|
|
27-07-2009, 12:59 PM
|
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 29
William biết là mình đã già đi nhiá»u khi Kate nói đùa vá»›i ông vá» chuyện tóc bạc, những sợi tóc trÆ°á»›c đây còn đếm được nhÆ°ng đến bây giá» thì chịu, và nhất là khi Richard bắt đầu Ä‘Æ°a bạn gái vá» nhà . William vẫn thÆ°á»ng khen Richard là khéo chá»n bạn gái, những cô mà ông gá»i là "phu nhân trẻ" vì tất cả những cô đó Ä‘á»u có vẻ hao hao nhÆ° Kate, loại ngÆ°á»i ông cho là cà ng bÆ°á»›c và o tuổi trung niên cà ng đẹp. Những cô con gái của ông, Virginia và Lucy, bây giá» cÅ©ng đã trở thà nh những thiếu phụ và mang những hình ảnh nhÆ° của mẹ khiến ông cảm thấy rất hạnh phúc. Virginia đã gần nhÆ° má»™t nghệ sÄ©. Má»i nÆ¡i trên tÆ°á»ng, trong bếp và phòng ngủ của mấy anh em, Ä‘á»u có tranh của cô. Richard chế cô và bảo đó là những tác phẩm của thiên tà i. Virginia trả thù chế lại bằng những lá»i bình luáºn ác hÆ¡n khi Richard bắt đầu há»c Ä‘Ã n xe-lô. Lukcy thì quý cả hai anh chị, cô không có thà nh kiến gì vá»›i ai hết, coi Virginia nhÆ° má»™t Picasso má»›i và Richard, má»™t Casals má»›i . William thì chỉ lo không biết đến khi mình
không còn đó để kiểm soát cuộc sống của con nữa thì tương lai ba đứa sẽ ra sao.
Trong con mắt của Kate thì cả ba đứa Ä‘á»u lá»›n lên đâu ra đấy. Richard, bây giá» Ä‘ang há»c trÆ°á»ng St.Paul, kéo Ä‘Ã n xe-lô đã khá nên được chá»n và o chÆ¡i trong buổi hòa nhạc ở trÆ°á»ng, còn Virginia thì vẽ giá»i đến mức đã có tranh được treo ở phòng ngoà i nhà .
Tuy váºy cả nhà ai cÅ©ng thấy Lucy sẽ trở thà nh hoa khôi của gia đình nà y. Má»›i mÆ°á»i má»™t tuổi, cô đã bắt đầu nháºn được thÆ° tình của những cáºu con trai xÆ°a nay chỉ quan tâm đến dã cầu.
Năm 1951, Richard được nháºn và o há»c trÆ°á»ng Harvard. Tuy anh không già nh được há»c bổng vá» chuyên toán, nhÆ°ng Kate đã cho William thấy ngay là con ông đã từng chÆ¡i dã cầu và kéo Ä‘Ã n xe-lô ở trÆ°á»ng St Paul, hai thứ thà nh tÃch mà William trÆ°á»›c kia không bao giá» có được. William thầm tá»± hà o vá» thà nh tÃch của con, nhÆ°ng cÅ©ng lẩm bẩm nói lại vá»›i Kate rằng ông chẳng thấy có nhà ngân hà ng nà o biết chÆ¡i dã cầu hay kéo Ä‘Ã n xe-lô.
Công việc ngân hà ng Ä‘ang Ä‘i và o thá»i kỳ mở rá»™ng vì ngÆ°á»i Mỹ bắt đầu tin rằng lần nà y thi có hòa bình lâu dà i. William hết sức báºn rá»™n vá»›i công việc. Trong má»™t thá»i gian không lâu, ông không còn cảm thấy mối Ä‘e dá»a của Abel Rosnovski và những vấn Ä‘á» liên quan nữa. ông hầu nhÆ° đã quên Ä‘i.
Những báo cáo ba tháng của Thaddeus Chen tiếp tục gá»i đến cho thấy Rosnovski dứt khoát không từ bá» con Ä‘Æ°á»ng ông ta đã chá»n. Thông qua má»™t thà nh phần thứ ba, ông ta đã tỠý cho má»i cổ đông, trừ William, biết rằng ông chú ý đến chứng khoán Lester. William ngại rằng cứ nhÆ° thế nà y sẽ có lúc dẫn đến có sá»± đụng chạm trá»±c tiếp giữa ông và ngÆ°á»i Ba lan kia.
ông bắt đầu cảm thấy đã sắp đến lúc ông phải thông báo cho ban giám đốc ngân hà ng Lester biết vá» những hà nh Ä‘á»™ng của Rosnovski, và nếu ngân hà ng bị kiá»m chế tháºt sá»± thì có lẽ ông sẽ xin từ chức, và điá»u đó sẽ có nghÄ©a là Abel Rosnovski đã hoà n toà n thắng lợi, và William thì trÆ°á»›c nay không há» có khi nà o ngỠđược nhÆ° váºy. ông quyết định nếu cần phải đấu thì ông sẽ đấu chứ không chịu. Nếu nhÆ° má»™t trong hai ngÆ°á»i phải chịu thua thì ông sẽ là m má»i cách để đảm bảo rằng ngÆ°á»i thua ấy không phải là William Kate.
NhÆ°ng vấn Ä‘á» là m nhÆ° thế nà o vá» chÆ°Æ¡ng trình đầu tÆ° của Abel Rosnovski thì cuối cùng đã tuá»™t ra khá»i bà n tay William.
Äầu năm 1951, ngân hà ng được má»i ra đại diện cho má»™t trong những công ty hà ng không má»›i của Mỹ, gá»i là Hà ng không liên Mỹ. CÆ¡ quan hà ng không liên bang cho công ty nà y được quyá»n bay giữa hai bá» biển từ Äông sang Tây. Công ty đó Ä‘á» nghị vá»›i ngân hà ng Lester cấp vốn cho 30 triệu đô la, tức là khoản tiá»n cần thiết do chÃnh phủ quy định.
Wilham nghiên cứu kỹ thấy công ty hà ng không nà y và toà n bộ kế hoạch của hỠlà rất đáng ủng hộ.
ông táºp trung thì giá» và o việc kêu gá»i dÆ° luáºn đóng góp để có được số tiá»n 30 triệu đô la. Ngân hà ng, vá»›i tÆ° cách ngÆ°á»i đỡ đầu cho chÆ°Æ¡ng trình nà y, bá» cả vốn liếng của mình và o đó. Äối vá»›i William, đây là chuyện lá»›n nhất kể từ khi ông vá» Lester, và khi Ä‘Æ°a ra thị trÆ°á»ng để kêu gá»i 30 triệu đô la, ông biết rằng đây là chuyện uy tÃn cá nhân của mình sẽ còn hay mất.
Tháng bảy, khi những chi tiết của việc đóng góp được công bố, chỉ trong và i ngà y ngÆ°á»i ta đã mua chứng khoán rất nhiá»u. Wilham được các giá»›i ca ngợi vá» cách ông đã giải quyết thà nh công chÆ°Æ¡ng trình ấy. ông cÅ©ng rất sung sÆ°á»›ng vá» kết quả ấy, cho đến má»™t hôm Ä‘á»c báo cáo của Thaddeus Chen thì được biết rằng mÆ°á»i phần trăm chứng khoán của công ty hà ng không nà y đã do má»™t trong những công ty giả danh của Abel Rosnovski mua rồi.
William biết là đã đến lúc phải cho Ted Leach và Tony Simmons được biết vá» Ä‘iá»u mà ông vẫn lo sợ từ trÆ°á»›c đến nay. ông má»i Tony vá» New York và kể lại cho hai phó chủ tịch vá» câu chuyện ly kỳ của Abel Rosnovski và Henry Osborne.
- Tại sao trÆ°á»›c đây ông không cho chúng tôi biết? - phản ứng đầu tiên của Tony Simmons là nhÆ° váºy.
- Hồi ở Kane và Cabot, tôi đã giao dịch vá»›i hà ng trăm công ty cỡ nhÆ° công ty Richmond, và lúc đó tôi đâu có ngá» là há» cố tình trả thù nhÆ° váºy. Chỉ đến khi
Rosnovski mua mÆ°á»i phần trăm vốn của công ty hà ng không liên Mỹ, thì tôi má»›i tin chắc là ông ta vẫn theo Ä‘uổi ý đồ ấy mà thôi.
- Tôi thì lại cho rằng rất có thể ông cÆ°á»ng Ä‘iệu quá chăng, - Tel Leach nói. - CÓ má»™t Ä‘iá»u tôi chắc chắn là không nên thông báo chuyện nà y cho toà n bá»™ ban giám đốc được biết. Vì nếu không chỉ được và i ngà y sau khi công ty ra Ä‘á»i sẽ có ngay chuyện hoảng loạn và ngÆ°á»i ta Ä‘em bán hết chứng khoán.
- Äiá»u đó là chắc chắn, - Tony Simmons nói.- Váºy sao ông không Ä‘i gặp cái lão Rosnovski ấy mà nói thẳng ra vá»›i ông ta Ä‘i?
- ÄÓ chÃnh là điá»u ông ta muốn tôi là m, - William đáp - Và ông ta sẽ tin chắc là ngân hà ng chúng ta Ä‘ang bị bao vây.
Nếu nhÆ° ông tìm cách giải thÃch cho ông ta biết là trÆ°á»›c đây ông đã tìm má»i cách thuyết phục ngân hà ng ủng há»™ công ty Richmond nhÆ°ng há» không nghe, thì nhÆ° thế có thể thái Ä‘á»™ ông ta sẽ thay đổi được chăng
- Tôi tin rằng sẽ chẳng ăn thua gì.
- Váºy ông bảo ngân hà ng phải là m thế nà o? - Ted Leach há»i. - Chắc chắn là chúng ta không thể ngăn nổi Rosnovski mua chứng khoán Lester nếu ông ta tìm được ngÆ°á»i muốn bán. Nếu chúng ta tá»± mua chứng khoán của mình thì cÅ©ng vẫn không ngăn ông
ta được, trái lại cà ng rÆ¡i và o bẫy của ông ta vì sẽ đẩy giá lên và cà ng là m tăng giá cổ phiếu của ông ta, nhÆ° thế thì vị trà tà i chÃnh của chúng ta sẽ bị nguy ngay.
Tôi nghÄ© có lẽ ông ta sẽ khoái mà nhìn thấy chúng ta chết dở vá»›i chuyện đó. Chúng ta Ä‘ang ở cái thế được Harry Truman trông cáºy, mà bây giá» sắp đến ngà y bầu cá» rồi, nếu có chuyện bê bối gì vá» ngân hà ng thì hẳn là đảng Dân chủ sẽ tha hồ mà thÃch:
- Tôi nghÄ© chả là m thế nà o được. - William nói. - Tuy nhiên tôi cÅ©ng cần nói để các vị biết là Rosnovski sẽ có thể nhÆ° thế nà o trong trÆ°á»ng hợp ông ta lại chÆ¡i chúng ta má»™t cú bất ngá» nữa.
Tôi đoán là vẫn còn có cơ hội may mắn cho chúng ta, - Tony Simmons nói. - Cả chuyện nà y thực ra có tội gì đâu và ông ta chỉ tỠrõ khâm phục cái tà i đầu tư của ông thôi.
- Sao ông có thể nói thế được, Tony, khi ông biết là trong chuyện nà y có ông bố dượng của tôi dÃnh lÃu và o đó? Dá»… ông tưởng Rosnovski dùng Henry Osbome để ủng há»™ sá»± nghiệp của tôi sao? NhÆ° thế thì ông rõ rà ng là không hiểu được Rosnovski. Tôi đã quan sát ông ta là m ăn cho đến nay đã hÆ¡n hai chục năm rồi. ông ta không quen chịu thua đâu. ông ta sẽ cứ ném con súc sắc cho đến khi nà o được thì thôi. Giá nhÆ° ông ta là má»™t thà nh viên của gia đình thì...
ông đừng có bi tâm thần thế, William. Tôi cho rằng. . .
ông bảo tôi đừng bị tâm thần Æ°, Tony? ông hãy nhá»› những Ä‘iá»u khoản của công ty chúng ta giao quyá»n cho bất cứ ai nắm được tám phần trăm chứng khoán của ngân hà ng đấy, má»™t Ä‘iá»u khoản mà chÃnh tôi trÆ°á»›c kia đã Ä‘Æ°a và o để Ä‘á» phòng bị gạt ra. Hiện nay ông ta chiếm sáu phần trăm rồi, và nếu nhÆ° Ä‘iá»u đó không phải là triển vá»ng khá nguy hiểm cho tÆ°Æ¡ng lai, thì ông cÅ©ng cần nhá»› rằng chỉ trong má»™t đêm lÃ
Rosnovski có thể giết chết công ty hà ng không Liên Mỹ nếu ông ta quẳng toà n bá»™ chứng khoán ra thị trÆ°á»ng.
- NhÆ°ng nhÆ° thế ông ta chẳng được gì, - Ted Leach nói. - Trái lại, chỉ mất rất nhiá»u tiá»n mà thôi.
- ông chÆ°a hiểu được đầu óc Abel Rosnovski nhÆ° thế nà o đâu, - William nói. - ông ta có cái liá»u lÄ©nh của má»™t con sÆ° tá», thua thiệt đối vá»›i ông ta chả có nghÄ©a gì. Tôi đã nhanh chóng hiểu ngay rằng ông ta chỉ muốn ăn thua vá»›i tôi. Nếu rút chứng khoán trong công ty Liên Mỹ thì cố nhiên ông ta mất tiá»n, nhÆ°ng ông ta vẫn còn cả má»™t loạt những khách sạn gỡ lại.
ông biết không, hiện nay ông ta có đến hai chục khách sạn, và ông ta biết rằng nếu công ty Liên Mỹ sáºp tiệm thì chúng ta cÅ©ng sẽ bị đánh ngã ngá»a liá»n.
Là những nhà ngân hà ng, cái mạng của chúng ta tùy thuá»™c nhiá»u và o lòng tin của công chúng, mà lòng tin ấy thì luôn thay đổi. Bây giá», cái lòng tin ấy có thể bị Abel Rosnovski là m cho tan tác bất cứ lúc nà o ông ta thấy cần.
- Hãy bình tÄ©nh lại Ä‘i, Wilham, - Tony Simmons nói. - ChÆ°a đến ná»—i nhÆ° váºy đâu. Bây giá» chúng ta đã biết Rosnovski định là m gì, chúng ta có thể theo dõi sát được. Chúng ta có thể đối phó lại được vá»›i những thủ Ä‘oạn của ông ta nếu cần. Äiá»u đầu tiên chúng ta nắm chắc là không ai được bán chứng khoán của mình ở Lester trÆ°á»›c khi thăm dò ông đã. Ngân hà ng sẽ hoà n toà n ủng há»™ các chủ trÆ°Æ¡ng của ông. Riêng tôi
vẫn nghÄ© rằng ông nên nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i Rosnovski và hai ngÆ°á»i cứ nói thẳng vẫn nhau. NhÆ° váºy Ãt ra chúng ta cÅ©ng thể hiểu được ý đồ tháºt sá»± của ông ta là thế nà o, và chúng ta có thể tá»± chuẩn bị cho mình má»™t cách thÃch hợp.
- à kiến của ông cÅ©ng là nhÆ° váºy chứ, Ted?
Vâng, đúng thế. Tôi đồng ý vá»›i Tony. Tôi nghÄ© ông nên liên hệ trá»±c tiếp vá»›i ông ta. CÅ©ng chỉ là vì lợi Ãch cao nhất của ngân hà ng nếu chúng ta hiểu được những ý đồ thá»±c sá»± của ông ta là tốt hay không tốt.
