Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
-----oo0oo-----
Chương 31: Trong Lực Trận và Chính Viêm Trận.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Thiếu gia…
Kuno sắc mặt đầy nghiêm trọng, mặc dù hắn đã là trung cấp chiến sĩ học đồ nhưng cũng chịu không nổi nhân số đông như vậy tấn công, huống hồ tên nào cũng có vũ khí, về phía thiếu gia mặc dù là sơ cấp ma pháp sư nhưng xét cho cùng thể chất rất yếu ớt, đương nhiên khó có thể thoát kiếp.
Kuno lập tức che chắn trước mặt Thương Nanh, sau đó hét lớn, ý bảo Thương Nanh lui lại.
- Kuno, ngươi lui ra, ta có thể ứng phó.
Khiến Kuno vô cùng ngạc nhiên chính là không ngờ Thương Nanh lại gạt hắn ra sau, tự mình bước lên đối trận.
Thương Nan biết, dù bây giờ Kuno là trung cấp chiến sĩ học đồ nhưng đối mặt hơn mười tên lính đánh thuê vây công, dù thắng cũng chỉ là thắng thảm, vì thế hắn mới ra mặt.
- Thiếu gia, người là ma pháp sư, hỗn chiến như vậy rất khó, để ta !!
Kuno lo lắng nói
- Lui ra !!!
Thương Nanh lạnh giọng quát
- ……
Kuno không cam lòng, hắn vốn định cãi lại, nhưng thấy ánh mắt lạnh như băng của Thương Nanh, lời ra đến miệng vội nuốt trở lại, cúi đầu lui ra sau.
- ….ta thấy Tây Mông phen này thực muốn chết rồi, dù hắn có là đại ma pháp sư thì đối mặt với hơn mười tên lính đánh thuê tay cầm vũ khí như vậy cũng khó chống đỡ.
Một tên lính đánh thuê nhìn Thương Nanh, giọng có chút khinh miệt.
- Tây Mông làm cái quỷ gì vậy, theo lý thuyết hắn phải trốn ma thi triển ma pháp mới đúng, như vậy chẳng phải chịu chết sao !!!
Những người khác phụ họa.
Haris cũng nở nụ cười vui vẻ, hắn thầm nghĩ, ban đầu còn tưởng hắn phải tự mình xuất thủ, bất quá hiện tại hắn cẳn bản chỉ cần đứng xem mà thôi.
- Thiếu gia, phải cẩn thận…
Kuno lo lắng nói, hắn luôn nghe lời Thương Nanh, Thương Nanh bảo hắn lui, hắn không dám tiến mặc dù trong lòng không hề muốn như vậy.
Thương Nanh vẫn đứng tại chỗ, nhìn đám lính đánh thuê tay vung vũ khí, điên cuồng lao tới, khuôn mặt thanh tú chợt toát ra nụ cười khinh bỉ.
- Trọng Lực Trận !!!!
Đợi tới lúc cả mười tên gần tới, Thương Nanh mạnh mẽ vung tay, miệng thét lớn.
Đám lính đánh thuê đứng xem và Haris vẫn chưa hiểu, chỉ nghĩ rằng Thương Nanh quẫn quá hóa điên.
Kuno thét lớn, đầy lo lắng, nhưng hắn vẫn nghĩ tới câu nói của Thương Nanh, “Trọng Lực Trận ?” chẳng phải đây chính là trận pháp tăng trọng lực khu vực mà thiếu gia nói với hắn sao ?
Trước ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Thương Nanh vẫn đứng tại chỗ, không ngâm xướng ma pháp, cũng không có chút ý tứ đào tẩu.
Nhưng sau tiếng hô lớn của Thương Nanh, hơn mười tên lâu la đang lao tới công kích chợt chậm lại, cả người phảng phất như đang đeo khối đá ngàn cân, chân nhấc lên không nổi.
Bọn chúng cảm thấy hai chân như đang bị đóng xuống đất vậy, thêm vào quán tính khi lao tới khiến nửa thân trên vẫn lao về phía trước, bộp một tiếng, cả lũ đập mặt xuống đất.
Cần phải giải thích một chút, đây chính là va chạm gấp mười lần trọng lực, cả mười tên tru lên đau đớn, khí huyết bốc lên, khuôn mặt nát bét, bầm dập, máu tươi đầm đìa.
Thấy biến cố trước mặt, Haris cùng đám lính đánh thuê đầy kinh ngạc, mắt trợn tròn, miệng mở to nhét vừa cả quả trứng gà.
- Rốt cuộc Tây Mông dùng tà pháp gì ?
Mọi người nhìn nhau, ánh mắt toát ra sự nghi hoặc
- Mấy tên toi cơm các ngươi, còn không mau đứng lên, đánh cho ta…
Haris hổn hển quát, biến cố xảy ra khiến hắn lửa giận ngút trời.
Mấy tên lâu la nằm trên mặt đất không ngừng kêu khổ, nhưng Haris tức giận, bọn hắn không dám không nghe, cố gắng cử động cơ thể, chầm chậm đứng dậy.
Có điều bọn họ chưa kịp đứng lên, Thương Nanh lại bắt đầu công kích.
- Chích Viêm Trận….
Nói xong, Thương Nanh lại vung tay, một hỏa cầu đột nhiên xuất hiện, trôi nổi trên tay Thương Nanh, sau đó nhanh như chớp nổ lớn, tạo thành tám cột lửa lan tỏa khắp nơi, lấy Thương Nanh làm trung tâm, trong vòng ba thước đều trở thành biển lửa.
Bị Trọng Lực Trận khống chế di động, lại bị biển lửa thiêu đốt, tiếng kêu thê lương liên tục vang lên khiến cho người xem rợn tóc gáy.
