|
|
29-07-2008, 09:06 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Thư kiếm giang hồ
ChÆ°Æ¡ng 30
Phòng Khuê Khốn Thiếu Hiệp
Äịa Huyết Trổ Kỳ Công
Bách Hoa cung chủ Lạc Hồng Châu không phải là nữ lÆ°u bình thÆ°á»ng, chẳng những nà ng văn võ toà n tà i má»™t thân tuyệt há»c, mà trong lòng còn nuôi chà đoạt ngôi bá chủ giang hồ. Do váºy nà ng tuy ẩn thân ở đây nhÆ°ng tai mắt có khắp miá»n Nam Bắc, đối vá»›i Ä‘á»™ng tÄ©nh trong giá»›i võ lâm mÆ°á»i phần linh thông.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Yến Lăng Vân gần đây danh trấn giang hồ, các phái tranh nhau được chà ng, nà ng không thể không biết, thêm nữa nà ng tuy tuổi đã đôi mÆ°Æ¡i nhÆ°ng vẫn còn cô Ä‘á»™c, nghe đồn chà ng tá»± mạo võ công rất lấy là m hợp ý, luôn mÆ¡ tưởng đến chà ng. NhÆ° váºy đã bắt được chà ng hôm nay, lẽ nà o nà ng bá» qua?
Nhất là vừa thấy Yến Lăng Vân chẳng chút phà sức đã vượt qua các cá»a kỳ lạ của Mê cung và vượt luôn Cá»u Cung kiếm tráºn của các nữ nhân quả là tuyệt thế kỳ tà i, duyên trá»i đã định, nà ng quyết ý phải đạt cho được mục Ä‘Ãch.
Nhân váºy khi thấy chà ng cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng không há» bị sắc đẹp Ä‘á»™ng tâm và khó dùng ngôn ngữ khuất phục được chà ng, lại sợ rằng chà ng đã nói Ä‘i liá»n Ä‘i, không thể nà o giữ được. Trong lúc gấp gáp, nà ng không tiếc bèn phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan mai phục trong phòng khuê, lợi dụng mê hồn hÆ°Æ¡ng đánh gục chà ng, chuẩn bị tiến hà nh đặt chà ng và o sá»± đã rồi.
à nà ng muốn nhÆ° váºy nhÆ°ng cuối cùng bản chất nà ng vẫn là má»™t khuê nữ hoà ng hoa, từ nhỠđã được Ä‘á»c sách thi thÆ° lá»… nhạc chứ không phải loại dâm nữ vô hạnh. Khi ngÆ°á»i chà ng ngã và o lòng nà ng, bất giác mặt nà ng Ä‘á» gay, tim nà ng dồn dáºp đồng thá»i chợt nghÄ© bụng:
â€Chủ ý của ta xem ra không ổn! Nếu không cẩn tháºn vÄ©nh viá»…n sẽ mang lấy tiếng dâm tiện và chà ng cÅ©ng không chịu nổi vết nhÆ¡ ấy, khó mà đạt tâm phục được, không khéo xảo quá thà nh vụng!â€.
Rồi nà ng bế ngÆ°á»i trong lòng đặt ngồi lên ghế, sau đó cho chà ng uống má»™t viên thuốc giải, nà ng ngồi chỠđợi.
Vừa thấy chà ng hÆ¡i tỉnh, Lạc Hồng Châu láºp tức nhu hoà nói:
- TÆ°á»›ng công, tạ lá»—i vá»›i tÆ°á»›ng công, tiểu muá»™i lá»— mãng nhất thá»i, thá»±c không phải ý nguyện, kÃnh xin thứ tá»™i.
Rồi u oán nói tiếp:
- Lạc Hồng Châu tiểu muá»™i tuy gởi thân và o nÆ¡i hoang dã nhÆ°ng xuất thân trong má»™t nhà thÆ° hÆ°Æ¡ng thi lá»…, đâu phải là kẻ tá»± khinh mình. Chuyện ngà y hôm nay là khoé hợp vá»›i lá»i thá» của tiểu muá»™i trÆ°á»›c mặt tiên nghiêm khi xÆ°a, nếu không cái “Mê cung†nà y đã có từ trăm năm nay chÆ°a há» có nam nhân nà o sống qua được.
Mặc cho nà ng rất ôn nhu nhá» nhẹ, Yến Lăng Vân đứng thẳng dáºy giáºn dữ cÆ°á»i gằn:
- Äừng phà lá»i, mau Ä‘em thần kiếm trả cho thiếu gia, nếu không thiếu gia sẽ không tha đâu!
Bách Hoa cung chủ tha thiết đáp:
- Xin tÆ°á»›ng công chá»› nóng vá»™i, tiểu muá»™i xin báo minh bạch, sá»± việc đã đến thế nà y chỉ có hai con Ä‘Æ°á»ng để chá»n, má»™t là tÆ°á»›ng công chết dÆ°á»›i chưởng tiểu muá»™i, hai là phải vÄ©nh viá»…n kết duyên cùng tiểu má»™i, trái lại phòng nà y đóng kÃn, tÆ°á»›ng công dù có bản lãnh thông thiên cÅ©ng không thể thoát được đâu.
Nà ng hÆ¡i xoay thân thể má»m mại cầm thanh cổ kiếm đặt ở đầu giÆ°á»ng lên cung kÃnh nâng ngang mà y.
- Thần kiếm ở đây, tướng công không yên tâm cứ thu giữ lấy.
Bấy giá» Yến Lăng Vân không có tâm trà đâu nghe nà ng nói nhiá»u láºp tức Ä‘Æ°a tay ra lấy kiếm. Tuy bá» ngoà i đúng là váºt cÅ© của chà ng nhÆ°ng vẫn chÆ°a yên tâm, chà ng kéo ra má»™t chút xem cho kỹ. Bất ngá» vừa nhìn và o đã thấy thân kiếm ẩn hiện sắc tÃa chứ không phải sắc cÅ©. Thoạt đầu chà ng tưởng do đèn Ä‘uốc hoa trong phòng phản ánh nên không lấy là m lạ, nhÆ°ng khi rút toà n kiếm ra khá»i vá» má»›i biết khác hẳn, nhìn lại cán kiếm chà ng Ä‘á»c được bốn chữ “Nam Minh ly hoả†mà u xanh biếc.
Căn bản không phải là “Thái Âm thần kiếmâ€.
Yến Lăng Vân kinh ngạc trả kiếm cho Bách Hoa cung chủ, nghiêm mặt nói:
- Äây không phải là váºt của tại hạ, váºt mà tại hạ muốn thu hồi là thanh Thái Âm thần kiếm là m mất ở thà nh Bình Giang hôm trÆ°á»›c.
Lá»i của chà ng là hoà n toà n đúng vá»›i sá»± tháºt. Không ngỠđối phÆ°Æ¡ng vừa nghe xong láºp tức chau mà y buồn bã nháºn lại thanh kiếm từ từ đáp rằng:
- Äây không phải là váºt tÆ°á»›ng công là m mất váºy bản sÆ¡n còn có thần váºt thứ hai nà o khác nữa.
Vừa nháºn lại kiếm tức thì rút soạt thanh “Nam Ly minh hoả†ấy ra hai mắt trợn tròn nhìn chà ng quát há»i:
- Yến tướng công, lẽ nà o tướng công lại là môn hạ của Ngũ quỷ ở Quát Thương Sơn hay sao?
Không biết vì lý do nà o vị cô nÆ°Æ¡ng ấy hốt nhiên thái Ä‘á»™ biến đổi hẳn. Chà ng vẫn không cải sắc cÆ°á»i nhạt:
- Tiểu sinh tuy không có tà i năng gì nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i phải hạ thân kết đảng vÅ© vá»›i bá»n lão tặc Quát ThÆ°Æ¡ng ấy.
NhÆ°ng Lạc Hồng Châu có vẻ chÆ°a tin, nà ng há»i tiếp:
- Nếu tÆ°á»›ng công không phải là ngÆ°á»i của Huyá»n Âm phái, tại sao lại có Thái Âm thần kiếm do Tri Phu Tá» có đạo hiệu Thái Âm chân nhân nhà há» Lạc ta, xin mau nói rõ.
Chẳng lẽ Bách Hoa cung nhân nà y lại là háºu duệ của Tri Phi Tá» Lạc Hoà nh Lữ? ( Tri Phi Tá» vốn là tị tổ của Huyá»n Âm phái). Việc nà y quả là ra khá»i tưởng tượng của Yến Lăng Vân. Nếu nữ nhân nà y đúng là háºu duệ của Huyá»n Âm tổ sÆ° tại sao chÆ°a bao giá» chà ng nghe Hà n Mai Xá» SÄ© Lãnh NhÆ° Thuá»· nhắc tá»›i tên?
Bao nhiêu nghi vấn chồng chất trong lòng khiến chà ng thẫn thỠđáp:
- Äó chỉ vì tiểu sinh vô ý mà có đó thôi.
Äịnh thần đôi chút, chà ng há»i lại:
- Cứ theo tiểu sinh được biết truyá»n nhân của Tri Phi lão tiá»n bối chỉ có má»™t chi phái ở Quát ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n, nguồn gốc của cô nÆ°Æ¡ng tại sao trên giang hồ chẳng ai hay biết?
Bách Hoa cung chủ Lạc Hồng Châu nghiêm sắc mặt:
- TÆ°á»›ng công có chá»— chÆ°a biết, Lạc Hồn nhai chỉ là má»™t chi phái do lão tổ sang láºp lúc ban sÆ¡, đến vãn niên lão tổ đốn ngá»™ là mình đã lầm liá»n quy ẩn nÆ¡i đây, đổi tên, truyá»n thụ võ công cho con cháu, không mà ng đến chuyện Ä‘á»i nữa, ngÆ°á»i khác là m sao biết được?
Mặt nà ng phơn phớt đỠliếc nhìn chà ng nói tiếp:
- Hôm nay nếu không phải là tÆ°á»›ng công, tiểu muá»™i cÅ©ng quyết không nói tháºt, sau đó lão tổ cải tên là “Thiên Ngu Khách†truyá»n thụ võ công cho con cháu. Năm trÆ°á»›c đây mấy vị Äá»™c Hà nh Tẩu Ká»· Linh và Nam Cung Liá»…u chẳng biết ất giáp gì tìm tá»›i Äại Hoang tiên phủ trở vá» Ä‘á»u chết cả, há» chÃnh là có nguồn gốc vá»›i Huyá»n Âm phái đó.
Mấy lá»i ấy của nà ng giúp chà ng tỉnh ngá»™, nghÄ© thầm: "Thảo nà o võ công của Ká»· đại ca vá»›i “Vạn tượng quy nguyên thá»±c lục†trong thạch thất cổ Ä‘á»™ng ở Quát ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n rất giống nhau cá»™ng thêm chuyện Nam Cung Liá»…u được con linh váºt cứu vá» thạch thất ấy, nguyên do là vì há» Ä‘á»u là truyá»n nhân của môn phái Tri Phi Tá». Chà ng liá»n gáºt đầu xác nháºn:
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã cho biết, tiểu sinh chỉ vì vô tình được sở truyá»n của Tri Phi lão tiá»n bối mà thôi.
Chà ng trầm ngâm má»™t chút, há»i lại:
- Hai vị tiá»n bối Ká»· Linh và Nam Cung Liá»…u trÆ°á»›c sau qua Ä‘á»i, theo cô nÆ°Æ¡ng phải chăng là vì đã dại dá»™t tìm đến Äại Hoang tiên phủ, xin được cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo.
Hiện thá»i chà ng không còn chút hiá»m thù nà o nữa, khẩu khà rất Æ° hoà thiện. Nhất là Bách Hoa cung chủ được biết chà ng là nghÄ©a đệ của má»™t ngÆ°á»i trong bản môn rất lấy là m hoan hỉ cÆ°á»i đáp:
- Chuyện còn dà i lắm, má»i tÆ°á»›ng công hãy ngồi xuống đây.
Rồi ân cần dá»n trà thÆ¡m má»i chà ng, bắt đầu ôn tồn kể:
- Tiên tổ và tiên phụ của tiểu muá»™i cÅ©ng đã từng gặp tai nạn vì váºt báu của Äại Hoang mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, gần đây nghe tin hai vị Ká»· và Liá»…u cÅ©ng vì tìm đến Thiên Toà n mà bá» mạng, tuy chÆ°a biết rõ cặn kẽ, nhÆ°ng theo tiểu muá»™i ấy cÅ©ng chỉ vì không chịu soi cái gÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c. Tháºt ra Ká»· Linh và Nam Cung Liá»…u Ä‘á»u là truyá»n môn nhân của Cá»u Cung SÆ¡n, chỉ vỉ khi xÆ°a tổ sÆ° Thiên Ngu Khách hà nh hiệp giang hồ huyá»n diệu nhÆ° loà i rồng chỉ thấy đầu không thấy Ä‘uôi, vả chăng ngÆ°á»i không muốn cho ai biết chân diện mục, khi truyá»n võ công cho Ká»· Linh và Nam Cung Liá»…u, ngÆ°á»i không chịu cho biết tông phái và tên tuổi nên trÆ°á»›c sau há» chẳng biết sÆ° môn là gì và cÅ©ng chÆ°a hỠđến đây.
Nghe ra câu chuyện nà ng kể ná»a phần là đúng sá»± tháºt, chà ng gáºt đầu:
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng chỉ bảo, nhÆ°ng tại hạ đến đây là truy tìm lại Thái Âm thần kiếm, bây giá» biết nó nguyên là thuá»™c gia tá»™c cô nÆ°Æ¡ng nếu có bị quý phái Ä‘oạt lại cÅ©ng là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, xin thứ tha cho tá»™i thất lá»…, xin được cáo từ.
Hai tiếng “cáo từ†chà ng vừa buông ra, Bách Hoa cung chủ hơi rùng mình, thảng thốt:
- á»’, tÆ°á»›ng công nhất định Ä‘i tháºt sao?
Nà ng ngẩn khuông mặt đẹp lên, hai mắt long lánh Ä‘en nhìn Yến Lăng Vân, run giá»ng:
- Sá»± đến thế nà y tiểu muá»™i Lạc Hồng Châu không thẹn gì nữa, tÆ°á»›ng công là ngÆ°á»i Ä‘á»c thi thÆ° xin xét lại cho tiểu muá»™i. Lúc nà y, nÆ¡i nà y, tình cảnh nà y, thân chúng ta Ä‘ang ở trong Ä‘á»™ng phòng, tất cả ngÆ°á»i bang chúng Ä‘á»u biết chúng ta là vợ chồng, nếu tÆ°á»›ng công quyết dứt áo bá» Ä‘i, tÆ°Æ¡ng lai tiểu muá»™i biết ăn nói là m sao vá»›i thuá»™c hạ?
Câu nói của nà ng chẳng khác gì má»™t lá»i van xin khẩn cầu. NhÆ°ng sắc diện Yến Lăng Vân vẫn vô cùng lạnh lẽo:
- Má»—i ngÆ°á»i có má»™t chà riêng, không nên cố cưỡng, vả chăng đó là do âm mÆ°u của các cô nÆ°Æ¡ng đâu có can hệ gì đến tiểu sinh.
Dứt lá»i chà ng đứng ngay dáºy có ý tìm cá»a bÆ°á»›c ra, nhÆ°ng Ä‘Æ°a mắt nhìn hết bốn chung quanh, căn phòng nhÆ° đúc từ má»™t khối đá dà y, tuy tÆ°á»ng vách sang sủa nhÆ° dát ngá»c nhÆ°ng không há» thấy đâu là dấu hiệu của cá»a ra. Tiếng Bách Hoa cung chủ nhắc bên tai.
- TÆ°á»›ng công không nên vá»ng Ä‘á»™ng. Phòng nà y là nÆ¡i ở của viá»…n tổ sÆ° Phi Tá» năm xÆ°a dá»±a theo thiết kế của Äại Hoang chân nhân, tên là “Huyá»n cÆ¡ địa khuyếtâ€, chẳng những ảo diệu vô cùng mà còn táºp trung rất nhiá»u cÆ¡ quan mai phục, trong ấy có “Tá» môn†nếu chạm và o tất toà n bá»™ gian mê cung nà y rÆ¡i thụt sâu xuống đất tan thà nh tro bụi đấy.
Tiếp đó nà ng nhẹ như một con chim én lướt thân tới trước mặt chà ng, u oán nói:
- Mấy lá»i khẩn thiết của tiểu muá»™i vừa rồi nếu không được tÆ°á»›ng công quan hoà i tá»›i, cứ nhất định đòi Ä‘i, tÆ°á»›ng công hãy hạ thủ đánh chết tiểu muá»™i Ä‘i!
Yến Lăng Vân vốn là kẻ bản chất nhân háºu, hai bên lại không cừu không oán lẽ nà o chà ng nỡ vô cá»› giết ngÆ°á»i? Chà ng Ä‘Ã nh cÆ°á»i lạnh lẽo:
- Tiểu sinh không tin có loại cơ quan nà o có thể giữ được tiểu sinh.
Äồng thá»i chà ng váºn chân khÃ, tay phải nhanh nhẹ nhÆ° Ä‘iện đánh má»™t chưởng phÃa hữu và o vách đá. Theo lý vá»›i công lá»±c của chà ng hiện nay có thể Ä‘áºp tan và ng nát đá, hiện thá»i khoảng cách giữa chà ng và vách đá rất gần, Ãt nhất chà ng cÅ©ng có thể xoay sở dá»… hÆ¡n. NhÆ°ng sá»± thá»±c không nhÆ° chà ng tưởng tượng. Chỉ nghe má»™t tiếng nổ chấn Ä‘á»™ng, vách đá vẫn trÆ¡ trÆ¡ không há» bị tổn hại chút nà o, chỉ có bụi cát bay lên mù mịt. Từ đó có thể chứng minh, cái Ä‘á»™ng nà y cá»±c kỳ chắc chắn. Yến Lăng Vân vẫn không nản chÃ, chà ng lại thi triển “ Lãnh diện xuyên tâm chỉ†thăm dò. Kết quả vẫn không xét được thá»±c hÆ°.
Bấy giá» Bách Hoa cung chủ không nói má»™t lá»i nà o nữa, nà ng lui vá» ngồi xuống chiếc giÆ°á»ng ngà cuối đầu trầm tÆ°. Yến Lăng Vân thá» má»™t chút, chà ng chợt sá»±c nghÄ© ra có lẽ mấu chốt trá»ng yếu là do ở phần trang trà trong phòng nà y. Chợt chà ng nháºn ra dấu hiệu có chút gì khả nghi ở cách bà y trà ghế bà n. Tức thì chà ng phi thân trên chiếc trà ng ká»· đá nó tung lên. Quả nhiên có biến đổi, chiếc ghế vừa bị đá lên toà n Ä‘á»™ng sáng loà những ánh chá»›p. Kinh nghiệm vừa rồi bị mê hÆ°Æ¡ng, Yến Lăng Vân chá»›p nhoáng nhảy qua má»™t bên cẩn tháºn Ä‘á» phòng.
Bá»—ng nhiên chà ng nghe Bách Hoa cung chủ báºt cÆ°á»i, thì ra những ánh chá»›p ấy chẳng phải là ám khà gì cả mà chỉ là má»™t chùm pháo hoa nhÆ° chà ng đã nhìn thấy trên bầu trá»i đêm Bình Giang thà nh. Chùm pháo hoa ấy kết thà nh má»™t cụm sáng rá»±c rỡ giữa trần Ä‘á»™ng cá»±c kỳ đẹp mắt liên tiếp sáng thà nh bốn chữ “Bách niên giai lãoâ€. Thá»±c là má»™t trò đùa, đối vá»›i chà ng có phần nhạt nhẽo.
Riêng Lạc Hồng Châu nhìn mấy chữ chúc tụng ấy mỉm cÆ°á»i má»™t cách gượng gạo cay đắng:
- Tướng công ơi, chẳng lẽ lòng dạ sắt đá, tướng công không kể gì đến danh tiết của tiểu muội ư?
Âm thanh nà ng rất thà nh khẩn dá»… xiêu lòng, nhÆ°ng chỉ vì Yến Lăng Vân đã trải qua nhiá»u mối tình bi thảm, gần đây chà ng cảm thấy bị tình cảm phiá»n não quá nhiá»u nên chẳng muốn Ä‘oái hoà i gì tá»›i nữ nhân nữa, nghe âm thanh thà nh khẩn ấy chà ng chẳng có cảm giác gì cứ thản nhiên tra xét, hy vá»ng tìm ra chá»— bà máºt của cÆ¡ quan. Có lẽ thái Ä‘á»™ ấy của chà ng khiến Bách Hoa cung chủ Ä‘au khổ thÆ°Æ¡ng tâm, Ä‘á»™t nhiên nà ng đứng dáºy, thái Ä‘á»™ thay đổi hẳn, nà ng chỉ tay và o mặt chà ng:
- Há» Yến kia, ta không ngại báo cho ngÆ°Æ¡i rõ, thạch Ä‘á»™ng “Huyá»n cÆ¡ địa khuyết†nà y, cÆ¡ quan chÃnh là ở bên ngoà i chứ không phải bên trong, tất cả Ä‘á»u do ám hiệu của cô nÆ°Æ¡ng ta mà thi hà nh, không có ám hiệu để bên ngoà i nháºn được dù có cánh bay cÅ©ng không bay khá»i nÆ¡i đây được đâu.
Rồi nà ng chuyển qua giá»ng nức nở:
- Lạc Hồng Châu ta có điểm nà o không xứng đáng với ngươi, nói mau đi!