William ngồi im lặng một lát.
- Nếu hai ông Ä‘á»u thấy nhÆ° váºy thì để tôi thá» xem,- ông nói. - Tôi cÅ©ng phải nói thêm là tôi không đồng ý vá»›i các ông, nhÆ°ng có thể do cá nhân mình dÃnh lÃu đến chuyện nà y nên xét Ä‘oán không được vô tÆ° chăng. Các ông hãy cho tôi và i ngà y để nghÄ© xem gặp ông ta nhÆ° thế nà o là tốt nhất, và kết quả ra sao sẽ nói lại để các ông biết.
Sau khi hai ông phó chủ tịch bÆ°á»›c ra rồi, William ngồi lại má»™t mình, suy nghÄ© vá» hà nh Ä‘á»™ng mà ông đã đồng ý tiến hà nh, và trong bụng tin chắc là sẽ Ãt có hy vá»ng thà nh công vá»›i Abel Rosnovski chừng nà o Henry Osborne còn dÃnh và o đó.
Bốn ngà y sau, William ngồi má»™t mình trong phòng là m việc và dặn lại những ngÆ°á»i dÆ°á»›i quyá»n là trong bất cứ trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng không ai được và o là m ngắt quãng. ông biết rằng Abel Rosnovski cÅ©ng Ä‘ang ngồi trong phòng là m việc của ông ta ở khách sạn Nam tÆ°á»›c New York. ông đã đặt sẵn má»™t ngÆ°á»i đứng suốt buổi sáng ở khách sạn và chỉ có má»—i nhiệm vụ là khi nà o thấy Rosnovski xuất hiện thì báo vá». NgÆ°á»i đứng chỠấy đã Ä‘iện thoại vá». Anh ta báo Abel Rosnovski đã đến lúc tám giá» hai mÆ°Æ¡i bảy phút, đã lên thẳng chá»— là m việc của ông ta ở tầng bốn mÆ°Æ¡i hai và từ đó không thấy Ä‘i đâu nữa. Wilham nhấc Ä‘iện thoại lên, bảo tổng Ä‘Ã i gá»i cho khách sạn Nam tÆ°á»›c.
- Nam tước New York đây. .
- Xin cho gặp ông Rosnovski, - William hơi cảm động nói với một cô thư ký.
Xin cho gặp ông Rosnovski, - ông nhắc lại. Lần nà y giá»ng hÆ¡i cứng cá»i hÆ¡n má»™t chút.
- Xin cho biết ai gá»i? - cô thÆ° ký há»i lại.
- Tên tôi là William Kane.
Yên lặng một lúc - hay là Wilham cảm thấy lâu?
- Tôi không chắc ông ấy có nhà không, thÆ°a ông Kane. Äể tôi há»i xem.
Lại yên lặng một lúc lâu.
- ông Kane phải không ạ?
- ông Rosnovski phải không ạ?
- Tôi là m gì cho ông được đây, ông Kane? - má»™t giá»ng nói rất bình tÄ©nh và hÆ¡i cÆ°á»ng Ä‘iệu há»i.
Mặc dầu William đã chuẩn bị rất kỹ những lá»i nói đầu tiên của mình, ông vẫn cảm thấy giá»ng nói của mình hÆ¡i có vẻ lo lắng.
- Tôi hÆ¡i lấy là m lo ngại vá» những cồ phần của ông trong ngân hà ng Lester, ông Rosnovski, - ông nói. - Và do cái thế mạnh của ông đã có được ở má»™t trong những công ty chúng tôi đại diện, nên tôi nghÄ© có lẽ đã đến lúc chúng ta nên gặp nhau để thảo luáºn xem ông định nhÆ° thế nà o. Ngoà i ra cÅ©ng có má»™t chuyện riêng tôi muốn để ông biết.
Yên lặng má»™t lúc lâu. NgÆ°á»i ta đã cắt rồi chăng?
- Chẳng có gì đòi há»i chúng ta phải gặp nhau cả, ông Kane. Tôi đã quá biết vỠông rồi nên không cần phải nghe ông thanh minh những gì cho quá khứ. ông hãy cứ luôn luôn mở mắt ra xem, rồi ông sẽ thấy rõ những ý đồ của tôi là thế nà o. NÓ rất khác vá»›i những gì đã nói trong Kinh Thánh đấy, ông Kane ạ. Má»™t ngà y kia ông sẽ nhảy ra ngoà i cá»a sổ tầng mÆ°á»i bảy của má»™t trong những khách sạn của tôi, vì ông sẽ rất
khó khăn vá»›i những cổ phần của ông trong ngân hà ng Lester. Tôi chỉ cần hai phần trăm nữa là có thể dùng đến Äiá»u khoản số Bảy, và cả hai chúng ta Ä‘á»u biết Ä‘iá»u khoản đó là gì, phải không? Rồi có lẽ lần đầu tiên ông sẽ thấy được là trÆ°á»›c kia Davis Leroy nghÄ© thế nà o sau khi mất hà ng tháng lo nghÄ© vá» chuyện ngân hà ng đối xá» vá»›i mình. Bây giỠông hãy cứ ngồi đó mà tá»± há»i xem má»™t khi tôi đã có tám phần trăm cổ
phần rồi, tôi sẽ đối đãi với ông thế nà o nhé.
Những lá»i của Abel Rosnovski khiến William rợn ngÆ°á»i, nhÆ°ng ông cố giữ bình tÄ©nh trong khi đấm tay lên mặt bà n.
Tôi có thể hiểu được ông nghĩ thế nà o, ông Rosnovski, nhưng tôi nghĩ có lẽ hai chúng ta nên gặp nhau nói rõ chuyện nà y thì hơn. Trong chuyện nà y có một và i chỗ mà tôi cho rằng ông chưa hiểu hết.
Tỷ dụ như ông đánh lừa Henry Osborne vỠchuyện năm trăm ngà n đô la chứ gì, phải không ông Kane?
William bỗng chốc như cứng lưỡi ra không nói được anh muốn nổi khùng lên nhưng lại một lần nữa lại cố giữ bình tĩnh.
- Không, ông Rosnovski ạ. Äiá»u tôi muốn nói vá»›i ông không liên quan gì đến ông Osbome. Äây là chuyện riêng và chỉ liên quan đến ông thôi. Tuy nhiên tôi cÅ©ng phải đảm bảo vá»›i ông rằng tôi chÆ°a há» lừa dối Henry Osborne vá» má»™t đồng xu nà o hết.
- ÄÓ không phải là ý kiến của Henry. ông ta bảo ông chịu trách nhiệm vá» cái chết của chÃnh mẹ ông để khá»i phải trả nợ gì ông ta cả. Sau khi ông đã đối xá» vá»›i David Leroy nhÆ° thế, tôi cho rằng có thể tin được Ä‘iá»u Henry nói.
ChÆ°a bao giá» William phải cố kiá»m chế mình nhÆ° bây giá». Con ngÆ°á»i kia cho ông là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o má»›i được chứ. ông lặng Ä‘i đến mấy giây má»›i nói lại được
- Tôi Ä‘á» nghị chúng ta có thể thanh toán chuyện hiểu lầm nà y bằng má»™t cuá»™c gặp gỡ ở chá»— nà o đó tùy ông chá»n, má»™t chá»— mà không ai nháºn ra được chúng ta. Äược không ạ?
- Chỉ có má»™t chá»— mà không ai nháºn ra được ông thôi, ông Kane.
- ở đâu thế? - William há»i.
ở trên thiên Ä‘Æ°á»ng ấy, - Abel đáp, rồi bá» máy xuống.
|
27-07-2009, 12:59 PM
|
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 30
Gá»i cho tôi Henry Osborne ngay, - ông ta bảo cô thÆ° ký.
ông ta gõ ngón tay lên mặt bà n đến gần mÆ°á»i lăm phút chá» cô thÆ° ký tìm ra Nghị sÄ© Osborne lúc nà y Ä‘ang dẫn má»™t số những cá» tri của mình Ä‘i thăm nhà Quốc há»™i.
- Abel, ông đấy à ?
- Phải, Henry. Tôi nghÄ© có lẽ ông là ngÆ°á»i đầu tiên nghe nói rằng Kane đã biết hết má»i thứ. NhÆ° váºy là bây giá» cuá»™c chiến ra ngoà i công khai rồi.
- ông nói thế nà o? Hắn ta biết hết má»i thứ Æ°? ông có nghÄ© là hắn biết tôi cÅ©ng có dÃnh và o đấy không - Henry lo lắng há»i.
- Biết quá đi chứ, và hình như hắn còn biết rõ cả những tà i khoản đặc biệt của công ty, cổ phần của tôi trong ngân hà ng Lester và trong công ty hà ng không Liên Mỹ nữa.
- Là m sao hắn có thể biết hết được nhỉ? Chỉ có ông vá»›i tôi là biết vá» những Ä‘iá»u khoản đặc biệt thôi mà .
- Còn Curtis Fenton nữa, - Abel ngắt lá»i.
- Phải. Nhưng ông ta chả bao giỠbáo cho Kane biết được
- Chắc là ông ta rồi. Không còn ai khác và o đó. ông đừng quên rằng Kane giao thiệp trá»±c tiếp vÆ¡i Curtis Fenton khi tôi mua công ty Richmond của hắn ta. Tôi Ä‘oán há» vẫn duy trì má»™t kiá»u liên lạc nà o đó.
- Lạy Chúa?
- ông có vẻ lo lắm hả, Henry? -
- Nếu William Kane biết má»i thứ thì chuyện hoà n toà n khác hẳn rồi. Tôi báo cho ông biết nhé, Abel, hắn không có chịu thua đâu.
Thì tôi cÅ©ng váºy, - Abel nói. - William Kane không dá»a tôi được, nhất là trong khi tôi nắm các chủ bà i trong tay. Cá»” phần má»›i đây nhất của ta trong chứng khoán ở chá»— Kane là thế nà o?
- Tôi không nhá»› rõ lắm, ông có sáu phần trăm ở Lester và mÆ°á»i phần trăm ở công ty hà ng không Liên Mỹ, cá»™ng vá»›i những khoản phụ ở các công ty khác liên quan ông chỉ cần hai phần trăm nữa của Lester là váºn dụng Äiá»u khoản Bẩy được rồi, còn Peter Parfitt thì chÆ°a dứt khoát.
- Thế thì tốt, - Abel nói. - Tôi thấy tình hình không thể tốt hÆ¡n được. ông cứ tiếp tục nói chuyện vá»›i Parfitt, bảo ông ta là tôi không vá»™i, trong khi đó thì Kane lại không thể quan hệ vá»›i ông ta. NhÆ°ng ông đừng là m gì vá»™i, chá» tôi Ä‘i Châu âu vỠđã nhé. Sau cuá»™c nói chuyện bằng Ä‘iện thoại của tôi vá»›i ông Kane sáng nay, tôi có thể đảm bảo vá»›i ông là hắn ta Ä‘ang toát mồ hôi, nói theo cách của những ngÆ°á»i lịch sá»±.
NhÆ°ng, Henry nà y, tôi cho ông biết má»™t Ä‘iá»u bà máºt nhé: tôi chẳng lo gì hết. Cứ để hắn tiếp tục nhÆ° thế đã vì tôi chÆ°a có ý gì muốn hà nh Ä‘á»™ng vá»™i. Äể bao giá» thuáºn tiện và sẵn sà ng đã.
Tốt thôi, - Henry nói. - Nếu có chuyện gì xẩy ra đáng phải lo, tôi sẽ báo cho ông biết.
- ông phải nhớ kỹ trong đầu nhé, Henry, rằng chúng ta hoà n toà n không có gì đáng phải lo hết.
Chúng ta đã nắm được *** ông bạn Kane của ông rồi, và bây giỠthì tôi cứ từ từ bóp lại thôi.
- Thế thì hay đấy, - Henry nói, giá»ng khoái trá.
- Äôi khi tôi nghÄ© có lẽ ông căm ghét Kane hÆ¡n cả tôi đấy
- Chúc ông Ä‘i Châu âu vui vẻ nhé. - Henry cÆ°á»i má»™t cách khó chịu.
Abel bỠmáy xuống rồi ngồi nhìn và o khoảng không một lúc xem sẽ là m gì tiếp. ông văn gõ ngón tay lên bà n. CÔ thư ký bước và o.
Cho tôi nói chuyện vá»›i ông Curtis Fenton ở Ngân hà ng TÃn dụng Continental, - ông nói nhÆ°ng không nhìn lên cô ta. Lại vẫn gõ ngón tay lên bà n. Vẫn chăm chăm nhìn và o khoảng không. Lát sau, chuông Ä‘iện thoại reo.
Fenton hả?
- Chà o ông Rosnovski, ông khá»e không?
Tôi muốn đóng tất cả tà i khoản của tôi ở ngân hà ng ông.
Äầu dây đằng kia không có trả lá»i.
- ông nghe rõ tôi không, Fenton?
CÓ- nhà ngân hà ng hết sức ngạc nhiên. - Tôi xin há»i tại sao thế, ông Rosnovski?
Vì Judas chÆ°a bao giá» là tông đồ được tôi Æ°a thÃch cả, có váºy thôi. Từ lúc nà y trở Ä‘i, ông không còn trong ban giám đốc Công ty Nam tÆ°á»›c nữa. ông sẽ nháºn được văn bản tá» tế vá» cuá»™c nói chuyện nà y trong đó yêu cầu ông chuyển tà i khoản sang ngân hà ng nà o.
Nhưng tôi không hiểu tại sao, ông Rosnovski. Tôi có là m gì để ông...
Abel bỠmáy xuống nhìn con gái đang bước và o.
- Nghe có vẻ không vui lắm, hả bố.
ÄÓ không phải là chuyện vui, nhÆ°ng chẳng có liên quan gì đến con đâu, con gái yêu. Abel nói và đổi giá»ng ngay. - Con có kiếm được đủ những thứ trang phục con cần không?
- CÓ cảm ơn bố. Nhưng con không chắc chắn là ở London và Paris hỠmặc những gì. Chỉ mong là con mua được những thứ hợp với hỠthôi. Con không muốn bị lạc lõng.
Con sẽ nổi báºt cho mà coi, con yêu quý. Bất cứ ai có được khẩu vị nhÆ° con cÅ©ng sẽ nồi báºt. Con sẽ là ngÆ°á»i đẹp nhất mà từ nhiá»u năm nay bây giá» Châu âu má»›i có được. HỌ sẽ biết quần áo của con không phải là thứ được phân phát. Bá»n trẻ Châu âu sẽ tranh nhau mà già nh lấy con, nhÆ°ng đã có bố ở đó ngăn chúng lại. Bây giá» bố con mình hãy Ä‘i ăn đã, rồi bà n xem ở London chúng ta là m gì.
MÆ°á»i ngà y sau khi Florentyna đã ở cả má»™t thá»i gian cuối tuần vá»›i mẹ - Abel không bao giá» há»i đến mẹ cô nữa - hai bố con lên máy bay Ä‘i từ Idlewild ở New York đến sân bay Heathrow ở London. Chuyến bay trên chiếc Boeỉng 377 mất gần mÆ°á»i bốn giá». Mặc dầu hỠđã có khoang riêng trên máy bay, váºy mà khi đến Claridge ở phố Brook, hai bố con vẫn thấy cần được ngủ thêm má»™t giấc nữa.