Haris và bọn lính đánh thuê đứng xem đều dựng tóc gáy, sợ hãi lui lại một bước, khuôn mặt vặn vẹo, hoảng sợ. Họ có thể khẳng định rằng thứ mà Thương Nanh vừa thi triển không phải ma pháp, bởi ma pháp cần thời gian ngâm xướng.
Trọng Lực Trận rồi tới Chích Viêm Trận, bọn họ chỉ thấy môi Thương Nanh khẽ nhúc nhích, mười tên lính đánh thuê đã lâm thảm cảnh.
- !!!!
Kuno đứng sau trong chốc lát sự lo lắng bay sạch, khuôn mặt vô cùng hưng phấn, hơn mười tên lính đánh thuê bưu hãn chỉ sau hai lần phất tay của thiếu gia đã ngã gục…lúc này, khuôn mặt hắn chỉ còn lại sự sùng bái vô bờ.
Thương Nanh liếc mắt nhìn biển lửa, thấy mấy tên lính đã tới cực hạn, không còn sức phản kháng, hắn mới thu hồi Chích Viêm Trận.
Thương Nanh không muốn giết người, huống chi hắn cũng không có cừu hận gì với đám dong binh đoàn Cương Thứ, mà dù là có thì cũng không phải với mấy tên lâu la kia, vì vậy hắn mới thu hồi trận.
Chích Viêm Trận thu lại xong, hơn mười tên lâu la vẫn nằm dưới đất rên rỉ..
- Hôm nay ta tha các ngươi một mạng, sau này còn dám quấy rối các ngươi sẽ không may mắn như vậy.
Thương Nanh lạnh giọng nói.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
-----oo0oo-----
Chương 32: Kinh Thứ Trận Hiển Uy.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thấy thủ hạ lăn lộn trên mặt đất rên la, Haris mặt mũi xanh mét, song quyền nắm chặt, hắn nghiến răng nhìn Thương Nanh nói:
- Tây Mông, ngươi thật to gan, dám trêu chọc dong binh đoàn Cương Thứ, quả là muốn tìm chết !!!
Thương Nanh lạnh lùng phản bác:
- Dong binh đoàn các ngươi không phải hiếp người quá đáng sao ? Ai có bổn sự thì ăn nhiều một chút, chúng ta trêu chọc các ngươi khi nào ?
Nghe Thương Nanh nói, đám lính đánh thuê xem náo nhiệt bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, ở đây trước cũng có vài dong binh đoàn làm nhiệm vụ vận chuyển, nhưng bị đám dong binh đoàn Cương Thứ dùng vũ lực tiêu diệt, lũng đoạn nghiệp vụ vận chuyển, tự tăng giá gấp đôi, khiến cho các dong binh đoàn và săn bắt ma thú không ngừng kêu khổ.
Nghe Thương Nanh phản bác, Haris hung hăng trợn mắt nhìn Thương Nanh, cả giận nói:
- Người không cần khua môi múa mép, hôm nay ngươi đả thương người của ta, nhất định phải đòi lại chút công đạo.
- Công đạo ? Ngươi định phá Truyền Tống Trận của ta, giờ muốn đòi công đạo ?
Thương Nanh cười phá lên, giọng nói đột ngột trở nên lạnh lẽo:
- Thiên hạ không có công đạo cũng không bất công, chỉ có bàn tay ai lớn mới là công đạo….
Khiêu khích !!! Đơn thuần khiêu khích, Kuno và đám lính đánh thuê hít một hơi, bọn họ tuyệt đối không ngờ Thương Nanh lại chủ động khiêu khích Haris như vậy.
- Tốt, vậy hôm nay lão tử xem ta và ngươi, ai nắm tay lớn hơn !!!
Haris cười lạnh, hai tay nắm chặt cựu chùy, đấu khí điên cuồng vận chuyển, vừa dứt lời đã lao tới công kích Thương Nanh.
- Thiếu gia cẩn thận !!!
Kuno kinh hô, cũng là chiến sĩ, hắn tự nhiên biết cao cấp chiến sĩ là tồn tại khủng bố cỡ nào.
Thương Nanh nghiêm mặt, không chút coi thường, ma pháp trượng dựng thẳng, bắt đầu ngâm xướng.
Ngâm xướng ma pháp, đồng thời phát động Trọng Lực Trận và Chích Viêm Trận, biển lửa lập tức nổi lên bao bọc lấy Thương Nanh.
Haris không hổ là cao cấp chiến sĩ, tốc độ hắn vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới gần Thương Nanh.
Đột nhiên !!!
Sắc mặt Haris chợt ngưng trọng, hắn cảm giác như mặt đất trở thành bùn lầy vậy, gắt gao ôm chặt lấy chân hắn, theo đà lao tới, cả thân thể cũng mất kiếm soát, cứ thế vọt về phía trước, chỉ một chút nữa là lâm vào thảm trạng của đám lâu la.
Haris hét lớn, hắn đập thẳng song chùy xuống đất, lợi dụng phản lực miễn cưỡng ghìm người lại.
Gân xanh nổi đầy mặt, khuôn mặt Haris càng lúc càng dữ tợn, trong nháy mắt, đấu khí càng lúc càng bạo khởi, tác dụng của Trọng Lực Trận cũng suy yếu dần.
Trán Haris ướt đẫm mồ hôi, hai mắt như phun hỏa, hắn nhìn chằm chằm vào Thương Nanh đang ngâm xướng ma pháp trước mặt, một lần nữa nện bước, từ từ di động, hắn chỉ hận không thể ngay lập tức tới trước mặt Thương Nanh, cho một búa ta xương nát thịt.
Haris tiến tới gần, khi khoảng cách còn khoảng hai thước, hắn bước vào phạm vi của Chích Viêm Trận, ngọn lửa lập tức bốc lên kịch liệt, mặc dù Haris có đấu khí hộ thể nhưng vẫn cảm thấy rát bỏng.
