đây là mấy truyện tớ chán nhất bỏ giữa chưng lun: Trương tam phong dị giới , tam cung lục viện thất thập nhị phi, đô thị tàng kiều,lưu manh kiếm khách tại di thế ,ngã thị đại pháp sư,mấy truyện lão ngư nhân nhị đại, ĐỈNH CẤP LƯU MANH, dị thế tà quân,quang chi tử, thất giới truyền thuyết,
mình đoán mấy bạn chê tru tiên toàn là mãi sau này đọc hết một đống truyện khác rồi nghe tru tiên là huyên thoại nên mới quay ra đọc đúng ko?? Nếu mà thế thật thì đúng là hơi khó nuốt tru tiên. Nhưng mà ví dụ như minh bộ tiên hiệp đầu tiên mình đọc là tru tiên thì rất khác. Hồi mới ra mình ngóng từng ngày để mua sách đọc, bây h nghĩ lại thật là may mắn khi tru tiên là truyện đầu tiên đọc vì như thế mới cảm thấy nghẹt thở, mới thấy hay chứ không có cảm giác xam vì cái gì cũng quá quen thuộc rồi.
Ách Có một tên đồng quang điểm với ta!Nói thật tên nào mà đọc Tru Tiên khi mới đến với thể loại truyện phi nhân loại của Tung Của này thì cảm thấy mê mệt là đúng.Cũng giống như hồi xưa là trẻ con thích xem Tây Du Ký có khi đến bây giờ xem lại vẫn thấy thích, đúng không?
Tự hỏi nếu như bây giờ, sau khi đã đọc đủ một số truyện khác ra sau rồi bạn mới đọc Tru Tiên thì cảm thấy nó thế nàoKhông cần biết nó hay ra sao, cảm động thế nào nhưng nó làm tôi không thấy thoải mái thì cũng vứt đấy!Cũng giống như tác phẩm Bản Án Chế Độ Thực Dân Pháp, Đường kách mệnh, Bình Ngô Đại Cáo,... Thằng nào dám nói nó là tác phẩm không hay! Nhưng có mấy thằng học sinh yêu thích đọc và mê muội nó bằng những tác phẩm bây giờ.