 |
|

27-07-2008, 01:45 AM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 31
Thái Bạch Nguyệt Lão
Cừu Cốc vừa thấy Thái Bạch Tiên Ông đến nÆ¡i, lòng không khá»i kinh dị lạ thưá»ng. Vì chà ng đã từng chung sống vá»›i Tiên ông má»™t Ä‘oạn thá»i gian nên rất hiểu rõ tánh tình cá»§a ông ta lắm. Là má»™t ngưá»i đạo cốt tiên phong, siêu phà m ngoại thế, có thể nói lòng ông ta không muốn tranh già nh vá»›i thế nhân nữa. Váºy mà hôm nay lại tai xuất giang hồ để tranh bá Ä‘oạt vương, tháºt là má»™t việc dù cho nằm má»™ng Cừu Cốc cÅ©ng không há» tưởng tượng được.
Tá» Vong thà nh chá»§ cùng bá»n Cẩm y má»i ngưá»i ai nấy Ä‘á»u tá» vẻ cung kÃnh đứng xuôi tay bên ngưá»i Thái Bạch Tiên Ông.
Äôi mắt Thái Bạch Tiên Ông sáng như sao, đảo quanh má»™t vòng há»i :
- Thằng nhãi con kia là ai?
Tá» Vong thà nh chá»§ cung kÃnh đáp :
- Hắn gá»i là Lữ Cừu Cốc, là con cá»§a Lữ Tá» Thu minh hữu cá»§a bổn minh.
Cừu Cốc đứng bên ngạc nhiên tự bảo :
- Tháºt là kỳ quái, má»›i cách nhau có và i ba tháng, váºy mà sau ông không nhìn ra ta kìa?
Äồng thá»i chà ng nháºn xét lá»i nói cùng thái độ cá»§a Thái Bạch Tiên Ông thì thấy có hÆ¡i khác lạ, Ä‘iá»u thứ nhất Thái Bạch Tiên Ông trên núi rất nhân từ hòa nhã, ngưá»i như tiên thánh, còn tại đây sao lạnh lùng dá»… sợ. Äiá»u thứ hai đôi mắt cá»§a Tiên ông trước kia nhãn quang nhu hòa, mà nay thì sắc bén lá»™ hung quang, chứ đầy tham vá»ng, vừa thấy cÅ©ng tưởng như đây là má»™t vị ma đầu hung sát.
Vì có những Ä‘iểm vị đồng trên nên chà ng cÅ©ng giả vá» không quen biết, cứ đứng ngang nhiên không Ä‘iếm xỉa tá»›i há».
Thái Bạch Tiên Ông nhìn chà ng, cưá»i lạnh lùng há»i :
- Lần trước gây rối bổn minh cũng là thằng oắt con nà y?
- Thưa vâng.
- “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†hiện có trong ngưá»i hắn?
- Từ khi bị Lữ Tá» Thu cắp Ä‘i, giá» lá»t và o tay hắn rồi.
Thái Bạch Tiên Ông buông tiếng cưá»i quái dị :
- ÄÆ°á»ng đưá»ng Phổ Kiếm minh mà không xá» nổi thằng nhá» nà y, tháºt buồn cưá»i.
Lão già cẩm y tỠvẻ sợ sệt cung mình nói :
- Theo sá»± phán Ä‘oán cá»§a thuá»™c hạ, sau khi tra xét qua bản đồ, biết được di bảo cá»§a Tiên Vương hình như ở trong hang động nà y, nên đặc biệt thỉnh Ân chá»§ thân lâm tá»a trấn, để tránh bá»n giang hồ chuá»™t nhắt đến đây cướp giáºt.
Thái Bạch Tiên Ông phẩy tay nói :
- Mau dẹp thằng tiểu tỠkia trước rồi mới nói chuyện sau.
Lão cẩm y cúi đầu “Tuân mạngâ€. Tà áo vừa dao động, đã phi thân đến trước mặt Cừu Cốc.
Trông thuáºt phi thân cá»§a đối phương, Cừu Cốc liá»n nghÄ© ra má»™t ngưá»i :
- Äúng rồi! Y chÃnh là tên nghịch sư cá»§a Hữu Cung Tư Mạng, cụ già trong thạch động từng truyá»n cho ta kiếm pháp và bị ám hại.
Cừu Cốc câm giáºn, mắt sáng quắc soi thẳng và o mặt đối phương :
- Ngươi có phải là Trịnh Tá» Tư không? Theo thứ báºc sư môn, ta nên gá»i ngươi má»™t tiếng sư thúc, nhưng vì hà nh vi cầm thú cá»§a ngươi, hiện nay ta thá» giết ngươi để trị tá»™i.
Äôi mắt Trịnh Tá» Tư mở tròn kinh ngạc, song rồi lão cất tiếng cưá»i nham hiểm :
- Ngươi còn nhá» mà biết quá nhiá»u bà máºt, bổn Tư Mạng nếu không giết ngươi, Phổ Kiếm minh sau nà y sẽ bị bại và o tay ngươi mất!
Lá»i vừa dứt, chân ông đã tiến lên má»™t bước lẹ là ng đánh ra hai chưởng. Má»™t tiá»m lá»±c mạnh như hải đảo bà i sÆ¡n áp đảo và o ngưá»i Cừu Cốc.
Cừu Cốc có ý muốn thá» xem Thái Bạch Tiên Ông còn nhá»› tá»›i chà ng chăng, nên vừa ra tay đã dùng ngay trong thế “Tiá»m Long cá»u thứcâ€, “Giang VÅ© Phi Phiâ€, “Lục Trảo Như Má»™ngâ€, “Thanh Vá»±c Hoà ng Sa†liên tiếp bốn thức Ä‘anh ra, táºp trung mưá»i thà nh công lá»±c.
Luồng gió à o à o tuông ra như vũ bão, khiến cho thế chưởng của trịnh TỠTư vô hình mất dạng lại còn bức ông ta phải lùi lại hai bước.
Cừu Cốc thét lên má»™t tiếng, song chưởng lại đánh tiếp, chiêu “Khà Thôn Hà Ngục†uy mãnh lạ thưá»ng, tiếng gió ầm ầm như phong lôi tấp náºp.
Trịnh Tá» Tư lâu nay chưa thấy qua thế chưởng thần kỳ nà y, đâu dam ngang nhiên chống đỡ, nên lại lùi sau năm bước để dá»… tránh. Thừa cÆ¡ há»™i, Cừu Cốc đưa mắt lén nhìn vá» phÃa Thái Bạch Tiên Ông, thấy mặt ông ta lạnh lùng không biến đổi tá»±a như không hiểu chút gì vá» môn chưởng pháp nà y, lòng chà ng lại cà ng thêm nghi hoặc hÆ¡n.
Lúc ấy, phÃa sau những phiến đá to lại xuất hiện má»™t số ngưá»i áo và ng mang mặt nạ nữa. Bá»n há» Ä‘á»u đứng nối tiếp sau lưng Tiên ông.
Vá»›i tình thế nà y tháºt bất lợi cho Cừu Cốc, chà ng chỉ đối phó vá»›i Trịnh Tá» Tư đã đủ mệt nhá»c rồi. Nếu bá»n chúng đồng ra tay má»™t lượt thì dù cho chà ng có võ công cao cưá»ng đến đâu, cÅ©ng chỉ chống cá»± được bốn ngưá»i là quá lắm nên lòng chà ng không khá»i lo lắng sợ sệt.
Bá»—ng nhiên, tai nghe có tiếng văng vẳng vá»ng lại :
- Hà i nhi chá»› nên đương đầu vá»›i bá»n chúng là m gì, mau và o động Ä‘i.
Giá»ng nói thân máºt, âm thanh nghe tá»±a quen quen, nhưng nhứt thá»i chà ng chưa nhá»› ra là ai đấy thôi, trong lòng vô cùng xúc động, tá»± nhá»§ :
- “Chị Thu đã và o hang nãy giá», không hiểu đã tìm được những gì chưa, tiếng nói cá»§a ngưá»i nà y có thể là cha cá»§a nà ng cÅ©ng không biết chừngâ€.
Vì tin tưởng là tiếng nói cá»§a Từ Ngưỡng Chi, nên chà ng không ngần ngại quay mình, nhẹ như chiếc tên bay, chui và o hang mất dạng. Chà ng vừa đến trong chưa đầy năm thước, đã thấy cà ng Ä‘i sâu và o hang cà ng rá»™ng lÆ¡n. Qua má»™t Ä‘oạn quanh co khúc khuá»·u đã đưa chà ng đến má»™t khoảng trống rá»™ng thênh thang. Ãnh sáng chẳng biết từ đâu rá»i và o, chiếc rõ những phiến đá hình thù tá»±a loà i thú dữ.
Cừu Cốc đứng yên đưa mắt quan sát má»™t lúc những phiến đá có hình thù thú váºt. Ngoà i mặt xem chẳng ra gì, nhưng bên trong lại là má»™t tráºn đồ phức tạp. Cả mấy chục ngõ khe, nếu không sáng suốt nghiá»n ngẫm sẽ bị lạc đưá»ng ngay. Chà ng không hiểu Thanh Thu đã và o đưá»ng nà o.
Äang lúc phân vân, bá»—ng nghe tiếng bước bước chân khua động, lòng chà ng cà ng thêm nóng nảy thì má»™t giá»ng nói lại phát ra :
- Nhãi con, chui và o đưá»ng thứ ba bên trái, và o trong lại quay qua bên mặt thì gặp đặng ta.
Nghe tiếng nói, Cừu Cốc Ä‘oan được không xa ngoà i ba dặm, nên láºp tức theo sá»± chỉ dẫn tiến và o. Lai Ä‘i qua má»™t con đưá»ng hẹp, chẳng bao lâu xuất hiện má»™t gian thạch thất. Giữa phòng có hai chiếc đôn bằng đá to lá»›n, chÃnh giữa kê má»™t chiếc bà n. Trên bà n có má»™t bình bông bằng ngá»c thạch, nhưng chẳng có bông hoa, cÅ©ng không thấy váºt gì thêm nữa.
Trên hai cá»a phòng có khắc bốn chữ sâu và o “TÃch bảo, tà n trânâ€, nhưng cá»a phòng trống rá»—ng không má»™t váºt váºt gì che kÃn. Miệng Cừu Cốc lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ Tiên Vương di bảo lại giấu nơi đây sao?
Bá»—ng giá»ng nói khi nãy lại phát ra :
- Nhãi con, cây “Vạn Tải Trưá»ng Thanh†trước kia đã trồng trong lá»±c bình ất, còn “Thiên Niên Tiếp Äoạn†và “Tiên Tần võ thuáºt†giấu dưới ghế kia. Nhưng giá» không còn nÆ¡i ấy nữa, ngươi đừng và o là m chi, mau đến đây ta có lá»i nói.
Cừu Cốc vốn chẳng tham lam, vừa nghe nói đã dừng chân lại, thuáºn theo đưá»ng chỉ dẫn tiến lên. Chà ng thấy con đưá»ng ấy quanh co như khu ốc, giữa đưá»ng lại có nhiá»u ngõ rẽ, nếu không nhá» tiếng nói từng hồi nhắc nhở thì chà ng đã Ä‘i lạc từ ban đầu.
Ná»a giỠđồng hồ qua, Cừu Cốc vượt qua má»™t khoảng đưá»ng dà i, bá»—ng thấy gió lạnh thoảng qua mặt, không khà mát mẻ xông và o lồng ngá»±c. Chà ng định ngay nÆ¡i đây có lẽ là trên khoảng cao trống trải.
Hừng đông dần dần chiếu rạng, mà n đêm bắt đầu vén sáng, Cừu Cốc má»›i rõ là hiện chà ng Ä‘ang đứng trên đỉnh núi cao, khôn dè đây là má»™t hang động thiên nhiên vô cùng huyá»n ảo.
Chà ng cất tiếng gá»i :
- Chị Thu! Chị Thu!
Äá»™t nhiên xa xa có tiếng cưá»i ha hả :
- Con đầu và ng nà y tháºt là ghê gá»›m Tiếp theo đó lại có tiếng trong trẻo nói :
- Mau, mau can chúng ra, Thiết BÃch Kim Cang sắp bị cắn chết rồi.
Tiếng nói trong trẻo vừa lá»t và o tai, Cừu Cốc láºp tức tung mình phi nhanh vá» hướng đó.
Xa xa, chà ng thấy Thanh Thu cùng má»™t cụ già tóc trắng Ä‘ang quì trên má»™t phiến đá to bằng phẳng, không hiểu há» Ä‘ang là m trò gì. Khi đến gần chà ng má»›i nhìn ra cụ già tóc bạc ấy chÃnh là Thái Bạch Tiên Ông.
Má»™t già má»™t trẻ Ä‘ang lay hoay bên má»™t chiếc há»™p, nên Cừu Cốc đến nÆ¡i mà hai ngưá»i không há» hay biết.
ÄÆ°á»£c má»™t lát lâu, Thái Bạch Tiên Ông như đã chán, má»›i quay đầu lại cưá»i nói :
- Nghe thiên hạ đồn dế ở Liêu Äông cắn nhau rất dữ, hôm nay má»›i biết quả đúng tháºt. Ngươi xem mấy con dế cá»§a lão phu như thế nà o.
Cừu Cốc giỠđây má»›i hiểu là há» Ä‘ang mãi mê đấu dế, không khá»i buá»™t miệng cưá»i xòa :
- Trò chÆ¡i cá»§a tiá»n bối tháºt thÃch thú.
Thái Bạch Tiên Ông đưa mắt nhìn chà ng, vừa vá»— nhẹ trên vai Thanh Thu cưá»i nói :
- Ngưá»i bảo trò chÆ¡i cá»§a lão thÃch thú, váºy chá»› diá»…m phúc cá»§a ngươi không thÃch thú sao? Con nhá» nà y tháºt thông minh đáo để.
Äôi mà Thanh Thu đỠbừng, chu miệng nÅ©ng nịu :
- Tiá»n bối lại Ä‘em chau ra trêu đùa nữa rồi!
Thái Bạch Tiên Ông đắc ý cưá»i nghiêng ngá»a và thuáºn tay phất nhẹ má»™t cái, đánh chiếc há»™p dế lăng xuống dưới núi. Cưá»i cho đã thèm rồi ông má»›i bắt đầu hướng vá» Cừu Cốc há»i :
- Tiá»m Long cá»u thức cá»§a ngươi đã luyện tá»›i đâu.
Cừu Cốc cúi mình cung kÃnh :
- Äã sá» dụng được trong chiến đấu.
- Äâu múa qua má»™t lượt cho ta xem nà o.
Cừu Cốc theo lá»i Tiên ông, láºp tức Ä‘em môn Tiá»m Long cá»u thức phô diá»…n má»™t lượt. Trong khi thá»±c hà nh, chưởng phong ồ ạt tung bay tứ phÃa, uy thế kinh ngưá»i.
Thanh Thu đứng bên không ngớt vỗ tay khen thưởng.
- Chưởng pháp tuyệt, không những kình lực mạnh mẽ mà còn thần ảo cực kỳ.
Nhưng đối với Tiên ông, sau khi diễn qua ông lắc đầu nói :
- Không được! Không được! Muốn thắng được địch thì còn kém quá.
Cừu Cốc múa hết pho “Tiá»m Long cá»u thức†tưởng đâu sẽ được khen ngợi, không ngá» lại nghe chê thế, thầm hiểu có lẽ đã bị bá» sót Ãt nhiá»u nên vá»™i thu chưởng lai đến trước mặt Tiên ông nói :
- Vãn bối thiên tư kém cá»i, dám mong tiá»n bối chỉ Ä‘iểm thêm cho.
Thái Bạch Tiên Ông vuốt râu cưá»i ha hả :
- Ngươi có phần thiên tư ấy cÅ©ng đã là ưu tú Ãt ai bằng. Nên biết mấy thức chưởng pháp cá»§a lão, đã mất Ä‘i gần trăm năm tinh, đâu dá»… gì há»c đã biết hết sao?
Tiếp theo, ông Ä‘em các chá»— tinh vi trong Tiá»m Long cá»u thức giảng giải cho chà ng nghe má»™t lượt, rồi bảo chà ng múa lại xem.
Äối vá»›i pho chưởng nà y, Cừu Cốc đã nháºn thức sâu xa, giá» lại được Tiên ông giảng giải rá»™ng ra, chà ng cà ng thêm hiểu rõ, láºp tức luyện táºp lại má»™t vòng.
Từ Thanh Thu đứng bên dương đôi mắt phượng tròn xoe chú ý xem, nà ng thấy mấy chiêu cá»§a Cừu Cốc Ä‘ang múa, không những uy mãnh đã kém Ä‘i, đồng thá»i còn cháºm chạp dị thưá»ng. Nà ng nhÃu mà y tá»± bảo thầm :
- Chẳng lẽ chân lực của chà ng bị kiệt quệ?
Bá»—ng nghe Tiên ông vá»— tay cưá»i mãn nguyện :
- ÄÆ°á»£c rồi! ÄÆ°á»£c rồi! Nhi tá» tháºt là dá»… dạy.
Thanh Thu ngÆ¡ ngác cảm thấy không hiểu gì cả. Cừu Cốc ngưng tay đưa lên trán lau mồ hôi, bá»—ng như sá»±c nhá»› Ä‘iá»u gì há»i :
- Tiá»n bối tá»›i Liêu Äông tá»± bao giá»?
- Äã mấy hôm rồi.
- Lúc nãy ở trước núi vãn bối cÅ©ng thấy má»™t ngưá»i hình dáng giống tiá»n bối như in.
Tiên ông như không thèm ngó nghĩ gì tới :
- Váºy sao?
- Nghe nói ông ta là thá»§ lãnh cá»§a Phổ Kiếm minh, đồng thá»i còn nghe các minh hữu gá»i là Ân chá»§.
Bá»—ng đôi mà y Thái Bạch Tiên Ông nhÃu lại như hÆ¡i giáºn nói :
- Hắn muốn tìm chết.
Nhưng thái độ ôn hòa tá»± bao giá» láºp tức trở lại ngay. Ông cưá»i nhạt nói :
- Bá»n chúng mưu đồ cướp Ä‘oạt Tiên Vương di bảo, tháºt chẳng khác chi má»™t lÅ© Ä‘iên rồ.
Thanh Thu đứng ben xen lá»i :
- Bá»n há» không những mưu Ä‘oạt di bảo cá»§a Tiên Vương, đồng thá»i còn muốn xưng bá võ lâm nữa đấy.
Tiên ông nghe nói mỉm cưá»i không há» thốt ra má»™t lá»i.
Cừu Cốc đã hiểu ngưá»i cá»§a ông ta đã đặt và o báºt siêu nhau ngoại váºt, không còn mà n lo đến việc Ä‘á»i nữa, thà nh thá» chà ng không dám nói thêm, liá»n chuyển sang chuyện khác :
- Xin há»i tiá»n bối, ngưá»i ta nói đến Tiên Vương di bảo, song không hiểu nó là váºt gì?
- Má»™t cháºu “Vạn Tải Trưá»ng Thanhâ€, má»™t bình “Thiên Niên Tiếp Äoạnâ€, má»™t cuốc “Tiên Tần võ thuáºt táºp thà nhâ€.
- Những váºt ấy tiá»n bối đã thấy qua chưa?
- Nếu lão không nhá» cây “Van Tải Trưá»ng Thanh†thì là m sao bây giá» còn sống được? Còn lá» thuốc “Thiên Niên Tiếp Äoạn†nghe bảo chỉ cần nạn nhân chưa chết, dù cho vết thương có nặng đến mấy cÅ©ng cứu khá»i, nhưng đến nay lão phu chưa có dịp thà nghiệm qua.
- Nói váºy thì Tiên Vương di bảo đã lá»t và o tay tiá»n bối rồi.
- Những váºt ấy vốn là cá»§a tổ tiên lão để lại, nếu lão không giữ để lá»t và o tay kẻ khác thì giang hồ cà ng thêm bị thảm hại hÆ¡n.
Cừu Cốc biết đã lỡ lá»i, mặt chà ng đỠbừng lên, Tiên ông bá»—ng cưá»i lá»›n nói :
- Äã lâu ngà y lão phu chưa từng ăn qua thức ăn chÃn. Váºy hai ngưá»i cùng ta Ä‘i ăn má»™t bữa cho ngon nà o.
Cừu Cốc thầm nghÄ© hiá»n giá» hoà n cảnh như thế nà y, đâu có thì giá» rảnh, để Ä‘i uống rượu vá»›i ông ta. Còn Ä‘ang ngáºp ngừng chưa biết trả lá»i là m sao thì Thanh Thu vá»™i lấy chá» tay thúc chà ng, cưá»i nói :
- Nếu lão tiá»n bối thấy thú, chúng cháu xin nháºn lá»i.
Nà ng rất khôn ngoan, biết trong ngưá»i Tiên ông kỳ há»c võ công rát nhiá»u.
Chỉ cần ông ta chỉ Ä‘iểm và i ba môn, cÅ©ng đủ sá» dụng suốt Ä‘á»i không hết, nên vá»™i vã vui vẻ nháºn lá»i.
Tiên ông nhìn thấy dáng Ä‘iệu cá»§a Cừu Cốc, ông liá»n hiểu ngay chà ng Ä‘ang nghÄ© gì, nên cưá»i nói :
- Ngươi không cần phải lo lắng đến thế. Bá»n tiểu quá»· ấy mà là m nên việc gì.
Từ Ngưỡng Chi đã lo việc ấy cho ta rồi, các ngươi khá»i cần đợi hắn nữa.
Vừa nói ông đã cất bước Ä‘i xuống núi, Thanh Thu cÅ©ng vá»™i kéo tay Cừu Cốc theo sau. Chỉ má»›i thoáng cái mà Tiên ông đã cách xa hai ngưá»i có ngoà i trăm trượng. Mặc cho hai cô cáºu chạy mau đến mấy cÅ©ng không tà i nà o Ä‘uổi theo kịp Hai ngưá»i đã hiểu công lá»±c cá»§a Tiên ông trên Ä‘á»i chỉ có má»™t, nên không lấy là m lạ, cứ từ từ rảo bước theo sau. Cừu Cốc quay sang há»i Thanh Thu.
- Chẳng lẽ cụ già nà y là Ân chá»§ mà thiên hạ thưá»ng gá»i sao?
Thanh Thu gáºt đầu.
- Váºy cụ già nÆ¡i Nam SÆ¡n Thà nh Tá» là ai?
- Là ngưá»i giả, cÅ©ng như kẻ đã giả mạo cha đệ trước kia váºy.
Cừu Cốc liếc mắt nhìn, nà ng Thanh Thu mỉm cưá»i im lặng.
Ba ngưá»i Ä‘i được má»™t khoảng khá lâu đã đến má»™t tiểu trấn. Khó khăn lắm má»›i gặp má»™t tiệm cÆ¡m, Thanh Thu lấy tiá»n đưa ra nhá» tiểu nhị Ä‘i mua các thức ăn do nà ng kê sẵn, rồi thân hà nh xuống bếp tá»± nấu nướng lấy.
Trong lúc rảnh rang, Thái Bạch Tiên Ông đưa tay ngoắc Cừu Cốc đến bên há»i :
- Nhãi con, ngươi đã có vợ chưa?
Cừu Cốc đỠmặt :
- Lúc nhỠmẹ cháu có định hôn cho cháu nhưng cháu đã hủy bỠrồi.
- Tại sao thế?
- Vì cha nà ng không phải ngưá»i đạo nghÄ©a.
- Ngươi cưới con gái hắn, đối với hắn đâu có quan hệ gì?
- Nhưng cháu đã lỡ là m như thế rồi.
Tiên ông gáºt gù :
- Nước đổ khó hốt lại được. thôi bỠqua, giỠlão muốn đứng ra chủ hôn định vợ cho ngươi, chịu chăng?
Mặt Cừu Cốc đỠthêm vì xấu hổ :
- Äa tạ lòng tốt cá»§a tiá»n bối, nhưng trước khi báo được thù cha, vãn bối chưa muốn nói đến việc ấy.
Tiên ông cưá»i lá»›n :
- Nhưng lão cao hứng muốn là m thế đấy.
Rồi ông gá»i đám tiểu nhị lại, căn dặn mua đồ đặt bà n hương án. Cừu Cốc đâm hoảng :
- Như váºy sao tiện, xin cho vãn bối suy nghÄ© lại đã chứ.
Thái Bạch Tiên Ông tuổi đã ngoà i hai trăm nên tánh tình biến đổi lạ thưá»ng.
Ông không cần Cừu Cốc ưng chịu cùng chăng, láºp tức giục đám tiểu nhị cứ lo việc chuẩn bị.
NÆ¡i đây, vốn là má»™t thị trấn nhá», nên lo việc ấy rất mau lẹ. Chẳng bao lâu đã kêu lại đủ những là trống kèn, nhang đèn pháo...
Lúc ấy, Từ Thanh Thu cÅ©ng đã nấu xong mấy món ăn đặc biệt vừa bưng lên thì Tiên ông vá»™i kéo tay nà ng lại, cưá»i nói :
- Mau đến bái đưá»ng, mau đến bái đưá»ng!
Cừu Cốc Ä‘ang định chạy chốn thì cÅ©ng đã bị tay ông kéo lại, hai tay đặt hai ngưá»i trước bà n hương án, đồng thá»i ra lệnh cho trống nhạc nổi lên.
Chá»§ tiệm được ông tặng thưởng rất nhiá»u tiá»n, nên Ä‘Ãch thân Ä‘iá»u khiển bá»n Ä‘iếm tiểu nhị là m theo lá»i dặn, hỠđốt pháo nổ rang, thổi kèn in á»i, thấy cảnh vui nhá»™n, xóm giá»ng tụ lại xem lá»… đông nghẹt.
Chỉ tá»™i nghiệp cho Cừu Cốc và Thanh Thu bị dồn và o thế dở khóc dở cưá»i, cả hai cùng xấu hổ định bá» chạy, nhưng bị hai bà n tay cá»§a Thái Bạch Tiên Ông giữ chặt như hai gá»ng ká»m.
Ba ngưá»i đứng trước bà n, hai tay Thái Bạch Tiên Ông đẩy nhẹ tá»± nhiên Cừu Cốc cùng Thanh Thu bước lên má»™t bước và song song quì trước bà n thá» lạy như chà ng rể cô dâu Ä‘ang là m lá»… trước tổ đưá»ng.
Lại má»™t trà ng pháo nổ vang, bấy giá» Tiên ông má»›i nhìn Cừu Cốc và Thanh Thu cưá»i vui vẻ :
- Hai cháu đã bái lạy tổ đưá»ng từ nay đã trở thà nh vợ chồng váºy mau đến đây cho lão uống ly rượu mừng.
Và Tiên ông sai bá»n Ä‘iếm tiểu nhị thết tiệc rượu đãi tất cả những ngưá»i hà ng xóm tá»›i xem.
Hôn lễ tuy đơn bạc, thiếu sắp đặt song lại rộn rịp và vui vẻ lạ.
Vừa ngồi và o bà n, Tiên ông đã cạn ngay một ly rượu, đoạn đưa tay ngoắt nói :
- Hai cháu sao không mau đến đây uống rượu với ta.
Cừu Cốc biết rõ tÃnh tình cá»§a Tiên ông, trong lòng cảm thấy không yên chút nà o. Chà ng không phải không yêu Từ Thanh Thu, song vá»›i lối kết hôn nhanh chóng như thế nà y, tháºt ra không khác nà o như là m má»™t trò đùa, nên chà ng cứ đứng trân trân nÆ¡i đấy, không nói không rằng.
Riêng vá» Thanh Thu thì khác. Nà ng đã thầm yêu Cừu Cốc trước kia rồi, hÆ¡n nữa nà ng cÅ©ng đã hiểu sá»± liên quan giữa cha nà ng vá»›i Tiên ông, dù cho ông ta có Ä‘em nà ng gả cho má»™t thằng ngốc Ä‘i nữa, cha nà ng cÅ©ng không há» phản đối. Nà ng chỉ lo vá» Cừu Cốc. Nếu chà ng chẳng nháºn lá»i, có phải nà ng chịu ở váºy suốt Ä‘á»i không?
Nà ng đưa mắt liếc trá»™m Cừu Cốc, thấy chà ng cứ đứng đỠngưá»i ra, lòng nà ng không khá»i hồi há»™p, khẽ đến bên chà ng thá» thẻ :
- Thiếp hiểu chà ng vẫn còn yêu Thanh muá»™i, sá»± việc hôm nay, chỉ cần hai ta giữ bà máºt tuyệt đối không có ngưá»i ngoà i nà o biết cả. Chà ng chẳng nên khó chịu, coi như ông đã đùa giỡn váºy thôi.
Cừu Cốc thở ra nói :
- Dưới mắt má»i ngưá»i, chúng ta đồng tham bái thiên địa là m sao gá»i là trò chÆ¡i được. Lại nữa ông ta là ngưá»i đức cao vá»ng trá»ng, đã từng ra Æ¡n cứu mạng tôi...
Thanh Thu thốt ra những lá»i ấy là cố ý dò xét phản ứng cá»§a Cừu Cốc như thế nà o, nghe chà ng nói váºy lòng nà ng không khá»i mừng nói :
- Nói váºy vô tình ép uổng chà ng rồi.
Cừu Cốc vốn là ngưá»i hiá»n từ, chú trá»ng nhất là cảm tình đạo nghÄ©a, nghe nà ng nói bá»—ng cất tiếng cưá»i :
- Tại hạ là thằng vÅ© phu, được trang tà i sắc như chị nháºn là m vợ sao có thể gá»i là ép uổng được. à cá»§a tôi là vì cảm thấy không xứng vá»›i chị đấy thôi.
Thái Bạch Tiên Ông bá»—ng cưá»i ha hả như đắc ý lắm :
- Trá»i sanh hai cháu đúng lứa vừa đôi. Ai cÅ©ng không kém ai cả. Mau lại đây uống rượu vá»›i lão cho vui. Äã là chồng vợ thì còn khiêm nhưá»ng khách sáo là m gì.
Hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, Ä‘oạn song song bước tá»›i bà n tiệc. Tiên ông nâng ly rượu lên cưá»i nói :
- Hôm nay qua vá»™i vã nên không Ä‘em váºt gì đến tặng hai cháu. Sau nà y lão hứa sẽ cho má»—i đứa má»™t món tháºt quÃ.
Äôi má Thanh Thu đỠbừng, cưá»i nói :
- Võ công cá»§a ngưá»i đã đến bá»±c siêu nhân, chỉ mong dạy cho chúng cháu má»—i ngưá»i má»™t Ãt môn. Như thế còn quý hÆ¡n tặng váºt rồi.
- Hẳn nhiên! Hẳn nhiên! Hôm nay lão không để cho các cháu thất vá»ng đâu.
Nói dứt ông liá»n hướng vá» Thanh Thu mấp máy đôi môi. Thì ra ông Ä‘ang dùng “Truyá»n âm nháºp bÆđá»c qua má»™t má»› khẩu quyết, Thanh Thu thoạt đầu như chưa hiểu rõ, cứ theo đấy mà đá»c qua mấy lượt, đến lúc nhá»› hết má»›i thôi.
Tiên ông đã thấy Thanh Thu đã thuá»™c nằm lòng, má»›i quay sang Cừu Cốc Ä‘á»c thầm trong miệng má»™t hồi truyá»n thụ khẩu quyết võ công cho Cừu Cốc xong, cả ba ăn uống no say má»›i trở vá» phòng riêng nghỉ ngÆ¡i.
Äêm hôm ấy tuy ngượng ngùng bỡ ngỡ, song Cừu Cốc và Thanh Thu cÅ©ng sống qua má»™t đêm tình nghÄ©a chồng vợ.
Sáng hôm sau, mặt trá»i lên khá cao, hai cô cáºu má»›i bừng tỉnh giấc dáºy, vá»™i và ng trang Ä‘iểm rồi đến phòng kế bên để thăm ông bạn già từng đứng chá»§ hôn là m vai nguyệt lão. Nhưng khi và o đến nÆ¡i má»›i hay Thái Bạch Tiên Ông đã ra Ä‘i từ lúc nà o. Trên bà n chỉ để lại má»™t tá» giấy nhá» viết mấy hà ng :
“Truyá»n cho Từ Ngưỡng Chi cùng Trương Cá»u Linh, phà m hể ai dám mượn danh Phổ Kiếm minh để tác hung tác ác, láºp tức giết ngay.â€
Bên dưới còn phụ chú mấy hà ng chữ nhỠ:
“Nhắc nhở Cừu nhi cùng Thu nhi, đừng xem đây là má»™t trò đùa. Äừng là m mất uy danh cá»§a lão, lão sẽ buồn và ân háºn suốt Ä‘á»iâ€.
Từ Thanh Thu cầm tá» giấy lên Ä‘á»c xong bá»—ng nhiên vui mừng reo :
- Cụ ta là m váºy là có ý chá»n chà ng là m ngưá»i thừa kế thay ngưá»i chấn chỉnh Phổ Kiếm minh đây.
Cừu Cốc nghiêm giá»ng :
- Äừng Ä‘oán báºy, đâu có việc như thế được.
- Chà ng không tin thì xem đây, nêu không phải nháºn chà ng là ngưá»i thừa kế là m sao gá»i chà ng là “Cừu nhi†lại còn căn dặn đừng là m mất uy danh cá»§a ông...
- Có lẽ ông ám chỉ việc truyá»n thụ chưởng pháp cho tôi ấy cÅ©ng nên.
Thanh Thu cưá»i :
- Váºy là đúng rồi. Phà m ngưá»i được truyá»n thụ võ há»c, tá»± nhiên cÅ©ng thừa kế sá»± nghiệp chứ còn gì.
- Äấy là hai sá»± việc. Chá»› nên Ä‘oán những việc không đâu!
- Chà ng không tin thì thôi. Äể sau nà y lá»i thiếp nói có đúng không.
Cừu Cốc nhìn Thanh Thu cưá»i âu yếm :
- Em thông minh lắm, song việc ấy đối vá»›i chúng ta không mấy quan trá»ng. Công danh là m gì! Em nhỉ?
Thanh Thu tựa đầu lên vai Cừu Cốc thỠthẻ :
- Anh nói đúng lắm, song những ngưá»i vợ yêu chồng há» thưá»ng lo đến tương lai cá»§a chồng há».
Äôi bạn trẻ, qua má»™t đêm mặn nồng phu phụ, gắn bó keo sÆ¡n, tình há» cà ng thêm Ä‘áºm đà thấm thiết.
Last edited by kedatinh1974; 27-07-2008 at 02:50 PM.
|

27-07-2008, 06:04 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 32
Hủy hoại dung nhan
Lữ Cừu Cốc cùng Từ Thanh Thu, hai chiếc bóng song song nhau, rá»i khá»i tiểu trấn vô danh. Theo ý Thanh Thu thì nên trá»±c chỉ đến Nam SÆ¡n Thà nh Tá». Còn Cừu Cốc thì muốn Ä‘i tìm cho gặp Thanh Thanh trước đã. Vì má»™t là nà ng chưa biết được thương thế cá»§a chà ng ra sao, hai là đâu đâu nguy cÆ¡ Ä‘á»u như chá»±c há» sẵn.
Nà ng vốn cô thân, sợ không khá»i gặp nhiá»u nguy hiểm.
Thanh Thu không phản đối ý kiến cá»§a chà ng, hai ngưá»i nhắm hướng Tá» Vong thà nh phi nhanh, Ä‘i được má»™t tiếng đồng hồ bá»—ng nghe có tiếng ồn à o nÆ¡i xa vá»ng tá»›i, Cừu Cốc lúc nà y mắt tai linh mẫn lạ lùng. Láºp tức quay mình, theo nÆ¡i phát ra tiếng động tìm kiếm, quả thấy xa xa má»™t ngưá»i trung niên bịt mặt Ä‘ang bị má»™t bá»n ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc vây khốn. Ngá»c Thông công tá» cầm quạt phe phẩy đứng ngoà i.
Cừu Cốc đã biết thư sinh bịt mặt vốn là bạn chứ chẳng phải thù. Nên thân ngưá»i chưa đến nÆ¡i đã nóng lòng quát lá»›n :
- Ngừng tay.
Ngá»c Thông công tá» vừa thấy mặt Cừu Cốc đã vá»™i vã ra lệnh cho bá»n thuá»™c hạ, tung mình chạy và o rừng mất dạng.
Cừu Cốc lâu nay xem Ngá»c Thông chẳng ra quái gì. Nên cứ để cho bá»n hắn chuồn Ä‘i. Chà ng đến trước mặt thư sinh Ä‘ang định há»i han thì đã nghe thư sinh than :
- Tháºt nguy! Thanh Thanh đã bị bá»n chúng bắt Ä‘i rồi.
Cừu Cốc đã đoán biết nội tình. Nên lặng đi như không hỠđể ý đến. Thư sinh bịt mặt bỗng nhìn chà ng từ đầu chà thân, đoạn vui vẻ nói :
- Thái Âm Chân Sát trong ngưá»i con đã chữa được rồi sao?
- Vâng, cÅ©ng may được má»™t vị tiá»n bối giúp sức, nên đã bá»›t rồi.
- Tháºt cảm Æ¡n trá»i đất.
Cừu Cốc sá»ng sốt :
- Xin tiá»n bối cho biết tôn tánh, sao quan tâm đến tại hạ thế.
Thư sinh bịt mặt xúc động.
- Hà i nhi, chẳng lẽ giá»ng nói cá»§a mẹ con cÅ©ng không nháºn ra sao?
Cừu Cốc kinh ngạc buột miệng kêu :
- Mẹ! Sao mẹ lại cải trang như thế nà y?
- Vì mẹ muốn theo dõi kẻ đã mạo danh là m cha con, nên mới lấy áo quần của cha con mặc và o.
Cừu Cốc liá»n ngả ngưá»i và o lòng mẹ, thổn thức oán trách :
- Mẹ. Mẹ không nên dối con đến thế nà y.
Äoạn chà ng lấy tay nhè nhẹ gỡ tấm mặt nạ trên mặt mẹ chà ng ra.
Dương Dung Thưá»ng thở dà i ảo não :
- Chớ nên gỡ ra, con trông thấy sẽ đau lòng lắm.
Nhưng Cừu Cốc cứ từ từ vén lên để xem lại dung nhan cá»§a mẹ chà ng mà từ lâu chà ng không há» gặp nhưng khi chà ng đã vén cả lên thì ngưá»i chà ng không khá»i kinh sợ đôi tay run rẩy giá»ng nói bi thương.
- Mẹ! Sao mẹ lại ra nông nổi nà y?
Má»™t tiếng thở dà i, tiếp theo Dung Thương cháºm rãi kể :
- Mẹ từ trên núi cao ngà n trượng bị đánh rơi. Mạng sống còn được là may mắn lắm rồi. Dung nhan xấu tốt giỠđây mẹ cũng chả cần.
Cừu Cốc ôm chầm lấy mẹ thổn thức giây lâu bá»—ng chà ng nghiên răng căm háºn.
- Äây cÅ©ng là do thằng cướp cạn ÄÆ°á»ng Hoà ng tạo ra cả. Con thá» quyết cùng hắn chẳng đội trá»i chung.
Dương Dung Thưá»ng cháºm rãi phá»§ lại tấm mặt nạ, trầm tÄ©nh nói :
- Việc nà y tạm gác lại đã. Sau nà y mẹ sẽ tìm hắn để thanh toán. Hiện giá» cục thể mưá»i phần gay go. Phổ Kiếm minh đã huy động toà n lá»±c. Äang tìm kiếm con đấy.
Cừu Cốc như tá»± tin ở mình cưá»i nói :
- Nhưng, ngà y kết liá»…u cá»§a bá»n chúng không còn bao lâu nữa.
Dương Dung Thưá»ng bá»—ng đưa mắt nhìn vá» Thanh Thu nãy giá» Ä‘ang đứng bên Cừu Cốc, coi bá»™ hai ngưá»i rất gần gÅ©i, nên buá»™t miệng há»i :
- Vị cô nương nà y là ai?
- Nà ng gá»i Từ Thanh Thu, là ... là ...
Thanh Thu là cô gái thông minh, vá»™i vã bước lên đỡ lá»i :
- Tiểu tức (con dâu) Từ Thanh Thu xin tham kiến mẹ.
Dung Thưá»ng không khá»i ngạc nhiên. Cừu Cốc tiếp lá»i :
- Chúng con nhỠÂn chủ đứng chủ hôn, tối quan đã kết nghĩa vợ chồng.
Trên Ä‘á»i, há»i ngưá»i mẹ nà o không muốn cho con trai mình sá»›m thà nh gia thất.
Äối vá»›i Thanh Thanh, Dung Thưá»ng tuy thương mến lắm, nhưng thấy Thanh Thu mặt mà y nhân háºu diá»…m kiá»u, dáng Ä‘iệu phi phà m, ăn nói khôn ngoan, nên bà vui mừng nắm lấy tay nà ng thân máºt :
- Như váºy thì tháºt là phước cho Cốc nhi.
Cừu Cốc có vẻ bỡ ngỡ vì Thanh Thanh là do mẹ chà ng Ä‘Ãnh hôn cho chà ng từ nhá», nhưng bởi trong cÆ¡n tức giáºn chà ng đã tá»± há»§y bá» hôn ước. GiỠđây lại thấy mẹ chà ng không há» nói ra má»™t lá»i trách móc, cà ng khiến cho chà ng cảm thấy bứt rứt.
Dung Thưá»ng vuốt tóc Thanh Thu rồi lại thở dà i nói :
- Thanh Thanh là một đứa bé đáng tội nghiệp, chỉ vì lão Hà n Kỳ hồ đồ quá đỗi.
Cừu Cốc cũng xúc động :
- Ngá»c Thông là hạng ngưá»i không được hiá»n là nh, con quyết không thể để cho em Thanh phải khổ vì y.
Vừa nói ngưá»i chà ng vừa xông và o rừng cây.
Dung Thương vá»™i vã gá»i :
- Cá»u nhi. Con định Ä‘i đâu đấy?
- Xá» phạt tên Ngá»c Thông Lá»i vừa dứt thì ngưá»i chà ng cÅ©ng đã mất dạng. Tháºt ra trong thá»i gian há» nói chuyện vá»›i nhau, Ngá»c Thông đã Ä‘i xa lắm rồi. Nhưng vì lòng phẫn uất. Cừu Cốc bất kể thá»i gian, cắm đầu vượt qua hai ngá»n núi, bá»—ng thấy phÃa trước bà y ra má»™t cảnh thương tâm.
Ven cánh rừng già , nằm má»™t dá»c năm sáu tá» thi, máu me đầy mình. Có kẻ đứt tay, có ngưá»i cụt cẳng, lại thêm thân thể bị đâm nhiá»u vết dao, đủ thấy kẻ hà nh hung chưa hả cÆ¡n giáºn dữ. Duy chỉ có má»™t chiếc thây còn nguyên vẹn, nhưng trên mặt bị máu me rà n rụa.
Cừu Cốc vừa nhìn kỹ chiếc thây ấy liá»n giáºt mình nhảy đến vừa ôm dáºy vừa gá»i :
- Thanh muội. Em là m sao thế, sao ra nông nổi nà y.
Nhìn gương mặt nhợt nhạt của Thanh Thanh bị những vết thương ghê rợn, lòng chà ng se thắt lại, hai mắt ứa lệ.
Chà ng cùng Thanh Thanh gần gÅ©i đã lâu, hÆ¡n nữa vốn là đôi hôn phu phụ, tuy giáºn cha nà ng bạc nghÄ©a, song Cừu Cốc vẫn thầm mến thương Thanh Thanh.
Nếu không có cuộc hôn nhân bất thần do Thái Bạch Tiên Ông là m chủ giữa Thanh Thu và Thanh Thanh, Cừu Cốc chưa rõ được lòng chà ng đã ngả hẳn vỠai.
Nay thấy ngưá»i yêu bị hại thảm thương, thá» há»i lòng chà ng Ä‘au khổ đến báºc nà o.
Vừa lúc ấy, Dung Thưá»ng cùng Thanh Thu cÅ©ng đã Ä‘uổi đến nÆ¡i, vừa thấy tình cảnh ra thế, cả hai cùng đứng ngá»› ngưá»i ra nhìn nhau.
CÅ©ng may, Dương Dung Thưá»ng vốn là nhân váºt lão luyện giang hồ, ngưá»i trấn tÄ©nh bước nhẹ đến kéo Cừu Cốc đứng dáºy Ä‘oạn lấy tay sá» lên ngá»±c Thanh Thanh, thấy tim còn Ä‘áºp, tuy yếu hẳn song vẫn Ä‘iá»u hòa nên sáng mắt vui mừng reo lên :
- Nà ng chưa chết đâu.
Thanh Thu cấp tốc khám xét ngưá»i nà ng, biết nà ng chỉ bị Ä‘iểm những huyệt mê, nên láºp tức giải ngay rồi lấy khăn ra lau các vết máu trên mặt nà ng.
Bấy giá», Cừu Cốc đã giằn bá»›t cÆ¡n xúc động, nhìn thấy dung nhan Thanh Thanh đã bị há»§y hoại, không khá»i phẫn ná»™ gầm lên như con hổ dữ.
- Ngá»c Thông! Lòng ngươi tháºt tà n ác. Nếu ta không giết được ngươi thể chẳng là m ngưá»i.
Sau khi lau sạch vết máu trên mặt, Thanh Thu lại lấy trong ngưá»i ra má»™t gói thuốc, nhẹ nhà ng rịt các vết thương cho Thanh Thanh, rồi dùng lối hô hấp truyá»n công, má»›i cứu được nà ng từ từ tỉnh lại.
Dương Dung Thưá»ng đến bên nắm lấy tay Thanh Thanh vồn vã há»i :
- Hà i nhi. Con không bị thương trong ngưá»i chứ?
Äôi mắt Thanh Thanh từ từ mở. Nghe há»i, nà ng lắc đầu tá» ra không bị ná»™i thương và nói :
- Lúc nãy con thất thá»§ bị bá»n chúng Ä‘iểm các huyệt mê, nên không biết gì cả.
Từ Thanh Thu mÃm môi lẩm bẩm :
- Theo tôi thấy thì việc nà y không phải do Ngá»c Thông ra tay đâu.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Không phải hắn thì còn ai ra tay ác độc thế nà y?
Thanh Thu cháºm rãi giải thÃch :
- Việc nà y khá rõ rà ng, Ngá»c Thông đã bắt được em Thanh thì đâu còn ra tay giết bá»n thuá»™c hạ là m gì. Có lẽ giữa đưá»ng bị ai đánh lén, nên ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc má»›i chết thê thảm như vầy.
Cừu Cốc hừ một tiếng lạnh lùng :
- Dù sao đi nữa sự việc cũng bởi hắn gây nên, tôi quyết không buông tha hắn được.
Thanh Thanh đã biết dung nhan nà ng không còn nữa, đồng thá»i cha nà ng đã ưng chịu gả nà ng cho tên Ngá»c Thông nhưng nà ng là m sao chung sống bên hắn được. Còn từ chối thì nghịch lại mạng cha. Chán nản, cảm thấy không còn muốn sống nữa, nà ng liá»n đưa tay rút Ä‘oản kiếm ra đâm và o ngá»±c.
Dung Thưá»ng thất kinh la lá»›n :
- Con là m gì thế?
Láºp tức tung chỉ Ä‘iểm ra, má»™t là n hồng quan xẹt đến. “Tang†má»™t tiếng, lưỡi Ä‘oản kiếm bị rá»›t ngay xuống đất. Trong lúc quá vá»™i, bà đã phải sá» dụng môn Kim Dung chỉ.
Thanh Thanh tá»± vẫn không được, liá»n nhà o vô lòng Dung Thưá»ng khóc lóc thảm thương :
- Lữ bá mẫu. Con... con không còn ham sống nữa.
Dung Thưá»ng lấy tay vuốt mái tóc huyá»n cá»§a nà ng, nhá» nhẹ an á»§i :
- Hà i nhi, con đừng khóc nữa. Nên cương nghị lên, chớ tỠra yếu đuối như thế.
Cừu Cốc đến bên khuyên giải :
- Thanh muội. Em chớ nên là m thế. Anh sẽ có cách là m cho dung nhan của em và mẹ sẽ trở lại như cũ.
Dung Thưởng thở dà i nói :
- Hà i nhi. Chớ nên nói dại, việc nà y là m sao có thể thực hiện được.
- Nhứt định được. Con chỉ tìm gặp Thái Bạch Tiên Ông, ông ta có thuốc “Thiên Niên Tiếp Äoạnâ€, dù cho bệnh gì cÅ©ng chữa khá»i cả.
Thanh Thu cũng sực nhớ ra việc ấy, nên vội tiến đến gần nói :
- Mẹ, lá»i nói cá»§a anh con là tháºt.
Tiếng mẹ cá»§a nà ng thốt ra rất máºt thiết, nhưng đối vá»›i Thanh Thanh, chẳng khác nà o như má»™t mÅ©i dao đâm và o tim, toà n thân nà ng run rẩy, bá»—ng dứt ngay tiếng khóc, nhìn vá» Thanh Thu cùng Cừu Cốc má»™t lượt, rồi hai tay bụm mặt, tung mình phi nhanh và o rừng thẳm như chạy trốn.
Cừu Cốc đứng sững má»™t hồi rồi vá»™i rượt theo gá»i lá»›n :
- Thanh muá»™i! Thanh muá»™i...
Nhưng chà ng là m sao theo sát được khi nà ng quá đau khổ muốn lẩn tránh.
Dung Thưá»ng vẫn là ngưá»i từng trải, đã thấy rõ những tình yêu phức tạp cá»§a tuổi trẻ, không khá»i buá»™t ra tiếng thở dà i :
- Tội nghiệp.
Thanh Thu đã biết lòng Cừu Cốc, nà ng tuy có tình nghÄ©a phu thê, nhưng trong tim chà ng không bằng địa vị cá»§a Thanh Thanh, tuy âm thầm Ä‘au khổ, song ngoà i mặt vẫn giữ vẻ tá»± nhiên. Nà ng đến bên Dung Thưá»ng nói.
- Hiên giá» kẻ thù cá»§a anh ấy rất nhiá»u, chúng ta nên theo sau thì hÆ¡n.
Dung Thưá»ng khẽ thở ra, hai ngưá»i cất bước lên đưá»ng.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:41 AM.
|

27-07-2008, 06:06 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 33
Long Vân kim bà i
Trong cÆ¡n nôn nóng, Cừu Cốc cấm đầu chạy được má»™t Ä‘oạn dà i, đến khi đầu óc lắng dịu trở lại, chà ng má»›i cháºm bước, trong bụng tá»± há»i :
- “Giá» ta biết tìm Ngá»c Thông nÆ¡i nà o? Hay đến Nam SÆ¡n Thà nh Tá» trước đã?â€
Lòng đã quyết, Ä‘ang nhìn vá» hướng Nam SÆ¡n Thà nh Tá» cất bước, đột nhiên bên đưá»ng má»™t bóng ngưá»i xuất hiện vá»›i giá»ng trong trẻo gá»i lá»›n :
- Lữ Cừu Cốc, chúc mừng ngươi đa!
Cừu Cốc giá»±t mình, quay đầu lại nhìn, thấy Cung trang thiếu nữ cá»§a Tá» Vong thà nh như má»™t nà ng tiên nữ từ trong rừng bước ra. Mặt nà ng tươi cưá»i như hoa xuân, nhưng Cừu Cốc vẫn tá» ra lạnh lùng không há» có hảo cảm, nhÃu mà y há»i :
- Tôi có việc gì đang để chúc mừng?
- Giá»›i võ lâm ai ai cÅ©ng Ä‘á»u mong Ä‘oạt được Tiên Vương di bảo. Nhưng kết cuá»™c lại và o tay chà ng, không đáng chúc mừng còn gì?
- Cô nương chỉ nói nhảm thôi, những váºt ấy trước đây trăm năm đã bị ngưá»i ta lấy Ä‘i rồi, là m sao tôi lấy được.
- Chà ng nói tháºt?
- Tôi đâu cần phải nói dối.
- Váºy thì kỳ lạ!
Thiếu nữ cung trang tỠvẻ ngạc nhiên tiếp :
- Váºy mà má»i ngưá»i Ä‘á»u bảo chà ng đã được rồi.
- HỠchỉ đồn nhảm!
Cung trang thiếu nữ biết chà ng không há» nói dối, nên chuyển lá»i sang chuyện khác :
- Vị Hà n cô nương của chà ng đâu rồi?
- Nà ng vừa bị ngưá»i ta há»§y dung nhan, tôi Ä‘ang Ä‘i tìm hung thá»§ ấy.
Cung trang thiếu nữ nghe nói giáºt mình, nhưng giả vá» kinh ngạc nói :
- Ai mà độc đến thế, nỡ tâm hủy hoại dung nhan của một cô gái đẹp?
Cừu Cốc cưá»i gằn :
- Nếu ngưá»i ấy là trai tôi sẽ chặt dứt hai cánh tay hắn, còn như gái, tôi cÅ©ng sẽ há»§y hoại dung nhan y như cá»§a Hà n cô nương.
Chẳng hiểu vì sao sắc mặt Cung trang thiếu nữ nhợt nhạt, nà ng bước lùi một bước, song vội trấn tỉnh gợi sang chuyện khác :
- Chà ng hứa tặng tôi váºt ấy giỠđâu?
- Hà n cô nương không chịu trao trả, váºy tôi sẽ tìm váºt khác tặng cho cô váºy?
Cung trang thiếu nữ ngẩn phắt lên nhìn Cừu Cốc :
- Báu váºt chi tôi cÅ©ng chả thèm, chỉ cần chiếc nhẫn Hán Ngá»c ấy thôi.
- Sao cô nương mãi nằng nặc đòi cho được chiếc nhẫn ấy.
- Vì nó tiêu biểu cho má»™t lá»i ước hẹn.
- Lá»i ước hẹn? NghÄ©a là thế nà o?
Cung trang thiếu nữ khúc khÃch :
- NghÄ©a là chà ng Ä‘Ãnh hôn cùng thiếp....
Cừu Cốc sá»ng sốt ngắt lá»i :
- Không thể được!
Cung trang thiếu nữ biến sắc nhìn chăm chăm và o mặt Cừu Cốc :
- Äại trượng phu má»™t lá»i nói ra, chắc như Ä‘inh đóng cá»™t. Chà ng đã hứa rồi, giá» không thể chối cãi như váºy.
Cừu Cốc tức bực trổ khùng :
- Tôi hứa với cô nương lúc nà o?
- Chà ng muốn gặp phụ thân, nên đã hứa với tôi. GiỠlại quên sao?
- Tôi chỉ ưng thuáºn tặng cho cô nương chiếc nhẫn Hán Ngá»c ấy thôi, chứ đâu có hứa việc gì khác nữa?
Cung trang thiếu nữ cưá»i chúm chÃm :
- Nhẫn Hán Ngá»c vốn là tÃn váºt Ä‘Ãnh hôn giữa chà ng và Hà n cô nương, đâu dá»… gì tặng cho ngưá»i thưá»ng? HÆ¡n nữa chiếc nhẫn tầm thưá»ng ấy, Ä‘ang để Trịnh Uyển Lệ nà y quà trá»ng váºy sao, nếu không phải hà m ý nghÄ©a sâu Ä‘áºm?
Cừu Cốc buông tiếng cưá»i ngông :
- Tôi cho cô hay, dù cho cô nương dùng thủ đoạn nà o để tác hại, Lữ Cừu Cốc nà y cũng quyết không thể là m cho cô được vừa lòng được.
Uyển Lệ vốn sanh trưởng trong Tá» Vong thà nh, từ nhỠđã được nuông chiá»u quen tanh, tưởng rằng sắc đẹp cá»§a mình sẽ là m cho Cừu Cốc phải mê mệt, đâu ngá» lại sanh ra việc trá»› trêu thế nà y. Nà ng tức mình khóc òa :
- Lữ Cừu Cốc, hôm nay kể như tôi đã hiểu, không ngá» chà ng là con ngưá»i chẳng có lương tâm tà nà o.
Cừu Cốc lạnh lùng há»i lại :
- Tôi có việc gì vô lương tâm đâu.
- Chà ng muốn gặp phụ thân, tôi tân tâm Ä‘em ông ta ra. Ngưá»i chà ng bị Thái âm Chân sát đả thương, tôi không ná» hao tổn chân lá»±c đả thông kinh mạch, giá» chà ng trá» mặt chối cãi lá»i hứa trước kia.
- Cô nương có giúp đỡ, tôi không dám quên ơn, sau nà y nguyện tìm cơ hội báo đáp. Nhưng đối với việc hôn nhân thì không thể được, hơn nữa tôi cũng đã có vợ.
- Giả như chà ng chưa có thì sao?
- Việc khác có thể miễn cưỡng được, còn việc hôn nhân vô phương cưỡng bách.
Trịnh Uyển Lệ bá»—ng ngưng khóc oán há»n nói :
- Kể như đã được bà i há»c cá»§a chà ng, tôi đã hiểu rồi. Song đây là lá»i cuối cùng cá»§a tôi cho chà ng hay, Phổ Kiếm minh đã xuất động toà n lá»±c, định thế nà o cÅ©ng giết chà ng má»›i thôi. Váºy nên cẩn tháºn đấy.
Lá»i dứt, ngưá»i nà ng cÅ©ng cất bước ra Ä‘i, phút chốc đã mất dạng trong rừng thẳm.
Cừu Cốc bị nà ng cản trở nảy giá», nên lòng nóng nảy toan lên đưá»ng ngay.
Nhưng nghÄ© đến lá»i cảnh cáo vừa rồi, chà ng không khá»i phải để tâm dè dặt. Vì gần đây chà ng Ãt được Khất Tiên cùng Tỵ Trần sư huynh nên chẳng hiểu tình hình cá»§a Phổ Kiếm minh đã hà nh động đến đâu rồi.
Äang lúc trầm ngâm suy nghÄ©, bá»—ng có hai bóng ngưá»i nhanh như chá»›p đã đến trước mặt. ChÃnh là Khất Tiến và Tỵ Trần đạo trưởng.
Khất Tiên vừa đến nÆ¡i đã cất giá»ng cưá»i ha hả :
- Thì ra ngươi được bình yên vô sá»±, tháºt đã khiến lão ăn mà y cùng sư huynh ngươi lo rầu muốn chết.
Cừu Cốc vá»™i vã đến trước mặt sư huynh thi lá»…, Ä‘oạn tóm tắc Ä‘em các việc Ä‘oạt bảo váºt vừa rồi kể ra má»™t lượt cho hai ngưá»i nghe.
Tỵ Trần đạo trưởng thở phà o nhẹ nhõm :
- Chỉ cần bảo váºt đừng để cho bá»n tà đạo lấy được là ngu huynh đã yên tâm rồi.
Riêng Khất Tiên, ông ta rất chú ý đến việc Thái Bạch Tiên Ông, nên vá»™i và ng há»i :
- Hiện giỠÂn chủ đi đâu?
Cừu Cốc lắc đầu :
- Ngưá»i đã tu đến mức siêu nhân váºt ngoại, đối vá»›i sá»± Ä‘á»i chẳng còn lưu luyến nữa, nên hà nh tung ngưá»i biết đâu mà kiếm.
Khất Tiến bất giác thở ra nói :
- Phước duyên ngươi tháºt tốt má»›i gặp ngưá»i đến hai lần. Lão ăn mà y nà y muốn trá»™m nhìn “Tiên nhan†má»™t phút mà cÅ©ng có dịp.
Mặt Tỵ Trần đột nhiên nghiêm nghị, trịnh trá»ng nói :
- Hiện nay bá»n Phổ Kiếm minh cứ Ä‘inh ninh rằng bảo váºt đã bị sư đệ Ä‘oạt lấy rồi, nên phái ngưá»i theo dõi khắp nÆ¡i. Ngay cả đến các nẻo đưá»ng vá» Trung Nguyên, bá»n chúng cÅ©ng có ngưá»i canh gác, nếu gặp ai hoà i nghi là láºp tức giết ngay. Tháºt đã tạo nên má»™t sát kiếp võ lâm mà trăm năm nay chưa từng thấy.
Cừu Cốc nghe thế, đô mà y cau lại :
- Bá»n chúng là m loạn như thế ấy nếu không trừ Ä‘i còn để đến chừng nà o.
Khất Tiên đưa hò lô rượu lên miệng, tu má»™t hÆ¡i, Ä‘oạn cháºm rãi nói :
- Lão đệ! Tuy ngươi đã được gặp kỳ nhân, võ công tá»™t chúng. Nhưng lấy sức má»™t mình ngươi để chống chá»i vá»›i tổ chức Phổ Kiếm minh thì tháºt là má»™t việc khó khăn đấy.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n :
- Vãn bối tuy là giang hồ mạc há»c, song chẳng xem bá»n ấy ra gì.
Tỵ Trần đạo trưởng sa sẩm nét mặt :
- Äừng xem Phổ Kiếm minh như các bang phái võ lâm mà lầm. Trước kia, trong khi thà nh láºp minh há»™i thu gồm tất cả các cao thá»§ võ lâm; đệ má»›i chừng ấy võ công, đã có ý khinh thị bá»n há» là điá»u chẳng nên.
Khất Tiên gáºt đầu tán đồng :
- Äạo trưởng nói rất đúng, ăn mà y nà y từ khi ra giang hồ đến nay, gặp việc khó chẳng phải Ãt. Nhưng đối vá»›i việc nà y cÅ©ng cảm thấy Ä‘iên đầu nhức óc.
Cừu Cốc nghe mấy lá»i dạy bảo cá»§a đạo trưởng cùng Khất Tiên, trong lòng tuy không tưởng thế, nhưng bẩm tánh thuần háºu, rất má»±c tôn kÃnh bá» trên, nên đà nh cúi đầu nháºn lá»—i.
Tỵ Trần đạo trưởng thở dà i nói :
- Không phải ngu huynh sợ việc, thá»±c ra bá»n há» quá độc ác.
Cừu Cốc như không nhịn được buột miệng nói :
- Chẳng lẽ cứ nhắm mắt để há» tác ác váºy sao?
- Phổ Kiếm minh vẫn còn những vị trưởng lão tại thế, há» nhứt định sẽ ra mặt để cháºn đứng ngay việc nà y.
Khất Tiên tiếp lá»i đạo trưởng :
- Chúng ta không phải sợ việc, nhưng phải tÃnh toán cho kỹ rồi má»›i ra tay.
Nếu gặp trưá»ng hợp bất đắc dÄ©, cÅ©ng đà nh liá»u mạng vá»›i há» má»™t phen váºy.
Cừu Cốc ưỡn ngựa cương quyết bảo :
- Dù thế nà o Ä‘i nữa, tôi cÅ©ng đến Nam SÆ¡n Thà nh Tá» má»™t chuyến. Trước nhứt, chế ngá»± kẻ cầm đầu rồi má»›i có thể lung lạc cÆ¡ sở chÃnh cá»§a há».
Äạo trưởng chưa lên tiếng ngăn chặn thì bá»—ng có má»™t giá»ng nói lạnh như băng phát ra :
- Tiểu tá» to gan dám khoác lác, tháºt chẳng biết chết sống là gì.
Cừu Cốc nghe giá»ng nói thất kinh, quay mình nhìn lại đã thấy cụ già Cẩm y tá»± xưng là Hồng tổng quản không hiểu đã đến sau lưng má»i ngưá»i tá»± lúc nà o.
Tiếp theo những tiếng cưá»i quái dị vang lên, vô số ngưá»i mặt nạ áo và ng, lúc nhút bao vây tứ phÃa.
Khất Tiên vốn tÃnh ngạo nghá»… giang hồ đã quen, nhưng đứng trước tình cảnh nà y không khá»i lo âu.
Tỵ Trần đạo trưởng cÅ©ng ra vẻ trịnh trá»ng, từ từ đưa tay vá» sau lưng, rát cây cổ kiếm cầm sẵn. Riêng có Cừu Cốc thì tá» vẻ thản nhiên, chà ng tiến tá»›i hai bước, lạnh lùng cất tiếng há»i :
- Các ngươi có phải đến đây tìm ta chăng?
Hồng tổng quản buông tiếng cưá»i nham hiểm :
- Lá»±a phải há»i ná»a sao?
- Các ngươi muốn cả bá»n ra tay hoặc má»™t ngưá»i má»™t định Ä‘oạt?
Cụ già Cẩm y đã biết võ cong cá»§a chà ng, nếu đơn độc đấu nhau, thì chỉ mong hÆ¡n chà ng má»™t chiêu ná»a thức. Nhưng phần mình cÅ©ng phải ra sức rất nhiá»u, ông đâu dám bảo đảm chuyện đó, nên cưá»i nói :
- Nếu ngươi thức thá»i. Hãy trao cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†trả lại cho bổn minh, lão phu sẽ tha thứ hôm nay.
- Nếu tại hạ không trao ra thì sao?
- Thì nÆ¡i triá»n núi nà y cÅ©ng là đất chôn thây cá»§a ba ngưá»i váºy.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Ngươi nói coi bộ chắc chắn quá! Có lẽ nơi đây là đất chôn thây của các ngươi cũng chẳng biết chừng.
Cụ già cẩm cưá»i Ä‘anh ác :
- Äáng lẽ lão phu không có ý giết ngươi. Nhưng ngươi lại tá»± tìm lấy đưá»ng chết, thì đừng có trách lão phu váºy.
Và phất tay một cái quát lớn :
- Ra tay!
Trong khoảng khắc, những kẻ áo và ng như ong vở tồ ùn ùn tiến sát và o.
Khất Tiên cùng đạo trưởng vẫn là ngưá»i kinh nghiệm giang hồ lâu năm, nên không đợi gá»i hỠđã tá»± động đứng xúm nhau tạo thà nh chỠ“Phẩmâ€. Cừu Cốc chấn mặt chÃnh.
Lẽ ra sá»± phòng thá»§ cá»§a ba ngưá»i rất chặt chẽ. Nhưng gặp bá»n áo và ng toà n là những minh hữu trước kia, công lá»±c cá»§a ngưá»i nà o cÅ©ng thuá»™c hà ng nhất lưu, thế công cá»§a há» uy mãnh lạ thưá»ng, từng luồng chưởng phong không ngá»›t đánh và o tá»±a như là n sóng biển áp đảo Ba ngưá»i kháng cá»± má»™t hồi. Cảm thấy sức lá»±c đã bị sút kém nhất là Cừu Cốc, vì địch thá»§ lấy chà ng là m trung tâm.
Äang trong nguy cÆ¡ Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Lão mũi trâu, xem vầy có lẽ nơi đây là đất chôn thây của chúng ta rồi.
Äạo trưởng hừ má»™t tiếng, đưá»ng kiếm liên hồi đánh ra ba nhác, thế mạnh như vÅ© bão, láºp tức ná»›i rá»™ng được vòng vây ra năm thước.
Äô mà y Cừu Cốc nhÃu lại. Thét to má»™t tiếng, táºn dụng toà n lá»±c và o đơn chưởng đánh ra. Vừa lúc ấy hai kẻ áo và ng đứng ngay trước mặt chà ng khinh thưá»ng đưa tay chống đỡ, liá»n bị thế chưá»ng cá»§a chà ng bắn tung, như hai quả bóng, văng xa ra ngoà i ba trượng máu me chảy ròng, ngưá»i lăn xuống đất không há» cá»±a quáºy.
Kỳ dư bá»n áo và ng, vừa chứng kiến thần kỳ chưởng pháp cá»§a chà ng thảy Ä‘á»u khiếp vÃa. Cừu Cốc được thế, đánh luôn chưởng thứ hai rồi lại thứ ba.
Tiá»m Long cá»u thức cá»§a chà ng sau khi được Tiên ông chỉ Ä‘iểm thêm, uy lá»±c lại gia tăng, nên chỉ má»›i ba chưởng mà nghe tiếng kêu rống thảm thiết không ngá»›t vang lên, bá»n áo và ng thay nằm ngổn ngang...
Cụ già cẩm y thấy váºy tức tối, láºp tức nhảy và o, tà áo rá»™ng tung bay, liá»n công tám chưởng.
Cừu Cốc hừ một tiếng khinh bỉ :
- Ngươi đáng lẽ phải đến khi nãy kia, sao để cho lÅ© chuá»™t nhắt đến chịu chết như váºy.
- Cha chả! Ngươi đừng vội đắc ý, lát nữa lão sẽ xem ngươi muốn khóc cũng không còn nước mắt.
Cụ già cảm y đã ra tay, thì thế cục lại khác hẳn. Những kẻ sợ sệt nãy giá», giá» yên tâm trở lại tráºn đấu.
Cừu Cốc rÃt lên má»™t tiếng táºp trung toà n lá»±c và o song chưởng Ä‘anh ra, khà thế mạnh không thể tả là m cho cát đá bay tung, cuồng phong nổi dáºy.
Cụ già cẩm y váºn sức giÆ¡ tay nghênh chiến, hai luồng lá»±c đạo chạm nhau, tiếng kêu chát chúa chấn động thân hình cá»§a cụ già nặng ná» thối lui năm bước.
Cừu Cốc thần uy lẫm liệt, đứng yên bất động, chà ng ngầm váºn khà thư xem, cảm thấy trong mình không há» thương tÃch, nên yên dạ tiến thêm hai bước, lá»›n tiếng nói :
- Tiếp thêm tiểu gia má»™t chưởng nữa xem nà o Vừa nói đơn chưởng vừa tung ra, thức “Khà Thôn Hà Ngục†láºp tức sá» dụng, chỉ thấy má»™t đưá»ng chưởng lá»±c cuồn cuá»™n như sóng trà o, cụ già cẩm y tái mặt, nghiến răng rÃt lên :
- Chấp ngươi mưá»i chưởng cÅ©ng chả sao?
“Bùng, bùng†hai ngưá»i ao và ng đứng hai bên cụ già đã bị Ä‘anh văng còn cụ ta bước lụi lảo đảo, cô gượng lắm má»›i lấy được thăng băng, hai giòng máu từ từ trà o ra đô mép. Cụ ta vừa lấy vạt áo chùi máu vừa thét lá»›n :
- Lão phu hôm nay nháºn thua, nhưng ngươi chá»› vá»™i đắc ý, lát nữa sẽ lãnh đủ cho xem Liá»n quay lại truyá»n lệnh :
- Giải tán.
Bá»n áo và ng láºt Ä‘áºt lượm nhặt tá» thi cá»§a đồng bá»n rồi hướng và o rừng Ä‘i mất.
Khất Tiên nhìn theo bóng hỠthở ra nói :
- Theo lão thấy bá»n Minh hữu trước kia có lẽ bị há» lợi dụng.
Tỵ Trần đạo trưởng tỠtra kiếm và o bao nói :
- Xem ra bá»n nà y là hạng nhất lưu cao thá»§ võ lâm, tại sao lại cam tâm nghe lá»i há» chứ?
- Dưới quyá»n lệnh cá»§a kim bà i ai dám phản kháng?
Cừu Cốc nghe bá»n há» nhắc tá»›i kim bà i, bá»—ng chà ng sá»±c nhá»› ra, lá»›n tiếng há»i :
- Khất lão tiá»n bối, ngưá»i nháºn biết váºt nà y chăng?
Khất Tiên trợn tròn mắt nhìn rõ tấm kim bà i má»™t lát bá»—ng vá»™i vã cung kÃnh nói :
- Äệ tá» Thương Dung tham kiến Long Vân lệnh chá»§.
Cừu Cốc vốn tÃnh trẻ con, định Ä‘em ra đùa giỡn, không dè thấy ông ta cung kÃnh như thế nên lÃnh quýnh tay chân, vá»™i và ng đỡ ông ta dáºy.
- Mau đứng dáºy chá»› là m thế nữa.
Khất Tiên nghiêm chỉnh nói :
- Tấm Long Vân Lênh nà y vốn là tÃn váºt duy nhất cá»§a Ân chá»§, nhìn thấy nó cÅ©ng tá»±a như thấy mặt Ân chá»§ váºy. Ngưá»i đã tặng miếng ấy cho ngươi, tức là nháºn ngươi là ngưá»i thừa kế váºy.
Cừu Cốc thở ra nói :
- Sá»± tháºt tấm kim bà i nà y lúc vãn bối rá»i khá»i Thái Bạch sÆ¡n, ông ta đã tặng cho rồi, chỉ vì vãn bối không muốn Ä‘em ra cho há» thấy đấy thôi.
Khất Tiên hối tiếc nói :
- Nếu lão sá»›m biết ngươi có Long Vân lệnh thì đâu đến ná»—i để chúng ngang dá»c thế nà y.
Äạo trưởng không đồng ý nói :
- Bá»n hỠđã có tâm mượn Phổ Kiếm minh để tạo hợp võ lâm, thì dù cho có đưa Lông vân lệnh ra cÅ©ng chả là m gì được.
- Nhưng Ãt nhứt cÅ©ng ngăn trở má»™t số minh hữu đã lầm lẫn theo há» tác ác.
Cừu Cốc cháºm rãi nhét tấm kim bà i và o áo Ä‘oạn nói :
- Tuy Tiên ông không còn ngó ngà ng gì đến việc giang hồ. Nhưng đối vá»›i vấn đỠná»™i bá»™ cá»§a Phổ Kiếm minh, có lẽ cÅ©ng sắp đặt rồi váºy.
Khất Tiên gáºt đầu :
- Chỉ cầu mong như lá»i ngươi nói.
Tỵ Trần đạo trưởng nhìn lên sắc trá»i :
- Äừng mãi nÆ¡i đây không tiện, chúng ta tìm chổ kÃnh đáo đà m đạo thì hÆ¡n.
Ba ngưá»i Ä‘ang định cất bước thì bá»—ng má»™t tiếng hú từ xa ba bốn dặm vá»ng lại, rồi chẳng bao lâu tiếng hú thứ nhì đã đến bên má»i ngưá»i. Tỵ Trần thất kinh lẩm bẩm :
- Kẻ nà y nội lực cao thâm lắm!
Cừu Cốc đứng dừng bước lại, bắt gặp một cụ già tà áo phất phới, tựa như sao băng phi tới. Chà ng buột miệng khẽ nói :
- Ngưá»i nà y đệ nháºn ra rồi.
Chá»›p mắt ngưá»i lạ đã đến trước mặt ba ngưá»i. Thì ra cụ già mà chà ng đã gặp nÆ¡i đám ruá»™ng lúa đêm ná» cùng là ngưá»i mà tá»± xưng là Tổng há»™ pháp cá»§a Phổ Kiếm minh Trương Cá»u Linh.
Chân Cụ già vừa chạm đất đã đưa mắt quét nhìn ba ngưá»i má»™t lượt, Ä‘oạn quay sang Cừu Cốc há»i :
- Tháºt ra ngươi là ai? Mau nói cho ta biết rõ.
Cừu Cốc lạnh lùng đáp :
- Äệ tá» NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái.
- Ngươi mưu Ä‘oạt “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†để là m gì?
- “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†vốn là váºt bà máºt cá»§a Phổ Kiếm minh, hẳn nhiên không cho kẻ ngoà i cướp Ä‘oạt.
Trương Cá»u Linh giáºn dữ quát :
- Ngươi đừng nói báºy.
- Tiá»n bối lấy gì đảm bảo tôi nói báºy.
Cá»u Linh cưá»i ha hả :
- Thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh Ä‘ang tá»a trấn Nam SÆ¡n Thà nh Tá», trừ ông ta ra, còn ai dám đại biểu Phổ Kiếm minh nữa?
Cừu Cốc lạnh lùng :
- Cứ cho lá»i ngưá»i nói là đúng Ä‘i. Song gần đây hà nh vi cá»§a Phổ Kiếm minh có đúng vá»›i những Ä‘iá»u qui định như trước kia chăng?
- Việc nà y kẻ ngoà i không được can thiệp và o.
Khất Tiên xen lá»i, cưá»i nói :
- Nhưng đối với lão là minh hữu trước kia xem không quen mắt.
Cá»u Linh trợn trừng đôi mắt quát há»i :
- Ngươi là ai?
- Cái bang Bang chủ Trương Dung.
- Ngươi đã tiếp nháºn hiệu dụ cá»§a Long Vân lệnh chưa?
- Sớm đã thấy qua rồi.
- Tại sao không vá» nháºp há»™i?
- Kẻ ăn mà y nà y không a tòng mù quáng như bá»n há».
- Nói váºy ngươi ngoan cố phạm luáºt.
Khất Tiên Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Không phải ngoan cố phạm luáºt mà đã thấy rõ sá»± lừa bịp cá»§a bá»n ngươi.
Trương Cá»u Linh giáºn quát :
- Phản nghịch ngươi dám cả gan hoà i nghi Ân chá»§, tháºt muốn chết.
Tay áo vừa phát ra, một luồng nhu phong phảng phất nhằm Khất Tiên bắn tới.
Cừu Cốc đứng lên, biết Khất Tiên không thể nà o chống đỡ nổi, nên ngầm đưa má»™t chưởng nhẹ nhà ng đánh ra. Hai luồng chưởng lá»±c âm nhu vừa chạm nhau láºp tức biến Ä‘i vô hình vô bóng.
Trương Cá»u Linh hầm hừ nói :
- Ta chẳng dè ngươi khá đến váºy.
Vừa nói ông ta vừa thu tay rồi lại đẩy ra một chưởng khác. Cừu Cốc cũng đơn chưởng vung ra, hai luồng chưởng lực chạm nhau. “Bùng†một tiếng, thân hình Cừu Cốc đã bị đẩy lùi ra sau hai bước.
Riêng vá» Cá»u Linh, thân hình cÅ©ng bị lảo đảo mấy vòng. Ông vốn là Tổng Há»™ Pháp cá»§a Phổ Kiếm minh, trừ những nhân váºt quan trá»ng trong minh há»™i ra, lâu nay không há» gặp qua địch thá»§. NgỠđâu má»™t thiếu niên chưa nghe tăm tiếng, đã tiếp chưởng lá»±c tám thà nh cá»§a ông. Tánh tá»± kiêu đã thúc đẩy, ông ta cưá»i lá»›n nói :
- Tiểu tá», tiếp lão phu má»™t chưởng nữa xem nà o.
Tay liá»n đánh ra, má»™t đạo chưởng phong ồ ạt như nước vỡ bá», xông và o ngưá»i Cừu Cốc.
Tỵ Trần đạo trưởng cùng Khất Tiên đứng bên thấy thế chưởng uy mãnh không khá»i toát mồ hôi lạnh.
Cừu Cốc vẫn đứng ngang nhiên, âm thầm nạp khà Äan Ä‘iá»n. Vù má»™t cái, sá» dụng ngay thức Hoà nh Äoạn Quan SÆ¡n, chà ng đã dùng mưá»i thà nh công lá»±c, lại táºn dụng nhu phong, nên bên ngoà i không thấy có gì khác lạ.
Chưởng phong cá»§a Cá»u Linh vừa tá»›i ná»a chừng như bị má»™t phiến đá to cản trở, lúc ấy cát bay đá chạy, luồng gió cuồn cuá»™n tá»a ra tứ hướng.
Cừu Cốc bị đánh dá»™i trước ngá»±c, lùi sau bốn bước. Chà ng tưởng đâu đã bị trá»ng thương, nhưng sau khi hÃt hÆ¡i dò thá» liá»n yên tâm ngay.
Không đợi đối phương có cÆ¡ há»™i phản ứng, Cừu Cốc vá»™i tung mình nhảy tá»›i vung chưởng đánh liên hồi bảy phát, toà n dùng chiêu thức tuyệt diệu trong Tiá»m Long.
Trương Cá»u Linh vốn tay võ há»c uyên thâm, nhưng hôm nay má»›i lần thứ nhứt mục kÃch được chưởng pháp thần kỳ thế nà y. Chá»›p má»™t cái, ngưá»i ông đã bị bức lùi tám bước.
Cừu Cốc đâu dá»… bá» qua, Tiá»m Long cá»u thức lại được áp dụng trong khoảnh khắc đã đánh ra tám thức.
Trương Cá»u Linh bị đối phương dồn và o thế trở tay không kịp, khiến ông giáºn đến tóc tai dá»±ng đứng, mặt đỠbừng ngầm hÃt má»™t hÆ¡i dà i, gầm lên má»™t tiếng, vung chưởng đánh trả lại.
Chưởng lá»±c nà y ông đã dùng táºn mưá»i thà nh nên thế Ä‘i hùng dÅ©ng, láºp tức hóa giải được chưởng công cá»§a Cừu Cốc. Thừa thế, ông lại nhồi thêm hai chưởng liên hồi, má»™t tráºn chưởng phong va chạm nhau. “Äùng, đùng, đùng†mấy tiếng, sức dá»™i chấn động, hai bên cùng dang ra xa.
Nét mặt Trương Cá»u Linh khó coi dị thưá»ng, mắt lóe nổ lá»a :
- Hôm nay nếu lão phu không dẹp được ngươi thì còn gì xứng danh với Tổng Hộ Pháp của Phổ Kiếm minh nữa.
Cừu Cốc đã bị bà i há»c cá»§a Thâu Thiên Hoán Nhá»±t, nên ngầm váºn chuyển Thiên Chân Chánh Khà toà n thân, trên đầu tá»±a như có luồng khói hồng phá»§ má»ng, đôi mắt sáng ngá»i, nhìn đăm đăm và o Cá»u Linh cưá»i nói :
- Các hạ công lá»±c tuy cao, nhưng vá»›i tánh nóng nảy như váºy, muốn thắng tại hạ, sợ e còn lâu lắm.
Cá»u Linh nghe nói giáºt mình, nháºn thấy nãy giá» quả tháºt mình đã phạm và o Ä‘iá»u đại kỵ cá»§a ngưá»i luyện võ, nên láºp tức trấn tÄ©nh tinh thần, từ từ váºn chuyển chân khÃ.
Cừu Cốc lại cưá»i nói :
- Các hạ tỉnh ngá»™ mau lẹ, nhưng nếu tại hạ thừa lúc các hạ Ä‘ang váºn hà nh chân khÃ, ra tay đánh tá»›i, ắt các hạ đã bị trá»ng thương chăng.
Cá»u Linh lại thêm kinh hãi, tá»± nhá»§ thầm :
- Tiểu tá» nà y chắc có chút tà môn. Nếu không phải là ngưá»i uyên thâm võ há»c huyá»n cÆ¡ thì là m sao biết được nhược Ä‘iểm cá»§a đối phương mà chỉ Ä‘iểm.
NghÄ© thế ông biết ngay Cừu Cốc không phải là kẻ tiểu nhân, nếu không thì theo lá»i chà ng nói đã thừa cÆ¡ đánh ông trá»ng thương rồi. Vì váºy mà ý tranh hùng cá»§a ông đã giảm.
Ông cất tiếng há»i :
- Ngươi là ai? Sao không nói rõ lai lịch cho ta biết?
Bá»—ng lúc ấy, từ xa có tiếng cưá»i đáp :
- Ngưá»i vốn là Long Vân Lịnh Chá»§ hiện thá»i và thừa kế vị thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh tương lai đấy.
Tiếng nói vừa dứt thì đã thấy má»™t cụ già áo xanh có mặt tại nÆ¡i. Ngưá»i ấy không ai khác hÆ¡n là Tả Phổ Tinh Quân cá»§a Phổ Kiếm minh trước kia, tên gá»i là Từ Ngưỡng Chi.
Trương Cá»u Linh vừa trông thấy bạn đồng chà cá»§a mình đã từng sống chung trong minh há»™i trước kia, láºp tức đến nắm chặt lấy tay há»i :
- Lá»i cá»§a bạn có tháºt váºy chăng?
Gương mặt Ngưỡng Chi nghiêm chỉnh nói :
- Việc trá»ng đại như thế ai Ä‘i nói đùa vá»›i bạn.
Nói đến đây, Ngưỡng Chi liá»n quay sang Cừu Cốc nói :
- Xin tướng công đưa Long Vân Lịnh ra hầu tránh sự hiểu lầm của minh hữu.
Cừu Cốc y theo lá»i ông ta, đưa tay và o ngưá»i lấy ra tấm giấy cá»§a Thái Bạch Tiên Ông đã để lại, trao cho Từ Ngưỡng Chi và nói :
- Xin tiá»n bối xem tấm giấy nà y trước đã rồi hãy nói sau.
Từ Ngưỡng Chi tiếp lấy tấm giấy vá»™i vã coi qua, Ä‘oạn lá»›n tiếng Ä‘á»c :
Ân Chá»§ thân bút phá»§ dụ: “Phà m há»… ai dám mượn danh Phổ Kiếm minh để tác hung tác ác, láºp tức giết ngay.â€
Trương Cá»u Linh thất kinh nói :
- Nơi đây tại sao lại có một vị Ân chủ thứ hai?
Liá»n giáºt lấy tấm giấy trên tay Ngưỡng Chi xem qua, bá»—ng đôi tay ông ta run rẩy, liá»n quỳ ngay xuống đất vá»›i giá»ng tá»± trách :
- Cá»u Linh nà y đáng chết! Cá»u Linh nà y đáng chết! Nếu hôm nay không phải táºn mắt nhìn thấy phá»§ dụ cá»§a Ân chá»§, thì đã bị kẻ gian lừa gạt rồi.
Và ông đứng dáºy, quay sang Cừu Cốc cúi đầu há»i :
- Tướng công đã gặp Ân chủ tự bao gi�
- Hai hôm trước tại hạ đã từng ăn ở chung vá»›i ngưá»i suốt má»™t ngà y đêm.
Ngưỡng Chi tiếp lá»i :
- Việc nà y không còn nghi ngỠgì nữa. Hôm qua đệ cũng đã gặp qua Ân chủ.
Cá»u Linh nắm tay giáºn dữ nói :
- Tên ma đầu tháºt to gan, dám mạo danh Ân chá»§. Ta sẽ Ä‘i tìm hắn thanh toán tức thì.
Lá»i dứt thân hình ông định cất bước thì Ngưỡng Chi vá»™i vã kéo tay lại :
- Không ổn, không ổn! Nếu giỠđây dù cho bạn có giết được hắn, cÅ©ng khó giảng giải cho các đồng chà đã bị hắn lừa gạt mà tin bạn được. HÆ¡n nữa, hắn đã dám mạo danh Ân chá»§ thì võ công cá»§a hắn chắc cÅ©ng phải đặc biệt lắm váºy.
- Lá»i bạn nói tuy đúng, nhưng lão đã bị chúng gạt má»™t cách nhục nhã.
Ngưỡng Chi gáºt đầu đồng tình :
- Tại hạ cÅ©ng chẳng khác nà o. Hang á»c cách đây bao xa, chúng ta đến đó nói chuyện thì hÆ¡n.
Năm bóng ngưá»i theo sá»± hướng dẫn cá»§a Từ Ngưỡng Chi xuyên qua má»™t cánh rừng ráºm đến má»™t căn nhà gá»— được gá»i là Hang á»c. Má»i ngưá»i đồng và o ngồi xong, Cá»u Linh nóng nảy lên tiếng trước :
- Từ huynh sá»›m đã biết được âm mưu cá»§a bá»n chúng, sao không láºp tức vạch mặt ra?
Ngưỡng Chi thở dà i nói :
- Tại hạ cũng nhỠthấy qua Long Vân lịnh của Lữ tướng công đây mới bắt đầu có ý ngỠvực.
- Váºy Long Vân Lịnh cá»§a Lữ tướng đã được Ân chá»§ tặng cho tá»± bao giá»?
Cừu Cốc đáp :
- Từ lúc vãn bối lên Thái Bạch sơn nhỠTiên ông chữa trị.
- Lúc ấy Ân chủ có gì căn dặn chăng?
- Không. Vãn bối tưởng ngưá»i tặng cho vãn bối để là m váºt ká»· niệm đấy thôi.
Khất Tiên đứng bên lên tiếng :
- Theo ý phán Ä‘oán cá»§a kẻ ăn mà y nà y, thế nà o trong bổn minh cÅ©ng có ngưá»i giáºt dây. Nếu không, kẻ ngoà i đâu biết được quá nhiá»u bà máºt váºy.
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Lá»i phán Ä‘oán nà y rất đúng, theo vãn bối được biết thì má»™t trong những ngưá»i trá»ng yếu ấy là nà ng tiểu thiếp cá»§a Hữu Cung Tư Mạng trước kia và bà ta hiện giá» là Tá» Vong thà nh chá»§.
Cá»u Linh giáºn dữ nói :
- Hay dữ đa! Mộ Dung Phi Thần Kiếm Hữu Cung Tư Mạng lại đi là m những việc tồi tà n ấy.
Cừu Cốc vội cãi :
- Tiá»n bối chá»› nên nghi oan cho kẻ tốt. Má»™ Dung Phi tiá»n bối đã bị tên nghịch đồ Trịnh Tá» Tư ám hại rồi.
Cá»u Linh nghe nói nhảy nhổm lên :
- Mộ Dung Phi đã chết? Tướng công là m sao biết được tin ấy?
- Vãn bối đã chÃnh mắt trông thấy, đồng thá»i còn được ông ta truyá»n thụ cho bốn chiêu kiếm pháp.
- Xin tiá»n bối xem tấm giấy nà y trước đã rồi hãy nói sau.
Từ Ngưỡng Chi cùng Trương Cá»u Linh giá» má»›i vỡ lẽ, đồng nói :
- Như váºy thì là m sao tránh được sát kiếp!
Tháºt váºy, Má»™ Dung Phi là nhân váºt trá»ng yếu trong Phổ Kiếm minh. Tất cả những văn kiện máºt Ä‘á»u do ông ta cất giữ, kẻ có dã tâm Ä‘oạt được là m sao tránh khá»i má»™ng tưởng xằng báºy nên má»›i xảy ra sá»± việc ngà y nay.
Vừa được tin Má»™ Dung Phi đã chết, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u thương hại ngồi im mặc niệm giây lâu. Cừu Cốc lên tiếng :
- Trương lão tiá»n bối vừa từ Nam SÆ¡n Thà nh TỠđến, chắc có lẽ biết được tình hình nÆ¡i ấy chứ?
- Biết cóc gì, lão chẳng qua cÅ©ng như trước kia váºy, là m biếng để ý đến công việc cá»§a há».
Bá»—ng ông như cảm thấy lá»i nói vừa rồi có hÆ¡i vô lá»…, nên vá»™i cưá»i xin lá»—i.
- Từ khi bá»n chúng Ä‘i Ä‘oạt bảo váºt không được, các nhân váºt trá»ng yếu Ä‘á»u rá»i cÆ¡ quan, không hiểu chúng đã được lệnh Ä‘i đâu.
Cừu Cốc suy nghÄ© giây lâu, trịnh trá»ng nói :
- Theo vãn bối Ä‘oán thì bá»n thá»§ lãnh nà y muốn mượn thế lá»±c cá»§a toà n thể minh hữu Phổ Kiếm minh để tìm cho ra tấm “Tà ng Bảo đồâ€, nhưng vì vẫn tìm chẳng thấy, nên phao ra luáºn Ä‘iệu là Tiên Vương di bảo đã xuất hiện, để ngầm câu kẻ cất giữ Tà ng Bảo đồ ấy ra mặt. Vì váºy mà quần hùng má»›i ùn ùn kéo cả thảy ra quan ngoại.
Thứ hai, đợi khi chúng Ä‘oạt được di bảo cá»§a Tiên vương và o tay rồi, sẽ phô bà y bá»™ mặt tháºt cá»§a chúng ra. Các minh hữu nếu ai chịu theo hắn thì còn để sống, bằng ai cãi lá»i sẽ bị tiêu diệt lần.
Khất Tiên vỗ bà n la lớn :
- Sá»± xét Ä‘oán ấy tháºt chẳng sai chút nà o.
Cừu Cốc lại tiếp :
- Hiện nay tuy há» chưa Ä‘oạt được di bảo cá»§a Tiên vương, nhưng tham vá»ng ấy vẫn chưa hết. Rồi má»™t ngà y kia hỠđã biết mục Ä‘Ãch cá»§a há» là hoà n toà n tuyệt vá»ng, có lẽ há» sẽ bà y ra trò má»›i gì nữa đây.
Lá»i Cừu Cốc chưa dứt, Cá»u Linh đã đứng dáºy trầm giá»ng :
- Ân chá»§ đã có lịnh dụ: Phà m há»… ai mượn danh nghÄ©a cá»§a Phổ Kiếm minh để tác ác thì giết ngay. Váºy chúng ta láºp tức thi hà nh lệnh ấy.
Cừu Cốc vẫn thản nhiên nói :
- Trương lão tiá»n bối đã và o Nam SÆ¡n Thà nh Tá», váºy giá» có thể trở vá». Cứ giả vá» không biết âm mưu cá»§a bá»n chúng rồi chá» cÆ¡ há»™i thuáºn tiện má»›i vạch mặt bá»n chúng ra, đồng thá»i phải ngăn ngừa chá»› nên để hỠám hại minh hữu.
Cá»u Linh do dá»± giây lát, bá»—ng như nhá»› ra, láºp tức đứng dáºy cung kÃnh đáp :
- Thuộc hạ tuân lịnh.
Cừu Cốc trả lễ nói :
- Tiá»n bối chá»› nên khách sáo.
Từ Ngưỡng Chi đứng bên xen lá»i :
- à cá»§a lão há»§, cảm thấy việc trá»ng hệ nhứt là là m thế nà o cho minh hữu thấy rõ âm mưu nà y cá»§a bá»n chúng.
- Äiểm nà y vãn bối đã có kế, đợi gặp cÆ¡ há»™i, sẽ vạch trần âm mưu cá»§a há» trước mặt má»i ngưá»i.
Kể như câu chuyện đến đây đã kết thúc, Trương Cá»u Linh Ä‘ang định Ä‘i ra, bá»—ng đôi mắt tròn xoe quát lá»›n :
- Ai đấy?
Cừu Cốc đã sá»›m phát giác ra, thân hình láºp tức tung ra cá»a sổ. Thân pháp nhanh nhẹn, kỳ ảo, khiến cho bốn vị lão tiá»n bối thảy Ä‘á»u ngầm khâm phục.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:42 AM.
|

27-07-2008, 06:07 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 34
TỠVong thà nh chủ
Cừu Cốc tung mình nhảy ra cá»a sổ, đảo mắt nhìn quanh, láºp tức thấy ngay má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang phi thân nÆ¡i ven rừng. Chà ng liá»n giở hết sức “Phi Tinh Truyá»n Háºn†thân pháp Ä‘uổi theo. Chẳng bao lâu, đến còn cách bóng ngưá»i ấy độ năm trượng, chà ng cất tiếng gá»i :
- Ai đấy? Nếu không dừng lại, đừng trách tại hạ động thủ nhé.
Nhưng bóng đen ấy vẫn giả vỠkhông nghe không thấy, cứ cắm đầu chạy mãi.
Cừu Cốc lại cà ng cố sức đuổi theo.
Bóng Ä‘en liá»n quay và o má»™t sÆ¡n cốc, vá»›i đà trá»›n phi nhanh như tên xẹt, Cừu Cốc cÅ©ng đã Ä‘uổi kịp đến nÆ¡i. Äến đây ngưá»i trước mặt liá»n đứng dừng lại, hất hà m :
- Ngươi rượt theo ta là m gì?
Cừu Cốc giá» má»›i thấy rõ ngưá»i ấy là má»™t trung niên thư sinh, mặt lạnh như đồng. Chà ng kinh ngạc đứng sững sá».
Trung niên thư sinh tiếp :
- Thói thưá»ng lão phu nghÄ© “ngưá»i không phạm ta, ta chẳng phạm ngưá»iâ€, ngươi lại vô cá»› Ä‘uổi bức theo ta, nếu không nói rõ nguyên nhân thì đừng hòng còn sống ra khá»i sÆ¡n cốc nà y.
Giá»ng nói lạnh lùng, thái độ ngạo nghá»…, thoạt đầu Cừu Cốc còn nể nang, nhưng khi lá»a giáºn nổi lên, chà ng cưá»i nhạt nói :
- Äêm hôm vắng vẻ, ngươi lại vô cá»› đến dá» thám tư thất cá»§a ngưá»i ta, rõ rà ng là có ý bất lương. Ta chưa truy vấn đến ngươi, ngươi đã há»i ta. Hừ! Nên nhá»› ta không phải là ngưá»i dá»… hiếp đáp đâu.
Ngưá»i ấy nghinh mặt lạnh lùng :
- Ta tưởng rằng nhà ngươi giá»i lắm, đâu dè cá đã bị lưới còn dám lá»›n lá»i.
Cừu Cốc giáºt mình, láºp tức ngầm váºn chân lá»±c, bước đến hai bước :
- Ngươi là ai?
- Diêm Vương Äiện Tiá»n Câu Hồn Phán Quan.
Cừu Cốc cưá»i dà i :
- Nói váºy ngươi cùng là bè đảng vá»›i bá»n Nam SÆ¡n Thà nh Tá»?
Sắc mặt trung niên thư sinh liá»n biến đổi, gằn từng tiếng :
- Äúng lắm, ta biết ngươi cÅ©ng có chút Ãt lai lịch, nhưng nếu muốn chống chá»i vá»›i lão phu, sợ còn kém nhiá»u.
Cừu Cốc giỠmới hiểu sự phán đoán của mình chẳng sai, nên nói :
- Chúng ta đấu khẩu với nhau mà là m gì, ngươi có thủ đoạn gì cứ việc xuất thủ ra đi.
Kẻ ấy chẳng nói chẳng rằng, láºp tức tung mình công và o ngưá»i Cừu Cốc, thá»§ pháp tháºt hiểm độc. Chá»›p mắt đã đánh ra ba đưá»ng.
Cừu Cốc đã sá»›m chuẩn bị, nên vừa thấy đối phương ra tay, chà ng cÅ©ng phát huy chưởng lá»±c nghinh đỡ. Hai bên vừa đụng độ, chà ng đã hiểu ngay đối phương quá lợi hại, không những chiêu thức kỳ dị, công lá»±c lại còn trá»™i hÆ¡n chà ng nhiá»u.
Má»›i có ba đưá»ng mà đã khiến chà ng chân tay bấn loạn cứ lùi sau tránh né.
Sau ba đưá»ng đỠsức, ngưá»i ấy khua tay đứng lại nhìn Cừu Cốc cưá»i khinh thưá»ng :
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u đánh giá ngươi quá cao, khiến cho ta cÅ©ng tưởng ngươi có tuyệt kỹ kinh ngưá»i. Thì ra ngươi cÅ©ng chỉ tầm thưá»ng váºy thôi.
Cừu Cốc đã trấn tÄ©nh tinh thần, dò dẫm lại mấy chiêu thức cá»§a đối phương khi nãy, đồng thá»i tìm cách phá giải. Bá»—ng óc chà ng nhá»› lại mấy lá»i khẩu quyết cá»§a Thái Bạch Tiên Ông đã dạy chà ng nÆ¡i quán cốc, nên liá»n sá»±c tỉnh.
Kẻ ấy thấy chà ng cứ đứng tần ngần ra đó, tưởng chà ng đã khiếp đảm những chưởng pháp cá»§a ông ta vừa rồi, nên đắc ý cưá»i ha hả nói :
- Khá»i cần sợ hãi là m gì. Lão phu chưa có ý lấy mạng ngươi đâu, nếu ngươi ưng thuáºn má»™t Ä‘iá»u kiện, không những lão phu sẽ bá» qua việc trước mà còn truyá»n thụ tuyệt thế thần công cho ngươi nữa.
Cừu Cốc giả vá» cưá»i há»i :
- Ưng thuáºn việc gì?
- Gia nháºp Phổ Kiếm minh, đồng thá»i bái lão phu là m sư phụ.
Cừu Cốc phá cưá»i :
- Việc nà y xem cũng chẳng khó, rất tiếc...
- Tiếc gì?
- Tiếc là những công phu tà môn cá»§a ngươi tháºt ra chẳng đáng giá má»™t xu.
Lá»i vừa dứt, chà ng cÅ©ng đã vung chưởng đánh ra “Tiá»m Long cá»u thứcâ€, “Thanh Vá»±c Huỳnh Saâ€, “Lục Triá»u Như Má»™ngâ€, ba chiêu liên hồi.
Tức khắc má»™t tiá»m lá»±c như bà i sÆ¡n hải đảo, gió kêu vù vù, chưởng phong tá»›i tấp.
Câu Hồn Phán Quan không kịp đỠphòng đã bị là n sóng gió cuốn và o chÃnh giữa, ngay để ra tay đỡ đòn cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i.
Cừu Cốc má»™t mặt phát huy uy lá»±c cá»§a Tiá»m Long cá»u thức, má»™t mặt cưá»i nói :
- Chỉ má»™t tà công phu ấy mà đã muốn là m sư phụ ta. Tháºt không biết mắc cỡ lá»— miệng.
Ngưá»i ấy thoạt đầu bị Cừu Cốc đánh dồn không kịp trở tay, nên cứ lùi mãi đến tám bước, trán ông liá»n nổi gân xanh, mắt ông đỠngầu như Ä‘iên dại, song chưởng tụ lá»±c vung ra liá»n hồi đánh bảy phát, tiá»m lá»±c âm nhu không ngá»›t tuôn ra khiến cho Cừu Cốc mất ngay ưu thế.
Äối phương không để lỡ cÆ¡ há»™i, lại tá»›i tấp đánh nhầu, trước mặt như cả trăm ngà n bà n tay công tá»›i.
Cừu Cốc đã quan sát được thế đánh cá»§a đối phương, láºp tức váºn dụng Thiên Chân Chánh Khà há»™ thân, đồng thá»i thừa cÆ¡ đối phương sÆ¡ hở, thỉnh thoảng ra và i chiêu đột phản.
Äối phương đã đánh ra má»™t loạt mưá»i mấy chiêu mà Cừu Cốc vẫn trÆ¡ trÆ¡ không nhúc nhÃch nên thu tay lại, mặt đầy kinh dị quát :
- Ngươi đã được bà kÃp “Tiên Tần võ thuáºtâ€?
Cừu Cốc lạnh lùng đáp :
- Äừng nói báºy, tiểu gia chưa há» thấy qua bà kÃp ấy nữa là .
Mặt Câu Hồn Phán Quan lá»™ đầy sát khÃ, gã cưá»i Ä‘anh ác :
- Ta không tin. Nếu ngươi không nói tháºt, ta sẽ có cách là m cho ngươi nói.
- Giá»i thì cứ là m xem nà o?
Câu Hồn bá»—ng cưá»i lên hai tiếng, tung mình má»™t cái, bóng đã mất dạng.
Cừu Cốc ngÆ¡ ngác má»™t hồi, chả hiểu ngưá»i nà y định giở trò gì.
Trá»i bắt đầu sụp tối, những cánh chim chen nhau bay vá» tổ, khiến cho Cừu Cốc sức nhá»› ra, lẩm bẩm :
- Trương Cá»u Linh và má»i ngưá»i sao giá» nà y chưa thấy đến. Có lẽ hỠđã gặp kẻ địch rồi chăng?
Nghĩ thế nên chà ng định tung mình ra đi.
Bá»—ng nghe bốn bên có tiếng cưá»i quái gở vang dáºy. Chà ng liá»n dừng bước, đảo mắt nhìn quanh, đã thấy những bóng ngưá»i lô nhô trong khu rừng ráºm, đủ rõ hỠđã láºp mưu lừa chà ng và o giữa vòng vây.
Cừu Cốc còn lạ gì những tráºn bao vây cá»§a Phổ Kiếm minh, nên chà ng không há» quan tâm, cứ ngang nhiên tiến bước ra khá»i cá»a cốc.
Äá»™t nhiên phÃa trước mặt báºt sáng lên hai ngá»n Ä‘uốc lá»›n, soi rõ má»™t thiếu phu mặc đồ hoà ng cung bệ vệ đứng giữa như má»™t vị nữ thần.
Sau lưng thiếu phụ có bốn thiếu nữ a hoà n, chÃnh là bốn nà ng Mai, Lan, Trúc, Cúc, ăn mặc như nhau, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm.
Cừu Cốc biết Tá» Vong thà nh chá»§ đêm nay thân hà nh đến đây, chắc khó tránh khá»i má»™t cuá»™c tà n sát, nên giả vá» cưá»i lá»›n nói :
- Äêm nay phương giá ăn mặc đẹp đẽ đến đây, có phải là để diá»…n kịch chăng? Hay định xuống cá»u tuyá»n tìm Má»™ Dung tiá»n bối?
Tá» Vong thà nh chá»§ nghe nói không khá»i giáºt mình thầm nhá»§ :
- “Tại sao hắn lại biết sá»± bà máºt ấy?â€
Và lòng tuy bối rối, song ngoà i mặt bà vẫn tươi cưá»i :
- Äêm nay ngươi gặp Tá» Vong thà nh chá»§ kể như số mạng ngươi đã hết.
Cừu Cốc vẫn lạnh lùng :
- Võ công cá»§a phương giá, tại hạ đã được lãnh giáo qua, chỉ tầm thưá»ng thôi mà .
Tá» Vong thà nh chá»§ cưá»i khanh khách :
- Äêm nay bổn tá»a không phải muốn cùng ngươi đấu chiến mà là muốn đà m phán má»™t việc.
- Tại hạ thấy không có việc gì đáng đà m luáºn vá»›i các ngưá»i.
- Trước nhứt, bổn tá»a cần cho ngươi biết hiện giá» ngươi đã bị bá»§a vây, chỉ còn có má»™t cÆ¡ há»™i để sống sót, nếu ương ngạnh thì kể như mất mạng.
- Tháºt váºy sao? Tại hạ vẫn chưa thấy đến ná»—i ấy.
- Ngươi đã to gan, dám chá»c giáºn thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh, tá»™i ấy ắt phải chết.
Cừu Cốc cưá»i giòn :
- Ai ai cũng sợ Phổ Kiếm minh, nhưng tại hạ lại không xem ra cái thá gì.
TỠVong thà nh chủ như tiếc rẻ, thở dà i :
- Ngươi tháºt ngông cuồng.
Cừu Cốc mỉm cưá»i, không há» nói năng gì cả, cất bước Ä‘i ra.
Bá»—ng tiếng cưá»i lại nổi lên, độ ba mươi kẻ mặt nạ áo và ng vụt nhảy đến cháºn đưá»ng. Ngưá»i nà o ngưá»i ấy như đã sẵn sà ng giáp chiến.
Cừu Cốc lùi lại hai bước. TỠVong thà nh chủ ôn tồn nói :
- Ngươi chỉ bá» qua ý niệm đối đầu vá»›i Phổ Kiếm minh, bổn tá»a có thể bảo đảm sá»± an toà n cho.
- Cảm Æ¡n đã lo lắng, nhưng tại hạ không thể vâng lá»i được.
- Ngoà i việc bảo đảm an toà n cho ngươi, Tá» Vong thà nh còn phong ngươi là m Phò mã, và là ngưá»i thừa kế Thà nh chá»§ sau nà y.
Cừu Cốc cưá»i dà i nói :
- Phương giá đã tìm sai ngưá»i rồi, Lữ má»— không có cái diá»…m phúc ấy đâu.
TỠVong thà nh chủ thở dà i nói :
- Ta đã vì ngươi mà sắp đặt việc ấy đa!
Cừu Cốc không muốn dông dà i, giáºn dữ quát lá»›n má»™t tiếng :
- Tránh đưá»ng!
Chà ng lá»›n bước xông và o bá»n áo và ng, chân Ä‘i tay đánh, chưởng phong à o à o bắn tá»›i.
Bá»n mặt nạ áo và ng đã mấy lượt nếm qua mùi chưởng công cá»§a Cừu Cốc nên vá»™i vã mạnh ai nấy né, vô tình tưởng như vẹt rá»™ng đưá»ng Ä‘i, không dè đấy là lối nhá» chim và o bẫy. Chân chà ng má»›i bước độ mưá»i bước, thì bốn phÃa lại ùn ùn khép vòng vây. Chưởng phong bên ngoà i như là n sóng vá»— tá»›i tấp công và o. Dù cho công lá»±c có cao thâm đến đâu, Cừu Cốc cÅ©ng vô phương chống đỡ được bốn phương tứ hướng. Trong lúc ấy, Tá» Vong thà nh chá»§ lại lên tiếng :
- Lữ thiếu hiệp, ngươi nên suy nghĩ lại đi. Chức Phò mã của TỠVong thà nh đâu phải không xứng đáng với ngươi. Hơn nữa sống an vinh còn hơn là chết thê thảm.
Cừu Cốc cao giá»ng :
- Khuyên ngươi hãy bá» ngay ý nghÄ© ấy Ä‘i. Äêm hôm nay ai sống ai chết còn chưa biết được.
Tá» Vong thà nh chá»§ cưá»i khanh khách :
- Song chưởng khó địch bốn tay. Dù cho thần công của ngươi có cái thế, liệu địch nổi quần hùng vây phủ hôm nay chăng?
Äôi mi Cừu Cốc nhÃu lại, mặt đầy sát khÃ, chà ng đưa tay ra sau rút cây Long Tuyá»n kiếm, má»™t là n thanh quang chói mắt vụt má»™t cái chém ra. Láºp tức, khối cây to ngoà i xa má»™t trượng đã bị đứt ngang ngã xuống, cà nh lá bay tung, uy thế khiếp đảm.
Bá»n ngưá»i áo và ng vây quanh chà ng thất kinh đến ná»—i phải lảo đảo thối lui.
Cừu Cốc uy nghiêm lẫm lẫm, thần kiếm cầm tay vừa cưá»i vừa nói :
- Quý vị vốn là minh hữu bị hiếp bức. Lữ má»— không muốn Ä‘ang tay sát hại. Mong quý vị nên thức thá»i, nhưá»ng đưá»ng tại hạ. Còn việc cá»§a Nam SÆ¡n Thà nh Tá», không biết ngà y nà o đây sẽ rõ trắng Ä‘en. Lúc ấy gian, chân phân biệt, ác thiện phân bà y.
Vừa nói, chà ng vừa cất bước thẳng tá»›i. Bá»n áo và ng đã khiếp thần uy cá»§a chà ng, nên Ä‘á»u dang ra hai bên, không ai dám đứng ra ngăn cháºn.
Bá»—ng, trên sưá»n núi lại có tiếng cá»§a Tá» Vong thà nh chá»§ phát ra, giá»ng cưá»i khanh khách nói :
- Lữ Cừu Cốc, khoan Ä‘i đã. Ngươi thá» xem váºt gì đây nà y?
Cừu Cốc quay đầu nhìn lại, không khá»i giáºt mình kinh hãi. Chà ng đã thấy rõ trên sưá»n núi cao, hai ngưá»i bị cá»™t và o hai thân cây, đầu bù tóc rối. Nạn nhân chẳng ai khác hÆ¡n là Dương Dung Thưá»ng, mẹ chà ng cùng Hà n Thanh Thanh.
Trước mặt hai ngưá»i lại có hai nữ tì Ä‘ang cầm kiếm dà và o trước ngá»±c.
Äôi mắt đỠlên, chà ng rống như Ä‘iên cuồng :
- Yêu phụ, ngươi tháºt hiếp ngưá»i quá lẽ!
Vừa thét, chà ng vừa tung mình nhảy đến hướng đó.
Tá» Vong thà nh chá»§ cưá»i nham hiểm :
- Lữ Cừu Cốc, ta khuyên ngươi tốt hÆ¡n nên bình tÄ©nh lại. Nếu không, chỉ má»™t tiếng hạ lệnh cá»§a ta, láºp tức lệnh đưá»ng phải chôn thây nÆ¡i đây váºy.
Lá»i nói nhá» nhẹ, nhưng là má»™t án lệnh tá» hình, khiến Cừu Cốc nghe qua không khá»i rợn ngưá»i. Chà ng vá»™i dừng ngay bước lại, thét lá»›n :
- Nếu ngươi đụng và o ngưá»i mẹ ta, ta thá» láºp tức phân thây ngươi thà nh muôn Ä‘oạn.
- Ha ha... hung dữ mà Ãch lợi gì? Ta chỉ há»i ngươi, giá» ngươi muốn hai ngưá»i nà y sống hay chết.
Cừu Cốc tức giáºn muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, nhưng chỉ sợ “ném chuá»™t vỡ đồâ€, thà nh thá» không dám động thá»§, nếu không đối sẽ giết mẹ chà ng thì còn gì ân háºn cho bằng.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:43 AM.
|

27-07-2008, 06:10 PM
|
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 35
Ai là hung thủ?
Tá» Vong thà nh chá»§ thấy thá»§ Ä‘oạn uy hiếp cá»§a mình có hiệu quả hÆ¡n, là m Cừu Cốc lo sợ không dám trái lá»i, nên cưá»i đắc ý :
- Ngươi muốn ta thả mẹ ngươi ra cÅ©ng không khó, nếu ưng thuáºn ba Ä‘iá»u nà y.
- Äiá»u gì? Ngươi nói thá» xem.
- Theo ta vỠTỠVong thà nh một chuyến.
- Việc ấy không thế được. Ngươi phải để cho ta nói vá»›i mẹ ta và i lá»i đã, rồi má»›i nói đến việc đà m phán.
- Cũng được.
Tá» Vong thà nh chá»§ ra tay lẹ như Ä‘iện chá»›p, láºp tức giải mấy nÆ¡i huyệt đạo trên ngưá»i Dung Thưá»ng cùng Hà n Thanh Thanh. Chốc lát hai ngưá»i đã từ từ cỠđộng được.
Cừu Cốc đứng dưới gá»i lên :
- Mẹ không bị thương chứ?
Dương Dung Thưá»ng láºp tức nháºn được ngay tiếng nói cá»§a Cừu Cốc, nên đâm lo há»i :
- Hà i nhi, con cũng đến đây sao?
- Vâng, vì Ä‘uổi theo má»™t ngưá»i nên con má»›i lạc đến đây.
Tá» Vong thà nh chá»§ liá»n cắt đứt câu nói giữa hai ngưá»i :
- Mẹ ngươi đã nói chuyện được rồi đấy, ngươi yên tâm chứ?
Cừu Cốc gáºt đầu :
- Giá» phương giá bắt đầu ra Ä‘iá»u kiện Ä‘i.
- Bổn tá»a vẫn muốn ngươi đến Tá» Vong thà nh má»™t chuyến.
- Việc nà y tại hạ có thể ưng thuáºn. Nhưng trước nhứt phải cho hai ngưá»i tá»± do đã, rồi tại hạ sẽ thân hà nh đến Tá» Vong thà nh y hẹn.
- Ta tin ngươi là ngưá»i biết giữ lá»i, váºy cÅ©ng được.
Dung Thưá»ng giá» má»›i hiểu cuá»™c mặc cả giữ hai ngưá»i, vá»™i nói :
- Hà i nhi, nhứt thiết đừng nghe lá»i lừa bịp cá»§a hắn. Dù mẹ đã lá»t và o tay hắn cÅ©ng chỉ chết là cùng thôi.
Thanh Thanh cÅ©ng tiếp lá»i :
- Cốc ca, anh đừng mắc lừa mụ ta. Dù cho anh có hy sinh và o hiểm địa cũng chưa chắc gì cứu được bá mẫu cùng em đâu. Mong anh nên giữ gìn tánh mạng để sau nà y báo thù.
Tá» Vong thà nh chá»§ giáºn dữ, hừ má»™t tiếng, láºp tức đưa tay ra Ä‘iểm ngay huyệt câm cá»§a hai ngưá»i.
Cừu Cốc thấy váºy quát lá»›n :
- Ngươi còn vô lá»… vá»›i há», ta lấy mạng ngươi ngay láºp tức.
Tá» Vong thà nh chá»§ cưá»i nham hiểm :
- Nếu ngươi có gan đó, ta liá»n giết há» ngay.
Cừu Cốc tuy giáºn lắm, muốn phi thân lên giết chết đối phương má»›i hả giáºn, song vì mẹ mình Ä‘ang nằm trong tay đối phương, nên đà nh phải dằn lòng.
Tá» Vong thà nh chá»§ đã thấy rõ nhược Ä‘iểm cá»§a chà ng, nên lại giải ngay huyệt câm cho hai ngưá»i, cưá»i nói :
- Ngươi không dám đến Tá» Vong thà nh ta cÅ©ng chẳng ép. Giá» ta há»i ngươi mấy câu, ngươi chỉ trả lá»i thà nh tháºt, ta thả há» ra ngay.
- Nếu ta trả lá»i rồi mà ngươi không thả thì sao?
- Äã là chá»§ nhân Tá» Vong thà nh, đâu đến ná»—i vô tÃn nuốt lá»i.
- Tốt, váºy cứ há»i Ä‘i!
- Ngươi sỠdụng môn thần kỳ chưởng pháp ấy là do ai dạy cho?
- Má»™t vị lão tiá»n bối.
- Ngưá»i ấy tên gì?
- Thái Bạch Tiên Ông.
- Thái Bạch Tiên Ông?
TỠVong thà nh chủ kinh hãi lặp lại tên ấy rồi tiếp :
- Ngưá»i hiện giá» còn tại thế sao?
- Không những ngưá»i còn tại thế, mà vẫn khá»e mạnh.
- Có phải ông đã sai ngươi đến dá» thám bà máºt cá»§a chúng ta?
- Ngưá»i đã tiêu dao váºt ngoại, việc gì cÅ©ng chẳng thèm để ý đến nữa.
Tá» Vong thà nh chá»§ giá» má»›i yên tâm gáºt đầu, chuyển sang việc khác :
- Ngươi đã đoạt được di bảo tiên vương?
- Mãi đến giá» ta còn chưa từng thấy qua váºt ấy.
- Nói váºy thì kẻ khác đã được rồi.
- Tại hạ không biết.
- Ngươi không nói dối?
Cừu Cốc chau mà y hừ một tiếng nói :
- Tại hạ không há» biết nói dối bao giá». Tin hay không tùy ngươi.
- Nói váºy ngươi ra đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Tìm cha.
- Có phải Lữ Tá» Thu, kẻ đã đánh cắp “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†ấy chăng?
- Cuốn sách ấy là di váºt cá»§a Phổ Kiếm minh, sao bảo là cha ta ăn cắp được?
Tá» Vong thà nh chá»§ không muốn tranh luáºn, cưá»i nói :
- Ngươi đã biết được tin cá»§a cha ngươi rồi, còn đợi gì mà chẳng rá»i khá»i nÆ¡i đây?
Cừu Cốc cưá»i lá»›n :
- Không dối gì ngươi. Má»™t ngà y nà o tiểu gia chưa vạch mặt được âm mưu cá»§a các ngươi, ngà y ấy chưa rá»i khá»i Liêu Äông nà y.
- Tiểu tá»! Ngươi đừng phách lối. Nếu không bá» ngay ý định đó, thây ngươi sẽ chôn vùi nÆ¡i quan ngoại nà y thôi.
- Hừ! Ta không tin các ngươi là m được việc ấy.
Tá» Vong thà nh chá»§ bá»—ng báºt lên tiếng cưá»i quái gở, láºp tức đèn Ä‘uốc tắt ngay, sau đấy tiếng cưá»i cÅ©ng im bặt.
Cừu Cốc sững sỠbiết mình đã bị gạt, thét lên một tiếng tung mình đến nơi.
Nhưng chà ng đã thất vá»ng. Má»™t bón ngưá»i cÅ©ng không còn. Chỉ thấy trên thân cây đại thụ kế đấy viết nguệch ngoạc mấy chữ :
“Có gan hãy đến Tá» Vong thà nhâ€.
Chà ng cà ng thêm tức tối, cưá»i gằn nói :
- TỠVong thà nh dù là nơi long đà m hổ huyệt cùng không diệt nổi Lữ Cừu Cốc nà y đâu.
Lá»i vừa dứt thì ngưá»i chà ng cÅ©ng đã biến mất.
Chà ng táºn dụng hết sức lá»±c, khai triển khinh công thân pháp, như má»™t là n khói nhạt, nhẹ nhà ng hướng vá» Tá» Vong thà nh. Chạy được má»™t khoảng được, bá»—ng thấy phÃa trước có bóng ngưá»i thấp thoáng. Chà ng láºp tức Ä‘uổi theo, đến khi thấy rõ kẻ ấy là Ngá»c Thông công tá», chà ng quát lá»›n :
- Äứng lại!
Ngá»c Thông công tá» thất kinh, quay đầu nhìn lại, nháºn ra là Cừu Cốc, nên trong dạ hÆ¡i yên, cung tay cưá»i há»i :
- Lữ huynh đuổi theo tại hạ có việc chi chăng?
Cừu Cốc mặt lạnh như đồng, hừ một tiếng nói :
- Hà n Thanh Thanh với ngươi vô thù vô oán, tại sao ngươi nhẫn tâm phá hủy dung nhan của nà ng?
Ngá»c Thông công tá» thất kinh :
- Huynh nói gì đệ không hiểu?
- Ngươi đã bắt cóc nà ng còn chưa đủ sao? Ná»a đưá»ng lại Ä‘em há»§y hoại dung nhan, tháºt là cầm thú không bằng.
Vừa nói chà ng vừa bước từng bước má»™t đến Ngá»c Thông.
Ngá»c Thông sợ hãi lùi lại, đưa tay ra dấu nói :
- Lữ huynh đừng nhầm lẫn, vì đệ thấy nÆ¡i ấy nguy hiểm, muốn đưa nà ng trở vá» Hằng SÆ¡n. Không ngá» giữa đưá»ng lại gặp Cung trang thiếu nữ, cÅ©ng bởi võ nghệ thua kém nên đệ đã bị Cung trang ấy giáºt và đem Ä‘i mất.
Cừu Cốc kinh ngạc :
- ChÃnh Cung trang thiếu nữ cướp Hà n cô nương?
- Äúng thế, đêm nay đệ định Ä‘i Tá» Vong thà nh là để tìm tung tÃch cá»§a nà ng Thanh Thanh đấy.
Nghe qua, chà ng cảm thấy lá»i hắn cÅ©ng có lý. Tuy lòng dạ Ngá»c Thông công tá» công tỠđộc hiểm, nhưng không dám vô duyên vô cá»› gây thù kết oán vá»›i Hà n Kỳ. Chà ng từ từ buông tay xuống nói :
- Tạm thá»i ta tin ngươi, chỠđến khi gặp được yêu nữ nÆ¡i Tá» Vong thà nh rồi sẽ hay.
Ngá»c Thông vá»™i nói :
- Vâng, vâng. Lát nữa đệ sẽ đối chất trước mặt nà ng.
Cừu Cốc không hỠđếm xỉa, quay mình ra Ä‘i. Ngá»c Thông cÅ©ng cất bước theo sau.
Bá»—ng trong rừng có bóng ngưá»i vụt ra, vui mừng gá»i lá»›n :
- Lữ Cừu Cốc, có phải chà ng đến tìm em chăng?
Cừu Cốc lạnh lùng đáp :
- Vâng, ta đến tìm cô nương đây.
Thì ra ngưá»i ấy chÃnh là ngưá»i mà Cừu Cốc cùng Ngá»c Thông Ä‘ang muốn tìm :
Cung trang thiếu nữ Trịnh Uyển Lệ. Uyển Lệ vừa nghe Cừu Cốc nói thế, vui mừng tung mình nhảy chầm và o ngưá»i chà ng.
- Em biết chà ng nhứt định đến tìm em mà .
Cừu Cốc không kịp đỠphòng, chỉ cảm thấy má»™t mùi hương thÆ¡m mát dịu dà ng cùng má»™t thân hình má»m mại đã ngã lá»t và o lòng. Chà ng vá»™i vã lấy tay đẩy nà ng ra, nghiêm giá»ng nói :
- Nên đứng đắn tÃ. Ta có lá»i muốn há»i.
Uyển Lệ lòng đầy vui vẻ, tưởng rằng sẽ cùng chà ng thân máºt vá»›i nhau, không ngá» chà ng lại phản ứng như váºy. Miệng nà ng tu lại nÅ©ng nịu :
- Kìa! Anh là m sao ấy! Chuyện gì mà nghiêm trá»ng như váºy?
Cừu Cốc tá» vẻ bá»±c tức, lấy tay chỉ Ngá»c Thông nói :
- Cô có nháºn ra vị công tá» nà y không?
Uyển Lệ nãy giá» cứ chăm chú và o Cừu Cốc, đâu để ý đến ngưá»i Ä‘ang đứng trong bóng tối. Khi thấy rõ Ngá»c Thông công tá», sắc mặt nà ng láºp tức xám xanh miệng ú á»› :
- Ai... ai biết hắn!
Cừu Cốc hừ một tiếng :
- Ngươi đã cướp Hà n cô nương trong tay hắn, sao lại không biết được?
Uyển Lệ vẫn chối dà i :
- Anh nghi oan, em chưa từng gặp hắn. Cũng không hỠcướp Hà n cô nương nà o cả.
Ngá»c Thông vá»™i bước lên hai bước, giáºn dữ nói :
- Há» Nam nà y vá»›i ngươi có thù oán gì đâu? Váºy mà ngươi nỡ ra tay hạ sát sáu thuá»™c hạ cá»§a má»—, lại còn há»§y diệt dung nhan cá»§a vị hôn thê. Ngươi tưởng rằng há» Nam nà y không thể báo thù được sao?
Uyển Lệ vừa sợ vừa tức nạt :
- Ngươi nói báºy!
Tay nà ng nhanh nhẹn phất ra, láºp tức đánh ngay và o yếu huyệt cá»§a Ngá»c Thông để mong giết ngưá»i ém miệng.
Cừu Cốc thấy thế quát lớn :
- Ãc nữ!
Vù một cái, đơn chưởng đánh ra, một luồng kình phong như bà i sơn đảo hải.
Uyển Lệ tuy võ công cao cưá»ng, nhưng ná»™i lá»±c là m sao bằng Cừu Cốc, nên hai chưởng vừa chạm nhau, nà ng đã bị đánh dá»™i ra năm bước, hai bên mép rỉ máu tươi.
Nà ng vừa lấy tay áo chùi vừa kinh dị :
- Chà ng? Sao thế?
Mặt Cừu Cốc đầy sát khà cưá»i ha hả nói :
- Nợ máu phải trả. Ta đã có lần nói, phà m hễ tìm được hung thủ, nhứt định hủy hoại dung nhan để trả thù cho Hà n cô nương.
Vừa nói chà ng vừa bước từng bước tiến lên.
Uyển Lệ hoảng hốt gá»i :
- Chà ng!... Chà ng tháºt vô tình đến thế sao?
Cừu Cốc mặt không hỠthay đổi, tiếp tục tiến bước.
Bỗng, một bóng đen từ trong vụt ra, đứng ngay trước mặt Uyển Lệ lớn tiếng :
- Lữ huynh ra tay nên lưu tình.
Cừu Cốc giá»±t mình lùi lại hai ba bước, khi nhìn biết kẻ ấy là Ngô Háºn Thu, chà ng không khá»i kinh ngạc há»i :
- Chẳng lẽ Ngô huynh lại muốn can thiệp?
Háºn Thu lạnh lùng nói :
- Nếu ai xâm phạm đến nà ng, đệ đà nh chịu đắc tội thôi.
Cừu Cốc cau mà y khó chịu :
- Ngô huynh quen biết với nà ng?
- Quen biết thì không, nhưng rất có nhiá»u liên hệ.
Uyển Lệ nãy giỠđã đau lòng vì sự hững hỠcủa Cừu Cốc, bỗng thấy có chà ng thư sinh đẹp đẽ không hỠquen biết nhảy ra bênh vực, nà ng cảm thấy khó chịu, đột nhiên lên tiếng :
- Tôi đâu có quen biết ngưá»i nà y. Ai cần binh vá»±c?
Háºn Thu không khá»i kinh ngạc trước thái độ cá»§a nà ng. Nhưng chà ng không tá» ra tức giáºn, cưá»i nói :
- Xin Mộ Dung cô nương đừng hiểu lầm, tại hạ chưa nói rõ kia mà .
- Im đi, ai là Mộ Dung cô nương?
- Ủa! Cô nương không phải là Mộ Dung Uyển Lệ sao?
- Rõ rà ng là há» Trịnh, sao ngươi lại gá»i là Má»™ Dung?
Háºn Thu kinh ngạc, nhưng rồi như hiểu ra, gáºt đầu nói :
- Thôi, tôi hiểu rồi, cô nương đã theo tên ác tặc Trịnh Tá» Tư sá»a đổi tên há», hèn chi ra thế.
Trịnh Uyển Lệ giáºn dữ, “Hừ†má»™t tiếng nói :
- Ngươi đừng nói báºy, nếu còn dám mắng cha ta, ta sẽ lấy mạng ngươi láºp tức.
Ngô Háºn Thu lắc đầu thở dà i :
- Má»™ Dung tiá»n bối đã căn dặn tại hạ, thế nà o cÅ©ng tìm cho ra cô nương để nói rõ thân thế cho cô nương hay, tránh khá»i cảnh nháºn kẻ địch là m cha.
Trịnh Uyển Lệ chau mà y tức tối :
- Nói báºy! Ta không tin!
Cừu Cốc giáºt mình, tá»± nhá»§ :
- “Nói thế nà ng là con gái cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối sao?â€
Háºn Thu vẫn Ä‘iá»m nhiên cung tay nói :
- Nơi đây không phải là chỗ để nói chuyện. Cô nương có thể cùng tại hạ tìm một nơi khác, tại hạ sẽ nói rõ hơn.
Uyển Lệ từ nhỠđược mẹ là Tá» Vong thà nh chá»§ nuông chiá»u, Trịnh Tá» Tư lại Ãt tá»›i thăm, thà nh thá» không có má»™t sá»± gì nghi ngỠđáng để cho nà ng chú ý. Giá» lại nghe nói đến thân thế cá»§a mình, bảo nà ng là m sao tin lá»i cho được. Nà ng liá»n đưa tay ra tát Háºn Thu hai cái, tức giáºn nói :
- Äấy là cô nương cảnh cáo ngươi. Sau nà y còn dám nói báºy, ta sẽ lấy mạng ngay.
Tà áo vừa phất, thân hình nà ng đã tung bay.
Cừu Cốc thấy thế quát lớn :
- Ngươi định Ä‘i sao? Äâu phải dá»… váºy.
Vừa nói chà ng vừa đưa tay ra chụp và o hư không má»™t cái, láºp tức thân ngưá»i cá»§a Uyển Lệ dừng lại ngay, kế tiếp Cừu Cốc nhảy đến bên lẹ như chá»›p, nắm lấy cổ tay nà ng.
Nhưng vụt thấy má»™t luồng kiếm quạt vụt tá»›i chém thẳng và o cổ tay cá»§a Cừu Cốc, bức chà ng phải vá»™i vã thu vá». Thì ra Háºn Thu đã đưa kiếm chém ra để gỡ vây cho Uyển Lệ.
Cừu Cốc quay lại muốn sừng sá»™ vá»›i chà ng, nhưng kịp nhìn thấy mặt Háºn Thu còn in rõ mưá»i dấu ngón tay trên hai gò má. Cừu Cốc không khá»i báºt cưá»i, nhÃu mà y há»i :
- Ngô huynh nhứt định can thiệp sao?
- Huynh cÅ©ng đã từng nháºn qua Æ¡n cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối, chẳng lẽ nỡ tâm là m hại giá»t máu duy nhứt cá»§a ngưá»i sao?
Cừu Cốc nghe nói thở dà i, lòng liá»n nguá»™i lại, Ä‘iểm mặt Uyển Lệ lạnh lùng :
- Nể vì Má»™ Dung tiá»n bối, ta tha cho ngươi lần nà y. Äây là ta đã báo Ä‘á»n ân huệ mà ngưá»i đã ban cho ta váºy.
Lá»i dứt thì ngưá»i chà ng cÅ©ng đã ra Ä‘i. Ngá»c Thông vốn là kẻ giảo hoạt, biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a Uyển Lệ, nếu còn nán lại sẽ bị nà ng trả thù, nên cÅ©ng lặng lẽ phi thân Ä‘i mất, chỉ còn lại có hai ngưá»i, Ngô Háºn Thu cùng Trịnh Uyển Lệ. HỠđứng im lặng má»™t hồi không há» lên tiếng. Bá»—ng Uyển Lệ như có Ä‘iá»u gì, đưa mắt nhìn Háºn Thu tươi cưá»i há»i :
- Huynh có Ä‘iá»u gì để chứng minh việc ấy chăng?
- Việc đó chÃnh cha cô nói vá»›i tại hạ.
Và chà ng liá»n Ä‘em việc Má»™ Dung Phi bị hại nói rõ cho Uyển Lệ nghe, đồng thá»i khuyên nà ng nên sá»›m rá»i khá»i Tá» Vong thà nh để tìm cách báo thù cho cha.
Uyển Lệ đâu dá»… tin lá»i. HÆ¡n nữa đấy lại là lá»i cá»§a má»™t kẻ chưa từng quen biết. Nhưng lần nà y nà ng không tá» ra giáºn dữ nữa. Nà ng thở ra nói :
- Lá»i cá»§a huynh nói cÅ©ng có phần hữu lý. Äể cháºm rãi em tìm có chứng cá»› rồi hẵng hay.
Nà ng lại cưá»i nói :
- Ước gì võ công cá»§a huynh cao bằng Lữ Cừu Cốc, thì em tháºt sung sướng là m sao!
Vốn Háºn Thu có tÃnh tá»± phụ, nên liá»n lên tiếng :
- Sao cô nương biết tôi chẳng bằng Lữ Cừu Cốc?
- Chẳng qua là em đoán đấy thôi.
- Tại hạ tuy không dám chắc là hơn anh ấy, nhưng đâu phải kém mấy.
- Huynh có muốn là m bạn với em không?
- Không nói dối gì, khi Má»™ Dung tiá»n bối giao tránh nhiệm nà y, đã hứa gả cô nương cho tại hạ, cho nên khi nãy tại hạ má»›i chịu nhẫn nhịn đấy.
Uyển Lệ cưá»i khanh khách :
- Em tháºt vui mừng được má»™t ngưá»i bạn có võ nghệ cao cưá»ng như chà ng.
Sau nà y sẽ không còn ai bức hiếp em nữa.
- Cô nương vốn là Công chúa trong TỠVong thà nh, còn ai dám bức hiếp nữa?
- Hừ, sao lại không! Khi nãy Lữ Cừu Cốc vô cớ bảo em đã hủy hoại dung nhan Hà n Thanh Thanh và định là m dữ với em đấy. Chà ng không thấy sao?
- Äó là bởi hiểu lầm. Sau nà y việc ấy không xảy ra nữa đâu.
- Chưa chắc. Äợi khi chà ng rá»i khá»i em là y lại tìm đến cho xem.
Nà ng lại thở ra tiếp :
- Mà chà ng không dám đụng đầu vá»›i y cÅ©ng phải. Ngưá»i như y tháºt khó chÆ¡i lắm! Nếu chà ng có bá» gì, em lại cà ng hối háºn thêm.
Háºn Thu nghe nói, tức giáºn lá»›n tiếng :
- Cô nương cứ yên tâm. Tại hạ sẽ Ä‘i cảnh cáo y. Nếu còn dám vô lá»… vá»›i cô nương thì tại hạ sẽ tuyệt giao vá»›i y láºp tức.
Uyển Lệ cưá»i nhạt nói :
- Tháºt ra trước kia y rất yêu em và đã có lần hứa hôn vá»›i em. Gần đây y quen biết vá»›i Hà n cô nương nên đã biến đổi. Em rất mong y hồi tâm.
- Nói váºy cô nương vẫn má»™t má»±c thương yêu y?
- Có lẽ váºy! Tháºt ra em cÅ©ng chả hiểu tại sao!
Háºn Thu đã từng được Má»™ Dung Phi Ä‘Ãch thân hứa gả con gái cho chà ng, nên lâu nà ng chà ng cứ nghÄ© Uyển Lệ là vị hôn thê cá»§a mình. Giá» nghe nà ng thổ lá»™ tâm tình nên trong lòng hÆ¡i có chút ghen tị vá»›i Cừu Cốc.
Uyển Lệ biết mưu kế của mình đã có hiệu quả, nên giả vỠphất tay nói :
- Em đi nãy giỠđã lâu rồi, giỠnên vỠthôi.
Nói dứt lá»i liá»n cất bước ra Ä‘i. Háºn Thu chạy theo căn dặn :
- Những lá»i tại hạ nói vá»›i cô nương Ä‘á»u là sá»± tháºt, mong cô nương nên sá»›m rá»i khá»i Tá» Vong thà nh thì hÆ¡n.
- Em hiểu rồi.
Uyển Lệ quay lại mỉm cưá»i đưa tình rồi tung mình Ä‘i mất.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:44 AM.
|
 |
|
| |