NgÆ°á»i nà o cÅ©ng có phần tá»± tôn riêng của ngÆ°á»i ấy, nà ng đã quá khuất thân chỉ vì hy vá»ng đạt được tình yêu của chà ng, nay không được gì tất sẽ từ oán sinh ra cừu háºn. Rất tiếc Yến Lăng Vân bản tÃnh vốn cố chấp và o Ä‘iá»u thiện và quáºt cÆ°á»ng đã biến thà nh bản chất thứ hai, chà ng báºt cÆ°á»i nhạt:
- Chuyện tình yêu hôn nhân của nam nữ là phải do hai ngÆ°á»i cùng tình nguyện.Hiện thá»i tiểu sinh không có ý tìm giai ngẫu, vả chăng cô nÆ°Æ¡ng là tiên nữ giáng phà m, tiểu sinh đâu dám mÆ¡ cao?
Lá»i ấy của chà ng chẳng khác nà o quả quyết Ä‘oạn tuyệt. Bách Hoa cung chủ nghiếng chặt răng háºm há»±c đáp:
- Hừ! NgÆ°Æ¡i đừng thấy Lạc Hồng Châu cô nÆ°Æ¡ng ta hôm nay vì tuân theo di mệnh của tiên phụ mà ngÆ°Æ¡i khinh thÆ°á»ng ta quá thể?
Nà ng Ä‘Æ°a tay tháo dây áo đại phục bên ngoà i để lá»™ bá»™ quần áo bó sát gá»n gẽ, bÆ°á»›c lên và i bÆ°á»›c hai mắt trợn tròn giáºn dữ quát:
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn thá» coi kẻ vô tình nhÆ° ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu bản lÄ©nh mà khinh ngÆ°á»i đến thế?
Tiếp đó nà ng quát gá»n hai tiếng “tiếp chiêu†láºp tức chưởng phát ra chiêu “Hoạ long Ä‘iểm nhãn†lÆ°á»›t thân tá»›i. Hai vai ngá»c nà ng lÆ°u Ä‘á»™ng nhÆ° hà nh vân lÆ°u thuá»· mau hÆ¡n gió cuốn, hai cánh tay trắng muốt nhÆ° ngó sen biến thà nh muôn ngà n bóng tay, kình phong quạt ra khắp nÆ¡i Ä‘áºp thẳng tá»›i Yến Lăng Vân. Chẳng những nà ng xuất thủ lợi hại mà hoả hầu củng rất thâm háºu, chiêu thức lại kỳ ảo, bá»™ pháp nhẹ nhà ng nhÆ° Ä‘iện chá»›p không dá»… chống đỡ. Chà ng không dám cháºm trá»…, vá»™i thi triển “Lục hợp tiá»m tung bộ†hoá giải chiêu số, khó khăn lắm má»›i thoát hiểm. Tuy thoát được nhÆ°ng vẫn ngầm kinh dị vì nữ nhân nà y quả bản lÄ©nh phi phà m, láºp tức chà ng định thần triển khai sở há»c thừa cÆ¡ há»™i trả chiêu không dám khinh dị. Nhất là hai bên Ä‘á»u có má»™t suy tưởng hy vá»ng nhá» và o thân hình bá»™ pháp chiếm được thượng phong nên vừa nháºp tráºn đã thi triển hết sở há»c, thân hình xoay nhÆ° chong chóng nhÆ° rồng bay phượng múa khiến ánh đèn chao Ä‘á»™ng, mà n trÆ°á»›ng rung rinh khiến ngÆ°á»i mắt hoa thần mê.
Trong chớp mắt hỠđã trao đổi hơn trăm chiêu không phân thắng bại. Không hiểu vì sao đột nhiên Bách Hoa cung chủ quát to:
- Dừng tay.
Nà ng láºp tức nhảy ra vòng chiến, hai mắt hạnh trợn tròn vá»™i há»i:
- Há» Yến, bản môn chÆ°a há» truyá»n thụ cho ai “Vạn tượng quy nguyên†tại sao ngÆ°Æ¡i biết được?
Thì ra lúc hai ngÆ°á»i giao đấu Ä‘á»u sá» dụng cùng má»™t loại võ công nguồn gốc. Yến Lăng Vân cÅ©ng đã nháºn ra chiêu pháp đối phÆ°Æ¡ng giống hệt nhÆ° các mô hình trong thạch thất cổ Ä‘á»™ng Quát ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n, chà ng cÆ°á»i nhạt đáp:
- Äiá»u đó là do tiểu sinh ngẫu nhiên và o được nÆ¡i ở cÅ© của lệnh tổ, xin cô nÆ°Æ¡ng chỉ thÃnh cho những thiếu sót.
Âm thanh chà ng vẫn bình hoà không có chút gì đối địch. Bách Hoa cung chủ vừa gáºt đầu vừa mấp máy đôi môi anh Ä‘Ã o, hình nhÆ° nà ng Ä‘ang dùng “truyá»n âm nháºp máºt†chỉ thị gì đó cho bên ngoà i. Äá»™t nhiên ánh sáng trong Ä‘á»™ng phòng vừa sang vừa tối, trÆ°á»›c mắt cảnh tượng liá»n biến đổi. Hai ngÆ°á»i cùng đứng trÆ°á»›c má»™t bức tượng lão nhân râu năm chòm dà i tá»›i ngá»±c mặc đạo bà o sống Ä‘á»™ng nhÆ° ngÆ°á»i vẫn còn sống, đồng thá»i Lạc Hồng Châu nghiêm cẩn cao giá»ng quát:
- Yến ca ca chÆ°a tham bái tổ sÆ°, còn đợi đến bao giá».
Thì ra đó là di ảnh của Tri Phi Tá», kỳ nhân má»™t thá»i. Bấy giá» Yến Lăng Vân không thể tá»± chủ nảy sinh lòng tôn kÃnh vá»™i và ng theo lá»i quỳ xuống hà nh lá»…. Äứng dáºy chà ng cung tay nói lá»›n:
- Tiểu sinh tuy được lệnh tổ sÆ° di truyá»n chút bản lãnh, nhÆ°ng không phải là môn nhân của quý phái, cô nÆ°Æ¡ng gá»i là ca ca, tiểu sinh thá»±c không dám nháºn.
Không ngá» mặc Lạc Hồng Châu Ä‘á»™t nhiên lạnh nhÆ° băng giáºn dữ nói:
- XÆ°a nay võ lâm thân pháºn sÆ° đồ phải rõ rệt. Sở há»c của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u bắt nguồn từ gia tổ, sao lại vong bản?
Câu ấy của nà ng không phải không có lý nhÆ°ng chà ng vẫn lắc đầu cÆ°á»i:
- Sở há»c của tiểu sinh trong vòng má»™t năm nay thâu thái của các môn phái, nếu theo lá»i cô nÆ°Æ¡ng mà luáºn, chẳng lẽ tiểu sinh phải nháºn là đệ tá» của khắp thiên hạ hay sao? Võ há»c nhiá»u nhánh nhÆ°ng cùng nguồn, cô nÆ°Æ¡ng chá»› quá tá»± Ä‘á» cao môn phái, vả chăng lệnh tổ có để lại võ công cái thế cÅ©ng đâu phải là có ý tryá»n cho tiểu sinh?
Câu nói ấy nhÆ° má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh dá»™i lên đầu Lạc Hồng Châu, bao nhiêu hy vá»ng của nà ng tan biến, nà ng giáºn dữ trầm giá»ng:
- Äã nói nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i dám thi triển võ công nà o khác ngoà i võ công bản môn phân cao thấp vá»›i bản cô nÆ°Æ¡ng không?
Tự nhiên chà ng không thể từ chối, đà nh lạnh nhạt đáp:
- Cá»› gì mà không dám? Chỉ vì sở há»c của tiểu sinh rất tạp, có gì hÆ¡i giống vá»›i bà n môn tả đạo, xin cô nÆ°Æ¡ng hãy cẩn tháºn Ä‘á» phòng.
Chà ng vốn là ngÆ°á»i quang minh lá»—i lạc chỉ sợ khi thi triển Miêu Lãnh Nhiếp Hồn chưởng, bị đối phÆ°Æ¡ng cho là tà thuáºt nên chà ng phải báo cho biết trÆ°á»›c.
Lạc Hồng Châu cÆ°á»i gằn:
- Khá»i cần nói, dù ngÆ°Æ¡i có yêu pháp cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng nà o sợ?
Rồi không đợi đáp lá»i, hai chưởng sá» xuất “Tinh nguyệt giao huy†thân hình nhÆ° Ä‘oá mây hồng tấn công liá»n. Yến Lăng Vân cÅ©ng không dám cháºm trá»… láºp tức triển khai tuyệt hoc sở truyá»n của Công Tôn lão nhân tránh né. Bây giá» hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có tÃnh toán trÆ°á»›c vừa xuất chiêu đã dữ dá»™i nhÆ° lá»a cháy. Nhất là Bách Hoa cung chủ Lạc Hồng Châu, tuyệt chiêu của nà ng cà ng xuất cà ng huyá»n diệu nhÆ° vô cùng. Bất cứ chiêu thế nà o của nà ng cÅ©ng Ä‘á»u hà m súc huyá»n cÆ¡ vô đạm, uy lá»±c cá»±c lá»›n.
Quả nhiên chÆ°a qua mÆ°á»i hiệp, Yến Lăng Vân không dám dùng “Bách linh chưởng†của Quá»· Ảnh thần quân ra đối địch nữa mà phải sá» xuất bản lãnh của Miêu Lãnh. Khắp phòng đầy những tiếng gió rất kỳ dị khi dứt khi nối, khi lại rÃt lên những câu há»i mặc dù váºy Bách Hoa cung chủ chẳng Ä‘á»™ng dung chút nà o. Nà ng vẫn an nhà n vừa đánh vừa hô to:
- Chút võ vẽ quỷ quyệt của hỠKhuyết ở Miêu Lãnh đâu có gì lạ, hãy nhìn cô nương đây!
Vị cô nÆ°Æ¡ng háºu duệ kỳ nhân Tri Phi Tá» nà y quả là siêu phà m. Tiếng nà ng vừa dứt nà ng liá»n thi triển liên hoà n mấy quái chiêu, bức bách Yến Lăng Vân luống cuống tay chân chà ng khôg muốn triển khà tam âm lục dÆ°Æ¡ng nên cà ng lâm và o nguy khốn. Chợt nghe “soạt†má»™t tiếng chỉ thấy hoa mắt lên, chiếc khăn quấn tóc trên đầu chà ng đã bị đối phÆ°Æ¡ng Ä‘oạt mất.
|
29-07-2008, 09:09 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Thư kiếm giang hồ
ChÆ°Æ¡ng 31
Tay Không Äầu Hung Tặc
Khà Lạnh Tới Mây
Tình hình nhÆ° thế, phần thắng thuá»™c vá» ai, không Ä‘oán cÅ©ng biết. Hai tai Yến Lăng Vân Ä‘á» bừng bừng, mÆ°á»i phần hoang mang vá»™i cung tay nói lá»›n:
- Cô nương quả là cao minh, tiểu sinh xin bội phục.
Bách Hoa cung chủ tựa buồn tựa vui, bĩu môi đáp:
- Chỉ cần ngÆ°Æ¡i chá»› quá khinh ngÆ°á»i là được, cô nÆ°Æ¡ng đâu dám tá»± nháºn cao minh?
Nà ng cầm chiếc khăn của chà ng cất và o áo, mặt á»ng hồng nói:
- Việc hôm nay nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i còn có gì dị nghị nữa không?
Câu ấy nà ng thá»±c có ý ngầm há»i, Lạc Hồng châu ta có lẽ cÅ©ng đã khả năng xứng đáng vá»›i chà ng, chà ng còn gì để chống cá»± nữa? Hai mắt Æ°Æ¡n Æ°á»›t nà ng đầy kỳ vá»ng chỠđợi câu trả lá»i. NhÆ°ng Yến Lăng Vân vẫn lắc đầu nhÆ° nghiêm mặt:
- Cô nÆ°Æ¡ng tà i mạo song toà n đâu lo gì không gặp báºc anh hùng cái thế, xin tha cho tiểu sinh không dám nháºn nhã ý của cô nÆ°Æ¡ng.
Quả tháºt chà ng cố chấp tá»›i cùng, không chịu khuất phục. Nhân váºy Bách Hoa cung chủ biến sắc oán háºn tiếp:
- Hừ! Lạc Hồng Châu ta cần gì cầu luỵ ai khác, ngÆ°Æ¡i tháºt khinh thÆ°á»ng ta chăng?
Äồng thá»i thân hình nà ng hốt nhiên bay lên mau nhÆ° Ä‘iện biến mất và o cái Ä‘iện có chÆ°a bức tượng của tổ tiên nà ng. Cùng vá»›i hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™t ngôt của nà ng, toà n thạch Ä‘á»™ng phủ xuống bóng đêm Ä‘en kịt giÆ¡ bà n tay không nhìn thấy ngón. Kịp đến khi chà ng tỉnh ngá»™ định cất chân nhảy theo thì đã muá»™n, trÆ°á»›c mắt cảnh váºt lại thay đổi, dÆ°á»ng nhÆ° chừng đã bị lạc và o má»™t thạch thất giống nhÆ° má»™t thÆ° phòng. Cái toà “Huyá»n cÆ¡ địa khuyết†nà y quả không chỉ là hÆ° danh và tinh xảo khó tưởng tượng nổi.
Chợt nghe tiếng của Bách Hoa cung chủ bên kia bức vách u oán nói:
- ThÆ° sinh ngốc Æ¡i! Giả nhÆ° không hồi tâm đổi ý sẽ bị giam khốn ở đây suốt Ä‘á»i, sống bên Lạc Hồng Châu ở trong mê cung nà y đó.
Bấy giá» Yến Lăng Vân cà ng giáºn nhÆ° bốc lá»a trong đầu, chà ng hét lên giáºn dữ:
- Tiện nhân vô sỉ! Thiếu gia Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nam nhi Ä‘á»™i trá»i đạp đất đâu chịu bị bá»n nữ nhân khiếp phục?
Chà ng láºp tức tra xét khắp phòng mong tìm ra cÆ¡ quan ẩn tà ng. Chỉ thấy phòng nà y xây thà nh hình bán cầu toà n bằng đá rất dà y, trên dÆ°á»›i nhÆ° cùng má»™t thể không há» có kẽ hở. Trên vòm Ä‘Ãnh và o hÆ¡n mÆ°á»i hạt minh châu lá»›n nhá» khác nhau nhÆ° sắp thà nh hình thức trăng sao trên bầu trá»i rá»i ra ánh sáng nhấp nháy. Bên trong trữ đầy những sách vở thÆ° tịch và má»™t bà n cá» Ä‘ang dở dang trên bà n chỉ còn má»™t cái chõng và má»™t cái ghế.
Mặc cho chà ng tra xét hồi lâu vẫn không khám phá được gì lạ và nhÆ° váºy nghÄ©a là không còn cÆ¡ há»™i trốn thoát ra chốn nà y. Thêm và o trong Ä‘á»™ng không có ngà y đêm, không biết qua đã bao lâu, chà ng chợt thấy bụng đói cồn cà o. Lại nghe bên ngoà i có tiếng Lạc Hồng Châu vá»ng và o:
- Äừng uổng tâm cÆ¡ nữa! Vách đá bên tả có vết ngấn hình bán nguyệt, cứ chuyển Ä‘á»™ng nó trong ấy sẽ có nÆ°á»›c chảy ra, đó là thứ sữa quý có công dụng tráng khà cÆ°á»ng thân, có thể là m hết đói khát, đã hết má»™t ngà y rồi, nên nghỉ ngÆ¡i Ä‘i!
Khẩu khà nà ng mÆ°á»i phần thân thiết quan tâm. Kỳ quái nhất là , hình nhÆ° má»i Ä‘á»™ng tÄ©nh trong thạch thất nà y Bách Hoa cung chủ tuy ở bên ngoà i nhÆ°ng Ä‘á»u biết rõ. Yến Lăng Vân là m thá» theo lá»i nà ng, quả nhiên có má»™t giòng nÆ°á»›c sệt trắng nhÆ° sữa thÆ¡m phức chảy ra, uống nÆ°á»›c ấy và o má»›i biết nó rất ngon ngá»t và sau khi uống xong thân thể rất khoan khoái, rõ rà ng công hiệu nhÆ° lá»i.
Lại thêm không lâu, tiếng nói thánh thót của Lạc Hồng Châu lại cất lên:
- Gian phòng nà y là nÆ¡i ở khi xÆ°a của gia tổ, sách vở trên giá và bà n cá» kia có thể giải buồn, còn nếu sợ vắng vẻ nữa, tÆ°á»›ng công cứ việc ra Ä‘á» hạn, bất luáºn là thể thÆ¡ nà o, tiểu muá»™i cÅ©ng xin phụng hoạ vần cho tÆ°á»›ng công đỡ buồn. Dù cho sông cạn đá mòn, tiểu muá»™i cÅ©ng đã là ngÆ°á»i của há» Yến, xin tùy tÆ°á»›ng công dạy bảo.
Nà ng nói rất thánh thót nhÆ°ng cÅ©ng không kém phần kiên quyết nháºn “đã là ngÆ°á»i của há» Yến†khác nà o tá»± nháºn đã là vợ chồng? NhÆ°ng dù ân cần quan thiết cách mấy Yến Lăng Vân cÅ©ng không Ä‘á»™ng tâm chút nà o, tá»± lấylà m buồn cÆ°á»i:
â€Có lẽ mình không chạy khá»i số Ä‘Ã o hoa, đến đâu cÅ©ng bị nữ nhân là m phiá»nâ€.
Do đó chà ng không để ý đến lá»i của Bách Hoa cung nhân, cứ tiếp tục xem xét kỹ lưỡng trong các vách đá, lúc nà o cÅ©ng tìm kế thoát thân. May mà chủ nhân cÅ©ng chỉ mong lấy sá»± dịu dà ng uy hiếp chứ không há» có chút ác ý nà o. NhÆ°ng dù sao Ä‘i nữa bị giam giữ trong má»™t thạch thất nhÆ° thế nà y cÅ©ng chẳng có gì thú vị, nhất là chà ng Ä‘ang nôn nóng vì việc thảm tá» nhà há» Chung xảy ra trên núi Thiên Thai.
Cứ nhÆ° thế có lẽ đã qua nhiá»u ngà y. Hai bên Ä‘á»u cố giữ láºp trÆ°á»ng, má»™t bên cÆ°Æ¡ng quyết chối từ tình cảm, má»™t bên vẫn ôn nhu hoà thuáºn chăm sóc cho chà ng. Má»™t ngÆ°á»i chÆ°a đạt mục Ä‘Ãch chÆ°a thôi, má»™t ngÆ°á»i cÆ°Æ¡ng quyết tá»›i cùng, thà chết không khuất. Bá»—ng má»™t hôm Bách Hoa cung chủ báo:
- Quả nhiên Thiên Tổ Võ đã Ä‘oạt được “Thái Âm thần kiếm†mang vá» Cá»u Cung sÆ¡n rồi, đồng thá»i Bát quái giáo cÅ©ng sai ngÆ°á»i đến dá» thám Mê cung, trừ thần cÆ¡ diệu toán Gia Cát Huyá»n Ä‘Ã o thoát, kỳ dÆ° tất cả Ä‘á»u bị bắt.
Tá»± nhiên kiếm được quay vá» vá»›i háºu duệ chủ cÅ© của nó Yến Lăng Vân cho là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, chà ng chẳng buồn quan tâm, nhÆ°ng chà ng lại biết thêm những ngÆ°á»i Bát quái tìm đến vá»›i ý cứu viện chà ng Ä‘á»u bị bắt chà ng lấy là m lo buồn. CÅ©ng do đó chứng minh cái toà “Mê cung†nà y quả là kỳ ảo tuyệt luân.
Nếu không Gia Cát Huyá»n là báºc đại hà nh gia thần cÆ¡ diệu toán lẽ nà o không có cách nà o công phá Ä‘Ã nh phải thoát thân má»™t mình? Nhất là Bách Hoa cung chủ dÆ°á»ng nhÆ° rất thù ghét Huyá»n Âm phái nên đối vá»›i những ngÆ°á»i Bát quái giáo tuy cÅ©ng là má»™t nguồn gốc mà chẳng có chút dung tình. Xem ra Yến Lăng Vân nếu chẳng hồi tâm chuyển ý, muốn thoát khá»i nÆ¡i đây quả là thiên nan vạn nan.
Lại và i ngà y nữa trôi qua. Ngà y hôm ấy chÃnh là lúc Yến Lăng Vân chẳng có việc gì là m, chà ng dá»±a lÆ°ng ngồi trên chiếc chõng mắt nhìn lên vòm trần đá xuất thần. Ngẫu nhiên chợt nháºn ra những hạt ngá»c Ä‘Ãnh trên vòm đá ấy sắp xếp rất hợp vá»›i Ä‘á»™ số các ngôi sao trá»i, không thể không Ä‘á»™ng tâm nghÄ© thầm:
â€Váºt nà y chắc có bà ẩn, có lẽ là mấu chốt cÆ¡ quan ở đó, sao ta không thá» má»™t phen?â€.
