nào, xin Giáo chủ cứ nói!
- Khu mộ tháp!
- Sao lại là khu mộ tháp?
Giáo chủ U Minh giáo trầm ngâm một lúc mới nói :
- Vì má»™t chút lầm lẫn bản nhân phải trả giá! Công lá»±c của Thạch tiểu tá»­ giá» quá thâm hậu! Qua đó bản nhân Ä‘oán rằng hắn sẽ không bao giá» nghÄ© chúng ta lại chá»n khu má»™ tháp làm chá»— tạm dung thân! TÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế ở má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh nhÆ° khu má»™ tháp chúng ta dá»… bá» khổ luyện công phu. Sau đó, hợp lá»±c của chúng ta sẽ thừa Ä‘Æ°Æ¡ng đầu và tận diệt DÄ© An viện.
Äổng Äại Thừa thoáng nghi ngá» :
- NhÆ°ng Äổng má»— lại không thể xuất nhập khu má»™ tháp.
Giáo chủ U Minh cÆ°á»i nhẹ :
- Bảo chủ yên tâm! Ngay lúc này Bảo chủ sẽ tinh thông U Minh Hỗn Mang trận như bản nhân đã tinh thông!
Nói dứt lá»i tá»± thân Giáo chủ U Minh giáo liá»n ngồi xuống! Dùng những mẩu đá nhá» làm vật biểu trÆ°ng. Giáo chủ U Minh giáo thản nhiên giải thích cách xuất nhập U Minh Há»—n Mang trận.
Thành tâm thành ý của U Minh giáo chủ xem ra đã đủ minh chứng, Äổng Äại Thừa chợt há»i :
- Giáo chủ nghÄ© sao nếu chúng ta Ä‘Æ°a cả Giác Viên, Äàm Vô Luận, và Cổ Bất Nghị cùng vào khu má»™ tháp?
Tá» rõ sá»± tinh tÆ°á»ng, Giáo chủ U Minh giáo há»i lại :
- Có phải Bảo chủ vẫn muốn tái lập Cửu Môn U Minh trận?
Äổng Äại Thừa kinh ngạc :
- Sao Giáo chủ đoán được?
Bật cÆ°á»i Giáo chủ đáp :
- Có gì đâu! Từ khi bản nhân biết Bảo chủ quyết định lẻn bám theo ba tên này, bản nhân dễ dàng đoán ra ý định của Bảo chủ!
- Giáo chủ ngay từ đầu đã bám sát Äổng má»— Æ°?
Giáo chủ U Minh giáo gật đầu :
- Bảo chủ thử nghĩ xem nếu không phải như vậy bản nhân cần gì khống chế hỠgiúp cho Bảo chủ?
- Giáo chủ cũng đã mục kích Thạch tiểu tử phá hủy bổn bảo?
- Có! Do đó bản nhân mới biết bản lãnh của Thạch tiểu tử là thế nào?
- NghÄ©a là những gì Äổng má»— đã nói ở Ä‘á»™ng thất, Giáo chủ cÅ©ng biết rõ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Nếu không nghe, bản nhân làm gì dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t bảo tiểu nữ thuận mắt lệnh lang?
Càng lúc càng kinh ngạc, sau cùng Äổng Äại Thừa vừa há»i vừa kinh sợ :
- Sao lúc đó Giáo chủ không xuất hiện trừng trị tá»™i mạo phạm của Äổng má»—?
Giáo chủ U Minh giáo thở ra nhè nhẹ :
- Thoạt đầu bản nhân cũng định như vậy, nhưng sau đó, vì tiểu nữ, bản nhân đành thay đổi!
Hóa ra lòng dạ của Giáo chủ lại Ä‘á»™ lượng ngoài nhận định của Äổng má»—!
- Hà! Bản nhân biết giải thích như thế nào đây! Tiểu nữ từ sớm đã mất đi tình mẫu tử! Một khi tiểu nữ đã ưng ý lệnh lang, bản nhân sao nỡ lòng nào tạo khổ cảnh cho tiểu nữ?
Äổng Äại Thừa chợt bảo :
- Mối thâm tình của Giáo chủ khiến Äổng má»— phải khâm phục! Äể thâm tình thêm trá»n vẹn, Äổng má»— nguyện chữa trị bệnh tình cho lệnh tôn.