- Khốn kiếp !!! Tây Mông !! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi !!!
Haris gầm lên, hắn là một chiến sĩ cao cấp, không ngờ lại bị một ma pháp sư sơ cấp cho ăn quả đắng nhiều như vậy, lần này nếu bị truyền ra ngoài, khẳng định sẽ khiến người ta cười đến rụng răng.
Thương Nanh vẫn duy trì Trọng Lực Trận và Chích Viêm Trận, Haris vẫn gồng người bước tới, còn một thước….nửa thước….
Haris cười ha hả, hắn tựa hồ đã thấy kết cục Thương Nanh bị chùy của hắn đập nát.
Thương Nanh vẫn bình thản, không chút bối rối, khóe miệng khẽ cười, ma pháp trượng vũ động.
- Xích Viêm Hỏa Phượng !!!
Thương Nanh ngâm xướng xong, ma pháp trượng vung lên, một con hỏa phượng hoàng xuất hiện, bay vọt về phía Haris.
- A !!!
Haris sợ hãi, hắn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ hỏa phượng, dù sao hắn cũng là chiến sĩ, phòng ngự thân thể cao, nhưng phòng ngự ma pháp lại vô cùng bạc nhược, nếu bị hỏa phượng này đánh trúng, khẳng định sẽ rất thảm.
Có điều, dưới tác dụng của Trọng Lực Trận, hắn gần như bị trì độn vậy, không né tránh nổi, mặc dù có đấu khí hộ thể nhưng khi va chạm với hỏa phượng, khí huyết lập tức đảo lộn, mặc dù đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn phun ra một ngụm máu.
Đồng thời, hiệu quả đẩy lui của hỏa phượng cũng vô cùng rõ ràng, cả người Haris như một quả cầu bị hỏa phượng đẩy bay ra ngoài, đụng mạnh vào một gốc cây đại thụ mới dừng lại.
Vẻ kiêu ngạo trên mặt cũng biến mất, thay vao đó là sự uể oải, đau đớn.
Thương Nanh cười lạnh, phất tay thu lại Chích Viêm Trận và Trọng Lực Trận, dù sao duy trì trận pháp lâu, ma lực của hắn cũng tiêu hao rất lớn.
- Thiếu gia tuyệt vời
Kuno kích động nắm chặt tay hô lớn.
- Cái gì !!!
Thấy một màn trước mắt, đám lính đánh thuê đang vây quanh xem suýt chút ngã lăn ra đất, cao cấp chiến sĩ Haris bị sơ cấp ma pháp sư Thương nanh đánh hộc máu vang ra ngoài, khi nào ma pháp sư trở nên biến thái như vậy ?
- Lần này ta hạ thủ lưu tình, hy vọng ngươi đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.
Thương Nanh nhìn Haris, lạnh lùng nói.
- Ngươi đã vượt qua giới hạn của ma pháp sư truyền thống, dù có là ma pháp sư không gian hệ vị tất có thể sử dụng ma pháp trận tinh diệu như ngươi, ngươi, ẩn dấu rất nhiều bí mật.
Haris đứng dậy, chậm rãi cười lạnh
- Vinh hạnh được ta khen, cũng sẽ là bất hạnh, chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thực lực chân chính của cao cấp chiến sĩ.
Haris cười ha hả.
- Sợ ngươi không làm nổi !!!
Thương Nanh cả cười, cao ngạo ngẩng cao đầu, có trận pháp trong tay, hắn, Thương Nanh, cả đời chưa biết tới chữ sợ.
- Hừ, cho ngươi biết thế nào là lợi hại
Haris nhếch mép cười.
- Thú Vương Chi Chùy
Haris thét lớn, song trùy đột nhiên nở rộ quang hoa, cuồng phong bạo khởi, bụi đất xung quanh bị cuốn tung.
- Chùy pháp thật bá đạo, không ngợ Haris lại có chiễn kỹ lợi hại như vậy, lần này Tây Mông xui xẻo rồi.
- Đúng, vừa rồi Haris sơ ý, không thi triển chiến kỹ, giờ Tây Mông thảm rồi !!
- Để ta
Kuno cũng nhìn ra sự nguy hiểm, hắn không đành lòng để thiếu gia nguy hiểm, định chạy tới che chắn cho Thương Nanh.
- Tránh ra !!
Thương Nanh quát lớn, Chích Viêm Trận, Trọng Lực Trận đột khởi, chiến ý điên cuồng cũng lộ ra
- Kinh Thứ Trận !! Khởi !!!
Thương Nanh thét lớn, trong vòng ba thước quanh hắn, Trọng Lực Trận, Chích Viêm Trận liên kết chặt chẽ, quanh thân hắn quang hoa lập lòe, tào thành một bộ giáp trong suốt, bao kín toàn thân Thương Nanh, chỉ chừa cặp mắt.
- A, đây là ma pháp gì ???
Đám lính đánh thuê lắc đầu lè lưỡi.
- Cái này không phải là ma pháp
Có người kinh hô
- Tới đây !!!
Chiến ý Thương Nanh bốc cao, tựa như khi hắn tiến nhập trạng thái Cận Chiến Cuồng Đồ vậy
- Thiếu gia, gắng lên !!!
Kuno cũng hò hét trợ uy
- Bốp !!
Haris cười lạnh, dồn toàn bộ đấu khí vào chùy, đập lên thần thể Thương Nanh, hắn rất tự tin, một chùy này ít cũng sẽ lấy đi nửa cái mạng của tên tiểu tử cuồng vọng trước mặt hắn.
Chỉ là kết quả không như vậy !!
