 |
|

03-08-2008, 08:32 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Mốt
Thẹn cả thua bà y tản địa lôi,
Mưu cứu cấp sai ngưá»i ngá»±a giấy
Nói vá» Tần Thá»§y Hoà ng ở trên pháp đà i thấy chúng tướng đánh nhau, thây nằm đầy đất, máu chảy thà nh mương, sáu tướng thua chạy ra ngoà i tráºn. Thá»§y Hoà ng kinh hoà ng nói: "Nếu tướng Yên lên đà i thì mạng trẩm còn chi!" Äang lúc bối rối hãi kinh, xảy thấy Tôn Yên tuốt lên đà i kêu lá»›n rằng: "Thá»§y Hoà ng chá»› chạy!" Là m cho Thá»§y Hoà ng mặt và ng tợ giấy, môi xanh như chà m, vua tôi bấn loạn, xảy thấy má»™t đạo kim quang rá»›t xuống trên đà i, hiện ra má»™t vị chÆ¡n nhÆ¡n kêu nói: "Thánh thượng chá»› lo, có bần đạo tá»›i đây". Nói rồi láºt Ä‘áºt trải vô cá»±c đồ liệng lên, hóa ra má»™t cái cầu kim quang phò vua tôi Thá»§y Hoà ng lên cầu. Hải Triá»u bay lên cầm vô cá»±c đồ đưa vua tôi vá» dinh thoát khá»i đại nạn.
Nói vá» Tôn Yên thấy Thá»§y Hoà ng cỡi mây Ä‘i tuốt, thì biết phép lá»±c Hải Triá»u mà u diệu khôn cùng, liá»n đánh xuống đà i rượt giết binh Tần. Lúc ấy năm tướng toà n sÆ¡n dẫn binh bố theo ngÅ© hà nh, xông phá năm dinh ngoà i tráºn, Khoái Văn Thông đánh trống trợ oai, xảy gặp trong tráºn chúng tướng đánh ra, hai bên giáp chiến đánh vùi má»™t tráºn cho năm dinh tan nát, hóa ra đất bằng, giết thôi binh Tần ngá»±a ngã ngưá»i lăn, khóc kêu chẳng dứt, phá tan tráºn Há»—n ngươn, đánh trống kéo vá» dinh. Tôn Tẩn xuống thá»m nghinh tiếp nói: "Mấy thuở đặng chúng vị tướng quân đồng lòng hiệp sức đánh phá tráºn ấy, thiệt công lao rất lá»›n". Bèn dạy Chánh ty biên công và o bá»™, rồi chúng tướng vá» nghỉ ngÆ¡i. Mao Toại bước ra nói: "CÅ©ng há»i anh vì em nên má»›i nhá»c lòng nhá»c dạ như thế". Tôn Tẩn nói: "Tại anh mà khiến cho em phải bị nhiá»u phen kinh hãi". Mao Toại nói: "Việc ấy tôi là m tôi chịu, chá»› nói là m chi, ngặt chết ba tên há»c trò cá»§a anh, lòng thiệt chẳng an, cái tráºn ấy rất nên lợi hại, nếu chẳng có anh thỉnh mấy vị kỳ bà i ấy đến phá tráºn mà cứu thằng lùn nà y, chắc tánh mạng chẳng còn". Tôn Tẩn nói: "Ba đứa há»c trò ấy vì tá» sanh đã định, chá»› có can gì đến em". Mao Toại bước xuống cúi mình nói: "Tam ca, em có má»™t lá»i xin há»i cùng anh, chẳng phải là em xúi anh xuống núi rồi bá» anh nÆ¡i hầm lá»a, nay thầy trò tôi vá» núi, khoanh tay ngồi ngó ẩn chốn non cao, chẳng tưởng đến anh đâu, vì trong dinh Tần khi đỠrỡ rà ng, Tam ca tuy có phép lá»±c vô cùng, cÅ©ng khó ná»—i trái trá»i cho đặng, nay em khuyên anh trở vá» Thiên Thai cho trá»n việc lá»›n, xin anh nghÄ© lại mà coi, em ở đây cÅ©ng không Ãch gì, thiếu chút nữa thì đã chết, chi bằng trở vá» núi Thanh Thạch, cho khá»i lòng kinh sợ, vả lại việc tu hà nh có ai pháºn nấy".
Tôn Tẩn nói: "Hiá»n đệ, vì sao em nỡ bá» anh chịu ách chốn nà y?" Mao Toại nói: "Việc đó anh là m thì anh chịu, chá»› cầm em ở lại cÅ©ng không là m gì?" Tôn Tẩn nói: "Thôi em hãy tạm ở Ãt ngà y, đặng lui giùm binh Tần, rồi sẽ vá» núi má»™t lượt vá»›i nhau, cÅ©ng chẳng muá»™n chi?" Mao Toại nói: "Anh biểu tôi dẹp lui binh Tần, thì chẳng khác lên trá»i rất khó, anh là má»™t vị Thiên la đại tiên, hiểu biết sâu xa hÆ¡n em, lẽ nà o chẳng thấu biết ý trá»i, em khuyên anh mau mau vá» núi cho sá»›m, má»›i nhằm lẽ chánh, em thiệt chẳng hay phụ giúp, cúi xin cáo biệt". Nói rồi kêu Văn Thông dạy rằng: "Con ở đây cÅ©ng chẳng Ãch gì, váºy hãy theo thầy mà vá» núi". Văn Thông nghe nói, bước lại lạy Tôn Tẩn ba lạy, từ biệt ra dinh. Tôn Tẩn dẫn chúng tướng, rÆ¡i lụy đưa Ä‘i, Mao Toại vòng tay xá nói: "Liệt vị xin trở vá», còn tam ca ở lại, phải giữ mình là m trá»ng, em xin Ä‘i". Nói dứt lá»i hai thầy trò cỡi mây, bay vá»núi Thanh Thạch. Tôn Tẩn dẫn chúng tướng và o trướng, bà y yến khánh công.
Nói vá» Hải Triá»u thánh nhân, dùng thái cá»±c đồ hóa ra cầu kim quang, chở vua tôi nhà Tần vỠđến dinh, tra Ä‘iểm binh mã, chết hÆ¡n năm ngà n, và năm chiến tướng, Thá»§y Hoà ng trong lòng chẳng đẹp, nói vá»›i Hải Triá»u rằng: "Trẫm xem Tôn Tẩn, thần thông huyá»n diệu, hôm nay nếu không có phép lá»±c lão tổ, thì trẫm ắt vướng tay nó rồi, nghÄ© lại chi bằng rút binh vá» nước, cho khá»i phương phải sanh linh, nhân dân đồ thán". Lão tổ nói: "Thánh thượng chá»› lo, việc thắng bại binh gia là sá»± thưá»ng, há vì thua má»™t tráºn mà nao lòng thối chà sao? Vả lại ý trá»i dấy Tần, nếu chẳng thuáºn trá»i thì sẽ bị hại, thằng Tôn Tẩn cụt, chẳng qua nó nghịch trá»i là m báºy, chết tại sá»›m tối đây". Thá»§y Hoà ng nói: "Lão tổ phân rằng Tôn Tẩn trái trá»i là m báºy, chết tại sá»›m tối đây, sonh trẫm Tôn Tẩn thiệrt tay dữ tợn, sánh các đạo huyá»n môn khác không ai hÆ¡n được, vả chăng Lão tổ là ngưá»i chúa tể trong đạo Chưởng giáo, trước có ông, sau có trá»i đất mà bà y cái tráºn chi chi đó, còn bị nó phá thay, váºy thì có ai là tay đối thá»§ vá»›i nó". Hải Triá»u nghe mấy lá»i nói ấy, hổ thẹn trăm bá», lá»a giáºn bừng lên nói: "Không phải tôi đánh không lại nó, vì thằng cụt thỉnh mấy vị va ấy, Ä‘á»u là mạng lá»›n phước to, không dám nghịch trá»i, nên không là m chi được". Äang bà n luáºn xảy có quân báo nói: "Quốc sư Kim Tá» Lăng và o Trưá»ng An đã vá», còn đứng ngoà i cá»a chá» lệnh". Thá»§y Hoà ng cho và o.
Tá» Lăng và o tâu rằng: "Tôi vâng chỉ vá» Trưá»ng An, Ä‘iá»u binh ba muôn, súng lá»›n ba mươi sáu vị, súng nhá» bảy mươi hai cây, cá»™ng là má»™t trăm lẻ tám vị Ä‘á»u đủ hết, nên và o hịch lịch". Thá»§y Hoà ng nói: "Khanh Ä‘i đưá»ng sá nhá»c nhằn, hãy vá» trướng an nghỉ". Tá» Lăng vừa muốn lui ra, Hải Triá»u nói: "Tá» Lăng nay đã lấy súng đến đây, bệ hạ chá»› nên khi dá»…, phải sắm tam thanh tế lá»…, dẫn văn võ bổn thân thà nh tâm khân vái, đặng cho bần đạo phá thà nh Dịch Châu. Nếu Dịch Châu phá được rồi, thì Tôn Tẩn không đánh, tá»± nhiên cÅ©ng phải lui vá»". Thá»§y Hoà ng nghe nói cả mừng, nói: "Vái được như lá»i, thiệt là may cho xã tắc lắm". Tức thì truyá»n chỉ, bà y hương án, dá»n tam sanh, dẫn văn võ bổn thân cùng tế mấy vị súng lá»›n, cúng xong rồi, trở và o đại trướng. Qua ngà y thứ, Hải Triá»u lên lư bằng kêu Tá» Lăng nói: "Hiá»n đồ, ngươi Ä‘em ba mươi sáu vị súng lá»›n, nhắm ngay ba cá»a thà nh Dịch Châu, má»—i cá»a mưá»i hai vị, để má»™t hà ng ngang, bá» thuốc súng và o, dạy ba mươi sáu tên quân pháo thá»§ coi giữ, đến canh ba nghe giữa trá»i sấm nổ ba lần thì đâu đó Ä‘á»u đốt ngòi súng nổ lên má»™t lượt phá thà nh, chẳng nên cháºm trá»…". Và dạy Vương Tiển Ä‘em binh ra ngoà i ba cá»a thà nh, đà o mương dưới đất, để bảy mươi hai cây súng nhá», chôn khuất dưới mương, má»—i cá»a để hai mươi bốn cây ngòi súng thì để trong ống tre, thấu mặt lên đất, kêu là tản địa lôi, há»… nghe sấm nổ ba lần, súng lá»›n bắn phá thà nh Dịch Châu, chắc là m sao Tôn Tẩn cÅ©ng dẫn binh và o thà nh tiếp cứu, chừng đó sẽ đốt địa lôi, dẫu nó có binh hung bá vanï cÅ©ng cÅ©ng phải hóa ra tro bụi. Hai ngưá»i lãnh mạng ra Ä‘i. Hải Triá»u kêu Chương Hà ng dạy rằng: "Ngươi Ä‘em cá» xÃ, trong năm dinh dẹp hết, chá»› gióng chiêng, không đánh trống, chỠđến canh ba nghe đại lôi nổ thì dá»±ng saÜn, bảo giá và o thà nh bình đất Dịch Châu duy tại nay, chẳng đượctrái lệnh". Lão tổ Ä‘iá»u khiển xong rồi, bước xuống lư bằng, dẫn văn võ ra dinh, thót lên thanh mao khổng, chạy vòng ngoà i dịnh mưá»i hiệp, bốn phương hướng bát quái, dùng phép thần thông, bát môn độn giáp, che án dinh Tần, chẳng thấy hình dạng, thiệt là phép lá»±c vô biên, thần thôn quảng đại, hay dá»i non đổi biển. Hải Triá»u độn giấu dinh bà n, là m cho Tôn Tẩn chẳng thấy, chỠđến canh ba bắn súng phá thà nh.
Nói vá» Tôn Tẩn Ä‘ang ngồi trong dinh, quân và o báo nói: "Vua Tần đã trốn chạy, rút binh nhổ trại vá» hết, nên tôi phải và o thông báo". Tôn Tẩn nghe báo dạy Tôn Yên thám lại rõ rà ng, và o báo cho mau. Tôn Yên lãnh mạng, lên ngá»±a ra dinh xem coi, quả thiệt chẳng thấy bảy mươi hai toà dinh Tần, trong lòng mừng rỡ, trở và o phi báo. Tôn Tẩn ngẫm nghÄ© rằng: "Dịch Châu chưa phá được, lẽ nà o vua Tần khứng chịu lui binh, hay là hải Triá»u dùng phép chi chăng?" Lưu Bang đứng má»™t bên thấy váºy thì nói rằng: "Vương gia chá»› có hồ nghi, tôi tưởng lại má»™t tráºn hôm qua, ngưá»i Tần biết ta lợi hại, đâu dám đóng binh ở đó, chắc thiệt lui vá»". Tôn Tẩn nói: "Ngươi biết má»™t mà không biết hai, hôm qua tuy phá được tráºn Há»—n ngươn sonh ông Hải Triá»u ấy thần thông rá»™ng lá»›n, há chịu thối binh sao? Ắt có cÆ¡ chi đây, để tôi coi lại cho rõ rà ng". Tôn Yên nghe nói dắt thanh ngưu ra, rồi cùng chúng tướngtheo sau. Tôn Tẩn ngồi lưng trâu, ngước mặt xem coi, thấy mây mịt mịt, khói mù mù, tuy chẳng thấy dinh bà n song thấy sát khà phá»§ giăng trong lòng cả nghi, vá»™i và ng lấy hạnh huỳnh kỳ chỉ tá»›i trước mặt, dưá»ng như má»™t lằn chá»›p sáng, lá»™ ra dinh bà n, Ä‘ao thương chÆ¡m chởm, kiếm kÃch ngá»i ngá»i. Tôn Tẩn nói: "Ta liệu vua Tần ắt chẳng lui binh, té ra dùng phép độn giáp mà che lấp binh mã, nên coi không thấy đặng". Chúng nhân xem thấy, ngưá»i ngưá»i kinh sợ, nói: "Nếu không có Vương gia dùng phép rất báu, soi thấy sá»± tình, thì chúng tôi như chiêm bao chưa tỉnh, ngỡ thiệt binh Tần dùng ngụy kế ấy mà là m chi?" Tôn Tẩn nói: "CÅ©ng là Hải Triá»u dùng phép huyá»n hư gì đó, để ta và o dinh chiếm quẻ thì rõ". Nói rồi trở và o dinh. Tôn Tẩn xuống trâu bước lên thanh sa trướng, ngồi nhắm mắt má»™t hồi, co tay Ä‘iểm tý, ngá», mẹo, dáºu, Ä‘oán trong ngoà i thiên hà má»™t vòng, rõ biết các việc, tronh lòng rhất kinh, ngồi cúi đầu chẳng nói tiếng chi. Chúng tướng há»i: "Váºy cá»› Vương gia Ä‘oán biết ngưá»i Tần là m chước quá»· chi đó?" Tôn Tẩn nói: "Bá»n ngươi không biết chết sống, nay Hải Triá»u bà y súng tản địa lôi, đến canh ba bắn phá thà nh Dịch Châu, mấy vạn sanh linh Ä‘á»u tiêu ta tro đất, ta cùng chúng ngươi trốn không khá»i chết". Chúng tướng nghe nói, hồn bay ná»a lùng, phách tan và o đất,há»i: "Vương gia có kế chi giải cứu chăng?" Tôn Tẩn nói: "Phép lôi pháo thì là m tại giá» tý canh ba, sau khi nhứt dương sanh thì má»›i váºn động được, bằng quá canh ba khắc kỵ trá»i đất, không là m chi nên việc, đêm nay phải phá trước ấy mà cứu nhân dân". Liá»n dạy Tôn Yên Ä‘em má»™t trăm tá» giấy ra năm dinh bốn trại, dạy mấy ngưá»i cắt giá»i dạy cắt theo hình dạng ta, má»™t trăm lẻ tám cái hình nhÆ¡n bằng giấy cầm gáºy cỡi trâu cho đủ ứng dụng. Tôn Yên lãnh mạng, vá»™i và ng Ä‘em giấy dạy quân sÄ© cắt má»™t trăm lẻtám cái hình nhÆ¡n cỡi trâu cầm gáºy, dâng cho Tôn Tẩn. Tôn Tẩn cả mừng, dạy chúng tướng ai vá» dinh nấy, còn má»™t mình Tôn Tẩn ngồi trong trướng, Ä‘em má»™t trăm lẻ tám cái hình nhÆ¡n, miệng niệm chÆ¡n ngôn, cỡi trâu bay tuốt lên trên không, chỠđến canh ba là m phép.