Giáo chủ U Minh giáo khẽ lắc đầu :
- Gia phụ không phải nhÆ° ngÆ°á»i lâm bệnh bình thÆ°á»ng mà là...
Äổng Äại Thừa ngắt lá»i :
- Là do luyện nhầm kinh văn giả! Äiá»u này Äổng má»— đã biết! Và Äổng má»— tá»± cho là trị được.
- Bảo chủ khoan hãy nói chắc! Sự việc e chẳng dễ như Bang chủ nghĩ!
Lão vẫn khăng kháng :
- Äổng má»— đã xem kỹ Y kinh của DÆ° Quái Y! TrÆ°á»ng hợp của lệnh tôn Äổng má»— xin Ä‘oán chắc! Chỉ cần Giáo chủ có cách nào khống chế được lệnh tôn, việc còn lại do Äổng má»— lo liệu Vá»— hai tay vào nhau Giáo chủ U Minh giáo cÆ°á»i dài :
- Phần đó bản nhân đã lo xong! Mong Bảo chủ chá»› sai lá»i! Ha... ha...ha...
Kinh ngạc, Äổng Äại Thừa há»i lại :
- Lo là lo như thế nào?
Giáo chủ ung dung bảo :
- Chúng ta cứ đến khu mộ tháp ắt sẽ rõ!
Äổng Äại Thừa ngÆ¡ ngẩn má»™t lúc má»›i hiểu? Hóa ra ngay từ đầu Giáo chủ U Minh giáo chỉ muốn nhá» lão chữa trị cho lão cuồng Tây Môn Äạo khá»i cuồng loạn. NhÆ°ng há»… nói ra là lệ thuá»™c là quị lụy sẽ có dịp cho lão bắt bí.
Do vậy, Giáo chủ U Minh giáo ngay lúc đầu đã đặt vấn Ä‘á» kết thông gia trÆ°á»›c, sau lại thản nhiên chỉ vẽ cho lão lối xuất nhập khu má»™ tháp! Äã là thông gia, lại chịu chia sẻ sá»± bí ẩn ở khu má»™ tháp cho lão, lão nói thế nào để từ chối việc chữa trị cho lão cuồng Tây Môn Äạo? Còn việc trao đổi võ công đó lại là sá»± trao đổi công bằng, nếu không muốn nói là lão được lợi nhiá»u hÆ¡n Giáo chủ U Minh giáo!
Thán phục sá»± suy tính đầy tâm cÆ¡ của Giáo chủ U Minh giáo, há» Äổng cÆ°á»i rÅ© ra :
- Ha... ha... ha...
Cùng cÆ°á»i theo phụ há»a, Giáo chủ U Minh giáo ung dung Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng :
- Ha... ha... ha...
Tài sản của dth_abcd

  #35  
Old 06-06-2008, 10:32 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 35

Quần ma ẩn tích khởi mưu đồ-Võ lâm tỠtựu hội diệt ác ma




Phát hiện Giác Viên không hỠquay vỠsơn môn, Giác Hải đại sư lập tức thông tin đến Cái bang.
Vài ngày sau, Bệnh Cái, Túy Lúy Cái, Giác Hải đại sư và Thanh Hà đạo trưởng cùng tìm đến Dĩ An viện.
Vừa chạm mặt, Bệnh Cái lập tức oang oang lên tiếng :
- Ta đã huy Ä‘á»™ng toàn thể bang đồ truy tìm tung tích hoặc di thể có Giác Viên! Hừ! Giác Viên nhÆ° không há» hiện diện trên dÆ°Æ¡ng trần! Äã thế, cả Äàm Vô Lượng lẫn Cổ Bất Nghị cÅ©ng biệt vô âm tín! Các ngÆ°Æ¡i nghÄ© thế nào?
Äáp lại, Thẩm NhÆ° Bích cÅ©ng có phần nào khẩn trÆ°Æ¡ng :
- Hoàng tiá»n bối! Bá»n tiểu Ä‘iệt cÅ©ng lùng sục khắp nÆ¡i nhÆ°ng không thể nào phát giác hành tung của Äổng Äại Thừa và đôi cẩu nam cẩu nữ kia! Kể cả hành tung của mụ Lâm Tá»­ Hà và Giáo chủ U Minh giáo cÅ©ng không thấy! Tình thế này phải có Ä‘iểm bất thÆ°á»ng.