Cự chùy nện xuống, Thương Nanh ăn đòn đau, hắn dính một chùy bay ngược ra sau, nhưng khi cự chùy tiếp súc với lớp áo giáp trong suốt, quang mang chợt nở rộ, chiếu sáng rực rỡ, lực xung kích không ngờ giảm đi ba thành, ba thành nữa phản chấn ngược trở lại
Haris chấn động, mặc dù chỉ ba thành phản chấn, nhưng hắn tập trung toàn bộ sức mạnh vào đó !!!
Trước mắt đám người đứng xem, một quang cảnh vô cùng kỳ quái hiển hiện
Tây Mông bị Haris đánh bay, nhưng đồng dạng, cự chùy như bị cái gì công kích bắn ngược lại, Haris cũng bay ngược ra ngoài, đây là quái sự gì ? Người bị công kích bay ngược ra sau thì hợp lý, nhưng người công kích tại sao cũng bay ngược ra ngoài ?
Kể cả Kuno ở gần nhất cũng không hiểu nổi.
Kinh Thứ Trận: phòng ngự, giảm lực tấn công, phản xạ
Đúng vậy đó chính là thuộc tính siêu cường của Kinh Thứ Trận, chính nó đã tạo ra một quang cảnh kỳ quái như vậy.
Mười phần lực công kích của Haris, ba phần bị triệt tiêu, ba phần bị phản chấn, chỉ còn ba phần lực lượng còn sót, mặc dù cũng bị công kích, nhưng Thương Nanh thực ra chỉ bị thương nhẹ mà thôi, trong tích tắc, hắn lại ngâm xướng ma pháp.
- Hỏa cầu thuật nhị tầng, Phần Hỏa Liệt Viêm
Thương Nanh thét lớn, pháp trượng phất lên, vô số hỏa cầu trong nháy mắt xuất hiện, bắn thẳng vào Haris.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
-----oo0oo-----
Chương 33: Đánh Lén.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
Rầm !!! Rầm !!! Rầm
Haris vừa ngã xuống đất thì hỏa cầu đã bay tới rợp trời, từng đạo hỏa cầu nổ mạnh, rung động cả thiên địa.
Thấy Thương Nanh công kích mãnh liệt như vậy, đám lính đánh thuê cũng trợn mắt, kết quả ngoài dự liệu của họ, bản thân họ cũng không tin nổi vào mắt mình, nếu ngày mai, đi kể với người khác, không khéo còn ăn đòn vì nói láo.
Sơ cấp ma pháp sư đánh bại cao cấp chiến sĩ Haris, cái này thật quá khoa trương !!!
Hỏa cầu bạo liệt, uy lực vô cùng lớn, nơi Haris ngã xuống lúc này cát bụi mù mịt, không nhìn thấy bên trong thế nào, Haris còn sống hay đã chết, cũng chẳng ai thấy.
- Thiếu gia không sao chứ ?
Kuno hít sâu, sau đó vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi.
- Ta không sao !!
Thương Nanh bình thản cười.
Đám người đứng xem cũng định thần lại, đưa mắt nhìn nhau
- Cái này, rốt cuộc là việc gì xảy ra !!! Trước đây không lâu ta còn thấy Kuno và Tây Mông ăn xin trong thành, sao giờ lại lợi hại như vậy !!!
- Lần ở quảng trường, Tây Mông đánh Lais William đã khiến ta giật mình, giờ mới nửa tháng, hắn lại có thể đánh bại cao cấp chiến sĩ !!! Thiên phú ma pháp của hắn không phải quá biến thái sao !!!
- Lần này xem ra A Tư Đặc Lan thành náo nhiệt rồi, gia tộc Kiệt Lan Đặc trước kia phản bội Baruch gia tộc, lần này ta dám chắc sẽ không để Tây Mông tự do phát triển, dù sao bây giờ, hắn đã trở thành một sự uy hiếp vô cùng rõ rệt.
- Cái này chưa hẳn, bây giờ Tây Mông dám chọc cả vào dong binh đoàn Cương Thứ, các ngươi có phát hiện ra điều gì không ? Đoạn thời gian qua hắn biến hóa quá lớn !!! Tựa như là một người khác vậy !!!
- Đúng vậy, Tây Mông không phải là một phế vật ma pháp sư sao, giờ hắn có thể tu luyện ma pháp, hơn nữa thiên phú như yêu nghiệt vậy, chỉ mới nửa tháng tấn cấp từ sơ cấp ma pháp sư học đồ trở thành sơ cấp ma pháp sư, thiên phú khủng bố như thế sợ có là thiên tài của ma pháp sư công hội cũng không bằng.
- hắc hắc, xem ra A Tư Đặc Lan thành sẽ rất náo nhiệt nha !!
Thương Nanh cũng không để ý tới việc người khác bàn luận, hắn chớp mắt, nhìn đám bụi mù mịt đang lắng xuống, hắn cũng tò mò muốn biết Phần Hỏa Liệt Viêm rốt cuộc gây ra bao nhiêu thương tổn cho Haris.
Nếu vạn nhất Haris đột nhiên bộc phát, thi triển sát chiêu mà hắn ứng phó không kịp sẽ rất thảm.
- Khụ….khụ…
Từ trong đám bụi mù truyền ra một tiếng ho yếu ớt, đám bụi chậm rãi tan đi, Haris cũng dần hiện ra trong mắt mọi người.
Bộ dạng khốn khổ hiện tại của hắn khiến đám lính đánh thuê giật mình.
Thấy thảm trạng của Haris, Thương Nanh cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Lúc này, Haris chống hai tay gắng đứng lên, sắc mặt trắng bệch, cả người bị đốt cháy.
Bộ áo giáp chỉnh tề lúc trước đã rách nát, đầu tóc cũng bị thiêu trụi quá nửa, hiển nhiên lần này đã bị hỏa cầu đánh trọng thương, không còn lực tái chiến.
- Biết lợi hại rồi chứ ? Còn không mang người của ngươi cút đi !!