Abel Ä‘i chuyến nà y có ba lý do: má»™t là , xác định lại những hợp đồng xây dá»±ng khách sạn Nam tÆ°á»›c má»›i ở London, Paris, và có thể cả ở Rome; hai là , cho Florentyna có dịp được thấy Châu âu lần đầu tiên trÆ°á»›c khi cô Ä‘i Radcliffe để há»c ngôn ngữ hiện đại; và ba là , và điá»u nà y là quan trá»ng nhất, để ông thăm lại tòa lâu Ä‘Ã i ở Ba lan xem còn có cÆ¡ há»™i nà o chứng minh được rằng ông là chủ của tòa lâu Ä‘Ã i đó không.
London đối vá»›i cả hai bố con Ä‘á»u đạt yêu cầu. Những cố vấn của Abel đã tìm được má»™t chá»— ở góc Công viên Hyde, ông Ä‘á» nghị những ngÆ°á»i của ông bắt đầu thÆ°Æ¡ng thảo ngay Ä‘á» có đất cùng những giấy phép cần thiết cho má»™t Nam tÆ°á»›c ra mắt ở thủ đô nÆ°á»›c Anh. Florentyna thấy cảnh London sau chiến tranh tháºt kham khổ, rất khác vá»›i cảnh xa hoa của cô ở nhà , nhÆ°ng những ngÆ°á»i dân London hình nhÆ° không
lấy thế là m buồn mà vẫn tá»± coi mình nhÆ° má»™t cÆ°á»ng quốc trên thế giá»›i. CÔ được má»i đến các bữa tiệc và vÅ© há»™i. Bá» cô đã Ä‘oán đúng khi ông nói là quần áo cô mặc rất hợp thá»i và rất được những thanh niên Châu âu để ý Má»—i đêm Ä‘i vá» cô lại phấn khởi kể lại cho bố nghe mình đã chinh phục được những ai nhÆ°ng rồi đến sáng hôm sau lại quên Ä‘i. NhÆ°ng cô không thể không nhắc đến những anh chà ng đã tá» ra rất lịch sá»± vá»›i cô nhất là những ngÆ°á»i có vai vế trong Hoà ng cung và trong Quốc há»™i.
ở Paris, hai bố con vẫn tiếp tục hoạt Ä‘á»™ng sôi nổi, vì hai bố con Ä‘á»u thông thạo tiếng Pháp nên quan hệ vá»›i ngÆ°á»i Paris cÅ©ng thoải mái nhÆ° vá»›i ngÆ°á»i Anh váºy . ThÆ°á»ng cứ đến cuối tuần thứ hai là Abel bắt đầu thấy chán và chỉ muốn trở vá» nhà là m việc ngay.
NhÆ°ng lần nà y có Florentyna Ä‘i theo nên ông không sốt ruá»™t Từ khi chia tay vá»›i Zaphia, con gái là trung tâm của cuá»™c Ä‘á»i ông và cÅ©ng là ngÆ°á»i duy nhất thừa hưởng những gì ông để lại.
Äến lúc phải rá»i Paris thì cả hai bố con không ai muốn Ä‘i. HỌ ở lại thêm và i ngà y, lấy cá»› là Abel còn phải thÆ°Æ¡ng lượng để mua lại má»™t khách sạn đã á»p ẹp ở Ä‘Æ°á»ng Raspail. NgÆ°á»i chủ ngôi nhà nà y là má»™t ông có tên là Neuffe, trông còn á»p ẹp hÆ¡n cả ngôi nhà nữa.
Abel không báo cho ông ta biết là sau khi mua, ông sẽ cho phá đi hoà n toà n và là m lại mới nguyên. Mấy ngà y sau khi ông Neuffe ký giấy bán rồi, Abel ra lệnh cho san phẳng chỗ đó. Rồi hai bố con đi Rome, trong bụng vẫn còn tiếc rẻ Paris.
Sau cái không khà hữu nghị của đất Anh và cái vui của thủ đô Pháp, thì cái thà nh phố gá»i là vÄ©nh cá»u nà y lại quá tối tăm nhếch nhác khiến cho hai bố con chán ngay từ đầu. NgÆ°á»i La mã chẳng có gì để mà vui cả Hai ngÆ°á»i khách du lịch nà y cảm thấy tiếc những giá» phút ở London và Paris. Æ London há» Ä‘i la cà trong công viên Hoà ng cung, ngắm nhìn những tòa nhà lịch sá», và Florentyna còn được nhảy đến táºn khuya. Æ Pari, hỠđược Ä‘i xem ca kịch, ăn trÆ°a trên bá» sông Siene, Ä‘i thuyá»n dÆ°á»›i sông qua nhà thá» Äức Bà rồi ăn tối ở Khu phố La tinh. Còn ở Rome, Abel chỉ thấy có cảm giác tà i chÃnh không ổn định, do đó ông quyết định có lẽ sẽ thôi không xây dá»±ng khách sạn Nam tÆ°á»›c ở cái thủ đô à nà y nữa. Florentyna cảm thấy bố ngà y cà ng sốt ruá»™t muốn vá» thăm tòa lâu Ä‘Ã i của ông ở Ba lan má»™t lần nữa, vì váºy cô Ä‘á» nghị rá»i nÆ°á»›c à sá»›m má»™t ngà y.
Abel thấy rằng xin được thị thá»±c của bá»™ máy quan liêu cho bố con ông và o qua được Bức mà n sắt còn khó hÆ¡n là xin giấy phép xây khách sạn 500 phòng ở London. Nếu là ngÆ°á»i không kiên trì thì đã bá» Ä‘i rồi, Abel và Florentyna thuê má»™t chiếc xe Ä‘i Slonim. HỌ phải đứng chá» hà ng giỠở đồn biên phòng Ba lan.
CÅ©ng may mà Abel thông thạo tiếng Ba lan nên rất đỡ Giá nhÆ° những ngÆ°á»i lÃnh biên phòng kia biết trÆ°á»›c rằng tiếng Ba lan của ông giá»i nhÆ° váºy thì có lẽ hỠđã có thái Ä‘á»™ khác đối vá»›i ông rồi. Abel đổi 500 đô la ra tiá»n zloty - ngÆ°á»i Ba lan thấy thế có vẻ hà i lòng - rồi cho xe Ä‘i tiếp. Cà ng đến gần Slonim, Florentyna cà ng hiểu được chuyến Ä‘i nà y đối vá»›i cha con cô có ý nghÄ©a biết chừng nà o.
Bá» nà y, con chÆ°a thấy bố phấn khởi nhÆ° thế bao giá».
Äây là nÆ¡i bố ra Ä‘á»i, - Abel giải thÃch. - Sau má»™t thá»i gian dà i ở Mỹ nhÆ° váºy, mà ở đó thì sá»± váºt thay đồi hà ng ngà y, bây giá» vỠđây bố cảm thấy nhÆ° từ khi bố Ä‘i đến nay chÆ°a có gì thay đổi hết, thà nh ra bố tưởng nhÆ° không có tháºt.
Xe cà ng gần đến Slonim, những cảm giác của Abel rá»™n hẳn lên vì sắp trông thấy nÆ¡i sinh ra mình. ông tưởng nhÆ° còn nghe lại được tiếng nói con trẻ của mình trÆ°á»›c đây gần bốn mÆ°Æ¡i năm há»i Nam tÆ°á»›c xem có phải đã đến lúc các dân tá»™c Châu âu bị chìm đắm sẽ tỉnh dáºy và mình sẽ có thể đóng vai trò của mình được chÆ°a. NghÄ© đến giá» phút xa xÆ°a ấy và nghÄ© đến vai trò nhá» bé của mình, ông rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
Cuối cùng há» Ä‘i vòng con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o khu đất của Nam tÆ°á»›c và trông thấy chiếc cổng sắt ở phÃa ngoà i lâu Ä‘Ã i. Abel phấn khởi cÆ°á»i to và dừng xe lại.
- Tất cả đúng nhÆ° tôi đã nhá»› lại. Không có gì thay đổi hết. Và o đây con, và o đây xem căn lá»u bố Ä‘a ở cho đến lúc lên năm tuổi. Chắc không còn ai sống ở đây đâu Rồi sau đó ta sẽ Ä‘i xem tòa lâu Ä‘Ã i của bố.
Florentyna theo bố Ä‘i xuống má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» và o rừng đầy những cây sồi và cây phong mốc thếch những rêu và có lẽ đến má»™t trăm năm nữa cÅ©ng vẫn thế. Äi chừng và i chục phút thì hai bố con đến trÆ°á»›c má»™t ngôi nhà lụp xụp của ngÆ°á»i thợ săn. Abel đứng nhìn. ông quên mất rằng căn lá»u là ngôi nhà đầu tiên của ông rất bé, thế mà chÃn mạng ngÆ°á»i đã sống trong đó được Cái mái rạ đã há»ng chÆ°a chữa, tÆ°á»ng đá đã
lở Ä‘i má»™t Ãt, cá»a sồ xiêu vẹo. Mảnh vÆ°á»n Æ°Æ¡ng rau trÆ°á»›c kia bây giá» không nháºn ra được vì cỠđã má»c đầy
Má»i ngÆ°á»i đã bá» nÆ¡i nà y Ä‘i cả rồi chăng ?
Florentyna cầm lấy tay bố tá» từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a. Abel đứng im không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, Florentyna gõ cá»a. HỌ im lặng chỠđợi. Florentyna lại gõ, lần nà y gõ to hÆ¡n, và há» nghe thấy trong nhà nhÆ° có ai Ä‘i ra.
- Äược rồi, được rồi. - má»™t giá»ng Ba lan hÆ¡i gay gắt vá»ng ra, rồi cánh cá»a từ từ mở. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà già , gầy guá»™c và ngÆ°á»i đã gáºp xuống, mặc toà n đồ Ä‘en, ngẩng lên nhìn hai ngÆ°á»i. Chiếc khăn quấn trên đầu để lá»™ má»› tóc trắng phau bù xù. Äôi mắt xám lá» Ä‘á» ngÆ¡ ngác.
- Không thể như thế nà y được, - Abel khẽ nói bằng tiếng Anh.
Các ngÆ°á»i muốn gì? - ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà há»i vá»›i giá»ng ngá» vá»±c. Bà cụ không còn răng nữa, mÅ©i miệng vá»›i cằm lõm và o thà nh má»™t vòng cung.
- Chúng tôi và o trong nhà nói chuyện vá»›i cụ được không? - Abel trả lá»i bằng tiếng Ba lan.
Bà cụ nhìn từ ngÆ°á»i ná» sang ngÆ°á»i kia vá»›i vẻ sợ hãi. - Bà cụ là u bà u.- Bà già Helena nà y có là m gì đâu?
Vâng, tôi biết, - Abel ôn tồn nói. - Tôi đem tin mừng đến cho cụ đây.
Bà cụ có vẻ miá»…n cưỡng để hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o trong căn phòng trống trải lạnh lẽo, nhÆ°ng không má»i ai ngồi. Căn phòng vẫn nhÆ° xÆ°a, hai chiếc ghế, má»™t chiếc bà n vá»›i má»™t cái thảm mà ngà y xÆ°a lúc ra Ä‘i ông không nhá»› nó bằng gì. Florentyna rùng mình.
Tôi không đốt lá»a được - bà cụ Ä‘Æ°a chiếc gáºy chá»c và o lò Gá»™c củi đã tà n không còn cháy được nữa. Bà cụ gại tay và o túi. - Phải có giấy má»›i được. - Chợt bà nhìn lên Abel, tá» vẻ chú ý hÆ¡n, và há»i. - ông có giấy không?
Abel vẫn cứ chăm chú nhìn bà cụ. ông nói.
- Bà không nhớ tôi à ?
- Không tôi không biết ông là ai.
- CÓ bà có biết đấy, Helena. Tên tôi là ... Wladek.
- ông biết thằng Wladek nhà tôi à ?
Tôi tên là Wladek đây.
- á»’ không đâu, - bà nói vá»›i má»™t giá»ng xa xôi, buồn thảm. - NÓ tốt vá»›i tôi lắm... ngÆ°á»i nó có vết của Chúa để lại, Ngà i Nam tÆ°á»›c mang nó Ä‘i cho nó là m thiên thần. Phải, ông ấy đã mang nó Ä‘i, thằng bé nhá» nhất của tôi. . .
Giá»ng bà cụ đứt quãng và nhá» dần. Bà ngồi xuống, thủ hai bà n tay gầy guá»™c và o lòng.
- Tôi đã vỠđây, - Abel nói dằn giá»ng hÆ¡n nữa, nhÆ°ng bà cụ không để ý gì đến ông, rồi lại run run vang lên trong phòng nhÆ° chỉ có mình bà cụ ở đây thôi.
- Chúng nó giết chồng tôi, giết Jasio của tôi, rồi tất cả những đứa con yêu quý của tôi bị bắt và o trại giam. Trừ có con nhá» Sophia thôi. Tôi giấu nó và o má»™t chá»— kÃn, rồi chúng nó bá» Ä‘i. - Giá»ng bà đá»u Ä‘á»u, mệt nhá»c.
- Còn Sophia rồi ra sao? - Abel há»i.
- Cuá»™c chiến tranh sau, bá»n Nga lại bắt nó Ä‘i nữa,- bà buồn bã nói.
Abel rùng mình.
Bà cụ như dần dần nhớ ra.
- ông muốn gì? Tại sao ông lại há»i tôi thế? - bà nói.
- Äây là con gái tôi, - Florentyna.
- Tôi cũng có đứa con gái tên là Florentyna đấy, nhưng bây giỠchỉ còn một mình tôi.
- Nhưng tôi... - Abel nói và định cởi khuya áo sơ-mi:
Florentyna ngăn ông lại.
- Chúng tôi biết, - cô nói và cÆ°á»i vá»›i bà cụ.
- CÔ là m sao biết được? ÄÓ là chuyện từ lâu trÆ°á»›c khi cô ra Ä‘á»i kia mà .
- Trong là ng hỠbảo thế mà . - Florentyna nói.
Các ngÆ°á»i có giấy không? - bà cụ há»i. - Tôi cần có giấy để đốt lá»a lên.
Abel nhìn sang Florentyna không biết là m thế nà o.
Không ạ. Rất tiếc là chúng tôi chẳng có giấy gì mang theo.
Váºy các ngÆ°á»i muốn gì? - bà cụ há»i lại vá»›i giá»ng gắt gá»ng nhÆ° trÆ°á»›c.
- Không ạ. - Abel nói, biết là bà cụ không thể nà o nháºn ra mình được nữa. - Chúng tôi chỉ muốn đến chà o bà thôi. - ông rút và ra, lấy hết cả tiá»n zloty má»›i đã đổi ở biên giá»›i và đưa cho bà cụ.
- Cảm ơn ông, cảm ơn ông, - bà cụ cầm lấy từng tỠbạc, mắt long lanh vui sướng.
Abel cúi xuống hôn ngÆ°á»i mẹ nuôi của mình, nhÆ°ng bà cụ lui lại.
Florentyna cầm tay bố dắt ông ra ngoà i và đi theo con Ä‘Æ°á»ng trở vá» chá»— xe Ä‘á»—.
Bà cụ đứng trong cá»a sổ nhìn ra cho đến lúc hai ngÆ°á»i Ä‘i khuất. Rồi bà lấy những tá» bạc má»›i ấy vo rúm cả lại từ từ bá» và o trong lò. Lá»a bén ngay. Bà cụ lại nhặt những thanh củi nhỠđặt lên trên đống tiá»n zloty Ä‘ang cháy rồi ngồi xuống tiên đống lá»a. Äã mấy tuần nay bây giá» bà má»›i được ngồi xoa tay hÆ°á»›ng cái ấm áp nà y đây.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở ra xe, Abel không nói gì. Äến táºn chiếc cổng sắt ông má»›i cố quên Ä‘i căn lá»u nhá» vừa rồi và bảo Florentyna:
- Con sắp được thấy tòa lâu đà i đẹp nhất thế giới.