Thanh Hà đạo trưởng lên tiếng :
- Chư vị! Qua dò xét lại, bần đạo giỠđã rõ Giáo chủ U Minh giáo đúng là do Thanh Vân cải dạng! Dựa theo di thư của gia sư lưu lại mà bần đạo cố tình tìm hiểu Thanh Vân có tính danh thật sự là Tây Môn Khuyết!
Tạ Như Hoàng cau mày :
- Tây Môn Khuyết? Tính danh này dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u bất ổn!
- Sao lại bất ổn?
Äể đáp lại câu tra gạn của Bệnh Cái, chính Túy Lúy Cái lên tiếng :
- Thói thÆ°á»ng ai cÅ©ng muốn cốt nhục của há» có tên nếu không là mỹ miá»u khả ái cÅ©ng phải biểu thị má»™t ý nghÄ© tốt đẹp nào đó! Gá»i là khuyết chắc chắn phải có ẩn ý!
Äoàn NhÆ° Hồng Bạch cÆ°á»i gằn :
- Còn ẩn ý gì ngoài việc mụ bị khuyết đi danh vị Viện chủ phu nhân?
Thẩm Như Bích gật gù còn Kha Như Lục thì lẩm bẩm :
- Lập luận của ngÅ© sÆ° muá»™i có thể là xác đáng! Chẳng trách cho đến giá», mụ vẫn căm hận bổn viện đến tận xÆ°Æ¡ng tủy!
- Hừ! Ai bảo mụ lăng loàn trắc nết, cứ...
Ngắt lá»i Tạ NhÆ° Hoàng, Äoàn NhÆ° Äồng Bạch bảo :
- Còn có Ngá»c nhi ở đây. Tứ sÆ° huynh ít nhiá»u gì cÅ©ng nên giữ ý!
TÆ° Äồ Ngá»c lạnh giá»ng :
- Hạng phản đồ nhÆ° mụ, tứ bá có thóa mạ cÅ©ng còn nhẹ! Ngá»c nhi còn muốn giết mụ để tế trÆ°á»›c má»™ gia sÆ°.
Giác Hải đại sư lên tiếng :
- A di đà Phật! Muốn gì thì muốn chÆ° vị đừng quên rằng mục đích của chúng ta là phải truy tìm được bá»n ác ma trÆ°á»›c đã!
Äến lúc này, Thạch Hiểu Äông má»›i lên tiếng!
Chàng nói :
- Má»™t khi đã tìm khắp nÆ¡i vẫn không phát hiện được bá»n chúng, vãn bối chợt nghÄ© đến má»™t nÆ¡i khác.
Kha NhÆ° Lục há»i giật giá»ng :
- Äông nhi nghi ngá» nÆ¡i nào?
Chàng đáp :
- Khu mộ tháp!
- Khu mộ tháp?
Hầu nhÆ° tất cả cùng há»i chỉ má»™t câu tÆ°Æ¡ng tá»± khiến Thạch Hiểu Äông không thể không giải thích rõ :
- Vì có nÆ¡i nào khiến bá»n ác ma ung dùng ẩn thân không sợ bị phát hiện, chỉ có thể là khu má»™ tháp! ChÆ° vị tiá»n bối thá»­ nghÄ© xem: từ khi tin vá» khu má»™ tháp lan truyá»n khắp giang hồ làm gì có ngÆ°á»i xông vào rồi lại Ä‘i trở ra an toàn?
- Vậy còn ngÆ°Æ¡i, không phải ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở cạnh bá»n ta đây sao?
Chàng mỉm cÆ°á»i vá»›i lão Bệnh Cái :
- Bang chủ quên rồi sao? Vãn bối đã nói chỉ nhá» may vãn bối má»›i thoát được U Minh Há»—n Mang trận! Cho đến tận lúc này vãn bối vẫn chÆ°a có cách nào hiểu được rõ tận tÆ°á»ng cách xuất nhập trận pháp đó.