Thương Nanh lạnh lùng nói
Haris chầm chậm gắng gượng đứng dậy, hai tay chống gối, chỉ mấy động tác nhỏ mà hắn đã cảm thấy đau thấu tâm can.
Haris lúc này vô cùng khiếp sợ, hắn không ngờ một cao cấp chiến sĩ như hắn lại thua trong tay một sơ cấp ma pháp sư, hắn phẫn nộ ba phần thì sợ hãi tới bảy phần.
Thân là cao cấp chiến sĩ, là phó đoàn trưởng của Cương Thứ dong binh đoàn, ở A Tư Đặc Lan thành hắn cũng là một nhân vật có tiếng tăm, dù là giới quý tộc cũng coi hắn ngang hàng. Vậy mà hôm nay bị Thương Nanh thóa mạ, coi như phế vật.
Thêm vào đó, đám thủ hạ của hắn cũng chứng kiến, quả thực vô cùng nhục nhã.
Haris phát điên, hai mắt ngập tràn sát khí nhìn Thương Nanh.
- Là ngươi tìm chết, đừng trách ta
Haris nghiến răng, sau đó chợt giơ tay phải về phía Thương Nanh.
- Keng…
Một tiếng kim loại thanh thúy thoáng vang lên trong tai Thương Nanh, giống như cơ quan chuyển động vậy.
Hắn lập tức cảm thấy bất an, chưa kịp làm gì đã thấy ám tiễn lóe lên bắn về phía hắn.
Haris đánh lén …. Ý niệm thoáng qua đầu Thương Nanh, hắn đã bỏ qua, không ngờ Haris lại đánh lén.
Đám lính đánh thuê đứng xem cũng vô cùng sợ hãi, Haris ở A Tư Đặc Lan thành cũng coi như một nhân vật có tiếng tăm, không ngờ lại dùng thủ đoạn đáng khinh bỉ như vậy. !!!!
- Ha ha, chết đi
Haris cười vô cùng dữ tợn, mắt thấy ám tiễn của hắn sắp đoạt mạng Thương Nanh, hắn vô cùng vui vẻ, đây là vũ khí bí mật của hắn, chỉ cần mũi tên chạm vào một chút cũng đủ để kịch độc lan tỏa, giết chết đối phương ngay lập tức.
- Thiếu gia !!!
Kuno sợ hãi gào lên, nhưng ám tiễn tốc độ rất nhanh, dù hắn có muốn cũng không kịp tới đỡ hộ thiếu gia một tiễn trí mạng này.
Thương Nanh chợt cười !!!
- Di Hình Hoán Vị Trận, khởi !!!!
Trong chớp mắt, Thương Nanh và Haris hoán vị !!!!
- Xẹt!!!
Âm thanh ám tiễn xuyên qua thân thể rất rõ ràng.
.
Sắc mặt Kuno xám ngoét, đám lính đánh thuê cũng trầm xuồng !!
- Tây Mông chết, Bối Toa tiểu thư khẳng định sẽ nổi điên !!!
Bọn họ biết, Tây Mông và Bối Toa rất thân, những năm gần đây, ai cũng biết nàng chiếu cố thế nào cho Tây Mông, Tây Mông cũng là cái vảy ngược của Bối Toa, đụng vào, khẳng định sẽ xui xẻo.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
-----oo0oo-----
Chương 34: Phong Ba Thành Tây.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
Khi bọn họ trấn tĩnh lại, quan sát hiện trường, tất cả chợt như hóa đá.
Thương Nanh dĩ nhiên không chút thương tổn, hai tay khoanh trước ngực, không hiểu từ lúc nào đang đứng ở vị trí của Haris, còn Haris lại chẳng biết từ lúc nào chạy tới vị trí của Tây Mông, cả người cứng đơ như bị trúng định thân thuật, thân thể hơi gập về phía trước, khóe miệng rỉ máu, hai mắt trợn ngược, từ từ quỳ xuống mặt đất.
- Sao…sao lại như vậy
Hai mắt Haris giật giật, cúi đầu nhìn vị trí tim mình, hắn thực vô cùng kinh hãi, mặt trắng bệch, sinh lực dần dần biến mất, cho tới lúc tính mạng cũng tiêu tan, hắn vẫn không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện ở chỗ Tây Mông.
Chết….dưới ám tiễn của chính mình…
Vù !! Vù !!
Một trận gió khẽ thổi qua, thân thể to lớn của Haris đổ gục xuống đất !!!
Đám lính đánh thuê lập tức trở nên huyên náo, một màn trước mắt đã vượt xa phạm trù tưởng tượng của họ, biểu hiện của Thương Nanh hôm nay quá sức kinh người.
- Thế nào trong chớp mắt Tây Mông và Haris lại thay đổi vị trí cho nhau…..
Tiếng kinh hô vang lên không dứt.
- Nên nhớ rằng vừa rồi Tây Mông nói rằng truyền tống trận là do một ma pháp sư Không gian hệ họa, ta nghĩ rằng ma pháp sư này cũng cho Tây Mông ít bảo bối.
Một người bình luận, giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Tất cả bọn họ, nào ai có nhìn thấy qua ma pháp sư không gian hệ, mặc dù danh tiếng ma pháp sư không gian hệ như sấm động bên tai, nhưng trên Ma Huyễn Đại Lục thực ra rất ít người biết năng lực của họ như thế nào.
Dù sao ma pháp sư không gian hệ quá ít, quá thần bí, không thể giải thích được như lẽ thường, chỉ có thể coi đó là kiệt tác của thần mà thôi.
Giờ mấy tên lính đánh thuê này cũng vậy, đối với những chiêu thức cổ quái của Thương Nanh, họ chỉ có thể giải thích như vậy, quy tất cả vào ma pháp sư không gian hệ.
- Vận khí Tây Mông thực tốt, không ngờ có thể quen với ma pháp sư không gian hệ cao quý, ta còn chưa biết bộ dáng họ thế nào nữa ..