BỠđừng nói quá đáng nhé.
- Nhất thế giới đấy, - Abel khẽ nhắc lại.
Florentyna cÆ°á»i.
- Rồi con sẽ bảo nó như thế nà o nếu so với Versailles.
Hai bố con lại ngồi lên xe. Abel lái qua cổng. ông nhá»› lại chiếc xe ông đã được ngồi ngà y xÆ°a trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến lâu Ä‘Ã i. Bao nhiêu ký ức diá»…n ra trong đầu.
Những ngà y còn nhỠđược ở vá»›i Nam tÆ°á»›c và Lion tháºt sung sÆ°á»›ng, những ngà y Ä‘en tối trong nhà hầm do bá»n Äức canh gác, những ngà y Ä‘au khổ bị buá»™c phải rá»i tòa lâu Ä‘Ã i yêu quý và bị quân Nga bắt Ä‘i, biết là sẽ chẳng bao giỠđược thấy lại ngôi nhà nà y nữa. Thế mà nay, chÃnh ông, Wladek Koskiewicz, đã trở lại đây, trở lại trong chiến thắng để đòi lại những gì là của mình.
Chiếc xe Ä‘i lên con Ä‘Æ°á»ng gồ ghá» ngoằn ngoèo. Cả hai bố con Ä‘á»u im lặng, nghÄ© bụng đến chá»— rẽ kia thế nà o cÅ©ng trông thấy ngôi nhà của Nam tÆ°á»›c Rosnovski. Abel Ä‘á»— xe lại nhìn tòa lâu Ä‘Ã i. Không ai nói má»™t lá»i - vì có gì đâu để nói? - mà chỉ biết nhìn cảnh tà n phá trÆ°á»›c mắt và không tin được ở mắt mình, nhÆ° những gì còn lại của má»™t giấc mÆ¡.
Abel và Florentyna cháºm chạp bÆ°á»›c ra ngoà i xe. Vẫn không ai nói gì. Florentyna nắm chặt lấy tay bố.
Những giá»t nÆ°á»›c mắt của ông chảy ròng xuống má. Tất cả tòa lâu Ä‘Ã i chỉ còn lại má»™t bức tÆ°á»ng đứng sững nhÆ° muốn khoe lại cái vinh quang xÆ°a, còn Ä‘á»u là gạch vụn và đá Ä‘á». ông rất muốn kể lại cho cô nghe đâu là những đại sảnh, đâu là nhà ngủ, nhà ăn.
Abel bÆ°á»›c đến ba nấm đất bây giá» cá» xanh đã má»c dầy phủ kÃn và bảo cô đó là những ngôi má»™ của Nam tÆ°á»›c, của con ông là Leon, và của chị Florentyna. Äến má»—i
nấm đất, ông dừng lại và chỉ nghÄ© Æ°á»›c gì đến bây giá» Leon và Florentyna vẫn còn sống. ông qùy xuống chân má»™. Những cảnh trong giây phút khủng khiếp cuối cùng Ä‘iá»n lại trong óc ông rất rõ nét. Con gái ông đứng bên, để tay lên vai ông mà không nói gì. Má»™t lúc sau Abel má»›i đứng dáºy. Hai bố con Ä‘i và o giữa đống gạch vụn và những viên đá vỡ phủ lên nÆ¡i trÆ°á»›c kia đã từng là những căn phòng lá»™ng lẫy vang vá»ng tiếng cÆ°á»i. Abel vẫn không nói gì. Bá» con cầm tay nhau Ä‘i xuống những căn hầm. Xuống đến đây, Abel ngồi phệt xuống ná»n đất ẩm gần chiếc khung cổng sắt, chỉ còn lại và i thanh. ông xoay xoay chiếc vòng bạc trên tay mình.
- Äây là chá»— bố của con đã phải sống bốn năm của Ä‘á»i mình đây.
- Chả có thể thế được, - Florentyna nói. CÔ không chịu ngồi xuống với bố.
- Bây giá» còn hÆ¡n lúc đó nhiá»u, - Abel nói. - Ãt ra bây giá» còn có không khà tÆ°Æ¡i mát, có chim chóc, có ánh nắng mặt trá»i và có cảm giác tá»± do. Còn trÆ°á»›c kia thì không có gì hết, chỉ là tăm tối, chết chóc, mùi hôi thối của tá» thần và nhất là ngÆ°á»i ta chỉ mong được chết.
Thôi, bố, chúng ta ra khá»i chá»— nà y Ä‘i. Cứ ở đây bố chỉ cà ng thấy khó chịu thêm thôi.
Florentyna Ä‘Æ°a bố ra xe và cô từ từ lái xe xuống con Ä‘Æ°á»ng dà i phÃa chân đồi. Abel không ngoái lại nhìn tòa lâu Ä‘Ã i đổ nát khi chiếc xe lăn bánh ra khá»i cổng sắt má»™t lần cuối.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Warsaw, Abel hầu nhÆ° không nói gì, còn Florentyna cÅ©ng không muốn tá» ra sôi nổi nữa. Äến lúc bố cô nói: Chỉ còn lại má»™t Ä‘iá»u bố phải thá»±c hiện được trên Ä‘á»i nà y thôi, thì Florentyna không hiểu ông định nói gì. Tuy nhiên, cô không ép ông giải thÃch. CÔ đã cố thuyết phục ông ở lại thêm má»™t tuần nữa ở Lon don trÆ°á»›c khi vá» hẳn. CÔ tin rằng nhÆ° váºy bố cô sẽ vui lên và có lẽ sẽ giúp ông quên Ä‘i bà mẹ nuôi già dở Ä‘iên cÅ©ng nhÆ° đống gạch vụn của tòa lâu Ä‘Ã i bị đạn bom tà n phá.
Ngà y hôm sau há» bay vá» London. Abel lấy là m mừng trở vá» má»™t đất nÆ°á»›c có thá» liên lạc nhanh chóng vá»›i Mỹ. VỠđến khách sạn Claridge, Florentyna đã láºp tức Ä‘i thăm những bạn cÅ© và có thêm bạn má»›i. Abel bá» thì giá» ra Ä‘á»c những số báo cÅ© đã tÃch luỹ lại được trong khách sạn. ông không thÃch biết đến những gì có thể xẩy ra trong khi ông Ä‘i vắng, vì nhÆ° váºy chỉ cà ng khiến ông nghÄ© rằng không có ông thì trái đất
vẫn quay. Má»™t bà i bên trang trá»ng của tá» Thá»i báo hôm đó bá»—ng là m ông để ý. Äúng là trong khi ông Ä‘i vắng thì có chuyện xây ra tháºt. Má»™t chiếc máy bay chở khách của hãng hà ng không Liên Mỹ đã rÆ¡i ngay từ sau lúc cất cánh ở sân bay Mexico City sáng hôm trÆ°á»›c. Cả mÆ°á»i bẩy hà nh khách và phi Ä‘oà n Ä‘á»u chết.
Các nhà cầm quyá»n Mexico đã đổ tá»™i ngay cho hãng hà ng không nà y là không chuẩn bị chu đáo cho các máy bay của mình. Abel nhấc Ä‘iện thoại lên và yêu cầu tổng Ä‘Ã i cho nói chuyện Ä‘Æ°á»ng dà i.
Thứ bẩy nà y có lẽ ông đã vỠđến Chicago rồi, Abel nghĩ bụng. ông giở sổ địa chỉ tìm số điện thoại trong nước.
- sẽ bị muá»™n khoảng ba mÆ°Æ¡i phút, - má»™t giá»ng Anh rất gá»n báo cho ông biết.
- Cảm Æ¡n cô, - Abel nói rồi nằm ra giÆ°á»ng nghÄ© ngợi, vá»›i chiếc máy Ä‘iện thoại để bên cạnh. Hai mÆ°Æ¡i phút sau có tiếng chuông reo.
ÄÆ°á»ng dây hải ngoại đã thông, thÆ°a ông, - vẫn giá»ng gá»n gà ng khi nãy nói.
- Abel, có phải ông đấy không ông đang ở đâu đấy?
- Tôi đây, tôi đang ở London.
- ông xong chÆ°a? - tiếng cô gái há»i.
- Tôi đã bắt đầu nói đâu? - Abel nói.
- Tôi xin lá»—i, thÆ°a ông, tôi muốn há»i ông có nói được vá»›i bên Mỹ không.
- Ồ có chứ. Cảm ơn cô. Lạy Chúa, Henry ạ, ở đây hỠnói một thứ ngôn ngữ khác.
Henry Osborne cÆ°á»i.
- Nà y, ông có nghe vỠchiếc máy bay chở khách của hãng Liên Mỹ rơi ở Mexico City không thế?
- CÓ tôi có nghe, - Henry đáp - NhÆ°ng ông không có gì phải lo cả đâu. Chiếc máy bay nà y được bảo hiểm cẩn tháºn, công ty hoà n toà n bồi thÆ°á»ng, vì váºy há» không thiệt thòi gì, và chứng khoán vẫn vững và ng nhÆ° trÆ°á»›c .
- Tôi không quan tâm đến chuyện bảo hiểm, - Abel nói. - Äây có thể là cÆ¡ há»™i tốt nhất cho chúng ta thà nghiệm xem cái quy chế của ông Kane kia mạnh đến chừng nà o.
Tôi không hiểu, Abel. ông nói váºy là thế nà o?
- ông hãy nghe kỹ đây nhé. Rồi tôi sẽ giải thÃch cặn kẽ cho ông biết là tôi sẽ là m thế nà o khi Thị trÆ°á»ng chứng khoán mở và o sáng thứ hai. Tôi sẽ vá» New York và o thứ ba để phối hợp Ä‘oạn kết thúc của dà n nhạc nà y.
Henry nghe những lá»i căn dặn của Abel Rosnovski rất kỹ. Hai mÆ°Æ¡i phút sau, Abel bá» máy.
Thế là xong.
|
27-07-2009, 01:00 PM
|
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 31
Buổi sáng hôm Curtis Fenton gá»i Ä‘iện thoại báo cho William biết là Nam tÆ°á»›c Chicago đã đóng hết tà i khoản ở ngân hà ng tÃn dụng Continental, còn buá»™c tá»™i Fenton không trung thá»±c và không biết tôn trá»ng nguyên tắc nghá» nghiệp, thì ông biết rồi thế nà o cÅ©ng sẽ còn rắc rối vá»›i Abel Rosnovski.
- Tôi nghĩ là mình đã là m đúng khi viết báo cáo cho ông rằng ông Rosnovski có mua được những chứng khoán của Lester, - nhà ngân hà ng nói một cách buồn bã, - thế mà hóa ra tôi bị mất đi một trong những khách hà ng lớn nhất. Tôi không biết rồi ban giám đốc của tôi sẽ còn nói gì đây.
William nói cho Fenton yên tâm là ông sẽ nói vá»›i cấp trên của ông ta. Tuy nhiên Ä‘iá»u ông báºn tâm nhiá»u hÆ¡n cả là không biết rồi Abel Rosnovski sắp tá»›i sẽ là m gì.
Gần má»™t tháng sau thì ông hiểu ra. ông Ä‘ang xem những thÆ° từ gá»i đến ngân hà ng sáng thứ hai thì bá»—ng có Ä‘iện thoại của đại lý gá»i đến cho ông biết là có ai đó đã tung ra thị trÆ°á»ng má»™t phần chứng khoán của công ty hà ng không Liên Mỹ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t triệu đô la. William buá»™c phải quyết định ngay láºp tức là mua những cổ phần ấy vá». Äến hai giá» chiá»u hôm đó William chÆ°a kịp mua thì giá thị trÆ°á»ng bắt đầu
tụt xuống. Và o lúc thị trÆ°á»ng chứng khoán New York đóng cá»a, tức và o ba giá», thì giá cổ phiếu của Công ty hà ng không Liên Mỹ đã giảm Ä‘i má»™t phần ba.
Và o mÆ°á»i giá» mÆ°á»i phút sáng hôm sau, William lại nháºn được Ä‘iện thoại của đại lý lúc nà y đã cuống lên.
Lại má»™t triệu đô la cổ phiếu Liên Mỹ nữa Ä‘Æ°a ra thị trÆ°á»ng và o đầu giá» là m việc. Äại lý kêu rằng việc bán phá giá cổ phiếu nà y có háºu quả rất tai hại. Äâu đâu cÅ©ng rao bán cổ phiếu Liên Mỹ đến ná»—i giá tụt hẳn xuống đến mức không thể tưởng tượng nổi. Hai mÆ°Æ¡i bốn giá» trÆ°á»›c đây giá má»—i cổ phiếu còn là bốn đô la rưỡi, thế mà bây giá» ngÆ°á»i ta chỉ còn bán lấy mấy xu thôi.
William bảo Alfred Rodgers là thÆ° ký công ty triệu táºp cuá»™c há»p ban giám đốc và o ngà y thứ hai tuần sau đó ông cần có thá»i gian để tìm ra xem ai là ngÆ°á»i chịu trách nhiệm vá» vụ phá giá nà y, mặc dầu trong thâm tâm ông không hoà i nghi gì lắm. Äến thứ tÆ°, ông Ä‘Ã nh bá» hết má»i ý nghÄ© tăng giá cổ phiếu Liên Mỹ bằng cách Ä‘i vét thị trÆ°á»ng nữa. Cuối ngà y hôm đó ủy .ban phụ trách vá» an ninh hối Ä‘oái tuyên bố sẽ
tiến hà nh Ä‘iá»u tra vá» những hoạt Ä‘á»™ng giao dịch chung quanh các cổ phiếu Liên Mỹ. William biết đã đến lúc Ban giám đốc ngân hà ng Lester phải quyết định xem có ủng há»™ công ty hà ng không nà y má»™t thá»i gian từ ba đến sáu tháng nữa để ủy ban nói trên
hoà n thà nh công việc Ä‘iá»u tra của há» hay là cứ để cho công ty phá sản. Äằng nà o thì cÅ©ng Ä‘á»u rất nguy hiểm, cả cho túi tiá»n của William cÅ©ng nhÆ° cho uy tÃn của ngân hà ng.
Hôm sau William không lấy là m ngạc nhiên thấy Thaddeus Chen phát hiện cho biết công ty đã phá giá ba triệu đô la cổ phiếu của Liên Mỹ chÃnh là má»™t trong những công ty đứng ra là m vá» cho Abel Rosnovski, có tên là Công ty bảo hà nh đầu tÆ°. NgÆ°á»i
phát ngôn cho công ty Ä‘Æ°a ra má»™t bản tuyên bố báo chà giải thÃch lý do bán cổ phiếu của há»: há» rất lo vá» tÆ°Æ¡ng lai của công ty sau khi đã có tuyên bố rất trách nhiệm" của ChÃnh phủ Mexieo vá» phÆ°Æ¡ng tiện dịch vụ không chu đáo và những thủ tục của công ty hà ng không Liên Mỹ.
- Tuyên bố có trách nhiệm, - William tức giáºn thốt lên, - ChÃnh phủ Mexico chÆ°a há» có tuyên bố nà o có trách nhiệm từ khi há» rêu rao rằng Speedy Gonzales sẽ thắng trong cuá»™c chạy Ä‘ua 100 mét ở Thế váºn Heisilki.