Nhất là chà ng bị nhốt ở đây đã lâu, vừa má»›i phát hiện tinh thần liá»n phấn chấn, không do dá»± nhảy lên định chụp lấy mấy hạt minh châu lay Ä‘á»™ng thá» xem. Chẳng qua chà ng cÅ©ng chỉ hà nh Ä‘á»™ng cầu may váºy thôi. Khi chà ng vừa Ä‘á»™ng tá»›i hạt minh châu thứ bốn hÆ¡i lay Ä‘á»™ng chợt thấy trá»i rung đất chuyển, hốt nhiên giữa Ä‘á»™ng hiện ra má»™t cá»a thông ra ngoà i. Yến Lăng Vân mừng rỡ láºp tức chui thân ra. Vừa nhìn ra ngoà i, chà ng đã nháºn ra chÃnh là nÆ¡i hôm trÆ°á»›c chà ng gặp Cá»u Cung kiếm tráºn, hôm nay vắng tanh. Tức thì chà ng nháºn định lối Ä‘i hôm trÆ°á»›c, phi hà nh ra phÃa ngoà i. CÆ°á»›c bá»™ chà ng mau nhÆ° gió cuốn, chỉ trong chá»›p mắt đã thoát khá»i “Mê cungâ€. Cùng lúc ấy Bách Hoa cung chủ đã kịp phát hiện. Khi Yến Lăng chạy xuống chân núi, ngá»a đầu nhìn mặt trá»i đã lên tá»›i ngang sÆ°á»n núi bèn hÃt má»™t hÆ¡i dà i không khà thoáng đãng lấy là m thÆ° sÆ°á»›ng không thể tả. Tiếng thánh thót của Bách Hoa cung chủ gá»i theo sau lÆ°ng:
- Bên ngoà i có cÆ°á»ng địch đấy, tÆ°á»›ng công không nên Ä‘i thêm.
Thân hình nà ng phi vá»t lên không trung rÆ¡i xuống cháºn ngang đầu Yến Lăng Vân, chà ng nổi giáºn không đợi đối phÆ°Æ¡ng mở lá»i, liá»n quát lá»›n:
- Tiện nhân vô sỉ, chẳng lẽ thiếu gia sợ ngươi sao?
Chà ng hoà nh chưởng ngang ngá»±c, oán háºn tiếp:
- Mau vá» Ä‘i, Yến Lăng Vân ta nếu không nể tình vì đã được Tri Phi Tá» lão tiá»n bối truyá»n thụ võ công, hôm nay quyết không dung thứ được!
Câu mắng chá»i của chà ng khiến Lạc Hồng Châu vừa buồn vừa thẹn lòng Ä‘au nhÆ° cắt ngây ngÆ°á»i chẳng biết đáp sao, hai mắt nà ng rÆ°ng rÆ°ng nhÆ° sắp khóc. Yến Lăng Vân vẫn cứng rắn quát to:
- Nếu không muốn nếm lợi hại của thiếu gia, mau thả các ngÆ°á»i Bát quái giáo bị bắt ra!
Chà ng xuất thủ láºp tức, má»™t mặt hữu thủ phát ra má»™t luồng kình khà cuốn Bách Hoa cung chủ không kịp phòng bị bay tuốt ra xa, má»™t mặt thân hình chà ng bay cất vá»t lên cao mau nhÆ° má»™t ngôi sao xẹt phi thân lÆ°á»›t Ä‘i. Có lẽ lúc nãy chà ng không nghe rõ câu nói của Lạc Hồng Châu “Bên ngoà i có cÆ°á»ng địchâ€!
Vừa ra khá»i cốc chà ng đã nhìn thấy mấy ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en chống kiếm ngăn lại, chà ng cứ tưởng đó là môn nhân Cá»u Cung sÆ¡n nên không cần há»i trắng Ä‘en bèn dùng chỉ Ä‘iểm huyệt hÆ¡n ná»a thoát khá»i trùng vây. Bấy giỠđã là buổi chiá»u vừa xuống, chung quanh núi non ẩn hiện mÆ¡ hồ.
ChÃnh Ä‘ang lúc chuyển thân quan má»™t sÆ¡n lãnh định nghỉ ngÆ¡i chút Ãt. Bá»—ng bên tai có tiếng cÆ°á»i khà nh khạch quái dị, trÆ°á»›c mặt không xa hiện ra má»™t lão nhân kỳ dị mắt trắng dã mắt nhÆ° chim Æ°ng. Rồi chá»›p mắt lại nghe sau lÆ°ng và hai bên có tiếng quát mắng. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn, nháºn ra liá»n đó là bá»n chúng tin địch tá»›i đây Ä‘oạt kiếm rá»a háºn chăng?
Nhất là Quá»· Cốc Tá» Ma Giang vừa thấy kẻ thù liá»n Ä‘á» ngầu mắt cÆ°á»i nham hiểm:
- Cẩu tiểu tá», hôm nay lão phu không xé tan xác ngÆ°Æ¡i ra không thể nà o bá»›t giáºn.
Lạc hồn vĩ sĩ Bùi Nguyên cũng quát lớn:
- Tiểu bối hỠYến, Thái Âm thần kiếm của bản môn bây giỠđã và o tay ai, mau mau nói ra?
Tình thế khiến Yến Lăng Vân cÅ©ng ngầm hoảng kinh, bất quá việc đã đến nÆ¡i sợ cÅ©ng chẳng Ãch gì. Chà ng ngang nhiên cÆ°á»i gằn:
- Lão tặc bá»n các ngÆ°Æ¡i đến cả đây cà ng hay, hôm nay chúng ta tÃnh nợ má»™t lần cho xong! Các ngÆ°Æ¡i muốn xa luân chiến hay là đánh cùng má»™t lúc, nói mau?
Theo chà ng nghÄ©, Huyá»n Âm ngÅ© quá»· là bá»n rất cuồng ngạo, thà nh danh đã lâu quyết không thể hợp lá»±a năm tên cùng đánh chà ng. Nếu váºy chà ng vẫn có cÆ¡ há»™i thoát thân. NhÆ°ng không ngá» sá»± thá»±c lại ra ngoà i sở liệu. Tên cầm đầu Huyá»n Âm ngÅ© quá»· là Huyá»n Âm đế quân Lãnh Thanh Thu đảo lá»™n đôi mắt quái dị đáp:
- Nghe nói tiểu tỠngươi công lực rất tiến bộ, hôm nay lão phu muốn khảo nghiệm một phen.
Lão chỉ tay và o phÆ°Æ¡ng vị của bốn lão quá»· kia, mặt hÆ¡i cÆ°á»i gian xảo:
- Hừ! Ta không ngại gì nói rõ cho ngÆ°Æ¡i biết, đây là ngÅ© hà nh tráºn của bản môn, chỉ cần ngÆ°Æ¡i thoát ra được, chúng ta sẽ tạm ban cho ngÆ°Æ¡i má»™t sinh lá»™.
Rõ rà ng đã rắp tâm hợp lá»±c đẩy chà ng tá»›i tỠđịa vì cái gÆ°Æ¡ng thất thủ của Quá»· Cốc lão quái trÆ°á»›c đây nên chẳng quản gì đến danh dá»± giang hồ nữa. Chẳng những nhÆ° thế, hÆ¡n nữa trong bá»n chúng đã rút thêm thêm binh khà ra chỠđợi. Nhân đó chà ng có hÆ¡i kinh hoảng, nhÆ°ng rồi lại phát tác hà o khà nghÄ© thầm:
â€Äối phó vá»›i má»™t ngÆ°á»i má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ nhÆ° ta mà bá»n ngÅ© quá»· danh chấn giang hồ nà y không dám đấu tay đôi đủ biết lòng chúng sợ ta đến chừng nà o. Báºc đại trượng phu sống chẳng lấy là m mừng, chết cÅ©ng chẳng lấy là m sợ, hôm nay chẳng lẽ ta không thể trừ tai hoạ cho sinh linh chăng?â€
NghÄ© váºy rồi ngầm Ä‘á» khởi chân khà đưa mắt nhìn bốn bên không có chút sắc sợ nà o báºt cÆ°á»i lá»›n:
- Ai chết vì ai còn chưa biết chắc. Các ngươi chớ đại ngôn quá sớm!
Tiếp đó chà ng triển khai â€Nhiếp hồn ma âm†gầm lên má»™t tiếng cá»±c lá»›n rồi thừa thế đánh ra song chưởng phát tá»›i hai kình lá»±c tam âm lục dÆ°Æ¡ng nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải quét thẳng tá»›i hai lão Quá»· cốc Tá» Ma Giang và Lạc hồn vÅ© sÄ© Bùi Nguyên. Nhất thá»i trong đấu trÆ°á»ng hai tiếng gió rÃt nhÆ° rồng kêu hổ rống chấn Ä‘á»™ng đối phÆ°Æ¡ng, hai luồn kình lá»±c má»™t nóng nhÆ° lá»a má»™t lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, bụi cát bay mù mịt cá»±c lỳ lợi hại.
Bá»n ngÅ© quá»· cả kinh, may mà chúng đã chuẩn bị sẵn đối sách. Lãnh Thanh Thu lão quái biến sắc, má»™t mặt váºn chân khà lên Ä‘an Ä‘iá»n hú lên má»™t tiếng hoá giải “Nhiếp hồn ma âmâ€, má»™t mặt song thủ giÆ¡ cao lên phát Ä‘á»™ng tráºn thế. Láºp tức ngủ quỹ đồng đánh tá»›i vừa chưởng vừa kiếm, thân hình chuyển Ä‘á»™ng.
Binh khà bá»n chúng giao nhau thà nh má»™t lÆ°á»›i ánh chá»›p nhÆ° hoa tuyết rÆ¡i rụng không lá»t được má»™t giá»t nÆ°á»›c. Nhất là từ bốn bên Ä‘á»u phát ra những tiá»m lá»±c cá»±c mạnh Ä‘áºp và o trung tâm. Yến Lăng Vân thấy chiêu đầu không hiệu quả vá»™i và ng sá» xuất “Lục hợp tiá»m tung bộ†và “Quá»· ảnh thân pháp†chạy quanh đấu trÆ°á»ng chỉ nhằm chổ hở Ä‘á»™t kÃch tuyệt há»c “Lãnh diện xuyên tâmâ€. Tuy chà ng chỉ có hai tay không nhÆ°ng chiêu thế biến dị vừa công kÃch vừa thủ khiến ngÅ© quá»· ai nấy diện sắc trầm trá»ng, thi triển toà n lá»±c. Nhân vì bá»n chúng hợp sức của năm tên, nếu lỡ hôm nay không hạ nổi má»™t ngÆ°á»i má»›i và o giang hồ nhÆ° chà ng, ngà y kia truyá»n tiếng võ lâm, thá»±c chẳng còn mặt mÅ©i nà o nhìn ai nữa.
Bấy giá» mặt trăng lưỡi liá»m đã lên treo lÆ¡ lá»ng giữa trá»i. Tất cả Ä‘á»u là cao thủ có nhãn lá»±c khác thÆ°á»ng nên dù cho mà n đêm bao phủ há» vẫn nhìn rõ nhÆ° ban ngà y. Nhất là tiểu hiệp Yến Lăng Vân thân nhÆ° cá bÆ¡i trong nÆ°á»›c chá»›p nhoáng thay đổi phÆ°Æ¡ng vị, thần uy lẫm liệt. Chưởng và kiếm của ngÅ© quá»· dù đánh thế nà o cÅ©ng không đụng được tá»›i ngÆ°á»i chà ng.
Tráºn ác đấu đã xảy ra hÆ¡n ná»a giá», nếu tÃnh vá» chiêu thức hai bên đã trao đổi không dÆ°á»›i bảy, tám trăm chiêu. Cái cốc hoang vu tÄ©nh mịch nà y bị hỠđấu đến nổi bụi cát mù mịt trá»i hôn đất ám. Nói cho cùng Yến Lăng Vân vì thân Ä‘Æ¡n thế cô, trong tay lại thiếu binh khà vô hình trung đã ở thế hạ phong. Thêm nữa Huyá»n Âm ngÅ© quá»· toà n bá»™ Ä‘á»u là ma đầu ác Ä‘á»™c nhất hiện nay, tên nà o cÅ©ng có công lá»±c tinh thuần và i chục năm đủ thấy đáng sợ, lại không thèm để ý đến quy củ giang hồ á»· đông hiếp Ãt. Cà ng đánh lâu cà ng sợ sá»± biến Mạc mẫu Hoà n xấu nhÆ° quá»· dạ xoa liá»n bắn ám khÃ. Ãm khà mụ lão quái nà y giấu trong đầu thanh trượng luyện từ loại sắt lạnh rất bá đạo tên là “Äoạt mệnh kim châmâ€. Nó vừa nhá» nhÆ° sợi tÆ¡, vừa phát ra không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng không để cho đối phÆ°Æ¡ng kịp phòng bị. Do đó Yến Lăng Vân vì sÆ¡ hốt má»™t chút liá»n bị trúng ám khÃ. Má»›i đầu chà ng chỉ thấy lÆ°ng hÆ¡i nhói Ä‘au nhÆ°ng không có thì giỠđể ý, nhÆ°ng không ngá» chỉ qua má»™t lúc má»›i phát giác toà n thâm trầm trá»ng mắt hoa đầu nặng sức mạng trao tâm, chà ng ngầm kinh hãi. Khi hiểu ra thân đã trúng ám khà gì đó của địch nhân, ná»™ khà nổi lên bừng bừng nhÆ°ng không còn cách nà o chịu Ä‘á»±ng nổi.
Äồng thá»i Quá»· Cốc lão Ma Giang nhìn thấy chà ng sắp không chịu nổi nữa, lão báºt cÆ°á»i ha hả:
- Cẩu tiểu tá», hôm nay ngÆ°Æ¡i khó mà toà n mạng, uy phong ở Miêu SÆ¡n để đâu mất hết rồi?
Hiển nhiên theo ý lão, cừu nhân chắc chắn đã lá»t và o tay bá»n lão. NhÆ°ng sá»± Ä‘á»i thÆ°á»ng không nhÆ° ý mình muốn. ChÃnh ngay lúc ấy trên núi có tiếng kêu thánh thót, má»™t thân ảnh uyển chuyển hợp vá»›i má»™t thanh kiếm biếc xanh rạch trá»i giáng xuống thẳng và o trong tráºn đấu. Có lẽ là Lạc Hồng Châu Bách Hoa cung chỉ đến viện thủ. Chỉ thấy nà ng, mắt đầy sát khÃ, mặt lạnh nhÆ° băng, vừa chạm chân tá»›i đất thanh “Nam ly minh hoả†trong tay ném tá»›i Yến Lăng Vân, sau đó má»›i quay nhìn ngÅ© quá»· quát:
- Bá»n lão tặc vô sỉ không biết thẹn, lấy nhiá»u mà thắng có gì vinh dá»±?
Huyá»n Âm ngÅ© quá»· bị bất ngá» bất giác tráºn thế dừng lại. Lạc hồn vÅ© sÄ© Bùi Nguyên cÆ°á»i khanh khách:
- Thì ra cô nương đem thần kiếm bản môn đến đấy à . Hoan nghênh hoan nghênh.
Không ngá» Yến Lăng Vân bấy giỠđã sắp hôn mê má»™t ná»a, ná»a nháºn được cổ kiếm của Lạc Hồng Châu, láºp tức bản năng phấn chấn váºn dụng toà n thân kỳ công, ngÆ°á»i và kiếm hợp nhất, quát to má»™t tiếng.
- Thiếu gia liá»u chết cùng bá»n lão tặc các ngÆ°Æ¡i!
NhÆ° má»™t con cá»p nổi Ä‘iên, thânh hình chà ng lao tá»›i cuốn theo má»™t ánh Ä‘á» nhÆ° lá»a quét rá»™ng ra hÆ¡n mÆ°á»i trượng. Quá»· Cốc Tá» Ma Giang và Âm Phong Tẩu Tá» Hoà n chÆ°a kịp nhìn thấy gì đã bị chém đứt thà nh bốn Ä‘oạn máu ồng á»™c đổ ra.
Bách Hoa cung chủ cÅ©ng vÅ© lá»™ng Thái Âm thần kiếm biến thà nh má»™t dải lụa khinh thân lÆ°á»›t tá»›i. Chỉ còn lại ba lão quá»· thấy hai đạo kiếm quang má»™t xanh biếc má»™t Ä‘á» máu đảo lá»™n, tâm đảm tiêu tán, nhảy vá»t lùi lại xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng chạy vong mạng, chá»›p mắt đã không thấy nhân ảnh.
Äịch nhân tuy đã chạy nhÆ°ng Yến Lăng Vân cÅ©ng vì Ä‘á»™c phát, sức đã kiệt tức thì ngã xuống đất mặt trắng dã nhÆ° tá» giấy, hÆ¡i thở yếu á»›t không còn biết gì nữa, hôn mê bất tỉnh.
Tình hình nhÆ° thế khiến Lạc Hồng Châu hồn phi phách tán ngây ngÆ°á»i ngây ra nhÆ° gá»—, má»™t lát sau nà ng má»›i chợt tỉnh thu kiếm ôm chầm lấy chà ng lay Ä‘á»™ng hô hoán:
- TÆ°á»›ng công… tÆ°á»›ng công… là m sao váºy?
Có lẽ nà ng không hiểu Yến Lăng Vân đã bị trúng ám khà độc, nhất là nà ng xÆ°a nay chÆ°a há» xuất sÆ¡n, tuyệt chẳng có má»™t chút kinh nghiệm giang hồ nà o, bấy giá» nhìn cảnh của ngÆ°á»i yêu nhÆ° váºy lòng Ä‘au nhÆ° dao cắt, nhất thá»i trừ khóc nức nở ra chẳng biết là m gì cho phải. Vả chăng đây là tráºn ác chiến đầu tiên nà ng nhìn thấy trong Ä‘á»i.
Giữa lúc Lạc Hồng Châu Ä‘ang bà ng hoà ng không có chủ ý và Yến Lăng Vân nằm dÆ°á»›i đất tứ chi co giáºt xem ra đã vô vá»ng. Bá»—ng nhiên gần đó có tiếng nói thá»u thà o đứt Ä‘oạn vá»ng tá»›i:
- Yến tÆ°á»›ng công… tất đã… trúng… ám khÃ… tặc nhân… cô nÆ°Æ¡ng… mau… lục soát thân hai … lão quá»· đã chết… xem… có giải dược… mau cứu ngÆ°á»i Ä‘i.
Mấy lá»i đứt Ä‘oạn ấy khác nà o kéo nà ng ra khá»i giấc má»™ng. Láºp tức Lạc Hồng Châu giáºt mình buá»™c miệng:
- Äa tạ ngÆ°á»i, có nên dùng trÆ°á»›c thỠ“Cá»u âm tục mệnh Ä‘an†không?
Không đợi đáp nà ng rút vá»™i từ trong áo má»™t hÅ© ngá»c đổ ra và i viên thuốc mà u lục thÆ¡m nồng, cÅ©ng chẳng kể có công hiệu gì hay không nà ng đặt và o miệng chà ng. Nà ng đặt nhẹ chà ng nằm xuống lá»›p cá» rồi tiến đến hai xác chết nhị quá»· lục tìm thuốc giải. Khi bÆ°á»›c Ä‘i mấy bÆ°á»›c, nà ng lại nghe giá»ng nói thá»u thà o đứt Ä‘oạn kia kêu nhá»:
- Äủ rồi cô nÆ°Æ¡ng… Cá»u Âm tục… mệnh Ä‘an là linh dược trần giang… chà bảo… nhất định có công hiệu.
Bách Hoa cung chỉ bấy giá» má»›i phát giác ngÆ°á»i ấy chắc cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, bèn nghÄ©:
â€May có ngÆ°á»i nà y thức tỉnh ta, tại sao ta không tặng ngÆ°á»i má»™t viên linh dược?â€
Không dám cháºm trá»…, nà ng theo tiếng nói tiến tá»›i. Nà o ngá» vừa nhìn thấy nháºn ra liá»n đó là ngÆ°á»i hôm trÆ°á»›c đã và o “Mê cung†dá» thám sau đó chạy thoát, đó là Bát quái giáo chủ Gia Cát Huyá»n. Nà ng vá»™i Ä‘Æ°a ra má»™t viên “Cá»u Âm tục mệnh Ä‘an†lạnh lùng nói:
- NhỠngươi có lòng tốt thức tỉnh ta, ta tặng ngươi.
Thần cÆ¡ diệu toán Gia Cát Huyá»n đã kiệt sức, lắc nhẹ đầu:
- Lão hủ chết cũng chẳng đáng tiếc, xin cung chủ hãy ra tay cứu độ một vị cô nương trong rừng kia.
HÃt má»™t hÆ¡i dà i, lão tiếp:
- Từ viên “Cá»u Âm tục mệnh linh Ä‘an†mà suy Ä‘oán, cung chủ và bản môn sÆ° tổ chắc có cùng má»™t nguồn gốc, chút nữa lão hủ sẽ có lá»i phụng cáo.
Tá»± nhiên Bách Hoa cung chủ đâu phải là ngÆ°á»i không thông tình đạt lý, nà ng đặt viên thuốc và o tay Gia Cát Huyá»n, ôn nhu nói:
- Ngươi cứ uống viên thuốc nà y đi, ta đi xem rồi sẽ trở lại.
Nà ng miá»…n cưỡi Ä‘i và o khu rừng. Quả nhiên nà ng gặp má»™t nữ lang áo hồng tuổi còn trẻ nằm ngay dÆ°á»›i đất, nhÆ°ng khi Ä‘Æ°a tay và o thăm mạch thở của nữ lang, nà ng má»›i biết nữ lang đã tắt thở từ lâu rồi. Nà ng lắc đầu chán nản trở vá» bên Gia Cát Huyá»n, than dà i:
- Không cứu được nữa, vị cô nÆ°Æ¡ng ấy là ai váºy?
Gia Cát Huyá»n cà ng thê lÆ°Æ¡ng khi nghe tin ấy:
- Hỡi Æ¡i, vị ấy chÃnh là hôn thê của Yến TÆ°á»›ng Công, Hồng Lăng Nữ Cát Phi Quỳnh cô nÆ°Æ¡ng vừa rồi cùng lão hủ bị âm chưởng của lão quá»· bà Cổ Hoà n sát thÆ°Æ¡ng đấy.