Nói vá» Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, đến canh ba bước xuống lư bằng tay cầm lịnh bà i, đưa trên không mà đánh, miệng kêu Lôi bá»™ chánh thần, bay xuống cho mau. Nói chưa dứt lá»i, giữa trá»i tiếng sấm nổ vang, dưá»ng như đất lay núi động. Lão tổ thâu phép độn giáp, quân sÄ© Ä‘á»u cắm cỠđánh trống, la hét vang rân, đèn Ä‘uốt sáng như ban ngà y. Lúc ấy Tá» Lăng, Vương Tiển dạy quân pháo thá»§ đốt giây lá»a cho saÜn, chỠđến canh ba, sấm nổ ba lượt, đặng có bắn súng phá thà nh, còn vua tôi nhà Tần, nai nịt sá»a soạn chá» saÜn mà và o thà nh, lão tổ lấy lịnh bà i đưa lên đánh lần thứ hai, sấm nổ luôn hai cháºp. Tôn Tẩn đứng trên mây miệng động chÆ¡n ngôn, cầm má»™t trăm lẻ tám cái hình nhÆ¡n rải xuống ba cá»a. Lúc ấy Tá» Lăng, Vương Tiển nghe sấm nổ hai lần, dạy quân pháo thá»§ sá»a soạn đốt ngòi, thình lình nghe thấy tiếng trâu rống thất kinh, nói: "Con trâu cá»§a thằng cụt kêu đó". Tá» Lăng, Vương Tiển láºtÄ‘áºt xoay đầu xem thấy Tôn Tẩn cỡi trâu, cầm gáºy Ä‘i tá»›i, thất kinh hồn bất phụ thể, xốc tá»›i rước đánh, vây Tôn Tẩn ở giữa, bốn phÃa vô số Tôn Tẩn, cÅ©ng in như má»™t dạng áp lại phá»§ vây, quân pháo thá»§ bá» chạy hết. Tá» Lăng, Vương Tiển hoảng kinh, mạnh ai nấy trốn, tuốt vỠđại dinh, xảy thấy trước dinh có ba ngưá»i Tôn Tẩn đón đưá»ng, còn trong dinh tiếng la om sòm, hai ngưá»i nói: "Không xong". Liá»n quà y ngá»±a nhắm lư bằng chạy tá»›i. Lúc ấy vua tôi Thá»§y Hoà ng nghe sấm nổ hai lần, sá»a soạn và o thà nh, bá»—ng đâu chạy tá»›i má»™t ngưá»i Tôn Tẩn, múa gáºy đánh nhầu và o trướng, là m cho Thá»§y Hoà ng té ngá»a trên ghế, nhá» có tả hữu nai nịt saÜn, đặng chá» và o thà nh, ngó thấy Tôn Tẩn, Ä‘á»u rút gươm áp ra ngăn đón, cứu Thá»§y Hoà ng chạy bá»™ qua lư bằng, báo việc Tôn Tẩn phá dinh. Lúc ấy Hải Triá»u Ä‘ang cầm lịnh bà i giÆ¡ lên, vừa muốn đánh lần nữa, thúc cho sấm nổ đủ ba lần, xảy nghe ngoà i dinh cả loạn, láºt Ä‘áºt xem coi, thấy Thá»§y Hoà ng vừa chạy vừa té, miệng la: "Tôn Tẩn tá»›i, Tôn Tẩn tá»›i". Lão tổ thấy váºy láºt Ä‘áºt đưalịnh bà i lên nạt rằng: "Lôi bá»™ trở vá»". Vá»™i và ng há»i Thá»§y Hoà ng : "Cá»› chi sợ hãi như váºy?" Nói chưa dứt lá»i, bá»—ng thấy Tôn Tẩn ở ngoà i xốc vô, tay múa cặp gáºy. Hải Triá»u giáºn lắm mắng rằng: "Thằng cụt sao dám cả gan, dẫu ngươi có ba đầu sáu tay cÅ©ng chẳng dám xông và o trại ta, hôm nay cùng ngươi quyết chẳng dung đâu". Nói dứt lá»i, hươi gươm rước đánh, xảy đâu chạy tá»›i năm ngưá»i Tôn Tẩn, vây Hải Triá»u ở giữa đánh nhau má»™t chá»—, phÃa nà y la Tôn Tẩn tá»›i, phÃa khác cÅ©ng la Tôn Tẩn tá»›i, trong dinh Tần thà nh ra cả trăm Tôn Tẩn, phá Äông đánh Tây, rối loạn tưng bừng, lúc ấy Hải Triá»u Ä‘ang đánh vá»›i Tôn Tẩn, chưa biết mấy hiệp liá»n liệng vô cá»±c đồ thâu hết mấy ngưá»i Tôn Tẩn. Xảy có quân và o báo nói: "Trước sau tả hữu gì Ä‘á»u có Tôn Tẩn đông vô số, xin lão tổ bắt cho mau". Hải Triá»u nói: "Ấy là chước cá»§a Tôn Tẩn đó, để ta bắt má»›i xong". Vá»™i và ng thót lên thanh mao khổng, tay cầm gươm dẫn Tá» Lăng, Vương Tiển ra khá»i lư bằng. Tôn Tẩn đứng trên mây xem thấy, nghÄ© rằng: "Lúc nà y đã đến canh tư, Hải Triá»u dẫu muốn là m phép Ä‘i nữa thì đã quá giá» khắc rồi, là m cÅ©ng không đặng". Bèn niệm chú thâu hết phép ma, Lúc ấy Tôn Tẩn trong dinh Tần ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u lượm hết hình, chúng tướng báo cho Hải Triá»u. Hải Triá»u má»›i dạy lượm hết hình giấy Ä‘em và o ta có phép trị dạy rồi trở vá» lư bằng. Thá»§y Hoà ng láºt Ä‘áºt há»i: "Việc đánh Tôn Tẩn thế nà o?" Lão tổ nói: "Vốn là hình giấy, phép cá»§a thằng cụt nên tôi dạy quân lượm và o coi thá»". Thá»§y Hoà ng nói: "Không nên lượm và o đây!" Hải Triá»u nói: "Không há» chi". Kế quân Ä‘em hình ngưá»i cỡi trâu bằng giấy và o. Hải Triá»u đốt hết, trong lòng cả giáºn nói: "Thằng cụt nó dùng phép phân thân, (là má»™t ngưá»i hoá là m trăm ngưá»i), là m cho rối loạn dinh ta sái mất giá» khắc nên không phá đặng Dịch Châu. Bất quá mi trốn khá»i đêm nay, lẽ đâu trốn đặng nữa, đêm mai phải chết".
Lúc ấy trá»i vừa sáng, Thá»§y Hoà ng sá»a dinh phòng lại, Hải Triá»u kêu Tá» Lăng lấy má»™t thăng Ä‘áºu Ä‘en, Tá» Lăng lãnh mạng Ä‘em và o. Lão tổ vẽ linh phù niệm chÆ¡n ngôn thổi trên Ä‘áºu ấy đưa cho Tá» Lăng, dạy rằng: "Ngươi Ä‘em Ä‘áºu nà y ra bốn phÃa dinh rải ngoà i đại lôi chẳng nên bá» rá»›t". Và dạy Vương Tiển, dẫn hai trăm mưá»i sáu tên quân, đến canh ba là m như trước nghe sấm nổ ba lần, liá»n đốt má»™t trăm lẻ tám vị súng lá»›n, nếu có Tôn Tẩn giả đến chẳng cần kinh sợ lấy lá»a đốt nó cháy tiêu". Hai ngưá»i lãnh mạng ra Ä‘i.
Nói vá» Tôn Tẩn lấy phép lôi pháo vá» tá»›i dinh thì trá»i đã sáng, chúng tướng kéo và o chúc mừng. Tôn Tẩn dạy Tôn Yên qua thám coi bên dinh Tần có là m việc chi nữa chăng? Tôn Yên ra dinh coi rồi vá» báo rằng: "Trong dinh Tần mây khói mù mịt, trá»i đất tối tăm chẳng biết cá»› chi váºy?" Tôn Tẩn nói: "CÅ©ng là Hải Triá»u lá»™ng tà thuáºt chi đó, để ta Ä‘oán coi thế nà o?" Coi tay Ä‘oán rồi nói: "Té ra Hải Triá»u cÅ©ng dùng lôi pháp phá thà nh Dịch Châu nữa". Tôn Yên nói: "Nếu váºy thì mình phải dùng ngưá»i giấy nữa, lại sợ gì nó". Tôn Tẩn nói: "Phen nà y ngưá»i giấy dùng chẳng đặng đâu, ta đã phòng bị trước rồi, có chước khác phá đặng". Bèn dạy Tôn Yên lãnh năm trăm binh ra ngoà i dinh cất má»™t toà cao đà i, sắm saÜn châu sa, giấy và ng, nhang đèn cho đủ. Giây phút Tôn Yên vá» dinh phục lệnh. Tôn Tẩn tá»›i đà i, trá»i vừa đúng ngá» viết Ãt đạo linh phù đốt lên; lấy hạnh huỳnh chỉ qua phÃaTây, xảy nghe thấy giữa trá»i huỳnh cân lá»±c sÄ©, lục giáp lục Ä‘inh bay tá»›i đứng giữa trên mây há»i rằng: "ChÆ¡n nhÆ¡n có việc chi sai khiến". Tôn Tẩn nói: "Nay Hải Triá»u là m kế tản địa lôi, xin chúng thần là m ra phép thần thông Ä‘em má»™t trăm lẻ tám vị súng Ä‘á»u day đầu lại, chẳng nên cháºm trá»…". Chúng thần vâng lệnh ra Ä‘i, Tôn Tẩn niệm chú đốt bùa che lấp mặt trá»i, là m phép xong rồi vá» dinh an nghỉ.
Nói vá» Vương Tiển chá» chạng vạng chia hai trăm mưá»i sáu tên quân, Ä‘á»u cầm giấy đốt lá»a phân ra ba cá»a, Hải Triá»u đánh lịnh bà i, thỉnh ngÅ© lôi đến thà nh Dịch Châu, sấm nổ lần thứ nhứt, ba cá»a lá»a đốt sáng trá»i chói đất, chúng tướng bên Yên xem thấy kinh tâm vỡ máºt. Tôn Tẩn nghe sấm nổ lần thứ hai, vá»™i và ng ra dinh, cầm hạnh huỳnh kỳ chỉ lên trên không nạt rằng: "Công Tà o, sao chẳng xuống tay". Nói dứt lá»i chúng thần Ä‘á»u nổi lên má»™t tráºn gió rất nên dữ tợn, cát bay đá chạy, bụi đấùt mù mịt mưá»i phần lợi hại.Vương Tiển nghe sấm nổ ba lần, vừa muốn xuống tay đốt súng, bá»—ng đâu tráºn gió ùn ùn thổi tá»›i, cát bay đá liệng tưng bừng, quân sÄ© mở mắt chẳng ra, là m cho dây lá»a tắt rụi, quân sÄ© rá»™n rà ng láºt Ä‘áºt đốt dây lá»a lại, lúc ấy sấm đã nổ lần thứ ba. Vương Tiển hối quân đốt súng cho mau quân sÄ© láºp cáºp coi chẳng rõ rà ng, thổi lá»a đốt lên nổ má»™t tiếng, vị súng thứ nhứt, bắn xẹt trong dinh Tần, đốt luôn vị súng thứ hai, cÅ©ng bắn động và o dinh Tần nữa. Vương Tiển ngó thấy la lên nói: "Không xong, chết ta rồi!"
|

03-08-2008, 08:34 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Hai
Tôn Tẩn ba lượt phá địa lôi
Tam giáo hiệp bà y bình linh hội
Nói vá» binh Tần nghe sấm nổ ba lần, trong lòng đã rá»™n, chẳng coi tá» rõ, hươi lá»a đốt nhầu, nổ mộït tiếng bắn và o dinh Tần. Vương Tiển ngó thấy la không xong, nói chưa dứt lá»i, vị súng thứ hai, vị súng thứ ba, nổ lên cÅ©ng Ä‘á»u bắn dá»™ng trong dinh Tần. Lúc ấy Vương Tiển tay chân rụng rá»i, la không ra tiếng, giục ngá»±a như bay chạy tá»›i vị súng thứ bốn, thấy tên pháo thá»§ vừa Ä‘ang lum khum đốt ngòi, Vương Tiển la không kịp, hươi thương đâm tên pháo thá»§ té nhà o xuống đất, máy tên kia Ä‘á»u dừng tay lại. Vương Tiển giáºn lắm, nạt rằng: "LÅ© má»i chết bầm bán súng sao chẳng coi cho rõ rà ng, lại cứ cong lưng đốt hoà i chi váºy?" Quân sÄ© cầm đèn lại rá»i, thấy mấy vị súng Ä‘á»u quay miệng trở lại ngay dinh mình, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u thất sắc. Vương Tiển há»i: "Ai mà quay súng lại váºy? Nếu khi nãy đốt hết má»™t lượt thì chắc trong dinh ta không sống đặng má»™t ngưá»i". Chúng tướng nói: "Chuyện nà y chắccÅ©ng tại Tôn Tẩn là m phép, có khi tráºn gió hồi nãy là m cho súng quay lại hết chăng?" Vương Tiển dạy khiêng súng quay lại cho mau, Ä‘ang lúc nà y chưa mãn canh ba, còn là m phép đặng. Chúng quân nghe dạy, láºt Ä‘áºt áp khiêng. Bảy tám ngưá»i xúm khiêng má»™t vị, ai dè súng ấy cứng như má»c rể, khiêng không nổi, xô chẳng cục cá»±a, quân sÄ© hoảng kinh, áp lại hết mà khiêng, mãn canh khiêng đặng có má»™t vị.
Nói vá» Thá»§y Hoà ng cùng văn võ ở trong dinh lắng tai chá» nghe tin tức, bá»—ng nghe súng nổ má»™t tiếng bắn nhà u và o dinh, là m cho vua tôi hoảng kinh thất vÃa la: "Không xong". Kế nổ tiếng thứ hai, cÅ©ng bắn dá»™ng và o dinh, trong dinh lá»a xẹt sáng lên, ba quân kêu khóc rá»n tai, vua tôi Thá»§y Hoà ng hồn phách bay hết, kẻ trốn qua Äông, ngưá»i chạy qua Tây, đụng đầu vá»›i nhau té dồn cục, chẳng biết đưá»ng nà o, tránh cho khá»i đăng.
Lúc ấy Hải Triá»u ở trên lư bằng, Ä‘ang là m phép thôi động ngÅ© lôi, xảy nghe nổ liên thanh, súng trở lại bắn và o dinh mình, coi rồi hoảng kinh, láºt Ä‘áºt nhảy lên thanh mao khổng, vừa xuống lư bằng xảy đâu gặp Thá»§y Hoà ng run láºp cáºp, miệng la nói: "Giá»i đánh lôi pháo chưa? Không phá thà nh ngưá»i, trở lại đánh dinh ta". Lão tổ bước xuống mao khổng nói: "Việc ấy tôi không rõ được, mau vá»i Vương Tiển và o đây, há»i nó cho biết". Thá»§y Hoà ng láºt Ä‘áºt hối quân và o há»i: "Váºy chá»› lão tổ sai ngưá»i coi pháo, đánh thà nh Dịch Châu, sao lại là m báºy bạ như váºy, nhè tronh dinh ta mà bắn ba vị súng, chết binh mã vô số, là cá»› chi váºy?" Vương Tiển quỳ xuống tâu rằng: "Tôi vâng mạng thầy tôi quản lý súng ấy, gần đến canh ba, nổi má»™t tráºn gió lạ lùng, là m cho lá»a Ä‘á»u tắt rụi, đến chừng đốt lá»a, quân pháo thá»§ bắn lên ba vị súng lá»›n, trở lại xẹt trong dinh mình, lúc ấy tôi hoảng kinh, rá»™nrà ng ngăn cấm không kịp, nên lấy thương đâm chết pháo thá»§, đến chừng coi lại thì súng Ä‘á»u trở há»ng vô dinh mình, tôi không xem xét kỹ lưỡng đến ná»—i bán lầm ba mÅ©i thiệt tá»™i tôi đáng muôn thác". Thá»§y Hoà ng nói: "Việc nà y cÅ©ng là phép thuáºt Tôn Tẩn đó, chi bằng nhượng nó kéo binh vá» nước xong hÆ¡n". Hải Triá»u giáºn nói: "Xin bệ hạ an lòng, tuy bị thằng cụt phá hết hai lần, đến canh ba đêm mai ắt thà nh công đặng". Thá»§y Hoà ng nói: "Tôn Tẩn phép diệu vô cùng, e phải mắc vòng bẫy nó ná»a bây giá»". Hải Triá»u trợn mắt dá»±ng mà y nói: "Nếu tôi không bình đặng đất Dịch Châu nà y, thá» không vá» núi, xin bệ hạ vá» trướng an nghỉ". Rồi đưa Thá»§y Hoà ng vá» trướng, qua ngà y thứ lão tổ sai Vương Tiển bảo há»™ súng ống, lấy má»™t trăm lẻ tám lá bùa má»—i vị súng thì dán má»™t lá, dẫu có thiên thần, thiên tướng chẳng dám lại gần". Hai ngưá»i lãnh mệnh lui ra.
Nói vá» Tôn Tẩn ở trong dinh nghÄ© rằng: "Hải Triá»u đêm nay ắt có là m chi chá»› chẳng không, để ta Ä‘oán coi cho biết". Äoán rồi ngó qua dinh Tần gáºt đầu nói: "Ngươi là m chuyện gì cÅ©ng hung, mà là m chi ta đặng, ta cÅ©ng biết rằng: "Nước yên chẳng bao lâu sẽ mất, song há»… ta còn ở đây má»™t khắc thì ta giữ gìn má»™t khắc". Bèn dạy đánh trống nhóm tướng, chúng tướng nai nịt và o trướng, ra mắt xong rồi, Tôn Tẩn nói: "đêm nay Hải Triá»u dùng tản địa lôi phá thà nh Dịch Châu, phen nà y bần đạo nhân kế mà ra mưu, đánh cướp dinh Tần, giết cho nó trở tay không kịp, là m cho ngưá»i thấy bóng phải rung. Hải Triá»u nghe gió mà chạy má»›i rõ tà i ta". Chúng tướng nghe nói, ai ai cÅ©ng hăm hở, xin liá»u sức chết. Tôn Tẩn cả mừng, dạy Lưu Bang dẫn năm trăm binh, đến canh ba nghe súng nổ ba lần, thì đánh tá»›i cá»a phÃa Äông thà nh Dịch Châu, giết tan binh Tần, rồi kéo tá»›i dinh Tần chỠđó; và sai Phà n Khoái dẫn năm trăm binh, đánh cá»a phÃa Nam thà nh Dịch Châu, dẹp lui binh Tần, rồi đến dinh tần chỠđó; và dạy Tôn Yên dẫn năm trăm binh đánh dinh Tần nÆ¡i cá»a Tây Dịch Châu, rồi cùng kéo tá»›i dinh Tần chỠđó; sai Liêm Tú Anh dẫn Tà o Tham và ba ngà n binh đến canh ba nghe sấm nổ ba lượt, thì kéo tá»›i dinh Tần., hiệp vá»›i Lưu Bang cùng ba nẻo binh ba mã đánh phá dinh Tần, bắt vua giết tướng, ấy là công lá»›n cá»§a bá»n ngươi, còn lại bao nhiêu tướng thì ở lại giữ dinh. Chúng tướng lãnh mạng lui ra. Tôn Tẩn lấy hạnh huỳnh kỳ, xoay bốn phÃa phất lên nạt má»™t tiếng, tức thì Tứ hải long vương là Ngao Khâm, Ngao Quản, ngao Thuáºn, Ngao Nhuáºn bốn vị Long vương, tá»›i trên mây. Tôn Tẩn nói: "Xin phiá»n mấy vị Long vương, đến canh ba đêm nay là m má»™t đám mưa lá»›n, sâu hÆ¡n má»™t trượng, song mưa ngoà i ba cá»a thà nh Dịch Châu mà thôi, song bao nhiêu nước Ä‘á»u cho chảy dá»™ng và o dinh Tần, đừng cho ở ngoà i má»™t mảy". Long vương vâng mạng, lên giữa không trung đứng chá».