Báo chà đã là m ầm lên vá» lá»i giải thÃch của Công ty bảo hà nh đầu tÆ°, và đến thứ sáu thì CÆ¡ quan Hà ng không Liên bang buá»™c hãng đó phải ngừng hoạt Ä‘á»™ng cho đến khi nà o Ä‘iá»u tra được rõ rà ng vá» các phÆ°Æ¡ng tiện dịch vụ và thủ tục của há».
William tin chắc rằng công ty Liên Mỹ không có gì đáng sợ cuá»™c Ä‘iá»u tra nói trên, nhÆ°ng buá»™c há» phải ngừng hoạt Ä‘á»™ng thì rất tai hại cho những hà nh khách đã mua vé ngắn hạn. Không có công ty hà ng không nà o lại chịu để cho máy bay của mình nằm yên dÆ°á»›i đất được, chỉ có bay lên thì má»›i đẻ ra tiá»n.
Má»™t số những công ty khác được ngân hà ng Lester đại diện cÅ©ng xét lại những cam kết của há» trong tÆ°Æ¡ng lai, khiến cho những vấn Ä‘á» của William cà ng thêm phức tạp. Báo chà cÅ©ng nhanh chóng chỉ ra rằng ngân hà ng Lester là ngÆ°á»i bảo đảm cho công ty hà ng không Liên Mỹ. Äáng ngạc nhiên là đến chiá»u thứ sáu những cổ phiếu của Liên Mỹ lại bắt đầu tăng lên, và William không cần phải Ä‘oán lâu cÅ©ng có thể biết
tại sao. Sau đó, Ä‘iá»u dá»± Ä‘oán của ông được Thaddeus Chen khẳng định: ngÆ°á»i mua chÃnh là Abel Rosnovski. ông ta đã bán à o Ä‘i tất cả cổ phiếu của Liên Mỹ rồi bây giá» dần dần mua lai từng Ãt má»™t trong khi giá cổ phiếu vẫn con rất thấp. William lắc đầu bá»±c mình nhÆ°ng cÅ©ng rất khâm phục ông ta.
Rosnovski đã kiếm được má»™t khoản tiá»n lá»›n cho mình trong khi là m cho William phá sản cả vá» uy tÃn và tiá»n nong.
William tÃnh ra mặc dầu Công ty Nam tÆ°á»›c mạo hiểm bá» ra trên 3 triệu đô la nhÆ°ng rồi kết cục sẽ kiếm được khoản lợi nhuáºn khổng lồ. HÆ¡n nữa, rõ rà ng là Rosnovski không quan tâm đến việc tạm thá»i bị mất mát và dù sao cÅ©ng chỉ coi đó nhÆ° mất và o thuế má thôi. Äiá»u duy nhất ông ta quan tâm là sá»± sụp đổ hoà n toà n uy tÃn của Lester.
Hôm ban giám đốc há»p và o thứ hai, William giải thÃch đầu Ä‘uôi câu chuyện cho má»i ngÆ°á»i biết là có liên quan đến cuá»™c xung Ä‘á»™t giữa Rosnovski vá»›i ông, và nhân đây xin từ chức luôn. Äá» nghị đó của ông không được chấp thuáºn. Không có chuyện bá» phiếu, nhÆ°ng ai nấy rì rầm nói vá»›i nhau. Wilham biết rằng Rosnovski lại tiến công má»™t lần nữa thì các bạn đồng nghiệp của ông sẽ không thể có thái Ä‘á»™ rá»™ng lượng nhÆ° lần nà y được nữa.
Ban giám đốc tiếp tục bà n xét xem ngân hà ng có nên ủng hộ công ty hà ng không Liên Mỹ nữa không.
Tony Simmons thuyết phục má»i ngÆ°á»i tin rằng những kết quả Ä‘iá»u tra của CÆ¡ quan hà ng không Liên bang sẽ có lợi cho Công ty nà y, và rồi chả bao lâu cả ngân hà ng cÅ©ng nhÆ° William sẽ thu hồi được tiá»n của mình vá» Sau cuá»™c há»p, Tonyg phải thừa nháºn vá»›i William rằng quyết định trên đây của há», vá» lâu vá» dà i chỉ có lợi cho Rosnovski thôi, nhÆ°ng ngân hà ng không có cách nà o khác là phải bảo vệ lấy uy tÃn của mình.
Äiá»u dá»± Ä‘oán của ông ta là đúng. ủy ban phụ trách vá» an ninh hối Ä‘oái công bố kết quả Ä‘iá»u tra của há». Ngân hà ng Lester "hoà n toà n không có gì đáng trách", còn Công ty bảo hà nh đầu tÆ° thì bị phê phán kịch liệt.
Sáng hôm đó, khi thị trÆ°á»ng giao dịch vá» cổ phiếu Liên Mỹ, William rất ngạc nhiên thấy chứng khoán đã tăng lên rất mạnh. Chả mấy chốc nó trở lại bốn đô la rưỡi nhÆ° cÅ©.
Thaddeus Cohen cho William biết ngÆ°á»i mua chÃnh lại vẫn là Abel Rosnovski.
Lúc nà y tôi chỉ cần biết thế, - William nói. - Không những ông ta kiếm được khoản lãi to trong toà n bá»™ vụ nà y, mà đến khi nà o thấy thuáºn tiện ông ta có thể tái diá»…n nữa.
- Thá»±c ra, - đó chÃnh là cái ông cần đấy. - Thaddeus Cohen nói.
- Tùy ông nghÄ©, Thaddeus ạ, - Wilham nói. - NhÆ°ng san ông nói khó hiểu váºy?
- ông Abel Rosnovski đã mắc sai lầm đầu tiên của ông ta trong việc nháºn định, vì ông ta đã là m trái vá»›i pháp luáºt. Bây giỠđến lượt ông kiện lại Ä‘i.
CÓ lẽ ông ta không biết rằng Ä‘iá»u ông ta vừa là m là phi pháp, và vì những lý do sai lầm mà ông ta đã là m nhÆ° váºy.
- ông nói sao? - William há»i lại.
- ÄÆ¡n giản thôi, - Thaddeus Cohen nói. - Vì ông bị ám ảnh vá» Rosnovski, và ông ta cÅ©ng bị ám ảnh vỠông, cho nên cả hai ngÆ°á»i Ä‘iá»u bá» qua cái Ä‘iá»u rất hiển nhiên là : nếu anh bán cổ phiếu chỉ nhằm mục Ä‘Ãch là m cho giá thị trÆ°á»ng tụt xuống để rồi lại mua những cổ phiếu ấy ở giá thấp nhất và kiếm lãi và o đó, thì nhÆ° thế là anh vi phạm Äiá»u 10b-5 của ủy ban hối Ä‘oái và là phạm tá»™i lừa đảo. Tôi chắc là ý đồ lúc đầu
của ông Rosnovski không phải kiếm lợi nhuáºn nhanh chóng. Thá»±c ra, chúng tôi rất biết ông ta chỉ muốn gây khó khăn cho cá nhân ông thôi. NhÆ°ng ai mà tin được nếu ông ta giải thÃch rằng phá giá cổ phiếu vì thấy không thể trông cáºy được và o công ty, rồi chÃnh ông ta lại mua những cổ phiếu ấy khi giá hạ xuống đến cùng tịt. Dứt khoát là không ai tin được, và ủy ban an ninh hối Ä‘oái lại cà ng không tin được. Ngà y mai tôi sẽ có báo cáo viết đầy đủ gá»i cho ông, William, và giải thÃch ý nghÄ©a pháp luáºt của chuyện đó.
- Cảm ơn ông, - William nói, rất phấn khởi vỠtin vừa rồi.
ChÃn giá» sáng hôm sau, bản báo cáo của Cohen đã nằm trên bà n là m việc của William . Sau khi xem xét kỹ ná»™i dung, ông bèn triệu táºp má»™t cuá»™c há»p nữa. Các
giám đốc Ä‘á»u đồng ý vá»›i chủ trÆ°Æ¡ng của William.
Thaddeus Chen được yêu cầu thảo má»™t thông cáo báo chà viết rất cẩn tháºn và tối hôm đó gá»i Ä‘i luôn. Sáng hôm sau, tá» Nháºt báo phố Wall có bà i đăng trên trang
nhất như sau:
William Kane, chủ tịch ngân hà ng Lester, có đầy đủ lý do để tin rằng việc Công ty bảo hà nh đầu tÆ° bán các cổ phiếu của Công ty hà ng không Liên Mỹ tháng 11 năm 1952, má»™t công ty được Lester ủng há»™, chỉ nhằm kiếm lợi nhuáºn má»™t cách phi pháp. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Công ty bảo hà nh đầu tÆ° chịu trách nhiệm vá» việc Ä‘Æ°a ra thị trÆ°á»ng má»™t triệu đô la cổ phiếu khi thị trÆ°á»ng mở và o ngà y thứ hai, 12 tháng 5 năm
1952. Năm giỠđồng hồ sau, má»™t triệu đô la nữa lại tung ra thị trÆ°á»ng. Rồi đến khi thị trÆ°á»ng hối Ä‘oái mở lại và o ngà y thứ ba 13-5-1952 thì Công ty bảo hà nh đầu tÆ° trên đây lại bá» ra má»™t triệu đô la nữa. Äiá»u đó khiến cho chứng khoán tụt xuống đến mức ká»· lục. Sau cuá»™c Ä‘iểu tra của ủy ban an ninh hối Ä‘oái thì ngÆ°á»i ta được biết giữa Ngân hà ng Lester vá»›i Công ty hà ng không Liên Mỹ không há» có chuyện giao dịch phi
pháp, vì sau đó giá cổ phiếu Ä‘ang ở mức rất thấp lại vá»t lên. Công ty bảo hà nh đầu tÆ° đã nhanh chóng trở lại thị trÆ°á»ng mua các cổ phiếu vá»›i giá rất thấp. HỌ tiếp tục mua cho đến khi bù lại được số ba triệu đô la chứng khoán mà hỠđã bá» ra trÆ°á»›c đây.
Chủ tịch và các giám đốc ngân hà ng Lester đã gá»i má»™t bản sao những tà i liệu liên quan đến bá»™ pháºn chuyên vá» những vụ lừa đảo của ủy ban an ninh hối Ä‘oái và yêu cầu há» tiến hà nh Ä‘iá»u tra kỹ lưỡng.
DÆ°á»›i bản thông báo là toà n văn Ä‘iá»u 10b-5, và bà i báo lại bình luáºn thêm rằng đây đúng là trÆ°á»ng hợp thà nghiệm mà Tổng thống Truman Ä‘ang muốn có. Rồi má»™t bức tranh châm biếm phÃa dÆ°á»›i vẽ Harry S Truman Ä‘ang bắt quả tang má»™t nhà kinh doanh
thá»c tay và o lá» kẹo.
William mỉm cÆ°á»i sau khi Ä‘á»c hết bà i báo. ông tin rằng từ nay trở Ä‘i không nghe nói đến Abel Rosnovski nữa.
*****
Abel Rosnovski nhăn mặt không nói gì trong khi Henry Osbome Ä‘á»c lại thông báo trên đây cho ông ta nghe lần nữa. Abel nhìn lên, ngón tay sốt ruá»™t gõ trên mặt bà n.
- Các giới ở Washington nhất quyết là m cho ra vụ nà y, - Osborne nói.
- NhÆ°ng Henry, ông rất biết là tôi không có bán Liên Mỹ để kiếm chác nhanh chóng trên thị trÆ°á»ng, - Abel nói. - Lợi nhuáºn đã kiếm được ấy đối vá»›i tôi vô nghÄ©a.
Tôi biết thế, - Henry nói. - NhÆ°ng nếu ông định thuyết phục ủy ban tà i chÃnh Thượng viện rằng Nam tÆ°á»›c Chicago không quan tâm đến chuyện tiá»n mà thá»±c ra đó chỉ là để thanh toán má»™t mối thù riêng vá»›i william Kane, thì há» sẽ cÆ°á»i cho thối óc, ở Thượng viện hay ra tòa cÅ©ng váºy.
- Mẹ kiếp, Abel nói. - Váºy tôi là m thế quái nà o bây giá»
- TrÆ°á»›c hết, ông phải im thin thÃt để cho việc nà y qua Ä‘i đã. ông nên bắt đầu cầu nguyện xem có chuyện bê bối nà o to hÆ¡n nổ ra để Truman phải lo và o đó, hoặc để các nhà chÃnh trị phải dÃnh và o chuyện bầu cá» nên không có thá»i gian Ä‘iá»u tra nữa. May ra, má»™t chÃnh quyá»n má»›i sẽ bá» quách chuyện nà y Ä‘i.
NhÆ°ng dù ông là m gì Ä‘i nữa, Abel, thì ông cÅ©ng đừng mua thêm chứng khoán liên quan đến ngân hà ng Lester, nếu không ông sẽ bị phạt má»™t khoản vô cùng lá»›n đấy Còn tôi thì cứ để tôi xoay vá»›i những ngÆ°á»i của đảng Dân chủ ở Washington xem thế nà o.
- ông nhắc cho văn phòng Harry Truman biết là tôi đã hiến 50 ngà n đô la cho quỹ váºn Ä‘á»™ng bầu cá» lần trÆ°á»›c, và lần nà y tôi cÅ©ng sẽ là m nhÆ° váºy cho Adlai.
- Tôi đã nói rồi, - Henry nói. - Thực ra, tôi cũng muốn khuyên ông hiến 50 ngà n cho cả đảng Cộng hòa nữa. .
- HỌ thì chỉ bé xé ra to, - Abel nói. - To đến mức Kane có thể lợi dụng để là m ầm lên nữa mà thôi.
ông lại tiếp tục gõ ngón tay lẽn mặt bà n.
|
27-07-2009, 01:00 PM
|
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 32
Báo cáo quý sau đó của Thaddeus Cohen cho biết Abel Rosnovski đã thôi không mua bán chứng khoán gì của các công ty trong ngân hà ng Lester nữa. Hình nhÆ° lúc nà y ông ta táºp trung sức lá»±c và o xây thêm nhiá»u khách sạn ở Châu âu. à kiến của Cohen cho rằng Rosnovski chẳng qua chỉ im tiếng để chá» cho đến khi nà o có quyết định của ủy ban an ninh Hối Ä‘oái vá» vụ Liên Mỹ đó thôi.
Äại diện của ủy ban nà y đã đến ngân hà ng gặp William nhiá»u lần. ông đã nói hết vá»›i há» má»™t cách rất thẳng thắn, nhÆ°ng há» không bao giá» cho biết cuá»™c Ä‘iá»u tra đã tiến hà nh đến đâu và cÅ©ng không nói đã gây ra vụ cổ phiếu sụt giá.
Cuối cùng ủy ban đó đã kết thúc công việc Ä‘iá»u tra -và cảm Æ¡n William vá» sá»± hợp tác của ông. Từ đó trở Ä‘i, ông không nghe nói gì đến há» nữa.
Gần đến ngà y bầu cá» Tổng thống và Truman thì hình nhÆ° Ä‘ang táºp trung và o việc giải thể tổ hợp công nghiệp Du Pont, William bắt đầu lo rằng Abel Rosnovski rất có thể sẽ thoát được vụ nà y. ông không thể nghÄ© rằng Henry Osbome giáºt dây được má»™t số ngÆ°á»i trong Quốc há»™i. ông nhá»› rằng Cohen đã có lần nhắc đến việc Công ty Nam tÆ°á»›c hiến 50.000 đô la cho quỹ váºn Ä‘á»™ng bầu cá» của Harry Truman, và bây giỠông lại ngạc nhiên thấy trong báo cáo của Cohen nói đến chuyện Rosnovski lại cÅ©ng hiến má»™t khoản tiá»n nhÆ° váºy cho Adlai Stevenson, ngÆ°á»i của đảng Dân chủ ra ứng cá» Tổng thống, ngoà i ra lại cÅ©ng hiến 50.000 đô la cho quỹ váºn Ä‘á»™ng của Eisenhower nữa. Báo cáo của Cohen nhấn mạnh và o Ä‘iểm nà y.