Bệnh Cái gay gắt :
- Vậy tại sao ngÆ°Æ¡i lại nghÄ© bá»n chúng chá»n khu má»™ tháp làm chá»— ẩn thân?
Chàng cÆ°á»i nhẹ :
- Có má»™t Ä‘iá»u có lẽ chÆ° vị tiá»n bối chÆ°a biết! Trên chín tấm Tá»­ lệnh bài, được gá»i chung là Cá»­u bài U Minh, ở má»—i tấm ngoài khẩu quyết kinh văn của má»™t trong chín chiêu Cá»­u Môn U Minh chưởng hãy còn có má»™t phần chú giải do chính U Minh Thần Quân lÆ°u lại! Äó là phần giải thích lối di chuyển chỉ từ ngá»n tháp này đến ngá»n tháp kế tiếp liá»n đó! Vá»›i má»™t Tá»­ lệnh bài giả sá»­ là Äệ lục Tá»­ lệnh bài, chÆ° vị chỉ có thể thông tá» lối di chuyển xuyên trận để Ä‘i đến ngá»n tháp thứ bảy! TÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i Äệ thất Tá»­ lệnh bài chÆ° vị sẽ có cách tìm đến ngá»n tháp thứ tám!
Bệnh Cái ngơ ngác :
- Nói như ngươi, do Giáo chủ U Minh giáo có tám tấm Tử lệnh bài, hầu như hắn thông thuộc toàn bộ lối xuất nhập của khu mộ tháp?
Chàng nửa thừa nhận nửa phủ nhận :
- Hắn khiếm khuyết mất má»™t Tá»­ lệnh bài! Tuy nhiên trong tay hắn lại có Há»a Tháp Äồ nên hắn có thể từ đó mà bổ sung cho phần khiếm khuyết.
Thẩm NhÆ° Bích há»i :
- NhÆ° Äông nhi nói, liệu hắn có thể từ tám chiêu U Minh để tìm ra chiêu U Minh còn lại không?
Chàng trầm giá»ng :
- Như nội tổ giải thích, nếu bắn đủ thông tuệ, chắc chắn hắn sẽ tìm ra!
TÆ° Äồ Ngá»c lo sợ :
- Thạch huynh! Lúc đó sẽ như thế nào? Liệu uy lực của Cửu Môn U Minh chưởng đủ chín chiêu có bằng hoặc hơn Ảo Ảo Phi Vân U Minh cửu thức của Thạch huynh không?
Chàng thở ra nhè nhẹ :
- Ngá»c muá»™i há»i chi câu này? Ta làm sao nói trÆ°á»›c được khi sá»± việc chÆ°a xảy ra?
Tuy nhiên, dù sao ta cũng còn hơn hắn vỠphần nội công.
Giác Hải đại sÆ° chợt há»i :
- A di đà Phật! Nói như Thạch thiếu hiệp, một khi chúng ta cứ ẩn mãi trong U Minh Hỗn Mang trận, chúng ta không thể làm gì được chúng?
Chàng hấp háy mắt nhìn đại sư :
- Phải chăng đại sÆ° có ý nghi ngá» bá»n chúng Ä‘ang bắt giữ lệnh sÆ° đệ Giác Viên?
- A di đà Phật! Bần tăng đâu còn cách giải thích nào khác?
Chàng gật đầu như tán thành cách nghĩ này của đại sư!
Sau đo chàng nói :
- Nếu muốn, chúng ta cũng có cách buộc chúng phải xuất hiện.
- Là cách nào?
Lại là câu há»i của tất cả má»i ngÆ°á»i buá»™c chàng phải giải thích :
- Vá»›i bản lãnh của vãn bối hiện giá», vãn bối sẽ xông vào khu mô tháp bằng cách nhảy từ ngá»n tháp này đến ngá»n tháp kia. Bị Ä‘á»™ng chúng chắc chắn phải chạy túa ra nhÆ° ong vỡ tổ.
Bệnh Cái xua tay :
- Không được! Vì rất mạo hiểm! NgÆ°Æ¡i không tinh thông bằng bá»n chúng, ta e kẻ phải chạy chính là ngÆ°Æ¡i.
- Nếu vãn bối phá hủy cả chín ngá»n tháp thì sao? Liệu U Minh Há»—n Mang trận có vì thế mà tá»± hóa giải không?
Vốn am tÆ°á»ng trận đồ, Thanh Hà bảo :
- Có hay không là còn tùy vào từng loại trận pháp! Phải chi có cách này chúng ta biết qua loa cách sắp bày trận pháp thì hay biết mấy!
Chàng chụp lấy câu này để há»i vá»™i :
- Ở quý phái phải chăng khá am tÆ°á»ng trận thế kỳ môn?
- Vô lượng thá» Phật! Sao thiếu hiệp lại há»i câu này?
Chàng đáp :
- CÅ©ng xem chung má»™t Há»a Tháp Äồ nhÆ°ng Thanh Vân thì hiểu còn gia ná»™i tổ thì không.
- Thiếu hiệp Ä‘a đã xem qua Há»a Tháp Äồ?
Túy Lúy Cái phì cÆ°á»i :
- Cái gì mà xem vá»›i không xem? Nguyên thủy Há»a Tháp Äồ là vật truyá»n gia của hắn mà!
Chàng mỉm cÆ°á»i thừa nhận :
- Là do Äông Hải thần ni ban tặng cho tiên phụ! Sau đó vãn bối đã cất giữ ít lâu trÆ°á»›c khi bị Tam Thủ Khoái CÆ°á»›c trá»™m mất rồi lại lá»t vào tay Thanh Vân.
Không quan tâm những lá»i giải thích của chàng, Thanh Hà bảo :
- Nếu còn nhớ, thiếu hiệp thứ lập lại xem!
- NhÆ° ná»™i tổ của chàng từng làm chàng theo đó sắp bày lại cho má»i ngÆ°á»i cùng xem.
Xem qua một lúc khá lâu, Thanh hà nhăn tít đôi mày rồi lại bảo :
- Äây là ngá»n tháp thứ sáu, thiếu hiệp hãy giải thích lối di chuyển đến tháp thứ bảy thá»­ nào.
Không những chỉ làm nhÆ° Thanh Hà yêu cầu, chàng còn giải thích lối di chuyển từ ngá»n tháp thứ năm đến tháp thứ sáu (Vì chàng đã từng nhìn qua Äệ ngÅ© Tá»­ lệnh bài).
Má»i ngÆ°á»i cùng nhăn nhó má»—i khi Thanh Hà nhăn nhó, thở ra khi Thanh Hà thở ra và phấn khích khi nghe Thanh Hà reo lên :
- Äược rồi! U Minh Há»—n Mang trận quả lợi hại!
ÄÆ°a mắt nhìn chàng, Thanh Hà bảo :
- Nếu thiếu hiệp phá hủy cả chín ngá»n tháp, U Minh Há»—n Mang trận đúng là Há»—n Mang trận! Ngược lại, nếu thiếu hiệp chỉ phá hủy ngá»n thứ hai, thứ năm và thứ tám, chắc chắn U Minh Há»—n Mang trận sẽ tá»± bị phá giải.
Chàng gật đầu do đã ghi nhớ :
- Vãn bối rõ rồi! Việc xông trận đồ vãn bối đảm trách, chÆ° vị tiá»n bối chỉ cần đừng cho bá»n ác ma kịp thoát thân là đủ.
Bệnh Cái lên tiếng trước :
- Tên Giáo chủ phần ngươi? Mụ hỠLâm do ta đảm nhận.
ÄÆ°a tay chỉ vào từng ngÆ°á»i Bệnh Cái bố trí :
- Ả Tiểu Mai là do TÆ° Äồ nha đầu! Gã há» Äổng giao cho ngÆ°Æ¡i Thẩm NhÆ° Bích!
Lão há» Äổng thì giao cho tam huynh muá»™i bá»n ngÆ°Æ¡i: Kha, Tạ, Äoàn đảm nhiệm. Những ngÆ°á»i còn lại thì tùy cÆ¡ ứng biến, hoặc nhân đó giải thoát cho Giác Viên, Äàm Vô Luận và Cổ Bất Nghị.