Câu ấy đối vá»›i Lạc Hồng Châu lại là má»™t tin vui, vì nhÆ° thế chẳng khác nà o tâm nguyện của nà ng ná»a tháng nay đã gần hoà n thà nh vì trở ngại lá»›n nhất coi nhÆ° đã bị tiêu trừ. Lạc Hồng Châu cau mà y:
- Lão quá»· bà thá»±c đáng chém ngà n Ä‘ao, nỡ nà o hạ Ä‘á»™c thủ nặng đến váºy?
Äồng thá»i Gia Cát Huyá»n hạ giá»ng năn nỉ:
- Tạm thá»i xin cô nÆ°Æ¡ng đừng báo cho Yến tÆ°á»›ng công biết tin ấy nhé.
Có lẽ lão e rằng chà ng Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng biết tin Cát Phi Quỳnh đã chết chỉ thêm kÃch Ä‘á»™ng và trầm trá»ng thêm vết thÆ°Æ¡ng nên má»›i vá»™i vã dặn nhÆ° thế. Câu dặn dò của lão vừa dứt, Ä‘á»™t nhiên Yến Lăng Vân Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất phi thân dáºy chạy nhÆ° Ä‘iên cuồng và o trong rừng. Vừa nhìn thấy thi thể của Hồng Lăng Nữ, chà ng báºt kêu lên má»™t tiếng nhÆ° tiếng rú cá»±c kỳ thê thảm:
- Quỳnh tỷ tỷ!
Chà ng ôm chầm lấy xác nà ng, miệng ói ra má»™t búng máu tÆ°Æ¡i, ngã xuống đất bất tỉnh ngay tại đó. Có lẽ vừa rồi chà ng vừa hồi tỉnh nghe rõ câu đối đáp giữa Gia Cát Huyá»n và Lạc Hồng Châu cung chủ, nhất thá»i nà ng kinh hoà ng mặt hoa thất sắc vá»™i và ng phi thân đến hấp tấp cho chà ng uống thêm má»™t viên linh dược nữa. Nhìn thấy thảm cảnh của chà ng, nà ng cÅ©ng không nén được bi thÆ°Æ¡ng, hai hà ng lệ rÆ¡i lã chã.
Trá»i đất cÅ©ng nhÆ° buồn thÆ°Æ¡ng, nguyệt ảnh mông lung, cây cối tiêu Ä‘iá»u u tịch nhÆ° bãi tha ma. Phảng phất nhÆ° dÆ°á»›i trá»i đất nà y ai Ä‘iếu cho cuá»™c tá» biệt của đôi trai gái. NgỠđâu má»™t thiếu nữ Ä‘a tình nhÆ° Hồng Lăng Nữ túc duyên chÆ°a trá»n đã vá»™i vùi thân nÆ¡i đây, đúng là “Hồng nhan bạc mệnhâ€. Nhất là tiểu hiệp Yến Lăng Vân vì bi thống quá Ä‘á»™ thÆ°Æ¡ng thế có phần nặng thêm. Mặc cho Lạc Hồng Châu chẳng tiếc linh Ä‘an thánh dược gia truyá»n dốc lá» cho chà ng uống hết mà chà ng vẫn hôn mê bất tỉnh, không có chút công hiệu nà o.
Nà ng cà ng hoản loạn tâm ý chẳng biết phải là m sao, giữa lúc ấy Gia Cát Huyá»n Ä‘ang hà nh công váºn khà tá»± trị thÆ°Æ¡ng nên nà ng không còn ai để há»i. Lâu lắm, Bách Hoa cung chủ má»›i sá»±c nhá»› trong thân nà ng có Ä‘em theo mấy lá cá» tÃn hiệu có thể gá»i chúng nhân môn hạ đến được. Nà ng ngồi dáºy Ä‘ang định rút cá» ra, bá»—ng thấy nhân ảnh di Ä‘á»™ng, chợt thấy ngoà i má»™t trượng có má»™t nữ lang áo xanh Ä‘eo kiếm đứng sẵn ở đó bao giá». Nữ lang bi phẫn chỉ mặt nà ng quát:
- Tiện tì ác độc, nỡ hạ thủ lang độc thế ư?
“Sá»et†má»™t tiếng nữ lang rút trÆ°á»ng kiếm xông lại gần há»i lá»›n:
- Cẩu nha đầu mau khai báo tên ra đi?
Xem tình hình nữ lang áo xanh nà y đã ngá»™ nháºn nà ng là thủ phạm giết chết Yến Lăng Vân và Cát Phi Quỳnh, Lạc Hồng Châu thấy đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a chi đã vô lá»…, trầm giá»ng phản vấn:
- Ai là tiện tì Ä‘á»™c ác? Ai hạ thủ lang Ä‘á»™c? Nha đầu ngÆ°Æ¡i sao chÆ°a chi đã ngáºm máu phun ngÆ°á»i.NgÆ°Æ¡i có nhìn thấy không?
Nà ng nắm chắc lý lẽ vì sá»± thá»±c vẫn sá» sỠở đấy. Không ngá» vị nữ lang áo xanh kia chỉ và o vạt áo nà ng, cÆ°á»i nhạt:
- Hừ! Ngươi vừa là m gì còn chối à ? Cô nương ta đâu phải là đức trẻ con ba tuổi.
Bách Hoa cung chủ cuối đầu nhìn xuống tà áo mình, thì ra áo nà ng vừa bị dÃnh đầy máu do Yến Lăng Vân phun ra và đối phÆ°Æ¡ng cho đó là bằng chứng giết ngÆ°á»i của nà ng, nữ lang áo xanh không đợi nà ng đáp, trÆ°á»ng kiếm huy Ä‘á»™ng tá»›i theo tiếng quát:
- Còn nói gì nữa, hôm nay cô nÆ°Æ¡ng không lấy máu tiện tì ác Ä‘á»™c nà y tế vong hồn Yến đại ca, tháºt khó mà vÆ¡i háºn!
Nghe khẩu khÃ, tá»±a hồ đối phÆ°Æ¡ng có quan hệ gì vá»›i Yến Lăng Vân và Cát Phi Quỳnh. Bởi váºy Lạc Hồng Châu Ä‘á»™ng tâm vá»™i buá»™c miệng:
- Nha đầu ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o? Sao dám phóng tứ ở đây?
Chỉ vá» phÃa Yến Lăng Vân Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất, nà ng há»i tiếp:
- Các ngÆ°Æ¡i vá»›i nhau là thân thÃch hay là bằng hữu? Hãy nói cho ta rõ?
- Cô nÆ°Æ¡ng vừa là thân thÃch vừa là bằng hữu, ngÆ°Æ¡i định là m sao?
Lạc Hồng Châu cÆ°á»i nhạt:
- Nếu tháºt nhÆ° thế chúng ta Ä‘á»u không phải là ngÆ°á»i ngoà i, tiểu muá»™i xin tá»± báo, tiểu muá»™i chÃnh là vị hôn thê của Yến tÆ°á»›ng công đây.
Nà ng đã láºp chà quyết lấy cho được Yến Lăng Vân nên chẳng thẹn thùng gì khi nói câu ấy, nà o ngá» nữ lang kia cà ng biến sắc, không nói má»™t lá»i nà o chuyển thân Ä‘i mất.
|
29-07-2008, 09:14 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Thư kiếm giang hồ
ChÆ°Æ¡ng 32
Máu Lệ Viết Di Thư.
Hết Lòng Vì Nữ Chủ
Không quá má»™t khắc sau, nữ lang áo xanh kia lại quay trở lại, lần nà y mặt nữ lang lạnh nhÆ° tiá»n, bÄ©u môi khinh miệt:
- Tiện tì không biết thẹn, há» Yến nháºn ngÆ°Æ¡i là vị hôn thê bao giá» mà dám nói? Có lẽ ngÆ°Æ¡i là yêu nữ Cá»u Cung sÆ¡n mê hoặc chà ng không được nên hạ Ä‘á»™c thủ chăng?
Thì ra nữ lang sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u ấy quay lại để dò xét. Lạc Hồng Châu bị mắng chá»i rất tức giáºn, nà ng liá»n rút Thái Âm thần kiếm quát lại:
- Lạc Hồng Châu ta chẳng lẽ sợ ngÆ°Æ¡i Æ°? Äúng đó, cô nÆ°Æ¡ng chÃnh là chủ nhân “Mê cung†đây. Nha đầu ngÆ°Æ¡i sao không mở mắt mà nhìn sá»± thá»±c, Yến lang ta vừa chém chết Huyá»n Âm nhị quá»· rồi bị trúng ám khà hôn mê bất tỉnh, còn vị Cát tá»· tá»· nà y bị lão quá»· bà Cổ Hoà n đánh chết, cô nÆ°Æ¡ng ta đâu có can hệ gì?
Nà ng chỉ ra ngoà i cánh rừng:
- Kìa! Ngoà i kia còn có Bát quái giáo chủ Gia Cát Huyá»n Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng đã thấy táºn mắt má»i sá»± việc, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i mà há»i ắt biết cả, cần gì ta phải giải thÃch?
Câu nói của nà ng chẳng những có tình có lý mà còn có cả nhân chứng. Vì váºy nữ lang áo xanh không còn lá»i gì đáp lại. Äang lúc ấy, Lạc Hồng Châu vừa chá»›p mắt đã thấy xuất hiện thêm má»™t lão ni áo Ä‘en tay cầm kiếm, vá»›i nhãn lá»±c thÃnh lá»±c siêu phà m của Lạc Hồng Châu mà vẫn không biết lão ni ấy đến từ hÆ°á»›ng nà o. Lão ni báºt há»i liá»n:
- Vô vi thÆ° sinh Lạc Viá»…n Phong là ngÆ°á»i gì của cô nÆ°Æ¡ng?
Lạc Hồng Châu vội đáp:
- ChÃnh là tiên phụ, khôn biết vãn bối phải xÆ°ng hô nhÆ° thế nà o vá»›i tiá»n bối cho phải lẽ?
- A Di Äà Pháºt! Không ngá» lại là con gái của Lạc đại hiệp, lão ni là Hằng SÆ¡n Ưu Äà m đây.
Lão ni Ä‘Æ°a mắt nhìn và o thanh “Nam Minh ly hoả†nằm bên cạnh thân Yến Lăng Vân há»i:
- Thần kiếm kia là của ai?
ChÃnh là của vãn bối lúc nãy có Ä‘Æ°a cho Yến tÆ°á»›ng công mượn tạm để giết nhị quá»·, chÆ°a kịp thu hồi lại.
Bấy giá» nhân lúc hai lão ni và nà ng Ä‘ang đối đáp, nữ lang áo xanh đến xem xét vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Cát Phi Quỳnh và Yến Lăng Vân. Khi xem xét thi thể Cát Phi Quỳnh nữ lang phát hiện ra má»™t dải lụa trắng đẫm máu. Vừa Ä‘á»c sÆ¡ qua mấy hà ng chữ trên dải lụa, nữ lang ôm chầm lấy cái xác Cát Phi Quỳnh khóc rống lên thất thanh.
Ưu Äà m lão ni thở dà i:
- Lệnh tôn và bần ni khi xÆ°a cÅ©ng có quen biết, nhÆ°ng thuá»· chung lão ni vẫn chÆ°a biết ngÆ°á»i lại là chủ nhân của toà “Mê cung†nà y.
Tiếp đó lão ni chỉ và o nữ lang đang khóc nức nở:
- Nà ng ấy há» Lăng tên Vân Yến cháu gái của Hoà ng SÆ¡n Thiên Äô tiên khách và cÅ©ng là ngÆ°á»i bần ni rất yêu quý. Có lẽ hai cô nÆ°Æ¡ng đồng bệnh bị há» Yến phụ bạc. Ta Ä‘uổi đến đây, chÃnh vì chuyện ấy đấy.
Hai lông mà y trắng của lão ni nhướng lên hơi trầm ngâm một chút, lại tiếp:
- Lúc nãy ta thấy ngÆ°Æ¡i cho tiểu tá» há» Yến uống thứ linh dược do Thái Âm chân nhân chế luyện, nhÆ°ng muốn trị dứt thÆ°Æ¡ng phải tìm cho được ám khà rút ra má»›i dứt hẳn ná»c Ä‘á»™c, còn thanh Nam Minh ly hoả†nà y ta sẽ tạm thu giữ, khi nà o tên há» Yến khá»i hẳn, các ngÆ°á»i hãy đến Lăng phủ trên ngá»n Thiên Äô gặp ta, ta sẽ trả lại.
Bấy giá» Bách Hoa cung chủ Lạc Hồng Châu nhá»› lại xÆ°a kia thân phụ mình cÅ©ng có nhắc tá»›i tên Vô Tình kiếm vá»™i và ng ngồi dáºy là m lá»… ra mắt và vâng lá»i lão ni, đồng thá»i Lăng Vân Yến cÅ©ng trao cho nà ng dải lụa trắng nói nhá»:
- Váºt nà y có nên giao cho tên há» Yến bạc tình không?
Nà ng cúi xuống ôm xốc xác của Cát Phi Quỳnh lên mặt bà n bà n dụa những lệ nói vá»›i Ưu Äà m lão ni:
- Yến ca đối vá»›i Cát tá»· tá»· tháºt có lá»—i, chúng ta hãy Ä‘em tá»· tá»· vá» núi xây chà má»™ cho nà ng.
Rồi không đợi ai trả lá»i, nà ng phi thân Ä‘i mất. Ưu Äà m lão ni cÅ©ng vá»™i và ng phi thân theo. Lạc Hồng Châu ngẩn ngÆ¡ nhìn theo, có lẽ giao tình giữa Yến Lăng Vân và Lăng Vân Yến có gì phức tạp nên nà ng ta má»›i Ä‘á»™t ngá»™t bá» Ä‘i nhÆ° thế? Lạc Hồng Châu ngÆ¡ ngần ở đó hồi lâu má»›i nhá»› tá»›i dải lụa, nà ng giÆ¡ lên Ä‘á»c:
“Yến lang! Tá»· tá»· bị yêu bà Cổ Hoà ng sát thÆ°Æ¡ng, xin chà ng đừng mạo hiểm báo thù. Ba cô nÆ°Æ¡ng Lăng Vân Yến, Bạch Phụng Tiên và Khuyết Hà n HÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i tốt có nghÄ©a trá»ng tình thâm, xin đừng phụ bạc há». Chỉ có Phi Quỳnh là bạc phúc không được sống gần chà ng, xin hãy cố giữ hÆ°Æ¡ng khói cho tá»· tá»·, nhÆ° thế tá»· tá»· có thể ngáºm cÆ°á»i được rồi. Xin đừng buồn thÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ vì ta nhé, và hãy bảo trá»ng lấy thân. Quỳnh tá»· của chà ng.â€
Mấy lá»i di ngôn hoà lệ và máu ấy, tuy chữ viết nghiêng ngả nhÆ°ng là những lá»i dặn dò đầy tình nghÄ©a khiến ngÆ°á»i Ä‘á»c không sao cầm được nÆ°á»›c mắt. Nhất là ngÆ°á»i có tấm lòng đại lượng nhÆ° nà ng, khi sắp chết còn nhá»› khuyên ngÆ°á»i yêu của mình chá»› phụ bạc ba cô nÆ°Æ¡ng đồng bạn kia. Lạc Hồng Châu vừa Ä‘á»c vừa khóc vì tình cảm bi thiết của cô nÆ°Æ¡ng há» Cát mà nà ng không há» quan biết.
Bấy giá» Gia Cát Huyá»n đã tá»± trị thÆ°Æ¡ng thế xong, lão bÆ°á»›c đến gần Lạc Hồng Châu cung thân:
- Gia Cát Huyá»n tham bái cung chủ, xin cảm tạ ân đức cứu mạng.
Lạc Hồng Châu vội cất dải lụa và o áo, khẽ đáp:
- Bất tất, lão hãy kể rõ cho ta biết vỠYến tướng công được chăng?
Thá»±c ra nà ng vốn có thà nh kiến vá»›i Huyá»n Âm phái nên thái Ä‘á»™ không lấy gì là m vồn vã vá»›i Gia Cát Huyá»n, còn Gia Cát Huyá»n má»›i phát hiện ra Cá»u Cung SÆ¡n má»›i là nguồn gốc chÃnh thống của sÆ° môn lại có ý quay vá» vì chÃnh Lạc Hồng Châu má»›i là háºu duệ Ä‘Ãch tôn của Thái Âm chân nhân, vì váºy danh chÃnh ngôn thuáºn nà ng chÃnh là chủ nhân của lão. Lão bèn cung kÃnh Ä‘em thân thế và quá trình của Yến Lăng Vân ra nhất nhất trần thuáºt. Cuối cùng, lão kết luáºn:
- Như nay cung chủ và Yến tướng công đã là phu thê, còn lại tam quỷ xét ra chẳng có gì đáng sợ nữa.
Hiển nhiên lão vẫn Ä‘inh ninh hai ngÆ°á»i đã thá» non hẹn biển và coi nhÆ° đã là phu thê rồi. Lạc Hồng Châu tuy không phủ nháºn nhÆ°ng cÅ©ng buồn bã tá»± than má»™t tiếng:
“Chỉ tiếc là hoa rÆ¡i có ý mà nÆ°á»›c chảy vẫn vô tình, mong trá»i cao thÆ°Æ¡ng tá»›i ta cho chà ng hồi tâm chuyển ýâ€.
Câu nói ấy khiến Gia Cát Huyá»n thất vá»ng không biết nói sao. Hiện thá»i Bách Hoa cung chủ không coi Bát quái giáo chủ là ngÆ°á»i ngoà i nữa, nà ng bèn kể lại tÃnh tình quáºt cÆ°á»ng của Yến Lăng Vân.
Nghe xong, lâu lắm Gia Cát Huyá»n má»›i vuốt râu gáºt đầu nói nhá»:
- Äối vá»›i ngÆ°á»i có chà tình chà tÃnh nhÆ° Yến tÆ°á»›ng công chỉ có chà tình chà tÃnh vá»›i y má»›i là m y cảm Ä‘á»™ng, xin cung chủ chá»› nên nóng vá»™i, cứ theo lá»i tệ lão, may ra có hy vá»ng gì chăng?
Rồi lão nghiêm mặt:
- Tệ lão Gia Cát Huyá»n xin cố hết sức tác thà nh việc nà y cho cung chủ.
Äồng thá»i lúc ấy môn hạ chúng nhân của Mê cung cÅ©ng đã tìm tá»›i. NgÆ°á»i đến đầu tiên là hÆ°Æ¡ng chủ Cá»u Cung kiếm Thượng Quan Vân và hai cô con gái. Lạc Hồng Châu giá»›i thiệu cho má»i ngÆ°á»i biết nhau sau đó tá»± thân ôm Yến Lăng Vân Ä‘ang hôn mê bất tỉnh trở vá» cung, đặt chà ng nghỉ ngÆ¡i trong chÃnh phòng khuê của mình và cho gá»i Thiết trượng lão lão há» Mã đến là tổng quản đến thăm bệnh tình thÆ°Æ¡ng thế cho chà ng. Nhá» niên ká»· cao, kinh nghiệm nhiá»u, sau má»™t lúc tìm kiếm, Thiết trượng lão đã rút được “Äoạt mệnh kim châm†sau lÆ°ng chà ng, Thiết trượng lão lắc đầu thở dà i:
- May Yến tÆ°á»›ng công có huyá»n công há»™ thân và cung chủ cho uống linh dược kịp thá»i, nếu không loại ám khà cá»±c Ä‘á»™c nà y khó mà chữa trị.
Tiếp đó lão hút hết dÆ° Ä‘á»™c, rá»a sạch vết thÆ°Æ¡ng bôi loại thuốc bảo tán, hai ngÆ°á»i báºn rá»™n hÆ¡n ná»a ngà y lạc Hồng Châu má»›i tạm thá»i yên tâm. NhÆ°ng dù hỠđã táºn tâm đến váºy Yến Lăng Vân vì bị cá»±c Ä‘á»™c cá»™ng thêm thÆ°Æ¡ng tâm quá Ä‘á»™ chẳng khác nà o bị má»™t tráºn bệnh nặng. Mấy ngà y liá»n Bách Hoa cung chủ săn sóc bên giÆ°á»ng, cÆ¡m không ịp ăn, nÆ°á»›c không kịp uống, phục thị bên chà ng ba ngà y ba đêm chà ng má»›i hồi tỉnh dần lại. Thoạt đầu chà ng mở hé mắt nháºn ra mình Ä‘ang ở trong cái gian “Huyá»n cÆ¡ địa khuyết†mÆ¡ hồ nhá»› lại lúc thoát ra ngoà i cốc tưởng chỉ là giấc má»™ng lá»›n. Chợt thấy thân thể hết sức rã rá»i trăn trở khó khăn, lại tưởng là do Lạc Hồng Châu ám toán, bất giác giáºn dữ Ä‘Æ°a mắt tìm kiếm. Riêng Lạc Hồng Châu thấy chà ng mở mắt vô cùng mừng rỡ láºp tức tiến lại gần thân thiết nói:
- NgÆ°á»i chết rồi khó mà sống lại, tÆ°á»›ng công có buồn thÆ°Æ¡ng cÅ©ng vô Ãch, xin hãy giữ lấy thân là m trá»ng, chỉ cần tÆ°á»›ng công sá»›m hồi phục chúng ta sẽ cùng đến Quát ThÆ°Æ¡ng sÆ¡n chặt lão quá»· bà kia ra là m muôn Ä‘oạn để rá»a háºn.
NgỠđâu câu nói của nà ng nhắc lại cái chết của Cát Phi Quỳnh khiến chà ng cực bi thương lại hôn mê lần nữa. Lâu lắm chà ng mới hồi tỉnh dần mắt dà n dụa những lệ gà o lên:
- Quỳnh tá»· tá»· ôi! Äệ hại chết tá»· tá»· ồi, Quỳnh tá»· tá»· ôi, đệ hại chết tá»· tá»· rồi!
Liá»n nhắm mắt lại không nhìn Bách Hoa cung chủng, tá»± khóc nức nở đến gần kiệt sức má»›i thở dà i than:
- Trá»i xanh sao quá bạc vá»›i Yến Lăng Vân ta, má»™t tri ká»· má hồng nhÆ° nà ng mà ta không giữ được, ta sống còn ý vị gì nữa?
Lạc Hồng Châu hoảng sợ vội nói:
- TÆ°á»›ng công không nên nói thế, khi lâm chung Cát tá»· tá»· còn phó thác cho tÆ°á»›ng công mấy việc quan trá»ng…
Äồng thá»i vá»™i rút dải lụa trắng Ä‘Æ°a cho chà ng. Chà ng nhìn thấy di váºt cà ng bi thÆ°Æ¡ng, cố Ä‘á»c xong mấy dòng chữ rồi cất và o ngÆ°á»i:
- Thi thể Cát tỷ tỷ bây giỠnơi đâu, cho ta nhìn thêm một lần cuối.
Lạc Hồng Châu lắc đầu:
- Di thể của Cát tá»· tá»· đã được Thiên Äô Lăng nữ hiệp mang vá» Hoà ng SÆ¡n an táng, không còn ở đây nữa.
Tiếp đó nà ng thuáºt lại tÆ°á»ng táºn tình hình hôm ấy rồi tá»± trách mình:
- Xét cho cùng tất cả Ä‘á»u do tiểu muá»™i, chÃnh vì tiểu muá»™i bắt giữ tÆ°á»›ng công ở đây nên há» má»›i tìm tá»›i và xảy ra cá»› sá»±, tÆ°á»›ng công muốn trách mắng hay đánh giết gì, tiểu muá»™i cÅ©ng xin cam chịu!
Quả đúng nhÆ° Gia Cát Huyá»n đã nói:
â€Äối vá»›i ngÆ°á»i chà tình chà tÃnh duy chỉ lấy chà tình chà tÃnh đối lại há» má»›i Ä‘á»™ng tâmâ€.
Chà ng nhìn ngÆ°á»i Lạc Hồng Châu tiá»u tuỵ đáng thÆ°Æ¡ng vì chà ng, thở dà i:
- Cô nÆ°Æ¡ng sao lại quá cá»±c khổ là m chi, thiên hạ ngÆ°á»i nhÆ° Yến Lăng Vân e rằng có nhiá»u, là m sao sánh vá»›i cô nÆ°Æ¡ng cho xứng?
Câu nói ấy chứng tỠchà ng trong thâm tâm cũng đã cảm động.
Lạc Hồng Châu cuối đầu u oán nói:
- Trong mắt của tiểu muá»™i trong thiên hạ chẳng có ai bằng chà ng. Có lẽ cái ấy gá»i là “duyên†đó chăng?
Tiếp đó nà ng lại lắc đầu:
- TÆ°á»›ng công yên tâm, nay tiểu muá»™i đã biết, tá»›i trÆ°á»›c tiểu muá»™i còn có ba vị tá»· tá»· khác, sau nà y tiểu muá»™i tuyệt không dám tranh hÆ¡n thua. Nếu tÆ°á»›ng công vẫn ghét bá», Lạc Hồng Châu thiếp nguyện sẽ báo thì cho Cát tá»· tá»· xong, sẽ thà phát nÆ°Æ¡ng nhá» cá»a pháºt là m má»™t ni cô suốt Ä‘á»i, vÄ©nh viá»…n không xa khá»i “Mê cung†cho đến chết thì thôi.
Nà ng âu yếm kéo tấm má»n phủ lên ngá»±c chà ng, cÆ°á»i gượng:
- Äối vá»i tiểu muá»™i, tÆ°á»›ng công chẳng cần khó xá», tiểu muá»™i tá»± biết thân mình, hiện giá» tÆ°á»›ng công duy nhất chỉ nên nhá»› lá»i di chúc của Cát tá»· tá»· hãy cố bảo trá»ng thân thể là quý hÆ¡n hết.
Suốt mấy ngà y nà ng Ä‘em nhu tình dịu dà ng ra đối vá»›i chà ng, biểu hiện rất tá»± nhiên. Vả chăng, Yến Lăng Vân vốn cÅ©ng là kẻ Ä‘a tình, nhìn khuê nữ con nhà dòng dõi đối vá»›i chà ng rất thân thiết hết lòng, dù sao nà y chà ng có thà nh hôn vá»›i nà ng chắc linh hồn Thiên Thai tiên tá» Chung Tuệ Phân cÅ©ng sẽ ngáºm cÆ°á»i. Xét cho kỹ dù thoạt đầu nà ng cÅ©ng có hÆ¡i cưỡng bức nhÆ°ng không há» có chút ác ý nà o. Nhất là chà ng dần dần phát hiện Bách Hoa cung chủ chẳng những văn võ toà n tà i hÆ¡n hẳn thÆ°á»ng nhân mà vá» tâm khà phẩm hạnh cÅ©ng Ä‘á»u hiếm có.
Vì váºy không tá»± chủ tiêu tan hết ác cảm dần dần trở nên rất vui vẻ tÆ°Æ¡ng hợp vá»›i nà ng. Tá»± nhiên trong tình hình ấy Lạc Hồng Châu cà ng phấn chấn bất kể ngà y đêm, suốt ngà y kế cáºn bên chà ng nghiá»…m nhiên nhÆ° phu thê đã lâu rồi váºy.
Và i ngà y sau vết thÆ°Æ¡ng của Yến Lăng Vân giảm hẳn, công lá»±c đã khôi phục hÆ¡n ná»a. Chuyện Ä‘á»i thÆ°á»ng quá tÄ©nh ắt sinh Ä‘á»™ng, má»™t hôm chà ng nói vá»›i Lạc Hồng Châu:
- Châu muá»™i! Lâu rồi ta không gặp Gia Cát thế bá, nên chăng ta nên xuất cốc thăm há»i ngÆ°á»i và ta cÅ©ng có chuyện muốn há»i ngÆ°á»i đấy.
Lạc Hồng Châu cÆ°á»i diá»…m lệ đáp:
- Äó chẳng qua là lá»i di chúc của tiên phụ cấm không cho nam nhân và o đây, nhÆ°ng lão nhân vẫn ở ngoà i cốc đó thôi.
Nà ng rút ra một mảnh lụa và ng:
- Ca ca nhìn xem trên ấy viết những gì?
Thì ra đó là mảnh lụa viết mấy câu di chúc của Vô Vi thÆ° sinh lúc lâm chung vì sợ ái nữ còn bé nhá» dá»… bị bá»n cung nhân xấu dụ dá»— và o con Ä‘Æ°á»ng tà đạo nên cố ý dặn:
â€Phà m há»… là nam nhân đã và o “Mê cung†là bị giết hết không thaâ€.
Sau đó hình nhÆ° ngÆ°á»i lại lo con gái không thể có chồng nên viết thêm má»™t lá»i phụ lục:
â€Nếu nhÆ° có ngÆ°á»i tÆ°á»›ng mạo tuổi tác tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, má»™t mình và o được “Mê cungâ€, đến được “Huyá»n cÆ¡ địa khuyết†Châu nhi có thể chá»n lấy là m chồngâ€.
Mấy câu di chúc ấy khiến Yến Lăng Vân lấy là m buồn cÆ°á»i thầm nghÄ©:
â€Lão nhân gia nà y tháºt là má»™t lão hủ nho, giả nhÆ° vÄ©nh viá»…n không có ai và o đây được, chẳng lẽ lão buá»™c con gái lão chết già trong nà y Æ°?â€.
Và cÅ©ng vì đó chà ng má»›i hiểu tại sao khi chà ng má»›i Ä‘á»™t nháºp và o đây liá»n bị Lạc Hồng Châu gần nhÆ° buá»™c chà ng phải lấy nà ng váºy. Lạc Hồng Châu Âu yếm nhìn chà ng cất giữ tấm lụa rồi dịu dà ng, nà ng nói:
- Báo cho ca ca biết, thiếp đã sai Gia Cát Huyá»n dẫn môn hạ đến Hoà ng SÆ¡n đợi chúng ta, thiếp cÅ©ng biết ca ca định há»i gì rồi. Chuyện xảy ra ở Thiên Thai SÆ¡n, Tuyết SÆ¡n, Kim Lăng ngà y trÆ°á»›c thiếp Ä‘á»u phái xuất ngÆ°á»i Ä‘i tra xét. Toà n gia Chung tá»· tá»· gặp nạn là chuyện có tháºt, cứ theo báo thì kẻ thù bị nghi ngá» là bá»n Phấn Diện lang quân và sÆ° đồ Thiết Tiên Ông. Riêng chuyện ở Bạch phủ ca ca hãy yên tâm, chỉ có Phụng muá»™i muá»™i đã theo sÆ° phụ xuất sÆ¡n chÆ°a biết Ä‘ang ở đâu. Duy có Miêu Lãnh Khuyết Hà n HÆ°Æ¡ng từ khi thân phụ Ä‘i đến Tiêu Diêu đảo rồi thân mẫu theo cứu viện vẫn chÆ°a thấy trở vá». Hãy đợi và i ngà y nữa cho vết thÆ°Æ¡ng ca ca hồi phục hẳn, chúng ta sẽ xuống Giang Nam gặp Lăng tá»· tá»· đồng thá»i kiếm đến Lạc Hồn Nhai á»a háºn xong sẽ tìm đến Thiên Thai tìm kẻ thù và tiếp ứng cho Khuyết tá»· tá»·, ca ca thấy có được không?
Nà ng đã tÃnh toán chu đáo, là m trÆ°á»›c rồi má»›i báo sau. Yến Lăng Vân lấy là m khâm phục, chà ng nắm lấy tay ngá»c Lạc Hồng Châu tán thưởng:
- Muá»™i muá»™i đúng là má»™t vị hiá»n…
Chỉ cần chà ng nói má»™t ná»a Lạc Hồng Châu đã hiểu, nà ng nhảy và o lòng chà ng cÆ°á»i nức nở:
- Hiá»n gì? Thiếp bá»™ chÆ°a biết hết phúc pháºn của mình sao?
Hai ngÆ°á»i ôm chặt lấy nhau, hai tâm hồn nhÆ° hoà quyện thà nh má»™t khối. Thá»i gian hoan lạc qua rất mau, chỉ thoáng chốc đã qua mấy ngà y nữa, Yến Lăng Vân đã hoà n toà n bình phục. Rồi đó theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn tuỳ tòng của cha con Thượng Quan Vân, há» khởi hà nh Ä‘i xuống phÃa đông.
Má»™t ngà y nỠđã đến Cá»u Giang. Thuyá»n đã được môn hạ chuẩn bị thuê từ trÆ°á»›c, cả Ä‘oà n ngÆ°á»i liá»n trá»±c chỉ bến sông. Bách Hoa cung chủ lần đầu xa nhà nhìn giòng nÆ°á»›c chảy xiết, bá»t trắng theo sóng tung bay buá»™t ra miệng tấm tắc khen đẹp. Hốt nhiên nghe trên má»™t chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘áºu gần bá» có ngÆ°á»i lá»›n giá»ng:
- Tiểu nhân đã thuê chiếc thuyá»n nà y, xin kÃnh má»i chủ nhân.
Äồng thá»i Cá»u Cung kiếm đã nháºn ra môn nhân của mình, vá»™i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Äến gần thuyá»n má»›i biết tên môn nhân ấy cứ đứng bất Ä‘á»™ng trên đầu thuyá»n chỉ có thể nói năng chứ không thể cá» Ä‘á»™ng, rõ rà ng hắn đã bị ngÆ°á»i ká»m chế. Nhân váºy cha con Thượng Quan Vân cả giáºn tức khắc phi thân lên thuyá»n. Chỉ còn Yến Lăng Vân và Lạc Hồng Châu song song tản bá»™ thưởng ngoạn trá»i nÆ°á»›c vạn dặn không cần để ý vì cứ tưởng chuyện má»n trên thuyá»n Thượng Quan Vân đủ sức giải quyết, khá»i là m phiá»n tá»›i há».
Nà o ngá» Ä‘á»™t nhiên bên tai nghe có tiếng quát mắng. Yến Lăng Vân ghé mắt nhìn lên thuyá»n liá»n nháºn ra bốn lão già “LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt†đi xuống. Chà ng Ä‘á»™ng tâm liá»n nghÄ©: "Mấy lão già nà y cháºn Ä‘Æ°á»ng ở đây gây rắc rối ta chăng?â€. Chà ng nắm tay Lạc Hồng Châu bÆ°á»›c cháºm vá» phÃa thuyá»n Ä‘Æ°a mắt quét quanh LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt mỉm cÆ°á»i mở lá»i:
- Äã lâu không gặp bốn vị, có còn nháºn ra tiểu sinh chăng?
Có lẽ chà ng gần đây dưỡng thÆ°Æ¡ng trị liệu thá»i gian cẩn tháºn nên dung mạo có khôi vÄ© hÆ¡n nhiá»u, thêm nữa trên thân lại mặc áo hoa của Bách Hoa cung chủ may riêng tặng nên LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt nhìn mãi không nháºn ra chà ng là ai. Chà ng trầm giá»ng:
- Chư vị ở đây có ý muốn gì? Chẳng lẽ khi trước tiểu sinh đã tha cho một lần ở Tiểu cô sơn mà không nhớ ư?
Chà ng vừa dứt lá»i, đầu tiên Phiên DÆ°Æ¡ng Ä‘iếu tẩu Äồ Long giáºt mình há»i vặn:
- Ngươi là tiểu tỠhỠYến đấy sao?
Tuý NhÆ° Lai Trừng Nhất láºp tức ra hiệu bằng mắt cho đồng bá»n, sau đó báºc cÆ°á»i ha hả:
- Không ngỠhôm nay lại gặp Yến thà chủ đấy nhé!
Lão chắp tay là m lễ, nói tiếp:
- Các thà chủ có lẽ định đến Tiêu Diêu đảo phó hội chăng!
Câu há»i khiến Yến Lăng Vân không hiểu đầu Ä‘uôi ra sao, chà ng hÆ¡i cuối đầu nhÆ° trả lá»…, lạnh nhất nói:
- Äiá»u ấy, quả thá»±c tiểu sinh chÆ°a biết.
Với chà ng, hiện giỠcó việc cần là m và cũng chẳng có ý muốn biết thị phi trong võ lâm, không ngỠTuý Như Lai Trừng Nhất trợn cặp lông mà y:
- Hừ! Gần đây Yến thà chủ danh trấn giang hồ, chẳng lẽ Tiêu Diêu tam hữu không gởi thiếp má»i thà chủ?
Lão tá»± gáºt gù tiếp:
- Äây là đại sá»± trong võ lâm, Yến thà chủ thiếu niên anh hùng, không nên không biết, cÅ©ng không thể không phó há»™i.
Yến Lăng Vân hiếu kỳ mỉm cÆ°á»i:
- Xin đại hoà thượng vui lòng nói rõ cho tiểu sinh nghe.
Thì ra chuyện xảy ra năm trÆ°á»›c đây giang hồ ồn à o truyá»n miệng nhau là bao nhiêu bảo váºt ở Äại Hoang chân nhân truyá»n lại Ä‘á»u lá»t và o tay Tiêu Dao tam hữu, quần hùng vá»™i và ng Ä‘ua nhau tìm đến, trong đó có cả Miêu Lãnh Khuyết. Chỉ vì Tiêu Diêu đảo nằm xa ngoà i táºn biển đông, phòng bị lại rất cẩn máºt, nên Ä‘a số kẻ tìm đến Ä‘á»u đại bại quay vá», đồng thá»i chủ nhân đảo Tiêu Diêu thấy sá»± việc đã lỡ tiết lá»™ bèn mở đại há»™i, gởi thiếp má»i các môn phái Trung Nguyên kể cả hăc đạo bạch đạo hẹn ngà y rằm tháng ba chÃnh thức khai há»™i.
Tất nhiên những ngÆ°á»i được má»i cÅ©ng không thể không đến phó há»™i. Huống gì Ä‘a số Ä‘á»u có quan tâm khi nghe đến bà lục trân quý của Äại Hoang chân nhân. LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt là má»™t trong số ấy. Bất quá chúng cÅ©ng lấy lòng tiểu nhân mà đo lượng quân tá», Tuý NhÆ° Lai Trừng Nhất Ä‘inh ninh Yến Lăng Vân cÅ©ng Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng phó há»™i. ChÃnh vì váºy mà chúng chẳng có chút hảo cảm vá»›i chà ng.
Thượng Quan Vân vốn lão luyện giang hồ, vừa nghe lão hoà thượng nói xong, không đợi chủ nhân trả lá»i liá»n cÆ°á»i nhạt:
- Nếu chúng ta thÃch sẽ tá»± đến cần gì các ngÆ°Æ¡i khuyến dụ?
Rồi lão giáºn dữ quát nhá»:
- Vừa rồi các ngươi cưỡng bức hạ nhục môn nhân đệ tỠbản môn, hôm nay ta không chịu lép vế đâu.
Nhất là con gái Tầm Dương Long Nữ Thượng Quan Bình tuổi trẻ nông nổi tức thì xen và o điểm và o mặt Phiên Dương điếu tẩu quát:
- Lão quá»· mặt Ä‘á» kia, nghe nói ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng giá»i chiến thuá»· ở Phiên DÆ°Æ¡ng giang hồ, hôm nay gặp nhau đây, cô nÆ°Æ¡ng muốn xem thá» ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu bản lãnh.
BÃch Hoa cung chủ tá»± biết lần đầu tiên xuất sÆ¡n mà môn hạ đã bị ngÆ°á»i ta hạ nhục, nếu không lấy lại danh dá»±, mai kia lá»i đốn tá»›i giang hồ ắt sẽ bẽ mặt đến cả sÆ° môn, do đó nà ng lạnh mặt nhÆ° băng cao giá»ng nói:
- Bình nhi nói phải lắm, nếu được hãy đoạt cần câu của lão ngư phủ ấy cho ta.
Lá»i nói ấy của nà ng chẳng khác gì mệnh lệnh, Thượng Quan Bình cà ng thêm tá»± tin bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c định xuất thủ. Bá»n LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt nà y đã nháºn ra Yến Lăng Vân cảm thấy không hay ho gì nên chăng có tên nà o muốn giao đấu, chỉ cần rút lui êm đẹp là mãn nguyện. Nà o ngỠđối phÆ°Æ¡ng cứ đòi giao đấu, nhất là nÆ¡i nà y chÃnh là địa bà n của chúng, lẽ nà o chúng chịu mất mặt? Riêng Yến Lăng Vân thuá»· chung vẫn chẳng nói năng gì, rõ rà ng chà ng cÅ©ng chẳng muốn dây và o bá»n tứ tuyệt nà y là m gì. Nhá» váºy Phiên DÆ°Æ¡ng Ä‘iếu tẩu Äồ Long má»›i nổi máu anh hùng ngá»a mặt cÆ°á»i dà i má»™t lúc, sau đó má»›i lừ mắt nhìn Thượng Quan Bình:
- Nha đầu nếu so sánh thuá»· công vá»›i lão phu chỉ sợ ngÆ°Æ¡i không thỠđược bao lâu thôi! Chỉ cần xuống nÆ°á»›c xem ngÆ°Æ¡i có đón nổi má»™t chiêu “Äảo quái kim giao†hay không?
Lão chÆ°a há» biết gì vá» các môn nhân Cá»u Cung sÆ¡n, và ở đây trừ Yến Lăng Vân ra lão chẳng còn sợ ai nên chẳng ngại gì mà nói thẳng tên chiêu tuyệt Ä‘á»™c của lão. Thượng Quan Bình cÆ°á»i nhạt:
- Hay lắm! Cô nÆ°Æ¡ng chẳng cần ở đâu, dù là trên đất dÆ°á»›i nÆ°á»›c, dùng binh khà hay dùng quyá»n cÆ°á»›c cÅ©ng dÆ° sức đối phó vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Nà ng xoay kiếm vẽ thà nh má»™t vòng sán rồi hoà nh ngang ngá»±c chỠđợi, Phiên DÆ°Æ¡ng Ä‘iếu tẩu Äồ Long cÅ©ng vá»™i ngoặt tay ra sau lÆ°ng định rút binh khà là chiếc cần câu ra. NgỠđâu cần câu vẫn dắt sau lÆ°ng bá»—ng biến đâu mất tá»± lúc nà o. Hoặc là có kẻ nà o đánh cắp của lão? Hốt nhiên từ đầu thuyá»n lại xuất hiện thêm má»™t lão đầu vừa lùn vừa nhá» bé tay cầm cần câu cÆ°á»i ha hả:
- Ra mắt chư vị, lão hủ đi câu cá vỠđây.
Lão nhấc cần câu trên tay nhìn Yến Lăng Vân:
- Lão câu được Ãt cá vá»›i cái cần nà y xin tặng cho Yến tÆ°á»›ng công nhÆ° má»™t lá»… váºt ra mắt.
|
29-07-2008, 09:16 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Thư kiếm giang hồ
ChÆ°Æ¡ng 33
Hiệp Nữ Lộ Kỳ Côn
Ma Nương Thất Sắc
Phiên DÆ°Æ¡ng Äiếu Tẩu xoay ngÆ°á»i lại nháºn ra đó là ngÆ°á»i nà o, mặt biến sắc lá»a giáºn bốc lên gầm to:
- Thì ra lão ăn cắp nà y dám lấy cần câu của Äồ Long ta, có lẽ muốn thá» võ công chăng?
Vân Hải chân nhân Hồ VÅ© cÆ°á»i âm hiểm:
- Hừ, hỠThiên kia, hãy đưa trả cần câu ấy đây, kẻo từ nay suốt dải Lư Sơn Phiên Dương nà y không còn mặt lão nữa đấy!
Chắc lão đầu nhá» bé nà y là Thiên Tổ Võ, ngÆ°Æ¡i đã đánh cắp Thái Âm Thần Kiếm của Yến Lăng Vân. Rõ rà ng LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt có biết lão nà y trÆ°á»›c nhÆ°ng chÆ°a biết thân thế nguồn gốc của lão. Thiên Tổ Võ Ä‘Æ°a đôi mắt ti hà liếc nhìn bốn lão LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt cÆ°á»i rúc rÃch:
- Ta xem cái bá»n LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt các ngÆ°Æ¡i chỉ giá»i hù doạ chứ có bản lãnh gì, đến võ khà giữ còn không nổi là m sao giữ mạng? TrÆ°á»›c đây Tổ Võ ta vì nghiêm lệnh của chủ nhân không quấy nhiá»…u ngÆ°á»i khác nên Ä‘Ã nh chịu nhục chứ đâu phải sợ gì ai.
Không tin, chút nữa chúng ta tỷ thà xem ai thắng ai?
Thượng Quan Bình lúc ấy hoà nh kiếm quá lâu nóng nảy nói:
- Tổ bá bá cần gì phải nói nhiá»u vá»›i bá»n chúng, mau há»i lão câu cá kia còn dám giao đấu thuá»· công vá»›i Bình nhi chăng?
Äến đây LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt má»›i hiểu ra lão Tổ Võ nà y là ngÆ°á»i nhà của Yến Lăng Vân và còn là trong bá»n môn hạ của chà ng nữa, Tuý NhÆ° Lai Nhất Trừng nghiêm mặt nhìn chà ng:
- Vừa rồi bá»n lão hủ nhất thá»i gấp lên Ä‘Æ°á»ng nên định Ä‘i nhá» thuyá»n xuống hÆ°á»›ng đông, phạm tá»›i oai danh các hạ, đó chỉ là hiểu lầm nho nhá», xin các hạ miá»…n thứ. Lão tăng thá»±c sá»± chẳng phải sợ gì nhÆ°ng chÆ° vị là khách, chúng ta lại không oán không thù, cÅ©ng nên nể mặt nhau má»™t chút tốt hÆ¡n.
Lão tăng nà y miệng lưỡi cÅ©ng khá lanh lợi thấy tình hình bất ổn vá»™i kiếm cách rút lui. NhÆ°ng Thượng Quan Bình không đợi chủ nhân, cÆ°á»i lạnh xen và o:
- Äịnh cÆ°á»›p thuyá»n của ngÆ°á»i ta, hà nh hung môn hạ ngÆ°á»i ta sao gá»i là chút hiểu lầm nho nhỠđược? Hừ! Hôm nay nếu chúng ta không dạy cho các ngÆ°á»i má»™t bà i há»c, tÆ°Æ¡ng lai chúng ta nà o còn mặt mÅ©i đâu Ä‘i qua cái thà nh Cá»u Giang nà y nữa?
Yến Lăng Vân vội can thiệp:
- Nếu chúng ta giao đấu ở đây e rằng sẽ xao động đến quan phủ. Hoặc là chúng ta hẹn gặp nhau ở Tiểu Cô Sơn gần đây phân cao thấp, các vị nghĩ sao?
Chà ng Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Thiên Tổ Võ trả lại cần câu cho Phiên DÆ°Æ¡ng Äiếu Tẩu Äồ Long rồi giục má»i ngÆ°á»i lên Ä‘Æ°á»ng cho sá»›m, vì bấy giá» trên bỠđã có không Ãt kẻ hiếu sá»± bu lại định coi tráºn đấu sắp xảy ra. Bấy giá» Bách Hoa Cung chủ ra lệnh cho Thượng Quan Bình Ä‘iá»u khiển mấy môn hạ cho căng buồm xuất phát. Lâu thuyá»n thuáºn gió chạy nhÆ° bay trên mặt nÆ°á»›c chỉ trong khoảnh khắc đã tá»›i Tiểu Cô SÆ¡n. LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt không nói má»™t lá»i phi thân lên bá» trÆ°á»›c, tiếp theo là các ngÆ°á»i của Cá»u Cung SÆ¡n cÅ©ng neo thuyá»n lên bá». Yến Lăng Vân trở lại chốn cÅ© vô hạn xúc cảm lòng thêm phần bồi hồi nhá»› buồn bã. TrÆ°á»›c mắt chà ng là Tiểu Cô SÆ¡n vẫn trùng trùng dá»±ng trÆ°á»›c mặt nÆ°á»›c y nhÆ° cÅ©, ngÆ°á»i cùng đến đây vá»›i chà ng năm ngoái trừ Thiên Äô Lăng Vân Yến ra chẳng còn ai nữa cả. Cá»u Hoa Lâm Anh đã tá»± váºn dÆ°á»›i dòng nÆ°á»›c. Äông Hải Cát Phi Quỳnh giỠđây cÅ©ng đã thà nh ngÆ°á»i thiên cổ, do đó bÆ°á»›c lên bá» núi, nhất thá»i chà ng bần thần quên cả Bách Hoa Cung chủ vẫn Ä‘i bên cạnh chà ng, ngẩn ngÆ¡ nhìn dòng nÆ°á»›c buá»™t miệng ngâm bà i từ tức cảnh:
Äông thệ thuá»·
Vô phục hướng tây lưu?
Kinh tiết cô phÆ°Æ¡ng thiên kiến táºt
Chiêu hồn hà xứ mộng du du
Mạch mạch sỠnhân sầu…
(Ào à o nước chảy vỠđông
Có bao giỠnước lại vòng qua tây?
Äã qua những tháng những ngà y
Gá»i hồn ai ở chân mây không vá»
Khiến buồn cứ mãi lê thê…)
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Lạc Hồng Châu là má»™t thiếu nữ thông minh hiểu rõ rằng chà ng muốn ghé nÆ¡i đây giao đấu vá»›i bá»n LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt chỉ là cái cá»› để thăm lại chốn cÅ©, mục Ä‘Ãch chÃnh là để ghé lại đây thÆ°Æ¡ng tiếc Hồng Lăng Nữ lần cuối cùng. Nà ng ảm đạm đứng yên lặng bên cạnh chà ng. Má»™t lúc sau nà ng má»›i ôn nhu cất tiếng:
- Ca ca có lòng ấy Cát tá»· tá»· linh thiêng ở trên trá»i nhất định sẽ rõ xin đừng buồn rầu nữa, chúng ta lên núi chứ?
Chà ng chợt tỉnh nắm lấy tay nà ng thở dà i:
- Muội muội nói phải lắm.
Hai ngÆ°á»i dá»±a vai nhau song song bÆ°á»›c lên núi. Trong tâm tưởng há» vẫn Ä‘inh ninh hiện giá» cha còn Cá»u Cung Kiếm chắc đã Ä‘ang tá»· thà vá»›i LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt. Nà o ngá» khi lên tá»›i lÆ°ng chừng núi vẫn thấy ba cha con hỠđứng nhà n nhã ở đó. Trong góc bên phải trên khoảng đất trống có má»™t thiếu nữ xinh đẹp không biết đến từ bao giá» Ä‘ang chá»i mắng bá»n LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt. Vị cô nÆ°Æ¡ng ấy vừa nhìn thấy Yến Lăng Vân và Lạc Hồng Châu liá»n vui mừng từ xa cất tiếng gá»i:
- Yến ca ca, tiểu đệ… không! Tiểu muội Lâm Anh ở đây. Tiểu muội tìm ca ca lâu lắm rồi!
Tháºt là má»™t việc lạ. Rõ rà ng Cá»u Hoa Lâm Anh đã nhảy xuống sông chết từ năm ngoái sao lại còn xuất hiện ở đây? Yến Lăng Vân kinh ngạc đến Ä‘á»™ quên cả trả lá»i. Có lẽ đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết chà ng kinh ngạc nên báºt cÆ°á»i khanh khách:
- Yến ca ca ơi, tiểu muội được gia sư cứu thoát, đâu có chết đâu! Ca ca đừng ngẩn ra nhìn như thế!
Quét mắt lại nhìn Lư Sơn Tứ Tuyệt, nà ng quát:
- Năm ngoái các ngươi tới đây hoà nh hà nh ngược ngạo, hôm nay lại xúc phạm đến cô nương, cô nương khó lòng tha cho các ngươi được nữa!
Bấy giá» Yến Lăng Vân má»›i tỉnh ngá»™, bèn kể lại giản lược chuyện đã qua cho Bách Hoa Cung chủ nghe, rồi chà ng nắm tay nà ng bÆ°á»›c gần tá»›i, cao giá»ng gá»i:
- Lâm hiá»n muá»™i hãy tạm nghỉ ngÆ¡i, bá»n ác tà nà y hãy để ngu huynh giải quyết.
Thân chà ng hÆ¡i Ä‘á»™ng đã lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Lâm Anh không chịu rút lui nhÆ° lá»i chà ng, nà ng mỉm cÆ°á»i:
- Ai trong chúng ta xuất thủ cÅ©ng váºy thôi, tiểu muá»™i muốn biết chúng tháºt sá»± có bao nhiêu bản lãnh mà dám xÆ°ng là Tứ Tuyệt.
LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt hôm nay quả là gặp ngà y rắc rối, nhÆ°ng chúng rất tin ở bản lãnh, trong các đối phÆ°Æ¡ng, trừ Yến Lăng Vân là ngÆ°á»i chúng kỵ nhất ra, căn bản chúng không coi môn hạ Cá»u Cung SÆ¡n và o Cá»u Hoa Lâm Anh và o đâu. Trong bá»n Tứ Tuyệt ấy có lão bà tóc trắng phau là Bạch Phát Ma NÆ°Æ¡ng Giải NgÅ© Cô tức giáºn Ä‘á» ngầu mắt hoà nh ngang thiết trượng tá»›i Lâm Anh, quát mắng:
- Nha đầu không biết trá»i cao đất dà y là gì dám lá»›n lối trÆ°á»›c mặt lão thân, để ta thá» xem ngÆ°Æ¡i có tà i cái gì cái đã!
Lão trầm thanh tiếp:
- Bốn ngÆ°á»i bản môn má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t tà i năng kinh ngÆ°á»i nên má»›i được gá»i là Tứ Tuyệt. Ta không ngại gì không báo cho ngÆ°Æ¡i biết. Trừng Nhất đại sÆ° sở trÆ°á»ng Cách SÆ¡n Äả NgÆ°u Thần Quyá»n, Vân Hải đạo trưởng có đại pháp Thiên Tỵ Nháºp Má»™c, Äồ Trang chủ kỳ tà i Nhất VÄ© Äá»™ Giang, còn lão thân tuy ở vị trà cuối cùng nhÆ°ng sức cÅ©ng đủ khai sÆ¡n, chẳng lẽ lại sợ ngÆ°Æ¡i sao?
Lão lại giÆ¡ cao thiết trượng lên Ä‘áºp xuống tảng đá nằm bên cạnh Ä‘Æ°á»ng, láºp tức ánh lá»a bắn ra tung tóe, cát đá tung bay, tảng đá bị chặt là m đôi. Kình lá»±c ấy quả nhiên kinh ngÆ°á»i đúng là nhÆ° câu nói của lão "sức đủ khai sÆ¡n" tháºt chứ không phải lá»™ng ngôn. Lão ma nÆ°Æ¡ng đảo mắt nhìn Lâm Anh hiu hiu tá»± đắc:
- Nha đầu, ngươi là m được thế chăng?
Theo Yến Lăng Vân gặp nà ng năm trước ở bãi Anh Vũ Hán Dương, công lực nà ng quả không thể bằng lão ma nương, nà o ngỠnà ng vẫn thung dung nhìn Bạch Phát Ma Nương, bĩu môi:
- Má»™t chút bản lãnh ấy đâu đáng gá»i là "tuyệt"! Hôm nay cô nÆ°Æ¡ng sẽ cho các ngÆ°Æ¡i đại khai nhãn giá»›i đây!
Nà ng hÆ¡i chuyển thế, tay không có bất cứ má»™t binh khà nà o, ngá»c chưởng Ä‘Æ°a lên chém xuống má»™t tảng đá khác. Theo lý đó là má»™t hà nh Ä‘á»™ng tuyệt không có khả năng vì tay không là m sao so được vá»›i thiết trượng? NhÆ°ng sá»± thá»±c lại khác hẳn. Hai cánh tay nà ng vừa chém xuống, ống tay phất qua, tảng đá nhÆ° miếng Ä‘áºu hủ liá»n tách là m hai.
Tình hình nhÆ° thế khiến LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt ngây mặt há mồm, ngay đến Yến Lăng Vân cÅ©ng hết sức kinh ngạc không thể tưởng tượng chỉ xa cách má»›i có hÆ¡n ná»a năm, công lá»±c của nà ng đã tiến bá»™ dÆ°á»ng ấy. Hai ngÆ°á»i con gái há» Thượng Quan láºp tức cất tiếng hoan hô.
Cá»u Hoa Lâm Anh vẫn bình thản hÆ¡i liếc Yến Lăng Vân nở má»™t nụ cÆ°á»i rồi không thêm nhìn đối thủ Giải NgÅ© Cô, nà ng quét mắt vá» phÃa Tuý NhÆ° Lai Trừng Nhất:
- Lão trá»c đầu thấy thế nà o?
Trừng Nhất chầm cháºp đáp:
- A di Ä‘Ã pháºt! Tuyệt há»c Trảm Long Thủ Nam Hải Môn của nữ thà chủ khiến bần tăng bá»™i phục. Bần tăng xin bà y tá» chút vụng vá», xin được cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo!
Hôm nay lão ăn nói nhÆ° váºy đã là quá khiêm nhÆ°á»ng. Lão Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh thấy cách lão hai trượng có má»™t cây liá»…u khá to, Ä‘á»™t nhiên chưởng lão phát ra mau nhÆ° gió đánh lên không trung. Thá»±c là khó tin, cây liá»…u nhÆ° bị má»™t kình lá»±c vô hình Ä‘áºp tá»›i báºt gốc đổ xuống đất. Hiển nhiên thần công Cách SÆ¡n Äả NgÆ°u của lão đã tá»›i mÆ°á»i thà nh công lá»±c. NhÆ°ng Lâm Anh không đợi lão mở miệng liá»n cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng:
- Xem cô nương ta đây!
Tay áo nà ng phất đến má»™t cái, láºp tức má»™t tráºn gió nóng nhÆ° lá»a cuốn tá»›i kéo dá»±ng cây liá»…u vừa bị đổ đứng dáºy, uy lá»±c ấy quả là kinh ngÆ°á»i.
Äến đây sắc mặt LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt ai nấy Ä‘á»u trắng bạch. Chúng tỉnh ngá»™ hôm nay gặp các nam nữ nà y bất luáºn lá»›n nhá» Ä‘á»u là ngÆ°á»i có thân thủ bản lãnh đáng sợ. Qua hai lần tá»· thÃ, cao thấp coi nhÆ° đã rõ. Nhân váºy không đợi đối phÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘Ãch danh khiêu chiến, Vân Hải lão đạo cÆ°á»i khô khốc:
- Nữ thà chủ đầy thân tuyệt há»c, đúng là võ lâm hiếm có, bá»n bần đạo xin chịu nháºn hạ phong, tất cả má»i xúc phạm trÆ°á»›c đây xin nữ thà chủ rá»™ng lượng bá» qua cho.
Câu ấy chẳng khác nà o đại diện cho bốn ngÆ°á»i cúi đầu nháºn thua! Theo quy củ thÆ°á»ng lệ của giang hồ nhÆ° váºy là đã quá rõ nhÆ°ng Cá»u Hoa Lâm Anh dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a hết cÆ¡n giáºn liá»n cÆ°á»i lạnh đáp:
- Hừ! Äâu có dá»… dà ng thế, hôm nay ta quyết không để cho lão quái váºt các ngÆ°Æ¡i quay vá»!
LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt xÆ°a nay vốn là ngÆ°á»i tá»± phụ, nhịn nhÆ° váºy là đã quá chịu lép đâu thể nhịn hÆ¡n được nữa? Câu nói đáp của Lâm Anh chẳng khác nà o gáo nÆ°á»›c lạnh khiến chúng tỉnh lại. Äang lúc bốn lão già định nổi giáºn, bá»—ng trong cái miếu gần đấy phát ra má»™t tiếng gá»i rất lá»›n:
- Äồ nhi hãy tạm tha cho chúng, mau gá»i chúng và tên Yến ca ca và o đây cho sÆ° phụ há»i.
Ngữ thanh tuy không to lắm nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng, tai kêu lên ong ong liên hồi. Rõ rà ng ngÆ°á»i nói ấy phải là ngÆ°á»i có ná»™i công cá»±c cao. LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt cà ng thêm nhụt chà không dám cá» Ä‘á»™ng. Lâm Anh láºp tức cao giá»ng đáp:
- Anh nhi xin tuân lệnh.
Rồi quét mắt nhìn bốn tên:
- Gia sÆ° đã có lệnh gá»i, mau theo ta và o đó.
Nà ng hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i nhìn Yến Lăng Vân cÆ°á»i khanh khách:
- Ca ca đừng ngạc nhiên, chúng ta hãy và o trong miếu Ä‘i. Tiểu muá»™i thú tháºt, tiểu muá»™i và gia sÆ° đến đây là cố ý gặp ca ca đó!
Hốt nhiên nà ng nhá»› chà ng còn có đồng bạn liá»n quay vẫy Bách Hoa Cung chủ:
- Tá»· tá»· hãy mau đến đây, gia sÆ° má»i cả tá»· tá»· nữa đấy!
Rồi giả như ngạc nhiên:
- á»’! Hôm nay ngÆ°á»i Ä‘i chung vá»›i Yến ca ca sao không phải vị cô nÆ°Æ¡ng cùng Ä‘i năm ngoái nhỉ?
Bấy giá» Bách Hoa Cung chủ cÅ©ng đã lại gần, không đợi chà ng trả lá»i, nà ng buá»™t miệng đáp:
- Cát tá»· tá»· chẳng may gặp bất hạnh, tiểu muá»™i Lạc Hồng Châu từng nghe Vân ca ca nhắc đến tên của Lâm nữ hiệp tá»± ngưỡng má»™ từ lâu, hôm nay được gặp tháºt là vạn hạnh!
Lâm Anh có hÆ¡i lúng túng ngượng ngùng vá»™i nói và i câu khách sáo rồi dẫn má»i ngÆ°á»i và o trong ngôi miếu. Trong ấy có má»™t vị đạo cô trung niên khoanh chân trên má»™t tấm bồ Ä‘oà n ngay trÆ°á»›c thần án. Không đợi Lâm Anh giá»›i thiệu, Yến Lăng Vân và Bách Hoa Cung chủ là m lá»… ra mắt. Trung niên đạo cô nhìn kỹ hai ngÆ°á»i mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, nhìn thấy LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt sau đó đạo cô trầm nét mặt, từ từ nói:
- Lão thân là Lý XÃch Hà ở Nam Hải khi xÆ°a được gá»i là Phiêu Diêu Tiên Cô.
Hai mắt đạo cô trừng lên quét nhìn bốn lão quát to:
- Cấm Ä‘iá»u của bản môn trong giang hồ ai cÅ©ng biết, các ngÆ°Æ¡i sao dám xâm phạm vô lá»… vá»›i ái đồ của lão thân?
LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt nghe ba tiếng Lý XÃch Hà ai nấy Ä‘á»u biến sắc hoảng sợ, mồ hôi toát ra Æ°á»›t trán. Nguyên Phiêu Diêu Tiên Cô nà y đứng hà ng thứ ba trong Nam Hải Bát Quái, chẳng những công lá»±c cao không lÆ°á»ng mà còn nổi tiếng là má»™t nữ sát tinh xÆ°a kia được giang hồ gá»i là Nữ La Sát hoặc Nữ Äồ Tể, đủ biết sá»± hung tà n đến báºc nà o.
Ngoà i ra lão còn có thuáºt Trú Nhan nên sắc mặt nhÆ° ngÆ°á»i má»›i trung niên, tháºt ra tuổi của lão năm nay Ãt nhất cÅ©ng đã trên tám mÆ°Æ¡i. LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt Ä‘á»u là những lão giang hồ đã lâu nên Ä‘á»u có nghe tên Lý XÃch Hà nà y, huống gì khẩu khà của lão ma nghe rất nghiêm khắc. Bá»n chúng Ä‘á»u tá»± biết, dù có táºn lá»±c liá»u chết cÅ©ng không thể là đối thủ của lão ma nà y. Tuý NhÆ° Lai Trừng Nhất vá»™i chắp tay cung thân là m lá»… khúm núm đáp:
- Tiểu tăng có mắt mà không thấy núi Thái SÆ¡n, kÃnh mong lão nhân gia rá»™ng lượng khoan dung cho.
Ba lão còn lại cÅ©ng vá»™i láºp tức cúi đầu chịu tá»™i. Nhất thá»i bao nhiêu uy thế của chúng tiêu tan, cả bốn nhÆ° Ä‘Ã n dê nhìn thấy cá»p, thái Ä‘á»™ vừa đáng thÆ°Æ¡ng vừa ná»±c cÆ°á»i.
Yến Lăng Vân cảm thấy bất nhẫn nghĩ bụng:
"Cứ nghe LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt tÃnh tình kiêu ngạo hoà nh hà nh xuôi ngược nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a hoà n toà n giống bá»n hắc đạo cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i quá ác Ä‘á»™c, sao lại ép chúng đến thế?"
Chà ng liá»n mỉm cÆ°á»i xen lá»i:
- Lý lão tiá»n bối bá»›t giáºn, bốn ngÆ°á»i bá»n chúng tuy có vô lý nhÆ°ng nay đã biết tá»™i lá»—i, kÃnh xin tha cho chúng má»™t lần.
Lâm Anh cũng thưa với sư phụ:
- Yến ca ca con đã có lá»i xin. Ân sÆ°, chúng ta hãy tha cho chúng.
Phiêu Diêu Tiên Cô âu yếm nhìn ái đồ và Yến Lăng Vân má»™t cái gáºt đầu, sau đó má»›i quay sang LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt lạnh lùng buông lá»i:
- Hôm nay nể lá»i Yến thiếu hiệp, lão thân phá lệ má»™t phen, chỉ có má»™t Ä‘iá»u kiện nà y, các ngÆ°Æ¡i có chấp nháºn không?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên vì tình hình đến thế, LÆ° SÆ¡n Tứ Tuyệt chỉ mong được thoát thân, Ä‘iá»u kiện gì mà không được? Lão hoà thượng Trừng Nhất láºp tức cao giá»ng cung kÃnh:
- Xin lão tiá»n bối chỉ dạy, bá»n tiểu tăng xin cố hết sức.
Phiêu Diêu Tiên Cô hơi trầm ngâm:
- Thá»±c ra Ä‘iá»u kiện của ta cÅ©ng chẳng có gì khó khăn, chỉ cần từ nay các ngÆ°Æ¡i canh gác thác nÆ°á»›c dÆ°á»›i ngá»n NgÅ© Lão Phong cho ta tháºt cẩn máºt, trong vòng chu vi ná»a dặm há»… ai không có tÃn phù của bản môn, các ngÆ°Æ¡i không được cho và o.
Trừng Nhất nghiêm giá»ng:
- Tiểu tăng xin tuân lệnh.
Phiêu Diêu Tiên Cô gáºt đầu rút ra má»™t miếng gá»— má»ng nhÆ° tá» giấy Ä‘Æ°a ra nói:
- Từ nay dÆ°á»›i ngá»n NgÅ© Lão Phong ấy Ä‘á»u do bản môn cai quản, đây là tÃn phù, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i!
Bất giác Yến Lăng Vân nghĩ thầm:
"Thác nÆ°á»›c dÆ°á»›i ngá»n NgÅ© Lão Phong chÃnh là nÆ¡i mà Äá»™c Hà nh Tẩu bảo rằng là Thiên Toà n Tiên Phủ của Äại Hoang chân nhân, cÅ©ng là nÆ¡i ta cần tìm hiểu bà máºt ba tiếng Tiêu Diêu Du. Nếu bị bá»n Nam Hải phong toả, tÆ°Æ¡ng lai chẳng là phiá»n phức lắm Æ°?"
Láºp tức chà ng kêu lá»›n:
- Bốn vị hãy cháºm.
Äồng thá»i nghiêm mặt nhìn Phiêu Diêu Tiên Cô.
- Ngá»n NgÅ© Lão Phong là nÆ¡i thắng tÃch du khách qua lại rất nhiá»u, lão tiá»n bối sao lại tá»± ý phong cấm? Vả chăng sắp tá»›i vãn bối cần phải đến nÆ¡i ấy, hôm nay xin nói rõ trÆ°á»›c, nếu quý phái phong cấm, xin để vãn bối được ngoại lệ.
Chà ng ngang nhiên phản đối thẳng thắn chẳng khác nà o cho đối phÆ°Æ¡ng đã là m báºy. Cứ theo tÃnh tình của Phiêu Diêu Tiên Cô trÆ°á»›c đây là đã phạm và o đại cấm kỵ quyết không thể tha. NhÆ°ng nay lão ma tá» ra rất thay đổi nhiá»u tÃnh cách, nghe câu ấy sắc diện vẫn không có gì oán háºn. Lão vừa vẫy tay cho Tứ Tuyệt Ä‘i ra vừa mỉm cÆ°á»i đáp:
- Chẳng lẽ tiểu tá» nà y chÆ°a chịu bái sÆ° là m môn hạ ta sao mà sợ không có tÃn phù?
Chà ng đáp liá»n:
- Phú tÃnh vãn bối ngu Ä‘á»™n không đáng được rÅ© thÆ°Æ¡ng, anh tà i trong thiên hạ còn nhiá»u, quý phái lo gì không có môn đồ?
Trong má»™t năm nay chà ng bôn tẩu giang hồ cÅ©ng nghe được Ãt nhiá»u, đối vá»›i Nam Hải Bát Quái chÆ°a há» có chút hảo cảm nà o, quyết liệt cá»± tuyệt. Nhân đó Phiêu Diêu Tiên Cô biến sắc phảng phất nhÆ° cố nuốt giáºn:
- Chúc Linh Cô là bạn xÆ°a cÅ© của ngÆ°Æ¡i, Anh nhi từng vì ngÆ°Æ¡i mà nhảy xuống sông tá»± táºn. Nay hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u là ngÆ°á»i bản môn, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn gì không bằng lòng nữa sao?
Cá»u Hoa Lâm Anh cÅ©ng ai oán tiếp lá»i:
- Yến ca ca Æ¡i, bản môn tuyệt há»c nhiá»u vô kể, tiểu muá»™i chỉ má»›i được ân sÆ° truyá»n thụ có ná»a năm, bản lãnh có khác hẳn trÆ°á»›c nhÆ° ca ca vừa nhìn thấy đó, cÆ¡ há»™i ngà n và ng không có hai lần đâu!
Nà ng lại thở dà i:
- Linh Cô tỷ suốt ngà y than khóc vì nhớ ca ca. Yến ca ca, ngà n vạn lần ca ca chớ nên phụ tình ấy chứ?
Cả hai sÆ° đồ Ä‘á»u nà i nỉ Ä‘em tình lý ra ép buá»™c chà ng, nhÆ°ng chà ng vẫn quyết liệt:
- Hiá»n muá»™i đừng là m khó ta, ta láºp thân chẳng có gì hối tiếc. Linh Cô tá»· là gái đã có chồng, vá» tình vá» lý, Yến Lăng Vân ta đâu dám là m chuyện quá pháºn mình?
Hơi dừng một chút chà ng lắc đầu tiếp:
- Má»—i ngÆ°á»i má»™t chÃ, không thể cưỡng cầu. Có thể mai kia nếu thấy quý phái quả là có tà i có đức, ngu huynh sẽ tá»± tìm đến xin được thu nháºn cÅ©ng chÆ°a biết chừng, còn hiện giá» xin tha cho tá»™i không tuân lệnh.
Chà ng cÆ°Æ¡ng quyết cá»± tuyệt khiến Phiêu Diêu Tiên Cô giáºn đến tái mặt quát nhá»:
- Thảo nà o tiểu tá» ngÆ°Æ¡i chẳng coi thân thÃch ra gì, không coi bản môn ta và o đâu. Äược! Ta sẽ thá» xem tiểu tá» ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu bản lãnh!
Lão láºp tức đứng dáºy, chưởng theo lá»i đánh ra, năm đầu ngón tay bắn tá»›i năm kình khà sắc Ä‘á» nhÆ° Ä‘iện chá»›p chụp xuống đầu Yến Lăng Vân. Cá»± ly hai bên rất gần và lão ma lại xuất thủ Ä‘á»™t ngá»™t, bất luáºn vá» uy lá»±c hay vá» chiêu thức Ä‘á»u hiếm có trong võ lâm rất khó chống đỡ.
May mà Yến Lăng Vân gần đây đã mấy lần và o sinh ra tá», kinh nghiệm đã tăng nhiá»u. Nhân đó chà ng không kinh loạn, tức thì láºt tay đẩy Lục DÆ°Æ¡ng Chân Khà ra.
Thoạt đầu Phiêu Diêu Tiên Cô chỉ ý định dùng Tam DÆ°Æ¡ng Ly Hoả Thần Công của bản môn uy hiếp chà ng và cÅ©ng có ý biểu diá»…n tuyệt há»c mà thôi. Lão ma tuyệt không ngỠđối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t tiểu tá» chÆ°a há» có sÆ° thừa mà dám chống cá»± lại và công lá»±c lại rất thần kỳ, hoả hầu thâm háºu không há» thua kém lão chút nà o. Lão thẹn quá hoá giáºn hữu chưởng tăng thêm cÆ°á»ng lá»±c nghÄ© bụng:
"Chẳng trách tiểu tá» nà y kiêu ngạo quá, quả y có công lá»±c phi phà m tháºt!"
Lão vừa xuất thêm tả thủ lại phát ra năm luồng kình lực vừa quát to:
- Hãy tiếp thêm cái nà y của lão thân thỠxem?
Theo ý lão đến đây chắc chắn đối phÆ°Æ¡ng khó chống đỡ nổi, tất sẽ cúi đầu xin tha mạng. Nà o ngá», Yến Lăng Vân cÅ©ng vung tay trái, Ä‘á»™t ngá»™t Tam Âm kình khà tuôn ra nhÆ° sóng đỡ lấy kình lá»±c của lão. Nhất thá»i song chưởng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lay Ä‘á»™ng, bốn mắt nhìn thẳng nhau. Cả má»™t gian miếu Ä‘á»u bị hÆ¡i lạnh toát ra thấu xÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cầm cá»± tÆ°Æ¡ng đồng, lúc bên nà y lui thì bên kia tiến, bên kia tiến thì bên nà y lùi.
Phiêu Diêu Tiên Cô kinh dị hết sức vì công lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i Bách Hoa Cung chủ phẫn ná»™ rút phăng Thái Âm Thần Kiếm, ánh biếc chiếu ra nhắm thẳng Nữ Äồ Tể Lý XÃch Hà quát lá»›n:
- Lão tiá»n bối lấy lá»›n ép nhá», nếu không thu tay, đừng trách vãn bối ngông cuồng!
|
29-07-2008, 09:20 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Thư kiếm giang hồ
ChÆ°Æ¡ng 34
Chà Äồng Äạo Bất Hợp
Phiêu Diêu tiên cô là ngÆ°á»i biết lợi hại tiến thối, vừa thấy Bách Hoa cung chủ có thể có thần kiếm tất phải có công lá»±c khác thÆ°á»ng, lão xám mặt lại thu hai cánh tay há»i ngược lại Lạc Hồng Châu:
- Nha đầu là môn hạ ngÆ°á»i nà o, mau mau nói ra?
Äồng thá»i Cá»u Hoa Lâm Anh cÅ©ng oán háºn nhìn Yến Lăng Vân:
- Có lẽ Yến ca ca đã bị con hồ ly tinh kia mê hoặc nên không còn nháºn ai là ngÆ°á»i thân nữa chăng?
Có lẽ Lâm Anh từ đầu đã ngầm có ý ganh ghét, bây giá» bất giác má»›i nói ra lá»i. Äiá»u đó cÅ©ng chẳng có gì lạ nhất là đối vá»›i nữ nhân. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bách Hoa cung chủ cÅ©ng chẳng chịu kém, nà ng hoà nh ngang Thái Âm thần kiếm cÆ°á»i nhạt:
- Hừ! Nhìn đón biết đạo đức của Nam Hải môn các ngÆ°á»i cô nÆ°Æ¡ng chẳng muốn doạ nạt ai, việc gì phải báo tên môn phái là m chi?
Nà ng nhẹ chuyển gót sen đứng sát và o Yến Lăng Vân, nhìn thẳng Lâm Anh nói:
- Xin Lâm nữ hiệp hãy tá»± trá»ng. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là bạn tri ká»· của Yến ca ca tháºt tất nên thể lượng cho khổ tâm của ca ca. Ta không ngại báo cho ngÆ°Æ¡i biết, nay ca ca có nhiá»u mối huyết hải thâm cừu. Má»™t ngÆ°á»i vợ là Thiên Thai Chung tá»· tá»· đã bị giết hại cả nhà , má»™t vị hôn thê là Cát tá»· tá»· bị lão quá»· bà Cổ Hoà n giết chết. Lại còn hai nghÄ©a huynh là Äá»™c Hà nh Tẩu Ká»· Linh và Quá»· Ảnh lang quân Công Tôn Minh Ä‘á»u liên tục bị thảm tá», mối háºn lá»›n chÆ°a rá»a là m sao ca ca còn đủ tâm trà đi gặp Chúc tá»· tá»· nữa?
Nà ng dừng lại quay nhìn Phiêu Diêu tiên cô:
- Còn nói tá»›i thâu nháºn đồ đệ và bái sÆ° Ä‘á»u phải có sá»± đồng ý của cả hai, cÅ©ng vì ca ca bẩm chất hÆ¡n ngÆ°á»i nên trong vòng năm nay bị các môn phái tranh Ä‘oạt ức hiếp. Theo thiển kiến của Lạc Hồng Châu ta, Yến ca ca nhỠđược mấy kỳ duyên nên tá»± biết tất cả sở trÆ°á»ng của các môn phái. Khắp thế gian hiện nay e rằng khó có ai đáng là m sÆ° phụ của ca ca. TrÆ°á»›c đây ở Cá»u Cung SÆ¡n, ca ca đã tay không ác đấu Lạc Hồn nhai ngÅ© quá»·, cuối cùng chém chết Quá»· Cốc Tá» Ma Giang và Âm phong tẩu Từ Hoà n, đó đủ là chứng minh.
Nói tá»›i đó nà ng cảm thấy tá»± hà o vì chà ng nên há»i ngược Lâm Anh:
- Lâm nữ hiệp, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i biết rá»™ng hiểu nhiá»u, ngÆ°Æ¡i có biết có lão tiá»n bối nà o dám nhÆ° Yến ca ca Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã đấu vá»›i Lạc Hồn nhai ngÅ© quá»· hợp lá»±c thà nh NgÅ© hà nh tráºn chăng?
Những lá»i của nà ng chẳng những hợp tình hợp lý cắt đứt má»i vấn vÃt giữa chà ng và hai nữ nhân há» Lâm, há» Chúc mà còn cứng cá»i đủ cả chứng minh khiến Lâm Anh á khẩu ngẩn ngÆ°á»i. Trong ngữ khà của nà ng còn ngầm ý châm biếm Nam Hải phái chá»› nên hy vá»nng thâu được chà ng là m đồ đệ.
Phiêu Diêu tiên cô tuy chưa tin hẳn chuyện chà ng một mình đánh bại Lạc Hồn nhai ngũ quỷ nhưng sực nghĩ tới vừa mới giao thủ với chà ng, công lực chà ng tuyệt cao, không phải chỉ là hư ngôn. Lão ma đưa mắt thăm dò Yến Lăng Vân và Lạc Hồng Châu một hồi rồi mới nghiêng nhìn nữ đệ tỠquát:
- Anh nhi hãy tìm hiểu xem con nha đầu nà y thuá»™c chiêu số phái nà o rồi chúng ta sẽ tÃnh sau!
Cá»u Hoa Lâm Anh “vâng†má»™t tiếng bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c, Lâm Anh mắng liá»n:
- Hồ ly tinh! Cô nương xem ngươi biến hoá ra sao. Mau tiếp chiêu!
Hình nhÆ° Lâm cô nÆ°Æ¡ng vì oán giáºn Yến Lăng Vân nên trút giáºn lên đầu Lạc Hồng Châu, vì váºy Lạc Hồng Châu cÅ©ng bừng bừng lá»a giáºn, láºp tức giao Thái Âm thần kiếm cho Yến Lăng Vân, trầm giá»ng quát lại:
- Lạc Hồng Châu vì tình nghÄ©a giữa Lâm nữ hiệp và Yến ca ca không nỡ nói lá»i ác Ä‘á»™c, chứ có phải sợ ngÆ°Æ¡i đâu? Äược lắm, chúng ta hãy thá» bản lãnh nhau xem sao!
Lâm Anh mặt đầy sát khÃ, láºp tức phát xuất quái chiêu, năm ngón tay mau nhÆ° gió cuốn lúc co lúc duá»—i ná»a nhÆ° chụp ná»a nhÆ° Ä‘iểm, hoà nh thân tá»›i. Chưởng thế rất lợi hại lại thêm kỳ dị, mau đến Ä‘á»™ không nhìn thấy rõ, quả nhiên ná»a năm nay đã sở đắc được rất lá»›n. Láºp tức Lạc Hồng Châu thi triển “Lục hợp tiá»m tung bộ†lay Ä‘á»™ng đôi vai, thân biến thà nh má»™t đạo ảnh Ä‘á», mặc dù Lâm Anh xuất thủ vừa quái vừa Ä‘á»™c nhÆ°ng thân pháp Lạc Hồng Châu nhẹ nhà ng tuyệt mỹ cá»±c tá»± nhiên hoá giải chiêu thế rồi thi triển “Du long hà phụng†khinh linh nhÆ° gió cuốn. Gặp chiêu hoà n chiêu rất nhẹ nhà ng kết thà nh má»™t khà mạch không há» chịu thua kém, rất kỳ diệu và ổn định.
Lâm Anh cÆ°á»i gằn má»™t tiếng, eo lÆ°ng hÆ¡i nghiêng tá»›i, hai tay láºt vá» thuáºn thế thi triển sở há»c, má»™t chiêu tiếp má»™t chiêu, má»™t thức trả má»™t thức mau nhÆ° cuồng phong bão táp tấn công liên tiếp cuốn và o nhau không phân biệt ai và ai.
Hai cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là nữ nhân tuyệt đẹp, má»™t ngÆ°á»i nhÆ° hoa phù dung trên nÆ°á»›c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng tiên nữ, má»™t ngÆ°á»i diện sắc nhÆ° hoa thược dược chẳng kém Hằng Nga trong trăng. Chỉ phân biệt được má»™t áo Ä‘á» má»™t áo trắng Ä‘á»u thÆ¡m nức hÆ°Æ¡ng nồng.
Nhất thá»i hai bên đánh nhau khó phân khó giải, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u sở trÆ°á»ng riêng. Chợt lại thấy cả hai uyển chuyển đảo lá»™n nhÆ° hai con bÆ°á»›m cháºp chá»n hoặc lúc lại nhÆ° hai con chim loan chim phụng cùng múa. Bấy giá» Nam Hải nữ quái Lý XÃch Hà chú mục nhìn tráºn đấu mặt lạnh nhÆ° băng. Thoạt đầu lão cứ tưởng ái đồ chỉ cần đánh và i ba chiêu là sẽ nhìn ra được tông phái của đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng không ngá» quan sát đã lâu lại cà ng thất vá»ng.
Chiêu pháp của Lạc Hồng Châu có lúc chẳng thà nh chưởng pháp gì cả, lúc thì giống “Thất cầm chưởng†của Võ Äang, lúc lại giống “La Hán quyá»n†của Thiếu Lâm, má»™t chiêu của môn phái nà y tiếp theo má»™t chiêu của môn phái kia liên miên bất táºn, tất cả chiêu thế của các môn phái nhÆ° hợp nhất lại, là m sao nháºn ra được là môn phái nà o?
Chẳng những nhÆ° thế, nhất là khi đối phÆ°Æ¡ng búng tay diệu dụng vô cùng uy thế cá»±c lá»›n không nháºn ra bất cứ dấu vết gì, quả là quái dị cá»±c Ä‘iểm. Tình hình nhÆ° thế khiến lão Phiêu Diêu tiên cô tá»± nháºn mình võ há»c đại hà nh gia phải ngẩn nhÆ¡ nhÆ° lạc và o trong đám mây mù, hết sức lúng túng ngượng ngùng.
Có lẽ hai cô nÆ°Æ¡ng đã đánh tá»›i hiệp thứ bảy, tám chục gì đó. Äá»™t nhiên Bách Hoa cung chủ quát to:
- Äủ rồi! Có lẽ lệnh sÆ° đã nháºn ra ta thuá»™c môn phái nà o rồi. Chúng ta chẳng cần phà thêm khà lá»±c vô Ãch!
Theo đó thân hình vá»t ra khá»i vòng đấu. Vì nà ng tá»± biết nếu đấu thêm nữa tất khó tránh được phải phân cao thấp, thÆ°Æ¡ng tổn hoà khà má»™t cách vô Ãch, ai thắng cÅ©ng chẳng có lợi gì, chi bằng đến đó chấm dứt để ai cÅ©ng còn giữ được thể diện. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hà nh Ä‘á»™ng ấy của Bách Hoa cung chủ cÅ©ng cùng vá»›i thiết tưởng của Yến Lăng Vân.
Nà o ngá» Cá»u Hoa Lâm Anh cà nh đấu cà ng nổi giáºn, từ đố kỵ sinh ra oán háºn, nà ng ta gầm lên:
- Hôm nay nếu tiện tỳ ngươi không chết ắt Lâm Anh ta chết!
Äồng thá»i thừa cÆ¡ Lạc Hồng Châu không kịp Ä‘á» phòng nà ng hạ Ä‘á»™c thủ sá» xuất Nam Hải tuyệt há»c “Tam dÆ°Æ¡ng chỉ†mau nhÆ° Ä‘iện chá»›p Ä‘iểm mau tá»›i. Khoảng cách hai ngÆ°á»i lúc ấy rất gần. Nhất là Lạc Hồng Châu tưởng đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng có ý nhÆ° mình, không kịp tránh né. “NhÅ© căn huyệt†nà ng Ä‘au nhói, toà n thân chấn Ä‘á»™ng kêu lên má»™t tiếng “ối†lảo đảo sắp ngã.
Má»i chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt. Lâm Anh vẫn chÆ°a hết giáºn tiến tá»›i định đẩy đối phÆ°Æ¡ng và o tỠđịa. May thay Yến Lăng Vân ở gần bên đã chá»›p nhoáng đẩy ra má»™t luồng kình lá»±c cháºn đứng Cá»a Hoa Lâm Anh lại đồng thá»i hoà nh thân và o giữa hai nà ng bảo vệ cho Bách Hoa cung chủ, chà ng giáºn dữ quát Lâm Anh:
- Lâm hiá»n muá»™i, sao lại Ä‘á»™c ác quá thế, ngÆ°á»i ta đã nhÆ°á»ng còn ra tay đánh lén là sao?