TrÆ°á»›c nay không bao giá» William nghÄ© đến ủng há»™ ai và o chÃnh quyá»n nếu ngÆ°á»i đó không thuá»™c đảng Cá»™ng hòa, bây giá» rất muốn cho tÆ°á»›ng Eisenhower, má»™t ứng cá» viên Ä‘á»™t xuất đã nổi lên hà ng đầu ngay từ Äại há»™i Chicago, sẽ đánh bại Adlai Stevenson, mặc dầu ông biết rằng chÃnh quyá»n Cá»™ng hòa Ãt có khả năng tiến hà nh Ä‘iá»u tra vụ âm mÆ°u mua bán cổ phiếu nà y so vá»›i má»™t chÃnh quyá»n Dân chủ.
Khi tÆ°á»›ng Dwight D.Eisenhower (xem ra nÆ°á»›c Mỹ có yêu mến Ike tháºt) được bầu là m Tổng thống thứ 34 của Hoa Kỳ ngà y 4 tháng 11, 1952, Wilham cho rằng Abel Rosnovski đã thoát được tá»™i, và ông chỉ mong sao Rosnovski rút kinh nghiệm để ìần sau đừng có gây sá»± vá»›i ngân hà ng Lester nữa. Chỉ có Ä‘iá»u nhá» bù cho William là trong cuá»™c bầu cá» nà y nghị sÄ© Quốc há»™i Henry Osbome đã mất ghế và o tay má»™t ứng cá» viên Cá»™ng hòa. Cái áo choà ng bên ngoà i của Eisenhower có nhiá»u Ä‘uôi nên đối thủ của Osborue đã biết nắm và o đó. Thaddeus Cohen nghiêng vá» phần nghÄ© rằng Henry Osborne sẽ không còn có ảnh hưởng đối vá»›i Abel Rosnovski nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa. DÆ° luáºn ở Chicago đồn rằng từ sau khi ly dị vá»›i cô vợ già u có của ông ta, Osborne nợ Rosnovski rất nhiá»u tiá»n và lại chÆ¡i bá»i cá» bạc rất ghê.
William cảm thấy sung sÆ°á»›ng và thoải mái dá»… chịu hÆ¡n trÆ°á»›c đây nhiá»u. ông mong có thể bÆ°á»›c và o thá»i kỳ hòa bình thịnh vượng nhÆ° Eisenhower đã hứa trong bà i diá»…n văn khai mạc của ông ta.
Qua và i năm đầu của chÃnh quyá»n Tổng thống má»›i, Wilìiam đã dần quên Ä‘i những lá»i Ä‘e dá»a của Rosnovski, cho đó chỉ là chuyện quá khứ. ông báo cho Thaddeus Cohen biết ông tin rằng Abel Rosnovski sẽ không là m gì nữa đâu. Nhà luáºt gia không bình luáºn gì ông ta có được yêu cầu phải bình luáºn đâu.
William dồn sức và o việc xây dá»±ng ngân hà ng Lester cho có quy mô và uy tÃn lá»›n hÆ¡n, và bây giỠông cà ng có ý thức rằng là m nhÆ° thế vì con mình cÅ©ng nhÆ° bản thân mình nữa. Má»™t số nhân viên trong ngân hà ng đã bắt đầu má»—i khi nhắc đến ông thì dùng chữ "ông già ".
- Thì cũng phải thế thôi, - Kate nói.
- Váºy tại sao ngÆ°á»i ta không gá»i em- là "bà già "? - William dịu dà ng há»i.
Kate nhìn lên cÆ°á»i.
- Bây giá» thì em biết được cái bà quyết tại sao anh không thÃch quan hệ vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vô nghÄ©a rồi.
William cÆ°á»i.
- Vì có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đẹp, - ông đáp.
Chỉ còn má»™t năm nữa là đến sinh nháºt thứ hai mÆ°Æ¡i mốt của Richard. Wiỉliam xem lại những Ä‘iá»u khoản trong di chúc của mình. ông để riêng ra 5 triệu đô la cho Kate, 2 triệu đô la cho má»—i cô con gái, còn toà n bá»™ tà i sản của gia đình cho Richard, trong đó ông không quên sẽ mất má»™t khoản lá»›n và o thuế thừa kế.
Ngoà i ra, ông cÅ©ng để má»™t triệu đô la cho trÆ°á»ng Harvard.
Richard cÅ©ng đã tranh thủ là m được rất nhiá»u trong bốn năm há»c ở trÆ°á»ng Harvard. Và o đầu năm cuối, không những anh tá» ra là má»™t sinh viên xuất sắc nhất mà anh còn chÆ¡i cả xe-lô trong dà n nhạc của trÆ°á»ng và là má»™t tay ném bóng giá»i trong Ä‘á»™i tuyển
dã cầu của trÆ°á»ng nữa. Äến William cÅ©ng phải khen ngợi anh vá» chá»— đó. Còn Kate thì chỉ há»i cho biết là có bao nhiêu sinh viên bá» chiá»u thứ bảy chÆ¡i dã cầu cho trÆ°á»ng Harvard đấu vá»›i trÆ°á»ng Yale, và tối chủ nháºt thì có bao nhiêu ngÆ°á»i chÆ¡i Ä‘Ã n xe-lô trong Ä‘á»™i tứ tấu của trÆ°á»ng và biểu diá»…n ở phòng hòa nhạc Lowell?
Năm cuối cùng trôi qua rất nhanh, và khi Richard rá»i trÆ°á»ng Harvard, trong tay có sẵn bằng tú tà i vá» toán vá»›i cây Ä‘Ã n xe-lô và cây gáºy dã cầu, anh chỉ yêu cầu được nghỉ giải trà cho sÆ°á»›ng trÆ°á»›c khi và o há»c trÆ°á»ng Kinh doanh ở bên kia sông Charles. Anh lên máy bay Ä‘i Barbados vá»›i má»™t cô gái có tên là May Bigelow, mà cô gái nà y thì bố mẹ anh không há» biết đến. CÔ Bigelow là ngÆ°á»i theo há»c ở trÆ°á»ng Vassar vÃ
cÅ©ng có há»c nhạc. Hai tháng sau khi Ä‘i nghỉ và ngÆ°á»i đã bị cháy Ä‘en gần nhÆ° thổ dân ở đây, Richard Ä‘Æ°a cô gái vá» nhà gặp bố mẹ. William thấy cô Bigelow cÅ©ng bằng lòng, vì dù sao cô ta cÅ©ng là cháu gái của Lan Lloyd.
Ngà y 1 tháng MÆ°á»i, 1955, Richard đến trình diện ở trÆ°á»ng Kinh doanh của Äại há»c Harvard để bắt đầu công việc chuẩn bị tốt nghiệp, và anh vỠở ngôi nhà của bố mẹ. Anh vứt tất cả những bà n ghế bằng mây tre của William và tháo gỡ những mảnh giấy hoa hoét dán lên tÆ°á»ng mà trÆ°á»›c đây Matthew Lester cho là rất hiện đại, anh trải thảm kÃn phòng khách, đặt má»™t cái bà n gá»— sồi giữa phòng ăn, má»™t cái máy rá»a Ä‘Ä©a bát trong bếp, và rất nhiá»u khi còn đặt cả CÔ Bigelow và o phòng ngủ nữa.
|
27-07-2009, 01:01 PM
|
|
Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Phần 6 - 1952 – 1963
ChÆ°Æ¡ng 33
Tháng MÆ°á»i 1952, Abel ở Istanbul nghe tin David Maxton chết vì Ä‘au tim đã vá»™i trở vá» ngay. ông cùng vá»›i George và Florentyna dá»± đám tang ở Chicago và sau đó nói vá»›i bà Maxton rằng bà là khách má»i của bất cứ khách sạn Nam tÆ°á»›c nà o trên thế giá»›i, tùy bà thÃch Ä‘i đâu thì Ä‘i đó và cứ nhÆ° thế cho đến hết Ä‘á»i. Bà không hiểu được tại sao Abel lại có cá» chỉ rá»™ng rãi nhÆ° thế.
Hôm sau, Abel quay vá» New York. ông hà i lòng thấy trên bà n là m việc của mình ở tầng 42 có báo cáo của Henry Osborue cho biết là chuyện kia bây giỠđã nguá»™i rồi. Theo Henry thì chÃnh quyá»n má»›i của Eisenhower không có khả năng tiến hà nh Ä‘iá»u tra vụ thất bại của công ty hà ng không Liên Mỹ, nhất là từ khi chứng khoán đã ổn định được gần má»™t năm nay rồi. Vì thế cÅ©ng chẳng có lý do gì khÆ¡i lại vụ bê bối
nữa. Phó Tổng thống của Eisenhower, Richard M.Nixon, hình nhÆ° quan tâm nhiá»u hÆ¡n đến việc xua cuối bóng ma cá»™ng sản là điá»u mà Joe Mccarthi trÆ°á»›c đây đã không là m được.
Hai năm sau đó Abel táºp trung và o xây dá»±ng khách sạn ở châu âu. Florentyna khai mạc khách sạn Nam tÆ°á»›c Paris năm 1953 và Nam tÆ°á»›c Lon don và o cuối năm 1954. Các khách sạn Nam tÆ°á»›c khác theo nhau phát triển ở Brussels, Rome, Amsterdam,
Geneva, Edinburgh, Cannes và Stockholm trong má»™t chÆ°Æ¡ng trình mÆ°á»i năm.
Abel có quá nhiá»u việc nên không còn có thá»i gian nghÄ© đến William Kane lúc nà y Ä‘ang tiếp tục thịnh vượng lên. ông cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện mua cổ phiếu ở ngân hà ng Lester hay những công ty liên quan khác. Tuy nhiên ông vẫn bám và o những cổ phiếu đã có, hy vá»ng rằng thế nà o cÅ©ng có dịp chÆ¡i cho William Kane má»™t vố đến mức dù có phục hồi được cÅ©ng khó. Abel tá»± nhủ vá»›i mình là lần sau có là m gì cÅ©ng phải chắc chắn là không đụng chạm đến pháp luáºt.
Trong thá»i gian Abel thÆ°á»ng Ä‘i vắng ở nÆ°á»›c ngoà i nhiá»u, George là ngÆ°á»i quản lý công ty Nam tÆ°á»›c.
Abel hy vá»ng Florentyna sẽ tham gia và o Ban giám đốc ngay sau khi cô rá»i trÆ°á»ng Radcliffe tháng sáu năm 1955. ông đã quyết định là để cho cô chịu trách nhiệm vá» tất cả các cá»a hà ng trong khách sạn, lo vá» công việc mua sắm của những cá»a hà ng đó để là m sao tá»± chúng trở thà nh má»™t giang sÆ¡n riêng sau nà y.
Florentyna nghe nói đến triển vá»ng ấy thì rất thÃch, nhÆ°ng cô đòi phải có thêm hiểu biết vá» kinh nghiệm bên ngoà i đã rồi má»›i tham gia ban giám đốc của cha cô được. CÔ không cho rằng những năng khiếu của mình vá» thiết kế, sá» dụng mà u sắc và vá» tổ chức có thể thay thế cho kinh nghiệm thá»±c tế được. Abel gợi ý cho cô Ä‘i há»c lá»›p huấn luyện ở Thụy SÄ© tại Nhà trÆ°á»ng nổi tiếng vá» phục vụ khách sạn ở Lausanne.
Florentyna không nghe, bảo là cô muốn là m việc hai năm ở má»™t cá»a hà ng New York trÆ°á»›c khi quyết định xem có nên tiếp quản những cá»a hà ng trong các khách sạn hay không. CÔ quyết tâm nếu đã là m thì phải có năng lá»±c tháºt và nói "... không nên chỉ là con gái bố mà thôi". Abel hoà n toà n đồng ý nhÆ° váºy.
- Má»™t cá»a hà ng ở New York, thế thì xong ngay, - ông nói, - Bá» sẽ gá»i cho Walter Hovinh ở nhà hà ng Tiffany, và con có thể đến đó bắt đầu ở cÆ°Æ¡ng vị phụ trách ngay được.
- Không, - Florentyna nói, tá» ra cô cÅ©ng đã thừa hưởng được cái tÃnh ngang ngạnh của bố, - TÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t ngÆ°á»i hầu bà n ở khách sạn Plaza là gì?
- Là má»™t cô gái bán hà ng trong cá»a hà ng bách hóa,- Abel cÆ°á»i đáp.
- Thế thì con muốn là m đúng nhÆ° váºy, - cô nói.
Abel không cÆ°á»i nữa.
- Con nói tháºt đấy Æ°? Vá»›i bằng tốt nghiệp ở Radchffe và vá»›i tất cả những chuyện đã Ä‘i đây đó rồi, bây giá» con muốn là m má»™t cô gái bán hà ng vô danh Æ°?
- Là m một anh hầu bà n vô danh ở Plaza có hại gì cho bố đâu khi bố xây dựng được một trong những công ty khách sạn nổi tiếng thế giới? - Florentyna nói.
Abel biết là mình chịu thua con gái rồi. Chỉ cần nhìn và o đôi mắt xám lạnh của cô con gái xinh đẹp ông cũng biết là cô đã quyết tâm, dù cho nói cách nà o cũng chẳng là m cho cô thay đổi ý kiến được nữa.
Sau khi tốt nghiệp Radchffe, cô sống má»™t tháng vá»›i bố ở Châu âu, kiểm tra từng bÆ°á»›c phát triển của khách sạn Nam tÆ°á»›c má»›i. CÔ chÃnh thức khai mạc Nam tÆ°á»›c Brussels. ở đây, cô chinh phục được má»™t anh chà ng quản lý trẻ và đẹp trai biết nói tiếng Pháp, nhÆ°ng Abel thì bảo anh ta toà n mùi tá»i. CÔ hạn cho anh ta ba ngà y là m sao hết mùi đó Ä‘i rồi má»›i được hôn. NhÆ°ng cô không bao giá» thừa nháºn vá»›i bố rằng
tá»i là má»™t nguyên nhân.
Sau khi vá» New York vá»›i bố rồi, Florentyna láºp tức xin việc, (trong quảng cáo ở báo gá»i là chá»— trống) là m ngÆ°á»i phụ việc bán hà ng ở Bloomingdale. Lúc viết Ä‘Æ¡n xin việc, cô ghi tên là Jessie Kovats, vì cô biết rằng . nếu khai mình là con gái Nam tÆ°á»›c Chicago thì chẳng ai sẽ để yên cho cô được đâu.
Mặc dầu bố rất phản đối, cô cÅ©ng vẫn bá» cả căn phòng đặc biệt của mình trong khách sạn Nam tÆ°á»›c New York, Ä‘i tìm má»™t chá»— riêng khác để ở. Má»™t lần nữa Abel phải chịu thua và đà nh mua tặng cho cô con gái má»™t căn há»™ nhá» nhÆ°ng rất lịch sá»± trên ÄÆ°á»ng 57 cạnh bá» sông, coi đó nhÆ° quà sinh nháºt thứ hai mÆ°Æ¡i hai cho con gái.