Thẩm NhÆ° Bích chợt há»i :
- Nếu có cả lão cuồng thì sao, tiá»n bối?
Bệnh Cái phân vân :
- Lão cuồng ư? Chắc gì lão có ở đây?
Thạch Hiểu Äông vụt nói :
- Giả sá»­ có lão cuồng ở đó, má»i ngÆ°á»i cố tránh đừng thi triển thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€! Còn để đối phó vá»›i lão vãn bối nghÄ©, chúng ta nếu tránh được thì tốt hÆ¡n.
Bệnh Cái lắc đấu quầy quậy :
- Äã gá»i lão là lão cuồng, công phu của lão lại Ä‘á»™t ngá»™t tăng tiến cho dù lão đã luyện nhầm kinh văn giả do ta ngụy tạo, má»™t khi lão đã ra tay, chúng ta dù muốn tránh e cÅ©ng không được!
- Vô lượng thá» Phật! Bần đạo có ý này: để má»™t phen hành Ä‘á»™ng diệt trừ tận gốc rá»… bá»n quần ma chúng ta nên hiệp lá»±c cùng các phái.
Túy Lúy Cái lập tức phản bác Thanh Hà đạo trưởng :
- Äạo trưởng quên rằng hai Chưởng môn hai phái Tuyết SÆ¡n và Thanh Thành đã biến mất không chút tin tức cùng má»™t lúc vá»›i Giác Viên ở Thiếu lâm sao?
Thanh Hà mỉm cÆ°á»i :
- Bần đạo nào dám quên! Tuy nhiên, ý của bần đạo là thế này: Cá»­u phái mất hai chỉ còn lại bảy vị Chưởng môn. Nếu được bổ sung thêm hai nữa trong chÆ° vị, chúng ta lập lại trận thế Cá»­u Môn U Minh. Vá»›i cách dùng gậy ông đập lÆ°ng ông nhÆ° thế này, chúng ta có thể dá»… dàng khống chế được tất cả, kể cả lão cuồng Tây Môn Äạo.
Bệnh Cái nhăn mặt :
- Chá» má»i ngÆ°á»i đến đông đủ rồi lại phải tái lập Cá»­u Môn U Minh trận cho tinh tÆ°á»ng, chẳng phải là quá chậm sao?
Thẩm NhÆ° Bích xen lá»i :
- Chậm thì có chậm nhÆ°ng để diệt trừ bá»n ác ma chúng ta có cẩn tắc má»›i vô Æ°u!
Vãn bối tán thành định ý này.
Äể dá»… thuyết phục Bệnh Cái, Thanh Hà giải thích thêm :
- Cá»­u Môn U Minh trận do chúng ta lập sẽ có uy lá»±c cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i trận do Äổng Äại Thừa đã lập. Thứ nhất, chúng ta sẽ có đến hai chiêu U Minh cho má»—i ngÆ°á»i!
Thứ hai do tất cả cùng có thần trí sáng suốt, chứ không bị kim châm chế huyệt làm cho u mê, trận thế thêm phần linh hoạt biến hóa.
Thạch Hiểu Äông lo ngại :
- Nếu là hai chiêu U Minh, phần công phu tÆ°Æ¡ng đồng sẽ ít hÆ¡n so vá»›i má»—i ngÆ°á»i chỉ có má»™t chiêu! Vãn bối e U Minh Cá»­u Môn trận sẽ không lập được.
Thanh Hà lại mỉm cÆ°á»i :
- Thạch thiếu hiệp yên tâm! Trận thế chắc chắn sẽ tăng uy lá»±c má»™t khi được bần đạo là ngÆ°á»i tinh thông phần nào trận thế kỳ môn chủ trì.
ÄÆ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i, Thanh Hà nói tiếp :
- Hiện giá» U Minh giáo và Bích Huyết bảo có dã tâm nhÆ° thế nào, quần hùng các võ phái Ä‘á»u biết rõ! Việc lập trận để tiêu diệt kẻ thù chung bần đạo nguyện tận tâm tận lá»±c.
- Vẫn chưa đủ!
Nghe Tạ Như Hoàng đột nhiên nói như vậy, Thanh Hà thoáng biến sắc.
Tạ NhÆ° Hoàng bật cÆ°á»i :
- Ha... ha... ha...! Äạo trưởng bất tất phải lo ngại? ý của Tạ má»— không phải nhắc đến lá»—i lầm của đạo trưởng dạo nào. Thá»±c ra, Ä‘iá»u chÆ°a đủ ở đây là đạo trưởng còn phải bày vẽ cho má»i ngÆ°á»i biết cách xuất nhập U Minh Há»—n Mang trận. Äối vá»›i bá»n ác ma, chúng ta có tiên lượng tất cả không phải thừa.
Vỡ lẽ, Thanh Hà trở lại vá»›i sắc diện bình thÆ°á»ng.
Má»i việt càng trở nên gấp rút khi bảy vị Chưởng môn nhân của bảy phái tá» tá»±u đông đủ! Những nhân vật không phải luyện Cá»­u Môn U Minh trận cÅ©ng ráo riết đào luyện công phu! Kể cá TÆ° Äồ Ngá»c cÅ©ng chỉ Ä‘iểm má»i ngÆ°á»i cách khắc chế thủ pháp “Di Hoa Tiếp Má»™câ€.
Riêng Thạch Hiểu Äông ngày càng trăn trở vì khẩu quyết kinh văn Kim CÆ°Æ¡ng Bất Hoại Thân, má»™t môn công phu có thể nói ở Äông Hải môn là má»™t phái duy nhất có khẩu quyết vẫn chÆ°a có ai luyện được từ lúc khai sáng cho đến tận lúc này!
* * * * *
Tiết Äoan Ngá» lại đến! Thá»i gian đã là má»™t năm tính từ lúc U Minh giáo lần đầu xuất hiện dùng lá»i ma mỹ để lừa phỉnh giang hồ và hủy diệt DÄ© An viện.
Và khác vá»›i Tiết Äoan Ngá» năm trÆ°á»›c quần hùng tuy cÅ©ng tá» tá»±u nhÆ°ng là tá» tá»±u đông đủ ngay phía trÆ°á»›c khu má»™ tháp.
Nhìn trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp những ngôi má»™ câm Ä‘ang bao quanh chín ngá»n tháp sừng sững, Thạch Hiểu Äông không thể không có những tâm trạng nôn nao.
Äã sáu năm kể từ khi chàng là đứa bé lần đầu nhìn thấy chín ngá»n tháp. Và cÅ©ng là hÆ¡n má»™t năm sau cái chết thảm của ná»™i tổ, Lão viện chủ DÄ© An viện, má»™t nhân vật trụ cá»™t giúp võ lâm Trung Nguyên gìn giữ đạo nghÄ©a.
Chá» các phái, các nhân vật hữu danh lần lượt bố trí xong vị trí, Thạch Hiểu Äông bắt đầu hành Ä‘á»™ng.
NhÆ° đã sắp đặt, chàng vá» nhÆ° không há» biết cách xâm nhập trận đồ, bất ngá» tung ngÆ°á»i lao nhÆ° bắn vá» phía ngá»n tháp thứ năm.
Vút!
Mục kích thân thủ bất phàm của chàng, quần hùng thêm tin tưởng vào thắng lợi chắc chắn phải đạt được.
Hạ thân ngay đỉnh tháp, không chút chần chừ chàng lao xuống chân tháp.
Äối vá»›i quần hùng Ä‘ang nhìn vào, khu má»™ tháp chợt biến đổi, và bóng nhân ảnh của Thạch Hiểu Äông hoàn toàn biến mất giữa khu má»™ tháp.
Há» Ä‘á»u chỠđợi hoặc là tín hiệu của chàng hoặc bá»n ác ma vì kinh hoảng sẽ chạy túa ra.
Tuy nhiên, thá»i gian trôi Ä‘i đã lâu nhÆ°ng xem ra ở khu má»™ tháp vẫn hoàn toàn bình lặng. Má»™t tá»± bình lặng đáng ngá» và thật là đáng sợ.
Tâm trạng phấn kích của quần hùng vÆ¡i dần Ä‘i, vÆ¡i đến tuyệt vá»ng.
Trong khi đó tại khu mộ tháp...
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèëàí, íîóòáóê, ñòðîèòåëüñòâå



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™