Chà ng nói câu ấy hoà n toà n vì lẽ công bằng, nà o ngá» Lâm cô nÆ°Æ¡ng kia báºt lên khóc oà nức nở há»i lại:
- Yến ca ca, hiện nay có lẽ ca ca chỉ nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i má»›i mà quên hết bạn cÅ© rồi sao?
Nà ng chùi hai hà ng lệ, Ä‘á»™t nhiên rút trÆ°á»ng kiếm oán háºn nói:
- Ca ca là ngÆ°á»i Ä‘á»™c ác vô tình vô nghÄ©a! Lâm Anh ta sống còn ý vị gì nữa đây?
Dứt lá»i liá»n hoà nh ngược kiếm lại đâm thẳng và o cổ mình. Tháºt ra cÅ©ng khó trách, sau khi thoát chết nà ng quyết Ä‘i tìm tình lang, là m sao chịu nổi tình cảnh chà ng đã có ngÆ°á»i yêu má»›i? Yến Lăng Vân thất kinh gá»i lá»›n:
- Hiá»n muá»™i còn có phụ mẫu lẽ nà o lại dại dá»™t thế?
Láºp tức chà ng xuất chưởng “Phân quang tróc ảnh†đoạt lấy trÆ°á»ng kiếm nghiêm mặt nói:
- Hiá»n muá»™i chá»› hiểu lầm! TrÆ°á»›c đây ngu huynh may được giao tiếp vá»›i hiá»n muá»™i thân nhÆ° tay chân, tuy nay nam nữ khác biệt, tình ấy nghÄ©a ấy ngu huynh đâu dám quên bao giá»?
Bất quá chà ng ngoà i miệng nói nhÆ° váºy nhÆ°ng trong bụng than thầm: “Sao bá»n nữ nhi lại rắc rối khó hiểu là m váºy?â€
Có lẽ Cá»u Hoa Lâm Anh đã định thần, mặt nà ng vẫn đầm đìa nÆ°á»›c mắt oán háºn trách:
- Hừ! Äâu dám quên? Äiá»u ấy tiểu muá»™i e rằng chỉ là lá»i nói suông! Nếu thá»±c sá»± ca ca không phải là ngÆ°á»i quên tình bạc nghÄ©a, ca ca có dám theo tiểu muá»™i đến Nam Hải không?
Chà ng chÆ°a biết trả lá»i sao Lâm Anh đã nhảy tá»›i nhÆ° muốn ôm lấy chà ng. Bấy giá» trong tay Yến Lăng Vân Ä‘ang cầm thanh Thái Âm thần kiếm, sau lÆ°ng chà ng lại vÆ°á»›ng Bách Hoa cung chủ Ä‘ang ngồi dưỡng thÆ°Æ¡ng không còn chá»— để tránh lui. Nói thì cháºm, nhÆ°ng sá»± thá»±c rất mau, Phiêu Diêu tiên cô láºp tức ra tay, nữ quái vá»t tá»›i gần Lạc Hồng Châu, rõ rà ng là có ý đồ gì đó. Yến Lăng Vân hoảng hốt, trong má»™t nháy mắt chà ng phát chân khà há»™ thân trong ngÆ°á»i đẩy Lâm Anh ra đồng thá»i trầm giá»ng quát:
- Lý tiá»n bối có ý định gì?
Ngoà i cá»a miếu cha con há» Thượng Quan cÅ©ng đã phi thân và o cùng quát lên má»™t lượt:
- NgÆ°á»i nà o dám Ä‘á»™ng đến chủ nhân chúng ta?
Mấy sự việc ấy nói thì dà i dòng kỳ thực liên tiếp diễn ra chỉ trong nháy mắt. Phiêu Diêu tiên cô đã hồi thân lui vỠchỗ cũ lạnh lùng đáp:
- Tên tiểu tỠvong tình bạc nghĩa nà y sao dám hạ nhục đồ nhi ta, không coi lão thân ra gì ư?
Bấy giá» Cá»u Hoa Lâm Anh bị chân khà tiá»m lá»±c chà ng đẩy lùi đến sát bên thần án bất giác nà ng bi phẫn gục đầu khóc nức nở. Cục diện lúng túng ngượng ngùng ấy khiến Yến Lăng Vân chỉ biết đứng cau mà y khổ sở không biết nên giải quyết ra sao cho phải? Lâu lắm chà ng má»›i tìm được câu nói vá»›i Lâm Anh:
- Hiá»n muá»™i chá»› nên bi khổ, đợi ngu huynh sau giải quyết mấy việc riêng xong dù Nam Hải có là long Ä‘Ã m hổ huyệt rất cÅ©ng sẽ đến má»™t phen vá»›i hiá»n muá»™i.
Bấy giá» Bách Hoa cung chủ Ä‘ang ngồi dưỡng thÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u khà dÆ°á»›i đất bá»—ng mở mắt từ từ đứng lên chen lá»i:
- Nếu Lâm nữ hiệp không tin, chúng ta ngại gì mà không kết bạn đồng hà nh ngươi sẽ biết rõ Yến ca ca không phải là kẻ vong ân bạc nghĩa.
Nà ng đón lấy Thái Âm thần kiếm trong tay Yến Lăng Vân, hà ng mà y liễu dương lên nhìn Nam Hải nữ quái, nghiêm mặt:
- Vãn bối xin nói rõ, Yến ca ca của vãn bối chÆ°a thể bái ai là m sÆ° phụ trÆ°á»›c khi Hoà ng SÆ¡n luáºn kiếm há»™i lần thứ hai sắp tá»›i. Vãn bối từ lâu đã nghe Lý tiá»n bối cả thân tuyệt thân, hôm nay vãn bối cả gan xin được lãnh giáo và i chiêu thá» xem truyá»n ngôn giang hồ đúng được mấy phần?
Mấy lá»i gần nhÆ° khiêu chiến ấy khiến Phiêu Diêu tiên cô kinh ngạc, nữ quái Nam Hải không thể ngá» má»™t nữ nhân trẻ tuổi nhÆ° Lạc Hồng Châu vừa trúng Ä‘á»™c môn “Tam dÆ°Æ¡ng chỉ†lại có thể hồi phục chá»›p nhoáng và lại dám khiêu chiến trá»±c diện vá»›i mình. ChÃnh lúc nữ quái Ä‘ang trầm tÆ° bất định bá»—ng nhiên ngoà i cá»a miếu có tiếng cÆ°á»i ha ha:
- NgÆ°á»i nà o gan lá»›n dám khiêu chiến cùng Lý lão bà tá», lão phu xin được lãnh giáo trÆ°á»›c.
Tiếng gió chuyển Ä‘á»™ng theo âm thanh phi thân và o má»™t già má»™t trẻ. Lão già mặt Ä‘á» nhÆ° lá»a sắc diện hung bạo lÆ°ng gù hẳn xuống, râu ria má»c loạn dÆ°á»›i cằm, mặc má»™t áo bà o ná»a tăng ná»a tục. NgÆ°á»i trẻ tuổi chỉ Ä‘á»™ trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i đầu Ä‘á»™i khăn võ sinh, thân hình mặc má»™t áo bà o vẽ hoa, lÆ°ng Ä‘eo má»™t thanh võ khà nhÆ° cái móc câu hình dạng rất quái lạ.
Lão nhân gù kia nhìn Nam Hải nữ quái cứ lắc đầu hoà i:
- Lão đà tỠxin báo mệnh, lần tới Bình Giang nà y, lão chỉ lấy được một quyển sách kinh cũ. Chuyện của chúng ta coi như đã uổng công rồi!
Liá»n đó mắt lão nhìn thấy Thái Âm thần kiếm trong tay Lạc Hồng Châu, lão buá»™t miệng kêu lên:
- Thần kiếm tuyệt diệu, thần kiếm tuyệt diệu!
ÄÆ°a mắt thèm thuồng nhìn Bách Hoa cung chủ, lão há»i:
- Vừa rồi phải chăng nữ tiểu tỠnà y khiêu chiến với Lý lão bà tỠchăng?
Không cần há»i cÅ©ng biết bá»n ngÆ°á»i nà y đã có hẹn Æ°á»›c vá»›i nhau ở đây. Trong lúc ấy gã thiếu niên trẻ tuổi rất quan hoà i đến Cá»u Hoa Lâm Anh, gã vá»™i và ng chạy đến bên nà ng tha thiết há»i:
- Có lẽ hiá»n muá»™i bị lệnh sÆ° trách móc gì chăng?
Chắc trong thâm tâm lão nghÄ© rằng, ở đây có mặt Phiêu Diêu tiên cô, không thể có ai dám Ä‘á»™ng tá»›i Lâm Anh ngoà i chÃnh sÆ° phụ nà ng. Lâm Anh sắc diện vãn sầu khổ dÆ°á»ng nhÆ° không nghe không nhìn gì đến gã thiếu niên. Gã Ä‘á»™t nhiên quay vá» phÃa Yến Lăng Vân, nhìn thấy trong tay chà ng có trÆ°á»ng kiếm, gã háºm há»±c há»i:
- Có phải tiểu tá» ngÆ°Æ¡i xúc phạm tá»›i Lâm hiá»n muá»™i ta hay không, nói mau?
Bấy giá» Yến Lăng Vân nghe câu lão gù nói vừa có tá»›i Bình Giang, lấy được má»™t quyển kinh cÅ©, liên hệ vá»›i chuyện nữ quái Nam Hải đòi phong toả NgÅ© Lão Phong tất có quan hệ, chà ng bá»±c bá»™i há»i gã thiếu niên:
- Các hạ là ai việc gì xen và o chuyện nà y?
Gã cÆ°á»i gian xảo:
- Hừm! NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i có tà i cón gì cÆ¡? Ta không ngại gì nói cho ngÆ°Æ¡i biết đại gia ta chÃnh là Lôi Châu Tả Lân được ngÆ°á»i gá»i là Thất bá»™ truy hồn đó!
Yến Lăng Vân cÆ°á»i nhạt:
- Có lẽ ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘á»™ng thủ cùng tiểu sinh lắm, phải không? Tốt nhất ngÆ°Æ¡i nên há»i đồng bạn trÆ°á»›c, nếu lỡ ngÆ°Æ¡i thua ngÆ°Æ¡i sẽ chịu sao?
Bấy giá» lão già gù lÆ°ng Ä‘ang truyá»n âm nháºp máºt bà n luáºn vá»›i Phiêu Diêu tiên cô, nghe câu khiêu khÃch ấy của chà ng, lão láºp tức chuyển thân cÆ°á»i ha hả tiếp lá»i:
- Tiểu tỠkia, hay lắm, ngươi và tiểu đồ ta hãy đánh cuộc đi, lão phu ta rất hoan nghênh!
Yến Lăng Vân đáp không cần suy nghĩ:
- Quý sÆ° đồ cứ việc cùng tấn công tiểu sinh, nếu tiểu sinh thua xin mặc theo lá»i xá» trÃ, trái lại quyển Nam Hoa kinh trong túi tôn giá tất phải Ä‘Æ°a cho tiểu sinh trả vá» nguyên chủ, và trong Mịch La SÆ¡n trang tổn thất má»™t nhân mạng nà o cÅ©ng do các ngÆ°Æ¡i chịu trách nhiệm.
Lão lưng gù bước lên một bước nhìn thẳng chà ng:
- Tiểu tá», sao ngÆ°Æ¡i biết lão phu có quyển Nam Hoa kinh?
Chà ng cao giá»ng:
- Nếu muốn ngÆ°á»i đừng biết tốt nhất trừ phi mình đừng là m. Hà huống tiểu sinh có tÆ°Æ¡ng giao vá»›i Mạc phụ chân nhân lục lão sao lại không biết chứ?
Lão già gù hÆ¡i trầm ngâm lại nhìn Phiêu Diêu tiên cô không có vẻ gì phản đối, lão liá»n gáºt đầu cÆ°á»i:
- Äược! Váºy hay lắm, nếu tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thua chỉ cần theo chúng ta vá» Nam Hải là được!
Sau đó tất cả tuần tá»± ra khá»i miếu đến bãi đất trồng vừa rồi xảy ra tráºn đấu vá»›i LÆ° sÆ¡n tứ tuyệt để tỉ thà cho rá»™ng rãi. Cá»u Hoa Lâm Anh cÅ©ng cúi đầu bÆ°á»›c theo sau lÆ°ng sÆ° phụ. Thất bá»™t truy hồn Tả Lân hùng hùng hổ hổ Ä‘i trÆ°á»›c, gã tiến ra giữa trÆ°á»ng đấu rút binh khà đứng chỠđợi. Yến Lăng Vân cầm thanh trÆ°á»ng kiếm của Lâm Anh từ từ bÆ°á»›c tá»›i, chà ng ung dung nói vá»›i lão nhân gù:
- Vừa rồi tiểu sinh đã có nói tá»± xin lấy má»™t chống hai, xin má»i tôn giá xuất thủ.
Phiêu Diêu tiên cô khÃch tÆ°á»›ng:
- Lão quỷ gù, ngươi chớ tự tin thái quá, tiểu tỠấy chẳng phải tay vừa đâu, coi chừng là m mất uy danh sư đồ các ngươi đấy.
Lão nhân gù quả nhiên trúng kế:
- Cũng được! Hôm nay Hà n Sơn ta cùng lắm là kẻ bị dè bỉu lấy lớn hiếp nhỠlà cùng chứ gì!
Lão bÆ°á»›c luôn và o đấu trÆ°á»ng, ba ngÆ°á»i đứng thà nh hình tam giác. Thất bá»™ truy hồn Tả Lân ra tay trÆ°á»›c, gã quát to:
- Tiểu tỠmau chịu chết!
Cái móc câu kỳ dị của gã biến thà nh má»™t luồng sáng phóng thẳng tá»›i, lão gù Hà n SÆ¡n láºp tức ứng thủ đánh ra má»™t chưởng. Nhất thá»i cÆ°Æ¡ng khà toả ra sức nặng nhÆ° núi, Ä‘ao quang nhÆ° tuyết phóng đến, khà lạnh toát ra. Hai đồ đệ và sÆ° phụ hợp lá»±c thá»±c công lá»±c không phải tầm thÆ°á»ng.
Yến Lăng Vân không dám cháºm trá»…, trÆ°á»ng kiếm tay phải dao Ä‘á»™ng thà nh chiêu “Thiên toà n địa chuyển†bắn ra muôn ánh hà o quang, chân chà ng bÆ°á»›c theo “Lục hợp tiá»m tung bá»™â€, thi triển Quá»· Ảnh thân pháp, láºp tức chá»— nà o cÅ©ng có nhân ảnh của chà ng. Có lẽ chà ng cố ý thi triển biểu diển tuyệt há»c trÆ°á»›c mắt Nam Hải nữ quái nên chân khà đỠkhởi toà n thân kình khà toả ra bốn bá», vừa xuất thủ đã đánh báºt binh khà dị dạng của Thất bá»™ truy hồn Tả Lân văng ra, chút xÃu nữa là đã báºt khá»i tay, gã liá»n vá»™i và ng biến chiêu.
Tả chưởng của chà ng được lục dÆ°Æ¡ng chân khà đỠlên sung mãn đánh ra má»™t luồng khà nóng cuốn lấy ngÆ°á»i lão gù Hà n SÆ¡n. Uy thế cá»±c lá»›n hiếm có trong võ lâm. Lão nhân Hà n SÆ¡n vá»™i và ng thi triển hết mÆ°á»i thà nh công lá»±c phối hợp vá»›i đồ đệ cố tranh thượng phong.
Bụi cát trong đấu trÆ°á»ng bay lên mù mịt giữa vùng kiếm quang chưởng ảnh giao kết lại má»™t khối. Má»i ngÆ°á»i chung quanh không ai thốt lên má»™t lá»i hồi há»™p theo dõi tráºn đấu. Nhất là Cá»u Hoa Lâm Anh trong lòng mÆ°á»i phần mâu thuẫn, vừa lo sợ cho Yến Lăng Vân bị thụ thÆ°Æ¡ng bởi sÆ° đồ Lôi Châu, lại vừa mong lão già gù thắng để Yến Lăng Vân phải theo nà ng đến Nam Hải, vì quá lo sợ đủ má»i chuyện nên mắt nà ng mở to không dám chá»›p, mặt hết sức khÃch Ä‘á»™ng.
Yến Lăng Vân cà ng đánh cà ng hăng, uy phong lẫm liệt, thân nhÆ° rồng cuốn, kiếm quang nhÆ° ánh cầu vồng, chỉ thấy thân ảnh chà ng lấp lánh nhÆ° chim hạc giữa bầy gà thi triển tuyệt thế khinh công, lúc trái lúc phải không sao nháºn rõ.
Trong khoảnh khắc đã hÆ¡n mÆ°á»i hiệp. Thất bá»™ truy hồn Tả Lân và sÆ° phụ đã thi triển hết năng lá»±c liá»u mạng cố đánh nhÆ°ng không ngá» chiêu số đối phÆ°Æ¡ng huyá»n diệu vượt khá»i tưởng tượng, không có chá»— nà o sÆ¡ hở để tấn công, bất cứ chiêu nà o của chúng cÅ©ng bị khắc chế, thân hình bá»™ pháp cà ng kỳ dị hÆ¡n vừa nhìn thấy ở trÆ°á»›c mặt bá»—ng đã vá»t ra sau chẳng khác gì quá»· ma, hoà n toà n không thể tiếp cáºn. Bá»—ng nhiên nghe tiếng Yến Lăng Vân báºt cÆ°á»i:
- Tiểu sinh xin chịu đắc tội!
Thân hình chà ng Ä‘á»™t ngá»™t vá»t lên cao, trÆ°á»ng kiếm móc ngược lên hất tung móc câu kỳ dị của Tả Lân văng ra xa hÆ¡n trượng. Kế đó chà ng đánh hoà nh má»™t chưởng lên không cuốn thà nh má»™t kình lá»±c di sÆ¡n đảo hải nóng nhÆ° lá»a bức bách lão nhân lÆ°ng gù thối lui không kịp.
Hai Ä‘á»™ng tác móc kiếm và xuất chưởng của chà ng nhÆ° cùng má»™t lúc mau lẹ đến Ä‘á»™t không ai nhìn rõ. Thắng bại nhÆ° thế là đã phân. Hai thầy trò Lôi Châu ngÆ¡ ngác Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau ngẩn ngốc cả ngÆ°á»i. Äến Ä‘á»™ nữ quái Nam Hải Lý XÃch Hà cÅ©ng phải ngấm ngầm kinh hoảng. Yến Lăng Vân vẫn thung dung nhÆ° cÅ©, thần thái thản nhiên Ä‘i bá»™ lại gần Lâm Anh trả trÆ°á»ng kiếm lại cho nà ng:
- Hiá»n muá»™i thấy bản lãnh của ngu huynh có tiến bá»™ chút nà o không? Dù thế nà o ngu huynh vẫn là ngu huynh, dù sông cạn đá mòn vẫn không biến đổi, xin hiá»n muá»™i đừng trách ngu huynh hôm nay không thể theo vá» Nam Hải được!
Sau đó chà ng chuyển thân nhìn hai thầy trò Lôi Châu:
- Nhị vị đến Mịch La Sơn có là m tổn hại đến ai không?
Lão nhân Hà n Sơn đáp:
- Lão hủ đâu dám động tới ai, xin thiếu hiệp cứ an tâm. Lảo hủ hôm nay tuy thua nhưng lòng rất phục, duy chỉ chưa biết hai luồng kình khà vừa nóng vừa lạnh của thiếu hiệp là kỳ công gì mà có uy lực lớn đến như thế?
Chà ng mỉm cÆ°á»i:
- Tiểu sinh vốn luyện được tam âm lục dương thần công hoặc còn có tên lưỡng nghi chân khà cũng là nó.
Hà n SÆ¡n vừa nghe thần sắc kinh dị liá»n, má»™t lúc lão má»›i buá»™t miệng nhÆ° tá»± nói:
- A! Phải chăng đó là Nam Bắc nhị tuyệt Ä‘á»™c môn huyá»n công nhÆ° lá»i vẫn truyá»n ngôn chăng? Lão hủ bá»™i phục, bá»™i phục!
Lão Ä‘Æ°a tay và o túi định rút quyển Nam Hoa kinh ra trao cho chà ng nhÆ° lá»i Æ°á»›c hẹn. Bá»—ng thần sắc lão biến đổi ngẩn ngÆ°á»i ra. Rõ rà ng váºt lấy từ Mịch La SÆ¡n trang đã không cánh mà bay, bây giá» nếu có nói thất chắc gì đối phÆ°Æ¡ng đã tin? Äá»™t nhiên lão nghi ngá» chÃnh đồ đệ đã lấy cắp, lão nhìn Thất bá»™ truy hồn quát:
- Lân nhi! Quyển sách của ta đâu rồi?
Tả Lân biến sắc vội và ng khúm núm thưa:
- Ồ! Chứ không phải ở trong túi sư phụ sao? Chẳng lẽ mất rồi à ?
Ngay lúc ấy ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng Bách Hoa cung chủ là Thiên Tổ Võ cÆ°á»i khanh khách:
- Lão gù lưng! Ta đã lấy trước nó cho chủ nhân ta đây mà !
Lão rút liá»n má»™t ống đồng nhá», hai mắt nhìn Thất bá»™ truy hồn Tả Lân cÆ°á»i hi hi:
- Cả cái váºt nà y của tiểu tá» ngông nghênh cÅ©ng bị lão ta mượn tạm đây. Trả cho đó!
Lão ăn cắp nà y quả là thủ đoạn lanh lợi đáng sợ!
|
|
|
| |