Florentyna đã biết kỹ các ngóc ngách ở New York và sống má»™t cuá»™c sống bình dân. Từ lâu cô đã quyết tâm không cho các bạn mình biết là sẽ là m việc ở Bloomingdale. CÔ sợ nếu há» biết thì sẽ đến thăm cô và chẳng mấy chốc sẽ không giấu được tông tÃch của mình nữa, do đó không thể được Ä‘Ã o luyện nhÆ° má»i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khác Ä‘i há»c việc.
Khi các bạn cô dò há»i, cô chỉ bảo là mình giúp trông nom má»™t số cá»a hà ng trong khách sạn của bố thôi.
Nghe cô trả lá»i thế cÅ©ng không ai há»i thêm.
Jessie Kovats - cô phải mất má»™t thá»i gian má»›i quen vá»›i cái tên ấy - bắt đầu ở bá»™ pháºn hóa mỹ phẩm. Sau sáu tháng, cô có thể sẵn sà ng tá»± mình trông coi được ngăn hà ng nà y. Các cô gái ở Bloomingdale thÆ°á»ng là m việc có đôi vá»›i nhau, Florentyna láºp tức chá»n cùng là m vá»›i cô nà o lÆ°á»i nhất trong cá»a hà ng. NhÆ° váºy cả hai cô cùng được lợi. CÔ được Florentyna chá»n là Maisie, má»™t cô gái tóc và ng mÅ©m mÄ©m nhÆ°ng Ãt há»c và chỉ thÃch có hai thứ trên Ä‘á»i, đó là lúc đồng hồ chỉ sáu giá» và đà n ông. Cái trên má»—i ngà y chỉ có má»™t lần, còn cái dÆ°á»›i thì bất cứ lúc nà o.
Hai cô chẳng mấy chốc đã trở thà nh bồ vá»›i nhau nhÆ°ng không phải là bạn. Florentyna há»c được của cô kia rất nhiá»u thứ, thà dụ nhÆ° thế nà o trốn việc được
mà không bị ngÆ°á»i quản lý ở tầng phát hiện, và là m thế nà o để được ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đến kéo Ä‘i.
Quầy hà ng hóa mỹ phẩm kiếm được khá nhiá»u lãi sau sáu tháng đầu hai cô cùng là m vá»›i nhau, mặc dầu phần lá»›n thá»i gian Maisie chỉ Ä‘em những thứ hà ng đó ra thá» thá» không bán mấy. CÔ ta thÆ°á»ng bá» hai tiếng đồng hồ để bôi lại móng tay. Florentyna, trái lại , thấy mình có năng khiếu bán hà ng nên rất thÃch. Äiá»u đó rất có lợi cho cô, vì chỉ mấy tuần sau là ngÆ°á»i quản lý đã coi cô nhÆ° má»™t ngÆ°á»i thạo việc không khác gì
những ngÆ°á»i đã là m ở đây từ nhiá»u năm.
Việc cá»™ng tác vá»›i Maisie rất hợp vá»›i ý muốn của Florentyna. Khi hai ngÆ°á»i được chuyển sang quầy hà ng khác gá»i là áo Äẹp HÆ¡n thì Maisie thá»a thuáºn vá»›i Florentyna là má»™t ngÆ°á»i sẽ chuyên mặc thỠáo, còn má»™t ngÆ°á»i chuyên bán. Maisie há»… trông thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o hoặc Ä‘i vá»›i vợ hay ngÆ°á»i yêu là tìm cách thu hút được sá»± chú ý của há» và o đây, dù cho chất lượng hà ng có thế nà o Ä‘i nữa. Má»™t khi hỠđã rÆ¡i và o
bẫy rồi, Florentyna xen đến và thế nà o cÅ©ng bán cho khách được má»™t thứ gì. Kể ra ở ngăn hà ng gá»i là áo Äẹp HÆ¡n mà nhÆ° thế thì không ổn, nhÆ°ng Florentyna bao giá» cÅ©ng thuyết phục được những nạn nhân của Maisie phải mua má»™t cái gì đó. Ãt ngÆ°á»i ra khá»i đây mà và tiá»n vẫn còn nguyên.
Lợi nhuáºn trong sáu tháng đầu của bá»™ pháºn nà y tăng lên được 30 phần trăm, và kiểm soát viên của tầng cho rằng hai cô nà y rõ rà ng là m vá»›i nhau rất hợp. Florentyna không nói gì để tá» ra trái vá»›i cảm tưởng đó của ông ta. Trong khi bao nhiêu ngÆ°á»i khác trong cá»a hà ng phà n nà n vá» bạn cùng quầy vá»›i mình là m quá Ãt, thì Florentyna cứ tiếp tục ca ngợi Maisie là ngÆ°á»i bạn cùng là m việc lý tưởng và đã dạy cho cô
biết rất nhiá»u Ä‘iá»u vá» má»™t cá»a hà ng lá»›n hoạt Ä‘á»™ng nhÆ° thế nà o. CÔ không nhắc đến lá»i khuyên mà Maisie đã tiết lá»™ vá»›i cô là xá» lý nhÆ° thế nà o vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tá» ra quá mức tình tứ.
NgÆ°á»i bán hà ng ở Bloomingdale coi nhÆ° được khen hÆ¡n cả nếu được Ä‘Æ°a ra má»™t trong những quầy trông ra cá»a và o ở Äại lá»™ Lexington, vì nếu ở đó sẽ là ngÆ°á»i
đầu tiên được khách hà ng trông thấy má»—i khi há» bÆ°á»›c và o cá»a trÆ°á»›c. Äược Ä‘Æ°a ra má»™t trong những quầy nà y coi nhÆ° được Ä‘á» bạt, và Ãt khi có cô nà o được má»i ra
bán hà ng ở đây nếu chÆ°a là m việc trong cá»a hà ng Ãt nhất năm năm. Maisie đã là m ở cá»a hà ng Bloomingdale từ năm cô mÆ°á»i bảy, đến nay đã đủ năm năm còn Florentyna chỉ má»›i vừa được má»™t năm.
Tuy nhiên do ká»· lục hai ngÆ°á»i bán được hà ng là rất khá nên ngÆ°á»i quản lý quyết định cho hai cô xuống thá» tầng dÆ°á»›i cùng và bán ở quầy văn phòng phẩm xem sao. ở quầy nà y Maisie không phát huy gì được lợi thế cá nhân của mình, vì không những cô không quan tâm gì đến Ä‘á»c mà cả đến viết cÅ©ng không để ý nữa. Florentyna đã sống vá»›i cô ta má»™t năm rồi mà không biết chắc là cô ta có biết Ä‘á»c biết viết không.
Tuy nhiên, chá»— má»›i nà y khiến Maisie thÃch vô cùng vì cô Æ°ng được ngÆ°á»i ta chú ý đến mình. Thế là hai cô gái vẫn tiếp tục cá»™ng sá»± vá»›i nhau rất tốt.
*****
Abel thừa nháºn vá»›i George rằng đã có má»™t lần ông đến cá»a hà ng Bloomingdale nấp kÃn má»™t chá»— theo dõi Florentyna là m việc, và ông phải thú tháºt là cô rất cừ.
ông đảm bảo vá»›i phó chủ tịch của mình là ông mong cho cô hoà n thà nh hai năm huấn luyện rồi sẽ Ä‘Ãch thân thuê cô là m việc. Cả hai ngÆ°á»i đồng ý là sau khi Florentyna rá»i nhà hà ng Bloomingdale sẽ cho cô là m phó chủ tịch công ty chịu trách nhiệm đặc biệt vá» những cá»a hà ng trong khách sạn. Florentyna là má»™t cô gái rất giống tÃnh bố, vì váºy Abel chắc chắn là khi cô nháºn những trách nhiệm đã giao, sẽ không có vấn Ä‘á» gì lắm.
Sau tháng cuối ở Bloomingdale, Florentyna được giao phụ trách sáu quầy hà ng với chức phó Giám sát.
Nhiệm vụ của cô bây giá» bao gồm cả kiểm tra hà ng tồn Ä‘á»ng, tiá»n mặt ở quỹ và giám sát mÆ°á»i tám nhân viên bán hà ng khác. Nhà hà ng Bloomingdale xem nhÆ° đã coi Jessie Kovats là má»™t nhân viên lý tưởng.
Florentyna chÆ°a báo cho những nhân viên của mình biết là sắp tá»›i cô sẽ vá» là m việc vá»›i bố cô và vá»›i tÆ° cách phó chủ tịch Công ty Nam tÆ°á»›c. Sáu tháng cuối cùng nà y sắp Ä‘i đến kết thúc, cô nghÄ© bụng không biết sau khi mình Ä‘i rồi, thì Maisie tá»™i nghiệp sẽ ra sao. Maisie thì yên trà là Jessie sẽ ở cả Ä‘á»i vá»›i Bloomingdale - ai mà chả thế - và chÆ°a bao giỠđặt câu há»i vá»›i mình cả. Florentyna cÅ©ng có nghÄ© đến cho cô ta má»™t việc là m trong má»™t cá»a hà ng của khách sạn Nam tÆ°á»›c New York. Chừng nà o còn đứng sau má»™t quầy hà ng mà đà n ông thÃch tiêu tiá»n ở đó, thì Maisie còn có giá trị.
Má»™t buổi chiá»u trong khi Maisie còn Ä‘ang phục vụ má»™t khách hà ng - bây giá» cô ta Ä‘ang ở bá»™ pháºn bán găng tay, khăn, mÅ© - cô kéo Fenton sang má»™t bên và chỉ tay và o má»™t chà ng trai Ä‘ang đứng lảng vảng xem găng trượt tuyết.
- Cáºu thấy anh ta thế nà o? - CÔ ta cÆ°á»i khúc khÃch há»i.
Florentyna ngẩng lên nhìn theo Maisie chỉ, tưởng cÅ©ng bình thÆ°á»ng nhÆ° má»i khi, nhÆ°ng lần nà y cô phải thừa nháºn rằng anh chà ng kia là hấp dẫn. Tá»± nhiên, cô cảm thấy mình muốn được nhÆ° Maisie.
- HỌ chỉ muốn một thứ thôi, Maisie, - Florentyna nói.
- Mình biết, - cô ta đáp. - Và anh ta có thể có được cái anh ta muốn.
- Mình chắc anh ta nghe thế sẽ thÃch lắm. - Florentyna nói, rồi quay ra phục vụ má»™t khách hà ng Ä‘ang tá» ra sốt ruá»™t vá»›i thái Ä‘á»™ bà ng quan của Maisie trÆ°á»›c mặt khách. Maisie tranh thủ lúc đã có Florentyna thay mình vá»™i bÆ°á»›c ra vá»›i chà ng trai Ä‘ang xem găng. Florentyna vẫn liếc nhìn vá» phÃa há». CÔ lấy là m thú vị thấy anh ta chỉ chăm chăm nhìn mình, ra vẻ nhÆ° xem Maisie có bị giám sát hay không. Maisie chỉ cÆ°á»i, và anh chà ng đó mua má»™t đôi găng da mà u xanh thẫm rồi bá» Ä‘i.
- Thế nà o, anh ta có đáp ứng hy vá»ng của cáºu không? - Florentyna há»i vá»›i má»™t giá»ng nhÆ° ghen vá»›i cuá»™c chinh phục má»›i của Maisie.
Không đâu, - Maisie đáp. - NhÆ°ng mình chắc thế nà o anh ta cÅ©ng quay lại, - cô ta cÆ°á»i, nói tiếp.
Maisie đoán không sai, vì ngà y hôm sau chà ng trai kia lại đến quầy hà ng găng, trông thái độ lúng túng hơn trước.
- Cáºu nên ra phục vụ anh ta Ä‘i, - Florentyna nói.
Maisie vá»™i nghe theo. Mấy phút sau, Florentyna suýt cÆ°á»i to lên vì thấy chà ng trai kia lại bá» Ä‘i sau khi mua má»™t đôi găng mà u xanh thẫm nữa.
Hai đôi rồi, - Florentyna nói. - Nhân danh cá»a hà ng Bloomingdale, mình có thể nói anh ta xứng đáng được có cáºu
- NhÆ°ng anh ta vẫn chÆ°a má»i mình Ä‘i đâu, - Maisie nói.
- Sao? - Florentyna không tin được. - Hay là anh ta thỠgăng tay?
- Tháºt là rất đáng thất vá»ng, - Maisie nói. - Vì mình nghÄ© anh ta rất dá»… thÆ°Æ¡ng.
- Äúng đấy, cÅ©ng không tồi. - Florentyna nói.
Hôm sau khi chà ng trai kia vừa đến, Maisie đã bá» dở ngay má»™t khách hà ng là má»™t bà già để chạy đến chá»— anh ta. Florentyna vá»™i thay và o chá»— cô ta và lại liếc nhìn ra phÃa Maisie. Lần nà y cả khách hà ng và cô bán hà ng xem ra đã nói chuyện vá»›i nhau má»™t cách Ä‘áºm Ä‘Ã và cuối cùng anh chà ng kia lại mua má»™t đôi găng da mà u xanh thẫm nữa.
- CÓ lẽ anh ta kết tháºt rồi. - Florentyna há»i thá».
- CÓ lẽ thế, - Maisie đáp, - nhưng anh ta vẫn chưa hẹn gì hết
Florentyna vô cùng ngạc nhiên.
- Thế nà y nhé, - Maisie thất vá»ng nói, - nếu mai anh ta đến nữa thì cáºu ra bán hà ng được không?
Mình nghÄ© có lẽ anh ta sợ không dám há»i thẳng. Nếu qua cáºu mà anh ta hẹn được thì dê hÆ¡n.
- Mua hoa cho ngÆ°á»i ngá»i đấy. - Florentyna cÆ°á»i.
- Sao? - Maisie há»i.
Thôi, không sao, - Florentyna nói. - Mình không biết là có thể bán cho anh ta được đôi găng nà o không đây
Và o đúng giỠđó ngà y hôm sau, chà ng trai kia lại đẩy cá»a bÆ°á»›c và o và đến ngay quầy bán găng. CÔ nghÄ© bụng Ãt ra anh ta cÅ©ng có được đức tÃnh kiên trì.
Maisie thúc và o cạnh sÆ°á»n Florentyna. Florentyna nghÄ© đã đến lúc mình phải thá» xem sao.
Xin chà o ông.
- Ô chà o cô, - chà ng trai nói, vẻ ngạc nhiên... hay là thất vá»ng? cô cÅ©ng không biết nữa.
- Tôi giúp gì ông được không? - Florentyna há»i.
- Không, à vâng, có. Tôi muốn mua một đôi găng,- anh ta lúng túng nói.
Vâng, thưa ông. ông dùng mà u xanh thẫm chứ ạ?
Bằng da chứ ạ? Chắc thế nà o cũng có đôi vừa tay ông, trừ phi chúng tôi đã bán hết rồi.
Chà ng trai nhìn cô vá»›i má»™t vẻ nghi hoặc khi cô Ä‘Æ°a găng ra cho anh thá». Äôi nà y hÆ¡i quá rá»™ng.
Florentyna lại Ä‘Æ°a đôi khác. Äôi nà y hÆ¡i quá cháºt.
Anh ta nhìn ra phÃa Maisil. cô ta Ä‘ang có má»™t lô khách đứng quây xung quanh, nhÆ°ng cô ta không bị chìm vì vẫn liếc nhìn vá» phÃa chà ng trai ná» và toét miệng cÆ°á»i. Anh ta cÆ°á»i lại nhÆ°ng hÆ¡i ngượng.
Florentyna Ä‘Æ°a ra mặt đôi găng khác. Äôi nà y rất vừa.
- CÓ lẽ đúng là cái ông đang tìm. - Florentyna nói.