Một tên lính đánh thuê nói, bộ dạng vô cùng hâm mộ.
Những người khác cũng gật đầu.
Thấy Haris nằm dưới đất, sắc mặt âm trầm của Thương Nanh cũng giãn ra vài phần, hắn bất đắc dĩ nói:
- Ta muốn cho ngươi một con đường sống, không ngờ dám đánh lén ta, gieo nhân nào thì gặt quả ấy, là do tự ngươi mà thôi.
Thương Nanh thở dài, sau đó quét mắt nhìn đám lâu la của dong binh đoàn Cương Thứ vẫn đang rên rỉ đau đớn, lạnh lùng nói:
- Mang tên này theo, cút đi cho ta, nói cho đoàn trưởng các ngươi, có thực lực thì có cơm ăn, đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.
- Dạ….dạ….
Mấy tên lâu la bị hù dọa khiếp đảm, vội vàng gật đầu, sau đó ôm xác Haris vội vàng chạy ra xe ngựa, nhanh chóng biến mất.
- Thiếu gia, chiêu đổi vị trí của người thật vô cùng kì diệu, thiếu gia quá tuyệt vời, hôm nào dạy ta được không.
Kuno lau mồ hôi lạnh trên trán, hoan hỉ chạy tới.
- Trước tiên ngươi học chiến kỹ cho tốt đi đã, tham nhiều nhai không nổi đâu.
Thương Nanh cười mắng.
- Được rồi, nhanh trở lại truyền tống trận, không còn sớm nữa.
- Dạ
Kuno gật đầu, sau đó lại đi tới truyền tống trận.
Không thể không nói, hiệu suất của truyền tống trận thực vô cùng cao, trong nháy mắt đám lính đánh thuê đã biến mất, kim tệ cũng nhanh chóng tăng lên.
- Thiếu gia, hôm nay chúng ta thu được 2301 kim tệ, ha ha ha
Kuno đếm đếm rồi kinh hỉ thốt lên
- Ha ha, chỉ là chuyện nhỏ, sau này sẽ còn nhiều hơn
Thương Nanh mỉm cười nói.
Kuno gật đầu, hắn tuyệt đối tin tưởng lời thiếu gia nói.
- Được rồi, chúng ta đi thôi
Thương Nanh nói, sau đó bước vào truyền tống trận, Kuno lập tức theo sát, thân ảnh họ nhanh chóng biến mất.
Thành Tây !!!
- Bối Toa, ngươi tha cho ta được không, trời đã sắp tối, ngươi còn muốn đi đâu, ta làm sao giao phó với bá phụ…
Một tên thiếu niên quý tộc bộ dạng tuấn tú đang cau mày, hai tay dang rộng ngăn đường Bối Toa.
- Ai cần ngươi lo, Tây Mông đang bị dong binh đoàn Cương Thứ khi dễ ở ma thú sơn mạch, ta phải đi cứu hắn.
Bối Toa giận dữ nói.
- Một phế vật mà thôi, đáng để ngươi như vậy sao, nghe lời ta, trở về thôi, ta mời ngươi đi ăn…
Thiếu niên kia đổi giọng, dỗ ngọt.
- Ngươi nói Tây Mông là phế vật, dựa vào cái gì ngươi nói hắn như vậy, nếu Tây Mông là phế vật, vậy sư đệ ngươi, Lais William là cái loại gì? Việc xảy ra ở quảng trường ngươi còn chưa biết ?
Bị động vào vảy ngược, Bối Toa giận dữ rít lên, hung hăng như một con cọp cái.
- Ách…
Thiếu niên tuấn tú nhất thời không trả lời, thầm chửi rủa trong lòng, tên Lais William đáng chết, kéo cả ta vào vũng lầy.
Tên thiếu niên này là ca ca của Lais William, hắn cũng luôn tơ tưởng tới Bối Toa.
- Tránh ra !!!
Bối Toa phẫn nộ gạt tay hắn, khuôn mặt đầy lo lắng đi về phía thành tây.
Chợt, ở một góc Thành Tây, ánh sáng Truyền Tống Trận lóe lên, Thương Nanh và Kuno cũng chậm rãi bước ra.
- A….Bối Toa, tối rồi ngươi ra đây làm gì ? Ngoài thành rất nguy hiểm đó !!!
Thương Nanh vừa định thần lại đã thấy Bối Toa đang lo lắng chạy ra ngoại thành, hắn vội vàng gọi lại.
Nghe âm thanh quen thuộc, thân hình Bối Toa đột ngột dừng lại, nàng quay đầu lại đã thấy người mà nàng đang vô cùng lo lắng đang vẫy vẫy tay gọi nàng, trong lòng trăm mối ngổn ngang, trong lúc kinh hỉ nhất thời mà vừa cười vừa khóc.
- Tên xấu xa Tây Mông, ngươi trở về rồi, ta còn tưởng có chuyện gì xảy ra….
Bối Toa chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, chạy lại nhéo tay Thương Nanh, hừ, làm ta lo lắng, coi như lấy lại chút lợi tức.
- Tây Mông ?
Thấy Tây Mông xuất hiện, Kalas chợt trầm mặt, hắn chậm rãi đi tới rồi nói:
- Bối Toa, Tây Mông đã về, xem ra chúng ta nên trở về, nếu bá phụ biết ngươi đi chơi muộn vậy sẽ rất tức giận.
Kalas nói như vậy, nhưng trong lòng lại âm hiểm cười, chỉ với tên Tây Mông nghèo kiết xác này mà muốn với tới tiểu thư Bối Toa cao quý sao, thật nực cười, chỉ có đại thiếu gia của Kiệt Lan Đặc gia tộc hắn mới xứng, mới có thể sánh với tiểu thư Bối Toa.