Nói vá» Kim Tá» Lăng lãnh chỉ Ä‘em phù dán trên mấy vị súng, rồi ngó qua dinh Yên thấy khói mù nghi ngút, sát khà đằng đằng, trong lòng cả kinh nói: "Không xong, trong dinh Yên chắc có phòng bị rồi, mau và o bẩm cùng Lão tổ". Lão tổ nghe nói vá»™i và ng xuống lư bằng ngước mặt lên coi, quả nhiên sát khà xông lên ngưu đẩu, thì giá»±t mình nói: "Nếu chẳng có phước lá»›n vua Tần, mà khiến Tá» lăng xem coi khà tướng, mà đêm nay tuy dùng súng phá Dịch Châu, song trong dinh Tần không khá»i thây như non, máu tợ biển". Vá»™i và ng và o lư bằng sai Tá» Lăng tức tốc tâu cùng Tần vương hay rằng: "Äến canh ba có Tôn Tẩn sai tướng cướp dinh, trước phải đỠphòng có ta giúp sức". Tá» Lăng lãnh chỉ, tuốt và o trướng tâu rằng: "Hải Triá»u lão tổ khi nãy có xem thiên tượng thấy sát khi bên dinh Yên xông và o ngưu đẩu, đêm nay chắc có tướng giặc cướp dinh, nên sai tôi và o xin bệ hạ giữ trước là m trá»ng?" Thá»§yHoà ng nghe tâu cả kinh nói: "Như váºy biết liệu là m sao bây giá»". Chương Hà ng vá»™i và ng tâu rằng: "Bệ hạ chá»› cần lo sợ, nếu Tôn Tẩn muốn đến cướp dinh ta, váºy ta mai phục binh mã bốn phÃa, nghe pháo nổ đánh ra, áp binh vây Yên ắt đặng thà nh công". Thá»§y Hoà ng nghe y lá»i tâu, Chương Hà ng phát binh mã bốn phÃa mai phục, còn bao nhiêu văn võ phò Thá»§y Hoà ng tá»›i lư bằng, cùng Hải Triá»u xem giặc, bá» toà dinh trống. Chương Hà ng Ä‘iá»u khiển xong rồi, kế trá»i tối, trong dinh đèn Ä‘uốt nổi lên. Hải Triá»u đòi lôi thần đến không trung chá» lệnh, lôi thần thấy Tứ hải long vương ở giữa không trung vá»™i và ng há»i rằng: "Chẳnh hay chúng vị Long vương đến đây có việc chi chăng?" Long vương nói: "Vâng mạng Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n ở đây là m mưa, xin há»i chúng thần đến đây có việc chi?" Lôi thần nói: "Vâng pháp chỉ Hải Triá»u đến đây là m sấm, giúp súng phá Dịch Châu". Long vương cưá»i nói: "Kẻ muốn sấm, ngưá»i mu6ón mưa, là m cho khổ trăm há», thôi chúng ta cứ việc ai nấy là m". Äến canh má»™t, Lôi bá»™ thần nổi lên má»™t tráºn sấm, còn Tứ hải long vương ra phép thần thông, mưa à o má»™t đám, là m cho Vương Tiển cùng binh mã nước loi ngoi, quần áo ướt át, lá»a Ä‘á»u tắt rụi, lúc đầu nước còn Ãt, lần lần trà n lên cuồn cuá»™n, là m cho má»™t trăm lẻ tám vị súng Ä‘á»u ngáºp hết, ba quân bị nước nhiá»u chết rất nhiá»u, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u tìm nÆ¡i lánh nước. Hải Triá»u thánh nhân chẳng hay ngoà i dinh có nước, cứ đánh lệnh bà i ba hiệp, giữa thanh không sấm nổ ba lần, không thấy súng bắn trong lòng kinh nghi. Thá»§y Hoà ng nói: "Bây giỠđã đến canh ba rồi, sao không thấy súng nổ, có khi Tôn Tẩn là m tà thuáºt chi đó chăng?" Nói dứt lá»i thấy Vương Tiển nói: "Còn há»i địa lôi gì, bị má»™t đám mưa rất lá»›n, là m cho ngáºp chết binh mã, và súng cÅ©ng bị chìm hết, đốt sao cho được". Thá»§y Hoà ng nói: "Vì sao trong dinhchẳng có má»™t há»™t mưa?" Lão tổ nói: "CÅ©ng là thằng cụt đó". Äang nói nghe ba quân la ó lên rằng: "Không xong, nước lụt rồi". Ùn ùn chạy nhà u lên lư bằng, nước ấy à o à o tuôn chảy và o dinh.
Nói vá» Lưu Bang dẫn binh đánh cá»a phÃa Äông, Phà n Khoái đánh cá»a phÃa Nam, Tôn Yên đánh cá»a phÃa Tây tá»›i ngoà i ba cá»a chẳng thấy má»™t tên quân Tần, lá»›p thì bị nước mà chết, lá»›p thì trốn chạy bá» súng lại đó, ba ngưá»i chẳng dám cháºm trá»…, liá»n dẫn binh tuốt đến dinh Tần. Hải Triá»u thấy nướ lên cuồn cuá»™n ngáºp đến lư bằng, vá»™i và ng lấy gươm vẽ bùa dưới nước, tức thì lấy nước chun và o đất chẳng còn má»™t mảy. Thá»§y Hoà ng mừng khen ngợi phép lá»±c lão tổ vô cùng, khen chưa dứt lá»i nghe bốn phÃa ó lên rằng: "Binh Yên đánh và o tá»›i trong dinh rồi". Pháo nổ liên thinh, bá»n Chương Hà ng Ä‘em binh áp tá»›i phá»§ vây. Tú Anh cùng mấy vị anh hùng, ở trong tráºn đánh ra, bá»n Lưu Bang bá»c ngoà i đánh vô, binh Tần chịu hai phÃa không nổi nên bị chết chẳng biết bao nhiêu.
Lúc ấy có ngưá»i tá»›i báo cho Hải Triá»u hay. Hải Triá»u nghe báo láºt Ä‘áºt nhảy lên thanh mao khổng dẫn Tá» Lăng, Vương Tiển chạy tá»›i như bay, thấy binh Yên Ä‘ang vừa giết binh Tần. Hải triá»u hươi gươm xốc tá»›i ngăn đánh, chúng tướng ngó thấy Ä‘á»u giục ngá»±a áp tá»›i loạn động múa Ä‘ao thương đáng vá»›i Hải Triá»u. Hải Triá»u lấy gươm chỉ chúng tướng nạt rằng: "Dừng lại". Chúng tướng cất chân không đặng, Tú Anh ngó thấy láºt Ä‘áºt cắn chót lưỡi, lấy máu phun lên mặt chúng tướng, miệng niệm thần chú, phá phép định thân. Hải Triá»u giáºn lắm, hươi gươm tá»›i đánh Tú Anh, còn Lưu Bang thì đánh vá»›i Tá» Lăng, Vương Tiển đánh vá»›i Phà n Khoái, Tôn Yên đánh vá»›i Chương Hà ng, hai bên đại tướng, ngưá»i ngưá»i đối thá»§, đánh nhau thiệt là má»™t trưá»ng đại chiến, đánh tá»›i phÃa Äông trá»i sáng. Tôn Tẩn ở trong dinh biết rằng: "Chúng tướng cả đánh Hải Triá»u, e chúng tướng cá»± không lại. Vá»™i và ng thót lên thanhngưu, bay giữa không trung, tuốt đến dinh Tần.
Lúc ấy vua tôi nhà Tần Ä‘ang ở trên lư bằng coi đánh, xảy thấy Tôn Tẩn bay xuống kinh hồn mất vÃa chạy tán loạn.
Nói vá» Hải Triá»u đánh không hÆ¡n, bèn giục thanh mao hẩu, bay giữa không trung. Tú Anh cỡi mây rượt theo, bị Hải Triá»u đánh cái như ý té nhà o xuống đất. Tôn Tẩn láºt Ä‘áºt cứu dáºy. Hải Triá»u ở giữa thanh không lấy vô cá»±c đồ giÅ© má»™t cái biến ra má»™t toà vách cao tá»™t trá»i, chúng tướng biết Hải Triá»u phép lá»±c lợi hại chẳng dám rượt theo, đánh trống kéo nhau vá» dinh.
Lúc ấy Thá»§y Hoà ng thấy binh Yên lui hết, trong lòng bá»›t sợ, tra Ä‘iểm binh tướng, chết hÆ¡n má»™t muôn, phó tướng mưá»i sáu tên, bị thương không xiết kể, hai hà ng nước mắt nhá» sa, nói: "Nước ta binh hùng bá vạn, trong sáu nước chưa bình đặng nước nà o mà hao tốn mấy muôn binh mã, thôi thá»i lui binh vá» nước xong hÆ¡n". Thá»§y Hoà ng Ä‘ang muốn nhổ trại lui binh, kế Tá» Lăng độn thổ chạy vá», và o trướng ra mắt. Thá»§y Hoà ng nói: "Quân sư đến đây hay lắm, trẫm Ä‘ang muốn truyá»n chỉ lui binh, chá» quân sư khởi hà nh". Tá» Lăng nói: "Vì sao bệ hạ muốn lui binh?" Thá»§y Hoà ng nói: "Binh mã trẫm chết hết, Tôn Tẩn lợi hại, ngươi cÅ©ng đã biết rồi thôi trẫm chẳng dám vá»ng tưởng nữa, từ nay vá» sau giữ biên cương giữ nước trẫm mà thôi".
Vương Tiển vá»™i và ng quỳ xuống tâu rằng: "Tôi liá»u chết dám tâu xin bệ hạ tạm dừng binh ba bữa, chá» lão tổ vỠđây, sẽ thương nghị. Nếu ba ngà y lão tổ không trở vá», chừng đó sẽ cùng nước Yên giảng hoà i, bãi binh chẳng muá»™n". Thá»§y Hoà ng túng phải y theo.
Nói vá» Hải Triá»u bị thua, cà ng nhá»› cà ng giáºn, giục thanh mao hẩu tuốt đến cá»a Nam thiên môn, muốn và o tâu cùng Ngá»c đế, đặng sai NgÅ© Lôi đánh giết Tôn Tẩn cho rồi. Xảy nhá»› lại thằng cụt tuy rằng vô lá»…, song tưởng công nó tu luyện nhá»c nhằn, có dá»… dà ng gì mà đặng bá»±c Äại la thiên tiên; Thôi thôi thà nó vô lá»…, thì chá»› khá vô tình, lấy lòng từ bi mà là m trá»ng, váºy bây giá» ta đến ông Chưởng giáo thương nghị xong hÆ¡n. TÃnh rồi cỡi thanh mao hẩu, tuốt lên ba mươi ba tầng mây, nhắm cung Äẩu suất thẳng tá»›i.
Lúc ấy lão quân Ä‘ang ngồi trong đơn phòng, đồng nhi báo nói: "Có núi Côn Lôn, động Vân Quang, ông Hải Triá»u lão tổ, đến ra mắt". Lão quân dạy đồng nhi dẫn và o. Hải Triá»u và o tá»›i đơn phòng ra mắt. Lão quân há»i: "Sư đệ đến có việc chi?" Hải Triá»u nói: "Không việc gì, tôi đâu dám kinh động đến đạo huynh, vì Tây Tần Ä‘ang hưng, sáu nước phải mất, trá»i sai Lôi bá»™ chánh thần xuống phà m, là m há»c trò tôi, há» táºp ba năm, nay hưng binh vây nước Yên, bị Tôn Tẩn ở động Thiên Thai, á»· phép thần thông, nghịch trái lòng trá»i, là m thua Vương Tiển, cá»±c chẳng đã tôi phải xuống nước năn nỉ hết lá»i mà va cÅ©ng chẳng chịu thôi, giết hết hai đứa há»c trò cá»§a tôi, tôi muốn lên Thiên đình tâu cùng Ngá»c đế, song thương va nhiá»u năm khổ luyện má»›i thà nh chánh quả, cho nên đến đây tố cáo cùng đạo huynh, anh là m Chưởng giáo phân Ä‘oán khúc trá»±c, coi ai phải ai quấy cho biết?" Lão quân cưá»i nói: "Sư đệ chá»› nên giáºn dữ, Tôn Tẩn vô lá»…, trái nghịch lòng trá»i, thôi ngươi vá» dinh Tần trước, để tôi há»™i Như Lai, Hồng môn giáo chá»§ láºp má»™t cái há»™i Bình linh, khuyên nó vá» núi, nếu chẳng tuân nghe thì nói vá»›i Thiên tôn ngÅ© lôi giết nó cho rồi". Hải Triá»u nói: "Váºy tôi xin vá» trước". Lão quân nói: "Hiá»n đệ vá» trước, anh sẽ theo sau".
Hải Triá»u từ biệt Thái Thượng, ra khá»i cung Äẩu suất, lên thanh mao khổng bay vá» dinh Tần, ra mắt Thá»§y Hoà ng, Thá»§y Hoà ng rướt và o trướng huỳnh la, nói: "Lão tổ vỠđây may lắm, trẫm Ä‘ang muốn rút binh vá» nước, còn chá» lão tổ định phân". Lão tổ nói: "Thánh thượng xin chá»› lui binh, hôm qua bần đạo đến cung Äẩu suất, thỉnh Thái thượng lão quân (là ông là m đầu trong các tiên), và Tây phương giáo chá»§ (là ngưá»i cầm đầu trong đạo cầm thú tu thà nh tiên), tam giáo thánh nhÆ¡n bà y há»™i Bình linh, bắt thằng cụt mà phá Dịch Châu. Bệ hạ chá»› nên lui binh". Thá»§y Hoà ng nghe nói rất mừng, nói: "Nếu như lá»i lão tổ phân đó, thì Tôn Tẩn có thần thông quảng đại, cÅ©ng không khá»i tay tam giáo, tôi đâu có tà i có đức gì, mà là m cho nhá»c lòng Lão tổ". Bèn dạy bà y tiệc chay cho saÜn. Hải Triá»u nói: "Tam giáo thà nh nhÆ¡n chẳng ăn đồ khói lá»a phà m gian, thôi, chẳng cần bà y yến diên là m chi, phảilá»±a má»™t chá»— đất sạch ngoà i dinh, cất má»™t cái toà dà i cao lá»›n, từng trên treo đèn Ä‘uốc bông huê, xông đốt trầm hương, còn bệ hạ thì dùng má»™t quan văm, má»™t quan võ theo hầu, chỠđến chạng vạng, bần đạo cùng bệ hạ lên đà i nghinh tiếp tam giáo thánh nhÆ¡n, cấm chúng tướng không được chuyện văn chà o rà o". Thá»§y Hoà ng truyá»n là m cao đà i, sá»a soạn nghinh tiếp tam giáo thánh nhÆ¡n. Chẳng bao lâu, ác và ng và o núi, đèn Ä‘uốc sáng dinh, Thá»§y Hoà ng cùng Cam La, Vương Tiển đến trước đà i, xuống ngá»±a trèo lên đà i, xem thấy dá»n bà y sạch sẽ, oai nghiêm tá» chỉnh, ở giữa kết hai con rồng giỡn trái châu, đèn bông tụi gấm, đẹp đẽ vô hồi, lúc ấy đến canh má»™t, xảy nghe giữa trá»i hạc kêu réo rắt, Hải Triá»u biết là Nam Cá»±c tiên ông đến, vá»™i và ng cùng Thá»§y Hoà ng nghinh tiếp. Nam Cá»±c bước xuống tiên bạc, Thá»§y Hoà ng cúi mình nói: "Tôi có đức gì là m nhá»c đến tổ sư xuống đây". Nam Cá»±c vá»™i và ng đáp lá»…, rồi thẳng và o trong đà i. Hải Triá»u cÅ©ng ra mắt Nam Cá»±c và nói: "CÅ©ng vì tôi mà là m cho nhá»c lòng đạo huynh đến đây". Nam Cá»±c vá»™i nói: "Vâng mạng tam giáo thánh nhÆ¡n sai khiến, đâu dám chẳng tuân". Äang nói xảy nghe giữa trá»i tiếng nhạc rình rang, mây đỠxoay vần, Nam Cá»±c nói: "Tam giáo đến đó, hãy nghinh tiếp cho mau". Hải Triá»u cùng Nam Cá»±c, Thá»§y Hoà ng ra trước quỳ xuống tiếp rước, ba vị thánh nhÆ¡n Ä‘á»u cỡi thanh long, ngưu thú bay xuống.
Thá»§y Hoà ng liếc mắt ngó thấy ba vị thánh nhÆ¡n: Vị thứ nhất, diện mạo thanh kỳ, hình dung cổ quái; vị thứ hai, cổ Ä‘eo há»™t châu; vị thứ ba, đội mão ngư vÄ©, cá»™t dây tư Ä‘iá»u, mặc áo bát quái tiên bà o. Thá»§y Hoà ng rước ba vị và o trong lư bằng, phân ngôi thứ má»›i ngồi. Như Lai ngồi giữa, bên tả Hồng Môn, bên hữu Thái Thượng lão quân, tiên đồng pháºt tỠđứng hầu hai bên. Hải Triá»u, Nam Cá»±c bước ra mắt, Thá»§y Hoà ng, Cam La, Vương Tiển Ä‘á»u lạy mừng. Pháºt Tổ nói: "Là nh thay! Là nh thay! Kiếp số đã định, sáu nước Ä‘á»u mất, Tây Tần đương hưng, nên sai Lôi bá»™ giáng phà m, muốn láºp há»™i Bình linh bình phục Tôn Tẩn. Tôn Tẩn bất quá là m má»™t vị chÆ¡n nhÆ¡n, đâu dám cãi trá»i là m báºy, số là lê thứ có nạn Ä‘ao binh. Hiá»n Vương đứng dáºy". Thá»§y Hoà ng trá»—i dáºy đứng má»™t bên. Lão quân há»i Nam Cá»±c rằng: "Vương Thuyá»n sao không thấy đến?" Nam Cá»±c nói: "Tôi đã sai Kim Hà đồng tá» Ä‘em câu tiên bà i đến đòi, có khi cÅ©ng gần tá»›i". Äang nói chuyện, xảy thấy Vương Thuyá»n cùng Kim Hà đồng tá» bước và o cúi lạy, nói: "Äệ tá» là Vương Thuyá»n lạy ra mắt, chúc Thánh nhÆ¡n vạn thá» vô cương". Lão quân nói: "Vương Thuyá»n, nay đòi ngưá»i đến đây, vì há»c trò cá»§a ngươi là Tôn Tẩn trái nghịch ý trá»i, Ä‘em binh ngăn trở Dịch Châu, có tá»™i vá»›i Hải Triá»u chẳng nhá», nên đêm nay há»™i nhau giữa canh ba, tên là Bình linh há»™i, ngưá»i phải đòi Tôn Tẩn đến đây cho mau, đặng ta khuyên nó má»™t phen, nếu nó vâng lá»i rút binh vá» núi, chẳng quản đến việc ngưá»i, thì khá»i nạn ngÅ© lôi". Vương Thuyá»n cúi đầu tiếp lãnh như ý kim câu cá»§a ông Nam Cá»±c, bay qua dinh Yên, quân sÄ© thấy hết hồn, chân nhảy miệng la há»i: "Ngưá»i nà o váºy? Nữa đêm đến đây là m chi, chá»› chạy?" Nói dứt lá»i láºt Ä‘áºt ráp tên bắn vãi. Vương Thuyá»n nói: "Không đặng là m báºy, mau mau và o báo nói: Có quá»· cốc ở động Thá»§y Liên núi Vân Tịch, vâng như ý Chưởng giáo đến đây". Quân nghe nói quá»· cốc thì biết là thầy cá»§a Vương gia, láºt Ä‘áºt chạy và o thông báo. Tôn Tẩn Ä‘ang ngồi tịnh dưỡng, nghe thầy nói lãnh như ý kim câu đến trong lòng thất kinh nói: "Äang nữa đêm mà thầy ta lãnh kim câu cá»§a Chưởng giáo đến có việc chi?" Láºt Ä‘áºt sá»a áo mão ra trước dinh quỳ lạy nói rằng: "Phải chi tôi hay trước, sư phụ vâng kim bà i đến đây, lẽ phải ra xa tiếp rước nay nghinh tiếp cháºm trá»…, xim cam chịu tá»™i". Vương Thuyá»n nạt rằng: "Äồ nghiệp chướng! CÅ©ng bởi mi là m ra chuyện như váºy đó, dá»… chẳng biết phép lá»±c Hải Triá»u sao? Còn giao chiến vá»›i ngưá»i, mi á»· có thiên thư, trái trá»i là m báºy, nay ngưá»i bà y há»™i Bình linh, thỉnh tam giáo thánh nhÆ¡n xuống phà m, sai ta đến đây đòi mi, mi sắm sá»a mà coi ngÅ© lôi đánh đầu, khá tiếc công ta độ mi má»™t trưá»ng mà không thà nh công đặng, mi Ä‘em báºc đại la thiên tiên, mà bá» trôi dòng nước, ấy là mi là m mi phải chịu, vì không nghe lá»i thầy dạy bảo". Tôn Tẩn nghe nói hồn bất phụ thể, giây lâu bẩm rằng: "Sư phụ chá»› giáºn dữ, đệ tá» xuống núi mình là m mình chịu, đâu dám liên lụy đến sư phụ, hôm nay bà y há»™i Bình linh, đệ tá» theo thầy đến đó, ra mắt tam giáo chÆ¡n nhÆ¡n, dầu giết dầu tha mặc tình xá» trị". Vương Thuyá»n nói: "Mi chá»› rá»™n rà ng, hãy theo ta đến đó, khóc lóc cầu xin giáo chá»§ há»a may khá»i chết". Nói rồi đến cỡi mây bay tá»›i cao đà i.