Không, không hẳn thế, - anh ta đáp với một vẻ lúng túng.
Florentyna nghÄ© bây giỠđã Ä‘á»n lúc cô phải giúp anh chà ng tá»™i nghiệp nà y gỡ ra má»›i được. CÔ hạ giá»ng xuống và nói:
- Äể tôi ra cứu cho Maisie đã. Tại sao ông không má»i cô ta Ä‘i? Tôi chắc cô ta sẽ đồng ý ngay.
Ô không, - chà ng trai nói. - CÔ không hiểu. NgÆ°á»i tôi muốn má»i Ä‘i không phải là cô ta... mà là cô.
Florentyna lặng ngÆ°á»i. Chà ng trai nhÆ° đã lấy thêm được can đảm.
- CÔ có thể đi ăn tối với tôi được không
CÔ trả lá»i có.
- Tôi đón cô ở nhà nhé?
- Không, - Florentyna trả lá»i có lẽ vá»›i má»™t vẻ hÆ¡i kiên quyết, nhÆ°ng trong bụng cô thì lại rất muốn anh ta đến đón ở nhà cô, vì nhÆ° váºy ai cÅ©ng có thể thấy CÔ không chỉ là má»™t cô gái bán hà ng. - Chúng ta gặp nhau ở má»™t nhà ăn, - cô đáp nhanh.
Florentyna cố nghÄ© tháºt nhanh đến má»™t nÆ¡i nà o đó không lá»™ liá»…u quá.
- Nhà hà ng Allen ở góc Ä‘Æ°á»ng 73 và Äại lá»™ 3 được không - anh ta há»i.
- Vâng, được, - Florentyna đáp, nghĩ bụng giá là Maisie thì cô ta giải quyết tình hình nà y dễ như không.
- Khoảng tám giỠđược không
- Vâng, khoảng tám giá», - Florentyna đáp.
Chà ng trai bá» Ä‘i vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i trên mặt.
Florentyna nhìn theo anh ta đi khuất ra ngoà i phố, và cô chợt nhớ ra anh ta đã đi mà không mua đôi găng.
Florentyna mất nhiá»u thá»i gian để chá»n xem tối hôm đó sẽ mặc áo gì. CÔ muốn biết chắc là chiếc áo mình mặc sẽ không đến ná»—i sặc sỡ lòe loẹt quá. CÔ đã sắm được má»™t số áo để dùng riêng cho nhà hà ng Bloomingdale, nhÆ°ng đó chỉ là áo trong khi là m việc thôi, và cô chÆ°a từng mặc thứ đó và o buổi tối bao giá».
Nếu anh bạn kia - Trá»i Æ¡i, cô cÅ©ng chÆ°a biết tên anh ta là gì cÆ¡ chứ - nghÄ© cô là má»™t cô gái bán hà ng thì cô cÅ©ng không nên là m cho anh ta thất vá»ng. Bây giá» thì CÔ không thể không cảm thấy mình thá»±c sá»± mong có cuá»™c gặp, chứ không phải ai cưỡng bách gì hết.
CÔ rá»i căn nhà mình ở Äông Ä‘Æ°á»ng 51 trÆ°á»›c tám giá» má»™t chút, và phải chỠđến mấy phút sau má»›i gá»i được tãyi.
- Cho tôi đến Allen, - cô bảo ngÆ°á»i lái xe.
- Trên Äại lá»™ Ba chứ?
- Vâng. -
- Tôi đoán đúng, thưa cô.
Florentyna đến nhà hà ng cháºm Ãt phút. CÔ để ý tìm xem chà ng trai kia ngồi đâu. Anh ta Ä‘ang đứng ở quầy rượu và giÆ¡ tay vẫy. Anh ta thay bá»™ đồ khác, mặc chiếc quần nỉ mà u xám và chiếc áo khoác ngoà i mà u xanh thẫm. Trông rất sinh viên, Florentyna nghÄ© bụng, và rất đẹp trai.
- Em xin lỗi đến muộn, - Florentyna nói.
- Không quan trá»ng. Äiá»u quan trá»ng là em đến.
- Anh tưởng em không đến Æ°? - Florentyna há»i.
- Anh không chắc lắm, - anh ta cÆ°á»i đáp. - Xin lá»—i, chÆ°a biết tên em là gì.
- Jessie Kovats, - Florentyna nói, nhất định giữ kÃn tên tháºt của mình. - Còn anh?
Richard Kane, - chà ng trai nói và đưa tay ra.
CÔ bắt tay anh ta, và anh ta giữ lấy tay cô lâu hơn cô tưởng.
- Thế anh là m gì mà lại Ä‘i mua găng ở Bloomingdale? - cô há»i đùa.
- Anh ở trÆ°á»ng kinh doanh Harvard.
- Em lấy là m lạ tại sao há» không dạy cho anh biết là phần lá»›n ngÆ°á»i ta chỉ có hai tay thôi.
Anh ta cÆ°á»i má»™t cách thoải mái và thú vị khiến cô muốn nói đùa thêm là chÆ°a biết chừng hai ngÆ°á»i đã gặp nhau ở Cambridge từ hồi cô còn Ä‘i há»c Radcliffe.
- Ta đi kiếm chỗ ngồi chứ - anh ta nói và cầm lấy tay cô dẫn đến một chiếc bà n.
Florentyna nhìn lên thực đơn trên bảng.
- BÃt-tết Salisbury chứ - cô há»i.
- Gì cũng được, miễn có bánh cặp thịt, - Richard đáp
HỌ cÆ°á»i vá»›i nhau khi kể lại chuyện hai ngÆ°á»i không quen biết gì nhau nhÆ°ng trong bụng thì lại rất muốn. CÔ thấy anh ta ngạc nhiên vá» chuyện cô biết nhiá»u đến những cái anh ta nói.
Florentyna chÆ°a từng ngồi vá»›i ai nói chuyện vui nhÆ° thế. Richard nói vá» New York, vá» sân khấu và âm nhạc - rõ rà ng là điá»u say mê đầu tiên của anh ta - và anh nói vá»›i sức hấp dẫn có duyên đến ná»—i cô cảm thấy dá»… chịu ngay. Hẳn anh ta có thể nghÄ© cô là má»™t cô gái bán hà ng, nhÆ°ng lại đối đãi vá»›i cô nhÆ° má»™t ngÆ°á»i thuá»™c gia đình quý tá»™c. Anh ta hình dung nhÆ° không lạ thấy cô có nhiá»u sở thÃch giống mình. Lúc anh ta há»i sâu hÆ¡n vá» cô, cô chỉ nói là mình gốc Ba lan và đang sống ở New York vá»›i bố mẹ. Cà ng vá» khuya, cô cà ng thấy mình nói dối anh ta nhÆ° thế là không thể tha thứ được. Tuy nhiên cô nghÄ© rồi sau đây chúng ta sẽ chẳng còn bao giá» gặp lại nhau nữa, váºy có nói ra hay không cÅ©ng chẳng sao
Äến lúc đã muá»™n và hai ngÆ°á»i không thể uống thêm cà phê được nữa, há» rá»i nhà hà ng Allen và Richard Ä‘i kiếm xe taxi nhÆ°ng há» Ä‘á»u có khách hoặc đã hết giá» là m.
- Em ở đâu? - anh ta há»i. .
- ÄÆ°á»ng 57, - cô đáp mà không nghÄ© gì khác.
- Váºy chúng ta Ä‘i bá»™, - Richard nói và cầm lấy tay Florentyna.
CÔ cÆ°á»i đồng ý. HỌ thủng thẳng bÆ°á»›c Ä‘i, thỉnh thoảng dừng lại nhìn và o tủ kÃnh của các cá»a hà ng, cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói. Không ai để ý đến những chiếc xe taxi vắng khách bây giá» Ä‘ang chạy qua mặt há». HỌ Ä‘i hết gần má»™t giá» qua mÆ°á»i sáu quãng phố, vÃ
Florentyna suýt nữa đã nói sá»± tháºt cho anh ta biết.
Äến Ä‘Æ°á»ng 57, cô dừng lại bên ngoà i má»™t ngôi nhà cÅ© rách cách nhà cô ở và i trạm bÆ°á»›c.
- BỠmẹ em ở đây, - cô nói.
Anh ta có vẻ ngáºp ngừng, rồi buông tay cô ra.
Mong em sẽ gặp anh nữa, - Richard nói.
- Em rất muốn thế, - Florentyna đáp với một vẻ lễ độ nhưng lảng ra.
- Ngà y mai chứ - Richard dè dặt há»i.
- Ngà y mai Æ° - Florentyna há»i lại.
- Ừ tại sao chúng ta. không đến nhà hà ng Thiên Thần Xanh và xem Bobby Short, - anh lại cầm lấy tay cô - ở đó thơ mộng hơn Allen chứ.
Florentyna hÆ¡i chững ngÆ°á»i. Kế hoạch của cô dà nh cho Richard không có chá»— nà o dà nh cho ngà y mai cả.
- Nếu em không muốn thì thôi, - anh ta nói trước khi cô bình tĩnh lại.
- Em muốn chứ, - cô khẽ nói.
- Anh sẽ ăn tối vá»›i bố anh, váºy đón em và o mÆ°á»i giỠđược không?
- Không, không, - Florentyna nói. - Em sẽ gặp anh ở đó Chỉ cách đây có hai quãng thôi.
Váºy mÆ°á»i giá» nhé. - Anh ta cúi xuống hôn nhẹ và o má cô. - Chúc em ngủ ngon, Jessie, - anh ta nói và đi khuất và o trong đêm.
Florentyna cháºm chạp bÆ°á»›c vá» nhà mình, trong bụng băn khoăn vì đã nói dối quá nhiá»u vá» mình. CÔ nghÄ© chỉ và i ngà y là sẽ qua Ä‘i thôi. NhÆ°ng cô lại mong nó đừng qua Ä‘i.
Ngà y hôm sau Maisie vẫn chÆ°a hết giáºn cứ há»i mãi vá» chuyện Richard. Florentyna muốn lái sang chuyện khác mà không được vá»›i cô ta.
Cá»a hà ng Bloomingdale đóng cá»a má»™t cái là Florentyna ra vá» ngay. Lần đầu tiên từ hai năm nay, bây giá» cô má»›i vá» trÆ°á»›c Maisie. CÔ tắm má»™t cái tháºt lâu mặc và o ngÆ°á»i chiếc áo đẹp nhất mà cô tưởng đã thôi không mặc nữa, rồi Ä‘i bá»™ đến nhà hà ng Thiên
Thần Xanh. Äến nÆ¡i, cô đã thấy Richard đứng chỠở phòng ngoà i. Anh cầm tay cô và hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i và o nhà sảnh. Giá»ng hát của Bobby Short Ä‘ang vang lên:
Em có nói tháºt không, hay để anh phải nói dối nữa đây?
Florentyna bÆ°á»›c và o thì Short giÆ¡ tay lên chà o. Florentyna là m nhÆ° không để ý. Short đã từng là khách biểu diá»…n ở khách sạn Nam tÆ°á»›c và i ba lần, và Florentyna chÆ°a há» nghÄ© là ông ta có thể nhá»› mặt mình. Richard trông thấy cá» chỉ đó của ông ta và lấy là m ngạc nhiên, nhÆ°ng lại nghÄ© có lẽ Short chà o má»™t ngÆ°á»i khác. Khi hỠđến ngồi ở má»™t chiếc bà n trong góc phòng hÆ¡i tối, Florentyna ngồi quay lÆ°ng ra phÃa Ä‘Ã n
pi-a-nô để không ai trông thấy mình nữa.
Richard gá»i má»™t chai vang nhÆ°ng vẫn không rá»i tay cô và há»i chuyện cô vá» ngà y hôm nay thế nà o. CÔ không muốn nói chuyện đó, mà muốn nói tháºt cho anh biết. - Richard, có má»™t Ä‘iá»u em phải...
- A, chà o Richard, - má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n đẹp trai đến đứng ngay cạnh Richard.
- A, chà o Steve. Giá»›i thiệu vá»›i cáºu đây là Jessie Kovats và đây là Steve Mellon. Steve vá»›i anh cùng há»c ở Harvard.
Florentyna nghe há» nói chuyện vá»›i nhau vá» Ä‘á»™i dã cầu Yankee của New York, vá» Eisenhower nghiện đánh gôn và vá» trÆ°á»ng Yale tại sao má»—i ngà y má»™t tồi Ä‘i thế. Sau đó Steve quay ra nói: Vui mừng được gặp cô Jessie,- rồi Ä‘i.
Florentyna thấy không còn đáng lo nữa.
Richard ngồi nói cho cô nghe vá» những kế hoạch của anh sau khi tốt nghiệp trÆ°á»ng kinh doanh. Anh hy vá»ng vá» New York là m việc trong ngân hà ng của bố, ngân hà ng Lester. CÔ đã nghe nói đến cái tên nà y rồi nhÆ°ng không nhá»› trong trÆ°á»ng hợp nà o. Không biết tại sao cô thấy lo lo.
Cả buổi tối há» ngồi vá»›i nhau cÆ°á»i đùa, ăn uống, nói chuyện, và chỉ cầm tay nhau nghe Bobby Short hát.
Khi vỠđến gần nhà , Richard dừng lại ở má»™t góc Ä‘Æ°á»ng 57 và hôn cô lần đầu tiên. CÔ không nhá»› rõ đã có bao giỠđược biết vá» nụ hôn đầu nhÆ° thế chÆ°a nhỉ.
Lúc chia tay ở quãng tối Ä‘Æ°á»ng 57, cô biết rằng lần nà y anh ta không nhắc đến ngà y mai nữa. CÔ cảm thấy hÆ¡i buồn và tiếc vá» cả cuá»™c gặp gỡ mà không phải là hò hẹn nà y.
NhÆ°ng rồi đến sáng thứ hai, cô ngỡ ngà ng đến mức vui sÆ°á»›ng khi Richard gá»i Ä‘iện thoại đến Bloomingdale há»i xem cô có thể Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh và o thứ sáu được không.
Cả mấy ngà y cuối tuần đó, há» Ä‘á»u ở bên nhau, Ä‘i dá»± hòa nhạc, xem phim, thăm đủ các chá»— ở New York.
Hết mấy ngà y cuối tuần rồi, Florentyna chợt hiểu ra mình đã nói dối anh ta quá nhiá»u vá» thân pháºn của mình, rút cục thái Ä‘á»™ bất trắc của cô là m cho Richard thấy khó hiểu hÆ¡n là chÃnh mâu thuẫn bên trong ngÆ°á»i cô. Hình nhÆ° cô thấy rằng đã đến lúc nà y thì không thể nà o nói lại cho anh ta nghe chuyện khác vá» cô được nữa, mặc dầu chÃnh chuyện khác ấy là sá»± tháºt. Tối chủ nháºt, khi Richard trở lại trÆ°á»ng Harvard
rồi, cô tá»± nhủ vá»›i mình rằng quan hệ thế là kết thúc rồi nên có lừa dối gì thì cÅ©ng chả quan trá»ng nữa.
NhÆ°ng suốt trong tuần, ngà y nà o Richard cÅ©ng gá»i Ä‘iện cho cô, và mấy ngà y cuối tuần sau đó lại vẫn Ä‘i vá»›i cô, cô bắt đầu hiểu ra ngay là chuyện nà y không dá»… dà ng kết thúc được đâu, vì cô đã yêu anh ta mất rồi. Thừa nháºn Ä‘iá»u đó vá»›i mình rồi, cô biết là đến tuần tá»›i thế nà o cÅ©ng phải nói hết sá»± tháºt cho anh ta rõ .
|
|
|
| |