- Kalas, ngươi đi trước đi, ta đã lâu không gặp Tây Mông, còn muốn nói chuyện
Bối Toa mệt mỏi nói.
- Nhưng bá phụ…
- Đủ rồi, ngươi không biết ngươi rất phiền sao ?
Bối Toa cau mày, rất không hài lòng.
Bị Bối Toa ngắt lời, Kalas vô cùng tức giận, nhưng hắn không dám tức giận với Bối Toa, tất cả sự tức giận của hắn đều đặt lên người Thương Nanh, hắn cho rằng chỉ vì Tây Mông mà Bối Toa mới nhẫn tâm với hắn như vậy.
Kalas thoáng nhìn Thương Nanh, ánh mắt vô cùng độc ác
- Thế nào ? Muốn hành hung ta sao ?
Thấy Kalas nhìn mình như vậy, Thương Nanh nhếch môi, khoanh tay thản nhiên hỏi.
- Tây Mông, hôm nay có tiểu thư Bối Toa ở đây, bổn thiếu gia không chấp ngươi, nhưng sau này ngươi cẩn thận.
Kalas tức giận nói
- Bổn thiếu gia ?
Thương Nanh chợt cười lới, sau đó giận dữ nói:
- Ngươi cũng dám xưng thiếu gia trước mặt ta ? Không biết xấu hổ ? Gia tộc Kiệt Lan Đặc các ngươi bất quá chỉ là cẩu nô tài của gia tộc Baruch ta, mặc dù gia tộc ta suy bại, nhưng các ngươi trước mặt ta vĩnh viên là nô tài, nô tài !!!
Bị Thương Nanh chửi một trận, sắc mặt Kalas trắng bệch, hắn giận dữ điên cuồng, đấu khí bắt đầu lan tỏa, định cho Thương Nanh một trận.
Thương Nanh cười lạnh, Kalas bất quá chỉ là một cao cấp chiến sĩ học đồ mà thôi.
- Nếu ngươi không muốn biến thành heo nướng, lập tức cút khỏi mắt ta.
Thương Nanh lạnh lùng nói, giọng nói như âm hồn dưới Cửu U Điện rít gào.
Ngay sau đó, hắn chậm rãi lật tay, mười mấy hỏa cầu lập tức xuất hiện, phiêu phù trong tay hắn.
- Ma pháp cấp hai, Phần Hỏa Liệt Viêm !!!
Cả Bối Toa và Kalas đều kinh hô, ma pháp cấp hai chỉ có ma pháp sư mới có thể thi triển, chẳng lẽ Tây Mông….
Bối Toa chỉ khiếp sợ trong chốc lát, ngay sau đó lại vô cùng hoan hỉ, nàng nói:
- Tây Mông, ngươi đã trở thành ma pháp sư !!! Thật tuyệt vời !!!
Nói xong ôm chặt lấy tay Thương Nanh.
Ngược lại, Kalas như rơi vào hầm băng, cả người phát lạnh, sơ cấp ma pháp sư, Tây Mông không phải là một ma pháp sư phế vật sao, sao có thể có thiên phú khủng bố như vậy.
- Thế nào ? Cút ngay, hay muốn làm heo nướng ?
Thương Nanh cười khinh miệt.
Suy nghĩ một chút về kết quả sau khi bị Phần Hỏa Liệt Viêm nướng, Kalas nhất thời rùng mình, sau đó run rẩy nói:
- Bối Toa, ta chợt nhớ có việc phải làm, không đưa ngươi về nhà được.
Sau đo hắn hoảng hốt cúp đuôi chạy, nội tâm ngập tràn kinh hãi, hắn muốn lập tức về nhà, báo cho phụ thân hắn. Nhất định không thể để Tây Mông tùy ý phát triển nữa !!!
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
-----oo0oo-----
Chương 35: Dạo Phố.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Tây Mông, ngươi không sao chứ ? Vừ rồi ta nghe đám lính đánh thuê nói dong binh đoàn Cương Thứ khi dễ các ngươi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?
Kalas đi rồi, Bối Tóa vội vàng hỏi Thương Nanh.
- Không có việc gì, ta đuổi chúng đi rồi !!!
Thương Nanh mỉm cười, nhẹ nhàng, tiêu sái nói.
Nghe vậy Bối Toa trừng mắt nhìn Thương Nanh nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có năng lực đó sao, đoàn trưởng của dong binh đoàn Cương Thứ là một chiến sư, ngươi chỉ là một sơ cấp ma pháp sư, có thể đuổi hắn đi ?
Bối Toa phá lên cười
- Bối Toa tiểu thư, thiếu gia nói thật đó, dong binh đoàn Cương Thứ quả thực bị thiếu gia đuổi đi, chỉ bất quá không có đoàn trưởng ở đó, mà là phó đoàn trưởng thôi.
Kuno nghiêm túc nói
Nghe vậy, Bối Toa lắp bắp kinh hãi, dong binh đoàn Cương Thứ ở A Tư Đặc Lan thành cũng có danh tiếng, đối với biên chế của họ, Bối Toa cũng biết chút ít, phó đoàn trưởng của họ tất cả đều là chiến sĩ cao cấp.
- Sơ cấp ma pháp sư có thể đánh bại cao cấp chiến sĩ ?
Bối Toa kinh ngạc, rõ thực là hoang đường, nàng hếch mũi, bất mãn nói:
- Kuno, ta tưởng ngươi thật thà, không ngờ cũng học thói xấu, bắt đầu nói dối….
…..
Kuno không nói gì
- Được rồi, Bối Toa, Kuno nói thật đó, ngươi quên ta là ma pháp sư không gian hệ sao ?
Thương Nanh nở nụ cười xấu xa, nhìn Bối Toa đầy kỳ quái.