|

03-08-2008, 08:35 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Ba
Lấy Dịch Châu, Hải Triá»u bắn súng
Vá» Äông Tá», Tôn Tẩn lui binh
Nói vá» Tôn Tẩn nghe Vương Thuyá»n rầy la bèn thưa rằng: "Xin sư phụ chá»› giáºn, đệ tá» xuống núi, mình là m mình chịu, đâu dám liên lụy đến thầy, đệ tỠđến đó tá»± Tam giáo thánh nhÆ¡n dầu giết tha mặc tình xá» trị". Vương Thuyá»n nói: "Mi theo ta tá»›i đó gìn lòng dè dặt, khóc lóc cầu xin, há»a may khá»i chết". Dặn rồi, hai ngưá»i cỡi mây bay đến lư bằng quỳ xuống, Vương Thuyá»n bẩm nói: "Äệ tá» vâng pháp chỉ, bắt thằng há»c trò ngoa ngạnh, là Tôn Tẩn đến đây, xin giáo chá»§ thi hà nh". Vương Thuyá»n giao cái kim câu cho ông Nam Cá»±c, rồi đứng hầu má»™t bên. Tôn Tẩn nói: "Tam giáo chá»§ ở trên đệ tá» là Tôn Tần lạy ra mắt". Ba vị giáo chá»§ nói: "Tôn Tẩn, ngươi muôn kiếp ngà n năm tu luyện, thà nh bạch hổ thanh long, đã lên được báºc Äại la thiên tiên, và lãnh chức chÆ¡n nhÆ¡n, chảng phải dá»… dà ng gì đâu, vì sao tham luyến hồng trần, vá»ng khai s át giá»›i, chẳng tưởng đến thuáºn nghịch, trái trá»i là m báºy, có tá»™i vá»›i Hải Triá»u, vì nhá» mà phạm lá»›n, nay Tam giáo nhóm đủ tại đây, ngưá»i có lá»i chi phân nói?" Tôn Tẩn bẫm rằng: "Äệ tá» dà y công tu luyện, đâu dám trái lá»i, lấy nhá» phạm trên, mà phải mắc tá»™i. Vì đệ tá» có muôn ngà n việc khổ, không biết là m sao, túng phải xuống chốn hồng trần, và o nÆ¡i sát giá»›i. Chẳng qua là cho tá» chút lòng trung hiếu cá»§a đệ tá» mà thôi. Tôi nghÄ© lại, cha anh tôi Ä‘á»u chết nÆ¡i tay Vương Tiển, mẹ tôi tuổi tác đã già , không ngưá»i phụng dưỡng, nên gởi thư kêu tôi xuống núi, tôi nghÄ© lại là m con ngưá»i, lẽ nà o không lòng hiếu thảo, túng phải xuống núi, ý muốn mai táng cha anh, phụng dưỡng mẹ già , không dè Vương Tiển là đứa vô tình chém há»c trò tôi là Viên Äạt, lại bà y ra tráºn động Triá»u Tiên, thỉnh Chưởng giáo Nam Cá»±c, xuống phá tráºn chu tiên, rồi Vương Tiển lại liệng tản thiên tiển, mà đâm tôi chết, nhá» có Mao Toại trá»™m linh đơn cứu sống,không dè Hải Triá»u xuống núi, tôi ra trước tráºn năn nỉ cầu xin, cho tôi mai táng cha anh tôi, rồi láºp tức trở vá» núi. Hải Triểu chẳng khứng dung tình, trước cùng tôi so tà i cao thấp, bèn bà y ra cái tráºn há»—n ngươn, ý muốn giết tôi, may nhá» bá»n Lưu Bang phá tan tráºn ấy. Hải Triá»u lại xuống tình độc ác, dùng tản địa lôi, đánh phá Dịch Châu, bây giá» mẹ cá»§a tôi Ä‘ang ở trong thà nh, lẽ nà o tôi ngồi mà nhìn sao? Túng phải dùng phép giải phá, cầu xin Tam giáo thánh nhân soi xét".
Ba vị giáo chá»§ nói: "Tôn Tẩn, ngươi tuy có lòng trung hiếu, há chẳng biết Vương Tiển tÃnh thâu lục quốc, là vâng sắc chỉ mà là m hay sao, nay ngưá»i chấp nê chẳng biết, cứ trái nghịch lòng trá»i, trốn không khá»i tá»™i, hãy nghe lá»i ta mau mau bãi binh, xa lánh hồng trần, thì chẳng mất vị thần tiên, nếu còn á»· mạnh, dẫu ngưá»i có thần thông Ä‘i nữa, cÅ©ng không ra khá»i ngoà i Tam giáo cho đặng, đến lúc ngÅ© lôi tá»›i đánh, thì việc đã muá»™n rồi". Tôn Tẩn sa nước mắt nói: "Äệ tá» mong cảm ba vị từ bi, tình nguyện rút binh vá» nước Tá», chẳng dám nghịch ý trá»i". Hồng mông thánh nhân nói: "Tôn Tẩn!Cha, anh ngươi đã chết, thì việc hiếu đạo chẳng thiếu sót chổ nà o, song Æ¡n vua chưa trả, lòng còn hổ thẹn, nay kiếp số Yên ÄÆ¡n đã dứt, kiếp số Lâm Tri cÅ©ng gần mãn, vốn là ngưá»i tiên pháºt, không giữ nghÄ©a quân thần, nay ta cÅ©ng cho ngươi là m trá»n niá»m trung hiếu, song phải vâng theo thá»i vá» núi, chá»› nên tham luyến mắc tá»™i cùng trá»i". Tôn Tẩn nghe nói lạy tạ. Như lai nói: "Thảm thay! Thảm thay! Ba vạn sanh linh trong thà nh Dịch Châu khó trốn khá»i tai lôi pháo, ta là ngưá»i pháºt lấy lòng từ bi là m gốc, tưởng lòng hiếu cá»§a ngươi, váºy ngươi phải độ mẹ ngươi, và mấy chị dâu cá»§a ngươi lánh khá»i nạn". Thái Thượng lão quân nói: "Tôn Tẩn! NguÆ¡i tuy lên báºc thần tiên, song trần duyên chưa mãn, nÆ¡i Dịch Châu thì táºn hiếu, đất Lâm Tri phải táºn trung, váºn số như váºy, không được trái trá»i, từ nay vá» sau dẹp binh vá» nước, há»… gặp ngÅ© ôn thần (là thần là m bệnh dịch) phải mau vỠđộng, nếu chẳng vâng lá»i ắt không khá»i lôi hoà nh (sét đánh)". Nam Cá»±c nói: "Tôn Tẩn, ngươi Ä‘i bãi binh cho mau, không đặng trá»… kỳ khác lấy thà nh". Tôn Tẩn dạ dạ xin vâng, láºt Ä‘áºt xuống đà i bay vá» dinh, rồi đó Tam giáo nói vá»›i Hải Triá»u rà ng: "Äạo hữu! Nay khuyên giúp vua Tần, bìng định Dịch Châu ứng theo kiếp số, rồi chá»› ở lại đây". Nói dứt lá»i cùng Nam Cá»±c, Vương Thuyá»n từ biệt Thá»§y Hoà ng, thót lên cầm thú bay bổng trên không, xảy nghe tiếng trống nhạc tiên, má»™t vừng mây bay phÆ¡i phá»›i, bay tuốt lên thiên môn (là cá»a trá»i).
Nói vá» Tôn Tẩn vỠđến dinh, buồn bá»±c dà u dà u, má»™t mình ngồi trong trướng, chỠđến trá»i sáng chúng tướng và o ra mắt, tâu rõ đặng khi hôm Tôn Tẩn Ä‘i há»™i Bình Linh. Tôn Tẩn nói: "Mấy vị kỳ bà i! Ta thỉnh chúng ngươi đến đây phá tráºn Há»—n ngươn. Hôm qua lại cướp dinh là m nên công lá»›n, cÅ©ng nhá» sức chúng ngươi, má»—i ngưá»i ta thưởng cho và ng ròng mưá»i lượng, lụa nhiá»u ngà n cây và có lá»i nà y chúng ngươi phải ghi nhá»›". Sáu vị kỳ bà i Ä‘á»u quỳ xuống, Tôn Tẩn vá»™i và ng đỡ dáºy nói: "Chúng ngươi ngà y sau Ä‘á»u có tước lá»™c, bây giá» chẳng cần tá»›i nước Hà n là m chi, ai vá» nhà nấy, chá» thá»i dấy động thôi, hãy Ä‘i Ä‘i". Chúng kỳ bà i lạy từ Tôn Tẩn, mang đồ thưởng váºt, xách gối vâng theo lá»i, nhà ai nấy vá», chẳng tá»›i nước Hà n. Äến sau nước Sở, nước Hán già nh nhau, là m nên nghiệp cả, việc ấy là việc sau. Äây nói vá» Tôn Tẩn cho sáu vị kỳ bà i vá» rồi, kêu Tôn Yên mau chạy ngá»±a và o thà nh, rước bà ná»™i và gia quyến ra dinh, thương nghị việc lá»›n, không được cháºm trá»…. Tôn Yên vâng mạng láºt Ä‘áºt chạy và o thà nh, tá»›i phá»§ Yên ÄÆ¡n xuống ngá»±a và o háºu đưá»ng nói rõ các việc. Yên ÄÆ¡n công chúa vá»™i vã cùng hai vị Cao, Lý phu nhân gom góp tiá»n bạc. Và đem Ãt tên tỳ nữ, Tôn Yên bảo há»™ ra thà nh Ä‘i tá»›i cá»a dinh. Tôn Tẩn rước và o trong dinh thăm xong rồi, công chúa nói: "Con trẻ rước mẹ Ä‘á»n có việc chi chăng?" Tôn Tẩn nghe há»i trong bụng tÃnh rằng: "Nếu ta nói thiệt rằng:Äêm nay Hải Triá»u bắn súng phá thà nh Dịch Châu, thì mẹ ta thêm lo sợ, vả lại mẹ ta cùng Chiêu Vương có tình anh em, đâu khứng ngồi xem, chắc là khóc lóc cùng ta, là m cho ta tá»›i lui rất khó, chi bằng d8ừng nói thiệt hay hÆ¡n". TÃnh rồi bẩm rằng: "Mẹ ôi!Nay rước mẹ đến đây, cà dấy phép thần thông, quyết tá» chiến má»™t tráºn, e mẹ ở trong thà nh kinh sợ, nên con sai vợ chồng Tôn Yên đưa mẹ cùng hai chịdâu, qua nước Triệu, tạm đỡ Ãt ngà y, chừng con lui đặng binh Tần sẽ tá»›i nghinh tiếp".
Công chúa nói: "Lá»i con rất phải, vì mẹ niên cao ká»· trưởng, ở giữa chốn sa trưá»ng lo sợ chẳng yên, đến bây giá» há»… nghe chiêng trống thì kinh lòng vỡ máºt, y theo lá»i con nói, tá»›i nước Triệu hay hÆ¡n, , song con phải tiểu tâm gìn giữ". Tôn Tẩn nói: "Con biết, xin mẹ chá»› lo". Vợ chồng Tôn Yên quỳ xuống nói: "Nay tam thúc muốn cùng ngưá»i Tần quyết chiến, vợ chồng cháu lẽ phải ở đây giúp sức, vì sao tam thúc sai qua Hà m Äan?" Tôn Tẩn nói: "Ta cùng ngưá»i giao chiến, chẳng dùng má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, thôi hai vợ chồng cháu dẫn bổn há»™ quân binh, bảo há»™ tổ mẫu ba ngưá»i kÃp qua Hà m Äan, chẳng nên cháºm trá»…". Vợ chồng Tôn Yên vâng mạng, lạy từ Nam quáºn vương vá»™i và ng gát xe dẫn binh mã bảo há»™ Yên ÄÆ¡n cùng hai vị phu nhân, thẳng qua nước Triệu. Lúc ấy Tôn Tẩn tống biệt quý nhÆ¡n, rồi trở và o trướng, giây phút mặt trá»i vừa lặn, Tôn Tẩn kêu sáu tên há»c trò và o trướng, ra mắt xong rồi,Tôn Tẩn nói: "Vì hôm qua phá tráºn Há»—n ngươn; mắc tá»™i vá»›i Hải Triá»u, khi hôm qua có tam giáo thánh nhÆ¡n xuống phà m, láºp há»™i Bình linh, ta chẳng dám trái trá»i, không biết là m sao phải rút binh vá» nước Tá», bỠđất Dịch Châu, mất còn ngoà i bụng". Chúng há»c trò nói: "Sư phụ đã chẳng khứng trái nghịch lòng trá»i toan định rút binh, đệ tỠđâu dám chẳng tuân". Tôn Tẩn truyá»n lệnh, canh má»™t cuốn cá» dứt pháo, canh hai nhổ trại dá»i dinh. Chúng tướng vâng mạng, đâu đó Ä‘á»u sắp đặt saÜn sà ng. Tôn Tẩn dạy bà y hương án, bổn thân nhắm Dịch Châu cúi lạy khóc nói: "Chẳng phải tôi không hết lòng cùng bệ hạ, ngặt chẳng dám trái trá»i, bởi số trá»i đã định, chá»› trách tôi có thá»§y vô chung". Lạy rồi kế vừa tối, láºt Ä‘áºt truyá»n lệnh nhổ trại, lén lén Ä‘i theo đưá»ng nhá» nhắm Hà m Äan tuốt đến.
Nói vá» vua tôi nhà Tần, nghe Tôn Tẩn rút binh thì rất mừng, chẳng khác ngưá»i tù đặng thả. Hải Triá»u truyá»n quân pháo thá»§ sá»a soạn lá»a cho saÜn, đến canh ba ứng dụng. Khá thương thay vua tôi nước Yên, cáºy có binh Tẩn Tẩn ở ngoà i ngăn đỡ dinh Tần, không dè đến canh ba pháo nổ lên, tức thì thà nh Yên sÆ¡n hóa ra má»™t nÆ¡i ngoà i bể.
Có thơ rằng:
Kiếp số không tránh đặng,
Xoay vần lẽ tự nhiên.
Lá»a cháy tro tà n rụi,
Xương trắng lụy tròng nghiêng.
Nói vá» vua Thá»§y Hoà ng dắt binh và o thà nh, chẳng nhá»c công đánh Ä‘áºp, xem thấy cháy đầu phá»ng trán, thây nằm đầy đất, ngưá»i Ä‘á»u bị lôi pháo chết tươi, nhà cá»a ngã nghiêng ngã ngá»a, khói tà n lá»a rụi. Thá»§y Hoà ng dạy Ä‘em thi hà i các nẻo đưá»ng, chẳng luáºn sang hèn, Ä‘á»u đốt hết. Hải Triá»u cáo từ vá» núi, Thá»§y Hoà ng bà y diên yến đãi đằng chúng tướng, khao thưởng ba quân.
Nói vá» Tôn Tẩn dẫn chúng Toà n sÆ¡n suốt đêm kéo binh ra Ä‘i, hết canh má»™t vừa tá»›i núi Kỵ Mã, cách thà nh Dịch Châu má»™t trăm bốn mươi dặm, truyá»n lệnh ba quân lá»›n nhá» Ä‘á»u an dinh hạ trại, rồi kéo và o dinh Nam quáºn vương đứng phân hai hà ng, há»i rằng: "Sư phụ vì sao dừng binh đóng trại chốn nà y?" Tôn Tẩn nghe nói, sa nước mắt nói: "Chúng ngươi chưa rõ đến canh ba Hải Triá»u bắn súng phá thà nh Dịch Châu, tám mươi dư dặm sanh linh khó trốn khá»i khổ lôi pháo, nên ta tạm nghỉ trốn nà y, đặng thăm nghe tin tức Dịch Châu thế nà o?" Äang nói chuyện, xảy nghe má»™t tiếng vang trá»i dá»™i đất, chúng tướng thất kinh, vốn tiếng ấy là lôi pháo phá thà nh Dịch Châu đó. Tôn Tẩn vùng khóc rống lên, chúng tướng cÅ©ng Ä‘á»u sa nước mắt, ra dinh vá»ng giữa trá»i khóc tế má»™t phen, rồi và o dinh an nghỉ, qua ngà y thứ, truyá»n lệnh nhổ dinh, nhằm Lâm Tri thẳng tá»›i.
Nói vá» nước Tá» vua Tương Vương, ngà y kia lâm trà o, quan huỳnh môn tâu rằng: "Có Nam quáºn vương, kéo binh vá» nước, cách thà nh chẳng xa, nên tôi chẳng dám chẳng báo". Tương Vương nghe nói rất mừng nói: "Nếu á phụ vỠđây, trẫm phải dẫn văn võ ra thà nh tiếp rước". Bèn truyá»n chỉ giá xe, ra cá»a Tây nÆ¡i tháºp lý trưá»ng đình, xông đất trầm hương, các quan thì ra ngoà i trưá»ng đình nghinh tiếp. Quan Lam kỳ báo cho Tôn Tẩn hay rằng: "Có Thánh thượng ngá»± giá dẫn bá quan ra trưá»ng đình tiếp rước". Tôn Tẩn nghe báo dạy đóng binh lại đó, rồi dẫn chúng tướng tay cầm gáºy Ä‘i bá»™ gần đến tháºp lý trưá»ng đình ngó thấy các quan văn võ vòng tay đứng hai hà ng. Tôn Tẩn vá»™i và ng mau chân bước tá»›i trên thá»m quỳ xuống nói: "Vạn tuế, tôi là Tôn Tẩn có đức gì, dám đâu là m nhá»c đến bệ hạ xin tiếp tá»™i đáng muôn thác". Tương Vương vá»›i tay đỡ Tôn Tẩn dạy nói: "à phụ trên ngá»±a nhá»c nhằn, chẳng cần là m lá»…, ba năm không gặp, trẫm trông nhá»› như khát nước, nay á phụ vá» triá»u, thiệt là nước Äông Tá» may lắm, xin đứng dáºy". Tôn Tẩn tạ Æ¡n đứng dáºy, chúng tướng Ä‘á»u tá»›i ra mắt, chúc lạy xong rồi. Tương Vương mỉm cưá»i nói: "Chúc mừng á phụ đất Dịch Châu thắng bại thế nà o?" Nam quáºn vương nghe há»i nói không đặng, Ä‘au xót lòng dạ, hai hà ng nước mắt tuôn rÆ¡i nói: "Tôi có thá»§y vô chung chẳng hay bảo há»™ nước yên lý ưng muôn thác". Bèn Ä‘em việc đến nước Yên cùng Vương Tiển giao chiến ra sao, phá tráºn là m sao, đến sau, Hải Triá»u thỉnh tam giáo, bà y há»™i Bình linh bắt tá»›i dạy bảo thế nà o, rồi lén lén rút binh đến núi Kỵ Mã lãnh chá» lôi pháo đánh Dịch Châu, Ä‘iện tế Chiêu Vương rồi kéo binh vá» nước mà thuáºt hết đầu Ä‘uôi. Tương Vương nghe nói, cảm thương khôn cùng, rưng rưng nước mắt nói: "à phụ! Việc thắng bại binh gia là sá»± thưá»ng, mấy ngưá»i đó sống thác Ä‘á»u có số định không tránh khá»i được, á phụ nay vá» trà o, tháºt đáng ngà n muôn vui mừng, xin bá»›t lòng sầu não". Bèn hối Ä‘em rượu cùng á phụ tiếp phong phụng quan rót má»™t chung rượu đầy., Tương Vương bổn thân bưng trao cho Tôn Tẩn, Tương Vương tiếp uống liá»n ba chung ngá»± tá»u rồi ra khá»i trưá»ng đình. Tương Vương cỡi ngá»±a, Tôn Tẩn cỡi trâu theo sau, trong thà nh Lâm Tri nhà nhà kết tụi, cá»a cá»a chong đèn, đầu đội lư hương quỳ nÆ¡i đưá»ng tiếp rước, Tôn Tẩn dá»c đưá»ng an dá»— trăm há», giây phút đến cá»a ngá» môn. Tương Vương lên ngoai kim loan, các tướng chầu lại xong rồi, Tôn Tẩn bước lên là m lá»…, Tương Vương nói: "à phụ thôi chá»› là m". Rồi má»i ngồi cẩm đôn, các tướng Toà n sÆ¡n và o Ä‘iện, lạy ra mắt xong rồi. Lúc ấy Lá»— Vương là Äiá»n ÄÆ¡n Mạch thưá»ng quân, và Äiá»n Năng Ä‘á»u bị bệnh lìa trần, duy còn Tam Vương là Äiá»n Kỵ, thượng đại phu Bốc Thương, cùng văn võ ná»™i triá»u, nối táºp tước công hầu tá»›i cùng Tôn Tẩn là m lá»….Tôn Tẩn đáp lá»…, rồi bà y tiệc, vua tôi ăn uống đến tối má»›i tan. Tương vương cầm Tôn Tẩn, Bốc Thương, Äiá»n Kỵ ba ngưá»i ở nÆ¡i thiên Ä‘iện (là cái Ä‘iện gần bên Ä‘iện chánh cá»§a vua), để sá»›m tối bà n luáºn việc nước.
Nói vá» vợ chồng Tôn Yên, bảo há»™ Yên ÄÆ¡n công chúa cùng hai vị phu nhÆ¡n, ngà y đêm dong ruổi Ä‘i đến nước Triệu có quan và o báo cho Triệu vương hay, láºt Ä‘áºt sai quan ra thà nh nghinh tiếp, rước và o thà nh Hà m Äan, Tôn Yên dạy gia tướng đưa quý nhÆ¡n và đưa hai vị phu nhÆ¡n đến Tây phá»§ trước rồi hai vợ chồng và o triá»u ra mắt. Văn Vương mừng rỡ phong Tôn Yên là m Äông sà ng phò mã, cùng Liêm Tú Anh ra mắt Vương phi, rồi vá» Tây phá»§, lạy ra mắt Liêm phu nhÆ¡n, nÆ¡i Tây phá»§ cả bà y yến diên nhóm thân má»i bạn, thết đãi luôn và i ngà y. Yên ÄÆ¡n công chúa tinh thần má»i mệt đứng ngồi không an, bèn nói vá»›i Tôn Yên rằng: "Ta đến đây mấy ngà y, sao tinh thần không được khá»e, có khi tam thúc ở Dịch Châu cùng binh Tần giao chiến có việc gì chăng? Cháu chá»› nà i lao khổ, đến Dịch Châu thăm coi thế nà o, cho khá»i lòng già ái ngại". Tôn Yên nói: "Tổ mẫu không biểu thì cháu cÅ©ng phải tá»›i Dịch Châu, thăm coi tam thúc thắng bại thế nà o? Váºy thì ngà y mai cháu sẽ Ä‘i". Yên ÄÆ¡n nghe nói rất mừng. Liêm Tú Anh bà y tiệc cùng Tôn Yên tiá»…n hà nh, qua ngà y thứ lạy từ lão tổ cùng Liêm phu nhÆ¡n và Cao, Ly phu nhÆ¡n, lại dặn Tú anh hết lòng thá» phụng Tổ mẫu, rồi và o triá»u từ biệt Văn Vương, ra khá»i thà nh Hà m Äan má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, tuốt lên Dịch Châu. Ngà y kia Ä‘i vừa tá»›i thà nh Dịch Châu ngước mắt xem thấy, trong thà nh cá» xà không được tá» chỉnh, ngồi ngó ngoà i thà nh chẳng thấy dinh Tần và binh mã nước Tá» cÅ©ng không có, trong lòng nghi sợ chẳng an còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, chẳng dè quân trên thà nh trong thấy chạy và o phi báo. Thá»§y Hoà ng nghe thấy thất kinh há»i: "Váºy chá»› nó dẫn bao nhiêu binh mã". Quân bẩm báo: "Không có binh mã chi hết duy má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a mà thôi". Thá»§y Hoà ng há»i các tướng rằng: "Tôn Yên đơn nhÆ¡n độc mã tá»›i đây, có khi ngụy kế cá»§a Tôn Tẩn đó chăng?" Bèn truyá»n hết năm dinh ba quân lá»›n nhá» phải giữ gìn cho nghiêm ngặt. Kim Tá» Lăng tâu rằng: "Bệ hạ chá»› lo, Tôn Yên đến đây vốn không phải là ngụy kế cá»§a Tôn Tẩn đâu, vì Tôn Tẩn vá» Äông Tá», Tôn Yên chẳng biết tá»›i lui, lầm và o chá»— nà y, cÅ©ng như con phi nga bay và o lá»a, Ä‘em mìng đến nạp, sao bệ hạ không sai tướng phát binh vây bắt Tôn Yên, ấy là trảm thảo trừ căn đó, mà trả thù nÆ¡i Kinh Kha lúc ná»". Thá»§y Hoà ng nghe nói mừng lắm, truyá»n lệnh tướng quân lá»›n nhá», cùng quân áp ra má»™t lượt, cùng vây bắt Tôn Yên chá»› cho chạy thoát, trái lệnh chém quách chẳng dung. Các tướng vâng chỉ láºt Ä‘áºt nai nịt, kéo binh ra thà nh.
Nói vá» Tôn Yên Ä‘ang đứng ngoà i thà nh xem ngó thấy thà nh Dịch Châu phÃa Äông ngã, phÃa Tây sáºp, trong lòng cả kinh Ä‘ang lúc buồn rầu thấy cá»a thà nh mở hoác, xông ra má»™t đạo binh mã à o tá»›i phá»§ vây. Tôn Yên thấy binh Tần thì nói: "Không xong, Tần tặc nó đã phá thà nh Dịch Châu rồi, ta lầm đến đây, lá»i xưa có nói:Má»™t sợi tÆ¡ không nên chỉ, má»™t tay vá»— chẳng kêu, có khi mạng ta khó gìn, đấng trượng phu sống nà o vui, thác nà o sợ, hôm nay cùng Tần tặc liá»u chết vá»›i nhau". Chẳng rá»™n rà ng, cÅ©ng không kinh sợ, bèn dừng ngá»±a ngừng thương coi binh Tần áp tá»›i. Vương Tiển giục ngá»±a tá»›i trước nạt rằng: "Tôn Triá»u bối, thà nh Dịch Châu mi đã lại phá rồi sao không cao bay xa chạy mà trốn. Còn dám đến thám dá» binh tình, Ä‘em thân chịu chết, mau mau xuống ngá»±a chịu trói thì thôi, nết trì diên ắt ngươi là m quá»·trên ngá»n mâu nà y". Tôn Yên ngồi trên ngá»±a thấy Vương Tiển chạy tá»›i thì thầm nghÄ©rằng: "Thôi để ta dùng kế gạt nó thăm nghe Tôn Thúc ở chá»— nà o và Dịch Châu vì sao bị phá". NghÄ© rồi cưá»i nói: "Äiện tây hầu! Cách mặt đã lâu mạt tướng giáp trụ trong mình, không là m trá»n lá»…". Vương Tiển nghe nói trong bụng nghÄ© thầm rằng:'Thằng tiểu bối nà y ngà y thưá»ng xấc xược, không biết kiêng ai, cá»› sao hôm nay có lòng cung kÃnh ta như váºy, liệu có khi nó thế yếu thá»i suy thấy ta mà sợ, nên phải cung kÃnh, . Há»… con ngưá»i thì lấy lá»… nghÄ©a là m trước, nay nó lá»… nghÄ©a nói vá»›i ta, thì ta cÅ©ng chẳng giáºn là m chi". Bèn gò ngá»±a cưá»i nói:'Tôi chà o tiểu tướng quân đó, chẳng hay tướng quân có việc chi chăng?" Tôn Yên nói: "Mạt tướng đến đây vốn không phải là đi thám dá» quân tÄ©nh chi đâu, vì tôi đưa tổ mẫu, mẫu thân qua đất Hà m Äan trở vá», chẳng dè Dịch Châu ra cá»› sá»± như vầy, cho nên tôi há»i tướng quân váºy chá»› Dịch Châu là m sao mà lấy đặng, còn chú tôi ở chá»— nà o? ' Vương Tiển nói:'Té ra tướng quân mắc qua Hà m Äan, nên không rõ đặng sá»± tình, chú cá»§a ngươi đã vá» núi Thiên Thai rồi, còn Dịch Châu bị Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, dùng lôi pháp phá tan. Ta nhắm ngươi ngà y thưá»ng bổn tánh can cưá»ng, thiệt tay hảo há»›n, hôm nay ngươi không vỠđặng, chi bằng quy hà ng chúa ta, thì chẳng mất ngôi phong hầu. Tướng quân ngươi hãy suy tÃnh lấy". Tôn Yên nghe nói trong lòng thương cảm, nước mắt tuôn rÆ¡i, nghÄ© rằng: "Dịch Châu bị lôi pháo bắn, chú ta lại vá» núi rồi, khá thương thay bá vạn sanh linh, Ä‘á»u mắc tai há»a". NghÄ© rồi giáºn lắm nạt rằng: "Vương Tiển, mi phá nhà phá nước cá»§a ta, cừu sâu tợ biển oán chất bằng non, chá»› chạy". Nói dứt lá»i hươi kÃch đâm tá»›i. Vương Tiển láºt Ä‘áºt rước đánh, hai ngưá»i đánh đến năm mươi hiệp, tướng Tần thấy Vương Tiển đánh không hÆ¡n Tôn Yên Ä‘á»u áp ra Ä‘ao thương loạn đả, vây đánh Tôn Yên. Tôn Yên lòng chẳng run sợ, đánh giết dưá»ng như mãnh hổ bị say, qua lại tung hoà nh, đánh đến và i mươi hiệp nữa, nhắm ngay mặt Triệu Cao đâm tá»›i. Triệu Cao đỡ không kịp quất ngá»±a tránh qua, Tôn Yên má»™t ngá»±a xông ra trùng vây, giục ngá»±a bạch long câu chạy tuốt. Chúng tướng bên tần biết Tôn Yên lợi hại, chẳng dám rượt theo, kéo binh vá» thà nh.
Nói vá» Tôn Yên xông ra khá»i thà nh, thấy binh Tần chẳng rượt theo, bèn gò ngá»±a Ä‘i cháºm cháºm, trong bụng nghÄ© rằng: "Việc pháo bắn Dịch Châu ấy ắt là thiệt, còn nói chú ta vá» núi, thì ta chẳng tin đặng, nếu chú ta vá» núi có đâu dẫn luôn binh mã theo sau, trong đó ắt có cá»› chi, váºy ta tuốt qua nước Tá», thăm nghe cho rõ, rồi trở vá» Hà m Äan, cÅ©ng không muá»™n chi". NghÄ© rồi giục ngá»±a suốt đêm tuốt đến Lâm Tri. Chẳng bao lâu tá»›i Lâm Tri, và o chà ng tá» hết các việc, quan Huỳnh môn và o Ä‘iện tâu rằng: "Nay có cháu ba Ä‘á»i cá»§a Thoại lăng quân, ở bên Dịch Châu, Yên SÆ¡n đến đây, cón đứng ngoà i ngá» môn hầu chỉ". Tương Vương nghe tâu cả mừng, truyá»n chỉ má»i và o. Tôn Yên và o Ä‘iện, chầu lạy xong rồi. Tương Vương há»i: "Ngá»± đệ bởi đâu mà đến?" Tôn Yên bèn Ä‘em các việc tâu hết má»™t hồi, và há»i rằng: "Chẳng hay chú tôi quả thiệt vá» núi chăng? Có khi bệ hạ biết chá»›?" Tương Vương nói: "à phụ ở đây, váºy để trẫm má»i ra". Bèn sai quân cáºn đến phụng các, bẩm cùng Tôn Tẩn, Tôn Tẩn theo chỉ và o Ä‘iện. Tôn Yên thấy Tôn Tẩn lòng rất vui mừng, bước tá»›i quỳ xuống đơn trì nói: "Cháu là Tôn Yên lạy ra mắt chú". Tôn Tẩn xem thấy sa nước mắt há»i: "Cháu đến đây là m gì?" Tôn Yên nói: "Tổ mẫu sai tôi qua Dịch Châu, thăm coi chú đánh vá»›i binh Tần thế nà o?" Tôn Yên nói: "Không phải ta có thá»§y không chung, vì sức ngưá»i không trái trá»i đặng, cho nên túng phải tá»›i đây". Nói rồi bước tá»›i là m lá»… Tương Vương. Tương Vương má»›i ngồi. Tôn Tẩn tâu rằng: "Tôi đến xin từ giã bệ hạ". Tương Vương nghe nói thất kinh há»i: "à phụ muốn Ä‘i đâu bây giá»?" Tôn Tẩn nói: "Qua Hà m Äan phụng dưỡng mẹ già ?" Tương Vương nói: "à phụ Ä‘i sao cho đà nh. Vả chăng nhà Tần phá lấy Dịch Thá»§y rồi chắc là m sao cÅ©ng kéo binh xâm phạm Lâm Tri nà y, nếu à phụ qua Hà m Äan rồi, binh Tần kéo đến, chừng ấy biết lấy ai mà ngăn cá»±, như à phụ có tưởng nhá»› quý nhÆ¡n, thì sai ngưá»i rước đến Lâm Tri nà y, mẹ con sá»›m tối, tụ há»™i cùng nhau váºy chẳng là hay hÆ¡n, mẹ à phụ là bà ná»™i trẫm, váºy rước tá»›i đây thì sao mà không đặng". Tôn Tẩn bị Tương Vương hết lá»i khuyên cầm túng phải nói: "Bệ hạ đức lá»›n bằng trá»i, rước mẹ tôi vá» nước Tá», cảm Æ¡n chẳng xiết". Tương Vương nghe nói rất mừng, thân viết thÆ¡, Tôn Tẩn cÅ©ng viết má»™t phong thư trao cho Tôn Yên dặn rằng: "Cháu chá»› từ cá»±c nhá»c, hãy lãnh bức thư nà y, cùng tá» thÆ¡ cá»§a bệ hạ qua đất Hà m Äan rước Tô Mẫu đến nước Tá» chẳng nên cháºm trá»…". Tôn Yên lãnh thÆ¡ rồi, vá»™i và ng quỳ xuống tâu rằng: "Xin bệ hạ kịp tả hữu thÆ¡, đặng tôi đến Hà m Äan cho sá»›m".
|

03-08-2008, 08:39 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Bốn
Tôn Tẩn rước mẹ vỠtổ quốc,
Äiá»n Anh trả oán đánh binh Tần
Nói vá» vua Tương Vương nước Tá», thấy Tôn Tẩn bằng lòng sai Tôn Yên qua Hà m Äan rước mẹ, trong lòng cả mừng truyá»n bà y yến cùng Tôn Yên tiá»…n hà nh, và sai má»™t trăm quân ngá»± lâm, sắm sá»a xe long tân phụng, đồng qua nước Triệu. Tôn Tẩn dăïn Tôn Yên qua nước Triệu chẳng nên tiết láºu tin tức bên thà nh Dịch Châu. Tôn Yên vâng mạng uống rượu rồi từ biệt Tương Vương cùng Tam Thúc, dân quân ngá»± lâm trở vá» Hà m Äan.
Nói vá» Thá»§y Hoà ng ngà y kia ra chầu, chúng tướng tung hô xong rồi, Thá»§y Hoà ng há»i Kim Tá» Lăng rằng: "Nay binh ta đánh Dịch Châu đã ba năm ba tháng, hao tổn tiá»n lương, chết binh vô số, má»›i lấy đặng má»™t nước, còn năm nước nữa, chẳng biết ngà y nà o bình phục cho đặng?" Tá» Lăng tâu rằng: "Bệ hạ an lòng chá»› lo, đất Dịch Châu nà y, vì có Tôn Tẩn, trái nghịch lòng trá»i, má»›i trá»… nãi ngà y giá» như váºy, còn các nước thì không có Tôn Tẩn, nên khác nhau chẳng đồng. Vốn đất Dịch Châu là căn bổn cá»§a sáu nước, nay bị phá rồi, thì năm nước tá»± nhiên kÃnh lòng vỡ máºt, há»… bệ hạ kéo binh đến đâu, cá» ra thì thắng tráºn ngá»±a đến ắt nên công, muôn phần không thất má»™t". Thá»§y Hoà ng nói: "Y như lá»i Quân sư tâu đó, bây giá» phải đánh nước nà o trước?" Tá» Lăng tâu rằng: "Trước đánh Lâm Tri, sau đánh các nước". Thá»§y Hoà ng nghe ngồi, khoát tay lia, mà nói rằng: "Lâm Tri là nước gốc cá»§a Tôn Tẩn, có chúng tướng Toà n sÆ¡n, bản lãnh cao cưá»ng, ngưá»i giá»i rất nhiá»u, không dá»… đánh đâu, chi bằng đánh nước khác xong hÆ¡n". Tá» Lăng tâu rằng: "Tôn Tẩn vâng lá»i tam giáo thánh nhÆ¡n, vá» núi Thiên Thái rồi, nay va không có ở bên Lâm Tri đâu, còn chúng tướng Toà n sÆ¡n không đủ lo gì, vả lại bá»n Viên Äạt bị chết nÆ¡i Dịch Châu sáu bảy ngưá»i, tướng giá»i đã hết, nếu đánh Lâm Tri thì ắt nên việc lá»›n". Thá»§y Hoà ng thấy lá»i Tá» Lăng có lý, truyá»n hiểu dụ ba quân đến ngà y mưá»i lăm tháng ba, khởi hà nh qua đánh Äông Tá».
Nói vá» Vương Tương ngà y kia ra triá»u, Huỳnh môn quan tâu rằng: "Tôn Yên qua Hà m Äan rước quý nhÆ¡n đã đến cá»a thà nh phÃa Äông, xin lệnh trên định Ä‘oạt". Tương Vương mừng rỡ, vá»™i và ng sai ná»™i thị và o đông phụng các, Thỉnh á phụ lên Ä‘iện. Tôn Tẩn lên Ä‘iện, triá»u kiến xong rồi, Tương Vương cưá»i nói: "Chúc mừng á phụ, phụng tá cá»§a quý nhân đã đến". Tôn Tẩn nghe nói rất mừng, vá»™i và ng cúi tạ Tương Vương, rồi ra triá»u rước, có quân ngá»± lâm Ä‘i hai hà ng, cả triá»u văn võ Ä‘á»u mặc đồ kiết phục. Tôn Yên thấy quân ngá»± lâm thì biết là Tương Vương ngá»± giá đến trước, bèn bẩm cùng Yên ÄÆ¡n công chúa. Công chúa nghe nói, dạy dừng tá bước xuống Ä‘i chân, Tôn Yên theo phò. Tương Vương xa xa xem thấy quý nhÆ¡n xuống tán, vá»™i và ng truyá»n chỉ nói: "Quý nhÆ¡n tác lá»›n Ä‘i bá»™ nhá»c nhằn, xin lên tán, chừng đến loan nghi rồi sẽ xuống". Công chúa nghe chỉ dạy, lên tán và o đến loan nghi bước xuống, còn Tương Vương thì Ä‘i bá»™ cùng Tôn Tẩn, và chúng văn võ và o đến nÆ¡i. Công chúa quỳ xuống nói: "Thần thiếp đâu dám là m nhá»c đến thánh giá". Tương Vương khiến ná»™i thị đỡ dáºy chẳng cho quỳ, nói: "Trẫm mong nhá»› á phụ thương khi cứu giúp, có đức hồi sanh, quý nhÆ¡n là bà cá»§a trẫm đó". Bèn truyá»n gát xe má»i quý nhân Ä‘i trước và o thà nh. Yên ÄÆ¡n từ chối nhiá»u phen, Tương Vương chẳng chịu, túng phải lên xe Ä‘i trước, còn Tương Vương cùng văn võ Ä‘á»u lên ngá»±a theo sau. Và o đến thà nh, Tương Vương ngồi trên đại Ä‘iện. Công chúa bước ra là m lá»…. Tương Vương chẳng cho và má»i ngồi, Tôn Tẩn bước tá»›i trước mặt quý nhÆ¡n quỳ xuống, nói: "Con bất hiếu là Tôn Tẩn, thăm mẹ bình an". Công chúa đỡ dáºy nói: "Con sao không ở Dịch Châu, mà rút binh vể nước Tá», có khi binh Tần đã lui rồi hay là Dịch Châu bị mất, con phải nói cho thiệt mẹ nghe". Tôn Tẩn nghe há»i lấy là khó tÃnh, muốn không nói thiệt e ngà y sau có ngưá»i tiết láºu tin tức, thì ta chẳng là mang tá»™i bất hiếu, cho nên cúi là m thinh mà không đáp lại. Công chúa há»i: "Tôn Tẩn sao con không đáp lại, là cá»› chi váºy?" Tôn Tẩn túng phải Ä‘em việc lôi pháp đánh phá Dịch Châu mà thuáºt hết má»™t hồi, công chúa nghe rồi nói không ra tiếng, vùng ngã ra sau gần rá»›t xuống đất, nhá» có tám tên cung nữ nước Triệu theo phò đứng sau lưng vá»™i và ng đỡ dáºy, là m cho Tôn Tẩn mặt mà y thất sắc. Thừa phụng quan Ä‘em thuốc đổ và o giây lâu tỉnh lại, khóc ngất má»™t hồi. Tương Vương cùng Tôn Tẩn khuyên giải hết lá»i, Yên ÄÆ¡n tâm thần má»i mệt thân thể chẳng an. Tương Vương dạy chánh cung là Cá»§ng nương nương dẫn cung nga lên Ä‘iện, phò quý nhÆ¡n và o cung dưỡng bệnh và dạy ngá»± y Ä‘iá»u trị thuốc thang. Tôn Tẩn, Tôn Yên Ä‘á»u ở nÆ¡i đơn phụng các, má»—i ngà y và o cung thăm viếng, còn Tương Vương năm ngà y bà y đại yến kỉnh nuôi Tôn Tẩn rất nên trá»ng háºu. Ngà y qua tháng lại xảy đến mưá»i lăm tháng mưá»i, Thá»§y Hoà ng phát binh rầm rá»™ nhắm Äông Tá» kéo tá»›i. Ngà y kia binh tá»›i bên thà nh Lâm Tri láºt Ä‘áºt bà i trà gá»—, đá, pháo, tên, nghiêm giữ thà nh trì, nhứt Ä‘iện sai ngưá»i và o triá»u phi báo. Tương Vương xem biểu kinh hồn vá»™i vã má»i Tôn Tẩn và o Ä‘iện nói: "Nay binh Tần đến đánh nước ta, binh đã tá»›i biên quan rồi, nước trẫm tướng già binh yếu biết là m sao bây giá», á phụ có chước chi giá»i là lui đặng binh Tần chăng?" Tôn Tẩn nói: "Muôn việc cÅ©ng bởi trá»i định". Tương Vương nghe Tôn Tẩn nói việc thong thả bao hà m như váºy, thì trong lòng rá»™n tan nói: "Nếu như lá»i á phụ phân đó, thì phải xuôi tay mà chịu chết sao? Lẽ nà o á phụ ngồi ngó cho đà nh". Còn Ä‘ang chuyện vãn, xảy có quan tổng binh cá»a Tây môn, sai ngưá»i và o tâu nói: "Binh Tần đã phá đặng biên quan rồi, đóng binh cách ngoà i cá»a phÃa Tây thà nh Lâm Tri mưá»i dặm, xin bệ hạ liệu định". Tương Vương nghe báo kinh hồn, mặt thất sắc, vá»™i và ng bước xuống ngại, tá»›i trước mặt Tôn Tẩn cúi mình nói: "Xin á phụ lấy xã tắc là m trá»ng". Tôn Tẩn láºt Ä‘áºt quỳ xuống tâu rằng: "Tôi không phải chẳng hết sức cùng bệ hạ đâu; má»™t là đá»n Æ¡n tri ngá»™, hai nữa trả oán cho cha anh, nếu tôi ra tráºn trước e binh Tần nó sợ mà lui vá», thì khó nên việc đặng: Chi bằng bệ hạ sai tướng giá»i, ra tráºn giao chiến coi thắng bại thế nà o, rồi sẽ định kế". Tương Vương nghe nói cả mừng, xảy thấy quân huỳnh môn và o tâu rằng: "Quan tổng binh là Châu Äạt giữ cá»a Tây môn nói: Có Vương Tiển Ä‘ang ở ngoà i thà nh kêu đánh". Tương Vương là m thinh gáºt đầu, xà y thấy trong ban bá»™ bước ra má»™t ngưá»i, là Tam vương Äiá»n Kỵ, tâu rằng: "Tôi bất tà i, xin ra cùng Vương Tiển giao phong". Tương Vương trong lòng chẳng đẹp nói: "Hoà ng thúc tổ (là ông chú vua), tuổi tác đã già , không phải như lúc trẻ đâu, trẫm nghe Vương Tiển mạnh suốt ba quân, nếu Hoà ng thúc tổ ra tráºn, cổ sÆ¡ thất thì còn gì là nhuệ khà đất Lâm Tri". Äiá»n Kỵ chẳng nghe, từ biệt thánh giá, Ä‘i luôn vá» phá»§ mình nai nịt hẳn hòi, dẫn năm trăm gia binh ra thà nh giao chiến.
Nói vá» Vương Tiển xin lịnh Thá»§y Hoà ng ra đánh tráºn đầu, Ä‘ang ở ngoà i thà nh khiêu chiến, xảy nghe trên thà nh pháo nổ, có tướng giặc ra tráºn, ngước mặt xem thấy cá»a thà nh mở hoác, má»™t đạo binh mã xông qua đếu kiá»u, Ä‘i đầu má»™t tướng khôi trắng, giáp trắng, ngá»±a trắng, dưới hà m má»™t chòm râu bạc, tuổi ngoà i bảy mươi, oai phong lẫm liệt, sát khà phi thưá»ng. Vương Tiển nhìn không biến Äiá»n Kỵ, bèn nạt rằng: "Tướng già kia! Dừng ngá»±a lại, có ông chỠđây đã lâu, thông tên há» cho rồi mà chịu chết".
Lúc ấy Äiá»n Kỵ Ä‘ang giục ngá»±a chạy tá»›i, xảy nghe trước mặt có tướng há»i mình, liá»u dừng ngá»±a bạch long, thấy má»™t viên đại tướng, mặt mÅ©i Ä‘en sì, thiệt là Cá»± linh xuống thế quá»·thần kinh, bèn nạt rằng: "Tần tướng muốn há»i tên há» ra sao? Ta là Äông Tá» chức Tam Vương, tên Äiá»n Kỵ, nước Tần mi vì sao mà vô cứ dấy binh xâm phạm cõi ta, nếu biết thá»i vụ mau mau kéo binh vá», thì hai nước khá»i cừu thù, muôn dân đồ thán". Vương Tiển cưá»i nói: "Mạt tướng là Vương Tiển đây, chẳng biết Vương gia ra tráºn, thiệt cam thất lá»…". Äiá»n Kỵ biết là Vương Tiển thì day thương cúi mình nói: "Tôi xin chà o Äiện tây hầu, tôi có nghe danh ngưá»i ta anh hùng cái thế, ngà y nay gặp mặt quả thiệt danh bất hư truyá»n, vốn nước Tần cùng Tá» tôi ngà y thưá»ng hòa hảo, nay vô cá»› dấy binh xâm phạm thiệt không phải là ý cá»§a ngưá»i thánh vương, xin Äiện tây hầu Ä‘em lá»i nói cá»§a tôi mà tá» lại Thá»§y Hoà ng, hai nướcbãi binh ấy là cái phước cá»§a trá»i đất nhân dân đó". Vương Tiển nói: "Lá»i cá»§a Vương gia phân đã sái rồi, vì sáu nước lá»—i chánh, ý trá»i muốn vá» nhà Tần, nay Vương gia cá»± địch thì nghịch ý trá»i; đất Dịch Châu Tôn Tẩn á»· tà thuáºt, trái nghịch lòng trá»i, còn không giữ đất Dịch Châu cho khá»i bị khổ lôi pháo thay, coi đó thì rõ biết lòng trá»i. Vương gia vốn là ngưá»i cao minh đạo lý, hãy y lá»i tôi, chi bằng vá» thà nh tâu cùng Tương Vương nạp biểu xưng thần, thì chẳng mất chức phong hầu và khá»i Ä‘ao binh, chẳng biết ý Vương gia thế nà o?" Äiá»n Kỵ cả giáºn nói: "Vương Tiển, ta dấy nên nghiệp cả, chẳng dám xâm lấn chư hầu, nay nhà Tần ngươi sao dám mượn trá»i nói xà m, ta cÅ©ng rõ biết tà i ngươi, hôm nay đến cùng ngươi đánh má»™t tráºn thôi, chá»› nói nhiá»u lá»i, hãy coi thương nà y Ä‘i biết". Nói dứt lá»i, hươi thương đâm tá»›i.
Vương Tiển vá»™i và ng cá» mâu đỡ khá»i nói: "Vương gia xin dừng tay đã, mạt tướng có lá»i và ng đá khuyên răn, sao chẳng nghe, còn là m như váºy, tà i Vương gia lại giá»i hÆ¡n võ nghệ Tôn Tẩn nữa sao? Rất đỗi Tôn Tẩn kia còn phải thua ta thay, huống gì là ngươi". Äiá»n Kỵ cà ng thêm giáºn lắm, hươi thương đâm nữa, Vương Tiển đỡ khá»i nói: "Tôi nhượng luông hai thương, chẳng dám đánh lại, vốn có ý thương tiếc kẻ anh hùng. Vương gia lúc trẻ anh hùng, tiếng vang bốn biển nay thằng Vương Tiển nà y, lấy sức mạnh huyết khà mà đánh, nếu hÆ¡n đặng, thì Vương gia còn chi danh tiếng". Mấy lá»i nói khÃch ấy là m cho Äiá»n Kỵ tức mình, la như sấm nổ nói: "Thằng con nÃt sao dám khi dá»… ta lắm váºy?" Liá»n hươi thưong đâm nhầu. Vương Tiển cá» mâu rước đánh, giáºn lắm mắng rằng: "Äiá»n Kỵ, thiệt ngươi chẳng biết tá»›i lui mà đánh ta luôn ba thương, mi nói ta sợ mi sao? Mau mau trở vá» bằng không mạng già khó sống đặng". Nói dứt lá»i Äiá»n Kỵ đâm tá»›i nữa, Vương gia hhươi mâu rước đánh, giục ngá»±a ô chùy xốc tá»›i. Hai ngưá»i đánh vùi đến bảy mươi hiệp, chưa định hÆ¡n thua.
Lúc ấy quan tổnh binh Châu Äạt, Châu Thanh hai anh em thấy Äiá»n Kỵ cả đánh Vương Tiển, sợ e không hÆ¡n đặng Ä‘á»u dẫn binh ra thà nh lược tráºn, thấy hai ngưá»i đánh hÆ¡n má»™t trăm hiệp, dần dần Äiá»n Kỵ suy yếu, vì ngưá»i tuổi lá»›n khà huyết đã suy, đánh lâu má»i mệt. Vương Tiển thấy Äiá»n Kỵ cháºm lụt, thì hươi mâu đâm báºy và i cái, gạt cho Äiá»n Kỵ đâm qua, xoay mình tránh khá»i, hươi thương Äiá»n Kỵ đâm tráºt tuốt qua. Vương Tiển hươi mâu nhắm ngay bụng đâm tá»›i, Äiá»n Kỵ đỡ không kịp, la không xong; bị mâu vô tình, đâm thấu tim. Vương Tiển vÃt hất xuống ngá»±a, anh em Châu Äạt xem thấy hoảng kinh, la ó lên rằng: "Tần tặc chá»› chạy". Vương Tiển quà y ngá»±a vừa muốn cắt thá»§ cấp Äiá»n Kỵ, xảy thấy Châu Thanh chạy tá»›i rất gần, vá»™i và ng rước đánh. Bên kia Châu Äạt giá»±t thây Äiá»n Kỵ, Ä‘em tuốt và o thà nh.
Nói vá» Vương Tiển đánh vá»›i Châu Thanh, đến năm hiệp mươi đám Châu Thanh má»™t mâu, té nhà o xuống ngá»±a rượt giết binh Tá», rồi đánh trống thắng tráºn vá» dinh.
Lúc ấy Tương Vương nghe tin Äiá»n Kỵ tá» tráºn, khóc ngất má»™t hồi, truyá»n chỉ Ä‘em thây vá» vương phá»§ dùng theo lá»… vương mai táng, cả triá»u văn võ Ä‘á»u cư tang. Có ngưá»i báo vá»›i vương phá»§, vợ tam vương là Huỳnh Thị nghe báo hãi kinh chết ngất má»™t hồi thì thấy thây Äiá»n Kỵ đã Ä‘em vá» tá»›i phá»§. Huỳnh Thị vương phi lo tẩn liệm thi hà i để giữa đại Ä‘iện, cả phá»§ cư tang, sai ngưá»i suốt đêm đến cá»a Nam môn, thỉnh Thế tá» (là con Äiá»n Kỵ).
Äây nói vá» con tam vương Äiá»n Kỵ là Äiá»n Anh, tuổi tác vừa hai mươi hai tuổi là m chức Nam Phụng vương, tánh ưa táºp rèn võ nghệ, sức mạnh hÆ¡n ngưá»i ấy là tay hảo hán thứ nhứt bên đất Lâm Tri. Lúc mưá»i ngà y trước cùng vá»›i Bảo quốc hầu Viên Cang, Äịnh quốc hầu Äá»™c Cô Giao, dẫn má»™t trăm binh tướng ra ngoà i Nam Giao săn bắn. Ngà y ấy Nam Phụng vương, ngồi trong thÆ¡ phòng, thân thể chẳng an, bèn nói vá»›i Viên Cang, Äá»™c Cô Giao rằng: "Hôm nay vì sao mà lòng tôi chẳng an, tưởng khi triá»u đình có việc chi chăng?" Viên Cang nói: "Thế tá» lòng chẳng an, vì lâu không vá» triá»u". Äá»™c Cô Giao nói: "Bá»n ta săn bắn, nay cÅ©ng đã lâu, hoặc khi binh Tần xâm phạm, cÅ©ng chưa biết chừng". Bèn truyá»n lệnh trở vá», thổi còi lên má»™t tiếng, thâu những chó săn, nhắm Lâm Tri trở lại. Äi chưa đặng và i ngà y, quân tiá»n đội báo nói: "Có gia tướng trong Vương phá»§ vương phi sai đến, mình mặc đồ tang, chẳng biết cá»› gì?" Nam Phụng vương nghe nói cả kinh hối kêu tá»›i cho mau, chẳng bao lâu gia tướng tá»›i trước ngá»±a, quỳ xuống khóc rống lên, là m Nam Phụng vương cà ng thêm kinh hãi há»i: "Chuyện chi nói cho mau rồi sẽ khóc". Gia tướng nghe há»i bèn Ä‘em việc binh Tần phạm đến cá»a phÃa Tây thà nh Lâm Tri, Vương gia ra tráºn bá» mình nÆ¡i tay Vương Tiển, Nam Phụng vương la lên má»™t tiếng, té xỉu xuống đất bá»n Viên Cang láºt Ä‘áºt xuống ngá»±a cứu dáºy, giây lâu tỉnh lại, khóc rống lên mắng rằng: "Tần tặc mi giết cha ta ta thá» nuốt sống mi mà trả háºn". Khóc rồi chẳng kể đến gia tướng, quất ngá»±a long câu chạy như bay, tuốt vá» Lâm Tri. Vốn ngá»±a long câu nà y, Ä‘i má»™t ngà y đặng tám ngà n dặm, giây phút vỠđến cá»a Nam môn, xem thấy cá»a thà nh đóng chặt, bèn kêu rằng: "Mở thà nh cho mau, có ta vỠđây". Quân sÄ© trên thà nh nhìn biết Nam Phụng vương, vá»™i và ng thả Ä‘iếu kiá»u, mở hoác cá»a thà nh. Äiá»n Anh giục ngá»±a chạy và o thà nh, chẳng tá»›i triá»u, tuốt vá» phá»§, xem thấy cá»a phá»§ mở hoác treo những đồ trắng. Gia tướng thấy thế tá» vá», vá»™i và ng và o phá»§ thông báo, Vương phi nghe báo, cà ng thêm thảm thiết, xảy thấy Äiá»n Anh và o quỳ trước mặt, khóc rống lên rằng: "Con bất hiếu, vì ham vui mà không bảo phò đặng phụ vương ra tráºn, đến đỗi bị thác nÆ¡i tay Vương Tiển, tá»™i đáng muôn thác". Vương phi thấy Thái tá» thì lau nước mắt, nói: "Con trẻ bá»›t lòng thương xót, chết rồi không sống lại đặng, con hãy lo toan mà trả thù cho cha con". Äiá»n Anh nói: "Xin mẹ chá»› lo đến con trẻ không bắt đặng Vương Tiển mà trả thù cho cha, thá» chẳng là m ngưá»i". Nói rồi từ biệt Vương phi và o triá»u ra mắt Tương Vương. Lúc ấy Viên Cang đứng ngoà i ngá» môn, cùng Nam Phụng vương và o Ä‘iện má»™t lượt, xem thấy Tương Vương cả mình Ä‘á»u mặc đồ tang. Äiá»n Anh quỳ dưới kim giai khóc rống lên rằng: "Tôi là Äiá»n Anh vì ham săn bắn, đến ná»—i Phụ vương bá» mình, tá»™i tôi muôn thác, xin thánh thượng khoan dung". Tương Vương nói: "Hoà ng thúc tổ nổi giáºn lôi đình, bổn thân ra tráºn, trẫm can gián hết lá»i cÅ©ng không khứng nghe, đến ná»—i rồng vá» thượng hải, khiến cho trẫm lòng máºt Ä‘á»u tan, thá» chẳng cùng nước Tần chung đứng". Äiá»n Anh cúi tâu rằng: "Cha tôi bị thác chốn sa trưá»ng, gãy mất rưá»ng cá»™t trong nước, tôi tuy bất tà i, xin ra bắt Vương Tiển, rá»a thẹn nước Tá»". Tương Vương y lá»i, truyá»n chỉ Bảo quốc hầu Viên Cang, Äịnh quốc hầu Äá»™c Cô Giao, đồng lãnh năm ngà n binh cùng Nam Phụng Vương ra tráºn, phải tiểu tâm cẩn tháºn. Ba ngưá»i lãnh chỉ, bước xuống kim Ä‘iện nai nịt, phát ba tiếng pháo, xông tá»›i dinh Tần, kêu tên Vương Tiển ra đánh. Quân và o báo nói: "Có tướng Tá» kêu chỉ quyết tên Äiện tây hầu ra đánh, nên tôi phải và o báo". Vương Tiển vừa muốn xin chỉ ra đánh, xảy thấy má»™t viên đại tướng bước ra tâu rằng: "Tôi bất tà i xin rabắt tướng Tá» cho". Thá»§y Hoà ng xem lại cả mừng nói: "Ngá»± đệ ra tráºn phải giữ gìn cẩn tháºn". Lữ Trinh lãnh chỉ, vừa muốn xuống trướng, xảy có má»™t tướng tâu rằng: "Tôi là Lữ Khiết, xin cùng anh tôi đồng ra giao chiến". Thá»§y Hoà ng cho Ä‘i, hai anh em xuống trướng, dẫn tám trăm binh ra dinh, sắp gặp má»™t tướng Tá» tuổi ước hai mươi, oai phong lẫm lẫm, sát khà đằng đằng.
Lữ Trịnh coi rồi nạt rằng: "Tướng Tá» thông tên đặng có chịu chết". Nam Phụng vương nói: "Tần cẩu kia! Ta là thế tá» cá»§a tam vương là m chức Nam Phụng Vương tên Äiá»n Anh, mi biết ta lợi hại, mau mau vá» dinh kêu Vương Tiển ra đánh, thì mi khá»i chết". Lữ Trinh nghe nói cả giáºn, hươi thương xốc tá»›i đâm nhầu. Äiá»n Anh hươi thương rước đánh, đánh hÆ¡n ba mươi hiệp, Lữ Khiết đứng trước tráºn thấy anh mình đánh không hÆ¡n Äiá»n Anh, láºt Ä‘áºt quất ngá»±a xông ra tiếp đánh. Biên kia Viên Cang xem thấy vá»™i và ng giục ngá»±a lướt qua, kêu lá»›n rằng: "Tần tặc khoan tá»›i, có ta đây". Tiếng kêu như sấm là m cho Lữ Khiết hoảng kinh, thì ngá»±a Viên Cang đã chạy tá»›i gần, hươi búa nhắm đầu chém xuống. Lữ Khiết ráng hết sức đỡ lên, Viên Cang ráng sức anh hùng, chẳng đầy má»™t hiệp, chém Lữ Khiết té nhà o xuống ngá»±a, rồi áp lại hai ngưá»i đánh Lữ Trinh. Lữ Trinh cá»± vá»›i Äiá»n Anh không nổi, có đâu đánh lại hai ngưá»i,trong lòng hoảng hốt, bị Äiá»n Anh đâm má»™t thương nhằm bụng, hai tay vÃt thây văng xa trăm thước. Binh Tần giá»±t thây chạy tuốt vá» dinh. Thá»§y Hoà ng cả giáºn truyá»n lịnh tả dinh phó tướng Lữ Hoán, hữu dinh phó tướng Ngụy Báo, tiá»n quân phó tướng Cam Máºu, ba viên đại tướng ra dinh nghing diện. Äiá»n Anh Ä‘ang ở ngoà i dinh, thấy ba viên tướng Tần xông ra má»™t lượt, thì nói vá»›i Bảo quốc hầu rằng: "Hiá»n đệ em hãy ở đây chẳng cần phụ tiếp, coi má»™t mình anh bắt luôn ba tướng má»›i tà i". Nói rồi quất ngá»±a xốc tá»›i, chẳng thông tên há», hươi thương đánh đùa, Ngụy Báo thấy Äiá»n Anh hung dữ, bèn đâm báºy má»™t thương bá» chạy. Äiá»n Anh Ä‘uổi nà theo, Lữ Hoán, Cam Máºu ở sau rượt tá»›i. Lúc ấy Ngụy Báo thấy Äiá»n Anh rượt tá»›i gần, vá»™i và ng lên trướng cung lắp tên, quay lại bắn ra má»™t mÅ©i, Äiá»n Anh lẹ mắt, xem thấy Ngụy Báo dùng tên bắn lén, liá»n nằm ngá»a trên lưng ngá»±a, mÅ©i tên qua khá»i, Lữ Hoánđấm sầm rượt tá»›i chẳng đỠphòng bị mÅ©i tên cá»§a Ngụy Báo bắn nhằm té nhà o xuống ngá»±a, Cam Máºu chẳng dám rượt tá»›i, quà y ngá»±a chạy trở vá» dinh. Lúc ấy Ngụy Báo thấy Äiá»n Anh ngã ngữa trên lưng ngá»±a, thì ngỡ là bị tên liá»n quà y ngá»±a cắt lấy thá»§ cấp. Äiá»n Anh nạt lên má»™t tiếng vùng ngồi dáºy, thuáºn tay hươi thương đâm tá»›i, Ngụy Báo thất kinh vùng quà y ngá»±a tránh khá»i, liá»n hươi thương đâm lại, Äiá»n Anh tránh khá»i mÅ©i thương, lẹ tay chụp cán, ôm chặt giá»±t qua nạt rằng: "Qua đây". Ngụy Báo thấy Äiá»n Anh sức mạnh, bèn buông tay. Äiá»n Anh té ngá»a ra sau. Ngụy Báo tay không nên quà y ngá»±a bá» chạy. Äiá»n Anh nói: "Ta không rượt mi, hãy vá» dinh mau mau kéo Vương Tiển, bảo nó ra mà đánh vá»›i ta". Ngụy Báo không đáp lại, bay ngá»±a chạy trốn, và Cam Máºu vá» dinh, tâu cùng Thá»§y Hoà ng. Vương Tiển đứng má»™t bên tâu rằng: "Tướng Tá» thắng luôn ba tráºn, cÅ©ng là má»™t viên dõng tướng, tôi xin ra ngá»±a cùng nó giao chiến". Thá»§y Hoà ng dặn dò cẩn tháºn, Vương Tiển lãnh mạng nai nịt tá» chỉnh, ra trước tráºn thấy viên tướng Tá», tuổi tuy còn nhá», nhưng mà dung mạo khác thưá»ng, bèn nạt lá»›n rằng: "Tướng Tá» không đặng hung hăng, có ta đến đây". Äiá»n Anh thấy má»™t tướng xông ra trước tráºn, mặc áo bà o Ä‘en, mặt mà y Ä‘en hắc, hình dung khác lạ, bèn hươi thương chỉ mà há»i rằng: "Thằng giặc kia! Phải thông tên đã". Vương Tiển đáp rằng: "Ta là tướng cá»§a Tần, là m chức chánh tiên hà nh. Äiện tây hầu Vương Tiển đây, mi đã biết ta lợi hại, mau mau xuống ngá»±a chịu trói cho rồi, khá»i nhá»c công ta ra sức đánh đây". Äiá»n Anh nghe xưng Vương Tiển, thì cặp mắt đỠngầu, kêu nói rằng: "Vương Tiển! Ngà y trước nÆ¡i tráºn mi giết chết cha ta, ta muốn kiếm ngươi bắt Ä‘em vá» thà nh, bằm thây muôn khúc, váºy chá»› trông chạy thoát". Nói dứt lá»i, hươi thương đâm tá»›i, Vương Tiển rước đánh. Vốn Vương Tiển biết con Äiá»n Kỵ là Äiá»n Anh, lúc ở nước Tần, là má»™t tay anh hùng tuổi trẻ, hai ngưá»i đánh vá»›i nhau, ắt chẳng khá»i chục hiệp, chưa ai hÆ¡n thua. Vương Tiển thấy Äiá»n Anh thương pháp thuần thục, nghÄ© biết không hÆ¡n đặng, tÃnh dùng pháp bá»u hại nó, rồi đánh và i hiệp nữa, giả thua bá» chạy. Äiá»n Anh xem thấy quất ngá»±a long câu và i roi, con ngá»±a nà y chạy mau như gió thổi, rượt theo ngá»±a ô chùy cá»§a Vương Tiển kế Ä‘uôi. Vương Tiển, liệng gươm không kịp, lúc ấy nếu mà Äiá»n Anh dùng thương đâm tá»›i thì chá»› nói chi má»™t mình Vương Tiển, dẫu mưá»i thằng Vương Tiển cÅ©ng phải chết, vì Nam Phụng vương có ý bắt sống Vương Tiển mà thôi, nên vói tay chụp giây nịt cá»§a Vương Tiển, kéo chặt giá»±t qua. Vương Tiển hoảng kinh, hồn bất phụ thể, láºt Ä‘áºt nÃu chặt yên ngá»±a, hai chân thúc con ngá»±a vá»t tá»›i, hai bên ra sức kéo trì, là m cho sợi dây nịt đứt lìa, Vương Tiển lúc ấy khá»i chết là may, có đâu tưởng đến sá»± liệng bá»u kiếm cho đặng, bèn giục ngá»±a chạy tuốt vá», còn Äiá»n Anh thì ráng sức mà kéo, bị đứt dây tư Ä‘iá»u, chá»n vá»n gần rá»›t xuống ngá»±a. Äến chừng ngồi dáºy thì Vương Tiển chạy đã xa hÆ¡n mưá»i bước, tức giáºn bồi hồi, quất ngá»±a rượt theo.
|

03-08-2008, 08:47 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Lăm
Khéo kết duyên, Äiá»n Anh gặp cứu,
Lén bà y tráºn, Tôn Tẩn ra binh
Nói vá» Chương Ngươn phát pháo ra thà nh, dừng ngá»±a xem thấy má»™t viên tiểu tướng, khôi trắng, giáp trắng, ngá»±a trắng, tay cầm trưá»ng thương, cả mình Ä‘á»u mặt đồ trắng, kêu lá»›n rằng: "Tướng kia, thông tên đã". Chương Ngươn nạt rằng: "Ta là tướng Tần, là m chức Chiêu thảo đô đốc, đại nguyên soái, con Chương tổng nhung tên Chương Ngươn, thằng giặc kia, mi có phải là Äiá»n Anh không?" Äiá»n Anh cả giáºn mắng: "Tặc tá»! Äã biết oai danh ta, sao còn dám cá»± địch, có đâu dung mi sống đặng". Nói dứt lá»i, hai tay hươi thương đâm tá»›i, Chương Ngươn thấy thế rất mạnh, vá»™i và ng rước đánh; hai bên Ä‘á»u chá»— tà i anh hùng. Äánh đến mưá»i hiệp, Chương Ngươn sức yếu, hai tay tê má»i, quà y ngá»±a thua chạy, Äiá»n Anh rượt theo, nghÄ© thầm rằng: "Ta tuy thắng luôn và i tráºn, mà chưa bắt sống được má»™t ngưá»i; khi nãy nắm được Vương Tiển, không dè bị đứt dây nịt, nên nó chạy thoát khá»i, còn tên tiểu tặc nà y liệukhông khá»i tay ta, chi bằng bắt sống nó mà lãnh công". NghÄ© rồi quất ngá»±a theo, hai ngá»±a ká» nhau. Äiá»n Anh nạt má»™t tiếng: "Tiểu tặc, chạy đâu". Rồi vá»›i tay bắt sống, để ngang qua lưng ngá»±a; Chương Ngươn dùng thế lý ngư đả đỉnh, nhúng mình nhảy xuống. Äiá»n Anh cả giáºn nói: "Tiểu tặc, còn trông thoát khá»i ná»—i gì". Hai tay ôm Chương Ngươn giÆ¡ lên, dùng thế kim kê độc láºp, phụng hoà ng triển sÄ©, dá»™ng đầu xuống đất chết tươi. Binh thua vá» báo vá»›i Chương Hà ng, Chương Hà ng nghe báo bay hồn, khóc tâu cùng Thá»§y Hoà ng. Thá»§y Hoà ng ngó Tá» Lăng há»i rằng: "Quốc sư khuyên trẫm đánh đất Lâm Tri, liệu nó không tướng anh hùng, ai dè Äiá»n Anh mạnh dữ, thắng luôn mấy tráºn, nay còn kêu đánh, biết liệu là m sao?" Tá» Lăng tâu rằng: "Bệ hạ chá»› lo, Äiá»n Anh bất quá như con gà đui kia, may mổ nhằm má»™t há»™t lúa mà thôi, chá»› có tà i chi giá»i, để tôi ra cùng nó giáp mặt, chắc là bắt đặng trong tay". Thá»§y Hoà ng khoát tay nói: "Quốc sư Ä‘i không đặng đâu, nó là trăm tráºn trăm thắng, còn mình thì má»—i tráºn Ä‘á»u thua; Lữ Hoán, Ngụy Báo, Cam Máºu, Vương Tiển, Chương Ngươn tà i nghệ lẽ đâu không bằng Quốc sư, mà còn phải chết, phải thua nÆ¡i tay nó thay, nay Quốc sư có tà i chi giá»i, dám cùng nó đối địch".
Tá» Lăng nói: "Tuy tôi chẳng bằng ngưá»i, song có ông Hải Triá»u truyá»n cho Ãt váºt bá»u bối, hôm nay ra đánh chắc là ngá»±a tá»›i nên công". Thá»§y Hoà ng nói: "Nếu như váºy thì trẫm cho Ä‘i, nhưng phải hết lòng cẩn tháºn". Tá» Lăng lãnh chỉ, cầm gáºy cỡi nai, phát pháo ra dinh bên kia Nam Phụng vương Ä‘ang đứng trước tráºn khiêu chiến, xảy thấy má»™t ngưá»i đạo sÄ© cầm cây gáºy cỡi xông ra, bèn nạt lá»›n rằng: "Có phải là Kim Tá» Lăng đó chăng?" Tá» Lăng cưá»i nói: "Bần đạo lúc chưa ra khá»i trướng, thì ngỡ mi là má»™t tay hảo há»›n trên trá»i dưới đất chi, té ra thấy mặt không dè là má»™t thằng con nÃt miệng còn hôi sữa, có tà i chi giá»i là thắng luôn tám tướng, lại còn diệu võ giương oai, nay bần đạo khuyên mi biết ta lợi hại thì xuống ngá»±a chịu trói cho rồi, nếu không nghe phải chết liá»n trước mắt". Äiá»n Anh nghe nói giáºn lắm, hét lên rằng: "Yêu đạo sao dám nói xà m, hãy coi ta lấy đầu ngươi". Nói dứt lá»i hươi thương đâm tá»›i. Tá» Lăng dùng gáºy đỡ khá»i, ngá»±a nai qua lại, thương trượng lăng xăng, như rồng Ä‘ua cá»p giỡn. Äánh đến ba mươi hiệp. Tá» Lăng mệt thở ồ ồ, liệu khó bá» ngăn đỡ, đâm má»™t trượng thua chạy, Äiá»n Anh giáºn lắm, nói: "Hay cho thằng chúa mÅ©i trâu, mi chạy đâu cho khá»i". Liá»n giục ngá»±a Ä‘uổi nà theo.
Tá» Lăng nghe tiếng lạc ngá»±a reo vang, thì biết Äiá»n Anh rượt tá»›i, vá»™i và ng thò tay và o túi lấy ra má»™t váºt bá»u bối, vốn cá»§a ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, luyện rèn năm cục đá, án theo kim, má»™c, thá»§y, há»a, thổ, chia là m năm sắc, và ng, Ä‘á», trắng, Ä‘en, xanh đặt tên là NgÅ© thể thần thạch. Äá xanh liệng lên, mây khói mịt mù, là m cho tướng giặc hôn mê, đá và ng hốt bụi bay đất, đá đỠbiến lá»a rần rần, đá Ä‘en hóa nên giông gió, đá trắng đánh tướng giết, trăm phát trăm trúng, vốn là váºt báu cá»§a ông Hải Triá»u, lúc ở nÆ¡i Dịch Châu chưa từng dùng đến. Khi ấy truyá»n cho Tá» Lăng, Tá» Lăng thấy Äiá»n Anh rượt theo rất gần, trong bụng mừng lắm, bèn lấy má»™t cục đá trắng cầm nÆ¡i tay, miệng niệm chÆ¡n ngôn, liệng ra má»™t cái, như vầng mây trắng. Lúc ấy Äiá»n Anh cứ cong lưng rượt hoà i phải, xảy gặp má»™t vầng mây trắng, ở giữa có má»™t cục đá lá»›n bằng quả trứng gà , bay tá»›i ngay đầu, mặtmà y thất sắc, cúi đầu mà chịu; vốn thần thạch lợi hại chẳng vừa, chá»› nói Äiá»n Anh mà thôi, dẫu kim cang bằng đồng, la hán bằng sắc, đánh nhằm cÅ©ng phải tan nát, song Äiá»n Anh là vị thần tiểu hao xuống phà m số chưa phải chết, nên đá đánh nhằm xương sống, kiếng há»™ tâm bể nát, đứt bay lìa, thổ huyết chạy dà i. Tá» Lăng nghe nai rượt tá»›i, lúc ấy Viên Cang, Äá»™c Cô Giao hai tướng thấy Nam Phụng vương thua chạy, láºt Ä‘áºt xốc ngá»±a ra đánh. Trá»i đã tối hai bên thâu quân trở vá». Viên Cang thấy Nam Phụng vương chẳng biết Ä‘i phương nà o, láºt Ä‘áºt kéo binh vá» thà nh, tâu cùng Tương Vương. Bên kia Kim Tá» Lăng vá» dinh ăn mừng. Nói vá» Äiá»n Anh bị thần thạch đánh nhằm, đâu chịu không nổi, hôn mê bất tỉnh nằm sấp trên chạy dà i, xảy tá»›i là ng kia tên là Ngá»c Long thôn, nÆ¡i ấy ước hÆ¡n mưá»i cái nhà , có má»™t toà nhà cao lá»›n, trước cá»a quạnh hiu, chẳng thấy má»™t ngưá»i. Ngá»±a long mã dừng chân đứng đó, cứ la hà hoái, xảy đâu trong cá»a chạy ra má»™t đứa liá»…u hoà n, xem thấy nói: "Con ngá»±a trắng nhà ai, bứt cương chạy tá»›i cá»a nà y". Rồi bước lại gần, xem thấy hoảng kinh, chạy nhà o, kêu lá»›n rằng: "Tiểu thÆ¡ ôi! Không xong, mau mau đóng cá»a". Tiểu thÆ¡ nghe nói thất kinh há»i: "Liá»…u đầu, việc chi mà kinh hãi như váºy, có chuyện gì mà không xong, nói cho ta rõ". Liá»…u đầu bẩm nói: "Ngoà i cá»a chẳng biết ngá»±a ai, chạy tuôn và o đó". Tiểu thÆ¡ nạt rằng: "Äồ hư! Thứ ngá»±a thuở nay không từng thấy hay sao, mà là m ra tuồng như váºy?" Liá»…u hoà n nói: "Con ngá»±a có chở má»™t cái thây chết, báºn giáp bạc, tay cầm thương, miệng ra máu, nằm sấp trên yên, giống là má»™t vị tướng quan chi, bị thương chở tá»›i nhà ta, như váºy là m sao mà không sợ". Tiểu thÆ¡ nghe nói trong bụng nghÄ© thầm rằng: "Lúc ta ở trên núi, bái biệt Thánh mẫu vá» nhà , thì ngưá»i có dặn dò ta đôi ba phen rằng: "Năm nay, ngà y nà y, thángnà y, có ngưá»i ấu chúa bị thương chạy tá»›i nhà , thì ta cùng vá»›i ngưá»i ấy kết duyên chồng vợ, tưởng lại không phải việc tình cỠđâu, để ta ra coi thế nà o".
NghÄ© rồi há»i Liá»…u hoà n: "Quả có thiệt con ngá»±a chở ngưá»i chết hay không?" Liá»…u hoà n nói: "Quả thiệt là ngưá»i ta chết". Tiểu thÆ¡ dạy cầm đèn ra cá»a ngá», đặng nà ng coi thá». Liá»…u hoà n nói: "Ngưá»i chết cả mình đầy những máu, mà coi là m gì?" Tiểu thÆ¡ nói: "Chá»› sợ, chúng bây tám đứa Ä‘i theo hết cùng ta". Chúng liá»…u hoà n chẳng dám trái mạng, xách lồng đèn Ä‘i trước, thẳng tá»›i cá»a ngá», xảy nghe ngá»±a ấy hà luôn ba tiếng, liá»…u hoà n chỉ nói: "Con chi đó không phải ngá»±a sao?" Tiểu thÆ¡ bước tá»›i, dạy liá»…u hoà n giở lồng đèn giÆ¡ lên sáng giá»›i. Tiểu thÆ¡ liếc mắt coi kỹ, thấy má»™t viên tướng nhá», giáp bạc, mao bạc, cả mình Ä‘á»u mặc đồ trắng, miệng ói ra máu, cặp mắt nhắm ại, quả là má»™t đấng nhÆ¡n tà i, đưá»ng đưá»ng diện mạo, nằm sấp trên yên, trong bụng mừng thầm, bèn dạy Thu Hương, Lạc Mai hai đứa liá»…u hoà n, đứa thì nắm ngá»±a, đứa thì lấy thương; hai đứa liá»…u hoà n nghe nói thất kinh.Thu Hương nói: "Lạc Mai chị lá»›n mạnh hÆ¡n thì lấy cây thương, chá»› tôi cầm không nổi". Lạc Mai nói: "Thôi nà ng nắm ngá»±a". Thu Hương bước tá»›i nắm hà m thiếc. Lạc Mai lại gần vói tay nắm cây ngân thương rút xuống đưa cho tiểu thÆ¡ và nói: "Cây thương mưá»i phần nặng dữ". Tiểu thÆ¡ cầm đưa nÆ¡i đèn coi kỹ lại, quả thiệt má»™t cây thương bạc, nÆ¡i cán có khắc bảy chữ nhá»: "Nam Phụng Vương Äiá»n Anh chi thương. Coi rồi mừng thầm nói: "Lá»i Thánh mẫu nói quả tháºt không sai, nay chẳng cứu ngưá»i mà còn đợi ai". Bèn dạy liá»…u hoà n khiêng ngưá»i tướng quân nằm trên ngá»±a đó xuống cho nà ng. Liá»…u hoà n nói: "Thây ngưá»i chết, khiêng xuống là m chi?" Tiểu thÆ¡ nói: "Ngưá»i ấy vốn là chú cá»§a ÄÆ°Æ¡ng kim Hoà ng Äế, con Lá»— vương tên Äiá»n Anh, trong mình bị thương, cÅ©ng bởi số trá»i khiến váºy, nay con ngá»±a nà y Ä‘em tin đến đây, ta là con cá»§a kẻ Thần tá», chú cá»§a vua mình, mình là pháºn là m tôi, mà không cứu chúa, ấy có phai là tá»™i chết chém cả há» chăng? Hãy khiêng xuống cho mau, mặc ta liệu tÃnh". Liá»…u hoà n nói: "Ngưá»i là cà nh và ng lá ngá»c, ra tráºn bị thương, nếu tiểu thÆ¡ cứu ngưá»i sống đặng thì tốt, bằng không sống thì tá»™i ấy không nhỠđâu". Tiểu thÆ¡ giáºn nói: "LÅ© nà y muốn ta đánh sao?" Liá»…u hoà n sợ, áp tá»›i khiêng Nam Phụng vương xuống ngá»±a, để nằm dưới đất Tiểu thÆ¡ nói: "Tám đứa bây, bốn đứa mạnh thì khiêng Ä‘iện hạ Ä‘i, còn hai đứa xách lồng đèn, má»™t đứa dắt ngá»±a, má»™t đứa vác thương, hãy Ä‘i theo ta". Xuân Mai nói: "Má»™t ngưá»i chết ở ngoà i, khiêng Ä‘em và o trong, chắc Ä‘em ra háºu huê viên nÆ¡i đất trống mà chôn đó". Lạc Mai nói: "Thôi chẳng cần nói nhiá»u lá»i, khiêng phứt Ä‘i cho rảnh". Nói rồi áp lại nhau lại khiêng, kẻ khiêng đầu, ngưá»i đỡ chân, dắt ngá»±a cầm thương, Ä‘i tuốt và o nhà . Chúng liá»…u hoà n cưá»i nói vá»›i nhau rằng: "Cô ta thấy dượng nên dạy khiêng và o nhà ". Tiểu thÆ¡ giáºn mắng: "Chúng bay chá»› nói xà m, mau nhẹ tay để xuống giưá»ng, cÆ¡i khôi giáp, chiến bà o, để nằm sấp xuống, lấy má»n đắp lại". Rồi dạy Hạ Liên Ä‘i thỉnh phu nhân tá»›i. Giây phút phu nhân đến nÆ¡i. Tiểu thÆ¡ má»i ngồi rồi Ä‘em lá»i Thánh mẫu dặn dò, tá» cáo cho mẹ nghe: "Nay con Ä‘em thây ngưá»i và o nhà để nằm trên giưá»ng". Phu nhân nói: "Tuy lá»i Thánh mẫu ứng nghiệm song chẳng biết thế nà o, nếu có việc chi bất trắc, ắt là há»a chẳng nhỠđâu". Tiểu thÆ¡ nói: "Mẫu thân chá»› lo, để con coi lại sẽ biết".
Nói dứt lá»i bước tá»›i nhẹ tay giở má»n, coi kỹ thấy trên xương sống, có dấu thương bằng miệng chén, sưng cao hai tấc. Tiểu thÆ¡ nói: "Dấu thương tuy nặng, con trẻ Ä‘iá»u trị mạnh liá»n". Bè dạy Xuân Mai múc má»™t chén nước, giây phút Ä‘em và o, tiểu thÆ¡ lấy cái hồ lô cá»§a bà Thánh mẫu cho, giở ra lấy hai hoà n thuốc: Má»™t hoà n Ä‘á», má»™t hoà n trắng. Tiểu thÆ¡ lấy hoà n thuốc trắng, hòa và o vá»›i nước thoa nÆ¡i dấu thương, rồi lấy hoà n đỠhòa và o nước, đỡ dáºy cạy răng cho uống. Thiệt là thuốc tiên mầu diệu, giây phút, dấu sưng tiêu hết, thuốc uống thấu và o tam quan, thông ra cứu khiếu, chẳng đầy ná»a khắc. Nam Phụng Vương nằm trên giưá»ng nghiêng mình kêu lá»›n rằng: "Hay cha chả, hay cho yêu đạo, mi dùng tà thuáºt mà đánh ta như váºy". Phu nhân bước tá»›i giở má»n nói: "Thiên tuế má»›i mạnh, xin an nghỉ, chá»› nên giáºn dữ". Äiá»n Anh nghe nói, mở mắt xem thấy má»™t tốp con gái, ở giữa có má»™t bà già . Nam Phụng Vương đứng dáºy há»i rằng: "Ngưá»i là ngưá»i váºy, khá phân cho ta rõ? Ta nhá»› lúc ra tráºn đánh giặc, bị thằng yêu đạo bên Tần, dùng tà thuáºt đánh hôn mê bất tỉnh, vì là m sao mà đến chá»— nà y, chá»— nà y là tên đất gì, nhà cá»§a ai hãy nói cho ta biết?" Phu nhân nói: "Chá»— nà y là huyện Äịnh Hà o, là ng Ngá»a Long, chồng tôi là Lý Mục, bị chết nÆ¡i Dịch Châu, sanh được má»™t gái tên là Phù Dung". Bèn Ä‘em việc Nam Phụng Vương nằm trên lưng ngá»±a, chạy tá»›i trước phá»§, Phù Dung cho thuốc, tá» hết má»i Ä‘iá»u. Äiá»n Anh nghe nói, há»i: "Tiểu thÆ¡ sao biết tôi bị thương đến đây?" Phu nhân nói: "Con gái tôi từ lúc nhá», theo bà Thánh mẫu há»c nghá», Thánh mẫu thấy chồng tôi chết, cho nên sai xuống núi lại dặn rằng: Năm nay, tháng nà y, ngà y nà y, biểu con tôi phải ở nhà cứu giá, lúc đầu chẳng tin, không dè Vương gia bá»u giá đến đây, con gái tôi vâng lệnh Thánh mẫu, chẳng tỵ hiểm nguy, Ä‘em thiêntuế vá» nhà , linh đơn cứu trị, may được an toà n quý thể". Äiá»n Anh nghe nói mấy lá»i, chẳng khác chiêm bao má»›i tỉnh, vá»™i và ng đứng dáºy, lạy bốn lạy tạ Æ¡n tiểu thÆ¡ cứu mạng. Phu nhân láºt Ä‘áºt cản lại nói: "Tôi có má»™t lá»i tá» cáo, chẳng biết Vương gia khứng dung nạp chăng?" Äiá»n Anh nói: "Phu nhân ra Æ¡n cứu mạng, có Ä‘iá»u chi mà tôi chẳng vâng nghe". Phu nhân nói: "Con gái tôi vâng lá»i Thánh mẫu dặn dò, năm nay sao hồng loan chiếu mạng, nếu quý nhân thiên tuế chẳng hiá»m diện mạo xấu xa, xin cho nó gởi pháºn nâng khăn sá»a trấp, chẳng biết thiên tuế khứng chăng?" Äiá»n Anh nói: "Tiểu thÆ¡ có công cứu mạng, chẳng biết lấy chi Ä‘á»n bồi, lại mong nhá» phu nhân thương tưởng, dám đâu chối từ". Phu nhân cả mừng nói: "Ngà y nay là ngà y tốt giá» là nh, đốt đèn huê chúc, rồi theo thiên tuế tá»›i Lâm Tri báo cừu". Äiá»n Anh nói: "Xin vâng lá»i dạy". Phu nhân hối dá»n dẹp cá»— bà n, giao bôi hiệp cẩn. Chúng liá»…u hoà n cưá»i nói thầm: "Tốt thay cho nà ng tiểu thÆ¡ ngà n và ng, gặp được ngưá»i chồng xinh tốt, mau mắn như váºy". Rồi ở đó má»™t đêm động phòng huê chúc, vầy duyên loan phụng, hiệp hòa cầm sắt. Qua ngà y thứ thức dáºy, tiểu thÆ¡ cùng Äiá»n Anh cáo lạy trá»i đất, tạ Æ¡n phu nhân. Phu nhân lên Ngân An Ä‘iện đòi gia tướng tá»›i trước mặt dặn rằng: "Ta tưởng ông bây khi trước, bị thác nÆ¡i nước Tần, nay Tiểu thÆ¡ cùng Äiện hạ nước Tá», vầy duyên phu phụ, chúng ngưá»i hãy vì nước mà ra sức, má»™t là trả Æ¡n nước, hai nữa bắt Vương Tiển trả thù cho ông bay". Chúng gia tướng nghe dạy, láºt Ä‘áºt sắm khà giá»›i ngá»±a yên, đến ngà y thứ ba, đặng bảo há»™ Tiểu thÆ¡ qua Lâm Tri, Phu nhân dạy rồi, trở và o háºu đưá»ng, mẹ con gần lúc phân ly, chẳng khá»i má»™t phen căn dặn.
Äây nói vá» vua Tần lên trướng, Tá» Lăng tâu rằng: "Bần đạo nhá» phước lá»›n Bệ hạ, đánh Äiá»n Anh thua chạy, là m cho nó phải mất nhuệ khÃ, hôm nay ra tráºn, quyết lấy tá» hà ng cá»§a Tương Vương". Thá»§y Hoà ng mừng nói: "Quốc sư là m thà nh công đặng sá»›m, thiệt rất may cho trẫm". Tá» Lăng từ giã xuống trướng cầm gáºy cỡi nai dẫn năm trăm binh mã, phất cá» phát pháo, xông ra khá»i dinh, có quân thám mã và o báo. Tương Vương nghe báo, nói: "Nay không tướng giá»i, lấy ai ngăn cá»±, xin á phụ mở lòng từ bi, ra phép thần thông, dẹp lui binh Tần, Trẫm cám Æ¡n đức khôn cùng". Tôn Tẩn bèn tâu: "Äiá»n Anh bị nạn, song gặp kiết hóa là nh, chẳng bao lâu ngưá»i ắt trở vá», có tôi ở đây, nà o lo chi binh Tần bá vạn". Nói chưa dứt lá»i, xảy có ná»™i thị quy tâu rằng: "Nương nương và o Ä‘iện". Tương Vương nghe nói đứng dáºy, Cá»§ng quốc mẫu nói: "Thiếp ở cung Chiêu dương, nghe binh Tần xâm phạm bá» cõi, Vương thúc tổ bị thác nÆ¡i tráºn, nước nhà có nạn Ä‘ao binh, thiếp chẳng dám ngồi xem, tình nguyện ra tráºn, giết lui binh Tần, mà trả thù cho Vương thúc tổ". Tương Vương nói: "Ngá»± thê (là vợ vua) biết má»™t, mà chẳng biết hai, chá»› khi binh Tần Thá»§y Hoà ng phá đốt Dịch Châu, nước Yên binh hùng tướng mạnh còn không cá»± nổi, huống chi Kim Tá» Lăng có yêu pháp tà thuáºt, khó hÆ¡n có được, trẫm khuyên ngá»± thê nghỉ an ở trong cung thì hay hÆ¡n, còn việc nước nhà dụng binh không là m nhá»c lòng đến đà n bà đâu?" Nương nương nghe nói tâu rằng: "Thiếp chẳng phải chẳng biết hà nh binh giao chiến, lúc trước ở nÆ¡i Cá»§ng gia trang (là xóm há» Cá»§ng) cứu giá, sau lại nÆ¡i tráºn minh vân từng rõ tà i nghệ, chẳng phải tôi khoe miệng, có sợi chi, binh Tần đông bá vạn Ä‘i nữa, tôi giết nó chẳng còn manh giáo, nếu Bệ hạ chẳng cho, thì tôi xin chết trước mặt Bệ hạ, quyết chẳng nỡ ngồi xem giặc Tần". Tương Vương hoảng kinh nói: "Ngá»± thê không nên gấp, để trẫm cùng á phụ liệu toan". Tôn Tẩn nói: "Bệ hạ chá»› lo, bần đạo xin bảo hãnh quốc mẫu ra tráºn bắt thằng yêu đạo". Tương Vương cả mừng nói: "Nếu á phụ khứng giúp, thì trẫm cao gối chẳng lo".
Tôn Tẩn nói: "Quốc mẫu ra đánh, để tôi lén bà y má»™t tráºn phụ giúp nên công". Tương Vương há»i: "Vì sao gá»i rằng lén bà y, nói cho trẫm rõ". Tôn Tẩn nói: "Há»… là hà nh binh bố tráºn, phải phân môn há»™, noi theo luáºt lệ, hoặc bà y phương hướng, hoặc núp trong rừng, Kim Tá» Lăng vốn là há»c trò Hải Triá»u, nếu dụng phép tầm thưá»ng, không vây nó được, nay tôi phân phát binh mã theo Quốc mẫu, Ä‘i trước giả tiếng bảo phò ra tráºn, lén bà y tráºn bát môn kim tá»a, dầu cho quá»· thần cÅ©ng không biết được, là m thình lình ắt Tá» Lăng không chá»— ngăn ngừa, trong má»™t tráºn khá đặng thà nh công". Tương Vương cả đẹp, Tôn Tẩn dạy Viên Cang dẫn năm trăm binh theo Quốc mẫu ra tráºn, đứng hướng chánh Äông, và lấy hưá»n linh đơn nà y mà ngáºm trong miệng, há»… nghe giục trống thì Ä‘i vòng qua cá»a Tây, giả dạng thâu binh, rồi dẫn binh trở lại hướng chánh Äông đứng đó, há»… nghe pháo nổ, liá»n nhả linh đơn, ngăn đón Tá» Lăng chẳng cho chạy thoát, và sai Äá»™c Cô Giao dẫn năm trăm binh, theo Quốc mẫu giữ phÃa Nam, và lãnh hưá»n linh đơn nà y, ngáºm và o miệng là m y như Viên Cang má»™t cách, mà ngăn đón Tá» Lăng; còn Triển Lâm, Triển Phụng, hai ngưá»i dẫn năm trăm binh, theo phò Quốc mẫu và lãnh linh đơn cá»§a ta, cÅ©ng là m như Viên Cang, há»… nghe trống đánh thì Triển lâm đứng phÃa Tây, Triển Phụng đứng phÃa Bắc, chá»› cho Vương Tiển chạy thoát, còn Ngô Ứng, Ngô Khôn, Mã Ngươn, Giải Hiếu, bốn tướng Ä‘á»u lãnh năm trăm binh, theo Quốc mẫu ra tráºn, là m y như Viên Cang, má»—i ngưá»i Ä‘á»u lãnh má»™t hưá»n linh đơn ngáºm và o miệng, Ngô Ứng thì giữ phÃa Äông Bắc, Ngô Khôn giữ phÃa Äông Nam, Mã Ngương giữ phÃa Tây Nam, Giải Hiếu giữ phÃa Tây Bắc. Äiá»u khiển xong rồi, các tướng chia ra bốn phương mai phục.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äèñêè, àêöèÿ, èãðóøêè, êëóáíè÷êà, êîòòåäæ, hoi thu 12, ïåñíÿ, ïåðååçä, ìåðñåäåñ, ïèñüêè, ìèòñóáèñè, íîóòáóê, ïðîäâèæåíèå, phong kiem xuan thu 4vn, phong kiem xuan thu.4vn  |
| |