Bối Toa ngẩn người, lập tức giật mình, ma pháp trận của ma pháp sư không gian hệ quả thực là loại ma pháp khó phòng bị nhất, nếu có ma pháp trận trợ giúp, sơ cấp ma pháp sư Tây Mông chiến thắng chiến sĩ cao cấp quả có khả năng.
- Vừa rồi các ngươi bước ra từ chỗ này, có phải đó là ma pháp trận truyền thuyết….
Bối Toa kinh ngạc, rồi đột nhiên hỏi Thương Nanh.
- Đúng, đó là truyền tống trận
Thương Nanh gật đầu, khẳng định.
- Oa, Tây Mông, ngươi thực là thiên tài, mới nửa tháng đã từ sơ cấp ma pháp sư học đồ thăng cấp tới ma pháp sư sơ cấp, lại có thể khắc họa ma pháp trận, ngươi thật quá tuyệt vời !!
Bối Toa kinh hỉ hoan hô không ngừng, lại ôm chặt lấy cánh tay Thương Nanh.
- Hắc, hắc…
Thiếu gia được khen, Kuno cũng cảm thấy hoan hỉ lây, đứng một bên ngây ngốc cười.
Một lúc lâu sau, Bối Toa mới kiềm chế được cảm xúc, oán trách nói:
- Khó trách dong binh đoàn Cương Thứ lại gây phiền toái cho các ngươi, hóa ra các ngươi đoạt miếng ăn của bọn hắn.
Thương Nanh chợt tỏ vẻ xem thường, nghiêm mặt nói:
- Ta đoạt miếng ăn của chúng hồi nào, muốn ăn cơm, cần phải có bổn sự.
Bối Toa biết mình nói sai, nàng cười:
- Nói là nói vậy, nhưng dong binh đoàn Cương Thứ cũng rất khi dễ người ta, ai cạnh tranh với họ đều bị họ tìm cách tiêu diệt.
- Giờ có truyền tống trận, có ai ngốc đi thuê họ vận chuyển nữa, cứ như vậy thì dong binh đoàn Cương Thứ chỉ có húp gió tây bắc mà ăn, bọn họ nhất định không bỏ qua.
Bối Toa hoan hỉ chốc lát lại lo lắng.
- Yên tâm, khi công bố Truyền Tống Trận, ta có nói là có một ma pháp sư không gian hệ cường đại giúp đỡ, ta và Kuno chỉ quản kinh doanh mà thôi, có danh tiếng ma pháp sư không gian hệ tọa trấn, ta nghĩ dong binh đoàn Cương Thứ không dám làm quá đâu.
Thương Nanh bình thản nói
Bối Toa kinh ngạc cười:
- Không ngờ ngươi lại có đầu óc như vậy, cũng hy vọng được như ngươi nói.
Thương Nanh cười, sau đó chợt nói:
- Đi thôi, lần trước thiếu ngươi một bữa tiệc, hôm nay lại thu nhập không tệ, ta mời ngươi !!
Kuno nghe vậy, lập tức phụ họa bằng cách vỗ vỗ túi tiền căng đầy sau lưng.
- Tốt nha, ta không khách khí
Bối Toa cười tươi
- Đi thôi
Thương Nanh nhún vai, sau đó nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng kéo đi. Bối Toa cũng không cảm giác gì khác thường, bọn họ từ nhỏ cùng lớn lên, nắm tay cũng không coi là thường.
Kuno thì líu ríu đi sau hai người
Bối Toa lâu lâu mới gặp Thương Nanh một lần, nàng tất nhiên không để hắn đi, ăn cơm xong, nàng kéo hắn đi dạo phố.
Dưới ánh đèn ngọc bích của phố chợ, Bối Toa như một con én nhỏ không biết mệt, bay tới, bay lui, tựa như cái gì trong mắt nàng cũng mới mẻ, cũng thú vị vậy, nàng ngắm nơi này, sờ nơi kia, vô cùng vui vẻ chơi đùa.
Chỉ có Kuno và Tây Mông là luôn miệng cười khổ, hôm nay bọn họ mới thấm thía nỗi khổ khi đưa nữ nhân đi dạo, Kuno thân thể cường tráng còn tốt một chút, Thương Nanh vốn thể chất yếu kém, một lúc sau hai chân bắt đầu xiêu vẹo, run rẩy, kêu khổ không ngừng.
- Tên xấu xa Tây Mông, nhanh lên một chút, cứ đứng đó làm gì hả.
Bối Toa chống nạnh, phùng má nhìn Tây Mông, ra vẻ vô cùng tức giận.
- Đại tiểu thư, tiểu nãi nãi, xem ta đây này, sắp mệt chết rồi !!
Tây Mông nhăn nhó, cầu xin
- Hừ, mới đi một chút đã hô mệt
Bối Toa lườm Tây Mông, bất mãn nói
Nghe vậy, Thương Nanh và Kuno chợt đổ mồ hôi lạnh, đi vậy mới là một chút ? Trời ạ, không phải đường phố A Tư Đặc Lan thành đã đi hết không dưới ba lần rồi sao ….
Bất quá, thấy Thương Nanh đầu đầy mồ hôi, sắc mặt cũng hơi tái, Bối Toa cuối cùng cũng mềm lòng nói:
- Thôi được rồi, không phải giả bộ đau khổ, hôm nay tạm tha cho ngươi, bất quá phải nhớ kỹ, về sau phải lo mà tập luyện thân thể, từ giờ khi bổn tiểu thư đi dạo ngươi sẽ phải theo hầu.
Nghe Bối Toa nói, Thương Nanh chợt cảm thấy hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp ngất xỉu, ông trời ạ, ngươi cho một đạo sấm sét đánh chết ta đi !!!
Vừa về tới nhà, hắn chợt nhớ ra rồi nói:
- Kuno, để Sơn Hà Phủ lại, ta giúp ngươi luyện một chút.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc